Mình biết đến 4vn một cách rất trùng hợp. Lên sợt truyện mờ mắt không ra chương mới, hình như là bộ đó ở nơi khác ra đâu có hơn 1k chương thôi. Tìm cái thấy 4vn gác nó cả 2-300 chương gì đấy. Vào đọc sướng tê tái xong lại vào lục lọi, đọc sướng rồi thấy ăn chùa mãi cũng xấu hổ nên đăng kí dịch.
Dịch được mấy bữa thì con tinh tinh nó cắp đít chạy, mình bợ cái bộ của nó được chả nhớ bao nhiêu chương thì bắt đầu mon men đi làm thuê cuốc mướn, ai mướn thì làm. Chán rồi thấy bộ truyện thích chí nhất chả ai làm, phang 1 cái xong giờ chả rời mắt được. Trước chả mò mặt lên SB thì dịch nhanh, dịch như điện, mò mặt lên rồi năng suất giảm hẳn.
Nhưng mà kệ, chém gió khoái hơn, dịch cứ tà tà, đúng hạn đáo nợ là xong, lỡ rồi xù cũng chả sao,cùng lắm đền bù, xin xỏ tẹo không thì lì mặt ra, lì mãi không được thì lặn.
Đi làm về mệt mấy cũng phải lên mon men ném gạch bơm xăng, hình như đã có 1 tiền án 1 tiền sự. Công nhận mình ít khi nhớ nhưng 4vn mình lại chưa quên gì, từ khi tham gia đến nay tất cả vẫn còn hiện rõ mồn một trong tâm trí mình, hằn sâu vào trong từng trang kí ức của mình.
Cảm ơn mọi người, cảm ơn tất cả những lời khen, ý chê, câu đóng góp và gạch đá xăng dầu trong thời kì bão giá này. Mong chúng ta sẽ vẫn, mãi và luôn luôn như thế này!