Một đôi long nhãn ẩn chứa sát khí lạnh lẽo bên trong, chắc chắn là do lôi đình ngưng tụ mà thành, nhìn Lôi Long mà cảm giác thấy nó có sinh mạng cùng lí trí, kế thừa ý chí Thừa Thiên mà sinh thành, kẻ nắm giữ hình phạt đối với vạn vật, nắm giữ thiên kiếp trong tay. Lúc này ánh mắt Lôi Long nhìn chằm chằm Tiêu Thần, cho dù không có nửa điểm khí tức phát ra, nhưng Tiêu Thần vẫn như cũ cảm thấy một cỗ uy áp cuồn cuộn hướng về phía mình áp xuống, Lôi Long này khi đối diện với hắn, ánh mắt nhìn hắn như nhìn một con kiến, nó giống như một tồn tại tối cao loại cỏ kiến như hắn chỉ có thể phủ phục dưới chân nó, tùy thời xử lí.
Toàn thân Tiêu Thần run rẩy, sắc mặt tái nhợt, trán lấm tấm mồ hôi, nhưng hắn vẫn cố gắng kiên trì, mặc kệ cho uy áp như thủy triều không ngừng oanh kích, hắn coi hắn như một hòn đảo đơn độc, mặc kệ cho kình đào hải lãng, lấy bất biến ứng vạn biến.
Giờ phút này phía bên trong nguyên thần, kim mang tản phát, mặc dù có chút ảm đạm, nhưng trong đó ẩn chứa khí chất duy ngã độc tôn kiêu ngạo, đối mặt với thiên địa này cũng không ai có thể làm cho nó khuất phục!
Thiên địa còn bị nó không để vào trong mắt, huống chi chỉ là một con Lôi Long!
Mặc dù biết rõ giờ phút này thân hãm tuyệt cảnh, Lôi Long trước mặt có thể nhanh gọn diệt sát hắn hơn trăm lần, nhưng bên trong Tiêu Thần vãn sinh ra một cỗ ý chí ngạo nghễ, đối diện với uy áp của Lôi Long trong lòng bốc lên từng trận lửa giận, uy nghiêm của bản thân như bị khiêu khích! Cho nên, hắn chẫm rãi ngẩng đầu, đôi mắt tối đen tràn ngập chiến ý nhìn thẳng Lôi Long hùng vĩ phía trước, không lộ ra một điểm sợ hãi!
Lôi Long kia đang ở bên trong lôi vân, giờ phút này Lôi Long dường như cảm ứng được cỗ ý chí của Tiêu Thần, nhất thời nổi giận gầm nhẹ, con kiến nhỏ trước mặt phát ra bộ dáng phản kháng khiến cho nó nhất thời thấy uy nghiêm bản thân bị khiêu khích, ngay sau đó, Lôi Long hùng vĩ nháy mắt chuyển động, hướng thẳng đến Tiêu Thần mà tới!
Không cần phải thi triển bất cứ thần thông nào, Lôi Long này tự thân đã là một công kích cường đại, trong người nó ẩn chứa lôi đình mạnh mẽ, đủ để trong nháy mắt diệt sát tu sĩ Nguyên Anh kỳ, cho dù có là tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ!
Lôi Long nhất nộ, cả Lôi Đình thế giới lôi vân giảm xuống thấp hơn ba trăm trượng, lôi quang lóe ra, oanh oanh long long làm cho Lôi Long càng thêm khí thế!
Đồ tử Tiêu Thần kịch liệt co rút, nhưng trong lòng ngược lại hoàn toàn yên tĩnh, nhìn thấy Lôi Long gào thét mà tới, tuy rằng không phải địch thủ của nó, nhưng hắn chưa bao giờ có suy nghĩ thúc thủ chịu trói!
Dù có chết, cũng là phải làm cho đối phương bị thương trầm trọng!
Nhưng giờ phút này hắn lại không cam lòng, nếu hắn một thân một mình, liền không tiếc nuối mà chết, nhưng giờ phút này Ngu Cơ, Tiểu Cốt, Tiểu Chuyên, Tiểu Điếm đều cùng hắn trải qua buồn vui, nếu hắn bỏ mình nơi này, chỉ sợ kết cục của bọn họ tuyệt đối không tốt.
- Ta không thể chết, tuyệt đối không thể!
Nhìn về phía Lôi Long, Tiêu Thần giận dữ hét lên liên tục!
Nhưng giờ phút này, không đợi hắn kịp làm gì, lôi vân đột nhiên bị xé rách, một đạo nhân ảnh khổng lồ đỉnh thiên lập địa nhất thời buống xuống, toàn bộ lôi đình ở trong phạm vi trăm trượng nhất tề run lên, chia ra hai hướng mà chạy, dường như đối với người này không dám có nửa điểm bất kính.
Bóng người này là một gã trung niên nam tử, thân mặc hắc bào, sắc mặt nhợt nhạt, tướng mạo anh tuấn, nhưng đôi mắt lại ảm đạm không có ánh sáng, nhưng trong cơ thể lại truyền ra từng làn năng lượng cự đại, giống như là tồn tại cấp cao nhất của thiên địa!
Bất Trụy tu sĩ!
Trung niên nam tử này, tuyệt đối là tồn tại cấp cao nhất ở Nhân Gian Giới, tu sĩ cảnh giới Bất Trụy đại thần thông , nếu không không thể chỉ một đạo hư ảnh liền có uy thế lớn như vậy!
Hư ảnh vừa xuất hiện, đối mặt với Lôi Long, trong miệng phát ra một tiếng gầm nhẹ.
Trên mặt nước, lôi ngư không lồ trong mắt lóe ra vẻ phức tạp, sợ hãi có, nhưng nhiều nhất vẫn là vẻ oán độc! giờ phút này nhìn về bóng người phía xa, yêu thú trong miệng phát ra từng trận tiếng rít gào hung ác.
- Lang Huyên Thượng Nhân, uổng cho người thân là Bất Trụy tu sĩ, vậy mà sau khi chết, một đạo tàn hồn cũng bị trận linh điều khiển, thật là đáng buồn!
- Năm đó người đánh thắng ta, lão tổ tự nhiên mặc kệ cho ngươi phong ấn nơi này, nhưng bây giờ ngươi chỉ là một tàn hồn nhỏ bé, chẳng lẽ vọng tưởng giữ lại được ta sao!
- Hôm nay, ta liền đem tàn hồn của ngươi đánh tan hoàn toàn khỏi thế gian, nhất tộc của ta sẽ trở lại mặt đất!
Theo nhiều lôi mang dung nhập, hồn phách lôi ngư khổng lồ đên cuồng tăng lên, hình thể cũng không ngừng thay đổi, cuối cùng là giống y hệt Lôi Long, mà cùng lúc đó, uy áp trên người lấy một tốc độ điên cuồng mà tăng vọt.
Cuối cùng, theo nhiều điểm lôi mang dung nhập, lôi ngư khổng lồ kia hóa lớn hơn trăm trượng, Lôi Long chi hồn, lôi quang lóe ra, uy thế vô cùng.
- Hôm nay không ai có thể ngăn ta, lão tổ phải rời khỏi chỗ này!
Lôi Long chi hồn miệng phun ra nhân ngôn, oanh oanh long long, dẫn phát thiên lôi nhất tề ầm vang!
Hưu!
Một tiếng sấm nổ vang, Lôi Long chi hồn nháy mắt cắt qua không gian, dung nhập vào trong cơ thể Lôi Long kia. Ngay sau đó, một cỗ uy áp kinh khủng từ trong cơ thể nó phát tán ra, đôi mắt cực kỳ băng lãnh, toát ra vẻ oán độc.
Lôi Long rít gào, cự vĩ vung loạn như xu thế vạn quân, oanh nhiên hướng về phía hắc bào nhân đánh tới!
Mà cùng lúc đó, trong miệng nó phun ra một đạo lôi châu, hướng về Tiêu Thần mà đi!
- Ngươi ra mặt lúc này, chắc chắn là để bảo vệ tính mạng tên tu sĩ nhân tộc, lão tổ ta liền muốn hắn chết!
Thanh âm cuồn cuộn, càn quét xung quanh.
Sắc mặt Tiêu Thần trầm xuống, trong miệng thấp giọng mắng,
Tác giả: Thực Đường Bao Tử
Dịch giả: Ares
Biên dịch: Ryno_nguyen
Nguồn: 4vn
Truyện tham gia event “Ngày hội dịch giả”
Lôi Long này uy thế sớm đã vượt qua phạm trù Nguyên Anh, thẳng tới Bất Trụy tu sĩ, tuy chỉ tùy tiện phun ra một đạo lôi châu, nhưng lôi đình lực ẩn chứa trong đó uy lực so với đệ tam lôi Kết Đan thiên kiếp đã muốn vượt xa mấy lần! Chỉ sợ tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ bình thường dưới lôi châu oanh kích cũng phải hồn phi phách tán thi cốt vô tồn.
Sắc mặt Tiêu Thần tái nhợt, nhưng ánh mắt lại bình tĩnh tới cực điểm, nhìn thấy lôi châu kia gào thét mà đến, xác định không thể dựa vào độn tốc né tránh, hắn lập tức bỏ qua ý niệm né tránh trong đầu!
Nếu không cách nào tránh khỏi, vậy liền chỉ có thể thản nhiên ứng đối!
Thôn Lôi bí pháp.
Thân thể đạt trình độ trung phẩm pháp bảo.
Ý niệm cường hãn, đạt tới cảnh giới tâm như kính ý như đao.
Có được ba điều đó, khiến Tiêu Thần đối mặt với lôi châu, tuy rằng cảm thấy áp lực thật lớn, nhưng chưa đủ làm hắn sợ hãi, trái lại đem chiến ý trong lòng hắn hoàn toàn kích phát ra!
- Lôi Long giết ta, ta tuyệt đối vô lực hoàn thủ, nhưng chỉ là một quả lôi châu liền muốn thu tánh mạng Tiêu Thần ta, ngươi cũng quá mức coi khinh ta rồi!
- Thôn Lôi bí pháp, thôn phệ cho ta!
Trong lòng hét lên giận dữ, Tiêu Thần từng bước bước ra, thân thể đón nhận!
Đùng! Đùng!
Lôi châu đánh lên thân thể, một cỗ thống khổ không thể nói bắt đầu từ tứ chi truyền đi, mỗi một tấc huyết nhục điên cuồng bộc phát ra, nháy mắt cuồn cuộn tới, nếu không phải tâm chí Tiêu Thần kiên định tới cực điểm, chỉ sợ thống khổ này nháy mắt đủ để khiến hắn nguyên thần tan vỡ!
Lông tóc trên cơ thể nháy mắt hóa thành tro bụi phiêu tán, da dẻ nứt ra, huyết dịch dưới lôi quang lóe ra chưa kịp chảy xuống đã bốc hơi hầu như không còn. Trong cơ thể huyết nhục kinh mạch cốt cách nội tạng nháy mắt bị Lôi Điện lực bạo ngược tầng tầng bao vây, mỗi một lần lôi quang lóe ra, đều tạo thành thương tổn cực kỳ hung hãn!
Lấy Tiêu Thần có thân thể đạt tới trình độ trung phẩm pháp bảo, thế mà lúc này mới chỉ một hơi thở đã muốn bị nghiền nát, từ đó có thể thấy trình độ cường hãn của lôi châu đến mức nào!
Cho nên, giờ phút này mặc dù là ý niệm kiên định, cũng mơ hồ sinh ra vài phần bi quan tuyệt vọng, không muốn tiếp tục kiên trì, dù là nháy mắt hóa thành tro bụi tiêu tán cũng tốt hơn từng thời từng khắc thừa nhận vô tận thống khổ như vậy.
- Ta không thể chết được!
- Cừu nhân Mộc gia chưa diệt, trong nhà thân nhân vẫn còn đang đợi ta trở lại!
- Trong Lạc Vân cốc, không biết Y Nhân có bình an không?
- Ngu Cơ, Tiểu Cốt, Tiểu Chuyên, Tiểu Điện cùng ta vui buồn có nhau, ta có thể nào dễ dàng buông tay, hại bọn họ đi chết cùng ta!
- Cho nên, ta tuyệt đối không thể chết được, cũng sẽ không chết! Thôn Lôi bí pháp, thôn phệ cho ta!
Lúc trước Tiêu Thần vì bảo hộ thân thể, liền đem đại bộ phận linh lực trong cơ thể tán vào thể nội, nhưng giờ phút này sống chết trước mắt, ý tàn nhẫn trong lòng hắn cũng bị toàn bộ kích phát ra, đem toàn bộ linh lực nháy mắt rút về, tùy ý để Lôi Đình lực tàn phá cơ thể, cuồn cuộn linh lực dựa theo Thôn Lôi bí pháp điên cuồng vận chuyển! Nhưng Lôi Đình lực này thực sự quá mạnh mẻ, Thôn Lôi bí pháp toàn lực thi triển cũng chỉ có thể thôn phệ một chút cực kỳ có hạn trong đó, hơn nữa tốc độ hao tổn pháp lực lại nhanh hơn gấp ba lần!
Nếu cứ tiếp tục như vậy, chỉ sợ đến khi pháp lực không đủ, Tiêu Thần sợ là muốn “chạy trời cũng không khỏi nắng”!
Nhưng gặp phải tuyệt cảnh tử vong như thế, ánh mắt Tiêu Thần vẫn như cũ tràn ngập ý kiên định, điên cuồng thúc động pháp lực chia cắt luyện hóa Lôi Đình lực thành cuồn cuộn năng lượng sinh cơ tu bổ thân thể bổ sung pháp lực, cùng lúc đó, đại lượng sinh cơ giấu ở sâu trong máu tủy lúc này cũng bị hắn chậm rãi phóng thích ra, không ngừng tu bổ thân thể! Nhưng dù vậy, tình cảnh của hắn vẫn ngày càng bất ổn, tiến trình chữa trị thân thể vẫn xa xa không kịp tốc độ phá hư của Lôi Đình lực!
Nhưng vào thời khắc này, trong không gian nguyên thần của Tiêu Thần, Bồ Đề Tử trôi nổi bỗng nhiên phát sinh dị biến, tản mát ra điểm điểm tinh quang. Vốn sau khi vật ấy tiến vào không gian nguyên thần, liền yên tĩnh giống như một cục đá, Tiêu Thần cũng từng nghiên cứu một phen, lúc sau không có kết quả cũng chỉ có thể bỏ mặc.
Nhưng giờ phút này, Bồ Đề Tử cảm ứng được Lôi Đình lực chui vào không gian nguyên thần, đã xảy ra dị biến nào đó mà không ai biết. . .
Toàn thân Tiêu Thần bao phủ ở trong vòng Lôi Đình, thân thể gần như bị nghiền nát, nếu tiếp tục như thế thì chỉ chốc lát nữa, thân thể sẽ triệt để bị phá huỷ, đến lúc đó nguyên thần lộ ra ở trong vòng Lôi Đình, thì kết cục duy nhất là chết! Tại lúc nguy cấp này, hắn đột nhiên cảm giác trong không gian nguyên thần đã xảy ra dị biến nào đó, không phải ở kim ấn, mà là ở Bồ Đề Tử!
Từng tia Lôi Đình lực tiến vào không gian nguyên thần, nháy mắt tiến nhập vào bên trong Bồ Đề Tử, mà sau khi hấp thu Lôi Đình, trên Bồ Để Tử xuất hiện những hoa văn sáng ngời nhỏ đến nỗi mắt thường không thể nhìn thấy. Mà nháy mắt sau khi hoa văn đó xuất hiện, một tia hấp lực từ bên trong Bồ Đề Tử phát tán ra, mới đầu hấp lực này cũng không mạnh, nhưng theo Lôi Đình lực dung nhập ngày càng nhiều, hoa văn sáng ngời phức tạp nhưng lại có trật tự cũng xuất hiện càng nhiều, hấp lực theo đó không ngừng tăng cường.
Cảm ứng được trong không gian nguyên thần Bồ Đề Tử đã phát sanh biến hóa, trong lòng Tiêu Thần nhất thời mừng như điên, cảm thụ được hấp lực kia ngày càng mạnh mẽ, hắn liền bắt đầu đem Lôi Đình lực đang tàn sát bừa bãi trong cơ thể không ngừng đưa vào không gian nguyên thần tùy ý để Bồ Đề Tử dung hợp thôn phệ, khiến thân thể đang phải liên tục thừa nhận thương tổn liền là có thời gian phục hồi! Phong hồi lộ chuyển, đột nhiên phát sinh chuyển biến khiến trong lòng Tiêu Thần rung lên, một bên cẩn thận thao tác tốc độ thôn phệ của Bồ Đề Tử để đưa vào Lôi Đình lực, một bên toàn lực thúc động Thôn Lôi bí pháp chữa trị thân thể!
Theo thời gian chậm rãi trôi qua, tốc độ Bồ Đề Tử thôn phệ Lôi Đình càng lúc càng nhanh, hoa văn cũng dần dầy đặc chiếm một phần năm bề ngoài Bồ Đề Tử, nhìn từ xa như cảm thấy được một loại huyền diệu ý vận nhẹ nhàng tán phát ra. Tuy rằng hoa văn không hoàn chỉnh nhưng lại làm cho người ta thấy cực kỳ tự nhiên, cảm giác trời sinh nó vốn là như thế.
Có Bồ Đề Tử chia sẻ áp lực, lôi châu ẩn chứa Lôi Đình lực khủng bố tuy rằng vẫn cực kỳ mạnh mẻ, nhưng cũng đã hạ thấp tới phạm vi Tiêu Thần có thể thừa nhận, giờ phút này tốc độ chữa trị thân thể cùng phá hư cơ bản là bằng nhau, Tiêu Thần bắt đầu có dư lực rút ra Lôi Đình thích hợp tẩy luyện nguyên thần, rèn luyện Kim Đan.
Mà Bồ Đề Tử trong không gian nguyên thần hình như cũng nhận biết được, hấp lực kinh khủng kia biến mất không thấy gì nữa, nếu không phải là thấy dày đặc hoa văn sáng ngời che phủ chừng một phần năm bề ngoài, sợ rằng không thể tưởng tượng được, vật nhỏ không chút nào thu hút giống như cục đá này, vừa rồi lại có thể thôn phệ Lôi Đình lực đủ làm tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ bị thương nặng!
Nơi này, tuy rằng bên ngoài cơ thể Tiêu Thần lôi quang vẫn như trước lóe ra đùng đùng rung động, liếc mắt nhìn lại cực kỳ đáng sợ, nhưng sinh tử nguy cơ cũng đã giải trừ, Lôi Đình lực còn lại hiện giờ chỉ có thể bị hắn thôn phệ cường hóa thân mình.
Mà cùng lúc đó, tàn hồn Bất Trụy tu sĩ cùng Lôi Long kia cũng đã chiến cùng một chỗ!
Song phương cũng không sử dụng bất kỳ thần thông gì, nhưng mỗi cái giơ tay nhấc chân, đều phát ra sức mạnh có thể hủy thiên diệt địa. Trong lúc nhất thời lôi vân vỡ vụn, mặt nước cuồn cuộn, sóng dữ không ngớt!
Bất Trụy tu sĩ tàn hồn kia tuy không có tự thân ý chí, nhưng bản năng chiến đấu cường hãn vào thời khắc này lại thể hiện vô cùng nhuần nhuyễn, hơn nữa dù sao khi còn sống cũng là một tu sĩ cảnh giới Bất Trụy có đại thần thông, cho dù giờ phút này chỉ là một đám tàn hồn, nhưng uy lực cũng khủng bố tới cực điểm, chỉ sợ tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ cũng không dám đối đầu!
Về phần Lôi Long kia là do vô số đạo Lôi Đình dung hợp mà thành, uy lực không dưới Bất Trụy tu sĩ, hơn nữa lấy lão tổ Lôi Ngư nhất tộc làm chủ, dùng một tia hồn phách của hai mươi mốt vạn Lôi Ngư ngưng tụ thành Lôi Long Long Hồn, hai thứ chồng lên nhau, thực lực lại càng tăng vọt!
Hai người này đều đáng được coi là tồn tại mạnh mẽ nhất thế gian, giao thủ cùng nhau tự nhiên long trời lở đất nhật nguyệt vô quang, sợ rằng chỉ một đạo dao động dư ba khuếch tán ra, cũng có thế thoải mái nháy mắt đem một gã Nguyên Anh trung kỳ tu sĩ giảo sát đương trường, hậu kỳ tu sĩ cũng phải bị thương nặng.
- Chỉ là một đạo tàn hồn, cũng dám vọng tưởng ngăn cản lão tổ rời đi, không biết tự lượng sức mình!
Lôi Long miệng nói tiếng người, trong mắt tràn ngập vẻ lãnh mạc oán độc, sóng âm cuồn cuộn
Không đợi sóng âm ngừng lại, Lôi Long bỗng nhiên mở cái miệng rộng, một đạo hắc sắc Lôi Đình lớn chừng hơn mười trượng từ trong đó phun ra, đùng đùng rung động đánh thẳng hướng tàn hồn tu sĩ Bất Trụy !
Hắc sắc Lôi Đình tản mát ra khí tức bạo ngược vô cùng vô tận, không gian nó đi qua bị khí tức này làm cho rung lên kịch liệt, ánh sáng gãy tán, mông lung một mảnh khiến người khác không thấy rõ ràng.
Một kích này Lôi Long hung hãn đánh ra so với một quả lôi châu Tiêu Thần hấp thu uy lực cao hơn mấy chục lần, Nguyên Anh tu sĩ chỉ hơi chạm nhẹ hẳn cũng phải chết!
Đối mặt với hắc sắc Lôi Đình hung hãn đánh tới, tàn hồn Bất Trụy tu sĩ trong nháy mắt run lên, hiển nhiên uy lực Lôi Đình này cũng khiến hắn cảm nhận được uy hiếp. Chỉ thấy bóng người cao ngàn trượng hai tay tung bay, trong khoảnh khắc không biết đã biến ảo bao nhiêu pháp quyết, lập tức đơn chưởng hướng về phía trước nhẹ nhàng vạch một cái.
Một cái vạch này đơn giản không có gì hoa mỹ, nhưng khiến Hư Không nháy mắt sóng gió nổi lên kịch liệt, giống như một cục đá rơi vào mặt hồ tĩnh lặng, nhưng quỷ dị là sóng gợn càng lúc càng lớn, hơn nữa dần dần xoay quanh, cuối cùng hình thành một lốc xoáy trên hư không, ở giữa tâm nháy mắt xuất hiện một vòng màu đen, phút chốc đã bành trướng tới hơn mười trượng, một cỗ hấp lực kinh khủng nhất thời từ trong đó bộc phát ra!
Khe hở không gian!
Tàn hồn Bất Trụy tu sĩ tùy tay phát ra một đạo thần thông liền đem không gian xé rách, uy lực như thế, không hổ là tồn tại cao cấp nhất Nhân Gian Giới!
Hắc sắc Lôi Đình kia ầm ầm nện xuống khe hở không gian, nháy mắt bị hấp lực kinh khủng trong đó nuốt vào! Khe hở không gian lập tức run rẩy một trận, sau đó nhanh chóng khép lại rồi tiêu tán.
Một kích hung hãn của Lôi Long, cứ thế bị tàn hồn Bất Trụy tu sĩ hời hợt hóa giải trong nháy mắt.
. . . . .
Bất trụy động phủ bí cảnh tầng thứ ba, một đạo nhân ảnh khoanh chân ngồi trong bụi cỏ âm u, người này sắc mặt tái nhợt ánh mắt che kín vẻ sợ hãi, chính là Hoàng Tuyền Tông Lệ Viễn Nhai! Lúc trước hắn sử dụng Truyền Tống Trận thoát đi, dưới cơ duyên trực tiếp tiến vào bí cảnh tầng thứ ba!
Thế nhưng giờ phút này hắn lại không dám có nửa điểm vọng động, bởi vì không lâu lúc trước, vài con yêu thú quỷ dị tu vi đạt tới Kim Đan hậu kỳ bay thấp sát gần chỗ hắn, hơn nữa không gian nơi này tràn ngập từng điểm uy áp, khí tức này tỏ rõ nơi đây chí ít có một con tu vi đạt tới Nguyên Anh sơ kỳ.
Cho nên người này chỉ có thể liều mạng vận chuyển công pháp thu liễm khí tức, đem khí tức bản thân gắt gao khóa lại, không dám có nửa điểm khinh thường.
Nhưng vào thời khắc này, cách xa hơn mười dặm, không gian đột nhiên nứt toác ra, lập tức một đạo hắc sắc lôi từ trong đó bắn ra, oanh lạc trên một ngọn núi.
Ầm ầm ầm!
Trong thời gian ngắn đất rung núi chuyển, phong vân đột biến, Lệ Viễn Nhai bị dư ba làm choáng váng đến nảy đom đóm mắt, vẻ hoảng sợ trong lòng cũng nháy mắt đạt tới cực hạn! Khí tức mà một đạo Lôi Đình này phát tán ra, khiến hắn có cảm giác như đối mặt với thiên địa uy áp, loại khí thế này, cho dù là tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ cũng không đạt nổi!
Một lát sau, đợi cho khói bụi lắng xuống, nhìn ngọn núi bị hủy diệt, Lệ Viễn Nhai sắc mặt trở nên tái nhợt, sau đó cực kỳ gian nan nuốt một ngụm nước miếng.
.
Tác giả: Thực Đường Bao Tử
Dịch giả: Ares
Biên dịch: Ryno_nguyen
Nguồn: 4vn
Truyện tham gia event “Ngày hội dịch giả”
Cùng lúc đó, bên trong Bất Trụy động phủ toàn bộ tu sĩ bất luận đang ở chỗ nào, đều cảm ứng được dao động khủng bố do hắc sắc Lôi Đình phát ra.
Tầng thứ nhất, Khôi Lỗi bí cảnh.
Lan Nhược Ly tay cầm Phá Diệt Huyên Hoàng kiếm đứng ở đỉnh núi, mỗi kiếm chém xuống liền đem vô số Khôi Lỗi diệt sát, ở phía sau, tu sĩ tam tông nuốt phục linh dược tranh thủ thời gian khôi phục pháp lực trị liệu thương thế.
Đúng thời khắc này, một đạo ầm ầm nổ vang như xuyên thấu không gian quét ngang mà đến, lập tức một cỗ uy áp cuồn cuộn phô thiên cái địa thổi quét khắp tứ phía. Giờ phút này vô luận là đông đảo tu sĩ trên núi hay vô tận Khôi Lỗi dưới chân núi, tất cả đều nháy mắt đình chỉ động tác, toàn thân cứng ngắc, rùng mình nhìn về hướng dao động truyền đến.
. . . . .
Tại một hành lang âm u trong lòng đất, Tử Yên tiên tử cùng Thiên Hỏa Tử có chút hưng phấn, cẩn trọng cùng tiến về phía trước, từ lúc tiến vào Bất Trụy động phủ tới nay, lần đầu tiên gặp được một cấm chế che dấu kỹ càng như vậy, phá giải xong bước tiếp không biết con đường sẽ thông đến nơi nào.
- Tử Yên tiên tử, nơi này vô cùng có khả năng đi thông tới chỗ cất bảo tàng của Bất Trụy tu sĩ, như vậy phía trước sẽ có không ít nguy cơ chờ đợi, hai người chúng ta không bằng lúc này dừng lại nửa ngày, khôi phục lại pháp lực, lúc đó lại đi thăm dò cũng không muộn.
Thiên Hỏa Tử ánh mắt chớp lên, đáy mắt hiện lên vẻ chần chờ do dự, thoáng trầm ngâm rồi chậm rãi mở miệng nói.
Tử Yên tiên tử nghe vậy trong mắt hiện lên vẻ tán đồng, giờ phút này có thể bảo trì tâm trí bình thường không nóng vội, quả thật cực kỳ khó.
- Đạo hữu nói có lý, một khi đã như vậy, chúng ta liền nghỉ ngơi hồi phục rồi mới lần nữa thâm nhập nơi đây.
Hai người chọn một chỗ an toàn hơi sửa sang lại, rồi khoanh chân ngồi xuống cách nhau hơn trượng, nhưng vào thời khắc này, bọn họ lại đồng thời mở ra hai mắt, ánh mắt rung động như muốn xuyên thấu hư không hướng phía xa nơi một cỗ khí tức đang làm cho cả hai người nhịn không được tâm thần run rẩy.
. . . . .
- Đáng chết! Bất Trụy động phủ này làm sao có thể có tồn tại mạnh mẻ như vậy, một kích này, sợ là đã tiếp cận Bất Trụy tu sĩ!
Lão giả Hoàng Tuyền Tông ẩn thân ở trong một gian thạch thất khác dưới mặt đất, giờ phút này hoảng sợ mở ra hai mắt, trên mặt cũng tràn ngập vẻ kinh hoàng.
- Việc này có điểm quỷ dị, Hoàng Tuyền Tông ta trăm năm thăm dò, lại không phát giác nửa điểm khác thường, đủ thấy trong động phủ này cất dấu rất nhiều bí ẩn! Nhưng lần này lão phu tiến vào trong này, tuyệt đối sẽ không tay không mà quay về, đợi ta hoàn thành kế hoạch, sẽ tiến vào nội phủ tìm tòi xem đến tột cùng có nguy nan gì, có thể đem lão phu lưu lại không!
Người này trong mắt lãnh mang lóe ra, lập tức chậm rãi nhắm hai mắt lại, không biết hắn thi triển thần thông gì, khí tức cả người nhanh chóng thu lại nội liễm, nháy mắt liền giống như một khối núi đá thông thường, không còn chút khí tức lộ ra.
. . . . .
Lôi Đình thế giới.
Tiêu Thần toàn lực vận chuyển Thôn Lôi bí pháp, không ngừng tăng cường nhục thân tẩy luyện nguyên thần rèn luyện Kim Đan, từ bên trong lôi quang, tu vi lấy một loại ổn định tốc độ không ngừng đề thăng
Cứ phá hư rồi lại chữa trị để tiến bộ, loại cảm giác này cực kỳ quái dị, có thể nói là thống khổ đi kèm khoái hoạt.
Tiêu Thần bắt lấy cơ hội, toàn lực tăng lên tu vi của chính mình, kiến thức qua đấu pháp của Bất Trụy tu sĩ, điểm nhỏ kiêu ngạo khi diệt sát tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ trong lòng hắn nháy mắt tiêu tán không còn. Dù sao so sánh cùng tồn tại như vậy hắn thật sự không có chút gì đáng để mà kiêu ngạo.
Mà giờ khắc này tàn hồn của Lang Huyền Thượng Nhân cùng Lôi Long đối chiến cũng ngày càng kịch liệt.
Lôi Long rít gào liên tục, mỗi phiến lân giáp trên người đều có lôi quang lóe ra, lắc đầu quẫy đuôi long trảo gào thét, mỗi đòn công kích đều mạnh mẻ tới cực điểm. Mà tàn hồn Lang Huyền thượng nhân mỗi cái giơ tay nhất chân đều là thần thông, uy lực cực đại, đem thế công của cự vĩ, lợi trảo đều đỡ hết.
- Lang Huyền lão quỷ, chẳng lẽ ngươi chết rồi cũng không nguyện để lão tổ rời đi, hôm nay ta không màng trả giá, nhất định phải đem ngươi oanh giết!
Thanh âm Lôi Long oanh vang ầm ầm hỗn loạn mang theo vô tận oán độc, thân ảnh nháy mắt nhảy vào bên trong lôi vân, trên người đột nhiên xuất hiện vô số lôi mang.
- Diệt thế Lôi Long, tuân theo thiên địa ý chí mà sinh, chủ chưởng lôi ngục hình phạt, hôm nay lão tổ lợi dụng thân thể Lôi Long giáng xuống Thiên kiếp, oanh giết người này!
- Thiên kiếp, ngưng tụ!
Lôi Long quay cuồng bên trong lôi vân, theo thanh âm vang vọng, toàn bộ lôi vân trong Lôi Đình thế giới đều bị triệu hoán, điên cuồng hướng nơi đây ngưng tụ lại.
Trong quá trình ngưng tụ, lôi vân va chạm dung hợp lẫn nhau tạo thành tiếng sấm cuồn cuộn điện mang lập lòe.
Chỉ trong chốc lát, vô số lôi vân ngưng tụ thành một kiếp vân khổng lồ đường kính chừng vạn trượng, cuồn cuộn uy áp từ giữa chậm rãi phóng thích ra, một cỗ đại thế không gì sánh kịp nháy mắt buông xuống, dưới uy áp, cả Lôi Đình thế giới hoàn toàn an tĩnh xuống, thậm chí không có phát ra nửa điểm tiếng động Lôi Điện đùng đoàng.
Tiêu Thần cùng vô số Lôi Ngư phía dưới bị một luồng bài xích mạnh mẽ từ kiếp vân đẩy ra xa, chỉ còn một đạo thân ảnh cao ngàn trượng đỉnh thiên lập địa phía bên dưới kiếp vân. Giờ phút này tàn hồn của Lang Huyên thượng nhân ánh mắt dừng phía trên kiếp vân, cảm ứng được uy hiếp kiếp vân này mang đến, khuôn mặt vốn không chút thay đổi cũng theo bản năng lộ ra vài phần kiêng kị.
- Diệt thế Lôi Đình, hàng lâm!
Lôi Long từ trên ngàn trượng thân hình như ẩn như hiện tuần tiễu bên trong kiếp vân, thỉnh thoảng ngẫu nhiên hiện ra, lôi quang lóe ra khiến người ta cảm thấy sức mạnh cực kỳ cường hãn.
Giờ phút này theo tiếng gầm vang dội, tiếng ầm ầm Lôi Đình giận dữ đột nhiên vang lên! Kiếp vân âm u đen kịt, giờ phút này chợt đột nhiên kịch liệt quay cuồng, trong nháy mắt một đạo tử sắc Lôi Đình phát ra ánh sáng chói mắt dữ tợn hung hăng hướng tàn hồn Lang Huyên thượng nhân giáng xuống!
Đạo Lôi Đình này, uy lực vượt xa gấp trăm lần đệ tam lôi Thiên Kiếp lúc Tiêu Thần Kết Đan, dù Nguyên Anh tu sĩ đứng tại đây, cũng nháy mắt hóa thành tro bụi, , không có nửa điểm sinh cơ!
Nhưng giờ phút này tàn hồn kia đối mặt Thiên Lôi mênh mông cuồn cuộn lại không có nửa điểm né tránh, bỗng nhiên vươn một cánh tay rồi chìa một ngón chỉ vào Lôi Đình!
- Toái lôi!
Một ngón tay bình thường không có gì kỳ lạ, lại nháy mắt bộc phát ra một cỗ lực lượng kỳ dị, nháy mắt dừng trên diệt thế Lôi Đình.
Răng rắc!
Thiên lôi chi lực, bạo ngược cường hoành, chủ chưởng hình phạt, uy lực cường hoành, kiệt ngạo bất tuân cực khó thao khống.
Nhưng dưới một ngón tay của tàn hồn, Lôi Đình toàn thân khẽ rung lên, lập tức phân tách, hóa thành hai đạo Thiên kiếp Lôi Đình giống nhau như đúc nhưng thể tích giảm đi một nửa.
- Chưởng khống (Nắm trong tay)!
Sau khi toái lôi, tàn hồn lần thứ hai mở miệng. Tuy rằng thanh âm khàn khàn mơ hồ không rõ, nhưng lại có thêm ma lực cực kì khủng bố, theo thanh âm hạ xuống, một trong hai đạo Lôi Đình vừa mới phân thành điên cuồng lay động, giống như có một cỗ lực lượng mạnh mẽ đang cùng kiếp vân tranh đoạt nắm quyền thao khống đạo lôi đình này.
Chỉ trong nháy mắt, Lôi Đình kia đã an tĩnh lại, rồi đột nhiên quét ngang, hướng đạo Lôi Đình còn lại ầm ầm nện xuống.
Ầm ầm ầm!
Lưỡng đạo Lôi Đình thế lực ngang nhau, giờ phút này nháy mắt chiến cùng nhau, bộc phát ra pháp lực cường hãn dao động vô tận, tại bên trong dao động, không gian xung quanh đều trở nên kịch liệt run rẩy, hình như ngay sau đó sẽ bị mạnh mẽ xé rách!
- Lôi đạo thần thông! Lang Huyên lão quỷ, không nghĩ tới ngươi chết đi, tàn hồn này còn có thể nắm giữ thần thông khi còn sống, nhưng lão tổ ta giờ phút này là hóa thân Lôi Long, Lôi Đình lực vô cùng vô tận, bản thân ta muốn nhìn, ngươi đến tột cùng có thể kiên trì đến lúc nào!
Thanh âm rít gào dữ tợn của Lôi Long truyền ra từ bên trong kiếp vân, lập tức kiếp vân lần thứ hai quay cuồng, đệ nhị lôi buông xuống thế gian!
Uy lực của đệ nhị lôi so sánh đệ nhất lôi cơ hồ muốn cường hoành gấp đôi, Lôi Đình lớn hơn mười trượng xa xa nhìn lại giống như Lôi Long thu nhỏ lại, điên cuồng rít gào, từ trong tản mát ra một cỗ uy lực hủy thiên diệt địa.
Đối mặt đạo Lôi Đình thứ hai, tàn hồn Lang Huyên thượng nhân trong miệng bỗng nhiên phát ra một đạo gầm nhẹ, sóng âm lăn tăn lay động không ngớt, mặc dù là diệt thế Lôi Đình kia cũng vô pháp áp chế nửa phần!
Theo thanh âm này hạ xuống, lôi vân giờ phút này cũng lần thứ hai kịch liệt quay cuồng, trong đó xen lẫn tiếng hô kinh sợ của Lôi Long, một đạo Lôi Đình nháy mắt bộc phát ra, tốc độ cực nhanh, nhắm thẳng đạo Lôi Đình thứ hai giáng xuống!
Lấy Lôi Đình, oanh kích Lôi Đình!
Đó là mạnh mẽ thao khống Thiên kiếp, tự mình thi triển hình phạt!
Lang Huyên thượng nhân khi còn sống không biết đến tột cùng tu luyện lôi đạo thần thông tới loại cảnh giới nào, chỉ giơ tay nhấc chân nhẹ nhàng bình thường, lại có chứa uy lực như thế, mạnh mẽ thao khống Thiên kiếp, năng lực cường hãn như vậy, có thể nói nghịch thiên tới cực điểm!
Đệ nhị lôi cùng đệ tam lôi trực tiếp chạm mặt rồi cùng nổ tang nát, hai người uy lực tương đương, hai đạo lôi đình cùng tan biến trong thiên địa.
- Đáng chết! Đáng chết! Lang Huyên lão quỷ, chẳng lẽ ngày đó trước khi bị Thiên kiếp đánh chết ngươi lại có đột phá nào đó, mạnh mẽ thao tác Thiên kiếp, cho dù ngươi ở thời kỳ toàn thịnh cũng chỉ có thể miễn cưỡng đạt tới, huống chi giờ chỉ là một đạo tàn hồn!
- Lão tổ thừa nhận đã quá coi thường ngươi, nhưng hôm nay ngươi tuyệt đối không thể ngăn cản ta rời đi!
- Lôi Đình khắp thế gian, tất cả nghe theo Thượng Cổ Lôi Long ta hiệu lệnh, lấy bản thân ý chí của ta gia trì, không thể thao khống, thi triển lôi phạt!
- Vạn lôi! Oanh lạc!"
Đùng! Đùng!
Theo tiếng rống oán giận của Lôi Long, kiếp vân điên cuồng vận chuyển, cùng lúc đó một cỗ khí tức cương liệt nháy mắt bộc phát ra, tràn ngập bên trong kiếp vân, đó chính là ý chí của Lôi Long, thao khống Lôi Đình thế gian! Tại bên trong kiếp vân đang quay cuồng điên cuồng, một cỗ uy áp mạnh mẻ nháy mắt quét ngang mà ra, tràn ngập phiến không gian.
Trên thủy vực, vô số Lôi Ngư dưới uy áp gào thét liên tục, lập tức điên cuồng lui về phía sau.
Mà cùng lúc đó, đôi mắt Tiêu Thần vốn đang nhắm chặt nháy mắt mở ra, một tia điện mang che dấu sâu đậm trong đáy mắt nháy mắt hiện lên. Tuy rằng bên ngoài cơ thể điện mang lóe ra như trước, cũng đã không thể tạo thành bất cứ thương tổn gì đối với hắn! Hơn nữa sau khi đem gần nửa Lôi Đình lực ẩn chứa trong Lôi Châu mà thôn phệ, Tiêu Thần trải qua sinh tử đại nguy cơ trong đó, thân thể phá rồi lại lập, giờ phút này đạt tới trình độ trung phẩm pháp bảo đỉnh phong, mà nguyên thần cũng có mười phần tiến bộ, đạt tới cảnh giới nguyên anh sơ kỳ đỉnh phong, thêm kim ấn khuêt1 đại lên năm lần, so với tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ cũng không chút rơi xuống hạ phong! Kim Đan trải qua Lôi Đình rèn luyện, uy lực càng phát ra mạnh mẻ, khiến pháp lực trong cơ thể hắn càng thêm hùng hậu, có thể so với tu sĩ Kim Đan đại viên mãn!
Một quả Lôi Châu tuy khiến Tiêu Thần chịu nhiều đau khổ, nhưng cũng đưa cho hắn một hồi tạo hóa không nhỏ, đủ để tiết kiệm cho hắn mấy năm thậm chí hơn mười năm khổ tu.
Ánh mắt Tiêu Thần chớp lên, cảm ứng được biến hóa trong cơ thể, không nhịn được khẽ mỉm cười, sắc mặt vui mừng. Thế nhưng lúc này một trận nổ lớn kinh thiên động địa vang lên, khiến sắc mặt hắn tái đi, đồng tử co rút lại tràn ngập vẻ kiêng kị, nhìn về phía kiếp vân, giờ phút này Lôi đình đầy trời ầm ầm thẳng hướng tàn hồn Lang Huyên thượng nhân giáng xuống!
Tác giả: Thực Đường Bao Tử
Dịch giả: Ares
Biên dịch: Ryno_nguyen
Nguồn: 4vn
Truyện tham gia event “Ngày hội dịch giả”
Ánh mắt Tiêu Thần lóe ra, rồi lập tức ngưng tụ, đáy mắt hiện lên vẻ kiên quyết!
Nếu tàn hồn bị thua, hắn hiển nhiên hẳn là phải chết không thể nghi ngờ, trái lại, thì còn có một đường sinh cơ!
Cho nên chỉ phút chốc, trong lòng Tiêu Thần đã có quyết định, đưa tay lấy từ trong túi trữ vật ra một kiện hắc bào khoác lên trên người, lập tức thân ảnh khí tức biến mất không thấy gì nữa.
Ầm ầm ầm
vô số Lôi Đình giáng xuống giống như diệt thế, như vạn mũi tên nhọn dữ tợn bắn thẳng về phía tàn hồn
Đối mặt một kích hung hãn này, tàn hồn Lang Huyên thượng nhân nháy mắt lộ ra vẻ vô cùng ngưng trọng, ngón tay vươn ra liên tục điểm xuống hư không. Theo mỗi ngón tay điểm ra, trên hư không tương ứng lại sinh ra đạo đạo sóng gợn, rồi dần dần hình thành một lốc xoáy loại nhỏ, trong vòng xoáy hiện ra một vòng tròn đen kịt.
Chỉ ngắn ngủi trong một hơi thở, mặc dù đơn giản không hoa mỹ, nhưng cũng đã có không dưới mấy trăm lần chỉ điểm, điểm điểm vòng xoáy chi chít hỗn loạn im lìm quay chung quanh bốn phía, chưa có chút khí tức nào lộ ra ngoài.
Đệ nhất thiên chỉ!
Theo một chỉ cuối cùng này hạ xuống, không gian phía trước mặt tàn hồn hiện ra một lốc xoáy di động.
Nháy mắt sau khi lốc xoáy xuất hiện, cả phiến không gian lập tức run lên, vô số đạo hoa văn sáng ngời từ một ngàn vòng xoáy tán phát ra, chi chít xen lẫn lên nhau, như hình thành một cái lưới lớn trong hư không. Cái lưới này chứa đầy hoa văn huyền ảo khó hiểu, ẩn hàm một cỗ khí tức tràn trề, giống như tự nhiên vốn đã là như thế, có chút tương tự như những hoa văn trên bề mặt Bồ Đề Tử.
Cả ngàn lốc xoáy liên tiếp nhau hiện ra, tốc độ xoay tròn nháy mắt đồng bộ, cái võng lớn do lốc xoáy tạo thành giống như lục bình trên mặt nước, chậm rãi chuyển động, mang theo vài phần khí tức chậm tãi tán phát, không hiện khói lửa, nhưng không gian bắt đầu có sóng gió nổi lên kịch liệt, dường như ngay sau đó sẽ hoàn toàn nứt vỡ!
Một ngàn lốc xoáy dày đặc mấy vạn trượng trong hư không xung quanh tàn hồn Lang Huyên thượng nhân, đem hắn chặt chẽ thủ hộ phía sau, trước mặt vạn đạo Lôi Đình lấy khí thế hỗn loạn sâm nhiên ầm ầm giáng xuống!
Kiếp vân quay cuồng, lôi quang lóe ra, vạn lôi cùng phát, khắp thiên địa dưới diệt thế công kích đều kịch liệt run rẩy.
Một kích này, do Lôi Long ngưng tụ kiếp vân thi triển ra, sợ rằng so được với thần thông chân chính của Bất Trụy tu sĩ!
Oanh!
Đệ nhất đạo lôi đình oanh lạc!
Tàn hồn Lang Huyên thượng nhân trong miệng bỗng nhiên phát ra một tiếng gầm vang.
- Hư không thiên chỉ, ngưng tụ luân hồi chi võng, thế gian vạn loại chư pháp, tất cả đều yên diệt!
Sóng âm cuồn cuộn, dưới vạn lôi nổ vang, vẫn có thể nghe rõ ràng như cũ.
Tiếp theo trong nháy mắt, đạo Lôi Đình ẩn chứa lực hủy diệt chạm tới lưới luân hồi, lập tức bị những hoa văn kia phân tán tới bên trong ngàn lốc xoáy, sau đó Lôi Đình bị khe hở không gian trong đáy lốc xoáy thôn phệ toàn bộ.
Một đạo Lôi Đình cứ thế nhẹ nhàng bị hóa giải.
Oanh! Oanh! Oanh!
Vạn đạo Lôi Đình như gió táp mưa rào gào thét mà đến, mỗi một đạo Lôi Đình uy lực đều cường hãn tới cực điểm, lấy tu vi Tiêu Thần hiện giờ nếu là bị đánh trúng thẳng mặt cũng tất phải chết không thể nghi ngờ. Nhưng hàng vạn hàng nghìn Lôi Đình này giáng xuống lưới luân hồi, chỉ khiến những hoa văn kia phát ra ánh sáng thêm chói mắt, tuy rằng run rẩy không thôi, nhưng vẫn như cũ trong phạm vi có thể thừa nhận. Vô số Lôi Đình lực tàn sát bừa bãi bị hoa văn phân tán đến bên trong ngàn lốc xoáy kia, nháy mắt bị khe hở không gian trong đáy điên cuồng thôn phệ!
- Thế gian chi lôi, tất cả đều nghe theo lão tổ hiệu lệnh, Lôi Đình lực vô cùng vô tận, ta muốn thấy lưới luân hồi của người này có thể kiên trì được bao lâu!
- Vô tận Lôi Đình, liên miên không dứt, oanh giết người này!
Lân giáp trên người Lôi Long lóe ra điện mang, đôi mắt mang theo lãnh mang hung mãnh, miệng phát tiếng người ầm vang rung động. Thân thể thật lớn dài đến ngàn trượng trải dài vạn dặm, tung bay bên trong lôi vân, ngẫu nhiên lộ ra một đoạn thân hình, tạo cho người ta cảm giác cực kỳ cường hãn, làm lòng người sinh ra ý kính sợ.
Giờ phút này theo tiếng gầm giận dữ hạ xuống, vô tận Lôi Đình từ Hư Không mà đến, dung nhập vào kiếp vân!
Diệt thế Lôi Long, thiên địa sinh thành, tuân theo đại đạo, chưởng khống Lôi Đình! Tâm niệm vừa động, tự nhiên có vô số Thiên Lôi từ Hư Không sinh ra, đây cũng là quyền lợi thiên đạo giao cho nó!
Nơi nào có ta, đó là Lôi Đình thế giới!
Mà tàn hồn Lang Huyên thượng nhân nắm thần thông lưới luân hồi, tuy rằng tránh được đối chiến trực diện với Lôi Đình, nhưng mỗi lần hóa giải Lôi Đình oanh kích đều đối với hắn tạo thành hao tổn thật lớn, chỉ ngắn ngủn hơn mười tức thời gian, sau khi ngăn cản hơn vạn lôi lực oanh kích, thân hình trên ngàn trượng thoáng hư ảo một ít, nếu cứ tiếp tục như vậy, chỉ sợ không bao lâu sẽ bị Lôi Long không khoan nhượng ma diệt thế gian!
Song phương giao thủ, uy thế kinh thiên, Lôi Long chiếm cứ ưu thế tuyệt đối, cuồng tiếu liên tục hung hăng càn quấy không thôi, nhưng giờ phút này nó cũng vẫn chưa phát hiện, một tiểu nhân vật lúc trước cứ tưởng đã chết không thể nghi ngờ, lúc này thân mặc hắc bào che dấu hành tung, âm thầm chạm tới vô số Lôi Ngư trên mặt nước.
Lôi Long này tuy mạnh mẽ, như chung quy không phải bản thể chân chính một loại tồn tại cao quý, mà là do vô số Lôi Đình dung hợp uy lực chồng chất hình thành, cả hồn phách cũng là do hồn của vô số Lôi Ngư ngưng tụ.
Nói ngắn gọn, Lôi Long này tuy rằng uy thế khôn cùng, uy lực đủ để hủy thiên diệt địa, nhưng nguồn gốc lực lượng là do vô số Lôi Ngư nhỏ yếu cung cấp, một khi chúng nó tử vong số lượng lớn, vậy hậu quả sẽ . . .
Tiêu Thần cũng không chắc điều này chính xác hay không, nhưng giờ phút này hắn không có lựa chọn, nếu tàn hồn bị thua, chờ đợi hắn chỉ có một con đường chết!
- Tiêu Thần ta từ lúc tu đạo đến nay, người muốn mang ta vào chỗ chết thật sự nhiều lắm, nhưng cuối cùng kết quả lại là cả đám bọn hắn phải chết trước ta!
- Hôm nay cũng không ngoại lệ!
- Ngươi muốn giết chết ta, Tiêu Thần chỉ có thể không tiếc hết thảy mọi gíá, tống tiển ngươi lên đường!
Trong lúc sinh tử, bên trong tuyệt cảnh, trong lòng Tiêu Thần sinh ra ý tàn nhẫn, ánh mắt chứa lãnh mang dừng trên vô số Lôi Ngư trong phạm vi trăm trượng, sát khi trong lòng đại phát!
- Giết!
Một tiếng bạo rống phát ra từ trong lòng, Tiêu Thần duỗi một cánh tay hướng vô số Lôi Ngư hung hăng chém xuống!
Oanh!
Theo một tay chém ra, vô tận thiên địa linh lực gào thét mà đến ngưng tụ thành một đạo kinh Thiên kiếm mang, dài đến hơn hai trăm trượng, xu thế hỗn loạn vạn quân ầm ầm chém xuống!
Một nhát chém ra, tiếng kêu than dậy khắp đất trời!
Lôi Ngư chi chít chất đống thành đoàn, giờ phút này dưới kiếm quang, nháy mắt hơn ngàn con bị giảo sát.
Đột nhiên gặp phải công kích, đại quân Lôi Ngư đang bình lặng hoàn toàn nổi giận đứng lên! Lão tổ xuất thế, đám Lôi Ngư chưa bao giờ có cảm giác tự tin mười phần như hiện giờ, giờ phút này con ngươi đỏ bừng, nhìn thân ảnh hắc bào hiện lên trong hư không, nhất tề hét lên một tiếng, há miệng phun ra vô số Lôi Đình!
Thanh sắc Lôi Đình che khuất bầu trời gào thét mà đến, đồng tử Tiêu Thần hơi co lại, lập tức há mồm phun ra một đạo tinh huyết.
- Đà sâm la huyết độn!
Tinh huyết tản ra hóa thành huyết vụ đem hắn bao phủ, thân ảnh chợt lóe lên rồi tiêu biến, sau đó hiện ở ngoài mấy trăm trượng! Bí pháp Đà sâm la huyết độn này theo thực lực Tiêu Thần tăng lên, uy lực thi triển ra cũng càng mạnh mẻ, chỉ vừa lóe lên đã thoát ra hơn ba trăm trượng, tuy rằng không thể tránh đi toàn bộ Lôi Đình, nhưng cũng hạ thấp đến phạm vi hắn có thể thừa nhận.
Trong mắt Tiêu Thần hàn mang lóe ra, đối mặt với Lôi Đình không né tránh, đồng thời đơn chưởng nháy mắt đè xuống!
Tác giả: Thực Đường Bao Tử
Dịch giả: Tiểu La
Biên dịch: Ryno_nguyen
Nguồn: 4vn
Truyện tham gia event “Ngày hội dịch giả”
Tiêu Thần đang bên trong sấm chớp, vận chuyển bí pháp thôn lôi. Mặc dù sấm sét cực kì hung hãn, nhưng không thể tạo thành thương tổn lớn với hắn được, thân thể bất quá chỉ bị tổn thương một chút, mất một chút thời gian liền có thể hoàn toàn chữa trị.
Một chưởng đáng tới, linh lực quay cuồng, gào thét đầy trời, giờ phút này hai siêu cấp cường giả đang giao thủ cách đây không xa. Linh lực thiên địa nồng đậm đạt mức kinh nhân. Chỉ với một thức thần thông phong khởi, uy thế cũng tùy thời mà tăng vọt theo.
Âm phong vô tận từ hư không ngưng tụ mà ra, lạnh thấu xương, mấy ngàn lôi ngư nháy mắt bị âm phong xé xác, máu tung tóe, hoàng toàn bị giảo sát
Sắc mặt Tiêu Thần âm trầm, thần thông âm phong vận hết công lực, không chút do dự phun ra một ngụm máu tươi, huyết mang lóe lên giữa thân ảnh rồi biến mất, lần thứ hai tránh thoát khỏi sấm sét màu xanh oanh giết, đồng thời điều khiển âm phong kia quét xuống nước, tàn sát bốn phía.
Nhất thời huyết lãng màu xanh cuồn cuộn, lệ khí ngút trời.
Qua vài hô hấp, mấy ngàn lôi ngư bị diệt vong, động tĩnh tại chỗ này tự nhiên không thể thoát khỏi cảm ứng của hai người đang giao chiến.
Bên trong kiếp vân Lôi Long nhớn nhác kinh sợ dị thường, không ngờ con kiến lúc trước hắn xác định là phải chết, giờ phút này lại bình yên vô sự, lại càng là đang nhắm bộ tộc lôi ngư đại sát tứ phương. Hơn nữa khiến hắn sợ hãi nhất là theo lôi ngư không ngừng chết đi, lực lượng của hắn cũng bằng một tốc độ khủng khiếp không ngừng hạ thấp xuống.
- Tu sĩ nhân loại chết tiệt, lão tổ ta muốn ngươi phải hồn phi phách tán, chết không chỗ chôn!
Lôi Long oán độc gầm lên giận dữ, lúc này đã đem Tiêu Thần hận đến tận xương tủy. Theo tiếng gầm kia hạ xuống, kiếp vân quay cuồng, từ bên trong một đạo sấm sét ầm ầm đánh xuống, nhằm đúng vào Tiêu Thần mà oanh giết.
Đạo sấm sét này là một trong hạng vạn đạo lôi, nhưng uy lực không thể khinh thường, có thể dẽ dàng đánh chết một tu sĩ Nguyên Anh.
Cho nên lúc đạo sấm sét này đánh trúng, Tiêu Thần không có nửa điểm phản kháng, thậm chí một chút khí thế hung sát phát tán cũng khiến sắc mặt hắn tái nhợt, hít thở khó khăn.
Nhưng giờ phút này, sắc mặt hắn vẫn cực kỳ bình tĩnh, lúc hắn ra tay giết lôi ngư đã có chuẩn bị, tình hình như vậy cũng không khiến hắn bất ngờ. Cho nên giờ phút này tuy sắc mặt tái nhợt nhưng Tiêu Thần vẫn thì thào nói:
- Xuất thủ cứu ta, nếu không thì cùng chết.
Thanh âm cực thấp, nhưng hắn tin tưởng, người kia có thể nghe thấy.
Khi tốc độ sấm sét nhanh đến mức tận cùng, lúc đó Tiêu Thần dĩ nhiên đã buông xuôi. Bên ngoài cách Tiêu Thần không quá trăm trượng, lôi lực mạnh mẽ bạo ngược dù chưa đánh xuống nhưng chỉ khí thế cũng khiến khóe miệng hắn chảy ra một đạo máu tươi.
Trong lúc sinh tử tồn vong này, ánh mắt TIêu Thần vẫn bình tĩnh tới cực điểm. Đúng lúc này một đạo âm thanh tuy khàn khàn nhưng đối với hắn lại êm ái không gì bằng
Chưởng khống!
Âm thanh hơi trầm thấp bình thản không có gì khác lạ, nhưng lúc này đạo sấm sét đang đánh về phía Tiêu Thần run lên, hình như đang bị hai cỗ ý chí đang điên cuồng tranh đoạt quyền khống chế. Bất quá trong lúc hai cỗ ý niệm đang tranh nhau, tia sấm sét kia cũng bắt đầu sụp đổ từ trong ra ngoài, tính thời gian chỉ một hơi thở liền tiêu tán hoàn toàn.
Trán Tiêu Thần chảy một giọt mồ hôi lạnh, thần kinh căng cứng cực hạn dần trầm tĩnh lại, sự tình đúng như hắn tính toán, tàn hồn Lang Huyên thượng nhân kia tuyệt đối không phải vật vô ý thức, giờ phút này tình thế cũng có thể rõ ràng, hắn nắm chắc Lôi Long không thể tùy ý mà giết hắn được.
Nhưng đồng dạng cũng là một lần đánh cược.
Lấy tính mạng bản thân ra làm tiền đặt cược, thắng có thể có một đường sinh cơ. Thua, liền chỉ có một con đường chết!
May mắn là ván bài này Tiêu Thần, thắng!
Trong lòng không kịp sinh ra vài điểm may mắn, hắn thu hồi ánh mắt, nếu xác định tàn hồn sẽ bảo vệ hắn chu đáo, hắn có cơ hội dốc toàn bộ thủ đoạn giết sạch lôi ngư.
Dù sao lôi ngư chết đi, khí tức Lôi Long nháy mắt hạ xuống, tuy khong nhiều lắm nhưng cũng đủ đển Tiêu Thần cảm ứng rõ ràng.
Lôi ngư, chính là điểm chết của Lôi Long.
Cho nên hiện tại hắn xoay người, không để ý thương thế trong người, lần thứ hai tung chưởng.
- Vân dũng thần thông!
Thế giới lôi đình này, lệ khí cực kỳ nồng đậm, nhất là theo đại lượng lôi ngư tử vong, độ nồng đậm càng tăng vọt, đạt tới một trạng thái kinh người. Giờ phút này Tiêu Thần vừa tung vân dũng thần thông, liền có vô tận lệ khí gào thét ngưng tụ thành lệ vân đen kịt.
Mây này do lệ khí ngưng tụ thành, âm độc vô cùng, ăn mòn pháp bảo, đả thương nguyên thần, có thể nói lợi hại vô cùng.
Lệ vân bao phủ xuống dưới, vô số lôi ngư quay cuống thống khổ, một khi bị dính vào người, chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ.
Bên trong kiếp vân, lượng lớn lôi ngư chết đi khiến Lôi Long bất ngờ phát ra một trận rít gào thống khổ, điện mang lập lòe quanh lân giáp trên người ảm đạm đi vài phần, khí tức mạnh mẽ tản phát từ cơ thể cũng không ngừng tiêu giảm.
Giờ phút này, trong lòng Lôi Long không thể không nổi giận, nhưng lẫn trong cơn giận là một ý niệm sợ hãi, nếu số lượng lôi ngư tiếp tục giảm đi, uy lực theo đó cũng giảm theo, như vậy khiến kế hoạch hắn chuẩn bị trong bao năm qua liền thất bại trong gang tấc, thậm chí còn phải trả giá bằng chính tính mạng.
Cho nên tu sĩ nhân loại này. Hắn phải chết!
Lôi Long nộ hống, cự vĩ đảo qua, thân hình khổng lồ nháy mắt lao xuống, cái miệng to lớn, dữ tợn mở ra, hướng Tiêu Thần ngoạm tới.
Nhưng vào thời khắc này, tàn hồn Lang Huyên thượng nhân bỗng nhiên cũng phát ra một tiếng gầm nhẹ hai tay nắm tròn, hung hăng di chuyển.
- Nghịch chuyển luân hồi, trói buộc không gian, phong ấn!
Theo âm thanh hạ xuống, cà ngàn lốc xoáy quay quanh thân đột nhiên chuyển hướng, một cổ khí tức hoàn toàn bất đồng nháy mắt bộc phát ra, cũng tại lúc đó khí thế Lôi Lông lao xuống nháy mắt bị cắt đứt, thân hình khổng lồ dường như đạp vào một cấm chế trong suốt, tuy khiến không gian giao động một trận khủng bố nhưng vẫn như cũ không thể dột phá phong ấn.
- Rống!
Bị không gian phong tỏa trấn áp, Lôi Lông nhất thời kinh sợ rống to, vô tận sấm chớp từ cơ thể phóng ra, điên cuồng quét ra bốn phía. Nhưng mặc sâm sét tàn phá ác liệt như thế nào, cũng bị phong tỏa gắt gao trong phạm vi hai ngàn trượng, xung quanh không gian phong tỏa, cứ việc gợn lên từng trận sóng, nhưng rồi cũng tiêu tán không dấu vết.
Bất quá bên trong không gian phong tỏa đã hóa thành một mảnh lôi trì, trong lôi trì, Lôi Long rít gào điên cuồng không ngớt, đuôi, trảo không ngừng ầm ầm nện xuống!
Lưới luân hồi kia do vô số lốc xoáy điên cuồng vận chuyển, mỗi lần Lôi Long oanh kích, đều khiên lưới võng bùng lên một hồi sau đó rung động mãi không thôi, giống như sắp đoan liệt vậy.
Tàn hồn nháy mắt đem Lôi Long trấn áp, bảo trụ tính mạng Tiêu Thần, hơn nữa là tranh thủ thời gian cho hắn.
Lôi Long điên cuồng rít gào bên trong, Tiêu Thần sau khi thi triển huyết độn né tránh sấm sét oanh kích, hai tay hung hăng chụp xuống.
- Vũ chí thần thông
Mưa này không phải là mưa tầm thường, chính là bao hàm lực hủy diệt vô cùng, lại có màu đỏ máu, xưng hào Huyết Vũ.
Bên trong lệ vân, đột nhiên xuất hiện từng tia huyết sắc, trên nền tối đen cực kì dễ thấy. Theo huyết sắc kia xuất hiện, âm phong đầy trời kia mãnh liệt hơn, lệ vân thì quay cuồng không ngớt, cuối cùng từng giọt mưa màu đỏ thẫm tản mát khí tức lạnh như băng rơi xuống dày đặc.
Huyết vũ nhập thủy, liền nhanh chóng khuếch tán ra, phàm là lôi ngư bị dính huyết sắc thân thể tức khắc bị ăn mòn. Huyết vũ bay lả tả tự nhiên khiến một vùng thủy vực đầy máu khuếch tán mở rộng ra, trong thời gian ngắn đã hình thành một biển máu.
Trong huyết hải, sinh cơ đoạn tuyệt!
Phong khởi! Vân dũng! Vũ chí!
Phiên thủ đệ nhị cảnh Đại Sâm La Thủ giờ phút này đều xuất hiện trên thế gian, hình như xuất hiện một mối liên hệ vi diệu nào đó, âm phong gào thét ngưng tụ, lệ vân quay cuồng huyết vũ tung bay, âm khí đại thịnh, khiến uy lực âm phong thêm mạnh mẽ.
Ba thần thông bổ sung nhau, bạo phát uy lực, dù là Tiêu Thần cũng trố mắt nhìn.
Chỉ thấy âm phong gào thét như cương đao quát cốt, lệ vân tối đen như giòi đục trong xương, huyết vũ lả tả một tràng độc dược- ba thần thông đều âm độc cực kỳ, giờ phút này uy lực chồng chất, sát thương tạo thành không cần suy nghĩ cũng biết.
Âm phong càng lúc càng mãnh kiệt, thể tích lệ vân càng bành trướng, huyết vũ càng dày đặc!
Ba thần thông sau khi thi triển không những không tiêu tán, ngược lại càng không ngừng gia tăng uy lực, hiện giờ đã đến lúc bùng nổ, hơn vạn lôi ngư trong khoảnh khắc chết gần hết. Ba thần thông quét qua mặt nước khiến sô lượng lôi ngư diệt vong bạo phát.
Mà theo đại lượng lôi ngu chết đi, Lôi Long trong không gian phong tỏa kia lại càng liên tục hét lớn giận giữ, nhưng trong tiếng gầm rống lại mang nhiều ý hoảng sợ hơn, hiển nhiên cũng đã nhận ra tình thế không thể cữu vãn. Lôi ngư diệt vong, thân hình Lôi Long hơn ngàn trượng không ngừng thu nhỏ lại, đến bây giờ khó khăn lắm cũng chỉ còn chín trăm trượng, càng không cách nào loại bỏ được không gian phong tỏa mà tàn hồn bố trí.
Vốn con kiến không được Lôi Long để trong mắt, hiện nay lại trở thành người nắm tính mạng nó trong tay.
- Ta nguyện ý đầu hàng, khuất phục, tiếp tục sống ở Lôi Đình thế giới này trông coi động phủ cho ngươi, xin hãy tha mạng cho ta.
Uy hiếp sinh tử, Lôi Long không thể không cúi đầu, dù sao ý chí chủ chưởng nó là lôi ngư lão tổ không phải là long hồn chân chính.
Nhưng hiện giờ đối với việc Lôi Long xin hàng, tàn hồn Lang Huyên thượng nhân mặt vẫn không phản ứng, gió vẫn thổi, mây vẫn bay, mưa cứ rơi, ba đại thần thông vẫn điên cuồng thu gặt tính mạng lôi ngư.
Sau vài hơi thở, Lôi Long gào rít nói thẳng thừng.
- Ngươi muốn giết lão tổ ta. Lão tổ ta tuyệt đối không khoanh tay chịu chết, hôm nay cho dù ta co chết cũng muốn đem hai người các ngươi cùng với tộc ta chôn cùng, vĩnh viễn biến mất trên thế gian.
Lôi Long rít gào, âm thanh trần ngập ý oán độc, trong đôi mắt hàn mang hung hăng xẹt qua, lóe lên vẻ kiên quyết.
- Diệt thế Lôi Long, bạo thể, hóa sấm sét sơ khai, ban xuống thiên phạt.
Lôi Long nộ rống, hơi thở hỗn loạn thê lương vô cùng, tiếng ầm ầm tràn ngập không gian. Cả Lôi Đình thế giới nháy mắt hóa thành một mảnh tối đen, từ bên trong một cỗ sát khí bạo ngược từ trong không gian phong tỏa bộc phát ra.
Tự bạo!
Tiêu Thần xoay người, sắc mặt cuồng biến, bất chấp đang thúc dục thần thông tàn sát lôi ngư, há mồm phun một ngụm máu, thân ảnh trong huyết vụ lóe lên liền hiện ra bên ngoài cách ba trăm trượng, điên cuồng hướng phía xa chạy gấp.
.