Dịch giả : LuuLac51
Biên dịch + Biên tập : Noland
Nguồn : 4vn.eu
- Để ta cản hậu!
Diệp Sảng cầm súng hô.
- Đội trưởng mau chạy đi, mau mang mật rắn trở về!
Tinh Tinh hoảng sợ liếc nhìn Diệp Sảng, đoạn quay sang nói với A Nhuế:
- Ngươi lên thuyền trước, ta ở lại giúp hắn!
A Nhuế tuy nhỏ nhưng rất hiểu biết cái gì nặng cái gì nhẹ, nếu mình bị thăng thì tất cả công lao cũng giống như kiếm củi 3 năm đốt 1 giờ.
Bây giờ chỉ số nhanh nhẹn của Diệp Sảng đã gần 300, với tốc độ này thì ngay cả mấy cái đầu rắn có bay cũng không đuổi kịp hắn. Nhưng Diệp Sảng lần này hạ quyết tâm chơi đến cùng, nhất định ngăn cản, bắt đầu toàn lực chống đở né tránh. Đầu rắn há ra, màu da bên trong đúng là làm cho người nhìn phải ghê tởm, sợ đến mức bị nhũn cả người ra, làm gì còn tâm trí mà phản ứng cơ chứ? Cũng có thể nói, đám người ở trên kia 80% cũng bởi là vì quá khiếp sợ không kịp phản ứng cho nên mới bị cắn chết.
Cái đầu thứ nhất trong chớp mắt tiến tới, địa hình núi dốc đứng, Diệp Sảng không thể lập tức phóng ngay xuống phía dưới, chạy trốn như vậy cũng tức là chìa mông ra cho nó táp, cho nên cậu chàng tức tốc lao qua bên cạnh mà né tránh. Động tác né tránh này khá có nét, hướng bên cạnh phóng tới, thân trước cùng súng áp xuống đất, cổ tay dụng lực khéo léo thuận thế đẩy người lăn tiếp một vòng rồi tiếp tục chồm hổm đứng dậy.
“ Phầm! ” tiếng khẩu XM-1014 nổ thật dứt khoát.
“ Phốc phốc phốc! ” một mớ đạn bi sắt găm thẳng vô cái đầu rắn lơ lững.
Hệ thống trị số báo: “ 0 ”
“ Hôm nay ta xuất hành nhầm ngày rồi hả trời ” Diệp Sảng nhìn chỉ số mà như nằm mơ.
- Mau tránh!
Tinh Tinh ở phía dưới kêu to lên, Diệp Sảng hôm nay đã có không ít kinh nghiệm, biết phía trên đang có cái đầu rắn lao tới, lần này cũng không cần quay đầu lại, tiếp tục lao sang bên mà né tránh. Cái đầu thứ hai vừa gào thét xẹt qua chổ hắn vừa đứng mới rồi kèm theo một âm thanh xé gió lạnh người.
“ Víuuuuuuuuu! ”
Một luồng sáng tím như lưu tinh cản nguyệt rít lên lao đến. Tinh Tinh đã thi triển Xuyên Vân Tiễn vào cái đầu rắn thứ nhất, nhưng cũng giống như Diệp Sảng, rõ ràng là tên đã ghim vào da thịt nhưng hệ thống vẫn thông báo một số 0 tròn trĩnh. Tinh Tinh cũng chết lặng không còn gì để nói, chẳng lẻ con BOSS này đao thương khả nhập nhưng thương tổn thì không? Phản khoa học a, thật là phản khoa học!
- Cẩn thận!
Lần này đến lượt Diệp Sảng hô to.
Tinh Tinh cả kinh, cừu hận đã chuyển hướng, đầu rắn nhằm nàng mà bay tới.
Động tác tránh né của Tinh Tinh cô nương so với Diệp Sảng thì củ chuối hơn nhiều, cũng là hướng sang bên phóng qua né tránh, phương thức hạ cánh cũng là thép tấm rơi xuống nước nhưng lại nện đánh bẹp trên mặt đất, thêm vào đó là bộ ngực của Tinh Tinh quá lớn làm cho nàng cảm thấy trước ngực đau buốt, tuy rằng khá chật vật nhưng so với bị cắn chết tại chổ thì vẫn tốt hơn nhiều.
Diệp Sảng lại đổi khẩu MP5 nhắm hai cái đầu rắn bắn loạn một mạch, làm cho cừu hận chuyển qua cho mình. Lần này là ba cái đầu rắn từ ba hướng khác nhau đều lao tới mà cắn. “ Rắc rắc! Rắc rắc! Rắc rắc!” ba âm thanh răng nanh chạm nhau cùng vang lên giòn tan, mồ hôi lạnh cũng rịn ướt đầu A Nhuế, Diệp Sảng đang lao thẳng ra thì đột nhiên xoay người, chuyển hướng sang bên sườn, nếu chỉ chần chừ trong nữa giây thì chắc chắn sẽ bị cắn thành một bãi máu. Hai cái đầu rắn đụng vào một cái cây khô. Thân cây thô to như vậy mà cũng bị đụng ngã.
A Nhuế đột nhiên hét to lên:
- Có thể nhược điểm nằm ở bên trong đó!
Nàng kêu rất lớn nhưng Diệp Sảng bây giờ còn chút dư lực nào mà chống trả, ba cái đầu rắn cùng xông lên một lúc đuổi theo cái mông hắn mà táp phập phập.
Tinh Tinh vừa bò lên tới, lắp tên vào cung:
- Dẫn tới đây!
Chỉ có hai người chơi đã phối hợp từ hồi nối khố mới có thể phối hợp ăn ý như vậy. Diệp Sảng chạy lòng vòng cố làm sao dẫn cho ba cái đầu rắn tới hướng chân núi, khoảng cách khống chế yêu cầu thật sự rất mạo hiểm – chỉ có mười mét. Ngoài tầm 10 mét đầu rắn không há ra, mà dưới 10 mét thì ngươi vô phương chạy trốn.
- Nhanh!
Tinh Tinh hét to lên, cùng lúc nhẹ buông tay, tinh thiết tiễn kéo theo một vệt sáng tím rời cung nhằm vào mặt Diệp Sảng mà lao tới. Tuy rằng cùng party thì không thể ngộ thương lẫn nhau, nhưng nếu Diệp Sảng không né tránh thì hóa ra là cản mũi tên này cho cái đầu rắn đang nhe nanh há mồm sau mông hắn. Lần này Diệp Sảng nhanh chóng nằm rạp xuống, tiếp theo lăn một vòng, thân hình nhìn như là trái banh bị đá lăn tròn đi.
“ Phốc! ”
Xuyên Vân Tiển nhanh như chớp đã bay tới xuyên vào trong họng rắn. A Nhuế đã nói đúng, đầu rắn ở bên ngoài không thể thương tổn bởi vi nhược điểm là nằm bên trong miệng.
Nhất kích xuyên tâm: “ -400! ”
Nhưng trên đầu Diệp Sảng cũng xuất hiện cái trị số thương tổn“ -10 ”, hắn đập mũi trên mặt đất mấy cái làm cho máu mũi nhỏ tong tỏng.
- Nằm sấp xuống!
Diệp Sảng lại quát lên
Tuy Tinh Tinh chưa rõ dụng ý của Diệp Sảng nhưng nàng tin rằng Diệp Sảng đã có biện pháp đối phó. Nàng lập tức nằm sấp xuống, Diệp Sảng phi người phóng tới, hai tay chụp lên mông nàng:
- Ôm lấy chân ta, lăn qua bên trái!
Bất chấp đang bị Diệp Sảng ăn đậu hủ của nàng no nê như vậy nhưng Tinh Tinh vẫn bình tĩnh dùng dây cung kẹp hai chân Diệp Sảng lại, hai người cùng nắm lấy nhau lăn xuống bên dưới.
[ ta thích nằm ngữa cơ, nằm sấp sao tạo tư thế 69 trong truyền thuyết đồn đãi chứ. ]
Nguyên nhân cũng rất đơn giản, Diệp Sảng nhanh nhẹn rất cao, hai người cùng nhau thoát ly tuyệt đối sẽ nhanh hơn từng người, nếu không làm vậy tuy Tinh Tinh có thể né tránh cái đầu rắn thứ nhất nhưng tuyệt đối trốn không được cái tiếp theo. A Nhuế nhìn mà choáng váng, nàng biết Tinh Tinh cũng giỏi nhưng cũng không nghĩ hai người này lại trâu bò đến mức này, tuy phối hợp nhìn hơi khó coi một chút nhưng phải nên biết rằng đây là đại BOSS cấp 30 đó nha, vậy mà cũng không tổn thương được đến hai người họ, thật sự quá trâu.
Quay cuồng một lúc, A Ngốc lại xuất hiện bên bụi cỏ, cong lưng há miệng sủa vang lên. Ba cái đầu rắn cũng không biết tại sao mà tất cả toàn bộ đều tập trung hướng A Ngốc bay tới, với tốc độ của A Ngốc tuyệt đối không thể nào né tránh. Cho nên Diệp Sảng đẩy Tinh Tinh ra nhanh chóng khai hỏa, MP5 khạc lửa làm cho cây cỏ bay tán loạn mù mịt, ba cái đầu rắn lại buông tha A Ngốc mà nhằm hướng Diệp Sảng bay lại.
Diệp Sảng đúng là số con rệp, sinh ra làm kiếp nam nhân thật không dễ dàng mà, bị BOSS rượt đuổi chạy loạn khắp núi đồi đến muốn đái ra quần. Tinh Tinh cô nương băng tuyết thông minh lập tức lĩnh hội được chiến thuật vô sỉ của Diệp Sảng, lại tiến hành tiếp một lần phối hợp như vậy, tuy rằng thương tổn không cao nhưng hiện thời cũng không còn cách nào khác.
Diệp Sảng lần thứ hai dẫn rắn xuống núi, Tinh Tinh lập tức bắn một phát Băng Chi Tiễn, lập tức một cái đầu rắn tốc độ bị giảm rõ rệt. Hai người quấn lấy nhau lăn xuống thì đập vào một khối đá, Diệp Sảng xúi quẩy bị đụng cho choáng đầu hoa mắt. A Ngốc vẫn đang cong lưng cong cẳng tiếp tục kêu, hai chân cào cào móng xuống trên cỏ khô, Diệp Sảng linh quang chợt lóe[ thông minh đột xuất] :
- Chẳng lẽ là dùng lửa!
A Ngốc vui sướng sủa vang, Diệp Sảng lập tức đại ngộ ra, con chó này thông minh hơn chủ nha, triền núi cây khô cỏ cháy rất nhiều, đánh ngươi không chết thì ta cho ngươi chết thui!
- Nhưng khổ nỗi là bật lửa của lão tử yêu cầu phải kín gió nữa chứ!
Diệp Sảng thật sự buồn bực, chạy trốn nhanh như vậy bật lửa quẹt mãi cũng không cháy, vậy thì đốt cái chim a?
Chạy vòng vòng bên sườn núi một hồi, bụi cỏ phía sau lại có tiếng vang lên, Diệp Sảng vừa thấy liền vui vẻ, mẹ ngươi! Đúng là ma ám sao mà lại không chết cơ chứ!
- Cao thủ, cao thủ cứu ta, cứu ta a!
Xà Đảm Vương Tử đang nằm trong bụi cỏ dở sống dở chết lớn tiếng kêu.
Hắn hướng ai cầu cứu thì còn có thể chứ nhằm Diệp Sảng mà cầu cứu thì đúng là ngàn vạn lần không nên. Lão tử nhịn ngươi đã lâu rồi, còn cứu ngươi hả? Nghĩ cũng không muốn nghĩ chứ đòi cứu. Diệp Sảng lại đảo một vòng tròn lớn hô to lên:
- Lên trên đi, lên trên, đi lên sẽ an toàn hơn.
Xà Đảm Vương Tử thấy Diệp Sảng đang dẫn ba cái đầu rắn chạy xì khói ở chân núi hắn liền tin là thật, thật sự hướng lên trên mà chạy, hắn nào đâu biết được dụng ý tốt đẹp của cậu Sảng nhà này? Diệp Sảng cầm cái bật lửa plastic ném vào bụi cỏ. lại dẫn ba cái đầu rắn chạy như điên, không ngừng dùng Thiết Đạo Du Kích Hồn làm cho thuộc tính tinh thần thêm gia tăng, khôi phục lại giá trị chịu đựng.
Diệp Sảng lần thứ ba vòng quanh trở lại, tại chổ đó làm một cái động tác tạm dừng ngắn, MP5 hướng mặt đất mà tạch tạch tuôn ra một tràng đạn. “ Bụp! ” một tiếng. Cái bật lửa bị bắn nát, khoảnh khắc ấy dấy lên một quầng lửa lớn, bụi cỏ khô lập tức bắt lửa, thêm vào gió thổi mạnh nên lan đi thật nhanh, chỉ trong chớp mắt lửa lớn đã lan ra một mảng rộng.
Xà Đảm Vương Tử còn đang chạy lên trên thì nghe sau lưng có âm thanh không ổn, quay đầu lại thì thấy cái tên đê tiện Diệp Sảng dẫn ba cái đầu rắn hướng lên trên này chạy tới. Xà Đảm Vương Tử còn chưa nhận thức được chuyện gì đang xảy ra, Diệp Sảng đã chạy xẹt qua.
“ Rắc rắc! ”
Trên thân mìnhXà Đảm Vương Tử in đều đặn một loạt các dấu răng to bự, máu tươi tuôn ra như suối.
Hồng thương trị số: “ -500! ”
Diệp Sảng cũng cũng chẳng quan tâm, bị cắn một nhát này mà sống thì ông kêu bằng David Copperfiel.
Ba cái đầu rắn bị lửa lớn thiêu cháy, tất cả đều rít lên ghê rợn, Diệp Sảng hỏa tốc lao xuống triền núi:
- Đi, đi. đi, lên thuyền nhanh!
A Nhuế đã khởi động motor, chiếc thuyền đánh cá “ Ầm ầm ầm ” bắt đầu rẽ sóng, Diệp Sảng thật sự bị thương cũng không nhẹ, gần như là phải nhờ Tinh Tinh kéo giúp lên thuyền. Thuyền chài vừa đi không xa đã thấy Thiên Xà Lính khắp núi đồi bao phủ toàn là lửa, thật hay cho một cái đại hỏa thiêu sơn.
Tinh Tinh thị lực tốt nhất lại kêu to lên:
- Không hay rồi, lại đuổi tới!
Diệp Sảng tập trung nhìn vào, thật là có một cái đầu rắn toàn thân đầy lửa bay đến bờ sông đang đuổi theo thuyền đánh cá. Sớm đã cầm súng trên tay, vấn đề cuối cùng là giải quyết cái thứ âm hồn bất tán này, Diệp Sảng nâng khẩu MP5 lên, chậm rãi hít một hơi đi tới mũi thuyền. Đầu rắn có giá trị sinh mệnh là 3000, miệng là nhược điểm hầu như không có phòng ngự, đầu rắn tiếp cận mục tiêu tầm 10 mét mới há ra, mà nó bay hết 10 mét mất nhiều nhất 3 giây. Giờ phút này Diệp Sảng tính toán rất nhanh, MP5 tốc độ bắn thực tế là mỗi giây 9 phát, cho dù là 3 giây thì cũng chỉ mới 28 phát, hơn nữa cùng với thuộc tính viễn trình của mình toàn bộ công kích cũng chỉ 1960 điểm, thương tổn kia không đủ để hạ cái đầu rắn. Cái đầu rắn này có phải là cái mà mình cùng Tinh Tinh đụng phải không thì Diệp Sảng cũng không biết, hiện tại hắn chỉ biết nắm chắc khẩu súng, trừ cái này ra thì không còn cách khác, vì cuộc sống phải mạo hiểm thôi.
Diệp Sảng cực kỳ khẩn trương, giơ súng thật chắc, đầu ruồi ngắm chuẩn vào đầu con rắn đang bay tới, ông trời làm ơn phù hộ cho cái đầu này là cái lần trước đã đánh mất máu bớt rồi.
30 mét, 25 mét, 20 mét, 10 mét...
- Khè !
Đầu rắn há ra cái miệng to ngoác đỏ lòm chết chóc hướng Diệp Sảng bay tới.
“ Tạch tạch tạch .. tạch tạch tạch! ” khẩu MP5 cấp tốc phun ra một tràng lửa lớn.
"Phốc phốc phốc phốc!"
Hồng thương trị số: "—70" "—70" "—70" "—70" "—70" ...
Cái đầu rắn này không hổ danh là đại BOSS, không ngại xung lực của đạn bắn vào, tốc độ một chút cũng không giảm xuống, loáng cái đã xông tới trước mặt Diệp Sảng, thậm chí hắn có thể thấy rõ từng cái răng độc bén nhọn. Đồng tử Diệp Sảng co rút lại, bằng cảm giác của hắn, MP5 đã bắn hơn 20 phát đầu rắn vẫn không rớt, cái này sợ rằng không phải cái đầu lần trước đã bị rút bớt máu. Đầu rắn không bị hạ thì không nghi ngờ gì chắc chắn hắn phải chết. Không thể tưởng tượng được lại ngã xuống tại Thiên Xà Lĩnh này, buồn bực, sợ hãi, phẫn nộ tất cả đan xen lẫn nhau, Diệp Sảng rống to một tiếng:
-Aaaaaaaaaaaaaaa …!
Cái này giống như một mặt khiên chủ động đụng với một cây trường mâu, lấy cứng chọi nhau tất có một bị thương. Khẩu MP5 tự động xuất ra những chống cự cuối cùng, phun ra ngọn lửa hầu như sát trên miệng rắn, tiếp sau đó chắc chắn Diệp sảng bị cắn thành hai khúc.
Dịch giả : LuuLac51
Biên dịch + Biên tập : Noland
Nguồn : 4vn.eu
“ Phù…uuu… ”
Diệp Sảng lúc lắc cho văng bớt máu tươi trên mặt, nhưng đây không phải là máu của hắn mà là máu của con BOSS vừa rồi. “ Bùm! ” mắt con BOSS trợn trừng chỉ còn tròng trắng tiếp đó rớt cái bịch trên boong tàu, lăn lộc cộc mấy phát.
Diệp Sảng chưa kịp hoàn hồn, ngơ ngác nhìn cái đầu rắn, trong miệng con BOSS cắm một cây tinh thiết tiễn, vào một khắc cuối cùng Tinh Tinh đã bắn ra một Xuyên Vân Tiễn gây ra tròn “ - 400 ” thương tổn, nạo hết hơn 300 máu còn sót lại của con BOSS đáng thương. Đây đúng là cái đầu rắn đã bị đánh trúng cho mất máu lúc nãy, Diệp Sảng vận khí đúng được bà độ, nhưng nói đi thì cũng nói lại quy cho cùng thì cũng nhờ quyết tâm ngạnh kháng đến cùng của anh chàng. Đầu rắn bị diệt khi chỉ còn cách chop mũi của Diệp Sảng không đầy nữa thước, Diệp Sảng cùng Tinh Tinh đặt mông ngồi xuống boong tàu, cả buổi trời chật vật cuối cùng cũng nhờ thổ công phù hộ. [ Về nhất định cúng nãi chuối … thêm điếu con mèo. ]
Kích thích, quá kích thích!
Nhưng vấn đề là cho dù kích thích như thế thì hai người thật sự không muốn lặp lại lần nào nữa.
A Nhuế hoan hô, mang theo thùng dụng cụ xông đến, cầm con dao nhỏ cắt cắt trên cái đầu rắn. Đầu rắn này không rớt ra món gì, nhưng dưới tay A Nhuế thì bị lấy ra một thứ gì đó hình như game Item.
- Ngươi làm cái gì đó?
Diệp Sảng sợ hãi hỏi.
A Nhuế cười nói:
- Trên sách nói mật của mấy con BOSS này nằm trên đầu, đánh chết là có thể lấy được!
Diệp Sảng vui vẻ nói:
- Sách online à?
A Nhuế cười gật đầu:
- Thấy chưa, có độ đậm đặc 88 luôn, Tinh Tinh tỷ tỷ, lần này chúng ta phát tài rồi.
Diệp Sảng trong lòng còn sợ hãi:
- Cái loại phát tài này ta không bao giờ muốn gặp lại lần thứ hai.
Tinh Tinh cô nương căn bản bây giờ cũng là mệt mỏi không chịu nổi, không muốn nhiều lời, ba người ngồi thuyền trở về, lúc đến thành Thải Hồng trời đã là chạng vạng.
Trung niên nhân kia sau khi nhận được tin nhắn cũng đã đến chổ sảnh tiếp tân Trung Tâm Trao Đổi Thành Tín Số 1.
- Nhanh như vậy mà các người tìm đủ 20 cái à?
Trung niên nhân có chút không tin.
A Nhuế cầm hộp mật rắn để lên bàn giao dịch:
- Đừng nói chỉ nhiêu đó, còn có cả mật rắn độ đặc 88.
Trung niên nhân lập tức thay đổi thái độ với ba người ngay:
- Thiệt hay giả? Cho ta xem chút được không?
20 cái mật rắn đã giao dịch xong, A Nhuế cũng đã lấy được hợp kim cùng tinh thạch mình muốn, lựu đạn của Diệp Sảng rốt cuộc cũng tới tay, chẳng qua hôm nay chắc chắn là không có, cần chút thời gian chế tạo nữa. Thông qua giao dịch ba người mới biết cái tên trung niên tiền to vốn mạnh này tên gọi là: La Đại Hữu.
La Đại Hữu nói:
- Không biết cái mật độ đặc 88 kia ba vị tiểu bằng hữu có hứng thú bán cho ta hay không?
Hắn nhắm chừng ba người bọn Diệp Sảng cũng không cần lắm cái mật rắn này. Hắn bây giờ cũng nắm được sơ sơ về tính tình của Tinh Tinh, bỏ tiền ra mua hẳn là không có bao nhiêu hấp dẫn với nàng rồi:
- Ta có thể mang trang bị tới đổi!
- Tốt, hàng gì đấy?
Diệp Sảng hứng thú.
La Đại Hữu nói:
- Đồ của Xạ Thủ cùng Cung Thủ ta đều có thể đem tới, nhưng ta chỉ có thể đổi một loại, dù sao mật này các ngươi cũng chỉ có một cái!
Tinh Tinh vừa nghe liền không hài lòng:
- Sao vậy được? La đại thúc à ngươi có tới trang bị của cả hai dòng mà lại diếm bớt sao đặng? Dù sao ngươi cũng đâu phải dòng chiến đấu, có giữ lại ngươi cũng đâu dùng tới đâu.
La Đại hữu thầm nghĩ tiểu nha đầu này rất cơ trí, không nhịn được cười nói:
- Ta nói rồi, mật này các ngươi cũng chỉ có một quả!
Tinh Tinh lập tức giữ chặt A Nhuế:
- Chúng ta cũng không thay đổi quyết định, không bán cho người khác thì trao đổi luôn tại trung tâm này cũng được vậy!
- Chậm đã!
La Đại Hữu nóng nảy,
- Nếu các ngươi có hứng thú thì chờ ta nữa tiếng, OK?
Tinh Tinh hừ hừ:
- Ta sẽ chờ, cho ngươi 30 phút, ta cũng nói thẳng trước, mấy cái hàng lạc xoong cũng đừng đem tới đây, bổn cô nương toàn thân cũng không có đồ cường hóa gì, chỉ là nguyên set “ Tôn Quý” trang phục thôi .
La Đại Hữu nhìn nhìn nàng, lại nhìn sang Diệp Sảng toàn thân quái dị, không khỏi cười cười, rồi sử dụng hệ thống hỗ trợ người chơi nhắn tin một hồi. Không lâu sau, ngay trước của trung tâm một con xe Mazda dừng lại mở cửa, một người chơi vận Âu phục đi đến, cầm theo một cái hòm kim loại cùng một bao đựng tên đặt trên bàn.
La Đại Hữu cười gian nói:
- Hai loại này của ta đổi với cái mật rắn của các ngươi, các ngươi tuyệt đối không mê không được.
Diệp Sảng sớm đã bị cái hòm kim loại kia hấp dẫn, bởi vì đây chính là một cái hộp đựng súng, hơn nữa lại rất dài, hiển nhiên là súng lớn nha. Trên hòm chỉ đánh dấu bốn ký tự tiếng Anh duy nhất: Colt!
Colt, Mỹ có công ty Colt cũng như Đức có công ty HK ( Heckler & Kock ), cả hai tại thị trường vũ khí thế giới đều có ảnh hưởng rất lớn, công ty này lấy tên theo Colt - một nhà phát minh đã sang tạo ra súng lục ổ xoay, rất dễ dàng tưởng tượng ra danh tiếng công ty này lớn đến dường nào.
Hòm vừa mở ra, tim Diệp Sảng bắt đầu nhảy Tango liên hồi, đây là một khẩu súng trường hình dáng lạnh lùng, thân súng bằng kim loại xám bạc tỏa ra một cổ khí chất lạnh lẽo ghê người, phía đầu nòng là một thước ngắm hình tam giác rất đặc trưng đây là điểm nhấn cuối cùng tạo nên hình ảnh toàn cục cho khẩu súng, nhìn từ bất cứ góc độ nào khẩu súng này không chỉ hoa lệ mà còn mơ hồ có thể cảm thấy sát khí tỏa ra nồng nặc trên thân súng.
Colt- M4A1, súng trường carbine – hoàn toàn tự động, là khẩu súng được chọn làm một trong các loại vũ khí cá nhân trang bị cho quân đội chính quy của nước Mỹ, đây chính là phiên bản thu gọn từ khẩu súng trường M16 lừng danh trước đây, trong thế giới hiện thực nó được trang bị cho những lực lượng có thể nói là tinh nhuệ hàng đầu nổi tiếng trên thế giới: Delta Special Force ( Biệt đội đặc nhiệm Delta của Hoa Cầy), US Marines Corp ( lực lượng thủy quân lục chiến Hoa Kỳ ), Navy Seal ( Sea Air and Land – lực lượng đặc nhiệm hải quân Hoa Kỳ ), SAS (Special Air Service - Lực lượng không quân đặc nhiệm Anh quốc ) …
Đỉnh đỉnh đại danh của khẩu M4 Carbine đã vượt xa nhiều so với khẩu MP5, đối với các gamer Trung Quốc cây súng này còn có cái ngoại hiệu mang tính chất rất “địa phương” là Súng Mỹ ( Mỹ Thức – American Type ), nghe qua là biết đây là món đặc sản từ nước Mỹ, đủ thấy thứ vũ khí kinh điển đã để lại ấn tượng sâu đậm đến thế nào với bao thế hệ game thủ Tung Của.
[ Thuyết minh một chút về từ Mỹ Thức- American Type: mỗi quốc gia đều có cách gọi và đặc tên vũ khí theo tên ký hiệu và ký hiệu của riêng mình … với Trung Quốc thì họ thường gắn năm ra đời của loại vũ khí đó với chữ Thức ( Type – chủng- loại- kiểu). VD: Súng lục Tokarev của Liên Xô TQ nháy và ra đời năm 54 nên gọi là Type 54- VN đem về và dịch lại tiếng Việt là K54- Kiểu 54, khẩu Makarov thì tương tự vậy nên về VN gọi là K59. Cho nên ở đây game thủ TQ cũng theo thói quen đó mà đặt tên ***Type đó mà gán cho M4 một cái tên địa phương cho gần gũi và mang đậm đà bản sắc văn hóa dân tộc. ]
Tại trò chơi kinh điển Counter Strike, M4 được gán mã là B43, là vũ khí chủ lực của phe cảnh sát, tính năng ưu tú, sử dụng ổn định, nhiều phụ kiện phối hợp cho từng chiến thuật cụ thể đã khiến cho súng này trở thành dòng súng chủ đạo trong chiến tranh hiện đại.[ Mịa phóng bom vừa thôi, … biếu không tụi Nga với Đức nó cóc thèm sài … Nga nó thu được của tụi Gruzia cả núi liền đem xe lu cán bẹp vứt sọt rác chứ cóc thèm dòm tới, lính Mỹ thì chữi um sùm cả lên vì chất lượng kém, quốc hội thì bịt tai vì ăn tiền bọn thầu vũ khí mập mặt, sau đó lại học Đức cải lùi cải tiến để kiếm thêm mớ nữa …. Ôi hình như mềnh sắp trở thành 1 tên phẫn thanh òi ]
Nói về truyền thuyết của cây súng này cũng rất nhiều, sự tích tối kinh điển là trong cuộc chiến tranh Iraq từng có một lính Mỹ dùng khẩu súng này kết hợp việc lựa chọn vị trí thuân lợi cho quan sát trên một tòa nhà cao tầng đã hạ được một tay bắn tỉa sử dụng SVD (Snayperskaya Vintovka Dragunova – thường chỉ dùng với tầm trên 4-500 mét tới 1000m ), có thể thấy súng này uy lực đến mức nào, MP5 không thể nào so sánh cùng.[ Em cũng biết một truyền thuyết: một nhà báo chiến trường bị lính Mỹ bắn nhầm với khẩu M4 trong tầm gần 20 mét, nhà báo có mặc giáp nhẹ bên trong, nhưng bị gim hơn 20 viên vô mình mà vẫn sống … :0 (4): ]
Nghiêm khắc mà nói, Carbine là một nhánh cải tiến của dòng súng trường tiến công (Assault Rifle ), nhưng nó vẫn được xếp nằm chung với dòng súng trường.
Tại Tây Ban Nha vào cuối thế kỷ 15, xuất hiện chương trình vũ trang súng ống quy mô lớn cho lực lượng kỵ binh, mà với kỵ binh khi nổ súng thì nhìn biết bao là tiêu sái cho nên yêu cầu đưa ra với vũ khí cũng rất khắc khe, ít nhất cũng phải đạt được độ nhỏ gọn nhanh lẹ, nhẹ nhàng.[ Thời kỳ này súng hỏa mai không được đẹp như các bạn thường thấy trong phim về thời Nã Pha Luân hay chiến tranh Hoa Kỳ đâu … súng thời kỳ này cực kỳ xấu, thô và kệch cợm nặng nề, mỗi một lính hỏa mai vác cây súng nhìn to như canon thu nhỏ ấy, súng kíp người Mèo mình cũng đẹp hơn vạn phần. ]
Trãi qua mấy trăm năm biến động, lính kỵ bịnh đã lui vào hậu trường lịch sử do không còn phù hợp với tình hình chiến tranh hiện đại, nhưng M4 carbine lại có thể xuất hiện vào cuối thế kỷ 20 là bởi vì nó kế thừa được tư tưởng ưu việt từ dòng súng dành cho kỵ binh cha ông – bắn tốc độ cao, hỏa lực mãnh liệt, nhưng đồng thời nó cũng bị súng trường tiến công vượt mặt đôi chổ về tầm bắn hay uy lực sát thương. Tất nhiên, nó cùng với súng trường tiến công thực thụ thì vẫn có một sự chênh lệch nhất định, ví như nói về M4 đây, nó chính là một chi vũ khí được sáng tạo với mục đích ban đầu với mục đích chính là làm cho người ta mất khả năng chiến đấu chứ không phải giết chết đối phương, đây chính là điểm khác biệt lớn nhất giữa M4A1 với AK47. [ Hoan hô nước Mỹ nhân đạo, hoan hô tư tưởng tiến bộ của Hoa Kỳ, … ai như Nga Ngố tối ngày chỉ ham rít choc … hoan hô … :210: :210: :210: ]
- A!
Diệp Sảng mê mẫn nâng khẩu súng lên, một khẩu súng đúng là ở đẳng cấp khác biệt, thuộc tính lại càng phức tạp:
M4A1 carbine ( Cấp Tinh Anh )
Yêu cầu cấp bậc: lv 20; yêu cầu lực lượng: 60 điểm;yêu cầu viễn trình: 40 điểm; nghề nghiệp yêu cầu: hệ du hiệp – chuyên dành cho xạ thủ.
Nhìn vào nhu cầu thì biết đây là một khẩu súng chỉ mãnh nam mới có thể dung.
Đặc điểm kỹ thuật:
Nặng: 2.5 kg; chiều dài tòan bộ : 0.8m, tốc độ bắn tiêu chuẩn ( tốc độ lý thuyết ): 15 phát/giây ( 900 phát/phút ); sơ tốc đầu nòng: hơn 900m/ giây
Giới súng đạn trong game giờ đây đã có thêm một chủng vũ khí mới- dòng Carbine, ngoài thuộc tính không ngờ có thêm phần mô tả kỹ thuật, nói cách khác dung súng này phải suy nghĩ đến nhiều nhân tố phụ thuộc hoàn cảnh bên ngoài.
Thuộc Tính:
Động năng đầu nòng: 50; độ giật: 27; hộp tiếp đạn: 30 viên; đường kính 5.56 x 45mm tiêu chuẩn NATO ( 0.22 Cal ), tầm bắn 100m, phụ kiện theo kèm: ống hãm thanh.
Còn có thể nói gì đây? Chỉ hai chữ: Trâu Bò!
Diệp Sảng thật sự nhiệt huyết sôi trào, đây mới gọi là súng nha, kia là cái khái niệm gì chứ, gái đẹp Trung Hoa có nhiều hơn thêm nữa cũng không thèm đếm xỉa, không yêu M4 không phải là dân chơi súng nha …Ôi ba má ơi, sao nhân phẩm con luôn tốt như vậy chứ? Cầu xin người bớt bớt lại chút xíu đi được không?
- Ta muốn khẩu súng này!
Diệp Sảng không hề nghĩ ngợi mở miệng nói ngay, sau đó cũng không thèm để ý tới cảm thụ của Tinh Tinh cô nương đã ôm hòm súng lủi ra một goc ngồi sờ sờ nắn nắn … [ lên xuống … lên xuống … ]
La Đại Hữu nở nụ cười:
- Còn tiểu cô nương thấy sao?
Tinh Tinh đương nhiên vừa lòng, một cái bao đựng tên bên trong chứa một bộ tên rất chi là thích hợp với nàng.
“ Tinh Cương tiễn, công kích +30, kỹ năng Hội Tâm Nhất Kích +10 điểm công kích!”
Cái này so với Tinh Thiết Tiễn còn muốn mạnh hơn nha, nếu dùng tên này phối hợp với Xuyên Vân Tiễn, Hội Tâm Nhất Kích có thể bắn ra hơn 500 điểm thương tổn, phối hợp với cây súng mới của A Ngân, hai người trong năm giây có thể đánh ra hai ba ngàn thương tổn là không có gì lạ, sau này chúng ta một đôi Thần Tiễn Hiệp Lữ du lịch giang hồ, súng cung kết hợp một chổ, ngươi có sợ không hả?
La Đại Hữu cười nói:
- Tiểu cô nương đúng là người thẳng thắn!
A Nhuế hỏi:
- La tiên sinh thu mua mấy cái mật rắn này để làm gì? Nếu không ngại thì cho chúng ta biết với?
Lúc này tâm tình của La Đại Hữu rất vui vẻ :
- Đương nhiên không thành vấn đề, các người cũng có thể được mua ưu tiên, nhưng hôm nay chắc chắn không được, sau khi chấm dứt phiên bản thử nghiệm đợi vào bản chính thức ta sẽ thông báo các ngươi, liên lạc ở Thành Thải Hồng này các ngươi thấy thế nào?
Ấn tượng của Tinh Tinh đối với La Đại Hữu đã thay đổi rất nhiều:
- La đại thúc vẫn là một lời nói một chữ tín, thêm một bằng hữu tốt, sau này có vật liệu sẽ liên hệ người!
La Đại Hữu cười nói:
- Hoàn toàn không thành vấn đề!
Tinh Tinh gọi :
- A Ngân!
Diệp Sảng không thèm để ý nàng, cứ ôm khẩu súng mà yêu thích không rời.
- A Ngân ngươi bị ẩm não rồi hả?
Tinh Tinh nổi đóa.
Diệp Sảng vẫn còn vuốt vuốt khẩu súng, cảm giác cứ như sờ vào da thịt nữ nhân, sờ sờ nữa sờ mãi, sờ không bao giờ đủ, khẩu M4 này có một linh kiện theo kèm nổi bật nhất đó là ống hãm thanh.
Đây chính là bảo bối cực kỳ phù hợp với các sát thủ thầm lặng, Diệp Sảng bây giờ da mặt cười cũng đến dãn cả ra, sau này coi ai còn dám trêu vào bổn lão phu?
- A Ngân, ta đập chết ngươi giờ!
Bàn tay nhỏ bé của Tinh Tinh bắt được dây lưng của Diệp Sảng,
- Ta đang nói chuyện với người, ngươi điếc hả?
Diệp Sảng quay đầu lại cười nói:
- Có gì không Tinh Tinh cô nương?
Tinh Tinh hừ hừ trả lời:
- Ngày kia Thế Giới Thứ Hai bắt đầu vào bản chính thức, chúng ta mọi người hẹn nhau ở chổ này, nhớ mang theo tiền đấy!
Diệp Sảng nhỏ giọng nói:
- Ta không có tiền mà!
- Con ma mạt rệp ngươi, ta cho ngươi mượn, đến lúc đó đưa ta!
Tinh Tinh hiện rất sốt ruột.
Diệp Sảng hỏi:
- Ngươi làm gì nóng vội dữ vậy?
Tinh Tinh cười một cách thần bí:
- Hừm hừm, đến lúc đó ngươi sẽ biết!
M4A1
Các loại súng M4 Carbine gồm các loại súng máy cầm tay trang bị cho cá nhân, thế hệ kế tiếp của các loại súng carbine M16 trước đó, các súng này đều được sản xuất dựa trên nguyên bản là súng AR-15 của hãng ArmaLite. Loại súng này là một phiên bản ngắn hơn và nhẹ hơn loại súng trường tấn công M16A2 và có tới 80% các phần của súng giống với M16A2. M4 là loại súng có thể lựa chọn cách bắn từ bán tự động đến 3 viên một (giống như M16A2), trong khi M4A1 có cơ chế hoàn toàn tự động thay thế cho cách bắn 3 viên một.
[sửa] Thông số kỹ thuật
* Khối lượng: 3 kg (nạp đầy đạn) 2,73 kg (chưa nạp đạn)
* Chiều dài: 757 mm
* Chiều dài nòng: 360 mm
* Cỡ nòng: 5,56 mm
* Cỡ đạn: 5.56 x 45 mm
* Nguyên tắc nạp đạn: Trích khí phản lực xoay.
* Hộp đạn: 30 viên.
* Sơ tốc đầu đạn: 884 m/s.
* Nhịp bắn: 700-950 viên/phút.
* Tầm bắn hiệu quả: 550 m.
Dịch giả : LuuLac51
Biên dịch + Biên tập : Noland
Nguồn : 4vn.eu
Tinh Tinh cô nương muốn làm gì Diệp Sảng không biết nhưng hắn biết thế giới hiện thực bây giờ rất nóng rồi.
Dùng xong cơm trưa Diệp Sảng tà tà từ hướng cửa sau trường học mà đi ra, Thế Giới Thứ Hai tạm thời đóng cửa một ngày để nâng cấp Server, lần mở cửa lại sẽ là phiên bản chính thức đưa vào hoạt động, lúc đó cũng chính là bạn không còn có thể chơi chùa nữa rồi, công ty bắt đầu thu phí.
Diệp Sảng chạy vào hàng Net, bây giờ có ba việc chính phải làm, đầu tiên là phải đặt mua thẻ nạp tiền chơi game của tập đoàn Lam Thiên phát hành, 30 NDT là chơi được 1 tháng, đây là loại thẻ giá trị nhỏ nhất ở trò chơi sử dụng mũ thực tế ảo này rồi. Việc thứ hai là lên mạng tìm tòi lục lọi tư liệu về súng ống, Diệp Sảng cảm giác gần đây mình với vũ khí súng ống ngày càng hứng thú, tiện thể nâng cao kiến thức cho bản thân luôn cũng được. Việc thứ ba tất nhiên là vào trang chủ để xem tin tức coi có gì đặc sắc nào nhiệt không. [ Ơ ơ … không thèm vô mấy trang *** để tu luyện thêm kiến thức tâm sinh lý giải phẩu học mỹ nhân à. ]
Nhà mạng tuyên bố Thế Giới Thứ Hai sau khi chạy phiên bản chính thức sẽ cung cấp càng nhiều dịch vụ, mở ra thêm càng nhiều nhiệm vụ mới, đồng thời phát động hàng loạt các Event. Lần này thật sự náo nhiệt rồi, toàn bộ các trang mạng đều bàn tán sôi nổi.
Hấp dẫn mọi người không chỉ có thế, ví dụ như khi người chơi mua khoang chơi Hoàng Kim thì có thể mang trên người Huân Chương Cống Hiến, trong vòng 3 ngày bất luận là luyện cấp hay làm nhiệm vụ thì đều nhận gấp đôi điểm kinh nghiệm. Cái này thì thật quá ưu đãi cho mấy gamer Nhân Dân Tệ rồi, khoang chơi Hoàng Kim quả thật quá ưu đãi đi, nhưng nói đi cũng phải nói lại, một tháng sử dụng là hao mất 200 nhân dân tệ đó. [ Theo tỷ giá hiện nay thì hơn 600k thôi chứ mấy. ]
Ba mươi hai khu vực trong game đều tiến hành hoạt động “ Dũng giả khiêu chiến ”, hoạt động này phi thường rầm rộ nha, tiến hành bình chọn từng con trâu vàng cày cuốc một để đưa vào tam bảng đề danh, đứng nhất được thưởng 1000 điểm tín dụng, người thứ hai được 500, thứ ba là 300, phần thưởng với thực kim bạc trắng như vầy sao không khiến cho bao kẻ u đầu mẻ trán lao đi cày lv cơ chứ.
Diệp Sảng thì lại buồn chán nhất với cái vụ cày bừa đó, huống chi bây giờ hắn cũng chỉ mới có lv23, cái Event này ngay cả khi hắn có muốn đi nữa thì cũng như là công dã tràng thôi, đành nhịn đau cho qua vậy.
“ Dịch vụ phân tích thanh toán trao đổi”, chỉ cần ngươi có “ Chiến đấu danh vọng ” thì ngươi có thể đến trung tâm trao đổi phân tích của chủ thành để tiến hành đổi chác, có thể bổ sung tiền cho tài khoản, có thể đổi điểm kinh nghiệm, đổi bảo thạch, lại còn có thể tham gia chương trình xổ số trúng thưởng [ Xổ số … Xổ số đê … xổ số ích nước lợi nhà góp phần xây dựng quê hương giàu đẹp đê. ]Chính hoạt động này Diệp Sảng muốn tham gia nhất, nhất là cái vụ xổ số trúng thưởng kia, có cơ hội trúng được máy ảnh kỹ thuật số, nhưng mất những 20 điểm danh vọng, bảo thạch thì mất 30 điểm, nạp tiền thêm vào tài khoản lại càng không nhẹ nhàng – mất những 50 điểm … Đến giờ điểm danh vọng chiến đấu của Sảng Sảng mới được bao nhiêu cơ chứ? Không tới 20 điểm, đổi cái rắm chứ đổi. Lại một cơ hội phát tài vuột khỏi tay a.
“Trung Hoa Bách Hùng Tinh Anh Khiêu Chiến Đại Hội ” cái này thì cũng có gì quá đáng để có thể sờ tới được, tập hợp đoàn đội cùng nhau PK, thắng lợi có thể lấy các loại huân chương, huân chương này có thể mang vĩnh viễn và nâng cao trên diện rộng thuộc tính người chơi, vào top 30 liền có thưởng, hạn trong mười ngày. Chưa nói tới về đoàn đội PK, Diệp Sảng tự mình cũng có thể hiểu được, trong lúc làm nhiệm vụ hắn đánh bại không ít đối thủ, trận chiến oanh liệt gần nhất là trên tàu hỏa quân sự đã xử lý Kiếm Thập Tam cùng Phương Nhã Văn, nhưng lần đó suy xét một cách nghiêm khắc thì hắn chính là được bà độ trộm về được một cái mạng còn luận về thực lực thì Diệp Sảng chỉ so với đám ngưu quỷ xà thần như Hồng đà chủ là đồng cấp đồng dạng thôi, cho nên … cho nên cái hoạt động này cũng có thể không đi.
…
Lăn qua lộn lại mất nữa ngày Diệp Sảng vô cùng buồn bực, chẳng có hoạt động nào thích hợp với mình, phiên bản chính thức đưa tiến hành sử dụng – đây là cái cơ hội tốt thế nào cơ chứ, sao đành bỏ qua, chí ít cũng phải đem về được 30 NDT tiền vốn nạp card trở về chứ.
Cho nên ánh mắt Diệp Sảng đều tập trung trên hệ thống nhiệm vụ. Bất luận trò chơi gì cũng phải có nhiệm vụ. Thế Giới Thứ Hai chính xác là có một hệ thống nhiệm vụ vô cùng khổng lồ, vô cùng xuất sắc, chọn lọc của hệ thống cũng đã loại đi rất nhiều loại nhiệm vụ, đáng tiếc cũng vì bạn Sảng Sảng ta giá trị tà ác quá cao nên bị hệ thống khách sáo từ chối, hiện tại yêu cầu giá trị chính nghĩa đều là nick Trắng, Diệp Sảng nhìn chăm chú vào một cái nhiệm vụ mới kéo lên “ Nội dung vở kịch, nhiệm vụ hệ thống ”.
Đây là một cái nhiệm vụ hệ thống rất đặc sắc tại Thế Giới Thứ Hai vì gây ra cho người chơi các loại trải nghiệm rất mới mẻ, loại nhiệm vụ này nhằm đúng thời cơ mà ra đời. Tên cũng y như ý nghĩa, nhiệm vụ Nội Dung Vở Kịch này cách thức triễn khai thế nào, người tham dự cũng không thể hiểu hết, chỉ có thể lần mò. Trong nhiệm vụ, người chơi có thể sắm vai với nhân vật tương ứng, tựa như phim truyền hình truyền thống vậy, mỗi lựa chọn của ngươi đều có thể ảnh hưởng đến kết cục cuối cùng, nhiệm vụ thất bại cũng chỉ có một quy định – đó chính là người chơi bị cho về làng, đây là một quy định khá khắc khe.
Nhưng nó cũng không tồn tại thất bại tuyệt đối, bởi vì nhiệm vụ Nội Dung Vở Kịch mỗi một đoạn đều có sự phán định của hệ thống, thành công hay thất bại đều có thưởng phạt đi cùng, điều kiện yêu cầu cũng rất dư dả để có thể tham gia, nhiệm vụ Nội Dung Vở kịch thì toàn bộ mọi người chơi đều có thể tham gia. Cũng có điểm khá giống một nhiệm vụ có tên: Bản Sao, đã xuất hiện cách đây nhiều năm, nhưng rỏ ràng so với ‘ Bản Sao ’ thì thú vị hơn nhiều, đặc biệt là với những cao thủ lấy theo đuổi tinh thần mạo hiểm làm mục đích.
Lần này phía nhà mạng đã đẩy cao nội dung của nhiệm vụ Nội Dung Vở Kịch lên đến hơn 5000 chi tiết cổ quái hiếm lạ, cái gì cũng có, Diệp Sảng mắt nhìn thôi cũng đã tê rần.
“ Thiên Long Bát Bộ ” yêu cầu tiến hành: cần trên 28 lv, tham dự 15 người, giới hạn nghề nghiệp đấu sĩ. Khen thưởng: hên xui! Đồ tôm tép. Là Kiều Phong tại đại hội anh hùng gây nên sóng gió ư? Vẫn là Vô Danh lão tăng đánh chết một đám cao thủ chứ gì? Cái này không phải là không quan hệ với game thủ dụng súng như ta à? Vô Danh lão tăng rất là ngưu, nhưng ngưu cở nào ngưu chứ ngưu hơn được súng tự động của ta sao?
“ Khủng Long Đại Loạn ” Yêu cầu tiến hành: trên lv 15, tham dự 100 người, không giới hạn nghề nghiệp, chỉ giới hạn giới tính: nữ game thủ mới được chơi, khen thưởng random! [ cho mấy bà cô đi chung với khủng long là đúng hệ rồi! ]. Cái Nội Dung Vở Kịch chó chết này thật là nguy hiểm nha, có thể nhìn tên nhiệm vụ là có thể đoán ra, ngươi thử xem cái tên đi, đây không phải là một đám nữ nhân xấu đau xấu đớn, nghiêng thùng đứt gánh tranh đua nhau giành giật giải thưởng à? Công ty tổ chức thật là một lũ phá hoại! [ Phá hoại nhãn quang của người khác … khoa học chứng minh nhìn thấy gái xấu nhiều quá sẽ bị ảnh hưởng xấu đến thị lực đó … ]
“ Tức nước Vỡ Bờ- Lương Sơn 108 Anh Hùng Tụ Hội ” điều kiện tiến hành: yêu cầu lv cao hơn 30, tham dự 108 người, không giới hạn nghề nghiệp, khen thưởng: random! Nhiệm vụ này muốn cái gì a? Chẳng lẻ là muốn tại thời hiện đại tái hiện lại Thủy Hử truyện à? Tên nghe cổ quái , yêu cầu còn cao như vậy, lão tử không thèm.
“ Trùng Sinh Trở Lại Làm Đạo Diễn JAV! ”Oa! Ta kháo! Số hưởng nha! Nhiệm vụ này hay nè, hay chắc luôn, vừa nghe thấy tên là biết tuyệt đối khí thế lẫm lẫm, trang nghiêm đúng trang nghiêm… Đứa nào tham gia làm nhiệm vụ này bảo đảm sướng đến chết. Nhưng vấn đề là điều kiện tiến hành: yêu cầu trên 10lv, số người tham dự không giới hạn, không phân biệt giới tính, chỉ ngoại trừ người chơi hệ chiến đấu không được tham gia.
Hay lắm! lại không dành đất cho ta. Ta tự tìm!
"Hồn đấu la!"
? ? ? ? ?
Cái công ty trò chơi này! Có phải ngươi cảm thấy ngươi rất gúm đúng không? Ai động chạm đến thằng nhỏ của các ngươi hả, cái nhiệm vụ này không lẻ là một mình một ngựa hoàn thành hết kịch bản, ô ô làm một tiểu anh hùng oai phong thần võ vui lắm a? Ngươi đi mà làm.
"Tân bạch nương tử truyền kỳ!"
Ôi ta chỉ có mấy câu muốn nói: chính là lặp lại mấy câu vừa nói lúc nãy vừa nói xong.
"Phi thành vật nhiễu tam bộ khúc!"
Diệp Sảng hoàn toàn suy sụp, mấy cái nhiệm vụ này thật là bát nháo lung tung là cái dạng nhiệm vụ gì chứ, cái công ty này đầu óc bị hấp hết rồi sao?
Lật tiếp vài trang, xuất hiện một cái nhiệm vụ có tên tương đối bình thường chạy lên được Diệp Sảng để ý đến “ Sống lại tại Đệ Tam Đế Quốc! ”
A, tên này nhìn qua rất hổ páo gấu ó nha, điều kiện tiến hành: yêu cầu trên 20lv, tham dự 4000 người, không giới hạn nghề nghiệp, không phân biệt giới tính, cấp bậc nhiệm vụ: nhiệm vụ đặc biệt tiến hành trên quy mô rộng lớn, khen thưởng: random!
“ Con mợ nó, chính là đây rồi! ” Diệp Sảng lập tức hào hứng.
Hắn muốn tham gia không phải là vì nhiệm vụ quá khó khăn, máy chủ chỉ định đây là nhiệm vụ cấp đặc biệt nên rất khó hoàn thành, Diệp Sảng muốn dự bởi vì cái nhiệm vụ này cần 4000 người chơi mới có thể khởi động, tức là vô cùng náo nhiệt, hắn rất ham mấy chỗ đông vui. Nói cho hay là tham gia giúp vui, nói trắng ra là đục nước béo cò thôi, nước mà lặng quá thì lấy gì kiếm ăn? Nói gì nói quậy cho đục nước lên cái rồi tính.
Hơn nữa nhiệm vụ này nghe tên rất là hấp dẫn người ta, Đệ Tam Đế Quốc? Chẳng lẽ là một liên bang các vì sao được nhắc đến trong truyền thuyết a? Ít nhất thì máy chủ cũng phải cung cấp phi thuyền vũ trụ để di chuyển chứ. Nhiệm vụ này khẳng định rất vui đây, ngày mai nhất định phải đi.
Quyết định đã xong, Diệp Sảng cũng rời quán, thời gian cũng không sớm, hơn 5h rồi, đi làm thôi.
Ra khỏi quán, Diệp Sảng ghé quán cơm bụi ven đường mua cái hộp cơm xách theo hướng tới của hàng bán hoa, mấy ngày nay hắn làm thế nào dám đối mặt với người ta đây. Bởi vì hắn mà vừa nhìn thấy An tỷ liền nghĩ ngay đến cái quần lót 2 cọng mãnh mai dụ hoặc kia, đây là điềm báo không lành a, thật không lành mà!
- Hôm nay đến sớm vậy!
An Hi đối với ai cũng rất lạnh nhạt, chỉ có nhìn thấy Diệp Sảng mới thấy vẻ mặt dịu đi chút.
- Không phải An tỷ cũng vậy sao? Đã ăn cơm chiều chưa?
Diệp Sảng mĩm cười chào hỏi.
An Hi chỉ chỉ về cái ghế Sofa:
- Lại có người tìm cậu!
Thấy Diệp Sảng đến một gã trung niên lập tức đứng dậy, hắn ăn mặc rất đàng hoàng trịnh trọng lại nho nhã lễ độ:
- Xin chào, xin hỏi ngài có phải là Diệp tiên sinh?
Diệp Sảng giật mình:
- Vị lão bản này xưng hô như thế nào? Ta dường như không quen biết ngài!
Trung niên nhân cười nói:
- Không dám không dám, ta không phải là lão bản gì đâu, ta họ Phương tên chỉ một chữ Bình.
- À…
Diệp Sảng nhàn nhạt lên tiếng, sau đó bắt đầu ngồi vào bàn trà bên cạnh bắt đầu ăn cơm hộp.
Lời nói tiếp theo của Phương Bình làm cho An Hi phải lắp bắp kinh hãi:
- Nhã Văn là tiểu muội của ta, chuyện buổi biểu diễn hôm đó thật là có lỗi, ta đại biểu cho Phương gia hướng Diệp Tiên sinh thành thật xin lỗi…
Quả thật thành khẩn, hắn không có nữa phần làm ra vẻ này nọ. An Hi sợ ngây người, Phương Nhã Văn gấu mèo gấu chó như vậy mà huynh trưởng của nàng ta vội vội vàng vàng tìm tới Diệp Sảng xin lỗi, đây là chuyện gì cơ chứ?
Nhưng sự tình càng làm cho nàng chết lặng còn ở phía sau, Diệp Sảng chăm chú tập trung chuyên môn vô cái hộp cơm 5 đồng của mình, đầu cũng không ngẫng lên:
- Uhm!... Tốt … Hiểu rồi!
Nhìn biểu hiện của hắn dường như không để ý gì đến lời xin lỗi của Phương Bình kia, An Hi bứt tóc vò đầu thật sự cũng không nghĩ ra.
Phương Bình không ngờ không hề có chút khó chịu, tiếp tục nói:
- Phương Chính là vệ sĩ của gia đình, ngày đó đã mạo phạm đến bằng hữu Diệp tiên sinh, không biết quý thể của An tiểu thư không việc gì chứ?
Diệp Sảng rốt cuộc ngẫng đầu lên:
- Uh, không việc gì đâu, chuyện nhỏ thôi, đừng quan tâm…
Không nhắc tới chuyện ngày hôm đó thì thôi, nhắc tới An Hi lại bốc khói lên đầu:
- Cái gì mà không sao, cái tên khốn kia động tay động chân, làm hại ta té ngã một trận, hôm nay trên lưng còn đau!
Phương Bình nghiêm mặt nói:
- Xe ta đang ở bên ngoài nếu An tiểu thư tin tưởng lời ta, ta đưa người đi bệnh viện kiểm tra, ta không muốn An tiểu thư vì một chút lỗ mãng của bọn hạ nhân mà bị thương, nếu thực có vấn đề gì, trong lòng ta rất áy náy!
An Hi còn chưa có trả lời, Diệp Sảng đột nhiên xua tay nói:
- Không cần, không có việc gì đâu, sao lại có thể phiền đến đại giá của ngươi chứ?
An Hi lửa giận vẫn còn. Tiểu tử ngươi như thế nào mà luôn nhu nhược vậy? Mới nghe người ta là ca ca của Phương Nhã Văn là sợ rồi hả?
Phương Bình chần chừ một chút nói:
- Nếu không ta sẽ mời bác sĩ đến nơi này cũng được!
An Hi buồn cười hậm hừ nói:
- Sớm không gọi chiều không gọi, ngày hôm đó sao không gọi, vết thương ta đã sớm hết sưng rồi.
Phương Bình cơ hồ không hề nghĩ ngợi, theo quán tính thốt ra:
- Nếu như quả thật vậy ta nguyện ý bồi thường tiền thuốc men, bao nhiêu cũng bồi thường, An tiểu thư nói ra con số luôn đi!
- Đủ rồi, không cần!
Diệp Sảng đột nhiên gầm lên, khiến Phương Bình và An Hi giật nảy cả mình.
Dịch giả : LuuLac51
Biên dịch + Biên tập : Noland
Nguồn : 4vn.eu
- Ngươi cứ lải nhải lẩm nhẩm hoài vậy có để cho ta yên không, ai cần ngươi tới đây mở lời xin lỗi? Ai cần tiền thuốc men của ngươi chứ? Có để yên cho chúng ta buôn bán không?
Diệp Sảng đột nhiên quát mắng, Phương Bình ngệch mặt ra, hắn không thể ngờ được Sảng Sảng ta lại có thể tính khí bốc cao đến thế. An Hi thì càng giật mình hơn, nói thật ở gần Diệp Sảng hai năm cho tới bây giờ nàng chưa bao giờ thấy Diệp Sảng giận dữ đến mức này, đừng nói giận dữ mà nói là nổi điên cũng không có gì quá đáng, hôm đó vậy là do mạo phạm đến mình nên Diệp Sảng mới nổi giận, nghĩ đến Diệp Sảng vì mình mà giận dữ An Hi vừa kinh ngạc lại vừa không khỏi cảm thấy vô cùng ấm áp trong lòng.
- Diệp Tử!
An Hi nhỏ giọng kêu.
- Ta đói bụng, bây giờ ta muốn ăn cơm, lúc ta đang ăn cơm không thích có người quấy rầy!
Diệp Sảng thở ra một hơi rồi cầm đôi đũa gắp miếng rau chân vịt đưa vào miệng.
Công phu hàm dưỡng của Phương Bình vô cùng cao, tuyệt không tức giận, cũng chỉ gật gật đầu:
- Thôi, nếu đã như vậy thì ta xin cáo từ trước, hôm nào đó chúng ta gặp lại!
- Phải đó, đi lẹ lẹ đi, ta ăn cơm xong còn phải làm việc nữa.
Diệp Sảng bất mãn trả lời. Phương Bình nhún vai, đi ra khỏi tiệm.
Một chiếc Mercedes-Benz nhanh chóng lướt tới đón lấy hắn, An Hi không nhịn được hỏi:
- Diệp Tử bộ cậu quen với ca ca của Phương Nhã Văn à?
- Không biết a!
Diệp Sảng liền lắc đầu, vẻ mặt nhìn rất mù mờ.
An Hi hỏi tiếp:
- Nhưng dường như hắn nhận biết cậu?
Diệp Sảng càng thêm mù mờ:
- Ta cũng không rõ lắm.
An Hi hừ lạnh nói:
- Ta biết mà, những người này chắc chắn không có ý gì tốt, cái bọn rắm thối kiêu ngạo ương bướng này, tự cho mình là có chút bối cảnh xuất thân thì ở trường học muốn hiếp đáp ai cũng được, lại còn cái gì vệ sĩ, gì là vô ý thôi? Hiện tại chạy tới đây nhận lỗi nhắm chừng cũng chẳng có gì tốt đẹp.
Nàng nói mấy lời này thật đầy nhiếc móc, nhưng tiếp theo đó thì lại mềm mỏng lại đôi chút:
- Diệp Tử ngươi đừng sợ, cùng lắm thì chúng ta báo cảnh sát, nếu không ta gọi điện cho ông chủ, ông chủ chắc nghĩ ra được cách giúp chúng ta.
Diệp Sảng nghe được chỉ biết thở dài trong lòng, chẳng qua vẫn cố nở nụ cười:
- Nghĩ nhiều quá đó, thôi không gì đâu, làm việc thôi!
Thấy Diệp Sảng ngồi yên lặng trên ghế mà chăm chú tỉa hoa, trong lòng An Hi thấy không yên, không hiểu vì sao nàng cảm thấy Diệp Sảng rất đáng thương, nhất là khi nhìn Diệp Sảng có bộ dáng như lúc này đây. Nhưng Diệp Sảng lại rất dễ dàng tạo cho nàng cảm giác mơ hồ, bóng dáng tuy rằng nhỏ bé gầy yếu nhưng nhìn từ bên cạnh thì ngược lại Diệp Sảng trông rất có khí chất, “ Lên núi ngắm vạn vật, ngồi nhìn áng mây bay ” hắn chính là loại khí chất này. Rất trầm ổn tự nhiên, hơn nữa lại nỗi liễm, tuyệt không phô trương, không khoe mẽ, chỉ ngẫu nhiên liếc mắt ngó qua, An Hi luôn luôn có một cảm giác Diệp Tử giống như một người trong mấy câu chuyện thời xưa cũ, đời não đời nao ấy.Chỉ có điều bạn Sảng Sảng thật sự rất là lôi thôi lếch thếch, căn bản là không để ý hình tượng bản thân trước mắt mỹ nữ, hơn nữa mỗi khi An Hi vừa có ý nghĩ như trên thì Diệp Sảng liền làm ra chuyện mà nàng không thể lường trước được.
Giống như hiện tại đến giờ tan tầm, Diệp Sảng ra phía sau rửa tay rồi đi tới, nện cho An Hi một câu:
- An tỷ, đêm nay tôi đưa cô về !
Trực tiếp, quả nhiên trực tiếp gây sốc mà!
Mọi người đều có một dạng câu trả lời theo quán tính cho mấy vụ như vầy, An Hi không hề suy nghĩ lạnh lùng hỏi lại:
- Cậu muốn đưa tôi về làm gì?
Thốt ra xong mấy lời này nàng thật sự muốn hối không kịp, mặt bỗng phừng đỏ ửng cả lên, so với đít khỉ còn có thể đỏ hơn. Khó khi nào được Diệp Tử chủ động một lần, không ngờ mình lại cự tuyệt, An Hi chỉ hận mình bình thường cứ quen thói nói mấy câu hù dọa Trình Tiếu Phong, chỉ vì cái tên phải gió Trình Tiếu Phong.
Chẳng qua Sảng Sảng nhà mình đúng là da mặt dầy như thiết giáp, tuyệt đối không phải là thứ An Hi có thể đỡ nổi:
- Tôi muốn đưa cô về!
- Được rồi, ta hiểu mà. Thu dọn xong rồi đóng cửa đi!
An Hi đỏ mặt xoay người.
Hai người từ trong tiệm đi ra, nvô tình hay cố ý thì cũng đi ngang khu ăn chơi về đêm, mà khu phố đêm thì sao có thể thiếu mấy cửa hàng “ Đồ nướng ” chứ.
- Ta hơi đói bụng!
An Hi nhìn mấy quầy đồ nướng lom lom, quả nhiên nàng cũng bị Diệp Sảng làm hư rồi, cũng trở nên thẳng tuột luôn.
- Được, tôi mời cô!
Diệp Sảng còn đợi nàng nhắc hay sao? Nước miếng sớm đã nhễu tong tỏng rồi.
Quả thật nhu cầu ăn đồ nướng của hai người đã tìm được điểm chung, cả hai đều nhất trí đồng tình ủng hộ. Ông chủ quầy hàng nướng quả nhiên có chút tài năng, mấy dĩa thịt dê xỏ lụi nướng được mang lên lúc này chỉ có thể dung một câu duy nhất để hình dung: “ Nhào vô cắn xé! ”, thật chẳng cần khách sáo để làm gì. Nhất là An Hi, tốt xấu gì cũng là thục nữ, không ngờ lại cùng Diệp Sảng tranh cướp đồ ăn. Diệp Sảng cho tới bây giờ cũng chưa lần nào nếm món thịt dê xiên ngon như vậy, tay trái một xâu, tay phải một xâu, miệng lại ngậm thêm một chuỗi… Nhưng vẫn còn dư hơi sức để ngây ngô cười, hạnh phúc đơn giản chỉ cần bấy nhiêu thôi. Lập tức trên bàn xuất hiện hai động vật ăn thịt cuồng bạo dữ tợn nhất, khi tính tiền mới trở lại thành người.
Khi đến dưới khu ký túc xá nữ, bỗng gặp một nữ sinh cùng phòng với An Hi.
Sử Nhan Mỹ kinh ngạc hỏi:
- Ây da, đây không phải là Diệp Tử sao? Lại còn đưa tiễn mỹ nữ của phòng ta đi về chứ? A, hai người các ngươi…
Tên thật của nàng bình thường căn bản là không ai gọi, ngay cả Diệp Sảng cũng gọi nàng bằng biệt danh: Bốn Mắt Muội Muội!
Cô Bốn Mắt như là phát hiện ra tân châu lục, nghiêm mặt hỏi:
- Ta hiểu rồi, hai ngươi cũng phóng khoáng quá nhể, định điên cuồng vồ vập mần luôn không đợi tốt nghiệp à? Ta thật nhìn không ra nha, cái tên Diệp Sảng này…, An Hi của chúng ta trước nay chưa từng để ý ai hết…
An Hi cười mắng:
- Cút mau, đúng là miệng chó khó mọc được ngà voi!
Diệp Sảng cười cười nói:
- Bốn Mắt Muội, lâu quá không gặp ta ngày đêm mong nhớ đó.
Bốn Mắt Muội cười to:
- Không theo cản mũi mấy người, ta đi lên lầu, còn có nhiệm vụ phải làm, set đồ xa hoa của ta a.
An Hi cũng cười nói:
- Diệp Tử, hôm nay cám ơn cậu. Mau về đi, tôi cũng đi lên đây!
Diệp Sảng nhìn quanh một lượt rồi gật đầu cười nói:
- Được rồi, tôi cũng đi đây!
Thấy An Hi lên lầu rồi Diệp sảng mới yên tâm, nhưng hắn cũng chưa rời đi mà ngồi lại ở ghế đá bên cạnh dãy nhà nữ sinh, chân bắt chéo chữ ngũ rất ra vẻ thảnh thơi lấy một điếu Hồng Tháp Sơn, dường như cố ý lề mề chậm rãi, dù sao thì hắn cũng chưa muốn đi. Cứ như vậy đến 10 phút sau, trên chiếc taxi đậu ở góc tối phía xa có người ngồi không yên mở cửa đi xuống tiến tới mở miệng:
- Sao ngươi biết ta ở chổ này!
Diệp Sảng thoải mái phun ra một ngụm khói, mỉm cười nhìn Phương Bình:
- Nếu ngươi không đi theo tới đây, ta cũng không biết. Nếu muốn người ta không biết thì đừng làm.
Phương Bình cũng ngồi xuống ghế đá lấy ra một bao Trung Hoa, thuận tay chìa ra mời Diệp Sảng, nhưng lại bị Diệp Sảng từ chối.
- Không thích à?
Phương Bình tò mò hỏi.
Diệp Sảng đáp:
- Muốn chứ, nhưng thứ này quý lắm, ta không gánh nổi!
Phương Bình cười cười:
- Xem ra ngươi không phải là một người tùy tiện!
Giọng của Diệp Sảng giọng có điểm lạnh lùng:
- Nếu tùy tiện thì không phải là người!
Phương Bình giật mình cười nói:
- Đừng hiểu lầm, ta không phải muốn tìm tới gây phiền toái cho An tiểu thư đâu.
Diệp Sảng nhìn hắn. Trong bóng đêm ánh mắt hắn so với ánh đao còn sắc bén hơn:
- Vậy ngươi đến nơi này để làm gì?
Phương Bình trả lời:
- Ta chân thành đến nhận lỗi thôi.
- Chân thành?
Diệp Sảng cười lạnh
- Ngươi không có làm sai chuyện gì thì xin lỗi cái gì chứ?
Phương Bình như nghẹn lại, vội sửa lời nói:
- Phương Chính xuất thân là quân nhân, hắn rất ít hiểu biết ở trường học, cho nên chuyện ngày đó …
Diệp Sảng cắt ngang hắn:
- Ta đã nói, chuyện cũng ngày đó không có gì, không cần các ngươi nhận lỗi!
Phương Bình thở dài, hắn đột nhiên phát hiện Diệp Sảng cũng không phải loại người dễ dàng tiếp cận như trong tưởng tượng:
- Nhưng quả thật là chúng ta không đúng trước, chúng ta hiểu lầm ngươi, nếu sau này có gì cần cứ việc nói với ta!
Nói xong hắn đưa qua một tấm danh thiếp, Diệp Sảng tiếp nhận nhưng cũng không nhìn đến, chỉ là yên lặng nhìn xa xa:
- Cũng không có gì cần, ta chỉ là học sinh thôi, bây giờ ngươi đi đi, chổ này không ai chào đón ngươi!
Phương Bình lại chỉ thở dài, đứng dậy chuẩn bị rời đi.
- Đứng lại!
Diệp Sảng lạnh lùng quát,
- Ta còn có điều muốn nói với ngươi, An Hi là bằng hữu rất quan trọng với ta, nếu nàng có gì phiền toái, dù là ai đi nữa ta cũng không nể mặt!
Phương Bình không nói gì, chỉ lại là nhẹ nhàng thở dài, thân ảnh chậm rãi biến mất trong bóng đêm.
Diệp Sảng ném tấm danh thiếp vào thùng rác bên cạnh, lấy di động ra rồi bấm bấm một dãy số.
- Sảng ca, sao trễ thế này mới gọi, có nhớ ta không thế?
Diệp Đình giọng điệu rất chi là cao hứng, nhưng Diệp Sảng lại không vui:
- Đình Đình, hoa hậu học đường trường ta họ Phương, gọi là Phương Nhã Văn!
Diệp Đình lập tức càng cao hứng:
- Ah!, Sảng ca nhắm mục tiêu rồi à? Vụ này không dễ dàng nha, có phải cảm thấy khó khăn quá đúng không, không sao, tiểu muội ta giúp ngươi bày mưu tính kế phá cửa ải khó khăn này!
Diệp Sảng lạnh lùng nói:
- Ngươi bớt nói chút coi, ta giờ hỏi ngươi, ngươi phải thành thật trả lời, Phương Nhã Văn có phải là người nhà của tập đoàn Phương Thị?
Diệp Đình bị hỏi cắc cớ, cũng chưa rõ chuyện gì:
- Hoa hậu học đường của các người thì có quan hệ gì với tập đoàn Phương Thị?
Diệp Sảng có chút tức giận:
- Đình Đình, ngươi có còn coi ta là ca của ngươi không, ngươi tốt nhất nên nói thật đi, ta ghét nhất là người nào dối gạt ta…
- Ai da, ngươi hôm nay làm sao vậy? Tự nhiên lại hỏi chuyện không đâu vào đâu vậy?
Diệp Đình cảm thấy rất kỳ quái:
- Ai trêu chọc ngươi?
Diệp Sảng giật mình nói:
- Thôi đi, coi như ta chưa nói gì vậy.
Diệp Đình vẫn khăng khăng:
- Ngươi nữa đêm lại gọi điện hỏi mấy cái này, có phải xảy ra chuyện gì không?
- Không việc gì. Có thể có việc gì cơ chứ?
Diệp Sảng hậm hực,
- Chỉ là vệ sĩ thân cận của cái người đẹp giảng đường này mấy hôm trước đẩy ngã sấp An Tỷ xuống, làm cho lưng An tỷ mấy hôm vẫn còn ê ẩm, hôm nay lại có một người khác đến xin lỗi…
Diệp Đình kinh ngạc hỏi:
- Ngã có sao không, nếu có gì không ổn ta nhờ người đưa vào bệnh viện nha? Còn không mai ta mua ít thuốc tới thăm?
Xem ra nàng so với Diệp Sảng còn lo lắng hơn, lập tức hỏi dồn dập cho tới mới thôi.
- Xem cái rắm á!
Diệp Sảng bất mãn nói,
- Ta đã giúp nàng xoa thuốc lại còn mỗi ngày xoa bóp matxa cũng lành hơn phân nữa, với lại An tỷ cũng tặng tên kia cái bạt tai, coi như huề!
Diệp Đình hình như phát hiện ra điều gì, kinh hoảng nói:
- Sảng ca, ngươi không phải lại muốn đi đánh nhau chứ?
- Ngươi cảm thấy ta rất có năng khiếu đánh lộn à?
Diệp Sảng hỏi.
Diệp Đình lãng đi:
- Thôi quên đi, ngày mai ta đến đó xem có gì không.
- Uhm ngươi cứ tới đây!
Diệp Sảng dường như cảm thấy hôm nay tâm trạng rất không thoải mái, không nhịn được nói:
- Cho dù ngươi không đến, ta vẫn biết phải chăm chỉ chú tâm lo “sự nghiệp xả van” , thôi cúp máy đây.
Diệp Đình hoảng lên:
- Uh Uh đúng rồi, nam nhân phải lấy sự nghiệp làm trọng. Ngươi mau đi lo “sự nghiệp” đi!
“ Cụp! ” Diệp Sảng đóng nắp di động, mặt rầu rĩ không vui đi về phía phòng ngủ.
Dịch giả : LuuLac51
Biên dịch + Biên tập : Noland
Nguồn : 4vn.eu
- Bà con nào đang online hãy hiện ra, đang lặn kỹ cũng phải trồi lên, đang off cũng phải log vô cho mau, trẫm đây đại giá quang lâm, quần hùng mau mau dựng cờ chào đón!
Diệp Sảng dùng hệ thống hỗ trợ người chơi nhắn tin đồng loạt cho tất cả các tên trong danh sách bạn bè, tiếp sau đó nhanh chóng được vô số lời ‘ an ủi ’ phản hồi lại.
Tân Thời Thiếu Gia: “ Có việc gì không Hà đại ca? ”
Ma Lạt Trư Đầu: “ Huynh đệ ta đang làm nhiệm vụ không dư hơi tán gẫu đâu! ”
Tây Môn Xuy Ngưu: “ Hiện giờ không rảnh, ta đang tán gái, đừng làm phiền ta! ”
Ngoạn Cú Liễu Một Hữu: “ Bà nhập ngươi hả, có vấn đề à! ”
Cao Thắng Môi: “ Lại là ngươi, cái thằng bệnh thần kinh cấp độ 8 này! ”
Tinh Tinh: “ Lẹ lên, tới ngay trung tâm giao dịch Thành Tín Số 1! ”
Tâm trạng của Diệp Sảng đang không vui nhưng mà vừa nhìn thấy Tinh Tinh thì trở nên tốt hơn nhiều rồi. Tinh Tinh cùng A Nhuế lại còn có La Đại Hữu đang tán dóc tại phòng khách trông có vẻ rất vui, xem nét mặt bọn họ Diệp Sảng phỏng chừng chắc mới vừa tạo được món gì mới đây.
- Nhuế tỷ đây rồi, có gì giúp đỡ đàn em với nào!
Diệp Sảng căn bản không nhìn đến đại mỹ nữ Tinh Tinh, liền tiến lại phía A Nhuế.
Hiện giờ mặt của A Nhuế vô cùng vênh váo:
- Hà đại ca, mấy món đồ cũng đã làm xong đây, bây giờ ta cung cấp cho ngươi năm quả cho ngươi dùng thử xem như là báo đáp ngươi đã giúp ta tìm vật liệu, nếu dư thừa chút ta cũng có thể bán giá tốt cho ngươi!
Diệp Sảng nhanh chóng chụp lấy cái hòm đặt trên bàn trà. Trong hòm chính là năm củ ‘ khoai lửa’ đen nhánh.
Lựu đạn phân mảnh [ Frag Grenade ] ( Dụng cụ dùng một lần )
Chủng loại: Phát nổ cường độ mạnh. (Highly Explosive )
Nghề nghiệp yêu cầu: du hiệp chuyên hệ xạ thủ bậc cao.
Lực lượng yêu cầu: 30 điểm.
Lực sát thương 200 điểm ( trên 1 mảnh ), bán kính sát thương 10m, bán kính trí mạng 5m, ngòi nổ chậm 7 giây.
Lựu đạn phân mảnh tên cũng như nghĩa, sử dụng thuốc nổ mạnh cũng như là đầu đạn đại bác, xé nát lớp vỏ kim loại bên ngoài văng xé tứ tung gây sát thương cho kẻ địch. Hình dáng nó với củ khoai lang cũng không khác nhau mấy, vô cùng thích hợp với những nghiên cứu về cơ thể học, với món này người chơi có thể tùy ý mà quăng, thảy, ném, liệng, vứt, chọi … ở nhiều góc độ, với các động tác yếu lĩnh chính quy thì nó yêu cầu ít thể lực hơn lựu đạn thường mà lực thương tổn lại gấp đôi.
Lại nói tiếp, lựu đạn phân mảnh so với lựu đạn thường nhìn như không có gì khác nhau nhưng thật ra thì tính năng vô cùng ổn định, tỷ lệ sát thương cao hơn loại cũ rất nhiều(1). Trong thời kỳ chiến tranh kháng Nhật, ở phân xưởng công binh chuyên chế tạo lựu đạn cho quân đội Trung Quốc vẫn tồn tại nhiều vấn đề rất lớn, lựu đạn chế tạo vẫn còn rất thô sơ và không tỉ mỉ, đôi khi nổ chỉ tét ra làm 2 nữa, căn bản không có ‘ nổ tung phân mảnh ‘, hiệu quả sát thương thì không cần bàn đến nữa, cho nên khi đó các chiến sĩ Bát Lộ Quân bị hy sinh oan uổng, chuốc lấy những thương vong không đáng có.
Có một cái ví dụ rất kinh điển đã được làm phim truyền hình, bộ phim tên gọi “ Gươm Sáng ”, một mình đội quân du kích của Lý Vân Long tao ngộ chiến với đội quân tinh nhuệ của Sơn Bổn Nhất Mộc, bỏ qua mấy tình tiết giao chiến căn bản, đoàn quân này chịu thương vong vô cùng to lớn. Cũng bởi vì lựu đạn ném về phía đám tinh nhuệ Nhật Bổn kia có chất lượng quá ẹ nên không tạo nên thương tổn như mong muốn. Rồi sau đó đến đội quân chính quy của Sở Vân Phi cùng quân của Sơn Bổn Nhất Mộc sống mái với nhau, quân của Sở Vân Phi sử dụng là loại lựu đạn ngòi nổ chậm, có thể ước lượng điều chỉnh gây nổ trên sườn núi làm cho Sơn Bổn Nhất Mộc chật vật không chịu nổi, đây là một chút cải tiến nho nhỏ về độ ổn định nhưng trên chiến trường có thể phát huy tác dụng to lớn (2).
Trở lại Thế Giới Thứ Hai, đây chính là loại lựu đạn HE (Highly Explosive ) mục đích chính là gây ra sát thương cao nhất có thể, đúng là thứ vật liệu sư tự tay làm ra sao có thể bình thường được chứ.
Diệp Sảng vui hớn hở chụp lấy lựu đạn cất ngay:
- Nhuế tỷ quả là Nhuế tỷ mà, I like it!
La Đại Hữu cười nói:
- Lần này đa tạ ba vị tiểu bằng hữu cung cấp vật liệu, ta cũng làm ra một số vật phẩm, cung cấp 10 phần cho các ngươi sử dụng!
Diệp Sảng tiếp nhận cái hộp, vừa nhìn liền vui ko ngậm miệng được:
Xà Đảm Xuyên Bối Dịch ( Vật phẩm dùng một lần )
Mỗi giây khôi phục 10 máu, mỗi liều bổ sung thêm 25 điểm giá trị chịu đựng, thời gian kéo dài 60 giây.
Ôi ta ngất, loại thuốc xịn như vầy có thể tìm được ở đâu cơ chứ?
Diệp Sảng cùng Tinh Tinh không chút khách khí vui vẻ nhận lấy, Tinh Tinh lại ăn hiếp Sảng Sảng, nàng chiếm lấy 7 ống, Diệp Sảng tội nghiệp chỉ được 3 ống.
- Tốt xấu gì ngươi cũng có nhanh nhẹn cao, không dễ dàng chết được, ta lấy nhiều hơn 2 ống để phòng thân, vả lại công kích của ta cũng cao hơn và cũng không phải là để bảo vệ ngươi sao?
Tinh Tinh lần nào cũng có lý do ‘chính đáng’ làm Diệp Sảng cũng hết cách.
- Thôi bỏ đi. Ta nam nhân tốt ai đi tranh giành với nữ nhân, đi, chúng ta đi làm nhiệm vụ Nội Dung Vở Kịch đi!
Tinh Tinh nói:
- Đáng tiếc, ta đã đăng ký tham gia nhiệm vụ Nội Dung Vở Kịch trước rồi!
- Cái gì? Không phải chứ!
Diệp Sảng buồn bực hỏi:
- Ngươi đăng ký cái nhiệm vụ gì?
Tinh Tinh nói:
- Tên gọi là Trọng Sinh Tại Đệ Tam Đế Chế!
Diệp Sảng vui vẻ trở lại:
- Thật khéo, đúng thật là khéo chọn nha!
Chia tay với A Nhuế cùng La Đại Hữu, hai người bọn Diệp Sảng đi tới khu mua sắm kiếm một chút đồ tiếp tế, sau đó đánh một vòng tới trung tâm Dịch Vụ. Hôm nay trung tâm Dịch Vụ thật sự rất đông, người người quây kín hết, tất cả đều là người chơi tới đây làm nhiệm vụ. Trọng Sinh Tại Đệ Tam Đế Chế muốn đăng ký cũng mất toi một cái điểm tín dụng, Diệp Sảng tức giận chửi cha mắng mẹ thằng công ty trò chơi này, chúng đúng là cùng một giuộc với tụi trộm cướp nha, nhiệm vụ như vầy mà còn đòi lấy nhiều tiền như thế. Nhưng cũng vì muốn kiếm nhiều tiền hơn cùng trang bị Diệp Sảng cũng chỉ còn cách ngoan ngoãn bỏ tiền ra, trách thì trách mình bé con sao thoát khỏi nanh vuốt sói già chứ. Trong đại sảnh màn hình điện tử hiển thị Diệp Sảng là người thứ 3933 đăng ký vào nhiệm vụ này, chỉ cần trể một chút sợ là hắn không có phần trong nhiệm vụ này.
- Mời tất cả đến cổng dịch chuyển số 11 chuẩn bị, nhiệm vụ sắp tới đã xác định đủ số người, dự tính 10 phút sau sẽ khởi động.
Một NPC tiểu thư nho nhã nói rất lễ độ.
Cái trung tâm phục vụ dịch chuyển này nhìn như một cái bàn giải phẩu rộng lớn vậy, nó sẽ dịch chuyển người chơi đến trung tâm hoạt động của nhiệm vụ này, trên bàn giải phẩu bắt đầu phủ xuống chùm ánh sáng bao trùm lên cả hai người bọn Diệp Sảng, Diệp Sảng chỉ thấy trước mắt một mảng hỗn độn, thân thể lướt nhẹ, dường như cuốn vào một cái đường hầm trong hố đen vũ trụ vậy, là thời gian đảo ngược hay dịch chuyển không gian đây?
Âm thanh ngọt ngào của hệ thống lại vang lên:
- Kính thưa quý vị game thủ tham gia, nhiệm vụ Nội Dung Vở Kịch tên gọi : Trọng Sinh Tại Đệ Tam Đế chế chính thức bắt đầu, nhiệm vụ chia làm ba phần, người chơi chỉ có thể trở về chỉ khi bị chết hoặc nhiệm vụ đã hoàn thành. Việc log out không ảnh hưởng gì đến nhiệm vụ. Chương thứ nhất: trở lại thần miếu Agoura.
Âm thanh hệ thống vừa dứt, Diệp Sảng cùng Tinh Tinh cũng phát hiện trong đường hầm của lỗ đen xuất hiện một không gian lập thể ba chiều, hình ảnh trong đó chính là nội dung vở kịch:
Trong một cung điện cổ xưa với một totem thần bí, từ ánh sáng ảm đạm được phát ra từ một ngọn đuốc một người không giáp trụ, bên cạnh là một thanh đại kiếm có lưỡi răng cưa, ngồi đối diện ánh nến suy nghĩ , trong đại điện không khí vô cùng quỷ dị lại ảm đạm…
Diệp Sảng và Tinh Tinh cùng liếc mắt nhìn nhau: “ Đây là ý gì cơ chứ? ”
Lúc này trong hoàng cung lại đi tới một người vệ binh, bô lô ba la một hồi thổ ngữ, Diệp Sảng choáng đầu hoa mắt:
- Ta nghe không hiểu!
Tinh Tinh đắc ý:
- Bây giờ là lúc ta lên đài, ha ha?
Tinh Tinh tỏ vẻ bí ẩn hầm hừ:
- A Ngân, không phải tỷ hù ngươi, tỷ đây biết được mười ngôn ngữ, chính là một thiếu nữ thiên tài đó, Anh, Pháp, Đức, Ả Rập, Ấn, Nhật, Nga, Ý …
Diệp Sảng kinh ngạc nói:
- Ta trước đây cứ cho mình là Ba Xạo Thiên Vương. Bây giờ ta biết ta đã sai, chính là ngươi mới đúng!
Tinh Tinh bất mãn nói:
- Tất nhiên ngươi có thể không tin, đây là tiếng Đức, tỷ phiên dịch cho ngươi.
Tiến vào hoàng cung là ba người ăn mặc quái dị, toàn thân vận giáp da, đại đao buộc bên hông, nhưng cánh tay lại để trần, bắp chân cũng thế. Nhưng mà nhìn qua cũng rất cơ bắp, tràn đầy sức mạnh, loại trang phục này Diệp Sảng cảm thấy dường như đã gặp qua ở nơi nào rồi.
Một đao khách dẫn đầu liền tiến lên quỳ xuống:
- Thưa bệ hạ tôn kính, đây chính là quyển Thiên thư do nhóm chúng ta tìm được, nó đến từ Phương Đông xa xôi!
Vương tử điện hạ kia tiếp nhận quyển sách cổ xưa gần như hư hỏng, nhìn qua như một cuộn giấy, hắn rất kích động:
- Có quyển sách thần kỳ này rốt cuộc chúng ta có thể thoát ra khỏi triều đại tà ác của Frank.
Diệp Sảng cùng Tinh Tinh đứng như trời trồng, thực ra là lắp bắp kinh hãi, vương triều Frank, ôi trời ạ.
“ Chẳng lẻ đây là Châu Âu thời trung cổ? Điều này không có khả năng a? ” Diệp Sảng trợn mắt há mồm, hắn lúc đầu tưởng tượng ra là một bối cảnh liên bang vũ trụ nhưng lần này hoàn toàn đối nghịch a.
Lúc này tại khối ảo ảnh ba chiều “ Cộp ” một tiếng đóng cửa, đường hầm trong lỗ đen cũng dường như gần đến điểm cuối cùng. Trước mắt một mảng trắng xóa chói lòa hiện lên, xem ra đã dịch chuyển đến đúng địa điểm.
Diệp Sảng mở mắt ra, hoảng sợ nói:
- Đây là nơi nào?
Tinh Tinh cũng ngây dại vì hệ thống hỗ trợ người chơi cũng tắt tối thui một màu, không thấy có cái bản đồ hay dấu hiệu gì xuất hiện, điều này nghĩa là ở phiến không gian này không thuộc về khu vực của máy chủ hỗ trợ. Nhìn quanh khắp bốn phía, nơi bằng phẳng này nhìn có vẻ như là một đỉnh núi, và núi này chắc cũng là núi hoang, tất cả đều trụi lủi khắp nơi đều là nham thạch cây cỏ một cây cũng không thấy, Diệp Sảng nghĩ đến muốn mọc râu ra luôn, quái lạ cột giá trị kinh nghiệm cũng không thấy đâu.
- Đây là cái nơi quái quỷ gì cơ chứ?
Diệp Sảng mù mịt hét lên.
Tinh Tinh kinh ngạc nói:
- A, A Ngân sao trên đầu ngươi lại có que kẹo màu vàng thế?
- Ủa, không phải ngươi cũng giống ta sao?
Diệp Sảng kinh ngạc.
Hai người đều phát hiện phía trên đầu xuất hiện một dấu hiệu vô cùng cổ quái, một ống màu vàng, hình dạng như một cái kẹo que.
- Hands up!
Bỗng nhiên sau lưng truyền đến một tiếng quát chói tai, Diệp Sảng cùng Tinh Tinh giật mình quay đầu lại.
Từ phía sau tảng đá bên cạnh xuất hiện ba người, nhưng lại là ba người ngoại quốc, hai nam một nữ. Ba người thân hình cao lớn, đều là mắt xanh tóc vàng, toàn thân vận một bộ quân phục rằn ri xanh, trên tay đều cầm súng lục tự động PPK, họng súng chỉa về phía hai người Diệp Sảng.
Hai nam nhân cũng rõ ràng có nét anh tuấn đặc trung của người phương Tây, thêm nữa tay súng này tóc vàng bay bay, dáng người đầy đặn, khuôn mặt xinh xắn đáng yêu, cầm súng lục vẫn toát ra sức nóng bỏng mê người, trên người toát ra một phong thái quý tộc không che giấu được.
Đầu Diệp Sảng nổ đánh uỳnh một phát: “ Ta quên mất đây là đang trong vở kịch, nhiệm vụ này là mở ra cho toàn bộ các người chơi nên khó trách có cả người ngoại quốc lẫn chung vào.”
Bạn Sảng Sảng nhà mềnh trước nay đều là rất hữu hảo, hơn nữa tiếng Anh cũng biết lỏm bỏm một chút nên lập tức cười chào hỏi:
- Hello! How are you?
Tay súng nữ mỉm cười đáp:
- I’m fine, But you have bad luck!
Diệp Sảng nghe không hiểu:
- Nàng nói gì thế?
Tinh Tinh lạnh lùng đáp:
- Nàng nói nàng thì tốt lắm nhưng mà ngươi thì gặp xui xẻo rồi!
Diệp Sảng giật mình, mặt giãn ra cười nói:
- Ta nghĩ là không sao đâu, chỉ cần áp dụng chân thật đối đãi ngại gì sau đó không có thiện quả về sau. Tinh Tinh ngươi phiên dịch giúp ta nhé, nhớ phiên dịch rõ từng từ đấy!
Tinh Tinh thiếu chút nữa hộc máu:
- Bây giờ là lúc nào rồi mà ngươi còn giỡn?
Bên canh một tay súng nam nói nhỏ vài câu, nữ tay súng gật đầu, sau đó dùng ngữ điệu gượng gạo nói bằng một thứ tiếng Hán lộn xộn:
- Hầy, thì ra các ngươi là một lũ ngủ mê?
Diệp Sảng cùng Tinh Tinh vẫn u mê:
- Ngủ mê? Cái gì mà ngủ với mê? Ta gặp ba người ngoại quốc các ngươi còn chưa đủ tỉnh ngủ hay sao?
Tay súng nữ nói:
- Ally!
Tinh Tinh giật mình nói:
- Ah, nàng nói họ với chúng ta là đồng minh với nhau!
Nữ xạ thủ lại chỉ chỉ lên đầu của mình, Diệp Sảng vừa thấy liền hiểu, thì ra trên đầu bọn họ cũng có cây kẹo màu vàng, phỏng chừng là dấu hiệu chia phe của nhiệm vụ lần này.
(1): Loại lựu đạn này dùng thuốc nổ mạnh sinh ra năng lượng lớn hơn và cũng nhẹ hơn so với loại lựu đạn chày ngày xưa, bên cạnh đó vỏ của nó được gia công mài khía bên trong hoặc bên ngoài nên khi nổ rất dễ dàng bị xé nhỏ ra làm vô số mảnh nhỏ bay khắp hướng và xác xuất gây thương vong cũng cao hơn.
(2): Có thể tác giả nói rằng loại lựu đạn mới hơn này có ngòi nổ tốt hơn, có thời gian dẫn cháy chính xác hơn nên có thể điều chỉnh cho nổ ở độ cao và tầm xa mình mong muốn, … lưu ý là với lính cựu họ đều có những kinh nghiệm nho nhỏ về sử dụng lựu đạn để gây nổ trên không hay vừa chạm đất đã nổ ngay không cho địch thời gian phản ứng, với điều kiện mấy trái lựu đạn đó phải có ngòi cháy chậm với thời gian thật chuẩn nếu không thì có nguy cơ lên bàn thờ trước khi sát được địch