Quyển 1: Hà Vị Thiên Tài
Chương 72:Nghênh thân lôi đài.
Tác Giả: Thương Thiên Bạch Hạc
Dịch giả: Hỏa Kỳ Lân
Nguồn: *********.vn
Đoàn người chen chúc nhau tiến nhập vào đại sảnh Trình gia, gặp qua chú rể Hạ Nhất Thiên đều lớn tiếng khen ngợi không dứt lời.
Mặc dù biết rõ những người này có mười người thì cả mười đều miệng nói một đằng lòng nghĩ một nẻo, nhưng trên mặt họ đều mang theo sắc thái tươi cười.
Hôm nay là hôn lễ của hai nhà Trình, Hạ dù là nguyên nhân nào, cũng có thể nói đây là việc trọng đại nhất của Thái Thương huyện trong mười năm qua, dòng người giờ đây đi tới Trình phủ so với khi chúc thọ Trình lão gia tử còn nhiều hơn vài phần.
Bên ngoài Trình phủ ngựa xe như nước, đoàn người nối tiếp nhau liên tục, bên trong Trình phủ lúc này cũng đã trật kín người.
Tuy nhiên ở bên trong chính sảnh, lại cũng không có vẻ nào là chật chội, trong đó ngồi ở ghế chủ vị, không hề ngoài ý muốn vốn là lão gia tử Trình gia. Với tuổi và bối phận của lão thì trừ khi là Hạ gia lão gia tử cùng Từ gia lão gia tử đích thân đến đây, nếu không tuyệt đối không có khả năng nhường chỗ.
Ngồi bên cạnh Trình lão gia tử là một đôi nam nữ, hai người này mặc dù biểu hiện có chút rụt rè, nhưng ngôn ngữ, thần thái lại có chút thân thiết, cho dù ai nấy cũng đều có thể đoán ra được đây là một đôi vợ chồng.
Mọi người trong đại sảnh đều đi ra ngoài nghênh đón đoàn người đón dâu của Hạ gia, chỉ còn duy nhất ba người này là vẫn ngồi nguyên tạichoox.
Ánh mắt Hạ Thuyên Danh dừng lại ở hai người bên cạnh Trình lão gia tử, trong lòng lập tức đoán được thân phận của bọn họ, bất quá hắn vẫn khom người nói:
- Trình lão gia tử mạnh khỏe.
Trình Trữ Sinh cười ha ha đứng lên, giống như một trưởng bối hòa thận đi ra dẫn bọn họ nhập bàn tiệc.
Dựa theo quy định, cũng chỉ có huynh đệ hai người Hạ Thuyên Danh và Hạ Thuyên Nghĩa mới có thể đi vào bàn tiệc chính, còn đám người Hạ Nhất Hải chỉ có thể ngồi ở những bàn xung quanh.
Thế nhưng lúc Hạ Thuyên Nghĩa ngồi vào vị trí, bất chợt nói:
- Nhất Minh, ngươi cũng tới đi.
Trong lòng Hạ Nhất Minh nao nao, không khỏi đình chỉ lại cước bộ.
Hạ Thuyên Nghĩa cười tủm tỉm, giải thích:
- Trình lão gia tử, trước khi khởi hành gia phụ có nói muốn Nhất Minh giống huynh đệ vãn bối ngồi cùng một bàn tiệc.
Ánh mắt của mọi người nhất thời chuyển qua trên người Hạ Nhất Minh, khi ở trong gia tộc, vị trí ngồi tương đối trọng yếu, nó thể hiện danh vọng của bản thân trong gia tộc. Hạ Thuyên Nghĩa vừa nói như vậy, nhất thời biểu lộ trong Hạ gia, Hạ Nhất Minh đã có được quyền thế tương đương với thế hệ thứ hai của gia tộc.
Loại đãi ngộ đặc thù như thế này, ngay cả vốn là được xưng là đệ nhất nhân trong thế hệ thứ ba của tam đại gia tộc Hạ Nhất Thiên cũng chưa từng được hưởng thụ.
Cảm nhận được cảm giác của mọi người xung quanh biểu lộ qua ánh mắt, có ánh mắt không tin, có cái thì đố kỵ… Hạ Nhất Minh đột phát hiện, sau khi trải qua vài lần kinh nghiệm, hắn thật sự đã không quá quan tâm tới ánh mắt của những người này.
Hạ Thuyên Danh khẽ gật đầu, mặc dù hắn liên tục ở trong Huyền thành, nhưng đối với thực lực và địa vị của con trai ở trong gia trang lại hiểu rất rõ ràng. Để cho Hạ Nhất Minh có thân phận ngang hàng cùng với bọn họ tuyệt đối là không có bất cứ chỗ nào gọi là vượt quá giới hạn.
Hạ Nhất Minh cười khổ một tiếng, nguyên bổn kỳ vọng phụ thân có thể ngăn cản một chút, không nghĩ tới lão nhân gia dĩ nhiên lại lựa chọn đồng ý.
Trong mắt Trình Trữ Sinh hiện lên một tia kinh ngạc , mặc dù lão đoán địa vị Hạ Nhất Minh ở trong gia trang phỏng chừng có địa vị rất cao, nhưng là cao tới loại trình độ này, đã vượt ra khỏi dự liệu.
Bất quá, lão lập cười một tiếng dài, cao giọng nói:
- Hảo, từ xưa anh hùng xuất thiếu niên, như vậy để Nhất Minh ngồi vào vị trí đi.
Trên mặt vẫn duy trì nụ cười, Hạ Nhất Minh bất đắc dĩ tiến lên, tiến vào bên trong bàn tiệc chính.
Mọi người còn chưa kịp ngồi xuống, đã nghe được có người cao giọng xướng thiếp:
- Từ gia bảo, Từ Ẩn Kiệt lão gia tử đến. . .
Không có tiếp tục xướng dài tên người trên thiếp nữa, bởi vì tên lão gia tử Từ gia bảo Từ Ẩn Kiệt này chỉ có vài chữ nhưng lại rất có ma lực, đủ để cho bất luận kẻ nào cũng phải động dung rồi.
Phụ tử Trình Trữ Sinh cùng đám người Hạ Thuyên Danh đưa mắt nhìn nhau, ngoại trừ Hạ Nhất Minh đã sớm nghe trộm qua lão gia hỏa này hôm nay sẽ tự thân đến đây chúc mừng, những người còn lại đều là thật sự khiếp sợ cùng kinh ngạc.
Ngay lập tức sau lúc, Trình Trữ Sinh chậm rãi địa đứng lên, trên mặt của lão lộ ra một vẻ mặt khiến người khác khó hiểu, cảm giác không nhìn hỉ nộ ái ố ra hiện lên trên vẻ mặt, trầm giọng nói:
- Các vị, Từ Ẩn Kiệt dù sao cũng là chủ nhân Từ gia, ta sẽ tự mình ra nghênh đón, tạm thời xin lỗi không tiếp được các vị trong chốc lát.
Huynh đệ Hạ Thuyên Danh liếc mắt nhìn nhau, hai người đồng thời đứng lên. Nếu tới là cùng thế hệ phụ thân, một trong hai cao thủ của Thái Thương huyện Từ Ẩn Kiệt, bọn họ cũng không thể cứ thế ngồi yên được.
Một đám người còn chưa kịp ngồi ấm chỗ, nhất loạt lại đứng lên, bất quá đám người Hạ Nhất Minh lại chú ý tới. Ngay cả là nghe được tin tức Từ gia lão gia tử đích thân đến, vậy mà đôi vợ chồng trẻ ngồi bên cạnh vẫn không hề nhúc nhích.
Trong lòng mọi người cũng nhận ra được thân phận của bọn họ, ngoại trừ khách nhân đến từ Lâm gia của Lâm Lang quận, thì còn có người nào có lá gan và mặt mũi như vậy?
Hạ Nhất Minh theo mọi người đi ra ngoài, lập tức nghe được tiếng cười sang sảng Từ Ẩn Kiệt.
Mặc dù hắn đã nghe qua âm thanh của người này, nhưng cũng chưa từng gặp mặt.
Nhìn ra xa thấy một lão nhân đầu tóc bạc phơ, mặt như khô mộc lão nhân, đôi mắt lại rất sinh động, chớp động tỏa ra quang mang. Mặc dù không thấy sắc bén, nhưng phối hợp với danh vọng của lão lại khiến cho kẻ khác không dám nhìn trực tiếp.
Hạ Nhất Minh liếc mắt nhìn lại, lập tức biết được loại công pháp vị lão nhân này tu luyện, không thể nghi ngờ chính là Khô Mộc Công, hơn nữa đã đạt tới thành tựu cực cao theo miêu tả. Mặc dù không phải là thập tầng đỉnh phong, nhưng cũng đã gật đạt tới cảnh giới này rồi.
Phụ tử hai người Trình Trữ Sinh mỉm cười dẫn bọn họ đón tiến vào, mọi người chào hỏi một phen, lần thứ hai ngồi xuống.
Lúc này đây theo Từ gia lão gia tử đến đây, ngoại trừ Từ Hướng Tứ cùng Từ Hướng Tiền, còn có mấy đệ tử thế hệ thứ ba Từ Dục Đức, Từ Dục Tài ở bên trong.
Bất quá, có thể tiến vào bàn tiệc chính cũng chỉ có nhị vị cao thủ thế hệ thứ hai của Từ gia. Đám người Từ gia thấy Hạ Nhất Minh cũng là nghênh ngang đi vào vị trí bàn tiệc chính, không khỏi lộ ra một chút kinh ngạc khó hiểu .
Nhưng ở trường hợp này, không có một người nào dám thất lễ đứng ra hỏi.
Trình Trữ Sinh ho nhẹ một tiếng, đứng lên, cao giọng nói:
- Các vị, lão phu giới thiệu một chút, vị này là đến từ Lâm gia ở Lâm Lang quận, tuổi tuy còn trẻ nhưng là đệ nhất cao thủ trong cùng thế hệ ở Lâm gia, Lâm Đào Lật các hạ. Bên cạnh vị này, là tôn nữ của lão phu Yên Quyên, cũng là đại tỷ Yên Lệ. Hôm nay là ngày Yên Lệ xuất giá, tỷ phu cùng tỷ tỷ trở về chúc mừng, cũng là vinh hạnh cho Trình gia ta a.
Mọi người mặc dù đều biết Trình Yên Quyên gả Lâm Đào Lật kỳ thật là làm thiếp, nhưng giờ phút này trong lòng vẫn hâm mộ không thôi.
Thân phận Lâm gia, đệ nhất cao thủ trong thế hệ trẻ Lâm gia, điều đó có ý nghĩa như thế nào? Lấy tôn nữ Trình gia làm thiếp, cũng không có bôi nhọ Trình gia. Hơn nữa Lâm Đào Lật tự mình đến một nơi nhỏ nhoi như Thái Thương huyện, đã là quá nể mặt Trình gia. Cho dù là người khó tính đến đâu lúc này cũng đành hâm mộ vận tốt của Trình gia.
Hạ Nhất Minh đang âm thầm chú ý Lâm Đào Lật, vị này nhìn qua cũng chỉ hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi, bình tĩnh ngồi ở trên ghế, giống như núi non trùng điệp, toát ra cảm giác lão luyện thành thục, có cảm giác người có tài nhưng vẫn kín đáo.
Hơn nữa, hắn vóc người thon dài, thần thái tao nhã lịch sự, nghiêng đầu cùng Trình Yên Quyên nhỏ nhẹ nói chuyện, ánh mắt vĩnh viễn ôn hòa, cười tủm tỉm, khiến ngươi khác cảm giác được hắn tinh tế, tỉ mỉ, phảng phất sẽ không bao giờ phát hỏa.
Động tác của Lâm Đào Lật cũng không có một chút kệch cỡm, hoàn toàn là phát ra từ nội tâm, bởi vậy có thể thấy được, hắn là sủng ái tiểu thiếp, nếu không cũng không từ ngàn dặm xa xôi tới đây chúc mừng.
Tiếp theo Trình Trữ Sinh giới thiệu mọi người ngồi xung quanh, nghe tới Từ lão gia tử là một cao thủ thập tầng nội kình, trong mắt Lâm Đào Lật rõ ràng toát ra ánh mắt phi thường hứng thú.
Đây là lần đầu tiên hắn đối với là người khác biểu lộ ra một tia chú ý, hiển nhiên, thập tầng nội kình đã đả động đến hắn. Còn khi giới thiệu đến Hạ Nhất Minh, khi hắn nghe được Hạ Nhất Minh năm nay mới mười lăm tuổi, nhưng đã đạt tới thất tầng đỉnh phong, trong lòng không khỏi có chút ngoài ý muốn, cũng chú ý nhiều hơn vài phần.
Huynh đệ hai người Hạ Thuyên Danh nhìn nhau cười, ở trong lòng của bọn họ, Nhất Minh tu vi nội kình kỳ thật đã đạt tới bát tầng, song thất tầng đỉnh phong ở trong đám đồng lứa đã là tung hoành vô địch rồi, còn bát tầng thì dấu diếm thêm một thời gian đi.
Giới thiệu mọi người xong tất, lập tức bắt đầu bữa tiệc, trong bàn tiệc chính thức ăn lại càng tinh xảo hơn so với những bàn khác.
Rượu qua ba tuần, bọn hạ nhân đem tấm vải đỏ lớn ở bên sườn chính sảnh nhấc xuống, lập tức lộ ra lôi đài ở phía đằng sau.
Cái này lôi đài này về độ lớn không hề kém hơn cái lôi đài của Huyền Thành, cũng là một trong lôi đài nhỏ nhất của Thiên La đế quốc.
Một hán tử nhảy lên lôi đài, hướng về phía bàn tiệc chính thi lễ, sau đó lớn tiếng nói:
- Nhất Thiên huynh đệ, muốn lấy muội tử của ta, phải xuất ra công phu chân chính. Mấy vị huynh đệ Hạ gia lên đài chỉ giáo vài chiêu.
Nhất thời mọi người trong đại sảnh lập tức tập trung lại xung quanh lôi đài, cũng may có trang đinh an bài, không đến mức giống cảnh tượng hỗn loạn như ở trận lôi đài lần trước trong Huyền thành mà huynh đệ Hạ Nhất Minh xem, mà vì thân phận của những người trong chính sảnh, cũng không có khả năng vây xem. Bất quá, ngay cả là ngồi ở trong sảnh, cũng có thể đem này hết thảy mọi thứ diễn ra trên lôi đài thu vào tầm mắt.
Có thể tiến vào chính sảnh địa, đều là nhân vật có uy tín ở trong Thái Thương huyện. Nhưng là Thiên La đế quốc có nền võ học cực thịnh, vừa thấy được chuyện này, trong lòng mọi người đều có chút mong chờ.
Hạ Thuyên Nghĩa thấp giọng nói:
- Nhất Minh, người này chính là người nổi bật trong thế hệ thứ ba của Trình gia, Trình Lam Nặc, cùng với Nhị ca, Tam ca của ngươi giống nhau, đều là cao thủ lục tầng nội kình.
Hạ Nhất Minh khẽ gật đầu, thực lực của hắn mặc dù cường đại, nhưng là cũng tiếp xúc nhiều với ngoại giới, cho nên Hạ Thuyên Nghĩa mới phải tận lực giới thiệu.
Hạ Nhất Hải buông chén rượu xuống, lớn tiếng nói:
- Lam Nặc huynh đệ, ta tới khiêu chiến.
Hắn đi nhanh về phía trước, từ dưới lôi đài nhảy lên, nhất thời đã đứng ở trên lôi đài.
Hạ Nhất Hải vốn tu luyện Hỏa hệ công pháp, giờ phút này tùy tiện lên đài, càng tràn ngập một loại hào khí can vân, lập tức thu được sự ủng hộ của người xung quanh, ngay cả những người ngồi ở trong bàn tiệc chính cũng gật đầu tán thưởng.
Cái này Hạ Nhất Hải cũng là do vận mệnh không tốt, lại sinh ra ở Hạ gia trang.
Ngoại trừ vẫn bị đại ca Hạ Nhất Thiên đàn áp, hôm nay có thêm Hạ Nhất Minh có tư cách ngồi vào bàn tiệc chính, cho nên hắn ở trong đám tiểu bối của tam đại thế gia danh tiếng cũng không cao.
Nhưng trên thực tế thực lực của Hạ Nhất Hải cực kỳ cường đại, nếu là sinh ở một trong hai thế gia còn lại, đã sớm trở nên nổi bật, là một trong những ngôi sao sáng trong tương lai.
Đã có 18 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của ♥Thanh Long♥
Quyển 1: Hà Vị Thiên Tài
Chương 73:Lâm gia khiêu chiến.
Tác Giả: Thương Thiên Bạch Hạc
Dịch giả: Hỏa Kỳ Lân
Nguồn: *********.vn
Sau khi Hạ Nhất Hải lên đài, hai người liền ôm quyền chào nhau, nhất thời cẩn thận từng ly từng tý chuẩn bị giao thủ.
Mặc dù tất cả mọi người đều biết, lúc này đây ở trên lôi đài tính chất bất quá chỉ là phong tục mà thôi, quyết không có khả năng được chứng kiến sinh tử quyết đấu. Nhưng là đệ tử của hai gia tộc buông tay đánh cược một lần, ngay cả một số người trong chính sảnh cũng vô tình nhìn thấy, càng không cần phải nói đến bốn phía ở xung quanh lôi đài.
Ngay từ đầu bọn họ giao thủ, lập tức vang lên những tiếng trầm trồ khen ngợi không ngừng bên tai, dẫn đến việc hai người bọn họ giao thủ có thêm chút khí thế.
Trình Lam Nặc tu luyện chính là một bộ kỳ dị Thủy Hệ công pháp, song chưởng của hắn như bay, giống như sóng cuộn liên tục không dứt, vĩnh viễn không có điểm cuối.
Mà Hạ Nhất Hải là một người tu luyện Hỏa hệ công pháp, bị tính chất công pháp của đối phương khắc chế. Nhưng khiến kẻ khác kinh ngạc chính là, khi hắn bắt đầu vận chuyển Hỏa hệ công pháp là lúc toàn thân giống như một chiếc hỏa lò, tản ra từng đợt nhiệt lượng khiến kẻ khác không dám tới gần. Một luồng sóng nhiệt cuồn cuộn lao tới, không chút úy kỵ lực lượng Thủy hệ của đối phương, ngược lại còn có chút mơ hồ, tùy lúc đều có thể phá tan xu thế phong tỏa của công pháp đối phương.
Đối với người trong nghề mà nói những người xung quanh chủ yếu chỉ là xem náo nhiệt.
Đa số mọi người nhìn hai người bọn họ ở trên lôi đài có chút náo nhiệt, đều là cao giọng trầm trồ khen ngợi, nhưng người có thể nhìn ra môn đạo trong đó đều có chút giật mình.
Trên lôi đài là hai người tu luyện giả lục tầng nội kình, hơn nữa bọn họ tu luyện nội kình chủ tu công pháp và chiến kỹ công pháp rõ ràng là công pháp bình thường.
Theo lý mà nói, Thủy Hệ của Trình Lam Nặc hẳn là phải chiếm thượng phong, nhưng trên thực tế lại dần dần đánh mất quyền chủ động, hơn nữa mơ hồ bị rơi xuống hạ phong.
Đó cũng không phải Trình Lam Nặc âm thầm nhường nhịn, mà bởi vì thực lực của hắn không đủ.
Mặc dù đều là lục tầng nội kình, nhưng là nội kình Hạ Nhất Hải so với hắn mơ hồ cao hơn một bậc. Mà điều chủ yếu ở đây, lĩnh ngộ chiến kỹ của Hạ Nhất Hải cũng cao hơn hắn.
Hạ Nhất Hải đã đem Hỏa hệ chiến kỹ của hắn tu luyện tới cực hạn lục tầng, nắm giữ được tinh túy của chiến kỹ.
Để đạt được thành tựu như thế này Hạ Nhất Hải không biết đã tốn bao nhiêu tinh lực, hơn nữa nhiều lần trao đổi với Hạ Nhất Thiên và Hạ Nhất Huyễn, nghiên cứu cùng tỷ mới có chút lĩnh ngộ. Hắn phải chịu thất bại vô số lần sau đó tổng kết lại tìm hiểu được tinh túy của loại chiến kỹ này.
Cho nên khi hắn thi triển chiến kỹ, cả người liền giống như một cái hỏa lò, còn đối với Thủy hệ của đối phương lại giống như những giọt nước một khi tiếp xúc đến hỏa lò, lập tức bị nhiệt độ cao của hỏa lò làm bốc hơi.
Lực lượng của thuộc tính mặc dù có khắc chế nhất định, nhưng một chút khắc chế này lại không nắm được trong tay bị đối phương phân tán ra từng chút một, giống như chia rẽ lực lượng khiến cho vô luận làm cách nào cũng không thắng được đối phương.
Hai người bọn họ giao thủ, Hạ Nhất Minh nhờ có nhãn lực cao minh cũng đã nhìn ra kết quả cuối cùng, tiếp tục thi đấu thêm một lúc nữa, ngay cả đám người Hạ Nhất Thiên cũng thở dài một hơi.
Lúc này, song chưởng Trình Lam Nặc cấp bách huy vũ, khiến cho mọi người xung quanh không thể nhìn rõ được đôi thủ chưởng, nhất thời làm cho xung quanh vang lên những tiếng trầm trồ khen ngợi. Song, đang lúc mọi người cho là hắn muốn thi triển một loại vũ kỹ kinh thiên động địa, nhưng là hắn lại tách ra, lớn tiếng nói:
- Nhất Hải huynh, ta nhận thua, các huynh đệ Trình gia, dùng xa luân chiến đối phó bọn họ.
Tất cả mọi người đều xôn xao, nghĩ không hiểu tại sao hắn rõ ràng chiếm cứ thượng phong, nhưng lại nhận thua.
Duy chỉ có những người ở trong chính sảnh đều mỉm cười, Trình Lam Nặc thua người không thua khí thế, hơn nữa lúc cuối cùng khi xuống đài còn nói to, càng làm cho tất cả mọi người cười vang không thôi.
Khi lập lôi đài sử dụng xa luân chiến, biểu hiện ra ngoài cũng không phải là luận võ, mà vì không để cho Hạ Nhất Thiên thuận lợi cưới vợ nên muốn làm khó dễ. Một câu nói kia của Trình Lam Nặc đã làm cho không khí khẩn trương được buông lỏng, những người ngồi ở vị trí bàn tiệc chính đều nở ra nụ cười tỏ vẻ hiểu ý.
Trình Lam Nặc quả nhiên là một nhân tài, nếu không Trình gia cũng sẽ không an bài hắn là người thứ nhất lên lôi đài rồi.
Trong tiếng cười đùa của mọi người, đám tiểu bối Trình gia đều muốn lên lôi đài làm người nổi bật.
Những người này tu vi cao nhất cũng chỉ là lục tầng, đối với nắm giữ chiến kỹ thậm chí còn kém hơn Trình Lam Nặc một bậc, tự nhiên không có khả năng tạo thành phiền toái cho Hạ Nhất Hải, Hạ Nhất Huyễn rồi.
Đương nhiên, bọn họ cũng biết, đây tuyệt đối không phải thực lực chân chính của Trình gia. Bọn họ cũng từng đi đến nơi bồi dưỡng nhân tài của Trình gia, ở đó trong đám đệ tử của Trình gia cũng có một vài cao thủ chân chính.
Mặc dù những người đó cũng không đột phá bức tường cản trở lục tầng, cũng không phải là đối thủ của đại ca Hạ Nhất Thiên, nhưng nếu là cùng hai người bọn họ so sánh, lúc đó thì hươu chết về tay ai còn chưa biết.
Một hồi ồn ào, mắt thấy mặt trời đã ngả về phía tây, Nhất Hải cùng Nhất Huyễn mặc dù là thay phiên ra tay, nhưng cũng đành phải thở hồng hộc rồi, thế mới biết nghênh thân lôi đài cũng không phải là dễ dàng.
Trình lão gia tử cười tủm tỉm khẽ gật đầu, Trình Gia Huy đứng lên, đang lúc hắn muốn hạ lệnh rút lui khỏi lôi đài lúc, lại nghe thấy một âm thanh nhỏ nhẹ vang lên ở bên cạnh:
- Nhạc phụ đại nhân chậm đã.
Trình Gia Huy ngẩn ra, quay đầu lại đi, vẻ mặt ôn hoà hỏi:
- Lâm công tử có gì phân phó.
Bọn họ hai người xưng hô cũng không có giống như bình thường, nhưng tất cả mọi người cũng không cảm thấy kỳ lạ. Công tử của Lâm gia đã gọi một tiếng là nhạc phụ, đó là đã cấp cho ngươi mặt mũi, nếu thật sự bỏ qua mặt mũi thì cũng đừng mong nghe thấy hai tiếng ấy.
Lâm Đào Lật chậm rãi đứng lên, nói:
- Chứng kiến các vị ở trên lôi đài luận võ, Lâm mỗ đột nhiên có chút ngứa ngáy, nếu là nhạc phụ đại nhân không ngại tiểu tế cũng muốn lên đài đánh một trận.
Phụ tử Trình Gia Huy đưa mắt nhìn nhau, từ cái nhìn của họ cũng biết được đây cũng không phải là do bọn họ an bài, tuyệt đối là do thiếu gia Lâm gia tự mình yêu cầu.
Hai huynh đệ Hạ Thuyên Danh nhíu mày, mặc dù cũng chưa biết qua vũ kỹ của Lâm Đào Lật như thế nào, nhưng là nếu có thể xưng là đệ nhất cao thủ của Lâm gia trong thế hệ tuổi trẻ, như vậy khẳng định không phải Hạ Nhất Hải cùng Hạ Nhất Huyễn có thể ứng phó.
Ánh mắt của hai người đồng thời rơi xuống trên người Hạ Nhất Minh, mặc dù khi đến đây bọn họ chưa từng nghĩ tới chuyện để cho hắn ra tay, nhưng là dưới tình huống như thế này, không thể nghi ngờ đây là lựa chọn duy nhất.
Hạ Nhất Minh thấy được ánh mắt phụ thân cùng Tam thúc, trong hiểu được vô luận như thế nào cũng không thể trốn thoát nổi. Trong lòng hắn thầm than, đang định đứng lên, lại nghe đến Lâm Đào Lật chậm rãi nói:
- Nghe nói Liệt Hỏa Công của Từ gia danh chấn Thái Thương huyện, được xưng đệ nhất kỳ công của Thái Thương huyện, không biết có thể hay không cho tại hạ đại khai nhãn giới.
Những lời này vừa nói ra, cả trong đại sảnh lập tức rơi vào yên lặng, tiếng kim rơi xuống đất cũng có thể nghe thấy.
Mọi người nhất thời nghĩ tới một lời đồn trong thời gian gần đây, ở nửa năm trước ở Thái Thương huyện truyền ra một nguồn tin khiến dư luận xôn xao, hơn nữa nghe nói tin đồn này từ chính trong Trình gia một trong tam đại thế gia truyền ra.
Nửa năm trước, Trình gia bị tặc nhân đánh lén, chết hơn trăm người.
Mặc dù cuối cùng tặc nhân đã bị giết toàn bộ, nhưng là Thiên Niên Huyết Sâm do Lâm gia của Lâm Lang quận tặng cho, lại bị một người bịt mặt cướp đi.
Người bịt mặt cũng không cùng đường với đám mã tặc, hơn nữa khi cùng Trình Gia Huy trao đổi một chưởng, sử dụng lại chính là đệ nhất kỳ công của Từ gia Liệt Hỏa Công, càng đáng sợ là, tu vi người nọ đã đạt tới cửu tầng nội kình.
Tuy Trình Gia Huy cũng không ở trước mặt mọi người tuyên bố việc này, nhưng lại chưa bao giờ phủ nhận.
Quan hệ Từ, Trình nhị gia ngày càng khẩn trương, mà Trình, Hạ hai nhà làm thong gia, càng thể hiện rõ ràng bên trong có vấn đề.
Hôm nay, con rể Lâm Đào Lật của Trình gia đột nhiên hướng Từ gia đưa ra yêu cầu như thế, trong đó bao hàm hàm ý như thế nào đây.
Lão gia tử Từ Ẩn Kiệt chậm rãi ngẩng đầu lên, lão giống như Khô Mộc trên mặt không lộ ra nửa điểm cảm tình.
Sau một lát, hắn mới chậm rãi nói:
- Lâm công tử, Từ gia chúng ta tu luyện Liệt Hỏa Công có thành tích, hơn nữa đạt tới cửu tầng nội kình, cũng chỉ một người.
Ánh mắt Lâm Đào Lật nhất thời dời về phía rồi Từ Hướng Tiền, người này đã hơn bốn mươi tuổi, nhưng bề ngoài lại giống như mới chỉ ba mươi tuổi, Từ Hướng Tiền chậm rãi đứng lên, nói:
- Nếu Lâm công tử có nhã hứng, Từ Hướng Tiền đành liều mình bồi quân tử.
Hai người đồng thời rời khỏi bàn tiệc, sóng vai hướng về trên lôi đài đi đến.
Lúc này đây, tất cả mọi người ở trong sảnh đều mơ hồ toát ra một chút mồ hôi lạnh.
Hai người này có thân phận tôn sư quý, hơn xa so với đám đệ tử vừa rồi. Mà là trọng yếu hơn là, bọn họ lên đài có ý nghĩa tuyệt không tầm thường.
Tựa hồ là tất cả mọi người cảm nhận được không khí ngưng trọng ở trên lôi đài, tiếng hoan hô xung quanh lôi đài cũng yên lặng biến mất.
Sau khi hai người bọn họ lên trên lôi đài, hai mắt lão gia tử Từ Ẩn Kiệt đột nhiên bạo phát ra tinh quang, hắn nhìn thẳng vào Trình Trữ Sinh, nói:
- Từ gia chúng ta tu luyện Liệt Hỏa Công có thành tựu, cũng chỉ có mình hắn, trừ hắn ra, còn lại tu luyện Liệt Hỏa Công ngay cả lục tầng nội kình cũng không có ai đạt tới.
Lão nói ra những lời này phảng phất như tiếng chuông ngân, trùng điệp không ngớt rơi vào tai mọi người.
Sau đó, Từ Ẩn Kiệt nhắm hai mắt lại, không liếc mắt nhìn bất cứ kẻ nào nữa.
Phụ tử Trình Trữ Sinh cùng Trình Gia Huy nhất thời rõ ràng ý tứ của hắn, hia người liếc mắt nhìn nhau, lần lượt gật đầu. Từ Ẩn Kiệt ở dưới hoàn cảnh này lại nói ra những lời đó, lấy thân phận của hắn mà nói, đó là tuyệt đối sẽ không có chút nói dối.
Giờ khắc này, phụ tử hai người Trình gia mơ hồ cảm giác được, hơn nửa năm nay bọn họ đã tìm sai mục tiêu.
Bất quá, cho dù bọn họ có đoán như thế nào, cũng tuyệt đối thể nghĩ được, Thiên Niên Huyết Sâm mặc dù rơi vào tay Từ gia, nhưng lại trên người một thanh niên trẻ tuổi ở trong bàn tiệc.
Không chỉ có phụ tử Trình gia thay đổi suy nghĩ, ngay cả hai người huynh đệ Hạ Thuyên Tín cũng giật mình không thôi.
Cướp đi Thiên Niên Huyết Sâm, nếu không phải là Từ gia, như vậy lại là người phương nào đây. Chẳng lẽ ở trong Thái Thương huyện, lại có thể xuất hiện một thế lực bí ẩn.
Hoặc là...
Phụ tử Trình gia cùng huynh đệ Hạ gia nhìn nhau, trong ánh mắt của bọn họ ánh lên một cái nhìn sợ hãi, chẳng lẽ người từ địa phương đó đi ra sao?
Đã có 17 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của ♥Thanh Long♥
Quyển 1: Hà Vị Thiên Tài
Chương 74:Cửu tầng chi chiến.
Tác Giả: Thương Thiên Bạch Hạc
Dịch giả: Hỏa Kỳ Lân
Nguồn: *********.vn
Ở trên lôi đài, hai người Lâm Đào Lật và Từ Hướng Tiền cùng chắp tay chào nhau, sau đó cùng lùi lại phía sau vài bước.
Không khí xung quanh đột nhiên khẩn trương hẳn lên, ngay cả những người ở bên dưới lôi đài cũng không thể tránh khỏi bị khí thế của hai người trên lôi đài làm cho toát mồ hôi lạnh.
Trong lòng hai người Trình lão gia tử cùng Trình Gia Huy đều vô cùng khẩn trương, bọn họ như thế nào cũng thật không ngờ được lại có thể xảy ra chuyện này.
Ánh mắt của hai người hướng về phía nữ tử duy nhất ở trong bàn tiệc chính Trình Yên Quyên nhìn lại.
Thiên La đế quốc nếu võ công cường thịnh, như vậy đừng nói nữ tử có thể leo lên vị trí cao nhất, coi như là có thể dự thính ở chính sảnh, cũng là một chuyện rất giỏi rồi.
Đương nhiên, nếu là một nữ tử có vũ lực cường đại thì không thể nói gì rồi. Nhưng hãy nhìn Trình Yên Quyên bộ dáng nũng nịu, đừng nói có thực lực cường đại, chỉ sợ là chỉ cần bất kỳ ai trong đám hậu bối của tam đại thế gia cũng có thể đánh bại nàng. Chỉ là, hắn vốn là theo Trình Yên Quyên đến đây, với mức độ thân mật của hai vợ chồng bọn họ, cho dù ai cũng không dám đối với nàng có bất cứ bất mãn nào.
Thấy được ánh mắt nhị vị trưởng bối, Trình Yên Quyên quyến rũ cười, bộ dáng xinh đẹp động lòng người, nàng nhẹ giọng nói:
- Đào Lật tự có chừng mực, hai người yên tâm đi.
Phụ tử Trình Trữ Sinh mỉm cười gật đầu, trong lòng yên tâm được vài phần. Nếu là không có cam đoan của nàng, chỉ sợ sẽ tưởng rằng Đại thiếu gia Lâm gia vốn là có chủ tâm gây chuyện mà đến đây.
Ánh mắt Từ Ẩn Kiệt đảo qua khuôn mặt xinh đẹp của Trình Yên Quyên, trong lòng lập tức hiểu rõ, Lâm Đào Lật sở dĩ lên đài, hoàn toàn là do nàng ở sau lưng dựt giây. Rõ ràng là biết được Thiên Niên Huyết Sâm mất tích, cha bị người đả thương, lại tìm không được địch nhân, cho nên mới đem bực dọc trút lên đầu Từ gia.
Trong lòng hắn thầm than, đây đúng là tai bay vạ gió a. Bất quá lão cũng quyết định, cho dù lần này có gặp phải chuyện gì, Từ gia cũng tuyệt đối không ra mặt trả thù.
Trên lôi đài hai người ở xa nhìn nhau, khí thế cường đại ở trên người bọn họ lan tràn ra xung quanh.
Tiếp qua sau một lát, những người hiểu được một chút ý nghĩa ở trong đó đều không khỏi biến sắc.
Hai huynh đệ Hạ Thuyên Danh nhìn nhau, cũng nhìn thấy sự kinh hãi trong mắt đối, Hạ Thuyên Nghĩa để tay xuống dưới bàn, dưới sự che chắn của mặt bàn làm ra một thủ thế chữ "Chín".
Hạ Thuyên Danh khẽ gật đầu, sắc mặt cực kỳ ngưng trọng, không còn một chút tươi cười như vừa rồi.
Từ Hướng Tiền có thể nói là người rất nổi tiếng Thái Thương huyện, hắn ở trong huyện là một tu luyện giả cửu tầng nội kình, trong toàn bộ Thái Thương huyện bài danh tuyệt đối có thể trong năm người đứng đầu.
Từ khi hắn tiến lên trên lôi đài, trên người luôn thể hiện ra khí thế cường đại khiến cho những người ở gần luôn cảm thấy khó thở, khó có thể lại gần.
Trong đại viện, đám người vừa nãy còn chen chúc, đẩy nhau tới gần lôi đài để xem, nhưng là tới rồi giờ phút này, những người này không hẹn mà cùng hướng về bên ngoài lui ra. Ngay cả này nô bộc phụ trách duy trì trật tự cũng không ngoại lệ.
Từ Hướng Tiền chưa ra tay, nhưng là dưới khí thế của hắn bao phủ, cũng để dọa những người có tu vi thấp kém phải lùi ra xa.
Song, đối diện với hắn, thanh niên cao thủ Lâm Đào Lật đến từ Lâm gia địa nhưng là hai tay chắp sau lưng, phảng phất không đem đối thủ ở phía trước để vào trong mắt.
Không những như thế, mặc dù Lâm Đào Lật khí thế trên người chưa từng bạo phát ra, nhưng cứ như vậy đứng yên tại chỗ, không một chút biểu hiện, phẳng lặng như mặt nước, lại bất động giống như núi non trùng điệp.
Sắc mặt Từ Hướng Tiền trầm trọng, lo lắng trong lòng hắn nguyên bổn đã sớm vứt lên chín từng mây. Vốn khi ở bên duới phụ thân dặn dò, hắn chủ định phải thua một chiêu nửa thức. Nhưng khi song phương cùng đối diện, hắn mới biết được, chính mình đã xem thường người này, ngay cả là khi hắn đem khí thế đề tụ tới bát tầng đỉnh phong, cũng không thể làm đối thủ biến sắc.
Người này mặc dù tuổi còn trẻ, nhưng là một thân tu vi quả thật không phải chuyện đùa, dĩ nhiên lại không hề hắn dưới.
Hít thật sâu một hơi, trong đôi mắt Từ Hướng Tiền đột nhiên hiện lên tinh mang, khí thế quanh người hắn trong nháy mắt đạt tới cực điểm, giống như nổ mạnh hướng về chung quanh phóng ra.
Mặc dù loại lực lượng này không thể nhìn thấy, sờ cũng không được, nhưng khi cỗ lực lượng này bạo phát ra xung quanh, đám người đang lui ra phía sau tốc độ nhất thời nhanh hơn rất nhiều, thậm chí còn còn có một ít lan đến gần đại sảnh.
Trên lôi đài hạ bao trùm một mảnh yên ắng, đây mới là chín tầng cao thủ địa toàn lực bộc phát, uy thế cường đại, lại có thể đã đạt tới tình trạng như thế.
Sắc mặt Lâm Đào Lật rốt cục cũng ngưng trọng lại, một cỗ khí thế cường đại đồng dạng chậm rãi từ trong người hắn nhộn nhạo phát ra.
Nếu như nói khí thế trên người Từ Hướng Tiền mạnh như lửa, như vậy khí thế trên người Lâm Đào Lật lại giống như nước Trường Giang và Hoàng Hà liên tục không dứt, một sóng nối tiếp một sóng, mặc dù không bằng Từ Hướng Tiền, nhưng phảng phất vĩnh viễn không có điểm cuối.
Hai luồng khí thế trong lúc đối kháng không hề có chút dấu hiệu bạo phát ra, khiến cho mọi người ở phía dưới lâm vào một mảng hỗn loạn.
Bất quá giờ phút này tất cả mọi người đều hiểu rõ một việc, nam tử tuổi trẻ trên lôi đài nhìn qua cận có hai mươi bảy, tám tuổi lại có thể sánh cùng với Từ Hướng Tiền, đều là cao thủ có tu vi nội kình đạt tới cửu tầng.
Trong tất cả các loại công pháp, tu luyện nội kình không thể nghi ngờ là khó khăn nhất, muốn từng chút từng chút tăng lên, khó khăn to lớn như thế nào không cần phải nghĩ.
Mà cái này cũng không thể so sánh với chiến kỹ công pháp, nếu là một khi giác ngộ, có thể tiến bộ trên diện rộng. Trong khi tu luyện nội kình lại không hề có đường tắt để đi như vậy.
Trong ba nhà Hạ, Từ, Trình, tất cả đám tiểu bối có thể tấn chức lên lục tầng nội kình cũng khoảng trăm người. Những người này từ khi năm tuổi bắt đầu luyện tập nội kình nhưng là đến bây giờ số người có thể đột phá lục tầng, đạt tới thất tầng cũng chỉ có hai người mà thôi.
Còn thế hệ thứ hai của tam đại thế gia, có thể đột phá đến đệ cửu tầng, cũng không quá hai người, hơn nữa bọn họ đều là khoảng bốn mươi tuổi mới đột phá thuận lợi tiến giai. Nhưng chỉ cần có hai người này, cũng đã được tam đại gia tộc coi là nhân tài cho tương lai.
Thế nhưng, nhìn lên lôi đài vị nam tử trẻ tuổi kia chưa đầy ba mươi, trong lòng mọi người đều không khỏi dậy sóng, cảm khái không thôi.
Người này lại có thể trước ba mươi tuổi, tấn chức tới cửu tầng nội kình, đây là chuyện nghe rất rợn người.
Tuổi Hạ Nhất Thiên so với hắn cũng chỉ nhỏ hơn vài năm, nhưng là thất tầng cùng cửu tầng khoảng cách chênh lệch rất lớn, khiến cho hai người này không hề ở cùng cấp bậc với nhau.
Cùng với người này so sánh, tam đại thế gia giống như chỉ là đám người bình thường vô tri mà thôi.
Ánh mắt huynh đệ hai người Hạ Thuyên Danh nhìn về phía Nhất Minh, trong lòng của bọn họ lúc này mới có một ít an ủi.
Nhất Minh năm nay mới mười lăm tuổi đã tấn chức bát tầng, mặc dù không người nào dám cam đoan, hắn trong vòng mười mấy năm tới đây sẽ tiến giai tới cửu tầng nội kình, nhưng đây cũng là một cái hy vọng, một hy vọng duy nhất có thể so sánh với Lâm Đào Lật.
Trên lôi đài, Từ Hướng Tiền rốt cục huýt sáo dài một tiếng, nương theo tiếng huýt sáo dài của hắn đánh về phía đối thủ khí thế cuồn cuộn.
Hai chân hắn khẽ dung lực, đã vượt qua khoảng cách gần mười thước, lao tới trước mặt Lâm Đào Lật. Vào giờ phút này, đối mặt với một người có cùng tu vi, Từ Hướng Tiền đã đem toàn bộ băn khoăn trong lòng dứt bỏ rồi. Cùng địch nhân như thế luận võ, nếu là còn muốn nhường nhịn, vậy quả thực là tự tìm đường chết.
Song chưởng Từ Hướng Tiền tung ra, lực lượng cũng không chỉ có song chưởng mà thôi, mà là cả người cũng nhảy lên, mỗi một quyền, mỗi một chưởng đều là sử dụng toàn thân lực lượng, đem lực đạo cả người trong nháy mắt toàn bộ bộc phát.
Không chỉ có như thế, song chưởng của hắn từ từ đỏ lên, quanh người cũng tựa hồ nổi lên trận khí tức nóng rực.
Hạ gia Nhất Hải cũng là Hỏa Hệ tu luyện giả, lúc mới vừa rồi trên lôi đài từng đại phát thần uy, liên tiếp đánh bại rồi mấy người đệ tử Trình gia, được mọi người không ngừng hâm mộ. Nhưng nếu giờ phút này đem so sánh với Từ Hướng Tiền, đó chính là gặp sư phụ, ngay cả cái rắm cũng không dám phát.
Khi Từ Hướng Tiền đem nội kình kích phát ra, lúc thi triển chiến kỹ, cả người tựa hồ biến thành một cái hỏa cầu cự đại, hễ là địa phương khối hỏa cầu nghiền đi qua, tất cả mọi thứ đều cháy đen như than.
Chiếc giày dưới chân hắn hoàn toàn bị cháy, đây là bởi vì không thể thừa nhận lực lượng ăn mòn của Hỏa hệ. Thế nhưng quần áo trên người hắn lại hoàn hảo không tổn hao chút nào, đây là bởi vì hắn còn để lại một ít lực lượng phòng hộ, hơn nữa quần áo được làm bằng tài liệu đặc thù, không đến mức dễ dàng hư hao.
Trên lôi đài lúc này đã có nhiều hơn một vệt cháy, chúng nhìn giống như bàn chân của con người, chỉ là trên mỗi cái dấu chân đều bị cháy đen thui, đây chính là dấu vết khi phát ra uy lực cực hạn của Liệt Hỏa Công.
Trong không khí lại càng tràn ngập cảm giác nóng nực, mỗi người khi hô hấp đều tốn khí lực hơn xa so với bình thường, hơn nữa khi hít không khí vào lại mang theo một chút nóng bỏng khiến kẻ khác cực kỳ khó chịu.
Chỉ là, Từ Hướng Tiền mặc dù uy thế như thế, phảng phất như Ma thần hạ phàm, nhưng vẫn giống trước không cách nào được gì thanh niên trước mặt.
Trên mặt Lâm Đào Lật không một chút dao động, vô luận Từ Hướng Tiền lớn đến đâu đi chăng nữa, nhưng là một khi đến quanh người hắn trong vòng một thước, nhất thời chính là tan thành mây khói, không có cách tạo thành bất cứ ảnh hưởng nào.
Ở xung quanh người hắn, không khí sinh ba động giống như nước đang chảy, Thủy Hệ công pháp có lực khắc chế đối với Hỏa Hệ công pháp thời khắc này đã hoàn toàn phát huy ra tác dụng.
Hắn cứ như vậy không nhanh không chậm, giống như đang tự mình luyện công, phối hợp đem một bộ chiến kỹ công pháp thi triển ra. Nhưng chính vì biểu hiện trầm ổn tới cực điểm, lại khiến cho Từ Hướng Tiền dù có phát huy ra toàn bộ uy lực của Liệt Hỏa Công cũng không hề có tác dụng.
Sắc mặt các cao thủ bên dưới đang xem cuộc chiến cực kỳ khó coi, không ngờ đây hắn lại là một cao thủ, hơn nữa mới chỉ là một cao thủ trẻ tuổi của Lâm gia đã có thực lực như thế, vậy những đời trước của Lâm gia sẽ như thế nào?
Vào giờ khắc này, tựa hồ tất cả mọi người đều cảm thấy Thái Thương huyện thật nhỏ bé. Đối mặt với quái vật lớn của Lâm Lang quận, cho dù cả ba thế gia của Thái Thương huyện hợp lại cũng phải kiêng kỵ rất nhiều.
Đã có 17 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của ♥Thanh Long♥
Tác Giả: Thương Thiên Bạch Hạc
Dịch giả: Hỏa Kỳ Lân
Nguồn: *********.vn
Một tiếng rít thật lớn không ngừng truyền lại.
Hai cao thủ ở trong cuộc chiến đã đem toàn bộ thực lực của bọn họ phát huy vô cùng nhuần nhuyễn. Lâm Đào Lật mặc dù nhìn như rất dễ dàng thoải mái, nhưng là do tác dụng đặc thù của loại công pháp này.
Không nói tới hai loại công pháp này có bao nhiêu chênh lệch, mà chỉ cần chú ý đến khí chất của hai người. Bất quá giờ phút, khi Từ Hướng Tiền từng bước ép sát tới, Lâm Đào Lật cũng chỉ có thể miễn cưỡng duy trì tình huống, nhưng lại khó có thể phản kích.
Cũng may công pháp Lâm gia cũng không giống với bình thường, nếu là chỉ lực phòng ngự, dù là Từ Hướng Tiền có tiếp tục tấn công mãnh liệt đi nữa, cũng không thể làm gì được.
Mắt thấy song phương cứ như vậy giằng co, tựa hồ có thể kéo dài tới vĩnh viễn không chấm dứt.
Mà loại tình huống này không thể nghi ngờ chính là tình huống mà đám người Trình Trữ Sinh mong muốn nhất, một khi song phương không phân định thắng bại, như vậy có lấy cớ lên đài ngăn cản bọn họ.
Đừng quên, đang ngồi ở đây còn có một vị tu vi nội kình thập tầng nội kình đỉnh phong Từ lão gia tử, đến lúc nguy cấp, hắn khẳng định sẽ không ngồi yên không lý đến.
Thủy, Hỏa công pháp mặc dù tương khắc, nhưng tu vi nội kình hai người đều đã đạt tới trình độ này, muốn trong khoảng thời gian ngắn phân ra thắng bại, là một chuyện khó có thể xảy ra. Dù là Lâm Đào Lật có thể tích lũy ưu thế thủ thắng, cũng không mất một thời ba khắc khó có thể làm được địa.
Song, vào thời khắc này, Từ Hướng Tiền đang điên cuồng công kích lại lùi dần về phía sau.
Nương theo khí thế, Lâm Đào Lật giơ lên hai tay, muốn nhân cơ hội này phản thủ vi công. Trong nháy mắt, sắc mặt của hắn nhất thời thay đổi, đưa hay tay lên trên không huy vũ, kết thành một thủ thế huyền ảo.
Này cái thủ thế này để ngang trước ngực, nhưng ở trong mắt mọi người, khi Lâm Đào Lật làm ra thủ thế này liền giống như một tòa núi nguy nga đồ sộ không thể đánh sụp, phảng phất như bất cứ công kích cường đại như thế nào cũng không thể thương tổn đến nó.
Người khác không biết, nhưng là trong lòng Lâm Đào Lật biết rõ ràng, đây là một trong những loại công kỳ công của gia tộc, gọi là Phục Địa Ấn.
Khi sử dụng loại công pháp này, lúc kết thành chưởng ấn, nhất thời là có thể đem toàn thân lực lượng ngưng tụ lại một điểm, được xem như một trong những loại công pháp có lực phòng ngự cường đại nhất. Điều duy nhất đáng tiếc chính là, Lâm Đào Lật tu luyện không phải là Thổ hệ công pháp, nếu không đem loại ấn ký này tu luyện tới cực hạn, có thể bằng vào đại địa chi lực dưới chân, đạt tới tình trạng vĩnh sinh bất diệt.
Hắn sở dĩ tại trong nháy mắt thay đổi chủ ý, bỏ qua ý niệm phản công trong đầu, mà đem công pháp phòng ngự lợi hại nhất xử dụng ra, đó là bởi vì vừa rồi hắn cảm thấy rùng cả mình, một trận hơi lạnh thấu xương tràn vào.
Ở trước mặt của hắn, Từ Hướng Tiền đã thối lui đến rìa lôi đài.
Bất quá giờ phút này, Từ Hướng Tiền đã không còn giống lúc bình thường, hai mắt hắn tràn ngập những tia đỏ như máu, cả người nằm sấp xuống, da dẻ toàn thân biến đổi thành màu đỏ quỷ dị. Đặc biệt đôi bàn tay ở trước ngực lại càng phát ra màu đỏ chói lọi giống như nhuộm đầy máu tươi.
Khí tức điên cuồng từ người Từ Hướng Tiền trào ra xung quanh, quần áo trên người hắn cũng bị thiêu đốt biến thành màu vàng.
Vừa rồi, Từ Hướng Tiền không thể tiếp tục nhẫn nại, đem Liệt Hỏa Công phát huy tới cực hạn, phối hợp với Hỏa hệ chiến kỹ công pháp của gia tộc, muốn đem ra đánh cược lần cuối cùng.
Nếu như cùng Từ Hướng Tiền giao thủ chính là Hạ Thuyên Tín, thì Từ Hướng Tiền tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện tình gần như mất lý trí thế này.
Nhưng, cùng hắn giao thủ là một người tuổi còn trẻ, mặc dù thanh niên này đến từ Lâm gia của Lâm Lang quận, nhưng là hắn quá trẻ tuổi, qua một thời gian dài giao thủ đã khơi dậy tâm lý đố kỵ trong lòng Từ Hướng Tứ. Nếu là bình thường, hắn có thể giống như mọi người trong đại sảnh đem tâm lý của mình đè nén xuống.
Thế nhưng trong khi giao thủ, lòng của hắn đã rối loạn, sự yên tĩnh chung quanh tựa hồ như đang có vô số người mỉa mai hắn, làm cho trong lòng của hắn bộc phát ra tâm lý đố kỵ mãnh liệt.
Trong đại sảnh, Từ Ẩn Kiệt đã mở hai mắt, ánh mắt toát ra vẻ khẩn trương. Thân thể của hắn có chút run rẩy và giật mình, nhưng nhất cuối cùng nhẫn nhịn xuống. Bất quá hắn không còn có nhắm hai mắt lại, mà là lẳng lặng quan khán .
Ầm ầm một tiếng rống to, song chưởng Từ Hướng Tiền lần lượt thay đổi, phảng phất như mang theo một cơn bão lửa hướng phía trước lao tới.
Lâm Đào Lật với Phục Địa Ấn trên tay phải chuyển thành chưởng đao, một cỗ lực lương kỳ dị được phát ra đem uy lực một kích kinh khủng của Từ Hướng Tiền chặn lại.
Ngọn lửa điên cuồng đã bị ngăn cản, chúng nó liều mạng thiêu đốt, muốn đốt cháy hết mọi đồ vật, làm cho tất cả những thứ ngăn trở trước mặt chúng nó hóa thành tro bụi.
Tuy nhiên, ngăn cản ở trước mặt chúng nó, tựa hồ chính là tro bụi, vô luận đại hỏa tràn ngập xung quanh một khi đã không có nhiên liệu, cũng sẽ vô kế khả thi mà từ từ dập tắt.
Song chưởng Lâm Đào Lật giống như máy cối xay gió liên tục xoay tròn, hai tay kết ấn khiến cho mỗi một lần biến hóa, mỗi lần chuyển một vòng, uy lực Phục Địa Ấn được phát huy ra càng lớn, đem toàn bộ ngọn nửa ngăn trở ở bên ngoài.
Đầu tiên là cường thịnh, sau đó là suy yếu, cuối cùng là bị dập tắt hẳn.
Từ Hướng Tiền điên cuồng phát ra công kích cuối cũng không nghĩ tới bước tiếp theo, công kích của hắn xuất hiện chỉ một ít sơ hở liền dừng lại.
Thời gian nãy giờ chỉ đủ một hô hấp mà thôi..
Nhưng vào thời khắc này, song chưởng Lâm Đào Lật chợt một thay đổi, Phục Địa Ấn nhất thời tản ra, phòng ngự đang giống như tường đồng vách sắt trong nháy mắt đó lập tức tan đi.
Từ Hướng Tiền nao nao, đang không hiểu được tại sao hắn lại làm ra chuyện như vậy, đã cảm thấy một cố khí thế như cơn sóng dâng cao ngập trời trong nháy mắt bao phủ hắn.
Trong lòng hắn hoảng hốt, thầm kêu bất hảo, mọi thao hành động đều đã muộn, bất chấp bị đánh văng đi Từ Hướng Tiền vội vàng lực lượng còn sót lại trong thân thể thoàn bộ đánh ra, đồng thời bay nhanh về phía sau .
Song, thân hình Lâm Đào Lật giống như một cái bóng theo sát bên cạnh không rời, song chưởng liên miên không dứt, thủy chung vẫn duy trì áp lực rất lớn khó có thể kháng cự.
Mặc dù Từ Hướng Tiền rõ ràng biết chỉ cần cho hắn thời gian thở một hơi, hắn lập tức có thể vãn hồi cục diện, nhưng Lâm Đào Lật rõ ràng cũng chọn đúng thời cơ, thủy chung vẫn không để cho hắn cơ hội xoay người. Chốc lát trong lúc đó, thân ảnh hai người như bay, ở cả trên lôi đài giống như hai con bướm nhẹ nhàng bay nhảy.
Mặc dù không có khí thế ngập trời như vừa nãy, đã không còn cảnh đánh nhau kinh tâm động phách, nhưng tốc độ hai người vẫn nhanh đến khó tin, hết lần này đến lần khác khiến người xung quanh chứng kiến thủ pháp công thủ, làm cho những kẻ khác kinh hồn táng đảm.
Từ Ẩn Kiệt rốt cục thở dài một tiếng, nói:
- Lâm công tử, Hướng Tiền đã thua, xin công tử hãy dừng tay?
Thanh âm của lão mặc dù trầm thấp, nhưng mơ hồ khiến cho người nghe cảm thấy đau đớn.
Lâm Đào Lật cười một tiếng dài, đứng lại, ôm quyền nói:
- Đa tạ rồi.
Từ Hướng Tiền vẻ mặt đỏ bừng, cũng không biết là do xấu hổ, hay quan hệ tới lúc vừa rồi thi triển Liệt Hỏa Công. Hắn miễn cưỡng đáp lễ lại, không nói hai lời nhảy khỏi lôi đài.
Ánh mắt lão gia tử dị thường chuẩn xác, hắn chứng thật là không còn cơ hội thủ thắng. Tiếp tục đánh, hoàn toàn là tự rước lấy nhục thôi.
Phía dưới đang xem cuộc chiến, Hạ Nhất Minh nhưng là trong lòng ba động, hắn đối với việc Lâm Đào Lật thủ pháp Phục Địa Ấn thuần ngự cảm thấy vô cùng hứng thú.
Với cảm giác của hắn, loại thủ ấn này thuộc về Thổ hệ công pháp, nhưng là chẳng biết tại sao, loại công pháp này tựa hồ như tất cả các loại nội kình đều có thể sử dụng, hơn nữa còn phát huy ra lực phòng ngự vô cùng cường đại.
Loại công pháp này thật sự là mới nghe lần đầu, nếu như không phải hôm nay nhìn thấy, hắn tuyệt đối là không tưởng được.
Nguyên lai ở trên thế giới này, trừ hắn ra, còn có loại công pháp khiến cho người tu luyện hệ bất đồng phát huy ra uy lực của nó.
Sau khi Từ Hướng Tiền nhảy xuống lôi đài, đi theo hạ nhân Trình gia tiến nhập chính sảnh.
Sau khi trải qua một trận đấu toàn lực, y phục của hắn đã có chút tổn hại, nhìn có chút chật vật, nhưng là ở nơi này lại không có một người có dũng khí cười nhạo hắn.
Về phần Lâm Đào Lật đứng ở trên lôi đài, vẻ mặt vẫn giữ nguyên cười, trên người phảng phất vốn là không nhiễm chút bụi trần, một phen luận võ vừa rồi không hề mang đến cho hắn một chút phiền toái nào cả.
Trình Trữ Sinh ho nhẹ một tiếng, nói:
- Lâm công tử quả thật là gia học sâu xa, đám người lão phu bội phục cực kỳ, xin Lâm công tử xuống tới, mọi người cùng nhau uống mấy chén rượu.
Lâm Đào Lật mỉm cười mắt nhìn giống như Nê Bồ Tát nhìn về phía Từ Ẩn Kiệt, nhớ tới cách phát ra âm thanh vừa rồi của hắn, biết người này có nội kình tu vi cao hơn mình. Vô luận lá gan của hắn có lớn cỡ nào, cũng không phải ngu ngốc, biết lão nhân Từ gia rất khó có thể trêu chọc được.
Song vung tay lên, hắn đang định đi xuống đến, đã thấy Trình Yên Quyên đã đứng lên âm thanh giống như chuông bạc, nói:
- Phu quân đại nhân, hôm nay cơ hội khó có được, người sao không thử xem con rể có công phu như thế nào?
Đang muốn đi xuống khỏi lôi đài, Lâm Đào Lật có chút kinh ngạc, sau đó trên mặt liền nở nụ cười tỏ vẻ hiểu ý, hắn hướng phía Trình Yên Quyên gật đầu một cái, nói:
- Hạ Nhất Thiên. . . Huynh đệ, ngươi muốn lấy tẩu Yên Quyên muội tử, còn cần qua một cửa của ta đây.
Hắn vốn là định gọi thẳng tên, nhưng là lại nghĩ đến Hạ Nhất Thiên sắp cùng Trình Yên Lệ kết làm vợ chồng, vì vậy vội vàng bổ sung hai chữ huynh đệ, chỉ ở sâu trong nội tâm của hắn, đối đám đệ tử hậu bối lại không để vào mắt.
Đám người Hạ Thuyên Danh sắc mặt có chút thay đổi, nếu như là Lâm Đào Lật giao thủ trước với Nhất Thiên, vậy bọn hắn còn có một chút tin tưởng đối với Hạ Nhất Thiên, nhưng bây giờ nhìn thấy thực lực đối phương là cửu tầng nội kình, ngay cả Từ Hướng Tiền cũng là bị ép nhận thua, Hạ Nhất Thiên như thế nào có thể so sánh cùng.
Trình Trữ Sinh nét mặt già nua đỏ bừng, nói:
- Yên Quyên, ngươi đang làm cái gì vậy, chẳng lẽ không muốn muội tử của ngươi có kết quả tốt?
Trình Yên Quyên mỉm cười, nói:
- Gia gia, tiểu muội là muội tử duy nhất của tôn nhi, tôn nhi cũng không thể để nàng chịu ủy khuất, hôm nay coi như là tỷ phu đến chỉ điểm một ít muội phu, cũng không tính là chuyện gì
Đám người Trình Trữ Sinh không khỏi nghẹn lời, huynh đệ Hạ Thuyên Danh cũng là bất đắc dĩ cười khổ, Trình Yên Quyên cũng không phải muốn quấy rối, mà là muốn làm cho mọi người Hạ gia biết, muội tử của nàng còn có chỗ dựa, không phải dễ dàng cho người ta khi dễ.
Bất quá để cho Lâm Đào Lật tự mình ra tay, nhưng lại không khỏi có chút đại tài tiểu dụng a.
Hạ Nhất Thiên ở trước mắt mọi người chậm rãi đứng lên, mặc dù hắn biết mình cũng không phải là đối thủ của Lâm Đào Lật, nhưng là làm trưởng tôn Hạ gia, hắn cũng tuyệt đối sẽ không lùi bước.
Song, hắn vừa mới tiến lên trước một bước, thì có một người chắn trước mặt của hắn.
- Đại ca, hôm nay là ngày vui của huynh, để tiểu đệ thay huynh lên đó đi.
Đã có 17 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của ♥Thanh Long♥
Quyển 1: Hà Vị Thiên Tài
Chương 76:Kim hệ tinh túy
Tác Giả: Thương Thiên Bạch Hạc
Dịch giả: Hỏa Kỳ Lân
Nguồn: *********.vn
Trong đại sảnh nháy mắt rơi vào an tĩnh, lập tức nổi một cỗ không khí kỳ quái.
Bọn họ cũng đã nhìn ra, Lâm Đào Lật hướng Hạ Nhất Thiên phát lời khiêu chiến, cũng không có gì ác ý, chẳng qua là lấy một loại phương thức khác tỏ vẻ hắn ủng hộ Trình gia mà thôi.
Hạ Nhất Thiên cứ như vậy đi tới, mặc dù là xác định không sánh bằng Lâm Đào Lật, nhưng không có bất luận kẻ nào xem thường hắn.
Dù sao, Lâm Đào Lật cũng đánh bại lão Tứ của Từ gia một siêu cấp cao thủ a.
Cho dù là kẻ ngu, cũng không tưởng tượng Hạ Nhất Thiên đánh một trận với Lâm Đào Lật mà có thể thủ thắng.
Cho nên, dưới suy nghĩ của mọi người, Hạ Nhất Thiên xuất chiến, sau khi bị thua, hôn lễ vẫn sẽ tiếp tục tiến hành, đây mới là ý đồ chính. Nhưng là cho dù người nào cũng không ngờ được, Hạ Nhất Minh muốn đi lên thay Đại ca của mình.
Sắc mặt huynh đệ Hạ Thuyên Danh đều biến đổi, khi chứng kiến thực lực Lâm Đào Lật, bọn họ đối với Nhất Minh không còn tự tin, cũng không cho hắn có thể là đối thủ của Lâm Đào Lật. Hơn nữa bọn họ như thế nào cũng không hiểu, Hạ Nhất Minh bình thường làm việc coi như là chửng chạc, vì sao hôm nay nhưng lại hồ đồ như vậy?
- Nhất Minh, ngươi hồ đồ cái gì, còn không mau trở lại.
Hạ Thuyên Danh lớn tiếng quát.
Hạ Nhất Minh khẽ cau mày, hắn sở dĩ xuất đầu, cũng không phải muốn dương danh, mà là bị Phục Địa Ấn của Lâm Đào Lật hấp dẫn. Hắn mơ hồ có cảm giác nếu là có thể học được loại công pháp thần kỳ này, như vậy đối với việc nghiên cứu phát ra một kích uy lực như lúc trước sẽ có trợ giúp rất lớn.
Đây là suy nghĩ của người trong cuộc, bất quá một khi xông ra, lập tức không thể áp chế, giống như cỏ dại khi mùa xuân tới sẽ tận lực sinh sôi nảy nở.
Thấy biểu hiện Hạ Nhất Minh như vậy, Hạ Thuyên Nghĩa ho nhẹ một tiếng, nói:
- Nhất Minh, Lâm công tử chẳng qua là nghĩ muốn muốn chỉ điểm một chút mà thôi, ngươi chộn rộn cái gì, trở về đi.
Hạ Thuyên Danh là phụ thân Nhất Minh, đương nhiên có thể không chút câu nệ quát hắn, nhưng là lấy Hạ Nhất Minh thực lực cùng địa vị hôm nay của hắn, cho dù là thúc thúc của hắn cũng phải lựa chọn lời để nói.
Trong mắt mấy vị trưởng bối Từ gia, Trình gia hiện lên một tia quang mang kỳ lạ, lấy giọng điệu và thái độ của Hạ Thuyên Nghĩa đều sáng tỏ được vấn đề, Hạ Nhất Minh này có địa vị ở trong Hạ gia trang nhất định là không phải chuyện đùa, ít nhất đã không kém so với Hạ Thuyên Nghĩa. Trách không được này hai người này lại để cho hắn ngồi ở vị trí bàn tiệc chính, nguyên lai cũng không có chút nào khoa trương.
- Ha ha, thật là thú vị.
Trên lôi đài địa Lâm Đào Lật cười to hai tiếng, nói:
- Hạ tiểu huynh đệ, ngươi đã muốn đi lên, như vậy lên đây chơi đùa đi.
Nếu như là người khác làm ra hành động này, Lâm Đào Lật có lẽ sẽ sinh ra bất mãn, nhưng lúc này người đứng lên là thanh niên mới chỉ mười lăm tuổi đã đạt tới thất tầng đỉnh phong. Cho dù là hắn cũng không khỏi có chút hiếu kỳ.
Trên mặt Hạ Nhất Minh nhất thời lộ ra một chút vui mừng, ở trong lòng của hắn, thật có chút không chờ được muốn cùng với đối phương giao thủ, phải tự mình cảm nhận qua uy lực tuyệt học Phục Địa Ấn. Vì mục tiêu này, hắn không tiếc hết thảy mọi việc mà biểu lộ cảm xúc mình ra ngoài.
Hắn có một chút cảm giác không hiểu khẳng định rằng loại tuyệt học này không chỉ có như thế, mà chỉ đến khi rơi vào tay hắn mới có thể chân chính phát huy ra uy lực lớn nhất.
Vào giờ phút này, ở sâu trong cơ thể Hạ Nhất Minh có một loại cảm giác muốn điên cuồng thăm dò võ học, ý nghĩ này đã hoàn toàn bị kích phát ra.
Thân hình khẽ động, Hạ Nhất Minh đã đi tới cạnh lôi đài, hai chân hắn hơi nhún một cái, đã nhảy lên trên lôi đài.
Những động tác của Hạ Nhất Minh cũng không phải là nhanh, nhưng lại tự nhiên giống như nước chảy mây trôi, khiến cho mọi người không nhịn được tán thưởng.
"Hảo. . ."
Âm thanh vang lên giống như tiếng sấm từ bên ngoài truyền tới.
Hạ Nhất Minh có tu vi đứng đầu trong hàng hậu bối ở Thái Thương huyện không phải là không ai biết, cũng không phải không người nào hiểu.
Ở cuộc tỷ thí trên võ đài năm ngoái, hắn một chưởng đánh cho Từ Dục Tài bị thương, uy danh đã vượt qua huynh trưởng Hạ Nhất Thiên, đã được người dân trong Huyền thành khen là thanh niên đệ nhất cao thủ trong tam đại thế gia. Mặc dù không có người nào cho rằng hắn có thể lợi hại hơn Từ Hướng Tiền, nhưng khi thấy hắn lên lôi đài vẫn khiến cho vô số người hoan hô cổ vũ.
Có lẽ ở trong lòng bọn họ, cũng có một tia mong chờ không thực tế, có thể chứng kiến Hạ Nhất Minh đánh bại người của Lâm gia.
Lâm Đào Lật ở trên lôi đài chắp tay sau lưng, lẳng lặng nhìn Hạ Nhất Minh, ở trong mắt hắn, thiếu niên này mặc dù có thực lực không phải vừa, tuy vậy so với hắn vẫn còn kém hơn rất nhiều. Bất quá có thể tại địa phương như thế này gặp phải nhân tài như vậy, cũng không ngại thử giao thủ một lần, nếu đúng là có tiền đồ để bồi dưỡng, vậy nhân tiện đại biểu gia tộc mời chào một chút.
Lấy thân phận của Lâm gia ở Lâm Lang quận, một gia tộc nhỏ ở Thái Thương huyện được như vậy phải là được yêu mà sợ chứ.
Hạ Nhất Minh lên đài, lập tức hướng về Lâm Đào Lật cung tay chào, nghiêm mặt nói:
- Xin mời Lâm công tử chỉ điểm.
Hắn nói những lời này, tuyệt đối là thật tình, chỉ là hắn ẩn dấu ý tứ chính thức của mình, xin mời ngài sử dụng Phục Địa Ấn thôi, ta muốn học trộm.
Lâm Đào Lật nhìn thái độ Hạ Nhất Minh không khỏi khen tặng, trong lòng có chút hài lòng, nhưng nếu là thật sự biết được suy nghĩ thật sự trong lòng Hạ Nhất Minh chỉ sợ sẽ lập tức trở mặt a.
Sau khi Hạ Nhất Minh cung tay chào, lập tức đứng thẳng người, trong mắt thần quang ngưng trọng, trên người tự nhiên tản ra một loại khí thế sắc bén, giống như đã được trải qua vô số lần ma luyện, giống như kiếm đã rời khỏi vỏ.
Hắn tự nhiên không dám vận dụng Liệt Hỏa Công cùng Khô Mộc Công, nếu là thật sự ở trước mặt bao nhiêu người này sử dụng ra hai loại công pháp này, có lẽ sẽ lập tức sẽ đưa tới tai họa. Khi đó không chỉ có Từ gia sẽ cùng hắn bất cộng đái thiên, cả Trình gia có lẽ cũng muốn hướng đến hắn hỏi tội.
Nhưng lấy thực lực lúc này của Hạ Nhất Minh, cho dù là chỉ sử dụng Hỗn Nguyên Kình, cũng là tuyệt đối sẽ không yếu hơn người khác.
Cảm ứng được khí thế trên người Hạ Nhất Minh, rốt cục trên mặt Lâm Đào Lật cũng lộ ra một tia ngưng trọng.
Thân hình Hạ Nhất Minh vừa động, duỗi thẳng bàn tay ra, ngón tay cái co lại vào trong lòng bàn tay, bốn ngón còn lại tạo thành như một chiếc đao, cứ như vậy hướng phía đối phương đâm tới.
Đó cũng không phải là chiến kỹ, mà chỉ là công kích nội kình thuần túy, do Hạ Nhất Minh đem nội kình khống chế vừa đủ, chỉ đề tụ tới thất tầng nội kình đỉnh phong mà thôi.
Mặc dù không có vận dụng bất cứ chiến kỹ nào, nhưng khi chiêu thức này đánh xuống, trong mắt người xung quanh đều lộ lên một tia sợ hãi.
Cũng chỉ như thương, lấy thân là cán, lao nhanh về phía trước, khí thế cường đại khiến người khác có cảm giác thà làm ngọc vỡ, không làm ngói lành.
Loại khí thế này tựa hồ là tràn ngập mỗi một phân không gian quanh người hắn, hơn nữa đưa quyết tâm của hắn biểu đạt ra ngoài.
Cho dù là nội kình cao thâm như Từ Ẩn Kiệt, hay là người bình thường chưa từng tu luyện qua nội kình đều bị loại khí thế cường đại này lây nhiễm.
Từng bước tiến lên trước, cũng chỉ như một chiếc thương được đánh ra, đem ý niệm cường đại thông qua cách này biểu hiện ra ngoài, hơn nữa khí thế mãnh liệt cũng thông qua đó bao phủ xung quanh.
Vào thời khắc này, trong mắt mọi người Hạ Nhất Minh tựa hồ đã biến mất, thay thế vào đó là một cây trường thương, một thương có thể làm cho không gian dao động, có thể quán thâu thiên địa khiến cho trường thương tràn ngập uy nghiêm.
Sắc mặt Lâm Đào Lật rốt cục hoàn toàn thay đổi, loại khí thế này, dĩ nhiên là loại khí thế này. . .
Hắn nắm chặt hai nắm đấm lại, song chưởng trong nháy mắt làm ra một loại biến hóa kỳ dị, loại chiến kỹ thần bí lúc nãy được dùng để ngăn cản Liệt Hỏa Công trong nháy mắt được thi triển ra.
Hạ Nhất Minh mặc dù chỉ dùng thất tầng nội kình đỉnh phong, thế nhưng một chưởng này đánh ra lại trong nháy mắt bộc phát toàn bộ uy lực lớn nhất của Kim hệ nội kình.
Trong ngũ hành, lực lượng Kim hệ vô cùng bén nhọn, không gì có thể phá được.
Người tu luyện Kim hệ nội kình đều được xưng lực là tu luyện giả có lực công kích đệ nhất thiên hạ. Từ thời thượng cổ, người tu luyện Kim hệ nội kình ở trên chiến trường chính là tung hoành vô địch. Vô luận phía trước trận địa có phòng thủ dày bao nhiêu, đều không thể ngăn cản lực lượng Kim hệ đánh sâu vào.
Ở trong quân đội, ở phía trước trùy hình là chuyên chúc vị trí dành cho tu luyện giả kim hệ.
Nếu như Hạ Nhất Minh sử dụng chiến kỹ đem lực lượng Kim hệ hoàn toàn phát huy ra, như vậy Lâm Đào Lật còn không có cơ hội kinh hãi như thế. Vấn đề ở đây là, Hạ Nhất Minh căn bản là không có bất cứ chuẩn bị nào, cứ như vậy tùy ý đánh ra một đòn, cũng đã đem lực lượng kim hệ hoàn toàn biểu hiện ra ngoài.
Điều này, đừng nói là trong Thái Thương huyện không người nào có thể làm được, cho dù là đưa mắt nhìn cả Lâm Lang quận cũng không có ai có thể làm được như thế.
Có thể tùy ý đánh ra một chưởng đem lực lượng Kim hệ biểu hiện toàn bộ, điều này nói lên hắn đã lĩnh ngộ toàn bộ tinh túy của Kim hệ nội kình, từ nay về sau, loại này lực lượng ở trong mắt hắn không còn có chút bí mật nào nữa. Mà Hạ Nhất Minh tu luyện loại lực lượng này tuyệt đối là lấy ít đánh nhiều.
Chỉ bằng một chưởng này, Hạ Nhất Minh đã là một trong những người đứng đầu trong tu luyện lực lượng Kim hệ rồi.
Ầm ầm một tiếng vang lên, bàn tay hai người không hề mang một chút kỹ xảo nào va chạm vào nhau.
Một chưởng của Hạ Nhất Minh giống như có thể khai sơn phá thạch, lúc đụng chạm với Phục Địa Ấn lại cứ như vậy bị ngăn chặn lại.
Loại thủ thế vô cùng phức tạp này, tựa hồ là cất dấu một loại lực lượng thần kỳ, đặc biệt trong những giây cuối cùng khi va chạm, càng đem cỗ lực lượng này kích phát.
Trong mắt Hạ Nhất Minh chợt bắn ra tinh quang, một nhát đâm này bị cản trở, nhưng nội kình cũng đã xông vào bên trong Phục Địa Ấn của đối phương, hơn nữa thông qua đặc thù cảm giác đã thăm dò được một chút ảo diệu bên trong ấn ký đó.
Mặc dù Lâm Đào Lật cảm thấy quyền kình đối phương có chút khác thường. Thế nhưng, cho dù là giết hắn rồi, cũng không có khả năng khiến hắn đoán ra được nội kình Hạ Nhất Minh đến tột cùng đang muốn làm gì đó.
Thông qua tiếp xúc trong nháy mắt đó, thăm dò sự ảo diệu trong cách vận hành nội kình của đối thủ, loại chuyện này đừng nói là nghe nói qua, cho dù là nghĩ cũng không thể nghĩ đến.
Tuy vậy giờ phút này, Hạ Nhất Minh đúng là bằng vào lần tiếp xúc đầu tiên với Phục Địa Ấn, cũng đã đại khái hiểu được biến hóa phức tạp bên trong đó.
Đã có 18 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của ♥Thanh Long♥