Câu chuyện này mình mới viết, tính toán sau này lại pót nhưng ngứa tay quá nên phải post thử xem thế nào. Hay, cảm ơn nhiều thì viết tiếp mà không hay thì hoàn thành sớm.[/COLOR]
Mình muốn xây dựng một cách hệ thống lại Thần Thoai của đất nước ta, trong chuyện có sử dụng một loạt nhân vật thần linh của Việt Nam đồng thời cũng dùng các truyện thần thoại, truyền thuyết quen thuộc
Bối cảnh mình xây dựng là một loạt thế giới rộng lớn, vì Việt Nam chưa có xây dựng một hệ thống tu đạo riêng biệt, mình tạm mượn của văn học mạng TQ, thế nhưng mình có bất đồng cách giải thích riêng
Số lượng từ: 2216
Hỗn độn khí, thế gian gọi nó là vạn vật chi mẫu, mẹ của tất cả khí lưu khác, phiêu phù ở trong hỗn độn không gian. Tu sĩ hút vào hỗn độn khí không phải chúa tể, liền nổ tung mà vấn lạc. Thế nhưng ở hỗn độn 3000, lại dựng dục nên sinh linh. Sinh linh được gọi chung là hỗn độn ma thần.
Hỗn độn ma thần vừa sinh ra đã có hỗn độn thân thể, có thể hấp thu hỗn độn khí để tu luyện. Sau nhiều năm tháng, hỗn độn ma thần nhìn vào vũ trụ mà cảm ngộ chí lý, dần dần đạt tới cảnh giới đỉnh cao, gọi chung là chí thánh. Thế nhưng chứng đạo sao mà khó khăn.
Ở một nơi xa xôi, không có tên, có một hỗn độn ma thần là Ông Trời, tự số Trụ Trời, vừa sinh ra liền đối ứng với Sáng Tạo pháp tắc. Pháp tắc có ngàn vạn đạo, vũ trụ hảng tỉ phân chi. Thế giới pháp tắc cũng chia ba bảy loại. Có loại cao cấp, có loại đê giai. Sáng Tạo pháp tắc mặc dù là cao cấp, nằm trong hàng ngũ mười loại pháp tắc đứng đầu nhưng Ông Trời tìm hiểu tới tận cùng vẫn chưa thấy cuối.
-Khó a! Đại đạo khó dò.
Ngồi trên Phong Hỏa bồ đoàn, đỉnh đầu dựng đứng ba mươi ba tầng trời, Hạo thiên chính khí tỏa sáng trên thân. Ông Trời thở dài. Đại đạo khó dò làm hắn dừng mãi ở chí thánh suốt 8 cái lượng cướp, nếu mà vẫn không chứng đạo, vũ trụ chuyển qua thời đại mới, gạt bỏ là tất yếu. Huống chi Ông Trời không thiện tranh đấu, vẫn luôn lén lút trốn tránh, thế nhưng hắn sao không biết các Hỗn Độn Thần Ma khác tu vi đã tăng lên tình trạng khủng bố. Chẳng may có người đánh chủ ý vào pháp bảo của hắn, liền dễ dàng mà vấn lạc. Nếu hắn không lo lắng, đó là giả.
Ông Trời vừa sinh ra liền có hai Hỗn Độn Linh Bảo, một là "ba mươi ba tầng trời" bảo tháp gọi là Tam Thập Tam Thiên Tháp, chứa ba mươi ba cái không gian, có thế hấp dẫn hỗn độn khí mà chuyển hóa Tiên thiên linh khí. Lập ở đỉnh đầu liền thế bất bại, Ông Trời ngoài dùng để phòng ngự liền không thể làm gì. Hai là Phong Thủy bồ đoàn, linh bảo ẩn chứa Phong pháp tắc cùng Thủy pháp tắc, có thể gọi ra Hỗn Độn Thần Phong cùng Hỗn Độn Linh Thủy tấn công, công kích tạm nằm ở trung du. Ông Trời nhờ vào hai pháp bảo mà tu luyện được một thân Sáng Tạo pháp tắc, Phong(gió) pháp tắc cùng Thủy(nước) pháp tắc tới Chí Thánh. Kể từ thứ năm lượng cướp tới bây giờ, Ông Trời mới nhận ra được cái tham thì thâm. Đành phải chuyên tâm dồn suốt ba cái lượng cướp còn lại nhằm tu luyện Sáng Tạo pháp tắc nhưng cho tới bây giờ, Ông Trời mới nhận ra Sáng Tạo pháp tắc là cỡ nào khủng bố, muốn chứng đạo còn phải dài dài. Mỗi loại pháp tắc thường thường đều ngang nhau, thế nhưng cũng có lực lượng trên dưới mà phân chia. Pháp tắc càng cao cấp, chứng đạo càng khó, thế nhưng một khí chứng đạo liền là chúa tể tức Hỗn Nguyên Thái Cực Kim Tiên. Những loại pháp tắc khác như nằm ở hạng trung, chứng đạo nằm ở Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên giai đoạn trung. Pháp tắc thấp hơn thì là Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên giai đoạn đầu. Ông Trời không thiện tranh đấu, vì chứng đại đạo mà bất chấp tranh chấp cái gì, sống sót qua 8 cái lượng cướp
Nghĩ lại suốt 8 cái lượng cướp. Ông Trời liền cảm thấy vô vị, tự hỏi xem vì một cái hư vô mờ mịt đại đạo, mà phải trốn chui lủi, liệu có đáng giá không. Ông Trời tự hỏi nhưng lại khiến cho tâm ma sinh, linh hồn liền bị đứt gãy, thế giới linh hồn trở nên yếu ớt. Chính vào lúc này, chợt một tiếng nổ vang lên
"Ầm"
Ngay sau đó là hỗn độn khí trở nên bạo loạn. Ông Trời không có việc gì nhưng lại may mắn thoát khỏi tâm ma, liền thở phào nhẹ nhõm. Thế giới linh hồn trở nên ngưng thực. Ông Trời liền biết mình phải chứng đạo tới
Bất chấp tiếng vang từ đâu tới, Ông Trời mặc kệ sống chết, mặc kệ hết thảy, liền quyết định khai thiên, diễn hóa thiên địa. Ở hỗn độn có thiên biến vạn hóa cách để chứng đạo, thế nhưng chung quy lại có ba pháp.
Một là pháp tắc thánh đạo, Hỗn Độn Ma Thần dung pháp tắc vào bổn mạng linh bảo, gửi gắm linh hồn hạt giống, hay còn gọi là chân linh. Bổn mạng không hủy, Ma Thần không diệt. Cách này tiềm lực cao nhất. Thế nhưng chỉ cần hủy diệt bổn mạng linh bảo liền chết theo, lại thêm pháp lực yếu ớt. Cũng chưởng quản một đầu pháp tắc mà thường là đối tượng bị giết cướp đoạt toàn bộ bổn nguyên pháp tắc. Cao cấp pháp tắc cần thời gian rất dài, trong khi cấp thấp thì ngắn hơn nhưng yếu hơn rất nhiều
Hai là khai thiên diễn hóa thiên địa, Hỗn Độn Ma Thần dùng phương pháp này để nhận được Công Đức Huyền Hoàng khí, số mệnh do đại đạo ban tặng, từ đó mà chứng được Hỗn Nguyên. Thiên địa không hủy, Hỗn Nguyên không diệt. Cách này khó chết nhất, vì không ai dại gì hủy diệt cả một thế giới mà chịu một thân nghiệp lực, đại đạo trách phạt, số mệnh tổn hao
Ba là tam thi chứng đạo, nói là Tam thi, nhưng thực chất là phân chia theo cách khác nhau, cách này rất tham lam, dùng nhiều thi thân mà cảm ngộ được nhiều loại pháp tắc, bổ sung, đối chiếu lẫn nhau mà tăng tốc được chứng đạo nhanh nhất. Thế nhưng tam thi chứng đạo cực kỳ mưu lợi, càng lên cao, tốc độ tu luyện giảm đi rất nhiều. Cách chứng đạo này thi thân bất diệt, Hỗn Nguyên không chết. Thi Thân vì không có số mệnh tại thân, lại không nằm trong vận mệnh trường hà, người khác cũng không tìm được, vì thế mà không chết được.
Ông Trời bây giờ cũng bất chấp nghĩ nhiều. Hắn luôn cảm thấy nguy hiểm rất nhiều, vì để bảo vệ bản thân. Ông Trời liền nghĩ đến sáng tạo thế giới
Nghĩ liền làm, Ông Trời liền hô lên
-Ta nói, Hỗn Độn Vạn Vật quá buồn tẻ, diễn hóa vạn vật
Ông Trời vừa cất xong lời, Hỗn Độn xung quanh liền bạo loạn, chỉ thấy Hỗn Độn bị chia làm thành hai nửa. Âm Dương Thái Cực đồ án liền sinh
Mặc dù chỉ một câu nói, thế nhưng pháp lực vị vơi đi một phần ba, sắc mặt Ông Trời trở nên tái nhợt, trắng bệch như tờ giấy
Cũng vào lúc đó, ở một nơi rất xa, cách Ông Trời tỷ tỷ năm ánh sáng, thế nhưng đối với Hỗn Độn Ma Thần thì rất gần rồi. Lúc này, một đám hỗn độn ma thần mặt mày dữ tợn, hận không thể bóp chết người trước mặt đại hán
-Bàn Cổ, ngươi quả thực tham lam. Ta chết cũng phải kéo theo ngươi
Thì ra là Bàn Cổ, tự số Nguyên Thủy Thiên Vương, vừa sinh ra liền đối ứng với Lực lượng pháp tắc, là pháp tắc đứng đầu trong mười loại cao cấp pháp tắc. Nắm trong tay Khai Thiên phủ, Sáng Thế Thanh Liên, cả hai đều là Hỗn Độn Chí Bảo, uy năng vô cùng. Bàn Cổ sinh ra muộn hơn so với các Hỗn Độn Thần Ma khác. Thế nhưng mắt thấy vô vô lượng cướp đến vẫn chưa có thể chứng được Hỗn Nguyên. Liền nảy ra một kế
Bàn Cổ người này vốn nhỏ mọn, tự đại, chỉ dám bắt nạt kẻ yếu, sợ hãi kẻ mạnh. Hắn cũng bất chấp nghĩ nhiều được, liền hẹn 3000 hỗn độn thần ma khác tới luận đạo.
Thế nhưng 3000 người này cảnh giới so với Bàn Cổ phải kém hơn liền không dự đoán được chuyện gì xảy ra. Ai ngờ vừa lúc luận đạo, Bàn Cổ liền chém chết liên tiếp hơn 2000 Hỗn Độn Ma Thần. Hắn liền lấy luôn bổn nguyên tinh hoa của họ, đánh lên một khối Ngọc Điệp, Thì ra Ngọc Điệp này cũng bất phàm, sinh ra Hỗn Độn Tinh Tủy Ngọc, Bàn Cổ liền lấy nó luyện hóa làm bổn mạng linh bảo.
Chứng đạo cũng không có dễ như vậy, Bàn Cổ hấp thu hơn 2000 Hỗn Độn Ma Thần nhưng mấy MA Thần còn lại cũng không chịu ngồi không cho người ta chém. Cả đám liền vây Bàn Cổ lại vây công
Bàn Cổ biết mình chạy cũng vô ích. Mặc dù hắn bây giờ là Chí Thánh tối cao rồi nhưng xung quanh vẫn còn nhiều người cảnh giới tương đương, chỉ kém hơn một đường. Chạy liền bị người người đánh du kích. Cuối cùng chỉ có nước chết vì hết pháp lực
Hắn đành phải dùng Hỗn Độn Thanh Liên hộ thân, một tay dùng Khai Thiên Phủ chém ra từng búa. Mỗi Hỗn Độn Ma Thần chết đi liền dùng bổn nguyên khôi phục pháp lực. Tuy vậy, Bàn Cổ có chút ăn không tiêu
Chém giết vẫn tiếp tục, Bàn Cổ chém ra 49 búa liền giết được 3000 Hỗn Độn Ma Thần. Thiên địa cũng thành hình. Thế nhưng một số Thần Ma tự bạo làm Bàn Cổ có chút không tiêu nổi, pháp lực cạn kiệt rất nhiều. Bàn Cổ nhìn lại thiên địa, đây là đại thiên thế giới cấp 9. Nghĩ tới điều này, Bàn Cổ cảm giác đáng giá. Nguyên Thủy thiên vương chưa kịp vui mừng thì thiên địa lại có xu thế khép lại. Thanh khí bay lên vạn trượng nhưng lại có xu thế hạ xuống , trọc khí hạ xuống cũng liền bay lên. Hai khí có xu thế hợp lại. Bàn Cổ cả kinh, mới phát ra như Cự Thú giống như thanh âm, thân thể rồi đột nhiên hóa thân thành hàng tỉ trượng cự nhân, một tay chống trời, tay cầm thần búa, dưới chân Hỗn Độn Thanh Liên cũng hóa làm cái kia định địa bàn, ngăn cản thanh khí hạ thấp, để tránh Thiên Địa trở lại Hỗn Độn.
Thiên dần dần cao, dưới mặt đất rơi, ở giữa Hỗn Độn khí lưu tàn sát bừa bãi, Bàn Cổ một tay nhấc lấy Khai Thiên thần phủ, đỉnh đầu Tạo Hóa Ngọc Điệp cũng phát ra đạo đạo hào quang bắn về phía không trung.
Nhưng là, ở giữa thiên địa khoảng cách nhưng dần dần rút ngắn, Bàn Cổ vừa thấy không khỏi khẩn trương. Khai Thiên Phủ ném đi oanh nổ, hóa thành ba đạo hào quang, hướng cái kia dần dần lại hóa thành Hỗn Độn chi địa vọt tới.
Ba đạo hào quang đồng đều vi Khai Thiên Phủ biến thành, vừa là Thái Cực Đồ, vừa là Bàn Cổ Phiên, vừa là Hỗn Độn Chung. Chỉ thấy cái kia Bàn Cổ Phiên quét qua một cổ hủy diệt tính chất năng lượng, bắn hướng cái kia Hỗn Độn chỗ, lập tức cái kia địa lại bị phá vỡ. Thái Cực Đồ nhô lên cao nhất định bắn ra một đạo kim kiều cầu vồng, chèo chống tại trong thiên địa.
Bàn Cổ vung tay lên Hỗn Độn Chung hạ xuống hắn tay, "Keng" . . . Cái kia khiếp người tâm thần sóng âm vang lên, như nước vân giống như dùng Bàn Cổ làm trung tâm hướng bốn phía khuếch trương. Tạo Hóa Ngọc Điệp cũng vỡ tan, trong đó một bộ phận bay đi nơi khác.
Ngay sau đó Hỗn Độn Thanh Liên phi tại trong thiên địa, lập tức phóng đại vô số lần, điên cuồng hấp thu cái kia bạo ngược Hỗn Độn loạn lưu, đồng thời một cổ tràn ngập sinh khí thốt nhiên khí thể bay ra, ở giữa thiên địa một mảnh tươi mát. Hỗn Độn Thanh Liên lập tức nghiền nát, hóa thành vô số Tiên Thiên Linh Bảo, tán lạc tại ở giữa thiên địa.
Bầu trời hiển hiện nhàn nhạt âm dương ngư, Thái Cực Lưỡng Nghi dần dần phân hoá, Tứ Tượng Bát Quái lẫn nhau diễn. Đạo sinh một, nhất sanh nhị, tam sanh vạn vật. Bàn Cổ đại pháp như thế, xem cái kia Thiên Địa sơ khai sinh một vật vi Hỗn Độn, Hỗn Độn hóa Thái Cực Âm Dương, Âm Dương tương giao chiếu rọi, diễn sinh vạn vật. Bàn Cổ mặc dù khai thiên, chế tạo nên một cấp 9 đại thiên thế giới. Thế nhưng vũ trụ ý chí nào dễ như vậy.
Số lượng từ : 1940
Lại nói Ông Trời, cảm giác nguy hiểm càng lúc càng lớn làm hắn không thể không chứng đạo, liền quyết định dùng Khai Thiên chứng đạo
Ông Trời pháp lực tích lũy suốt 8 cái lượng cướp đã đạt tới một lượng khủng bố, thế nhưng chỉ mới khai thiên bước đầu đã làm hắn ăn không tiêu, pháp lực tích lũy liền mất đi một phần ba
-Ta nói thế giới phải có Âm Dương, Lưỡng Nghi, Tứ Tượng
Lời vừa nói ra bầu trời hiển hiện nhàn nhạt âm dương ngư, Thái Cực Lưỡng Nghi dần dần phân hoá, Tứ Tượng Bát Quái lẫn nhau diễn. Đạo sinh một, nhất sanh nhị, tam sanh vạn vật. cái kia Thiên Địa sơ khai sinh một vật vi Hỗn Độn, Hỗn Độn hóa Thái Cực Âm Dương, Âm Dương tương giao chiếu rọi, diễn sinh vạn vật. Cảnh tượng y hệt như Bàn Cổ khai thiên vậy
Thế nhưng hai người đồng thời khai thiên liền khiến cho hỗn độn càng loạn, Cũng may, hỗn độn có khả năng điều chỉnh vô hạn không gian, làm cho không gian ở giữa Ông Trời cùng Bàn Cổ trở nên xa hơn, nhưng vũ trụ có khả năng điều tiết, vì thế mà nhân quả giữa hai thế giới liền sinh, Bàn Cổ và Ông Trời. Nhân quả này liền nói sau.
"Oanh"
Ông Trời cũng không dám khinh thường, quả nhiên, chưa kịp vui mừng, vũ trụ ý chí liền phản. Thiên địa liền nhanh chóng khép lại
-Hỗn Độn Chân Thân, ra
Ông Trời không muốn chứng đạo thất bại mà vẫn lạc, khai thiên thất bại, vũ trụ liền đánh xuống kiếp số mà chết. Trốn cũng không được.
Ông Trời hai chân dựng ở đại địa, hai tay chống ở bầu trời, chỉ thấy Ông Trời mỗi quát một tiếng Thiên Địa liền cao hơn vạn trượng, đợi đến không mấy năm sau, Ông Trời gặp Thiên Địa dĩ nhiên hoàn toàn thành hình, nhưng lúc này Hồng Hoang đại địa không một sinh linh, chỉ nghe cúi đầu Ông Trời một tiếng than nhẹ, minh bạch vi sao như thế về sau, đột nhiên một tiếng Thông Thiên quát lớn, vạn trượng thân hình ầm ầm nổ bung
Thì ra khai thiên chứng đạo cũng không đơn giản như vậy, mặc dù Ông Trời pháp lực tinh thuần, tích lũy đạt tới khủng bố nhưng khó có thể chống lại vũ trụ ý chí. Ông Trời cũng chỉ phải thuận theo vũ trụ ý chí. Chỉ thấy thân hình Ông Trời tan ra hóa thân vạn vật. Cái này cũng không không kỳ lạ, hỗn độn thân thể do hỗn độn mà sinh, vì thế mà có khả năng diễn hóa ra sinh linh. Diễn hóa vạn vật chính là cái này. Bàn Cổ pháp lực không thuần, cũng vì không kịp tiêu hóa 3000 bổn nguyên Hỗn Độn Ma Thần, lại nhìn thấy Thiên Địa Sơ Khai thật lớn, nhằm chứng được đại thế giới cấp 9 mà cả gan đánh bạc. Bàn Cổ chống không lại vũ trụ ý chí, lại không cam lòng bị huỷ đi hỗn độn chân thân cường hãn, hơi chần chừ liền nguyên thần(linh hồn thế giới) liền tan vỡ, hóa thành Tam Thanh cùng 12 Tổ Vu. Trở lại với Ông Trời
Chỉ thấy Ông Trời gọi ra khí thể biến thành đầy trời mây mù, uống ra thanh âm hóa thành Thiên Địa Lôi Đình, hắn mắt trái hóa thành Mặt Trời, mắt phải hóa thành Mặt Trăng, tóc cùng chòm râu hóa thành ngôi sao đầy trời, thân hình hóa thành đại địa, huyết dịch hóa thành dòng sông biển cả, gân mạch biến thành sông núi con đường, cơ bắp hóa thành vô số ruộng tốt, hàm răng, cốt cách cùng cốt tủy biến thành dưới mặt đất phong phú khoáng sản, làn da cùng tóc gáy hóa thành cả vùng đất cây cối, mồ hôi hóa thành Thiên Địa mưa móc.
Bổn mạng linh bảo Tam Thập Tam Thiên Tháp mang theo chân linh thế giới linh hồn của Ông Trời liền hóa thành ba mươi ba tầng trời. Ngày sau liền mệnh danh là Thiên giới
Phong Hỏa Bồ Đoàn vì tự động bảo vệ chủ nhân mà chống lại vũ trụ khinh thường ý chí, bị chia làm hai, bay ra hai phía trong thiên địa
Hai mảnh vỡ của bồ đoàn cũng tạo nên nhiều nhân quả sau này.
Lại nói Ông Trời khai thiên, đẻ đất vừa xong. Thế giới cũng thành hình. Từ này liền gọi là Ông Trời Thế Giới hay Trụ Trời thế giới. Ám chỉ là Ông Trời khai thiên tích địa, khai sáng vạn vật. Ông Trời mặc dù pháp lực khủng bố nhưng cũng không thể so được với Bàn Cổ vừa sinh ra có hai cái Hỗn ĐỘn Chí bảo cùng một hơi ăn hết 3000 Hỗn Độn Thần Ma. Chỉ là cấp 7 Đại Thiên thế giới
Thế gian mới có đồng dao
Ông đếm cát
Ông tát bể (biển)
Ông kể sao
Ông đào sông
Ông trồng cây
Ông xây rú (núi)
Ông trụ trờị..
Đừng nhìn chỉ khác nhau một hai cấp nhưng lại chứng minh cho thực lực của hai đại thiên thế giới khác nhau. Nếu như Bàn Cổ Đại Thế Giới là cấp 9, có thể sản sinh ra 9 vị Thiên Đạo thánh nhân, tính toán luôn một vị Hợp với Thiên Đạo thì cấp 7 Đại Thiên Thế giới chỉ có 7 vị Thiên Đạo Thánh Nhân, thực lực liền kém hai người. Đồng thời tư nguyên cũng ít hơn nhiều. Cái này không chỉ ảnh hưởng tới lực lượng cao giai mà đê giai cũng phải kém hơn.
Một khi đại thế giới tề tụ đủ, chúng Thiên Đạo Thánh Nhân trở về trí cũ, vô lượng cướp liền khởi. Thế giới liền trở về với vũ Trụ, trọng quy hỗn độn. Thế nên chứng đạo rồi nhưng cũng không phải tới cùng. Ông Trời phải biết phân phối Thiên Đạo Thánh Nhân cùng tư nguyên để tránh có người chứng đạo, tề tụ 7 vị thánh liền quay về vị trí cũ. Thế giới diệt, đồng thời Hỗn Nguyên cũng chết theo. Mặc dù người phát ngôn của Thiên Đạo hợp với Thiên Đạo nhưng không đầy đủ. Ý chí của vạn vật không phải một người có thể chịu tải, vì thế mà không có cái gọi Chí Tôn(Thánh Nhân) bất diệt, không gì không biết, luôn luôn có kẽ hở. Chỉ cần tu sĩ lợi dụng được đầu ké hở này liền có thể chứng đạo. Đây là sinh cơ mà vũ trụ ban cho. Vì thế mà cổ Trung Quốc thường có câu nói
"Đạo diễn năm mươi, Thiên diễn bốn mươi chín"
Bỏ chạy một đường chính là sinh cơ chính là điều này. Tu sĩ nghịch thiên mà đi, đó là trái với đại đạo, trái với vũ trụ ý chí, cảnh giới chưởng khống giả chỉ nằm trên lý thuyết. Từ khi vũ trụ ra đời tới nay, chưa một ai có thể đạt tới cảnh giới này
Tu luyện ở Hỗn Độn có ba cảnh
Thánh cảnh: Hợp Đạo (Chuẩn Thánh), Chí Thánh(Á Thánh)
Hỗn Nguyên Cảnh: Chí Tôn( Hỗn Nguyên Đại La), Chúa Tể( Hỗn Nguyên Thái Cực)
Chưởng Khống Cảnh: Chưởng khống giả(Hỗn Nguyên Vô Cực),
Thế mới biết tu luyện càng cao càng khó lại khó, hỗn độn vô hạn, thế nhưng từ xưa tới nay đạt tới Chúa Tể không có bao nhiêu, siêu thoát Chúa tể lại chưa thấy một ai có thể đạt được. Người ta thường nói, người có đại cơ duyên, đại trí tuệ, đại khí vận đều có chứng đạo nhưng so với Đại Đạo chỉ là con muỗi nhỏ mà thôi. Người muốn chứng được Siêu Thoát Cảnh, phải chịu tải được ý chí của Thiên Đạo, Nhân Đạo, Địa Đạo, đây gần như là không thể nảo. Đại Đạo cũng không cho phép điều này xảy ra. Đại Đạo chỉ có diễn sinh qua từng kỷ nguyên, qua từng thời đại, đạt tới hoàn mỹ nhất, làm cho chúng sinh linh cảm thấy ngang hàng và hy vọng. Đây mới là đại đạo muốn có
Trụ Trời Đại Thế giới ,
Tam Thập Tam Thiên Tháp ẩn nấp vào tầng trời liền hóa thành Thiên Giới, cố định vào tầng trời, vừa bảo vệ lấy Trụ Trời màn che cũng là ý nghĩ của Ông Trời
Ông Trời lúc này mới thấy mỹ mãn, liền hấp thu lấy Tiên Thiên Linh Khí tu luyện, hồi phục lại tu vi ban đầu. Còn về Trụ Trời Đại Thế giới, Ông Trời cũng không lo lắng, Đại Thế giới mới sinh ra liền có vũ trụ ý chí bảo vệ tránh cho bất cứ kẻ nào xâm nhập. Quy tắc này là Thẩm Phán quy tắc mà đại đạo diễn sinh. Ai cũng không được. Thế giới và thế giới chỉ có thể kết nối khi đụng nhau, cái này thì hên xui, hay gọi là kiếp vận. Đại đạo không quản cái này, thế nhưng trường hợp này hiếm có xảy ra. Hỗn Độn là Vô Hạn Không Gian, các thế giới đa phần là cố đinh không gian rồi, chỉ có thể hỗn độn giữa hai thế giới điều chỉnh mà xui xẻo đụng với nhau. Còn lại cũng không có kẻ nào không có ấn ký của thiên địa mà dám tự tấn công vào thế giới màn che. Nếu không cẩn thận liền có thể làm nghiệp lực quấn thân, tu vi trì trệ không tiến, nhân quả vì thế mà sinh ra
Ông Trời trong lúc tu luyện thế nhưng không biết trong lúc Ông Trời khai thiên tích địa liền có một màu xám lưu quang bay vào, chuyện xấu nảy sinh càng nhiều. Cái này Ông Trời không hề biết
Màu Xám lưu quang bay vào Trụ Trời thế giới, không nhanh không chậm liền chui vào một ngọn cỏ dài ba thước. Biến mất không thấy gì nữa
Cùng lúc đó ở Địa Cầu,
-Bác sỹ! Con tôi làm sao vậy. Cầu xin anh mà, cứu lấy nó đi
Ở một nơi trên Việt Nam, Nguyễn Cung cha mẹ nhìn vào đứa con nằm dưới vải trắng. Lòng đau như cắt. Người tóc bạc tiễn người tóc xanh, đây là bi ai cho người ở lại. Nhân chi thường tình là như vậy.
Nguyễn Cung vốn cũng là một học sinh cấp ba, năm nay lớp 12. Sinh ra gương mặt đẹp khiến người người điên cuồng. Nam nhân hay nữ nhân đều có thể bị giết chết ngay ánh mắt đầu tiên. Thế nhưng mặt đẹp như tiểu bạch cũng không thể cứu hắn khỏi cái chết. Lần đi đến trường chẳng may bị một cái ô tô cán, đè bẹp gương mặt, nát xương sọ, chết một cách có thể nói không toàn thây
Nguyễn Cung chết rồi đấy, lòng người bàng hoàng còn chưa kịp tỉnh lại sau vụ tai nạn khủng khiếp. Không ai chú ý tới ở vòng tay Nguyễn Cung liền phát ra màu xám, sau đó liền mở đi một thông đạo chui tọt vào. Cái này là là trong phúc có họa mà trong họa có phúc.
Nguyễn Cung chết đi, nhưng cái vòng tay lại làm hắn sống lại ở một nơi khác
Việt Nam mất đi một thiếu mỹ nam, thế nhưng mà ở quá khứ Trụ Trời thế giới sinh ra một đại thần thông mà khiến cho bất kỳ một kẻ nào cũng phải khiếp sợ
Hồi 1 và hồi 2 sử dụng thần thoại khai thiên tích địa của dân tộc Kinh. Qua tìm hiểu một số thần thoại khai thiên tích địa của các dân tộc Việt Nam, dân tộc Dao có một Bàn Cổ nhưng tự số Nhiên Vương chứ không phải Nguyên Thuỷ Thiên Vương. Đọc xong nhớ thank nhé mọi người. Ủng hộ trên tinh thần
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của giovancuthoi
Trụ Trời thế giới bây giờ còn hoang vu, sinh linh không có bao nhiêu, thế nhưng tiên thiên linh khí nồng hội khiến bất kỳ một tu sĩ nào đời sau cũng phải hâm mộ mà điên cuồng
Ở một nơi bình thường, có thể nói là hoang vu nhất Trụ Trời thế giới
Tại đây có một rừng cây, mặc dù nói là rừng cây nhưng rậm rạp không phải rừng nguyên thủy về sau có thể so sánh được
Len lỏi quanh một gốc cây cổ thụ dương xỉ , bên cạnh đó có một chum cỏ dại ba nhánh. Thế nhưng nó lại rung rinh lên, hấp thu tiên thiên linh khí xung quanh
Nếu Ông Trời bây giờ mà đứng ở nơi đây, chắc chắn sẽ diệt sát kẻ này, bởi nhập cư trái phép, chính cái cây linh hồn không có ấn ký của Trụ Trời thiên địa
-Ài! Không tưởng được mình vẫn còn sống, thế nhưng hóa thành một ngọn cỏ dại. Vẫn còn hơn phải làm một nắm bụi a. Trước đây không tin thần tiên ma quái, giờ lại hóa ra làm tinh quái. Thế nhưng đây là đâu?.
Cũng xui xẻo cho Tinh Cung, sinh ra chỉ là một ngọn cỏ dại, không có công dụng gì, thế nhưng sinh là Tiên Thiên, cái này vẫn may mắn chán. Thế nhưng vì hắn chỉ là ngọn cỏ dại mà không nhận được bất kỳ truyền thừa. Mặc dù Trụ Trời mới vừa mở, không qua được ngàn năm, thiên địa sinh linh không có bao nhiêu, mới chỉ có biển rộng, trời cao cùng đại địa. Sinh linh đa phần chưa khai linh trí. Chỉ có những người số mệnh dày đặc, là bộ phận quan trọng của Hỗn Độn Ma Thần cùng Tiên Thiên Thanh Khí, Tiên Thiên Sát Khí,… mới có một chút linh trí. Còn lại sinh linh mới chỉ biết bản năng hấp thu Tiên Thiên Linh Khí. Cũng do Tiên Thiên Linh Khí mà sinh linh diễn hóa rất nhanh. Không chậm rãi như Địa Cầu ngày sau, diễn hóa đến hàng triệu năm, loài người mới bắt đầu ra đời. Những sinh linh kiểu như TInh Cung được dựng dục vởi Tiên Thiên Linh Khí mà thành, cái này gọi là Tiên THiên, còn cao cấp hơn thì gọi là Tiên Thiên Thần Ma. Tư chất cao hơn rất nhiều nhưng muốn hóa hình cũng phải rất lâu
Tổng kết lại, tư chất thấp, linh trí dễ khai, hóa hình dễ dàng, mà tư chất càng cao hóa hình càng khó mà linh trí lâu mới có thể mở. Ông Trời rất công bằng, ban cho ngươi đầy đủ ngươi càng phải trả giá càng cao.
Chỉ nghe cây cỏ dại than thở
-Chỉ tiếc chưa kịp hiếu kính với bố mẹ, giờ lại chuyển thế tới nơi đây, không biết làm sao đây? Hu hu ...
Cái cây rung rung lên, mặc dù Tinh Cung khóc tan ra cả lính hồn nhưng bên ngoài chỉ nghe được tiếng xột xoạt, cành lá rung rinh mà thôi. Khóc chán rồi, Tinh Cung cảm thấy không thú vị, liền vô vị im lặng
-Mà thôi! Mà thôi. Mình kiếp trước sống rất không ý nghĩa, chưa làm gì được cho đời. Bây giờ làm yêu quái, phải thành một yêu quái tốt. Ha ha
Tự kỷ qua đi. Tinh Cung mới phát giác ra mình không có cách nào có thể tu luyện, liền bắt đầu khám phá cơ thể mình. Thế nhưng hắn nhìn ngó mãi cũng không thể thấy gì. Có thể nói do hắn là linh hồn nhân loại, linh hồn lực rất mạnh nhưng do mới xuyên không qua một đoạn kỷ nguyên, cũng không phải liền khôi phục, thành ra hắn không thể khám phá ra. Với lại sinh linh tự nhiên mà sinh, tu luyện tốt nhất chính là tự nhiên, gượng ép cũng không được.
-Hu hu! Không thấy gì, tại sao có thể như vậy chứ
Khóc không ra nước mắt, liền mất hứng thú, cũng không có ai có thể an ủi. TInh Cung cũng mệt mỏi, linh hồn trở nên mệt mỏi dị thường. Liền tự động ngất lịm đi, hay là nói ngủ
Thiên địa phân chia có Âm thì có Dương, cô Âm mà không Dương. Âm Thịnh mà Dương Suy. Linh Hồn chính là âm khí ngưng thành, đương nhiên chỉ là chủ yếu. Bình thường không thể du hành vào ban ngày, nếu không liền bị ánh sáng chiếu rọi mà ngất đi, tan ra trong thiên địa. Người tu luyện thì khủng bố, luyện tới ý chí khó bị phai mờ liền thành thuần dương linh hồn, có thể du lịch trong thiên địa mà không bị cảm nắng. Rồi ngưng luyện linh hồn mà thành thế giới linh hồn. Từ đây, có thể bỏ đi thân xác mà không chết, tuy thế cũng đồng nghĩa với việc đánh mất tư chất của mình, tu vi khó tăng lên cao. Những người thế này đa phần là đoạt xá trọng tu lại
Tinh Cung không hề biết bản thân trong lúc ngủ say lại khiến cho linh khí nhập thể càng thêm dễ dàng. Cứ thế mà qua suốt một trăm năm.
-Ha ha! Ta lại tỉnh lại
Một trăm năm qua đi đối với tu sĩ mà nói đều không là gì nhưng đối với con người đã là cả một đời người. Tinh Cung vừa tỉnh lại liền hớn hở, thế nhưng nhận ra được cơ thể lớn lên không ít. Hắn nào có biết mình đã trải qua 100 năm thời gian
-ỦA! Làm sao vậy trời. Thế nhưng mình nhớ là mình chỉ dài 3 thước mà, sao giờ lại cao tới tính trạng này.
Thì ra là sau 100 năm, Tinh Cung giờ thân cáo 10 thước, rễ cũng lớn lên thành ba múi, mà có tới gần 99 cái lá cây rạp lên mặt đất xung quanh.
-Thực quái! Tại sao lại lớn nhanh thế được
-Thực thần kỳ nha! Có thể xem được bên trong cơ thể rồi
Linh hồn hồi phục khiến Tinh Cung có thể xem xét mọi thứ, hắn mới phát hiện ra cỏ cây kết cấu. Khác biệt với loài người, có ba không gian đan điền thì cỏ cây gần như là không có
-Mẹ nó! Không thấy đan điền làm sao mà luyện khí được
Luyện khí là hai từ mà TInh Cung thường đọc tiểu thuyết chuyển từ Trung Quốc nhiều năm trên ***********( TTV), lachhongthuvien(LHTV), vốn tưởng là có thể thám thính ra cách tu luyện, bây giờ với loài cỏ cây, hắn muốn khóc mà không được rồi. Cỏ cây là loài sinh linh mà khó đắc đạo nhất. Đầu tiên là linh trí khó sinh, đơn giản là cỏ cây chỉ đứng một chỗ, hấp thu dinh dưỡng, quang hợp qua lá, có thể nói là ít có cơ hội tự hỏi. Không giống như các loài động vật khác, đói thì phải bắt mồi, dần dần sản sinh ra linh trí
Bên cạnh đó, cỏ cây thảo mộc kết cấu cơ thể đơn giản có thể nói là bậc nhất trong tất cả loài sinh linh, đương nhiên là cũng phải trừ bỏ loại sinh linh kiểu như đơn tế bào. Thế nhưng thiên địa không tuyệt đường người
Cỏ cây mặc dù khó đắc đạo nhưng có sinh mệnh rất cao, đây là thần thông bảo mệnh duy nhất mà cỏ cây có thể có.
-Mà thôi, không có không gian thì mình luyện thể vậy
Cứ như vậy, Tinh Cung liền nhắm mắt, đương nhiên là không phải có mắt mà nhắm mà một loại dùng linh hồn nghi ngơi.
Ban đầu, hắn cũng chả cảm thấy gì nhưng càng về sau, dần dần rơi vào nhập định, chính lúc này linh khí bắt đầu vọt vào trong cơ thể
Chỉ một tia, rồi hai tia, ba tia ...Tinh Cung không cảm thấy quá mệt mỏi, linh hồn hắn cường đại, dần dần dẫn dắt linh khí xuống ba cuống rễ.
Ba cuống rễ nhận được linh khí tẩm bổ liền run run lên, Tinh Cung nhận ra liền vui mừng khôn xiết, ít ra hắn đã biết cách để tu luyện, không còn lơ mơ không biết gì nữa rồi.
Trăm năm nữa lại qua đi, Tinh Cung nhờ hấp dẫn Tiên thiên linh khí mà cơ thể lớn dần tới cực hạn, cao đến 99 thước, ba mầm rễ đâm sâu vào lòng đất tới 999 thước. Đúng lúc này thì cơ thể dần tới cực hạn, hắn dù điều động như thế nào cũng không thể lớn lên được nữa
-Thật chán! Không lớn lên được nữa rồi. Giờ không biết làm tiếp gì đây ?
Tinh Cung phiền muộn, hắn nếu không sớm di chuyển thì khó khăn mà sống sót qua nhiều năm rồi.
-Khoan đã! Mình cảm giác được linh hồn
Đúng vậy, sau một trăm năm, linh hồn của Tinh Cung không ngừng được tẩm bổ khiến nó mạnh lên, điều này làm hắn có thể quan sát tới linh hồn. Linh hồn không chỗ nào là không có đó. Từng tế bào một đều bám vào linh hồn, tồn tại nhiều nhất là ở cuống rễ
-Thực kỳ diệu! Linh hồn là căn bản của sinh linh, nếu linh hồn không diệt, sinh linh cũng không chết. Túi da cũng không quá quan trọng nhiều. Đúng vậy, chỉ cần mình dùng linh khí tẩm bổ cho cuống rễ, không tin linh hồn không lớn mạnh
-Ha ha! Mình quá thông minh rồi.
Thằng này tự kỷ quen rồi nên cũng luyện được một thân tự khen mình dài đuôi. Nói liền làm, Tinh Cung nhanh chóng dồn một thân Tiên Thiên Linh khí vào cuống rễ. Bộ phận này nằm ở dưới đất, là nơi tiếp nối với ba cái rễ. Linh khí tập trung ở cuống rễ, quả nhiên, Tinh Cung dần dần cảm thấy linh hồn thăng hoa
-Mẹ nó! Sướng hơn cả sex nữa. Trách gì nhiều người hâm mộ thần tiên
Cảm giác lâng lâng làm hắn phê như hít thuốc phiện, dần dà đạt tới cảnh giới “Vong ngã”, tức là quên hết mọi bản thân sự vật bên trong lẫn bên ngoài
Tu luyện không có năm tháng, tuế nguyệt không đeo đuổi với bất kỳ Thái Cổ tu sĩ, sinh ra ở một thế giới có linh khí nồng đậm, không cần lo lắng về tuổi thọ, huống chi là yêu ma quỷ quái
Lần nữa tỉnh dậy, Tinh Cung linh hồn đạt tới một cảnh giới mới, có thể xuất khiếu, những tia linh hồn ở các tế bào cũng đã bị tróc ra, mà tập trung ở cuống rễ, nội linh khí thì chuyển sang trạng thái dịch, di chuyển một vòng lại một vòng quanh thân
-Thì ra là vậy! Sinh linh tu luyện hóa ra là đơn giản nhất, chỉ cần hấp thu, đủ thời gian liền tự nhiên mà đột phá tới cảnh giới tiếp theo. Tự nhiên đạo thực thần kỳ a
Tinh Cung phát ngôn cũng không phải kết luận bừa bãi đó. Những sinh linh không có khả năng tự hỏi như con người, làm sao mà nghĩ ra phương pháp tu luyện được chứ. Ban đầu chỉ là hấp thu linh khí, ngay sau đó cảm giác hấp thu linh khí tốt cho cơ thể liền chủ động hút vào nhiều hơn. Cái này là từ bản năng sang chủ động. Dần dần sinh linh bắt đầu coi trọng việc tu luyện
Cỏ cây như Tinh Cung có thể nói là loài sinh linh cấp thấp, sinh ra đã không có không gian chứa đựng lại linh trí mở ra muộn, có thể nói là khó lại càng khó, tự nhiên thiên địa sẽ ban cho cách tu luyện đơn giản hơn. Thế nhưng nhờ có linh hồn cưỡng hãn mà thời gian luyện bị rút ngắn lại nhiều hơn. Chỉ hơn 500 năm cơ thể tới cực hạn, linh hồn có thể xuất khiếu
Cũng vì ở thế giới tràn đầy Tiên thiên linh khí, tư chất sinh linh trở nên cao rất nhiều, chỉ có đột phá bản thân tư chất mới có thể bước vào cảnh giới tiếp theo. Nếu như đặt ở đời sau, cơ thể cực hạn của cỏ cây đa phần chỉ là 9 thước mà thôi. Cũng không cần đến 500 năm mới đạt tới Dạ Du cảnh giới
Lúc này dương quang tràn đầy, thiên tai có nhưng cực ít. Sinh linh cường hãn khó có thể dễ bị thiên nhiên giết chết
TInh Cung lúc này linh hồn du đãng xung quang bìa rừng. Mấy chục năm trước, linh hồn của hắn dần dần cảm thụ được, chỉ cần xuất khiếu du đãng. Nếu như vào buổi đêm thì còn đỡ, thế nhưng vào ban ngày thì ngay lập tức bị ngất đi.
Dần dà, hắn phát hiện ra linh hồn du đãng là một cách để ma luyện ý chí linh hồn,
Hắn liền cho linh hồn du đãng. Ban đầu chỉ lựa những đêm trăng sáng, sau đó là suốt một đêm, rồi có thể sống sót qua hoàng hôn. Cứ thế linh hồn nhờ vậy mà lớn mạnh. Hắn bây giờ có thể cảm giác được linh hồn dần ngưng thành bóng hình. Cũng nhờ hắn kiên trì mà linh hồn trở nên cường đại. Thân thể nhờ đó mà có thể hấp thu Tiên Thiên Linh Khí nhanh hơn rất nhiều, gấp ba lần so với trước kia. Có thể nói như thế này, trước kia một giờ chỉ có thể hấp dẫn tới 1 tia thì giờ đạt được 3 tia
Hắn còn phát hiện ra một điều, linh hồn xuất khiếu làm trí nhớ của mình càng ngày càng tốt. Trước đây khi tu luyện, qua mấy trăm năm, những sự việc trên Địa Cầu làm hắn quên đi, chỉ những bộ tiểu thuyết mà hắn cố ý giữ lại thì còn nhớ, còn lại đều quên sạch sẽ. Trí nhớ dần cường hãn, hắn lại có thể nhớ ra được mọi sự việc từ nhỏ tới lớn, ban đầu chỉ là những sự kiện tầm quan trọng bậc trung, ngày sau ngay cả chi tiết lúc ba tuổi cũng có thể nhớ
Trí nhớ càng cường làm hắn khó có thể tập trung hơn như trước, Tinh Cung liền nhớ ra <<Nam Hoa Kinh>> liền niệm tụng, ai ngờ vừa đọc lại tác dụng an thần. Cũng không đơn giản như người người vẫn tưởng, có kinh văn liền có thể tu luyện đâu. Tinh Cung giờ mới có thể phát hiện ra, nội dung ẩn chứa trong kinh văn có một phần đạo lí cùng một phần an thần, chứ không hề có bất kỳ một công pháp nào có thể tu luyện, phi thăng thành tiên, thành phật cả. Cái này gọi là “pháp không thể nhẹ truyền” chính là điều này. Tinh Cung cũng tưởng bở vì niệm tụng mấy cái kinh văn Đạo Phật có thể thanh tâm, tránh tâm ma, tưởng bở được bảo. Hắn đâu có biết kinh văn chỉ có tác dụng an thần mà thôi, các ý niệm phức tạp khác phải do chính bản thân hắn ngộ được mới xóa bỏ được.
Thế nhưng, đạt tới cảnh giới Dạ Du, tiến thêm một bước khó lại càng khó, ngoài cảm ngộ thiên địa, không có cách nào khác. Tinh Cung bồi hồi ở Dạ Du cũng đã có trăm năm lâu, thế nhưng vẫn không thể đột phá được
Tu luyện có bốn yếu tố, đầu tiên là luyện pháp lực, pháp lực là nguồn gốc của thần thông, phép thuật, không có pháp lực thì khó mà thi triển được. Luyện pháp lực yêu cầu đánh bóng tinh thuần cùng tích lũy cho tới cực hạn. Thứ hai là Luyện tâm, tâm cảnh rất quan trọng cho việc tu luyện. Người tu đạo đa phần trốn tránh thế tục, không muốn nhúng tay cũng không phải không có lí, việc ít thì ảnh hưởng ít hơn, suy nghĩ ít hơn, tu luyện càng nhanh chóng, tâm cảnh vững vàng càng khó mà bị tâm ma xâm lấn. Thứ ba là Luyện đạo, nhìn thiên địa hiểu được càng quan trọng, cái gọi là đạo thông, vạn pháp thông chính là điều này. Tu sĩ sẽ không phải quá mất thời gian cho việc nghiên cứu thuật pháp, thần thông. Cuối cùng là Luyện thần thông, cái này cũng không quá quan trọng bằng luyện tâm cùng luyện đạo. Tinh Cung ý nghĩ nhiều, lại thêm nhiều chuyện thế tục ở kiếp trước liền dẫn tới tâm cảnh không kiên định khó có thể thăng lên nhanh chóng
Thần thoại Hồng Hoang, lượng cướp đầu tiên là Long, Phượng đại kiếp, các tu sĩ thường phê phán không chịu tu đạo mà chỉ lo tu pháp là điều này. Những Tiên Thiên Thần Ma này sinh ra có một ít truyền thừa, lại thêm linh khí dư thừa mà có cơ thể cường hãn tới cực hạn, tu luyện tới cực hạn thậm chí đạt tới Chí Thánh, không phải Tinh Cung có thể so được, cái này gọi là tư chất.
-Thật tà môn! Vẫn không có biến hóa gì
Tinh Cung buồn bã, hắn đã bồi hồi ở cảnh giới này suốt trăm năm rồi. Ban đầu còn kiên nhẫn nhưng càng về sau càng thiếu bình tĩnh. Hắn cũng là may mắn, những lúc suýt tẩu hỏa nhập ma thì liền có cái vòng châu bảo vệ mà không tan nát thần hồn. Cái vòng châu này chính là cái đưa hắn tới Trụ Trời thế giới, đến bây giờ vẫn nằm trong Thế giới linh hồn, phiêu phù xung quanh linh hồn hắn. Hắn cũng chưa khám phá ra được cái gì bí mật ở trong cái vòng châu này, luyện hóa cũng không được. Bất chấp, hắn cũng không để ý tới cái vòng này nữa.
Trăm năm đi qua, xung quanh hắn cũng bắt đầu có một vài sinh linh sinh ra một hai tia linh thức, hắn cũng không coi trọng. Thiên địa mới mở, hắn còn không sợ hãi, sợ cũng chỉ là sợ người đứng đầu thế giới này thôi. Cũng là nhờ hắn tu vi càng lúc càng cao, mở ra được chút ít truyền thừa còn sót lại. Truyền thừa vật này nói khó không khó mà dễ cũng không dễ. Thiên địa sinh linh đa phần là từ hỗn độn cùng Trụ Trời kết hợp. Hỗn độn thì không có gì nhưng nếu lây dính một ít của Trụ Trời, liền nhận được truyền thừa. Tinh Cung là cỏ cây, tu vi cao mới cô đọng được huyết mạch chút xíu của Trụ Trời, nhận được một ít truyền thừa cơ bản. Tinh Cung cũng không hề biết, hắn đã sống ở đây suốt hơn 500 năm, linh hồn đã hòa hợp với cơ thể, ấn ký thiên đạo cũng đã khắc vào trong hắn rồi. Cho dù Ông Trời đứng trước hắn cũng chỉ tính ra hắn là cỏ cây đắc đạo mà thôi.
Từ đó, hắn mới biết được sinh linh có những cảnh giới sau
Phàm cảnh:Hậu Thiên, Tiên Thiên, Kim Đan, Dạ Du, Nhật Du, Nguyên Thần
Tiên Ma cảnh: Tán, Huyền, Kim, Thái Ất ba trọng , Đại La ba trọng
Sau nữa thì hắn không có khả năng có thể biết.
-Kết thế giới linh hồn thật khó a.
Than vãn qua đi, Tinh Cung mới nhìn xung quanh. Ở cái thế giới này, sinh linh cường hãn làm hắn thấy sợ hãi. Cũng vì thế mà càng lo lắng bị giết săn kim đan. Kể từ khi sống lại tới nay, hắn vẫn luôn lo lắng, tu luyện không ngừng nghỉ cho tới ngày hôm nay. Hắn cũng không dám đi quá xa địa bàn của mình. Giờ không tu luyện được mà cảm thấy buồn phiền
-À! Thử đi xem một chút xung quanh thôi
Tinh Cung rất nhanh liền xuất khiếu linh hồn. Linh hồn du đãng trên không trung. Cũng nhờ linh hồn mạnh mẽ mà hắn cảm nhận ra được một vài đạo linh hồn khá mạnh nhưng so với hắn vẫn kém một đoạn xa. Lúc này hắn mới biết được mình cỡ nào uy phong một cõi, cũng không tệ lắm
-Mình tu vi cũng đâu có tệ lắm nhỉ! Ha ha . Mình quá lo lắng rồi
Hắn nào biết hắn sống quá gượng ép thành ra cảm giác bị áp bách làm hắn không thoải mái khiến tu vi đình trệ. Lần này nghĩ thông suốt, cũng làm cho hắn linh hồn thăng hoa
“oanh”
Chỉ nghe thấy một tiếng nổ, linh hồn dần ngưng thực, liền hút lấy một mảng lớn Tiên Thiên Linh Khí mà thành hình, Âm mà chuyển sang Dương, luyện thành Thuần Dương linh hồn. Từ đây nhảy ra sinh tử một đường, đạt tới trường sinh bất tử, vĩnh sinh. Tuy nhiên cái này cũng nằm trong lí thuyết, thiên địa không có bữa ăn miễn phí như vậy, tiên nhân hay ma nhân cũng cần phải vượt qua tam tai, cửu kiếp mà vượt ra luân hồi đạt tới Đại La Kim Tiên, lúc này mới chính thức đạt tới vĩnh sinh với thiên địa. Lí thuyết cũng tiếp tục, Đại La Kim Tiên cũng phải chuẩn bị đối phó với cướp nạn, lượng cướp, nhân quả nếu không cũng chết không có chỗ chôn. Cái này vừa gọi là thuận mà nghịch. Thuận cũng không là tất cả mà Nghịch cũng phải có thực lực mới được
-Quá tuyệt vời! Mình chỉ cần quay về với thân thể liền có thể đạt tới nguyên thần cảnh giới( thế giới linh hồn hòa hợp với thân thể)
Linh hồn của Tinh Cung bây giờ nếu không chạm vào thì giống như một người bình thường vậy, háo hức quay trở về bản thể, liền bắt tay vào tu luyện
Bổn mạng linh bảo cùng Bổn mạng thần thông là hai thứ mà bất kỳ một sinh linh nào cũng đều có, trừ nhân loại. Nhân loại trời sinh phù hợp với thiên địa mà thành, tu luyện 100 năm bằng người khác tu luyện 1000 năm, nếu có thêm bổn mạng thần thông cùng có thể có thể có luyện hóa bổn mạng linh bảo ngay từ đê giai liền độc bá thiên hạ rồi
Tinh Cung trời sinh tư chất kém, cũng không nhận được cái gì truyền thừa mạnh mẽ, chỉ là một da long, một ít công pháp cấp thấp, cùng phương pháp luyện bổn mạng linh bảo cùng thần thông. Cũng do hắn tư chất kém nên bổn mạng linh bảo cùng bổn mạng thần thông yêu cầu phải đạt tới nguyên thần mới có thể tu luyện. Cái này không trách được, nếu luyện càng sớm, khi thăng cấp, bổn mạng linh bảo cùng bổn mạng thần thông cũng tăng lên.
-Mẹ nó! Không thể tưởng tượng được mình tư chất cũng quá kém đi. Ngay cả bổn mạng linh bảo cũng phải chờ tới nguyên thần cảnh mới đạt tới. Nếu thế thì làm sao mà so sánh được với những Tiên Thiên Thần Ma khác.
TInh Cung lắc đầu, rất không hài lòng
-Không được! Nếu cứ thuận theo tự nhiên thì sau này bổn mạng sẽ yếu kém rất nhiều.Làm sao mà lợi cho tranh đấu được
Tinh Cung giờ đã đạt tới Nguyên Thần cảnh, chỉ cần chờ nội linh lực chuyển hóa hoàn toàn thành tiên khí liền có thể thành Tiên. Cũng do Ông Trời chưa thiết lập Thẩm Phán, nên Tinh Cung mới có thể dễ dàng vượt qua tới Nguyên Thần Cảnh mà không lo lắng như vậy, nếu không cũng phải vượt qua 19, 29, 39, 49,…99 lôi kiếp qua từng mỗi cảnh giới nhỏ mới thành Tiên, thành Ma được
Ma là loại lực lượng trái ngược với Tiên, Ma thường là loại lực lượng cuồng bạo, theo đuổi là lực lượng mạnh nhất và cực kỳ quỷ dị. Trong khi Tiên là loại lực lượng ôn hòa, theo đuổi khống chế cùng chính chính. Tinh Cung cũng không thích ma, với lại hắn xung quanh đều là Tiên Thiên Linh Khí cũng không thể luyện thành một thân ma khí được. Ma nhân thường chọn nơi có Âm Tuyền, Địa Sát, Oán Khí, đây là các nơi phát ra của Tiên Thiên Âm Khí, chỉ có ma nhân mới có thể tồn tại được nơi đây, tiên nhân nhảy vào thì chỉ có nước chết
-Nếu như mình tư chất kém, vậy thì cần phải tích lũy, dùng căn cơ để bù đắp tư chất. Đúng vậy, mình quá thông minh rồi. Ha ha
Khoan hãy nói Tinh Cung cỡ nào thông minh, hắn bây giờ cũng đã hơn 600 tuổi, không nghi ra điều này là rất có vấn đề. Thế giới Thần Ma cũng không đơn giản như vậy, cứ sống hơn 1000 tuổi, 3000 tuổi, cuối cùng cũng thành tinh. Vì lẽ đó mà tính toán đơn thuần rất dễ chết, chơi âm mưu khó lại càng khó
Lại nói Tinh Cung nghĩ ra dùng căn cơ để bù tư chất, nhưng lập tức phát giác là hắn cũng không có công pháp gì. Liền dùng 400 năm để nghĩ ngợi công pháp. Công pháp này dựa trên một quyển <<Luyện Khí Thiên>> do nhận được truyền thừa, từ đó mà cải tạo
Thân thể cỏ cây rất nói dễ thì dễ nhưng khó thì khó. Kết cấu đơn giản khiến lộ tuyến vận hành nhanh chóng nhưng khó khăn ở tích lũy. Cũng may, Tinh Cung tham khảo đạo lý trong các quyển kinh văn đời trước như <<Đạo Đức Kinh>>, <<Nam Hoa Kinh>>,… mà dần dần thể ngộ thiên đạo tốt hơn. Sáng tạo ra một công pháp thích hợp chính mình là <<Tiên Cung Pháp>>.
<<Tiên cung Pháp>> là cuốn sách gồm bốn cuốn, đối ứng với Tiên Thiên, Kim Đan, Dạ Du, Nhật Du, Nguyên Thần. Điểm đặc biệt của công pháp này là việc mở được Tử Phủ không gian, đền bù cho cỏ cây không có không gian đan điền.
Quả nhiên, Tinh Cung bắt đầu tu luyện << Tiên Cung Pháp>> chỉ mất 100 năm liền pháp lực tích lũy tới cực hạn mà tự động đột phá tới Tán Tiên cảnh, vượt ra khỏi tư chất bình thường của cỏ cây hoa lá. Tinh Cung không vội, hắn dùng <<Tiên Cung Pháp>> đánh bóng pháp lực, loại bỏ tạp chất dần dần đạt tới thay máu đổi huyết, dần dần hóa thành lục sắc ánh vàng