25-12-2008, 08:45 PM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Nov 2008
Äến từ: Thao Dien Q2
Bà i gởi: 180
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Chương XVI: Nhân chứng
NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông gà y nhẳng đặt trÆ°á»›c mặt Bách má»™t tách trà . Anh ta có khuôn mặt không đến ná»—i nà o nhÆ°ng dáng ngÆ°á»i khô khan nhÆ° má»™t hình nhân bằng gá»— được tròng và o bá»™ quần áo cÅ©. Tóc mái anh ta bết dÃnh vì gà u, vì chất nhá»n tiết ra từ da đầu và cả mồ hôi cứ túa ra liên tục. Khi biết danh tÃnh của Bách, anh ta hÆ¡i ngạc nhiên.Bách nhấp má»™t ngụm trà , gần nhÆ° không dám chạm môi và o chiếc chén cáu bẩn. Trà pha chát đắng đến xÃt cả cổ há»ng. NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông cÅ©ng uống trà , nhÆ°ng là m má»™t hÆ¡i cạn sạch nhÆ° thể đó là má»™t ly cognac ngon là nh.
- Vụ nà y Ä‘Æ¡n giản thôi mà , nhân chứng váºt chứng hai năm rõ mÆ°á»i rồi. Thằng bé bị đánh bằng bất cứ thứ gì mà bà mẹ nuôi quý hóa của nó vá»› được: nắp vung nồi Ä‘ang Ä‘un trên bếp, đế guốc, thanh gá»— có cả Ä‘inh nhá»n và lần gần đây nhất là má»™t chiếc ghế đẩu và o đầu thằng bé. Nó phải nháºp viện. ChÃnh vì lần ấy mà mụ mẹ nuôi má»›i bị truy tố. Tôi vừa hoà n tất hồ sÆ¡ sáng nay và gá»i sang bên Viện kiểm sát.
- Thằng bé tố cáo à ? – Bách há»i.
- Nó ngô ngá»ng, có biết nói tiếng Kinh đâu, cÅ©ng lại hà ng xóm phát hiện ra nhÆ° tất cả các vụ ngược đãi trẻ em khác.
- Anh là điá»u tra viên theo sát vụ nà y, anh phá»ng Ä‘oán tòa xá» thế nà o?
- Có gì phải Ä‘oán. Cứ theo Ä‘iá»u 151 mà là m, nặng nhất là ba năm, nhÆ°ng theo tôi thì con mẹ nà y chỉ má»™t năm là cùng. Lão chồng còn nhẹ hÆ¡n, lão Ä‘i đánh hà ng suốt nên thỉnh thoảng má»›i hứng lên thượng cẳng chân hạ cẳng tay vá»›i thằng bé, chỉ có thể xá» phạt hà nh chÃnh hoặc cải tạo không giam giữ thôi.
- Sao lại theo Ä‘iá»u 151? Căn cứ và o đâu cho rằng hai vợ chồng kia có quan hệ thân thÃch vá»›i thằng bé.
- Sao lại không? – Tay Ä‘iá»u tra viên có vẻ bá»±c mình trÆ°á»›c câu há»i ngạo mạn của Bách. – Chúng tôi đã kiểm tra đầy đủ giấy tá» chứng nháºn thằng bé là con nuôi do há» nháºn vá» từ trại trẻ mồ côi. Cả tỉnh nà y biết nó là con nuôi của há».
- Những vụ giả mạo giấy tỠkhông phải là hiếm.
- Giả mạo để là m gì? – Äiá»u tra viên ngạc nhiên. – Trẻ con vô thừa nháºn đầy ra, nhung nhúc trong các trÆ°á»ng từ thiện của Há»™i Bảo trợ xã há»™i, có ngÆ°á»i nháºn vá» nuôi là may, cá»› sao phải giả mạo.
- Äiá»u nà y thì tôi thá»±c sá»± chÆ°a biết. NhÆ°ng tôi khẳng định vá»›i anh, thằng bé không phải là má»™t đứa trẻ được nháºn vá» nuôi nhÆ° thông thÆ°á»ng. Nó bị bắt cóc.
Tay Ä‘iá»u tra viên Ä‘ang loay hoay chế thêm nÆ°á»›c sôi và o chiếc ấm tÃch có quai sắt kiểu thá»i bao cấp, bá»—ng ngừng phắt lại nhÆ° má»™t chú rô bốt được nhấn nút tạm dừng. Anh ta kêu lên.
- Anh có bằng chứng?
Bách gáºt đầu, cố gắng nhấp thêm má»™t ngụm trà đắng chát để xua Ä‘i cÆ¡n khát lúc nà o cÅ©ng thÆ°á»ng trá»±c.
- NhÆ°ng hai vợ chồng nhà lão ấy bắt cóc thằng bé thiểu số gà y quắt queo ấy để là m gì? Thiếu gì trẻ con để nuôi. Tôi cÅ©ng đã há»i tại sao lại nháºn má»™t thằng bé thiểu số, và nó ở đâu ra mà lại rÆ¡i và o trại trẻ mồ côi, nhÆ°ng mụ vợ giải thÃch rằng bố mẹ nó chết sá»›m, ngÆ°á»i há» hà ng duy nhất Ä‘Ã nh phải xin cho nó và o má»™t trÆ°á»ng há»c của Há»™i bảo trợ vì ngÆ°á»i ta không có khả năng để nuôi thằng bé. Lý do vợ chồng mụ ta chá»n nó là vì thấy thằng bé ngÆ¡ ngác, tá»™i nghiệp, chẳng ai muốn nháºn nuôi nên thÆ°Æ¡ng tình. Thú thá»±c là chúng tôi cÅ©ng thấy khó tin cách giải thÃch nà y lắm, nhÆ°ng vẫn cứ cho rằng mụ muốn nuôi má»™t đứa thá»±c ngá»› ngẩn, tiếng Kinh không biết nói để dá»… bá» biến nó thà nh nô lệ lao Ä‘á»™ng khổ sai.
- Äứa bé bây giỠở đâu?
- Có má»™t ngÆ°á»i trong thị xã nháºn vá» nuôi tạm thá»i. NgÆ°á»i ta hảo tâm nhÆ°ng nhà cÅ©ng nghèo, lấy gì mà nuôi nổi nó, sá»›m muá»™n rồi nó cÅ©ng quay lại các trại trẻ thôi. – Rồi nhÆ° cảm thấy áy náy vì câu nói thản nhiên ấy, anh ta đế thêm. – Anh biết đấy, cả tỉnh nà y Ä‘á»u nghèo. Äất Ä‘ai khô cằn sá»i đá, kinh tế thì tá»· lệ thuáºn vá»›i tham nhÅ©ng.
Bách Ä‘i bá»™ loằn ngoằn theo sÆ¡ đồ vẽ trên tá» giấy nhà u nát. Cái nắng miá»n Trung nhÆ° được cô lại giữa trÆ°a hè. Quần áo giăng vắt vẻo hai bên ngõ bốc ra mùi bá»™t giặt khê khét. Bách đứng trÆ°á»›c ngôi nhà má»™t tầng. Không phải há»i gì nhiá»u, anh đã nhìn ngay thấy đứa bé nhá» thó được in trên trang nhất của nhiá»u tá» báo Ä‘ang đứng trÆ°á»›c cá»a nhà và chÆ¡i đùa vá»›i má»™t con chó và ng. Nhìn thấy ngÆ°á»i lạ, nó sợ hãi chạy vụt và o sân, trong khi con chó nhảy chồm lên ngÆ°á»i Bách sủa ông ổng. Má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà gầy gò có khuôn mặt phúc háºu chạy ra.
- Ai rứa? – Bà mở to mắt nhìn Bách ngạc nhiên.
Bách tự giới thiệu và nói rằng muốn gặp thằng bé.
- Nó có biết nói mô. – Bà ta thốt lên song vẫn dẫn Bách và o trong nhà .
Äứa bé ngồi im trên má»™t chiếc ghế đẩu. Nó không nhìn Bách khi anh bÆ°á»›c và o.
- Thằng ná»› rứa mà ngoan. Bữa tê tui Ä‘i vắng, cÅ©ng biết tá»± mần đồ ăn. Biết ri trÆ°á»›c tau nháºn vá» sá»›m con hÃ. Chừ anh nói chuyện vá»›i nó ra răng.
Bách lặng lẽ quan sát thằng bé. Nó không lá»›n hÆ¡n so vá»›i tấm ảnh anh nhìn thấy ở Trại Hoa Äá» là bao nhiêu, nhÆ°ng khuôn mặt già hẳn Ä‘i. Nếu không có nốt ruồi nÆ¡i chóp mÅ©i, chÆ°a chắc anh đã dám khẳng định nó chÃnh là đứa con bị mất tÃch của Di. Äôi mắt đôi lúc lá»™ vẻ sợ hãi và hoảng hốt. Thằng bé bị ám ảnh bởi những tráºn đòi roi và hắt hủi của những con ngÆ°á»i không cùng chung ngôn ngữ. Nó không hiểu gì, không hiểu tại sao bị rÆ¡i và o tình cảnh ấy và bị đối xá» nhÆ° váºy, cÅ©ng đâu khác nà o má»™t đứa trẻ bị ném và o rừng sống cùng muôn loà i cầm thú. NhÆ°ng trong những bá»™ phim hoạt hình, chú bé ngÆ°á»i rừng còn được đối xá» tốt hÆ¡n nạn nhân bé nhá» Ä‘ang ngồi trÆ°á»›c mặt Bách. Äã ba năm trá»i sống cùng vợ chồng bố mẹ nuôi giả mạo mà thằng bé hầu nhÆ° không nói được má»™t câu tiếng Kinh nà o, đủ biết nó đã bị hắt hủi và cô láºp đến mức tà n nhẫn. Hai lần nó lén nhìn Bách rồi lại nhìn sang ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà tốt bụng, rồi nhÆ° chợt nhá»› ra Ä‘iá»u gì, thằng bé chạy và o nhà trong và lấy ra hai cốc nÆ°á»›c.
- PÃ , dak.*
- Dị òm, tui quên khuấy mất, thằng ná»› thông minh quá. Má»i anh xÆ¡i nÆ°á»›c. Tui đã dạy nhiá»u rồi mà nó vẫn quên. Dak mô. NÆ°á»›c con ạ.
- NÆ°á»›c. – Thằng bé nhắc lại hÆ¡i ngá»ng nghịu.
- Mang tê cho chú.
Nó rón rén lại gần rồi khi chỉ còn cách và i bÆ°á»›c chân, nó duối dà i cánh tay để Ä‘Æ°a nÆ°á»›c cho Bách và nhanh chóng lủi vá» chiếc ghế nhÆ° thể đó là má»™t pháo Ä‘Ã i cố thủ. Lúc ngồi xuống, ống tay áo nó xếch lên để lá»™ má»™t thoáng gì đó sượt qua mắt anh. Bách lại gần thằng bé rồi kéo ngược lÆ°ng áo nó lên. Anh kinh hoà ng khi nhìn thấy tấm lÆ°ng bé tẹo trông nhÆ° má»™t miếng da Ä‘ang thuá»™c, vằn vện những vết lằn Ä‘á» tÃa ngang dá»c kéo dà i đến táºn mông và gáy. Anh xây ngÆ°á»i nó ra đằng trÆ°á»›c. Bụng và ngá»±c thằng bé tuy có đỡ hÆ¡n đôi chút song cÅ©ng đầy những vết tÃch ghê rợn nhÆ° má»™t tù nhân thá»i trung cổ vừa qua cuá»™c tra tấn man rợ.
NgÆ°á»i Ä‘Ã n bà thở dà i.
- Bữa ni còn đỡ chừ hôm má»›i vá» thằng ná»› khóc hoà i. Nó cứ chụi mắt suốt cả ngà y lẫn đêm. Mà lạ chÆ°a tá», nó bị đòn roi dữ rứa mà vẫn cứ khá»e mạnh là răng. NhÆ° tui chắc bịnh chết mất tiêu rồi.
Trong đầu Bách chợt lóe lên má»™t tia chá»›p, anh phát âm tên của Di bằng tiếng địa phÆ°Æ¡ng mà những cÆ° dân ở Trại Hoa Äá» vẫn thÆ°á»ng gá»i và quan sát gÆ°Æ¡ng mặt thằng bé. Trong và i giây đầu, nó không phản ứng gì, song bất chợt nó khóc thét lên và nức nở không dứt. Má»™t âm thanh phát ra chen lẫn những tiếng nấc.
- Mế, mế.
Váºy là đủ, Bách không muốn há»i thêm gì nữa. Thằng bé đã khẳng định lại băn khoăn cuối cùng vẫn lởn vởn trong đầu anh. Bách quay sang phÃa ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà .
- Thằng bé mồ côi cả cha lẫn mẹ. Nếu chị yêu quý nó, hãy là m phúc mà giữ nó ở lại.
***
Lãm, tên ngÆ°á»i Ä‘iá»u tra viên đã tiếp Bách hôm đầu tiên, cầm trên tay tá» giấy ghi chi chit chữ. Chẳng cần ngó và o Bách cÅ©ng có thể Ä‘oán được rằng chữ anh ta rất xấu. Mẹ anh vẫn thÆ°á»ng lẩm nhẩm má»™t câu chê bai rất buồn cÆ°á»i “NgÆ°á»i là m sao của chiêm bao là m váºyâ€. Giá» câu nà y ứng vá»›i tình huống thá»±c tế chÃnh xác đến ná»—i Bách muốn phá lên cÆ°á»i, song anh không thể cÆ°á»i nổi. Lãm có vẻ Ä‘ang rất sốt ruá»™t. Anh ta không buồn pha trà má»i Bách nhÆ° lần trÆ°á»›c nữa mà và o Ä‘á» ngay.
- Chúng tôi đã cho Ä‘iá»u tra giấy chứng xin con nuôi của vợ chồng mụ hà ng vải. – Anh ta ngừng lại nhÆ° đạo diá»…n má»™t bá»™ phim bom tấn muốn kéo dà i giây phút hồi há»™p để mua vui cho khán giả. – Tất cả Ä‘á»u là giấy tá» giả mạo.
Lần nà y anh ta im lặng thá»±c lâu để quan sát phản ứng của Bách, song hÆ¡i thất vá»ng vì gã cảnh sát hình sá»± lúc nà o cÅ©ng lạnh lùng nhÆ° tảng băng mà chẳng tá» thái Ä‘á»™ gì.
- Mụ ta nhá» thằng em há» xa là m ở má»™t trung tâm tiếp nháºn trẻ mồ côi dẫn Ä‘Æ°á»ng chỉ lối để mua chuá»™c lão phó giám đốc trung tâm. – Anh ta tiếp tục. - Lão nà y đóng cho má»™t dấu khống. Thế là xong.
- …
- Mới đầu mụ ta chối loanh quanh, nhưng sau khi tôi nói ra nơi ở của thằng bé thì mụ cuống lên khóc tu tu, đổ tội cho lão chồng.
- Cuối cùng thì là m sao? – Lần nà y Bách đã hơi sốt ruột.
- Tất nhiên là nháºn tá»™i rồi. – Lãm khoái trá khi đã gây được ấn tượng cho Bách. – Mụ nói rằng có má»™t ngÆ°á»i dân tá»™c đã bán lại thằng bé cho mụ. Mụ có má»™t mối hà ng bên Thái Lan muốn đặt mua thằng bé. Mụ đã Ä‘Æ°a nó sang Thái qua Ä‘Æ°á»ng Là o, song ngÆ°á»i ta… trả lại vì thằng bé tệ quá, không đạt tiêu chuẩn, nên mụ Ä‘Ã nh giữ nó lại, coi nhÆ° là ô sin, mà thá»±c chất là má»™t nô lệ lao Ä‘á»™ng.
- Rồi sao, “ngÆ°á»i dân tá»™c†nà o đã bán thằng bé cho mụ và kẻ nà o bên Thái Lan muốn mua trẻ con, mua để là m gì?
- Tôi… chÆ°a Ä‘iá»u tra ra được. Mụ nói là bên ấy há» muốn nháºn thằng bé là m con nuôi, nhÆ°ng thằng bé nà y khiến há» không Æ°ng ý vì nó còm nhom xấu xÃ. Còn cái thằng cha bán đứa trẻ thì mụ nói không biết, chỉ gặp ông ta có má»™t lần rồi mất liên lạc.
- Mụ ta nói dối. – Bách gằn tiếng.
- Tất nhiên. Tôi biết rồi. – Lãm thanh minh. – NhÆ°ng vụ Ä‘iá»u tra má»›i tiến hà nh được có thế. Äể từ từ rồi chúng tôi là m tiếp. Thế nà o cÅ©ng ra.
- Mụ ta đã buôn bán hà ng tá trẻ con. Äây là con mụ mẹ mìn chuyên nghiệp có cả má»™t Ä‘Æ°á»ng dây hẳn hoi. Không chừng đầu mối cung cấp trẻ con cho mụ không chỉ có má»™t, còn rất nhiá»u kẻ táng táºn lÆ°Æ¡ng tâm ham mấy đồng tiá»n bẩn mà rứt trẻ con ra khá»i bố mẹ chúng. Và mụ nà y chỉ việc Ä‘i thu gom và phân phối lại thôi.
NgÆ°á»i Ä‘iá»u tra viên phút chốc ngÆ¡ ngác nhÆ° Ä‘ang là m má»™t bà i táºp chuyên ngà nh khó nhằn.
- Anh nói sao? ÄÆ°á»ng dây chuyên nghiệp? Mụ ta chỉ nháºn có má»™t đứa nà y thôi.
- Tôi biết Ä‘Ãch xác kẻ đã cung cấp trẻ con cho mụ. – Bách nói giá»ng chắc nịch, tuy vẫn hÆ¡i run bụng. Nếu trá»±c giác của anh sai… Lại là trá»±c giác. Bách muốn xua Ä‘i cái từ nà y song nó cứ luẩn quẩn trong óc anh nhÆ° hình ảnh ngÆ°á»i bạn duy nhất bị ngâm trong bồn máu. – Không chỉ là thằng bé nà y, cÅ©ng không chỉ là hai đứa, mà là hà ng chục đứa, có khi hÆ¡n. Äiá»u nà y thì tôi không chắc.
- NhÆ°ng tụi Thái Lan muốn mua lắm trẻ con nhÆ° thế để là m gì. Bên ấy há» cÅ©ng thừa mứa trẻ con rồi. Con nuôi thá»i buổi nà y mà không có giấy tá» nguồn gốc cÅ©ng khó nháºn lắm. Nếu đứa bé là con gái thì còn có lý, nó sẽ được nuôi lá»›n để và i ba năm nữa được bán trinh lấy giá cao rồi tống và o các ổ mãi dâm, còn con trai thì được tÃch sá»± gì?
- Nhiá»u Ãch lợi lắm. Dùng để là m công cụ buôn ma túy, tống và o các trại ở châu Phi là m nô lệ quân dịch hay lao Ä‘á»™ng khổ sai, hoặc ngÆ°á»i ta sẽ dùng nó là m váºt thà nghiệm cho các vÅ© khà sinh há»c thế hệ má»›i và tệ nhất là móc sạch ná»™i tạng bán cho bố mẹ các bệnh nhân tà hon già u có Ä‘ang cần được cấy ghép sau đó vứt xác xuống sông ngòi nhÆ° má»™t Ä‘á»™ng váºt chết. Dù thế nà o thì những đứa trẻ bị buôn bán nhÆ° má»™t thứ đồ váºt sau cùng cÅ©ng không thể được tôn trá»ng nhÆ° má»™t con ngÆ°á»i được. TrÆ°á»›c sau ngÆ°á»i ta sẽ chỉ coi chúng là má»™t thứ công cụ mà thôi.
Lãm Ä‘Æ°a tay quệt trán. Anh ta dÆ°á»ng nhÆ° đã hiểu ra phần nà o mức Ä‘á»™ nghiêm trá»ng của vấn Ä‘á».
- Thế… bây giỠlà m thế nà o?
- Thằng bé đã gặp may mắn. Nó bị trả vá», bị đánh Ä‘áºp tà n nhẫn, song đó lại là điá»u may cho nó. Có thể số mệnh đã quyết định đứa trẻ nà y sẽ chấm dứt cái Ä‘Æ°á»ng dây buôn láºu dã man kia. – Bách hạ giá»ng. – Hãy cứ để nó là ngÆ°á»i là m chứng. Nó sẽ nháºn diện kẻ có tá»™i.
- Anh biết hắn?
- Tôi cho rằng thế. – Bách hÆ¡i ngần ngừ, song chợt nhá»› ra lá»i tuyên bố nhÆ° Ä‘inh đóng cá»™t khi nãy, anh khoanh tay quyết Ä‘oán. – Tôi biết chắc chắn. Vụ nà y nên kết hợp vá»›i công an địa phÆ°Æ¡ng. Tôi biết có má»™t ngÆ°á»i còn giữ đầy đủ danh sách những đứa trẻ bị mất tÃch trong bản.
***
Con dao nằm trong tay VÄ© nhẹ bẫng, song VÄ© thấy các múi cÆ¡ má»i dừ. Cô đã nắm con dao quá chặt, và sá»± căng thẳng là m cho năm đầu ngón tay cô lả dần Ä‘i. Chiếc Ä‘iện thoại trong túi quần cô rung lên bần báºt. Tháºt không đúng lúc chút nà o. Nhìn thấy số Ä‘iện thoại của LÆ°u, VÄ© vá»™i và ng đáp lá»i, giá»ng thầm thì nhÆ° gió thoảng.
- Em đây.
- Em và con ổn chứ?
- Mẹ con em khá»e.
- Em nói to lên. Sao nói nhá» thế? Có chuyện gì váºy?
- Không có chuyện gì cả.
Hai tay VÄ© Ä‘á»u báºn nên cô di chuyển xuống dốc cháºm chạp. ThÆ°á»ng thì đến khúc ngoặt, là đoạn dốc nhất, cô phải bám và o đám lá cây cho an toà n. VÄ© vừa nghe Ä‘iện thoại vừa lá»±a chân và o những hốc đất chìa ra từ những rá»… cây. Khi chen chiếc già y đế má»m và o má»™t hốc đất, nÆ°á»›c từ bụi cây ứa ra khiến nó ẩm Æ°á»›t và trÆ¡n nhÆ° má»™t hÅ© bá»t xà phòng. Cô trượt dà i xuống má»™t quãng. Chiếc Ä‘iện thoại bị văng ra xa. VÄ© nhoà i ngÆ°á»i nhặt lấy nó. Giá»ng LÆ°u lặp Ä‘i lặp lại hốt hoảng.
- Em sao váºy? Có chuyện gì đó? Nói ngay Ä‘i. Chuyện gì?
- Không. Em đang đi dạo và vừa bị trượt chân. Không sao cả.
- Sao lại đi dạo giữa trưa nắng thế nà y?
- Ở đây không nắng. – VÄ© thì thầm. – Trá»i mát mẻ và dá»… chịu. Em chỉ Ä‘i dạo thôi.
- Sao em lạ thế? Có chuyện gì váºy? Anh sốt ruá»™t quá.
Cà ng xuống dưới, sóng điện thoại cà ng yếu dần. Tiếng Lưu quãng được quãng không.
- Em quyết định tháºt sai lầm. Không…. trang trại chết tiệt… nữa. Ngay…. anh… mẹ con em vá»â€¦
- Em chưa vỠđược.
- … điên rồi… ……..
Sóng đã mất hẳn. Äầu dây bên kia rÃt lên.
- Em chưa vỠđược. – Vĩ thì thầm. Cô nắm chặt con dao trong tay.
Văng vẳng bên tai cô tiếng trẻ con hò hét và những bÆ°á»›c chân nện thình thịch trên ná»n đất. Cô thấy mình là đứa trẻ cuối cùng đứng trong Ä‘oà n rồng rắn. Cô sợ hãi nhìn ánh mắt hăm dá»a của kẻ Ä‘uổi bắt. Máu trong ngÆ°á»i cô đông cứng lại. Lúc nà y cô đã xuống tá»›i khoảng đất trống. Tiếng côn trùng rá»n rÄ© giữa trÆ°a hè. VÄ© nói dối LÆ°u. Trá»i hôm nay không đẹp, không mát, mà nắng nhÆ° hắt lá»a xuống đất, nắng nhÆ° muốn thiêu tà n cả vạn váºt nà y. Cô đã lần mò ra táºn đây để truy Ä‘uổi hắn. Lão thầy mo. Lão vẫn lẩn khuất quanh đây để rình ráºp cô. Lúc nãy, khi VÄ© vừa xuống nhà rá»a tay và chuẩn bị quay lên để dùng bữa cÆ¡m trÆ°a thì lại bắt gặp ánh mắt của lão. Lão chÆ°a muốn buông tha cô, hoặc giả lão còn muốn Ä‘iá»u gì đó ở Trại Hoa Äá» nà y. VÄ© vòng lên nhà lấy con dao vẫn để dÆ°á»›i gối phòng tà theo lá»i khuyên của Ráy rồi Ä‘i xuống con dốc. Cô muốn đối mặt vá»›i lão. Äó chẳng phải là lý do cô khiến ở lại trang trại hay sao.
Má»™t bóng Ä‘en tuyá»n lao thẳng xuống từ trên dốc khiến VÄ© sợ hết hồn. Tức thì cô nháºn ra con chó rừng hôm trÆ°á»›c. Có lẽ nó chá»n chá»— nà y là m nÆ¡i trú ngụ. Nó bị mất bạn nên cô Ä‘á»™c. Nó cÅ©ng giống nhÆ° cô váºy. VÄ© chợt thấy mình cô Ä‘Æ¡n giữa nÆ¡i thâm sÆ¡n cùng cốc nà y. Cô nhÆ° được má»™t ông thần đèn đặt giữa tòa lâu Ä‘Ã i đầy tiện nghi, rồi ông ta lại mang tòa lâu Ä‘Ã i ấy ném và o giữa chốn quá»· thần không thèm trú ngụ. Con chó dừng lại. Nó có vẻ gầy hÆ¡n bữa trÆ°á»›c. Cái mõm Ä‘en dà i ngoẵng và đôi mắt khôn ngoan. Nó chỉ không biết nói mà thôi. Cô ngá» rằng nó cÅ©ng biết chÃnh cô là ngÆ°á»i đã ngồi trên chiếc xe ngà y hôm ấy. Liệu nó có thù cô không? VÄ© chìa tay ra thân thiện. Con chó nguẩy đầu rồi nhấc hai chân trÆ°á»›c lùi lại má»™t bÆ°á»›c. VÄ© nhá»› ra miếng kẹo sô cô la trong túi quần mà cô tịch thu của bé Bảo đêm hôm qua, cô bóc vá» và lại chìa tay vá» phÃa con chó. Nó bÆ°á»›c hai nhịp má»™t rồi lại dừng, lại bÆ°á»›c tiếp hai nhịp. Cứ nhÆ° váºy, nó đã đứng dÆ°á»›i chân VÄ© lúc nà o không hay. Cô lại chìa thanh sô cô la ra trÆ°á»›c mÅ©i nó. Nó đánh hÆ¡i và i lượt rồi không kìm nổi cÆ¡n thèm muốn, ngoạm luôn miếng kẹo trên tay VÄ©. Cô chạm tay lên lÆ°ng con chó. Nó hÆ¡i ngoảnh lại rồi để yên. LÆ°ng nó mượt và đen tuyá»n. Nó to gần bằng giống chó Là i của ngÆ°á»i Thổ, song eo gá»n hÆ¡n và mõm đặc biệt dà i. Thanh kẹo chẳng đáng gì vá»›i cái bụng đói ngấu của loà i Ä‘á»™ng váºt háu ăn nà y. Nó gần nhÆ° nuốt chá»ng rồi ngÆ°á»›c mắt nhìn cô, vẻ dò há»i “Có còn gì nữa không?â€. VÄ© lắc đầu. ChÃnh cô cÅ©ng Ä‘ang đói. Cô có lý không khi theo lão thầy mo ra đây? Sức cô có đáng gì đối vá»›i lão. Cô lại thấy sợ. Ná»—i sợ hãi suốt cả thá»i niên thiếu lại áºp vá». Lần nà y cô bị tuá»™t tay rụng lại khá»i Ä‘oà n rồng rắn. Không còn ngÆ°á»i che chắn, không còn chá»— để ẩn náu. Cô đứng trÆ¡ trá»i đối mặt vá»›i kẻ Ä‘uổi bắt.
Tình cá» mắt cô chạm và o khoảng trống sát lá» vá»±c. ChÃnh ở chá»— nà y. Cô đã bị lão thà y mo kéo lăn từ trên dốc xuống táºn đây. Cú va chạm nặng nỠđó đã khiến cô mất Ä‘i thứ quý giá nhất. Máu trong ngÆ°á»i VÄ© nóng dần lên. Cô lại thấy mình đổi vai thà nh kẻ Ä‘uổi bắt. Äứa trẻ cuối cùng trong Ä‘oà n rồng rắn ẩn hiện. Cô đã gần vá»›i được tá»›i nó. Bất chợt con chó rừng sủa lên oăng oẳng. Nó chồm hai chân trÆ°á»›c rồi Ä‘áºp xuống đất khiến cát và đá răm tung lên. VÄ© rùng mình. Có ngÆ°á»i. Lão thầy mo hiện ra sau vách núi che lấp con Ä‘Æ°á»ng mòn. Thân hình lão vẫn Ä‘en đúa nhÆ° thế. Má»› tóc rÅ© xuống bết lại bẩn thỉu không khác gì gã Ä‘iên vừa được lôi lên từ dÆ°á»›i vá»±c thắm. Äôi mắt tóe ra vẻ khả ố và gian ác.
- Äồ đê tiện. – VÄ© hét lên. Con dao trong tay cô hÆ°á»›ng vá» phÃa trÆ°á»›c. – Mà y đừng nghÄ© rằng có thể lặp lại Ä‘iá»u nà y lần thứ hai nữa.
Lão già tiến và i bÆ°á»›c vá» phÃa cô cháºm chạp. Song VÄ© không lùi lại. Cô nâng cao con dao.
- Hôm nay, mà y sẽ phải thanh toán sòng phẳng. – VÄ© gằn từng tiếng dù biết rằng lão thầy mo chẳng hiểu gì. – Mà y cứ tá»›i đây, tao Ä‘ang chá».
Con chó rừng đứng dÆ°á»›i chân VÄ©. Cổ há»ng nó phát ra những tiếng gầm gừ, song VÄ© không để ý đến Ä‘iá»u đó. HÆ¡i nóng bốc lên đầu cô ngùn ngụt nhÆ° Ä‘ang đứng trong Há»a Diệm.
- Tiến tới đi, đồ đê tiện.
- Mà y muốn thanh toán tao ư? Bằng cách nà o?
VÄ© kinh ngạc. Ai vừa nói? Lão thầy mo nói hay sao? NhÆ°ng đúng là con chó rừng không thể nói được tiếng ngÆ°á»i. Lão thầy mo đã nói bằng tiếng Việt rất sõi, tháºm chà còn chuẩn hÆ¡n cả Ráy, ngÆ°á»i phiên dịch của bản. Tại sao lão không nói bao giá»? Äến lúc nà y, VÄ© e rằng tất cả lÅ© ngÆ°á»i trong bản Ä‘á»u có thể nói được tiếng Kinh hết. Há» lừa cô. Há» lừa LÆ°u, lừa SÆ°Æ¡ng. HỠđể cho tất cả những ngÆ°á»i thà nh phố thấy há» là lÅ© ngá»› ngẩn, và sau đó lại để những ngÆ°á»i nà y tá»± nháºn ra rằng chÃnh mình má»›i là ngu ngốc. Những con ngÆ°á»i dị kỳ ở đây vô cùng tinh quái và xảo quyệt. Há» Ä‘á»u Ä‘ang âm mÆ°u gì đó để cho cả gia đình cô và o tròng. VÄ© Ä‘iên lên. Cô huÆ¡ con dao vá» phÃa trÆ°á»›c mặt.
- Tốt. Mà y có thể nói được. Mà y có thể hiểu được những gì tao vừa nói. Tao muốn lấy lại những giá»t máu của tao, những giá»t máu đã mất vì hà nh Ä‘á»™ng bẩn thỉu của mà y.
- Tao muốn lại là m lần nữa. Lần trÆ°á»›c mà y đã là m tao không vừa ý. – Lão thầy mo đã tiến sát lại phÃa VÄ© và giá» cô có thể ngá»i thấy cái mùi phát ói toát ra từ cÆ¡ thể Ä‘en đúa của lão. – Mà y tá»± Ä‘á»™ng đến đây nà o.
VÄ© lao vá» phÃa lão thầy mo. Con dao nhá»n hoắt trong tay cô chà Ãt cÅ©ng có thể khiến lão da thịt lão bị lún sâu tá»›i táºn xÆ°Æ¡ng sÆ°á»n. NhÆ°ng trong nháy mắt, cô thấy cổ tay mình Ä‘au nhói và tê dại. Con dao trong tay cô đã biến mất. Cô choáng váng nháºn ra nó đã ở trong tay lão thầy mo. Giá» cô không còn má»™t tấc sắt để phòng thân, giống hệt nhÆ° lần trÆ°á»›c. Lão thầy mo đứng chắn ngang Ä‘Æ°á»ng xuống miệng vá»±c nhÆ° đã Ä‘á»c được ý nghÄ© trong đầu cô. VÄ© tuyệt vá»ng. Tháºm chà ngay cả ý đồ tá»± sát cÅ©ng khó lòng mà thá»±c hiện được. Lão thầy mo nhẩn nha.
- Tá»± đến đây nà o cô bé. Äừng để tao phải sốt ruá»™t.
- Ngáºm cái miệng ghê tởm của mà y lại. Äồ hạ tiện.
- Mà y cứ chá»i Ä‘i. Tao thÃch xem mà y chá»i trong lúc…
Lão nhảy xổ và o ngÆ°á»i VÄ©. Cô bị quáºt ngã xuống đất. VÄ© lá»™n má»™t vòng để úp mặt xuống. Äó là cách duy nhất cô có thể là m được trong lúc nà y để tranh thủ và i giây may ra nghÄ© được cách nà o chăng. Mắt mÅ©i cô đầy cát. Lão thầy mo cố gắng váºt ngÆ°á»i cô lại. Äá»™t nhiên, VÄ© thấy ngÆ°á»i nhẹ bẫng. Lão đã rá»i khá»i ngÆ°á»i cô. VÄ© ngồi phắt dáºy. Con chó rừng Ä‘ang nhảy xổ và o lão. Nó không còn là con chó hiá»n là nh vừa ăn sô cô la trong tay cô nữa, mà lá»™ nguyên hình bản năng hoang dã của má»™t trong những loà i Ä‘á»™ng váºt nhanh nhẹn nhất. Hai bên mép nó vén lên phô bà y những chiếc nanh trắng nhá»n đủ để ngáºp xÆ°Æ¡ng bất cứ kẻ thù nà o. Song lão thầy mo là kẻ đã quen sống giữa núi rừng hoang dại và các loà i thú dữ. Bản thân lão cÅ©ng đã là má»™t loại thú dữ. Lão vợt con dao nhá»n của VÄ© và lia và o con chó. Nó kêu oẳng lên Ä‘au Ä‘á»›n. VÄ© nhìn thấy mà u Ä‘á» tứa ra từ lá»›p lông Ä‘en. Lão cầm con dao định đâm con chó thêm lần nữa để dứt Ä‘iểm. VÄ© vùng đứng dáºy và chạy vá» phÃa con Ä‘Æ°á»ng mòn ven núi, là nÆ¡i lão thầy mo vừa xuất hiện. Äó là cách duy nhất. Nếu cô trèo lên con dốc, tất sẽ cháºm chạp hÆ¡n và lão dá»… dà ng Ä‘uổi kịp cô nhÆ° lần trÆ°á»›c. Bị bất ngá», lão thầy mo chững lại và i giây rồi bá» mặc con chó rừng để phóng theo VÄ©.
Cô không cho rằng mình sẽ thoát khá»i tay lão, nhÆ°ng đây là con Ä‘Æ°á»ng cuối cùng. Dẫu sao, cô cÅ©ng chÆ°a ở Ä‘Æ°á»ng cùng nhÆ° lúc đứng bên bá» miệng vá»±c. Lão chạy rất nhanh, khoảng cách thu hẹp dần. Bụng cô Ä‘ang đói. VÄ© thấy hụt hÆ¡i và khó thở. Cô đã nhìn thấy bức tượng hình ngÆ°á»i cụt đầu. Cô vá»™i vã lao xuống thân tảng đá Ä‘en khổng lồ. HÆ¡i lạnh từ hang núi phả ra khiến VÄ© thấy tỉnh táo được đôi chút. Cô đã luồn qua bên kia phiến đá, chÃnh ở chá»— Di đã thắt cổ tá»± vẫn. Äá»™ng tác nà y là m VÄ© lỡ mất và i nhịp và lão thầy mo đã chá»™p được cổ chân cô. VÄ© ngã dáºp mặt xuống ná»n đất bá»ng rãy. Cô Ä‘iên cuồng đạp chân và o mặt lão nhÆ°ng vô Ãch. DÆ°á»ng nhÆ° lão cÅ©ng Ä‘ang lên cÆ¡n Ä‘iên. Lão kiên quyết thá»±c hiện bằng được ý định ban đầu. Äúng lúc ấy, tay VÄ© chạm phải má»™t thứ gì đó nham nhám. Nó nóng nhÆ° thể bên trong có má»™t nùi lá»a âm ỉ tá»a nhiệt. Là má»™t tảng đá. Cô không thể túm lấy nó chỉ vá»›i má»™t tay. Bằng sức mạnh kỳ lạ. VÄ© chồm ngÆ°á»i lên thúc mạnh đầu gối và o chÃnh giữa mặt kẻ ác nhân, rồi tranh thủ cÆ¡ há»™i duy nhất mà cô có được, VÄ© dùng cả hai tay bê tảng đá ném và o giữa mặt lão. Cô ném chệch, nó không trúng mặt, song đã sượt qua thái dÆ°Æ¡ng con thú dữ. Tảng đá chỉ to chừng bằng quả bưởi, nhÆ°ng sức nặng và độ sần sùi của nó đủ khiến lá»›p da lão rách toạc. Lão ôm mặt chặn dòng máu Ä‘ang túa ra nhÆ° suối và tru lên má»™t âm thanh kỳ lạ bằng tiếng địa phÆ°Æ¡ng. Nhanh nhÆ° chá»›p, cô chạy lại nhặt tảng đá và ném và o mục tiêu cÅ©. Lần nà y, lão rú lên và nằm váºt ra đất giống hệt con chó rừng vừa nãy. VÄ© nhặt tiếp tảng đá và không hế sợ hãi, cô tiến lại gần lão. Lão thầy mo Ä‘ang má»p dÆ°á»›i chân cô. VÄ© giÆ¡ cao tảng đá, chỉ cần má»™t cú thả tay, tảng đá sẽ rÆ¡i trúng đỉnh đầu lão, kết thúc má»i háºn thù, kết thúc má»i lo âu sợ hãi mà cô phải hứng chịu từng khoảnh khắc. Song tảng đá rÆ¡i có thể kết thúc ná»—i Ä‘au Ä‘á»›n của cô không? VÄ© thấy toà n thân âm ỉ nhÆ° sắp bốc cháy. Lá»a trà n khắp thân cô. Lá»a thiêu đốt da thịt cô. Cô muốn kết thúc sá»± Ä‘au Ä‘á»›n nà y và trở vá» nhà . VÄ© nâng cao tảng đá lên má»™t chút. Lá»a thoát ra từ mắt cô dữ dằn.
- Tao sẽ kết thúc. – Vĩ thì thầm. – Kết thúc. Hãy quay vỠvới địa ngục đi.
Äúng lúc đó, có tiếng hét to.
- Vĩ, thôi đi.
Cô ngÆ¡ ngác quay lại. Mặt trá»i rá»i thẳng xuống đỉnh đầu cô nhói buốt. Äứng trên vùng đất cao nà y, dÆ°á»ng nhÆ° mặt trá»i ở gần hÆ¡n. Nắng loáng xung quanh nhÆ° những tia lá»a hà n Ä‘iện lóe ra trong đêm tối. Rõ rà ng, mặt trá»i Ä‘ang tá»a nắng, mà VÄ© lại nhìn thấy đêm tối. Cô lá» má» thấy Bách giằng tảng đá trên tay cô, lá» má» thấy cánh tay của anh chạm và o lÆ°ng cô và khuôn mặt của lão thầy mo, con chó rừng, ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà thổi sáo trá»™n và o nhau xoay tÃt quanh đầu VÄ©.
***
- Äể cô ấy yên, sắp tỉnh rồi. – Trung tá Phả nói giá»ng vang nhÆ° lệnh vỡ. – Cứ xúm xung quanh nhÆ° thế thiếu không khà còn nguy hiểm hÆ¡n.
Bách hưởng ứng.
- Äúng rồi đấy, má»i ngÆ°á»i dãn ra Ä‘i.
Toà n bá»™ cÆ° dân của Trại Hoa Äá» Ä‘ang táºp trung quanh VÄ©. Bé Bảo cố gắng không khóc, song mắt nó Ä‘á» hoe, còn môi báºm cứng lại. Bách quan sát bà Miến nhúng chiếc khăn và o cháºu nÆ°á»›c lá, vắt khô rồi rón rén áp lên những vết thÆ°Æ¡ng của VÄ©. Bà ta là m cẩn tháºn và đôi lúc xuýt xoa nhÆ° thể VÄ© chÃnh là con đẻ của bà . Khi bà quay ra trụng lại chiếc khăn cho nóng, Bách giáºt mình thấy đôi mắt bà đỠhoe. Anh vô cùng ngạc nhiên. VÄ© đã kể vá»›i anh rằng những ngÆ°á»i trong trang trại Ä‘á»u có thái Ä‘á»™ thù địch và cảnh giác đối vá»›i cô, cả ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà nà y cÅ©ng không ngoại lệ, song những gì anh nhìn thấy lại không nhÆ° thế. Tháºm chà A Bằng, thÆ°á»ng ngà y vẫn lạnh lùng nhÆ° má»™t gốc cây khô, giá» cÅ©ng loanh quanh bên VÄ© dù chẳng biết phải là m gì. Thỉnh thoảng ông ta trao đổi vá»›i vợ và i câu tiếng địa phÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng Bách Ä‘oán chừng ná»™i dung chỉ liên quan đến sá»± chăm sóc đối vá»›i VÄ©.
- Thôi chúng ta táºp trung và o chuyên môn. – Lãm có vẻ sốt ruá»™t. – Äi Ä‘Æ°á»ng mất gần ngà y trá»i không phải để xúm quanh ngÆ°á»i bệnh đâu.
- Ừ, để tôi sang xem lão già tỉnh chưa. – Bách dợm bước đi song bị Lãm ngăn lại.
- Anh cứ để các em nó là m. – Lãm chỉ tay và o má»™t cáºu thanh niên mặc sắc phục đứng gần đấy. – Cáºu xuống xem con cú già thế nà o.
NgÆ°á»i kia vá»™i vã chạy Ä‘i. Sau khi xin được công lệnh, Lãm đã chỉ huy má»™t Ä‘á»™i gần chục cảnh sát hình sá»± hà nh quân đến Trại Hoa Äá». Há» phải khởi hà nh từ tá» má» sáng và mãi lúc mặt trá»i đứng đỉnh đầu má»›i tá»›i được nÆ¡i. Trung tá Phả cÅ©ng phải và o cuá»™c. Ông lục toà n bá»™ hồ sÆ¡ những vụ mất tÃch ở Trại Hoa Äá» và liệt kê thà nh danh sách. Có 13 đứa trẻ cả thảy. Vụ mất tÃch đầu tiên được ngÆ°á»i dân bẩm báo xảy ra cách đây 15 năm. Lãm đã rất khó khăn má»›i xin được lệnh tạm giữ và thẩm vấn lão thầy mo. Cấp trên của anh không thể ký lệnh truy nã trong khi chÆ°a có chứng cá»› rõ rà ng. Qua phiên dịch, con trai của Di chỉ có thể miêu tả sÆ¡ qua kẻ đã bán cáºu cho mụ mẹ nuôi. Song trà nhá»› của má»™t đứa trẻ con hết sức mù má». Lúc đó cáºu má»›i chỉ hÆ¡n năm tuổi và đã ba năm trôi qua. Bách cÅ©ng nhÆ° Lãm không hy vá»ng nhiá»u và o sá»± nháºn diện của đứa trẻ, song há» Ä‘á»u chắc chắn rằng nếu kẻ ác nhân nhìn thấy nhân chứng thì sẽ khiếp vÃa mà thú nháºn tá»™i lá»—i.
Khi Bách cùng cả nhóm đến Trại Hoa Äá», việc đầu tiên là anh tìm gặp VÄ©. Trá»±c giác của anh ngà y cà ng gần đến Ä‘Ãch. Anh đã nghe cô kể vá» số tà i sản mỠám của lão thầy mo và những vụ mất tÃch kỳ bà ở Trại Hoa Äá». Vẫn còn và i phần trăm chứng tá» rằng Bách sai lầm. NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông cùng bản đã bắt cóc con trai Di, theo nhÆ° lá»i miêu tả của thằng bé, rất có thể là má»™t gã X,Y nà o đó khác. NhÆ°ng trá»±c giác của Bách nằm trong và i phần trăm ấy. Lần nà y, anh tin và o trá»±c giác của chÃnh mình. VÄ© cÅ©ng nói vá»›i anh rằng lão thầy mo vẫn lẩn khuẩn đâu đây quanh khu trang trại, nên Bách Ä‘inh ninh rằng để tìm ra dấu vết của tên thổ dân tinh khôn nà y phải mất đến và i ngà y trá»i. Không ngá» há» gặp may đến mức ấy. Lúc đầu, khi tất cả cÆ° dân trong Trại Hoa Äá» Ä‘á»u ngÆ¡ ngác không hiểu VÄ© Ä‘i đâu, Bách đã hÆ¡i giáºt mình. Linh tÃnh báo cho anh có sá»± chẳng là nh. Ráy nói rằng con dốc là đưá»ng duy nhất dẫn ra ngoà i trang trại, tất nhiên không kể lối và o. HỠđã xuống đến bãi đất trống hôm nà o xác tên Ä‘iên được kéo lên khá»i miệng vá»±c và ngay láºp tức nhìn thấy con chó rừng bị thÆ°Æ¡ng, cạnh đó là má»™t con dao nhá»n mà sau Ráy xác nháºn đấy chÃnh là dao của VÄ©. Theo những vết chân ngÆ°á»i chi chÃt trên mặt đất. Há» lần ra chá»— bức tượng hình ngÆ°á»i cụt đầu, cÅ©ng là nÆ¡i anh và trung tá Phả đã là m việc trên hiện trÆ°á»ng vụ tá» tá»± của Di. Khi vòng sang mé bên kia của tảng đá, Bách kinh hoà ng nhìn thấy cảnh tượng má»™t gã Ä‘Ã n ông địa phÆ°Æ¡ng Ä‘en đúa đầu và mặt đầy máu Ä‘ang rên rỉ dÆ°á»›i ná»n đất và phÃa trên là VÄ© vá»›i tảng đá giÆ¡ cao quá đầu nhÆ° má»™t nữ thần báo thù. Äã gặp VÄ© và i lần, song anh chÆ°a bao giá» nhìn thấy vẻ mặt ấy ở cô, má»™t phụ nữ quý phái mà Bách vẫn tôn trá»ng. Ãnh mắt VÄ© toát ra sá»± vô cảm, Ä‘á» dại và điên loạn. Bách rùng mình. Nếu anh không ngăn cô lúc ấy, tảng đá kia sẽ rá»i khá»i tay VÄ© và những sá»± vá» sau, Bách không muốn nghÄ© tiếp nữa.
Anh cảnh sát trẻ kia phút chốc đã quay lại.
- Lão ấy tỉnh rồi.
HỠđã đặt lão thầy mo và o chÃnh chiếc lán gá»— trÆ°á»›c kia là của lão vì Ráy nhất quyết không để há» mang lão lên nhà chÃnh.
- Ông bà chủ không cho phép đâu. – Chị ta má»™t má»±c nói nhÆ° váºy.
Lãm nhún vai.
- LÅ© ngÆ°á»i ở đây trung thà nh quá.
- Äấy là vì há» vẫn còn được bao bá»c bởi núi rừng, văn minh thà nh thị chÆ°a vá»›i được tá»›i đây. – Bách bình luáºn.
- Xuống phố má»™t cái, nhiá»…m tÆ° tưởng thà nh thị là sinh ra xá» lá ngay. – Trung tá Phả cất giá»ng ồ á».
- ÄÆ°a thằng bé xuống cùng. Mà nó đâu rồi? – Lãm hốt hoảng.
- Äang chÆ¡i cùng má»™t anh thổ dân. – Anh cảnh sát trẻ măng vừa nãy báo cáo.
- Lạc mất nhân chứng duy nhất là tôi đè cổ các cáºu ra ăn vạ đấy.
Anh kia nhe răng ra cÆ°á»i. Từ lúc thằng bé vá» trang trại, nó được những cÆ° dân của Trại Hoa Äá» bao quanh nhÆ° đón chà o vua Mèo vá» bản. Há» nháºn ra ngay ngÆ°á»i đồng hÆ°Æ¡ng tà hon của mình. Há» xúm và o há»i nó hết câu nà y đến câu khác song chÆ°a dám tÆ°á»ng thuáºt lại cái chết thê thảm của mẹ nó. Thằng bé vẫn còn nhá»› mang máng những ngÆ°á»i hà ng xóm cÅ© song hoà n toà n không nháºn ra nÆ¡i chôn rau cắt rốn. Dá»… hiểu, khi nó bị mang ra khá»i bản thì Trại Hoa Äá» chÆ°a hình thà nh. Nó vẫn sợ hãi và cảnh giác nhÆ° thế, nói năng rất Ãt và hầu nhÆ° không dám nhìn ai. Chỉ duy nhất bé Bảo khiến nó mỉm cÆ°á»i khi cáºu Ä‘Æ°a cho ngÆ°á»i bạn má»›i má»™t cục gá»— bẩn thỉu được lắp bốn mẩu gá»— vuông ở dÆ°á»›i chân để là m bánh ô tô. Trại Hoa Äá» không có trẻ con, và bé Bảo mừng rỡ khi nhìn thấy má»™t đứa chạc tuổi mình. NhÆ°ng sá»± chú ý đối vá»›i thằng bé không kéo dà i vì rất nhanh sau đó, những cảnh sát mặc sắc phục đã khiêng vá» hai thân ngÆ°á»i má»m oặt đầy máu. Tất cả bá»n há» Ä‘á»u biết hai ngÆ°á»i nà y và kinh ngạc không hiểu chuyện gì đã xảy ra. Äối vá»›i những con ngÆ°á»i quanh năm chỉ quen hái lá và nấu ăn ngà y hai bữa, những sá»± kiện xảy ra quá dồn dáºp trong má»™t buổi sáng khiến há» lúng túng không biết phải là m gì.
Bách dẫn thằng nhá» Ä‘i qua sân giữa vá» phÃa rừng cây nhân tạo. Bé Bảo nghển cổ qua cá»a sổ nhìn theo đám đông đầy vẻ thèm muốn song nó còn phải ở lại bên mẹ. Bảo là má»™t đứa trẻ ngoan, và trên tất cả, nó yêu mẹ. Bất kỳ ngÆ°á»i nà o má»›i gặp lần đầu Ä‘á»u có thể nháºn ra Ä‘iá»u ấy.
Lãm ra hiệu cho má»i ngÆ°á»i đứng ngoà i, chỉ có anh, Bách và ngÆ°á»i phiên dịch bÆ°á»›c lên căn nhà gá»—. Lão thầy mo sau khi được Ráy băng bó cho những vết thÆ°Æ¡ng trên đầu đã dần dần hồi tỉnh. Nhìn thấy những ngÆ°á»i mặc sắc phục, lão giáºt bắn mình nhÆ°ng rồi chấn tÄ©nh lại rất nhanh.
- Ông thầy mo, - Lãm lên tiếng. – chắc ông biết chúng tôi là ai và đến đây vì việc gì.
NgÆ°á»i phiên dịch nhanh chóng dịch lại những câu vừa rồi của Lãm. Khi Lãm nói, Bách thấy mặt lão đã biến sắc, nhÆ°ng kỳ lạ, lúc ngÆ°á»i phiên dịch lên tiếng, nét mặt lão lại không há» thay đổi, trái lại còn tỉnh táo hÆ¡n lúc ban đầu.
Lão cháºm rãi lắc đầu.
- Chúng tôi đã tìm ra những đứa trẻ bị ông bắt cóc và đem bán Ä‘i. – Lãm cầm trên tay tá» danh sách của trung tá Phả và đá»c to tên há» những đứa trẻ đã bị mất tÃch.
- Tôi không hiểu các ông đang nói gì. – Lão nói thông qua phiên dịch.
- Má»i các anh mang thằng bé và o đây. – Lãm có vẻ mất hết kiên nhẫn và ngoảnh mặt ra phÃa cá»a.
Tức thì thằng bé được dẫn và o. Vừa má»›i nhìn thấy lão thầy mo, ngÆ°á»i nó co dúm lại và nÆ°á»›c mắt đã lÆ°ng tròng. Nó úp mặt và o vách vẻ sợ hãi. NhÆ°ng lão thầy mo còn sợ hãi hÆ¡n cả thằng bé. Mắt lão trợn ngược khi nhìn thấy nó và rối rÃt tuôn ra hà ng trà ng.
- Xin các ông tha tá»™i. Äúng là tôi có Ä‘Æ°a nó Ä‘i tháºt, nhÆ°ng chỉ má»™t mình nó thôi. Những đứa khác tôi không biết.
Tất cả những ngÆ°á»i xung quanh trợn tròn mắt.
- Lão biết nói tiếng Việt. Thế mà nãy giá» giả ngô giả ngá»ng. Lão buôn bán vá»›i bá»n buôn ngÆ°á»i dÆ°á»›i xuôi quen rồi mà . – Lãm Ä‘á» mặt tÃa tai. – Äừng ngoan cố, mụ hà ng vải khai hết ra rồi chúng tao má»›i có danh sách nà y chứ.
Anh nói dối, song lá»i dá»a dẫm nà y dÆ°á»ng nhÆ° vô cùng hiệu quả. Lá»›p da mặt xám nhÆ° chì của lão thầy mo giá» tÃm lại. Äá»™t nhiên, lão quay lÆ¡ ra đất nhÆ° cấm khẩu. Lãm hất cằm.
- Anh em canh giữ lão cho cẩn tháºn. Con cáo già nà y không Ä‘Æ¡n giản đâu. Lại đóng kịch múa rìu qua mắt thợ, phen nà y tha hồ ngồi bóc lịch dưỡng già , ông bạn thầy mo ạ.
Lãm hất đầu ra hiệu ra ngoà i. Há» im lặng băng qua sân giữa. Lúc gần tá»›i nhà chÃnh, Lãm chìa tay ra cho Bách.
- Cá»±c kỳ cảm Æ¡n anh. Vụ nà y coi nhÆ° xong rồi. Nếu không có anh chắc mụ hà ng vải và lão vẫn còn nhởn nhÆ¡ phè phỡn vá»›i đống tiá»n bán trẻ con. Rõ kinh tởm. – Lãm nhăn mặt.
Bách chìa tay ra. Bà n tay cả hai Ä‘á»u nhá»›p nháp mồ hôi và bụi đất. Song há» bắt tay nhau tháºt chặt. Bất ngá», má»™t cảnh sát từ nhà lão thầy mo chạy vá» phÃa há». Anh ta thở hổn hển.
- ThÆ°a anh, lão già nói rằng liệu lão có được giảm án nếu nhÆ° lão tiết lá»™ cho các anh má»™t bà máºt.
- Bà máºt gì? – Cả Lãm và Bách Ä‘á»u đồng thanh.
- Em không biết. Lão nhá» em há»i lại thế. Và liệu cái Ä‘iá»u lão sắp nói sẽ đổi lại được những gì. Lão sẽ được Æ°u đãi nhÆ° thế nà o.
- Còn tùy xem lão phun ra những gì đã chứ. – Lãm lại nhún vai vẻ nhÆ° biết tá»ng con cáo già đang đóng kịch.
Song Bách vội quay sang Lãm.
- Ta nên quan tâm đến Ä‘iểm nà y. Tôi không cho rằng lão lừa đảo, có thể lão có thứ gì đó tháºt.
- Tôi chẳng tin. Lão thì có cái quái gì mà đánh đổi, nhÆ°ng thôi cứ để xem lão phịa ra cái gì. Gì thì cÅ©ng phải để ăn cái đã, sắp bữa chiá»u đến nÆ¡i rồi. Cáºu cÅ©ng chỉ đạo mấy bà giúp việc ở đây mang cho lão Ãt đồ ăn.
NgÆ°á»i vừa mang tin sốt dẻo lại quay vá» căn nhà gá»—. Bách băn khoăn.
- Anh Lãm ạ. Tôi thá»±c sá»± nghÄ© rằng lão ta có Ä‘iá»u quan trá»ng muốn nói tháºt, ta đừng nên chủ quan.
- Ừ thì tá»› có chủ quan đâu, nhÆ°ng cứ để lát nữa, lão có biến Ä‘i đâu mà sợ. Dù gì cÅ©ng phải chén cái đã chứ. Tôi huyết áp thấp, cứ đói là hạ Ä‘Æ°á»ng huyết đến hoa cả mắt. Mà thằng cha nà o lắm tiá»n mò đến táºn đây là m cả má»™t dinh thá»± nhÆ° lãnh chúa thế nà y nhỉ. Ở tỉnh tôi có há»™ cả năm chỉ ăn ngà y má»™t bữa, thế mà có những kẻ tiá»n thừa mứa không biết là m gì. Ngà y xÆ°a chúng tôi…
Bách không nghe thấy những câu cuối cùng của Lãm. Anh không thấy đói mà chỉ thấy cồn cà o trong bụng. Một thứ gì đó cứ nhói lên khiến anh bồn chồn không yên. Hình như… đó lại là trực giác.
Chú thÃch:
* Tiếng MÆ°á»ng: Bà , nÆ°á»›c
Tà i sản của Mèo Äa Tình
Chữ ký của Mèo Äa Tình
25-12-2008, 08:46 PM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Nov 2008
Äến từ: Thao Dien Q2
Bà i gởi: 180
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Chương XVII: Ly rượu độc
Khi Bách quay vá» nhà chÃnh, anh nhìn thấy VÄ© Ä‘ang ngồi tá»±a lÆ°ng và o vách. Cô có vẻ mệt má»i. Ráy, tay xúc cháo cho VÄ© song mắt nhìn ra ngoà i sân vẻ lo lắng. Khi Ráy quay lại và bắt gặp ánh mắt của Bách, chị ta dÆ°á»ng nhÆ° hÆ¡i bối rối.
- Chà o chị, má»i sá»± ổn rồi chứ. – Bách nhìn VÄ© vẻ quan tâm.
- Cảm Æ¡n anh. – VÄ© mỉm cÆ°á»i mệt má»i. – Có chuyện gì mà đông ngÆ°á»i đến táºn đây váºy?
- NgÆ°á»i ta đã tìm thấy thằng con trai của Di bị mất tÃch cách đây ba năm?
- Váºy à ? Nó đâu? – VÄ© vá»™i nhá»m dáºy.
- Chị cứ nghỉ ngơi, thằng bé lên đây bây giỠđấy.
- Bạn ấy không nói tiếng như mình mẹ ạ. Ban nãy con đã hứa dạy bạn ấy nói.
- Con, yên để mẹ nói chuyện. – Vĩ hơi nhăn mặt khiến bé Bảo im bặt. – Là m sao anh tìm được nó?
- Tôi không tìm ra nó. Chuyện dà i lắm. Nó bị bà mẹ nuôi quý hóa ngược đãi và đánh Ä‘áºp đến ná»—i phải nháºp viện. Vụ nà y đã lên trang nhất của nhiá»u báo, vì thế tôi má»›i nháºn ra nó. Tôi vẫn còn nhá»› tấm hình tìm thấy ở nhà Di.
- Trá»i đất. – VÄ© nhắm mắt lại và khuôn mặt lá»™ vẻ Ä‘au Ä‘á»›n nhÆ° thể nhìn thấy bé Bảo Ä‘ang bị đánh bằng roi da. – Sao bây giá» lắm ngÆ°á»i hà nh hạ trẻ con thế.
- Không phải bây giá», từ xÆ°a đến nay trẻ con vẫn là má»™t trong những đối tượng bị hà nh hạ nhiá»u nhất. Chúng thấp cổ bé há»ng không biết tá»± bảo vệ mình. Chẳng qua bây giá» truyá»n thông phát triển mạnh nên ngÆ°á»i ta má»›i biết đến mà thôi.
- NhÆ°ng là m sao nó lại ở vá»›i mẹ nuôi? Mẹ nó vẫn ở đây cÆ¡ mà . à tôi là trÆ°á»›c khi chị ấy chết. – VÄ© chữa lá»i.
- Nó bị bắt cóc.
- Ai bắt cóc nó? – Vĩ kinh ngạc.
- Có má»™t Ä‘Æ°á»ng dây chuyên buôn bán trẻ con sang Thái Lan qua Ä‘Æ°á»ng Là o. Thằng bé suýt tà nữa cÅ©ng bị Ä‘Æ°a sang đấy song chắc nó còm cõi quá hoặc bị ốm hoặc vì bất kỳ lý do nà o đó tôi chÆ°a biết, nó đã may mắn mà bị trả lại. Cho dù ba năm trá»i sống trong địa ngục nhÆ°ng đó cÅ©ng vẫn là ông Trá»i run rủi. Nếu không hôm nay nó đã không được nhìn thấy nÆ¡i chôn rau cắt rốn lần thứ hai.
- Thá»±c kinh khủng, nhÆ°ng ai đã bắt cóc nó? – VÄ© lặp lại câu há»i mà cô Ä‘ang rất quan tâm.
Bách hÃt má»™t hÆ¡i dà i. Anh nhìn má»™t lượt. Cả VÄ©, Ráy và bé Bảo Ä‘ang nhìn anh chăm chú để chá» câu trả lá»i.
- Lão thầy mo.
- Sao? – Vĩ kêu lên.
Ráy lầm rầm má»™t câu gì đó bằng tiếng địa phÆ°Æ¡ng mà Bách không hiểu. Song qua giá»ng nói và nét mặt của chị ta, anh có thể Ä‘oán được rằng Ráy Ä‘ang nguyá»n rủa con quá»· Ä‘á»™i lốt tôn giáo lúc nà o cÅ©ng rao giảng cầu phúc cho cả bản.
- Lão là kẻ đã bắt cóc hÆ¡n chục đứa trẻ trong bản. – Anh thở dà i. – Tháºt không may chúng tôi má»›i chỉ tìm ra duy nhất thằng bé nà y. Số còn lại, chắc đã bị Ä‘Æ°a ra nÆ°á»›c ngoà i hết rồi. E rằng không thể tìm lại chúng được nữa.
Ráy đứng báºt lên chạy vụt ra khá»i cá»a. Chị ta âm Æ° những âm thanh quái đản trong cổ há»ng nhÆ° loà i bò sát khổng lồ Ä‘ang rú rÃt dÆ°á»›i lòng hang đá.
Một lúc sau Lãm dắt thằng bé lên nhà , theo sau anh là trung tá Phả, toà n bộ nhóm cảnh sát hình sự và Ráy đang bê một mâm cơm bằng đồng.
- LÃnh tráng chúng tôi ăn nhiá»u lắm, ngần nà y không đủ đâu. – Trung tá Phả bông đùa.
- Còn nữa mà . – Ráy đặt mâm cÆ¡m xuống sà n và nói giá»ng lạnh lùng.
Vừa lúc A Cách cũng bê một chiếc mâm lớn trên chất đầy thịt gà rừng, búp chuối và cả cá nướng.
- Thịnh soạn quá. Cảm Æ¡n bà chủ. – Lãm tÆ°Æ¡i tỉnh nhìn VÄ©. Có vẻ nhÆ° dung mạo của chủ nhân Trại Hoa ÄỠđã là m anh ta quên mất cÆ¡n đói Ä‘ang là m hạ Ä‘Æ°á»ng huyết.
- Không có gì. – VÄ© mỉm cÆ°á»i dịu dà ng. Cô còn mải nhìn thằng bé. Có lẽ cô Ä‘ang nghÄ© xem nên nói vá»›i nó thế nà o vá» cái chết của mẹ nó. – Các anh cứ tá»± nhiên, tôi đã ăn xong rồi và sẽ dẫn thằng bé xuống nhà Di má»™t chút.
Nói Ä‘oạn cô kéo tay thằng bé ra ngoà i. Bé Bảo cÅ©ng không bá» lỡ cÆ¡ há»™i liá»n tót theo mẹ. Những món ăn của Trại Hoa Äá» rất hấp dẫn. Trung tá Phả giá»›i thiệu từng món nhÆ° thể ông là chủ nhà .
- Äây là gà lôi nÆ°á»›ng tẩm lá chanh, kia là cá trắm cá», các anh mà đến đúng dịp Tết thì sẽ được thưởng thức đặc sản túm chuối hoa rừng ở vùng nà y.
- Món gà nà y tuyệt lắm. – Lãm lên tiếng. – NhÆ°ng ở chá»— chúng tôi còn có đặc sản gà lôi lam mà o trắng. Khi nÆ°á»›ng phải tấm máºt ong, rồi bá»c trong lá sen… Ấy, nhÆ°ng mà ăn cái món ấy vừa ăn vừa mắt trÆ°á»›c mắt sau nhÆ° ăn trá»™m. Giống gà đó vừa được xếp và o danh sách bảo tồn Ä‘á»™ng váºt quý hiếm.
- Gà thì có gì mà phải bảo tồn. – Trung tá Phả dùng cả miệng lẫn tay xé má»™t miếng gà nÆ°á»›ng nên giá»ng ông méo mó không rõ tiếng. – Nhà tôi có cả trại gà .
- Nói chuyện vá»›i bác chán tháºt. Gà đây không phải gà … thÆ°á»ng, không phải gà mái ghẹ đẻ trứng mà là …
- Gà thần à ? – Trung tá Phả cÆ°á»i phá lên.
Má»™t anh giải thÃch rõ cho ông trung tá cứng cổ kia hiểu rằng giống gà lôi lam mà o trắng cÅ©ng cần phải được bảo tồn không khác gì hổ Äông DÆ°Æ¡ng. Còn trung tá Phả nhất định cho rằng Ä‘á»™ng váºt sinh ra là để loà i ngÆ°á»i ăn thịt. Con gì cÅ©ng có thể ăn được, đến hà mã và cá voi còn được nấu lên, huống hồ là gà qué. HỠồn à o má»—i ngÆ°á»i má»™t câu xoay quanh chủ Ä‘á» các Ä‘á»™ng váºt rừng. Trung tá Phả kể lại chuyện hồi ông cố Ä‘i bá»™ qua rừng gặp má»™t con hổ bạch Ä‘ang nằm phÆ¡i nắng. Thấy ông Ä‘i qua nó ngáp dà i rồi lại lim dim mắt ngủ tiếp. Thá»i đó, ngÆ°á»i và hổ nhìn thấy nhau nhÆ° chủ và chó nhà . Những ngÆ°á»i quanh mâm cÆ¡m cÆ°á»i phá lên chế nhạo ông trung tá đầu hai thứ tóc còn thÃch nói xạo.
Bách không tham gia và o các câu chuyện. Anh ăn cầm chừng và i miếng cá nÆ°á»›ng rồi ngồi im. A Cách và Ráy đã rút vá» nhà . Anh nhìn thấy há» Ä‘i bá»™ qua sân giữa. Nắng xiên từng vệt qua những cây tre non mà chủ trang trại đã cất công đánh vá». Sân trại vắng lặng giữa trÆ°a hè, bình yên nhÆ° bất kỳ má»™t là ng bản nà o trên vùng rừng núi. Bữa cÆ¡m đã gần tà n. Lãm rót ấm trà mà Ráy chuẩn bị sẵn ra những chiếc tách là m bằng gốm má»™c mạc, song chỉ má»›i nhìn thấy đã biết rằng chúng đắt hÆ¡n bất kỳ bá»™ ly chén Giang Tây nà o. Trung tá Phả mắt dÃp cả lại.
- Mấy anh em dưới kia đâm buồn nhỉ.
Ông ám chỉ hai ngÆ°á»i có nhiệm vụ canh giữ lão thầy mo ở căn nhà gá»— phải ăn cÆ¡m má»™t mình dÆ°á»›i ấy. Song không ai bình luáºn gì. Trong không khà vui vẻ nà y, chẳng ngÆ°á»i nà o muốn nhắc đến lão già hắc ám ấy nữa. Ngay chiá»u nay, há» sẽ tống lão lên xe, áp tải vá» trại tạm giam, thế là xong. Há» tiếc rằng lão đã quá già để có thêm thá»i gian ngồi bóc lịch. Tá»™i của lão không nên Ä‘em ra xá» bắn, cứ để lão gặm nhắm ná»—i tiếc nuối số của cải kiếm được từ lÅ© trẻ con. Äiá»u đó đủ tra tấn lão chết dần chết mòn rồi.
Äá»™t nhiên, Bách thấy má»™t ngÆ°á»i lao vá»™i vã qua sân giữa. Anh giáºt mình.
- Có sự rồi. – Bách kêu lên.
Má»i ngÆ°á»i cùng nhổm ra ngoà i. Anh cảnh sát trẻ nhất được phân canh giữ lão thầy mo đã đứng ngay dÆ°á»›i cá»a sổ. Mồ hôi ròng ròng Æ°á»›t đầm áo. Anh ta hổn hển.
- Lão thầy mo…
- Sao? – Tất cả chen nhau thò đầu qua cá»a sổ.
- Tôi không biết. Lão ấy…
Bách là ngÆ°á»i đầu tiên chạy ra ngoà i. Theo sau anh là Lãm, trung tá Phả và toà n bá»™ những ngÆ°á»i khác. Anh chui và o căn nhà gá»—. Bên ngoà i nắng chói chang còn bên trong cá»a sổ đóng kÃn bÆ°ng khiến Bách má»›i đầu chỉ nhìn thấy lá» má» má»™t bóng ngÆ°á»i nằm trên ná»n đất và má»™t ngÆ°á»i ngồi cạnh. Anh cúi xuống, lão thầy mo Ä‘ang co giáºt và sùi bá»t mép. Anh kêu lên.
- Lão là m sao thế nà y?
NgÆ°á»i canh giữ còn lại mặt tái dại.
- Tôi… không biết. Chúng tôi thấy lão kêu lên, quay và o đã thấy lão thế nà y.
- Mở cá»a sổ ra. – Bách quát lên.
Má»™t ngÆ°á»i nà o đó ra mở hết các cá»a sổ. Ãnh sáng ùa và o soi rõ đôi mắt lác xệch của lão. Bách ấn mạnh lên ngá»±c lão để thông Ä‘Æ°á»ng thở, nhÆ°ng đã quá muá»™n, cÆ¡ thể lão nhanh chóng trở nên lạnh toát và cứng Ä‘á».
- Chết rồi. – Bách đứng lên.
- Các anh trông giữ kiểu gì thế? – Lãm quát hai nhân viên dÆ°á»›i quyá»n, mặt anh đỠđến táºn mang tai.
- Thì… bá»n em vẫn trông, có rá»i lão ná»a bÆ°á»›c đâu. – Má»™t ngÆ°á»i thanh minh.
- Theo anh thì lão bị là m sao? – Lãm thở dà i. – Trúng gió à .
- Có thể do ngộ độc. – Bách lo lắng, anh đang nghĩ đến một sự khác.
- Ngộ độc? – Lãm ngạc nhiên. – Ngộ độc gì?
- Tôi không biết. Căn cứ và o các dấu hiệu, tôi chỉ phá»ng Ä‘oán thế thôi.
- Có thể là do đống đồ ăn nà y. – Trung tá Phả lên tiếng.
Tất cả đồng loạt nhìn và o bát cÆ¡m của lão. A Cách đã chuẩn bị cho lão thầy mo má»™t bát cÆ¡m ngay từ lúc Bách và những ngÆ°á»i khác trong nhóm hình sá»± rá»i khá»i lán gá»—.
- Con chó ban nãy đâu rồi? – Lãm cuống quýt há»i.
- Ban nãy đã có ngÆ°á»i mang vá» trang trại và hình nhÆ° nó được ngÆ°á»i ta băng bó. – Má»™t ngÆ°á»i lên tiếng, dù chÆ°a ai hiểu Lãm tá»± nhiên nhắc đến con chó và o giá» phút nÆ°á»›c sôi lá»a bá»ng thế nà y là nhằm mục Ä‘Ãch gì.
- Mang con chó lại đây cho tôi. – Lãm khoát tay.
Bách chợt hiểu. Con chó láºp tức được khiêng và o. Nó vẫn chÆ°a đứng dáºy được vì vết thÆ°Æ¡ng quá nặng, song đôi mắt hoà n toà n tỉnh táo. Bách gạt chút cÆ¡m và thịt vụn còn lại trong bát cho con chó. DÆ°á»ng nhÆ° từ lúc được mang vá» trang trại, ngÆ°á»i ta quá báºn rá»™n nên chỉ băng bó cho nó mà quên khuấy mất việc cho nó ăn. Con chó rừng nghiến ngấu chá»— cÆ¡m trên sà n trong vòng và i giây và lại ngÆ°á»›c mắt lên chỠđợi. Tất cả nÃn lặng nhìn lại nó. Há» cÅ©ng chỠđợi. 15 phút đồng hồ qua Ä‘i, con chó rừng vẫn rên Æ° á» nhÆ° muốn xin ăn thêm. Những ngÆ°á»i có mặt trong lán nhìn nhau kinh ngạc.
- Không có thứ gì trong bát cơm khiến lão phải ngộ độc. Thế là thế nà o?
Bất chợt má»™t ngÆ°á»i kêu lên.
- Nước gì đây?
Tất cả đổ dồn và o cốc nước trên chiếc bà n gỗ tạp. Trung tá Phả đưa cốc nước lên mũi.
- Không phải nước, mà là rượu trắng.
- Ai mang rượu và o đây cho lão? – Câu há»i của Lãm rÆ¡i và o yên lặng.
HỠchưa biết nên là m gì tiếp theo. Không thể cho con chó uống rượu để tiếp tục là m thà nghiệm. Bất chợt, trung tá Phả rút ra một lỠthủy tinh mà u trắng từ chiếc túi dết to tướng lúc nà o cũng khư khư đeo chéo qua vai.
- Cho tôi xin một chiếc cốc nà o?
Láºp tức yêu cầu của ông được đáp ứng. Trung tá Phả đổ má»™t chút rượu và o chiếc cốc không. Sau đó, ông lấy từ túi quần ra má»™t chiếc khăn mùi xoa và cẩn tháºn bịt kÃn mặt. Ông giải thÃch trÆ°á»›c những ánh mắt khó hiểu.
- Dầu Sunfat. Hôm qua thằng cháu há» nhá» tôi gá»i vá» cho bà xã để bón cây mà tôi quên khuất mất vẫn cứ cất trong túi. Má»i ngÆ°á»i tránh ra nhé. – Vừa nói ông vừa cháºm rãi mở chiếc lá» và rót má»™t Ãt nÆ°á»›c sóng sánh không mà u và o cốc để trá»™n lẫn vá»›i chút rượu trắng vừa rồi. Láºp tức từ chiếc cốc bốc lên má»™t là n hÆ¡i nhẹ, và trong khoảnh khắc chất nÆ°á»›c trong suốt chuyển sang mà u tÃm Ä‘á» nhÆ° nÆ°á»›c quả dâu.
Trung tá Phả đứng lùi lại và tháo chiếc khăn mùi xoa trên mặt hệt má»™t nhà hóa há»c vừa thá»±c hiện thà nh công má»™t công trình thà nghiệm.
- Tôi gặp trÆ°á»ng hợp ngá»™ Ä‘á»™c nà y nhiá»u lần rồi. Axit Sunfuric kết hợp vá»›i Koumin sẽ tạo ra phản ứng hóa há»c đổi mà u.
- Là thế nà o? – Những ngÆ°á»i xung quanh ngÆ¡ ngác.
- Koumin là má»™t acaloit cá»±c Ä‘á»™c có trong lá ngón. Dân miá»n núi hay dùng cây ngón hoa và ng để tá»± tá», dấu hiệu giống hệt thế nà y. Koumin có tác dụng dược lý giống Strychnin sẽ ngấm rất nhanh và o cÆ¡ thể sau khi ăn lá. Thứ rượu nà y có lẽ đã được ngâm lá ngón. Äể ngâm nó chắc chắn phải mất nhiá»u thá»i gian, hoặc ngÆ°á»i ta đã chiết xuất Ä‘á»™c chất nà y từ lá ngón rồi má»›i pha và o rượu. Dù phÆ°Æ¡ng thức nà o cÅ©ng Ä‘á»u nguy hiểm nhÆ° nhau, kẻ là m việc đó chắc chắn đã mang tâm địa giết ngÆ°á»i từ trÆ°á»›c.
- Ai đã mang cốc rượu nà y và o đây? – Lãm quát lên. – Gá»i A Cách và o đây cho tôi.
Chỉ chÆ°a đầy 5 phút, A Cách đã bÆ°á»›c và o trong lán. Nhìn thấy lão thầy mo nằm co quắp trên sà n, mặt anh ta tái mét. Lãm hất cằm há»i A Cách thông qua ngÆ°á»i phiên dịch.
- Anh đã mang những thứ nà y và o đây? – Lãm chỉ cốc rượu và bát cơm.
- Tôi chỉ mang bát cÆ¡m thôi. Không có cốc nÆ°á»›c nà y. – Anh ta lắp bắp. – Nãy tôi cÅ©ng định mang nÆ°á»›c lên cho ông ta nhÆ°ng nhiá»u việc quá nên lại quên.
- Ban nãy có đúng là anh ta chỉ mang có má»™t bát cÆ¡m nà y lên thôi? – Lãm há»i hai ngÆ°á»i trông giữ.
- Äúng thế. – Má»™t ngÆ°á»i khẳng định.
- Váºy ai đã mang cốc nÆ°á»›c và o đây? Các anh có rá»i khá»i vị trà bất kỳ lúc nà o không? – Lãm há»i má»™t câu chỉ nhằm mục Ä‘Ãch kiểm chứng. Anh biết chắc chắn hai nhân viên dÆ°á»›i quyá»n mình tháºm chà sẽ không dám rá»i vị trà để Ä‘uổi má»™t con ruồi Ä‘áºu cách đó 2 mét.
- Không. Chúng tôi má»—i ngÆ°á»i má»™t bên cá»a từ lúc các anh rá»i khá»i đến giá».
- Hay có ngÆ°á»i đã Ä‘Æ°a rượu qua Ä‘Æ°á»ng cá»a sổ. – Ai đó phá»ng Ä‘oán.
- Tôi kiểm tra rồi. – Bách lắc đầu. – Tất cả cá»a sổ Ä‘á»u chốt trong, vừa rồi ta má»›i mở kia mà .
- Thế cốc rượu bay và o đây bằng Ä‘Æ°á»ng nà o? – Lãm nghi ngá» nhìn hai ngÆ°á»i trông giữ. Há» có vẻ lúng túng. Má»™t ngÆ°á»i ấp úng.
- Dạ, thÆ°a anh, có Ä‘iá»u nà y không chắc lắm, song có má»™t lúc… hình nhÆ° … tôi thấy có ngÆ°á»i Ä‘i qua cá»a.
- Thế là thế nà o?
- Tôi cÅ©ng thế. – NgÆ°á»i kia lên tiếng, vẻ bối rối. – Anh cÅ©ng cảm thấy nhÆ° váºy à ?
- Thế là thế quái nà o?
- Äúng là tôi cảm thấy có ngÆ°á»i Ä‘i qua ngÆ°á»i tháºt.
- Các anh bị thần kinh đấy à ? – Lãm gầm lên. – Các anh định chơi tôi đấy hả?
- Thá»±c sá»± tôi không biết diá»…n tả nhÆ° thế nà o. – NgÆ°á»i kia khổ sở. – Tôi chỉ cảm thấy có má»™t ngÆ°á»i Ä‘i lÆ°á»›t qua ngÆ°á»i mình và bÆ°á»›c và o trong cá»a, song chân tay không thể nhúc nhÃch được, cứ nhÆ° bị bóng đè váºy.
- Thế các anh cho là ở đây có ma à ? Các anh biện há»™ cho sá»± vô trách nhiệm của mình bằng cách bà n mÆ°u tÃnh kế bịa ra má»™t câu chuyện hoang Ä‘Æ°á»ng đấy há»?
- Không phải váºy đâu. – Trung tá Phả lại lên tiếng. – Các cáºu ấy không dá»±ng chuyện, tôi cho rằng có chuyện bùa ngải ở đây tháºt.
- Ông mà cũng tin chuyện dở hơi ấy à ? – Lãm gắt lên.
- Không, đấy là tôi diá»…n nôm theo ngôn ngữ dân gian thế. Chứ thá»±c ra bùa mê thuốc lú của ngÆ°á»i miá»n núi cÅ©ng là má»™t chất tÆ°Æ¡ng tá»± nhÆ° ê te mà thôi, chỉ có Ä‘iá»u chÆ°a ai bá» công nghiên cứu xem nó là chất gì. Mà ngÆ°á»i nà o có ngải, há» cÅ©ng sẽ giữ khÆ° khÆ° chứ đâu dá»… gì trình ra cho các nhà khoa há»c nghiên cứu.
- Ông nói rõ lại xem nà o? – Lãm băn khoăn.
- Có thể má»™t ngÆ°á»i nà o đó đã dùng cái chất “bùa mê†ấy khiến cho hai chà ng trai trẻ nà y lÆ¡ mÆ¡ ná»a tỉnh ná»a thức, sau đó hắn thừa cÆ¡ Ä‘á»™t nháºp và o trong để mang rượu cho lão thầy mo.
- Tôi hiểu rồi. – Lãm lại quay sang hai ngÆ°á»i trông giữ. - Thế cái ngÆ°á»i mà các anh nhìn thấy lÆ¡ mÆ¡ ấy là đà n ông hay Ä‘Ã n bà , già hay trẻ, cao hay thấp?
- Tôi không biết. – Hai ngÆ°á»i đồng thanh. Má»™t ngÆ°á»i tiếp lá»i. – Tôi chỉ cảm nháºn đó là má»™t bóng ngÆ°á»i và giá» cà ng nói cà ng thấy lú lẫn. Tôi gần nhÆ° quên sạch rồi.
Lãm thở dà i.
- Ai ngỠđâu sự thể lại ra nông nỗi nà y.
- Nếu cái kẻ đó đã Ä‘á»™t nháºp và o trong và má»i được rượu lão thầy mo, hẳn phải là ngÆ°á»i mà lão quen mặt. Không ai Ä‘i uống rượu má»i của má»™t ngÆ°á»i lạ bao giá». Kẻ đó chỉ có thể là má»™t trong số những ngÆ°á»i có mặt ở trang trại nà y. – Bách phân tÃch.
- NhÆ°ng tá»± nhiên có kẻ nà o đó lại muốn giết lão thầy mo là m gì. Háºn thù gì lão nữa. Äằng nà o mà lão chẳng bị xÃch cổ và sắp bị tù má»t gông rồi.
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên phải có lý do. – Bách nhìn thẳng và o mắt Lãm. – Ban nãy lão chẳng đã nói sẽ tiết lá»™ cho chúng ta má»™t Ä‘iá»u bà máºt để đổi lấy sá»± khoan hồng là gì. Nếu Ä‘iá»u đó không đáng giá hẳn lão đã không mang ra đánh đổi. Äây rõ rà ng là má»™t vụ giết ngÆ°á»i triệt khẩu.
- NhÆ°ng lúc đó ngoà i anh và tôi và hai ngÆ°á»i trông giữ ra còn có ai biết Ä‘iá»u nà y nữa đâu. – Lãm ngÆ¡ ngác. Anh quay sang há»i ngÆ°á»i Ä‘Æ°a tin ban nãy. – Ngoà i tôi ra, cáºu có nói lại chuyện nà y vá»›i ai không?
- Không. – Anh ta lắc đầu khẳng định.
- Äấy. – Lãm liếc nhìn lão thầy mo. – Còn ai biết nữa đâu nà o. Chúng ta má»›i ăn được má»™t bữa cÆ¡m mà chẳng lẽ tên giết ngÆ°á»i lại hà nh Ä‘á»™ng nhanh nhÆ° thế.
Bách định nói rằng đã có ba vụ chết ngÆ°á»i ở Trại Hoa Äá» trong vòng má»™t tháng mà vụ nà o cÅ©ng kỳ lạ nhÆ° nhau, song lại thôi. Anh e rằng má»i sá»± sẽ rối ra thêm và những ngÆ°á»i thừa hà nh pháp luáºt vốn chỉ quen vá»›i sá»± A là A, B là B, cái gì cÅ©ng phải có chứng cứ rõ rà ng, sẽ không chịu chấp nháºn những câu chuyện mà đến chÃnh anh cÅ©ng còn cảm thấy hoang Ä‘Æ°á»ng. Anh lên tiếng.
- Chúng ta sẽ phải thẩm vấn những ngÆ°á»i có mặt trong Trại Hoa Äá».
- Lại thẩm vấn. – Trung tá Phả chán nản. – Tôi ngán cái trang trại nà y đến táºn cổ rồi. Ngoà i tất cả những ngÆ°á»i chúng ta ngồi ăn cÆ¡m cùng nhau có thể là m chứng cho nhau để không bị Ä‘Æ°a và o diện tình nghi, những ngÆ°á»i còn lại sẽ trùng khá»›p vá»›i các đối tượng mà chúng ta thẩm vấn lần trÆ°á»›c. Sẽ chẳng có kết quả gì đâu. Äứa thì ngây ngô, đứa thì tinh quái, đứa đỠđẫn nhÆ° ma nháºp. Rồi đấy các anh xem.
Lần nà y trung tá Phả nói đúng. Rồi há» sẽ lại ôm trên tay má»™t táºp biên bản chi chÃt chữ mà sau đó cà ng Ä‘á»c sẽ cà ng rối tinh rối mù. Äá»™t nhiên, Bách thoáng thấy má»™t ánh mắt cháºp chá»n sau những tán cây ngoà i ô cá»a sổ. Anh vá»™i lao ra ngoà i và vòng ra đằng sau. Rừng cây nhân tạo im lìm nhÆ° thể thá»±c váºt ở đây cÅ©ng là nhân tạo. Anh lắc đầu. “Cái trang trại nà y khiến mình Ä‘iên mấtâ€.
Tà i sản của Mèo Äa Tình
25-12-2008, 08:47 PM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Nov 2008
Äến từ: Thao Dien Q2
Bà i gởi: 180
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Chương XVIII: Kẻ đó là ai?
Phòng karaoke mù mịt khói. Lẽ ra chủ kinh doanh nên treo ná»™i quy cấm hút thuốc trong phòng Ä‘iá»u hòa, song lẽ thá»i buổi kinh tế khó khăn, hút được khách đã là cháºt váºt nên há» hết lòng chiá»u Thượng đế. Khách muốn gì được nấy, chỉ trừ ma túy là không phục vụ được thôi. Khi má»™t cánh cá»a phòng hát hé mở, khói thuốc và tiếng gà o rú trên bá»™ loa thùng Naranke ùa ra ngoà i. Äây là khu liên hợp giải trà gói gá»n trong má»™t tòa nhà sáu tầng. Tầng má»™t là quầy lá»… tân và khu chÆ¡i game dà nh cho lÅ© trẻ tuổi teen. Tầng hai có đầy đủ các bà n bi-a và quầy bar. Còn từ tầng ba đến tầng năm là các phòng hát karaoke khép kÃn. Tầng sáu dùng để là m gì khách hà ng không được biết vì cầu thang máy chỉ đến tầng năm là cắt. Muốn lên tầng thượng phải Ä‘i bằng cầu thang bá»™, mà lối và o cầu thang lúc nà o cÅ©ng được khóa im ỉm. Dá»… má»—i tầng phải có hÆ¡n chục phòng hát chứ không Ãt. Hà nh lang dẫn và o các phòng được thiết kế hẹp để tiết kiệm diện tÃch và ngoắt ngoéo nhÆ° mê cung. Bách lần mò trong dãy hà nh lang nhá» hẹp. Anh muốn tìm cái toilet, song chÆ°a nhìn thấy biển chỉ dẫn ở đâu. Bách bắt đầu văng tục. Là m sao mà ở bất kỳ nÆ¡i công cá»™ng nà o cái toilet cÅ©ng bị giấu biến Ä‘i nhÆ° sợ ngÆ°á»i khác phát hiện ra. Má»›i đầu anh nghÄ© nó ở ngay đầu cầu thang để tiện lối Ä‘i lại cho khách nhÆ°ng không phải, sau anh lại cho rằng nó ở cuối dãy hà nh lang cho kÃn đáo song cÅ©ng nhầm nốt. Bách lá»™n Ä‘i lá»™n lại ở các dãy hà nh lang đến dăm vòng, lÆ°ng áo mÆ°á»›t mồ hôi. Má»—i lần thấy Bách lượn qua cá»a phòng, lÅ© chÃp hôi Ä‘ang hò hét bên trong lại gà o lên.
- Bách già , anh Ä‘ang trình diá»…n thá»i trang quần ống bó đấy à .
Bách Ä‘iên lên. Anh Ä‘ang nháºn nhiệm vụ Ä‘iá»u tra má»™t vụ hết sức vá»› vẩn. Có thông tin vá» má»™t Ä‘Æ°á»ng dây lừa đảo qua mạng mà băng trưởng và các thà nh viên cả nam lẫn nữ Ä‘á»u là những thanh thiếu niên Ä‘ang ở Ä‘á»™ tuổi từ 13 đến 17. Mặc dù còn ở tuổi ngáºm ô mai song tÃnh chất của những vụ án chúng gây ra rất nghiêm trá»ng. Äã từng có má»™t cô bé 15 tuổi bị nhóm quái lừa lá»™t sạch xe máy và đồ trang sức trÆ°á»›c khi bị đánh đến bất tỉnh. Vụ nà y vá»› vẩn vì trÆ°á»›c khi là m quen vá»›i lÅ© 9x để dò ra Ä‘Æ°á»ng dây quái nhà kia, anh đã phải Ä‘i mượn chiếc quần jean mà i nhà u và áo sÆ¡ mi cá»™c tay Ä‘á» lòe của má»™t thằng nhóc hà ng xóm. Khi mặc hai thứ nà y và o, chúng thà nh đồ body bó sát ngÆ°á»i, vừa cá»™c vừa há»›t trông rất kỳ dị. Cuối cùng Bách cÅ©ng tìm ra cái toilet quý hóa nằm khuất sau má»™t phòng karaoke ở ngang nách hà nh lang. Anh tìm thấy nó vì cái mùi đặc trÆ°ng trá»™n lẫn vá»›i băng phiến hứa hẹn cả má»™t sá»± bẩn thỉu bên trong. Bách lấy chân đá cánh cá»a và nÃn thở. Và i giây sau, cÅ©ng có ngÆ°á»i lấy chân đá cánh cá»a giống hệt anh. Má»™t gã nà o đó bÆ°á»›c và o và chá»n chiếc lavabo ngay đằng sau lÆ°ng Bách. Không nhịn thêm được nữa, anh Ä‘Ã nh thở hắt ra để lấy không khÃ. NhÆ°ng luồng hÆ¡i sá»™c và o mÅ©i anh lần nà y không chỉ có thứ mùi kinh tởm của acmoniac và băng phiến, có má»™t mùi thÆ¡m ngây ngát trá»™n lẫn và o đó. Anh định thần má»™t giây để nháºn diện mùi thÆ¡m kỳ lạ nà y. Xì gà . Bách nhìn quanh tìm chiếc bồn rá»a. May mắn, nó nằm ngang chiá»u ngÆ°á»i kia Ä‘ang đứng. Chiếc bồn rá»a tráng men trắng lịch sá»±, song Ä‘iá»u đó chỉ cà ng tố cáo sá»± mất vệ sinh của nó. NhÆ°ng Bách không để ý, anh vặn vòi nÆ°á»›c đã gần long ra ngoà i và cầu Trá»i cho nó chảy ra nÆ°á»›c. Nó đáp ứng lá»i cầu nguyện của Bách rỉ ra và i giá»t nÆ°á»›c tháºt. Anh vặn to vòi để hứng dòng nÆ°á»›c rỉ rỉ và liếc sang bên cạnh. Trái vá»›i hình dung của anh, gã Ä‘Ã n ông kia nhá» con và da rất trắng. Hắn cÅ©ng mặc áo body xám và quần jean. Hắn vừa xả vừa rÃt xì gà thÆ° thái nhÆ° Ä‘ang ngồi trong sảnh khách sạn năm sao. Sau rốt, hắn bá» Ä‘iếu xì gà ra khá»i môi để kéo khóa quần. Lần nà y Bách quay đầu hẳn má»™t góc 30 Ä‘á»™. Äiếu xì gà mà u nâu nhạt có Ä‘Æ°á»ng kÃnh lá»›n và chắc má»›i được châm lá»a nên hầu nhÆ° vẫn còn nguyên, song ngón tay hắn đã che hết phần đầu lá»c. Hắn quay sang Bách khó chịu.
- Nhìn gì đó cha ná»™i. Äây không phải lại cái đâu à . Biến Ä‘i chá»— khác mà kiếm hà ng.
Giá»ng hắn lÆ¡ lá»› nhÆ° những Hoa kiá»u gốc Quảng Äông sống ở khu Chợ Lá»›n. Hắn bÆ°á»›c ra ngoà i. Trong khoảnh khắc, khuôn mặt đối diện vá»›i Bách. Äôi mắt hắn má»™t mà và nhá» tà xÃu nhÆ° mắt rắn. Sống mÅ©i tẹt và nhá». Äôi môi cÅ©ng má»ng dÃnh đến Ä‘á»™ chỉ nhìn thấy viá»n môi.
- Cho xin tà lá»a nà o, anh giai sà nh Ä‘iệu. – Bách lên tiếng. Vá»›i chiếc áo body Ä‘á» rá»±c thế nà y anh dá»… dà ng nháºp và o cái vai hắn vừa đổ thừa cho anh.
- Là m đếch gì có. Äã bảo đây không có đồ… - Vừa nói hắn vừa bÆ°á»›c ra khá»i cá»a.
Bách vá»™i Ä‘i ra cÅ©ng. Hắn bÆ°á»›c vá» phòng phÃa đầu cầu thang, ngược hÆ°á»›ng vá»›i phòng hát của anh. Bách vẫn bám theo. Khi mở cá»a phòng để và o bên trong, thấy Bách lẽo đẽo đằng sau, hắn nhìn anh bằng đôi mắt lạnh của loà i rắn và đóng sáºp cá»a và o. Qua tấm kÃnh nhá» gắn trên cá»a, anh nhanh chóng nhìn thấy ba cô gái ngồi ngả ngá»›n bên trong. Chỉ mình hắn vá»›i ba cô gái. Bách bÆ°á»›c tiếp ra phÃa cầu thang, anh mở cá»a cầu thang bá»™ và đi xuống tầng dÆ°á»›i. Äến chiếu nghỉ giữa tầng ba và tầng bốn, anh bấm má»™t phÃm tắt trên Ä‘iện thoại.
- A lô, Thanh nghe đây.
- Mai Thanh, anh vừa tìm được một tên có điếu xì gà .
- Ở đâu, anh nói rõ lại xem nà o?
- Anh đang ở một quán karaoke và tên nà y có một điếu xì gà .
- Hiệu gì?
- Anh không biết, nhÆ°ng nó mang cả xì gà và o toilet và rÃt lấy rÃt để. Chắc chắn là má»™t con nghiện.
- Tuyệt, nó đang ngồi với ai?
- Với ba con bé ăn mặc hở hang. Không còn thằng rựa nà o khác.
- Anh bám sát mục tiêu nhé, có cần em trợ giúp không?
- Không, anh tá»± lo vụ nà y được. Hy vá»ng có tin tốt là nh cho em.
Bách vá»™i vã quay vá» phòng mình. LÅ© chÃp hôi ngồi cả lên lòng nhau mà gà o. Má»™t thằng nhóc thấy anh và o vá»™i sấn đến trÆ°á»›c mặt, lÆ°ng khòng xuống và má»™t tay cầm mic, má»™t tay áp lên ngá»±c vá»›i khuôn mặt khổ não.
- Ta mang bao tá»™i lá»—i nên thân ta giỠđây, kiếp sống không nhà , không ngÆ°á»i thân. Ta mang bao tôi lá»—i, ngÆ°á»i Æ¡i ta đâu còn chi, xin hãy tránh xa kiếp Ä‘á» Ä‘en.
Giá»ng thằng bé nức nở chua lè và hát sai nhạc. Anh gạt nó ra.
- Cho tao Ä‘iếu thuốc. – Rồi không đợi ai má»i, anh tá»± rút má»™t Ä‘iếu Marlboro trong bao thuốc vứt vạ váºt trên bà n và vá»™i vã lao ra ngoà i.
Lũ trẻ con im bặt nhìn Bách rồi nói với theo.
- NgÆ°á»i hùng áo Ä‘á» Æ¡i, vá» thay áo rồi quay lại đây nhé.
Bách tìm đúng phòng hát vừa nãy rồi Ä‘iá»m nhiên mở cá»a. Gã mắt rắn Ä‘ang đứng giữa nhà hát thảm thiết. Má»™t cô gái đứng ngay sau lÆ°ng ôm bụng hắn và đung Ä‘Æ°a theo Ä‘iệu nhạc, còn hai cô khác vẫn ngồi nguyên trên ghế tu bia ừng á»±c. Nhìn thấy Bách, hắn ngừng ngay lại vẻ ngạc nhiên. Ba cô gái cÅ©ng ngạc nhiên không kém.
- Anh giai sà nh Ä‘iệu cho thằng em xin chút lá»a. Má»™t mình anh ôm ba nà ng mà kẹt vá»›i thằng nà y tà khói sao.
- Cút mẹ mà y ra cá»a, thằng lại cái. Tao không cà chá»›n à .
- Em chỉ xin tà lá»a rồi Ä‘i ngay, đâu có dám bắc cà nh cao là m quen vá»›i anh hai.
- Ä. mẹ, tao không thừa Ä‘á»±c cho mà y. Biến gá»n hoặc lát nữa xuống húp nÆ°á»›c cống trừ cÆ¡m, tùy mà y chá»n.
Hắn nhìn Bách bằng cặp mắt lạnh lẽo. Hắn không ra tay vì đã nhanh chóng so sánh cÆ¡ thể cÆ°á»ng tráng của Bách vá»›i thân hình loèo khoèo của hắn hay vì má»™t sá»± khác. Bách liếc mắt nhìn Ä‘iếu xì gà đang gác trên gạt tà n và nhanh nhÆ° cắt anh lượm nó lên để châm lá»a và o Ä‘iếu Marlboro Ä‘ang ngáºm trên môi.
- Thằng em xinh giai biến ngay đây, khá»i là m bẩn mắt đại ca.
Bách nháy mắt và bÆ°á»›c ra cá»a trÆ°á»›c khi nghe thấy ba cô gái kia cÆ°á»i khúc khÃch vá»›i nhau.
- Trông đồ đạc ngon váºy mà gay, uổng quá.
Bách nhìn xuống đồng hồ. Äã hÆ¡n má»™t tiếng trôi qua, song hình nhÆ° chỉ có khách và o mà không có khách ra. Nhóm quái nhà vẫn ở nguyên trong đó và tên mắt rắn cÅ©ng chÆ°a thấy xuất hiện. Má»›i có 10h tối. Äây chÃnh là giá» cao Ä‘iểm của khu liên hợp. Khách thÆ°á»ng đến sá»›m hÆ¡n má»™t chút và ra vá» lúc đồng hồ Ä‘iểm 12 tiếng. Ban nãy Bách đã và o cá»a hà ng quần áo chuyên bán đồ Trung Quốc rẻ tiá»n mé bên kia Ä‘Æ°á»ng. Anh mua má»™t chiếc áo pull mà u thủy quân lục chiến dà i tháºm thượt và nhanh chóng thay áo ngay tại cá»a tiệm, mắt không rá»i ô cá»a kÃnh sáng choang của khu liên hợp. Sau khi Ä‘á»™i thêm chiếc mÅ© bảo hiểm và ngồi vắt vẻo trên xe máy sát gốc cây cổ thụ đối diện, trông anh chẳng khác nà o má»™t gã xe ôm ngoại tỉnh. Bất ngá», anh thấy gã mắt rắn xuất hiện ở quầy cashier, ba cô gái đứng tụm đằng sau lÆ°ng hắn. Gã rút và trả tiá»n và cùng há» gá»i cầu thang máy xuống tấng hầm. Và i phút sau, anh thấy má»™t chiếc Lexus mà u ánh bạc vá»t lên từ dốc cầu thang trong gara. Bách bám theo sau. ÄÆ°á»ng vắng, nên chiếc ô tô phÃa trÆ°á»›c Ä‘i khá nhanh. Nó vòng vèo trong khu phố cổ rồi phóng qua má»™t cây cầu dẫn tá»›i khu đô thị má»›i nằm ở ngoại vi thà nh phố. DÆ°á»ng nhÆ° chiếc ô tô đã nháºn biết có ngÆ°á»i Ä‘ang theo dõi, nó rẽ ngang rẽ dá»c trong các khối nhà chung cÆ° đồ sá»™ vá»›i váºn tốc lúc nhanh lúc cháºm má»™t cách đáng ngá».
Có má»™t lần, chiếc xe phÃa trÆ°á»›c tá»± dÆ°ng phanh khá»±ng lại trong lúc Ä‘ang chạy rất nhanh. Bách cÅ©ng phanh dúi dụi. Lái xe chạy tiếp. Xe của Bách do phanh gấp nên bị chết máy.
Khi anh khởi Ä‘á»™ng lại, chỉ trong vòng và i giây, và rẽ theo chiếc xe và o má»™t khu công trÆ°á»ng tối om Ä‘ang trong giai Ä‘oạn đổ móng, chiếc Lexus đã biến mất.
***
Phó chánh văn phòng Interpol có khuôn mặt vuông chữ Ä‘iá»n, tai to và lông mà y ráºm. Ông chìa tay má»i Bách và Mai Thanh ngồi xuống chiếc salon bá»c da Ä‘á», kiểu dáng của những năm cuối tháºp niên 80. MÆ°a bên ngoà i xối xả sau những ngà y khô hạn. NÆ°á»›c mÆ°a gõ lá»™p bá»™p và o tấm cá»a kÃnh khiến giá»ng ngÆ°á»i nói lẫn và o những âm thanh ồn à o. Tuy nhiên, âm vá»±c của ông đại tá trầm và vang rá»™ng, đủ để phân biệt từng thanh sắc.
- Äây là tất cả những gì mà chúng tôi đã tìm được. – Ông chuyển bao giấy mà u trắng cho Bách. - Không nhiá»u, nhÆ°ng hy vá»ng sẽ giúp được cáºu tìm ra và i manh mối.
Bách rút táºp giấy bên trong. Có và i tấm ảnh mà u chụp má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông, trông có vẻ là ngÆ°á»i Trung Quốc, ăn mặc sang trá»ng Ä‘ang đứng trong má»™t bữa tiệc. Những ngÆ°á»i xung quanh ông ta Ä‘á»u mặc comple lịch sá»±, trên tay cầm ly sâm panh.
- Äây là Tang Yi. Interpol Singapore đã gá»i cho chúng tôi toà n bá»™ hồ sÆ¡ vá» hắn. Má»™t nhà sÆ°u tầm đồ cổ có tiếng và thân thế thuá»™c vá» giá»›i thượng lÆ°u Singapore. NhÆ°ng năm 1985, tên nà y đã phải ra hầu tòa vá» má»™t vụ buôn bán thuốc phiện, nhÆ°ng rồi chứng cứ không đủ kết tá»™i. Tang Yi trắng án. Và o thá»i Ä‘iểm đó, hắn chỉ là má»™t tay môi giá»›i ô tô cÅ© và nhà cho thuê.
- Interpol Singapore có bất kỳ thông tin nà o vá» việc buôn bán cổ váºt trái phép của Tang Yi?
- Không có, há» cÅ©ng Ä‘ang hy vá»ng ở chúng ta. Tôi chỉ có má»™t nguồn tin máºt vá» má»™t Ä‘Æ°á»ng dây tuồn cổ váºt qua Ä‘Æ°á»ng bá»™ sang Trung Quốc, rồi sẽ chạy Ä‘Æ°á»ng biển đến Singapore, Malaysia và các nÆ°á»›c Äông Nam à khác. NhÆ°ng đây là nguồn tin không chÃnh thức, vì thế chÆ°a hẳn đã chÃnh xác. Muốn phá được Ä‘Æ°á»ng dây nà y, chúng ta còn phải liên kết vá»›i Cục Di sản và Cục Hải quan.
- Từ năm 2006, cổ váºt không còn là mặt hà ng cấm kinh doanh nữa, nên nếu muốn kết tá»™i Tang Yi hay bất cứ gã nà o đó, chúng ta chỉ có thể tóm nguồn hà ng ngay tại biên giá»›i. Tuy nhiên, mục Ä‘Ãch chÃnh của chúng tôi không phải là ngăn chặn Ä‘Æ°á»ng dây buôn láºu cổ váºt Ä‘a quốc gia, mà trÆ°á»›c hết là tìm ra manh mối kẻ đã giết Lý Minh Văn và đại úy Äá»— Quang Huy.
NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông bệ vệ trÆ°á»›c mặt Bách quay Ä‘i chá»— khác. Trong khoảnh khắc, khuôn mặt ông già đi đến hà ng và i tuổi.
- Tôi biết, chúc các bạn thà nh công. – Ông nói nhÆ° thể má»™t ngÆ°á»i cha chúc con may mắn trÆ°á»›c má»™t trò chÆ¡i mạo hiểm bắt buá»™c. – Chừng nà o chÆ°a tìm ra kẻ đã hại cáºu Huy, tôi còn chÆ°a ngon giấc.
***
Trong quán cà phê Sweet Italy, Bách và Mai Thanh chia nhau táºp hồ sÆ¡ của Tang Yi để nghiên cứu cho kỹ. Không có gì đáng chú ý. Tang Yi ngÆ°á»i gốc Hồng Kông. Năm 1966, hắn nháºp cảnh và o Singapore rồi định cÆ° luôn tại đó. Khi ấy Singapore má»›i tách ra khá»i Malaysia và kinh tế hãy còn khó khăn. Nạn thất nghiệp, thiếu đất Ä‘ai và nhà ở lan trà n, không có lý gì má»™t gã trai chÆ°a đầy 20 tuổi lại má»™t thân má»™t mình Ä‘i tìm cÆ¡ há»™i gây dá»±ng tÆ°Æ¡ng lai, sá»± nghiệp ở cái nÆ¡i đầy rẫy chÆ°á»›ng ngại váºt đó. Bách nghÄ© thầm nhÆ° váºy. Hiển nhiên, hắn phải có lý do chÃnh đáng. CÅ©ng có thể, ở Hồng Kông, tên của hắn đã nằm trong danh sách Ä‘á» của Sở cảnh sát. Sau đó, hắn là m công nhân trong má»™t nhà máy đóng tà u rồi bị sa thải vì bị má»™t đồng nghiệp tố cáo là ăn cắp nguyên váºt liệu để tuồn ra ngoà i. Cuối năm 1984, Tang Yi bị tạm giam do tình nghi liên quan đến má»™t Ä‘Æ°á»ng dây buôn bán thuốc phiện, nhÆ°ng đầu năm sau, hắn được tòa tha bổng vì không có bằng chứng. Kể từ đó đến nay, hồ sÆ¡ của Tang Yi là má»™t mảng trắng. Hắn chỉ được công chúng Singapore biết đến vá»›i vai trò cổ đông lá»›n thứ nhì trong má»™t công ty chứng khoán và là má»™t nhà sÆ°u tầm đồ cổ danh tiếng. Những tấm ảnh mà u chụp các góc Ä‘á»™ bữa tiệc cocktail do má»™t tá» tạp chà danh tiếng tổ chức nhằm quyên góp từ thiện để ủng há»™ quỹ nghiên cứu dịch SARS hồi năm 2003. Khách má»i là những ngÆ°á»i có máu mặt nhất trong tầng lá»›p thượng lÆ°u. Trong ảnh, Tang Yi Ä‘ang cầm ly sâm panh và cÆ°á»i rất tÆ°Æ¡i vá»›i những ngÆ°á»i bên cạnh.
- NhÆ° váºy đủ để kết luáºn rằng gã Tang Yi nà y có xuất thân chẳng tá» tế gì. – Mai Thanh lên tiếng. - Con ngÆ°á»i khó thay đổi bản chất lắm. NgÆ°á»i ta chỉ có thể biểu hiện hà nh vi theo cách nà y hay cách khác mà thôi, nhÆ°ng bản chất vẫn là má»™t.
- Theo em thì toà n bá»™ câu chuyện nà y là thế nà o? Hắn muốn mua pho tượng và ng của Lý Minh Văn song bị ông ta từ chối. Váºy là hắn thuê ngÆ°á»i giết ông già sÆ°u tầm để Ä‘oạt bức tượng?
- Có đến 80% sá»± tháºt là nhÆ° váºy. – Mai Thanh khẳng định. - Thế cái gã mà Thượng đế đặt trÆ°á»›c mÅ©i anh tối hôm qua thế nà o rồi?
- Anh đã bám Ä‘uôi hắn hÆ¡n chục km vá» táºn má»™t công trÆ°á»ng Ä‘ang xây dá»±ng ở khu đô thị má»›i nhÆ°ng hắn thoát được. Hắn Ä‘i lúc nhanh lúc cháºm kiểu cắt Ä‘uôi. Rõ rà ng là má»™t con cáo già . NgÆ°á»i bình thÆ°á»ng mấy ai nháºn biết được có kẻ Ä‘ang theo dõi mình.
- Anh bảo hắn nghiện xì gà ?
- Ừ, chÃnh xác là hiệu Bolivar Beliconos Finos. Hắn nói tiếng Việt lÆ¡ lá»›, âm Quảng Äông. Chỉ có trẻ mẫu giáo má»›i cố tình không liên tưởng hắn vá»›i Tang Yi.
- Mất dấu hắn rồi thì là m thế nà o?
- Hôm qua anh đã ghi lại tên và số Ä‘iện thoại của hắn. Khu liên hợp giải trà đó có cái trò lÆ°u lại thông tin của khách hà ng cà ng chi tiết cà ng tốt để phục vụ cho kế hoạch chăm sóc khách hà ng, kiểu nhÆ° gá»i thông tin khuyến mại hay cáºp nháºt sá»± kiện giải trÃ. Hôm qua anh mặc áo Ä‘á» nhé, trông khá xinh trai nên đã đốn báºt rá»… cô nà ng lá»… tân Ä‘ang ế ẩm tối thứ bảy.
- Lạc Ä‘á» rồi ông trung úy ạ. – Mai Thanh lÆ°á»m Bách và khóe miệng cố mÃm lại để kìm má»™t nụ cÆ°á»i. – Ai thẩm vấn ông vá» cái vụ thá»i trang áo Ä‘á» hay quần ống bó.
Bách chá»™t dạ. Anh nhìn xuống dÆ°á»›i và chợt há hốc miệng khi tá»± chứng kiến mình vẫn trình diá»…n nguyên si chiếc quần ống bó hôm qua. Chuyện là hồi đêm anh vá» nhà muá»™n quá nên chỉ kịp cởi chiếc quần thá»i trang quý hóa rồi đổ váºt xuống giÆ°á»ng mà ngủ li bì. Sáng sá»›m nay chuông Ä‘iện thoại của anh réo vang, hiện số của Phó Chánh văn phòng Interpol. Bách cuống cuồng vá»› vá»™i thứ được gá»i là quần Ä‘ang vắt ngang thà nh ghế và dắt xe máy ra ngoà i cá»a mà không kịp chà o mẹ anh má»™t tiếng. Từ sáng đến giá» mải táºp trung và o bao nhiêu dữ liệu má»›i, anh quên khuấy mất chuyện quần vá»›i áo và cả cái dạ dà y Ä‘ang sôi réo vì chÆ°a được bổ sung thêm thứ gì suốt từ tối hôm qua. Bách ngượng ngùng đánh trống lảng.
- À… ừ… thế là cô lá»… tân cho anh số của Mắt rắn. Tên hắn là Hồng Quang, chắc lại là má»™t cái tên giả. Số di Ä‘á»™ng thì anh chÆ°a gá»i. Cô ấy nói rằng hắn là khách quen ở đó. Äã đến lần nà y là lần thứ gần chục rồi. Thá»i Ä‘iểm đầu tiên hắn đến hát karaoke trùng vá»›i thá»i gian Lý Minh Văn có mặt ở Việt Nam.
- Tốt. Còn gì nữa không?
- Còn biển số xe của chiếc Lexus RX 300 Ä‘á»i 1999 nữa ạ, thÆ°a sếp. Sau đây, sếp có giao thêm nhiệm vụ gì nữa không để em hoà n thà nh nốt.
Mai Thanh ngá»a cổ lên trần cÆ°á»i giòn tan.
- Không ngá» ngÆ°á»i mẫu cÅ©ng biết đùa.
Bách vỠcau mà y.
- Äừng gá»i anh bằng cái biệt danh ấy nữa. Tối qua bị bá»n quái nhà réo suốt rồi.
- À, còn vụ ấy của anh là m đến đâu rồi?
- CÅ©ng phức tạp phết đấy, bá»n nhóc nà y không cao thủ để Ä‘á» cao cảnh giác nhÆ° Mắt rắn nhÆ°ng chúng nói dối nhÆ° cuá»™i, cứ liên tha liên thiên lúc thế nà y lúc thế khác không biết đằng nà o mà lần.
- Quay lại vụ nà y nhé. Rõ rà ng Mắt rắn và Tang Yi có vẻ nhÆ° cùng há»™i cùng thuyá»n, cùng gốc Quảng Äông, Ä‘á»u có mặt ở Việt Nam cùng thá»i Ä‘iểm. Mắt rắn lại hút loại xì gà mà thÆ°Æ¡ng hiệu của nó trùng vá»›i loại đầu lá»c tìm thấy ở hiện trÆ°á»ng cả hai vụ án. Pho tượng và ng mà hắn đánh cắp chÃnh là váºt mà Tang Yi muốn mua của Lý Minh Văn má»™t tuần trÆ°á»›c đó. NhÆ° váºy có thể khẳng định rằng, Mắt rắn là tay chân của Lý Minh Văn.
- Äúng thế, anh không có ý kiến gì vá» Ä‘iá»u đó. NhÆ°ng nếu nhÆ° pho tượng và ng bị đánh cắp sau khi chủ nhân của nó bị cắt cổ, nó sẽ không thể an toà n mà chu du theo Ä‘Æ°á»ng hải quan chÃnh thức được. Sẽ phải có má»™t ngÆ°á»i đứng ra để tuồn món cổ váºt đắt giá ấy qua má»™t Ä‘Æ°á»ng biên giá»›i nà o đó. Äể thá»±c hiện được việc nà y không thể chỉ có má»™t mình Mắt rắn. Phải có hẳn má»™t Ä‘Æ°á»ng dây. HÆ¡n nữa Mắt rắn là má»™t tên sát thủ chuyên nghiệp. Loại sát thủ có đẳng cấp sẽ không bao giá» dây dÆ°a và o bất kỳ việc nà o khác. Ngay cả chuyện tối qua anh và o phòng hát quấy rầy hắn… Bất kỳ má»™t gã Ä‘Ã n ông bình thÆ°á»ng nà o Ä‘á»u tống cho anh má»™t quả đấm và o mặt, nhất là khi đứng trÆ°á»›c ba em xinh đẹp, nhÆ°ng gã nà y kiá»m chế cÆ¡n giáºn rất nhanh.
- Tất nhiên, bá»n giết thuê chuyên nghiệp không thÃch dÃnh và o mấy chuyện lặt vặt. NghÄ©a là ta phá»ng Ä‘oán còn má»™t kẻ giấu mặt nữa đứng đằng sau toà n bá»™ chuyện nà y.
- Chắc chắn. Tang Yi không thể thông thổ đến mức cứ bay sang Việt Nam tá»± do mua bán nhÆ° chợ Trá»i. Phải có ngÆ°á»i dắt mối cho hắn mà không chừng, Tang Yi là má»™t trạm phân phối cổ váºt Ä‘a quốc gia còn kẻ giấu mặt kia là m nhiệm vụ trung chuyển. Câu há»i đầu tiên ta cần phải giải quyết bây giá»: Kẻ đó là ai?
- Tuy nhiên, còn má»™t Ä‘iá»u nữa. – Mai Thanh hạ tách cappuccino xuống và ngáºp ngừng và i giây. – Mắt rắn cÅ©ng là kẻ đã sát hại đại úy Äá»— Quang Huy. Hắn là m thế nhằm mục Ä‘Ãch gì? Kẻ nà o đã thuê hắn giết anh ấy? Có phải cÅ©ng chÃnh là kẻ giấu mặt mà chúng ta Ä‘ang cần tìm? Huy đã biết quá nhiá»u thông tin vỠổ buôn láºu nà y và anh ấy đã phải trả giá quá đắt.
Bách lặng Ä‘i. Anh nhá»› lại lần Huy đã há»i vay anh 50 triệu. Liệu có phải cáºu ta Ä‘ang đóng má»™t vai diá»…n xuất sắc nà o đó và dùng tiá»n để thanh toán má»™t món hà ng. Äó cÅ©ng sẽ chÃnh là bằng chứng để cáºu ta cất lÆ°á»›i. NhÆ°ng không ngá» sá»± việc bị lá»™, Huy vÄ©nh viá»…n bất lá»±c trÆ°á»›c má»™t bà i toán sắp hoà n thà nh. Và giỠđến phiên anh và Mai Thanh giải tiếp bà i toán bị tẩy xóa lá»— chá»— ấy. Chá»— còn con số, chá»— chẳng có gì. Ai đã tiết lá»™ đặc vụ chìm ấy ra ngoà i? Những hình ảnh quen thuá»™c lần lượt hiện lên trong đầu Bách khiến anh Ä‘au Ä‘á»›n: Mạnh vá»›i khuôn mặt hám gái, Bình má»m má»ng kiểu trà thức cổ cồn trắng, Quyết xuá» xòa nhÆ° má»™t gã nông dân, Giang lúc nà o cÅ©ng khà n khà n giống bà ná»™i trợ lắm mồm.
Anh láºt qua láºt lại những tấm ảnh má»™t cách vô thức, còn Mai Thanh cÅ©ng dán mắt và o táºp hồ sÆ¡ Ä‘iá»n những thông tin sÆ¡ sà i vá» Tang Yi. Cả hai Ä‘á»u Ä‘uổi theo những ý nghÄ© riêng của mình và há» chỉ cần má»™t Ä‘iểm cố định để tạm gá»i ánh mắt lên đó. Bất chợt tay Bách run bắn. Mắt anh hoa lên vì cốc cà phê Ä‘en uống và o khi bụng đói. Những bức ảnh Ä‘á»u na ná giống nhau, Ä‘á»u là những đám đông Ä‘ang chúc tụng kiểu cách. Phần lá»›n là nam giá»›i. Tuy nhiên, có má»™t bức ảnh Tang Yi đứng gần sát bục sân khấu. Trên bục, má»™t ban nhạc da trắng Ä‘ang biểu diá»…n bằng kèn saxophone, trống và ghi ta Ä‘iện. Chẳng ngÆ°á»i nà o có mặt trên bức ảnh tá» vẻ quan tâm đến ban nhạc. Há» còn mải nói chuyện vá»›i nhau. Và ở góc chụp nà y, Tang Yi đứng quay nghiêng mặt. Những ngÆ°á»i khác đứng thà nh má»™t vòng tròn cạnh ông ta. Má»™t và i ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông quay lÆ°ng lại ống kÃnh.
- Nhìn nà y. – Bách chỉ và o bức ảnh. Cơn đói bụng cà ng khiến ngón tay anh trở nên run rẩy không cố định được và o một điểm nà o.
- Äâu?
- Em nhìn đi.
***
Mai Thanh khởi Ä‘á»™ng máy tÃnh. Căn phòng “hà nh xác†của cô hôm nay dÆ°á»ng nhÆ° có vẻ tÆ°Æ¡i vui hÆ¡n chút đỉnh nhá» bó hoa hồng tá»a ánh và ng rá»±c má»™t góc nhà . Trong táºp hồ sÆ¡ Phó Chánh văn phòng Interpol gá»i cho anh còn có cả má»™t Ä‘Ä©a CD copy toà n bá»™ file ảnh và phần hồ sÆ¡ trÃch ngang của Tang Yi. Mai Thanh bá» Ä‘Ä©a và o ổ. Máy tÃnh cần và i giây để Ä‘á»c Ä‘Ä©a. Bách cố kìm cÆ¡n sốt ruá»™t bằng cách uống nÆ°á»›c lá»c liên tục. Còn Mai Thanh thì dán mắt và o mà n hình chỠđợi.
Cô click chuá»™t và o tất cả các file để lÆ°u trên máy tÃnh, rồi lần lượt mở các file văn bản và ảnh ra để kiểm tra. Bách thầm thán phục tÃnh cẩn tháºn và chuẩn xác của cô. Mai Thanh là ngÆ°á»i bị dồn đến miệng vá»±c cÅ©ng không há» nao núng, tháºm chà còn giá»…u cợt kẻ truy Ä‘uổi sau khi đã quan sát hết má»i hà nh tung của hắn.
Mai Thanh mở đúng file ảnh chụp góc Ä‘á»™ sát sân khấu. Cô nÃn thở. Trống ngá»±c Ä‘áºp thình thịch. Không chá» hÆ¡n được nữa, Bách giằng lấy con chuá»™t để click zoom ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông mặc comple Ä‘en Ä‘ang quay lÆ°ng và o ống kÃnh. Anh chỉnh zoom dần lên trên. LÆ°ng anh ta. Vai anh ta. Tấm ảnh bị zoom quá cỡ rạn dần dần. Mà n hình má» hẳn Ä‘i, nhÆ°ng vẫn hiện rõ chá»m tóc kỳ quặc rủ từ trên đỉnh đầu xuống gáy, ná»a nhÆ° má»™t thứ thá»i trang láºp dị, ná»a nhÆ° chủ nhân của nó muốn che giấu má»™t khuyết táºt gì đó. Anh ta che giấu thứ gì sau chá»m tóc quái dị ấy, Bách là ngÆ°á»i biết rõ hÆ¡n ai hết. Anh giÆ¡ hai tay lên ôm lấy mặt.
- Trá»i Æ¡i.
Tà i sản của Mèo Äa Tình
25-12-2008, 08:48 PM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Nov 2008
Äến từ: Thao Dien Q2
Bà i gởi: 180
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Chương XIX: Tôi đã nhìn thấy những bóng đen bao phủ
Hai đứa trẻ lấy VÄ© là m Ä‘iểm tá»±a và đuổi nhau tÃt mù thà nh má»™t vòng tròn. Tiếng cÆ°á»i của chúng vang khắp khu trại yên tÄ©nh. Chiá»u tà n sải bóng xuống khu rừng cây nhân tạo. Ãnh nắng mà u cam xuyên qua tán lá cây thà nh những vệt lốm đốm trên mặt đất. Gió thốc lên từ núi, từ đại ngà n rồi rẽ ngang qua trang trại, Ä‘Æ°a đẩy mùi ngai ngái tổng hợp của hà ng ngà n loà i thá»±c váºt. Khung cảnh dá»… chịu đến ná»—i VÄ© cứ đứng yên không nhúc nhÃch, mặc cho bá»n trẻ nấp đằng trÆ°á»›c, rồi sau lÆ°ng cô, đôi lúc xô đẩy cô xém ngã.
- Hê, Lucky. – Bảo hô to. – Äứng nghiêm. Thủ trưởng ra lệnh… quay sang trái. Bi Nốt ruồi. Äá»™i viên Bi Nốt ruồi. Anh trái lệnh thủ trưởng à ? Äứng nghiêm, quay sang trái.
Con chó rừng và cáºu bé da nâu có mụn nốt ruồi trên chóp mÅ©i nhìn Bảo ngÆ¡ ngác. Cả hai quả có đứng nghiêm tháºt, song không biết “quay sang trái†nghÄ©a là thế nà o. Bảo có vẻ mất hết kiên nhẫn.
- Nhìn thủ trưởng đây nà y. – Cáºu ép chặt hai tay ngang sÆ°á»n và quay sang trái là m mẫu, mặt ngẩng cao nhÆ° má»™t đại Ä‘á»™i trưởng đứng trÆ°á»›c hà ng trăm quân lÃnh.
Lần nà y, Bi là m theo ngay tức khắc, còn Lucky vẫn thản nhiên nhÆ° không. Trái lại, thấy Ä‘á»™ng tác của Bảo ngồ ngá»™, nó nhảy tót lên ngÆ°á»i cáºu bé, má»™t chân trÆ°á»›c đặt lên cổ cáºu và thè cái lưỡi hồng có má»™t đốm Ä‘en liếm lên má Bảo.
- Ấy, ấy… - Bảo cuống quýt đẩy con chó ra. – Äồng chà bá» hà ng ngÅ©, tôi phạt đồng chÃ. Äêm nay đồng chà phải thức để trá»±c đêm.
VÄ© không nhịn được cÆ°á»i. Cô cÆ°á»i đến chảy cả nÆ°á»›c mắt. Bảo quệt mồ hôi ròng ròng trên hai gò má Ä‘á» gay.
- Äồng chà đội phó, không được cÆ°á»i trong lúc Ä‘ang hà nh quân, má»i đồng chà đứng và o hà ng ngÅ©.
- Vâng, thưa đại đội trưởng. – Vĩ vội vã đứng ra đằng sau con chó.
Bảo lại gần để nắn hà ng cho chỉnh rồi đi đi lại lại vẻ hà i lòng.
- Tôi nói cho các đồng chà rõ. Äêm nay những ngÆ°á»i hà nh tinh khác sẽ tấn công ta…
VÄ© âu yếm nhìn con trai. Từ lúc đứa con bị mất tÃch của Di quay vá» trang trại, Bảo vui lên hẳn. Thằng bé không có bạn. Nó đặt tên cho cáºu bé kia là Bi, Bi Nốt ruồi, còn con chó rừng may mắn đã hai lần thoát chết, Bảo gá»i là Lucky. Hôm trÆ°á»›c, sau khi biết chuyện Lãm lôi Lucky ra là m váºt thà nghiệm, VÄ© đã có ý trách. Cô cho rằng hà nh Ä‘á»™ng của con váºt hoang dã lúc nhảy xổ và o lão thầy mo cÅ©ng đáng được trân trá»ng nhÆ° má»™t con ngÆ°á»i, nếu không muốn nói là đáng trân trá»ng hÆ¡n nhiá»u kẻ được gá»i là ngÆ°á»i.
Bảo cho cô biết rằng cáºu rất báºn vì cùng má»™t lúc phải dạy những hai “há»c trò†nói tiếng Việt. Bi thì có thể nói lại được còn Lucky chỉ nghe thôi mà chẳng nói năng gì. Cáºu bé từ ngà y vá» trang trại lúc nà o cÅ©ng vui vẻ. Nó là m bạn vá»›i Bảo má»™t cách tá»± nhiên. Tuy đôi lúc VÄ© thấy đôi mắt nó ẩn má»™t ná»—i buồn sâu ngút. Äấy là khi cô hôn lên trán bé Bảo để chúc ngủ ngon. Thằng bé nằm cạnh Bảo mở to mắt. Có lẽ nó chÆ°a được nhìn thấy hà nh Ä‘á»™ng ấy bao giá».
- Các đồng chà táºp trung và o đây. Khi nà o tôi hô to, các đồng chà phải quay vá» vị trÃ. Tôi nhắc lại, đồng chà Bi Nốt ruồi bảo vệ tháp. – Bảo khoát tay vá» phÃa nhà lầu. - Äồng chà Lucky yểm trợ tôi, còn đồng chà đội phó canh địch ở trong pháo Ä‘Ã i.
Nói đến đó, Bảo chỉ tay vá» khu nhà kÃnh. VÄ© cÅ©ng theo phản xạ nhìn vỠấy. Cô giáºt mình khi thoáng thấy má»™t bóng Ä‘en vừa vòng lên từ bức tÆ°á»ng kÃnh bên kia. Äó là Ráy, chị ta Ä‘i rón rén nhÆ° sợ ngÆ°á»i khác nhìn thấy. Bắt gặp ánh mắt VÄ©, chị ta cúi mặt xuống và rảo bÆ°á»›c vá» khu nhà bếp. VÄ© vá»™i tiến lại gần, cắt ngang Ä‘Æ°á»ng của chị ta.
- Chị Ä‘i đâu vá» váºy?
Ráy quay Ä‘i vẻ lúng túng. Giá» VÄ© má»›i để ý thấy chiếc áo mà u chà m của chị ta bê bết bùn đất và trên tay chị ta có má»™t chiếc túi vải trong Ä‘á»±ng má»™t váºt cứng. VÄ© rất muốn được nhìn và o bên trong xem đó là thứ gì, song chị ta đẩy vá»™i ra sau nhÆ° Ä‘á»c được ý nghÄ© của VÄ©.
- Chị Ä‘i đâu vá» váºy? – VÄ© nhắc lại.
- Tôi đi hái lá.
- Lá ở trong túi kia à ?
- Ừ, lá ở trong túi.
Ráy cà ng lúc cà ng lúng túng, khác hẳn thái Ä‘á»™ ngạo mạn của chị ta thÆ°á»ng ngà y.
- Chị là m sao váºy?
- Không… tôi không sao. – Ráy định lách qua ngÆ°á»i VÄ© để tiến vá» phÃa trÆ°á»›c, song cô đã bÆ°á»›c sang ngang để chặn chị ta lại.
- Chị có Ä‘iá»u gì muốn giấu tôi? Tất cả những chuyện nà y là thế nà o. Trang trại trong hÆ¡n má»™t tháng có bốn ngÆ°á»i chết. Và chị thì lúc nà o cÅ©ng nhìn thấy những bóng Ä‘en, bóng Ä‘en. Bóng Ä‘en nà o? Tôi ngá» rằng…
- Cô không hiểu đâu. Có những chuyện cô không hiểu đâu. – Ráy ngÆ°á»›c mắt lên. Tròng trắng của chị ta Ä‘á» sáºm lại và da mặt cà ng xám nhÆ° chì.
- Tôi không hiểu, hay chị cố tình không hiểu, chị có muốn tôi là m rõ hết má»i chuyện hay không? – VÄ© tiến sát lại và Ráy giáºt mình lùi ra sau má»™t bÆ°á»›c.
Äá»™t nhiên, VÄ© nghe thấy những âm Ä‘iệu quen thuá»™c văng vẳng vá»ng tá»›i.
Rồng rắn lên mây
Có cây núc nắc
Có nhà khiển binh
Há»i thăm thầy thuốc có nhà hay không…
Tiếng của bé Bảo, cả của Bi nữa. Chúng Ä‘ang chÆ¡i trò rồng rắn. Giá»ng của chúng hòa và o nhau đồng thanh. Những bÆ°á»›c chân nện thình thịch trên ná»n đất. VÄ© thấy choáng váng. DÆ°á»ng nhÆ° khuôn mặt Ráy biến mất mà thay và o đó là má»™t Ä‘oà n trẻ con rồng rắn. Chúng chạy tá»›i chạy lui. Chúng cÆ°á»i lanh lảnh và đứa trẻ cuối cùng trợn mắt trêu ngÆ°Æ¡i VÄ©. Cô lại thấy Ráy quay trở lại, lần nà y chị ta thay thế vị trà cuối cùng trong đám ngÆ°á»i uốn lượn kia. VÄ© giÆ¡ hai tay lên phÃa trÆ°á»›c.
- Chị nói Ä‘i. Chị đã là m gì? Ngay cả chuyện ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà thổi sáo trong ngôi nhà cổ, ngÆ°á»i chị ta đầy máu, cÅ©ng là do chị bà y chuyện phải không? Chị nói Ä‘i… nói Ä‘i…
Có tiếng rên rỉ, rồi tiếng á»e, khạc rõ to. VÄ© giáºt mình bừng tỉnh. Cô thấy mình Ä‘ang xiết chặt cổ ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà trÆ°á»›c mặt và chị ta không chống cá»± nổi, chỉ còn cách khua tay Ä‘iên cuồng và o ngÆ°á»i cô. Äôi mắt trợn trừng còn toà n tròng trắng. VÄ© hốt hoảng buông tay ra.
- Tôi xin lỗi.
Ráy Ä‘Æ°a tay ôm lấy cổ và gáºp ngÆ°á»i xuống ho. Khi chị ta ngẩng lên, khuôn mặt đã mất hẳn vẻ bối rối ban nãy mà thay và o đó là sá»± lạnh lùng đến vô cảm.
- Cô đã nhìn thấy ngÆ°á»i ấy?
- Äúng thế, và ngÆ°á»i chị ta đầy máu… Äấy là bé Bảo nói thế… - Cô chữa lại.
- Nghiệp chÆ°á»›ng. – Chị ta thì thà o. - Tất cả chúng ta Ä‘á»u phải trả giá.
- Ai phải trả giá?
- Tôi, cô, và tất cả những ngÆ°á»i khác.
- Vì cái gì? – Vĩ ngạc nhiên.
- Vì những lá»±a chá»n sai lầm.
- Ai sai lầm?
- Tôi, cô, và tất cả những ngÆ°á»i khác. – Chị ta lặp lại, lảm nhảm nhÆ° má»™t ngÆ°á»i má»™ng du. – Tôi đã nhìn thấy những bóng Ä‘en bao phủ.
- Ở đâu? – VÄ© sởn gai ốc. Cô cÅ©ng nhÆ° lên cÆ¡n nháºp đồng cùng Ráy.
- Ngay đằng sau lưng cô.
VÄ© giáºt mình quay lại phÃa sau, chỉ thấy hai đứa trẻ và con chó hồn nhiên Ä‘uổi nhau quanh gốc cây. Cô cảm thấy đã bình tâm trở lại.
- Chị đừng hòng nói dối tôi những chuyện nà y. Tôi không tin bất cứ Ä‘iá»u gì chị nói.
- Äó là sá»± tháºt. – Ráy hạ giá»ng, đôi mắt chị ta Ä‘á»™t ngá»™t trở nên thất thần. – Tôi sợ, tôi sợ lắm.
- Chị mà cÅ©ng biết sợ à . – VÄ© cÆ°á»i vang. – Chị lắm trò tháºt.
- Tôi đã nhìn thấy nó, và cả bóng Ä‘en đứng ngay sau nó. – Ráy dÆ°á»ng nhÆ° không để ý gì đến lá»i chế nhạo của VÄ©. Chị ta vẫn cứ lảm nhảm. – Tôi nhìn thấy nó rồi, và tôi biết Ä‘iá»u ấy thế nà o rồi cÅ©ng xảy ra.
- Nó là cái gì?
- Cô hãy bảo trá»ng. Không ai có thể bảo vệ cô ngoà i chÃnh bản thân cô.
Gương mặt Ráy trở vỠvẻ phẳng lặng vốn có. Chị ta cúi xuống nhặt chiếc túi và đi theo hướng đã định.
Vĩ không nói gì. Cô cũng không ngăn cản chị ta nữa.
***
Sau bữa tối, VÄ© gấp lại đống quần áo vừa rút ở dây phÆ¡i. Cô miết bà n tay lên những nếp vải thÆ¡m mùi nắng, miết Ä‘i miết lại đến ná»—i vải phẳng lì nhÆ° vừa được là lượt. VÄ© suy nghÄ© rất lung. Cô chẳng còn lý do gì để ở lại cái nÆ¡i đầy chết chóc nà y nữa. Những cái chết bất đắc kỳ tá» nhÆ° báo trÆ°á»›c tai há»a Ä‘ang chuẩn bị áºp tá»›i. Cô nghÄ© đến cô gái cầm đèn bão trong đêm sÆ°Æ¡ng mù. Khuôn mặt xinh đẹp lạ lẫm của cô ta nhìn cô chăm chú trong cái đêm đầu tiên cô ở lại trang trại. Thế rồi cô ta chết. Bất chợt, VÄ© ngÆ°á»›c lên xà nhà , nhÆ° thể đôi chân của cô gái vẫn còn Ä‘ang Ä‘u Ä‘Æ°a trên ấy. Cô nhá»› lại đôi mắt tỉnh táo đến tá»™i nghiệp của ngÆ°á»i Ä‘iên, vẻ Ä‘iên loạn của anh ta trong buổi lá»… khánh thà nh khi anh ta gà o lên rằng có kẻ đã giết chị anh ta. Và con ngÆ°á»i lúc tỉnh lúc mê cÅ©ng chết ngay trong đêm hôm đó. Di, ngÆ°á»i mẹ bạc mệnh của cáºu bé Bi, ngÆ°á»i đã muốn báo cho VÄ© biết má»™t Ä‘iá»u bà máºt mà chị ta vừa khám phá, sau rốt cÅ©ng treo cổ tá»± vẫn trên vách đá. Còn lão thầy mo, suýt tà nữa thì cô đã giết chết lão, ngá»™ Ä‘á»™c vì má»™t ly rượu có pha lá ngón. Ai đã gây ra tất cả những chuyện nà y? NgÆ°á»i tiếp theo sẽ là ai? Có phải kẻ giấu mặt muốn giết dần giết mòn những ngÆ°á»i có mặt ở trang trại nà y? Nếu váºy… VÄ© giáºt thót ngÆ°á»i. Theo phản xạ, cô Ä‘Æ°a mắt tìm bé Bảo. Hai đứa bé ăn tối trÆ°á»›c cô, sau đó loáng má»™t cái đã không thấy đâu nữa. VÄ© vá»™i vã xuống nhà . Cô nhìn quanh sân giữa rồi vòng ra phÃa chuồng gấu. Cô chắc lÅ© trẻ Ä‘ang chÆ¡i ở đó. Quả nhiên, hai đứa Ä‘ang buá»™c má»™t chiếc bánh quy và o đầu gáºy rồi huÆ¡ trÆ°á»›c mặt hai con gấu. Má»™t con thò chân trÆ°á»›c Ä‘en sì quá» chiếc bánh, song nó rÆ¡i vụn lả tả xuống đất.
- Hai đứa vá» nhà ngay, tối trá»i không được Ä‘i lung tung.
- Bá»n con vá» ngay đây ạ. – Bảo hÆ¡i giáºt mình khi nhìn thấy mẹ. – Mẹ nhìn nà y, con gấu bố đã ăn được hai chiếc bánh quy, nó ăn hết phần của gấu mẹ.
- Thôi nà o, hai cáºu vá» ngay.
VÄ© đứng chặn giữa chuồng gấu và hai đứa trẻ. Hai tay cô dang ra là m Ä‘iệu bá»™ “stopâ€. Äứng ở vị trà nà y, cô có thể nhìn rõ những ngôi nhà cuối cùng còn sót lại của Trại Hoa Äá» Ä‘ang sáng ánh đèn. Ngôi nhà của vợ chồng già sát ngay khu chuồng trại, hai cái bóng lụi cụi của há» di chuyển cháºm chạp nhÆ° những hình rối trên sân khấu. Nhà của trưởng bản ngá»± ngay giữa rừng cây và nhà của A Cách cạnh đó Ä‘á»u sáng choang. Nhà của Ráy nằm ngoà i rìa thấp thoáng sau những tán lá. Bất thần, má»™t cÆ¡n gió mạnh thốc chiếc rèm cá»a tung lên và trong khoảnh khắc, cô thoáng nhìn thấy má»™t bóng ngÆ°á»i nữa trong đó. Chiếc rèm cá»a trở vá» vị trà của nó và những tán lá Ä‘u Ä‘Æ°a xà o xạc dÆ°á»›i bóng trăng tạo thà nh những chiếc bóng quái lạ hắt lên mái gá»— của chuồng gấu. VÄ© chợt cảm thấy tò mò. Ráy có thể nói chuyện vá»›i ai được? Ở khu trại nà y ngÆ°á»i ta hiếm khi giao tiếp vá»›i nhau theo những lá»… nghi thông thÆ°á»ng nhÆ° ở những là ng bản khác. VÄ© dặn bé Bảo.
- Hai đứa đứng đây chỠmẹ.
Cáºu bé có vẻ sung sÆ°á»›ng vì chÆ°a bị lôi cổ vá» vá»™i, tiếp tục nối má»™t chiếc bánh quy khác lên đầu gáºy.
VÄ© men theo những bụi cây và nhẹ bÆ°á»›c lại gần cá»a sổ để đôi già y vải của cô không đạp và o những cà nh cây khô. Cô nghe tiếng nói khe khẽ phát ra. Là giá»ng của Ráy.
- Tôi sợ lắm. Tôi không muốn là m những chuyện nà y nữa. Rồi tôi sẽ bị quả báo.
- Cô nhá»› cho, tá»™i của cô đáng bị treo cổ. Nếu cô phản tôi, xin má»i, cứ việc. Ngay ngà y mai cô sẽ được nằm mát mẻ trong nhà đá. – Giá»ng nói rin rÃt không rõ của Ä‘Ã n ông hay Ä‘Ã n bà , nhÆ° phát ra từ má»™t cá»— máy.
- Thà tôi và o tù cũng được, còn hơn phải là m những việc nà y. Tôi… tôi… linh cảm thấy sự chẳng là nh…
- Sá»± chẳng là nh nhất là ở đây nà y. – Giá»ng nói ngÆ°á»i máy lại cất lên. Lần nà y VÄ© nghe thấy Ráy rên rỉ vá»›i những âm thanh tắc nghẹn nhÆ° thể chị ta Ä‘ang bị má»™t gá»ng kìm siết chặt trên cổ. – Tôi sẽ cho cô tắc thở còn nhanh hÆ¡n cái lÅ© treo cổ kia.
Trống ngá»±c VÄ© Ä‘áºp mạnh đến Ä‘á»™ cô sợ rằng những ngÆ°á»i trong kia sẽ nghe thấy nhịp Ä‘áºp của nó mất.
- Chết mẹ cái lá»i nguyá»n ấy Ä‘i. Tôi không tin và o mấy cái thứ lẩm cẩm ấy. Cô phải tìm ra bằng được phiến đá Ä‘en. Äến lúc đó, cô sẽ vÄ©nh biệt cái nÆ¡i khỉ ho cò gáy nà y và trở thà nh bà hoà ng.
- Anh chưa nhìn thấy nó. – Ráy rên rỉ. – Nó ở đâu ra? Tại sao tôi sống ở cái bản nà y hơn 30 năm rồi mà chưa nhìn thấy nó?
- Äể… đêm nay tôi kiểm tra xem. Nó nằm ở vị trà nà o lát nữa cô vẽ lại cho tôi. Chắc cô lại thần hồn nát thần tÃnh nên trông gà hóa cuốc, mà tôi thấy cái đó chẳng có gì là đáng sợ cả. Thứ cô nên sợ nhất là cái nà y nà y.
VÄ© nghe thấy Ráy kêu lên má»™t tiếng. Giá»ng ngÆ°á»i kia nhá», xuống tông Ä‘á»™ rất thấp nên VÄ© phải áp tai và o vách má»›i có thể nghe thấy, song cô Ä‘oán rằng hắn vừa giÆ¡ ra má»™t thứ vÅ© khà gì đó khiến Ráy sợ chết khiếp.
- Anh đã giết hết tất cả bá»n há»? – Ráy nói lâm râm ná»a nhÆ° há»i, ná»a nhÆ° cầu nguyện.
- Ừ, giết hết, giết sạch, giết luôn cả cô nữa nếu như cô phản tôi.
- Anh Ä‘iên rồi. Tôi đã nhìn thấy những bóng Ä‘en bao phủ quanh ngÆ°á»i anh. Nó đã đứng ngay đằng sau lÆ°ng anh.
- Mụ nói lảm nhảm cái gì thế? Äừng có Ä‘iên, đừng có dá»a tôi.
VÄ© suýt chết ngất. Nếu tất cả những ngÆ°á»i đã chết ở Trại Hoa Äá» có ngồi dáºy ngay cạnh cô cÅ©ng không là m cô sợ đến thế nà y. Vì bá»±c tức, gã Ä‘Ã n ông kia nói to hÆ¡n những câu vừa rồi. Giá»ng tháºt của gã láºp tức lá»™ ra, cái giá»ng thô láºu mà cho dù có bị bịt mắt cô cÅ©ng không thể nhầm lẫn. SÆ°Æ¡ng. Con ngÆ°á»i mà sá»± xuất hiện lần đầu của gã đã khiến cô không khá»i không cảm thấy lo sợ. DÆ°á»ng nhÆ° gã Ä‘ang lúng túng. DÆ°á»ng nhÆ° gã cÅ©ng vừa quay đầu lại nhÆ° cô đã là m thế khi Ráy nói vá»›i cô má»™t câu tÆ°Æ¡ng tá»±.
- Tôi đã nhìn thấy nó. Nó Ä‘ang đứng ngay đằng sau lÆ°ng anh. – Ráy tiếp tục câu vừa rồi, lần nà y chị ta gà o lên khe khẽ bằng cái giá»ng khà o khà o âm u nhÆ° thể con quái váºt vô hình đã đứng sát ngay sau lÆ°ng và đang giÆ¡ móng vuốt chuẩn bị bóp cổ hắn.
Chân tóc đằng sau gáy VÄ© gai lên. Cô nhÆ° ngấp nghé trÆ°á»›c má»™t sà o huyệt bà máºt mà trong đó, kẻ sát nhân Ä‘ang là m má»™t cuá»™c tế lá»… kinh dị vá»›i mụ phù thủy. Cô lảo đảo lùi lại sau để tá»±a lÆ°ng và o tÆ°á»ng. á»ng bÆ¡ nÆ°á»›c trừ ma treo trên vách gá»— mà nhà nà o ở bản nà y cÅ©ng có văng ra ngoà i và lăn lông lốc trên mặt lá khô ná». Tức thì những tiếng ngÆ°á»i câm bặt. Cô nhảy vá»™i ra vách sau và đứng nép và o mặt gá»—. Chuyện gì sẽ xảy ra nếu hai con quái váºt nà y phát hiện ra cô? Liệu thân thể cô có Ä‘u Ä‘Æ°a trên má»™t vách đá nà o đó trong thâm sÆ¡n cùng cốc? VÄ© cảm thấy khó thở. Miệng cô há ra để há»›p lấy không khÃ. Song cô không dám thở mạnh, sợ rằng ngay cả tiếng thở của mình cÅ©ng có thể lá»t và o tai gã SÆ°Æ¡ng.
Tiếng cá»a rÃt mạnh. Tiếng chân bÆ°á»›c ra hiên gá»—. Nó bÆ°á»›c hai nhịp rồi dừng lại, rồi lại hai nhịp nữa. Lần nà y cô thấy cái bóng cao lá»›n đổ dà i xuống mặt đất. Cái bóng di chuyển sang bên phải, biến mất, rồi lại hiện ra, và vòng ra sau chái nhà . Cô có thể nghe thấy tiếng bÆ°á»›c chân đạp rà n rạt trên lá khô. Trong khoảnh khắc, VÄ© tuyệt vá»ng, cô gần nhÆ° khuỵu xuống đất. Bất ngá», tiếng bé Bảo hét lên.
- A, chú SÆ°Æ¡ng, chú đến hồi nà o váºy?
Những bÆ°á»›c chân láºp tức dừng lại, ngáºp ngừng, rồi lại đạp rà n rạt trên lá khô, nhÆ°ng là vá» má»™t hÆ°á»›ng khác.
- Chà o cáºu cả. Khá»e không? Mà anh chà ng nà o kia? – SÆ°Æ¡ng vẫn hồ hởi hệt má»™t ông chú tốt bụng.
- Bạn cháu đấy. Cáºu ấy là con của cô Di, nhÆ°ng mẹ cáºu ấy chết rồi.
- À. – Sương hơi chững lại. – Tội nghiệp thằng bé. – Mà mẹ cháu đâu rồi?
- Mẹ cháu vừa đứng đây mà .
Cô có thể cảm thấy ánh mắt ngạc nhiên của Bảo Ä‘ang lÆ°á»›t quanh những bụi cây. Con quái váºt không nói gì. Có lẽ hắn cÅ©ng Ä‘ang Ä‘Æ°a mắt nghi ngá» nhìn khắp các hốc tối. VÄ© rạp mình xuống vách và nhanh nhẹn di chuyển vá» phÃa chái nhà bên kia rồi chạy má»™t mạch thẳng hÆ°á»›ng vá» phÃa bìa rừng. Ở Ä‘oạn nà y, ngôi nhà của Ráy đã che khuất tầm mắt hắn, nhÆ°ng cô sẽ phải rẽ sang trái để quay vá» khu nhà chÃnh. Trăng rằm sáng vằng vặc nhÆ° thắp đèn, soi rõ bất cứ váºt di chuyển nà o trong rừng cây. VÄ© Ä‘Ã nh ngoặt sang bên phải. Äây là lối và o ma tráºn. Những thân cổ thụ hoang sÆ¡ nguyên bản vẫn còn nguyên đó và toát ra mùi cây ẩm Æ°á»›t. Trái vá»›i lá»›p lá rụng khô rang dÆ°á»›i cái nắng hè ngoà i kia, lá cây dÆ°á»›i chân cô ẩm Æ°á»›t. Ngôi nhà đá ong thứ chÃn vẫn tối om nhÆ° thá»i tiá»n sá». Chủ nhà từ chối mắc Ä‘iện. Mái nhà lùm lên má»™t đống nhÆ° nấm mồ khổng lồ. Mắt cô chạm phải má»™t bóng ngÆ°á»i bất Ä‘á»™ng dÆ°á»›i những lùm cây. Ãnh trăng soi rõ má»› tóc trắng xõa dà i phất phÆ¡ trong gió. Chủ nhân cuối cùng của ngôi nhà . Bà ta trông hệt mụ phù thủy trong những bá»™ phim kinh dị vá» rừng già . Cô không nhìn thấy gì ngoà i má»› tóc trắng rối bù, song có thể cảm nháºn được ánh mắt của bà ta Ä‘ang quan sát cô. VÄ© thản nhiên bÆ°á»›c qua những lùm cây ráºm rạp và đã tá»›i cổng và o ma tráºn. Cô rẽ và o trong, rồi lại rẽ nữa, rẽ nữa. Ma tráºn sẽ bảo vệ cho cô an toà n. Nhắm mắt cô cÅ©ng có thể thuá»™c được Ä‘Æ°á»ng Ä‘i lối lại của nó, còn tất cả những ngÆ°á»i khác thì không thể.
VÄ© đã và o đến tâm ma tráºn. Cô tìm đến góc nhá»n tạo thà nh chữ V rồi tá»±a lÆ°ng và o đấy. Cô sẽ phải là m gì bây giá»? Tại sao gã SÆ°Æ¡ng Ä‘á»™t ngá»™t đến đây? Qua câu chuyện vừa rồi thì má»i sá»± gần nhÆ° đã sáng tá». Cô còn Ä‘iá»u gì nghi ngá» nữa. Hắn là má»™t tên giết ngÆ°á»i. Äã có bốn ngÆ°á»i chết, và thêm cô nữa cÅ©ng đâu có gì đáng kể. Bất thình lình, VÄ© nghe thấy tiếng má»™t váºt chạm nhẹ và o lá cây. NgÆ°á»i cô cứng lại nhÆ° bị bóng đè. Rồi má»™t tiếng loạt soạt nữa. Có má»™t váºt Ä‘ang di chuyển phÃa sau má»™t hà nh lang trong ma tráºn. Và ngay khi cô chÆ°a kịp phản ứng gì, má»™t bóng Ä‘en đã đổ dà i trÆ°á»›c mặt cô. Chẳng cần quay lại, VÄ© cÅ©ng biết đó là “thứ†gì.
- Sao công chúa lại ra đây ngồi và o lúc trá»i tối om thế nà y?
VÄ© run rẩy đứng lên. Äôi mắt gã SÆ°Æ¡ng nhìn cô chằm chằm nhÆ° con cú vá».
- Äâu… có tối. Trăng hôm nay sáng mà .
- Ừ nhỉ. – Gã ngÆ°á»›c lên nhìn trá»i. – Trăng hôm nay sáng tháºt. Ra là công chúa ra đây ngồi ngắm trăng. Mà sao ngắm trăng chẳng nhìn trăng lại cứ nhìn xuống đất thế?
Giá»ng gã đầy ngạo mạn, không còn cái vẻ khúm núm xu nịnh thÆ°á»ng ngà y.
- Tôi ngắm từ nãy rồi. Anh đến đây lúc nà o váºy?
- SÆ°Æ¡ng vừa đến, mà nhìn thấy SÆ°Æ¡ng chị cÅ©ng chẳng có vẻ gì là ngạc nhiên nhỉ, lại còn giáºt mình nhÆ° nhìn thấy ma ấy.
- Tất nhiên rồi. Tôi Ä‘ang ngồi má»™t mình ở cái nÆ¡i tÄ©nh lặng nà y, thế rồi tá»± nhiên anh xuất hiện từ đằng sau, thá» há»i là anh thì có giáºt mình hay không? – VÄ© đã lấy lại bình tÄ©nh. Cô nhìn lá»›p da mặt bóng nhãy của hắn dÆ°á»›i ánh trăng, chỉ thấy giáºn Ä‘iên lên. Máu nóng trong ngÆ°á»i cô chảy rần ráºt.
SÆ°Æ¡ng ngá»a mặt lên trá»i cÆ°á»i ha hả.
- Äúng tháºt, em định dá»a chị tà chÆ¡i.
- Anh đến đây là m gì?– Vĩ lạnh lùng.
- À, anh Lưu bảo em đến.
- Lưu bảo? – Vĩ ngạc nhiên.
- Tất nhiên, nếu không em tá»± Ä‘á»™ng mò đến cái nÆ¡i buồn tẻ nà y là m gì. – Gã phác má»™t cá» chỉ chán nản nhÆ° tháºt. – Anh LÆ°u nói rằng hình nhÆ° chị Ä‘ang gặp chuyện gì đó. Anh ấy không yên tâm nên muốn đến đây đón chị và cháu Bảo vá». Công việc của anh LÆ°u dạo nà y Ä‘ang rất báºn nên em xung phong đến rÆ°á»›c công chúa.
Vĩ nhớ lại cú điện thoại của Lưu hôm cô lần theo dấu lão thầy mo. Chắc hẳn Lưu đã đoán biết được chuyện chẳng là nh nên anh thấy lo lắng.
- Sao đến mà không báo trước? – Vĩ cau mặt.
- Trá»i ạ. Hình nhÆ° sóng Ä‘iện thoại nó quên không rẽ và o trang trại rồi. Gá»i cho chị cả nghìn lần không được. Vá»›i lại, anh LÆ°u cÅ©ng không muốn gá»i Ä‘iện thoại trÆ°á»›c, sợ rằng nếu chỉ nói qua Ä‘iện thoại sẽ không thuyết phục được chị.
- Äược rồi. Bao giá» anh cho mẹ con tôi vá»?
- Vá»™i gì chị. Em ở chÆ¡i vá»›i cháu và i hôm đã, tranh thủ táºn hưởng tà gió rừng luôn. Ở thà nh phố nhiá»u cÅ©ng phát ốm lên ấy chứ.
- Không, tôi muốn vỠngay. Ngay sáng mai.
SÆ°Æ¡ng tắt ngay nụ cÆ°á»i. Hắn nhìn cô chòng chá»c.
- Sao chị vội thế? Chị vẫn cứ muốn ở lại đây cơ mà ?
- NhÆ°ng chẳng lẽ anh không biết chuyện vừa rồi trang trại đã có thêm hai ngÆ°á»i chết nữa hay sao. Tôi không muốn ở lại đây thêm má»™t giá» nà o nữa. – VÄ© gà o lên.
- Thì trÆ°á»›c đây vẫn đã có hai ngÆ°á»i chết mà chị đâu có chịu vá». Rồi thêm hai ngÆ°á»i chết nữa chị cÅ©ng đâu có gá»i gì cho em và anh LÆ°u. Sao tá»± nhiên giá» chị lại cuống lên thế?
Hắn tiến sát vá» phÃa VÄ©, mùi gây gây trên cÆ¡ thể hắn khiến VÄ© phát ói. Cô lùi lại đằng sau và i bÆ°á»›c.
- Tá»± nhiên tôi cảm thấy không thÃch thì muốn vá» thôi. Sáng mai mẹ con tôi sẽ thu dá»n đồ đạc.
- Không. Còn tôi thì chÆ°a thÃch vá». – Hắn tiếp tục tiến lên. Lần nà y VÄ© không còn chá»— lùi, lÆ°ng cô áp sát và o lá»›p lá cây. – Tại sao cô lại cứ khăng khăng nhÆ° công chúa thế. Ban nãy cô chạy Ä‘i đâu? Nghe thấy những chuyện gì?
- Chuyện gì? Anh nói chuyện gì à ?
- Tôi đâu có bảo tôi nói gì? Sao cô lại nghÄ© là tôi nói gì mà không phải là ngÆ°á»i khác?
Bất giác Vĩ thấy điên lên, cô muốn thò tay ra siết cổ hắn như sáng nay đã là m với Ráy, song cô bất lực trước thân hình lừng lững như một cây thịt.
- Tôi chẳng hiểu anh Ä‘ang nói cái gì? Tôi Ä‘i dạo chứ còn Ä‘i đâu. Còn nếu anh không muốn Ä‘Æ°a tôi vá» sá»›m thì để tôi gá»i LÆ°u lên đón tôi vá».
Thái Ä‘á»™ cáu kỉnh của VÄ© khiến hắn băn khoăn. Hắn hÆ¡i lùi lại. Quay Ä‘i. Ngắm nghÃa góc nhá»n hình chữ V. Rồi quay lại, mặt đối mặt vá»›i VÄ©.
- Cô quát tôi đấy hả, công chúa? – Hắn thì thầm, bà n tay chuối mắn khoanh lấy cổ cô rồi hất ngược cằm cô lên. – Cô có muốn sung sÆ°á»›ng ngá»± trong lâu Ä‘Ã i nhÆ° công chúa hay muốn tôi bóc vá» hết sá»± tháºt vá» cô cho bà n dân thiên hạ biết. Lúc đó hẳn LÆ°u sẽ vui vẻ lắm đấy. Thằng nhóc Bảo kia cÅ©ng sẽ vẫy tay chà o cô mà thôi.
VÄ© nấc lên, nÆ°á»›c mắt trà o ra. Cục nghẹn trong cổ cô không nuổt trở lại được và o trong vì bị cái gá»ng kìm bằng thịt ngÆ°á»i xiết chặt lấy.
- Äược rồi, được rồi. – Hắn thả tay ra. Giá»ng ráo hoảnh nhÆ° má»™t diá»…n viên Ä‘ang diá»…n trò trên sân khấu. – Chị VÄ© yêu quý. Chị cứ yên tâm. Ngà y nà o thằng SÆ°Æ¡ng còn sống trên cõi Ä‘á»i nà y, sẽ không ai biết gì vá» chuyện của chị hết. Giá» thì vá» thôi. Chị bảo Ráy chuẩn bị đồ ăn cho em nhé. Em đói đến run cả chân tay rồi đây nà y.
Hắn nhắc đến Ráy bằng má»™t vẻ xa lạ. VÄ© thấy kiệt sức, cô bÆ°á»›c dá»c theo hà nh lang ma tráºn. Bóng cô trải thà nh má»™t hình nhân nhá» dẹt trên mặt đất, còn cái bóng Ä‘en chênh chếch bên cạnh cô phình to ra nhÆ° má»™t thằng há» dị hợm trong nhà hát. Cô thấy hoa mắt. Bóng Ä‘en cứ phình mãi, phình mãi, trùm lên cả chiếc bóng gầy guá»™c của cô.
Tà i sản của Mèo Äa Tình
25-12-2008, 08:49 PM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Nov 2008
Äến từ: Thao Dien Q2
Bà i gởi: 180
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
ChÆ°Æ¡ng XX: Căn hầm bà máºt
Trăng rằm rải tia lấp lánh lên những tán cây ngoà i cá»a sổ, rồi lan bóng xuống bồn hoa Ä‘á» rá»±c khiến mà u hoa gợn ánh Ä‘á» lợt nhÆ° loang máu. VÄ© nằm xuống chiếc gối nhồi Ä‘á»— mát rượi, cố gắng thÆ° giãn cho bá»›t căng thẳng. Cô biết rằng đêm nay mình sẽ thức trắng. Ngay sau khi rá»i khá»i ma tráºn để quay vá» nhà chÃnh, cô đã gá»i Ä‘iện cho LÆ°u. Cô gá»i số cố định. Anh Ä‘ang ở nhà , Ä‘ang là m việc trên máy vi tÃnh, Ä‘ang ngắm tấm ảnh của cô và bé Bảo để trên bà n là m việc. Anh hÆ¡i giáºt mình khi nghe giá»ng nói gấp gáp của VÄ©. Cô cố bình tâm để không là m anh lo lắng. Anh xác nháºn rằng đã cá» SÆ°Æ¡ng đến đón cô vá». Anh há»i dồn rằng đã xảy ra chuyện gì váºy. Cô suýt nữa thì báºt khóc. Cô nói lá»™n xá»™n rằng ở đây đã xảy ra má»™t số chuyện, nhÆ°ng anh đừng lo, cô đã giải quyết ổn thá»a, rồi cô sẽ quyết ổn thá»a. Rằng ngÆ°á»i ta vừa phát hiện ra má»™t thứ gì đó bà máºt, cô Ä‘oán rằng nó không phải là thứ dá»… chịu gì, nhÆ°ng anh đừng lo, rồi cô sẽ giải quyết má»i chuyện ổn thá»a. Äầu dây bên kia im lặng. Có lẽ Ä‘Æ°á»ng dây đã bị ngắt. Cô thì thầm má»™t mình.
- Nếu xảy ra bất cứ chuyện gì… anh có còn yêu em như trước?
Không ngá» giá»ng nói bên kia cất lên.
- Bất kể chuyện gì xảy ra, anh vẫn coi em là duy nhất.
Cô chảy nÆ°á»›c mắt. NÆ°á»›c mắt khiến bóng trăng trÆ°á»›c mặt cô má» mỠảo ảo. Lần nà y Ä‘Æ°á»ng dây đã bị ngắt hoà n toà n. Trong máy rÃt lên âm thanh ở tần số cao nhất. Cô không muốn tiết lá»™ ná»™i dung câu chuyện cô nghe được lúc cháºp tối. Có thể LÆ°u sẽ lại không tin và o Ä‘iá»u đó. Có thể anh sẽ gá»i Ä‘iện ngay láºp tức cho gã SÆ°Æ¡ng. Và má»™t khi không còn gì để mất, gã dá»… là m liá»u, không chỉ nguy hiểm đến cô mà ngay cả LÆ°u và bé Bảo cÅ©ng chÆ°a chắc đã được an toà n. Cô Ä‘Ã nh giả câm giả Ä‘iếc để gã SÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°a mẹ con cô vá» nhà . Má»i chuyện sau đó sẽ tÃnh sau. Cô cÅ©ng định gá»i Ä‘iện cho Bách, nhÆ°ng rồi cô nhá»› lại thái Ä‘á»™ của gã cảnh sát bảo thủ đó. Anh ta là má»™t ngÆ°á»i tốt, song quá cứng nhắc. DÆ°á»ng nhÆ° anh ta không tin và o bất cứ Ä‘iá»u gì cô nói. CÅ©ng không có gì quá ngạc nhiên, ngay cả LÆ°u cÅ©ng còn không tin cô kia mà .
Má»i chuyện sẽ được giải quyết ổn thá»a thôi, cô thì thầm, mình sẽ giải quyết được.
VÄ© áp mặt lên gối. NÆ°á»›c mắt cô mát lạnh. Cô bồng bá»nh trong cõi ảo huyá»n. Äá»™t nhiên, cô nghe thấy có tiếng gá»i khẽ. “Vĩ… Diên VÄ©â€. Tiếng gá»i trong trẻo nhÆ° giá»ng má»™t cô bạn gái đến rủ cô Ä‘i há»c thá»i còn thÆ¡ ấu. Tiếng gá»i phát ra ngay phÃa dÆ°á»›i vách. Cô vụt ngồi dáºy. Ngoà i cá»a sổ, bóng trăng xanh bà ng bạc chuyển sang mà u tÃm ngắt. Má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà đứng ngay giữa sân, lÆ°ng quay vá» phÃa cá»a sổ. Cô ta mặc bá»™ quần áo Ä‘en tuyá»n. VÄ© định mở miệng, nhÆ°ng cổ há»ng cô cứng lại chẹn đứng những âm thanh vừa được phát ra. Tuy nhiên, VÄ© vẫn nghe thấy tiếng nói của mình, có thể đó chÃnh là ý nghÄ© của cô.
- Cô gá»i tôi?
- Äúng. – NgÆ°á»i phụ nữ vẫn đứng yên bất Ä‘á»™ng.
- Cô biết tôi?
- Äúng.
- Tôi gặp cô nhiá»u lần rồi. Cô ở quanh đây?
- Äúng.
- Cô là ai?
Lần nà y, cô ta không nói gì và từ từ xoay mình lại. Máu từ thái dÆ°Æ¡ng cô tuôn ra nhÆ° suối. Máu loang lên mặt và bá»™ quần áo Ä‘en, khiến VÄ© chỉ nhìn thấy má»™t khối Ä‘á» lừ. VÄ© thét lên và ngồi báºt dáºy. Khóm hoa dÆ°á»›i sân Ä‘á» loang nhÆ° má»™t vệt máu. Cô dụi mắt. Có lẽ cô vừa lịm Ä‘i được má»™t lúc. Trăng ngoà i cá»a sổ vẫn bà ng bạc, soi rõ từng ô gạch. Trại Hoa Äá» tÄ©nh lặng nhÆ° không còn sá»± sống. Ban đêm, A Cách thÆ°á»ng tắt máy phát Ä‘iện nên giá» ngay cả cái âm thanh ồn ã vui tai đó cÅ©ng không còn nữa. Không có tiếng côn trùng rỉ rả, không có tiếng gió hú, không có âm thanh. Cô bị nén và o má»™t không gian vô cá»±c chăng. VÄ© cá» Ä‘á»™ng ngÆ°á»i để chứng tá» mình Ä‘ang còn sống. XÆ°Æ¡ng trên cÆ¡ thể cô kêu răng rắc, báo hiệu rằng đây không là má»™t giấc mÆ¡. Bất ngá» má»™t tiếng hú thê thảm vang khắp khu trại đến rợn tóc gáy. Rồi lại má»™t tiếng hú thứ hai. VÄ© định thần lại, cô rủa thầm Lucky. Con chó rừng Ä‘ang hú ánh trăng. Cô đã trải qua hai đêm rằm ở Trại Hoa Äá». Những đêm trăng, loà i chó rừng rải rác trong rừng thẳm tụ vá» má»™t chá»— để cất bản hợp âm. LÅ© mèo rừng cÅ©ng gà o lên trong mà n truy hoan cuồng loạn của loà i cầm thú. Trăng rằm kÃch thÃch những kẻ má»™ng du, kÃch thÃch bản năng hoang dã của Ä‘á»™ng váºt, kÃch thÃch con ngÆ°á»i chìm và o trạng thái ảo má»™ng. Có lẽ cô cÅ©ng không thoát khá»i chu kỳ sinh há»c nà y. Giấc mÆ¡ kỳ lạ vá» ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà áo Ä‘en có thể chỉ là kết quả của việc nhịp sóng Ä‘iện não bị từ trÆ°á»ng tác Ä‘á»™ng mạnh. Lucky lại hú lên má»™t hồi dà i não ná». Nó đứng ngay trên báºc cao nhất của bồn hoa và ngá»a mặt lên trá»i. Cái bóng Ä‘en nhá» thó in Ä‘áºm dÆ°á»›i trăng. Cô định ném má»™t váºt gì đó để nó thôi Ä‘i. Có lẽ là má»™t chiếc dép. Cô nhặt chiếc dép cói dÆ°á»›i chân và định giÆ¡ tay lên thì chợt chững lại vì má»™t váºt gì đó vừa di chuyển ngang sân trại. Bóng Ä‘en đó cÅ©ng mặc bá»™ đồ Ä‘en tuyá»n. Cô sững ngÆ°á»i. Những hình ảnh kỳ dị vá» ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà áo Ä‘en lại luẩn quẩn hiện lên. Cô nép và o cá»a sổ và chỠđợi những tia máu rỉ ra từ thái dÆ°Æ¡ng chị ta. NhÆ°ng cô chợt nháºn thấy ngÆ°á»i nà y vạm vỡ hÆ¡n nhiá»u, trong khi ngÆ°á»i phụ nữ trong giấc mÆ¡ của cô nhá» nhắn, nếu không muốn nói là xinh đẹp. Khi đã đến khoảng giữa sân, ngÆ°á»i kia dừng lại và ngẩng lên ô cá»a sổ phòng VÄ©. Cô thót ruá»™t, lùi lại sau. Qua khe vách, cô thấy rõ mồn má»™t khuôn mặt ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà hiện lên dÆ°á»›i ánh trăng. Là Ráy. Chị ta đứng đó má»™t lát nhÆ° thể muốn chắc chắn rằng không có ai theo dõi chị ta từ những ô cá»a kia, rồi nhìn ra xung quanh má»™t cách lén lút và vòng sang phÃa khu nhà kÃnh. Và i giây sau, má»™t cái bóng cao lá»›n cÅ©ng trá» qua sân. Lucky sủa ầm Ä©. Äối vá»›i nó, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên gã SÆ°Æ¡ng là ngÆ°á»i lạ. Cô thấy Ráy vá»™i vã quay lại để suỵt con chó. Nhìn thấy Ráy, nó im ngay láºp tức và vẫy Ä‘uôi rối rÃt. Ráy ra hiệu cho gã SÆ°Æ¡ng Ä‘i theo và cả hai khuất khá»i tầm mắt VÄ©. Cô vá»™i và ng xá» chân và o đôi già y đế bằng, nhét chiếc Ä‘iện thoại và o túi quần ngủ và láºt chiếc gối nhồi vá» Ä‘á»—. Con dao trừ tà lạnh toát trong tay cô. VÄ© lao xuống cầu thang. Cả hai bóng Ä‘en đã biến mất song cô chắc rằng hỠđã Ä‘i xuống con dốc. Chỉ còn má»™t con Ä‘Æ°á»ng đó thôi. Không do dá»±, cô lao và o đêm tối.
***
Khi VÄ© xuống tá»›i chân dốc, cô thấy hai bóng Ä‘en đã băng qua khoảnh đất trống và biến mất sau vách núi đá. Cô biết rằng chúng Ä‘ang men theo con Ä‘Æ°á»ng mòn ven núi. VÄ© đứng yên đó và chỠđợi. Cô không dám Ä‘i tiếp. Con Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»™c đạo Ä‘ang sáng trÆ°ng dÆ°á»›i trăng rằm, xung quanh không má»™t bụi cây ngá»n cá», quá dá»… dà ng để phát hiện ra có ngÆ°á»i Ä‘ang theo dõi. Cô sẽ chỠđợi, chúng không thể biến Ä‘i đâu được trên con Ä‘Æ°á»ng duy nhất nà y, trừ phi là tá»± lao đầu xuống vá»±c. Chừng mÆ°á»i phút sau, VÄ© cÅ©ng vượt qua bãi đất trống. Dải đất viá»n eo núi hiện thà nh má»™t vệt dà i Ä‘á» quạch. Tịnh không má»™t bóng ngÆ°á»i. Cô đã đến chá»— bức tượng hình ngÆ°á»i cụt đầu. Lần đầu tiên cô nhìn thấy nó và o ban đêm. DÆ°á»›i ánh trăng, con ngÆ°á»i bằng đá giÆ¡ hai tay đầy ai oán. Nó sừng sững trÆ°á»›c mặt khiến cô thấy ngợp. VÄ© không dám nhìn thêm nữa. Cô luồn qua khe đá dÆ°á»›i chân bức tượng. HÆ¡i lạnh ùa ra từ bên trong nhÆ° muốn hút vạn váºt và o lòng Ä‘en. Cô nhìn và o hang đá âm u. Không lẽ hai kẻ kia lại chui và o trong ấy. Lúc nà y má»™t đám mây Ä‘en đã lÆ°á»›t gần tá»›i mặt trăng rồi nuốt chá»ng quầng sáng kiêu hãnh duy nhất trên bầu trá»i. VÄ© thấy đôi mắt mình Ä‘en đặc. Má»™t tiếng tru dà i thảm thiết Ä‘áºp và o vách núi, rồi những tiếng tru tiếp theo, của má»™t con chó rừng khác, rồi thêm con khác, con khác nữa. Tiếng tru rá»n rÄ© hòa và o nhau nhÆ° nuối tiếc ánh trăng. Cô tần ngần và i giây rồi rút chiếc Ä‘iện thoại ra để lấy ánh sáng từ mà n hình, quyết định chui và o trong hang. Äúng và o khoảnh khắc ấy, đám mây u ám kia cÅ©ng quyết định buông tha quầng sáng tuyệt đẹp, và VÄ© thoáng thấy phÃa đằng xa má»™t bóng ngÆ°á»i Ä‘ang rảo bÆ°á»›c. Cô vá»™i và ng chạy theo. Con Ä‘Æ°á»ng nà y có Ä‘oạn lên dốc, Ä‘oạn xuống dốc. Dốc chỉ hÆ¡i thoai thoải, song đủ để hai ngÆ°á»i từ hai mặt dốc không thể nhìn thấy nhau. Cô Ä‘ang lên dốc, còn bá»n ngÆ°á»i kia đã xuống dÆ°á»›i rồi. VÄ© không dám mạo hiểm thêm, nếu cô đứng từ trên cao, chẳng khác gì con chó rừng ngẩng nhìn ánh trăng trên bục bồn hoa. Cô lại tiếp tục chỠđợi. Khi cô qua phÃa bên kia, cả hai đã biến mất. VÄ© Ä‘i tiếp và o con Ä‘Æ°á»ng mòn len giữa rừng. Trong nà y ánh trăng không thể len qua lá»›p lá ken dầy của những cây đại thụ ngà n năm tuổi, vì thế cô thấy má»™t đốm sáng nhà n nhạt di Ä‘á»™ng giữa rừng. Äó là ánh đèn pin. Cô lầm lÅ©i bÆ°á»›c, mắt căng ra nhìn ánh đèn Ä‘ang dịch chuyển. Bất chợt, cô giáºt mình. Ãnh mắt đã quen vá»›i đêm tối nháºn ra rõ phÃa đằng trÆ°á»›c cô chỉ có má»™t ngÆ°á»i. Cô dụi mắt, tiến nhanh thêm chút nữa. Má»™t tên đã biến mất, và căn cứ và o cái hình dáng của bóng Ä‘en kia thì cô chắc rằng đấy là Ráy. Gã SÆ°Æ¡ng đã biến mất. Hắn Ä‘i đâu? Cô lạnh toát ngÆ°á»i. Hắn không thể Ä‘i ngược chiá»u cô để trở vá» trang trại. Hắn lại không ở phÃa trÆ°á»›c cùng Ráy, cà ng không thể Ä‘i trÆ°á»›c mụ ta. Váºy… nghÄ©a là … hắn Ä‘ang ở ngay sau lÆ°ng cô. VÄ© nuốt nÆ°á»›c miếng má»™t cách khó khăn. Bá»n chúng đã biết rằng cô Ä‘ang theo dõi, và giá» cô nhÆ° má»™t miếng xúc xÃch kẹp giữa hai lát bánh khổng lồ, chỉ chỠđể ngÆ°á»i ta cho và o miệng.
Ãnh đèn phÃa trÆ°á»›c Ä‘á»™t ngá»™t dừng lại. VÄ© nhảy vá»™i và o lùm cây bên cạnh. Thá»i gian nhÆ° dãn căng ra. Cô túm chặt và o má»™t cà nh cây cho khá»i ngã. Có má»™t váºt gì đó nhÆ¡n nhá»›t Ä‘ang luồn qua gấu quần. VÄ© cố cắn môi cho khá»i báºt khóc. Cô cảm thấy đốt thân của sinh váºt đó trÆ°á»n cháºm chạp trên da thịt cô. Ráy lùa đèn pin ngược trở lại. Ãnh đèn quét qua quét lại khắp các bụi cây, nhá» và o đó, cô cÅ©ng thể nháºn thấy rằng con Ä‘Æ°á»ng phÃa sau lÆ°ng cô cÅ©ng không má»™t bóng ngÆ°á»i. Bụi cây nà y che chắn cho cô tuyệt đối, và cÅ©ng che chắn cho hà ng nghìn sinh váºt tồn tại dÆ°á»›i các hốc cây quanh năm không ánh mặt trá»i. Quầng sáng trÆ°á»›c mặt tắt ngấm. Ráy đã Ä‘i tiếp. Cô vá»™i nhảy ra khá»i bụi cây, kéo ống quần và lấy mÅ©i dao gạt cái váºt ghê tởm Ä‘ang bám dÆ°á»›i chân mình. Nó đã rụng ra, song không vì thế mà da cô hết nổi gai ốc. Mụ Ráy vẫn rảo bÆ°á»›c rất nhanh. Bà n tay cô nắm chặt cán dao đến má»i nhừ. Rõ rà ng đằng sau cô không có ai. Váºy thì gã SÆ°Æ¡ng biến Ä‘i đâu được? Còn Ráy, cô biết chắc mụ Ä‘ang Ä‘i vỠđâu.
Tòa nhà cổ của dòng hỠQuách.
Mụ tìm kiếm thứ gì ở đó? Mụ giấu giếm thứ gì ở đó? Chắc chắn câu trả lá»i chẳng mang lại Ä‘iá»u gì tốt là nh. Cô nhá»› lại nhiá»u lần Ráy đã nhắc nhở cô đừng Ä‘i lại lung tung ngoà i trang trại, đặc biệt là tòa nhà cổ. Cô không biết mình đã Ä‘i được bao xa. Cô ngạc nhiên rằng cả hai lần vượt qua con Ä‘Æ°á»ng mòn nà y, thì cả hai lần cô Ä‘á»u không để ý đến thá»i gian. Con Ä‘Æ°á»ng nà y mất 15 phút Ä‘i bá»™? 30 phút? Hay hÆ¡n thế? Ở nÆ¡i nà y, dÆ°á»ng nhÆ° không tồn tại không gian và thá»i gian. Má»i thứ Ä‘á»u há»—n mang vô thá»±c. Tuy nhiên, dá»±a và o ánh sáng phát ra từ chiếc đèn pin, cô đã nhìn thấy những báºc đá dẫn lên sân trÆ°á»›c của tòa nhà . Mụ Ä‘Ã n bà lại dừng bÆ°á»›c và i giây và soi đèn ngược trở lại. Cô nhảy tót và o bụi ráºm lần thứ hai. Khi cô ra khá»i bụi cây cứu tinh đó, mụ ta đã biến mất.
VÄ© bÆ°á»›c lên báºc đá đã quá quen thuá»™c đối vá»›i cô. Cô nhá»› lại ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà thổi sáo bà ẩn. Cô chỉ nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp của bà ta mà không nhìn thấy hình ảnh khủng khiếp nhÆ° lá»i con trai cô. Nếu bé Bảo nói đúng, mà chắc chắn rằng nó nói đúng, thì bà ta chÃnh là bóng ma luôn xuất hiện cạnh ngôi nhà đá ong thứ chÃn và o những đêm trăng thượng tuần, chÃnh là hồn ma ngÆ°á»i mẹ cô gái đã thắt cổ tá»± vẫn, chÃnh là ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà bị nguyá»n rủa duy nhất trong dòng há» sinh được má»™t đứa con, và đứa con gái ấy cÅ©ng bị chết thảm. Dòng há» Quách đã bị tuyệt diệt. Lẽ nà o lá»i nguyá»n vẫn lÆ°u truyá»n trong bá»™ tá»™c là có tháºt. Song lá»i nguyá»n ấy là gì? NgÆ°á»i duy nhất có thể nói cho cô biết sá»± tháºt lại chÃnh là con quái váºt nguy hiểm mà cô Ä‘ang theo sát.
Trăng vẫn công bằng tá»a sáng xuống vạn váºt. Sân trÆ°á»›c tòa nhà vắng lặng. Cá»a và o được mở ra. Tất nhiên, mụ Ráy vừa Ä‘i và o đấy. VÄ© nhìn và o bên trong. Tối om. Cô tháºn trá»ng Ä‘i Ä‘i lại lại quanh sân trÆ°á»›c và i vòng. Những cánh cá»a trên cao vẫn mở ngoác ra nhÆ° thể các chủ nhân xÆ°a cÅ© của tòa nhà đang dà nh trá»n má»™t đêm để thưởng thức ánh trăng. VÄ© rút chiếc Ä‘iện thoại trong túi và bấm và o má»™t nút bất kỳ. Äồng hồ Ä‘iện tá» hiện ra số 12. VÄ© nhìn xuống những báºc đá, rồi nhìn vá» phÃa Trại Hoa Äá», nÆ¡i có khuôn viên ma tráºn vạch ngang dá»c tối thẫm nhÆ° má»™t bà n cá». Cô hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu và bÆ°á»›c và o tòa nhà .
Cánh cá»a thông ra sân giữa cÅ©ng mở toang, tạo thà nh má»™t hình chữ nháºt tÃm bạc. VÄ© Ä‘i thẳng ra đó. Mùi ẩm mốc từ những căn phòng và i trăm năm tuổi bao phủ từng bÆ°á»›c Ä‘i của cô. Trăng hắt bóng xuống những bụi cá» dại um tùm má»c lên từ khe đá. Cô ngÆ°á»›c lên. Những ô cá»a Ä‘en ngòm ở tầng hai Ä‘ang nhìn cô chòng chá»c. VÄ© rùng mình. Cô má»›i chỉ khám phá những căn phòng ở mặt trÆ°á»›c tòa nhà . Còn phần sau, cô chÆ°a bao giá» và o, và cÅ©ng không bao giá» muốn và o. Cô đã dá»± cảm những chuyện chẳng là nh sau bức tÆ°á»ng đá âm u kia.
Khoảng sân bá»—ng sẫm dần, sẫm dần, rồi Ä‘en kịt nhÆ° má»™t chiếc giếng cạn khổng lồ. Cùng lúc đó, hà ng trà ng cÆ°á»i ré lên man dại. Tiếng cÆ°á»i nối và o nhau. Tiếng Ä‘áºp cánh sà n sạt nhÆ° lÅ© ngÆ°á»i Ä‘iên Ä‘ang vò xé. Tiếng tru não ná» của chó sói. Hà ng loạt âm thanh bủa vây lấy cô. VÄ© ngồi sụp xuống. Cô ôm chặt lấy đầu. NÆ¡i nà y là địa ngục. Nó hệt nhÆ° thứ địa ngục mà cô đã từng trải qua: tù túng, ghê rợn, không có không gian, không cả thá»i gian. Cô nấc lên, và ngồi bệt xuống đất. Khi cô mở mắt ra, đám mây Ä‘en tai ác vừa rồi đã trôi vá» phÃa trÆ°á»›c, trả lại tá»± do cho ánh trăng bạc. Những con chim Chết cÅ©ng đã tìm lại chá»— Ä‘áºu. LÅ© chó rừng hết kêu gà o. Trăng có má»™t sức mạnh vÄ©nh hằng đối vá»›i loà i cầm thú. Tổ tiên của chúng hà ng triệu năm vá» trÆ°á»›c đã mê mải trÆ°á»›c ánh trăng, thì nay chúng vẫn tụ há»™i vỠđây để táºn hưởng má»™t buổi dạ tiệc thần bÃ. Tá»± nhiên, VÄ© thấy da mặt mình gá»n gợn. Cái cảm giác quen thuá»™c nà y cà ng là m cho cô sởn gai ốc. Chẳng cần ngẩng lên, cô cÅ©ng biết Ä‘iá»u gì Ä‘ang diá»…n ra. VÄ© từ từ ngÆ°á»›c mắt. Mặc dù đã chuẩn bị tinh thần, song cô vẫn không tìm nổi má»™t tiếng kêu sợ hãi. Từ trên những ô cá»a tầng hai, hà ng loạt cặp mắt Ä‘á» kè Ä‘ang quan sát cô. Những đôi mắt soi mói và độc địa. Chim Chết. Cô không nhìn thấy chúng bao giá». Thứ duy nhất cô có thể nhìn và cảm thấy là những đôi mắt hoang dại và tiếng kêu hãi hùng. Loà i chim Chết cÅ©ng hệt nhÆ° lÅ© ngÆ°á»i giấu mặt kia, gian tà và hiểm ác, chúng xuất hiện ở đâu, ở đó có chết chóc.
Cánh cá»a dẫn và o tòa nhà ngang đằng sau không mở toang nhÆ° hai cánh cá»a kia, nó đã được đóng lại, song chỉ khép há» chứ không chặt hẳn. Trong nà y chỉ có mụ Ráy? Hay là gã SÆ°Æ¡ng đã đến đó từ trÆ°á»›c rồi? Hai kẻ đó Ä‘i cùng nhau, lý gì lại ngÆ°á»i chạy trÆ°á»›c, ngÆ°á»i Ä‘i sau. NhÆ° váºy là gã SÆ°Æ¡ng đã biết mụ Ráy từ trÆ°á»›c. Hắn tìm kiếm gì ở vùng đất hoang vu nà y? Chẳng cần phải há»c qua tiểu há»c cÅ©ng có thể suy luáºn ra thứ hắn Ä‘ang săn lùng: Kho báu của dòng há» Quách. Thế rồi hắn lừa dụ LÆ°u mua mảnh đất nà y để dá»… bá» kiếm chác, và mua chuá»™c mụ Ráy là m kẻ dẫn Ä‘Æ°á»ng. NhÆ°ng những kẻ kia thì liên quan gì đến hắn để đến ná»—i há» phải chết thê thảm? Hắn cứ việc truy tìm kho báu nhÆ° lÅ© trẻ con chÆ¡i trò thám hiểm, cứ việc Ä‘Ã o bá»›i nhÆ° những kẻ khát và ng Ä‘i Ä‘Ã o đãi. Chẳng có ai ngăn cản hắn là m việc đó. Ở nÆ¡i thâm sÆ¡n cùng cốc nà y lại cà ng không. VÄ© không cần biết lý do là gì, song cô quyết định sẽ giải quyết xong má»i việc trong đêm nay. Cô nắm chặt con dao và quyết định Ä‘i và o bên trong.
Khi cô rẽ cá» dại băng sang nhà ngang bên kia, má»™t chÆ°á»›ng ngại váºt khiến cô ngã nhà o xuống đất. CỠđắng chui cả và o miệng cô. Con dao văng ra khá»i tay. Cô tẽ cá» ra để tìm. Tay cô đã chạm phải cán dao, song có lẽ nó đã mắc và o má»™t váºt gì đó. VÄ© vạt hẳn cá» sang. Trăng vằng vặc soi rõ má»™t váºt hình trụ bằng đá. Nó chỉ thấp bằng chiếc bà n uống nÆ°á»›c song Ä‘Æ°á»ng kÃnh hÆ¡n má»™t vòng tay ôm. PhÃa bên sÆ°á»n bị mẻ má»™t miếng bằng cái bát. Con dao trừ tà của cô lá»t và o trong đó. VÄ© rút nó ra và quỳ hẳn ngÆ°á»i lên. Mặt trên trụ đá lồi lên má»™t ống nhá», cÅ©ng bằng đá, nhÆ° thể má»™t chiếc lỠđể cắm hÆ°Æ¡ng thá», còn xung quanh bám đầy rêu. Cô lấy dao cạo đám rêu ẩm. Bá» mặt nó không bằng phẳng nhÆ° những chá»— khác. Cô cạo thêm má»™t lượt rêu nữa. Có hai hình lượn vòng hiện ra và bao quanh nó là những ký tá»± cổ kỳ lạ kiểu chữ tượng hình. VÄ© đứng lên. Từ vị trà nà y, cô có thể thấy mình Ä‘ang đứng chÃnh giữa sân. Chỉ vì cá» má»c cao lút mà hai lần trÆ°á»›c cô không nhìn thấy thứ nà y. Có thể đây là má»™t bà n thá» Trá»i Äất của gia đình nhà há» Quách. Hoặc là má»™t váºt dùng để tế lá»… hay liên quan đến tôn giáo nà o đó. Cô Ä‘i tiếp ra phÃa cánh cá»a Ä‘ang khép há». VÄ© Ä‘Æ°a tay đẩy nhẹ.
NhỠánh trăng, cô có thể nhìn thấy lối và o lá» má» trÆ°á»›c mặt. VÄ© đứng yên má»™t lúc cho mắt quen vá»›i bóng tối. Cô thấy lạnh run ngÆ°á»i. Tòa nhà được xây bằng đá. Nó tÃch hÆ¡i lạnh từ nhiá»u thế ká»· và giá» là lúc để nhả ra. Cô không dám báºt chiếc Ä‘iện thoại lấy sáng, vì thế, cà ng Ä‘i sâu và o trong, VÄ© cà ng nhÆ° ngÆ°á»i mù. Cô Ä‘Ã nh bám và o vách tÆ°á»ng đá để lần lối Ä‘i. Äá trên tay VÄ© trÆ¡n và ươn Æ°á»›t. Cô tá»± há»i đã bao nhiêu bà n tay chạm và o nó. Những bà n tay giá» chỉ còn là linh hồn. Những bà n tay thiếu nữ đầy sức sống. Những bà n tay Ä‘Ã n ông mạnh mẽ, những bà n tay Ä‘Ã n ông của dòng há» Quách muốn là m bá chủ thiên hạ. Những bà n tay già nua bệnh hoạn. Những bà n tay nhuốm máu. Những bà n tay hẹn hò bà máºt. Những bà n tay đê tiện. Những bà n tay chở che. Lá»›p lá»›p những bà n tay còn lÆ°u vết trên tÆ°á»ng đá. Dấu vết của há» là hÆ° ảo. Cô không thể nhìn thấy bằng mắt, song có thể cảm thấy chúng.
Thỉnh thoảng tay VÄ© bị lỡ Ä‘Ã . Cô biết mình vừa Ä‘i qua má»™t ô cá»a. Hình nhÆ° không có cánh cá»a nà o được lắp trong nà y, hoặc qua thá»i gian, những cánh cá»a bằng gá»— đã bị mục ruá»—ng rồi rụng khá»i bản lá». Chợt VÄ© đâm sầm và o má»™t vách đá. Cô sá» lên trán. Chắc chắn nó sẽ bị bÆ°Æ¡u lên. Äây là táºn cùng của ngôi nhà . Là ngõ cụt. Căn cứ và o quãng Ä‘Æ°á»ng vừa rồi, cô biết đấy là má»™t hà nh lang rất dà i. Hệt nhÆ° kiến trúc của dãy nhà trÆ°á»›c, hà nh lang nà y sẽ tá»a ra hai bên qua các ô cá»a. Äấy chÃnh là những căn phòng dùng để sinh hoạt cho đại gia đình nhà há» Quách. Sẽ có phòng ăn, nhà bếp, khu dà nh cho ngÆ°á»i ở, và các phòng phÃa trên có lẽ để dà nh cho các báºc tiểu thÆ°, công tá». VÄ© tá»± há»i ông chủ của dòng há» Quách ngá»± chá»— nà o trong tòa nhà . Ông ta, con ngÆ°á»i khát máu và đầy quyá»n uy, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên sẽ chiếm vị trà oai hùng nhất, để từ đó có thể Ä‘iá»u hà nh và quan sát má»i hà nh vi của những con ngÆ°á»i bị giam hãm trong cái pháo Ä‘Ã i bằng đá nà y. VÄ© Ä‘oán rằng phòng của ông ta ở tầng hai và quay thẳng ra sân. Nếu là lúc bình thÆ°á»ng, trong má»™t ngà y đẹp trá»i, không gian sáng sủa, hẳn là cô đã rất muốn khám phá nÆ¡i ở của con ngÆ°á»i huyá»n thoại đó, song lúc nà y, cô phải căng hết toà n bá»™ các giác quan ra để quan sát. VÄ© không nghe thấy gì, chỉ duy nhất những mạch Ä‘áºp dồn trong lồng ngá»±c, và tiếng thở hổn hển không thể Ä‘iá»u chỉnh.
VÄ© quay ngược lại và khi tay cô lại bị lỡ Ä‘Ã má»™t lần nữa, cô rẽ bừa và o đó. Cô vừa rẽ trái. Äây là má»™t trong những gian phòng nằm ở phÃa trong cùng. VÄ© cố gắng ghi nhá»› để lát nữa có thể dá»… dà ng quay trở ra. Không khà trong nà y còn đặc quánh hÆ¡n. Thỉnh thoảng VÄ© lại chạm phải má»™t váºt cứng gì đó mà cô Ä‘oán rằng đó là các đồ đạc cÅ© của những chủ nhân. Cô Ä‘i quanh căn phòng để tìm cá»a ra bằng cách lần qua những bức tÆ°á»ng. VÄ© lại tìm thấy má»™t cô cá»a nữa. Cô Ä‘i và o đó. Ở căn phòng bên cạnh, cô cÅ©ng tìm thấy má»™t ô cá»a. Trong đêm tối, VÄ© nhÆ° Ä‘ang mò mẫm giữa ma tráºn. Có Ä‘iá»u, đây là má»™t mê cung dà nh cho kẻ bị bịt mắt, và những kẻ giấu mặt trong bóng tối sẵn sà ng giÆ°Æ¡ng mÅ©i tên tẩm Ä‘á»™c bất cứ lúc nà o.
Cô thầm cầu nguyện. Song cô không biết phải cầu nguyện ai. Bất kỳ má»™t ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng nà o Ä‘á»u có má»™t đấng thần linh để cầu nguyện, hoặc chà Ãt là má»™t ngÆ°á»i đã thân đã chết. VÄ© không có cả hai. Äã từ quá lâu, cô không còn tin tưởng ở thần linh nữa. Cô luôn cô Ä‘á»™c, cả trong bóng tối lẫn ánh sáng ban ngà y. VÄ© đã di chuyển qua hà ng chục căn phòng. Má»™t bá»™ óc luôn say mê vá»›i trò chÆ¡i mê cung giúp cho VÄ© không bị lá»™n Ä‘i lá»™n lại ở các căn phòng cÅ©. Má»™t ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng nếu rÆ¡i và o tình huống nà y chắc chắn sẽ loang quanh hà ng giỠở má»™t hai căn phòng mà vẫn tưởng mình đã Ä‘i hết tòa nhà . VÄ© tuyệt đối không bị rÆ¡i và o trÆ°á»ng hợp ấy, tuy nhiên, cô chỉ định vị được rằng mình Ä‘ang tiến dần ra các phòng phÃa bên ngoà i và sâu hÆ¡n và o bên trái, chứ không thể nà o hình dung nổi không gian xung quanh. Cô cố giữ cho tinh thần được minh mẫn. Mò mẫm trong bóng tối, giữa những căn phòng rối nhÆ° ma tráºn ở má»™t tòa nhà cổ bá» hoang và o lúc ná»a đêm thế nà y tháºt rất dá»… bị mụ mị. Cô vẫn chÆ°a nhìn thấy ánh đèn hay nghe thấy má»™t âm thanh nà o chứng tá» sá»± có mặt của mụ Ráy.
Cô tá»±a và o tÆ°á»ng để nghỉ lấy sức và suy tÃnh xem nên là m gì tiếp theo. Cô tuyệt đối không báºt đèn và đôi già y vải đế má»m giúp cô không gây bất kỳ má»™t tiếng Ä‘á»™ng nà o. Nếu để phát hiện ra kẻ kia, thì chỉ có cô có thể phát hiện ra Ráy, chứ mụ ta không thể “nhìn†thấy cô. Tuy nhiên, rất nhiá»u khả năng là mụ ta đã phát hiện ra cô lúc cô còn đứng ngoà i sân giữa. Sau đó mụ lừa cho cô và o nhà và tìm cách ra tay. Hoặc Ãt ra mụ cÅ©ng có thể thoát ra ngoà i trong khi cô Ä‘ang lằng nhằng giữa cái đám phòng ốc cÅ© kỹ nà y. Cô muốn chạy thẳng ra ngoà i sân mà hét to lên để gá»i những kẻ đê tiện ra ngoà i, nhÆ°ng rồi sau đó chuyện gì sẽ xảy ra. Mụ ta và gã SÆ°Æ¡ng xuất hiện thì cô sẽ là m gì? Chúng sẽ là m gì? Lúc đó chỉ còn có hai khả năng duy nhất. Má»™t là chúng giết cô. Hoặc… cô… giết chúng để tá»± vệ, để tồn tại và để vì má»™t Ä‘iá»u gì đó mà cô không giải thÃch được. Cái Ä‘iá»u đã bắt cô phải vượt qua má»™t quãng Ä‘Æ°á»ng rừng để có mặt ở nÆ¡i nguy hiểm nà y.
Bất chợt má»™t hÆ¡i gió nhẹ lÆ°á»›t qua mặt cô và liá»n sau đó là má»™t mùi chen lẫn và o không gian ẩm mốc lÆ°u cữu. Giác quan của cô cà ng ngà y cà ng thÃnh nhạy đến ná»—i cô có thể cảm thấy những thứ mà bình thÆ°á»ng cô không bao giá» cảm thấy. Chỉ trong vòng má»™t giây, tim cô thắt lại. Trong nà y kÃn gió nhÆ° má»™t cái hang. Cái thứ gió nhẹ kia chỉ có thể là do má»™t váºt chuyển Ä‘á»™ng gây ra. Thứ gì có thể chuyển Ä‘á»™ng trong nà y? Thứ gì có thể chuyển Ä‘á»™ng ngang mặt cô? Và cái mùi kia… chỉ có thể là mùi cÆ¡ thể của má»™t CON NGƯỜI. VÄ© nÃn thở. Cô tháºm chà không dám Ä‘Æ°a tay lên để gạt má»™t con muá»—i rừng Ä‘ang Ä‘áºu trên cánh mÅ©i. Nếu cô có thể cảm thấy chuyển Ä‘á»™ng của má»™t kẻ khác, thì chắc chẳn hắn cÅ©ng sẽ cảm thấy cô má»™t khi cô chuyển Ä‘á»™ng. Hắn là ai? Có phải là Ráy? Nếu là Ráy, tại sao chị ta lại không báºt đèn lên mà đi Ä‘i lại lại nhÆ° bóng ma? Rõ rà ng nhÆ° bảng chữ cái được soi dÆ°á»›i ánh mặt trá»i: Chị ta cÅ©ng muốn SÄ‚N ÄUá»”I VÄ©. Cô thở ra chầm cháºm. Cô hÃt và o chầm cháºm. Cô mỉm cÆ°á»i trong bóng tối. Máu nóng dâng lên từ trong huyết quản cô. Chúng tá»a ra những mạch li ti nóng rá»±c trên đầu, trên mặt, trên cổ và trong lòng bà n tay Ä‘ang cầm con dao trừ tà .
Cô lại nghe thấy tiếng những bÆ°á»›c chân nện thình thịch trên mặt đất và đoà n trẻ con rồng rắn Ä‘ang lượn vòng trÆ°á»›c mặt. Äứa trẻ cuối cùng trong Ä‘oà n rồng rắn mang khuôn mặt của Ráy. Cô cháºm rãi di chuyển theo hÆ°á»›ng gió vừa rồi. Có má»™t tiếng “kịch†đằng trÆ°á»›c VÄ©. Kẻ kia vừa va phải má»™t thứ đồ đạc nà o đó trong căn phòng. Hắn không được khéo léo và uyển chuyển nhÆ° cô. Hắn chỉ có duy nhất má»™t thứ, đó là trái tim của loà i cầm thú.
Tà i sản của Mèo Äa Tình
Last edited by The Creator; 08-01-2009 at 08:06 AM .