Phần Thân Hóa Ảnh khinh công được chân nguyên thi triển ra đặc biệt đáng sợ. Thân hình Diệp Trần run lên, phảng phất như khói đen tiêu thất, biến mất tại chỗ.
- U Linh Công!
Khinh công của đối phương cũng không kém, sau khi vô thức lui về sau một bước, liền lưu lại nguyên tại chỗ một đạo U Linh ảo ảnh như mộng như ảo.
Trên U Linh ảo ảnh đột nhiên có kiếm quang lóe ra, bị tan rả chôn vùi.
- Chùy Sơn Áp Đỉnh!
Sơn Trung Khách khôi phục lại, vung thiết chùy, thiêu đốt chân nguyên màu vàng đất huyễn hóa ra một tòa núi cao mấy chục trượng áp xuống Diệp Trần.
- Định!
Diệp Trần không dám phớt lờ công kích của Sơn Trung Khách. Lúc trước có thể chém giết dư đảng Cửu U Giáo còn lợi hại hơn Sơn Trung Khách hoàn toàn là do Thanh Liên kiếm khí trong cơ thể xuất kỳ bất ý. Hơn nữa thực lực trụ cột của hắn so ra còn kém mọi người, kiếm ý chỉ tăng phúc công kích chứ không cách nào tăng phòng ngự được
Chém ra một kiếm, không khí trong phương viên mấy trăm mét bị định trụ lại, hư không tràn ngập từng mảnh Thanh Liên, hấp thu nguyên khí rời rạc trong không khí.
Xu thế hạ xuống của hư ảnh ngọn núi màu vàng đất ngày càng giảm tạo cho Diệp Trần thời gian né tránh, chỉ thấy thân hình của hắn lập lòe mấy cái chân thân đã đến bên cạnh Sơn Trung Khách.
Sơn Trung Khách hoảng hốt, thu hồi thiết chùy lại, tay trái đảo một cái, bố trí ra trước người từng đạo hư ảnh bức tường màu vàng đất dày đặc cản đường Diệp Trần lại.
- Liệt!
Diệp Trần không thể đến mà không có tính toán, Tinh Ngân Kiếm đâm về trước, một Thanh Liên chừng nắm tay xuyên thủng qua hư ảnh bức tường vàng đất, đụng vào trên hộ thể chân nguyên của Sơn Trung Khách.
Hai người giao thủ nhanh như tốc độ ánh sáng, hơn nữa khinh công Phần Thân Hóa Ảnh của Diệp Trần hư hư thật thật, khó phân biệt được đâu là chân thân. Đợi đến khi Liệt Hỏa Tán Nhân và một vị dư đảng Cửu U Giáo khác kịp phản ứng thì Sơn Trung Khách đã bị thổ huyết bay ngược về sau, nện vào trong bầy Đồng Giáp Thi rồi.
Diệp Trần có lý nào lại buông tha cơ hội chém giết đối phương chứ, ngón trỏ và ngón cái khẽ nhếch lên, hai đạo Thanh Liên kiếm khí một trái một phái tập kích đến, một cái đánh vào phía chính diện, còn cái kia đánh lén bên cạnh.
BOANG...!
Hỏa Tinh văng khắp nơi!
Sơn Trung Khách chặn đạo Thanh Liên kiếm khí thứ nhất lại, đạo Thanh Liên kiếm khí thứ hai đã vượt qua khỏi vòng ngăn cản, xuyên qua sọ não của hắn.
Cờ-rắc!
Óc văng tung tóe, nửa cái đầu của Sơn Trung Khách rơi xuống, nơi vết cắt bóng loáng như gương, sắc trắng hồng lẫn lộn thành một đoàn, vừa nhìn đã giật mình.
Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, cả đám bốn người Liệt Hỏa Tán Nhân đã bị chém giết hai người. Sự cường hoành của Diệp Trần khiến bọn hắn kinh hãi, vừa bước vào Tinh Cực Cảnh đã có thực lực đáng sợ như thế. Nói thế nào thì bốn người Liệt Hỏa Tán Nhân đều là cường giả Tinh Cực Cảnh trung kỳ, trong đó có hai người lại có tu vị Tinh Cực Cảnh trung kỳ đỉnh phong, bốn người liên thủ cũng đủ để chống lại cường giả Tinh Cực Cảnh hậu kỳ. Kết quả là ở trên tay Diệp Trần căn bản không thể nào tạo thành xu thế liên kết được, từng người bị chém giết. Nếu đợi tu vị của hắn cao thêm chút nữa thì trong số cường giả Tinh Cực Cảnh còn ai là đối thủ của hắn nữa.
Cái gì là cường hoành, đây chính là cường hoành!
Thân hình lướt đi, Diệp Trần xuyên qua đống Đồng Giáp Thi, so với trường bào nhân như vô hình vô thể càng thêm quỷ dị. Lâm Thủy Hàn vốn đang khổ chiến bỗng thấy trước mắt hoa lên một cái, ba trường bào nhân đã mất đi hai, ánh mắt lướt quá chỉ còn thấy bóng lưng đang dần mơ hồ của Diệp Trần.
- Đa tạ!
Lâm Thủy Hàn thầm nói một câu.
Cũng không có lựa chọn trợ giúp thái thượng trưởng lão của Phỉ Thúy Cốc, bọn hắn sống hay chết Diệp Trần không quan tâm, cũng không chú ý đến. Lại lần nữa quay lại chiến trường của hắn, khí cơ của Diệp Trần đã khóa chặt Liệt Hỏa Tán Nhân lại.
- Ta sớm đã muốn đến thăm Tử Dương Tông, lấy người làm lễ vật đi!
- Ngươi dám, ngươi đang phá hư cân đối của Thiên Phong Quốc đấy.
Liệt Hỏa Tán Nhân sợ hãi, sắc mặt nghiêm túc nói.
Diệp Trần cười lạnh nói
- Còn tốt hơn nhiều so với việc ngươi muốn giết chết toàn bộ cường giả Tinh Cực Cảnh của Thiên Phong Quốc bị truyền ra ngoài, đến lúc đó cơ nghiệp mấy trăm năm của Tử Dương Tông cũng bị hủy trên tay ngươi, bạo!
Ngay lúc nói chuyện, bàn chân Diệp Trần xoay nhẹ trên mặt đất, một cổ kình khí bạo tạc như đinh ốc chui vào lòng đất, sau đó bộc phát kịch liệt dưới thân của Liệt Hỏa Tán Nhân, đúng là bí kỹ Địa Bạo Thiên Kinh.
Ầm ầm!
Đá vụn bay tán loạn, Liệt Hỏa Tán Nhân tránh né có chút chật vật
- Ngày này sang năm chính là ngày giỗ của ngươi.
Thanh âm của Diệp Trần phảng phất như mang theo ma lực xuyên vào tai Liệt Hỏa Tán Nhân, chợt một đoàn kiếm quang chói mắt bộc phát ra, bên trong kiếm quang ẩn ẩn có thể thấy được một đóa Khai Sơn Thanh Liên cực lớn.
Liệt Hỏa Tán Nhân mạnh mẽ vận chân nguyên, điên cuồng hô to
- Khô Mộc huynh, cứu ta.
Cờ-rắc!
Tiếng nói của hắn vừa vang lên, hộ thể chân nguyên đã bị kiếm quang thật lớn bổ ra. Trên trán lập tức xuất hiện một tia máu, thân thể to lớn nhanh chóng bị phân thành hai mảnh.
Sau khi đánh chết Liệt Hỏa Tán Nhân, Diệp Trần nhìn về phía người cuối cùng
- Trốn!
Người này biết rõ Diệp Trần không thể nào địch lại được nên không có tâm tư khác, lập tức chạy trốn.
- Chạy trốn được sao?
Triển khai khinh công, Diệp Trần đuổi theo.
Động tác mau lẹ, hai chân bật lên, hai người với tư cách là cường giả Tinh Cực Cảnh, tốc độ chạy trốn toàn lực hết sức kinh người, khoảng cách vài trăm mét chỉ loáng một cái liền vọt qua. Hơn nữa bởi vì chân không quá mức cường hoành nên lập tức rút hết không khí quanh thân, khiến bọn hắn trôi nổi giữa không trung, phát ra âm thanh rất nhỏ bé. Không giống với võ giả cấp độ Bão Nguyên Cảnh, lúc toàn lực bay đi sẽ sinh ra thanh âm lớn.
- Chết!
Giống như là như giòi trong xương vậy, Diệp Trần rất nhanh đã rút ngắn khoảng cách, ngưng tụ tâm thần, Tru Tâm Nhất Kiếm phảng phất như lưu tinh trên bầu trời, khẽ lóe lên rồi biến mất.
Phốc phốc!
Tư thế chạy trốn của đối phương không thay đổi, nhưng chân nguyên lại nhanh chóng trở nên suy yếu, một khỏa đầu lâu phun đầy máu tươi văng lên trời, thần sắc cực kì không cam lòng.
"Đến ngày hôm nay, ta mới xem như có vốn liếng để tung hoành ở Nam Trác Vực, Linh Hải Cảnh thì không tính đến, còn lại bất luận kẻ nào muốn giết ta đều không dễ dàng. "
Liên tiếp giết chết tứ đại cường giả Tinh Cực Cảnh trung kỳ, Diệp Trần liền sinh ra một cổ lý tưởng hào hùng. Trước kia tuy rằng thiên tư hắn tung hoành, ngộ tính như yêu, nhưng luôn có cảm giác ăn cơm hôm nay phải lo ngày mai, làm chuyện gì cũng phải lo trước lo sau.
Last edited by Lôi Đế; 12-03-2013 at 03:13 PM.
Đã có 41 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Hiện giờ hắn đã hoàn toàn không đặt cường giả Tinh Cực Cảnh vào mắt, xem như gặp phải cường giả Tinh Cực Cảnh hậu kỳ cũng có sức để liều mạng, sẽ không ngay cả lực hoàn thủ cũng không có
Đương nhiên Diệp Trần cũng biết giờ mình có thể chém giết cường giả Tinh Cực Cảnh trung kỳ, ngoài trừ tám thành kiếm ý cường đại, còn cộng thêm việc những võ học tu luyện đều đã đạt đến cấp bậc trình độ cao nhất, dù chống lại ai cũng sẽ không thua thiệt về mặt võ học, yếu thế duy nhất chỉ là tu vị thôi.
"Sự tình lần này qua đi, nhất định phải đi Lạc Nhạn Giang Thiên Tiệm Hạp lĩnh ngộ Chiến Vương kiếm ý, tranh thủ nâng cao một bước. Nếu có thể tăng kiếm ý đến chín thành hoặc đại thành cũng đủ để chính thức chống lại cường giả Tinh Cực Cảnh hậu kỳ cường giả rồi. Sau đó lại cố găng tăng lên tu vị, chỉ cần tăng đến Tinh Cực Cảnh sơ kỳ đỉnh phong sẽ khiến cho chiến lực của ta đạt đến một cấp độ rất cao. Đến cảnh giới Tinh Cực Cảnh trung kỳ, về cơ bản đã có thể đi ngang ở Nam Trác Vực rồi, cũng không cần phải sợ hãi một ít cường giả Tinh Cực Cảnh hậu kỳ đỉnh phong tu luyện võ học lợi hại, hoàn toàn có thể toàn lực đánh một trận. " Diệp Trần rất rõ ràng, một ít cường giả kẹt ở Tinh Cực Cảnh hậu kỳ đỉnh phong, không bước vào Linh Hải Cảnh được vô cùng khủng bố, lấy thực lực trước mắt của hắn còn chưa đủ nhìn. Cũng may những người này bình thường sẽ không đi lại ở bên ngoài, số lượng cũng rất thưa thớt, tỷ lệ gặp phải hoàn toàn có thể bỏ qua.
- Đi một bước tính một bước, trước tiên Lạc Nhạn Giang Thiên Tiệm Hạp chính là mục đích đầu tiên.
Hít sâu một hơi, tâm thần Diệp Trần thông thuận hơn rất nhiều, kiếm ý càng tăng lên.
- Diệp Trần, ta và người đều là cường giả Tinh Cực Cảnh của Thiên Phong Quốc, còn không mau qua đây tương trợ, nếu không có chúng ta thì ngươi cũng phải chết trên tay Thi Quỷ Đạo Nhân thôi.
Thanh âm của Bàng Nhiếp truyền đến.
Diệp Trần đưa mắt nhìn lại. Đối thủ của Bàng Nhiếp và Trang Thanh Hà là hai đầu Kim Giáp Thi cùng một gã trường bào nhân. Hai đầu Kim Giáp Thi này so với lời Liệt Hỏa Tán Nhân nói còn lợi hại hơn, trong đó trong làn da đen kịt của một đầu Kim Giáp Thi đã xuất hiện một chút vàng lợt, rõ ràng là Kim Giáp Thi cấp bậc bát cấp Vũ Cương. Lực phòng ngự thập phần khủng bố, cơ hồ bỏ qua công kích của Bàng Nhiếp. Đầu Kim Giáp Thi bên kia cũng là thất cấp Vũ Cương đỉnh phong, đã có chút xu thế chuyển qua màu vàng, khi còn sống hẳn là một cường giả Tinh Cực Cảnh trung kỳ khá lợi hại
Hai đầu Kim Giáp Thi này gắt gao ngăn chặn Bàng Nhiếp và Trang Thanh Hà, hơn nữa lại thêm một gã trường bào nhân, tu vị tuy không cao nhưng lại xuất quỷ nhập thần khiến hai người cực kỳ nguy hiểm.
- Hừ, trước tiên lấy các ngươi khai đao.
Còn chưa kịp đợi Diệp Trần đáp lời, một đạo thân ảnh tựa như quỉ mị đã xuất hiện bên người Bàng Nhiếp và Trang Thanh Hà, đúng là Thi Quỷ Đạo Nhân. Toàn thân hắn được hộ thể chân nguyên màu xám đen quấn lấy, trên mặt nạ quỷ lộ ra cỗ khí tức khiến lòng người sợ hãi, chỉ mới xuất hiện đã muốn đánh chết hai người.
- Ngươi dám!
Bàng Nhiếp kinh hãi, chân nguyên bộc phát đến cực hạn, bên ngoài cơ thể phun ra sóng lửa cuồn cuộn cao vài trượng, uy thế kinh người. Trang Thanh Hà ở một bên lại rất rõ ràng nếu ngăn không được một kích toàn lực của Thi Quỷ Đạo Nhân thì hôm nay mình thật sự phải táng thân tại đây rồi. Vận chuyển Sơn Hà Kinh, chân nguyên cuồn cuộn như sóng cuốn đến Thi Quỷ Đạo Nhân.
Thi Quỷ Đạo Nhân cười hắc hắc, tay phải vặn chuyển, xoạt một tiếng liền xuyên phá quyền kình của Bàng Nhiếp vặn đứt cánh tay của hắn, còn tay trái thì nắm một đầu lâu màu vàng đất đánh về phía Trang Thanh Hà.
Đợt giao thủ của ba người qua đi.
Trên tay Thi Quỷ Đạo Nhân cầm một cánh tay.
Trái lại, Bàng Nhiếp và Trang Thanh Hà, bọn hắn một người thì mất cánh tay, người kia thì mất tính mạng. Đối mặt với một kích toàn lực của Thi Quỷ Đạo Nhân, một thương một chết, vô cùng thảm thiết.
Mất đi hứng thú muốn đánh chết Bàng Nhiếp, Thi Quỷ Đạo Nhân đặt lực chú ý lên người Lâm Thủy Hàn vừa đánh chết một trường bào nhân, ánh mắt lạnh lùng.
Phanh!
Trên đường lướt đến, Thi Quỷ Đạo Nhân chợt giơ đầu lâu màu vàng hung hăng đánh lên kiếm khí vừa đánh úp đến trước mặt.
- Tiểu tử, ngươi muốn chết.
Vốn Thi Quỷ Đạo Nhân định trước tiên đánh chết Lâm Thủy Hàn, nào đoán được Diệp Trần lại chặn trên đường cho hắn một đạo kiếm khí vô cùng ác liệt lăng lệ.
Một mảng lớn Đồng Giáp Thi bị quét sạch, Diệp Trần lặng yên đứng đó
- Dừng ở đây thôi.
Hai vị thái thượng trưởng lão của Phỉ Thúy Cốc hắn mặc kệ, bất quá có thể bảo vệ thái thượng trưởng lão của Bắc Tuyết Sơn Trang một mạng. Ngược lại Thi Quỷ Đạo Nhân này quả thật cường hoành, trong lúc vội vàng cũng có thể đánh tan kiếm khí của hắn, không biết mạnh hơn bao nhiêu lần so với Liệt Hỏa Tán Nhân.
Lạt! Lạt! Bá!
Ba đạo nhân ảnh trước sau lướt đến, theo thứ tự là vợ chồng Tiêu Ngân và Bích Hồ Tiên Sinh.
Ba người đều bị thương không nhẹ. Vợ chồng Tiêu Ngân không biết có phải gặp ảo giác không nhưng Thi Quỷ Đạo Nhân không hề toàn lực ứng phó với bọn hắn. Đương nhiên, bọn hắn nếu đã dám đến hang ổ của Thi Quỷ Đạo Nhân thì cũng đã chuẩn bị tốt át chủ bài rồi, nhưng không đến thời khắc mấu chốt, thì những át chủ bài này không thể dùng tùy tiện được.
Vợ chồng Tiêu Ngân dù sao cũng không thể ngồi yên nhìn Bàng Nhiếp bị giết chết nên vội vàng ra tay giúp hắn chống đỡ hai đầu Kim Giáp Thi và một gã trường bào nhân. Về phần Bích Hồ Tiên Sinh thì sắc mặt lại có chút âm trầm, trong đám Đồng Giáp Thi đông nghịt rõ ràng lại không nhìn thấy bọn người Liệt Hỏa Tán Nhân đâu, không biết đã xảy ra chuyện gì nữa.
- Bàng Nhiếp, những người khác đâu?
Tiêu Ngân hỏi.
Bàng Nhiếp phún một búng nước bọt lẫn máu nói:
- Liệt Hỏa Tán Nhân kia cấu kết với Thi Quỷ Đạo Nhân, lại có thêm hai cao thủ đột nhiên xuất hiện, bất quá đều đã chết cả rồi, chết ở. . .
Bàng Nhiếp oán hận liếc qua Diệp Trần, tuy nói tốc độ công kích của Thi Quỷ Đạo Nhân cực nhanh, bất quá hắn cho rằng Diệp Trần căn bản không hề có ý muốn cứu hắn
Vợ chồng Tiêu Ngân hoảng sợ! Diệp Trần này lại cường đại ngoài ý định như vậy, ồ, hắn đã đột phá đến Tinh Cực Cảnh rồi, là vô tình đột phá, hay là. . .
Thi Quỷ Đạo Nhân nói với Bích Hồ Tiên Sinh:
- Giết bọn chúng đi, giết chết toàn bộ, sự tình đã thoát ly khỏi tầm khống chế rồi.
Hắn nói rất đúng, trước đó vợ chồng Tiêu Ngân bị trúng kế dẫn đi nên không cần giết hai người này, giết sẽ gây ra phiền toái rất lớn nhưng giờ xem ra không giết không được. Bốn người Liệt Hỏa Tán Nhân vừa chết, đã không thể biết được phương hướng phát triển của kế hoạch nữa rồi, mà ngọn nguồn của hết thảy chuyện này đều ở trên người Diệp Trần.
Đã có 39 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Thần sắc Bích Hồ Tiên Sinh âm trầm, nhìn qua Long Nguyệt, ánh mắt mang theo tà niệm. Rốt cục cũng không cần nhịn nữa, cùng lắm thì chạy khỏi Thiên Phong Quốc thôi.
Đại chiến lại bộc phát lần nữa, chỉ bất quá lần này đã có chút biến hóa nhỏ. Bích Hồ Tiên Sinh vốn trợ giúp vợ chồng Tiêu Ngân giờ lại quay sang làm trợ thủ cho Thi Quỷ Đạo Nhân, cùng hai đầu Kim Giáp Thi và một gã trường bào nhân đối phó mọi người. Đương nhiên, còn có số lượng Đồng Giáp Thi đáng sợ nữa.
Thu hồi lực chú ý, Thi Quỷ Đạo Nhân biết rõ Diệp Trần chính là mấu chốt, chỉ có giết hắn đi mới có thể toàn diệt mọi người của Thiên Phong Quốc, hiện giờ chỉ cần duy trì cục diện là được rồi.
- Là ngươi giết bọn người Liệt Hỏa Tán Nhân.
Diệp Trần không đáp, hỏi lại
- Người chính là Khô Mộc Đạo Nhân đứng đầu trong Ngũ Tán Nhân a! Không biết ngươi vốn gọi là Khô Mộc Đạo Nhân, hay Thi Quỷ Đạo Nhân.
Trước khi Liệt Hỏa Tán Nhân chết hô to một tiếng Khô Mộc huynh, Diệp Trần đã biết rõ Thi Quỷ Đạo Nhân chính là Khô Mộc Đạo Nhân. Kỳ thật toàn bộ Ngũ Tán Nhân đều ở trong Thiên Phong Quốc, chỉ có chút nghi vấn là Liệt Hỏa Tán Nhân là cấu kết với Thi Quỷ Đạo Nhân hay là đã trở thành dư đảng của Cửu U Giáo thôi.
Bất quá những cái này đã không còn quan trọng nữa, Liệt Hỏa Tán Nhân chết, thế giới này đã không còn hắn nữa.
- Hai cái đều là danh hào của ta. Nhưng tiếc thay, những địch nhân biết rõ danh hiệu của ta, hết thảy đều phải chết, ngươi cũng không ngoại lệ, chết đi!
Chuyển đầu lâu màu vàng đất qua tay phải, Thi Quỷ Đạo Nhân nhanh chóng phóng tới Diệp Trần.
- Thiên Toái Tịnh!
Đối mặt với Thi Quỷ Đạo Nhân hung danh hiển hách, Diệp Trần cũng không lui tránh mà giơ kiếm nghênh đón.
Oanh!
Đầu lâu màu vàng đất giao kích cùng với Tinh Ngân Kiếm, thế giới âm u dưới lòng đất có chút lắc lư, rất nhiều loạn thạch từ trên rơi xuống.
Ai mạnh ai yếu, xem thì biết ngay!
Thi Quỷ Đạo Nhân lui ba bước.
Diệp Trần lui mười bước.
Tu vị của hai người chênh lệch quá lớn, dù Diệp Trần tu luyện chính là Thanh Liên Kiếm Quyết Địa cấp đỉnh giai, có được tám thành kiếm ý nhưng cũng không hoàn toàn bù đắp chênh lệch được.
Chỉ là có thể kháng trụ được một kích toàn lực của Thi Quỷ Đạo Nhân đã là đáng quý rồi. Dù saoThi Quỷ Đạo Nhân cũng là một trong 108 đại Quỷ Tướng của Cửu U Giáo, chiến lực của bản thân dù không thể dương danh thiên hạ nhưng cũng không thể xem thường được, bình thường cường giả Tinh Cực Cảnh hậu kỳ gặp phải hắn cũng chưa chắc có thể chạy trốn được.
- Hắc hắc, chỉ sợ hôm nay ngươi phải chết ở đây rồi.
Thi Quỷ Đạo Nhân cảm thấy đại định, lành lạnh nói.
Mặt Diệp Trần không đổi sắc, trong cơ thể có một đoàn huyết quang thiêu đốt hừng hực, ngoài miệng nói:
- Chưa hẳn!
- Vậy sao? Ta liền nhìn xem ngươi đối kháng với ta thế nào.
Thi quỷ chân nguyên màu xám phóng lên trời, tay phải Thi Quỷ Đạo Nhân cầm đầu lâu màu vàng đất, tựa như một ma đầu vừa đạp từ núi thấy biển máu ra, hung uy ngập trời.
- Ta nói chưa hẳn chính là chưa hẳn, lúc xưa ngươi có thể hùng bá Thiên Phong Quốc, nhưng hôm nay đã không còn là thiên hạ của ngươi nữa.
Ken két!
Mặt đất sụp đổ, trên người Diệp Trần bộc phát ra khí lưu đỏ như máu, kết hợp cùng một chỗ với thiêu đốt chân nguyên lập tức biến thành thanh hồng sắc, khí thế chấn động mãnh liệt càn quét tám phương, đánh bay bầy Đồng Giáp Thi đang vây quanh.
- Quả nhiên, Tiểu Huyết Ma Giải Thể đại pháp và thiêu đốt chân nguyên sẽ triệt tiêu lẫn nhau, chỉ tăng phúc được có hai thành chiến lực.
Chân nguyên bị thiêu đốt lên quá mức hung mãnh, Tiểu Huyết Ma Giải Thể đại pháp cũng không thể chống lại được. Vốn có thể từ trên cơ sở tăng phúc trên năm thành chiến lực, nhưng giờ chỉ tăng được gần hai thành thôi, hơn nữa tốc độ thiêu đốt khí huyết so với trước kia thì nhanh hơn rất nhiều, không cách nào kéo dài được, nếu đoán không sai thì... theo tu vị tăng lên, uy lực của thiêu đốt chân nguyên cũng càng tăng lớn, Tiểu Huyết Ma Giải Thể đại pháp cuối cùng cũng bị đào thải thôi.
Đương nhiên, dưới điều kiện đã thiêu đốt chân nguyên còn có thể tăng phúc lên hai thành đã hết sức kinh người rồi, tốc độ tăng lên so với cường giả Tinh Cực Cảnh tu luyện hỏa hệ chân nguyên cũng được chừng hai thành.
Hùng!
Hỏa diễm thanh hồng sắc chân nguyên hừng hực thiêu đốt, Diệp Trần giương mắt nhìn về phía Thi Quỷ Đạo Nhân.
Khóe mắt Thi Quỷ Đạo Nhân kéo ra, tiểu tử này rõ ràng lại tu luyện Tiểu Huyết Ma Giải Thể đại pháp của Huyết Ma Chân Nhân, không biết Huyết Ma Chân Nhân nghĩ thế nào lại để bí kĩ này lưu truyền ra bên ngoài, tiện nghi người khác.
- Trước tiên tiếp một kích của ta đi!
Trên kim sắc đầu lâu bộc phát ra tiếng vang gào khóc thảm thiết, Thi Quỷ Đạo Nhân bước lên một bước, phảng phất như ác quỷ đánh về phía đầu Diệp Trần.
Một chiêu Thanh Liên Đoạt Hoa ngăn trở công kích của Thi Quỷ Đạo Nhân, Diệp Trần giơ tay trái lên, hai đạo Thanh Liên kiếm khí xuyên ra đánh úp phía cổ họng và trái tim Thi Quỷ Đạo Nhân.
PHỐC!
Móng vuốt tựa như diều hâu của tay trái bổ một đạo kiếm khí ra, còn một đạo kiếm khí khác thì bay theo hình vòng cung xoẹt qua cổ Thi Quỷ Đạo Nhân, mang theo một chút huyết nhục khiến người khác buồn nôn.
- Đáng giận! Thi hỏa!
Thi Quỷ Đạo Nhân giận dữ, kim sắc đầu lâu trở nên lắc lư, hai luồng hỏa diễm tro sắc được bắn ra, đánh lên phía hộ thể chân nguyên của Diệp Trần.
"Ngọn lửa này không đơn giản. " Tro sắc hỏa diễm mang theo tính ăn mòn mãnh liệt, gặp phải chân nguyên cũng không hề bị tiêu diệt, nhanh chóng ăn mòn. Rơi vào đường cùng chân nguyên của Diệp Trần chân bộc phát mạnh mẽ, bức toàn bộ hộ thể chân nguyên và thi hỏa ở bên ngoài cơ thể văng ra tứ phía tiêu diệt không ít Đồng Giáp Thi.
Thi Quỷ Đạo Nhân không kịp đề phòng bị cổ chân nguyên này vừa vặn bắn trúng, sau khi thối lui bốn năm bước thì hộ thể chân nguyên hôi hắc có chút lắc lư.
- Âm Thi Toản!
Ngưng thế lui lại, năm ngón tay trái của Thi Quỷ Đạo Nhân tụ thành hình cái chùy, năm phiến móng tay hắc sắc cứng rắn lồi ra ngoài, bên trên có hắc sắc chân nguyên kịch liệt xoay tròn, hình thành nên một mũi khoan hôi sắc đánh tới Diệp Trần.
XÍU... UU!!
Tiếng xé gió vang lên rất nhỏ, mũi khoan chân nguyên nháy mắt đã đến trước người Diệp Trần.
- Thật nhanh!
Khoái Kiếm Ý Cảnh bắn ra, một kiếm của Diệp Trần cản mũi khoan chân nguyên lại.
Vụt vụt vụt!
Hỏa tinh rừng rực theo mũi khoan chân nguyên dần mất đi xu thế xông đến bắn ra tứ phía.
Nắm chặt cơ hội, đầu lâu kim sắt trong tay Thi Quỷ Đạo Nhân rời khỏi tay, bay đến giữa không trung, từng đoàn hỏa diễm hôi sắc rơi xuống dưới cứ như hỏa vũ vậy.
Đã có 32 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Hơn mười đạo bóng dáng bạo khai, chân thân Diệp Trần nhanh chóng rời khỏi phạm vi bị hỏa vũ bao trùm, nhưng bóng dáng khác đều bị thiêu đốt tan thành mây khỏi.
"Kẻ này quá khó giải quyết, phải giết hắn để trừ hậu hoạn mới được. " Qua mấy lần giao thủ Thi Quỷ Đạo Nhân cơ hồ đã dốc hết toàn lực, chẳng những không làm bị thương Diệp Trần mà bản thân ngược lại còn bị tróc một khối da thịt. Tuy rằng thân thể của hắn là Vũ Cương, mất một chút da thịt đối với hắn cũng chả là gì cả. Nhưng với tư cách là một trong 108 đại Quỷ Tướng Cửu U Giáo, tung hoành mấy chục năm ở Thiên Phong Quốc cường giả Tinh Cực Cảnh chết trên tay hắn ít nhất cũng có mấy chục người, chưa lúc nào bị tiểu bối chiếm tiện nghi cả. Nội tâm dần nổi lên một cơn lệ hỏa, trong tròng mắt hắc sắc hiện lên tia lục sắc âm lạnh khủng bố.
- Quỷ Hống Công!
Cái miệng rộng tanh hôi được mở ra, Thi Quỷ Đạo Nhân vận chuyển chân nguyên đến yết hầu ngưng tụ ra một đoàn hư ảnh đầu lâu, đầu lâu nương theo cái há mồm của hắn bộc phát ra một cổ sóng âm đáng sợn, sóng âm ẩn ẩn hiện ra hôi sắc lan tràn ra ngoài, nhất thời trong thế giới u ám dưới lòng đất nổi lên từng trận kêu khóc thảm thiết, tựa như địa ngục vậy
- Âm ba công thật mạnh!
Diệp Trần cực lực vận chuyển chân nguyên bảo vệ tâm thần và hai lỗ tai nhưng âm ba không đơn giản chỉ là âm công mà còn ẩn chứa một cổ kình đạo khó lòng phòng bị nữa.
PHỐC!
Khóe miệng Diệp Trần phun ra máu tươi, lảo đảo lui về phía sau.
Những người khác thì không có vận khí tốt như vậy, đợt sóng âm qua đi thì lỗ tai xuất huyết, thần sắc thống khổ. Nhất là Bàng Nhiếp, vì lúc trước đã bị Thi Quỷ Đạo Nhân vặn xuống một cánh tay, thân chịu trọng thương, nay lại bị sóng âm chấn động nên chân nguyên trong cơ thể rốt cục đã không áp chế nổi nữa, nghịch hướng xông lên, há mồm phun ra một đạo máu tươi, suýt chút nữa đã bị chân nguyên của chính bản thân trùng kích chết.
Bích Hồ Tiên Sinh hoảng sợ, Thi Quỷ Đạo Nhân rõ ràng đã vận dụng Quỷ Hống Công vốn thập phần tiêu hao chân nguyên. Theo hắn được biết thì môn Quỷ Hống Công này là tuyệt học của Âm Ba Quỷ Tướng một trong 108 đại Quỷ Tướng của Cửu U Giáo, cùng nổi danh với Huyết Ma Chân Nhân. Tuyệt học của Âm Ba Quỷ Tướng, dưới một rống có thể đánh chết một mảng lớn đối thủ có thực lực hơi yếu một chút, xem như là võ giả đồng cấp cũng phải tránh lui ba bước, không ai có thể chống lại. Tiểu tử kia lại lợi hại ngoài ý định, khiến cho Thi Quỷ Đạo Nhân không thể không vận dụng Quỷ Hống Công mà bản thân còn chưa quen thuộc này.
- Tru Tâm Nhất Kiếm!
Thấy Thi Quỷ Đạo Nhân còn muốn thi triển Quỷ Hông Công, thần sắc Diệp Trần lạnh lùng, hay tay nắm lấy Tinh Ngân Kiếm, tâm thần chìm vào trong đó, phối hợp với tám thành kiếm ý chém ra.
Kiếm khí như trụ, nhanh như lôi thiểm.
Cờ-rắc!
Thi Quỷ Đạo Nhân cưỡng ép giải trừ trạng thái thi triển Quỷ Hống Công, kim sắc đầu lâu bay ra chặn đường kiếm khí trước khi nó đến.
Vụt!
Hỏa tinh bắn ra theo hình quạt, Thi Quỷ Đạo Nhân ngăn cản cũng hơi chậm một chút, kim sắc đầu lâu đánh lên kiếm khí nhưng không thể trúng mục tiêu, sau một khắc, trên vai hắn đã xuất hiện một vết kiếm sâu đến thấy cả xương, thiếu chút nữa đã bị phế một tay rồi, đến lúc đó thì chịu tổn hại không phải chỉ nửa phần hay một phần.
"Sao có thể, Quỷ Hống Công của ta tuy còn chưa thành thục lắm, nhưng cường giả Tinh Cực Cảnh hậu kỳ chịu một hống kia thì khí huyết cũng phải sôi trào, không cách nào lập tức phản kích mới đúng chứ. " Thi Quỷ Đạo Nhân cũng nhìn ra Diệp Trần đã bị thương, chỉ là công hiệu lớn nhất của Quỷ Hống Công chính là làm suy yếu trạng thái của đối phương, giành được thế thượng phong tuyệt đối.
Chân mày Diệp Trần hơi nhíu lại, âm ba công của Thi Quỷ Đạo Nhân quả thật vượt ngoài ý liệu của hắn, cũng may hắn tu luyện chính là Thanh Liên Kiếm Quyết, hơn nữa đã đạt đến cảnh giới đệ thập tam trọng. Chân nguyên nhìn thì không hùng hậu được như đối phương, nhưng về mặt tinh thuần thậm chí còn hơn một chút. Ngoại trừ những thứ đó ra, Quỷ Hống Công của Thi Quỷ Đạo Nhân còn chưa được thuần thục, sở hở không ít, nếu không thì cục diện nguy hiểm rồi. Dù sao dưới tình huống thực lực hai bên tương đương, trạng thái bị suy giảm quá thật là trí mạng.
Hai người bên này đang ở vào trạng thái giằng co, ai cũng không muốn phát chiêu trước cả. Chiến đấu bên phía vợ chồng Tiêu Ngân vẫn còn đang được tiếp tục, vì Bàng Nhiếp không thể nào chiến đấu nữa nên vợ chồng Tiêu Ngân và Lâm Thủy Hàn dần dần đã rơi vào hạ phong, bị Bích Hồ Tiên Sinh, hai đầu Kim Giáp Thi và một gã trường bào nhân đè đầu ra đánh.
- Nguyệt nhi, liên thủ!
Tiêu Ngân ý bảo Long Nguyệt.
- Ân!
Long Nguyệt gật gật đầu, trên người nổi lên một cổ thủy hệ chân nguyên gợn sóng, thoạt nhìn rất trầm trọng, một giọt chân nguyên chừng ngón út rơi xuống mặt đất lập tức đánh ra một cái động thật sâu phát ra thanh âm xuy xuy.
Đúng lúc này đầu Kim Giáp Thi bát cấp Vũ Cương kia một bước giẫm nát cả mặt đất, vọt tới chỗ hai người.
- Đại Thủy Ba Lãng Phá Công!
Hai tiếng hét lớn vang lên, thủy hệ chân nguyên của Tiêu Ngân và Long Nguyệt dung hợp lại cùng một chỗ, hợp sức thi triển ra một bí kĩ cực kì đáng sợ. Chỉ thấy trong sóng cuốn mãnh liệt, một đầu Cự Long hoàn toàn do thủy hệ chân nguyên ngự tụ thành phá sóng mà ra. Cự Long lắc đầu vẫy đuôi, một cổ khí tức xa xưa lập tức tràn ngập đến.
- Không xong, là bí kĩ của Long Thần Thiên Cung.
Thần sắc Bích Hồ Tiên Sinh đột nhiên trở nên âm trầm.
Oanh!
Cấp bậc của Kim Giáp Thi bát cấp Vũ Cương so với cường giả Tinh Cực Cảnh trung kỳ đỉnh phong còn cường hoành hơn một ít, nhưng Cự Long do thủy hệ chân nguyên ngưng tụ thành lại còn mạnh mẽ hơn nữa, long trảo vung lên một cái lập tức đập bay nó ra ngoài giống như đập một cái mền rách, một tiểu hài tự tay trói gà không chặt vậy.
Ngang!
Cự Long ngửa mặt lên trời gào thét, đánh về phía bọn người Bích Hồ Tiên Sinh.
- Bích Ba Thuật, Xuyên Vân Kích!
Tay trái Bích Hồ Tiên Sinh khoanh tròn, tay phải xuyên qua đó, cũng là một cơn sóng cuộn mãnh liệt, khác biệt chính là từ trong đó có một căn trường mâu do thủy hệ chân nguyên ngựng tụ thành bắn về phía Cự Long!
Hai cơn sóng lớn đụng nhau, Bích Hồ Tiên Sinh bị bại hoàn toàn! Cự Long đấu với trường mâu, Cự Long bị mất đi một trảo bên tay phải còn trường mâu thì nát bấy. Bí kĩ đáng sợ do vợ chồng Tiêu Ngân liên thủ phát ra, ngay cả Thi Quỷ Đạo Nhân cũng không nhất định có thể chống lại được chứ đừng nói đến Bích Hồ Tiên Sinh tu vị vẫn còn ở mức Tinh Cực Cảnh trung kỳ.
Đã có 30 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Cự Long quét đuôi tới, Bích Hồ Tiên Sinh thổ huyết thối lui, hoàn toàn không thể ngăn cản được, Kim Giáp Thi ở bên cạnh hắn cũng bị đánh bay ra ngoài. Về phần tên trường bào nhân kia ngược lại có hai người, thấy tình thể không ổn cản bản không ngạnh kháng với Cự Long, nhân cơ hội Bích Hồ Tiên Sinh nghênh chiến lập tức chạy ra ngoài, tốc độ nhanh như quỷ mị.
Vợ chồng Tiêu Ngân hiểu rõ tận dụng thời cơ, bí kĩ này của bọn hắn bắt đầu thúc dục có chút khó khăn, một khi chân nguyên không đủ thì Cự Long được ngưng tụ thành sẽ biến mất cho nên thừa dịp lúc chân nguyên sung túc, tiêu diệt đám người Bích Hồ Tiên Sinh một lần luôn, không có bọn hắn có cơ hội phản kích.
- Âm Thi Toản!
Thi Quỷ Đạo Nhân đuổi đến, tay trái đánh ra một cái Âm Thi Toản, tay phải cầm kim sắc đầu lâu đánh về hướng Cự Long, miệng chợt quát lên:
- Toàn bộ rút lui!
Cự Long tán loạn, Thi Quỷ Đạo Nhân lui về sau hơn mười bước.
Sắc mặt Bích Hồ Tiên Sinh tái nhợt, thân chịu trọng thương, nhưng dù vậy lòng vẫn mang tà niệm nhìn chằm chằm về phía Long Nguyệt, chợt lại nhíu mày nhìn về Diệp Trần khí thế đang thịnh, lúc này đây cục diện đã hoàn toàn mất đi khống chế. Thi Quỷ Đạo Nhân không làm gì được tiểu tử kia, lưu lại cũng chỉ khiến thân hãm vào hiểm cảnh thôi.
- Đi!
Bích Hồ Tiên Sinh và trường bào nhân dẫn đầu rút lui, về phần hai đầu Kim Giáp Thi kia thì chỉ nghe hiệu lệnh của Thi Quỷ Đạo Nhân, không cần lo lắng cho chúng.
- Quỷ Yên!
Hung hăng chìn chằm chằm vào Diệp Trần đang đuổi theo, Thi Quỷ Đạo Nhân ném ra ba viên thuốc đen nhánh, viên thuốc bạo khai, hắc sắc sương mù vô cùng vô tận được lan ra
- Lưu lại chút gì đi!
Hắc sắc sương mù không cách nào ngăn cản linh hỗn lực của Diệp Trần được, Tinh Ngân Kiếm quét qua, một đóa Thanh Liên chừng nắm tay xuyên phá sương mù, đánh trúng tay trái của Thi Quỷ Đạo Nhân.
Cánh tay trái còn nguyên vẹn bỗng rớt xuống, Thi Quỷ Đạo Nhân gào thét một tiếng, lết từng bước rời khỏi, thanh âm ác độc vang vọng trong sương khói
- Tiểu tử, chờ ta trở về, chính là tử kỳ của người, không ai có thể cứu ngươi được cả!
Diệp Trần không hề có ý tứ muốn truy kích, lúc trước hắn chú ý nơi Thi Quỷ Đạo Nhân bị thương đã khỏi hẳn, giờ tuy rằng bị chém đứt một tay nhưng hai người cũng không có ý định muốn liều mạng, đối phương đương nhiên còn lưu lại đòn sát thủ đáng sợ, cười lạnh nói:
- Nếu không quay lại còn có cơ hội sống sót, nếu trở lại, chỉ tổ chết nhanh hơn thôi.
Trước mắt hắn vừa bước vào Tinh Cực Cảnh, căn cơ còn lộ ra hơi chút bất ổn, đợi sau khi củng cố tu vị sau đó đến Thiên Kiếm Hạp tìm hiểu Chiến Vương kiếm ý, đừng nói Thi Quỷ Đạo Nhân, xem như là Kim Hoàng Đạo Nhân cũng phải cụp đuôi chạy trốn thôi.
Thi Quỷ Đạo Nhân vừa đi, vợ chồng Tiêu Ngân liền thả lỏng một hơi. Lúc đến tuy đã chuẩn bị tốt, nhưng chân chính đối mặt thì... vẫn phải cố hết sức. Đại Thủy Ba Long Phá Công cũng chưa chắc có thể làm gì được đối phương, cũng may thực lực của Diệp Trần cường đại, một mình một người ngăn chặn Thi Quỷ Đạo Nhân cũng chiếm được thượng phong không nhỏ, nếu không người lui hôm nay không phải là Thi Quỷ Đạo Nhân mà là bọn hắn rồi.
- Diệp thiếu hiệp, khó trách tông chủ tôn sùng người như vậy!
Long Nguyệt nhìn về phía Diệp Trần.
- Lão ma này không đơn giản, nếu lão liều chết thì cục diện khó biết được.
Lúc nói chuyện, Diệp Trần giải khai Tiểu Huyết Ma Giải Thể đại pháp, dập tắt thiêu đốt chân nguyên, chợt trùng điệp thở ra một ngụm khí tức đục ngầu, khí tức hơi nóng bỏng, tràn ngập mùi máu tươi. Tiểu Huyết Ma Giải Thể đại pháp vốn cực kì tiêu hao khí huyết, gánh nặng với thân thể rất lớn. Dù Diệp Trần đã được dược lực của Thiên Ma Hoa rèn luyện qua, lại vừa bước vào Tinh Cực Cảnh, tố chất thân thể so với cường giả Tinh Cực Cảnh đồng cấp thì hơn rất nhiều nên không đặt chút gánh nặng đó vào trong lòng. Nhưng thiêu đốt chân nguyên lại không giống thế, đây là chuyện tất cả cường giả Tinh Cực Cảnh đều cực lực tránh khỏi, không đến thời khắc mấu chốt thì không bao giờ làm vậy. Tác dụng của Tiểu Huyết Ma Giải Thể đại pháp và thiêu đốt điệp gia cùng một chỗ, ngay cả với tố chất thân thể của Diệp Trần cũng cảm thấy chịu không nổi. Phỏng chừng chỉ có tố chất thân thể của Từ Tịnh mới có thể chịu được chiến đấu trong thời gian dài thôi.
Đây cũng là nguyên nhân trọng yếu nhất khiến hắn không truy kích Thi Quỷ Đạo Nhân!
- Liệt Hỏa Tán Nhân, đừng tưởng rằng chết rồi thì sẽ khiến ta buông tha cho việc trả thù, từ nay về sau, Thiên Phong Quốc sẽ không còn có Tử Dương Tông nữa.
Thực tế hắn cũng đã từng hận Diệp Trần, nhưng thực lực của Diệp Trần quá cường đại, Bàng Nhiếp không dám chửi bới ngoài miệng, nếu không lỡ may chọc giận Diệp Trần thì ai biết được hắn có giận dữ giết mình không chứ.
Lâm Thủy Hàn thở dài một hơi
- Bàng huynh, nén bi thương a! Lần này tất cả chúng ta đều coi thường âm mưu của Liệt Hỏa Tán Nhân rồi.
Trước khi đến đây, bọn họ ai cũng không nghĩ đến Liệt Hỏa Tán Nhân hiển nhiên lại cấu kết với Thi Quỷ Đạo Nhân muốn lưu toàn bộ bọn họ lại, đến giờ trong lòng Lâm Thủy Hàn vẫn còn sợ hãi.
Thi Quỷ Đạo Nhân đi rồi nhưng một lượng lớn Đồng Giáp Thi còn lưu lại, vợ chồng Tiêu Ngân sợ những Đồng Giáp Thi này ly khai thế giới dưới lòng đất, làm hại Thiên Phong Quốc nên liên thủ đánh giết chúng. Diệp Trần và Lâm Thủy Hàn liếc nhau, cũng tiến đến đánh giết Đồng Giáp Thi.
Nhoáng cái đã trôi qua một tháng, Diệp Trần sớm đã trở lại Lưu Vân Tông.
Trải qua một tháng tu luyện, về cơ bản Diệp Trần đã củng cố được tu vị Tinh Cực Cảnh sơ kỳ của mình, muốn tiến thêm một bước nữa thì không phải là chuyện một sớm một chiều có thể làm được.
Ngày hôm đó, Diệp Trần chào từ biệt Nhàn Vân Tử một tiếng, một mình tiến đến Lạc Nhạn Giang Thiên Kiếm Hạp.
Trên đường hắn cố ý đảo qua phụ cận Tử Dương Tông, phát hiện thấy trên không Tử Dương Tông ẩn ẩn có hiện huyết quang, đó là dấu hiệu sau khi có một lượng lớn cao thủ bị chết.
Quanh Tử Dương Tông có không ít võ giả vây lại xem, trong đó không ít võ giả thực lực mạnh mẽ Bão Nguyên Cảnh hậu kỳ.
- Ai, trời tạo nghiệp chướng còn được chứ tự gây nghiệt thì không thể sống. Ai biết được Liệt Hỏa Tán Nhân rõ ràng lại cấu kết với Thi Quỷ Đạo Nhân hại chết thái thượng tam trưởng lão của Phỉ Thúy Cốc, việc này chả khác nào đã chặt một tay của Phỉ Thúy Cốc cả, nên dẫn đến việc thái thượng đại trưởng lão tự mình tìm đến Tử Dương Tông báo thù, đánh chết tông chủ và tất cả hạch tâm trưởng lão Tử Dương Tông, ngay cả nội môn trưởng lão cũng chết hơn phân nửa. Từ này về sau, Tử Dương Tông xem như đã triệt để xuống dốc, Thiên Phong Quốc chỉ còn lại tứ đại tông môn.
Đã có 31 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế