|
|
07-08-2008, 09:58 AM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dÆ°Æ¡ng
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi 55
Cam ÄÆ°á»ng Mắc Nạn Gặp Cứu Tinh
Cam ÄÆ°á»ng nghÄ© váºy rồi muốn đứng lên rá»i khá»i nhà hà ng thì chủ quán lại láºt Ä‘áºt tá»›i nÆ¡i ngần ngừ há»i:
- Có phải lão gia hỠCam không?
Cam ÄÆ°á»ng giáºt mình há»i lại:
- Sao chủ quán biết?
- Có má»™t vị gá»i cho lão gia má»™t phong thÆ¡.
Gã cầm thÆ¡ Ä‘Æ°a cho Cam ÄÆ°á»ng. Cam ÄÆ°á»ng cầm lấy thÆ¡ rồi há»i:
- NgÆ°á»i ấy đâu rồi?
- ÄÆ°a thÆ¡ xong y Ä‘i ngay.
- Hình dạng y thế nà o?
- Má»™t ngÆ°á»i và o hạng trung niên ăn váºn lịch sá»±.
Cam ÄÆ°á»ng hồ nghi mở ra coi thì trong tấm thiếp chỉ lạo thảo mấy chữ:
“Má»i ông bạn đến ngay hang Äại Pháºt ở phÃa nam thị trấn.†DÆ°á»›i không có thÆ° danh.
Cam ÄÆ°á»ng rất Ä‘á»—i nghi ngá». Chà ng tá»± há»i:
- Cánh thiếp nà y của ai? Mình lấy tên Thi Thiên ÄÆ°á»ng để qua lại giang hồ, là m sao ngÆ°á»i nà y lại biết há» tháºt của mình? Bất luáºn thế nà o mình cÅ©ng phải Ä‘i coi.
Ngá»n Bắc Lá»™c núi Äồng Bách trên đỉnh phẳng nhÆ° bà n cá». Giữa khu nà y có má»™t ngá»n cao vá»t lên nhÆ° hình má»™t pho tượng Pháºt lá»›n. LÆ°ng chừng ngá»n núi nà y có má»™t hang đá nên ngÆ°á»i địa phÆ°Æ¡ng gá»i là hang Äại Pháºt. Hình thế hang Ä‘á»™ng nà y cá»±c kỳ hiểm trở, thÆ°á»ng thÆ°á»ng chỉ có rắn rết và dã thú ra và o, Ãt thấy vết chân ngÆ°á»i qua lại.
Mặt trá»i đã ngã non tây. Má»™t bóng ngÆ°á»i lẹ là ng nhÆ° là n khói tá»a tiến vá» phÃa hang Äại Pháºt. Bóng nà y chÃnh là Cam ÄÆ°á»ng.
Công lá»±c Cam ÄÆ°á»ng đã đến má»±c thông huyá»n, thân hình nhẹ nhÆ° chiếc lông.
Chà ng không cần tìm Ä‘Æ°á»ng lối, cứ nhắm thẳng vá» phÃa cá»a hang mà tiến. Chỉ trong chá»›p mắt chà ng đã gần đến bên cá»a hang.
Hang Äại Pháºt hình nhÆ° cái hồ lô. Cá»a Ä‘á»™ng Ä‘Æ°á»ng kÃnh đến năm trượng. Bên trong là má»™t gian thạch thất rá»™ng đến mấy chục trượng. NhÆ°ng cà ng và o sâu cà ng thu hẹp lại rồi đến má»™t tầng cá»a nữa. Trong tầm cá»a thứ hai má»™t mà u tối Ä‘en nhÆ° má»±c, nhÆ°ng mắt Cam ÄÆ°á»ng cÅ©ng có thể Æ°á»›c lượng là động bên trong còn rá»™ng hÆ¡n Ä‘á»™ng bên ngoà i.
Vì hang Ä‘á»™ng ở lÆ°ng chừng sÆ°á»n núi và toà n những tảng đá lá»›n, nên trong Ä‘á»™ng rất khô ráo. Những tia ánh sáng cuối cùng của mặt trá»i lúc sắp lặn chiếu và o cá»a Ä‘á»™ng thà nh má»™t sắc và ng hoe rá»±c rỡ.
Cam ÄÆ°á»ng dừng lại cá»a Ä‘á»™ng má»™t chút mà không thấy ngÆ°á»i Æ°á»›c hẹn vá»›i mình xuất hiện thì trong lòng cá»±c kỳ nóng nảy.
Chà ng nghĩ thầm:
- Y đã Ä‘Æ°a thiếp má»i ta thì đáng lý y phải đến đây trÆ°á»›c. Thế mà mình chá» mãi không thấy y đến, hay là có âm mÆ°u gì?
Cam ÄÆ°á»ng nghÄ© tá»›i đây thì trong lòng không khá»i hồi há»™p. Bá»—ng má»™t mùi hôi thúi của xác chết xông và o mÅ©i khiến chà ng lại cà ng kinh hãi. Chà ng nháºn định kỹ thì mùi tá» khà dÆ°á»ng nhÆ° từ Ä‘á»™ng trong xông ra. TÃnh hiếu kỳ thúc đẩy chà ng Ä‘i và o.
Khi Cam ÄÆ°á»ng tá»›i gần tầng thứ hai thì quả nhiên mùi thúi lại cà ng nồng nặc khiến chà ng suýt nữa nôn oẹ. Chà ng tá»± há»i:
- Không hiểu ngÆ°á»i chết hay thú chết?
Cam ÄÆ°á»ng quyết tâm tìm cho ra cứu cánh. Chà ng liá»n bÃt kÃn Ä‘Æ°á»ng hô hấp lại, băng mình và o giữa cá»a trong. Tia mắt chà ng vừa nhìn tá»›i lông tóc đã đứng dá»±ng cả lên, cÆ¡ hồ báºt tiếng la hoảng. Chà ng trông thấy ngổn ngang có đến dÆ° trăm xác chết.
Thá»±c là má»™t vụ táºp thể đồ sát cá»±c kỳ rùng rợn! Cam ÄÆ°á»ng ná»™i công cao thâm là thế mà nhìn thấy bấy nhiêu tá» thi cÅ©ng không khá»i kinh hồn táng đởm.
Không trÆ°á»ng chẳng thấy huyết tÃch chi hết mà chỉ thấy mùi hôi thúi nghẹt thở.
Mặt mÅ©i các tá» thi trông rõ còn đủ cả, tá» ra những ngÆ°á»i bị nạn má»›i chết chÆ°a lâu.
Cam ÄÆ°á»ng nhìn kỹ lại suýt nữa báºt lên tiếng la hoảng, vì bá»n ngÆ°á»i nà y Ä‘á»u đầu bù tóc rối, quần áo chẳng đủ che thân. Má»›i trông đã biết ngay toà n là đệ tá» Cái Bang.
Lúc chà ng ngồi ở quán trà , tai đã nghe thì bấy giỠmắt lại được chứng kiến.
Chà ng lo rằng bao nhiêu đệ tá» Cái Bang ở khu nà y Ä‘á»u mắc nạn hết rồi.
Cam ÄÆ°á»ng nhìn kỹ lại lần nữa thì quả nhiên toà n là đệ tá» phân Ä‘Ã Äồng Bách.
Xem tình trạng há» bị nạn thì đúng là thủ pháp của Bạch Bà o quái nhân. NgÆ°á»i chết không để lại thÆ°Æ¡ng tÃch gì, chỉ nhÆ° ngủ say mà thôi. Cam ÄÆ°á»ng tá»± há»i:
- Những đệ tá» phân Ä‘Ã nà y tại sao lại bị hạ sát trong hang Äại Pháºt là nÆ¡i không có vết chân ngÆ°á»i?
Rồi chà ng sá»±c nhá»› đến phần Ä‘Ã chúa Lã Hữu TÃn cùng gã hán tá» Ä‘iên khùng thì trống ngá»±c đánh thình thình. Chà ng chẳng kể gì đến mùi hôi thối, xăm xăm bÆ°á»›c và o giữa đống xác chết để nhìn mặt từng ngÆ°á»i.
Trá»i Æ¡i! Cả Lã Hữu TÃn cùng gã Ä‘iên rõ rà ng Ä‘á»u có trong đám nà y. Cam ÄÆ°á»ng la hoảng rồi thở dà i chán ngán. Chà ng lẩm bẩm:
- Thôi thế là xong! Mình lại bị má»™t phen uổng công. Gã Ä‘iên chết là mình mất má»™t đầu mối rất trá»ng yếu trong vụ huyết án. Bạch Bà o quái nhân hạ Ä‘á»™c thủ ghê gá»›m đến thế nà y là vì mục Ä‘Ãch gì? Chẳng lẽ vì má»™t gã Ä‘iên mà hắn phải giết cả má»™t phân Ä‘Ã Æ°? Nếu váºy thì Bạch Bà o quái nhân cố ý bịt miệng để mình không Ä‘iá»u tra ra vụ huyết án Thánh Thà nh.
Chà ng quên cả đám thi thể ngổn ngang, quên cả mùi hôi thối, quên cả mình hiện Ä‘ang ở và o tình trạng nà o. Bao nhiêu tÆ° tưởng Ä‘á»u táºp trung và o xác chết gã Ä‘iên. Nếu Bạch Bà o quái nhân chỉ muốn giết gã Ä‘iên để bịt miệng mà khiến cho hÆ¡n trăm đệ tá» Cái Bang phải hy sinh thì tháºt là đau Ä‘á»›n! Chà ng lại há»i:
- Giả tá»· mình không gá»i gã Ä‘iên cho Lã Hữu TÃn trông coi thì phân Ä‘Ã nà y đâu đến ná»—i mắc phải thảm há»a. Váºy tuy mình không giết ngÆ°á»i mà cái chết của má»i ngÆ°á»i là tại mình mà ra. Tá»™i nghiệp nà y tháºt vô cùng trá»ng đại.
Chà ng lại Ä‘oán là sau khi địa Ä‘iểm cÅ© của phân Ä‘Ã xảy biến, nên Lã Hữu TÃn tìm và o hang Äại Pháºt nà y để là m trụ sở. Bạch Bà o quái nhân dò ra tông tÃch rồi đến đây hạ sát. Má»™t Ä‘iá»u khó hiểu là tại sao toà n thể đệ tá» phân Ä‘Ã lại táºp trung và o má»™t chá»— để chịu cảnh thảm khốc nà y.
Bất thình lình má»™t tiếng nổ long trá»i lở đất là m rung Ä‘á»™ng cả hang núi. Cam ÄÆ°á»ng bị tiếng Ä‘á»™ng kịch liệt nà y là m ngã ra giữa đống xác chết.
Lúc Cam ÄÆ°á»ng hồi tỉnh lại chà ng giÆ¡ bà n tay lên trông đầy khói mù mịt. Hang Ä‘á»™ng đã bị nổ tung thì chắc là cá»a Ä‘á»™ng cÅ©ng bị lấp lại rồi.
Cam ÄÆ°á»ng ngấm ngầm la lên má»™t tiếng:
- Thôi thế là hết! ChÃnh mình cÅ©ng bị chôn sống trong nà y rồi. Tháºt là má»™t âm mÆ°u đê tiện!
Cam ÄÆ°á»ng lại nghÄ© tá»›i Âm Ty Công Chúa Tôn Tiểu Hoa bị chôn vùi trong má»™t huyệt Ä‘á»™ng trên núi Äiệp Thạch. Bây giá» chà ng cùng má»™t số pháºn nhÆ° mụ nữ ma kia.
Cam ÄÆ°á»ng cố trấn tỉnh tinh thần váºn hết mục lá»±c nhìn từng chá»— má»™t. Chà ng hy vá»ng vách đá có má»™t kẽ hở nà o để là m lối thoát thân. NhÆ°ng chà ng thất vá»ng mất rồi.
Äá»™ng ngoà i rá»™ng đến mấy chục trượng. Cá»a Ä‘á»™ng rá»™ng đến năm sáu trượng. Bây giỠđá chỉ lấp xuống má»™t ná»a Ä‘á»™ng thì dù là thần tiên cÅ©ng không thoát ra được. Bóng tá» thần đã chụp lên đầu chà ng.
Cam ÄÆ°á»ng ngồi thừ ra mà suy nghÄ©. Theo lá»i chủ quán thì ngÆ°á»i Ä‘Æ°a thiếp là má»™t gã trung niên áo quần lịch sá»±. Chà ng nghÄ© mà không ra ai. Chà ng chỉ biết đối phÆ°Æ¡ng chẳng những hiểu rõ thân thế mình mà còn biết cả hà nh tung cùng lai lịch của mình nữa. Có khi hắn còn thông tá» cả mục Ä‘Ãch của mình vá» chuyến Ä‘i nà y nữa. Nếu không thế thì hắn đã chẳng dẫn dụ mình tá»›i chá»— mà hắn đã tà n sát đệ tá» Cái Bang nà y.
Không hiểu Cam ÄÆ°á»ng ngồi đã bao lâu. Sau chà ng đứng lên Ä‘i vá» phÃa sau Ä‘á»™ng nhìn bốn mặt thì toà n là vách núi. Chà ng lắc đầu cảm nghÄ© con ngÆ°á»i chà ng nhá» nhÆ° hạt cát. Nà o võ há»c của phái Thiên Tuyệt bao trùm võ lâm. Nà o thuáºt Kỳ Hoà ng Ä‘oạt quyá»n tạo hoá! Hiện giá» Ä‘á»u vô dụng hết. Ngoà i cách phá vách đá mà ra không còn Ä‘Æ°á»ng lối nà o để thoát chết.
Bây giỠchà ng lại cảm thấy mùi hôi thúi cực kỳ khó chịu, đà nh quay trở ra động ngoà i. Nhưng biết là m gì bây gi�
Chà ng nghĩ tới nà o không khà trong động khó thở. Nà o sẽ bị đói khát hà nh hạ.
Không bao giá» chà ng nghÄ© tá»›i kết quả Ä‘á»i mình là bị chết ở trong ruá»™t trái núi má»™t cách khốn nạn thế nà y. Cả hy vá»ng má»™t kỳ tÃch xuất hiện cÅ©ng không còn nữa.
Äá»™t nhiên chà ng Ä‘áºp hai tay và o vách đá đánh “binh†má»™t cái rồi ngÆ°á»i chà ng tá»±a nhÆ° quả bóng xì hÆ¡i. Da thịt toà n thân chà ng co rúm. Sau cùng chà ng Ä‘i và o tình trạng vô ý thức, tá»±a hồ nhÆ° ngÆ°á»i nổi báºp bá»nh trong dòng sông để mặc cho nÆ°á»›c cuốn Ä‘i...
Tất cả Ä‘á»u im lặng, ngÆ°ng kết lại.
Ãnh dÆ°Æ¡ng quang mãnh liệt chiếu và o mắt Cam ÄÆ°á»ng khiến chà ng mở mắt ra.
Trên ngÆ°á»i chà ng cảm thấy nóng hổi. à niệm đầu tiên của chà ng là tưởng mình đã chết rồi. Chà ng lẩm bẩm:
- Té ra chết cũng chẳng có gì là khó chịu. Nhưng dưới âm ty địa phủ đáng lý phải lạnh lùng ghê rợn mà sao lại ấm áp thế nà y? Chẳng lẽ mình chưa chết ư?
Chà ng dụi mắt nhìn lại thì thấy mây bay phất phá»›i, rõ rà ng thanh thiên bạch nháºt. Chà ng la lên:
- Ô hay! Ta không chết ư?
Chà ng ngồi dáºy thì má»™t thân hình mảnh dẻ lá»t và o ánh mắt chà ng. Chà ng lên tiếng gá»i:
- Vân thư!
Chà ng không nghÄ© gì nữa nhảy xổ vá» phÃa ngÆ°á»i đứng cách chà ng mÆ°á»i trượng.
Chà ng ôm chặt lấy ngÆ°á»i nà y, nhắm hai mắt lại miệng không ngá»›t gá»i:
- Vân thư! Vân thư! Ta tưởng kiếp nà y không được gặp Vân thư nữa.
Mùi áo thÆ¡m, mùi tóc thÆ¡m, mùi da thÆ¡m. Tấm thân má»m mại ấm áp của nà ng khiến cho Cam ÄÆ°á»ng vừa thoát chết lại Ä‘i và o cảnh say sÆ°a. Khoảnh khắc nà y là khoảnh khắc êm Ä‘á»m nhất trong Ä‘á»i chà ng. Má»™t bà n tay nhá» nhắn má»m mại nhÆ° không xÆ°Æ¡ng khẽ đẩy Cam ÄÆ°á»ng ra.
Cam ÄÆ°á»ng mở bừng mắt la lên má»™t tiếng:
- Ãi chà !
Rồi lùi lại ba bước. Mắt chà ng đỠbừng lên.
Nà ng không phải là Lâm Vân.
Cam ÄÆ°á»ng chân tay luống cuống há miệng, lÃu lưỡi không nói nên lá»i.
Chà ng nhìn lại đối phÆ°Æ¡ng thì là má»™t thiếu nữ mình mặc áo hồng nhÆ° mà u hoa Ä‘áºu khấu. Nà ng đẹp lắm, so vá»›i Lâm Vân còn có phần hÆ¡n. NhÆ°ng mặt nà ng tá»±a hồ bao phủ má»™t là n sÆ°Æ¡ng lạnh lẽo khiến ngÆ°á»i trống thấy phải kÃnh nể e dè.
Sau thiếu nữ áo hồng là bốn quái nhân to lá»›n Ä‘i chân không, hạ bá»™ khoác má»™t miếng da để là m quần. Da há» Ä‘en nhÆ° sÆ¡n. Mắt chiếu ra những tia sáng khác lạ. MÅ©i huếch nhÆ° mÅ©i sÆ° tá». Toà n thân há» là má»™t khối thịt lù lù. Trong tay má»—i quái nhân Ä‘á»u cầm má»™t lưỡi khai sÆ¡n đại phủ. Ãnh nắng chiếu và o rá»±c rỡ.
Chá»— nà y dÆ°á»ng nhÆ° là má»™t khu thung lÅ©ng ở dÆ°á»›i chân hang Äại Pháºt.
Cam ÄÆ°á»ng tỉnh táo lại kÃnh cẩn thi lá»…, ra chiá»u bẽn lẽn nói:
- Tại hạ trong lúc thất thần nên đã mạo phạm mình và ng. Xin cô nương tha tội cho.
- Hừ!
Nà ng chỉ lạnh lùng buông má»™t tiếng “hừâ€. Cam ÄÆ°á»ng không hiểu nó đại biểu cho cái gì.
Cam ÄÆ°á»ng lại há»i:
- Phải chăng cô nương đã cứu tại hạ?
- Ta tưởng ngươi bị chết ở trong hang động rồi!
Tuy nà ng không trả lá»i và o câu há»i của Cam ÄÆ°á»ng nhÆ°ng nó cÅ©ng đủ tiết lá»™ là chÃnh nà ng đã cứu chà ng.
Cam ÄÆ°á»ng vẫn còn hoảng sợ, chà ng ấp úng nói:
- Xin cô nương tha thứ cho... vì tại hạ đã vô tâm...
Thiếu nữ áo hồng mặt lạnh nhÆ° tiá»n mà thanh âm cÅ©ng tuyệt không má»™t chút cảm tình. Nà ng há»i:
- Không hiểu ta nên kêu ngÆ°á»i bằng Thi thiếu chủ hay Cam thiếu hiệp?
Cam ÄÆ°á»ng run lên, vì đối phÆ°Æ¡ng đã biết rõ lai lịch mình mà mình tuyệt chẳng biết má»™t tà gì vá» nà ng. Bất giác chà ng lại lùi thêm bÆ°á»›c nữa. Chà ng ngáºp ngừng đáp:
- Cái đó... Xin cô nương tùy tiện.
- Sao lại tùy tiện được? Tỷ dụ con Trương Tam đâu có phải là do Lý Tứ sinh ra?
Nà ng nói xong bÆ°ng miệng mà cÆ°á»i. Tháºt là nụ cÆ°á»i nhÆ° hoa xuân giữa vùng tuyết trắng khiến cho ngÆ°á»i nhìn phải Ä‘iên đảo thần hồn. Cam ÄÆ°á»ng bất giác đầu óc hoang mang. Nụ cÆ°á»i của nà ng Ä‘á»™t nhiên mà đến, thình lình mà đi. Nét mặt nà ng trở lại lạnh nhÆ° băng sÆ°Æ¡ng nhÆ° tượng ngá»c Quan Âm.
Cam ÄÆ°á»ng liá»n nói tháºt:
- Tại hạ nguyên tên chÃnh là Cam ÄÆ°á»ng. Còn Thi Thiên ÄÆ°á»ng là tên mượn.
- Ủa!
- Xin cô nương cho biết phương danh.
Thiếu nữ áo hồng lẳng lặng hồi lâu rồi lạnh lùng đáp:
- Ta là TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng. Chữ SÆ°Æ¡ng có nghÄ©a là băng sÆ°Æ¡ng ấy.
- TÆ° Äồ cô nÆ°Æ¡ng! Cái Æ¡n cứu mệnh tại hạ xin ghi và o phế phủ.
Miệng chà ng nói thế mà lòng chà ng nghĩ:
- Cái tên nà y tháºt hợp vá»›i ngÆ°á»i, đẹp nhÆ° Ä‘Ã o lý, lạnh nhÆ° băng sÆ°Æ¡ng.
Bốn tên quái nhân da Ä‘en thân hình lá»±c lưỡng thủy chung vẫn không nói má»™t lá»i mà cÅ©ng không nhúc nhÃch.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng hững hỠđáp:
- Bất tất phải thế.
Cam ÄÆ°á»ng rất áy náy vá» hà nh vi mạo muá»™i vừa rồi. Chà ng toan nói mấy câu phân trần mà không biết nói sao. Chà ng thấy nà ng không Ä‘á» cáºp đến nữa thì chắc là nà ng đã sẵn lòng tha thứ rồi. Chà ng lại há»i:
- Cô nương có thể cho tại hạ hay cô nương ở môn phái nà o không?
- Äông Hải.
- Ủa! Cô nÆ°Æ¡ng từ Äông Hải tá»›i đây Æ°?
Cam ÄÆ°á»ng nghÄ© bụng:
- Thảo nà o bốn gã đại hán kia ngÆ°á»i to lá»›n mà cách ăn mặc tháºt quái dị. Té ra há» không phải là võ sÄ© Trung Nguyên.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng quay bảo bốn đại hán:
- Các ngươi hãy vỠtrước đi!
Bốn quái nhân dạ má»™t tiếng, khom lÆ°ng thi lá»… rồi băng mình Ä‘i ngay. Cứ nhìn thân pháp há» cÅ©ng đủ biết công lá»±c há» không phải tầm thÆ°á»ng.
Cam ÄÆ°á»ng thấy bốn gã võ sÄ© Äông Hải Ä‘i rồi liá»n há»i bằng giá»ng thà nh khẩn:
- TÆ° Äồ cô nÆ°Æ¡ng! Sao cô nÆ°Æ¡ng lại biết tại hạ bị chôn sống trong hang Äại Pháºt mà ra tay giải cứu?
- Cái đó chẳng qua là ngẫu nhiên mà gặp.
- Ngẫu nhiên mà gặp ư?
- Äúng thế! Ta đến cháºm má»™t bÆ°á»›c, may mà ngÆ°Æ¡i chÆ°a chết. Không thì...
- Sao?
- Không thì tháºt là đáng tiếc.
- Cô nÆ°Æ¡ng đã biết từ trÆ°á»›c là tại hạ bị ngÆ°á»i chôn sống Æ°?
- Ta đã nói là ngẫu nhiên mà gặp.
- Cô nương có thể cho biết đầu đuôi được chăng?
- Ta Ä‘ang rượt theo má»™t ngÆ°á»i...
- Cô nÆ°Æ¡ng rượt theo má»™t ngÆ°á»i hình dạng thế nà o?
- Ta rượt theo TỠThần.
Cam ÄÆ°á»ng kinh hãi la lên:
- Cô nương rượt theo TỠThần ư?
- Phải rồi! Hắn là Bạch Bà o quái nhân mạo xưng TỠThần.
Cam ÄÆ°á»ng lại cà ng kinh hãi hÆ¡n. Chà ng không hiểu tại sao đối phÆ°Æ¡ng lại biết rõ cả chuyện Bạch Bà o quái nhân mạo xÆ°ng Tá» Thần. Vụ bà máºt nà y trừ mình và mấy ngÆ°á»i thân tÃnh ra, tưởng không còn ai biết.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng lại nói tiếp:
- Bá»n võ lâm Trung Nguyên dÆ°á»ng nhÆ° muốn biết chân tÆ°á»›ng Bạch Bà o quái nhân mà cÅ©ng nóng trừ khá» hắn Ä‘i.
- Sá»± thá»±c là nhÆ° váºy.
- Äáng tiếc là không có ai địch nổi hắn.
Cam ÄÆ°á»ng trầm giá»ng nói:
- Có đấy! Ngà y mạt kiếp của hắn sắp đến nơi rồi!
- NgÆ°Æ¡i có hùng tâm nhÆ° váºy Æ°?
- Tại hạ quả có ý định ấy.
- Ngươi thiệt không hổ là dòng dõi Võ Thánh nhưng...
- Nhưng là m sao?
- Ngươi không phải là đối thủ của hắn đâu.
Cam ÄÆ°á»ng không muốn tranh biện. Chà ng há»i lảng sang chuyện khác:
- Tiếng nổ ở hang Äại Pháºt là m sáºp cá»a hang để chôn sống tại hạ, phải chăng cÅ©ng do Bạch Bà o quái nhân gây ra?
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng gáºt đầu đáp:
- ChÃnh hắn! Nếu không thì sao ta lại ngẫu nhiên mà gặp để cứu ngÆ°Æ¡i?
- Cô nương có thể cho tại hạ biết rõ đầu đuôi được chăng?
- Ta đang theo dõi hà nh tung một tên thủ hạ của hắn thì phát giác ra ngươi và o trong hang động. Lát sau Bạch Bà o quái nhân xuất hiện. Hắn ra lệnh cho thủ hạ đặt chất nổ. Ta phát giác ra âm mưu của hắn thì không kịp ngăn trở nữa. Ta biết chắc thế nà o ngươi cũng chết. Nhưng...
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng nói tá»›i đây thì ngừng lại má»™t chút, nét mặt lạnh nhÆ° băng sÆ°Æ¡ng của nà ng bá»—ng á»ng hồng. Nà ng nói tiếp:
- Sau đó ta liá»n sai bốn tên đại lá»±c võ sÄ© khuân đá mở Ä‘á»™ng ra. Ta không ngá» ngÆ°Æ¡i chÆ°a chết. Câu chuyện là thế đó.
Cam ÄÆ°á»ng khÃch Ä‘á»™ng vô cùng. Nếu chà ng không được TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng cứu viện thì nhất định bị chết trong thạch Ä‘á»™ng rồi. NhÆ°ng chà ng không hiểu tại sao nà ng lại thiết tha cứu vá»›t má»™t ngÆ°á»i lạ nhÆ° thế?
Chà ng liá»n há»i:
- Tại sao cô nương lại cứu tại hạ?
Nà ng ngẩn ngÆ°á»i ra không trả lá»i được. Bá»—ng nà ng đảo mắt ngó ra chá»— khác rồi há»i:
- Ngươi có một cô biểu thư phải không?
Cam ÄÆ°á»ng nhá»› lại tình trạng vừa rồi. Mặt chà ng Ä‘á» bừng lên. Chà ng sượng sùng đáp:
- Äúng thế!
- Y giống ta lắm phải không?
- Không!
- Thế mà sao ngươi...
- Tại hạ Ä‘ang lúc thần trà mê man. Äồng thá»i lại được thấy ánh mặt trá»i. Trong lòng vừa kinh hãi vừa vui mừng nên...
- Biểu thư ngươi có đẹp không?
- Cái đó... khó mà trả lá»i cô nÆ°Æ¡ng được.
- Ngươi coi ta thế nà o?
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng há»i câu nà y mà mặt nà ng vẫn lạnh nhÆ° băng. Trái lại Cam ÄÆ°á»ng mặt Ä‘á» bừng lên. Chà ng tưởng chừng nghẹt thở, hồi lâu má»›i đáp:
- Cô nÆ°Æ¡ng so vá»›i biểu thÆ° tại hạ thì còn đẹp hÆ¡n nhiá»u.
- Vì ta cứu ngươi nên ngươi phải nói nịnh ta chứ gì?
Tháºt là câu nói sắc bén để uy hiếp ngÆ°á»i. NhÆ°ng Cam ÄÆ°á»ng đáp ngay:
- Tại hạ không quen xu nịnh. Tình thực là thế đó.
- Ồ! Ta hãy tạm tin ngươi đi. Nhưng biểu thư ngươi tên là gì?
Cam ÄÆ°á»ng thấy đối phÆ°Æ¡ng há»i hÆ¡i nhiá»u, nhÆ°ng chà ng vẫn thà nh thá»±c đáp:
- Tên nà ng là Lâm Vân.
- Lâm Vân ư?
- Phải đó!
- Y là ngÆ°á»i yêu của ngÆ°Æ¡i hay sao?
- Ồ! Tại hạ...! Rất quý nà ng.
- Trai gái đã quý nhau là yêu nhau rồi. NgÆ°Æ¡i không phủ nháºn Ä‘iá»u đó chứ?
Cam ÄÆ°á»ng không biết trả lá»i thế nà o, chà ng chỉ gượng cÆ°á»i cho đỡ thẹn. Bất giác chà ng để mắt nhìn nà ng trừng trừng thì thấy cô gái áo hồng nà y có má»™t khà độ khiến cho ngÆ°á»i ta phải say mê. Tuy bá» ngoà i nà ng lạnh lùng cô Ä‘á»™c, nhÆ°ng bá» trong ẩn dấu vẻ cao quý và thông minh. Nếu Lâm Vân là bông thược dược thì nà ng cÅ©ng phải là bông hÆ°Æ¡ng lan.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng lại há»i:
- À, ta quên chÆ°a há»i ngÆ°Æ¡i má»™t Ä‘iá»u.
- Äiá»u gì?
- Tại sao Bạch Bà o quái nhân lại sợ sệt tiếng tiêu nhÆ° váºy?
- Sao cô nương biết thế?
- Nạn huyết kiếp ở tổng đà Cái Bang, ngươi chỉ thổi mấy tiếng tiêu mà giải cứu nổi...
Cam ÄÆ°á»ng cả kinh thất sắc. Chà ng không hiểu tại sao đối phÆ°Æ¡ng lại biết nhiá»u nhÆ° váºy. Chẳng lẽ lại cÅ©ng ngẫu nhiên mà gặp? Mình bị nà ng ngấm ngầm theo dõi mà sao mình không phát giác ra.
Rồi chà ng kết luáºn:
- Cô gái nà y tháºt không phải hạng tầm thÆ°á»ng.
|
07-08-2008, 10:16 AM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dÆ°Æ¡ng
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi 56
Giữa ÄÆ°á»ng Chạm Trán Tây Môn Tung
Cam ÄÆ°á»ng nghÄ© váºy không khá»i kinh hãi nói:
- Vụ đó cô nương cũng biết ư?
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng cÆ°á»i nhạt há»i lại:
- Còn một lần ngươi ở trong miếu Thổ Cốc cũng lại được tiếng tiêu giải vây cho phải không?
Cam ÄÆ°á»ng lại cà ng kinh hãi hÆ¡n, chà ng run lên đáp:
- Phải! Có việc ấy thực. Nhưng cho tới nay tại hạ vẫn chưa hiểu tiếng tiêu kia từ đâu mà đến?
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng để lá»™ trong tay áo ra má»™t cây ngá»c tiêu nhá», nói:
- Tức là cái nà y...
- Váºy ra cô nÆ°Æ¡ng bữa nay lại cứu tại hạ là lần thứ hai.
- Ngẫu nhiên mà gặp. Chẳng qua ta cÅ©ng mô phá»ng nhÆ° ngÆ°á»i đã là m ở tổng Ä‘Ã Cái Bang ngà y trÆ°á»›c mà thôi.
Cam ÄÆ°á»ng ngÆ¡ ngác nhìn đối phÆ°Æ¡ng không biết nói sao. Nà ng đã gia Æ¡n cứu mạng cho mình hai lần, đâu phải chuyện ngẫu nhiên mà gặp?
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng lại há»i:
- Cam thiếu hiệp! Ta xin há»i thiếu hiệp vì lẽ gì mà Bạch Bà o quái nhân lại sợ tiếng tiêu kia?
- Ủa! Cái đó...
Cam ÄÆ°á»ng toan thuáºt chuyện Âm Ty Công Chúa Tôn Tiểu Hoa ở Äiệp Thạch Phong đã dùng tiếng tiêu để là m tÃn hiệu kêu gá»i Bạch Bà o quái nhân cho nà ng nghe.
Bất thình lình má»™t trà ng tiếng tiêu lanh lảnh nhÆ° xé bầu không khà vá»ng lại.
Thanh âm tá»±a hồ từ xa lắm Ä‘Æ°a đến, nó lá» má» thấp thoáng khiến cho ngÆ°á»i ta không biết ở phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng nà o phát ra. Tiếng tiêu nà y so vá»›i tiếng tiêu của Âm Ty Công Chúa thổi lên cÅ©ng giống hệt nhau.
Cam ÄÆ°á»ng bất giác Ä‘á»™ng tâm...
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng láºp tức rút ống ngá»c tiêu ra đặt lên cặp môi anh Ä‘Ã o thổi lên để há»a lại mấy tiếng kia, rồi nói:
- Thôi ta đi đây.
Cam ÄÆ°á»ng ra chiá»u quyến luyến ngáºp ngừng:
- TÆ° Äồ cô nÆ°Æ¡ng!...
- Chúng ta sẽ gặp nhau một ngà y khác.
Bóng hồng thấp thoáng như là n khói nhẹ bốc đi.
Cam ÄÆ°á»ng đứng ngẩn ngÆ°á»i ra. Thanh âm của TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng lạnh nhÆ° băng tá»±a hồ còn văng vẳng bên tai. Mà n kịch êm dịu thÆ¡m tho vẫn quanh quẩn trong đầu óc chà ng. Mùi hÆ°Æ¡ng man mác tá»±a hồ quyện lấy mÅ©i chà ng. Chà ng cảm giác những giây phút mê ly, rồi bâng khuâng nhÆ° ngÆ°á»i đã mất váºt gì.
Tiếng tiêu... tiếng tiêu thần bà mà chà ng tưởng đã bị chôn vùi cùng Âm Ty Công Chúa ở trên Äiệp Thạch Phong, sao bây giá» lại nổi lên? Váºy ai là ngÆ°á»i thổi tiếng tiêu nà y?
Tại sao TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng lại theo dõi hà nh tung Bạch Bà o quái nhân? Vá»›i cái tà i xuất quá»· nháºp thần và thân pháp mau lẹ, nà ng có thể đối phó được vá»›i Bạch Bà o quái nhân.
Chà ng tin nhÆ° váºy, nhÆ°ng vì lý do gì mà nà ng có hà nh Ä‘á»™ng nà y?
Tại sao nà ng lại biết cả Bạch Bà o quái nhân không phải là đÃch thân Tá» Thần sáu mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c?
Nà ng đã ra tay giải cứu cho chà ng hai lần thì dÆ°á»ng nhÆ° nà ng hữu ý chứ không phải ngẫu nhiên mà gặp. Vả lại nà ng nói ngay lai lịch cùng thân thế của chà ng không cần giấu giếm, cÅ©ng là má»™t Ä‘iá»u chà ng không sao hiểu được.
Theo lá»i TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng thì vụ đặt chất nổ và o huyệt Ä‘á»™ng để chôn sống chà ng cÅ©ng do tay Bạch Bà o quái nhân. Váºy ngÆ°á»i trung niên ăn mặc lịch sá»± mà chủ quán nói đó tức là hạ thủ của Bạch Bà o quái nhân không còn nghi ngá» gì nữa.
Hiện giá» chà ng căm háºn Bạch Bà o quái nhân thấu xÆ°Æ¡ng. Hắn đã gây nên vụ đổ máu trong Thiên Tuyệt địa cung. Bây giá» hắn lại định chôn sống chà ng. Chà ng căm háºn không thể nuốt sống ăn tÆ°Æ¡i Bạch Bà o quái nhân ngay tức khắc.
Sau cùng Cam ÄÆ°á»ng nghÄ© tá»›i gã Ä‘iên bị hạ sát. Tại sao đồng thá»i gã bị cả Ngá»c Äiệp Bảo lẫn Bạch Bà o quái nhân truy tầm để giết Ä‘i? Gã có dấu hiệu số năm. Váºy số năm đại biểu cho cái gì?
Gã Ä‘iên chết rồi. Cam ÄÆ°á»ng bị mất má»™t đầu dây mối nhợ trá»ng yếu cho công cuá»™c Ä‘iá»u tra vá» vụ án Thánh Thà nh. HÆ¡n nữa toà n thể đệ tá» má»™t phân Ä‘Ã Cái Bang ngá»™ nạn thì hy vá»ng chà ng muốn nhá» tai mắt hỠđể truy tầm Lâm Vân cÅ©ng bị tiêu tan.
Äối vá»›i Lâm Vân, Cam ÄÆ°á»ng rất áy náy. Chà ng hy vá»ng trong má»™t hai ngà y phái Kỳ Môn phát Ä‘á»™ng toà n bá»™ đệ tá» tìm được nà ng vá». Chà ng khấn thầm bá»n hỠđừng gặp trở ngại gì.
Nguồn tÆ° tưởng của Cam ÄÆ°á»ng lại quay vá» thiếu nữ áo hồng là TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng.
Nà ng biết nhiá»u bà máºt vá» Bạch Bà o quái nhân, mà chà ng cÅ©ng Ä‘ang dò la tung tÃch hắn. Nà ng dùng tiếng tiêu là m tÃn hiệu liên lạc. Tiếng tiêu của nà ng lại cùng má»™t lá» lối vá»›i tiếng tiêu của Âm Ty Công Chúa. Äiểm đó không phải là ngẫu nhiên. Chẳng lẽ Âm Ty Công Chúa chÆ°a chết?
à niệm nà y khiến cho Cam ÄÆ°á»ng kinh hãi run lên, vì chà ng cho là rất có thể nhÆ° váºy. Hôm ấy chà ng Ä‘ang khi bị trá»ng thÆ°Æ¡ng, chà ng lấy đá lấp cá»a hầm lại. Âm Ty Công Chúa chôn sống bên trong thì chắc đâu mụ đã chết? Sau mụ ra được cÅ©ng chÆ°a biết chừng.
Chẳng lẽ TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng cÅ©ng là nhân váºt mụ tạo ra nhÆ° Bạch Bà o quái nhân?
NghÄ© váºy chà ng không khá»i run sợ.
Cam ÄÆ°á»ng tÃnh đến công việc mình phải là m ngay là đi Ä‘iá»u tra hung thủ vụ huyết án Thánh Thà nh.
Trong óc chà ng bỗng nảy ra một tia sáng. Chà ng nghĩ nếu quả Bạch Bà o quái nhân giết gã điên chỉ để bịt miệng thì dĩ nhiên hắn có liên quan đến vụ huyết án Thánh Thà nh và có lẽ hắn là tên trùm hung thủ cũng chưa biết chừng.
Mặt khác, Ngá»c Äiệp Bảo cÅ©ng theo dõi gã Ä‘iên để hạ sát. NhÆ°ng khác ở chá»— Bạch Bà o quái nhân hà nh tung vô định, mà Ngá»c Äiệp Bảo thì lúc nà o tìm đến cÅ©ng được. Váºy mình cần phải gạn đục khÆ¡i trong, xét rõ Ä‘en trắng, nếu không thì hà nh Ä‘á»™ng của mình vu vÆ¡ không chuẩn Ä‘Ãch.
Má»›i đây Ngá»c Äiệp Bảo lại bị Bạch Bà o quái nhân chiếu cố, Cam ÄÆ°á»ng chẳng biết đến đó còn tìm thấy ai không? NhÆ°ng dù sao Ngá»c Äiệp Bảo cÅ©ng là chá»— duy nhất để chà ng mở cuá»™c Ä‘iá»u tra.
Thế rồi chà ng quyết định Ä‘i Ngá»c Äiệp Bảo để mong tìm ra giải đáp, đồng thá»i để thanh toán món nợ cÅ© giữa Ngá»c Äiệp Bảo vá»›i cá nhân chà ng.
Tìm ra quyết định rồi Cam ÄÆ°á»ng cảm thấy trong lòng nhẹ nhõm. Chà ng toan băng mình Ä‘i thì thấy má»™t bóng ngÆ°á»i chạy nhanh nhÆ° bay tiến lại.
Thân pháp ngÆ°á»i má»›i đến mau lẹ dị thÆ°á»ng. Má»›i trong chá»›p mắt đã đến gần rồi lÆ°á»›t qua bên mình Cam ÄÆ°á»ng vụt má»™t cái. Sau dÆ°á»ng nhÆ° bóng ngÆ°á»i nà y phát giác ra có Cam ÄÆ°á»ng đứng đó, nên vừa băng Ä‘i được mấy chục trượng liá»n quay lại.
Hai bên đối diện nhau. NgÆ°á»i kia la lên má»™t tiếng “ồ†kinh ngạc rồi Ä‘á»™t nhiên biến sắc, há miệng mà không nói được câu gì nữa.
Cam ÄÆ°á»ng ngó thấy đối phÆ°Æ¡ng và o hạng trung niên, áo quần lịch sá»±, nhÆ°ng chà ng chÆ°a gặp bao giá». Vẻ mặt đối phÆ°Æ¡ng ra chiá»u kinh ngạc vô cùng.
Gã trung niên ăn mặc lịch sá»± hồi lâu má»›i lên tiếng há»i:
- Tôn giá... chưa chết ư?
Cam ÄÆ°á»ng tâm thần chấn Ä‘á»™ng, buá»™t miệng há»i lại:
- Tại hạ là m sao mà chết?
Gã trung niên da mặt co rúm lại mấy lần, vẻ mặt vẫn kinh hãi, ấp úng nói:
- Tôn giá... không bị chôn vùi trong hang Äại Pháºt...
Cam ÄÆ°á»ng chợt nhá»› ra Ä‘iá»u gì, mặt chà ng Ä‘á»™t nhiên nổi sát khà rùng rợn. Chà ng cÆ°á»i lạt há»i lại:
- Phải chăng các hạ đã Ä‘Æ°a thiếp má»i tại hạ đến đây để há»™i kiến?
Cặp mắt chà ng lá»™ hung quang nhìn chòng chá»c và o đối phÆ°Æ¡ng.
Gã trung niên bất giác lùi lại một bước rồi đáp:
- Phải rồi! ChÃnh là ...
Cam ÄÆ°á»ng tiến lên má»™t bÆ°á»›c ngắt lá»i:
- Thế thì chÃnh các hạ phải chết má»›i đúng.
Gã trung niên vội xua tay nói:
- Cam thiếu hiệp! Xin thiếu hiệp hãy nghe tại hạ má»™t lá»i.
- Các hạ còn có di ngôn gì xin nói mau!
- Cam thiếu hiệp sao lại không chết?
- Hừ! Những trò ma quỷ đó là m gì được bản thiếu chủ!
- Ồ! Thế thì...
- Các hạ có tên hỠgì không?
- Tại hạ là Äặng Văn LÆ°Æ¡ng.
- Phải chăng các hạ là thủ hạ của TỠThần?
Gã trung niên lại biến đổi sắc mặt, run lên há»i:
- Sao? Thiếu hiệp nói đến TỠThần ư?
Cam ÄÆ°á»ng cÆ°á»i lạt đáp:
- Các hạ khéo diễn kịch đấy.
Äặng Văn LÆ°Æ¡ng lại lùi thêm má»™t bÆ°á»›c, vẻ mặt hoảng hốt há»i:
- Thiếu hiệp nói thế là nghĩa là m sao?
- Tưởng các hạ tự biết rồi.
- Tại hạ không hiểu gì hết. Phải chăng ngÆ°á»i là m nổ huyệt Ä‘á»™ng chÃnh là Tá» Thần?
- Các hạ không phải là thủ hạ của TỠThần hay sao?
- Không phải!
- Váºy các hạ má»i bản thiếu chủ đến đây mục Ä‘Ãch gì?
- Nhân vì... tại hạ được tin thiếu chủ muốn tìm đệ tá» Cái Bang, nên má»›i Ä‘Æ°a thiếp má»i thiếu chủ đến coi cho biết rõ.
Cam ÄÆ°á»ng sá»ng sốt há»i:
- Tại sao các hạ lại biết cả danh tÃnh bản thiếu chủ?
- Cái đó...
Äá»™t nhiên có hai thanh âm nói tiếp:
- Cái đó bản tòa có thể giải thÃch được.
Cam ÄÆ°á»ng giáºt mình kinh hãi quay lại nhìn. Thoạt tiên chà ng kinh ngạc rồi mạch máu căng thẳng, lá»a giáºn bốc lên bừng bừng, sát khà đầy mặt.
NgÆ°á»i nói câu vừa rồi chÃnh là Ngá»c Äiệp Bảo Chúa Tây Môn Tung. Äứng sau hắn là mụ Lục Tú Trinh. Hai ngÆ°á»i xuất hiện cách xa chừng năm trượng, bên má»™t tảng đá lá»›n, tá» ra há» núp ở sau tảng đá từ lâu rồi.
Äôi gian phu dâm phụ nà y xuất hiện ở nÆ¡i đây khiến cho Cam ÄÆ°á»ng kinh ngạc vô cùng. Khéo sao! Cam ÄÆ°á»ng Ä‘ang định Ä‘i Ngá»c Äiệp Bảo thì hai ngÆ°á»i nà y lại tá»± Ä‘á»™ng dẫn xác đến.
Tây Môn Tung vẫn lá»™ vẻ oai nghiêm, còn Lục Tú Trinh thì sắc mặt xám xanh. Cặp mắt mụ chiếu ra những tia sáng háºn Ä‘á»™c.
Cam ÄÆ°á»ng nghiến răng ken két nói:
- Hai vị đến đây tháºt là đúng lúc.
Tây Môn Tung thản nhiên như không có chuyện gì xảy ra. Hắn tiến lại gần thêm hai trượng rồi trỠgã trung niên ăn mặc lịch sự nói:
- Y là võ sĩ tại bản bảo. Dĩ nhiên y biết rõ lai lịch thiếu chủ.
Hắn nói xong quay lại nhìn Äặng Văn LÆ°Æ¡ng xua tay bảo:
- Thôi ngươi đi đi!
Äặng Văn LÆ°Æ¡ng khom lÆ°ng thi lá»… rồi băng mình chạy Ä‘i.
Cam ÄÆ°á»ng nhìn trân trân và o mặt Tây Môn Tung lạnh lùng nói:
- Tây Môn bảo chúa! Món nợ giữa chúng ta thanh toán ngay bây giỠvà ở nơi đây.
Tây Môn Tung cÆ°á»i ha hả nói:
- Chúng ta hãy bình tâm tỉnh trà để nói chuyện với nhau đã.
- Äược lắm! Thá»±c ra cÅ©ng nên biết rõ đầu Ä‘uôi câu chuyện trÆ°á»›c đã.
Chà ng vừa nói vừa đưa mắt nhìn Lục Tú Trinh, mụ còn đứng xa ngoà i năm trượng.
Tây Môn Tung vẻ mặt vẫn nghiêm trang, bá»™ mặt Ä‘iển hình của báºc trưởng bối trong võ lâm. Hắn trầm giá»ng nói:
- Bây giá» bản tòa mong rằng tôn giá lấy tÆ° cách thiếu chủ phái Thiên Tuyệt mà nói chuyện vá»›i bản tòa. Váºy trÆ°á»›c hết thiếu chủ hãy gác ý niệm cừu địch qua má»™t bên.
- NhÆ°ng ta là Cam ÄÆ°á»ng, dòng dõi Võ Thánh. Ta mong rằng các hạ cÅ©ng đừng phủ nháºn...
- Bản tòa không nghĩ thế.
- Tại sao?
- Cái đó sẽ nói chuyện sau. Bây giỠhãy bà n đến chuyện vừa xảy ra hôm qua.
- Thế cũng được! Các hạ nói đi!
Tây Môn Tung há»i:
- Thiếu chủ đã biết gã hán tá» Ä‘iên khùng số năm là ai chÆ°a? Gã đó chÃnh các hạ đã cÆ°á»›p rồi Ä‘em gá»i phân Ä‘Ã Cái Bang trông coi.
Äây chÃnh là vấn Ä‘á» trá»ng yếu mà Cam ÄÆ°á»ng cần biết. Chà ng không ngỠđối phÆ°Æ¡ng lại tá»± Ä‘á»™ng nói ra. Chà ng liá»n há»i ngay:
- Gã... là ai?
Tây Môn Tung nói dằn từng tiếng:
- Gã là tên TỠVong sứ giả số năm dưới trướng TỠThần.
- Sao? Gã là TỠVong sứ giả số năm ư?
- Äúng thế! Äáng tiếc là thiếu chủ đã là m hÆ° việc lá»›n của bản tòa...
- Bảo chúa nói thế là nghĩa là m sao?
- Gã Ä‘iên đó ngà y trÆ°á»›c từng chịu Æ¡n lá»›n của Võ Thánh. Trong nhất thá»i hắn hồ đồ Ä‘i theo Tá» Thần tham dá»± và o vụ huyết án Thánh Thà nh.
