Xung quanh chân núi đã bị đạn pháo cày xới thành những hố to nhỏ đủ kích cỡ. Từ lúc sáng sớm tinh mơ, 7 vạn quân NHật thuộc sư đoàn lục quân hoàng gia 761 cũng bắt đầu tấn công cứ điểm Thái Hằng Sơn với sự yểm trợ của pháo binh và xe tăng. Trên bầu trời, hơn 200 chiếc máy bay đang tiến hành đọ sức trên không. Có ưu thế hơn về binh lực (Hơn 100 chiếc máy bay Mitsubishi –M1, Z-1 (Zero)…) nhưng quyền chiếm lĩnh bầu trời vẫn thuộc về những chiếc máy bay tiêm kích MEG-21 của không lực liên bang. Lợi dụng ưu thế về độ cao (Trần bay của MEG 21 là 3,5km, còn trần bay của máy bay NHật chỉ có 2,7km) những chiếc MEG-21 trốn ở trong những đám mây, bất ngờ tấn công quân Nhật từ phía trên. Những chiếc máy bay gỗ bị đánh tung tóe, đạn xuyên qua lớp cánh trên và đánh thủng buồng lái, thùng dầu… khiến phi công hoặc bị bắn chết, hoặc bị nổ tung mà chết cháy. Phi công Nhật cũng không phải là kẻ ngốc. Bọn họ buộc phi công Liên Bang phải chiến đấu với mình bằng cách tách đội hình, lao xuống ném bom trận địa phòng thủ ở Thái Hằng Sơn. Để giảm thiểu tổn thất, các phi công Liên Bang buộc phải lao ra giao chiến với quân Nhật. Nhưng dù sao thì máy bay của Liên Bang tính năng cũng tốt hơn, nên quân Liên Bang cũng không gặp thiệt thòi gì nhiều.
Dưới mặt đất, quân Nhật đang bắt đầu thử pháo. Đây là loạt bắn đầu tiên để chỉnh tiêu cự. Thường thì trên chiến trường châu Âu, việc thử pháo này sẽ được sử dụng từ một khẩu pháo để cách xa trận địa pháo chính, dùng để dụ dỗ pháo địch bắn trả. Nhưng ở chiến trường Trung Quốc, quân Nhật chưa từng bị phản pháo, nên lần này, toàn bộ 50 khẩu pháo các loại thi nhau nã đạn. Khói đen xen lẫn lửa đỏ theo nhau bốc lên cao, không khí bị đốt nóng sinh ra hiệu ứng khúc xạ
- Ngu vật! – Trong công sự trên đỉnh núi Thái Hằng Sơn, thiếu tá Thường Đức Long (do bạn raicom nhận thầu nhân vật) tháo xuống chiếc ống nhòm, hạ lệnh cho các đơn vị pháo binh bắt đầu phản kích
Ầm ầm ầm.
Pháo binh liên bang bắt đầu phản kích. Pháo rơi qua đầu quân Nhật, rơi vào trận địa pháo. Từng đợt nổ tung, khói lửa, linh kiện bay khắp nơi.
BANZAI!!!
Tướng Matsumi rút gươm chỉ huy chỉ về phía trước, hạ lệnh xung phong. Quân Nhật từ từ tiến theo xe tăng tiến về phía trận địa của Hộ Quốc Quân. 30 chiếc Panzer II dẫn đầu, đằng sau là mấy xe bọc thép và tăng loại nhẹ, lớp vỏ siêu mỏng.
Từ hai cánh, 20 chiếc Panzer IV Panther (Tăng con Báo) lao ra, dùng toàn lực lao về phía xe tăng của Nhật. Đến cách xe tăng Nhật 1 khoảng 500m, những chiếc Con Báo bắt đầu dừng lại, thi nhau hướng đội hình Nhật nã pháo. Những chiếc Panzer II làm sao chịu được đạn pháo 88mm của Panther, thay nhau nổ tung. Hộ Quốc Quân cũng bắt đầu nổ súng. Từ các công sự cố thủ trên núi, các ụ súng máy, đại liên, trung liên thi nhau nã đạn vào đầu quân Nhật. Quân Nhật ngã xuống như cây đổ. Bắt buộc trung tá Matsumoto phải hạ lệnh lui lại để chỉnh đốn đội hình.
Từ phía xa, quân Nhật dựng lên một lá cờ có hình gươm, thể hiện yêu cầu đánh xáp lá cà. Đây được coi là một truyền thống vinh dự của quân đội Nhật. Các chiến binh nhật tham gia trận đánh được lệnh trút bỏ toàn bộ đạn dược trong tay, chỉ để lại 1 viên duy nhất trong nòng súng, sau đó lao lên cũng đối phương dùng lưỡi lê cận chiến.
-Lắp lê!!!
Mệnh lệnh đánh xáp lá cà cũng vang lên khắp trận tuyến Thái Hằng Sơn. Các quân nhân của Hộ Quốc Quân cũng trút bỏ toàn bộ đạn dược, chỉ để lại 1-2 viên đạn trong nòng súng, xẻng công binh sẵn sàng sau lưng. Các trung đội trưởng dẫn đầu lính của mình ra khỏi chiến hào, dàn thành 1 hàng ngang sẵn sàng chiến đấu.
Đây không chỉ là trận chiến vì vinh dự của quân nhân, cũng là trận chiến so bì sức mạnh của quân đội Đức và quân đội Nhật. MỘt bên là những chiến binh mang trong mình dòng máu của tộc người Barbarian đã từng thay thế đế chế La Mã hùng mạnh làm bá chủ châu âu, một bên là những chiến binh mang dòng máu Samurai đất nước mặt trời mọc…
-Bandai!!! – Sỹ quan chỉ huy quân Nhật hét lớn
-BANDAI!!! – Tất cả các binh sỹ đồng thanh gầm lên
-Bandai!!!
-BANDAI!!!
Quân Nhật bắt đầu xung phong. Tốc độ từ từ tăng dần, sau đó là chạy nước rút. Hộ Quốc Quân cũng bắt đầu từ phòng tuyến tràn xuống. Cuối cùng, 2 sắc màu vàng đất và xám xanh đập vào, quện vào nhau, chân tay đứt gãy, tiếng súng, tiếng đâm chém, tiếng kêu rên vang lên khắp nơi.
Quân Nhật với những khẩu súng trường gắn lưỡi lê dài gần 2m như những cây giáo rất có lợi khi đánh xáp lá cà, bởi vì có ưu thế dài hơn vũ khí của đối phương. Nhưng Hộ Quốc Quân sử dụng những chiếc xẻng công binh được mài nhọn lại có ưu thế linh hoạt, không chỉ đâm, đập, mà còn có thể bổ, chém, tựa như những chiếc búa 2 lưỡi của người German đã từng khiến La Mã kinh hoàng trong truyền thuyết vậy.
Có lúc một người lính Nhật đâm lòi ruột 1 lính Hộ QUốc quân, nhưng người lính này giữ chặt lưỡi lê của đối phương kéo sâu lại, sau đó tiện tay 1 xẻng đập bẹt đầu người lính Nhật, có lúc 1 lính Hộ Quốc Quân dùng xẻng gọt đứt 1 cánh tay của quân Nhật, người lính Nhật này dùng cánh tay còn lại rút lựu đạn nổ tung, mang theo cả 1 đám xung quanh. Cứ vậy, 11 vạn người dùng máu tươi vẽ nên một bức tranh toàn cảnh nhất về sự dã man của con người, về sự nguyên thủy của chiến tranh và về những chiến binh bất khuất nhất trong lịch sử của nhân loại. Trận chiến sáp lá cà kéo dài suốt từ sáng đến tối, cuối cùng, khi tia nắng cuối cùng của mặt trời tắt đi, quân 2 bên cũng đình chiến kéo về doanh trại.
Thiếu tá Thường Đức Long vung kiếm chỉ huy tung hoành ngang dọc trên chiến trường. Lúc này trong người hắn dòng máu của Đức, linh hồn Đức kết hợp với thân thể dẻo dai người Đông Á khiến hắn múa gươm chém địch như chém chuối. Cuối cùng, Long cũng gặp được đối thủ. Đó là một sỹ quan Nhật mặc quân phục màu nâu đậm hơn, hai tay nắm chặt 1 thanhkanata, ánh mắt đầy sát khí. Long dựng đứng thanh bội kiếm của mình trước mặt, lưỡi thép mát lạnh chạm vào mặt hắn làm hắn thêm tỉnh táo. Viên sỹ quan Nhật hét to một tiếng, vung gươm chặt xuống. Long vung gươm lên đỡ, lực va chạm làm cổ tay hắn đau ê ẩm. khẽ xoay người tránh chiêu, Long lại vung gươm. Lưỡi gươm mượn lực chém ngang sườn đối thủ. Nhưng là một cao thủ kiếm đạo, đối phương cũng nhanh nhẹn tránh được. 2 người giao chiến với nhau, dần dần từ chỗ sống chết thành 2 kỳ phùng địch thủ, rồi thành bằng hữu so chiêu lúc nào không biết… 10 năm sau, Người sỹ quan này trở thành tham tán chính phủ Nhật bản sang thăm hữu nghị Việt Nam, muốn tìm kiếm Đức Long nhưng Quốc Minh và đội quân Nhân bản của hắn đã rời khỏi thế giới này, do đó viên sỹ quan tham tán đành về Nhật trong niềm tiếc nuối khôn nguôi, cuối đời, khi ông ta nhắm mắt xuôi tay vẫn còn tiếc nuối vì chưa được giao thủ lần cuối với người lính Hộ Quốc Quân năm nào…
Suốt đêm, quân Nhật và lính cứu quốc quân kéo ra tìm xác đồng đội. Những người lính của 2 phe đối địch gặp nhau trên chiến trường, khẽ ngả mũ chào nhau rồi ai làm việc nấy. Trong trận chiến ấy, quân 2 phe đều nhận được sự nhận thức và tôn trọng từ đối phương. Đến sáng sớm, kết quả thống kê đã được đưa ra, hộ Quốc quân 5 vạn tổn thất 2 vạn, quân Nhật 7 vạn tổn thất 4 vạn.
Chiều ngày hôm sau, quân Nhật nã đạn hơi độc vào chiến tuyến của Hộ Quốc Quân. Nhưng tất cả lính của hộ quốc quân đều được trang bị mặt nạ phòng độc, do đó quân nhật đánh lén không thành công mà còn tổn thất 4000 người.
Sau 3 ngày chiến đấu, quyền chủ động trên bầu trời dần dần thuộc về không quân liên bang. Quân Nhật bắt đầu bị tấn công từ trên không.
Ngày 18-09, Hộ Quốc Quân tổng tấn công quân Nhật ở chân núi Thái Hằng Sơn. Quân Nhật bị đẩy lùi 16km.
Ngày 20-09, chính phủ Nhật sai đại sứ Matsumi Toyotomi đến Nam Kinh, cùng đại sứ Tô Ngọc Hoài của Việt nam ký hiệp ước đình chiến, không xâm phạm lẫn nhau.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của tienlaso1
Chiến tranh ở Phương Đông đã kết thúc, nhưng ở Phương Tây, lúc này mới chỉ là bắt đầu
Quân Đức mạnh mẽ không gì cản nổi, liên tục đánh chiếm các nước ở Đông và Tây Âu. Lần lượt Ba Lan, rồi Na Uy, Thụy Điển rơi vào tay quân Đức. Tháng 3 năm 1940, quân Đức bắt đầu tấn công Pháp. Không giống như ở một thời không khác, quân Pháp nhanh chóng bị đánh bại, lần này, nhờ các trung đoàn Lê Dương được điều về từ các thuộc địa, quân Pháp đã cản chân được quân Đức một thời gian ngắn, làm phá sản kế hoạch tấn công chớp nhoáng của Hitle. Đến tận năm 1942, Quân Đức mới chiếm đượcParis. Chính phủ Pháp đầu hàng, De-Gaul trốn sang Anh.
Năm 1943, Quân Đức bắt đầu tấn công Liên Xô. Cùng năm, Nhật tổ chức cuộc tấn công Trân Châu Cảng, làm bị thương nặng hạm đội Thái Bình Dương. Mỹ tuyên chiến với Nhật. Cuối năm 1946, quân Đức thất bại tại Stalingrad và Matxcova, trong chiến dịch mùa đông 1946. Trận chiến này khiến 3 triệu người của cả 2 phe mãi mãi nằm xuống trong tuyếtStalingradvà Matxcova.
Tháng 10 năm 1947, quân Mỹ nhảy dù xuốngNormandy. Mỹ dự định ném bom nguyên tử xuốnghiroshimavà Nagashaki, nhưng 2 máy bay chở 2 quả bom nguyên tử bị không quân Liên Bang chặn lại, buộc quay về căn cứ.
Tháng 5 năm 1948,Berlinbị chiếm. Hitle bị bắn chết.
Tháng 7 năm 1948, Nhật tuyên bố đầu hàng Mỹ.
Tháng 11 năm 1948, Pháp – Liên Xô – Anh – Mỹ - Trung Quốc (đảng cộng sản trung quốc lật đổ chính phủ Nhật, khôi phục đất nước đến bờ bắc sông Trường Giang) yêu cầu Quốc Minh trả lại đất Trung Quốc ở phía Nam sông Trường Giang. Quốc Minh từ chối
Tháng 4 năm 1950, sau 1 năm đàm phán không có kết quả, quân Trung Quốc với sự viện trợ ồ ạt của Xô và Mỹ, vượt sông Trường Giang, tấn công các thành thị của Liên Bang.
Tháng 5 năm 1950, Mỹ đem chiến hạm đến Philippine
Tháng 7 năm 1950, quân Pháp đến Algieri, quân Anh đến Ấn Độ.
Tháng 10 năm 1950, Quốc Minh tuyên bố 1 quyết định điên cuồng. Hắn tuyên chiến với toàn thế giới.
Phải biết trong mấy năm chiến tranh, quốc minh liên tục bán ra vũ khí, tung các đội lính đánh thuê ra chiến trường. Chính những người này đã giúp hắn thu thập hàng chục triệu linh hồn, và cùng Vong Linh Thần đổi về vô số nguyên liệu chế tạo người máy, đĩa bay, khinh khí cầu… Lúc này hắn cần tổng hợp tài nguyên toàn hành tinh để chế tạo phi thuyền, bắt đầu tiến vào khai thác không gian
Quốc Minh tiến vào chủ căn cứ, đây là hệ thống điều khiển, là đầu não của toàn bộ đế quốc của hắn. Trên bản đồ thế giới hiện ra chi chít các điểm đỏ. Đó chính là các loại khí tài mà hắn bán ra nước ngoài. Lúc này cũng là lúc quyết định rồi.
-Hạ lệnh tự hủy!
-Đề nghị đưa vào mật mã!
-19001006!
-Mật mã chính xác. Bắt đầu đếm ngược! 5, 4, 3, 2, 1, 0! Tự hủy bắt đầu!
Lúc này, tại các căn cứ quân sự, các doanh trại, các tập đoàn quân, các loại xe tăng, máy bay bắt đầu thi nhau nổ tung, kéo theo hàng loạt các khí tài khác. Chỉ trong 1 ngày, quân đội toàn thế giới gần như quay trở lại thời đồ đá.
Nhưng đó mới chỉ là bắt đầu. Tại Newyork, Matscova, Berlin, London, Tokyo, Bắc Kinh… trên bầu trời đột nhiên xuất hiện hàng trăm hàng ngàn khinh khí cầu khổng lồ, khiến cho dân chúng vô cùng hoản loạn. Tiếp đó là hàng tấn bom ầm ầm dội xuống, tiếng nổ vang khắp nơi, những cột khói đen bốc lên như nấm. Tiếp đó là hàng chục khối thép tròn đen xì rơi xuống từ độ cao 3000m, để lại những cái hố khổng lồ khắp nơi. Tiếp đó, từ trong hố, hơi nước màu trắng bốc lên mù mịt, những quả cầu biến thành những người máy khổng lồ cao đến gần 5m.
Ngày 20-10-1950,New York,Paris, Luân Đôn thất thủ
Ngày 22-10-1950, Matscova thất thủ
Ngày 25-10-1950, Bắc Kinh bị hủy diệt
Ngày …
Đầu tháng 2 năm 1951, cả thế giới đã bị chinh phục.
Sau 4 năm, 500 chiến hạm vũ trụ đã được chế tạo ra. Lúc này, Quốc Minh mang theo toàn bộ quân đội vô tính của mình tiến vào vũ trụ, bắt đầu khai thác tài nguyên vũ trụ. Việc trái đất hắn hoàn toàn giao cho Lãnh tụ và Nguyễn Thái Học xử lý.
----------------
Năm 2012
Ở góc khuất của sao Mộc, đột nhiên xuất hiện một lỗ đen khổng lồ. Từ trong đó một hạm đội vũ trụ hùng mạnh xuất hiện, với hàng ngàn chiến hạm khổng lồ.
- Lại một thái dương hệ nữa à – Quốc Minh cảm thán. Từ khi hắn tìm được quặng T, một nguyên tố có thể tạo ra lỗ đen có kiểm soát và chế tạo các cổng xuyên không gian, hắn đã tìm thấy hàng vạn thế giới, có cổ đại, có hoang vu, có thần thoại… trải qua không biết bao nhiêu trận chiến tranh, tựa hồ hắn như là Colombus trong công cuộc tìm kiếm miền đất mới vậy.
Theo dấu chân của hắn là các thương nhân, học giả từ khắp nơi trong vũ trụ… vũ trụ của hắn cũng dần dần trở nên một thể thống nhất. Thế nhưng, hắn vẫn chưa tìm được cái thế giới mà hắn đã từng sống…
Quốc Minh lơ đãng nhìn màn hình thể hiện một tinh cầu màu xanh. Đó là hình ảnh được truyền về từ các robot nano siêu nhỏ đang tiến về phía hành tinh xanh. Đã bao nhiêu lần hắn nhìn thấy những hành tinh như thế, xúc động nhưng rồi khi xem xét lại thất vọng vì không tìm thấy dải đất nhỏ bé hình chữ S nào đó.
Máy quay bắt đầu zoom lại gần, hắn nhìn thấy đại dương, thấy 2 cực phủ Băng, và giật mình vì thấy mảnh đất nhỏ nằm ven bờ thái Bình dương.
Theo các robot hạ cánh gần hơn, Quốc Minh có thể nhìn thấy được những tấm bảng hiệu ghi các dòng chữ quen thuộc: Phở bòNamĐịnh, Phở bò Gia truyền, Phở bò các loại, bánh mì Sphaghetti – 23.000d 1 cái…
Để kiểm tra chính xác 1 lần nữa, Quốc Minh điều khiển robot tiến về cái hẻm nhỏ ở Hà Nội. Ngôi nhà 4 tầng vẫn còn đó, ở giữa nhà là một chiếc quan tài màu đen, mẹ hắn, em gái hắn, và cả người yêu nữa, đang khóc lóc. Trên bàn thờ giữa nhà là ảnh của hắn.
Đúng rồi. Đây là thế giới của hắn, là nơi ở của hắn, là nơi hắn đã rời đi, là cội rễ của hắn. Cuối cùng hắn đã tìm được rồi.
- Hạ lệnh, toàn bộ hạm đội, cao tốc thẳng tiến!!! À, gọi lữ đoàn 61, nói rằng ta không muốn thấy cờ Trung Quốc trên biển Đông nữa!
- Rõ, thưa Tổng thống lĩnh!
- Nào! Ta về nhà thôi!
_THE-END_
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của tienlaso1