21-08-2013, 09:12 PM
Äá»a Lạc Äế VÆ°Æ¡ng Khuynh đảo chúng sinh ♥ Trẻ trâu 96 ♥
Tham gia: Feb 2013
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 4,070
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 0 ngà y
Thanks: 858
Thanked 8,626 Times in 2,296 Posts
Quốc Sắc Sinh Kiêu
Tác giả: Sa Mạc
Chương 500: Sát tâm sau lưng
Nhóm dịch: KoCo
Nguồn: Mê Truyện
Khâu Anh Hà o chỉ cÆ°á»i lạnh. Sở Hoan cÅ©ng bình tÄ©nh tá»± nhiên tiếp tục nói:
- Mã ChÃnh NghÄ©a cho ngÆ°Æ¡i má»™t Ä‘Æ°á»ng lui, nhÆ°ng căn bản ngÆ°Æ¡i không tỉnh ngá»™, Mã ChÃnh NghÄ©a thấy váºy, liá»n muốn dudng mạng để khuyên ngÆ°Æ¡i má»™t lần cuối cùng.
Nói tới đây, hắn khẽ thở dà i:
- Khâu Anh Hà o, ngÆ°Æ¡i có sÆ° huynh nhÆ° váºy, là phúc khà của ngÆ°Æ¡i, nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i lại không biết quý trá»ng.
Khâu Anh Hà o bá»—ng cÆ°á»i rá»™ lên:
- Sở đại gia, ngÆ°Æ¡i Ä‘ang nói chuyện xÆ°a của mình sao? NgÆ°Æ¡i và sÆ° huynh tháºm chà không nói vá»›i nhau hÆ¡n má»™t câu, là m sao ngÆ°Æ¡i biết tâm tÆ° của hắn? Chẳng lẽ ngÆ°Æ¡i còn rõ rà ng tâm tÆ° của hắn hÆ¡n so vá»›i ta?
Sở Hoan bình tĩnh nói:
- NgÆ°Æ¡i không cần phải gấp. Tốt xấu gì ngÆ°Æ¡i cÅ©ng mang chúng ta đến đây, nếu không nói rõ sá»± tình, chỉ sợ đám thủ hạ lạc Ä‘Ã khách của ngÆ°Æ¡i cảm thấy oan uổng mÆ°á»i phần.
Khâu Minh Äạo giáºn dữ quát:
- Nói cái gì mà rõ rà ng? Ngươi nói xấu cha ta rốt cục là có tâm tư gì?
Sở Hoan không để ý tá»›i Khâu Minh Äạo, chỉ nói:
- Mã Ä‘Æ°Æ¡ng gia Ä‘oạt tiêu, ngÆ°Æ¡i Ä‘Æ°a con của ngÆ°Æ¡i ra tráºn, khi đó bản quan còn nhìn không ra, cÅ©ng không nghÄ© nhiá»u, nhÆ°ng bây giỠđã hiểu, và o lúc dó, ngÆ°Æ¡i đã mang tâm lý sẽ bại, bởi vì ngÆ°Æ¡i hiểu được, bản lÄ©nh của Khâu Minh Äạo và Lang Oa Tá» có khoảng cách, cà ng bởi vì con ngÆ°Æ¡i má»m lòng hÆ¡n so vá»›i ngÆ°Æ¡i, trên Ä‘Æ°á»ng giáºt tiêu, nhất định hắn sẽ buông. Cứ nhÆ° váºy Mã Ä‘Æ°Æ¡ng gia sẽ thủ thắng, Mã ChÃnh NghÄ©a sẽ Ä‘i theo ngÆ°Æ¡i và o sa mạc.
Hắn lắc đầu thở dà i:
- Lúc Khâu Minh Äạo bá» tráºn, ngÆ°Æ¡i giáºn đến không kiá»m chế được, ai cÅ©ng nghÄ© trong lòng ngÆ°Æ¡i rất không thoải mái, nhÆ°ng không ai nghÄ© đến, đó lại là lúc trong lòng ngÆ°Æ¡i vui vẻ nhất.
Khóe mắt Khâu Anh Hà o nhảy lên, hừ lạnh một tiếng, không cãi lại.
Tiết hoà i An và quan văn ở bên cạnh nghe mà sợ mất máºt, chỉ cảm thấy khó có thể tin được.
- Vì sao ngÆ°Æ¡i nguyện ý nháºn thua
Mặt Sở Hoan không chút thay đổi nói:
- Vì sao đồng ý để Mã ChÃnh NghÄ©a Ä‘i và o sa mạc? Sá»± tháºt Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không phải là vì Mã ChÃnh NghÄ©a giúp ngÆ°Æ¡i há»™ tống sứ Ä‘oà n, Ä‘Æ¡n giản lúc đó ngÆ°Æ¡i đã có sát tâm.
Cố há»ng Khâu Anh Hà o mấp máy, đừng nhÆ° có chút khô khóc, nhÆ°ng âm thanh vẫn lạnh lùng nói:
- Là m quan quả nhiên tâm cÆ¡ thâm trầm, sá»± tình vô cùng Ä‘Æ¡n giản, lại bị ngÆ°Æ¡i nói thà nh phức tạp nhÆ° váºy, hÆ¡n nữa lại còn đảo lá»™n Ä‘en trắng đúng sai, quan lại Tần quốc các ngÆ°Æ¡i Ä‘á»u nhÆ° váºy, trách không được hết lần nà y đến lần khác bị ngÆ°á»i Tây LÆ°Æ¡ng dẫm lên.
Y hiển nhiên là có chút kÃch Ä‘á»™ng, hai nắm đấm run nhè nhẹ:
- Ta cùng sư huynh có mấy chục năm giao tình, tình như thủ túc, dù có đánh mất mạng nà y, ta cũng sẽ không là m thương tổn hắn.
Chúng lạc Ä‘Ã khách Ä‘á»u khẽ vuốt cằm.
Giao tình giữa Khâu Anh Hà o và Mã ChÃnh NghÄ©a, khắp trấn ai ai cÅ©ng biết. TrÆ°á»›c đó, quan hệ giữa hai nhà hòa thuáºn, Khâu Anh Hà o và Mã ChÃnh NghÄ©a cứ ba ngà y lại gặp nhau uống rượu, tháºm chà muốn gả nữ nhi kết là m thân gia, nếu nói Khâu Anh Hà o có ý muốn giết Mã ChÃnh NghÄ©a, nói ra không ai tin.
- Äúng váºy, giao tình của các ngÆ°Æ¡i quả tháºt rất sâu.
Sở Hoan thở dà i:
- Có lẽ chÃnh Mã Ä‘Æ°Æ¡ng gia cÅ©ng không tin, ngÆ°Æ¡i không ngá» lại mang sát tâm đối vá»›i hắn. Hắn mang theo theo Mã gia lạc Ä‘Ã khách tiến và o sa mạc, không vì gì khác, chỉ là ở bên cạnh giám thị ngÆ°oi, cÅ©ng vì nhÆ° thế, ngay từ đầu ngÆ°Æ¡i má»›i hết sÆ°c quy củ, không há» phát sinh bất kỳ tình trạng nà o. NhÆ°ng trong lòng ngÆ°Æ¡i hiểu, cứ thế nà y, chỉ cần sứ Ä‘oà n ngà y Ä‘i đêm nghỉ, cho dù mệt má»i nhÆ°ng vẫn đảm bảo tinh lá»±c và thể lá»±c đầy đủ, sa phỉ rất khó có cÆ¡ há»™i xuống tay vá»›i sứ Ä‘oà n.
Tiết Hoà i An dù sao cÅ©ng không phải là ngÆ°á»i ngu xuẩn, nghe Sở Hoan nói tá»›i đây, y vuốt vuốt chòm râu, dần dần hiểu ra cái gì đó.
- Bản quan không rõ rà ng lắm tại sao ngÆ°Æ¡i lại nhÆ° thế, nhÆ°ng để sứ Ä‘oà n chúng ta bị thÆ°Æ¡ng nặng, tháºm chà toà n quân bị diệt trong sa mạc chÃnh là mục Ä‘Ãch cuối cùng của ngÆ°Æ¡i.
Vẻ mặt Sở Hoan tuy rằng rất bình tĩnh, nhưng trong con ngươi đã mang sắc thái lạnh lùng và nghiêm nghị:
- Nếu ta không Ä‘oán sai, ngÆ°Æ¡i có lẽ cÅ©ng Ä‘oán được Mã ChÃnh NghÄ©a biết tâm tÆ° của ngÆ°Æ¡i, cho nên dá»c Ä‘Æ°á»ng Ä‘i ngÆ°Æ¡i không dám hà nh Ä‘á»™ng thiếu suy nghÄ© để tránh bị Mã ChÃnh NghÄ©a nhìn ra sÆ¡ hở; Tuy Mã Ä‘Æ°Æ¡ng gia cùng ngÆ°Æ¡i có giao tình sâu Ä‘áºm, nhÆ°ng hắn là má»™t lạc Ä‘Ã khách thuần khiết, nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i thá»±c sá»± khÆ° khÆ° cố chấp, Mã Ä‘Æ°Æ¡ng gia rất có thể sẽ không để ý giao tình của các ngÆ°Æ¡i, Ä‘em mÆ°u đồ của ngÆ°Æ¡i lá»™ ra, đó là kết quả ngÆ°Æ¡i sợ thấy nhất, nên ngÆ°Æ¡i rất rõ rà ng, Mã Ä‘Æ°Æ¡ng gia còn sống, kế hoạch của ngÆ°Æ¡i không thể thá»±c hiện, muốn sa phỉ thuáºn lợi đạt được mục Ä‘Ãch, Mã Ä‘Æ°Æ¡ng gia nhất định phải chết.
Sắc mặt Khâu Anh Hà o đã bắt đầu trắng bệch, thanh âm của Sở Hoan không lá»›n, lại nhÆ° từng cái kim, cắm từng nhát lên ngÆ°á»i Khâu Anh Hà o.
Sở Hoan trầm mặc má»™t lát má»›i cháºm rãi nói tiếp:
- NgÆ°Æ¡i muốn diệt trừ Mã Ä‘Æ°Æ¡ng gia cÅ©ng không dá»… dà ng, rất khó có cÆ¡ há»™i, ngÆ°Æ¡i cháºm chạp không Ä‘á»™ng thủ, cÅ©ng vì Ä‘ang đợi cÆ¡ há»™i.
Hắn liếc mắt nhìn Khâu Minh Äạo má»™t cái, thở dà i:
- Nếu không bởi vì con của ngươi, có lẽ cơ hội của các ngươi còn không có xuất hiện.
Sắc mặt Khâu Minh Äạo lúc nà y rất khó coi, nghe Sở Hoan nói váºy, lạnh lùng nói:
- Lá»i nà y của ngÆ°Æ¡i là có ý gì?
- Mã cô nương có hôn ước với ngươi, nhưng tựa hồ nà ng cũng không muốn gả cho ngươi.
Sở Hoan thở dà i:
- NgÆ°Æ¡i vẫn vì thế mà buồn rầu, nhÆ°ng phụ thân của ngÆ°Æ¡i trÆ°á»›c kia cÅ©ng không có chú ý Ä‘iá»u nà y, hẳn là cÅ©ng không biết, mối hôn nhân nà y đã xuất hiện má»™t vấn Ä‘á» tháºt lá»›n. Mã cô nÆ°Æ¡ng thÃch Lang Oa Tá», nếu nhÆ° không cùng lại đây, phụ thân ngÆ°Æ¡i có lẽ cÅ©ng không biết vấn Ä‘á» trong việc nà y, nhÆ°ng bá»n há» tá»›i sa mạc, má»i ngÆ°á»i ở cùng nhau, phụ thân ngÆ°Æ¡i dá»… dà ng thấy có vấn để xảy ra.
Khâu Minh Äạo cau mà y, đã nghÄ© đến chuyện đêm hôm đó.
Hắn cùng Mac Tú Liên một mình nói chuyện, Mã Tú Liên nói, nguyên nhân là vì Lang Oa TỠcho nên đối với việc hôn nhân nà y hết sức kháng cự, mà đêm hôm đó, Khâu Anh Hà o không ngỠcũng lặng yên không một tiếng động ở bên cạnh, nghe hết sự việc nà y.
Sở Hoan nhìn vẻ mặt Khâu Minh Äạo, biết lá»i nói của mình là đúng, khóe miệng muốn cÆ°á»i:
- Kỳ tháºt bản quan vẫn luôn thấy kỳ quái, Mã Ä‘Æ°Æ¡ng gia má»™t mình ra khá»i doanh, là ngÆ°á»i nà o hẹn hắn? Nếu không phải việc đặc biệt gì khác, hắn tuyệt không thể dá»… dà ng rá»i khá»i doanh địa. Ta cÅ©ng đã nghÄ© tá»›i hắn ra khá»i doanh là để gặp sa phỉ, nhÆ°ng đây chỉ là má»™t khả năng, má»™t khả năng khác so vá»›i khả năng nà y thì lá»›n hÆ¡n nữa…!
Hắn nhìn chằm chằm Khâu Anh Hà o:
- Nếu Khâu Ä‘Æ°Æ¡ng gia có sá»± tình đặc thù, hẹn má»™t mình Mã Ä‘Æ°Æ¡ng gia tá»›i nói chuyện, hÆ¡n nữa việc nà y lại không phải nhá», bản quan nghÄ© Mã Ä‘Æ°Æ¡ng gia hẳn sẽ không cá»± tuyệt!.
Khâu Anh Hà o cÆ°á»i to nói:
- Nói Ä‘i nói lại, ngÆ°Æ¡i muốn nói khi mà n đêm xuống, sÆ° huynh má»™t mình rá»i doanh, nguyên nhân là vì ta?
Sở Hoan nói:
- TrÆ°á»›c khi sa phỉ đánh lén, hết thảy má»i việc chỉ là khả năng, bản quan cÅ©ng không thể khẳng định, nhÆ°ng khiến sa phỉ xuất hiện, bản quan suy nghÄ©, chắc chắn mÆ°á»i phần đúng.
- à ngươi nói là , ta lấy việc hôn nhân hẹn sư huynh một mình đi ra ngoà i?
Khâu Anh Hà o lạnh mặt nói.
Sở Hoan đáp:
- Kỳ tháºt bản quan ngay từ đầu cÅ©ng không nghÄ© ra ngÆ°Æ¡i lấy lý do nà o hẹn Mã Ä‘Æ°Æ¡ng gia ra ngoà i, nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i lại tá»± cho mình là thông minh, bản quan cÅ©ng bởi váºy mà tìm ra cá»a Ä‘á»™t phá.
- Tá»± cho là thông minh?â€
- Mã cô nương bảo ngươi tìm Mã đương gia nói mấy thứ gì đó.
Sở Hoan nhìn chằm chằm và o ánh mắt Khâu Anh Hà o:
- NgÆ°Æ¡i vì để cho Mã cô nÆ°Æ¡ng không chịu nổi, vì để cho nà ng không nói tiếp, chủ Ä‘á»™ng nói ra hôn sá»± giữa hai nhà xảy ra vấn Ä‘á». Lúc ấy xem ra, lý do nà y của ngÆ°Æ¡i hợp tình hợp lý, không chê và o đâu được, Mã cô nÆ°Æ¡ng vì váºy mà không thể phản bác. NhÆ°ng bản quan nghÄ© lý do nà y cÅ©ng không thể là m Mã Ä‘Æ°Æ¡ng gia má»™t mình Æ°á»›c hẹn Ä‘i ra ngoà i.
Hắn khẽ thở dà i:
- Bản quan và Mã Ä‘Æ°Æ¡ng gia gần nhÆ° không có bất kỳ tiếp xúc nà o, nhÆ°ng lại có thể nhìn ra, Mã Ä‘Æ°Æ¡ng gia là má»™t ngÆ°á»i rất tuân thủ quy củ, hắn giữ nghiêm túc quy củ của má»™t Ä‘Ã khách, giữ lá»i hứa, nếu cùng Khâu gia ngÆ°Æ¡i Ä‘Ãnh hôn, nhÆ° váºy việc hôn nhân nà y xuất hiện bất kỳ vấn Ä‘á» gì, Mã Ä‘Æ°Æ¡ng gia nhất định hết sức để ý.
Äám lạc Ä‘Ã khách của Khâu gia Ä‘á»u ngÆ¡ ngác nhìn nhai, ngay từ đầu há» chỉ thấy Sở Hoan nói xằng nói báºy, nhÆ°ng trong lúc bất tri bất giác, trong lòng mÆ¡ hồ cảm thấy lá»i Sở Hoan nói không phải là không có lý.
Khâu Anh Hà o cũng không dám hà nh động thiếu suy nghĩ, nhưng hai tay nắm chặt, trên mu bà n tay nổi đầy gân xanh.
- Tình hình lúc đó bản quan cũng không rõ rà ng lắm, những bản quan có thể đoán ra đại khái.
Sở Hoan cháºm rãi nói:
- NgÆ°Æ¡i phát hiện hôn sá»± xảy ra vấn Ä‘á», tá»± nhiên sẽ không sốt ruá»™t, mà còn vui vẻ, vì cÆ¡ há»™i mà ngÆ°Æ¡i chỠđợi rốt cục đã tá»›i. Ta nghÄ© lúc ấy ngÆ°Æ¡i hÆ°á»›ng Mã Ä‘Æ°Æ¡ng gia Ä‘á» cáºp đến chuyện hôn sá»±, Mã Ä‘Æ°Æ¡ng gia nhất định sẽ rất để ý, đặc biệt là ngÆ°á»i khởi nguồn câu chuyện là Mã cô nÆ°Æ¡ng, Ä‘iá»u nà y là m cho Mã Ä‘Æ°Æ¡ng gia khó mà chịu nổi, ngÆ°Æ¡i Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên có thể thừa dịp Æ°á»›c định thá»i gian, muốn cùng Mã Ä‘Æ°Æ¡ng gia cẩn tháºn Ä‘Ã m luáºn việc hôn sá»±. Sá»± việc nà y Mã Ä‘Æ°Æ¡ng gia Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là vô cùng mất mặt, nên sẽ chá»n má»™t địa phÆ°Æ¡ng cách xa doanh địa, Mã Ä‘Æ°Æ¡ng gia cùng ngÆ°Æ¡i có giao tình mấy chục năm, thân nhÆ° huynh đệ, hắn không có khả năng nghÄ© đến ngÆ°Æ¡i nổi lên ý muốn giết hắn, cà ng không thể biết nÆ¡i hắn Ä‘á» xuất lại là nÆ¡i táng thân của hắn!
Nói tá»›i đây, đám lạc Ä‘Ã khách thay đổi sắc mặt, Tiết Hoà i An giáºt mình nói:
- Sở phó sứ. chẳng lẽ ý ngÆ°Æ¡i là … Mã ChÃnh NghÄ©a kia… là bị Khâu Anh Hà o giết chết?
Không đợi Sở Hoan nói chuyện, Khâu Anh Hà o đã cất tiếng cÆ°á»i to, láºp tức lạnh lùng nói:
- Sở đại nhân, ngÆ°Æ¡i nói chuyện nhÆ° tháºt, có khuôn khổ, nếu không phải má»i ngÆ°á»i đã biết hung phạm là ai, chỉ sợ chÃnh ta cÅ©ng nghi ngá» Khâu Anh Hà o ta bắn chết sÆ° huynh.â€
Sắc mặt y trầm xuống lạnh lùng nói:-
- NgÆ°Æ¡i đừng quên ngÆ°á»i bắn chết sÆ° huynh là Lang Oa Tá», theo nhÆ° ý ngÆ°Æ¡i, chẳng lẽ Khâu Anh Hà o ta lại cùng Lang Oa Tá» cùng sát hại sÆ° huynh? Sở đại nhân, ngÆ°Æ¡i không biết đây là má»™t việc vô cùng vá»› vẩn sao?
Khâu Minh Äạo khẩn trÆ°Æ¡ng vô cùng, những lá»i Sở Hoan nói, ngay cả Khâu Minh Äạo hết sức tin tưởng cÅ©ng nảy lên nghi ngá», nhÆ°ng những lá»i Khâu Anh Hà o nói ra, là m hoà i nghi trong lòng Khâu Minh tan biến.
Không sai, Lang Oa Tá» sao có thể cùng Khâu Anh Hà o liên kết hại chết Mã ChÃnh NghÄ©a.
Sở Hoan nói có đạo lý, phân tÃch tỉ mỉ, nhÆ°ng trên thá»±c tế hung phạm không phải là Khâu Anh Hà o mà là Lang Oa Tá», má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u biết, Khâu Anh Hà o và Lang Oa Tá» không thể là má»™t ngÆ°á»i.
Tà i sản của ♎ Sói Ngây Thơ
Chữ ký của ♎ Sói Ngây Thơ
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của ♎ Sói Ngây ThÆ¡
21-08-2013, 09:12 PM
Äá»a Lạc Äế VÆ°Æ¡ng Khuynh đảo chúng sinh ♥ Trẻ trâu 96 ♥
Tham gia: Feb 2013
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 4,070
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 0 ngà y
Thanks: 858
Thanked 8,626 Times in 2,296 Posts
Quốc Sắc Sinh Kiêu
Tác giả: Sa Mạc
ChÆ°Æ¡ng 501: Äêm hôm đó
Nhóm dịch: KoCo
Nguồn: Mê Truyện
Khi Khâu Anh Hà o và đám lạc Ä‘Ã khách liên quan Ä‘i đến doanh địa sứ Ä‘oà n, Mã Tú Liên không Ä‘i cùng, vẫn ngồi má»™t mình trên cồn cát, nhìn đám lạc Ä‘Ã khách Khâu gia bị binh sÄ© Cáºn Vệ quân bao vây. Mã Tú Liên cau mà y lại, nhÆ°ng không láºp tức Ä‘i đến, mãi tá»›i khi mÆ¡ hồ thấy Sở Hoan Ä‘ang nói gì đó má»›i bắt đầu cháºm rãi đến gần.
Giá» phút nà y Liá»…u Mị NÆ°Æ¡ng đứng trên đồi cát, đầu Ä‘á»™i nón tre, lụa Ä‘en che mặt, nhìn thấy lạc Ä‘Ã khách Khâu gia bị bao vây, mắt đạp sau tấm lụa cÅ©ng lá»™ ra và i phần kinh nghi, Äầu Gá»— Ä‘á»™i nén tren bên ngÆ°á»i nà ng vẫn luôn thÃch ép nón tre xuống, khiến ngÆ°á»i ta không nhìn rõ khuôn mặt của gã, giá» phút nà y lại hÆ¡i nhấc nón tre lên, tuy rằng trán vẫn bị che nhÆ°ng đã lá»™ ra đôi mắt.
Äôi mắt gã không lá»›n, nhÆ°ng rất sáng, chỉ là khuôn mặt của gã hÆ¡i cứng ngắc, không có biểu tình, tuy rằng ánh mắt sáng lại bình tÄ©nh không gợn sóng.
Thủy DÅ©ng ở bên không kìm nổi há»i:
- Bên kia là m sao váºy? DÆ°Æ¡ng nhÆ° lạc Ä‘Ã khách đã xảy ra chuyện?
Gã hÆ¡i sốt ruá»™t trong lòng, nhìn vá» phÃa Liá»…u Mị NÆ°Æ¡ng:
- Liễu cô nương, chúng ta là m sao bây gi�
Liá»…u Mị NÆ°Æ¡ng Ä‘iá»m tÄ©nh tá»± nhiên, bình tÄ©nh nói:
- Yên lặng xem biến hóa!
Lúc Mã Tú Liên Ä‘i và o doanh địa sứ Ä‘oà n, láºp tức có hai gã binh sÄ© Cáºn Vệ Quân nhắm ngay mÅ©i Ä‘ao và o nà ng, tháºm chà má»™t chiếc ná» ngắn cÅ©ng nhằm và o nà ng. Mã Tú Liên không sợ hãi, thanh âm bên trong mÆ¡ hồ truyá»n tá»›i, trong lúc nhất thá»i Mã Tú Liên cÅ©ng nghe không rõ cái gì, nhÆ°ng loáng thoáng có thể nghe được bên trong dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang Ä‘Ã m luáºn Lang Oa Tá».
Äôi mi thanh tú của nà ng nhÃu chặt, Ä‘i qua đám ngÆ°á»i, những binh sÄ© không có cản lạn, chỉ chÄ©a ná» ngắn sợ nà ng hà nh Ä‘á»™ng thiếu suy nghÄ©.
Giá» phút nà y Sở Hoan chắp tay sau lÆ°ng, nghe Khâu Anh Hà o cãi, lại cÆ°á»i nói:
- Khâu Anh Hà o, ngÆ°Æ¡i nói Mã ÄÆ°Æ¡ng gia gia do Lang Oa Tá» giết, ngÆ°Æ¡i có chứng cá»› không?
Khâu Anh Hà o cÆ°á»i nói:
- Sở đại nhân, xem ra đầu óc của ngà i tháºt sá»± có vấn Ä‘á». CÅ©ng không phải Khâu Anh Hà o ta nói vá»›i má»i ngÆ°á»i là Lang Oa Tá» bắn chết sÆ° huynh, mà là Tôn Cối nói. Tôn Cối theo sÆ° huynh mÆ°á»i mấy năm, là m ngÆ°á»i thà nh tháºt, tÃnh tình của hắn, trên dÆ°á»›i Lạc Nhạn trấn Ä‘á»u biết, ngÆ°á»i nà y sẽ không nói dối, nếu hắn nói Lang Oa Tá» bắn chết sÆ° huynh, váºy thì không sai.
Láºp tức có mấy tên lạc Ä‘Ã khách nói:
- Äúng váºy, tÃnh tình của Tôn Cối, chúng ta Ä‘á»u biết rõ, hắn sẽ không nói dối, hÆ¡n nữa hắn cÅ©ng không cần phải nói dối, nếu không phải Lang Oa Tá» bắn chết Mã Ä‘Æ°Æ¡ng gia, Tôn Cối không có khả năng vu hãm Lang Oa Tá» gây ra!
- Nếu lá»±a chá»n giữa Lang Oa Tá» và Tôn Cối, chúng ta thà rằng tin tưởng Tôn Cối.
Có ngÆ°á»i lá»›n tiếng nói:
- Lang Oa Tá» từng uống sữa sói, nhìn qua thà nh tháºt, nhÆ°ng đứa bé nà y lòng dạ Ä‘á»™c ác.
- Tôn Cối đã nói, đêm đó Mã Ä‘Æ°Æ¡ng gia còn đánh chá»i Lang Oa Tá», lúc trÆ°á»›c ta không rõ, hiện tại ta hiểu được nguyên do trong đó.
Một gã lạc đà khách tiến lên, là tên lạc đà khách tên là Vệ Lục của Khâu gia, nói:
- Mã Ä‘Æ°Æ¡ng gia Ä‘Ãch thị biết Lang Oa Tá» tÆ° tình vá»›i Mã Tú Liên, cho nên hôm đó má»›i đánh chá»i Lang Oa Tá», tiểu tá» Lang Oa Tá» nà y lá»›n lên bằng sữa sói, vong ân phụ nghÄ©a, có lẽ nhìn thấy Mã Ä‘Æ°Æ¡ng gia không đồng ý tình cảm của há», cho nên dÆ°á»›i cÆ¡n giáºn dữ má»›i bắn chết Mã Ä‘Æ°Æ¡ng gia.
- Äúng váºy, có khả năng nà y.
Láºp tức có lạc Ä‘Ã khách phụ há»a:
- ÄÃch thị là Mã Ä‘Æ°Æ¡ng gia không đồng ý chuyện tình cảm không thể gặp ngÆ°á»i của há», chá»c giáºn Lang Oa Tá», cho nên Lang Oa Tá» má»›i ra tay giết ngÆ°á»i.
Lúc nà y còn không có ai phát hiện Mã Tú Liên đã chen và o giữa đám ngÆ°á»i, nghe có ngÆ°á»i nói nhÆ° váºy, Mã Tú Liên sắc mặt trắng bệch, thân thể run lên, cÅ©ng không láºp tức ra ngoà i.
Sở Hoan cÆ°á»i há»i:
- Khâu Anh Hà o, chẳng lẽ ngươi cũng cảm thấy bởi vì tình cảm với Mã cô nương bị Mã đương gia ngăn cản, cho nên Lang Oa TỠmới hạ sát thủ?
Khâu Anh Hà o thản nhiên nói:
- Äiá»u nà y Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên có nhiá»u khả năng. Lang Oa Tá» còn trẻ, tuổi trẻ dá»… nổi nóng, nhất thá»i nóng lên phạm và o tá»™i nghiệt không bằng súc sinh, cÅ©ng không phải không có khả năng!
Sở Hoan mỉm cÆ°á»i, sá» cái mÅ©i của mình, láºp tức cháºm rãi nói:
- Khâu Anh Hà o, tháºt ra ngÆ°Æ¡i luôn là m ra vẻ huyá»n bÃ, ngÆ°Æ¡i luôn mồn dẫn bản quan tá»›i lá»—i rẽ.
- Lối rẽ?
Khâu Anh Hà o lắc đầu nói:
- Ta không rõ.
Sở Hoan bình tĩnh nói:
- Mã ChÃnh NghÄ©a có liên quan vá»›i cÆ°á»›p sa mạc, đêm đó má»™t mình rá»i doanh, là vì Ä‘i gặp cÆ°á»›p sa mạc, hÆ¡n nữa nÆ¡i gặp gỡ lấy cá»c gá»— là m ký hiệu. NhÆ°ng trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i tá»›i, lại phát hiện Lang Oa Tá» và Tôn Cối theo Ä‘uôi, vì thế Mã ChÃnh NghÄ©a dừng lại, gá»i Lang Oa Tá» tá»›i, bởi vì Lang Oa Tá» có cảm tình vá»›i Mã Tú Liên, cho nên Mã ChÃnh NghÄ©a đánh chá»i Lang Oa Tá» má»™t phen, bởi váºy chá»c giáºn Lang Oa Tá», dÆ°á»›i con giáºn dữ bắn chết Mã ChÃnh NghÄ©a. Sau khi bắn chết Mã ChÃnh NghÄ©a, Lang Oa Tá» lại Ä‘uổi giết Tôn Cối, Tôn Cối thấy tình thế không ổn chạy vá» doanh địa, bị Lang Oa Tá» bắn trúng bả vai, nhÆ°ng còn mạng trốn vá» doanh địa. Äược Tôn Cối thông báo, má»i ngÆ°á»i láºp tức chạy tá»›i hiện trÆ°á»ng, chỉ thấy Mã ChÃnh NghÄ©a bị Lang Oa Tá» bắn chết, mã Lang Oa Tá» tung tÃch không rõ!
Nói tá»›i đây, khóe miệng hắn lá»™ ra nụ cÆ°á»i quái dị:
- Khâu đương gia, đây là lối rẽ ngươi muốn bản quan đi, lối rẽ nà y, cũng có thể xóa hết liên quan với ngươi, mê hoặc bản quan và trên dưới sứ đoà n, từ đó tiếp tục tin tưởng ngươi, đi theo ngươi và o cạm bẫy, có đúng hay không?
Giá» phút nà y Khâu Anh Hảo lại không có vẻ phẫn ná»™, chỉ cÆ°á»i lạnh nói:
- Hoà n toà n trái lại, trải qua lá»i ngà i vừa nói, ta cảm thấy đây là sá»± tháºt, căn bản không phải lối rẽ gì!
Sở Hoan lắc đầu nói:
- NgÆ°Æ¡i sai rồi, trên thế giá»›i nà y, phà m là chân tÆ°á»›ng sá»± việc chỉ có má»™t, rất nhiá»u chân tÆ°á»›ng có lẽ vÄ©nh viá»…n sẽ không bị vạch trần, nhÆ°ng váºn may của Khâu Ä‘Æ°Æ¡ng gia cÅ©ng không tốt, hoặc là nói ngÆ°Æ¡i còn chÆ°a phải nhà mÆ°u kế thá»±c sá»±, trên thá»±c tế sÆ¡ hở chồng chất, mà bản quan tháºt ra không cần tốn quá nhiá»u sức lá»±c, cÅ©ng đủ biết chân tÆ°á»›ng sá»± việc!
- Chân tướng?
Khâu Anh Hà o nói:
- Chân tÆ°á»›ng theo lá»i ngà i nói rốt cuá»™c là cái gì?
- Giữa trÆ°a hôm đó, ngÆ°Æ¡i tìm Mã ChÃnh NghÄ©a, lấy việc Mã cô nÆ°Æ¡ng, hẹn Mã ChÃnh NghÄ©a rá»i doanh gặp mặt.
Sở Hoan lạnh lùng:
- Lúc Mã ChÃnh NghÄ©a rá»i Ä‘i, lặng yên không tiếng Ä‘á»™ng, nếu không phải ngÆ°á»i có lòng, căn bản không có khả năng phát hiện, nhÆ°ng Mã Ä‘Æ°Æ¡ng gia không biết, doanh địa của hắn hoà n toà n có má»™t ngÆ°á»i có lòng, luôn chú ý hÆ°á»›ng Ä‘i của hắn, sau khi Mã Ä‘Æ°Æ¡ng gia rá»i khá»i, ngÆ°á»i nà y liá»n kéo theo Lang Oa Tá», Ä‘i theo Mã Ä‘Æ°Æ¡ng gia.
- Ngươi nói là Tôn Cối ?
Khâu Anh Hà o hừ lạnh một tiếng.
Sở Hoan nói :
- Lang Oa Tá» nghÄ© đến an nguy của Mã Ä‘Æ°Æ¡ng gia, Tôn Cối vừa nói, Lang Oa Tá» Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không có đạo lý không Ä‘i, chỉ là hắn Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không thẻ tưởng được, trong nháy mắt hắn rá»i doanh, đã nhất định trở thà nh ngÆ°á»i chịu tá»™i thay. Lang Oa Tá» và Tôn Cối Ä‘i theo phÃa sau, tháºt ra từ đầu tá»›i Ä‘uôi Mã Ä‘Æ°Æ¡ng gia Ä‘á»u không biết, mãi đến lúc hắn chết hắn cÅ©ng không phát hiện.
CÆ¡ trên mặt Khâu Anh Hà o co giáºt dữ dá»™i/
- Lang Oa TỠvà Tôn Cối đi theo, đi tới địa điểm xảy ra chuyện, hỠnhìn thấy Mã đương gia bỗng nhiên bị một mũi tên bắn lén trúng.
Sở Hoan thở dà i:
- Lúc Lang Oa Tá» Ä‘uổi tá»›i, Mã Ä‘Æ°Æ¡ng gia đã ngã trên mặt đất, hÆ¡n nữa đã không còn hÆ¡i thở. Lúc nà y, cung thủ mai phục ở nÆ¡i xảy ra chuyện nhắm tên và o Lang Oa Tá», Lang Oa Tá» biết chuyện không ổn, khi hắn muốn phản kÃch, lại không phòng bị sau lÆ°ng có ngÆ°á»i bắn lén hắn má»™t tên, chỉ là mÅ©i tên bắn lén nà y Lang Oa Tá» không có khả năng nghÄ© đến, bởi vì ngÆ°á»i bắn mÅ©i tên nà y không phải ai khách đúng là Tôn Cối, chỉ tiếc tà i bắn cung của Tôn Cối tháºt sá»± không tốt lắm, tuy rằng bắn trúng Lang Oa Tá» nhÆ°ng không trúng yếu hại của hắn.
Mã Tú Liên trong đám ngÆ°á»i, che miệng, thân thể má»m mại lảo đảo.
- Tuy rằng Lang Oa Tá» nhìn qua tháºt thà chất phác, nhÆ°ng cÅ©ng không phải không có đầu óc.
Sở Hoan lắc đầu thở dà i:
- Thá»i Ä‘iểm nà y hắn biết không thể đánh bừa, lá»±a chá»n tốt nhất chỉ có thể tránh né Ä‘uổi giết. CÅ©ng may lúc ban đêm, hÆ¡n nữa Lang Oa Tá» quả tháºt rất quen thuá»™c đối vá»›i sa mạc, cho nên hắn dÄ© nhiên chạy thoát ra ngoà i.
- Nếu Lang Oa Tá» bị giết, sau đó xá» lý thi thể Lang Oa Tá», nhÆ° váºy ác danh thà sÆ° của Lang Oa Tá» vÄ©nh viá»…n không thể rá»a sạch. NhÆ°ng Lang Oa Tá» chạy thoát, không có cách nà o, đám ngÆ°á»i kia xá» lý hiện trÆ°á»ng, thu tên, ngoại trừ Tôn Cối và ngÆ°á»i còn lại, những ngÆ°á»i khách Ä‘á»u nhanh chóng rút lui khá»i hiện trÆ°á»ng.
Sở Hoan cháºm rãi nói:
- Tôn Cối và ngÆ°á»i nỠở hiện trÆ°á»ng cÅ©ng không láºp tức trở vá», mà đợi má»™t hổi, mãi đến khi bão cát trùm lên tất cả dấu vết ở hiện trÆ°á»ng, lúc nà y má»›i hà nh Ä‘á»™ng.
Nói tới đây, hắn nhìn cát và ng, thở dà i:
- Hà nh hung trong sa mạc, có má»™t Æ°u đãi, chÃnh là bão cát có thể che dấu vết gây lên, rất nhiá»u dấu vết ở hiện trÆ°á»ng bị gió cát che, hÆ¡n nữa khó phát hiện.
- Tôn Cối và ngÆ°á»i còn lại?
Khâu Anh Hà o liếc nhìn hai bên, thản nhiên há»i:
- NgÆ°Æ¡i nói ngÆ°á»i còn lại là ai?
Sở Hoan nói:
- Tháºt ra mÆ°u hại Mã ChÃnh NghÄ©a, ngÆ°Æ¡i Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không muốn có quá nhiá»u ngÆ°á»i biết việc nà y, cà ng Ãt ngÆ°á»i biết cà ng tốt. hÆ¡n nữa ngÆ°á»i biết việc nà y, cÅ©ng phải là ngÆ°á»i tâm phúc của ngÆ°á»i, vốn Khâu Minh Äạo là má»™t lá»±a chá»n, nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i cÅ©ng biết, tâm địa con của ngÆ°Æ¡i dù sao cÅ©ng má»m yếu, thá»±c sá»± biết kế hoạch nà y, chÆ°a chắc sẽ phối hợp vá»›i ngÆ°Æ¡i, cho nên ngÆ°á»i ngÆ°Æ¡i chá»n cuối cùng… là hắn!
Khi nói chuyện, Sở Hoan đã giÆ¡ tay lên, cháºm rãi chi và o lạc Ä‘Ã khách Vệ Lục.
Sắc mặt Vệ Lúc biến đổi, không kìm nổi lui ra sau hai bước, thất thanh nói:
- Ngươi… ngươi nói hươu nói vượn!
Sở Hoan cÆ°á»i nói:
- Vệ Lục, nếu ngÆ°Æ¡i dám là m, lại không dám nháºn, xem ra cÅ©ng không phải hán tá» tốt. NgÆ°Æ¡i dám phủ nháºn, đêm đó không phải ngÆ°Æ¡i phụng lệnh dẫn ngÆ°á»i hại Mã Ä‘Æ°Æ¡ng gia?
Vệ Lục lạnh lùng nói:
- Nói báºy nói bạ, nói hÆ°Æ¡u nói vượn.
Thấy không Ãt ngÆ°á»i Ä‘á»u nhìn mình, gã nắm chặt chuôi Ä‘ao:
- Các huynh đệ, sứ Ä‘oà n Tần quốc lấy oán trả Æ¡n, vu cáo hãm hại chúng ta, má»i ngÆ°á»i ngà n vạn lần không nên tin há».
Khâu Anh Hà o cũng nói:
- Sở đại nhân, lá»i của ngà i ta nghe không hiểu. Ngà i vừa nói đêm đó có ngÆ°á»i mai phục ở bên, hÆ¡n nữa sau đó chỉ để lại Vệ Lục và Tôn Cối, những ngÆ°á»i khách nhanh chóng rút khá»i hiện trÆ°á»ng, những ngÆ°á»i khác trong miệng ngại, là chỉ ai?
Gã quay đầu lại nhìn hÆ¡n mÆ°á»i bá»™ hạ của mình, nói:
- Có phải hỠở đây không?
Sở Hoan lắc đầu nói:
- Bản quan đã nói, lúc nà y ngÆ°Æ¡i muốn là m bà ẩn, cố gắng không để bá»™ hạ của ngÆ°Æ¡i biết, những ngÆ°á»i nà y Ä‘á»u là lạc Ä‘Ã khách, tuy rằng ngÆ°Æ¡i mua chuá»™c lòng ngÆ°á»i, nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không dám cam Ä‘oan thủ hạ của ngÆ°Æ¡i cÅ©ng Ä‘iên cuồng nhÆ° nhÆ°, ngoại trừ Vệ Lục rất được ngÆ°Æ¡i tin tưởng, ngÆ°Æ¡i quả tháºt không dám tùy tiện dùng những ngÆ°á»i khác là m chuyện nà y.
- Váºy kì quái, không phải há», ta có năng lá»±c dùng ai Ä‘i mai phục?
Khâu Anh Hà o bên ngoà i cÆ°á»i bên trong không cÆ°á»i:
- Chẳng lẽ Khâu Anh Hà o ta còn có thể mượn được thiên binh thiên tướng sao?
- Thiên binh thiên tướng ngươi không mượn được, nhưng du hồn dã quỷ ngươi vẫn có thể lợi dụng.
Sở Hoan nhìn chằm chằm và o mắt Khâu Anh Hà o:
- Từ má»™t khắc ngÆ°Æ¡i bÆ°á»›c chân và o sa mạc, ngÆ°Æ¡i đã không ngừng liên hệ vá»›i cÆ°á»›p sa mạc, đêm đó thiết láºp mai phục, ngoà i Vệ Lục ra, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên còn có cÆ°á»›p sa mạc!
Tà i sản của ♎ Sói Ngây Thơ
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của ♎ Sói Ngây ThÆ¡
21-08-2013, 09:13 PM
Äá»a Lạc Äế VÆ°Æ¡ng Khuynh đảo chúng sinh ♥ Trẻ trâu 96 ♥
Tham gia: Feb 2013
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 4,070
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 0 ngà y
Thanks: 858
Thanked 8,626 Times in 2,296 Posts
Quốc Sắc Sinh Kiêu
Tác giả: Sa Mạc
Chương 503: Một tên hoà n một tên
Nhóm dịch: KoCo
Nguồn: Mê Truyện
Tôn Cối bị che kÃn hai mắt nhÆ°ng cÅ©ng mở miệng mắng:
- Khâu Anh Hà o, ngÆ°Æ¡i khốn khiếp đê tiện vô sỉ, ngÆ°Æ¡i… Không ngá» ngÆ°Æ¡i ná»a Ä‘Æ°á»ng phái ngÆ°á»i chặn giết ta, lão tá» biết ngÆ°Æ¡i tâm địa ác Ä‘á»™c, nhÆ°ng không thể tưởng được ngÆ°Æ¡i lại ác Ä‘á»™c đến thế… Con mẹ nó, ngÆ°Æ¡i không được chết tá» tế.
Trên mặt gã hiện ra thần sắc phẫn nộ, coi bộ dáng gã, nếu không phải bị trói hai tay, hẳn sẽ xông lên xé xác Khâu Anh Hà o.
Mũi đao của Mã Tú Liên chỉ và o Khâu Anh Hà o, lạnh lùng nói:
- Khâu Anh Hà o, ngÆ°Æ¡i nói Ä‘i, có đúng nhÆ° váºy hay không?
Lông mà y Khâu Anh Hà o vốn nhÃu chặt, lúc nà y đã giãn ra, cÆ°á»i nói:
- Sở đại nhân đúng là nhìn không ra, tuổi ngươi còn trẻ, tâm tư lại quỷ quyệt như thế, Khâu mỗ đã nhìn nhầm rồi.
Sở Hoan thản nhiên nói lá»i:
- Äang ở sa mạc, nếu không nghÄ© xa má»™t chút, chỉ sợ lúc nà y đã đầu má»™t nÆ¡i chân má»™t nẻo.
- Hóa ra ngÆ°Æ¡i âm thầm phái ngÆ°á»i Ä‘uối theo lạc Ä‘Ã khách Mã gia.
Khâu Anh hà o cÆ°á»i lạnh nói:
- Thần không biết quỷ không hay, Khâu mỗ không ngỠkhông nhìn ra manh mối.
Sở Hoan thở dà i:
- Các hạ lòng dạ hiểm Ä‘á»™c, bản quan giá» suy nghÄ© lại, vẫn thấy phát lạnh. Vì giết ngÆ°á»i bịt miệng, ngÆ°Æ¡i liên kết vá»›i sa phỉ, để sa phỉ chặn giết Tôn Cối, tháºm chà muốn nhóm lạc Ä‘Ã khách Mã gia Ä‘á»u chết hết trong sa mạc. Tôn Cối chết, không còn nhân chứng, tất cả tá»™i lá»—i, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng có thể đổ cho sa phỉ.
Má»™t lạc Ä‘Ã khách Mã gia chỉ và o Khâu Anh Hà o căm giáºn nói:
- NgÆ°Æ¡i sai sa phỉ Ä‘uổi giết chúng ta, nếu không phải ngÆ°á»i của Sở đại nhân Ä‘uổi tá»›i đúng lúc, chúng ta chết cÅ©ng không biết là tất cả Ä‘á»u do ngÆ°Æ¡i âm thầm sắp đặt.
Khâu Anh Hà o lắc đầu thở dà i:
- Sở đại nhân, Khâu má»— còn Ä‘ang kỳ quái vì sao ngÆ°Æ¡i biết má»i nguyện rõ rà ng nhÆ° váºy, hóa ra ngÆ°Æ¡i không cao minh bao nhiêu, chẳn qua là nắm được tên Tôn Cối nà y mà thôi.
Y liếc Tôn Cối má»™t cái, cÆ°á»i lạnh nói:
- Loại tiểu nhân, ta vẫn biết lÆ°u kẻ nà y chỉ để lại háºu hoạn, đáng tiếc Sở đại nhân lại nhanh chân hÆ¡n đám sa phỉ vô năng má»™t bÆ°á»›c.
Sở Hoan nói:
- Kỳ tháºt ngÆ°á»i của ta cÅ©ng không nhanh hÆ¡n sa phỉ, chỉ là chúng cÅ©ng giống nhÆ° ngÆ°Æ¡i, không ngỠđược là ta sẽ phái ngÆ°á»i Ä‘uổi theo Mã gia lạc Ä‘Ã khách.
Hắn nhìn và i tên lạc đà khách Mã gia nói tiếp:
- Bá»n há» cÅ©ng không Ä‘i quá xa đã bị sa phỉ Ä‘uổi theo, tốt ở chá»— há» Ä‘á»u là những ngÆ°á»i có kinh nghiệm phong phú, dưạ và o địa thế giằng co cùng sa phỉ, nếu không ngÆ°á»i của chúng ta Ä‘uổi theo cÅ©ng không thể cứu kịp.
Má»™t gã lạc Ä‘Ã khách Mã gia chắp tay vá»›i Sở Hoan, cảm kÃch nói:
- Sở địa nhân, lần nà y chúng tôi có thể còn sống mà tránh khá»i sá»± Ä‘uổi giết của sa phỉ, Ä‘á»u phải Ä‘a tạ ngà i phái ngÆ°á»i cứu viện đúng lúc.
Sở Hoan lắc đầu cÆ°á»i nói:
- Khách khÃ. Khiến sa phỉ phải lùi bÆ°á»›c, phải cảm tạ ngÆ°á»i khác.
Lúc Ä‘Ã khách kia gáºt đầu, vuốt cằm nói:
- Sở đại nhân nói không sai, nếu không phải Lang Oa Tá» giết liên tiếp mấy ngÆ°á»i, chỉ sợ sa phỉ cÅ©ng sẽ không dá»… dà ng lùi bÆ°á»›c.
- Lang Oa Tá»?
Khâu Anh Hà o cả kinh.
Khuôn mặt xinh đẹp của Mã Tú Liên cũng ngẩn ra.
- Chuyện tới nước nà y, không còn gì để nói nữa.
Sở Hoan đưa tay lau mồ hôi trên đầu:
- Äừng là m tá»™i má»i ngÆ°á»i phÆ¡i nắng cùng ngÆ°Æ¡i, hiện tại bản quan há»i ngÆ°Æ¡i má»™t câu, chỉ cần ngÆ°Æ¡i trả lá»i thà nh tháºt, nhÆ° váºy bản quan còn có thể hÆ°á»›ng Tiết đại nhân cầu tình cho ngÆ°Æ¡i.
Mặt hắn đột nhiên trầm xuống:
- Là ai sai khiến ngÆ°Æ¡i láºp mÆ°u vá»›i sứ Ä‘oà n?
Khóe mắt Khâu Anh Hà o co giáºt, cÆ°á»i to nói:
- Khâu Anh Hà o ta là m việc, chẳng nhẽ còn cần ngÆ°á»i sai khiến?
- Nhất định có ngÆ°á»i đứng sau lÆ°ng ngÆ°Æ¡i.
Vẻ mặt Sở Hoan lanh lùng nghiêm nghị:
- Lúc trÆ°á»›c bản quan dùng đến Khâu gia lạc Ä‘Ã khách, ngÆ°Æ¡i đã bà y ra nhiá»u kế hoạch. Ãt nhất trÆ°á»›c đó Mã ChÃnh NghÄ©a cÅ©ng đã biết kế hoạch gây bất lợi vá»›i sứ Ä‘oà n của ngÆ°Æ¡i, cho nên má»›i phải ra mặt ngăn cản ngÆ°Æ¡i.
- Ngươi là m sao biết sư huynh sớm biết kế hoạch của ta?
Khâu Anh Hà o cÆ°á»i lạnh nói:
- Chẳng lẽ trước khi chết hắn nói hết tất cả cho ngươi?
Sở Hoan lắc đầu, há»i:
- Ngươi cũng biết, Lang Oa TỠlà lạc đà khách nhất đẳng của Mã gia, nhưng lần nà y Mã đương gia lại không cho hắn theo đoà n tiến và o sa mạc, sau đó Mã cô nương lại mang Lang Oa TỠchạy tới, vì sao?
Äôi mi thanh tú của Mã Tú Liên nhÃu lại, nói:
- Sở đại nhân, chẳng lẽ… chẳng lẽ phụ thân để Lang Oa TỠở lại Lạc Nhạn trấn, là có thâm ý?
- Không sai.
Sở Hoan gáºt đầu nói:
- Kỳ tháºt lần nà y Mã Ä‘Æ°Æ¡ng gia tiến và o sa mạc, lòng hắn đã chết rồi, Ä‘iá»u hắn lo lắng là mình chết trong sa mạc, Mã gia lạc Ä‘Ã khách sẽ nhÆ° rắn mất đầu, cho nên trÆ°á»›c khi Ä‘i, viết cho Lang Oa Tá» má»™t bức thÆ° an bà i háºu sá»±, má»™t khi hắn xảy ra chuyện không may trong sa mạc, thì Mã gia lạc Ä‘Ã khách của hắn liá»n giao cho Lang Oa Tá» kế thừa.
Hắn lấy trong lòng ra một phong thư, đưa cho Mã Tú Liên, nói:
- Mã cô nÆ°Æ¡ng, ngÆ°Æ¡i xem qua, đây có phải là bút tÃch của Mã Ä‘Æ°Æ¡ng gia?
Mã Tú Liên vá»™i nháºn lấy, mở ra xem, nhìn và i lần, đôi mắt phiếm hồng, gáºt đầu nói:
- Vâng, đây… đây là thư phụ thân tự tay viết.
Nà ng lại nhìn Sở Hoan, há»i:
- Sở đại nhân, hắn… hắn hiện tại đang ở đâu?
“Hắn†trong miệng Mã Tú Liên, tá»± nhiên là chỉ Lang Oa Tá».
Sở Hoan nhếch miệng, mỉm cÆ°á»i không trả lá»i, nhìn Khâu Anh Hà o và i lần, nói:
- Bản quan biết, có má»™t ngÆ°á»i của sứ Ä‘oà n chúng ta Ä‘i trÆ°á»›c dẫn Ä‘oà n tiến và o Lạc Nhạn trấn. Hắn mang theo ngân phiếu, tá»›i Lạc Nhạn trấn, thuê lạc Ä‘Ã khách là m má»™t việc lá»›n, là m được việc nà y, chỉ có Mã gia và Khâu gia!
Thân thể Khâu Anh Hà o ca giáºt, đồng tá» co rút lại.
- NgÆ°á»i mà ngÆ°á»i nà y tìm tá»›i đầu tiên, không phải là Khâu gia ngÆ°Æ¡i, mà là Mã gia.
Sở Hoan nhìn Khâu Anh Hà o chằm chằm nói:
- Có lẽ ngÆ°Æ¡i đến bây giá» má»›i biết, ngÆ°Æ¡i không phải là chá»n lá»±a đầu tiên. Chá»n lá»±a đầu tiên của ngÆ°á»i đó, là Mã ChÃnh NghÄ©a, bởi vì muốn chuyện nà y hoà n thà nh thuáºn lợi, chẳng những lạc Ä‘Ã khách, mà còn cần sa phỉ phối hợp, mà ngÆ°á»i kia đã thăm dò qua, Mã Ä‘Æ°Æ¡ng gia có ân vá»›i sa phỉ, chỉ cần Mã Ä‘Æ°Æ¡ng gia nguyện ý nói má»™t câu, sa phỉ vì báo ân, tất nhiên sẽ phối hợp vá»›i Mã Ä‘Æ°Æ¡ng gia là m chuyện nà y.
Gân xanh trên bà n tay Khâu Anh Hà o nổi lên, mồ hôi không ngừng chảy xuống.
- Việc ngÆ°á»i ná» muốn các ngÆ°Æ¡i là m, tất nhiên là tiêu diệt sứ Ä‘oà n Äại Tần chúng ta, hoặc là váºt gì đó có trong xe ngá»±a của chúng ta.
Thanh âm Sở Hoan rất bình tÄ©nh nhÆ°ng má»—i lần nói ra, lại là m khóe miệng Khâu Anh Hà o co giáºt và i cái.
- Cái giá mà hắn Ä‘Æ°a ra rất cao, hấp dẫn rất lá»›n, nhÆ°ng Mã Ä‘Æ°Æ¡ng gia là má»™t lạc Ä‘Ã khách chân chÃnh, không đáp ứng việc nà y, cá»± tuyệt ngÆ°á»i ná», nhÆ°ng lúc ấy Mã Ä‘Æ°Æ¡ng gia có nói vá»›i ngÆ°á»i ná», Mã gia lạc Ä‘Ã khách không muốn cuốn và o cuá»™c phân tranh nà y, muốn hắn Ä‘i má»i ngÆ°á»i khác.
Nói đến đây, Sở Hoan lắc đầu thở dà i:
- Kỳ tháºt khi đó Mã Ä‘Æ°Æ¡ng gia cÅ©ng Ä‘oán được, ngÆ°á»i ná» thuê Mã gia không được sẽ Ä‘i tìm Khâu gia, nhÆ°ng hắn cho rằng Khâu Anh Hà o ngÆ°Æ¡i sẽ không bá» tÃn nghÄ©a của lạc Ä‘Ã khách, căn bản không ngá» ngÆ°Æ¡i lại đáp ứng yêu cầu của ngÆ°á»i ná».
Khâu Anh Hà o rốt cục nói:
- Ngươi có biết bao nhiêu không?
Y xòe năm ngón tay:
- Năm vạn hai. Lạc Ä‘Ã khách chúng ta liá»u mạng qua sa mạc, má»™t chuyến chỉ được hai nghìn đến ba nghìn lượng bạc, vì mấy lượng bạc đó mà má»—i má»™t lần Ä‘i cÅ©ng có thể trở thà nh lần cuối cùng. Sinh sống tại sa mạc, khổ không thể tả, hÆ¡n nữa má»—i lần Ä‘á»u có thể má»™t Ä‘i không trở lại…!
Thanh âm y đột nhiên cao lên:
- Vì sao chúng ta phải có cuá»™c sống nhÆ° váºy? Vì sao không thể là m lá»›n má»™t chuyến, tìm má»™t nÆ¡i ở tốt hÆ¡n? Chúng ta là m lạc Ä‘Ã khách ở Lạc Nhạn trấn đến mấy Ä‘á»i rồi, chẳng lẽ háºu nhân vẫn phải nhÆ° váºy?
Cơ mặt y vặn vẹo:
- Chỉ có sÆ° huynh hồ đồ, má»›i không phá quy củ tổ tiên truyá»n xuống, sống tại trấn nhá» trong sa mạc, là tốt sao?
Sở Hoan thản nhiên há»i:
- Bản quan hiện tại há»i ngÆ°Æ¡i, ngÆ°á»i ná» là ai?
- Ta không biết.
Khâu Anh Hà o cÆ°á»i lạnh nói:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên ta không biết là ai. NgÆ°Æ¡i biết sá»± tồn tại của ngÆ°á»i ná», chẳng lẽ lại không biết hắn là ai?
- Mã Ä‘Æ°Æ¡ng gia đã nói chuyện nà y cho Lang Oa Tá»
Sở Hoan thở dà i:
- Lang Oa Tá» không nói được, nhÆ°ng hắn lại biết chữ, chỉ có Ä‘iá»u Mã Ä‘Æ°Æ¡ng gia cÅ©ng không nói rõ ngÆ°á»i ná» là ai.
Khâu Anh Hà o lắc đầu nói:
- Sở đại nhân, ngÆ°Æ¡i không cần há»i. NgÆ°á»i ná» có thể Ä‘Æ°a ra mấy vạn lượng, hÆ¡n nữa lại mua được cả sa phỉ, khiến sa phỉ liên kết vá»›i Khâu gia lạc Ä‘Ã khách, hắn tá»± nhiên là má»™t ngÆ°á»i thông thiên triệt địa. Ta thu bạc là m việc cho hắn, cÅ©ng không há»i hắn là ai.
Y láºp tức cÆ°á»i nói:
- Cho dù ta há»i , ngÆ°Æ¡i cảm thấy hắn sẽ nói ra thân pháºn tháºt?
Khâu Minh bắt lấy cánh tay Khâu Anh Hà o, sắc mặt tái nhợt, run giá»ng nói:
- Cha, ngÆ°á»i… ngÆ°á»i hại chết Mã bá phụ tháºt sao? Äây Ä‘á»u do cha là m hay sao?
Khâu Anh Hà o cÆ°á»i nhạt má»™t tiếng, Ä‘ang muốn mở miệng nói chuyện, nhÆ°ng đúng lúc nà y, lại nghe thanh âm “vùâ€, má»™t muxi tên xé gió, mang má»™t tốc Ä‘ooj khó có thể tưởng tượng được xuyên qua khe hở giữa đám ngÆ°á»i, Khâu Anh Hà o ở phÃa trÆ°á»›c còn không kịp phản ứng, “Phốc†má»™t tiếng, mÅ©i tên xuyên qua giữa tim Khâu Anh Hà o, thân thể Khâu Anh Hà o rung Ä‘á»™ng má»™t chút, y cháºm rãi ngẩng đầu, nhìn vá» phÃa trÆ°á»›c, xuyên qua đám ngÆ°á»i, y thấy má»™t đôi mắt Ä‘ang nhìn mình, lạnh lùng đến cá»±c Ä‘iểm.
Lang Oa TỠđứng ngoà i đám ngÆ°á»i, cháºm rãi buông cung.
Khâu Anh Hà o lui vá» phÃa sau hai bÆ°á»›c, cÆ¡ thể dần nhÅ©n xuống, các lạc Ä‘Ã khác Ä‘á»u biến sắc, ngÆ¡ ngác nhìn nhau, nhất thá»i không biết là m thế nà o.
Khâu Minh Äạo ôm lấy Khâu Anh Hà o, khan giá»ng nói:
- Cha…!
Khâu Anh Hà o nằm trong ngá»±c Khâu Minh Äạo, miá»…n cưỡng cÆ°á»i, thanh âm chua xót:
- Tha thứ… tha thứ cho cha…!
Máu tÆ°Æ¡i trong miệng y trà n ra, khó nhá»c nói:
- Lạc Ä‘Ã khách dùng mạng… dùng mạng mÆ°u sinh, má»—i lần… má»—i lần Ä‘i và o sa mạc, trong lòng phụ thân kỳ tháºt… kỳ tháºt rất… rất sợ hãi…!
Hô hấp của y trở nên dồn dáºp, mÅ©i tên của Lang Oa Tá» bắn trúng tim, đã không thể cứu vãn:
- Cha chỉ muốn kiếm má»™t Ãt bạc, cho ngÆ°Æ¡i… cho ngÆ°Æ¡i và Liên Nhi rá»i khá»i Lạc Nhạn trấn… Hảo hà i tá»â€¦ cha không muốn ngÆ°Æ¡i giống nhÆ° cha…!
Nói tá»›i đây, y “á»a†má»™t tiếng, lại phun ra má»™t ngụm máu tÆ°Æ¡i lá»›n, thân thẻ co giáºt, môi mấp máy, đã không thể nói nên lá»i.
Khâu Minh Äạo bi thống muốn chết, ôm chặt thân thể Khâu Anh Hà o, hô hấp của Khâu Anh Hà o trở lên dồn dáºp, thân mình trầm xuống, cứ nhÆ° váºy chết Ä‘i.
Trong nháy mắt lúc Lang Oa Tá» xuất hiện, Mã Tú Liên vừa mừng vừa sợ, nhìn thấy Khâu Anh Hà o trúng tên, cÅ©ng không để ý tá»›i, chạy thẳng tá»›i chá»— Lang Oa Tá», nÆ°á»›c mắt chảy dà i.
Thấy Khâu Anh Hà o trúng tên ngã xuống đất, Sở Hoan nhÃu mà y, lắc lắc đầu, Tiết Hoà i An và và i tên quan văn còn Ä‘ang thấp giá»ng nghị luáºn, trong lá»i nói không quên khen Sở Hoan ánh mắt sáng nhÆ° Ä‘uốc, khám phá âm mÆ°u của Khâu Anh Hà o.
Mã Tú Liên chạy đến bên cạnh Lang Oa Tá», cắn đôi môi Ä‘á» má»ng, Lang Oa Tá» cÅ©ng nhìn nà ng, trên gÆ°Æ¡ng mặt thô ráp mồ hôi đầm đìa, Ä‘á»™t nhiên nhếch miệng cÆ°á»i.
Mã Tú Liên Ä‘i qua, vÆ°Æ¡n tay vuốt ve khuôn mặt thô ráp của Lang Oa Tá», nÆ°á»›c mắt ngăn không được chảy xuống, Lang Oa Tá» Ä‘Æ°a tay ra, lau nÆ°Æ¡c mắt trên mặt Mã Tú Liên.
Äúng lúc nà y, chợt có ngÆ°á»i kêu lên:
- Không tốt, cẩn tháºn!
Tà i sản của ♎ Sói Ngây Thơ
Last edited by ♎ Sói Ngây Thơ; 15-10-2013 at 08:36 PM .
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của ♎ Sói Ngây ThÆ¡
21-08-2013, 09:13 PM
Äá»a Lạc Äế VÆ°Æ¡ng Khuynh đảo chúng sinh ♥ Trẻ trâu 96 ♥
Tham gia: Feb 2013
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 4,070
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 0 ngà y
Thanks: 858
Thanked 8,626 Times in 2,296 Posts
Quốc Sắc Sinh Kiêu
Tác giả: Sa Mạc
Chương 502: Chắp cánh khó thoát.
Nhóm dịch: KoCo
Nguồn: Mê Truyện
Khâu Anh Hà o cÆ°á»i ha hả nói:
- à của Sở đại nhân, là Khâu má»— phái Vệ Lục cùng vá»›i sa phỉ sát hại sÆ° huynh sau đó giá há»a cho Lang Oa Tá»?
Y lắc lắc đầu bất đắc dÄ© cÆ°á»i:
- Sở đại nhân, Khâu mỗ không biết nói gì vỠsuy nghĩ viển vông của ngà i nữa.
Sở Hoan lạnh nhạt nói:
- Sa phỉ xóa sạch hiện trÆ°á»ng liá»n láºp tức rá»i Ä‘i, vì lấy sá»± tin tưởng của má»i ngÆ°á»i, ngÆ°Æ¡i còn bà y ra khổ nhục kế. Tôn Cối trúng tên, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không phải Lang Oa Tá» bắn mà là Vệ Lục. Tôn Cối sau khi trúng tên, chịu Ä‘á»±ng Ä‘au Ä‘á»›n, đợi cho Vệ Lục trở vá» doanh địa má»›i chạy trở vá», kể từ đó không còn ai nghÄ© Vệ Lục có liên quan đến việc nà y.
Vẻ mặt Vệ Lục tái nhợt, trong con ngươi hiện ra thần sắc oán độc.
- NhÆ° lá»i Sở đại nhân nói, chẳng lẽ Tôn Cối lại là má»™t tên tiểu nhân hèn hạ?
Khâu Anh Hà o vẫn bình tĩnh tự nhiên như cũ:
- Hắn theo sÆ° huynh nhiá»u năm, sÆ° huynh vô cùng tÃn nhiệm hắn, vì sao hắn phải bán đứng sÆ° huynh?
Sở Hoan thở dà i:
- NgÆ°Æ¡i ngÆ°Æ¡i Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là đương gia của lạc Ä‘Ã khách Khâu gia, có mấy chục năm giao tình vá»›i Mã Ä‘Æ°Æ¡ng gia, hÆ¡n nữa còn kết là m thân gia, ngÆ°Æ¡i có thể nổi sát tâm vá»›i sÆ° huynh của mình, Tôn Cối tại sao lại không thể bán đứng ngÆ°á»i nhà ? Tôn Cối có thể bán đứng ngÆ°á»i nhà , Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là có má»™t mối lợi lá»›n cá»±c kì hấp dẫn, rốt cuá»™c là điá»u kiện gì. Ta tin rằng trong lòng Khâu gia ngÆ°Æ¡i rõ hÆ¡n ai hết.
Khâu Anh Hà o cÆ°á»i lạnh:
- Kỳ tháºt ta cÅ©ng kỳ quái, nếu Lang Oa Tá» bị oan, là m sao hắn phải chạy trốn? Cho dù lúc đó bị Ä‘uổi giết, tại sao sau nà y không trở vá» giải thÃch?
Sở Hoan nhÃu mà y, lạnh lùng nói:
- Giải thÃch? Khâu Ä‘Æ°Æ¡ng gia ngÆ°Æ¡i đêm đó lệnh Tôn Cối mang Lang Oa Tá» tá»›i, chá»n Lang Oa Tá» là kẻ chết thay, nhÆ° váºy là đã trải qua suy nghÄ© sâu sa. NgÆ°Æ¡i chá»n Lang Oa Tá», Ä‘Æ¡n giản là ngÆ°Æ¡i biết, Lang Oa Tá» là ngÆ°á»i câm, câm thì giải thÃch thế nà o?â€
Dừng má»™t chút, hắn ác nghiệt cÆ°á»i:
- Nếu Tôn Cối đã Ä‘inh ninh Lang Oa Tá» giết Mã Ä‘Æ°Æ¡ng gia, bản quan tin, hắn chỉ cần vừa lá»™ mặt, Khâu Ä‘Æ°Æ¡ng gia ngÆ°Æ¡i nhất định sẽ giết hắn không chút do dá»±, cho dù hắn có thể giải thÃch nhÆ°ng sẽ không có cÆ¡ há»™i giải thÃch.
Vệ Lục rốt cuộc tiến lên, lạnh lùng nói:
- Äây Ä‘á»u là lá»i nói bừa của ngà i, đêm đó Mã Ä‘Æ°Æ¡ng gia ngá»™ hại, chẳng lẽ ngà i ở hiện trÆ°á»ng? Nếu không sao ngà i có thể nói chắc chắn nhÆ° váºy, cứ nhÆ° là chÃnh mắt ngà i nhìn thấy váºy.
Sở Hoan nói:
- Bản quan biết nhất định ngÆ°Æ¡i sẽ há»i nhÆ° váºy. Không tệ, rất nhiá»u chuyện ở giữa, bản quan chỉ có thể hoà i nghi mà thôi. Äêm đó, lúc tá»›i hiện trÆ°á»ng, Ä‘iá»u đầu tiên bản quan hoà i nghi chÃnh là trên ngÆ°á»i Mã Ä‘Æ°Æ¡ng gia bị cát bụi bao trùm.
- Cát bụi?
Khâu Anh Hà o có chút không hiểu.
Sở Hoan thở dà i:
- Kỳ tháºt bản quan Ä‘i và o sa mạc, cÅ©ng không biết nhiá»u, nhÆ°ng không có nghÄ©a là bản quan không biết nhìn. Äêm đó Tôn Cối là m bá»™ bị Ä‘uổi giết trở vá» doanh địa, băng bó xá» lý vết thÆ°Æ¡ng sau đó mang má»i ngÆ°á»i tá»›i hiện trÆ°á»ng phát hiện sá»± việc, dá»±a theo suy tÃnh của bán quan, thá»i gian cá»™ng lại không quá ná»a canh giá» (tầm 1 tiếng ), nhÆ°ng khi Ä‘uổi tá»›i hiện trÆ°á»ng, lá»›p cát bụi bao trùm lên Mã Ä‘Æ°Æ¡ng gia rất dà y, dá»±a theo tốc Ä‘á»™ gió đêm đó, cần hÆ¡n má»™t canh giá» (tầm 2 tiếng) má»›i có thể có cát bụi dà y nhÆ° váºy bao trùm lên, cho nên bản quan biết, Tôn Cối tuyệt không phải là phát sinh sá»± việc láºp tức chạy vá» doanh địa, hắn ở lại hiện trÆ°á»ng Ãt nhất ná»a canh giá».
Khâu Anh Hà o cau mà y lại.
- Má»™t sÆ¡ suất, liá»n khiến bản quan có nghi ngá».
Sở Hoan cháºm rãi nói:
- Từ đó vá» sau má»—i má»™t câu nói của các ngÆ°á»i, bản quan tá»± nhiên Ä‘á»u suy nghÄ© kỹ. Tôn Cối nói Lang Oa Tá» nhắm hắn mà bắn tên, bởi vì trá»i tối nên bắn trúng vai hắn…!
Khóe miệng hắn xẹt qua tia cÆ°á»i lạnh:
- Äiá»u nà y là không đặt Lang Oa Tá» và o trong mắt. Nếu không có việc Ä‘oạt tiêu, bản quan còn không rõ tiá»…n pháp của Lang Oa Tá», nhÆ°ng sau lần Ä‘oạt tiêu, bản quan đã biết rõ tà i bắn cung siêu phà m của Lang Oa Tá», không chỉ có kỹ xảo bắn tên, còn có tâm lý cá»±c tốt khi bắn. Nếu hắn tháºt sá»± muốn giết Tôn Cối, đêm đó Tôn Cối tuyệt đối không thể sống sót trở vá», nếu Tôn Cối có thể sống mà chạy vá», thì bản quan tin Mã Ä‘Æ°Æ¡ng gia không phải do Lang Oa Tá» giết.
Trong bầu không khi căng thẳng cá»±c Ä‘á»™, Mã Tú Liên gắt gao nhìn chằm chằm Khâu Anh Hà o, thân thể dÆ°á»ng nhÆ° lạnh cóng, thần sắc trong con ngÆ°Æ¡i cá»±c kỳ phức tạp.
Khâu Anh Hà o lạnh lùng nói:
- Nếu lá»i ngà i nói là tháºt, tại sao không Ä‘em việc nà y nói ra sá»›m?
- Lý do bản quan lúc trước đã nói.
Sở Hoan vẫn bình tÄ©nh dị thÆ°á»ng:
- Lần nà y có thể là m cho sa phỉ bị thÆ°Æ¡ng nặng, còn phải Ä‘a tạ Khâu Ä‘Æ°Æ¡ng gia ngÆ°Æ¡i giúp đỡ. Sa phỉ cháºm hà nh Ä‘á»™ng, là vì bá»n chúng Ä‘ang chá» Khâu Ä‘Æ°Æ¡ng gia ngÆ°Æ¡i tạo ra cÆ¡ há»™i cho bá»n chúng, mà bản quan cố ý không bắt ngÆ°Æ¡i là để ngÆ°Æ¡i tạo ra cÆ¡ há»™i đó. Khâu Ä‘Æ°Æ¡ng gia ngÆ°Æ¡i cÅ©ng sốt ruá»™t không chịu nổi, Mã Ä‘Æ°Æ¡ng gia vừa chết, lạc Ä‘Ã khách Mã gia há»™ tống di hà i trá» vá», ngÆ°Æ¡i liá»n tạo ra cÆ¡ há»™i cho sa phỉ. NgÆ°Æ¡i nói phải Ä‘i qua khu vá»±c tâm bão, nhất định phải liên tục chạy, lúc đó bản quan liá»n hoà i nghi trong đó có lừa dối, nhÆ°ng vẫn phối hợp vá»›i ngÆ°Æ¡i diá»…n tráºn nà y. Mục Ä‘Ãch của ngÆ°Æ¡i, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là thông qua việc ngà y đêm chạy không ngừng nghỉ, tiêu hao tinh thần và thể lá»±c của sứ Ä‘oà n, sáng nay ngÆ°Æ¡i an bà i cho chúng ta nghỉ ngÆ¡i, tá»± nhiên là đã có thá»i gian an bà i trÆ°á»›c đó.
Äồng tá» Khâu Anh Hà o co rút lại.
- Theo ý ngÆ°Æ¡i, hai ngà y Ä‘i Ä‘Æ°á»ng liên tục, sứ Ä‘oà n ngÆ°á»i kiệt sức, ngá»±a hết hÆ¡i, có rất nhiá»u ngÆ°á»i nôn khan tháºm chà hôn mê, thân thể đã tá»›i cá»±c hạn, Ä‘em thá»i gian đóng doanh xếp và o buổi trÆ°a, tá»± nhiên là bởi vì ngÆ°Æ¡i hiểu rõ, má»i ngÆ°á»i má»i mệt không chịu nổi, lại bị vây và o ban ngà y, lúc nóng nhất, tinh thần sẽ suy yếu tá»›i cá»±c Ä‘iểm, sa phỉ đánh tá»›i, sứ Ä‘oà n tất nhiên là không có lá»±c địch lại.
Sở Hoan nhìn má»™t đám dÅ©ng sÄ© Cáºn Vệ quân mồ hôi đổ đầy đầu nhÆ°ng thần thái kiên nghị, lắc đầu thở dà i:
- NhÆ°ng ngÆ°Æ¡i lại không nghÄ© ra, các dÅ©ng sÄ© Cáºn Vệ quân nà y là các dÅ©ng sÄ© gan dạ nhất Äại Tần ta, tuy hai ngà y vừa rồi chạy nhÆ° váºy, là m há» suy yếu thể lá»±c, nhÆ°ng không đến ná»—i không chịu nổi má»™t kÃch, hÆ¡n nữa tất cả những ngÆ°á»i hôn mê, Ä‘á»u là bản quan diá»…n cho ngÆ°Æ¡i xem thôi.
GiỠphút nà y Hiên Viên Thắng Tà i cuối cùng cũng hướng Khâu Anh Hà o nói:
- Ngươi cho chúng ta là thương đội đi xuyên sa mạc sao?
Gã vỗ vỗ ngực lạnh lùng:
- NgÆ°Æ¡i quên, chúng ta là Cáºn Vệ quân Äại Tần, dù thêm hai ngà y Ä‘i không ngừng nghỉ, chúng ta cÅ©ng không sụp đổ dá»… dà ng nhÆ° váºy.
Mồ hôi của gã đầy đầu, tháºm chà da thịt còn bốc hÆ¡i nóng, nhÆ°ng thần thái kiên nghị, ánh mắt sắc bén.
Cho đến lúc nà y, Khâu Anh Hà o vẫn vô cùng Ä‘iá»m tÄ©nh, xè tay ra, cÆ°á»i nói:
- Sở đại nhân, Khâu má»— không biết đắc tá»™i ngà i chá»— nà o, khiến ngà i vẽ ra má»™t chuyện xÆ°a không tưởng nhÆ° váºy, dùng cái nà y nói xấu Khâu má»—.
Gã nhìn quét qua đám Cáºn Vệ quân, thở dà i:
- Kỳ tháºt ngà i muốn giết ta, căn bản không cần lý do nhÆ° váºy.
- Ngươi sai rồi.
Sở Hoan lắc đầu nói:
- Bản quan nói ra sá»± tháºt, để cho các huynh đệ lạc Ä‘Ã khách hiểu được, bản quan muốn bắn ngÆ°Æ¡i, là có nguyên nhân, chứ không phải là thiếu đạo lý. NgÆ°Æ¡i câu kết sa phỉ hại chết Mã ChÃnh NghÄ©a, muốn gây bất lợi cho sứ Ä‘oà n, má»—i má»™t tá»™i Ä‘á»u là má»™t tá»™i lá»›n, bản quan không thể không bắn ngÆ°Æ¡i.
Hắn dừng một chút, ánh mắt lạnh lùng nghiêm nghị:
- Tá»™i ngÆ°Æ¡i không thể tha, nhÆ°ng bản quan cÅ©ng muốn há»i ngÆ°Æ¡i, tại sao lại bà quá hóa liá»u, cấu kết vá»›i sa phỉ? Chẳng lẽ chỉ vì tà i váºt của sứ Ä‘oà n?
Khâu Anh Hà o thở dà i:
- Nếu ngà i có thể kể ra chuyện vớ vẩn nà y, tự nhiên cũng có lý do động thủ với Khâu mỗ.
Hai mắt y trợn lên, cÆ°á»i nói:
- Ngà i muốn Ä‘á»™ng thủ, cứ việc lại đây. Khâu Anh Hà o ta nếu nhÃu mà y thì không phải là nam nhân!
Lá»i y vừa nói ra, Khâu Minh liá»n nắm chặt chuôi Ä‘ao, tá»›i gần phụ thân của mình, lạnh lẽo nhìn Sở Hoan.
Sở Hoan nhÃu mà y há»i:
- Khâu Anh Hà o, chuyện tá»›i nÆ°á»›c nà y, chẳng lẽ ngÆ°Æ¡i còn không nháºn tá»™i?
Khâu Anh Hà o lớn tiếng nói:
- Khâu má»— nghe nói, quan huyện ở Äại Tần các ngÆ°Æ¡i, thẩm vấn án, chứng minh ngÆ°á»i khác có tá»™i, cÅ©ng là cần nhân chứng váºt chứng đầy đủ. Hiện tại ngà i chỉ há mồm dá»±ng chuyện, không có nhân chứng váºt chứng, liá»n nói Khâu má»— liên kết sa phỉ, mÆ°u hại sÆ° huynh, ha ha, quả là không có đạo lý, hống hách ngang ngược!
Sở Hoan lắc đầu, cuối cùng lớn tiếng nói:
- Mang ra!
Láºp tức nghe thấy sau lá»u vang lên thanh âm quát tháo, những binh sÄ© tạo thà nh má»™t lối nhá», má»™t nguá»i bị xô đẩy lại gần, ngÆ°á»i hắn trần trụi, mắt bị bịt kÃn, hai tay trói sau lÆ°ng. NgÆ°á»i xô đẩy phÃa sau chÃnh là tùy tùng của Sở Hoan Bạch Hạt Tá» và Tôn Tá» Không. Lúc nà y Tôn Tá» Không ngẩng đầu ưỡn ngá»±c, dÆ°Æ¡ng dÆ°Æ¡ng đắc ý, tay cầm roi ngá»±a, tuy mồ hôi đầy đầu, nhÆ°ng vẫn cá»±c kỳ hÆ°ng phấn.
Äà m lạc Ä‘Ã khách thấy ngÆ°á»i bị trói, liá»n láºp tức đứng dáºy, đồng tá» Khâu Anh Hà o co rút lại, vốn trên mặt mang vẻ oan uổng bất đắc dÄ©, giá» phút nà y co giáºt, âm trầm đáng sợ.
NgÆ°á»i bị trói, không phải là ai khác, chÃnh là lạc Ä‘Ã khách Mã gia Tôn Cối.
Khi Tôn Cối xuất hiện, Mã Tú Liên rốt cục không kìm nổi, tách ra khá»i đám ngÆ°á»i, lao tá»›i, thân hình Hiên Viên Thắng Tà i chợt lóe, quét ngang đại Ä‘ao, trầm giá»ng nói:
- Muốn là m gì?
Äôi mắt Mã Tú Liên lúc nà y Ä‘á» hoe, ánh mắt trà n đầy sá»± oán giáºn, hÆ°á»›ng vá» phÃa Tôn Cối kêu kên:
- Tôn Cối, ngÆ°Æ¡i nói, có phải tháºt váºy hay không? Cha ta... cha ta là bị ngÆ°Æ¡i hại chết hay sao?
Tôn Cối bị đẩy vá» phÃa trÆ°á»›c, cÅ©ng không nhìn rõ những ngÆ°á»i đứng xung quanh, lúc nà y nghe được thanh âm của Mã Tú Liên, láºp tức dừng bÆ°á»›c, quay mặt vá» hÆ°á»›ng truyá»n ra thanh âm, tuy hai mắt bị bịt kÃn, nhÆ°ng khóe miệng của gã Ä‘á»™t nhiên co quắp lại, Ä‘á»™t nhiên « phịch » má»™t tiếng quỳ rạp xuống đất, run giá»ng nói :
- Tú Liên, ta xin lá»—i ngÆ°Æ¡i, cà ng xin lá»—i gia chủ, ta ... con mẹ nó ta bị qủy ám, ta không phải là ngÆ°á»i... !
Äầu gã hÆ°á»›ng vá» phÃa thanh âm, liên tục dáºp xuống, Bạch Hạt Tá» phải tiến lên xách cổ gã dáºy.
Thân thể Mã Tú Liên run rẩy, oán Ä‘á»™c nhìn vá» phÃa Khâu Anh Hà o.
Khâu Anh Hà o cÅ©ng Ä‘ang nhìn Mã Tú Liên, yết hầu y Ä‘á»™ng đây, dÆ°á»ng nhÆ° trong miệng Ä‘ang khô khốc, lúc nà y lại nghe má»™t loạt tiếng bÆ°á»›c chân, từ phÃa sau Ä‘i ra và i tên mặc xiêm y của Cân Vệ quân, má»™t ngÆ°á»i tiến lên, chỉ tay và o Khâu Anh Hà o, miệng mắng to:
- Khâu Anh Hà o, tên tiểu nhân hèn hạ giả nhân giả nghĩa, không thể tưởng được, gia chủ lại bị ngươi hại chết, ngươi… ngươi tội đáng chết vạn lần!
Những ngÆ°á»i bên cạnh cÅ©ng mở miệng mắng Khâu Anh Hà o, má»™t ngÆ°á»i lạnh lùng nói:
- Ngươi không thể tưởng tượng được chúng ta còn sống? Nếu không phải có Sở đại nhân, chúng ta đã chết trong tay sa phỉ rồi.
Có ngÆ°á»i hÆ°á»›ng Mã Tú Liên nói:
- Tú Liên, Tôn Cối khai hết rồi, gia chủ không phải do Lang Oa Tá» là m hại, là Khâu Anh Hà o cấu kết sa phỉ, láºp mai phục giết chết gia chủ.
Mã Tú Liên rút Ä‘ao Ä‘eo bên hông, mặt lạnh nhÆ° băng, hai tròng mắt Ä‘Ã y sát khà nhìn vá» phÃa Khâu Anh Hà o, sắc mặt Khâu Minh Äạo và lạc Ä‘Ã khách Khâu gia cÅ©ng thay đổi, Vệ Lục thấy bốn phÃa bị vây quanh, lại thấy Tôn Cối Ä‘i ra, mồ hôi trên trán tứa ra nhÆ° mÆ°a, trong mắt hiện lên vẻ hoảng sợ.
- Cha… Äây, đây là sá»± tháºt?
Khâu Minh Äạo nhìn Khâu Anh Hà o, giá»ng run run không dám tin nói.
Khâu Anh Hà o không trả lá»i, đôi mắt nhÆ° Ä‘ao nhìn chằm chằm và o Sở Hoan, Sở Hoan cÅ©ng nhìn y, bốn mắt nhìn nhau, hai mắt Sở Hoan nghiêm nghị, thản nhiên nói:
- Khâu Anh Hà o, ngÆ°Æ¡i không tưởng được có thể nhìn thấy bá»n há» còn sống trở vá»?
Reply
conem_bendoianh 08:03 AM 22-06-2013
Quốc Sắc Sinh Kiêu
Tác giả: Sa Mạc
Chương 503: Một tên hoà n một tên
Nhóm dịch: KoCo
Nguồn: Mê Truyện
Tôn Cối bị che kÃn hai mắt nhÆ°ng cÅ©ng mở miệng mắng:
- Khâu Anh Hà o, ngÆ°Æ¡i khốn khiếp đê tiện vô sỉ, ngÆ°Æ¡i… Không ngá» ngÆ°Æ¡i ná»a Ä‘Æ°á»ng phái ngÆ°á»i chặn giết ta, lão tá» biết ngÆ°Æ¡i tâm địa ác Ä‘á»™c, nhÆ°ng không thể tưởng được ngÆ°Æ¡i lại ác Ä‘á»™c đến thế… Con mẹ nó, ngÆ°Æ¡i không được chết tá» tế.
Trên mặt gã hiện ra thần sắc phẫn nộ, coi bộ dáng gã, nếu không phải bị trói hai tay, hẳn sẽ xông lên xé xác Khâu Anh Hà o.
Mũi đao của Mã Tú Liên chỉ và o Khâu Anh Hà o, lạnh lùng nói:
- Khâu Anh Hà o, ngÆ°Æ¡i nói Ä‘i, có đúng nhÆ° váºy hay không?
Lông mà y Khâu Anh Hà o vốn nhÃu chặt, lúc nà y đã giãn ra, cÆ°á»i nói:
- Sở đại nhân đúng là nhìn không ra, tuổi ngươi còn trẻ, tâm tư lại quỷ quyệt như thế, Khâu mỗ đã nhìn nhầm rồi.
Sở Hoan thản nhiên nói lá»i:
- Äang ở sa mạc, nếu không nghÄ© xa má»™t chút, chỉ sợ lúc nà y đã đầu má»™t nÆ¡i chân má»™t nẻo.
- Hóa ra ngÆ°Æ¡i âm thầm phái ngÆ°á»i Ä‘uối theo lạc Ä‘Ã khách Mã gia.
Khâu Anh hà o cÆ°á»i lạnh nói:
- Thần không biết quỷ không hay, Khâu mỗ không ngỠkhông nhìn ra manh mối.
Sở Hoan thở dà i:
- Các hạ lòng dạ hiểm Ä‘á»™c, bản quan giá» suy nghÄ© lại, vẫn thấy phát lạnh. Vì giết ngÆ°á»i bịt miệng, ngÆ°Æ¡i liên kết vá»›i sa phỉ, để sa phỉ chặn giết Tôn Cối, tháºm chà muốn nhóm lạc Ä‘Ã khách Mã gia Ä‘á»u chết hết trong sa mạc. Tôn Cối chết, không còn nhân chứng, tất cả tá»™i lá»—i, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng có thể đổ cho sa phỉ.
Má»™t lạc Ä‘Ã khách Mã gia chỉ và o Khâu Anh Hà o căm giáºn nói:
- NgÆ°Æ¡i sai sa phỉ Ä‘uổi giết chúng ta, nếu không phải ngÆ°á»i của Sở đại nhân Ä‘uổi tá»›i đúng lúc, chúng ta chết cÅ©ng không biết là tất cả Ä‘á»u do ngÆ°Æ¡i âm thầm sắp đặt.
Khâu Anh Hà o lắc đầu thở dà i:
- Sở đại nhân, Khâu má»— còn Ä‘ang kỳ quái vì sao ngÆ°Æ¡i biết má»i nguyện rõ rà ng nhÆ° váºy, hóa ra ngÆ°Æ¡i không cao minh bao nhiêu, chẳn qua là nắm được tên Tôn Cối nà y mà thôi.
Y liếc Tôn Cối má»™t cái, cÆ°á»i lạnh nói:
- Loại tiểu nhân, ta vẫn biết lÆ°u kẻ nà y chỉ để lại háºu hoạn, đáng tiếc Sở đại nhân lại nhanh chân hÆ¡n đám sa phỉ vô năng má»™t bÆ°á»›c.
Sở Hoan nói:
- Kỳ tháºt ngÆ°á»i của ta cÅ©ng không nhanh hÆ¡n sa phỉ, chỉ là chúng cÅ©ng giống nhÆ° ngÆ°Æ¡i, không ngỠđược là ta sẽ phái ngÆ°á»i Ä‘uổi theo Mã gia lạc Ä‘Ã khách.
Hắn nhìn và i tên lạc đà khách Mã gia nói tiếp:
- Bá»n há» cÅ©ng không Ä‘i quá xa đã bị sa phỉ Ä‘uổi theo, tốt ở chá»— há» Ä‘á»u là những ngÆ°á»i có kinh nghiệm phong phú, dưạ và o địa thế giằng co cùng sa phỉ, nếu không ngÆ°á»i của chúng ta Ä‘uổi theo cÅ©ng không thể cứu kịp.
Má»™t gã lạc Ä‘Ã khách Mã gia chắp tay vá»›i Sở Hoan, cảm kÃch nói:
- Sở địa nhân, lần nà y chúng tôi có thể còn sống mà tránh khá»i sá»± Ä‘uổi giết của sa phỉ, Ä‘á»u phải Ä‘a tạ ngà i phái ngÆ°á»i cứu viện đúng lúc.
Sở Hoan lắc đầu cÆ°á»i nói:
- Khách khÃ. Khiến sa phỉ phải lùi bÆ°á»›c, phải cảm tạ ngÆ°á»i khác.
Lúc Ä‘Ã khách kia gáºt đầu, vuốt cằm nói:
- Sở đại nhân nói không sai, nếu không phải Lang Oa Tá» giết liên tiếp mấy ngÆ°á»i, chỉ sợ sa phỉ cÅ©ng sẽ không dá»… dà ng lùi bÆ°á»›c.
- Lang Oa Tá»?
Khâu Anh Hà o cả kinh.
Khuôn mặt xinh đẹp của Mã Tú Liên cũng ngẩn ra.
- Chuyện tới nước nà y, không còn gì để nói nữa.
Sở Hoan đưa tay lau mồ hôi trên đầu:
- Äừng là m tá»™i má»i ngÆ°á»i phÆ¡i nắng cùng ngÆ°Æ¡i, hiện tại bản quan há»i ngÆ°Æ¡i má»™t câu, chỉ cần ngÆ°Æ¡i trả lá»i thà nh tháºt, nhÆ° váºy bản quan còn có thể hÆ°á»›ng Tiết đại nhân cầu tình cho ngÆ°Æ¡i.
Mặt hắn đột nhiên trầm xuống:
- Là ai sai khiến ngÆ°Æ¡i láºp mÆ°u vá»›i sứ Ä‘oà n?
Khóe mắt Khâu Anh Hà o co giáºt, cÆ°á»i to nói:
- Khâu Anh Hà o ta là m việc, chẳng nhẽ còn cần ngÆ°á»i sai khiến?
- Nhất định có ngÆ°á»i đứng sau lÆ°ng ngÆ°Æ¡i.
Vẻ mặt Sở Hoan lanh lùng nghiêm nghị:
- Lúc trÆ°á»›c bản quan dùng đến Khâu gia lạc Ä‘Ã khách, ngÆ°Æ¡i đã bà y ra nhiá»u kế hoạch. Ãt nhất trÆ°á»›c đó Mã ChÃnh NghÄ©a cÅ©ng đã biết kế hoạch gây bất lợi vá»›i sứ Ä‘oà n của ngÆ°Æ¡i, cho nên má»›i phải ra mặt ngăn cản ngÆ°Æ¡i.
- Ngươi là m sao biết sư huynh sớm biết kế hoạch của ta?
Khâu Anh Hà o cÆ°á»i lạnh nói:
- Chẳng lẽ trước khi chết hắn nói hết tất cả cho ngươi?
Sở Hoan lắc đầu, há»i:
- Ngươi cũng biết, Lang Oa TỠlà lạc đà khách nhất đẳng của Mã gia, nhưng lần nà y Mã đương gia lại không cho hắn theo đoà n tiến và o sa mạc, sau đó Mã cô nương lại mang Lang Oa TỠchạy tới, vì sao?
Äôi mi thanh tú của Mã Tú Liên nhÃu lại, nói:
- Sở đại nhân, chẳng lẽ… chẳng lẽ phụ thân để Lang Oa TỠở lại Lạc Nhạn trấn, là có thâm ý?
- Không sai.
Sở Hoan gáºt đầu nói:
- Kỳ tháºt lần nà y Mã Ä‘Æ°Æ¡ng gia tiến và o sa mạc, lòng hắn đã chết rồi, Ä‘iá»u hắn lo lắng là mình chết trong sa mạc, Mã gia lạc Ä‘Ã khách sẽ nhÆ° rắn mất đầu, cho nên trÆ°á»›c khi Ä‘i, viết cho Lang Oa Tá» má»™t bức thÆ° an bà i háºu sá»±, má»™t khi hắn xảy ra chuyện không may trong sa mạc, thì Mã gia lạc Ä‘Ã khách của hắn liá»n giao cho Lang Oa Tá» kế thừa.
Hắn lấy trong lòng ra một phong thư, đưa cho Mã Tú Liên, nói:
- Mã cô nÆ°Æ¡ng, ngÆ°Æ¡i xem qua, đây có phải là bút tÃch của Mã Ä‘Æ°Æ¡ng gia?
Mã Tú Liên vá»™i nháºn lấy, mở ra xem, nhìn và i lần, đôi mắt phiếm hồng, gáºt đầu nói:
- Vâng, đây… đây là thư phụ thân tự tay viết.
Nà ng lại nhìn Sở Hoan, há»i:
- Sở đại nhân, hắn… hắn hiện tại đang ở đâu?
“Hắn†trong miệng Mã Tú Liên, tá»± nhiên là chỉ Lang Oa Tá».
Sở Hoan nhếch miệng, mỉm cÆ°á»i không trả lá»i, nhìn Khâu Anh Hà o và i lần, nói:
- Bản quan biết, có má»™t ngÆ°á»i của sứ Ä‘oà n chúng ta Ä‘i trÆ°á»›c dẫn Ä‘oà n tiến và o Lạc Nhạn trấn. Hắn mang theo ngân phiếu, tá»›i Lạc Nhạn trấn, thuê lạc Ä‘Ã khách là m má»™t việc lá»›n, là m được việc nà y, chỉ có Mã gia và Khâu gia!
Thân thể Khâu Anh Hà o ca giáºt, đồng tá» co rút lại.
- NgÆ°á»i mà ngÆ°á»i nà y tìm tá»›i đầu tiên, không phải là Khâu gia ngÆ°Æ¡i, mà là Mã gia.
Sở Hoan nhìn Khâu Anh Hà o chằm chằm nói:
- Có lẽ ngÆ°Æ¡i đến bây giá» má»›i biết, ngÆ°Æ¡i không phải là chá»n lá»±a đầu tiên. Chá»n lá»±a đầu tiên của ngÆ°á»i đó, là Mã ChÃnh NghÄ©a, bởi vì muốn chuyện nà y hoà n thà nh thuáºn lợi, chẳng những lạc Ä‘Ã khách, mà còn cần sa phỉ phối hợp, mà ngÆ°á»i kia đã thăm dò qua, Mã Ä‘Æ°Æ¡ng gia có ân vá»›i sa phỉ, chỉ cần Mã Ä‘Æ°Æ¡ng gia nguyện ý nói má»™t câu, sa phỉ vì báo ân, tất nhiên sẽ phối hợp vá»›i Mã Ä‘Æ°Æ¡ng gia là m chuyện nà y.
Gân xanh trên bà n tay Khâu Anh Hà o nổi lên, mồ hôi không ngừng chảy xuống.
- Việc ngÆ°á»i ná» muốn các ngÆ°Æ¡i là m, tất nhiên là tiêu diệt sứ Ä‘oà n Äại Tần chúng ta, hoặc là váºt gì đó có trong xe ngá»±a của chúng ta.
Thanh âm Sở Hoan rất bình tÄ©nh nhÆ°ng má»—i lần nói ra, lại là m khóe miệng Khâu Anh Hà o co giáºt và i cái.
- Cái giá mà hắn Ä‘Æ°a ra rất cao, hấp dẫn rất lá»›n, nhÆ°ng Mã Ä‘Æ°Æ¡ng gia là má»™t lạc Ä‘Ã khách chân chÃnh, không đáp ứng việc nà y, cá»± tuyệt ngÆ°á»i ná», nhÆ°ng lúc ấy Mã Ä‘Æ°Æ¡ng gia có nói vá»›i ngÆ°á»i ná», Mã gia lạc Ä‘Ã khách không muốn cuốn và o cuá»™c phân tranh nà y, muốn hắn Ä‘i má»i ngÆ°á»i khác.
Nói đến đây, Sở Hoan lắc đầu thở dà i:
- Kỳ tháºt khi đó Mã Ä‘Æ°Æ¡ng gia cÅ©ng Ä‘oán được, ngÆ°á»i ná» thuê Mã gia không được sẽ Ä‘i tìm Khâu gia, nhÆ°ng hắn cho rằng Khâu Anh Hà o ngÆ°Æ¡i sẽ không bá» tÃn nghÄ©a của lạc Ä‘Ã khách, căn bản không ngá» ngÆ°Æ¡i lại đáp ứng yêu cầu của ngÆ°á»i ná».
Khâu Anh Hà o rốt cục nói:
- Ngươi có biết bao nhiêu không?
Y xòe năm ngón tay:
- Năm vạn hai. Lạc Ä‘Ã khách chúng ta liá»u mạng qua sa mạc, má»™t chuyến chỉ được hai nghìn đến ba nghìn lượng bạc, vì mấy lượng bạc đó mà má»—i má»™t lần Ä‘i cÅ©ng có thể trở thà nh lần cuối cùng. Sinh sống tại sa mạc, khổ không thể tả, hÆ¡n nữa má»—i lần Ä‘á»u có thể má»™t Ä‘i không trở lại…!
Thanh âm y đột nhiên cao lên:
- Vì sao chúng ta phải có cuá»™c sống nhÆ° váºy? Vì sao không thể là m lá»›n má»™t chuyến, tìm má»™t nÆ¡i ở tốt hÆ¡n? Chúng ta là m lạc Ä‘Ã khách ở Lạc Nhạn trấn đến mấy Ä‘á»i rồi, chẳng lẽ háºu nhân vẫn phải nhÆ° váºy?
Cơ mặt y vặn vẹo:
- Chỉ có sÆ° huynh hồ đồ, má»›i không phá quy củ tổ tiên truyá»n xuống, sống tại trấn nhá» trong sa mạc, là tốt sao?
Sở Hoan thản nhiên há»i:
- Bản quan hiện tại há»i ngÆ°Æ¡i, ngÆ°á»i ná» là ai?
- Ta không biết.
Khâu Anh Hà o cÆ°á»i lạnh nói:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên ta không biết là ai. NgÆ°Æ¡i biết sá»± tồn tại của ngÆ°á»i ná», chẳng lẽ lại không biết hắn là ai?
- Mã Ä‘Æ°Æ¡ng gia đã nói chuyện nà y cho Lang Oa Tá»
Sở Hoan thở dà i:
- Lang Oa Tá» không nói được, nhÆ°ng hắn lại biết chữ, chỉ có Ä‘iá»u Mã Ä‘Æ°Æ¡ng gia cÅ©ng không nói rõ ngÆ°á»i ná» là ai.
Khâu Anh Hà o lắc đầu nói:
- Sở đại nhân, ngÆ°Æ¡i không cần há»i. NgÆ°á»i ná» có thể Ä‘Æ°a ra mấy vạn lượng, hÆ¡n nữa lại mua được cả sa phỉ, khiến sa phỉ liên kết vá»›i Khâu gia lạc Ä‘Ã khách, hắn tá»± nhiên là má»™t ngÆ°á»i thông thiên triệt địa. Ta thu bạc là m việc cho hắn, cÅ©ng không há»i hắn là ai.
Y láºp tức cÆ°á»i nói:
- Cho dù ta há»i , ngÆ°Æ¡i cảm thấy hắn sẽ nói ra thân pháºn tháºt?
Khâu Minh bắt lấy cánh tay Khâu Anh Hà o, sắc mặt tái nhợt, run giá»ng nói:
- Cha, ngÆ°á»i… ngÆ°á»i hại chết Mã bá phụ tháºt sao? Äây Ä‘á»u do cha là m hay sao?
Khâu Anh Hà o cÆ°á»i nhạt má»™t tiếng, Ä‘ang muốn mở miệng nói chuyện, nhÆ°ng đúng lúc nà y, lại nghe thanh âm “vùâ€, má»™t muxi tên xé gió, mang má»™t tốc Ä‘ooj khó có thể tưởng tượng được xuyên qua khe hở giữa đám ngÆ°á»i, Khâu Anh Hà o ở phÃa trÆ°á»›c còn không kịp phản ứng, “Phốc†má»™t tiếng, mÅ©i tên xuyên qua giữa tim Khâu Anh Hà o, thân thể Khâu Anh Hà o rung Ä‘á»™ng má»™t chút, y cháºm rãi ngẩng đầu, nhìn vá» phÃa trÆ°á»›c, xuyên qua đám ngÆ°á»i, y thấy má»™t đôi mắt Ä‘ang nhìn mình, lạnh lùng đến cá»±c Ä‘iểm.
Lang Oa TỠđứng ngoà i đám ngÆ°á»i, cháºm rãi buông cung.
Khâu Anh Hà o lui vá» phÃa sau hai bÆ°á»›c, cÆ¡ thể dần nhÅ©n xuống, các lạc Ä‘Ã khác Ä‘á»u biến sắc, ngÆ¡ ngác nhìn nhau, nhất thá»i không biết là m thế nà o.
Khâu Minh Äạo ôm lấy Khâu Anh Hà o, khan giá»ng nói:
- Cha…!
Khâu Anh Hà o nằm trong ngá»±c Khâu Minh Äạo, miá»…n cưỡng cÆ°á»i, thanh âm chua xót:
- Tha thứ… tha thứ cho cha…!
Máu tÆ°Æ¡i trong miệng y trà n ra, khó nhá»c nói:
- Lạc Ä‘Ã khách dùng mạng… dùng mạng mÆ°u sinh, má»—i lần… má»—i lần Ä‘i và o sa mạc, trong lòng phụ thân kỳ tháºt… kỳ tháºt rất… rất sợ hãi…!
Hô hấp của y trở nên dồn dáºp, mÅ©i tên của Lang Oa Tá» bắn trúng tim, đã không thể cứu vãn:
- Cha chỉ muốn kiếm má»™t Ãt bạc, cho ngÆ°Æ¡i… cho ngÆ°Æ¡i và Liên Nhi rá»i khá»i Lạc Nhạn trấn… Hảo hà i tá»â€¦ cha không muốn ngÆ°Æ¡i giống nhÆ° cha…!
Nói tá»›i đây, y “á»a†má»™t tiếng, lại phun ra má»™t ngụm máu tÆ°Æ¡i lá»›n, thân thẻ co giáºt, môi mấp máy, đã không thể nói nên lá»i.
Khâu Minh Äạo bi thống muốn chết, ôm chặt thân thể Khâu Anh Hà o, hô hấp của Khâu Anh Hà o trở lên dồn dáºp, thân mình trầm xuống, cứ nhÆ° váºy chết Ä‘i.
Trong nháy mắt lúc Lang Oa Tá» xuất hiện, Mã Tú Liên vừa mừng vừa sợ, nhìn thấy Khâu Anh Hà o trúng tên, cÅ©ng không để ý tá»›i, chạy thẳng tá»›i chá»— Lang Oa Tá», nÆ°á»›c mắt chảy dà i.
Thấy Khâu Anh Hà o trúng tên ngã xuống đất, Sở Hoan nhÃu mà y, lắc lắc đầu, Tiết Hoà i An và và i tên quan văn còn Ä‘ang thấp giá»ng nghị luáºn, trong lá»i nói không quên khen Sở Hoan ánh mắt sáng nhÆ° Ä‘uốc, khám phá âm mÆ°u của Khâu Anh Hà o.
Mã Tú Liên chạy đến bên cạnh Lang Oa Tá», cắn đôi môi Ä‘á» má»ng, Lang Oa Tá» cÅ©ng nhìn nà ng, trên gÆ°Æ¡ng mặt thô ráp mồ hôi đầm đìa, Ä‘á»™t nhiên nhếch miệng cÆ°á»i.
Mã Tú Liên Ä‘i qua, vÆ°Æ¡n tay vuốt ve khuôn mặt thô ráp của Lang Oa Tá», nÆ°á»›c mắt ngăn không được chảy xuống, Lang Oa Tá» Ä‘Æ°a tay ra, lau nÆ°Æ¡c mắt trên mặt Mã Tú Liên.
Äúng lúc nà y, chợt có ngÆ°á»i kêu lên:
- Không tốt, cẩn tháºn!
Tà i sản của ♎ Sói Ngây Thơ
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của ♎ Sói Ngây ThÆ¡
21-08-2013, 09:14 PM
Äá»a Lạc Äế VÆ°Æ¡ng Khuynh đảo chúng sinh ♥ Trẻ trâu 96 ♥
Tham gia: Feb 2013
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 4,070
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 0 ngà y
Thanks: 858
Thanked 8,626 Times in 2,296 Posts
Quốc Sắc Sinh Kiêu
Tác giả: Sa Mạc
Chương 504: Phong Nhãn
Nhóm dịch: KoCo
Nguồn: Mê Truyện
Thá»i Ä‘iểm Khâu Anh Hà o chết, vẫn Ä‘eo cung trên lÆ°ng, Ä‘eo Ä‘ao bên hông, đây là trang bị tiêu chuẩn của lạc Ä‘Ã khách, Khâu Minh Äạo chợt đặt y xuống đất, hai tròng mắt rÆ°ng rÆ°ng, im lặng cởi Ä‘ao của Khâu Anh Hà o xuống, sau đó lấy há»™p tên và trÆ°á»ng cung của Khâu Anh Hà o.
Tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u cho rằng gã thu nhặt di váºt của Khâu Anh Hà o, Ä‘á»u không để ý.
NhÆ°ng khi hai tay gã cầm trÆ°á»ng cung, Ä‘á»™t nhiên lấy ra má»™t mÅ©i tên, bằng tốc Ä‘á»™ là m ngÆ°á»i ta khó tưởng giÆ°Æ¡ng cung lắp tên, nhắm ngay Lang Oa Tá».
Tà i bắn cung của gã có lẽ kém Lang Oa Tá», nhÆ°ng trong đám lạc Ä‘Ã khách, cÅ©ng là má»™t tiá»…n thủ cá»±c mạnh. Hà nh Ä‘á»™ng của gã liá»n mạch lÆ°u loát, cho đến khi đám Cáºn Vệ Quân kịp có phản ứng, mÅ©i tên nà y đã không chút do dá»± bắn ra.
Tiễn như sao băng.
Không ai ngá», dÆ°á»›i tình huống nhÆ° váºy, Khâu Minh Äạo không nói không rằng bắn ra má»™t tên.
Cáºn Vệ quân phản ứng nhÆ°ng muá»™n má»™t bÆ°á»›c, sá»± tình chỉ trong nháy mắt, ngay sau khi Khâu Minh Äạo bắn lén, hÆ¡n mÆ°á»i Cáºn Vệ quân bÆ°ng Ä‘oản ná»— trÆ°á»›c sau ấn nút cÆ¡ quan.
- Phụp phụp phụp.
Tên ná» nhÆ° Ä‘iện, Ä‘á»u bắn và o thân thể Khâu Minh Äạo.
MÅ©i tên Khâu Minh Äạo bắn ra nhanh nhÆ° thiểm Ä‘iện, không ai lÆ°á»ng tá»›i gã sẽ bắn, mÅ©i tên mang theo thù háºn, nhÆ° má»™t dải lụa ngắm thẳng Lang Oa Tá».
Lang Oa Tá» Ä‘ang cảm nháºn được sá»± dịu dà ng chăm sóc của Mã Tú Liên, có vẻ vô cùng yên bình, má»™t tiếng “cẩn tháºn “ truyá»n tá»›i, tên đã gần trong gang tấc, Lang Oa Tá» muốn tránh cÅ©ng không được.
“Phốc!â€
Âm thanh tên ghim và o ngÆ°á»i, Lang Oa Tá» có thể nghe rất rõ rà ng, con ngÆ°Æ¡i của gã co rút lại, trong mắt trà n ngáºp vẻ hoảng sợ, ở ngay trong tình trạng ngà n cân treo sợi tóc, thân thể Mã Tú Liên không chút do dá»± vượt lên che trÆ°á»›c ngÆ°á»i Lang Oa Tá», mÅ©i tên kia xuyên qua ngÆ°á»i nà ng, xuyên thẳng và o trong tim.
HÆ¡n mÆ°á»i mÅ©i ná» xuyên và o thân thể Khâu Minh Äạo, gã quỳ trên mặt đất, ná»a ngÆ°á»i trên đứng thẳng, nhìn mÅ©i tên bắn ngáºp và o ngá»±c Mã Tú Liên, con ngÆ°Æ¡i của gã co rút lại, mang theo Ä‘au Ä‘á»›n ghi tâm khắc cốt. Gã tháºm chỉ quên Ä‘i Ä‘au Ä‘á»›n khi thân thể mình cắm hÆ¡n mÆ°á»i mÅ©i ná», thân thể lắc lÆ°, dùng hết khà lá»±c thì thà o nói:
- NgÆ°Æ¡i…NgÆ°á»i ngÆ°Æ¡i thÃch là hắn, nhÆ°ng…Ta muốn Ä‘i đến địa phủ… cùng ngÆ°Æ¡i…!
Thân thể gã ngã trên xác Khâu Anh Hà o, không còn Ä‘á»™ng Ä‘áºy.
Xung quanh hoà n toà n yên tĩnh.
Sở Hoan nhÆ°á»›ng mà y, kết quả nà y hắn không lÆ°á»ng trÆ°á»›c được. Hắn cÅ©ng biết Khâu Minh Äạo không liên quan đến âm mÆ°u nà y, nhÆ°ng thá»i khắc cuối cùng, Khâu Minh Äạo bắn ra má»™t mÅ©i tên trà mạng, để rồi chết dÆ°á»›i Ä‘oản ná»—.
Lúc nà y Lang Oa Tá» quỳ trên mặt đất, ôm Mã Tú Liên, vẻ mặt dại Ä‘i, chỉ cảm thấy trá»i đất nhÆ° mất Ä‘i mà u sắc.
Môi Mã Tú Liên rướm máu, khuôn mặt xinh đẹp trắng bệch, khó khăn đưa tay ra, nhưng khà lực trong cơ thể như bị vắt kiệt, không cách nà o đưa lên. Lang Oa TỠcầm tay nà ng, áp lên khuôn mặt ngăm đen của mình.
- Ta biết… Ta biết ngươi sẽ không hại phụ thân…!
Mã Tú Liên mang nét cưới trên môi:
- Ta không quay vá», là muốn… Là muốn tìm được ngÆ°Æ¡i, ta sợ… Ta sợ bá»n há» hại ngÆ°Æ¡i…!
Lang Oa TỠngơ ngác nhìn Mã Tú Liên,
- Sau nà y… Sau nà y phải chiếu cố cho mình, ta cùng phụ thân… Ä‘á»u Ä‘i rồi, ngÆ°Æ¡i… NgÆ°Æ¡i sẽ rất cô Ä‘Æ¡n…!
Mã Tú Liên vuốt ve mặt Lang Oa Tá»:
- Ta đáp ứng cùng ngÆ°Æ¡i… cùng ngÆ°Æ¡i cả Ä‘á»i, nhÆ°ng.. không là m được, ngÆ°Æ¡i không cần… chá»› có trách ta…!
Cố há»ng Lang oa Tá» mấp máy, trong miệng phát ra thanh âm “ a, a†tối nghÄ©a.
- Trong ngực ta… có khăn...
Máu tÆ°Æ¡i trong ngÆ°á»i Mã Tú Liên trà n ra ngà y cà ng nhiá»u, thân hình nhẹ nhà ng run rẩy, thanh âm ngà y cà ng nhẹ :
- Ngươi giúp ra... giúp ta lấy ra... !
Lang Oa Tá» Ä‘Æ°a tay và o trong ngá»±c Mã Tú Liên, lấy ra má»™t chiếc khăn lụa Ä‘á» tÃa, Mã Tú Liên cÆ°á»i:
- Äắp… đắp mặt cho ta… Ta đáp ứng ngÆ°Æ¡i, phải là m nÆ°Æ¡ng tá» của ngÆ°Æ¡i…!
Lang Oa TỠngơ ngác đặt chiếc khăn lụa lên mặt Mã Tú Liên, nước mắt từ từ chảy ra.
- Ta là m tân nương, có được không… có đẹp hay không?
Giá»ng nà ng cá»±c kỳ suy yếu:
- NgÆ°Æ¡i có thÃch không… Có thÃch ta là m tân nÆ°Æ¡ng?
Lang Oa Tá» ra sức gáºt đầu, Mã Tú Liên khẽ thở dà i:
- NgÆ°Æ¡i vá» sau, vá» sau chỉ có má»™t mình, ta … ta không yên lòng, không ai thÆ°Æ¡ng ngÆ°Æ¡i…. ngÆ°Æ¡i phải chiếu cố kỹ… chiếu cố chÃnh mình…!
Thanh âm của nà ng cà ng ngà y cà ng nhẹ, đến chữ cuối cùng, thân hình liá»n trầm xuống, không phát ra âm thanh nữa.
Cả ngÆ°á»i Lang Oa Tá» run rẩy, cúi đầu, ôm gÆ°Æ¡ng mặt trùm dÆ°á»›i khăn lụa dán lên mặt mình, ôm chặt nữ tá» trong lồng ngá»±c, tá»±a nhÆ° sợ nà ng Ä‘á»™t nhiên biến mất.
Má»i ngÆ°á»i xung quanh thấy váºy, trong lòng Ä‘á»u ảm đạm, không Ãt ngÆ°á»i lắc đầu, nhẹ giá»ng thở dà i.
Chợt thấy Lang Oa Tá» ngẩng đầu, nhìn bầu trá»i, trong cổ phát ra tiếng gầm rú thê lÆ°Æ¡ng, giống nhÆ° má»™t con sói tru lên trong đại mạc, trà n Ä‘Ã y Ä‘au Ä‘á»›n tuyệt vá»ng.
Các lạc Ä‘Ã khách Mã gia Ä‘á»u có vẻ ảm đạm, có ngÆ°á»i Ä‘i đến bên cạnh, nhẹ giá»ng khuyên nhủ:
- Lang Oa Tá», Tú Liên đã ra Ä‘i, chúng ta…!
Äã thấy Lang Oa Tá» nhìn mình, đôi mắt ác nghiệt nhÆ° băng giá ngà n năm, các lạc Ä‘Ã khách chÆ°a bao giá» thấy Lang Oa Tá» lá»™ ra ánh mắt ác nghiệt nhÆ° váºy, không tá»± chủ lùi vá» phÃa sau mấy bÆ°á»›c.
Tiết Hoà i Anh cÅ©ng rốt cục tỉnh tảo trở lại, tá»›i gần Sở Hoan, nhẹ giá»ng há»i:
- Sở phó sứ, chúng ta nên là m gì tiếp theo đây?
Y nhìn đám lạc Ä‘Ã khách, hạ giá»ng nói:
- Những ngÆ°á»i nà y còn có thể tin tưởng được sao? Có thể để há» Ä‘Æ°a chúng ta Ä‘i trong sa mạc?
Sở Hoan ngẫm nghĩ một lát, rồi nói:
- Äại nhân, Tôn Cối và Vệ Lục Ä‘á»u là kẻ gian của Khâu Anh Hà o, xá» trà hai ngÆ°á»i nà y thế nà o, kÃnh xin đại nhân chỉ bảo!
Tiết Hoà i An vội nói:
- Tất cả Ä‘á»u do Sở phó sứ xá» lý!
Sở Hoan ngẫm nghĩ một chút, nói:
- Vốn nên bắt lại, đợi sau khi trở vá» giao cho Hình bá»™ trị tá»™i, nhÆ°ng mang hai ngÆ°á»i nà y trong Ä‘á»™i ngÅ©, sẽ là m hao tổn tinh lá»±c chúng ta. HÆ¡n nữa hai ngÆ°á»i nà y Ä‘á»u là loại tiểu nhân…!
Hắn ghé sát và o tai Tiết Hoà i An, nói nhá» và i câu, Tiết Hoà i An gáºt đầu nói:
- Tạm nghỉ lại nơi nà y!
Sở Hoan gá»i Hiên Viên Thắng Tà i, cho gã dẫn Tôn Cối và Vệ Lục Ä‘ang tái mét tá»›i, lại truyá»n lệnh cho các tÆ°á»›ng sÄ© nghỉ ngÆ¡i chỉnh đốn tạm thá»i.
Má»™t tráºn nà y, tuy đánh lui sa phỉ, nhÆ°ng thể lá»±c của Cáºn Vệ quân đã đến cá»±c hạn, Sở Hoan biết trải qua tráºn chiến nà y, sa phỉ đã bị dá»a cho vỡ máºt, tuyệt không dám sÆ¡ suất quay lại tấn công lần nữa.
Vệ Lục bị bắt, mặc dù lá»›n tiếng nói bị Khâu Anh Hà o bức bách, nhÆ°ng lạc Ä‘Ã khách Khâu gia không má»™t ngÆ°á»i cầu xin cho hắn, má»i ngÆ°á»i thu nhặt thi thể phụ tá» Khâu gia, sau đó cá» má»™t lạc Ä‘Ã khách nói chuyện vá»›i Sở Hoan.
Phụ tá» Khâu Anh Hà o đã chết, Khâu gia lạc Ä‘Ã khách cÅ©ng chỉ còn trên danh nghÄ©a, những lạc Ä‘Ã khách lÆ°u lại kỳ tháºt trong lòng cÅ©ng không yên không biết tiếp theo phải là m gì.
Bá»n há» không biết nên mang thi thể phụ tá» Khâu gia trở vá», hay là tiếp tục thá»±c hiện nhiệm vụ của lạc Ä‘Ã khách, mang sứ Ä‘oà n Ä‘i xuyên qua sa mạc.
Trải qua chuyện nà y, sứ đoà n không còn tin tưởng lạc đà khách, mà lạc đà khách cũng không còn lòng dạ nà o nữa.
Nói chuyện vá»›i Sở Hoan là lạc Ä‘Ã khách Khâu gia tên Triệu Thà nh, nhìn qua cÅ©ng là má»™t ngÆ°á»i thà nh tháºt, khi nói chuyện vá»›i Sở Hoan, có chút không yên lòng. Sở Hoan cÆ°á»i nói:
- Tuy Khâu Anh Hà o gây rối, nhÆ°ng giỠđã Ä‘á»n tá»™i, việc nà y sẽ không liên tụy đến các ngÆ°Æ¡i. Có tiếp tục là m hay không, ta cÅ©ng không cưỡng ép. NhÆ°ng nếu các ngÆ°Æ¡i nguyện ý, Æ°á»›c định giữa chúng ta vẫn hữu hiệu, sau khi Ä‘i qua sa mạc, thù lao không thiếu má»™t xu.
Triệu Thà nh ngẫm nghĩ một chút, nói:
- Sở gia, lạc Ä‘Ã khách có quy củ là chỉ cần còn sống, dù là má»™t ngÆ°á»i, thì cÅ©ng phải thá»±c hiện lá»i hứa. Khâu Ä‘Æ°Æ¡ng gia… À, Khâu Anh Hà o mặc dù đã chết, nhÆ°ng nếu Sở gia cần dùng đến, chúng ta vẫn tiếp tục dẫn Ä‘Æ°á»ng.
Sở Hoan cÆ°á»i nói:
- Như thế tốt quá.
Triệu Thà nh ngẫm nghÄ© má»™t chút, dÆ°á»ng nhÆ° có gì đó muốn nói, nhÆ°ng lại do dá»±, Sở Hoan thấy thần sắc kỳ quái của hắn, há»i:
- Ngươi muốn nói gì?
Triệu Thà nh rốt cục nói:
- Sở đại gia, không biết đội ngũ của ngà i khi nà o có thế khởi hà nh?
Sở Hoan nói:
- Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u đã kiệt sức, nếu cố chạy, thể lá»±c thiếu thốn, sa phỉ má»™t khi quay lại, sẽ khó đối phó!
Vẻ mặt Triệu Thà nh nghiêm túc nói:
- Sở gia, có một câu không biết có nên nói hay không!
“NgÆ°Æ¡i nói!â€
- Nơi nà y không nên ở lâu!
Triệu Thà nh chân thà nh nói:
- Nếu không kịp thá»i xuyên qua phong nhãn, tình huống sẽ không ổn. HÆ¡n nữa, ta cÅ©ng và i huynh đệ Ä‘á»u nghÄ©, bão cát sẽ lại tá»›i nhanh thôi!
Sở Hoan ngẩn ra, nhÃu mà y, há»i:
- Ngươi nói gì? Phong nhãn? Bão cát
Äá»™t nhiên hắn hiểu ra gì đó:
- Ngươi nói là , chúng ta chưa đi qua phong nhãn?
Triệu Thà nh lắc đầu nói:
- Sở gia, chúng ta không những chưa đi qua phong nhãn, giỠphút nà y chúng ta đang ở ngay trong phong nhãn.
Vẻ mặt Sở Hoan trở nên ngÆ°ng trá»ng.
Kỳ tháºt thá»i Ä‘iểm Khâu Anh Hà o nói đến tâm bão, Sở Hoan chỉ thấy Khâu Anh Hà o Ä‘ang nói chuyện giáºt gân, chỉ cho là lấy chuyện phong nhãn là m cá»›, để cho sứ Ä‘oà n phải liên tục chạy nhằm tiêu hao thể lá»±c.
Nay Khâu Anh Hà o đã Ä‘á»n tá»™i, Sở Hoan tháºm chà còn xem nhẹ sá»± tồn tại của phong nhãn.
NhÆ°ng giá» phút nà y Triệu Thà nh nói nhÆ° váºy, Sở Hoan biết Triệu Thà nh không nói dối, chÃnh hắn cÅ©ng không ngá», nÆ¡i Khâu Anh Hà o cho sứ Ä‘oà n trú lại, lại là phong nhãn của sa mạc.
Vẻ mặt của Triệu Thà nh rất ác liệt, Sở Hoan cÅ©ng nhÃu mà y nói:
- Ngươi cảm thấy bão cát sẽ tới?
Triệu Thà nh gáºt đầu nói:
- Sở gia, ngà i chÆ°a quen sa mạc nên không nhìn ra, tuy nhiên, chúng ta qua lại trong sa mạc hằng năm, cÅ©ng có chút kinh nghiệm. Khà háºu hai ngà y nay rất không bình thÆ°á»ng, thoạt nhìn ngà y nóng đêm lạnh, kỳ tháºt đã có chút không đúng, hÆ¡n nữa buổi tối bão cát đứt quãng, thá»i gian dà i liên tục, đây là điá»m báo bão cát sẽ Ä‘á»™t kÃch.
Sở Hoan lại há»i :
- Bão cát rất đáng sợ sao? Chúng ta có biện pháp né tránh không?
Triệu Thà nh ngẫm nghĩ một lúc, mới nói :
- Sở gia, bão cát nếu đến, phạm vi quét qua rất lá»›n, che cả bầu trá»i, cát bay đầy trá»i, nếu ở trong bão cát, thì không thể trốn, biện phát tốt nhất là rá»i khá»i phong nhãn. Nếu không sẽ rất đáng sợ... !
Triệu Thà nh hÆ¡i trầm ngâm, lắc đầu cÆ°á»i khổ nói:
- Trong sa mạc, đáng sợ nhất chÃnh là sa phỉ và bão cát, hai thứ nà y gặp phải má»™t thì nhất Ä‘inh sẽ chết ngÆ°á»i !
Sở Hoan ý thức được sá»± nghiêm trá»ng của vấn Ä‘á», biết nhất định phải thảo luáºn lịch trình tiếp theo vá»›i Tiết Hoà i An. Tiết Hoà i An Ä‘ang ở trong lá»u vải né cái nắng mãnh liệt, Sở Hoan nhìn và o lá»u, thấy Lang Oa Tá» vẫn ôm thi thể Mã Tú Liên, giống nhÆ° má»™t tảng đá, không nhúc nhÃch, các lạc Ä‘Ã khách Mã gia đứng bên cạnh, không biết là m thế nà o cho phải.
Sở Hoan ngẫm nghÄ© má»™t chút, Ä‘i tá»›i, lạc Ä‘Ã khách Mã gia thấy Sở Hoan, Ä‘á»u chắp tay, Sở Hoan cách Lang Oa Tá» và i bÆ°á»›c thì dừng lại, nhìn khuôn mặt ngăm Ä‘en kia, có và i phần thông cảm.
Hắn biết giá» nà y Lang Oa Tá» rất bi thống, ngÆ°á»i xem hắn nhÆ° con là Mã ChÃnh NghÄ©a bị hại. Nữ nhân mình yêu vì đỡ tên cho mình mà chết, có thể nói những ngÆ°á»i thân thÃch của gã Ä‘á»u trÆ°á»›c sau rá»i Ä‘i, Lang Oa Tá» dù có ý chà sắt đá, cÅ©ng bị vỡ vụn.
Hắn biết lúc nà y nói gì cũng vô dụng, hơn nữa hắn cũng không biết khuyên bảo như thế nà o, trầm mặc một lát, đưa tay ra hiệu cho Mã gia lạc đà khách đi nghỉ tạm, còn hắn thì đi và o trong trướng của Tiết Hoà i An.
Tiết Hoà i An rất buồn ngủ, nhÆ°ng trong thá»i Ä‘iểm nà y thì sao mà ngủ được.
Sở Hoan và o trong trÆ°á»›ng, Tiết Hoà i An đã chà o đón, mở miệng há»i:
- Sở phó sứ, lúc trÆ°á»›c ngÆ°Æ¡i nói lạc Ä‘Ã khách mÆ°u đồ vá»›i sứ Ä‘oà n chúng ta, là có ngÆ°á»i ở sau thuê bá»n há»? Äây là tháºt hay giả?
Sở Hoan nghiêm nghị nói:
- Xác thá»±c. Äây là Mã ChÃnh NghÄ©a nói cho Lang Oa Tá». Lang Oa Tá» mang bút tÃch lại cho hạ quan, hạ quan nghÄ© Mã ChÃnh NghÄ©a không có lý do lừa dối hạ quan, mà Lang Oa Tá» cÅ©ng sẽ không lừa gạt hạ quan.
Tiết Hoà i An cau mà y nói:
- NgÆ°á»i ná» thuê lạc Ä‘Ã khách và sa phỉ, là vì cá»— xe ngá»±a kia?
- Vâng!
Sở Hoan gáºt đầu nói:
- Ãt nhất Lang Oa Tá» nói nhÆ° váºy.
Tiết Hoà i An vuốt râu nói:
- NgÆ°á»i ná» là ai, trong lòng ngÆ°Æ¡i có chút manh mối nà o không?
Sở Hoan ngẫm nghĩ một chút, mới nói:
- Hạ quan cÅ©ng không dám vá»ng Ä‘oán. Äến tìm đại nhân, là có việc gấp muốn thảo luáºn cùng đại nhân!
Tiết Hoà i An cÆ°á»i khổ nói:
- Việc gấp chắc chắn không phải là chuyện tốt, Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng nà y quả nhiên không chá»— nà o nhÆ° ý. Sở phó sứ, việc gấp ngÆ°Æ¡i nói là gì?
Sở Hoan láºp tức Ä‘em lá»i Triệu Thà nh nói lại má»™t lần:
- Äại nhân, nếu lá»i Triệu Thà nh không phải là giả, váºy vị trà chúng ta Ä‘ang ở vô cùng nguy hiểm, không thể ở lâu.
Tiết Hoà i An cũng có chút nóng vội:
- Chúng ta sẽ lên Ä‘Æ°á»ng ngay bây giá»?
Sở Hoan cÆ°á»i khổ:
- Vì tương kế tựu kế, chúng ta đã chạy liên tục hai ngà y, lại chiến đấu kịch liệt cùng sa phỉ, các huynh đệ dù có là m bằng sắt cũng không chịu nổi.
Tiết Hoà i An buồn rầu nói:
- Sở phó sứ, váºy phải là m thế nà o?
GiỠphút nà y, Tiết Hoà i An bỗng cảm giác, lần đi sứ nà y, nếu không có vị Phó sứ Sở Hoan, quả không thể tưởng tượng nổi.
NgÆ°á»i trẻ tuổi nà y nhìn giản dị tá»± nhiên, nhÆ°ng là m chuyện lá»›n, lại thể hiện bản lÄ©nh và giảo hoạt không há» tÆ°Æ¡ng xứng vá»›i tuổi của mình.
Sở Hoan hơi trầm ngâm, mới nói:
- Äại nhân, không bằng kêu Hiên Viên tÆ°á»›ng quân và lạc Ä‘Ã khách lại đây, chúng ta bà n tháºt kỹ vá» vấn Ä‘á» nà y!
Tiết Hoà i An vá»™i và ng gáºt đầu, phái ngÆ°á»i gá»i Hiên Viên Thắng Tà i và lạc Ä‘Ã khách Triệu Thà nh tá»›i.
Hiên Viên Thắng Tà i và o trong trướng, hướng Sở Hoan và Tiết Hoà i An bẩm:
- Äã xá» quyết Tôn Cối và Vệ Lục, mạt tÆ°á»›ng cÅ©ng đã bảo các huynh đệ tranh thủ thá»i gian nghỉ tạm.
Sở Hoan vuốt cằm, đợi Triệu Thà nh đến, Sở Hoan Ä‘i thẳng và o vấn Ä‘á» há»i:
- Triệu sư phụ, theo cách nhìn của ngươi, bão cát khi nà o sẽ đến?
Triệu Thà nh trả lá»i:
- Cụ thể khi nà o đến, tại hạ không dám Ä‘oán chắc, nhÆ°ng theo tình huống phán Ä‘oán từ trÆ°á»›c, trong vòng mÆ°á»i hai canh giá», chá»— nà y sẽ có bão cát.
Sở Hoan cau mà y há»i:
- Nói nhÆ° thế, chúng ta chỉ có thá»i gian má»™t ngà y?
- Vâng!
Triệu Thà nh gáºt đầu nói:
- Thứ cho tại hạ nói thẳng, tình huống trÆ°á»›c mắt đã vô cùng ác liệt. TrÆ°á»›c kia chúng ta Ä‘i qua sa mạc, Ä‘á»u đã ấn định thá»i gian, táºn dụng má»i khả năng tránh bão cát, hiện giá» chúng ta ở giữa phong nhãn, bão cát sẽ không Ä‘á»™t ngá»™t xuất hiện, nhÆ°ng má»™t khi xuất hiện, Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng quét qua sẽ vô cùng lá»›n, chúng ta ở trong Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng đó, tát nhiên sẽ gặp gió lốc.
Hiên Viên Thắng Tà i chấn động, cau mà y nói:
- Phó sứ đại nhân, nói nhÆ° váºy, chúng ta phải láºp tức khởi hà nh?
Gã khó xỠnói:
- Thể lá»±c má»i ngÆ°á»i đã cạn kiệt, lúc nà y tháºt sá»± đã có ngÆ°á»i hôn mê, nôn khan, nếu tháºt sá»± cưỡng ép khởi hà nh, chỉ sợ…!
Trên mặt gã đã hiện lên thần sắc lo lắng. Gã là quân nhân, ý chà kiên định, nếu không phải vạn bất đắc dÄ©, cÅ©ng sẽ không lo lắng nhÆ° váºy.
Tà i sản của ♎ Sói Ngây Thơ
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của ♎ Sói Ngây ThÆ¡
Từ khóa được google tìm thấy
4vn.eu sa mac nhat hung , áðèòíè , dekdodc , gia khong lich su , gia khong lich su sa mac , giá không lịch sá» , há»· sủng sinh kiêu , hoac sac sinh kieu , hoac sac sinhhieu , hoat sac sinh kieu , hoạt sắc sinh kiêu , kich tinh uot at , ñòàòü , prc quoc sac sinh kieu , qouc sac sinh kieu , quôc sac sinh kiêu , quá»c sẮc sinh kiÊu , quốc sắc , quốc sắc sinh kiêu , quốc sắc sinh kiá»u , quoc sac kieu sinh , quoc sac kieu sinh 733 , quoc sac sinh keu , quoc sac sinh keu q 9 , quoc sac sinh kiêu vn , quoc sac sinh kieu , quoc sac sinh kieu 1047 , quoc sac sinh kieu 4 , quoc sac sinh kieu 4eu , quoc sac sinh kieu full , quoc sac sinh kieu prc , quoc sac sinh lieu , quoc sac thien kieu , quoc sac tuu lau 4vn , quoc sach sinh kieu , quoc sach sinh kieu 4vn , quoc sắc sinh kiêu , sa mac nhât hung , sa mạc nhất hùng , sac sinh kieu con , tac gia sa mac 4vn , tác giả sa mạc , truyen gia khong linh su , truyen sa mac nhat hung , æèçíü