|
|
17-07-2008, 09:06 AM
|
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 548
Thá»i gian online: 1 ngà y 15 giá» 54 phút
Thanks: 0
Thanked 191 Times in 137 Posts
|
|
Hồi 31
Kỳ Vân Cốc
Kim Kiếm Sanh Ä‘Æ°a tay chỉ và o má»™t ngôi nhà lá phÃa trÆ°á»›c mặt nói vá»›i Lý Thanh Hùng :
- Äây là nhà của lão phu.
Lý Thanh Hùng trố mắt nhìn đầy vẻ ngạc nhiên, đứng xa nhìn thì ngôi nhà nà y chỉ là má»™t mái lá nóc nhá»n được dá»±ng lên dÆ°á»›i má»™t kẹt núi, không có cá»a ngõ gì, bốn bá» trống rá»—ng đằng trÆ°á»›c là má»™t khoảng đất rá»™ng Ä‘á»™ hai mÆ°Æ¡i trượng vuông, không má»™t cây cá» nà o má»c ở trên bãi đất đó rải rác đó đây và i cụm đá nhá» mà thôi !
Nếu là nhà ở thì tháºt kỳ lạ ! Nếu là nÆ¡i để nghÄ© mát thì cÅ©ng không đúng.
Nguyệt Lý Hằng Nga không nhịn được khá»u vai Lý Thanh Hùng nói nhá» :
- Hùng đệ ! Äừng nghe lá»i phỉnh phá» của lão đó, tôi xem mái nhà đó đâu phải là chá»— cÆ° ngụ chúng ta nên cẩn tháºn là hÆ¡n.
Nguyệt Lý Hằng Nga nói rất nhá» nhÆ°ng không lá»t khá»i tai của Kim Kiếm Sanh. Lão cÆ°á»i ha hả nói :
- Liá»…u đầu ! Äừng có nói báºy, biệt thá»± của lão phu sao dám bảo là không phải !
Cứ đợi chút nữa các ngÆ°á»i sẽ thấy sá»± tháºt.
Lý Thanh Hùng và Nguyệt Lý Hằng Nga Ä‘á»u kinh ngạc.
Vì lá»i nói vừa rồi của Nguyệt Lý Hằng Nga tháºt là má»™t lá»i nói bất kÃnh đối vá»›i má»™t vị võ lâm tiá»n bối.
Lý Thanh Hùng không biết ăn nói là m sao ? Chà ng Ä‘Ã nh phải gục đầu xuống đất nÃn thinh, trong lúc đó Nguyệt Lý Hằng Nga mặt mà y nóng ran Ä‘á» nhÆ° thoa son vì e thẹn.
Ba ngÆ°á»i đếm từng bÆ°á»›c má»™t đến gần khoảnh đất trÆ¡ trá»i kia Kim Kiếm Sanh chỉ và o mấy đống đá để ngổn ngang nói vá»›i Lý Thanh Hùng :
- Oa nhi ! NgÆ°Æ¡i xem mấy đống đá nà y không phải là những váºt vô dụng chứ ?
Lý Thanh Hùng nghi ngá», liếc mắt nhìn Nguyệt Lý Hằng Nga không đáp.
Kim Kiếm Sanh cÆ°á»i ha hả :
- Oa Nhi ! NgÆ°Æ¡i không biết là váºt gì sao ? Äó là kỳ tráºn ! Nếu ngÆ°Æ¡i có gan thì và o thá» sẽ biết.
Tháºt váºy, đây là má»™t kỳ tráºn mà Kim Kiếm Sanh đã bà y ra từ mấy mÆ°Æ¡i năm nay chÆ°a từng có má»™t ai phá được, kỳ tráºn đã là m cho má»i ngÆ°á»i lạc mất phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng Ä‘i quanh quẩn suốt đêm trong mấy mô đá vẫn không tìm được hÆ°á»›ng ra. Có má»™t lần Không Không Tổ đến đây cÅ©ng bị lão nà y thá» sức bị lúng túng trong ná»a ngà y, sau má»›i nghÄ© cách thoát tráºn được hôm nay lão cÅ©ng muốn đùa vá»›i hai thiếu niên nam nữ nà y nữa.
Lúc bấy giá» trá»i đã tối Ä‘en nhÆ° má»±c, nhÆ°ng nhãn lá»±c của Lý Thanh Hùng và Nguyệt Lý Hằng Nga đã đến mức tuyện đỉnh nên trông rõ nhÆ° ban ngà y.
Lý Thanh Hùng chăm chú nhìn sáu cục đá sắp lá»™n xá»™n trên sân cắn môi suy nghÄ©, Kim Kiếm Sanh thấy trong đôi mắt Lý Thanh Hùng chiếu ra hai luồng nhãn quang, lão Ä‘oán biết chà ng Ä‘ang nghÄ© cách phá tráºn. Kim Kiếm Sanh cÆ°á»i ha hả nói :
- Oa nhi ! Chá»› suy nghÄ© mất công, tuổi ngÆ°Æ¡i còn trẻ quá dầu có võ công giá»i đến đâu cÅ©ng không thể phá được tráºn pháp kỳ diệu nà y đâu !
Mặc dầu Lý Thanh Hùng không hiểu được tráºn thế nhÆ°ng trÆ°á»›c lá»i nói khÃch của lão, chà ng cÅ©ng không chịu nổi.
Nguyệt Lý Hằng Nga nói :
- Hùng đệ ! Mặc dù tráºn thế trình bà y chỉ có sáu viên đá thô sÆ¡ song chúng ta không thể xem thÆ°á»ng, vì Kim Kiếm Sanh đã nổi danh trên giang hồ mấy mÆ°Æ¡i năm.
Cái tên “Kim Kiếm Sanh Nhị Tổ Chi Nhất†trong Vũ Nội Tam Kỳ ai mà không biết.
Nghe Nguyệt Lý Hằng Nga nói váºy chà ng không dám liá»u lÄ©nh bèn váºn dụng trà thông minh của mình để nháºn xét thế nhÆ°ng nghÄ© mãi cÅ©ng không biết thế tráºn gì và cách phá giải nhÆ° thế nà o, chà ng Ä‘Ã nh lắc đầu thở ra.
Kim Kiếm Sanh thấy thế cÆ°á»i ha hả nói :
- Oa nhi ! Ta xem mồ hôi trán ngÆ°Æ¡i đã đổ Æ°á»›t cả rồi, chắc không thể nghÄ© ra cách phá tráºn, đừng miá»…n cưỡng vô Ãch, để lão phu dẫn Ä‘Æ°á»ng và o xem chÆ¡i trong đó kỳ lạ lắm hà hà ... bình sanh lão phu chỉ thÃch chÆ¡i vá»›i những cái kỳ lạ nà y thôi !
Lý Thanh Hùng cau mà y tỠvẻ không chịu thua nói :
- Kim sÆ° thúc ! Äể cháu và o tráºn nà y xem thá», xin sÆ° thúc quy định thá»i gian phá tráºn.
Kim Kiếm Sanh nhìn vẻ mặt cÆ°Æ¡ng quyết của chà ng cÆ°á»i lá»›n :
- Tốt lắm ! Thế má»›i xứng đáng là truyá»n nhân của Không Không Tổ chứ ! Lão phu rất hoan nghênh chà khà của ngÆ°Æ¡i, nhÆ°ng phải thoát ra khá»i tráºn trÆ°á»›c khi trá»i sáng...
Lý Thanh Hùng nói :
- Bây giỠđến sáng còn lâu lắm, cháu không cần thì giá» lâu nhÆ° váºy !
- Hà hà hà ... ngoan lắm ! Và tá»± phụ lắm ! NhÆ°ng tuổi trẻ không có tánh nà y cÅ©ng không được, lão phu cho ngÆ°Æ¡i biết má»™t chuyến đây ! á»’ ! NhÆ°ng thôi để ngÆ°Æ¡i lâm tráºn rồi hãy nói, bây giá» lão há»i ngÆ°Æ¡i có tá»± tin sức ngÆ°Æ¡i không ?
Câu há»i nà y trúng tim Ä‘en của Lý Thanh Hùng khiến lÆ°Æ¡ng tâm chà ng nó chất vấn:
- “Thanh Hùng ! TrÆ°á»›c tráºn thế huyá»n bà nà y ngÆ°Æ¡i có đủ sức ngÆ°Æ¡i không ?†Nguy quá ! ChÃnh bản thân chà ng cÅ©ng không đủ tin răn có thể phá tráºn nà y được hay không ? Chà ng lưỡng lá»± không dứt khoát trả lá»i.
Kim Kiếm Sanh hiểu ý, cÆ°á»i ha hả nói :
- Oa nhi ! Nếu muốn thá» thì cứ việc và o tráºn Ä‘i, thì giá» không cho phép hoãn đãi nhÆ° thế được.
- Vâng ! Nếu cháu có thể ra trÆ°á»›c khi trá»i sáng thì sÆ° thúc và Hoa tá»· tá»· là m chứng đấy nhé.
Vừa dứt lá»i Lý Thanh Hùng bay vụt và o tráºn.
Bỗng nhiên...
Trước mắt chà ng hiện ra hằng ngà n hằng vạn tảng đá to lớn sắp thà nh hà ng có thứ tự, chà ng đứng lại lẩm bẩm :
- “Lạ tháºt ! Lúc nãy ở ngoà i tráºn chỉ thấy vá»n vẹn có sáu viên đá nhá» xìu thế mà má»›i và o tráºn lại biến hóa phi thÆ°Æ¡ng nhÆ° thế nà y thì biết đâu mà lÆ°á»ng ? Rủi mà đánh vá»›i kẻ thù gặp tráºn thế nà y chắc là tánh mạng ta khó bảo toà n !†Lý Thanh Hùng dò xét tứ phÃa chỉ có hai con Ä‘Æ°á»ng, chÃnh giữa hai con Ä‘Æ°á»ng đó sừng sững má»™t tảng đá to dá»±ng đứng nhÆ° bức tÆ°á»ng. Chà ng Ä‘oán biết tảng đá nà y là má»™t giá»›i tuyến còn hai con Ä‘Æ°á»ng kia là má»™t Ä‘Æ°á»ng sanh và má»™t Ä‘Æ°á»ng tá».
Chà ng còn do dá»± không biết Ä‘i Ä‘Æ°á»ng nà o cho đúng vì nếu Ä‘i sai Ä‘Æ°á»ng thì là m sao thoát ra được, chà ng nhìn lại con Ä‘Æ°á»ng và o lúc nãy thì đã bÃt không thể quay lại được.
Lý Thanh Hùng xem xét một lúc rồi lẩm bẩm :
- Thôi ! Ta cứ bÆ°á»›c liá»u thá» xem sao !
Nói xong chà ng bÆ°á»›c qua con Ä‘Æ°á»ng phÃa trÆ°á»›c mặt thì thấy trong ấy bá»—ng sáng rỡ, chà ng vui mừng reo lá»›n :
- Hay quá ! Thế thì trá»i đã chỉ Ä‘Æ°á»ng cho tôi rồi !
Chà ng vui sướng chạy nhảy lung tung như một đứa bé, chà ng dừng lại ngạc nhiên hét :
- Ủa! Sao váºy?
Thì ra chà ng đã trở lại chá»— miệng và o khi nãy, nhÆ° váºy là m sao chà ng không lạnh mình được ?
Lý Thanh Hùng nhìn kỳ tráºn đứng sững lững không biết hà nh Ä‘á»™ng thế nà o cả.
NhÆ°ng đối vá»›i chà ng cÅ©ng chÆ°a phải hoà n toà n thất vá»ng vì hai con Ä‘Æ°á»ng kia đã thá» má»™t Ä‘Æ°á»ng không kết quả, thì con Ä‘Æ°á»ng kia dÄ© nhiên là đúng. Không lẽ còn gì biến hóa hÆ¡n nữa sao ?
Lý Thanh Hùng vá»™i và ng chạy và o con Ä‘Æ°á»ng bên trái, lạ thay vao con Ä‘Æ°á»ng nà y cÅ©ng sáng sủa nhÆ° con Ä‘Æ°á»ng bên mặt. Chà ng lẩm bẩm :
- “Chẳng lẽ Ä‘Æ°á»ng nà y cÅ©ng lại vá» chá»— cÅ© sao ?†Chà ng tiến tá»›i được mÆ°á»i bÆ°á»›c bá»—ng má»™t tảng đá to ngăn cản giữa lá»™, chà ng nghÄ© thầm :
- “Chẳng lẽ Kim sÆ° thúc lại dùng mÆ°u phỉnh nhÆ° thế Æ° ? Không ! Tuyệt đối là không chắc chắn tảng đá nà y là má»™t cÆ¡ quan bà máºt gì đây !†Lý Thanh Hùng dÆ° sức đánh nát tảng đá và cÅ©ng có thể xê dịch nó Ä‘i song là m nhÆ° thế là phá hoại tráºn, chà ng Ä‘Ã nh đứng đó tìm kế.
Chà ng suy nghÄ© mãi vẫn không ra lòng chà ng quá nóng nảy vì thá»i hạn đã quy định hẳn hoi chẳng lẽ đứng đây mãi đến sáng hay sao ?
Lý Thanh Hùng bèn váºn công lá»±c và o hai tay dùng hai luồng cang khà mò xung quanh tảng đá để xem thá» trong ấy có cÆ¡ quan gì không ? Äó chÃnh là chá»— thông minh của chà ng.
Quả nhiên chưởng phong chạm đủ tứ phÃa bá»—ng phát ra má»™t tiếng nổ.
Bốp !...
Tức thì tảng đá to nứt ra là m hai để lá»™ má»™t Ä‘Æ°á»ng Ä‘i ở giữa vừa con ngÆ°á»i Ä‘i qua.
Lý Thanh Hùng mừng rỡ lúc lắc hai vai băng qua thế là sáu cá»a quan chà ng đã khám phá được má»™t rồi, còn năm quan kia nếu cÅ©ng bố trà nhÆ° thế thì có thể vượt qua dá»… nhÆ° chÆ¡i. NhÆ°ng đó chỉ là ý muốn của chà ng mà thôi chá»› tráºn thế kỳ diệu nà y của Kim Kiếm Sanh đâu có Ä‘Æ¡n giản nhÆ° thế được !
Lý Thanh Hùng vừa Ä‘i vừa nghÄ© chÆ°a được mÆ°á»i bÆ°á»›c bá»—ng nhiên trÆ°á»›c mặt chà ng hiện lên má»™t bóng Ä‘en chá»›p chá»›p mấy cái rồi chụp tá»›i, chà ng nhìn kỹ thì là má»™t con sâu khổng lồ lông lá gá»›m ghiếc, chà ng bình tÄ©nh lách nhẹ qua má»™t bên bóng Ä‘en kia chụp hụp lÆ°á»›t qua phÃa sau chà ng rồi biến mất.
Tránh khá»i con sâu khổng lồ nguy hiểm ấy chà ng lững thong và i bÆ°á»›c nữa bá»—ng trÆ°á»›c mặt chà ng có má»™t cục đá Ä‘ang nhà o lá»™n, cục đá nà y có nhiá»u khÃa cạnh hình quả khế, Lý Thanh Hùng đã có kinh nghiệm lần đầu rồi chà ng bèn váºn công lá»±c và o hai cánh tay cùng hai luồng cang khà ép cục đá kia tức thì nổ lên má»™t tiếng - “Bùng !†Cục đá nà y bể ra thà nh nhiá»u mảnh sắp thà nh hai hà ng dá»c hai bên Ä‘Æ°á»ng chừa má»™t lối Ä‘i cho chà ng.
Lý Thanh Hùng lẩm bẩm :
- Chỉ còn bốn qua nữa thôi, nếu tình hình cứ khả quan như thế nà y thì cần gì đến sáng mới thoát ra được ?
NghÄ© nhÆ° thế chà ng quá vui mừng tiến thẳng tá»›i bá»—ng trÆ°á»›c mặt có má»™t viên đá nhá» cản Ä‘Æ°á»ng chà ng cÆ°á»i khúc khÃch tá»± há»i :
- “Tại sao không dùng tảng đá lá»›n cản Ä‘Æ°á»ng mà lại dùng viên đá nhá» thế kia thì ai mà bÆ°á»›c qua không được ? nhÆ° thế sao gá»i là kỳ môn tráºn ? Không lẽ Kim Kiếm Sanh sắp đặt nhÆ° thế để chÆ¡i cho vui sao ?†NghÄ© nhÆ° thế song chà ng cÅ©ng không ngân ngại cứ mạnh dạn bÆ°á»›c qua.
Bỗng ! Chà ng co giò ôm đầu gối một lúc mới bớt đau.
Lý Thanh Hùng lấy là m lạ không hiểu tại sao bên trên cục đá kia tuyệt nhiên không thấy váºt gì cả mà sao táng và o chân chà ng Ä‘au đến thế ! Chà ng Ä‘Æ°a tay đẩy thá» tá»›i thì má»™t luồng cang khà cản lại, chà ng tin chắc đây là quỉ môn đạo, nếu không sao giữa trên không lại có sức cản phi thÆ°á»ng nhÆ° thế ?
Sá»± tháºt chỉ cần Lý Thanh Hùng bình tÄ©nh dùng cÆ¡ trà má»™t tà là có thể khám phá ra ngay, chứ nếu Kim Kiếm Sanh không dùng đến mức đó thì là m sao có thể thà nh danh trên giang hồ được ?
Lý Thanh Hùng không bÆ°á»›c qua được cục đá kia chà ng tức giáºn quá bèn váºn khà khắp thân mình phóng mạnh qua, thì than ôi ! Luồng cang lá»±c trên cục đá kia quá mạnh chấn lui chà ng bốn năm bÆ°á»›c, chà ng lảo đảo má»™t lúc rồi má»›i đứng vững lại.
Lúc bấy giỠLý Thanh Hùng cảm thấy lạnh mình khâm phục.
Trò chÆ¡i nà y của Kim Kiếm Sanh gá»i là “Lục Há»™p Thất Tinh Tráºn†tuy thấy Ä‘Æ¡n sÆ¡ nhÆ° thế nhÆ°ng khó sắp đặt nhất trong các binh thÆ° đồ tráºn. Lý Thanh Hùng đến quan nà y là khó nhất trong “Thất Tinh Tráºn†nếu vượt qua khá»i quan nà y thì mấy quan kia không thà nh vấn Ä‘á» nữa.
Lý Thanh Hùng dòm bên trái, ngó bên phải nhưng không tìm ra cách khám phá, chà ng đà nh ngồi bệt xuống đất suy nghĩ.
Bá»—ng chà ng đứng dáºy reo to :
- Äược rồi ! Äược rồi !
Vừa dứt lá»i chà ng váºn lá»±c và o cục đá má»™t chưởng thá»at nghe “boong†má»™t tiếng lóe ra má»™t tia hà o quang sáng rá»±c, chà ng bị chấn lui ra xa hÆ¡n má»™t trượng cả bà n chân tê buốt mà cục đá vẫn trÆ¡ trÆ¡ nhÆ° cÅ© không xê dịch tà nà o.
Chà ng ngồi ôm bà n chân thầm than - “Thôi thế nà y là tuyệt vá»ng, ta không thể vượt qua quan nà y !†Bá»—ng lÆ°Æ¡ng tâm chà ng kêu gá»i - “Lý Thanh Hùng Æ¡i ! ngÆ°Æ¡i mang má»™t thân kỳ há»c, mà không Ä‘á»™ng Ä‘áºy được má»™t viên đá nhá» thế kia, thì còn mặt mÅ©i nà o nhìn ai nữa ?†Lý Thanh Hùng đứng dáºy váºn công lá»±c đánh và o chân đá má»™t chưởng, viên đá kia nghiêng qua má»™t phÃa, để lá»™ má»™t cái hang vừa má»™t ngÆ°á»i chui và o. Chà ng vui mừng muốn nhảy qua bá»—ng chà ng thấy má»™t ánh sáng nên dừng chân lại, chà ng khám phá ra má»™t tấm gÆ°Æ¡ng, lúc bấy giá» chà ng má»›i biết tấm gÆ°Æ¡ng nà y đã tạo ra má»™t luồng khà quang cản trở chà ng.
Lý Thanh Hùng bèn gỡ tấm gÆ°Æ¡ng dÆ°á»›i hang ra thì thấy hang nà y ăn thông qua đến bên kia chà ng Ä‘oán biết hang nà y là con Ä‘Æ°á»ng ra tráºn. Chà ng không ngần ngại gì nữa chui ngay và o hang.
Trong hang có má»™t con Ä‘Æ°á»ng nhá» vừa đủ má»™t ngÆ°á»i Ä‘i. Chà ng Ä‘i được má»™t lúc có má»™t tấm bảng viết má»™t dòng chữ Ä‘á» :
- “Từ đây ra tráºn phÃa trÆ°á»›c không có gì lạ†Lý Thanh Hùng Ä‘á»c mấy chữ trên tấm bảng vui sÆ°á»›ng nhÆ° bay lên trá»i. Chà ng Ä‘i riết má»™t lúc thì trÆ°á»›c mặt có má»™t cái hang. Chà ng vịn thang nhảy lên trên mặt đất thì trÆ°á»›c mặt chà ng có Kim Kiếm Sanh và Nguyệt Lý Hằng Nga Ä‘ang đứng đó.
Lý Thanh Hùng sá»ng sốt vì chÃnh nÆ¡i đây là chá»— chà ng Ä‘ang nói chuyện khi nãy, chà ng không hiểu tại sao mình Ä‘i tá»›i mà lại trở vá» chá»— cÅ©, thì bảo sao chà ng không ngạc nhiên ?
Lý Thanh Hùng Ä‘ang ngạc nhiên suy nghÄ©, bá»—ng Kim Kiếm Sanh cÆ°á»i ha hả nói :
- Hùng nhi tháºt là tà i tình ! NgÆ°Æ¡i là kẻ duy nhất có thể phá được kỳ tráºn nà y trong má»™t thá»i gian ngắn hà ...hà ....
Lý Thanh Hùng được Kim Kiếm Sanh khen ngợi, chà ng không biết nói sao, vì tháºt ra chà ng chỉ gặp may mà thôi.
Nguyệt Lý Hằng Nga bước qua nói với Lý Thanh Hùng :
- Hùng đệ ! Bản lãnh của Hùng đệ tháºt là cao, khi nãy tôi đã cá vá»›i Kim lão tiá»n bối, nhÆ° váºy là tôi được thắng cuá»™c rồi. Hùng đệ là m sao phá được kỳ tráºn nà y nói cho tôi nghe thá» ?
Lý Thanh Hùng đáp :
- Tôi ra được chỉ gặp thá»i mà thôi ! Trong tráºn tháºt là huyá»n diệu, nếu không có trá»i giúp thì má»™t Ä‘á»i cÅ©ng chÆ°a chắc đã ra được đừng nói đến sáng. Dù tôi ra được, tôi cÅ©ng không thể không phục kỳ há»c của Kim sÆ° thúc.
Kim Kiếm Sanh nghe chà ng nói vuốt râu cÆ°á»i há» há»...
- Äược rồi ! Cháu đừng nói kháy lão phu nữa trò chÆ¡i nà y đâu có thể kể là kỳ há»c được ? À lúc nãy lão phu muốn nói má»™t chuyện nhÆ°ng chÆ°a nói, cháu có nhá»› không ?
- Vâng ! Cháu còn nhớ !
Nguyệt Lý Hằng Nga đà nh nói :
- Kim lão tiá»n bối bảo sÆ° phụ của Hùng đệ đã bị khốn má»™t đêm trong tráºn nà y, mãi đến sáng má»›i ra được, tôi cho Hùng đệ tháºt tà i đấy !
Lý Thanh Hùng lắc đầu :
- Äiá»u đó khó tin ! Gia sÆ° rất thông suốt vá» tráºn pháp thì là m gì có thể nhÆ° thế được ?
Kim Kiếm Sanh nói :
- Cháu có thể vượt qua tráºn nà y má»™t cách dá»… dà ng nhÆ° váºy cháu có biết tráºn nà y gá»i là gì không ?
Lý Thanh Hùng không biết trả lá»i là m sao vì sÆ° phụ chà ng chÆ°a dạy đến tráºn nà y.
Tuy nhiên có má»™t lần chà ng được nghe nói qua, Lý Thanh Hùng ôn lại những sá»± việc đã gặp trong tráºn suy nghÄ© má»™t lúc, chà ng đáp :
- Giống nhÆ° “Thất Tinh Tráºnâ€.
Nói dứt lá»i chà ng vá»™i nghÄ© “Sai rồi sáu cục đá mà sao mình gá»i là thất tinh ?†Kim Kiếm Sanh cÆ°á»i ha hả :
- Cháu chỉ Ä‘oán đúng má»™t ná»a thôi ! Và chỉ trúng má»™t nữa vá»›i cái tên tráºn thôi, còn ná»™i dung thì hòan tòan khác vá»›i “Thất Tinh Tráºnâ€. Äây chÃnh là “Lục Há»™p Thất Tinh Tráºnâ€.
Lý Thanh Hùng nghe nói rùng mình, vì thuở nay chà ng chÆ°a từng nghe danh tráºn nà y. “Lục Há»™p†là “Lục Há»™p†mà “Thất Tinh†là “Thất Tinhâ€, chá»› đâu có “Lục Há»™p†mà lại thêm cái “Thất Tinh†nữa. Kim sÆ° thúc nói đùa chăng ?
Chà ng không tin, ra vẻ nghi ngá», Kim Kiếm Sanh đóan biết lão nói :
- Oa nhi ! NgÆ°Æ¡i nghi lắm sao ? NhÆ°ng ta cÅ©ng không trách, vì các võ lâm cao thủ cÅ©ng Ä‘á»u không hiểu. Bởi vì lão phu há»—n hợp hai tráºn “Lục Há»™p†và “Thất Tinh†là m má»™t.
NhÆ°ng và o tráºn dùng cách “Thất Tinh†phá tráºn thì hòan tòan thất bại, còn nếu dùng cách phá tráºn “Lục Há»™p†mà đem áp dụng thì lại cà ng nguy khốn nữa.
Lão im lặng một lát rồi tiếp :
- Tại sao cháu không hiểu sá»± há»—n hợp nà y mà chỉ dùng ná»a thì giá» quy định mà có thể ra được. Ta nghi lắm hãy nói thá», là m cách nà o mà ra nhanh thế ?
Lý Thanh Hùng mỉm cÆ°á»i :
- Äó là má»™t cái may hy hữu !
Chà ng Ä‘em câu chuyện trong tráºn nói ra từ đầu đến cuối cho Kim Kiếm Sanh nghe không dấu tà nà o cả :
Lão nói :
- Bị lâm tráºn mà bình tÄ©nh kiên trì nhÆ° thế tháºt đáng bá»±c anh hùng!
Kim Liếm Sanh lộ vẻ vui sướng bảo :
- Thôi !Ta hãy vỠgấp để khách đợi lâu hỠtrách móc thì nguy.
Nói xong lão dẫn Lý Thanh Hùng và Nguyệt Lý Hằng Nga chạy thẳng vá» phÃa trÆ°á»›c, chẳng bao lâu trÆ°á»›c mặt đã hiện ra má»™t cái nhà tám góc Kim Kiếm Sanh vừa chỉ vừa nói :
- Äó là chá»— ở của lão phu xin má»i và o !
Lý Thanh Hùng thấy cái nhà nà y ba phÃa toà n là lá»— thông hÆ¡i còn má»™t bên là vách núi thì là m sao và o được nên cùng vá»›i Nguyệt Lý Hằng Nga đứng sững.
Kim Kiếm Sanh thấy thế cÆ°á»i đắc chÃ, lão chạy đến chân núi giÆ¡ tay cháºn má»™t cái, vách núi kia lùi ra để lá»™ má»™t cái hang Kim Kiếm Sanh nói lá»›n :
- Xin má»i !
Dứt lá»i lão chạy và o trÆ°á»›c hai ngÆ°á»i nối gót theo sau, má»›i và o đến miệng hang bá»—ng từ trong bốc ra má»™t khà lạnh phi thÆ°á»ng. Chà ng nhổ bãi nÆ°á»›c miếng ra láºp tức đông thà nh tuyết, khà lạnh thấu xÆ°Æ¡ng, hai ngÆ°á»i cảm thấy rùng mình :
Bước và o trong thì bỗng sáng rực, cây kim rớt xuống đất cũng có thể thấy được.
Lý Thanh Hùng bèn váºn ná»™i công kháng lạnh, má»™t lát sau thân nhiệt tăng lên, trong ngÆ°á»i ấm lại và không còn cảm thấy lạnh nữa, còn Nguyệt Lý Hằng Nga vì ná»™i công còn kém nên vẫn còn bị lạnh.
Tại sao trong hang núi mà lại lạnh nhÆ° váºy ?
Vì núi nà y tên là “Dê Kỳ Vân†nÆ¡i đây tuy là ngá»n núi nhÆ°ng so sánh vá»›i những ngá»n núi cao tứ phÃa thì đây là má»™t cái hố sâu nên quanh năm suốt tháng lúc trá»i nóng ná»±c ở đây cÅ©ng lạnh lẽo nhÆ° mùa đông.
Kim Kiếm Sanh muốn lá»±a chá»n nÆ¡i nà y vì cần luyện táºp má»™t môn thần công luôn luôn nằm trên tuyết mà không biết lạnh.
Kể từ khi lão ẩn cÆ° ở hang nà y đã ngòai bốn mÆ°Æ¡i năm. Trong thá»i gian đó, ná»™i công của lão lên má»™t bá»±c khác ca, bình thÆ°á»ng lão chỉ mặc má»™t chiếc áo má»ng. Ta thá» nghÄ© má»™t ngÆ°á»i đã táºp luyện đến Ä‘á»™ không còn biết lạnh, nóng thì ná»™i công thâm háºu biết bao nhiêu ?
Hai ngÆ°á»i cà ng và o trong thì cảm thấy nhÆ° lạc và o Ä‘á»™ng thiên thai, tất cả Ä‘á»u kỳ lạ và đẹp đẽ hình nhÆ° tạo hóa đã sắp đặt nÆ¡i nà y cho má»™t vị tiên trú ngụ.
DÆ°á»›i chân là đá cẩm thạch hai bên có những tảng kim cÆ°Æ¡ng nằm trong những cụm đóa hoa chói lói. Tất cả Ä‘á»u do thiên nhiên kiến tạo. Tuyệt đối không thể do bà n tay Kim Kiếm Sanh là m ra được !
Sá»± suy nghÄ© của Lý Thanh Hùng và Nguyệt Lý Hằng Nga rất đúng, chÃnh nÆ¡i đây dù cho thần tiên cÅ©ng không thể tạo tác nên khi Kim Kiếm Sanh đến đây thì đã có sẵn nhÆ° thế rồi lão chỉ cần là m thêm má»™t cáii nhà tám góc ngòai cá»a hang mà thôi.
|
17-07-2008, 09:07 AM
|
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 548
Thá»i gian online: 1 ngà y 15 giá» 54 phút
Thanks: 0
Thanked 191 Times in 137 Posts
|
|
Hồi 32
Giải Äá»™c
Kim Kiếm Sanh dẫn hai ngÆ°á»i luồn lách qua mấy khúc quanh, rồi trá» tay chỉ vá» phÃa trÆ°á»›c :
- Tá»›i rồi ! Äây là phòng khách của ta !
Sau khi đẩy cánh cá»a, Kim Kiếm Sanh chỉ tay và o trong nói vá»›i lý Thanh Hùng và Nguyệt Lý Hằng Nga :
- Má»i và o !
Ly Thanh Hùng còn ái ngại vì trong phòng còn có ngÆ°á»i lạï !
Kim Kiếm Sanh cÆ°á»i ha hả :
- Äá»u là ngÆ°á»i nhà cả ! Oa nhi ! NgÆ°Æ¡i không biết ngÆ°á»i nà y là ai sao ?
Lý Thanh Hùng lễ phép thưa :
- Tiểu điệt chưa từng gặp mặt.
- Hì...hì...! Äây là đồ đệ của Mai Hoa Thần Kiếm VÆ°Æ¡ng Diệu Huyá»n.
Lý Thanh Hùng “ồâ€má»™t tiếng :
- Hạnh ngộ ! Hạnh ngộ !
NgÆ°á»i ngồi trong phòng khách cÅ©ng nhìn Lý Thanh Hùng vá»›i nét mặt buồn buồn.
Kim Kiếm Sanh giới thiệu :
- Äây là Lý Thanh Hùng, đồ đệ của Không Không Tổ, còn vị nữ hiệp nà y là ái đồ của Thiên SÆ¡n Thần Ni.
NgÆ°á»i khách lạ ngồi trong phòng chÃnh là Lạc Biên SÆ° Cá»u Thăng trong Äiểm ThÆ°Æ¡ng Tam Kiếm.
Lạc Biên SÆ° Cá»u Thăng nghe giá»›i thiệu, vá»™i đứng dáºy mừng rỡ tá» vẻ thân máºt :
- Hùng đệ ! Lâu nay tôi có nghe danh, nhưng hôm nay mới được gặp.
Lý Thanh Hùng nóng lòng há»i tin tức Mai Hoa Thần Kiếm :
- Sư huynh ! Tại sao sư huynh lại có mặt nơi đây ! Còn lệnh sư đâu ?
Cá»u Thăng buồn bã đáp :
- Chúng tôi nghe được sư phụ đến Huỳnh Long Sơn, nên theo đến đó thì xảy ra một tai nạn khủng khiếp do bà yêu tóc trắng gây nên. Nếu chúng tôi không đến kịp thì có lẽ sư phụ chúng tôi đã tan xác rồi.
Lý Thanh Hùng kinh ngạc :
- Sự việc xảy ra thế nà o ? Mai Hoa Thần Kiếm lão huynh cũng có ở đây ư ?
Cá»u Thăng nói :
- Câu chuyện rất dà i dòng, sau nà y có dịp rảnh rổi tôi sẽ kể lại. Hiện giỠsư phụ chúng tôi đang lâm bệnh nằm ở Kỳ Vân Cốc nà y.
Nguyệt Lý Hằng Nga nghe nói sững sỠ:
- Oà i ! Tại sao đã bị thÆ°Æ¡ng mà lại đến đây được ! Äá»™c Gai Mai Quế quả là má»™t ngÆ°á»i Ä‘á»™c ác.
Lý Thanh Hùng nóng lòng :
- Mai Hoa Thần Kiếm đã có ở đây, váºy xin cho phép chúng tôi đến viếng.
Cá»u Thăng là đồ đệ của Mai Hoa Thần Kiếm thấy Lý Thanh Hùng còn trẻ, định gá»i là Hùng đệ, nhÆ°ng thấy Lý Thanh Hùng lại gá»i sÆ° phụ mình là lão huynh nên đổi ngay cách xÆ°ng hô :
- Hùng thúc thúc ! SÆ° phụ tôi Ä‘ang mê man bất tỉnh, mấy bữa nay nhá» Kim lão tiá»n bối dùng ná»™i công chữa trị má»›i giữ được thể xác, nếu không thì đã không còn.
Dứt lá»i, Cá»u Thăng bÆ°á»›c ra khá»i cá»a, Ä‘Æ°a Lý Thanh Hùng va øNguyệt Lý Hằng Nga đến phòng bệnh.
Kim Kiếm Sanh cÅ©ng nối gót theo sau, cất giá»ng trầm trầm nói :
- Mai Hoa Thần Kiếm VÆ°Æ¡ng lão bị trúng Ä‘á»™c rất nặng. Nếu không nhá» có ná»™i công thâm háºu thì hôm nay đã tiêu ra nÆ°á»›c rồi. Ta tuy có thể giữ được bệnh tình song cứu cho khá»i bệnh quả là chuyện mong manh.
Lý Thanh Hùng cảm thấy lòng Ä‘au nhói lên. Nếu vạn nhấtø Mai Hoa Thần Kiếm có mệnh hệ nà o thì mất Ä‘i má»™t kẻ giúp chà ng trên bÆ°á»›c Ä‘Æ°á»ng hà nh hiệp.
Kim Kiếm Sanh quay lại bảo Cá»u Thăng :
- Ngươi ở đây trông chừng nhà cũng được, để ta đưa hai vị thiếu niên nà y đến phòng bệnh của lệnh sư cho.
Cá»u Thăng tuân lá»i, quay gót trở lại nói :
- Äược ! Hùng thúc thúc đến đó đã có sÆ° đệ của tôi là Giang Nhất Phi Ä‘ang săn sóc cho sÆ° phụ tôi.
Lý Thanh Hùng gáºt đầu, theo chân Kim Kiếm Sanh rẽ qua mấy hốc núi Ä‘i và o.
Chẳng bao lâu đã đến má»™t căn phòng nhá» Kim Kiếm Sanh xô cá»a dẫn hai ngÆ°á»i và o trong.
Trong phòng có má»™t ngÆ°á»i Ä‘ang ngồi trên chiếc ghế, vẻ mặt âu sầu Ä‘au khổ.
NgÆ°á»i nà y chÃnh là Giang Nhất Phi đồ đệ thứ hai của Mai Hoa Thần Kiếm.
TrÆ°á»›c mặt Giang Nhất Phi là má»™t chiếc giÆ°á»ng trên chiếc giÆ°á»ng có má»™t bệnh nhân trùm khăn kÃn mÃt, nằm yên không cá» Ä‘á»™ng.
Tuy chÆ°a thấy mặt Lý Thanh Hùng cÅ©ng đã đóan biết bệnh nhân nằm trên giÆ°á»ng đó chÃnh là Mai Hoa Thần Kiếm, và bệnh tình đã đến mức trầm trá»ng không còn có cách chữa được nữa.
Lý Thanh Hùng nhẹ bÆ°á»›c đến bên giÆ°á»ng, lá»… phép chà o Giang Nhất Phi, sau khi hai bên được Kim Kiếm Sanh giá»›i thiệu cho biết lai lịch, cả hai Ä‘á»u tá» vẻ thân máºt trong Ä‘au khổ.
Không đợi Giang Nhất Phi hướng dẫn, Lý Thanh Hùng đưa tay giở tấm chăn đang đắp Mai Hoa Thần Kiếm ra.
Má»™t cảnh tượng hãi hùng Ä‘áºp và o mắt chà ng.
Toà n thân Mai Hoa Thần Kiếm Ä‘á»u lở ra, và chảy nÆ°á»›c và ng !
Trên khuôn mặt của lão kỳ nhân cao thủ nà y có nhiá»u vết nứt rạn nhÆ° muốn rữa thịt.
Một mùi hôi xông lên rất khó chịu.
Lý Thà nh Hùng thở dà i, đắp chăn lại nhÆ° cÅ©, rồi há»i nhá» Kim Kiếm Sanh :
- Kim lão tiá»n bối ! Äây là thứ Ä‘á»™c gì mà lợi hại thế. Trong thiên hạ không có cách nà o chữa được thứ Ä‘á»™c đó sao ?
Kim Kiếm Sanh không đáp, chỉ lắc đầu tỠvẻ chán nản.
Trong phòng im lim !
Bầu không khà nặng ná» nhÆ° những con tim của kẻ đứng quanh giÆ°á»ng bệnh !
Cái nguy cÆ¡ chết chóc nhÆ° hiện rõ trong tâm trà của má»i ngÆ°á»i, mặc dầu không ai dám nói ra !
Nguyệt Lý Hằng Nga nét mặt thẫn thá», chốc chốc lại nhìn Lý Thanh Hùng nhÆ° hy vá»ng ở con ngÆ°á»i kỳ nhân ấy có phát sinh ra được cái gì má»i lạ là m đảo ngược tình thế chăng.
Mặt Lý Thanh Hùng tái mét không thay đổi, đôi mắt chà ng đăm chiêu nhìn xuống đất.
Nhưng trong vẻ đăm chiêu ấy chỉ có Nguyệt Lý Hằng Nga thông cảm được. Nà ng biết trong đầu của Lý Thanh Hùng lúc nà y đang quay cuồng đảo lộn.
Bỗng đôi mắt chà ng sáng rực lên !
Nguyệt Lý Hằng Nga thở hổn hển, như mừng như lo :
- Hùng đệ ! Việc gì thế ?
Lý Thanh Hùng ngÆ°á»›c mặt nhìn má»i ngÆ°á»i nói :
- Tôi tìm ra được má»™t tia hy vá»ng.
Kim Kiếm Sanh trố mắt nhìn chà ng :
- Hy Vá»ng gì ?
- Hy vá»ng có thể giải Ä‘á»™c được cho Mai Hoa lão huynh !
Bao nhiêu con mắt đổ dồn và o chà ng.
Giang Nhất Phi đứng dáºy há»i vá»™i :
- Cách gì ?
Lý Thanh Hùng không đáp, quay lại há»i Kim Kiếm Sanh :
- Sư thúc ! Tiểu Bảo hiện giỠở đâu ?
Câu há»i ấy là m cho má»i ngÆ°á»i ngÆ¡ ngác, không hiểu sao lý Thanh Hùng thình lình lại há»i đến Tiểu Bảo. Chẳng lẽ thằng quỉ nhỠđó lại có thể giải nổi Ä‘á»™c ở trên mình của Mai Hoa Thần Kiếm sao !
Qua một phút ngạc nhiên, Kim Kiếm Sanh đáp :
- Thằng quỉ nhỠấy phá phách lắm, bị ta nhốt và o hang đá rồi :
- Nhốt và o hang đá ?
- Phải ! Äể cho nó bá» cái tánh ngông cuồng của nó Ä‘i :
Lý Thanh Hùng “ồâ€má»™t tiếng :
- Kim lão tiá»n bối có thể thả nó ra trong chốc lát được Không ?
- Äược ! NhÆ°ng để là m gì ?
- Phải có má»™t hy vá»ng cứu được Mai Hoa Thần Kiếm.
Má»i ngÆ°á»i nhÆ° muốn cÆ°á»i to lên ! Má»™t đứa con nÃt má»›i có chÃn tuổi mà có thể giải được Ä‘á»™c nguy hiểm nhất trong thế gian sao ?
Nguyệt Lý Hằng Nga tuy đã hiểu Lý Thanh Hùng nhiá»u, nhÆ°ng hòan cảnh nà y nà ng cÅ©ng không khá»i nghi ngá».
Nà ng nhìn Lý Thanh Hùng nói :
- Hùng đệ ! Äệ vẫn tÄ©nh trà đấy chứ ?
Lý Thanh Hùng nét mặt nghiêm trang đôi mắt sáng rực, không tỠra chút gì mất trà cả.
Nhìn và o thái Ä‘á»™ của chà ng, Kim Kiếm Sanh không thể xem thÆ°á»ng được, vá»™i bÆ°á»›c ra ngòai hang đá, mở cÆ°a gá»i Tiểu Bảo và o.
Lúc nà y Nguyệt Lý Hằng Nga se sẽ bÆ°á»›c đến bên Lý Thanh Hùng há»i nhá» :
- Hùng đệ ! Quả tháºt Tiểu Bảo có thể giải được Ä‘á»™c trên mình Mai tiá»n bối sao ?
Lý Thanh Hùng khẽ gáºt đầu đáp :
- Không chắc lắm, nhÆ°ng đây là má»™t tia hy vá»ng.
- Hy vá»ng gì ?
Nguyệt Lý Hằng Nga vừa há»i đến đấy thì bên ngòai má»™t già má»™t trẻ đã xăm xăm bÆ°á»›c và o.
Äó là thầy trò Kim Kiếm Sanh.
Tiểu Bảo má»›i và o tá»›i cá»a, chợt thấy Lý Thanh Hùng nó mừng quá nhảy chồm tá»›i ôm chà ng và la lên rối rÃt :
- Hùng thúc thúc ! Sao thúc thúc cũng đến đây ! Cháu nhớ thúc thúc gần chết.
Vì lâu ngà y mới gặp lại Lý Thanh Hùng nên Tiểu Bảo mừng đến chảy nước mắt.
Nhất là từ khi nó Ä‘iến Kỳ Vân Cốc nà y, thÆ°á»ng ngà y bị Kiêm Kiếm Sanh rầy la quở mắng, má»—i việc Ä‘á»u trách phạt nhÆ° váºy tâm lý má»™t đứa con nÃt là m sao khá»i tủi há»n.
Sư phu cà ngï khắt khe, Tiểu Bảo cà ng thương mến nhớ nhung Lý Thanh Hùng.
Nay gặp được tháºt chẳng khác nhÆ° tình mẫu tá» tÆ°Æ¡ng phùng. Tiểu Bảo ôm chặt Lý Thanh Hùng nhÆ° sợ phải chia cách lần nữa.
Lý Thanh Hùng cũng ôm chặt Tiểu Bảo và thông cảm nỗi lòng của nó, nên vỗ nhẹ và o vai an ủi :
- Bảo Ä‘iệt ! Nam nhi chi chÃ, việc rèn luyện bản thân là quan trá»ng. Hôm nay gặp mặt chú, lẽ ra phải vui chứ sao lại buồn ?
Tiểu Bảo gượng là m vui, lau nÆ°á»›c mắt nhá»en má»™t nụ cÆ°á»i, nhÆ°ng đôi mắt còn Ä‘á» hoe.
Tình cảm của nó khiến Kim Kiếm Sanh cÅ©ng phải Ä‘á»™ng lòng thÆ°Æ¡ng. Ông ta hồi tưởng lại thái Ä‘á»™ khắt khe của ông đối vá»›i Tiểu Bảo từ trÆ°á»›c đến nay mà hối háºn.
Lý Thanh Hùng há»i Tiểu Bà o :
- Bà o điệt ! Cuốn “Tiên Vân TỠBà Cấp†cháu còn cất đấy chứ ?
Tiểu Bảo gáºt đầu :
- Có, có !
Vừa nói nó vừa thò và o bụng lấy ra một quyển sách đưa cho Lý Thanh Hùng.
Lý Thanh Hùng tiếp lấy, mở ra xem rất mau.
Kim Kiếm Sanh thấy sách lạ cũng cùng với Lý Thanh Hùng châu đầu lại xem.
Má»›i thoáng qua, nét mặt Kim Kiếm Sanh đã kinh dị, đây là báu váºt của Tiên Vân Tá» ngÆ°á»i mà ông hằng kÃnh phục, chẳng hiểu sao bà táºp của ông lại lá»t và o tay tên tiểu đồ nà y.
Ông cÆ°á»i ha hả nói :
- VÆ°Æ¡ng lão Thủ quả nhiên gặp may rồi! Ta không ngá» quyển bà thÆ° kỳ dược nà y lại lá»t và o tay thằng quỉ nhỠđó, nhÆ° váºy trá»i không nỡ tuyệt mạng ngÆ°á»i hiá»n.
Lý Thanh Hùng láºt mau đến phần nói vá» ngoại thÆ°Æ¡ng trong nhóm “Thiên Hạ Kỳ Äá»™c†xem má»™t lúc chà ng không tìm thấy chá»— nà o nói đúng nhÆ° bệnh của Mai Hoa Thần Kiếm cả, chà ng nóng lòng Ä‘Æ°a mắt nhìn Kim Kiếm Sanh. NhÆ°ng ông lão nà y vẫn Ä‘ang say sÆ°a theo dõi những kỳ bà trong sách quên cả việc tìm phÆ°Æ¡ng thuốc trị liệu cho Mai Hoa Thần Kiếm.
Lý Thanh Hùng không chỠđược há»i :
- Kim sư thúc! Sư thúc đã tìm ra chưa ?
Kim Kiếm Sanh tâm hồn vẫn say mê trong bà táºp không để ý đến câu há»i của Lý Thanh Hùng chỉ thấy ông ta gáºt đầu nói má»™t cách mÆ¡ mà ng :
- Cái gì? Ồ! Chưa chưa! Có lẽ ở bà i sau...
Sá»± tháºt Kim Kiếm Sanh đâu có tìm, chỉ vì thuáºn miệng ông ta đáp nhÆ° thế mà thôi.
Câu há»i nà y của Lý Thanh Hùng là m cho ông ta sá»±c tỉnh, lần nà y tuy má»›i để ý đến việc tìm phÆ°Æ¡ng thuốc trị thÆ°Æ¡ng. Qua má»™t lúc, Kim Kiếm Sanh reo to :
- á»’! Äây rồi! Tìm ra rồi !
Lý Thanh Hùng dò theo tay chỉ của lão Ä‘á»c bà i chữa thÆ°Æ¡ng ấy, nhÆ°ng chà ng thất vá»ng vì thấy thứ Ä‘á»™c ghi trong sách không giống vá»›i thứ Ä‘á»™c Ä‘ang phát hiện trên mình Mai Hoa Thần Kiếm chà ng há»i :
- Cháu thấy nhưng không phải mà !
Kim Kiếm Sanh gáºt gáºt đầu nói :
- Äúng đấy! Không sai đâu ! Äây chÃnh là thứ “Kim Tuyến Trùng Äá»™câ€, thứ trùng Ä‘á»™c nà y bá» và o trong rượu mắt khó thấy được VÆ°Æ¡ng lão thủ mắc phải thứ Ä‘á»™c nà y không sai.
Lý Thanh Hùng nghÄ© rằng Kim Kiếm Sanh là má»™t tiá»n bối võ lâm, kinh nghiệm hiểu biết đã nhiá»u, ông đã nói ra tất đúng nên chà ng trầm giá»ng há»i :
- Nếu quả đó là “Kim Tuyến Trùng Äá»™c†thì thuốc đâu mà chữa ? Theo trên bà táºp thì cần phải có “Hoa Trúc†và “Thấu Cốt Thảo†hai vị thuốc nà y biết tìm ở đâu.
Kim Kiếm Sanh Ä‘á» ngÆ°á»i má»™t lúc rồi nói :
- “Hoa Trúc†thì lão phu ở đây cÅ©ng có mấy cây, nhÆ°ng “Thấu Cốt Thảo†thì tháºt khó kiếm.
Nguyệt Lý Hằng Nga há»i :
- Thứ cỠấy tại sao quà nhÆ° váºy ?
Kim Kiếm Sanh đáp :
- Theo lão phu được biết thứ cỠnà y một trăm năn chỉ nở hoa một lần. Hoa nở xong cây đó khô đi và chết bây giỠtrong võ lâm ngòai bà yêu tóc trắng không nghe ai tìm ra được thứ cỠấy.
Lý Thanh Hùng nghe nói nhá»› lại việc chà ng và Nguyệt Lý Hằng Nga đã giết Äá»™c Gai Mai Quế.
Chà ng thầm tiếc :
- Nếu ta biết Mai Hoa Thần Kiếm bị độc như thế nà y thì ta khoan giết bà già độc ác đó đã. Bây giỠbà già độc ác đã chết biết lấy đâu ra thứ cỠấy, ồ ! thế thì mạng sống của Mai Hoa Thần Kiếm xem như đã tuyệt rồi.
Nguyệt Lý Hằng Nga lo lắng xen và o há»i :
- Trừ “Thấu Cốt Thảo†ra còn thứ kỳ dược nà o có thể giải được chất Ä‘á»™c trên ngÆ°á»i Mai tiá»n bối không ?
Kim Kiếm Sanh nói :
- Có ! NhÆ°ng thứ tiên quả đó cÅ©ng khó kiếm không thua “Thấu Cốt Thảoâ€.
- Tiên quả gì ?
- “Thiên Sơn Tuyết Liên†!
- Phải !
- á»’ ! SÆ° phụ tôi có hÆ¡n mÆ°á»i mấy há»™t.
Nà ng đứng phắt dáºy ! NhÆ°ng lóang mắt, mặt nà ng lại buồn bã, lẩm bẩm :
- NhÆ°ng từ đây đến Thiên SÆ¡n hÆ¡n ngà n dặm, khứ hồi phải mất Ãt nhất má»™t tháng, còn bệnh của Mai tiá»n bối Ä‘ang gất rút nay mai.
Câu nói của nà ng là m má»i ngÆ°á»i vừa mừng lại vừa thất vá»ng.
Tháºt váºy, má»™t khá»ang không gian cách xa ngà n dặm, dù là kẻ có thuáºt khinh công cao siêu đến đâu cÅ©ng phải mất má»™t tháng má»›i Ä‘i vá» kịp. NhÆ° thế bệnh tình của Mai Hoa Thần Kiếm là m sao chịu nổi trong khá»ang thá»i gian nà y.
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u cúi gầm mặt xuống hÆ¡i thở nặng ná».
Im lặng !
Cái im lặng của những kẻ thúc thủ đầu hà ng trước một việc quá khó khăn.
Lý Thanh Hùng miên man suy nghÄ©, đôi mắt dÃnh liá»n trên mặt đất, Nguyệt Lý Hằng Nga thỉnh thá»ang liếc nhìn chà ng nhÆ° thăm dò chà ng lẩm bẩm :
- Không biết “Hà n Vân Thạch Sà ng†có thể trị được độc không ?
Chà ng nghÄ© mông lung nhÆ° thế là vì trÆ°á»›c đây Äặng Thu Huệ bị thÆ°Æ¡ng cÅ©ng nhỠ“Hà n Vân Thạch Sà ng†mà chữa khá»i, nghÄ© đến “Hà n Vân Thạch Sà ng†thình lình chà ng lại nhá»› đến má»™t chuyện khác nên gá»i lá»›n :
- Bà o Ä‘iệt ! Cháu có cất há»™p “Vạn Linh Äá»at Mạng ÄÆ¡n†đấy không ?
Tiểu Bảo ứng tiếng đáp :
- Có có !
Rồi không đợi Lý Thanh Hùng há»i, nó thò và o bụng lấy ra má»™t cái há»™p trao cho Lý Thanh Hùng.
Nó đối vá»›i Lý Thanh Hùng hòan tòan tin cáºy, xem Lý Thanh Hùng nhÆ° má»™t bà mẹ.
Nó còn yêu mến Lý Thanh Hùng hơn ông nội và sư phụ của nó nữa.
Lý Thanh Hùng mở há»™p, trút ra ba viên “Vạn Linh Äá»at Mạng ÄÆ¡n†rồi trả há»™p thuốc lại cho Tiểu Bảo.
Chà ng trao ba viên linh đơn cho Giang Nhất Phi và nói :
- Äây là “Vạn Linh Äá»at Mạng ÄÆ¡n†của Tiêu Vân TỠđể lại. Tuy không phải là thuốc trị Ä‘á»™c, nhÆ°ng chắc có hy vá»ng tạm thá»i giữ lại sinh mạng của Mai lão huynh, giỠđây không còn cách gì hÆ¡n nữa. Nếu giữ được mạng sống thì chúng ta sẽ có thừa thá»i gian để tìm thuốc.
Giang Nhất Phi Ä‘Æ°a tay nâng ba viên linh dược, lòng hết sức cảm Ä‘á»™ng. “Vạn Linh Äá»at Mạng ÄÆ¡n†là linh dược mà Lý Thanh Hùng để ra ba viên cứu mạng Mai Hoa Thần Kiếm thì lòng hà o hiệp của Lý Thanh Hùng còn gì bằng hÆ¡n nữa mối tình của Lý Thanh Hùng đối vá»›i Mai Hoa Thần Kiếm quả đã tuyệt thâm.
Giang Nhất Phi từ từ bÆ°á»›c Ä‘iến bên giÆ°á»ng bệnh, giở má»m bá» ba viên thuốc và o miệng Mai Hoa Thần Kiếm.
Linh dược biến thà nh nÆ°á»›c tan và o bụng nạn nhân, Giang Nhất Phi đắp má»m lại nhÆ° cÅ©, rồi bÆ°á»›c ra ngòai.
Kim Kiếm Sanh thấy câu chuyện bất ngá», cùng má»™t lúc mà trên mình thằng bé có đủ sách quà và thuốc hay, ông há»i Tiểu Bảo :
- Kỳ lão bà táºp do đâu ngÆ°Æ¡i có ?
Tiểu Bảo lâu nay nghịch ngợm bị Kim Kiếm Sanh rầy la quở trách tuy nhiên nó lúc nà o cÅ©ng giữ đại kÃnh mến sÆ° phụ.
Nghe há»i nó liá»n đặt gối thÆ°a :
- Có má»™t vị lão tiá»n bối tặng cho.
Lý Thanh Hùng xen và o nói thêm :
- ThÆ°a Kim sÆ° thúc ! Vị tiá»n bối đó tức là “Y AÃ¥n Tiên Vân Tá»â€ vãn bối và Tiểu Bà o duyên may má»›i gặp.
Äá»an chà ng Ä‘em câu chuyện đã xảy ra trÆ°á»›c đây tại “Tiên Vân Äá»™ng†kể lại, ai nghe xong câu chuyện nà y cÅ©ng há»›n hở khen thầm giữa lúc ấy, bá»—ng trong phòng phát ra má»™t mùi hôi lại thÆ°á»ng.
Giang Nhất Phi nhăn mặt la lên :
- Ồ ! Hình như tinh độc phát ra !
Ai nấy Ä‘á»u biết là hÆ¡i Ä‘á»™c trong ngÆ°á»i của Mai Hoa Thần Kiếm phát xuất nên láºp tức váºn ná»™i công chống lại, không để cho hÆ¡i Ä‘á»™c ấy xâm nháºp và o cÆ¡ thể chẳng mấy chốc hÆ¡i Ä‘á»™c xông ra mù mịt cả căn phòng.
Giang Nhất Phi vì công lá»±c còn kém nên chịu không nổi phải ngất xỉu, Lý Thanh Hùng liá»n lấy má»™t viên “Thái Thanh ÄÆ¡n†và má»™t viên “Diệt Äá»™c ÄÆ¡n†của sÆ° phụ chà ng bá» và o miệng của Giang Nhất Phi.
Tiếp đó hơi độc mỗi lúc phát ra cà ng thêm dữ dội nay Tiểu Bảo lúc nà y cũng không còn chịu nổi, lắc lắc cái đầu tỠcỠchỉ bất lực.
Lý Thanh Hùng thấy váºy lẹ tay kéo nó đến gần, dùng bà n tay mặt áp lên mạng môn huyệt của nó, rồi dùng “Cang Nguyên Khà Công†truyá»n qua là m cho nó bình thÆ°á»ng trở lại.
Trong lúc má»i ngÆ°á»i Ä‘ang váºn công chống Ä‘á»™c thì bá»—ng bệnh nhân khoác má»n ra, và dÆ°á»›i đất chảy Ä‘á»ng má»™t vÅ©ng nÆ°á»›c tanh hôi không thể tả.
Biết rằng linh dược đã tống độc ra ngòai, Kim Kiếm Sanh mừng rỡ chạy đến dùng ngón tay điểm và o “Cự Linh Nguyệt†của Mai Hoa Thần Kiếm.
Tiếp đó, ông váºn công lá»±c, dùng cả hai tay từ từ đẩy các đại huyệt trong ngÆ°á»i bệnh nhân.
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u trố mắt nhìn Kim Kiếm Sanh thấy nét mặt ông ta uy nghi, đôi mắt sáng quắc chứa đầy hy vá»ng.
Qua má»™t lúc, Kim Kiếm Sanh gá»i Lý Thanh Hùng bảo :
- Hùng nhi ! Hãy trao cho ta má»™t viên “Vạn Linh Äá»at Mạng ÄÆ¡n†và má»™t viên “Thái Thanh ÄÆ¡n†Tiểu Bảo không đợi Lý Thanh Hùng há»i, đã thò tay và o lấy “Vạn Linh Äá»at Mạng ÄÆ¡n†trao ra.
Lý Thanh Hùng lấy thêm “Thái Thanh ÄÆ¡n†trao cho kim Kiếm Sanh để phụ thêm cho bệnh nhân.
Lúc nà y khà độc trong phòng đã bá»›t dần, Lý Thanh Hùng lấy hẳn tấm chăn trên mình Mai Hoa Thần Kiếm ra, và xem xét sắc diện thì thấy lúc nà y nét mặt Mai Hoa Thần Kiếm đã tÆ°Æ¡i hÆ¡n lúc nãy, nhÆ° thế tức là có hy vá»ng cứu sống.
Chà ng đút hai viên linh đơn và o miệng Mai Hoa Thần Kiếm xong đã nghe Kim Kiếm Sanh nói :
- Hùng nhi ! Hãy mau giúp ta giải huyệt “Cốt Hương†cho lão huynh để đem hết chất độc còn trong nội tạng ra ngòai.
Lý Thanh Hùng đâu dám bê trễ, đưa tay điểm và o huyệt “Cốt Hương†của Mai Hoa Thần Kiếm.
Tay chà ng vừa chạm và o huyệt đạo thì bệnh nhân “rên†lên một tiếng đôi mắt mở ra, tuy nhiên, bệnh nhân vẫn còn trong cơn mê chưa biết gì cả.
Gian Nhất Phi mừng rỡ, reo lên một tiếng, chạy thẳng ra ngòai, đi báo tin mừng cho vị sư huynh của hắn.
Lúc nà y Mai Hoa Thần Kiếm đã bắt đầu có những tiếng rên đau đớn, và trên trán lão lấm tấm mồ hôi, còn Kim Kiếm Sanh thì mặt mà y trắng nhợt hơi thở hổn hển.
Chỉ có Lý Thanh Hùng vẫn còn mạnh mẹ, khà lá»±c của chà ng rạt rà o chuyển và o cÆ¡ thể bệnh nhân nhÆ° má»™t ngá»n sóng triá»u, khi thấy khuôn mặt Kim Kiếm Sanh tái nhợt Lý Thanh Hùng biết vị sÆ° thúc mình đã kiệt sức, chà ng vá»™i đặt má»™t tay lên vai Kim Kiếm Sanh, và đem bốn thà nh lá»±c “Thiên Tiên Vô Cá»±c Lôi Äiện Khà Công†của “Phong Äạo Nhân†truyá»n và o cÆ¡ thể Kim Kiếm Sanh.
Ná»™i công của Kim Kiếm Sanh tuy đã dùng chữa thÆ°Æ¡ng tiêu Ä‘i rất nhiá»u nhÆ°ng gặp được “Khà Công†của Lý Thanh Hùng truyá»n đến, thá»at nhiên chân khà trong ngÆ°á»i phục nguyên ngay.
Kim Kiếm Sanh thấy lạ, thất kinh nhìn sững và o mặt Lý Thanh Hùng, lão không ngá» Lý Thanh Hùng má»›i chừng ấy tuổi mà được cái công lá»±c quá trăm năm nhÆ° váºy.
Không Không Tổ công lá»±c dÄ© nhiên cao hÆ¡n Kim Kiếm Sanh má»™t bá»±c, Ä‘iá»u đó không lấy là m lạ, nhÆ°ng Lý Thanh Hùng là đồ đệ của Không Không Tổ mà công lá»±c cÅ©ng cao hÆ¡n Kim Kiếm Sanh má»™t bá»±c thì bảo sao Kim Kiếm Sanh không ngạc nhiên được.
Sá»± tháºt Kim Kiếm Sanh đâu hiểu được Lý Thanh Hùng đã có duyên may luyện được môn “Thiên Tiên Vô Cá»±c Khà Công†trong bà táºp của Phong Äạo Nhân.
Nếu biết rõ chuyện nà y chắc Kim Kiếm Sanh không đến ná»—i quá sức kinh ngạc nhÆ° váºy, bây giá» Kim Kiếm Sanh và Lý Thanh Hùng hợp lá»±c chuyá»n ná»™i lá»±c qua các huyệt đạo của Mai Hoa Thần kiếm má»™t lần nữa.
Chốc lát đã nghe Mai Hoa Thần Kiếm rú lên má»™t tiếng Ä‘au Ä‘á»›n rồi thiếp Ä‘i, Kim Kiếm Sanh vá»™i thu tay vá», nói vá»›i Lý Thanh Hùng :
- Thế là Mai Hoa Thần Kiếm đã có cÆ¡ há»™i cứu rồi ! á»’ ! Trúng Ä‘á»™c tháºt ghê sợ !Nếu không có ngÆ°á»i tiếp sức thì chắc tráºn nà y lão phu không chết cÅ©ng phải tà n táºt suốt Ä‘á»i Ta không còn xem thÆ°á»ng ngÆ°Æ¡i được nữa.
Lý Thanh Hùng được khen lòng cÅ©ng thấy vui vui, và dừng tay không chuyá»n ná»™i lá»±c nữa. Chà ng cÅ©ng hiểu rằng đến đây bệnh nhân đã có đủ hy vá»ng hồi sinh rồi.
Chỉ có Nguyệt Lý Hằng Nga khi thấy Mai Hoa Thần Kiếm vừa ré lên má»™t tiếng lại ngất Ä‘i lòng lo lắng há»i :
- Kim lão tiá»n bối ! Mai tiá»n bối còn chÆ°a tỉnh sao đã biết được thoát nguy ?
Kim Kiếm Sanh nói :
- Tiếng rú Ä‘au Ä‘á»›n vừa rồi là hiện tÆ°Æ¡ng trùng Ä‘á»™c đã thoát ra ngÅ© tạng. NhÆ° váºy thì trong má»™t thá»i gian ngắn bệnh nhân sẽ tỉnh lại, uy nhiên vá»›i những vết sẹo trên mặt của ông ta suốt Ä‘á»i vẫn không sao hết được.
Kim Kiếm Sanh vừa nói đến đây thì ngoà i cá»a có hai bóng ngÆ°á»i chạy và o.
Hai ngÆ°á»i nà y chÃnh là hai đồ đệ của Mai Hoa Thần Kiếm, há» nghe tiếng rú của sÆ° phụ nên há» vá»™i vã chạy và o.
Äến nÆ¡i Mai Hoa Thần Kiếm Ä‘ang thiêm thiếp trong cÆ¡n mê, cả hai Ä‘á»u thất kinh khóc rống lên.
Lý Thanh Hùng cản lại nói :
- Äừng là m thế !Chỉ chốc lát lệnh sÆ° sẽ tỉnh lại ngay chá»› kinh Ä‘á»™ng đến ngÆ°á»i.
Hai ngÆ°á»i nghe nói quay lại nhìn và o mặt Lý Thanh Hùng có vẻ nghi ngá». NhÆ°ng Khi thấy mặt Ký Thanh Hùng vẫn nghiêm trang há» má»›i tin là tháºt, vá»™i vã quì xuống trÆ°á»›c mặt Kim Kiếm Sanh nói lá»i tạ Æ n :
- Lão tiá»n bối !Anh em tiểu sinh nà y mang Æ¡n tiá»n bối biết ngà y nà o má»›i báo đáp được.
Kim Kiếm Sanh đỡ hai ngÆ°á»i dáºy nói :
- Äây là công Æ¡n của Lý thiếu hiệp, thiếu hiệp đã Ä‘em Vạn Linh Äoạt Mạng ÄÆ¡n†cả công lá»±c ra cứu chữa nếu không có Lý thiếu hiệp thì lão phu cÅ©ng Ä‘Ã nh thúc thủ.
Giang Nhất phi và Cá»u Thăng định cám Æ¡n Lý Thanh Hùng nhÆ°ng Lý Thanh HÅ©ng đã cản lại :
- Chúng ta đã là ngÆ°á»i trong giang hồ, cần gì phải khách sáo !
Kim Kếm Sanh rất hà i lòng cá» chỉ của Lý Thanh Hùng, ông ta Ä‘Æ°a tay bảo má»i ngÆ°á»i :
- Hãy để một mình Ciang Nhất phi ở lại đây được rồi, chúng ta ra ngoà i phòng khách đà m đạo.
Vừa dứt lá»i Kim Kiếm Sanh cất bÆ°á»›c ra khá»i phòng, má»i ngÆ°á»i cùng nối gót theo sau.
Äến phòng khách, má»i ngÆ°á»i chÆ°a kịp an tá»a thì bá»—ng có má»™t hồi chuông lanh lảnh vang lên.
Kim Kiếm Sanh ngạc nhiên nói lớn :
- A!Ta Ä‘oán không sai !Quả nhiên chúng lại đến đây rồi ! các ngÆ°Æ¡i tim cái chết !Äây là chá»— chôn xác của các ngÆ°Æ¡i đó.
Lý Thanh Hùng không hiểu gi cả há»i :
- Kim lão tiá»n bối !Ai đến đây váºy ?
|
17-07-2008, 09:09 AM
|
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 548
Thá»i gian online: 1 ngà y 15 giá» 54 phút
Thanks: 0
Thanked 191 Times in 137 Posts
|
|
Hồi 33
Thất Quà Äại Náo Kỳ Vân Cốc
Thì ra Kỳ Vân Cốc nà y Kim Kiếm Sanh đã sắp đặt má»i cÆ¡ cấu tinh vi. Tiếng chuông vừa rung đó chÃnh là tiếng chuông báo hiệu có địch thủ đến và ông đóan chắc là ngÆ°á»i của Phi Long Bang.
Tức giáºn vô cùng, Kim Kiếm Sanh vá»™i bay vụt ra ngòai Lý Thanh Hùng và Nguyệt Lý Hằng Nga cÅ©ng nối gót theo sau.
Tiểu Bảo không được lệnh sÆ° phụ nên không dám Ä‘i theo. Còn Äiểm ThÆ°Æ¡ng Nhị Kiếm vì sÆ° phụ Ä‘ang bị vết thÆ°Æ¡ng hà nh hạ, lòng Ä‘au Ä‘á»›n vô cùng không nỡ rá»i khá»i nÆ¡i đây má»™t bÆ°á»›c nên cÅ©ng ở lại.
Kim Kiếm Sanh, Lý Thanh Hùng, và Nguyệt Lý Hằng Nga vừa ra khá»i hang đã thấy dÆ°á»›i chân núi phÃa trÆ°á»›c mặt chừng sáu bảy bóng Ä‘en Ä‘ang cháºp chá»n lên núi nhÆ° những bóng ma Ä‘ang đùa giỡn trong đêm tối. Tháºt là má»™t cảnh hãi hùng là m sao.
Kim Kiếm Sanh đã biết được bá»n ngÆ°á»i đến đây không phải là ngÆ°á»i hiá»n, võ công của há» phải tuyệt đỉnh má»›i có thể lên đây được.
Bầu không khà đang yên lặng bá»—ng má»™t tiếng hú nhÆ° xé không gian và tiếp theo má»™t bóng Ä‘en bay đến. Chỉ trong chốc lát bóng Ä‘en đó đã đến trÆ°á»›c mặt ba ngÆ°á»i chỉ tay và o mặt Kim Kiếm Sanh nói :
- Kim Kiếm Sanh ! Vì nợ máu năm xưa nên hôm nay Vương Kiếm Hưng nà y quyết đến đây đòi mạng, muốn êm thấm hãy mau nộp mạng nếu để ta ra tay thì tất cả Kỳ Vân Cốc nà y sẽ tan tà nh ngay.
Trong đêm tối, ông không thể nháºn ra được ngÆ°á»i vừa xuất hiện là ai ? Äến khi biết được kẻ đó là Thiên SÆ¡n Thất Quá»· VÆ°Æ¡ng Kiếm HÆ°ng thì ông giáºt nẩy ngÆ°á»i, vì ông biết bá»n Thiên SÆ¡n Thất Quá»· ngÆ°á»i nà o võ công cÅ©ng cao diệu và có môn võ công đáng sợ nhất là “Thái Tâm Chưởngâ€, bá»n chúng nổi danh trên giang hồ nhá» môn ấy.
VÆ°Æ¡ng Kiếm HÆ°ng hôm nay đến đây đòi nợ máu là vì trÆ°á»›c đây bốn mÆ°Æ¡i năm lúc lÆ°u lạc trên giang hồ bị Kim Kiếm Sanh đánh má»™t chưởng suýt bá» mạng nên lão tức giáºn, vỠẩn cÆ° luyện lại võ công hôm nay đến đây tìm thù.
Kim Kiếm Sanh không phải sợ VÆ°Æ¡ng Kiếm HÆ°ng hạ Ä‘á»™c thủ mà ông tá» ra kinh hoảng nhÆ° váºy, song ông sợ hắn là má»™t kẻ Ä‘á»™c ác, má»—i khi đã gây sá»± tất Ä‘em lại má»™t thảm cảnh không vừa trên đất nà y mà thôi.
Sững sá» má»™t lúc, Kim Kiếm Sanh lạnh lùng cÆ°á»i nói :
- Lão phu ngỡ là ai, nà o ngá» VÆ°Æ¡ng huynh, tháºt đúng vá»›i nguyện vá»ng của lão phu. Äã bốn mÆ°Æ¡i năm nay không gặp nhau, lão phu cảm thấy nhá»› nhung vô cùng. Hôm nay bá»—ng nhiên VÆ°Æ¡ng huynh đến đây để thăm viếng.
Dứt lá»i ông quay qua nhìn Lý Thanh Hùng nói :
- Hùng nhi ! chung ta đi !
Vừa dứt tiếng, tòan thân ông đã bay qua bên kia một con suối.
Lý Thanh Hùng và Nguyệt Lý Hằng Nga đâu dám chần chá», vá»™i lắc mình dùng tuyệt thế khinh công để theo sát Kim Kiếm Sanh.
Ba ngÆ°á»i vừa rÆ¡i xuống đất, chân chÆ°a đứng vững thì đã thấy trÆ°á»›c mặt sừng sững bảy cái bóng ngÆ°á»i đứng đó tá»± bao giá».
Lý Thanh Hùng ngạc nhiên trố mắt nhìn má»™t lúc, chà ng đã nháºn ra được ba ngÆ°á»i trong bảy ngÆ°á»i kia là Sang Ma lão đại, Äá»™c Nhản Ma BÃch Siêu, Trúc Lâm Nhị Lan Cứu Thủ Ngô VÅ© và Há»at La Lão Huy Tiêu, còn lại bốn ngÆ°á»i kia mặt mà y nhÆ° qủi có má»™t lão già mặt mà y xấu xa nhÆ° Ä‘ang khóc, không có binh khÃ.
Lý Thanh Hùng thấy váºy há»i Kim Kiếm Sanh :
- SÆ° thúc ! NgÆ°á»i nà y danh hiệu là gì mà trông vẻ mặt ghê tởm nhÆ° váºy ?
Kim Kiếm Sanh cÆ°á»i ha hả nói :
- Hùng nhi ! NgÆ°á»i đó là má»™t ma đầu trong Thiên SÆ¡n Thất Qủi tên là VÆ°Æ¡ng Kiếm HÆ°ng và cÅ©ng là ngÆ°á»i nói chuyện đầu tiên vá»›i ta đó.
- Còn mấy ngÆ°á»i kia.
- Những ngÆ°á»i đó ta không quen biết nên ta không rõ tên.
VÆ°Æ¡ng Kiếm HÆ°ng thấy Lý Thanh Hùng và Nguyệt Lý Hằng Nga luôn luôn bám theo sát Kim Kiếm Sanh nên ngỡ là đệ tá» lão rất yên lòng không sợ há» là cao thủ. Lão có biết đâu đó là cặp hiệp khách giang hồ tiếng tăm lừng lẫy, lão nhìn má»™t lúc nghe mấy ngÆ°á»i đối đáp, mỉm cÆ°á»i nói.
- Kim Kiếm Sanh ! Äã lâu không gặp, hôm nay gặp lại, tôi thấy Kim huynh không khác tà nà o, chỉ khác má»™t tà là thâu nháºn hai đứa đệ tá» thôi, váºy hãy lắng tai nghe tôi giá»›i thiệu.
Nói xong, lão chỉ từng ngÆ°á»i giá»›i thiệu té ra ba ngÆ°á»i còn lại là Äoạn Mệnh Quỉ Äoạn Hoà n ngÆ°á»i trong Thất quỉ, ngÆ°á»i đứng bên trái là Tam ÄÆ°á»ng Chủ trong Phi Long Bang tên Hoà ng TÆ°, còn ngÆ°á»i đứng sau lÆ°ng cÅ©ng là cao thủ trong Phi Long Bang tên phi DÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°á»ng chủ HÆ° Hồng.
VÆ°Æ¡ng Kiếm HÆ°ng giá»›i thiệu xong, cÆ°á»i hì hì tá» ra đắc ý vô cùng vì lão đã tụ táºp được má»™t nhóm lục lâm cao thủ, trong đó lại có Äá»™c Nhãn Ma BÃch Siêu võ công tuyệt đỉnh nếu Ä‘em so vá»›i Kim Kiếm Sanh thì lão ta võ công không thua bao nhiêu, cho nên lão biết dầu Kim Kiếm Sanh có lên trá»i cÅ©ng không thể nà o thoát chết được.
BÃch Siêu từ khi thấy Lý Thanh Hùng rÆ¡i xuống, lão có vẻ ngạc nhiên nhìn sững Lý Thanh Hùng hình nhÆ° không để ý gì đến má»i váºt xung quanh.
Sở dÄ© BÃch Siêu tá» ra cá» chỉ đó là vì lão đã thấy được tà i năng của Lý Thanh Hùng lúc giao đấu vá»›i NgÅ© Aâm Hiệp Qủy, Hôm nay thình lình xuất hiện nÆ¡i nà y, không biết Lý Thanh Hùng có cá» chỉ gì vá»›i vụ phục thù nà y, nên lão tá» ra sợ sệt.
NhÆ°ng không phải riêng BÃch Siêu mà cả Ngô Võ cÅ©ng thế, từ khi lão thấy Lý Thanh Hùng Xuất hiện mặt mà y tái nhợt, thối lui ba bÆ°á»›c không dám nhìn, thỉnh thoảng liếc nhìn má»™t cái rồi quay sang hÆ°á»›ng khác trong râm nhÆ° kim chÃch Ä‘au nhói lên.
Kim Kiếm Sanh nghe VÆ°Æ¡ng Kiếm HÆ°ng nói thế, ông ngá»a mặt lên trá»i cÆ°á»i ngất má»™t lúc, tiếng cÆ°á»i xé cả cảnh u tịch của ban đêm rồi ông Ä‘Æ°a tay chỉ và o Lý Thanh Hùng và Nguyệt Lý Hằng Nga giá»›i thiệu.
VÆ°Æ¡ng Kiếm HÆ°ng nghe ngÆ°á»i thiếu niên bệnh hoạn kia là NgÅ© Dá»™c ThÆ° Sinh Lý Thanh Hùng là má»™t tay anh kiệt tiếng tăm vang khắp giang hồ thì lão ta giáºt nẩy ngÆ°á»i. Thù sÆ° đệ bị chết vì tay Lý Thanh Hùng, ông tức giáºn bÆ°á»›c đến chỉ và o mặt Lý Thanh Hùng nạt lá»›n :
- Oắt con ! Ngươi đã tới số, ta dãi nắng dầm sương lê gót khắp giang hồ tìm ngươi.
NhÆ°ng rốt cuá»™c tất cả Ä‘á»u không có kết quả. Hôm nay tình cá» lại gặp ngÆ°Æ¡i tại đây, hãy Ä‘á»n mạng cho sÆ° đệ lại cho ta.
Dứt lá»i, đôi vai lão nhún má»™t cái, tòan thân nhÆ° vệt khói bay vụt tá»›i trÆ°á»›c mặt Lý Thanh Hùng. Không má»™t tiếng, lão vung chưởng Ä‘áºp và o đầu Lý Thanh Hùng nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p.
Lý Thanh Hùng đã biết rõ công lá»±c của Thiên SÆ¡n Thất Quỉ không đáng sợ vì chà ng đã giao đấu qua, nên lạnh lùng cÆ°á»i tá» vẻ khinh thị không chút sợ sệt.
Chá» cho chưởng phong đến sát đầu cách chừng ba tấc, chà ng “hừ†má»™t tiếng đôi vai lắc má»™t cái, tức thì tòan thân chà ng nhÆ° má»™t cái bóng trắng vụt lên không, lá»™n mấy vòng đứng sau lÆ°ng VÆ°Æ¡ng Kiếm HÆ°ng cÆ°á»i khinh bỉ nói :
- VÆ°Æ¡ng lão tiá»n bối là m gì mà vá»™i và ng thế. Nếu muốn giao đấu thì cháºm rãi bà n tÃnh nguyên tắc rồi sẽ đấu có muá»™n gì ?
Dứt lá»i, Lý Thanh Hùng lách mình đến đứng sau lÆ°ng Kim Kiếm Sanh không thèm phản kÃch lại.
Vá»›i thái Ä‘á»™ quá khinh thÆ°á»ng địch thủ của Lý Thanh Hùng đã là m cho sáu ngÆ°á»i kia lòng nóng nhÆ° đốt, không sao chịu nổi. Những cặp mắt đầy sát khà nhìn Lý Thanh Hùng muốn nẩy lá»a, còn VÆ°Æ¡ng Kiếm HÆ°ng quá sức tức giáºn, oang oang hét :
- Súc sanh ! Äêm nay ta quyết sống chết vá»›i ngÆ°Æ¡iđể đòi lại mối thù giết sÆ° đệ của ta.
Không để cho Lý Thanh Hùng trả lá»i, lão nói vừa dứt là vung chưởng đánh ra tức khắc.
NhÆ°ng chưởng vung lên thì bá»—ng Äá»™c Nhãn Ma BÃch Siêu ôn hòa nói :
- VÆ°Æ¡ng huynh ! Äừng nóng nảy thế, hãy dừng tay lại đã chẳng lẽ nó bay lên trá»i được hay sao mà vá»™i ?
Äá»an lão quay sang nói vá»›i Kim Kiếm Sanh :
- Kim huynh ! Có lẽ đã hiểu rõ hôm nay chúng tôi đến đây vá»›i mục Ä‘Ãch gì rồi chá»› ? Váºy Kim huynh cứ lấy mình là địa vị chủ nhà đặt Ä‘iá»u luáºt giao đấu Ä‘i, đừng để tốn thì giá» vô Ãch.
Cứ nhìn và o cá» chỉ và hà nh Ä‘á»™ng của bá»n ngÆ°á»i nà y thì ai cÅ©ng biết Kỳ Vân Cốc đêm nay sẽ xảy ra má»™t vụ trả thù tà n khốc, nhÆ°ng Kim Kiếm Sanh vẫn Ä‘iá»m nhiên không sợ sệt, chỉ tìm cÆ¡ há»™i ứng biến.
Ông lạnh lùng nói :
- Kỳ Vân Cốc nà y tuy là nÆ¡i hoang vu vắng vẻ, nhÆ°ng hôm nay quà vị quá bÆ°á»›c đến đây, lão phu cảm thấy hân hạnh vô cùng. Còn việc đòi thù lão phu đã trông đợi quà vị ngà y đêm sá»›m đến để báo thù, váºy hôm nay ai là m chủ xin hãy ra tay Ä‘i, lão phu sẵn sà ng tiếp đón.
BÃch Siêu cÆ°á»i ha hả nói :
- Kim huynh ! Chá»› có mỉa mai nhÆ° váºy, hôm nay chúng tôi đến đây tìm thù thì dầu cho Kim huynh có lên trá»i cÅ©ng không thoát khá»i. Váºy cò gì nữa cứ nói ra cho hết để rồi chết.
Dứt lá»i, lão nhảy đến định ra chiêu thì VÆ°Æ¡ng Kiếm HÆ°ng đã Ä‘Æ°a tay ra cản lại và nói :
- BÃch huynh ! Hãy dừng tay để cho đệ có đôi lá»i muốn nói.
BÃch Siêu quay lại há»i :
- Còn Ä‘iá»u gì nữa ! Cứ theo thứ tá»± giao đấu là xong.
- Không ! Äối vá»›i bá»n nà y chúng ta không cần dùng đến nguyên tắc gì cả cứ à o và o giết nó để báo thù là xong.
VÆ°Æ¡ng Kiếm HÆ°ng là má»™t tay võ lâm cao thủ hôm nay sở dÄ© nói được những lá»i nhục nhã đó là vì lão biết nếu cứ theo nguyên tắc giao đấu thì cả bá»n má»—i ngÆ°á»i không quá ba mÆ°Æ¡i chiêu, sẽ bá» mạng dÆ°á»›i là n chưởng phong ác liệt của Kim Kiếm Sanh ngay.
Äá»an Mệnh Quỉ Äá»an Hòan bá»—ng từ trong phóng mình ra giữa tráºn chỉ và o mặt Lý Thanh Hùng nạt lá»›n :
- Thằng oắt con ! Hãy mau ra đây cùng ta so tà i để mở mà n cho cuộc đấu hôm nay.
Vì nóng lòng báo thù cho ngÅ© đệ Aân Hiệp Quỉ nên Äá»an Hòan đã quên rằng Lý Thanh Hùng là má»™t tay anh kiệt, võ công tuyệt đỉnh, thì dầu có ba ngÆ°á»i nhÆ° hắn xông và o má»™t lượt cÅ©ng không là m gì được Lý Thanh Hùng.
Còn Lý Thanh Hùng từ khi nghe VÆ°Æ¡ng Kiếm HÆ°ng định dùng cả bá»n xông và o để sát hại Kim Kiếm Sanh, lòng căm háºn vô cùng cho nên mặt mà y đượm đầy sát khÃ. Chà ng định ra tay hạ thủ VÆ°Æ¡ng Kiếm HÆ°ng thì Äá»an Hòan đã từ trong nhảy ra đòi chết, chà ng quyết không bá» qua “hừ†má»™t tiếng, phi thân đến trÆ°á»›c mặt Äá»an Hòan hét lá»›n.
- Äá»an Hòan ! NgÆ°Æ¡i quả đã đến số rồi nên má»›i gá»i đến tên ta ra chá»c tức, váºy sẵn ta Ä‘ang buồn dùng ngÆ°Æ¡i là m món đồ giải trà cÅ©ng được hÆ¡n nữa cảnh tÄ©nh mịch của Kỳ Vân Cốc nà y chúng ta cÅ©ng nên là m cho rá»™n lên và cÅ©ng là để mở mà n cho cuá»™c đấu hôm nay.
Ngừng một lát Lý Thanh Hùng nói :
- Sao không ra tay còn đợi gì nữa !
Äá»an Hòan tức giáºn, không nhịn được nữa “hừ†má»™t tiếng nói :
- VẬy thì ta xin thất lễ !
Tức thì tay mặt giơ lên, rồi nhắm ngay huyệt “Khà Hải†bên hông của Lý Thanh Hùng điểm tới.
Lý Thanh Hùng tá» ra khinh thÆ°á»ng, không thèm tránh né chỉ đứng im chá» khi ngón tay của Äá»an Hòan gần Ä‘iểm và o huyệt đạo, chà ng má»›i phóng chưởng ra, đồng thá»i dùng chân phóng và o hạ bà n của địch thủ.
Lối đánh nà y lanh lẹ và hiểm Ä‘á»™c phi thÆ°á»ng, nếu đối phÆ°Æ¡ng không kịp thá»i tránh né, ắt phải bá» mạng ngay tại chá»—, nhÆ°ng Äá»an Hòan là tay kinh nghiệm chiến đấu trên giang hồ đã lâu hÆ¡n nữa lão là tay Ä‘Ã n anh trong Thiên SÆ¡n Thất Quỉ, nên võ công không kém lắm.
Bởi váºy khi thấy Lý Thanh Hùng tung hai luồng chưởng đỡ bạt chưởng phong của mình, hắn không dám cháºm trá»…, vá»™i phi thân vụt ra sau mấy bÆ°á»›c để tránh.
Lý Thanh Hùng thấy đối phương tránh được thế đánh của mình, quyết không để cho đối phương có một cơ hội nà o cả, hú dà i một tiếng, đôi chưởng nhắm ngay yếu huyệt của đối phương tống đến liên tiếp.
Thế là hai ngÆ°á»i đã diá»…n ra má»™t tráºn đấu vô cùng sôi nổi, hai ngÆ°á»i giao đấu đã hai mÆ°Æ¡i hiệp mà vẫn chÆ°a phân thắng bại, Kim Kiếm Sanh dõi mắt luôn luôn theo dõi tráºn đấu không rá»i. Cho đến khi hai ngÆ°á»i giao đấu chừng ba mÆ°Æ¡i hiệp, ông ká» tai nói nhá» vá»›i Nguyệt Lý Hằng Nga :
- Hoa nhi ! Ta xem ngươi phải ra tay thế nó mới được.
Nguyệt Là Hằng Nga thấy hai ngÆ°á»i giao đấu rất ngang ngá»a, bá»—ng nghe Kim Kiếm Sanh nói thế, nà ng thất kinh há»i :
- Tại sao thế ?
- Ta xem nó đánh cà ng lâu thế công của nó cà ng cháºm dần, ngÆ°Æ¡i không thấy sao?
Nguyệt Lý Hằng Nga cÆ°á»i ha hả nói :
- Không ! Tiá»n bối xem không rõ đó chứ ! Hùng đệ Ä‘ang dùng mÆ°u hại địch đó.
Nguyệt Lý Hằng Nga vừa nói dứt lá»i, thì bá»—ng má»™t tiếng hét thất thanh vang lên, rồi má»™t trà ng cÆ°á»i đắc thắng nhÆ° xé không gian, tiếp đến má»™t bóng trắng vụt đến trÆ°á»›c mặt Kim Kiếm Sanh, Kim Kiếm Sanh bÆ°á»›c tá»›i má»™t bÆ°á»›c tá» vẻ hà i lòng vô cùng.
Trong khi ấy, VÆ°Æ¡ng Kiếm HÆ°ng lao đến vòng chiến ôm Äá»an Hòan lên tay. Äá»an Hòan mặt mà y tái nhợt, đôi mắt nhắm lại có lẽ hắn đã bị thÆ°Æ¡ng khá nặng.
Lúc nà y trong tráºn sáu ngÆ°á»i kia, mặt ai nấy Ä‘á»u kinh hoảng. Há» Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau không hiểu Lý Thanh Hùng đã dùng môn tuyệt há»c nà o mà tinh vi đến thế.
Lúc đầu giao đấu, Lý Thanh Hùng thấy võ công của Äá»an Hòan Quỉo gì lợi hại, chà ng không nỡ xuống tay hạ thủ nên chỉ dùng những môn võ tầm thÆ°á»ng để giao đấu, cố kéo dà i tráºn đấu để tìm cÆ¡ há»™i đánh hắn bị thÆ°Æ¡ng mà thôi. NhÆ°ng Äá»an Hòan thấy chà ng không ra chiêu, tưởng chà ng chỉ có bao nhiêu võ công nên mừng rỡ dùng tuyệt há»c để hạ thủ, khiến Lý Thanh Hùng nổi giáºn không còn suy nghÄ©, dùng tuyệt chiêu, váºn đủ bảy phần thà nh lá»±c tống ra má»™t chưởng.
Chưởng thế quá nhanh và mạnh, khiến Äá»an Hòan không sao tránh kịp nên bị chưởng Ä‘áºp trúng văng ra chết ngất, năm ngÆ°á»i trong bá»n nhìn thấy đồng bá»n bị thÆ°Æ¡ng trầm trá»ng Ä‘ang oằn á»ai trên cánh tay của VÆ°Æ¡ng Kiếm HÆ°ng Ä‘á»u nổi giáºn mặt Ä‘á» phừng phừng.
Bá»—ng năm ngÆ°á»i phát ra tiếng “oa oa†tiếp theo năm bóng ngÆ°á»i di chuyển má»™t lúc, đã bà y ra tráºn thế. Hai ngÆ°á»i đứng giữa ba ngÆ°á»i bao xung quanh từ từ nhắm phÃa Lý Thanh Hùng tiến đến.
Kim Kiếm Sanh cÆ°á»i ngất, tiếng cÆ°á»i bên trong hà m chứa má»™t cái gì khinh bỉ và nhục mạ, cÆ°á»i má»™t lúc Kim Kiếm Sanh Ä‘Æ°a đôi mắt nhÆ° hai mÅ©i kiếm quét và o bá»n ma thủ, lạnh lùng nói :
- NhÆ° thế còn Ãt lắm váºy hãy ra hết tất cả bảy ngÆ°á»i giao đấu má»™t lượt thì tiện hÆ¡n.
Äá»an ông quay qua nói vá»›i Lý Thanh Hùng :
- Hùng nhi ! Hãy lui ra sau mau !
Äá»™c Nhãn Ma thấy đồng bá»n nóng nảy hà ng Ä‘á»™ng không suy nghÄ© lợi hại nên bá»±c tức vô cùng, liếc nhìn VÆ°Æ¡ng Kiếm HÆ°ng tá» vẻ bất bình, rồi tung mình nhảy ra giữa tráºn cháºn mấy ngÆ°á»i kia lại, vẻ mặt hầm hầm.
Năm ma thủ kia Ä‘ang hăng hái tiến bÆ°á»›c, bá»—ng thấy Äá»™c Nhãn Ma nhảy ra cản lại, mặt đầy vẻ giáºn dữ, khiến ai nấy Ä‘á»u thất sắc, trố mắt nhìn nhau không hiểu tại sao Äá»™c Nhãn Ma lại hà nh Ä‘á»™ng nhÆ° váºy.
Kim Kiếm Sanh thấy Äá»™c Nhãn Ma tuy là tay Ä‘á»™c ác giết ngÆ°á»i không gá»›m tay, song lại biết bảo vệ thanh danh, ông thầm phục nói :
- Äá»™c huynh ! Tăm tiếng đã truyá»n trong giang hồ quả tháºt không sai, song bây giá» tôi không rảnh để hầu chuyện cùng Äá»™c huynh, váºy hãy chá» khi tôi thanh tóan bá»n nà y xong sẽ tiếp chuyện cùng Äá»™c huynh.
Nói xong, ông quay qua nói với Vương Kiếm Hưng :
- HÆ°ng huynh ! Äây là cÆ¡ há»™i ngà n năm má»™t thuở để cho HÆ°ng huynh rá»a mối huyết thù, váºy hãy ra tay kẻo mất cÆ¡ há»™i.
VÆ°Æ¡ng Kiếm HÆ°ng Ä‘ang căm há»n mà bị Kim Kiếm Sanh chá»c giáºn ông không sao chịu nổi, liá»n váºn đến mÆ°á»i thà nh lá»±c dùng “Thái Tâm Chưởng†tức thì má»™t tiếng hét vang lên, tòan thân VÆ°Æ¡ng Kiếm HÆ°ng lay Ä‘á»™ng bay vụt đến trÆ°á»›c mặt Kim Kiếm Sanh.
Kim Kiếm Sanh đã biết trước nên lách mình sang một bên vung chưởng đánh ngay không để cho Vương Kiếm Hưng có cơ hội ra tay.
Äã Ä‘á» phòng sẵn, VÆ°Æ¡ng Kiếm HÆ°ng không chút sợ sệt, vá»™i Ä‘Æ°a chưởng mặt lên đỡ, chưởng trái tống và o mặt Kim Kiếm Sanh, chiêu thức nà y vô cùng lợi hại và lanh lẹ nên Kim Kiếm Sanh không dám ngang nhiên cá» chưởng ra đỡ phải lách mình sang má»™t bên để tránh mà không vung chưởng đánh lại.
Hai Ä‘Æ°á»ng chủ của Phi Long Bang là Hòang TÆ° và HÆ° Hồng thấy Kim Kiếm Sanh quá khinh địch, ác ý nổi lên, hai ngÆ°á»i nhÆ° có bà n trÆ°á»›c, cả hai tiến đến hai bÆ°á»›c, vung chưởng đánh thẳng và o lÆ°ng của Kim Kiếm Sanh.
Kim Kiếm Sanh vừa đứng vững, bá»—ng nghe sau lÆ°ng có hÆ¡i gió vá»™i xoay mình lại, thì thấy hai luồng chưởng gần Ä‘áºp và o lÆ°ng, ông không chút sợ sệt vá»™i váºn công dùng chiêu “Tinh Äá»i Vân Biến†hai tay Ä‘Æ°a lên, tức thì hai luồn chưởng phong cuồn cuá»™n bay đến, cháºn hai luồng chưởng của hai ngÆ°á»i kia.
- Bùng !
Má»™t tiếng nổ long trá»i lở đất, bốn luồng chưởng chạm và o nhau, hai bóng ngÆ°á»i của Phi Long Bang lùi lại lÃnh quýnh muốn té ngá»a.
Còn Kim Kiếm Sanh thì vẫn nhÆ° thÆ°á»ng không lui má»™t bÆ°á»›c, VÆ°Æ¡ng Kiếm HÆ°ng thừa lúc ấy vung chưởng đánh tá»›i, Kim Kiếm Sanh đã Ä‘á» phòng nên khi nghe hÆ¡i gió từ sau lÆ°ng tống đến, ông không thèm quay đầu lại hai tay vung ra tức thì hai luồng chưởng tống đến đỡ luồng chưởng của VÆ°Æ¡ng Kiếm HÆ°ng sang má»™t bên, đồng thá»i ông cá» chưởng đánh ngay và o đầu hai ngÆ°á»i của Phi Long Bang.
Thế là má»™t mình Kim Kiếm Sanh phải giao đấu vá»›i ba cao thủ. Lúc nà y, Lý Thanh Hùng liếc mắt nhìn quanh thấy Ngô Võ và Hy Tiểu Ä‘ang đứng sát nhau, mặt đầy gian ác, chà ng tức giáºn vô cùng nói vá»›i Nguyệt Là Hằng Nga :
- Hoa tỷ tỷ ! Chị còn chần chỠgì nữa mà không hạ thủ hai con quỉ sống nà y cho rồi.
Nguyệt Là Hằng Nga từ nãy giỠđã tức giáºn khi thấy bá»™ mặt gian ác của hai tên kia. Song nà ng cho mình là nhá», không được vô lá»… nhÆ° váºy nên không dám ra tay. Bây giá» nghe Lý Thanh Hùng nói thế, nà ng không cần trả lá»i, lÆ°á»›t mình ra trÆ°á»›c vung “Cuồng Phong Äại†ra, nói vá»›i hai ngÆ°á»i kia :
- Hai ngÆ°á»i định giở trò gì đó ? Ha !Ha ! Kỳ Vân Cốc nà y tuy không phải là nÆ¡i hang cá»p, song không phải ai muốn đến thì đến, muốn đến thì Ä‘i má»™t cách dá»… dà ng nhÆ° váºy. Hôm nay là ngà y táºn số của hai ngÆ°Æ¡i, váºy hãy lại đây để bổn cô nÆ°Æ¡ng giúp cho má»™t tay để hồn du địa phủ.
Dứt lá»i “Cuồng Phong Äại†vung ra, cứng nhÆ° sắt, quất ngay lÆ°ng của hai tên kia má»™t tiếng “vùâ€.
Hai ngÆ°á»i kia thấy thế đánh của nà ng không có gì lợi hại vá»™i né sang má»™t bên cÆ°á»i hì hì nói :
- Hay lắm ! Tá»± nhà ngÆ°Æ¡i sanh sá»±, váºy đừng trách anh em ta Ä‘á»™c ác.
Dứt lá»i, Ngô Võ vung con dao Ä‘ang cầm trên tay chém sả và o “Cuồng Phong Äại†của Lục Ngá»c Hoa.
Tiếp đến Hy Tiểu cũng nhảy ra vung đao chém bồi theo, uy thế vô cùng lợi hại.
Sở dÄ© hai ngÆ°á»i nà y đến đây là vì há» có má»™t mối thù khá lâu vá»›i Kim Kiếm Sanh, hỠđã nhiá»u lần muốn mạo hiểm đến đây để tìm thù, nhÆ°ng vì tà i nghệ quá kém nên không dám, Ä‘Ã nh phải ẩn cÆ° trong má»™t hang đá để luyện táºp võ công.
Bá»—ng má»™t hôm có VÆ°Æ¡ng Kiếm HÆ°ng đến bà n tÃnh Ä‘i báo thù, được dịp tốt hai ngÆ°á»i đồng ý theo bá»n Thiên SÆ¡n Thất Quỉ đến Kỳ Vân Cốc để tìm thù.
NhÆ°ng đến nÆ¡i há» lại thấy Lý Thanh Hùng đã có mặt nÆ¡i đây, nên không dám ra tay hợp lá»±c cùng bá»n kia, nên cứ đứng ngây ngÆ°á»i ra xem, cố tìm cÆ¡ há»™i để thoát mà thôi.
Äang lúc rối trÃ, bá»—ng thấy Lý Thanh Hùng ra lệnh cho Nguyệt Lý Hằng Nga hạ thủ, há» cố tình không muốn gây sá»±, nhÆ°ng vì danh dá»± nên không từ chối, Ä‘Ã nh phải cá» Ä‘ao đánh lại.
Nguyệt Lý Hằng Nga má»›i chiêu đầu bị đánh hụt, nổi giáºn váºn đủ mÆ°á»i phần thà nh lá»±c, thâu “Cuồng Phong Äại†vá» dùng tuyệt chiêu trong “Cuồng Phong Äại†pháp mà Thiên SÆ¡n Thần Ni đã truyá»n thụ là “Hắc Äả Xuất Äá»™ng†mau nhÆ° Ä‘iện chá»›p nhắm ngay “Khà ÄÆ°á»ng Huyệt†của Ngô Võ Ä‘iểm đến.
Ngô Võ vừa xuất chiêu, thấy đối phÆ°Æ¡ng tránh khá»i, chÆ°a kịp trở tay thì đã thấy “Cuồng Phong Äại†đánh đến hắn thất kinh, vá»™i nhảy lùi lại mấy bÆ°á»›c để tránh.
Thân pháp của Ngô Võ cÅ©ng khá lanh lẹ song chiêu của Nguyệt Lý Hằng Nga quá lanh lẹ không sao tránh kịp, hắn “á†lên má»™t tiếng, ngã ngÆ°á»i sang má»™t bên. Tức thì “Sinh Äà i Huyệt†đã bị Ä‘iểm trúng, hắn tê buốt cả vai, tay không sao cầm được vÅ© khÃ, hắn kêu lên má»™t tiếng “ôi da†rồi chệnh choạng muốn ngã, mồ hôi toát ra Æ°á»›t cả mình.
Hy Tiểu thấy sÆ° huynh mình là má»™t tay võ công lợi hại, mà má»›i giao đấu có hai chiêu thì đã bị thÆ°Æ¡ng, tức giáºn vô cùng, hai hà m răng cắn chặt và o nhau, trợn mắt hét lên má»™t tiếng :
- Oắt con ! Cả gan dám đả thÆ°Æ¡ng sÆ° huynh ta ! Váºy hãy xem đây.
Hai cánh tay gân guốc của hắn giơ lên, hắn nhảy đến chém mạnh và o đầu Nguyệt Lý Hằng Nga.
Nguyệt Lý Hằng Nga thấy mình má»›i xuất chiêu thứ hai đã hạ được địch thủ lòng mừng khấp khởi, nhÆ°ng nà ng chÆ°a kịp thu “Cuồng Phong Äại†vá» thì đã bị đối phÆ°Æ¡ng nhảy tá»›i chém và o đầu má»™t nhát quá mạnh. Nà ng “hừ†má»™t tiếng, sẵn “Cuồng Phong†đang chiá»u thuáºn tay quất ngang và o hông đối phÆ°Æ¡ng.
Hai binh khà chạm nhau, phát ra má»™t tiếng “bang†nẩy lá»a, hai ngÆ°á»i phải lui lại mấy bÆ°á»›c má»›i đứng lại được.
Ngô Võ cánh tay trái bị tê liệt đau nhức vô cùng, nhưng không thể là m ngơ đứng nhìn sư đệ phải vì mình mà bỠmạng, hắn phải cố chịu đau vung đao nhảy và o vòng chiến.
Tuy nhiên chiêu thức của hắn lúc nà y phát ra không được nhanh nhẹn, nhưng cũng có phần là m cho Nguyệt Lý Hằng Nga bối rối.
Nguyệt Là Hằng Nga không vì thế mà hoảng sợ, nà ng cố tâm trấn tÄ©nh tinh thần, ôn lại tất cả chiêu thức mà Thiên SÆ¡n Thần Ni đã truyá»n mà xuất thủ, lúc nà y tráºn đấu giữa ba ngÆ°á»i rất ngang ngá»a.
Lý Thanh Hùng thấy Nguyệt Lý Hằng Nga ra tráºn, đứng để mắt theo dõi, chà ng thấy tráºn đấu xảy ra rất ngang ngá»a nên không sợ hai tên ma thủ nà y chạy mất.
Chà ng lại liếc nhìn thấy Kim Kiếm Sanh má»™t đấu vÆ¡i ba mà vẫn còn dÆ° sức, khá»i cần chà ng giúp sức, nên chà ng đứng quan sát chá» cÆ¡ há»™i hạ thủ đối phÆ°Æ¡ng.
Lúc nà y trong tráºn chỉ còn có Äá»™c Nhãn Ma không qiao đấu mà đôi mắt cứ nhìn chòng chá»c và o Lý Thanh Hùng nhÆ° cố ý tìm hiểu cái gì váºy, Lý Thanh Hùng thấy thế tức giáºn không sao chịu nổi, chà ng bÆ°á»›c đến hai bÆ°á»›c cung kÃnh nói :
- ThÆ°a tiá»n bối nghe danh tiá»n bối đồn khắp giang hồ, lòng hằng mong Æ°á»›c được lãnh giáo và i chiêu hôm nay tình cá» gặp mặt vãn bối muốn nhá» tiá»n bối chỉ giáo cho và i chiêu.
Äá»™c Nhãn Ma là má»™t tay cao thủ ma đầu khét tiếng trên giang hồ nhÆ°ng hôm nay trÆ°á»›c những lá»i lá»… phép của Lý Thanh Hùng, lão không khá»i thầm phục nên vui vẻ mỉm cÆ°á»i nói :
- Cái tên NgÅ© Äá»™c ThÆ° Sinh của ngÆ°Æ¡i ta nghe cÅ©ng đã lâu song không thấy mặt, hôm nay gặp được tháºt là hân hạnh, váºy chúng ta thá»a ra chÆ°Æ¡ng trình giao đấu thì hay hÆ¡n.
Từ lúc bÆ°á»›c chân trên giang hồ cho đến nay chÆ°a bao giá» Äá»™c Nhãn Ma nói ra những lá»i tao nhã nhÆ° váºy, hôm nay đứng trÆ°á»›c mặt chà ng thiếu niên nà y lão lại có cá» chỉ khác thÆ°á»ng đó có lẽ lão sợ võ công của Lý Thanh Hùng chăng ?
Lý Thanh Hùng ngạc nhiên ! Lão ta là má»™t ma đầu tại sao lại thốt ra toà n là những lá»i hòa nhã chà ng nghi ngá» vô cùng, không biết lão sắp dùng thủ Ä‘oạn gì đây nên sững sá» suy nghÄ©, không đáp lá»i của Äá»™c Nhãn Ma.
Äá»™c Nhãn Ma tuy bá» ngoà i tá» tế song bên trong cố tìm ra yếu Ä‘iểm của đối phÆ°Æ¡ng để khi ra tay là có thể hạ được địch thủ ngay, lão cÅ©ng biết nếu giao đấu rủi thua Lý Thanh Hùng thì không còn mặt mÅ©i nà o nhìn các cao thủ trên giang hồ.
NhÆ°ng chá» mãi không thấy Lý Thanh Hùng trả lá»i nên lão há»i :
- Tiểu hiệp ! Tại sao sững sá» nhÆ° váºy hay là chúng ta cứ giao đấu bằng quyá»n cÆ°á»›c để khá»i gây tai hại cho đối phÆ°Æ¡ng có được không ?
Lý Thanh Hùng suy Ä‘i nghÄ© lại, không sao tìm ra được dụng ý của Äá»™c Nhãn Ma nên đáp :
- Thế thì còn gì hay bằng ! Váºy vãn bối xin thất lá»….
Dứt lá»i chà ng láºp tức vung quyá»n đánh theo thế “Cá» Hoa Liệu Thiên†tống thẳng và o hông mặt của Äá»™c Nhãn Ma má»™t chưởng.
Äá»™c Nhãn Ma không thèm tránh né đợi cho quyá»n chưởng của Lý Thanh Hùng tống đến cách chừng ba tấc má»›i lách sang má»™t bên.
Lý Thanh Hùng xuất chiêu nà y là cố y dò xét tình ý của địch thủ, chà ng thấy Äá»™c Nhãn Ma quá khinh địch nên yên tân váºn đủ mÆ°á»i thà nh công lá»±c từ từ bÆ°á»›c đến hai bÆ°á»›c, miệng hét lá»›n :
- Tiếp chiêu !
Dứt tiá»ng, hai tay Ä‘Æ°a ra tức thì hai luồng khói trắng nhắm ngay hai bên hông của Äá»™c Nhãn Ma ká»m lại, đồng thá»i chà ng dùng chân phóng má»™t cÆ°á»›c và o ngá»±c đối phÆ°Æ¡ng.
Thế đánh vô cùng tinh vi và ác Ä‘á»™c, khiến Äá»™c Nhãn Ma thấ kinh, lÃnh quýnh la lá»›n :
- Cha chả ! Hãy coi chừng.
|
17-07-2008, 09:09 AM
|
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 548
Thá»i gian online: 1 ngà y 15 giá» 54 phút
Thanks: 0
Thanked 191 Times in 137 Posts
|
|
Hồi 34
Lý Thanh Hùng ThỠNạn
Äá»™c Nhãn Ma vụt bay lên nhÆ° tên bắn, hai chưởng cong lại từ trên không chụp xuống Lý Thanh Hùng.
Lúc bấy giá» Äá»™c Nhãn Ma tấn công liên tiếp hợp thà nh kỳ chiêu khiến Lý Thanh Hùng không thể khinh thÆ°á»ng được. Má»›i khai chiến mà lão đã trổ ra tuyệt chiêu nhÆ° thế chứng to Äá»™c Nhãn Ma là má»™t tay lợi hại trong phái Hắc Äạo.
Lý Thanh Hùng liến Ä‘em thủ pháp của Không Không Tố thà nh danh ra áp dụng “Không Không Chưởng Pháp†của chà ng được Ä‘iá»…n ra, tráºn đấu trở nên ác liệt nhÆ° mãnh hổ giao tranh.
Bấy giá», trên Kỳ Vân Cốc chÃnh tà chia là m hai phe, chÃn ngÆ°á»i diá»…n ra ba tráºn la hét vang trá»i cát bay cây ngả, hà o quang sáng chói trông rất ác liệt. Trong đó chỉ có Kim Kiếm Sanh lá»±c địch tam hung là Kịch liệt nhất.
Kim Kiếm Sanh đã dùng “Thái Ty Chưởng†là má»™t thân pháp Ä‘á»™c đáo mà xÆ°a nay các võ lâm cao thủ phải vỡ máºt vì ông, hôm nay ông Ä‘em ra địch chiến vá»›i Tam Quỉ Khiến cho ác quỉ VÆ°Æ¡ng Kiếm HÆ°ng rú lên nhiá»u tiếng nghe rất ghê rợn.
Những tiếng rú của bá»n “Thiên SÆ¡n Thất Quỉ†nà y có thể là m rụng quả tim của võ lâm tầm thÆ°á»ng, song những tiếng rú của chúng trong tráºn nà y khá»™ng có nghÄ©a gì cả.
VÆ°Æ¡ng Kiếm HÆ°ng và hai vị Ä‘Æ°á»ng chủ của Phi Long Bang cố tình chống cá»± vá»›i Kim Kiếm Sanh nhÆ°ng cà ng đánh cà ng bị Kiêm Kiếm Sanh ép tá»›i, nên Tam Quỉ nà y phải chống đỡ khổ nhá»c lắm má»›i được. Tuy thế Kim Kiếm Sanh cÅ©ng không thể dùng và i ba chiêu Ä‘á»™c đáo mà thắng hỠđược.
Bên kia Nguyệt Lý Hằng Nga Ä‘á»™c chiến vá»›i Nhị Lang hình nhÆ° đã gần đến phút quyết định thắng bại, Nguyệt Lý Hằng Nga tay cầm “Cuồng Phong Äại†múa tung chưởng lá»±c kêu ồ ồ, Cá» Thủ XÀ và Hoạt Tốt Xà múa lá»™n quay cuồng hét hò chấn thiên.
Cá»u Thủ Xà vung múa con Ä‘ao lên xuống, chặt qua chém lại trông rất dữ dá»™i, còn Hoạt tố Xà dùng cây gáºy Xà Cốt Ma dà i gần má»™t trượng rạch không khà kêu vun vút.
Tráºn chiến nà y tuy đối phÆ°Æ¡ng đánh ác liệt nhÆ° thế, song Nguyệt Lý Hằng Nga vẫn chiếm Æ°u thế, nà ng luôn luôn dà nh được chủ Ä‘á»™ng nên đối phÆ°Æ¡ng đã mệt thở hổn hển mà nà ng vừa đánh vừa cÆ°á»i.
Ta nên biết rằng bá»n Trúc Lâm Tam Lang nà y không phải vừa, cho đến VÅ© Ná»™i Tam Kỳ hay Bách Thú Thần Quân cÅ©ng không hÆ¡n chúng bao nhiêu, thế mà nà ng có thể đánh dÆ° sức tháºt là má»™t việc không ngá».
Sở dÄ© được nhÆ° thế là do “Cuồng Phong Äại†của nà ng là má»™t bá»u pháp vô cùng lợi hại, nhÆ°ng bá»u pháp nà y chỉ có thể áp dụng tạm thá»i mà thôi, thế sao hôm nay nà ng dùng lâu nhÆ° thế ? Có lẽ nà ng đã nhá» mấy há»™t thái thanh Ä‘Æ¡n của Lý Thanh Hùng nên chân khà được dồi dà o hÆ¡n nữa bao nhiêu lần thất bại đã cho nà ng má»™t bà i há»c kinh nghiệm. Do đó hai tên lục lâm cao thủ đã không là m gì được nà ng cả.
Thoạt nhiên Hoạt Tố Xà hét lên má»™t tiếng vung cây Xà Cốt Ma đánh tá»›i má»™t chiêu “Cả Thủ Äoạn LÆ°u†đáºp và o thiên linh cái của Nguyệt Lý Hằng Nga, Cá»u thủ Xà cÅ©ng đồng thá»i thá»i chém xả qua eo nà ng má»™t nhát.
Nguyệt Lý Hằng Nga thấy thế nghiêng mình thu gá»n “Cuồng Phong Äại†trong tay đánh ra má»™t chiêu “Loạn Äả Phù Vân†“Cuồng Phong Äại†bung ra rồi từ trên không bủa xuống hai đối thủ, thừa thế nà ng phóng mình bay vụt lên không hét lá»›n :
- Hai con quỉ ! Võ công các ngÆ°Æ¡i chỉ có thế thôi sao ? Hãy coi “Cuồng Phong Äại†của ta đây !
Trên đầu Trúc lâm nhi lang nổi lên má»™t tráºn gió dữ dá»™i bủa xuống khiến cát bụi dÆ°á»›i đất cÅ©ng bay tung lên. Hai đối thủ thấy trÆ°á»›c mặt những sợi dây giăng ngang, rùng mình không hiểu gì cả. Bá»—ng nghe Nguyệt Lý Hằng Nga hét lá»›n :
- Lũ quỉ ! Hãy nộp mạng đây !
Tức thì “Cuồng Phong Äại†biến ra chiêu “Thủy Há»a Luyện Ma†“Cuồng Phong Äại†phân thà nh nhiá»u sợi dây tua tủa tá»± Ä‘á»™ng cuốn mạnh lại nhÆ° má»™t cái lÆ°á»›i bao phủ cả Cá»u Thủ Xà và Hoạt Tố Xà .
Cá»u Thủ Xà bá»—ng la lá»›n :
- Chết ta rồi !
“Cuồng Phong Äại†của Nguyệt Lý Hằng Nga đã quét trúng cánh tay của Hoạt Tố Xà và cuốn riết lại khiến lão vừa ú á»› má»™t tiếng đã phun ra má»™t đống máu nhà o lăn xuống đất.
Cá»u Thủ Xà thấy nghÄ©a đệ bị hại nổi giáºn phóng mình chụp qua nhÆ°ng bị chưởng lá»±c của “Cuồng Phong Äai†chấn lui hÆ¡n năm bÆ°á»›c đứng sững cắn răng đôi mắt trợn ngược nhÆ° đổ lá»a.
Lão váºn khà phóng con Ä‘ao qua và thân lão cÅ©ng theo con Ä‘ao bay rượt tá»›i tống thêm má»™t chưởng. Cả ngÆ°á»i lẫn Ä‘ao Ä‘á»u đâm thẳng và o bụng Nguyệt Lý Hằng Nga.
Nguyệt Lý Hằng Nga vẫn cÆ°á»i ngạo nghá»… vung “Cuồng Phong Äại†đánh bạt con Ä‘ao qua rồi dùng chưởng trái đánh tá»›i má»™t chiêu “Nhất Tâm Thiên Công†chặt xả qua cánh tay mặt của Cá»u Thủ Xà .
Cá»u Thủ Xà có ngỠđâu cô gái đẹp nà y lại có võ công thâm háºu nhÆ° váºy toan rút tay vá» thì đã trá»… rồi, chỉ nghe lão la lá»›n :
- Mạng ta nguy rồi !
Lão nhắm mắt đợi chết, bỗng nghe Nguyệt Lý Hằng Nga nói :
- Tha chết cho đấy ! TA chỉ phạt nhẹ để cảnh cáo đó thôi.
CÆ°u? Thủ Xà cảm thấy cánh tay mặt tê buốt khi mở mắt ra thì không còn thấy Nguyệt Lý Hằng Nga đâu nữa, chỉ thấy nghÄ©a đệ Hoạt Tố Xà đang nằm sóng soà i dÆ°á»›i đất, không cá»±a quáºy, máu chảy lai láng.
Cá»u Thủ Xà thấy tình cảnh ấy lão đứt từng khúc ruá»™t, lấy hÆ¡i váºn khà để lấy lại chân khà thì than ôi ! hai cánh tay đã tê cả, không còn chút công lá»±c nà o lão biết nà ng đã phá mất công lá»±c liá»n ngÆ°á»›c mặt lên trá»i hú dà i má»™t tiếng rồi nhảy xuống hố.
Than ôi ! Một đại lục lâm ma thủ nay bị thảm bại dưới tay một thiếu nữ đà nh phải tự sát.
Nguyệt Lý Hằng Nga phá được võ công của địch thủ liá»n bay thẳng qua phÃa Lý Thanh Hùng không quay đâu lại, khi nghe má»™t tiếng “ầm†tiếp theo má»™t tiếng kêu thảm nà ng quay mặt lại thấy Cá»u Thủ XÀnhảy xuống hố nà ng giáºt mình lẩm bẩm :
- á»’ ! KẺ cÆ°á»ng đồ hắc đạo có chết cÅ©ng đáng !
Lý Thanh Hùng Ä‘ang chiến đấu quyết liệt vá»›i Äá»™c Nhãn Ma bá»—ng nghe tiếng kêu thảm liá»n sá»ng sốt, nhÆ°ng khi thấy Nguyệt Lý Hằng nga Ä‘i đến bình an vô sá»± thì chà ng má»›i yên tâm phóng mình tá»›i tấn công tiếp.
Võ công của Lý Thanh Hùng và Äá»™c Nhãn ma xem chừng tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng nên khi chà ng quay lại ngó chừng Nguyệt Lý Hằng Nga thì đối phÆ°Æ¡ng thừa cÆ¡ há»™i dà nh lấy chủ Ä‘á»™ng sè mÆ°á»i ngón tay váºn chưởng “NgÅ© Äá»™c Aâm Phong†đánh qua Lý Thanh Hùng.
Lý Thanh Hùng cảm thấy trÆ°á»›c mặt có luồng cang khà ép tá»›i, chà ng liá»n Ä‘á» Ä‘Æ¡n thiên chân khà “Nguyê Cang Công†váºn đủ mÆ°á»i thà nh công lá»±c, dùng hai chưởng đẩy ra tức thì hai luồng chưởng lá»±c chạm nhau.
“Bùng†má»™t tiếng nổ long trá»i lở đất.
Äá»™c Nhãn Ma và Lý Thanh Hùng cả hai Ä‘á»u bị chấn lui ra ba bÆ°á»›c lắc lÆ° mấy cái rồi má»›i đứng vững lại được, hai ngÆ°á»i cùng váºn ná»™i công soát xét xem có bị thÆ°Æ¡ng không.
Bá»—ng thấy sắc mặt Äá»™c Nhãn Ma tái nhợt đôi mắt nhấp nháy nhìn Lý Thanh Hùng tay run run rồi ngÆ°á»›c mặt lên trá»i hú dà i má»™t tiếng.
Dứt tiếng hú, chỉ thấy xÆ°Æ¡ng cốt của Äá»™c Nhãn Ma kêu kèn kẹt, tháºp chỉ khép lại. Lý Thanh Hùng thấy thế biết giá» phút cuối cùng Äá»™c Nhãn Ma ra tay Ä‘á»™c thủ.
Trên lục lâm ma đạo ai nghe tá»›i “NgÅ© Äá»™c Aâm Phong Chưởng†của Äá»™c Nhãn Ma cÅ©ng ghê hồn. GiỠđây lão thu hết công lá»±c của mấy mÆ°Æ¡i năm tu vi và o thân pháp “NgÅ© Äá»™c Aâm Phong Chưởng†để đánh chà ng.
Lý Thanh Hùng cÅ©ng váºn đủ mÆ°á»i hai thà nh công lá»±c và o “Tiêu Thiên Vô Cá»±c Lôi Äiện KHà Công†bảo đảm an toà n từ trên dÆ°á»›i, rồi má»™t luồng khà nóng rá»±c từ Ä‘an Ä‘iá»n Ä‘Æ°a lên cánh tay chỠđợi đối phó quyết liệt vá»›i “NgÅ© Äá»™c Aâm Phong Chưởng†của Äá»™c Nhãn Ma.
Thình lình nghe Äá»™c Nhãn Ma nạt lá»›n :
- Tiểu quỉ kia ! Xem chưởng ta đây !
MỘt luồng gió mạnh phi thÆ°á»ng phóng tá»›i là m cho “Tẩu Thạch Phi SA†tống thá»›i mình Lý Thanh Hùng. Tuy chà ng có thân pháp tuyệt há»c nhÆ°ng đứng trÆ°á»›c chưởng lá»±c ấy cÅ©ng ghê hồn, chà ng bèn lanh tay tống ra má»™t chưởng mạnh nhÆ° lôi nhanh nhÆ° Ä‘iện, hai chưởng chạm nhau phát ra tiếng nổ “đùng ! đùng†Äá»™c Nhãn Ma “ự†má»™t tiếng văng ra xa hÆ¡n hai trượng, nằm ngay trên đất, mồ hôi toát ra Æ°á»›c đẫm, cắn răng nhăn mặt.
Lý Thanh Hùng cũng thối lui mấy bước lắc lư muốn ngã.
Vừa gượng được bá»—ng đằng sau lÆ°ng chà ng có ám khà bắn tá»›i à o à o, Lý Thanh Hùng toan né qua thì than ôi ! Hai chân chà ng đã không tá»± ý dá»i Ä‘i được nữa, chà ng kêu lá»›n :
- Chết ta rồi !
ChÆ°a dứt lá»i, luồng ám khà đã xuyên qua mạng môn huyệt của chà ng.
Lý Thanh Hùng thảm thiết kêu :
- Thôi rồi ! Còn gì mạng ta.
Thân thể chà ng lúc lắc mấy cái rồi ngã lăn xuống đất.
Nguyệt Lý Hằng Nga thấy thế ré lên má»™t tiếng thất thanh, nà ng tưởng đâu Äá»™c Nhãn Ma đã đánh thÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i yêu mình nên liá»n chạy tá»›i bế xốc Lý Thanh Hùng lên, nà ng đứt từng khúc ruá»™t, ôm chà ng khóc sÆ°á»›t mÆ°á»›t.
Bên kia, VÆ°Æ¡ng Kiếm HÆ°ng và hai vị Ä‘Æ°á»ng chủ Ä‘ang ác đấu vá»›i Kim Kiếm Sanh nghe tiếng hú bá»—ng lách mình nhảy ra khá»i tráºn chiến và nói lá»›n :
- Há» Kim kia ! Ta có lệnh gá»i vá», nợ máu nà y hẹn ngà y sau sẽ tÃnh.
Nói xong không đợi Kim Kiếm Sanh trả lá»i, lao mình tá»›i chá»— Äá»™c Nhãn Ma vác xác bay Ä‘i mât dạng.
Kim Kiếm Sanh nạt lớn :
- Äã đến Kỳ VÂn Cốc phá rồi thì nhất thiết phải bá» mạng lại đây !
Nói xong lão phóng mình Ä‘uổi theo, bốn ngÆ°á»i kia dừng lại chỉ và o mặt Kim Kiếm Sanh nói :
- Há» Kim kia ! Äừng tưởng ta sợ ngÆ°Æ¡i, nếu có gan hãy lên Quát ThÆ°Æ¡ng SÆ¡n đánh nữa.
Kim Kiếm Sanh hét :
- CÃc ngÆ°oi dám đến đây tức đã khinh thị ta rồi, ta đã nổi giáºn thì các ngÆ°Æ¡i không thể Ä‘i được, hãy để mạng lại đây !
Nói chÆ°a dứt lá»i Kim Kiếm Sanh đã váºn đủ tám thà nh công lá»±c “Thái Ty Chưởng†đáºp qua đầu Phi Long Ä‘Æ°á»ng chủ HÆ° Hồng.
HÆ° Hồng cÅ©ng không vừa, lách qua rồi chá»›p má»™t cái đánh ra má»™t chiêu “Thần Long Äá»™ng Vĩ†chưởng lá»±c bay tá»›i kêu vun vút Kim Kiếm Sanh né sang má»™t bên “hừ†má»™t tiếng hét lá»›n :
- Ta thách ngươi !
NÓi xong váºn đủ mÆ°á»i thà nh công lá»±c và o “Thái Ty Chưởng†đáºp qua HÆ° Hồng, còn cánh tay trái hóa chưởng thà nh chỉ Ä‘iểm thằng và o tròn cÆ¡ huyệt của HÆ° Há»’ng, Kim Kiếm Sanh đã dùng “Thái Ty Chưởng†mà thà nh danh, bây giá» lão lại Ä‘Æ°a ra đồng thá»i má»™t chiêu cùng má»™t lúc liên hoà n công ra, sức công tá»›i quá nhanh. HÆ° Hồng không tà i nà o tránh kịp, lão kêu lên má»™t tiếng thảm, thế là má»™t đại ma thủ ngang xác Ä‘Ã nh ngã lăn ra chết tốt.
HÆ° Hồng là Phi DÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°á»ng chủ trong Phi Long Bang bình sanh giết ngÆ°á»i nhÆ° chém chuối, hôm nay á» mạng giữa rừn hoang không oan ức gì cả, tháºt là ác hữu có ác báo.
Kim Kiếm Sanh Ä‘áºp má»™t chưởng chết má»™t lục lâm ma thủ lão cảm thấy khoan khoái vô cùng, lão còn muốn Ä‘uổi theo VÆ°Æ¡ng Kiếm HÆ°ng nhÆ°ng lúc bấy giá» chúng đã Ä‘i quá xa.
Kim Kiếm Sanh miá»…n cưỡng trở lại Kỳ VÂn Cốc, bá»—ng nghe có tiếng Ä‘Ã n bà khóc ná»a nở lão láºp tức bay rượt tvá» miệng hang thì thấy Lý Thanh Hùng Ä‘ang nằm trong lòng Nguyệt Lý Hằng Nga, mặt mà y tái nhợt, đôi mắt nhắm nghiá»n, Nguyệt Là Hằng Nga Ä‘ang gục đầu trên mặt chà ng khóc than thảm thiết.
Không cần giải thÃch chắc ai cÅ©ng biết Lý Thanh Hùng đã bị thÆ°Æ¡ng nặng.
Kim Kiếm Sanh láºp tức chạy đến xem thÆ°Æ¡ng thế, lão xem xét má»™t lúc bá»—ng nở má»™t nụ cÆ°á»i nhìn thẳng và o mặt Nguyệt Lý Hằng Nga nói :
- Hoa nhi ! Việc gì mà khóc dữ váºy ? Hùng nhi không có gì đâu ! Chỉ bị thÆ°Æ¡ng sÆ¡ sợ mà thôi, lão phu có sẵn mấy há»™t Ä‘Æ¡n hoà n đây, cho hắn uống là bá»›t ngay, lão phu còn phải dá»n dẹp hai cái xác kia đã.
Nói xong, lão thò tay và o túi lấy ra hai đơn hoà n giao cho Nguyệt Lý Hằng Nga rồi quay đi.
Nguyệt Lý Hằng Nga nghe lão nói váºy, nà ng má»›i yên tâm, thong thả thở má»™t hÆ¡i dà i nhÆ° trúc được má»™t gánh nặg trong lòng. Nà ng bá» hai viên thuốc và o miệng chà ng, thì quả nhiên rất có hiệu nghiệm, chỉ trong chốc lát Lý Thanh Hùng đã bắt đầu thở mạnh, quả tim Ä‘áºp Ä‘á»u, thân thể dần dần ấm lại.
Lý Thanh Hùng từ từ mở mắt ra thấy mình Ä‘ang nằm gá»n trong lòng ngÆ°á»i yêu, chà ng liá»n nhắm mắt lại bá cứng thêm.
Tuy thế, nhÆ°ng chà ng cảm thấy phÃa sau lÆ°ng “Mạng MÔn Huyệt†còn tê buốt và đau Ä‘á»›n, chà ng phải tá»± váºn công hà nh khà để Ä‘iá»u trị.
NhÆ°ng khi chà ng váºn công thì bá»—ng nhiên hét lên má»™t tiếng thoát khá»i tay Nguyệt Lý Hằng Nga ngồi ủ rủ.
Nguyệt Lý Hằng Nga bước lại vịn vai chà ng nói :
- Hùng đệ ! ThÆ°Æ¡ng thế chÆ°a khá»i hẳn, chá»› nên váºn Ä‘á»™ng nhÆ° thế sẽ có hại.
Lý Thanh Hùng liá»n đứng dáºy váºn thá» má»™t lần ná»™i công nữa, nhÆ°ng than ôi chà ng không váºn ná»™i công được nữa bèn cúi nhìn Nguyệt Lý Hằng Nga nói :
-Tá»· tá»· ! Thôi thế nà y thì Ä‘á»i tôi đã hết !
- Cái gì thế ?
- Tôi không thể váºn công được nữa !
- ThÆ°Æ¡ng thế của Hùng đệ chÆ°a là nh hẳn sao ? Äừng nghÄ© vẩn vÆ¡ nữa, vì trá»ng thÆ°Æ¡ng má»›i là nh nên không có sức thôi, chứ không sao đâu !
- Không ! Tôi tá»± biết rõ lắm, tôi không bị thÆ°Æ¡ng mà chÃnh tôi đã bị ngÆ°á»i ta ám toán !
- Không đâu ! Có lý nà o ? Ai có thể ám toán Huìng đệ chứ ?
Lý Thanh HÙng caum à y ra vẻ đau khổ từ từ nói :
- Khi nãy tôi nghe phÃa sau lÆ°ng nÆ¡i “Mạng Môn Huyệt†của tôi, có ám khà điểm trúng, khi tôi biết được thì không còn tránh né được nữa...
NÓi đến đây chà gn thở ra má»™t hÆ¡i dà i ra dáng phiá»n não rồi nói tiếp :
- Thôi thế nà y là hết rồi ! Äại thù chÆ°a trả đã hóa ra ngÆ°á»i tà n phế !...
Nói vừa dứt lá»›i hai giá»t nÆ°á»›c mắt đã lăng xuống hai gò má của chà ng, Nguyệt Lý Hằng Nga nghe chà ng nói lòng Ä‘au nhÆ° cắat, nắm tay chà ng khóc sÆ°á»›t mÆ°á»›t.
Lúc bấy giá», tráºn chiến đã thu dá»n xong Kim Kiếm Sanh trở lại thấy hai ngÆ°á»i Ä‘ang khóc kể lể, lão liá»n há»i :
- Oa nhi ! Việc gì mà khóc lóc nhÆ° váºy ? Thôi đứng dáºy Ä‘i, mấy thằng quỉ kia đã Ä‘i hết rồi !
Nguyệt Lý Hằng Nga mếu máo nói :
- Lão tiá»n bối ! Hùng đệ lâm nguy rồi !
Lão sá»ng sốt :
- Cái gì mà y nguy ?
- Äó ! Tiá»n bối xem.
Kim Kiếm Sanh cúi xuống xem xét trong mình một lúc rồi cau mà y than :
- á»’ ! nguy quá ! Quả tháºt Hùng nhi bị ngÆ°á»i ta ám toán, coi bá»™ võ công đã bị phế cả rồi, trừ phi...
Äôi mắt của Nguyệt Lý Hằng nga lóe ra và i tia hy vá»ng há»i gấp :
- Trừ phi cái gì ? Lão tiá»n bối có cách chữa sao ?
- CÅ©ng có thể nhÆ°ng hy vá»ng rất mong manh, bây giá» chỉ có cách duiy nhất là tìm sÆ° phụ của Hùng Nhi rồi má»›i tìm cách.
Nguyệt Lý Hằng Nga há»i :
- Hùng đệ bị thương thế nà o ?
Kim Kiếm Sanh lắc đầu giải thÃch :
- “Mạng MÔn Huyệt†là đại huyệt của thân thể, ngÆ°á»i nà o đã bị thÆ°Æ¡ng nÆ¡i đó thì hôn mê bất tỉnh, còn Hùng nhi thì chỉ bị Ä‘iểm nhẹ nên sanh mạng không há» gì, nhÆ°ng chắc chắn toà n thân công lá»±c đã bị phế, chỉ trừ phi còn có má»™t vị ná»™i công thâm háºu hÆ¡n má»›i có thể trị thÆ°Æ¡ng được, lão phu không đủ năng lá»±c vì ná»™i công của lão chỉ tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng vá»›i Hùng nhi là cùng, nếu ta miá»…n cưỡng Ä‘em ra chữa thì đã không có kết quả mà lại có hại.
Nguyệt Lý Hằng Nga há»i :
- Bây giỠnội công của Hùng đệ đâu còn nữa mà bảo tương đương với không tương đương ?
- Ha ha... cháu há»i rất đúng, nhÆ°ng phải biết võ công của hắn chÆ°a phải tuyệt đối bị phế, nếu cho ngÆ°á»i giải huyệt dẫn Cang Quy Nguyên thì ná»™i công kia vẫn hoà n toà n nhÆ° xÆ°a.
Nguyệt Lý Hằng Nga thông cảm, lòng nà ng bây giá» có đôi chút hý vá»ng nhÆ°ng nà ng tá»± há»i :
- Bây giỠta biết Không Không Tổ ở đầu mà tìm ?
NghÄ© nhÆ° thế lòng nà ng lại nóng nhÆ° lá»a đốt.
Lý Thanh Hùng lúc nãy giá» vì tuyệt vá»ng nên nằm ngất xỉu, cà ng không nghe được câu chuyện giữa hai ngÆ°á»i, chà ng liếc thấy trên nét mặt Kim Kiếm Sanh hiện ra vẻ Ä‘au khổ, chà ng nói :
- Cháu nay đã thà nh vô dụng rồi ! Khổ nổi là gia thù chưa báo đà nh chịu bất hiếu, chết không thể nhắm mắt được !...
Nguyệt Lý Hằng Nga nghe nói vá»™i ngắt lá»i chà ng, nói :
- Hùng đệ chớ lo, thế nà o cũng chữa được, bây giỠchỉ cần tìm lệnh sư thì có cách ngay.
Lý Thanh Hùng than thở :
- Gia sư đi khắp giang hồ, biết đâu mà tìm ? Huống chi thương thế của tôi chắc gì chỠđược ?
Kim Kiếm Sanh nói :
- Äại trượng phu, sá»± sống chết ta xem thÆ°á»ng, gặp tai nạn là chuyện nhá», huống chi đây chÆ°a phải là tuyệt vá»ng, ở đây ta có mấy há»™t Ä‘Æ¡n hoà n có thể giúp cháu rất nhiá»u.
Nói đến đây lão suy nghÄ© má»™t lát rồi nhìn Nguyệt Lý Hằng Nga há»i :
- Hoa nhi ! Lệnh sư của cháu có “Thiên Sơn Tuyết Liên†phải không ?
- Phải ! Váºt đó có thể cứu được sao ?
- Ha ha... đó là một thần phẩm chuyên trị thương nà y, sao lại không cứu được chứ?
Nguyệt Lý Hằng Nga rất vui mừng, vì sÆ° phụ quá thÆ°Æ¡ng yêu nà ng thì việc xin “Thiên SÆ¡n Tuyết Liên†là không thà nh vấn Ä‘á», chỉ cần ngÆ°á»i yêu nà ng có thể cứu được thì dù cho nhảy và o lá»a, nà ng cÅ©ng không tiếc, nà ng nói :
- Tôi xin Ä‘i ngay láºp tức, còn Hùng đệ xin gởi lại cho lão tiá»n bối được không ?
Kim Kiếm Sanh thấy nà ng lÃnh quýnh, lão rất thÆ°Æ¡ng hại, nhÆ°ng từ đây Ä‘i Thiên SÆ¡n cách xa mấy ngà n dặm, trong thá»i gian dà i không biết Hùng nhi đủ sức chỠđợi được không, thế thì không chắc chắn.
Lão nghÄ© thế liá»n nói :
- Nếu cháu Ä‘em Hùng nhi Ä‘i theo được thì tốt lắm, vì đỡ được ná»a thá»i gian lão phu má»›i yên tâm !
NÓi đến đây, Kim Kiếm Sanh bỗng rùng mình dừng lại một lát rồi tiếp :
- NhÆ°ng từ đây đến Thiên SÆ¡n xa hằng mấy ngà n dặm, nếu có Ä‘iá»u gì...
Nguyệt Lý Hằng Nga há»i gấp :
- Äiá» gì ? Có phải lão tiá»n bối sợ giữa Ä‘Æ°á»ng ngÆ°á»i ta đánh cÆ°á»›p không ?
- Phải !
Bá»—ng nhiên từ cá»a hang vá»ng ra má»™t giá»ng nói khà n khà n :
- Äừng sợ ! Lão phu sẽ theo há»™ vệ cho.
Dứt lá»i, từ phÃa sau tảng đá có má»™t bóng Ä‘en Ä‘i tá»›i.
Kim Kiếm Sanh nghe giá»ng nói đó nhÆ° quen thuá»™c lắm, bèn lÆ°á»›t tá»›i nhìn xem ngÆ°á»i đó là ai, lão vá»™i cản lại nói :
- Không được ! NgÆ°Æ¡i không thể Ä‘i, vì bệnh má»›i vừa khá»i Ä‘i bất tiện lắm.
Thì ra ngưòi đó chÃnh là Mai Hoa Thần Kiếm, lão cÆ°á»i ha hả nói :
- Kim lão tiá»n bối ! Tôi cần phải báo đáp đại ân của Hùng đệ, ngÆ°á»i không thể cản trở tôi được !
Nguyệt Lý Hằng Nga thấy có Mai Hoa Thần Kiếm theo há»™ vệ, nà ng rât vui mừng, nà ng đỡ phải lo việc trở ngại trên bÆ°á»›c Ä‘Æ°á»ng muôn dặm.
NgÆ°á»i ta không hiểu được bệnh của lão má»›i là nh là m sao cò thể vượt qua ngà n dặm ? HÆ n nữa trên Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng đó có rất nhiá»u cao thủ của Phi Long Bang, ông ta có thể đảm Ä‘Æ°Æ¡ng được không ?
Lý Thanh Hùng lại không nghĩ thế, chà ng nghi ngỠthương thế của Mai Hoa Thần Kiếm là m sao có thể mau là nh như thế được ? Chà ng chăm chăm nhìn và o mặt Mai Hoa Thần Kiếm.
Mai Hoa Thần Kiếm tuy bịt mặt nhÆ°ng vẫn thấy rõ nét mặt của Lý Thanh Hùgn, lão Ä‘oán biết ý nghÄ© của chà ng, liá»n cÆ°á»i hà hà nói :
- Hùng đệ nghi ngỠbệnh tình ta mau là nh quá phải không ?
Lý Thanh Hùng gáºt đầu.
Lão nói :
- Không có gì lạ cả ! Lão phu chỉ nhá» mấy há»t thần Ä‘Æ¡n của Tiểu Bà o mà thôi !
Thằng nhá» tháºt là đa sá»±, ta đã bảo ta đã là nh hẳn rồi thế mà hắn còn ráng nhét thêm hai viên “Vạn Linh Äoạt Mang ÄÆ¡n†và o miệng ta, rõ tháºt lòng dạ của hắn quá rá»™ng rãi.
Ta đã ra đây lúc nãy nhÆ°ng bá»n ác đồ kia đã tẩu thoát cả rồi, bởi ta cháºm ta nên Hùng đệ bị nạn tháºt ta có lá»—i, giỠđây ta phỉ đảm Ä‘Æ°Æ¡ng việc nà y không ai cản trở ta được.
Kim Kiếm Sanh thấy lão tá» lòng thạnh tháºt liá»n nói :
- CÅ©ng được ! Nếu ta có thể Ä‘Æ°a ngÆ°Æ¡i Ä‘i được thì cà ng tốt, váºy thì hãy lên Ä‘Æ°á»ng cho sá»›m, ở đây còn sắp đặt việc gì nữa không ?
- Không ! Các việc ở đây Ä‘á»u có đồ nhi tôi phụ trách cả, tôi đã sai chúng tuyển ba con tuấn mã xong rồi, chúng sẽ Ä‘em đến ngay bây giá», chúng ta sắp đặt là vừa.
Vừa dứt lá»i lão quay lại nói vá»›i Lý Thanh Hùng :
- Hùng đệ ! Em có thể cởi ngựa được không ?
- Không biết ! Từ lúc tôi bị ám toán đến giỠchỉ thây sau lưng hơi tê thôi, ngoà i ra không có gì lại cả, có lẽ tôi không bị thương.
Kim Kiếm Sanh nghe chà ng nói giáºt nảy mình, lão lấy là m lạ, trong thiên hạ đã có ngÆ°á»i bị đánh trúng “Mạng MÔn Huyệt†mà có thể nói chuyện Ä‘i đứng nhÆ° thÆ°á»ng không thấy thÆ°Æ¡ng tÃch gì cả ? ChÃnh “Mạng Môn Huyệt†là chá»— yếu hiểm nhất của con ngÆ°á»i, đã trúng là phải chết nếu không cÅ©ng bị thÆ°Æ¡ng nặng, có đâu lại chỉ hÆ¡i tê sau lÆ°ng và đơn Ä‘iá»n không Ä‘á» khà được mà thôi, tháºt là má»™t Ä‘iá»u đán kinh ngạc.
Sá»± tháºt lão đâu có biết ná»™i công của Lý Thanh Hùng đã há»c của Phong Äạo Nhân nên trong ngÆ°á»i chà ng có sức khà mãnh liệt, hÆ¡n nữa “Tiên Thiên Vô Cá»±c Lôi Äiện Khà Công†bao quanh khắp mình, thì dầu cho trúng cÅ©ng khó Ä‘á»™t nháºt và o được.
Nay vì chà ng gặp phải ám khà ác hiểm nên đã là m tiêu hủy của chà ng chà còn có “Thiên Sơn Tuyết Liết†hay sư phụ của chà ng cứu chữa mà thôi, nếu không sẽ trở thà nh vô dụng.
Lý Thanh Hùng đứng dáºy chạy nhảy má»™t lát để xem có thể lá»™ trình được không, chà ng an tâm rằng mình có thể Ä‘i được bèn bÆ°á»›c lại trÆ°á»›c mặt Mai Hoa Thần Kiếm nói :
- lão tiá»n bối đã có lòng, tôi xin cám Æ¡n !
- Không có gì ! Chúng ta sống với nhau vì nghĩa.
Từ khi và o Kỳ VÂn Cốc đến giá» mãi lo đánh đấu vá»›i Thiên VÆ°Æ¡ng thì chà ng chÆ°a rõ kẻ thủ phạm đã gây thÆ°Æ¡ng thế cho Mai Hoa Thần Kiếm, chà ng liá»n há»i :
- Khi trên Huỳnh Long SÆ¡n tiá»n bối tách rá»i chúng tôi thì sau đó tại sao mất dạng, chúng tôi tìm mãi vẫn không ra, khi đến đây lại thấy tiá»n bối bị thÆ°Æ¡ng rất nặng, chúng tôi rất thắc mắc.
Mai Hoa Thần Kiếm nói :
- Lúc ấy lão phu chạy vá» hÆ°á»›ng Äông, bá»—ng gặp má»™t con quạ to lá»›n cản Ä‘Æ°á»ng, lão đánh vá»›i nó vung kiếm chặt gãy má»™t chân, con quạ kia kêu mấy tiếng. Thình lình bá»n Huỳnh Long SÆ¡n kéo ra hằng mấy trăm tên, kéo đến bao vây, lão phu phải tả xông hữu Ä‘á»™t đánh chết và i tên thì bá»—ng có má»™t bà già tóc trắng bay đến cầm má»™t cái chai vung má»™t cái hÆ¡n Ä‘á»™c bay đến cầm má»™t cái chai vung má»™t cái hÆ¡i Ä‘á»™c bay khắp tráºn, ai nấy Ä‘á»u say ngã lăn bất tỉnh nhân sá»±.
Trong khi mơ mà ng lão thấy bà già tóc trắng kia đã đem cho uống một thứ thuốc gì đắng lắm, tất cả đù chết hết nhưng lão phu cảm thấy đau đớn trong mình mà thôi.
Nguyệt Lý Hằng Nga há»i :
- Tại sao ai nấy Ä‘á»u chết mà tiá»n bối không chết ?
- Có lẽ trong Ä‘á»i lão có hai lần ăn quả “Äá»™c Nhãn Nhân†nên những loại thuốc Ä‘á»™c thÆ°á»ng không thể hại lão phu được.
- Thế tại sao lão tiá»n bối lại có mặt ở Kỳ VÂn Cốc nà y ?
- Lúc ấy lão phu định bò và o bụi ráºm bên mé Ä‘Æ°á»ng gặp hai môn hạ của lão Ä‘i tìm, nên chúng vá»±c lão qua đây, gặp Kim tiá»n bối ra đón vao trong.
Nguyệt Lý Hằng Nga nói :
- Äúng rồi ! Bà lão tóc trắng ấy chÃnh là Äá»™c Gai Mai Quế, kẻ thù của tôi đấy !
- Và cũng là kẻ thù của lão phu nữa, thế thì sao nà y chúng ta sẽ tìm bà ta báo thù.
- Khá»i cần ! Tôi và Hùng đệ đã giết bả rồi !
Mai Hoa Thần Kiếm ngạc nhiên trố mắt nhìn hai ngÆ°á»i :
- Bà lão tóc trắng chết rồi sao ?
- Chết rồi !
Vừa dứt lá»i Cá»u Thăng đã Ä‘em ba con tuấn mã đến, yên cÆ°Æ¡ng đã Ä‘Ã ng hoà ng.
Mai Hoa Thần Kiếm, Nguyệt Lý Hằng Nga và Lý Thanh Hùng nghiêng mình xá Kim Kiếm Sanh rồi lên yên, nhắm hướng tây thẳng tiến.
|
17-07-2008, 09:22 AM
|
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 548
Thá»i gian online: 1 ngà y 15 giá» 54 phút
Thanks: 0
Thanked 191 Times in 137 Posts
|
|
Hồi 35
Ngân Nguyệt Sư Thái
Quáºn Bình DÆ°Æ¡ng là nÆ¡i giáp giá»›i tỉnh Hiệp Tây và Cang SÆ¡n.
Tuy không phải là chá»— phồn hoa đô thị nhÆ°ng lại rất đông đúc dân cÆ°, nhất là các anh hùng hảo hán võ lâm thÆ°á»ng lÆ°u trú rất nhiá»u.
Rá»±u ngon thịt béo nổi tiếng trong các hắc Ä‘iếm, bá»n hắc đạo giang hồ thÆ°á»ng dùng nÆ¡i đây là m chá»— hẹn hò.
Hôm nay, trên đại lá»™ quanh con Ä‘Æ°á»ng hÆ°á»›ng vá» Hiệp Tây, ba bóng ngá»±a phi nhanh trên lÆ°ng ngá»±a có ba ngÆ°á»i bám riết yên cÆ°Æ¡ng vá»›i dáng bá»™ rất gấp.
Äi đầu là má»™t ông lão bịt mặt Ä‘á»™ bảy mÆ°Æ¡i tuổi, đằng sau hai ngÆ°á»i má»™t nam má»™t nữ.
Hai ngÆ°á»i nam nữ nà y, ngÆ°á»i con trai thì ra má»™t thÆ° sinh bệnh hoạn, còn ngÆ°á»i con gái lại là má»™t tuyết thế giai nhân, sắc đẹp chói ngá»i dÆ°á»›i bầu trá»i xanh thẳm.
HỠđi và o thị trấn, nhưng vẫn buông cương thúc ngựa chạy nhanh như tên bắn.
Chớp mắt hỠđã biến mất ra ngoại ô và xa xa hỠcòn tung lên một lớp bụi như bốc khói.
Khách trỠỞ đây nhìn theo ba bóng ngá»±a ấy v á»›i má»™t niá»m kinh dị, những cặp mắt tò mò không thể không lÆ°u ý.
Tuy nhiên những cặp mắt tò mò của những khách qua Ä‘Æ°á»ng không mấy nguy hiểm bằng má»™t số ngÆ°á»i Ä‘ang âm thầm Ä‘uổi theo ba bóng ngÆ°á»i kia.
Há» không tiến gần, mà chỉ lÆ°á»›t theo sau cách má»™t quãng xa xa để dò la tung tÃch.
Khá»i cần giá»›i thiệu chắc ai cÅ©ng rõ ba ngÆ°á»i Ä‘an bôn hà nh trên ba con tuấn mã chÃnh là Mai Hoa Thần Kiếm, Lý Thanh Hùng và Nguyệt Lý Hằng Nga.
Cho đến nay, hỠđã rá»i khá»i Kỳ Vân Cốc gần năm n gà y Ä‘Æ°á»ng để tìm đến Thiên SÆ¡n cầu thuốc.
ThÆ°Æ¡ng thế của Lý Thanh Hùng không thể kéo dà i được, mặc dù chà ng dùng đến tuấn mã nhanh nhÆ° tên bắn mà Mai Hoa Thần Kiếm và Nguyệt Lý Hằng Nga vẫn còn thấy nóng lòng, xem nhÆ° quá cháºm chạp.
Vừa ra khá»i thị trấn, Lý Thanh Hùng cảm thấy có gì ngại gá»i Mai Hoa Thần Kiếm nói:
- Vương lão huynh ! Huynh có phát giác được việc gì không ?
Mai Hoa Thần Kiếm vẫn cho ngựa phóng nước đại quay lại đáp :
- Có ! Nhưng không đáng lo !
Nguyệt Lý Hằng Nga xen và o :
- Hừ ! chúng ta nên Ä‘á» phòng, bá»n chúng rình mò theo đằng sau lúc ẩn lúc hiện trông tháºt dá»… ghét.
Mai Hoa Thần Kiếm lắc đầu :
- Bá»n chó săn ấy là m gì cả gan dám Ä‘Æ°Æ¡ng đầu vá»›i hổ dữ.
Nguyệt Lý Hằng Nga ngạc nhiên há»i :
- Tại sao váºy ?
- Chúng chưa biết Hùng đệ bị thương đâu.
- Ồ ! Là m sao biết được !
- ThÆ°Æ¡ng thế của Hùng đệ chỉ có chúng ta biết, nếu chúng ta không nói ra thì không có má»™t ngÆ°á»i nà o biết cả ! Má»™t khi chúng chÆ°a biết Hùng đệ bị thÆ°Æ¡ng thì dù là kẻ ba đầu sáu tay cÅ©ng không dám Ä‘á»™ng đến chúng ta. Uy thế của Hùng đệ Ä‘ang chấn Ä‘á»™ng giang hồ mà .
Câu nói nà y tuy tháºt tình song Lý Thanh Hùng cảm thấy khó chịu, không biết có phải Mai Hoa Thần Kiếm có ý châm biếm chà ng không, chà ng gục đầu nhìn xuống cổ ngá»±a không dám ngó Nguyệt Lý Hằng Nga.
Nguyệt Lý Hằng Nga há»i :
- Nếu như chúng đã biết Hùng đệ bị thương rồi thì sao ?
- Không ! Không ! Tôi đã nói rồi, trừ chúng ta tiết lộ ra còn không thì...
Mai Hoa Thần Kiếm là kẻ cẩn tháºn và chÃn chắn lắm, sở dÄ© lão ta nói nhÆ° váºy má»™t phần vì lòng tá»± tin má»™t phần cÅ©ng để là m cho Lý Thanh Hùng bá»›t ná»—i lo buồn trong lúc bi thÆ°Æ¡ng.
Ba ngÆ°á»i cứ má»™t má»±c phi ngá»±a lÆ°á»›t nhanh vá» phÃa trÆ°á»›c, chốc lát đã bá» lại không biết bao nhiêu là búi vắng rừng hoang.
Cho đến lúc mặt trá»i đã gác non Tây, hoà ng hôn báo hiệu vỠđến thế mà ba con tuấn mã vẫn chÆ°a thoát ra khá»i Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng mông mênh hiu quanh ấy Mai Hoa Thần Kiếm đã biết trÆ°á»›c nên chuáºn bị thức ăn và cố vượt qua khá»i Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng nà y trÆ°á»›c bóng tối, để tìm được nhà trá» nghÄ© ngÆ¡i. Bởi thế há» Ãt nói chuyện vá»›i nhau.
Lý Thanh Hùng nét mặt dà u dà u, suốt cả má»™t Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng không má»™t nụ cÆ°á»i không má»™t tiếng nói.
Chà ng buồn là phải !
Má»™t vị thiếu niên danh tiếng chấn Ä‘á»™ng giang hồ, chỉ rủi ro có má»™t ngà y đã trở thà nh má»™t phế nhân, võ công không còn, đến má»™t kẻ tầm thÆ°á»ng cÅ©ng không chống cá»± nổi thì bảo sao chà ng không chán ngán, sở dÄ© chà ng nhịn nhục được Ä‘au khổ áy để Ä‘i cầu thuốc là vì lòng chà ng còn đặt hai mối hy vá»ng trá»ng đại nhất của Ä‘á»i chà ng, thứ nhất là tìm gặp mẹ. Thứ hai là giết kẻ thù để rá»a háºn cho cha.
Tuy nhiên việc cầu thuốc chữa bệnh chỉ là má»™t hy vá»ng mà thôi, chÆ°a phải đã đạt được mục Ä‘Ãch.
Qua năm ngà y dong ruổi Nguyệt Lý Hằng Nga đối xá» và săn sóc chà ng vá»›i má»™t tâm tình rất nồng háºu.
Mối tình ấy cÅ©ng an ủi chà ng được má»™t phần nà o nhÆ°ng nó cÅ©ng lại là m chà ng Ä‘au lòng không Ãt.
Chà ng nghĩ đến thân trai, phải nhỠvà o sự bảo vệ của một kẻ khác chà ng thấy tủi nhục là m sao !
( Thiếu Mấy Trang ) Trang hán lạnh lùng “hừ†một tiếng nói :
- Nếu thế thì ngÆ°Æ¡i sẽ hối háºn.
Nguyệt Lý Hằng Nga hét lên :
- Quân lục lâm ! Các ngươi không có mắt, hôm nay bổn cô nương không thể dung tha tội vô lễ của các ngươi.
ChÆ°a dứt lá»i, nà ng đã thúc ngá»±a qua không ai kịp thấy nà ng xuất thủ nhÆ° thế nà o,chỉ nghe “bốp†má»™t tiếng trên mặt trang hán đã in năm lằn ngón tay Ä‘á» hoét, máu miệng trà o ra, hai chiếc răng cá»a đã văng Ä‘i đâu mất.
Hà nh Ä‘á»™ng của Nguyệt Lý Hằng Nga là m cho tên trang hán kia tức muốn á»c máu.
Hắn rút binh khà ra nạt lớn :
- Yêu nữ ! Chắc ngươi đã đến số rồi !
vừa nói hắn vừa vung Ä‘ao dà i ra chém và o ngÆ°á»i Nguyệt Lý Hằng Nga.
Nguyệt Lý Hằng Nga vẫn đứng yên chợi cho mũi đao của hắn gần đến, nà ng mới lướt tới đánh tung ra hai luồng gió.
Con Ä‘ao của trang hán vụt ra khá»i tay hắn rÆ¡i xuống đất.
Hắn rú lên má»™t tiếng thân hình lảo đảo rÆ¡i xuống ngá»±a phát ra má»™t tiếng “bạch†nặng ná».
Mai Hoa Thần Kiếm liếc mắt nhìn thì thấy hắn đã ngất lịm rồi.
Lão khong có gì kinh ngạc lắm, vì trang hán nà y chỉ là tên hung đồ bá»™ hạ là m sao chống lại hai luồng chưởng của Nguyệt Lý Hằng Nga là má»™t nhân váºt đã thà nh danh trong giang hồ.
Tuy nhiên Mai Hoa Thần Kiếm không muốn hại mạng tên bộ hạ nà y nên cản Nguyệt Lý Hằng Nga lại, rồi đưa tay điểm vòa huyệt mê của hắn.
Äiểm huyệt xong Mai Hoa Thần Kiếm quay lại nói vá»›i Nguyệt Lý Hằng Nga :
- Có lẽ câu chuyện nà y còn Ä‘Æ°a chúng ta đến nhiá»u khó khăn hÆ¡n.
Nguyệt Lý Hằng Nga nói :
- Bá»n hung đồ nà y dùng lá»i phải trái không Ãch gì, chỉ có giết Ä‘i chúng má»›i nể mặt.
Mai Hoa Thần Kiếm nói :
- Tuy chúng là bá»n lục lâm vô đạo, song là thủ hạ của Ngân Nguyệt SÆ° Thái, lão ma đầu nà y không phải dá»… uy hiếp đâu.
Lý Thanh Hùng xen và o :
- Chuyện đã đến nÆ°á»›c nà y dầu chúng ta có dùng nhân nghÄ©a cÅ©ng vô Ãch, cứ thẳng tiến và o rừng tìm cách đối phó.
Mai Hoa Thần Kiếm ngẫm nghĩ một lúc rồi nói :
- Äược ! NhÆ°ng chúng ta nên giao trả tên hung đồ nà y lại cho chúng.
Nguyệt Lý Hằng Nga chÆ°a nguôi giáºn :
- Tôi chết cÅ©ng không cần, nhÆ°ng phải trừng phạt đứa há»—n láo nà y hắn dám mắng tôi là “yêu nữâ€.
Dứt lới nà ng nhảy xuống ngựa đưa tay đánh và o “Mạng Môn Huyệt†của hung đồ, rồi xách hắn bỠlên lưng ngựa, để cho co ngựa của hắn mang xác hắn trở vỠsà o huyệt.
Nà ng quất má»™t roi tháºt mạnh và o Ä‘Ãt ngá»±a tức thì con ngá»±a rú lên má»™t tiếng, vụt chạy nhÆ° gió.
Nguyệt Lý Hằng Nga quắt mắt nhìn theo miệng lẩm bẩm :
- Cho đáng Ä‘á»i các ngÆ°Æ¡i ! Các ngÆ°Æ¡i đã dùng Ä‘á»™c thủ ám hại “Mạng Môn Huyệt†của Hùng đệ ta, dẫu ta có đánh và o “Mạng MÔn Huyệt†của các ngÆ°Æ¡i má»™t trăm ngÆ°á»i cÅ©ng còn chÆ°a đủ.
Lý Thanh Hùng Ä‘ang ngẩn ngÆ¡, không hiểu vì sao Nguyệt Lý Hằng Nga lại sanh tâm Ä‘á»™c ác nhÆ° váºy nhÆ°ng khi nghe nà ng nói chà ng má»›i hiểu nà gn vì thÆ°Æ¡ng chà ng mà căm háºn bá»n lục lâm kia.
Chà ng hết sức cảm động nói :
- Hoa tá»· tá»·...
Chà ng chỉ thốt ra được mấy tiếng !
Nhưng mấy tiếng ấy cũng đủ để cho Nguyệt Lý Hằng Nga thông cảm mối xúc động của chà ng.
Nguyệt Lý Hằng Nga rất vui mừng, vì nà ng chỉ cần Lý Thanh Hùng hiểu được con tim nà ng là đủ rồi.
Mai Hoa Thần Kiếm nhìn ngá»n đồi nhỠở trÆ°á»›c mặt cách chừng ná»a dặm, chỉ tay và o đấy nói :
- Hùng đệ ! Con ngựa chở xác hung đồ chạy và o đó chắc là sà o huyệt của chúng rồi !
Lý Thanh Hùng nói :
- Phải ! NhÆ°ng đê không hiểu Ngân Nguyệt SÆ° Thái là nhân váºt thế nà o ?
Mai Hoa Thần Kiếm nói :
- Bốn mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c, Ngân Nguyệt SÆ° Thái đã nổi danh cùng má»™t lúc vá»›i Thiên SÆ¡n Thần NI trên giang hồ ! Hai ngÆ°á»i nà y má»™t chÃnh má»™t tà , Ngân Nguyệt SÆ° Thái nổi danh là má»™t lão ma đầu, và tá»± mình gây ra má»™t phái hắc đạo, nhÆ°ng sau nà y khong ai rõ được tông tÃch và hanh vi của bà ấy.
Nguyệt Lý Hằng Nga nghe nói thất kinh xen và o :
- A ! Té ra Ngân Nguyệt SÆ° Thái là lão ma đầu nà y sao ? Tôi đã từng nghe sÆ° phụ nói đến. Nếu váºy chúng ta phải cẩn tháºn, không nên khinh thÆ°á»ng.
Lý Thanh HÙng mỉm cÆ°á»i :
- Cần gì ! Cứ như võ lực của Hoa tỷ tỷ ngà y nay cũng đủ đương đầu với bà ấy rồi.
Câu nói nà y là m Nguyệt Lý Hằng Nga thẹn đỠmặt, nà ng không hiểu Lý Thanh Hùng nói thực tình hay châm biếm nà ng, hơn nữa chà ng chưa thấy võ công của Ngân Nguyệt Sư Thái thì căn cứ và o đâu mà có thể nói nà ng đủ sức đối phó.
Thá»±c ra Lý Thanh Hùng chÆ°a thấy bản lÄ©nh của Ngân Nguyệt SÆ° Thái ra sao cả, chà ng chỉ căn cứ vao vÅ© khà lợi hại của Nguyệt Lý Hằng Nga là “Cuồng Phong Äại†mà tin tưởng thế thôi.
Nguyệt Lý Hằng Nga lắc đầu nói :
- Hùng đệ ! Äừng quá tin tưởng và o cái bất tà i của tôi.
Lý Thà nh Hùng nói vá»›i giá»ng tá»± nhiên :
- Không ! Không ! Tôi không lầm bản lãnh của tá»· tá»· đâu “Cuồng Phong Äại†là má»™t tuyệt kỹ võ lâm, là m chấn Ä‘á»™ng giang hồ chỉ cần tá»· tá»· tháºn trá»ng má»™t chút là có thể đánh bại được các cao thủ Ä‘Æ°Æ¡ng thá»i. Tôi xin tình nguyệt theo sát bên tá»· tá»· để chỉ Ä‘iểm.
Mai Hoa Thần Kiếm tuy chưa thấy được tà i năng của Nguyệt Lý Hằng Nga nhưng nghe Lý Thanh Hùng ca tụng cũng tin tưởng một phần nà o, hơn nữa nà ng là ái đồ của Thiên Sơn Thần Ni tất nhiên võ công của nà ng không đến nổi tệ lắm.
Mai Hoa Thần Kiếm muốn trù liệu cách Ä‘Æ°Æ¡ng đầu vá»›i Ngân Nguyệt SÆ° Thái bá»—ng Lý Thanh Hùng há»i :
- Vương lão ca ! Có lẽ đối phương đã biết việc của đệ rồi !
Mai Hoa Thần Kiếm nhÆ°á»›ng mà y há»i :
- Tại sao ? Hùng đệ căn cứ vao đâu mà nói váºy ?
- Lúc nãy gã hung đồ kia ăn nói hách dịch, coi bá»™ gã không nể tôi nhÆ° váºy không phải gã đã biêt tôi bị mất võ công rồi sao ?
Mai Hoa Thần Kiếm cÆ°á»i ha hả :
- Hùng đệ quá nghi ngá» rồi ! Việc Hùng đệ bị thÆ°Æ¡ng là m sao có thể truyá»n tin đến đây mau nhÆ° váºy được, huống chi kẻ đánh lén Hùng đệ chÆ°a hẳn đã biết Hùng đệ bị thÆ°Æ¡ng mà .
Lý Thanh Hùng ngạc nhiên :
- Tại sao hắn không biết tôi bị thương ?
- Äó má»›i là chuyện lạ ! Bởi vì từ xÆ°a tá»›i nay kẻ nà o đã bị đánh trúng “Mạng Môn Huyệt†tất nhiên phải hôn mê bât tỉnh.
Còn Hùng đệ thì lại cởi ngựa đi như tên sắc diện không có gì đổi khác là m sao hắn có thể cho là Hùng đệ bị thương ?
Lý Thanh Hùgn vẫn nghi ngỠ:
- Nếu chúng không biết tôi bị thÆ°Æ¡ng thì có lẽ tên hung đồ lúc nãy không dám lá»— mạng nhÆ° váºy Mai Hoa Thần Kiếm nói :
- “Trâu nghé không sợ cá»p dữ†gã hung đồ vừa rồi là phÆ°á»ng tiểu tốt, biết đâu được uy danh của nhữgn kẻ anh hùng, ta Ä‘oán chắc Ngân Nguyệt SÆ° Thái lúc thấy mặt Hùng đệ sẽ sợ hãi không Ãt.
Trong lúc hai ngÆ°á»i Ä‘ang Ä‘Ã m luáºn thì trong khu rừng phÃa trÆ°á»›c mặt phát ra má»™t tiếng “sẹt†má»™t mÅ©i tên báo hiệu bắn thẳng lên trá»i.
Mũi tên nà y páht ra tiếng “o o†không khác gì loại tên của ác đồ tại Huỳnh Long Sơn mà Lý Thanh Hùng đã bẻ gãy.
Ba ngÆ°á»i láºp tức gò cÆ°Æ¡ng ngá»±a lại.
Mai Hoa Thần Kiếm vội nhắc nhở Lý Thanh HÙng :
- Hùng đệ ! cứ là m bộ mặt cho dữ, nhưng nhớ đừng động thủ đấy nhé.
MÅ©i tên hiệu rá»›t xuống không bao lâu thì trong rừng có tiếng vó ngá»±a cháºp chùng.
Rồi hÆ¡n mÆ°á»i mấy con ngá»±a xuất hiện, trên má»—i yên ngá»±a có má»™t trang hán mặc áo và ng tay cầm đại Ä‘ao.
Äoà n ngá»±a đó đến mé rừng thì dừng lại, trong Ä‘oà n có hai trang hán rẽ cÆ°Æ¡ng cho ngá»±a đến gần ba ngÆ°á»i.
Hai ngÆ°á»i nà y trong tay cò nắm má»—i ngÆ°á»i má»™t tấm bảng gá»—.
Miếng gỗ bên trái viết :
- “Thiên Ä‘Æ°á»ng có lối không Ä‘i†Miếng gá»— bên phải viết :
- “Äịa ngục không lối lại và o†Mai Hoa Thần Kiếm thấy chúng bà y trò kỳ lạ, vuốt râu cÆ°á»i ha hả :
- BỌn hung đồ ! CÃc ngÆ°Æ¡i muốn là m trò cÆ°á»i cho khác qua Ä‘Æ°á»ng sao ?
Tiếng nói chưa dứt thì trong đám trang hán đứng ở mé rừng có tiếng hô :
- ÄÆ°á»ng Chủ đến !
Quả nhiên lúc ấy trong mé rừng có ba bóng ngÆ°á»i phi thân đến.
Äi giữa là má»™t bà già độ bảy mÆ°Æ¡i tuổi, hai bên có hai thiếu nữ thắt binh khà theo hầu, má»™t cô mặc áo xanh, má»™t cô mặc áo Ä‘á».
Trông thấy ba ngÆ°á»i nà y hai tên trang hán cầm bảng láºp tức lui vá» chá»— đứng chung vá»›i đồng bá»n.
Phút lặng lẽ trôi qua ! Cái im lặng nặng ná» có thể nghe từng tiếng Ä‘áºp của con tim.
Nguyết Lý Hằng Nga nói :
- bà lão nà y có lẽ là Ngân Nguyệt SÆ° Thái, nhÆ°ng lối sắp đặt để hù nhát kẻ qua Ä‘Æ°á»ng tháºt là trẻ con.
Lúc nà y Ngân Nguyệt SÆ° Thái đã đứng trÆ°á»›c mặt ba ngÆ°á»i.
Bà liếc đôi mắt là nh lạnh nhìn qua một loạt nói :
- Bần ni muốn biết ai đã đánh tên thủ hạ của Phi Long Bang ?
Nói đến cái tên Phi Long Bang Lý Thanh Hùng không thể chịu nổi, bước tới đáp :
- TA đã đánh hắn đó, rồi sao ?
Ngân Nguyệt Sư Thái trợn đôi mắt sáng quắc nhìn Lý Thanh Hùng từ đầu đến chân rồi nói :
- A ! Nếu ta không lầm thì ngÆ°Æ¡i chÃnh là NgÅ© Äá»™c ThÆ° Sinh ! NgÆ°Æ¡i là đức phách lối không biết tôn kÃnh kẻ trưởng thượng, váºy thì ta phải lấy mạng ngÆ°Æ¡i, giết ngÆ°á»i phải Ä‘á»n mạng ngÆ°Æ¡i biết chứ ?
Lý Thanh Hùng lạnh lùng nói :
- Không tôn kÃnh thì ngÆ°Æ¡i là m gì ta nà o ?
Ngân Nguyệt SÆ° Thái ngá»a mặt lên trá»i cÆ°á»i má»™t trà ng dà i, tiếng cÆ°á»i nghe rất rùng rợn !
Dứt tiếng cÆ°á»i bà ta nghiến răng nói :
- Tôn kÃnh thì cÅ©ng mất mạng, mà không tôn kÃnh thì cÅ©ng mất mạng.
Lý Thanh Hùng mặt đầy giáºn dữ :
- Ngươi muốn xỠtrà là m sao ?
- Võ lực !
CÆ¡n giáºn bốc lên, Lý Thanh Hùng đã thấy sau huyệt “Mạng Môn†đau nhói, tuy nhiên chà ng cÅ©ng phải ráng chịu nói lá»›n :
- Ngươi muốn đơn đấu hay quần đấu ?
Ngân Nguyệt Sư Thái bình tĩnh, liếc mằt nhìn Lý Thanh Hùng một cách khinh bỉ rồi nói :
- Sao cũgn được ! Bần Ni chỉ dùng hai tay không cũng giết ngươi rồi !
Thái Ä‘á»™ và lá»i lẽ của bà ta là m cho Mai Hoa Thần Kiếm và Nguyệt Lý Hằng Nga không thể đứng yên được.
Nguyệt Lý Hằng Nga bÆ°á»›c xuống ngá»±a lạnh lùng nhìn Ngân Nguyệt SÆ° Thái rồi Ä‘Æ°a tay rút “Cuồng Phong Äại†ra nói lá»›n :
- Hãy thắng “Cuống Phong Äại†trong tay của bổn cô nÆ°Æ¡ng đã rồi sẽ nói chuyện vá»›i NgÅ© Äá»™c ThÆ° Sinh.
Ngân Nguyệt SÆ° Thái nghe được ba tiếng “Cuồng Phong Äại†giáºt mình nhìn sững Nguyệt Lý Hằng Nga má»™t lúc lâu rồi má»›i há»i :
- NgÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i gì của Thiên SÆ¡n Thần NI ?
Nguyệt Lý Hằng Nga trợn mắt đáp :
- Cần gì phải há»i nhÆ° váºy, nếu ngÆ°Æ¡i có sợ thì hãy mau mau tránh Ä‘Æ°á»ng cho ta Ä‘i là xong.
Ngân Nguyệt SÆ° Thái cÆ°á»i ngất :
- Ha... ha... ha... Thiên SÆ¡n Thần Ni là ngưòi gì mà ngÆ°Æ¡i Ä‘em ra hù dá»a ta, ta xem Thiên SÆ¡n Thần NI nhÆ° là má»™t kẻ tâmà thÆ°Æ¡ng mà thôi.
Nguyệt Lý Hằng Nga đỠmặt, không thể nhịn được hét lên :
- Äừng nói báºy, ta lấy mạng ngÆ°Æ¡i đây.
Vừa nói nangà vừa vung “Cuồng Phong Äại†lên.
Sợi dây cuốn tròn uy mãnh như một con hắc xà xuất động.
Ngân Nguyệt SÆ° Thái vẫn đứng im không né tránh gì cả, đợi cho “Cuồng Phong Äại†sắp đến, bà ta má»›i tung song chưởng ra, chụp lại.
Má»™t luồng khà lá»±c hÃt mạnh là m cho “Cuồng Phong Äại†của Nguyệt Lý Hằng Nga nhÆ° bị sức hút ấy cuốn theo.
Nguyệt Lý Hằng Nga thất kinh, vá»™i quay mình lại váºn hết sức mình giáºt mạnh má»›i rút “Cuồng Phong Äại†ra khá»i sức hút của đôi tay của bà .
Xem thế đủ biết công lá»±c của Ngân Nguyệt SÆ° Thái quả không phải tầm thÆ°á»n.
Sau khi chạm nhau má»™t chiêu, mà phần thắng thế đã vá» Ngân Nguyệt SÆ° Thái, Ngân Nguyệt SÆ° Thái ngá»a mặt lên trá»i cÆ°á»i ha hả, tá» vẻ khinh bỉ nói lá»›n :
- Các ngươi còn đợi gì không bắt địch.
Thì ra Ngân Nguyệt SÆ° Thái đã quá khinh thÆ°á»ng Nguyệt Lý Hằng Nga bà ta ra lệnh cho hai cô đệ tá» của bà tiếp tay giao đấu còn bà lùi lại đằng sau đứng xem.
NhÆ° thế là m cho Nguyệt Lý Hằng Nga xấu hổ không Ãt.
Hai thiếu nữ áo xanh, đỠđược lệnh xông và o thiếu nữ áo xanh cầm kiếm ngắn, thiếu nữ áo đỠcầm kiếm dà i chia nhau hai mặt quyết đấu với Nguyệt Lý Hằng Nga.
Nà ng trợn đôi mắt sáng rá»±c hà m răng nghiến chặt vì giáºn dữ.
Tuy nhiên nà ng rất bình tÄ©nh nà ng cuốn sợi “Cuồng Phong Äại†và o thắt lÆ°ng chỉ dùng hai tay không giao đấu vá»›i hai thiếu nữ có vÅ© khà kia.
Äó là má»™t hà nh Ä‘á»™ng khinh thÆ°á»ng, tá»± phụ đối phÆ°Æ¡ng là m cho Mai Hoa Thần Kiếm và Là Thanh Hùng trông thấy phải hồi há»™p lo lắng không yên.
Thây váºy trong lúc chÆ°a biết tà i năng của đối phÆ°Æ¡ng ra sao Nguyệt Lý Hằng Nga khinh thÆ°á»ng thế ấy thì bảo sao ngÆ°á»i ngoà i không lo lắng.
Hai thiếu nữ thấy váºy láºp tức hét lên má»™t tiếng hai luồng ánh sáng loang loáng đâm và o tả hữu của Nguyệt Lý Hằng Nga má»™t lượt.
Nà ng liá»n váºn dụng lối “Äoạt Äao Thủ Pháp†dùng tay không chiến đấu vá»›i vÅ© khÃ.
Ba cái bóng ẻo lả quần nhau một lúc, chẳng mấy chốc hỠđã trao đổi với nhau hơn ba mươi chiêu, nhưng phần thắng bại không thể nà o phân định được.
Ngân Nguyệt SÆ° Thái thấy thế cÆ°á»i thầm :
- Con nhá» phách lối ! Äấu vá»›i đồ đệ ta mà còn chÆ°a lại, thế mà cÅ©ng dám lên mặt !
Mai Hoa Thần Kiếm thấy váºy cÅ©ng lo lắng cho nà ng không Ãt, duy chỉ có Lý Thanh Hùng thì yên lòng hÆ¡n vì chÃnh chà ng đã mục kÃch được những tuyệt chiêu trong võ công của Nguyệt Lý Hằng Nga rồi.
GiỠđây chà ng thấy nà ng chỉ lách tránh mà không phản công, chà ng biết nà n có mưu chước gì đây nên chỉ đứng theo dõi cuộc đấu mà thôi.
Ngân Nguyệt SÆ° Thái Ä‘inh ninh tráºn thế phần thắng cuối cùng sẽ lá»t vá» tay đồ đệ bà , nên bà khong còn để tâm đến nữa, chỉ nghÄ© cách bắt Lý Thanh Hùng.
Thì trong lúc đó bá»—ng phát ra má»™t tiếng hét lanh lãnh bóng hình của Nguyệt Lý Hằng Nga đánh vòng má»™t cái vá»t lên trá»i nhÆ° má»™t cái bóng tiếp theo hai tiếng rú thảm thiết vang lên ! và hai thiếu nữ áo xanh, áo đỠđã bị nà ng Ä‘iểm trúng và o “Mạng Môn Huyệt†nằm bất tỉnh trên thảm cá».
Ngân Nguyệt Sư Thái hét lên một tiếng chát chúa toan ra tay giải cứu cho đồ đệ nhưng đã trễ rồi.
Äến đây má»i ngÆ°á»i má»›i thấy thân pháp và bản lãnh của Nguyệt Lý Hằng Nga tháºt không phải là tầm thÆ°á»ng.
Nhưng tại sao nà ng lại dùng độc thủ hại hai thiếu nữ kia ?
Việc nà y không có gì là lạ ! Trong lòng nà ng Ä‘ang có hai cái háºn, má»™t là nà ng căm há»n bá»n lục lâm vô đạo đã dã tâm ám toán Lý Thanh Hùng, hai là nà ng Ä‘ang bị Ngân Nguyệt SÆ° Thái khinh thị.
Không kịp cứu hai đồ đệ Ngân Nguyệt SÆ° thái gầm lên má»™t tiếng tung song chưởng đánh vá» phÃa Nguyệt Lý Hằng Nga má»™t đòn, sức nặng nhÆ° sẻ núi lấp sông khà thế rất kinh ngÆ°á»i.
Nguyệt Lý Hằng Ng muốn dùng lá»±c chống lại, nhÆ°ng nà ng kịp thá»i nghÄ© rằng :
- Trình Ä‘á»™ ná»™i công của lão quái bà nà y rất thâm háºu, nếu ta dùng sức chống đối tất phải lâm nguy, vả lại ta Ä‘ang mang trách nhiệm bảo vệ chà ng, nếu rủi có bá» nà o thì sanh mạng của chà gn cÅ©ng không còn.
|
|
|
| |