Huyền Thiên Tác giả :Ô Sơn -----oo0oo-----
Chương 21: Nhân hoạ đắc phúc.
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
- Cuối cùng cũng hoàn thành nhiệm vụ… Yêu nghiệt này!
Lôi Ngạo lau lau vết máu trên khoé miệng, oán hận nhìn Dương Thên Lôi trừng trừng, mắng một câu. Bất kể Tiểu Bạch si này quỷ dị thế nào, nhưng từ nay về sau, hắn cũng chỉ có thể trở thành một Tiểu Bạch si ngây dại chân chính.
Tinh thần lực một khi bị đánh tan, trừ khi là có thủ đoạn tái tạo huyết mạch trong truyền thuyết, bằng không cả đời cũng không thể có khả năng trở thành Tinh Giả một lần nữa.
Sau khi điều tức một lát, thân hình Lôi Ngạo khẽ nhoáng lên, biến mất trong bóng đêm mênh mang.
Lôi Ngạo không biết rằng, dị năng đặc thù của hắn không những không thương tổn gì đến Dương Thiên Lôi, ngược lại còn giúp hắn nhân hoạ đắc phúc.
Khi viên đá cổ quái đó tiến vào trong cơ thể Dương Thiên Lôi, nó ẩn chứa năng lượng bạo tạc thật lớn như bom hẹn giờ. Lực lượng cường đại Dương Thiên Lôi vừa bộc lộ ra khi nãy chính là một bộ phận năng lượng này bạo phát. Giả như năng lượng này tuỳ ý bạo phát mà nói, thân thể Dương Thiên Lôi có thể không chịu đựng được, hoặc chí ít cũng phải chịu thống khổ, loại thống khổ Dương Thiên Lôi tuyệt đối không thể tưởng tượng được.
Nhưng khi Lôi Ngạo vừa thăm dò, khiến một bộ phận năng lượng kinh khủng kia bộc phát, làm cho năng lượng trong cơ thể Dương Thiên Lôi vận chuyển không hề tích tụ, vô cùng thông suốt. Ngay sau đó, tại thời khắc mấu chốt, dị năng kia đánh tan quỹ tích vận chuyển của tinh thần lực đã giúp Dương Thiên Lôi một đại ân, triệt để đánh tan quỹ tích vận chuyển vốn hung bạo của năng lượng, giống như khai thông, giúp Dương Thiên Lôi vượt qua thời kỳ năng lượng hỗn loạn cực kỳ nguy hiểm, đồng thời có một quỹ tích vận chuyển mới hoàn toàn ổn định.
Lại nói tiếp, mặc dù là y sư cao cấp nhất Đế quốc Cát Ương chỉ sợ cũng chưa chắc xảo diệu được như Lôi Ngạo, có thủ đoạn trị liệu bốn lạng bạt ngàn cân kia.
Nếu như Lôi Hoành biết loại tình huống này, không tức giận đến thổ huyết mới là lạ. Đáng tiếc, hắn không thể biết. Cho dù là chính bản thân Dương Thên Lôi cũng không rõ ràng lắm. Phúc hoạ tương y, ai có thể nói trước được đây?
...
Chờ khi Dương Thên Lôi tỉnh lại, phía chân trời đằng đông đã hơi ló ra một tia sáng ban mai rực rỡ.
Dương Thên Lôi “Ah” một tiếng, từ trên mặt đất nhảy dựng lên, kinh nghi bất định quan sát, vuốt ve thân thể của mình.
- Da dẻ bình thường, chân lông ấm áp... Hoàn toàn không phải biến thành tảng đá!
Dương Thên Lôi kinh hỉ reo lên. Sau khi hôn mê, hắn căn bản không biết chuyện Lôi Ngạo đã tới.
Dương Thên Lôi kinh ngạc phát hiện, tinh thần lực trong cơ thể vốn vô cùng hỗn loạn, thậm chí không thể nhận ra, bây giờ lại chậm rãi vận hành theo một quỹ tích nhất định dọc theo cơ thể.
Một loại khí tức nặng dày, chất phác phát ra từ thân thể Dương Thên Lôi. Đó là khí tức của một thuộc tính trong Ngũ hành - Thuộc tính Hệ thổ.
Nhưng Dương Thên Lôi biết, tinh thần lực của mình căn bản không phải chuyển hoá thành Hệ thổ, bởi vì quỹ tích vận chuyển của tinh thần lực này trong cơ thể mình tuyệt đối không phải quỹ tích của Hệ thổ. Điểm này, trong mấy năm công phu liều mạng tu luyện tinh thần lực, cũng phân tích không biết bao nhiêu cơ sở lý luận về tinh thần lực, Dương Thiên Lôi so với bất kỳ người nào đều càng thêm rõ ràng.
Quỹ tích vận chuyển của tinh thần lực Hệ thổ tuyệt đối không phải như thế! Tinh thần lực của mình mặc dù vận chuyển có quỹ tích, nhưng là một loại quỹ tích phi thường cổ quái. Dương Thiên Lôi chưa từng nghe qua, nhưng tuyệt đối không thuộc về bất cứ hệ nào trong Ngũ hành.
- Sao thì sao, quản cái gì quỹ tích, chung quy có còn hơn không. Nói không chừng cái loại quỹ tích này lại trâu bò đây!
Dương Thiên Lôi nghĩ mãi cũng không hiểu đến tột cùng là chuyện gì xảy ra, đành tự an ủi mình.
Quỹ tích vận chuyển không thuộc về ngũ hành này rốt cuộc sẽ khiến Dương Thiên Lôi đạt tới trình độ thần thông gì, điều này ai có thể dự liệu được?
…
Thành Cực Dương, thủ đô Đế Quốc Cát Ương.
Thành Cực Dương vào tháng chín, cuối thu, không khí trong lành, chính là thời tiết tốt nhất cho du ngoạn và săn bắn. Rất nhiều dong binh đoàn thành thị lựa chọn lúc này bắt đầu một chuyển đi mạo hiểm. Bởi vì, lúc này trong rừng rậm chính là thời khắc ma thú hoạt động mạnh, dễ có thu hoạch. Nhưng đối với đa số dong binh đoàn và bách tính bình thường mà nói, bọn họ sẽ nguyện ý ở lại trong thành, bởi vì… Đây chính là thời điểm mỗi năm một lần học viện Cực Dương tổ chức “Tỷ thí người mới”.
“Tỷ thí người mới” là một trong đại sự thi đấu truyền thống tại Học viện Cực Dương, cũng chỉ có đại sự thi đấu này là hoàn toàn công khai, tất cả mọi người đều có thể tới xem. Bởi vì “ “Tỷ thí người mới” sẽ thi đấu ở lôi đài phía Bắc kia, chỗ lôi đài và thành nội chỉ cách một bức tường, chỉ cần trèo lên mấy toà nhà cao tầng bên ngoài thành, chiếm một vị trí tốt là người bình thường cũng có thể theo dõi tận mắt. Việc quan sát các Tinh Giả đánh nhau đến chết đi sống lại, đối với người bình thường mà nói, vô luận là thị giác hay nội tâm đều là một loại hưởng thụ.
Cách thời gian bắt đầu thi đấu “Tỷ thí người mới” chỉ còn vài tiếng đồng hồ, bên ngoài tường thành phía Bắc Học viện Cực Dương, trên các toà nhà cao tầng sớm đã chật nick dân chúng, không còn một chỗ trống. Bốn phía xung quanh Bắc Đẩu lôi đài cũng toàn người là người. Tại đây có mấy nhã gian cao cao, có thể quan sát toàn bộ lôi đài. Những nhã gian này không cho phép dân chúng đi vào, chỉ có người có thân phận nhân tài của đế quốc mới có đủ tư cách tiến vào.
Theo tục lệ chuộng võ của Đế quốc Cát Ương, Tinh Giả trong lòng dân chúng đại biểu cho giai tầng có vũ lực tối cao. Trở thành học viên của Học viện Cực Dương – một trong những học viện cao cấp nhất Đế quốc, chính là được vạn người chú mục.
Lúc này, vô số học viên với tâm tư khác nhau đều đi tới lôi đài Bắc Đẩu, cùng đợi “Tỷ thí người mới” bắt đầu.
Dương Thiên Lôi cũng đang ở chỗ này thản nhiên đi dạo, không có chút khẩn trương nào trước khi đại tái bắt đầu.
Dương Thiên Lôi đã đợi ở đây từ rất sớm. Hắn sợ Trương Tử Hàm sẽ lo lắng cho mình, thậm chí nhẫn nhịn không nổi mạnh mẽ cưỡng bức ngăn cản mình dự thi. Hoặc là không làm, đã làm là phải làm đến cùng. Đó là lý do khiến hôm nay trời còn chưa sáng, hắn đã đi tơi lôi đài Bắc Đẩu.
Nhìn tổng thể lôi đài Bắc Đẩu, có tất cả bảy lôi đài chủ, từng lôi đài chủ lại được phối hợp bởi bảy lôi đài phụ, tổng cộng có thể cùng lúc chứa bốn mươi chín tổ học viên đồng thời chiến đấu, cũng coi như khá lớn. Tuy nhiên, tại Học viện Cực Dương cũng chỉ được tính là quần thể lôi đài trung cấp, có thể thấy được lịch sử của học viện Cực Dương này như như thế nào. Học viện tối cao của Tinh Giả, đích xác cũng có điểm khác biệt.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 23 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Huyền Thiên Tác giả :Ô Sơn -----oo0oo-----
Chương 22: Ngươi u mê.
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Hai bên trái phải lôi đài, không hề thiếu các cửa hàng phụ trợ, bao gồm quầy vũ khí, quầy dược hoàn, y quán, thậm chí còn có cả đồ uống, đồ ăn vặt. Nhìn xa các loại cửa hàng tạp hoá, không chỗ nào là không có. Tuy nhiên, nơi này cũng chỉ là nơi dành cho Tinh Giả cấp thấp, Tinh Giả cao cấp thấy chỉ thêm chướng mắt.
Lúc này, Dương Thiên Lôi giống như lạc vào một thế giới khác, với các cửa hàng cổ quái. Dương Thiên Lôi ở trên Địa Cầu tất nhiên không thể nào được thấy khung cảnh kỳ lạ thế này, mà tại thế giới này, Dương Thiên Lôi trước khi trọng sinh cả ngày chỉ biết vùi đầu tu luyện, cũng chẳng bao giờ tới những nơi như vậy. Điều này làm cho Dương Thiên Lôi đối với tất cả những sự vật xung quanh đều cảm thấy mới mẻ. Bất kể là những đại kiếm, chiến phủ, bản giáp… Các loại vũ khí lạnh trước đây chỉ có trên tivi, hai những ải nhân công tượng (thợ lùn) chỉ cao tới eo Dương Thiên Lôi, râu mép chấm đất đang cầm thiết chuỳ tử ra sức làm việc, hoặc là những hoàn thuốc kỳ lạ đều khiến Dương Thiên Lôi nhìn không chán mắt, thẳng đến khi bị người chào mua mới tiếc nuối rời đi.
Dọc theo đường đi, cũng không có bất luận kẻ nào chào hỏi Dương Thiên Lôi. Nhưng thật ra cũng có một ít người “hảo ý” quay lại phía Dương Thiên Lôi chỉ trỏ, nghị luận. Dương Thiên Lôi mơ hồ nghe được mấy tiếng “phế tài”, “ngu ngốc”, “không biết sống chết”… Những lời như vậy thực khiến Dương Thiên Lôi vô cùng phiền muộn. Xem ra danh tiếng ngu ngốc của hắn được truyền bá khá rộng rãi.
Bất quá, tâm tình của Dương Thiên Lôi lúc này cũng không tồi, cũng không thèm để ý mấy con ruồi đáng ghét này.
- Đến! Đến! Đến! Đặt đi! Đặt đi nào! Nếu không đặt sẽ không còn thời gian a!
Đúng lúc này, một thanh âm vang lên hấp dẫn sự chú ý của Dương Thiên Lôi. Hắn theo tiếng rao nhìn lại, thấy một đám học viên tương đương tuổi mình đang vây quanh một cái bàn hé ra ở bên cạnh, đang thảo luận cái gì đó.
Ở phía khác của cái bàn, một Tinh Giả tuổi còn trẻ đang lớn tiếng hò hét. Thanh âm mới vừa rồi hấp dẫn Dương Thiên Lôi hẳn là từ hắn mà ra. Tinh Giả tuổi còn trẻ này bộ dáng cực kỳ thanh tú, so với Dương Thiên Lôi cũng chỉ kém một chút mà thôi, cùng đám minh tinh màn bạc “Hoa mỹ nam” Bổng Tử Quốc (Hàn Quốc – ộp pa) trong thời đại Dương Thiên Lôi trước khi trọng sinh có điểm tương đồng. Bất quá biểu hiện tên Tinh Giả trẻ tuổi này cũng không giống đám mỹ nam nhăn nhó nhu nhược kia. Trong đôi mắt chớp động của hắn luôn ánh lên vẻ nhiệt tình mà giảo hoạt. Loại ánh mắt này Dương Thiên Lôi cũng không xa lạ. Trước đây trong góc chợ, nơi bày bán hàng giả, những người bán hàng rong cũng thường có ánh mắt như vậy.
- Các vị đừng chỉ xem mà không đặt a… Thời gian sắp hết rồi!
Tên Tinh Giả trẻ tuổi có chút không kiên nhẫn khi thấy đám quần chúng vây quanh trước mặt chỉ xem mà không đặt. Vừa lúc hắn chú ý thấy Dương Thiên Lôi, nhìn thấy đây là khuôn mặt lạ hoắc, lập tức hai mắt sáng ngời.
- Vị huynh đài này…
Tên Tinh Giả trẻ tuổi đẩy đoàn người ra, chặn ngang kéo tay Dương Thiên Lôi, nhiệt tình như huynh đệ lâu ngày gặp lại:
- Ta xem vị huynh đài này diện mạo hiên ngang, hồng quang đầy mặt, tất là ngưòi sắp có đại vận a. Không bằng đến đây thử vận may, đặt cược xem thế nào?
Nói xong liền lôi kéo Dương Thên Lôi tới trước bàn.
Chờ sau khi Dương Thên Lôi thấy rõ các vật bài trí trên bàn, không khỏi sửng sốt một chút.
Nguyên bản Dương Thên Lôi cho rằng tên Tinh Giả trẻ tuổi nhìn qua rất giảo hoạt này hẳn là một tên nhà cái đánh bạc. Bất quá khi hắn thấy rõ đồ vật trên bàn mới biết được hắn không phải dân cờ bạc đơn giản, mà là dân cờ bạc chuyên nghiệp ẩn giấu tương đối sâu – làm cá độ.
“Tỷ thí người mới” sắp tới, tiểu tử này cá độ cái gì cũng không khó đoán, đương nhiên là về kết quả “Tỷ thí người mới”. Loại sự tình này trước khi trọng sinh, Dương Thên Lôi đã nghe nói qua rất nhiều. Bất quá hắn không nghĩ tới ở thế giới này cũng có.
- Huynh đài, ngươi nhìn những hạng mục này, quyết định đặt mộtcái đi. Ta có thể nói hạn mục gì cũng đều có...
Tên Tinh Giả trẻ tuổi chỉ vào đám giấy tờ tràn ngập trên bàn, nhiệt tình nói:
- Lợi nhuận lớn nhất, cũng là hạng mục đứng đầu, tất nhiên là dự đoán quán quân. Trong số này, có hai vị tuyển thủ rất được xem trọng. Huynh đài có hứng thú nhìn qua hay không?
- Ah?
Dương Thiên Lôi mỉm cười, theo chỉ điểm của Tinh Giả trẻ tuổi nhìn thấy một cái tên
- Lôi Kính?
- Đúng vậy! Lôi Kính là người Lôi gia, cũng là đạo sư trong học viện lần này – đệ nhất chiến tướng của Lôi Hoành. Đẳng cấp không rõ, thuộc tính không rõ, là tuyển thủ thần bí nhất tại tỷ thí lần này.
Tên Tinh Giả trẻ tuổi miệng lưỡi lưu loát giới thiệu:
- Lôi Kính này lần đầu tiên tham gia “Tỷ thí người mới”, trước đây cũng chưa từng thấy hắn xuất thủ qua, thậm chí chẳng bao giờ nhìn thấy hắn. Có người nói, Lôi Kính một mực bị những Tinh Giả cao cấp của Lôi gia tại học viện bí mật dạy dỗ, hơn nữa tuổi còn trẻ đã luyện đến đại thành Lôi Vân Thân Pháp tổ truyền của Lôi gia. Đó là lí do vì sao mọi người không ai nhận ra hắn nhưng đều ca hắn đoạt quán quân. Đương nhiên, điểm cá quán quân của hắn cũng thấp.
- Người của Lôi Hoành sao…
Dương Thiên Lôi nheo nheo mắt.
- Đúng vậy! Trước sau ngươi Lôi gia đều một mực hò hét cổ vũ hắn rất trâu bò. Ngay cả mặt mũi còn chưa thấy nhưng lại trở thành ứng cử viên sáng giá cho chức quán quân. Thật đúng là loại thích trồng cây chuối, kiêu ngạo tận trời a…
Tên Tinh Giả trẻ tuổi bĩu môi, trong giọng nói tựa hồ có chút khinh thường, nhìn qua hình như đối với người Lôi gia không có hảo cảm. Điều này khiến Dương Thiên Lôi nhìn hắn thuận mắt hơn vài phần.
- Còn có vị này, vị này chính là người quen cũ.
Tên Tinh Giả trẻ tuổi cười tủm tỉm chỉ vào một cái tên khác, thanh âm trong đó Dương Thiên Lôi rất quen thuộc, chính là giọng điệu của nam nhân khi nói về nữ nhân.
- Tằng Cách La Mỗ?
Dương Thiên Lôi sửng sốt. Cái tên này không giống tên của một mỹ nữ a.
- Đúng vậy! Tằng Cách La Mỗ, Tinh Giả Cấp năm Thuỷ hệ, một trong những người đang tham gia thi đấu ở giải đấu cao cấp nhất. Không nên bị tên của nàng mê hoặc. A, nàng là người đại thảo nguyên Cách Lí Mộc Khánh. Người thảo nguyên bất kể nam nữ, tên đều khó nghe như vậy… Bất quá, nàng là một mỹ nữ hàng thật giá thật a…
Tên Tinh Giả trẻ tuổi ghé sát tai Dương Thiên Lôi, dùng một loại nhãn thần “tất cả nam nhân đều hiểu” nhìn Dương Thiên Lôi.
- Tằng Cách La Mỗ này từ khi tám tuổi đã tham gia “Tỷ thí người mới”, lần này là lần cuối cùng của nàng, cũng là hi vọng cuối cùng đoạt giải quán quân một lần. Mỗi trận đấu của Tằng Cách La Mỗ đều có không khí nóng nhất, hắc hắc…Tất cả nam nhân đều… Ngươi hiểu đấy..
- Đồng học, nàng tối đa cũng mới mười hai tuổi phải không?
Dương Thiên Lôi nghi hoặc hỏi. Tuy rằng biết người dị giới tựa hồ phát dục sớm hơn so với người Địa Cầu, nhưng mười hai tuổi có vẻ cũng còn quá nhỏ đi…
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 23 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Huyền Thiên Tác giả :Ô Sơn -----oo0oo-----
Chương 23: Ta có thể đặt hắn đạt quán quân không?
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
- Hắc hắc, đến lúc đó ngươi xem sẽ biết thôi.
Cười dâm hai tiếng, tên Tinh Giả trẻ tuổi nói tiếp:
- Toàn bộ học viện đều nói rằng, Tằng Cách La Mỗ có ba tốt - trước lồi, sau vểnh, y phục thiếu. Tằng Cách La Mỗ này niên kỷ tuy không lớn, nhưng phát dục thật tốt a. Cũng không biết có phải người thảo nguyên đều trưởng thành sớm… Hơn nữa, tính tình người thảo nguyên dũng cảm, Tằng Cách La Mỗ này cũng vậy, khi đánh nhau luôn luôn không thích mặc nhiều lắm. Nàng nói như vậy đánh không thống khoái, cho nên, ngươi hiểu chứ…?
- Tằng Cách La Mỗ này ngoại trừ ba tốt, còn có ba lạt – tính tình lạt, vóc người lạt, thanh âm lạt. Vì vậy, cũng có người xưng nào là Địa ngục Bào Hao Nữ, cũng có người dũng cảm tôn xưng nàng là Tằng ca.
- Địa Ngục Bào Hao Nữ? Tằng ca?
Dương Thiên Lôi buồn cười. Địa Ngục Bào Hao Cách La Mỗ, một quyền đánh tới Sử Thái Long, mê dạng nữ tử Tằng ca, hai vị này trước khi hắn trọng sinh, đối với dân mạng đều như sấm nổ bên tai. Tằng Cách La Mỗ này thật là có chút thú vị.
- Thế nào? Huynh đài muốn đặt người nào?
- Còn có người khác không?
- Có! Tất nhiên còn có rất nhiều hạng mục khác. Huynh đài từ từ xem!
Tên Tinh Giả trẻ tuổi nhiệt tình nói. Dương Thiên Lôi gật đầu, chậm rãi xem lướt qua mấy cái hạng mục trên bàn cá độ.
Ngoại trừ cá độ người đoạt giải quán quân, các chủng loại hạng mục khác cũng rất đa dạng: cái gì dự đoán sáu người mạnh nhất, dự đoán tứ cường, dự đoán trận có thời gian lâu nhất, dự đoán người dự thi có cảnh giới cao nhất, chậm đã, thậm chí còn có dự đoán người không may nhất, ngưòi có khả năng măc sai lầm ngoài ý muốn nhất, người có khả năng nhất trượt chân trên lôi đài, người có khả năng nhất có tthể tập kích (ngực) nữ tuyển thủ… Những hạng mục rất đa dạng, thật đúng như tên Tinh Giả trẻ tuổi kia nói, muốn có hạng mục gì đều có cái đó, kể cả hạng mục không đáng có cũng đều có.
Khiến Dương Thiên Lôi bất ngờ chính là, hắn cư nhiên lại thấy được tên của mình, còn không chỉ xuất hiện ở một chỗ, hơn nữa nhân khí cũng đều rất cao. Theo thứ tự là ba hạng mục, người dự thi bị loại nhanh nhất, người dự thi cảnh giới thấp nhất, và người có khả năng nhất bị dọa tè ra quần.
- Người này, ta có thể cược hắn đoạt giải quán quân không?
Chỉ vào chính tên mình, Dương Thiên Lôi mỉm cười, nhạt nhẽo hỏi.
- Ah? Cái này…
Tên Tinh Giả trẻ tuổi vừa định nói, nhưng chỉ buột ra một chữ, liền lập tức bịt miệng mình lại. Nói đùa sao, có người coi tiền như rác đem dâng cho mình, lẽ nào mình còn phải nhắc nhở hắn đừng đưa?
- Vốn lẽ ra là không thể tuỳ tiện cải biến hạng mục, bất quá, ta cùng huynh đài thật như là vừa gặp đã quen, rất hợp ý nhau. Nếu là huynh đài yêu cầu, ta tất nhiên đề thêm hạng mục Dương Thên Lôi đạt quán quân là được rồi... Không biết huynh đài muốn đặt nhiều hay ít? Quy củ của ta là, thấp nhất là một chú, mỗi chú một ngân tệ, cao không giới hạn.
Dương Thiên Lôi gật đầu, đưa tay vào trong người tìm kiếm, nhất thời ngây ngẩn cả người. Kiếp trước, hắn chỉ chuyên chú cho tu luyện, hầu như chưa bao giờ đi ra ngoài mua sắm, trong nhà cho tiên hắn, hầu như hắn cũng không dùng. Lần này bởi vì tới vội, cho nên căn bản trên người một đồng cũng không có.
- Huynh đài còn do dự gì nữa?
Mắt thấy Dương Thiên Lôi chậm chạp không móc tiền ra, tên Tinh Giả trẻ tuổi cho rằng hắn đổi ý, nhất thời có chút nóng nảy. Đây tựa hồ là được ăn mười mươi, hắn đương nhiên không muốn tiền đến miệng túi lại bay mất.
- Huynh đài, mời ra đây, ta nói chuỵện này chút.
Tên Tinh Giả trẻ tuổi kéo Dương Thiên Lôi đến một góc vắng ngươi, vẻ mặt thần bí hề hề nói:
- Tiểu đệ lần này là lần đầu làm ăn, cho nên chỉ cần chú nhiều một chút tiểu đệ đều có tặng thể thêm một phần lễ vật thể hiện thành ý. Quy củ vốn là phải vượt trên năm chú mới được tặng lễ vật, nhưng ta cùng huynh đài đã hợp ý như vậy, chỉ cần huynh đài chú ba lần, lễ vật này xin dâng tặng huynh đài.
- Lễ vật gì vậy? Sao có vẻ thần bí vậy?
- Hắc hắc! Trăm phần trăm, ngàn phần trăm là thứ tốt a.
Tên Tinh Giả trẻ tuổi nhìn Dương Thên Lôi chớp mắt vài cái, lộ ra bộ dáng rất mập mờ:
- Ta dám khẳng định, trong học viện tuyệt đối không có thứ tốt như vậy.
Nói xong, tên Tinh Giả trẻ tuổi nhìn quanh bốn phía, thấy không ai chú ý tới góc này, mới cẩn thận từng li từng tí móc trong người ra hai cuốn sách có chút cũ nát:
- Đây là báu vật của bản thân ta, vốn là tuyệt đối sẽ không lấy ra ngoài, vạn nhất bị sư phụ trong học viện phát hiện, ta rất có thể xui xẻo… Bất quá, cùng huynh đài hợp ý, ta liền tặng cho ngươi!
Dương Thiên Lôi tiếp nhận cuốn sách, nghĩ thầm đây không phải là bí tịch tuyệt thế võ công gì chứ? Vừa hiếu kỳ mở ra nhìn, nhất thời thất vọng, cũng hiểu vì sao vừa rồi tên Tinh Giả trẻ tuổi làm ra bộ thần bí như vậy
Trong cuốn sách, chính là tranh vẽ một bộ nam nữ hoan ái.
- Thế nào? Huynh đài nghĩ sao?
Tên Tinh Giả trẻ tuổi vẻ mặt chờ mong. Trước đây, hết thảy những đệ tử không chịu đặt cược, chỉ cần mình vừa bày ra mặt hàng thu hút này, lập tức hùng hồn nộp tiền, chưa từng có ngoại lệ.
Bất quá đáng tiếc, tên Tinh Giả trẻ tuổi lần này tính sai. Tại thế giới này, các loại ngành sản xuất còn xa mới bằng được thế giới Địa Cầu trước khi Dương Thiên Lôi xuyên việt. Bản Đông Cung Tập này bị học viện quản lý áp lực rất chặt chẽ. Đối với nữ nhân, tất nhiên là không được xem, bình thường đám đệ tử trẻ tuổi nhìn, tất nhiên là hai mắt xám ngắt, muốn ngừng mà không được. Nhưng đối với Dương Thiên Lôi mà nói…
Kiếp trước hắn coi như đã đọc, đã xem qua rất nhiều cảnh sắc yêu đương động tình, sao có thể để ý loại tranh ảnh sơ sài lệch lạc này được? Có thể vũ nhục nhân phẩm của ca, nhưng sao dám vũ nhục thưởng thức của ca đây?
- Bình thường thôi…Hơn nữa, tư thế này có phải là hơi quá đơn điệu một chút không?
Dương Thiên Lôi không chút hứng thú nói.
- Tư thế?
Tên Tinh Giả trẻ tuổi sửng sốt. Bộ dáng này của hắn khiến Dương Thiên Lôi minh bạch, tên này thì ra cũng chỉ là kiến thức nửa vời. Bất quá cũng khó trách. Thế giới này phương tiện thông tin vốn là lạc hậu, hơn nữa hắn cũng chưa được bao nhiêu tuổi, thật có thể hiểu thấu mới là kỳ quái.
- Đúng vậy! Quay đi quay lại đều là lão hãn đẩy xe, hoàn toàn không có gì mới mẻ.
- Mới mẻ?
Tên Tinh Giả trẻ tuổi hai mắt sáng lên, ngay cả xưng hô cũng đều thay đổi:
- Lão huynh còn biết tư thế mới mẻ?
- Bình thường thôi! Cái gì Quan Âm toạ liên, lão thụ bàn căn, liễu thụ phàn đằng, Kim Đồng tặng hoài, bài giang đạo hải… Ca đều biết một chút.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 24 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
- Ta kháo... Đại ca a!
Dương Thên Lôi liên tiếp trâu bò hò hét ra mấy thuật ngữ chuyên nghiệp, nhất thời khiến tên Tinh Giả trẻ tuổi triệt để oanh động, không phân biệt nổi phương hướng. Lúc này, hắn nhìn Dương Thên Lôi, nhãn thần đã hoàn toàn chuyển thành ngưỡng mộ
- Đại ca nói cho tiểu đệ một chút, những tư thế này là như thế nào ?
- Ta sẽ nói cho ngươi nghe. Đừng truyền ra ngoài đó...
Dương Thiên Lôi cười hèn mọn. Tên Tinh Giả trẻ tuổi lập tức gật đầu như gà mổ thóc.
Rất nhanh, tên này đã bị kiến thức “uyên bác” của Dương Thiên Lôi triệt để thuyết phục. Miêu tả của Dương Thiên Lôi khiến hắn cảm thấy mới mẻ vạn phần, kích động không ngớt, mặt đỏ tới mang tai, thậm chí xấu hổ đến cứng đờ người…
Ngắn ngủi trong mười phút đồng hồ, tên Tinh Giả trẻ tuổi đã triệt để bị Dương Thiên Lôi “cảm hoá”, xưng hô đã từ đại ca lên cấp lão đại rồi.
Ngay cả khi Dương Thiên Lôi vay tiền hắn đặt cược, hắn cũng không chút do dự cho mượn, thậm chí còn hảo tâm nhắc nhở Dương Thiên Lôi một câu:
- Lão đại, đừng nói ta không xem trọng tình người, huynh hạ chú thế này, thật không có một phần thắng a. Ai chẳng biết cái tên Dương Thiên Lôi kia mười một tuổi còn không thể trở thành Tinh Giả. Gần đây đệ nghe phong thanh có người nói tiểu tử này tựa hồ gặp được kì ngộ, rốt cục cũng có thể trở thành Tinh Giả, nhưng hắn dù sao cũng đã muộn mới đạt được cảnh giới này, có cái gì đáng trông mong sao? Không bị loại ngay từ vòng đầu tiên cũng đã cảm tạ trời đất rồi. Sao có khả năng đoạt quán quân chứ?
- Ta chỉ là đặt cho vui thôi.
Dương Thên Lôi cưòi cười, cũng không giải thích nhiều
- Nếu bị thua, ta trả tiền cho đệ là được.
- Lão đại nói như vậy là khinh thường tiểu đệ rồi. Không phải chỉ là mấy đồng tiền sao ? Huynh cầm là được, còn nói cái gì.
Tên Tinh Giả trẻ tuổi kích động nhảy dựng lên, lại nhỏ giọng nói :
- Chỉ cần lão đại sau này chỉ giáo tiểu đệ nhiều nhiều là được. Ta thấy lão đại nhất định là tán gái vô số mới có được học thức uyên bác như vậy. Về sau tiểu đệ phải dựa vào lão đại rồi.
- Thành ah !
Dương Thên Lôi nhìn một chút lên lôi đài
- Thi đấu bắt đầu rồi. Ta đi trước, lát nữa sẽ trò chuyện.
- Như thế lão đại cũng là tuyển thủ dự thi sao?
- Ngươi cũng vậy?
Dương Thiên Lôi sửng sốt.
- Hắc hắc! Đệ đích xác cũng báo danh, bất quá theo thực lực này của đệ, cũng chỉ là đi góp vui thôi, có thể qua vòng thứ nhất cũng cảm tạ trời đất rồi.
Tên Tinh Giả trẻ tuổi cười nói:
- Tiểu đệ họ Phong, tên Mã Ngưu. Còn không thỉnh giáo tôn tính đại danh cua lão đại?
- Phong Mã Ngưu? Tên này có ý tứ…
Dương Thiên Lôi cười cười:
- Ta sao? Ta chính là cái tên ... Dương Thên Lôi kia.
- Dương Thiên Lôi?
Trong khi Phong Mã Ngưu còn đang trợn mắt há hốc miệng, Dương Thiên Lôi xoay người rời đi.
- Hai vị chuẩn bị xong chưa?
Trên một lôi đài phụ ở phía Tây lôi đài Bắc Đẩu, một trung niên nam tử mặc trang phục trọng tài màu đen nhìn hai tuyển thủ dự thi trước mặt, mặt không chút biểu tình hỏi.
Cùng các lôi đài khí thế ngất trời khác so sánh, lôi đài này có vẻ có chút quạnh quẽ, trọng tài rõ ràng cũng không hề cảm thấy hăng hái. Trên lôi đài phụ như thế này thông thưòng an bài một ít trận đấu thứ yếu, mà lần này hai tuyển thủ lên đài càng làm cho trận đấu không lên nổi chút tinh thần. Nguyên nhân bởi vì, trong hai tuyển thủ này có một người bất quá mới chỉ đạt cảnh giới Tinh giả Cấp ba nhập môn.
Cảnh giới quát thấp! Trận đấu hoàn toàn không có chút gay cấn nào.
- Tiểu tử này chính là tên Dương gia nổi danh Tiểu Bạch si Dương Thiên Lôi a. Lớn lên ngược lại chỉ là dạng chó hình người a..
Bên cạnh lôi đài cũng chỉ có vài khán giả, cũng đều là bằng hữu của đối thủ Dương Thiên Lôi. Đại danh của Dương Thiên Lôi tại Học viện Cực Dương không người nào là không biết, nhưng ngưòi thực sự nhận ra hắn cũng không có nhiều.
- Tiểu tử này tiến bộ rất nhanh a…
Lực chú ý của mọi người cũng bị Dương Thiên Lôi hấp dẫn.
Trên thực tế, nếu chỉ là tu luyện không thành được Tinh Giả, là một Tinh Giả phế tài mà nói, danh khí của Dương Thiên Lôi cũng sẽ không lớn như vậy. Nhưng then chốt là, hắn là người Dương gia, lại là huyết mạch chính tông của Dương gia.
Dương gia, thế gia võ học ưu tú nhất đế quốc, từ trước tới nay đều là lấy gia võ hưng thịnh, cao thủ phần đông đều nổi danh. Gia chủ đương đại, cũng chính là gia gia của Dương Thiên Lôi, Dương Hồng Toàn, càng sở hữu thực lực kinh khủng – Tinh giả cấp chín, đã tiếp cận cảnh giới Hậu Thiên đỉnh phong. Hơn nữa chi ến công lớn lao, được xưng là “Liệt Hoả Quân Thần”, là một trong hai đại nguyên soái của đế quốc.
Phụ thân của Dương Thiên Lôi, Dương Huyền Phong theo Dưong Hồng Toàn vào sinh ra tử, đến bây giờ cũng đã một mình đảm đương chức vụ đại tướng một phương, được xưng là “Huyết Y Đại Tướng”, hơn nữa tu vi cũng đạt cấp tám đỉnh phong, đã có tư cách trùng kích cấp chín, gần bằng Dương Hồng Toàn. Quan trọng hơn là, Dương Huyền Phong mới bốn mươi mốt tuổi. Trẻ như vậy đã có được tu vi kinh khủng như thế, tất nhiên là tiền đồ vô lượng. Hắn cũng đựoc công nhận là một trong những cao thủ của đế quốc có hi vọng trùng kích cảnh giới Tiên Thiên trong truyền thuyết.
Hào quang chói mắt bao phủ, chỗ thiếu hụt tất nhiên cũng bị phóng đại vô hạn. Là con trai độc nhất của Dương Huyền Phong, cháu ruột của Dương Hồng Toàn, tên ngu ngốc Dương Thiên Lôi giống như một tuyệt sắc mỹ nữ trên mặt đột nhiên xuất hiện một vết sẹo lớn, đặc biệt nhìn thấy mà giật mình, xấu xí không chấp nhận được.
Hơn nữa, mọi người thường có tâm tính như vậy, thấy một người vốn cao cao tại thượng được người người ngưỡng mộ bị xấu mặt, bị giẫm đạp, so với nhìn một người bình thường bị xấu mặt, bị giẫm đạp khoái cảm hơn nhiều. Dường như hình ảnh Dương Thiên Lôi trước khi xuyên việt trỏ thành sự việc huyên náo như vậy đơn giản chỉ bởi vì đương sự vốn hào quang chói mắt mà thôi. Bằng không, đổi lại là một người bình thường bị như vậy, có thể có bao nhiêu người quan tâm? Lại có bao nhiêu người lòng đầy căm phẫn chỉ trích đương sự không biết xấu hổ?
Quần chúng vốn thích nghe ngóng, cùng với địch nhân của Dương gia ở sau lưng thêm dầu vào lửa, lúc này mới tạo nên danh hiệu “Cực Dương đệ nhất ngu ngốc” của Dương Thiên Lôi.
- Lần này Âu Dưong đại ca không ngờ vớ được đại vận, vòng đầu coi như dạo chơi, trực tiếp tấn cấp a.
- Ha ha! Ta vừa đặt tiểu tử này là tuyển thủ cảnh giới thấp nhất « Tỷ thí người mới », quả nhiên không sai a.
- Âu Dương đại ca, đừng hạ thủ lưu tình. Mau đánh cho Tiểu Bạch si này không dậy nổi. Ta đã bỏ ra không ít tiền, đặt tiểu tử này là tuyển thủ bị loại nhanh nhất a.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 29 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Trong lúc nhất thời, bằng hữu của đối thủ Dương Thiên Lôi kia đều đánh trống reo hò, khiến phụ lôi vốn quạnh quẽ này náo nhiệt hơn một chút.
Lần này, đối thủ của Dương Thiên Lôi là một nam tử thân hình cao lớn, uy mãnh, tuy rằng cực lực che giấu, nhưng dù sao tuổi còn nhỏ, công phu che giấu còn không tới nơi tới chốn, vẫn không che giấu được vẻ mặt vui mừng.
- A, Dương học đệ, ta là Âu Dương Khánh, là Tinh Giả cấp bốn nhập môn Hệ mộc. Nếu gặp lại sẽ xin hạ thủ lưu tình a, ha ha…
Âu Dương Khánh giả vờ khiêm tốn nói với Dương Thiên Lôi vài câu, nhưng trên mặt lại tràn ngập vẻ cười cợt. Dù cố che giấu nhưng bộ mặt nhịn cười đến đỏ bừng đã bán đứng hắn.
Dương Thiên Lôi cười cười không thèm để ý, tựa hồ không bị vẻ coi thường của đối thủ và tiếng trống reo hò phía dưới ảnh hưởng.
Một Tinh Giả cấp bốn Hệ mộc đỉnh phong, Dương Thiên Lôi cũng không để trong lòng.
Từ khi thân thể trải qua dị biến tại tảng đá, Dương Thiên Lôi đã bỏ ra không ít công sức nghiên cứu quỹ tích vận hành cổ quái của tinh thần lực của mình. Tuy rằng vẫn như trước không rõ chuyện gì xảy ra, có gì huyền bí, nhưng Dương Thiên Lôi chí ít cũng hiểu rõ một việc.
Một là có thể làm cho lực lượng cùng tốc độ của mình so với Tinh Giả cùng giai cường đại hơn rất nhiều, hai là, tinh thần lực cổ quái này của mình đối với tinh thần lực khác có sức chống cự kỳ lạ. Đây cũng là nguyên nhân khiến tinh thần lực hệ kim ngoại phóng của Lôi Hoành không tạo thành bất kỳ thương tổn gì đối với mình.
Điều này làm cho Dương Thiên Lôi nghĩ rằng, võ kỹ của Tinh Giả tựa hồ cũng không khó đối phó. Chính mình trước khi trọng sinh cũng từng học qua một chút quyền thuật, tuy rằng chỉ là nửa vời, nhưng dùng để đối phó những tên Tinh Giả hoàn toàn coi thường tu luyện quyền cước này tựa hồ cũng đủ rồi. Bởi vì tinh thần lực của bọn họ hoàn toàn không ảnh hưởng gì đến mình.
Nghĩ vậy, Dương Thiên Lôi chậm rãi chỉnh xiêm áo, chuẩn bị thủ thế, bắt chước một vị võ học Tông Sư trong một bộ phim đã từng xem qua trước khi xuyên việt, cảm giác vô cùng bình tĩnh, đặc biệt đĩnh đạc nói:
- Vịnh xuân, Dương Thiên Lôi.
…
- Dương lão, hôm nay tinh thần không tệ a!
- Là Hồng Toàn sao? Không ngờ lần này ngươi đích thân đến, là tới xem tôn tử của ngươi thi đấu sao?
Trước giờ thi đấu bắt đầu, một vài đại nhân vật cũng từ từ đến đông đủ. Rất đông học viên trẻ tuổi vây quanh hai bên lôi đài xem thi đấu. Mà một ít đệ tử cấp cao cùng với các lão sư trong học viện đa số ngồi trên khán đài trái phải hai bên lôi đài Bắc Đẩu. Ngoài ra, còn có mấy gian ghế lô kiến trúc cao cấp chuyên phục vụ những người có thân phận đặc biệt tới xem thi đấu.
Trong một gian ghế lô chính giữa lớn nhất, có các nhân vật địa vị cao nhất đang ngồi, bao gồm Viện trưởng Học viện Cực Dương Dương lão, một vài học viên nòng cốt tinh anh, cùng với các đại biểu của đế quốc.
Là một trong ba giải thi đấu truyền thống của học viện cao cấp nhất Đế quốc, mỗi lần “Tỷ thí người mới” diễn ra, Đế quốc Cát Ương đều phái đại biểu quan văn võ tới, cực kỳ coi trọng. Hôm nay trong số văn thần võ tướng của Đế quốc, võ tướng lấy Dương Hồng Toàn làm đầu, văn thần thi do Gia chủ Lôi gia Lôi Văn Vũ dẫn đầu, cho nên đế quốc phái ra đại biểu cũng đều là ngưòi hai nhà Dương – Lôi. Chỉ có điều, “Tỷ thí người mới” dù sao cũng là giải đấu truyền thống của Học viện Cực Dương có ảnh hưỏng tương đối nhỏ, bình thường gia chủ hai nhà Dương Lôi cũng sẽ không đích thân lộ diện, mà là phái đại biểu đi trước. Tỷ như Lôi gia lần này phái tới trưởng tử của Lôi Văn Vũ – Lôi Chấn
Nếu như là “Tinh Giả đại tái”, giải thi đấu tiêu chuẩn cao cấp nhất được tổ chức ba năm một lần mà nói, chắc chắn ngay cả Hoàng đế cũng sẽ tới tận nơi ủng hộ.
Tuy nhiên, lần này người Dương gia tới lại là gia chủ Dương Hồng Toàn.
- Không sai! Ta tới là để xem Tiểu Lôi biểu diễn. Ta cũng mới biết đựoc tiểu tử này không ngờ lại báo danh thi đấu.
Trước mặt Dương lão, Dương Hồng Toàn cũng không hề giấu diếm.
- Tôn tử của ta lần đầu tiên tham gia loại thi đấu này, ta là gia gia sao có thể không cổ động đây? Ha ha...Bất quá, ta thật không ngờ, chưa đến một tháng ngắn ngủi, tiểu tử này cư nhiên dám tham gia “Tỷ thí người mới”, thực sự là không biết tự lượng sức.
Dương Hồng Toàn cố tình khiêm tốn nói, nhưng nét mặt già nua lấp loé hồng quang chứng tỏ lão nhân này đối với việc tôn tử của mình chỉ trong không đầy một tháng đã có thể từ không có trụ cột trở thành người có tư cách tham gia “Tỷ thí người mới”là cực kỳ tự hào.
- May mà có Dương lão tài bồi a!
Đương nhiên, Dương Hồng Toàn cũng không quên cảm tạ Dương lão một chút. Nếu lão không có tuệ nhãn, đề nghị Dương Thiên Lôi học tập "Cửu chuyển dịch cân kinh", Dương Thiên Lôi cũng không thể có tiến bộ thần tốc như vậy.
- Đây là kết quả do Tiểu Lôi tự mình nỗ lực, đương nhiên, nha đầu Tiểu Hàm kia cũng xuất lực không ít a.
Dương lão tủm tỉm cười nói một câu. Dương lão cùng gia chủ gia tộc của Trương Tử Hàm là bạn cũ. Lão để Trương Tử Hàm truyền thụ "Cửu chuyển dịch cân kinh" cho Dương Thiên Lôi, ngọai trừ tín nhiệm năng lực của Trương Tử Hàm cũng không thể nói không có chút tâm tư riêng.
Gia tộc của Trương Tử Hàm tuy rằng cũng là danh môn vọng tộc, bất quá gia tộc này lại thiên về nghiệp buôn bán, ở trong triều cũng không có căn cơ quá sâu, có thể cùng gia tộc có thực quyền như Dương gia thành lập mối quan hệ tốt đẹp là rất cần thiết. Cho nên, với thân phận của Trương Tử Hàm vốn là không có tư cách ngồi tại lô ghế này, nhưng Dương lão cố tình mang nàng đến.
- Đúng đúng! Ta còn muốn cảm tạ Tiểu Trương sư phụ. Tiểu Trương sư phụ, đến đây ngồi đi.
Dương Hồng Toàn thân thiết bắt chuyện, mời Trương Tử Hàm tới ngồi xuống cạnh mình. Nhìn nữ hài tử xinh đẹp văn nhã này, càng nhìn càng thích, nghĩ thầm đáng tiếc nhất là niên kỷ hơi lớn một chút, so với Tiểu Lôi lớn hơn vài tuổi. Cũng không biết Tiểu Lôi có để ý hay không, chờ khi Tiểu Lôi trưởng thành, mang nha đầu kia về nhà làm cháu dâu cũng không tệ.
Tâm tình Dương Hồng Toàn và Dương lão thực sự không tồi, nhưng lúc này Trương Tử Hàm bên cạnh bọn họ chỉ miễn cưỡng vui cười, lại như đứng đống lửa, như ngồi đống than.
Người khác không biết nội tình cùng nguy hiểm việc Dương Thiên Lôi tham dự “Tỷ thí người mới” lần này, nhưng Trương Tử Hàm biết. Vốn Trương Tử Hàm thật sự định trước kì thi đấu một ngày một đêm ngăn trở Dương Thên Lôi dự thi. Tuy rằng Học viện Cực Dương đối với đệ tử báo danh mà không thi đấu xử phạt rất nghiêm khắc, nhưng như vậy chẳng phải vẫn hơn là lên lôi đài mạo hiểm tính mạng sao?
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 26 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius