Quyển 6
Chương 86 : Suy Nghĩ Gian Dối ( Hạ) Tác giả: Cát Phong Băng
Dịch giả: mskun4491
Biên tập: Cẩm Y Vệ - _Thanh Long_
Convert: nomore8x
Nguồn: 4vn.eu
Đương nhiên một ma chiến cũng không biết gia tộc da tỳ làm hắn rất khó chịu.
“Có chỗ cho ngươi leo mồm vào à, có tin ta…”
Không đợi Lai Ân nói xong, Tây Lý Nhĩ khoát tay:
“Đừng, ngươi đừng tăng giá, thêm nữa ta chết chắc, ngươi coi như ta không tồn tại là được. Các ngươi tiếp tục đi, đừng để ý ta. Ta sẽ im lặng nghe.”
“Lâm Đức tiên sinh, ta đi không thì ai tin ta.” Ni Nhĩ gãi gãi đầu.
“A, cũng đúng.”
Lai Ân suy nghĩ, quay đầu nói với Tây Lý Nhĩ:
“Ngươi có mang theo cái gì bên người chứng minh thân phận ngươi không?”
“Nào có đâu, lão tử đi không tiêu tiền, Tay Nam Cảnh ai không biết.”
Tây Lý Nhĩ lắc cái đầu.
“Ngươi đúng là càn quấy hung hăng….
“Hừ, đó là
“Ta ở đại lục danh tiếng vừa phải, không cùng ngươi tranh luận, ngươi không nghe kệ ngươi, Ni Nhĩ, chém một sừng của hắn, vật kia chắc hẳn chứng minh thân phận của hắn.”
Ni Nhĩ nghe được gật đầu nói:
“Đúng thế, sừng các ma tộc không giống nhau, đều có sự riêng biệt, như thế có thể chứng minh thân phận.”
“Điên rồi, không thể chặt, sừng của ma tộc chúng ta là sức mạnh, nếu ngươi chém đứt, sao đổi được.”
Tây Lý Nhĩ chắp tay hình chữ thập cầu tình.
“Vậy ngươi tìm cái gì có thể chứng minh thân phận của mình đi, bằng không tự ta sẽ chặt đứt, tự ngươi tìm biện pháp thoải mái nhất đi.”
“Không nên chứng minh thân phận a.”
“Ngươi là phế vật sao? Ngươi không chứng minh thân phận, nhà ngươi sao đến chuộc.”
“Có, ta có một bí mật… Cha ta biết, cho nên, ngươi có thể dùng nó chứng minh.”
Vẻ mặt Tây Lý Nhĩ nhăn nhó, bộ dạng sống không bằng chết.
“Vậy mau nói ra. Bản thân ta luôn nghi hoặc, ngươi không nói ta sẽ chém, lúc đó thì muộn rồi. Một”
“Ta nói, ta nói, bất quá ngươi phải đảm bảo không để lộ ra.”
“Hai.”
“Ngươi còn tàn nhẫn hơn cha ta, coi như ngươi lợi hại, ta hay bị đái dầm, cái này chỉ cha ta biết.”
Há há.
Lai Ân phá cười.
Nĩ Nhi muốn tỏ ra nghiêm túc, chính là không nhịn nổi.
“Ai dám nói ra, lão tử có phải chết cũng sẽ lôi theo kẻ đó.”
Tây Lý Nhĩ làm điệu bộ.
“Ngươi lo cho thân ngươi vẹn toàn đi đã. Ni Nhĩ, đem bí mật này nói cho cha hắn.”
“Vạn nhất chúng giữ ta lại làm nhân chứng?”
“Bọn hắn dám.” Lai Ân trừng mắt:
“Ai dám làm hại ngươi dù chỉ một sợi lông, ta sẽ cắt một ngón tay của tộc hắn, bọn hắn động tới một ngón tay của ngươi, ta sẽ chặt 1 cánh tay, xem ai đau hơn.”
“Những lời này là ta yên tâm rồi.” Ni Nhĩ kích động gật đầu.
“Lề mề quá, các ngươi năm đó không sợ chết, giờ sợ cái rắm gì, tìm ma tộc dẫn đường, …”
“Vậy cũng không uổng phí, ta đi đây.” Ni Nhĩ gật đầu rời đi.
Ni Nhĩ đi rồi, Lai Ân vội vàng bố trí vòng kết giới khác, lần trước vô dụng…
Nhân loại
Ma tộc thích chỗ sang, coi như đánh lén cũng là thoải mái xông vào cửa chính.
Cho nên đường nhỏ âm uc góc
Lần này Lai Ân đem kết giới rút lui, cả sơn trang biến thành đại khúc giới, công kích Lai Ân,
Lúc không có chuyện gì làm thì tu luyện, bằng không liền ngồi ngẩn người.
Ách Nhĩ Tư gia còn sống là điểm mấu chốt lúc này.
Nếu là gia tộc da tỳ, chắc không chịu nổi công kích đối phương, củi kiếm ba năm thiêu một giờ, nếu hạ được Ách Nhĩ Tư gia từ nay về sau một bước lên trời.
Tây Nam tam cảnh còn có ai làm gì được Ách Nhĩ Tư.
Kiều TRì Á cũng biết quan hệ lợi hại, lấy được quặng sắt, thuê một gã trần trung giai tứ cấp ma sĩ, ba gã ma hồn cùng với 100 ma binh.
Thực lực Ách Nhĩ Tư nhảy thành một gia tộc trung đẳng, lần lượt có một bộ phận gia tộc trở về, một ít không phục theo Áo Lan Đa, người không biết quan hệ Ách Nhĩ Tư cùng Áo Lan Đa cũng lần lượt gia nhập Ách Nhĩ Tư.
Một gã ma sĩ.
Danh Ma hồn, 26 danh ma chiến, cùng mấy trăm danh ma binh ma chiến.
Sơn trang nhỏ hẹp không dung nổi những người này.
Kiều Tây nhin thấy gia tộc lớn mạnh vui mừng.
Kiều Trì Á hướng Lai Ân mượn tiền kêu thợ thủ công mở rộng sơn trang làm chỗ cho mọi người ngồi.
Tuy rằng gia tộc lớn mạnh, nhưng Kiều Trì Á cùng Kiều Tây hiểu được, noi này là mọi ng tụ họp lại, chỉ có thể hỗ trợ nhân loại kia.
Đối với Lai Ân cung kính như cũ không đổi.
Lai Ân cũng không so đo, hắn vội vàng hoàn thiện kết giới, đợi người gia tộc da tỳ tới.
Bất quá hắn không nghĩ là gia tộc da tỳ không ai tới, mà gia tộc Áo Lan Đa mang người tới hỏi tội.
Cách Lôi Tư cùng Bì Nhĩ Tư tới Ách Nhĩ Tư gia chứng kiến sơn trang mở rộng 10 lần, sau đó là lo lắng.
Lai Ân ở phòng khách gặp được Cách Lôi Tư cùng Bì Nhĩ Tư.
Tây Lý Nhĩ bị phong tỏa tin tức, ngoài gia tộc da tỳ, không ai biết tin tức.
Nếu để cho người Áo Lan Đa biết, bọn hắn còn dám đàm phán với Lai Ân sao, lúc đó trốn cũng không kịp.
Lai Ân vừa xuất hiện.
Cách Lôi Tư trực tiếp chất vấn: "Lâm Đức tiên sinh, chúng ta ước định không phải nói chúng ta trước là tiến công phân tán thực lực gia tộc An Đức Lệ Na, sau đó liên hợp đánh thành? Sao lại nghe nói người phía ngài động thủ trước, chẳng những chiếm thành, mà lại chiếm hai mạch khoáng lớn nhất, ngươi coi Áo Lan Đa chúng ta là gì?”
“Chẳng lẽ các ngươi không đến địa bàn, Tây Nam tam cảnh động An Đức Lệ Na cùng Tạp Mai Lạp, người Áo Lan Đa chiếm 2/3, chẳng lẽ còn chưa đủ? Không nên ép chúng ta không còn chỗ dung thân chứ?” Lai Ân không khách khí đánh trả.
“Tòa thành về tay các người, bảo khố mỗi bên một nửa, hai mạch khoáng cho ngươi một mạch,” Cách Lôi Tư không khách khí đưa ra điều kiện.
Lai Ân vỗ mạnh bàn đứng dậy:
“Tòa thành ta muốn, bảo khố ta muốn, mạch khoáng ta càng muốn.”
“Ngươi khiêu chiến.” Cách Lôi Tư cũng vỗ bàn,
Nhất thời không khách khí tuốt gươm giương nỏ.
Cách Lôi Tư dẫn theo 6 gã ma hồn cùng 20 ma chiến.
Bì Nhĩ Tư cầm Địa Long đao trong tay mặt không biến sắc đứng sau lưng Cách Lôi Tư, chỉ chờ Cách Lôi Tư hạ lệnh, hắn liền đánh với Lai Ân.
“Là sao? Các vị quên khoảng thời gian này đã có không ít chuyện.”
Lai Ân vung tay lên.
Bên ngoài phòng khách Kiều Trì Á mang theo một gã ma sĩ, mười hai tên Ma Hồn đi đến.
“Ta dám một mình tới tòa thành Áo Lan Đa, ta dám khiêu chiến, muốn động thủ thì thử xem, xem ai không nhìn.”
Lai Ân sắc mặt lạnh như băng.
Sắc mặt Cách Lôi Tư khác thường, bốn phía địch nhân, đánh nhau ở đây thực là yếu thế, hắn hối hận đã không đưa A Khắc Tháp tới.
Bì Nhĩ Tư vung đao:
“Ta chỉ biết nhân loại không đáng tin, tộc trưởng, lúc ta can ngươi không liên minh với hắn, ngươi không nghe ta, giờ hối hận sao. Bị hắn lừa nhiều như vậy, giờ thế trận cũng bị bố trí. Công đạo đâu.”
Cách Lôi Tư mặt âm trầm ngăn Bì Nhĩ Tư nói”
“Thì phải nói là ngươi cùng gia tộc Áo Lan Đa hoàn toàn cắt đứt.”
“Dĩ nhiên là như vậy.”
“Hảo, chúng ta cùng lên, Bì Nhĩ Tư, chúng ta đi, Áo Lan Đa và Ách Nhĩ Tư đang tuyên chiến.”
“Thong thả a, không tiễn.” Lai Ân phất phất tay,
Kiều Trì Á cười lạnh một tiếng phất tay cho thủ hạ chặn Cách Lôi Tư:
“Còn muốn chạy không dễ vậy, nếu đến rồi, đừng đi, ở lại đi,”
“Muốn đánh nhau, được, Áo Lan Đa gia chưa từng sợ ai.” Cách Lôi Tư vung nắm tay lên.
Bì Nhĩ Tư giơ đao lên.
Kiều Trì Á thuê ma sĩ liếm lấy môi chặn Bì Nhĩ Tư nói : ", hai người chúng ta nhiều lần."
Kiều Trì Á cản lại Cách Lôi Tư.
"Đừng đánh, đừng đánh, người ta từ xa chạy tới Ách Nhĩ Tư, không thể như vậy."
Lai Ân vội vàng che ở hai bọn người ở giữa nói : "Hai nước giao chiến không giết sứ giả nha, tuy rằng đây không phải quốc gia giao chiến, không nên làm thế.”
Ách. . .
Kiều Trì Á choáng váng đầu.
Sao bỗng nhiên thay đổi.
Tính tình nhân loại khó nắm vậy sao?
“Gặp ở chiến trường.” Cách Lôi Tư không thèm nhìn Lai Ân mang Bì Nhĩ Tư rời đi.
Bì Nhĩ Tư đi tới trước cửa nhìn bảng hiệu vung Địa Long đao lên nói:
“Ta sẽ đích thân phá nát bảng hiệu này.”
“Hoan nghênh ngài quang lâm,
"Nhất định sẽ rất nhanh.”
Cách Lôi Tư nhe răng cười nói : "Tây nam tam cảnh hai phần ba Ma tộc sẽ đi qua san bằng nơi này, đến lúc đó coi như ngươi lợi hại, ta muốn xem ngươi có thể một mình chống đỡ được không.”
"Có bao nhiêu cứ việc, dù sao ta gần nhất còn nhàm chán luôn luôn, coi như là rèn luyện thân thể còn không tốt sao?"
Cách Lôi Tư câm miệng không thèm nói tiếp, hắn biết luận mồm mép, hắn vĩnh viễn theo không kịp cái này nhân loại.
Kiều Trì Á xem Lai Ân không ngăn trở, cũng không muốn nói thêm nữa, chấp nhận thối lui.
Ma sĩ cùng cái khác Ma Hồn cũng sôi nổi thối lui, đi vào gia tộc này không lâu sau, nhưng là chỉ cần ở tây nam tam cảnh Ma Nhân liền cũng biết Ách Nhĩ Tư gia có một người, mà Ách Nhĩ Tư quật khởi cũng là bởi vì người này, cho nên ở Ách Nhĩ Tư gia, ở mặt ngoài Kiều Trì Á là tộc trưởng, kỳ thật quản sự là người này.
Kiều Trì Á tiếc hận nhìn bóng lưng Cách Lôi Tư rời đi thở dài: "Lâm Đức tiên sinh, vì cái gì không cho động thủ a, chỉ có một gã ma sĩ, ngài mới vừa thuê tới ma sĩ A Lí cần lưu lại Bì Nhĩ Tư còn không phải thoải mái sao? Còn lại Ma Nhân chúng ta có thể xử lý a."
“Ai, ngươi giết ngươi tộc nhân, không sợ người ta liều mạng cùng ngươi sao? Vạn nhất bọn hắn tìm Cách Lôi Tư thì làm sao? Ngươi nguyện ý đối phó với người thông minh hay kẻ ngu? Cho nên, tộc trưởng Kiều Trì Á, ngươi cảm thấy thế nào?”
“Đương nhiên đối phó với đồ dần dễ hơn.”
“Cho nên, ta lưu lại tộc trưởng đần độn Áo Lan Đa, đối phó không phải dễ sao?”
“Kế tiếp chúng ta làm gì, Tây Nam tam cảnh 2/3 thuộc về Áo Lan Đa, nếu hắn dẫn theo toàn bộ, một ngụm nước miếng cũng giết được chúng ta.”
“Đợi rồi xem.” Lai Ân xoa tay nói
“Nơi này không có chuyện của Áo Lan Đa, ta chờ người không phải chờ bọn hắn. Hi vọng tới sớm.”
Kiều Trì Á xấu hổ cười lui ra ngoài, trở lại bên trong phòng của mình.
Từ góc sang truyền tới âm thanh:
“tộc trưởng Kiều TRì Á, có thể có kết quả.”
“A Khắc Tháp, ngươi cảm thấy nhân loại này dễ đối phó sao? Ta nếu không hỏi nhiều một chút đã bị hắn nhìn ra sao?”
(Vãi , dài ))
Quyển 6
Chương 87: Trưởng Lão Viện ( Thượng) Tác giả: Cát Phong Băng
Dịch giả: _ Thanh Long _
Biên tập: Cẩm Y Vệ - _Thanh Long_
Convert: nomore8x
Nguồn: 4vn.eu
“Cách Lôi Tư tộc trưởng nếu không thể làm ra quyết định thì cứ như vậy chờ đại quân của Áo Lan Đa gia tộc đến san bằng gia tộc của các ngươi đi.”
Áo Lan Đa gia tộc đã sớm không kìm nén được, rốt cục cũng phái người đến, thời gian không còn nhiều để suy nghĩ nữa.
“ Ta hiểu rồi.” Kiều Trì Á gật đầu đáp ứng.
“ Chúng ta sẽ ở đây chờ tin tức của ngươi, hai ngày, ngươi chỉ có hai ngày thời gian.”
A Khắc Tháp giơ hai ngón tay nói.
“ Nhất định, nhất định, ta sẽ nghĩ biện pháp.”
Người mà Lai Ân chờ cũng không phải là Cách Lôi Tư, ở Ma giới hiện tại còn có người của Da Tỳ gia tộc muốn tìm hắn.
Việc này cũng không ai biết, ngay cả Áo Lan Đa gia tộc cũng không biết Lai Ân ngay cả nhị công tử của Da Tỳ tộc trưởng cũng dám bắt cóc để tống tiền.
Cách Lôi Tư sẽ vô cùng cao hứng chờ Da Tỳ gia tộc động thủ, sau đó đứng ở đằng sau chiếm tiện nghi.
Liên tục hai ngày im ắng, lúc này bên phía lãnh địa của Ách Nhĩ Tư gia tộc đã bất đầu xuất hiện những bóng dáng mơ hồ.
Thỉnh thoảng lại có người của gia tộc cùng những Ma tộc kia phát sinh xung đột.
Lai Ân đã sớm rõ ràng thực lực của Áo Lan Đa gia tộc, toàn bộ đều là ma binh, chỉ cần vài tên Thần hạ giai ma pháp sư là có thể đem đám ma binh này làm chả.
Sơn trang vốn là dựa vào núi để xây, sau lưng chính là một chỗ dựa vô cùng vững chắc, người của Áo Lan Đa gia tộc đã sớm chiếm lĩnh đỉnh núi, từng khối cự thạch được chuyển đến chuẩn bị chiến đấu.
Từng khối cự thạch mấy ngàn cân cứ như vậy được chuyển lên.
Kiều Trì Á bộ dáng hớt hải, nhìn thấy Lai Ân vội vàng nói “ Lâm Đức tiên sinh, những cự thạch kia nếu lăn xuống thì chỉ sợ sơn trang sẽ bị hủy a.”
Lai Ân lúc này đang ngồi ở trên nóc nhà, nhìn lên không trung.
“ Kiều Trì Á, ta vẫn luôn không hiểu được, bầu trời của các ngươi thế nào lại không có thái dương? Ta nghe nói bầu trời ở Minh giới là màu đỏ, nhưng tại sao Ma giới cùng đại lục không gian lại giống nhau?”
“ Đại nhân, vấn đề này ta làm sao biết được, từ khi Ma tộc sinh ra thì Ma giới đã là như vậy rồi.”
Trên đỉnh núi đột nhiên vang đến một tiếng nổ lớn, ngay sau đó hơn mười khối cự thạch rơi xuống.
Mấy ngàn cân cự thạch kèm theo vô số đá vụn rầm rầm lao xuống, khí thế như muốn đem toàn bộ sơn trang đè thành gỗ vụn.
“ Hừ, tưởng rằng như vậy là sẽ được sao.” Lai Ân phất phất tay khinh thường nói.
Kiều Trì Á nghe vậy tưởng rằng Lai Ân sẽ ra tay, nhưng đợi thêm 1 lát vẫn thấy hắn không có nửa điểm nào là sẽ ngăn chặn, mắt thấy đám cự thạch càng lúc càng rơi xuống gần, gấp giọng nói “ Đại nhân, ngài mau động thủ a.”
“ Tại sao?” Lai Ân quay lại hỏi Kiều Trì Á.
Cự thạch khi cách sơn trang không đến hai mươi thước đột nhiên dường như chạm phải lò xo.
Nguyên bản lúc đến nhanh thế nào thì khi bắn ngược lại, tốc độ không chỉ gấp một lần.
Kết giới.
Kiều Trì Á lúc này vẻ mặt mới tươi cười, lúc nãy hắn còn lo lắng không thôi, hiện tại thấy có kết giới liền vô cùng yên tâm.
Ách Nhĩ Tư gia tộc không có việc gì hắn tự nhiên vô cùng cao hứng.
Nhưng đám ma nhân trên đỉnh núi lại vô cùng thê thảm.
Đám ma binh vốn còn muốn xem náo nhiệt lúc này bị nện thành một đống thịt nát.
“ Tộc trưởng, tiền môn có Ma tộc xuất hiện.”
“ Bao nhiêu người? Áo Lan Đa gia tộc sẽ không tổng tiến công chứ.” Kiều Trì Á kinh hãi.
“ Một người.”
“ Một ngươif?” Kiều Trì Á lúc này còn tưởng mình nghe nhầm.
“ Hắn nói là Tây Bộ nguyên lão hội.”
“ Cái gì? Lão thiên a, Nguyên lão hội, cái này làm sao có thể?” Kiều Trì Á toàn thân run rẩy.
Lai Ân nghi ngờ hỏi “ Nguyên lão hội là cái gì? Ta thế nào lại chưa từng nghe nói qua?”
Kiều Trì Á vội vàng giải thích nói “ Nguyên lão hội là do một cái liên minh của Tây bộ tổ chức, do Tây bộ thập đại gia tộc tạo thành, mỗi tộc đều có một gã ma tướng đảm nhiệm, bọn chúng khống chế kinh tế cùng mạch khoáng của một nửa Tây Bộ, các gia tộc khác cho dù có muốn tiến vào cũng vô cùng khó khăn.”
“ Da Tỳ gia tộc cũng có người trong đó sao?”
“ Cái này ta cũng không rõ ràng lắm, Da Tỳ gia tộc nếu sắp xếp thì cũng không tiến được vào trước mười, làm sao lại có thể có quan hệ cùng nguyên lão hội a.” Kiều Trì Á vô cùng đau đầu, nếu người tới là do Da Tỳ gia tộc thỉnh nguyên lão hội phái tới thì bọn họ có thể đắc tội hay không.
“ Đi xem một chút.” Lai Ân cúi đầu nghĩ một chút nhảy xuống nói “ Nguyên lão hội cũng sẽ không vô duyên vô cớ phái người xuất hiện ở đây.”
“ Nếu đối phương yêu cầu thì chúng ta phải thả người thì làm sao?” Kiều Trì Á có chút không nỡ, hơn bốn mươi khối kim chuyên hắn cũng có chút tiếc nuối.
“ Hừ muốn ta thả người, cũng không phải chỉ tùy tiện nói một hai câu là được.”
“ Sẽ không đánh nhau chứ.”
“ Ta nói, Kiều Trì Á tộc trưởng, ngươi sao càng sống càng nhát gan như vậy, trước kia gia tộc các ngươi chỉ có hơn ba mươi người cũng dám cùng Áo Lan Đa gia tộc chống đối, như thế nào hiện tại lại không dám.”
Kiều Trì Á xấu hổ nợ nụ cười nói “ Chuyện này… trước kia gia tộc chỉ là một gia tộc nhỏ không có tiền đồ, nhưng hiện tại lại khác, gia tộc lớn mạnh, ta đương nhiên không muốn chết.”
Lai Ân nhìn về phía Kiều Trì Á âm thanh lạnh lùng nói “ Tộc trưởng, ta hi vọng sau này ngươi không đối đầu với ta, ta nếu có thể đem gia tộc các ngươi phát triển thì cùng có thể hủy diệt nó.”
Kiều Trì Á toàn thân lạnh như băng, giờ khắc này hắn cảm giác như từ trong mắt của Lai Ân bắn ra hai đạo quang mang, tựa như bị một con dã thú nhìn chằm chằm, toàn thân không khỏi rét run.
“ Ta, ta hiểu rồi.”
“ Vậy là tốt rồi, chuyện mờ ám của ngươi đừng cho là ta không biết, A Khắc Tháp đã tới phải không.”
Oanh…
Kiều Trì Á toàn thân run rẩy thầm nghĩ nhân loại này đúng là ma quỷ a tại sao chuyện này cũng biết được.
“ Bất quá ngươi cũng đừng lo lắng, nếu muốn động thủ ta đã sớm động thủ, lần này chỉ là cảnh cáo, lần sau ngươi còn tái phạm nếu ta phát hiện được sau khi tiêu diệt Áo Lan Đa sẽ đem toàn bộ Ách Nhĩ Tư gia tộc phá hủy.”
Lai Ân dừng lời, bàn tay đưa lên cổ làm động tác cắt.
“ Biết… đã biết.”
Kiều Trì Á hoàn toàn chấm dứt ý đồ hợp tác cùng Áo Lan Đa gia tộc.
“ Vậy mau dẫn ta đi gặp gã trưởng lão kia, ta còn chưa nhìn thấy Ma tướng a, ma sĩ, ma hồn đã thấy không ít nhưng Ma tướng vẫn là đầu tiên.”
“ Cái này… Lâm Đức tiên sinh, ngài nhất định phải cẩn thận, ma tướng cũng không phải là ma sĩ a, bằng vào năng lực hiện tại của ngươi chỉ sợ không tiếp được một chiêu.”
“ Gặp rồi sẽ biết.”
Lai Ân tự tin cười.
Kiều Trì Á không dám lắm miệng, vội mang Lai Ân đi ra phòng khách.
Sơn trang trải qua xây dựng nguyên bản là hai tầng lúc này đã biến thành bốn tầng, phòng khách được đặt tại tầng thứ nhất trong viện.
Vừa đi vào phòng khách, Lai Ân liền nhìn thấy một lão nhân bộ dáng tựa như cuồng chiến sĩ Cách Lỗ Tạp, trừ bỏ làn da đen, ở giữa trán có một đoàn huyết văn tương tự với lão nhân La Tháp mà hắn đã gặp ở dưới Thánh giả chi đô.
Lai Ân trong lòng cả kinh, thầm nghĩ “ Lão nhân này sẽ không phải cũng là ma tướng chứ.”
Nếu là như vậy thì năm đó quyền thế của Tạp Mai Lạp gia tộc nhất định rất mạnh, một gia tộc có người có thể chế tạo ra bộ bộ khải giáp như thế sao lại có thể kém được.
Lão nhân ngồi ở trên ghế bộ dáng nhìn như một lão thử ( con chuột), đôi mắt híp lại như hồ ly, khiến người khác vừa nhìn đã có cảm giác gian trá.
“ Ta xin giới thiệu, vị này chính là trưởng lão trong Nguyên lão hội Tra Lý Tư Khắc Lao Đức.” Kiều Trì Á cẩn thận nói.
Tra Lý Tư đánh giá Lai Ân nói “ Nhân loại, nghe nói ngươi rất có bản lĩnh, ngay cả người của Da Tỳ gia tộc cũng dám bắt?”
“ Tra Lý Tư trưởng lão tới nơi này là muốn ta thả người? hay có mục đích khác?”
“Thả người..”
Tra Lý Tư cười híp mắt nhìn Lai Ân, khuôn mặt nhìn không ra biểu tình.
Người chia làm hai loại.
Một loại có bất kỳ chuyện gì để biểu hiện trên mặt, người khác có thể thông qua đó mà biết được biến hóa của đối phương.
Loại còn lại thì lại hoàn toàn không có chút biểu cảm, dù trong lòng nghĩ gì thì bên ngoài vẫn như cũ không chút thay đổi khiến cho người khác không thể đoán được hắn đang nghĩ gì.
Quyển 6
Chương 87: Trưởng Lão Viện (Hạ) Tác giả: Cát Phong Băng
Dịch giả: _ Thanh Long _
Biên tập: Cẩm Y Vệ - _Thanh Long_
Convert: nomore8x
Nguồn: 4vn.eu
Tra Lý Tư xem như loại người thứ hai, trên mặt không hề có biểu cảm, ngữ khí không có cảm tình, ánh mắt không chớp, da mặt bất động.
Lai Ân còn hoài nghi hắn là cương thi.
Tra Lý Tư cũng không thể đoán được Lai Ân đang nghĩ gì.
Bởi vì trên mặt Lai Ân lúc nào cũng nở nụ cười chân thành, đến mức có chút làm người ta không thể tin được.
Một kẻ dám bắt cóc nhị công tử của Da Tỳ gia tộc, lại còn tống tiền, giết người, vậy mà lúc này lại cười chân thành, thân thiết đến như vậy quả là đáng nghi.
Ma nhân đạt đến trình độ ma tướng trí tuệ đã so với nhân loại không khác biệt, thậm chí có ma tướng so với nhân loại còn khôn ngoan hơn.
Mười gã trưởng lão trong Trưởng lão viện trí tuệ đều không phải là ma nhân bình thường có thể so sánh, vì vậy Tra Lý Tư mới xuất hiện ở đây mà không phải là Da Tỳ tộc phái người đến.
“ Thả người đương nhiên không có khả năng, nguyên lão… ách, Tra Lý Tư tiên sinh, ngài nói chuyện cũng phải có chút đạo lý a.”
“ Chúng ta là Trưởng lão viện của Tây Bộ, có trách nhiệm giữ gìn hòa bình ở Tây Bộ, ngươi nói chúng nó làm việc có đạo lý hay không.”
“ Được rồi, vậy thì Tây Lý Nhĩ muốn cướp lão bà của ta, ta bắt hắn lại có sai hay là không?”
“ Không sai, bất quá ngươi cũng đã giết ba gã ma sĩ của hắn, như vậy cũng đủ rồi.”
Lai Ân mở trừng hai mắt nói “ Xem ra Tra Lý Tư trưởng lão cũng chưa biết hết tình huống lúc đó, Tây Lý Nhĩ kia trước mặt lão bà của ta ăn nói thô tục, lỗ mãng ngươi nói phải làm sao?”
“ Lão bà ngươi?”
“ Tạp Mai Lạp Lôi Lỵ Nhã.”
“ A, cái này để cho hắn giải thích là được.
“ Nhưng tổn thất về mặt tinh thần rất khó có thể bù đắp, vì vậy ta hi vọng Da Tỳ gia tộc xuất ra một chút gì đó để bồi thường.”
Tra Lý Tư cười ha ha, thầm nghĩ: rốt cục cũng nói đến vấn đề chính a.
Lai Ân tiếp tục nói “ Tra Lý Tư tiên sinh, ngừoi nói như vậy có quá mức không?”
“ Không hề.”
“ Vậy ngài đến đây muốn ta thả người, như vậy ta biết phải làm thế nào?”
“ Nhưng Da Tỳ gia tộc lại muốn ngươi thả người.” Tra Lý Tư híp mắt cười nói.
“ Ta đây nếu không thả thì sao?” Lai Ân cười hì hì.
“ Vậy thì ngươi đi chết đi.” Tra Lý Tư đột nhiên bùng phát, bàn tây khô gầy tự như ưng trảo chụp xuống Lai Ân.
Nói chuyện không được liền đánh, đây chính là tuyệt chiêu của Lai Ân.
Tra Lý Tư không ngờ lại dùng thủ đoạn này.
Lai Ân vẻ mặt không đổi, tựa hồ như đã đoán trước được.
Tra Lý Tư bàn tay vừa nhấc lên.
Lai Ân lúc này đã biến mất khỏi phòng khách, xuất hiện ở trong sân viện.
Kiều Trì Á lúc này mờ mịt không biết chuyện gì xảy ra thì một người một ma đã đánh đến.
“ Chiến.” Tra Lý Tư hét to một tiếng, chưởng phong như cầu vòng vọt đến.
Lai Ân không dám trực tiếp đón đỡ, dù sao bản thân hắn là ma pháp sư chứ không phải chiến sĩ.
Tra Lý Tư liếc mắt một cái cười ha ha nói “ Quả nhiên giống như tình báo nói, nhân loại ma pháp sư vĩnh viễn chỉ là những kẻ nhát gan trốn trên không trung để công kích.”
“ Nói nhiều vô nghĩa, Tra Lý Tư tiên sinh, muốn đánh ta sẽ phụng bồi, còn nếu không thì mau bỏ tiền ra.”
“ Ta không có thời gian dây dưa với ngươi, nhiệm vụ của ta chính là bám trụ ngươi, cứu người là chuyện của Da Tỳ gia tộc, đánh nhau có giá riêng, ngăn cản ngươi lại có giá khác.”
Tra Lý Tư cười ha ha.
Lai Ân sắc mặt khẽ biến, cười nói “ Xem ra Da Tỳ gia tộc đã sớm cài người vào đây đúng không.”
“ Ngươi thực thông minh, chính là đôi khi thông minh cũng phải đi đôi cùng thực lực, nếu không thì cũng không cũng không có tác dụng.”
Tra Lý Tư chỉ vào hậu viện nói “ Chỗ ngươi giam Tây Lý Nhĩ chính là đằng sau hậu viện đúng không.”
“ Oa, ngươi không ngờ cái này cũng điều tra được.” Lai Ân khoa trương nói to “ Nơi này nhất định có nội gián, các ngươi cứ chờ đấy ta sẽ hảo hảo tra ra.”
“ Tra đi, tra đi, chờ Tây Lý Nhĩ thoát ra, người của Da Tỳ gia tộc cũng đã đến, ngươi có thể chạy được đã là tốt lắm rồi, còn tra cái gì nữa?”
“ Vậy thì chờ ngươi cứu được người đi ra rồi nói sau.”
Tra Lý Tư cười, hắn chỉ quan tâm đến Lai Ân những chuyện còn lại với hắn không quan hệ.
Hai tên một người một ma cứ như vậy bốn mắt nhìn nhau, bộ dáng đều cười cười.
Người ngoài nếu không biết nhìn vào chỉ sợ còn nghĩ đây là một đôi bạn thân thiết bao năm.
Hơn mười đạo hắc ảnh từ trong sâm lâm vọt vào sơn trang.
Chỉ trong khoảng thời gian ngắn, những đạo hắc ảnh kia đã vọt vào trong, tiếng chém giết vang lên hớt đợt này đến đợt khác.
Lai Ân lúc này cũng biết đám người đó không phải là người của Áo Lan Đa gia tộc mà là thủ hạ của Da Tỳ gia tộc
Tây Lý Nhĩ lúc này còn tưởng Ách Nhĩ Tư gây ra chuyện gì, ghé vào cửa sổ chuẩn bị xem náo nhiệt thì đã thấy sáu gã ma nhân giết chết hai gã thủ vệ trong coi sau đó tiến vào.
Một người cầm đầu không ngớt lời nói “ Nhị công tử, tộc trưởng phái chúng ta đến cứu ngài.”
“ Cứu, cứu cái rắm, con mẹ nó các ngươi là một lũ đần độn, không xem xét tình hình một chút đã xông vào, sao gia tộc lại phái một lũ ngu xuẩn như các ngươi tới chứ, canh cửa chỉ có hai tên ma binh mà không chút nghi ngờ, lão tử là ma sĩ chẳng lẽ giả sao, các ngươi đúng là một lũ ăn hại, giờ thì tốt rồi, nguyên lai chỉ có mình ta là tù bình hiện tại có thêm sáu người các ngươi nữa, mẹ nó cứ chờ đấy, ra ngoài lão tử sẽ cắt chân các ngươi.” Tây Lý Nhĩ hổn hển chỉ vào sáu tên Ma nhân mắng to.
Sáu gã ma nhân bị chửi đến vuốt mặt không kịp, nhất thời vô cùng sửng sốt, vẻ mặt mơ hồ không hiểu tại sao.
Một gã Ma nhân vẻ mặt buồn bã nói “ Nhị công tử, chúng ta tới là để cứu người, hiện tại cửa đều đã mở, mong người đi ra, hơn nữa cũng không đến mức tức giận như vậy chứ.”
\
“ Đi ra cái rắm, nếu có thể đi ra thì ngươi nghĩ là hai cái ma binh này có thể vây khốn lão tử sao, có bản lĩnh thì các ngươi đi thử đi.”
“ Vậy để ta thử một chút.” Một gã ma nhân vừa mới bước chân chuẩn bị đi.
Đột nhiên lại có thêm bảy tám gã ma nhân khác chen chúc tiến vào.
Cả bọn hứng phấn tranh nhau nói “ Nhị công tử, chúng ta tới cứu người, ách nguyên lai đã sớm có người tới a.”
Tây Lý Nhĩ lấy tay vỗ vỗ trán nói “ Ta chết chắc rồi, con mẹ nó, như thế nào mà lão ba lại không phái được người thông minh hơn sao?”
“ Đi ra ngoài không được sao?” Đám ma nhân gãi gãi đầu không rõ vì sao Tây Lý Nhĩ lại bực tức.
Một gã Ma nhân quay đầu đi ra cửa… Phanh… khi hắn quay lại thì chiếc mũi đã chảy máu ròng ròng.
“ Nhân loại đáng chết không ngờ lại dùng kết giới.” Gã ma nhân tức giận giơ nắm tay lên đánh xuống kết giới.
Phanh…
Ngao…
Lúc này gã ma nhân mặt mũi đau đớn ôm cánh tay chạy lại kinh hãi nói “ Lực lượng của ta như thế nào mà ngay cả ma binh cũng không bằng, điều này thật quỷ dị, rõ ràng là tên nhân loại đó dùng kế a.”
“ Quỷ kế cái đầu ngươi, đây là cấm ma không gian, cũng không biết tên hỗn đản nào làm ra đồ vật này, con bà nó muốn đi ra ngoài cũng thật khó khăn.”
Tây Lý Nhĩ tức giận nằm xuống giường nói “ Con mẹ nó, lúc này các ngươi cứ cầu nguyện cho bên ngoài có kẻ có thể thu phục được tên nhân loại đáng chết kia đi, bằng không chúng ta đừng mong nghĩ đến cơ hội đi ra ngoài.”
Hắn ở trong lòng cầu nguyện vô số lần, chỉ lúc nào cũng muốn Lai Ân chết đi.
“ Cấm ma không gian cũng không phải là vĩnh diệt, chúng ta nhiều người như vậy không tin là phá không xong, mọi người cùng nhau động thủ, nhất định phải đi ra ngoài.” Một gã ma sĩ giơ quả đấm hướng tới kết giới động thủ.
Lúc này toàn bộ Ma Nhân đều động thủ.
Chỉ có Tây Lý Nhĩ nằm bất động.
Bên kia.
Lai Ân cùng Tra Lý Tư vẫn trừng mắt với nhau không nhúc nhích.
Bên trong sơn trang tiếng chém giết đã dần dần lắng xuống.
Lai Ân cười ha ha nói “ Xem ra Da Tỳ gia tộc cứu người đã thất bại a.”
“ Việc đó đối với ta cũng không có liên quan, tiểu huynh đệ có hứng thú hay không cùng ngồi xuống uống một chén?” Tra Lý Tư đột nhiên vẻ mặt sáng lạn tươi cười hướng về phía Lai Ân vẫy vẫy tay.
“ Hắc, thật ngại quá, ta không có hứng thú, ta sợ ngươi bắt ta.” Lai Ân vội vàng lắc đầu.
“ Vậy được rồi, coi như mạng tiểu tử ngươi lớn.” Tra Lý rung tay phóng ra một phong thư nói “ Một tháng sau, là lúc tây bộ Ma tộc cử hành tranh cử trưởng lão viện mười năm một lần, hi vọng ngươi có hứng thú tham gia.”
“ Có chỗ tốt gì?” Lai Ân nâng tay tiếp nhận để vào trong lòng nói “ Chuyện tình của Ma tộc, nhân loại cũng có thể tham gia sao?”
“ Ha ha, ở ma giới mặc dù kì thị chủng tộc vẫn có nhưng đối với cao cấp ma tộc mà nói thì mọi thứ đều dựa vào thực lực, nếu ngươi có thể thông qua tuyển cử vậy đương nhiên cũng có hi vọng tiến vào trưởng lão viện.”
“ Oa, không ngờ lại có cả chuyện này, ta thực sự muốn đi xem.”
“ Bất quá, nơi đó chết cũng là chuyện bình thường, ngươi nếu không sợ chết thì cứ đến a.” Tra Lý Tư nói xong cười ha ha rời khỏi.
Kiều Trì Á từ phía sau đi ra hướng về phía Lai Ân nói “ Tiên sinh, tổng cộng bắt được bảy tên, đánh chết bốn tên, ba tên chạy thoát, tất cả những ma nhân đi cứu Tây Lý Nhĩ đều bị giam không một ai thoát được.”
“ Ha ha, lần này kiếm lớn rồi.” Lai Ân ở giữa không trung vừa nghe bắt được nhiều người như vậy lập tức cao hứng hạ xuống.
Lai Ân tiến vào trong nhìn thấy mười bốn gã ma nhân đang quyền đấm cước đá lên kết giới không khỏi nói “ Các vị không cần dùng sức, năm đó có một gã Thần tộc dùng kết giới này vây ta, nếu không phải tên Thần tộc kia bố trí kết giới này kém một chút thì ta thiếu chút nữa đã không chạy thoát, vì thế ta đã rút ra kinh nghiệm đem kết giới này thay đổi một chút, muốn phá cũng không dễ dàng như vậy đâu, các ngươi tốt hơn là thành thật một chút đi.”
“ Nhân loại đáng giân, đê tiện, vô liêm sỉ, có giỏi thì thả chúng ta ra, đánh một trận công bằng.”
“ Ta chưa ngu đến mức ấy a, thả các ngươi đi ra sao? Hừ xét tiểu tử ngươi nói năng lỗ mãng với ta, mười ngày nữa không cho ngươi cơm ăn.”
“ Không ăn thì không ăn, lão tử hai mươi ngày không ăn cũng không sao.”
Tây Lý Nhĩ nghe thấy tên ma nhân kia tranh luận vội vàng nói “ Câm miệng cho ta, ngươi không muốn sống nữa sao, dám cùng hắn cãi nhau, hắn có thể trực tiếp giết chết ngươi.”
Ma nhân kia vẻ mặt buồn rầu nhìn Tây Lý Nhĩ uể oải nói “ Công tử, cái đó là sự thật mà, ta nếu nhịn không ăn hai mươi ngày cũng không có chết a.”
Lai Ân ở bên cửa sổ, vẻ mặt lạnh nhạt nói “ Được, nếu ngươi đã nói thế thì hai mươi ngày tới đừng ăn.”
Gã ma nhân kia mặt mũi buồn thiu, hai mươi ngày không ăn có ai ngu ngốc tự nhận, bất quá lúc đó hắn kích động cùng nhân loại đấu khẩu, không nghĩ tới tên nhân loại kia lại làm thật.
“ Không có việc gì, cơm của chúng ta sẽ chia cho ngươi một ít, mười mấy người chia cho một người chẳng lẽ không đủ sao?”
“ Thật là ngu ngốc, ta phục rồi.” Tây Lý Nhĩ hoàn toàn hết chỗ nói, bụm mặt nằm trên giường, hắn cũng không dám phát biểu thêm, bản thân tiền chuộc đã đến hơn bốn mươi khối Kim chuyên, hắn cũng không muốn bị tăng thêm.
“ Ái a, các ngươi không nói ta suýt quên mất, một khi đã như vậy, các ngươi cũng không có cơm ăn.”
“ Nhân loại, đây ngươi rõ ràng là ngược đãi tù binh a, chúng ta mặc dù bị bắt nhưng cũng không phải là nô lệ.”
“ Vô nghĩa, nói nhiều tăng thêm một ngày nữa.
“ Cái gì mà hai mươi mốt ngày.” Có gã ma nhân không nhịn được tức giận quát.
“ Hai mươi hai ngày.”
“ Con mẹ nó, ngươi… ta chỉ hỏi thôi sao lại tăng thêm một ngày.”
“ Hai mươi ba ngày.”
Gã ma nhân kia còn muốn mở miệng nhưng liền bị đồng bọn chung quanh đè xuống đất, bịt mồm, cả đám biểu tình phẫn nộ nhưng cũng không dám nói gì thêm.
Lai Ân thỏa mãn nhìn đám Ma nhân nói “ Ngươi có ý kiến sao?”
Đám ma nhân tất cả đều lắc đầu.
“ Không sai, không ai phản đối, các ngươi cứ cầu nguyện đi, mong là gia tộc sẽ phái người đến cứu các ngươi, bằng không hai mươi ba ngày không ăn cơm, không đói bụng chết mới là lạ a.”
Tây Lý Nhĩ vội vàng nói “ Uy, nhân loại, ta không phản đối, vậy cơm của ta vẫn có bình thường chứ.”
Lai Ân nghiêm mặt nói “ Điều này làm sao có thể? Ngươi thân là chủ nhân của bọn họ, đương nhiên phải gương mẫu, thủ hạ không có cơm ăn, ngươi làm sao có thể ăn cơm một mình chứ, bằng không sẽ khiến cho bọn họ bất mãn, điều này ngươi nhất định phải chú ý a, thân là nhị công tử của Da Tỳ gia tộc, sau này ngươi rất có thể trở thành tộc trưởng, những điều như thế này nhất định phải ghi nhớ cho thật tốt.”
Tây Lý Nhĩ mặt mũi tái nhợt đột nhiên quay về đám thủ hạ quát lớn “ Đám ngu đần, không có việc gì tự nhiên rước họa vào thân, hai mươi ba ngày không có cơm, con mẹ nó lão tử nếu đói bụng sẽ đem các ngươi ăn a.”
Đám ma nhân chỉ có thể câm miệng, không dám hó hé nửa lời
Quyển 6
Chương 88: Chuộc người (Thượng) Tác giả: Cát Phong Băng
Dịch giả: _ Thanh Long _
Biên tập: Cẩm Y Vệ - _Thanh Long_
Convert: nomore8x
Nguồn: 4vn.eu
Cách Ách Nhĩ Tư gia tộc sáu ngày lộ trình về hướng tây nam chính là Da Tỳ gia tộc.
Là một đại gia tộc, Da Tỳ gia tộc phát triển luôn luôn vững vàng, sau khi Thần ma đại chiến kết thúc Da Tỳ gia tộc thâu tóm được rất nhiều địa bàn cũng như bí kỹ, đại lượng vật chất của các gia tộc khác.
Da Tỳ gia tộc dã tâm càng lúc càng lớn.
Khi bọn hắn biết Tạp mai lạp gia tộc trước kia có một vị Ma Đế sau khi chết còn để lại hồn tinh thì lập tức liền dùng mọi biện pháp để đoạt lấy hồn tinh.
Do sợ bị bại lộ mục đích nên bọn hắn mới tìm Áo Lan Đa cùng An Đức Lệ Na gia tộc đứng đằng sau để giật dây hai gia tộc này, cho đến khi đoạt được hồn tinh tới tay, đám cao tầng của gia tộc còn chưa kịp kích động đã nhận được tin tức xấu.
Nhị công tử của Đức Bác Lạp tộc trưởng cũng là một ma sĩ của gia tộc Tây Lý Nhĩ bị bắt, hơn nữa lại bị một tiểu gia tộc vô cùng nhỏ bé Ách Nhĩ Tư bắt.
Kẻ tới báo là một gã ma chiến, thực lực cũng không có gì nổi bật nhưng tin tức hắn mang đến lại vô cùng kinh người, rằng hắn không thể thăm dò được nội tình của đối phương.
Tây Lý Nhĩ còn mang theo ba gã ma sĩ, bốn gã ma sĩ không thể thắng nổi một nhân loại, thực lực này hẳn đã tiếp cận ma tướng.
Da Tỳ gia tộc có hai gã ma tướng nhưng sự tình còn chưa được làm rõ, thực lực của đối thủ cũng không biết chắc chắn nên bọn họ cũng không dám liều lĩnh phái người đi, nếu xảy ra chuyện gì thì tổn thất đối với Da Tỳ gia tộc là rất nghiêm trọng.
Vì thế bọn họ mới dùng tiền để nhờ vả nguyên lão hội nghĩ biện pháp giữ chân Lai Ân để bọn họ cứu người.
Ách Nhĩ Tư có cường thịnh thì bất quá cũng chỉ là một tiểu gia tộc vừa mới phát triển căn bản không có khả năng chống lại được Da Tỳ gia tộc.
Đức Bác Lạp vô cùng lo lắng chờ đợi kết quả, nếu ngay cả Tra Lý Tư kia cũng không làm gì được nhân loại đó thì muốn cứu Tây Lý Nhĩ sẽ rất phiền toái.
Đột nhiên một con Ma long vội vàng bay đến.
Trên đầu nó độc giác đã biến mất, thân mình đầy thương tích.
Đức Bác Lạp hoảng sợ nhìn thấy bộ dạng Ma long kinh hãi nói “ Đây là có chuyện gì? Các ngươi tổng cộng có hai gã ma sĩ, mười mấy tên ma hồn như thế nào lại biến thành bộ dạng này? Tra Lý Tư có giết chết đoực gã nhân loại kia không? Con ta có được cứu ra không?”
“ Tộc trưởng đã xảy ra chuyện…”
Oanh long…
Ma long nói hai chữ khiến cho Đức Bác Lạp hoảng sợ, sau đó lại vui vẻ nói “ Tra Lý Tư đã chết? ha ha nếu Tra Lý Tư chết vậy thì tốt rồi, trưởng lão viện căn bản là sẽ không bỏ qua cho hắn, như vậy thì Da Tỳ gia tộc chúng ta không cần động thủ thì Ách Nhĩ Tư cũng xong rồi.”
“ Không, Tra Lý Tư hắn không có việc gì, hắn căn bản không có động thủ, hắn nói là ngài chỉ bảo hắn bám trụ gã nhân loại kia, hai người căn bản là không đánh nhau.”
“ Cái gì?” Tra Lý Tư nhất thời ngây dại gấp giọng nói “ Vậy đám người còn lại thì sao?”
“ Vốn có ba người chạy được, nhưng cuối cùng lại bị truy binh của Ách Nhĩ Tư gia tộc đuổi giết, ngoại trừ ta ra thì những người khác toàn bộ đã chết.”
“ Điều này làm sao có thể? Ách Nhĩ Tư gia tộc không phải chỉ có một nhân loại thực lực tương đương ma sĩ thôi sao? Tra Lý Tư cầm chân tên nhân loại vậy hai tên ma sĩ còn lại chẳng lẽ lại không chém giết được đám người khác sao?”
“ Tộc trưởng, ngài không biết a.” Ma Long khóc lúc nước mắt nước mũi giàn giụa nói “ Chúng ta vất vả lắm mới đánh tan được phòng ngự của địch nhân, nhưng đám người đi giải cứu nhị công tử lại không có một người nào đi ra được, ta liều chết phá vòng vây để trở về báo tin cho ngài.”
“ Quả nhiên là nhân loại giảo hoạt, thù này nhất định phải báo, bất quá trước hết cần cứu con ta ra, đem gã ma nhân truyền tin kia đến, sau đó chuẩn bị tiền đi chuộc người.”
Ma Long gật gật đầu lui xuống.
Đức Bác Lạp trong lòng lúc này đang đem Lai Ân ra mắng chửi cả ngàn lần.
Hắn hận không thể dùng lời mắng tiếng chửi giết chết tên nhân loại đáng ghét này.
Lai Ân lúc này đang ngồi ở trước cửa phòng giam, trước mặt hắn bày một bàn thịt nướng thơm nức mũi, rượu ngon, hoa quả tươi ngon.
Mấy chục gã ma nhân đang ngồi trước mặt hắn.
Hiện tại Lai Ân trong lòng bọn chúng đã có thể so sánh như ma thần, bởi vì nhờ Lai Ân mà bọn chúng có thể ăn miếng thịt to, nói lời lớn, có thể tiêu sái đứng trước gia tộc khác ưỡn ngực lớn tiếng nói “ Lão tử là người của trung đẳng gia tộc.”
Có những người như vậy, nguyện vọng cả đời là được tiến vào một gia tộc lớn, sau đó được người khác tôn trọng, chỉ cần có người giúp bọn chúng thực hiện nguyện vọng này thì bọn hắn chết còn chẳng sợ, còn biết sợ gì?
Lai Ân trong tay cầm một miếng thịt nướng nói “ Ta nói Tây Lý Nhĩ ngươi, đầu Ma long kia ta thả đã chạy được mười ngày mà người của gia tộc các ngươi còn chưa tới, ngươi nói xem chẳng lẽ ông bô nhà ngươi không lo cho ngươi sao.”
Tây Lý Nhĩ buồn bực uể oải nói “ Mười ngày rồi sao, con mẹ nó ngươi không nói ta còn không nhớ, đã mười ngày không ăn gì, thật là muốn đói chết ta mà.”
“ Ái da, ta suýt nữa thì quên mất, các ngươi mà đói chết thì ta lấy gì để đổi lấy tiền đây.” Lai Ân bộ dáng nghĩ ngợi nói.
“ Vậy còn không mau cho ta ăn, nếu không ta sẽ đói chết a.”
Tây Lý Nhĩ mắt sáng lên vội vàng nói.
Đây cũng chính là sự khác biệt của ma nhân với thường nhân, thân thể của bọn chúng có khả năng hồi phục kinh người, mười ngày không ăn uống vẫn có thể vui vẻ kêu gào.
“ Không được, có người nói hai mươi ngày không ăn cũng không sao vì thế ta phải giữ chặt quy củ, trong vòng hai mươi ngày đừng mong có được thức ăn.”
“ Con mẹ nó, ta kháo, là tên vương bát đản nào nói. ta hiện tại liền thịt hắn, hại lão tử đói chết a.” Tây Lý Nhĩ hổn hển kêu gào.
Bên trong truyền đến từng tiếng kêu thảm thiết.
Một tên ma nhân đáng thương ngồi trong góc tường hai tay ôm đầu, bộ dáng vô cùng tội nghiệp, ngay cả động đậy cũng không dám.
Mười ngày nay hắn mỗi ngày đều bị đánh cho chết đi sống lại.
Hắn lo sợ đám ma nhân kia vì đói cùng tức giận sẽ đem hắn ra làm thức ăn, vì thế mỗi ngày đều cầu nguyện mong gia tộc mau chóng phái người đến.
Lai Ân vẻ mặt vui vẻ ngồi ăn thịt nướng.
Một gã ma nhân đi đến cung kính nói: “ Đại nhân, người của Áo Lan Đa gia tộc đã đến, ở bên ngoài cũng có ít nhất một ngàn ma tộc a,”
“ Rốt cục cũng đã đến sao, ta còn tưởng đám người đó còn không dám đến.”
Lai Ân buông thịt nướng xuống, nói “ Đi, lưu lại hai người gác cửa còn lại chuẩn bị đi đánh giặc.”
“ A, đại nhân, lần này đánh thắng có thưởng gì không?” Đám ma nhân sôi nổi bỏ thịt nướng xuống, đứng lên xoa xoa tay.
“ Cho các ngươi ăn một bữa mỹ thực của đại lục.”
Ngao…
Cả đám hưng phấn gào rú.
Mỹ thực đại lục ở Ma giới không hề dễ dàng có để ăn.
Ở bên ngoài sơn trang, một ngàn gã ma nhân đã sẵn sàng đón địch.
Cách Lôi Tư dẫn A Khắc Tháp cùng Bì Nhĩ Tư lúc này đang đứng đối diện.
Phía sau là hơn một ngàn ma nhân tất cả đều là tinh anh được điều động trong lãnh địa, đều là cấp bậc ma hồn ma chiến, còn có một gia tộc đem theo cả một gã ma sĩ.
Một ngàn người đi chỉ để tấn công một gia tộc, ở Tây nam cảnh ngần này người cũng có thể quét ngang.
Áo Lan Đa gia tộc hiện tại như mặt trời ban trưa, chỉ cần có thêm thời gian bọn hắn có thể phát triển càng cường thịnh hơn, tuyệt đối có thể trở thành người thống trị của tây nam tam cảnh.
Giấc mộng của Cách Lôi Tư là thống trị cả tây bộ, trở thành lão đại của trưởng lão viện.
Có lẽ hắn không biết nếu hắn không đắc tội cùng Lai Ân hoặc là nói không có hành động lần này thì nguyện vọng của hắn có lẽ sẽ thành hiện thực.
Đáng tiếc sai lầm lớn nhất của hắn lại là cùng An Đức Lệ na liên thủ tiêu diệt Tạp Mai Lạp gia tộc.
Lai Ân đi ra.
Kiều Trì Á, Kiều Tây cùng Ách Nhĩ Tư toàn bộ ma nhân đều đi ra.
Cách Lôi Tư ngắm nhìn Lai Ân thanh âm lạnh lùng nói “ Chỉ có năm trăm người, lại chủ yếu là ma binh ha ha bằng vào điểm này ngươi cũng muốn đối đầu với gia tộc của ta sao.”
“ Lâm Đức, lần ngươi ngươi nhất định phải chết.”
Bì Nhĩ Tư vung tay lên.
Hơn một ngàn tên ma nhân hét lên một tiếng xông lên.
Kiều Trì Á cũng hét lên một tiếng nói “ Lên, đánh bại Áo Lan Đa chúng ta sẽ là gia tộc cường đại nhất ở Tây nam tam cảnh.
Ngao…
Năm trăm tên ma nhân gầm lên một tiếng, vì mỹ thực, vì vinh dự, vì địa vị bọn hắn liều mạng.
Song phương vừa va chạm đã ngã xuống hơn mười người.
Kiều Trì Á bộ dáng dữ tợn, cũng liều mạng xông lên.
Năm trăm đấu một ngàn, thực lực lại vốn đã kém xa, muốn thắng chỉ có thể liều mạng.
Bì Nhĩ Tư tay cầm địa long đao một đao bổ xuống Lai Ân tức giận nói “ Nhân loại, ta muốn lấy mạng ngươi.”
“ Ngươi nếu muốn chết thì ta sẽ thành toàn cho ngươi, lần trước tha cho ngươi vì là để đổi lấy đồ vậy lần này thì khỏi cần, ta sẽ cho ngươi về nơi an nghỉ cuối cùng.”
“ Ha ha, nhân loại, đừng chém gió, có giỏi thì thử lên đây.”
Địa long đao của Bì Nhĩ Tư bổ xuống đem mặt đất tách ra làm hai hướng về phía Lai Ân xông đến.
“ Toái…”
Lai Ân nhẹ nhàng nghiêng người tránh thoát một đao, hai tay nắm chặt.
Trên người của Bì Nhĩ Tư vang lên những tiếng xoẹt xoẹt, sau đó từng mảnh mưa mau liền xuất hiện.
“ Liệt…”
Một thanh trường đao vô hình bổ lên người Bì Nhĩ Tư tạo thành một vết thương sâu tới tận xương.
“ Nhân loại đáng chết.” Bì Nhĩ Tư đau đớn gầm lên một tiếng, nghiến răng mang theo vết thương xông đến trước mặt Lai Ân, Địa Long Đao giơ lên cao.
“ Bạo…” Bàn tay vẫn nắm chặt của Lai Ân lúc này liền buông ra.
Cánh tay cầm đao của Bì Nhĩ Tư tức thì nổ tung.
“A……”
Sự đau đớn kích thích thần kinh của Bì Nhĩ Tư, hắn điên cuồng lấy tay còn lại chụp lấy địa long đao tiếp tục chém xuống.
Băng…
Lai Ân nhìn ánh đao nhẹ nhàng phun ra một chữ.
Bì Nhĩ Tư trong chớp mắt liền biến mất trong tầm mắt của Lai Ân, chỉ còn lại một mảnh huyết vụ.
Quyển 6
Chương 88: Chuộc người (Hạ) Tác giả: Cát Phong Băng
Dịch giả: _ Thanh Long _
Biên tập: Cẩm Y Vệ - _Thanh Long_
Convert: nomore8x
Nguồn: 4vn.eu
Lai Ân từ trong lòng lấy ra một bình dược thủy uống vào.
Băng uy lực lớn nhưng tiêu hao đồng dạng cũng rất lớn.
“ Bì Nhĩ Tư….”
A Khắc Tháp hai quyền như hai cái chùy mỗi lần vung lên đều nhất định có địch nhân phải chết, lúc này thấy Bì Nhĩ Tư chết thảm hắn tức giận biến sắc bỏ qua toàn bộ đám địch nhân, tựa hồ như phát điên xông đến phía Lai Ân.
Phanh…
Lai Ân nhẹ nhàng vung tay.
A Khắc Tháp tựa như diều đứt dây bị đánh bay ra ngoài, miệng phun máu.
Một gã ma sĩ lúc này đã chạy tới, nói “ A Khắc Tháp, ta đến giúp ngươi.”
“ A Cổ Đức, cẩn thận với công kích của nhân loại này, hắn là ma pháp sư, công kích vô cùng quỷ dị.”
“ Oa, rốt cục cũng có người sợ ta.” Lai Ân bộ dáng hưng phấn nhảy dựng lên.
“ Sợ ngươi cái rắm, đi chết đi.” Cách Lôi Tư không biết từ nơi nào đã chạy đến.
Ba đại cao thủ giáp công.
Lai Ân vội vàng câm miệng.
A Cổ Đức cũng A Khắc Tháp phân chia tả hữu đánh đến.
Cách Lôi Tư nhặt lên địa long đao, tiếp tục xông lên.
Địa long đao có tính chất đặc thù khiến cho Lai Ân có chút luống cuống tay chân.
Ba người vây công Lai Ân lại thêm Bì Nhĩ Tư đã chết khiến cho chiến lực của Áo Lan Đa hơn phân nửa đều tập trung ở một người.
Đám người Kiều Trì Á tức thì áp lực nhẹ hơn rất nhiều.
Song phương lúc này tạm thời rơi vào thế giằng co, ngang sức.
Lai Ân lúc này đột nhiên xuất ra hơn mười khối hắc cầu.
Mười con khoi lỗi thú xuất hiện, như hổ lạc bầy dê nơi bọn chúng đi qua, xác chết la liệt.
Ngay cả ma hồn cũng chỉ có thể giữ chân được khôi lỗi thú.
Nhưng đám khôi lỗi thú này bị Lai Ân khống chết, chỉ xuống tay với đám ma chiến cùng ma binh.
Lai Ân vừa phân tâm khống chế khôi lỗi thú liền lộ sơ hở bị một chưởng của A Khắc Tháp đánh trúng cánh tay.
Ma pháp thuẫn liền bị phá vỡ, cánh tay của Lai Ân phát ra tiếng nứt toác, tựa như xương cốt toàn bộ bị đánh nát.
“ Hảo, A Khắc Tháp, nắm chắc thời cơ xử lý hắn.”
Cách Lôi Tư cầm địa long đao múa may càng gấp, thề phải đem Lai Ân chém ngã xuống đất.
A Khắc Tháp một chiêu đánh trúng Lai Ân, tinh thần phấn chấn, cục tức lần trước bị Lai Ân đánh bại rốt cục cũng có thể phát tiết ra ngoài.
“ Hắc, ta nói ba vị có vẻ thật vui sướng nha.”
Lai Ân cánh tay xụi lơ nhưng vẻ mặt vẫn tươi cười, lúc này không dám phân tâm khống chế khôi lỗi thú mà dùng toàn lực để đối phó với ba gã ma nhân.
Cách sơn trang không xa trên một ngọn núi.
Đức Bác Lạp mặt không chút thay đổi nhìn lên chiến trường.
Đứng đằng sau hắn có một gã ma tướng, mười tên ma sĩ, còn có hơn ba mươi gã ma hồn, một nửa thực lực của Da Tỳ gia tộc lần nãy đã ở đây, mục đích là tiêu diệt Ách Nhĩ Tư cứu con của mình ra.
Đột nhiên hắn phát hiện ra Áo Lan Đa gia tộc lại đang cùng Ách Nhĩ Tư gia tộc đánh nhau, vì thế liền dừng lại chờ đợi kết quả.
Nếu là Áo Lan Đa gia tộc thắng thì tốt rồi, lúc đó bọn họ chỉ cần đến lấy người.
Lai Ân mặc dù bị ba gã ma tộc công kích , nguy cơ liên tiếp nhưng lại luông may mắn tránh được.
“ Tộc trưởng, chúng ta có nên đi cứu người bây giờ không?”
“ Không không, một lát nữa nếu Áo Lan Đa gia tộc thắng thì chúng ta sẽ tiến lên tiêu diệt đám người còn lại, bọn hắn biết quá nhiều.”
“ Vì cái gì? Bọn hắn không phải đồng minh sao?”
“ Đồng minh? Ha ha cái đó bất quá chỉ là muốn lợi dụng lẫn nhau thôi, bọn hắn muốn giữ địa bàn của Tạp Mai Lạp chúng ta muốn là Ma đế hồn tinh, hiện tại xong rồi tự nhiên sống chết không liên quan đến chúng ta, nhìn bộ dáng này thì Áo Lan Đa có thắng cũng thắng thảm, chúng ta ngư ông đắc lợi không phải tốt sao.”
Không ai nói thêm, tộc trưởng đã quyết định chuyện tình, nếu phản đối chỉ có chết.
Cũng là bởi vì quyết định của Đức Bác Lạp mà Da Tỳ gia tộc mới đi đến ngày hôm nay, một người nắm trong tay một đại gia tộc, số vong mạng chết dưới tay hắn cũng đã đến cả ngàn người.
Đức Bác Lạp ở Da Tỳ có quyền uy tuyệt đối, điều này tự nhiên không ai phản bác.
Cho nên bọn họ chỉ chờ cho đến khi chiến đấu kết thúc.
Lai Ân một tay gãy nát, muốn dùng quang minh ma pháp khôi phục cũng phải cần một khoảng thời gian.
A Khắc Tháp thực lực so với ba người là mạnh nhất có thể đối kháng được công kích của Lai Ân, cũng khiến cho Lai Ân ăn không ít đau khổ.
Nhưng như vậy hắn cũng không dễ chịu gì, dưới sự công kích của Lai Ân vết thương của hắn càng lúc càng nhiều,
Ma tộc mặc dù có thể khôi phục rất nhanh nhưng miệng vết thương cũng không thể lập tức chữa khỏi.
Quang minh ma pháp cũng không giúp Lai Ân có thể khôi phục được nhanh chóng.
Càng đánh tổn thương càng nhiều, càng nặng.
Lai Ân toàn thân vết thương, không dưới mười chỗ lộ ra bạch cốt.
A Khắc Tháp bị thương ngược lại, chỉ bị một chỗ nhưng chỗ đó lại liên tiếp trúng đòn.
Lai Ân dường như cố tình chỉ đánh vào chỗ đó.
Cách Lôi Tư cùng tên ma sĩ kia thấy hành động của Lai Ân mỗi lúc một chậm chạp, tức thì lực công kích liền mạnh lên.
Đao khí của Địa long đao lại cắt lên đùi Lai Ân tạo thành một vết thương dài.
Lai Ân bước chân lảo đảo ngã nhào trên mặt đất.
A Khắc Tháp bước lên một bước, tóm lấy yết hầu của Lai Ân âm hiểm cười nói “ Nhân loại, ngươi cũng có ngày hôm nay sao, sau khi ngươi chết lão tử sẽ đem ngươi ném cho dã thú ăn.”
Lai Ân lúc này miễn cưỡng giơ tay lên cong ngón búng ra.
A Khắc Tháp trước ngực huyết nhục mô hồ lúc này lại bị trúng thêm một đòn.
Nhưng lực công kích lần này cũng không cường đại đến mức khiến hắn bị văng ra mà chỉ thoáng lui về phía sau vào bước, sắc mặt dữ tợn bay lên đá lên cho Lai Ân một cước nói “ Nhân loại, sắp chết rồi còn phản kháng.”
Hắn muốn chứng kiến Lai Ân hoảng sợ quỳ xuống dưới chân hắn cầu xin, sau đó hắn sẽ dùng thủ đoạn tàn bạo nhất, ác độc nhất giết chết nhân loại này.
Lai Ân rơi xuống mặt đất, lăn vài vòng, cơ thể truyền đến vài tiếng như xương gãy.
A Khắc Tháp bước đến, xách cổ Lai Ân lên nói “ Mau cầu xin tha thứ đi, cầu xin đi ta sẽ cho ngươi chết thống khoái.”
Cách Lôi Tư thấy Lai Ân bị bắt liền mừng rỡ nói “ A Khắc Tháp, mau giết hắn, nhanh lên.”
“ Ta hiểu rồi tộc trưởng.” A Khắc Tháp hưng phấn tóm lấy đầu của Lai Ân nói : Cầu xin đi, nhanh lên, mau cầu xin ta đi, ta sẽ cho ngươi chết không đau đớn.”
Lai Ân trong miệng chảy ra một dòng máu, vẫn tươi cừoi nói “ Ngươi nhớ kỹ, về sau có giết người cũng đừng nói nhảm bằng không kẻ chết sẽ là ngươi.”
A Khắc Tháp hơi sửng sốt, sau đó liền chứng kiến bàn tay của Lai Ân đang treo ở trên ngực mình.
“ Chết tiệt.” A Khắc Tháp chỉ kịp thốt lên hai chữ cuối cùng.
Nửa người trên của hắn trong phút chốc đã nổ tan tành biến thành một mảnh máu thịt vương vãi.
Một giây đồng hồ trước người chết hẳn là Lai Ân.
Một giây đồng hồ sau lại là A Khắc Tháp.
Áo Lan Đa gia tộc lại mất đi một người thực lực mạnh mẽ.
Cách Lôi Tư vốn đang hi vọng A Khắc Tháp thành công thăng cấp ma tướng sau đó Áo Lan Đa gia tộc có thể cùng những đại gia tộc khác ganh đua, nhưng hôm nay toàn bộ coi như đã xong rồi.
A Khắc Tháp từ phần eo trở lên đã hoàn toàn biến mất.
Cho dù là Ma Đế bị thương như vậy cũng không thể sống sót.
Cách Lôi Tư gầm lên một tiếng bi thương, tựa như phát điên lao đến phía Lai Ân.
“ Cách Lôi Tư, để ta làm đối thủ của ngươi.” Trên bầu trời một đạo hắc ảnh hạ xuống.
Không đợi Cách Lôi Tư kịp phản ứng, bàn tay to lớn của đối phương đã túm lấy địa long đao, sau đó một quyền đánh xuyên ngực Cách Lôi Tư.
“ Ta không cam lòng, ta không cam lòng.” Cách Lôi Tư bàn tay ôm lấy ngực, ánh mắt tựa hồ như không dám tin nói “ Ngươi sao lại có thể giết ta, chúng ta là đồng minh a.”
“ Kia bất quá là sự tình trước đó, lúc ấy chỉ là theo như cầu a,: Hắc ảnh hất Cách Lôi Tư tiện chân tống cho Cách Lôi Tư một cước ra xa.
Cách Lôi Tư hai tay giơ lên cao tức giận nói “ Ta không cam lòng, tây nam tam cảnh phải là của ta.”
“ Tộc trưởng.” gã ma sĩ còn lại kêu to một tiếng, một quyền đánh đến hắc ảnh.
“ Muốn chết.” Hắc ảnh vung địa long đao trong tay, nhanh như thiểm điện đã chém bay đầu gã ma sĩ.
Tiên huyết như suốt phun ra ở cổ gã ma sĩ.
Áo Lan Đa gia tộc ma sĩ cùng tộc trưởng trong nháy mắt đã toàn bộ bị diệt.
Lai Ân nhìn chằm chằm vào gã ma nhân vừa xuất hiện, người này rõ ràng có thực lực ma tướng, vận một bộ quần áo dài, trên cổ tay có thêu một thanh tiểu kiếm màu đỏ.
Trên áo của Tây Lý Nhĩ cũng thêu dấu hiệu như vậy.
Lai Ân trong lòng vui vẻ, rõ ràng đây là đang muốn lấy lòng hắn, hi vọng mình có thể thả Tây Lý Nhĩ.
Áo Lan Đa tam đại ma sĩ vừa chết thì liên quân liền tan rã trong nháy mắt.
Gã ma nhân cầm địa long đao quay đầu đánh giá Lai Ân nói “ Ta là Da Tỳ tộc trưởng Đức Bác Lạp, nhân loại, ngươi rất không tồi lại có thể giết chết được A Khắc Tháp, tốt xấu gì hắn cũng là Thần trung giai thập cấp ma nhân, nghe nói ngươi mới là Thần hạ giai nhất cấp, rất tốt, rất tốt.”
“ Không cần hướng ta lấy lòng, ngươi hẳn là đứng ở phía xa quan sát từ lâu, nếu A Khắc Tháp không chết ngươi liền giết ta sau đó cứu Tây Lý Nhĩ, nếu A Khắc Tháp chết ngươi liền ra tay giúp ta sau đó vì ân tình đó mà trả ít tiền đúng không, hắc ta đã nói rồi, không được thiếu một xu.”
“ Ách.” Đức Bác Lạp trong lòng sửng sốt, hắn không nghĩ tới nhân loại này ngay cả mặt mũi cũng không cho hắn, hoàn toàn khiến hắn mất mặt.
Lai Ân lỡ đãng nhìn về phía chiến đấu, cơ hồ như đã chuẩn bị kết thúc.
Liên quân của Áo Lan Đa gia tộc vốn không phải hoàn toàn đoàn kết, ngay sau khi đám cao tầng ma nhân vừa chết thì những người này gần như không còn tâm tư chiến đấu, nhanh chóng thoát đi.
Chỉ còn lại đám ma nhân của Áo Lan Đa gia tộc khổ sở chống cự, nhưng cũng sắp không chống được.
“ Lâm Đức tiên sinh, ta có mang tiền chuộc tới.”
Đức Bác Lạp vẫy tay.
Lập tức có hơn sáu gã ma binh khênh đến sáu thùng lớn đến.
“ Sáu cái thùng đổi lấy con ngươi?”
“ Đương nhiên, như vậy cũng không ít a.”
Lai Ân đi đến một thùng mở nắp ra, liền nhìn thấy bên trong chất đầy quặng sắt cùng tài liệu.
“ Con ngươi chỉ có giá trị như thế này sao?” Lai Ân chỉ vào thùng nói “ Xem ra đứa con này của ngươi giá trị thật là thấp a.”
Đức Bác Lạp sắc mặt khẽ biến, âm thanh lạnh lùng nói “ Sáu rương quặng sắt vẫn là ít sao?”
“Hừ, ta nói là quá ít, ta bây giờ bắt cóc tống tiền, đã giao giá rồi, ngươi không ngờ lại mang đến ngần này thứ, không được nhất quyết không được.”
“ Lâm Đức, ngươi muốn chết, dám cùng ta nói như vậy, ngươi có tin hay không với ngần này người ta có thể san bằng sơn trang này.”
“ Ha ha, uy hiếp sao, ngươi nghĩ rằng mình mạnh là giỏi lắm sao, tốt, để xem ai sợ ai, có bản lĩnh thì ngươi có mang ngươi đi san bằng sơn trang đi, ta cũng muốn xem xem con của ngươi chết trước hay là sơn trang này nát trước, đưa địa long đao trong tay ngươi cho ta.”
Đức Bác Lạp trợn mắt há mồm, hắn không nghĩ đến một nhân loại nhỏ bé lại có thể hung hăng trước mặt mình như vậy, trong nhất thời không kịp phản ứng, ngoan ngoãn đưa địa long đao cho Lai Ân.
Lai Ân ném đao vào không gian giới chỉ nói “ Ngươi nếu muốn chuộc người thì nhất quyết phải làm theo yêu cầu của ta, con của ngươi thiếu ta bốn mươi sáu khối kim chuyên, hơn nữa lần trước người của ngươi đến cứu đã bị ta bắt được., trong đó có hai gã ma sĩ, ngươi cứ vậy mà tính đi, thiếu một phần tiền ta giết một người.”
“ Con mẹ nó ngươi có tin ta hiện tại làm thịt ngươi không?” Đức Bác Lạp hoàn toàn sửng sốt, tức giận nói.