Cam ÄÆ°á»ng toà n thân run bắn lên há»i:
- Váºy ra hung thủ vụ huyết án đó là Tá» Thần cùng bá»n thủ hạ hắn hay sao?
- Thiếu chủ hãy nghe bản tòa nói hết đã. Tá» Vong sứ giả số năm sau vụ đó đâm ra hối háºn nên mắc bệnh Ä‘iên. Bản tòa thấy miệng hắn lảm nhảm dÆ°á»ng nhÆ° tá»± trách, vì bản tòa nghe hắn nhắc Ä‘i nhắc lại tên “Võ Thánh†luôn mà đoán ra.
Cam ÄÆ°á»ng lại cà ng khÃch Ä‘á»™ng, toà n thân chà ng run lên bần báºt.
Tây Môn Tung lại nói tiếp:
- Bản tòa phái ngÆ°Æ¡i Ä‘i chặn Ä‘Æ°á»ng gã là có ý muốn chứng thá»±c xem phải chăng Tá» Thần là chủ hung vụ huyết án đó. Bản tòa đã nháºn được những lá»i tÆ°á»ng trình vá» vụ nà y nhÆ°ng muốn Ä‘iá»u tra cho rõ rồi má»›i báo thù cho Võ Thánh...
Tây Môn Tung nói câu nà y tháºt ra ngoà i trà tưởng tượng của Cam ÄÆ°á»ng. Hắn đã cùng Lục Tú Trinh thông gian, mÆ°u hại đứa con côi mà bây giá» hắn lại giở giá»ng đến chuyện báo thù cho phụ thân. Chà ng nhá»› lại ngà y đến Ngá»c Äiệp Bảo thoái hôn, hắn cÅ©ng giở giá»ng ân cần lịch sá»± chẳng khác chi bữa nay. Chà ng không nhịn được nữa, hắng giá»ng lên má»™t tiếng.
Tây Môn Tung nói tiếp:
- Äáng tiếc là thiếu chủ xen và o nên gã bị Tá» Thần tìm cách giết Ä‘i để bịt miệng, đồng thá»i là m liên lụy cả đến hÆ¡n trăm sinh mạng ngÆ°á»i Cái Bang.
Cam ÄÆ°á»ng thấy hắn nói cÅ©ng có đôi phần sá»± thá»±c thì lòng chà ng biến đổi Ãt nhiá»u. Chà ng tá»± há»i:
- Chẳng lẽ hắn nói tháºt Æ°? Thế mà sao hắn lại mấy lần toan hạ sát mình? Hà nh vi nhÆ° thế không phải là mâu thuẫn Æ°?
NghÄ© váºy chà ng buá»™t miệng há»i:
- Sự thực có đúng thế không?
Tây Môn Tung trịnh trá»ng đáp:
- Äúng thế!
- Phải chăng... bảo chúa muốn báo thù cho Võ Thánh?
- Chẳng những mình bản tòa mà hết thảy nghÄ©a sÄ© trong thiên hạ Ä‘á»u muốn báo thù cho Võ Thánh.
Cam ÄÆ°á»ng tiến gần lại má»™t bÆ°á»›c nghiến răng há»i:
- Thế mà tại sao ngươi bao nhiêu lần muốn hạ sát ta?
Tây Môn Tung lá»™ vẻ áy náy, đáp bằng má»™t giá»ng thà nh khẩn:
- Vì thế mà bản tòa trịnh trá»ng xin lá»—i thiếu chủ.
Cam ÄÆ°á»ng cÆ°á»i ha hả nói:
- Xin lỗi ư? Tây Môn bảo chúa! Bảo chúa nói nghe dễ dà ng quá nhỉ?
- Thi thiếu chủ! Cái đó chỉ vì chuyện hiểu lầm mà ra.
- Hiểu lầm ư?
- Äúng thế! Má»™t sá»± hiểu lầm rất lá»›n!
- Tại hạ muốn được nghe Tây Môn bảo chúa cho hay sự hiểu lầm ấy thế nà o.
Tây Môn Tung ngáºp ngừng:
- Nhân vì...
- Nhân vì là m sao?
Tây Môn Tung ra chiá»u khó nói. Lão dừng lại má»™t chút rồi cháºm rãi đáp:
- Thi thiếu chủ! Bản tòa đã nói là thừa nháºn địa vị của thiếu chủ rồi. Váºy thiếu chủ bất tất phải há»i là m chi nữa.
Cam ÄÆ°á»ng không nghÄ© ngợi gì nói ngay:
- Tại hạ nhất định há»i cho ra!
Lục Tú Trinh uyển chuyển tiến lại sau lưng Tây Môn Tung nói xen và o:
- Sư huynh! Sư huynh cứ nói huỵch toẹt cho y biết đi thôi!
Cam ÄÆ°á»ng hằn há»c đảo mắt nhìn Lục Tú Trinh rồi lại nhìn Tây Môn Tung.
Tây Môn Tung Ä‘á»™t nhiên ra chiá»u quyết tâm, gáºt đầu nói:
- Äược rồi! Äể bản tòa nói cho thiếu chủ nghe. Thi thiếu chủ! Bản tòa cùng Võ Thánh là bạn thâm giao. Từ khi xảy ra vụ huyết án Thánh Thà nh chẳng má»™t lúc nà o bản tòa không nghÄ© tá»›i chuyện báo thù...
- Hừ! Bảo chúa nói dễ nghe đấy!
- Ban đầu bản tòa Ä‘em lòng nghi ngá» cho lệnh Ä‘Æ°á»ng tức Phụng Hoà ng Nữ Châu Quỳnh PhÆ°Æ¡ng là hung thủ...
Cam ÄÆ°á»ng lá»a giáºn bốc lên ngùn ngụt, lá»›n tiếng quát:
- Ngươi đừng mở miệng nói cà n.
Tây Môn Tung biến sắc nhÆ°ng không cáu giáºn, ung dung đáp:
- Thiếu chủ hãy nhẫn nại mà nghe bản tòa nói hết đã!
- Ngươi nói hết đi!
Tây Môn Tung quay lại nhìn Lục Tú Trinh rồi nói tiếp:
- Lúc thiếu chủ còn nhá», thiếu chủ có biết tại sao lệnh tôn lại bảo thiếu chủ kêu sÆ° muá»™i bản tòa là kế mẫu không?
Cam ÄÆ°á»ng bất giác run lên há»i:
- Tại sao váºy?
- Vì lệnh tôn coi lệnh Ä‘Æ°á»ng nhÆ° không có ở trần thế nữa.
- Tại sao thế?
- Thiếu chủ có bình tâm tĩnh trà để nghe bản tòa nói rõ được chăng?
- Hừ!
- Vì Võ Thánh cho lệnh Ä‘Æ°á»ng không phải là ngÆ°á»i nữa!
Câu nà y chẳng khác gì mÅ©i tên đâm và o trái tim Cam ÄÆ°á»ng. Những lá»i Cá»u Tà Ma Mẫu lại văng vẳng bên tai:
“...Phụng Hoà ng Nữ là gái thất trinh...†Chà ng tưởng chừng máu trong huyết quản ngừng cả lại. Hai ngÆ°á»i nói giống nhau thì ra mẫu thân chà ng quả là ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà mất nết, không giữ phụ đạo. Cái đó là má»™t sá»± tháºt rất tà n khốc, rất phÅ© phà ng!
Cam ÄÆ°á»ng phải thu hết nghị lá»±c má»›i nói ra được má»™t câu:
- Ngươi nói nốt đi!
Tây Môn Tung lạnh lùng nói lại:
- Thiếu chủ chẳng nên biết rõ là hơn.
Cam ÄÆ°á»ng giáºn nhÆ° Ä‘iên lên, giục:
- Ngươi nói nốt đi!
- Ban đầu bản tòa dùng thủ đoạn đó đối với thiếu chủ cũng là chuyện bất đắc dĩ.
- Tại sao mà bất đắc dĩ?
- Bản tòa hy vá»ng vì thiếu chủ bị hại mà bức bách lệnh Ä‘Æ°á»ng phải ló mặt ra. Sau kết quả cuá»™c Ä‘iá»u tra lại chứng minh hung thủ còn nhiá»u ngÆ°á»i khác nữa. Ban đầu bản tòa có sá»± hiểu lầm rất lá»›n nên má»›i xin lá»—i thiếu chủ.
- Tại sao ngươi lại nghi cho gia mẫu là hung thủ?
- Vì y bị Võ Thánh Ä‘uổi Ä‘i. Chắc y căm háºn mà dùng đến kế sách nà y...
Cam ÄÆ°á»ng Ä‘á»™t nhiên cÆ°á»i rá»™, nói:
- NgÆ°Æ¡i nói tháºt hoang Ä‘Æ°á»ng, mà là những câu nói hoang Ä‘Æ°á»ng dá»… lá»t tai. Tây Môn Tung! Ta khen cho ngÆ°Æ¡i vẫn giữ được bình tÄ©nh không Ä‘á» mặt tÃa tai. Dù sao thì đây cÅ©ng là mồ chôn sống cặp nam nữ chó má nhÆ° các ngÆ°Æ¡i.
|
07-08-2008, 10:18 AM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dÆ°Æ¡ng
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi 57
NgÆ°á»i ThÆ°Æ¡ng Tâm Gặp Khách Äau Lòng
Vẻ mặt xinh đẹp của Cam ÄÆ°á»ng bao phủ đầy sát khÃ. Chân chà ng lại tiến vá» phÃa trÆ°á»›c...
Tây Môn Tung khoát tay nói:
- NgÆ°Æ¡i muốn Ä‘á»™ng thủ thì hãy khoan má»™t chút để bản tòa há»i ngÆ°Æ¡i má»™t câu đã.
Cam ÄÆ°á»ng nghiến răng đáp:
- Ngươi có việc gì thì nói lẹ lên!
Tây Môn Tung há»i:
- Tại sao ngươi lại bảo bản tòa nói dối?
- Cái đó ta tưởng ngươi biết rõ rồi.
- Bản tòa không biết.
- NgÆ°Æ¡i hoà i nghi gia mẫu là hung thủ mà giết ta để bức bách gia mẫu xuất hiện thì đến gạt má»™t đứa con nÃt ba tuổi cÅ©ng không xong.
Tây Môn Tung vẫn là m bá»™ không hiểu há»i:
- Sao ngươi lại cho đó là chuyện lừa gạt?
- Lúc nà o miệng ngÆ°Æ¡i cÅ©ng nói là báo thù cho tiên phụ mà lại Ä‘em hy sinh tÃnh mạng má»™t đứa con mồ côi, nhÆ° váºy liệu có hợp lý không?
Tây Môn Tung mắt lá»™ hà o quang, trầm giá»ng há»i:
- Äó là vì nguyên nhân ta chỉ thừa nháºn ngÆ°Æ¡i là thiếu chủ phái Thiên Tuyệt.
Cam ÄÆ°á»ng Ä‘ang lúc nóng giáºn, tinh thần mê loạn. Chà ng không hiểu ý câu nói của đối phÆ°Æ¡ng, hầm hầm há»i lại:
- Ngươi nói thế là có ý gì?
Tây Môn Tung trợn mắt lên nhìn Cam ÄÆ°á»ng má»™t lúc rồi đáp:
- Vì ngươi không phải hỠCam.
Cam ÄÆ°á»ng giáºt bắn ngÆ°á»i lên, lá»›n tiếng há»i:
- Ta... không phải hỠCam ư?
Tây Môn Tung lạnh lùng đáp:
- Äúng thế! NgÆ°Æ¡i có phải là con Võ Thánh đâu?
Cam ÄÆ°á»ng nhÆ° bị sét đánh, mắt hoa tai ù. NgÆ°á»i chà ng loạng choạng suýt nữa ngã lăn ra. Chà ng lẩm bẩm:
- Trá»i Æ¡i! Sao lại có sá»± thá»±c phÅ© phà ng đến thế? Mình không phải là con ruá»™t Võ Thánh thì thiệt là tà n khốc. Sá»± thá»±c đúng thế Æ°? Không! Không thế được. Nếu mình là con tÆ° sinh thì tá»™i ác của mẫu thân quả là ghê gá»›m!
Bất giác chà ng thét lên:
- Nhất định ngÆ°Æ¡i nói báºy. Lão thất phu kia! Sao ngÆ°Æ¡i dám đặt bịa những câu chuyện tầy đình nhÆ° váºy?
Lục Tú Trinh cất giá»ng nhÆ° băng nói chêm và o:
- Äó là sá»± thá»±c. Tin hay không là tùy ở mi.
Cam ÄÆ°á»ng lùi lại ba bốn bÆ°á»›c liá»n. NgÆ°á»i chà ng lảo đảo tá»±a hồ nhÆ° Ä‘ang bị đẩy xuống vá»±c thẳm. Nà o hùng tâm tráng chÃ! Nà o ân oán tình cừu! Chỉ trong giây phút đã tan nhÆ° mây khói. Chà ng không thấy còn má»™t cái gì nữa kể cả bản thân chà ng.
Cam ÄÆ°á»ng nổi lên má»™t tráºn cÆ°á»i ha hả. Tiếng cÆ°á»i đầy vẻ Ä‘iên cuồng, bi phẫn tá»±a hồ Ä‘au thÆ°Æ¡ng cho váºn mệnh.
Tây Môn Tung cùng Lục Tú Trinh bất giác cÅ©ng lùi lại mấy bÆ°á»›c. Hai ngÆ°á»i Ä‘á»u lá»™ vẻ kinh hãi nghi ngá».
Ai biết Cam ÄÆ°á»ng sau cÆ¡n kÃch thÃch quá mạnh đã trở thà nh ngÆ°á»i hà nh Ä‘á»™ng Ä‘iên rồ.
Trong khoảng thá»i gian chừng uống cạn tuần trà Cam ÄÆ°á»ng má»›i ngừng tiếng cÆ°á»i.
Mặt trá»i Ä‘ang đúng ngá» mà Cam ÄÆ°á»ng tưởng chừng nhÆ° trá»i tối sầm lại. VÅ© trụ biến sắc. Hỡi ôi! Thiên Tuyệt thiếu chủ, dòng dõi Võ Thánh mà lại là má»™t đứa con tÆ° sinh Æ°? Không thể! Äó chỉ là những lá»i bịa đặt tà n khốc.
Bá»—ng chà ng rÃt lên:
- Tây Môn Tung! Sá»± thá»±c nhÆ° váºy Æ°?
Thanh âm chà ng lúc nà y biến đổi hẳn. ChÃnh chà ng cÅ©ng cảm thấy chói tai.
Tây Môn Tung đáp bằng má»™t giá»ng âm trầm:
- Bản tòa tưởng chả cần phải phơi bà y sự thực nữa.
- Nếu sau nà y ta Ä‘iá»u tra ra sá»± thá»±c không phải thế thì sao?
- Tin hay không là tùy ở ngươi.
- Váºy thế ta há» gì?
- Vá» Ä‘iểm nà y ngÆ°Æ¡i cứ há»i lại lệnh Ä‘Æ°á»ng sẽ biết. Bản tòa nói đến đây là hết lá»i.
Ngươi là m gì thì là m đi.
Cam ÄÆ°á»ng ngây ngÆ°á»i ra, vẫy tay nói:
- Các ngươi đi đi!
Tây Môn Tung cùng Lục Tú Trinh không thêm ná»a lá»i nữa. Song song cắm đầu chạy Ä‘i.
Cam ÄÆ°á»ng đứng trÆ¡ ra nhÆ° phá»—ng. Äầu óc chà ng trống rá»—ng. Chà ng không nghÄ© gì nữa mà cÅ©ng chẳng còn Ä‘iá»u chi để ngẫm nghÄ©. NgÆ°á»i chà ng còn trÆ¡ lại phần thể xác.
Bất thình lình tiếng tiêu réo rắt lại nổi lên. Tiếng tiêu tự nhiên kéo chà ng vỠthực tại.
Vầng thái dÆ°Æ¡ng đã ngáºm non Ä‘oà i. Chà ng không ngá» mình đã đứng lâu đến thế.
Cam ÄÆ°á»ng nhá»› lại hôm qua cÅ©ng và o giá» nà y chà ng đến đây phó Æ°á»›c mà xuýt nữa bị chôn sống. Má»›i cách có má»™t ngà y mà chà ng đã biến thà nh má»™t ngÆ°á»i khác.
Chà ng coi sá»± váºt bằng con mắt khác trÆ°á»›c. Tháºt là má»™t cuá»™c biến hóa vÄ© đại.
Tiếng tiêu vẫn véo von, rót và o tai Cam ÄÆ°á»ng nhÆ° nắm lấy trái tim chà ng.
Trong đầu óc Cam ÄÆ°á»ng bất giác hiện ra hình ảnh nữ lang áo tÃa xinh đẹp tuyệt luân là TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng. Bất giác chà ng cất bÆ°á»›c Ä‘i vá» phÃa tiếng tiêu vá»ng lại.
Cam ÄÆ°á»ng Ä‘i má»™t hồi, cảm thấy tinh thần tỉnh táo lại má»™t chút. Chà ng dừng bÆ°á»›c tá»± há»i:
- Ta đi kiếm nà ng là m chi? Tất cả những ân oán tình cừu, được thua vinh nhục đối với ta còn có nghĩa gì nữa?
Chà ng báºt cÆ°á»i, tiếng cÆ°á»i vô hạn thê lÆ°Æ¡ng, tiếng cÆ°á»i tá»± mỉa mai mình.
Rồi chà ng trở gót cắm đầu Ä‘i vá» phÃa ngược lại.
Chẳng hiểu chà ng Ä‘i đã lâu và quãng lá»™ trình chạy qua dà i ngắn thế nà o chà ng cÅ©ng không hay. Tháºm chà chà ng cÅ©ng không nhá»› là má»™t tiếng tiêu biến mất từ hồi nà o.
Trên vòm trá»i dà y đặc những chòm sao. TrÆ°á»›c mắt chà ng là má»™t khu hoang dã im lìm.
Chà ng dừng bước lại lẩm bẩm một mình:
- Bây giỠta đi đâu? VỠđâu?
Ngá»n gió đêm thổi rì rà o. Äầu óc chà ng tỉnh táo lại, chà ng nghÄ© lui nghÄ© tá»›i thì trăm Ä‘iá»u nghìn Ä‘iá»u Ä‘á»u nguá»™i lạnh nhÆ° tro tà n, chẳng còn sinh thú gì nữa...
Cam ÄÆ°á»ng lại cất bÆ°á»›c. Chà ng cà ng Ä‘i xa thì địa phÆ°Æ¡ng cà ng hiu quạnh.
Bất thình lình trong quãng rừng thÆ°a gần đó có tiếng thở dà i khẽ vá»ng lại. Tiếng thở dà i nà y tá»±a hồ nhÆ° dÆ°á»›i lòng đất Ä‘Æ°a lên, lại dÆ°á»ng nhÆ° từ miệng má»™t oan hồn quá»· mị phát ra. Nó thê lÆ°Æ¡ng ai oán khôn tả.
Ná»a đêm giữa chốn hoang dã, tiếng thở dà i bất giác là m cho Cam ÄÆ°á»ng run lên.
NgÆ°á»i chà ng vẫn không di Ä‘á»™ng. Chà ng cÅ©ng chẳng muốn Ä‘iá»u tra xem ai đã buông tiếng thở dà i nà y. Nhất thiết cái gì đối vá»›i chà ng cÅ©ng không còn có ý nghÄ©a nữa.
Chà ng bất cần đó là ngÆ°á»i hay là ma quá»·...
Lại má»™t tiếng thở dà i nổi lên. Tiếng thở dà i đầy vẻ tuyệt vá»ng và vô hạn thÆ°Æ¡ng cảm, dÆ°á»ng nhÆ° từ miệng má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà phát ra.
Cam ÄÆ°á»ng đứng ngây ngÆ°á»i Ä‘Æ°a mắt nhìn và o khu rừng thÆ°a, thấy thấp thoáng có bóng ngÆ°á»i đứng tá»±a gốc cây.
Má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà giữa lúc đêm hôm khuya khoắt, xuất hiện ở nÆ¡i đây buông tiếng thở dà i thì tháºt không phải là chuyện thông thÆ°á»ng. Bất luáºn ngÆ°á»i đó là má»™t nhân váºt võ lâm, hay má»™t phụ nữ tầm thÆ°á»ng.
Cam ÄÆ°á»ng bất giác lại Ä‘á»™ng tÃnh hiếu kỳ, chà ng từ từ cất bÆ°á»›c Ä‘i vá» phÃa rừng thÆ°a. NgÆ°á»i chà ng thẫn thá» trông không còn ra má»™t võ sÄ© có võ công cái thế.
Chỉ trong khoảnh khắc chà ng tiến và o rừng thì thấy má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà áo Ä‘en ngồi trÆ°á»›c cái mả má»›i. Mả nà y không có bia má»™ nhÆ°ng có má»™t tảng đá vuông vắn đặt nằm ngang. Chá»— đặt bia là má»™t huyệt Ä‘á»™ng dà i hai thÆ°á»›c.
Tình trạng nà y khiến cho Cam ÄÆ°á»ng cảm thấy rùng rợn và má»™t ý nghÄ© thoáng lá»t và o đầu óc chà ng. Chà ng lẩm bẩm:
- Quỷ! Nữ quỷ phá mồ chui ra!
Bất giác chà ng run bắn lên lùi lại má»™t bÆ°á»›c. NgÆ°á»i Ä‘Ã n bà áo Ä‘en dÆ°á»ng nhÆ° không biết có ngÆ°á»i đến, nà ng cÅ©ng không buồn ngẩng đầu lên nữa.
Cam ÄÆ°á»ng trong lòng hồi há»™p, chà ng chú ý nhìn kỹ nhÆ°ng cÅ©ng không nháºn rõ là ngÆ°á»i hay ma quá»·. Những cảnh đêm khuya hoang dã, mả má»›i đủ là m cho bầu không khà rùng rợn.
Hồi lâu Cam ÄÆ°á»ng không nhịn được nữa cất tiếng há»i:
- NgÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i hay là ma?
Hắc y nữ vẫn không ngẩng đầu lên, hững há» há»i lại:
- Là ngÆ°á»i thì sao mà là ma thì sao?
Thanh âm lạnh nhÆ° băng, khiến cho huyết dịch trong ngÆ°á»i Cam ÄÆ°á»ng nhÆ° dừng cả lại. Chà ng run lên, hai hà m răng Ä‘áºp và o nhau cầm cáºp. Chà ng đâm liá»u há»i:
- NgÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i phải không?
Hắc y nữ cÆ°á»i khặc má»™t tiếng. Tiếng cÆ°á»i khiến cho ngÆ°á»i ta phải nổi da gà . Hắc y nữ đáp bằng má»™t giá»ng u buồn:
- NgÆ°á»i hay quá»· cÅ©ng thế thôi, có khác nhau cÅ©ng chỉ ở tiếng thở dà i.
Cam ÄÆ°á»ng nháºn định đối phÆ°Æ¡ng là ngÆ°á»i. Trên Ä‘á»i những thuyết ma quá»·, linh hồn hoà n toà n vô căn cứ. Lúc ở trong hang Äại Pháºt, nếu chà ng không được TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng cứu cho thì cÅ©ng thà nh quá»· rồi.
Cam ÄÆ°á»ng nghÄ© tá»›i đây vững dạ trở lại. Chà ng tiến vá» phÃa trÆ°á»›c mấy bÆ°á»›c, lạnh lùng há»i:
- Ngươi ở đây là m chi?
Hắc y nữ xua tay đáp:
- Hay hơn hết là ngươi đi đi!
TÃnh hiếu kỳ của Cam ÄÆ°á»ng cà ng trở nên mạnh mẽ, không xua Ä‘i Ä‘uổi Ä‘i được nữa. Chà ng há»i:
- Tại hạ muốn biết cô nương chuẩn bị là m gì?
- Tốt hÆ¡n là ngÆ°Æ¡i đừng dÃnh và o việc ngÆ°á»i khác.
- Nếu tại hạ cứ can thiệp thì sao?
Hắc y nữ cất giá»ng lạnh lẽo hÆ¡n:
- Thế thì ta phải giết ngươi.
Cam ÄÆ°á»ng kinh ngạc, nhÆ°ng vẫn chẳng sợ, lại nói:
- Cô nương giết được thì giết.
Hắc y nữ bần thần ngẩng đầu lên xẵng giá»ng há»i:
- Ngươi là ai?
NhỠánh sao lá» má» Cam ÄÆ°á»ng nháºn rõ đối phÆ°Æ¡ng là má»™t thiếu phụ trạc tuổi trong khoảng từ hai chục đến ba chục. Nà ng cÅ©ng là ngÆ°á»i có nhan sắc, nhÆ°ng mặt lợt lạt tá»±a hồ xác chết ở trong mả má»›i chui ra. NgÆ°á»i chà ng hÆ¡i run lên, buá»™t miệng đáp:
- Tại hạ là ai?
Äúng thế, chà ng là ai? Chà ng đã không phải là con Võ Thánh Cam KÃnh Nghiêu lại cÅ©ng không phải thiếu chủ chân chÃnh phái Thiên Tuyệt. Mẫu thân chà ng do chuyện tÆ° thông mà sinh ra chà ng. Thế thì chà ng còn biết chà ng là ai nữa?
Hắc y nữ tá»±a hồ bị câu nói vá»› vẩn của chà ng là m cho ngạc nhiên. Mụ há»i lại:
- ChÃnh thá»±c ngÆ°Æ¡i là ai?
Cam ÄÆ°á»ng đáp vẩn vÆ¡:
- Tại hạ là ngÆ°á»i.
- NgÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i Æ°? Hừ!
- Không phải là quá»· thì là ngÆ°á»i.
- Ngươi muốn chết ư?
- Tùy ngươi muốn nghĩ thế nà o thì nghĩ.
Thiếu phụ áo Ä‘en Ä‘á»™t nhiên nhoà i ngÆ°á»i ra vÆ°Æ¡n tay chụp xuống mặt Cam ÄÆ°á»ng cá»±c kỳ mau lẹ.
Cam ÄÆ°á»ng tá»± nhiên né ngÆ°á»i Ä‘i tránh khá»i. Cái chụp của thiếu phụ đủ tá» ra thân thủ kinh dị còn hÆ¡n cả chị em Lâm Vân.
Thiếu phụ áo Ä‘en hai mắt chiếu ra những tia kỳ quang tá»±a hồ nhÆ° hai vì sao sáng lúc đêm tối. Nà ng ngừng má»™t giây rồi vung tay phải ra lần thứ hai, tay trái mụ chÄ©a lên nhÆ° Ä‘ao đâm và o huyệt “Thất Khảm†Cam ÄÆ°á»ng. NhÆ°ng chiêu nà y má»›i ra ná»a vá»i Ä‘á»™t nhiên biến thế. Nà ng xoay tay xòe năm ngón ra để đâm và o tá» huyệt. Nà ng ra chiêu, biến chiêu nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p.
Cam ÄÆ°á»ng tuy võ công cái thế, nhÆ°ng lòng đã nguá»™i lạnh không còn chà phấn đấu. Chà ng vá»t ngÆ°á»i Ä‘i theo thế Truy Phong Hóa Ảnh vá» phÃa sau đối phÆ°Æ¡ng bá» thõng tay xuống, đứng yên không phản kÃch.
Thiếu phụ áo Ä‘en thấy thân pháp của đối phÆ°Æ¡ng không khá»i kinh hãi. Nà ng chuyển mình theo Ä‘Æ°á»ng cánh cung để quay lại đối diện vá»›i Cam ÄÆ°á»ng. Mắt chiếu ra những tia thảm đạm, thiếu phụ thẫn thá» nói:
- Ta không phải là đối thủ của ngÆ°Æ¡i, không giết được ngÆ°Æ¡i... Váºy ngÆ°Æ¡i Ä‘i Ä‘i!
Cam ÄÆ°á»ng lạnh lùng há»i bằng má»™t giá»ng cung kÃnh:
- Tại hạ cũng đi thôi, nhưng xin tôn giá cho biết có ý định là m gì?
Thiếu phụ áo Ä‘en lùi lại má»™t chút, hồi lâu nà ng má»›i đáp bằng má»™t giá»ng lạnh nhÆ° băng:
- Ta muốn chết!
Cam ÄÆ°á»ng kinh hãi há»i:
- Sao? Tôn giá muốn chết ư?
- Äúng thế!
- Tại sao tấm bia mộ mới nà y lại nằm lăn ra đây?
- Äây là chuẩn bị chá»— ở của ta.
Nghe chuyện phi thÆ°á»ng, Cam ÄÆ°á»ng lông tóc đứng dá»±ng cả lên. Chà ng kinh ngạc há»i:
- Trong mộ có ai không?
- Không có ai cả.
- Mả hỠư?
- Hừ!
- Tại hạ vẫn không hiểu.
- Giản dị lắm! Ta là m ngôi mộ nà y để chỗ chui và o. Và o trong rồi ta sẽ dựng bia lên. Ta ở trong đó yên giấc ngà n thu. Ngươi hiểu rồi chứ?
Cam ÄÆ°á»ng kinh hãi khôn tả. Thiên hạ bảo là thiếu chi chuyện kỳ lạ. NhÆ°ng thiếu phụ Ä‘ang tuổi xuân xanh mà bố trà phÆ°Æ¡ng pháp quái dị nà y để kết liá»…u Ä‘á»i sống thì thiệt là má»™t việc chÆ°a từng nghe thấy. Chà ng run lên há»i:
- Tại sao tôn giá lại muốn chết mà dùng phương pháp tà n khốc nà y?
Thiếu phụ tựa hồ không nhẫn nại được, gay gắt:
- NgÆ°Æ¡i há»i là m chi nhiá»u thế?
Cam ÄÆ°á»ng Ä‘Æ°a mắt nhìn và o cá»a má»™ tối Ä‘en há»i:
- Giả tá»· tôn giá gặp chuyện nà y tất nhiên cÅ©ng phải há»i cho rõ đầu Ä‘uôi, có lý nà o bá» qua được?
Thiếu phụ áo Ä‘en chăm chú nhìn Cam ÄÆ°á»ng má»™t lúc rồi há»i lại:
- Ta coi ngÆ°Æ¡i thân thủ phi thÆ°á»ng lại nghi biểu khác tục, chắc không phải hạng tầm thÆ°á»ng?
Cam ÄÆ°á»ng Ä‘á»™ng tâm nhăn nhó cÆ°á»i nói:
- Tôn giá nhìn sai rồi. ChÃnh tôn giá má»›i xứng đáng vá»›i câu nói ấy.
Thiếu phụ áo đen thở dà i nói:
- Con ngÆ°á»i ta mà cuá»™c sống không còn có ý nghÄ©a gì nữa thì chỉ là kéo dà i sá»± Ä‘au khổ. Sao bằng chết Ä‘i để giải thoát.
- Tục ngữ thÆ°á»ng nói:
“Con sâu cái kiến còn muốn sống...†- NgÆ°á»i ta không phải là con sâu cái kiến. NgÆ°á»i có tÆ° tưởng có linh tÃnh thì phải biết chá»n Ä‘Æ°á»ng sống chết.
- Tôn giá dÄ© nhiên là ngÆ°á»i nhiá»u ná»—i thÆ°Æ¡ng tâm, nhÆ°ng còn có hoà i bảo gì nữa không?
- Ta xem ngÆ°Æ¡i há»i quá nhiá»u đấy.
Cam ÄÆ°á»ng ngẫm nghÄ© rồi chuyển câu há»i sang ngã khác:
- Dưới tình trạng nà o thì tôn giá sẽ thủ tiêu ý định tự t�
- Chả có tình trạng nà o cải biến được ý định của ta.
- Tỷ dụ như... tại hạ có giúp sức cho tôn giá được gì chăng?
Thiếu phụ áo đen đột nhiên biến sắc. Nhưng chỉ thoáng cái đã khôi phục lại vẻ mặt lạnh lẽo, nói:
- Ngươi nên đi đi thôi!
Cam ÄÆ°á»ng bản ý định phá tan quyết định tá»± tá» của đối phÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng trông ngÆ°á»i lại ngắm và o ta. ChÃnh cuá»™c sống của chà ng cÅ©ng không còn ý nghÄ©a gì nữa, thà chết Ä‘i còn hÆ¡n. Thế mà sao chà ng chÆ°a nghÄ© đến cách tá»± tá» hay là tình trạng của thiếu phụ còn thê thảm hÆ¡n.
Con ngÆ°á»i ta, nhất là má»™t nhân váºt võ lâm, nếu không gặp trÆ°á»ng hợp bất đắc dÄ© thì không bao giá» nghÄ© đến chuyện tá»± tá» má»™t cách khinh suất.
Cam ÄÆ°á»ng lÆ¡ đãng gáºt đầu nói bằng má»™t giá»ng buồn buồn:
- Tôn giá nói đúng đó. Cuá»™c sống đã không còn ý nghÄ©a thì chết Ä‘i để giải thoát là hÆ¡n. Váºy tôn giá hãy chiếu theo kế hoạch mà giải thoát!
Bây giá» lại đến lượt thiếu phụ áo Ä‘en lá»™ vẻ kinh ngạc. Câu nà y tá»± miệng má»™t chà ng thiếu niên võ sÄ© nói ra thì thiệt là khó hiểu. NhÆ°ng nà ng cÅ©ng không há»i lại.
Nà ng nhìn Cam ÄÆ°á»ng bằng con mắt khẩn cầu, nói:
- ChÃnh ra ta muốn giết ngÆ°Æ¡i để bịt miệng...
Cam ÄÆ°á»ng kinh hãi ngắt lá»i:
- Bịt miệng Æ°? Tại sao váºy?
- Vì ta không muốn cho bất cứ ai dòm ngó đến việc riêng của ta. NhÆ°ng... công lá»±c ta không bằng ngÆ°Æ¡i, nên ta thỉnh cầu ngÆ°Æ¡i đừng tiết lá»™ chuyện nà y vá»›i má»™t ngÆ°á»i thứ hai nà o hết.
DÄ© nhiên trong vụ nà y có Ä‘iá»u ngoắt ngoéo, nhÆ°ng Cam ÄÆ°á»ng cÅ©ng không muốn vặn há»i nữa. Vả lại con ngÆ°á»i đã chết là hết. Chà ng liá»n gáºt đầu đáp:
- Tại hạ xin giữ bà máºt. Tôn giá cứ yên tâm Ä‘i nghỉ!
Dứt lá»i Cam ÄÆ°á»ng trở gót toan Ä‘i... Thiếu phụ gá»i giá»±t lại:
- Khoan đã!
Cam ÄÆ°á»ng dừng bÆ°á»›c quay lại há»i:
- Còn chuyện chi nữa? Hay là tôn giá thay đổi ý định...
- Không phải đâu! Ta thấy ngÆ°Æ¡i là má»™t con ngÆ°á»i kỳ quái.
- Tháºt thế không? Kỳ quái ở chá»— nà o?
- Con ngÆ°á»i võ lâm chẳng ai thấy kẻ sắp chết mà không cứu. Äó là thÆ°á»ng tình, nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i lại không thế, thì tháºt là quái dị. HÆ¡n nữa ta xem nghi biểu cùng lá»i ăn tiếng nói thì ngÆ°Æ¡i quyết không phải là hạng nham hiểm Ä‘á»™c ác, nên ta không hiểu được.
Cam ÄÆ°á»ng nghÄ© thầm:
- Con ngÆ°á»i thiệt là má»™t giống Ä‘á»™ng váºt kỳ quái, đã quyết tâm giải thoát rồi mà vẫn chÆ°a bỠđược tÃnh tò mò.
Chà ng liá»n đáp:
- Không có chi hết. Tại hạ nháºn thấy lý thuyết của tôn giá rất đúng, nên không muốn nói gì thêm nữa.
Rồi chà ng chợt nhá»› ra Ä‘iá»u gì lại há»i:
- Tại sao tôn giá lại chá»n cách chết nà y?
Thiếu phụ áo Ä‘en Ä‘á»™t nhiên xoay mình Ä‘i. Mắt nà ng nhìn ra phÆ°Æ¡ng trá»i xa thẳm.
Nà ng lạnh lùng nói:
- Vì ta không muốn cho má»™t ngÆ°á»i nà o biết là ta đã chết rồi. Có thế thì di thể ta má»›i khá»i lá»t và o tai mắt kẻ khác. Äồng thá»i ta chá»n địa phÆ°Æ¡ng nà y là vì...
Nà ng không nói tiếp nữa. Thanh âm mấy tiếng sau cũng nhỠđi không nghe rõ.
Câu nà y lại là m cho Cam ÄÆ°á»ng nổi tÃnh hiếu kỳ. Chà ng há»i vặn:
- Vì sao?
- NgÆ°Æ¡i có nhìn thấy chá»— nà y ẩn và o má»™t ngá»n núi cô Ä‘á»™c không?
Cam ÄÆ°á»ng đảo mắt nhìn qua khu rừng thÆ°a ra táºn đằng xa trong bức mà n đêm quả thấy ẩn hiện bóng má»™t tòa cô phòng. Chà ng nhìn kỹ lại má»™t lúc rồi nói bằng má»™t giá»ng khÃch Ä‘á»™ng:
- Äó là hang Äại Pháºt.
- Phải rồi! Ngươi nói đúng đó.
- Hang Äại Pháºt đối vá»›i vụ nà y có Ä‘iá»u chi quan hệ?
- Có chá»›! Phần má»™ nà y xa xa hÆ°á»›ng vá» hang Äại Pháºt. Vì thế mà ta chá»n nÆ¡i đây.
Cam ÄÆ°á»ng nghi hoặc há»i:
- NhÆ° váºy là có ý gì?
Thiếu phụ áo Ä‘en thanh âm mÆ¡ mà ng nhÆ° ngÆ°á»i trong giấc má»™ng, nà ng đáp:
- Ta không thể cho ngÆ°Æ¡i hay được. Ta nói vá»›i ngÆ°Æ¡i bấy nhiêu là quá nhiá»u rồi.
DÆ°á»ng nhÆ° trong lòng thiếu phụ Ä‘ang suy nghÄ© gì. Sá»± suy nghÄ© của nà ng có liên quan đến hang Äại Pháºt.
Cam ÄÆ°á»ng toan há»i nữa thì thiếu phụ áo Ä‘en đã nói trÆ°á»›c:
- Ta muốn nhỠngươi là m giùm một việc được chăng?
Cam ÄÆ°á»ng nghi hoặc há»i:
- Việc chi váºy?
- Nhá» ngÆ°Æ¡i vì ta mà dá»±ng bia má»™ lên. NhÆ° váºy đỡ cho ta được má»™t phần nhá»c mệt.
Cam ÄÆ°á»ng cÆ¡ hồ nghẹt thở. Chà ng đã không ngăn cản cái chết của nà ng là quá rồi, có lý đâu lại giúp cho cái chết của nà ng chóng được thà nh tá»±u. Chà ng liá»n lắc đầu đáp:
- Xin lỗi tôn giá. Tại hạ không thể theo ý tôn giá vỠviệc nà y được.
Thiếu phụ áo Ä‘en ngáºp ngừng:
- Ngươi... không chịu ư?
Giữa lúc ấy tiếng gió thổi tà áo lạch phạch từ đằng xa vá»ng lại. Thiếu phụ chÆ°a hay biết, nhÆ°ng Cam ÄÆ°á»ng đã lên tiếng:
- Có ngÆ°á»i đến đó!
|
07-08-2008, 10:21 AM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dÆ°Æ¡ng
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi 58
Cá»u SÆ° Huynh Ép Tình SÆ° Muá»™i
Thiếu phụ áo đen sắc mặt đã lợt lạt bây giỠcà ng lợt lạt hơn. Mắt nà ng lộ ra những tia sáng kinh hãi, nà ng run run lên nói:
- Ngươi là m lỡ việc của ta rồi!
Dứt lá»i nà ng thủ thế nhÆ° muốn chuồn và o trong má»™...
Cam ÄÆ°á»ng giÆ¡ tay ra ngăn lại nói:
- Không kịp rồi! Tôn giá hãy lánh mình ra Ä‘i má»™t chút để tại hạ đối phó vá»›i ngÆ°á»i kia cho.
Thiếu phụ áo đen đứng thộn mặt ra...
Cam ÄÆ°á»ng tá»± há»i:
- NgÆ°á»i má»›i đến là ai mà là m cho thiếu phụ kinh hãi nhÆ° váºy? Thiếu phụ không muốn cho ngÆ°á»i ngoà i biết nà ng đã chết rồi nên phải tìm cái chết mà di thể không lá»t và o mặt kẻ khác. Chẳng lẽ có ngÆ°á»i không chịu buông tha nà ng chăng? Nà ng nói má»™ phần nà y xa xa hÆ°á»›ng vá» hang Äại Pháºt là có dụng ý gì?
Vèo má»™t cái. Bóng ngÆ°á»i kia Ä‘á»™t nhiên dừng lại. Thiếu phụ không kịp ẩn lánh.
NgÆ°á»i má»›i đến là má»™t hán tá» trung niên gầy nhom, mình mặc võ phục, lÆ°ng Ä‘eo trÆ°á»ng kiếm.
- á»’! Tháºp NgÅ© muá»™i đấy Æ°?
Hán tá» trung niên ra vẻ bất ngá» vừa tiến lại há»i câu đó.
Cam ÄÆ°á»ng Ä‘á»™ng tâm. Ba chữ “Tháºp NgÅ© muá»™i†không hiểu tên hay là ngoại hiệu của thiếu phụ áo Ä‘en?
Thiếu phụ cất tiếng thê lÆ°Æ¡ng gá»i:
- Tứ ca!
Hán tá» trung niên hốt hoảng há»i:
- Tháºp NgÅ© muá»™i đến đây là m chi?
- Không có chuyện chi cả.
- Ô kìa! Gã...
Hán tá» trung niên vừa nhìn thấy Cam ÄÆ°á»ng đã la lên ná»a câu rồi sắc mặt biến đổi.
Thiếu phụ áo Ä‘en chau mà y há»i:
- Gã là m sao?
Cam ÄÆ°á»ng nhìn chằm chặp và o hán tá» trung niên, thấy hắn mắt sáng nhÆ° Ä‘iện thì biết ngay là tay bản lãnh phi thÆ°á»ng. NhÆ°ng hắn là ngÆ°á»i lạ chà ng chÆ°a gặp bao giá».
Hán tỠtrung niên hấp tấp ra lệnh:
- Phát tÃn hiệu lên!
Thiếu phụ áo Ä‘en run bần báºt há»i:
- Phát tÃn hiệu Æ°?
- ChÃnh gã đấy!
- Sao? Gã đấy ư?
Mắt nà ng nhìn chòng chá»c và o Cam ÄÆ°á»ng không chá»›p.
Cam ÄÆ°á»ng đứng ngây ngÆ°á»i nhÆ° phá»—ng. Chà ng không nháºn biết đối phÆ°Æ¡ng mà đối phÆ°Æ¡ng lại nháºn biết chà ng. Coi vẻ mặt đối phÆ°Æ¡ng chà ng biết là có chuyện rồi đây.
NhÆ°ng từ lúc chà ng bị Ngá»c Äiệp Bảo Chúa Tây Môn Tung phanh phui cái thân thế bỉ ổi của mình, thì bao nhiêu anh phong hà o khà đá»u tiêu tan hết. Bất luáºn đối vá»›i việc gì phát ra Ä‘á»™t nhiên, chà ng cÅ©ng không có phản ứng mãnh liệt nữa. Trong lòng chà ng kinh nghi mà ngoà i mặt chỉ hÆ¡i biến đổi. NgÆ°á»i chà ng vẫn đứng trÆ¡ ra.
Thiếu phụ áo Ä‘en run lên há»i:
- Các hạ là ... Cam thiếu hiệp phải không?
Cam ÄÆ°á»ng hững hỠđáp:
- Tại hạ không phải hỠCam.
- Các hạ há» Cam sao lại không nháºn?
- Tại hạ không muốn cho ai Ä‘á» cáºp đến chuyện đó nữa.
- Cái đó...
Hán tỠtrung niên nóng nảy nhắc lại:
- Tháºp NgÅ© muá»™i! Äể ta phát tÃn hiệu...
Thiếu phụ áo đen thét lên:
- Không được!
Hán tá» trung niên vẻ mặt cau có rất khó coi, gã run lên xẵng giá»ng:
- Tháºp NgÅ© muá»™i! Tháºp NgÅ© muá»™i không được bÆ°á»›ng bỉnh.
- Không nên! Chúng ta đi thôi!
- Äi Æ°?
- Phải rồi!
- Tháºp NgÅ© cần nhá»› rằng vị đầu lÄ©nh...
- Tứ ca! Tứ ca nên biết tại sao mà tiểu muội là m thế nà y.
- NhÆ°ng...
- Tứ ca! Tứ ca không chịu thanh toán cho tiểu muội vỠđiểm nà y ư?
Cam ÄÆ°á»ng đứng nghe hai ngÆ°á»i đối thoại, chà ng chẳng hiểu gì hết. Äầu lÄ©nh mà hán tá» nói đó là nhân váºt thế nà o? Chà ng coi thủ hạ đã thế nà y thì đầu lÄ©nh tức phải là má»™t nhân váºt ghê gá»›m.
Thiếu phụ áo Ä‘en lại há»i:
- Tứ ca! Dù tứ ca muốn phát tÃn hiệu, tiểu muá»™i e rằng cÅ©ng không còn cÆ¡ há»™i nữa.
- Tháºp NgÅ© muá»™i! Tháºp NgÅ© muá»™i nói thế là nghÄ©a là m sao?
- Tứ ca nên biết rõ thân thủ gã.
Cam ÄÆ°á»ng không nhịn được quay lại há»i hán tá» trung niên:
- Các hạ là cao nhân phương nà o?
Hán tá» trung niên trầm giá»ng đáp:
- NgÆ°Æ¡i há»i là m chi? Ta không nói đâu.
- Xem chừng các hạ đến đây không phải vì tại hạ.
- Có thể nhÆ° váºy.
- Sao các hạ không phát tÃn hiệu để tại hạ được biết quý đầu lÄ©nh?
Thiếu phụ áo đen nói:
- Cam thiếu hiệp! Thiếu hiệp nên liệu mà xa chạy cao bay Ä‘i! Äó là lá»i khuyên nhủ của tiện thiếp.
Cam ÄÆ°á»ng rất lấy là m kỳ. Chà ng há»i thiếu phụ bằng má»™t giá»ng cảm kÃch:
- Tôn giá có thể nói rõ cho biết được không?
- Tiện thiếp nói đến đây là hết lá»i, xin thiếu hiệp lượng thứ cho.
Dứt lá»i, nà ng quay lại dá»±ng tấm bia đá ngay ngắn lại để che lấp cá»a má»™. Nà ng lại kéo áo hán tá» trung niên nói:
- Tứ ca! Chúng ta đi thôi!
Hán tá» trung niên không sao được Ä‘Ã nh há»i lại:
- Tháºp NgÅ© muá»™i! Nếu vụ nà y bị phanh phui ra thì sao?
Thiếu phụ áo Ä‘en nở má»™t nụ cÆ°á»i thê thảm đáp:
- Tứ ca! Vấn đỠhiện tại là tứ ca đảm đương lấy... Còn vỠsau... thì tiểu muội không sợ gì nữa.
Hán tá» trung niên gắng gượng gáºt đầu nói:
- Thôi được rồi!
Cam ÄÆ°á»ng không phải sợ đối phÆ°Æ¡ng phát tÃn hiệu để gá»i thêm ngÆ°á»i khác đến đối phó vá»›i mình, song chà ng đã mất hà o khÃ. Chà ng nháºn thấy mình còn đứng lại đây cÅ©ng bằng vô vị. Chà ng liá»n không nói gì nữa băng mình chạy Ä‘i.
Cam ÄÆ°á»ng chạy được má»™t quãng rồi, dÆ°á»ng nhÆ° chà ng cảm thấy có Ä‘iá»u chÆ°a yên tâm vì không biết rõ lai lịch đối phÆ°Æ¡ng, mà đối phÆ°Æ¡ng lại biết rõ há» tên mình.
Không những thế, đối phÆ°Æ¡ng đã vâng mệnh ai? Chà ng thắc mắc nhất là thiếu phụ áo Ä‘en được xÆ°ng hô bằng Tháºp NgÅ© muá»™i kia dÆ°á»ng nhÆ° đã không sợ nguy hiểm để bảo vệ chà ng. Thiếu phụ đã quyết ý muốn chết, thế mà vì có hán tá» trung niên xuất hiện khiến cho nà ng phế bá» quyết định thì ná»™i vụ hẳn có má»™t lá»±c lÆ°Æ¡ng ghê gá»›m nà o khiến cho nà ng phải khuất phục. Xem thế thì lá»±c lượng nà y còn lá»›n hÆ¡n cả cái chết.
Thiếu phụ áo Ä‘en lúc nghe hán tá» trung niên la hoảng “chÃnh gã đó†thì nà ng lá»™ vẻ khác lạ. Äiểm nà y cÅ©ng khiến cho Cam ÄÆ°á»ng không thể quên được.
Hán tá» kêu ngÆ°á»i nà o đó bằng đầu lÄ©nh. Äầu lÄ©nh gã có đồ mÆ°u chuyện gì vá»›i chà ng?
Cam ÄÆ°á»ng vừa Ä‘i vừa nghÄ©, bất giác chân bÆ°á»›c cháºm lại.
Äá»™t nhiên chà ng nhá»› tá»›i Thiên Tuyệt Môn. Bao nhiêu Ä‘iá»u Ä‘á»u phế bá» hết, cả đến mối tình sâu tá»±a biển của Lâm Vân. NhÆ°ng Æ¡n nghÄ©a của Thái phu nhân thì chẳng thể quên được. Tuy chà ng không muốn giữ địa vị thiếu chủ, mà không muốn kế tiếp địa vị chưởng môn của phái Thiên Tuyệt nữa, song nếu đối phÆ°Æ¡ng chỉ có mục Ä‘Ãch đối phó vá»›i mình ở chá»— mình là m thiếu chủ Thiên Tuyệt Môn thì lại không thể bá» qua được.
Chà ng tÃnh rằng trÆ°á»›c khi mình Ä‘i ẩn lánh thế gian, không nên để bà nghÄ©a mẫu sắp hết tuổi trá»i còn bị má»™t việc gì là m phiá»n lòng cho bà nữa.
Cam ÄÆ°á»ng nghÄ© tá»›i đây thì không ngần ngừ gì nữa, liá»n trở gót quay lại.
Chá»›p mắt chà ng đã chạy đến chá»— cÅ©, đảo mắt nhìn quanh thì thấy trong trÆ°á»ng thêm ra má»™t bóng ngÆ°á»i. Chà ng ẩn mình và o sau má»™t gốc cây lá»›n. Chá»— chà ng ẩn nà y tuy cách xa hiện trÆ°á»ng đến mấy trượng, nhÆ°ng mục lá»±c của chà ng nhìn rõ được cả dây tÆ¡ sợi tóc của đối phÆ°Æ¡ng.
Trong không trÆ°á»ng rõ rà ng thêm ra má»™t gã hán tá» trung niên ăn mặc theo kiểu văn sÄ©. Mặt gã nà y đầy vẻ thâm hiểm gian trá.
Lúc nà y trá»i sáng rõ. Trong rừng còn buông tá»a má»™t là n mù trắng mịt má». Ngá»n gió ban mai nổi lên khiến ngÆ°á»i cảm thấy giá lạnh.
Công lá»±c của Cam ÄÆ°á»ng đã đến má»±c thông thần, khà lạnh không xâm nháºp và o ngÆ°á»i được. Chà ng đến đây mà cả ba ngÆ°á»i kia chÆ°a phát giác ra.
Bá»—ng nghe thiếu phụ áo Ä‘en cất tiếng lạnh nhÆ° băng há»i:
- Cá»u ca! Cá»u ca chuẩn bị là m gì đây?
Văn sÄ© trung niên báºt lên má»™t tiếng cÆ°á»i khô khan rồi há»i lại bằng má»™t giá»ng âm trầm:
- Tháºp NgÅ© muá»™i! Ta tưởng Tháºp NgÅ© muá»™i hiểu rồi chứ?
- Tiểu muội chưa biết một tà gì cả.
- Tháºp NgÅ© muá»™i nên nhá»› rằng ăn cây táo rà o cây thầu đâu thì háºu quả sẽ ra sao?...
- Cá»u ca... uy hiếp tiểu muá»™i chăng?
- Sá»± thá»±c là nhÆ° váºy. Ta không thể bÃt kÃn chuyện nà y để bị liên lụy.
- Váºy cá»u ca Ä‘i mà báo cáo vá»›i đầu lÄ©nh, tiểu muá»™i không cần nữa.
Văn sÄ© cÆ°á»i ha hả nói:
- Tháºp NgÅ© muá»™i! Nếu quả tình ta báo cáo Tháºp NgÅ© muá»™i thì đã chả xuất hiện ở đây là m chi?
- Váºy ý cá»u ca định là m gì?
- Hà hà ! Tháºp NgÅ© muá»™i Æ¡i! Tháºp NgÅ© muá»™i có biết ai thÆ°Æ¡ng yêu và bảo vệ Tháºp NgÅ© muá»™i thế nà o không?
Thiếu phụ áo đen lạnh lùng nói:
- Tiểu muá»™i cảm Æ¡n cá»u ca.
Văn sÄ© trung niên lại nở má»™t nụ cÆ°á»i gian trá nói:
- Ha ha... Tiểu huynh hy vá»ng Tháºp NgÅ© muá»™i hiểu lòng cho tiểu huynh.
Hán tá» trung niên võ phục dÆ°á»ng nhÆ° rất khÃch Ä‘á»™ng há»i:
- Lão cá»u! NgÆ°Æ¡i định là m chi váºy?
Văn sĩ trung niên ấp úng đáp:
- Tứ ca!... Tứ ca để tiểu đệ há»i cho rõ ý kiến của Tháºp NgÅ© muá»™i.
Thiếu phụ áo Ä‘en run lên. Mặt nà ng Ä‘ang lợt lạt phải á»ng hồng vì khÃch Ä‘á»™ng.
Nà ng nói:
- Cá»u ca! Cá»u ca bất tất phải úp mở nữa. Cứ nói huỵch toẹt ra là xong.
Văn sÄ© trung niên yên lặng má»™t chút rồi trịnh trá»ng đáp:
- Tháºp NgÅ© muá»™i! Tháºp NgÅ© muá»™i đã biết rằng vụ nà y mình không báo cáo thì khi đầu lÄ©nh phát giác ra chắc Ä‘á»u bị gia hình chặt cụt chân tay.
Thiếu phụ áo Ä‘en vẫn giữ má»™t giá»ng lạnh lùng đáp:
- Váºy thì cá»u ca cứ việc hà nh Ä‘á»™ng, tiểu muá»™i coi cá»±c hình loạn kiếm phân thây cÅ©ng nhẹ nhÆ° không.
- Tháºp NgÅ© muá»™i! Tháºp NgÅ© muá»™i biết là ta không thể là m được chứ?
- Tại sao váºy?
- Vì là ... yêu... Tháºp NgÅ© muá»™i.
Thiếu phụ áo Ä‘en nổi lên má»™t trà ng cÆ°á»i rá»™.
- Tháºp NgÅ© muá»™i! Có chi mà cÆ°á»i?
Thiếu phụ áo Ä‘en ngừng tiếng cÆ°á»i nói:
- Cá»u ca! Mối tình của cá»u ca tiểu muá»™i xin tâm lÄ©nh là đủ. Cá»u ca bất tất phải mạo hiểm cá»±c hình chặt chân tay.
Văn sÄ© trung niên biến sắc cất giá»ng nham hiểm the thé há»i:
- Tháºp NgÅ© muá»™i! Tháºp NgÅ© muá»™i đã nghÄ© kỹ chÆ°a?
- Tiểu muội nghĩ kỹ rồi.
- Tiểu huynh không biết mình có chỗ nà o không xứng đáng.
- Hừ! ChÃnh tiểu muá»™i má»›i không xứng đáng vá»›i cá»u ca.
- Tháºp NgÅ© muá»™i! Tháºp NgÅ© muá»™i hãy nghÄ© há»™ tứ ca Ä‘i!
Gã nói xong nở má»™t nụ cÆ°á»i thâm Ä‘á»™c, đảo mắt nhìn hán tá» trung niên võ phục.
Thiếu phụ áo Ä‘en khác nà o bị Ong đốt. Nà ng run lên há»i:
- Cá»u ca! Cá»u ca tháºt là tà n nhẫn!
Văn sÄ© trung niên bóp hai tay ra chiá»u khó nghÄ© đáp:
- Tháºp NgÅ© muá»™i! Thế má»›i gá»i là không thể lưỡng toà n kỳ mỹ được.
- Cá»u ca không sợ tiểu muá»™i phản lại Æ°?
- Cái đó... Tháºp NgÅ© muá»™i không thể là m được.
- Sao biết?
- Tháºp NgÅ© muá»™i không thể để tứ ca cÅ©ng bị cá»±c hình loạn kiếm phân thây.
Hán tá» võ phục tức giáºn nói:
- Lão cá»u! NgÆ°Æ¡i tháºt là ác Ä‘á»™c. Ta cho ngÆ°Æ¡i hay là ta không cần gì đâu. Tháºp NgÅ© muá»™i kiếp nà y quyết không chịu lấy ngÆ°Æ¡i đâu.
Văn sÄ© trung niên mặt nổi sát khà cÆ°á»i lạt nói:
- Lượng nhá» chẳng phải ngÆ°á»i quân tá», không tà n Ä‘á»™c sao nổi tiếng anh hùng? Äó là lá»i huấn thị của đầu lÄ©nh mà chúng ta phải ghi lòng.
Cam ÄÆ°á»ng đứng ngoà i đã nghe rõ đầu Ä‘uôi, biết gã văn sÄ© kia ở hà ng em thứ chÃn. Gã lấy chuyện thiếu phụ áo Ä‘en và hán tá» võ phục đã buông tha mình để uy hiếp hai ngÆ°á»i và bắt buá»™c thiếu phụ phải lấy gã. Tâm địa hèn mạt nà y tháºt là đáng chết!
Bá»—ng nghe hán tá» võ phục hắng giá»ng má»™t tiếng rồi nghiến răng há»i:
- Lão cá»u! NgÆ°Æ¡i còn có nhân tÃnh nữa không?
- Ha ha! Nhân tÃnh Æ°? Có nhân tÃnh thì cà ng chóng chết chứ báu gì?
- Ngươi tưởng ngươi uy hiếp được ta chăng?
Văn sÄ© trung niên lùi lại má»™t bÆ°á»›c cất giá»ng mỉa mai:
- Tứ ca! Tứ ca định cùng tiểu đệ tranh phong chăng?
Hán tỠvõ phục gầm lên:
- Mi nói thúi lắm.
Văn sÄ© trung niên vẫn giữ vẻ âm trầm không nóng nảy mà cÅ©ng không giáºn dữ, há»i lại:
- Tứ ca! Sao tứ ca không chịu thà nh toà n cho tiểu đệ?
- Má»—i ngÆ°á»i có má»™t ý chÃ, cưỡng ép y sao được?
- Theo lá»i tứ ca thì tiểu đệ Ä‘Ã nh chịu chết cõi lòng Æ°?
- Gần nhÆ° váºy!
Văn sÄ© trung niên liếc mắt ngó thiếu phụ áo Ä‘en thoáng lá»™ má»™t nụ cÆ°á»i nham hiểm nói:
- Váºy tiểu đệ xin cáo thoái.
Trung niên võ phục giơ tay ra nói:
- Khoan đã.
- Tứ ca còn nói gì nữa?
- Ngươi định là m gì bây gi�
- Chẳng là m gì hết.
- Hừ! Bụng dạ ngươi ta còn chưa biết hay sao?
- Theo ý tứ ca thì...
- Ta biết ngươi định là m gì rồi.
- Hay là ...
- Hay là là m sao?
- Hay là tứ ca định giết tiểu đệ để bịt miệng?
Giữa lúc ấy một thanh âm lạnh lẽo vang lên:
- Việc nà y không thể lưỡng toà n được. Cứ là m thế là phải.
Văn sĩ trung niên gầm lên một tiếng:
- Ai?
Gã quay lại thì thấy má»™t chà ng thiếu niên mặt đẹp nhÆ° ngá»c, nhÆ°ng sát khà đằng đằng.
Chà ng thiếu niên đó chÃnh là Cam ÄÆ°á»ng.
Thiếu phụ áo đen cùng hán tỠvõ phục bất giác la hoảng:
- Ngươi đấy ư?
Văn sĩ trung niên vẻ mặt nham hiểm co rúm lại, lùi mấy bước kinh hãi la lên:
- Té ra là ngươi!
Cam ÄÆ°á»ng mặt lạnh nhÆ° tiá»n trầm giá»ng há»i:
- Ngươi cũng biết ta ư?
Văn sĩ trung niên lùi hai bước nữa, khiếp sợ đáp:
- Dĩ nhiên tại hạ biết rồi. Các hạ là Thi thiếu chủ.
- Tôn giá báo danh đi!
- Tại hạ...
Miệng gã ấp úng, tay vá»™i thò và o bá»c... Thiếu phụ áo Ä‘en vá»™i la lên bảo hán tá» võ phục:
- Ngăn trở y Ä‘i! TÃn hiệu...
Cam ÄÆ°á»ng muốn giết gã để bịt miệng đặng giải tai há»a cho thiếu phụ áo Ä‘en và hán tá» võ phục. Chà ng vừa nghe thiếu phụ nói váºy liá»n nhảy bổ tá»›i nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p. Hai tay chà ng phóng ra má»™t chưởng vá»›i mÆ°á»i thà nh công lá»±c.
Văn sÄ© trung niên bản lãnh cÅ©ng không phải tầm thÆ°á»ng. Gã băng mình né tránh nhÆ° quá»· mị. Bà n tay gã thò và o bá»c đã rút ra...
Cam ÄÆ°á»ng nhÆ° bóng theo hình, chà ng Ä‘á»™ng thủ thần tốc phi thÆ°á»ng.
“Oẹ!†Văn sÄ© trung niên rú lên má»™t tiếng ngã lăn xuống đất. Trong tay gã còn cầm má»™t trái cầu sắc Ä‘á». Cam ÄÆ°á»ng biết trái cầu nà y là váºt để phát tÃn hiệu.
|
07-08-2008, 10:28 AM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dÆ°Æ¡ng
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi 59
Cam ÄÆ°á»ng Lại Gặp TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng
Cam ÄÆ°á»ng lạnh lùng đảo mắt nhìn thi thể đối phÆ°Æ¡ng má»™t cái, rồi quay mặt ra thì không khá»i sá»ng sốt vì thiếu phụ áo Ä‘en cùng hán tá» võ phục Ä‘á»u mất hút không thấy đâu nữa. Chà ng không ngá» há» lại bá» trốn Ä‘á»™t ngá»™t nhÆ° váºy. Giả tá»· chà ng để ý má»™t chút thì hai ngÆ°á»i quyết không chạy Ä‘i được.
Trá»i đã sáng. Má»™t vùng khoáng dã yên lặng nhÆ° tá». Ngôi mả má»›i hãy còn nguyên trÆ°á»›c mắt. Tất cả những việc xảy ra đêm rồi tá»±a hồ nhÆ° má»™t giấc má»™ng ly kỳ. Chỉ còn xác gã văn sÄ© trung niên nằm lăn ra đó.
Cam ÄÆ°á»ng lại để mắt nhìn và o tấm má»™ bia thì thấy viết hai dòng chữ:
“Thiên trÆ°á»ng địa cá»u hữu thá»i táºn.
Thá» háºn miên miên vô tuyệt kỳ.†PhÃa dÆ°á»›i Ä‘á» má»™t hà ng chữ nhá»:
“Triêu triêu má»™ má»™, vÄ©nh đối Äại Pháºt chi quáºt. Nhược kỳ hữu linh, hạt lai tÆ°Æ¡ng yâ€.
“Sá»›m sá»›m chiá»u chiá»u, vÄ©nh viá»…n nhìn sang hang Äại Pháºt. Nếu có linh thiêng, nÆ°Æ¡ng lấy nhau cùng.†Coi những dòng chữ nà y thì dÆ°á»ng nhÆ° thiếu phụ áo Ä‘en đã là m má»™ tá»± tuyệt và chết theo chữ tình. NhÆ°ng không hiểu nó có liên quan gì đến hang Äại Pháºt?
Tháºt là má»™t cái bia má»™ kỳ lạ vì nó không ghi há» tên chi hết.
Cam ÄÆ°á»ng tá»± nghÄ©:
- Thiếu phụ áo đen chưa chết, nà ng bỠđi rồi. Ngôi mả mới nà y để không chắc nà ng còn trở lại.
Cam ÄÆ°á»ng đứng ngây ngÆ°á»i ra má»™t lúc rồi buông tiếng cÆ°á»i ngá»› ngẩn. Chà ng lẩm bẩm:
- Mình cÅ©ng sắp từ giã chốn hồng trần thì còn nghÄ© chi đến chuyện nà y nữa. Bây giá» chỉ còn có má»™t việc là trở lại núi Thái Hà ng, tìm cho ra Ma Mẫu rồi kiếm cách bắt mụ tiết lá»™ hung thủ đã phân thây nghÄ©a phụ nghÄ©a huynh mình và nghÄ© kế báo thù cho xong ân tình đối vá»›i Thái phu nhân. Hết nhiệm vụ đó, chiếc thân mây ngà n hạc ná»™i góc biển bên trá»i cho đến mãn Ä‘á»i.
Äối vá»›i mẫu thân, chà ng không háºn nhÆ°ng tình thân ái cÅ©ng chẳng còn chi.
Chà ng không muốn gặp mặt bà nữa.
Äối vá»›i Lâm Vân, chà ng định để tùy ý nà ng...
Äối vá»›i Tây Môn Tung và Lục Tú Trinh, chà ng cÅ©ng không còn lý do để mà giết há».
Vụ huyết án Thánh Thà nh cũng đà nh phế bỠvì chà ng không phải là cốt nhục của Võ Thánh.
Äối vá»›i Bạch Bà o quái nhân, chà ng để cho ngÆ°á»i khác đối phó vì chà ng đã mất hết chà khà hà o hùng.
Là đứa con hoang có mẹ không cha, chà ng chẳng còn mặt mũi nà o đứng trong võ lâm nữa.
Cam ÄÆ°á»ng thất thểu cất bÆ°á»›c trông vá» phÃa bắc mà đi. Ngá»n gió ban mai thổi láºt tà áo Ä‘Æ¡n má»ng dÃnh. Ãnh triá»u dÆ°Æ¡ng chiếu bóng chà ng dà i lê thê cà ng rõ vẻ cô Ä‘á»™c thê lÆ°Æ¡ng.
Cam ÄÆ°á»ng Ä‘ang Ä‘i, bá»—ng nghe má»™t thanh âm rất quen thuá»™c lá»t và o tai:
- Thiếu hiệp hãy dừng bước!
Cam ÄÆ°á»ng nhÃu cặp lông mà y quay lại nhìn xem ai, thì chÃnh là thiếu nữ áo tÃa TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng.
Tuy chà ng đã chán ghét hết má»i sá»± giao du, nhÆ°ng TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng có Æ¡n cứu mạng, chà ng chẳng thể không trả lá»i được. Chà ng liá»n thi lá»… chà o lại:
- TÆ° Äồ cô nÆ°Æ¡ng!
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng vẫn giữ mặt lạnh nhÆ° băng sÆ°Æ¡ng, nà ng nói:
- Thiếu hiệp! Ta kiếm thiếu hiệp cả đêm và ná»a ngà y rồi đó.
- Cô nương kiếm tại hạ ư?
- Äúng thế!
- Cô nÆ°Æ¡ng có Ä‘iá»u chi dạy bảo?
Rồi chà ng nhá»› lại mà n ảnh bữa trÆ°á»›c nà ng đã cứu mình khá»i hang Äại Pháºt. Lúc đó thần trà chà ng chÆ°a được tỉnh táo, nên chà ng tưởng lầm nà ng là Lâm Vân, ôm choà ng lấy nà ng, bất giác mặt chà ng Ä‘á» bừng.
Bây giá» chà ng nhìn kỹ lại TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng. Nà ng đẹp lắm, má»™t vẻ đẹp siêu trần thoát tục. Nhất là cặp mắt đầy vẻ thông minh khiến ngÆ°á»i nhìn thấy phải say đắm.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng nhìn vẻ mặt Cam ÄÆ°á»ng dÆ°á»ng nhÆ° đã rõ tâm sá»± chà ng. Nét mặt Ä‘ang lạnh nhÆ° băng bá»—ng nhiên á»ng hồng. NhÆ°ng thanh âm nà ng thì không biến đổi chút nà o, nó vẫn lạnh ghê ngÆ°á»i. Nà ng nói:
- Tệ chủ nhân muốn gặp thiếu hiệp.
Cam ÄÆ°á»ng giÆ°Æ¡ng cặp mắt kinh ngạc lên nhìn đối phÆ°Æ¡ng. Chà ng coi mà u áo cùng tÆ° cách và thân thủ nà ng thì biết là má»™t nhân váºt có địa vị rất quan trá»ng trong phái Äông Hải. Chà ng không ngá» nà ng lại còn thuá»™c quyá»n ngÆ°á»i khác, liá»n buá»™t miệng há»i:
- Chủ nhân cô nương ư?
- Phải rồi!
- Qúy chủ nhân là ai?
- Thiếu hiệp đến nơi sẽ rõ.
- Thế thì địa vị cô nương...
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng gượng cÆ°á»i đáp:
- Ta còn có mẫu thân ở Ä‘áºu tại đó...
Theo lá»i nà ng nói thì dÆ°á»ng nhÆ° nà ng không phải và o hà ng nô bá»™c mà cÅ©ng không phải là môn hạ phái Äông Hải. Váºy nà ng giữ địa vị gì? Chà ng liá»n há»i:
- Phải chăng quý chủ nhân là chưởng môn phái Äông Hải?
- Không phải!
- Thế thì...
- Xin lá»—i thiếu hiệp, ta không tiện nói nhiá»u.
Cam ÄÆ°á»ng chau mà y há»i:
- Qúy chủ nhân muốn gặp tại hạ có Ä‘iá»u chi dạy bảo?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là có việc.
- Cô nương có thể cho biết được chăng?
- Không được!
Cam ÄÆ°á»ng nghÄ© thầm:
- Sao đối phÆ°Æ¡ng lại ra vẻ thần bà nhÆ° váºy. Giữa mình và phái Äông Hải không có chuyện gì dÃnh dáng vá»›i nhau cả mà .
Chà ng chợt nhá»› đến tiếng tiêu của nà ng, lại nghÄ© tá»›i vợ của Tá» Thần là Âm Ty Công Chúa chÆ°a chết thì không khá»i giáºt mình.
NhÆ°ng Âm Ty Công Chúa hai mắt đã Ä‘ui mù, váºy hà nh Ä‘á»™ng của mụ là m sao lại dÃnh lÃu đến phái Äông Hải được? Và nếu sá»± thá»±c nhÆ° váºy thì đã có nà ng đối phó vá»›i Bạch Bà o quái nhân. Äó cÅ©ng là phÆ°á»›c lá»›n cho võ lâm.
Rồi chà ng tự nhủ:
- Mình đã quyết tâm xa lánh giang hồ thì còn dÃnh và o những chuyện rắc rối đó để là m chi?
NghÄ© váºy chà ng liá»n đáp:
- TÆ° Äồ cô nÆ°Æ¡ng! Xin cô nÆ°Æ¡ng miá»…n thứ cho, tại hạ không chuẩn bị đến ra mắt quý chủ nhân.
- Tại sao váºy?
- Chẳng tại sao cả. Tại hạ xin nói trắng là ngán ngẩm giang hồ không muốn lui tới nữa.
- Sao?... Ngươi là dòng dõi Võ Thánh... lại là Thiên Tuyệt thiếu chủ...
Cam ÄÆ°á»ng bị đụng đến mối thÆ°Æ¡ng tâm. Mặt chà ng biến đổi, nhÆ°ng TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng có Æ¡n vá»›i chà ng, nên chà ng cố giữ nét mặt cho khá»i cau có. Giả tá»· là ngÆ°á»i khác thì chà ng đã rÅ© áo bá» Ä‘i rồi.
Chà ng không thể thừa nháºn những thân thế đó được, mà miệng chà ng cÅ©ng không dám phủ nháºn. Chà ng đứng thá»™n mặt ra hồi lâu rồi nở má»™t nụ cÆ°á»i nhăn nhó, đáp:
- TÆ° Äồ cô nÆ°Æ¡ng! Vá» Ä‘iểm nà y xin cô nÆ°Æ¡ng miá»…n thứ cho tại hạ khá»i giải thÃch.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng lạnh lùng nói:
- Ta cÅ©ng không muốn gạn há»i lôi thôi. NhÆ°ng tệ chủ nhân đã có Æ°á»›c vá»ng gặp thiếu hiệp thì thiếu hiệp cÅ©ng nên Ä‘i!
- Cô nương có ơn với tại hạ...
- Thiếu hiệp bất tất phải quan tâm vỠđiểm nà y. Bây giỠta có thể nói rõ cho thiếu hiệp hay. Ta có cứu thiệu hiệp chẳng qua cũng là vâng lệnh trên mà là m.
- Vâng lệnh ư?
- Äúng thế! Ta vâng lệnh chủ nhân.
- Bất luáºn thế nà o thì cô nÆ°Æ¡ng đã ra tay, tại hạ cÅ©ng cảm kÃch vô cùng!
- Không cần nói nữa! Ta không đem ơn ra để uy hiếp thiếu hiệp đâu.
- Tại hạ không thể cự tuyệt được vụ nà y ư?
- Ta hy vá»ng là thiếu hiệp đừng cá»± tuyệt.
Cam ÄÆ°á»ng ngẫm nghÄ© má»™t chút rồi há»i:
- Qúy chủ nhân hiện ở đâu?
- Cách đây không xa.
- TÆ° Äồ cô nÆ°Æ¡ng! Tại hạ vì nể mặt cô nÆ°Æ¡ng nên phải theo Ä‘i. Xin cô nÆ°Æ¡ng dẫn Ä‘Æ°á»ng cho!
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng nhìn chà ng bằng cặp mắt thâm thúy rồi nói:
- Thiếu hiệp hãy theo ta!
Nà ng nói xong băng mình Ä‘i trÆ°á»›c. Cam ÄÆ°á»ng láºt Ä‘áºt theo sau. Công lá»±c TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng quả nhiên phi thÆ°á»ng. Thân pháp nà ng nhÆ° gió cuốn mây bay.
Cam ÄÆ°á»ng trong lòng vẫn thắc mắc. Chà ng không thể Ä‘oán được chủ nhân nà ng là nhân váºt thế nà o. Nếu bất hạnh mà lá»t và o tay Âm Ty Công Chúa Tôn Tiểu Hoa thì tháºt là oan gia chạm mặt, chà ng không biết đối phó thế nà o. Chà ng tá»± há»i:
- Mụ nữ ma đó sai TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng cứu mình vá»›i mục Ä‘Ãch gì? Phải chăng mụ muốn tạo ra tên Tá» Thần thứ ba? Hay là mụ định dùng má»™t phÆ°Æ¡ng pháp rất tà n nhẫn xá» trà vá»›i mình cho hả giáºn?
Chà ng cà ng nghÄ© lại cà ng băn khoăn. TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng đã nói Bạch Bà o quái nhân không phải là Tá» Thần chân chÃnh. Bà máºt nà y dÄ© nhiên Âm Ty Công Chúa biết rõ lắm mà TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng vâng mệnh mụ Ä‘i theo dõi Bạch Bà o quái nhân, dÄ© nhiên là để đối phó vá»›i những hà nh Ä‘á»™ng của hắn...
Cam ÄÆ°á»ng nghÄ© thầm:
- Mình sắp vĩnh biệt giang hồ thì còn dấn thân và o chỗ nguy hiểm nà y là m chi?
Công lá»±c của mình hiện nay liệu có đối chá»i vá»›i Âm Ty Công Chúa không?
NghÄ© váºy chà ng liá»n tiến nhanh lên Ä‘i song song vá»›i TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng rồi há»i nà ng:
- TÆ° Äồ cô nÆ°Æ¡ng! Tại hạ còn nhá»› cô nÆ°Æ¡ng có nói Bạch Bà o quái nhân không phải là Tá» Thần chân chÃnh?
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng khẽ liếc mắt nhìn chà ng đáp:
- Phải rồi! Ta có nói váºy.
- Cô nÆ°Æ¡ng căn cứ và o Ä‘iá»u chi mà nói thế?
- Tá» Thần chân chÃnh sáu mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c đã bị hà ng ngà n tay cao thủ vây đánh rồi cả hai bên cùng chết. Việc đó giang hồ Ä‘á»u biết.
Cam ÄÆ°á»ng không nói và o đâu được nữa. NhÆ°ng chà ng bất mãn vì câu trả lá»i của nà ng cÅ©ng chỉ là lá»i thoái thác. TrÆ°á»›c kia nà ng nói ra chiá»u quyết định dÆ°á»ng nhÆ° biết rõ dấu vết vụ nà y. Chủ nhân của nà ng có thể là Âm Ty Công Chúa. Chà ng liá»n cố ý hững há» nói:
- Lá»i đồn của võ lâm chÆ°a chắc đã là sá»± thá»±c.
- Thiếu hiệp cÅ©ng biết rõ Bạch Bà o quái nhân không phải là Tá» Thần sao còn há»i ta là m chi?
Cam ÄÆ°á»ng không thể phủ nháºn được, vì ở tổng Ä‘Ã Cái Bang chà ng đã mô phá»ng tiếng tiêu của Âm Ty Công Chúa khiến cho Bạch Bà o quái nhân phải kinh hãi mà rút lui. Vá» Ä‘iểm nà y TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng đã biết rồi. NhÆ°ng chà ng vẫn chÆ°a chịu thôi lại há»i vặn:
- Tại hạ muốn biết tại sao cô nÆ°Æ¡ng lại xác định nhÆ° váºy?
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng vặn lại:
- Thế thì sao thiếu hiệp cũng biết Bạch Bà o quái nhân rất sợ tiếng tiêu?
Bây giá» Ä‘i đến trá»ng tâm vấn Ä‘á». Nếu Cam ÄÆ°á»ng muốn giải đáp câu nà y thì tất phải thuáºt lại những vụ mà chà ng đã trải qua ở Äiệp Thạch Phong. Bá»—ng chà ng nghÄ© ra má»™t kế để dò xét xem có phải Âm Ty Công Chúa đã sai phái nà ng không? Chà ng liá»n dá»±a theo giá»ng lưỡi của TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng há»i lại:
- Cô nÆ°Æ¡ng đã biết rõ vì lẽ gì mà Bạch Bà o quái nhân sợ tiếng tiêu rồi, sao còn há»i tại hạ?
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng cÆ°á»i lạt đáp:
- Cam thiếu hiệp! Thiếu hiệp...
Cam ÄÆ°á»ng ngấm ngầm Ä‘au xót trong lòng, vá»™i la lên:
- Tại hạ không phải hỠCam.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng Ä‘á»™t nhiên dừng bÆ°á»›c. Vẻ mặt lạnh lùng và xinh đẹp của nà ng bá»—ng trở nên kinh dị, nà ng ngáºp ngừng há»i:
- Thiếu hiệp... không phải hỠCam?
Cam ÄÆ°á»ng biết mình lỡ lá»i, nhÆ°ng không muốn biện bạch. Sá»± thá»±c chà ng không phải há» Cam, nhÆ°ng biết nói há» gì bây giá»? Chà ng là con ai? Mẫu thân chà ng ngà y trÆ°á»›c đã tÆ° thông vá»›i ai?
Lòng chà ng se lại. Chà ng trầm giá»ng nói:
- Chúng ta đừng nói đến vấn đỠđó nữa.
NhÆ°ng TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng khi nà o chịu buông tha. Nà ng há»i ngay:
- Thiếu hiệp đã bảo Cam ÄÆ°á»ng má»›i là tên thá»±c còn Thi Thiên ÄÆ°á»ng chỉ là tên mượn. Sao bây giá» thiếu hiệp lại chối không nháºn há» Cam?
Cam ÄÆ°á»ng cố nhẫn nại, chà ng bối rối đáp:
- TÆ° Äồ cô nÆ°Æ¡ng! Tại hạ đã nói là ta đừng Ä‘á» cáºp đến vấn đỠđó nữa mà .
- Nhưng ta muốn biết rõ thì sao?
- Nếu váºy thì tại hạ Ä‘Ã nh xin cáo từ!
- Thôi được! Ta không há»i nữa. NhÆ°ng ta tin rằng khi gặp tệ chủ nhân, thiếu hiệp sẽ nói rõ.
Cam ÄÆ°á»ng hÆ¡i khó chịu đáp:
- Cái đó cÅ©ng chÆ°a chắc đâu. Tại hạ còn xem quý chủ nhân thân thế ra sao và có mục Ä‘Ãch gì rồi sẽ liệu.
- Thiếu hiệp tháºt là ngÆ°á»i cao ngạo.
- Chuyện nà y không phải là vấn đỠcao ngạo hay không cao ngạo.
- Ta dám đánh cuộc với thiếu hiệp trước mặt chủ nhân ta, thiếu hiệp không có cách nà o cự tuyệt được.
- TÆ° Äồ cô nÆ°Æ¡ng! Nếu váºy thì nhất định cô nÆ°Æ¡ng sẽ bị thua cuá»™c.
- Hừ! Rồi sự thực sẽ chứng minh cho thiếu hiệp coi.
- Cô nương định đánh cuộc như thế nà o?
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng nét mặt bá»—ng á»ng hồng, nà ng đáp:
- Ta để cho thiếu hiệp đặt Ä‘iá»u kiện.
Cam ÄÆ°á»ng ngẫm nghÄ© má»™t chút rồi nói:
- Nếu tại hạ thua cuá»™c thì sẽ để tùy cô nÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°a Ä‘iá»u kiện ra, tại hạ xin Æ°ng chịu hết. Còn tại hạ mà thắng cuá»™c thì chỉ yêu cầu cô nÆ°Æ¡ng nghe tại hạ má»™t lá»i.
|
|
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
âàííû, åâðîïåéñêèé, ãëàìóð, çíàêè, êàçàíü, êðàñíîÿðñê, huyet thiep, huyet thiep vong hon ky, ìåðëåí, ïîäìîñêîâüÿ, ñàíòåõíèêà, ñòðèì, óãîëîâíûé, õåíòàé, æèâûõ |
| |