Số chương: 57
Thể loại: ngôn tình, võng du (game online)
Tình trạng bản gốc: Hoàn
Giang Hàn lo lắng nhìn Phong Mạn Mạn; cô sợ cái gì? Không lẽ… anh chọn sai cách làm.
” Mạn Mạn……” Giang Hàn đặt tay lên vai cô.
” Gì?” Phong Mạn Mạn vẫn làm đà điểu.
Giang Hàn nhìn quanh, “Suỵt……” Anh ra hiệu cho mọi người đừng nói nữa, sau đó, anh kéo tay cô đứng dậy.
” Này……” Phong Mạn Mạn hơi giận dỗi ngẩng đầu nhìn Giang Hàn.
Khi Giang Hàn thấy khuôn mặt đỏ rực của cô, anh hiểu ra và bình tĩnh lại.
Giang Hàn kéo Phong Mạn Mạn ra khỏi phòng, “Tụi em đi trước.”
“Không được! Không kiss không được đi!!!” Trần Trần Tây và Cao Dương chặn cửa.
Giang Hàn nhanh chóng hơi cúi người, ấn lên môi cô một nụ hôn.
” Oa……” Mọi người hoan hô, “Thêm một cái nữa! Hôn tiếp đi!”
“Em muốn xem hôn kiểu Pháp!” Khâu Mạn Tâm bổ thêm một câu.
Giang Hàn không hôn thêm lần nữa mà kéo Phong Mạn Mạn ra ngoài.
Những người còn lại trong phòng lại ồn ào lên, lần này, nhân vật chính là Việt Ly Đông và Khâu Mạn Tâm.
” Thổ lộ! Thổ lộ! Đông ca! A Hàn cũng thổ lộ rồi, chẳng lẽ anh chịu thua cậu ấy? Thổ lộ! Thổ lộ!” Chỉ nghe giọng cũng biết là Trần Trần Tây bày trò.
Giang Hàn dẫn Phong Mạn Mạn đi nhưng cũng không về thẳng nhà, ngược lại, anh kéo cô đi dạo trên bờ sông. Gió thổi hiu hiu, anh nắm tay cô, bước chầm chậm. 9 giờ tối, bờ sông cũng không có nhiều người, có chăng chỉ là những đôi tình lữ lãng mạn thủ thỉ, đương nhiên, trong đó có Giang Hàn và Phong Mạn Mạn.
Gió trên sông mát rượi khiến Phong Mạn Mạn tỉnh hẳn.
” Cái kia……” Phong Mạn Mạn cúi đầu.
” Mạn Mạn, điều ước của anh thành sự thật, đúng không?” Giang Hàn vẫn nắm tay cô đi tới.
” Ngạch……”
” Sao? Mạn Mạn, em có thích anh không?”
Phong Mạn Mạn kinh ngạc ngẩng đầu, “Nhưng anh thích em ở điểm nào? Em thấp như vậy, đi cạnh anh cũng không xứng.” Cô nói vậy là vì Giang Hàn rất cao, ít nhất cũng 1m80 mà Phong Mạn Mạn mang cao gót cũng mới 1m50, chênh lệch tới 30cm!
“Chiều cao thì đâu có gì quan trọng? Không cần để ý, Mạn Mạn em thích anh không?” Giang Hàn rất cố chấp hỏi.
” Ngạch…… Ừm……” Phong Mạn Mạn tiếp tục cúi đầu.
“Chỉ cần nói “thích” hay “không” thôi, em thích anh không?” Giang Hàn lại hỏi.
“Thích mà!” Phong Mạn Mạn vẫn cúi đầu, nghe giọng cũng biết cô mắc cỡ lắm rồi.
Giang Hàn thoáng mỉm cười, đến trước mặt Phong Mạn Mạn chặn đường cô lại. 1 tay anh ôm lấy eo cô, 1 tay nâng cằm buộc cô phải ngẩng đầu rồi dịu dàng hôn lên môi cô. Đôi môi ấm áp của anh như lông tơ phất nhẹ lên môi Mạn Mạn.
” À~ nhắm mắt lại.” Phong Mạn Mạn nghe lời nhắm chặt mắt.
Có thể do hơi men chếnh choáng, có thể do chính anh cảm thấy 1 nụ hôn dịu dàng vẫn chưa đủ.
Giang Hàn ôm siết lấy Phong Mạn Mạn, gần như nhấc cô lên khỏi mặt đất rồi kéo dài nụ hôn này, anh dùng răng- lúc nhẹ lúc mạnh- cắn lên môi cô.
Ngạch! Cô phải nhón chân, nắm chặt lấy vạt áo anh. Cô sắp hết hơi rồi, cứ tưởng nụ hôn sẽ dịu dàng, nhẹ nhàng như lúc trước- cô thích nụ hôn dịu dàng của anh. Nhưng Giang Hàn lại hôn sâu, cô…… nói chung cô cũng không ghét hôn như vậy.
Cô he hé mắt, ngắm đôi mi dài cong cong của Giang Hàn…… Đột nhiên cô phát hiện anh… anh không chịu nhắm mắt! Phong Mạn Mạn thẹn thùng nhắm tít mắt lại……
Giang Hàn chầm chậm thả Phong Mạn Mạn xuống, đợi cô đứng vững anh mới chậm rãi rời khỏi đôi môi cô.
“Kiểu Thu Tâm đề nghị anh để dành đòi sau.” Giang Hàn vẫn ôm Phong Mạn Mạn, vuốt ve đôi má hồng nóng bỏng của cô.
Phong Mạn Mạn mếu máo, “Thôi mà!!”
Nếu không tính nụ hôn ở quán thì đây chính là nụ hôn đầu tiên của cô. Cô từng hẹn một- không biết có tính là mối tình đầu không- bạn trai lúc học cấp 2, nhưng lần hẹn đó rất hồn nhiên trong sáng, cùng lắm cô cũng chỉ cho anh chàng nắm tay. Tuy không có kinh nghiệm nào để so sánh nhưng cô biết, Giang Hàn hôn rất dịu dàng mà cũng rất độc đoán, hơn nữa…… hình như anh rất thành thạo.
Phong Mạn Mạn hỏi: “Lúc đi du học anh cũng vậy hả?”
“Như vậy là như thế nào?” Giang Hàn tiếp tục vuốt má cô.
“Đã…… đã…… hôn…… hôn giỏi như vậy.”
“Tuy không phải nụ hôn đầu tiên nhưng là…… là mối tình đầu.” Giang Hàn dừng tay, nếu còn vuốt nữa má anh cũng đỏ lên mất.
“Nhưng đây là nụ hôn đầu tiên của em.” Phong Mạn Mạn lẩm bẩm, sau đó cô lại hỏi “Vậy nụ hôn đầu tiên của anh đâu?”
Tuy cô nói rất nhỏ nhưng Giang Hàn vẫn nghe được, “Đó không phải nụ hôn đầu tiên của em. Em đã cho anh nụ hôn đầu từ lúc tứ tuổi liền cho ta rồi, còn nụ hôn đầu của anh thì cho em lúc 6 tuổi.”
Phong Mạn Mạn hét lên, “Cái gì!?!”
Giang Hàn buông tay, chuyển từ ôm sang nắm tay Phong Mạn Mạn, “Đi thôi, mình về nhà.”
Họ đến trước cửa nhà Phong Mạn Mạn……
“Mạn Mạn ngủ ngon.” Nói xong, Giang Hàn hôn lên trán Phong Mạn Mạn.
“Ngạch…… Ngủ ngon.”
Oa a a a a a a! Phong Mạn Mạn về nhà, lên giường nằm, lúc này, suy nghĩ của cô mới bình thường trở lại. Chuyện tới bây giờ cô thật thành bạn gái Giang Hàn sao? Giang Hàn hôn cô, mà cô…, Phong Mạn Mạn còn chút tiếc nuối.
Cô cố gắng bình tĩnh lại, cố ý tắm rửa rồi đi ngủ sớm, vậy mà lúc nằm xuống cô lại không ngủ được, cả đầu cô đều là nụ hôn kia. Giang Hàn chết tiệt, dám hại cô mất ngủ!!
Hôm sau, Phong Mạn Mạn mơ mơ màng màng rời giường, may mà sáng nay không có tiết.
Buổi chiều, cô gặp Khâu Mạn Tâm ở căn tin và cứ mãi bị cô ấy hỏi tới tấp chuyện tối qua, còn may là tới giờ học cô mới không bị thẩm vấn.
Tan học, Phong Mạn Mạn kinh ngạc thấy Giang Hàn trước cổng trường.
“Sao anh đến đây?” Lúc gặp Giang Hàn, cô vẫn thẹn thùng, nhất là khi nhớ tới nụ hôn kia.
“Anh gọi nhiều lần mà sao em không bắt máy?” Giang Hàn nắm tay cô.
Phong Mạn Mạn lấy điện thoại trong túi ra, nhìn lại, 3 cuộc gọi nhỡ, cô chuyển chuông sang chế độ bình thường.
“Xin lỗi nha, vừa rồi em để rung.”
“Không sao, anh cứ nghĩ em về nhà rồi.” Giang Hàn xoa đầu Phong Mạn Mạn.
Bọn họ đến trạm xe điện ngầm, vừa lên xe thì thấy người quen- Khâu Mạn Tâm.
Khâu Mạn Tâm láu lĩnh nói: “Oa ha ha ha! Điều ước thành sự thật rồi ha! Mai mốt em cũng ước mới được.”
“Không cần đâu, em có hội trưởng rồi mà.” Mạn Mạn trêu ngược lại Khâu Mạn Tâm.
Vừa nghe đến Việt Ly Đông, Khâu Mạn Tâm cười gượng nói: “Không quấy rầy mấy người hẹn hò lãng mạn nữa, em đi trước đây.”
Đến trước cửa nhà cô, hệt như tối hôm qua, Giang Hàn hôn nhẹ lên trán Phong Mạn Mạn.
“Mạn Mạn, nhớ lên bang chiến nha em.”
“Vâng, lát nữa gặp.”
Phong gia, trong bữa cơm……
Bà Phong vừa nhai rau vừa nói chuyện phiếm: “Thì ra Tiểu Hàn đã 25 tuổi rồi, hôm qua còn tổ chứ sinh nhật đâu. Mới đó mà thằng nhỏ đã lớn rồi! Mạn Mạn con cũng 23 sao còn chưa ai rước hả? Lúc bằng tuổi con, mẹ đã cưới rồi.”
“Con biết rồi, ảnh……” Suýt nữa Phong Mạn Mạn đã nói lộ chuyện tối qua cô gặp Giang Hàn.
” Sao? Ảnh nào?” Bà Phong tiếp tục ăn.
“Hôm qua ảnh tổ chức sinh nhật, ha ha, còn sinh nhật độc thân đâu! Oa ha ha ha.” Cô cười gượng.
“Sinh nhật độc thân thì thế nào? Tiểu Hàn xuất sắc thế thì độc thân sao được, mẹ thấy là con độc thân mới đúng, 23 rồi còn chưa bạn trai bạn gái gì.” Bà Phong nói.
Thế là suốt bữa cơm, bà Phong lặp đi lặp lại điệp khúc “23 tuổi cần có bạn trai”.
7 giờ 30 tối, Phong Mạn Mạn login, chuẩn bị bang hội chiến, đúng rồi! Cô phải chém cho bọn Thiên Hạ chạy trối chết mới được!!!
Chú thích cái tiêu đề xíu nha:
Hấp: bên ấy có chuyện ngụ ngôn về 1 con ếch bị hấp chín mà vẫn không hay biết gì (bị đun từ từ mà, tới hồi die cũng chỉ biết là hơi âm ấm ~.~), nôm na là “nạn nhân” lọt “bẫy” mà chẳng biết.
Em gái- anh hàng xóm: nguyên văn là thanh mai trúc mã- là bạn từ thuở bé, đến lớn thì thành cặp luôn.
Số chương: 57
Thể loại: ngôn tình, võng du (game online)
Tình trạng bản gốc: Hoàn
Sau đợt bảo trì hệ thống, Phong Mạn Mạn login. Nhìn bảng xếp hạng, cô thật đúng là có hơi kích động khi thấy tên mình đứng thứ 2!
[ hệ thống] Thứ 1: “ đường thi ba trăm thủ” Bắc Phong Giang Thượng Hàn, trọng sinh 1 lần, ma vương đạo sĩ cấp 92.
Thứ 2: “ đường thi ba trăm thủ” Bình Hải Tịch Mạn Mạn, trọng sinh 1 lần, thần quan cấp 88.
Thứ 3: “ đường thi ba trăm thủ” Tân Mĩ Nhân Như Ngọc, trọng sinh 1 lần, ma vương đạo sĩ cấp 87.
Thứ 4: “ thiên hạ thứ nhất” Thiên Hạ Vô Song, trọng sinh 1 lần, tông sư võ thuật cấp 87.
Thứ 5: “ thiên hạ thứ nhất” Thiên Hạ Thái Bình, trọng sinh 1 lần, thần quan cấp 86.
Thứ 6: “ đường thi ba trăm thủ” Trì Nguyệt Tiệm Đông Thượng, trọng sinh 1 lần, tông sư võ thuật cấp 80.
Thứ 7: “ thiên hạ thứ nhất” Trong Mộng Tìm Anh, trọng sinh 1 lần, vũ công cấp 77.
Thứ 8: “ thiên hạ thứ nhất” Thiên Hạ Vũ, ma vương đạo sĩ cấp 77.
Thứ 9: “ đường thi ba trăm thủ” Thu Sắc Tòng Tây Lai, thánh điện chữ thập cấp 76.
Thứ 10: “ mộng luyến” Nho Nhã Lễ Độ, thần công tượng cấp 75.
Nho Nhã Lễ Độ lên bảng rồi? Người có tiền sướng thật, thuê người luyện 24/24 cũng được. Cô vẫn nghĩ trò chơi chỉ là trò chơi thôi, đâu cần tiêu tiền nhiều vậy, quan trọng nhất đâu phải cấp bậc, chủ yếu là quen được những người bạn tốt thôi.
Ai đó nghĩ là nghĩ vậy nhưng cô còn đang kích động vì mình đứng thứ 2 cơ.
“Leng keng!”– chuông cửa vang.
Bà Phong ra mở cửa, “Tiểu Hàn? Trễ vậy con, có chuyện gì hả?”
Giang Hàn cầm 1 cái túi kềnh càng màu xanh, lễ phép chào bà Phong: “Con chào dì. Nhà con tự nhiên không vào được mạng mà con lại đang cần gấp, con có thể hỏi Mạn Mạn mượn máy tính được không ạ?”
“Dĩ nhiên rồi.” Sau đó, bà quay sang hướng phòng Mạn Mạn gọi to, “Mạn Mạn, có Tiểu Hàn đến mượn máy tính này!”
Phong Mạn Mạn kinh ngạc, Giang Hàn đến mượn máy?
Còn chưa kịp nói gì thì Giang Hàn đã chạy tới cửa phòng cô, “Mạn Mạn, anh vào được không?”
Phong Mạn Mạn lập tức hét lên, “Không được!!!”
Phòng cô đang rất bừa bộn, hơn nữa…… cô đang mặc bộ áo ngủ 2 dây màu vàng, tuy có đầy đủ “phụ tùng” nhưng…… nhưng mắc cỡ chết mất! Thay đồ? Thật ra thì bộ váy này cũng không hở hang gì, nếu đổi thì lại sẽ làm anh nghĩ ngợi lung tung mà cô cũng không có gì đáng “khoe ra” cả. Không thay? Phong Mạn Mạn lại thấy xấu hổ. Thế là cô lại đứng đờ ra mà Giang Hàn cũng không xông vào.
Cho đến khi bà Phong tới……
“Tiểu Hàn, sao con không vào?” Bà Phong hỏi.
“À! Chắc con thấy phòng Mạn Mạn bừa bộn thế nào rồi hả.” Bà Phong lại tiếp tục cằn nhằn, “Nói bao nhiêu lần rồi, phòng lung tung thế này có ai ở được sao? Lười đến thế là cùng, để xem mai mốt ai dám rước con về nhà.” Bà Phong vừa cằn nhằn vừa nhặt quần áo trên giường cho vào tủ, cầm 2 hộp sữa trên bàn học vứt sọt rác.
” Mạn Mạn, anh đến mượn máy tính.” Giang Hàn vào phòng nhưng không ngồi, bởi vì chỗ duy nhất trong phòng có thể ngồi được là giường Mạn Mạn.
” Em phải bang hội chiến anh còn mượn máy tính làm chi.”
” Thì mượn máy lên bang hội chiến chứ sao.”
Phong Mạn Mạn trợn mắt, “Thì anh ra tiệm net đi.”
“Tiệm net xa, nhà em gần hơn.”
” Vậy anh bang hội chiến em làm gì?”
” Anh có đem lộ từ. Anh có cách mình cùng chơi được.” Nói xong, Giang Hàn bắt đầu nối mạch điện.
Lắp đặt xong xuôi, Giang Hàn ôm notebook ngồi trên giường Phong Mạn Mạn login.
Phong Mạn Mạn không nói gì, Giang Hàn chính đang tự nhiên như ở nhà thôi……
Lúc này, bà Phong lại “đi ngang” phòng Phong Mạn Mạn, “Tiểu Hàn, muốn uống gì không con?”
Giang Hàn lễ phép nói: “Cám ơn dì Phong, không cần đâu ạ.”
“Mẹ ơi, giúp con lấy hộp sữa trong tủ lạnh đi.” Phong Mạn Mạn không chút khách khí nói.
“Lười thế! Tự lấy đi.” Tuy nói vậy bà Phong cũng lấy hai hộp sữa đưa cho cô.
“Tiểu Hàn, con cũng uống đi.” Bà Phong đưa 1 hộp cho Giang Hàn.
Phong Mạn Mạn rầu rĩ nhìn hộp sữa trên tay Giang Hàn, hộp cuối cùng cô định để dành mà cũng bị anh uống rồi!!
Phong Mạn Mạn nhìn đồng hồ, 7 giờ 55.
[ nêu lên] hội viên Bắc Phong Giang Thượng Hàn login.
[ bang hội] Trì Nguyệt Tiệm Đông Thượng: Mọi người đến cửa nam tập hợp.
[ bang hội] Bình Hải Tịch Mạn Mạn: ok~
[ bang hội] Thu Sắc Tòng Tây Lai: Vừa rồi còn đứng cạnh anh chẳng nói tiếng nào, cậu ấy vừa lên em đã… nếu A Hàn không login chắc em thành hòn vọng phu rồi hả, em gái nhà bên.
Phong Mạn Mạn lại bị Tây Lai chọc……
[ bang hội] Bình Hải Tịch Mạn Mạn: Không cần gọi em như thế nữa!!!
Chuẩn bị bang hội chiến, Phong Mạn Mạn một lòng một dạ tìm Thiên Hạ báo thù, nhất là Thiên Hạ Vô Song, bởi ả chém giết cả Tiểu Thanh các cô.
Lúc này, bà Phong lại “đi ngang” phòng Phong Mạn Mạn, “Tiểu Hàn, con có đói không, dì nấu mì cho con nha?”
Giang Hàn vẫn rất lễ phép trả lời: “Không cần đâu ạ, cám ơn dì Phong, con ăn ở nhà rồi ạ.”
Phong Mạn Mạn nổi giận, chắc mẹ muốn rình xem cô với Giang Hàn rồi, “Mẹ à, kính nhờ mẹ đừng quấy rầy bọn con” bang hội chiến!……
Nhưng câu nói thiếu mấy chữ cuối của Phong Mạn Mạn lại trở nên rất ái muội. Hơn nữa, bình thường cô chỉ đóng cửa khi thay quần áo, mà bây giờ… cửa cũng đóng.
Ngạch…… Cô lại làm gì không biết, lại còn đóng cửa nữa, ngạch…… Vậy không phải càng ái muội sao! Mở? Không mở? Phong Mạn Mạn lại rối rắm, để chứng minh bọn họ rất trong sáng, Phong Mạn Mạn mở cửa.
Phong Mạn Mạn liếc Giang Hàn, đổi lại Giang Hàn còn cười với cô, mà nụ cười này hoàn toàn không phải là cười mỉm nữa.
“Mạn Mạn à! Con đừng quấy rầy Tiểu Hàn làm việc! Nhớ đừng bắt nạt người ta đó!”
Bắt nạt…… Ai bắt nạt ai còn không biết đâu, vậy mà bà Phong còn yên tâm, tin tưởng Giang Hàn vô cùng.
Rốt cục, bọn họ có yên tĩnh mà bang hội chiến.
[ bang hội] Trì Nguyệt Tiệm Đông Thượng: Tâm Tâm, em với Mạn Mạn thủ Nhất Hào Thành.
[ bang hội] Thu Nhật Vọng Hương Tâm: ok~
[ bang hội] Bình Hải Tịch Mạn Mạn: Hội trưởng a~ em muốn đi đánh bọn ôn dịch kia!
[ bang hội] Trì Nguyệt Tiệm Đông Thượng: Vậy hả? Vậy Tâm Tâm với Thảo Thảo thủ thành đi.
[ bang hội] Thùy Ngôn Thốn Thảo Tâm: Ừ. Không thành vấn đề.
Giang Hàn nói, “Em với anh đi Nhị Hào thành, truyền tống đi.”
“Ok……”
Khi Phong Mạn Mạn mở cửa truyền tống, Thu Sắc Tòng Tây Lai lén đi theo họ.
Sau đó vợ chồng Bắc Phong Giang Thượng Hàn – Bình Hải Tịch Mạn Mạn và Thu Sắc Tòng Tây Lai chuẩn bị huyết tẩy “ thiên hạ thứ nhất” .
Vừa vào cửa, Bắc Phong Giang Thượng Hàn đã dùng Bạo Phong Tuyết ném lính gác cổng ra ngoài.
Giang Hàn nói: “Mạn Mạn, cầu phúc.”
Giang Hàn lại nói: “Mạn Mạn, cầu phúc.”
Giang Hàn nói tiếp: “Thiên nộ Thiên Hạ Vô Địch…….”
Sau đó, đối thủ tuy nhiều nhưng đều là cấp bậc thấp, hoàn toàn không đủ sức đánh đấm gì.
Thu Sắc Tòng Tây Lai chỉ đi dạo ở phía sau, “đi dạo” theo đúng nghĩa đen.
[ bang hội] Thu Sắc Tòng Tây Lai: Oa!! 2 người rất ăn ý, đúng là người yêu có khác.
[ bang hội] Thu Nhật Vọng Hương Tâm: Người yêu có khác+1, chán thật, sao chưa ai đến đánh thành vậy?
[ bang hội] Trì Nguyệt Tiệm Đông Thượng: Ngoan, chờ lát nữa anh với em đi giết Thiên Hạ. Bây giờ cứ thủ đến khi Tân Nhân (~ người mới) lên.
Sau khi biết Tân Mĩ Nhân Như Ngọc là nam thì mọi người không gọi anh là Ngọc nữa mà gọi anh là Tân Nhân.
Phong Mạn Mạn và Giang Hàn đánh thẳng vào phòng triệu hồi, những người giữ phòng là mấy tên lợi hại nhất của Thiên Hạ, ví dụ như Thiên Hạ Vô Song, Thiên Hạ Vũ, Thiên Hạ Tiểu Tĩnh, Trong Mộng Tìm Anh và Thiên Hạ Thái Bình.
Thu Sắc Tòng Tây Lai hơi nóng tính nên xông lên chém Thiên Hạ Tiểu Tĩnh, sau đó mãi lo ngắm Bắc Phong Giang Thượng Hàn và Bình Hải Tịch Mạn Mạn “biểu diễn độ ăn ý”, không cẩn thận bị Trong Mộng Tìm Anh dùng “loạn vũ” giết.
Phong Mạn Mạn và Giang Hàn ăn ý đến mức làm người ta ganh tỵ……
Xem! Bình Hải Tịch Mạn Mạn lại thêm “Cầu phúc” cho Bắc Phong Giang Thượng Hàn xong liền thêm “Thiên nộ”( người bị “Thiên nộ” sẽ chịu thương tổn gấp 2 khi bị công kích, kéo dài trong 1 lần công kích) cho Thiên Hạ Vũ. Bắc Phong Giang Thượng Hàn lại dùng Bạo Phong Tuyết đánh Thiên Hạ Vũ, Trong Mộng Tìm Anh và Thiên Hạ Thái Bình.
Trong lúc họ bị băng trụ đóng băng, Bắc Phong Giang Thượng Hàn lại dùng Bạo Phong Tuyết, Bình Hải Tịch Mạn Mạn lại thêm “thiên nộ” cho Trong Mộng Tìm Anh và Thiên Hạ Thái Bình.
Sau đó nữa… 3 người kia bị giết.
Ăn ý…… Thật đúng là ăn ý a……
Mà đúng thật, đó là sự thật mà……
Giang Hàn nói: “Cầu phúc rồi Thiên nộ cho Thiên Hạ Vũ.”
“Dạ……”
Giang Hàn: “Thiên nộ cho Trong Mộng Tìm Anh và Thái Bình.”
“ok……”
Giang Hàn nói sau: “Đừng nhúc nhích!”
“Được……”
Bắc Phong Giang Thượng Hàn lập tức thêm “Ám vách” cho Bình Hải Tịch Mạn Mạn, giúp cô không bị Bá vương quyền của Thiên Hạ Vô Song giết.
Ăn ý, đây chính là “ăn ý” đó thôi.
[ hệ thống] Nhị Hào thành bị “ đường thi ba trăm thủ” Bắc Phong Giang Thượng Hàn đóng chiếm.
[ bang hội] Thu Sắc Tòng Tây Lai: Oa! 2 người là thần hả! Chém hết bọn kia còn chiếm được thành.
[ bang hội] Bình Hải Tịch Mạn Mạn: Đương nhiên! Có em mà!!!
[ bang hội] Bắc Phong Giang Thượng Hàn: Ừ, không có phu nhân, anh bị giết mất rồi.
[ bang hội] Thu Sắc Tòng Tây Lai: Ganh tỵ ganh tỵ a…… Ta cũng muốn phu nhân!!!
Suốt 2 giờ bang hội chiến, Phong Mạn Mạn và Giang Hàn phối hợp cực tốt, tất nhiên, chủ yếu là nhờ Giang Hàn chỉ huy giỏi…… và cũng đương nhiên, còn nhờ Phong Mạn Mạn nghe lời.
Bang hội chiến kết thúc, “ đường thi ba trăm thủ” thủ được Nhất Hào Thành và Nhị Hào thành, “ mộng luyến” vẫn là Tam Hào thành mà “ thiên hạ thứ nhất” là Tứ Hào thành.
Đang lúc Phong Mạn Mạn và Tây Lai 8 chuyện hội trưởng cùng hội trưởng phu nhân thì máy Phong Mạn Mạn rớt mạng phải login lại.
Phong Mạn Mạn vội vàng đến chỗ Giang Hàn ngồi, dùng acc Bắc Phong Giang Thượng Hàn tiếp tục 8……
[ bang hội] Bắc Phong Giang Thượng Hàn: Thổ lộ đi thổ lộ đi!
[ bang hội] Xuy Độ Ngọc Môn Quan: A hàn, ngay cả ngươi đều như vậy a, ha ha.
[ bang hội] Bắc Phong Giang Thượng Hàn: Em là Mạn Mạn mà!
[ bang hội] Thu Sắc Tòng Tây Lai: Lúc nãy A Hàn đâu có logout, sao em dùng acc cậu ấy nói được…… A? 2 người?
[ bang hội] Thu Nhật Vọng Hương Tâm: Sống chung! 2 người sống chung!
Phong Mạn Mạn đỏ mặt, vội vàng logout.
Lúc này đây, cửa phòng cũng không đóng, họ cùng ngồi trên giường, cô mặc áo ngủ 2 dây (:”> ậy loại kin kín chứ k sexy quá đâu!), anh ôm eo cô, cô đỏ mặt, đột nhiên anh…… anh cắn nhẹ lên vai cô, để lại 1 dấu hôn nhàn nhạt.
Anh lại hôn lên môi cô, “Em là của anh……”
Hôn xong, Giang Hàn dời môi, buông tay, rút dây cắm tắt máy.
Phong Mạn Mạn thẫn thờ, ngạch…… sao anh lại thế chứ! Anh không sợ bị mẹ thấy sao? Cô chết mất, tim đập thình thịch, không biết vì sợ hay vì bị anh hôn nữa.
“Mạn Mạn, anh về trước đây, bye bye.” Giang Hàn ra cửa, rất lịch sự nói cảm ơn và tạm biệt Phong Mạn Mạn nhưng lúc nhìn Phong Mạn Mạn lại rất mờ ám.
Bà Phong từ phòng ngủ đi ra, “Tiểu Hàn đi hả con? Phong Mạn Mạn! Không biết lễ phép lịch sự gì thế hả? Còn không mở cửa cho người ta?!”
Phong Mạn Mạn cúi đầu xem dấu hôn trên vai.. a a a a! Cái áo này không che được dấu hôn xíu nào.
