Chả có j là thuộc về mình hết, dù có cố gắng nắm lấy, cố gắng chịu đựng, hay tự thỏa hiệp với bản thân là nên hài lòng với những j đang có .
Vẫn là 1 mình thôi.
Nothing, nobody....
Chịu thua rồi đấy .
Từ bỏ tất cả .
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của kut3_doll
+ Là khi e vấp ngã, a luôn đỡ nâng
.
.
.
Là khi
.
.
........... A luôn ở Bên e lúc e Cần a!
[Hội những người yêu thật lòng]
But....
unhappy
Trong khi cần nhất, là 1mình co ro đứng trong mưa lạnh nghe tiếng sấm đì đùng, và lúc sau nghe đc 1 lời cầu hôn từ người khác .
Tất cả đều cùng 1 kết quả, quyết tâm rồi, đừng vương vấn gì tôi .
Điên mất với cuộc sống bế tắc hiện giờ.
AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA AAAAAAAAAAAAA
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của kut3_doll
Anh cho em theo với, cầm tay em và đưa lối.
Đến nơi đâu em có thể bên anh trọn đời.
Nơi yêu thương k phôi pha, được bên nhau mỗi sớm mai.
Quá xa xôi k anh ơi...
Quá xa vời với 1 điều k thực.
Quá xa xỉ với 1 hiện tại k tên.
Quá sức chịu đựng cho 1 thực tại nghiệt ngã.
Tất cả đều là quá sức đối với tôi...
Uk thì sống như thế này chỉ là tồn tại.
Uk thì chỉ vin vào những ảo tưởng phù du k thực để cố gắng.
Uk thì tôi chỉ là thế thôi.
Uk thì KHÔNG thể chịu đựng nổi nữa rồi.
Buông xuôi.
NGơ ngác như bò lạc mẹ giữa dòng đời xô đẩy, bon chen, vội vã.
Lạc lõng giũa muôn vàn con ng` qua lại.
K 1 nơi nào, k 1 ai để cho tôi vin vào để cố gắng bước tiếp và hi vọng sao???????
Sống tiếp kiểu j giờ?
Uk thì vẫn là phải sống, vì dù m` đứng lại thì cuộc sống vẫn tiếp diễn, trái đất vẫn quay, và m` sẽ bị đẩy...
Nhưng thế này chắc chắn sẽ ngã mất....
Ngã mất...
Plz, đừng đối xử với tôi như thể tôi k còn xứng đáng đc hưởng bất kì 1 điều tốt đẹp nào nữa.
Nói thẳng là chả muốn sống nữa.
QUÁ MỆT MỎI, VÀ THẤT VỌNG VỀ CUỘC SỐNG KHỐN NẠN NÀY........
........................................
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của kut3_doll
Dường như mọi cách giải quyết đều là k thể....
Trốn chạy có, đối đầu có, nhưng đều là bế tắc,
nhưng đến lúc phải ngừng rồi, để lại mọi thứ vào vị trí đúng của nó thôi, và mình lúc nào cũng là người thừa .
Cay đắng, nhưng phải chấp nhận thôi...
Mệt mỏi sau chuyến đi trốn chạy k thành..
Nản nhỉ, kêu ca, nói suốt ngày 1 vấn đề cũng chán, nhưng quanh quẩn thì vẫn chỉ là bế tắc và mệt mỏi, k có lói ra, nên vẫn phải thế này.
Thèm 1 giắc ngủ yên bình, k suy nghĩ, k giật mình, k mộng mị, k lo sợ, k nhớ nhung...
Lâu lắm rồi..
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của kut3_doll
Vừa nhận đc điện thoại từ quản lý nhóm tại nơi làm việc cũ T.A, hỏi thủ tục nghỉ việc của e thế nào rồi đã xong chưa .
phân trần này nọ, nào là anh em mình đã gắn bó từ khi còn vất vả ( chuyện, làm 12 đến 13 tiếng 1 ngày quần quật hết bê lại đỡ, hết dọn lại lau, hết đứng lại chạy mất 15 ngày thì còn j gắn bó hớn ).
Nào là e đang làm việc tốt mà tại sao lại nghỉ, e còn 2 tháng thử việc nữa cơ mà, nào là đến giờ a vẫn k hiểu là tại sao e lại nghỉ.Quyết định lại nhé, suy nghĩ ( lại suy nghĩ , y như hồi ám chỉ mình nên nghỉ việc đi vì sức khỏe này nọ, vì vấn đề nọ kia ) rồi gọi điện cho a, có j a sẽ giúp đỡ , có j gọi điện cho a nhé.
Quyết định nghỉ của mình khiến mọi người rất ngạc nhiên trừ 2 ng`: quản lý nhóm và a Thanh ( ng` lúc nào cũng khuyên m` nghỉ việc ).
15 ngày làm việc, vất vả, khó khăn, anh em giúp đỡ làm việc có nhau, mình cũng chỉ biết tạo niềm vui cho chính mình, cho mọi ng` bắng cách, trêu bé Khánh 1 tí, trêu chị Lan 1 lát, chạy qua, chạy lại k quên xoa cái bụng to tròn đã đến tháng thứ 7 của chị để nghe bé con đạp đạp , thỉnh thoảng trả treo, chọc ông quản lý, rồi trêu ông cụ non Thành, 8 chuyện với a Khánh, anh Tiên, nũng nịu chị Bích ( để lúc về chị làm xe ôm đưa về nhà ), hỏi thăm bé con nhà chị Chi, giúp đỡ chị Huyền, ng` lúc nào cũng tất bật b=với mọi công việc dù là nhỏ nhất; là chân đi đặt note sản phẩm và giá sản phẩm cực chăm, luôn bị anh Thanh bắt nạt kiểm kê và đếm bàn giao đống chuột bọ ..
Đc khen là đứa đc việc, chăm chỉ, khéo léo và tỉ mẩn nhất nhóm, trong túi quần lúc nào cũng 1 nhóc dây thít để cố định chuột bọ, nguồn, tai nghe và ổ cứng di động.
Đã quen với vị trí từng cái .
Ngày làm việc cuối cùng, xác định tinh thần từ khi nói chuyện với quản lý nhưng vẫn cùng mọi ng` làm việc tới 10h đêm, lại còn mất điện và đóng hàng xuống kho nhiều, dán sao khuyến mại...
Cái thói quen làm j cũng hết mình dù biết ngày mai nó k còn liên quan tới mình nữa.
Mình k có thói quen bỏ cuộc giữa chừng, dù chỉ còn 1 ngày, 1 giờ 1 phút ở đó mình vẫn sẽ cố gắng và hết m` vì nó, dù nó đối xử vơi m` thế nào đi nữa, ngốc , biết thế nhưng k thay đổi đc .
Hôm sau đến xin nghỉ mọi ng` ngạc nhiên quá đỗi , hôm qua nó vẫn làm việc hăng say mừ .
Những j đã qua nó chẳng tính toán nữa, nhưng cuộc gọi điện vừa xong khiến nó thoải mái hơn phần nào, ít ra cũng đã khẳng định đc những j nó đã cố gắng, và ít ra cũng k quá tuyệt vọng và những j m` đã nhận đc.
Tương lai vẫn mông lung cho 1 đứa k tỉnh táo như mình quá, chỗ bkav chưa biết thế nào, 10% hên xui là cả 1 khoảng cách, ngày ngày ngồi nhà như ngồi trên đống lửa, sốt ruột, lo lắng, sợ hãi, số nó từ trc' tới giờ chả bao giờ may mắn cả, nếu chỉ 1 mình nó thì quá đơn giản rồi, nhưng còn gia đình, áp lực...
Đã lên lịch chạy trốn gia đình, chạy trốn sự thật mai qua nhà bác bên Gia Lâm, cuối tuần về quê thăm ông bà.
Nhưng lại lăn tăn vụ T.A, nhưng bố chắc k cho đi làm ở đó nữa sau khi biết những j m` đã trải qua..
Nhưng ở nhà thế nào có khi nào tụ kỉ quá mà bị điên k cả nhà .
Buồn vẫn hoàn buồn, lo vẫn hoàn lo, chán vẫn hoàn chán.
Lại có biến-đến bao giờ mới bình yên và sống ngày qua ngày, tháng qua tháng với t.cảm của m` mà k phải lo nghĩ, đắn đo ?
K BAO GIỜ....
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kut3_doll