Thiên Địa Quyết Tác giả: Tâm Mộng Vô Ngân Quyển 3 Chương 34: Tam Quái Loạn Thạch Cốc!?
Dịch: A Tút
Biên: A Tút
Converter: xitrumscn (A Trùm)
Nguồn: Banlonghoi.com
Thiên Vũ cười cười:
- Đây là địa bàn của ngươi á? Đúng không nhỉ! Trong Loạn Thạch cốc này, sợ rằng ngươi vẫn là kẻ không có tên tuổi gì kia đấy!
Quái nhân nhãn thần lạnh lẽo, hừ nhạt:
- Ngươi dám coi thường ta?
Thiên Vũ lắc đầu:
- Ta chỉ có sao nói vậy, ngươi ở mãi trong Loạn Thạch Cốc, hẳn là vì nơi đây có thứ gì đó rất hấp dẫn ngươi!
Quái nhân phản bác:
- Nói xàm!
Thiên Vũ lại cười:
- Nếu ta nói bậy, ngươi còn ra vẻ như vậy làm gì? Nói đi, biết đâu giữa chúng ta sẽ có giao dịch gì đấy, vừa lòng cả đôi bên!
Quái nhân khinh thường:
- Ta chỉ có một cái giao dịch! Đó là giết chết ngươi!
Thiên Vũ lạnh nhạt:
- Có lẽ ngươi đủ sức thật, nhưng giết ta thì được gì chứ? Đối với ngươi có chỗ nào tốt sao, cũng không giải quyết chuyện của ngươi nhỉ! Đã như vậy, chi bằng hợp tác với ta, ta có thể thỏa mãn điều kiện của ngươi!
Quái nhân im lặng, tựa hồ đã động tâm, đang suy nghĩ cái gì đó!
Lát sau, quái nhân mới lên tiếng hỏi:
- Ngươi có mục đích gì đây?
Thiên Vũ tâm tư xoay chuyển, nhẹ nhàng nói:
- Bọn ta là đệ tử Ngoại môn của Phân đường Thiết Thạch, đến đây để lấy năm mươi cân Hắc Thiết, chuyện này đối với ngươi mà nói, hẳn là rất dễ dàng? Chỉ cần ngươi giúp bọn ta lấy đủ số Hắc Thiết Thạch, ta sẽ giúp ngươi hoàn thành tâm nguyện, dĩ nhiên với điều kiện là ngươi không được hại bọn ta!
Quái nhân hỏi:
- Ta dựa vào cái gì để tin ngươi có đủ năng lực đó?
Thiên Vũ bèn nói:
- Cái này, cần ngươi dám đánh cuộc với vận khí của mình. Bởi giết bọn ta ngươi chẳng có lợi ích gì, giữ bọn ta sống biết đâu có một đường hi vọng, cớ sao không làm?
Quái nhân có vẻ động tâm, quả thật hắn thừa sức giết chết Thiên Vũ và Hoa Thanh, nhưng thế thì đã sao?
Giết hay không, không ảnh hưởng tới hắn, cái hắn quan tâm chính là việc đó.
Nghĩ vậy, quái nhân mới lạnh giọng:
- Ta cho các ngươi một cơ hội. Chỉ một mà thôi! Nếu không thể hoàn thành việc mà ta giao phó, đừng trách ta vô tình!
Thiên Vũ không thèm để ý:
- Ngươi muốn ta giúp chuyện gì đây?
Quái nhân mới nói:
- Trong khuôn viên gần trăm dặm của Loạn Thạch Cốc này, nơi chúng ta đang đứng chỉ là tầng thứ nhất, có một trăm lẻ tám động phủ, lớn nhỏ khác nhau, sắp xếp theo một phương thức rất đặc biệt. Trong một trăm lẻ tám động phủ, có một động thông xuống mê cung tầng thứ hai. Nhưng cho dù mất cả trăm năm tìm kiếm, cũng không thể nào tìm ra được cái động đó cả.
Hoa Thanh hỏi ngang:
- Ngươi hy vọng bọn ta giúp ngươi tìm ra cái động thông xuống mê cung tầng hai đó sao?
Quái nhân gật đầu:
- Đúng! Đây chính là tâm nguyện của ta! Chỉ cần các ngươi làm được, đừng nói là năm mươi cân Hắc Thiết Thạch, kể cả năm ngàn cân cũng không thành vấn đề!
Thiên Vũ hỏi:
- Chúng ta có thể giúp ngươi chuyện này, nhưng ngươi cũng phải nói cho ta biết, tại mê cung tầng một có nguy hiểm gì, đồng dạng cần lưu ý những gì mới được!
Quái nhân ngần ngừ một lát rồi nói:
- Loạn Thạch Cốc chia ra ba khu vực lớn. Bao gồm lãnh địa của Thạch Bích Long, Thiên Tu Quái và Song Đầu Lang. Trong đó, Thạch Bích Long chúng ta số lượng đông đảo nhất, Thiên Tu Quái chỉ có một mình, nhưng lại chiếm giữ nhiều động phủ nhất. Còn Song Đầu Lang thì một mình bá chủ Nhật Nguyệt Động.
Thiên Vũ lại hỏi:
- Thực lực Thiên Tu Quái và Song Đầu Lang ra sao?
Quái nhân trầm ngâm:
- Đều là Yêu thú tam giai như ta! Chỉ là mỗi bên cũng có sở trường riêng.
Hoa Thanh hỏi:
- Ngươi đã từng thăm dò qua những động phủ mà bọn chúng chiếm giữ chưa?
Quái nhân liền nói:
- Cũng chưa, bất quá chúng cũng biết có một nơi thông xuống tầng hai. Như vậy có thể suy đoán, lối vào không nằm trong khu vực mà bọn chúng nắm giữ.
Thiên Vũ khẽ suy tư:
- Phân tích của ngươi không phải không có lý. Vậy chúng ta lấy ba ngày làm hạn định, đánh cuộc vận khí một phen, ngươi nghĩ sao?
Quái nhân đe dọa:
- Các ngươi chớ nên đùa giỡn ta. Bằng không đừng hòng ra khỏi Loạn Thạch Cốc.
Thiên Vũ nghiêm mặt:
- Chúng ta sao không biết chứ! Muốn toàn mạng, lại muốn có Hắc Thiết Thạch, đành phải dốc toàn lực mà thôi. Giờ chúng ta xin cáo từ!
Quái nhân khẽ gật đầu, mặc kệ cho Thiên Vũ kéo Hoa Thanh ra khỏi thông đạo.
Một lát sau, chỉ thấy hắn vung tay lên, hóa thành một đạo thân ảnh mờ nhạt, âm thầm đi theo giám thị nhất cử nhất động của Thiên Vũ và Hoa Thanh.
Sau khi rời khỏi chỗ quái nhân, Hoa Thanh và Thiên Vũ tiếp tục đi tới, nàng hạ giọng:
- Huynh thật sự muốn hợp tác với Thạch Bích Long kia sao?
Thiên Vũ nhìn quanh:
- Tùy cơ ứng biến, đừng nói nữa!
Hoa Thanh nghi hoặc:
- Huynh đang lo lắng gì sao?
Thiên Vũ chăm chú nhìn động tĩnh xung quanh một lúc, thì thầm:
- Chúng ta nãy giờ gặp không ít Thạch Bích Long nhất giai, gặp cả Tam giai rồi, vậy mà một con Nhị giai cũng không có, cô không thấy kỳ quặc hay sao?
Hoa Thanh nghe vậy sửng sốt, trầm ngâm một lúc:
- Nghĩ cũng cổ quái, nhưng thế thì đã sao?
Thiên Vũ nói:
- Theo ta đoán là do con Thạch Bích Long Tam giai này động tay động chân rồi, nó chắc chắn muốn che giấu điều gì đó!
Hoa Thanh bèn nói:
- Với tình huống bây giờ mà nói, tốt nhất là chúng ta nên rời khỏi chỗ này, tìm nơi kín đáo tu luyện, khi nào thực lực nâng cao, hãy trở lại kiếm Hắc Thiết Thạch cũng không muộn.
Thiên Vũ nói:
- Bình thường cô lo lắng như vậy là đúng. Nhưng hiện tại chúng ta đã hãm thân nơi đây, muốn ly khai cũng không dễ dàng chút nào rồi.
Hoa Thanh ngần ngừ:
- Huynh lo chuyện gió lốc hay sao?
Thiên Vũ gật đầu:
- Đó mới là uy hiếp lớn nhất của chúng ta, không thể không lo lắng cho được. Giờ trời cũng sắp tối rồi, chúng ta nên lợi dụng điều này.
Hoa Thanh nghi hoặc:
- Lợi dụng? Huynh muốn làm gì?
Thiên Vũ cười nhẹ:
- Chớ nóng vội, lúc nữa sẽ nói cho cô biết. Hôm nay ở đây ta đã thu hoạch được bảy mươi hai viên Vân Tinh Thạch cùng với nhiều thứ hữu dụng khác, chỉ là chưa kịp sắp xếp ổn thỏa.
Hoa Thanh mới hỏi:
- Huynh lấy nhiều Vân Tinh Thạch như vậy để làm gì? Đổi lấy kim tệ sao?
Thiên Vũ lắc đầu:
- Đương nhiên không phải, thứ này đối với ta mà nói, có giá trị hơn nhiều so với kim tệ đó.
Khi gã còn đang nói, thì phía trước thông đạo bỗng vang lên một tiếng nổ thật lớn, lập tức thu hút sự chú ý của cả hai.
Đưa mắt nhìn nhau, Thiên Vũ và Hoa Thanh liền chuyển thân phóng về phía trước, trong chốc lát đã ra bên ngoài động, phát hiện có ba người đang giằng co với nhau.
Ba người này không hề xa lạ, một người toàn thân đỏ rực, đầu đội khăn che mặt, chính là Hồng Liên.
Hai người kia lại là đệ tử của Thiện Vũ Minh, vừa rồi còn bị đàn Thạch Bích Long vây trong động cùng với Thiên Vũ. Trên tay bọn họ đang cầm Phích Lịch Nỗ, đứng đối diện với nàng ta.
- Ai nấy đều nói nàng dung mạo như tiên, không dễ dàng lộ diện cho người khác thấy. Giờ tốt nhất là nàng nên tháo khăn che mặt xuống đi, bằng không, đừng trách chúng ta là hai kẻ vô tình!
Bọn họ nhìn chằm chằm vào Hồng Liên, ánh mắt lộ rõ vẻ dâm dục, hiển nhiên đã sớm có tà ý đối với người mang mỹ danh Hồng Liên này rồi.
Hồng Liên lẳng lặng đứng trong động, không nói một lời, nửa như khinh thường không chấp lũ tiểu nhân, nửa như đang suy tính gì đó.
Bởi Phích Lịch Nỗ uy lực quá lớn, muốn không để tâm đến nó thì đúng là khó mà tin được.
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Thinhbobo
Thiên Địa Quyết Tác giả: Tâm Mộng Vô Ngân Quyển 3 Chương 35: Thiên Tinh Xích Diễm!
Dịch: A Tút
Biên: A Tút
Converter: xitrumscn (A Trùm)
Nguồn: Banlonghoi.com
Phía bên ngoài, Thiên Vũ thấy vậy, tâm tư khẽ suy tính một lúc rồi ngọ ngoạy viết mấy chữ trong lòng bàn tay nhỏ của Hoa Thanh "Hồng Liên và ta có chút uyên nguyên, giờ ta sẽ vào trong giết hai tên kia, cô ở đây đợi ta!"
Hoa Thanh tỏ ra ngạc nhiên, tựa hồ rất muốn biết “chút quan hệ” trong lời gã nói là cái gì, nhưng rốt cuộc im lặng không hỏi.
Trong động, hai tên đệ tử Thiện Vũ Minh mãi mê dán mắt nhìn chằm chằm trên người Hồng Liên, tuy không thấy được diện mạo của nàng, nhưng tha hồ được ngắm nghía thân thể xinh đẹp này cũng lấy làm đắc ý vô cùng.
Thiên Vũ âm thầm lặng lẽ đi vòng đến một cái thông đạo phía sau hai người, từ từ rút loan đao Tà Nguyệt ra.
Lúc bấy giờ, chỉ nghe một tên đệ tử sốt ruột hối thúc:
- Hồng Liên, nếu nàng còn không chịu gỡ khăn che mặt xuống, thì đừng trách ta thủ đoạn độc ác đó!
Hồng Liên lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn, định mở miệng nói gì đó thì bất chợt trông thấy Thiên Vũ xuất hiện.
Trong nháy mắt Thiên Vũ đột nhiên lao vụt ra, loan đao trong tay múa tít lên, đao mang như thiểm điện chớp lóe, không để cho hai tên đệ tử Thiện Vũ Minh kia kịp cảnh giác, đã từ phía sau chém thẳng vào người bọn chúng.
Một tên đệ tử rống lên thật to, xoay người lại định phản kích mới phát hiện, thân thể của hắn đã bị chặt đứt làm đôi tự bao giờ, há hốc mồm gào rú thê thảm:
- Không..! Làm sao có thể, trên người ta có hạ phẩm đạo khí Hộ giáp mà, làm sao có thể..?
Tên đệ tử còn lại cũng không khá khẩm gì hơn, đao mang quét qua, nửa thân hình trôi tuột xuống, trợn mắt ú ớ, chết không cam lòng. Đọc nhiều hơn tại banlonghoi.com
Một kích đắc thủ, Thiên Vũ thu hồi Tà Nguyệt Loan Đao, tháo gỡ mặt nạ xuống, nhìn Hồng Liên cười cười:
- Ta là Thiên Vũ bằng hữu của Húc Dương, cô không sao chứ?
- Ngươi so với lời kể của Húc Dương còn lợi hại hơn nhiều!
Thiên Vũ khiêm tốn:
- Quá khen! Cô thế nào lại gặp phải những tên này vậy?
Hồng Liên lạnh nhạt:
- Vô tình gặp thôi! Ngươi còn không gọi bằng hữu của mình ra đây?
Thiên Vũ khá là kinh ngạc, không nghĩ Hồng Liên lại có thể cảm nhận ra sự tồn tại của Hoa Thanh.
Gã bèn quay đầu, nhìn về chỗ nàng đang ẩn núp, gọi khẽ:
- Cô vào đây đi!
Hoa Thanh men theo thông đạo tiến vào, nhãn thần đầy quái dị nhìn Hồng Liên:
- Xem ra, ngươi so với trong tưởng tượng của ta, mạnh hơn không ít!
Hồng Liên nhìn song nhãn của Hoa Thanh, tỏ ra khá kinh dị:
- Ngươi cũng biến hóa thật nhiều a!
Hoa Thanh lạnh nhạt:
- Khiến ngươi chê cười rồi!
Hồng Liên cũng không nói thêm nữa, chợt liếc về cửa động:
- Vị bằng hữu bên ngoài sao không vào luôn đi?
Lời vừa nói ra, cả Thiên Vũ và Hoa Thanh đồng thời biến sắc, hướng mắt nhìn cả ra cửa động, trong lòng vô cùng kinh ngạc.
Một tiếng gầm nhẹ vang lên, một cái bóng như u linh chợt hiện, lộ ra thân hình nửa người nửa thú, nhìn qua rõ ràng là do Thạch Bích Long biến hóa mà thành.
Thiên Vũ ngắm nghía quái vật nửa người nửa thú này, kinh ngạc thốt:
- Ngươi là Thạch Bích Long nhị giai?
Quái vật nửa người nửa thú hú lên, ngọng ngịu nói:
- Không sai! Ta là nhị giai Thạch Bích Long, đặc biệt phụng mệnh Đại vương tới hiệp trợ các người!
Hoa Thanh hừ một tiếng:
- Hiệp trợ? Chỉ sợ là giám thị thì có!
Hồng Liên nhẹ nhàng:
- Nói nhiều làm gì! Giết chết nó là xong!
Thân ảnh nhoáng lên, liền thấy nàng ta đã xuất hiện trước mặt quái vật nửa người nửa thú đó, ngọc chưởng thon dài mềm mại múa may, từ trong lòng bàn tay bắn ra một luồng lửa đỏ rực mỏng manh như tơ, trong nháy mắt đã quấn quanh người con Thạch Bích Long.
Tốc độ của Hồng Liên tựa hồ không nhanh lắm, thế nhưng con yêu thú kia dường như cả cơ hội phản ứng cũng không có, tích tắc liền bị sợi tơ lửa cổ quái của Hồng Liên kia trói chặt toàn thân.
Ngay lập tức, con yêu thú cuống cuồng vùng vẫy, miệng phát ra những âm thanh thê lương thống thiết, rồi chớp mắt đã hóa thành tro tàn dưới sự thiêu đốt kinh khủng của sợi tơ lửa, chỉ để lại một viên Vân Tinh Thạch long lanh, rơi vào tay Hồng Liên. Đọc nhiều hơn tại banlonghoi.com
Thiên Vũ và Hoa Thanh kinh hãi vạn phần, thế nào cũng không nghĩ ra, thực lực của Hồng Liên lại đáng sợ như vậy, trong sát na đã biến một con yêu thú nhị giai thành tro tàn.
Với Thiên Vũ mà nói, những nhân vật cường đại nhất mà gã từng thấy cho đến bây giờ chỉ là bốn Võ Tướng của thành Âm Thiên.
Nhưng bây giờ trước mắt, Hồng Liên lại tạo ra cho gã một cảm giác, tựa hồ so với bốn Võ Tướng kia, nàng còn đáng sợ hơn nhiều.
Hoa Thanh nhãn thần kì dị, trầm ngâm than khẽ:
- Đây là lửa gì vậy?
Hồng Liên liếc mắt nhìn hai người, lạnh nhạt:
- Tu luyện Tâm Hỏa, lúc đầu có chín đại cảnh giới. Trong đó tầng thứ năm là cảnh giới Tâm Viêm Tụ Hợp. Chỉ những người trong cơ thể, Tâm Hỏa từ đốm lửa nhỏ chuyển hóa thành Hỏa Diễm, đã có sự thay đổi về chất. Tâm Viêm tuy bất phàm, nhưng có rất nhiều loại và phẩm chất cũng khác biệt rất lớn. Hỏa Diễm của ta có tên là Thiên Tinh Xích Diễm, là một loại Dị Hỏa cực kỳ thần bí, thần kỳ trong thiên địa, có thể thiêu đốt vạn vật, những loại Tâm Viêm tầm thường khác tuyệt không thể sánh bằng.
Thiên Vũ hiếu kỳ:
- Thiên Tinh Xích Diễm? Dị Hỏa? Có liên quan gì đến Tâm Hỏa sao?
Hồng Liên cất viên Vân Tinh Thạch cấp hai đi, rồi thản nhiên nói:
- Tâm Hỏa là căn nguyên lực lượng của mỗi người. Bất kể ngươi tu luyện Võ thuật, Linh thuật hay Huyền thuật, mạnh yếu đều có quan hệ tới Tâm Hỏa. Đối với người luyện võ mà nói, Tâm Hỏa là vật bẩm sinh, mỗi người đều sở hữu, nhưng trình độ cao thấp khác nhau. Thông thường, người bình thường tu luyện Tâm Hỏa, ngoài phẩm chất của nó ra thì công pháp cũng ảnh hưởng mạnh yếu không nhỏ. Công pháp càng thượng thừa, thực lực càng cao thâm, Tâm Hỏa phẩm chất càng vượt trội. Nếu hai người cùng tu luyện cùng một công pháp, vậy thì thực lực sẽ không chênh lệch bao nhiêu, phẩm chất Tâm Hoa cũng khác biệt nhiều.
Hoa Thanh bèn hỏi: (Ài! Đây là lúc truyền công sao?)
- Đúng là thông thường thì như vậy, còn trong tình huống đặc thù thì sao?
Hồng Liên nói:
- Phẩm chất của Tâm Hỏa, ngoại trừ có liên quan tới công pháp và thực lực vẫn còn một trường hợp khác, đó chính là dung hợp và thôn phệ. Trong thiên địa, vốn tồn tại một ít Dị Hỏa thần kỳ, chúng nó có lực lượng thần bí, là tinh hoa của thiên địa diễn biến mà thành, phẩm chất cực cao. Một vài người hữu duyên, vận may vừa khéo, có thể dung hợp hoặc thôn phệ được Dị Hỏa này, khiến cho nó biến thành Tâm Hỏa, đạt được lực lượng thần kỳ, vượt hẳn phàm nhân. (Ăn kướp bản quyền Đấu Phá Thương Khung à!)
Thiên Vũ tò mò:
- Vậy Thiên Tinh Xích Diễm là Dị Hỏa sao? Là cô thôn phệ hay dung hợp nó vậy?
Hồng Liên gật đầu:
- Thiên Tinh Xích Diễm là khi ta còn nhỏ, vô tình dung hợp mà ra, trực tiếp cải biến thân thể của ta. Loại Dị Hỏa này nắm giữ thật nhiều lực lượng thần kỳ, thế nhưng quá trình dung hợp hoặc thôn phệ cũng tuyệt đối nguy hiểm. Nếu không có vạn đại cơ duyên, chết không nghi ngờ, chưa từng ngoại lệ.
Thiên Vũ kinh ngạc:
- Những điều cô vừa nói thật đáng lưu tâm! Vậy Thiên Tinh Xích Diễm đối với Luyện Khí, hẳn sẽ có những trợ giúp rất nhiều rồi!
Hồng Liên lại gật đầu:
- Ngươi nói không sai. Luyện Khí chia ra Khí Luyện và Hồn Luyện. Trong đó, Khí Luyện lại chia ra luyện Chân Khí và luyện Chân Nguyên. Nhưng mà vô luận là Luyện Khí hay Luyện Nguyên thì nói cho cùng đều là Tâm Hỏa Luyện Khí, cũng với phẩm chất của Tâm Hỏa có liên quan trực tiếp. Thiên Tinh Xích Diễm của ta là Dị Hỏa của thiên địa, phẩm chất cực cao, luyện tạo ra vật sẽ không còn tạp chất, đẳng cấp vượt trội bình thường.
Hoa Thanh ngạc nhiên:
- Ngươi là Luyện Khí Sư sao?
Hồng Liên thản nhiên:
- Đúng vậy! Ngươi cảm thấy không giống à!
Hoa Thanh lắc đầu:
- Không! Là ta chỉ cảm thấy có chút kinh ngạc. Bởi Luyện Khí Sư tương đối hiếm thấy, là một nghề rất đặc thù, được mọi người cực kỳ trọng vọng a!
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Thinhbobo
Thiên Địa Quyết
Tác giả: Tâm Mộng Vô Ngân
Quyển 3
Chương 36: Đồng hành.
Dịch: A Bư
Biên: A Tút
Converter: A Trùm
Nguồn: Bàn Long Hội
Hồng Liên nhìn Hoa Thanh rồi hỏi: "Các ngươi sau khi đi vào đây vẫn mang mặt nạ sao?"
Hoa Thanh gật đầu, thuận tay gỡ mặt nạ xuống, lộ ra dung mạo thật của mình.
Nhìn thẳng vào Hoa Thanh, ánh mắt Hồng Liên có chút kinh ngạc, trầm ngâm nói: " Tình huống thân thể của ngươi so với lúc trước thật sự khác nhau, tựa hồ đã nhận được kỳ ngộ nào đó giúp cho thể chất có sự thay đổi lớn, việc này đối với sự tu luyện sau này của ngươi sẽ có trợ giúp rất lớn. Còn thân thể của Thiên Vũ thì tình trạng không tốt cho lắm, thịt nhão, gân cốt bình thường, kinh mạch rất nhỏ, máu bị vẩn đục, các tế bào lớn nhỏ không đều, sắp xếp hỗn loạn, chỗ thiếu hụt quá nhiều"
Hoa Thanh kinh ngạc nói: "Thân thể của hắn kém đến như vậy sao?"
Thiên Vũ cười khổ nói: "Hồng Liên cô nương nói không sai, thân thể của ta thực sự có rất nhiều thiếu sót, cần phải rèn luyện cẩn thận thêm nhiều lắm."
Hồng Liên nhìn Thiên Vũ rồi trầm ngâm nói: "Thân thể ngươi mặc dù tồn tại những thiếu sót thật lớn, nhưng Tâm Hỏa của ngươi có chút kỳ quái, ta từng thấy qua rất nhiều người nhưng chưa từng gặp người nào như ngươi. Nếu như những thiếu sót của ngươi có thể bù đắp được thì thành tựu sau này của ngươi sẽ không thể đoán trước được"
Hoa Thanh hỏi: "Có biện pháp gì có thể đền bù cho sự thiếu sót thân thể hắn không?"
Hồng Liên chần chờ nói: "Biện pháp đương nhiên là có, nhưng thật sự rất phiền toái hơn nữa cần phải kiên trì trong một thời gian rất dài. Dĩ nhiên, nếu như ngươi có được Bách Thảo Dịch Cốt Đan của Thanh Hiên Môn, nó cũng có công dụng cải thiện tình trạng thân thể của ngươi."
Thiên Vũ hiếu kỳ nói: "Bách Thảo Dịch Cốt Đan nơi đó có bán sao?"
Hồng Liên nhẹ giọng nói: "Đây là đan dược Địa cấp thượng phẩm của Thanh Hiên Môn, cho dù dùng tiền chưa chắc đã mua được. Dĩ nhiên ngươi cũng có thể mua một ít Dịch Cốt Đan Huyền cấp hạ phẩm để thay thế, chẳng qua là hiệu quả không cao."
Thiên Vũ kinh ngạc nói: "Địa Cấp thượng phẩm đan dược, chỉ sợ cho dù có bán ta cũng mua không nổi."
Hoa Thanh khuyên nhủ: "Đừng thất vọng nữa, trước hết mua một ít Dịch Cốt Đan Huyền Cấp hạ phẩm phục dụng rồi đi từng bước một vậy."
Thiên Vũ cũng không thèm để ý, cười nói: "Mặc dù thể chất của ta kém nhưng ta sẽ trọng tu, cùng lắm thì tốn thêm một ít thời gian nữa thôi."
Hồng Liên nhẹ giọng nói: "Thể chất quả thật có thể thông qua tu luyện để thay đổi, chỉ là người bình thường không biết được phương pháp này. Ngươi nếu hiểu được thuật luyện thể thì quả là điều tốt."
Thiên Vũ cười nói: "Ta đã chạm được vào con đường đó rồi, tin tưởng không lâu sau đó thể chất ta sẽ đề cao thêm một chút."
Hồng Liên nhìn Thiên Vũ nhắc nhở: "Nếu có cơ hội thì tốt nhất nên mở rộng kinh mạch của ngươi một chút, đó là mắt xích quan trọng nhất liên quan chặt chẽ đến tiến triển tu luyện. Hôm nay các ngươi tới đây là vì Hắc Thiết Thạch sao?"
Hoa Thanh nói: "Chúng ta lần này thi hành nhiệm vụ thứ nhất, chính là phải lấy được năm mươi cân Hắc Thiết Thạch."
Hồng Liên lạnh nhạt nói: "Hắc Thiết Thạch căn bản không thể tìm được ở phía ngoài Loạn Thạch Cốc này."
Thiên Vũ nói: "Nhưng ban ngày phía trên kia có gió lốc, chúng ta lúc trước xém chút nữa gặp nạn đó."
Hồng Liên trầm mặc một chút rồi nhẹ giọng nói: "Gió lốc cũng không phải là lực lượng thiên nhiên, mà bị trận pháp khu động. Bên trong Loạn Thạch Cốc ẩn giấu rất nhiều bí ẩn, mặt ngoài thì nhìn như lộn xộn nhưng kì thực lại giấu diếm huyền cơ, có một trận pháp cổ quái quỷ dị, nhưng cũng chỉ có hữu hiệu ban ngày. Đến buổi tối, Thạch Bích Long bắt đầu ra ngoài hoạt động, người bình thường cũng không thể đối phó được."
Thiên Vũ hỏi: "Lúc trước nghe Phượng Vân Thiên đề cập tới, nói Hồng Liên tiểu thư muốn tìm Hắc Tinh Huyền Thiết, không biết có có tìm được chưa?"
Hồng Liên lắc đầu nói: "Hắc Tinh Huyền Thiết là kì vật thế gian hiếm thấy, cực kì thưa thớt. Theo truyền thuyết ở dưới tầng đất thứ ba Loạn Thạch Cốc có loại đồ vật này, nhưng trước mắt ta còn chưa tìm được cửa thông vào tầng thứ hai ."
Hoa Thanh nói: "Lúc trước chúng ta từng nghe tam giai Thạch Bích Long đề cập tới, nói rằng ở trong tầng thứ nhất Loạn Thạch Cốc có 108 động phủ, trong đó chỉ có một động phủ có cửa đi vào tầng thứ hai dưới lòng đất.”
Hồng Liên nói: "Điểm này ta cũng biết, chẳng qua là cửa vào kia rất kỳ quái, ta đã tìm rất lâu, nhưng thủy chung không có tìm được."
Thiên Vũ phân tích nói: "Vào thời gian cánh cửa kia mở ra sẽ xuất hiện điều gì dị thường hay không?"
Hồng Liên nghe vậy thì chấn động, chợt nói: "Ngươi phân tích cũng có thể có khả năng, nơi cửa ra vào duy nhất hiển nhiên hết sức trọng yếu, hẳn là phải có hạn chế thời gian nào đó."
Hoa Thanh chần chờ nói: "Cho dù Thiên Vũ suy đoán chính xác, nhưng cửa vào lúc nào mới mở để xuất hiện tình huống dị thường chứ? Điểm này chúng ta không biết gì cả, chỉ sợ đoán mò cũng vô ích thôi"
Hồng Liên lạnh nhạt nói: "Chuyện này tự nhiên cần phân tích cho thật tốt, còn phải đánh cuộc vận khí một lần. Hiện tại ta chuẩn bị đi trước, các ngươi cùng theo ta rời đi hay còn tiếp tục ở lại?"
Hoa Thanh không nói gì, quay đầu nhìn Thiên Vũ.
Thiên Vũ tâm tư nhanh chóng vận chuyển, đi theo bên cạnh cao thủ như Hồng Liên này, cho dù Tam Giai Thạch Bích Long kia ra mặt chặn lại, mình cũng không cần phải sợ.
Hơn nữa, Loạn Thạch Cốc này vô cùng quỷ dị, dừng lại lâu quá đối với mình cũng không có lợi, hay là trước tiên cứ rời đi cho thỏa đáng.
Nghĩ tới đây, Thiên Vũ cười nói: "Chúng ta cũng muốn rời đi, chẳng qua là lo lắng gió lốc phía ngoài."
Hồng Liên lạnh nhạt nói: "Đi thôi, gió lốc kia ta sẽ có biện pháp đối phó." Xoay người, Hồng Liên trước đi.
Thiên Vũ dừng lại một chút, lấy đi túi trữ vật trên người hai tên đệ tử Ngoại môn cùng với hai thanh Phích Lịch Nỗ Tiễn, sau đó mới cùng Hoa Thanh một đường đi theo Hồng Liên. Trên mặt đất, chỉ thấy vô số đá tảng lởm chởm khắp nơi, nhìn có vẻ hoang vu tiêu điều.
Xung quanh phạm vi Loạn Thạch Cốc nhìn không thấy tới một tia màu xanh nào, không có bất kỳ thực vật nào tồn tại, hoàn toàn là một tuyệt địa lộ ra khí tức tang thương cổ xưa.
Hồng Liên đứng trên một khối đá lớn, nhẹ giọng nói: "Trên trời Loạn Thạch Cốc cấm bay lượn, cho dù là Mộc Diên (diều gỗ) cũng không được, nếu không chắc chắn sẽ chết rất thảm."
Hoa Thanh hỏi: "Vậy phải làm như thế nào mới thông qua được Loạn Thạch Cốc này?"
Hồng Liên giọng nói có chút hờ hững: "Gió lốc là do trận pháp khu động mới sinh ra, chỉ cần các ngươi nhảy không cao hơn giới hạn của Loạn Thạch Cốc bình thường sẽ không khu động trận pháp. Đi thôi."
Mũi chân điểm nhẹ một cái, Hồng Liên triển khai thân pháp nhẹ nhàng linh hoạt nhanh chóng xuyên qua Loạn Thạch Cốc, bốn phía vẫn không có bất kỳ điều gì khác thường.
Thiên Vũ và Hoa Thanh theo sát phía sau, chỉ qua chốc lát ba người đã đi về phía trước mấy dặm, ai ngờ phía trước lại xuất hiện một tình huống bất ngờ.
Trong đám loạn thạch kia, ba đạo thân ảnh đang chia làm hai phe, trong đó Hoa Thanh chỉ nhận biết hai người nhưng Thiên Vũ lại nhận ra toàn bộ.
Hồng Liên lúc này đã dừng lại, ánh mắt ngưng trọng nhìn phía ba người trước, không nói một lời.
Ở ngoài mấy trượng, là một nam tử anh tuấn khoảng 25-26 tuổi mặc y phục màu vàng nhạt đang cùng một cẩm y lão giả khoảng lục tuần giằng co.
Một người mặc y phục ngoại môn đứng bên cạnh phục vụ lão giả là một nam tử trẻ tuổi, chính là Phượng Vân Thiên, giờ phút này vẻ mặt âm trầm đối diện với nam tử anh tuấn, có chút ngưng trọng.
Chủ tớ hai người Phượng Vân Thiên, Hoa Thanh và Hồng Liên đều biết.
Mà nam tử anh tuấn mặc y phục màu vàng nhạt kia, trong trí nhớ Thiên Vũ lại ghi khắc rất sâu, bởi vì người này chính là Dữ Âm Thiên Thành - Phạm Hoa Sơn, vừa mới cướp đoạt Thổ Hoàng Long Khí, hắn là cao thủ cấp Võ Tướng.
Nhìn nam tử anh tuấn kia, sự tức giận của Thiên Vũ bùng lên tới tận đỉnh, nhưng cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, chẳng qua là cẩn thận nhắc nhở: " Người mặc y phục màu vàng nhạt kia là một cao thủ cấp bậc Võ Tướng, ta lúc trước thiếu chút nữa đã chết ở trong tay hắn."
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Long Hoàng
Thiên Địa Quyết
Tác giả: Tâm Mộng Vô Ngân
Quyển 3
Chương 37: Kinh sợ cường địch.
Dịch: A Bư
Biên: A Tút
Converter: A Trùm
Nguồn: Bàn Long Hội
Hoa Thanh nghe vậy thì chấn động, cao thủ cấp Võ Tướng là tồn tại đáng sợ đến cỡ nào chứ, không nghĩ tới Thiên Vũ lại thiếu chút nữa chết ở trong tay đối phương.
Hồng Liên mang khăn che mặt nên nhìn không ra cảm xúc, nhưng ngữ khí của nàng lại hết sức lạnh nhạt.
"Người này tên là Đỗ Tinh Vũ, đến từ Phù Cừ Thành, bề ngoài nhìn như trẻ tuổi, trên thực tế đã hơn 40 tuổi, là Nhị đương gia của Đỗ thị thương hội, ở trong Phù Cừ Thành cũng là nhân vật nổi danh lừng lẫy."
Hoa Thanh nhìn Cẩm Y lão giả khoảng lục tuần kia, hỏi: "Lão đầu này nhìn dáng dấp cũng không đơn giản, hắn là ai?"
Hồng Liên nói: "Người này là tổng quản Phượng gia Điền Thất, Phượng gia tại Tây Bắc Phù Cừ Thành, trấn Vọng Xuyên uy chấn một phương, cũng là gia tộc không dễ dàng trêu chọc"
Thiên Vũ không hiểu nói: "Nếu Phượng gia uy chấn một phương ở trấn Vọng Xuyên, vậy Phượng Vân Thiên này vì sao lại bỏ gần cầu xa, chạy đến trấn Thiết Thạch gia nhập Phân Đường Thiết Thạch? Chi bằng cứ trực tiếp tiến vào phân đường ở trấn Vọng Xuyên đi."
Hồng Liên nhẹ giọng nói: "Nguyên nhân rất đơn giản, Phượng gia ở Vọng Xuyên trấn là một danh gia vọng tộc, trong đám trẻ tuổi xuất hiện không ít nhân vật kiệt xuất. Phượng Vân Thiên lựa chọn tới phân đường Thiết Thạch là muốn tránh khỏi xung đột với huynh đệ đồng tộc."
Hoa Thanh nói: "Đây là sự một lựa chọn rất sáng suốt."
Với khoảng cách mấy trượng, Hồng Liên và Thiên Vũ, Hoa Thanh nói chuyện tự nhiên không qua khỏi tai Đỗ Tinh Vũ, Điền Thất, Phượng Vân Thiên, nhưng ba người vẫn như cũ không nói một lời, hiển nhiên không khí giữa bọn họ đang rất khẩn trương.
Trong ba người, Đỗ Tinh Vũ là bình tĩnh nhất, nhưng Điền Thất và Phượng Vân Thiên thì chịu áp lực gấp bội, dù sao đối mặt với một cao thủ cấp bậc Võ Tướng, chỉ vẻn vẹn cỗ khí thế vô hình kia đã làm cho trong lòng hai người sinh ra rất nhiều gánh nặng tâm lí.
Song đúng như Hồng Liên đã nói, Phượng gia ở trấn Vọng Xuyên cũng rất nổi danh, Phượng Vân Thiên là đệ tử kiệt xuất của truyền thừa huyết mạch Phượng gia, Đỗ Tinh Vũ nếu muốn giết hắn, trong lòng cũng không tránh khỏi có chỗ cố kỵ.
Vô hình chung trong lúc đang giằng co, Đỗ Tinh Vũ phá vỡ yên lặng, hờ hững nói: "Nể mặt gia chủ Phượng gia, ta hôm nay tạm thời tha cho các ngươi một mạng, cút đi."
Điền Thất trầm giọng nói: "Đỗ Tinh Vũ ngươi không nên càn rỡ, đắc tội với người của Phượng gia, cho tới bây giờ ai cũng không có kết quả gì tốt."
Bỏ lại một câu nói, Điền Thất lôi kéo Phượng Vân Thiên xoay người, mấy lần nhấp nhô liền biến mất không thấy đâu nữa.
Đỗ Tinh Vũ hừ nhẹ một tiếng, quay đầu lại nhìn đám người Hồng Liên, sau khi nhìn rõ bộ dáng Thiên Vũ, cười lạnh nói: "Tiểu tử, ngươi nếu không muốn chết thì nên cút càng xa càng tốt, không nên xuất hiện trước mặt ta."
Thiên Vũ nghe vậy chấn động, Đỗ Tinh Vũ chỉ dùng ánh mắt một cái đã sinh ra một cổ áp lực vô hình, trong nháy mắt tác dụng lên trên người của hắn, vững vàng trói buộc chặt thân thể của hắn làm cho hắn ngay cả một ý niệm phản kháng cũng không có.
Cao thủ cấp bậc như thế, sự chênh lệch uy thế làm cho Thiên Vũ kinh hãi run người.
Tựa hồ cảm thấy được Thiên Vũ gặp nguy hiểm, Hồng Liên đột nhiên mở miệng nói: "Đỗ Tinh Vũ, ngươi tốt nhất không nên hành động thiếu suy nghĩ, nếu không người hối hận sẽ là ngươi."
Đỗ Tinh Vũ nhìn Hồng Liên mấy lần, cười to nói: "Khẩu khí lớn đó, chỉ bằng vào ngươi mà cũng dám đe dọa ta, thật là không biết tự lượng sức mình."
Hồng Liên cười lạnh nói: "Phải không? Vậy ngươi có muốn thử một lần hay không?"
Hồng Liên bước nhẹ nhàng đi tới, trong nháy mắt đã xuất hiện cách Đỗ Tinh Vũ sáu thước, cả người giống như lăng không mà đi, lộ ra một loại thần bí không nói nên lời.
Đỗ Tinh Vũ sắc mặt chợt biến hóa, thân thể trong nháy mắt lui về phía sau vài thước, chất vấn: "Ngươi là ai? Hãy xưng tên ra?"
Hồng Liên hờ hững nói: "Chớ có hỏi ta là ai, ngươi nếu thức thời thì mau mau cút đi."
Đỗ Tinh Vũ híp mắt lại, phản bác: "Ta nếu không muốn rời đi thì sao?"
Hồng Liên đạm mạc nói: "Ta sẽ đứng ở chỗ này, nếu ngươi không ngại thì cứ thử động thủ một lần xem."
Đỗ Tinh Vũ không biết nên nói gì, hắn tự nhận là cao nhân ánh mắt độc đáo, nhưng lúc này nhìn nhìn lại vẫn không xem thấu thực lực Hồng Liên, điều này làm cho hắn không dám tùy tiện động thủ.
Đến cấp bậc như Đỗ Tinh Vũ đã chính là cao thủ thực sự, cũng đã hiểu biết rõ ràng chỉ cần có chút sai lầm sẽ gặp cảnh vạn kiếp bất phục, vì vậy cao thủ như bọn họ so với các võ giả bình thường thường luôn cẩn thận hơn rất nhiều.
Thiên Vũ và Hoa Thanh đứng phía sau Hồng Liên, trên khuôn mặt tràn đầy lo lắng, mặc dù hai người cũng biết Hồng Liên có Thiên Tinh Xích Diễm lợi hại, nhưng Đỗ Tinh Vũ dù sao cũng là cấp bậc Võ tướng chính là cao thủ hiếm thấy, thực lực cường hãn làm cho người ta cảm thấy kinh khủng. Trong lòng hai người há có thể không lo lắng cho Hồng Liên sao?
Hồng Liên ánh mắt bình tĩnh nhìn chằm chằm vào Đỗ Tinh Vũ, giọng nói lạnh như băng: "Khoảng cách như thế này chỉ một chưởng là sẽ rõ ràng, ngươi tại sao còn do dự?"
Đỗ Tinh Vũ sắc mặt biến ảo không ngừng, hừ lạnh nói: "Ta nếu xuất thủ, người khác sẽ cười nhạo ta lấy lớn hiếp nhỏ."
Hồng Liên cười lạnh nói: "Ngươi đến cả tim và mật cũng sợ hãi như vậy thì mau rời đi. Võ tướng như vậy ta còn chẳng thèm ngó tới."
Xoay người, Hồng Liên thoáng một cái liền trở về bên cạnh Thiên Vũ cùng Hoa Thanh, mang theo hai người trực tiếp rời đi.
Đỗ Tinh Vũ lăng không đứng ở đó, thần sắc trên mặt cực kì khó coi, một câu nói của Hồng Liên nhìn như rất tùy ý, kì thực lại cho hắn sự châm chọc rất lớn, để cho hắn vô cùng lúng túng rồi cũng không dám tùy tiện động thủ.
Xem ra có đôi khi cẩn thận quá mức, cũng không phải là chuyện tốt.
Thiên Vũ và Hoa Thanh theo sát phía sau Hồng Liên đi xa hơn mười dặm mới bay ra khỏi khu vực Loạn Thạch Cốc.
Hồng Liên dừng lại nhìn Thiên Vũ và Hoa Thanh, hai mắt ẩn sau tấm khăn che mặt lộ ra một tia lấp lánh thần bí và xinh đẹp vô ngần.
"Nơi này không phải là phân đường Thiết Thạch, hai người các ngươi phải cẩn thận một chút. Nếu có duyên chúng ta còn có thể lại gặp nhau."
Thiên Vũ nói: "Thay ta hỏi thăm Húc Dương, nếu rãnh rỗi ta sẽ đi gặp hắn."
Hồng Liên nhìn Thiên Vũ hỏi: "Ngươi từng tới Nhã Tâm Các?"
Thiên Vũ chần chờ nói: "Đi tới hai lần, nàng chớ trách cứ Húc Dương."
Hồng Liên không nói gì xoay người rời đi, điều này làm cho Thiên Vũ đoán không ra nàng có tức giận hay không nữa.
Hoa Thanh nhìn Hồng Liên đi xa rồi nhẹ giọng nói: "Trước kia tựa hồ như ngươi không biết nàng ta?"
Thiên Vũ chần chờ nói: "Ta chỉ là quen biết sư đệ của nàng, nhưng đã nghe qua đại danh của nàng. Đi thôi, lúc này trước tiên chúng ta nên rời đi, buổi tối còn phải đi tìm Hắc Thiết Thạch nữa."
Ra khỏi Loạn Thạch Cốc, Thiên Vũ và Hoa Thanh quan sát địa hình bốn phía, để ý tìm chỗ hoang vắng chạy đi.
Lúc này đã vào xế chiều giờ Dậu, Thiên Vũ và Hoa Thanh tìm một chỗ bí mật trong rừng cây để ẩn thân, sau đó bắt đầu thu dọn lại tất cả công việc của ngày hôm nay.
Hồi sáng sớm, Thiên Vũ và Hoa Thanh ở trong rừng trúc gặp được rất nhiều người, trong đó bao gồm đại hán áo đen Lữ Đại Vĩ, Cẩm Y lão giả Diệp Vinh Quang, Tà Kiếm Kinh Hồn - Quân Mạc Vấn, Phù Cừ Kim gia - Kim Mạc Nhất, cô bé xinh đẹp Đinh Linh, cùng với một nam tử anh tuấn trang phục thư sinh.
Sau đó, Thiên Vũ từ trong miệng Diệp Vinh Quang mới biết được chuyện Trịnh Vân bị trọng thương trong lòng thập phần lo lắng.
Đến Loạn Thạch Cốc, Thiên Vũ và Hoa Thanh lại gặp được Minh Dương, Lý Bạch Vân, Hồng Liên và thiếu niên áo trắng, cũng từ trên thi thể chiếm được bốn túi trữ vật, tất cả đều giao cho Hoa Thanh.
Sau tiến vào Loạn Thạch Cốc, hai người tao ngộ gió lốc tập kích, trong lúc vô tình tiến vào tầng một mê cung dưới đất gặp được Thạch Bích Long.
Sau đó Hoa Thanh đuổi theo kia thân ảnh màu đỏ tiến vào Huyễn Hình động phủ rồi chiếm được phương pháp tu luyện của Phượng Hoàng Niết Bàn.
Thiên vũ gặp gỡ Âm Thiên Thành, Phạm Hoa Phong, Thành Cương, Đỗ Tinh Vũ là bốn vị cao thủ cấp Võ tướng, giải khai phong ấn Thổ Hoàng Long Khí chiếm được hai mươi hai cái túi trữ vật, cùng với ý thức thần bí kia, do đó nắm giữ huyền dương khí luyện thuật Nghịch Thiên Quyết.
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Long Hoàng
Thiên Địa Quyết
Tác giả: Tâm Mộng Vô Ngân
Quyển 3
Chương 38: Thu hoạch lớn.
Dịch: A Lạ
Converter: A Trùm
Nguồn: Bàn Long Hội
Sau đó, Hoa Thanh bị Lữ Đại Vĩ, Hàn Kiến, Tạ Nhị Nương ba người kèm hai bên, tiến nhập sào huyệt của Thạch Bích Long.
Thiên Vũ đuổi tới đó, vừa lúc gặp gỡ Thạch Bích Long đang vây công mọi người. Vì vậy, gã chiếm được không ít Vân Tinh Thạch.
Sau này, Thiên Vũ phát hiện ra thi thể Lý Bạch Vân, lấy đi rồi hắn túi trữ vật , rồi cùng tam giai Thạch Bích Long gặp nhau, cùng mang quỷ kế trong lòng, hai bên mới tiến hành giao dịch.
Trở lại sau nữa, Thiên Vũ vì Hồng Liên giải vây, lại đọat được thêm hai túi trữ vật, hai thanh Phích Lịch Nỗ Tiễn, gặp gỡ qua Đỗ Tinh Vũ, Phượng Vân Thiên cùng Điền Thất.
Không tới một ngày ngắn ngủi, Thiên Vũ cướp đoạt được không ít đồ vật. Trừ ra bảy mươi hai khối Vân Tinh Thạch không tính, các loại túi trữ vật thì có hai mươi chín cái, trong đó bốn cái cho Hoa Thanh, còn có một chút binh khí và hộ giáp, vật phẩm trang sức vân vân, tất cả đều cất dấu trong Huyễn Linh Giới.
Kể lại một chút kinh nghiệm của bản thân một cách đơn giản, Thiên Vũ nói:
- Hôm nay nghĩ đến Lý Bạch Vân kia có khả năng đã chết ở trong tay tam giai Thạch Bích Long rất lớn.
Hoa Thanh vuốt cằm nói: - Từ tình huống ngay lúc đó mà xem, đây là giải thích duy nhất! Đáng tiếc là sau lúc Hàn Kiến tiến vào liền không thấy được bóng dáng, cũng không biết là chạy thoát chưa, hay đã chết ở trong tay tam giai Thạch Bích Long rồi?
Thiên Vũ cười nói:
- Chuyện này tạm thời không nên lo lắng! Chúng ta trước tiên hãy kiểm kê một chút chiến lợi phẩm của hôm nay!
Hoa Thanh cười mắng:
- Vậy mà ngươi cũng xem là chiến lợi phẩm hả? Rõ ràng chính là cướp đoạt của người chết mà!
Thiên Vũ phản bác, nói:
- Coi như là cướp đoạt người chết đi! Như vậy cũng phải cần có vận khí tốt đó, đúng không?
Hoa Thanh giận đến mặt trắng bệch không còn chút máu, liếc mắt nhìn Thiên Vũ, cũng không thèm cùng gã cãi cọ, lấy ra bốn túi trữ vật buổi sáng Thiên Vũ giao cho mình, đổ ra tất cả đồ vật bên trong.
- Đây là túi trữ vật của bốn đệ tử Giang Hoa Môn buổi sáng, tổng cộng có mười sáu bình đan dược, tám ngàn sáu trăm năm mươi bốn kim tệ, ba nghìn hai trăm sáu mươi tám ngân tệ.
Thiên Vũ cầm lấy bình thuốc nhìn kỹ rồi so sánh, cười nói:
- Cũng không tệ lắm! Có bốn bình Ngưng Hỏa đan, tổng cộng hai mươi bốn viên. Hai bình Kết Khí đan, tổng cộng bốn viên. Bốn bình Ích Cốc đan, bốn bình Giải Độc Hoàn, hai bình Hồi Khí tán.
Hoa Thanh đem kim tệ giao cho Thiên Vũ, lạnh nhạt nói:
- Kim tệ ngươi thu lại đi! Ngân tệ ta giữ lại là được!
Thiên Vũ cũng không khách khí, thuận tay đem kim tệ thu vào Huyễn Linh Giới, cũng lấy ra hai mươi lăm túi trữ vật.
Hoa Thanh sắc mặt khẽ biến, tạm thời đem mười sáu bình đan dược di tới một bên, giúp đỡ Thiên Vũ đem túi trữ vật mở ra, đổ ra đồ vật bên trong.
Lúc này, đồ vật trong hai mươi lăm túi trữ vật đã dọa hai người kinh hãi một trận. Ngoài chủng loại đa dạng, thiên kì bách quái, số lượng quá nhiều, làm cho người ta kinh hãi.
Liếc mắt nhìn nhau, Thiên Vũ cố nén cảm xúc muốn cười to, nhếch miệng nói:
- Lần này chúng ta đại phát tài rồi! Trước tiên hãy phân loại và chỉnh sửa lại, sau đó chậm rãi kiểm kê!
Hoa Thanh không kềm được ý cười trên mặt, lập tức chuyên tâm phân loại phân loại, kiểm kê những vật phẩm đang chất đống ở trước mắt.
Một lúc lâu sau, tất cả vật phẩm cơ bản đã phân loại xong xuôi. Thiên Vũ bắt đầu cẩn thận kiểm kê.
Đầu tiên, Thiên Vũ bắt đầu từ tiền bạc. Ngân tệ trong hai mươi lăm túi trữ vật tăng lên thành hai vạn ba nghìn chín trăm tám mươi hai đồng. Thiên Vũ để cho Hoa Thanh trực tiếp thu vào.
Sau đó là kim tệ. Số lượng quá khổng lồ, làm cho Thiên Vũ và Hoa Thanh cơ hồ không thể tin được vào mắt mình, lại đạt tới mười tám vạn tám ngàn bốn trăm sáu mươi tám mai.
Số này được Thiên Vũ trực tiếp thu vào Huyễn Linh Giới.
Sau kim tệ là thủy tinh tệ. Số lượng cũng không ít, tổng cộng có hai trăm bảy mươi sáu mai.
Ngoại trừ thủy tinh tệ, cư nhiên còn có ba tấm bạch toản.
Thiên Vũ cùng Hoa Thanh quả thực cao hứng gần chết. Tất cả đều do Thiên Vũ thu vào Huyễn Linh Giới bảo tồn.
Sau khi phân loại tất cả kim tệ và vật phẩm, Thiên Vũ và Hoa Thanh bắt đầu kiểm kê phân chia lại đan dược. Tổng số lượng cũng rất nhiều, lên đến chín mươi hai bình.
Cẩn thận kiểm tra, Thiên Vũ và Hoa Thanh tốn thời gian một lúc lâu, mới đem chín mươi hai bình đan dược phân loại hoàn toàn.
Trong đó Ích Cốc đan mười sáu bình, Giải Độc Hoàn hai mươi bình, Hồi Khí tán sáu bình, Tụ Khí đan bốn bình, Ngưng Hỏa đan mười tám bình, Kết Khí đan mười bình, Hỏa Linh đan bốn bình, Quy Nguyên đan sáu bình, Tiểu Hoàn đan tam bình, Dịch Cốt Đan hai bình, Huyền Phong đan hai bình, Băng Linh đan một lọ.
Nhìn đống đan dược này, Hoa Thanh cảm khái nói:
- Lúc đầu, sợ đan dược không đủ, nhưng hôm nay lại có nhiều như vậy làm cho người ta không cách nào dùng hết được!
Thiên Vũ lắc đầu nói:
- Ngươi lại còn ngại nhiều ư? Đan dược này dùng không mất bao nhiêu thời gian đâu! Đương nhiên, trước mắt, Ích Cốc đan, Giải Độc Hoàn, Hồi Khí tán vân vân…, chúng ta tạm thời không dùng được nhiều như vậy, nhưng có thể đổi thành đan dược khác. Tụ Khí đan, Ngưng Hỏa đan…những loại đan dược có tác dụng gia tăng thực lực, chính là càng nhiều càng tốt!
Hoa Thanh cầm lấy một lọ Kết Khí đan, nhìn nhãn hiệu và cấp bậc, nhẹ giọng nói:
- Hoàng cấp trung phẩm đan dược, khi cấp bậc Tâm Hỏa đạt tới ngoài hai trăm điểm mới có thể dùng. Cấp bậc Tâm Hỏa vượt qua bốn trăm điểm sẽ không có hiệu quả!
Thiên Vũ cầm lấy một lọ Băng Linh đan bên cạnh, cười nói:
- Đây chính là Huyền cấp trung phẩm đan dược! Một viên được bán ra với giá năm vạn kim tệ. Ở đây tuy chỉ có hai viên, nhưng lại có giá trị mười vạn kim tệ đó nha! Còn có Tiểu Hoàn đan và Huyền Phong đan, đều là Huyền cấp trung phẩm đan dược, giá bán ra cũng đến ba vạn kim tệ và bốn vạn kim tệ. Quy Nguyên đan và Dịch Cốt Đan chính là Huyền cấp hạ phẩm đan dược, giá cả tiêu thụ chính là bốn ngàn năm trăm kim tệ và ba nghìn kim tệ. Hỏa Linh đan là Hoàng cấp thượng phẩm đan dược, giá cả tiêu thụ cũng đạt tới ba trăm năm mươi kim tệ!
Hoa Thanh cảm khái nói:
- Những loại đan dược nàymặc dù quý giá, đối với chúng ta bây giờ căn bản là không thể dùng được, phải không?
Thiên Vũ cười nói:
- Huyền cấp đan dược thì chúng ta trước mắt lại không cách nào dùng được phần lớn, nhưng tương lai thì lại có thể. Còn lại Ngưng Hỏa đan cùng Kết Khí đan, đối với ngươi hẳn là có trợ giúp rất lớn! Hỏa Linh đan thì đến khi cấp bậc Tâm Hỏa đạt tới ngoài tám trăm điểm thì mới có thể dùng, trước mắt tạm thời cũng không cần!
Hoa Thanh trầm tư một chút, nhìn lướt qua những loại đan dược này, lạnh nhạt nói:
- Ngươi thu tất cả những loại Huyền cấp đan dược vào đi! Phần còn lại thì chúng ta sẽ chậm rãi phân phối!
Thiên Vũ chần chờ một chút, cẩn thận đếm thêm lần nữa số lượng đan dược. Kết quả là Băng Linh đan có hai viên, Huyền Phong đan bốn viên, Tiểu Hoàn đan sáu viên, Quy Nguyên đan bốn mươi tám viên, Dịch Cốt Đan bốn viên, Hỏa Linh đan bốn mươi hai viên, Kết Khí đan tám mươi viên, Ngưng Hỏa đan một trăm sáu mươi bốn viên, Tụ Khí đan hai mươi sáu viên.
Thiên Vũ đem số lượng nói cho Hoa Thanh, sau đó phân cho Hoa Thanh hai viên Tiểu Hoàn đan, nghiêm mặt nói:
- Tiểu Hoàn đan này không những có công hiệu tăng cường thực lực, đồng thời cũng là tiên dược dùng để chữa thương! Ngươi hãy lưu ở trên người để đề phòng tình huống vạn nhất!
Hoa Thanh nhìn Thiên Vũ, cảm nhận được trong mắt của hắn là một sự quan tâm vô cùng, nên tâm tình của nàng hết sức cao hứng.
Mặc dù lúc Thiên Vũ cướp đoạt tài vật có vẻ rất tham lam, không từ chối hay bỏ qua một cơ hội nhỏ nào, nhưng ít nhất đối với Hoa Thanh, hắn có vẻ quan tâm đến nàng rất nhiều, trong mắt hàm chứa một cỗ thâm tình mênh mông, điều này so với bất cứ chuyện gì đều mạnh hơn rất nhiều!
Tiếp nhận một lọ hai viên Tiểu Hoàn đan, Hoa Thanh đạm nhã nói:
- Nhớ kỹ nhưng lời chúng ta hứa hẹn với nhau nhé! Tuy hai mà một…!!!
Thiên Vũ cười nói:
- Yên tâm, ta quyết sẽ không bao giờ quên được! Trước mắt, những loại Huyền cấp đan dược khác thì ngươi tạm thời không cần, ta trước hết thu lại đã. Hỏa Linh đan có bốn mươi hai viên, tạm thời phân cho ngươi hai mươi viên. Kết Khí đan tổng cộng tám mươi viên, chúng ta một người một nửa. Ngưng Hỏa đan mỗi viên có công dụng gia tăng bốn điểm giá trị Tâm Hỏa, ngươi hôm nay cấp bậc Tâm Hỏa đã cao tới một trăm sáu mươi điểm, tiện đây hãy lấy mười viên là tốt rồi! Tụ Khí đan do ta giữ. Còn lại những loại đan dược khác, chúng ta đều có trên người, tất cả tạm thời do ta trước tiên thu lại. Đợi lúc rảnh rỗi rồi sẽ đổi thành đan dược là xong!
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Long Hoàng