17-11-2008, 09:19 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Aug 2008
Bà i gởi: 490
Thá»i gian online: 3 giá» 28 phút 36 giây
Thanks: 379
Thanked 0 Times in 0 Posts
GÃNH XIẾC QUÃI DỊ
Dưới hà ng chữ đó là những hà ng chữ nhỠhơn:
Gánh Xiếc Quái Dị – Chỉ trình diễn một tuần!
Hãy tới thưởng thức: Cặp chị em sinh đôi Sive và Seersa
Cáºu bé rắn! NgÆ°á»i-sói! Gertha Răng-thép!
Larten Crepsley và con nhện bạn diễn của ông:
Quý bà Octa!
Alexander XÆ°Æ¡ng sÆ°á»n! NgÆ°á»i Äà n Bà Có Râu!
Hans Tay-thần!
Rhamus Hai-bụng:
NgÆ°á»i Äà n Ông Máºp Nhất Thế Giá»›i!
Sau cùng là địa chỉ mua vé và nÆ¡i trình diá»…n. Trên hình ảnh con rắn và con nhện có hà ng chữ: KHÔNG DÀNH CHO NGƯỜI YẾU TIM! NHỚ GIá»® CHá»– TRƯỚC! Äá»c Ä‘i Ä‘á»c lại, tôi chìm đắm và o những hình ảnh và lá»i quảng cáo, chẳng còn nghÄ© gì tá»›i thầy giáo, đến khi nháºn ra cả lá»›p im phăng phắc, tôi má»›i nhá»› ra, vá»™i ngẩng đầu lên nhìn: thằng Steve má»™t mình đứng trên đầu lá»›p, Ä‘ang nham nhở thè lưỡi cÆ°á»i vá»›i tôi. Rởn cả tóc gáy, vá»™i quay lại, tôi thấy thầy Dalton Ä‘ang đứng sau tôi, môi mÃm chặt, mắt Ä‘á»c tá» quảng cáo. Giáºt tá» giấy khá»i tay tôi, thầy nghiêm khắc há»i: - Cái gì thế nà y? - Dạ… má»™t tá» quảng cáo ạ. - Em lấy ở đâu? Ở đâu? ChÆ°a bao giá» tôi thấy thầy tức giáºn đến thế. Tôi bối rối liếm môi, không biết trả lá»i sao, vì tháºt tình không muốn thằng Alan vÆ°á»›ng và o vụ nà y. Bạn bè Ä‘á»u biết nó là đứa chết nhát nhất thế giá»›i. Rất may, Steve tiến lại, nói: - ThÆ°a thầy của em ạ. - Của em? - Dạ, em nhặt được gần trạm xe buýt. Có má»™t ông già ném tá» giấy nà y Ä‘i. Thấy là lạ, định hết giá» há»c, em sẽ há»i thầy đây là cái gì. - À… thế thì được. TÃnh hiếu kỳ không có gì đáng trách. Em ngồi xuống, Steve. Phết chút hồ rồi gián tá» giấy lên bảng, vá»— vá»— tá» quảng cáo, thầy nói: - TrÆ°á»›c kia, lâu lắm rồi, tháºt sá»± vẫn có những mà n trình diá»…n quái đản. Những kẻ tham lam, lÆ°á»ng gạt đã nhồi nhét những ngÆ°á»i dị dạng trong những cái ***g và … - ThÆ°a thầy dị dạng là sao ạ? Má»™t bạn lên tiếng há»i. Thầy trả lá»i: - Là những ngÆ°á»i trông không bình thÆ°á»ng. Chẳng hạn nhÆ° má»™t ngÆ°á»i ba tay hay hai mÅ©i; hoặc ngÆ°á»i không có chân; ngÆ°á»i quá lùn, hay ngÆ°á»i cao quá khổ. Những kẻ lừa đảo Ä‘Æ°a những con ngÆ°á»i khốn khổ đó ra trình diá»…n và gá»i há» là quái nhân – đó là những con ngÆ°á»i không khác gì thầy hay các em, trừ ngoại hình của há». Những kẻ tham lam, Ä‘á»™c ác móc túi thiên hạ bằng cách đó. Chúng còn má»i gá»i khán giả chế giá»…u, chá»c ghẹo những con ngÆ°á»i tá»™i nghiệp kia. Chúng thà cho há» má»™t tà tiá»n, cho hỠăn đói, mặc rách và không bao giá» cho phép hỠđược tắm rá»a. Deleina Price, má»™t bạn gái ngồi gần đầu lá»›p hét toáng lên: - NhÆ° thế là tà n nhẫn. - Äúng váºy. Những buổi trình diá»…n quái đản đó là tà n nhẫn, Ä‘á»™c ác. Äó là lý do là m thầy tức giáºn khi trông thấy mảnh giấy nà y. Thầy giáºt tá» quảng cáo khá»i bảng, nói tiếp: - Chúng đã bị cấm từ nhiá»u năm trÆ°á»›c, nhÆ°ng thỉnh thoảng ngÆ°á»i ta vẫn nghe đồn, những cuá»™c trình diá»…n nhÆ° thế vẫn còn tiếp tục sống mạnh. - ThÆ°a thầy, thầy có nghÄ© gánh xiếc quái dị nà y tháºt sá»± giống nhÆ° thế không ạ? - Thầy không chắc. Có thể là má»™t trò quảng cáo bịp thôi. Tuy nhiên, dù đó là má»™t gánh xiếc vá»›i những con ngÆ°á»i dị dạng tháºt, thầy mong tất cả chúng ta sẽ không em nà o có ý muốn Ä‘i xem. Cả lá»›p nhao nhao: - Dạ, không có đâu thầy. Thầy lại nói: - Tốt. Vì đó là nÆ¡i đầy khiếp đảm. Chúng giả dạng nhÆ° má»™t gánh xiếc bình thÆ°á»ng, nhÆ°ng tháºt sá»± là nÆ¡i chất chồng tá»™i ác. NgÆ°á»i nà o tá»›i đó má»™t lần cÅ©ng sẽ trở nên xấu xa nhÆ° những kẻ Ä‘iá»u hà nh gánh xiếc. Steve nhiệt tình đồng ý: - Chỉ kẻ nà o Ä‘iên má»›i tò mò tá»›i đó, thầy nhỉ. Nói xong, nó nháy mắt vá»›i tôi, miệng uốn éo mấy câu không thà nh tiếng: - Tụi mình sẽ Ä‘i!
Tà i sản của meomuop
Chữ ký của meomuop [COLOR=DarkOrchid][/COLOR][COLOR=Olive]
[/COLOR]
17-11-2008, 09:21 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Aug 2008
Bà i gởi: 490
Thá»i gian online: 3 giá» 28 phút 36 giây
Thanks: 379
Thanked 0 Times in 0 Posts
ChÆ°Æ¡ng 3
Steve năn nỉ thầy Dalton cho nó giữ tá» quảng cáo. Nó bảo muốn dán lên tÆ°á»ng phòng ngủ. Thầy trù trừ, rồi cắt bỠđịa chỉ cuối tá» giấy, trÆ°á»›c khi trao cho nó.
Tan trÆ°á»ng, bốn đứa chúng tôi – Steve, Alan Morris, Tommy Jones và tôi – tụ táºp ngoà i sân, ngắm nghÃa tá» quảng cáo. Tôi bảo:
- Chắc là bịp quá.
Thằng Alan láu táu há»i:
- Sao cáºu biết?
- Thầy nói đó, những trò trình diá»…n ngÆ°á»i sói, ngÆ°á»i rắn đã bị cấm từ lâu rồi.
Alan vẫn khăng khăng:
- Tháºt đấy, không bịp đâu.
Tommy há»i nó:
- Cáºu lấy tá» giấy nà y ở đâu?
- Mình… chôm. Của anh Hai mình.
Anh Hai thằng Alan là Tony Morris, trÆ°á»›c khi bị Ä‘uổi há»c, anh ta to lá»›n nhất trÆ°á»ng. To lá»›n, nhá» nhen và xấu xà nữa.
Tôi hết hồn, há»i dồn:
- Mà y chôm của Tony. Bộ mà y muốn chết rồi à ?
- Anh ấy không biết tớ lấy đâu. Nó nằm trong túi quần, lúc má mình ném nó và o máy giặt. Mình nhét một mảnh giấy trắng khác và o túi quần anh ấy. Tony sẽ tưởng chữ mực bị tẩy hết ráo rồi.
Steve gáºt gù:
- Thằng lù đù nà y hơi bị khôn đấy.
Tôi há»i:
- NhÆ°ng ai Ä‘Æ°a cho anh Tony?
- Má»™t ngÆ°á»i gặp ngoà i Ä‘Æ°á»ng. Má»™t ông tên là Crepsley, diá»…n viên gánh xiếc.
- Cái ông trình diễn với con nhện hả?
- Ừa, nhÆ°ng lúc đó ông ta không mang theo con nhện. Ban đêm mà , anh Tony vừa từ quán rượu vá».
Anh nó chưa đủ tuổi được mua rượu, nhưng bám theo mấy gã lớn tuổi, nhỠmua.
Alan nói tiếp:
- Ông Crepsley Ä‘Æ°a tá» bÆ°á»›m cho anh Tony, bảo đây là Gánh Xiếc Quái Dị, bà máºt trình diá»…n tại các thà nh phố trên khắp thế giá»›i. Ông ấy bảo phải có tá» bÆ°á»›m má»›i mua được vé và há» chỉ phát tá» bÆ°á»›m nà y cho những ngÆ°á»i được tin cẩn. Tuyệt đối không được tiết lá»™ vá»›i ai. Mình biết được là vì khi xỉn rồi, anh Tony chẳng giữ Ä‘iá»u gì bà máºt cả.
Steve há»i:
- Giá vé bao nhiêu.
- MÆ°á»i lăm bảng má»™t vé.
- MÆ°á»i lăm bảng?
Tất cả chúng tôi Ä‘á»u kêu lên. Steve cà u nhà u:
- Chẳng ma nà o thèm bá» ra 15 bảng để xem má»™t lÅ© ngÆ°á»i quái dị đâu.
- Có tớ.
Tôi nói. Tommy và Alan cÅ©ng Ä‘á»u lên tiếng:
- Tớ nữa.
- Tớ cũng mua.
Thằng Steve khủng khỉnh:
- Chắc rồi. Nói cho sướng miệng mà .
- LÃ sao?
Alan ngần ngÆ¡ há»i. Thằng Steve thủng thỉnh cắt nghÄ©a:
- NghÄ©a là cóc có tiá»n mua vé, nói cho đỡ thèm thôi.
Mặt thằng Tommy rầu rầu nhÆ° đám ma, vừa ngắm nghÃa mấy hình ảnh vừa lẩm bẩm:
- Có vẻ hay lắm, mình rất muốn đi xem.
- Thầy Dalton lại thấy là chẳng hay ho gì đâu.
Nghe Alan nói, Tommy bảo:
- Vì váºy mình má»›i khoái Ä‘i. Cái gì ngÆ°á»i lá»›n chê, thÆ°á»ng là hÆ¡i bị tuyệt đấy.
Tôi há»i:
- Các cáºu chắc là tụi mình không đủ tiá»n sao? Biết đâu ngÆ°á»i ta giảm giá cho trẻ em.
- Tớ nghĩ trẻ con không được và o xem đâu.
Tuy nói váºy, nhÆ°ng Alan cÅ©ng cho biết là nó có năm bảng bẩy mÆ°Æ¡i pence. Steve nói:
- Tớ có đúng 12 bảng.
Tommy cho biết nó có 6 bảng 85 pence. Tôi nói với tất cả:
- Tá»› có 8 bảng 25 pence. Váºy là tổng cá»™ng được hÆ¡n 30 bảng rồi. Ngà y mai chúng ta lấy tiá»n quà …
Alan cắt ngang:
- NhÆ°ng gần hết vé rồi. Hôm qua là buổi biểu diá»…n đầu tiên. Há» hết diá»…n và o thứ ba. Nếu muốn Ä‘i, chúng ta phải Ä‘i tốii mai hay thứ bảy, vì ông bà già sẽ không cho chúng mình ra ngoà i mấy tối khác đâu. NgÆ°á»i phát tá» bÆ°á»›m cho anh Tony bảo, vé tối thứ sáu và thứ bảy gần hết rồi. Chúng ta phải mua ngay từ tối nay.
- Căng nhỉ!
Nghe tôi nói, Steve bảo:
- Có lẽ chẳng căng lắm đâu. Má mình thÆ°á»ng để tiá»n trong má»™t cái bình. Mình có thể mượn đỡ, khi nà o có tiá»n quà tụi mình trả lại.
- Cáºu định chôm tiá»n của bà già à ?
Tôi há»i. Nó bá»™p lại ngay:
- Tá»› nói là mượn. Ä‚n trá»™m là khi nà o cáºu không có ý trả lại kìa. Sao cáºu cháºm tiêu thế nhỉ.
Tommy há»i:
- NhÆ°ng là m sao Ä‘i mua vé được. Hôm nay có tiết há»c tối.
Thằng Steve nói ngay:
- Äể tá»› mua cho. Tá»› chuồn ra được mà .
Tôi nhắc:
- Nhưng thầy Dalton xé mất địa chỉ rồi.
Nó cÆ°á»i toe:
- Mình nhớ. Nà o, bây giỠcứ đứng đây bà n tán mãi sao? Mau chạy đi thu xếp chứ.
Chúng tôi nhìn nhau, lần lượt từng đứa gáºt đầu. Steve lại nói:
- Tốt rồi. Chúng ta chạy vá» nhà , lấy tiá»n, rồi gặp lại nhau tại đây. Nói vá»›i ba má các cáºu là để quên sách vở hay gì đó tại trÆ°á»ng. Tụi mình gom tiá»n lại, số còn thiếu mình sẽ mượn trong hÅ© Ä‘á»±ng tiện của bà già .
Tôi há»i:
- Lỡ cáºu không chôm… xin lá»—i, mình nói là lỡ cáºu không mượn được thì sao?
- Thì bỠcuộc. Nhưng chưa thỠlà m sao biết được. Nà o, lẹ lên.
Nói xong, nó vá»t ngay. Tommy, Alan và tôi cÅ©ng co giò chạy gấp.
Tà i sản của meomuop
17-11-2008, 09:21 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Aug 2008
Bà i gởi: 490
Thá»i gian online: 3 giá» 28 phút 36 giây
Thanks: 379
Thanked 0 Times in 0 Posts
ChÆ°Æ¡ng 4
Tối hôm đó đầu óc tôi chỉ còn có thể nghÄ© đến gánh xiếc quái dị. Tôi cố quên nhÆ°ng không được, tháºm chà ngay cả khi ngồi xem chÆ°Æ¡ng trình TV Æ°a thÃch nhất. Tháºt kỳ lạ, tháºt phi thÆ°á»ng: nà o là ngÆ°á»i sói, cáºu bé rắn, rồi lại còn nhện nữa chứ. Nhất là nhện, tôi cứ nhÆ° sôi lên, không thể ngồi yên được. Ba má tôi không nháºn ra Ä‘iá»u gì, nhÆ°ng Annie thì biết. Annie là em gái tôi. Thỉnh thoảng nó là m tôi khó chịu, nhÆ°ng thÆ°á»ng thì nó rất tuyệt. Nó không le te chạy tá»›i má để mách lẻo má»—i khi tôi có lá»—i và nó là đứa biết giữ bà máºt.
Sau bữa ăn, khi hai anh em rá»a bát chén trong bếp, nó há»i:
- Anh sao váºy?
- Có gì đâu.
- Có mà . Tối nay anh kỳ cục lắm.
Tôi biết nó sẽ lải nhải há»i hoà i cho đến khi tìm ra sá»± tháºt, vì váºy tôi Ä‘Ã nh cho nó biết vá» gánh xiếc quái dị. Nó cÅ©ng đồng ý vá»›i tôi là nghe… rất tuyệt, nhÆ°ng:
- Anh không và o được đâu.
- Tại sao không?
- Em cá là ngÆ°á»i ta không cho trẻ con và o.
- Anh và các bạn của anh thì… OK. NhÆ°ng nhóc cỡ em thì chắc chắn là không có cá»a rồi.
Nó bắt đầu quạu, tôi vội nói:
- Xin lỗi. Anh không định nói thế đâu. Nhưng anh bực vì em nói đúng quá.
NhÆ°ng Annie, anh phải tìm má»i cách để và o xem cho bằng được.
- Em cho anh mượn hộp đồ trang điểm. Anh vẽ mấy vết nhăn cho già đi.
Tôi phì cÆ°á»i ôm chặt nó, má»™t Ä‘iá»u tôi Ãt khi là m.
- Cám ơn, nhóc. Nhưng không sao đâu. Và o được thì tốt, không được thì thôi.
Hai anh em tôi lau khô chén bát, rồi vá»™i và ng trở lại phòng TV. Mấy phút sau ba tôi vá» tá»›i. Ông là m trong những công trÆ°á»ng xây dá»±ng và thÆ°á»ng vá» nhà muá»™n. Thỉnh thoảng ba tôi cÅ©ng hay cà u nhà u, nhÆ°ng tối nay ông có vẻ rất hà o hứng. Ông bế Annie lên quay má»™t vòng.
Sau khi chà o và hôn mẹ tôi, ông há»i:
- Sao, con trai? Hôm nay có gì hứng thú không?
- Con lại là m thêm một cú hat trick nữa.
- Tháºt sao? Con tuyệt lắm.
Trong khi ba tôi ăn, chúng tôi tắt TV. Ông thÃch được yên tÄ©nh trong bữa ăn, để ông còn chuyện trò vá»›i vợ con.
Sau đó má và o phòng loay hoay vá»›i những con tem. Tôi mon men lại gần xem có con tem nà o in hình những con thú lạ hay nhá»n nhện không. Tôi e dè há»i:
- Má à , có bao giỠmá xem những mà n trình diễn quái dị chưa?
- Mà n trình diễn gì?
Vẫn chăm chú và o mấy con tem, má tôi lÆ¡ đãng há»i. Tôi nói:
- Những mà n quái dị ấy mà , nhÆ° Ä‘Ã n bà có râu, ngÆ°á»i sói, cáºu bé rắn…
Má nhìn lên tôi, há»i:
- Cáºu bé rắn? Cáºu bé rắn là cái quái quá»· gì váºy?
- Là … nhưng má đã xem bao giỠchưa?
- ChÆ°a. Äó là trò bất hợp pháp.
- Nếu hợp pháp, và hỠđến tỉnh mình trình diễn, má có đi xem không?
Bà rùng mình nói:
- Không. Những trò đó là m má sợ. HÆ¡n nữa, má cảm thấy không được công bằng vá»›i những con ngÆ°á»i đó.
- Là sao ạ?
- Nếu con bị nhốt và o má»™t cái cÅ©i cho má»i ngÆ°á»i ngắm nhìn, con có thÃch không?
- Con đâu phải là một quái nhân.
Mẹ tôi cÆ°á»i lá»›n, hôn lên trán tôi:
- Má biết chứ, con là thiên thần nhỠcủa má chứ bộ.
- Má, thôi đi mà .
Tôi nhăn nhó, lấy tay lau trán. Má tôi cÆ°á»i nói:
- Coi nó mắc cỡ kìa. Nà y, nhÆ°ng thá» tưởng tượng con có hai cái đầu hay bốn cánh tay, và có ai đó bắt con trình diá»…n để má»i ngÆ°á»i cÆ°á»i giỡn, chắc chắn con sẽ không thÃch, đúng không?
- Äúng.
- Nhưng tóm lại, tất cả chuyện nà y là gì đây? Con lại thức khuya xem phim kinh dị, phải không?
- Äâu có.
- Con biết ba má không thÃch các con xem…
- Con không thức khuya, Mà TIN CHƯA?
Tôi hét lên. Bực nhất là cha mẹ không chịu tin mình. Mẹ tôi bảo:
- Thôi được ròi, ông tÆ°á»›ng, không phải la là ng lên nhÆ° thế. Nếu con không muốn ở lại đây vá»›i má, xuống vÆ°á»n phụ ba tÆ°á»›i cây Ä‘i.
Tôi không muốn Ä‘i, nhÆ°ng má Ä‘ang bá»±c vì tôi la lá»›n quá. Tôi xuống nhà bếp. Ba vừa và o lối cá»a sau, thấy tôi ông nói ngay:
- Thì ra cu cáºu trốn ở đây. Báºn tá»›i ná»—i không giúp ông già má»™t tay sao?
- Con Ä‘ang định ra vÆ°á»n mà .
- Tôi là m xong rồi, cáºu Cả.
Tôi nhìn ông xá» chân và o già y. Chân ba tôi to đùng. Ngà y còn bé, tôi vẫn được ông cho đứng trên hai chân ông, dạo khắp nhà . Cứ y nhÆ° được đứng trên hai tấm ván trượt váºy. Tôi há»i:
- Bây giỠba là m gì ạ?
- Viết thư.
Ba tôi có “bạn bốn phÆ°Æ¡ng†trên khắp thế giá»›i, từ Mỹ, Úc, Nga tá»›i Trung Quốc. Ông bảo ông thÃch giữ liên lạc vá»›i những láng giá»ng trên địa cầu của ông, nhÆ°ng tôi nghÄ© đó chỉ là cái cá»› để ba tôi đánh má»™t giấc ngủ ngắn trong phòng là m việc.
Tôi rủ Annie chÆ¡i ten-nÃt trên giÆ°á»ng, dùng mấy đôi bÃt-tất cuốn lại là m banh. NhÆ°ng nó từ chối, vì mải chÆ¡i bà y hà ng vá»›i mấy con búp bê.
Tôi và o phòng chúi mÅ©i lên đống truyện tranh. Tôi có nhiá»u truyện tranh rất tuyệt: Siêu nhân, NgÆ°á»i nhện, NgÆ°á»i dÆ¡i và Spawn, Tôi khoái nhất Spawn. Má»™t anh hùng siêu nhiên. Nhiá»u cuốn Spawn là m tôi sợ, chÃnh vì váºy tôi má»›i khoái.
Gần nhÆ° suốt đêm tôi hết Ä‘á»c lại hì hục thu xếp đống truyện tranh. Tôi thÆ°á»ng trao đổi vá»›i Tommy. Bá»™ sÆ°u táºp truyện tranh của nó cÅ©ng dá»… nể lắm, nhÆ°ng bìa sách của nó dÃnh toà n nÆ°á»›c ngá»t, những trang trong đầy vụn bánh. Vì váºy, tôi không đổi sách vá»›i nó nữa.
ThÆ°á»ng thÆ°á»ng tôi Ä‘i ngủ lúc mÆ°á»i giá». NhÆ°ng hôm nay hình nhÆ° ba má quên khuấy tôi. Tôi thức đến gần mÆ°á»i rưỡi. Ba là m bá»™ nhÆ° có việc Ä‘i qua phòng tôi, vì thấy đèn còn sáng. Ông không quan tâm lắm đến việc tôi thức khuya đâu, má má»›i là ngÆ°á»i khép tôi và o ká»· luáºt.
Ba bảo:
- Ngủ Ä‘i. Sáng mai ba không gá»i con thức được đâu.
- Má»™t phút nữa thôi, ba. Xếp dá»n xong đống truyện tranh nà y, con Ä‘i đánh răng ngay mà .
- Äược. NhÆ°ng lẹ lên, cáºu Cả.
Tôi dồn đống truyện tranh và o thùng, đặt lên kệ, phÃa trên giÆ°á»ng của tôi.
Mặc áo ngủ xong, tôi Ä‘i đánh răng, rất thủng thẳng, gần mÆ°á»i má»™t giá» tôi má»›i leo lên giÆ°á»ng. Cảm thấy mệt nhoà i và biết chắc chỉ và i giây nữa là sẽ ngủ khò. Äiá»u cuối cùng tôi nghÄ© đến là Gánh Xiếc Quái Dị. Tôi tá»± há»i, cáºu bé rắn nhÆ° thế nà o nhỉ? Râu của má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà dà i đến cỡ nà o? Hans Tay-thần và Gertha Răng-thép là sao? NhÆ°ng trên hết, tôi mÆ¡ thấy con nhện.
Tà i sản của meomuop
17-11-2008, 09:21 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Aug 2008
Bà i gởi: 490
Thá»i gian online: 3 giá» 28 phút 36 giây
Thanks: 379
Thanked 0 Times in 0 Posts
ChÆ°Æ¡ng 4
Tối hôm đó đầu óc tôi chỉ còn có thể nghÄ© đến gánh xiếc quái dị. Tôi cố quên nhÆ°ng không được, tháºm chà ngay cả khi ngồi xem chÆ°Æ¡ng trình TV Æ°a thÃch nhất. Tháºt kỳ lạ, tháºt phi thÆ°á»ng: nà o là ngÆ°á»i sói, cáºu bé rắn, rồi lại còn nhện nữa chứ. Nhất là nhện, tôi cứ nhÆ° sôi lên, không thể ngồi yên được. Ba má tôi không nháºn ra Ä‘iá»u gì, nhÆ°ng Annie thì biết. Annie là em gái tôi. Thỉnh thoảng nó là m tôi khó chịu, nhÆ°ng thÆ°á»ng thì nó rất tuyệt. Nó không le te chạy tá»›i má để mách lẻo má»—i khi tôi có lá»—i và nó là đứa biết giữ bà máºt.
Sau bữa ăn, khi hai anh em rá»a bát chén trong bếp, nó há»i:
- Anh sao váºy?
- Có gì đâu.
- Có mà . Tối nay anh kỳ cục lắm.
Tôi biết nó sẽ lải nhải há»i hoà i cho đến khi tìm ra sá»± tháºt, vì váºy tôi Ä‘Ã nh cho nó biết vá» gánh xiếc quái dị. Nó cÅ©ng đồng ý vá»›i tôi là nghe… rất tuyệt, nhÆ°ng:
- Anh không và o được đâu.
- Tại sao không?
- Em cá là ngÆ°á»i ta không cho trẻ con và o.
- Anh và các bạn của anh thì… OK. NhÆ°ng nhóc cỡ em thì chắc chắn là không có cá»a rồi.
Nó bắt đầu quạu, tôi vội nói:
- Xin lỗi. Anh không định nói thế đâu. Nhưng anh bực vì em nói đúng quá.
NhÆ°ng Annie, anh phải tìm má»i cách để và o xem cho bằng được.
- Em cho anh mượn hộp đồ trang điểm. Anh vẽ mấy vết nhăn cho già đi.
Tôi phì cÆ°á»i ôm chặt nó, má»™t Ä‘iá»u tôi Ãt khi là m.
- Cám ơn, nhóc. Nhưng không sao đâu. Và o được thì tốt, không được thì thôi.
Hai anh em tôi lau khô chén bát, rồi vá»™i và ng trở lại phòng TV. Mấy phút sau ba tôi vá» tá»›i. Ông là m trong những công trÆ°á»ng xây dá»±ng và thÆ°á»ng vá» nhà muá»™n. Thỉnh thoảng ba tôi cÅ©ng hay cà u nhà u, nhÆ°ng tối nay ông có vẻ rất hà o hứng. Ông bế Annie lên quay má»™t vòng.
Sau khi chà o và hôn mẹ tôi, ông há»i:
- Sao, con trai? Hôm nay có gì hứng thú không?
- Con lại là m thêm một cú hat trick nữa.
- Tháºt sao? Con tuyệt lắm.
Trong khi ba tôi ăn, chúng tôi tắt TV. Ông thÃch được yên tÄ©nh trong bữa ăn, để ông còn chuyện trò vá»›i vợ con.
Sau đó má và o phòng loay hoay vá»›i những con tem. Tôi mon men lại gần xem có con tem nà o in hình những con thú lạ hay nhá»n nhện không. Tôi e dè há»i:
- Má à , có bao giỠmá xem những mà n trình diễn quái dị chưa?
- Mà n trình diễn gì?
Vẫn chăm chú và o mấy con tem, má tôi lÆ¡ đãng há»i. Tôi nói:
- Những mà n quái dị ấy mà , nhÆ° Ä‘Ã n bà có râu, ngÆ°á»i sói, cáºu bé rắn…
Má nhìn lên tôi, há»i:
- Cáºu bé rắn? Cáºu bé rắn là cái quái quá»· gì váºy?
- Là … nhưng má đã xem bao giỠchưa?
- ChÆ°a. Äó là trò bất hợp pháp.
- Nếu hợp pháp, và hỠđến tỉnh mình trình diễn, má có đi xem không?
Bà rùng mình nói:
- Không. Những trò đó là m má sợ. HÆ¡n nữa, má cảm thấy không được công bằng vá»›i những con ngÆ°á»i đó.
- Là sao ạ?
- Nếu con bị nhốt và o má»™t cái cÅ©i cho má»i ngÆ°á»i ngắm nhìn, con có thÃch không?
- Con đâu phải là một quái nhân.
Mẹ tôi cÆ°á»i lá»›n, hôn lên trán tôi:
- Má biết chứ, con là thiên thần nhỠcủa má chứ bộ.
- Má, thôi đi mà .
Tôi nhăn nhó, lấy tay lau trán. Má tôi cÆ°á»i nói:
- Coi nó mắc cỡ kìa. Nà y, nhÆ°ng thá» tưởng tượng con có hai cái đầu hay bốn cánh tay, và có ai đó bắt con trình diá»…n để má»i ngÆ°á»i cÆ°á»i giỡn, chắc chắn con sẽ không thÃch, đúng không?
- Äúng.
- Nhưng tóm lại, tất cả chuyện nà y là gì đây? Con lại thức khuya xem phim kinh dị, phải không?
- Äâu có.
- Con biết ba má không thÃch các con xem…
- Con không thức khuya, Mà TIN CHƯA?
Tôi hét lên. Bực nhất là cha mẹ không chịu tin mình. Mẹ tôi bảo:
- Thôi được ròi, ông tÆ°á»›ng, không phải la là ng lên nhÆ° thế. Nếu con không muốn ở lại đây vá»›i má, xuống vÆ°á»n phụ ba tÆ°á»›i cây Ä‘i.
Tôi không muốn Ä‘i, nhÆ°ng má Ä‘ang bá»±c vì tôi la lá»›n quá. Tôi xuống nhà bếp. Ba vừa và o lối cá»a sau, thấy tôi ông nói ngay:
- Thì ra cu cáºu trốn ở đây. Báºn tá»›i ná»—i không giúp ông già má»™t tay sao?
- Con Ä‘ang định ra vÆ°á»n mà .
- Tôi là m xong rồi, cáºu Cả.
Tôi nhìn ông xá» chân và o già y. Chân ba tôi to đùng. Ngà y còn bé, tôi vẫn được ông cho đứng trên hai chân ông, dạo khắp nhà . Cứ y nhÆ° được đứng trên hai tấm ván trượt váºy. Tôi há»i:
- Bây giỠba là m gì ạ?
- Viết thư.
Ba tôi có “bạn bốn phÆ°Æ¡ng†trên khắp thế giá»›i, từ Mỹ, Úc, Nga tá»›i Trung Quốc. Ông bảo ông thÃch giữ liên lạc vá»›i những láng giá»ng trên địa cầu của ông, nhÆ°ng tôi nghÄ© đó chỉ là cái cá»› để ba tôi đánh má»™t giấc ngủ ngắn trong phòng là m việc.
Tôi rủ Annie chÆ¡i ten-nÃt trên giÆ°á»ng, dùng mấy đôi bÃt-tất cuốn lại là m banh. NhÆ°ng nó từ chối, vì mải chÆ¡i bà y hà ng vá»›i mấy con búp bê.
Tôi và o phòng chúi mÅ©i lên đống truyện tranh. Tôi có nhiá»u truyện tranh rất tuyệt: Siêu nhân, NgÆ°á»i nhện, NgÆ°á»i dÆ¡i và Spawn, Tôi khoái nhất Spawn. Má»™t anh hùng siêu nhiên. Nhiá»u cuốn Spawn là m tôi sợ, chÃnh vì váºy tôi má»›i khoái.
Gần nhÆ° suốt đêm tôi hết Ä‘á»c lại hì hục thu xếp đống truyện tranh. Tôi thÆ°á»ng trao đổi vá»›i Tommy. Bá»™ sÆ°u táºp truyện tranh của nó cÅ©ng dá»… nể lắm, nhÆ°ng bìa sách của nó dÃnh toà n nÆ°á»›c ngá»t, những trang trong đầy vụn bánh. Vì váºy, tôi không đổi sách vá»›i nó nữa.
ThÆ°á»ng thÆ°á»ng tôi Ä‘i ngủ lúc mÆ°á»i giá». NhÆ°ng hôm nay hình nhÆ° ba má quên khuấy tôi. Tôi thức đến gần mÆ°á»i rưỡi. Ba là m bá»™ nhÆ° có việc Ä‘i qua phòng tôi, vì thấy đèn còn sáng. Ông không quan tâm lắm đến việc tôi thức khuya đâu, má má»›i là ngÆ°á»i khép tôi và o ká»· luáºt.
Ba bảo:
- Ngủ Ä‘i. Sáng mai ba không gá»i con thức được đâu.
- Má»™t phút nữa thôi, ba. Xếp dá»n xong đống truyện tranh nà y, con Ä‘i đánh răng ngay mà .
- Äược. NhÆ°ng lẹ lên, cáºu Cả.
Tôi dồn đống truyện tranh và o thùng, đặt lên kệ, phÃa trên giÆ°á»ng của tôi.
Mặc áo ngủ xong, tôi Ä‘i đánh răng, rất thủng thẳng, gần mÆ°á»i má»™t giá» tôi má»›i leo lên giÆ°á»ng. Cảm thấy mệt nhoà i và biết chắc chỉ và i giây nữa là sẽ ngủ khò. Äiá»u cuối cùng tôi nghÄ© đến là Gánh Xiếc Quái Dị. Tôi tá»± há»i, cáºu bé rắn nhÆ° thế nà o nhỉ? Râu của má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà dà i đến cỡ nà o? Hans Tay-thần và Gertha Răng-thép là sao? NhÆ°ng trên hết, tôi mÆ¡ thấy con nhện.
Tà i sản của meomuop
17-11-2008, 09:22 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Aug 2008
Bà i gởi: 490
Thá»i gian online: 3 giá» 28 phút 36 giây
Thanks: 379
Thanked 0 Times in 0 Posts
ChÆ°Æ¡ng 5
Sáng hôm sau, Tommy, Allan và tôi đứng đợi Steve trÆ°á»›c cổng trÆ°á»ng, cho đến khi chuông reo chúng tôi vẫn không thấy nó đâu, nên Ä‘Ã nh phải và o lá»›p.
Tommy bảo:
- Tá»› cá là nó chuồn rồi. Không mua được vé, cu cáºu quê quá, lánh mặt tụi mình luôn.
Tôi lên tiếng:
- Thằng Steve mà biết quê? Nó không thèm lánh mặt đâu.
- Mua được hay không, mình mong nó cÅ©ng Ä‘em tá» bÆ°á»›m vá». Mình muốn dán trong phòng ngủ…
Tommy hô hố cÆ°á»i, ngắt ngang lá»i Allan:
- Ngốc Æ¡i, cáºu không chÆ°ng “tấm tranh†đó được đâu.
- Tại sao?
- Anh Tony thấy. Cáºu sẽ bị “dợt†đẹp luôn.
Allan ngẩn tò te, bần thần, lẩm bẩm: “Ờ nhỉ.â€
GiỠđầu, chúng tôi há»c địa lý. Tôi tháºt khốn khổ, không trả lá»i được câu há»i nà o của cô Quinn cho ra hồn. Môn địa lý là môn tủ của tôi, vì từ bé tôi đã bắt chÆ°á»›c má sÆ°u tầm tem. Su (?) năm câu trả lá»i sai, cô Quinn há»i tôi:
- Thức khuya quá, phải không Darren Shan?
- Dạ… không.
- Cô nghĩ là có đấy. Mắt em xệ xuống như túi đi chợ của bà già rồi kìa.
Cả lá»›p cÆ°á»i ồ, kể cả tôi, vì cô giáo tôi Ãt khi nói đùa lắm.
Buổi sáng cháºm chạp trôi qua, cà ng cháºm hÆ¡n khi ngÆ°á»i ta chỠđợi và thất vá»ng. Tôi mÆ¡ mà ng nghÄ© đến gánh xiếc quái dị, tưởng tượng mình là má»™t quái nhân và chủ nhân gánh xiếc là má»™t gã Ä‘á»™c ác, đánh Ä‘áºp tất cả dù chẳng ai có lá»—i gì. NhÆ°ng vì hắn hung dữ và quá to lá»›n, nên chẳng ai dám nói năng gì. Cho đến má»™t ngà y, hắn liên tục quất roi tôi, tôi hóa thà nh sói, ngoặm đứt đầu hắn. Tất cả hoan hô tôi và bầu tôi lên là m ông chủ má»›i.
Tháºt là má»™t giấc mÆ¡ tuyệt vá»i.
Thế rồi, gần giá» ra chÆ¡i, cá»a báºt mở. Thá» Ä‘oán xem ai và o? ChÃnh thằng Steve! Bà mẹ nó theo sau, bà nói mấy câu vá»›i cô Quinn. Cô giáo mỉm cÆ°á»i, gáºt đầu. Khi bà mẹ ra khá»i lá»›p, Steve vá» chá»— ngồi.
Tôi bực tức thì thầm:
- Mà y trốn đâu váºy?
- Phòng nha sÄ©. Tá»› quên cho các cáºu biết…
- Còn vụ…
Tiếng cô Quinn vang lên:
- Thôi, đủ rồi, Darren.
Tôi câm luôn. Tá»›i giá» ra chÆ¡i, chúng tôi xúm quanh Steve, xô đẩy la hét. Tôi: “Mà y mua được vé không?†Tommy: “Cáºu đến nha sÄ© tháºt không?†Alan: “Tá» bÆ°á»›m của tao đâu?â€
Steve cÅ©ng xô lại chúng tôi, vừa sằng sặc cÆ°á»i vừa nói:
- Bình tÄ©nh, bình tÄ©nh nà o các em. Sẽ có phần xứng đáng cho kẻ nà o biết đợi chá».
Tôi hét lên:
- Äừng ấm á»› nữa. Cáºu mua được hay không?
- Có và … không.
Tommy cáu tiết:
- Thế là con khỉ gì?
- Tao bảo: có tin tốt, tin xấu và tin… giáºt gân. Muốn nghe tin nà o trÆ°á»›c?
- Tin… giáºt gân là sao?
Tôi bối rối há»i. Steve kéo cả bá»n ra má»™t góc sân, nhìn quanh rồi má»›i thì thầm:
- Tá»› lấy tiá»n rồi chuồn êm, vì bà già mắc nói Ä‘iện thoại. Ba chân bốn cẳng chạy tá»›i chá»— bán vé, các cáºu có biết mình thấy ai tại đó không?
- Ai?
- Thầy Dalton. Thầy đứng lù lù ở đó vá»›i mấy ngÆ°á»i cảnh sát. Ghê lắm, ngay lúc há» Ä‘ang kéo má»™t thằng cha nhá» con ra khá»i quầy vé, thình lình, BÙM, má»™t tiếng nổ phát khiếp vang lên, khá»i tá»a mù mịt. Và , các cáºu biết không, khói tan, chẳng thấy thằng cha bán vé đâu nữa. Biến mất tiêu luôn. Ly kỳ chÆ°a?
Alan há»i:
- Rồi thầy và mấy cảnh sát là m gì?
- Lục soát, chẳng thấy gì, rồi bỠđi.
- Há» có thấy cáºu không?
- Dở hơi. Tớ không biết trốn à ?
Tôi rầu rĩ nói:
- Váºy là cáºu cóc mua được vé chứ gì?
- Ai bảo thế?
- Mua rồi?
- Mình vừa quay Ä‘i, gã nhá» con xuất hiện ngay sau lÆ°ng. Hắn nhá» xÃu, lại còn trùm má»™t cái áo choà ng kÃn mÃt từ đầu đến chân. Hắn giáºt tá» bÆ°á»›m trên tay mình, rồi Ä‘Æ°a ra hai cái vé. Mình Ä‘Æ°a tiá»n và …
Chúng tôi reo lên:
- Hoan hô Steve. Váºy là cáºu mua được vé rồi.
- Äúng, nhÆ°ng… có má»™t rắc rối… mình đã bảo có má»™t tin xấu rồi mà .
Chắc nó là m mất hết vé rồi, tôi nghÄ© và há»i:
- Chuyện gì nữa?
- Hắn chỉ bán cho mình hai vé. Mình Ä‘Æ°a ra số tiá»n mua bốn vé, nhÆ°ng hắn Ä‘Æ°a cho mình má»™t tấm cạc ghi rõ: Gánh Xiếc Quái Dị chỉ bán hai vé cho má»™t tá» bÆ°á»›m. Mình dúi thêm tiá»n, kiểu mua vé chợ Ä‘en, vì mình có tá»›i gần bảy mÆ°Æ¡i bảng cÆ¡ mà , nhÆ°ng hắn nhất quyết không nháºn.
Tommy kinh ngạc:
- Hắn chỉ bán cho cáºu hai vé?
Alan hấp tấp há»i:
- Váºy nghÄ©a là …
Steve nói ngay:
- Nghĩa là chỉ có hai trong bốn chúng ta có thể đi. Còn hai… đà nh phải ở nhà .
Tà i sản của meomuop