Hãy nói đúng hơn là từ có đến không, như là thời gian đảo ngược vậy.
- Thời gian rút lui? Nguy rồi, tên này là cường giả thiên nguyên cảnh!
Phong Liệt giật nảy mình, một kiếm súc thế đã lâu mạnh chém ra, đâm thủng hố đen to lớn trong không trung trước mặt.
Nhưng U Trác cường đại ra ngoài điều hắn dự đoán.
Trong hắc ám một long trảo quấn quanh khói đen bỗng thò ra mạnh ấn vào ngực hắn.
*Ầm!*
Một tiếng nặng nề.
Phong Liệt như bị ngọn núi to va đụng, bắn ngược ra xa, bay đến mấy vạn dặm, đụng thủng hơn mười tòa núi lớn mới dừng lại, căn nguyên thần đồ bao quanh thân tực thành khói đen.
Chớp mắt khói đen hùng dũng lại lần nữa huyễn hóa ra thân hình Phong Liệt.
Phong Liệt sắc mặt âm trầm xa xa nhìn bóng dáng tiểu trẻ đầy tà khí, mắt bắn ra tia lạnh lẽo.
Bởi vì biến ảo Ma Long Hắc Ám Chi Thân nên một kích của U Trác không khiến hắn bị thương nhưng lòng khó tránh khỏi giật mình.
Hắn vốn tưởng U Trác nên ngang ngửa với đám Hoàng Phủ, Phiêu Miểu, tối đa cỡ hậu kỳ địa nguyên cảnh mà thôi.
Nhưng không ngờ tên này mới thoát khốn đã biểu hiện ra thực lực hậu kỳ thiên nguyên cảnh khiến hắn giật nảy mình.
Nếu không ngoài ý muốn thì U Trác hậu kỳ thiên nguyên cảnh đã là đệ nhất cường giả thé giới căn nguyên, thậm chí, dù đám Nhân Hoàng, Long Chủ có trở về cũng chưa chắc thắng được gã.
Tất nhiên phải bài trừ Hồn Võ đại đế không biết sống hay chết.
- Tiểu tử, không ngờ ngươi có Ma Long Hắc Ám Chi Thân hệ Ma Long Hoàng, nhưng kết cuộc của ngươi sẽ không thay đổi.
Ngoài ba vạn dặm U Trác thấy một chưởng của mình không thể hủy diệt Phong Liệt thì mặt xẹt qua kinh ngạc.
Nhưng gã không để trong lòng, vừa dứt lời từ xa đánh ra một đấm
*Vèo!*
Hư không chấn động.
Một quyền ảnh đen xẹt qua, cường giả thiên nguyên cảnh khống chế thời gian, không gian pháp tắc, khiến một kích kia hoàn toàn không nhìn khoảng cách ba vạn dặm, nắm đấm hủy diệt chớp mắt đến gần Phong Liệt, thế không thể đỡ!
Quyền phong ập vào mặt, khí thế bá đạo chí tà chí liệt khiến linh hồn Phong Liệt đau đớn.
Phong Liệt con ngươi co rút, một quyền này đến quá nhanh, hắn không kịp làm ra phản ứng. Dựa vào bản năng chiến đấu, hắn lập tức giơ kiếm ngang ngực, *Ong!* một tiếng từng vòng sóng gợn vàng lan bốn phương tám hướng.
Quyền phong ập đến va chạm với sóng gợn vàng, tan biến, tạo thành ngàn dặm không gian sụp đổ.
Cùng lúc đó, một quyền kia dư uy vẫn đánh vào huyền thiên chiến kiếm.
*Keng!*
Tiếng sắt theo giao nhau vang lên, thân hình Phong Liệt bị huyền thiên chiến kiếm mang theo lại bắn hướng chân trời, ra xa mười vạn dặm mới chậm dần.
Một kích kia vẫn không thể tổn thương Phong Liệt chỉ khiến hắn cảm thấy có một ít bực tức. Thực lực của hắn bùng phát đang định thử một lần thì gặp phải cường giả địa nguyên cảnh đè đầu, rất là ức chế.
- Có qua mà không có lại là mất lịch sự, ngươi cũng ăn một kiếm của ta đây!
Phong Liệt ở trên không trung biểu tình âm trầm, huyền thiên chiến kiếm rung lên. Thoáng chốc khí thế hủy diệt dâng lên, làm cả thiên địa xao động.
Hơi súc thế xong một kiếm mạnh chém tới phía xa.
*Ầm!*
Một kiếm quang vàng dài ba vạn dặm vắt ngang không gian, như là một tinh không trường hà hùng hồn quét hướng U Trác.
Trường là đi qua đâu là thiên địa ầm ầm sụp đổ, ở giữa không trung tạc ra một con đường hư vô cực kỳ lớn. Một số võ giả xui xẻo bị cuốn vào bên trong liền hình thần đều diệt.
Phía xa U Trác thấy vệt vàng chói lọi ập đến thì biến sắc mặt, dựa vào trực giác hơn người gã thấy ra bên trong có tính cuồng bạo hủy diệt và khí sắc bén vô địch.
Nhoáng người lên, U Trác tạt ngang ngàn dặm, dễ dàng né qua kiếm quang, biểu tình thản nhiên.
Nhưng vào lúc này, đột nhiên có tiếng nổ khủng bố vang tận mây xanh.
*Ầm!*
Trong ánh mắt giật mình của mọi người, kiếm quang dài mấy vạn dặm tạc nổ, phân liệt thành hàng ức tiểu kiếm quang bắn bốn phương tám hướng.
Trong phạm vi mười vạn dặm đều là Huyền Thiên kiếm khí như là mưa kiếm, đầy trời ánh sáng vàng lấp lánh như là ban ngày.
Kiếm vũ này chẳng những bao phủ U Trác mà hướng khác đám người hệ ám như Tuế Nguyệt Lão Ma, Táng Thiên Lão Nhân cùng xung quanh ngàn vạn người vây xem đều bị bao trùm, không ai tránh được.
Huyền thiên chiến kiếm trải qua thiên địa huyền hoàng chi khí rèn luyện rồi bản thân đã tiến vào hàng chí tôn thần khí, kiếm khí sớm đạt đến cực hạn không vật gì không phá được. Độ sắc bén của nó đã lên đến quy tắc, thế gian không có khả năng ngăn cản được.
- A!
- Mau trốn đi!
- Tiểu súc sinh đáng chết, lão phu làm quỷ cũng sẽ không tha ngươi! A~~
- …
Kiếm vũ rơi, tiếng hét thê lương liên miên bất tuyệt vang lên, người trúng kiếm nhiều vô số kể, kiếm khí sắc bén không gì sánh được không ngừng xuyên qua từng xác thịt.
Còn về U Trác, người hệ ám bị trọng điểm quan tâm thì tất nhiên là không thể may mắn thoát khỏi.
U Trác thấy không thể tránh được cũng không kinh sợ, gã nhẹ vung tay áo bắn ra kình phong cuốn hướng kiếm vũ của Phong Liệt, khóe môi cong lên khinh thường.
Nhưng khiến gã giật mình là những kiếm vũ dễ dàng đột phá phòng ngự của gã.
*Phụt phụt phụt!*
Ba tiếng trầm đục qua đi, ngực gã bắn máu tung tóe.
U Trác biến sắc mặt, trong mắt có giật mình:
- A? Lực xuyên thấu thật mạnh.
Trước khi kiếm khí hủy diệt bùng phát gã dễ dàng bức nó ra ngoài người, chữa trị vết thương nhưng trong lòng nỗi kiếp sợ lắng đọng thật lâu.
Ba lũ kiếm khí này chỉ là một phần ức vạn kiếm khí trường hà kia thế mà đã khiến gã đường đường là cường giả thiên nguyên cảnh bị thương nhẹ, nếu mới rồi gã cứng rắn đỡ thì kết quả...chỉ tưởng tượng thôi đã thấy kinh khủng rồi.
Chỗ người hệ ám đứng theo kiếm vũ rơi, Táng Thiên Lão Nhân bị trúng chiêu, từng đợt kiếm vũ dày đặc nở rộ đóa hoa máu trên người lão, khiến lão đau đớn gào thét. Dù có không gian pháp tắc gia cố nhưng không làm nên chuyện gì, những kiếm khí có lực lượng bỏ qua pháp tắc.
Tuế Nguyệt Lão Ma, Hồn Vũ tôn giả cũng không may mắn thoát nạn, đều bị thương trình độ khác nhu, thậm chí có ba cường giả hoàng cảnh bị Huyền Thiên kiếm khí tiêu diệt thần hồn chết ngay tại chỗ.
Người hệ ám hận Phong Liệt thấu xương, Táng Thiên Lão Nhân chỉ lên trời thề không giết Phong Liệt thề không bỏ qua.
Còn vô số cường giả lúc trước tụ tập quanh tế đàn đều tử thương vô số, la lối liên tục, hận Phong Liệt nghiến răng.
Đợi kiếm vũ đầy trời tán đi thì trên mặt đất tăng thêm mấy vạn cái xác.
Mặt U Trác đen như lọ nồi bỗng biến mất, truy theo phía xa.
Tuế Nguyệt Lão Ma và mấy cao thủ hệ ám còn có sức chiến đấu cũng lập tức phát động, đầy mình lửa giận bay ra xa.
*Vèo vèo vèo vèo!*
Trên mặt đất từng bóng người bay lên, xác khí tận trời, không biết họ muốn tìm Phong Liệt tính sổ hay là tìm thần khí của hắn nữa.
Nhưng khi họ vội vàng chạy tới chỗ Phong Liệt đứng thì bực mình phát hiện đã hoàn toàn mất đi bóng dáng của hắn.
.......
Trên không trung ba mươi vạn dặm, Phong Liệt như mũi tên xẹt qua.
Phía sau một bóng người khí thế hùng hồn theo đuổi không bỏ, sát khí đậm đặc khiến người khiếp sợ.
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Mặc dù Phong Liệt di chuyển nhanh như biểu tình không hề hốt hoảng, ngược lại hài hước cười.
Lúc trước hắn vung một kiếm kinh thiên xem như trút hết tâm tình buồn bực mấy ngày nay, lòng thoải mái hơn. Nhưng không thể hoàn toàn hủy diệt hệ ám khiến hắn thấy hơi tiếc.
Tuy nhiên hắn không sốt ruột, thực lực càng ngày càng cường đại, không lâu sau hắn sẽ có thực lực ngay mặt đấu với cường giả thiên nguyên cảnh, hệ ám coi như là đá mài dao cho hắn.
Vài giây sau hắn bỗng khựng lại, xoay người nhìn bóng dáng bám dai dẳng, cười lạnh nói:
- U Trác, hôm nay dừng ở đây, lần sau gặp mặt ta sẽ cho ngươi niềm vui bất ngờ.
- Hừ, không có lần sau, hôm nay ngươi sẽ chết. Không gian phong tỏa.
U Trác hừ lạnh, hơi thở pháp tắc bạo tạc, đông kết lại không gian mười vạn dặm.
Bây giờ Phong Liệt như biến thành con ruồi trong hổ phách, không thể nhúc nhích một cây ngón tay.
Nhưng nụ cười trên mặt hắn không hề thay đổi.
Mắt thấy U Trác tới ngày càng gần, nụ cười dữ tợn càng rõ ràng, huyền thiên chiến kiếm bỗng tỏa ánh sáng lăn tăn dễ dàng bài trừ không gian phong tỏa.
Trong ánh mắt kinh ngạc của U Trác, Phong Liệt nhảy người tiến vào trời sao mênh mông.
U Trác lắc người tiến lên mấy ngàn dặm nhưng có một kết giới vô hình khiến gã dừng bước chân, sắc mặt cực kỳ khó xem.
Đằng sau là căn nguyên thế giới, phía trước là trời sao tử vong khiến người nghe liền biến sắc mặt.
U Trác nghiến răng gầm lên:
- Tiểu tử đáng ghét, ngươi có bản lĩnh thì đừng chạy!
- Ha ha ha ha, ngươi có bản lĩnh thì đuổi theo ta đi!
Thanh âm mờ ảo của Phong Liệt truyền đến nhưng không thấy bóng dáng đâu.
U Trác lóe sát khí, tức giận chửi vài câu nhưng cuối cùng đành xoay người đáp xuống.
Không có thần khí Huyền Thiên mở được, bất cứ người nào bước vào trời sao tử vong cuối cùng kết cục là con đường chết, dù gã có thực lực đỉnh cường giả cũng không dám vượt rào.
Phong Liệt thấy U Trác rời đi thì hơi đáng tiếc, nếu tên này thật dám đuổi theo đến trời sao tử vong thì hắn có năm phần nắm chắc hoàn toàn xử lý gã.
......
Lục phương thế giới hợp nhất, cả căn nguyên thế giới lại hồi phục thống nhất hoàn chỉnh thời đại viễn cổ chân long.
Long Huyết đại lục vẫn là khu vực chính giữa căn nguyên thế giới, còn lại năm phương đại lục vây quanh Long Huyết đại lục.
Còn Ma Long giáo phía đông bộ Ma Long sơn mạch thì là trung tâm nguyên khu vực thế giới.
Phong Liệt trốn và trời sao tử vong không lâu sau, khu vực Ma Long giáo bỗng bốc lên gió lạnh thấu xương thổi quét bốn phương tám hướng, dần hình thành bão tố ngập trời cuốn thế giới.
Bão tố đi qua đâu thì cỏ cây đá núi vốn mất hết sức sống nghiền thành một phấn, một số võ giả may mắn thoát thiên địa đại kiếp nạn trốn trong hang động tham sống sợ chết cũng thành mây khói.
Trong bảo tố ẩn chứa tính hủy diệt không gì sánh kịp, dường như nó muốn phá hủy tất cả, còn tiệt để hơn cả thiên địa đại kiếp nạn, cực bá đạo.
Thậm chí một số gia tộc võ giả trốn trong tiểu thiên thế giới hoặc là không gian pháp khí đều không thoát khỏi, từng tiểu thiên địa dễ dàng bị phá hủy, sự sống tán đi.
*Vèo vèo vèo vèo!*
Cuồng phong rít gào, đầy trời khói bụi.
Bão tố khủng bố điên cuồng lan tràn, từ Ma Long giáo đến nguyên Long Huyết Giới, rồi thì thiên long vực, cổ giới, linh vi phạm...
Nó không ngừng ăn mòn từng không gian sinh tồn cuối cùng trên căn nguyên đại lục, nuốt hết một đám sinh linh cuối cùng trong thế giới.
Trong trời sao tử vong, Phong Liệt thức tỉnh khỏi tĩnh tọa, ánh mắt xuyên qua trời đêm huyễn lệ từ trên cao nhìn xuống mênh mông thế giới, trong ánh mắt lấp lóe tia sáng nhiếp người.
- Là đang tu phục một tia thần hồn cuối cùng ư? Hừ, ta thật rất tò mò ngươi rốt cuộc là ai.
Thời gian qua nhanh.
Ba tháng trôi qua, trên căn nguyên đại lục có chín phần khu vực biến thành đất chế không có sự sống, gió lạnh khủng bố vẫn lan tràn, tàn phá, e rằng không lâu sau cả thế giới dưới trời sao tử vong đều biến thành một tòa bãi tha ma.
Hiện giờ số ít võ giả may mắn còn sống giống như chó cụp đuôi liều mạng chạy hướng chan trời, ở trong thiên địa vật vả tìm một tia sự sống. Trên mặt họ viết đầy sợ hãi và mờ mịt, không biết đâu là đường sống.
......
Trong trời sao mênh mông, ánh sao huyễn lệ mê người nhưng đầy tĩnh lặng.
Một ngôi sao đường kính mười dặm, Phong Liệt khoanh chân ngồi, mắt nhắm nghiền, chân mày đôi khi nhíu chặt có lúc giãn ra, dường như tiến hành đợt tiến hóa mấu chốt gì.
Nếu có cường giả thiên nguyên cảnh ở đây thì sẽ giật mình phát hiện thời gian quanh người Phong Liệt chảy lúc nhanh lúc chậm, có khi trực tiếp đứng yên, đây rõ ràng là thể hiện chưởng khống một chút thời gian căn nguyên pháp tắc.
Điều này cũng chứng minh hiện tại Phong Liệt đã vào hàng cường giả thiên nguyên cảnh, chẳng qua khống chế thời gian pháp tắc chưa quen tay mà thôi
Thời gian pháp tắc, chính là đệ nhất căn nguyên pháp tắc cấu thành thế giới, mức độ huyền ảo không gì sánh kịp.
Nếu để Phong Liệt một mình tham ngộ thì hao hết vài chục, trăm vạn năm cũng chưa chắc có thu hoạch gì.
Nhưng bây giờ Phong Liệt đem thôn phệ thần thông thôi đến hoàn mỹ có thể trực tiếp nuốt thời gian pháp tắc chi văn của Sở Huyền, khiến hắn lĩnh ngộ thời gian pháp tắc mỗi giây mỗi phút lại tăng nhanh.
Ngày hôm nay, sau ba tháng Phong Liệt đã lĩnh ngộ đến chân ký thời gian yên lặng, thời gian gia tăng, cảnh giới coi như đạt đến trung kỳ thiên nguyên cảnh.
Nhưng không biết là nguyên nhân gì hắn tiến vào hai cảnh giới nghịch thiên địa nguyên cảnh, cường giả thiên nguyên cảnh nhưng không thể dẫn phát thiên kiếp, điều này khiến hắn thấy bất an.
Trong thôn phệ không gian của Phong Liệt đang hết sức tiêu hóa mỗ lũ pháp tắc đạo văn cực kỳ huyền ảo, mà đã dẫn đến cuối rồi.
Phong Liệt rất sốt ruột, nôn nóng muốn có thực lực cường đại cảnh giới càng co.
Lấy tinh thần lực hiện tại của hắn có thể dễ dàng bao phủ một nửa căn nguyên thế giới, hắn biết rõ tình hình nguy ngập hiện nay trên căn nguyên đại lục.
Nếu không ra ngoài ý muốn thì tất cả sinh linh trên căn nguyên đại lục đều sẽ hình thần đều diệt trong vòng ba ngày, người bí ẩn trong quan tài đá không lâu sau sẽ tỉnh lại.
Phong Liệt không muốn làm cứu thế chủ gì, những người không liên quan có chết hay sống hắn không để trong lòng, nhưng từ khi hắn nhận chủ Huyền Thiên thì vận mệnh lại có liên kết chợt chẽ không thể phân ly với căn nguyên đại lục, đã định trước trong tai kiếp này hắn không thể đứng ngoài được.
- Mau chút, nhanh hơn nữa. Cảnh giới trung kỳ thiên nguyên cảnh của ta còn kém rất xa, ngay cả Kiếp còn không xử được chứ nói gì đến tử thi bí ẩn đó.
Đột nhiên, hắn thân hình run lên, thời gian pháp tắc quanh người yên lặng, dần rút lui.
*Ầm!*
Uy nhiếp mạnh mẽ phát ra từ người hắn, khiến không gian xung quanh khẽ run.
- Hậu kỳ thiên nguyên cảnh, đây quả nhiên là căn nguyên pháp tắc hậu kỳ thiên nguyên cảnh!
Phong Liệt mở bừng mắt ra, tia sáng nhiếp người, lòng mừng như điên.
Khi hoàn toàn nuốt lũ thời gian căn nguyên chi văn kia thì thời gian trong không gian bổn mệnh của hắn đã hoàn toàn tự khống chế, triệt để cách ly với bên ngoài.
Đến đây thì không gian bổn mệnh coi như một tiểu thiên địa chân chính, một thế giới hoàn chỉnh thời không độc lập, ngũ hành đều đủ.
- Tốt quá rồi, hiện giờ cảnh giới đã miễn cưỡng đủ, nhưng nguyên lực trong người vẫn ở địa nguyên cảnh, cho nên ta còn hải lượng nguyên khí. Chỉ khi có đủ nguyên lực thì ta mới tính là cường giả thiên nguyên cảnh thật sự.
Chúc ai có ng yêu thì hạnh phúc bên ng yêu
Chúc ai FA thì ở nhà ấm áp với rất nhiều của 4vn
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tác giả: Hủ Thi Ngạc
Chương 1057: Phá diệt chi đạo
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Vip
Hiện tại căn nguyên thế giới là một mảnh hoang vu, sớm đã không còn chút nguyên khí. Nhưng Phong Liệt ở trong long ngục sớm lưu trữ đủ nguyên khí nên long ngục không gian từng gốc cây ngọn cỏ, hạt hòn đá đều do ngũ hành nguyên khí tinh hoa biến thành, hoàn toàn đủ cung cấp cho hắn cần.
Ngay sau đó, Phong Liệt tâm ý động, thương sinh đại ấn xuất hiện trong tay.
Thương sinh đại ấn là ký đạo thần binh của hắn, nghiêm khắc khắc nói thì nó do sơn hình đại ấn và thứ chín mươi chín tầng long ngục tổ thành, giờ đã lên hàng thần khí, uy lực khó lường.
Lúc này Phong Liệt nhìn pho tượng thiên long bên trên sơn hình đại ấn, mắt chợt lóe bên trong có tia sáng kỳ lạ.
- Long ngục không gian cũng không tệ, mấy năm nay ta được ích lợi không nhỏ. Tiếc là cuối cùng nó không phải không gian bổn mệnh của ta, hơn nữa có liên kết long tộc, không chừng sẽ tồn tại biến số gì đây.
Do dự một chút Phong Liệt ngưng kết mấy pháp ấn quái dị đánh vào trong thương sinh đại ấn, khiến pho tượng thiên long và sơn hình đại ấn dần tách biệt.
Tách ra rồi sơn hình đại ấn vẫn là thần khí, phẩm cấp không hề thay đổi. Pho tượng thiên long thì không có phẩm cấp, chỉ có không gian mênh mông.
Phong Liệt lập tức đánh ra một thôn phệ vòng xoáy nuốt pho tượng không gian vào trong, bắt đầu cướp lấy vô tận nguyên khí của long ngục hóa thành từng tia nguyên lực vào người.
Dần dần, hơi thở trên người hắn ngày càng đậm.
.......
Một góc giáp ranh bốn mươi chín thiên tru lệnh bài, bảy võ giả khí thế mạnh mẽ nhanh như tia chớp chạy phía xa.
Bảy người này đều là cường giả hoàng cảnh, hơn nữa ống tay áo của họ thêu một ấn ký hoa mi, bảy người chắc là thuộc Sở gia Long Huyết Giới.
Bảy cường giả hoàng cảnh coi như có lực lượng cực kỳ mạnh mẽ đủ ứng đối tất cả nguy hiểm trên đời.
Nhưng bây giờ bảy người giống chó cụp đuôi mặt trắng bệch, trong ánh mắt không thể che giấu sự sợ hãi, tốc độ thi triển đến cực hạn.
Sau lưng họ gió lạnh thấu xương liên tiếp trời đất điên cuồng lan tràn, rít gào giận dữ không ngừng, như là một đám ác ma khát máu truy sát bảy người, tùy thời nuốt chửng họ.
Một người đàn ông trung niên có vẻ bệnh hoạn vừa chạy như điên vừa hổn hển hét to
- Chết tiệt, có ai biết đằng sau rốt cuộc là cơn gió quái quỷ gì không? Ngay cả thiên bảo thần binh tổ tiên Sở gia chúng ta truyền xuống cũng bị mục rữa!
Một ông lão khuôn mặt tang thương bất đắc dĩ nói:
- Gió quái dị này đến từ bên dưới Ma Long giáo, rất có thể là sự tồn tại cường đại nào trong bí cảnh làm. Xem ra hệ ám nói là thật, Hồn Võ đại đế sắp hồi sinh. ài, mặc kệ thế nào chúng ta tuyệt đối không thể để gió quái dị đó đuổi kịp, nếu không là chết chắc.
- Nhưng bây giờ hơn phân nửa thế giới bị gió quái này xâm chiếm rồi, chúng ta có thể trốn đi đâu chứ?
- Nếu thật không được thì chúng ta trốn vào trời sao tử vong đi.
- Không được, trời sao tử vong tràn ngập lực lượng quái dị, muốn đi ra rất là khó khăn.
- …
Mọi người vừa hoảng sợ chạy trốn vừa bàn bạc đường ra, biểu tình cực kỳ khó coi, không khí tuyệt vọng đè nặng lòng mọi người.
Đột nhiên ông lão khuôn mặt tang thương nói với một thanh niên tóc vàng giữ im lặng:
- Hóa Long, ngươi có ý gì không?
Thanh niên tóc vàng ngẫm nghĩ, nói:
- Các lão, ta cảm thấy chúng ta nên mau chóng tìm người hệ ám, bây giờ toàn thế giới chỉ mình bọn họ an toàn. Chỉ cần chúng ta có thể gia nhập hệ ám hoặc là trở thành phụ thuộc của họ, giữ mệnh chắc là không lo.
Người thanh niên này không phải ai khác chính là Sở Hóa Long mà Phong Liệt biết.
Vài năm sau, ngày hôm nay gã đã luyện hóa ra phá diệt kiếm châu có được từ Nam Ly Phong, đạo cảnh đạt đến viên mãn, tu vi tăng vọt một hơi tiến vào hàng cường giả hoàng cảnh.
Lúc này trên người khá có hơi thở phá diệt khiến người nhìn kinh sợ.
- Đầu vào hệ ám ư?
- Ý định này không tệ, nhưng phải làm sao tìm ra hệ ám đây?
- Đúng vậy, đúng là vấn đề.
Nghe Sở Hóa Long nói xong sáu người còn lại mắt sáng lên, nhưng rồi nhíu mày.
Đúng lúc này, đột nhiên phía trước ngàn vạn dặm xuất hiện một thiếu niên áo đen, đúng lúc chặn đường mọi người.
Bảy người Sở gia liếc nhau, tăng cảnh giác.
Họ tiến tới gần, khuôn mặt thiếu niên hiện ra rõ ràng.
Bảy người biểu tình kinh ngạc, một cái tên quen thuộc bật thốt khỏi môi.
- Phong Liệt? Sao hắn lại ở đây?
- Đúng là Phong Liệt rồi, không phải hắn đưa đám Nhân Hoàng rời khỏi căn nguyên tinh rồi ư?
- Hừ, trên người tiểu tử này rất có thể có huyền thiên chiến kiếm, nếu chúng ta cướp lấy thì sẽ có hy vọng giữ mạng.
- A? Hình như hắn đang chờ chúng ta, xem trước tình huống đi, hành động tùy theo hoàn cảnh...
- …
Trong thời gian ngắn bảy người âm thầm bàn bạc, quyét định kế sách xong.
Phong Liệt đứng trên không trung, ánh mắt bình tĩnh như nước nhìn bảy người càng đi càng gần, khóe môi cong lên nụ cười xấu xa.
Bảy người cách Phong Liệt trăm dặm thì ngừng lại, dàn hàng ngang, mắt chớp lóe đánh giá hắn.
Trên người Phong Liệt hiện ra khí thế là đỉnh thánh hoàng cảnh. Bảy người Sở gia có hai là trung kỳ thánh hoàng, ba là hậu kỳ long hoàng, hai là hư hoàng. Thực lực hai bên thoạt nhìn Sở gia chiếm ưu thế nhiều.
Sở Hóa Long lạnh giọng quát hỏi:
- Phong Liệt, ngươi đứng chắn đường là có ý gì?
Không biết tại sao, bị Phong Liệt nhìn chằm chằm khiến gã tim đập chân run như bị rắn độc nhìn.
Phong Liệt mỉm cười, thản nhiên nói:
- Không làm gì, chỉ là muốn tìm các ngươi luận bàn chút thôi.
- Luận bàn á?
Sở Hóa Long ngẩn ra, mấy người còn lại nhìn nhau.
Phong Liệt lạnh lùng nói:
- Chỉ cần các ngươi có thể đánh bại ta thì huyền thiên chiến kiếm là của các ngươi. Nhưng nếu các ngươi thua thì bỏ mạng lại!
- Hừ, thằng nhãi ngông cuồng, đừng tưởng có cái thần khí thì ghê gớm lắm, hôm nay lão tử sẽ cho ngươi biết sự lợi hại!
Phong Liệt mới dứt lời thì một cao thủ hậu kỳ long hoàng cảnh Sở gia gầm lên, bỗng quanh người dâng lên ngọn lửa cực nóng lan tràn hướng hắn.
Rất nhanh ngọn lửa bao phủ phạm vi ba ngàn dặm, vây khốn Phong Liệt bên trong, nhiệt độ cao khủng bố tràn ngập trong thiên địa, khiến người nghẹt thở.
*Phụt phập*
Theo tiếng khẽ vang, từng sơn mạch trên mặt đất bị nhiệt độ cao đốt thành tro, ngay cả không gian cũng phát ra tiếng két két.
Hỏa, nguyên bản chính là thuộc tính công kích mạnh nhất, hỏa chi lĩnh vực của cường giả hoàng cảnh đủ đốt sạch thiên địa vạn vật.
Nhưng kết quả khiến người bất đắc dĩ.
Phong Liệt đứng yên trong hỏa chi lĩnh vực, khóe môi cong lên trào phúng. Hắn không hề chống cự, dễ dàng cách ly cực nóng ra ba trượng, như là chia cắt với hỏa chi lĩnh vực bên ngoài thành hai thế giới với.
- Đây là không gian pháp tắc? Nguy rồi, tiểu tử này tiến vào địa nguyên cảnh!
Cao thủ long hoàng cảnh biến sắc mặt, lòng khủng hoảng.
- Địa nguyên cảnh? Sao có thể chứ!
Sở Hóa Long con ngươi co rút, trên mặt tràn đầy khó tin.
Gã nhớ rõ hai năm trước gặp nhau ở đế lăng thì Phong Liệt chỉ mới là một cao thủ long hoàng cảnh, hai năm thôi đã vượt qua thánh hoàng cảnh, tiến nhập địa nguyên cảnh, đây quả thực chính là trò cười lớn nhất trên đời, đồ ngốc cũng sẽ không tin.
Chúc ai có ng yêu thì hạnh phúc bên ng yêu
Chúc ai FA thì ở nhà ấm áp với rất nhiều của 4vn
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tác giả: Hủ Thi Ngạc
Chương 1058: Phá diệt chi đạo (2)
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Vip
Nhưng sự thật ngay trước mắt, gã không thể không tin. Phong Liệt đúng là dùng không gian pháp tắc ngăn cách hỏa chi lĩnh vực.
Phút chốc lòng tham của bảy người Sở gia biến mất hết, còn lại đều là kinh hoảng cùng bất an. Đối diện một cường giả địa nguyên cảnh đừng nói cướp đoạt thần khí, hôm nay có thể trốn được một kiếp này đã tốt lắm rồi.
Sở Hóa Long mắt chợt lóe, biểu tình dần bình tĩnh lại, từ xa nói:
- Phong Liệt, không ngờ ngươi nhanh như đã tiến vào địa nguyên cảnh, thật không uổng là tuyệt thế thiên tài đời này của Long Huyết Giới ta.
- Nhưng Sở gia ta cùng ngươi không oán không cừu, mà còn cùng một môn Ma Long giáo, Sở ta thật tình nghĩ không ra tại sao ngươi cứ làm khó dễ với Sở gia ta vậy?
- Không oán không cừu hả?
Phong Liệt lạnh lùng cười, trong ánh mắt sát khí dần dần nổi lên:
- Sở Hóa Long, hai mươi năm trước ngươi vung một chưởng kia với ta đã định trước vận mệnh hôm nay.
- Hai mươi năm trước, là sao?
Sở Hóa Long ngẩn ra, gã vội lục tìm ký ức trong đầu nhưng thật tình không ngờ gã với Phong Liệt rốt cuộc có mối thù sâu năm gì.
Còn về trong dạ mạc đại hiệp cốc gã tùy ý vung một chưởng suýt đánh chết một tiểu đệ tử nguyên khí cảnh tam tầng thì không hề để trong lòng, dù gì gã giết người tính ngàn vạn, sao nhớ hết được?
- Nếu đã không nhứ được thì ngươi hãy làm hồ đồ quỷ đi!
Phong Liệt không muốn giải thích nhiều, vừa dứt lời thì vung chưởng, sáu chưởng ảnh đen bay ra biến mất trong hỏa vực.
Phá không.
Thời gian gia tăng.
*Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!*
Liên tục sáu tiếng nổ, huyết vụ tràn ngập.
Trừ Sở Hóa Long ra còn lại sáu cường giả hoàng cảnh không kịp cả phản kháng đã bị đánh thành mảnh vụn, linh hồn không thể chạy thoát, hình thần cùng diệt.
Sở Hóa Long ngơ ngẩn, sợ muốn chết. Dù gã đoán được hiện tại Phong Liệt rất mạnh nhưng không ngờ đối phương sẽ cường tới mức này, ngay cả hai thánh hoàng cảnh lão tổ cũng không đỡ được một kích.
Không để gã nghĩ nhiều, trước mắt xẹt qua bóng đen, thiếu niên áo đen đứng cách gã mười dặm.
- Phong Liệt, ngươi, không, ta không muốn chết, ta phải giết ngươi!
Sở Hóa Long sắc mặt kinh khủng, nói năng lộn xộn. Gã hét lớn một tiếng, gọi ra một trường mâu vàng mạnh đâm tới trước, ở trên không trung mang theo vệt sáng vàng chói mắt.
- Phá diệt chi tuyệt thương!
*Vèo!*
Một mâu ảnh vàng dài mười trượng xẹt qua không trung, mang theo hơi thở hủy diệt khủng bố mạnh đánh hướng Phong Liệt.
*Ầm!*
Một tiếng nặng nề.
Một kích kia thuận lợi lạ lùng.
Chỉ thấy trường mâu sắc bén đâm vào ngực Phong Liệt, rồi mâu ảnh biến mất, ngực hắn xuất hiện hố đen to cỡ đầu người, gần như xuyên thủng.
Phong Liệt mặt không đổi sắc cúi đầu nhìn ngực mình, lầm bầm:
- A, ý cảnh không sai, chỉ là cảnh giới còn kém xa lắm.
Đối diện Sở Hóa Long vung ra một kích xong vốn định độn ra vạn dặm nhưng thấy ra chiêu đã ‘Tổn hại nặng' Phong Liệt thì ngẩn ra, chuyển rầu thành mừng.
Bây giờ gã chợt phát hiện hình như Phong Liệt không mạnh như đã nghĩ.
- Ha ha ha ha, Phong Liệt, ta còn tưởng ngươi mạnh thế nào, hóa ra chỉ có vậy thôi. Ta đã nói mà, một võ giả long hoàng cảnh làm sao có thể trong hai năm ngắn ngủi tiến vào địa nguyên cảnh được, chắc là trên người ngươi có mang không gian chí bảo gì? Hừ, lại ăn một kích của ta đây!
Sở Hóa Long cười ha hả, lại vung trường mâu.
- Phá diệt chi thiên thương!
Thoáng chốc hàng ngàn mâu ảnh vàng uy thế hùng hồn hiện ra, hơi thở hủy diệt khủng bố ồ ạt ập đến, khiến người nghẹt thở.
Theo động tác của Sở Hóa Long, từng mâu ảnh cực kỳ sắc bén trút xuống người Phong Liệt.
*Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!*
Một chuỗi tiếng đánh.
Ma Long Hắc Ám Chi Thân của Phong Liệt bị đâm thủng lổ chỗ, rách tung tóe. Khi trường mâu biến mất thì Phong Liệt chỉ còn lại cái đầu là hoàn chỉnh, trông cực kỳ thê thảm.
Nhưng trong đôi mắt đỏ rực của hắn không có kinh sợ, ngược lị lộ vẻ vui mừng.
Phong Liệt từ đáy lòng khen:
- Không uổng là Sở gia lưu truyền vạn cổ phá diệt chi đạo, quả nhiên bất phàm.
- Ha ha ha ha, xem như ngươi có chút kiến thức, lão tổ đời thứ nhất Sở gia ta chính là Phá Diệt lão tổ thời viễn cổ, là đỉnh cường giả ngay cả Nhân Hoàng còn phải nhường ba phần. Hôm nay ta dùng hai thức phá diệt chung cực vừa lĩnh ngộ để chấm dứt ngươi.
Sở Hóa Long cười dài một tiếng, trên mặt khó giấu vẻ tự đắc.
Ngay sau đó, biểu tình gã biến trang nghiêm, tay phải nắm xéo trường mâu, tay trái bấm pháp quyết làm ra tư thế quái dị.
Dần dần có khí thế cực kỳ nguy hiểm toát ra từ người gã, khiến không gian xáo động.
Ngoài ngàn dặm, cái đầu Phong Liệt trôi nổi trên không trung, đôi mắt đỏ rực thú vị nhìn động tác của Sở Hóa Long, có vẻ chờ mong.
- Phá diệt chi thần vong!
*Ong!*
Hư không run lên.
Một quang cầu vàng dần ngưng tụ ở đỉnh trường mâu, trướng to, tỏa ánh sáng vàng chói mắt như là mặt trời trên chín tầng mây vậy.
Cùng lúc đó, hơi thở nguy hiểm cuồng bạo mà nội liễm tràn ngập, khiến người ta hoảng loạn bất an.
Trong chớp mắt, một mặt trời đường kính ngàn trượng xuất hiện trên đỉnh đầu Sở Hóa Long, gã hừ lạnh, trường mâu bỗng vung lên.
*Vèo!*
Mặt trời con bỗng bay ra xa, tạc nổ bên trên đầu Phong Liệt, ánh sáng rực rỡ chiếu rọi ngàn vạn dặm.
Ánh sáng chiếu rọi, trên mặt đất từng dãy núi cô quanh, mặt đất khô cạn giống như băng tuyết dưới ánh nắng nhanh chóng hòa tan, lan tràn ra phía xa, ngàn dặm, vạn dặm, mười vạn dặm.
Chớp mắt tất cả trong phạm vi ba mươi vạn dặm đều hóa thành bột phấn, thậm chí bão tố thấu xương phía sau cũng bị ức chế.
Sở Hóa Long biểu tình hơi tí nhưng trong mắt thì cực kỳ hưng phấn. Gã nhìn uy thế mình tạo thành, lòng khá là tự hào. Đương nhiên khiến gã hưng phấn nhất là xử lý Phong Liệt, đệ nhất thiên tài từ xưa đến nay của Long Huyết Giới.
Lát sau ánh sáng vàng đầy trời biến mất, trời đất lại trở về tối tăm.
Sở Hóa Long vui vẻ một lát, định bay lên cao cướp bóc chiến lợi phẩm. Nếu có được Huyền Thiên trên người Phong Liệt thì thực lực của gã sẽ tăng lên mười cấp.
Nhưng ngay sau đó gã trợn tròn mắt, tròng mắt suýt lồi ra.
Chỉ thấy ngoài trăm trượng một thiếu niên áo đen sờ cằm thú vị nhìn gã, trong mắt đầy gian tà.
- Phong Liệt? Sao...sao ngươi không chết? Sao có thể như vậy!
Sở Hóa Long biến sắc mặt, như là thấy quỷ giữa ban ngày.
Không chút nghi ngờ, người đối diện chính là Phong Liệt, còn là lông tóc không tổn hao gì.
- Rất bất ngờ hả?
Phong Liệt khẽ cười, giễu cợt nói:
- Chỉ bằng con kiến hư hoàng cảnh nhà ngươi muốn vượt vài cấp đánh chết thiên nguyên cảnh, a, ngươi thật là dám mơ mộng.
Tiếng nói vừa dứt, hắn đột nhiên vung chưởng. *Ầm!* một tiếng thôn phệ vòng xoáy đường kính trăm dặm xuất hiện trên đỉnh đầu Sở Hóa Long, chớp mắt nuốt gã.
Vài giây sau, không gian thôn phệ đã tiêu hóa xong Sở Hóa Long, nguyên lực, hồn lực, các thứ trong người gã đều thành một phần của Phong Liệt. Quan trọng nhất là Phong Liệt đem đạo cảnh Sở Hóa Long tu luyện mấy trăm năm chiếm làm của riêng.
Thật ra cướp đạo cảnh của Sở Hóa Long là mục đích chuyến đi này của Phong Liệt.
Mấy năm trước từ khi Phong Liệt được đến huyền thiên chiến kiếm thì luôn muốn tu luyện một môn cường đại kiếm đạo phối hợp thanh thần kiếm, cuối cùng phát hiện chỉ có Sở gia phá diệt chi đạo và Diệp gia trường hà kiếm đạo là thích hợp yêu cầu.
Chúc ai có ng yêu thì hạnh phúc bên ng yêu
Chúc ai FA thì ở nhà ấm áp với rất nhiều của 4vn
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tác giả: Hủ Thi Ngạc
Chương 1059: Lại thấy quan tài đá
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Vip
Trong hai gia tộc thì Sở Hóa Long và Diệp Khai tu luyện đạo cảnh xuất chúng nhất, trong long biến cảnh đã luyện đạo cảnh luyện đến đại thành, có thể nói là ngàn năm không gặp võ đạo thiên tài.
Tiếc rằng mấy năm trước Diệp Khai đã mất tích, Phong Liệt chuyển mục tiêu vào Sở Hóa Long, hôm nay cuối cùng được như nguyện.
Lát sau Phong Liệt triệt để chuyển dời phá diệt chi đạo của Sở Hóa Long lên người mình, chậm rãi mở mắt ra, lóe tia vui mừng.
- Không tệ, không uổng là danh chấn viễn cổ phá diệt chi đạo, chắc đủ phát huy ra *Phụt phập* mạnh nhất của Huyền Thiên.
- Chỉ tiếc cảnh giới của Sở Hóa Long thấp quá, chưa lĩnh ngộ ra phá diệt pháp tắc, nhưng không sao, may là còn lại một chút công đức thần huy...
Phong Liệt trầm ngâm một chốc rồi đem phần nhỏ công đức thần huy còn lại dùng để thôi diễn phá diệt pháp tắc, dần dần diễn hóa phá diệt chi đạo đến cảnh giới càng cao sâu hơn.
*Ầm! Ầm! Ầm!*
Bỗng một tiếng gàm rú kinh thiên động địa từ chân trời xa xôi truyền đến khiến Phong Liệt chú ý.
Phong Liệt tâm ý động, Hồn Vũ tôn giả cường đại nhanh chóng ké dài, rất nhanh hình ảnh trăm vạn dặm diễn ra đại chiến kịch liệt chiếu vào đầu hắn.
Trong trời đêm tối đen một người đàn ông khuôn mặt tuấn tú lạnh băng cực kỳ giống Phong Liệt yên lặng đứng.
Xung quanh y từng tòa núi tuyết ầm ầm sụp đổ, gió lốc gào thét không ngừng, vô tận thiên tai tàn phá trong thiên địa, xé rách không gian, cảnh tượng tận thế.
Y giống như một ma thần cói thế cho người ta mang đến vô tận tuyệt vọng cùng tử vong.
Kiếp.
Một viễn cỏ ác ma khiến thế nhân nghe tiếng sợ vỡ mật, một kẻ chấm dứt căn nguyên thế giới kỷ nguyên.
Sứ mệnh của y chính là hủy diệt tất cả sinh linh trong thế giới, khai sáng từng kỷ nguyên mới.
Bây giờ cách Kiếp vạn dặm, một thiếu niên áo đen đầy tà khí đang triển khai tốc độ cực hạn nhanh chóng né trái tránh phải trong vô tận thiên tai, như là một chiếc thuyền con lênh đênh giữa biển khơi, tùy thời bị hủy diệt, thoạt nhìn rất chật vật.
Thiếu niên này khí thế cực kỳ mạnh mẽ, quanh người lượn lờ huyền ảo pháp tắc chi văn, khiến không gian loạn lưu xung quanh không dám đến gần.
- Con rối chết tiệt nhà ngươi, đợi bổn hoàng chưởng khống thiên đạo chi quan, nhất định sẽ nghiền ngươi thành tro!
U Trác vừa mau chóng tránh né thiên tai vừa tức giận rống lên, khuôn mặt âm tà hơi tái nhợt.
*Ầm! Ầm! Ầm!*
Đáp lại gã là một ngọn núi tuyết sụp đổ đè nát không gian vạn dặm, uy thế đủ dễ dàng tiêu diệt cường giả địa nguyên cảnh, thậm chí cường giả thiên nguyên cảnh gặp phải cũng sẽ trầy da tróc vảy.
U Trác mặt âm trầm, người bỗng chớp lóe, đúng lúc tránh đi uy thế của núi tuyết.
*Vèo!*
Phía trước bỗng có bão tố hủy diệt ập đến, như là hàng ức đao nhẫn sắc bén cắt khung trời tan tác, phong kín tất cả đường đi của U Trác.
- Chết tiệt, không thể cứ như vậy hoài, nếu không thì sớm muộn gì sẽ chết tại đây!
U Trác căm giận chửi rủa một câu, mắt thấy không cách nào tránh né, tay trái vung lên *Ong!* một tiếng, ánh bạc tạc nổ trong tay gã.
Phút chốc trước mặt gã có một tấm chắn cổ xưa, dày nặng màu bạc, lấp lánh ánh bạc chiếu rọi trời đêm.
Trung phẩm thần khí thánh lân thuẫn, chính là thần khí mà long tộc truyền thừa từ hoang cỏ, tương truyền do hoang cổ tổ long rút ra một nghịch lân luyện chế mà thành, phòng ngự vô song.
*Ầm!*
Bão tố mạnh đánh vào thuẫn bạc, thánh lân thuẫn không tổn hao gì, nhưng U Trác lại bị đẩy vào sâu trong thiên tai khiến gã kinh sợ và tức giận cực kỳ nhưng đành chịu, tiếp nhận oanh tạc liên miên.
......
Ngoài trăm vạn dặm, Phong Liệt lạnh lùng nhìn Kiếp và U Trác giao phong, mắt chớp lóe.
Hắn thấy rõ ràng U Trác hậu kỳ thiên nguyên cảnh ở trước mặt Kiếp không có sức đánh lại, chỉ đành nương dựa vào thần khí tấm thuẫn chống đỡ, phòng ngự đủ, nhưng công kích thì kém nhiều lắm. Nếu không ngoài ý muốn, U Trác thất bại là chuyện sớm hay muộn.
Đương nhiên hai người ai thắng ai thua chẳng liên quan gì Phong Liệt, hắn để ý chuyện khác.
Khoảng thời gian này tới nay, Phong Liệt cực kỳ muốn biết sự thật trong quan tài đá, lúc này Kiếp rời khỏi đế lăng, có thể nói là thời cơ cực tốt đi vào đó.
Đặc biệt là bây giờ hắn tự nhận có đủ thực lực nên không muốn kéo dài thời gian nữa.
Quyết định xong Phong Liệt bỗng biến mất, xuyên qua không gian ngàn vạn dặm xuất hiện giáp ranh đông bộ Ma Long sơn mạch.
Mới xuất hiện lòng Phong Liệt trầm xuống, cảm giác áp lực đè nặng trái tim.
Phía trước đập vào mắt là từng đợt bão tố đen tràn ngập sự nguy hiểm. Phong Liệt không dám khinh thường, nhanh chóng thúc đẩy uy lực thần khí ngăn cách gió lạnh thấu xương.
*Vèo vèo vèo vèo!*
Từng bão tố cuồng bạo điên cuồng tàn phá trên không trung, lan hướng bốn phương tám hướng.
Những bão tố này tàn phá Ma Long sơn mạch ngày trước liên miên vô tận giờ thành sa mạc, tất cả đá núi cỏ cây đều không thấy đâu, thành cát bụi hết.
Phong Liệt thầm giật mình, hắn thậm chí nghi ngờ nếu để cho những bão tố quái dị đến gần thì ngay cả thiên nguyên cảnh pháp tắc chi thân của hắn cũng khó mà ngăn cản.
Những hắn có chí tôn thần khí hộ thể, những gió lạnh có cường đại đến đâu cũng không thể đột phá phòng ngự của thần khí.
Phong Liệt tập trung nhìn ra xa, rất nhanh phát hiện nguồn ngọn gió.
Chính giữa sa mạc trống trải đang cắm một quan tài đá cao ngàn trượng, rộng trăm trượng lóng lánh, trên quảng trường quanh quan tài đá từng cây cột điêu khắc sinh linh khác nhau yên lặng đứng.
Quan tài đá, cột ngọc, luân hồi chi môn, vãng sinh kính.
Cảnh tượng này Phong Liệt không xa lạ nhưng lần hắn gặp ở vô quang bí cảnh tầng thứ hai tại Ma Long giáo, mà hiện giờ, mọi thứ hoàn toàn lộ ra trong thiên địa.
Nắp quan tài đá đã giở ra một góc, từng đợt gió lạnh đen đặc không ngừng tràn ra ngoài thổi bốn phương tám hướng.
Khiến Phong Liệt cảnh giác là trong quan tài đá ẩn giấu khí thế cường đại, hùng hồn, nguy hiểm bao phủ thiên địa.
Khí thế tà ác, trầm trọng, tang thương, hình như còn kèm theo tia thần thánh, cực kỳ quỷ dị.
Nhưng không thể phủ nhận, khí thế này cực kỳ cường đại, dù cách mười vạn dặm vẫn khiến Phong Liệt nghẹt thở, không nổi lên chút ý chống lại.
- Khí thế thật cường đại, mạnh hơn Tu La đại đế gấp trăm lần, hắn là Tu La đại đế ư? Nhưng ta nhớ rõ thiên đạo chi quan không thể bỏ vào sinh mệnh, rốt cuộc là sao đây?
- Đáng tiếc linh hồn kiếp trước của ta không hoàn chỉnh, mất rất nhiều ký ức quan trọng.
Phong Liệt nhíu mày, thầm thúc đẩy uy lực Huyền Thiên chống đỡ uy nhiếp cường đại phía trước.
Mặc dù hắn không thể khẳng định trong quan tài rốt cuộc có loại tồn tại cường đại nào nhưng trực giác hơi thở khá quen thuộc, hình như gặp qua ở đâu rồi.
Phong Liệt nhìn quan tài đá đằng trước, lòng giật mình cũng hơi cảm thán.
Không chút nghi ngờ, tồn tại cường đại trong quan tài đá chắc là ‘Thiên' trong căn nguyên thế giới nà là sống chết của chúng sinh trong thiên địa, ngay cả đám cửu đại đỉnh cường giả Nhân Hoàng, Long Chủ, Nam Ly Vân đều cực kỳ sợ hãi y, vì giữ mạng không thể không trốn ra ngoài trời.
Bây giờ bày ra trước mặt Phong Liệt chỉ có hai con đường để đi.
Một là làm thịt tên trong quan tài, hoặc là cúi đầu xưng thần, dường như không có con đường thứ ba để đi.
Phong Liệt mắt chợt lóe, lòng thầm suy tư.
Chúc ai có ng yêu thì hạnh phúc bên ng yêu
Chúc ai FA thì ở nhà ấm áp với rất nhiều của 4vn
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden