Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 6
Chương 27: Lý Tư
Nhóm Dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Tử tôn đời thứ bốn mươi chín? Ha ha, nói chuẩn xác, ngươi hẳn là trạng thái đời thứ bốn mươi chín của bản thân ta giờ phút này. Đến thế hệ này của ngươi, ta đã chuyển sinh tám mươi mốt lần.
Không cần nghi ngờ, ta chính là ngươi, ngươi chính là ta. Gia tộc Tư Mã đời đời độc đinh. Hơn nữa độc đinh vừa sinh ra, mạng sống của trưởng bối liền không còn lâu nữa.
Đây là tất nhiên.
Bởi vì, nhiều đời như vậy, thật ra đều chính là ta chuyển thế. Con trai sinh ra, chờ con trai xuất hiện đầy đủ ký ức, phụ thân sẽ ngã xuống. Hồn phách lực sẽ được tích lũy đến trên người con trai.
Ta là một trường hợp đặc biệt. Bởi vì tại thời điểm đời thứ nhất, ta đã hạ cho mình một nguyền rủa quỷ dị.
Ta đời này là một soán mạng sư. Ta suy tính ra rất nhiều chuyện, nhưng vẫn không đủ toàn diện.
Ta suy tính được, ta có một đời thứ nhất cực kỳ mạnh mẽ! Nhưng ta có một kẻ địch còn cường đại hơn ta. Ta cũng đang đợi một người cực kỳ quan trọng!
Thật ra, ta không phải họ Tư Mã. Ngươi cũng không phải là họ Tư Mã. Chỉ có điều để phai mờ trong chúng sinh, ta mới dùng một dòng họ giả.
Dựa theo suy tính của ta. Đời thứ thứ tám mươi mốt, ta sẽ đợi được người phải đợi! Ta không biết người mình phải đợi chính xác là ai. Nhưng, đến lúc đó ngươi hẳn sẽ biết.
Còn nữa, nhớ kỹ. Bắt đầu từ đời thứ nhất, chúng ta không tin Tư Mã.
Ta suy tính ra, đời thứ nhất của chúng ta, họ Lý, gọi là Lý Tư!
Ta là Lý Tư, ngươi chính là Lý Tư!
Bắc Thần Châu!
Phía tây cách Thiên Cơ Tông không xa, một đạo lưu quang chợt hiện lên.
Ầm ầm ầm!
Từng tiếng nổ lớn vang lên. Hơn ba trăm con Long Mã mang theo một đám cường giả phóng đến.
Một trong hai người dẫn đầu, chính là Khổng Ma Kha một thân uy nghiêm. Còn có một người khác chính là viện trưởng thư viện Khổng Lỗ phía tây, Khổng Đạo Khâu!
Khổng Ma Kha toàn thân mặc kim giáp, nhìn uy vũ đến cực điểm.
Khổng Đạo Khâu lại toàn thân mặc áo trắng, quanh thân tản mát ra Hạo nhiên chính khí nhàn nhạt, nhìn công chính bình thản, nhưng trong ánh mắt lại lộ ra sự hung ác.
- Dừng lại!
Khổng Ma Kha quát to một tiếng.
Hơn ba trăm con Long Mã đột nhiên đứng lại tại một nơi núi cao, phân bố tại các đỉnh núi lớn. Khổng Ma Kha và Khổng Đạo Khâu hạ xuống một ngọn núi.
- Còn hai tháng nữa mới bắt đầu. Ta đi tìm Vân Tâm trước. Đã lâu ta không đánh cờ rồi! Thuận tiện giúp ngươi hỏi thăm tình hình một chút!
Khổng Đạo Khâu thản nhiên nói.
Khổng Ma Kha gật đầu nói:
- Cũng tốt, vừa vặn ta cũng phải xử lý một chút việc riêng!
Hai người liền tách ra. Khổng Đạo Khâu đi thẳng đến Thiên Cơ Tông cách đó không xa. Khổng Ma Kha dẫn theo những người còn lại, quay đầu ngựa tiến về phía một nơi khác.
Mười ngày sau, cách Thiên Cơ Tông không xa.
Trong một sơn cốc, Nhâm Thử cầm lấy một quạt lá cọ, nằm trên một chiếc ghế, phía trước mặt là lít nha lít nhít một đám chuột đều được Nhâm Thử triệu tập đến.
Tuy rằng Nhâm Thử vừa vào thượng Hư Cảnh không lâu, nhưng tính cách sợ chết, khiến Nhâm Thử cực kỳ linh mẫn đối với tin tức.
Một bên nằm thảnh thơi, triệu hoán đến trước mặt rất nhiều chuột. Chúng nhanh chóng bẩm báo với Nhâm Thử mọi chuyện diễn ra khắp nơi.
- Chít chít!
- Chít chít!
- Chít chít!
Mấy ngàn con chuột không biết từ đâu không ngừng tiến về phía này bẩm báo với lão tổ tông tất cả những gì nhìn thấy trong khoảng thời gian này.
Nhâm Thử vừa cầm quạt lá cọ quạt, vừa dùng tay vuốt chòm râu chuột, con mắt không ngừng chuyển động.
- Chờ một chút. Ngươi mới vừa nói, một đám hòa thượng bảo vệ một sơn cốc bên ngoài Ngưng Thúy Cung, còn giết rất nhiều tử tôn của các ngươi sao?
Bỗng nhiên Nhâm Thử chỉ về một con chuột hỏi.
Con chuột rõ ràng cũng có chút đạo hạnh, lập tức gật đầu một cái.
- Hòa thượng? Bắc Thần Châu không có hòa thượng. Chẳng lẽ là thánh địa Vạn Phật phía tây? Hơn nữa, Ngưng Thúy Cung? Cung chủ Ngưng Thúy Cung, Mã Đạo Khôn hình như có đại thù sinh tử với thánh địa Vạn Phật?
Thần sắc Nhâm Thử nhất thời thoáng động.
Con chuột kia nhảy nhót tưng bừng, không ngừng kể với Nhâm Thử về những chuyện xảy ra trong sơn cốc kia.
Con mắt Nhâm Thử dần dần dao động:
Ngươi nói, sơn cốc có kim quang bắn ra bốn phía? Lẽ nào có bảo bối? Đúng rồi, dù sao đi nữa lão tổ ta cũng không muốn tham gia vào kế hoạch tạo thần chó má kia. Còn gần hai tháng nữa. Chờ cũng phải chờ, không bằng đi xem thử. Nói không chừng còn có thể mượn gió bẻ măng! Ha ha ha!
Nhâm Thử từ trên ghế nằm xoay người nhảy lên.
Hắn phất tay, đuổi một đám chuột khác đi, chỉ để lại con chuột đã phát hiện ra đám hòa thượng kia.
Sau khi thu thập một chút, Nhâm Thử liền nói:
- Đi, lão tổ ta đi với ngươi xem thử thế nào!
Một lúc lâu sau, bên ngoài một sơn cốc có đứng mười hòa thượng đầu trọc đang canh giữ khắp nơi, không cho các sinh linh khác tới gần.
Hơn nữa cả toà sơn cốc đều có rất nhiều trận pháp bao phủ, ngăn cách với bên ngoài.
Tại một ngọn núi phía xa, Nhâm Thử vuốt râu chuột, thần sắc biến đổi một hồi.
- Quả nhiên có tình huống. Tuy nhiên, trận pháp này không làm khó được họ chuột nhà ta. Đợi ta đạt được cảnh giới truyền thuyết, mấy ngày liền là có thể đào được một cái động, huống hồ là phá trận pháp này!
Nhâm Thử cười nói.
- Chít chít!
Con chuột dẫn đường ở bên cạnh kêu lên.
- Ừm, không sai. Khối linh thạch này cho ngươi. Đi đi!
Nhâm Thử ném cho con chuột nhỏ một khối linh thạch, sau đó liền đuổi con chuột nhỏ đi.
Con chuột nhỏ kia liền nghìn ân vạn tạ.
Nhâm Thử nhìn một chút, sau đó trực tiếp chuyển sang hoạt động bí mật. Hắn từ dưới đất chui về phía sơn cốc kia.
Có lẽ là thiên phú dị bẩm, Nhâm Thử từ dưới đất chui qua đại trận, đại trận cũng không có bất kỳ sự biến động nào.
Nhâm Thử tiếp tục chui vào phía sâu bên trong.
Rốt cuộc, Nhâm Thử chui vào một bụi cỏ phía trong sơn cốc, lộ ra một cái động, Nhâm Thử nhìn về phía bên trong.
Trong sơn cốc có một thác nước, đầm nước sâu. Cảnh tượng cực kỳ tươi đẹp.
Bên cạnh đầm nước là một cái đình lớn.
Xung quanh có gần ba trăm người vây quanh.
Trong đình, Khổng Ma Kha ngồi trên chủ vị. Đứng phía sau hắn là một đám thuộc hạ. Có người mặc y phục tướng sĩ. Có người ăn mặc kiểu văn sĩ. Còn có cả hòa thượng.
Ngồi cùng với Khổng Ma Kha lại là một nam tử mặc áo bào xanh.
- Ồ? Ngưng Thúy Cung Mã Đạo Khôn? Khổng Ma Kha không phải đã giết chết con trai của Mã Đạo Khôn sao? Hai người không phải có thù không đợi trời chung sao?
Nhâm Thử kinh ngạc khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt.
- Mã Đạo Khôn, nói như vậy, chung quy, những năm này ngươi đã phải chịu nhiều cực khổ rồi!
Khổng Ma Kha cười nói.
- Đa tạ bệ hạ ưu ái. Những năm qua thần nằm vùng tại Bắc Thần Châu, chính là chờ đợi lúc đại nghiệp bệ hạ lên, có thể hưởng ứng bệ hạ, góp một viên gạch giúp bệ hạ nhất thống thiên hạ!
Mã Đạo Khôn cười nói.
- Ha ha ha ha, ngươi làm rất tốt. Trẫm sắp khởi sự thiên hạ. Ngưng Thúy Cung ngươi tại Bắc Thần Châu cũng có tác dụng. Tất nhiên có thể giúp được trẫm. Nắm được Bắc Thần Châu, ngươi có công đầu!
Khổng Ma Kha cười nói.
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 6
Chương 28: Nhâm Thử Oán Hận
Nhóm Dịch: Sói Già
Nguồn: ST
- Đa tạ bệ hạ!
Mã Đạo Khôn nhất thời cười nói.
- Lần này, thiên hạ có rất nhiều anh kiệt hội tụ đến đây. Trong khoảng thời gian này, trẫm cần thu phục một nhóm hùng tài thật sự. Ngươi có thể có tư liệu về bao nhiêu anh kiệt?
Khổng Ma Kha trầm giọng nói.
- Thời gian gấp gáp, nên thần thu thập không nhiều. Hơn nữa rất nhiều anh kiệt vẫn đang trên đường tới đây.
Mã Đạo Khôn cau mày nói.
- Không sao. Ngươi cũng không cần thu thập nữa. Trẫm dẫn theo hơn ba trăm thần tử đến đây, tất nhiên không phải để ngắm cảnh. Tiếp theo việc chủ yếu nhất của ngươi chính là trong thời khắc tái tuyển anh kiệt thiên hạ, giúp trẫm đoạt giải nhất, khiến trẫm thu phục Thiên Cơ Tông. Điều này cực kì quan trọng!
Khổng Ma Kha trịnh trọng nói.
- Vâng!
Mã Đạo Khôn trịnh trọng nói.
Phía xa, trong bụi cỏ Nhâm Thử thò đầu ra há hốc mồm ngạc nhiên.
- Mã Đạo Khôn là quân cờ do Khổng Ma Kha phái tới Bắc Thần Châu? Không phải là kẻ thù sao?
Nhâm Thử dường như không thể tin được vào điều này.
- Ai?
Phía xa ánh mắt Khổng Ma Kha chợt cứng lại. Hắn giơ tay đánh tới một cái.
Trong hư không chợt xuất hiện một cự trảo kim sắc khổng lồ, đập vào vị trí của Nhâm Thử.
- A!
Nhâm Thử kêu thảm một tiếng, sau đó lập tức chui vào trong lòng đất.
Ầm! Trên mặt đất nổ ra một hố lớn. Bên trong còn có vết máu tươi. Nhưng lại không thấy bóng dáng của Nhâm Thử.
Một đám cường giả nhất thời vây quanh lại đây.
- Độn thổ?
Sắc mặt một đám tu giả trầm xuống.
Độn thổ cũng không phải là điều tu giả có thể làm được.
Tuy rằng lực lượng Khổng Ma Kha cường đại, nhưng không am hiểu độn thổ.
- Vô lượng thọ phật!
Phía sau Khổng Ma Kha, một đại hòa thượng kêu lên.
- Tiên Tri Phật Đà, ngươi có Sưu La Thiên Địa đại pháp. Vậy ngươi xem thử tên tặc nhân kia trốn đi đâu?
Khổng Ma Kha kêu lên.
- Bệ hạ, hắn di chuyển về phía đông. Hơn nữa hắn trốn cực nhanh. Một trảo vừa nãy của bệ hạ đã khiến hắn bị thương. Nói vậy tu vi của hắn cũng không đáng sợ. Bệ hạ không cần lo lắng. Để thần đi xử lý cho bệ hạ việc này!
Tiên Tri Phật Đà ôm quyền nói.
- Được!
Khổng Ma Kha gật đầu một cái.
Tiên Tri Phật Đà bay vút lên trời, tiến về phía đông.
Ba ngày sau.
Tại một núi rừng.
Ầm!
Rất nhiều đá bị nổ bay. Tay Tiên Tri Phật Đà cầm một giới đao màu đen, một chân đạp lên trên bả vai của Nhâm Thử.
- Khụ khụ, đừng động thủ. Ta là điện chủ thánh địa Thần Tông!
Nhâm Thử nhất thời xin tha nói.
Tiên tri Phật Đà khẽ nhíu mày.
- Ngươi là Nhâm Thử?
Tiên tri Phật Đà kinh ngạc nói.
Buông ra Nhâm Thử, Tiên Tri Phật Đà trầm giọng nói:
- Nhâm điện chủ quả thực có thủ đoạn tốt. Tuyệt chiêu đào thành động vô cùng đặc biệt, thiên hạ vô song! Có mấy lần, ngay cả Sưu La Thiên Địa đại pháp của ta thiếu chút nữa cũng đã mất dấu!
Nhâm Thử bịt chặt vết thương đang chảy máu ròng ròng giữa hai chân, nhanh chóng trị liệu.
Mẹ kiếp, nếu không phải bị con rùa hỗn đản Khổng Ma Kha kia đả thương, chỉ bằng vào ngươi cũng có thể tìm được ta sao?
Trong lòng Nhâm Thử không ngớt phiền muộn nói.
Tất nhiên Tiên Tri Phật Đà không rõ những suy nghĩ trong đầu Nhâm Thử. Nhưng giờ phút này hắn lại rất khó xử. Nếu không biết Nhâm Thử thì thôi. Một khi giết chết hắn có thể trở lại báo cáo kết quả. Nhưng bây giờ thì sao? Nhất định phải cân nhắc đến thánh địa Thần Tông.
Con mắt Tiên tri Phật Đà chuyển động. Hắn nhất thời cười nói:
- Nhâm Thử? Không biết, ngươi đối với thánh địa Vạn Phật ta có cảm tưởng thế nào?
- Thánh địa Vạn Phật? Thế nào? Không phải cũng giống với thánh địa Thần Tông sao?
Nhâm Thử nhịn đau, cau mày nói.
- Đúng vậy. Chính là như thế. Ta nhớ trước đây không lâu ngươi mới gia nhập thánh địa Thần Tông. Các đại điện chủ thánh địa Thần Tông, cơ bản đều đi lại tương đối tự do. Ta thấy ngươi có phật duyên thâm hậu, có duyên với thánh địa Vạn Phật ta!
Tiên Tri Phật Đà cười nói.
- Ta? Có duyên với phật sao?
Nhâm Thử kinh ngạc nói. Đồng thời trong lòng hắn nảy sinh ý niệm cổ quái:
Có duyên với muội ngươi thì có. Lão tổ ta đã từng đào không biết mấy chục cái phần mộ của Phật Đà
- Đúng vậy, không bằng gia nhập thánh địa Vạn Phật ta đi. Ta có thể bảo đảm, Thánh chủ nhất định sẽ đáp ứng ngươi, cho ngươi được hưởng nghiệp vị Phật Đà!
Tiên Tri Phật Đà cười nói.
- Nói đùa gì vậy? Tới địa ngục đi. Vào thánh địa Vạn Phật đánh lưu manh sao? Lão tổ ta còn muốn có hậu cung lớn thật lớn đây!
Nhâm Thử lập tức cự tuyệt.
- Nhâm đạo hữu, trong vạn ác chữ dâm đứng đầu!
Tiên tri Phật Đà khuyên nhủ.
Nhâm Thử:...!
Bịt vết thương, Nhâm Thử hận không thể một tát, tát chết Tiên Tri Phật Đà.
- Ngươi không gia nhập thánh địa Vạn Phật ta, ta không thể bàn giao với đế vương đại phật. Nơi này là rừng núi hoang vắng, nếu như Nhâm đạo hữu chết đi. Đến lúc này sẽ cực kỳ tiếc nuối. Thật ra, đối với năng lực độn thổ của ngươi, đế vương Đại Phật vẫn rất hâm mộ!
Tiên Tri Phật Đà chậm rãi áp sát nói.
Đây là uy hiếp Nhâm Thử. Không thần phục thánh địa Vạn Phật, sẽ chết!
Trên mặt Nhâm Thử vừa kéo ra. Hắn nhất thời kêu lên:
- Ta không muốn làm hòa thượng. Ta gia nhập Đại Phật Đế Triều có thể cưới vợ sinh con không?
- Ách? Ha ha ha, Nhâm đạo hữu quả nhiên là trang tuấn kiệt. Đi, ta dẫn ngươi đi gặp mặt bệ hạ!
Tiên tri Phật Đà nhất thời thoả mãn nói.
- Chờ một chút. Ta bị thương quá nặng, nhất định phải lập tức điều trị một chút. Lưu lại di chứng sẽ rất thảm!
Nhâm Thử kéo dài nói.
- Được rồi!
Tiên tri Phật Đà chờ đợi Nhâm Thử chữa thương.
Sau nửa ngày, Nhâm Thử vừa chữa thương, vừa cùng Tiên Tri Phật Đà lôi kéo làm quen. Trong chớp mắt hai người dường như không có gì giấu nhau vậy.
- Xong chưa?
Tiên tri Phật Đà nhíu mày hỏi.
- Dẫn đường!
Nhâm Thử kêu lên.
- Ha ha, được!
Tiên Tri Phật Đà đạp không bay lên, định dẫn đường cho Nhâm Thử.
Ầm!
Chợt trong lòng đất phát một tiếng động rất lớn. Nhâm Thử lại đào động chạy.
Tiên Tri Phật Đà sửng sốt.
- Đồ khốn, đồ chuột nhắt, ngươi dám gạt ta?
Tiên Tri Phật Đà không ngừng gầm lên.
Sâu trong lòng đất, Nhâm Thử vừa đào động trốn chạy, vừa mắng nói:
- Lừa cái bà nội ngươi. Ngươi thiếu chút nữa khiến lão tổ ta đoạn tử tuyệt tôn. Ngươi còn già mồm bảo ta thần phục? Chờ lão tổ hoàn toàn hồi phục, ta quay đầu lại nhất định phải khiến các ngươi đẹp mặt!
- Từ trước đến nay Lão tổ ta chưa từng ăn thiệt lớn như vậy! Mẹ kiếp, ta nhất định phải trả lại gấp mười. Ôi!
Nhâm Thử vẫn còn đau đớn cố gắng xuyên qua lòng đất
Thiên Cơ Tông, trong biển mây mù, thiên nữ điện!
Giờ phút này Diêm Xuyên, Lưu Cẩn, Bạch Đế Thiên đang ở tại một vài thiên điện trong Thiên Nữ điện.
Bên trong một gian đại điện, Diêm Xuyên đang tiếp đón một vị khách đặc biệt, vô cùng đặc biệt đến tìm mình!
Đông Phương Chính Phái.
Diêm Xuyên không hề triệu tập Lưu Cẩn, Bạch Đế Thiên. Hắn cảm thấy có chút buồn cười nhìn thân hình mập mạp của Đông Phương Chính Phái. Hai người đang uống trà.
- Trà này, vị quá kém. Tuy nhiên bên trong chứa không ít nguyên khí thiên địa!
Đông Phương Chính Phái nhìn chén nước trà cau mày nói.
- Mọi người yêu thích mà thôi. Ta lại hiếu kỳ, ngươi làm sao tìm được ta vậy?
Diêm Xuyên hiếu kỳ nói.
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 6
Chương 29: Nuôi Dưỡng Thái Hoàng Sao?
Nhóm Dịch: Sói Già
Nguồn: ST
- Lão Mạnh, ách, chính là Mạnh Lăng Thiên dẫn ta theo. Tư Mã Vân Thiên cũng cùng đi. Bọn họ đang ở chỗ điện chủ Thiên Cơ Tông. Ta biết được ngươi ở chỗ này. Những người khác đang cùng Vân tông chủ chơi cờ, còn nói vài lời nghe tưởng thật mà lại là giả. Ta cảm thấy tẻ nhạt nên tới tìm ngươi thôi!
Đông Phương Chính Phái nói.
- Ồ? Mạnh Lăng Thiên, Tư Mã Vân Thiên? Bọn họ tới làm gì?
Diêm Xuyên lông mày nhíu lại.
- Cái này lại có quan hệ với ngươi!
Đông Phương Chính Phái cười nói.
- Không phải ngươi làm thuyết khách giúp Mạnh Lăng Thiên đây chứ?
Diêm Xuyên nhấp ngụm trà cười nói.
- A, ha ha, ngươi nhìn ra sao? Nhìn ra cho dù, ta cũng chỉ là trạm đánh kế tiếp. Có nguyện ý hay không là do bản thân ngươi quyết định!
Đông Phương Chính Phái cười ha ha nói.
- Ồ?
- Là như vậy. Một thời gian trước, Mạnh Lăng Thiên thuyết phục Tư Mã Vân Thiên, muốn Tư Mã Vân Thiên vào Đại Trăn ngươi. Đương nhiên, lão Mạnh hắn cũng có mục đích, hi vọng Tư Mã Vân Thiên vào Đại Trăn ngươi, đồng thời có thể chú ý thư viện Cự Lộc. Bởi vì tiếp theo hình như có thiên hạ đại kiếp nạn gì đó!
Đông Phương Chính Phái cũng không hề che giấu đối với Diêm Xuyên.
- Thiên hạ đại kiếp nạn?
Thần tình Diêm Xuyên thoáng động.
- Ngươi cảm thấy thế nào?
Đông Phương Chính Phái hỏi.
- Ha ha ha ha, Tư Mã Vân Thiên vào đế triều Đại Trăn? Mặc kệ vì nguyên nhân gì, ta cầu còn không được!
Diêm Xuyên nhất thời cười nói.
- Ách, ngươi không lo lắng về mục đích đến của Tư Mã Vân Thiên sao?
Đông Phương Chính Phái cảm thấy khó hiểu nói.
- Đây không phải là điều ta phải lo lắng. Ngược lại, hẳn là Mạnh Lăng Thiên phải lo lắng mới đúng!
Diêm Xuyên cười nói.
- Sao?
Đông Phương Chính Phái càng lúc càng không hiểu.
- Ngươi không lo lắng sao?
- Ta cầu còn không được, vì sao phải lo lắng?
- Có vẻ như Mạnh Lăng Thiên còn nói, sẽ tận lực phối hợp với Tư Mã Vân Thiên lập công tích, để hắn mau chóng trở thành Thừa tướng của Đại Trăn ngươi. Thừa tướng đấy!
Đông Phương Chính Phái nói.
- Thừa tướng? Nếu thật sự dựa theo điều lệ chế độ của Đại Trăn ta, muốn làm được Thừa tướng, nhất định phải có công lao thiên đại mới được. Nếu thật có thể như vậy, cho hắn vị trí Thừa tướng thì đã sao?
Diêm Xuyên cười nói.
Đông Phương Chính Phái:.........!
- Tại sao ngươi lại không lo lắng chút nào chứ?
Đông Phương Chính Phái dở khóc dở cười nói.
Hóa ra hắn cho rằng Diêm Xuyên sẽ dùng đủ lời nói để từ chối. Nhưng sao bây giờ dường như lại biến thành sắp động thủ đoạt lấy vậy?
- Tư Mã Vân Thiên không đến tìm ta, ta cũng sẽ đi tìm hắn! Đế triều Đại Trăn ta cầu hiền như khát nước. Hiện tại có đại hiền chịu thiệt, sao ta phải đẩy ra ngoài?
Diêm Xuyên cười nói.
- Được rồi. Dù sao đi nữa chuyện ta cần làm đã hoàn thành. Dúng rồi, trước đây không lâu ta có nghe Tư Mã Vân Thiên nhắc qua một câu. Hắn dường như muốn đổi tên, vào Đại Trăn sẽ từ bỏ tên họ của mình. Điều này quả thực khiến người ta phải ngạc nhiên!
Đông Phương Chính Phái hớp một ngụm nước trà, vẻ mặt cổ quái nói.
- Thay tên đổi họ?
Diêm Xuyên hiếu kỳ nói.
- Đổi thành Lý Tư. Những cái khác ta cũng không rõ lắm!
Đông Phương Chính Phái lắc đầu nói.
- Lý Tư? Cái tên này...
Diêm Xuyên bỗng nhiên nhíu mày, suy tư.
Tiếp theo, Diêm Xuyên nhắm mắt lại. Dường như hắn cố bắt lấy một cảm giác vừa lóe lên đã biến mất kia.
- Thế nào?
Đông Phương Chính Phái không hiểu nói.
- Không có gì. Chỉ là ta bỗng nhiên cảm giác, cái tên này dường như có chút quen thuộc. Nhưng từ xưa tới nay ta chưa từng nghe qua!
Diêm Xuyên thoáng cười khổ.
- Ồ!
Đông Phương Chính Phái cũng không để ý lắm.
- Đúng rồi!
Ánh mắt Đông Phương Chính Phái sáng lên nói.
- Sao?
- Không phải, ta cũng gia nhập Đại Trăn ngươi!
Mắt Đông Phương Chính Phái lấp lánh ánh cười nói.
- Ngươi?
Diêm Xuyên cảm thấy bất ngờ hỏi lại.
- Đúng vậy, đương nhiên lấy giao tình giữa ngươi và ta, ngươi đừng cho ta làm việc quan. Tốt nhất là cái gì cũng không phải làm. Nhưng ta vẫn có được bổng lộc, khí vận. Đương nhiên, ta sẽ không bái ngươi! Bái ngươi sẽ hạ thấp đồng lứa rồi!
Đông Phương Chính Phái nhất thời kêu lên.
Diêm Xuyên:......!
Không hề làm gì, lại nắm giữa bổng lộc, khí vận như thường? Còn gặp đế không bái?
Mình dưỡng thái thượng hoàng sao?
- Có không? Có không?
Đông Phương Chính Phái hưng phấn nói.
Diêm Xuyên thoáng cười khổ nói:
- Được rồi, ta cho ngươi vào bộ phận quan trọng, không hề làm gì, bổng lộc, khí vận đều có. Nhưng sẽ không có quá nhiều!
- Ha ha, vậy thì tốt. Ngươi yên tâm. Nếu thật sự có việc gì ta có thể giải quyết, ngươi nói một tiếng, ta sẽ giúp ngươi làm thỏa đáng!
Đông Phương Chính Phái hưng phấn nói.
- Được!
Diêm Xuyên gật đầu một cái.
- Đúng rồi, bộ phận gì vậy?
Đông Phương Chính Phái da mặt dày nói.
- Liền gọi Đặc Sự Xử đi. Đó chính là nơi chuyên môn xử lý một vài chuyện đặc biệt. Ngươi làm Xử trưởng Đặc Sự Xử!
Diêm Xuyên cười nói.
- Được, cái này thật sự thú vị. Đúng rồi, ta có thể tuyển thuộc hạ không?
Đông Phương Chính Phái dẫn theo một cỗ hưng phấn nói.
- Có thể, ngươi tự quyết định đi, không nên tuyển quá nhiều là được!
Diêm Xuyên cười khổ nói.
Đương nhiên, Diêm Xuyên đối với 'Đặc Sự Xử' này cũng không mấy lưu ý. Ngày xưa Đông Phương Chính Phái đã trợ giúp mình rất nhiều. Coi như cho Đông Phương Chính Phái một chút tiền xài vặt, hoàn trả lại một phần ân tình đi. Dù sao đi nữa cũng không tốn bao nhiêu linh thạch và khí vận!
- Ha ha, vậy thì được. Ta là Xử trưởng Đặc Sự Xử của đế triều Đại Trăn? Vậy, có chuyện gì cần bản Xử trưởng giúp ngươi bãi bình không?
Đông Phương Chính Phái hả hê nói.
- Không có!
Diêm Xuyên nói thẳng.
- Ngươi suy nghĩ một chút đi. Chắc chắn là có. Ngươi tùy tiện suy nghĩ một chuyện đi!
Đông Phương Chính Phái muốn tiếp tục loại cảm giác thành tựu này.
- Cái này, thật sự không có. Muốn làm chuyện gì, bản thân ngươi tự sắp xếp đi!
Diêm Xuyên cười khổ nói.
Đông Phương Chính Phái:......!
Bất kể nói thế nào, bắt đầu từ hôm nay, Đại Trăn lại tăng thêm một bộ phận, Đặc Sự Xử! Một bộ phận không có việc gì tự tìm việc!
...
Thiên Cơ Tông, Vụ Hải Nam, một sơn cốc nguyên khí thiên địa nồng nặc.
Bên trong thung lũng có một vài đại điện. Trong một đại điện, Khổng Ma Kha đang xem tư liệu do thuộc hạ thu thập được từ khắp nơi.
- Phong Huyết Tông, Chân Ngã Tông......
Khổng Ma Kha nhìn tư liệu cường giả khắp nơi.
Cách Khổng Ma Kha không xa, Tiên Tri Phật Đà đang vô cùng cay đắng tiến vào.
- Tiên Tri? Ngươi đã trở lại sao?
Khổng Ma Kha nhìn về phía Tiên Tri Phật Đà nói.
- Bệ hạ, thần không có năng lực, đã để Nhâm Thử chạy mất!
Tiên tri Phật Đà khổ sở nói.
- Chạy? Chạy rồi thì cho hắn chạy đi. Chỉ là chuột nhắt mà thôi!
Khổng Ma Kha an ủi.
Dù sao, Tiên Tri Phật Đà vẫn là một người Khổng Ma Kha khá coi trọng.
- Cảm ơn bệ hạ không trách!
Tiên tri Phật Đà cười khổ nói.
- Bệ hạ!
Ngoài điện một thần tử tiến vào điện.
- Thế nào?
Khổng Ma Kha nghi ngờ nói.
- Vừa nãy cung chủ Ngưng Thúy Cung Mã Đạo Khôn phái người gởi thư tới. Bởi vì hắn muốn phối hợp với bệ hạ, cho nên không tiện đến đây!
Thần tử kia đưa lên một bức thư.
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 6
Chương 30: Nàng Bắt Đầu Tin
Nhóm Dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Khổng Ma Kha mở ra xem. Sau khi xem một hồi, con ngươi của Khổng Ma Kha co lại.
- Thằng nhãi Diêm Xuyên!
Khổng Ma Kha ném bức thư lên trên bàn vỗ một cái.
- Đùng!
Trong mắt Khổng Ma Kha loé lên một sự phẫn nộ.
- Bệ hạ, thế nào?
Tiên Tri Phật Đà nghi ngờ nói.
Khổng Ma Kha đưa lá thư ra. Tiên tri Phật Đà nhanh chóng xem lướt qua.
- A? Diêm Xuyên khá lắm. Không ngờ hắn lại vô sỉ đi đường tắt đến Thiên Nữ Điện?
Tiên tri Phật Đà trầm giọng nói.
- Lần sàng lọc này tổng cộng có hai vị trọng tài chính là Thiên Cơ Tông chủ và Thiên Nữ. Diêm Xuyên lại vô sỉ đến mức muốn chiếm được sự ưu ái của Thiên Nữ? Hắn đi đường tắt sao?
Khổng Ma Kha lạnh lùng nói.
- Bệ hạ có tính toán gì không?
- Tính toán của ta sao? Hừ, ta muốn Diêm Xuyên chết!
Khổng Ma Kha lạnh lùng nói.
- Bệ hạ anh minh. Thần cũng cảm thấy như thế. Tên Diêm Xuyên này phát triển quá nhanh. Nhất định phải nhanh chóng diệt trừ, bằng không sẽ thành họa lớn! Thậm chí...
Tiên tri Phật Đà cau mày nói.
- Thậm chí cái gì? Khổng Ma Kha trầm giọng nói.
- Bệ hạ, còn nhớ Khổng Tố Tố, mẫu thân của Diêm Xuyên, nữ tử năm đó đã tranh đấu cùng ngài không?
Tiên Tri Phật Đà nói.
- Khổng Tố Tố? Vậy thì thế nào?
Khổng Ma Kha trầm giọng nói.
- Bệ hạ, xin thứ cho thần bất kính. Khổng gia ủng hộ bệ hạ, đó là bởi vì năm đó Khổng Tố Tố thất bại, bệ hạ mới nhận được sự ủng hộ của Khổng gia. Nhưng Diêm Xuyên lại cốt nhục do Khổng Tố Tố sinh ra, có một nửa dòng máu là của Khổng gia. Bệ hạ, thần lo lắng chính là nếu như biểu hiện của Diêm Xuyên càng bắt mắt, ủng hộ của Khổng gia đối với ngài có thể dao động hay không?
Tiên Tri Phật Đà nhỏ giọng nói.
Đầu óc Khổng Ma Kha chợt ù đi một cái. Tiếp theo con mắt hắn trở nên đỏ ửng.
- Đùng!
Chiếc bàn bên cạnh đã bị Khổng Ma Kha đập nát.
- Diêm Xuyên nhất định phải nhanh chóng chết!
Khổng Ma Kha lạnh lùng nói.
- Bệ hạ, còn nữa. Một khi Diêm Xuyên thuyết phục được Triệu A Phòng, ta nói chính là một khi. Một khi cuối cùng Thiên Cơ Tông muốn thi triển kế hoạch tạo thần đối với Diêm Xuyên, vậy bệ hạ muốn giết, sẽ càng thêm khó khăn! Đến lúc đó, Khổng gia cũng sẽ không để ngài động thủ!
Tiên tri Phật Đà vẫn nhỏ giọng nói.
Hô hấp của Khổng Ma Kha trở nên dồn dập.
- Chuẩn bị một chút, lập tức đi theo ta tới tiêu diệt Diêm Xuyên!
Trong mắt Khổng Ma Kha hiện ra hàn quang nói.
- Vâng!
Tiên tri Phật Đà lên tiếng trả lời.
...
Thiên Nữ Điện!
Diêm Xuyên lại một mình gặp Thiên Nữ. Thiên Nữ vừa thưởng thức chén trà vừa nghe Diêm Xuyên nhớ lại.
Những ngày gần đây, Tuy rằng con mắt Thiên Nữ không nhìn thấy, nhưng vẻ mặt nàng lại có phần cảm động trước những biến cố phát sinh đối với Diêm Xuyên.
- Diêm Xuyên, chuyện xưa của ngươi thật sự rất cảm động. Nhưng... nhưng đáng tiếc, ta không phải là Chân Nhu!
Triệu A Phòng lắc đầu khuyên nhủ một chút.
Triệu A Phòng rất lo lắng, rất lo lắng hắn sẽ để mình thay thế nhân vật Chân Nhu này. Cho nên nàng lại chuyển hướng đề tài, để Diêm Xuyên không tiếp tục nói về sự tưởng niệm của hắn về Chân Nhu nữa.
Diêm Xuyên nhìn Triệu A Phòng, thoáng cười khổ nói:
- Tuy rằng ta biết nàng không có bất kỳ ký ức nào của Chân Nhu, nhưng ta vẫn không ngừng nói cho nàng biết. Nàng có biết tại sao không?
Triệu A Phòng khẽ nhíu mày.
- Bởi vì cảm giác của ta nói cho ta biết, nàng chính là Chân Nhu!
Diêm Xuyên khẳng định nói.
- Diêm đế!
Triệu A Phòng nhất thời có chút tức giận.
Diêm Xuyên lập tức ngắt lời nói:
- Trước tiên hãy nghe ta nói hết đã. Ta sẽ không cưỡng ép nàng phải nhận định như vậy. Nhưng đó là cảm giác của ta, xin nàng đừng xoá bỏ nó. Nói nhiều như vậy, thật ra, ta vẫn có chuyện muốn làm!
- Chuyện gì?
Triệu A Phòng cau mày nói.
- Cảm giác của ta có thể sai, cũng có thể không sai. Nhưng thật ra có thể xác minh. Nếu kiếp trước chúng ta không phải là phu thê, chắc hẳn thế giới cành biết rõ ràng nhất. Nếu như nàng thật sự muốn bác bỏ ý tưởng của ta, vậy hãy để thế giới cành phán định một chút đi? Nó ghi lại tất cả quá khứ. Ta nghĩ nàng dùng nó là có thể biết được. Chỉ cần xác minh, kiếp trước chúng ta chưa từng là phu thê, Diêm Xuyên ta lập tức quay đầu rời đi. Nàng thấy thế nào?
Ánh mắt Diêm Xuyên kiên định nói.
Nhìn Diêm Xuyên đưa thế giới cành ra, lông mày Triệu A Phòng nhăn lại.
Bầu không khí lập tức ngưng kết. Triệu A Phòng yên lặng một hồi.
Đúng vậy, chỉ cần điều tra thế giới cành một chút, tất cả chân tướng có thể rõ ràng!
Nhưng một khắc này, Triệu A Phòng lại do dự. Trong khoảng thời gian nàng tiếp xúc với Diêm Xuyên, đã khiến tình cảm trong lòng Triệu A Phòng cực kỳ phức tạp. Giờ phút này, bản thân Triệu A Phòng cũng không hiểu suy nghĩ trong lòng mình. Nàng không biết mình hy vọng Diêm Xuyên đúng, hay hi vọng Diêm Xuyên sai?
- Nàng là soán mạng sư. Nàng dùng thế giới cành tính toán một chút đi!
Diêm Xuyên hít sâu một cái nói.
Triệu A Phòng xiết chặt nắm đấm, có chút run rẩy. Cuối cùng nàng đã không nhận.
- Ngươi biết không...
Triệu A Phòng bỗng nhiên mở miệng nhớ lại.
- Cái gì?
- Thật ra ta đến từ Tiên giới. Tiên giới cũng có Thiên Cơ Tông. Nơi này chỉ là một nhánh của Thiên Cơ Tông!
Triệu A Phòng hít sâu một cái nói.
- Vậy thì thế nào?
Diêm Xuyên không để ý lắm.
Triệu A Phòng thoáng cười khổ nói:
- Ta mang theo ký ức kiếp trước chuyển thế. Kiếp trước, ta chính là đệ tử của Thiên Cơ Tông tại Tiên giới. Cho nên trong khoảng thời gian ngắn, ta mới có thể đạt được thành tựu như bây giờ. Đồng thời, khi kế hoạch tạo thần lần này vừa bắt đầu, ta phải trở về!
- Sao?
Diêm Xuyên cau mày.
- Những ngày gần đây, ngươi nói với ta những chuyện xưa này. Thật ra, ta đã biết, kiếp trước, ngươi cũng không thuộc về thế giới này. Ngươi hẳn cũng là từ Tiên giới chuyển thế!
Triệu A Phòng hỏi.
- Điều này có quan hệ gì sao?
Diêm Xuyên cau mày nói.
Triệu A Phòng lắc đầu nói:
- Có, điều kiện kế hoạch tạo thần rất hà khắc. Mọi người trong Thiên Cơ Tông ở giới này vì trong lòng có một phần chấp nhất, chỉ chấp nhận huyết mạch hồn phách nguyên thủy của giới này, mới có thể được bọn họ ủng hộ. Nói cách khác, hồn phách của ngươi đến từ Tiên giới. Cho dù là huyết mạch giới này, ngươi cũng không có tư cách tham dự kế hoạch tạo thần!
- Ồ?
- Ta đối với kế hoạch tạo thần của bọn họ, thật ra cũng không để ý. Nhưng ngươi, ngươi dùng thế giới cành suy đoán kiếp trước, một khi suy đoán ra hồn phách của ngươi là từ Tiên giới chuyển thế đến, ngươi sẽ không còn tư cách tham dự kế hoạch tạo thần nữa! Bởi vì trên thế giới cành sẽ lưu lại đoạn ghi chép này. Vân Tâm sẽ nhanh chóng phát hiện ra.
Triệu A Phòng trịnh trọng nói.
Chân mày Diêm Xuyên nhíu lại.
- Ngươi một mực chấp nhất như vậy, ngươi sẽ làm mất đi một phần trợ lực thiên đại!
Triệu A Phòng trịnh trọng nói.
Nghe nàng nói đến đây, Diêm Xuyên lại nở nụ cười.
- Ngươi cười cái gì?
Triệu A Phòng cau mày nói.
- Ta cảm thấy hài lòng, bởi vì ta phát hiện, nàng đã bắt đầu tin! Nàng bắt đầu tin tưởng mình chính là Chân Nhu!
Diêm Xuyên vui mừng nói.
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 6
Chương 31: Sao Lại Bị Đánh Bay Được?
Nhóm Dịch: Sói Già
Nguồn: ST
- Ngươi!
Chân mày Triệu A Phòng nhíu lại, thoáng buồn bực.
Diêm Xuyên hít sâu một cái nói:
- Ta hiểu rõ lời nàng nói. Nhưng vậy thì thế nào? Diêm Xuyên ta còn chưa đến mức vì một phần kế hoạch tạo thần mà phải tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục! Ta vẫn kiên trì, hi vọng nàng sử dụng thế giới cành này, xác minh lời ta nói!
Triệu A Phòng lại trầm mặc.
Triệu A Phòng có niềm tin của mình, hoặc là nói, Thiên Cơ Tông đã sớm truyền vào Triệu A Phòng một loại niềm tin nào đó. nhưng Diêm Xuyên xuất hiện đã trùng kích phần niềm tin này, thậm chí phần niềm tin này đã tan vỡ.
Mấy ngày thường ở cùng với Diêm Xuyên, Triệu A Phòng lại có cảm giác cực kỳ thân thiết. Cảm giác kia thật sự không có cách nào hình dung. Giống như thứ mình khát khao mong muốn có được đã xuất hiện vậy.
Dùng thế giới cành xác minh những lời Diêm Xuyên đã nói, khiến niềm tin của mình sụp đổ. Nếu không thể xác minh những lời Diêm Xuyên từng nói, vậy lại mất đi phần mong muốn khát khao trong lòng.
Triệu A Phòng nhất thời không dám đi tiếp!
Triệu A Phòng yên lặng một hồi, sau đó nàng nhẹ nhàng lắc đầu một cái..
Diêm Xuyên dường như đã nhìn thấu sự kiêng kỵ của Triệu A Phòng. Hắn nhẹ nhàng thu hồi thế giới cành nói:
- Ta có thể nhìn ra, nàng có điều cố kỵ, nàng có khó khăn. Nhưng, ta sẽ nhanh chóng chứng minh cho nàng thấy phần quyết tâm này của ta! Hi vọng đến lúc đó, khi nàng nhìn thấy quyết tâm của ta, nàng có thể tiếp nhận tất cả những lời ta nói!
- Chứng minh?
Triệu A Phòng cau mày nói.
Diêm Xuyên khẽ mỉm cười, không nói thêm về đề tài này nữa.
- Không nói chuyện Chân Nhu nữa. Nói một chút về nàng đi. Ngươi có nguyện vọng gì không?
Diêm Xuyên cười nói.
Chuyển hướng đề tài, Triệu A Phòng đã trở nên tự nhiên hơn rất nhiều. Ít nhất trong mấy tháng ở chung này, nàng đã thả lỏng tâm trạng trước Diêm Xuyên hơn lúc trước rất nhiều.
- Nguyện vọng? Nguyện vọng lớn nhất của ta chính là có thể nhìn thấy sự rực rỡ của thế giới này!
Triệu A Phòng khẽ cười khổ nói.
- Ồ?
- Mắt ta không nhìn thấy. Ta chỉ có thể dùng 'Tâm nhãn' xem thế giới. Tuy rằng nhìn thấu người khác, nhưng lại không có sắc thái. Thế giới của ta là hai màu đen trắng, thật tẻ nhạt!
Triệu A Phòng cười khổ nói.
- Không có sắc thái? Ha ha, thật ra sắc thái đẹp nhất là tình cảm của mình!
Diêm Xuyên cười nói.
- Tình cảm?
- Tâm tình là sắc thái do con người tạo ra. Nàng vẫn không có lĩnh hội qua tình cảm thắm thiết. Nhưng ta tin tưởng, có một ngày nàng sẽ cảm nhận được. Đến lúc đó, nàng có thể nhìn thấy tất cả sắc thái trên đời!
Diêm Xuyên an ủi.
- Được!
Triệu A Phòng cái hiểu cái không gật đầu một cái.
...
Ngoài Thiên Nữ Điện! Sương lớn tràn ngập.
Khổng Ma Kha dẫn theo rất nhiều cường giả dừng lại bên ngoài Thiên Nữ Điện.
- Bệ hạ, xung quanh đã được bố trí trận pháp. Chỉ cần bệ hạ ra lệnh một tiếng, đại trận sẽ được khởi động. Thiên Nữ Điện sẽ bị ngăn cách với xung quanh. Cho dù bên trong có động tĩnh lớn mấy đi nữa cũng không truyền ra ngoài!
Một thần tử trịnh trọng nói.
- Ừm!
Khổng Ma Kha gật đầu một cái.
- Lên trận, chúng ta đi!
Khổng Ma Kha ra lệnh một tiếng.
Nói xong, Khổng Ma Kha dẫn theo năm cường giả đạp không tiến vào phạm vi Thiên Nữ Điện. Các thần tử khác nhanh chóng khởi động trận pháp.
Vù!
Xung quanh Thiên Nữ Điện lập tức có trận pháp bao phủ. Trận pháp giống như một chiếc lồng trong xuống bao quanh Thiên Nữ Điện.
Diêm Xuyên đang cùng Thiên Nữ nói chuyện, đột nhiên chân mày hắn nhíu lại, nhìn về phía không trung.
- Hả?
Sắc mặt Thiên Nữ cũng trầm xuống.
Hai người nhất thời đứng dậy.
Ầm!
Một cỗ khí thế mạnh mẽ bắn về phía Thiên Nữ Điện.
Trong Thiên Điện xung quanh đó, sắc mặt Bạch Đế Thiên, Lưu Cẩn, Đông Phương Chính Phái đều trầm xuống. Bọn họ nhanh chóng bước ra khỏi đại điện, về phía vị trí của Diêm Xuyên.
Ầm!
Một trận gió bão thổi qua. Trước mặt Diêm Xuyên, Triệu A Phòng đột nhiên xuất hiện sáu thân ảnh.
Khổng Ma Kha, Tiên Tri Phật Đà và cả bốn cường giả thượng Hư Cảnh, đồng thời lạnh lùng nhìn về phía Diêm Xuyên.
- Khổng Ma Kha?
Sắc mặt Diêm Xuyên trầm xuống.
Phía sau Diêm Xuyên, tất cả Bạch Đế Thiên, Lưu Cẩn, Đông Phương Chính Phái đều chạy tới.
- Tiểu súc sinh, ngươi quả nhiên đang ở đây? Nơi này không phải là đế triều Đại Trăn của ngươi. Nơi này cũng không cung cấp Kim Long Khí Vận để ngươi điều động nữa!
Sắc mặt Khổng Ma Kha âm trầm nói.
- Khổng Ma Kha? Ngươi cũng biết đây là nơi nào sao? Ngươi dám làm càn ở chỗ của ta sao?
Triệu A Phòng đột nhiên biến sắc nói.
Khổng Ma Kha nhìn về phía Triệu A Phòng nói:
- Thiên Nữ, đối với hành động hôm nay, tương lai ta sẽ bù tội với nàng. Tuy nhiên, ngày hôm nay, Diêm Xuyên nhất định phải chết!
- Làm càn!
Triệu A Phòng nhất thời khiển trách.
Diêm Xuyên lại khẽ mỉm cười nói:
- Thiên nữ, để cho ta tới đi!
Triệu A Phòng khẽ nhíu mày.
Diêm Xuyên chắn ở trước mặt Thiên Nữ. Hiện tại đã không giống như ngày xưa. Diêm Xuyên sao có thể đứng phía sau nữ nhân, để nữ nhân che chở nữa?
- Khổng Ma Kha? Ngươi muốn giết ta sao?
Diêm Xuyên cười lạnh nói.
Khổng Ma Kha cười lạnh nói:
- Không sai, ngày hôm nay ngươi nhất định phải chết. Ngươi hi vọng Bạch Đế Thiên có thể bảo hộ ngươi chu toàn sao? Nằm mơ đi!
Trong một nhóm người ở đây, người có thực lực khiến Khổng Ma Kha tán thành chỉ có Bạch Đế Thiên.
Khổng Ma Kha có biết Lưu Cẩn. Dù sao những năm qua hắn đã thu thập được rất nhiều tư liệu về Đại Trăn. Đó chỉ là một lão thái giám mấy chục tuổi mà thôi. Lưu Cẩn có thể tạo ra sóng gió lớn đến mức nào.
Diêm Xuyên cũng không nói nhiều. Hắn giơ tay đánh ra một chưởng trước tiên.
- Hả? Không tốt!
Tiên tri Phật Đà nhất thời biến sắc.
Sắc mặt Khổng Ma Kha cũng trầm xuống, nhưng cũng không để ý lắm. Hắn cũng đánh một chưởng về phía Diêm Xuyên.
Ầm!
Trong lúc vội vã, Khổng Ma Kha không sử hết toàn lực. Nhưng Diêm Xuyên lại dùng sức hết sức. Uy lực một chưởng này thật sự vô cùng to lớn.
Hơn nữa, vì không muốn thương tổn Thiên Nữ Điện, Diêm Xuyên đã áp chế tất cả dư âm về phía Khổng Ma Kha.
Ầm!
Khổng Ma Kha bay ngược ra ngoài.
Tiên tri Phật Đà:......!
Khổng Ma Kha bị đánh bay ra ngoài:......!
Bốn thuộc hạ của Khổng Ma Kha:......!
Khổng Ma Kha không bị thương. Hắn bay giữa không trung bị cảnh tượng như vậy làm bối rối. Sao có thể như vậy được. Mình là thượng Hư Cảnh. Diêm Xuyên nhiều nhất chỉ là trung Hư Cảnh mà thôi! Diêm Xuyên sao có thể đánh hắn bay ra ngoài như vậy được?
Ban đầu Khổng Ma Kha cho là mình dùng tay đã có thể bóp chết Diêm Xuyên. Nhưng mình lại bị hắn đánh bay?
- Giết!
Diêm Xuyên hạ lệnh, đồng thời xông về phía Khổng Ma Kha.
Ầm!
Lưu Cẩn ầm ầm ném phất trần về phía một thượng Hư Cảnh vẫn đang đứng sững sờ. Bạch Đế Thiên lại bước ra phóng thẳng đến chỗ của Tiên Tri Phật Đà.
Bạch Đế Thiên đã đạt tới thượng Hư Cảnh thập trọng. Thực lực của hắn cực kỳ hùng hậu. Chỉ trong chớp mắt, hắn đã xuất hiện ở trước mặt Tiên Tri Phật Đà.
Trong tay đánh ra một trảo. một đạo bạch quang ầm ầm lao tới.
Sắc mặt Tiên tri Phật Đà hoàn toàn thay đổi. Hắn lập tức lấy áo cà sa ra. Nhưng ở trước mặt Bạch Đế Thiên, áo cà sa của hắn chẳng khác nào vải thường.
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden