Trong cái đà đang lên của 4rum, đáng ra em không nên tung bài này lên nhưng theo cá nhân em thì đề phòng còn hơn chạy chưa, cứ post lên trước sau up lên cũng không muộn.
Xin phép đã xong, giờ em xin nói thêm là bài viết của em đợt này không nhằm vào bất kì một ai mà ai cảm thấy có bản thân trong đó, xin hãy ghi vào lòng mình hoặc vui vẻ thanks em một cái ở dưới bài.
Ban đầu, bài viết định để ở trong box bảo tàng nhưng chợt thấy nó khá chuối nên xin để trong box này, các quan nhớ thấy không thuận mắt có thể xóa nhưng xin đừng ban em, tội nghiệp em lứm.
Thân_ Nấm.
Như mọi người đều biết, sân chơi trên mạng là một sân chơi ảo với nhiều trò vui, nhiều điều mới lạ, hấp dẫn xen lẫn cái phức tạp, ức chế của hàng trăm, hàng triệu con người ảo có, thật có...
Và ngôi nhà 4vn của chúng ta là một phần trong đó. Em xin nhấn mạnh là "nhà" vì ít nhất em coi thế, còn ai có giống thế không thì em không dám bình luận.
Cái ngôi nhà này cũng tồn tại được 3 năm có lẻ, và giờ nó đang trên đà lên với thăng trầm, với vui sướng, với suy sụp...
Chả sao cả vì còn đó những người đang, và sẽ tới, thầm chí có những người đã đi và đang quay trở lại, ăn hại hay lợi hại hơn xưa hay không thì...tự người đó biết.
Và trong cái sân chơi có người ngay kẻ gian, có người vui vẻ, kẻ lúc nào cũng kêu buồn bã, có những thi sĩ chỉ biết tặng thơ cho nhau, có những dịch giả chỉ biết cắm cúi dịch đều đặn, có những kẻ chỉ biết pha trò ( như em đây ) hay có những con người đầu súng ngọn gió....thì nó tồn tại bao điều, bao cái để nói.
Em chỉ xin nói về niềm tin và sự đáp ứng niềm tin đó.
Đầu tiên em xin khẳng định là em đã có niềm tin vào diễn đàn,vào đội ngũ trên dưới em ( vì em là lờ mốt nên cũng được tính là có trên có dưới ) và đến thời điểm hiệnt tại, niềm tin đó được đáp ứng đầy đủ, không thiếu cái gì.
Đối với riêng em, vào diễn đàn em không đọc truyện, không dịch truyện và nói trắng ra là không tham gia vào cái mục đích chính của diễn đàn là đọc dịch truyện, nên có thể có nhiều người không ưa em lắm, vì máy chả đóng góp gì có cái hướng của diễn đàn cả. Em đồng ý là như thế và em chấp nhận là như thế vì đúng là em chả làm gì liên quan đến mảng dịch cả. Em hỉ tham gia vào mảng giải trí thôi, và như em thường nói, dịch giả nào có nhu cầu giải trí, cứ tìm em.
Em giải trí cho mọi người cũng như giải trí cho chính mình, như để cho mình hòa nhập hơn vào cái sân chơi với những con người....đầy cá tính này. Có lúc nhúng nhường, có lúc hổ báo, có lúc lại giận dỗi để cho tình cảm mình chân thật đến từng chi tiết, để giải tỏa cái giải dối trong cuộc sống. Đáp lại em là mọi người trong diễn đàn, có người đá đểu, có người tiếp chuyện, có người bơ mình, có người này người kia....nhiều nhiều lắm và cái niềm tin của em đơn giản là được đáp ứng.
Đó là chuyện của em với diễn đàn, cũng không cần nêu dài dòng nữa vì chuyện riêng cứ để nó trong tâm là đủ.
Từ bản thân, em xin phép các bà con cô bác suy rộng sang mọi người, được phép hay không xin mọi người cũng đừng trách phạt.
Em xin hỏi lại người đọc là bà con cô bác vào diễn đàn làm gì, đã đặt cái niềm tin nào cho diễn đàn, lấy gì làm cái níu chân mình ở lại cái mái nhà này hay đơn giản chỉ là qua đường???
Mõi người một câu trả lời, 40k mem là gần 20k câu trả lời, có giống có khác nhau...
Last edited by Nấm; 04-05-2011 at 11:03 AM.
Đã có 23 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Nấm
Và với mỗi câu trả lời có chăng một lời giải thích.
Em chỉ quan tâm đến vẫn đề nếu niềm tin của bà con cô bác không được đáp ứng, thì bà con cô bác sẽ làm gì???
Khi dịch giả dịch truyện không được lưu danh, không được ưu tiên, học sẽ làm gì?
Khi độc giả đọc truyện không có truyện đọc, không được cấp "thuốc", họ sẽ làm gì??
Khi một người không được chém gió, không được chơi vui vẻ, họ sẽ làm gì???
Khi một mem nghiền mỹ nhân cốc, nghiền game mà 2 box đó không hoặc ngừng hoạt động, họ bơ vơ sao??
Còn nhiều cái khi lắm lắm...
Và đơn giản, khi niềm tin đặt vào mái nhà này không được đáp ứng, họ sẽ làm gì??
Đơn giản và hiệu quả nhất, là họ sẽ ra đi...
Khó khắn hơn một chút là họ sẽ ở lại ngoi ngóp chờ ngày đổi gió...
Và nỗ nực hơn là họ sẽ đổi gió cho chính cái niềm tin của họ...
Thứ nhất là xin dành lời khen ngợi kèm vỗ tay với người dám đổi gió để tạo cái niềm tin cho bản thân.
Thứ hai vẫn là lời khen ngợi không kèm vỗ tay cho những người ở lại ngoi ngóp.
Thứ ba là lời khen ngợi kèm vỗ tay cho những những người đã ra đi.
Tại sao lại khen ngời vỗ tay cho những người đã ra đi...
Đơn giản thôi.
Họ đi vì nơi đây không còn đáp ứng cho họ được nữa, họ đi vì cái mái nhà này quá nhỏ bé cho chí lớn họ, họ đi vì cái mái nhà này quá to cho chí nhỏ của họ, và họ đi vì họ thích ra đi...
Đừng để niềm tin bị phản lại để suy sụp, để thành ra "chí phèo".
Mạng là ảo, anh em không ai bắt nhau làm này làm kia được, thích thì làm, không thích thì thôi.
Mạng là ảo, anh em quí nhau thì chơi với nhau vì cái lòng, nể nhau vì cái tâm.
Mạng là ảo, hẹn nhau một cái ngoài đời gặp cái lại thành thật, về nhà ngồi máy lại là ảo nhưng trong lòng khắc ghi hình dáng nhau, tiếng nói nhau.
Mạng là ảo, ghét nhau chửi từ ông cha xuống con cái, chửi sướng miệng rồi thì thôi, ta out hoặc mày out.
Mạng là ảo, ghét nhau thì viết bài đâm chém, đâm chém nhau rồi hẹn nhau ngoài đời chả dám gặp lấy lý là "tao chả việc gì phải gặp mày cả".
Mạng là ảo, lúc say xỉn, lúc mơ tỉnh, lúc thất tình, lúc buồn bã lên kêu than thở, lời nói gió bay, topic lập ra là xóa được, ban nick này ta lập nick khác, ban dăm bữa nửa tháng lại thả thôi, cứ nói nỗi lòng, cần gì cả nể ai.
Mạng là ảo.....
Nhưng lại cùng với đó
Ảo mà thật, anh em mua bán nhau cái này, trao đổi nhau cái kia, tiền thật, tin nhau là thật.
Ảo mà thật, anh em hẹn gặp cà phê, bia bọt, thịt chó mắm tôm....gặp nhau là thật, người là thật.
Ảo mà thật, anh em gọi điện hỏi thăm nhau lúc hoàn cảnh khó khắn, đến làm cái phong bì, ly rượu lúc cưới xin ma chay.
Ảo mà thật, anh em gọi điện nhờ nhau post bài, anh em gọi điện nhờ nhau chương này chương kia.
Ảo mà thật, anh em dành tình cảm cho những cái ảo là thật.
Ảo mà lại là thật....
Hẳn không ít người có suy nghĩ giống em về cái ảo, cái thật, cái danh giới giữa nó, cái mà mình lấy tình cảm thật để dành cho cái ảo, thời gian, công sức, tiền bạc....cho cái gọi là ảo đó. Và đôi lần chính bản thân hỏi lại, mình dành cho nó để được cái gì??
Được cái công việc không, được cái bạn bè không, được cái tình cảm không, được cái vu sướng không, hay chỉ được cái sếp mắng lúc nào cũng lên mạng, được cái tủi khi bỏ cả đêm dịch một chương truyện cuối cùng bị chê cái toẹt là chương truyện đọc nhàm, hay bỏ cả thời gian ôn thì dịch giúp anh em cuối cùng cái máy tính nó hỏng....đó chăng đều là cái nhận được từ cái niềm tin mơ hồ mình đặt vô đó.
Last edited by Nấm; 04-05-2011 at 12:36 PM.
Đã có 22 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Nấm
ngoài lề 1 chút : con Nấm lại tiếp tục nghiệp cũ : Bơm xăng ...... Sát
anh em tranh thủ spam nào lát nữa khi nào con Nấm viết tiếp ta sẽ xoá mấy bài spam đi
@ mọi người : vào spam nhiều vào , mỗi bài spam hãy coi như là mội lời góp ý cho chủ đề hot của con Nấm
@ Nấm : khi nào viết tiếp thì xoá mấy cái spam đi cũng đc, ko xoá được thì .... lát anh xoá hộ
Tham gia cùng với nấm vì đọc cảm thấy nó hợp tâm trạng, nếu có đi thì đi 1 đôi cho nó có bạn em nhỉ
Ngày rec nick là một ngày đẹp trời nào đó từ 2008, và reg cũng chỉ đơn giản để coi là thành viên với ko là thành viên có gì khác nhau.Được dụ dỗ tham gia làm lmod 1 cái box mà bi h cứ nói ra là bị mọi ng cười còn mình thì mặt đỏ dừ.
Cho đến h chị cũng ko biết niềm tin khi tham gia là gì. gọi là mong muốn hay hơn em ạ
Lúc đầu là vào đọc truyện, sau 1 thời gian thấy thật áy này vì toàn đọc free thì đi kiếm truyện về post và update cho 4rum. sau 1 thời gian chăm chỉ update cùng với tự dưng đc kéo vào làm chủ nhiệm của CYV, đã cảm thấy thân thiết với nơi đây.
Khi stress, có thể lên sb để chém gió
Khi nhàn, lên đọc truyện
Khi có hứng, lên post bài.
Có hứng hơn nữa thì dịch một vài chương truyện tiếng anh
Khi quá trầm cảm, đi off
Khi vui, cũng đi off
Đây chỉ đơn giản là sân chơi , hay đã là một ngôi nhà không thể thiếu .... bản thân chị cũng ko phân biệt đc nữa
chỉ biết là nếu 1 tuần ko vào, ko chịu nổi
cũng ko có hứng vào các 4rum kiếm hiệp khác, dù nó có thể cũng có sb, nó có thể update truyện sớm hơn ...
chỉ biết là càng ngày càng muốn xây dựng nó, càng ngày càng muốn bảo vệ nó trước những âm mưu, thủ đoạn phá hoại hoặc "diễn biến hòa bình" từ những nơi khác
mạng là ảo, nhưng nó cũng đem lại cảm xúc thực. Vui là thực, cười là thực, buồn , tức giận .... tất cả những cung bậc cảm xúc đó đều là thật.
anh em có thể gặp nhau ở ngoài, nhậu nhẹt bù khú, vui vẻ
nhưng một số chuyện trên 4rum, dù là ảo nhưng cũng cần xử lí theo lý trí chứ không phải cảm tình
ví dụ như chị có quí em đến mấy nhưng em vào box nt của chị post linh tinh thì xóa bài như thường, chị quí em chị không ban, còn ko quí thì ban thẳng tay.
Nó cũng như ở ngoài xã hội đúng không, có thân có hơn
Nhưng ko có nghĩa là thân thiết thì được bỏ qua. cái j thuộc về nguyên tắc thì vẫn phải xử lí theo nguyên tắc.
a tuấn đã là nạn nhân đầu tiên và không phải duy nhất
những lúc như thế, cảm thấy thật mệt mỏi, cảm thấy mình lên mạng để thoải mái, sao còn rước nợ vào ng
nhưng không bỏ đc, cho đến giờ càng không muốn bỏ.
giờ thì không chỉ vì để đọc truyện, vì h đã đọc đc CV rồi
cũng ko vì sb, vì nhiều khi chỉ để sb để ngắm ( đc coi là núp), ko nói câu nào, chỉ để cho vui
cũng ko vì đi off, bởi h đi off gọi đt là đủ, ko cần lên 4rum
vậy vì cái gì ?
love is unreasonable - is that means i'm falling in love with this 4rum ?
tình yêu thì ko có lý do - vậy có phải là đã yêu 4rum mất rồi ko ?
có lẽ chỉ có thể giải thích như vậy
nhận được j từ 4rum, có lẽ vì ko lý do nên cũng ko có tính toán nữa rồi em ạ
chỉ biết cảm thấy nhận quá nhiều mà đóng góp thì quá ít, cảm thấy ngượng ngùng với những bậc đàn anh đàn chị đã, đang và sẽ tiếp tục duy trì 4rum
đó là cảm nhận của chị, và chị tin là trong mấy k mem sẽ có nhiều ng đồng cảm với chị
Last edited by Ms Mèo; 04-05-2011 at 12:47 PM.
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Ms Mèo