|
|
21-03-2012, 06:01 PM
|
|
秋霞
|
|
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
|
|
Tam Sinh, Vong Xuyên bất tá»
Tác giả: Cá»u Lá»™ Phi HÆ°Æ¡ng
Edit: Ishtar
Ta nghÄ© rằng, má»™t mình ta có thể dá»… dà ng thoát thân, chỉ cần dùng thuáºt Ä‘á»™n thổ, là có thể Ä‘uổi theo Mạch Khê.
NhÆ°ng má»i chuyện Ä‘á»u không diá»…n ra theo ý muốn của ta.
Ta lại không ngá» hoà ng đế lại Ä‘Ãch thân ra tay, cà ng không ngá» hôn quân trong truyá»n thuyết lại là má»™t nhân váºt tà n nhẫn. Ỷ và o ná»™i lá»±c sung mãn đánh má»™t chưởng, còn có lÆ°á»›i sắt từ sau đánh tá»›i, ta đã bị bắt.
TrÆ°á»›c khi bị lôi và o nhà giam, ta còn nghÄ©, chá» khi cách xa hoà ng đế, linh lá»±c của ta hồi phục lại bình thÆ°á»ng thì ta có thể chạy trốn.
NhÆ°ng sau khi bị lôi và o nhà giam, ta chỉ có thể yếu á»›t thở dà i, có lẽ vá»›i hoà ng đế mà nói, Bạch Cá»u tháºt sá»± là má»™t ngÆ°á»i rất quan trá»ng, nếu không thì vì sao lại nhốt ta và o địa lao trong hoà ng cung.
Äối vá»›i hoà ng đế mà nói, việc nà y có thể phòng ngừa ta chạy trốn, thứ hai là cà ng tiện dùng hình bức cung ta để ta chỉ hÆ°á»›ng Ä‘i của Mạch Khê. NhÆ°ng chÃnh bá»n chúng cÅ©ng không biết, việc nà y cÅ©ng đồng thá»i áp chế linh lá»±c của ta xuống mức thấp nhất.
Không thể trốn, ta chỉ có thể dùng thái độ “đến đâu hay đến đó[1]†để bắt đầu cuộc sống không có công bằng trong địa lao.
Dụng cụ tra tấn của ngÆ°á»i thÆ°á»ng không thể Ä‘e dá»a được ta, má»—i ngà y quất ta mấy cái cÅ©ng chắc khác nà o đến giỠđược gãi ngứa má»™t tráºn.
NhÆ°ng ngà y nà o ta cÅ©ng bị gãi ngứa nhÆ° thế tháºt là uất ức.
Ngà y nà o bá»n chúng cÅ©ng há»i ta vá» chuyện Mạch Khê Ä‘i vá» hÆ°á»›ng nà o, chÃnh ta còn không biết, nên cÅ©ng thà nh tháºt trả lá»i, bá»n há» lại còn cố tình nói ta không thà nh tháºt. Ta nghÄ©, sau nà y chá» bá»n chúng Ä‘i xuống Minh phủ, ta nhất định sẽ kêu đám tiểu quá»· há»i bá»n chúng có não hay không, nếu bá»n chúng nói có, váºy sẽ rút hết não chúng. Nếu nói không có, sẽ cắt luôn đầu, đẩy và o Ä‘Æ°á»ng súc sinh.
Bá»n chúng không tin ta, dần dần ta cÅ©ng lÆ°á»i đáp lại lá»i bá»n chúng, cà ng vá» sau, má»—i ngà y chúng cÅ©ng chỉ quất ta hai roi lấy lệ.
Tháºt lâu, tháºt lâu vá» sau, không còn có ngÆ°á»i tá»›i đánh ta, cÅ©ng không có ngÆ°á»i tá»›i Ä‘Æ°a cÆ¡m cho ta, ta bị nhốt trong nhà giam, má»™t ngà y má»™t đêm vẫn còn sống. Bá»n chúng muốn ta chết đói, mà không biết rằng ta là tinh linh hóa thân từ tảng đá, chỉ cần hấp thụ khà đất là có thể không ăn không uống, tiếp tục sống thêm mấy trăm năm nữa.
Äiá»u duy nhất khiến ta lo lắng là không biết đã bao nhiêu ngà y trôi qua, không biết bây giá» Mạch Khê thế nà o.
Mà địa lao nà y cÅ©ng vô cùng bà máºt, ta ở trong nà y bao lâu nhÆ° váºy cÅ©ng chÆ°a thấy có ai bị giam và o. Ta nghÄ©, nếu ta chỉ là má»™t ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng, ở trong nà y mục rá»—ng thà nh xÆ°Æ¡ng trắng chắc cÅ©ng chẳng có ai biết.
May mắn thay, ta cÅ©ng không sợ bóng tối, ngược lại, trong hoà n cảnh nhÆ° váºy lại cà ng có thể khiến ta chuyên tâm tu luyện.
Má»™t thá»i gian sau, linh lá»±c của ta tăng lên và i phần. NhÆ°ng ta vẫn chÆ°a thể trốn thoát.
Không biết lại thêm bao nhiêu lâu nữa, rốt cuá»™c ta cÅ©ng nghe được má»™t thanh âm khác ngoà i tiếng chuá»™t kêu. Trong bóng đêm, má»i thứ Ä‘á»u trở nên rõ rà ng.
Mở cá»a, Ä‘i đến, chỉ có má»™t ngÆ°á»i.
Ta giáºt mình, chẳng lẽ không phải tá»›i giam thêm tù nhân sao…
Ãnh lá»a Ä‘i qua chá»— rẽ, rồi cháºm rãi Ä‘i vá» phÃa ta. Ta nheo mắt nhìn ngÆ°á»i Ä‘ang tá»›i gần, đó là má»™t thanh niên ngoà i hai mÆ°Æ¡i tuổi, áo bà o trắng nhÆ° tuyết, hoà n toà n không phù hợp vá»›i nhà giam nà y. DÆ°á»›i ánh lá»a, không hiểu sao ta lại cảm giác nhìn hắn quen quen.
Hắn nhìn thấy ta, sắc mặt đang bình tĩnh có chút thay đổi.
Ta nghÄ©, mặc dù ta không biết mình đã bị giam trong nà y bao lâu, nhÆ°ng cÅ©ng biết Ãt nhất là khoảng mÆ°á»i năm, má»™t ngÆ°á»i không ăn không uống sống trong địa lao suốt mÆ°á»i năm, có ai không sợ cÆ¡ chứ? ChÆ°a cần nghÄ© ta là lệ quá»·, hắn không ném cây Ä‘uốc rồi hét thất thanh xoay ngÆ°á»i bá» chạy đã là cá»±c kỳ can đảm rồi.
“Tam Sinh.†Hắn gá»i tên ta, khẽ thở dà i, “Ta là TrÆ°á»ng An.â€
Ta cau mà y suy nghÄ©, phát hiện ra cái tên nà y có chút quen thuá»™c, hÆ¡n ná»a ngà y má»›i nhá»› ra: “A, là tiểu đạo sÄ© nhát nhÆ° chuá»™t.†Lâu lắm rồi không nói chuyện, giá»ng ta trở nên khà n khà n khó nghe.
Hắn nhÃu mà y, “Ta cứu ngÆ°Æ¡i ra ngoà i.â€
Ta hắng giá»ng, cÆ°á»i nói: “Giá» nhìn ngÆ°Æ¡i rất ổn nha, sao không còn giống nhÆ° trÆ°á»›c đây sợ ta hút ngÆ°Æ¡i nữa?â€
Hắn cÆ°á»i khổ nói: “Äã ba mÆ°Æ¡i năm trôi qua, không ngá» Tam Sinh vẫn còn nhá»› rõ rà ng nhÆ° váºy.â€
Ba mÆ°Æ¡i năm. Ta khẽ giáºt mình.
Kiếp trÆ°á»›c, Trá»ng Hoa giết ta, ta ở dÆ°á»›i Äịa phủ chá» hắn hai năm, sau đó vừa quay trở lại Nhân giá»›i, tìm được Mạch Khê, ở chung tám năm, tổng cá»™ng tất cả khoảng mÆ°á»i năm Ä‘i, váºy mà bây giá» TrÆ°á»ng An nói đã ba mÆ°Æ¡i năm trôi qua.
Hóa ra, ta ngẩn ngÆ°á»i ngồi đây đã hai mÆ°Æ¡i năm.
Hai mươi năm… Năm nay Mạch Khê đã hai mươi tám tuổi, không biết bây giỠhắn thế nà o?
Ra khá»i hoà ng cung dá»… dà ng hÆ¡n ta nghÄ© rất nhiá»u.
Không biết TrÆ°á»ng An lấy ở đâu ra má»™t bá»™ y phục thái giám cho ta mặc, sau đó hắn quang minh chÃnh đại dẫn ta ra khá»i hoà ng cung. Dá»c Ä‘Æ°á»ng Ä‘i, ta thấy không Ãt ngÆ°á»i quỳ hà nh lá»… vá»›i hắn, gá»i: “Quốc sÆ° đại nhân.â€
“Quốc sÆ° Æ°?†Sau khi ra khá»i hoà ng cung, đứng tháºt lâu dÆ°á»›i ánh mặt trá»i, ta niệm má»™t cái quyết khôi phục lại hình dáng ngà y xÆ°a, ta há»i hắn, “Không phải từ trÆ°á»›c tá»›i nay LÆ°u Ba vẫn coi thÆ°á»ng mấy thứ nà y sao?â€
Hắn liếc mắt nhìn ta: “Nói ra thì dà i lắm. Ta Ä‘Æ°a ngÆ°Æ¡i Ä‘i gặp má»™t ngÆ°á»i, việc đã qua vừa Ä‘i vừa nói chuyện.â€
TrÆ°á»ng An kể cho ta nghe, sau đợt tấn công ấy, LÆ°u Ba cà ng ngà y cà ng suy sụp, cÅ©ng không còn huy hoà ng nhÆ° trÆ°á»›c, đệ tá» LÆ°u Ba cÅ©ng lá»™t bá» thanh cao tiên môn, trở vá» thế tục. Hắn biết ta cứu hắn thoát chết, nhÆ°ng lại bị Trá»ng Hoa ngá»™ sát, trong lòng luôn cảm thấy áy náy, luôn muốn tìm kiếp sau của ta để báo đáp.
Hắn há»i: “Vì sao Tam Sinh vẫn còn nhá»› được chuyện kiếp trÆ°á»›c?â€
Ta không biết nên giải thÃch má»i chuyện thế nà o vá»›i hắn, suy nghÄ© má»™t lát nói: “Có lẽ không thể từ bá» sÆ° tôn của ngÆ°Æ¡i.â€
Hắn gáºt Ä‘áºt đầu, cÅ©ng không há»i thêm, nói: “Hai mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c, trong kinh thà nh đồn đại có má»™t yêu nữ, bị hoà ng đế tá»± mình thu phục. Ta không nghÄ© đó là ngÆ°Æ¡i, nhÆ°ng mÆ°á»i năm trÆ°á»›c, có ngÆ°á»i tìm tá»›i ta, muốn ta và o trong hoà ng cung cứu má»™t ngÆ°á»i. Lúc đó ta má»›i biết, hóa ra ngÆ°Æ¡i bị bắt. Biết là ngÆ°Æ¡i, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên ta phải cứu, cho nên lợi dụng thân pháºn quốc sÆ° thâm nháºp và o hoà ng cung, những năm gần đây ta luôn dò la tin tức vá» ngÆ°Æ¡i, tìm mấy năm, cuối cùng cÅ©ng có thể cứu ngÆ°Æ¡i ra.â€
“NgÆ°á»i nhá» ngÆ°Æ¡i cứu ta, có phải tên là Mạch Khê?â€
“Äúng, mà cÅ©ng không đúng.†Hắn thản nhiên cÆ°á»i cÆ°á»i, “Tam Sinh, ngÆ°Æ¡i có biết ngÆ°á»i mà ngÆ°Æ¡i gá»i là Mạch Khê giá» là má»™t ngÆ°á»i thế nà o không?â€
Ta lắc đầu, hắn nhá» giá»ng nói: “Tuy bây giá» kinh thà nh vẫn còn an toà n, nhÆ°ng ngoà i chiến trÆ°á»ng, quân triá»u đình liên tục thất bại, không quá ba tháng nữa, giang sÆ¡n nà y sẽ đổi chủ.†Ta ngẩn ngÆ°á»i, nghe hắn nói tiếp: “Ở tiá»n phÆ°Æ¡ng, giết hÆ¡n mÆ°á»i vạn quân triá»u đình, láºp chiến công hiển hách cho phản quân chÃnh là Mạch Khê.â€
“Mà ngÆ°á»i muốn ta cứu ngÆ°Æ¡i..†Vừa nói, hắn dẫn ta Ä‘i và o má»™t tiểu viện trong ngõ sâu, đẩy cá»a bÆ°á»›c và o, ta đã nhìn thấy nam tá» ngồi trong viện.
Ta nhÃu mà y: “À, hóa ra là ngÆ°Æ¡i.â€
Bạch Cá»u. Äối vá»›i loà i ngÆ°á»i, hai mÆ°Æ¡i năm là má»™t khoảng thá»i gian dà i, dáng ngÆ°á»i hắn vẫn cao ngất nhÆ° trÆ°á»›c, nhÆ°ng đã có tóc bạc. Trên mặt cÅ©ng có nếp nhăn.
Hắn nhìn thấy ta, kinh ngạc lắp bắp: “NgÆ°Æ¡i… ngÆ°Æ¡i không thay đổi.â€
Ta nhÃu mà y, nói theo bản năng: “Ta không phải là yêu quái.â€
Hắn nhếch môi giá»…u cợt: “Äúng hay không thì có gì quan trá»ng? Yêu quái giết ngÆ°á»i, con ngÆ°á»i giết con ngÆ°á»i. Äá»u giống nhau cả.†Hắn ngừng má»™t chút, nói: “Con ngÆ°á»i già đi, cà ng nhá»› lại những chuyện xảy ra trÆ°á»›c đây, mà cuối cùng giỠđây cÅ©ng có thể cứu ngÆ°Æ¡i ra, coi nhÆ° chấm dứt được tiếc nuối của ná»a Ä‘á»i trÆ°á»›c.â€
Ta không thÃch con ngÆ°á»i ở trÆ°á»›c mặt ta than thở chÃnh mình già đi, cắt ngang hắn, há»i: “Mạch Khê đâu?â€
“Hiện giá» hắn Ä‘ang ở Vinh SÆ¡n.†Bạch Cá»u trầm mặc nói: “Thằng bé rất nhá»› ngÆ°Æ¡i. Ngà y nhá»› đêm mong.†Giá»ng nói chất chứa bất đắc dÄ© và thở dà i.
Ta khó hiểu nhìn Bạch Cá»u, cÆ¡n ghen tuông bấy lâu ngủ yên trong lòng không hiểu sao nhÆ° bùng lên: “Ta thÃch Mạch Khê, Mạch Khê cÅ©ng thÃch ta. Ta không ở bên cạnh, hắn nhá»› ta không phải là chuyện Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên sao? Chẳng lẽ hắn nên nhá»› ngÆ°Æ¡i? Cùng ngÆ°Æ¡i trải qua má»™t mối tình cấm kỵ sao?â€
TrÆ°á»ng An đứng bên phì cÆ°á»i.
