Tung tÃch bà kÃp
- Äại sÆ° huynh? Äại sÆ° huynh đến tá»± bao giá»? Là tá»± đại sÆ° huynh đến đón muá»™i hay do sÆ° phụ sai phái?
Khác vá»›i ánh mắt lạnh lùng vẫn dà nh cho Mạnh Äạt Nhân ngay từ lúc đầu, trang kiếm khách nhất má»±c anh tuấn ná» láºp tức bao phủ toà n thân Bạch Quan Nguyệt bằng ánh mắt nhìn ấm áp :
- Äã quá cháºm so vá»›i hạn kỳ muá»™i phải đến Tam Äiệp cốc. Ta ngại muá»™i gặp phải chuyện bất trắc nên đã xin sÆ° phụ cho Ä‘i tìm muá»™i.
Bạch Quan Nguyệt không còn chút nà o vẻ bÆ°á»›ng bỉnh nhÆ° Mạnh Äạt Nhân từng mục kÃch. Nà ng có phần dá»—i há»n khi thuáºt cho đại sÆ° huynh nghe chuyện đã xảy ra ở thủy trại Hoà ng Hà .
-... Muá»™i đã má»i mòn trông chá» sÆ° phụ và chÆ° vị sÆ° huynh đến giải nguy. NhÆ°ng cuối cùng muá»™i phải tá»± lo liệu.
Vị đại sÆ° huynh lại liếc nhìn Mạnh Äạt Nhân :
- Liệu muá»™i có biết rõ lai lịch của y trÆ°á»›c khi chấp nháºn để y gá»i muá»™i là chủ nhân?
Mạnh Äạt Nhân lên tiếng :
- Mang ân cứu mạng, tại hạ...
Y quát :
- Ta chÆ°a há»i ngÆ°Æ¡i vá»™i gì ngÆ°Æ¡i xen và o? Hay ngÆ°Æ¡i nghÄ© ai cÅ©ng tin nhÆ° Bạch sÆ° muá»™i, để ngÆ°Æ¡i muốn lừa dối thế nà o cÅ©ng được?
Mạnh Äạt Nhân không hiểu sao bá»—ng để cÆ¡n giáºn dữ bá»™c phát :
- Các hạ ăn nói nên biết liệu lá»i. Dá»±a và o đâu các hạ bảo tại hạ đã dối lừa lệnh muá»™i?
Y cÆ°á»i lạnh :
- Gá»i Bạch sÆ° muá»™i là chủ nhân đáng lý ra ngÆ°Æ¡i phải lá»… Ä‘á»™ vá»›i ta là đại sÆ° huynh của Bạch sÆ° muá»™i. Thái Ä‘á»™ của ngÆ°Æ¡i cà ng khiến ta thêm nghi ngá». Ắt hẳn ngÆ°Æ¡i phải là kẻ ba đầu sáu tay nên ngÆ°Æ¡i má»›i dám dối lừa Bạch sÆ° muá»™i của ta. Äể xem ngÆ°Æ¡i có công phu cao minh đến báºc nà o! Äỡ!
Nói thế nà o là m thế ấy y xuất kỳ bất ý tuốt kiếm và phóng nhanh má»™t chiêu và o Mạnh Äạt Nhân.
Véo...
Phải thừa nháºn kiếm pháp của má»™t đại đệ tá» Côn Luân phái quả nhiên có chá»— lợi hại, ngay khi y phóng kiếm thì mÅ©i kiếm của y chỉ trong gang tấc là chạm và o Mạnh Äạt Nhân.
Theo bản năng Mạnh Äạt Nhân Ä‘Æ°a chân dịch bá»™ tránh.
Thế nhÆ°ng, vết ná»™i thÆ°Æ¡ng do lúc giao đấu vá»›i Hà Tá» Kiên vẫn chÆ°a có dịp Ä‘iá»u trị phản ứng của Mạnh Äạt Nhân không còn linh hoạt nhÆ° từng có.
Kết quả ngá»n kiếm kia chỉ chịu dừng lại khi có tiếng Bạch Quan Nguyệt hô hoán :
- Äừng lấy mạng y, đại sÆ° huynh! Vì y là ...
Äại sÆ° huynh của nà ng vẫn Ä‘Æ°a kiếm ngang tá» huyệt của Mạnh Äạt Nhân :
- Muội bảo y là ai?
Bạch Quan Nguyệt có phần lúng túng khi cố ý giải thÃch :
- Äại sÆ° huynh cÅ©ng biết rồi, y là nô bá»™c của muá»™i, đâu đáng để đại sÆ° huynh lÆ°u tâm...
Y thu kiếm vá» cÆ°á»i ngạo mạn vá»›i Mạnh Äạt Nhân :
- Má»™t kẻ vô dụng nhÆ° ngÆ°Æ¡i không xứng gá»i Bạch sÆ° muá»™i là chủ nhân.
Bây giỠđã có ta là bạn đồng hà nh cùng Bạch sư muội, ngươi có thể đi được rồi.
Mạnh Äạt Nhân chợt nhìn Bạch Quan Nguyệt :
- Chủ nhân tháºt sá»± không cần tiểu nhân nữa?
Nà ng lúng túng không biết đối đáp thế nà o.
Äại sÆ° huynh nà ng lên tiếng thay :
- Vá»›i thân pháºn là đại sÆ° huynh của Bạch muá»™i không lẽ ta không thể giải bá» việc Bạch sÆ° muá»™i thu nháºn ngÆ°Æ¡i là m nô bá»™c được sao?
Y quay sang Bạch Quan Nguyệt cất giá»ng há»i :
- Liệu ta có quyá»n thay Bạch sÆ° muá»™i là m chủ việc nà y?
Nà ng bối rối :
- Nhưng muội phải... Nhưng y có hứa với muội.
Mạnh Äạt Nhân giúp nà ng thoát cảnh bối rối :
- Má»™t lá»i đã hứa tại hạ quyết không quên. Thế nà o tại hạ cÅ©ng phải đến Tam Äiệp cốc.
Y quắc mắt :
- Ngươi đến đó là m gì? Không có ngươi ở đó cũng quá đủ chuyện rắc rối rồi.
Tuy váºy Bạch Quan Nguyệt vẫn gáºt đầu chấp thuáºn lá»i hứa của Mạnh Äạt Nhân. Sau đó nà ng bảo :
- Nếu đại sÆ° huynh của ta đã có ý nhÆ° váºy từ nay ngÆ°Æ¡i không cần gá»i ta là chủ nhân nữa.
Nà ng quay sang thỠthẻ với đại sư huynh :
- Muá»™i vẫn thÃch hÆ¡n nếu lúc nà o cÅ©ng được Ä‘i bên cạnh đại sÆ° huynh. Chúng ta Ä‘i thôi.
Con ngÆ°á»i vị đại sÆ° huynh kia tháºt lạ lùng, vừa má»›i nhoẻn miệng cÆ°á»i vá»›i Bạch Quan Nguyệt đó, y đã thay đổi thái Ä‘á»™ tháºt nhanh :
- Ta đã nói rồi, nếu thấy ngÆ°Æ¡i bén mảng đến Tam Äiệp cốc, chá»› trách kiếm pháp Phi Vân của ta vô tình. Hừ!
Nhìn theo há» bá» Ä‘i vai ká» vai không hiểu sao Mạnh Äạt Nhân chợt có cảm nháºn vừa bị mất Ä‘i Ä‘iá»u gì đó thân thiết.
Không thể hiểu đó là sá»± mất mát gì, Mạnh Äạt Nhân buông tiếng thở dà i và vá»™i tìm nÆ¡i kÃn đáo để trị thÆ°Æ¡ng.
* * * * *
Trá»i sáng dần, tiếng chim rừng lÃu lo gá»i bình minh là m cho Mạnh Äạt Nhân choà ng tỉnh...
NhÆ°ng khi mở mắt ra Mạnh Äạt Nhân phải giáºt mình báºt kêu :
- Các hạ là ai? Như các hạ cố ý tìm tại hạ?
Äối diện vá»›i Mạnh Äạt Nhân và chỉ cách khoảng đúng má»™t tầm tay má»™t nhân váºt có gÆ°Æ¡ng mặt lạnh lùng, vá»›i niên ká»· chỉ ngoà i đôi mÆ°Æ¡i má»™t Ãt, không hiểu đã xuất hiện từ bao giá» Ä‘ang ngồi nhìn thẳng và o mắt Mạnh Äạt Nhân.
Nhân váºt ná» lên tiếng nhÆ° đã quen :
- NgÆ°Æ¡i là Mạnh Äạt Nhân?
Mạnh Äạt Nhân đứng báºt dáºy và láºp tức hồi bá»™ thủ thế :
- Các hạ có ý gì?
Nhân váºt ná» cÆ°á»i lạnh :
- Yên tâm đi! Vì nếu cần ta đã giết ngươi rồi.
Mạnh Äạt Nhân bị khÃch ná»™ :
- Sao các hạ không xưng danh? Hay đợi Mạnh mỗ bắt buộc phải động thủ?
- Hừ! Ngươi chưa đủ tư cách nói với ta câu đó.
Mạnh Äạt Nhân phẫn ná»™ xông đến.
- Có hay không các hạ sẽ biết. Äỡ!
Nhân váºt ná» báºt quát :
- Äừng xuẩn Ä‘á»™ng. Công phu Bát Quái môn của ngÆ°Æ¡i bất quá chỉ cầm chừng gã há» Hà . ChÆ°a phải đối thủ của ta.
Mạnh Äạt Nhân rúng Ä‘á»™ng :
- Hóa ra má»i hà nh vi của ta Ä‘á»u bị ngÆ°Æ¡i giám sát? Phải chăng các hạ muốn nhắm và o Vạn LÆ°u Quy Tông?
Nhân váºt ná» bÄ©u môi :
- Äã biết có ta giám sát hẳn ngÆ°Æ¡i phải hiểu ta cÅ©ng rõ bà kÃp Vạn LÆ°u Quy Tông không ở tay ngÆ°Æ¡i?
Mạnh Äạt Nhân má»™t lần nữa rúng Ä‘á»™ng :
- Váºy ý các hạ là gì?
Nhân váºt ná» há»i :
- Ta há» Bạch tên Quan Nháºt. Danh xÆ°ng nà y liệu có gợi cho ngÆ°Æ¡i Ä‘iá»u gì?
Mạnh Äạt Nhân vỡ lẽ :
- Bạch Quan Nháºt? Bạch Quan Nguyệt? Hóa ra...
Bạch Quan Nháºt gáºt đầu :
- Chẳng trách Äại trưởng lão đã ngấm ngầm chá»n ngÆ°Æ¡i là m ngÆ°á»i sẽ được Ä‘Æ°a và o Phong Thần liên hoà n Ä‘á»™ng cho ngà y Ä‘oan ngá» sắp đến. NgÆ°Æ¡i cÅ©ng khá thông tuệ đấy.
Mạnh Äạt Nhân má»™t phen nữa phải giáºt mình.
- Nói váºy các hạ là ngÆ°á»i của Thần môn? NhỠđó má»›i biết công phu xuất xứ của tại hạ là ỠBát Quái môn?
Bạch Quan Nháºt cau mà y :
- Ta xuất hiện không để bà n vá» xuất xứ công phu của ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không phải quan tâm đến ngÆ°Æ¡i đã được Äại trưởng lão chá»n. NgÆ°Æ¡i chá»› vá»™i mừng khi biết ta là ngÆ°Æ¡i của Thần môn.
Mạnh Äạt Nhân gáºt gù :
- Tại hạ hiểu rồi. Các hạ xuất hiện chỉ vì Bạch Quan Nguyệt?
Bạch Quan Nháºt cÆ°á»i lạt :
- Bạch gia chỉ còn má»—i huynh muá»™i ta. Không sai, ta tháºt sá»± bất bình khi thấy ngÆ°Æ¡i cố tình dối lừa gia muá»™i.
Mạnh Äạt Nhân chợt hiểu :
- Nếu tại hạ Ä‘oán không lầm các hạ đã mục kÃch cảnh đại sÆ° huynh nà ng nghi ngá» và cho rằng tại hạ đã dối lừa lệnh muá»™i?
Bạch Quan Nháºt phẫn ná»™ :
- Váºy ngÆ°Æ¡i cho đó là hà nh vi gì khi ngÆ°Æ¡i cứ vá» ra vẻ ngu ngốc, kần lượt dối lừa gia muá»™i lần nà y đến lần khác?
Mạnh Äạt Nhân thản nhiên :
- Tại hạ không hỠdối lừa lệnh muội.
Bạch Quan Nháºt gầm vang :
- Váºy thì ai có công phu cao minh nhÆ°ng cứ vá» ra vẻ yếu kém?
Mạnh Äạt Nhân không chút nao núng :
- Váºy các hạ nói Ä‘i, tại hạ phải là m gì nếu ngay từ đầu lệnh muá»™i đã nghÄ© tại hạ là ngÆ°Æ¡i có võ công non kém và cứ khăng khăng đòi giải cứu tại hạ?
Bạch Quan Nháºt nghi ngá» :
- Có chuyện nà y tháºt sao?
Mạnh Äạt Nhân nhún vai :
- Chứng tỠcác hạ không nhìn thấy lệnh muội cùng bị giam với tại hạ ở Hắc Thạch đảo?
- Hắc Thạch đảo? Ngươi đã đến Hắc Thạch đảo? Ở đó...! Mà thôi chuyện gì đã xảy ra giữa ngươi và gia muội ở Hắc Thạch đảo?
Mạnh Äạt Nhân không thể không phát hiện thái Ä‘á»™ quan tâm bất bình thÆ°á»ng của Quan Nháºt khi nghe nói đến Hắc Thạch đảo.
Giữ kÃn sá»± phát hiện nà y Mạnh Äạt Nhân đáp :
- Chẳng có gì Ä‘ang nói ngoà i lệnh muá»™i luôn xem nhẹ tại hạ và sau đó đởm lược hÆ¡n ngÆ°á»i bằng cách cứu tại hạ.
Thấy Bạch Quan Nháºt vẫn tá» ra bán tÃn bán nghi Mạnh Äạt Nhân liá»n bảo :
- Không tin, sau nà y các hạ có thể há»i lệnh muá»™i. Thá» xem có phải tại hạ tuy có miệng nhÆ°ng không thể giải thÃch rằng bản lãnh của tại hạ cao minh hÆ¡n, và rằng tại hạ không cần đến sá»± giúp đỡ của lệnh muá»™i.
Bạch Quan Nháºt gay gắt :
- Nhưng sau đó cớ gì ngươi phải tự hạ mình là kẻ có bản lãnh non kém hơn là chủ nhân?
Mạnh Äạt Nhân lại nhún vai :
- Nhắc đến Ä‘á»u nà y, chÃnh các hạ phải có lá»i giải đáp má»›i đúng. Má»™t nam má»™t nữ phải gần gÅ©i nhau trên má»™t hòn đảo hoang vắng nếu không có danh pháºn rõ rà ng liệu lệnh muá»™i có tránh khá»i Ä‘iá»u tiếng thị phi bị miệng Ä‘á»i dị nghị.
Bạch Quan Nháºt lần đầu tiên bị túng thế :
- Hóa ra đó là hảo ý của ngươi?
- Không sai! Và đó là nguyên nhân khiến tại hạ từ đó cà ng thêm giữ ý. Vừa tránh cho lệnh muá»™i sá»± bẽ bà ng nếu nháºn ra bản lãnh của tại hạ tháºt sá»± cao minh hÆ¡n lệnh muá»™i lầm nghÄ©, đồng thá»i cÅ©ng ngấm ngầm bảo vệ sá»± an nguy cho lệnh muá»™i.
Bạch Quan Nháºt chùn giá»ng xuống :
- ChÃnh vì thế mấy lần ta nhìn thấy ngÆ°Æ¡i đã mấy lần cố tình ngăn cản gia muá»™i không để gia muá»™i phải chạm mặt Cung chủ Thiên Tà n cung và Viện chủ Bách Nhân viện?
Mạnh Äạt Nhân lắc đầu thở dà i :
- Lệnh muá»™i quả là ngÆ°á»i bÆ°á»›ng bỉnh. Nếu không nhá» may, có lẽ lệnh muá»™i khó toà n mạng giá nhÆ° Cung chủ Thiên Tà n cung Ä‘á»™ng ná»™ xuất thủ.
Bạch Quan Nháºt nghi ngại :
- Nhưng sau đó ngươi lẻn đi gặp Hà TỠKiên xem ra ngươi đâu có quan tâm chút nà o đến sinh mạng gia muội nhỡ gia muội bị Viện chủ Bách Nhân viện hạ thủ?
Mạnh Äạt Nhân phì cÆ°á»i :
- Vì tại hạ biết rõ Viện chủ Bách Nhân viện sẽ không gây khó dễ cho lệnh muội.
Bạch Quan Nháºt nhăn mặt :
- Ta cÅ©ng nghe Viện chủ Bách Nhân viện nói nhÆ° thế. NhÆ°ng đâu dá»… vì thế mà ngÆ°Æ¡i vá»™i tin và o lá»i ngÆ°á»i phó mặc gia muá»™i Ä‘i và o chá»— hiá»…m nguy?
Mạnh Äạt Nhân nhìn sững Bạch Quan Nháºt :
- Tại hạ cũng đâu nói là tại hạ tin? Mà tại hạ biết chắc như thế.
- Biết chắc? Dựa và o đâu mà ngươi dám nói chắc như thế?
Mạnh Äạt Nhân cÆ°á»i nhẹ :
- Váºy là các hạ không nháºn thấy thái Ä‘á»™ khoan dung quá rõ rà ng của Cung chủ Thiên Tà n cung dà nh cho lệnh muá»™i?
- Hừ! Ta đâu nói vỠCung chủ Cung Thiên Tà n? Mà là ...
Mạnh Äạt Nhân ngắt lá»i :
- Gá»i Cung chủ Thiên Tà n cung là lão hữu chứng tá» Viện chủ Bách Nhân viện có giao tình trá»ng háºu vá»›i Cung chủ Thiên Tà n cung. Äó là chÆ°a kể rất có thể Nhị viện và Nhị cung Ä‘ang đồng mÆ°u vá» má»™t nhu cầu rất chung nà o đó.
Bạch Quan Nháºt cÆ°á»i khẩy :
- Nói vá» giao tình giữa Thiên Tà n cung và Bách Nhân viện khả dÄ© ta còn có phần tin. Äâu lại có chuyện Äịa Khuyết cung cùng Ä‘i chung Ä‘Æ°á»ng vá»›i Nhị viện và cung Thiên Tà n còn lại?
- Các hạ cÅ©ng nhÆ° tất cả má»i ngÆ°á»i đã bị vẻ đối địch bá» ngoà i mà cho rằng Äịa Khuyết cung Ä‘ang đối đầu vá»›i Nhị viện và má»™t cung còn lại?
Bạch Quan Nháºt cÆ°á»i thà nh tiếng :
- Sự việc quá rõ rà ng, ta không hỠbị đánh lừa. Chỉ có ngươi vì quá suy diễn nên mới có ý nghĩ trái khoáy như thế.
Mạnh Äạt Nhân lại nhún vai :
- Tin hay không tùy các hạ. Phần tại hạ, cứ nghÄ©, Äịa Khuyết cung Ä‘ang mÆ°u đồ Ä‘á»™c bá võ lâm. Và để ra vẻ duy trì chÃnh nghÄ©a, Äịa Khuyết cung phải tá» ra đối nghịch vá»›i bất kỳ bang phái nà o ngay khi xuất hiện đã manh nha bá»™c lá»™ dã tâm. Kỳ thá»±c, mÆ°u đồ Ä‘á»™c bá là của Nhị viện và Nhị cung.
Bạch Quan Nháºt lần đầu tá» ra giáºt mình và động tâm :
- Tuy đây là một ý có phần quá võ đoán nhưng xem ra rất có thể như ngươi nói. Thảo nà o bất kỳ bổn môn xuất hiện ở đâu cũng gặp phải thái độ thù địch của các phái.
Chợt từ xa có má»™t trà ng cÆ°á»i vang đến :
- Bá»n ngÆ°Æ¡i có biết thì đã muá»™n. Chỉ má»™t hai ngà y nữa thôi Tam Äiệp cốc sẽ là nÆ¡i bổn cung thu phục quần hùng Ä‘á»™c chiếm ngôi Minh chủ. Ha...
ha...
Mạnh Äạt Nhân thất sắc :
- Là Äịa Khuyết cung?
Thêm một âm thanh the thé nữa vang đến :
- Tiểu tỠkhông ngỠlại lớn mạng. Lần nà y ngươi đừng mong thoát như chuyện đã xảy ra ở Hắc Thạch đảo.
Mạnh Äạt Nhân kinh tâm bở vÃa :
- Là mụ Cổ Mỹ Kỳ, Viện chủ Cá»u U Quá»· viện?
Bạch Quan Nháºt vá»™i xoay ngÆ°á»i gá»i Mạnh Äạt Nhân :
- ChỠgì nữa? Mau theo ta.
Vút!
Từ khi biết Bạch Quan Nháºt là ngÆ°á»i của Thần môn bao câu chuyện kỳ bà có liên quan đến Thần môn từng được nghe Äại trưởng lão ká»… đã tạo cho Mạnh Äạt Nhân má»™t ấn tượng rằng há»… ai là ngÆ°á»i của Thần môn Ä‘á»u có võ công cái thế và thông minh tá»™t đỉnh. Do váºy má»—i việc là m của há», má»—i lá»i nói của há» Ä‘á»u được cân nhắc định lượng. Vì thế ngay khi nghe Bạch Quan Nháºt bảo phải chạy theo, lòng ngưỡng má»™ vẫn hình thà nh láºp tức xui bảo Mạnh Äạt Nhân phải chạy theo.
Bạch Quan Nháºt tuy chạy vá» trÆ°á»›c nhÆ°ng vẫn tá» ra quan tâm đến Mạnh Äạt Nhân vì dù sao công phu của Mạnh Äạt Nhân cÅ©ng có phần kém hÆ¡n.
Sợ Mạnh Äạt Nhân chạy theo không kịp, đôi lúc Bạch Quan Nháºt phải đứng lại chá».
Má»™t lần nhÆ° thế ngay khi Bạch Quan Nháºt dừng lại chá» và lúc Mạnh Äạt Nhân vừa Ä‘uổi kịp tá»›i láºp tức ở phÃa sau có trà ng cÆ°á»i the thé của mụy Cá»— Mỹ Kỳ vang lên :
- PhÃa trÆ°á»›c là vá»±c thẳm hai bên thì là hai vách đá dá»±ng đứng, hai ngÆ°á»i còn chá»— chạy nữa hay sao? Ha...ha...
Vút!
Mạnh Äạt Nhân quay lại thấy Cổ Mỹ Kỳ tuy đã hiện thân nhÆ°ng vẫn ung dung đứng yên nhìn Mạnh Äạt Nhân và Bạch Quan Nháºt hai ngÆ°á»i.
ChÆ°a hết trên đầu má»™t tảng đá khá cao cách chá»— Mạnh Äạt Nhân, đứng khoảng bảy trượng chiá»u cao má»™t nhân váºt che kÃn diện mạo lại bất ra trà ng cÆ°Æ¡i ngạo nghá»… :
- Không chạy đâu lại chạy ngay và o tuyệt lộ. Xem ra nếu hai ngươi không ngoan ngoãn thúc thủ, có lẽ vực Tiêu Hồn kia sẽ là nơi hai ngươi táng thân. Ha... ha...
LÆ°á»›t mắt nhìn quanh địa hình Mạnh Äạt Nhân cà ng thêm kinh tâm Ä‘á»™ng phách khi nghe Bạch Quan Nháºt quát lên giáºt giá»ng :
- Phải khai huyết lá»™! Äánh!
Và Bạch Quan Nháºt tung ngÆ°á»i lao tháºt nhanh vá» phÃa Cổ Mỹ Kỳ.
Vút!
Vù...
Ngay láºp tức Mạnh Äạt Nhân có cảm nháºn toà n thân chợt giá lạnh, đến thần trà cÅ©ng đông cứng lại nhÆ° sắp chìm và o vô thức. Chỉ duy nhất má»™t nháºn thức là còn tồn tại vá»›i Mạnh Äạt Nhân. Bạch Quan Nháºt dù có bản lãnh tuyệt phà m thì lúc nà y đối vá»›i Mạnh Äạt Nhân, Bạch Quan Nháºt vẫn chÆ°a đáng để xem là ngÆ°á»i thần thông quảng đại, túc trà đa mÆ°u, bất lỳ hà nh sá»± nà o cÅ©ng đúng.
“Nguy mất†ý nghÄ© nà y chợt đến là m Mạnh Äạt Nhân tỉnh lại, hoà n hồn lại “ta phải tá»± nghÄ© cách cứu ta vẫn hÆ¡n là cứ trông chá» và o những hà nh vi gần nhÆ° mù quáng của há» Bạchâ€.
Ầm! Ầm!
Tiếng chấn kình kinh thiên Ä‘á»™ng địa là m Mạnh Äạt Nhân phải Ä‘Æ°a mắt nhìn. Và Mạnh Äạt Nhân má»™t lần nữa Ä‘Ã nh phãi chấp nháºn thêm má»™t sá»± tháºt vá» con ngÆ°á»i Bạch Quan Nháºt.
Há» Bạch chÆ°a đủ bản lãnh để đối phó vá»›i Cổ Mỹ Kỳ Viện chủ Cá»u U Quá»· viện. Äó là chÆ°a kể đến nhân váºt che kÃn diện mạo trên kia chÆ°a liên thủ sinh mạng của Bạch Quan Nháºt và bản thân Mạnh Äạt Nhân tháºt sá»± khó bảo toà n.
Sau khi uỡn ngá»±c hÃt và o má»™t hÆ¡i tháºt dà i. Mạnh Äạt Nhân chợt hô hoán :
- Dừng tay!
Cổ Mỹ Kỳ cÆ°á»i the thé :
- Sao rồi, tiểu tá»? DÆ°á»ng nhÆ° ngÆ°Æ¡i có ý gì muốn Ä‘á» xuất? Nà o, hãy nói xem nà o.
Bạch Quan Nháºt nhỠđó có cÆ¡ há»™i nhảy lùi lại. Y vừa thở hổn hển vừa lên tiếng trách Mạnh Äạt Nhân :
- Sao ngươi không cùng ta xuất thủ?
Mạnh Äạt Nhân cÆ°á»i gượng và nói bằng giá»ng quả quyết :
- Phải biết tá»± lượng sức Bạch huynh! Tình thế nà y dù muốn hay không chúng ta phải chấp nháºn sá»± tháºt dù chúng ta có liên tay cÅ©ng không phải là đối thủ của há».
Vút!
Nhân váºt che kÃn diện mạo kia chợt từ trên cao nhảy xuống, phô diá»…n cho Mạnh Äạt Nhân và Bạch Quan Nháºt thấy khinh thân tuyệt pháp đã đạt mức thượng thừa. Nhân váºt ná» phát ra những tiếng cÆ°á»i khùng khục xuất phát từ trong miệng :
- Tri ká»· tri bỉ bách chiến bách thắng, tiểu tá» ngÆ°Æ¡i biết thế là tốt. Váºy ngÆ°Æ¡i có ý gì?
Mạnh Äạt Nhân cố nhìn chăm chăm và o nhân váºt ná» nhÆ° muốn nhìn thấu suốt diện mạo tháºt của đối phÆ°Æ¡ng qua lá»›p lụa che kÃn bên ngoà i :
- Tôn giá là Cung chủ Äịa Khuyết cung?
Nhân váºt ná» quắc mắt :
- NgÆ°Æ¡i hô hoán bảo phải dừng tay chỉ để há»i câu ngu ngốc thế Æ°?
Bạch Quan Nháºt vụt quát :
- Có là Cung chủ Äịa Khuyết cung hay không thì đã sao? Có tà i hãy cùng Bạch má»— phân cao thấp?
NhÆ°ng Bạch Quan Nháºt chÆ°a kịp xuất thủ thá»±c hiện nhÆ° lá»i nói, Mạnh Äạt Nhân đã lên tiếng :
- TrÆ°á»›c lúc tại hạ tiết lá»™ vá» nÆ¡i cất giấu bà kÃp Vạn LÆ°u Quy Tông Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên cần phải tá» tÆ°á»ng ai Ä‘ang cùng tại hạ thÆ°Æ¡ng lượng.
Lá»i nói của Mạnh Äạt Nhân khiến Bạch Quan Nháºt nẩy ngÆ°á»i. Y quay nhìn Mạnh Äạt Nhân :
- Nói sao? Hóa ra ngÆ°Æ¡i biết rõ nÆ¡i cất giữ Vạn LÆ°u Quy Tông bà kÃp?
Mạnh Äạt Nhân cố tình không đếm xỉa đến thái Ä‘á»™ giáºn dữ của há» Bạch cứ trầm giá»ng bảo nhân váºt che kÃn diện mạo :
- Tôn giá muốn hay không muốn chiếm hữu Vạn LÆ°u Quy Tông bà kÃp?
Mụ Cổ Mỹ Kỳ cất giá»ng the thé xen và o :
- Tánh mạng của ngÆ°Æ¡i hoà n toà n phụ thuá»™c do bá»n ta định Ä‘oạt. NgÆ°Æ¡i chỉ cần khai ra nÆ¡i cất giữ bà kÃp là đủ cá»› gì phải đòi biết lão hữu của bản nhân có là Cung chủ Äịa Khuyết cung hay không?
Tháºt bất ngá» Mạnh Äạt Nhân láºp tức quay qua quát nạt mụ :
- Ta đâu cần mụ xen và o? Mối háºn bị mụ giam ở Hắc Thạch đảo ắt sẽ có ngÆ°á»i tìm đến mụ rá»a háºn. Phần ta mụ tưởng ta nói cho mụ biết vá» nÆ¡i cất giữ chân kinh Æ°? Ta chỉ nói cho Cung chủ Äịa Khuyết cung biết thôi.
Bị Mạnh Äạt Nhân quát nạt, Cố Mỹ Kỳ nghiến răng kèn kẹt :
- NgÆ°Æ¡i vẫn dám xúc phạm ta Æ°? Äược trÆ°á»›c khi tìm diệt lão tặc kia ta tháºt sá»± muốn xem coi ngÆ°Æ¡i có lá gan lá»›n đến chừng nà o. Hừ!
Vừa nói mụ vừa tiến dần vá» phÃa Mạnh Äạt Nhân có vẻ nhÆ° mụ sắp sá»a ra tay lấy mạng Mạnh Äạt Nhân.
Thoáng nhìn thấy nhân váºt che mặt kia vẫn đứng yên bất Ä‘á»™ng, Mạnh Äạt Nhân láºp tức lùi lại sát miệng vá»±c :
- Tuy ta không phải là đối thủ của mụ nhÆ°ng mụ đừng lầm, chỉ có ta má»›i có quyá»n tá»± quyá»n định Ä‘oạt sinh mạng của ta. Hừ!
Bằng Ä‘á»™ng thái khẽ rùn ngÆ°á»i xuống, ra bá»™ dạng sắp sá»a nhảy xuống vá»±c Tiêu Hồn mÆ°u kế mạo hiểm của Mạnh Äạt Nhân váºy mà có kết quả.
Nhân váºt che kÃn diện mạo giáºt giá»ng gá»i :
- Cháºm đã! Bản nhân chÃnh là Cung chủ Äịa Khuyết cung. Không phải ngÆ°Æ¡i muốn cùng bản nhân thÆ°Æ¡ng lượng sao?
Mạnh Äạt Nhân tuy trong lòng đắc ý nhÆ°ng ngoà i mặt vẫn tá» ra quyết liệt :
- Sao đến lúc nà y tôn giá má»›i lên tiếng? Phải chăng vì tôn giá tháºt sá»± không phải là Cung chủ Äịa Khuyết cung và khi thấy cÆ¡ há»™i chiếm hữu bà kÃp sắp bị mất nên cố tình mạo nháºn?
Nhân váºt ná» cÆ°á»i lạnh :
- Bản nhân thừa hiểu ngÆ°Æ¡i Ä‘ang toan tÃnh Ä‘iá»u gì. NgÆ°Æ¡i muốn nhìn rõ lÆ° sÆ¡n chân diện mục của bản nhân? Kế của ngÆ°Æ¡i tháºt ấu trÄ© đừng mong...
Mạnh Äạt Nhân ngắt lá»i :
- Tại hạ chÆ°a há» biết gì vá» diện mạo của Cung chủ Äịa Khuyết cung dù có thấy diện mạo tháºt của tôn giả cÅ©ng không Ãch gì. NhÆ°ng tại hạ có cách phân biệt hÆ° thá»±c sẽ rõ tôn giá có đúng là Cung chủ Äịa Khuyết cung hay không.
Nhân váºt ná» Ä‘á»™ng tâm :
- Là cách gì?
- Không phải Cung chủ Äịa Khuyết cung đã luyện công phu Vô Minh thần công đó sao? Tại hạ muốn thấy tôn giá phô diá»…n công phu đó.
Nhân váºt ná» gáºt gù :
- NhÆ°ng liệu ngÆ°Æ¡i có thể phân biệt được thế nà o là công phu tháºt hay không?
Mạnh Äạt Nhân bÄ©u môi :
- Tại hạ đã cùng Hà Tá» Kiên giao đấu Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên thừa biết đâu là công phu Vô Minh tháºt. Dù tôn giá có muốn mạo nháºn cÅ©ng không thể dối lừa tại hạ.
Nhân váºt ná» gáºt gù :
- Ra là váºy! Cách phân biệt của ngÆ°Æ¡i kể cÅ©ng hay. Äược! Bản nhân đâu ngại chuyện phô diá»…n. Xem đây!
Mạnh Äạt Nhân láºp tức ngăn lại :
- ChỠđã! Tốt hÆ¡n hết tôn giá nên chá»n vách đá nà y là m đối tượng phô diá»…n công phu.
Và Mạnh Äạt Nhân Ä‘Æ°a tay chỉ và o vách đá bên tả cách miệng vá»±c không xa.
Nhân váºt ná» cả cÆ°á»i :
- NgÆ°Æ¡i tháºt khéo vẽ chuyện! Äược vách đá ở đây hay ở kia đối vá»›i bản nhân không thà nh vấn Ä‘á». Xem đây!
Và lão phát kình, một luồng kình nhẹ nhà ng như vô lực.
Viu...
Vách đá được Mạnh Äạt Nhân chỉ có khoảng cách ngoà i ba trượng so vá»›i nÆ¡i nhân váºt nỠđứng.
Tuy thế đúng nhÆ° nhân váºt nỠđã tá»± phụ, khoảng cách có nhÆ° thế nà o cÅ©ng không thể gây khó dá»… cho công phu Vô Minh của lão ta.
Ầm!
Vách đá bị chấn động vỡ một mảng lớn, những mảnh vỡ thi nhau rơi xuống vực.
Ào...à o...
Nhân váºt nỠđắc ý há»i :
- Äã đúng là công phu Vô Minh chÆ°a?
Mạnh Äạt Nhân chầm cháºm hÃt và o má»™t hÆ¡i :
- Tại hạ rõ rồi tôn giá Ä‘Ãch thá»±c là Cung chủ Äịa Khuyết cung. NhÆ°ng rất tiếc tại hạ không thể cùng Cung chủ thÆ°Æ¡ng lượng nếu cứ để mụ vô sỉ kia hiện diện ở đây.
Cổ Mỹ Kỳ biến sắc định quát. Nhân váºt ná» nhanh miệng và cÆ°á»i :
- Quả nhiên bản nhân Ä‘oán không sai. Và bản nhân biết thế nà o tiểu tá» ngÆ°Æ¡i cÅ©ng dùng đến kế ly gián nà y. Ha... ha...! Bản nhân Ä‘Ã nh để ngÆ°Æ¡i thất vá»ng thôi! Vì bản nhân không thể...
Mạnh Äạt Nhân nhún vai :
- Tùy Cung chủ thôi! Nếu đổi lại là Cung chủ liệu Cung chủ có cam tâm tiết lá»™ má»™t Ä‘iá»u hoà n toà n có lợi cho kẻ thù mà Cung chủ ghét cay ghét đắng hay không? Riêng tại hạ thì không! Chết thì chết, tại hạ quyết không tạo cÆ¡ há»™i cho kẻ thù.
Có vẻ nhÆ° đã hiểu Mạnh Äạt Nhân Ä‘ang có âm mÆ°u gì và sẽ có lợi ra sao nên Bạch Quan Nháºt Ä‘Ã nh đứng lặng chá» xem sá»± việc.
Nhân váºt ná» hấp háy mắt :
- Ngươi nói như thế có vẻ như ngươi chưa có định kiến nà o vỠbổn cung, cho dù La Cảnh Thân có lần suýt lấy mạng ngươi?
Mạnh Äạt Nhân cau mặt :
- Hà nh vi của La Cảnh Thân Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên có khiến tại hạ oán háºn. Tuy nhiên có nghÄ© lại má»›i biết La Cảnh Thân là m nhÆ° thế là đúng lá»—i là lá»—i cÅ©a tại hạ. Còn vỠđịnh kiến Æ°? Có đấy!
Nhân váºt ná» xá» hai tia mắt rợn ngÆ°á»i :
- Có? Như thế nà o?
Mạnh Äạt Nhân mỉm cÆ°á»i :
- Là Äịa Khuyết cung dù có là m gì Ä‘i nữa, mục Ä‘Ãch là giúp tại hạ đòi lại công bằng. Không phải thế sao?
Nhân váºt ná» thu mục quang vá» :
- DÆ°á»ng nhÆ° lúc má»›i vừa rồi, lá»i ngÆ°Æ¡i nói vá»›i há» Bạch kia vá» bổn cung có phần khác?
Mạnh Äạt Nhân gáºt đầu nhìn nháºn :
- Tại hạ không phủ nháºn Ä‘iá»u nà y. Và nếu cần tại hạ vẫn dám láºp lại, rằng Äịa Khuyết cung quả nhiên Ä‘ang có mÆ°u đồ Ä‘á»™c bà võ lâm. Tuy nhiên...
Thần quang ghê rợn của nhân váºt ná» bắn ra loang loáng :
- Sao?
Mạnh Äạt Nhân dõng dạc :
- Thá» nghÄ© xem, Äịa Khuyết cung dù có Ä‘á»™c bá võ lâm hay không nà o có liên quan gì đến tại hạ? Nói cho đúng hÆ¡n tại hạ chỉ cần tìm ra hung thủ giết y và báo phục gia thù bấy nhiếu đó là đủ. Äịa Khuyết cung cho đến nay vẫn giữ nguyên chủ trÆ°Æ¡ng đã hứa vá»›i tại hạ, vẫn muốn giúp tại hạ truy tìm hung thủ. Váºy Cung chủ nói Ä‘i, tại hạ nên có định kiến nhÆ° thế nà o vá» Äịa Khuyết cung?
Lần thứ hai nhân váºt ná» thu thần quang vá» :
- NghÄ©a là ngÆ°Æ¡i vẫn muốn bổn cung giúp ngÆ°Æ¡i truy tìm hung thủ? Và vì thế ngÆ°Æ¡i sẵn sà ng chỉ Ä‘iểm nÆ¡i cất giấu bà kÃp cho bổng cung?
Mạnh Äạt Nhân gáºt đầu :
- CÅ©ng phải kể thêm đó là đá»n ân tha mạng của Hà Tá» Kiên. Vì nếu y cứ quyết liệt đòi giết tại hạ nhÆ° La Cảnh Thân từng hà nh Ä‘á»™ng... chắc chắn tại hạ sẽ nghÄ© phụ tá» y chÃnh là kẻ thù. Và từ đó tại hạ sẽ không bao giá» tiết lá»™ nÆ¡i ẩn giấu bà kÃp cho kẻ thù, nhÆ° lúc nãy tại hạ nói.
Nói đến đây Mạnh Äạt Nhân còn cố tình nhình sang Cổ Mỹ Kỳ.
Và Mạnh Äạt Nhân tháºt sá»± đắc ý vì thấy mụ ta dần dần thất sắc khi nghe Cung chủ Äịa Khuyết cung thản nhiên bảo mụ :
- Tháºt không phải chút nà o phiá»n Cổ tá»· tá»· rá»i khá»i nÆ¡i nà y cho.
Mụ láºp tức có phản ứng :
- Lão hữu..
Cung chủ Äịa Khuyết cung tiến đến chá»— mụ và cố tình đứng đối diện vá»›i mụ nghÄ©a là quay lÆ°ng hẳn vá» phÃa Mạnh Äạt Nhân và Bạch Quan Nháºt.
Cả hai chỉ nghe lão lên tiếng mà không hỠthấy bất kỳ biểu hiện nà o qua gương mặt, cụ thể là qua đôi mắt của lão :
- Kìa Cổ tỷ tỷ. Không lẽ tỷ tỷ chỠbản nhân phải dùng Vô Minh thần công để tiễn tỷ tỷ đi hay sao? Bản nhân đâu thể trở mặt với Cổ Tỷ Tỷ phải thế không?
Qua sắc diện mấy lần thay đổi của mụ Cổ Mỹ Kỳ cả Bạch Quan Nháºt lẫn Mạnh Äạt Nhân thừa biết là lão Cung chủ đã dùng ánh mắt để ra hiệu cho mụ. Do váºy dù diá»…n biến tiếp theo sau có xảy ra thế nà o Ä‘i nữa cả hai Ä‘á»u hiểu rằng là há» Ä‘ang diá»…n trò. Và diá»…n có đạt hay không là tùy theo hà nh Ä‘á»™ng của há» có tháºt hay không và tháºt đến mức Ä‘á»™ nà o.
Mụ Cổ Mỹ Kỳ Ä‘ang giáºn dữ :
- Lão hữu định Ä‘á»™c chiếm bà kÃp Æ°? Không dá»… nhÆ° thế đâu.
Cung chủ Äịa Khuyết cung dằn giá»ng :
- NhÆ°ng tiểu tá» kia chỉ muốn tiết lá»™ cho bản nhân. Không lẽ Cổ tá»· tá»· không thừa nháºn sá»± tháºt?
Äoán biết là há» sẽ đôi co thêm hồi lâu nữa trÆ°á»›c khi mụ Cổ Mỹ Kỳ giả vá» giáºn dữ bá» Ä‘i, Mạnh Äạt Nhân vá»™i thì thầm nói vừa đủ cho Bạch Quan Nháºt nghe :
- Khi có cÆ¡ há»™i Bạch huynh nên láºp tức cao chạy xa bay.
Bạch Quan Nháºt cÅ©ng thì thà o :
- Còn ngươi?
Mạnh Äạt Nhân bảo :
- Tại hạ biết tá»± lo liệu. Yên tâm Ä‘i tại hạ sẽ thoát. Nếu cần Bạch huynh cứ đến Tam Äiệp cốc tìm tại hạ. Äúng lúc rồi kìa...
Mạnh Äạt Nhân vừa dứt lá»i thì nghe Cung chủ Äịa Khuyết cung lá»›n tiếng quát nạt mụ Cổ Mỹ Kỳ :
- Cổ tá»· tá»· tháºt sá»± muốn bản nhân Ä‘á»™ng thủ má»›i chịu Ä‘i? Äược! Váºy đừng trách bản nhân trở mặt. Xem đây!
Viu...
Mạnh Äạt Nhân phải thừa nháºn mức Ä‘á»™ diá»…n xuất của há» cứ y nhÆ° tháºt.
Ngay khi lảo Cung chủ thi triển công phu V?p Minh thì mụ Cổ Mỹ Kỳ cũng tỠra không kém quyết liệt.
Mụ quát :
- Bổn Viện chủ sợ ngÆ°Æ¡i sao? Äỡ!
Vù...
Ầm!
Äể giống vá»›i sá»± tháºt hÆ¡n, sau chiêu đầu, mụ Cổ Mỹ Kỹ tuy loạng choạng nhÆ°ng vẫn hung hăng lao đến :
- Ngươi chỉ có thể chiếm hữu một mình khi nà o ngươi đã bại bổn Viện chủ.
Ngay bây giá» thì chÆ°a đâu! Äỡ!
Vù...
Lão Cung chủ quát lên thịnh nộ :
- Bản nhân cà ng nhân nhượng ngươi cà ng lấn lướt. Lần nà y thì khác. Xem chiêu!
Viu...
Ầm! Ầm!
Quả nhiên lần nà y mụ Cổ Mỹ Kỳ lảo đảo nhiá»u hÆ¡n và tạo cÆ¡ há»™i cho lảo Cung chủ đến truy bức :
- Thá» xem ngÆ°Æ¡i còn miá»…n cưỡng được bao lâu? Äỡ!
Viu...
Mụ Cổ Mỹ Kỳ biếc sắc Ä‘Ã nh phải rÃt lên :
- NgÆ°Æ¡i...! Hừ! Äược lắm! Mối háºn nà y ta quyết phải đòi lại. Tạm biệt!
Vút! Äúng lúc mụ Cổ Mỹ Kỳ lao Ä‘i Bạch Quan Nháºt sau cái nhìn thầm căn dặn Mạnh Äạt Nhân phải cẩn trá»ng cÅ©ng bất ngá» lao Ä‘i!
Vút!
Lão Cung chủ phát hiện định xuất kình ngăn cản Bạch Quan Nháºt chợt nghe Mạnh Äạt Nhân reo lên :
- Thần công của Cung chủ quá vô thượng! Äược thấy mụ phải tháo chạy nhÆ° thế nà y tại hạ tháºt hả dạ. NhÆ° váºy là mụ sẽ không dám quay lại, tại hạ có thể tiết lá»™ chá»— cất giữ bà kÃp cho Cung chủ được rồi! Cung chủ mau lại đây!
Lão Cung chủ thoáng lưỡng lá»±. Xuất thủ vá»›i Bạch Quan Nháºt thì sợ Mạnh Äạt Nhân nhân cÆ¡ há»™i nà y mà chạy thoát sẽ bá» trốn, váºy là mất cÆ¡ há»™i biết nÆ¡i hạ lạc của bà kÃp. Còn nếu không ngăn cản Bạch Quan Nháºt câu nói của Mạnh Äạt Nhân dÄ© nhiên cà ng là m Cổ Mỹ Kỳ không chạy thì thôi, má»™t khi đã chạy thì phải chạy cho xa để đừng Mạnh Äạt Nhân phát hiện mụ lẻn quay lại, nhÆ° váºy, vị tất Cổ Mỹ Kỳ dám xuất hiện để thay lão ngăn cản Bạch Quan Nháºt? Äược Ä‘iá»u nà y thì chỉ mất Ä‘iá»u kia. Cuối cùng khi nháºn ra rằng không thể má»™t lúc đắc thủ cả hai Ä‘iá»u, lão Ä‘Ã nh để Bạch Quan Nháºt chạy chỉ quan tâm má»™t mình Mạnh Äạt Nhân.
Nhìn và o ánh mắt lão Mạnh Äạt Nhân biết nếu Mạnh Äạt Nhân bá» chạy hoặc không tiết lá»™ chá»— cất giấu bà kÃp nhất định sẽ bị lão lấy mạng.
Cố tình trì hõan Mạnh Äạt Nhân nghiêm mặt nhìn lão :
- Còn một nguyên do nữa tại hạ không muốn mụ Cổ Mỹ Kỳ nghe biết.
Chẳng hay Cung chủ có thể là m không?
Không còn ngại Mạnh Äạt Nhân giở trò lão gáºt đầu :
- Nếu là chuyện có liên quan đến bà kÃp bản nhân sẽ nghe :
Mạnh Äạt Nhân hạ thấp giá»ng :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là có liên quan! Cung chủ ắt biết tại hạ còn có má»™t vị đại cá»u tên là Tôn Bằng?
- Biết! Sao?
Mạnh Äạt Nhân bảo :
- Lúc ở Hắc Thạch đảo do bị mụ khống chế tại hạ có nói cho mụ biết bà kÃp là do Tôn Bằng giữ.
- à ngÆ°Æ¡i nói là bà kÃp đó hiện giá» vẫn còn Ä‘ang ở chá»— Tôn Bằng?
Mạnh Äạt Nhân gáºt đầu :
- Không sai! Cho dù mụ đã tìm ra nÆ¡i ẩn của Tôn Bằng nhÆ°ng tại hạ biết rõ nguyên nhân khiến mụ vẫn không tìm thấy quyển bà kÃp và vẫn Ä‘á» quyết Tôn Bằng không há» cất giữ bà kÃp.
- Là nguyên do gì?
- Äó là việc Tôn bằng tuy có cất giữ bà kÃp nhÆ°ng vẫn chÆ°a thể luyện công trong bi kÃp.
- Ngươi nói rõ xem nà o?
Mạnh Äạt Nhân giải thÃch :
- Việc phần má»™ của song thân bị ai đó khai quáºt thiển nghÄ© vì kẻ đó muốn tìm bà kÃp.
- Bản nhân biết việc đó rồi. Và ngÆ°Æ¡i nghÄ© đó là Tôn Bằng là ngÆ°á»i quáºt mã?
- CÅ©ng có thể! Do váºy chÃnh Tôn Bằng phải là ngÆ°Æ¡i cất giữ chân kinh.
Lần đầu tiên sau má»™t lúc lâu nghe Mạnh Äạt Nhân nói lão hừ lạnh :
- Nếu váºy sao Tôn Bằng không thể luyện chân kinh? NgÆ°Æ¡i không thấy Ä‘á»u đó quá Æ° mâu thuẫn à ?
Biết lão đã hết nhẫn nại Mạnh Äạt Nhân vá»™i nói :
- Tại hạ có thể giải thÃch nguyên do khiến Tôn Bằng không thể luyện công được. Và nếu mụ Cổ Mỹ Kỳ biết được Ä‘iá»u nà y, hiện chỉ có mụ là biết rõ nÆ¡i Tôn Bằng từng ẩn náu, mụ sẽ phá»ng tay trên của Cung chủ.
- NgÆ°Æ¡i giải thÃch thá» xem?
Mạnh Äạt Nhân hÃt và o má»™t hÆ¡i :
- Tôn giá có biết quyển bà kÃp được bao bên ngoà i bằng má»™t mảnh bìa da.
- Sao?
- ChÃnh tại hạ đã từng giao mảnh bìa da đó cho Tôn Bằng.
- Sao nữa?
- Do váºy tại hạ nhá»› rất rõ, mảnh bìa da đó dÆ°á»ng nhÆ° có hai lá»›p.
- Váºy thì sao?
- Tôn giá không nghi ngá» chút nà o sao? Phần chủ yếu cần thiết cho việc luyện công từ bà kÃp nhất định nằm trong mảnh bìa da. NhÆ° váºy chỉ có tôn giá tìm đến đó thu hồi mảnh bìa mà Tôn Bằng cho rằng váºt vô dụng thế nà o cÅ©ng vất Ä‘i....
Lão báºt cÆ°á»i :
- NgÆ°Æ¡i Ä‘oán tháºt chuẩn xác! Từ bấy lâu nay bản nhân cÅ©ng cho rằng nhất định ở mảnh bìa da thế nà o cÅ©ng có Ä‘iá»u bà ẩn. Äiá»u nà y chứng tá» ngÆ°Æ¡i tháºt sá»± thông minh! Ha... ha...
Mạnh Äạt Nhân vá» cúi thấp đầu vòng tay thi lá»… :
- Tôn giá chỉ quá khen!
Lão chợt Ä‘anh giá»ng :
- Vì ngÆ°Æ¡i quá thông minh ngÆ°Æ¡i nên biết bản nhân có lÆ°u ngÆ°Æ¡i lại thì chỉ là lÆ°u há»a. Váºy cho nên...
Mạnh Äạt Nhân vá»›i hai tay đã Ä‘Æ°a sẵn ra phÃa trÆ°á»›c vụt quát :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên tại hạ biết! Äỡ!
Vù...
Mạnh Äạt Nhân phát kình Ä‘iá»u nà y là m cho lão Cung chủ có má»™t thoáng ngỡ ngà ng.
Do váºy khi lão phát kình thì lão chỉ là ngÆ°á»i phát Ä‘á»™ng sau chấn kình không đủ mạnh nhÆ° ý lão muốn. Lão cÅ©ng quát :
- NgÆ°Æ¡i cà ng muốn chết! Äỡ!
Vù...
Ầm!
Mạnh Äạt Nhân bị chấn kình hất bay vá» phÃa miệng vá»±c.
Tứ chi huÆ¡ loạn, Mạnh Äạt Nhân gầm vang, trong khi toà n thân cứ tiếp tục rÆ¡i xuống vá»±c Tiêu Hồn :
- A... a... a....
Äắc ý vì biết thế nà o Mạnh Äạt Nhân cÅ©ng chết lão Cung chủ cÆ°á»i vang :
Ha... ha...
Nghe theo tiếng cÆ°á»i của lão má»™t lúc sau mụ Cổ Mỹ Kỳ lần dò xuất hiện.
Mụ há»i :
- Thế nà o? Tiểu tỠbảo sao?
Lão nhìn mụ :
- Cổ tá»· tá»· có tin hay không tiểu tá» bảo bà kÃp vẫn còn trong tay Tôn Bằng cất giữ?
Mụ giáºn dữ :
- Tiểu tá» nói dối. Nếu váºy sao Tôn Bằng vẫn chỉ là kẻ tầm thÆ°á»ng, vừa thấy ta đã bá» chạy, không há» có chút biểu hiện nà o cho thấy y đã luyện qua công phu ở bà kÃp.
Lão gáºt gù :
- Ta cũng nghĩ thế, nên đã đánh tiểu tỠbay xuống vực.
Mụ nghiến răng :
- Váºy là phải trở lại từ đầu. Và manh mối duy nhất lúc nà y chỉ còn lại là gã Tôn Bằng.
Lão lẩm bẩm :
- Muốn tìm y cần phải bắt đầu từ chỗ y ẩn náu.
Mụ bảo :
- Ta biết chỗ đó. Là một cốc núi vô danh ở Quát Thương sơn.
Lão gáºt đầu :
- Ta sẽ cho môn nhân bổn cung đến đó lùng sục, chỉ phiá»n Cổ tá»· tá»· chỉ rõ địa Ä‘iểm :
- Cứ đến đây... đến đây... là sẽ phát hiện chỗ có cốc núi.
Äoạn mụ nhìn quanh :
- Còn gã hỠBạch đâu?
Lão nhìn mụ và lắc đầu :
- Gã cũng bỠchạy ngay khi Cổ tỷ tỷ vỠchạy. Nếu Cổ tỷ tỷ không biết gì chứng tỠgã đã chạy thoát. Công phu của Thần môn kỳ thực vẫn có chỗ lợi hại.
Mụ nhìn lão :
- Bây giỠlão hữu định là m gì?
Lão cÆ°á»i :
- Äến Tam Äiệp cốc! Ha.. ha...