Ghi chú đến thành viên
Gởi Ãá» Tài Má»›i Trả lá»i
 
Ãiá»u Chỉnh
  #16  
Old 17-04-2008, 10:13 PM
anhhe1281 anhhe1281 is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 397
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Sao chiếu mệnh: Chương 16
(Sidney Sheldon)

Thứ hai sau, Lara có một khách đến gặp.
- Có một ông tên là O Brian đến đây xin gặp bà.
- Ông ta ở Sở nhà đất thành phố.
- VỠchuyện gì?
- Ông ta không nói.
Lara nói qua máy truyá»n âm vá»›i Howard Keller:
- Anh sang đây được không, Howard? - Rồi nàng nói vá»›i thÆ° ký - Má»i ông O Brian vào.
Andy O Brian là ngÆ°á»i gốc Ailen mặt to, Ä‘á» và má»™t giá»ng đặc sệt xứ sở:
- Chào bà Cameron.
Lara vẫn ngồi nguyên sau bàn giấy.
- Chào ông. Tôi có thể làm gì giúp ông, ông O Brian?
- Tôi e bà đã vi phạm pháp luật, thưa bà Cameron.
- VỠchuyện gì vậy?
Bà hiện là chủ nhân của cÆ° xá Dorchester ở phố 14 Äông phải không?
- Äúng thế.
- Tôi được báo cáo là khoảng một trăm dân vô gia cư đã vào ở chật trong đó.
- À, chuyện đó, - Lara cÆ°á»i. - Äúng thế đấy. Tôi nghÄ© rằng thành phố không làm gì để giúp há» có chá»— trú chân cho nên tôi giúp há». Có vậy thôi.
Howard Keller bước vào phòng giấy.
- Xin giá»›i thiệu. Äây là ông Keller, còn đây là ông O Brian.
Hai ngÆ°á»i đàn ông bắt tay nhau.
Lara quay sang nói với Howard.
- Tôi vừa nói vá»›i ông O Brian là chúng ta đã giúp thành phố, tạo nÆ¡i trú chân cho má»™t số ngÆ°á»i vô gia cÆ°.
- Bà má»i há» vào, phải không thÆ°a bà Cameron?
- Äúng thế.
- Bà có giấy phép của thành phố không?
- Giấy cho phép nào?
- Nếu bà tổ chức một nơi cho hỠtrú ngụ bà phải xin phép thành phố.
- Rất tiếc là tôi không biết Ä‘iá»u đó. Tôi sẽ lo để có má»™t giấy phép ngay.
- Tôi e là ngÆ°á»i ta không cấp cho bà.
- Tại sao?
- Vì mấy gia đình sống trong cÆ° xá đó khiếu nại. Há» bảo bà tìm cách ép buá»™c há» phải dá»i Ä‘i nÆ¡i khác.
- Vô lý
- ThÆ°a bà Cameron, thành phố cho bà bốn mÆ°Æ¡i tám tiếng đồng hồ để bà Ä‘Æ°a đám dân vô gia cÆ° ấy ra khá»i toà cÆ° xá. Và sau khi há» Ä‘i rồi, chúng tôi sẽ có lệnh yêu cầu bà bá» những tấm ván đóng kín các cá»­a sổ.
Lara giận dữ:
- Ông nói xong rồi chứ?
- ChÆ°a, thÆ°a bà. NgÆ°á»i chủ căn há»™ có sân trá»i trên nóc nhà kiện bà đã dá»±ng má»™t tấm biển để chặn tầm mắt ông ta. Bà cÅ©ng phải hạ tấm biển ấy xuống.
- Nếu tôi không hạ?
- Tôi tin là bà sẽ phải hạ. Vì nếu không bà sẽ gặp nhiá»u chuyện phiá»n toái. Báo chí sẽ kêu ầm lên. Buá»™c chúng tôi phải Ä‘Æ°a bà ra toà, - ông ta gật đầu rồi nói - Chúc bà vui vẻ.
Lara và Howard nhìn theo O Brian bước ra ngoài.
Howard quay sang nói với Lara:
- Chúng ta phải ngưng chương trình "từ thiện" này thôi.
- Không, - nàng ngồi suy nghĩ.
- Cô nói "không" nghĩa là sao? Ông ta đã nói rằng…
- Tôi biết câu lão ta nói. Tôi Ä‘á» nghị anh Ä‘Æ°a thêm dân vô gia cÆ° vào nữa. Tôi muốn ngôi nhà đó chật ních dân lang thang. Anh gá»i Ä‘iện cho luật sÆ° Terry Hill, kể cho ông ấy chuyện này. Bảo Hill kéo dài vụ này thêm ít ngày. Chỉ đến cuối tháng mấy há»™ Æ°Æ¡ng ngạnh ấy sẽ phải dá»n Ä‘i. Nếu không chúng ta thiệt mất ba triệu đô-la.
***
Máy truyá»n âm lạo sạo.
- Bác sĩ Peters muốn nói chuyện điện thoại với bà.
Lara nhấc máy:
- Chào bác sÄ©. - Tôi cần báo bà biết rằng ca phẫu thuật đã xong. Kết quả rất tốt. Sức khá»e cô thÆ° ký Kathy của bà sẽ nhanh chóng hồi phục.
- Tuyệt vá»i. Bao giá» tôi có thể vào thăm cô ấy?
- Ngay chiá»u nay.
- Vậy chiá»u nay tôi sẽ đến. Cảm Æ¡n ông Alan.
- Ông gửi toàn bộ hoá đơn đến để tôi thanh toán nhé?
- Vâng.
- Và ông báo cho bệnh viện biết tôi xin giúp bệnh viện năm chục ngàn đô-la.
Lara nói với Tricia:
- Mua hoa tÆ°Æ¡i chất đầy phòng bệnh của Kathy cho tôi, - nàng nhìn vào lịch làm việc. - Bốn giá» chiá»u nay tôi sẽ đến bệnh viện.
Terry Hill bước vào.
- Có lệnh bắt bà.
- Cái gì?
- Bà được thông báo là phải giải toả đám vô gia cÆ° ra khá»i cÆ° xá rồi phải không?
- Äúng thế, nhÆ°ng…
- Bà sẽ gặp rắc rối đấy. Äã có má»™t câu ngạn ngữ lâu Ä‘á»i "Äừng có chống lại Toà Thị chính!".
- HỠđịnh bắt giam tôi thật à?
- Chứ còn gì nữa? Bà đã nhận được lệnh giải toả đám vô gia cÆ° ấy ra khá»i đó.
- Äúng vậy, - Lara nói.
- Äành Ä‘uổi há» Ä‘i thôi, - nàng quay sang Howard Keller. - Bảo há» Ä‘i, nhÆ°ng đừng có tống há» ra ngoài Ä‘Æ°á»ng. Làm thế không nên.
Chúng ta còn một số phòng trống ở toà nhà chúng ta mới tậu nhưng chưa tiến hành sửa chữa trên phố 20 Tây. Anh bảo ai đưa hỠđến đó ở tạm. Làm thế nào trong một tiếng đồng hồ nữa giải toả xong.
Nàng quay sang Terry Hill:
- Tôi tạm lánh. HỠđến cũng không thấy được tôi để mà bắt. Còn sau đấy thì vấn đỠđã được giải quyết rồi.
Máy truyá»n âm lại lạo sạo.
- Có hai ngÆ°á»i của Viện Công tố Quận đến.
Lara ra hiệu cho Howard Keller. Anh đến cạnh máy, nói:
- Bà Lara Cameron không có ở đây.
Howard nhìn Lara. Nàng lắc đầu. Howard nói vào máy:
- Tôi không biết, - anh tắt máy.
- Tôi ra lối cửa sau, - Lara nói.
***
Lara rất ghét bệnh viện. Nó làm nhá»› đến hình ảnh cha nàng nằm trên giÆ°á»ng, mặt tái nhợt và Ä‘á»™t nhiên già khá»m Ä‘i. "Mày đến đây làm gì? Dá»… mày hết việc ở nhà trỠđấy hẳn?"
Nàng bước vào phòng bệnh của Kathy. Khắp phòng đầy hoa tươi. Thấy nàng, Kathy ngồi dậy.
- Cô thấy trong ngÆ°á»i thế nào? - Nàng há»i.
Kathy cÆ°á»i:
- Bác sĩ bảo tôi sẽ bình phục.
- Tôi cÅ©ng rất mong cô chóng khá»e. Công việc Ä‘ang chồng chất. Tôi rất cần đến cô.
- Tôi… Tôi không biết cách nào trả ơn bà đây, thưa bà chủ.
- Không cần thiết.
Lara nhấc máy Ä‘iện thoại ở đầu giÆ°á»ng, gá»i vá» văn phòng. Nàng nói vá»›i Terry Hill.
- HỠcòn ở đấy không?
- Há» vẫn ở đây. HỠđợi bà vá».
- Liên hệ vá»›i ông Keller, bao giỠông ấy giải toả hết số dân vô gia cÆ° ra khá»i cÆ° xá thì tôi má»›i vá».
Lara đặt máy xuống.
- Cô cần thứ gì cho tôi biết nhé, - Lara nó. - Mai tôi sẽ lại đến thăm.
Chỗ dừng chân tiếp đó của Lara là văn phòng kiến trúc của Higgin Almont Clark. Nàng được đưa vào phòng giấy của ông. Thấy nàng vào, ông ta đứng dậy.
- Sao, có chuyện bất ngỠquý báu thế này? Tôi có thể làm gì giúp bà, thưa bà Cameron?
- Tôi cần xem bản thiết kế cho khu nhà phố 14 ngay bây giá».
- Tất nhiên là được.
- Ông ta bước đến mở ngăn kéo tủ.
- Tôi để đây.
Äấy là bản vẽ má»™t khu nhà cao tầng rất đẹp gồm có những cÆ° xá ở giữa và xung quanh là các cá»­a hiệu.
- Tôi muốn ông vẽ lại, - Lara nói.
- Tại sao?
Lara trỠkhoảng trống ở giữa khu đất.
- Má»™t ngôi nhà đành phải để nguyên ở đây. Tôi muốn ông vẫn giữ nguyên phong cách kiến trúc này, chỉ có Ä‘iá»u xây các toà nhà xung quanh ngôi nhà cÅ©
- Nghĩa là bà muốn vẫn giữ lại ngôi nhà cũ kỹ tồi tàn đó và ta chỉ xây dựng xung quanh? Không được đâu thưa bà Cameron. Làm thế trông sẽ rất chướng mắt, và…
- Tôi Ä‘á» nghị ông làm theo nhÆ° tôi yêu cầu. Chiá»u nay ông cho ngÆ°á»i Ä‘em đến văn phòng tôi ngay.
Xong việc, Lara đi.
Nàng dùng Ä‘iện thoại vô tuyến trong xe gá»i cho Terry Hill:
- Ông đã được tin gì của Howard chưa?
- Rồi. Äám vô gia cÆ° đã ra khá»i đó rồi.
- Tốt. Ông gá»i Ä‘iện cho Viện Công tố Quận, báo há» biết là tôi đã ra lệnh giải toả đám dân nghèo ấy từ cách đây hai ngày nhÆ°ng vì thiếu phÆ°Æ¡ng tiện vận chuyển nên hôm nay má»›i giải toả xong. Bây giá» tôi vá» văn phòng. Ông xem há» có còn đòi bắt giữ tôi nữa hay không?
Nàng bảo lái xe:
- Cho tôi qua công viên. Cứ ung dung thôi.
Ba mươi phút sau, khi Lara vỠđến văn phòng thì hai nhân viên công tố đã đi rồi.
Lara ngồi há»p vá»›i Howard Keller và Terry Hill.
- Mấy chủ há»™ Æ°Æ¡ng bÆ°á»›ng đó nhất định không chịu dá»i Ä‘i, - Howard nói. - Tôi đã Ä‘Æ°a thêm tiá»n nhÆ°ng há» kiên quyết từ chối. Ta chỉ còn năm ngày nữa là đã phải khởi công.
Lara nói:
- Tôi đỠnghị ông Clark làm lại bản thiết kế.
- Tôi đã xem, - Howard nói. - NhÆ°ng không được. Ta không thể để cái nhà tồi tàn ấy nằm giữa cả má»™t khu kiến trúc đồ sá»™ nhÆ° vậy. Có lẽ tôi sẽ đến các nhà băng, Ä‘á» nghị há» chịu lùi thá»i gian khởi công ít ngày.
- Không cần, - Lara nói. - Tôi cần khởi công ngay.
- Nghĩa là sao?
- Anh liên hệ với kỹ sư trưởng, nói rằng tôi muốn cho máy ủi làm việc ngay từ ngày mai.
- Ngày mai? Lara…
Ngay đầu giỠngày mai. Rồi anh đem bản vẽ này đưa cho ông chủ thầu và kỹ sư trưởng.
- Làm thế để làm gì?
- Rồi anh sẽ biết.
Sáng hôm sau các há»™ Æ°Æ¡ng ngạnh trong cÆ° xá Dorchesster bị tiếng xe ầm ầm đánh thức dậy. Tất cả tÆ°á»ng của há» rung lên. Há» nhìn qua cá»­a sổ ra ngoài. Má»™t chiếc xe ủi khổng lồ Ä‘ang húc đổ những ngôi nhà xung quanh và tiến vá» phía nhà của há». Các há»™ này sá»­ng sốt.
Ông Hershey chủ căn há»™ trên tầng cao nhất, lao ra ngoài hét gá»i ngÆ°á»i đốc công.
- Các ông làm cái trò gì thế? - ông ta rống lên. - Không thể làm ăn như thế được.
- Ai bảo ông thế?
- Thành phố, - Hershey lui vào ngôi nhà ông ta Ä‘ang ở. - Các ngÆ°á»i không được phép đụng đến ngôi nhà của chúng tôi.
Viên đốc công chỉ vào bản vẽ đặt trước mặt.
- Äúng thế, - ông ta nói. - Chúng tôi được lệnh vẫn để nguyên ngôi nhà của ông.
Herslhey cau mày.
- Sao? Cho tôi xem, - ông ta bÆ°á»›c đến, nhìn vào bản vẽ. - Vậy là ngÆ°á»i ta vẫn xây cả khu vá»±c này chỉ chừa ra má»™t ngôi nhà của chúng tôi?
- Äúng thế.
- Không được. Không thể làm thế được! Ầm ĩ và bụi bậm, làm sao chúng tôi chịu nổi.
- Chuyện ấy không thuộc phạm vi chúng tôi. Thôi, ông tránh ra để xe ủi làm việc.
Ba mươi phút sau, thư ký của Lara nói:
- Có ông Hershey nào đó muốn gặp bà chủ.
Bảo tôi đang bận.
Chiá»u hôm đó, Hershey gá»i đến lần thứ ba, Lara má»›i nhấc máy tiếp chuyện.
- Tôi đây, chào ông Hershey. Tôi có thể giúp gì ông được?
- Tôi muốn vào trực tiếp nói chuyện với bà, thưa bà Cameron.
- Rất tiếc tôi đang bận. Ông cần nói gì cứ nói qua máy cũng được.
- Tôi đã gặp những há»™ còn lại. Chúng tôi bằng lòng chấp nhận Ä‘á» nghị của bà và xin rá»i khá»i đây.
Bây giỠthì tôi lại không cần đến ngôi nhà của các vị nữa, thưa ông Hershey. Các vị cứ việc ở lại đó.
- Nếu bà tiến hành xây dựng khắp bốn xung quanh thì làm sao chúng tôi sống nổi.
- Ai bảo ông là chúng tôi xây dá»±ng xung quanh nhà ông? - Lara há»i. - ông kiếm thông tin ấy ở đâu vậy?
- Ông đốc công đã cho tôi xem bản vẽ và…
- Vậy à? Ông ta sẽ bị Ä‘uổi việc, - giá»ng Lara giận dữ. - Äấy là thông tin chỉ được biết trong ná»™i bá»™ chúng tôi.
- Xin bà khoan cho má»™t phút. Chúng tôi muốn bàn bạc vá»›i bà nhÆ° giữa những ngÆ°á»i biết Ä‘iá»u, được không? Công trình của bà sẽ rất tốt nếu nhÆ° chúng tôi rá»i khá»i đây. Và chúng tôi xin sẵn sàng dá»n Ä‘i. Tôi không muốn sống lá»t thá»m giữa toàn những nhà cao tầng đồ sá»™ ấy.
Lara nói:
- Việc các vị dá»n Ä‘i hay không liên quan gì đến tôi? - Giá»ng nàng dịu lại. - NhÆ°ng thôi, thế này. Nếu các vị dá»n Ä‘i trong tháng tá»›i, tôi sẵn sàng trả các vị theo cái giá chúng tôi Ä‘á» nghị hôm đầu tiên.
Lara thấy được ông ta đang tính toán. Cuối cùng ông ta đành miễn cưỡng nói:
- Thôi đành. Tôi sẽ bàn với các hộ kia, nhưng tôi tin rằng hỠcũng bằng lòng thôi. Tôi xin cảm ơn bà, thưa bà Cameron.
- Chào ông, chúc ông vui vẻ, ông Hershey.
Tháng sau công việc trên công trÆ°á»ng này đạt mức sôi Ä‘á»™ng cao nhất.
***
Danh tiếng Lara tăng lên rất nhanh. Hãng xây dá»±ng Cameron Ä‘ang xây toà nhà cao tầng ở Broopklyn, má»™t trung tâm thÆ°Æ¡ng mại ở Westchester, má»™t trung tâm thÆ°Æ¡ng mại khác ở Washington. Có những toà nhà vốn liếng ít hÆ¡n xây dá»±ng ở Dallas và má»™t khu cÆ° xá ở Los Angeles. Các nhà băng Ä‘ua nhau rót tiá»n vào. Các công ty tiết kiệm và tín dụng cÅ©ng nhÆ° các cá nhân có tiá»n cÅ©ng tranh nhau góp tiá»n cho hãng Cameron. Lara đã thành ngÆ°á»i đàn bà lừng lẫy.
Kathy đã trở lại làm việc.
- Tôi đã khá»e, xin tiếp tục làm việc.
Lara chăm chú nhìn cô thư ký hồi lâu:
- Cô thấy trong ngÆ°á»i ra sao?
Kathy cÆ°á»i:
- Rất tốt. Cảm ơn bà…
- Cô thật sá»± khá»e khoắn rồi chứ?
Kathy ngạc nhiên trÆ°á»›c câu há»i:
- Vâng, tôi…
- Tốt. Cô sắp phải cần nhiá»u đến sức khá»e đấy.
- Tôi trao cho cô chức trợ lý Ä‘lá»u hành. Và lÆ°Æ¡ng cô sẽ tăng đáng kể đấy.
- Tôi không biết trả ơn bà thế nào, thưa bà Cameron…
- Cô xứng đáng được hưởng những gì tôi làm cho cô.
Lara nhìn thấy một tỠgiấy trong tay Kathy.
- Cái gì thế?
- Tạp chí Gia chánh muốn được đăng món ăn bà thích nhất và cách nấu nó. Bà có muốn hỠđăng không.
- Không. Bảo há» là tôi quá bận… Ã, mà khoan đã, - nàng ngồi đăm chiêu má»™t lát. Rồi nàng nói dịu dàng. - Có, tôi muốn. Tôi sẽ kể vá» món ăn tôi thích nhất và cách nấu nó.
Ba tháng sau mục Gia chánh trên tỠtạp chí đăng một bài như sau:
Bánh gừng (món ăn truyá»n thông của Scotland)
Ná»­a bảng bá»™t mì, má»™t phần tÆ° bảng (1) bÆ¡, má»™t chút nÆ°á»›c lạnh, ná»­a thìa cà phê bá»™t nở trá»™n lẫn và nhào thành bá»™t nhuyá»…n. Bên trong cho hai bảng nho khô, ná»­a bảng hạnh nhân bóc vá», ná»­a bảng Ä‘Æ°á»ng, hai thìa cà phê bá»™t ca-ri, má»™t thìa cà phê gừng và má»™t thìa cà phê bá»™t chanh khô, ná»­a thìa cà phê bá»™t nở, má»™t chút rượu trắng…
Lara nhìn vào bài báo rất lâu và nàng bá»—ng nhÆ° thấy mùi vị của thứ bánh đó Ä‘ang tan trên lưỡi, ngá»­i thấy mùi thÆ¡m ngào ngạt của nhà bếp và nghe thấy tiếng ồn ào trong phòng ăn của nhà trá» các buổi tối. Cha nàng nằm mệt nhá»c trên giÆ°á»ng…
Nàng đặt tỠtạp chí xuống.
***
Lara Ä‘i Ä‘Æ°á»ng, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nhận ra được nàng. Và khi nàng bÆ°á»›c vào má»™t hiệu ăn, khách ngồi đó bao giá» cÅ©ng chụm đầu vào nhau bàn tán vá» nàng.
Nàng Ä‘i đâu Ä‘á»u có dăm sáu ngÆ°á»i đàn ông say mê bám theo và nàng nhận được không biết bao nhiêu bức thÆ° cầu hôn vá»›i lá»i lẽ ca ngợi hết lá»i. NhÆ°ng Lara không há» quan tâm.
Äầu óc nàng vẫn lÆ¡ lá»­ng trên chín tầng mây và nàng vẫn thầm chỠđợi sá»± xuất hiện của má»™t ngÆ°á»i.
NgÆ°á»i mà nàng chÆ°a há» gặp mặt.
Sáng nào cÅ©ng vậy, Lara thức dậy lúc năm giá» sáng và tài xế đã ngồi trong xe chá» ngoài cá»­a. Max Ä‘Æ°a nàng đến má»™t trong những công trình nàng Ä‘ang xây dá»±ng. Nàng thÆ°á»ng đứng đó, ngắm tác phẩm của mình và nàng thầm nghÄ©, cha đã lầm rồi. Con có thể thu tiá»n khách trỠđược.
Äối vá»›i Lara, má»™t ngày bắt đầu bằng tiếng búa máy kêu rat-rat-rat-rat, tiếng ì ầm của máy ủi, tiếng va vào nhau của kim loại. Nàng thÆ°á»ng dùng thang máy công trÆ°á»ng leo lên đến nóc toà nhà, đứng trên khung sắt, hứng gió trá»i thổi vào mặt. Và nàng thầm tá»± nhủ: Ta là chủ cái thành phố này!
***
Paul Martin và Lara Ä‘ang nằm trên giÆ°á»ng.
- Tôi nghe nói hôm nay cô Ä‘uổi hai công nhân ở công trÆ°á»ng.
- HỠđáng bị đuổi, - Lara nói. - Làm ăn tắc trách!
Martin cÆ°á»i:
- Ãt nhất thì cô cÅ©ng thôi cái trò tát thợ rồi chứ.
- Vấn Ä‘á» là hắn có đáng bị tát hay không, - nàng nép vào ngÆ°á»i ông. - Em nhá» cái tát ấy mà được gặp anh.
- Tôi sắp phải đi Los Angeles, - Martin nói. - Tôi muốn rủ cô cùng đi. Cô có thể đi vắng vài ngày được không, Lara?
- Em rất muốn đi với anh, nhưng không thể được. Kế hoạch làm việc của em trong mấy ngày tới đã chật từng phút.
Martin ngồi dậy, nhìn nàng:
- Có lẽ cô làm việc nhiá»u quá đấy, cô em. Tôi muốn cô vì tôi mà bá»›t chút ít công việc Ä‘i.
Lara cÆ°á»i và bắt đầu vuốt ve ngÆ°á»i tình.
- Anh đừng lo. Không bao giá» em vì bận việc mà từ chối anh Ä‘iá»u gì.
Nó vẫn luôn luôn trÆ°á»›c mặt Lara vậy mà sao nàng không nhìn thấy? Äó là má»™t khoảnh đất trống rất lá»›n nằm sát biển và ngay trong khu vá»±c thuá»™c phạm vi phố Wall Street, gần Trung tâm ThÆ°Æ¡ng Mại Quốc tế. Lại Ä‘ang cần bán. Lara đã Ä‘i ngang qua đó hàng chục lần, nhÆ°ng hôm nay nàng má»›i chịu nhìn vào và thấy đó là miếng đất tuyệt đẹp: trong óc tưởng tượng của nàng hiện lên Toà nhà cao nhất thế giá»›i?
Nàng biết Howard sẽ lại nói: Äầu óc cô đã in sâu cái ý định ấy và bây giá» cô không làm sao dứt bá» nó Ä‘i được. NhÆ°ng nàng biết rằng không gì có thể cản chân nàng, không ai có thể cản được nàng. VỠđến văn phòng, nàng gá»i Ä‘iện triệu tập ngay bá»™ tham mÆ°u.
- Khoảnh đất ở phố Wall Street nằm gần ven biển, - Lara nói. - Ta sẽ tậu nó và sẽ xây toà nhà cao nhất thế giới.
- Lara…
- Khoan, để tôi nói đã, Howard. Cho tôi trình bày rõ vài Ä‘iểm. Khoảnh đất nằm ở ví trí lý tưởng, lại trong khu trung tâm của hoạt Ä‘á»™ng tài chính, kinh doanh. Các doanh nghiệp sẽ tranh nhau thuê những tầng trong đó làm văn phòng của há». Và anh nhá»› đấy, nó sẽ là toà nhà cao nhất thế giá»›i. Má»™t Ä‘iá»u hết sức lý thú. Nó sẽ nhÆ° cá»™t cá» chúng ta. Chúng ta sẽ đặt tên nó là Toà tháp Cameron?
- NhÆ°ng tiá»n? Lấy tiá»n ở đâu?
Lara đưa anh một tỠgiấy.
Howard nhìn con số trên đó.
- Cô đúng là con ngÆ°á»i lạc quan.
- Tôi là ngÆ°á»i thá»±c tế. Äây không còn là công trình kiến trúc nữa mà là tác phẩm mỹ thuật, là đồ nữ trang, Howard…
Howard suy nghĩ rất căng thẳng.
- Chà, ôm tham vá»ng lá»›n quá.
Lara cÆ°á»i:
- Thì xÆ°a nay chúng ta vẫn ôm tham vá»ng đấy thôi. Äâu phải chỉ lần này, anh công nhận không?
Howard trầm ngâm nói:
- Toà nhà chá»c trá»i cao nhất thế giá»›i… Toà tháp Cameron?
- Äúng thế. Các nhà băng hôm nào cÅ©ng gá»i Ä‘iện cho chúng ta tha thiết quăng tiá»n cho chúng ta. Nghe tin này há» sẽ mừng rÆ¡n.
- Rất có thể, - Howard nói. Anh nhìn Lara. - Nhưng đúng là cô tha thiết muốn xây nó chứ, Lara?
Howard thở dài. Anh nhìn khắp mặt những ngÆ°á»i trong bá»™ tham mÆ°u.
- Thôi được. Bước thứ nhất là thương lượng vỠviệc mua khoảnh đất.
Lara cÆ°á»i:
- Việc đó đã làm xong. Và tôi xin báo các vị thêm vài tin. Lão Steve Murchinson cũng đang thương lượng để mua chính khoảnh đất đó.
- Tôi nhớ ông ta rồi. Chúng ta đã tranh của ông ta khoảnh đất ở Chicago.
Lần này ta tha cho mi, bởi ta chÆ°a biết mi định làm gì trên cái mảnh đất ấy. NhÆ°ng lần sau, mi hãy tránh Ä‘Æ°á»ng ra. Mi mà còn cản chân ta thì liệu hồn!
- Äúng thế.
Steve Murchinson ngày nay đã thành một trong những nhà kinh doanh xây cất nhà cửa lớn nhất New York. Howard nói:
- Lara, lão ấy khó chÆ¡i lắm đấy. Lão rất thích làm hại ngÆ°á»i khác.
- Anh lo quá đấy thôi.
Việc tập trung tiá»n cho Toà tháp Cameron tiến hành trôi chẩy. Lara Ä‘oán đúng. Các chủ nhà băng đã ngá»­i thấy tiếng xì xào lan truyá»n vá» ngôi nhà chá»c trá»i cao nhất thế giá»›i. Và cái tên Cameron cÅ©ng đã trở thành cái tên có uy tín lá»›n. Há» Ä‘á»u tha thiết muốn cá»™ng tác vá»›i nàng.
Lara đã là nhân vật lừng lẫy. Nàng là biểu tượng cho phụ nữ tham gia hoạt Ä‘á»™ng xã há»™i, là má»™t thần tượng. Nếu nhÆ° bà ta làm được tại sao mình lại chịu. Má»™t hãng mỹ phẩm đã lấy tên nàng. Nàng được má»i Ä‘i dá»± tất cả các sá»± kiện xã há»™i quan trá»ng, là khách được trân trá»ng bậc nhất trong tất cả các tiệc tùng. Tên nàng gắn trên má»™t toà nhà nào là đủ bảo đảm sá»± thành công của toà nhà đó.
- Chúng ta sẽ thành lập riêng một công ty, - một hôm nàng nói. - Chúng ta sẽ có những đội xây dựng và sẽ cho các nơi thuê để xây cất nhà cửa.
- Äấy là má»™t ý hay, - Howard nói.
- Vậy thì ta tiến hành. Bao giỠta bắt đầu khởi công xây cất toà tháp Cameron?
- Äang chuẩn bị khẩn trÆ°Æ¡ng. Tôi nghÄ© là chỉ trong vòng ba tháng nữa thôi.
Lara ngả ngÆ°á»i ra lÆ°ng ghế.
- Anh có thể tưởng tượng không, Howard? Toà tháp có thể cao nhất thế giới!
Howard thầm nghĩ, không biết bác sĩ Freud sẽ giải thích thế nào vỠca bệnh lý này.
Lá»… khởi công toà tháp Cameron được tiến hành trong không khí nhÆ° ở má»™t rạp xiếc ba vòng. Nàng "công chúa" Cameron ở tầm Ä‘iểm thu hút toàn bá»™ sá»± chú ý. Sá»± kiện này được báo chí tuyên truyá»n rầm rá»™ và được quảng cáo cả trên vô tuyến truyẻn hình. Trên hai trăm ngÆ°á»i đứng chá» Lara Cameron đến. Khi chiếc xe limousine của nàng Ä‘á»— lại trÆ°á»›c công trÆ°á»ng, đám ngÆ°á»i đó reo hò vang dá»™i.
- Lara… Lara Cameron…
Trong lúc nàng bÆ°á»›c ra ngoài xe, tiến vá» phía công trÆ°á»ng, bắt tay Thị trưởng New York, cảnh sát và an mnh ngăn dân chúng không được đến gần.
Äám đông cứ chen lên, reo hò và gá»i tên nàng. Các phóng viên nhiếp ảnh thì bám máy lia lịa.
Trong khu vực chăng dây thừng cung đầy khách khứa, gồm các chủ nhà băng, các chủ thầu, các nhà thiết kế, đại diện các tổ chức xã hội và các kiến trúc sư: Cách đó khoảng một trăm bộ là những cỗ máy ủi khổng lồ, máy búa, đang trong tư thế sẵn sàng làm việc. Năm chục xe tải gấu xếp thành hàng dài chuẩn bị chở gạch ngói, rác rưởi, đất cát đem đi đổ.
Lara đứng bên cạnh thị trưởng New York và tỉnh trưởng Manhattan. Trưởng ban giao dịch của nàng, Jerry Townsend cầm dù vá»™i vã chạy đến, nhÆ°ng Lara mỉm cÆ°á»i vẫy tay ra hiệu bảo không cần.
Ông Thị trưởng nói vào máy thu hình:
- Hôm nay là ngày trá»ng đại đối vá»›i hòn đảo Manhattan. Lá»… khởi công xây cất Toà tháp Cameron đánh dấu bÆ°á»›c khởi đầu của má»™t trong những đỠán xây dá»±ng lá»›n nhất trong lịch sá»­ Manhattan. Sáu toà nhà sẽ được xoá Ä‘i và biến thành má»™t khu công trình liên hoàn vá»›i nhiá»u toà cÆ° xá, hai trung tâm thÆ°Æ¡ng mại, má»™t trung tâm xã há»™i và má»™t toà nhà chá»c trá»i cao nhất thế giá»›i.
Äám đông vá»— tay vang dá»™i.
- Bất cứ các vị nhìn vào chỗ nào, - Thị trưởng nói tiếp, - các vị cũng thấy sự đóng góp của cô Lara Cameron hiện lên ở dạng công trình xây cất. Bên khu hành chính công sở là toà nhà Trung tâm Cameron. Gần đó là khách sạn Cameron Plaza và nửa tá các cư xá khác. Mạng lưới khách sạn Cameron trải rộng khắp Hoa Kỳ.
Thị trưởng mỉm cÆ°á»i quay sang Lara Cameron:
- Cô Cameron không phải chỉ có đầu óc mà có cả nhan sắc diễm lệ nữa!
Tiếng cÆ°á»i và tiếng vá»— tay lại rá»™ lên.
- Thưa ngài thị trưởng, thưa các quý bà, quý ông…
Lara nhìn vào các máy Camera thu hình, mỉm cÆ°á»i nói:
- Tôi xin chân thành cảm Æ¡n ngài Thị trưởng. Tôi rất sung sÆ°á»›ng được góp phần nhá» bé vào thành phố kỳ diệu và vÄ© đại này của các quý ngài. Cha tôi khi còn sống luôn nói rằng con ngÆ°á»i ta sinh ra trên Ä‘á»i là để…
Nàng ngập ngừng. Nàng Ä‘á»™t nhiên nhìn thấy má»™t gÆ°Æ¡ng mặt quen quen trong đám đông. Lão Steve Murshinson. Nàng đã nhìn thấy hình lão trên báo chí. Lão đến đây làm gì? Lara nói tiểp: làm cho nÆ¡i mình ở đẹp hÆ¡n và sống dá»… chịu hÆ¡n là lúc ta sinh ra. Tôi nghÄ© tôi Ä‘ang tìm má»™t con Ä‘Æ°á»ng nhỠđể thá»±c hiện Ä‘iá»u đó. Và tôi cÅ©ng đã làm được đôi chút.
Tiếng vá»— tay nhÆ° sấm đông. NgÆ°á»i ta Ä‘Æ°a nàng chiếc mÅ© cứng công nhân và cái xẻng má»›i toanh.
- Äã đến giá» khởi công, thÆ°a cô Cameron. Các máy ảnh lại nháy liên tiếp.
Lara ấn xẻng vào mặt đất nham nhở và xúc lên một xẻng tượng trưng.
Sau lễ khởi công là tiệc nhẹ ; các máy thu hình tiếp tục làm việc để ghi lại không khí rộn rã vui vẻ nơi đây. Lúc Lara nhìn ra thì đã không thấy lão Steve Murchinson đâu rồi.
Nửa giỠsau, nàng ngồi trong xe Limousine vỠvăn phòng. Jerry Townsend ngồi bên cạnh.
- Hôm nay đúng là tuyệt vá»i, - anh ta nói. - Tuyệt vá»i.
- CÅ©ng tạm được, - nàng cÆ°á»i. - cảm Æ¡n anh, Jerry.
Các bộ phận trong văn phòng của hãng Cameron chiếm cả một tầng trong toà nhà trung tâm Cameron.
Lara bÆ°á»›c ra từ thang máy ở tầng năm và lập tức tiếng lan truyá»n rằng bà chủ đã đến. Các thÆ° ký và các thành viên của ban chỉ đạo tấp nập bắt tay vào việc Lara quay sang Jerry Townsend.
- Anh vào phòng gịấy của tôi đã.
Phòng giấy của nàng chiếm cả một góc trên tầng năm và trông xuống thành phố bên dưới.
Lara liếc qua mấy giấy tỠthư tín trên bàn rồi ngẩng lên nhìn Jerry.
- Cha anh thế nào rồi? Có đỡ hơn không?
- Tại sao bà ta lại biết tình hình cha mình nhỉ?
- Cha tôi… nặng lắm.
- Tôi biết. Äó là bệnh co giật Huntington phải không?
- Vâng. Căn bệnh ấy rất đáng sợ. Nó tiến triển nhanh và khắp các cÆ¡ Ä‘á»u bị co giật, mặt, chân tay, đồng thá»i trí óc cÅ©ng mụ mẫm dần.
- Tại sao bà biết cha tôi mắc bệnh, thưa bà Cameron?
- Tôi đến bệnh viện và được biết cha anh nằm tại đó. Tôi tình cá» nghe thấy hai bác sÄ© trao đổi vá»›i nhau vá» trÆ°á»ng hợp của cha anh.
Jerry đau đớn nói:
- Bệnh đó là nan y, không có cách chữa.
- Bệnh gì cÅ©ng chữa được nếu nhÆ° tìm đúng nÆ¡i chữa, - Lara nói. - Tôi đã thá»­ thăm dò và biết có má»™t giáo sÆ° ở Thuỵ SÄ© đã tìm ra được má»™t vài cách để Ä‘iá»u trị căn bệnh của cha anh. Tôi đã liên lạc và ông ta nhận lá»i chữa trị. Phí tổn tôi chịu cho.
Jerry ngây ngÆ°á»i vì ngạc nhiên.
- Anh đồng ý chứ?
Jerry không biết nói thế nào.
- Vâng, - và anh ta thầm nghÄ©: đúng là mình không thể hiểu được con ngÆ°á»i này. Và cÅ©ng không ai hiểu được bà ta hết.
***
Lịch sá»­ Ä‘ang được hình thành, nhÆ°ng Lara quá bận không đầu óc đâu nhận thấy được. Ronnald Reagan được tái cá»­ và má»™t ngÆ°á»i tên là Mikhail Gorbachev lên đứng đầu Liên Xô thay cho Chernenko.
Lara xây má»™t loạt nhà cÆ° xá giá rẻ ở miá»n Detroit.
Năm 1986, Ivan Boesky dính một trăm triệu đôìa trong một vụ bê bối vỠnội thương và bị kết án ba năm tù.
Lara bắt đầu phát tnển việc xây những toà cÆ° xá sang trá»ng tại thành phố Queens. Các nhà đầu tÆ° Ä‘ua nhau tham gia để được hưởng má»™t phần tên tuổi thần kỳ của nàng. Má»™t nhóm chủ nhà băng đầu tÆ° ở Äức đáp máy bay đến New York gặp nàng. Lara bố trí cuá»™c gặp ngay sau khi máy bay của há» hạ cánh.
HỠphản đối nhưng nàng nói:
- Tôi rất tiếc, thÆ°a các vị. NhÆ°ng tôi không còn thá»i gian nào khác. Tôi sắp phải bay sang Hồng Kông.
Khách Äức được tiếp cà phê. Lara dùng trà. Má»™t trong đám khách Äức than phiá»n cà phê có vị không dá»… chịu.
- Äấy là loại cà phê sản xuất riêng cho tôi, Lara giải thích. Äến khi đã quen vá»›i nó các vị sẽ thấy nó rất ngon. Vị nào dùng thêm nữa không?
Kết thúc buổi làm việc, Lara đạt được tất cả má»i Ä‘iá»u nàng Ä‘á» xuất.
Cuá»™c Ä‘á»i là má»™t chuá»—i phát hiện lý thú, chỉ trừ má»™t tai nạn làm đảo lá»™n má»i thứ. Lara va chạm nhiá»u lần vá»›i Steve Murchinson vá» bất Ä‘á»™ng sản và lần nào nàng cÅ©ng chiến thắng.
- Tôi thấy ta đừng nên dính vá»›i lão nữa, - Howard nói - Äể lão rút lui trÆ°á»›c.
Äến má»™t buổi sáng, bÆ°u Ä‘iện Ä‘em tá»›i má»™t gói rất đẹp bá»c trong giấy mầu hồng từ Bendel gá»­i tá»›i. Kathy đặt nó trên bàn của Lara.
- Gói gì mà nặng khủng khiếp, - Kathy nói.
Nếu đó là cái mũ sắt thì bà nên cẩn thận.
Tò mò, Lara mở ra. Trong gói chứa đầy chất bẩn. Má»™t danh thiếp kèm theo Ä‘á»: "Nhà thá» nghÄ©a trang Frank Campbell".
Các đỠán xây dá»±ng Ä‘á»u được triển khai tốt đẹp.
Khi Lara Ä‘á»c báo thấy tin má»™t sân chÆ¡i trong trung tâm thành phố xây dá»±ng mãi chÆ°a xong chỉ do nạn quan liêu giấy tá» của cÆ¡ quan hành chính, nàng bèn nhẩy vào, nhận để công ty mình xây cất rồi tặng cho thành phố. Báo chí Ä‘Æ°a chuyện này lên và ca ngợi nàng hết lá»i. Má»™t tá» báo in dòng chữ cỡ lá»›n ngay trang đầu: Lara Cameron chủ trÆ°Æ¡ng: TÔI LÀM ÄƯỢC!
Mỗi tuần nàng gặp Paul Martin một hoặc hai lần, nhưng ngày nào nàng cũng trò chuyện điện thoại với ông.
Nàng tậu má»™t toà biệt thá»± ở Southampton và sống giữa cả má»™t loạt nữ trang đắt tiá»n, hàng lông thú quý và xe limousine. Các tủ của nàng Ä‘á»u chất đầy trang phục do các nhà may cắt thá»i trang nổi tiếng chế tạo. "Con cần ít quần áo để Ä‘i há»c". "Vậy thì mày đến Äoàn cứu tế mà xin!".
Lara luôn đặt may những kiểu thá»i trang má»›i nhất.
Các nhân viên của nàng là gia đình nàng. Nàng chăm lo cho há» và rất hào phóng vá»›i há». Toàn bá»™ ngÆ°á»i thân của nàng chỉ là há». Nàng nhá»› ngày sinh và các ngày ká»· niệm khác của há». Nàng tìm cho con cái há» nÆ¡i há»c hành tốt nhất và lập quỹ há»c bổng để giúp đỡ chúng. Khi ai đó cảm Æ¡n nàng, Lara rất ngượng nghịu. Nàng không quen bá»™c lá»™ tình cảm.
Ngày xÆ°a, má»—i khi nàng định bá»™c lá»™ tình cảm vá»›i cha, cha nàng Ä‘á»u chế giá»…u.
Lara đã dựng lên cả một bức thành bao quanh che chở cho nàng. Sẽ không ai làm hại ta nữa, nàng nghĩ. Không một ai hết.
Chú thích:
(1) bảng (pound) = 453 gam
Tài sản của anhhe1281

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #17  
Old 17-04-2008, 10:13 PM
anhhe1281 anhhe1281 is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 397
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Sao chiếu mệnh: Chương 16
(Sidney Sheldon)

Thứ hai sau, Lara có một khách đến gặp.
- Có một ông tên là O Brian đến đây xin gặp bà.
- Ông ta ở Sở nhà đất thành phố.
- VỠchuyện gì?
- Ông ta không nói.
Lara nói qua máy truyá»n âm vá»›i Howard Keller:
- Anh sang đây được không, Howard? - Rồi nàng nói vá»›i thÆ° ký - Má»i ông O Brian vào.
Andy O Brian là ngÆ°á»i gốc Ailen mặt to, Ä‘á» và má»™t giá»ng đặc sệt xứ sở:
- Chào bà Cameron.
Lara vẫn ngồi nguyên sau bàn giấy.
- Chào ông. Tôi có thể làm gì giúp ông, ông O Brian?
- Tôi e bà đã vi phạm pháp luật, thưa bà Cameron.
- VỠchuyện gì vậy?
Bà hiện là chủ nhân của cÆ° xá Dorchester ở phố 14 Äông phải không?
- Äúng thế.
- Tôi được báo cáo là khoảng một trăm dân vô gia cư đã vào ở chật trong đó.
- À, chuyện đó, - Lara cÆ°á»i. - Äúng thế đấy. Tôi nghÄ© rằng thành phố không làm gì để giúp há» có chá»— trú chân cho nên tôi giúp há». Có vậy thôi.
Howard Keller bước vào phòng giấy.
- Xin giá»›i thiệu. Äây là ông Keller, còn đây là ông O Brian.
Hai ngÆ°á»i đàn ông bắt tay nhau.
Lara quay sang nói với Howard.
- Tôi vừa nói vá»›i ông O Brian là chúng ta đã giúp thành phố, tạo nÆ¡i trú chân cho má»™t số ngÆ°á»i vô gia cÆ°.
- Bà má»i há» vào, phải không thÆ°a bà Cameron?
- Äúng thế.
- Bà có giấy phép của thành phố không?
- Giấy cho phép nào?
- Nếu bà tổ chức một nơi cho hỠtrú ngụ bà phải xin phép thành phố.
- Rất tiếc là tôi không biết Ä‘iá»u đó. Tôi sẽ lo để có má»™t giấy phép ngay.
- Tôi e là ngÆ°á»i ta không cấp cho bà.
- Tại sao?
- Vì mấy gia đình sống trong cÆ° xá đó khiếu nại. Há» bảo bà tìm cách ép buá»™c há» phải dá»i Ä‘i nÆ¡i khác.
- Vô lý
- ThÆ°a bà Cameron, thành phố cho bà bốn mÆ°Æ¡i tám tiếng đồng hồ để bà Ä‘Æ°a đám dân vô gia cÆ° ấy ra khá»i toà cÆ° xá. Và sau khi há» Ä‘i rồi, chúng tôi sẽ có lệnh yêu cầu bà bá» những tấm ván đóng kín các cá»­a sổ.
Lara giận dữ:
- Ông nói xong rồi chứ?
- ChÆ°a, thÆ°a bà. NgÆ°á»i chủ căn há»™ có sân trá»i trên nóc nhà kiện bà đã dá»±ng má»™t tấm biển để chặn tầm mắt ông ta. Bà cÅ©ng phải hạ tấm biển ấy xuống.
- Nếu tôi không hạ?
- Tôi tin là bà sẽ phải hạ. Vì nếu không bà sẽ gặp nhiá»u chuyện phiá»n toái. Báo chí sẽ kêu ầm lên. Buá»™c chúng tôi phải Ä‘Æ°a bà ra toà, - ông ta gật đầu rồi nói - Chúc bà vui vẻ.
Lara và Howard nhìn theo O Brian bước ra ngoài.
Howard quay sang nói với Lara:
- Chúng ta phải ngưng chương trình "từ thiện" này thôi.
- Không, - nàng ngồi suy nghĩ.
- Cô nói "không" nghĩa là sao? Ông ta đã nói rằng…
- Tôi biết câu lão ta nói. Tôi Ä‘á» nghị anh Ä‘Æ°a thêm dân vô gia cÆ° vào nữa. Tôi muốn ngôi nhà đó chật ních dân lang thang. Anh gá»i Ä‘iện cho luật sÆ° Terry Hill, kể cho ông ấy chuyện này. Bảo Hill kéo dài vụ này thêm ít ngày. Chỉ đến cuối tháng mấy há»™ Æ°Æ¡ng ngạnh ấy sẽ phải dá»n Ä‘i. Nếu không chúng ta thiệt mất ba triệu đô-la.
***
Máy truyá»n âm lạo sạo.
- Bác sĩ Peters muốn nói chuyện điện thoại với bà.
Lara nhấc máy:
- Chào bác sÄ©. - Tôi cần báo bà biết rằng ca phẫu thuật đã xong. Kết quả rất tốt. Sức khá»e cô thÆ° ký Kathy của bà sẽ nhanh chóng hồi phục.
- Tuyệt vá»i. Bao giá» tôi có thể vào thăm cô ấy?
- Ngay chiá»u nay.
- Vậy chiá»u nay tôi sẽ đến. Cảm Æ¡n ông Alan.
- Ông gửi toàn bộ hoá đơn đến để tôi thanh toán nhé?
- Vâng.
- Và ông báo cho bệnh viện biết tôi xin giúp bệnh viện năm chục ngàn đô-la.
Lara nói với Tricia:
- Mua hoa tÆ°Æ¡i chất đầy phòng bệnh của Kathy cho tôi, - nàng nhìn vào lịch làm việc. - Bốn giá» chiá»u nay tôi sẽ đến bệnh viện.
Terry Hill bước vào.
- Có lệnh bắt bà.
- Cái gì?
- Bà được thông báo là phải giải toả đám vô gia cÆ° ra khá»i cÆ° xá rồi phải không?
- Äúng thế, nhÆ°ng…
- Bà sẽ gặp rắc rối đấy. Äã có má»™t câu ngạn ngữ lâu Ä‘á»i "Äừng có chống lại Toà Thị chính!".
- HỠđịnh bắt giam tôi thật à?
- Chứ còn gì nữa? Bà đã nhận được lệnh giải toả đám vô gia cÆ° ấy ra khá»i đó.
- Äúng vậy, - Lara nói.
- Äành Ä‘uổi há» Ä‘i thôi, - nàng quay sang Howard Keller. - Bảo há» Ä‘i, nhÆ°ng đừng có tống há» ra ngoài Ä‘Æ°á»ng. Làm thế không nên.
Chúng ta còn một số phòng trống ở toà nhà chúng ta mới tậu nhưng chưa tiến hành sửa chữa trên phố 20 Tây. Anh bảo ai đưa hỠđến đó ở tạm. Làm thế nào trong một tiếng đồng hồ nữa giải toả xong.
Nàng quay sang Terry Hill:
- Tôi tạm lánh. HỠđến cũng không thấy được tôi để mà bắt. Còn sau đấy thì vấn đỠđã được giải quyết rồi.
Máy truyá»n âm lại lạo sạo.
- Có hai ngÆ°á»i của Viện Công tố Quận đến.
Lara ra hiệu cho Howard Keller. Anh đến cạnh máy, nói:
- Bà Lara Cameron không có ở đây.
Howard nhìn Lara. Nàng lắc đầu. Howard nói vào máy:
- Tôi không biết, - anh tắt máy.
- Tôi ra lối cửa sau, - Lara nói.
***
Lara rất ghét bệnh viện. Nó làm nhá»› đến hình ảnh cha nàng nằm trên giÆ°á»ng, mặt tái nhợt và Ä‘á»™t nhiên già khá»m Ä‘i. "Mày đến đây làm gì? Dá»… mày hết việc ở nhà trỠđấy hẳn?"
Nàng bước vào phòng bệnh của Kathy. Khắp phòng đầy hoa tươi. Thấy nàng, Kathy ngồi dậy.
- Cô thấy trong ngÆ°á»i thế nào? - Nàng há»i.
Kathy cÆ°á»i:
- Bác sĩ bảo tôi sẽ bình phục.
- Tôi cÅ©ng rất mong cô chóng khá»e. Công việc Ä‘ang chồng chất. Tôi rất cần đến cô.
- Tôi… Tôi không biết cách nào trả ơn bà đây, thưa bà chủ.
- Không cần thiết.
Lara nhấc máy Ä‘iện thoại ở đầu giÆ°á»ng, gá»i vá» văn phòng. Nàng nói vá»›i Terry Hill.
- HỠcòn ở đấy không?
- Há» vẫn ở đây. HỠđợi bà vá».
- Liên hệ vá»›i ông Keller, bao giỠông ấy giải toả hết số dân vô gia cÆ° ra khá»i cÆ° xá thì tôi má»›i vá».
Lara đặt máy xuống.
- Cô cần thứ gì cho tôi biết nhé, - Lara nó. - Mai tôi sẽ lại đến thăm.
Chỗ dừng chân tiếp đó của Lara là văn phòng kiến trúc của Higgin Almont Clark. Nàng được đưa vào phòng giấy của ông. Thấy nàng vào, ông ta đứng dậy.
- Sao, có chuyện bất ngỠquý báu thế này? Tôi có thể làm gì giúp bà, thưa bà Cameron?
- Tôi cần xem bản thiết kế cho khu nhà phố 14 ngay bây giá».
- Tất nhiên là được.
- Ông ta bước đến mở ngăn kéo tủ.
- Tôi để đây.
Äấy là bản vẽ má»™t khu nhà cao tầng rất đẹp gồm có những cÆ° xá ở giữa và xung quanh là các cá»­a hiệu.
- Tôi muốn ông vẽ lại, - Lara nói.
- Tại sao?
Lara trỠkhoảng trống ở giữa khu đất.
- Má»™t ngôi nhà đành phải để nguyên ở đây. Tôi muốn ông vẫn giữ nguyên phong cách kiến trúc này, chỉ có Ä‘iá»u xây các toà nhà xung quanh ngôi nhà cÅ©
- Nghĩa là bà muốn vẫn giữ lại ngôi nhà cũ kỹ tồi tàn đó và ta chỉ xây dựng xung quanh? Không được đâu thưa bà Cameron. Làm thế trông sẽ rất chướng mắt, và…
- Tôi Ä‘á» nghị ông làm theo nhÆ° tôi yêu cầu. Chiá»u nay ông cho ngÆ°á»i Ä‘em đến văn phòng tôi ngay.
Xong việc, Lara đi.
Nàng dùng Ä‘iện thoại vô tuyến trong xe gá»i cho Terry Hill:
- Ông đã được tin gì của Howard chưa?
- Rồi. Äám vô gia cÆ° đã ra khá»i đó rồi.
- Tốt. Ông gá»i Ä‘iện cho Viện Công tố Quận, báo há» biết là tôi đã ra lệnh giải toả đám dân nghèo ấy từ cách đây hai ngày nhÆ°ng vì thiếu phÆ°Æ¡ng tiện vận chuyển nên hôm nay má»›i giải toả xong. Bây giá» tôi vá» văn phòng. Ông xem há» có còn đòi bắt giữ tôi nữa hay không?
Nàng bảo lái xe:
- Cho tôi qua công viên. Cứ ung dung thôi.
Ba mươi phút sau, khi Lara vỠđến văn phòng thì hai nhân viên công tố đã đi rồi.
Lara ngồi há»p vá»›i Howard Keller và Terry Hill.
- Mấy chủ há»™ Æ°Æ¡ng bÆ°á»›ng đó nhất định không chịu dá»i Ä‘i, - Howard nói. - Tôi đã Ä‘Æ°a thêm tiá»n nhÆ°ng há» kiên quyết từ chối. Ta chỉ còn năm ngày nữa là đã phải khởi công.
Lara nói:
- Tôi đỠnghị ông Clark làm lại bản thiết kế.
- Tôi đã xem, - Howard nói. - NhÆ°ng không được. Ta không thể để cái nhà tồi tàn ấy nằm giữa cả má»™t khu kiến trúc đồ sá»™ nhÆ° vậy. Có lẽ tôi sẽ đến các nhà băng, Ä‘á» nghị há» chịu lùi thá»i gian khởi công ít ngày.
- Không cần, - Lara nói. - Tôi cần khởi công ngay.
- Nghĩa là sao?
- Anh liên hệ với kỹ sư trưởng, nói rằng tôi muốn cho máy ủi làm việc ngay từ ngày mai.
- Ngày mai? Lara…
Ngay đầu giỠngày mai. Rồi anh đem bản vẽ này đưa cho ông chủ thầu và kỹ sư trưởng.
- Làm thế để làm gì?
- Rồi anh sẽ biết.
Sáng hôm sau các há»™ Æ°Æ¡ng ngạnh trong cÆ° xá Dorchesster bị tiếng xe ầm ầm đánh thức dậy. Tất cả tÆ°á»ng của há» rung lên. Há» nhìn qua cá»­a sổ ra ngoài. Má»™t chiếc xe ủi khổng lồ Ä‘ang húc đổ những ngôi nhà xung quanh và tiến vá» phía nhà của há». Các há»™ này sá»­ng sốt.
Ông Hershey chủ căn há»™ trên tầng cao nhất, lao ra ngoài hét gá»i ngÆ°á»i đốc công.
- Các ông làm cái trò gì thế? - ông ta rống lên. - Không thể làm ăn như thế được.
- Ai bảo ông thế?
- Thành phố, - Hershey lui vào ngôi nhà ông ta Ä‘ang ở. - Các ngÆ°á»i không được phép đụng đến ngôi nhà của chúng tôi.
Viên đốc công chỉ vào bản vẽ đặt trước mặt.
- Äúng thế, - ông ta nói. - Chúng tôi được lệnh vẫn để nguyên ngôi nhà của ông.
Herslhey cau mày.
- Sao? Cho tôi xem, - ông ta bÆ°á»›c đến, nhìn vào bản vẽ. - Vậy là ngÆ°á»i ta vẫn xây cả khu vá»±c này chỉ chừa ra má»™t ngôi nhà của chúng tôi?
- Äúng thế.
- Không được. Không thể làm thế được! Ầm ĩ và bụi bậm, làm sao chúng tôi chịu nổi.
- Chuyện ấy không thuộc phạm vi chúng tôi. Thôi, ông tránh ra để xe ủi làm việc.
Ba mươi phút sau, thư ký của Lara nói:
- Có ông Hershey nào đó muốn gặp bà chủ.
Bảo tôi đang bận.
Chiá»u hôm đó, Hershey gá»i đến lần thứ ba, Lara má»›i nhấc máy tiếp chuyện.
- Tôi đây, chào ông Hershey. Tôi có thể giúp gì ông được?
- Tôi muốn vào trực tiếp nói chuyện với bà, thưa bà Cameron.
- Rất tiếc tôi đang bận. Ông cần nói gì cứ nói qua máy cũng được.
- Tôi đã gặp những há»™ còn lại. Chúng tôi bằng lòng chấp nhận Ä‘á» nghị của bà và xin rá»i khá»i đây.
Bây giỠthì tôi lại không cần đến ngôi nhà của các vị nữa, thưa ông Hershey. Các vị cứ việc ở lại đó.
- Nếu bà tiến hành xây dựng khắp bốn xung quanh thì làm sao chúng tôi sống nổi.
- Ai bảo ông là chúng tôi xây dá»±ng xung quanh nhà ông? - Lara há»i. - ông kiếm thông tin ấy ở đâu vậy?
- Ông đốc công đã cho tôi xem bản vẽ và…
- Vậy à? Ông ta sẽ bị Ä‘uổi việc, - giá»ng Lara giận dữ. - Äấy là thông tin chỉ được biết trong ná»™i bá»™ chúng tôi.
- Xin bà khoan cho má»™t phút. Chúng tôi muốn bàn bạc vá»›i bà nhÆ° giữa những ngÆ°á»i biết Ä‘iá»u, được không? Công trình của bà sẽ rất tốt nếu nhÆ° chúng tôi rá»i khá»i đây. Và chúng tôi xin sẵn sàng dá»n Ä‘i. Tôi không muốn sống lá»t thá»m giữa toàn những nhà cao tầng đồ sá»™ ấy.
Lara nói:
- Việc các vị dá»n Ä‘i hay không liên quan gì đến tôi? - Giá»ng nàng dịu lại. - NhÆ°ng thôi, thế này. Nếu các vị dá»n Ä‘i trong tháng tá»›i, tôi sẵn sàng trả các vị theo cái giá chúng tôi Ä‘á» nghị hôm đầu tiên.
Lara thấy được ông ta đang tính toán. Cuối cùng ông ta đành miễn cưỡng nói:
- Thôi đành. Tôi sẽ bàn với các hộ kia, nhưng tôi tin rằng hỠcũng bằng lòng thôi. Tôi xin cảm ơn bà, thưa bà Cameron.
- Chào ông, chúc ông vui vẻ, ông Hershey.
Tháng sau công việc trên công trÆ°á»ng này đạt mức sôi Ä‘á»™ng cao nhất.
***
Danh tiếng Lara tăng lên rất nhanh. Hãng xây dá»±ng Cameron Ä‘ang xây toà nhà cao tầng ở Broopklyn, má»™t trung tâm thÆ°Æ¡ng mại ở Westchester, má»™t trung tâm thÆ°Æ¡ng mại khác ở Washington. Có những toà nhà vốn liếng ít hÆ¡n xây dá»±ng ở Dallas và má»™t khu cÆ° xá ở Los Angeles. Các nhà băng Ä‘ua nhau rót tiá»n vào. Các công ty tiết kiệm và tín dụng cÅ©ng nhÆ° các cá nhân có tiá»n cÅ©ng tranh nhau góp tiá»n cho hãng Cameron. Lara đã thành ngÆ°á»i đàn bà lừng lẫy.
Kathy đã trở lại làm việc.
- Tôi đã khá»e, xin tiếp tục làm việc.
Lara chăm chú nhìn cô thư ký hồi lâu:
- Cô thấy trong ngÆ°á»i ra sao?
Kathy cÆ°á»i:
- Rất tốt. Cảm ơn bà…
- Cô thật sá»± khá»e khoắn rồi chứ?
Kathy ngạc nhiên trÆ°á»›c câu há»i:
- Vâng, tôi…
- Tốt. Cô sắp phải cần nhiá»u đến sức khá»e đấy.
- Tôi trao cho cô chức trợ lý Ä‘lá»u hành. Và lÆ°Æ¡ng cô sẽ tăng đáng kể đấy.
- Tôi không biết trả ơn bà thế nào, thưa bà Cameron…
- Cô xứng đáng được hưởng những gì tôi làm cho cô.
Lara nhìn thấy một tỠgiấy trong tay Kathy.
- Cái gì thế?
- Tạp chí Gia chánh muốn được đăng món ăn bà thích nhất và cách nấu nó. Bà có muốn hỠđăng không.
- Không. Bảo há» là tôi quá bận… Ã, mà khoan đã, - nàng ngồi đăm chiêu má»™t lát. Rồi nàng nói dịu dàng. - Có, tôi muốn. Tôi sẽ kể vá» món ăn tôi thích nhất và cách nấu nó.
Ba tháng sau mục Gia chánh trên tỠtạp chí đăng một bài như sau:
Bánh gừng (món ăn truyá»n thông của Scotland)
Ná»­a bảng bá»™t mì, má»™t phần tÆ° bảng (1) bÆ¡, má»™t chút nÆ°á»›c lạnh, ná»­a thìa cà phê bá»™t nở trá»™n lẫn và nhào thành bá»™t nhuyá»…n. Bên trong cho hai bảng nho khô, ná»­a bảng hạnh nhân bóc vá», ná»­a bảng Ä‘Æ°á»ng, hai thìa cà phê bá»™t ca-ri, má»™t thìa cà phê gừng và má»™t thìa cà phê bá»™t chanh khô, ná»­a thìa cà phê bá»™t nở, má»™t chút rượu trắng…
Lara nhìn vào bài báo rất lâu và nàng bá»—ng nhÆ° thấy mùi vị của thứ bánh đó Ä‘ang tan trên lưỡi, ngá»­i thấy mùi thÆ¡m ngào ngạt của nhà bếp và nghe thấy tiếng ồn ào trong phòng ăn của nhà trá» các buổi tối. Cha nàng nằm mệt nhá»c trên giÆ°á»ng…
Nàng đặt tỠtạp chí xuống.
***
Lara Ä‘i Ä‘Æ°á»ng, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nhận ra được nàng. Và khi nàng bÆ°á»›c vào má»™t hiệu ăn, khách ngồi đó bao giá» cÅ©ng chụm đầu vào nhau bàn tán vá» nàng.
Nàng Ä‘i đâu Ä‘á»u có dăm sáu ngÆ°á»i đàn ông say mê bám theo và nàng nhận được không biết bao nhiêu bức thÆ° cầu hôn vá»›i lá»i lẽ ca ngợi hết lá»i. NhÆ°ng Lara không há» quan tâm.
Äầu óc nàng vẫn lÆ¡ lá»­ng trên chín tầng mây và nàng vẫn thầm chỠđợi sá»± xuất hiện của má»™t ngÆ°á»i.
NgÆ°á»i mà nàng chÆ°a há» gặp mặt.
Sáng nào cÅ©ng vậy, Lara thức dậy lúc năm giá» sáng và tài xế đã ngồi trong xe chá» ngoài cá»­a. Max Ä‘Æ°a nàng đến má»™t trong những công trình nàng Ä‘ang xây dá»±ng. Nàng thÆ°á»ng đứng đó, ngắm tác phẩm của mình và nàng thầm nghÄ©, cha đã lầm rồi. Con có thể thu tiá»n khách trỠđược.
Äối vá»›i Lara, má»™t ngày bắt đầu bằng tiếng búa máy kêu rat-rat-rat-rat, tiếng ì ầm của máy ủi, tiếng va vào nhau của kim loại. Nàng thÆ°á»ng dùng thang máy công trÆ°á»ng leo lên đến nóc toà nhà, đứng trên khung sắt, hứng gió trá»i thổi vào mặt. Và nàng thầm tá»± nhủ: Ta là chủ cái thành phố này!
***
Paul Martin và Lara Ä‘ang nằm trên giÆ°á»ng.
- Tôi nghe nói hôm nay cô Ä‘uổi hai công nhân ở công trÆ°á»ng.
- HỠđáng bị đuổi, - Lara nói. - Làm ăn tắc trách!
Martin cÆ°á»i:
- Ãt nhất thì cô cÅ©ng thôi cái trò tát thợ rồi chứ.
- Vấn Ä‘á» là hắn có đáng bị tát hay không, - nàng nép vào ngÆ°á»i ông. - Em nhá» cái tát ấy mà được gặp anh.
- Tôi sắp phải đi Los Angeles, - Martin nói. - Tôi muốn rủ cô cùng đi. Cô có thể đi vắng vài ngày được không, Lara?
- Em rất muốn đi với anh, nhưng không thể được. Kế hoạch làm việc của em trong mấy ngày tới đã chật từng phút.
Martin ngồi dậy, nhìn nàng:
- Có lẽ cô làm việc nhiá»u quá đấy, cô em. Tôi muốn cô vì tôi mà bá»›t chút ít công việc Ä‘i.
Lara cÆ°á»i và bắt đầu vuốt ve ngÆ°á»i tình.
- Anh đừng lo. Không bao giá» em vì bận việc mà từ chối anh Ä‘iá»u gì.
Nó vẫn luôn luôn trÆ°á»›c mặt Lara vậy mà sao nàng không nhìn thấy? Äó là má»™t khoảnh đất trống rất lá»›n nằm sát biển và ngay trong khu vá»±c thuá»™c phạm vi phố Wall Street, gần Trung tâm ThÆ°Æ¡ng Mại Quốc tế. Lại Ä‘ang cần bán. Lara đã Ä‘i ngang qua đó hàng chục lần, nhÆ°ng hôm nay nàng má»›i chịu nhìn vào và thấy đó là miếng đất tuyệt đẹp: trong óc tưởng tượng của nàng hiện lên Toà nhà cao nhất thế giá»›i?
Nàng biết Howard sẽ lại nói: Äầu óc cô đã in sâu cái ý định ấy và bây giá» cô không làm sao dứt bá» nó Ä‘i được. NhÆ°ng nàng biết rằng không gì có thể cản chân nàng, không ai có thể cản được nàng. VỠđến văn phòng, nàng gá»i Ä‘iện triệu tập ngay bá»™ tham mÆ°u.
- Khoảnh đất ở phố Wall Street nằm gần ven biển, - Lara nói. - Ta sẽ tậu nó và sẽ xây toà nhà cao nhất thế giới.
- Lara…
- Khoan, để tôi nói đã, Howard. Cho tôi trình bày rõ vài Ä‘iểm. Khoảnh đất nằm ở ví trí lý tưởng, lại trong khu trung tâm của hoạt Ä‘á»™ng tài chính, kinh doanh. Các doanh nghiệp sẽ tranh nhau thuê những tầng trong đó làm văn phòng của há». Và anh nhá»› đấy, nó sẽ là toà nhà cao nhất thế giá»›i. Má»™t Ä‘iá»u hết sức lý thú. Nó sẽ nhÆ° cá»™t cá» chúng ta. Chúng ta sẽ đặt tên nó là Toà tháp Cameron?
- NhÆ°ng tiá»n? Lấy tiá»n ở đâu?
Lara đưa anh một tỠgiấy.
Howard nhìn con số trên đó.
- Cô đúng là con ngÆ°á»i lạc quan.
- Tôi là ngÆ°á»i thá»±c tế. Äây không còn là công trình kiến trúc nữa mà là tác phẩm mỹ thuật, là đồ nữ trang, Howard…
Howard suy nghĩ rất căng thẳng.
- Chà, ôm tham vá»ng lá»›n quá.
Lara cÆ°á»i:
- Thì xÆ°a nay chúng ta vẫn ôm tham vá»ng đấy thôi. Äâu phải chỉ lần này, anh công nhận không?
Howard trầm ngâm nói:
- Toà nhà chá»c trá»i cao nhất thế giá»›i… Toà tháp Cameron?
- Äúng thế. Các nhà băng hôm nào cÅ©ng gá»i Ä‘iện cho chúng ta tha thiết quăng tiá»n cho chúng ta. Nghe tin này há» sẽ mừng rÆ¡n.
- Rất có thể, - Howard nói. Anh nhìn Lara. - Nhưng đúng là cô tha thiết muốn xây nó chứ, Lara?
Howard thở dài. Anh nhìn khắp mặt những ngÆ°á»i trong bá»™ tham mÆ°u.
- Thôi được. Bước thứ nhất là thương lượng vỠviệc mua khoảnh đất.
Lara cÆ°á»i:
- Việc đó đã làm xong. Và tôi xin báo các vị thêm vài tin. Lão Steve Murchinson cũng đang thương lượng để mua chính khoảnh đất đó.
- Tôi nhớ ông ta rồi. Chúng ta đã tranh của ông ta khoảnh đất ở Chicago.
Lần này ta tha cho mi, bởi ta chÆ°a biết mi định làm gì trên cái mảnh đất ấy. NhÆ°ng lần sau, mi hãy tránh Ä‘Æ°á»ng ra. Mi mà còn cản chân ta thì liệu hồn!
- Äúng thế.
Steve Murchinson ngày nay đã thành một trong những nhà kinh doanh xây cất nhà cửa lớn nhất New York. Howard nói:
- Lara, lão ấy khó chÆ¡i lắm đấy. Lão rất thích làm hại ngÆ°á»i khác.
- Anh lo quá đấy thôi.
Việc tập trung tiá»n cho Toà tháp Cameron tiến hành trôi chẩy. Lara Ä‘oán đúng. Các chủ nhà băng đã ngá»­i thấy tiếng xì xào lan truyá»n vá» ngôi nhà chá»c trá»i cao nhất thế giá»›i. Và cái tên Cameron cÅ©ng đã trở thành cái tên có uy tín lá»›n. Há» Ä‘á»u tha thiết muốn cá»™ng tác vá»›i nàng.
Lara đã là nhân vật lừng lẫy. Nàng là biểu tượng cho phụ nữ tham gia hoạt Ä‘á»™ng xã há»™i, là má»™t thần tượng. Nếu nhÆ° bà ta làm được tại sao mình lại chịu. Má»™t hãng mỹ phẩm đã lấy tên nàng. Nàng được má»i Ä‘i dá»± tất cả các sá»± kiện xã há»™i quan trá»ng, là khách được trân trá»ng bậc nhất trong tất cả các tiệc tùng. Tên nàng gắn trên má»™t toà nhà nào là đủ bảo đảm sá»± thành công của toà nhà đó.
- Chúng ta sẽ thành lập riêng một công ty, - một hôm nàng nói. - Chúng ta sẽ có những đội xây dựng và sẽ cho các nơi thuê để xây cất nhà cửa.
- Äấy là má»™t ý hay, - Howard nói.
- Vậy thì ta tiến hành. Bao giỠta bắt đầu khởi công xây cất toà tháp Cameron?
- Äang chuẩn bị khẩn trÆ°Æ¡ng. Tôi nghÄ© là chỉ trong vòng ba tháng nữa thôi.
Lara ngả ngÆ°á»i ra lÆ°ng ghế.
- Anh có thể tưởng tượng không, Howard? Toà tháp có thể cao nhất thế giới!
Howard thầm nghĩ, không biết bác sĩ Freud sẽ giải thích thế nào vỠca bệnh lý này.
Lá»… khởi công toà tháp Cameron được tiến hành trong không khí nhÆ° ở má»™t rạp xiếc ba vòng. Nàng "công chúa" Cameron ở tầm Ä‘iểm thu hút toàn bá»™ sá»± chú ý. Sá»± kiện này được báo chí tuyên truyá»n rầm rá»™ và được quảng cáo cả trên vô tuyến truyẻn hình. Trên hai trăm ngÆ°á»i đứng chá» Lara Cameron đến. Khi chiếc xe limousine của nàng Ä‘á»— lại trÆ°á»›c công trÆ°á»ng, đám ngÆ°á»i đó reo hò vang dá»™i.
- Lara… Lara Cameron…
Trong lúc nàng bÆ°á»›c ra ngoài xe, tiến vá» phía công trÆ°á»ng, bắt tay Thị trưởng New York, cảnh sát và an mnh ngăn dân chúng không được đến gần.
Äám đông cứ chen lên, reo hò và gá»i tên nàng. Các phóng viên nhiếp ảnh thì bám máy lia lịa.
Trong khu vực chăng dây thừng cung đầy khách khứa, gồm các chủ nhà băng, các chủ thầu, các nhà thiết kế, đại diện các tổ chức xã hội và các kiến trúc sư: Cách đó khoảng một trăm bộ là những cỗ máy ủi khổng lồ, máy búa, đang trong tư thế sẵn sàng làm việc. Năm chục xe tải gấu xếp thành hàng dài chuẩn bị chở gạch ngói, rác rưởi, đất cát đem đi đổ.
Lara đứng bên cạnh thị trưởng New York và tỉnh trưởng Manhattan. Trưởng ban giao dịch của nàng, Jerry Townsend cầm dù vá»™i vã chạy đến, nhÆ°ng Lara mỉm cÆ°á»i vẫy tay ra hiệu bảo không cần.
Ông Thị trưởng nói vào máy thu hình:
- Hôm nay là ngày trá»ng đại đối vá»›i hòn đảo Manhattan. Lá»… khởi công xây cất Toà tháp Cameron đánh dấu bÆ°á»›c khởi đầu của má»™t trong những đỠán xây dá»±ng lá»›n nhất trong lịch sá»­ Manhattan. Sáu toà nhà sẽ được xoá Ä‘i và biến thành má»™t khu công trình liên hoàn vá»›i nhiá»u toà cÆ° xá, hai trung tâm thÆ°Æ¡ng mại, má»™t trung tâm xã há»™i và má»™t toà nhà chá»c trá»i cao nhất thế giá»›i.
Äám đông vá»— tay vang dá»™i.
- Bất cứ các vị nhìn vào chỗ nào, - Thị trưởng nói tiếp, - các vị cũng thấy sự đóng góp của cô Lara Cameron hiện lên ở dạng công trình xây cất. Bên khu hành chính công sở là toà nhà Trung tâm Cameron. Gần đó là khách sạn Cameron Plaza và nửa tá các cư xá khác. Mạng lưới khách sạn Cameron trải rộng khắp Hoa Kỳ.
Thị trưởng mỉm cÆ°á»i quay sang Lara Cameron:
- Cô Cameron không phải chỉ có đầu óc mà có cả nhan sắc diễm lệ nữa!
Tiếng cÆ°á»i và tiếng vá»— tay lại rá»™ lên.
- Thưa ngài thị trưởng, thưa các quý bà, quý ông…
Lara nhìn vào các máy Camera thu hình, mỉm cÆ°á»i nói:
- Tôi xin chân thành cảm Æ¡n ngài Thị trưởng. Tôi rất sung sÆ°á»›ng được góp phần nhá» bé vào thành phố kỳ diệu và vÄ© đại này của các quý ngài. Cha tôi khi còn sống luôn nói rằng con ngÆ°á»i ta sinh ra trên Ä‘á»i là để…
Nàng ngập ngừng. Nàng Ä‘á»™t nhiên nhìn thấy má»™t gÆ°Æ¡ng mặt quen quen trong đám đông. Lão Steve Murshinson. Nàng đã nhìn thấy hình lão trên báo chí. Lão đến đây làm gì? Lara nói tiểp: làm cho nÆ¡i mình ở đẹp hÆ¡n và sống dá»… chịu hÆ¡n là lúc ta sinh ra. Tôi nghÄ© tôi Ä‘ang tìm má»™t con Ä‘Æ°á»ng nhỠđể thá»±c hiện Ä‘iá»u đó. Và tôi cÅ©ng đã làm được đôi chút.
Tiếng vá»— tay nhÆ° sấm đông. NgÆ°á»i ta Ä‘Æ°a nàng chiếc mÅ© cứng công nhân và cái xẻng má»›i toanh.
- Äã đến giá» khởi công, thÆ°a cô Cameron. Các máy ảnh lại nháy liên tiếp.
Lara ấn xẻng vào mặt đất nham nhở và xúc lên một xẻng tượng trưng.
Sau lễ khởi công là tiệc nhẹ ; các máy thu hình tiếp tục làm việc để ghi lại không khí rộn rã vui vẻ nơi đây. Lúc Lara nhìn ra thì đã không thấy lão Steve Murchinson đâu rồi.
Nửa giỠsau, nàng ngồi trong xe Limousine vỠvăn phòng. Jerry Townsend ngồi bên cạnh.
- Hôm nay đúng là tuyệt vá»i, - anh ta nói. - Tuyệt vá»i.
- CÅ©ng tạm được, - nàng cÆ°á»i. - cảm Æ¡n anh, Jerry.
Các bộ phận trong văn phòng của hãng Cameron chiếm cả một tầng trong toà nhà trung tâm Cameron.
Lara bÆ°á»›c ra từ thang máy ở tầng năm và lập tức tiếng lan truyá»n rằng bà chủ đã đến. Các thÆ° ký và các thành viên của ban chỉ đạo tấp nập bắt tay vào việc Lara quay sang Jerry Townsend.
- Anh vào phòng gịấy của tôi đã.
Phòng giấy của nàng chiếm cả một góc trên tầng năm và trông xuống thành phố bên dưới.
Lara liếc qua mấy giấy tỠthư tín trên bàn rồi ngẩng lên nhìn Jerry.
- Cha anh thế nào rồi? Có đỡ hơn không?
- Tại sao bà ta lại biết tình hình cha mình nhỉ?
- Cha tôi… nặng lắm.
- Tôi biết. Äó là bệnh co giật Huntington phải không?
- Vâng. Căn bệnh ấy rất đáng sợ. Nó tiến triển nhanh và khắp các cÆ¡ Ä‘á»u bị co giật, mặt, chân tay, đồng thá»i trí óc cÅ©ng mụ mẫm dần.
- Tại sao bà biết cha tôi mắc bệnh, thưa bà Cameron?
- Tôi đến bệnh viện và được biết cha anh nằm tại đó. Tôi tình cá» nghe thấy hai bác sÄ© trao đổi vá»›i nhau vá» trÆ°á»ng hợp của cha anh.
Jerry đau đớn nói:
- Bệnh đó là nan y, không có cách chữa.
- Bệnh gì cÅ©ng chữa được nếu nhÆ° tìm đúng nÆ¡i chữa, - Lara nói. - Tôi đã thá»­ thăm dò và biết có má»™t giáo sÆ° ở Thuỵ SÄ© đã tìm ra được má»™t vài cách để Ä‘iá»u trị căn bệnh của cha anh. Tôi đã liên lạc và ông ta nhận lá»i chữa trị. Phí tổn tôi chịu cho.
Jerry ngây ngÆ°á»i vì ngạc nhiên.
- Anh đồng ý chứ?
Jerry không biết nói thế nào.
- Vâng, - và anh ta thầm nghÄ©: đúng là mình không thể hiểu được con ngÆ°á»i này. Và cÅ©ng không ai hiểu được bà ta hết.
***
Lịch sá»­ Ä‘ang được hình thành, nhÆ°ng Lara quá bận không đầu óc đâu nhận thấy được. Ronnald Reagan được tái cá»­ và má»™t ngÆ°á»i tên là Mikhail Gorbachev lên đứng đầu Liên Xô thay cho Chernenko.
Lara xây má»™t loạt nhà cÆ° xá giá rẻ ở miá»n Detroit.
Năm 1986, Ivan Boesky dính một trăm triệu đôìa trong một vụ bê bối vỠnội thương và bị kết án ba năm tù.
Lara bắt đầu phát tnển việc xây những toà cÆ° xá sang trá»ng tại thành phố Queens. Các nhà đầu tÆ° Ä‘ua nhau tham gia để được hưởng má»™t phần tên tuổi thần kỳ của nàng. Má»™t nhóm chủ nhà băng đầu tÆ° ở Äức đáp máy bay đến New York gặp nàng. Lara bố trí cuá»™c gặp ngay sau khi máy bay của há» hạ cánh.
HỠphản đối nhưng nàng nói:
- Tôi rất tiếc, thÆ°a các vị. NhÆ°ng tôi không còn thá»i gian nào khác. Tôi sắp phải bay sang Hồng Kông.
Khách Äức được tiếp cà phê. Lara dùng trà. Má»™t trong đám khách Äức than phiá»n cà phê có vị không dá»… chịu.
- Äấy là loại cà phê sản xuất riêng cho tôi, Lara giải thích. Äến khi đã quen vá»›i nó các vị sẽ thấy nó rất ngon. Vị nào dùng thêm nữa không?
Kết thúc buổi làm việc, Lara đạt được tất cả má»i Ä‘iá»u nàng Ä‘á» xuất.
Cuá»™c Ä‘á»i là má»™t chuá»—i phát hiện lý thú, chỉ trừ má»™t tai nạn làm đảo lá»™n má»i thứ. Lara va chạm nhiá»u lần vá»›i Steve Murchinson vá» bất Ä‘á»™ng sản và lần nào nàng cÅ©ng chiến thắng.
- Tôi thấy ta đừng nên dính vá»›i lão nữa, - Howard nói - Äể lão rút lui trÆ°á»›c.
Äến má»™t buổi sáng, bÆ°u Ä‘iện Ä‘em tá»›i má»™t gói rất đẹp bá»c trong giấy mầu hồng từ Bendel gá»­i tá»›i. Kathy đặt nó trên bàn của Lara.
- Gói gì mà nặng khủng khiếp, - Kathy nói.
Nếu đó là cái mũ sắt thì bà nên cẩn thận.
Tò mò, Lara mở ra. Trong gói chứa đầy chất bẩn. Má»™t danh thiếp kèm theo Ä‘á»: "Nhà thá» nghÄ©a trang Frank Campbell".
Các đỠán xây dá»±ng Ä‘á»u được triển khai tốt đẹp.
Khi Lara Ä‘á»c báo thấy tin má»™t sân chÆ¡i trong trung tâm thành phố xây dá»±ng mãi chÆ°a xong chỉ do nạn quan liêu giấy tá» của cÆ¡ quan hành chính, nàng bèn nhẩy vào, nhận để công ty mình xây cất rồi tặng cho thành phố. Báo chí Ä‘Æ°a chuyện này lên và ca ngợi nàng hết lá»i. Má»™t tá» báo in dòng chữ cỡ lá»›n ngay trang đầu: Lara Cameron chủ trÆ°Æ¡ng: TÔI LÀM ÄƯỢC!
Mỗi tuần nàng gặp Paul Martin một hoặc hai lần, nhưng ngày nào nàng cũng trò chuyện điện thoại với ông.
Nàng tậu má»™t toà biệt thá»± ở Southampton và sống giữa cả má»™t loạt nữ trang đắt tiá»n, hàng lông thú quý và xe limousine. Các tủ của nàng Ä‘á»u chất đầy trang phục do các nhà may cắt thá»i trang nổi tiếng chế tạo. "Con cần ít quần áo để Ä‘i há»c". "Vậy thì mày đến Äoàn cứu tế mà xin!".
Lara luôn đặt may những kiểu thá»i trang má»›i nhất.
Các nhân viên của nàng là gia đình nàng. Nàng chăm lo cho há» và rất hào phóng vá»›i há». Toàn bá»™ ngÆ°á»i thân của nàng chỉ là há». Nàng nhá»› ngày sinh và các ngày ká»· niệm khác của há». Nàng tìm cho con cái há» nÆ¡i há»c hành tốt nhất và lập quỹ há»c bổng để giúp đỡ chúng. Khi ai đó cảm Æ¡n nàng, Lara rất ngượng nghịu. Nàng không quen bá»™c lá»™ tình cảm.
Ngày xÆ°a, má»—i khi nàng định bá»™c lá»™ tình cảm vá»›i cha, cha nàng Ä‘á»u chế giá»…u.
Lara đã dựng lên cả một bức thành bao quanh che chở cho nàng. Sẽ không ai làm hại ta nữa, nàng nghĩ. Không một ai hết.
Chú thích:
(1) bảng (pound) = 453 gam
Tài sản của anhhe1281

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #18  
Old 17-04-2008, 10:14 PM
anhhe1281 anhhe1281 is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 397
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Sao chiếu mệnh: Chương 17
(Sidney Sheldon)

- Sáng nay tôi bay sang London, Howard.
- Có chuyện gì vậy? - Howard Keller há»i.
- Huân tÆ°á»›c Mcintosh má»i và muốn tôi nhìn qua khoảng đất ông ta quan tâm. Huân tÆ°á»›c muốn làm ăn chung vá»›i ta.
Brian Mcintosh là một trong những nhà xây cất giầu nhất nước Anh.
- Bao giá» chúng ta ra sân bay? - Howard há»i.
- Tôi quyết định đi một mình.
- Sao vậy?
- Anh cần ở nhà để trông nom công việc.
Howard gật đầu.
- Äược. Tôi sẽ làm việc đó.
- Tôi biết anh sẽ làm tốt. Tôi bao giỠcũng tin anh, Howard.
Chuyến bay London không có sự kiện gì đặc biệt.
Chiếc phản lá»±c riêng của nàng hạ cánh xuống sân bay Luton ngoại ô London. Lara không ngá» rằng cuá»™c Ä‘á»i nàng sắp rẽ vào bÆ°á»›c ngoặt má»›i.
Lúc nàng bước vào khách sạn Claridge, giám đốc khách sạn Ronald Jones đã đứng đón nàng.
- Rất vui được đón tiếp bà, thưa bà Cameron.
- Tôi xin Ä‘Æ°a bà lên phòng. Äang có má»™t số thÆ° từ chá» bà.
Khoảng hÆ¡n hai tá thÆ° từ, Ä‘iện. Dãy phòng khép kín dành cho nàng rất đẹp. Äã có những bó hoa của Brian McIntosh và của Paul Martin, chai sâm banh cùng thức ăn nguá»™i của khách sạn. Nàng vừa vào phòng, Ä‘iện thoại đã reo vang và hết cú này đến cú khác từ khắp các địa phÆ°Æ¡ng của Hoa Kỳ.
- Kiến trúc sÆ° Ä‘á» nghị thay vài chi tiết trong bản thiết kế và nhÆ° thế sẽ tốn thêm má»™t khoản tiá»n lá»›n…
- Việc giao xi măng bị đình lại…
Công ty Quốc gia số Một tiết kiệm và đầu tư xin tham gia vào công trình sau của ta…
- Ngài Thị trưởng há»i liệu bà có đến Los Angeles để dá»± buổi khai trÆ°Æ¡ng được không?
- Các vật liệu trang bị nhà vệ sinh vẫn chưa được chở đến…
- Thá»i tiết quá xấu buá»™c chúng tôi phải tạm nghỉ ít ngày. Tiến Ä‘á»™ sẽ phải chậm lại…
Má»—i vấn Ä‘á» lại đòi há»i Lara giải quyết và khi xong các cú Ä‘iện thoại, nàng mệt bã ngÆ°á»i. Nàng yêu cẩu Ä‘em bữa trÆ°a lên phòng, ăn má»™t mình và nhìn ra cá»­a sổ, ngắm những chiếc xe hÆ¡i nhãn Rolls- Royce và Bentley ùn lại trÆ°á»›c cổng vào phố Brook.
Lara thấy trào lên má»™t niá»m tá»± hào. Äứa con gái nhỠở thị trấn Glace Bay đã vượt qua được má»™t chặng Ä‘Æ°á»ng rất dài, thÆ°a cha.
Sáng hôm sau Lara cùng vá»›i huân tÆ°á»›c Brian McIntosh đến xem địa chỉ. Äấy là má»™t khu đất rất rá»™ng, chiá»u dá»c chạy theo bá» sông dài hai dặm, san sát những ngôi nhà cÅ© kỹ và những quán hàng sắp đổ nát.
- Chính phủ Anh đã quyết định giảm thuế cho chúng ta nếu chúng ta tậu khu đất này, - huân tước McIntosh nói, - bởi hỠcần xây mới toàn bộ khu vực.
- Xin để tôi suy nghĩ chút đã, - Lara nói, mặc dù nàng đã có nhận định rồi.
- Nhân tiện, tôi có vé xem hoà nhạc tối nay, - Brian McIntosh nói. - Vợ tôi bận há»p ban chủ nhiệm Câu lạc bá»™. Cô có thích nghe nhạc cổ Ä‘iển không, thÆ°a cô Cameron.
Lara hoàn toàn không quan tâm đến loại nhạc này.
- Phillip Adler sẽ biểu diễn nhạc của Rachmaninoff.
Ông ta nhìn Lara chá» nàng nói ra Ä‘iá»u gì đó, nhÆ°ng Lara chÆ°a bao giá» nghe đến cái tên Phillip Adler.
- Tuyệt đấy, - nàng nói.
- Vậy thì tốt. Xem xong, chúng ta Ä‘i ăn tối ở nhà hàng Scott. Tôi sẽ đến đón cô Ä‘i vào bảy giá».
- Tại sao mình lại bảo mình thích nhạc cổ Ä‘iển? - Lara tá»± há»i. - Äâm phải chịu má»™t buổi tối ngán ngẩm. Nếu không, mình tắm nÆ°á»›c nóng trong bồn rồi Ä‘i ngủ có phải sÆ°á»›ng hÆ¡n không? NhÆ°ng thôi chịu Ä‘Æ°ng má»™t buổi tối thôi mà. Sáng mai mình sẽ bay vá» New York.
Rạp Festival chật cứng khán giả. Nam mặc âu phục buổi tối và nữ mặc những bộ dạ hội lộng lẫy.
Tối nay là má»™t buổi biểu diá»…n đặc biệt cho nên má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u có vẻ háo hức lúc hỠđứng trong phòng gÆ°Æ¡ng lá»›n chỠđợi buổi biểu diá»…n bắt. đầu.
Brian McIntosh mua hai tá» chÆ°Æ¡ng trình của ngÆ°á»i soát vé và há» vào chá»—. Ông ta Ä‘Æ°a Lara má»™t tá».
Nàng liếc qua: Dàn nhạc Philharmonic London…
Phillip Adler trình diễn bản Concerto số 3, Rê thứ của Rachmaninoff dành cho piano, Opus 30.
Mình phải gá»i Ä‘iện thoại cho Howard, nhắc anh ấy vá» bản dá»± trù chi tiêu cho toà nhà ở Äại lá»™ số 5.
Chỉ huy dàn nhạc bÆ°á»›c ra sân khấu và công chúng vá»— tay. Lara chẳng quan tâm gì. NgÆ°á»i thầu khoán ở Boston tiến hành quá chậm chạp. Phải thúc ông ta má»›i được. Mình phải bảo Howard hứa thưởng ông ta má»™t khoản nếu tiến hành nhanh.
Tiếng vá»— tay lại vang lên, lần này lá»›n hÆ¡n nhiá»u.
Một chàng trai ngồi vào đàn piano kê chính giữa sân khấu. Nhạc trưởng hất cây gậy chỉ huy và dàn nhạc cất tiếng.
Phillip Adler lướt những ngón tay trên phím đàn.
NgÆ°á»i phụ nữ ngồi sau lÆ°ng Lara nói bằng giá»ng Texas rất rõ:
- Ông ta đàn tuyệt chưa nào? Tôi đã nói với chị rồi mà, Agnes?
Lara lại cố tập trung vào công việc. Khu đất ở London không dùng được. Xa trung tâm quá. Äịa Ä‘iểm. Äịa Ä‘iểm. Và địa Ä‘iểm. Nàng nghÄ© đến khu đất ngÆ°á»i ta muốn bán cho nàng gần rạp xiếc Columbus. Ta có thể lấy khu ấy được.
NgÆ°á»i phụ nữ sau lÆ°ng Lara nói khá to:
- Cách thể hiện của ông ta thật là… Äúng là thiên tài! Ông ta hiện là má»™t trong những nhạc công piano hàng đầu.
Lara lại cố lái suy nghĩ sang hướng công việc.
Giá thành một toà nhà dùng làm văn phòng ở đó khoảng bốn trăm đô-la một bộ vuông sử dụng. Nếu mình chi vào công trình trăm rưởi triệu đô-la, cộng với một trăm hai mươi nhăm triệu, ít ra cũng phải là…
- Lạy Chúa tôi? - NgÆ°á»i phụ nữ sau lÆ°ng Lara kêu lên.
Lara bừng tỉnh khá»i dòng suy nghÄ© miên man.
- Tuyệt vá»i. Ông ta chÆ¡i không thể có chá»— nào chê được!
Lúc đó, bộ trống trong dàn nhác chợt rung lên.
Phillip Adler một mình chơi cả bốn bè và dàn nhạc đệm theo chàng. Mỗi lúc tiết tấu một nhanh hơn. Bộ trống lại rung lên…
NgÆ°á»i phụ nữ sau lÆ°ng Lara không thể nhịn được nữa.
- Thấy chÆ°a? Tuyệt trần gian? Äã bao giá» chị được nghe ai đàn hay nhÆ° thế này chÆ°a?
Lara nghiến răng.
Giá thành má»—i bá»™ vuông sẽ là ba trăm rưỡi, cá»™ng tiá»n lãi vay ngân hàng ba mÆ°Æ¡i nhăm triệu, mÆ°á»i triệu các chi phí khác…
Tiết tấu nhạc tăng dần, vang động khắp phòng nghe. Nhạc lên đến đỉnh điểm rồi chấm dứt. Tất cả khán giả đứng dậy, reo hò hoan hô? Chàng nhạc công cũng đã đứng dậy và cúi đầu cảm ơn.
Lara thậm chí không thèm ngẩng đầu lên. Tiá»n thuế khoảng sáu bẩy phần trăm gì đó. Cá»™ng tất cả là năm mÆ°Æ¡i tám triệu đô-la.
- Ông ta chÆ¡i đến mức không thể tưởng tượng nổi, đúng không bà Cameron? - Brian McIntosh há»i.
- Äúng thế, - Lara hÆ¡i khó chịu thấy dòng suy nghÄ© của nàng bị cắt ngang.
- Ta vào hậu trÆ°á»ng Ä‘i. Phillip là bạn quen của tôi.
NhÆ°ng ông ta đã nắm bàn tay nàng và há» lách ra khá»i hàng ghế để ra cá»­a.
- Tôi rất mừng là có dịp giới thiệu bà với Phillip, - Brian McIntosh nói.
Lúc này ở New York là sáu giá» tối, Lara thầm nghÄ©. Mình có thể gá»i Ä‘iện cho Howard, báo anh ấy biết vá» kết quả cuá»™c gặp vá»›i McIntosh.
Há» vòng ra cá»­a sau của rạp, cá»­a dành cho diá»…n viên. Äã có rất đông ngÆ°á»i đứng chá». Brian McIntosh gõ cá»­a. NgÆ°á»i bảo vệ mở.
- Thưa, ngài cần gì?
- Tôi là huân tước McIntosh muốn gặp ông Phillip Adler.
- Má»i ngài vào.
Bác ta mở hé cá»­a chỉ đủ cho hai ngÆ°á»i lách vào, rồi lập tức đóng lại, để ngăn đám ngÆ°á»i bên ngoài.
- HỠđứng làm gì mà đông thế? - Lara há»i.
Mcintosh ngạc nhiên nhìn nàng.
- HỠđợi xem mặt Phillip.
Lara lấy làm lạ, sao lại thế.
Bác bảo vệ nói:
- Xin hai quý vị vào cánh cửa sơn xanh ấy.
- Cảm ơn.
Năm phút thôi, Lara thầm nghÄ©. Mình sẽ cáo lui lấy cá»› có việc "Phòng xanh" (1) khá đông và rất ồn ào. Má»i ngÆ°á»i vây quanh má»™t ngÆ°á»i mà Lara chÆ°a nhìn rõ mặt.
Lát sau đám ngÆ°á»i vây quanh tản dần và bây giá» nàng má»›i nhìn rõ Phillip. Äá»™t nhiên nàng rùng mình.
Tim nàng như đứng lại.
Hình ảnh lá» má» vẫn thÆ°á»ng hiện lên trong trí óc nàng suốt bao năm vá» ngÆ°á»i đàn ông nàng mÆ¡ Æ°á»›c Ä‘ang đứng trÆ°á»›c mặt nàng kia. NgÆ°á»i trong má»™ng?
Thì ra ngÆ°á»i trong má»™ng của nàng là có thật?
Chàng dáng cao, tóc vàng, có những nét tinh tế trên gÆ°Æ¡ng mặt Ä‘a cảm. Chàng mặc áo Ä‘uôi tôm Ä‘en, thắt nÆ¡ trắng. Lara cảm giác rất rõ là ngÆ°á»i nàng đã từng nhìn thấy và nàng bàng hoàng. Mình ngồi rá»­a bát dÆ°á»›i bếp và Ä‘á»™t nhiên chàng hiện ra, bÆ°á»›c đến sau lÆ°ng, choàng hai tay ôm mình và há»i: "Cô có muốn tôi làm giúp không?"
Brian MeIntosh chăm chú nhìn Lara. Ông ta ngạc nhiên:
- Bà có làm sao không đấy, bà Cameron?
- Không. Tôi vẫn khá»e, - trong khi nói, giá»ng nàng nghẹn lại.
Phillip Adler đã tiến đến gần há», miệng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i. Äúng là nụ cÆ°á»i Lara đã thấy trong má»™ng. Chàng chìa tay:
- Chào ông Brian! Rất vui thấy ông cũng đến.
- Làm sao tôi bỠđược? - McIntosh nói. - Anh đúng là thiên tài.
- Cảm ơn ông.
- Ôi Phillip! Tôi muốn anh làm quen với cô Lara Cameron.
Lara nhìn thẳng vào mắt chàng và câu nói thốt ra không qua ý nghĩ của nàng:
- Ông biết Lara chứ?
- Xin lỗi, tôi chưa hiểu.
Lara đỠmặt.
- Ồ không. Tại tôi… - và lưỡi nàng líu lại.
Những ngÆ°á»i đứng vây quanh Adler vẫn nồng nhiệt khen ngợi chàng. chÆ°a bao giá» anh tuyệt diệu nhÆ° tối nay…
- Tôi có cảm tưởng như ngồi bên cây đàn là đích thân Rachmaninoff…
Hết ngÆ°á»i này đến ngÆ°á»i khác ca ngợi Phillip. Các phụ nữ trong phòng vây quanh chàng và sá» vào ngÆ°á»i chàng. Lara vẫn đứng ngây ra nhÆ° bị thôi miên. Giấc mÆ¡ thuở nhỠđã biến thành sá»± thật. Äiá»u nàng tưởng tượng ngày nào bây giá» hiện thành xÆ°Æ¡ng thành thịt.
- Ta Ä‘i chứ? - Brian McIntosh há»i Lara.
Không. Lúc này nàng không muốn làm bất kỳ việc gì khác, ngoài việc ở lại đây. Nàng muốn được trò chuyện vá»›i "bóng hình" kia, được sá» vào ngÆ°á»i chàng để tin chắc rằng đấy là ngÆ°á»i thật, rằng không phải mình Ä‘ang mÆ¡.
- Vâng, - nàng đáp, mặc dù không hỠmuốn.
Sáng hôm sau Lara đã trên Ä‘Æ°á»ng trở vá» New York. Nàng tá»± há»i không biết có còn gặp Phillip được nữa không.
Lara không làm sao gạt được hình ảnh Phillip Adler ra khá»i tâm trí. Nàng đã cố tá»± thuyết phục bản thân rằng đây là chuyện vá»› vẫn, chỉ là nàng nhá»› lại tuổi thÆ¡ mà thôi, nhÆ°ng không kết quả. Nàng vẫn cứ luôn nhìn thấy khuôn mặt chàng, nghe thấy giá»ng nói của chàng. Mình sẽ phải gặp lại con ngưởi ấy Lara thầm nghÄ©.
***
Sáng sá»›m hôm sau Paul Martin gá»i Ä‘iện cho nàng.
- Chào em. Tôi nhớ em quá. Chuyến đi London thế nào?
- Tốt thôi, - Lara thận trá»ng đáp. - Äúng là tốt.
Nói chuyện điện thoại với Martin xong, Lara ngồi sau bàn giấy, suy tưởng đến Phillip.
- Má»i ngÆ°á»i Ä‘ang đợi bà bên phòng há»p, thÆ°a bà Cameron.
- Tôi sang đây.
***
- Chúng ta bị trượt mất khu đất Queens.
- Tại sao? Tôi tưởng má»i chuyện xong xuôi rồi?
- Tôi cÅ©ng tưởng vậy, ai ngá» Há»™i đồng đại diện ngÆ°á»i thuê không chịu chuyển Ä‘i chá»— khác.
Lara nhìn khắp các khuôn mặt của Ban chỉ đạo đang ngồi trước mặt nàng. Có đủ ngành chuyên môn: kiến trúc sư, luật sư, chuyên gia quảng cáo, kỹ sư thi công. Nàng nói:
- Tôi không hiểu được đấy. Những ngÆ°á»i thuê nhà ở đó có thu nhập hàng năm trung bình chín ngàn đô-la, và há» trả tiá»n thuê nhà chÆ°a đến hai trăm đô-la má»—i tháng. Chúng ta chịu nâng cấp nhà cho há» mà không há» tăng giá thuê nhà. Vá»›i số ngÆ°á»i thuê dôi ra, chúng ta lại bố trí nÆ¡i ở khác tốt ngang nhÆ° vậy cho há». HỠđã đồng ý hết cả từ tháng Bẩy vậy mà bây giá» lại trở mặt, nghÄ©a là sao?
- Thật ra không phải ý kiến của Hội đồng mà chỉ là của riêng Chủ tịch, một phụ nữ tên Edith Benson.
- Hãy bố trí một cuộc gặp gỡ giữa tôi với bà ta. - Tôi sẽ tự đến đó.
Lara mang theo kỹ sư trưởng của nàng, Bill Whitman, cùng đi. Nàng nói:
- Thú thật tôi rất ngạc nhiên thấy Hội đồng của bà lại ngáng trở chúng tôi. Chúng tôi đã quyết định bỠra một trăm triệu đô-la để nâng cấp khu nhà này, vậy mà bây giỠcác vị lại từ chối…
Edith Benson ngắt lá»i nàng:
- Cho chúng tôi nói thật, thÆ°a bà Cameron. Bà bá» ra số tiá»n lá»›n kia không phải để nâng cấp khu nhà này mà để Công ty Cameron thu lợi vá» mình.
- Tất nhiên chúng tôi phải kiếm tiá»n, - Lara nói. - NhÆ°ng chúng tôi chỉ kiếm bằng cách nâng cao Ä‘iá»u kiện ở của má»i ngÆ°á»i. Chúng tôi sẽ làm cho khu nhà này đẹp đẽ và sinh hoạt được tiện nghi hÆ¡n, và…
- Xin lá»—i, tôi không tán thành. Ngay bây giá», chúng tôi hiện sống dá»… chịu và yên tÄ©nh rồi. Nếu Công ty bà nhẩy vào sá»­a chữa, nÆ¡i này sẽ đông đúc, ồn ào, lắm xe cá»™, nhiá»u ô nhiá»…m hÆ¡n. Äấy là Ä‘iá»u chúng tôi không muốn.
- Tôi cÅ©ng không muốn, - Lara nói. - Chúng tôi không há» làm Ä‘iá»u gì để nÆ¡i này ồn ào thêm, bụi bặm thêm. Ngược lại chúng tôi muốn làm cho nó yên tÄ©nh hÆ¡n, không khí trong lành hÆ¡n, phong cảnh đẹp mắt hÆ¡n. Chúng tôi đã thuê nhà kiến trúc số má»™t, Stanton Fielding, cùng vá»›i Andrew Burton ở Washington đến để cải tạo môi trÆ°á»ng nÆ¡i đây.
Edith Benson nhún vai:
- Rất tiếc là vô ích. Tôi nghĩ chúng ta không có gì để bàn bạc thêm nữa, - bà ta nói và định đứng lên.
Mình không thể thua cuá»™c này, Lara uất ức thầm nghÄ©. Chẳng lẽ há» không thấy được là mình làm Ä‘iá»u tốt cho há» hay sao? Mình phục vụ cho há» mà há» lại không muốn. Äá»™t nhiên nàng nảy ra má»™t ý nghÄ© táo tợn.
- Bà khoan chút đã, - Lara nói. - Tôi hiểu rằng các thành viên khác trong Há»™i đồng quản trị của Cá»™ng đồng những ngÆ°á»i thuê nhà Ä‘á»u đồng ý, chỉ riêng bà chống lại.
- Äúng thế.
Lara hít một hơi thật sâu.
- Vậy thì có chuyện để chúng ta bàn bạc đấy, - nàng ngập ngừng. - Äây là chuyện cá nhân, - nàng bất chấp, nói toạc ra. - Bà nói chúng tôi không quan tâm đến chuyện ô nhiá»…m môi trÆ°á»ng nÆ¡i đây, nếu nhÆ° chúng tôi sá»­a chữa công trình này? Vậy tôi xin kể vá»›i bà má»™t chuyện kín và cÅ©ng xin bà giữ kín cho.
- Tôi có má»™t đứa con gái lên mÆ°á»i mà tôi vô cùng yêu quý Cháu sắp đến ở vá»›i bố nó tại khu nhà này. Ông ấy đã quen sống vá»›i nó.
Edith Benson ngạc nhiên nhìn Lara.
- Bây giỠtôi mới biết là bà có con, thưa bà Cameron?
- Không ai biết hết, - Lara bình thản nói. - Tôi chÆ°a há» lấy chồng bao giá». Chính vì vậy mà tôi Ä‘á» nghị bà giữ kín chuyện này cho. Nếu lá»™ ra, sẽ rất tai hại cho tôi. Tôi tin bà thông cảm vá»›i tôi.
- Tôi rất thông cảm.
- Tôi rất yêu cháu và tôi bảo đảm vá»›i bà rằng không Ä‘á»i nào tôi lại tạo môi trÆ°á»ng tồi tệ, ô nhiá»…m xung quanh nÆ¡i con gái tôi sống. Tôi còn tính sẽ làm tất cả những gì có thể, để khu nhà này thành nÆ¡i sinh sống thoải mái, dá»… chịu. Bởi con gái tôi sẽ là má»™t trong những công dân sống ở đây.
Một phút im lặng thiện cảm:
- Nếu vậy thì, thưa bà Cameron, vấn đỠlại hoàn toàn khác… Dù sao bà cũng để tôi suy nghĩ thêm đôi chút.
- Tất nhiên rồi. Xin cảm ơn bà trước, thưa bà Benson, - nàng nói và thầm nghĩ, nếu mình có một đứa con gái thật thì đúng là nó sông ở đây sẽ an toàn và tốt đẹp biết bao.
Ba tuần lá»… sau, Há»™i đồng đại diện của ngÆ°á»i thuê trong khu nhà trả lá»i đồng ý vá»›i đỠán của công ty Cameron.
- Rất tốt, Lara nói. - Bây giá» thì chúng ta có thể há»i Stanton Fielding và Andrew Burton xem há» có đồng ý lo giúp ta khu nhà đó không.
Nghe tin, Howard hết sức kinh ngạc.
- Tôi vừa nghe tin. Làm sao cô thuyết phục được bà ta? Cô tài thật đấy. Hình như cô bảo cô có đứa con gái phải không?
- Äúng thế, - Lara mỉm cÆ°á»i. - Phải dùng cách đó má»›i lay chuyển bà ấy được.
Bill Whitman ngồi đấy đệm vào:
- Nhưng bà sẽ phải trả giá đắt đấy, nếu như hỠbiết được là bà bịa đặt hoàn toàn.
Sang tháng Giêng công trình má»›i trên phố 63 Äông hoàn tất. Toà nhà gồm bốn mÆ°Æ¡i nhăm tầng, dùng làm cÆ° xá và Lara giữ lại hai căn há»™ để nàng sá»­ dụng. Các phòng ở đây Ä‘á»u rá»™ng rãi và má»—i căn há»™ Ä‘á»u có sân trá»i chạy bên ngoài suốt dá»c chiá»u dài.
Nàng thuê má»™t nhà trang trí ná»™i thất nổi tiếng đến trang hoàng. Cả hÆ¡n trăm há»™ sống ở đây Ä‘á»u thán phục.
NÆ¡i đây chỉ thiếu má»™t ngÆ°á»i đàn ông, - má»™t trong những bà khách, sau khi tham quan căn há»™ đôi đã buá»™t miệng nói.
Và Lara nghÄ© ngay đến Phillip Adler, nàng tá»± há»i không biết lúc này chàng Ä‘ang ở đâu và làm gì.
Lara và Howard đang sôi nổi tranh luận thì Bill Whitman vào.
- Chào sếp. Tôi xin một phút có được không?
Lara ngẩng lên nhìn.
- Chuyện gì, anh nói luôn đi.
- Vợ tôi. Nếu như có chuyện rắc rối giữa vợ chồng, thì…
- Không phải đâu. Chỉ là vợ tôi thấy cần phải đi đâu xa ít ngày để nghỉ. Có thể là đi Paris vài tuần.
Lara cau mày.
- Paris? Nhưng chúng ta đang bấn lên vì cả sáu công trình cùng đang tiến hành một lúc?
- Tôi biết, khốn nhÆ°ng thá»i gian vừa rồi tôi làm việc quá nhiá»u giá» má»—i ngày đâm ít ngó ngàng đến gia đình. Bà có biết vợ tôi nói thế nào không? Bà ấy bảo: "Bill, nếu không được Ä‘á» bạt và tăng lÆ°Æ¡ng thì anh chẳng nên làm cật lá»±c đến nhÆ° thế! - Ông ta nói xong bèn cÆ°á»i to.
Lara ngả ngÆ°á»i ra lÆ°ng ghế nhìn Bill Whitman:
- Sang năm, mới đến hạn anh được tăng lương.
Bill Whitman nhún vai:
- Trong má»™t năm chÆ°a biết sẽ xảy ra những chuyện gì? Chẳng hạn chuyện ở Queens vừa rồi. Bà biết là nếu bà Edith Benson kia nghe thấy sá»± thật vỠđứa con tưởng tượng của bà, rất có thể bà ta sẽ thay đổi ý kiến. Äúng không nào?
Lara ngồi lặng đi như pho tượng:
- Tôi hiểu.
Nhưng Whitman đã đứng lên:
- Bà hãy suy nghĩ và cho tôi biết bà quyết định.
Lara cố nhếch má»™t nụ cÆ°á»i:
- Äược!
Nàng nhìn theo anh ta đi ra, mặt nàng đanh lại:
- Lạy Chúa! - Howard nói. - Trò đó gá»i là gì?
- Tống tiá»n?
Hôm sau, Lara ngồi ăn trưa với Paul Martin.
Nàng nói:
- Em vừa gặp một chuyện khó xử, đang chưa biết làm thế nào, - và nàng kể cho Martin nghe vỠvụ Whitman buộc nàng phải tăng lương.
- Em có tin rằng thằng cha sẽ đến gặp mụ Benson không?
- Em không biết. NhÆ°ng nếu hắn làm thế, thì em sẽ bị Há»™i đồng đại diện ngÆ°á»i thuê nhà ở đó gây phiá»n phức.
Martin nhún vai:
- Anh thì nghĩ chẳng đáng lo. Thằng cha chỉ doạ thế thôi.
Lara thở dài:
- Em cũng mong là như thế.
- Em có muốn đi Reno với anh không, Lara?
- Em rất muốn, nhưng lúc này em không thể đi xa được.
- Anh không bảo em Ä‘i, mà chỉ há»i em có muốn tậu má»™t khách sạn kiêm sòng bạc ở đó không?
Lara chăm chú nhìn Martin.
- Anh nói nghiêm chỉnh đấy chứ?
- Anh được tin là má»™t trong số khách sạn kiêm sòng bạc ở đó sắp bị thu hồi lại giấy phép kinh doanh. Chá»— đó là nÆ¡i kiếm tiá»n nhÆ° rác. Nếu tin này lan ra thì sẽ vô khối kẻ lao vào. Khách sạn sẽ bị Ä‘em bán đấu giá, nhÆ°ng anh nghÄ© có thể tạo Ä‘iá»u kiện để em mua nó được.
Lara ngập ngừng.
- Em không biết nữa. Em Ä‘ang gặp khó khăn. Howard cho biết các nhà băng không chịu cho em vay thêm nếu em chÆ°a trả xong những khoản hiện Ä‘ang còn nợ há».
- Em không phải há»i vay nhà băng nào hết.
- Vậy em lấy tiá»n ở đâu?
- Dùng cổ phiếu tín dụng giá rẻ. Rất nhiá»u công ty ở phố Wall Street sẵn sàng cấp tiá»n cho em theo hình thức đó. Äấy là những công ty tiết kiệm và tín dụng. Em chỉ cần gá»­i vào đó năm phần trăm là há» sẽ cho em vay sáu mÆ°Æ¡i nhăm phần trăm. Vậy là còn thiếu ba mÆ°Æ¡i phần trăm. Em có thể kiếm khoản này bằng vay của má»™t ngân hàng nÆ°á»›c ngoài nào muốn đầu tÆ° vào lÄ©nh vá»±c sòng bạc. Em tha hồ chá»n: Thuỵ SÄ©, Äức, Nhật. Trên thế giá»›i có hàng chục nhà băng sẵn sàng cho em vay số ba mÆ°Æ¡i phần trăm ấy bằng thÆ°Æ¡ng phiếu.
Lara bắt đầu bị cuốn vào.
- Nghe thú đấy. Anh nghĩ rằng em có thể mua cái khách sạn ấy cho riêng em chứ?
Martin cÆ°á»i.
- Äấy là món quà anh tặng em nhân dịp Nôen.
- Ôi Paul! Anh quả là ngÆ°á»i tuyệt vá»i. Tại sao anh tốt vá»›i em đến nhÆ° vậy, Paul?
Anh cÅ©ng chẳng rõ nữa, - Martin nói mặc dù ông biết rất rõ là tại sao. Ông đã yêu Lara. Nàng đã nhÆ° cho ông sống thêm má»™t cuá»™c Ä‘á»i nữa. Ta sẽ không bao giỠđể mất em đâu, ông thầm nghÄ©.
Bước vào văn phòng, Lara thấy Howard đang đợi nàng.
- Cô vừa Ä‘i đâu đấy? - Anh há»i. - Có cuá»™c há»p vào hai giá» và…
- Howard, anh giảng cho tôi hiểu vỠcổ phiếu giá rẻ đi. Chúng ta chưa bao giỠsử dụng nó.
- Thế này nhé, trên cùng là A cấp ba. Chẳng hạn có má»™t công ty kiểu nhÆ° AT & T. Thấp dần, cô sẽ có A kép, A Ä‘Æ¡n, BAA và dÆ°á»›i cùng là B kép, đấy chính là cổ phiếu giá rẻ. Má»™t cổ phiếu đầu tÆ° loại thÆ°á»ng sẽ trả chín mÆ°Æ¡i phần trăm. Má»™t cổ phiếu giá rẻ sẽ trả mÆ°á»i bốn phần trăm. NhÆ°ng cô há»i để làm gì?
Lara bèn kể anh nghe câu chuyện.
- Sòng bạc à, Lara? Lạy Chúa! Paul Martin đứng đằng sau, che chở cho cái sòng bạc ấy, đúng thế không?
- Không phải đâu, Howard. Nếu em chấp nhận thì em sẽ đứng đằng sau nó. Chúng ta đã nhận được trả lá»i vá» nhà xưởng Pin chÆ°a?
- Rồi. HỠtừ chối, không chịu bán cho chúng ta khu đất ấy.
- Nhưng hỠđịnh bán chứ gì, đúng thế không?
- Chắc thế.
- Anh đừng trả lá»i quanh co vậy.
- Chủ nhân khu đất ấy là vợ goá của má»™t bác sÄ©. Tên bà ta là Aleanor Royce. Tất cả các công ty xây dá»±ng trong thành phố Ä‘á»u thèm khu đất ấy.
- NghÄ©a là chúng ta đã bị ai đó trong bá»n hỠđánh bật ra?
- Không phải. Bà goá này không cần tiá»n. Bà ta Ä‘ang có chuyện băn khoăn.
- Bà ta băn khoăn gì?
- Bà ta muốn giữ lại khu đất ấy, coi như một kỷ niệm vỠông chồng, bà ta nghĩ chồng mình là một vĩ nhân. Và bà ta không muốn biến cái cơ ngơi ấy thành cư xá hoặc nơi buôn bán ầm ĩ. Và tôi còn nghe là lão Steve Muschinson cũng đang xoay xở để mua.
- Thật à?
Lara ngồi yên một lúc. Lát sau nàng nói:
- Bác sĩ của anh là ai, Howard?
- Cái gì?
- Bác sÄ© chăm sóc sức khá»e cho anh là ai?
- Seymour Bennett. Ông ta là bác sĩ chính của bệnh viện Midtown…
Sáng hôm sau, luật sư của Lara, Terry Hill đã ngồi trong phòng giấy của bác sĩ Seymour Bennett.
- Thư ký của tôi cho biết ông gặp tôi có việc cần kíp, nhưng không phải chuyện y tế, - Bennet nói.
- Vâng, cÅ©ng gần đúng nhÆ° thế, - Terry Hill nói. - NhÆ°ng cÅ©ng liên quan đến y há»c. ThÆ°a bác sÄ©, tôi là đại diện cho má»™t tập Ä‘oàn đầu tÆ° muốn xây dá»±ng má»™t bệnh viện từ thiện, dành cho những ngÆ°á»i bệnh không đủ tiá»n chữa bệnh.
- Một ý rất quý, - bác sĩ Bennett nói. - Vậy tôi có thể giúp gì được cho ông?
Terry Hill kể cho ông bác sĩ nghe.
Hôm sau bác sĩ Bennett đã ngồi uống trà trong nhà bà Eleanor Royce.
- Há» Ä‘á» nghị tôi thay mặt hỠđến gặp bà, thÆ°a bà Royce. Há» muốn xây má»™t bệnh viện thật đẹp và lấy tên ông nhà ta đặt cho bệnh viện ấy, coi nhÆ° má»™t cách giúp cho tên tuổi ông nhà lÆ°u truyá»n mãi mãi.
Mặt bà Eleanor sáng lên:
- Thật vậy ư?
HỠbàn bạc vỠkế hoạch của tập đoàn đầu tư trong khoảng một tiếng đồng hồ và cuối cùng bà Eleanor Royce nói:
- Nhà tôi mà còn sống chắc sẽ hài lòng lắm. Ông nói giúp với các vị ấy là tôi bằng lòng nhượng lại.
Sáu ngày sau, công trình bắt đầu tiến hành. Khi xây dá»±ng xong, nó thành má»™t khu nhà đồ sá»™. Toàn bá»™ khu vá»±c gồm nhiá»u cÆ° xá lá»›n, má»™t khu buôn bán và má»™t rạp hát. Tận góc sân bên trong má»›i có má»™t ngôi nhà má»™t tầng xây gạch ngoài có gắn má»™t tấm biển đồng Ä‘á» dòng chữ:
GEORECE ROYCE
Bệnh viện
Chú thích:
(1) Phòng tiếp khách của một nhà hát
Tài sản của anhhe1281

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #19  
Old 17-04-2008, 10:15 PM
anhhe1281 anhhe1281 is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 397
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Sao chiếu mệnh: Chương 18
(Sidney Sheldon)
Hôm Noên, Lara ở nhà. Hàng chục nÆ¡i má»i nàng đến dá»± tiệc. Paul Martin gá»i cho nàng hồi chiá»u:
- Hôm nay anh phải ở nhà với Nina và các con, - ông giải thích. - Nhưng anh muốn ghé thăm em.
Lara tá»± há»i, không biết lá»… Thiên Chúa Giáng Sinh này Phillip Adler làm gì?
Lúc Paul Martin đến, ông đem một túi to đầy quà Noên cho nàng.
- Anh đã phải ghé vào văn phòng để lấy những thứ này, - ông nói. Nghĩa là bà vợ ông ta không biết.
- Anh cho em nhiá»u thứ thế, Paul? Lẽ ra không cần cho em thứ gì hết.
- Anh thích thế. Em hãy mở ra xem thử.
Lara cảm Ä‘á»™ng thấy ông nóng lòng muốn biết phản ứng của nàng ra sao. Các món quà Ä‘á»u được suy tính kỹ và Ä‘á»u đắt tiá»n. Má»™t dây chuyá»n nhãn Cartier, những khăn quàng nhãn Hermes, sách của hãng Rizzoh, má»™t đồng hồ cổ và má»™t phong bì trắng.
Lara mở phong bì, thấy tấm các đỠdòng chữ to: "Khách sạn kiêm Sòng bạc Cameron Reno". Nàng ngạc nhiên ngẩng lên nhìn Martin:
- Vậy là em đã là chủ cái khách sạn đó rồi?
Martin gật đầu, nói:
- Em sẽ là chủ. Tuần sau hỠtiến hành bán đấu giá. Em đến sẽ thú vị đấy.
- Nhưng em chưa hỠbiết gì vỠcách thức quản lý sòng bạc.
- Không lo. Anh sẽ cá»­ vài tay chuyên nghiệp đến quản lý cho em. Còn khách sạn thì em khá»i nói.
- Ôi anh giúp em nhiá»u quá, Paul? Em không biết cảm Æ¡n anh thế nào đây.
Martin nắm hai bàn tay nàng.
- Vì em, anh có thể làm tất cả má»i thứ. Em hãy nhá»› là nhÆ° thế.
- Em sẽ nhá»›, - nàng long trá»ng nói.
Paul Martin nhìn đồng hồ:
- Anh phải vỠnhà. Anh chúc em… - ông ngập ngừng.
- Anh chúc gì?
- Chúc em lễ Noên vui vẻ!
- Em cũng chúc anh như vậy, Paul.
Lara tá»±a cá»­a sổ nhìn ra ngoài. Trá»i biến thành má»™t thứ rèm lả tả những bông tuyết trắng bay lượn.
Lara lững thững bước đến máy thu thanh, mở nghe.
Một phát thanh viên đang nói:
"Chương trình biểu diễn của Dàn nhạc giao hưởng Boston nhân lễ Noên: Bản Côncerto sô 5 của Beethoven do Phillip Adler độc tấu đàn piano".
Lara lắng nghe, hình dung trong óc hình ảnh chàng trai thanh lịch, có khuôn mặt thanh tú ngồi trước đàn. Khi tiếng nhạc chấm dứt, nàng nghĩ: Ta phải gặp lại chàng.
***
Bill Whitman là má»™t trong những thanh tra viên giá»i nhất trong ngành xây dá»±ng. Y nổi tiếng rất nhanh và hiện Ä‘ang vô cùng đắt khách. Y làm việc cần mẫn và kiếm được nhiá»u tiá»n nhÆ°ng vẫn chÆ°a thoả mãn. Bao nhiêu năm nay y chứng kiến những nhà kinh doanh xây dá»±ng kiếm tiá»n nhÆ° nÆ°á»›c, trong khi y vẫn chỉ hưởng lÆ°Æ¡ng.
Có thể nói, Bill Whitman thầm nghÄ©, bá»n chúng bóc lá»™t mình. Bá»n chúng chiếm hết phần nạc, mình toàn gặm xÆ°Æ¡ng. NhÆ°ng từ hôm Lara Cameron đến gặp Há»™i đồng đại diện những ngÆ°á»i thuê nhà trong khu vá»±c kia thì tình hình đã biến đổi. Bà ta đã nói dối để giành được sá»± đồng ý của há». Và nghÄ©a là…
Không hẳn đấy là lần đầu tiên bà ta lừa dối má»i ngÆ°á»i. Và tá»™i nói dối này sẽ hủy diệt bà ta. Nếu nhÆ° mình đến gặp Há»™i đồng đó và cho há» biết sá»± thật thì Lara Cameron sẽ không còn hy vá»ng gì tiếp tục làm ăn nữa.
NhÆ°ng y không định làm thế. Y có kế hoạch hay hÆ¡n nhiá»u. Y sẽ dùng chuyện đó thành má»™t thứ đòn bẩy, má»™t mối Ä‘e doạ thÆ°á»ng xuyên. Y sẽ ép Lara Cameron phải cho y những gì y đòi. Hôm đặt vấn Ä‘á» tăng lÆ°Æ¡ng, y cảm thấy Lara đã tỠý lo lắng. Bà ta không còn sá»± lá»±a chá»n nào khác. Mình sẽ moi dần, đầu tiên từ những yêu cầu nhá» thôi, Bill Whitman sung sÆ°á»›ng thầm nghÄ©, sau rồi ta má»›i thít dần cái thòng lá»ng.
Hai ngày sau lá»… Nôen, công việc trên công trÆ°á»ng toà nhà ở quận Äông lại tiếp tục. Whitman ngó khắp toà nhà to lá»›n đó, thầm nghÄ©. Công trình này sẽ tuôn tiá»n vào bà ta nhÆ° suối đây. Äến lúc đó mình má»›i thá»±c sá»± tống tiá»n bà ta những khoản lá»›n.
Công trÆ°á»ng chất đầy máy móc. Những máy xúc đào sâu xuống, Ä‘Æ°a lên những gầu đất lá»›n, đổ vào thùng những chiếc xe gấu xếp hàng đợi đến lượt.
Một cái gầu lớn đột nhiên như tuột dây xích lắc lư ngay trên đầu Whitman. Y chạy lại, đến dưới cái gầu khổng lồ.
- Này, Jesse, - y hét. - Sao thế?
NgÆ°á»i Ä‘iá»u khiển máy xúc trên cao lầm bầm câu gì đó Whitman nghe không rõ.
Y tiến lại gần:
- Cái gì?
Tất cả sá»± việc diá»…n ra trong nháy mắt. Dây xích tuá»™t ra và cái gầu khổng lồ đè trúng Whitman, ấn y sâu xÆ°Æ¡ng đất. Má»i ngÆ°á»i bá» ngay việc, vá»™i vã chạy lại, nhÆ°ng không thể cứu được y nữa rồi.
- Dây xích bị tuột, - tài xế máy xúc sau này giải thích. - Tôi đau lòng quá. Xưa nay tôi vẫn rất quý ông Bill.
Nghe tin đồn Lara lập tức gá»i Ä‘iện cho Paul Martin.
- Anh có nghe tin vỠBill Whitman không?
- Tôi có thấy trên ti vi.
- Paul? Có phải anh tạo ra vụ tai nạn đó không?
Martin bật cÆ°á»i:
- Äúng là em xem quá nhiá»u phim trinh thám nên đầu óc má»›i hoang tưởng đến nhÆ° vậy. Em cứ nhá»› rằng ông trá»i bao giá» cÅ©ng công bằng. Kẻ ác khó thoát khá»i lÆ°á»›i trá»i.
Lara tá»± há»i: liệu mình có phải "ngÆ°á»i ác" không?
***
Có trên má»™t tá ngÆ°á»i tham gia cuá»™c đấu giá toà khách sạn kiêm sòng bạc ở Reno.
- Bao nhiêu thì em báo giá? - Nàng há»i Paul Martin.
- Anh sẽ bảo. Cứ để má»i ngÆ°á»i hô trÆ°á»›c Ä‘i. Cuá»™c bán đấu giá tiến hành theo kiểu bí mật. Những ngÆ°á»i tham gia Ä‘á»u báo giá và hôm sau ngÆ°á»i ta má»›i công bố ai Ä‘á» xuất giá cao nhất. Lara vẫn chÆ°a báo giá. Nàng lại gá»i Ä‘iện cho Paul Martin.
- Em cứ bình tĩnh ngồi yên đấy, - ông ta nói. - Khi nào cần, anh sẽ bảo em.
Má»—i ngày hai ngÆ°á»i liên hệ Ä‘iện thoại vá»›i nhau vài lần.
Äến năm giá» chiá»u, má»™t tiếng trÆ°á»›c khi hết hạn nhận giá Ä‘á» xuất của những ngÆ°á»i tham gia, Lara thấy chuông Ä‘iện thoại reo. Nàng vá»™i vã nhấc máy.
Tiếng Martin ở đầu dây bên kia.
- Äã đến lúc em báo giá rồi đấy. NgÆ°á»i trả cao nhất hiện nay là má»™t trăm hai mÆ°Æ¡i triệu. Anh muốn em trả má»™t trăm hai mÆ°Æ¡i nhăm.
Lara kêu lên:
- Cao quá, không được. Cao thế thì đến bao giỠem mới gỡ lại được vốn?
- Tin ở anh đi, Lara, - Paul Martin nói. - Anh sẽ bầy cho em cách gỡ lại năm triệu ấy chỉ trong ít ngày.
Hôm sau, hội đồng đấu giá tuyên bố nàng thắng cuộc.
Bây giỠthì nàng cùng với Howard đang ngồi trong xe đến Reno.
Khách sạn mang tên Reno Place. Äồ sá»™, có 1.500 phòng nghỉ. Má»™t gian rất lá»›n, sàn bóng lá»™n, dùng làm sòng bạc, lúc này rá»—ng không. Má»™t ngÆ°á»i đàn ông tên là Tony Wilkie Ä‘Æ°a nàng và Howard Ä‘i xem sòng bạc.
- Những ngÆ°á»i quản lý sòng bạc này có má»™t kiểu kiếm tiá»n rất nhạy, - Wilkie nói.
- Kiểu thế nào? - Howard há»i.
Hình nhÆ° há» bố trí hai thằng móc trong má»—i ngăn ra má»™t ít tiá»n…
- Thế là ăn cắp à? Hay tiá»n hồ? - Howard Keller kêu lên, cắt ngang.
- Äúng thế. Tất nhiên chủ khách sạn và sòng bạc không biết gì hết.
- Äúng là há» không thể biết.
- Nhưng vừa rồi có một kẻ nào đó phát hiện ra và đi báo, thế là cảnh sát ập đến. HỠbắt quả tang. Thật đáng tiếc vì sòng bạc này đem lại lãi vô kể.
- Tôi hiểu, - Howard vừa đáp vừa xem xét tỉ mỉ sổ sách.
Khi việc kiểm tra đã xong và chỉ còn lại Lara với Howard, nàng nói.
- Paul nói đúng. Äây là má»™t má» vàng tha hồ đào, nói xong nàng thấy Howard lá»™ vẻ đăm chiêu. - Anh làm sao thế, Howard?
Howard Keller nhún vai:
- Không hiểu sao, tôi không muốn chúng ta nhúng tay vào một việc gì đại loại như thế này.
- Như thế này nghĩa là sao? Anh ngại chuyện gì nào?
- Ta sẽ đưa ai vào đây quản lý sòng bạc?
- Sẽ tìm được thôi, - Lara lững lỠđáp.
- Tìm ở đâu ra? Trong số Hướng đạo sinh chăng? Cũng lại phải những tay cỠbạc mới quản lý nổi. Mà tôi thì không quen tay bạc bịp nào hết. Cô có quen ai không, Lara?
Lara không trả lá»i.
- Cô định giao cho Paul Martin hay sao?
- Không thể để Paul dính vào đây được.
- Tôi cũng không muốn cô dính vào, Lara. Tôi thấy chuyện tậu cái sòng bạc này không hay ho gì.
- Thì hồi tậu khoảng đất ở Queens anh cÅ©ng từng bảo là không hay ho gì. Rồi lần tậu trung tâm thÆ°Æ¡ng mại ở phố Houston nữa. NhÆ°ng cả hai nÆ¡i đó Ä‘á»u lãi ghê gá»›m.
Lara, cô lầm rồi. Tôi có bảo hai nÆ¡i đó lá»— vốn đâu. Tôi chỉ can cô vì thấy cô quá vá»™i vàng, nhìn chá»— nào xây cất được là cô lao vào nhÆ° Ä‘iên. Cô nhÆ° ngÆ°á»i đói ăn thấy thứ gì ăn được cÅ©ng vá»™i nhai ngấu nghiến, kết quả là dạ dầy cô không tiêu hoá kịp.
Lara tát yêu vào má Howard:
- Thôi đi!
***
Các thành viên của Uỷ ban phòng chống cỠbạc lậu bang Nevada tiếp Lara lịch sự:
- Ãt khi chúng tôi thấy có phụ nữ đẹp vào trụ sở của Uá»· ban, - ông chủ tịch nói. - Cô đến làm sáng rá»±c cả cÆ¡ quan chúng tôi lên, thÆ°a cô Cameron.
Hôm nay Lara đẹp thật. Nàng mặc bá»™ váy áo bằng len màu be nhãn Donna, ngoài khoác áo bÆ¡lu mầu kem bằng xoa. Và để lấy hên, nàng quàng má»™t trong những chiếc khăn Paul Martin đã tặng nàng nhân dịp Noên. Nàng mỉm cÆ°á»i:
- Cảm ơn.
- Chúng tôi có thể làm gì giúp cô được? - Má»™t thành viên Uá»· ban há»i.
HỠthừa biết Lara cần hỠgiúp việc gì rồi.
- Tôi đến đây vì muốn đóng góp gì đó cho thành phố Reno, - Lara sôi nổi nói. - Tôi muốn cải tiến khách sạn Reno Palace thành khách sạn lớn nhất của bang Nevada. Tôi định xây cao thêm năm tầng nữa, và tạo một khu dịch vụ toàn diện bên dưới để thu hút thêm khách du lịch đến đây vui chơi.
Các thành viên trong Uỷ ban đưa mắt nhìn nhau.
Ông chủ tịch nói:
- Tôi nghĩ nếu được như thế thì sẽ rất tốt cho thành phố. Tất nhiên bổn phận của chúng tôi là đảm bảo cho hoạt động của sòng bạc tiến hành được theo đúng pháp luật quy định.
- Nhất định là phải như thế, - Lara công nhận.
- Tôi tin rằng sẽ không khó khăn gì để tìm được những ngÆ°á»i tốt quản lý nó và được các ông chấp nhận. Tất nhiên tôi rất cần đến sá»± chỉ đạo của các ông.
Một thành viên trong Uỷ ban đứng lên nói:
- Vá» chuyện tiá»n nong, bà có thể đảm bảo vá»›i chúng tôi là…
Ông chủ tịch Uá»· ban ngắt lá»i:
- Chuyện ấy không đáng ngại. Bà Cameron đây sẽ làm đúng những Ä‘iá»u luật pháp quy định. Và tôi sẽ để bà báo cáo Ä‘á»u cho chúng ta.
Lara ngồi chỠđợi. Ông chủ tịch nói tiếp:
- Lúc này tôi chưa thể hứa được gì, thưa bà Cameron, nhưng tôi nghĩ rằng không có gì ngăn trở chúng tôi cấp giấy phép kinh doanh cho bà.
Lara mừng rỡ:
- Ôi cảm ơn ông quá. Tôi muốn khách sạn đó bắt đầu hoạt động càng sớm càng tốt.
- Nói vậy thôi, nhanh nhất thì cũng phải sau một tháng chúng tôi mới cấp giấy phép chính thức cho bà được.
Lara có vẻ không vui:
- Một tháng?
- Äúng thế. Chúng tôi còn phải tiến hành Ä‘iá»u tra thêm vài vấn Ä‘á».
- Tôi hiểu, - Lara nói. - Một tháng cũng là tốt rồi.
Dưới tầng một khách sạn có một quầy bán hàng âm nhạc. Bên ngoài dán một tấm áp phích lớn in chân dung Phillip Adler, quảng cáo cho đĩa hát mới của chàng.
Lara không quan tâm đến âm nhạc, nhưng nàng mua một đĩa chỉ vì ngoài bìa có in hình Phillip.
Trên Ä‘Æ°á»ng trở vá» New York, Lara há»i:
- Howard này, anh có biết gì vỠPhillip Adler không?
- CÅ©ng chỉ biết nhÆ° má»i ngÆ°á»i thôi. Hình nhÆ° ông ta là tay piano giá»i nhất thế giá»›i hiện nay. Ông ta chuyên biểu diá»…n vá»›i những dàn nhạc nổi tiếng.
- Tôi có Ä‘á»c ở đâu thấy nói ông ta thành lập má»™t quỹ để cấp há»c bổng cho những nhạc công vị thành niên trong các thành phố…
- Tên quỹ đó là gì?
- Quỹ Phillip Adler, hình như thế.
- Tôi muốn đóng góp cho quỹ ấy, - Lara nói. - Anh gá»­i cho há» má»™t tấm ngân phiếu mÆ°á»i ngàn đô-la, nhân danh cá nhân tôi.
Howard Keller ngạc nhiên nhìn nàng:
- Tôi vẫn đinh ninh là cô không quan tâm đến nhạc cổ điển.
- Tôi bắt đầu quan tâm. - Lara nói.
***
Dòng chữ tít chạy ngang trang báo:
VIỆN CÔNG TỠQUẬN THẨM VẤN PAUL MARTIN
Viện trưởng Viện công tố bị nghi có quan hệ với mafia.
Lara bá»±c bá»™i Ä‘á»c bài báo, sau đó gá»i Ä‘iện cho Paul ngay.
- Có chuyện gì vậy? - Nàng há»i.
Paul Martin cÆ°á»i khúc khích:
- HỠđịnh ghép anh vào mấy vụ khác, nhưng không có chứng cứ gì hết. Lần nào sắp đến kỳ bầu cử hỠcũng đưa anh ra để lấy lòng cử tri như vậy. Em không phải lo lắng gì hết. Tối nay đi ăn được không?
- Äược - Lara đáp.
- Anh biết một nhà hàng nhỠở phố Mulberry, sẽ không sợ bị ai quấy rầy hết…
Ăn tối xong, Paul Martin nói:
- Anh nghe nói việc gặp Uỷ ban phòng chống cỠbạc lậu tốt đẹp phải không?
- Em cho là nhÆ° thế. Há» có thiện cảm vá»›i em. NhÆ°ng trÆ°á»›c nay chÆ°a bao giá» em quan hệ vá»›i loại ngÆ°á»i đó nên không dám chắc.
- Anh cho là sẽ không có chuyện gì rắc rối đâu. Anh sẽ kiếm vài cậu đáng tin cậy giúp em trông coi sòng bạc. NgÆ°á»i chủ trÆ°á»›c tham quá cho nên má»›i bị mất giấy phép kinh doanh, - ông chuyển sang chuyện khác. - Các công trình xây dá»±ng của em Ä‘á»u yên ổn cả chứ?
- Vâng. Em lại có ba kế hoạch nữa đang tiến hành, Paul.
- Em không bận đến ngập đầu chứ?
Giá»ng Paul Martin y hệt giá»ng Howard Keller.
- Không. Má»i việc Ä‘á»u có kế hoạch và kinh phí riêng cho nó.
- Thế thì tốt, em yêu. Anh không muốn thấy em gặp trục trặc.
- Không đâu, - nàng đặt bàn tay lên bàn tay Martin. - Anh là thành trì của em.
- Lúc nào anh cũng bảo vệ em. - Martin bóp chặt bàn tay nàng.
Äã hai tuần lá»… trôi qua mà Lara không nhận được hồi âm của Phillip Adler. Nàng há»i lại Howard Keller:
- Anh đã cúng quỹ Adler 10.000 đô-la đấy chứ?
- Ngay hôm cô bảo tôi.
- Lạ thật. Tôi Ä‘inh ninh thế nào ông ta cÅ©ng gá»i Ä‘iện lại cho tôi.
Howard nhún vai.
- Có thể ông ta đang bận đi biểu diễn xa.
- Có lẽ thế, - nàng cố nén ná»—i thất vá»ng. - Ta bàn vá» công trình ở Queens Ä‘i.
- Công trình đó sẽ ngốn mất khá nhiá»u tiá»n của chúng ta đấy.
- Tôi biết có cách kiếm ra tiá»n. Tôi định kiếm ngay má»™t ngÆ°á»i thuê.
- Cô đã nhằm ai chưa?
- Rồi. Công ty Tương trợ. Chủ tịch Ban quản trị công ty tên là Horace Guttman. Tôi được tin hỠđang muốn tìm một địa điểm khác thay cho địa điểm hiện nay. Tôi nghĩ có thể giới thiệu để hỠthuê toà nhà của chúng ta.
- Äể tôi kiểm tra xem có đúng nhÆ° thế không, - Howard nói.
Lara thấy anh không hỠghi chép gì hết.
- Tôi lấy làm lạ. Trí nhớ của anh luôn hoàn hảo như vậy sao?
Howard cÆ°á»i.
- Tôi có trí nhớ giống như máy ảnh. Ngày trước tôi quen dùng nó để ghi nhớ những thống kê bóng chầy.
Ôi chuyện cÅ© sao mà xa xôi thế? Howard thầm nghÄ©. Thằng bé có cánh tay thần kỳ, ngôi sao của bóng chầy thiêu niên thành phố Chicago. Không ai chÆ¡i giá»i nhÆ° nó! Äôi khi câu nói đó biến thành nhÆ° má»™t lá»i nguyá»n Ä‘á»™c địa. Có má»™t thứ trong cuá»™c Ä‘á»i mà mình muốn quên hẳn Ä‘i.
- Howard, kiến trúc sÆ° vẫn làm việc và ông ta vẫn lên thiết kế cho công trình ở Queens đấy chứ? Anh thá»­ đến xem ông ta vẽ xong chÆ°a và chá»n vài tầng để dành cho Công ty TÆ°Æ¡ng trợ. Tôi cần biết diện tích được bao nhiêu để còn nêu ra vá»›i há».
Hai ngày sau, Howard bước vào phòng giấy của Lara.
- Chúng ta bị há»ng rồi.
- Sao?
- Tôi đã Ä‘iá»u tra. Chuyện công ty TÆ°Æ¡ng trợ muốn thay đổi địa Ä‘iểm là có thật. NhÆ°ng ông chủ tịch Guttman đã nhắm má»™t nÆ¡i khác, trên quảng trÆ°á»ng Union. Äó là toà nhà của ông bạn cÅ© của cô đấy, lão Steve Murchinson.
Lại lão Murchinson! Nàng tin chắc rằng cái gói đồ bẩn gửi đến hôm trước chính là của lão. Mình quyết không để lão phỗng tay trên.
- Guttman đã thoả thuận xong vá»›i lão Murchinson chÆ°a? - Lara há»i.
- Chưa hẳn đã xong.
- Hay lắm. Tôi sẽ đi lo chuyện này.
Chiá»u hôm đó, Lara gá»i Ä‘i má»™t tá cú Ä‘iện thoại.
Nàng mò được má»™t ngÆ°á»i nàng cần. Barbara Roswell.
- Horace Guttman ấy à? Äúng, tôi rất quen ông ta. Lara, chị cần đến Guttman vá» chuyện gì?
- Tôi muốn gặp ông ta. Tôi thuá»™c số ngÆ°á»i rất thán phục ông ta. Chị giúp tôi nhé. Chị có thể má»i ông ta đến nhà chị để thết tiệc không? Vào tối thứ Bảy này, được chứ, Barbara?
- Tất nhiên là được.
Bữa ăn tối hôm đó Ä‘Æ¡n giản nhÆ°ng rất sang trá»ng. Barbara Roswell chỉ má»i mÆ°á»i bốn ngÆ°á»i. Vợ Guttman không được khá»e nên ông đến dá»± tiệc má»™t mình. Lara được xếp ngồi bên cạnh ông. Guttman ngoài sáu mÆ°Æ¡i tuổi, nhÆ°ng trông có vẻ già hÆ¡n. Ông có khuôn mặt nghiêm nghị, da nhăn nheo và má»™t cái cằm bÆ°á»›ng bỉnh.
Lara thì trông rất quyến rÅ©. Nàng mặc tấm áo liá»n váy ngắn mầu Ä‘en nhãn Halston giản dị nhÆ°ng Ä‘eo nữ trang rất sang. HỠđã uống khai vị xong và bây giá» há» ngồi vào bàn tiệc.
- Tôi Ä‘ang mong gặp ông, thÆ°a ông Guttman, - Lara nói. - Tôi nghe ngÆ°á»i ta ca ngợi ông rất nhiá»u.
- Tôi cÅ©ng nghe ngÆ°á»i ta ca ngợi bà nhiá»u lắm, bà Cameron. Bà đã chinh phục được cả thành phố New York này.
- Tôi chỉ đóng góp má»™t phần rất nhá», - Lara khiêm tốn nói. Thành phố này quả là má»™t thành phố kỳ diệu.
- Quê bà ở đâu?
- Gary, bang Indiana.
- Thật không? - ông ta sửng sốt nhìn Lara. - Quê tôi cũng ở đó. Bà có hỠhàng với gia đình Hooisier phải không?
Lara mỉm cÆ°á»i.
- Äúng thế. Tôi rất mê thành phố Gary. Cha tôi ngày xÆ°a làm trong toà soạn báo Post Tribune. Tôi há»c ở trÆ°á»ng Trung há»c Roosevelt. Những ngày nghỉ cuối tuần tôi thÆ°á»ng Ä‘em thức ăn nguá»™i cùng bạn bè tổ chức picnic hoặc Ä‘i xem ca nhạc ngoài trá»i ở công viên Gleason. Tôi rất buồn phải xa thành phố đó.
- Nhưng bà đến đây là đúng, thưa bà Cameron.
- Xin ông cứ gá»i tôi là Lara.
- Vâng, thưa cô Lara. Hiện giỠcô dự tính sắp làm gì nữa?
- Tôi đang tiến hành xây một công trình rất thú vị. Một toà nhà ở Queens. Ba mươi tầng, mỗi tầng 200.000 bộ vuông diện tích.
- Tốt đấy nhỉ, - Guttman suy nghĩ gì đó.
- Ôi - Lara làm ra vẻ ngây thÆ¡ há»i. - Sao ông bảo tốt?
- Tại chúng tôi đang muốn kiếm một địa điểm có diện tích cỡ đó để dùng làm văn phòng cho công ty chúng tôi.
- Thật vậy sao. Ông nhắm được nơi nào chưa?
- Chưa, đúng ra là…
- Nếu vậy, tôi xin giới thiệu với ông, chúng tôi đã lên xong bản vẽ.
Gttman nhìn Lara một lúc lâu.
- Nếu vậy xin cô cho tôi xem bản vẽ, thưa cô Lara.
- Sáng thứ hai tôi xin đem đến văn phòng ông.
- Vâng, tôi sẽ đợi cô.
Từ lúc đó đến hết bữa tiệc hỠchuyện trò vui vẻ.
Khi Horace Guttman vỠđến nhà, ông đi thẳng vào phòng vợ.
- Em thấy trong ngÆ°á»i thế nào rồi? - ông há»i.
- Dá»… chịu hÆ¡n nhiá»u. Bữa tiệc vui chứ?
- Ông ngồi xuống cạnh giÆ°á»ng vợ.
- Vui. Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u tiếc em không đến được. NhÆ°ng anh thì gặp má»™t chuyện lý thú. Em có bao giá» nghe thấy đến má»™t ngÆ°á»i tên là Lara Cameron chÆ°a?
- Tất nhiên em có nghe. Ai chẳng biết tên tuổi bà ta.
- Cô ta là má»™t phụ nữ khá đặc biệt. Bảo quê ở Gary, Indiana, cÅ©ng nhÆ° ta. Cô ta biết má»i thứ ở Gary: công viên Gleason rồi nhiá»u nÆ¡i khác nữa.
- Thì có gì lạ đâu?
Guttman nhìn vợ, cÆ°á»i:
- Thật ra cô ta quê ở Nova Scotia…
Sáng sớm thứ hai, Lara đến văn phòng của Horace Guttman, đem theo các bản vẽ toà nhà ở Queens. Nhân viên dẫn nàng vào gặp ông ngay.
- Chào cô Lara. Rất vui được gặp cô. Má»i cô ngồi.
Lara đặt tập bản vẽ lên bàn Guttman rồi ngồi xuống ghế đối diện.
- Trước khi để ông xem những bản vẽ này, - Lara nói. - Tôi muốn nhận với ông một tội, thưa ông Guttman.
Guttman ngả ngÆ°á»i ra lÆ°ng ghế.
- Xin cô cứ nói.
- Tối thứ bảy vừa rồi tôi đã kể với ông vỠthành phố Gary, bang Indiana…
- Thì sao?
- Thú thật tôi chưa bao gìỠđến đó… Tôi bịa ra chỉ cốt để bắt chuyện với ông thôi.
Guttman bật cÆ°á»i:
- Vậy là hôm nay cô lại làm tôi bất ngỠmột lần nữa. Tôi chưa biết có thể chấp nhận ý kiến cô đỠxuất hôm trước được không. Nhưng ta hãy xem bản vẽ đã.
Nửa giỠsau, Guttman đã xem xong.
- Cô Lara ạ, - ông trầm ngâm nói. - Tôi đã chá»n má»™t địa Ä‘iểm khác rồi.
- Thật ạ, thưa ông?
- Vậy cớ sao tôi lại phải thay đổi ý định và chuyển sang chấp nhận thuê nhà của cô nữa?
- Bởi nếu đặt văn phòng tại toà nhà của tôi ông sẽ dá»… chịu hÆ¡n. Tôi xin làm má»i thứ để có đầy đủ tiện nghi làm việc, - nàng mỉm cÆ°á»i. - Vả lại ông sẽ tiết kiệm được mÆ°á»i phần trăm tiá»n thuê.
- Thật không? Nhưng cô đã biết tôi thuê nơi kia với giá bao nhiêu đâu?
- Bao nhiêu không quan trá»ng. NhÆ°ng tôi sẽ lấy thấp cho ông mÆ°á»i phần trăm so vá»›i há».
- Vậy là cô có thể quê ở Gary, - Guttman nói. - Tôi chấp nhận.
Lúc Lara vỠđến văn phòng, trên bàn nàng đã có lá»i nhắn của Phillip Adler qua Ä‘iện thoại.
Tài sản của anhhe1281

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #20  
Old 17-04-2008, 10:16 PM
anhhe1281 anhhe1281 is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 397
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Sao chiếu mệnh: Chương 19
(Sidney Sheldon)

Gian phòng vÅ© há»™i của khách sạn Waldorf Astoria đông chật những ngÆ°á»i bảo trợ của Há»™i trÆ°á»ng Carnegie. Lara nhá»› lại cuá»™c đàm thoại vài ngày trÆ°á»›c đó
- Chào cô Cameron, tôi là Phillip Adler.
Cổ há»ng nàng Ä‘á»™t nhiên khô lại.
- Tôi xin lá»—i là đã không cảm Æ¡n cô ngay được vá» việc cô góp má»™t khoản tiá»n cho Quỹ. Tôi má»›i ở châu Âu vá» nên bây giá» má»›i biết tin.
- Tôi rất vinh hạnh được đóng góp vào Quỹ, - Lara nói. Nàng cố kéo dài cuá»™c đàm thoại để được nghe giá»ng nói của chàng. - Và… và thật ra tôi còn muốn biết thêm vá» hoạt Ä‘á»™ng của Quỹ. Tôi có thể gặp ông trao đổi vá» việc đó được không, thÆ°a ông Adler?
Äầu dây bên kia im lặng má»™t lúc.
- Sắp có bữa tiệc từ thiện ở khách sạn Waldorf vào tối thứ Bẩy này. Ta có thể gặp nhau tại đó. Cô có rảnh tối hôm ấy không, thưa cô Cameron?
Lara liếc nhanh vào lịch làm việc. Tối thứ Bảy nàng đã hẹn dùng bữa với chủ nhà băng Texas. Nàng quyết định rất nhanh.
- Äược. Tôi rất vui được đến đó.
- Tuyệt vá»i. Tôi sẽ để sẵn má»™t giấy má»i cho cô ở chá»— ngÆ°á»i soát vé.
Lúc đặt điện thoại xuống, Lara mặt mày rạng rỡ.
Lara không thấy Phillip Adler đâu. Nàng Ä‘i khắp cả gian phòng rá»™ng, lắng nghe những câu chuyện bàn tán của má»i ngÆ°á»i. Há» bàn luận, bình phẩm vá» Stravinsky, Bartok, Chopin… bằng thứ ngôn ngữ Lara không hiểu. Kia rồi? Nàng đã nhìn thấy Phillip Ä‘ang bị vây chặt giữa những ngÆ°á»i hâm má»™ chàng.
Lara lách qua đám đông. Một cô gái trẻ đang nói:
- Lúc ông đàn bản Sônát si bêmol thứ, tôi tưởng nhÆ° Rachmaninoff Ä‘ang mỉm cÆ°á»i. Tiếng đàn của ông, những luyến láy đúng là kỳ diệu… Kỳ diệu - Cảm Æ¡n, - Phillip cÆ°á»i. Và chàng đã nhìn thấy Lara.
- Ôi, xin lỗi. - Chàng nói.
Chàng bước đến chỗ nàng đứng, nắm bàn tay nàng. Sự đụng chạm hai làn da làm Lara rạo rực.
- Chào cô Cameron. Rất mừng thấy cô đến.
- Cảm Æ¡n, - nàng nhìn xung quanh. - Ở đây đông ngÆ°á»i quá.
- Äúng vậy, - chàng nói. - Tôi thấy rõ cô yêu nhạc cổ Ä‘iển, đúng thế không, thÆ°a cô Cameron?
Lara nghÄ© đến những bản nhạc nàng quen nghe hồi nhá». Toàn là những ca khúc hoặc nhạc Jazz.
- Ồ vâng, - nàng nói. - Cha tôi dạy tôi yêu nhạc cổ điển.
- Một lần nữa tôi xin cảm ơn cô vỠsự hảo tâm.
- Quỹ của ông có mục đích rất cao quý. Tôi muốn được biết thêm vỠtôn chỉ, hoạt động của Quỹ. Nếu như…
- Ôi, Phillip yêu quý. - Äám ngÆ°á»i hâm má»™ lại bâu lấy chàng. Lara cố nói to để chàng nghe thấy được.
Nếu như ông rảnh một buổi tối nào đó trong tuần tới? - Phillip lắc đầu:
- Rất tiếc. Mai tôi phải bay sang Rome.
Lara đột nhiên thấy hụt hẫng.
- Nhưng ba tuần nữa tôi sẽ có mặt ở đây. Có thể đến lúc đó…
- Tốt quá! - Lara nói.
- Ta sẽ dành một buổi tối trao đổi vỠâm nhạc cổ điển…
Lara cÆ°á»i:
- Vâng. Tôi sẽ rất nóng lòng mong đến ngày đó.
Câu chuyện giữa há» bị hai ông trung niên đến cắt ngang. Má»™t ngÆ°á»i buá»™c tóc sau gáy, má»™t ngÆ°á»i Ä‘eo máy nghe ở má»™t bên tai.
- Phillip? Anh phân xá»­ há»™ cho vụ này. Lúc anh đàn Liszt, anh coi thứ nào quan trá»ng hÆ¡n: gõ phím mạnh để tạo mầu sắc hay lÆ°á»›t nhẹ để tạo thanh thoát?
Lara không hiểu há» nói chuyện gì. Há» tranh luận rất lâu và nàng nhận thấy vẻ sôi nổi trên khuôn mặt Phillip lúc chàng nói và nàng thầm nghÄ©. Äó là thế giá»›i của chàng. Mình phải cố gắng để Ä‘i vào được thế giá»›i ấy.
Sáng hôm sau, Lara đến TrÆ°á»ng nhạc Manhattan.
Nàng nói vá»›i bà thÆ°á»ng trá»±c ở quầy tiếp tân.
- Tôi muốn gặp một giáo sư âm nhạc.
- Cụ thể là ai?
- Tôi chưa biết nên gặp ai.
- Thôi được. Cô chỠcho một lát, - bà nhân viên sang một phòng khác.
Vài phút sau, má»™t ngÆ°á»i đàn ông tóc hoa râm, nhá» thó ra tiếp.
- Chào cô, tôi là Leonard Meyers. Tôi có thể giúp gì được cô?
- Tôi muốn đi vào âm nhạc cổ điển.
- Vậy là cô muốn vào há»c? Cô chÆ¡i nhạc cụ gì?
- Tôi không chÆ¡i đàn. Tôi chỉ muốn há»c để hiểu âm nhạc cổ Ä‘iển thôi.
- Tôi e cô đến không đúng chá»— rồi. Äây là trÆ°á»ng dạy cho những ngÆ°á»i má»›i há»c.
- Tôi xin trả ông năm ngàn đô-la để ông dành cho tôi hai tuần lễ.
Giáo sư Meyers sa sầm nét mặt:
- Tôi rất tiếc thưa cô… À, xin lỗi, tôi chưa được biết quý danh.
- Tôi là Cameron. Lara Cameron.
- Cô muốn trả tôi năm ngàn đô-la để tôi trao đổi vá»›i cô vỠâm nhạc cổ Ä‘iển trong hai tuần lá»…? - Ông ta lắp bắp mãi má»›i nên lá»i.
- Vâng, đúng thế. Giáo sÆ° có thể dùng số tiá»n đó làm gì tùy ý. Có thể tặng cho quỹ há»c bổng chẳng hạn.
Giáo sÆ° Meyers hạ thấp giá»ng:
- Äiá»u đó không cần thiết. Äây chỉ là chuyện giữa tôi và cô, được chứ, cô Cameron?
- Vâng, được.
- Vậy bao giá»â€¦ bao giá» cô muốn bắt đầu?
- Ngay bây giá».
- Bây giỠtôi đang lên lớp. Nhưng thôi được. Cô đợi cho năm phút.
Lara và giáo sÆ° Meyers ngồi trong phòng há»c bá» trống.
- Ta đi từ đầu. Cô đã biết gì vỠâm nhạc cổ điển chưa?
- Ãt lắm.
- Tôi hiểu. Vậy thì… có hai cách để hiểu nhạc cổ Ä‘iển, - giáo sÆ° bắt đầu nói. - Nhận thức bằng óc và cảm bằng tim. Có ngÆ°á»i đã nói, nhạc gợi lên cho ngÆ°á»i nghe những cảm xúc thầm kín mà bình thÆ°á»ng há» không thấy được. Những nhà soạn nhạc thiên tài làm được công việc đó.
Lara chăm chú lắng nghe.
- Cô có quen nghe nhạc của một nhạc sĩ sáng tác nào không, cô Cameron?
Lara mỉm cÆ°á»i:
- Ãt lắm.
Vị giáo sư cau mày:
- Nếu quả vậy thật tôi chưa hiểu tại sao cô lại quan tâm đến nó?
- Tôi muốn có những hiểu biết cơ bản để có thể trò chuyện với một nhạc công chuyên nghiệp vỠnhạc cổ điển. Tôi… tôi đặc biệt quan tâm đến đàn piano.
- Tôi hiểu, - giáo sư Meyers suy nghĩ một lát. - Tôi sẽ hướng dẫn cô cách bắt đầu. Cô hãy nghe một số đĩa.
Ông đến tủ, lấy xuống một số đĩa hát compact.
- Ta bắt đầu bằng Ä‘Ä©a này. Tôi muốn cô nghe cẩn thận Ä‘oạn allegro trong bản Concerto dành cho piano của Mozart số 21 gam đô, số hiệu K.467 và Ä‘oạn adagio trong bản Concerto sô 2 gam đô thứ dành cho piano của Rachmaninoff, số hiệu 18, và cuối cùng là Ä‘oạn romanze trong bản Concerto số 1 của Chopin dành cho piano. Tất cả Ä‘á»u đã được đánh dấu.
- Vâng.
- Cô có thể Ä‘em vá» nhà nghe và vài ngày nữa má»i cô quay lại đây…
- Mai tôi sẽ quay lại.
Hôm sau, lúc Lara đến TrÆ°á»ng nhạc, nàng Ä‘em theo ná»­a tá Ä‘Ä©a các bản Concerto và Rectal do Phillip Adler đàn.
- Hay lắm! - Giáo sư Meyers nói. - Nhạc sư Adler thì nhất rồi. Cô thích nghệ thuật trình diễn của ông ta lắm phải không?
- Vâng.
- Nhạc sÆ° Adler có in khá nhiá»u Ä‘Ä©a sonat do ông ta biểu diá»…n.
- Sonat?
Giáo sư Meyers thở dài:
- Cô không hiểu thế nào là sonat ư, cô Cameron?
- Tôi e là không.
Sonat là nhạc phẩm có nhiá»u loại tiết tấu và lấy má»™t mô hình âm nhạc nhất định làm ná»n tảng. Và khi mô hình đó được ứng dụng vào nhạc phẩm cho má»™t cây đàn Ä‘á»™c tấu, thí dụ piano hoặc violon thì nhạc phẩm đó gá»i là sonat. Còn giao hưởng là sonat dùng cho toàn bá»™ dàn nhạc.
- Tôi hiểu, - Thì ra phạm vi hiểu biết để tiếp thu âm nhạc cũng không đến nỗi mênh mông lắm.
Cây đàn piano thoạt đầu được hiểu là piano - forte, tiếng Italia có nghĩa là "dịu dàng và mạnh"…
Hai thầy trò dùng mấy ngày tiếp theo vào việc phân tích những đĩa do Phillip biểu diễn nhạc của Beethoven, Liszt, Bartok, Mozart, Chopin.
Lara lắng nghe, thấm từng lá»i và ghi nhá»›.
- Ông ấy thích Liszt. Giáo sư nói tôi nghe vỠLiszt đi.
Và cứ thế, giáo sÆ° Meyers kể dần vá»›i nàng vá» Liszt, Beethoven, vá» Chopin và những nhạc sÄ© thiên tài khác. Ông giảng cho nàng hiểu đặc Ä‘iểm tính cách và những giá trị sáng tạo của từng nhà soạn nhạc, vá» sá»± khác nhau giữa há».
Một lần giáo sư Meyers giảng cho nàng tỉ mỉ vỠđặc điểm của nghệ thuật trình diễn, tất nhiên chủ yếu vỠcây đàn piano. Ông nói:
- Có sá»± khác nhau giữa các nhạc công piano Pháp và nhạc công piano Mỹ. NgÆ°á»i Pháp thích rõ ràng, trong sáng, lịch sá»±, còn ngÆ°á»i Mỹ thích truyá»n cảm.
Và những lá»i giảng của giáo sÆ° Ä‘á»u kèm theo thí dụ cụ thể trên Ä‘Ä©a. Hai thầy trò vừa trao đổi, vừa nghe. Cuối tuần lá»… thứ hai, giáo sÆ° Meyers nói:
- Tôi phải thú nhận rằng tôi đã rất ngạc nhiên. Cô là ngÆ°á»i há»c trò chăm chỉ, thông minh và thật sá»± tha thiết muốn hiểu biết, cô Cameron. Có lẽ cô nên há»c má»™t thứ nhạc cụ nào đó chăng?
Lara cÆ°á»i vang:
- Ta không nên đi quá xa, - nàng đưa giáo sư tấm ngân phiếu. - Xin cảm ơn giáo sư.
Nàng không thể ngồi nhà chỠcho đến lúc Phillip quay vỠNew York được
Tài sản của anhhe1281

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
Trả lá»i

Từ khóa được google tìm thấy
äèïëîì, íàöèîíàëüíûé, ïðîêëÿòûé, òåíäåð, óëüòðà, ýëåêòðè÷åê



©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu của ngÆ°á»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™