|
|
08-04-2008, 01:30 PM
|
|
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Hồi 36
Má»™t tay láºt trá»i
Thanh Lam nghe thấy tiếng nói của đại hán ấy vá»™i ngá»ng đầu lên nhìn, liá»n giáºt mình kinh hãi thất thanh kêu gá»i :
- Lan nhi! Lan nhi!
Liá»…u Kỳ bị ngÆ°á»i gầy gò bé nhá» dùng má»™t thế kiếm rất quái dị là m cho kiếm của nà ng bị rung Ä‘á»™ng mạnh mà rá»›t xuống còn ngÆ°á»i nà ng cÅ©ng lảo đảo mấy cái má»›i đứng vững được. Nà ng nÅ©ng nịu quen Ä‘i rồi, có bao giá» bị ai hà hiếp nhÆ° thế đâu nên hai mắt Ä‘á» ngầu, tức đến suýt khóc thà nh tiếng được. Nà ng chỉ mong Lam đại ca nhÆ° má»™t viên tÆ°á»›ng công vừa ở trên trá»i giáng xuống, sẽ đánh bại đối phÆ°Æ¡ng để gỡ lại sÄ© diện cho mình khá»i phải bá»±c tức nữa.
NgỠđâu chà ng vừa đỡ mình dáºy, chÆ°a an ủi mình ná»a câu, đã bá» mình Ä‘i theo ngÆ°á»i ná» và o trong rừng rồi. Nếu chà ng chẳng nói chẳng rằng thì nà ng còn tưởng chà ng Ä‘uổi theo kẻ thù thá»±c sá»±, nhÆ°ng bây giá» lại nghe thấy chà ng gá»i đối phÆ°Æ¡ng là Lan nhi.
Nghĩ tới đó, nà ng tự nhủ rằng :
- “Lan nhi? Chẳng lẽ tiểu tỠấy chÃnh là con Lan nhi chăng?â€
Äầu óc của nà ng nhÆ° bị búa tầm sét đánh trúng, nà ng cảm thấy choáng váng vô cùng và nghÄ© tiếp :
- “Cho nên chà ng má»›i khá»i cần để ý tá»›i ta sống chết ra sao. Dù sao chà ng cÅ©ng không coi ta bằng Lan nhiâ€
TÃnh thiếu nữ cái gì cÅ©ng có thể nhÆ°á»ng được, duy có tình yêu là không bao giá» chịu nhÆ°á»ng cho ai má»™t chút nà o hết.
Lúc nà y nà ng cÅ©ng không biết mình là tức, là giáºn, là oán hay là háºn. Nói tóm lại, nà ng chỉ biết mình Ä‘au lòng, rồi nà ng nhặt thanh kiếm lên, nÆ°á»›c mắt dà n dụa nhÆ° mÆ°a.
Nà ng mồ côi cha mẹ từ nhá», chỉ có mình sÆ° phụ là ngÆ°á»i thân yêu nhất. Bây giá» nà ng tá»±a nhÆ° má»™t đứa trẻ bị ngÆ°á»i ta bắt nạt, kêu “Mẹ†má»™t tiếng mà khóc oà lên váºy, nên nà ng vừa khóc vừa gá»i :
- Sư phụ!
Rồi nà ng chạy một mạch xuống dưới núi.
Hãy nói Thanh Lam vừa gá»i dứt tiếng “Lan nhi†đã nhảy xổ và o trong rừng, nhÆ°ng vì Lan nhi Ä‘i trÆ°á»›c chà ng má»™t bÆ°á»›c nên chà ng vừa và o tá»›i trong rừng liá»n Ä‘Æ°a mắt nhìn chung quanh chỉ thấy cây cối trong đó ráºm rạp tối om thôi, chứ không thấy má»™t bóng ngÆ°á»i nà o hết.
Chà ng chạy vá» phÃa trÆ°á»›c để tìm kiếm, nhÆ°ng cÅ©ng không thấy Lan nhi đâu cả. Sá»± thá»±c khu rừng nà y ráºm rạp nhÆ° váºy, dù Lan nhi có núp ở quanh đó thì chà ng chÆ°a chắc đã tìm thấy nà ng được.
- Lan nhi! Lan nhi!
NhÆ°ng không thấy ngÆ°á»i nà o trả lá»i cả, chà ng Ä‘oán chắc Lan nhi rá»i khá»i khu rừng nà y rồi. Chà ng thắc mắc vô cùng thầm nghÄ© :
- “Tại sao Lan nhi cứ phải ẩn núp và tránh né nhÆ° thế?â€
NghÄ© Ä‘oạn, chà ng ngừng bÆ°á»›c ngắm nhìn bốn chung quanh má»™t hồi rồi Ä‘Ã nh phải Ä‘i theo Ä‘Æ°á»ng cÅ© trở ra. NgỠđâu ra tá»›i ngoà i bãi cá» nÆ¡i sÆ°á»ng núi lại không thấy Liá»…u Kỳ đâu hết. Chà ng liá»n lá»›n tiếng kêu gá»i :
- Kỳ muội! Kỳ muội...
Chỉ có tiếng vang ở bốn chung quanh vá»ng lại thôi, chứ không có tiếng ai trả lá»i lại chà ng hết. Chà ng nóng lòng và lo âu vô cùng, liá»n nghÄ© tiếp :
- “Rõ rà ng nà ng đứng ở đây, sao bây giá» nà ng lại bá» ta Ä‘i trÆ°á»›c nhÆ° thế?â€
Chà ng đứng ngẩn ngÆ°á»i suy nghÄ© má»™t hồi, rồi tỉnh ngá»™ ngay :
- “Ta cứ coi há» nhÆ° em gái, nhÆ°ng há»... Hà ... ta còn việc cần là m, bây giá» cả hai nà ng cùng Ä‘i hết, ta Ä‘Ã nh phải lên Ä‘Æ°á»ng ngay má»›i đượcâ€
NghÄ© Ä‘oạn, chà ng Ä‘i tá»›i chá»— ngã ba Ä‘Æ°á»ng núi, tiến thẳng vá» phÃa trÆ°á»›c.
Má»™t lát sau, chà ng Ä‘i tá»›i chá»— ngã ba Ä‘Æ°á»ng, thấy nÆ¡i đó có hai cái xác nằm ngổn ngang. Chà ng ngừng chân lại Ä‘Æ°a mắt nhìn, trên ngá»±c có má»™t đống máu tÆ°Æ¡i Ä‘ang chảy xuống bãi cá» có lẽ đã bị má»™t thanh kiếm sắc bén đâm trúng, chá»— cách y chừng bảy tám thÆ°á»›c có má»™t thanh trÆ°á»ng kiếm bóng nhoáng, thân hình của ngÆ°á»i đó thấy quen thuá»™c lắm, vá»™i tá»›i gần nhìn kỹ, liá»n rùng mình kinh hãi.
Thì ra ngÆ°á»i bị chết đó là Truy Vân Thủ La Uyên, đại đệ tá» Ä‘á»i thứ ba của phái Tần Lãnh, hôm qua Ä‘uổi theo mình và o Tam Mùi cốc rồi bị Ly Há»a chân nhân trói ở trên cây lá»±u. NhÆ°ng rõ rà ng Mẫn TrÆ°á»ng CÆ°Æ¡ng đã tá»›i cởi trói cho chúng và dẫn chúng Ä‘i rồi, sao tên nà y lại bị chết thảm thÆ°Æ¡ng ở nÆ¡i đây nhÆ° thế.
Chà ng vừa nghÄ© vừa Ä‘i sang phÃa bên phải để xem cái xác kia, thấy ngÆ°á»i đó tay không có khà giá»›i, máu còn chảy ra nhiá»u hÆ¡n La Uyên, cỠở cạnh y bị đè bẹp, chắc khi y bị thÆ°Æ¡ng đã lăn lá»™n má»™t hồi mà vết thÆ°Æ¡ng của ngÆ°á»i nà y cÅ©ng ở trÆ°á»›c ngá»±c. Tuy chà ng không thấy rõ mặt của ngÆ°á»i nà y nhÆ°ng chà ng cÅ©ng Ä‘oán chắc là má»™t trong năm ngÆ°á»i đã cản Ä‘Æ°á»ng mình bữa ná». Xem tình hình nhÆ° váºy hai ngÆ°á»i nà y chỉ đấu vá»›i kẻ địch được ba hiệp thôi là bị giết liá»n, đủ thấy kiếm thế của địch nhanh và lẹ biết bao. Hình nhÆ° ngÆ°á»i đó đã dùng má»™t Ä‘á»™ng tác giết chết hai ngÆ°á»i cùng má»™t lúc.
NgÆ°á»i đó đã dùng cùng má»™t Ä‘á»™ng tác giết chết hai ngÆ°á»i cùng má»™t lúc.
Nghĩ tới đó, chà ng tự nhủ rằng :
- Chả lẽ ngÆ°á»i đó cÅ©ng giở thế Cà n Khôn Nhất Kiếm tuyệt há»c của phái Côn Luân ra?
Äồng thá»i, chà ng cÅ©ng nháºn thấy võ công của hung thủ cao siêu gấp bá»™i mình, nên chà ng cứ ngẩn ngÆ°á»i ra. Chà ng bá»—ng trông thấy chá»— đằng trÆ°á»›c, cách mình Ä‘á»™ bốn năm trượng, có hai cái xác nữa.
Chà ng vá»™i lại gần xem, thấy hai ngÆ°á»i nà y cÅ©ng váºn võ tranh và cÅ©ng bị đâm thủng ngá»±c nhÆ° hai ngÆ°á»i kia, nhÆ°ng hai ngÆ°á»i nà y vẫn nắm chặt trÆ°á»ng kiếm ở trong tay chứ không bị đánh rá»›t.
Chà ng đứng ngắm nhìn má»™t lúc, lại Ä‘oán ra được hai ngÆ°á»i chắc bá» chạy nên má»›i bị giết chết và xác của chúng cách nhau cÅ©ng khá xa.
Trong hai ngÆ°á»i nà y có má»™t ngÆ°á»i bị ám khi giết chết chứ không phải bị kiếm đâm phải.
Xem qua má»™t lượt, chà ng lại nháºn thấy ngÆ°á»i nà y bị chân khà đả thÆ°Æ¡ng, nhân thÆ°Æ¡ng trà mạng chứ không phải bị ám khà gì hết. Vì chà ng Æ°á»›c lượng công lá»±c của ngÆ°á»i đó quá cao, nên má»›i xét Ä‘oán nhÆ° váºy. Chà ng rùng mình má»™t cái, vì thấy bốn ngÆ°á»i nà y Ä‘á»u là đệ tá» Ä‘á»i thứ ba của phái Tần Lãnh hết, nên chà ng kinh hãi :
- “Nguy tai! NÆ¡i đây là chá»— phạm vi thế lá»±c của phái Tần Lãnh. Cứ xem vết máu chÆ°a Ä‘á»ng, cÅ©ng đủ thấy những ngÆ°á»i nà y bị giết chÆ°a lâu. Hiện giá» hung thủ đã biến mất, nếu mình còn ở lại đây thể nà o cÅ©ng bị ngÆ°á»i ta phát hiện và bị mang tiếng oan, muốn cãi cÅ©ng không được nữaâ€.
NghÄ© nhÆ° váºy, chà ng Ä‘anh định Ä‘i, bá»—ng thấy trên Ä‘Æ°á»ng núi phÃa đằng trÆ°á»›c đã có má»™t bá»n ngÆ°á»i chạy tá»›i. NgÆ°á»i Ä‘i trÆ°á»›c mặc áo vải trắng, Ä‘i nhanh nhÆ° bay, chân không chạm mặt đất đủ thấy khinh công của ngÆ°á»i nà y lợi hại nhÆ° thế nà o? Còn mấy ngÆ°á»i sau cÅ©ng giở hết tốc lá»±c khinh công ra chạy, nhÆ°ng cách xa ngÆ°á»i Ä‘i đầu.
Thanh Lam thấy váºy cả kinh, muốn trốn tránh cÅ©ng không kịp nữa, Ä‘Ã nh phải ung dung Ä‘i vá» phÃa trÆ°á»›c.
Khi chà ng vá»›i đối phÆ°Æ¡ng chỉ còn cách nhau chừng năm sáu trượng Thanh Lam đã trông thấy rõ ngÆ°á»i Ä‘i trÆ°á»›c là má»™t ông già sói đầu, mặt Ä‘á», tuổi ngoà i năm mÆ°á»›i, trán rá»™ng, mà y ráºm, trông rất oai võ, nhất là hai bên thái dÆ°Æ¡ng huyệt gồ lên rất cao, đủ thấy ông già nà y là má»™t tay ná»™i gia cao thủ.
Lúc ấy ông già cÅ©ng Ä‘ang trố mắt lên nhìn chà ng, rồi Ä‘á»™t nhiên há»i :
- Ngà i là ai? Äến núi Chung Nam nà y là m gì?
Giá»ng nói của ông già rất lá»›n và rất nghiêm nghị.
Thanh Lam Ä‘ang định trả lá»i thì những ngÆ°á»i Ä‘i sau ông già đã lá»›n tiếng nói :
- SÆ° phụ chÃnh là y. Y là tiểu tá» há» Giang đấy.
Thanh Lam Ä‘Æ°a mắt nhìn ngÆ°á»i vừa lên tiếng nói ấy, má»›i hay là má»™t trong hai thanh niên mà mình đã gặp ở trong thà nh Lam Äiá»n bữa ná». Sau chúng lại theo dõi mình hoà i, rồi chúng liên tay vá»›i bá»n La Uyên năm ngÆ°á»i Ä‘uổi theo mình và o trong Tam Mùi cốc.
Bây giá» bốn ngÆ°á»i đã chết, chỉ còn lại có má»™t, nên Thanh Lam kêu khổ thầm và đoán phen nà y thế nà o cÅ©ng bị mang tiếng oan và không sao cãi lại được chứ không sai.
Trong lúc chà ng Ä‘ang suy nghÄ© thì ông già mặt Ä‘á» chÃnh là Mẫn TrÆ°á»ng CÆ°Æ¡ng, đại đồ đệ của Thiên Si Thượng Nhân đã tiến lên.
Chà ng vá»™i vái tay chà o và há»i :
- Phải, tiểu sinh chÃnh là Giang Thanh Lam, môn hạ của phái Không Äá»™ng. Xin há»i lão ca có phải là đại sÆ° huynh Mẫn TrÆ°á»ng CÆ°Æ¡ng đấy không?
Mẫn TrÆ°á»ng CÆ°Æ¡ng nghe thấy chà ng há»i nhÆ° váºy, liá»n sầm nét mặt lại, lạnh lùng nói :
- Lão phu không có má»™t ngÆ°á»i sÆ° đệ nà o trẻ tuổi nhÆ° ngà i.
Không biết ngà i ở đâu ra mà lại dám nháºn liá»u nhÆ° thế? TrÆ°á»›c mặt lão phu, lão không để cho ngà i ngông cuồng nhÆ° thế đâu. Hà ... hà có phải ngà i là đồ đệ của Triển Nguyên Nhân đấy không? Ngay nhÆ° Triển Nguyên Nhân trông thấy lão phu cÅ©ng phải gá»i là đại ca.
Thanh Lam nghe nói nhÆ° thế thắc mắc vô cùng, vì nghe thấy Thiên Si Thượng Nhân bảo mình gá»i ông ta là sÆ° bá, tất nhiên ân sÆ° là đồng vai vá»›i ông ta. Váºy sao đồ đệ của ông ta lại bảo ân sÆ° của mình phải gá»i y là lão ca nhÆ° thế.
Trên giang hồ rất chú trá»ng vá» vai vế, chà ng thấy TrÆ°á»ng CÆ°Æ¡ng nói nhÆ° váºy, không biết nên gá»i y nhÆ° thế nà o cho phải.
NhÆ°ng chà ng nghÄ©, sở dÄ© Thiên Si Thượng Nhân bảo mình gá»i ông ta là sÆ° bá, chắc ông ta căn cứ Không Không lão nhân, trưởng giáo của phái Không Äá»™ng mà tÃnh, còn Mẫn TrÆ°á»ng CÆ°Æ¡ng bảo Triển Nguyên Nhân gá»i y là lão ca, kể cÅ©ng không ngoa. Vì Thiên Si Thượng Nhân của phái Tần Lãnh tá»± cho mình là Thái SÆ¡n Bắc Äẩu và vai vế cao lắm, nên các đệ tá» môn hạ của ông ta thấy sÆ° phụ mình là lãnh tụ võ lâm, tất nhiên phải ngông cuồng và tá»± đại hÆ¡n ai hết. Chúng cho tất cả thiên hạ võ lâm không ai bằng được Thiên Si Thượng Nhân cả.
Äồng thá»i cÅ©ng không coi ai và o đâu hết, nhất là sau khi Thượng Nhân ẩn cÆ° ở trên LÆ°u Vân Lãnh, không để ý tá»›i việc của giang hồ, tất cả má»i công việc trần tục Ä‘á»u giao cho TrÆ°á»ng CÆ°Æ¡ng Ä‘iá»u khiển hết, vô tình chúng đã gây nên tÃnh tá»± kiêu tá»± đại cho y,và y cÅ©ng tá»± cho mình là ngÆ°á»i số má»™t của phái Tần Lãnh. Ngà y thÆ°á»ng đối vá»›i Không Không lão nhân của phái Không Äá»™ng thì còn e dè má»™t chút, còn các môn hạ đệ tá» của các phái khác Ä‘á»u cho là tiểu bối hết.
Không Äá»™ng vá»›i Tần Lãnh hai phái có liên quan máºt thiết dù không phải là đồng môn, nhÆ°ng Triển Nguyên Nhân vì thấy TrÆ°á»ng CÆ°Æ¡ng chủ trì phái Tần Lãnh tuổi lại xấp xỉ tuổi mình nên lúc gặp mặt vẫn gá»i y là Mẫn đại ca. NgỠđâu TrÆ°á»ng CÆ°Æ¡ng lại không biết Ä‘iá»u và vô phép hết sức, nhân thế y liá»n coi Nguyên Nhân nhÆ° ngÆ°á»i đồng vai vá»›i mình váºy.
Lúc ấy Thanh Lam hÆ¡i ngẩn ngÆ°á»i ra giây lát, nghe thấy năm ngÆ°á»i ở phÃa sau TrÆ°á»ng CÆ°Æ¡ng giáºn dữ quát tháo :
- Tiểu tá», ngÆ°Æ¡i trông thấy sÆ° tôn của chúng ta nhÆ° váºy mà dám há»—n láo, có mau quì xuống chịu tá»™i không?
Quả nhiên TrÆ°á»ng CÆ°Æ¡ng liá»n nổi giáºn ngay, lá»›n tiếng quát há»i tiếp :
- Lão phu nghe nói ngÆ°Æ¡i ở trong Tiết phủ má»™t kiếm đẩy lui Công Tôn sÆ° đệ. NhÆ° váºy, ngÆ°Æ¡i quả có má»™t chút tà i ba đấy. Lần nà y lại dám má»™t mình xông lên núi Chung Nam bắt cóc đệ tá» môn hạ của Nhị sÆ° muá»™i, dám tá»± tiện và o Tam Mùi cốc nÆ¡i cấm địa. Ngay Triển Nguyên Nhân đến đây cÅ©ng không dám là m báºy nhÆ° thế. Kể nhÆ° váºy, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng táo gan thá»±c, coi phái Tần Lãnh của chúng ta không ra gì hay sao? Khôn hồn thì ngÆ°Æ¡i hãy theo lão phu Ä‘i để chá» lão xét xá», may ra lão phu còn khoan hồng cho.
Thanh Lam nghe thấy đối phÆ°Æ¡ng nói má»™t cách thiếu lá»… Ä‘á»™ nhÆ° váºy Ä‘ang định kể chuyện Liá»…u Kỳ bị thÆ°Æ¡ng, mình Ä‘em nà ng tá»›i đây chữa chạy nhÆ° thế nà o cho đối phÆ°Æ¡ng hay. NgỠđâu chà ng vừa lên tiếng nói :
- Mẫn đại sư huynh không nên...
Chà ng định nói “không nên hiểu lầmâ€, ngỠđâu vừa nói tá»›i đó thì má»™t ngÆ°á»i ở phÃa sau TrÆ°á»ng CÆ°Æ¡ng đã quát lá»›n :
- Tiểu tá», ngÆ°Æ¡i dám nói láo phải không?
- Ủa! SÆ° phụ. Mấy ngÆ°á»i nằm ở dÆ°á»›i đất kia không biết có phải là đại sÆ° huynh và các ngÆ°á»i không?
TrÆ°á»ng CÆ°Æ¡ng thoạt cÅ©ng không chú ý tá»›i, bây giá» nghe thấy tên đồ đệ nói nhÆ° váºy liá»n ngá»ng đầu lên nhìn, quả nhiên thấy chá»— cách mình hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i trượng có bốn cái xác nằm ngổn ngang tại đó. Y liá»n ngá»ng mặt lên trÆ°á»i cÆ°á»i nhÆ° Ä‘iên nhÆ° khùng, đủ thấy y tức giáºn tá»›i mức Ä‘á»™ nà o, và quát tiếp :
- Chúng há»c võ không chịu chăm chỉ, nên tà i nghệ má»›i hèn kém và là m mất cả oai phong của sÆ° môn Ä‘i. Chúng nó chết cÅ©ng không đáng tiếc. NhÆ°ng tiểu tá» là m má»™t cách gá»n gà ng và sạch sẽ lắm.
Thá»±c không hổ thẹn là môn hạ của phái Không Äá»™ng.
Thanh Lam thấy TrÆ°á»ng CÆ°Æ¡ng nói nhÆ° váºy, lo âu khôn tả, quả nhiên chà ng Ä‘oán không sai, thể nà o cÅ©ng bị hiểu lầm rất lá»›n. Bây giá» có mồm mà không sao cãi được, chà ng liá»n cÆ°á»i và nói lá»›n :
- Mẫn đại...
- Câm mồm! Tiểu tá» giết ngÆ°á»i là phải thÆ°á»ng mạng. Lão phu phải giết ngÆ°Æ¡i trÆ°á»›c.
Y là ngÆ°á»i nóng tÃnh khét tiếng khắp giang hồ, và võ công cÅ©ng lợi hại lắm, nên không ai dám trêu ghẹo tá»›i y bao giá». Huống hồ y lại ngông cuồng tá»± đại quen, lúc nà y trông thấy môn hạ của mình bị giết chết thảm thÆ°Æ¡ng nhÆ° thế, y cà ng tức giáºn thêm, vừa quát lá»›n vừa giÆ¡ chưởng ra nhằm đầu Thanh Lam tấn công luôn.
Tuy hai ngÆ°á»i cách nhau những bốn năm trượng, nhÆ°ng Mẫn TrÆ°á»ng CÆ°Æ¡ng lúc nà y ở trong Tần Lãnh tà i ba chỉ kém có Thiên Si Thượng Nhân má»™t đôi chút thôi, và lẽ dÄ© nhiên y phải giá»i hÆ¡n Tam NhÆ¡n Tá»· Ni và Äá»™c Giác Tú các ngÆ°á»i rồi. Huống hồ biệt hiệu của y là Chiếc Thủ Thiên Thiên, nghÄ©a là má»™t tay lệch trá»i, võ công của y phải Ä‘á»™c đáo hÆ¡n ngÆ°á»i, nên chưởng của y vừa tấn công ra nhÆ° vÅ© nhÆ° bão, oai lá»±c mạnh không thể tưởng tượng được, không kém gì Ly Há»a chân nhân Kỳ Thiên Hà nh và Phù Láºp Kỳ mấy ngÆ°á»i.
Thanh Lam vừa nghe thấy tiếng quát thì đã thấy chưởng phong của đối phÆ°Æ¡ng bao trùm tá»›i chà ng không kịp suy nghÄ© gì hết, đã vá»™i nhảy nhót tránh né liá»n.
Chà ng không do dá»± gì cả, vá»™i váºn Ly Hợp thần công và o song chưởng đó phản công lại. Sá»± thá»±c, chà ng bị bắt buá»™c mà phải ra tay đấy thôi, chứ chà ng cÅ©ng không dám chắc chống đỡ nổi những thế công vÅ© bão ấy của TrÆ°á»ng CÆ°Æ¡ng.
Chỉ nghe thấy má»™t tiếng kêu “Bùngâ€, ngÆ°á»i của chà ng đã loạng choạng lui vá» phÃa sau má»™t bÆ°á»›c, nhÆ°ng đồng thá»i cÅ©ng có kỳ tÃch xuất hiện là công lá»±c của chà ng đã đẩy lui được chưởng phong của đối phÆ°Æ¡ng, vì Mẫn TrÆ°á»ng CÆ°Æ¡ng Ãt nhất cÅ©ng có ba bốn chục năm công lá»±c mà Ly Hợp thần công của mình má»›i có ba bốn thà nh há»a hầu, nay đẩy lui được nhÆ° thế, chà ng không kinh ngạc sao được.
Khi ở Tam Mùi cốc, chà ng chỉ biết Ly Hợp thần công có thể lôi kéo được sức lực của kẻ địch thôi, không ngỠbây giỠchà ng lại phát giác ra Ly Hợp thần công còn có thể phản trấn được sức mạnh của đối phương nữa.
Chà ng kinh hãi và mừng rỡ nhÆ° Ä‘iên khùng, còn TrÆ°á»ng CÆ°Æ¡ng bị chà ng chống đỡ nổi thế chưởng đó cứ đứng ngẩn ngÆ°á»i ra, ngạc nhiên hết sức. Y vá»™i nhảy ra ngoà i xa hÆ¡n trượng, để tránh sức phản trấn của chà ng, rồi cÆ°á»i nhạt há»i :
- Tiểu tá» nà y, ngÆ°Æ¡i đã há»c được Ly Hợp thần công đấy à ?
Thảo nà o mà ngươi chả táo gan như thế?
Y nói xong lại quát lá»›n má»™t tiếng, giÆ¡ hai tay ra, mÆ°á»i ngón tay nhÆ° mÆ°á»i cái móc, cái áo dà i của y cÅ©ng phồng lên nhÆ° ngÆ°á»i thổi hÆ¡i váºy, rồi y trợn đôi lông mà y lên, quắc mắt giáºn dữ nhìn, trông rất ghê sợ, và từ từ tiến bÆ°á»›c tá»›i gần Thanh Lam.
Thanh Lam cÅ©ng biết ba thà nh há»a hầu Ly Hợp thần công của mình chống đỡ không nổi mÆ°á»i thà nh công lá»±c của TrÆ°á»ng CÆ°Æ¡ng, nhất là lúc nà y y Ä‘ang tức giáºn nhÆ° Ä‘iên nhÆ° khùng và đã giở toà n lá»±c ra đối phó vá»›i mình. Chà ng bá»—ng nghÄ© tá»›i thân pháp vá»™i vã rút lui của Ly Há»a chân nhân trong lúc ông ta vừa chữa xong cho Liá»…u Kỳ, chà ng liá»n bắt chÆ°á»›c ngay thân pháp đó, thân hình nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p, rút lui luôn vá» phÃa sau hÆ¡n hai trượng, mồm thì nói :
- Mẫn đại sÆ° huynh hãy ngừng tay. Äây là má»™t sá»± hiểu lầm, tiểu sinh còn có lá»i muốn nói.
TrÆ°á»ng CÆ°Æ¡ng thấy mình tấn công luôn hai thế Ä‘á»u hụt cả, lại rống lên má»™t tiếng, rồi nhÆ° bóng theo hình, quát há»i tiếp :
- Ngoà i ngươi ra còn có ai lên núi Chung Nam nà y nữa? Hừ!
Ngà y hôm nay ta không giết chết được ngÆ°Æ¡i, ta không nguôi cÆ¡n giáºn.
Nói xong, y lại giÆ¡ mÆ°á»i ngón tay lên nhằm ngÆ°á»i Thanh Lam chá»™p tá»›i.
Äồng thá»i, năm tên môn hạ của TrÆ°á»ng CÆ°Æ¡ng cÅ©ng rút trÆ°á»ng kiếm ra đứng xếp hà ng ngang để chặn Ä‘Æ°á»ng thối lui của Thanh Lam.
Thanh Lam thấy váºy cả kinh, vá»™i nhảy tréo sang bên trong khi đó chà ng ra tay nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p, dùng lối Ä‘iểm huyệt tay trái của Ly Há»a chân nhân, chỉ có má»™t thế Ä‘iểm thôi mà đã có tá»›i ba tên thanh niên kia bị Ä‘iểm trúng rồi. Äồng thá»i chà ng cÅ©ng rút bảo kiếm ra khá»i bao mà quát bảo TrÆ°á»ng CÆ°Æ¡ng rằng :
- Mẫn TrÆ°á»ng CÆ°Æ¡ng, nếu ngÆ°Æ¡i còn tiến lên má»™t bÆ°á»›c đừng có trách tiểu sinh hạ Ä‘á»™c thủ đấy nhé.
Thanh Lam tay cầm Thất Tinh kiếm đứng sừng sững ra đó trông rất oai nghi.
Mẫn TrÆ°á»ng CÆ°Æ¡ng không ngỠđối phÆ°Æ¡ng trẻ tuổi nhÆ° váºy, trong lúc mình tấn công mà còn ra tay Ä‘iểm huyệt được ba đệ tá» của mình. Vì bứt dây Ä‘á»™ng rừng, nên y không dám tiến lên nữa. Y đứng ngẩn ngÆ°á»i ra giây lát, rồi Ä‘á»™t nhiên cÆ°á»i nhÆ° Ä‘iên nhÆ° khùng và nói tiếp :
- Tiểu tá», ngÆ°Æ¡i có giá»i thì giết chúng Ä‘i. Lão phu sẽ trả thù cho chúng.
Thanh Lam nói tiếp :
- Mẫn đại sư huynh, đây là một sự hiểu nhầm.
- Tiểu tá» khá»i cần nói nhiá»u. Nếu ngÆ°Æ¡i không ra tay thì lão phu ra tay trÆ°á»›c.
Nói xong y giơ hai tay lên, đanh định tiến tới.
- Äứng yên!
Thanh Lam quát xong, vá»™i móc túi lấy viên ngá»c của Thiên Si Thượng Nhân ra, rồi quát lên :
- Mẫn đại sÆ° huynh thá» xem váºt nà y là váºt gì?
TrÆ°á»ng CÆ°Æ¡ng liá»n biến sắc mặt, vá»™i ngừng chân lại, trầm giá»ng quát há»i :
- Äây là viên Bối Ngá»c của ân sÆ° vẫn Ä‘em theo ở trong ngÆ°á»i.
Tiểu tá», ngÆ°Æ¡i lấy ở đâu ra thế?
- Äây là đại sÆ° bá Ä‘Ãch tay tặng cho tiểu đệ, chẳng hay Mẫn đại sÆ° huynh có thể cho tiểu đệ nói rõ nguyên nhân chăng?
TrÆ°á»ng CÆ°Æ¡ng nghe thấy chà ng nói nhÆ° thế, trù trừ không dám lên tiếng nữa, huống hồ thấy ngá»c nhÆ° thấy ân sÆ°, nên dù y ngông cuồng đến đâu cÅ©ng không dám tiến lên, và cố nén lá»a giáºn đáp :
- Äược! NgÆ°Æ¡i cứ nói Ä‘i.
Thanh Lam thâu trÆ°á»ng kiếm bá» và o bao, giải huyệt cho ba ngÆ°á»i ná», rồi chắp tay chà o và nói :
- Tiểu đệ đã thất lễ với vị cao túc của đại sư huynh đó là sự bất đắc dĩ đấy thôi, xin đại sư huynh lượng thứ cho.
TrÆ°á»ng CÆ°Æ¡ng cÆ°á»i nhạt má»™t tiếng, không trả lá»i.
Thanh Lam bèn Ä‘em chuyện Liá»…u Kỳ Ä‘uổi theo Yến SÆ¡n Song Kiệt, bị Tuyệt Tình trâm bắn trúng, mình Ä‘em nà ng lên Tam Mùi cốc cầu Ly Há»a chân nhân cứu chữa cho. Sau gặp Thiên Si Thượng Nhân tặng cho viên Bối Ngá»c, vì mình phải Ä‘i Ngao SÆ¡n, không ngá» tá»›i đây phát giác bốn xác chết... Äấy đầu Ä‘uôi câu chuyện chỉ có thế thôi.
Mẫn TrÆ°á»ng CÆ°Æ¡ng là ngÆ°á»i già u kinh nghiệm, nháºn thấy lá»i nói của Thanh Lam có nhiá»u chá»— hÆ¡i thiết sót, nên y chá» chà ng nói xong, lạnh lùng há»i tiếp :
- Theo lá»i ngÆ°Æ¡i nói thì Kỳ nhi đã là nh mạnh rồi, váºy hiện giá» Kỳ nhi đâu?
Thanh Lam thấy đối phÆ°Æ¡ng nhìn thẳng và o mặt mình nhÆ° váºy, ngẫm nghÄ© giây lát rồi đáp :
- Nà ng đã đi trước.
- Chỉ sợ lá»i nói của ngÆ°Æ¡i không đúng vá»›i sá»± thá»±c thôi?
- Những lá»i của tiểu đệ vừa nói câu nà o cÅ©ng đúng sá»± thá»±c hết, không ngoa ná»a lá»i, tuy bên trong còn má»™t và i chá»— tiểu đệ không tiện nói ra, đó là việc riêng của tiểu đệ, còn bốn vị lệnh cao túc bị giết thì không liên can gì tá»›i tiểu đệ.
TrÆ°á»ng CÆ°Æ¡ng nghe xong liá»n quát lá»›n :
- Há» Giang kia, lão phu có phải là ngÆ°á»i tầm thÆ°á»ng đâu mà ngÆ°Æ¡i dám lừa dối lão phu? NhÆ°ng bây giá» vì ngÆ°Æ¡i có ngá»c phù của ân sÆ° thì ngà y hôm nay ta để cho ngÆ°Æ¡i xuống núi, nhÆ°ng món nợ máu nà y má»™t ngà y kia chúng ta thể nà o cÅ©ng phải thanh toán cho kỳ được.
Nói xong, y giáºn dữ quay mình Ä‘i luôn, còn năm tên môn hạ cÅ©ng Ä‘em bốn cái xác ná» Ä‘i theo liá»n.
Thanh Lam chá» chúng Ä‘i mất dạng rồi, đứng ngẩn ngÆ°á»i ra ở đó và nghÄ© thầm :
- “Ta cứ tưởng Thiên Si Thượng Nhân lượng thứ cho ta sá»± hiểu lầm vá»›i Tần Lãnh thế nà o cÅ©ng già n xếp xong. NgỠđâu lại gặp phải bốn đệ tá» Ä‘á»i thứ ba của phái Tần Lãnh bị giết chết nhÆ° thế nà y. Bây giá» mình lại mang thêm mối oan và o ngÆ°á»i nữa. Lá»i TrÆ°á»ng CÆ°Æ¡ng trong lúc bá» Ä‘i, rõ rà ng chỉ định ta là hung thủ, nhÆ°ng vì nể viên ngá»c của Thiên Si Thượng Nhân mà y má»›i phải háºm há»±c rút lui. NhÆ° váºy oán cÅ© chÆ°a giải thÃch xong thì lại chất thêm thù má»›i. Chuyện nà y thá»±c là bất ngá» quá.â€
Nghĩ đến Ngao Sơn đại hội, chà ng đếm đốt ngón tay chỉ còn có năm ngà y nữa thôi, rồi lẩm bẩm :
- “Có lẽ ân sÆ° mình đã Ä‘i tá»›i đó rồiâ€.
NghÄ© nhÆ° váºy, chà ng cà ng bà ng hoà ng hoảng sợ thêm. Sau chà ng quyết định gặp ân sÆ° đã rồi hãy định Ä‘oạt má»i việc sau vì ân sÆ° của mình rất già u kinh nghiệm giang hồ, may ra ông ta hòa giải được sá»± hiểu lầm nà y.
NghÄ© nhÆ° váºy, chà ng liá»n rảo bÆ°á»›c Ä‘i luôn. Không bao lâu chà ng đã tá»›i dãy núi Ngao SÆ¡n. Lúc đó là chiá»u ngà y thứ ba cách Tết Äoan Ngá» chỉ còn có ba hôm thôi. Chà ng muốn gặp ân sÆ° trÆ°á»›c buổi há»p, nên chà ng cứ đợi chỠở chá»— Ä‘Æ°á»ng Ä‘i lên núi.
Chà ng đứng đợi chỠđược má»™t lát, bá»—ng thấy có hai cái bóng ngÆ°á»i ở đằng xa Ä‘i tá»›i, vừa trông thấy mặt của hai ngÆ°á»i đó, chà ng đã rùng mình kinh hãi.
|
08-04-2008, 01:31 PM
|
|
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Hồi 37
Tình thế bó buộc
Thanh Lam Ä‘ang đứng ở đầu Ä‘Æ°á»ng đợi chá», bá»—ng thấy hai ngÆ°á»i Ä‘i tá»›i rất nhanh. Chà ng giáºt mình kinh hãi, vì hai ngÆ°á»i đó là má»™t nam má»™t nữ. NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông tuổi trạc năm mÆ°Æ¡i, bá»™ mặt và ng khè, hai mắt sâu hoắm, mÅ©i cong nhÆ° má» chim két, có để mấy sợi râu lÆ°a thÆ°a nhÆ° sợi râu mèo. Còn ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà tuổi cÅ©ng ngoà i năm mÆ°Æ¡i, thân hình trung đẳng, mặt gầy gò. Chà ng kinh hãi là vì chà ng nháºn ra hai ngÆ°á»i nà y là Thiên Lang, Thiên Hồ.
Chà ng Ä‘oán chắc hai vợ chồng Thiên Lang tá»›i đây có lẽ là do Công Tôn Vô Kỵ má»i tá»›i cÅ©ng nên. NhÆ°ng chà ng nghÄ© mình đã thừa cÆ¡ Ä‘Ã o tẩu, mà bây giá» oan oan tÆ°Æ¡ng báo lại gặp gỡ nhau ở nÆ¡i đây.
Hôm ná», Lan nhi đã thấy xuất hiện ở trên núi Chung Nam, có lẽ vợ chồng Thiên Lang vẫn chÆ°a tìm thấy nà ng. NhÆ° váºy mình giải thÃch là m sao được vá»›i vợ chồng y?
Lúc ấy hai cái bóng ngÆ°á»i đã Ä‘i tá»›i gần và còn ngăn cản lối Ä‘i là khác.
Thanh Lam đà nh tiến lên chà o :
- Bá phụ! Bá mẫu.
Thiên Lang trố mắt lên nhìn chà ng, rú một tiếng như sà i lang hú và quát lớn.
- Ai là bá phụ, bá mẫu của ngươi.
Thiên Hồ lại hung hăng há»i :
- Tiểu tỠcon gái ta đâu?
Thanh Lam cúi đầu vái chà o, đáp :
- Xin bá mẫu đừng có hiểu nhầm. Tối hôm ấy ở trong ngôi chùa đổ, tiểu bối thấy Lan nhi bị Kim tuyệt bắn trúng, rất nguy hiểm cho tÃnh mệnh nà ng nên má»›i vá»™i mang Ä‘i cứu chữa. NgỠđâu, tá»›i khi cứu nà ng tỉnh lại má»›i biết là môn hạ của Thẩm sÆ° thái chứ không phải Lan nhi.
Thiên Hồ giáºn dữ kêu “Hừ†má»™t tiếng rồi nói tiếp :
- Tiểu tá», ngÆ°Æ¡i chỉ được cái nói báºy. Chả lẽ con gái của ta mà ta còn nhìn lầm hay sao?
Thanh Lam vội cãi lại :
- Quả thá»±c hai ngÆ°á»i giống nhau nhÆ° đúc.
Thiên Hồ cà ng giáºn dữ thêm, quát tiếp :
- Tiểu tỠcon gái của ta đâu, có nói mau không?
- ThÆ°a bá mẫu, ngÆ°á»i mà tối hôm đó tiểu sinh ẵm Ä‘i đó chÃnh là Liá»…u Kỳ, đồ đệ của Thẩm sÆ° thái.
Thiên Lang nghe nói hÆ¡i ngạc nhiên, lạnh lùng há»i :
- Ngươi bảo con bé hỠLiễu giống hệt Lan nhi phải không?
Thiên Hồ không đợi Thiên Lang nói tiếp, lớn tiếng quát :
- Tiểu tá», ngÆ°Æ¡i dụ dá»— con gái ta Ä‘i đâu? Nói mau!
Thanh Lam đáp :
- Hai hôm trước, tiểu bối có trông thấy Lan nhi.
Thiên Hồ nghe nói mắt sáng ra, vá»™i há»i :
- Ở đâu?
- Ở trên núi Chung Nam, nhưng khi tiểu bối phát giác ra thì nà ng đã vội chạy và o trong rừng mất dạng.
- Tiểu tá», ngÆ°Æ¡i dám nói dối ta phải không?
Thiên Hồ giÆ°Æ¡ng mà y, trợn mắt trông rất rùng rợn và giÆ¡ mÆ°á»i ngón tay tá»›i trÆ°á»›c ngá»±c rồi tiến lên ná»a bÆ°á»›c.
Thanh Lam muốn lùi vá» phÃa sau, nhÆ°ng Thiên Lang cÅ©ng tiến lên và đã chặn mất Ä‘Æ°á»ng rút lui của chà ng rồi. Chà ng lo âu vô cùng, lá»›n tiếng nói tiếp :
- ThÆ°a bá mẫu, lá»i nói của tôi không ngoa chút nà o.
- Hừ! ChÃnh mắt lão nÆ°Æ¡ng trông thấy, chả lẽ còn lầm hay sao?
Tiểu tỠngươi muốn sống hay muốn chết.
Y thị vừa nói vừa giơ những ngón tay cứng như móc nhằm hai nơi yếu huyệt của chà ng chụp luôn.
- Bá mẫu!
Thanh Lam mới kêu lên được hai tiếng đã xen qua giữa vợ chồng Thiên Hồ mà nhảy ra ngoà i xa.
- Tiểu tá», ngÆ°Æ¡i có mau quay trở lại không?
Thiên Lang vừa quát bảo vừa dùng tiá»m lá»±c mạnh không thể tưởng tưởng được nhằm sau lÆ°ng Thanh Lam tấn công tá»›i.
Thanh Lam vừa hạ chân xuống đất, không còn chá»— tránh né và o đâu hết, bắt buá»™c chà ng phải Ä‘Æ°a tay vá» phÃa sau phất mạnh má»™t cái.
Bây giỠđã quen Ä‘i rồi, chà ng cứ ra tay má»™t cái là tá»± nhiên Ly Hợp thần công phát Ä‘á»™ng liá»n. Môn thần công ấy ảo diệu vô cùng, áp lá»±c của Thiên Lang Ä‘á»u bị thần công của chà ng gạt sang bên.
Thiên Hồ giÆ¡ tay ra chá»™p cùng má»™t lúc, nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p, thì vừa thấy bóng ngÆ°á»i thấp thoáng má»™t cái, Thanh Lam đã tránh thoát được, nên mụ ta rất ngạc nhiên. NhÆ°ng mụ có phải là tay tầm thÆ°á»ng đâu. Song Trảo chÆ°a thâu, ngÆ°á»i đã nhảy xổ tá»›i.
Bỗng có một luồng kình phong rất mạnh nhằm y thị lấn áp tới.
Thiên Hồ không thẹn là ngÆ°á»i trong nhóm Lục tuyệt, vừa thấy tiếng gió khác lạ, đã vá»™i hÃt hÆ¡i, nhún chân má»™t cái, ngÆ°á»i của mụ đã nhảy lên cao má»™t trượng. Nhá» váºy y thị má»›i tránh thoát được luồng kình phong kia.
Trong khi Ä‘ang lÆ¡ lá»ng ở trên không, Thiên Hồ Ä‘á»™t nhiên cÆ°á»i nhạt má»™t tiếng, đâm bổ đầu xuống, múa song chưởng nhằm đầu Thanh Lam tấn công xuống.
Thấy chưởng lá»±c của mình đã bị đối phÆ°Æ¡ng gạt sang bên Thiên Lang xÆ°a nay vốn là ngÆ°á»i rất tá»± phụ, bây giá» y thấy mình má»›i giở thế thứ nhất ra tấn công mà đã bị thua má»™t tên tiểu bối nhÆ° váºy y không tức giáºn sao được? Nên y cÆ°á»i nhạt má»™t tiếng, lại giÆ¡ hai tay ra, nhằm sau lÆ°ng Thanh Lam chá»™p tiếp.
Vợ chồng Thiên Lang nổi tiếng đã mấy chục năm rồi, mà bây giá» dám lấy lá»›n bắt nạt nhá», thị nhiá»u hà hiếp Ãt, mà hai vợ chồng đấu vá»›i má»™t mình Thanh Lam.
- Bá phụ, bá mẫu, chớ có vội hiểu lầm.
Thanh Lam lo âu vô cùng, vội lớn tiếng nói như thế, Thiên Lang lại quát tiếp :
- Hà ... hà ! Tiểu tỠkia, nếu ngươi chịu nộp mạng cho chúng ta thì chúng ta không hiểu nhầm đâu.
Trong khi y chÆ°a nói dứt Ä‘iá»u đó thì Lưỡng Nghi trảo của y sắp va đụng và o lÆ°ng của Thanh Lam rồi.
Nếu bị y chá»™p trúng thế đó thì dù Thanh Lam là ngÆ°á»i rồng hay là ngÆ°á»i sắt thì cÅ©ng lủng mÆ°á»i cái lá»— hổng, nhÆ°ng chà ng không quay đầu lại mà phải Ä‘Æ°a tay phải vá» sau búng má»™t cái. Chỉ phong của chà ng bá»—ng xuyên qua song trảo của Thiên Lang nhÆ° Ä‘iện chá»›p, nhằm ba nÆ¡i yếu huyệt của Thiên Lang phi tá»›i.
Nếu Thiên Lang không tránh dù y có chá»™p thủng lÆ°ng của Thanh Lam thì y cÅ©ng bị thÆ°Æ¡ng nặng, nên giáºt mình kinh hãi, nghÄ© thầm :
- “Thủ pháp Ä‘iểm huyệt của tiểu tá» nà y vừa nhanh vừa quái dị tháºt hiếm thấyâ€
Y già u kinh nghiệm thá»±c, chÆ°a nghÄ© xong đã nhảy lui vá» phÃa sau bốn năm bÆ°á»›c.
Nhân dịp Thanh Lam nhảy lui vá» phÃa sau, Thanh Lam thừa cÆ¡ nhảy luôn sang bên.
“Ùm†Thiên Hồ đã tấn công má»™t thế xuống mạnh nhÆ° vÅ© bão, Ä‘á»™ng tác của ba ngÆ°á»i nhanh không thể tưởng tượng được, nhÆ°ng thế đánh của Thiên Hồ ra tay cháºm nhất. Lúc ấy Thanh Lam đã nhảy ra ngoà i xa rồi, nên thế công nhÆ° vÅ© bão của Thiên Hồ đánh trúng và o mặt đất chứ không trúng ngÆ°á»i của Thanh Lam. Chá»— mặt đất đó đã bị đánh lõm xuống thà nh má»™t cái hố sâu.
Hai vợ chồng Thiên Hồ thấy hai thế công của vợ chồng mình Ä‘á»u đánh hụt hết, và thấy Thanh Lam đứng yên ở chá»— ấy cách không xa mà không bị suy chuyển chút nà o. Cả hai vợ chồng không tin là đối phÆ°Æ¡ng còn Ãt tuổi nhÆ° váºy mà lại thoát khá»i được thế công lợi hại của mình.
Thiên Lang nổi giáºn, hú lên má»™t tiếng. Thiên Hồ cÅ©ng nổi giáºn rú lên má»™t tiếng, rồi cả hai Ä‘á»u rút khà giá»›i nổi danh của mình là Ngá»c NhÆ° à ra má»—i ngÆ°á»i đứng má»™t bên, bốn mắt nhìn chòng chá»c và o mặt Thanh Lam, trông hai ngÆ°á»i hung ác không khác gì má»™t sà i lang và má»™t hồ ly.
Thanh Lam thấy váºy vá»™i lui vá» phÃa sau ba bốn bÆ°á»›c, trong lòng sợ hãi vô cùng.
Lúc ấy trá»i đã tối om, mặt trăng đã má»c, đôi Ngá»c NhÆ° à của vợ chồng Thiên Lang cà ng thấy sáng chói thêm.
- Tiểu tá», mau rút khà giá»›i ra. Bằng không ngÆ°Æ¡i sẽ kêu là chết oan bây giá».
Thiên Hồ quát bảo nhÆ° váºy xong,Ä‘ang định xông lên tấn công.
Äá»™t nhiên, Thiên Lang phát giác có ngÆ°á»i núp ở gần đó liá»n quát há»i :
- Bạn kia là ai thế? Sao cứ núp ở trên cây nhÆ° váºy?
Thiên Hồ giáºt mình kinh hãi, vá»™i quay đầu lại nhìn.
Trên cây cổ thụ đã có hai cái bóng ngÆ°á»i nhẹ nhà ng nhảy xuống và nói :
- Phù huynh cao minh thực. Tiểu đồ chỉ va đụng phải một cánh lá nhỠthôi mà huynh đã biết được rồi.
NgÆ°á»i đó là má»™t ông già mặc áo mà u xanh, phÃa sau ông ta là má»™t thiếu niên mặc võ trang.
Thanh Lam đã nháºn ra hai ngÆ°á»i đó là thấy tròn VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân, chà ng liá»n kêu khổ và nghÄ© thầm :
- “Äối phó vá»›i Thiên Lang, Thiên Hồ ta đã thấy khó khăn rồi. Bây giá» lại thêm VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân tá»›i nữa thì ta biết là m sao đâyâ€.
Thanh Lam cÆ°á»i khì má»™t tiếng, lạnh lùng đáp :
- Tưởng là ai, ra là Kỳ lão ca.
Tản nhân Ä‘Æ°a mắt liếc nhìn má»™t luợt, bá»—ng cÆ°á»i và nói tiếp :
- Hiá»n phu thế kỳ nhân là m kỳ sá»± có khác. Quả thá»±c khiến đệ thắc mắc vô cùng. Khi ở trên núi Thác Thà nh, hiá»n phu thê lại bênh vá»±c tiểu tá» há» Giang nà y, mà bây giá» lại ra tay định giết hại y.
Thiên Hồ giáºn dữ đáp :
- Äó là việc riêng của chúng tôi, không việc gì đến bạn.
Tản nhân không nổi giáºn, vẫn tÆ°Æ¡i cÆ°á»i và há»i tiếp :
- Nếu váºy, chẳng hay hai vị có cho đệ xen tay và o không?
Y không đợi chá» Thiên Lang và Thiên Hồ trả lá»i, đã giÆ¡ tay ra hiệu cho tên đồ đệ Ä‘em chiếc Äá»™c băng luân tá»›i.
Tản nhân cầm khà giá»›i và o tay rồi liá»n vênh váo Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c mặt Thanh Lam.
Thiên Lang, Thiên Hồ có bao giỠchịu lép vế ai, cũng ở tả hữu hai bên tiến lên.
DÆ°á»›i tình thế nà y, Thanh Lam biết có giải thÃch cÅ©ng vô Ãch thôi. Trái lại, chà ng nổi giáºn, rút luôn Thất Tinh kiếm ra, quát lá»›n :
- Bá phụ, bá mẫu, việc của Lan nhi quả tháºt do sá»± hiểu nhầm, nhÆ°ng tiểu bối có mồm mà không sao giải thÃch được, Ä‘Ã nh phải tiếp tay vá»›i ba vị má»™t phen má»›i xong. NhÆ°ng ba vị Ä‘á»u là cao nhân thế ngoại, chả lẽ lại muốn thì nhiá»u thắng Ãt hay sao? Và không sợ thiên hạ dị nghị hay sao?
Thiên Lang nghe thấy chà ng nói như thế, cau mà y lại, thầm nghĩ :
- “Mình ba ngÆ°á»i có phải là những nhân váºt tầm thÆ°á»ng đâu. Nếu bây giá» cả ba liên tay đấu vá»›i má»™t háºu sinh tiểu bối, nhÆ° váºy sau nà y đồn ra, thể nà o cÅ©ng bị thiên hạ chê cÆ°á»iâ€.
NghÄ© Ä‘oạn, y quay đầu lại nói vá»›i VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân rằng :
- Chẳng hay Kỳ huynh có thể nhượng bá»™ má»™t chút cho đệ, để ngu phu phụ phế tiểu tá» nà y Ä‘i đã. NhÆ° váºy khá»i...
VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân cÆ°á»i ha hả, đỡ lá»i :
- Phù huynh không nên nghe lá»i của y là m chi. Nếu tên nay không được diệt trừ Ä‘i thì sau nà y thế nà o cÅ©ng thà nh đại há»a. Mục Ä‘Ãch của chúng ta là muốn lấy tÃnh mạng của y, nhÆ° váºy chúng ta còn do dá»± gì nữa.
Y không ngừng bÆ°á»›c, vừa nói vừa tiến lên, cÆ°á»i khinh nói vá»›i Thanh Lam rằng :
- Tiểu tá»! Tình thế bắt buá»™c, chúng ta phải hà nh Ä‘á»™ng nhÆ° váºy.
Ba ngÆ°á»i đứng thà nh hình chữ phẩm, cà ng tiến cà ng gần, cà ng ép cà ng chặt.
Thanh Lam lại lui vá» phÃa sau hai bÆ°á»›c nữa, nhÆ°ng việc đã nhÆ° váºy, có nói nhiá»u cÅ©ng vô Ãch. Trái lại, chà ng còn ung dung không có vẻ gì sợ hãi hết, mà lăm lăm váºn Ly Hợp thần công và o hai tay, giÆ¡ kiếm lên chỠđợi.
Vì ba địch thủ nà y Ä‘á»u là những ngÆ°á»i thuá»™c nhóm Lục tuyệt, tiếng tăm lừng lẫy võ lâm đã lâu, chà ng nháºn thấy mình chỉ có má»™t thế Cà n Khôn Nhất Kiếm là có thể đối địch vá»›i hỠđược thôi, nhÆ°ng cÅ©ng có thể má»™t đấu vá»›i má»™t. Tuy gần đây há»c há»i được môn Ly Hợp thần công nhÆ°ng cÅ©ng chỉ má»›i có ba thà nh há»a hầu thôi, nhÆ° váºy là m sao mà địch nổi ba tay hảo thủ cùng ra tay má»™t lúc nhÆ° thế. Cho nên chà ng nghÄ© nếu có ra tay thì phải đánh chá»›p nhoáng chứ không thể nà o cầm cá»± lâu được nữa.
- Tiểu tá», chuẩn bị đỡ thế công của ta Ä‘i.
Mặt trông rất thanh kỳ, nhÆ°ng bụng rất ác Ä‘á»™c, VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân ra tay trÆ°á»›c rồi má»›i bảo đối phÆ°Æ¡ng chuẩn bị sau.
Thanh Lam thấy Thác Thà nh song hung cÅ©ng đồng thá»i xông tá»›i, chà ng không dám đỡ thế của Tản nhân, vá»™i lui vá» phÃa sau mấy bÆ°á»›c.
Thiên Lang đứng ở bên trái thấy váºy, vá»™i múa cây Ngá»c NhÆ° à đón đánh phÃa sau lÆ°ng của Thanh Lam, Thiên Hồ cÅ©ng không lép vế, vá»™i múa Ngá»c NhÆ° à tấn công và o mặt chà ng.
Thanh Lam trÆ°á»›c sau, tat hữu, cùng bị tấn công Quyá»n Chân Liên (Cuốn ngược mà nh mà nh) đỡ thế công của Thiên Hồ và lôi luôn vá» phÃa sau, đồng thá»i giÆ¡ hữu chưởng bổ mạnh luôn.
Thiên Hồ bá»—ng thấy Ngá»c NhÆ° à của mình bị má»™t luồng tiá»m lá»±c rất mạnh lôi vá» phÃa trÆ°á»›c, vừa va đụng và o Ngá»c NhÆ° à của chồng, nên mụ ta vá»™i thâu tay nhảy luôn sang bên.
Thiên Lang không ngá» Thanh Lam lại há»c được môn Chân Khà tiếp dẫn sức đánh sức nhÆ° váºy, trong lòng kinh hãi thầm, vá»™i thâu tay lại lui vá» phÃa sau ngay.
“Ùmâ€!
Thanh Lam giÆ¡ tả chưởng lên tấn công vừa trúng ngay và o bánh xe Ä‘á»™c của Tản nhân đánh xuống. Chà ng cảm thấy áp lá»±c của đối phÆ°Æ¡ng nặng lạ kỳ, đáng lẽ phải nhảy vá» phÃa sau hai bÆ°á»›c để giảm bá»›t sức nặng ấy.
Tản nhân yên chà chỉ má»™t thế đó là hạ nổi đối thủ, ngỠđâu Äá»™c băng luân của y lại bị chưởng lá»±c của Thanh Lam đẩy bắn lên hÆ¡n thÆ°á»›c.
Ba ngÆ°á»i Ä‘á»u là cao thủ thượng thặng trong võ lâm, yên chà cùng liên tay tấn công má»™t thế nhÆ° váºy, thể nà o đối thủ cÅ©ng bị đẩy lui lia lịa, chân tay cuống quýt. NgỠđâu tình thế lại trái ngược hẳn đối thủ không những không bị đẩy lùi mà thế công của ba ngÆ°á»i lại bị phong tá»a hết. Váºn công lá»±c nhÆ° váºy dù những ngÆ°á»i lá»›n tuổi trong võ lâm cÅ©ng không sao có được công lá»±c mạnh nhÆ° váºy, nay má»™t tiểu tá» trẻ tuổi, nên ba ngÆ°á»i giáºt mình kinh hãi thầm.
- Kỳ huynh, tiểu tá» nà y đã há»c được chân truyá»n Ly Hợp thần công của Không Không Lão nhi rồi.
- Phải! Cho nên không thể nuôi ong tay áo được. Phải diệt y mới xong.
VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân nói xong, cÆ°á»i giá»ng quái dị, lại múa tÃt bánh xe Ä‘á»™c phi thân tiến lên ngay.
Lần nà y y ra tay rất nhanh và mạnh không thể tượng tưởng được.
Vợ chồng Song hung cÅ©ng không chịu lép vế, ở hai bên tả hữu tấn công nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p. Võ công của ba ngÆ°á»i luyện tá»›i mức thượng thừa, chì vì vừa rồi quát khinh địch cho nên cả ba chỉ dùng có năm thà nh công lá»±c thôi. Lần nà y cả ba đã giở mÆ°á»i thà nh công lá»±c ra rồi, nên tình thế khác hẳn hồi nãy. Chỉ trong nháy mắt Thanh Lam đã bị ba món khà giá»›i lấn át. Tuy chà ng đã váºn hết ba thà nh há»a hầu của Ly Hợp thần công ra rồi, và tay phải đã giở Thông Thiên kiếm pháp của sÆ° môn ra, nhÆ°ng vẫn thấy kiếm pháp bị áp lá»±c rất mạnh.
Thác Thà nh song hung giở ChÃnh Phản thất tháºp nhị thức Ngá»c NhÆ° à ra, và VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân thì giở Äá»™c băng luân Pháp ra nên thế công của há» lợi hại vô cùng, dù Thông Thiên kiếm pháp của Thanh Lam huyá»n ảo đến nhÆ° thế nà o, nhÆ°ng ba đối thủ không coi thế kiếm của chà ng và o đâu hết.
Vì váºy chà ng cà ng cảm thấy áp lá»±c của đối phÆ°Æ¡ng mạnh thêm.
Chân lá»±c ở khà giá»›i của há» phát ra kêu “veo veo†là m vang tai, nhức óc, những cà nh lá quanh đó cÅ©ng bị rụng rất nhiá»u, cát bụi bay lên mù mịt.
Thanh Lam giở hết hÆ¡i sức ra chống đỡ, nhÆ°ng má»›i đấu được bảy tám hiếp đã thấy chịu không nổi. Tuy váºy, chà ng cÅ©ng cảm thấy đỡ được má»™t thế đã hãnh diện lắm rồi, vì ngà y thÆ°á»ng, bất cứ ngÆ°á»i nà o trong ba ngÆ°á»i đó đấu vá»›i chà ng chỉ má»™t hai thế là cùng có thể giải quyết được chà ng ngay. NhÆ°ng hôm nay, cả ba liên tay mà đấu được tám chÃn hiệp rồi vẫn không hạ nổi chà ng. NhÆ° váºy, chà ng không kiêu ngạo sao được?
Cà ng đấu, Thanh Lam cà ng thấy thế công của ba kẻ địch mạnh và lợi hại hÆ¡n trÆ°á»›c nhiá»u. Chà ng má»›i chống đỡ được tám chÃnh hiệp mà đã thấy mệt nhá»c nhÆ° lúc thÆ°á»ng mấy đấu mấy trăm hiệp váºy.
Bây giá», chà ng chỉ còn má»™t thế tuyệt há»c là Cà n Khôn Nhất Kiếm má»›i có thể cầm cá»± được vá»›i địch thủ, nhÆ°ng ba cÆ°á»ng địch nà y có phải là tay tầm thÆ°á»ng đâu.
Chà ng không dám chắc là thế kiếm tuyệt há»c ấy có thể đẩy lùi được ba kẻ má»™t lúc. Chà ng cà ng nghÄ© cà ng hoảng sợ, liá»n quát lá»›n :
- Nếu ba vị tiá»n bối còn không ngừng tay, bắt buá»™c tiểu bối phải thất lá»… vá»›i ba vị đấy.
- Hà , hà tiểu tỠngươi có tà i gì cứ việc giở ra đi...
VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân chÆ°a nói dứt thì kiếm của Thanh Lam đã biến thà nh chÃn cái khuyên nhá», Ä‘á»™t nhiên nhằm ba ngÆ°á»i tấn công má»™t lúc. Quả nhiên tình thế đã thay đổi hẳn, thế kiếm của chà ng lợi hại tháºt, khiến ba tay cÆ°á»ng địch Ä‘á»u kinh hoảng vô cùng.
|
08-04-2008, 01:32 PM
|
|
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Hồi 38
Ông già nhỠbé xuất hiện
VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân vá»›i Thác Thà nh song hung không ngá» thế nà y của Thanh Lam lại mạnh và lợi hại hÆ¡n trÆ°á»›c nhiá»u, cả ba cÅ©ng tá»± biết không sao phá nổi thế kiếm đó, nên cà ng kinh hãi nhảy vá» phÃa sau tránh né.
Thiên Lang vừa kinh hãi, vừa tức giáºn, quát lá»›n :
- Kỳ huynh, thế kiếm nà y của y là tuyệt há»c của Côn Luân lão nhân, nhÆ°ng y chỉ biết có má»™t thế ấy thôi.
Ba ngÆ°á»i rút lui, lại nhảy lên ngay. Ba môn khà giá»›i hóa thà nh má»™t cái lÆ°á»›i sáng nhằm đầu Thanh Lam úp chụp xuống.
Thanh Lam lại giở thế kiếm pháp đó ra đối phó nhÆ°ng lần nà y ba kẻ địch đã chuẩn bị, chúng không còn hãi sợ nhÆ° trÆ°á»›c nữa, mà chỉ lui vá» phÃa sau tránh né thôi. NhÆ°ng chá» chà ng vừa thâu tay má»™t cái, cả ba thừa cÆ¡ xông lại tấn công liá»n.
Thanh Lam giáºt mình kinh hãi, vá»™i nhảy lui vá» phÃa sau quay má»™t vòng lại giở thế kiếm đó ra lần thứ ba và đâm chép sang bên, nhÆ°ng Thiên Lang, Thiên Hô đã rút lui ngay và cùng rú lên má»™t tiếng lại nhảy lại tấn công tiếp. Thiên Lang còn cÆ°á»i và nói :
- Hừ, hừ! Tiểu tỠngươi chỉ có một thế kiếm nà y thôi đã hết tà i rồi.
Äang lúc ấy, Äá»™c băng luân của Tản nhân cÅ©ng vừa tấn công tá»›i.
Thanh Lam phải vá»™i và ng thâu kiếm để chống đỡ chỉ nghe thấy kêu “Coong†má»™t tiếng, suýt tý nữa thanh Thất Tinh kiếm của chà ng bị rá»i khá»i tay, và cánh tay phải của chà ng cÅ©ng thấy tê tái hết sức.
Chà ng chÆ°a kịp nghỉ ngÆ¡i, Tản nhân đã dùng Hắc Sát chưởng tấn công tá»›i. Lúc nà y Thanh Lam muốn sá» dụng Ly Hợp thần công để lôi kình lá»±c của há» sang bên, nhÆ°ng đã muá»™n rồi chỉ nghe thấy tiếng kêu “Bùng†má»™t tiếng, ngÆ°á»i của chà ng đã bắn ra ngoà i xa ba trượng, rá»›t ngay xuống vá»±c thẳm ở cạnh đó.
Thanh Lam có Ly Hợp thần công há»™ thể, tuy bị đẩy bắn ra nhÆ° thế nhÆ°ng ngÆ°á»i không bị thÆ°Æ¡ng mảy may, nhÆ°ng bây giá» chà ng lại thấy mình bị rá»›t xuống vá»±c thẳm, trong lòng kinh hãi vô cùng, vá»™i nÃn hÆ¡i lấy sức hất mạnh hai cánh tay má»™t cái ngÆ°á»i đã phi lên trên sÆ°á»n núi ngay.
VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân vá»›i Thác Thà nh song hung không ngá» chà ng đã bị đánh rá»›t xuống dÆ°á»›i vá»±c thẳm mà chà ng còn biết sá» dụng Vân Long Tam Hiện của phái Côn Luân nhảy ngược trở lên nhÆ° thế.
Thiên Lang rú lên má»™t tiếng, Ä‘ang định xông lại tấn công thì bá»—ng trên sÆ°á»n núi, cánh đó không xa, có má»™t bóng ngÆ°á»i xuất hiện.
NgÆ°á»i đó là má»™t ông già râu xồm, ông ta giÆ¡ song chưởng ra đẩy mạnh má»™t cái, thế là Thanh Lam vừa lên được trên vách núi lại bị đẩy xuống vá»±c thẳm ngay.
o0o Ngao SÆ¡n ở ngay Mẫu Trì và cÅ©ng là má»™t nÆ¡i trá»ng yếu của binh gia thá»i cổ. NÆ¡i đây buôn bán rất sầm uất và có má»™t thứ rượu tên là Phần Tá»u dược nổi tiếng lắm.
Lúc ấy Ä‘ang là giữa ngá», tá»u khách Ä‘ang chén tạc chén thù vá»›i nhau trên má»™t tá»u lầu ná». Bá»—ng có má»™t ông già mặc nho phục từ từ đứng dáºy Ä‘i ra ngoà i cá»a, hình nhÆ° ông ta Ä‘ang có việc báºn thì phải.
Tuổi ông ta trạc ngÅ© tuần, mặt rất tao nhã, lÆ°ng Ä‘eo trÆ°á»ng kiếm.
Trông bá» ngoà i, ai cÅ©ng biết ông ta là má»™t ngÆ°á»i văn võ toà n tà i.
TrÆ°á»›c tá»u lầu có má»™t đám ngÆ°á»i Ä‘ang quây quần xem ngÆ°á»i ta mãi võ thì phải.
Ông già nho phục ấy thủng thẳng Ä‘i tá»›i chá»— đám đông, thấy trong đám ngÆ°á»i quây quần có má»™t ông già mãi võ, nhÆ°ng già nà y ăn mặc rách rÆ°á»›i, không khác gì má»™t kẻ ăn xin và không thấy ông ta có khà giá»›i gì cả, mà chỉ thấy tay cầm má»™t thanh kiếm gá»—, Ä‘ang chỉ chỉ trá» trá», nói khoác nói lác.
Chỉ thoáng trông cÅ©ng biết ông già là ngÆ°á»i thất cÆ¡, lỡ váºn ông ta lại lên tiếng nói :
- Hà ! Chắc các vị cÅ©ng nghe thấy các bô lão tÆ°Æ¡ng truyá»n có má»™t ngÆ°á»i là Kiếm Tiên phải không? Luyện kiếm mà thà nh tiên thì tà i ba lắm. Có thể lấy đầu ngÆ°á»i nà y, ngÆ°á»i khác ngoà i xa trăm dặm.
Ngoà i ra, lại có thể dùng kiếm Ä‘á»™n, ngÆ°á»i ngoà i chỉ thấy má»™t luồng ánh sáng trắng bay lÆ°á»›t qua thôi, nhÆ°ng đó là Kiếm Tiên đã dùng kiếm Ä‘á»™n mà đi ở trên không, chỉ trong nháy mắt đã Ä‘i được ngà n dặm liá»n. Tiếc thay tà i ba ấy đã thất truyá»n từ lâu nên các vị chỉ nghe thấy ngÆ°á»i ta nói thôi, chứ không thấy bao giá» cả. Hà ! Ngà y hôm nay các vị gặp ta đừng tưởng ta nói khoác ông ta tà i ba tháºt và tuyệt nghệ rất hiếm có. Nếu già nà y hồi nhá» không được dị nhân truyá»n thụ cho thì có lẽ bây giá» cÅ©ng không ai biết biểu diá»…n môn nà y nữa.
Ông già nho phục nghe thấy ông già nà y nói nhÆ° thế lấy là m ngạc nhiên vô cùng, liá»n chen và o đám đông để xem ông già ná» biểu diá»…n ra sao.
Ông gia mãi võ lại nói tiếp :
- Bây giỠđể già nà y biểu diá»…n pho kiếm Ä‘á»™n cho các vị thưởng thức. NhÆ°ng thanh kiếm của già là kiếm gá»—, không có ánh sáng loé mắt nhÆ° bảo kiếm của vị Kiếm Tiên đâu. Tuy váºy, nó cÅ©ng không kém gì bảo kiếm của các vị ấy.
Nói xong, ông ta vén tay áo, thét lá»›n má»™t tiếng, tung nhanh kiếm gá»— lên, hình nhÆ° ông ta phải dùng nhiá»u hÆ¡i sức lắm. Chá» thanh kiếm lên tá»›i chá»— cách đỉnh đầu các ngÆ°á»i không xa, ông ta má»›i tung mình nhảy lên đứng ở trên thân kiếm mà bay tà tà , ông ta cúi đầu xuống nói vá»›i khán giả rằng :
- Các vị xem đây có phải là kiếm độn không?
Kiếm gá»— ấy bay chừng hai trượng xa, ông già bá»—ng nhếch ngÆ°á»i má»™t cái và khua Ä‘á»™ng hai tay áo thanh kiếm biết quay đầu và từ từ bay vá» chá»— cÅ©.
Tất cả khán giả thấy váºy Ä‘á»u vá»— tay khen ngợi. Äồng thá»i, có má»™t ngÆ°á»i lên tiếng nói :
- Vừa rồi ông bảo kiếm độn đi rất nhanh, chỉ trong chốc lát có thể đi ngà n dặm sao kiếm của ông ta lại đi từ từ như thế?
Ông già mãi võ dáºm chân và o thanh kiếm má»™t cái rồi đáp :
- Lão có phải là Kiếm Tiên đâu và kiếm của lão lại là kiếm giả thì là m sao mà đi nhanh được, nhỡ rớt xuống què quặt thì sao, có phải là chuyện chơi đâu?
Trong lúc ông ta nói, thì kiếm của ông ta đã Ä‘i quanh ba vòng rồi và bá»—ng cả ngÆ°á»i lẫn kiếm lá»™n Ä‘i má»™t vòng rồi rá»›t xuống đất.
Chỉ thấy ông ta rú lên má»™t tiếng, và má»i ngÆ°á»i nghe thấy kêu “Lá»p lá»p†ông ta đã đứng xuống mặt đất, vẻ mặt ông ta vẫn ung dung nhÆ° thÆ°á»ng nhÆ° chÆ°a há» biểu diá»…n qua váºy. Ông ta chắp tay chà o má»i ngÆ°á»i má»™t lá»… rồi nói :
- Bêu xấu tháºt, bêu xấu tháºt.
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u vá»— tay khen ngợi. Ông già mặc nho phục cứ Ä‘á» ngÆ°á»i ra nhÆ° tượng gá»—.
Quà vị nên rõ khi ném kiếm gá»— ra nhÆ° thế, dùng sức mạnh bao nhiêu, kiếm Ä‘i cà ng nhanh bấy nhiêu, nhÆ°ng ông già nà y rõ rà ng đã dùng rất nhiá»u hÆ¡i sức để ném thanh kiếm gá»— ra, nhÆ°ng trái lại thanh kiếm lại bay từ từ, nếu ông ta không có tuyệt đỉnh ná»™i công, dồn hết chân khà và o thanh kiếm gá»— để lấy khà ngá»± kiếm thì sao mà thanh kiếm Ä‘i cháºm được. Chỉ biểu diá»…n nhÆ° thế cÅ©ng đã khó rồi, huống hồ ông ta lại còn đứng được ở trên kiếm mà phi hà nh. Ông già nho phục cÅ©ng biết đó là thân pháp Vân Long Tam Hiện, tuyệt há»c của phái Côn Luân, nhÆ°ng ông già ná» sá» dụng má»™t cách rất khéo léo, nên không ai biết là ông ta đã xá» dụng pho kinh công ấy.
Ông già mãi võ lại lớn tiếng nói :
- Thưa quà vị, vừa rồi già bắt chước Kiếm Tiên biểu diễn môn kiếm độn, suýt tý nữa thì té què chân què cẳng, như thế đủ thấy Kiếm Tiên lợi hại như thế nà o. Thôi, bây giỠđể già biểu diễn một pho kiếm pháp cho quà vị coi, không biết quà vị có bằng lòng không?
Các khán giả vá»— tay tán thà nh. Ông già mãi võ Ä‘Æ°a mắt nhìn má»i ngÆ°á»i má»™t lượt, bá»—ng nhìn ông già nho phục, rồi nhếch mép cÆ°á»i và nói :
- ThÆ°a quà vị, pho kiếm pháp nà y của lão sắp biểu diá»…n khác hẳn kiếm pháp thÆ°á»ng. Kiếm pháp nà y là của má»™t vị đại hiệp nhá» nó mà đã lừng danh và o hồi hai mÆ°Æ¡i năm vá» trÆ°á»›c. Hồi đó già nà y thấy pho kiếm pháp ấy kỳ lại lắm, nhất thá»i hiếu kỳ má»›i há»c lóm được mấy thế, đến giá» vẫn còn nhá»›, định Ä‘em ra biểu diá»…n hầu quà vị.
Lúc ấy trong đám đông lại có tiếng ngÆ°á»i há»i :
- Ông già vừa nói vị đại hiệp ấy là ai thế?
Ông già mãi võ gáºt đầu đáp :
- Phải, phải lão quên nói nốt Ä‘iểm ấy. Vị đại hiệp ấy là Bát Thủ đại hiệp. Sở dÄ© ông ta có cái tên ấy là vì khi nà o ông ta biểu diá»…n pho kiếm pháp nà y thì trông nhÆ° có tám cánh tay váºy. Nà y đây, quà vị cứ xem lão biểu diá»…n sẽ thấy lá»i nói của lão không ngoa...
Thì ra ông già mặc nho phục đứng xem ở cạnh đó chÃnh là Bát Tý Kiếm Khách Triển Nguyên Nhân, sÆ° phụ của Thanh Lam. Thoạt tiên, lão hiệp tưởng ông già mãi võ nà y là má»™t lão giang hồ tầm thÆ°á»ng thôi, sau thấy ông già dùng khà ngá»± kiếm giở thân pháp Vân Long Tam Hiệu ra, ông ta má»›i kinh ngạc vô cùng.
Bây giỠông ta lại nghe thấy ông già ná» nói nhÆ° váºy, má»›i biết ngÆ°á»i ta Ä‘ang nói tá»›i mình, ông ta nghÄ© mãi cÅ©ng không sao nghÄ© ra được ông già ná» là ai? Và không hiểu tại sao ông già ná» lại là m bá»™ là m tịch trÆ°á»›c mặt mình nhÆ° thế.
Triển Nguyên Nhân vừa suy nghÄ© vừa Ä‘Æ°a mắt nhìn, liá»n biến sắc mặt ngay. Vì ông ta thấy ông già mãi võ biểu diá»…n pho kiếm pháp tinh diệu quá, không khác gì ngÆ°á»i có tám cái tay váºy. Và pho kiếm nà y lại chÃnh là Thông Thiên kiếm pháp của ông già ná» Ä‘iêu luyện không kém gì mình, nên má»›i kinh ngạc nhÆ° thế, và nghÄ© thầm :
- “Truy Hồn bát kiếm là pho kiếm pháp bà truyá»n cho bổn phái, không truyá»n thụ cho má»™t ngÆ°á»i nà o, váºy tại sao ông già nà y lại sở trÆ°á»ng nhÆ° thế...?â€
Ông già mãi võ vừa biểu diá»…n xong, liá»n cầm cái nón rách Ä‘i xin tiá»n khán giả. Giây phút sau, khán giả đã giải tán hết. Ông già vừa thâu tiá»n vừa cÆ°á»i tÃt mắt lại, nói :
- Số tiá»n nà y vừa đủ tiá»n nháºu má»™t bữa của lão.
Nói xong, ông ta quay mình định Ä‘i, Nguyên Nhân đã vá»™i tiến tá»›i gần, mỉm cÆ°á»i nói :
- Lão ca vất vả lắm nhỉ. Vừa rồi lão ca biểu diễn pho kiếm pháp ấy tuyệt diệu, khiến đệ bái phục vô cùng, nhưng không biết...
- Hà , hà , lão già không nên khen lão nhÆ° thế. Cái trò lão vừa biểu diá»…n ấy còn kém lắm, mong lão gia lượng thứ cho. Hiện giá» tiểu lão còn báºn... còn báºn...
Nói xong, ông ta tay cầm thanh kiếm gỗ, cúi đầu vái chà o Nguyên Nhân rồi định đi ngay.
Bát Tý Kiếm Khách thấy ông già ná» trả lá»i nhÆ° váºy thá»±c là khóc giở, mếu giở, nhÆ°ng tÃnh ông ta xÆ°a nay rất khoáng đạt, biết ông già mãi võ có ý là m nhÆ° váºy để khá»i phải gặp mình, nên ông ta Ä‘Ã nh đứng yên nhìn theo ông già lá»m khá»m Ä‘i cho tá»›i khi mất dạng.
Äang lúc ông ta ngẩn ngÆ°á»i ra thì phÃa sau bá»—ng có ngÆ°á»i lá»›n tiếng kêu gá»i :
- Nà y, đại sư huynh, đại sư huynh...
Bá»—ng “Soẹt†má»™t tiếng, má»™t cái bóng ngÆ°á»i gầy gò bé nhá», nhanh nhÆ° má»™t mÅ©i tên, vá»™i và ng Ä‘uổi theo ông già mãi võ, chỉ trong nháy mắt cÅ©ng thấy mất dạng liá»n.
Nguyên Nhân lại ngẩn ngÆ°á»i ra tiếp, ông ta không ngá» mình má»›i ẩn cÆ° mÆ°á»i tám năm nay mà trên giang hồ lại xuất hiện nhiá»u nhân váºt tà i ba nhÆ° thế, cứ xem khinh công của ông già mãi võ vá»›i ngÆ°á»i gầy gò bé nhá», ông ta cÅ©ng biết võ công của hai ngÆ°á»i đó không kém gì mình.
“Chẳng lẽ hai ngÆ°á»i đó là ngÆ°á»i của phái Tần Lãnh cố ý hiện ra để diá»…u cợt mình chăng?â€
“Không đúng, môn Vân Long Tam Hiện của ông già mãi võ là võ công Ä‘Ãch truyá»n của phái Côn Luân, còn Truy Hồn bát kiếm lại là tuyệt há»c của bổn môn, nếu ông ta là ngÆ°á»i của phái Tần Lãnh thì là m sao lại biết được hai môn tuyệt há»c ấy?â€
Ông ta vừa nghĩ vừa đi vỠkhách điếm.
Tết Äoan Ngá» là má»™t cái Tết lá»›n của nhà nông, bất cứ ngÆ°á»i già u hay nghèo, ngà y hôm đó cÅ©ng phải treo cá», ngải, kiếm bồ để giết ma, diệt trùng. Hôm đó trên Ä‘Æ°á»ng núi Ä‘i Ngao SÆ¡n có má»™t ông già mặc nho phục Ä‘ang cỡi ngá»±a thủng thẳng Ä‘i.
Không cần nói rõ, quý vị cũng đã biết ông già đó là Triển Nguyên Nhân đang đi phó hội.
Không bao lâu, ông ta đã trông thấy lâu đà i của hỠCông Tôn hiện ra trước mặt rồi.
Tòa lâu Ä‘Ã i nà y rất đồ sá»™, thá»±c là má»™t nÆ¡i ngá»a hổ tà ng long, trấn giang hồ có khác.
Äang lúc ấy, phÃa sau ông ta bá»—ng có tiếng vó ngá»±a lá»™p cá»™p, ông ta vá»™i quay lại nhìn, thì thấy có má»™t ngÆ°á»i rất bé nhá», thân hình khúm núm, Ä‘á»™i má»™t cái mÅ© da lá»›n, ngồi trên má»™t con lừa gầy gò yếu Ä‘uối, vừa ở má»™t con Ä‘Æ°á»ng nhá» trong rừng ráºm Ä‘i ra, áo của ngÆ°á»i đó bằng vải lam nhÆ°ng rất lá»›n rá»™ng, lÆ°ng Ä‘eo thanh kiếm gá»— chỉ thoáng trông cÅ©ng đủ biết là ông già mãi võ hồi hôm rồi.
Nguyên Nhân, thấy ông già ấy cÅ©ng Ä‘i theo con Ä‘Æ°á»ng mà mình Ä‘ang, nên thầm nghÄ© :
- “Chẳng lẽ ông ta cÅ©ng Ä‘i Công Tôn Bảo chăng? Từ đây Ä‘i lên trên Công Tôn Bảo chỉ có má»™t con Ä‘Æ°á»ng thẳng nà y thôi, nhÆ° váºy y chỉ lên trên đó chứ không Ä‘i đâu hết. Chả lẽ y là ngÆ°á»i của Công Tôn Bảo được phái xuống núi để theo dõi ta chăng?â€
Suy nghÄ© má»™t hồi thì ngá»±a của ông ta đã Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c cá»a bảo rồi, cánh cá»a lá»›n của Công Tôn Bảo sÆ¡n Ä‘en và mở rá»™ng, má»—i bên có má»™t đại hán vạm vỡ lá»›n tiếng há»i :
- Quà khách cho biết đại danh?
Nguyên Nhân mỉm cÆ°á»i, chấp tay chà o và đáp :
- KÃnh phiá»n lão ca và o thông báo, Triển Nguyên Nhân của phái Không Äá»™ng theo lá»i hẹn Æ°á»›c, đến đây cầu kiến.
Hai tráng hán thấy khách tá»± nháºn là Bát Tý Kiếm Khách liá»n rùng mình má»™t cái, Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau rồi vá»™i lùi vá» phÃa sau má»™t bÆ°á»›c ngÆ¡ ngác há»i :
- Triển đại hiệp, chỉ có hai vị tới thôi ư?
Quà vị nên rõ cuá»™c há»™i há»p Ngao SÆ¡n nà y là cuá»™c hẹn Æ°á»›c đấu chÃnh thức của phái Tần Lãnh và Không Äá»™ng. Tuy việc nà y chỉ là vụ ân oán riêng tÆ° của Công Tôn Vô Kỵ vá»›i Triển Nguyên Nhân thôi, nhÆ°ng vì hai ngÆ°á»i Ä‘á»u có địa vị rất cao của hai phái, cho nên cuá»™c há»™i há»p nà y đã trấn Ä‘á»™ng cả võ lâm, Công Tôn Vô Kỵ biết năm xÆ°a Triển Nguyên Nhân Ä‘i lại trên giang hồ giao du rất rá»™ng lá»›n, nên y chắc phen nà y thể nà o cÅ©ng có khá nhiá»u ngÆ°á»i đến giúp ông ta vì váºy y không những má»i cả đại sÆ° huynh Mẫn TrÆ°á»ng CÆ°Æ¡ng, nhị sÆ° tá»· Thẩm sÆ° thái giúp, mà còn má»i thêm ba ngÆ°á»i trong nhóm Võ Lâm Lục tuyệt và Thác Thà nh song hung vá»›i VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân nữa. CÅ©ng vì thế, ngÆ°á»i của Công Tôn Bảo Ä‘oán chắc bên Bát Tý Kiếm Khách Ãt nhất cÅ©ng phải có má»™t hai chục ngÆ°á»i.
Bây giá» chúng thấy đối thủ có hai ngÆ°á»i thôi nên má»›i hoà i nghi nhÆ° váºy.
Sá»± thá»±c hai ngÆ°á»i cÅ©ng không đúng, ông ta chỉ tá»›i có má»™t mình thôi. Nguyên Nhân thấy tráng hán há»i nhÆ° váºy biết chúng hiểu lầm ông già mãi võ Ä‘i chung vá»›i mình Ä‘ang định lên tiếng giải thÃch.
NgỠđâu ông già mãi võ ở phÃa sau đã tiến lên, cÆ°á»›p lá»i nói :
- Tất nhiên là hai ngÆ°á»i rồi, chả lẽ chúng ta lại biến thà nh ba ngÆ°á»i hay sau? Các ngÆ°Æ¡i có mau gá»i lão già Công Tôn ra nghênh đón Ä‘i không?
Hai tráng hán thấy ông già mãi võ Ä‘i cùng vá»›i Bát Tý Kiếm Khách, tất nhiên không phải là ngÆ°á»i thÆ°á»ng, bây giá» lại nghe thấy ông ta nói nhÆ° thế chúng cà ng cung kÃnh thêm, vá»™i đáp :
- Má»i hai vị và o.
Hai ngÆ°á»i vừa Ä‘i qua khá»i cá»a lá»›n thì đã nghe thấy phÃa sau có tiếng thanh la nổi lên, có lẽ đó là tÃn hiệu nghênh tân.
Nguyên Nhân thắc mắc vô cùng, không hiểu tại sao ông già mãi võ lại nháºn là đi cùng nhÆ° thế. Mấy lần muốn lên tiếng há»i nhÆ°ng ông già mãi võ cứ cúi gằm mặt xuống, hình nhÆ° Ä‘ang ngủ gáºt ở trên lÆ°ng lừa váºy. Vì thế ông ta không có dịp nà o để há»i được nên trong lòng cà ng thắc mắc thêm.
Hai ngÆ°á»i má»™t ngÆ°á»i má»™t ngá»±a cứ thủng thẳng Ä‘i trên con Ä‘Æ°á»ng lát đá, má»™t lát sau má»›i đến Ä‘Æ°á»ng cùng, đã thấy ba đại hán Ä‘ang đứng ở đó cung kÃnh nghênh đón.
Một tên đứng giữa vội chắp tay vái chà o và nói :
- Gia sÆ° đã ở trÆ°á»›c sảnh cung kÃnh đợi chá» xin má»i hai vị theo tiểu bối và o bên trong.
Nguyên Nhân vá»™i xuống ngá»±a. Ông già mãi võ dùng giá»ng mÅ©i kêu “Hừ†má»™t tiếng cÅ©ng nhảy xuống lừa theo.
Hai thiếu niên đó vá»™i tiến lên đỡ lấy cÆ°Æ¡ng ngá»±a rồi thiếu niên vừa lên tiếng nói Ä‘i chếch sang má»™t bên để dẫn Ä‘Æ°á»ng.
Nguyên Nhân đưa mắt ngắm nhìn tình thế của Công Tôn Bảo, thấy tòa lâu đà i nà y rộng chừng hai, ba trăm mẫu, bên mặt cây cối um tùm ở giữa là một toà nhà đồ sộ.
Ba ngÆ°á»i Ä‘i xuyên qua má»™t bãi cá» má»›i tá»›i toà nhà đồ sá»™ ấy.
TrÆ°á»›c cá»a nhà đã có năm ngÆ°á»i đứng ở dÆ°á»›i thá»m mỉm cÆ°á»i đợi chá» rồi.
NgÆ°á»i Ä‘i trÆ°á»›c thân hình vạm vỡ, mặt má»c đầy râu, mình mặc áo dà i lụa mà u lam, mặt mÅ©i rất oai võ, Nguyên Nhân đã nháºn ra y là Äá»™c Giác Tú Công Tôn Vô Kỵ, còn bốn ngÆ°á»i ở phÃa sau y là Âm DÆ°Æ¡ng Phiến Bạch Tú SÆ¡n, Thiết Bút Quý Tá» Thanh, Thông Ty Vượn Hầu TrÆ°á»ng Thắng vá»›i Hoa Di Lạc. Nguyên Nhân vá»™i tiến lên má»™t bÆ°á»›c chắp tay chà o :
- Không dám cảm phiá»n cả vị lão ca.
Äá»™c Giác Tú thấy đối phÆ°Æ¡ng chỉ có hai ngÆ°á»i phó há»™i, mặt tá» vẻ ngạc nhiên, trợn tròn xoe đôi mắt lên nhìn thẳng và o ngÆ°á»i ông già rồi cÆ°á»i ha hả nói :
- Triển đại hiệp quả thá»±c là ngÆ°á»i tÃn nghÄ©a, xin má»i và o ná»™i sảnh ngồi chÆ¡i đã để Công Tôn Vô Kỵ tôi được chúc tÃnh địa chủ trÆ°á»›c.
Nói xong y giÆ¡ hai tay má»i khách và o, Nguyên Nhân không khách khứa nữa mỉm cÆ°á»i rồi theo Vô Kỵ Ä‘i và o trong khách sảnh.
Còn ông già mãi võ chẳng nói chẳng rằng cứ lặng lẳng theo sau Nguyên Nhân. Trong đại sảnh đã bà y sẵn mấy mâm rượu rồi, và trong mâm chá»— ghế của những ngÆ°á»i bá» trên ngồi cÅ©ng đã có ngÆ°á»i ngồi sẵn, thấy Nguyên Nhân Ä‘i ngÆ°á»i đó là m nhÆ° không trông thấy, ông ta cứ ngồi yên tại đó không thèm đứng dáºy chà o há»i gì hết.
Nguyên Nhân đã trông thấy rõ mặt mấy ngÆ°á»i đó liá»n giáºt mình đánh thót má»™t cái.
Thì ra mấy ngÆ°á»i đó chÃnh là những kẻ hung ác khét tiếng giang hồ: Thác Thà nh song hung vá»›i VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân.
NgÆ°á»i mà chủ nhân phái ngồi cạnh đó tiếp lại là Tam NhÆ¡n Tỉ Ni sÆ° thái, sÆ° tá»· của Vô Kỵ.
Dù sao Vô Kỵ vẫn không dám là m bá»™ quá nổi để mất hết phong Ä‘á»™ của ngÆ°á»i chủ nhân nên y cÆ°á»i ha hả nói :
- Triển đại hiệp ở xa tới, xin hãy ngồi chơi xơi nước đã.
Y vừa nói vừa giá»›i thiệu Nguyên Nhân cho bá»n Thiên Lang, Thiên Hô các ngÆ°á»i.
Thiên Lang trợn tròn xoe đôi mắt và ng khè, mặt tá» vẻ lÆ°á»m Nguyên Nhân má»™t cái rồi lạnh lùng há»i má»™t cách trống không rằng :
- Vẫn mạnh giá»i đấy chứ?
Äã rút lui ra khá»i giang hồ ẩn danh mai tÃch mÆ°á»i tám năm rồi, Nguyên Nhân đã đã dưỡng thà nh má»™t tÃnh nết nhịn rất tốt. Tuy nhiên ông ta cảm thấy Thiên Lang quá Æ° kiêu ngạo mà ông ta vẫn chắp tay chà o mỉm cÆ°á»i đáp :
- Gần đây tệ sÆ° huynh rất Ãt xuống núi, nhÆ°ng cảm Æ¡n bạn, sÆ° huynh của má»— vẫn mạnh giá»i nhÆ° thÆ°á»ng.
Ông ta vừa nói dứt thì phÃa sau đã có tiếng cÆ°á»i ha hả và có má»™t giá»ng khà n khà n trầm giá»ng há»i :
- Thế nà o lão già tà n phế há» Trì vẫn mạnh giá»i đấy chứ?
|
08-04-2008, 01:33 PM
|
|
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Hồi 39
Ông già khéo bắt chước
Ông già há»i đến lão già tà n phế há» Trì thì tiếng nói của ông ta kêu nhÆ° sấm Ä‘á»™ng, khiến các ngÆ°á»i có mặt tại đó Ä‘á»u vang tai nhức óc.
Vì Trì Lão Tà n chÃnh là sÆ° phụ của Thiên Lang, Thiên Hồ đã lừng danh trong võ lâm từ hồi năm mÆ°Æ¡i năm vá» trÆ°á»›c, võ công của y có tiếng là thần quá»· khôn lÆ°á»ng và lai lịch nhÆ° thế nà o thì không ai biết rõ vì thấy ông ta ở trên núi Thác Thà nh cho nên ngÆ°á»i trong võ lâm má»›i gá»i ông ta là Thác Thà nh Tác Quái, tÃnh rất tà n bạo và không phân biệt thiện ác gì cả, ai thuáºn y thì được sống, ai nghịch sẽ bị giết chết liá»n, võ công của y quá cao siêu nên ngÆ°á»i trong võ lâm đấu vá»›i y chỉ dám giáºn chứ không dám nói, chá» tá»›i khi Thiên Lang và Thiên Hồ ra Ä‘á»i thì ông già tà n phế há» Trì nà y bá»—ng mất tÃch.
Nghe giang hồ đồn đại, thì hình nhÆ° là ông ta đã chết ở chÃnh trong tay đồ đệ vá»›i con gái của mình bởi má»™t cuốn võ công bà kÃp gì đó, nhÆ°ng đó chỉ là tin đồn thôi chá»› không ai biết rõ tháºt hÆ° ra sao, riêng có chuyện sau khi ông ta mất tÃch thì Thiên Lang, Thiên Hồ bá»—ng lấy nhau rồi ở luôn tại đó.
Thác Thà nh song hung nghe thấy ông già há»i nhÆ° thế Ä‘á»™t nhiên biến sắc mặt, nhất là Thiên Lang vẻ mặt trông cà ng dữ tợn hÆ¡n, nhìn thẳng và o mặt ông già mãi võ quát há»i :
- Ngươi dám nói nhục đến tiên sư, chẳng lẽ ngươi không sợ chết hay sao?
Ông già mãi võ nhếch mép cÆ°á»i và há»i lại rằng :
- Lạ tháºt, chẳng lẽ lão há»i thăm tôn sÆ° mà cÅ©ng có tá»™i hay sao, tiên sÆ° mất hồi nà o thế?
Thiên Lang cà ng tức giáºn thêm quát há»i lại :
- Sao ngươi lại biết ông ta chưa chết?
- Sao lại biết ông ta đã chết rồi?
- NgÆ°á»i là ai?
- Lão là lão...
Ông già mãi võ vừa nói tới đó đột nhiên đưa tay trái lên, hai ngón trỠvà giữa bỗng kẹp trống không một cái, mồm thì lớn tiếng quát tiếp :
- á»’, ồ! Sao mụ già kia không lên tiếng mà lặng lặng đã hạ Ä‘á»™c thủ rồi, thứ kim nà y bắn trúng và o yếu huyệt của ngÆ°á»i, ngÆ°á»i đó chết cÅ©ng không sao tìm ra vết tÃch gì hết, nhÆ° váºy có phải là chết oan chết uổng không? Món nợ mÆ°á»i tám năm nay, nhân ngà y hôm nay cÅ©ng nên lôi nó ra phanh phui, để ông già ấy khá»i bị chết oan mãi nhÆ° váºy.
NgÆ°á»i có mặt tại đó Ä‘á»u là những tay cao thủ thượng thặng của giang hồ, vừa rồi không ai để ý tá»›i nhÆ°ng bây giá» thấy ông già mãi võ kia là nhÆ° váºy liá»n chăm chú nhìn và o ông ta, quả thấy hai ngón tay của ông ta Ä‘ang kẹp má»™t cái kim bạc nhá» nhÆ° tÆ¡.
Thiên Hồ giáºn dữ quát lá»›n má»™t tiếng, rồi bá»—ng đứng dáºy định nổi khùng. VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân thấy thế hÆ¡i cau mà y và khẽ khuyên rằng :
- Xin Phù đại tẩy hãy nguôi cÆ¡n giáºn, ông già nà y Ä‘i cùng vá»›i Triển lão ca tá»›i chắc không phải là ngÆ°á»i tầm thÆ°á»ng đâu, đại tẩu hãy nghe y tá»± khai lai lịch đã rồi hãy xá» trà y sau.
Lúc ấy thủ hạ của Vô Kỵ đã bưng nước trà rượu và thức ăn lần lượt đem ra.
Vô Kỵ má»i má»i ngÆ°á»i ngồi và o mâm, xong má»›i giÆ¡ chén lên vừa cÆ°á»i vừa nói vá»›i Nguyên Nhân rằng :
- Triển lão ca vá»›i lão ca nà y giá lâm Công Tôn Bảo khiến tệ xá rạng rỡ rất nhiá»u, kÃnh má»i hai vị cứ tá»± tiện xÆ¡i chén rượu nhạt, tiện thể xin Triển lão ca giá»›i thiệu vị lão ca nà y cho Công Tôn má»— được là m quen.
Vừa rồi khi má»›i và o cá»a quả tháºt Nguyên Nhân đã quên giá»›i thiệu ông già mãi võ cho má»i ngÆ°á»i, nhÆ°ng sá»± thá»±c lúc bấy giỠông ta có vẻ khinh thÆ°á»ng ông già nên má»›i quên mất thủ tục giá»›i thiệu kia.
Bây giá» má»™t ông già trông rất tầm thÆ°á»ng bá»—ng lên tiếng nói những lá»i kinh ngÆ°á»i nhÆ° váºy. Vô Kỵ má»›i nháºn thấy ngÆ°á»i nà y khả nghi lắm nên y má»›i lên tiếng nói nhÆ° thế.
Ngay cả vợ chồng Thiên Lang vÆ¡i VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân cÅ©ng có ý nghÄ© đó, vì thế Công Tôn Vô Kỵ vừa má»›i nói xong cả ba Ä‘á»u chăm chú nhìn và o Nguyên Nhân.
Nguyên Nhân cầm chén rượu lên tiếng cÆ°á»i và đáp :
- Công Tôn lão ca quá khách khứa đó thôi, đệ đâu dám được các vị lão ca coi trá»ng nhÆ° thế, đệ má»™t thân má»™t mình phó há»™i vá»›i lão ca nà y cÅ©ng chỉ quen biết giữa Ä‘Æ°á»ng...
- Hà hà ....
Ông già mãi võ không đợi chá» Nguyên Nhân nói xong đã cÆ°á»i ha hả mấy tiếng rồi xen lá»i nói :
- Triển đại hiệp nói rất đúng, vá»›i địa vị và thân pháºn của đại hiệp cao cả nhÆ° thế có khi nà o thèm lão già nà y giúp sức đâu, hÆ¡n nữa già nà y không có lai lịch gì đáng nói ra để quà vị nghe, già nghe giang hồ đồn đại cuá»™c há»™i há»p trên núi Ngao SÆ¡n nà y náo nhiệt lắm, nên già má»›i Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»™t theo đại hiệp đến đây để được thưởng thức những tráºn hiếm có trong võ lâm, và cÅ©ng muốn được nháºu nhẹt má»™t hai chén nữa, các vị không cho già nà y là kẻ tham ăn tham uống đấy chứ?
Vô Kỵ thấy thái Ä‘á»™ của ông già ngông cuồng nhÆ° váºy, liá»n sầm nét mặt lại cÆ°á»i nhạt má»™t tiếng và đỡ lá»i :
- Äại há»™i Ngao SÆ¡n nà y là cuá»™c há»™i há»p riêng của Công Tôn Vô Kỵ vá»›i Triển lão ca để dứt khoát sá»± ân oán của nhau, sá»± tháºt nó là thế. Chắc bạn cÅ©ng biết rồi mong bạn đừng có là m bá»™ là m tịch nhÆ° thế là m chi, chắc bạn lên đây là muốn kiếm lão phu, váºy lão phu phải lãnh giáo bạn mấy thế võ trÆ°á»›c. Ông già mãi võ nhếch mép cÆ°á»i uống cạn luôn ba chén và đáp lại.
- Chủ nhân nà y cÅ©ng hÆ¡i xấu bụng má»™t chút, tháºt lão uống của ngÆ°Æ¡i mấy chén rượu nhạt thôi mà lại cứ bắt lão ra bêu xấu, chẳng lẽ cách đối đãi khách nhÆ° thế mà cÅ©ng coi được hay sao?
Thiên Hồ đẩy chén rượu sang bên, Ä‘á»™t nhiên đứng dáºy rá»i khá»i chá»— ngồi và chỉ tay và o ông già quát lá»›n :
- Lão tặc kia, mau mau nói rõ lai lịch cho ta hay rồi ngoan ngoãn lãnh cái chết đi.
Ông già mãi võ vẫn cÆ°á»i ha hả đáp :
- Mụ già kia, ngÆ°Æ¡i hà tất phải nóng nảy nhÆ° váºy là m chi, ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i trong nhóm Lục tuyệt muốn biết lai lịch của lão tháºt dá»… nhÆ° trở bà n tay, nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i đừng có giở Bạch Mi Trâm ra.
Thiên Hồ trông lá»i ăn tiếng nói của ông hình nhÆ° cứ chống đối mình nên mụ tức khôn tả cứ nghiến răng kêu “cồm cá»™p†và nghÄ© thầm :
- “Ta sở trÆ°á»ng vá» Bạch Mi Trâm trên giang hồ nà y không má»™t ai hay biết hết, sao ông già nà y lại biết rõ lai lịch của ta nhÆ° thế? Huống hồ vừa rồi y lại nhắc đến cha ta. Không được thế nà o ta cÅ©ng phải há»i cho ra lai lịch của y má»›i xongâ€
Vì váºy y thị má»›i cố nén lá»a giáºn và há»i :
- NgÆ°á»i không chịu nói lai lịch, váºy không sợ chết oan chết uổng dÆ°á»›i chưởng của ông già nà y hay sao?
Ông già mãi võ rụt đầu rụt cổ rồi mỉm cÆ°á»i nhìn Thiên Lang, Thiên Hồ và nói :
- Äại há»™i Ngao SÆ¡n nà y, ngoà i hai chủ nhân Ä‘Æ°Æ¡ng sá»± các ngÆ°Æ¡i vá»›i lão đây cÅ©ng chỉ là khách trong nhóm khách và là ngÆ°á»i ngoại quốc hết, già nghe tin đồn mà tá»›i đây và được nháºu nhẹt và i chén rượu của chủ nhân, nếu không ra lãnh giáo từng ngÆ°á»i má»™t thì tháºt là không nên không phải vá»›i chủ nhân lắm.
Ông ta cà ng nói cà ng hăng, dám khiêu chiến cả Thác Thà nh song hung và VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân ba ngÆ°á»i trong nhóm Lục tuyệt.
Thiên Hồ chÆ°a kịp trả lá»i, thì Thiên Lang đã cÆ°á»i nhạt há»i :
- Lão già nà y ăn nói ngông cuồng tháºt, lão phu đã biết tà i của ngÆ°Æ¡i đâu và biết ngÆ°Æ¡i có xứng đấu vá»›i má»™t trong ba ngÆ°á»i của chúng ta không.
Triển Nguyên Nhân chÆ°a biết rõ thân pháºn và lai lịch của ông già mãi võ nên không dám xen lá»i và o, nhÆ°ng cÅ©ng biết ông già nà y tá»›i đây là để giải vây cho mình, nhÆ°ng ông ta nghÄ© mãi cÅ©ng không biết ông già nà y là ai.
Ông già mãi võ rót đầy má»™t ly rượu, uống má»™t há»›p rồi cÆ°á»i ha hả lên tiếng nói tiếp :
- Nếu không tin, các ngÆ°á»i có dám đánh cuá»™c vá»›i ông già nà y không?
Thiên Lang trầm giá»ng há»i :
- Äánh cuá»™c thế nà o?
- Ba ngÆ°á»i là ngÆ°á»i trong nhóm Võ lâm Lục tuyệt, tất nhiên võ công phải cao siêu hÆ¡n ngÆ°á»i, các ngÆ°á»i má»—i ngÆ°á»i biểu diá»…n má»™t môn tuyệt kỹ của mình ra, rồi già nà y sẽ bắt chÆ°á»›c biểu diá»…n theo, nếu già bắt chÆ°á»›c không đúng, thì tùy ý ba vị muốn xá» trà thế nà o cÅ©ng được, nhÆ°ng nếu già biểu diá»…n không sai chút nà o, hì, hì, thì ba vị...
Thiên Lang không tin ông già có thể bắt chÆ°á»›c đúng hệt những thế võ của mình nên y cÆ°á»i nhạt và xen lá»i nói :
- Nói tháºt cho ngÆ°Æ¡i biết, ba chúng ta tá»›i đây vốn dÄ© là do Công Tôn lão ca má»i tá»›i nếu ngÆ°Æ¡i bắt chÆ°á»›c được võ công tuyệt há»c của chúng ta thì chúng ta sẽ khoanh tay đứng yên không can thiệp và o vụ nà y.
Ông già gáºt đầu đáp :
- Cũng được nhưng...
Nói tá»›i đó ông ta bá»—ng quay lại há»i VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân rằng :
- Còn vị nà y thì sao? Chẳng hay ngÆ°Æ¡i có đồng ý vá»›i lá»i nói vá»›i lão già há» Phù kia không?
VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân giáºn dữ đáp :
- Ta tán thà nh ý kiến của Phù lão ca.
Ông già mãi võ mới uống cạn chén rượu lấy tay áo chùi mồm và nói tiếp :
- Hay lắm, hay lắm xem nhÆ° váºy duyên pháºn khá Ä‘áºm đà đấy.
Thiên Lang cÆ°á»i nhÆ° Ä‘iên khùng nói tiếp :
- Thể nà o ngà y hôm nay lão phu cũng để cho ngươi toại nguyện.
- Không dám không dám.
- Lão tặc, ngươi để ý nhìn rõ chưa.
- Äược má»i bạn cứ việc biểu diá»…n Ä‘i.
Thấy ông già mãi võ trả lá»i má»™t cách ung dung nhÆ° váºy Thiên Lang cà ng tức giáºn thêm rồi y cÆ°á»i nhạt má»™t tiếng đứng dáºy không thấy váºn công lấy sức gì cả chỉ giÆ¡ chưởng lên nhằm tảng đá cạnh đó khẽ ấn má»™t cái.
Tất cả các tay cao thủ có mặt trong khách sảnh đó Ä‘á»u là những cao thủ có tên tuổi trên giang hồ. Má»i ngÆ°á»i thấy chá»— Thiên Lang đứng cách tảng đá chừng bảy tám trượng và thấy y giÆ¡ tay lên khẽ ấn má»™t cái không có má»™t tiếng gió nà o cả, ai nấy Ä‘ang nghi ngá» nhÆ°ng khi nhìn tá»›i chá»— trụ đá bị đè thì má»i ngÆ°á»i lại vá»— tay khen không ngá»›t.
Thì ra trên cá»™t trụ ấy đã có má»™t dấu vết bà n tay hiện lên sâu chừng má»™t tấc nhÆ° là dùng khoan đục khắc sâu váºy.
Thiên Lang thấy má»i ngÆ°á»i vá»— tay khen ngợi liá»n tủm tỉm cÆ°á»i từ từ ngồi xuống.
Äến lượt Thiên Hồ mụ ta cÅ©ng đứng dáºy giÆ¡ tay phải dùng năm ngón tay cách không chá»™p cá»™t đá kia má»™t thế nhÆ°ng mụ ra tay khác hẳn Thiên Lang là cái chá»™p của mụ có tiếng gió Ä‘á»™ng kêu “Phì phìâ€.
Má»i ngÆ°á»i nhìn vá» phÃa trụ đá thì thấy dấu vết má»—i đầu ngón của năm đầu ngón tay đã có má»™t cái lá»— hổng nho nhá» hiện ra, lá»— nà o cÅ©ng sâu nhÆ° nhau, má»—i lá»— sâu chừng ba tấc không sai má»™t ly, má»™t tý nà o hết...
Bấy giá» Nguyên Nhân lại thấy ông già lặng lặng quay vá» chá»— ngồi cứ cúi ăn nháºu hoà i nên trong lòng thắc mắc hết sức.
Thiên Lang thấy váºy cÆ°á»i nhạt, các ngÆ°á»i khách cÅ©ng tá» vẻ khinh thị, có lẽ ông già đã hổ thẹn quá tức giáºn bá»—ng vÆ°Æ¡n cổ lên uống má»™t ngụm rượu tháºt lá»›n, rồi trợn tròn xoe đôi mắt nhìn và o mặt Thiên Lang há»i :
- Lão già kia, có lẽ ngươi không muốn sống nữa phải không?
- Không biết là ấy..
- Hè, hè...
Thiên Lang cÆ°á»i khinh má»™t tiếng rồi đứng phắt dáºy, hình nhÆ° ông già sợ nguy hiểm đến tÃnh mạng vá»™i cắp thanh kiếm gá»— hoảng sợ lui vá» phÃa sau lia lịa. Hầu TrÆ°á»ng Thắng đã bất mãn ông già từ lúc đầu rồi, nay lại thấy sÆ° phụ mình ra tay liá»n nhảy ra cháºn Ä‘Æ°á»ng lui của đối phÆ°Æ¡ng.
- Hè, hè, trước mặt lão phu khi nà o để cho ngươi ngông cuồng như thế được.
Thiên Lang quát xong những khớp xương trên đầu vai y kêu răng rắc, cánh tay bỗng vươn dà i hơn trước nhằm đầu vai của ông già cách không chộp một cái.
Nguyên Nhân sợ ông già địch không nổi Ä‘ang đứng dáºy ra tay cứu viện, nhÆ°ng đã muá»™n rồi.
Ông già mãi võ vội la lớn :
- Chà , chà lợi hại tháºt.
- á»i... ối chà ... sÆ° phụ mau buông tay...
Má»i ngÆ°á»i thấy ông ta kêu gá»i sÆ° phụ của mình nhÆ° váºy tháºt là mặt dà y mặt dạn hết sức, nhÆ°ng khi má»i ngÆ°á»i nhìn kỹ má»›i hay Thiên Lang đã chá»™p lầm ngÆ°á»i, ngÆ°á»i mà kêu sÆ° phụ cầu cứu đó không phải là ông ta mà là Hầu TrÆ°á»ng Thắng, đại đệ tá» của Thiên Lang các ngÆ°á»i thấy y Ä‘ang toát mồ hôi lạnh ra kêu la hoà i.
Ông già mãi võ vẫn há mồm nhe răng đứng ở sau Hầu TrÆ°á»ng Thắng, Nguyên Nhân ngồi ở chá»— gần ông ta mà cÅ©ng không biết ông ta dùng cách gì kiến TrÆ°á»ng Thắng phải chịu tá»™i nhÆ° thế, nên lão má»›i yên tâm nghÄ© thầm :
- “CÅ©ng may mình chÆ°a ra tay giúp ông ta, bằng không thì hổ thẹn hết sứcâ€
Thiên Lang tức giáºn vô cùng, mặt Ä‘ang và ng khè đã biến thà nh Ä‘á» hồng, thuáºn tay đẩy má»™t cái. TrÆ°á»ng Thắng đã bắn ra ngoà i xa hÆ¡n trượng, rồi rú lên nhÆ° tiếng sà i lang hú và nói tiếp :
- Lão tặc nà y cũng hơi có chút tà i ba đấy, nhưng hôm nay lão phu thể nà o cũng giết chết ngươi đã, rồi mới nói chuyện sau.
Ông già mãi võ khúm núm lui vá» phÃa sau má»™t bÆ°á»›c vá»™i há»i :
- Lão hỠPhù kia, ngươi là m như thế là nghĩa lý gì?
- Lão phu muốn giết chết ngươi ngay tại chỗ.
Thiên Lang giáºn dữ quát tháo nhÆ° váºy, lại tiến lên má»™t bÆ°á»›c.
Ông già mãi võ lùi vá» phÃa sau lia lịa mồm thì la lá»›n :
- Lão già hỠPhù kia là m gì thế không phải lão phu sợ ngươi đâu.
Thiên Lang ngừng chân lại trầm giá»ng đáp :
- Nếu váºy thì hay lắm.
- Lão phu thá» há»i ngÆ°Æ¡i có biết chữ xấu hổ là gì không? Chả lẽ ngÆ°Æ¡i không sợ các bạn võ lâm chê cÆ°á»i hay sao?
- Lão phu đã là m gì để cho võ lâm chê cÆ°á»i nà o?
Ông già mãi võ cÆ°á»i khì má»™t tiếng, rồi giÆ¡ tay chỉ các ngÆ°á»i ngồi ở trên sảnh và nói :
- NgÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i trong nhóm Lục tuyệt, trÆ°á»›c mặt nhiá»u bạn nhÆ° thế nà y ngÆ°Æ¡i là m việc gì cÅ©ng phải nên theo đúng đạo lý má»›i được chứ, vừa rồi chúng ta đã hẹn Æ°á»›c gì vá»›i nhau?
- Lão phu ba ngÆ°á»i theo đúng lá»i Æ°á»›c hẹn mà biểu diá»…n rồi, còn ngÆ°Æ¡i bắt chÆ°á»›c không đúng thì phải đứng yên tại đó để cho chúng ta xá» trÃ, nhÆ° váºy lão phu có hà hiếp gì ngÆ°Æ¡i đâu?
Ông già mãi võ nấc đến “ực†má»™t tiếng rồi há»i lại :
- Sao ngươi lại biết lão phu bắt chước các ngươi không giống?
Thiên Lang cÆ°á»i ha hả đáp :
- Thế sao ngươi không ra tay biểu diễn đi?
- Sao ngươi biết lão phu chưa ra tay biểu diễn?
Hình nhÆ° Thiên Lang không tin tai và mắt của mình, y liá»n trố mắt lên nhìn và o phÃa cá»™t trụ, thấy cá»™t trụ vẫn nguyên là nh nhÆ° trÆ°á»›c, má»›i biết ông già định tâm diá»…u cợt mình liá»n nổi giáºn quát lá»›n :
- NgÆ°Æ¡i...
- Hà , hà tháºt ngÆ°Æ¡i không đáng được ngÆ°á»i ta ban cho biệt hiệu là Thiên Lang và được liệt và o nhóm Võ lâm Lục tuyệt chút nà o.
Ông già mãi võ nói tới đó bỗng giơ hai chiếc tay áo rách lên múa lung tung và lớn tiếng nói tiếp :
- Äây các vị chứng kiến cho, thá» nhìn lên trên thạch trụ xem già nà y bắt chÆ°á»›c có giống hay không?
Lúc ấy má»i ngÆ°á»i liá»n Ä‘Æ°a mắt nhìn vá» phÃa thạch trụ. Thì ra ông già múa tÃt hai tay áo đã có má»™t luồng kình khà lấn át và o chá»— trụ đá kiến cát bụi bay tung toé, ngay trên trụ đá cÅ©ng hiện ra dấu vết của má»™t bà n tay cầm thanh kiếm. Dấu vết của bà n tay và thanh kiếm ấy ở ngay cạnh vết bà n tay và bánh xe của vợ chồng Thiên Lang vá»›i VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân và cÅ©ng sâu đúng ba tấc nhÆ° thể những dấu vết của ba ngÆ°á»i vừa biểu diá»…n.
Lúc nà y Bát Tý kiếm khách Triển Nguyên Nhân má»›i yên tâm, còn Thẩm sÆ° thái vá»›i Äá»™c Giác Tú thì ngÆ¡ ngác nhìn nhau, mặt cùng biến sắc.
Các ngÆ°á»i có mặt trong khách sảnh Ä‘á»u kinh hãi đứng Ä‘á» ra nhÆ° tượng gá»— váºy.
VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân ngẩn ngÆ°á»i giây lát, bá»—ng tung mình nhảy lên trên không phi ra giữa khách sảnh và nói :
- Hà hà , môn Thái Ất Hỗn Nguyên khà công nà y khá cao siêu đấy, bạn tên hỠlà gì xin cho chúng tôi biết?
Y vừa nói dứt đã hạ chân xuống chỗ trước mặt của ông già mãi võ.
Thiên Hồ cÅ©ng rá»i khá»i chá»— ngồi chạy ra ngay.
|
08-04-2008, 01:34 PM
|
|
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Hồi 40
Phải chÃnh tại hạ đây
Thiên Lang lạnh lùng nói vá»›i VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân rằng :
- Kỳ huynh, tà i ba của y cao minh hơn sao được chúng ta.
Ông già mãi võ Ä‘Æ°a mắt nhìn ba ngÆ°á»i nhếch mép cÆ°á»i và đáp :
- Lão đâu có cần cao minh hơn ba vị đâu, quý hồ bắt chước giống hệt như ba vị là được rồi.
Lúc ấy Thiên Hồ bá»—ng Ä‘á»™t nhiên xen lá»i nói :
- Lão tặc, ngÆ°Æ¡i phải nháºn thua chúng ta má»›i phải chứ.
Ông già trợn tròn xoe đôi mắt nho nhá» lên tiếng há»i lại :
- Già nà y thua ở chỗ nà o?
Thiên Hồ cÆ°á»i khanh khách đáp :
- Khi ta ra tay, đồng thá»i có ném luôn năm chiếc thần trâm má»™t lúc, hiện giá» trên đầu ngón tay nà o cÅ©ng có má»™t mÅ©i thần trâm, ngÆ°Æ¡i không tin thá» tiến tá»›i gần nhìn kỹ xem.
Má»i ngÆ°á»i nghe thấy mụ ta nói nhÆ° váºy Ä‘á»u kêu “ồ†lên má»™t tiếng, và má»›i biết mụ đã ngâm ngầm ném năm chiếc kim trâm má»™t lúc, nhÆ°ng không ai trông thấy rõ hết.
Quà vị nên rõ Bạch Mi Trâm của Thiên Hồ nhá» nhÆ° sợi tóc váºy, dà i hÆ¡n tấc, mụ giấu ở trong móng tay và lúc ném nhanh nhÆ° thế, nếu ai không chú ý tá»›i dù là tay cao thủ thượng thặng cÅ©ng không biết mụ sá» dụng mấy cây thần trâm ấy.
Má»i ngÆ°á»i Ä‘ang tặc lưỡi khen ngợi, thì ông già mãi võ đã cởi mÅ© nỉ xuống giÆ¡ tay lên gãi đầu cÆ°á»i ha hả đáp :
- Lúc nãy không thấy ngÆ°Æ¡i nói năng gì hết lẳng lặng thưởng cho già nà y má»™t mÅ©i kim, nên già nà y má»›i Ä‘á» cao cảnh giác. Bà già há» Phù Æ¡i, bà đừng có nói khóac vá»›i má»i ngÆ°á»i là m chi, nà y đây năm mÅ©i kim của bà đá»u đã nằm cả trong tay của già đây.
Má»i ngÆ°á»i nghe thấy ông già nói nhÆ° thế lại cà ng kinh hãi thêm.
Tá»›i lúc nà y không còn ai dám khinh thÆ°á»ng ông già nữa, nên ông ta nói gì ai cÅ©ng tin hết, vì váºy tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u chăm chú nhìn và o ông, quả nhiên ông ta ung dung rút thanh kiếm gá»— ở dÆ°á»›i nách ra Ä‘Æ°a tá»›i trÆ°á»›c mặt Thiên Hồ cÆ°á»i hì hì nói tiếp :
- Nà y đây, bà già kia nhìn kỹ Ä‘i, có phải năm mÅ©i kim bảo bối của bà đá»u ngoan ngoãn nằm yên ở trên mÅ©i kiếm của lão phu đấy không, bây giá» bà đã tin rồi đấy chứ?
Lúc ấy má»i ngÆ°á»i quả thấy trên đầu kiếm gá»— ấy có mấy Ä‘iểm ánh sáng chói lá»i rất nhá», má»›i hay đó là đuôi của năm mÅ©i kim Bạch Mi Trâm của Thiên Hồ.
Thiên Hồ tức giáºn đến ngÆ°á»i run lẩy bẩy, không sao nói được ná»a lá»i. Còn Thiên Lang thì mặt xam hai mắt xì tia ra hai luồng ánh sáng chói lá»i và chăm chú nhìn thẳng và o mặt đối phÆ°Æ¡ng.
VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân thấy váºy Ä‘á»™t nhiên cÆ°á»i ha hả xen lá»i nói :
- Tháºt không ngá» trong má»™t ngà y nhóm Võ lâm Lục tuyệt đã có ba ngÆ°á»i bị bạn đánh bại. Bạn có thể tá»± hà o vá»›i thiên hạ võ lâm đấy. Bây giỠđệ chỉ muốn bạn cho biết tên há» thôi, bạn cho biết xong chúng tôi rút lui ngay.
Ông già mãi võ lại cắp thanh kiếm gá»— và o nách cÆ°á»i hì hì đáp :
- Äiá»u nà y không thuá»™c và o việc hẹn Æ°á»›c, lão phu chả nói rồi là gì, ta là má»™t lão già vô danh không có tên tuổi gì hết.
Thiên Lang bá»—ng thét lá»›n rút luôn cây Bạch Ngá»c NhÆ° à ra múa má»™t vòng rồi quát há»i tiếp :
- Lão già kia, nếu ngÆ°Æ¡i không xÆ°ng tên tuổi thì đừng có hòng ra khá»i được Công Tôn Bảo nà y.
Ông già mãi võ lại rụt đầu rụt cổ vừa cÆ°á»i vừa đáp :
- Vừa rồi lão đã được ăn uống no say rồi, cÅ©ng chả muốn rá»i nÆ¡i đây là m chi nữa.
- Nếu ngÆ°Æ¡i không muốn sống sót rá»i khá»i nÆ¡i đây thì cà ng hay.
Thiên Hồ đã thấy chồng rút khà giá»›i ra, mụ ta cÅ©ng rút luôn cây Ngá»c NhÆ° à tiến lên mắt lạnh lùng nhìn thẳng và o mặt ông già .
- Hà hà , có phải ba vị muốn thị nhiá»u thắng Ãt đấy không?
Ông già mãi võ lại rút luôn thanh kiếm gá»— ra cầm ở trong tay nhếch mép cÆ°á»i há»i nhÆ° váºy và nói tiếp :
Lại đây, Tam tuyệt trong Võ lâm Lục tuyệt cùng ra tay tấn công lão phu một lúc đi.
Không ai ngỠông ta lại dám táo bạo nhÆ° thế, cà ng nói cà ng hăng, dám thách thức Thạch Thà nh Song Hung vá»›i VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân cùng liên tay đấu vá»›i mình.
Quà vị nên rõ Võ lâm Lục tuyệt ngÆ°á»i nà o ngÆ°á»i ấy võ công Ä‘á»u luyện tá»›i mức thượng thừa nay gặp má»™t ông già gầy gò bé nhá» không có tên tuổi gì hết mà dám thách thức Tam tuyệt liên tay đấu vá»›i mình, nhÆ° váºy tháºt là má»™t chuyện hãn hữu nhất trong võ lâm.
VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân thấy vợ chồng Thiên Hồ đã rút khà giá»›i ra, y cÅ©ng biết vợ chồng há» xÆ°a nay vẫn có má»™t Ä‘iá»u lệ là bất cứ đấu vá»›i má»™t ngÆ°á»i hay má»™t trăm ngÆ°á»i cÅ©ng váºy, bao giá» hai vợ chồng há» cÅ©ng liên tay đấu và y biết ông già trông rất tầm thÆ°á»ng nà y thể nà o cÅ©ng là má»™t ngÆ°á»i rất có lai lịch võ công thể nà o cùng không thể kém ba ngÆ°á»i mình, nên má»›i dám thách thức nhÆ° thế, nhÆ°ng Tản Nhân không muốn để cho thiên hạ chê cÆ°á»i là mình thị nhiá»u thắng Ãt, vá»™i lui vá» phÃa sau mấy bÆ°á»›c để cho vợ chồng Thiên Lang đấu vá»›i ông già trÆ°á»›c, thá» xem tà i ba của ông ta đến đâu thì lúc ấy mình má»›i ra tay đối phó cÅ©ng chÆ°a muá»™n.
Vợ chồng Thiên Lang Thiên Hồ ngông cuồng quen Ä‘i rồi và không coi luáºt lệ của võ lâm và o đâu cả, vì thấy ông già mãi võ quá khinh thÆ°á»ng hai vợ chồng mình nên cả hai cùng nổi nóng xông lên đánh ông ta tá»›i tấp, còn vụ đánh cuá»™c vá»›i ông già vừa rồi thì vợ chồng y đã quên sạch.
Hai vợ chồng cÆ°á»i nhạt má»™t tiếng má»—i ngÆ°á»i má»™t cây Ngá»c NhÆ° à chia là m tả hữu cùng xông và o tấn công và o ngang lÆ°ng ông già mãi võ liá»n.
- Hai vợ chồng có tháºt định ra tay đấu vá»›i lão không?
Ông già mãi võ vừa nói vừa lÆ°á»›t qua giữa hai cây Ngá»c NhÆ° à của vợ chồng Thiên Lang.
Vợ chồng hỠđã phát Ä‘á»™ng thế công rồi, khi nà o chịu để cho ông già thóat thân, nên hai vợ chồng lại múa tÃt cây Ngá»c NhÆ° à xông lên tấn công tiếp.
Không hiểu ông ta dùng thân pháp gì, chỉ thấy ông ta đã thóat ngay ra ngoà i vòng đấu lá»›n tiếng cÆ°á»i và nói :
- Hà hà , lão già há» Kỳ thông minh hÆ¡n vợ chồng ngÆ°Æ¡i nhiá»u.
Thiên Lang bị ông ta chá»c tức đã nổi khùng, hÆ¡n nữa y lại là ngÆ°á»i tá»± thị rất cao, nghe thấy ông ta khen ngợi VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân cao minh hÆ¡n mình liá»n giáºn dữ quát há»i :
- Kỳ huynh cao minh hơn chúng ta ở điểm nà o?
- Y cao minh hơn các ngươi ở chỗ tự biết mình.
- Ngươi dám khinh thị lão phu như thế phải không?
- Nếu ra tay đấu với nhau thực sự, lão chắc hai vị chống đỡ không nổi thế võ của lão đâu.
Thiên Lang Thiên Hồ nghe thấy ông già nói khinh thị mình nhÆ° thế, tức giáºn chịu không nổi, kẻ hú ngÆ°á»i gà o cùng múa tÃt hai thanh Ngá»c NhÆ° à hóa thà nh muôn đạo hà o quang nhằm toà n thân ông già mãi võ tấn công xuống.
Thiên Lang còn nói :
- Hì hì, nếu ngươi thắng nổi thế công nà y của vợ chồng lão phu thì vợ chồng lão phu vỠnúi ngay.
- Thiên Lang, ngươi nhìn kỹ đây nhé.
Ông già vừa nói xong, má»i ngÆ°á»i đã nghe thấy có mấy tiếng kêu “loong coong†thì ra hai cây Ngá»c NhÆ° à của vợ chồng Thiên Lang đã bị gạt sang hai bên ánh sáng lóe mắt vừa tắt lịm, ba cái bóng ngÆ°á»i cùng nhảy ra bên ngoà i, má»i ngÆ°á»i còn nhìn thấy chân của vợ chồng Thiên Hồ hình nhÆ° còn lảo đảo mấy cái má»›i đứng vững được, còn ông già mãi võ tay cầm kiếm vẫn cÆ°á»i hì hì đứng tại đó nhÆ° Ä‘inh đóng cá»™t váºy.
Má»i ngÆ°á»i thấy váºy Ä‘á»u biến sắc mặt và cùng nghÄ© thầm :
- “Vợ chồng Thiên Lang, Thiên Hồ Ä‘á»u được liệt và o nhóm Võ lâm Lục tuyệt, mà bây giá» cả hai chống đỡ không nổi má»™t thế kiếm của lão già nà y...â€
Trong lúc má»i ngÆ°á»i Ä‘ang suy nghÄ© thì Thiên Lang đã lá»›n tiếng quát há»i :
- Lão tặc, Hắc Y Côn Luân là ngÆ°á»i thế nà o của ngÆ°Æ¡i?
Hắc Y Côn Luân Ma Lạc chÃnh là má»™t nhân váºt rất thần bà má»›i xuất hiện trên giang hồ trong mấy năm gần đây, nhÆ°ng tiếng tăm rất lừng lẫy, nghe nói ngÆ°á»i nà y là môn đồ của Kiếm Thần Côn Luân lão nhân đã quy ẩn từ hồi gần trăm năm vá» trÆ°á»›c. Hắc Y Côn Luân quen sá» dụng LÆ°u Tinh chùy, võ công cao siêu khôn lÆ°á»ng, tuy ra Ä‘á»i không lâu nhÆ°ng ngÆ°á»i trong võ lâm ai cÅ©ng biết tiếng. Má»i ngÆ°á»i nghe thấy Thiên Lang há»i nhÆ° váºy, chắc y thể nà o cÅ©ng phát hiện ra cái gì rồi má»›i lên tiếng há»i nhÆ° thế, nên ai nấy để chăm chú nhìn cả và o mặt ông già để xem ông ta trả lá»i ra sao.
- Hà hà , ta đã nói qua rồi, vá»›i các ngÆ°Æ¡i tuy là ngÆ°á»i trong nhóm Lục tuyệt, nhÆ°ng muốn biết lai lịch của lão phu vẫn không phải chuyện dá»….
Thấy ông già trả lá»i má»™t cách bâng quÆ¡ nhÆ° váºy, rồi thấy ông ta bá»—ng nhiên thâu kiếm gá»— lại cặp và o nách, chắp tay chà o và cÆ°á»i hì hì nói tiếp :
- Bạn già nà y sà nh sá»i đấy, Hắc Y Côn Luân Ma Lạc chÃnh là má»— đây.
Nói xong, ông ta liá»n giÆ¡ tay lên vuốt mặt má»™t cái. Má»i ngÆ°á»i má»›i hay ông già là má»™t thanh niên tuổi trạc hai mÆ°Æ¡i bốn hai mÆ°Æ¡i lăm, mặt gầy gò, da Ä‘en nhánh, trông rất cÆ°Æ¡ng nghị, nhất là đôi mắt sắc nhÆ° kiếm và có ánh sáng tia ra. Còn ông già lụ khụ hồi nãy thì đã biến mất rồi.
Thiên Lang ngẩng mặt lên trá»i rú nhÆ° tiếng sà i lang hú và nói :
- Tiểu tá», lão phu Ä‘ang muốn kiếm ngÆ°Æ¡i đây.
Äúng lúc ấy bên ngoà i bá»—ng có má»™t thiếu nữ áo Ä‘en đẹp nhÆ° hoa nở, thân hình mảnh khảnh, tuổi trạc mÆ°á»i bảy mÆ°á»i tám, vẻ mặt u oán, hai mắt sÆ°ng húp, hình nhÆ° đã bá»±c tức vì ai mà khóc má»™t tráºn khá lá»›n rồi.
Thiên Hồ đã nháºn ra thiếu nữ ấy là ai, quên cả việc tấn công Hắc Y Côn Luân liá»n chạy lại nghinh đón thiếu nữ và nói :
- Lan Nhi, con đi đâu mà là m mẹ tìm kiếm hoà i không thấy?
Thiếu nữ ná» ngừng chân lại háºm há»±c đáp :
- Lan nhi, ai là Lan nhi của bà nà o?
Thiên Hồ thấy thiếu nữ giống hệt con gái của mình trả lá»i nhÆ° váºy liá»n ngẩn ngÆ°á»i ra há»i :
- Cô là ...
Thiếu nữ ná» tá» vẻ ghét háºn, háºm há»±c đáp :
- Nói thực cho bà biết, tôi là Liễu Kỳ.
Nà ng vừa nói dứt đã quay ngÆ°á»i lại gá»i :
- Sư phụ!
Rồi nà ng như con chim nhảy xổ và o lòng Tam Nhãn Tỳ Ni Thẩm sư thái.
Thiên Hồ là ngÆ°á»i trong nhóm Lục tuyệt, có bao giá» bị ai là m bẽ bà ng nhÆ° thế nà y đâu. Huống hồ trông thấy Liá»…u Kỳ khiến mụ lại sá»±c nhá»› tá»›i má»™t việc cÅ© liá»n nổi khùng, cÆ°á»i the thé nói :
- Con nhãi hỠLiễu kia, thế ra mi là nghiệp chủng của Nhiếp ngũ nương đấy?
Nói xong, mụ giơ tay lên ném một cái.
Hắc Y Côn Luân bá»—ng nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p nhảy xổ tá»›i, múa thanh kiếm gá»— khua và o phÃa sau Liá»…u Kỳ, mồm thì quát mằng Thiên Hồ rằng :
- Thiên Hồ, thủ đoạn cắt cỠnhổ rễ nà y của ngươi độc ác thực.
Má»i ngÆ°á»i đã thấy đầu thanh kiếm gá»— của chà ng có má»™t mÅ©i kim bạc bóng nhóang. Sá»± thể biến đổi má»™t cách Ä‘á»™t ngá»™t nhÆ° váºy, khiến ai nấy Ä‘á»u rùng mình biến sắc mặt, không ngá» Thiên Hồ là ngÆ°á»i có thân pháºn lai lịch nhÆ° thế mà lại ra tay hạ Ä‘á»™c thủ giết lén má»™t kẻ háºu sinh nhÆ° váºy. CÅ©ng may Hắc Ma Lạc lại nhanh tay cứu kịp. Bằng không, cô bé đã toi mạng rồi.
Thiên Lang thấy hà nh Ä‘á»™ng của Thiên Hồ nhÆ° váºy cÅ©ng bất mãn, liá»n cau mà y lại, khẽ trách rằng :
- NÆ°Æ¡ng... tá»
Thiên Hồ sầm nét mặt lại quát tháo :
- Tôi cái gì, lão bất tá» kia, ngÆ°Æ¡i còn không quên được dâm phụ đã chết rồi phải không? NgÆ°Æ¡i muốn ra nháºn con nghiệp chÆ°á»›ng kia thì cứ việc ra nháºn Ä‘i!
Thẩm sÆ° thái ôm lấy Liá»…u Kỳ và trông thấy rõ cá» chỉ của các ngÆ°á»i vừa rồi, Ma Lạc đã hai lần nhắc nhở đến Bạch Mi Trâm và còn nói: “Há»… ngÆ°á»i nà o bị những kim Ä‘á»™c ấy bắn trúng, sau khi chết không có chút hằn tÃch gì cả! NhÆ° váºy có phải là chết oan uổng không? Ngà y hôm nay cÅ©ng nên giở món nợ từ hồi mÆ°á»i chÃn năm trÆ°á»›c ra để ngÆ°á»i ta thanh toán má»›i được!â€
Nghe những lá»i nói trên, Thẩm sÆ° thái đã biết bên trong thể nà o cÅ©ng có nguyên nhân gì, chứ không khi nà o Ma Lạc lại Ä‘em những lá»i lẽ ấy ra nói chÆ¡i thế đâu. Nhất là khi Liá»…u Kỳ nhảy xổ tá»›i mình, Thiên Hồ lại còn bảo con nhá»: “Thế ra mi là nòi giống của Nhiếp ngÅ© nÆ°Æ¡ng đấy!â€
Tiếp theo, mụ lại ra tay hạ Ä‘á»™c thủ, dùng Bạch Mi Trâm định giết hại con nhá», nếu Hắc Y Côn Luân không nhanh tay cứu giúp cho, có phải con nhá» toi mạng rồi không? Sau đó mụ còn nói cái gì: “Phen nà y ta nhổ cá» phải nhổ táºn gốc rá»… má»›i được!†chẳng hạn, nhÆ° váºy thủ Ä‘oạn của mụ ta thá»±c là ác Ä‘á»™c vô cùng! Äồ đệ của ta vá»›i mụ có thâm thù đại háºn gì đâu? Vẫn biết mụ Ä‘ang nóng lòng muốn biết con nhá» có phải là con gái của mụ không thá»±c; nhÆ°ng mụ không nên giở Ä‘á»™c thủ định giết má»t con nhá» nhÆ° thế...
NghÄ© tá»›i đó, Thẩm sÆ° thái giáºt mình đến thót má»™t cái, và lại nghe thấy Thiên Hồ quát bảo Thiên Lang ra mà nháºn nòi giống của mình Ä‘i...
Thấy sá»± thể biến chuyển nhÆ° váºy, Tam Nhỡn Tỳ Ni có phải là ngÆ°á»i ngu dốt đâu, chỉ hÆ¡i suy nghÄ© má»™t chút là vỡ nhẽ liá»n. Bà ta lại nghÄ© tiếp :
- “Phải đấy! Äồ đệ của ta giống hệt nhÆ° con gái của Thiên Hồ. NhÆ° váºy, chả lẽ Liá»…u Kỳ, đồ đệ của ta cÅ©ng là con gái của Thiên Lang hay sao? Äúng rồi, năm xÆ°a Nhiếp sÆ° muá»™i, vì trong bụng có mang vá»›i nhân tình, sợ chồng hay, nên nà ng má»›i Ä‘ang tâm ra tay giết chồng và phóng há»a đốt nhà để phi tang nhÆ° thế. Sau, Triển Nguyên Nhân tá»›i can thiệp, sÆ° muá»™i ta cÅ©ng định giết cả ngÆ°á»i bạn thân của chồng. Trong lúc hai ngÆ°á»i kịch chiến vá»›i nhau, Thiên Hồ ẩn nấp trong xó tối, dùng Bạch Mi Trâm tấn công lén nà ng, trúng ngay và o chá»— hiểm yếu. Bằng không, kiếm của Nguyên Nhân chỉ đâm phải cánh tay của nà ng thôi, nếu không vì mÅ©i kim Ä‘á»™c kia thì khi nà o nà ng lại bị chết ngay tại chá»— nhÆ° thế?â€
NghÄ© tá»›i đó, bà ta khÃch Ä‘á»™ng vô cùng, sầm nét mặt lại, đẩy Liá»…u Kỳ ra, vá»™i đứng dáºy, múa cây phất trần tiến lên nghênh đón Thiên Hồ, mồm thì quát lá»›n :
- Tri Tú (tên tục của Thiên Hồ), bây giỠbần ni đã rõ chuyện rồi! Năm xưa, sư muội của bần ni đã bị độc trâm của ngươi giết chết, chứ không phải bị Nguyên Nhân giết!
Thiên Hồ chỉ đưa mắt nhìn Tỳ Ni một cái, tỠvẻ khinh thị đáp :
- Äến bây giá» mụ má»›i biết là dâm phụ bị ta giết chết Æ°? Phải đấy, ngÆ°Æ¡i là m gì nổi ta nà o?
Tỳ Ni gượng cÆ°á»i đáp :
- Nếu phải thì mụ Ä‘á»n mạng cho sÆ° muá»™i ta Ä‘i!
Bà ta tức giáºn vô cùng, nên chÆ°a nói dứt lá»i đã múa phất trần tấn công ngay và o ngá»±c Thiên Hồ.
Thiên Hồ không coi đối thủ và o đâu, chỉ Ä‘Æ°a cây Ngá»c NhÆ° à lên chống đỡ thôi. Lúc ấy tình thế trong đại sảnh thay đổi má»™t cách Ä‘á»™t ngá»™t. Triển Nguyên Nhân liá»n thở nhẹ má»™t cái, còn Công Tôn Vô Kỵ thì giáºn dữ đến Ä‘á» ngÆ°á»i ra, quát lá»›n :
- Lão tặc bà , ta phải giết ngươi mới xong!
Lúc nà y Liá»…u Kỳ đã biết hung thủ giết mẹ mình là Thiên Hồ chứ không phải là sÆ° phụ của ngÆ°á»i yêu, nà ng liá»n hét lên má»™t tiếng, múa kiếm xông lại tấn công Thiên Hồ ngay, mồm thì quát mắng :
- Hừ! Ta phải giết chết ngươi để trả thù cho mẹ ta!
Äang lúc ấy, bên ngoà i bá»—ng có tiếng ngÆ°á»i rất thánh thót nói vá»ng và o :
- Hừ! Ngươi chưa xứng đấu với mẹ ta!
Tiếng nói vừa dứt, đã có một bóng đen ở bên ngoà i phi và o, nhanh như điện chớp, ngăn cản bước tiến của Liễu Kỳ ngay.
Lúc ấy má»i ngÆ°á»i má»›i thấy rõ ngÆ°á»i đó là má»™t thiếu niên mặt Ä‘en nhánh, tuổi trạc mÆ°á»i bảy mÆ°á»i tám, tay cầm má»™t thanh Ä‘oản kiếm bóng nhóang.
Liá»…u Kỳ vá»™i ngừng chân lại, ngắm nhìn đối phÆ°Æ¡ng giây lát, rồi sắc mặt lÆ¡t lạt, ngÆ°á»i run lẩy bẩy, Ä‘á»™t nhiên quát mắng lại :
- Hừ! Thế ra con nhãi nà y, mi là tiểu hồ ly đấy?
Thế là hai ngÆ°á»i nhÆ° kẻ thù tám Ä‘á»i vá»›i nhau, ra tay đấu kịch liệt khôn tả. Thiếu niên gầy gò da Ä‘en kia cÅ©ng quát lên :
- Mi mới thực là con nhãi hồ ly tinh!
Hắc Y Côn Luân hình nhÆ° đã nháºn ra thiếu niên da Ä‘en kia là ai rồi, liá»n lắc đầu thở dà i và nói :
- NhÆ° váºy tình thế lại cà ng phức tạp thêm!
Chà ng vừa nói vừa lắc đầu, và đang định rút lui. Thiên Lang đã phá lệ thÆ°á»ng của mình, không xông và o đánh giúp, để mặc cho Thiên Hồ đấu vá»›i Tỳ Ni mà chỉ khoanh tay đứng đó xem thôi. Y bá»—ng thấy Hắc Ma Lạc Ä‘ang định rút lui liá»n quát lá»›n :
- Tiểu tá», ngÆ°Æ¡i không giải quyết xong câu chuyện ở đây mà còn định Ä‘Ã o tẩu phải không?
Nói xong, y xông lại chặn Ä‘Æ°á»ng, không để cho Hắc Ma Lạc rút lui.
Tay vẫn cầm thanh kiếm gỗ, Hắc Ma Lạc rụt đầu rụt cổ đáp :
- Hì! Lạ lùng thực! Sao ngươi còn ngăn cản ta là m chi? Việc của ta định nói chẳng rõ rệt rồi là gi?
Thiên Lang lại quát tiếp :
- Tiểu tá», biết Ä‘iá»u thì mau trả ngay Khảm Ly Ä‘Æ¡n cho lão phu!
Lão phu sẽ nể mặt tôn sÆ° mà tha cho ngÆ°Æ¡i Ä‘i liá»n.
Hắc Ma Lạc Ä‘á»™t nhiên ôm bụng cÆ°á»i ha hả. Thấy chà ng Ä‘á»™t nhiên cÆ°á»i nhÆ° váºy, Thiên Lang cảm thấy hổ thẹn, hai má Ä‘á» bừng, giáºn dữ quát há»i :
- NgÆ°Æ¡i cÆ°á»i gì thế?
- Tôn sÆ° không ra ngoà i giang hồ đã hÆ¡n trăm năm rồi, nhÆ° váºy là m sao mà quen biết được má»™t kẻ háºu sinh tiểu bối nhÆ° ngÆ°Æ¡i, mà ngÆ°Æ¡i lại là m nhÆ° quen biết ân sÆ° của ta đã lâu rồi váºy?
Thiên Lang cà ng hổ thẹn và tức giáºn thêm, vá»™i tiến lên má»™t bÆ°á»›c, cÆ°á»i khỉnh nói :
- Tiểu tá», ngÆ°á»i có chịu trả lại Khảm Ly Ä‘Æ¡n cho lão phu không?
Y vừa nói vừa tiến lên. Y cà ng tiến nhanh bao nhiêu, Hắc Ma Lạc lại lùi nhanh bấy nhiêu, lúc nà o hai ngÆ°á»i cÅ©ng chỉ cách nhau chứng mấy thÆ°á»›c thôi và chà ng ta vẫn cÆ°á»i hì hì nói tiếp :
- Lão há» Phù kia, nói tháºt cho ngÆ°Æ¡i biết, hai viên thuốc của ngÆ°Æ¡i, ta đã dùng má»™t viên để cứu con rể của ngÆ°Æ¡i rồi, còn má»™t viên nữa thì ta thay mặt ngÆ°Æ¡i, tặng cho ngÆ°á»i bạn thân của con rể ngÆ°Æ¡i.
NhÆ° váºy, ta không lấy má»™t viên thuốc nà o của ngÆ°Æ¡i hết!
Thiên Lang tÃnh nóng nhÆ° lá»a, nay bị Hắc Ma Lạc chá»c tức nhÆ° váºy, khi nà o chịu được, liá»n quát lá»›n má»™t tiếng, rồi múa tả chưởng nhằm ngÆ°á»i đối thủ tấn công luôn.
- Có phải ngươi định tâm để cho ta được nổi danh phải không?
Hắc Ma Lạc nói nhÆ° váºy, nhÆ°ng không lui bÆ°á»›c nhÆ° trÆ°á»›c nữa, trái lại cÅ©ng giÆ¡ tả chưởng lên chống đỡ thế công của Thiên Lang ngay.
Tuy Hắc Ma Lạc võ công cao siêu không kém gì Võ lâm Lục tuyệt, nhÆ°ng dù sao cÅ©ng hãy còn Ãt tuổi, công lá»±c và há»a hầu thể nà o cÅ©ng kém đối phÆ°Æ¡ng.
Thiên Lang không ngá» chà ng ta lại dám giÆ¡ chưởng lên chống đỡ, liá»n nhấn mạnh thêm sức và o tả chưởng.
“Bùngâ€
Chưởng thế của hai ngÆ°á»i vừa va đụng và o nhau, cả hai đã dùng đến tám thà nh chân lá»±c, nên cùng bị đẩy lui mấy bÆ°á»›c.
Hắc Ma Lạc cảm thấy khà huyết trong ngÆ°á»i rạo rá»±c và lảo đảo suýt ngã, bụng liá»n bảo dạ rằng :
- “NgÆ°á»i trong nhóm Lục tuyệt lợi hại tháºt!â€
Còn Thiên Lang cÅ©ng không hÆ¡n gì đối thủ, y cÅ©ng thấy tai hoa chóng mặt chóang váng cả ngÆ°á»i.
NhÆ° váºy hay ngÆ°á»i không kém ai cả, nhÆ°ng y là ngÆ°á»i sà nh Ä‘iệu, trong lòng đã kinh hãi và nghÄ© thầm :
- “Không ngá» tiểu tá» nà y đã há»c được hết chân truyá»n của phái Côn Luân rồi, nhÆ°ng ta là ngÆ°á»i trong nhóm Lục tuyệt, chả lẽ lại để má»™t thằng nhá» ngoà i đôi mÆ°Æ¡i nà y đấu ngang tay vá»›i ta? NhÆ° váºy ta còn mặt mÅ©i nà o Ä‘i lại trên giang hồ nữa?â€
NghÄ© nhÆ° váºy, y không sao nhịn được, vừa lùi bÆ°á»›c má»™t cái lại tiến lên ngay, múa tÃt cây Ngá»c NhÆ° à tấn công tá»›i tấp, mồm thì cÆ°á»i ha hả và nói tiếp :
- Hà hà ! Tiểu tá», phen nà y ta sẽ cho mi biết thân!
Hắc Ma Lạc tay vẫn cầm kiếm gá»—, tuy mồm vẫn cÆ°á»i hì hì, nhÆ°ng không dám khinh thÆ°á»ng nhÆ° trÆ°á»›c nữa, vá»™i giở toà n lá»±c ra chống đỡ. Nhá» váºy má»›i hóa giải nổi mấy thế công rất lợi hại của mình, nhÆ°ng trong lòng cÅ©ng phải kinh hãi thầm bụng bảo dạ rằng :
- “Thá»±c không ngá» công lá»±c của tiểu tá» nà y lại mạnh nhÆ° váºy!â€
NghÄ© Ä‘oạn, y cÆ°á»i nhạt má»™t tiếng rồi thay đổi thế võ khác, cây Ngá»c NhÆ° à của y bá»—ng hóa thà nh má»™t luồng ánh sáng chói lá»i và bao trùm lấy cả ngÆ°á»i vá»›i kiếm của Hắc Ma Lạc. NhÆ°ng võ công của Hắc Ma Lạc đã há»c được hết chân truyá»n của Côn Luân lão nhân, nhất là môn kiếm pháp của chà ng lại cà ng tinh diệu hÆ¡n, thân pháp của chà ng cÅ©ng phiêu hốt khiến Thiên Lang không sao biết rõ được thân hình của chà ng thá»±c hÆ° nhÆ° thế nà o? Tha hồ y giở toà n lá»±c ra tấn công, và đã dùng ánh sáng của Ngá»c NhÆ° à bao trùm ngÆ°á»i chà ng rồi nhÆ°ng vẫn không sao thắng thế chút nà o.
Trong đại sảnh, sáu ngÆ°á»i thà nh ba đôi Ä‘ang kịch chiến vá»›i nhau. Lúc nà y đại há»™i Ngao SÆ¡n đã thay đổi lá»›n Thác Thà nh song hung vốn dÄ© là ngÆ°á»i được má»i đến giúp sức, sở dÄ© vợ chồng y vui lòng nháºn lá»i lên Ngao SÆ¡n là vì má»™t tên đồ đệ bị Ä‘uổi của y là TrÆ°Æ¡ng Lão Tam đã bị toi mạng ở trong Tuyết phủ, và cÅ©ng vì nể mặt Công Tôn Vô Kỵ nữa. NgỠđâu sá»± thể lại biến hóa má»™t cách Ä‘á»™t ngá»™t nhÆ° thế, hung thủ giết chết Nhiếp ngÅ© nÆ°Æ¡ng không phải là Triển Nguyên Nhân nữa, mà là Thiên Hồ Tri Tú.
Vá» phần Triển Nguyên Nhân thấy sá»± hiểu lầm mÆ°á»i tám năm qua đã giải quyết xong, nên ông ta cảm thấy nhẹ nhõm vô cùng.
Riêng có Công Tôn Vô Kỵ cảm thấy áy náy khó xá» hết sức, vì y có ngỠđâu hai ngÆ°á»i mình má»i tá»›i, lại biến thà nh kẻ địch chÃnh nhÆ° thế?
VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân tá»›i Ngao SÆ¡n giúp sức là vì y Ä‘ang liên tay vá»›i Thác Thà nh song hung vừa đẩy Thanh Lam rá»›t xuống vá»±c thẳm xong, thì Công Tôn Vô Kỵ cÅ©ng vừa tá»›i nÆ¡i, tiện thể má»i y lên trợ chiến giúp, nhÆ°ng từ khi y thấy Hắc Ma Lạc lá»™ diện, ngÆ°á»i của Võ lâm Lục tuyệt vừa ra tay đấu đã thua ngay tráºn đầu tiên, Thiên Lang vá»›i Hắc Ma Lạc có thù hằn riêng, việc nà y không thể coi nhÆ° là nuốt lá»i hứa được, còn y dù sao cÅ©ng phải giữ lấy thân pháºn mình, cho nên vừa lui vá» chá»— ngồi, đã tá» rõ thái Ä‘á»™ ngay. Y bảo vá»›i Công Tôn Vô Kỵ rằng :
- Cuá»™c đại há»™i Ngao SÆ¡n hôm nay, VÆ°Æ¡ng á»c Tản Nhân tôi xin giữ thái Ä‘á»™ trung láºp.
Vô Kỵ xét kỹ toà n cục, thấy sá»± thể không phải là tầm thÆ°á»ng, nhất là đại sÆ° huynh của y là Mẫn TrÆ°á»ng KhÆ°Æ¡ng lại chÆ°a tá»›i, y ngẫm nghÄ© giây lát rồi Ä‘á»™t nhiên cÆ°á»i má»™t hồi dà i rồi đứng dáºy hai mắt nhìn tròng trá»c và o Nguyên Nhân và nói :
- Triển lão ca, cuá»™c há»™i há»p hôm nay vốn dÄ© là để dứt khoát vụ ân oán cá nhân của chúng ta, không ngỠđệ chÆ°a kịp tiếp chuyện Triển huynh thì lại có sá»± thay đổi má»™t cách Ä‘á»™t ngá»™t nhÆ° thế nà y.
Bây giỠcó thể nói chuyện ân oán của chúng ta coi như là đã xong, nhưng nhân dịp nà y đệ cũng muốn lãnh giáo Triển huynh và i thế võ!
|
|
|
| |