Cô đóng sập cửa lại, vội vàng tìm áo khoác mặc vào.
” Phong Mạn Mạn! Lại điên cái gì đó!?!” Bà Phong gầm lên.
” Không có gì mẹ ơi, con làm đổ trà sữa lên áo!!!”
Giang Hàn cười khẽ, lại rất lễ phép nói với bà Phong: “Con xin lỗi vì đã quấy rầy, chào dì con về.”
“Không quấy rầy, không quấy rầy, có rảnh cứ đến nha con.” Bà Phong nói.
Giang Hàn thầm nghĩ: rồi sẽ có ngày, Mạn Mạn là của anh.
Số chương: 57
Thể loại: ngôn tình, võng du (game online)
Tình trạng bản gốc: Hoàn
Lại nói Phong Mạn Mạn mấy ngày nay hơi bận rộn, học ở trường xong lại phải hướng dẫn thành viên mới trong văn học xã, hơn nữa còn lo phần ngoại giao với các đoàn xã khác, cuối cùng còn phải…… bận rộn hẹn hò với Giang Hàn……
Cô và Giang Hàn chính thức quen nhau vừa tròn 1 tháng mà cũng không xảy ra chuyện gì đặc biệt cả, trừ chuyện “dấu hôn “, sau đó Giang Hàn cũng không đụng tay đụng chân gì với cô, cùng lắm cũng chỉ nắm tay, hôn hôn mà thôi. A…… Bộ cô đang tiếc nuối cái gì sao chứ? Phong Mạn Mạn lắc lắc đầu, cố xua đi những suy nghĩ kỳ cục trong đầu mình.
Hẹn hò với Giang Hàn cũng không khiến cuộc sống của cô thay đổi nhiều, tiếng là có bạn trai nhưng thật ra chỉ là thêm “bạn ăn cơm chung” và “bạn đi chung đường”.
Nếu buổi sáng cô có tiết học thì buổi trưa, anh sẽ đến đón và nhắc cô ăn cơm. Nếu buổi chiều cô có tiết, lúc tan học anh chờ trước cổng trường rồi đưa cô về nhà. Nếu cô học cả sáng lẫn chiều thì buổi trưa anh theo giúp cô ăn uống ngủ nghỉ, buổi chiều lại đến đưa cô về nhà.
Mọi chuyện cứ diễn ra đều đặn và êm ả như thế, gió mưa không đổi suốt 1 tháng.
Phong Mạn Mạn nghĩ tốt nhất là cứ như vậy, không cần phải như chuyện “dấu hôn” kia, bởi vì Giang Hàn như thế rất làm cô lạ lẫm. Cứ như bây giờ đi, lúc này Giang Hàn mới giống “anh Hàn” của cô: thương cô, chiều cô, thích đi chung với cô.
Khi Phong Mạn Mạn sắp xếp mọi việc xong xuôi thì mọi cái “bận” đều đã biến mất, trừ bận hẹn hò với Giang Hàn.
Hôm nay là cuối tuần, cô nghe Giang Hàn nói hôm nay công ty anh phải làm tăng ca nên không thể theo cô luyện cấp. Bắc Phong Giang Thượng Hàn đã cấp 99 rồi mà Bình Hải Tịch Mạn Mạn cô mới 92.
Ai, cấp càng cao càng khó thăng cấp, luyện suốt mấy giờ mới được 70% kinh nghiệm, hơn nữa cô lại không thích luyện cấp mà chỉ thích ngồi ở cửa nam chế chế thuốc, 8 8 với bạn bè. Cũng như bây giờ……
[ phụ cận] Bình Hải Tịch Mạn Mạn: Ai da~ chế thuốc thất bại nữa rồi.
[ phụ cận] Đa Sắc Tiểu Thanh: Chị Mạn Mạn ơi, chờ Tiểu Hắc trọng sinh xong tụi em chuẩn bị lập bang hội đó.
[ phụ cận] Bình Hải Tịch Mạn Mạn: Tiểu Hắc trọng sinh nhanh thế hả?
[ phụ cận] Đa Sắc Tiểu Thanh: Đúng vậy, Tiểu Hắc và Tiểu Bạch thường xuyên luyện cấp.
[ phụ cận] Bình Hải Tịch Mạn Mạn: Vậy sao Tiểu Thanh không luyện?
[ phụ cận] Đa Sắc Tiểu Thanh: Em không thích luyện cấp đâu, lâu lâu cứ nói chuyện phiếm như bây giờ là được rồi chị.
Phong Mạn Mạn và Đa Sắc Tiểu Thanh tiếp tục nói qua nói lại như thế, sau đó, Bình Hải Tịch Mạn Mạn lại chế thuốc thỉnh thoảng còn thấy Ta Là Thương Nhân xoát loa.
[ loa] Ta Là Thương Nhân: Bán lam thảo số lượng lớn, mua pmmmm
Phong Mạn Mạn “trộm” của acc Giang Hàn vài chục cái loa, sau đó……
[ loa] Bình Hải Tịch Mạn Mạn: Bạn Thương nhân à, bạn có bạch thảo không?
[ loa] Ta Là Thương Nhân: Chào đại thần phu nhân…… Có, đương nhiên là có, ngài ở đâu? Em sẽ giao hàng tận nơi.
[ loa] Bình Hải Tịch Mạn Mạn: Mình cần 1000 cái, mình đứng cạnh thương nhân lễ vật ở thủ đô, cám ơn trước nha.
[ bang hội] Thu Nhật Vọng Hương Tâm: Mạn Mạn ơi, em với Thảo Thảo ở sở nghiên cứu đánh quái bị đám Thiên Hạ giết… haizzz
[ bang hội] Bình Hải Tịch Mạn Mạn: Đám ôn dịch!!!
[ bang hội] Thu Nhật Vọng Hương Tâm: Giờ tụi em về thủ đô, Mạn Mạn, chị cho em mượn hình nhân thế mạng được không?
Ai~ có trách thì trách lúc trước cô không chịu nhận hình nhân thế mạng Việt Ly Đông cho, giờ lại bị giết mà ảnh lại không online! Đành mượn của Phong Mạn Mạn vậy, dù sao cô cũng đang dùng sách kinh nghiệm x2, có xài hình nhân cũng phí.
[ bang hội] Bình Hải Tịch Mạn Mạn: Được rồi. Em tới thương nhân lễ vật ở cửa nam đi.
[ hệ thống] Bình Hải Tịch Mạn Mạn cho Thu Nhật Vọng Hương Tâm “hình nhân thế mạng”.
Bình Hải Tịch Mạn Mạn và Thu Nhật Vọng Hương Tâm giao dịch xong, loa kênh lại đầy kín……
[ loa] Hoa Khai Hoa Lạc: Đại thần phu nhân lại tặng vật đính ước cho người khác! Đại thần~ ngài bị đá sao?
[ loa] Nhất Quả Trang Đường: Bệnh hả? Thu Nhật là phu nhân của hội trưởng Đường Thi, là nữ đó! NỮ đó!
[ loa] Hũ Nữ Cùng Tiểu Chính Thái: Chẳng lẽ là GL(girl-love: nữ-nữ) trong truyền thuyết?
[ loa] Tiểu Khiết Nhi: Chẳng lẽ đường thi hội trưởng và Hàn đại thần là BL(boy-love: nam-nam) trong truyền thuyết?
[ loa] Thu Nhật Vọng Hương Tâm: Mọi người thật giàu trí tưởng tượng quá đi! Là vì mình bị người của Thiên Hạ bắt nạt nên mượn cái hình nhân đến phòng thân thôi. Với lại, đại thần và phu nhân đã sớm phát triển ra ngoài đời rồi.
[ loa] Ta Là Thương Nhân: Tin nóng đây! Cầu tin hậu trường!!
[ loa] Nhất Quả Trang Đường: Cầu tin hậu trường+1, tin này nóng hôi hổi đây!
…………
…………
Phong Mạn Mạn đỏ mặt, hễ nhắc tới chuyện của cô và Giang Hàn là cô lại lúng túng, chúng ta có thể ngầm hiểu là Phong Mạn Mạn đang thẹn thùng.
[ bang hội] Bình Hải Tịch Mạn Mạn: Tâm Tâm! Em nói trên loa vậy làm gì hả~
[ bang hội] Thu Nhật Vọng Hương Tâm: Để mọi người hâm mộ chị thêm chút nữa thôi mà.
[ bang hội] Bình Hải Tịch Mạn Mạn: Ai…… ――! Em mà nói mai mốt chị sẽ không cho em mượn hình nhân thế mạng nữa, đến lúc đó em bị bắt nạt mới sáng mắt ra.
[ bang hội] Thu Nhật Vọng Hương Tâm: haizz~ Chị Mạn Mạn ăn hiếp em.
[ bang hội] Bình Hải Tịch Mạn Mạn: Vậy em dám nói nữa không?
[ bang hội] Thu Nhật Vọng Hương Tâm: Không dám…… Không dám……
[ loa] Ta Là Thương Nhân: Hội trưởng phu nhân sao không nói tiếp? Hay là chuyện dài quá phải lát nữa ngài mới kể xong được? Không cần đâu, bọn em chỉ muốn biết họ đã phát triển đến đâu rồi thôi?
[ loa] Nhất Mộc Bất Thủy: Kết hôn chưa? Kết hôn chưa?
[ loa] Thu Nhật Vọng Hương Tâm: Mình bị Mạn Mạn dọa, phật có dạy: không thể nói.
Thu Nhật Vọng Hương Tâm đem theo hình nhân thế mạng của Bình Hải Tịch Mạn Mạn đi sở nghiên cứu luyện cấp với Thùy Ngôn Thốn Thảo Tâm.
Dù sao, Bình Hải Tịch Mạn Mạn ở trong thành, bình thường không thể ác ý pk, chắc sẽ không bị giết……
Trừ phi……
Người của Thiên Hạ đương nhiên cũng thấy hệ thống thông báo Bình Hải Tịch Mạn Mạn giao dịch “ hình nhân thế mạng”.
Thiên Hạ Đa Đa và Thiên Hạ Tiểu Tĩnh vốn đang ở sở nghiên cứu luyện cấp, 2 người còn mua “thuốc đại khai sát giới” trong thương thành mà Thiên Hạ Đa Đa cũng chỉ đợi có lúc này! Ả vẫn canh cánh chuyện bị Giang Hàn tẩy 10 cấp, tuy không dám giết Bắc Phong Giang Thượng Hàn nhưng muốn giết Mạn Mạn thì vẫn dư sức, ả muốn “nợ máu phải trả bằng máu”!
Thiên Hạ Tiểu Tĩnh thì phẫn nộ, Bình Hải Tịch Mạn Mạn lại thành đôi với Giang Hàn? Bình Hải Tịch Mạn Mạn có chỗ nào hơn cô? Yêu qua mạng dễ dàng vậy sao? Rõ ràng cô mới là người con gái duy nhất bên cạnh anh!
Khi Bình Hải Tịch Mạn Mạn còn mải mê chế thuốc thì kẻ thù cô đã tới.
Thiên Hạ Đa Đa là thuật sư, tuy còn chưa trọng sinh nhưng Bình Hải Tịch Mạn Mạn là thần quan, hoàn toàn không thể đánh trả.
Thiên Hạ Đa Đa đến gần Bình Hải Tịch Mạn Mạn, dùng “thuốc đại khai sát giới” rồi tung ngay chiêu “lôi minh thuật” công kích cô mà Thiên Hạ Tiểu Tĩnh thì phối hợp “thiên nộ” Bình Hải Tịch Mạn Mạn.
Phong Mạn Mạn kinh ngạc vì cô đang ở thủ đô mà cũng bị pk.
Cô vội vàng tự thêm máu nhưng do bị công kích liên tục nên cuối cùng vẫn bị giết. Phong Mạn Mạn chỉ có thể trơ mắt nhìn cấp bậc rớt xuống cấp 91.
Cô lại bị Thiên Hạ Tiểu Tĩnh hồi sinh! Phong Mạn Mạn vội vàng thêm máu, kéo thuốc hồi máu, hồi phép vào dãy phím tắt dùng vật phẩm.
Bình Hải Tịch Mạn Mạn vừa dùng thuốc vừa chạy đến chỗ đông người nhưng vẫn bị giết. Cô bị rớt 3 cấp rồi mới phát hiện có chuyện, vốn trong 3 giây đầu bị công kích thì không thể logout, nhưng, cô cũng chạy biết bao lâu rồi, hệ thống lại vẫn thông báo không thể logout.
Á! Ra là tại ả Thiên Hạ Tiểu Tĩnh! Liên tục cho mình “thiên nộ”, mà hễ bị kỹ năng công kích thì sau 3 giây mới được logout! Quá hiểm! Mấy ả này quá độc ác!!!
[ loa] Ta Là Thương Nhân: MK, Thiên Hạ bọn bây 2 đánh 1 thì tính cái gì?! Thừa dịp Hàn đại thần vắng mặt tẩy phu nhân của đại thần? Bọn bây chờ, anh mày giao thuốc xong sẽ cho bọn bây biết tay.
[ loa] Thu Nhật Vọng Hương Tâm: Mạn Mạn!! Chị bị tẩy? Nhanh ấn alt+f4!!
[ loa] Thu Nhật Vọng Hương Tâm: Thiên Hạ! Bọn bây nhớ lấy: Tốt nhất đừng login, ta thấy 1 lần tẩy 1 lần!!!
Nho Nhã Lễ Độ ở gần đó lúc này mới chạy vội ra cứu cô. Chỉ thấy “ thần công tượng” Nho Nhã Lễ Độ dùng “viên thuốc”, tên biến thành màu đỏ, cầm búa, dùng kỹ năng giết Thiên Hạ Đa Đa, mà bởi Thiên Hạ Đa Đa ăn “viên thuốc” nên rớt tới 5 cấp……
Đáng tiếc, Phong Mạn Mạn lại không thấy cảnh anh hùng cứu mỹ nhân này! Khi Nho Nhã Lễ Độ ăn “ viên thuốc” thì Phong Mạn Mạn sợ lại bị giết nên đã ấn alt+f4 rồi.
Phong Mạn Mạn buồn bực a! Ai…… Thật đau lòng 4 cấp bị rớt! 4 cấp đó đều do Giang Hàn vất vả chịu khó luyện cấp giúp cô, hơn nữa, quan trọng nhất là vị trí thứ 2 trên bảng của cô khó giữ được rồi!
Trong trò chơi……
[ loa] Thu Nhật Vọng Hương Tâm: Thiên Hạ! Lúc trước bọn bây tẩy ta hơn 20 cấp còn chưa tính sổ đấy!
……
……
……
Phong Mạn Mạn rất đau lòng vì bị giết… Không được! Cô không thể lại bị bắt nạt nữa! Nhưng làm dược sư thì không thể công kích người khác… Được rồi! Phong Mạn Mạn cô quyết định: tạo nhân vật mới.
Xem xét 1 hồi, Mạn Mạn quyết định luyện vũ công- vừa đẹp vừa mạnh!
Cô chắc chắn sẽ vào Đường Thi, thế là cô trực tiếp đặt tên– Mạn bộ biên giang minh nguyệt hàn.
Mạn bộ biên giang minh nguyệt hàn bây giờ là 1 người học việc nho nhỏ muốn phấn đấu làm cao thủ!
[ thì thầm]to Thu Nhật Vọng Hương Tâm: Tâm Tâm~ Chị là Mạn Mạn.
[ thì thầm]from Thu Nhật Vọng Hương Tâm: Mạn Mạn! Thực xin lỗi! Nếu em không mượn hình nhân thì chị cũng không bị giết rồi.
[ thì thầm]to Thu Nhật Vọng Hương Tâm: Không sao đâu! Dù bọn kia không giết chị thì cũng giết em, mà em lại cần cấp bậc hơn chị nhiều.
[ thì thầm]from Thu Nhật Vọng Hương Tâm: Nói gì thì em cũng thực xin lỗi chị.
[ thì thầm]to Thu Nhật Vọng Hương Tâm: Còn xin lỗi nữa chị giận à!
[ thì thầm]from Thu Nhật Vọng Hương Tâm: Ai…… Chị bị rớt mấy cấp?
[ thì thầm]to Thu Nhật Vọng Hương Tâm: 4 cấp lận! Ai~ còn không được 90 nữa. Tâm Tâm, chị luyện acc mới, lát nữa em mời chị vào hội nha.
[ thì thầm]from Thu Nhật Vọng Hương Tâm: ok. Mạn bộ biên giang minh nguyệt hàn? Còn Giang Hàn đâu~ thiệt là mờ ám mà~!!
Quả thật, câu này không phải thơ đường (tên những người trong Đường Thi lấy từ thơ thời Đường thì phải?) mà của Phong Mạn Mạn, tự nhiên cô thích tên vậy thôi.
[ thì thầm]to Thu Nhật Vọng Hương Tâm: A…… Em nghĩ sâu xa quá! Không phải ý đó.
[ thì thầm]from Thu Nhật Vọng Hương Tâm: Có jq có jq mà~ đúng rồi, chị chọn nghề gì?
[ thì thầm]to Thu Nhật Vọng Hương Tâm: Vũ công!
[ thì thầm]from Thu Nhật Vọng Hương Tâm: Tốt quá~ có cần em nói Thảo Thảo đến dẫn chị không?
[ thì thầm]to Thu Nhật Vọng Hương Tâm: Không cần mà, 2 người cứ luyện cấp đi, chị chém thỏ là được rồi.
[ thì thầm]from Thu Nhật Vọng Hương Tâm: ok, em về thủ đô mới mời chị vào hội được, giờ em đang ở sở nghiên cứu.
[ thì thầm]to Thu Nhật Vọng Hương Tâm: Ừ ừ……
Thế là chuỗi ngày luyện cấp của vũ công Mạn bộ biên giang minh nguyệt hàn đã bắt đầu, dù không thành đại thần Mạn Mạn cũng phải thành cao thủ mới được!
Số chương: 57
Thể loại: ngôn tình, võng du (game online)
Tình trạng bản gốc: Hoàn
Đến tối Giang Hàn mới có thời gian online, anh phát hiện Bình Hải Tịch Mạn Mạn không ở, hơn nữa… anh nhớ Mạn Mạn đã cấp 92, không biết vì cái gì- bây giờ lại thành cấp 88? Cô không mang theo hình nhân thế mạng sao?
[ bang hội] Bắc Phong Giang Thượng Hàn: Có ai thấy Mạn Mạn nhà ta không?
[ bang hội] Thu Sắc Tòng Tây Lai: Phốc…… Em gái nhà cậu hả? Tôi vừa lên, không thấy.
[ bang hội] Thu Nhật Vọng Hương Tâm: A Hàn, Mạn Mạn tạo acc mới.
[ bang hội] Bắc Phong Giang Thượng Hàn: Acc mới? Vậy sao cô ấy rớt 4 cấp? Trục trặc hệ thống sao?
[ bang hội] Thu Nhật Vọng Hương Tâm: haizz~ là tại em, em mượn hình nhân thế mạng của chị ấy, đáng lẽ người bị tẩy trắng là em, kết quả lại thành chị ấy.
[ bang hội] Bắc Phong Giang Thượng Hàn: Ai làm?
[ bang hội] Trì Nguyệt Tiệm Đông Thượng: Tâm Tâm bị tẩy?
[ bang hội] Thu Nhật Vọng Hương Tâm: Đám Thiên Hạ ôn dịch! Em mới rớt 1 cấp thôi.
[ bang hội] Bắc Phong Giang Thượng Hàn: Ai biết đám Thiên Hạ ở đâu?
[ bang hội] Xuy Độ Ngọc Môn Quan: Bọn họ luôn ở cửa tây thủ đô, hỏi làm gì?
[ bang hội] Bắc Phong Giang Thượng Hàn: Tẩy bọn họ.
[ bang hội] Thu Sắc Tòng Tây Lai: Em cũng đi! Em cũng đi! Em muốn xử mụ phù thủy!
[ bang hội] Trì Nguyệt Tiệm Đông Thượng: A Hàn, em có bao nhiêu viên thuốc?
[ bang hội] Thu Nhật Vọng Hương Tâm: Em cũng đi, em cũng muốn thuốc!
[ bang hội] Thu Sắc Tòng Tây Lai: Để em cung ứng thuốc cho.
[ bang hội] Thu Nhật Vọng Hương Tâm: go go! Chúng ta đại khai sát giới đi!!
Ngạch…… Xem ra không nên ở lại thủ đô rồi, người không phận sự mau chạy thôi!
[ loa] Trì Nguyệt Tiệm Đông Thượng: Người của Đường Thi đến cửa nam tập hợp, Thiên Hạ có gan thì đừng chạy! Đường Thi tuyên chiến với Thiên Hạ ở thủ đô, mong mọi người vui lòng rời khỏi.
[ loa] Trì Nguyệt Tiệm Đông Thượng: Đường Thi hứa chỉ giết người của Thiên Hạ, trừ phi bị ác ý công kích.
[ loa] Thu Sắc Tòng Tây Lai: Bổ sung 1 câu, thủ đô như chiến trường, nếu bị Đường Thi giết nhầm xin vui lòng chụp lại, chúng tôi sẽ bồi thường.
[ loa] Thiên Hạ Vô Song: Tuyên chiến? Ai giết ai chưa biết à!
[ loa] Thu Nhật Vọng Hương Tâm: Hỏi đám tay sai của mấy người ấy, xem ai ra tay trước.
[ loa] Ta Là Thương Nhân: Đại thần anh ấy- thật đáng thương, phu nhân anh ấy bị vây đánh, hôm nay đại chiến nơi thủ đô, cửa nam thương nhân đổi bán thuốc.
[ loa] Hoa Khai Hoa Lạc: Thương nhân ca nói hay lắm!! Quảng cáo rất mang tính thời sự.
[ loa] Ta Là Thương Nhân: Quá khen quá khen, để ủng hộ Đường Thi ba trăm thủ, các bạn ở Đường Thi được giảm giá 20%.
[ loa] Thu Sắc Tòng Tây Lai: Thương nhân, cho mình đặt trước 10 viên.
Bên Đường Thi lập nhóm 6 người chạy thẳng đến cửa Tây, mỗi người đều có dùng “thuốc đại khai sát giới” mà Thiên Hạ cũng dùng “thuốc đại khai sát giới” đợi sẵn chuẩn bị pk, nghĩa là- nếu ai tử vong, chắc chắn sẽ rớt 5 cấp.
Bắc Phong Giang Thượng Hàn tập trung đánh Thiên Hạ Đa Đa. Sau 5 lần trúng “lôi minh thuật” Thiên Hạ Đa Đa mới bắt đầu đánh trả- ném Bạo Phong Tuyết- vào bên Đường Thi.
Đáng tiếc, Giang Hàn dù sao cũng là mãn cấp trọng sinh ma vương đạo sĩ, Thiên Hạ Đa Đa mới 88, hoàn toàn không phải đối thủ của anh. Thế là Thiên Hạ Đa Đa bị giết.
Tuy bị Thiên Hạ Đa Đa công kích nhưng người bên Đường Thi vẫn chưa chết, bị thương nặng nhất là Thu Nhật Vọng Hương Tâm thì sắp hết máu, Thùy Ngôn Thốn Thảo Tâm vội thêm máu cho cô mà Thu Sắc Tòng Tây Lai thì dùng kỹ năng bảo hộ Thu Nhật Vọng Hương Tâm.
Nhưng vào lúc này, Thiên Hạ Vô Song thừa dịp Bắc Phong Giang Thượng Hàn công kích Đa Đa liền dùng bá vương quyền đánh anh. Thu Sắc Tòng Tây Lai thấy vậy vội vàng dùng kỹ năng bảo hộ Bắc Phong Giang Thượng Hàn cố chịu công kích của Thiên Hạ Vô Song, may mà trang bị của Bắc Phong Giang Thượng Hàn rất tốt, phòng ngự không tệ, lại thêm Thu Sắc Tòng Tây Lai nổi tiếng da dày nhiều máu nên không đến nỗi. Thu Sắc Tòng Tây Lai ấn nhanh phím 1 dùng thiên quả.
Giang Hàn thì vẫn bình tĩnh đánh chữ……
[ phụ cận] Bắc Phong Giang Thượng Hàn: Tây Lai, cám ơn.
Đánh qua đánh lại, Đường Thi với Thiên Hạ bắt đầu đánh loạn xà ngầu, dù tính về số người thì “ thiên hạ thứ nhất” có tới 23 người, so với “ Đường Thi ba trăm thủ” chỉ 18 người thì đông hơn, nhưng, kỹ thuật chiến thắng hết thảy, bởi vì “ thiên hạ thứ nhất” có 1 số người cấp không cao, thường xuyên bị giết, thảm nhất là có tên còn rớt 30 cấp, cho nên rất nhiều người của “ thiên hạ thứ nhất” đều logout, đương nhiên, “ Đường Thi ba trăm thủ” cũng vậy.
Cuộc chiến kéo dài từ cửa Tây đến tận cửa nam thủ đô, trong đó tối thảm là khu giao dịch, rất nhiều người đang bày quầy cũng dính chưởng. Ví dụ như……
[ loa] Ta Là Thương Nhân: Giết nhầm người rồi! Thủ đô không an toàn! Mọi người mau chạy đi!!
Bắc Phong Giang Thượng Hàn luôn quấn lấy Thiên Hạ Vô Song mà đánh, Thiên Hạ Vô Song thì dùng giá cao mua “ Mark y”- áo này khiến Bạo Phong Tuyết của Bắc Phong Giang Thượng Hàn không đóng băng được hắn. Tuy nhiên, Bắc Phong Giang Thượng Hàn dùng kỹ năng công kích từ xa, thế nên Thiên Hạ Vô Song cũng không trói anh được; nếu hắn dùng bá vương quyền, Bắc Phong Giang Thượng Hàn lại dùng ám vách để né tránh.
Bọn họ đánh tới đánh lui mãi đến khi Thiên Hạ Thái Bình chạy lại góp vui, dùng trầm mặc thuật với Bắc Phong Giang Thượng Hàn. Dính trầm mặc thuật rồi Bắc Phong Giang Thượng Hàn không thể dùng kỹ năng, Thùy Ngôn Thốn Thảo Tâm nhanh tay hóa giải trạng thái cho Bắc Phong Giang Thượng Hàn, Thu Sắc Tòng Tây Lai thì tiếp tục bảo hộ Bắc Phong Giang Thượng Hàn. Lần này dính 2 lần bá vương quyền của Thiên Hạ Vô Song xong, Thu Sắc Tòng Tây Lai thật sự hy sinh.
Chỉ nửa giờ sau, Thu Sắc Tòng Tây Lai cũng rớt 15 cấp.
[ phụ cận] Thu Sắc Tòng Tây Lai: Dù sao ca cũng chết thảm thì còn sợ gì!
Anh dùng tiền mua vật phẩm ở thương thành tăng Trí tuệ+10, Linh hoạt+10, Sức mạnh+10, May mắn+10, Tốc độ+10 và Sức lực+10- dùng liền tù tì 6 cái, tổng cộng tốn 12rmb- kéo dài nửa giờ.
Mà bên kia, Trì Nguyệt Tiệm Đông Thượng cùng Thu Nhật Vọng Hương Tâm……
Trì Nguyệt Tiệm Đông Thượng vẫn công kích Thiên Hạ Vũ và Trong Mộng Tìm Anh, Thu Nhật Vọng Hương Tâm đứng sau anh phóng kỹ năng. Thiên Hạ Tiểu Tĩnh thì vẫn chăm chăm nhằm vào Thu Nhật Vọng Hương Tâm mà Trì Nguyệt Tiệm Đông Thượng cũng không công kích Thiên Hạ Tiểu Tĩnh. Đến khi Thiên Hạ Vũ thành công đóng băng Trì Nguyệt Tiệm Đông Thượng thì Trong Mộng Tìm Anh và Thiên Hạ Tiểu Tĩnh bắt đầu tập trung đánh Thu Nhật Vọng Hương Tâm.
Thu Nhật Vọng Hương Tâm dù sao cũng ít máu phòng ngự kém nên dễ dàng bị giết. Giận nhất là Thiên Hạ Tiểu Tĩnh lại dùng kỹ năng hồi sinh Thu Nhật Vọng Hương Tâm rồi giết tiếp.
Lần thứ hai bị tẩy trắng, hơn nữa còn là lần thứ hai bị giết ngay trước mắt Trì Nguyệt Tiệm Đông Thượng. Vì Thu Nhật Vọng Hương Tâm cũng dùng “thuốc đại khai sát giới” nên mỗi lần chết đều rớt 5 cấp, hơn nữa, 50% kinh nghiệm bị mất của cô bị chuyển cho Trong Mộng Tìm Anh.
Trong Mộng Tìm Anh thăng 1 cấp, 2 cấp, 3 cấp……
Đúng lúc này, Bắc Phong Giang Thượng Hàn giết xong Thiên Hạ Vô Song nên lại đây cứu Thu Nhật Vọng Hương Tâm. Thu Sắc Tòng Tây Lai chỉ dùng được 1 kỹ năng tương đối có ích– bảo hộ Thu Nhật Vọng Hương Tâm.
[ phụ cận] Bắc Phong Giang Thượng Hàn: Thăng 3 cấp? Được, vậy giết lại 3 lần đi.
Bắc Phong Giang Thượng Hàn liên tục dùng Bạo Phong Tuyết và lôi minh thuật công kích Trong Mộng Tìm Anh mà Thùy Ngôn Thốn Thảo Tâm thì học Thiên Hạ Tiểu Tĩnh, dùng hồi sinh thuật cứu Trong Mộng Tìm Anh rồi giết.
Nằm xuống 1 lần, 2 lần, 3 lần, 4 lần……
[ phụ cận] Bắc Phong Giang Thượng Hàn: Xin lỗi nha, lỡ tay giết hơn 1 lần.
Loạn…… Thật đúng là loạn xà ngầu…… Rất nhiều người nằm chết ngổn ngang trên đường, có người còn tìm gm thông báo, có người thì xoát loa mắng 2 bang hội giết nhầm người, muốn đánh thì đi chỗ khác mà đánh.
Cuối cùng, gm không thể không ra tay cứu sống mọi người, đồng thời còn dùng kỹ năng “Hoa Tiền Nguyệt Hạ” (hình thành vòng bảo hộ người khác ở xung quanh người sử dụng). Dù sao cũng là gm, cứu máu cũng nhiều, mỗi 3 giây thêm 9999hp (Bình thường thần quan chỉ cứu được 777hp.)
1 giờ sau, “thuốc đại khai sát giới” mất tác dụng, Đường Thi và Thiên Hạ đều không muốn đánh tiếp nên không dùng viên thuốc mà xem tình huống, trừ 1 số người ở lại pk.
Lại nói, pk chỉ thích hợp cho những người thao tác tốt, nếu không cũng chỉ có bị người khác chém giết mà thôi.
Người của Thiên Hạ logout hết, Đường Thi cũng ngừng chém giết.
[ loa] Mộng Luyến: Rốt cục xong rồi? Hô~ Đường Thi giỏi quá!
[ loa] Ta Là Thương Nhân: 4 cấp của tôi! 4 cấp đáng thương của tôi!
[ loa] Bắc Phong Giang Thượng Hàn: Ngại quá, vì 2 bang đánh nhau mà liên lụy mọi người. Mời mọi người đến cửa nam đi, mình sẽ gửi mỗi người 50w để bồi thường.
[ loa] Nhất Mộc Bất Thủy: Đại thần…… Em yêu ngài! Thật ra cũng không phải lỗi của Đường Thi đâu, em có chụp ảnh, đều do bọn Thiên Hạ dùng kỹ năng ở phạm vi lớn cả mà!
[ loa] Nhất Quả Trang Đường: Đúng vậy! Dù có đền cũng là bọn Thiên Hạ đền! Em post hình lên diễn đàn đòi bọn đó đền.
Trên loa kênh có ủng hộ Đường Thi, cũng có mắng Đường Thi và Thiên Hạ,… tóm lại là cực kỳ ồn ào.
[ bang hội] Trì Nguyệt Tiệm Đông Thượng: Xem, anh đã bảo đừng dùng viên thuốc! Rớt 35 cấp! Luyện dễ lắm sao không biết?
[ bang hội] Thu Nhật Vọng Hương Tâm: Bị giết là em! Cấp cũng do em tự luyện! Mắc mớ gì anh?!
[ bang hội] Thu Sắc Tòng Tây Lai: 2 người đừng gây mà~ em cũng rớt 20 cấp……haizzzz~
[ bang hội] Trì Nguyệt Tiệm Đông Thượng: Đã kêu em alt-f4 mà không nghe.
[ bang hội] Thu Nhật Vọng Hương Tâm: Sao lúc em nói anh giết Thiên Hạ Tiểu Tĩnh anh không giết?!!!
[ bang hội] Trì Nguyệt Tiệm Đông Thượng: Cô bé chỉ là thần quan thôi mà, đâu giết được ai, đương nhiên giết những người khác trước.
[ bang hội] Thu Nhật Vọng Hương Tâm: Không giết được ai mà trong có 10 giây ả hại em rớt 35 cấp được sao?!
[ bang hội] Trì Nguyệt Tiệm Đông Thượng: Anh nhắc em alt-f4 rồi, tại em khăng khăng muốn ở lại, cấp em lại không cao, giết người khác sao nổi?
[ bang hội] Thu Nhật Vọng Hương Tâm: Đúng! Em giết không nổi người ta! Người ta là sư muội yêu quý của anh! Dù sao em chỉ là vợ ảo của anh thôi mà! Cô ta quan trọng hơn em nhiều, đúng không?
[ bang hội] Trì Nguyệt Tiệm Đông Thượng: Em đừng như con nít thế.
[ bang hội] Thu Nhật Vọng Hương Tâm: Anh theo đuổi cô ta suốt 3 năm mà, giờ anh vẫn thích cô ta đúng không?!
[ bang hội] Trì Nguyệt Tiệm Đông Thượng: Sao em biết?
[ bang hội] Thu Nhật Vọng Hương Tâm: Làm sao em biết? Anh đi mà hỏi sư muội yêu quý của anh!
[ nêu lên] hội viên Thu Nhật Vọng Hương Tâm logout.
[ bang hội] Thu Sắc Tòng Tây Lai: 2 người……
[ nêu lên] hội viên Trì Nguyệt Tiệm Đông Thượng logout.
Mạn bộ biên giang minh nguyệt hàn vừa login đã thấy Bắc Phong Giang Thượng Hàn, Thu Sắc Tòng Tây Lai và Thùy Ngôn Thốn Thảo Tâm ngồi ở cửa nam thủ đô.
[ phụ cận] Mạn bộ biên giang minh nguyệt hàn: Mọi người định làm gì? Đông đủ thế!
[ phụ cận] Bắc Phong Giang Thượng Hàn: Mạn Mạn?
[ phụ cận] Mạn bộ biên giang minh nguyệt hàn: Vânggg…… Em tạo nhân vật mới.
[ phụ cận] Thùy Ngôn Thốn Thảo Tâm: Vừa rồi hội trưởng cãi nhau với Tâm Tâm, cãi dữ lắm, sau đó 2 người logout hết.
[ phụ cận] Thu Sắc Tòng Tây Lai: Đúng vậy, lần đầu tiên thấy họ cãi nhau.
[ phụ cận] Bắc Phong Giang Thượng Hàn: Em luyện nghề gì?
[ phụ cận] Mạn bộ biên giang minh nguyệt hàn: Vũ công. Họ làm sao vậy?
[ phụ cận] Bắc Phong Giang Thượng Hàn: Kệ họ đi, để 2 người tự xử, anh với em đi luyện cấp thôi, anh cũng tạo acc mới luôn.
[ phụ cận] Mạn bộ biên giang minh nguyệt hàn: Anh định luyện nghề gì?
[ phụ cận] Bắc Phong Giang Thượng Hàn: Thần quan. Ở đây chờ anh.
10 phút sau, 1 tên người học việc mới toanh xuất hiện, người này tên là: mạn bộ biên giang minh nguyệt Hàn.
[ phụ cận] Mạn bộ biên giang minh nguyệt hàn: Nè! Sao lại sao chép tên em?
[ phụ cận] mạn bộ biên giang minh nguyệt Hàn: Đây gọi là vợ nói chồng nghe, mình đi luyện cấp nhé em.
[ phụ cận] Thu Sắc Tòng Tây Lai: Aaaaaaa! Lại phải tiếp tục ganh tỵ 2 người rồi!!!
Số chương: 57
Thể loại: ngôn tình, võng du (game online)
Tình trạng bản gốc: Hoàn
Lại 1 tháng trôi qua, trời vào thu, gió lạnh nhẹ vỗ về 2 hàng cây ven đường, ánh mặt trời ấm áp.
Dù sao Giang Hàn còn chưa tới, Phong Mạn Mạn đi dạo quanh trường. Lâu rồi Mạn Mạn không gặp Khâu Mạn Tâm, gần đây cũng không thấy cô lên qq, ai…… Cô bé và hội trưởng thế nào rồi không biết?
“Chào chị Mạn Mạn, hôm nay chị đến có việc gì không?” Sư đệ A hỏi.
Phong Mạn Mạn cười cười, “Chị đến kiểm tra xem mấy đứa có chịu làm việc đàng hoàng không!”
“Bộ chị không biết sao, đám phóng viên bên đoàn khó chịu thấy mồ.” Sư đệ B oán.
” Ha ha~ nói mềm không được thì nói cứng, mấy đứa phải dữ dữ lên mới không bị bắt nạt, đúng rồi, bé phụ trách năm 1 tên Mạn Tâm gì đấy đâu rồi?”
” Cô bé cao cao đó hả chị?”
” Ừ, đúng rồi, hôm nay có hoạt động mà chị chẳng thấy bé ấy đâu cả.”
“Chị Mạn Mạn không chơi thân với bé đó sao? Bé đó hình như bị đuổi học, cả việc phụ trách năm 1 cũng giao cho bé kia làm.” Sư đệ A chỉ 1 sư muội ở gần đó, “Giờ bé kia là người phụ trách năm 1, làm việc năng nổ lắm.”
Đuổi học? Sao lại đuổi học?
“Sao bé ấy bị đuổi học?!” Phong Mạn Mạn kích động kéo tay sư đệ.
Anh chàng bị Mạn Mạn dọa cái chết khiếp, “Ách…… Ách…… Em cũng không rõ, chỉ biết là lần nộp bài cuối cô ấy viết quá sầu thảm, không thích hợp chủ đề lần này.”
Chuyện gì xảy ra với Khâu Mạn Tâm? Không nói tiếng nào mà biến mất, đã vậy còn bị đuổi học?! Phong Mạn Mạn vội vàng gọi điện cho Tâm Tâm, “Kính chào quý khách, thuê bao này tạm thời không liên lạc được, xin quý khách vui lòng gọi lại sau. Sorry, the subscriber you dialed is power off…….”
Sao cô ấy lại đột nhiên biến mất?………
“Hãy đi tìm em, tìm em nhanh đi nào……” Tiếng chuông điện thoại cô vang lên.
” Mạn Mạn, anh đến rồi, em ở đâu?” Bạn trai thân yêu của cô gọi đến.
” Em ra ngay đây! Anh đợi em xíu.”
” Ừ, em cứ đi từ từ, anh chờ.”
Phong Mạn Mạn bước nhanh đến cổng trường, ách…… Cô đi nhanh vậy để làm chi không biết, cũng có thể… là do suốt 3 ngày không gặp anh nên nhớ nhớ? Phong Mạn Mạn luôn nghĩ rằng người lịch sự thì phải đến đúng hẹn…… Được rồi, chủ yếu là cô có nhớ anh 1 xíu xíu.
” A? Hội trưởng cũng đến?” Phong Mạn Mạn hỏi.
” Mạn Mạn, em tìm Mạn Tâm giúp anh được không?” Việt Ly Đông có vẻ hơi tiều tụy.
” Hội trưởng à, Tâm Tâm bị đuổi học rồi.”
“Đuổi học? Sao em không nói sớm?” Việt Ly Đông kích động cầm cổ tay Mạn Mạn.
Phong Mạn Mạn thở dài, “Em cũng mới biết.” Anh nắm tay cô hơi chặt, cô hơi đau rồi.
” Vậy giờ em tìm được em ấy không?” Giang Hàn nhíu mày, dùng tay phải cạy mở bàn tay Việt Ly Đông nắm cổ tay Mạn Mạn, tuy đang hỏi Mạn Mạn nhưng mắt lại nhìn chằm chằm cổ tay hơi sưng đỏ của cô.
” Em có gọi điện nhưng em ấy tắt máy.” Phong Mạn Mạn bất đắc dĩ lắc đầu. “Lúc trước còn đi chơi chung vui vẻ, chẳng hiểu giờ cô bé làm sao nữa?”
” Anh biết địa chỉ cô ấy, để anh đến đó xem sao, Mạn Mạn, em có tin gì thì gọi ngay cho anh.” Việt Ly Đông nói xong liền lái xe đi rồi.
” Đêm nay mình đến quán lần trước ăn được không em?” Giang Hàn nắm tay Phong Mạn Mạn đến trạm xe.
” Nhưng nhà em……”
” Gọi về báo là được, em xin dì đi chơi với anh cũng được.” Giang Hàn nói.
Cô còn chưa rõ ràng tình cảm của mình nên họ đều chưa nói với cha mẹ. Nói thật, cô vẫn chưa tin tưởng tình cảm giữa 2 người, nếu bây giờ công khai rồi sau lại chia tay khiến 2 nhà đều xấu hổ thì không bằng cứ giữ bí mật.
” Cái gì chứ……” Phong Mạn Mạn liếc xéo Giang Hàn.
Sau đó cô lấy điện thoại gọi về nhà, “Alô…… Mẹ ơi, con là Mạn Mạn đây, tối nay con không về ăn cơm đâu,…… Đúng ạ…… Trường học có việc, vâng, vậy thôi ạ, con chào mẹ.”
Cô và Giang Hàn quen nhau chưa được 2 tháng, chưa có cuộc hẹn nào cho ra hồn cả, toàn là cùng ăn cơm trưa, tan học đưa cô về nhà, buổi tối cùng luyện cấp… mà thôi.
Giờ cơm chiều.
” Cho 1 trà sữa, 1 cơm thịt bò xào.” Phong Mạn Mạn nói với bồi bàn.
Giang Hàn: “Cho 1 cơm đùi gà, 1 hắc bạch uyên ương.”
Nhân viên phục vụ lặp lại, “Quý khách gọi 1 cơm thịt bò xào, 1 cơm đùi gà, 1 trà sữa và 1 hắc bạch uyên ương, còn gì nữa không ạ?”
” Hết rồi, cám ơn.” Phong Mạn Mạn đáp, dù sao cô cũng là người rất lễ phép.
Chờ bồi bàn đi rồi, Phong Mạn Mạn uống sô đa ngắm nghía menu.
” Hắc bạch uyên ương là món gì anh?”
” Anh cũng không biết, thấy tên hay hay nên gọi thử thôi.”
Có đôi khi Phong Mạn Mạn rất không biết nói gì vì hành động của Giang Hàn, rõ ràng anh thông minh, tài giỏi hơn cô nhưng lâu lâu lại tỏ ra cực kỳ trẻ con?
” Cơm đùi gà của anh nhìn ngon quá ha!”
Giang Hàn thường xuyên đi ăn với cô, biết cô luôn thèm nhỏ dãi phần ăn của người khác “Anh với em đổi cơm.” Nói xong liền chuyển phần cơm của 2 người.
” Được đó!” Phong Mạn Mạn vui vẻ đáp ứng.
Ăn ăn……
” Nhưng giờ em thèm thịt bò……” Những lần trước Giang Hàn đều gắp thức ăn sang cho cô, giờ thành người yêu rồi, cô hoàn toàn không ngại tự gắp thức ăn của anh sang dĩa mình, như bây giờ chẳng hạn, cô vừa làm nũng vừa lén chìa đũa về phía thịt bò trong dĩa của Giang Hàn.
Giang Hàn nhìn quen, biết Mạn Mạn thích ăn rất nhiều món nhưng thích nhất chỉ có 1, là trà sữa. Cô thích trà sữa kinh khủng.
Ăn no, Phong Mạn Mạn tò mò nhìn ly “hắc bạch uyên ương”, cầm thìa quấy qua quấy lại.
” Uống thử xem hương vị thế nào.” Giang Hàn nói.
” Anh tưởng em là chuột bạch hả?” Nói là nói vậy, cô vẫn tò mò uống 1 hớp. “Oa, ngọt quá!”
” Em nếm được bên trong có pha gì không?” Giang Hàn hỏi.
” Ừm…… Có vị ca cao, em không chắc lắm.”
” Để anh uống thử xem.” Giang Hàn giành ly sang uống. Phong Mạn Mạn nhìn mãi cũng quen, không ngượng nghịu như lúc trước nữa.
” Có vị sữa, chắc là sữa với ca cao.”
Phong Mạn Mạn uống trà sữa, quấy thìa trong ly.
” Sao? Mạn Mạn, sao em im lặng thế?” Giang Hàn thấy cô cúi đầu rầu rĩ nên hỏi.
” Em nghĩ chuyện hội trưởng với Tâm Tâm.”
” Chuyện bọn họ chính bọn họ mới giải quyết được, em có nghĩ cũng vô dụng.” Giang Hàn xoa đầu Phong Mạn Mạn.
” Nhưng……” Phong Mạn Mạn muốn nói lại thôi.
” Sao?”
” Tâm Tâm rất thích hội trưởng, lúc trước cô bé từng nói với em rất nhiều, em cũng thấy hội trưởng cũng thích em ấy. Thế nhưng sao bọn họ lại bị như bây giờ? Yêu qua mạng hình như lúc nào cũng dở dang? Mình cũng yêu qua mạng, không biết……”
Giang Hàn cắt ngang lời Phong Mạn Mạn nói, “Mình không phải yêu qua mạng mà em, chúng ta quen nhau trước rồi, sao tính là yêu qua mạng được?” Anh nắm tay Mạn Mạn nói tiếp “Không phải tại nghĩ vậy nên em mới không chịu công khai đó chứ?”
Phong Mạn Mạn xấu hổ nói: “Nhưng mình chính là yêu qua mạng mà anh, em thích anh qua mạng trước…… Ngạch…… Ý em là mình bắt đầu cặp kè trên mạng trước……”
Giang Hàn cười cười ngắt lời cô “Không phải, trước khi kết hôn trong game anh đã biết Bình Hải Tịch Mạn Mạn là em rồi, vậy nên anh mới kết hôn.”
” Cái gì? Chứ không phải tại quà thưởng?” Phong Mạn Mạn kinh ngạc.
Giang Hàn rất nghiêm túc nói:” Mạn Mạn, anh thích em từ lâu rồi.”
” Lâu lắm sao? Vậy anh bắt đầu thích em từ lúc nào?” Phong Mạn Mạn tò mò.
Giang Hàn hơi mất tự nhiên, mặt đỏ lên, nụ cười cũng đông cứng lại, “Anh sẽ nói em nghe sau, đêm nay chúng ta còn có cuộc hẹn, em thấy đi xem phim được không?”
” Đừng né mà…… Nói em nghe đi……”
Giang Hàn bơ mặt nắm tay kéo Phong Mạn Mạn ra ngoài.
Vừa ra tới cửa, Phong Mạn Mạn cười to, mặt Giang Hàn càng đỏ, bất đắc dĩ nói: “Cười cái gì?”
“Anh xem” Phong Mạn Mạn chỉ vào áp phích quảng cáo của quán, “Hắc bạch uyên ương là cà phê thêm trà sữa, tuy nhiên chỉ là cà phê không hạt, dành riêng cho trẻ em, còn gọi là uyên ương nhí.” Phong Mạn Mạn một chữ không lậu đọc đi ra.
Giang Hàn cũng cười, “Em cũng uống mà, tụi mình đều là “trẻ em”.”
” Ê!”
” Thế mình có nên tìm phim hoạt hình xem không em?”
” Không cần!!……”
Bọn họ càng đi càng xa, tiếng cười đùa cũng càng lúc càng nhỏ nhưng cuộc hẹn đêm nay cũng chỉ mới bắt đầu.