Em đẹp bà n tay ngón ngón thon,
Em duyên đôi má nắng hoe tròn.
Em lùa gió biếc và o trong tóc
Thổi lại phòng anh cả núi non. Em nói, anh nghe tiếng lẫn lá»i,
Hồn em anh thở ở trong hơi.
Nắng thơ dệt sáng trên tà áo,
Lá nhá» mừng vui phất cá»a ngoà i.
Mắt em má»m mại con đò
Anh nhìn chẳng thấy hẹn hò một câu
Mắt em trong mát giòng sâu
Anh nhìn chẳng thấy nhịp cầu bắc qua
Mắt em là má»™t vÆ°á»n hoa
Vắng anh, thắm nở chóa lòa sắc hương
VÆ°á»n hoa ấy, cảnh thiên Ä‘Æ°á»ng
Anh nhìn chỉ thấy cá»a thÆ°á»ng đóng nghiêm!
Nếu em chết ; chắc là anh có thể
TỠmối tình lặng lẽ quá sâu thâm:
Anh đến nới em nghỉ giấc ngà n năm
Ngồi điên dại sầu như cây liễu rủ.
Anh không uống , anh không ăn , không ngủ,
Anh khóc than , than khóc đến bao giá»
Nước mắt anh lầy lội cả nấm mồ
Nhá» từng giá»t xuống thân em lạnh lẽo.