Đỗ Thừa đem ánh mắt từ Trần Ti Hàn trên người thu hồi. Nhìn thoáng qua hai thanh niên che ở trước mặt Trần Ti Hàn, Đỗ Thừa thản nhiên nói một câu.
“Mấy người thì tính là cái gì. Tôi khuyên mấy người tránh ra đi”.
Hai thanh niên kia cùng Trần Ti Hàn làm ăn qua lại. Chính xác mà nói là dựa vào công ty Trần Ti Hàn mà phát triển, tự nhiên là cực lực đứng ở một bên Trần Ti Hàn, mà giờ phút này lại người đông thế mạnh, vốn không có đem Đỗ Thừa đặt ở trong mắt.
Chỉ là, sau khi nói xong Đỗ Thừa căn bản là không có nói lời thừa, trực tiếp hai cước đá vào trên bụng hai người, nhất thời, hai thanh niên kia kẻ trước người sau trực tiếp liền bị Đỗ Thừa đá bay ra, hơn nữa đánh thật mạnh vào trên người đồng bạn phía sau bọn họ, lực trùng kích cường đại, liền ngay cả đồng bạn phía sau đều bị bọn họ đụng ngã.
Trong nháy mắt, bên người Trần Ti Hàn cũng chỉ còn hai người.
Trần Ti Hàn là vẻ mặt ngạc nhiên nhìn Đỗ Thừa. Hắn thật không ngờ Đỗ Thừa nói động thủ liền động thủ, lại bạo lực như thế.
“Đêm điện thoại đưa cho tôi?”
Đỗ Thừa lúc này đã đi tới trước mặt Trần Ti Hàn, sắc mặt lạnh nhạt, cũng mười phần lạnh như băng.
“Anh là người nào, lại vô cớ đánh người, có vương pháp hay không?”
Bất quá, Trần Ti Hàn còn chưa có nói chuyện, một người bạn của hắn làm việc trong chính phủ đứng ở bên cạnh liền lên tiếng, thật ra cũng có vài phần quan uy.
Chỉ là Đỗ Thừa căn bản không để ý đến hắn, thấy Trần Ti Hàn không có phản ứng, lại đem điện thoại di động dấu ở đằng sau, Đỗ Thừa trực tiếp vươn tay ra, một quyền không nhẹ không nặng đánh ở trên bụng Trần Ti Hàn.
Trần Ti Hàn thật không ngờ Đỗ Thừa không chỉ bạo lực xuất thủ. Mà còn trực tiếp như thế, tuy rằng một quyền của Đỗ Thừa cũng không nặng, nhưng lấy lực lượng gần bốn trăm của Đỗ Thừa hiện tại mà nói, cũng không phải Trần Ti Hàn hắn có thể thừa nhận.
Trước tiên, Trần Ti Hàn cả người đã có chút co lại, sắc mặt đều trắng bệch ra.
Mà Đỗ Thừa, chờ Trần Ti Hàn cúi thân xuống, trực tiếp một tay đem di động của Trần Ti Hàn đoạt qua, sau đó trực tiếp ném xuống đất, một cước dẫm nát.
Đỗ Thừa bạo lực làm cho hai người trong chính phủ kia có chút không thể phản ứng lại.
Mà động tác bên này, cũng khiến cho thành viên Hồ bang trông coi club này chú ý, theo khóe mắt dư quang, Đỗ Thừa có thể mười phần rõ ràng nhìn đến, có năm, sáu người Hồ bang đang hướng về phía hắn đi tới.
Đỗ Thừa mỉm cười, bởi vì hắn biết chính sự đã đến, thấy A Tam cùng Đại Cương ở chỗ sàn nhảy đã đi lại đây, Đỗ Thừa ra hiệu ngăn cản bọn họ.
“Thằng này quá kiêu ngạo, lão tử hôm nay sẽ dạy dỗ mày một phen” Ở phía sau, một thanh niên mở miệng, vẻ mặt tức giận nhìn Đỗ Thừa, sau đó lấy ra điện thoại, hiển nhiên là muốn báo cảnh sát.
Đỗ Thừa là ý định đem chuyện làm lớn, thấy người nọ tính gọi điện báo cảnh sát, Đỗ Thừa trực tiếp vung tay lên, một cái tát thẳng vào điện thoại, trực tiếp đem di động của hắn đánh bay.
“Mày?”
Thanh niên giận dữ, cũng là đau lòng di động của mình, nhưng lại có chút e ngại thủ đoạn bạo lực của Đỗ Thừa, trong lúc nhất thời lại không biết nói gì.
Mà phía sau, người của Hồ bang cũng đã đi lên.
Tổng cộng có sáu người, đầu lĩnh là một gã thanh niên cao lớn chừng ba mươi tuổi, mà những người còn, đều là hai mươi mấy đến ba mươi tuổi.
Thấy Trần Ti Hàn có chút thống khổ đứng thẳng thân. Thanh niên cao lớn kia hiển nhiên là nhận ra Trần Ti Hàn là loại người nào, nhất thời có chút ngoài ý muốn hướng tới Trần Ti Hàn hỏi: “Ô, đây không phải ông chủ Trần sao, rốt cuộc đã xảy ra sự tình gì?”
Vừa nói chuyện, thanh niên cao lớn kia vừa hướng tới đồng bọn của mình ra dấu, đám người này hiểu ý, lặng lẽ đem Đỗ Thừa vây quanh ở bên trong.
“Tôi còn cần nói sao, các người không có thấy sao?” Trần Ti Hàn cố nén cảm giác đau đớn ở trên bụng, có chút nổi giận hướng tới thanh niên cao lớn quát lớn.
Đồng thời, người mới bị Đỗ Thừa đánh bay điện thoại cũng nói thẳng: “Sự tình hôm nay Kim Thu club các người tốt nhất cho tôi một câu trả lời, nếu không mà nói, nơi này ngày mai sẽ không cần mở nữa”.
“Hàn Chủ nhiệm, anh không cần tức giận, việc này tôi nhất định cho anh một cái đáp án vừa lòng".
Thanh niên cao lớn vội vàng gật đầu, hắn đương nhiên biết Hàn Chủ nhiệm này là thân phận gì, nếu đối phương muốn động Kim Thu club mà nói, thì cũng không có khả năng, nhưng mà đóng cửa vài ngày chỉ sợ vẫn là có thể.
Cho nên, nguyên bản còn tính biết rõ ràng thân phận Đỗ Thừa, cũng buông tha ý nghĩ này, nhanh chóng ra hiệu cho đồng bọn.
“Bạn hữu, hy vọng anh phối hợp một chút, đi lên tâm sự".
Năm người kia nhất thời hình thành vây kín, một người mặt đồ đen trong đó hướng tới Đỗ Thừa lạnh lùng nói.
“Nếu tôi không đi thì sao?” Đỗ Thừa nhếch miệng cười, thản nhiên hỏi.
“Không thưc thời”.
Thanh niên đồ đen mắng một tiếng, sau đó nắm chặt nắm tay, đánh thẳng đến Đỗ Thừa.
Bất quá, nắm tay của hắn vừa đến giữa không trung, liền bị Đỗ Thừa trực tiếp chụp lấy. Đỗ Thừa hơi dùng sức, thanh niên đồ đen nắm tay vang lên tiếng răng rắc. Đối phương sắc mặt tái nhợt, hiển nhiên là rất đau đớn.
Mấy người còn lại thấy thế, đều nắm nắm tay hướng Đỗ Thừa vọt tới.
Chẳng qua, Đỗ Thừa cũng không có ý tứ xuất thủ, bởi vì có người đã xuất thủ.
Chiếc dây thắt lưng màu trắng nhanh nhẹn giống như rắn vậy, vung vẩy bốp bốp bốp đánh lên trên mặt mấy tên đồng bọn kia. Tàn nhẫn trực tiếp đem mấy người này quất gục.
Người ra tay là Nữ Vương, mà trên tay của cô đang cầm một dây thắt lưng thủy tinh màu trắng, chiếc dây thắt lưng này Đỗ Thừa đã từng nhìn thấy trên người hai cô gái kia khi Nữ Vương dẫn về.
Mà Nữ vương tác phong hung hãn tại một khắc này thể hiện không thể nghi ngờ, nàng xuống tay rất nặng, dây lưng kia khảm thủy tinh làm cho dây lưng tính công kích khá mạng. Mấy người kia trên mặt đều chảy máu, bất quá, đối với nam nhân, Nữ vương căn bản là không biết cái gì gọi là hạ thủ lưu tình.
Đối với Nữ vương xuất thủ, Đỗ Thừa vẫn là mười phần vừa lòng, trực tiếp một cước đá vào bụng thanh niên áo đen bị hắn khóa nắm tay, Đỗ Thừa lúc này mới hướng tới thanh niên cao lớn đứng ở bên cạnh Trần Ti Hàn kia hỏi: “Đây là đạo đãi khách của các người sao?”
Nhìn Nữ vương bên ngoài lãnh diễm gợi cảm, nhưng xuất thủ cũng là vô cùng tàn nhẫn, vô luận là Trần Ti Hàn hay thanh niên cao lớn kia, thậm chí mọi người bên cạnh, đều rõ ràng hít một ngụm khí lạnh, Nữ vương ánh mắt quét đến, một đám cũng có chút lùi bước, sợ bị dây lưng trong tay Nữ vương quất trúng.
Cái thanh niên cao lớn kia xem ra cũng không phải ngu ngốc, lúc này hắn không cần nghĩ cũng biết. Đỗ Thừa cùng Nữ vương khẳng định không phải mặt hàng bình thường, đối với phương diện night club, hắn tự nhiên không muốn đem mâu thuẫn mở rộng, sau khi ngẫm nghĩ, hắn liền hướng về phía bên tai Hàn Chủ nhiệm kia, nhẹ giọng nói vài câu. Cũng không biết hắn nói cái gì, Hàn Chủ nhiệm kia nguyên bản sắc mặt thịnh nộ cũng bình phục xuống.
Tuy giọng nói của người thanh niên cao lớn kia rất nhỏ, nhưng làm sao mà che giấu được đôi tai khủng bố kia của Đỗ Thừa được chứ. Nghe được những lời đối phương đã nói, trên mặt Đỗ Thừa nhất thời hiện lên một nụ cười ẩn ý lạnh như băng.
“Chúng ta đi”.
Mà sau khi đối phương nói hết, Phất chủ nhiệm kia liền nhìn thẳng vào Trần Ti Hàn nói một tiếng, sau đó dẫn tất cả mọi người rời khỏi đó.
Trần Ti Hàn kia còn mười phần oán độc liếc mắt nhìn Đỗ Thừa một cái, hiển nhiên, sự tình hôm nay, ở trong lòng hắn đã kết hạ cừu hận.
"Anh bạn, bỏ qua chuyện hôm nay đi. Dù sao thì các anh cũng không thiệt thòi gì cả, rượu hôm nay tôi mời, xem như là tôi bồi tội vậy, được chứ?" Đợi sau khi Chủ nhiệm Hàn kia cùng Trần Ti Hàn bọn họ và một số người khác rời khỏi đó, người thanh niên cao lớn kia mới nhìn Đỗ Thừa và nói.
“Tốt”.
Đỗ Thừa không hề cự tuyệt, ngược lại mỉm cười đáp lại.
Điều này khiến Nữ Vương có chút bất ngờ, nhưng Đỗ Thừa không nói thêm gì nhiều, cho nên Nữ Vương cũng không tiện hỏi thêm gì nữa.
Nhưng, Đỗ Thừa không đợi quá lâu, chừng ba mươi phút sau, hắn để Nữ Vương và A Tam, còn có Đại Cương nữa ở lại đó chơi, mà bản thân hắn lại đi thẳng đến cửa quán bar và đi ra ngoài.
Lúc mà Đỗ Thừa rời khỏi đó, xa xa đằng kia có một người thanh niên vóc dáng cao lớn ngồi ở đó luôn quan sát hắn, liền rút điện thoại ra, gọi đến một số điện thoại.
Lúc này vẫn chưa đến 9h tối, cũng chính là thời gian mà câu lạc bộ đêm buôn bán tốt nhất, ngay cả bên ngoài câu lạc bộ đêm Kim Thu cũng rất là náo nhiệt, xe qua lại rất nhiều, xe taxi cũng có rất nhiều.
Nhưng, khi Đỗ Thừa đi ra khỏi Kim Thu club, liền có một chiếc xe taxi chạy tới, vả lại còn dừng ngay trước mặt hắn, Đỗ Thừa tựa như cũng chẳng nghĩ gì cả, liền trực tiếp ngồi vào xe.
Gã tài xế kia đợi sau khi Đỗ Thừa lên xe rồi, liền nhanh chóng lái xe rời khỏi đó.
Đỗ Thừa ngồi ở băng ghế phía sau, mỉm cười nhìn gã tài xế kia. Chỉ là ánh mắt có chút lạnh lùng, sau đó mới thản nhiên hỏi một câu: “Hình như anh chạy sai hướng rồi thì phải?”
Đỗ Thừa báo là một khách sạn ba sao bên cạnh Công nghệ Tinh Đằng cách đó không xa, chỉ là, lái xe kia hướng đi cũng là hoàn toàn ngược lại.
“Phía trước bị chắn đường, phải đi đường vòng” Lái xe kia cười cười nói, chẳng những không có giảm ga xuống, ngược lại còn nhanh hơn một ít.
"Thật sao?"
Đỗ Thừa chỉ thản nhiên đáp lại một tiếng, rồi cũng chẳng nói thêm gì nhiều, ngược lại là rất thoải mái tựa lưng sát vào băng ghế phía sau, ánh mắt tùy tiện nhìn ra bên ngoài.
Dĩ nhiên người tài xế kia không ngờ là Đỗ Thừa lại tùy ý như thế, không ngừng dò xét Đỗ Thừa qua gương chiếu hậu, nhưng xe lại lái càng lúc càng nhanh.
Ước chừng hai phút sau, taxi chậm rãi dừng ở trước một cái kho hàng bỏ hoang thật lớn, bên trong kho hàng kia đèn đuốc sáng trưng, đồng thời, ở một khắc khi taxi dừng lại, cửa kho hàng đã chậm rãi mở ra.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Mà ở bốn phía, đã bao vây hơn bốn mươi thanh niên cầm trong tay thiết côn hoặc là ống nước, thanh niên này ánh mắt đều là dừng ở trên người Đỗ Thừa, ánh mắt rất bất thiện.
Thấy một màn như vậy, Đỗ Thừa cũng không có thần sắc gì ngoài ý muốn, ngược lại mà nói là đều nằm trong dự đoán của hắn.
Chính là nhân thủ đối phương, cũng làm cho Đỗ Thừa có chút ngoài ý muốn, cái này cũng làm cho Đỗ Thừa có chút bội phục thủ đoạn cùng với tàn nhẫn của thanh niên cao lớn kia, nhiều người như thế, hiển nhiên là không muốn để cho mình có cơ hội xoay người gì, dù sao, lấy một địch mấy chục, cũng không phải bất luận kẻ nào đều có thể làm được.
Mà sau khi nhìn lướt qua, ánh mắt Đỗ Thừa cuối cùng dừng lại ở trên người mấy người ở bên cạnh đang chậm rãi đi tới.
Trần Ti Hàn ở trong đó, Hàn Chủ nhiệm kia cũng ở trong đó, thật ra mấy người mà Đỗ Thừa gặp ở quán bar đều có mặt.
Trần Ti Hàn đang vẻ mặt oán độc nhìn hắn, mà Hàn Chủ nhiệm kia, trên mặt còn thêm vài phần ý cười âm ngoan, hơn nữa hướng về phía Đỗ Thừa chậm rãi đi tới, Trần Ti Hàn cũng theo sát sau.
Những người còn lại vây xung quanh, vẻ mặt hí hửng nhìn Đỗ Thừa, hiển nhiên là muốn xem náo nhiệt .
Đi tới trước người Đỗ Thừa, Hàn Chủ nhiệm kia vẻ mặt âm ngoan nhìn Đỗ Thừa, sau đó cười u ám nói: “Làm sao vậy, trước đó mày không phải thực cuồng sao, lão tử đã nói qua, hôm nay lão tử sẽ dạy dỗ mày một phen, lúc này đây, lão tử xem mày còn dám cuồng hay không”.
Mà Trần Ti Hàn ở một bên, trên mặt cũng là hơn vài phần tươi cười, đắc ý tươi cười.
Theo hắn thấy, buổi tối hôm nay Đỗ Thừa muốn khỏi nơi này mà nói, tuyệt đối là phải lưu lại cái gì đó, nếu muốn bình yên vô sự đi ra khỏi nơi này, trừ khi Đỗ Thừa là thần, nếu không, một người bàn tay trần như thế nào có thể là đối thủ của bốn mươi tên lưu manh trên tay cầm vũ khí.
Nếu Đỗ Thừa ở trong này lưu lại cái gì mà nói, như vậy, hắn còn có cơ hội theo đuổi Trình Yên, lấy nữ nhân hoàn mỹ như Trình Yên, hắn cũng không tin Trình Yên đến lúc đó còn có thể thích một người tàn tật.
Nhớ tới vẻ đẹp của Trình Yên làm cho hắn hít thở không thông kia, Trần Ti Hàn nhất thời trong lòng một trận lửa nóng.
Không thể phủ nhận, Trần Ti Hàn ý tưởng không thể nghi ngờ là tốt, đối với chính mình bởi vì chụp trộm mà gây nên một loạt phản ứng, tuy rằng ra ngoài hắn dự tính, nhưng kết quả cũng làm hắn vô cùng vừa lòng.
“Cuồng, vậy cũng phải nhìn xem là đối với người nào, đáng tiếc, mày ngay cả tư cách làm cho tao cuồng cũng không có”.
Đỗ Thừa mỉm cười, chỉ là trong tươi cười lại mang theo lạnh lùng tràn ngập vô tận, dừng một chút, Đỗ Thừa lại nói tiếp: “Bất quá, tao đến là muốn cám ơn mày đã giúp cho tao một việc nhỏ”.
Nhìn nụ cười không có chút gì tốt lành của Đỗ Thừa, Hàn Chủ nhiệm không biết vì sao, trong lòng bỗng nhiên có một loại cảm giác không ổn, hơn nữa trong lòng hắn thấy lạnh cả người, điều này làm cho hắn bỗng nhiên có một loại xúc động muốn lùi bước, phía sau, Hàn Chủ nhiệm đã có chút hối hận, vì cái gì lại tới trước mặt Đỗ Thừa liều mạng.
Mà trên thực tế, Hàn Chủ nhiệm đoán cũng không sai, chỉ là, hắn muốn lui mà nói, cũng đã chậm một ít, bởi vì Đỗ Thừa đã xuất thủ.
Không có khúc nhạc dạo gì, Đỗ Thừa trực tiếp một cước thật mạnh đá vào ngực hắn, thanh âm xương cốt gãy vang lên, Hàn Chủ nhiệm kia trực tiếp bị Đỗ Thừa hung hăng đá bay ra gần ba thước, cả người liền như vậy mà quỳ rạp trên mặt đất, cũng không biết là có hôn mê đi hay không.
Tuy rằng không có sử ra toàn lực, nhưng mà lấy lực chân khủng bố của Đỗ Thừa hiện tại mà nói, tuyệt đối không nhẹ hơn so thiết chùy đánh trúng nửa phần.
Trần Ti Hàn vẻ mặt dại ra đứng ở bên kia, hắn căn bản là thật không ngờ. Đỗ Thừa cũng dám xuất thủ, hơn nữa còn xuất thủ độc như thế.
Bất quá, Đỗ Thừa lại như là không có thấy hắn vậy, hướng về phía hơn bốn mươi thành viên Hồ bang vây xung quanh hắn kia ngoắc ngoắc tay.
Đám Hồ bang này như thế nào có thể chịu được loại khiêu khích này của Đỗ Thừa, toàn bộ hét lớn hướng Đỗ Thừa mà vọt tới, thanh thế thật ra cũng mười phần kinh người.
Chẳng qua, chút thực lực ấy đối với Đỗ Thừa mà nói, cũng là quá yếu một ít.
Đối mặt hơn bốn mươi thành viên Hồ bang cầm trong tay ống nước cùng thiết côn vây quanh, Đỗ Thừa hoàn toàn có thể dùng tư thái đi bộ lững thững để hình dung.
Có được thị lực cường đại, ở Đỗ trước mặt Thừa, đám người Hồ bang này giống như là động tác chậm vậy, độ chậm vài lần, đối với Đỗ Thừa mà nói, loại lưu manh này có nhiều gấp mười, cũng không thể làm gì được Đỗ Thừa hắn nửa phần.
Chẳng qua, Đỗ Thừa xuất thủ cũng là không có một chút ý tứ hạ thủ lưu tình gì, tuy rằng không có ý niệm giết người trong đầu, nhưng Đỗ Thừa xuống tay tuyệt đối không nhẹ, sau khi tùy tay đoạt lấy một cây thiết côn, Đỗ Thừa mỗi một lần xuất thủ, đều mang theo tiếng xương gãy, chỉ vài phút đồng hồ, hơn bốn mươi tên leu manh kia đã là toàn bộ ngã xuống đất, không có một ai có thể đứng lên.
Cũng té trên mặt đất, còn có Trần Ti Hàn.
Sau khi nhìn Đỗ Thừa tùy tay đánh bại mấy chục tên lưu manh, thần thái vẫn thoải mái như cũ, Trần Ti Hàn liền biết sự tình có chút không ổn, chẳng qua hắn vừa muốn chạy trốn, Đỗ Thừa tiện tay đã một thiết côn đập lại, chính ngay khớp xương chân của hắn, làm cho hắn trong lúc nhất đứng cũng đứng không nổi, lại càng không muốn nói tới chạy trốn.
Đứng cách đó không xa đồng bọn của Trần Ti Hàn cũng là không ngờ tới. Có một người trong đó lại lấy ra điện thoại di động, cũng bất chấp hậu quả mà báo cảnh sát.
Đỗ Thừa không có đi quản những người đó, sau khi đem người cuối cùng đánh ngã xuống đất, hắn cũng lấy điện thoại ra bấm số điện thoại của Cục trưởng cục công an thành phố Lâm Thanh.
Đỗ Thừa điện thoại ý tứ rất đơn giản, chính là bảo Lâm Thanh đến một chuyến, về phần cái khác, Đỗ Thừa cũng không có nói gì.
Chờ gọi xong điện thoại, Đỗ Thừa lúc này mới chậm rãi hướng về phía Trần Ti Hàn đi đến.
“Anh, anh muốn làm gì?”
Nhìn khuôn mặt Đỗ Thừa kia lộ ra vài phần ý cười, Trần Ti Hàn cảm giác được một cỗ hàn ý vô cùng lạnh lẽo túa ra trong lòng, trong mắt hắn, Đỗ Thừa này chính là ác ma.
“Anh muốn tay, hay là muốn chân?”
Đỗ Thừa giơ giơ thiết côn trong tay lên, hướng tới Trần Ti Hàn thản nhiên hỏi.
“Không cần, tôi về sau sẽ không tái đánh chủ ý tới Trình Yên nữa, van cầu anh” Trần Ti Hàn bị Đỗ Thừa bị dọa sắc mặt tái nhợt, chống tay không ngừng lui về phía sau.
Đỗ Thừa trên mặt ý cười càng đậm một ít, nói thẳng: “Không cần cũng được, anh đáp ứng tôi một chuyện, tôi sẽ bỏ qua cho anh, nếu không mà nói, tôi đem tay chân của anh bẻ gãy”.
“Được, được, tôi đáp ứng anh, sự tình gì tôi cũng đều đáp ứng anh” Trần Ti Hàn cũng không muốn mất tay mất chân, lấy thân phận của hắn hiện tại, mất tay mất chân so với giết hắn còn muốn khó chịu hơn.
“Rất đơn giản, đợi lát nữa cảnh sát đến, anh ăn ngay nói thật là được” Nói xong, Đỗ Thừa chỉ chỉ Hàn Chủ nhiệm cách đó không xa đã muốn hoãn khí được, nhưng mà bởi vì đau đớn mà vẫn như cũ quỳ rạp trên mặt đất không thể nhúc nhích, nói tiếp: “Tôi nhìn thấy hắn cùng người Hồ bang có cấu kết, cũng thấy người Hồ bang thu mua quan viên hành chính, anh hẳn là cũng thấy, đúng không?”
Nghe được Đỗ Thừa nói như vậy, Trần Ti Hàn vội vàng gật đầu, đối với hắn mà nói, cái Hàn Chủ nhiệm kia chỉ là quen biết hời hợt, so với tay chân của mình, vẫn là kém xa vạn dặm.
Chỉ là, ý nghĩ này đã muốn tràn ngập trong đầu hắn, căn bản là không có ý thức đến, đêm nay hắn làm chứng, sẽ gâyy nên một hồi phong ba lớn cỡ nào.
Lâm Thanh cũng không có làm cho Đỗ Thừa chờ lâu, thậm chí so với cảnh viên còn đến sớm hơn.
Đợi cho Lâm Thanh dẫn mười mấy cảnh viên từ bên ngoài kho hàng tiến vào, hơn nữa sau khi nhìn thấy tình cảnh bên trong kho hàng, hắn đã đoán được một ít, chẳng qua, mấy câu kế tiếp của Đỗ Thừa, cũng đã làm cho hắn túa mồ hôi lạnh.
“Lâm Cục trưởng, người kia anh nhận thức không?”
Đỗ Thừa trực tiếp chỉ vào Hàn Chủ nhiệm kia, hướng tới Lâm Thanh đi tới bên cạnh hắn hỏi.
Hàn Chủ nhiệm kia bình thường cùng Lâm Thanh cũng là có một ít lui tới trên công tác, Lâm Thanh như thế nào mà có thể không biết, cho nên, nghe được Đỗ Thừa hỏi, hắn trực tiếp gật đầu đáp: “Tôi biết, hắn gọi Hàn Minh Quý, là Phó Chủ nhiệm”.
“Tôi hoài nghi hắn cùng với Hồ bang có cấu kết, bởi vì một chút xung đột nhỏ mà triệu tập đám Hồ bang ở trong này muốn vây giết tôi”.
Đỗ Thừa nói rất chậm, nhưng mỗi một từ đối với Lâm Thanh mà nói, lại đều là vô cùng trầm trọng, bởi vì hắn biết, nếu sự tình là thật mà nói, vậy tất cả sẽ không đơn giản.
Chẳng qua để cho Lâm Thanh khó hiểu là, vì cái gì mà toàn bộ đám lưu manh này đều nằm ở đây, hắn cũng không tin tưởng Đỗ Thừa một mình có thể đánh quá nhiều người như vậy, cho nên, ở trực giác Lâm Thanh cho rằng, Đỗ Thừa khẳng định cũng có đồng lõa đi tới Hạ Môn, chỉ là không muốn ra mặt mà bỏ đi.
Mà trong khi Lâm Thanh suy tư, Đỗ Thừa lại nói tiếp: “Chuyện này, vị Trần Ti Hàn tiên sinh này có thể làm chứng, Lâm Cục trưởng, anh có thể hỏi hỏi hắn”.
Nói xong, Đỗ Thừa trực tiếp chỉ ngón tay hướng về phía Trần Ti Hàn.
Nghe được Đỗ Thừa nói, Lâm Thanh nhất thời đem ánh mắt hướng tới chỗ Trần Ti Hàn, hiển nhiên, hắn là nhận được thân phận Trần Ti Hàn, điều này làm cho ánh mắt hắn càng thêm vài phần ngoài ý muốn.
“Lâm Cục trưởng, anh ta nói đúng, tất cả cái này đều là tôi tận mắt thấy, tôi có thể cho cam đoan với ngài”.
Trần Ti Hàn thấy Lâm Thanh đối với Đỗ Thừa kia khách khí thái trong lòng không cần nghĩ cũng đều biết, Đỗ Thừa thân phận chỉ sợ là không đơn giản, cho nên, hắn không hề nghĩ ngợi, liền nói thẳng.
Đỗ Thừa đối với biểu hiện của Trần Ti Hàn coi như vừa lòng, không có để cho Lâm Thanh có cơ hội nói cái gì, trực tiếp hạ định luận nói: “Một bang phái mang tính chất xã hội đen, lại ngang nhiên cấu kết nhân viên hành chính chính phủ, cái này không phải một điều gì tốt, Lâm Cục trưởng, tôi hy vọng anh có thể điều tra rõ chuyện này, cho tôi một câu trả lời, hoặc là nói cho nhân dân Hạ Môn một câu trả lời”.
Đỗ Thừa nói rất nhẹ, nhưng là dừng ở trong đầu Lâm Thanh, cũng là rất nặng.
Mà trên mặt Đỗ Thừa, lại hiện lên nụ cười, bởi vì đêm nay thu hoạch, liền ngay cả hắn cũng đều có chút không thể tưởng được.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Lam Thanh rời đi. Đương nhiên, thời điểm hắn đi cũng mang theo rất nhiều người. Hàn Chủ nhiệm cũng đều ở trong đó.
Đỗ Thừa không nói thêm gì, bởi vì có một số việc hơi điểm một chút là đủ rồi, mà Đỗ Thừa hắn kế tiếp phải đợi đãi, đó là Lâm Thanh xử lý chuyện này như thế nào.
Bất quá, vô luận như thế nào, đêm nay thu hoạch khẳng định là không nhỏ, có lẽ, cái này còn có thể trở thành một cơ hội để Huyền Đường phát triển.
Nếu Lâm Thanh động tác hơi lớn chút mà nói, Huyền Đường hoàn toàn có thể mượn cơ hội trực tiếp tiến hành khuếch trương.
Đỗ Thừa dã tâm tạm thời còn chưa lớn, chỉ cần làm cho Huyền Đường ở trong Hồ khu ngồi ổn là được, sau đó lại chậm rãi tiến hành phát triển, nếu phát triển nhanh quá mà nói. Đối với Huyền Đường cũng không có gì tốt, bởi vì phát triển quá nhanh, căn cơ căn bản là không kịp ổn, cái này cũng không phải Đỗ Thừa muốn nhìn thấy.
Cho nên, khi rời đi, Đỗ Thừa trực tiếp gọi một cuộc điện thoại cho A Cửu, để cho A Cửu chú ý động tĩnh Hồ bang nhiều một chút, mà chính hắn, lại là ngồi xe taxi đi Công nghệ Tinh Đằng.
Công nghệ Tinh Đằng hôm nay tiếp một cái đơn đặt hàng lớn, nếu hoàn thành mà nói, lợi nhuận là mười phần khả quan.
Cho nên, Đỗ Thừa đến lúc đó, Trình Yên cùng Chung Thành Thọ vẫn đang chỉnh sửa lại tài liệu liên quan, chuẩn bị bắt đầu tiến hành sản xuất.
Đỗ Thừa cũng không nói thêm gì nhiều, trực tiếp ở trong công ty khoa học kỹ thuật Tinh Đằng đợi Trình Yên tan sở.
Mà ngày hôm sau, Đỗ Thừa liền trực tiếp về thành phố.
Trên cơ bản thì đây là thói quen của Đỗ Thừa. Đỗ Thừa chỉ cần hễ có thời gian, đều sẽ trở về căn biệt thự số 15, dù sao thì đối với Đỗ Thừa mà nói, đây là lúc hắn có thời gian nhất, hắn hy vọng có thể ở cùng mẹ hắn nhiều hơn một chút.
Dù sao đợi đến sau tháng 12, thì Đỗ Thừa sẽ không có nhiều thời gian như vậy nữa.
Bất quá, Đỗ Thừa tuy rằng về tới thành phố, nhưng sự tình phương diện Hồ bang, Đỗ Thừa cũng vẫn chú ý.
Mà trên thực tế, Lâm Thanh không hề khiến Đỗ Thừa thất vọng.
Ở dưới Trần Ti Hàn làm chứng, Hàn Minh Quý kia bị mất chức, đồng thời, Lâm Thanh ở trong Hồ khu triển khai một hồi hành động đánh hắc cực kỳ cường thế, đối Hồ bang tiến hành kiểm tra đột xuất cùng với nghiêm tra, đả kích thật lớn thế lực Hồ bang.
Thực ra kết quả này Đỗ Thừa đã sớm dự liệu từ trước rồi, dù sao thì Hồ bang cũng là bang phái lớn nhất của Hồ khu. Nếu muốn diệt sạch Hồ bang, đó là điều không thể, nhưng việc này đối với Đỗ Thừa mà nói thì đã quá đủ rồi.
Sau khi Lâm Thanh chấm dứt hành động, Đỗ Thừa liền để A Cửu bắt đầu chuẩn bị.
Mà lúc này, cũng là ngày thứ ba Đỗ Thừa trở về thành phố, Đỗ Thừa ở nhà ba ngày rồi lại lái xe đi Hạ Môn một lần nữa.
Bất quá theo sát Đỗ Thừa đi ra, còn có năm mươi tân thành viên tinh anh đoàn, cùng với hai trăm thành viên bình thường Huyền Đường.
Hơn nữa nguyên bản thành viên Huyền Đường liền đã tới Hạ Môn mà nói, một trăm năm mươi thành viên tinh anh đoàn, bốn trăm thành viên bình thường, thực lực như thế, đã là thực lực hoàn toàn đủ để thanh trừ Hồ bang hiện tại.
Mà A Cửu, ở dưới Đỗ Thừa phân phó, nàng đã chuẩn bị đã lâu.
Trong tổng bộ Huyền Đường tại Hạ Môn, A Cửu, Đỗ Thừa còn có A Tam ba người, toàn bộ ngồi ở trong phòng hội nghị. Đêm nay chính là bắt đầu hành động, mà lúc này đây hội nghị cũng là vì việc này.
“Ông chủ, tôi đã điều tra rõ ràng rồi, sau khi phía cảnh sát điều tra, thế lực của Hồ bang đang co rút lại cực độ”.
A Cửu chuẩn bị mười phần sung túc, trên bàn là bản đồ mà nàng đã tỉ mỉ vẽ qua, hơn nữa chỉ vào ba nơi dùng bút đỏ vòng lên ở trên bản đồ nói tiếp: “Hiện tại tuyệt đại bộ phận khu ăn chơi trong Hồ khu đều bị vây vào trạng thái không người trông giữ, một ít bang phái nhỏ đã bị cảnh sát trực tiếp diệt trừ. Cho nên, hiện tại chúng ta thuận tiện nhất chỉ có ba club vòng đỏ này là Hồng Thái Dương, Thiên Đường Nhân Gian cùng với Kim Huy Ngu Nhạc Thành”.
Theo giới thiệu của A Cửu, Đỗ Thừa và A Tam ánh mắt cả ba người đều chăm chú trên tấm bản đồ.
Ba vị trí này cách nhau đều khá xa, hơn nữa, đây cũng là những khu giải trí lớn nhất thành phố.
“Hồ bang hiện tại thế lực tuy rằng co rút, nhưng mà số lượng thành viên vẫn còn có sáu, bảy trăm người. Trừ bỏ tổng bộ Hồ bang Hồng Thái Dương club ra, hai địa phương còn lại đều có hơn một trăm người coi giữ, về phần Hồng Thái Dương club, chỉ sợ có hơn ba trăm người”.
A Cửu nói rất tỉ mỉ và chi tiết, thậm chí còn giới thiệu cho Đỗ Thừa bộ phận thành viên chủ yếu của Hồ bang.
Làm một bang phái có được lịch sử lâu dài. Hồ bang tự nhiên không có khả năng không có lực lượng tinh anh chính mình.
Hồ bang trừ bỏ một bang chủ cùng hai phó bang chủ ra, thủ hạ còn có tứ tượng đường, phân biệt là Thanh Long đường, Chu Tước đường, Bạch Hổ đường cùng với Huyền Vũ đường, mỗi một đường nhân số đều chừng bốn mươi đến sáu mươi người.
Theo A Cửu giải thích có thể thấy được, bên trong tứ tượng đường này, có hai đường là thủ ở Hồng Thái Dương club, mà hai đường còn lại, phân biệt canh giữ ở Thiên Đường Nhân Gian cùng Kim Huy Ngu Nhạc Thành.
Tứ tượng đường này cùng tinh anh đoàn Huyền Đường tính chất giống nhau, đều là tinh anh Hồ bang, chẳng qua luận thực lực mà nói, tuyệt đối là không bằng tinh anh đoàn.
Dù sao, Huyền Đường tinh anh đoàn hiện tại hầu như có thể nói là tồn tại nghịch thiên, đừng nói trong nước. Cho dù là so với những quân đoàn đánh thuê ở nước ngoài cũng hoàn toàn có khả năng.
Đợi cho đến khi A Cửu giới thiệu xong, trong lòng Đỗ Thừa đã có quyết định, vả lại còn hướng về A Cửu hỏi rằng: “A Cửu, còn về phương diện súng ống thì sao, cô có điều tra ra được cái gì không?”
“Có, bất quá có một tin tức tốt chính là, lúc này đây cảnh sát kiểm tra quá gắt, từ trong tay một thành viên Hồ bang thu được một khẩu súng, cảnh sát tức giận, lại tăng cường kiểm tra, làm cho Hồ bang không thể không đem súng ống của bọn họ xử lý đi, sợ bị cảnh sát lại điều tra ra, cho nên, chúng ta hiện tại lập tức động thủ mà nói, Hồ bang có khả năng không kịp sử dụng đám súng ống kia, chỉ cần chúng ta có thể xử lý tốt mà nói, có lẽ…”
A Cửu không nói thêm gì nữa, bởi vì ý nghĩa đã quá rõ ràng rồi.
Chỉ cần đem Hồ bang giải quyết mà nói, vậy đám súng ống kia khẳng định là trở thành vật trong tay Huyền Đường.
Đỗ Thừa gật gật đầu. Tuy rằng trong nước đối với phương diện này quản lý rất nghiêm, nhưng mà, theo Huyền Đường đi lên vũ đài lớn hơn nữa. Phương diện này khẳng định là không thể khuyết thiếu, cho nên, Đỗ Thừa cũng không có nói thêm cái gì, mà là trực tiếp chỉ vào Thiên Đường Nhân Gian hướng tới A Tam nói: “A Tam, cậu mang theo ba mươi thành viên tinh anh đoàn cùng một trăm thành viên bình thường đi nơi này, xuống tay phải nhanh, đừng để bọn họ có cơ hội phản kích gì”.
Đỗ Thừa cho cho A Tam nhân số tuy rằng không bằng đối phương, nhưng là luận chiến lực mà nói, tuyệt đối là đủ, cho nên, Đỗ Thừa cũng tràn ngập tin tưởng.
“Không vấn đề, Đỗ ca. Em nhất định sẽ khiến cho bọn chúng ngay cả cơ hội gọi mẹ cũng không có” Trên mặt A Tam tràn ngập sự hưng phấn, trong ánh mắt cũng tràn ngập sự tự tin.
Đợi A Tam gật đầu xong, Đỗ Thừa chỉ vào Kim Huy Ngu Nhạc Thành hướng về Đại Cương nói: “Đại Cương, việc ở đây giao cho cậu, cậu cùng A Tam dẫn người như nhau, tôi hy vọng hai cậu có thể đồng thời đánh hạ hai khu vực này”.
“Được”.
Đại Cương trả lời mười phần rõ ràng, dù sao hắn cũng là tính cách kia, nói không nhiều lắm, nhưng mà cũng rất trực tiếp.
“Ông chủ, vậy Hồng Thái Dương club thì sao?” A Cửu nghe được Đỗ Thừa an bài, thần sắc tựa như đoán được. Trên khuôn mặt lạnh lùng cũng có vài phần kích động.
“Nơi này tôi đến”.
Đỗ Thừa trực tiếp đáp. Vì chắc chắn, Đỗ Thừa quyết định tự mình xuất thủ. Dù sao, đây là Huyền Đường một lần bay cao, Đỗ Thừa không muốn xuất hiện cái gì ngoài ý muốn.
Thấy Đỗ Thừa muốn xuất thủ. A Cửu cùng Nữ vương liếc mắt nhìn nhau một cái, hiển nhiên đều đã có thể đoán được kết cuộc đêm nay.
Tựa như, mỗi một lần Huyền Đường có động tác, sắc trời đều mười phần phối hợp.
Đêm nay cũng thực tối, chẳng qua, ở trong vô số ngọn đèn, bóng đêm cũng bị phai nhạt đi.
Ít nhất ở Hồng Thái Dương club là như thế, ngọn đèn sáng lạn, hơn nữa cũng mười phần náo nhiệt.
Hồng Thái Dương club này không hổ là một trong những club lớn nhất Hồ khu, quy mô mười phần khổng lồ, so với Kim Thu club Đỗ Thừa trước đó đi còn lớn hơn rất nhiều, khó trách Hồ bang đem tổng bộ thiết lập tại nơi này .
Mà ở trong không khí náo nhiệt này, hơn mười chiếc xe đồng thời chạy như bay tới, hơn nữa toàn bộ dừng ở trước cửa Hồng Thái Dương club, ngay sau đó, tám mươi thanh niên mặc áo đen quần đen từ trên xe đi xuống.
Mỗi một thanh niên lưng đều là vô cùng thẳng, cũng tản ra một cỗ khí chất cường giả, tám mươi người đứng chung một chỗ. Nháy mắt hình thành một cái khí tràng cường đại, làm cho người ta không dám tới gần nửa phần.
Tám mươi người này, tự nhiên đó là thành viên tinh anh đoàn Huyền Đường, Đại Cương cùng A Tam lĩnh đi sáu mươi người, còn lại chín mươi thành viên tinh anh đoàn, có mười tên lưu tại tổng bộ trông coi, còn lại tám mươi người đều bị Đỗ Thừa điều lại đây.
Đương nhiên, đến cũng không chỉ tám mươi người này. Gần hai trăm thành viên Huyền Đường bình thường, theo sau đi tới.
Chờ tám mươi thành viên tinh anh đoàn xuống xe sau, Đỗ Thừa cùng A Cửu còn có Nữ vương lúc này mới từ bên trong chiếc xe cuối cùng đi ra.
A Cửu một thân tây trang màu đen bó sát người, hiển thị đường cong rõ ràng, mà nữ vương, lại là ở dưới Đỗ Thừa yêu cầu, cũng giống như A Cửu, thay một bộ tây trang bó sát người, bất quá, so với A Cửu gầy mà nói, Nữ vương dáng người gợi cảm cũng đem tây trang bó sát người kia căng đầy, phá lệ mê người.
Mà Đỗ Thừa, hắn cũng thay trang phục màu đen, đồng thời đội mũ rộng vành màu đen, vành nón đè thấp, làm cho người ta không thể thấy rõ gương mặt của hắn.
Lúc này đây hành động. Đỗ Thừa là tình thế bắt buộc, vì phòng ngừa cảnh sát xuất hiện. Đỗ Thừa tại một khắc trước khi xuống xe, đã thông qua Hân Nhi tấn xâm nhập hệ thống thông tin cảnh sát, trực tiếp tạm thời phá hư, hơn nữa xâm nhập hệ thống giám thị, đem hệ thống giám thị các ngã tư đường cùng điều khiển đèn giao thông toàn bộ đóng lại.
Ở dưới loại tình huống này, Đỗ Thừa có thể yên tâm đối phó Hồ bang, Đỗ Thừa cũng không tin, ở dưới loại tình huống này, hắn còn không nắm được Hồ bang.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Động tác của Huyền Đường rất nhanh, Đỗ Thừa không phải là loại người thích cùng đối phương bày trận. Việc mà Đỗ Thừa thích làm chỉ có một cái đó chính là dựa vào thế lực lôi đình mà trực tiếp chiếm lấy Hồ Bang.
Cho nên, sau khi xuống xe, tinh anh đoàn gồm 80 người, dưới sự dẫn dắt của Đỗ Thừa, A Cửu và Nữ Vương, xông thẳng vào trong hộp đêm Hồng Thái Dương.
Trước lúc hành động, Đỗ Thừa đã đặt A Cửu mai phục ở bên trong trước rồi, mà từ cơ sở ngầm có được, bang chủ Hồng Bang lúc này đang phục ngay tại lầu bốn của hộp đêm.
Hơn nữa, bởi vì lần này cảnh sát đánh rất nghiêm, cho nên Hồng Bang cũng không dám triệu tập quá nhiều người vào trú lại trong hộp đêm, nhưng làm như trụ cột của Hồ Bang. Tất cả thành viên của hai họ Thanh Long và Bạch Hổ, lại đều lưu lại ở lầu bốn của hộp đêm.
Mà lúc Đỗ Thừa cùng A Cửu, Nữ Vương dẫn một thành viên trong tinh anh đoàn giết đến lầu bốn của hộp đêm, rốt cuộc là Đỗ Thừa gặp được bang chủ Hồ Bang kia.
Bang chủ của Hồ Bang tên Hồng Chí, là một trung niên hơn năm mươi tuổi, nét mặt người trung niên ấy rất u ám, mà ánh mắt của hắn giống như chim ưng săn mồi trên bầu trời đang nhìn chằm chằm vào con mồi vậy, tạo cho người khác có một cảm giác vô cùng nham hiểm.
Đứng cạnh Hồng Chí là đường chủ Thanh Long đường cùng Chu Tước đường. Gần ba mươi thành viên của Thanh Long đường cùng Bạch Hổ đường, và rải rác không đến hai mươi thành viên bình thường của Hồng Bang.
Những người này liều mạng che chở cho Hồng Chí, mà hai bên có gần năm mươi thành viên của Thanh Long đường và Bạch Hổ đã ngã xuống, nhưng những người đó đều bị tinh anh đoàn dựa theo phương pháp của Đỗ Thừa từng dạy qua đánh cho hôn mê bất tỉnh, chứ vẫn chưa chết, chỉ là tạm thời mất đi sức chiến đấu mà thôi.
“Các ngươi là người nào, vì cái gì mà đuổi cùng giết tận như vậy?”
Hồng Chí nhìn chằm chằm vào Đỗ Thừa với vẻ mặt rất căm giận, nếu như ánh mắt có thể giết người được, thì ánh mắt của hắn tuyệt đối có thể chém Đỗ Thừa ra thành hàng nghìn mảnh nhỏ, tuy Đỗ Thừa không hề ra tay, nhưng dựa vào ánh mắt của hắn, tất nhiên có thể nhận ra rất rõ ràng Đỗ Thừa mới chính là thế lực thủ lĩnh trước mắt.
“Đường đường là bang chủ Hồ Bang, thế nhưng cũng phải hỏi cho ra vấn đề ấu trĩ như vậy”.
Đỗ Thừa mỉm cười, bởi vì đội mũ hơi thấp , cho nên chỉ đủ để cho Hồng Chí có thể thoáng nhìn thấy khóe miệng của Đỗ Thừa nhích lên vài phân, và cũng không nhìn rõ được dung mạo của Đỗ Thừa.
Hồng Chí kia hoàn toàn không bị Đỗ Thừa khích tướng, mà nói bằng một loại ngữ khí cảm giác vô cùng nham hiểm: “Nếu như bây giờ các người chịu buông tay, tôi bằng lòng đem một nửa địa bàn Hồ khu chia cho các người, còn nếu như các người muốn tiến thêm một bước nưa, thì đừng trách tôi liều mạng cá chết lưới rách”.
“Vậy thì để tôi xem thử các người có cái thực lực đó không” Làm sao mà Đỗ Thừa không biết Hồng Chí nói cá chết lưới rách là có ý gì, khi đã đi đến bước đường này, Đỗ Thừa căn bản là không có khả năng lùi bước.
“Phải không, ngươi hãy nhìn cho kỹ đây”.
Hồng Chí âm âm cười, sau đó bàn tay đưa lên thắt lưng, một cây súng đã xuất hiện ở trong tay hắn, họng súng đen đúa, đang nhắm chuẩn Đỗ Thừa.
Đây là một cây Desert Eagle, đường kính thô to, tượng trưng cho lực công kích cường đại của nó, loại súng uy lực này, cho dù là Đỗ Thừa, cũng không dám thừa nhận một viên đạn của nó, bởi vì hậu quả sẽ là phi thường nghiêm trọng.
Đương nhiên, Hồng Chí nọ có thể bắn trúng Đỗ Thừa hay không lại là một chuyện khác.
Cho nên, Đỗ Thừa không nói gì thêm, chỉ là khoát tay áo ý bảo A Cửu cùng Nữ vương đem thành viên tinh anh đoàn tách ra, toàn bộ ở giữa, chỉ để lại một mình hắn.
Đỗ Thừa đã sớm biết sẽ có một màn này, tuy rằng Hồ bang đem súng ống đều dấu đi, nhưng mà, lấy Hồng Chí người như thế, như thế nào mà không lưu lại để phòng thân, hơn nữa nếu có bị cảnh sát tra được mà nói. Hắn cùng lắm là kiếm người chịu tội thay.
Chờ A Cửu cùng nữ vương mang theo toàn bộ thành viên Tinh anh đoàn tách ra, Đỗ Thừa lúc này mới hơi hơi ngẩng đầu lên, chẳng qua, mũ áp rất thấp, vẫn đem khuôn mặt Đỗ Thừa che đi hơn nửa.
“Không chỉ nói tôi không cho anh cơ hội, chỉ cần anh có thể bắn trúng mà nói, anh liền thắng, nếu anh không được mà nói, từ hôm nay trở đi, Hồ bang sẽ bị xóa tên khỏi Hồ khu”.
Đỗ Thừa vươn tay ra, một bên chỉ vào đầu mình. Một bên hướng tới Hồng Chí nói.
Hơn nữa trong lúc nói chuyện, Đỗ Thừa còn từng bước một hướng về phía Hồng Chí đi qua.
Đỗ Thừa mỗi một bước cũng không lớn, nhưng mà mỗi một bước đi, lại có thể làm cho người ta có một loại cảm giác vô cùng trầm trọng.
Mà cảm giác sâu nhất, là Hồng Chí kia, bởi vì hắn phát hiện, trong lòng hắn không biết từ khi nào đã toát ra một cỗ cảm giác lạnh lùng, làm cho trong lòng hắn bỗng nhiên có một loại cảm giác sợ hãi.
“Đi tìm chết đi”.
Loại cảm giác này, làm cho Hồng Chí phi thường khó chịu, ánh mắt lạnh lùng, hắn đã trực tiếp nhấn cò khẩu Desert Eagle.
Tiếng nổ đanh lớn, giống như là thiết chùy vậy, ở trong lòng mỗi người gõ mạnh một cái.
Đáng tiếc, Hồng Chí nguyên bản cho rằng một màn nên xảy ra cũng không có phát sinh.
Hồng Chí cho rằng, trên đời này căn bản là không ai có thể tránh khỏi tốc độ viên đạn, đặc biệt là viên đạn do Desert Eagle bắn ra.
Chỉ là, khi hắn nhìn thấy Đỗ Thừa lấy tốc độ quỷ dị tránh được viên đạn hắn bắn ra, hắn đã có chút ngây ngẩn cả người.
Hồng Chí trong lòng điên cuồng hô. Mà da đầu hắn, đã là có cảm giác run lên một ít.
Đặc biệt Đỗ Thừa bước tới, giống như là cự chùy vô hình, không ngừng trọng kích tinh thần hắn.
Không chỉ Hồng Chí như thế, ở bên trong đây, trừ bỏ A Cửu, Nữ vương cùng với một ít thành viên trong tinh anh đoàn sớm đã kiến thức qua tốc độ quỷ dị của Đỗ Thừa ra, tất cả mọi người còn lại có thể nói là đương trường sửng sờ ra.
Mà những người Hồ bang, trong ánh mắt rõ ràng toát ra một loại sợ hãi, ánh mắt nhìn Đỗ Thừa, giống như là ác ma vậy.
“Giết chết hắn, bắn chết hắn”.
Tại loại tình huống này, ý niệm điên cuồng trong đầu đã hoàn toàn khống chế Hồng Chí, không có do dự gì, hoặc là nói, vì tâm lý sợ hãi, Hồng Chí liên tục hướng tới Đỗ Thừa bắn ra ba phát súng.
Chỉ đáng tiếc, toàn bộ ba phát này đều bị Đỗ Thừa tránh được.
Mà Đỗ Thừa không biết khi nào, đã đi tới trước người Hồng Chí không đến hai thước, dưới vành mũ áp rất thấp, tái xứng với ý cười lãnh khốc ở khóe miệng Đỗ Thừa, làm cho người ta có một loại cảm giác vô cùng áp chế.
Đương nhiên, Đỗ Thừa cũng không có nửa điểm chủ quan, tuy rằng hắn có tin tưởng có thể tránh được đạn súng ngắn bình thường, nhưng mà đối với đạn của Desert Eagle, Đỗ Thừa nhiều nhất cũng cũng chỉ có năm thành tin tưởng mà thôi, cho nên, Đỗ Thừa trực tiếp đem quyền khống chế thân thể giao cho Hân Nhi.
Lấy năng lực dự toán cường đại của Hân Nhi mà nói, cho dù là Desert Eagle, Hân Nhi cũng có ngoài chín thành tin tưởng có thể tránh đi.
Đương nhiên, cái này cùng tốc độ càng ngày càng mạnh của Đỗ Thừa hiện tại cũng là phân không ra quan hệ.
Chỉ là Hồng Chí nọ, thân thể hắn đã muốn bắt đầu run run lên một ít, ngay cả bàn tay cầm súng cũng đã bắt đầu có một ít run run, tuy rằng bên trong còn có hai viên đạn, nhưng mà Hồng Chí cũng đã phát hiện, hắn lại đã không còn dũng khí nổ súng.
Liên tục tránh đi bốn viên đạn, theo Hồng Chí thấy, cái này đã không phải một nhân loại có thể làm được, tránh đi một viên còn có thành phần vận khí tồn tại, nhưng bốn viên mà nói, thì đó là một loại thực lực.
Đặc biệt nụ cườ trên khóe miệng Đỗ Thừa kia, cấp cho Hồng Chí cảm giác, giống như là ác ma mỉm cười vậy, làm cho trong lòng Hồng Chí, có một loại cảm giác vô lực chống cự.
Đỗ Thừa thân mình xông mạnh về phía trước gần một thước, sau đó trực tiếp tước súng trên tay Hồng Chí, khẩu súng nọ đã bị Đỗ Thừa quẳng về phía Nữ vương.
Cùng lúc đó, tay Đỗ Thừa đã lấy tốc độ Hồng Chí căn bản là không thể phản ứng, khóa ở yết hầu hắn, hơn nữa trực tiếp một tay nắm cổ hắn nhấc lên khỏi mặt đất.
Mà ở một bên, nhân mã Thanh Long đường cùng Bạch Hổ đường, còn có thành viên Hồ bang bình thường, lại không có một ai dám đi cứu Hồng Chí, chỉ là vẻ mặt dại ra nhìn, hiển nhiên, bọn họ đều chưa có từ một màn quỷ dị nọ hoàn hồn lại.
“Đừng, đừng giết tôi”.
Bị Đỗ Thừa siết chặt cổ họng, giọng của Hồng Chí kia cũng đã khàn đi một chút và gian nan, trong ánh mắt cũng tràn ngập sự cầu xin tha thứ.
“Yên tâm, tôi sẽ không giết anh đâu”.
Đỗ Thừa cười một cách lạnh lùng, đúng là hắn sẽ không ra tay giết người thật.
Hồng Chí kia nghe Đỗ Thừa nói vậy, tưởng là đã có hy vọng, liền vội vàng giãy dụa mạnh mẽ nói: “Chỉ cần anh không giết tôi, tôi sẽ đem tất cả Hồ Bang giao cho anh, anh muốn cái gì cũng được”.
Chỉ là, Hồng Chí còn chưa nói hết, trên tay Đỗ Thừa đã dùng hết sức khiến hắn không thể nói thêm được câu gì nữa.
Đỗ Thừa không muốn phí thêm lời nào với hắn nữa. Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì những thứ này đối với Đỗ Thừa dễ như trở bàn tay, nơi đó còn cần Hồng Chí nói tình người gì chứ.
Cho nên, nơi tay đồng thời dùng sức, Đỗ Thừa trực tiếp một gối hung hăng đánh vào bụng Hồng Chí, lực đánh vào mạnh mẽ, làm cho Hồng Chí nọ sắc mặt nháy mắt tái nhợt, thân mình lại trực tiếp mềm nhũn, hiển nhiên là đã mất đi khí lực.
Mà Đỗ Thừa, lại giống như đang vứt xác chó chết vậy, nắm lấy Hồng Chí vứt về phía A Cửu.
Nếu Đỗ Thừa muốn nắm giữ thế lực Hồ khu, Hồng Chí này Đỗ Thừa khẳng định là không lưu lại được. Tuy rằng hắn sẽ không giết nhân, nhưng mà cũng không đại biểu A Cửu sẽ không giết người.
Đương nhiên, Đỗ Thừa cũng chỉ là đem Hồng Chí giao cho A Cửu đến xử lý, về phần A Cửu cuối cùng là giết hay là thả, Đỗ Thừa đã không hề để ở trong lòng. Hơn nữa, Hồng Chí này còn có một ít giá trị lợi dụng, ít nhất có một ít thứ, Đỗ Thừa cần từ trong miệng hắn biết được.
Bất quá cái này, đều đã không phải việc Đỗ Thừa cần làm, nhìn lướt qua đám người còn lại của Hồ bang, nhìn ánh mắt sợ hãi của bọn họ, Đỗ Thừa trong lòng rõ ràng, chuyện hắn phải làm đã hoàn thành.
“A Cửu, những việc còn lại giao cho cô”.
Rồi Đỗ Thừa quay người đi, sau khi để lại một câu nói, rồi liền rời khỏi nơi đó.
Mà bắt đầu từ giờ phút này, địa bàn Hồ khu sẽ trở thành thiên hạ của Huyền Đường.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Đồng thời lúc Đỗ Thừa ra tay, hai bên A Tam và Đại Cương cũng hoàn thành xong chuyện. Dựa vào thực lực hùng mạnh kia của cá nhân A Tam cùng Đại Cương, lại thêm sức công kích đáng sợ của Tinh Anh đoàn, người của Hồ Bang căn bản sẽ không bất cứ năng lực phản khác nào.
Mà kế tiếp, chỉ chưa đến hai ngày, Huyền Đường đã hoàn thành công tác thâu tóm Hồ khu.
Đồng thời, vốn dĩ người của Huyền Đường cũng chỉ có hơn năm trăm người, nhưng đột phá một chuyến lên đến nghìn người, sau khi thôn tính Tứ tượng đường, số người của Tinh Anh đoàn đã tăng lên đến con số ba trăm người.
Đối với Đỗ Thừa bây giờ mà nói, tinh anh đoàn là chủ lực của Đỗ Thừa, là sức mạnh chính yếu nhất, hơn nữa, cái Đỗ Thừa muốn chính là sự trung thành tuyệt đối.
Bởi vậy, mỗi một người tiến nhập tinh anh đoàn, đều trải qua chọn lựa nghiêm khắc, hơn nữa hoặc nhiều hoặc ít đều có nhược điểm nắm giữ ở trên tay A Cửu, đồng thời có một tổ nhỏ tuyệt đối trung tâm định kỳ tiến hành kiểm sát. Do đó cam đoan thành viên tinh anh đoàn tuyệt đối trung tâm.
Nếu không, Đỗ Thừa cũng sẽ không cho phép thực lực của tinh anh đoàn cứ tăng mạnh thêm.
Mà đồng thời khi Huyền Đường chiếm cứ Hồ khu, Đỗ Thừa đã trực tiếp lái xe về.
Những ngày gần đây, công đoạn hoàn thiện công trình của công ty Vinh Hân đã hoàn thành xong cả rồi, hơn nữa Cố Giai Nghi cũng đem những thiết bị đã đặt mua mang về rồi, đúng là năng lực của Trương Triêu Phong thật không tồi chút nào, tuy công ty điện cơ Vinh Hân vẫn chưa chính thức đi vào sản xuất, nhưng hắn đã giúp Công ty điện cơ Vinh Hân nhận gần một triệu đơn đặt hàng.
Cho nên, Cố Giai Nghi dự định sẽ chính thức sản xuất trong mấy ngày này, đối với việc này,dĩ nhiên là cần Đỗ Thừa phải về một chuyến.
Bởi vì đối với Đỗ Thừa mà nói, cái hắn cần không phải chỉ là một xí nghiệp điện cơ, tuy dựa vào đầu óc kinh doanh của Cố Giai Nghi, thì tiền đồ của công ty điện cơ Vinh Hân tuyệt đối sẽ rất sáng sủa, nhưng chẳng qua đây không phải là thứ mà Đỗ Thừa muốn có được.
Dù sao thì cơ sở của công ty điện cơ Vinh Hân vẫn còn rất nghèo nàn, thậm chí có thể dùng từ kém để hình dung, dù rằng đầu óc kinh doanh của Cố Giai Nghi có tốt đi chăng nữa, thì trong vòng năm năm gần đây, e rằng tổng tài sản của công ty Vinh Hân vẫn chưa đến một trăm triệu.
Cái này hiển nhiên không phải Đỗ Thừa muốn, bởi vì lấy mấy tuyến dưới tay Đỗ Thừa mà nói, một tuyến nào không phải lợi nhuận kinh người, kia một cái không phải tiềm lực kinh người, mượn Dược Trung Tín mà nói, ngắn ngủn không đến hai tháng, cũng đã là đạt được gần một tỷ, cho nên; Đỗ Thừa cũng không có kiên nhẫn đi chờ đợi điện cơ Vinh Hân phát triển, Đỗ Thừa cần vì điện cơ Vinh Hân an bài một con đường có thể ở trong khoảng thời gian lớn mạnh.
Trước đó vì thời gian hãy còn sớm, cho nên Đỗ Thừa không thương lượng với Cố Giai Nghi về sản phẩm điện cơ, mà bây giờ, Đỗ Thừa biết là cũng sắp đến lúc rồi.
Đỗ Thừa không trở về ngôi biệt thự số 15, bởi vì lúc này đã hơn mười giờ sáng rồi, Cố Giai Nghi trên cơ bản lúc này có khả năng sẽ không ở nhà, cho nên Đỗ Thừa sau khi về tới, liền lái xe đi thẳng đến khu khia phát công nghiệp Tần Dương.
Rất nhanh , xe của Đỗ Thừa đã đến cổng công ty điện cơ Vinh Hân.
Cố Giai Nghi đã mời mấy công ty trang trí cùng thi công một chỗ, vốn dĩ phải cần đến mười ngày mới có thể kết thúc công đoạn cuối cùng, nhưng hôm qua đã hoàn thành công trình rồi.
Toàn bộ công ty cơ điện Vinh Hân cho Đỗ Thừa cảm giác như hôm nay, cùng với mấy ngày trước đó có thể nói là khác nhau hoàn toàn.
Cánh cửa rộng rãi, một bên là bảo an cùng cửa bảo vệ, một bên là tấm biển khắc chữ điện cơ Vinh Hân.
Đỗ Thừa chỉ nhẹ nhàng bấm còi, cửa cuốn tự động kia liền từ từ mở ra.
Phòng an ninh bảo an cùng bảo vệ cửa, là Đỗ Thừa cho A Cửu từ bên trong Huyền Đường lấy ra, do các thành viên Huyền Đường thay nhau làm việc. Phúc lợi tốt, cũng tương đương với một cơ hội cho bọn họ kiếm tiền, tự nhiên là cực kỳ hoan nghênh.
Tuy bề ngoài không nói rõ, nhưng đại đa số người của Huyền Đường đều biết đến sự tồn tại của Đỗ Thừa, hơn nữa với thân thủ như thần của Đỗ Thừa, tuy chính thức gặp qua Đỗ Thừa không được mấy người, nhưng Đỗ Thừa lái chiếc xe đó, thì mọi người ai ai cũng nhận ra.
Cho nên sau khi mở cửa, mấy tên thành viên Huyền Đường trong phòng bảo vệ đều chạy ra.
Nhìn thấy ánh mắt cuồng nhiệt cùng chờ mong của thành viên Huyền Đường, Đỗ Thừa cũng hạ cửa kính xe xuống, sau khi chào hỏi bọn họ xong, lúc này mới lái xe tiến vào bên trong công ty.
Sau khi hoàn thành tất cả mọi công việc trang trí, toàn bộ công ty Vinh Hân tràn ngập cảm giác hiện đại và phong cách thiết kế độc đáo, hoàn toàn phơi bày ra trước mắt Đỗ Thừa.
Tuy có chút chênh lệch so với những gì Đỗ Thừa mường tượng, nhưng toàn thể hiệu quả ấy tràn ngập một ấn tượng sâu sắc, Đỗ Thừa vẫn là vô cùng hài lòng.
Trong bãi đậu xe của công ty, Đỗ Thừa nhìn thấy chiếc Porche kia của Cố Giai Nghi, sau khi Đỗ Thừa cho xe của mình đậu sát bên cạnh chiếc Porche, liền đi thẳng về dãy lầu văn phòng làm việc, đồng thời gọi điện thoại cho Cố Giai Nghi.
Lúc nhận được điện thoại của Đỗ Thừa, Cố Giai Nghi đang ở trong phòng hội nghị ở lầu ba cùng tầng lớp quản lý công ty mở cuộc họp hội nghị của công ty, cuộc họp cũng đã tiếp cận tới kết thúc. Cố Giai Nghi trực tiếp kết thúc hội nghị, sau đó đi vào văn phòng gặp Đỗ Thừa.
Lúc dãy lầu văn phòng này đang trang hoàng, Đỗ Thừa có ghé qua vài lần, tất nhiên là biết rõ phòng làm việc của Cố Giai Nghi ở chỗ nào. Chỉ là, chính lúc Đỗ Thừa đang đi tới phòng làm việc của Cố Giai Nghi, Đỗ Thừa nhận thấy Trương Triêu Phong kia đang cầm một tập tài liệu trên tay cũng đang đi về phía phòng làm việc của Cố Giai Nghi.
“Anh đến tìm Cố tổng à?”
Lần trước Trương Triêu Phong có nhìn thấy qua Đỗ Thừa trên hội thông báo tuyển dụng, nhưng không ngờ rằng lại có thể gặp lại Đỗ Thừa ở chỗ này. Nhất thời có chút tò mò hướng về phía Đỗ Thừa hỏi vài câu, chỉ là trong ánh mắt ấy, lại mơ hồ có vài ý thù địch.
Đỗ Thừa tự nhiên rõ ràng vì cái gì ánh mắt Trương Triêu Phong nhìn mình sẽ có địch ý, chẳng qua, Đỗ Thừa căn bản là lười cùng hắn so đo cái gì, chỉ là nhẹ nhàng lên tiếng, rồi trực tiếp mở cửa văn phòng Cố Giai Nghi.
Cố giai nghi nhìn thấy Đỗ Thừa tiến vào, gương mặt nguyên bản lạnh như băng nhất thời có nụ cười, chỉ là chờ nàng thấy Trương Triêu Phong theo sau tiến vào, nụ cười liền nháy mắt biến mất, lại khôi phục thần sắc lạnh như băng sơn của nàng.
“Trương Phó tổng. Hội nghị không phải mới chấm dứt, anh còn có chuyện gì sao?” Nhìn văn kiện trong tay Trương Triêu Phong. Cố Giai Nghi không có trước cùng Đỗ Thừa nói cái gì, mà là hướng tới Trương Triêu Phong hỏi.
“Cố tổng. Đây là sách lược phát triển công ty trong tương lai tôi mấy ngày nay suốt đêm chế định ra, vừa rồi ở trên hội nghị cũng không có nói ra. Đó là bởi vì tôi nghĩ để cho Cố tổng xem trước một chút, nếu có thể được mà nói, hội nghị ngày mai tôi sẽ đề xuất ra”.
Trương Triêu Phong vừa nói vừa đem tập tài liệuc đang cầm trên tay đặt lên bàn làm việc của Cố Giai Nghi, mắt liếc nhìn Đỗ Thừa có chút đắc ý.
Phần văn kiện này là hắn trong mấy ngày tổng hợp lại từ các công ty điện cơ đã thành công mà viết ra. Nhưng thật ra mười phần thích hợp với phát triển của điện cơ Vinh Hân hiện tại. Đối với Trương Triêu Phong mà nói, đây chính là hắn lại một lần cơ hội ở trước mặt Cố Giai Nghi biểu hiện.
Bất quá làm cho Trương Triêu Phong có chút thất vọng là, mấy ngày hôm trước hắn nhận về đơn đặt hàng một triệu, Cố Giai Nghi chỉ hơi chút khích lệ hắn, nhưng lại trực tiếp cự tuyệt hắn mời cùng ăn bữa tối, nhưng lúc này đây Trương Triêu Phong cũng là thêm vài phần tin tưởng, hắn ở trong phần văn kiện này cố ý để lại vài chỗ phức tạp. Chỉ cần Cố Giai Nghi có hứng thú mà nói, hắn sẽ trực tiếp hẹn Cố Giai Nghi giữa trưa cùng nhau ăn cơm, thuận tiện thương lượng phương diện vấn đề phát triển.
Có điều, cái mà Trương Triêu Phong không ngờ tới chính là, Cố Giai Nghi sau khi chớp mắt một cái, liền hướng về hắn và nói rằng: “Tập tư liệu này chắc chắn có thể tiến hành được, tôi sẽ nghiên cứu kỹ, vất vả cho anh rồi, Trương Phó tổng, tôi nói chuyện với bạn của tôi vài câu trước, đợi lát nữa sau khi tôi xem xong sẽ trả lại cho anh”.
“Ừm, được. Vậy tôi ra ngoài trước” Vẻ mặt Trương Triêu Phong tỏ ra có chút thất vọng, nhưng hắn cũng không nói thêm gì cả, sau khi nói với Cố Giai Nghi một câu, liền mở cửa và đi thẳng ra ngoài.
Lúc rời khởi đó, Trương Triêu Phong lại liếc nhìn Đỗ Thừa một cái, chỉ là trong ánh mắt hắn lúc này lại có thêm phần đố kỵ.
Cố Giai Nghi lại không hề phát hiện ra sự khác thường trong ánh mắt của Trương Triêu Phong, đợi sau khi Trương Triêu Phong ra khỏi đó và đóng của lại rồi, lúc này trên mặt Cố Giai Nghi mới nở một nụ cười khả ái, vả lại còn hướng về Đỗ Thừa và hỏi rằng: “Sao rồi, bận rộn quá, sao hôm nay anh lại rãnh rỗi đến công ty vậy, em cứ nghĩ anh ở Hạ Môn không muốn quay về chứ ”.
“Làm gì có”.
Đỗ Thừa trong lòng có quỷ, nở nụ cười một tiếng, vội vàng dời đi đề tài nói: “Công ty sẽ chính thức khai trương. Làm cổ đông lớn nhất của công ty, anh tự nhiên cần đến cùng với em thương lượng một chút vấn đề phát triển công ty”.
“Ồ, Đỗ Thừa. Phải chăng anh có ý tưởng gì?” Dĩ nhiên là Cố Giai Nghi thật không ngờ Đỗ Thừa đến với mục đích mục đích như thế này, nhất thời tràn ngập niềm vui sướng và kỳ vọng nhìn Đỗ Thừa hỏi.
Tuy rằng Đỗ Thừa không có nói rõ, nhưng mà Cố Giai Nghi cũng là biết, thuốc giảm béo Trung Tín kia, AIDS-CM, còn có Nhân Sinh Hoàn Mỹ hiện tại đang rất hot kia, liền ngay cả Cố Giai Nghi nàng buổi tối cũng lên chơi một chút, đều xuất phát từ Đỗ Thừa.
Mà những việc này, không còn nghi ngờ gì nữa, đều đã đạt được thành công vô cùng lớn, cho nên Cố Giai Nghi nghe Đỗ Thừa muốn cùng cô thương lượng việc phát triển công ty, tự nhiên tràn ngập sự mong đợi.
Đỗ Thừa cười một cách thần bí, sau đó lấy ra một tập tài liệu từ trong túi áo vest đã được chuẩn bị xong từ sớm ở Hạ Môn, vừa đưa cho Cố Giai Nghi vừa nói rằng: “Cái này. Em xem qua trước đi. Hoặc là đợi sau khi xem qua xong, em sẽ biết được là điều gì”.
Nhìn nụ cười thần bí trên mặt của Đỗ Thừa, trong lòng Cố Giai Nghi rất căng thẳng. Cô biết linh cảm của mình tựa như sẽ trở thành sự thật. Mà lúc cô giở tập tài liệu do Đỗ Thừa đưa, toàn thân dường như ngây ra tại chỗ.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius