La Phù Tác Giả: Vô Tội
-----oo0oo-----
Chương 308: Không địch lại.
Nguồn: MT
Sưu Tầm by MTQ-- 4vn
- Tại sao?
Đột nhiên, Vân Viện nhìn thấy thiếu nữ áo trắng đột nhiên xoay người. Theo làn pháp lực dao động mạnh, một tia sáng trắng từ người nàng đột nhiên bay ra.
- Đã đuổi kịp rồi sao?
Khi Vân Viện quay đầu, đồng tử trong mắt nàng cũng co lại, bởi vì nàng có thể nhìn thấy hai bóng đen xuất hiện trong tầm mắt của mình. Một tia sáng màu vàng đột nhiên va chạm với tia sáng trắng của thiếu nữ áo trắng rồi biến mất.
- Tốt lắm! Chẳng trách được Lâm Mộc Bạch cũng phải chết trong tay ngươi. Đón một đạo Xuân Lôi thiên động của ta xem.
Tiếng cười điên cuồng của Hồng Dật chân nhân lại vang lên.
Tiếng cười vừa mới cất lên, ngay lập tức, một tiếng sấm long trời lở đất cũng vang lên theo. Rồi một tia chớp màu vàng từ trên cao đánh xuống. Chỉ riêng âm thanh của nó cũng đủ khiến cho sóng nước bốc lên cuồn cuộn như trời sập vậy.
Thiếu nữ áo trắng nhíu mày. Thiên Thiền Linh diệp lập tức bay lên trên đỉnh đầu của nàng. Một cột lôi quang màu vàng to bằng thùng nước đánh lên trên Thiên thiền linh diệp, mặc dù không phá được nó nhưng lực lượng của nó cũng ép cho cái thuyền trầm xuống. Bàn tay của người đưa đò rung mạnh, suýt chút nữa thì không khống chế được phương hướng.
- Đoạt Nguyên thiên pháp.
Thiếu nữ áo trắng cắn răng, một vầng ánh sáng giống như trăng rằm xuất hiện trên đỉnh đầu Hồng Dật. Trong nháy mắt rút ra khỏi người Hồng Dật chân nhân chín quả lôi cầu màu vàng nhanh chóng bay về phía y.
- Mau phá cho ta.
Hồng Dật chân nhân cười lạnh một tiếng. Vô số đạo lôi quang đột nhiên giáng lên chín quả lôi cầu, mà đánh tan chúng. Cùng lúc đó, Hồng Dật chân nhân lại vung tay lên, đưa một cái bình ngọc lên miệng mà nuốt mấy cái.
Từ trong cái bình ngọc đó tản ra mùi thơm lạ lùng của Thạch Nhũ Quỳnh Dịch.
Không hề có một dấu hiệu nào, nụ cười trên mặt của Hồng Dật chân nhân đột nhiên cứng lại. Trong nháy mắt, bóng dáng của y biến mất, dịch chuyển sang bên cạnh mấy trượng. Tại vị trí vừa rồi của y, một cây Kim cương xử màu trắng với pháp lực dao động mạnh và tốc độ kinh người đâm thẳng tới khiến cho sóng nước bên dưới tách ra hai bên như một vùng xoáy.
- Ha ha.
Vốn thiếu nữ áo trắng không ngờ lại gần như phát ra hai đạo pháp thuật cùng một lúc. Điều này đối với người tu đạo mà nói thì gần như là phân tâm nhị dụng. Đây là chuyện tưởng như không thể làm được. Cây Kim cương xử màu trắng kia hoàn toàn bất ngờ, vốn có khả năng làm cho Hồng Dật bị thương nhưng đúng lúc đó, Hồng Dật lại sinh ra sự cảnh giác. Thiên phú dị bẩm của lão khất cái bị y bắt có thể cảm nhận được hung cát nên Hồng Dật chân nhân đã nhờ điều đó mà xuyên qua trận Cửu Khúc Minh hà. Vào lúc này, khi đấu pháp, Hồng Dật chân nhân cũng không ngờ là còn có được chỗ tốt như vậy. Trong nháy mắt né được đòn tấn công của thiếu nữ áo trăng, y liền cất tiếng cười điên cuồng.
Đối với người có trí tuệ rộng lớn thì cho dù là người tầm thường, yêu, hay là Thiên Quyến thì cũng chỉ là những đóa hoa khác nhau trên cùng một cây kết ra những quả khác nhau mà thôi.
Tất cả chúng sinh dựa vào cùng một cây đại thụ đều là dân cư trong đạo trời.
Đạo trời đối với vạn vật trên thế gian mà nói thật sự rất tàn khốc. Bởi vì như Nguyên Thiên Y nói thì cái gọi là quy luật vận hành của đạo trời chính là cá lớn nuốt cá bé. Có một số thời điểm, đạo trời khiến cho vạn vật trên thế gian duy trì một sự cân bằng tinh tế. Những mặt ta và ngươi khiếm khuyết thì có thứ khác bù lại.
Chẳng hạn như phần lớn Yêu tộc trời sinh không có linh thức, tu luyện so với người tu đạo khó hơn nhiều. Nhưng phần lớn yêu tộc lại có được sức sống mạnh hơn so với người tu đạo. Lại thêm thân thể mạnh mẽ, cùng với nhiều Yêu tộc còn có thiên phú độc đáo.
Như thiếu nữ áo trắng thuộc dòng dõi của Hồ Yêu vương, chính là linh hồ tu luyện thành người, mặc dù bản thân không có lực lượng thân thể mạnh nhưng một khi tu luyện được thành hình người thì lại có kinh mạch độc đáo khiến cho nàng có thể đồng thời tu luyện pháp quyết của hai nhà khác nhau, thậm chí gần như có thể phóng ra hai đạo pháp thuật cũng một lúc.
Mà lão khất cái bị Hồng Dật khống chế thuộc về mạch Thiên Quyến trên thực tế cũng chỉ là một loại người có cảm giác đắc biệt. Giống như một số sinh linh, trời sinh đã có thể cảm nhận được khi nguy hiểm xuất hiện, hay chỗ nào an toàn. Hôm nay, người của mạch Thiên Quyến chỉ có cảm giác hết sức nhạy bén. Nhưng loại người này trên con đường tu đạo lại không có thiên phú đặc biệt cho nên tu vi của họ gần như hết sức yếu kém. Nếu như đấu pháp với người khác, cảm giác không hề có tác dụng. Như lão khất cái đã nói, trong trời đất lão cũng chỉ là một con kiến bé nhỏ, cho dù biết được nguy hiểm thì cũng không thể tránh khỏi.
Nhưng hiện tại, lão khất cái bị Hồng Dật sử dụng quả thật chẳng khác nào một thứ pháp bảo tăng cường cảm giác cho y.
Vốn với tu vi của Hồng Dật chân nhân so với thiếu nữ áo trắng mạnh hơn nhiều. Nhưng pháp thuật của thiếu nữ áo trắng huyền bí nên giúp cho hai bên ngang nhau. Tuy nhiên cho dù thiếu nữ áo trắng có liều mạng, trong khi Hồng Dật khống chế được lão khất cái, hai bên đối mặt với nhau khiến cho đám người Vân Viện lập tức cảm nhận được thiếu nữ áo trắng như bị bó chân bó tay.
Lúc này, Hồng Dật và đám người trên cái thuyền cách nhau chừng hai trăm trượng. Tu vi pháp thuật của Hồng Dật và thiếu nữ áo trắng đều rất cao cho nên một khi đại chiến với tu vi của đám người Từ Hàng Tĩnh Trai một khi sử dụng pháp thuật đánh ca thì uy lực cũng giảm mạnh. Hơn nữa, lúc này, mặc dù Chúc Chân Tông đang chửi mắng Hồng Dật nhưng vẫn thi triển Hám thiên ngân địch. Bởi vì chẳng may Hồng Dật không địch lại thì y cũng bị giam chết ở đây. Cho nên đám người Vân Viện phải giúp người mù ổn định con thuyền không thể nhúng tay vào trong trận đấu pháp của hai người.
Với tu vi của tiểu Trà thì càng không thể xen vào được. Vào lúc này, nàng chỉ nắm tay Lạc Bắc thật chặt, dường như sợ trận kịch chiến làm cho Lạc Bắc bị văng ra khỏi thuyền.
Tiểu Ô Cầu cũng là dị chủng trời sinh, hơn nữa tu luyện được ra giao đan, có uy của giao long. Đối diện với mạnh thú bình thường nó hết sức uy mãnh. Nhưng từ sau khi gặp Vân Hạc Tử, ở núi Đại Đông, chứng kiến nhiều người tu đạo hùng mạnh, uy thế của họ khiến cho tiểu Ô Cầu cảm nhận chỉ cần bóp một cái là nó chết. Cho nên hiện tại uy thế của tiểu Ô Cầu đã mất hết. Ngay vào lúc, Chúc Chân Tông sử dụng Hám Thiên ngân địch, sóng to gió lớn nổi lên, tiểu Ô Cầu liền nằm co ro bên cạnh tiểu Trà mà run bần bật.
Hiện tại tiểu Ô Cầu không còn như một con giao long mà chẳng khác nào một con mèo.
- Bát bảo cát tường kim bàn.
Thiếu nữ áo trắng thấy một đòn toàn lực của mình không có tác dụng thì cũng cả kinh. Nàng cắn răng lại rồi từng làn ánh sáng màu vàng so với lôi quang còn mãnh liệt hơn tràn ra trên người. Phía sau lưng nàng xuất hiện một cái Thiên Phúc kim luân như thật. Thiên Phúc kim luân giống như một cái bình phong hình tròn khổng lồ từ từ chuyển động. Một làn ánh sáng màu vàng bắn ra khiến cho người nàng lấp lánh ánh sáng. Nhìn nàng lúc này vô cùng tôn nghiêm, thánh khiết. Mà đồng thời một cái kim bàn khổng lồ trong tám pháp khí cát tường cũng xuất hiện bên cạnh Hồng Dật chân nhân.
Theo sự chuyển động của Kim bàn, một luồng chân nguyên từ trong cơ thể của Hồng Dật chân nhân bị hút ra. Chỉ thấy luồng chân nguyên đó giống như vàng ròng bị hòa tan, cho thấy bản thân là đệ tử thân truyền của Hoàng Vô Thần, chân nguyên của Hồng Dật vô cùng mạnh.
- Ngươi học được thứ pháp thuật trừ khử chân nguyên của lão cẩu Bắc Minh vương kia? Ta thật sự muốn xem ngươi có thể làm ta mất bao nhiêu chân nguyên.
Nhìn thấy Cát tường kim bàn bên cạnh mình, Hồng Dật chân nhân cười ha hả, giơ tay cầm cái bình ngọc dốc vào miệng như uống rượu.
- Không ổn! Hắn có Thạch nhũ quỳnh dịch.
Dưới lớp lụa màu xanh, khuôn mặt của thiếu nữ áo trắng tái nhợt. Bảo Sanh minh vương kinh của Bắc Minh vương lợi hại ở chỗ có thể trừ khử chân nguyên của đối phương, làm cho đối thủ không có đủ chân nguyên để phóng ra pháp thuật lợi hại. Nhưng hiện tại, chân nguyên của Hồng Dật nhanh chóng bị tiêu hao nhưng lại được bổ sung cũng nhanh. Hiểu nhiên cái bình trong tay y có chứa Thạch Nhũ quỳnh dịch.
Mà đạo pháp thuật Bát bảo cát tường kim bàn tiêu hao chân nguyên rất nhiều. Hồng Dật có lọ Thạch Nhũ quỳnh dịch trong tay khiến cho chân nguyên của nàng tổn hao không hề kém với đối phương.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
La Phù Tác Giả: Vô Tội
-----oo0oo-----
Chương 309: Thực lực của tứ đại đệ tử thân truyền.
Nguồn: MT
Sưu Tầm by MTQ-- 4vn
- Nếu là lão cẩu Bắc Minh vương thi triển thì có khả năng còn là đối thủ của ta. Còn thứ tiểu bối như ngươi mà cũng đòi thắng được ta?
Âm thanh của Hồng Dật chân nhân lại cuồn cuộn ập tới. Mặc dù âm thanh của y có chút ngông cuồng nhưng khoảng cách vẫn là hai trăm trượng với đám người thiếu nữ áo trắng. Hiển nhiên là y hết sức cẩn thận, muốn giải quyết thiếu nữ áo trắng trước rồi mới ra tay với đám người Từ Hàng Tĩnh Trai.
“ Rắc ... . Sát ... . “
Trong lúc Hồng Dật đang nói chuyện, một tiếng động lớn chợt vang lên. Rồi một vầng ánh sáng màu đen xuất hiện kéo theo đó là một pho tượng có tám cánh tay, toàn thân xanh như ngọc. Trên mi tâm có một con mắt dọc rất dài giống như ma thần xé rách không gian xuất hiện trên đỉnh đầu của thiếu nữ áo trắng.
Trong nháy mắt, Hồng Dật cảm nhận được một thứ uy áp vô cùng vô tận khiến cho không gian như bị hủy diệt. Cùng lúc đó, toàn bộ chín con mắt trên ba cái đầu của ma thần toàn bộ mở ra nhìn về phía Hồng Dật.
- Bảo Sinh hủy diệt minh vương! Không ngờ ngươi lĩnh ngộ được thứ pháp thuật này của lão cẩu Bắc Minh vương.
Hồng Dật chân nhân nhíu máy, trên người y chợt xuất hiện pháp lực dao động rất mạnh.
Oành!
Tám cánh tay của Bảo Sinh hủy diệt minh vương trên đầu thiếu nữ áo trắng múa lên, đồng loạt kết một cái ấn. Một tiếng nổ rung chuyển trời dất vang lên rồi một ngọn lửa giống như đóa sen hồng xuất hiện bao phủ lấy Hồng Dật chân nhân.
- Được! Ngươi có Bảo Sinh hủy diệt minh vương ta cũng có Thiên Lôi Uy đức kim cương.
Xung quanh Hồng Dật bắn ra vô số tia chớp. Mặc dù bị ngọn lửa có thể nung chảy tinh kim bao phủ nhưng y vẫn bình yên vô sự, ngay cả y phục trên người cũng không hề suy chuyển. Mãi cho tới lúc này, Hồng Dật vẫn không hề sử dụng một cái pháp bảo nảo, chỉ dựa vào pháp thuật. Điều đó càng khiến cho đám người Vân Viện kinh hãi, cảm giác tu vi của y quả thực không thể nào đánh giá được.
Theo tiếng hét của Hồng Dật. Nhưng tia sáng màu vàng kim tản ra từ người y chợt ngưng tụ rồi tạo thành một pho tượng bồ tát có uy thế kinh người. Pho tượng bồ tát có khí thế phi phàm, người mặc cà sa lưu ly, dưới chân dẫm lên một pho thần tượng. Hai tay nắm một cây chùy tròn, trên người có vô số lôi quang bao phủ.
Khi pho thiên Lôi Uy Đức kim cương hiện ra, liền giơ cây chùy trong tay mà đập xuống Bảo Sinh hủy diệt minh vương trên đỉnh đầu thiếu nữ áo trắng.
Lực lượng vô cùng vô tận và cảm giác áp bức ập về phía thiếu nữ áo trắng.
- A? Tại sao lai thế này?
Nhưng một điều khiến cho Hồng Dất bất ngờ đó là pho Thiên Lôi uy đức kim cương còn chưa tới được trước mặt Bảo Sinh hủy diệt minh vương thì bị nuốt chửng rồi biến mất.
- Bị Cửu Khúc minh hà trận chuyển sang một không gian khác?
Gần như ngay lập tức, thiếu nữ áo trắng hiểu ra vấn đề. Trận pháp Cửu Khúc Minh Hà do vô số thông đạo tạo thành. Thiên Lôi uy đức kim cương quá khổng lồ nên khi xông tới chạm phải một cái thông đạo tương đương với việc bị trận pháp loại trừ một cái pháp thuật lợi hại. Nhưng thiếu nữ áo trắng vẫn cảm thấy bất lực.
Hồng Dật chưa hề dùng bất cứ một thứ pháp bảo nào nhưng lại bình yên vô sự trong ngọn lửa của Bảo Sinh hủy diệt minh vương. Đây là pháp thuật có uy lực mạnh nhất của nàng. Nhưng không ngờ dưới cái pháp thuật đó, Hồng Dật vẫn bình yên mà còn phóng ra được một cái pháp thuật như Thiên Lôi uy đức kim cương.
Thiếu nữ áo trắng liên tiếp sử dụng pháp thuật lợi hại, cho dù là Lâm Mộc Bạch ngày đó trong tình huống này cũng không tránh khỏi bị thương. Nhưng Hồng Dật lại có thể ngăn chặn pháp thuật của nàng một cách dễ dàng.
- Còn bao lâu nữa chúng ta có thể ra khỏi trận này?
Thiếu nữ áo trắng chỉ một ngón tay, hóa thành một đạo kim cương xử màu trắng phóng về phía Hồng Dật, đồng thời quay sang hỏi người đưa đò.
- Tối thiểu còn một canh giờ nữa. Chúng ta mới đi được chưa tới một nửa lộ trình.
Nét mặt của người mù đưa đò cũng hết sức sầu thảm.
Vào lúc này, y có thể cảm nhận được thiếu nữ áo trắng dường như biết mình không địch lại Hồng Dật nên mới hỏi vậy. Mà y cũng hiểu rõ, với tu vi của thiếu nữ áo trắng và Hồng Dật thì nhiều lắm chỉ tới một nén hương là có thể phân định sinh tử. Cho dù thế nào cũng không thể sống quá một canh giờ.
- Vẫn chưa từ bỏ ý định?
Quanh thân Hồng Dật vang lên những tiếng động và những tiếng vang giống như trời sập. Một cái lốc xoáy mãnh liệt đột nhiên xuất hiện trước mặt y. Cái lốc xoáy đó cao hơn một người, nhìn nó có phần giống với pháp thuật Tinh không tuyền qua mà Nam Ly Việt sử dụng, bên trong đều có vô số những điểm sáng lấp lánh. Chỉ có điều Tinh Không tuyền qua của Nam Ly Việt nhìn hết sức rõ ràng tương ứng với hàng ngàn hàng vạn ngôi sao cùng với bầu trời tinh thần. Sau khi thi triển chẳng khác nào có một dải ngân hà xuất hiện. Nhưng lốc xoáy màu tím của Hồng Dật lại hết sức hỗn loạn giống như không gian loạn lưu tràn ngập vô số những điểm sáng.
Thứ lốc xoáy giống như không gian loạn lưu đó tản ra một làn hơi thở hủy diệt kinh người.
Một tiếng động vang lên. Cây Kim cương xử của thiếu nữ cho dù uy thế hay bản thân nó đều có thể sánh được với một thứ pháp bảo thượng phẩm nhưng không ngờ bị lốc xoáy cắt nát.
- Kỳ Liên Liên Thành tu luyện Đại Đại như thiên quyết. Còn y tu luyện pháp thuật gì mà có uy lực mạnh như vậy, ngay cả Minh vương hàng ma xử cũng có thể đánh nát.
Thiếu nữ áo trắng rùng mình. Trên người nàng xuất hiện bóng của một pho tượng Minh Vương bốn tay cưỡi trên con sư tử màu trắng. Bốn vầng ánh sáng màu trắng trong nháy mắt hiện ra rồi từ bốn phương tám hướng, lao về phía cổ Hồng Dật
“ Răng rắc! “
Lại một tiếng nổ nữa vang lên. Lốc xoáy màu tím lại cắt nát bốn đạo ánh sáng màu trắng hình bán nguyệt. Hồng Dật đưa tay vẽ một cái khiến cho lốc xoáy màu tím liền hóa thành một bàn tay to, chộp thẳng về phía đám người trên con thuyền.
Trong lòng bàn tay cũng vẫn có những điểm tinh quang lấp lánh, nhìn qua thì giống như không gian loạn lưu tạo thành một cái thủ ấn to. Nếu như để nó đánh trúng thì con thuyền lớn và tất cả mọi người bên trong sẽ bị tan thành mây khói.
- Dựa vào pháp thuật chắc chắn không thể ngăn cản nổi.
Vào đúng lúc này, thiếu nữ áo trắng chợt phóng ra một đạo chân nguyên về phía Thiên Thiền linh diệp khiến cho nó phình to bao phủ toàn bộ con thuyền.
Oành!
Đại thủ ẩn lấp lánh tinh quang giáng lên trên Thiên thiền linh diệp tạo ra một tiếng nổ to.
- Giỏi cho cái pháp bảo của Hồ Yêu vương. Chỉ có điều cái pháp bảo của ngươi không thể sánh được với Hạo Thiên Kính và Chuyển thế nguyệt hoa pháp luân của Nguyên Thiên Y. Nếu là hai thứ pháp bảo đó thì thật sự ta không làm gì được ngươi.
Khi cái đại thủ ấn chạm vào Thiên thiền linh diệp thì không thể tiến thêm được nữa. Nhưng Hồng Dật chỉ cười nói một cách lạnh lùng. Trong tay y lại nhanh chóng bắt một cái pháp quyết. Theo làn pháp lực dao động xuất hiện, cái đại thủ ấn liền tản ra bao phủ toàn bộ thiên Thiền linh diệp và con thuyền vào bên trong. Nhất thời, ánh sáng màu tím lóe lên liên tục khiến cho mọi người từ bên ngoài nhìn vào giống như thiếu nữ áo trắng và đám người Vân Viện đang bị một quả cầu thủy tinh màu tím bao bọc. Mà trong quả cầu thủy tinh màu tím đó lại có vô số nhưng tia sáng, Tinh thần toái phiến, tinh vân liên tục ép lên Thiên thiền linh diệp.
- Không ngờ pháp thuật của Hồng Dật lại mạnh tới mức này. Trong bốn gã đệ tử thân truyền của Hoàng Vô Thần, y so với Kỳ Liên Liên Thành kém hơn một chút. Chẳng trách mà Minh Nhược, Lạc Bắc có tu vi như vậy vẫn không phải là đối thủ của Kỳ Liên Liên Thành. Minh Nhược bỏ mình, Lạc Bắc thì bị phá hủy bản mệnh kiếm nguyên.
Chỉ trong nháy mắt, Thiên Thiền Linh diệp bị ép cho vang lên những tiếng răng rắc.
Thiếu nữ áo trắng kiêm tu tuyệt học của hai nhà, tu vi và pháp thuật có thể nói là một nhân vật kinh thế hãi tục. Nhưng vào giờ phút này đối mặt với Hồng Dật không ngờ lại bị áp chế hoàn toàn, chỉ có thể liên tục phóng ra từng đạo chân nguyên vào Thiên Thiền linh diệp để cho nó không bị Hồng Dật đánh tan.
- Tinh Không nổ.
Sau khi bao phủ toàn bộ con thuyền và Thiên thiền linh diệp vào bên trong, Hồng Dật thốt lên ba chữ đó. Sắc mặt của y cũng trở nên trang nghiêm. Âm thanh vừa mới dứt, toàn bộ ánh sáng giống như thủy tinh bao phủ Thiên thiền linh diệp liền co lại. Vô số nhưng tia sáng, Tinh thần toái phiến, tinh vân bên trong nhanh chóng bị ép lại cùng một chỗ rồi nổ tung, chẳng khác nào một cái không gian loạn lưu bị hủy diệt tạo ra một không gian mới.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
La Phù Tác Giả: Vô Tội
-----oo0oo-----
Chương 310: Vì Lạc Bắc
Nguồn: MT
Sưu Tầm by MTQ-- 4vn
- Rầm!
Ánh sáng của Thiên Thiền linh diệp giống như có một ngọn lửa chui vào. Toàn bộ Thiên Thiền linh diệp vốn trong suốt chợt xuất hiện vô số những vét nứt.
Cái pháp bảo của thiếu nữ áo trắng chỉ kém có Hạo Thiên Kính và Chuyển thế nguyệt hao pháp luân vậy mà không ngờ tới lúc này bị Hồng dật đánh cho phôi của nó cũng bị tổn hại mà nứt vỡ.
Tu vi của Hồng Dật mặc dù yếu hơn Kỳ Liên Liên Thành nhưng uy lực mà pháp thuật gã tu luyện lại dường như không hề kém so với Đại Đạo như thiên quyết của Kỳ Liên Liên Thành.
Pháp quyết của y và Kỳ Liên Liên Thành đều do Hoàng Vô Thần truyền lại. Mà theo truyền thuyết thì Hoàng Vô Thần tu luyện Vô Sắc định đại hoa luân mới là công pháp mạnh nhất của Côn Luân. Vậy pháp thuật của Hoàng Vô Thần đã đạt tới mức nào rồi?
- Vân Viện! Các ngươi đi mau.
Âm thanh của thiếu nữ áo trắng vang lên. Cùng lúc đó, nàng cũng phóng lên cao. Từng làn chân nguyên của nàng phóng vào khiến cho Thiên thiền linh diệp xuất hiện vô số vết nứt lại tỏa ra ánh sáng rực rỡ, giống như những cơn sóng lớn bao phủ lấy không gian loạn lưu đang nổ tung.
- Châu chấu đá xe đúng là không biết lượng sức mình.
Hồng Dật cất tiếng cười ha hả. Hai tay y chỉ về phía trước một cái. Vầng sáng màu tím lập tức xoay chuyển khiến cho từ những cái khe nứt trên Thiên Thiền linh diệp tản ra ánh sáng màu tím. Rồi ngay lập tức Thiên thiền linh diệp vỡ vụn.
- Không ổn.
Nhưng đúng lúc này, Hồng Dật cũng phải giật mình. Một tiếng nổ vang lên! Sau đầu thiếu nữ xuất hiện tám vòng ánh sáng. Mỗi một vòng hào quan đều giống như một pho tượng minh vương ném cây Kim quang Hàng Ma xử trong tay về phía trước.
Hồng Dật cảm nhận được một sự nguy hiểm ập về phía mình. Y giơ tay vẽ một cái. Trong nháy mắt một đạo lốc xoáy màu tím xuất hiện chắn trước mặt. Nhưng đúng lúc này, thân thể của Hồng Dật cũng chấn động.
Một tia máu bắn ra bên cạnh người y.
Trên ngực lão khất cái bị y khống chế phun ra một chùm sương máu, đồng thời lóe lên chút ánh sáng. Chút ánh sáng màu vàng đó là một cây tiểu chùy màu vàng.
- Giỏi cho yêu nữ gian trá.
Cùng với lúc ngực lão khất cái phun máu, thiếu nữ áo trắng cũng run rẩy mở một cái bao mà trút ra từng đạo ánh sáng mờ.
Nhưng một tiếng nổ vang lên. Ánh sáng màu tím của Hồng Dật hóa thành đại thủ ấn cũng nổ bung khiến cho số ánh sáng mờ vừa mới bay ra đó bị đánh tan. Toàn bộ thân tể của nàng rã rời, rơi xuống con thuyền.
Sau khi rơi xuống con thuyền, thiếu nữ áo trắng “ hự! “ Một tiếng, miệng mũi lập tức trào máu. Chân nguyên còn sót trong cơ thể nàng dao động rất mạnh tới mức tay không nắm nổi. Mà sắm mặt đám người Vân Viện cũng trắng bệch, không đứng nổi mà ngã xuống con thuyền.
- Đệ tử thân truyền của Hoàng Vô Thần quả nhiên là cao thủ xưng bá một phương. Thực lực của Hồng Dật có lẽ không hề kém Thập đại kim tiên.
Thiếu nữ cũng hiểu rõ, tại sao với tu vi như vậy mà Bắc Minh vương chấp nhận ẩn nhẫn.
Bởi vì cho dù là núi Chiêu Diêu hay trạm châu trạch địa mà nói thì một nhân vật như Bắc Minh vương chỉ có một. Mà đối với Côn Luân thì nhân vật như Hồng Dật lại có mấy người.
Vào lúc này, cho dù là thiếu nữ áo trắng hay người của Từ Hàng Tĩnh Trai cũng đều hiểu rõ cho dù đánh thế nào cũng không phải là đối thủ của Hồng Dật, khó có khả năng thoát khỏi.
- Ngươi sử dụng Tiên Đô Thần toa đánh lén, ta thu lấy nó.
Tới lúc này, Hồng Dật lại ngửa đầu rút toàn bộ số lượng Thạch Nhũ quỳnh dịch còn trong bình vào miệng. Mà gần như đồng thời, từ ngón tay của y một vầng anh sáng màu tím lại xuất hiện hóa thành một cái đại thủ ấn lấp lánh tinh quang, năm lấy vầng sáng màu vàng trên ngực lão khất cái. Tia sáng đó là một cái Kim toa, hai đầu dầy ở giữa tròn xoe dài chừng ba tấc, phủ kín nhưng hoa văn.
Một tiếng động vang lên, cái đại thủ ấn màu tím sờ nhẹ một cái khiến cho chân nguyên và tâm niệm có trên kim toa lập tức bị phá hủy. Hồng Dật giơ tay chộp nhẹ hút nó về phía mình.
Cây Kim toa đó cùng với Thiên Thiền linh diệp là một trong vài món chí bảo của Hồ Yêu vương.
Hóa ra, trước đó thiếu nữ áo trắng đã nhận ra Hồng Dật dựa vào lão khất cái mà y khống chế để vượt qua được Cửu Khúc Minh hà trận. Cho nên nàng dốc hết sức đánh chết lão khất cái rồi sau đó dùng ánh sáng của cái túi ngăn cản tầm mắt và thần thức của Hồng Dật rồi bỏ chạy.
Trước tiên sử dụng đòn phản kích lợi hại nhất của mình để làm cho Hồng Dật phân tâm rồi sau đó sử dụng pháp bảo Tiên Đô thần toa đánh lén.
Vốn uy lực của Tiên đô thần toa không lớn lắm. Nhưng thiếu nữ áo trắng cũng không cố ý sử dụng toàn bộ lực lượng của nó mà chỉ dựa vào tốc độ để đánh lén. Bởi vì nàng biết với thực lực của Hồng Dật cho dù sử dung tiên đô thần toa đánh lén cũng chưa chắc làm cho y bị thương.
Quả nhiên với mưu tính kỹ càng của mình, nàng đã đánh chết lão khất cái.
Nhưng Hồng Dật bây giờ lại quá lợi hại. Gần như trong nháy mắt y hiểu được thiếu nữ áo trắng định làm gì. Nhưng đám người Từ Hàng Tĩnh Trai đã dốc hết toàn lực giúp cho thiếu nữ áo trắng ngă chặn một chút, tuy nhiên cái túi của thiếu nữ áo trắng cũng bị đánh nát.
Đám người Từ Hàng Tĩnh Trai giao chiến với Hồng Dật khiến cho nhiều người cũng bị trọng thương.
“ Răng rắc! “
Cái đại thủ ấn lại xuất hiện. Lần này nó chộp thẳng tới người lái đò. Hồng Dật định bắt lấy người lái đò nếu không cho dù y có giết chết thiếu nữ áo trắng và đám người Lạc Bắc thì cũng không thể ra khỏi đây.
“ Ầm ầm! “
Bất ngờ, từ trong Minh Hà khôn cùng đột nhiên vang lên vô số nhưng tiếng động và âm thanh sụp đổ. Nguyên bản, Hám Thiên Ngân địch gây ra sự hỗn loạn trên mặt nước tới bây giờ nó lại càng bùng bổ mạnh hơn.
Tách tách tách...
Vô số những tia chớp sáng ngời đột nhiên giáng xuống Minh Hà đang đảo lộn. Chúng chẳng khác nào những con rắn từ trong dòng sông dựng người lên.
Đại thủ ấn của Hồng Dật vừa mới chụp trúng người mù đưa đò đột nhiên bị một thứ lực lượng vô cùng lớn kéo đi khiến cho nó biến mất.
- Hồng Dật! Sao lại thế này.
Ở một chỗ rất xa, Chúc Chân Tông cũng hét lên chói tai. Lúc này, Chúc Chân Tông cũng chỉ gọi tên Hồng Dật, chẳng còn đâu sư điệt với sư chất, cho thấy y hết sức hoảng sợ.
- Không ổn! Uy lực pháp thuật của các ngươi quá lớn phá hủy một vài mắt trận.
Vào lúc này, người mù đưa đò quay mặt về phía hướng của Hồng Dật nhưng đồng thời cũng nói nhanh với đám người thiếu nữ áo trắng.
Hóa ra trận Cửu Khúc Minh Hà mặc dù ổn định, hơn nữa mắt trận cũng chỉ có một vài người mù đưa đò mới biết được. Người bình thường cho dù có bất chấp tính mạng để vào đây phá hỏng trạn pháp cũng không thể làm được. Nhưng hai người thiếu nữ áo trắng và Hồng Dật đều là những nhân vật kinh thế hãi tục, pháp thuật của họ cái nào cũng có uy lực hủy thiên diệt địa. Trong lúc giao chiến không ngờ họ hủy mất một cái mắt trận.
Một hai cái mắt trận bị hỏng mặc dù không làm cho cả trận pháp mất đi nhưng cũng làm cho nhiều chỗ trong trận pháp bị sụp đổ.
Trận pháp Cửu Khúc Minh Hà do vô số thông đạo không gian đan xen với nhau tạo ra. Hiện tại trận pháp bị sụp đổ khiến cho không gian bên trong trận pháp càng thêm hỗn loạn. Rất có khả năng vốn nó thông tới một không gian nào đó thì bây giờ lại thay đổi. Mà có vài thông đạo đan xen với nhau xuất hiện sự thay đổi thế nào cũng không ai có thể biết được.
Tựa như lúc này, như có vô số những tia chớp giáng xuống làm cho những thông đạo bên trong không gian sụp đổ.
Vốn trong quá trình đấu pháp, Hồng Dật có thể cảm nhận được những chỗ an toàn xung quanh mình. Pháp thuật của y khi đi qua những chỗ đó có thể an toàn nhưng hiện tại nhưng vị trí an toàn đó dường như đã biến mất. Nếu không thì vào lúc này, pháp thuật của y cũng không bị cuốn đi như vậy.
Từ rất xa, tiếng hét chói tai của Chúc Chân Tông vọng tới khiến cho Hồng Dật biến sắc.
- Lạc Bắc có hơi thở?
Vào lúc này, thiếu nữ áo trắng liếc mắt và giât mình khi thấy ngực Lạc Bắc hơi phập phồng.
Lúc trước, tinh thần của thiếu nữ áo trắng đều tập trung về phía Hồng Dật nhưng khi sự chú ý chuyển về phía Lạc Bắc, thiếu nữ liền cảm nhận được trên người hắn có một sự làn hơi ấm.
Đó là cảm giác khi khí huyết bắt đầu lưu động.
Lạc Bắc hồi phục rất nhanh.
- Mau lại đây cho ta.
Hồng Dật hét to một tiếng. Một cái Đại thủ ấn như vô số những tia sáng và ngôi sao ngưng tụ thành, thay đổi phương vị chụp thẳng về phía người đưa đò.
- Ngăn hắn lại.
Nếu như để cho Hồng Dật bắt được người đưa đò thì chuyến đi này của thiếu nữ áo trắng và người của Từ Hàng Tĩnh Trai sẽ dừng lại ở đây. Cho dù Lạc Bắc có tỉnh lại thì cũng không thay đổi được kết quả phải chết trong trận này.
Từng vầng ánh sáng nhanh chóng từ trên cái thuyền bay lên, chống lại đại thủ ấn màu tím.
Thiếu nữ áo trắng và đám người Từ Hàng Tĩnh Trai, thậm chí là Khuất Đạo Tử, Thi thần cảm nhận được sụ uy hiếp của Hồng Dật đối với Lạc Bắc đều phóng ra một đòn mạnh nhất của mình.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
La Phù Tác Giả: Vô Tội
-----oo0oo-----
Chương 311: Rơi vào tay ma
Nguồn: MT
Sưu Tầm by MTQ-- 4vn
- Các ngươi định làm gì? Pháp thuật của ta chỉ hao tổn chân nguyên mà thôi.
“ Ầm! “ Cái thuyền như bị oanh tạc, dao động mạnh. Mà những người trên thuyền gần như ngã ngồi trên thuyền. Cho dù là thiếu nữ áo trắng thì cũng phun máu tươi khỏi miệng, khiến cho vuông lụa xanh của nàng cũng thấm đỏ.
Hồng Dật nói không hề sai. Pháp thuật của y chỉ tổn hao chân nguyên mà thôi. Dưới pháp thuật uy lực khủng bố như vậy mặc dù tổn hao chân nguyên nhưng do Hồng Dật đã có sự chuẩn bị từ trước, uống Thạch Nhũ quỳnh dịch là có thể chịu được sự tổn hao như vậy.
Nhưng thiếu nữ áo trắng và đám người Vân Viện sau mấy trận chiến đấu kịch liệt, bản thân gần như tới mức cực hạn. Mỗi lần ngăn cản pháp thuật của Hồng Dật đều làm cho thương tích nặng thêm.
- Chẳng lẽ các ngươi còn có thể chịu được?
Hồng Dật cũng chưa bao giờ phải đối mặt với hoàn cảnh nguy hiểm. Sau một loạt tiếng động vang lên, cái Đại thủ ấn màu tím lại xuất hiện, tiếp tục chụp lấy người đưa đò.
Lúc này, phấn lớn khí huyết trong than thể đám người thiếu nữ áo trắng đều bốc lên, cơ bản không thể ngăn cản được một đòn của Hồng Dật.
Mắt thấy người mù đưa đò có thể bị Hồng Dật bắt lấy thì đúng lúc này, những tiếng động kinh người chợt vang lên. Toàn bộ không gian trong trận pháp Cửu Khúc Minh Hà chợt rung chuyển. Ngay cả không gian xung quanh con thuyền lớn cũng như sập xuống. Có một số chỗ chợt tối đen như biến thành một cái hắc động hút lấy hơi nước và những tia chớp vào bên trong khiến cho từ nơi đó tản ra ánh sáng giống như bên cạnh mọi người chợt xuất hiện một con bạch tuộc khổng lồ tản ra ánh sáng với vô số những cái vòi xuất hiện trên mặt nước.
- Liều mạng.
Ánh mắt của thiếu nữ đột nhiên xuất hiện một sự kiên quyết. Trong nháy mắt khi Đại thủ ấn màu tím chộp tới, chân nguyên của nàng đột nhiên xoay chuyển chiếc thuyền lớn chạm vào cái lốc xoáy kia.
Cái lốc xoáy ánh sáng xuất hiện bên cạnh mọi người hiển nhiên là do các thông đạo bị sụp đổ tạo thành. Bên trong cái lốc xoáy đó có lẽ vô cũng hỗn loạn, không ai biết được một khi nhảy vào đó sẽ gặp phải chuyện gì và bị đẩy tới nơi đâu.
- Không ổn.
Hồng Dật biến sắc.
Trong nháy mắt, y có thể hiểu ra, thiếu nữ áo trắng làm như vậy là vì biết không ngăn cản nổi mình. Nàng làm như vậy cũng là đánh liều xem có còn một chút cơ hội sống hay không.
Đứng trên lập trường của Hồng Dật, y không hề muốn lấy mạng sống của mình ra để đánh cược. Nhưng vào lúc này, y cũng không còn sự lựa chọn nào khác.
Nếu ở lại chỗ này thì cũng sẽ bị nhốt tới chết.
Ngay vào lúc con thuyền chở thiếu nữ áo trắng và đám người Từ Hàng Tĩnh Trai chạm vào trong lốc xoáy kia, Hồng Dật cũng hét lên một tiếng điên cuồn rồi hóa thành một tia sáng mà lao vào đó.
Ầm!
Trong lốc xoáy do các thông đạo va chạm với nhau tạo thành, đám người thiếu nữ áo trắng chỉ thấy những tia sáng vọt qua trước mặt với một tốc độ kinh người. Tốc độ của chúng khiến cho các nàng cảm thấy tốc độ của mình nhu chậm đi. Mà một luồng sức mạnh mãnh liệt liên tục ập tới, dường như có đôi bàn tay liên tục xé mọi thứ khiến cho con thuyền dưới chân các nàng bị nát bét.
Một làn pháp lực dao động cực mạnh cũng lập tức ập tới từ sau lưng.
Thiếu nữ áo trắng và đám người Vân Viện lập tức hiểu ra Hồng Dật cũng đuổi theo sau.
Đám người thiếu nữ áo trắng dốc hết toàn bộ chân nguyên bảo để bảo vệ, không cần biết con thuyền bị đẩy tới nơi đâu. Bất chợt, cảm giác bị xé rách đột nhiên biến mất. Tuy nhiên con thuyền cũng vang lên những tiếng răng rắc.
Chung quanh thân thuyền bắn ra vô số những tia sáng. Tất cả những tia sáng đó đều là những tảng thiên thạch vụn va chạm với lực lượng phòng ngự của đám người thiếu nữ áo trắng mà tạo thành. Mà một số tia sáng khi tản ra còn tạo thành mấy vầng sáng khổng lồ bao phủ lấy con thuyền.
Những vầng sáng đó làm cho sắc mặt của đám người thiếu nữ áo trắng tái nhợt. Bởi vì mặt dù không biết chúng là thứ gì nhưng các nàng đều có thể cảm nhận được không thể ngăn cản lực lượng của chúng.
“ Phụp! “
Bất chợt, như xuyên qua một làn nước vô hình. Đám người thiếu nữ áo trắng chỉ thấy trước mặt chói lòa, áp lực quanh người cũng biến mất.
Giống như bản thân đang dốc hết toàn lực chống đỡ một phía của bức tường, đột nhiên áp lực biến mất khiến cho các nàng suýt chút nữa thì phun ra một ngụm máu.
- Đây là đâu?
Trong tầm mắt của mọi người, ngoại trừ ánh mắt trời chói chang ra, nơi nơi bốc lên từng đám mây bụi. Trong rừng núi có thể thấy được một số những ngôi mộ bị sập và thi cốt rải rác trên mặt đất.
- Đây là núi Bắc Mang?
Khắp nơi đầy rẫy xương cốt. Ngàn dặm hoang vu, chỉ toàn là mộ. Thiếu nữ áo trắng đánh cuộc một lần giúp cho các nàng không bị thổi vào trong không gian loạn lưu mà là núi Bắc mang.
Hiện tại, vị trí của các nàng các động phủ của phái Bắc Mang, nơi Huống Vô Tâm đánh chết mấy người đệ tử của Thục Sơn tới mấy trăm dặm.
Nhưng cho dù là thiếu nữ áo trắng hay đám người Vân Viện cũng không hề cảm thấy vui vẻ.
Bởi vì khi các nàng nhận ra mình đang ở đâu thì chợt nghe thấy một tiếng cười điên cuồng vang vọng trong không trung.
Tiếng cười điên cuồng, ẩn chứa một sự phẫn nộ đó là của Hồng Dật.
Khi tiếng cười điên cuồng vang lên, một vầng sáng màu vàng cũng phóng thẳng lên không trung.
Gần như trong nháy mắt khi vầng sáng đó vọt lên không trung, trong phạm vi ngàn dặm, rất nhiều tia sáng cũng xuất hiện.
Xung quanh Bắc Mang đều là phạm vi thế lực của Côn Luân.
- Lạc Bắc! Ngươi mau tỉnh lại đi.
Khi vầng sáng vàng đó phóng lên cao, tiểu Trà nắm chặt lấy tay Lạc Bắc mà nhủ thầm trong lòng.
Nàng nói không chỉ vì mình mà còn vì Lạc Bắc.
- Ta là Hồng Dật Côn Luân. Các phái ở Bắc Mang nghe lệnh, phong tỏa núi Bắc Mang. Bất cứ một người nào ở đây cũng không được bỏ sót.
Bóng dáng của Hồng Dật xuất hiện trong không trung cùng với âm thanh như tiếng sấm ầm ầm của y.
Bộ trường bào của y có nhiều chỗ đã bị rách nát, dính đầy vết máu. Mái tóc của y cũng trở nên tán loạn. Nhìn y thì có thể thấy không được may mắn bằng đám người thiếu nữ áo trắng và Từ Hàng Tĩnh Trai, bị thương trong không gian loạn lưu. Mà vào lúc này, ánh mắt của y hết sức sắc bén. Y đứng trong không trung. Từ thân người tản ra pháp lực dao động phá nát cái đạo bào, khiến cho cả mái tóc cũng bay phấp phới cho thấy vào lúc này y đang hết sức giận dữ.
Chúc Chân Tông và y đều là những cao thủ tuyệt đỉnh có thể đếm được trên đầu ngón tay của Côn Luân. Cả hai người bọn họ liên thủ với nhau, cho dù tiêu diệt cả một môn phái cũng được. Vậy mà hai người đuổi giết thiếu nữ áo trắng lại bị nàng làm cho vất vả tới mức này .
Chúc Chân Tông là Ti ngự của Kim Ti. Rất nhiều lực lượng trên thế gian đều nằm dưới sự điều động của y. Nếu như y bị giam trong trận Cửu Khúc Minh Hà thì đối với Côn Luân có thể nói là tổn thất nặng nề.
.........
Ầm Ầm!
Âm thanh của Hồng Dật vừa mới vang lên trên không trung thì một tiếng sấm cũng vang lên theo.
Theo tiếng sấm đó, cả không gian tối sầm lại, đồng thời một trận mưa phùn bắt đầu rắc xuống mặt đất.
Những hạt mưa bụi lại có màu đen. Từ trong mỗi một hạt mưa dường như chảy ra một thứ âm khí như tơ nhện khiến cho chúng có một mùi hôi giống như xác thối.
- Đây là Âm hồn hắc vũ của Đồng Tước cung.
Thiếu nữ áo trắng biến sắc, vung tay lên. Một vầng sáng màu đen lóe lên. Cái pháp bảo của Độc Long tôn giả liền hóa thành một cái kiệu to màu đen trên đỉnh đầu, che phủ lấy Lạc Bắc. Đám người Từ Hàng Tĩnh Trai cũng dồn hết chân nguyên đẩy những hạt mưa văng ra xung quanh.
Sau khi che phủ lấy Lạc Bắc, thiếu nữ áo trắng cũng không tiếp tục bỏ chạy mà dừng lại, cố gắng điều tức.
Trong nháy mắt, nàng có thể nhận ra được người phóng ra đạo pháp thuật này là người của Đồng Tước cung.
Cả vùng Bắc Mang thì môn phái lớn nhất chính là phái Bắc Mang của Khuất Đạo Tử, Hà Gian phái của Thích Như Ý. Đồng Tước cung chỉ là một môn phái hạng ba ở đây nhưng giữa hàng ngàn, hàng vạn môn phái tu đạo trong thế gian thì mỗi một thứ pháp thuật đều có sự thần diệu của nó. Như Âm Hồn hắc vũ có lực sát thương không mạnh nhưng mỗi giọt mưa mại ẩn chứa âm khí giúp cho người thi triển pháp thuật có một sự cảm ứng độc đáo. Có thể nói nó là thứ pháp thuật dùng để phát hiện tung tích rất mạnh.
Vốn Thiên thiền linh diệp của thiếu nữ áo trắng, ngoại trừ lực phòng ngự rất mạnh ra thì nó còn có công hiệu che giấu hơi thở. Một khi sử dụng nó thì cho dù là Âm Hồn hắc vũ cũng không phát hiện được vị trí của các nàng. Nhưng vào lúc này, nó đã bị Hồng Dật phá hủy nên không có cách nào tránh khỏi việc để cho đối phương phát hiện ra vị trí của mình.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin
La Phù Tác Giả: Vô Tội
-----oo0oo-----
Chương 311.1: Rơi vào tay ma
Nguồn: MT
Sưu Tầm by MTQ-- 4vn
“ Soạt! “
Thiếu nữ áo trắng đột nhiên ngẩng đầu. Khắp bầu trời mưa bụi đột nhiên xuất hiện một cái lỗ thủng. Một cây kim cương xử giống như tia chớp xuyên thủng không trung. Đám người Thi Kiếm vừa mới kịp nhìn thấy một bóng người thì y đã bị Kim cương xử của thiếu nữ áo trắng đánh trúng, khiến cho cả không trung xuất hiện một làn sương máu.
Đám mưa bụi khắp trời lập tức biến mất.
Người của Đồng Tước cung sử dụng Âm Hồn hắc vũ lập tức bị thiếu nữ áo trắng đánh chết.
Nhưng vị trí của thiếu nữ áo trắng cũng hoàn toàn bị lộ dưới ánh mắt của Hồng Dật.
- Yêu nữ! Nhận lấy cái chết.
Hồng Dật đang ở trên cao liền hét to. Pháp lực dao động quanh người y lập tức bung nổ khiến cho y lao mạnh về phía đám người thiếu nữ áo trắng.
“ Phụp! “
Đúng lúc này, người mù đưa đò dường như không quen với ánh nắng chợt cầm một cái vật dài màu đen cắm xuống bên cạnh cái kiệu đang che phủ cho Lạc Bắc.
Xung quanh cái kiệu đều là đá núi cứng rắn nhưng người mù cắm cái vật đó xuống chẳng khác nào cắm cây sào xuống lòng sông. Khi vật đó vừa mới chạm xuống mặt đất lập tức lóe lên một vầng sáng. Cái vật rất dài trong tay y từ từ ngắn lại rồi biến mất. Mà mặt đất quanh cái kiệu cũng từ từ lóe lên một thứ ánh trắng sáng ngà.
Chỉ chưa tới một tức, cái vật rất dài trong tay người mù đã biến mất, ngay cả ánh sáng màu trắng ngà bên dưới cái kiệu cũng không còn. Tuy nhiên cái kiệu màu đen cũng biến mất trong mắt đám người thiếu nữ áo trắng.
- Ngươi....
Thiếu nữ áo trắng và đám người Vân Viện nhìn thấy cảnh tượng đó đều giật mình.
- Thuật Địa Thược là pháp thuật của ta. Bọn họ được ta che giấu đi không thể nhìn thấy. Có điều bọn họ vẫn còn ở đây. Chỉ sau mấy thời thần sẽ xuất hiện. Thuật địa thược chỉ có tác dụng trong khu vực này, bảo các cô ấy không nên đi ra, nếu không sẽ bị nhìn thấy.
Người mù đưa đò bao nhiêu năm canh giữ cửa trận Cửu Khúc Minh Hà cho nên nói chuyện cũng không được lưu loát cho lắm. Nhưng cũng chỉ cần có vậy, thiếu nữ áo trắng và đám người Vân Viện đều hiểu ra.
Mặc dù người mù đưa đò không thể nhìn thấy nhưng cảm giác lại nhạy bén hơn so với người thường rất nhiều. Vào lúc này, y cũng cảm nhận được đám người thiếu nữ áo trắng quyết tâm bảo ệ Lạc Bắc.
Là một người có thiên phú đưa đò, không ngờ y lại có được một cái pháp thuật che giấu cái kiệu màu đen và Lạc Bắc. Chỉ có điều dường như pháp thuật của y chỉ có thể che phủ được một phạm vi nhỏ, không thể giấu được nhiều người. Hơn nữa, cái pháp thuật của y cũng chỉ che giấu được cái kiệu, còn thực chất nó vẫn nằm ở đó. Mà nghe người mù nói thì những người ở trong cái kiệu mày đen vẫn có thể nhìn thấy tình hình bên ngoài.
Mà trên thực tế cũng đúng là như vậy.
Câu nói cuối cùng của người mù đưa đó đó là bảo tiểu Trà và tiểu Ô Cầu. Bởi vì tiểu Trà vẫn canh chừng bên cạnh Lạc Bắc. Còn tiểu Ô Cầu thì vẫn run rẩy nằm bên cạnh tiểu Trà. Tới lúc này, tiểu Trà và tiểu Ô Cầu ở trong kiệu chỉ thấy bên ngoài được ngăn cách bởi một vầng sáng lưu ly. Tất cả những chuyện mọi người nói ở bên ngoài, cả hai vẫn có thể nghe thấy rõ.
.........
- Người nào dám tới đây quát tháo? Xem Thanh Lân bảo kiếm của ta.
Trong nháy mắt khi người mù đưa đò giải thích cho thiếu nữ áo trắng xong, một ngọn lửa màu xanh liền lao thẳng xuống đầu thiếu nữ áo trắng. Người phóng ra cái pháp bảo đó là một người tu đạo mặc áo giáp màu xanh đồng, không biết thuộc môn phái nào ở đây. Giờ lúc này, y muốn lấy lòng Côn Luân, hơn nữa lại thấy xung quanh có rất nhiều cao thủ vùng Bắc Mang đang tới nên dũng khí tăng lên mà tân công thiếu nữ áo trắng.
Giết!
Sau giây phút vui vẻ, vào lúc này, thiếu nữ áo trắng chỉ còn có một cái cảm giác thảm khốc. Sau tiếng quát lạnh lùng của nàng, một cái bóng pho tượng Minh vương bốn tay lập tức xuất hiện trong không trung. Bốn cái tay đó đồng thời bắn ra bốn luồng sáng, đánh nát Thanh Lân bảo kiếm của người tu đạo kia. Cùng lúc đó, từ con mắt trên trán của Minh vương cũng phóng ra một tia sáng khiến cho y hóa thành một vũng máu.
- Đó là Bảo Sinh Minh vương quyết của Bắc Minh vương.
Bóng dáng của bảy tám người tu đạo đang nhanh chóng lao tới chợt dừng lại.
- Đi.
Thiếu nữ áo trắng vốn quyết định đứng lại tử chiến. Nhưng sau khi đánh chết người tu đạo đó, nàng và đám người Từ Hàng Tĩnh Trai chợt quyết định lao ra khỏi núi Bắc Mang. Bởi vì lúc này, chỉ có tránh thật xa thì mới giữ được an toàn cho Lạc Bắc.
- Trấn Thiên lôi đao.
Chưa chạy được trăm trượng, một tia sáng màu vàng đã lao xuống với tốc độ kinh người về phía đám người thiếu nữ áo trắng.
Đây là một lưỡi đao được khí lôi cương ngưng tụ lại thành có chiều dài không ngờ tới ba trăm trượng.
Người phát ra Trấn Thiên lôi đao có uy thế kinh người đó chính là Hồng Dật. Lúc này, so với lưỡi đao, thân hình của y chẳng khác nào một con kiến. Nhưng càng như vậy, người ta lại càng cảm thấy sự đáng sợ của y. Bởi vì một cái điểm đen nho nhỏ lại có thể vung một thanh đại đao như vậy mà chém xuống.
Một đạo kiếm khí lạnh thấu xương từ trong đám người Từ Hàng Tĩnh Trai phóng ra. Cùng lúc đó, bóng dáng của Minh Vương bốn tay kia cũng xuất hiện.
Ầm!
Như có một thanh kiếm khổng lồ vô hình, một pho tượng Minh Vương khổng lồ cùng va chạm với lưỡi đao có một không hai kia.
Rắc! Trấn Thiên Lôi đao. Cây kiếm khổng lồ và Minh vương bốn tay đều tan biến, tỏa ra vô số những tia lửa trên không trung. Còn thiếu nữ áo trắng và đám người Từ Hàng Tĩnh Trai đều rung người, miệng mũi cùng trào máu tươi.
- Các ngươi còn có thủ đoạn gì nữa?
Hồng Dật vẫn lao tới mãnh liệt như trước. Một cái đại thủ ấn màu tím trong nháy mắt xuất hiện rồi chộp xuống.
Rầm! Cái đại thủ ấn chụp xuống khiến cho đá núi trên đường đi của nó đều bị nát thành bột phát. Bảy tám người tu đạo gần đó cũng sợ hãi hét lên, vội vàng tránh sang một bên.
“ Phụp! “
Nhưng đúng lúc này, trong tay người mù đưa đò đột nhiên xuát hiện một lưỡi đao sắc bén, đâm mạnh vào ngực của mình. Khi lưỡi đao đó chạm vào ngực y, chân nguyên từ trong kinh mạch của người mù cũng tản ra. Mà một đao đó cũng cắt đứt tim mạch của y. Chỉ trong tích tắc, người mù đưa đò đã không còn hơi thở mà chết.
Không có một lời nào để diễn tả sự quyết liệt của người mù đưa đò. Nhưng đám người thiếu nữ áo trắng có thể hiểu được đó là do y sợ bị Hồng Dật bắt được rồi dùng pháp thuật bức mình nói ra chỗ giấu Lạc Bắc, cho nên quyết định sự sát.
Mà cùng lúc đó, đại thủ ấn màu tím cũng đã chộp được đám người thiếu nữ áo trắng và người Từ Hàng Tĩnh Trai vào trong tay.
Hồng Dật bắt được đám người thiếu nữ áo trắng khi chỉ cách chỗ cái kiệu màu đen đang che chở Lạc Bắc chưa tới một trăm trượng.
- Ngươi!
Vừa mới bắt được đám người thiếu nữ áo trắng, sự đắc ý trên gương mặt của Hồng Dật biến mất, thay vào đó là một sự khiếp sợ và tức giận.
Chúc Chân Tông đang bị nhốt trong trận Cửu Khúc Minh Hà. Người mù đưa đò đã chết. Trừ khi y có thể tìm được một người của mạch Thiên Quyến thì mới có thể cứu được Chúc Chân tông ra ngoài. Mà vào lúc này, trận Cửu Khúc Minh Hà đã xuất hiện sự sụp đổ. Cho dù y có tìm được người của mạch Thiên Quyến thì chỉ sợ Chúc Chân Tông cũng đã lành ít dữ nhiều. Vì vậy mà vào lúc này, người mù đưa đò quyết định tự sát cũng tương đương với việc cùng chết với Chúc Chân Tông.
Việc sống chết của Chúc Chân Tông đối với Hồng Dật cũng không quan trọng. Quan trọng rằng Chúc Chân Tông chính là Ti Ngự của Kim Ti. Rất nhiều lực lượng, của cải bí ẩn của Côn Luân trên thế gian cũng chỉ có Chúc Chân Tông mới biết được.
Chúc Chân Tông mà chết thì tương đương với một lực lượng quan trọng đối với Côn Luân và Hồng Dật bị cắt đứt.
Mà vào lúc này, Hồng Dật cũng cảm nhận được Lạc Bắc không có trong đám người mà mình bắt được.
- Các ngươi có thấy trong số các nàng có ai bỏ chạy không?
Hồng Dật lập tức quay đầu nhìn bốn bóng người vừa mới xuất hiện sau lưng mình mà hỏi.
Số người tu đạo nhìn thấy tín hiệu của Hồng Dật có chừng hơn trăm người. Nhưng những người đó đều chủ yếu tới từ bốn phái Đồng Tước cung, Quỷ Lư, Âm Thần đạo và Bích Hỏa Tông. Do Hồng Dật có thân phận là đệ tử thân truyền của Hoàng Vô Thần cho nên người tu đạo còn lại trong số bốn phái này cũng không dám tới gần. Mà bốn người xuất hiện sau lưng y chính là chưởng giáo, tông chủ của bốn phái.
Người trung niên đứng bên trái đầu tiên cầm trong tay một cái pháp bảo giống như đoản trượng, trên người cũng mặc một bộ cà sa màu xanh đồng. Sắc mặt y vàng như giấy, lạnh như băng, nhìn giống như một cái xác chết bằng vàng. Người đó chính là cung chủ của Đồng Tước cung - Xích La.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin