Tác giả: Ám Ma Sư
-----oo0oo-----
Chương 539: Quyết chiến sinh tử. (1)
Nguồn:Sưu Tầm
Ở chỗ sâu trong Linh Trì Sơn Mạch, Kiệt Sâm đang trần truồng nhanh chóng cất bước đi một mình ở trong núi rừng.
Lần này, hắn cũng không có đi theo con đường kia cho tới bây giờ, hắn biết, tin tức Linh Trì Bí Cảnh xuất hiện từ trong hư không tuyệt đối sẽ khiến cho cả Xích Nhĩ hành tỉnh khiếp sợ, đến lúc đó, sẽ có Linh Sư cường đại cũng sẽ từ chung quanh chạy tới, vô số mà Phỉ Nhĩ gia tộc lại càng có khả năng tiến hành phong tỏa khu vực phụ cận của Huyết Uyên Sơn.
Kiệt Sâm cũng không muốn chọc tới phiền toái gì, vì vậy hắn lựa chọn con đường xuyên qua cả tòa Linh Trì Sơn Mạch, rồi sau đó đi theo đường vòng trở lại Thiên Hồng thành, sau khi cáo biệt với mấy người Lạc Khố Tư, chính là trở về Tây Bắc chư quốc nguyên bản hắn tới Tái Luân Đế Quốc chỉ là vì để tìm kiếm Huyết Uyên Tinh đột phá đến Ngũ Giai Đê Cấp Tông Linh Sư, lại không nghĩ rằng chính mình lại hao phí tới gần một năm ở bên trong Linh Trì Bí Cảnh này, điều này làm cho hắn có chút không biết nói gì.
Trong núi rừng, Kiệt Sâm đi chân không cảm thụ được cả vùng đất, hấp thụ được khí tức nguyên thủy bên trong núi rừng, cảm nhận được từng trận tâm thần sảng khoái.
Cũng chính là lấy tư thế nhàn nhã đi chơi như thế ở trong sơn mạch vùng trung bộ của đế quốc - Linh Trì Sơn Mạch, nếu như là ở Vân Vụ Chiểu Trạch, ở chỗ sâu trong Linh Thú Sơn Mạch một trong Thất Đại Cấm Địa của đại lục, đừng nói Kiệt Sâm chỉ là Ngũ Giai Cao Cấp Tông Linh Sư, cho dù là Thánh Linh Sư Cửu Giai, cũng không dám thoải mái đi lại như vậy, nếu không đến lúc chết sợ rằng ngay cả việc mình chết như thế nào cũng không biết.
Khi Kiệt Sâm đang không ngừng đi qua đi lại ở chỗ sâu trong Linh Trì Sơn Mạch thì một đầu Thiểm Điện Báo dài chừng ba thước đang đứng vững trên thân cây, không nhúc nhích. Loài Báo Linh Thú chính là một loại Linh Thú bò sát có tốc độ nhanh nhất trên mặt đất.
Đặc biệt là thánh giai Linh Thú - Huyễn Ảnh Toa Báo, lúc nó di chuyển lại càng đáng sợ giống như thánh giai Linh Thú.
Mà Thiểm Điện Báo, là một đầu Linh Thú Lục Giai, thân là là loài Báo Linh Thú, tự nhiên nó cũng có được tốc độ đứng đầu trong số những loài Báo Linh Thú, trong nháy mắt khi nó bộc phát tốc độ, Hoàng Cấp Linh Thú Thất Giai bình thường cũng không thể bằng nó, cho dù là một gã Hoàng Linh Sư Thất Giai, nếu như trong chớp mắt để lộ sơ hở, cũng sẽ bị trúng chiêu của nó.
Thiểm Điện Báo tứ chi dùng sức.
"Sưu!"
Nó trực tiếp nhảy tới bên trên một cây to khác, loài Báo Linh Thú này thường sinh sống ở trên tàng cây, luôn chạy băng băng trên cây, đây cũng là một đặc điểm được nhiều người biết tới, thân thể của nó vô cùng nhẹ nhàng, lúc hành động thì ngay cả một tia thanh âm cũng không có, lặng yên không một tiếng động giống như quỷ mỵ.
Thiểm Điện Báo từ trong khe hở giữa những tán lá cây dày đặc đã thấy dược một nhân loại ở đằng xa kia, chờ đợi nhân loại kia nhích tới gần, Thiểm Điện Báo lẳng lặng chờ đợi, nó không hề phóng xuất Linh Thức ra ngoài, càng không dùng ánh mắt u lãnh nhìn chăm chú vào người đó, là Linh Thú thuộc chủng loại chuyên đi săn mồi, cho nên Thiểm Điện Báo biết cách làm như thế nào mới có thể không khiến cho Linh Sư loài người chú ý.
Quả nhiên, nhân loại kia đang nhanh chóng đi gần tới phía bên này.
- Năng lượng kém hơn so với chính mình, sẽ không gặp phải nguy hiểm
Linh Thú Lục Giai mơ hồ đã có một tia trí khôn, nó có thể căn cứ vào khí tức phát tán ra trên người Linh Sư để cảm giác được đối phương có tồn tại uy hiếp đối với mình hay không, đây cũng là năng lực trời sinh của Linh Thú.
Mà cách đó không xa nhân loại đang không ngừng tiến tới gần kia, Thiểm Điện Báo cảm giác được, đối phương hẳn không phải là quá mạnh mẽ.
Đúng là, hiện giờ Kiệt Sâm cho dù là cố gắng phóng thích ra, cũng mới chỉ là Ngũ Giai Cao Cấp mà thôi.
Linh Thú Lục Giai cho dù là đối phó với Tôn Linh Sư Lục Giai cũng sẽ chiếm cứ ưu thế, mà Thiểm Điện Báo bằng vào tốc độ cùng phương thức đánh lén của mình, cho dù là Hoàng Linh Sư Thất Giai, nó cũng dám đánh lén huống chi là Kiệt Sâm mới chỉ có tu vi Ngũ Giai Cao Cấp.
"Sưu!"
Mắt thấy Kiệt Sâm tiến tới gần, Thiểm Điện Báo đột nhiên đạp vào thân cây đại thụ một cái, thân thể chợt biến thành một đạo tàn ảnh màu vàng kim, giống như một đạo thiểm điện xẹt qua phía chân trời trong nháy mắt xông về phía Kiệt Sâm, Thiểm Điện Báo chính là vọt tới trước mặt Kiệt Sâm, nó thậm chí có thể cảm nhận được thanh âm máu đang lưu động trong động mạch chủ của đối phương.
Thiểm Điện Báo, Thiểm Điện Báo, báo như kỳ danh, thời điểm công kích giống như tia chớp vậy, khó có thể đoán được khiến cho người ta không phản ứng kịp nữa.
Nguyên bản người nhân loại đang không hề có bất kỳ động tác nào, đột nhiên bằng vào tốc độ nhanh như tia chớp rút trọng kiếm màu đen ở sau lưng mình ra, rồi sau đó giống như đang huy động một cây rơm rạ vậy. Nhẹ nhàng bổ tới phía Thiểm Điện Báo.
Giữa không trung, Thiểm Điện Báo nổi lên nhân tính hóa, ánh mắt kia, thậm chí toát ra một tia giễu cợt gian trá mà chỉ loài người mới có, bằng vào tốc độ của nó, lại thêm ở khoảng cách như vậy, cho dù là Hoàng Linh Sư Thất Giai cũng chưa chắc có thể bổ trúng nó, lại càng không cần phải nói tới một tên nhân loại có thực lực so với nó còn yếu hơn.
Nhưng là sau một khắc trong ánh mắt của Thiểm Điện Báo cũng là lộ ra quang mang hoảng sợ vô cùng, khoảng cách mấy thước, bằng vào tốc độ của nó thậm chí không dùng được một phần mười giây, nhưng là nó rõ ràng thấy lúc trước đối phương mới rút kiếm ra, nhưng chỉ sau một khắc, mũi kiếm đã đi tới trước mặt nó, "Thật là nhanh!" - trong lòng Thiểm Điện Báo còn hiện lên một ý niệm trong đầu, hoảng sợ muốn né tránh.
- Phốc!
Trọng kiếm màu đen nhanh như tia chớp, đột nhiên bổ vào thân thể Thiểm Điện Báo, chỉ thấy thân thể của Thiểm Điện Báo nhanh chóng bị bổ lõm xuống một cách quỷ dị, đồng thời thanh âm xương bị gãy lìa cũng vang lên.
- Bành.
Thân thể của Thiểm Điện Báo nặng nề té rớt trên mặt đất, Thiểm Điện Báo trên mặt đất co quắp lung lay, máu tươi từ trong miệng nó chảy ra ngoài, chẳng qua là khoảng thời gian không đến mấy giây, Thiểm Điện Báo chính là ngưng hô hấp.
Cho đến tận lúc chết, ánh mắt u lãnh kia của nó vẫn đang trừng lên thật lớn, nó không rõ, tốc độ xuất kiếm của tại sao có thể nhanh như vậy đối phương.
Kiệt Sâm rất tự nhiên thu hồi trọng kiếm của mình.
- Thật sự là đã lâu rồi chưa từng ăn thịt, thịt của con báo này hẳn là không tồi a.
Kiệt Sâm miệng cười toe toét tùy ý nói.
Kiệt Sâm bị vây ở bên trong Huyết Uyên Sơn mười tháng, kể từ khi bắt đầu bảy tháng trước, chính là luôn luôn dùng Linh Dược Tề để duy trì thể lực, căn bản không có ăn một chút thức ăn nào. Nếu có cao thủ sử dụng kiếm đang ở đây quan sát được chuyện vừa rồi, rõ ràng có thể thấy được, Kiệt Sâm chỉ là Cao Cấp Tông Linh Sư Ngũ Giai, cũng đã có thể sử dụng trọng kiếm màu đen kia với một trình độ vô cùng cao minh, sức nặng của trọng kiếm không những không trở thành một trở ngại, ngược lại Kiệt Sâm lại có thể sử dụng sức lực đó để khiến cho tốc độ của trọng kiếm nhanh hơn.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tác giả: Ám Ma Sư
-----oo0oo-----
Chương 540: Quyết chiến sinh tử. (2)
Nguồn:Sưu Tầm
Kinh khủng hơn chính là hắn có thể dễ dàng xuất thủ, Thiểm Điện Báo kia là mục tiêu đứng yên bất động vậy, việc đâm trúng nó căn bản là không có nửa điểm khó khăn.
Hơn nữa lúc bổ kiếm xuống, thế nhưng có thể dùng một kiếm đánh chết Linh Thú Lục Giai, mặc dù Thiểm Điện Báo có tốc độ cực nhanh nhưng lại có lực phòng ngự coi như là tương đối thấp ở trong số Linh Thú Lục Giai, nhưng có thể dùng một kiếm để đánh chết nó, cũng đủ thấy uy lực này thật là kinh người.
Trong núi rừng, Kiệt Sâm thuần thục bắt đầu nướng thịt báo, chỉ trong chốc lát, một mùi thơm của thịt nướng phiêu đãng hiện lên trong núi rừng.
Nếu như lúc trước khi Kiệt Sâm tiến vào Linh Trì Bí Cảnh, gặp phải Thiểm Điện Báo có được tốc độ có thể so sánh với Hoàng Linh Sư Thất Giai sợ rằng còn có thể có chút nhức đầu, nếu như muốn đánh chết nó, e rằng phải sử dụng tới Linh Hồn Chấn Nhiếp, Nguyên Tố Kết Giới, Phượng Diễm Tam Trọng Lãng tất cả đều phải phóng xuất ra ngoài.
Nhưng là được rèn luyện như ma quỷ trong vòng mười tháng dưới khí lưu màu xanh lá kinh khủng ở trong Linh Trì Bí Cảnh kia, Kiệt Sâm đã đạt tới cảnh giới tùy tâm sở dục, ý tùy tâm động, muốn đánh chết Thiểm Điện Báo đánh lén lại là không có chút khó khăn nào.
Ở ăn no nê ngon lành một bữa, Kiệt Sâm tiếp tục lên đường, cấp tốc lao đi theo phương hướng của Thiên Hồng Thành.
Ba ngày sau, Kiệt Sâm đã tới được Thiên Hồng Thành.
Hôm nay đã là giữa trưa, cả Thiên Hồng Thành náo nhiệt vô cùng, tất cả mọi người đều điên cuồng đi tới phương hướng của sân tỷ thí ở trong thành.
Vào hôm nay, hai đại gia tộc Lạc Cơ gia tộc và Mạc Lý gia tộc trong Thiên Hồng Thành tiến hành một cuộc tỷ thí sinh tử.
Nói đến hai đại gia tộc này, có thể nói là hai đại túc cố của Thiên Hồng Thành, hai đại gia tộc đều là một trong những thế lực bản thổ của Thiên Hồng Thành, không ngừng phát triển, cuối cùng trở thành hai thế lực lớn trong thành.
Ngay tại năm ngoái, hai đại gia tộc này lại tiến hành gia tộc Đại Bỉ, tiến hành tỷ thí trên đài, trong một vài cuộc chiến đấu ngoài dự tính, hai đại gia tộc đều là đưa ra lá bài tẩy cuối cùng của mình, cuối cùng một tên thiếu niên của Mạc Lý gia tộc thế nhưng đánh bại một gã Cao Cấp Tôn Linh Sư Lục Giai của Lạc Cơ gia tộc, khiến cho Mạc Lý gia tộc giành được thắng lợi trong cuộc gia tộc Đại Bỉ lần đó.
Tất cả dân chúng của Thiên Hồng Thành cũng muốn Mạc Lý gia tộc đoạt được quyền chủ động ở Thiên Hồng Thành để lo cho cuộc sống sau này, song kết quả lại là ngoài dự liệu của mọi người. Trong mấy tháng này sản nghiệp của Mạc Lý gia tộc ở Thiên Hồng Thành không ngừng bị chèn ép, phạm vi thế lực không ngừng yếu bớt đi, ngay từ sáu năm trước, Mạc Lý gia tộc và Lạc Cơ gia tộc mỗi bên chiếm cứ một nửa giang sơn ở Thiên Hồng Thành nhưng là hôm nay, Mạc Lý gia tộc đã bị Lạc Cơ gia tộc đè ép đến một góc ở Nam Thành, sống cuộc sống vô cùng gian nan.
Một trận chiến hôm nay, chính là trận quyết chiến sinh tử của hai đại gia tộc, tất cả mọi người đều biết, sự kịch liệt của quyết chiến sinh tử lần này so sánh còn hơn xa so với gia tộc Đại Bỉ năm ngoái, nếu một bên thất bại, chẳng những sẽ mất đi sản nghiệp của gia tộc, thậm chí vô cùng có khả năng sẽ chết trong trận chiến lần này.
Đại chiến kịch liệt như thế, tự nhiên hấp dẫn vô số dân chúng ở Thiên Hồng Thành tranh nhau tiến về phía trước.
Trước đài tỷ thí ở phủ thành chủ Thiên Hồng Thành, giờ phút này tiếng người ồn ào, không khí trở nên ầm ĩ, vô số dân chúng chen chúc ở bên cạnh đài tỷ thí, dầy đặc, quyết liệt vô cùng.
Mỗi người của Mạc Lý gia tộc tất cả đều ngồi ở chỗ ngồi đặt ở phía nam bên cạnh đài tý thí, mà người của Lạc Cơ gia tộc, còn lại là ngồi ở chỗ ngồi phía bắc bên cạnh đài tỷ thí.
Cảnh tượng giờ phút này cũng tương tự như cảnh tượng một năm trước, song, các thành viên của Mạc Lý gia tộc năm ngoái tất cả trên mặt đều tràn đầy vẻ tự tin, hôm nay đều trở nên âm trầm, không có chút vui vẻ nào.
"Xôn xao!"
Đúng lúc này, từ trong mọi người đột nhiên truyền ra một trận tiếng động lớn xôn xao, chỉ thấy có một đoàn người đang từ phía ngoài đi vào bên trong đám người, tộc trưởng Bá Khắc Bỉ của Lạc Cơ gia tộc, so sánh với đám người của Mạc Lý gia tộc thì hôm nay Lạc Cơ gia tộc ở Thiên Hồng Thành như mặt trời ban trưa, các thành viên vô cùng đắc chí vừa lòng.
Mà giờ khắc này người dẫn đầu đoàn nươời của Lạc Cơ gia tộc không phải là tộc trưởng của bọn họ, mà là một lão giả sắc mặt hồng nhuận, mà tộc trưởng Bá Khắc Bỉ của Lạc Cơ gia tộc lại có bộ dáng cung kính đứng ở bên cạnh hắn, thái độ hết sức nịnh nọt.
Dân chúng phía dưới thấy được Bá Khắc Bỉ biểu hiện ra bộ dạng như vậy, trong lòng tất cả mọi người đều có sự ngờ vực, Khải Tư Trì tộc trưởng của Mạc Lý gia tộc chân mày cũng là nhíu lại thật sâu lão giả này chính là Khoa Tư Hi Nhĩ tộc trưởng của Nạp Đốn gia tộc, Hoàng Linh Sư Thất Giai cấp thấp.
Khải Tư Đặc tự nhiên biết, thần bí nhân mà mỗi khi gia tộc mình vận chuyển hàng hóa gặp phải, chính là do Nạp Đốn gia tộc phái ra, mà nếu như không có Nạp Đốn gia tộc này, Lạc Cơ gia tộc cũng căn bản không thể nào là đối thủ của gia tộc mình.
Cảm nhận được ánh mắt cừu hận của Khải Tư Đặc tộc trưởng, Khoa Tư Hi Nhĩ nghiêng đầu, ánh mắt sắc bén trực tiếp rơi vào trên người Khải Tư Đặc.
- Khoa Tư Hi Nhĩ đại nhân, người này chính là Khải Tư Đặc tộc trưởng của Mạc Lý gia tộc.
Bá Khắc Bỉ một bên thấp giọng nói. Khoa Tư Hi Nhĩ gật đầu, rồi sau đó trên mặt cũng là hiện lên một nụ cười âm lãnh:
- Kiệt Tư tiểu tử kia tiện nghi cho hắn rồi. Chết ở bên trong Linh Trì Bí Cảnh, Mạc Lý gia tộc này, ta sẽ đích thân hành hạ bọn chúng, khiến cho bọn chúng tan nát, ta muốn cho hắn biết, kết quả khí đắc tội với Nạp Đốn gia tộc ta.
Gia gia, Lạc Cơ gia tộc kia mời Nạp Đốn gia tộc làm trợ thủ, Mạc Lý gia tộc căn bản không có cách nào chống cự a, ngươi cũng không thể giúp bọn họ sao?
Khu vực của phủ thành chủ, Phỉ Lộ Đặc lo lắng lên tiếng nói với Áo Tuệ Lâm thành chủ. Tuệ Lâm thành chủ lắc đầu, nghiêm túc nói:
- Phỉ Lộ Đặc, chớ hồ nháo, Lạc Cơ gia tộc kia cũng không phải không tuân theo luật pháp của đế quốc, chúng ta cũng không thể tùy ý nhúng tay vào, ngươi là lo cho tiểu tử ở Mạc Lý gia tộc kia sao? Tiểu tử kia căn bản hôm nay không có ở chỗ này.
Phỉ Lộ Đặc cắn răng, nhìn về phương hướng của Mạc Lý gia tộc, trong lòng không biết suy nghĩ cái gì.
Hai bên gia tộc tỷ thí sau khi ngồi vào chỗ của mình ở cạnh đài tỷ thí, chủ vị Áo Tuệ Lâm thành chủ đứng lên, tuyên bố trân quyết chiến sinh tử giữa hai đại gia tộc, chính thức bắt đầu!
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tác giả: Ám Ma Sư
-----oo0oo-----
Chương 541: Trận chiến mở màn của Lạc Khố Ân. (1)
Nguồn:Sưu Tầm
- Ha hả, Khải Tư Đặc tộc trưởng, không nghĩ tới ngươi hôm nay lại có đảm lượng tới đây, hơn nữa lại tới sớm như vậy, chính là biết điều một chút chờ ở nơi này, ngay cả muốn chết cũng là tích cực như vậy, thật là bội phục a!
Ở chỗ ngồi phía bắc bên cạnh đài tỷ thí, mấy người Bá Khắc Bỉ đều ngồi vào chỗ của mình, sau đó cười ra tiếng, lớn miệng nói.
- Bá Khắc Bỉ, hãy bớt sàm ngôn đi, có bản lãnh gì thì ngươi hãy mang ra đây, hôm nay Mạc Lý gia tộc ta liền tiếp nhận.
Khải Tư Đặc mang theo khuôn mặt âm trầm lên tiếng, thần sắc bình thản vô cùng.
- Tốt! Khải Tư Đặc tộc trưởng thật là đủ sảng khoái.
Trên mặt Bá Khắc Bỉ mang theo vẻ âm lãnh, cười nói:
- Quyết chiến sinh tử, vậy sinh tử của hai bên đều do ông trời định đoạt, hai bên chúng ta đều phái ra người của mình lên đài, cho đến khi phân rõ sinh tử, mới có thể tiến hành trận tiếp theo, nếu như một bên nhận thua, như vậy sẽ phải hoàn toàn thối lui khỏi Thiên Hồng Thành, không biết Khải Tư Đặc tộc trưởng muốn phái người nào ra trận đầu tiên a?
Quyết chiến sinh tử, tùy theo song phương phái ra người của riêng mình, mỗi bên một người, rồi sau đó thay phiên, chẳng hạn như trận đầu, Mạc Lý gia tộc phái người Lạc Cơ gia tộc ứng chiến, mà trận tiếp theo, chính là Lạc Cơ gia tộc phái người, Mạc Lý gia tộc ứng chiến, mỗi người chỉ có thể ra sân một lần, gia tộc nào phái người ra sân đầu tiên, ở một mức độ nào đó, tự nhiên là sẽ chịu thiệt.
- Gia gia, quyết chiến sinh tử này thật là kích thích, ta cũng muốn xuất chiến.
Ở chỗ ngồi của Lạc Cơ gia tộc, một thiếu niên có cái ánh mắt sắc bén, thần sắc ngoan lệ, có một cái mũi ưng lên tiếng nói với Khoa Ân Hi Nhĩ.
- Ách Duy Đặc thiếu gia, quyết chiến sinh tử này cũng không phải là trò chơi, chúng ta chỉ cần nhìn là được rồi, nếu như thiếu gia muốn tỷ thí thì đợi sau khi trận chiến này kết thúc, tại hạ an bài thật kỹ mấy người theo thiếu gia vui đùa một chút.
Bá Khắc Bỉ ở bên cạnh vội vàng lên tiếng nói, mang trên mặt vẻ nịnh hót.
- Ngừng.
Thiếu niên kia không thèm để ý tới Bá Khắc Bỉ, mở miệng khinh thường lên tiếng:
- Ngươi biết cái gì, trước mặt nhiều người như vậy có thể giết chết được đối phương, đây mới gọi là kích thích a.
Thiếu niên không nhịn được liếm liếm đầu lưỡi, tưởng tượng thấy cảnh tượng mình đang anh minh thần võ đứng ở trên đài tỷ thí, đánh chết tất cả những thành viên đẹp trai của Mạc Lý gia tộc. Rồi sau đó được mọi người có mặt ở nơi này hoan hô. Nghĩ tới đây, huyết dịch bên trong thân thể hắn liền nhịn không được kích động sôi trào lên.
Bị thiếu niên nói như thế, trong lòng Bá Khắc Bỉ nhất thời vô cùng lúng túng, nhưng trên mặt cũng không dám có chút bất mãn nào.
Thiếu niên này là cháu trai của Khoa Ân Hi Nhĩ, là người thừa kế thứ nhất của Nạp Đốn gia tộc, Bá Khắc Bỉ căn bản không dám đắc tội với đối phương chút nào.
- Ha ha . . .
Nghe được lời nói của vị thiếu niên kia, Khoa Ân Hi Nhĩ nhịn không được cười lên ha hả:
- Cháu nội ngoan, quả nhiên có phong phạm năm đó của gia gia ngươi, tốt, nếu có đối thủ thích hợp ta nhất định sẽ để cho ngươi lên đài, đánh một trận cho đã nghiền.
Đối với thỉnh cầu của cháu trai mình, Khoa Ân Hi Nhĩ chẳng những không có sinh khí mà ngược lại vô cùng cao hứng.
Nói đến đứa cháu này của hắn, trong lòng Khoa Ân Hi Nhĩ cực kỳ hài lòng, hắn gần hai mươi hai tuổi, thực lực chính là đã đạt đến cảnh giới Cấp Thấp Tông Linh Sư Ngũ Giai, mặc dù không thể so sánh với đệ nhất thiên tài Cơ Lạc Tư của Phỉ Nhĩ gia tộc, nhưng ở cả Xích Nhĩ hành tỉnh cũng được coi như là cao thủ trong số những người trẻ tuổi.
Khoa Ân Hi Nhĩ nghĩ đến, người trẻ tuổi chính là phải ham thích chiến đấu, mới có thể có nơi đề cao. Ở trong một tràng diện tỷ thí to như vậy, có thể giết chết đối thủ của mình, có được sự hò reo của dân chúng, có thể mang đến sự tự tin thật lớn cho người trẻ tuổi, khiến cho con đường tiến tới Linh Sư càng thông thuận hơn.
Cho dù là Ách Duy Đặc không nói, nhưng nếu có cơ hội thì Khoa Ân Hi Nhĩ cũng là sẽ chủ động để cho hắn lên đài tỷ thí, trui luyện một phen.
Giờ phút này, ở Mạc Lý gia tộc.
- Tộc trưởng, trận đầu này, đều cho ta xuất chiến đầu tiên đi.
Chỗ ngồi bên phía nam, một người trung niên đại hán lên tiếng nói.
Đây là một đại hán râu quai nón, vóc người khôi ngô, là một thành viên trọng yếu của Mạc Lý gia tộc, có thực lực Cao Cấp Tông Linh Sư Ngũ Giai.
- Không được, tộc trưởng, hãy để cho ta xuất chiến đầu tiên.
Một gã lão giả ở bên cạnh cũng theo đó mà lên tiếng.
- Tộc trưởng để cho ta xuất chiến đầu tiên.
- Ta, để cho ta xuất chiến.
Tất cả mọi người chen lấn lên tiếng.
Hình thức quy tắc ở nơi này chính là người ra sân đánh trận đầu tiên, bình thường sẽ phải phái ra người tràn đầy nguy cơ so với người của đối phương phái ra, đương nhiên là sẽ mạnh hơn so với người mà phe mình phái ra, tất cả mọi người tại chỗ đều biết rõ đạo lý này, nhưng không một ai trong lòng có sự e ngại.
Nhìn đám người xung quanh chen lấn nhau lên tiếng muốn đánh trận đầu, ánh mắt kiên nghị trên khuôn mặt Khải Tư Đặc bỗng chốc trở nên hồng nhuận, một nhóm người đáng giá cỡ nào a, nhưng là hiện nay . . .
Cũng không biết sau hôm nay, những người có mặt tại đây sẽ còn lại bao nhiêu người còn có thể sống sót.
Trong tim của hắn phát ra một tia bi ai.
- Khải Tư Đặc tộc trưởng, các ngươi thương lượng tốt rồi chứ, đến tột cùng là các ngươi phái người nào ra sân a, ngay cả một chút dũng khí để quyết định chuyện nhỏ này cũng không có, Khải Tư Đặc tộc trưởng ngươi không khỏi cũng quá không có quyết đoán đi, muốn ta nhìn a, ngươi hay là biết điều một chút nhận thua rồi thối lui khỏi Thiên Hồng Thành đi, ha ha . . .
Ở chỗ của Lạc Cơ gia tộc, Bá Khắc Bỉ đứng lên, mang trên mặt vẻ chế nhạo, cười lớn thành tiếng.
- Ha ha, ha ha ha!
Ở chỗ của Lạc Cơ gia tộc, đông đảo thành viên tất cả đều lớn tiếng cười chế nhạo.
- Ta tới!
Đúng lúc này, từ trong đám người đột nhiên truyền ra một âm thanh quát lạnh. Ngay sau đó một đạo nhân ảnh từ từ đi lên bậc thang, vững vàng đi lên đài tỷ thí.
Nghe được thanh âm này, sắc mặt của Khải Tư Đặc trong giây lát trở nên cứng đờ, mà Phỉ Lộ Đặc đang ngồi ở chỗ trung tâm cũng đột nhiên đứng lên, mang theo thần sắc kích động nhìn về vị trí giữa đài tỷ thí.
Đây là một thiếu niên có mái tóc dài màu rám nắng, thân mặc một bộ trường bào màu xanh lá, trên mặt bình thản vô cùng, ôn tồn lễ độ, nhưng mà ánh mắt cũng là lạnh như băng, khiến cho người ta nhìn vào mà cảm thấy rét lạnh.
- Lạc Khố Ân . . .
Thấy thiếu niên này, tất cả thành viên của Mạc Lý gia tộc ở một bên đều là ngây ngẩn cả người, mà Khải Tư Đặc tộc trưởng lại càng há to miệng.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tác giả: Ám Ma Sư
-----oo0oo-----
Chương 543: So đấu dược tề. (1)
Nguồn:Sưu Tầm
"Xuy!"
Trường kiếm bên hông Lạc Khố Ân chợt bắn ra, một đạo quang hoa màu xanh lá kinh thiên trong phút chốc sáng lên trên đài tỷ thí, rồi sau đó nhanh như tia chớp đâm tới phía Ách Duy Đặc ở đối diện.
Thanh sắc quang mang chói mắt giống như lưu tinh từ cửu thiên rơi xuống, nhanh như tia chớp chính là đi tới trước mặt Ách Duy Đặc.
Cảm nhận được công kích cường hãn kia của đối phương, trong lòng Ách Duy Đặc bỗng nhiên cả kinh, Linh Lực trong cơ thể ra sức vận chuyển, quang mang màu vàng thoáng chốc sáng lên, hắn thường xuyên sanh sự ức hiếp người khác cho nên cũng coi như có được kinh nghiệm phong phú, rốt cục trong nháy mắt ngăn chặn được trường kiếm trong tay Lạc Khố Ân sắp đâm trúng hắn.
"Oanh!"
Linh Lực ba động cường đại từ trên đài tỷ thí khuếch tán ra ngoài, hai đạo quang mang một xanh một vàng lần lượt thay đổi, hai người đều đi lui về phía sau hai bước, bất quá Lạc Khố Ân chính là khí định thần nhàn, mà Ách Duy Đặc còn lại là sắc mặt tái nhợt, thở hồng hộc. Lạc Khố Ân căn bản không để cho đối phương có cơ hội thở dốc chút nào, trường kiếm vung chém, không khí rung động, từng đạo kiếm quang màu xanh giống như phi tên cắt phá trường không, mang theo âm thanh thảm thiết nghẹn ngào nặng nề, chấn nhiếp tinh thần của mọi người.
Sắc mặt của Ách Duy Đặc trở nên tái nhợt, thân hình không ngừng lui về phía sau, Linh Lực Ngũ Giai cấp thấp trong cơ thể không ngừng phun trào ra ngoài, kim quang lưu chuyển, cuối cùng cũng có thể ngăn cản được tất cả những kiếm quang màu xanh do Lạc Khố Ân đánh về phía mình, song, vốn dĩ Ách Duy Đặc tưởng mình có thể nắm thế thượng phong trong cuộc chiến, hiện tại đã hoàn toàn rơi vào hạ phong.
"Xôn xao!"
Thấy Lạc Khố Ân dũng mãnh phi thường như thế, trong miệng của dân chúng phía dưới đều phát ra tiếng ồ lên kinh ngạc, ở Thiên Hồng Thành, nếu như muốn hỏi người nào có thanh danh tốt nhất, như vậy 80% dân chúng cũng sẽ nói là Lạc Khố Ân thiếu gia, chỉ bất quá thân thể suy nhược kia của Lạc Khố Ân cùng với căn bệnh nan y khiến cho trong lòng tất cả dân chúng của Thiên Hồng Thành đều chua xót không dứt.
Mà giờ khắc này Lạc Khố Ân biểu hiện ra cường đại chiến lực, cũng là làm cho bọn họ sợ ngây người, bọn họ làm sao cũng không nghĩ ra Lạc Khố Ân thiếu gia ở trong lòng bọn họ luôn luôn yếu ớt nhiều bệnh, thân thể suy nhược vô cùng thực lực lại có thể mạnh như thế.
Ở chỗ ngồi của Lạc Cơ gia tộc, Khoa Ân Hi Nhĩ chợt đứng lên, quang mang trong hai mắt của hắn lóe ra, đè nén lửa giận.
- Tiểu tử này dĩ nhiên là cấp thấp Tông Linh Sư Ngũ Giai, đây chính là người mà ngươi nói rằng hắn không thể tu luyện Linh Lực, thực lực rất kém cỏi đây sao?
Ánh mắt lạnh như băng của Khoa Ân Hi Nhĩ rơi vào trên người Bá Khắc Bỉ ở bên cạnh, ai cũng có thể cảm nhận được, trong lòng Khoa Ân Hi Nhĩ giờ phút này đang hừng hực lửa giận.
- Ta . . . Ta . . .
Bá Khắc Bỉ cũng là hoàn toàn trợn tròn mắt, hắn làm sao cũng nghĩ không thông, Lạc Khố Ân của Mạc Lý gia tộc thân thể luôn luôn suy nhược giờ phút này vì cái gì lại thể hiện ra chiến lực cường đại như thế.
Dưới lửa giận của Khoa Ân Hi Nhĩ, trong lòng Bá Khắc Bỉ vô cùng thấp thỏm, không biết làm sao.
- Hừ, nếu như Ách Duy Đặc có cái gì ngoài ý muốn, Lạc Cơ gia tộc các ngươi liền chuẩn bị tinh thần chôn theo hắn đi.
Khoa Ân Hi Nhĩ hừ lạnh lên tiếng, thần sắc trở nên âm lãnh.
Đối với Khoa Ân Hi Nhĩ mà nói, trong tất cả mọi người ở chỗ này, người mà hắn quan tâm nhất chính là đứa cháu này của hắn, cho dù là cả Lạc Cơ gia tộc mọi người cộng dồn lại, ở trong lòng hắn, cũng không quan trọng bằng Ách Duy Đặc, hắn tuyệt đối không để cho Ách Duy Đặc có bất kỳ sơ xuất nào.
Không chỉ mấy người Khoa Ân Hi Nhĩ bọn họ, mà ở chỗ ngồi trung tâm, trên mặt của Áo Đức Lâm thành chủ cũng là lộ ra vẻ kinh ngạc.
- Mười chín tuổi đã là cấp thấp Tông Linh Sư Ngũ Giai, không nghĩ tới Lạc Khố Ân này lại có thể có được thực lực cường hãn như vậy.
Áo Đức Lâm liếc nhìn Phỉ Lộ Đặc ở bên cạnh đang vô cùng lo lắng nhìn về phía Lạc Khố Ân trên đài tỷ thí, trong lòng lẩm bẩm nói:
- thiên phú như thế cho dù là so sánh với Phỉ Lộ Đặc cũng là không sai biệt lắm, bất quá đáng tiếc, cho dù là Lạc Khố Ân có thiên tài tới mức nào đi chăng nữa, Cổ Lôi Tư gia tộc chúng ta cũng không thể nào để cho Phỉ Lộ Đặc ở chung một chỗ cùng hắn.
Ngay trong lúc Lạc Khố Ân cùng Ách Duy Đặc ở trên đài tỷ thí chiến đấu có thể so sánh với lửa nóng.
Bên ngoài cửa lớn của phủ đệ Mạc Lý gia tộc, có một thiếu niên đầu tóc đen đang đứng ở phía trước cửa lớn, thiếu niên này, chính là Kiệt Sâm vội vã chạy về từ Linh Trì Sơn Mạch.
Linh Thức khe khẽ lướt qua toàn bộ phủ đệ, một lúc sau trên mặt Kiệt Sâm không khỏi lộ ra một tia ngờ vực.
- Di, chuyện gì xảy ra, như thế nào trong cả Thiên Hồng Thành cũng không có người nào? Ngay cả trong phủ đệ của Mạc Lý gia tộc cũng là không có động tĩnh gì?
Khi Kiệt Sâm tiến lên gõ cửa một tiếng, cửa chính của phủ đệ chậm rãi mở ra, quản sự mở cửa sau khi thấy Kiệt Sâm, cũng là thoáng cái ngây ngẩn cả người.
- Ngươi là . . . Ngươi là . . . Kiệt Tư đại nhân, ngươi . . . ngươi còn sống?
Trên mặt của người hộ vệ nhất thời lộ ra vẻ mặt vô cùng kích động, rồi sau đó nhào đầu về phía trước một tiếng quỳ gối trước mặt Kiệt Sâm.
- Kiệt Tư đại nhân, xin ngươi cứu Mạc Lý gia tộc chúng ta a.
Người hộ vệ này khóc rống lên, nhanh chóng lên tiếng.
- Xảy ra chuyện gì?
Kiệt Sâm không khỏi sửng sốt, rồi sau đó trầm thấp lên tiếng, theo như lời nói của đối phương, khiến cho trong lòng hắn cảm nhận được một tia không ổn.
- Kiệt Tư đại nhân, ngươi không biết, kể từ khi tin tức ngươi qua đời trong Linh Trì Bí Cảnh truyền đến đây, Mạc Lý gia tộc chúng ta . . .
Hộ vệ kia nhất thời đem chân tướng sự tình đơn giản nói một lần cho Kiệt Sâm biết.
- Hiện tại, Khải Tư Đặc tộc trưởng bọn họ đang ở trên đài tỷ thí trong thành tiến hành trận quyết chiến sinh tử với Lạc Cơ gia tộc rồi, Lạc Cơ gia tộc, kia có Nạp Đốn gia tộc hỗ trợ, tộc trưởng bọn họ, căn bản là thập tử vô sinh a!
- Nạp Đốn gia tộc, lại là Nạp Đốn gia tộc!
Ánh mắt của Kiệt Sâm trở nên sắc bén giống như là một thanh đao, cắn răng lên tiếng, hắn như thế nào cũng sẽ không quên, tất cả chuyện tình mà Khoa Ân Hi Nhĩ kia đã làm với mình khi ở trong Linh Trì Bí Cảnh.
- Ở đài tỷ thí trong thành sao?
Kiệt Sâm trong miệng lẩm bẩm lên tiếng.
"Sưu!"
Hộ vệ kia còn muốn nói điều gì, nhưng là không đợi hắn có phản ứng, thân ảnh Kiệt Sâm đã biến mất ở cửa phủ đệ.
Hộ vệ kia sững sờ nhìn cửa phủ đệ không có một bóng người, há to miệng nói không ra lời, bằng vào thực lực Cao Cấp Linh Sư Tam Giai của hắn, nhưng lại không có phát hiện Kiệt Sâm đến tột cùng là rời đi như thế nào.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tác giả: Ám Ma Sư
-----oo0oo-----
Chương 544: So đấu dược tề. (2)
Nguồn:Sưu Tầm
Trên đài tỷ thí trong thành, Lạc Khố Ân cùng Ách Duy Đặc hai người hoàn toàn tiến hành chiến đấu thành một đoàn, từng đạo Linh Lực cường hãn bắn tung toé chung quanh đài tỷ thí, nổ tung rất nhỏ âm thanh vang lên bên tai không dứt.
Luận về thuộc tính, dưới tình huống bình thường, Ách Duy Đặc thân là Kim Hệ Linh Sư tuyệt đối có thể khắc chế Mộc Hệ Linh Sư, nhưng là Lạc Khố Ân vốn có Mộc Linh Chi Thể, là tồn tại chí cường trong Mộc Hệ Linh Sư, mà thuộc tính Mộc Hệ của hắn, cũng là Mộc Hệ Linh Lực thuần chánh nhất, căn bản không phải Kim Hệ Linh Lực bình thường kia của Ách Duy Đặc có thể áp chế. Bàn về kinh nghiệm chiến đấu, Ách Duy Đặc so sánh với Lạc Khố Ân cơ hồ chưa từng chiến đấu sẽ nhiều hơn một chút, nhưng thứ mà Lạc Khố Ân tu luyện chính là công pháp Nguyệt Giai Hạ Phẩm mà Kiệt Sâm đưa cho hắn, so về phẩm cấp của công pháp, cũng chính là mạnh hơn so với Ách Duy Đặc.
Hơn nữa, thân là Mộc Linh Chi Thể, đối với những người đồng cấp bậc, Lạc Khố Ân tuyệt đối có thể quét ngang hết thảy cao thủ đồng cấp bậc.
Tại nhiều ưu thế như vậy, trên đài tỷ thí, mặc dù Lạc Khố Ân cùng Ách Duy Đặc đều là Cấp Thấp Tông Linh Sư Ngũ Giai, nhưng thủy chung Lạc Khố Ân luôn có thể chèn ép được Ách Duy Đặc.
- Cút ngay!
Trên đài tỷ thí, nguyên bản Ách Duy Đặc đi lên muốn uy phong đánh chết Lạc Khố Ân, giờ phút này không ngừng bị vây ở bên trong hoàn cảnh xấu, liên tiếp bại lui, trên người đã nhiều ra hai đạo vết thương, máu tươi ồ ồ tuôn ra, trong miệng nhịn không được hét lớn ra tiếng.
Linh Lực của Ngũ Giai Cấp Thấp không ngừng tuôn ra từ trong cơ thể của Ách Duy Đặc Kim Hệ Linh Lực sắc bén chí cực tung hoành bốn phía, rốt cục cũng có thể chấn lui Lạc Khố Ân trong nhất thời.
- Tiểu tử, ta thừa nhận thực lực của ngươi không tệ, bất quá, ta đã không muốn tiếp tục chơi đùa với ngươi nữa, thắng lợi của cuộc chiến đấu này, tới cuối cùng nhất định sẽ thuộc về Ách Duy Đặc ta.
Ách Duy Đặc trong miệng thở hỗn hển lên tiếng, rồi sau đó ở bên trong ánh mắt của mọi người ở toàn trường, Ách Duy Đặc từ trên người lấy ra một lọ Linh Dược Tề màu vàng.
Linh Dược Tề màu vàng ở dưới ánh mặt trời chiếu rọi xuống phát ra một vầng sáng chói mắt, tán phát ra từng đạo Linh Lực ba động nồng đậm.
- Ha ha, chờ chết đi tiểu tử.
Trên mặt Ách Duy Đặc lộ ra vẻ càn rỡ, cười lớn, sau khi nuốt vào miệng một ngụm Linh Dược Tề màu vàng kia.
Năng lượng cường đại ba động nhất thời từ trên người Ách Duy Đặc truyền ra, khí tức của Ách Duy Đặc không ngừng kéo lên, trong nháy mắt chính là đạt đến đỉnh cao, đồng thời vốn chỉ mới là Linh Lực ba động Ngũ Giai Cấp Thấp, cũng là thoáng cái đột phá đến Ngũ Giai Trung Cấp.
- Đây là, Bạo Kim Dược Tề!
Cảm nhận được biến hóa trên người Ách Duy Đặc, trong số những thuộc hạ có người nhận ra được loại Linh Dược kia liền kinh ngạc lên tiếng.
Bạo Kim Dược Tề, Linh Dược Tề Ngũ Giai Thượng Phẩm, có thể làm cho một gã Ngũ Giai Tông Linh Sư trong khoảng thời gian ngắn tăng lên một cấp, hơn nữa Linh Lực trong cơ thể có thể khôi phục tới trạng thái đỉnh cao, là một loại Linh Dược Tề cực kỳ cường hãn.
Ở chỗ ngồi của Mạc Lý gia tộc, sắc mặt của đám người Khải Tư Đặc cũng là thay đổi.
- Ha ha, ha ha ha!
Ách Duy Đặc điên cuồng cười ra tiếng:
- Tiểu tử, bây giờ để ta xem ngươi còn có thể càn rỡ nữa không, chịu chết đi!
Khí thế của Ách Duy Đặc không ngừng kéo lên, từng đạo Linh Lực từ trên người của hắn lan tràn ra, chỉ là so sánh về cấp bậc Linh Lực, hắn đã hoàn toàn áp đảo Lạc Khố Ân ở phía đối diện.
- Nga, phải không?
Trên mặt Lạc Khố Ân vô cùng bình tĩnh, rồi sau đó từ trên người chậm rãi lấy ra một lọ Linh Dược Tề màu xanh nhạt, rồi sau đó mở nắp bình Linh Dược Tề ra.
Một cỗ Mộc Hệ Linh Lực nồng đậm đến mức làm cho người ta say mê từ trong bình dược tề kia phiêu tán ra, tất cả Mộc Hệ Linh Sư tại chỗ đều cảm nhận được cổ Mộc Hệ Linh Lực này, cả người không khỏi cảm thấy phiêu phiêu dục tiên, tất cả lỗ chân lông khắp người giống như ở trong nháy mắt mở ra, Linh Lực trong cơ thể cũng là vận chuyển tràn đầy sức sống.
- Đây là . . .
Tất cả mọi người ở toàn trường đều trừng lớn hai mắt, mới chỉ là mùi vị đã có thể khiến cho tất cả Mộc Hệ Linh Sư chung quanh sinh ra biến hóa như thế, Linh Dược Tề có công hiệu cường đại như thế, mọi người tại chỗ, trước kia cũng là chưa từng nghe thấy.
Dưới biểu lộ ngạc nhiên của Ách Duy Đặc ở phía đối diện, Lạc Khố Ân cười lạnh phục dụng bình Linh Dược Tề màu lục nhạt kia.
Bình Linh Dược Tề này, chính là một trong năm bình dược tề Lục Giai thượng phẩm Mộc Hệ Sinh Mệnh Hoạt Lực mà Kiệt Sâm đưa cho hắn.
Dược tề Lục Giai thượng phẩm Mộc Hệ Sinh Mệnh Hoạt Lực, là Linh Dược Tề mà Kiệt Sâm chế biến cho Lạc Khố Ân trị liệu Mộc Linh Chi Thể suy yếu của hắn, nhưng trên thực tế, ngoài việc có thể trị liệu Mộc Linh Chi Thể thì dược tề Mộc Hệ Sinh Mệnh Hoạt Lực này giống như trước cũng là một loại Linh Dược Tề cực kỳ cường đại.
Nó có thể trong nháy mắt nâng cao sinh mệnh hoạt lực của Mộc Hệ Linh Sư, đồng thời có thể làm cho Mộc Hệ Linh Sư ở trong khoảng thời gian ngắn tăng lên tới đẳng cấp cao nhất, hơn nữa trong khoảng thời gian ngắn trong cơ thể cơ hồ có được Mộc Hệ Linh Lực vô cùng vô tận.
Dĩ nhiên, loại vô cùng vô tận này chẳng qua chỉ là tiêu chuẩn, dù sao Ngũ Giai Tông Linh Sư cho dù công kích như thế nào, số Linh Lực bị tiêu hao cũng chưa chắc có thể mạnh bằng một kích tùy ý của một gã Thất Giai Hoàng Linh Sư.
Nhưng là, điều này cũng đủ để nói rõ sự cường đại của dược tề Mộc Hệ Sinh Mệnh Hoạt Lực, đồng thời, dược tề Mộc Hệ Sinh Mệnh Hoạt Lực cũng là được bầu thành Lục Giai Cao Cấp, nguyên nhân là do nó có được năng lực nghịch thiên có thể so sánh với năng lực của Linh Tôn Dược Tề.
Dưới cảm nhận của tất cả mọi người xung quanh đài tỷ thí, sau khi Lạc Khố Ân phục dụng bình Linh Dược Tề màu xanh nhạt kia, trên người chợt tuôn ra một cỗ Linh Lực ba động không gì sánh kịp.
Cỗ Linh Lực ba động này khổng lồ như thế, làm cho tất cả mọi người ở nơi này đều lộ ra vẻ thất kinh.
- Cái gì? Tiểu tử này thế nhưng lên cấp Ngũ Giai Cao Cấp Tông Linh Sư, điều này sao có thể? Bình Linh Dược Tề màu xanh nhạt kia mà vừa rồi hắn phục dụng đến tột cùng là loại Linh Dược Tề gì?
- Linh Dược Tề làm cho một gã Ngũ Giai Cấp Thấp Tông Linh Sư, trong nháy mắt thăng cấp đến Ngũ Giai Cao Cấp Tông Linh Sư, trời ạ, Linh Dược Tề bực này không khỏi cũng quá kinh khủng đi?
- Linh Lực ba động cường đại như thế thật bất khả tư nghị!
Trên toàn bộ quảng trường, nhất thời truyền ra từng trận âm thanh nghị luận, tất cả mọi người đều trừng lớn hai mắt, trong ánh mắt toát ra vẻ khó có thể tin, bằng vào kiến thức của bọn họ, bọn họ như thế nào cũng nghĩ không ra, Linh Dược Tề mà vừa rồi Lạc Khố Ân phục dụng đến tột cùng là loại Linh Dược Tề gì.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden