Buổi tối hắn cao hứng ở căn tin ăn cơm chiều, cùng với một đám học sinh ở với nhau cảm giác thật là tốt, ngày mai là có thể chính thức đi học. Vương Động trong lòng vẫn có chút kích động, trước mắt hắn còn không có bạn bè, chẳng qua đó là hiện tại.
"Nhóc con, nhanh lên đi thôi."
"Biết rồi, đừng có giục.” - Vương Động cũng có thể hiểu được tâm tình hiện tại của Võ Thần Tự Nhận, cho nên sau khi cơm nước xong hắn liền hướng Thiên đường mộng ảo đi tới.
Trò chơi PA thực tế chiến đấu hắn cũng biết, đây là trò chơi hiện tại được xếp ở vị trí số một, chính xác mà nói đây chỉ có thể coi là nửa trò chơi, toàn bộ máy móc được sử dụng đều là đồ của quân đội dùng để huấn luyện võ trang chiến sĩ.
Có lẽ do một số mới quan hệ mật thiết nào đó, công ty Dream cùng quân đội hợp tác với nhau đã được vài năm, song song với việc nắm bắt, làm dịu tất cả các mối quan hệ để biến thành PA hiện tại, về phần có tái hiện được huy hoàng trước kia hay không cũng không thể biết trước.
PA mặc dù là một chỉnh thể nhưng thực tế lại có thể chia làm hai bộ phận, một phần thuộc về người chơi, một phần thuộc về Liên Bang, nói một cách khác PA là một sân huấn luyện miễn phí cho Liên Bang. Việc này tiết kiệm cho Liên Bang một khoản chi phí khá lớn. Trừ bỏ ba hành tinh thuộc nhóm Tiên Nữ bởi vì lí do kỹ thuật mà không thể kết nối, thì các hệ thống của Thái Dương hệ bao gồm quân đội, các học viện quân sự đều dùng chung một hệ thống, có thể mở rộng trao đổi với nhau, đương nhiên nếu khi cần giữ bí mật, quân đội lập tức mở ra một kênh đặc biệt. Không nên xem thường các học sinh trường quân đội, có một chút học sinh thực lực rất đáng sợ, huống chi cũng có khi có thầy giáo xuất hiện. Đương nhiên muốn gặp được cao thủ cũng phải xem vào số của mình, những thành viên bình thường trong quân đội được huấn luyện thực chiến được gọi là TPA, mà tám phần mười các người chơi bình thường được gọi là IPA, hay còn gọi là người chơi ảo.
Hai loại người này tuy đều ở cùng một chổ, nhưng dĩ nhiên Dream cũng không phải ngu ngốc, thương nhân tất nhiên sẽ không làm mua bán lỗ vốn, chỉ dựa vào bình thường người chơi đối với chiến đấu võ trang hứng thú rất lớn. Bọn họ có thể dựa vào tiền hoặc một số phương thức khác để đạt được một số loại võ trang áo giáp mà thực tế ít có khả năng tồn tại để đánh nhau vui đùa, những loại PA này chân chính là một loại trò chơi, cho nên khi ký hợp đồng cũng rất được chú ý. Mà TPA mới chân chính là nơi mà người chơi chiến đấu với nhau, người chơi hư cấu cũng có thể theo dõi trận đấu, đề cao nhiệt tình của người chơi, sau khi mọi người xem xong trận đấu có thể phấn khích, bỏ tiền ra chơi trò chơi, bằng không Dream kiếm tiền như thế nào. Việc duy trì mạng internet hoạt động là một việc tốn kém, cho nên cuối cùng hai bên đạt được một hiệp ước, là những trận đấu không phải bí mật quân sự có thể truyền bá ra bên ngoài, cái này cũng giúp Dream kiếm đủ.
Đương nhiên hai loại người chơi này được phân chia cũng rất rõ ràng, người chơi bình thường tên hiển thị thường là màu trắng, mà tên chiến sĩ TPA được biển hiện bằng những sắc màu khác nhau. Chiến sĩ Trái Đất chọn màu xanh thẫm, chiến sĩ mặt trăng chọn màu vàng, chiến sĩ Sao Hỏa cùng tiểu hành tinh Ceres chọn màu đỏ, về những chiến sĩ Katy họ lại tôn kính màu tím, nên họ dùng màu tím để biểu thị. Người Katy sống rất hòa hợp, cho dù cả khi chiến đấu các nàng cũng không tuyệt tình như nhân loại, một số lớn bọn họ đều làm khán giả.
Ở trong đó đa số là dùng tên giả, những nhân vật nguyện ý dùng tên thật đều là học sinh nổi bật của các học viện cấp S. Biểu hiện ở TPA quá mức xuất sắc cũng gây sự chú ý cho quân đội, quan trọng là công pháp, ở trong này bí mật tuyệt đối không bị tiết lộ, về phần kỹ xảo chiến đấu, đối với nhân loại mà nói không phải là bí mật gì cả. Bị đối phương phá vỡ mới có thể tìm được thiếu hụt, dù sao đại địch của nhân loại là tộc Zago mà không phải chính nhân loại. Huống chi người ta có bản lĩnh xem ra bí mật của người khác, có câu khôn sống mống chết mà.
Bởi vì tồn tại chiến sĩ TPA, cũng hấp dẫn rất nhiều người chơi IPA, việc này làm cho Dream kiếm được một khoản kha khá. Bằng không gia tộc làm sao để cho Samantha tùy ý làm xằng bậy như vậy. Ý kiến này chính là đồ án tốt nghiệp tiến sĩ ngành tài chính của cô, còn phải hỏi, đương nhiên là được điểm tuyệt đối.
Vương Động vừa mới đăng nhập, hệ thống liền vang thanh âm - “Hoan nghênh Võ Thần Tự Nhận”. Nếu không phải Võ Thần Tự Nhận ở bên tai không ngừng cằn nhằn, hắn quả thật không muốn đi.
Đối với chiến đấu, hắn vẫn ưa thích cảm giác huyết nhục bay tứ tung khi đánh nhau với sâu bọ, sống hoặc chết đó mới là chiến đấu chân chính, loại đồ chơi con nít này có ý nghĩa gì.
Vương Động đương nhiên là chiến sĩ TPA, nhìn qua nơi này quả nhiên náo nhiệt, mở ra bảng chú ý trên màn hính, thanh âm của Vũ Thần Tự Nhận liền vang lên: "Nhanh, tìm một tên nào lợi hại, nhanh."
Vương Động cười khổ, đáng thương Võ Thần Tự Nhận, đến môi trường hư cấu mà cũng không có thực thể, xem ra phong ấn không gian thủy tinh thật là lợi hại.
"Yên tâm, để cho ta tìm xem, tên này đi."
"Các vị xem, có ai khiêu chiến tiếp hay không, tuyển thủ Stork của chúng ta hôm nay đã thắng liên tục chín trận, chỉ cần thắng thêm một trận nữa thôi là có thể thăng cấp, đạt được một kiện võ trang cấp 3.”
Người chủ trì nói xong, phía dưới ồ lên một loạt các tiếng khen ngợi.
Trên đài Stork tầm hơn 20 tuổi, là một người Trái Đất, xem bộ dáng là một học sinh của một học viện nào đó, đã tích lũy đủ các trận chiến, hôm nay chỉ cần hắn thắng mười trận liên tiếp là có thể lên cấp.
TPA siêu cấp võ trang cùng quân đội không khác nhau nhiều lắm, cũng có trợ giúp cho các học sinh các trường quân đội làm quen với siêu cấp võ trang trước khi sử dụng thực tế.
Bình thường áo giáp võ trang chia làm sáu loại, phương thức phân loại cũng chính là cách phân loại hiện tại của quân đội, loại đầu tiên cũng là loại thông dụng là trang bị cơ bản nhất của một võ trang chiến sĩ, đương nhiên các thể lực lớn cũng thiết kế ra đặc điểm riêng, căn cứ vào đặc điểm của các chiến sĩ.
Loại thứ hai là loại mà những chiến sĩ ưu tú mới có thể được phân phối, nhưng vẫn rất khó khăn.
Tới loại thứ ba thì chất lượng có tính nhảy vọt, từng bộ võ trang áo giáp đều được dựa vào chính bản thân người sử dụng để tạo ra, cũng chính là trang bị tiêu chuẩn của các sĩ quan quân đội. Truyện "Võ Trang Gió Lốc " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Về phần các loại bốn, năm, sáu thì lại ở một độ cao mới, ngàn dặm mới tìm được một, lại ẩn chứa các kỹ thuật ưu tú nhất, chỉ có những cường giả mới có thể có được, cho dù trong TPA cũng không có nhiều, một ít cao thủ tiền bối cũng không tới nơi này để bắt nạt mấy đứa trẻ mới lớn. Về phần Võ Thần lại càng không thể xuất hiện, toàn bộ Liên Bang Võ Thần chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, mà cũng chỉ có Võ Thần mới có được siêu cấp võ trang, đó là một loại truyền thuyết, ngay cả trong TPA cũng chưa bao giờ thấy xuất hiện, đương nhiên nếu qua IPA thì loại thứ tư nhiều như lông gà lông vịt, loại năm chạy đầy đường, loại thứ sáu xếp kín nóc nhà không hết, những thứ đó quả thật không có ý nghĩa. Truyện "Võ Trang Gió Lốc " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Stork vừa hưng phấn vừa khẩn trương, trong trường học chắc là không thể được trang bị võ trang áo giáp, ngẫu nhiên khi huấn luyện mới có thể thử qua cho biết, nếu có thể ở TPA có được một bộ cho chính mình thì quá sung sướng, loại áo giáp thứ ba với loại thứ bốn mà hắn mặc trên người cũng không phải là một loại khái niệm, hắn vẫn muốn một bộ áo giáp phòng thủ.
"Có ai nguyện ý lên đài thử một lần?"
Người chủ trì lại hỏi, tất cả mọi người đều đang đắn đo, vì bảo hộ kẻ yếu, nên cao cấp không thể chiến đấu với cấp thấp hoặc là chiến đấu có hạn chế, nếu ngươi cao hơn đối phương mấy cấp bậc, áo giáp cũng cao hơn mấy cấp, võ trang chiến sĩ không có áo giáp còn đánh cái gì, còn không phải là ỷ lớn hiếp bé, không có ý nghĩa, nhưng cấp thấp lựa chọn cấp cao là không có hạn chế.
"Stork, cố lên!"
"Một tiếng trống làm tinh thần hăng hái !"
"Làm đẹp một chút"
Người đến xem có hơn 20 người là bạn bè cùng lớp của Stork, cũng là đến xem hắn thăng cấp.
Chú thích: Ceres - là thiên thể nhỏ nhất trong số các hành tinh lùn thuộc hệ Mặt trời, nằm len lỏi giữa các vụn băng đá trong vành đai tiểu hành tinh
Võ Trang Gió Lốc
Tác giả: Khô Lâu Tinh Linh
Chương 17: Quá đơn giản!
Nhóm dịch: Ngạo Thiên Môn
Nguồn: Sưu tập
Mà ở loại tình huống này bình thường đều là khiêu chiến đồng cấp bậc. Nếu như chiến thắng đối phương, chỉ số chiến đấu của mình sẽ được nâng cao rất nhiều. Nhưng nếu như thua thì có thể làm tảng đá lót đường của đối phương. Loại tấn cấp chiến nếu không nắm chắc mười phần thì cũng không ai muốn lên.
"Ta được không?" Vương Động vừa đi tới vừa nói.
Trong đoàn người vang lên một tràng vỗ tay. Lúc này vẫn có dũng khí thì thật đáng tán thưởng. Nhưng mà cũng không phải người Inventer hay người sao Hỏa như trong tưởng tượng mà là người Địa Cầu. Chỉ là bất kể là tuyển thủ của khu vực nào cũng đều có một tư thế lên đài rất đẹp mắt, thế mà kẻ này lại... leo lên, khi leo lên còn quay đầu lại, có lẽ là mong ai cổ vũ hắn, nhưng hắn vẫn leo lên.
"Tuyển thủ Võ Thần Tự Nhận, anh chắc chắn chứ? Đây là trận đầu tiên của anh, hơn nữa còn là tấn cấp chiến. Nếu như chiến bại thì đối với việc tấn cấp của anh rất bất lợi." Trọng tài hỏi.
"Không sao, không sao. Chỉ cần có thể đánh là được!" Vương Động đâu có thời gian mà phí phạm với bọn họ, đánh xong là bỏ đi luôn.
"***, thằng cha này không phải là Stork mua đến đấy chứ?"
"Chắc không đến nỗi như vậy đâu. Nghe nói hắn là học sinh năm hai của Cappas. Học sinh Cappas hẳn là khinh thường không thèm làm loại chuyện này."
"Cũng đúng. Tên này chẳng để ai vào mắt. Nhưng mà người của Cappas đúng là càng lúc càng lợi hại, chỉ là học sinh năm hai đã có thực lực thế này rồi."
"Tên Hai lúa này ở đâu chui ra vậy. Đây chẳng phải là ‘mời ông xơi’ sao?"
"Đúng đó. Tên Stork này đúng là chó ngáp phải ruồi. Khó khăn nhất là tấn cấp chiến thế mà hắn lại vớ được con gà như vậy."
"Lại còn là trận đầu tiên nữa chứ, thật đáng thương!"
"Ê, tuyển thủ Võ Thần… gì đó kia, đi xuống đi, đừng tự tìm chết. Stork không cần tặng không một trận đâu!"
Có người trong đám bạn bè Stork hô lên. Những người khác cũng chẳng buồn để ý, lần tấn cấp này của Stork đã mười phần chắc chín, căn bản vớ được một ‘con gà’ như vậy. Làm vậy ngược lại còn làm giảm đẳng cấp Cappas.
" Tuyển thủ Võ Thần Tự Nhận, mời chọn 'Tiếp nhận thi đấu'." Trọng tài đành phải mặc kệ.
Vương Động không chút do dự ấn nút tiếp nhận. Chỗ này sao lắm quy củ vậy. Bất kể ta là ‘cao thủ’ hay là 'thấp thủ', cứ đánh là được.
Khi ở hành tinh Norton, Vương Động đã từng nếm trải cuộc sống đẫm máu, vào sinh ra tử của chiến sĩ, căn bản sẽ không để ý tới mấy thứ màu mè này.
Trận đấu bắt đầu.
Hai bên giao đấu.
-Stork-
Mười bảy tuổi. Chiến sĩ võ trang loại phòng thủ. Có trang bị cấp hai - Kim Thuẫn loại A (Kim Thuẫn loại A là trang bị áo giáp phòng ngự cấp hai của quân đội thường trực Địa Cầu).
Chiến tích: 33 thắng, 10 thua.
-Võ Thần Tự Nhận-
Mười sáu tuổi, trận đầu tiên, áo giáp.... không.
Trọng tài cũng phải ngây người. Vừa gia nhập TPA hoặc là học sinh là đã có một bộ trang bị cấp một, vậy mà lại nói đối phương không có trang bị.
"Tuyển thủ Võ Thần Tự Nhận, mởi khởi động áo giáp của cậu. Trận đấu sắp phải bắt đầu rồi."
"Võ trang nào?....Không cần, cứ bắt đầu luôn đi." Vương Động hơi ngẩn ra một lúc rồi khoát khoát tay. Hắn chưa bao giờ có thứ kia, mà cũng chẳng biết thứ kia dùng thế nào.
Oa....
Phía bên dưới ồn ào một trận. Quá kiêu ngạo, chưa từng thấy ai kiêu ngạo như vậy. Khi chiến sĩ võ trang đối kháng với nhau, nếu không trang bị thì cho dù ngươi có cao hơn đối thủ hai cấp thì cũng không thể tự tin như vậy. Cho dù ngươi có thể coi thường tăng phúc công kích của trang bị áo giáp, nhưng lực phòng ngự thì không thể bỏ đi, thân thể của loài người quá yếu ớt mà.
Stork thực sự dở khóc dở cười. Vớ đúng phải một con gà từ đầu đến đít. Chẳng biết là lính mới của trường nào. Nhưng mà hình thể của đối phương chắc cũng đã biến đổi qua. Nếu đây không phải là tấn cấp chiến thì hắn thật muốn cởi phăng áo giáp. Kể cả như vậy thì kết quả cũng chẳng có gì thay đổi.
Trọng tài tất nhiên cũng không buồn lôi thôi. Đối phương đã không muốn dùng thì mặc kệ hắn, để bảo đảm sự công bằng của tấn cấp, tổn thất của phe thất bại thực là rất lớn.
Võ trang!
Gầm lên một tiếng, thủy tinh trên cổ tay Stork lập tức phát sáng rực rỡ. Một bộ áo giáp màu bạc xuất hiện trên người Stork, bảo vệ những nơi hiểm yếu. Ngoài ra còn có thanh trường kiếm sắc bén cũng xuất hiện trên tay hắn.
Vương Động thấy cũng có chút mới mẻ. Thì ra trang bị áo giáp lại có thể dùng như vậy, thật là thú vị.
"Cậu bạn học này…. Mặc kệ vì sao ngươi lại không dùng áo giáp nhưng lần chiến đấu này liên quan đến tấn cấp chiến của ta. Ta sẽ không nương tay đâu. Xin chỉ bảo."
Không hổ học sinh của Cappas, lễ tiết vẫn vô cùng chuẩn mực.
Vương Động nhún vai: "Mời."
Thiên Cực tâm pháp của Cappas cũng khá xuất sắc. Trên người Stork đột nhiên phát ra ánh sáng nhàn nhạt. Người xem cả đám ồ lên thán phục. Xem ra cho dù là cao thủ cùng cấp bậc tới cũng phí công. Ánh sáng nhàn nhạt này đã chứng minh tinh thần lực Stork tuyệt đối đã vượt qua hai mươi "Tác". Nói cách khác là tuyệt đối xứng với áo giáp cấp 3. Hắn thể hiện như vậy có lẽ cũng vì muốn chứng minh mình xứng đáng chứ không phải là dựa vào vận may. Truyện "Võ Trang Gió Lốc " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Chú: Muốn duy trì áo giáp thì phải có đủ tinh thần lực. Áo giáp cấp một chỉ cần một tác là được. Còn áo giáp cấp hai cần ít nhất năm tác. Áo giáp cấp ba thì phải trên hai mươi tác tinh thần lực. Mà áo giáp cấp 3 cũng là một bức tường ngăn cản, muốn thêm một bước nữa thì rất khó. Vì mức thấp nhất của áo giáp cấp bốn đã biến thành một trăm tác. Áo giáp cấp năm thì cần hai trăm tác trở lên. Cấp sáu cần năm trăm. Càng lên cao theo nguyên lí Kim Tự Tháp thì lại càng khó khăn. Nên thực lực của chiến sĩ ở đỉnh là có thể tưởng tượng được.
"Thằng cha Stork này vậy mà lại che dấu, ta xem có vẻ phải đến 25 tác."
"Được lắm, sớm có thể tấn cấp mà vẫn nhẫn nhịn đến bây giờ."
Đây là một trận đấu chẳng có chút hồi hộp nào cả.
Kỹ năng chuyên dụng của học sinh Cappas – ‘Nghênh Phong Tam Liên Trảm’.
Không nên coi thường ba đòn liên tục này, nếu luyện tốt thì tuyệt đối không thể coi thường. Nhìn Stork ra tay đã biết hắn đã khổ luyện một phen. Ba đường kiếm thẳng tắp, khoảng cách thời gian đều hoàn toàn chuẩn mực. Không hổ là tác phẩm của dây chuyền sản xuất Cappas.
Chiêu này vừa xuất ra cũng giống như tuyên bố kết thúc trận đấu. Phải biết chín trận trước cũng chỉ có hai lần hắn sử dụng. Lần này hắn chính là muốn tuyệt chiêu đẹp mắt nhất, mạnh nhất, quen thuộc nhất chấm dứt trận đấu.
Không có áo giáp có nghĩa là gì?
Không cần trường kiếm chạm tới thân thể thì ngươi đã bị thương. Khi ba đường kiếm nhập lại thành một đường thì đó chính là thời khắc tuyệt vời nhất.
Tất sát!
....Không?
Kì lạ, rõ ràng là một đòn tất trúng vậy là chẳng hiểu sao lại sượt qua ngực. Vương Động cũng chẳng buồn nhìn, thân thể rất tùy tiện nghiêng sang một bên, đấm ra một quyền. Tất cả mọi người đều muốn cười vỡ bụng. Thằng nhóc này thật sự là đần độn, một đấm này là đấm về phía tấm thuẫn của Stork.
Tay không tấn công áo giáp cấp hai, thật sự quá buồn cười.
Stork cũng muốn cười nhưng hắn hoàn toàn không cười nổi. Một kiếm tất thắng của mình bị đối phương nghiêng người sang bên cạnh một cách quỷ dị mà tránh được. Mà một đấm này lại đem tất cả niềm vui của hắn đánh cho tan tành.
Không một tiếng động.
Stork giữ nguyên tư thế tấn công, vẻ mặt hoàn toàn cứng ngắc, hắn chỉ kịp nghe được hai tiếng duy nhất, hai tiếng mang vẻ khó chịu… "Quá chậm"!
Bụp.... Rắc rắc.....
Người đổ, lá chẵn vỡ.
Đám bạn bè của Stork còn đang giơ cao tay chuẩn bị chúc mừng chợt im bặt.
Không có một ai nói lên lời, chuyện gì vừa xảy ra???
Cái lá chắn này là đồ giả hay sao? ATP mà cũng bán "thủy hóa"*
*Thủy hóa là hàng đường thủy. Từ này ý nói đến hàng lậu không qua con đường tiêu thụ bình thường.
Làm sao lại bị thằng nhóc này đấm một phát đã vỡ??? Truyện "Võ Trang Gió Lốc " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Chẳng lẽ là Võ Thần??? Truyện "Võ Trang Gió Lốc " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Nghe nói chỉ có Võ Thần mới có thể không đếm xỉa đến áo giáp. Mà khi chiến đấu, Võ Thần cũng không tùy tiện dùng áo giáp vì sức mạnh của bọn họ quá mạnh mẽ.
Vương Động lắc lắc tay. ***, đau thật, cái lá chắn này cũng cứng quá.
Hoàn toàn chẳng thèm để ý đến sự kinh sợ của mọi người. Đủ mọi thể loại vỏ cứng của tộc Zago hắn đều đã xé qua thì đánh vỡ một cái lá chắn đã là gì. Vương Động trực tiếp logout.
Võ Trang Gió Lốc
Tác giả: Khô Lâu Tinh Linh
Chương 18: Uy bức lợi dụ
Nhóm dịch: Ngạo Thiên Môn
Nguồn: Sưu tập
Vương Động cảm thấy chán nản nhưng Võ Thần Tự Nhận lại cực kỳ hưng phấn – “Chơi hay quá, đánh thật sướng. Chỉ là nhanh quá, nhưng một quyền của ngươi cũng xấu quá, nếu đổi lại là ta thì sao còn đất trốn, chỉ dùng một quyền đem tất cả giết sạch!”
“Phi, tùy thuộc vào kĩ năng của tôi, hiểu không, tất cả là do kỹ năng!”
“Kỹ năng cái rắm, nếu lúc nãy ngươi bước chân trái lên trước thì sẽ tiết kiệm được nửa bước!” Truyện "Võ Trang Gió Lốc " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
“Nhưng tôi thuận chân phải!”
“Ngươi dám nghi ngờ cả ta? Nếu bước chân trái lên trước có thể tiết kiệm được 3 giây. Ngươi có dám đánh cuộc cùng ta không?”
“Cuộc thì cuộc, sợ gì ông!” – Chiến pháp của bản thân, Vương Động tích lũy được trong những lần chiến đấu cùng tộc Zago, đương nhiên là có tự tin tranh luận với Võ Thần Tự Nhận.
“Được, đây là do ngươi nói nhé!”
Võ Thần Tự Nhận nhanh chóng làm hai liền hai động tác. Quả nhiên, khi chân trái bước lên trước thì nhanh hơn một chút. Bởi vậy nên Vương Động liền ủ rũ, hắn biết ông chú quái đản này sẽ không làm chuyện gì tốt, mà chỉ tìm cơ hội để đả kích hắn.
“Coi như ông lợi hại. Nói đi, ông muốn tôi làm gì. Nhưng nói trước nhé, tôi không có tiền đâu!”
“Biến, thằng nhóc keo kiệt, ngày mai lại đến chơi. Tên hôm nay yếu quá, mai kiếm tên khác lợi hại hơn mới đã ghiền!”
“Không được, tôi sắp vào học, phải chuyên tâm nên không có thời gian!”
“Thế hôm sau?’
“Không được!”
“Nhóc con, chẳng lẽ ngươi không thấy đây là cơ hội học tập rất tốt à? Một chiêu: Nghênh phong tam liên trảm khi nãy rất đẹp, một đường đánh ra ba kiếm, tập hợp sở trường của nhiều nhà” - Võ Thần Tự Nhận bắt đầu dụ hoặc.
“Phì, nếu mà dùng cái chiêu thức đẹp mắt như ông nói thì tôi đã sớm nằm trong bụng bọn Zago rồi” – Vương Động không hề có hứng thú với mấy loại công phu cứ phải làm theo quy củ trình tự thế này, hơn nữa cũng không có ‘biến’ nào, ngay cả bọn sâu Zago còn biết biến chiêu.
“Khụ khụ, đó là do tên kia quá yếu. Nếu là cao thủ sẽ khác, giống như là ta vậy!” – Võ Thần Tự Nhận cũng biết lỡ lời, đúng là kiếm chiêu của thằng nhóc ban nãy chỉ thích hợp để đi tán gái.
Không biết nếu hiệu trưởng của Cappas nghe thấy lời miệt thị thế này thì sẽ có phản ứng gì.
Vương Động vẫn lắc đầu.
“Vậy thì đến lúc nào!” – Võ Thần Tự Nhận bắt đầu rống lên – “Thằng nhóc thối tha, vừa mới hứa đã định nuốt lời. Ngươi có biết điều gì quan trọng nhất của người đàn ông không? Đó là chữ: Tín. Một lời nói ra bốn ngựa khó đuổi!”
Vương Động vò đầu bứt tai, lão chết tiệt này sống lâu lên ánh mắt hơn hắn, mưu mẹo hơn hắn, rồi lừa hắn vào tròng.
“Cuối tuần!” – Vương Động bắt đầu cảm thấy sót thương cho tiền của bản thân. Truyện "Võ Trang Gió Lốc " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
“He he, thế này mới phải chứ. Nhớ rõ lời mi nói đấy. Bọn trẻ hiện tại thật là… sao lại ham mê đống sắt vụn đến thế. Đã là đàn ông thì phải dùng lực lượng của chính mình đi chiến đấu!”
Võ Thần Tự Nhận khoanh tay, tạo dáng quân lâm thiên hạ.
Vương Động nhanh chóng tắt không gian thủy tinh. Hắn không hề tán thành với Võ Thần Tự Nhận; áo giáp võ trang quả thực là một bước tiến của loài người, nó giúp cho khả năng chiến đấu tăng lên một bậc, bằng không sao có thể chiến đấu cùng tộc Zago. Chiến tranh đâu phải chỉ có một mình, mà nó mang tính quy mô lớn. Sâu thì nhiều như lông trâu, hơn nữa lại đẻ rất nhanh, nên kỹ thuật áo giáp võ trang ngày càng phát triển mạnh cũng là bình thường. Trò chơi thì vẫn chỉ là trò chơi, nếu ở hành tinh Norton hắn có một bộ áo giáp võ trang thì chỉ có điên mới không cần.
“Stork, Stork!”
Bạn bè của Stork lao tới, bọn họ đều học cùng trường, với tài lực của Cappas thì mỗi lớp đều có cơ phòng chuyên dụng. Đương nhiên, đây không phải đồ chơi của bọn họ, muốn chơi chỉ có thể lên TPA.
“Việc này rất quái lạ, tớ cảm thấy nên báo cáo lại”
“Đúng vậy, tớ xem hồ sơ cá nhân của gã này thì thấy mới 16 tuổi. Nhất định là học viên năm một hoặc năm hai của học viện nào đó.”
Stork lắc lắc đầu – “Không phải, nếu có vấn đề thì nhất định tớ sẽ có cảm giác” – Nói xong, Stork lại trầm tư.
“Stork, cậu không sao chứ. Tóm lại, tớ cảm giác chuyện này rất kỳ quái, với thực lực của cậu nếu muốn chiến thắng mà không cần mở áo giáp thì học viện của chúng ta cũng chỉ có vài người…”
Stork khoát tay – “Tớ không sao, chỉ là đang suy nghĩ một chút” – Bỗng nhiên Stork vỗ mạnh tay, khiến mọi người giật mình – “Quả là lợi hại! Mau, mau chiếu lại cảnh vừa rồi!”
Người phụ trách màn hình gật đầu, đem trận đấu vừa rồi chiếu lại. Trừ khi là trận đấu quan trọng, nếu không thì sẽ không được chiếu lại. Nhưng học viên của các trường quân sự đều có thiết bị này, Stork vốn lúc đầu muốn ghi lại quá trình thăng cấp của mình.
Đến cảnh làm chậm, mọi người trợn tròn mắt… Một quyền kia cũng không phải đánh ra theo đường thẳng, mà là liên tục ngắm vào ba điểm, cuối cùng lựa chọn đánh vào lá chắn. Hiển nhiên đây là do đối phương cố ý – là cuồng vọng hay là quá tự tin?
Kỳ thực Vương Động vốn không hề suy nghĩ phức tạp như vậy, hắn chỉ muốn kiếm tra điểm tới hạn của tấm chắn. Một đòn xuất ra sao có thể đánh bừa, không tìm hiểu một chút tin tức thì sao thành.
“Phóng đại ánh mắt của hắn, phóng đại… Ngừng!” – Bỗng nhiên Stork nói.
Ánh mắt băng hàn khiến người khác rét lạnh xuất hiện trên màn ảnh, tất cả mọi người hít sâu một hơi. Trong tích tắc đó, ánh mắt Võ Thần Tự Nhận gần như là phát sáng.
Cảnh này khiến cho Stork cảm thấy hô hấp khó khăn, trong một khoảnh khắc kia, thân thể của hắn đều không thể nhúc nhích – lực lượng thật đáng sợ.
“Ánh mắt gã này quả đúng là khiến người khác kinh hãi”
Stork lắc đầu – “Không chỉ là khiến người khác kinh hãi, các cậu không bị rơi vào cảnh giới kì lạ đó nên không biết, nếu người này là một học viên của một trường quân sự, thì Ciscoco có đối thủ rồi”
“Thật hay giả, chắc không thể đâu. Ciscoco trong vòng hai năm đã ba lần vô địch.”
“Ầy, nói nhiều cũng vô ích, nếu hắn đánh thêm mấy trận nữa thì chúng ta sẽ có cơ hội nhìn Ciscoco ra tay”
Ciscoco là nhân vật tiêu biểu khoa chiến sĩ võ trang năm hai của Cappas. Thực lực không nhỏ, học viên năm hai tuyệt đối không ai là đối thủ, cho dù đặt trong quân đội thi cũng là một sĩ quan cao cấp. Chỉ là, người như vậy sẽ không dễ dàng ra tay, đối với TPA cũng không còn hứng thú gì.
“Mâu Tu, mau đến xem, tớ phát hiện ra một trận đấu rất thú vị”
“Emma, chuyện gì vậy, lão tử đang rất bận!”
“Biến, một thằng như mi ngoài việc tán gái thì còn có việc gì, mau đến đây”
Mâu Tu tha đống ‘dây xích’ trên người đi đến, chỉ là khi nhìn lên màn hình thì bỗng nghiêm túc lại – “Có chút thách thức, giúp tớ ước chiến với hắn!”
Mâu Tu liếm môi, mỗi lần phát hiện ra con mồi thì hắn lại có hành động này.
“He he, biết cậu sẽ có hứng thú mà, một quyền của gã này rất nặng”
“Đồ đần, đã nói mi chỉ có thể làm chỉ huy của đám bỏ đi, nhìn bước chân của hắn kìa, quá tinh xảo. Thật giống như một bản năng qua nhiều lần luyện tập mà thành. Thằng nhóc này làm tớ cảm thấy hứng thú rồi đấy!”
Emma vẫn vô cùng tin tưởng ánh mắt của Mâu Tu, quả nhiên ở trên màn ảnh, Võ Thần Tự Nhận kia nếu bước liền ba bước thì thời cơ và hành động đều sẽ bị giảm đi tới cực hạn. Người như vậy nếu không phải tuyệt đối tự tin thì cũng là tự phụ. Nếu có sự sai lầm thì khi không có áo giáp võ trang bảo hộ hắn sẽ chết không cần nghi ngờ.
Emma biết rất rõ, tính cách của Mâu Tu tuy có chút lãng tử nhưng hắn vẫn là học sinh được học viện Sao Trời cấp S cử đi. Khuyết điểm thì có cả đống lớn, tỷ như kiêu ngạo, tự đại, háo sắc…, nhưng ưu điểm duy nhất của hắn là thực lực mạnh, hơn nữa nghe nói gien hạch lực của hắn có thiên phú dị bẩm, có tiềm lực vô hạn. Cho nên học viện mới có thể đặc cách cho một tên như vậy đi thi. Truyện "Võ Trang Gió Lốc " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
“Emma, cậu nên đổi tên đi, mỗi lần tớ đi tán gái thì tên của cậu lại chính là chướng ngại cho tớ. Đã là đàn ông thì sao lại để cái tên như thế”
“Biến, lão tử là đàn đông chính hiệu, chỉ có loại biến thái như mi mới có vấn đề”
Emma nhịn không được rít lên, chỉ là không có biện pháp. Hai người đã là bạn của nhau từ hồi nhỏ, cũng chỉ có Mâu Tu dám nói chuyện này trước mặt hắn, nhưng… đã rất lâu Mâu Tu không hưng phấn như vậy.
Chú ý: Ở đây mọi người phân biệt ông chú Võ Thần Tự Nhận trong không gian thủy tinh của Vương Động và người chơi có nick Võ Thần Tự Nhận là chính Vương Động nhé.
Võ Trang Gió Lốc
Tác giả: Khô Lâu Tinh Linh
Chương 19: Kỳ thi tháng sống còn
Nhóm dịch: Ngạo Thiên Môn
Nguồn: Sưu tập
Trận chiến đấu tiên của Võ Thần Tự Nhận cũng không khiến nhiều người chú ý lắm, đây vốn chỉ là một trận đấu loại nhỏ, mỗi này có đến cả n trận. Mặc dù có vẻ khoa trương, nhưng ai biết trong đó có nội tình gì, huống chi Võ Thần Tự Nhận lại không tiếp tục xuất hiện. Chuyện này thì có thể hiểu rõ, dù sao ở thời đại nào cũng không thiếu các thiếu niên thiên tài xuất hiện, cho nên các trận đấu khác vẫn diễn ra bình thường. Truyện "Võ Trang Gió Lốc " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Khoa chiến sĩ võ trang?
Không, không và không!
Vương Động đương nhiên sẽ không chọn một khoa không có tiền đồ như vậy, hắn khoái khoa chỉ huy. Mới ra trường đã được làm chỉ huy, hơn nữa phải nắm thật nhiều quân dưới tay mới oai phong, chẳng những hệ số nguy hiểm thấp mà phúc lợi lại cao, tiền lương lại nhiều. Ngay cả quân trang cũng đẹp hơn so với chiến sĩ võ trang, màu ngân bạch rất tao nhã, thế mới có thể cua được một nữ quân nhân xinh đẹp. Nghĩ thế nào đi chăng nữa, hắn chưa từng nghĩ làm một chiến sĩ võ trang.
Nhưng ngày đầu tiên đi học, bạn học Vương Động đã bị hố to.
Hắn rốt cục hiểu được một việc, hóa ra muốn thăng chức nhanh cũng không phải là chuyện dễ. Chương trình học của khoa chỉ huy còn phức tạp hơn nhiều so với khoa võ trang. Thân là một người chỉ huy chẳng những vẫn phải tu luyện công pháp mà còn cần hiểu được tất cả các thứ như thiên văn, địa lý, sinh vật, vật lý, rồi còn phải biết suy luận, nắm bắt tình hình diễn biến. Có một ít danh từ mà Vương Động chưa từng nghe qua.
Xem ra học tại Alan cũng thật là khổ sở, hơn nữa hắn cảm nhận được không khí học tập tại Alan vô cùng khẩn trương khiến hắn có chút không quen. Nghe nói học ở Alan rất nhẹ nhàng cơ mà, chẳng lẽ nghe nhầm?
Chẳng qua bạn học Vương Động từ nhỏ đã được ông lão rèn luyện, nên đã hiểu rõ từ ‘trộn’. Chỉ cần cố gắng trà trộn đến khi tốt nghiệp còn không phải là ok? Nhưng ông trời dường như cũng chống lại hắn, hắn vừa nhận được một thông báo mới.
Cái này chẳng khác gì sấm đánh ngang tai.
Vương Động ở trong lớp F khoa chỉ huy. Lúc đầu hắn vốn nghĩ ở đây các lớp học từ A đến F, Z gì đó chỉ là tùy ý sắp xếp, bởi vì hắn nhập học muộn nên mới học lớp F. Chỉ có điều hắn đã nhầm, lớp F chính là lớp kém cỏi nhất, lớp A không cần nghi ngờ là lớp tốt nhất. Sau kì thi mỗi tháng đều có điều động cấp bậc, nếu điểm cao thì có thể chuyển sang lớp có bậc cao hơn, điểm kém thì sẽ trực tiếp giáng cấp. Học sinh trong lớp từ A đến F có quyền lợi khác nhau, đãi ngộ cũng khác nhau. Mà lớp F… Quả thực giống… Vương Động không muốn nghĩ đến, bởi vì bi kịch đã đến, hắn là học sinh của lớp F, đáng tiếc là không có lớp G ở phía sau. Nói vậy nếu kỳ thi tháng này hắn không đạt đủ điểm tiêu chuẩn thì sẽ bị đuổi học.
‘Điều khoản bị thôi học’ – 5 chữ to đỏ chóe ở phía trên như trực tiếp đánh bạn học Vương Động của chúng ta xuống Địa Ngục.
Điều đáng hận nhất là hắn chỉ còn 12 ngày, sẽ lập tức phải bước vào kỳ thi đầu tiên. Chúa ơi, hắn còn không nhớ nổi mình học khóa bao nhiêu.
Ký túc xá nữ sinh phòng số 5, tại đó bỗng xuất hiện một tiếng kêu thê lương, thảm thiết.
Bạn học Vương Động đã tuyệt vọng, trừ phi loài người biến thành Zago hết. Vương Động quyết không chịu buông tha, liền tìm tới phòng hiệu trưởng.
Lần nữa gặp được ‘bà’ hiệu trưởng trẻ tuổi này, Vương Động vẫn cảm thấy khó có thể cưỡng lại. Nhìn thế nào cũng thấy giống một chị lớp trên, nhưng người ta rành rành là hiệu trưởng của một trường quân sự cấp A. Người so với người sao lại khác nhau nhiều thế.
“Học sinh Vương Động, em có việc gì sao?” – Samantha dường như không hề lạ khi thấy Vương Động sẽ đến tìm cô, dưới mắt cô, sẽ có một vài người thiếu bản lĩnh đều sẽ bằng cách này hay cách khác trốn tránh khiêu chiến.
“Khụ khụ, hiệu trưởng, là thế này… Hiệu trưởng xem em vừa mới vào học còn chưa đi học buổi nào, giấy chứng nhận học sinh còn vừa mới lấy được, có thể để em hoãn kỳ thi tháng lần này đến tháng sau được không?”
Samantha mỉm cười, chỉ là ánh mắt phía sau lớp kính trắng lại ẩn hiện sát khí – “Học sinh Vương Động, thật sự là không còn cách nào khác. Em cũng biết tôi mới nhận chức tại Alan, phải duy trì sự nghiêm túc, cho nên quy định đặt ra tuyệt đối không thể vì một lý do nào đó mà sửa đổi. Đợt thi đầu tiên rất đơn giản, em chỉ cần cố gắng, tôi tin tưởng em sẽ vượt qua”
Vương Động cũng không phải con lừa, thấy ánh mắt của Samantha thì đã biết không ổn, người này thật ngoan độc. Xem ra định lấy mình làm vật tế đầu tiên.
“Chỉ là việc này quá thiếu công bằng với em!”
Cốc… cốc…
“Mời vào”
“Chào… Hiệu trưởng” Nữ sinh vừa vào không ngờ trong này có người nên hơi bất ngờ.
Vương Động đang trong lúc quan trọng sống chết, lúc đầu thì còn không để ý tới, nhưng vừa mới quay đầu nhìn, cả người đã ngây ra, hắn cảm thấy toàn thân như bị điện giật. Đây là một cô gái xinh đẹp vô cùng, mặc sơ mi trắng, đi bốt đen, cặp đùi thon dài thẳng tắp trắng ngần, hơn nữa lại còn mái tóc dài được buộc gọn gàng đằng sau – đây mới là thứ Vương Động thích nhất. Thấy Vương Động quay lại, liền hé miệng cười, lộ ra hàm răng trắng tinh.
Bạn học Vương Động khẽ ngây người khoảng ba giây, quả là khó tưởng tượng chuyện này còn có thể xảy ra với hắn, cơ hồ đã khiến hắn quên mất mình đang trong lúc sinh tử tồn vong.
“Học sinh Vương Động, trường học tuyệt đối công bằng, như học sinh Mã Tiểu Như này còn đi học muộn hơn so với em một ngày, nhưng em Như cũng giống em đều tham gia thi. Đã là học sinh của Alan thì đều sẽ được áp dụng một tiêu chuẩn chung. Em nên cố gắng, chứ không nên tìm một sự hỗ trợ nào đó, coi như là một khiêu chiến nho nhỏ đi!”
Vương Động đã không còn gì để nói, vừa nãy còn tưởng thiên sứ hạ phàm, đảo mắt đã biến thành hung tinh chiếu mệnh. Vương Động cũng không còn lý do gì, nếu còn cố kỳ kèo thì đúng là mặt dày.
“Vâng, hiệu trưởng. Em nhất định sẽ cố gắng."
Ngay cả Vương Động cũng cảm thấy thiếu dưỡng khí, đối với bản thân hắn rất hiểu. Thời ở trung học thành tích của hắn rất bình thường. Sớm biết thế này thì đã đăng kí vào khoa võ trang, hắn đối với thực lực của mình vẫn rất tự tin.
Vương Động rất muốn đi hỏi hiệu trưởng xem mình có thể chuyển khoa được không, nhưng như vậy chắc chắn là sẽ bị người ta coi thường. Hơn nữa là đàn ông sao có thể để mất mặt trước người phụ nữ xinh đẹp.
'Được rồi, chơi thì chơi. Tốt xấu gì thì ta cũng từ hành tinh Norton đánh giết mà trở về!'
“Chị Sasha, đây là con sâu làm rầu nồi canh mà chị nói?” – Mã Tiểu Như che miệng khúc khích, thật đúng là vui mừng trên sự đau khổ của người khác.
“Đúng vậy, thành tích tại trung học của hắn quá kém! Ài, nếu không phải Liên Bang đề cử thì trong lúc chị đang chỉnh đốn Alan đâu có chỗ cho loại này vào học. Em tới rất đúng lúc, nhất định sẽ phục hưng Alan.”
“Chị, em sẽ cố gắng giúp chị, nhưng khả năng giúp đỡ của em cũng có hạn”
“Sao vậy, trường học thưởng đã ưu đãi cho em, em nhất quyết từ chối Cappas để tới đây, chị rất cảm kích”
Samantha cười nói, trước mặt Mã Tiểu Như cô đã có quyền được thả lỏng.
“Bất kể từ phương diện nào, chúng ta đều có trách nhiệm chấn hưng Alan”
“Ha ha, xem ra cha em ở nhà cũng bị em làm cho tức giận không thôi” – Samantha cười nó.
Mã Tiểu Như gật đầu đầy giảo hoạt, một nữ sinh thanh tú đáng yêu lại lộ ra vẻ bướng bỉnh thế này thật sự là khiến người khác không khỏi động tâm.
Mã Tiểu Như là người thừa kế của tập đoàn FFC, cũng chính là hậu đại của Mã Khả. Sau khi nhận được lời mời của Samantha thì lập tức đồng ý. Thế hệ trước đã từng oanh liệt như vậy, nếu Alan tiêu thật thì đó cũng là số mệnh của nó, chỉ là người tuổi trẻ lại không nguyện ý.
Mã gia cùng gia tộc Samantha cũng có giao tình, hai người tất nhiên biết nhau. Còn về phần Mã Tiểu Như được rất nhiều các trường đại học mời mọc, cũng là bởi vì cô là người thừa kế của một trong năm đại gia tộc. Còn mặt khác, là do Ma Nữ Quyết mà chỉ riêng Mã gia có đặc quyền học ở Lý gia. Loại công pháp này rất phù hợp cho phụ nữ, nên thực lực không cần suy nghĩ!
Hiện tại Alan đang rất cần một học sinh làm chiêu bài, bằng không sẽ không thể so kè cùng các học viện khác. Mã Tiểu Như chính là một giải pháp khẩn cấp.
Trong lòng Vương Động lúc trước đang bừng bừng sắc xuân, bỗng bị thực tế tàn khốc bóp chết trong nháy mắt. Một khi bị đuổi học thì sẽ không có tiền đồ, vấn đề lớn nhất là hắn bị mất đi chỗ ở, đây tuyệt đối là việc không thể nhẫn nhịn!
Vừa về tới phòng mình, Vương Động lao vào sách vở, nhưng khi nhìn thấy các từ ngữ khủng khiếp trong này thì Vương Động đành đầu hàng. Thà đối mặt với thiên quân vạn mã của tộc Zago còn hơn phải xem mấy thứ này.
“Ha ha, nhóc con, khó gặp được lúc ngươi gặp khó khăn, nơi này có sự phụ sẵn lòng chỉ dạy” – Giọng nói của Võ Thần Tự Nhận lại vang lên.
“Đúng rồi!” – Vương Động vỗ đầu, - “Đại nhân Võ Thần, kỳ thi tháng lần này chính là đại kế sinh tồn của chúng ta, ông cần phải giúp tôi. Đến đây xem, đây là những thứ gì”
Võ Thần Tự Nhận rất hài lòng gật đầu, trẻ con thật là dễ dạy.
Vương Động tùy tiện lật một tờ. Các định luật khác nhau về không gian lượng tử, định luật D’Morgan, định luật khai căn…”
Trong phòng trở yên yên tĩnh…
Một lúc lâu sau, Võ Thần Tự Nhận thu hồi ánh mắt – “Kỳ thật, con người ta nhất định phải dựa vào chính mình, không nên tìm sự hỗ trợ từ người khác, ôi, mệt mỏi quá, ta trở về ngủ một giấc đây"
Võ Thần Tự Nhận chạy mất, bạn học Vương Động như hóa đá. Hi vọng cuối cùng của hắn đã tan biến như bọt xà phòng.
Ngày qua ngày, vẫn lên lớp đều, nhưng kiến thức trụ cột sẽ không thể trong một thời gian ngắn bù đắp, hơn nữa một thời gian lúc trước lại còn chưa được đến lớp. Vương Động hôm nay nghĩ, cùng lắm thì hắn xin một ưu đãi, để cho hắn học bù, bằng không thì thật quá không công bằng. Hơn nữa chỉ cần 50 điểm là qua. Đương nhiên Samantha không muốn làm vậy, mà tin tưởng trình độ của Vương Động sẽ không thể đạt tới 50 điểm.
Hiện tại, Vương Động cũng không hiểu được tại sao hắn lại cố gắng đến vậy, hóa ra trên đỉnh đầu hắn đang lơ lửng thanh kiếm Damocles, nguyên lai ý định trà trộn đã tiêu biến mất. Ai ngờ được hiệu trưởng mới lại độc ác đến vậy. Nhưng tin tốt vẫn có, các phương tiện phần cứng của trường học cũng đã được cải thiện rất nhiều, cũng sẽ có giáo sư đầu ngành về giảng dạy. Đương nhiên đây cũng không phải là điều mà hắn chú ý, mà Mã Tiểu Như khi đến trường cũng đã tạo ra một cơn cuồng phong.
Viên ngọc quý của FFC, một trong 10 đại phú hào của nhân loại, lại là một trong 5 đại gia tộc, đây mới thực là vừa có tiền vừa có địa vị, chân chính là công chúa nhà giàu. Không chỉ có thế, người ta là cao thủ thật sự, tu luyện Ma Nữ Quyết tại Lý gia, tư chất tốt, mà lại chưa từng trải đời. Tuy Mã Tiểu Như còn chưa biểu hiện sức chiến đấu, nhưng đã khiến cho các học viện lớn chú ý, không chỉ tại Địa Cầu, Mặt Trăng cũng Sao Hỏa đều tham gia cạnh t ranh. Chỉ là Mã Tiểu Như lại cảm động nhớ tình cũ nên gia nhập vào một Alan đang tụt dốc. Đây chính là liều thuốc tăng lực rót vào tất cả học sinh tại Alan.
Vốn tưởng Mã Tiểu Như nhất định sẽ trực tiếp tiến vào lớp A, với thực lực sẵn có thì là chuyện đương nhiên, nhưng cô ta lại chủ động xin được đến lớp F. Tham gia vào cuộc thi chọn lớp, điều này khiến cho một nhóm học sinh cảm thấy bất mãn cũng phải ngậm miệng, vốn ý định muốn thị uy cũng tan biến.
Không thể không nói hiệu trưởng mới cũng không phải đèn hết dầu, có người thừa kế của Dream và FFC nhập học, Alan cho dù là bọ hung cũng phải biến thành phượng hoàng.
Mỗi nam sinh trong từng lớp đều nhộn nhịp hẳn lên, bọn họ không biết lời đồn có thật hay không, đường đường là công chúa FFC lại đến nơi này?
Phải biết rằng lớp F phải học ở phòng học cũ, thiết bị cũ, cũng không có người quét dọn mà là do học sinh trong lớp tự tiến hành quét dọn. Còn tại lớp A, toàn bộ tinh anh nơi đó đều được đối sử như lão thái gia, trên lớp học còn có cà phê, phòng học đầy đủ ánh sáng, thiết bị hiện đại nhất, ngay cả người phục vụ cũng là mỹ nữ. Ngoài ra bọn họ còn có người dọn dẹp phòng học, phụ trách kiểm tra.
Đây quả thực là không có tính người.
Phản đối vô hiệu, kháng nghị vô hiệu. Kiện lên trên cũng vô hiệu!
Không công bằng lớn nhất lại là công bằng lớn nhất. Bởi vì giáo viên giống nhau, chương trình học giống nhau, muốn đạt điểm tốt thì phải tự thân cố gắng. Bệnh nặng thì dùng thuốc liều cao, bằng không sẽ không thể tiến bộ.
Nhưng có một vấn đề, nếu nhiều học sinh không đạt được tiêu chuẩn, vậy thì dùng cách đuổi học cũng không xong, vạn nhất tạo thành việc đuổi học số lượng lớn thì cũng không phải cảnh Samantha muốn thấy. Hơn nữa ảnh hưởng của việc này cũng không tốt, cho nên vị siêu cấp thiên tài này đã sớm chuẩn bị một chiêu bài – đó là Mã Tiểu Như!
Khoảnh khắc Mã Tiểu Như xuất hiện, lớp F rách nát kia như biến thành thiên đường, các nam sinh lập tức hoan hô. Kỳ thực, ngoại trừ Vương Động thì những người khác có thể vào đến khoa chỉ huy đều là những học sinh ưu tú thời trung học, thứ bọn họ cần là sự ủng hộ. Truyện "Võ Trang Gió Lốc " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com) Truyện "Võ Trang Gió Lốc " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Các nữ sinh không hề ghen tị, bởi vì nơi này căn bản không hề có nữ sinh, toàn bộ lớp F năm thứ nhất tựa như một mùa đông khắc nghiệt, toàn là nam, trên cơ bản, những nữ sinh thi vào Alan thành tích đều khá tốt.
Mã Tiểu Như xuất hiện như ánh sáng chiếu tới các tâm hồn u ám của các nam sinh nơi đây.
Mã Tiểu Như mỉm cười, khẽ cúi chào mọi người – “Chào tất cả, mình là Mã Tiểu Như, trong khoảng thời gian này rất hân hạnh được học cùng các bạn, có gì xin các bạn giúp đỡ thêm”
Lời nói giống như gió mùa xuân quét tan mọi tàn dư của mùa đông khắc nghiệt, các nam sinh của lớp F trở lên điên cuồng, Vương Động nhận ra trạng thái tinh thần lực của họ cực kỳ không ổn định, nhưng… Không phải không thừa nhận thủ đoạn của hiệu trưởng quả thực quá độc ác, xem ra chính mình còn chưa lường được hết hiệu trưởng xinh đẹp này, cô ta có chuẩn bị mà đến, nhìn xem mọi người bị cô ta xoay vòng vòng, chính là hắn cũng không muốn mình làm vật hi sinh.
Chỉ là Mã Tiểu Như… thật quá đẹp, chỉ là nhìn bề ngoài thì vô dụng. Vương Động ưa thích sự thân thiết, ngày hôm qua khi gặp còn không biết cô ta là đại tiểu thư của FFC, xem ra hôm nay cũng không phải là cố tình tỏ ra như vậy. Vương Động có thể cảm giác được cô gái này rất tốt, đáng tiếc nếu cô ta không phải là đại tiểu thư FFC thì bạn học Vương Động cũng có ý định theo đuổi. Nhưng, hiện tại coi như xong, chênh lệch là quá lớn, lớn đến mức không thể hình dung.
“Bạn học Vương Động, chúng ta lại gặp nhau rồi” – Mã Tiểu Như cười nói.
Vương Động gật gật đầu – “Đúng vây, không nghĩ tới sẽ gặp bạn ở đây”
“Cùng nhau cố gắng nhé!” Mã Tiểu Như vươn tay ra.
Vương Động giơ tay ra nắm lấy bàn thay búp măng của Mã Tiểu Như, tâm thần không khỏi run lên, hắn vội vàng trấn tĩnh – “Chắc chắn rồi!”
Mã Tiểu Như lại ngồi xuống ngay cạnh chỗ Vương Động, xem ra lớp F cũng không vì có Mã Tiểu Như đến mà có thêm đặc quyền, giáo viên bắt đầu vào lớp.
Vương Động phát hiện mỗi người trong lớp đều trở lên hào hứng, cố gắng thể hiện trước mặt Mã Tiểu Như. Kỳ thực có thể thi vào Alan, có ai mà không tin tưởng vào thực lực của mình, mỗi người đều hết sức cố gắng. Bạn học Vương Động rốt cục cũng hiểu được, muốn học tiếp tại trường này thì phải liều mạng mới được!
Trong mấy ngày kế tiếp, Vương Động dồn toàn tâm toàn ý ôn tập, cũng may là chương trình học mới bắt đầu nên cũng không có gì phức tạp, phần lớn là học thuộc lòng, nếu chỗ nào không hiểu thì liền bỏ qua, dù sao cũng không thể không nắm vững kiến thức cơ bản. Mã Tiểu Như đi học hàng ngày, nhưng khi tan học lại đột nhiên biến mất, chính bởi có sự tồn tại của nàng trong lớp nên các lớp khác cũng bắt đầu hâm mộ bọn họ. Mà những người ở lớp F chẳng những đã rũ bỏ sự tự ti mà cả nhóm còn bạo phát năng lượng của ‘giống đực’. Với trạng thái này, bọn họ đạt điểm số cao cũng không thành vấn đề.
Người gặp vấn đề chỉ có Vương Động.
Hắn đang rất bất ổn – “Ài, ta cũng không phải là quá ngu ngốc chứ?”
Võ Thần Tự Nhận đang xem tivi thấy vậy thì tỏ vẻ không kiên nhẫn, phất tay nói – “Điều này không có quan hệ, trên cơ bản khi khai phá não vực tới trình độ hiện nay sẽ không có ai còn ngu ngốc. Chỉ là ngươi nghĩ trong vòng 10 ngày ngắn ngủi có thể bắt kịp 10 năm cố gắng của những người khác sao? Ngươi là người chứ không phải là thánh” Truyện "Võ Trang Gió Lốc " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
“Nhưng lực lượng của ta cũng tăng trưởng rất nhanh đó thôi” – Vương Động có chút không phục, mấy ngày nay thật đúng là vô dụng, có vấn đề gì hắn định hỏi giáo viên, nhưng mỗi lần giáo viên giảng xong đều biến mất rất nhanh, quả là không còn giá trị giáo viên gì cả. Còn có một câu hỏi về tộc Zago, hắn chỉ cần đem hình vẽ cùng nêu ra nhận thức của mình là ok. Ở hành tinh Norton hắn đã từng ăn sâu cơ mà.
“Sặc, chút lực lượng tí xíu của ngươi thì chỉ có thể giết sâu, đừng có mà đắc ý, cao thủ chân chính chỉ cần dùng một ngón tay là đủ để bóp chết ngươi”
Muốn nghe được lời tốt đẹp từ Võ Thần Tự Nhận quả là quá khó khăn, Vương Động nghe mãi cũng thành quen.
Bất đắc dĩ, hắn khẽ liếc mắt nhìn Võ Thần Tự Nhận đang xem tivi, rồi lại vùi đầu vào sự nghiệp học tập vĩ đại.