09-02-2013, 05:40 AM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
SỠThượng Tối Ngưu Phò Mã Gia
Tác giả: Nã Cát Ma
Chương 378: Trá»i giúp
Dịch: hungvodich9490
Nguồn: Mê Truyện
Má»™t chá»— phương tráºn Ngu hầu quân Tống bị ngưá»i Äảng Hạng phá vỡ, tất cả huynh đệ Ä‘á»u chết hết, chỉ có má»™t mình Ngu hầu còn cầm Ä‘ao, bà y ra má»™t cái tư thếchiến đấu , mặt quay vá» phÃa mưá»i ngưá»i Äảng Hạng trước mặt mình.
Äối thá»§ cá»§a hắn nhìn hắn, lá»™ ra nụ cưá»i tà n nhẫn, quát: "Giết chết hắn!"
Äầu lÄ©nh ngưá»i Äảng Hạng kia ra lệnh má»™t tiếng, và i chục thanh trưá»ng thương cùng má»™t chá»— chạy tá»›i hướng quân Tống kia, Ngu hầu ra sức đón đỡ từng cây trưá»ng thương, nhưng cố gắng cá»§a hắn có vẻ là rất phà công.
Má»™t tiếng rú thảm, hai chân bị bốn thanh trưá»ng thương cá»§a ngưá»i Äảng Hạng đâm và o, đồng thá»i còn có và i thanh trưá»ng thương cÅ©ng không há» báo trước, Ä‘iên cuồng đâm vá» hướng thân thể cá»§a hắn.
Chỉ má»™t lát sau, Ngu hầu kia liá»n bị đâm đến huyết nhục mÆ¡ hồ, hai cái đùi Ä‘á»u bị ngưá»i Äảng Hạng chặt đứt xuống.
Những ngưá»i Äảng Hạng kia nhìn Ngu hầu ngã xuống, không thèm Ä‘i liếc hắn má»™t cái, tiếp tục hướng vá» phÃa trước, Ngu hầu nằm trên mặt đất, ngón tay cá»§a hắn động và i cái, mò lấy Ä‘ao, nắm chặt và o trong tay.
Hắn quay đầu nhìn Ä‘ao Ä‘ang hướng vá» phÃa ai, nhưng cổ lại thế nà o không nhúc nhÃch được, má»™t cái già y từ đỉnh đầu cá»§a hắn bước qua, Ngu hầu nở nụ cưá»i, quân Tống không Ä‘i già y á»§ng, chÃnh là hắn.
Binh sÄ© Äảng Hạng tuyệt đối không nghÄ© tá»›i, cái "thi thể" đã muốn huyết nhục mÆ¡ hồ nà y rõ rà ng còn có thể chiến đấu.
Chân trái hắn vừa má»›i đưa ra, chợt nghe dưới chân truyá»n đến má»™t tiếng hô to, tiếp theo, trên đùi cá»§a hắn cÅ©ng có má»™t hồi cảm giác mát mẻ xẹt qua, cúi đầu xem xét, cả chân phải cÅ©ng đã không có, ngưá»i Äảng Hạng láºp tức té trên mặt đất, bắt đầu khóc thét, má»™t bên kêu to má»™t bên cỠđộng Ä‘ao, Ä‘iên cuồng bổ vá» phÃa Ngu hầu Ä‘ang nằm trên đất.
Mặt sau, địch nhân cÅ©ng mượn sương mù nồng Ä‘áºm, bò lên trên rồi, Tô Äồ cùng Thiết An cùng hai mươi tên thá»§ hạ thân binh cá»§a Trần Nguyên cÅ©ng đã giết Ä‘i lên, trợ giúp má»™t trăm quân Tống Dương Thanh bên kia phòng thá»§.
Thá»i Ä‘iểm bá»n hắn Ä‘i theo Trần Nguyên là có gần hai trăm ngưá»i, hiện tại chỉ còn lại có hai mươi bốn ngưá»i, hai mươi bốn ngưá»i nà y là chiến sÄ© tốt nhất, bá»n hắn thân như huynh đệ.
Thiết An Ha Mã Thai xông lên phÃa trước nhất, cÅ©ng không rút Ä‘ao, nhìn má»™t ngưá»i Äảng Hạng đối diện Ä‘ang hô hoán cái gì đó, liá»n nện má»™t quyá»n tá»›i mặt hắn.
"Răng rắc", đầu ngưá»i ná» nghiêng má»™t cái, má»™t ngụm phun ra đầy răng và máu tươi, cổ phát ra má»™t tiếng giòn vang, vừa trúng má»™t quyá»n kia, liá»n ngã lên trên mặt đất.
Tư Luân Khoa là ngưá»i Tây Vá»±c, hai ngưá»i huynh đệ bá»n hắn trá»i sinh lá»±c lá»›n vô cùng, được Dã Lợi Kiến Ca thu vá» dưới trướng, xem như má»™t thà nh viên mãnh tướng, vừa thấy Thiết An Ha Mã Thai dÅ©ng mãnh như thế, liá»n tá»a ra tâm hiếu chiến, nói vá»›i ca ca bên cạnh: "Ca ca, ta Ä‘i giết Tống heo kia!"
Ca ca hắn sợ hắn có hại chịu thiệt, cố tình cùng Ä‘i, nhưng suy nghÄ© đột phá quân Tống phòng tuyến má»›i là chuyện khẩn yếu, lúc nà y liá»n nói: "Äi Ä‘i, chú ý má»™t Ãt!"
Äám ngưá»i nà y tÃnh ra không nhiá»u bằng chiến trưá»ng chÃnh diện phÃa trước, nhưng cưá»ng độ kịch liệt không kém hÆ¡n chút nà o.
Toà n thân Dương Thanh Ä‘á»u là máu, hắn mang theo Ä‘ao, hét lá»›n má»™t tiếng, chém má»™t đối thá»§ ngã lên trên mặt đất, đồng thá»i quay đầu lại nhìn thoáng qua, hắn rất hi vá»ng có viện quân, nếu như chỉ 100 ngưá»i, không, dù cho chỉ là mưá»i ngưá»i đến trợ giúp mình, mình sẽ sống khá giả hÆ¡n má»™t Ãt.
Nhưng hiện tại, quân Tống chỉ có còn thừa lại sáu binh sÄ© bị thương đảm nhiệm công tác thá»§ vệ bên ngưá»i Trần Nguyên.
"Các huynh đệ, tỠchiến!"
Hắn không tiếp tục quay đầu lại, hô to má»™t tiếng, đánh vá» phÃa má»™t đối thá»§ bị hắn nhìn chằm chằm.
Tô Äồ cùng Tư Luân Khoa đánh vá»›i nhau, hắn cảm giác mình phảng phất như Ä‘ang ở Trưá»ng Bạch SÆ¡n, đối mặt vá»›i má»™t con mãnh thú vô cùng hung mãnh, ánh mắt Tô Äồ trở nên nhiệt liệt, khát vá»ng đối vá»›i hắn mà nói, chỉ là săn bắn má»™t con mãnh thú, má»™t sá»± tình tháºp phần vinh quang.
Hai ngưá»i vốn là đánh tay đôi bằng binh khÃ, nhưng binh khà cÅ©ng không chịu được lá»±c tay hai ngưá»i, gãy nát.
Tô Äồ rốt cục cÅ©ng bắt lấy được cÆ¡ há»™i, vung tay má»™t cái, đánh Tư Luân Khoa ngã té lăn trên đất, Tư Luân Khoa bị ném đến mức toà n thân Ä‘au nhức, còn chưa đứng lên, Tô Äồ đã nhà o đầu vá» phÃa trước, hÆ¡n má»™t trăm cân mạnh mẽ đặt ở trên ngưá»i Tư Luân Khoa, quát: "Äi chết Ä‘i!"
Hắn dùng tay trái chăm chú khóa chặt cổ Tư Luân Khoa, tay phải thuáºn tay sỠđược má»™t cây thương, chiếu theo bụng Tư Luân Khoa, đâm tháºt mạnh và o.
Äầu thương đâm và o bụng đối thá»§, Tô Äồ nhe răng cưá»i, lại chuyển động hai cái, theo má»—i má»™t lần hắn chuyển động, Ä‘á»u có má»™t đống máu tươi từ trong miệng Tư Luân Khoa chảy ra
Thẳng đến khi ánh mắt đối thá»§ ảm đạm, Tô Äồ má»›i cảm thấy mỹ mãn đứng lên: "Ha ha, ha ha."
Bá»—ng nhiên, má»™t cái búa tạ gõ trên sống lưng Tô Äồ, hắn chưa kịp né tránh, tháºm chà còn nghe được thanh âm xương cốt chÃnh mình vỡ vụn.
Búa tạ nện Tô Äồ sụp đổ, Thiết An Ha Mã Thai xem xét, con mắt Ä‘á»u trừng Ä‘i ra, láºp tức vứt bỠđối thá»§ cá»§a mình, chạy tá»›i, ôm thân thể Tô Äồ sắp ngã xuống: "Tô Äồ, Tô Äồ!"
Tô Äồ nhẹ nhà ng nói má»™t câu: "Ngà y hôm qua, nữ nhân kia, tháºt sá»± rất tốt."
Nói xong, đầu hắn nghiêng má»™t cái sang bên cạnh, không còn khà tức, Thiết An Ha Mã Thai cháºm rãi buông thi thể cá»§a hắn ra, nhìn ngưá»i đánh lén Tô Äồ kia, thì thà o nói: "Hắn là huynh đệ cá»§a ta, ngươi dám giết hắn!"
Ngưá»i ná» cÅ©ng buông xuống thi thể Tư Luân Khoa ra, nhìn Thiết An Ha Mã Thai, ánh mắt hai ngưá»i Ä‘á»u giống như dã thú.
"Äệ đệ cá»§a ta chết...rồi, đệ đệ cá»§a ta chết...rồi "
Thiết An Ha Mã Thai rút Ä‘ao trên eo ra, miệng phát ra tiếng gầm giáºn dữ, vung Ä‘ao chém tá»›i.
Nghênh đón hắn, là tiếng gầm lên giáºn dữ khác.
Trong cả kế hoạch công kÃch, Dã Lợi Kiến Ca đã là m và i bá»™ phương án, hắn hi vá»ng chiến trưá»ng chÃnh diện có thể lấy được đột phá, nếu như chiến trưá»ng chÃnh diện cầm cá»± được rồi, váºy thì bá»™ binh táºp kÃch đằng sau má»›i có thể có thu hoạch ngoà i ý liệu.
Nhưng đánh đến hiện tại, hắn phát hiện thế cục hoà n toà n không giống với việc mình đoán trước.
Những quân Tống nà y quá Ä‘iên cuồng, trên sưá»n núi mặt phÃa nam đã chất đầy thi thể, chút Ãt bá»™ binh đằng sau cÅ©ng theo huynh đệ Tư Luân Khoa chết tráºn mà tan tác.
Dã Lợi Kiến Ca lại đánh tiếp má»™t hồi, dưới tình huống xác định quân Tống trấn giữ triá»n núi vô cùng vững và ng, mình đã Ãt có khả năng đột phá, hắn rốt cục cÅ©ng thổi kèn triệt binh lên.
Nhìn ngưá»i Äảng Hạng vứt thi thể chồng chất xuống dưới rồi thối lui, tướng sÄ© Tống quân bắt đầu láºp tức hoan hô.
Trần Nguyên cÅ©ng hưng phấn chạy tá»›i trước mặt Dã Lợi thị, má»™t tay lôi mảnh vải nhét trong miệng Dã Lợi thị ra, cưá»i ha ha nói: "Ha ha ha, ngươi có nhìn thấy không? Ca ca ngươi Ä‘i rồi, ca ca ngươi bị chúng ta Ä‘uổi Ä‘i rồi!"
Trong lòng Dã Lợi thị cũng bị sự ương ngạnh của quân Tống là m cho chấn kinh rồi, lúc nà y đây, rõ rà ng không hỠmở miệng phản bác.
Cái nà y lại là m cho Trần Nguyên cảm giác có chút vô vị, hắn lại chạy đến trước mặt Dương Văn Quảng, nhìn Dương Văn Quảng má»™t thân máu tươi, cưá»i cưá»i há»i thăm: "Váºy má»›i tốt chứ, Tiểu Hầu gia, ngươi quá tốt!"
Trên mặt Dương Văn Quảng lại không có bao nhiêu sắc mặt vui mừng, má»™t bên, Hạ Từ có chút khó hiểu, há»i: "Tiểu Hầu gia, địch nhân trước mặt đã thối lui, láºp tức sẽ đến bầu trá»i tối Ä‘en rồi, như thế nà o mà ngươi lại mất hứng?"
Dương Văn Quảng nhá» giá»ng nói: "Dã Lợi Kiến Ca lùi lại quá sá»›m, nếu như hắn lùi cháºm Ä‘i má»™t lát, sắc trá»i Ä‘en hÆ¡n má»™t Ãt nữa, chúng ta Ä‘i theo phÃa sau hắn, giết xuống dưới, sẽ có cÆ¡ há»™i giết ra đưá»ng sống, chỉ là , hiện tại, hắn đã có đầy đủ thá»i gian phòng bị chúng ta đà o tẩu."
Trần Nguyên bị hắn nói, má»™t lòng chìm xuống dưới, nhìn phÃa dưới, Dã Lợi Kiến Ca kia lại không há» Ä‘i xa, đã bố trà xong từng dãy bó Ä‘uốc dưới chân núi.
Cái nà y là muốn chết rồi, bá»n hắn chỉ có xuất kỳ bất ý má»›i có thể giết ra ngoà i, hiện tại phạm vi và i dặm Ä‘á»u bị Dã Lợi Kiến Ca dùng bó Ä‘uốc chiếu sáng, tháºm chà ngay cả trên con sông đằng sau cÅ©ng đầy bó Ä‘uốc sáng trưng, cái nà y lại bảo Trần Nguyên xuất kỳ bất ý như thế nà o đây?
Sắc mặt má»i ngưá»i Ä‘á»u có vẻ có chút âm trầm.
Chém giết hồi lâu, chỉ vì đợi bầu trá»i tối Ä‘en, để xuất hiện má»™t đưá»ng sinh cÆ¡, hiện tại, từng thanh bó Ä‘uốc sáng ngá»i nà y đã cắt đứt toà n bá»™ đưá»ng sống cá»§a má»i ngưá»i, nhất thá»i tất cả Ä‘á»u nói không nên lá»i.
Trần Nguyên nói má»™t câu cuối cùng: "Chết sống cÅ©ng phải thá» má»™t chút, bảo các huynh đệ tùy thá»i chuẩn bị sẵn sà ng, bó Ä‘uốc cá»§a Dã Lợi Kiến Ca chỉ phạm vi và i dặm, chỉ cần chúng ta giết ra cái phạm vi nà y, liá»n có hi vá»ng sống!"
Nói thì nhẹ nhà ng linh hoạt, nhưng trong lòng má»i ngưá»i cÅ©ng hiểu, bản lÄ©nh quân Tống vốn đã không bằng vá»›i ngưá»i Äảng Hạng, hiện tại lại là thể xác và tinh thần má»i mệt, là m sao có thể giết ra ngoà i và i dặm nà y?
Trần Nguyên lúc nà y liá»n nói má»™t câu: "Sợ cái gì? Cùng lắm thì chúng ta dùng Dã Lợi thị là m một caÌi 'Äụng Lệnh quân' trao đổi là được, còn sợ không ra được sao?"
Cái nà y, cÅ©ng cho má»i ngưá»i má»™t đưá»ng hi vá»ng.
Mắt thấy sắc trá»i sắp Ä‘en lại, Dương Văn Quảng đã chuẩn bị xong tất cả, Ä‘i đến trước mặt Trần Nguyên, nói: "Äại ca, các huynh đệ đã chuẩn bị xong rồi."
Trần Nguyên có chút do dá»±, hắn biết rõ lần nà y xuống dưới, cứng rắn xông ra là khẳng định không được rồi, chÃnh là phải xem Dã Lợi thị cái "Äụng Lệnh quân" nà y có dùng được hay không, nếu như Dã Lợi Kiến Ca dùng quân pháp bất vị thân mà nói, váºy thì chÃnh mình xong rồi.
Hắn nghĩ một laÌt, bá»—ng nhiên ngẩng đầu nhìn bầu trá»i đêm: "Ai, ông trá»i, ngươi phù há»™ ta Ä‘i!"
Cầu ông trá»i phù há»™? Äây là không khác gì Phạm Ung lúc trước mua cái Bồ Tát trở vá» cúng bái, là má»™t loại biểu hiện tuyệt vá»ng, nhưng, đôi khi chÃnh là rất hữu dụng.
Trần Nguyên vừa mới nói xong, đột nhiên cảm giác được trên mặt của mình bị cái gì đánh một cái, rất ẩm ướt.
Hắn láºp tức ngây ngẩn cả ngưá»i, vá»™i và ng lại nâng đầu lên, chuyển cái đầu nhìn má»i nÆ¡i, không má»™t lát, lại có má»™t giá»t ướt át đánh và o trên mặt cá»§a hắn,
Ãnh mắt Trần Nguyên bá»—ng nhiên thả ra dị sắc, há»i ngưá»i chung quanh má»™t câu: "Có phải là trá»i mưa rồi hay không?"
Tống Kỳ vá»™i ngẩng đầu, không đợi hắn nói, mưa lá»›n như hạt Ä‘áºu từng giá»t tiếp má»™t giá»t rÆ¡i xuống, trên bầu trá»i bá»—ng nhiên xẹt qua má»™t đạo thiểm Ä‘iện, tiếp theo, tiếng sấm cuồn cuá»™n truyá»n và o mà ng nhÄ© hÆ¡n ngà n quân Tống trên núi.
"Trá»i mưa!"
"Trá»i mưa, tháºt sá»± trá»i mưa!"
"Trá»i mưa, ha ha ha!"
Tướng sÄ© Tống quân mừng rỡ như Ä‘iên, cái mưa mùa hạ nà y nói đến là đến, đảo mắt liá»n mưa tầm tã như trút nước, bó Ä‘uốc trên dưới núi từng bước từng bước bị dáºp tắt, con đưá»ng biến thà nh lầy lá»™i không chịu nổi.
Trần Nguyên hưng phấn vạn phần, nói: "Các huynh đệ, ông trá»i cÅ©ng Ä‘ang giúp chúng ta, lên ngá»±a phá vây thôi!"
Hạ Từ bá»—ng nhiên nói: "Tướng quân, xin chá» má»™t chút, ta có má»™t caÌch nghÄ©!"
Thá»i Ä‘iểm mưa to mưa tầm tã tưới và o trên đỉnh lá»u vải Dã Lợi Kiến Ca, Dã Lợi Kiến Ca ngÆ¡ ngác nhìn mưa bên ngoà i lá»u vải, mặt xám như tro, má»™t câu cÅ©ng nói không nên lá»i.
Trương TâÌm Nguyên thấy bá»™ dạng hắn, liá»n tiến lên nói: "Tướng quân, trá»i mưa, quân Tống Ä‘i cÅ©ng rất cháºm, ta nghÄ© chúng ta vẫn có cÆ¡ há»™i."
Dã Lợi Kiến Ca cưá»i khổ, lắc đầu nói: "Mệnh lệnh binh sĩ, nếu như gặp được quân Tống phá vòng vây, tất phải liá»u chết chặn đưá»ng, táºn hết sức lá»±c."
Liá»u chết chặn đưá»ng có thể ngăn cản được sao? Nếu như là ngà y hôm qua, Dã Lợi Kiến Ca sẽ nói có thể, nhưng đối mặt vá»›i đám quân Tống nà y, hắn tháºt không nắm chắc.
Bó Ä‘uốc tắt, hắn vô pháp biết rõ đối phương lá»±a chá»n phương hướng gì phá vòng vây, con đưá»ng không dá»… Ä‘i, Ä‘iá»u động binh lá»±c vây cÅ©ng khó có thể nhanh chóng được.
Dã Lợi Kiến Ca ảm đạm nói: "Äến cả ông trá»i cÅ©ng Ä‘ang giúp ngưá»i Tống, ta có thể là m sao?".
Trương TâÌm Nguyên cÅ©ng không nói cái gì nữa rồi, trong lá»u vải rÆ¡i và o yên lặng, chỉ có những hạt mưa không ngừng rÆ¡i và o đỉnh lá»u vải, liên tục phát ra động tÄ©nh.
Vừa lúc đó, kèn cá»§a ngưá»i Äảng Hạng vang lên tại phương tây, đây là tÃn hiệu trước kia bá»n hắn ước định, má»™t khi ở đâu bị quân Tống tập kiÌch, thổi kèn lên, láºp tức Ä‘i qua trợ giúp.
Nhưng hiện, ở bên ngoà i là má»™t mảnh Ä‘en kịt, có thể mÆ¡ hồ trông thấy bóng ngưá»i, chỉ trong khoảng cách 10m, còn Ä‘i đựơc sao?
Dã Lợi Kiến Ca do dự một chút, cuối cùng nói: "Mệnh lệnh quân đội xúm lại hướng tây, tốt xấu gì, chúng ta cũng thỠmột chút."
Quân mã Äảng Hạng ngay tại trong mưa to liá»n Ä‘i đến phÃa tây, Dã Lợi Kiến Ca cùng Trương TâÌm Nguyên đợi tại chá»— nà y nghe nghóng tin tức truyá»n vá».
Tuy bá»n há» Ä‘á»u biết, dưới loại tình huống nà y, khả năng có thể ngăn cản quân Tống là rất nhá», nhưng bá»n há» Ä‘á»u là quân nhân hợp cách, chỉ cần còn có má»™t đưá»ng hi vá»ng, bá»n hắn Ä‘á»u sẽ không buông tha cho.
Trương TâÌm Nguyên lúc nà y bá»—ng nhiên nghÄ© ra má»™t vấn Ä‘á», đưa mắt nhìn sắc mặt Dã Lợi Kiến Ca má»™t chút, sau đó nhá» giá»ng nói: "Tướng quân, váºy thì vá» sá»± tình Vương phi, chúng ta không phải có thể thông qua những thứ con đưá»ng khác để nghÄ© biện pháp sao? Và dụ như, nói chuyện Ä‘iá»u kiện cùng ngưá»i Tống, cứu các nà ng trở vá»?"
Dã Lợi Kiến Ca gáºt đầu, nói: "Äại vương đưa cho ta tin tức cÅ©ng nói như váºy, chỉ cần Vương phi không việc gì, chúng ta có thể trả má»™t cái giá lá»›n nhất định, tháºm chà kể cả thả Trần Thế Mỹ và những ngưá»i kia rá»i khá»i Äảng Hạng. Nhưng, chúng ta phải chá» bá»n hắn đến đà m phán Ä‘iá»u kiện, Trương đại nhân biết rõ ý tứ Äại vương trong nà y không?"
Trương TâÌm Nguyên gáºt đầu, nói: "Hạ quan hiểu."
Äợi tháºt lâu, vẫn không nghe được phÃa tây có động tÄ©nh gì, thá»i Ä‘iểm Dã Lợi Kiến Ca Ä‘ang muốn thúc ngưá»i Ä‘i xem, cá»a lá»u bá»—ng nhiên bị ngưá»i xốc lên, một binh sĩ Äảng Hạng ngưá»i đầy máu tươi vá»t lên, nói: "Tướng quân, không tốt, quân Tống táºp kÃch doanh trại!"
Sắc mặt Trương TâÌm Nguyên biến đổi, Dã Lợi Kiến Ca cÅ©ng là thoáng má»™t tý đã sợ ngây ngưá»i.
Hắn vẫn nghÄ©, hiện tại quân Tống muốn là m nhất, chÃnh là chạy trốn, nhưng hắn như thế nà o cÅ©ng không nghÄ© tá»›i, những quân Tống đã má»i mệt không chịu nổi kia, lúc nà y còn có lá gan và năng lá»±c đến táºp kÃch đại doanh chÃnh mình.
Bá»n hắn không thể tưởng được, những binh sĩ bên ngoà i kia đương nhiên lại cà ng tê liệt, chiến đấu đã sá»›m là m cho bá»n há» cảm thấy má»i mệt, tiếng kèn phÃa tây vang lên, quân đội phụ trách áp chế tiến đến, các binh sÄ© Ä‘á»u cho là bên mình an toà n.
Vì váºy, ngá»§ thì ngá»§, chữa thương thì chữa thương, chÃnh là mấy trạm gác cÅ©ng đứng ở địa phương mưa xối không đến, nghỉ ngÆ¡i má»™t lát.
HÆ¡n má»™t ngà n quân Tống giết tá»›i cá»a, bá»n hắn má»›i bắt đầu giáºt mình đứng dáºy, cho nên, hai ngà n quân sÄ© ngụ ở má»™t loạt lá»u bên ngoà i, trong nháy mắt đã bị quân Tống đánh chết rồi, binh sÄ© trong lá»u đã bị giết há»—n loạn không chịu nổi
Dã Lợi Kiến Ca chứng kiến ngưá»i tá»›i báo tin mặt mÅ©i trà n đầy sợ hãi cùng má»™t thân đầy múc, liá»n biết sá»± tình đã nghiêm trá»ng tá»›i trình độ nà o.
"Thổi kèn thổi kèn táºp kết!"
Dã Lợi Kiến Ca đầy kinh nghiệm chiến tráºn, hắn biết rõ, tại thá»i Ä‘iểm há»—n loạn, mình không thể bối rối, đầu tiên hắn để muốn cho tất cả binh sÄ© biết mình ở chá»— nà y, muốn cho binh sĩ biết rõ hiện tại nên là m cái gì.
Tiếng kèn vang lên, không khác gì chiếc đèn sáng trong đêm tối, những binh sĩ Äảng Hạng bối rối kia à o à o táºp trung tá»›i nÆ¡i đây, đảo mắt liá»n tụ táºp và i trăm ngưá»i, bố thà nh má»™t cái phương tráºn nho nhá», chuẩn bị phòng bị quân Tống tập kiÌch.
Dã Lợi Kiến Ca biết rõ, chỉ cần mình đứng vững trước vòng trùng kÃch thứ nhất cá»§a đối phương, váºy thì binh sĩ Äảng Hạng tụ táºp tá»›i sẽ cà ng ngà y cà ng nhiá»u, chỉ cần mình kiên trì thá»i gian má»™t chén trà , những ngưá»i Tống nà y sẽ rÆ¡i và o trong vòng vây, không ai lại có thể cứu bá»n há», ông trá»i cÅ©ng không được.
Trần Nguyên cÅ©ng biết, lần nà y mình là m, đúng là má»™t mua bán sống chết, má»™t búa Ä‘áºp phá tráºn địa địch, chÃnh mình liá»n lợi nhuáºn cá»±c lá»›n, nếu như nện không tan mà nói, váºy thì thua sạch.
Tà i sản của conem_bendoianh
Chữ ký của conem_bendoianh
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a conem_bendoianh
10-02-2013, 12:59 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
SỠThượng Tối Ngưu Phò Mã Gia
Tác giả: Nã Cát Ma
Chương 379: Phá tráºn
Dịch: hungvodich9490
Nguồn: Mê Truyện
Cho nên, hắn để cho Dương Văn Quảng chá»n lá»±a, Ä‘á»u là binh sÄ© tinh nhuệ nhất là m tiên phong, hÆ¡n hai trăm Dương gia thân binh, hai mươi ba tên thân binh dưới tay mình, còn có hÆ¡n bốn mươi ngưá»i "cắn ngưá»i cẩu" có thể đánh nhất trong đội ngÅ© Ä‘á»u đặt ở phÃa trước nhất.
Giá» khắc nà y, Trần Nguyên rốt cục cÅ©ng cảm nháºn được tư vị vì cầu được thắng lợi mà không từ thá»§ Ä‘oạn trên chiến trưá»ng kia, hắn tháºm chà không để lại ngưá»i nà o bảo vệ mình.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, vì để cho chút Ãt mÅ©i tên trên chiến trưá»ng không đến mức lấy cái mạng nhá» cá»§a mình, hắn đặt Dã Lợi thị ở sau lưng ngá»±a, là m má»™t tấm má»™c tốt nhất.
Dương Văn Quảng xách thương xông lên phÃa trước nhất, con mắt xuyên qua đống nước mưa, nhìn má»™t loạt bóng ngưá»i lắc lư mÆ¡ hồ phÃa trước mặt mình, lúc nà y trong lòng lại má»™t mảnh hư không, trên chiến trưá»ng tà n khốc, huyết nhục bay tứ tung nà y, là m là má»™t ngưá»i tướng quân, chuyện nên là m duy nhất, chÃnh là đả kÃch trà mệnh địch nhân, trong lòng không thể có chút tạp niệm.
"Trên chiến trưá»ng, chỉ có nhân tà i dÅ©ng cảm nhất má»›i có thể sống được!"
Lá»i Má»™c Quế Anh nói lại lần nữa tiếng vá»ng tại bên tai Dương Văn Quảng, mắt thấy địch nhân ở ngay tại trước mặt, hắn đặt trưá»ng thương trên đùi, tấm chắn đặt ở cạnh yên ngá»±a, giương cung lấy mÅ©i tên, cÅ©ng không nhắm chuẩn, chỉ nhìn bầy ngưá»i phÃa trước, sau đó là má»™t mÅ©i tên vá»t tá»›i.
Sau lưng, binh sÄ© quân Tống cÅ©ng là trăm ná» phát ra cùng má»™t lúc, bá»n hắn thông qua Ä‘oạn thá»i gian tác chiến nà y, đã tương đối quen thuá»™c đối vá»›i binh khà trong tay, loại ná» cá»§a Tôn Công Sáng có tốc độ cá»±c nhanh, cho phép bá»n hắn tại khoảng cách gần vẫn có thể thong dong bắn tên ná».
Binh sÄ© Äảng Hạng vừa má»›i tụ há»p lại, lúc nà y không có ngưá»i nà o mang lá chắn, cái vòng đả kÃch thứ nhất nà y quả thá»±c là m cho bá»n há» tổn thương thảm trá»ng.
Dã Lợi Kiến Ca cÅ©ng không để ý những việc nà y, chết liá»n chết rồi, còn sống thì phải láºpđội hình.
"Giết!"
Dương Văn Quảng cưỡi ngá»±a Ä‘i trước, đảo mắt đã sát nháºp và o trong phương tráºn, Dã Lợi Kiến Ca xách thương đón chà o.
"ÄÆ°Æ¡ng!"
Lần va chạm thứ nhất, lại khiến cho toà n thân Dương Văn Quảng kịch chấn, mãnh liệt lảo đảo ở trên lưng ngá»±a, thiếu má»™t chút đã rÆ¡i xuống, cả cánh tay nhức má»i Ä‘au đớn, khà huyết sôi trà o.
Dã Lợi Kiến Ca cÅ©ng không khá hÆ¡n chút nà o, hổ khẩu Ä‘á»u bị chấn động đến chảy máu, thá»i Ä‘iểm Ä‘ang muốn cưỡng ép đâm ra má»™t thương, má»™t cây đòn gánh bên trái dùng thế rÆ¡i còn nhanh hÆ¡n so vá»›i hạt mưa kia, chiếu và o đầu cá»§a hắn liá»n nện xuống dưới, nhanh đến ngay mắt thưá»ng cÅ©ng khó nhìn rõ rà ng.
Dã Lợi Kiến Ca quá sợ hãi, vội và ng rẽ ngang thân thương, đưa đến đón đỡ.
Äòn gánh cá»§a Hô Diên Bình vốn chÃnh là má»™t loại binh khà chém nện, gia tăng thêm việc hiện tại hai tay Dã Lợi Kiến Ca Ä‘ang run lên, lại là miá»…n cưỡng xách thương ra chặn, cho nên thá»i Ä‘iểm má»™t đòn gánh nện ở trên thân thương, đã nện bay thương trong tay Dã Lợi Kiến Ca rồi.
Dương Văn Quảng thừa cÆ¡ há»™i nà y, đâm má»™t thương vá» hướng ngá»±c Dã Lợi Kiến Ca, há»™ vệ sau lưng Dã Lợi Kiến Ca xem xét đến hồn phi phách tán, má»™t mặt nhà o đầu vá» phÃa trước, má»™t mặt lá»›n tiếng la lên: "Tướng quân, chú ý!"
Dã Lợi Kiến Ca lúc nà y đã mất binh khÃ, không cách nà o ngăn cản, đối mặt vá»›i đòn gánh cá»§a Hô Diên Bình cùng trưá»ng thương cá»§a Dương Văn Quảng, tình thế vô cùng cấp bách, hắn xoay ngưá»i má»™t cái, láºp tức nhảy xuống, ngã lên trên mặt đất, má»™t thân đầy bùn nhão, bá»™ dáng vô cùng cháºt váºt.
Hô Diên Bình nện đòn gánh ở trên lưng ngá»±a, thá»›t ngá»±a kia phát ra má»™t tiếng kêu rên, toà n bá»™ thân hình láºp tức co quắp, ngã gục xuống trên mặt đất.
Nhưng mục tiêu cá»§a Hô Diên Bình không phải con ngá»±a nà y, nhìn Dã Lợi Kiến Ca ngã lên trên mặt đất, hắn còn muốn tiếp tục Ä‘uổi giết, nhưng thân binh Dã Lợi Kiến Ca đã đánh tá»›i, Dương Văn Quảng gấp gáp nói : "Không cần phải ham chiến, đánh tan bá»n hắn đã!"
Hô Diên Bình vô cùng thất vá»ng liếc nhìn Dã Lợi Kiến Ca, nhưng cÅ©ng biết nặng nhẹ, láºp tức quay đầu đánh tá»›i hướng chiến kỳ Äảng Hạng, thoáng má»™t tý đã giết tá»›i dưới cá».
Trần Nguyên ở phÃa sau xem rõ rà ng, dắt cuống há»ng hô lên: "Dã Lợi Kiến Ca chết...rồi "
Trên chiến trưá»ng, tầm nhìn vốn không cao, sau khi hắn hô câu nà y Ä‘i ra, quân Tống Ä‘á»u à o à o phụ há»a, những ngưá»i Äảng Hạng kia xem xét chiến kỳ mình đã đứt, gia tăng vừa rồi những tướng quân hô câu "tướng quân chú ý" kia, là m cho bá»n há» hoà i nghi cái nà y có thể tháºt, ý chà chiến đấu láºp tức giảm mạnh.
Tráºn hình vốn vá»™i và ng tạo thà nh láºp tức đại loạn.
Dương Văn Quảng thừa cÆ¡ hét lá»›n má»™t tiếng, nhấc trưá»ng thương lên, sát nháºp tráºn địa địch đầu tiên.
Hô Diên Bình chÃnh là đi theo bên cạnh, nhà o và o trong tráºn địch nhân, đòn gánh quét ngang tứ phương, không ai có thể lại gần, dÅ©ng sÄ© quân Tống theo phÃa sau bá»n há» cÅ©ng là anh dÅ©ng giết tá»›i, quân tâm ngưá»i Äảng Hạng thoáng cái đã loạn, quân địch xông đến, quân lÃnh tan rã.
Trương Tấm Nguyên mang theo hÆ¡n má»™t trăm ngưá»i vẫn còn ra sức chém giết, nhìn Dã Lợi Kiến Ca bên kia đã bị đánh tan, trong lòng hắn quả thá»±c giáºt mình không thôi, nghe được tiếng la quân Tống, Trương Tấm Nguyên vốn là má»™t hồi kinh ngạc, tiếp theo liá»n la lá»›n: "Các dÅ©ng sÄ© không nên nghe quân Tống nói báºy, ngăn bá»n hắn lại, không để bá»n hắn chạy!"
Nhưng hắn vốn không có uy vá»ng gì trong quân đội, dưới tình huống đội ngÅ© đã loạn, không có mấy ngưá»i nghe hắn, hắn kêu gá»i cÆ¡ hồ không có nổi chút tác dụng nà o.
Chỉ là hắn lá»i nà y lại vừa lúc bị Trần Nguyên nghe được, Trần Nguyên xem hắn: "Trương đại nhân, Lý Nguyên Hạo cÅ©ng không phải lão tá» ngươi, bán mạng như váºy là m cái gì?"
Trương Tấm Nguyên vừa nghe thấy thanh âm cá»§a bá»n hắn, láºp tức xấu hổ nói: "Trần Thế Mỹ, ngưá»i đâu, bắn chết hắn cho ta, bắn Trần Thế Mỹ!"
Trần Nguyên cÅ©ng không để ý đến hắn, tiếp tục chạy vá» phÃa trước: "Có gan ngươi cứ bắn, ta sợ ngươi sao?"
Thân thể cá»§a hắn vừa má»›i chạy tá»›i, Trương Tấm Nguyên vá»™i và ng cánh tay ngăn xạ thá»§ Äảng Hạng bên cạnh đã giương cung cà i tên lại, nói: "Không cần phải bắn!"
Những ngưá»i Äảng Hạng kia cÅ©ng nhìn rõ rà ng rồi, sau lưng Trần Nguyên cá»™t má»™t nữ nhân, là Vương Phi cá»§a bá»n hắn.
Thắng bại đã định, Dương Văn Quảng giết tan má»™t đạo phòng tuyến ngưá»i Äảng Hạng cố gắng cuối cùng muốn ngăn cản hắn, Dã Lợi Kiến Ca biết mình không ngăn cản được quân Tống phá vây rồi.
Quân Tống xông qua quân doanh, vô cùng há»—n loạn, khắp nÆ¡i Ä‘á»u là thi thể, khắp nÆ¡i Ä‘á»u là thương binh khóc thét, đầu óc Dã Lợi Kiến Ca cÆ¡ hồ trống rá»—ng, tiếng la Trương Tấm Nguyên từ xa phương truyá»n đến: "Dã Lợi tướng quân, Dã Lợi tướng quân, ngà i không sao chứ?"
Dã Lợi Kiến Ca lúc nà y không nói gì, kéo má»™t con ngá»±a bên ngưá»i qua, xoay ngưá»i nhảy lên, sau đó lại nói: "Táºp hợp!"
Trương Tấm Nguyên nghe được thanh âm cá»§a hắn, liá»n yên tâm hÆ¡n không Ãt, tìm theo tiếng nói chạy tá»›i, nói: "Dã Lợi tướng quân, chúng ta có phải là nên phái ngưá»i thoáng truy Ä‘uổi má»™t tý?"
Dã Lợi Kiến Ca trầm tư một hồi, sắc mặt đột nhiên biến đổi, nói: "Không tốt, Hứng Châu thà nh!"
Hứng Châu thà nh ngay tại địa phương hai dặm sau lưng Dã Lợi Kiến Ca, bá»n hắn căn bản bản không suy nghÄ© vá» vấn đỠan toà n cá»§a Hứng Châu thà nh, bởi vì ở trong mắt tất cả má»i ngưá»i, quân Tống đã bị Dã Lợi Kiến Ca bao vây lại, Hứng Châu thà nh liá»n không có nguy hiểm.
Quân Tống không có khả năng phá tan vòng vây, mặc dù giết ra, tất nhiên cÅ©ng chỉ còn lại có phần cướp đưá»ng trốn chạy để khá»i chết, chá»— đó phòng bị rất thư giãn, má»™t Ãt nhân váºt trá»ng yếu Äảng Hạng trong lúc nà y đã dá»n xong tiệc rượu, chỠđợi mình toà n diệt quân Tống trở vá», khánh công cùng bá»n há».
Sắc mặt Trương Tấm Nguyên cũng biến thà nh tái nhợt trong nháy mắt.
Dã Lợi Kiến Ca vá»™i và ng hô: "Táºp hợp, táºp hợp truy kÃch!"
"Giết" Dương Văn Quảng phóng ngá»±a, nhảy và o bên trong Hứng Châu thà nh, bóng đêm cung cấp thuáºn tiện lá»›n nhất cho bá»n hắn, phòng bị Hứng Châu thà nh quá thư giãn rồi, đại bá»™ pháºn binh sÄ© thá»§ hạ Trương Tấm Nguyên cÅ©ng đã bị Trần Nguyên đánh tan tại Vinh Quang trấn, má»™t và i ngưá»i còn lại cÅ©ng Ä‘á»u ở bên ngoà i tham dá»± công tác "áp chế".
Vì có thể để cho quân thuáºn lợi được tiếp tế, Hứng Châu thà nh tháºm chà Liên Thà nh không hỠđóng cá»a lại, chỉ có hÆ¡n má»™t trăm binh sÄ© lưá»i biếng đứng ở phÃa dưới cá»a thà nh, chá» nghênh đón bá»n hắn "chiến thắng trở vá»" đội ngÅ©.
Thá»i Ä‘iểm móng ngá»±a quân Tống chạy tá»›i, mưa trong đêm căn bản không nhìn rõ rà ng ngưá»i đến là ngưá»i nà o, chỉ khi đến địa phương hÆ¡n mưá»i bước trước mặt, bá»n hắn má»›i phát hiện không đúng, muốn đóng lại cá»a thà nh thì đã quá muá»™n.
Tà i sản của conem_bendoianh
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a conem_bendoianh
10-02-2013, 01:04 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
SỠThượng Tối Ngưu Phò Mã Gia
Tác giả: Nã Cát Ma
Chương 380: Thư cảm ơn
Dịch: hungvodich9490
Nguồn: Mê Truyện
HÆ¡n má»™t trăm ngưá»i nà y, đảo mắt đã bị móng ngá»±a hÆ¡n má»™t ngà n quân Tống đạp thà nh thịt nát, sau khi Dương Văn Quảng và o thà nh, hÆ¡i ngừng má»™t chút, nói: "Äại ca chúng ta và o được rồi!"
Trần Nguyên cưá»i ha ha má»™t tiếng, nói: "Tốt, hiện tại chia binh là m hai đưá»ng, ngươi dẫn má»™t đưá»ng nhân mã ở chá»— nà y trông coi, đóng thà nh cá»a lại, khiến cho Dã Lợi Kiến Ca không dám công thà nh!"
Dương Văn Quảng lên tiếng nói: "Biết rồi, động tác các ngươi ở bên trong nhanh má»™t chút, chúng ta nhiá»u lắm cÅ©ng chỉ có ná»a canh giá»!"
Trần Nguyên nói: "Äủ rồi, Hô Diên Bình đánh hoà ng cung Äảng Hạng cho ta, nhá»› kỹ, chỉ cho đánh má»™t lần, đánh không được, láºp tức bá» chạy, Thiết An Ha Mã Thai, ngươi dẫn má»™t trăm huynh đệ, Ä‘i theo Hạ đại nhân, đến ngục giam Äảng Hạng cứu ngưá»i ra ngoà i!"
Cho dù những quân Tống nà y cÅ©ng đã má»i mệt không chịu nổi, nhưng khi bá»n hắn bước chân và o "thá»§ đô" ngưá»i Äảng Hạng, má»—i ngưá»i Ä‘á»u cảm giác được cảm giác hưng phấn dáºt vu ngôn biểu (tình cảm bá»™c lá»™ trong lá»i nói), lúc trước chÃnh mình phÆ¡i đầy máu tươi là đáng giá.
Mưa cà ng rÆ¡i xuống cà ng lá»›n, theo cá»a sổ chui và o trong.
Lưu Bình ngồi ở góc nhà giam, nhìn mưa rÆ¡i như trút nước ở ngoà i cá»a sổ, trong ánh mắt trà n đầy thống khổ cùng mê mang, Lý Nguyên Hạo tá»›i bái kiến Lưu Bình, hắn muốn để cho Lưu Bình đầu hà ng, chỉ cần Lưu Bình gáºt đầu, cÅ©ng không cần ngây ngốc ở cái địa phương nà y.
Nhưng Lưu Bình không gáºt đầu.
Không phải hắn có bao nhiêu trung thà nh đối vÆ¡Ìi Äại Tống, chỉ là , hắn hiểu được, chÃnh mình gáºt đầu má»™t cái mà nói, những huynh đệ chết tráºn ngà y đó, ở dưới cá»u tuyá»n, sẽ không tha thứ cho chÃnh mình.
Vì cái gì mình không chết tráºn đây?
Suy nghÄ© cá»§a hắn lại chuyển tá»›i trên chiến trưá»ng Tam Xuyên khẩu, Hoà ng Äức Hòa chạy trốn, tạo thà nh dao động cho cả phòng tuyến phÃa sau, Lưu Bình biết rõ không thá»§ được rồi, hắn mang theo quân sÄ© ra sức chém giết, nhưng ngưá»i Äảng Hạng trước mặt má»™t tầng lại má»™t tầng xiết chặt vòng vây.
Những binh lÃnh kia gầm rú còn vang vá»ng ở bên tai hắn, đến nay, hắn vẫn y nguyên nhá»› rõ, tại thá»i Ä‘iểm chÃnh mình đã tuyệt vá»ng, là má»™t con ngá»±a Quách Tuân phóng tá»›i trước bẫy ráºp địch nhân bà y ra.
Chá»— đó Ä‘á»u là chông chống ngá»±a, khắp nÆ¡i Ä‘á»u là cạm bẫy
à tứ ngưá»i Äảng Hạng rất rõ rà ng, bá»n hắn chÃnh là khiêu chiến Quách Tuân, không phải ngươi lợi hại sao? Ngươi không phải vạn ngưá»i không địch nổi sao? Váºy ngươi đến đây, chỉ cần ngươi có bản lÄ©nh theo con đưá»ng nà y giết Ä‘i ra ngoà i, quân Tống các ngươi có thể phá vòng vây.
Lưu Bình đến nay vẫn có thể nhá»› rõ rà ng, thá»i Ä‘iểm Quách Tuân phóng tá»›i chá»— đó, đã lá»™ ra dáng tươi cưá»i đối vá»›i chÃnh mình.
Trên mặt cá»§a hắn không tá»± giác mà cưá»i má»™t chút, nhẹ giá»ng nói má»™t câu: "Hảo huynh đệ!"
Trong nhà giam bên cạnh Lý Thế Bân nghe thấy, nhìn và o mắt Lưu Bình, nếu như nói Lưu Bình còn có bi tráng, có thể nghÄ© vá» kyÌ Æ°Ìc mà nói, Lý Thế Bân thì cà ng thảm hÆ¡n rồi, kyÌ Æ°Ìc hắn có thể nghÄ©, chỉ có uất ức.
Trong khoảng thá»i gian nà y, hắn suy nghÄ© rất nhiá»u, Lý Nguyên Hạo không giết hắn, đó là bởi vì còn có tháºt nhiá»u ngưá»i Khương y nguyên trung thá»±c vá»›i hắn.
Những ngưá»i phản bá»™i hắn kia, quả thá»±c là là m cho Lý Thế Bân căm háºn thá»i gian rất lâu, nhưng cháºm rãi, hắn cÅ©ng suy nghÄ© cẩn tháºn hÆ¡n, những Ä‘iá»u nà y Ä‘á»u là lá»—i cá»§a mình, là mình quá ương ngạnh, quá không ai chịu nổi.
Trước kia, những huynh đệ ở trước mặt mình Ä‘á»u rất tùy ý, bá»n hắn sẽ vá»— bá» vai cá»§a mình, cùng mình ngồi cùng má»™t chá»— uống rượu, dám cợt nhả đến đòi ban thưởng, nhưng bây giá» thì sao? Bá»n hắn Ä‘á»u không muốn, hoặc là nói, không dám lại sống chung má»™t chá»— vá»›i mình, kể cả Hạ Từ.
Nếu như mình có thể Ä‘i ra ngoà i mà nói, nhất định sẽ nói má»™t tiếng xin lá»—i vá»›i bá»n há», nhất định sẽ nháºn lầm.
Nhưng mình còn có cÆ¡ há»™i ra ngoà i sao? Lý Thế Bân không biết, hắn sâu kÃn thở dà i má»™t tiếng.
Ngay tại thá»i Ä‘iểm hắn lo lắng vì váºn mệnh chÃnh mình, bên ngoà i nhà tù bá»—ng nhiên truyá»n đến má»™t tiếng hét thảm, tiếp theo, má»™t hồi thanh âm binh khà kịch liệt va chạm vang lên.
Ba ngưá»i nà y Ä‘á»u là tướng quân trên chiến trưá»ng, vừa nghe thanh âm nà y, chỉ biết tuyệt đối là có ngưá»i cưỡng ép đánh đến ngục giam nà y rồi, hÆ¡n nữa còn công kÃch cá»±c kỳ thuáºn lợi.
Lưu Bình, Thạch Nguyên Tôn, Lý Thế Bân, ba ngưá»i đồng thá»i đứng lên, tay nắm cá»a nhà lao, dùng ánh mắt trao đổi lẫn nhau, ý nghÄ© trong lòng bá»n hắn Ä‘á»u rất giống ý nghÄ© cá»§a mình, nhưng bá»n hắn lại Ä‘á»u không thể tin được đây là tháºt.
"Các huynh đệ, giết và o thôi!" Má»™t tiếng thét bá»—ng nhiên truyá»n và o lá»— tai Lý Thế Bân, cả bá»™ mặt hắn trong thá»i gian ngắn đã biến thà nh mừng rỡ.
"Là Hạ Từ, là Hạ Từ, ta nghe ra thanh âm cá»§a hắn!" Lý Thế Bân cÆ¡ hồ giống như là bị Ä‘iên rồi, dốc sức liá»u mạng lay động cánh cá»a nhà lao, lá»›n tiếng kêu gá»i: "Hạ đại nhân, Hạ đại nhân, ta ở chá»— nà y đây!"
Lưu Bình và Thạch Nguyên Tôn cÅ©ng là kÃch động dị thưá»ng, Lưu Bình vá»™i và ng nói: "Lý Thế Bân, ngươi có nghe rõ rà ng không đấy!"
Lý Thế Bân dốc sức liá»u mạng gáºt đầu, nói: "Là hắn, không sai được đâu!"
Cá»a nhà lao bị ngưá»i dùng má»™t cước đá văng ra, má»™t đội nhân mã vá»t tiến đến, từ quần áo trên ngưá»i bá»n hắn, có thể nhìn ra thân pháºn quân Tống rõ mồn má»™t, Hạ Từ tiến đến há»i: "Tướng quân, ngươi ở đâu váºy?"
Lý Thế Bân vội và ng nói: "Cái nà y nà y cái nà y nà y, huynh đệ, mau thả ta ra!"
Hạ Từ bước và i bước chạy tá»›i, má»™t bên mở cá»a nhà lao Lý Thế Bân ra, má»™t bên nhìn bên cạnh, há»i: "Vị nà o là Lưu Bình tướng quân cùng Thạch Nguyên Tôn tướng quân?"
Lưu Bình và Thạch Nguyên Tôn cÆ¡ hồ đồng thá»i nói: "Ta là Lưu Bình(Thạch Nguyên Tôn)!"
Lưu Bình còn há»i má»™t câu: "Hạ đại nhân, ngươi và o bằng cách nà o váºy?"
Hạ Từ cưá»i má»™t chút: "Lá»i nà y nói đến rất dà i, hiện tại không có thá»i gian, quân đội cá»§a chúng ta ở bên ngoà i, ta mang bá»n ngươi Ä‘i ra ngoà i trước!"
Lưu Bình sững sá» há»i: "Quân đội cá»§a chúng ta đánh đến nÆ¡i đây rồi sao?"
Hạ Từ cưá»i ha ha má»™t tiếng, nói: "Không thể tin được a? Ta cÅ©ng váºy không tin, nhưng chúng ta đã tháºt sá»± và o được, ta mang bá»n ngươi Ä‘i gặp Trần Thế Mỹ tướng quân, hiện tại hắn Ä‘ang đánh hoà ng cung ngưá»i Äảng Hạng, không biết có thể đánh rá»›t xuống hay không!"
Lý Thế Bân nghe xong, liá»n cưá»i ha ha má»™t tiếng, nói: "Äánh hoà ng cung Lý Nguyên Hạo? Bà ná»™i nó, đã ghiá»n, ta cÅ©ng Ä‘i!"
Cho dù nhân thá»§ không nhiá»u, hoà ng cung Lý Nguyên Hạo cÅ©ng không phải và i trăm ngưá»i là có thể đánh vỡ, Hô Diên Bình tấn công mạnh má»™t vòng, chỉ Ä‘áºp vỡ mấy khối tưá»ng gạch mà thôi.
Trần Nguyên đã chuẩn bị lui lại, nói: "Bà chị, xem ra lần nà y là không có cÆ¡ há»™i Ä‘i nhìn phòng ốc Lý Nguyên Hạo xây cho ngươi, tiếc nuối, tháºt sá»± là quá đáng tiếc!"
Dã Lợi thị bị trói lên trên lưng ngựa, một khuôn mặt đã gần như thà nh sương tuyết, lạnh lùng nói: "Trần Thế Mỹ, ngươi còn không biết dừng sao?"
Trần Nguyên mỉm cưá»i nhìn nà ng, nói: "Thấy đủ? Ta đã từng là ngưá»i thấy rất đủ, ta nghÄ© mình là m chút mua bán, sẽ để cho ngưá»i nhà không lo cuá»™c sống, ta nghÄ© mình lăn lộn công danh, là m cho mình rạng rỡ tổ tông là được rồi, mấy yêu cầu nà y không cao chứ? Nhưng không phải có ngưá»i muốn chiến tranh, muốn đánh nhau, không phải buá»™c ngưá»i Tống chúng ta giÆ¡ nắm tay lên thà nh quả đấm sao, hiện tại ta là m như hắn mong muốn rồi, các ngươi lại bảo ta thấy đủ? Ta cho ngươi biết, đợi thá»i Ä‘iểm Lý Nguyên Hạo ngã xuống, ta liá»n thấy đủ."
Dã Lợi thị cả giáºn nói: "ÄÆ°Ì€ng nói dá»… nghe như váºy, nếu như ngưá»i Tống các ngươi đáp ứng Äại vương cầu hoà , không phải chiến tranh sá»›m đã xong rồi sao?"
Trần Nguyên cưá»i ha ha, nhìn khuôn mặt Dã Lợi thị má»™t cách trà o phúng, Dã Lợi thị cÅ©ng biết mình nói lá»i nà y hÆ¡i cưỡng từ Ä‘oạt lý, cho nên, sau khi nói xong, liá»n ngáºm miệng lại.
Trần Nguyên Ä‘i từ từ tá»›i, nói: "Lý Nguyên Hạo cầu hòa, chúng ta là sẽ không đáp ứng, thá»i Ä‘iểm hắn khÆ¡i mà o chiến tranh, nhất định dùng phương thức ngươi chết ta sống để xong việc, ngược lại, nếu như bà chị ngươi tá»›i cầu hoà , nghÄ© tá»›i tình cảm giữa hai ta, có thể ta sẽ xem xét."
Dã Lợi thị miệt thị liếc nhìn Trần Nguyên, há»i: "Trần Äô Chỉ Huy Sứ, cái sá»± tình hai nước giao binh nà y, ngươi cân nhăÌc được sao? Dùng ngươi mà cân nhăÌc nổi sao?"
Nà ng lặp lại bốn chữ "Äô Chỉ Huy Sứ" nà y dị thưá»ng rõ rà ng, ám chỉ Ä‘ang khinh thưá»ng Trần Nguyên chức quan thấp.
Trần Nguyên không thèm để ý ý châm chá»c trong lá»i nói cá»§a nà ng chút nà o, cá»±c kỳ tá»± tin nói: "Chá» xem."
Hô Diên Bình lúc nà y từ má»™t bên nhảy lên, nói: "Em rể, Dã Lợi Kiến Ca ở ngoà i cá»a công lần thứ nhất, bị Tiểu Hầu gia đánh lui, hiện tại Ä‘ang thay đổi đội ngũ, chuẩn bị công kÃch lần thứ hai, Tiểu Hầu gia bảo ngươi nhanh má»™t chút, má»™t khi đối phương vây quanh thà nh, chúng ta liá»n không xong!"
Trần Nguyên lúc nà y hoà n toà n quên công lao tráºn mưa to nà y cứu tánh mạng hắn, ngẩng đầu nhìn nhìn bầu trá»i đầy mây Ä‘en, nói: "Móa Æ¡i, nếu không có tráºn mưa to nà y, chúng ta tất nhiên có thể phóng và i ngá»n lá»a, đánh không được cÅ©ng thiêu hÆ¡n phân ná»a Hoà ng thà nh hắn mÆ¡Ìi đã nghiện!"
Bên cạnh không ai nói chuyện, Trần Nguyên quay đầu há»i: "Hạ Từ trở lại chưa? Chuẩn bị Ä‘i thôi!"
Xa xa truyá»n đến tiếng gà o cá»§a Thiết An Ha Mã Thai: "Äại nhân chúng ta đã trở lại!"
Trần Nguyên phóng ngựa nghênh đón, nói: "Lý Thế Bân tướng quân cùng Lưu Bình Thạch Nguyên Tôn tướng quân ở nơi nà o?"
Ba ngưá»i Ä‘i lên bái kiến cùng Trần Nguyên, Trần Nguyên nhìn thân thể ba ngưá»i có thể chiến đấu ngon là nh, chắc hẳn Lý Nguyên Hạo không ngược đãi tù binh, Ãt nhất cÅ©ng không ngược đãi ba ngưá»i bá»n hắn, lúc nà y má»›i yên tâm há»i: "Ba vị tướng quân còn có thể cưỡi ngá»±a không?"
Ba ngưá»i đồng thá»i gáºt đầu, Lưu Bình cưá»i khổ má»™t tiếng, nói: "Cưỡi ngá»±a là không có vấn Ä‘á», Trần Tướng quân yên tâm, chỉ là , tình hình chiến đấu bây giá» như thế nà o?"
Äây là tiêu chuẩn chiến tướng, Trần Nguyên cưá»i má»™t chút, nói: "Hiện tại tình hình chiến đấu rất phức tạp, hÆ¡n má»™t ngà n huynh đệ chúng ta đã và o cái Hứng Châu thà nh nà y, bên ngoà i là Dã Lợi Kiến Ca mang theo đại quân, láºp tức muốn xông tá»›i rồi, trong cái hoà ng cung nà y có hÆ¡n bốn trăm thá»§ vệ, ta nghÄ© là ta không đánh tan nổi."
Bon ngưá»i Lưu Bình sá»ng sốt má»™t chút, Trần Nguyên nà y nói tình hình chiến đấu quá không chuyên nghiệp rồi, bá»n hắn muôÌn giải thÃch lá»i nói nà y, cần má»™t chút thá»i gian.
Lý Thế Bân há»i: "Bên ngưá»i Dã Lợi Kiến Ca có bao nhiêu ngưá»i? Có khà giá»›i công thà nh hay không? Lý Nguyên Hạo kia có ở trong hoà ng cung hay không?"
Trần Nguyên biết rõ bá»n hắn Ä‘ang suy nghÄ© gì, liá»n nói vÆ¡Ìi Lý Thế Bân: "Tướng quân không cần há»i, ta căn bản không có ý định trông coi chá»— nà y, hiện tại chúng ta cần tranh thá»§ thá»i gian chạy trốn mÆ¡Ìi được!"
Lý Thế Bân bị giam thá»i gian dà i như váºy, trong lòng tÃch má»™t bụng há»a, thâÌy Trần Nguyên bao quanh hoà ng cung Äảng Hạng lại không đánh tiếp, ná»™i tâm có chút bất mãn, thá»i Ä‘iểm Ä‘ang muốn nói cái gì đó, Hạ Từ lặng lẽ kéo hắn má»™t tý, Lý Thế Bân đảo mắt, lại nghÄ© tá»›i cái chi quân đội nà y đã không phải là quân đội cá»§a mình trước kia rồi, cho dù là cá»§a mình, cÅ©ng không thể lại dùng thái độ ương ngạnh như váºy.
Lúc nà y hắn liá»n gáºt đầu, nói: "Chúng ta nghe Trần Tướng quân phân phó là được rồi."
Trần Nguyên cưá»i ha ha má»™t tiếng, cầm má»™t trang giấy vừa rồi tranh thá»§ thá»i gian viết xong ra, lại để cho binh sĩ đặt và o địa phương mưa không xối đến, sau đó thừa dịp binh mã Dã Lợi Kiến Ca còn chưa hoà n toà n vây quanh, mang theo má»™t ngà n quân Tống nghênh ngang rá»i Ä‘i.
Không biết cái nà y có tÃnh không là lần thứ nhất công chiếm thà nh trì hay không? Từ lúc bá»n Trần Nguyên tiến đến, đến khi bá»n hắn rá»i Ä‘i, chỉ là thá»i gian uống xong má»™t chén trà , chiến đấu dà i nhất trong lúc nà y chÃnh là đánh do ngục giam mưá»i lÃnh canh ngục trông coi kia.
Tăng thêm thanh âm mưa gió rất lá»›n, rất nhiá»u cư dân ở trong Hứng Châu thà nh căn bản không biết trong khoảng thá»i gian nà y đã xảy ra chuyện gì.
Trần Nguyên luôn luôn là ngưá»i ưa thÃch phong cách, hắn là m má»™t sá»± tình oanh động, tá»± nhiên muốn để cho ngưá»i khác biết rõ mÆ¡Ìi vui vẻ, vì váºy hắn má»›i lưu lại má»™t phong thư.
Nếu như không phải ngục giam bị quân Tống phá huá»·, nếu như không phải Trần Nguyên lưu lại lá thư nầy, cả Hứng Châu thà nh giống như cái gì cÅ©ng không phát sinh qua, lá thư Trần Nguyên ghi chép rất thông tục dá»… hiểu, chỉ cần là ngưá»i nháºn thức chữ, cÅ©ng biết là có ý tứ gì.
"Lý Nguyên Hạo huynh: tá»± lúc từ biệt ở ba cửa ải trước đây, đệ luôn tưởng niệm, huynh đưa tiá»…n đệ ngà n dặm, tình nà y đến nay không quên. Hôm nay tá»›i chÆ¡i, chưa từng gặp mặt huynh, trong lòng luôn nghÄ© vá» Äảng Hạng 'tưá»ng đồng vách sắt', đệ đã lÄ©nh giáo, chó giữ nhà cá»§a huynh cÅ©ng không quá giá»i như đệ nghÄ©, ngà y sau sẽ tùy thá»i đến thăm bà chị, lúc nà y có chút cô liêu, đệ được huynh khoản đãi mấy ngà y, huynh không cần hoà i niệm!"
Lạc khoản (phần đỠchữ, ghi tên trên bức vẽ): Äại Tống nho nhá» Äô Chỉ Huy Sứ, Trần Thế Mỹ.
Phong thư nà y cÅ©ng rất là kỳ quái, Trần Nguyên dán tại địa phương rất dá»… thấy được, nhưng Dã Lợi Kiến Ca tiến nháºp Hứng Châu thà nh, căn bản không lưu tâm nhìn trên tưá»ng hoà ng cung có đồ váºt gì đó, mà là má»™t đưá»ng thẳng đến hoà ng cung, nhìn xem các đại nhân váºt kia có bị sợ hay không.
Thẳng đến hừng đông ngà y hôm sau, thá»i Ä‘iểm má»™t vòng ngưá»i vây quanh, Dã Lợi Kiến Ca má»›i phát hiện cái thư nà y.
Nhưng phong thư nà y đã bị ngưá»i khác ghi xuống, rất nhanh liá»n truyá»n và o Äại Tống, không qua thá»i gian bao lâu, liá»n truyá»n và o thà nh Biện Kinh.
Nhân Tông nghe xong, quả thá»±c không thể tin được, hắn không thể tin được Trần Thế Mỹ rõ rà ng có thể đánh hạ Äô thà nh Äảng Hạng.
"Cái nà y, có phải là giả dôÌi hay không?" Ngữ khà Nhân Tông có chút hoà i nghi.
Lữ Di Giản tiến lên má»™t bước, nói: "Vạn tuế, quá trình trong đó không rõ lắm, nhưng từ rất nhiá»u con đưá»ng, chúng ta Ä‘á»u đã xác nháºn tin tức nà y, Trần Thế Mỹ xác thá»±c tiến nháºp Hứng Châu thà nh, hÆ¡n nữa Vương phi Äảng Hạng vô cùng có khả năng đã rÆ¡i và o trên tay hắn."
Nhân Tông lại nhìn Bao Chá»ng, Bao Chá»ng khẽ gáºt đầu, nói: "Hồi bẩm vạn tuế, đám ngưá»i trong giang hồ cÅ©ng bắt đầu truyá»n lưu câu chuyện Trần Thế Mỹ đại náo Hứng Châu thà nh, tuy bá»n hắn nói quá mức khoa trương, nhưng chắc hẳn quân đội cá»§a chúng ta đã tiến và o qua Hứng Châu thà nh, Ä‘iểm nà y không thể nghi ngỠđược!"
Nhân Tông lúc nà y má»›i tin, trên mặt lá»™ ra dáng tươi cưá»i, nói: "Tốt, là m cá»±c kỳ tốt, lần thứ nhất trước đó, Trần Thế Mỹ đưa tấu chương lên, trẫm còn không tin, không nghÄ© tá»›i, hắn tháºt sá»± là m tốt cá»±c kỳ tốt!"
Nhân Tông liên tiếp nói mấy cái chữ tốt, thần sắc hưng phấn đã vô pháp che dấu, nhìn Bao Chá»ng nói: "Bao ái khanh, những ngưá»i trên giang hồ kia lan truyá»n như thế nà o?"
Bao Chá»ng cưá»i rất là nghiá»n ngẫm, nói: "Những lá»i kia hoà ng thượng không nghe cÅ©ng thế, bá»n hắn nói Trần Thế Mỹ lợi hại vô cùng, có thể độc thân bay lên tưá»ng thà nh, caÌi chủng loaÌ£i kia..., so vá»›i Triển há»™ vệ còn cao hÆ¡n minh rất nhiá»u!"
Nhân Tông cưá»i ha ha má»™t tiếng, nói: "Váºy thì đừng nói là đúng rồi, Trần Thế Mỹ bây giá» Ä‘ang ở đâu?"
Lữ Di Giản ôm quyá»n nói: "Hồi bẩm vạn tuế, cái Hứng Châu thà nh nà y cÅ©ng chưa có tin tức cá»§a bá»n hắn, thần cho rằng, hiện tại ngưá»i Äảng Hạng tất nhiên Ä‘ang toà n lá»±c Ä‘uổi bắt bá»n hắn, chắc hẳn tình cảnh sẽ không quá tốt!"
Nhân Tông nghe xong, nụ cưá»i trên mặt đã không có, mà chuyển biến thà nh chÃnh là vẻ lo lắng, tình huống Trần Nguyên thế nà o, không riêng gì vấn đỠan toà n cá»§a một Äô Chỉ Huy Sứ, còn quan hệ đến hạnh phúc cả Ä‘á»i Triệu Ã.
Hắn nghĩ một laÌt má»›i nói: "Phạm đại nhân ở đâu, tình huống thế nà o?"
Nếu như chá»— Phạm Trá»ng Yêm đánh tốt, áp lá»±c Trần Nguyên liá»n nhá», Ä‘iểm nà y Nhân Tông cá»±c kỳ rõ rà ng, nếu như Phạm Trá»ng Yêm không tạo được áp lá»±c cho Lý Nguyên Hạo mà nói, sẽ để cho Lý Nguyên Hạo Ä‘iá»u binh sĩ trở vá», Trần Nguyên cà ng nguy hiểm.
Lữ Di Giản trả lá»i: "Phạm đại nhân vẫn không có ý tứ công kÃch, chúng ta tại biên quan giao chiến cùng Lý Nguyên Hạo đã hÆ¡n ba mươi tráºn lá»›n nhá», song phương có thắng có bại, nhưng Ä‘á»u không thể tạo được tác dụng mang tÃnh quyết định, Phạm đại nhân giống như không có ý tứ quyết chiến vá»›i Lý Nguyên Hạo."
Nhân Tông nghe xong, có chút phẫn nộ, cánh tay hung hăng vỗ long ỷ một cái, nói: "Hạ chỉ….."
Tà i sản của conem_bendoianh
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a conem_bendoianh
10-02-2013, 01:12 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
SỠThượng Tối Ngưu Phò Mã Gia
Tác giả: Nã Cát Ma
Chương 380 b: Trung thà nh
Dịch: hungvodich9490
Nguồn: Mê Truyện
Còn chưa nói xong, Bao Chá»ng đã vá»™i và ng Ä‘i ra, nói: "Vạn tuế, Phạm đại nhân ở tiá»n tuyến cÅ©ng không phải không có kiến thức, chắc hẳn chỉ đợi má»™t cái thá»i cÆ¡ thÃch hợp, mong vạn tuế má»™t lần nữa cho hắn thêm má»™t chút thá»i gian!"
Nhân Tông vừa nghe thấy, lá»i nói đến bên miệng lại nuốt trở và o trong, hắn cÅ©ng không biết nên nói cái gì.
Thá»i Ä‘iểm Phạm Trá»ng Yêm xuất chinh, là Nhân Tông nói, bảo hắn cần ổn trá»ng, ổn trá»ng, lại ổn trá»ng, nhưng từ lúc nguyên má»™t đám tin tức thắng lợi cá»§a Trần Nguyên truyá»n và o lá»— tai Nhân Tông, tâm tình cá»§a hắn cÅ©ng phát sinh biến hóa.
Äao cá»§a mình rõ rà ng sắc bén như váºy, cái nà y lại khiến cho quá không tá»± tin cá»§a Nhân Tông nhanh chóng chuyển biến thà nh quá mức tá»± tin, láºp tức ra lệnh quyết chiến trên triá»u đình, thanh âm ngưá»i dưới nói má»™t tráºn chiến tiêu diệt ngưá»i Äảng Hạng cÅ©ng cổ động hắn, là m cho ná»™i tâm hắn rục rịch.
Äặc biệt là Hà n Kỳ cùng Phạm Trá»ng Yêm đến Tây Cương, cÅ©ng nhiá»u lần đưa tấu chương lên triá»u, nói Phạm Trá»ng Yêm quá mức bảo thá»§, cái nà y lại là m cho Nhân Tông hoà i nghi, có phải là lá gan Phạm Trá»ng Yêm tháºt sá»± quá nhá» rồi hay không?
Hắn nhìn thoáng qua Lữ Di Giản, nói: "Tướng quốc, ngươi cho rằng có thể đánh được không?"
Lữ Di Giản là tiểu nhân, nhưng hắn chia rõ rà ng vấn đỠlà nặng hay nhẹ, huống chi lúc trước là chÃnh mình tiến cá» Phạm Trá»ng Yêm, hiện tại nếu như mình nói ra là Phạm Trá»ng Yêm không được, giống như có chút không thể nà o nói nổi, chỉ là , xem ý tứ Nhân Tông, là đang muốn đánh tháºt.
Hắn suy nghÄ© tìm từ má»™t chút má»›i nói: "Vạn tuế, thần cho rằng, lại để cho Phạm đại nhân gây ra má»™t Ãt áp lá»±c đối vá»›i Lý Nguyên Hạo, nhưng đánh hay không đánh đại chiến, có lẽ là để Phạm đại nhân tá»± mình quyết định thì tốt hÆ¡n."
Bao Chá»ng nghe xong, liá»n thở dà i má»™t hÆ¡i.
Nhưng bá»™ dạng Nhân Tông lại có chút thất vá»ng, nói: "Váºy được rồi, liá»n theo ý tứ như Tướng quốc để là m, vá» phần tạo áp lá»±c cho Lý Nguyên Hạo như thế nà o, cứ để cho Phạm Trá»ng Yêm nghÄ© biện pháp Ä‘i. Còn có, hạ chỉ tất cả biên quân phòng giữ, tùy thá»i chuẩn bị tiếp ứng chi đội ngÅ© Trần Thế Mỹ trở vá», cho dù bá»n hắn vô tình nháºp và o Liêu quốc, cÅ©ng phải tiếp bá»n hắn trở vá», không tiếc má»™t tráºn chiến lá»›n!"
Lá»i nà y nói ra, lại để cho Bao Chá»ng cùng Lữ Di Giản sững sá», bởi vì Nhân Tông trước kia Ä‘á»u là cá»±c lá»±c tránh chiến tranh, hắn chưa từng có nói qua lá»i nói có khà phách như váºy.
Ngưá»i khiến cho Nhân Tông sinh ra khà phách, Trần Nguyên, hiện tại Ä‘ang loay hoay bên trong má»™t ngá»n núi ở Hạ Lan SÆ¡n.
Äây là má»™t tiểu sÆ¡n cốc, có hai cái lối ra, địa thế tương đối thấp, hÆ¡n nữa, trên núi cá» cây má»c thà nh bụi, nếu như không Ä‘i lên đỉnh núi mà nói, căn bản vô pháp phát hiện trong núi có ngưá»i.
Hắn mang theo hÆ¡n má»™t ngà n quân Tống ẩn giấu tại nÆ¡i đây, Dã Lợi Kiến Ca căn bản không có thể biết, những ngưá»i hắn má»™t má»±c Ä‘au khổ tìm kiếm, liá»n giấu ở ngay bên trong Hạ Lan SÆ¡n, nÆ¡i hắn đồn trú đại quân.
Trần Nguyên ban ngà y thì Ä‘i săn, phÆ¡i nắng mặt trá»i, đấu đấu võ mồm cùng Dã Lợi thị, buổi tối ôm Bất Giấu thị ngá»§ má»™t chút, những ngà y nà y, cÅ©ng là rất tiêu dao.
Bất Giấu thị giống như cÅ©ng đã quen Trần Nguyên là m thịt nà ng, nếu đổi lại những nữ nhân khác, bị ngá»§ nhiá»u lần như váºy rồi, hoặc là mặc cho số pháºn, hoặc chÃnh là lấy cái chết bức bách, nhưng nà ng lại không phải như váºy.
Má»—i má»™t lần Trần Nguyên Ä‘i là m thịt nà ng, thá»i Ä‘iểm đó, nà ng Ä‘á»u cá»±c lá»±c phản kháng, sau đó, đợi cho Trần Nguyên dùng hết các loại thá»§ Ä‘oạn hà ng phục nà ng, nà ng lại hưởng thụ quá trình kia.
Trần Nguyên phát hiện, nữ nhân nà y tháºt sá»± rất có là m tiá»m chất đóng phim con heo.
Bưng má»™t ly trà lên, Trần Nguyên phát hiện Lưu Bình kia Ä‘ang nhìn mình, giống như muốn từ trên mặt cá»§a mình Ä‘á»c ra cái gì đó bà máºt váºy.
"Lưu tướng quân, ngươi nhìn ta là m gì?"
Lưu Bình khẽ lắc đầu, nói: "Trần Tướng quân, ta xin nói má»™t câu ngươi không thÃch nghe, luáºn chiến tranh, chúng ta còn mạnh hÆ¡n so vá»›i ngươi, chÃnh là kinh nghiệm Tiểu Hầu gia trên chiến trưá»ng, so vá»›i ba ngưá»i chúng ta cÅ©ng kém má»™t Ãt. Ta chÃnh là đang không rõ, vì cái gì ba ngưá»i chúng ta bị Lý Nguyên Hạo lừa gạt xoay quanh, nhưng ngươi có thể đánh và o táºn Hứng Châu thà nh váºy?"
Vấn đỠnà y cÅ©ng là m phức tạp suy nghÄ© hai ngưá»i Lý Thế Bân cùng Thạch Nguyên Tôn, chỉ là há» ngại mặt mÅ©i, sợ Trần Nguyên nghe xong cảm thấy mất hứng, cho nên bá»n hắn má»™t má»±c không lên tiếng há»i.
Trần Nguyên nở nụ cưá»i, buông chén trà xuống, nói: "Lưu Bình tướng quân, chiến tráºn không phải là má»™t ngưá»i đánh, chúng ta có thể đánh và o táºn Hứng Châu thà nh, không phải công lao riêng ta cùng Tiểu Hầu gia, là hai ngà n huynh đệ dùng tánh mạng vạch ra má»™t con đưá»ng, để cho chúng ta Ä‘i tá»›i."
Lưu Bình gáºt gáºt đầu, nhưng láºp tức lại há»i: "Tam Xuyên khẩu, tướng sÄ© cá»§a ta đánh rất dÅ©ng mãnh, nếu như không phải Hoà ng Äức Hòa ở sau lưng lừa gạt chúng ta má»™t lần, Trần tướng quân cho là chúng ta có thể kiên trì được không? Ta nói là như các ngươi, kiên trì đến bầu trá»i tối Ä‘en."
Trần Nguyên khẽ lắc đầu: "Không thể."
Lưu Bình rất hứng thú há»i: "À? Xin lắng tai nghe!"
Trần Nguyên nói: "Tánh mạng binh sÄ© chỉ dùng để đổi thắng lợi, váºt gì đó khác, cÅ©ng không thể trở thà nh lý do đáng để cho thá»§ hạ binh lÃnh bán mạng. Lưu tướng quân, trên chiến trưá»ng, ngươi là nh nghá» hÆ¡n so vá»›i ta, nhưng ta há»i ngươi, vì cái gì ngươi bước và o Tam Xuyên khẩu? Vì cái gì ngươi biết rõ bên trong khả năng có mai phục, vẫn đâm đầu và o?"
Lưu Bình không nói, vì cái gì? Bởi vì mệnh lệnh là của Phạm Ung đưa ra.
Ãnh mắt hắn nhìn Trần Nguyên, thở dà i má»™t tiếng, nói: "Äúng váºy, ngươi nói rất đúng, binh lÃnh cá»§a ngươi dốc sức liá»u mạng, là bởi vì bá»n hắn tin tưởng thắng lợi thuá»™c vá» bá»n hắn, cho nên bá»n hắn Ä‘i theo ngươi, chết tráºn cÅ©ng không quay đầu lại, nhưng ta, ta thá»±c sá»± phải xin lá»—i huynh đệ đã chết Ä‘i!"
Trần Nguyên không Ä‘i an á»§i hắn, bởi vì Trần Nguyên biết rõ, ba ngưá»i Lưu Bình chắc chắn đã nghÄ© qua việc mình đã là m sai trong ngục giam ngưá»i Äảng Hạng rồi, không cần phải chÃnh mình nói cái gì nữa.
Sau ná»a ngà y, Lưu Bình bá»—ng nhiên nói: "Trần Tướng quân, từ hôm nay trở Ä‘i, có thể để cho ta là m sÄ© tốt trước ngá»±a cá»§a ngươi hay không?"
Trần Nguyên sá»ng sốt má»™t chút, há»i: "Ngươi nói báºy bạ gì đó? Luáºn chức quan, ngươi cao hÆ¡n so vá»›i ta, sau khi trở vá», hoà ng thượng sẽ không trách tá»™i cá»§a ngươi, dù là lúc nà o cÅ©ng không tá»›i phiên ngươi là m sÄ© tốt trước ngá»±a cá»§a ta nha?"
Lưu Bình cưá»i khổ, lắc đầu nói: "Ta không muốn tiếp tục là m tướng quân nữa rồi, tháºt sá»±."
Trần Nguyên còn muốn nói tiếp cái gì đó, Lưu Bình lại phất tay, ý bảo để cho hắn nói hết: "Ta tiến và o Tam Xuyên khẩu, trước đó đã cân nhắc qua nặng nhẹ, ta cho rằng mệnh lệnh quan trên trá»ng yếu nhất, bởi vì nó quan hệ đến tiá»n đồ cá»§a ta.â€
“Nhưng thá»i Ä‘iểm ta táºn mắt nhìn nguyên má»™t đám huynh đệ ngã xuống đất, thá»i Ä‘iểm ta táºn mắt nhìn Quách Tuân bị bắn giống như con nhÃm, ta chỉ biết Ä‘á»i nà y ta đã không thể tha thứ cho chÃnh mình rồi, Trần Tướng quân, nếu như ta ngồi trên vị trà tướng quân nữa, ta sẽ Ä‘iên mất."
Trần Nguyên không có nói gì nữa, dùng lá»i Tống triá»u để nói cảm xúc Lưu Bình hiện tại, thì có thể gá»i là "ma chướng", dùng thuáºt ngữ chuyên nghiệp thế ká»· hai mươi mốt giải thÃch. chÃnh là tâm lý oán háºn bản thân.
Vấn đỠnà y có thể lá»›n có thể nhá», nếu như thoáng khai đạo má»™t tý, chỉ cần phương pháp đúng, và i ngà y sau sẽ không còn gì.
Nếu như cố bức ép hắn mà nói, liá»n giống như lá»i hắn nói, hắn tháºt sá»± sẽ phát Ä‘iên lên mất.
Trần Nguyên láºp tức từ chối cho ý kiến, nói: "Chúng ta có lẽ là nhìn xem bước tiếp theo là m như thế nà o thôi, ba ngưá»i các ngươi có tá»›i giúp ta nghÄ© hay không?"
Lý Thế Bân lúc nà y liá»n nói: "Ta sá»›m nghÄ© tá»›i Trần Tướng quân, ta cùng thá»§ lÄ©nh má»™t bá»™ lạc Thổ Phồn là Giác Góc Tư La có quan hệ không tệ, bá»n hắn rất gần Tây Lương phá»§, chỉ cần chúng ta giết Ä‘i qua, hắn nhất định sẽ tiếp ứng chúng ta!"
Trần Nguyên lại nhìn Lưu Bình, há»i: "Ngươi nghÄ© như thế nà o?"
Lưu Bình nói: "Hướng bắc là Liêu quốc, sang Tây Bắc má»™t chút là nông trưá»ng ngưá»i Mông Cổ, hai cái địa phương nà y Ä‘á»u Ä‘i không thông, ta nghÄ© đỠnghị cá»§a Lý Thế Bân tướng quân là lá»±a chá»n không tệ, Trần Tướng quân, theo ngươi thì sao?"
Trần Nguyên mỉm cưá»i, lắc đầu: "Các ngươi Ä‘á»u hiểu lầm ý tứ cá»§a ta, Ä‘i? Ta còn chưa là m cho nước mắt Lý Nguyên Hạo chảy xuống cÆ¡ mà , vừa má»›i diá»…n qua mà n kịch dạo, còn chưa và o tiết mục chÃnh, hiện tại xong việc, chẳng phải là thá»±c xin lá»—i ngưá»i xem hay sao?"
Bá»n ngưá»i Lưu Bình kinh ngạc nhìn Trần Nguyên, mặc kệ từ bất kỳ góc độ nà o để xem xét, bắt được Vương phi ngưá»i Äảng Hạng, đánh tan Äô thà nh ngưá»i Äảng Hạng, cái chiến tÃch nà y có thể so sánh Hoắc Khứ Bệnh thá»i kì Äại Hán táºp kÃch táºp Hung Nô, Trần Nguyên còn chưa thấy đủ?
Từ trong ánh mắt cá»§a bá»n hắn, Trần Nguyên đã Ä‘á»c hiểu ý cá»§a bá»n hắn, cÅ©ng không giải thÃch cái gì, hai hà ng lông mà y bá»—ng nhiên nhÃu lại, phảng phất như là lầm bầm lầu bầu:
"Quan hệ giữa hai huynh đệ Dã Lợi Kiến Ca và Dã Lợi Vượng Quang Vinh cùng Lý Nguyên Hạo, có phải tháºt sá»± là không gì phá nổi hay không? Ta nghÄ©, chỉ cần chúng ta cầm Dã Lợi thị ra, là m đủ văn vẻ thêm và o, cái liên minh đáng tin nà y cá»§a bá»n hắn, tất sẽ xuất hiện khe hở!"
Thạch Nguyên Tôn cÅ©ng không nhịn được nữa, nói: "Trần Tướng quân, chỉ cần ngươi mang Dã Lợi thị vá» Äại Tống, đó chÃnh là má»™t cái công lá»›n nha!"
Trần Nguyên nở nụ cưá»i, cái gì cÅ©ng không nói.
Hắn cÅ©ng biết mang Dã Lợi thị vá» Äại Tống là má»™t cái công lá»›n, nhưng Trần Nguyên là thương gia, thương gia luôn là m má»™t Ãt sá»± tình có thể thấy được lợi Ãch.
Sau khi chÃnh mình trở vá», sẽ kêÌt hôn cùng Triệu à rồi, chÃnh là Phò mã, công lao sao? Có táºp kÃch Hứng Châu thà nh là đủ rồi, nhiá»u hÆ¡n cÅ©ng là lãng phà tà i nguyên, cái Dã Lợi thị nà y ở trên tay mình, mình có thể là m rất nhiá»u văn vẻ.
Nhưng đã đến trên tay Nhân Tông, liá»n không giống vá»›i lúc trước, Nhân Tông quá nhân từ rồi, hắn nhất định sẽ trả Dã Lợi thị lại cho Lý Nguyên Hạo, để biểu hiện Tống triá»u rá»™ng lượng má»™t tý.
Cho nên, Trần Nguyên quyết định, nhất định phải là m cho Dã Lợi thị phát huy giá trị lớn nhất ở trong tay của mình.
Không có khả năng sao? Không có chuyện gì là không thể.
Lý Nguyên Hạo coi trá»ng, cÅ©ng không phải dung mạo Dã Lợi thị hay tÃnh tình hiá»n là nh, cÅ©ng không phải huynh đệ Dã Lợi có thể chinh chiến, hắn và Dã Lợi huynh đệ Ä‘i lại gần như thế, nói cho cùng là cÅ©ng vì Dã Lợi huynh đệ có năng lá»±c giúp hắn tranh đấu già nh thiên hạ, có thể phụ tá hắn Ä‘i đến quyá»n lợi cao nhất.
Mà má»™t khi để cho Lý Nguyên Hạo tuyệt giao vá»›i huynh đệ Dã Lợi, là m há» không giúp hắn, còn có thể uy hiếp được địa vị cá»§a hắn, giữa bá»n hắn trong lúc đó, liá»n không còn là huynh đệ, rất có thể sẽ trở thà nh kẻ thù.
Äặc biệt là má»™t tráºn đánh nà y qua Ä‘i, Lý Nguyên Hạo sẽ tháºp phần khó khăn, đã phải đối mặt vá»›i việc không có lông dê, thá»i tiết mang đến cho hắn rét lạnh, còn phải ứng phó những nạn dân kia bạo loạn, cà ng là lúc nà y, hắn cà ng xem trá»ng quyá»n lợi cá»§a mình, cà ng không cho phép ngưá»i khác xâm phạm dù là má»™t chút.
Nếu bá»n hắn có má»™t chút hiểu lầm mà nói, chỉ cần lại dùng quạt gió, Ä‘iểm má»™t chút lá»a nhá», Dã Lợi huynh đệ tuyệt đối chÃnh là má»™t cây rÆ¡m rạ cuối cùng Trần Nguyên phải đốt.
CaÌch nghÄ© cá»§a Trần Nguyên là hoà n toà n chÃnh xác, ngà y sau chÃnh là đại tướng Tống triá»u Trồng Thế Nhất, dùng kế ly gián khiến cho Lý Nguyên Hạo giết chết Dã Lợi Kiến Ca.
Nhưng hiện tại, Lý Nguyên Hạo cùng huynh đệ Dã Lợi Kiến Ca xác thá»±c là bá»n chắc như thép, Trần Nguyên muốn đánh ra má»™t cái khe trên cái miếng sắt nà y, phải dùng má»™t loại kỹ thuáºt đặc biệt, không riêng gì cần khà lá»±c, phương thức ra tay cùng nắm chắc thá»i cÆ¡ Ä‘á»u cá»±c kỳ trá»ng yếu.
Dã Lợi Kiến Ca cùng Trương TâÌm Nguyên Ä‘ang tìm kiếm tung tÃch Trần Nguyên và quân Tống, cuá»™c sống cá»§a bá»n hắn hiện tại tháºt sá»± không dá»… qua.
Nếu như vô pháp bắt lấy nhóm quân Tống nà y mà nói, váºy thì toà n bá»™ mặt mÅ©i ngưá»i Äảng Hạng liá»n mất hết, đặc biệt là lá thư Trần Nguyên lưu lại nầy, hiện tại đã bị tất cả moÌ£i người biết rõ, ngưá»i Liêu quốc, còn có ngưá»i Tống, Ä‘á»u Ä‘ang nhìn ngưá»i Äảng Hạng mà chê cưá»i.
Tháºm chà cả Thổ Phồn và ngưá»i dân tá»™c Hồi Há»™t cÅ©ng Ä‘ang chê cưá»i bá»n hắn, Vương phi đã bị đánh mất, còn là m cho ngưá»i ta mang trá»ng binh sát nháºp phÃa dưới Äô thà nh.
Quân Tống tại trên biên cảnh Ä‘á»u đã chuẩn bị kỹ cà ng, chuẩn bị nghênh đón Vương phi Äảng Hạng Ä‘i đến Biện Kinh ngồi chÆ¡i, nếu là tháºt sá»± bị quân Tống đưa Dã Lợi thị đến Biện Kinh, váºy bá»n há», những ngưá»i Äảng Hạng được xưng dÅ©ng sÄ© nà y, cÅ©ng đừng có khiêu khÃch quân Tống nữa.
Cà ng là m cho bá»n há» căm tức hÆ¡n chÃnh là , những dân chạy nạn kia tá»±a như quả cầu tuyết, cà ng lăn cà ng nhiá»u, cục diện đã tiếp cáºn không kiểm soát.
Lý Nguyên Hạo từ tiá»n tuyến ghi đến má»™t phong thư, hắn nói cho Trương TâÌm Nguyên cùng Dã Lợi Kiến Ca, mặc kệ Dã Lợi thị có thể cứu ra hay không, việc đầu tiên phải cam Ä‘oan, đó chÃnh là tuyệt đối không thể để cho bá»n Trần Nguyên đà o tẩu.
Cái đó và những lá»i ngay từ đầu hắn nói, chỉ cần có thể cứu ra Dã Lợi thị, tháºm chà có thể thả bá»n Trần Nguyên rá»i Ä‘i, đã vòng vo một vòng 180°, vá» phần những dân chạy nạn kia, Lý Nguyên Hạo hi vá»ng Trương TâÌm Nguyên có thể nhanh nghÄ© ra chút Ãt biện pháp trấn an bá»n hắn.
Nhìn bút tÃch tìm từ ngữ rất là nghiêm khắc trong tay, Trương TâÌm Nguyên có thể tưởng tượng ra Lý Nguyên Hạo hiện tại có bao nhiêu căm tức.
Dã Lợi Kiến Ca đương nhiên cÅ©ng biết Ä‘iá»u đó, hắn biết chắc Trương TâÌm Nguyên Ä‘ang rÆ¡i và o khốn cảnh, ngưá»i Hán có câu nói, gá»i không bá»™t đố gá»™t nên hồ, dù Trương TâÌm Nguyên thông minh đến mấy, cÅ©ng không có biện pháp biến ra lương thá»±c.
Nhìn Trương TâÌm Nguyên cau chặt đôi lông mà y lại, Dã Lợi Kiến Ca nói: "Trương đại nhân, nếu không được thì ta sẽ ghi phong thư cho Äại vương, nói rõ má»™t chút tình huống, ta nghÄ© Äại vương vẫn có thể giải thÃch ná»—i khổ cá»§a ngươi."
Trương TâÌm Nguyên rất cảm kÃch liếc nhìn Dã Lợi Kiến Ca, hắn biết rõ, nếu như Dã Lợi Kiến Ca nói má»™t tiếng cho Lý Nguyên Hạo, Lý Nguyên Hạo cÅ©ng không bức bách chÃnh mình quá.
Nhưng hắn lại lắc đầu, nói: "Không cần, tình huống cá»§a chúng ta, Äại vương tháºp phần rõ rà ng, Dã Lợi tướng quân, chúng ta, những ngưá»i là m thần tá» nà y, phải suy nghÄ© vì Äại vương mÆ¡Ìi là đúng đắn. Hiện tại quân Tống đã muốn rục rịch, Äại vương nói chiến tranh khả năng là tùy thá»i sẽ xuất hiện, Äại vương để ta ở chá»— nà y, ta liá»n muôÌn cam Ä‘oan phÃa sau an ổn, tuyệt đối không thể để cho Äại vương phân tâm."
Dã Lợi Kiến Ca nghe xong, vô cùng cảm động, hắn cảm động bởi lòng trung thà nh cá»§a Trương TâÌm Nguyên.
Hiện dưới loại tình huống nà y, có rất nhiá»u ngưá»i Äảng Hạng Ä‘ang mắt Ä‘i mà y lại cùng Tống triá»u rồi, Trương TâÌm Nguyên là má»™t ngưá»i Tống, có thể là m như váºy, quả thá»±c lại khiến cho hắn cảm thấy rất là bá»™i phục.
Dã Lợi Kiến Ca dùng má»™t loại ánh mắt cá»±c nóng nhìn Trương TâÌm Nguyên, nói: "Trương đại nhân, ta thay Äại vương cám Æ¡n ngà i!"
Dứt lá»i, chÃnh là khom ngưá»i chà o tháºt sâu!
Trương TâÌm Nguyên vá»™i đáp lá»…, nói: "Tướng quân là m cái nà y là có ý gì? Trương TâÌm Nguyên tại Tống triá»u chỉ là má»™t Thư sinh, có thể được Äại vương trá»ng dụng như váºy, phải dùng máu chảy đầu rÆ¡i để Ä‘á»n Æ¡n tri ngá»™ mÆ¡Ìi đúng!"
Dã Lợi Kiến Ca thuáºn thế đứng dáºy, nói: "Hiện tại, nhân số dân đói đã sắp tiếp cáºn mưá»i vạn, phân bố tại vùng Tây Bình phá»§ cùng Hưng Khánh phá»§, hÆ¡n nữa nhân số còn Ä‘ang gia tăng, không biết Trương đại nhân có đối sách gì?"
Trương TâÌm Nguyên nghĩ một laÌt, lông mà y cháºm rãi giãn ra, nói: "Ta không có biện pháp biến ra lương thá»±c, đưa cho bá»n hắn ăn, nhưng chúng ta có thể biến ra lương thá»±c, đưa cho bá»n hắn nhìn má»™t chút!"
Dã Lợi Kiến Ca sững sá», không hiểu ý tứ cá»§a Trương TâÌm Nguyên.
Trương TâÌm Nguyên nói: "Tướng quân, ta láºp tức nói cho những cư dân kia, lương thá»±c sẽ láºp tức tá»›i, hÆ¡n nữa còn chỉ định địa Ä‘iểm đưa lương thá»±c để cho bá»n há» chá», nói như váºy, nguy hiểm bạo loạn Ãt nhất là trong khoảng thá»i gian nà y sẽ không phát sinh, hÆ¡n nữa, những ngưá»i kia không chạy loạn, Ä‘á»u táºp trung lại mà nói, nhân số dân đói cÅ©ng không tiếp tục gia tăng nữa."
Dã Lợi Kiến Ca nhìn xem hắn: "Cái nà y đúng là biện pháp, nhưng nếu như không nhìn thấy lương thá»±c, phiá»n toái liá»n lá»›n hÆ¡n rồi!"
Trương TâÌm Nguyên bá»—ng nhiên cưá»i má»™t tiếng, nói: "Ta Ä‘á»u có đối sách ứng phó!"
Tà i sản của conem_bendoianh
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a conem_bendoianh
10-02-2013, 01:45 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
SỠThượng Tối Ngưu Phò Mã Gia
Tác giả: Nã Cát Ma
Chương 381: Vệ Mà n thị
Dịch: hungvodich9490
Nguồn: Mê Truyện
Có tin tức cá»§a Dã Lợi Kiến Ca không?" Trần Nguyên há»i, hiện tại đây là vấn đỠhắn quan tâm nhất.
Sà i Dương vụng trá»™m lên núi đưa tiếp tế cho Trần Nguyên cưá»i má»™t chút: "ÄÆ°Æ¡ng nhiên là có, ta má»™t má»±c chú ý chuyện bên ngoà i, Trương Tấm Nguyên vì trấn an những dân chạy nạn nà y, lại mua rất nhiá»u lương thá»±c từ Mông Cổ trở vá», Dã Lợi Kiến Ca biết rõ nhóm lương thá»±c nà y trá»ng yếu thế nà o, liá»n tá»± mình dẫn đội ngÅ© Ä‘i áp tải lương thá»±c.â€
“Chỉ là , hắn đối vá»›i chuyện truy giết các ngươi, cÅ©ng không há» chút nà o thư giãn, ngưá»i nà y so vá»›i ta nghÄ© còn lợi hại hÆ¡n má»™t chút, dưá»ng như hắn đã biết chúng ta bây giá» Ä‘ang ở đây, Dã Lợi Vượng Quang Vinh đã bắt đầu tìm núi."
Trần Nguyên lại cÅ©ng không lo lắng vá» việc tìm núi, cái Hạ Lan SÆ¡n nà y rất lá»›n, muốn tìm ra mình không há» dá»… dà ng, hắn chỉ có chút kỳ quái, Trần Thăng buôn lương thá»±c tại Mông Cổ đã đẩy giá tiá»n lên trên trá»i, chút tiá»n tiết kiệm cá»§a Trương Tấm Nguyên, mình cÅ©ng thay hắn tÃnh toán qua rồi, đâu còn có tiá»n để mua lương thá»±c đây?
Sà i Dương giống như nhìn ra Trần Nguyên nghi hoặc, láºp tức nói: "Nghe nói lần nà y là há»™ nhà già u Äảng Hạng bá» tiá»n ra, đặc biệt là huynh đệ Dã Lợi, lần thứ nhất đã lấy ra 30 vạn quan, những ngưá»i khác cÅ©ng Ãt nhiá»u lấy ra má»™t Ãt."
Trần Nguyên nghe xong, liá»n lắc đầu nói: "Không thể như váºy, Dã Lợi gia bị chúng ta thiêu rồi, tiá»n tiết kiệm bên trong chỉ là hÆ¡n hai vạn quan, hiện tại cÅ©ng Ä‘ang nghèo khổ chống đỡ, bá»n hắn không có khả năng xuất ra 30 vạn quan, cho dù còn có má»™t chút bất động sản đáng giá, hiện tại trong giá thị trưá»ng lúc nà y cÅ©ng khó có thể bán Ä‘i."
Nghe Trần Nguyên nói rất có đạo lý, Sà i Dương nhất thá»i có chút nghẹn lá»i, nói: "Cái nà y, bên ngoà i Ä‘á»u nói như váºy."
Con mắt Trần Nguyên bỗng nhiên sáng bừng lên, nói: "Ta nghĩ, cái nà y có thể là Trương Tấm Nguyên đang nói xạo!"
Sà i Dương có chút khó hiểu, há»i: "Có ý tứ gì?"
Trần Nguyên nở nụ cưá»i, nói: "Hắn căn bản không có tiá»n Ä‘i mua lương thá»±c, cho dù những nhà già u Äảng Hạng kia chịu lấy tiá»n ra, cÅ©ng tuyệt đối không phải số hắn nói, hiện tại giá cả lương thá»±c Mông Cổ cao dá»a ngưá»i, cho dù cạo sạch sẽ tất cả tiá»n cá»§a Äảng Hạng bá»n há», cÅ©ng khó có thể kiếm đủ số tiá»n nà y, hắn Ä‘ang dối gạt những dân chạy nạn kia!"
Sà i Dương bừng tỉnh đại ngá»™, nói: "Hắn dùng chiêu thức ấy, quả thá»±c rất cao minh, cái nà y Ãt nhất có thể cho những dân chạy nạn kia có má»™t đưá»ng hi vá»ng, có thể để cho bá»n há» an pháºn má»™t Ãt, chỉ là , ta không rõ, nếu như hắn không váºn lương thá»±c đến, hiệu quả không phải sẽ ngược lại sao?"
Trần Nguyên lắc đầu, nói: "Hắn có rất nhiá»u biện pháp, đại quan nhân, nếu như ngươi là Trương Tấm Nguyên mà nói, ngươi biết mình không có nhóm lương thá»±c nà y, nhưng lại bảo Dã Lợi Kiến Ca tá»± mình áp giải, là m như váºy là vì cái gì?"
Sà i Dương suy nghÄ© má»™t chút, Trần Nguyên lại thở dà i má»™t tiếng, nói: "Ai, Dã Lợi Kiến Ca quả nhiên là hảo huynh đệ, vì Lý Nguyên Hạo, rõ rà ng chịu lưng Ä‘eo bêu danh như váºy."
Sà i Dương nói: "Chưởng quầy có ý tứ là , bá»n hắn sẽ giả bá»™ như lương thá»±c bị cướp mất rồi?"
Trần Nguyên gáºt đầu, nói: "Tám phần là như thế rồi, hÆ¡n nữa, những tá»™i danh nà y khẳng định sẽ đẩy lên trên ngưá»i chúng ta, nếu như ta là Trương Tấm Nguyên mà nói, ta sẽ váºn lương thá»±c vỠđến nÆ¡i, đưa đến trước mặt má»i ngưá»i, sau đó phái ngưá»i phát trước má»™t Ãt, những lương thá»±c nà y đương nhiên là tháºt, đợi đến tối, liá»n giả bá»™ như bị táºp kÃch, để cho tất cả lương thá»±c còn lại Ä‘á»u bị đại há»a thiêu há»§y."
Sà i Dương thừa nháºn, đây quả tháºt là là biện pháp tốt nhất, má»™t tráºn lá»a thiêu đốt tất cả, những lương thá»±c chất đống bên trong kho lúa kia có lẽ đã biến mất, căn bản không có gì khác vá»›i việc bị quân Tống cướp.
Những dân chạy nạn Äảng Hạng kia lúc đó cÅ©ng không có quá nhiá»u căm háºn đối vá»›i Lý Nguyên Hạo, bởi vì trong mắt bá»n hắn, Äại vương đã táºn lá»±c, cho dù bạo phát hà nh vi cướp bóc nhất định, cÅ©ng sẽ không diá»…n biến thà nh bạo động.
Sà i Dương hợp quạt xếp trong tay lại, há»i: "Chúng ta nên là m cái gì? Vạch trần bá»n hắn sao?"
Trần Nguyên khoát tay vá»›i Sà i Dương, nói: "Äại quan nhân, ngươi biết vừa rồi vì cái gì ta không Ä‘em ngươi giá»›i thiệu cho những tướng quân kia không? Ngươi nhá»› kỹ má»™t Ä‘iểm, hiện tại sinh ý Äảng Hạng không dá»… là m, rất nhiá»u thương gia Ä‘á»u đóng cá»a. ChÃnh là bởi vì như thế, đợi cho chiến tranh qua Ä‘i, má»™t mảnh thị trưá»ng nà y chÃnh là chá»— trống, khi đó ta hi vá»ng thương phẩm cá»§a ta có thể má»c lên như nấm ở chá»— nà y, ngươi là thương nhân đầu tiên, sau đó thuáºn đưá»ng giúp ta tìm hiểu tình báo, vá» phần những chuyện khác, ngươi cÅ©ng đừng có quản nhiá»u."
Sà i Dương liếc nhìn Trần Nguyên, cuối cùng cÅ©ng gáºt đầu, nói: "Ta hiểu được, chưởng quầy yên tâm, hiện tại cá»a hà ng ngưá»i Äảng Hạng Ä‘á»u là thua lá»—, Ä‘ang bán vốn gốc, cá»a hà ng mặt đưá»ng tốt nhất, má»™t thạch lương liá»n đổi lấy được, ta đã thu rất nhiá»u, cÆ¡ bản cả phÃa đông Äảng Hạng, tất cả thôn trấn nhân khẩu đã ngoà i năm ngà n ngưá»i, chúng ta Ä‘á»u có cá»a hà ng."
Trần Nguyên cưá»i ha ha má»™t tiếng, cái nà y xem như lợi nhuáºn đại phát, ngà y sau chiến tranh qua Ä‘i, đừng nói má»™t thạch lương, chÃnh là má»™t xe lương cÅ©ng không đổi được má»™t gian cá»a hà ng kiểu nà y.
Äây là lợi Ãch có thể trông thấy, tại Äại Tống, giá lương hiện tại cÅ©ng rất cao, má»—i cân bốn mươi văn, so vá»›i những năm qua, và o thá»i Ä‘iểm đến kì giáp hạt, cÆ¡ hồ cao gấp đôi, nhưng Trần Nguyên mua nổi, má»™t thạch lương chỉ bốn mươi năm mươi quan, hắn mua rồi bán má»™t vòng, liá»n giá trị má»™t gian cá»a hà ng tốt nhất.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, muốn Ä‘em toà n bá»™ những lợi nhuáºn thấy được cùng lợi nhuáºn không nhìn thấy nà y chứa và o trong túi áo, Ä‘iá»u kiện tiên quyết Ä‘á»u là mình phải là chiến thắng.
"Phạm đại nhân ở đâu? Äánh có thuáºn lợi không?" Trần Nguyên lại há»i má»™t vấn đỠmấu chốt, nÆ¡i Phạm Trá»ng Yêm là sân chá»§ chiến, tình huống bá»n hắn ở đó, trá»±c tiếp quyết định cuá»™c sống cá»§a mình có thể sống khá giả hay không.
Sà i Dương nói: "Phạm đại nhân không đánh tráºn lá»›n, chỉ là má»™t Ãt chiến đấu nhá», quân đội Äại Tống không bị tổn hại gì, Lý Nguyên Hạo luôn luôn rút lui vá» phÃa sau má»™t Ãt, không biết là kế dụ địch hay là tiếp tế cá»§a hắn không theo kịp."
Trần Nguyên nghÄ© má»™t lát, nói: "Khả năng hai cái Ä‘á»u có, tiếp tế cá»§a hắn không theo kịp, nếu như quân đội Äại Tống truy kÃch, hắn sẽ dùng kế dụ địch, Phạm đại nhân có Ä‘uổi không?"
Sà i Dương lắc đầu, nói: "Còn chưa thấy tin tức truyá»n đến."
Trần Nguyên thở dà i má»™t tiếng, nói: "Không truy là được rồi, dông dà i như váºy không sai, Lý Nguyên Hạo sẽ hao tổn nhanh hÆ¡n chúng ta nhiá»u. HÆ¡n nữa, nhanh như váºy liá»n đánh thắng, đối vá»›i chúng ta cÅ©ng không có cái chá»— gì tốt, có má»™t số việc, ta còn chưa là m tốt, đại quan nhân, ngươi xem đại tá»™c trong Äảng Hạng nà y, có tá»™c nà o có thể lôi kéo được không?"
Sà i Dương nghÄ© cÅ©ng không nghÄ©, liá»n nói: "Có, Vệ Mà n thị gia tá»™c hoà n toà n có thể lôi kéo, tuy thế lá»±c bá»n hắn so ra kém Dã Lợi thị, nhưng có ảnh hưởng cá»±c kỳ lá»›n tại Äảng Hạng, chÃnh yếu nhất là , bá»n hắn háºn thấu xương đối vá»›i Lý Nguyên Hạo."
Trần Nguyên láºp tức hứng thú há»i: "À? Vì cái gì?".
Vệ Mà n gia tại Äảng Hạng, đã từng là má»™t gia tá»™c cưá»ng đại hÆ¡n so vá»›i Dã Lợi thị, cho nên, má»™t ngưá»i vợ cá»§a Lý Nguyên Hạo chÃnh là ngưá»i Vệ Mà n gia, song phương quan hệ thông gia, quyá»n trong tay Vệ Mà n gia Ä‘á»u giao cho Lý Nguyên Hạo, để cho Lý Nguyên Hạo như hổ thêm cánh, lá»™ ra mÅ©i nhá»n.
Nhưng bá»n hắn không giúp được Lý Nguyên Hạo cái gì, vì váºy Lý Nguyên Hạo lại cấu kết vá»›i má»™t nhà Dã Lợi.
Cái nà y còn chưa tÃnh, con rể chÃnh là ngưá»i ngoà i, không có chuyện gì để nói, chỉ cần Lý Nguyên Hạo cho bá»n hắn má»™t Ãt đặc quyá»n, để cho khuê nữ bá»n há» ngà y sau ngồi trên vị trà hoà ng háºu, bá»n hắn sẽ hà i lòng, nhưng bá»n hắn không ý thức được, Vệ Mà n thị tồn tại, sẽ chặn đưá»ng Dã Lợi thị.
Dã Lợi thị muốn là m hoà ng háºu, tá»± nhiên phải đánh tan Vệ Mà n thị.
Lý Nguyên Hạo cÅ©ng cảm thấy, tương lai Vệ Mà n thị là m hoà ng háºu, phảng phất có chút không thÃch hợp, vì váºy, Dã Lợi thị không phà tay chân, đã vặn ngã Vệ Mà n thị.
Vệ Mà n má»™t nhà rất là tức giáºn đối vá»›i việc nà y, chỉ là , bá»n hắn còn có thể nhẫn, bởi vì bá»n há» còn có má»™t đưá»ng hi vá»ng, má»™t đưá»ng hi vá»ng tại tương lai, bá»n hắn hy vá»ng có thể nhẫn nhịn đến tương lai.
Tà i sản của conem_bendoianh
Last edited by conem_bendoianh; 11-02-2013 at 12:11 PM .
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a conem_bendoianh
Từ khóa được google tìm thấy
4vn.eu , äåâóøêè , “gia pho ma†, bach luyen thanh tien , chususudeuxu , gia khong lich su , gia ma con du 4vn , gia su tum ma ngu , giá không lịch sá» , hoang da tap 782013 , lich su quan su pho ma , nguu pho ma , nguu pho ma gia , òåíäåð , phò mã gia , pho ma gia , pho ma gia 4vn , pho ma gia full , sat than , sở hán tranh bá , so toi thuong ngu pho ma , su thuong de nhat pho ma , su thuong dich pho ma , su thuong pho ma , su thuong pho ma gia , su thuong pho ma nguu , su thuong toi ngu pho ma , su thuong toi nguu , su thuong toi nguu 4nv , su thuong toi nguu 4vn , su thuong toi nguu pho , su thuong toi nguupho ma , su thuÆ¡ng toi nguu , su toi thuong dich nguu , su toi thuong ngu pho ma , su toi thuong pho ma gia , suthuongtoinguu pho ma , suthuongtoinguuphoma , suthuongtoinguuphomagia , sử thượng 4vn , tìm phò già , tieu su ma nguu , toi nguu , toi nguu dich pho ma , toi nguu pho ma , toi nguu pho ma 4vn , toi nguu pho ma gia , toi ngưu pho ma gia , toi thuong su nguu , too nguu pho ma gia 4vn , tran the mi 4vn , trần thế mỹ 4vn , troÌi naÌ€ng laÌ£i , truyen gia khong lich su , truyen pho ma gia , truyen su thuong nguu , truyensexthoixua , [tg]â—tyÌ.sư.huynh