Bạch Cá»u cÅ©ng không tức giáºn , không biết nên khóc hay cÆ°á»i, liếc mắt nhìn ta má»™t cái: “Bị giam nhiá»u năm nhÆ° váºy, sao tÃnh tình vẫn không thay đổi?â€
Ta không quan tâm bá»n há» nghÄ© gì, nói: “Ta cứu ngÆ°Æ¡i má»™t lần, ngÆ°Æ¡i cứu ta má»™t lần, chúng ta coi nhÆ° không ai nợ ai. Vì váºy sau khi từ biệt, ta muốn Ä‘i tìm Mạch Khê.†Vừa định Ä‘á»™n thổ, lại giáºt mình nhá»› ra lúc trÆ°á»›c Mạch Khê bái hắn là m thầy, suy nghÄ© má»™t chút, ta cÅ©ng hiểu được nguyên nhân kết quả ra sao, nói: “NgÆ°Æ¡i muốn Mạch Khê giúp ngÆ°Æ¡i ra tráºn giết định, có thể thay ngÆ°Æ¡i Ä‘oạt lại giang sÆ¡n nà y, nhÆ°ng sau nà y, ngÆ°Æ¡i phải để Mạch Khê Ä‘i. Thá» khôn chết, chó săn bị nấu[2], ta không muốn chuyện đó xảy ra vá»›i Mạch Khê. Hắn là ngÆ°á»i tốt, sẽ bị tổn thÆ°Æ¡ng.â€
Bạch Cá»u không trả lá»i, Ä‘á»™t nhiên TrÆ°á»ng An há»i ta: “Tam Sinh, Mạch Khê có phải là sÆ° tôn …â€
Ta quay đầu nhìn lÆ°á»›t qua TrÆ°á»ng An, nói: “Äúng, nhÆ°ng đó là chuyện quá khứ.â€
Không muốn nói nhiá»u, ta niệm má»™t cái quyết, Ä‘i thẳng tá»›i Vinh SÆ¡n.
DÆ°á»›i chân núi có má»™t tòa thà nh tên là Vinh Thà nh, xây dá»±ng dá»±a và o núi, bốn phÃa Ä‘á»u là vách núi. Dá»… thủ khó công, nhÆ°ng má»™t khi Ä‘á»™t phá được Vinh Thà nh, muốn tấn công kinh thà nh là chuyện Ä‘Æ¡n giản.
Cho nên đây là phòng tuyến thà nh trì cuối cùng bảo vệ hoà ng thà nh, tráºn chiến nà y không há» dá»… dà ng. Bây giá» có ta đến, có lẽ có thể giúp Mạch Khê. Chẳng hạn nhÆ° đầu Ä‘á»™c nguồn nÆ°á»›c trong Vinh Thà nh, phóng há»a kho lúa gì gì đó.
Nhưng khi ta đến Vinh Sơn, đã không cần ta tham gia nữa.
Hai quân đã xáp mặt giao chiến.
Ta đứng ở má»™t nÆ¡i cheo leo phÃa trên, có thể nhìn thấy chiến trÆ°á»ng phÃa dÆ°á»›i, nhìn thế tấn công mãnh liệt, có lẽ muốn đánh má»™t tráºn phân định thắng bại, Mạch Khê đã dồn toà n lá»±c công thà nh.
Ta tìm bóng dáng Mạch Khê trên chiến trÆ°á»ng há»—n loạn. Hắn không nói được, ở trên chiến trÆ°á»ng sẽ ra lệnh thế nà o?
Äang lúc ta lo lắng, thì má»™t tiếng nói từ rất nhá» truyá»n vang ra xa, ban đầu chỉ có mấy ngÆ°á»i nói, vá» sau là mÆ°á»i mấy ngÆ°á»i, mấy trăm ngÆ°á»i, mấy ngà n ngÆ°á»i, cuối cùng tất cả binh lÃnh phản quân Ä‘á»u đồng loạt hò reo: “Äã trảm đầu Vinh thà nh chủ!â€
Tiếng Ä‘á»™ng lá»›n rầm rÄ© chiến trÆ°á»ng nhất thá»i im lặng, ánh mắt má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u hÆ°á»›ng vá» má»™t phÃa, ta cÅ©ng nhìn vá» phÃa đó.
Gió núi nổi lên, trên đỉnh Vinh SÆ¡n, gió thổi bông hoa lÆ°á»›t qua tai ta, cháºm rãi bay vá» phÃa chiến trÆ°á»ng. Lả tả phiêu bay tá»›i bên ngÆ°á»i ngÆ°á»i đó.
Hắn cầm má»™t cái đầu ngồi ngất ngưởng trên lÆ°ng ngá»±a. Vì cách quá xa, ta không nhìn rõ vẻ mặt hắn. Chỉ thấy dÆ°á»ng nhÆ° hà n kiếm trong tay hắn nhÆ° mặt gÆ°Æ¡ng phản chiếu ánh sáng mặt trá»i, lấp lánh khiến mắt ta chua xót.
Mạch Khê.
Không ngá» lần từ biệt nà y kéo dà i tá»›i hai mÆ°Æ¡i năm. Chà ng đã là má»™t tÆ°á»›ng quân dÅ©ng mạnh ngạo nghá»… trên vạn ngÆ°á»i.
Rá»i chà ng lâu nhÆ° váºy, chà ng có trách ta không?
Bá»—ng nhiên, qua khóe mắt ta thấy có má»™t ánh sáng nhạt chợt lóe, má»™t mÅ©i tên nhá»n xuyên qua không khà phóng tá»›i, thẳng tắp bay vá» phÃa Mạch Khê. Ta hoảng hốt, váºn âm khà đuổi theo, khi mÅ©i tên gần nhÆ° cắm và o ngá»±c Mạch Khê, láºp tức bị âm khà của ta chặt đứt. NhÆ°ng mÅ©i tên vẫn không thu lại kịp, bị âm khà đánh tráºt quỹ đạo ban đầu, sượt qua mặt Mạch Khê, đâm xuống phần đất phÃa sau lÆ°ng hắn.
Má»i chuyện diá»…n ra trong chá»›p mắt, ta lo lắng không biết hắn có bị thÆ°Æ¡ng hay không.
Hắn cÅ©ng ngẩng đầu lên, kinh ngạc nhìn chằm chằm vá» phÃa ta. Ta biết, khoảng cách xa nhÆ° thế, hắn không nhìn thấy rõ ta. NhÆ°ng ta vẫn có cảm giác kỳ lạ rằng, hắn nhìn thấy ta rất rõ rà ng, biết ta chÃnh là Tam Sinh.
Binh lÃnh thấy thế, láºp tức ùa lên chắn xung quanh Mạch Khê.
Cà ng khiến ta không thể nhìn rõ Mạch Khê, trong lòng cà ng sốt ruá»™t. Bá»—ng nhiên những ngÆ°á»i xung quanh Mạch Khê Ä‘á»u tản ra. Hắn ném cái đầu ngÆ°á»i trong tay cho má»™t tÆ°á»›ng sÄ© bên cạnh, nhẹ nhà ng đứng trên lÆ°ng ngá»±a, thi triển khinh công nhanh chóng bay vá» phÃa ta.
Äiá»u nà y khiến ta khẳng định, hắn thấy ta.
Xoay ngÆ°á»i rá»i khá»i vị trÃ.
Ta muốn ta và hắn gặp lại ở má»™t nÆ¡i hoa bay lả tả đầy ảo má»™ng, hắn ôm ta, ta ôm hắn, gá»i tên hắn. Sau đó nảy sinh xúc Ä‘á»™ng Æ° Æ° a a gì đó, rồi tìm má»™t chá»— giải quyết cảm xúc nà y.
Ừm! Äúng là tiết mục tà i tá» gặp giai nhân tuyệt đẹp.
NhÆ°ng đến lúc Mạch Khê tìm được ta, chúng ta lại không thể tiến hà nh váºn Ä‘á»™ng Æ° Æ° a a. CÅ©ng không có gì lạ, má»™t khắc trÆ°á»›c khi hắn tìm thấy ta, ta đã giẫm và o bẫy thợ săn để lại.
“Cạch.†Gắt gao giữ chặn mắt cá chân ta.
Không bị thÆ°Æ¡ng nhiá»u lắm, nhÆ°ng rất Ä‘au.
Ta khóc không ra nÆ°á»›c mắt, còn Ä‘ang than thở ông trá»i không có mắt, má»™t bóng ngÆ°á»i cuốn theo đầy mùi máu nÆ¡i chiến trÆ°á»ng bÆ°á»›c nhanh lại đây. Ta còn chÆ°a nhìn rõ khuôn mặt hắn, hắn đã cúi đầu cẩn tháºn gỡ bẫy thú ra khá»i chân ta. Còn xắn ống quân ta xem có bị thÆ°Æ¡ng tá»›i gân cốt hay không.
Bà n tay giữ mắt cá chân ta khẽ run nhè nhẹ, giống nhÆ° căng thẳng, giống nhÆ° kÃch Ä‘á»™ng, còn có và i phần luống cuống.
“Mạch Khê.â€
Hắn cứng Ä‘á» ngÆ°á»i. Ta không khách sáo gỡ mÅ© giáp giúp hắn, giữ hai má hắn nâng lên.
Nhìn thấy mấy giá»t máy tÆ°Æ¡i dÃnh trên mặt hắn, không ngá» sau bao nhiêu lâu ở trên chiến trÆ°á»ng ngÆ°Æ¡i lừa ta gạt, ánh mắt hắn vẫn sáng nhÆ° ban đầu.
Ta thở dà i: “Chà ng đã trưởng thà nh, nếu là m nhÆ° váºy có lẽ sẽ xấu hổ, nhÆ°ng quả tháºt Tam Sinh ta không nhịn được. Nên là m thế nà o bây giá»?â€
Hắn không hiểu ý ta.
Trong khoảng khắc ta nghiêng đầu tới, hai mắt hắn trợn to.
Ta âm thầm thở dà i, vẫn đặt một nụ hôn lên khóe môi hắn.
“Mạch Khê, Mạch Khê…†Ta ôm cổ hắn, cá» cá» má và o tai hắn, nhẹ nhà ng nỉ non: “Ta rất nhá»› chà ng, Tam Sinh rất nhá»› chà ng.â€
Thân thể hắn cứng ngắc nhÆ° sắt, cổ cứng lại không chịu tá»›i gần bên ta. Ta đã mất công cá» và o ngÆ°á»i hắn, dứt khoát buông hắn ra, nhìn thẳng và o mắt hắn, cÆ°á»i nói: “Tam Sinh tá»›i tìm chà ng, sao chà ng vẫn cứ ngây ngÆ°á»i váºy?â€
Nghe váºy, hắn má»›i hÆ¡i tỉnh táo lại. Bóng dáng ta hiện rõ rà ng trong mắt hắn. Tay cháºm rãi nâng lên, giống nhÆ° không dám tin, chạm nhẹ và o hai má ta.
Ta cÆ°á»i khanh khách nhìn hắn, để mặc ngón tay thô ráp của hắn lÆ°á»›t qua trên mặt ta, qua lông mà y, mÅ©i, cánh môi, hết lần nà y tá»›i lần khác, giống nhÆ° kiểm nghiệm ngÆ°á»i trÆ°á»›c mắt là tháºt hay giả.
Cuối cùng, hắn mới run run giang tay ôm ta, một tiếng thở dà i nhẹ phiêu tán bên tai.
Một tiếng thở dà i, nỗi khổ ly biệt, bao nhiêu đau thương như hóa thà nh hư không bay đi. Ta nghĩ, nếu hắn có thể nói, lúc nà y chắc cũng sẽ thở dà i một tiếng bên tai ta.
Bởi vì xa nhau đã lâu lắm, có rất nhiá»u lá»i muốn nói, không bằng nắm chặt thá»i gian bằng má»™t cái ôm.
Không ngoà i dự đoán, hắn ôm ta trong lòng, trở vỠdoanh trại.
Vết thÆ°Æ¡ng trên chân ta chỉ cần dùng pháp thuáºt có thể chữa là nh, nhÆ°ng ta lại niệm má»™t cái quyết khiến vết thÆ°Æ¡ng trên chân cà ng thêm đáng sợ. Mạch Khê nhìn thấy máu, mặt mà y nhăn lại. Cõng ta trên lÆ°ng, trở vá» quân doanh.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên ta thoải mái hưởng thụ cảm giác được ngÆ°á»i khác quan tâm.
Ta nằm trên lÆ°ng hắn, Ä‘i và o quân danh, đón nháºn vô số ánh mắt của binh lÃnh. Trong mắt bá»n há» không phải là má»™t nam nhân cõng nữ nhân, mà là thấy má»™t tiên nhân cõng lão yêu, háºn không thể moi tròng mắt chÃnh bản thân ra.
Từ trÆ°á»›c tá»›i giá» ta không để ý tá»›i ánh mắt ngÆ°á»i khác, nhÆ°ng Mạch Khê lại sợ ta bị ánh mắt tục tằn của đám hán tỠđó coi thÆ°á»ng. Lạnh mặt, cháºm rãi liếc mắt nhìn bá»n há» má»™t cái. Ãnh mắt bốn phÃa thu lại rất nhiá»u.
Trong lòng ta cà ng thêm ấm áp, lại nép sát và o Mạch Khê.
Äi tá»›i chủ trÆ°á»›ng, ta giúp Mạch Khê vén cá»a trại. Thấy bên trong có má»™t nữ nhân, cảm thấy hÆ¡i bà ng hoà ng.
Nữ nhân…
“Mạch Khê.†Ta suy nghÄ© viển vông, buồn bã nói, “NgÆ°Æ¡i nhân lúc không có ta ở bên, đã cÆ°á»›i thê (vợ) rồi Æ°?â€
[1]æ—¢ æ¥ä¹‹åˆ™å®‰ä¹‹ : đến nÆ¡i má»›i rồi thì phải yên tâm mà ở lại; cÅ©ng có ngÆ°á»i dùng vá»›i nghÄ©a cái gì xảy đến cÅ©ng nên bình tÄ©nh tìm cách đối phó
[2] Theo Sá» ký, khi bá» sang Tá», trong thÆ° Phạm Lãi gá»i cho Văn Chủng có Ä‘oạn viết:
“Phi Ä‘iểu táºn, lÆ°Æ¡ng cung tà ng. Giảo thá» tá», tẩu cẩu phanh. Việt vÆ°Æ¡ng vi nhân trÆ°á»ng cảnh Ä‘iểu uế, khả dữ cá»™ng hoạn nạn, bất khả dữ cá»™ng lạc. Tá» hà bất khứ?â€
Dịch nghĩa:
Chim bay mất hết, cung tốt được cất Ä‘i. Thá» khôn chết, chó săn bị nấu. Việt vÆ°Æ¡ng là ngÆ°á»i cao cổ, miệng chim, chỉ có chung hoạn nạn mà không thể chung vui. Thầy sao còn chÆ°a lui vá»?
Văn Chủng nháºn được thÆ°, cáo bệnh không và o triá»u. Có ngÆ°á»i sà m tấu Văn Chủng muốn phản loạn. Câu Tiá»…n ép Văn Chủng tá»± sát bằng cách ban cho ông thanh kiếm và viết “Tá» giáo quả nhân phạt Ngô thất thuáºt, quả nhân dụng kì tam nhi bại Ngô, kì tứ tại tá», tá» vi ngã tòng tiên vÆ°Æ¡ng thà chi.â€(Dịch nghÄ©a: Thầy dạy quả nhân 7 thuáºt phạt Ngô, quả nhân dùng 3 đánh bại Ngô, còn 4 ở lại vá»›i thầy, thầy vì ta theo tiên vÆ°Æ¡ng mà thá».). Văn Chủng bèn tá»± sát. Theo má»™t tà i liệu khác Văn Chủng bị chém chếtdù Văn Chủng không có tá»™i gì.
CÅ©ng từ đó mà có thà nh ngữ “Thá» tá» cẩu phanhâ€, dùng để ám chỉ thói Ä‘á»i Ä‘en bạc, lấy oán trả ân, các vị vua hung bạo bất nhân, khi đã láºp quốc thà nh công rồi thì trở mặt giết hại các công thần.
|
21-03-2012, 06:03 PM
|
|
秋霞
|
|
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
|
|
Tam Sinh, Vong Xuyên bất tá»
Tác giả: Cá»u Lá»™ Phi HÆ°Æ¡ng
Edit: Ishtar
Mạch Khê thà nh thân rồi ư?
Ta ngơ ngác hết nhìn Mạch Khê lại quay qua nhìn nà ng kia.
“Mạch Khê!â€
Thấy Mạch Khê Ä‘i và o, nà ng kia vui mừng đứng dáºy, nhÆ°ng đến khi thấy ta, ngẩn ngÆ°á»i, do dá»± nói: “Nà ng là …â€
Ta ôm chặt cổ Mạch Khê không buông: “Ta tên là Tam Sinh.â€
“Tam Sinh…†Nà ng nhẹ nhà ng nhắc lại tên ta, Ä‘á»™t nhiên sắc mặt tối sầm, “Tam Sinh, ngÆ°Æ¡i chÃnh là Tam Sinh.†DÆ°á»ng nhÆ° nà ng không tin, quay vá» phÃa Mạch Khê muốn há»i lại.
Mạch Khê không quan tâm hai ngÆ°á»i chúng ta, Ä‘i nhanh tá»›i bên giÆ°á»ng, đỡ ta xuống, giúp ta cởi giầy, lại vá»™i và ng đứng dáºy viết “Truyá»n quân y†đưa cho nà ng kia nhìn.
Nữ tá» giáºt mình ngạc nhiên, cuối cùng cÆ°á»i chua xót, bÆ°á»›c chân hÆ¡i lảo đảo bÆ°á»›c ra ngoà i.
“Chà ng.. NÆ°Æ¡ng tá»?â€
Hắn Ä‘ang giúp ta lau vết thÆ°Æ¡ng, thấy ta nổi váºy, ngẩng đầu nhìn ta, trong ánh mắt chan chứa ý cÆ°á»i, sau đó lẳng lặng lắc đầu.
Ta gáºt đầu, ngang ngược nói: “Không cho phép có.â€
Hắn vẫn cÆ°á»i ôn hòa nhÆ° trÆ°á»›c, kéo lòng bà n tay ta, nhẹ nhà ng viết: “Ngoà i Tam Sinh ra, ta không có ai khác.â€
Nhìn hắn viết chân thà nh nhÆ° váºy, ta không khá»i bất ngá». Gãi gãi đầu, cuối cùng ho nhẹ má»™t tiếng, ra vẻ trầm tÄ©nh, vuốt tóc hắn nói: “Vẻ ngoà i của chà ng cuốn hút ngÆ°á»i khác, ta xa chà ng lâu nhÆ° váºy, không biết chà ng đã khiến bao nhiêu thiếu nữ xao xuyến rồi. TÃnh tình thì vẫn cứ Ä‘Æ¡n giản ngốc nghếch nhÆ° váºy… Cà ng khiến các thiếu nữ Ä‘au lòng. Chà ng thấy váºy là tốt hay không tốt?â€
Mạch Khê nghe xong, bình tÄ©nh nhìn ta chằm chằm, đôi lông mà y hÆ¡i nhÃu lại, biểu hiện rõ rà ng chủ nhân nó Ä‘ang tức giáºn.
Äa số những lần hắn tức giáºn, ta Ä‘á»u không Ä‘oán được lý do, lần nà y cÅ©ng váºy. Không muốn phà thá»i gian suy nghÄ©, ta nói tiếp: “NhÆ°ng Tam Sinh là má»™t ngÆ°á»i Ãch ká»·, chà ng không nhạy bén trÆ°á»›c tình cảm của ngÆ°á»i khác, đối xá» lạnh nhạt vá»›i các cô nÆ°Æ¡ng khác… Ta lại thấy thÃch.â€
Ta thở dà i. “Mạch Khê, chà ng hạ thuốc gì ta váºy? Khiến Tam Sinh thÃch chà ng nhiá»u nhÆ° thế. Äến mức không muốn ngÆ°á»i khác chạm và o chà ng, dù chỉ má»™t chút.â€
Hắn nhìn ta, ánh mắt ngá»i sáng.
Äúng lúc ấy, quân y bÆ°á»›c và o, Mạch Khê chuyển ánh mắt, nhÆ°á»ng chá»— cho quân y.
Vết thÆ°Æ¡ng của ta là pháp thuáºt bản thân gây ra, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên quân y không biết, chỉ nói là bị thÆ°Æ¡ng ngoà i da. Băng bó xong xuôi rồi rá»i Ä‘i.
Không có ngÆ°á»i ngoà i, ta vui sÆ°á»›ng cầm tay áo Mạch Khê, muốn kể cho hắn nghe ná»—i khổ ly biệt. Nà o ngá», ta chÆ°a cầm tay áo được bao lâu, bên ngoà i có tiếng cấp báo của quân sÄ©.
Sắc mặt Mạch Khê trầm xuống, đứng dáºy Ä‘i ra ngoà i.
Ta kinh ngạc nhìn ống tay áo hắn tuá»™t ra khá»i tay ta, tiếng quân sÄ© cấp báo bên ngoà i truyá»n và o tai ta. Ta thở dà i má»™t hÆ¡i. Xa cách hai mÆ°Æ¡i năm, cÅ©ng không được ở cạnh lâu má»™t chút.
Äối vá»›i Mạch Khê, Tam Sinh vẫn quan trá»ng nhÆ° trÆ°á»›c, nhÆ°ng đã không còn là quan trá»ng nhất.
Chiến tranh xảy ra, tướng quân không thể vì nhặt được một nữ nhân mà ngừng lại.
Thá»i gian ta và Mạch Khê ở bên nhau đã Ãt, nay còn Ãt hÆ¡n. Cuối cùng, trÆ°á»›c khi tráºn chiến xảy ra, cảm giác nhÆ° có má»™t bầu không khà kỳ lạ di chuyển trong doanh trại, giống nhÆ° xao Ä‘á»™ng, giống nhÆ° bất an, giống nhÆ° Ä‘ang hÆ°ng phấn. Mạch Khê báºn tá»›i mức ngay cả thá»i gian nghỉ ngÆ¡i cÅ©ng không có.
Kết quả chiến tranh thế nà o ta không quan tâm, ta chỉ quan tâm đến Mạch Khê mà thôi.
Gần đây, má»—i ngà y ta Ä‘á»u Ä‘i theo quân lÃnh hà nh quân gấp, vẫn Ä‘á»u tá»± há»i, rốt cuá»™c kiếp số “muốn mà không được†của Mạch Khê là cái gì. Hiện giá» hắn là đại tÆ°á»›ng quân, muốn quyá»n có quyá»n, muốn tiá»n có tiá»n, còn cái gì là muốn mà không được…
Bế tắc lâu ngà y, ta nghÄ© sẽ há»i thẳng Mạch Khê xem sao.
Buổi tối, ta há»i mấy binh lÃnh gác đêm má»›i biết được Mạch Khê ra khá»i doanh trại cùng A Nhu cô nÆ°Æ¡ng.
A Nhu, chÃnh là nữ tá» mà ta đã gặp lần trÆ°á»›c.
Nghe nói nà ng là nghÄ©a nữ của Bạch Tá», từ nhỠđã ở bên cạnh Mạch Khê, dÆ°á»ng nhÆ° đã được công nháºn là phu nhân TÆ°á»›ng quân. TrÆ°á»›c kia khi nghe những lá»i nà y, ta chỉ thản nhiên gáºt đầu, từ chối cho ý kiến.
Nhưng hôm nay, đêm hôm khuya khoắt….
Trong lòng ta có chút chua xót. Tăng bÆ°á»›c chân Ä‘i vòng quanh doanh trại, cuối cùng cÅ©ng tìm thấy bóng dáng hai ngÆ°á»i bá»n hỠở trong rừng.
A Nhu nhá» giá»ng nức nở: “Mạch Khê, vì sao phải nhÆ° váºy, vì sao…†Ta dừng bÆ°á»›c, thân hình di chuyển, nấp sau má»™t thân cây. A Nhu buồn bã nói, “Dù sao ông ấy cÅ©ng là sÆ° phụ nuôi huynh lá»›n lên, tại sao huynh lại muốn đẩy ông ấy và o bÆ°á»›c Ä‘Æ°á»ng cùng, ngôi vị hoà ng đế kia, huynh muốn nó đến thế sao?â€
Nghe thế, ta Ä‘á» ngÆ°á»i. HÆ¡i ló đầu ra, chỉ thấy Mạch Khê lạnh nhạt rút tay áo Ä‘ang bị A Nhu nắm ra, viết gì đó trong lòng bà n tay nà ng. A Nhu kinh ngạc trợn mắt: “Mạch Khê, huynh Ä‘iên rồi Æ°?â€
Mạch Khê lặng lẽ nhìn nà ng chằm chằm.
A Nhu ngạc nhiên: “Dù hai ngÆ°á»i không phải ruá»™t thịt, nhÆ°ng nà ng giống nhÆ° tá»· của huynh, giống nhÆ° mẫu thân của huynh, nhÆ°ng huynh lại muốn… Huynh tháºt sá»± muốn…†A Nhu hiểu ra, “Cho nên, huynh muốn ngôi vị hoà ng đế, Mạch Khê, huynh muốn Ä‘i tá»›i vị trà cao nhất, sẽ không có ai có thể ngăn cản huynh, huynh có thể thà nh thân vá»›i nà ng.â€
Mạch Khê lầm lì một lúc, rồi lại viết gì đó trong lòng bà n tay nà ng, sau đó bỠđi.
A Nhu đứng yên ở chá»— đó, má»™t lát sau dÆ°á»ng nhÆ° muốn trở vá», nhÆ°ng Ä‘i được hai bÆ°á»›c, cả ngÆ°á»i nhÆ° không còn sức lá»±c, dá»±a và o má»™t thân cây, từ từ trượt xuống mặt đất.
Ta suy nghÄ© má»™t lát, cuối cùng vẫn Ä‘i tá»›i phÃa trÆ°á»›c. VÆ°Æ¡n tay, đỡ nà ng ta đứng dáºy.
Nà ng ngẩng đầu nhìn ta, vô cùng ngạc nhiên: “Tam, Tam Sinh… Cô cô.â€
Ta không quan tâm nà ng ấy xÆ°ng hô vá»›i ta thế nà o, nói: “Vừa rồi ta đã nghe thấy cả rồi.â€
Mắt A Nhu nhanh chóng ngáºp nÆ°á»›c, đúng là dịu dà ng yếu Ä‘uối, khiến ta nhìn mà thÆ°Æ¡ng. Nà ng khóc nói: “Cô cô, bây giá» cÅ©ng chỉ có ngÆ°á»i má»›i khuyên được Mạch Khê, ngÆ°á»i Ä‘i khuyên nhủ huynh ấy Ä‘i, khuyên nhủ huynh ấy Ä‘i!â€
“Vì sao phải khuyên?â€
Ta biết, nếu Mạch Khê muốn có ngôi vị hoà ng đế, nhất định lý do trong lòng hắn không giống nhÆ° lá»i A Nhu nói là vì ta. Hắn là Chiến thần, trong lòng chứa cả thiên hạ, dù có luân hồi thế nà o, trong lòng hắn vẫn luôn tồn tại trách nhiệm và sá»± kiêu ngạo.
Hắn muốn có ngôi vị hoà ng đế thì chắc chắn có nguyên nhân.
Không cần biết đó là nguyên nhân gì, ta không có quyá»n Ä‘i khuyên hắn từ bá» theo Ä‘uổi mục tiêu.
A Nhu nghe ta há»i váºy, ngẩn ngÆ°á»i: “Bởi vì, bởi vì… nghÄ©a phụ, chắc chắn huynh ấy sẽ Ä‘uổi cùng giết táºn nghÄ©a phụ, huynh ấy…â€
Ta thở dà i, “Mạch Khê là ngÆ°á»i tốt, chắc chắn sẽ không Ä‘uổi cùng giết táºn nghÄ©a phụ ngÆ°Æ¡i, nhÆ°ng nếu nghÄ©a phụ ngÆ°Æ¡i là Bạch Tá», thì cÅ©ng chÆ°a biết được.†Ta không muốn giải thÃch nhiá»u vá»›i nà ng, kéo nà ng dáºy, xoay ngÆ°á»i rá»i Ä‘i, nói: “Mấy năm nay, để Mạch Khê ở bên các ngÆ°Æ¡i là sai lầm của ta, các ngÆ°Æ¡i không hiểu hắn, cuá»™c sống của hắn nhất định không vui vẻ gì.â€
Trở vá» doanh trại, từ xa có thể nghe thấy tiếng Ä‘Ã n phát ra từ lá»u của Mạch Khê.
Ta thầm vui vẻ, vá»™i và ng bÆ°á»›c nhanh hÆ¡n, vén mà nh lên, bÆ°á»›c và o bên trong đã ngá»i thấy mùi thÆ¡m của hoa mai.
Tiếng Ä‘Ã n ngừng má»™t chút, Mạch Khê mở mắt nhìn ta. Tuy rằng ngoà i mặt là đang cÆ°á»i, nhÆ°ng ý cÆ°á»i không lá»t và o trong đáy mắt.
Ta cà ng nhìn cà ng thấy Ä‘au xót, nhÆ°ng cÅ©ng không biểu hiện ra ngoà i. Ta cÆ°á»i giả ngu, Ä‘i ra phÃa sau Mạch Khê, ôm hắn từ phÃa sau lÆ°ng, ôm chặt cổ hắn, không muốn buông tay.
Thân mình hắn cứng lại, ta áp mặt và o tai hắn, cũng không nói gì. Chỉ bình yên lắng nghe hơi thở ấm áp của nhau.
Không biết bao lâu sau, dÆ°á»ng nhÆ° Mạch Khê đã phục hồi tinh thần, vá»— nhẹ nhẹ lên cánh tay Ä‘ang giữ chặt cổ hắn của ta, ý bảo ta ngồi xuống bên cạnh hắn. Hắn lấy má»™t bông hoa mai từ bên cạnh bà n Ä‘Æ°a cho ta, trên giấy viết: “Ta nhá»› rõ nà ng thÃch hoa mai nhất, hôm nay trùng hợp nhìn thấy má»™t nhà nh mai nở rất đẹp, nên mang vá» cho nà ng.â€
Ta nháºn lấy, nâng niu trong lòng bà n tay, hết ngắm lại Ä‘Æ°a lên ngá»i.
“Vẫn còn thÃch chứ?â€
Nhìn bốn chữ trên giấy, lòng ta giống như dây cung bị hắn nhẹ nhà ng gẩy, nhộn nhạo dâng lên.
“ThÃch.†Ta giữ tay hắn, vuốt ve lòng bà n tay thô ráp, “Lấy toà n bá»™ hoa trong trá»i đất đổi vá»›i ta, ta cÅ©ng không đổi nhà nh hoa chà ng đã hái cho ta.â€
Ngón tay hắn co lại, nắm tay ta trong lòng bà n tay. Xiết chặt đến mức ta cảm thấy đau.
“Mạch Khê, Ä‘Ã n cho ta má»™t khúc Ä‘i, trÆ°á»›c kia ta rất thÃch nghe chà ng đánh Ä‘Ã n.†Ta cÆ°á»i, “Ta muốn nghe khúc nhạc nà o hùng tráng má»™t chút.â€
Mạch Khê gáºt gáºt đầu, đầu ngón tay hắn lÆ°á»›t qua dây Ä‘Ã n, tiếng nhạc trầm bổng réo rắt vang lên, mang theo sát khà nÆ¡i sa trÆ°á»ng, khà phách nhất thống thiên hạ, chất chứa cảm xúc cô Ä‘Æ¡n của ngÆ°á»i anh hùng, âm vang tấu lên.
Cà ng gần đến cuối khúc nhạc, giai Ä‘iệu phát ra cà ng hùng hồn, gần nhÆ° tang thÆ°Æ¡ng. Hoặc giống nhÆ° Ä‘ang phát tiết cảm xúc, âm Ä‘iệu dồn dáºp nhanh chóng.
Khi âm Ä‘iệu cuối cùng lá»t và o bên tai, Ä‘á»™t nhiên ta nói: “Mạch Khê, muốn ngôi vị hoà ng đế sao?â€
Tay hắn dừng ở trên dây đà n, dưa âm chưa kết thúc cũng ngừng lại.
Hắn không nhìn ta, chỉ nhìn chằm chằm và o dây Ä‘Ã n, gáºt gáºt đầu.
Ta cÆ°á»i nói: “Váºy Ä‘i Ä‘oạt Ä‘i. Ta Ä‘i cùng chà ng.†Ta đặt hoa mai trên dây Ä‘Ã n, hai tay giữ chặt tay phải hắn, nhẹ giá»ng nói: “Lần nà y, ta nhất định sẽ không rá»i xa chà ng.â€
Cả ngÆ°á»i hắn chấn Ä‘á»™ng, lại cháºm rãi má»m xuống. Không nói nữa.
Sau đêm đó, Mạch Khê cà ng thêm báºn rá»™n.
Ngà y tấn công hoà ng thà nh, trÆ°á»›c khi ra chiến trÆ°á»ng, đứng trÆ°á»›c đại quân Ä‘ang chuẩn bị xuất phát, Mạch Khê mặc áo giáp Ä‘á»™t nhiên xoay ngÆ°á»i xuống ngá»±a, trÆ°á»›c mặt má»i ngÆ°á»i, ôm chặt ta má»™t cái. Cái ôm cứng rắn ấy khiến ta cảm thấy không thoải mái, nhÆ°ng ta cÅ©ng không đẩy hắn ra, coi nhÆ° hắn Ä‘ang là m nÅ©ng chốc lát trên ngÆ°á»i ta nhÆ° má»—i lần xa nhau.
Ta vá»— vá»— bá» vai hắn: “Yên tâm Ä‘i.â€
NhÆ°ng ta không thể để hắn má»™t mình trên chiến trÆ°á»ng, nếu ta Ä‘oán đúng, thì thứ “muốn mà không được†trong kiếp nà y của Mạch Khê, có lẽ đó chÃnh là ngôi vị hoà ng đế. Nếu ý trá»i không cho hắn Ä‘oạt được ngôi vị hoà ng đế, thì Ãt nhất ta cÅ©ng có thể giúp hắn tiếp tục kiên cÆ°á»ng sống sót sau thất bại. Sau đó, tìm má»™t nÆ¡i yên tÄ©nh, hai ngÆ°á»i chúng ta an ổn sống hết cả Ä‘á»i nà y.
Cuối cùng sau khi hắn lịch kiếp xong ba kiếp, lá»i hứa ba kiếp vá»›i ta cÅ©ng đã chấm dứt, từ nay vá» sau kiá»u quy kiá»u lá»™ quy lá»™[1]. Hắn tiếp tục là m thần tiên cao cao tại thượng nhÆ° trÆ°á»›c, ta tiếp tục là m lão linh váºt bất tỠở Minh giá»›i.
Äúng là má»™t sá»± sắp xếp hoà n mỹ.
Äợi khi bóng dáng Mạch Khê biến mất trong tầm mắt, ta niệm má»™t cái quyết, ẩn thân, Ä‘i theo quân Ä‘á»™i.
Cuối cùng cuá»™c chiến đã xảy ra, hoà ng đế không thể cứu vãn tình hình, hiện giá» binh lÃnh thủ thà nh chủ yếu là dá»±a và o địa hình hiểm trở, việc công thà nh diá»…n ra vô cùng thuáºn lợi, vừa qua buổi trÆ°a, Mạch Khê đã dẫn quân đánh và o trong thà nh, Ä‘i thẳng và o trong hoà ng cung.
Ta lại cảm thấy sá»± việc thuáºn lợi quá mức ấy rất kỳ lạ.
DÆ°á»ng nhÆ° khẳng định suy nghÄ© của ta, ngay khi Mạch Khê đến bên ngoà i hoà ng cung, má»™t bóng ngÆ°á»i mà u trắng đứng má»™t mình trên tÆ°á»ng thà nh, đứng ở trên cao nhìn xuống Mạch Khê và đội quân của hắn.
Bạch Tá».
Hiện giá» hắn đã bốn, năm mÆ°Æ¡i tuổi, má»™t ngÆ°á»i thÆ°á»ng ở Ä‘á»™ tuổi ấy có thể nhảy cao nhÆ° váºy cÅ©ng không phải dá»… dà ng gì.
Hắn phất ống tay áo, trên tÆ°á»ng thà nh xuất hiện rất nhiá»u cung thủ, chỉ thẳng vá» phÃa Mạch Khê.
Äám lÃnh ngạc nhiên ồ lên. ÄÆ°Æ¡ng nhiên là ngạc nhiên, Bạch Tá» là thủ lÄ©nh của phản quân, mà Mạch Khê là tÆ°á»›ng quân dẫn dẫn quân dá»™i tấn công vô số thà nh trì, chuẩn bị Ä‘em quân đánh và o hoà ng cung thì hai ngÆ°á»i lại xảy ra mâu thuẫn, rốt cuá»™c đã xảy ra chuyện gì?
Má»™t nam tỠđứng phÃa sau Bạch Tá» cao giá»ng nói: “Bạo quân đã bị chém đầu! Chúng tÆ°á»›ng sÄ©, chúng ta đã già nh được thiên hạ vá» tay!â€
Sau má»™t khắc im lặng, hÆ¡n mÆ°á»i vạn tÆ°á»›ng sÄ© reo hò bá»™c lá»™ niá»m vui sÆ°á»›ng.
Ãnh mắt ta chỉ dừng lại bên bóng ngÆ°á»i trên lÆ°ng ngá»±a kia, Bạch Tá» chém hoà ng đế trÆ°á»›c hắn, đã khiến trong lòng má»i ngÆ°á»i công nháºn Bạch Tá» là hoà ng đế tân triá»u. Bây giá», ta cÅ©ng đã hiểu ra, vì sao khi Mạch Khê vẫn còn ở ngoà i tiá»n tuyến tác chiến, hắn lại Ä‘i và o kinh thà nh, chÃnh là vì giá» khắc ngà y hôm nay.
Bạch Tá» chá» bá»n lÃnh dần dần an tÄ©nh trở lại, nói: “Sông núi nhiá»u mỹ nữ, ngÆ°á»i muốn ngôi vị hoà ng đế nà y quá nhiá»u, nhÆ°ng ta chÆ°a từng ngỠđược, ngÆ°Æ¡i lại muốn có được ngôi vị hoà ng đế để là m chuyện đại nghịch bất đạo nhÆ° váºy!â€
Ná»™i lá»±c Bạch Tá» hùng háºu, tuy giá»ng không lá»›n nhÆ°ng má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u có thể nghe thấy rõ rà ng. Tiếng trách mắng nhÆ° xé gió kia khiến má»i ngÆ°á»i yên tÄ©nh trở lại.
“Äồ đệ Mạch Khê của ta, ta thu ngÆ°Æ¡i là m Ä‘á»™ đệ khi ngÆ°Æ¡i má»›i tám tuổi, đến nay đã hai mÆ°Æ¡i năm, sở há»c cả Ä‘á»i truyá»n thụ lại hết cho ngÆ°Æ¡i, nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i vì ngôi vị hoà ng đế nà y mà nhiá»u lần phái ngÆ°á»i ám sát ta. Tháºt sá»± khiến trái tim vi sÆ° băng giá. Hôm nay đã diệt trừ được bạo quân, lúc nà y để thanh lá»c thiên hạ, ta sẽ trừng phạt kẻ bất hiếu bất trung, đồ đệ vô đức vô hiếu.â€
Thấy vẻ mặt kinh ngạc của má»i ngÆ°á»i, ta chỉ có thể thở dà i. Tuy rằng xung quanh có nhiá»u ngÆ°á»i nhÆ° váºy, nhÆ°ng bóng dáng má»™t ngÆ°á»i má»™t ngá»±a kia lại khiến ta cảm giác vô cùng cô tịch.
Hắn không nói được, dù có oan khuất cÅ©ng không thể rá»a sạch ná»—i oan cho chÃnh mình.
Lúc nà y, không biết mÅ©i tên từ gã lÃnh nà o trên tÆ°á»ng thà nh Ä‘á»™t nhiên lại bắn thẳng vá» phÃa Mạch Khê. Ta sợ hãi, Ä‘ang muốn rat ay, đã thấy Mạch Khê không tránh không né giÆ°Æ¡ng cung lắp tên, trÆ°á»›c khi má»i ngÆ°á»i kịp phản ứng, mÅ©i tên của Mạch Khê đã bổ đôi mÅ©i tên của đối phÆ°Æ¡ng, chỉ nghe thấy trên tÆ°á»ng thà nh có tiếng hét vang lên, má»™t gã cung thủ ngã từ trên tÆ°á»ng thà nh xuống đất.
Má»i ngÆ°á»i hoảng sợ.
Ngay cả ta cÅ©ng thấy kinh ngạc, không ngá» khả năng bắn cung của Mạch Khê lại chuẩn xác nhÆ° váºy.
“Äừng!†Má»™t giá»ng nữ sắc nhá»n vang lên phÃa sau quân Ä‘á»™i, má»™t nữ tá» thất thểu chạy tá»›i bên ngÆ°á»i Mạch Khê, “Äừng! Mạch Khê, đừng nhÆ° váºy! Dù gì ông ấy cÅ©ng là sÆ° phụ có công Æ¡n dưỡng dục huynh! Mạch Khê…â€
A Nhu Ä‘á»™t ngá»™t xuất hiện khiến chiến mã của Mạch Khê kinh ngạc, con ngá»±a nổi giáºn, giÆ¡ thẳng chân trÆ°á»›c, muốn dùng móng chân đạp ngã A Nhu. Mạch Khê giữ chặt dây cÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng con ngá»±a giống nhÆ° nổi Ä‘iên, không thể nà o kép lại được.
Chỉ có ta nhìn thấy, có kẻ bắn ám khi và o con ngá»±a của Mạch Khê, bá»n chúng muốn cho má»i ngÆ°á»i táºn mắt nhìn thấy hắn đạp chết A Nhu, khiến ác danh thất đức đè nặng lên vai hắn.
Trong lòng ta ngáºp trà n lá»a giáºn, Mạch Khê của ta không thể có được ngôi vị hoà ng đế cÅ©ng không sao, nhÆ°ng không thể để cho các ngÆ°Æ¡i bắt nạt hắn nhÆ° thế!
Phất ống tay áo, âm khà bay ra đánh thẳng và o ngÆ°á»i A Nhu, đẩy nà ng ra xa mấy trượng.
Ta hiện thân, dừng ở trÆ°á»›c mặt con ngá»±a, lòng bà n tay ngÆ°ng khÃ, bắn báºt ám khà trên ngÆ°á»i con ngá»±a ra, bay thẳng vá» chá»— cÅ©. Có tiếng thét lá»›n vang lên, má»™t gã lÃnh ngã xuống, ngất xỉu.
Ta Ä‘á»™t nhiên xuất hiện khiến má»i ngÆ°á»i kinh hoà ng, kêu to yêu quái, liên tục lui dần ra xa. Quây xung quanh ta và Mạch Khê.
Mạch Khê xoay ngÆ°á»i xuống ngá»±a, gắt gao giữ tay ta, mặt mà y cau lại trà n đầy tức giáºn, vá»™i và ng viết và o trong lòng bà n tay ta hai chữ “Vá» Ä‘i.â€
“Bên cạnh chà ng chÃnh là nÆ¡i ta nên ở, chà ng muốn ta vỠđâu bây giá»?â€
Ta há»i lại, Mạch Khê ngẩn ngÆ°á»i không nói gì.
Ta không hiểu tia sáng lÆ°u chuyển trong mắt hắn, Ä‘á»™t nhiên nghÄ© đến, ta muốn cùng hắn ở bên nhau cả Ä‘á»i, nhÆ°ng hắn có nghÄ© nhÆ° váºy không? Sau nà y hắn có tiếc nuối ngôi vị hoà ng đế, có trách ta… Trong lòng ta thấy không thoải mái, xoay ngÆ°á»i há»i: “Mạch Khê, nếu ta có thể giúp chà ng Ä‘oạt được ngôi vị hoà ng đế, nhÆ°ng từ nay vá» sau sẽ không có Tam Sinh. Dùng Tam Sinh đổi lấy ngôi vị hoà ng đế, chà ng có đổi hay không?â€
Hắn nhìn ta chằm chằm, sắc mặt cà ng trở nên khó hiểu.
Äúng và o lúc nà y, Bạch Tá» lên tiếng: “Tam Sinh cô nÆ°Æ¡ng, ngÆ°Æ¡i dưỡng dục Mạch Khê lá»›n lên, nhÆ° tá»·, nhÆ° nÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng hắn lại nảy sinh tâm tÆ° xấu xa vá»›i ngÆ°Æ¡i, hiện giá» ngÆ°Æ¡i vẫn còn muốn cứu hắn sao?â€
Bốn phÃa Ä‘á»u là những tiếng xì xà o bà n tán, Mạch Khê xiết chặt tay ta, không giáºn dữ, ngược lại còn tỉnh táo, nhìn Bạch Tá», trong mắt trà n đầy sát khà khiến ta cÅ©ng không khá»i rùng mình.
Ta vá»— tay hắn nhÆ° muốn trấn an, nở nụ cÆ°á»i, cÅ©ng biết vì sao Bạch Tá» phải cứu ta giúp Mạch Khê. Hắn muốn ta trở thà nh quân cỠáp chế Mạch Khê. Muốn Mạch Khê thân bại danh liệt hoà n toà n.
“Bạch Cá»u, gần đây ta thÆ°á»ng suy nghÄ©, nếu lúc trÆ°á»›c không phải vì tấm lòng lÆ°Æ¡ng thiện của Mạch Khê, ta sẽ không cứu ngÆ°Æ¡i, thì đến ngà y hôm nay, chúng ta có nhÆ° thế nà y hay không?â€
Sắc mặt Bạch TỠhơi đổi, Mạch Khê cúi mắt.
Ta nói, “NhÆ°ng thá»i gian không thể quay trở lại, ta và Mạch Khê vẫn cứu ngÆ°Æ¡i, cuối cùng cÅ©ng có ngà y hôm nay. Từ trÆ°á»›c tá»›i nay ta không Æ°a ngÆ°Æ¡i, cÅ©ng có linh cảm và i phần vá» tÆ°Æ¡ng lại. NgÆ°Æ¡i nói Mạch Khê lấy oán trả Æ¡n, nhÆ°ng theo ý ta, ngÆ°Æ¡i má»›i chÃnh là kẻ bất nhân bất nghÄ©a! NgÆ°Æ¡i mang Mạch Khê Ä‘i, dạy võ công cho hắn, lại sau hắn thay ngÆ°Æ¡i ra chiến trÆ°á»ng, ngÆ°Æ¡i chỉ là má»™t thủ lÄ©nh trên danh nghÄ©a, đứa bé ấy bán mạng vì ngÆ°Æ¡i, khi hắn giúp ngÆ°Æ¡i dá»n dẹp xong thà nh trì, ngÆ°Æ¡i lại nói hắn ám sát ngÆ°Æ¡i vì muốn Ä‘oạt ngôi vị hoà ng đế.â€
“Bạch Cá»u, ngÆ°Æ¡i á»· và o Mạch Khê không thể nói, nên ngÆ°Æ¡i có thể tùy tiện nói dối sao?â€
“Hừ! Yêu nữ, chá»› có ngáºm máu phun ngÆ°á»i!†á»ng tay áo của hắn vung lên, tên bay đến vùn vụt, Mạch Khê vÆ°Æ¡n tay kéo ta ra phÃa sau lÆ°ng hắn.
Ta hừ lạnh má»™t tiếng: “Ta ngáºm máu phun ngÆ°á»i còn hÆ¡n ngÆ°Æ¡i phun phân và o mặt ngÆ°á»i khác.†Âm khà trong lòng bà n tay hất lên không trung, toà n bá»™ tên bay tá»›i Ä‘á»u bị thổi bay.
Ta còn Ä‘ang muốn mắng tiếc, chợt thấy phÃa sau có cái gì đó Ä‘á»™t nhiên bay lại đây, ta xem thÆ°á»ng, tùy tay vá»—, không ngá» thứ đó lại nổ tung.
Thấy hoa mắt, ta cảm thấy không ổn, theo bản năng cầm tay Mạch Khê muốn bảo há»™ hắn trong lòng, trong lúc bối rối lại không thể kéo Mạch Khê. Lát sau trÆ°á»›c mắt nhÆ° tối sầm, ta chỉ cảm thấy má»™t thân thể nặng ná» ngã xuống trên ngÆ°á»i ta.
Tiếng nổ bất ngỠấy khiến tai ta Ä‘au nhức. Có má»™t chất lá»ng ấm áp chảy theo hai má ta xuống, ta liếm liếm khóe miệng, ngá»i thấy mùi máu tÆ°Æ¡i nồng Ä‘áºm. à thức được đây là cái gì, ta run rẩy cố gắng đứng dáºy.
“Mạch Khê.â€
Không có ngÆ°á»i trả lá»i ta. Kiếp nà y, cho tá»›i bây giá» hắn chÆ°a từng trả lá»i ta.
ChỠđến khi tiếng ồn dần dần biến mất, cÆ¡ thể đè nặng ta vẫn không há» nhúc nhÃch. Ta run rẩy vÆ°Æ¡n tay, Ä‘i ra khá»i thân thể kia, khi nhìn thấy rõ má»i váºt trÆ°á»›c mắt, trong đầu trở nên trống rá»—ng.
“Mạch Khê.â€
Ão giáp bảo vệ thân thể hắn đã vỡ tung, trên lÆ°ng không đếm được có bao nhiêu châm, ta không biết nên ôm hắn từ chá»— nà o.
Hai má hắn úp trên mặt đất, dÃnh bẩn bùn đất, đôi mắt đã nhắm không há» mở ra, cÅ©ng không còn dịu dà ng nhìn ta nữa. Tay hắn vẫn còn giữ ống tay áo của ta, giống nhÆ° trÆ°á»›c đây vẫn Ä‘i theo phÃa sau ta, chỉ sợ ta Ä‘i nhanh má»™t chút sẽ bá» rÆ¡i hắn.
Ãnh mắt ta dừng lại trên ống tay áo, choáng váng nhìn hai chữ viết bằng máu:
“Không đổi.â€
Ta ngây ngốc cÆ°á»i, Ä‘á»™t nhiên cảm thấy mấy câu nói vừa rồi ngu xuẩn cỡ nà o.
Mạch Khê đã chết.
CÅ©ng biết hắn đã lịch kiếp xong kiếp số của hắn, hắn Ä‘i tá»›i nÆ¡i mà ta vô cùng quen thuá»™c, nhÆ°ng ta vẫn không kiá»m chế được Ä‘au thÆ°Æ¡ng trà n ngáºp trong lòng cuồn cuá»™n trà n ra, bao vây quanh ta.
Kiếp số của hắn lịch xong rồi, ta và hắn sẽ không thể ở bên nhau nữa.
Không thể ở gần nhau, chứ đừng nói là cả Ä‘á»i.
Ta cúi đầu, áp mặt lên gò má đã lạnh nhÆ° băng của hắn, giữa mùi máu tÆ°Æ¡i nồng Ä‘áºm, bá»—ng nhiên ngá»i thấy má»™t mùi hÆ°Æ¡ng, mùi hÆ°Æ¡ng hoa mai.
Từ trong vạt áo hắn rÆ¡i ra má»™t đóa mai Ä‘á», ta nhợt nhạt nở nụ cÆ°á»i, mà trong lòng vẫn không thể nà o che lấp ná»—i cô Ä‘Æ¡n.
“Mạch Khê, chà ng có biết ta vì sao thÃch mai không?†Ta nhẹ giá»ng nói: “Bởi vì duyên pháºn đầu tiên của chúng ta bắt đầu từ hÆ°Æ¡ng mai, ta thÃch, chỉ vì đã gặp được chà ng.â€
Lúc nà y ta má»›i hiểu ra, vì sao má»—i lần Mạch Khê chuyển thế xuống Äịa phủ Ä‘á»u tức giáºn nhÆ° váºy. Hắn giáºn vì ta không biết yêu quà chÃnh bản thân mình. Khiến hắn Ä‘au lòng nhÆ° thế.
“Phản tÆ°á»›ng đã chết, mau chóng bắt yêu nữ!â€
Không biết ai đã rống lên như thế!
Äá»™t nhiên trong lòng ta dâng lên má»™t luồng sát ý bạo ngược. Mạch Khê đã chết, ta và hắn sẽ không thể cùng xuất hiện lần nữa, thế gian nà y không có Mạch Khê, thì còn gì để ta lÆ°u luyến? Diêm VÆ°Æ¡ng nói ta không được phép giết ngÆ°á»i, nhÆ°ng những ngÆ°á»i nà y khinh ngÆ°á»i quá đáng, ta giết sạch bá»n chúng thì đã sao?
Ta vốn sinh ra ở Vong Xuyên, sinh ra đã bất tá», ta còn gì phải sợ? LÅ© ngÆ°á»i trần nà y, ngu muá»™i mà không biết, giết sạch bá»n chúng má»›i có thể khiến thiên hạ yên tÄ©nh trở lại.
Ta ngẩng đầu lên, nhìn Bạch TỠđứng trên tÆ°á»ng thà nh xa xa, cÆ°á»i ha ha, táºp trung âm khà ngà n năm trong thanh âm, thê lÆ°Æ¡ng giống nhÆ° lệ quá»· khóc cÆ°á»i.
NgÆ°á»i thÆ°á»ng là m sao trụ nổi. Trong chá»›p mắt, tiếng kêu gà o thảm thiết vang lên không ngá»›t bên tai.
Ta nghe, chỉ cảm thấy vô cùng sảng khoái, cà ng cÆ°á»i sung sÆ°á»›ng.
HÆ¡n mÆ°á»i vạn binh lÃnh bị thanh âm chấn Ä‘á»™ng đến mức thất khiếu đổ máu. Ta không quan tâm, thầm nghÄ© đại khai sát giá»›i, muốn hoà ng cung nà y trong ngoà i máu chảy thà nh sông, vấy bẩn chân khà cuồn cuá»™n của hoà ng cung.
“Tam Sinh!â€
Xen qua tiếng kêu rên, má»™t tiếng nói trấn tÄ©nh truyá»n tá»›i tai ta.
Ta ngừng cÆ°á»i, đảo mắt nhìn lại, là TrÆ°á»ng An.
Hắn mặc y phục LÆ°u Ba, vô cùng chói mắt, khiến ta tưởng rằng nhìn thấy Trá»ng Hoa. Hốc mắt nóng lên, má»™t dòng chất lá»ng ấm áp từ trong mắt tuôn rÆ¡i, ta tiện tay lau qua, cÅ©ng là má»™t tay đầy máu.
Máu và nước mắt của đá Tam Sinh.
Vẻ mặt TrÆ°á»ng An không Ä‘Ã nh lòng nói: “Tam Sinh, chá»› nháºp chấp niệm, chá»› sinh ma tâm.â€
Ta hừ lạnh một tiếng.
TrÆ°á»ng An thở dà i: “Tam Sinh, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng biết rõ, đại khai sát giá»›i, là m rối loạn thiên địa, sẽ phải chịu hình phạt hồn bay phách tán, đây chỉ là má»™t hồi kiếp số, ngÆ°Æ¡i đừng vì giúp Mạch Khê Ä‘á»™ kiếp, mà lại hủy Ä‘i ngà n năm đạo hạnh của chÃnh mình…â€
“Thì sao chứ?†Ta cÆ°á»i nói, “Ta vốn là má»™t tảng đá, có hồn bay phách tán thì vẫn là má»™t tảng đá, đỡ phải quan tâm tá»›i chuyện thế gian, có gì không tốt chứ? Những kẻ nà y giết Mạch Khê, mặc kệ Mạch Khê có phải lịch kiếp hay không, sá»± tháºt chÃnh là bá»n chúng đã giết Mạch Khê. Ta muốn bá»n chúng Ä‘á»n mạng, không có gì sai.â€
“Tam Sinh.†Vẻ mặt TrÆ°á»ng An trà n đầy thÆ°Æ¡ng xót, “NgÆ°Æ¡i mất Mạch Khê Ä‘au lòng không thôi, nhÆ°ng hÆ¡n mÆ°á»i vạn ngÆ°á»i nà y Ä‘á»u là sinh linh, bá»n há» cÅ©ng giống ngÆ°Æ¡i, có ngÆ°á»i yêu thÆ°Æ¡ng, ngÆ°Æ¡i giết bá»n há», váºy những ngÆ°á»i yêu há» biết là m thế nà o đây?â€
Ta ngẩn ra, quay đầu nhìn những ngÆ°á»i đó. Có ngÆ°á»i Ä‘ang Ä‘au Ä‘á»›n giãy dụa, có ngÆ°á»i đã chết. Giống Mạch Khê lặng lẽ nằm trên đất, không há» nhúc nhÃch.
Bá»n há» không nên giết Mạch Khê, nhÆ°ng ta cÅ©ng không có quyá»n giết bá»n há».
Âm khà ngÆ°ng tụ trong ngÆ°á»i tản ra. Tiếng kêu rên bốn phÃa giảm hẳn, chỉ còn lại tiếng rên rỉ rất nhá».
Äá»™t nhiên ta nghÄ©, ba kiếp mà Mạch Khê hứa cho ta cÅ©ng chỉ là má»™t giấc mÆ¡ đẹp, sá»›m hay muá»™n cÅ©ng phải tỉnh. Mà nay Mạch Khê Ä‘i rồi, chỉ là là m ta phải tỉnh lại sá»›m hÆ¡n má»™t chút.
Một giấc mơ dà i mới tỉnh lại.
“TrÆ°á»ng An, ngÆ°Æ¡i đã có thể thấy được Thiên cÆ¡, cố gắng tu luyện, có ngà y thà nh công.â€
Ta trở lại bên ngÆ°á»i Mạch Khê. Cầm tay hắn, chạm và o hai má đã lạnh cứng của hắn.
Ba kiếp nà y, cuối cùng cũng kết thúc.
Ta cháºm rãi nhắm mắt lại, chặt đứt tâm mạch.
Hồn phách bay ra, lần nà y tá»›i đón ta không phải là Hắc Bạch Vô ThÆ°á»ng, mà là phán quan mặt lạnh bên ngÆ°á»i Diêm vÆ°Æ¡ng. Bút lông trong tay hắn vung lên, ta chỉ thấy cổ tay nặng trịch, má»™t bá»™ xÃch sắt chụp và o tay ta.
Hắn nói: “Tam Sinh, ngÆ°Æ¡i sát giá»›i, ta bắt ngÆ°Æ¡i trở vá» chịu phạt.â€
Ta chỉ có thể gáºt đầu, không nói gì hÆ¡n.
[1] Kiá»u quy kiá»u, lá»™ quy lá»™: là tiếng địa phÆ°Æ¡ng của ngÆ°á»i DÆ°Æ¡ng Châu, đại ý của nó là diá»…n tả thÃch hợp mà tuyệt không dà i dòng lá»™n xá»™n; là m việc, lÆ°u loát thá»a đáng mà tuyệt không vứt bừa bãi; nghÄ© vấn Ä‘á» gì, đầu óc nhẹ nhà ng khoan khoái mà tuyệt không dà i dòng. CÅ©ng là báo cho ngÆ°á»i khác: nói, là m việc, nghÄ© vấn Ä‘á» gì, má»™t là má»™t, hai là hai, nói là là m, hai bên phân biệt, phân biệt rõ rà ng,
|
21-03-2012, 06:04 PM
|
|
秋霞
|
|
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
|
|
Tam Sinh, Vong Xuyên bất tá»
Tác giả: Cá»u Lá»™ Phi HÆ°Æ¡ng
Edit: Ishtar
Moi tim.
Diêm Vương nghiêm trang viết xuống hai chữ.
Ta quỳ gối dÆ°á»›i Ä‘iện Diêm VÆ°Æ¡ng, lần đầu dáºp đầu trÆ°á»›c mặt Diêm VÆ°Æ¡ng.
Ta ở Nhân gian giết mấy nghìn ngÆ°á»i, đã quấy nhiá»…u tráºt tá»± luân hồi. Chỉ bị moi tim đúng là quá dá»… dà ng cho ta rồi, chắc chắn Diêm VÆ°Æ¡ng đã phải thay ta gánh không Ãt áp lá»±c.
TrÆ°á»›c khi ta tá»›i Äịa Ngục hà nh hình, Hắc Vô ThÆ°á»ng kéo ta lại, thở dà i má»™t hồi, nói: “Vốn chỉ là má»™t tảng đá, vất vả lắm má»›i có được trái tim, giá» lại phải moi tim… Tuy vẫn là linh váºt, nhÆ°ng có khác gì những tảng đá bình thÆ°á»ng chứ?â€
Ta nói: “Không phải vẫn còn đầu óc sao?â€
Hắc Vô ThÆ°á»ng lại thở dà i. Vẻ mặt tiểu quá»· Giáp Ất cÅ©ng vô cùng Ä‘au lòng. Chỉ có Bạch Vô ThÆ°á»ng vẫn lạnh lùng nhÆ° thÆ°á»ng ngà y, há»i: “Có hối háºn không?â€
Ta biết hắn Ä‘ang há»i cái gì. Ta trở vá» Minh giá»›i, chắc chắn Mạch Khê đã biết chuyện, bây giá» hắn đã lịch kiếp xong rồi. Là má»™t Thần Quân, thay ta cầu tình, nói không chừng ta còn có thể không phải chịu phạt lần nà y. HÆ¡n nữa, lần nà y ta bị phạt, trong mắt má»i ngÆ°á»i xem ra phần lá»›n Ä‘á»u vì Mạch Khê.
Nhưng hắn không là m gì cả. Ngay cả xuống Minh giới nhìn ta một cái cũng không.
Ta nghÄ© nghÄ©, lắc đầu nói: “Không.â€
“Vì sao?â€
Ta quay đầu nhìn vá» phÃa cuối con Ä‘Æ°á»ng Hoà ng Tuyá»n, nÆ¡i đó có quá»· hồn lÅ© lượt Ä‘i xuống, mà trong mắt ta chỉ có Bỉ Ngạn hoa tuyệt đẹp nhÆ°ng cô tịch má»c ven Ä‘Æ°á»ng, giống nhÆ° ngà y đầu tiên gặp Mạch Khê, bị ánh nắng ở Nhân giá»›i chiếu rá»i xuống táºn đáy.
“Trùng hợp nhÆ° váºy, bị ta gặp được. Ta cÅ©ng không thể tránh khá»i.†Ta thở dà i, tá»± giá»…u nói: “Có lẽ mất trái tim nà y rồi, sẽ thấy hối háºn thôi.â€
Bạch Vô ThÆ°á»ng không nói nữa, vẫn Ä‘Æ°a ta tá»›i nÆ¡i hà nh hình rồi má»›i xoay ngÆ°á»i rá»i Ä‘i.
Quá trình moi tim diá»…n ra rất thuáºn lợi, quá»· hà nh hình ta xuống tay rất nhanh. Ta má»›i cảm giác mÅ©i Ä‘ao chạm và o ngá»±c, trái tim luôn nhảy nhót trong lồng ngá»±c ấm áp của ta đã bị lấy ra ngoà i. Cho đến khi miệng vết thÆ°Æ¡ng được khâu lại, ta má»›i cảm thấy Ä‘au Ä‘á»›n.
Hóa ra, tảng đá không có tim vẫn biết đau.
Minh giá»›i có quy định, linh váºt hoặc quá»· quái bị hà nh hình, không ai được đến giúp. Cho nên ngà y đó, má»™t mình ta bò vá» bên trong tảng đá Tam Sinh. Máu chảy qua ngá»±c, thấm qua quần áo, nhá» giá»t xuống đất.
Sau đó, khi ta ở trong tảng đá dưỡng thÆ°Æ¡ng, tiểu quá»· Giáp lén lút nói cho ta biết, vệt máu ta là m rÆ¡i trên mặt đất đã nở thà nh má»™t bông hoa tá»a hÆ°Æ¡ng thÆ¡m ngát, ở Nhân giá»›i gá»i là hoa mai. Rất đẹp.
Lúc đầu ta còn không tin.
Minh giá»›i là nÆ¡i trà n ngáºp âm khÃ. Äịa phủ, Vong xuyên là vùng đất chết. Chỉ có váºt chết, chÆ°a bao giá» có váºt còn sống Ä‘i và o. Ngoại trừ mấy vị thần tiên rảnh rá»—i quá mức, thỉnh thoảng xuống đây chÆ¡i ra, thì là m sao có hoa má»c ở Äịa phủ.
Cà ng vá» sau, ta ở trong tảng đá cÅ©ng ngá»i thấy hÆ°Æ¡ng mai.
Tiểu quá»· Ất nói vá»›i ta: “Tam Sinh, chân thân của ngÆ°á»i má»c lên má»™t bông hoa Ä‘á» xinh đẹp, vừa thÆ¡m vừa đẹp. Không còn giống ngÆ°á»i Minh giá»›i chúng ta nữa rồi.â€
Ta không biết có chuyện gì xảy ra, cÅ©ng lÆ°á»i suy nghÄ©. Sau khi bị moi tim, ta cảm thấy thoải mái hÆ¡n rất nhiá»u, cảm giác tò mò, cảm giác không Ä‘Ã nh lòng cÅ©ng dần dần phai nhạt. NhÆ°ng thỉnh thoảng bóng dáng Mạch Khê vẫn xuất hiện thoảng qua trong trà nhá»›.
NhÆ°ng ta nghÄ©, theo thá»i gian cháºm rãi trôi qua, bóng dáng tuyệt đẹp đó cÅ©ng sẽ biến mất trong đầu ta.
Giống nhÆ° miệng vết thÆ°Æ¡ng trên ngá»±c cháºm rãi khép lại, má»™t ngà y nà o đó, ngay cả vết sẹo cÅ©ng không còn.
Sau khi vết thÆ°Æ¡ng đã khá hÆ¡n, ta có thể rá»i khá»i tảng đá Ä‘i và i bÆ°á»›c nhá», thì đóa hoa mai má»c bên cạnh ta cÅ©ng sá»›m tà n úa.
Ta không có cảm giác tiếc nuối, ta cà ng hiểu sâu sắc rằng, mấy thứ nà y, dù là ánh mặt trá»i Nhân giá»›i, hoa mai Ä‘á» và hÆ°Æ¡ng thÆ¡m của nó, cÅ©ng nhÆ° Mạch Khê ôn nhuáºn nhÆ° ngá»c cÅ©ng dần dần tan thà nh mây khói. Gạt má»™t cái đã tan biến.
Má»—i ngà y ở Minh giá»›i cÅ©ng không khác vá»›i lúc xÆ°a nhiá»u lắm, ta vẫn nhÆ° trÆ°á»›c, má»—i ngà y tản bá»™ bên bá» vong xuyên, cÅ©ng má»—i ngà y dá»±a và o tảng đá Ä‘á»c thoại bản.
Những câu chuyện thÆ°á»ng khiến đáy lòng ta dâng lên cảm xúc khát khao, mà nay trở thà nh má»™t loại hồi ức Ä‘Æ¡n thuần trong đầu. Những tình tiết tốt đẹp ấy không thể khiến lòng ta rung Ä‘á»™ng má»™t lần nữa.
Má»™t hôm, ta tản bá»™ quanh bá» Vong Xuyên trở vá», ngẩng đầu lên nhìn lÆ¡ đãng xung quanh, thoáng thấy má»™t bóng ngÆ°á»i đứng bên cạnh chân thân của ta.
Má»™t tay hắn đặt lên phÃa trên tảng đá, đôi mắt thâm thúy nhắm nghiá»n, không biết Ä‘ang suy nghÄ© Ä‘iá»u gì. NÆ¡i đó giống hệt nhÆ° má»™t bức tranh tuyệt đẹp.
“Mạch Khê…†Ta mấp máy môi, nhẹ nhà ng phát ra hai chữ đã lâu rồi chÆ°a từng gá»i.
NgÆ°á»i ấy nghe thấy tiếng ta, cháºm rãi ngẩng đầu lên.
Äã lâu rồi không nhìn thấy gÆ°Æ¡ng mặt ấy, ta vÆ°Æ¡n tay vá»— nhẹ ngá»±c mình, nÆ¡i nà y đã không còn cảm giác nữa rồi.
NhÆ°ng vì sao, ta vẫn không kiá»m chế được, hốc mắt ẩm Æ°á»›t.
Lúc nà y ta má»›i hiểu được, hóa ra không phải ta không nhá»›, mà là tá»± ép chÃnh mình không được nhá»›. Sợ rằng nhá»› lại những kỉ niệm không thể có lại.
Trong tầm mắt mÆ¡ hồ của ta, hắn mỉm cÆ°á»i ấm áp.
“Không phải nà ng nói muốn quyến rÅ© ta sao? Biểu hiện vụng vá» nhÆ° váºy không lá»t và o mắt bản thần được đâu.â€
Ta đứng yên không nhúc nhÃch.
Hắn cÆ°á»i cÆ°á»i, vÆ°Æ¡n tay vá» phÃa ta: “Tam Sinh, lại đây ta xem nà o.â€
Chân ta không nghe theo sá»± Ä‘iá»u khiển của ta, nhẹ nhà ng bÆ°á»›c tá»›i. Hắn sá» sá» tóc ta: “Không phải ghét nhất bị ngÆ°á»i khác chạm và o đầu nà ng sao?â€
Ta tháºt thà gáºt đầu: “Bởi vì tảng đá rất khó má»c tóc.â€
“Ta chạm và o nhÆ° váºy, nà ng có giáºn không?â€
Ta lắc đầu: “Bởi vì là Mạch Khê.â€
Hắn nheo mắt cÆ°á»i vô cùng vui vẻ. Ta nói: “Vì bây giá» chà ng là chiến thần, ta đánh không lại chà ng.†Tay hắn dừng lại má»™t chút, dùng sức ghìm chặt tóc ta. Ta lại nói, “NhÆ°ng dù có đánh thắng được, ta cÅ©ng không ra tay.â€
“Không nỡ à ?â€
“Không nỡ.â€
Hắn im lặng, Ä‘á»™t nhiên vÆ°Æ¡n tay giữ chặt tay ta, mÆ°á»i ngón tay gắt gao Ä‘an và o nhau: “Tam Sinh, cùng ta lên Thiên giá»›i. Nà ng thÃch hoa mai nhÆ° váºy, là m Mai tiên được không?â€
Ta ngẩng đầu nhìn hắn, thấy vẻ mặt hắn chân thà nh nhÆ° váºy, biết không phải hắn nói đùa, ta sợ hãi lui ra sau từng bÆ°á»›c, muốn tránh xa tay hắn. Hắn lại cà ng giữ chặt hÆ¡n.
Ta có chút bối rối, nói: “Ta chỉ là linh váºt ở Minh phủ, là đá Tam Sinh ngÆ°á»i đầy âm khÃ, vốn không thể Ä‘i lên Thiên giá»›i, hÆ¡n nữa bây giá» lại mất tim…â€
Mạch Khê thở dà i má»™t hÆ¡i: “Tam Sinh, nà ng dùng ba kiếp Ä‘i quyến rÅ© ta, giỠđã quyến rÅ© được rồi, lại muốn xoay ngÆ°á»i bá» chạy sao? NhÆ° váºy không thể được. Ta không buông tay được.â€
“Chà ng… nói gì?â€
“Tam Sinh, nà ng đã quyến rÅ© được ta rồi.â€
Ta ngẩn ngÆ°á»i.
Mạch Khê lấy từ trong ngá»±c ra má»™t váºt hình tròn tá»a ánh sáng nhấp nháy nhÆ° con Ä‘om đóm, “Äịnh má»™t thá»i gian nữa má»›i Ä‘Æ°a cho nà ng.†Hắn niệm má»™t cái quyết, ta chỉ thấy váºt đó lóe sáng trong lòng bà n tay hắn, thoáng chốc đã không thấy đâu, ngay sau đó, ngá»±c ta trà n đầy cảm giác ấm áp, lồng ngá»±c lạnh lẽo đã lâu nay lại ấm áp nhÆ° thưở nà o.
Tim của ta.
Mạch Khê trả lại trái tim đã từng bị moi ra cho ta.
Trong lòng, cảm xúc cuồn cuá»™n dâng lên, đè ép dòng máu ấm áp, khiến toà n thân nhức nhối: “Mạch Khê… Ta, ta…†NÆ°á»›c mắt trà n mi rÆ¡i ra, “Ta sinh ra ở Vong Xuyên, chÆ°a bao giá» từng tháºt sá»± sống, ở vùng đất chết đợi lâu nhÆ° váºy, ta sợ ta không còn sống nữa.â€
Ngón tay hắn nhẹ nhà ng vuốt hai má ta, ôn hòa nói: “NÆ¡i nà y sinh ra Tam Sinh, mà Tam Sinh của ta là linh váºt to gan ta từng gặp, sao nà ng có thể không sống chứ.â€
Hắn nói, “Tam Sinh, Vong Xuyên bất tá».â€
Hắn vuốt tóc ta nói, “Cùng ta lên Thiên giá»›i, là m thê tá» Chiến thần được không?â€
“Chà ng bị ta quyến rÅ© tháºt sao?â€
Hắn thở dà i, “Äã sá»›m bị quyến rÅ©.â€
Ta cúi đầu, dựa và o trong lòng hắn, vươn tay nhẹ nhà ng ôm thắt lưng hắn, lặng lẽ áp má và o lồng ngực hắn.
“Có lấy chồng hay không?â€
“Có.â€
|
21-03-2012, 06:05 PM
|
|
秋霞
|
|
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
|
|
Tam Sinh, Vong Xuyên bất tá»
Tác giả: Cá»u Lá»™ Phi HÆ°Æ¡ng
Edit: Ishtar
Mà n đêm tĩnh lặng bao phủ kinh thà nh.
NgÆ°á»i phu canh ngáp má»™t cái, gõ kẻng báo hiệu đã tá»›i canh ba, Ä‘i vòng qua hẻm nhá» sau phủ TÆ°á»›ng quốc, uể oải lặp lại tiếng kẻng.
TÆ°á»ng phủ TÆ°á»›ng quốc không cao, có thể nhìn thấy ánh nến le lói bên trong viện. Phu canh dừng chân nhìn và o trong sân má»™t lát, nhìn rõ những cây mai trong vÆ°á»n, mùa đông vừa trôi qua, hoa mÆ¡i đã rụng dần, bá» lại những chiếc lá bÆ¡ vÆ¡ trên cà nh. Gió thổi qua, những chiếc lá khô khốc khẽ lay Ä‘á»™ng.
Bên trong vÆ°á»n mai có má»™t gian nhà má»™c mạc, ánh nến cháºp chá»n trong gian nhà . Dân chúng đồn đại rằng TÆ°á»›ng quốc đại nhân không thÃch xa hoa, má»—i ngà y chỉ ở trong gian nhà giản dị đó.
Nói xạo! Phu canh quệt miệng, cái gì mà ngủ đêm trong phòng, rõ rà ng vị Tướng quốc đại nhân nà y gần như là đêm nà o cũng không ngủ. Từ lúc vị đại nhân nà y tới đây, hắn gõ mõ báo canh hà ng đêm, đêm nà o cũng thấy ánh sáng đèn dầu rực rỡ trong phòng Tướng quốc.
Phu canh cà ng tò mò hÆ¡n những ngÆ°á»i khác. Rốt cuá»™c TÆ°á»›ng quốc đại nhân là ngÆ°á»i nhÆ° thế nà o? Rõ rà ng có quyá»n lá»±c nghiêng thiên hạ, dÆ°á»›i má»™t ngÆ°á»i trên vạn ngÆ°á»i, nhÆ°ng lại chỉ thÃch ở trong má»™t gian phòng bình dân. Không sợ có ngÆ°á»i âm mÆ°u ám hại hắn sao? Hắn muốn thuyết phục bản thân không sợ bóng tối? Ngà y nà o cÅ©ng không cần ngủ sao?
Nhưng dù sao chuyện của quan trên, một phu canh như hắn là m sao hiểu nổi, vì thế tiếp tục ngáp, tiếp tục suy đoán những khả năng có thể xảy ra, chỉ trong chốc lát, đã đi rất xa.
Phu canh không biết rằng, sau khi hắn vừa Ä‘i, cánh cá»a căn nhà gá»— kia “cạch†má»™t tiếng mở ra. Nam tá» kia vá»™i vá»™i và ng và ng nhÆ° Ä‘uổi theo má»™t thứ gì đó, đến lúc chạy ra, nhìn khoảng sân trống rá»—ng, hắn dừng bÆ°á»›c.
Mắt nhìn bốn phÃa, khoảng không vẫn trống vắng.
Thân hình nam tá» cao gầy, sắc mặt xanh trắng không khá»e mạnh, rõ rạng nhìn qua má»›i khoảng ba mÆ°Æ¡i tuổi nhÆ°ng đầu đã có tóc bạc. Gió đêm là nh lạnh thổi qua, cảm giác nhÆ° chỉ cần má»™t tráºn gió to có thể thổi bay hắn.
Ai biết được, nam tá» nhìn có vẻ yếu á»›t, không chút sức sống nà y lại chÃnh là ngÆ°á»i má»™t tay che trá»i, là ngÆ°á»i luôn Ä‘Æ°a ra những quyết sách trong triá»u.
Mỉm cÆ°á»i buồn bã, kèm theo tiếng thở dà i, Mạch Khê tá»± giá»…u má»™t tiếng: “Hóa ra là nằm mÆ¡!â€
Gió xuân là nh lạnh, hắn chỉ khoác má»™t chiếc áo má»ng cÅ©ng không vá»™i bÆ°á»›c và o trong nhà . Äứng ở trong sân viện, lẳng lẽ nhìn ánh trăng tà n, chợt lẩm bẩm: “Vì sao ngay cả má»™t giấc mÆ¡ cÅ©ng không để cho ta mÆ¡ hết chứ?â€
BÆ°á»›c từng bÆ°á»›c, cháºm rãi bÆ°á»›c và o giữa vÆ°á»n mai. DÆ°á»›i má»™t tang cây, trÆ°á»›c má»™t tấm bia đá nhá», phÃa trên khắc sâu bốn chữ, “Thê tá» Tam Sinh.†Hắn nhấc vạt áo, ngồi xuống bên cạnh tấm bia. Nhìn cà nh mai đỠđã rụng hết hoa, nhẹ nhà ng nói: “Vì sao không quay lại thăm ta? Nà ng không nhá»› ta Æ°? Còn ta, cả ngà y lẫn đêm Ä‘á»u nhá»› đến nà ng.â€
“Ta đã là tấu thÆ° dâng lên hoà ng thượng, tru di cá»u tá»™c Äại tÆ°á»›ng quân, nà ng không cần ngốc nghếch ghen tuông vá»›i Thi Sảnh Sảnh nữa, cÅ©ng sẽ không bị bá»n chúng bắt nạt nữa.â€
“Khi còn bé, nà ng bảo ta quá má»m lòng. Nà ng không biết, ta chỉ má»m lòng vá»›i má»™t mình nà ng, không có cách nà o từ chối nà ng được.â€
“Tam Sinh, trả lá»i ta má»™t tiếng được không?â€
Gió lướt qua gương mặt hắn, lạnh thấu xương.
“Tam Sinh.†Hắn nói. “Äừng bắt Mạch Khê chÆ¡i trốn tìm nữa, nà ng biết ta sợ nhất là không tìm thấy nà ng.â€
“Ta sợ nhất không tìm thấy nà ng. . . . . .â€
“Sao nà ng có thể để ta không tìm thấy lâu nhÆ° váºy?â€
Không còn ngÆ°á»i sẽ trả lá»i hắn, không còn ngÆ°á»i nấp sau cây mai bất ngá» nhảy ra ngoà i, không còn có ngÆ°á»i nhìn hắn không chá»›p mắt, muốn hắn chuẩn bị hôn sá»±.
“Ngà y mai, sau khi bá»n chúng bị hà nh hình ở chợ, nà ng hết giáºn sẽ trở lại mà . Ta chá» nà ng.†Hắn vẫn tiếp tục nói, cÅ©ng không quan tâm có ngÆ°á»i trả lá»i hắn hay không.
Cả đêm nà y, Mạch Khê mặc áo quần đơn bạc, ngồi yên bên cạnh mộ Tam Sinh.
Ngà y hôm sau, sau buổi chầu triá»u, trên Ä‘Æ°á»ng vá» Ä‘á»™t nhiên hắn bị choáng. Viên quan bên cạnh vá»™i và ng đỡ hắn, nói: “TÆ°á»›ng quốc đại nhân, không khá»e sao? Hạ quan thấy sắc mặt ngà i không được tốt.â€
Mạch Khê ho nhẹ hai tiếng, khoát tay áo nói không sao. NhÆ°ng vừa Ä‘i được hai bÆ°á»›c, lại ho khan dữ dá»™i, không thể đứng dáºy. Äám quan lại vây quanh nói: “Có cần tấu vá»›i hoà ng thượng xin hoãn buổi giám trảm hôm nay…â€
“Không cần.†Mạch Khê lạnh lùng cắt ngang lá»i viên quan kia,… liếc xéo hắn má»™t cái. Che miệng nén tiếng ho khan, lặng lẽ Ä‘i ra xa.
Sau lÆ°ng, các đại thần không còn má»™t ai dám tiến lên thăm há»i.
Vị quan bị hắn lÆ°á»m, lúng túng cÆ°á»i, má»™t vị quan khác trong triá»u có giao tình tốt vá»›i hắn nói khẽ: “Ai chẳng biết TÆ°á»›ng quốc đại nhân đã chá» ngà y nà y suốt mấy năm nay. NgÆ°Æ¡i tá»± gây há»a rồi.â€
Sắc mặt ngÆ°á»i k ia tái nhợt, nhìn bóng dáng cao gầy của tÆ°á»›ng quốc cà ng ngà y cà ng xa, chỉ có thể thở dà i hối háºn.
Ra đến cá»a cung, đã có ngÆ°á»i chuẩn bị sẵn kiệu. Mạch Khê vén rèm muốn và o kiệu, khóe mắt chợt nhìn thấy má»™t bóng ngÆ°á»i quen thuá»™c, hắn ngẩng đầu nhìn lại, đúng là Äại quốc sÆ°.
Nỗi lòng dâng lên, hắn lại ho hai tiếng.
Hai ngÆ°á»i nà y Ä‘á»u là những ngÆ°á»i cá»±c kỳ kiêu ngạo, thÆ°á»ng ngà y không ai hà nh lá»… chà o ai, nhÆ°ng hôm nay Äại quốc sÆ° lại chủ Ä‘á»™ng tìm Mạch Khê.
Äại quốc sÆ° mở miệng nói trÆ°á»›c: “Chuyện tru di cá»u tá»™c kia có liên quan gì tá»›i ngà i? Há» chỉ là những ngÆ°á»i vô tá»™i, đâu có dÃnh dáng gì tá»›i ân oán giữa mấy ngÆ°á»i?â€
Mạch Khê ho má»™t tráºn dữ dá»™i, má»™t lúc lâu sau má»›i trở lại bình thÆ°á»ng, cÆ°á»i nhạt nói: “Ngà i nói lá»i nà y đã muá»™n rồi.†Äại quốc sÆ° trầm mặc hồi lâu, thở dà i nói: “Năm đó Ä‘á»u là sai lầm của ta. Ta đã là m Ä‘iá»u ác nghiệt ấy, nên để ta trả giá má»›i phải…â€
Mạch Khê không quan tâm đến hắn, cúi ngÆ°á»i ngồi và o trong kiệu.
Nhuyá»…n kiệu dần dần biến mất trong biển ngÆ°á»i tấp náºp.
Chợ bán thức ăn.
Mạch Khê ngồi nghiêm trang trên Ä‘Ã i cao, bình tÄ©nh nhìn pháp trÆ°á»ng. Ở trung tâm nÆ¡i đó, từng có má»™t Ä‘Ã i cao, thiêu cháy Tam Sinh của hắn.
Cả Ä‘á»i nà y hắn chỉ có má»™t mình Tam Sinh.
Tim Ä‘au nhói, Mạch Khê nhắm mắt che kÃn toà n bá»™ thần sắc.
Gần trÆ°a, hắn vung tay lên, dẫn nhóm phạm nhân đầu tiên lên. Äại tÆ°á»›ng quân đã cắn lưỡi tá»± vẫn ở trong ngục, nhóm áp giải nà y chỉ có mấy phu nhân của hắn, ba nhi tá» và má»™t nữ nhi duy nhất của hắn – Thi Sảnh Sảnh.
Mạch Khê che miệng ho khan má»™t lúc, thị vệ bên cạnh nhìn trá»i má»™t chút há»i hắn đã hà nh hình được chÆ°a. Hắn gáºt đầu. Thi vệ giÆ¡ tay, chÆ°a kịp nói chữ “Chém.†thì má»™t nữ nhân tóc tai bù xù, dáng vẻ nhếch nhác cao giá»ng hét: “Mạch Khê! Kiếp sau! Kiếp sau ta chắc chắn sẽ không thÃch ngÆ°Æ¡i! Ta sẽ nguyá»n rủa ngÆ°Æ¡i mãi mãi không thể ở bên ngÆ°á»i mình yêu! VÄ©nh viá»…n ngÆ°Æ¡i không thể ở bên cạnh nà ng!â€
Trả lá»i nà ng chỉ có má»™t tráºn ho dữ dá»™i Ä‘au xé ruá»™t gan.
Äao phủ phÃa sau muốn tiến lên bịt miệng Thi Sảnh Sảnh, nà ng lại liá»u mạng giãy dụa, gà o thét: “Kiếp ngÆ°á»i ngÆ°Æ¡i giết cá»u tá»™c ta! Nếu có kiếp sau, ta sẽ khiến ngÆ°Æ¡i tá»± tay giết chết ngÆ°á»i ngÆ°Æ¡i thÃch nhất! NgÆ°Æ¡i và nà ng vÄ©nh viá»…n không thể có kết cục tốt!â€
Mạch Khê nghe xong, nổi giáºn, ánh mắt lạnh lẽo khiến thị vệ đứng bên cạnh hắn sợ run.
Mạch Khê kiá»m chế lồng ngá»±c Ä‘ang run rẩy, rút má»™t tấm lệnh bà i, hầm hầm vất xuống đất. “Äại náo pháp trÆ°á»ng, tá»™i cà ng thêm tá»™i, chém ngang lÆ°ng[1]!â€
Má»i ngÆ°á»i nghe thấy, sợ hãi.
Thi Sảnh Sảnh ngá»a mặt lên trá»i cÆ°á»i to, cÅ©ng Ä‘iên cuồng nói: “Các ngÆ°Æ¡i không có kết quả tốt đâu! NgÆ°Æ¡i cho rằng nà ng có thể trở lại Æ°? Nà ng đã chết! Nà ng chết rồi!â€
Mạch Khê xiết chặt nắm tay, giá»ng nói thÆ°á»ng ngà y lá»… Ä‘á»™ ôn hòa bao nhiêu thì bây giá» còn lạnh lẽo hÆ¡n cả hà n băng: “Chém ngang lÆ°ng. Bổn quan muốn nà ng táºn mắt chứng kiến cá»u tá»™c mình bị tru diệt sạch sẽ nhÆ° thế nà o.â€
Ngà y đó, ở chợ, máu tÆ°Æ¡i trôi đầy đất, tiếng nữ nhân kia khóc lóc và tiếng thét chói tai cho tá»›i táºn lúc hà nh hình kết thúc vẫn còn quanh quẩn giữa không trung. Giống nhÆ° tiếng lệ quá»· kêu oan, sởn gai ốc, Ä‘au mà ng nhÄ©. Cuối cùng, thi thể nà ng cÅ©ng giống nhÆ° những ngÆ°á»i khác, bị bá»c lại qua loa, không biết ném Ä‘i chá»— nà o.
Từ đó vá» sau, mỹ danh TÆ°á»›ng quốc ôn nhuáºn quân tỠđã không còn tồn tại.
CÅ©ng trong đêm đó, Mạch Khê trở bệnh, nằm trên giÆ°á»ng không dáºy nổi. Hoà ng đế truyá»n thái y tá»›i khám, chẩn Ä‘oán hắn bị bệnh lao[2]. Cả triá»u đình Ä‘á»u hoảng hốt.
Ngược lại, Ä‘Æ°Æ¡ng sá»± lại tá» ra không có việc gì, nhá» thuốc vượt qua cÆ¡n bệnh, mấy ngà y sau lại và o triá»u, vẫn xá» lý má»i việc nhÆ° bình thÆ°á»ng. Hắn không nói, cÅ©ng không ai biết bệnh hắn đến mức Ä‘á»™ nà o, thoạt nhìn không khác những ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng. CÅ©ng không thấy hắn ho khan quá nhiá»u.
Dần dần má»i ngÆ°á»i cÅ©ng quên hắn bị bệnh lao.
Lại má»™t mùa rét Ä‘áºm tá»›i.
Trong sân, vÆ°á»n mai nở rá»™ tuyệt đẹp. Mạch Khê khoác áo má»ng ngồi dá»±a trÆ°á»›c cá»a nhà gá»— nhìn vÆ°á»n mai hồi lâu. Cho đến lúc trá»i tối Ä‘en không thể nhìn thấy váºt gì, hắn má»›i cháºm rãi Ä‘i và o trong nhà , thắp sáng nến. Qua ánh nến, sắc mặt hắn tái nhợt dá»a ngÆ°á»i, hai gò mã lõm sâu, ánh mắt nặng ná».
Hắn ngồi trÆ°á»›c bà n Ä‘á»c sách, trải má»™t tấm giấy Tuyên thà nh, cháºm rãi vẽ má»™t cà nh mai. Äặt bút xuống, hắn lặng lẽ nhìn hồi lâu, ma xui quá»· khiến hắn lại cầm bút lên, vẽ thêm và i nét nữa, bóng lÆ°ng nữ tá» nhÆ° ẩn nhÆ° hiện phÃa sau nhà nh mai, dÆ°á»ng nhÆ° nà ng đã ngá»i hÆ°Æ¡ng mai, đắm chìm trong đó.
Mạch Khê nhìn ngÆ°á»i trong tranh, giống nhÆ° đã rất lâu không nhìn thấy. Tay kéo ra, đầu ngón tay chạm xuống mặt giấy Tuyên Thà nh còn chÆ°a khô vết má»±c.
Cảm giác lạnh lẽo truyá»n từ đầu ngón tay tá»›i táºn tim, hắn nhắm mắt lại, lại không kìm được cÆ¡n ho khan. Bá»—ng nhiên, hắn cong ngÆ°á»i lại, má»™t ngụm máu tÆ°Æ¡i phun lên mặt giấy Tuyên Thà nh. Mà u máu tÆ°Æ¡i sắc nét giống nhÆ° kia là má»™t cà nh mai tháºt sá»±.
“Mạch Khê.â€
Nghe nhÆ° có tiếng ngÆ°á»i gá»i hắn, hắn mở choà ng mắt. Nà ng kia ngồi trên giÆ°á»ng, trong tay còn cầm y phục của hắn, tỉ mỉ khâu vá cho hắn: “Mạch Khê, sao y phục của ngÆ°Æ¡i lại rách rồi? Bị bắt nạt hả? Có đánh lại không?â€
Mạch Khê không dám nháy mắt, ngẩn ngÆ°á»i nhìn ngây dại.
“Tam Sinh. . . . . .â€
Ngoà i viện, tiếng gõ mõ lại truyá»n tá»›i, bóng ngÆ°á»i đó thoáng lung lay má»™t cái, sau đó nhÆ° gió thoảng, biến mất.
Mạch Khê muốn Ä‘uổi theo, nhÆ°ng thân thể không còn nghe theo mệnh lệnh của hắn, thân hình nghiêng vá» phÃa trÆ°á»›c ngã nhà o, ống tay áo hất đổ cây nến trên bà n.
Cây nến lăn xuống, Mạch Khê cÅ©ng không quản, ná»—i Ä‘au trong lòng hắn không có cách nà o có thể kiá»m nén, nhìn chằm chằm và o nÆ¡i Tam Sinh biến mất, yếu á»›t nói: “NgÆ°á»i nà o đốt đèn may y phục… Tam Sinh, còn ai vì ta đốt đèn may y phục nữa?â€
Ngá»n lá»a bén lên rèm cá»a sổ. Mạch Khê nhìn ánh lá»a nóng rá»±c, chỉ thản nhiên nhếch khóe môi…
Lúc phu canh Ä‘i qua phủ TÆ°á»›ng quốc, xuyên qua hai con Ä‘Æ°á»ng, Ä‘ang nói: “Cẩn tháºn củi lá»a…†Liếc qua góc phố, nhìn thấy ánh sáng.
Bầu trá»i quanh phủ TÆ°á»›ng quốc đã bị nung Ä‘á» má»™t vùng.
[1] Chém ngang lÆ°ng (hình phạt tà n khốc thá»i xÆ°a, chém ngang lÆ°ng thà nh hai Ä‘oạn)
[2] Bệnh lao, má»™t thứ vi trùng Ä‘á»™c nó là m tổ ở phổi, thà nh bệnh ho ra máu, gá»i là phế lao, kết hạch ở ruá»™t gá»i là trà ng lao, cứ quá trÆ°a ghê rét sốt nóng, Ä‘au bụng Ä‘i lị, ăn uống không ngon, da thịt gà y mòn gá»i là hÆ° lao.
|
21-03-2012, 06:06 PM
|
|
秋霞
|
|
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
|
|
Tam Sinh, Vong Xuyên bất tá»
Tác giả: Cá»u Lá»™ Phi HÆ°Æ¡ng
Edit: Ishtar
Khi phần hồn của Mạch Khê lung lay rá»i khá»i thân thể ngÆ°á»i phà n, VÅ© Khúc Tinh Quân đã đứng chỠở giữa không trung.
“Cung nghênh Thần Quân trở vá». Thiên Äế đã chuẩn bị sẵn bà n tiệc, là m lá»… tẩy trần cho Thần Quân rồi ạ.â€
Nhá»› lại tất cả những chuyện đã qua, Cá»u Thiên Chiến Thần lịch kiếp trở vá» không có cảm giác vui sÆ°á»›ng. Bên tai hắn chỉ còn tiếng nói má» mịt của Tam Sinh: “Ta thÃch, chỉ vì gặp được chà ng.â€
Trong lòng không kiá»m được ná»—i chua xót xen lẫn ấm áp. Hắn quay đầu nhìn vá» phÃa hạ giá»›i, nÆ¡i nữ tá» thất thần ôm thân thể “Mạch Khê†đầy máu ngồi giữa chiến trÆ°á»ng. Trầm mặc má»™t lúc má»›i nói: “VÅ© Khúc, Ti Mệnh đâu?â€
Nghe giá»ng nói Mạch Khê lạnh lẽo nhÆ° váºy, Võ Khúc rùng mình má»™t cái: “Ti Mệnh… Ti Mệnh…â€
“Thôi, ta tá»± sẽ Ä‘i tìm nà ng.â€
VÅ© Khúc còn chÆ°a kịp ngăn cản, dÆ°á»›i hạ giá»›i truyá»n tá»›i má»™t trà ng ngÆ°á»i sắc nhá»n xuyên thủng lòng ngÆ°á»i, phá không vá»ng tá»›i. Tiếng cÆ°á»i trà n đầy âm khà khiến VÅ© Khúc Tinh Quân nghe thấy cÅ©ng phải run sợ, hắn nhìn Tam Sinh, thở dà i nói: “Äáng tiếc, Minh giá»›i hiếm hoi lắm má»›i có má»™t linh váºt nhạy bén nhÆ° váºy, trải qua kiếp nà y, e rằng sẽ và o chấp niệm, Ä‘á»a ma thôi.â€
Mạch Khê nhÃu mà y, đứng bất Ä‘á»™ng, VÅ© Khúc vá»™i và ng khuyên nhủ: “Thần Quân, không thể! Không được đâu ạ! Äây là chuyện của hạ giá»›i, không thể nhúng tay!â€
Mạch Khê lạnh nhạt nhìn VÅ© Khúc: “Bản quân có từng nói sẽ nhúng tay và o sao?†VÅ© Khúc xấu hổ im lặng. Mạch Khê lại nói: “NhÆ°ng bản quân lại nhìn thấy má»™t ngÆ°á»i phà m có tiên duyên, muốn chỉ Ä‘iểm cho hắn má»™t chút.â€
VÅ© khúc lau mồ hôi lạnh. Nhìn ngÆ°á»i được Mạch Khê “chỉ Ä‘iểm†tên là TrÆ°á»ng An, VÅ© Khúc âm thầm thở dà i, đây rõ rà ng là tình kiếp của tảng đá kia, mà trong tình kiếp nà y, rõ rà ng là đã cÆ°á»›p được Cá»u Thiên Chiến Thần rồi.
Chiến thần bạc tình Ä‘á»™ng lòng vá»›i tảng đá vô tình, đại nạn Thiên Äịa rồi!
Khi linh thể mang tên Tam Sinh kia rá»i khá»i thân thể, VÅ© Khúc nhìn thấy rõ rà ng, Mạch Khê ngăn phán quan từ xa tá»›i, Ä‘Æ°a bá»™ xÃch sắt cho hắn. Từ xa, VÅ© Khúc có thể cảm thấy sợi xÃch kia phát ra thần khÃ. Mạch Khê nói gì đó vá»›i phán quan, phán quan gáºt gù cÆ°á»i má»™t tiếng.
VÅ© Khúc cúi mắt, định là m ra vẻ nhÆ° không nhìn thấy gì. NhÆ°ng khi thấy phán quan khóa xÃch sắt kia trên cổ tay Tam Sinh, VÅ© Khúc vẫn không nhịn được, nói: “Thần Quân… Sợi xÃch kia thần khà cuồn cuá»™n, Thạch linh Tam Sinh lại do âm khà ngÆ°ng tụ bên bá» Vong Xuyên mà hóa linh. Nếu để nà ng mang Ä‘i, sợ là không ổn.â€
Mạch Khê không trả lá»i, lặng lẽ nhìn phán quan Ä‘Æ°a Tam Sinh Ä‘i, trong đôi mắt Ä‘en lóe lên tia sáng thâm thúy, cuối cùng ánh mắt hắn nhìn và o lòng bà n tay mình, Ä‘á»™t nhiên nói: “VÅ© Khúc, bảy bảy bốn mÆ°Æ¡i chÃn đạo thiên lôi rất kinh khủng phải không?â€
VÅ© Khúc không hiểu Mạch Khê há»i váºy là có ý gì, chỉ trả lá»i theo bản năng: “Má»™t đạo lôi hình đã có thể rung trá»i lở đất, nói chi tá»›i bốn mÆ°Æ¡i chÃn đạo Thiên Lôi, vô cùng lợi hại.â€
“Có ai cam tâm tình nguyện bị phạt lôi hình không?â€
VÅ© Khúc vá»™i và ng lắc đầu: “Äây chÃnh là hình phạt hồn bay phách tán đó!â€
Mạch Khê cÆ°á»i nhạt, xiết chặt nắm tay, giá»ng nói nhẹ đến mức gần nhÆ° không thể nghe thấy: “Nếu có thể đổi được Tam Sinh, váºy thì cứ thế Ä‘i.†VÅ© Khúc không nghe rõ, Ä‘ang muốn há»i lại, Mạch Khê nói tiếp: “VÅ© Khúc, tiệc của Thiên Äế, bản quan không Ä‘i, nếu hắn muốn bà y yến thay ta, thì để lần sau thay ta tổ chức tiệc cÆ°á»›i Ä‘i.†Nói xong, không đợi VÅ© Khúc kịp phản ứng, dáng ngÆ°á»i Mạch Khê lóe sáng, biến mất.
VÅ© Khúc khóc không ra nÆ°á»›c mắt, ngẩn ngÆ°á»i đứng giữ không trung hồi lâu.
Minh giá»›i.
Mạch Khê gặp Diêm VÆ°Æ¡ng trÆ°á»›c Tam Sinh má»™t bÆ°á»›c, lúc đó Diêm VÆ°Æ¡ng Ä‘ang Ä‘au đầu nhức óc không biết nên xá» lý Tam Sinh thế nà o, nhẹ thì không đúng vá»›i pháp luáºt, nặng thì không nỡ. Mạch Khê bÆ°á»›c chân và o Ä‘iện, lạnh nhạt nói hai chữ: “Moi tim.â€
Mạch Khê Ä‘á»™t ngá»™t xuất hiện khiến Diêm VÆ°Æ¡ng giáºt nảy mình nhảy lên má»™t cái, lại nhảy xuống gầm bà n, run rẩy thì thầm: “Äại Ä‘iện nà y, gạch má»›i lát chất lượng tháºt tốt! Sao lại tá»›i chứ?â€
Mạch Khê lạnh lùng nói: “Ra đây.â€
Diêm VÆ°Æ¡ng gầy gò rụt rè chui từ dÆ°á»›i gầm bà n ra, ánh mắt đáng thÆ°Æ¡ng nhìn Mạch Khê: “Thần Quân! Tiểu VÆ°Æ¡ng cÅ©ng không muốn xá» phạt Tam Sinh, nhÆ°ng lần nà y nà ng ấy vi phạm quá mức, Tiểu VÆ°Æ¡ng. . . . . . Tiểu VÆ°Æ¡ng tháºt sá»± không còn cách nà o khác!â€
“Tất nhiên phải phạt .†Mạch Khê nói, “Dùng hình phạt moi tim đó.â€
Diêm VÆ°Æ¡ng ngẩn ngÆ°á»i, nhìn Mạch Khê tháºt lâu, má»›i do dá»± nói: “Äây, không phải là quá nhẹ Æ°, dù sao Tam Sinh cÅ©ng gây rối loạn tráºt tá»± thiên địa…â€
“NhÆ° thế là được rồi. Nếu bên trên có trách phạt, ta sẽ chịu trách nhiệm thay ngÆ°Æ¡i. Sau khi moi tim Tam Sinh, láºp tức giao cho ta.â€
Bên ngoà i Diêm VÆ°Æ¡ng Ä‘iện truyá»n tá»›i tiếng bÆ°á»›c chân, có lẽ phán quan áp giải Tam Sinh đã vá». Mạch Khê lắc mình trốn sau cây cá»™t lá»›n trong Ä‘iện, không quên thì thầm ra lệnh cho Diêm VÆ°Æ¡ng, “Nhá»› tìm quá»· sai nhanh tay, đừng để nà ng chịu khổ.â€
Tam Sinh Ä‘i theo phán quan và o bên trong, vẻ mặt bình tÄ©nh giống nhÆ° thÆ°á»ng ngà y rá»—i rảnh tá»›i tán chuyện vá»›i Diêm VÆ°Æ¡ng. Khi Diêm VÆ°Æ¡ng nói hai chữ “moi timâ€, Tam Sinh nhìn Diêm VÆ°Æ¡ng cÆ°á»i nhạt, sau đó quỳ xuống dáºp đầu, không nói má»™t câu cảm tạ hay bất mãn, bÄ©nh tÄ©nh chịu phạt.
Äi ra sau Ä‘iện, Bạch Vô ThÆ°á»ng há»i nà ngâ€Có hối háºn không?â€
Mạch Khê ẩn thân sau lÆ°ng bá»n há», nghe thấy câu há»i nà y, dừng bÆ°á»›c lắng nghe.
“Không.â€
Äầu ngón tay giáºt giáºt, xiết chặt thà nh nắm đấm, ánh mắt Mạch Khê chuyển hÆ°á»›ng, cuối cùng kìm nén mong muốn xông lên giữ chặt nà ng. Mạch Khê muốn: lúc nà y nà ng đã kiên Ä‘inh trả lá»i “Không.†nhÆ° thế, thì sau nà y cÅ©ng không thể hối háºn.
Sau khi nháºn trái tim của Tam Sinh từ tay quá»· sai, Mạch Khê cẩn tháºn cầm lấy, dùng thần minh khà che chở.
Từ xa nhìn lại, thấy Tam Sinh ôm ngá»±c cháºm chạp mà khó khăn bò và o trong tảng đá. Ngà n vạn năm trôi qua, trái tim vốn bình lặng không gợn sóng của hắn Ä‘á»™t ngá»™t cuồn cuá»™n nổi lên, co thắt lại thà nh cÆ¡n Ä‘au mÆ¡ hồ, hắn thầm nghÄ©, nhịn má»™t chút là được, nhịn má»™t chút là được. CÅ©ng không biết là để cho Tam Sinh nhịn má»™t chút, hay là tá»± bảo bản thân mình nhịn má»™t chút.
Trở lại Thiên giới, nơi đầu tiên Mạch Khê tới là Thấu Hồn các.
Trong Thấu Hồn các có má»™t bảo váºt tên là Thấu Hồn, có thể tẩy sạch hồn phách trong trá»i đất, dù là yêu ma quá»· quái phÆ°Æ¡ng nà o, chỉ cần ở trÆ°á»›c mặt bảo váºt nà y, sẽ xua Ä‘uổi hết ma khÃ, trở thà nh sinh linh không khác gì ngÆ°á»i phà m.
Mạch Khê nâng trái tim Tam Sinh lên, đặt trÆ°á»›c Thấu Hồn, sau má»™t tráºn rung chuyển, trái tim còn tÆ°Æ¡i sống lúc trÆ°á»›c, nay không khác gì má»™t hòn đá bình thÆ°á»ng. Mạch Khê mỉm cÆ°á»i, mừng rỡ cầm tảng đá vá» cung Ä‘iện TrÆ°á»ng Thắng Thiên của mình.
Lá»i đồn lan truyá»n khắp Thiên giá»›i, sau khi Chiến thần Mạch Khê lịch kiếp trở vá», cà ng ngà y cà ng trở nên kỳ lạ. Không nhắc tá»›i chuyện từ chối tiệc tẩy trần của Thiên Äế, cả ngà y bế quan không ra, ngay cả mấy Thần Quân có giao tình tốt tá»›i cá»a bái phá»ng cÅ©ng bị chặn ở ngoà i cá»a.
Trong lúc má»i ngÆ°á»i Ä‘ang âm thầm bà n tán vá» vị Thần Quân nà y, Ä‘á»™t nhiên lại có sét đánh thẳng và o Ä‘iện TrÆ°á»ng Thắng Thiên.
Chấn Ä‘á»™ng của Thiên Lôi không nhá», bảy bảy bốn mÆ°Æ¡i chÃn đạo lôi hình đánh và o bên trong Ä‘iện Chiến thần, khiến má»™t ná»a Thiên giá»›i rung chuyển, Thiên Äế hoảng sợ Ä‘i suốt đêm, chỉ thấy TrÆ°á»ng Thắng Thiên cháy sạch rá»±c Ä‘á», Chiến thần toà n thân đầy máu tắm trong lá»a, không biết cầm thứ gì trong tay, khuôn mặt nhếch nhác đầy máu, nhÆ°ng lại nở nụ cÆ°á»i ôn hòa.
ChÆ°a bao giá» nhìn thấy vẻ mặt Chiến thần nhÆ° váºy, chúng thần tiên nhìn hắn, nhất thá»i không ai dám tiến lên giúp hắn.
Cuối cùng, Ti Mệnh Tinh Quân cÅ©ng hồi phục tinh thần, lôi kéo VÅ© Khúc, hợp lá»±c Ä‘Æ°a Mạch Khê Ä‘ang tá»± thiêu trong biển lá»a ra ngoà i. Khi nhìn thấy váºt trong tay Mạch Khê, Ti Minh nhÆ° hÃt phải ngụm khà lạnh: “NgÆ°Æ¡i… NgÆ°Æ¡i… NgÆ°Æ¡i dám sá»a lại mệnh của nà ng.â€
Chúng thần tiên nghe tiếng kêu của Ti Mệnh, lúc nà y má»›i đồng loạt nhìn váºt trong tay Mạch Khê, đó chÃnh là trái tim của Tam Sinh, lúc nà y đã hóa thà nh má»™t váºt thể trong suốt tá»a ánh sáng nhạt, đã không còn âm khà bao quanh, sát khà tiêu tan, chỉ còn lại má»™t luồng thần khà ngạo nghá»… tá»a ra, giống nhÆ° đóa mai Ä‘á» ngạo nghá»… nở trong trá»i đông giá rét.
Thiên Äế trầm giá»ng, thấp giá»ng quát: “Loạn rồi! Nghịch thiên cải mệnh là tá»™i là m loạn tráºt tá»± thiên địa! NgÆ°Æ¡i cho rằng mình mang thân Thượng thần nên không sợ trá»i phạt sao?â€
Lúc nà y VÅ© Khúc má»›i hiểu ra. Thảo nà o Thần Quân lại Ä‘eo xÃch sắt ấy lên tay Tam Sinh, thảo nà o hắn muốn moi tim nà ng, thảo nà o hắn lại há»i chuyện bốn mÆ°Æ¡i chÃn đạo Thiên Lôi. Thì ra, ngay từ khi hắn trở vá», đã vạch sẵn kế hoạch cho tÆ°Æ¡ng lai.
Äeo xÃch sắt kia lên tay Tam Sinh, là muốn dùng thần khà xua tan âm khà trong ngÆ°á»i nà ng. Moi tim nà ng mang lên Thiên giá»›i là vì muốn hoà n toà n cải mệnh nà ng, đến ngà y nà o đó sẽ phải nháºn hình phạt của trá»i bằng bốn mÆ°Æ¡i chÃn đạo Thiên Lôi, hắn đã sá»›m chuẩn bị tốt má»i thứ, lại không để bất kỳ ai biết, má»™t mình lặng lẽ chịu toà n bá»™ trách nhiệm.
Mạch Khê im lặng, cẩn tháºn cất trái tim đó và o trong ngá»±c, nói vá»›i Thiên Äế: “Mấy ngà y nữa, ta muốn xuống Minh giá»›i má»™t chuyến. Lần trÆ°á»›c ngÆ°Æ¡i thay ta bà y tiệc tẩy trần ta chÆ°a Ä‘i, lần nà y là m tiệc cÆ°á»›i thay ta Ä‘i. Ta sẽ không thất hẹn nữa.â€
Thiên Äế trợn mắt nhìn hắn hồi lâu: “Vì má»™t khối đá Tam Sinh, để bản thân nhếch nhác nhÆ° váºy, có đáng không?â€
“Dù biết phải chịu phạt hồn bay phách tán, nà ng vẫn vì cái chết của ta mà đại khai sát giá»›i. Sao ta có thể không chịu được bốn mÆ°Æ¡i chÃn đạo Thiên Lôi vì nà ng chứ?â€
“NgÆ°Æ¡i quyết tâm muốn thà nh thân vá»›i linh váºt Minh giá»›i Æ°?â€
Mạch Khê lắc đầu: “Hiện giá» nà ng đã là thần tiên.â€
Thiên Äế thở dà i: “Nà y Cá»u Trá»ng Thiên thượng, còn có rất nhiá»u ngÆ°á»i tốt hÆ¡n nà ng, sao hết lần nà y tá»›i lần khác, ngÆ°Æ¡i cứ chung tình vá»›i tảng đá nhÆ° váºy chứ?â€
Äá»™t nhiên Mạch Khê nhá»› tá»›i câu trả lá»i của Tam Sinh vá»›i Bạch Vô ThÆ°á»ng, hắn mỉm cÆ°á»i: “Gặp nà ng, ta cÅ©ng không còn cách nà o khác.â€
Chúng thần tiên Ä‘á»u im lặng. Thiên Äế nhìn ánh lá»a ngáºp chìm Ä‘iện TrÆ°á»ng Thắng Thiên hồi lâu, cuối cùng phất tay áo bá» Ä‘i, bá» lại má»™t câu: “NgÆ°Æ¡i muốn cÆ°á»›i, nà ng đồng ý gả, ta còn có thể ngăn cản nhân duyên của các ngÆ°Æ¡i được Æ°?â€
Mạch Khê nhắm mắt lại, dù toà n thân đầy vết máu, nhÆ°ng chúng thần vẫn nhìn rõ nụ cÆ°á»i mừng rỡ không che giấy bên khóe môi hắn.
Tam Sinh, Tam Sinh. . . . . .
Lần nà y, cuối cùng ta cÅ©ng có thể hứa cho nà ng cả Ä‘á»i bất tá» rồi.
|
|
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
4vn duyen no tam sinh, áàññåéíû, êâàðòèð, íàëîãè, ïðàâäà, ïðîãíîç, ñëóæáà, ngôn tình thần tiên, ñöåíàðèè, ñòîëà, ôèçèêà, ôîìåíêî, sinh than bat tu, tam sinh bat tu 4vn, ti menh, tu bat tu than tien |
| |