Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 11
Chương 6: Hoàng Thiên Lệnh
Nhóm Dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Những tiếng động huyên náo xung quanh đột nhiên trở nên yên tĩnh.
Ở đây đều là nguyên lão của Công Dương gia, tất nhiên hiểu rõ rất nhiều bí ẩn trong Công Dương gia bí.
Mạng kiếp của Công Dương gia?
Cái gọi là mạng kiếp, chính là mặc kệ ngươi mạnh thế nào, hắn đều có thể khắc được ngươi! Diêm Xuyên đối với Công Dương gia mà nói, giống như cái xương chặn trong cổ họng. Mỗi người đều không ngừng cảm thấy bối rối.
- Hẳn có thể giết chết Diêm Xuyên đi!
Công Dương Tử có phần không xác định được nói.
- Vậy gia chủ, chúng ta có nên... ? Công Dương Bôn Lôi chờ mong nói.
Mọi người lại không có người nào dám nói thêm câu gì. Mọi người đều hi vọng Diêm Xuyên chết, nhưng lại không dám đi mạo phạm Diêm Xuyên. Nhất thời mọi người đều nhìn về phía Công Dương Tử.
Hít sâu một cái, Công Dương Tử lắc đầu nói:
- Không được, Diêm Xuyên đối với Công Dương gia mà nói, quá tà môn. Chờ thêm một thời gian nữa. Chắc hẳn cũng không phải chờ quá lâu!
- Gia chủ muốn nói tới Thông Thiên giáo chủ tại Bắc Ngoại Châu?
Thần sắc của Công Dương Bôn Lôi thoáng động.
- Không sai, Thông Thiên giáo chủ thật cuồng vọng. Tại Bắc Ngoại Châu, hắn lại muốn yêu chiến dương gian với các thánh nhân! Hừ!
Công Dương Tử hừ lạnh nói.
- Vậy Thông Thiên giáo chủ này rốt cuộc có lai lịch thế nào?
Công Dương Bôn Lôi hiếu kỳ nói.
- Không biết. Tuy nhiên chỉ xét phần dũng khí xông lên này của hắn, nhất định không phải hạng người dễ đối phó. Chỉ có điều giờ phút này thánh nhân đã không còn giống như ngày xưa. Hắn làm như vậy hoàn toàn là tự tìm đường chết. Thời gian còn sớm, Thông Thiên giáo chủ muốn khuấy động thiên hạ, lúc đó Bắc Ngoại Châu nhất định sẽ trở thành tiêu điểm của thiên hạ. Lấy tính cách của Diêm Xuyên, hắn sao có thể không đi?
Công Dương Tử trầm giọng nói.
Mọi người giật mình.
- Gia chủ tính đặt bẫy tại Bắc Ngoại Châu, chờ Diêm Xuyên rời khỏi Hàm Dương tới đó sao?
Trên mặt Công Dương Bôn Lôi lập tức vui vẻ.
- Không sai. Bước đi tiếp theo chính là như vậy!
Công Dương Tử trầm giọng nói.
- Vâng!
Mọi người lên tiếng trả lời
...
Dương gian, Nam Ngoại Châu. Độc Cô gia tộc.
Bạch Khởi, Mông Điềm, Kim Đại Vũ luân chiến với cường giả Độc Cô thế gia. Trong lúc nhất thời, Độc Cô thế gia liên tục bại lui.
Nhưng, ba người cũng không hề hạ tử thủ.
Độc Cô Vô Địch thân mang áo bào đen, dẫn theo một đám các Bổ Thiên Các, chạy tới Độc Cô thế gia.
Bọn họ lấy kiếm pháp Độc Cô thế gia, luân phiên khiêu chiến cường giả các kiếm mạch của Độc Cô thế gia.
Ròng rã mười ngày, Độc Cô thế gia có thể nói là một trận khó khăn nhưng không có tai ương.
Bọn họ liên tục bại lui, mãi đến tận lúc toàn tộc thu về trong tộc.
Sau khi Doãn Hận Thiên khuyên bảo sáu con cháu Độc Cô gia bị trọng thương, cuối cũng cũng thả trở lại.
Cửu Kiếm Điện.
- Các vị trưởng lão, Mạch chủ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy? Gia chủ đâu? Gia chủ đâu?
Bên trong điện mọi người nhìn sáu người lo lắng hỏi.
Vẻ mặt sáu người cũng đầy cay đắng, kể lại tất cả mọi chuyện đã xảy ra ngày đó không chút giấu diếm.
Bên trong Cửu Kiếm Điện, các đệ tử Độc Cô thế gia giống như bi thương căm hận gần chết.
Bên ngoài, Doãn Hận Thiên nhìn Độc Cô Vô Địch.
- Độc Cô Các chủ, sáu người kia đã bị ta thuyết phục. Tiếp đó, phải dựa vào ngươi rồi!
Doãn Hận Thiên trịnh trọng nói.
- Làm phiền!
Độc Cô Vô Địch gật đầu một cái.
- Trừ mạch chủ cửu kiếm, những người khác canh gác khắp nơi. Bất kỳ người nào từ bên ngoài tới gần, giết!
Độc Cô Vô Địch trầm giọng nói.
- Vâng!
Vô số người mặc áo bào đen đồng ý nói.
- Mạch chủ Cửu kiếm, theo ta vào Cửu Kiếm Điện!
Độc Cô Vô Địch trầm giọng nói.
- Vâng!
Mọi người đi theo Độc Cô Vô Địch, bay về phía trung tâm Cửu Kiếm Điện.
- Làm gì vậy?
Một đám con cháu Độc Cô gia có chút sợ hãi nhìn mười người này bay tới gần.
Độc Cô Vô Địch căn bản không để ý đến bọn họ. Hắn dẫn theo chín người, từng bước đi về phía Cửu Kiếm Điện.
- Đứng lại!
Rất nhiều con cháu Độc Cô gia kêu lên.
- Để cho bọn họ đi vào!
Bên trong Cửu Kiếm Điện truyền đến một tiếng hét lớn.
- Vâng!
Mọi người tách ra, Độc Cô Vô Địch đi vào trong đại điện.
Két!
Cửa đại điện ầm ầm đóng lại.
Sau mười ngày, một vài cường giả thế lực nhỏ đến đây bái kiến, nhưng toàn bộ Độc Cô thế gia to lớn như vậy lại xuất hiện cảnh người đi nhà trống, một bóng người cũng không có.
Độc Cô thế gia cường đại đột nhiên biến mất, nhất thời khiến khắp nơi rối loạn.
Nhưng rối loạn như vậy vẫn tính là nhỏ. Một tin tức tiếp theo, mới oanh động tất cả Nam Ngoại Châu.
Các thế lực lớn Nam Ngoại Châu đều nhận được một cái Hoàng Thiên lệnh
..
Phàm là tại Nam Ngoại Châu dương gian, đều là chỗ của Khổng gia. Tất cả các thế lực hoặc là thần phục, hoặc rời khỏi Nam Ngoại Châu. Kẻ dám phản kháng, giết không tha!
...
Hoàng Thiên lệnh vừa ra, tất cả Nam Ngoại Châu xôn xao.
- Khẩu khí thật lớn!
- Khổng gia là gì, mà lại càn rỡ đến đòi nhất thống Nam Ngoại Châu?
- Hoàng Thiên lệnh chó má gì chứ?
...
...
...
Vô số những tiếng oán giận vang lên.
Nhưng thời khắc một Cương vực chủ cường đại bỗng nhiên tuyên bố thần phục Khổng gia, tất cả biến thành quỷ dị.
Không phải Khổng gia bức bách, mà người kia chủ động sán đến thần phục.
Tin tức vừa ra, vô số tu giả ngoác mồm lè lưỡi.
Từ đâu xuất hiện một Khổng gia?
Tất cả còn chưa kết thúc. Bên trên Nam Ngoại Châu còn có một vài lời đồn đại về một lão quái vật. Những lão quái vật này đột nhiên mọc lên như nấm.
Sau đó, vô số kẻ kiêu căng thần phục Khổng gia.
- Thiên Nhai đại tôn? Đây không phải là Cương vực chủ cương vực Thiên Nhai ngày xưa sao? Hắn thần phục Khổng gia sao?
- Chu Thiên giáo chủ? Nhưng theo truyền thuyết hắn đã trải qua đại kiếp nạn thượng cổ. Người cường đại như vậy lại tuyên bố thần phục Khổng gia sao?
- Còn không hết. Chu Thiên giáo chủ còn vì chuyện Khổng gia nhất thống Nam Ngoại Châu mà chạy xung quanh!
...
Tin tức xuất hiện, tuy rằng người của Khổng Gia không nhiều, nhưng, người thần phục lại giống như cá diếc sang sông.
Tất cả bắt nguồn từ phần Hoàng Thiên lệnh này.
Hoàng Thiên tại thượng! Khổng Hoàng Thiên!
Nam Ngoại Châu, vô số người đã từng nghe nói về chuyện của Khổng Hoàng Thiên ngày trước. Bọn họ biết Khổng gia Khổng Hoàng Thiên xuất thế, căn bản không chút do dự, thi nhau bái đầu.
Có kẻ sùng bái, có kẻ ngóng trông, có kẻ tránh họa, có kẻ tìm kiếm che chở.
Mục đích bọn họ không giống nhau, nhưng bọn họ đều đến đây để thần phục.
Đây không chỉ là mị lực từ nhân cách của Khổng Hoàng Thiên. Đồng thời còn có rất nhiều người nhìn xa đều có thể nhìn ra được, thiên hạ có đại biến. Bây giờ, khi cần ngưng tụ ra một thế lực lớn, mới có thể chống đỡ được đại tai đại nạn.
Tên tuổi của Khổng Hoàng Thiên cũng nhanh chóng truyền khắp thiên hạ.
Hoàng Thiên tại thượng, vạn hùng bái phục!
...
Khổng Hoàng Thiên xuất thế, các thế lực lớn trong thiên hạ trở nên rối loạn.
Hàm Dương Đại Trăn!
Diêm Xuyên nghe Lã Bất Vi mang đến rất nhiều tin tức.
- Thánh Vương, Khổng Hoàng Thiên xuất thế, các nơi trong thiên hạ đều truyền tin tức đến. Trước kia còn có người gây rối các Đại Thánh. Hiện tại tất cả đột nhiên lại trở nên an tĩnh!
Lã Bất Vi ngưng trọng nói.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 11
Chương 7: Thánh Nhân Quỳ Lạy?
Nhóm Dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Diêm Xuyên gật đầu nói:
- Khổng Hoàng Thiên, Đại Trăn tạm thời sẽ không tiếp xúc. Bây giờ trên dương gian phải cẩn thận chú ý Tuyệt Cung!
- Thánh Vương yên tâm. Khắp nơi đều có thám tử của triều ta. Nếu như có động tĩnh gì, thần tất nhiên sẽ là người đầu tiên biết được!
Lã Bất Vi khẳng định nói.
- Ừm!
Diêm Xuyên gật đầu một cái.
- Thánh Vương, trong khoảng thời gian này triệu tập tướng lĩnh các nơi đi tới cõi âm, chuẩn bị binh tướng đối phó với U Minh Hải, Quỷ Như Lai?
Lã Bất Vi hiếu kỳ nói.
- Không sai!
Diêm Xuyên gật đầu một cái.
Lã Bất Vi có chút suy ngẫm nói:
- Tên Quỷ Như Lai này có vẻ như che giấu rất sâu. Tại cõi âm góp nhặt rất nhiều tin tức, đều không dò ra được nội tình của Quỷ Như Lai! Chỉ có một câu miêu tả!
- Câu gì?
- Ma Phật đạo quỷ cùng nhau bái lại chúc mừng, từng tiếng từng câu Quỷ Như Lai! ——
Cõi âm, Đại Trăn Thánh Đình, Đại Tần Thành!
Cương thi Diêm Xuyên đang biết.
Ầm!
Một khí tức lớn mạnh từ trên trời giáng xuống, nhất thời khiến buổi lên triều phải dừng lại đột ngột.
Trong lúc sắc mặt mọi người trầm xuống, trong nháy mắt khí tức này thu lại. Rõ ràng cũng không phải là kẻ địch.
Diêm Xuyên vung ống tay áo lên một cái, bước xuống long ỷ, đi ra khỏi điện trung ương.
Một đám thần tử đi theo sau hắn, cùng đi đến quảng trường của điện trung ương.
Trong Đại Tần Thành, vô số thị vệ đã bắt đầu đề phòng. Mọi người đều nhìn về phía nam Đại Tần Thành.
Giữa không trung phía nam Đại Tần Thành, một thân ảnh mặc áo bào trắng đang đứng. Khuôn mặt hắn mơ hồ, không nhìn thấy rõ dung mạo.
- Hóa Tôn Thiên?
Có thần tử đã nhận ra được hắn.
Tuy rằng không nhìn thấy rõ khuôn mặt, nhưng cỗ khí chất này rất đặc biệt.
- Lão tổ tông?
Trong ánh mắt Hóa Thê Lương lập tức sáng ngời, lộ vẻ mừng rỡ như điên.
Tuy rằng sớm biết Hóa Tôn Thiên không có chuyện gì, nhưng tận mắt nhìn thấy, Hóa Thê Lương vẫn cảm thấy vô cùng hài lòng.
- Lão tổ tông!
Trong Đại Tần Thành, vô số con cháu Hóa gia mừng như điên bái lạy nói.
Tiếp theo, rất nhiều con cháu Hóa gia và đệ tử của Hóa Tôn Thiên lao ra khỏi Đại Tần Thành, bay về phía Hóa Tôn Thiên. Mặt mỗi người đều lộ vẻ mừng rỡ như điên.
Càng có con cháu kích động chảy nước mắt.
Từ sau khi Hóa Tôn Thiên bị bắt đi, vô số con cháu Hóa gia hoảng sợ mỗi ngày đầu không thể chịu nổi. Hơn nữa vô số kẻ thù đều tới. Nếu không phải có Hóa Thê Lương che chở, giờ phút này, không biết có thể còn sống được bao nhiêu người.
Trên mặt Diêm Xuyên lại hoàn toàn không tỏ thái độ gì. Hắn chỉ nhìn về phía xa.
- Hóa Tôn Thiên ra mắt Diêm đế. Lần này con cháu, đệ tử của kẻ hèn này có thể được che chở, cũng phải đa tạ Diêm đế vô tư, không tính toán tới hiềm khích lúc trước! Hóa Tôn Thiên cực kỳ cảm kích thi lễ.
Thấy Hóa Tôn Thiên thi lễ, một tia lo lắng của quần thần Đại Trăn trước kia lập tức tan đi.
Diêm Xuyên lại lắc đầu nói:
- Không phải trẫm che chở bọn họ, là Hóa Thê Lương!
Phía xa, Hóa Tôn Thiên dẫn theo một đám tử tôn, đệ tử bay tới.
- Không, thần cảm ơn Thánh Vương, có thể khiến thần thu lại con cháu Hóa gia!
Hóa Thê Lương lập tức nói rằng.
- Ngươi là quân đoàn trưởng Đại Trăn, mang hầu tước trong người, thu lưu tộc nhân, đây là quyền lợi của ngươi!
Diêm Xuyên lắc đầu một cái.
- Vâng!
Hóa Thê Lương cảm kích gật đầu một cái.
Hóa Tôn Thiên rơi xuống trước mặt Diêm Xuyên.
- Thê Lương chúc mừng lão tổ tông bình yên trở về!
Hóa Thê Lương kích động bái lạy một cái nói.
Hóa Tôn Thiên lập tức nâng Hóa Thê Lương dậy.
- Thê Lương, ngươi làm rất tốt!
Hóa Tôn Thiên nhất thời cảm khái rất nhiều.
Hóa Băng của Hóa gia đứng bên cạnh lập tức nói:
- Lão tổ tông, những năm qua Thê Lương thật sự đã làm rất nhiều chuyện, rất nhiều người đã tới ám sát chúng ta, đều là Thê Lương phái binh chống đỡ!
- Đúng vậy, Thê Lương hắn...
Thời điểm mọi người đang tán thưởng Hóa Thê Lương, giọng nói của Hóa Tôn Thiên lại đột nhiên trầm xuống:
- Ừm?
Mọi người nhất thời có chút sững sờ nhìn về phía Hóa Tôn Thiên.
- Không lớn không nhỏ. Ta không phải đã căn dặn, Hóa Thê Lương làm gia chủ Hóa gia sao?
Hóa Tôn Thiên trầm giọng nói.
- A?
Mọi người có chút sững sờ.
- Lão tổ tông, lúc đó chỉ là kế tạm thời. Gia chủ Hóa gia, ta thực sự không đảm đương nổi. Hiện tại lão tổ tông trở về là tốt rồi. Hóa gia lại có người tâm phúc rồi!
Hóa Thê Lương lập tức khoát tay một cái nói.
Hóa Tôn Thiên lại lắc đầu nói:
- Thê Lương, ta nói ngươi là gia chủ, ngươi chính là gia chủ. Đám tiểu tử bọn họ không nghe lời, ta giúp ngươi giáo dục!
- Ách!
Mọi người ngây người ra.
Mấy người Hóa Băng cũng có chút đỏ mặt. Tuy rằng bọn họ cảm kích Hóa Thê Lương, nhưng Hóa Thê Lương chung quy vẫn là vãn bối của mình, cho nên nhất thời không có cách nào chuyên tâm tán thành được.
- Hóa Băng bái kiến gia chủ!
Hóa Băng lại sửa lại thái độ nói.
- Bái kiến gia chủ! Một đám con cháu Hóa gia cung kính nói.
Tuy rằng trong lòng vẫn có chút không muốn, nhưng lão tổ tông đã mở miệng, tất nhiên bọn họ chỉ có thể bái phục. Huống hồ những năm qua bọn họ đều được Hóa Thê Lương che chở, bằng không không biết đã chết bao nhiêu người.
- Lão tổ tông trở lại, chức gia chủ này ta tất nhiên không cần tới nữa. Có lão tổ tông là được rồi! Tuy nhiên lão tổ tông, Tôn Thiên Cương Vực, hiện tại đã là ranh giới của Đại Trăn, không có cách nào cắt rời được nữa!
Bỗng nhiên trên mặt Hóa Thê Lương lộ ra một chút khó xử.
Đám người Hóa Băng thoáng nhướng mày. Nhưng những năm qua hắn được Đại Trăn che chở, bởi vậy cũng không tiện nói gì.
Hóa Tôn Thiên lại cười sang sảng một tiếng nói:
- Thê Lương, ngươi không cần tỏ ra khó xử như vậy. Lần này ta đến, tất nhiên không phải vì đòi lại Tôn Thiên Cương Vực!
- Lão tổ tông có thể nhìn thoáng được, vậy là tốt nhất!
Hóa Thê Lương khẽ mỉm cười.
- Diêm đế, không biết ta có thể gặp Huyền Diệu hay không?
Hóa Tôn Thiên bỗng nhiên hít sâu một cái nói.
Huyền Diệu?
Một đám con cháu Hóa gia đột nhiên biến sắc.
Thương Thiên Huyền Diệu sao? Không phải Thương Thiên Huyền Diệu đã chết sao?
Mọi người nghi ngờ không thôi nhìn về phía Hóa Tôn Thiên.
Cương thi Diêm Xuyên trầm mặc một hồi, cuối cùng gật đầu một cái.
Sau đó hắn xoay tay, lấy táng thiên đồng quan ra. Từ bên trong lập tức có một con mèo nhỏ nhảy ra.
- Meo, ta đang ăn cá. Xảy ra chuyện gì vậy?
Miêu Miêu mờ mịt nhảy ra ngoài.
Diêm Xuyên thu hồi táng thiên đồng quan, nhìn về phía Hóa Tôn Thiên.
Meo?
Miêu Miêu nhảy lên bả vai Diêm Xuyên, đột nhiên nhìn thấy Hóa Tôn Thiên.
- Meo? Thánh nhân?
Miêu Miêu có chút nhướng mày kêu lên.
Hóa Tôn Thiên nhìn Miêu Miêu. Trong lúc nhất thời, đột nhiên toàn thân hắn có chút run rẩy.
- Tội nhân Hóa Tôn Thiên, bái lạy Thương Thiên!
Giọng nói Hóa Tôn Thiên đột nhiên nức nở nói.
Nói xong, Hóa Tôn Thiên lại đột ngột quỳ xuống lạy.
Quỳ lạy?
- Lão tổ tông!
Đám con cháu Hóa gia đứng xung quanh đột nhiên cả kinh kêu lên.
Quỳ? Điều này lại chưa từng xảy ra.
Thánh nhân quỳ lạy? Giờ phút này, cho dù là tất cả quần thần Đại Trăn cũng hoàn toàn chấn động.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 11
Chương 8: Quỷ Như Lai
Nhóm Dịch: Sói Già
Nguồn: ST
- Meo, ngươi làm gì vậy?
Miêu Miêu nhất thời nhảy ra.
- Tội nhân Hóa Tôn Thiên, năm đó bị Liên Thần che đậy, khiến Thương Thiên lâm nạn, thiên hạ gặp phải đại kiếp nạn. Nay tội nhân cúi đầu, bái tội Thương Thiên! Không cầu xin Thương Thiên thứ tội, nhưng cầu giảm nhẹ sự hổ thẹn trong lòng ta!
Hóa Tôn Thiên có chút nức nở nói.
- Meo, ta không quen biết ngươi! Ta không quen ngươi!
Miêu Miêu nhất thời kêu lên.
- Lão tổ tông! Đứng lên đi. Không phải lão tổ tông đã nhận sai người chứ?
- Lão tổ tông, tại sao người có thể...
- Sư tôn!
...
Một đám xung quanh vây lại khuyên can.
Nhưng Hóa Thê Lương phất phất tay đuổi đi. Cuối cùng bọn họ chỉ đành khe khẽ thở dài không tiếp tục khuyên bảo nữa.
- Hóa Tôn Thiên, ngươi đứng lên đi. Miêu Miêu đã không phải là Thương Thiên Huyền Diệu ngày xưa nữa.
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
Hóa Thê Lương lại lạy ba bái, sau đó mới chậm rãi đứng dậy.
Nhưng mới rồi thánh nhân quỳ lạy lại khiến mọi người cảm thấy chấn động.
- Lão tổ tông, không bằng lão tổ tông ở lại Đại Trăn đi? Nếu như cảm thấy hổ thẹn, vậy lão tổ tông hãy bảo hộ cho sự an nguy của Huyền Diệu kiếp này? Lão tổ tông thấy thế nào.
Đúng lúc này, Hóa Thê Lương lại mở miệng nói.
Hóa Thê Lương vừa mở miệng, ánh mắt các thần xung quanh đột nhiên sáng ngời.
Trói buộc một thánh nhân tại Đại Trăn? Vậy thực lực của Đại Trăn không phải đã cao hơn một tầng sao?
Nhất thời mọi người nhìn về phía Hóa Thê Lương với ánh mắt kính nể.
Hóa Thê Lương đã cân nhắc nhiều tới mức nào. Một mặt có thể tăng cường thực lực Đại Trăn. Về mặt khác, thiên hạ không yên ổn, Hóa Tôn Thiên và Đại Trăn kết minh, hẳn sẽ càng an toàn hơn.
Diêm Xuyên không mở miệng nói gì.
Hóa Tôn Thiên lắc đầu nói:
- Không được. Trong thiên số mới, ta có sứ mệnh mới. Huống hồ ta còn có một việc quan trọng phải làm!
- Cái gì?
Hóa Thê Lương nghi ngờ nói.
- Thương Thiên, năm đó Liên Thần phá hoại, khiến ngài chết đi, cũng không phải là đơn giản như vậy. Ta phát hiện còn có một vài độc thủ phía sau. Ta phải bắt tất cả bọn họ phải trả giá đắt cho những gì đã làm năm đó!
Giọng điệu Hóa Tôn Thiên lạnh như băng nói.
- Meo? Cái gì mà độc thủ phía sau?
Miêu Miêu không hiểu nói.
- Năm đó ta chỉ vì chịu Liên Thần lừa gạt. Doãn gia bị kết tội oan là cấu kết Liên Thần. Nhưng còn có một vài ngừoi thật sự cấu kết với Liên Thần. Năm đó nếu như không phải là bọn họ, ta sẽ không chịu lừa gạt. Ta sẽ báo thù này! Cho nên ta không thể lưu lại!
Hóa Tôn Thiên lắc đầu một cái.
Mọi người chỉ có thể cảm thấy tiếc nuối.
- Con cháu Hóa gia, còn có các đệ tử của ta nhớ rồi chứ. Hóa Thê Lương là gia chủ của các ngươi. Ta không ở đây. Lời hắn nói đại biểu cho tất cả, không. Cho dù ta trở về, hay như ta và Hóa Thê Lương có xuất hiện sự phân chia, các ngươi vẫn phải lấy lời nói của Hóa Thê Lương làm chuẩn!
Hóa Tôn Thiên lại nói.
- Cái gì?
Một đám con cháu Hóa gia đột nhiên cả kinh kêu lên.
Dường như muốn biểu thị uy vọng của Hóa Thê Lương, Hóa Tôn Thiên bỗng nhiên quay về phía Hóa Thê Lương cúi đầu.
- Đừng, lão tổ tông. Lão tổ tông làm vậy là muốn lấy mạng ta sao?
Hóa Thê Lương kêu lên sợ hãi, vội vàng né tránh.
- Hóa Tôn Thiên, bái kiến gia chủ!
Hóa Tôn Thiên trịnh trọng nói.
Một đám con cháu Hóa gia đứng xung quanh, đều cảm thấy cực kỳ mờ mịt. Lão tổ tông đã nhận gia chủ, mình còn có gì mà không phục chứ?
Hóa Tôn Thiên cũng không làm những chuyện khác người. Hắn hít sâu một cái nói:
- Tôn Thiên không phục quản giáo, lập tức rời đi. Hy vọng Hóa gia hưng thịnh vạn thế!
Hóa Thê Lương cười khổ một hồi nói:
- Lão tổ tông, người làm như vậy, ta chịu không nổi!
- Ngươi không cần phải ngại. Một ngày nào đó ngươi sẽ rõ. Ngươi cứ nhận lấy là được!
Hóa Tôn Thiên lắc đầu nói.
Trong lời nói của Hóa Tôn Thiên rõ ràng có chuyện còn giấu kín. Mọi người đều cảm thấy khó hiểu.
- Lão tổ tông, không biết người có hiểu biết gì về tình huống của Quỷ Như Lai hay không?
Hóa Thê Lương hiếu kỳ nói.
Nghe thấy Hóa Thê Lương nói chuyện như vậy, có mấy người không rõ vì sao, nhưng có mấy người trong nháy mắt đã kịp phản ứng.
Hóa Tôn Thiên chính là người có phản ứng đầu tiên. Hóa Tôn Thiên bỗng nhiên nhìn về phía Diêm Xuyên, Diêm Xuyên cũng nhẹ nhàng gật đầu một cái.
- A!
Hóa Tôn Thiên thoáng cười khổ một hồi!
- Diêm đế, U Minh Hải, Quỷ Như Lai này đúng là nhân vật không tầm thường. Năm đó, tuy rằng ta tọa trấn Đông Ngoại Châu, nhưng người thật sự mạnh nhất Đông Ngoại Châu cõi âm lại là Quỷ Như Lai. Tuy rằng hắn gần như không xuất thế, nhưng uy vọng của hắn tại Đông Ngoại Châu lại không có người nào có thể sánh bằng!
Hóa Tôn Thiên ngưng trọng nói.
- Ồ?
Diêm Xuyên ngưng trọng nói.
- Quỷ Như Lai, có người tương truyền Ma Phật nói quỷ cùng nhau bái lạy chúc mừng, từng tiếng từng câu Quỷ Như Lai. Tại U Minh Hải, đạo trường của hắn công đức đầy trời. Công đức của hắn lại không giống với những người khác. Công đức của hắn là màu xanh lam, cực kỳ âm u. Bên dưới Quỷ Như Lai còn có tám Đại Như Lai, mỗi người có thực lực xông thiên. Ha ha, nói như vậy, theo lời đồn trước đây không lâu ngài đã đi qua Nam Ngoại Châu, gặp gỡ U Hải lão tổ sao?
Hóa Tôn Thiên nói.
- Không sai. U Hải lão tổ, Tổ tiên thập trọng thiên! Quả thật bất phàm!
Diêm Xuyên gật đầu một cái.
- Phía dưới Quỷ Như Lai có tám Đại Như Lai. Mỗi người bọn họ đều thực lực tương tự!
Hóa Tôn Thiên trầm giọng nói.
- Cái gì?
Một đám thần tử kinh ngạc nói.
Tám thuộc hạ là các Tổ tiên thập trọng thiên sao?
- Tám Như Lai, hai tu phật, hai tu ma, hai tu đạo, hai tu quỷ đều vô cùng quỷ dị khác thường! Quỷ Như Lai thực sự sâu không lường được. Không ai biết hắn rốt cuộc thực lực ra sao! Mặc dù là ta hôm nay cũng không muốn đi tới đó dò xét!
Hóa Tôn Thiên nói.
Quần thần ngưng trọng.
Diêm Xuyên cũng có chút ngưng trọng.
- Đông Ngoại Châu cõi âm, ba mươi sáu cương vực, nói đến, trong đó có mười ba cương vực là thuộc về thế lực của Quỷ Như Lai. Tuy rằng Quỷ Như Lai không ngang nhiên tuyên truyền thần phục, nhưng các cương Vực chủ đều là đệ tử của Quỷ Như Lai, căn bản không cần đoán!
Hóa Tôn Thiên cười khổ nói.
- Sở hữu mười ba cương vực, cường giả vô số. Thuộc hạ mạnh nhất là tám Đại Như Lai?
Diêm Xuyên ngưng trọng nói.
- Vâng, vẫn xin Diêm đế thận trọng!
Hóa Tôn Thiên gật đầu một cái.
- Ta sẽ làm vậy!
Diêm Xuyên gật đầu một cái.
- Đã như vậy, ta cũng phải đi rồi!
Hóa Tôn Thiên hít sâu một cái nói.
- Ừm!
- Thương Thiên, ngươi hãy chờ tin tức của ta!
Cuối cùng, Hóa Tôn Thiên nhìn về phía Miêu Miêu lạy một cái.
Vung tay áo lớn lên, Hóa Tôn Thiên bay vút lên trời. Trong chớp mắt đã không còn hình dáng.
Con cháu Hóa gia nhìn theo lão tổ tông rời đi, mỗi người đều há hốc miệng. Rốt cuộc bọn họ chỉ có thể cảm thấy bất đắc dĩ.
Chờ các thần tản đi, Hóa Thê Lương cũng phân phó cho người của Hóa gia rời đi.
Tại quảng trường phía trước điện trung ương chỉ còn lại có mấy trọng thần đang đứng.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 11
Chương 9: U Minh Hải
Nhóm Dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Dịch Phong suy nghĩ một chút mở miệng nói:
- Thánh Vương, thế lực do Quỷ Như Lai chấp chưởng, cũng không dễ tìm như vậy!
Cương thi Diêm Xuyên lắc đầu một cái:
- Đại Trăn Thánh Đình, từ trước đến nay đều nghênh khó đi lên, chưa bao giờ lùi bước. Quỷ Như Lai mạnh, mạnh hơn nữa, cũng không thể doạ ngã được Đại Trăn!
- Vâng!
Dịch Phong gật đầu một cái.
- Trẫm vốn định để lực lượng hiện tại của Đại Trăn vững chắc. Nhưng trẫm phát hiện, tất cả không chờ được tới lúc chúng ta vững chắc. Với tình thế như vậy, nếu còn nhường nhịn, chỉ có thể bị nhấn chìm bên trong dòng sông lịch sử. Những người khác phát triển quá nhanh. Nếu không đạt được, chỉ có thể bị đào thải. Quỷ Như Lai, chính là một hòn đá để Đại Trăn một lần mài dao. Đại Trăn phải đi đầu xưng bá cõi âm Đông Ngoại Châu, mới có thể nghênh khó trước thiên hạ!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Vâng!
Mọi người lên tiếng trả lời.
- Dịch Phong, ngươi tiếp tục chỉnh lý quân bị, sắp xếp quân tiên phong!
Diêm Xuyên hạ lệnh.
- Vâng!
- Trương Nghi!
Diêm Xuyên lại nói.
- Thần có mặt!
- Tiên lễ hậu binh. Trước tiên ngươi thay mặt trẫm đi sứ U Minh Hải, gặp mặt Quỷ Như Lai, thăm dò hư thực!
Diêm Xuyên lại nói.
- Thần tuân chỉ!
…
Trương Nghi dẫn một đội dựa dẫm, sau khi trải qua mấy tháng mới đến được U Minh Hải.
U Minh Hải, tuy rằng tên là Hải, nhưng lại là một cương vực khổng lồ.
Xung quanh cương vực có đầy rẫy quỷ vật hoành hành.
Nhìn bên trên bờ biển phía xa là vô số xương khô trên đất, mặt đất đen kịt, vô cùng âm u.
Bầu trời U Minh Hải là mây đen dày đặc.
Nhóm người Trương Nghi bay lên U Minh Hải, đi thẳng đến trung tâm.
Bọn họ bay không bao lâu, liền nhìn thấy cái gọi là biển mây công đức.
Đó là một biển mây công đức quỷ dị.
Bình thường biển mây công đức đều hiện ra một màu vàng óng ánh.
Nhưng biển mây công đức trước mắt lại là một màu u lam.
Biển mây khí vận khổng lồ xoay chầm chậm, trung tâm dường như xoay tròn mở ra một cái hang cỡ lớn.
Trong hang lớn, nổi lên một phù văn hùng vĩ chữ Vạn.
Chữ Vạn màu u lam, nhìn đến cực kỳ âm u, càng có cảm giác khiến người ta chấn động tâm hồn.
- Hóa ra là tương nhập thông đạo luân hồi cùng biển mây công đức. Chẳng trách biển mây công đức biến thành màu xanh lam!
Hai mắt Trương Nghi thoáng nheo lại.
Trên đường đi qua, bọn họ nhìn thấy vô số quỷ vật đi khắp nơi.
Mọi người rất nhanh đi tới bên ngoài một thành trì hùng vĩ âm u.
- Người tới là người phương nào?
Một bộ xương lớn cao mười trượng bỗng nhiên quát lên.
Bên trên hộp sọ của bộ xương, có in một chữ vạn màu xanh lam.
- Thánh đình Đại Trăn, sứ thần Trương Nghi, thỉnh gặp chủ nhân U Minh Hải, Quỷ Như Lai!
Trương Nghi đưa ra một tấm kim thiếp nói.
- Thánh đình Đại Trăn? Là gì vậy? Cũng xứng gặp Quỷ tổ Như Lai sao?
Bộ xương lớn khinh thường nói.
- Lớn mật!
Đám người phía sau Trương Nghi lập tức quát mắng.
Ầm!
Xung quanh nhất thời có rất nhiều bộ xương xuất hiện. Trong tay mỗi bộ xương đều nắm trường đao. Trong mắt của bộ xương lập loè từng trận u quang.
Sau ba tháng, cõi âm, Đại Tần Thành, thư phòng của Diêm Xuyên!
Trương Nghi trở về, cùng một đám trọng thần Đại Trăn gặp mặt Diêm Xuyên.
Diêm Xuyên ngồi phía sau bàn đọc sách. Mọi người đồng thời nhìn về phía Trương Nghi.
- Thánh Vương, thần không gặp được Quỷ Như Lai. Người này quá mức cuồng vọng. Lần này một nhóm tới U Minh Hải chỉ gặp được một La Sát Như Lai, hơn nữa còn chết mất hai người!
Trương Nghi trầm giọng nói.
- Ồ?
- Các quỷ tu ở cương vực U Minh Hải quá mức tùy tiện. Thần mới vừa đưa bái thiếp ra, một đám thủ vệ liền tỏ ra khinh thường, còn triệu tập một đám khô lâu bao vây tấn công chúng thần!
Trương Nghi nói.
- Ừm!
Diêm Xuyên chăm chú nghe.
- Lúc đó hai phe tranh chấp, càng nháo càng lớn, cuối cùng dẫn động cường giả bên trong U Minh Hải chú ý. Tới lúc đó cuộc chiến đấu mới kết thúc, chết mất hai người!
Sắc mặt Trương Nghi khó coi nói.
Sắc mặt mọi người âm trầm, tiếp tục lắng nghe.
- Gặp thần là một người tên là La Sát Như Lai, là một quỷ tu Như Lai. Sau khi thần năm lần bảy lượt biểu lộ rõ ràng thân phận của mình, hắn mới đồng ý gặp thần tại La Sát Cung!
Trương Nghi ngưng trọng nói.
- La Sát Như Lai? Gặp mặt thì thế nào?
Dịch Phong đứng bên cạnh cau mày nói.
Trương Nghi lộ ra một nụ cười lạnh lùng, trầm giọng nói:
- Hắn vẫn ngông cuồng, ngông cuồng không biên giới. Là thủ vệ của U Minh Hải giết hai thuộc hạ của thần, hắn trái lại còn bắt thần bồi thường!
- Bồi thường? Đây là muốn ra oai phủ đầu đối với ngươi?
Thần sắc Dịch Phong thoáng động nói.
- Vâng, không chỉ có như vậy. Lúc chiêu đãi ta, hắn còn dùng tịnh hồn thang!
Ánh mắt Trương Nghi lạnh lẽo nói.
- Tịnh hồn thang?
Đám người Lý Tư chân mày nhíu lại.
- Vâng, tịnh hồn thang, cũng chính là hồn phách tinh thuần. Hắn đã dùng chính hồn phách trẻ con đặt ở bên trong bát trà đưa cho thần. A!
Trương Nghi lạnh lùng nói.
- La Sát Như Lai? Quả nhiên là tâm của La Sát!
Dịch Phong thở dài nói.
- Sau đó thì sao?
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Thần uyển chuyển nói ra thỉnh cầu của Thánh Vương, lấy Tổ tiên khí trao trả táng thiên đồng quan, đồng thời lấy Tổ tiên khí khác đổi lấy một ít lực lượng luân hồi của thiên mệnh luân hồi. Nhưng La Sát Như Lai lập tức giở mặt, căn bản không chút do dự đã cự tuyệt!
Trương Nghi nói.
Mọi người yên lặng một hồi.
- Cuối cùng, La Sát Như Lai còn nói, bảo ta tiện thể nhắn cho Thánh Vương. Hắn nói, thiên hạ đại loạn, U Minh Hải muốn nhất thống cõi âm Đông Ngoại Châu, bảo Thánh Vương thần phục. Đến lúc đó sẽ cho Thánh Vương làm một Cương vực chủ!
Trương Nghi khinh thường nói.
- Ha ha ha ha ha!
Diêm Xuyên lại cười to một trận. Trong tiếng cười có một tia lạnh lẽo.
Trương Nghi hít sâu một cái lại nói:
- Thánh Vương, lần này tuy rằng thần không có gặp được Quỷ Như Lai, nhưng thần phát hiện một chuyện không chừng có tác dụng lớn!
- Chuyện gì vậy?
- Thuộc hạ của Quỷ Như Lai, kể cả La Sát Như Lai kia, tại mi tâm của từng người đều có một chữ vạn màu xanh lam. Khi hai người thuộc hạ của thần chết, thần nhìn thấy hồn phách của bọn họ bị hút vào trong luân hồi trên biển mây khí vận!
Trương Nghi nói.
Nói đến đây, trong đám quần thần có rất nhiều người ánh mắt nhất thời cứng lại.
- Không chỉ giết người, ngay cả hồn phách cũng mạnh mẽ thu lấy?
Dịch Phong khẽ nhíu mày.
Trương Nghi gật đầu một cái.
Mọi người đều suy ngẫm hồi lâu.
Lúc này, Dịch Phong tiến lên phía trước nói:
- Thánh Vương, thần từng nghiên cứu, Đại Trăn chiếm năm đại cương vực cõi âm, nhưng muốn mạnh mẽ đánh chiếm U Minh Hải, cũng không phải là chuyện dễ dàng. Người ở các cương vực xung quanh tất nhiên đều nhìn chằm chằm vào chúng ta!
Lý Tư gật đầu nói:
- Không sai, Đông Ngoại Châu có ba mươi sáu cương vực. Trong đó ba mươi cương vực thống nhất. Quỷ Như Lai chiếm mười ba cương vực. Đại Trăn chiếm năm cương vực, còn có mười hai Cương vực chủ khác đang nhìn chằm chằm vào chúng ta! Một khi Đại Trăn và Quỷ Như Lai va chạm, những người này nhất định sẽ bỏ đá xuống giếng. Bởi vì ai nấy đều thấy được, Đại Trăn ta và Quỷ Như Lai, nếu có một phương thắng được, tất nhiên sẽ thử đối phó với bọn họ!
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 11
Chương 10: Tự Nhiên Dựng Chuyện
Nhóm Dịch: Sói Già
Nguồn: ST
- Cho nên, so với chuyện dây dưa với Quỷ Như Lai, không bằng...
Trong ánh mắt Dịch Phong loé ra một tia sáng.
- Lùa sói nuốt hổ!
Diêm Xuyên thoáng mỉm cười nói.
- Vâng!
Một đám mưu thần thi nhau đáp lời.
- Trước tiên hủy diệt đạo trường của hắn, khiến hắn không có cách nào thuyên chuyển được một đạo trường công đức lực!
Diêm Xuyên ngưng trọng nói.
- Vâng, Thánh Vương, đây là hợp tung thuật. Trương Nghi nguyện vì Thánh Vương chạy nhanh đến các đại cương vực!
Trương Nghi lại nói.
- Thần sẽ mưu tính tung tin giả, khiến các Cương vực chủ phải phẫn nộ!
Lý Tư tiến lên phía trước nói.
- Thần sẽ thu thập chứng cứ dã tâm, làm loạn tâm của các Cương vực chủ!
Dịch Phong cười nói.
Hít sâu một cái, Diêm Xuyên thoả mãn nhìn một đám mưu thần nói:
Chuẩn!
——
Sau nửa năm, cõi âm Đông Ngoại Châu, cương vực Bái Thiên. Một tửu lâu trong thành trì.
Sự huyên náo ngày xưa đã biến mất. Mọi người đều nhìn một nam tử áo bào vàng.
- Trần Ngũ, những lời ngươi nói là thật sao?
Một nam tử để chén rượu xuống nói.
- Ta lừa ngươi sao? Ta lừa ngươi thì để ta chết ở U Minh Hải!
Trần Ngũ nhất thời tức giận nói.
- Trần Ngũ, ngươi nói rõ ràng thử xem, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Một người hiếu kỳ nói.
- Chuyện gì xảy ra sao? Ta thấy ngươi vẫn đang nằm mơ, còn muốn đi U Minh Hải kinh thương sao? Tai vạ đến nơi còn không tự biết. Mọi người trong U Minh Hải, không, Quỷ Như Lai hắn nắm giữ mười ba cương vực. Những người đệ tử của Quỷ Như Lai trên đầu đều có một chữ vạn. Các ngươi không thể nào không biết điều này chứ?
Trần Ngũ nói.
- Biết, vậy đã có chuyện gì xảy ra? Không phải nói, dựa vào chữ vạn kia, bọn họ có thể điều động công đức lực sao? Đó là do Quỷ Như Lai ban thưởng!
Có người nói rằng.
- Ban thưởng? Ha ha, ngươi muốn hắn thưởng ngươi một cái sao? Không muốn sống nữa sao?
Trần Ngũ cười lạnh nói.
- Chẳng lẽ không đúng?
- Đương nhiên không phải. Ngươi nhìn mấy thuộc hạ của Quỷ Như Lai đi. Có rất nhiều người đã từng là kẻ địch của Quỷ Như Lai? Trong đó mười hai Cương vực chủ khác, có mấy người đã từng là kẻ địch của Quỷ Như Lai. Nhưng sau đó, tại sao bọn họ lại trở thành đệ tử? Bọn họ còn bái Quỷ Như Lai làm sư phụ?
Trần Ngũ lạnh lùng nói.
- Đúng vậy, ta biết, Cương vực chủ Thiên Âm, Cương vực chủ Văn Thốn trước đây đều có xung đột với các cương vực của Quỷ Như Lai. Sau đó lại trở thành đệ tử của Quỷ Như Lai!
Có người phụ họa, Trần Ngũ nói càng thêm dũng cảm.
- Đương nhiên rồi. Bởi vì những người này đều đã chết!
Trần Ngũ cười lạnh nói.
- Cái gì? Chết?
Mọi người kinh ngạc nói.
- Đương nhiên, Quỷ Như Lai nắm giữ thiên mệnh luân hồi ở bên trên biển mây khí vận. Phàm là người bị thế lực Quỷ Như Lai giết chết, tất cả đều bị hút vào thiên mệnh luân hồi, tiếp đó chuyển sinh xuất thế, mi tâm bọn họ đều có thêm một chữ vạn. Cái chữ vạn này là thứ để Quỷ Như Lai bắt bọn họ trở thành nô dịch của hắn, đồng thời cải tạo tư tưởng của bọn họ, khiến tất cả mọi người đều cực kỳ trung thành đối với Quỷ Như Lai, hoàn toàn trở thành con rối của hắn!
Trần Ngũ nói.
- Con rối?
Sắc mặt mọi người biến đổi.
- Đúng vậy, Quỷ Như Lai không chấp nhận người khác thần phục. Bởi vì hắn cảm thấy, người thần phục chung quy sẽ phản bội, không bằng tất cả luyện hóa thành nô bộc trung thành với mình. Thiên mệnh luân hồi, nếu như chết, tuyệt đối đừng để bị Quỷ Như Lai giết chết. Bằng không sẽ bị nhét vào thiên mệnh luân hồi, vĩnh viễn không có cách nào siêu thoát!
Trần Ngũ nói.
Mọi người đều bị lạnh cả tim.
- Quỷ Như Lai quá mức đáng ghét!
- Thật may không trong cương vực chúng ta!
- Đúng vậy, nếu như trong cương vực chúng ta, vậy thật thảm!
...
Trong lòng mọi người vẫn còn sợ hãi nói. Đồng thời, tin tức kia nhanh chóng truyền khắp các đại cương vực tại Đông Ngoại Châu. Trong lúc nhất thời, vô số tu giả biết được, nhất thời, một ít tu giả chuẩn bị đi tới U Minh Hải đều dừng bước chân.
Các đại Cương vực chủ, mỗi người đều nghi ngờ không thôi. Bọn họ vốn đã kiêng kỵ Quỷ Như Lai. Bây giờ, không ngờ Quỷ Như Lai lại đáng sợ như vậy?
- Người đâu, phái người đi thăm dò tìm chứng cứ, xem những tin tức này có phải là thật hay không!
Các Cương vực chủ khắp nơi cũng không hoàn toàn tin vào lời đồn này. Rất nhiều người phái người của mình đi vào để thu thập tư liệu theo lời đồn.
Dịch Phong đặc biệt thả tin tức ra, tất nhiên đã khảo sát rõ ràng mới có thể phóng ra. Những nhân vật ra ngoài tuyên truyền ngày xưa đều có bất hòa với U Minh Hải, sau đó quay đầu làm người của U Minh Hải.
Cho dù có điều tra, cũng chỉ điều tra ra được tất cả đều là sự thực.
Ngay thời điểm tin tức này được lưu truyền sôi nổi tại các cương vực xung quanh, Lý Tư phái người lại đi tới U Minh Hải, cải trang làm sứ giả của cương vực Bái Thiên, tiến vào U Minh thành.
Vẫn là tại quý phủ của La Sát Như Lai.
- Chúng ta phụng lệnh của giáo chủ đến đây, nguyện ý kết minh cùng U Minh Hải!
Sứ giả cung kính nói.
- Kết minh? Kết minh cái gì? U Minh Hải ta cần kết minh sao?
La Sát Như Lai lạnh lùng nói.
Sứ giả kia rầm một cái đã quỳ trên mặt đất:
- Không dám không dám, chỉ là giáo chủ kính ngưỡng quỷ tổ Như Lai, cho nên phái ta đến đây, thăm dò ý tứ quỷ tổ Như Lai, nguyện bái quỷ tổ Như Lai làm sư phụ!
- Ồ?
Ánh mắt La Sát Như Lai vô cùng lạnh lẽo.
Sứ giả kia chỉ có thể khổ sở nói:
- Là do Thánh đình Đại Trăn quá mức bá đạo, muốn xâm chiếm cương vực của ta. Cương vực của cương vực Bái Thiên ta căn bản không ngăn cản được. Bái Thiên cương vực giáp giới với thế lực của U Minh Hải. Giáo chủ lại ngưỡng mộ Quỷ Như Lai, cho nên, cho nên...
- Ha ha ha ha ha!
Lúc này La Sát Như Lai mới thoả mãn cười to.
- Được, Trần Bái Thiên đúng là người thức thời. Yên tâm, thêm một Cương vực chủ hắn cũng không nhiều. Ta sẽ nói với giáo chủ! Bảo hắn tự mình đến gặp giáo chủ đi!
La Sát Như Lai cười to nói.
- Vâng, vâng. Tuy nhiên, ta lo lắng không còn kịp nữa. Thánh đình Đại Trăn quá mức thô bạo. Ta lo lắng hiện tại Đại Trăn đã bắt đầu tiến quân về phía cương vực của ta rồi!
Sứ giả kia lo lắng nói.
- Không sao. Ta sẽ người theo ngươi trở lại. Đến lúc đó tuyên bố cương vực Bái Thiên thuộc về U Minh Hải giáo ta là được. Đại Trăn hắn cũng không dám làm càn nữa!
La Sát Như Lai trầm giọng nói.
- Vâng! Tạ La Sát Như Lai!
Sứ giả rất vui mừng nói.
Một đám cường giả U Minh Hải đi tới cương vực Bái Thiên.
Tự nhiên, ở bên ngoài cương vực Bái Thiên đã bị Lý Tư phái người bao vây chết giết hết. Trong lúc vây giết, thậm chí hình thần đều cũng bị diệt.
Không bao lâu, rất nhiều cường giả U Minh Hải khí thế hùng hổ xông vào cương vực Bái Thiên.
Mà giờ phút này, là đại thọ của Cương vực chủ Bái Thiên. Hắn mở tiệc mời cường giả của các cương vực xung quanh.
Hai mắt Cương vực chủ Bái Thiên mờ mịt nhìn một đám nhân vật quan trong này đến.
- Làm gì vậy? U Minh Hải và ta Bái Thiên cương vực, từ trước đến nay nước giếng không phạm nước sông, các ngươi nháo ta thọ yến, vẫn tìm ta đòi người? Cương vực chủ Bái Thiên sắc mặt trầm xuống nói.
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden