Đại Ma Đầu Tác giả: Tiên Tử Nhiều Mệnh -----oo0oo-----
Chương 1307 : Vạn Linh chi nộ (trung)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Lôi Động ánh mắt lạnh lùng, quả thực rất muốn phun ra lửa. Một lớp Oán Linh chi chít chằng chịt, số lượng cao tới mấy ngàn, đang điên cuồng công kích đại đội Tiềm Long binh. Tuy rằng thực lực Tiềm Long binh không tầm thường, dũng mãnh vô cùng, không ngừng chôn vùi những Oán Linh kia. Nhưng số lượng Oán Linh thật sự quá nhiều, tựa như thủy triều liên tục không ngừng trùng kích lấy trận hình Tiềm Long quân. Huống chi, bên trong Oán Linh cũng là không thiếu tồn tại cường đại.
Mỗi thời mỗi khắc, không ngừng có người chết. Không những thân thể bị hủy, ngay cả nguyên thần cũng bị đám Oán Linh bắt lấy, trong từng tiếng quỷ thét điên cuồng, bị xé thành mảnh nhỏ.
Phải biết rằng, từng cá nhân trong Tiềm Long binh đều là thuộc hạ trung thành nhất của Lôi Động, mỗi một tên chết đi đều khiến hắn thập phần đau lòng. Lôi Động duỗi ra một bước, thân hình tại bên trong khe hở không gian lóe lên, liền bay chiến trường, trực tiếp nhảy vào bên trong đám Oán Linh. Đám Oán Linh kia phảng phất có thể cảm nhận được cường đại của Lôi Động, thoáng một phát, khí diễm hung hăng càn quấy lập tức nguội lạnh, một vài tên dường như vô thức mà rút lui.
Lôi Động nổi giận, hừ lạnh một tiếng, U Minh Quỷ Khí hào hùng, mãnh liệt tuông ra, như là sóng to gió lớn, hướng bốn phương tám hướng khuếch tán mà đi. U Minh Quỷ Khí kỳ thực đối với đám Oán Linh này có trợ giúp cùng hấp dẫn lực a.
Khẽ ngửi thấy U Minh Quỷ Khí tinh thuần không gì sánh được, Oán Linh phụ cận liền giống như là cá mập ngửi được máu tưõi, nhao nhao bất chấp tất cả phóng tới, tham lam mà cắn nuốt từng ngụm từng ngụm U Minh Quỷ Khí.
Một chiêu này, đã gián tiếp hấp dẫn đại bộ phận Oán Linh phụ cận, gián tiếp cứu được Tiềm Long quân, đại đội ngàn người giờ chỉ còn lại mấy trăm người. Cùng lúc đó, mấy ngàn Oán Linh cũng bị Lôi Động thu hút tới một chỗ.
Thần niệm Lôi Động khẽ động, U Minh Quỷ Khí vốn bị đám Oán Linh coi là chi vật đại bổ, liền giống như vòng xoáy, bắt đầu xoay tròn, càng quay càng nhanh, ngắn ngủn mấy giây, U Minh Quỷ Khí đã kịch liệt xoay tròn, triển hiện ra lực xoắn cường đại.
Oán Linh thực lực yếu một chút, liền bị U Minh Quỷ Khí quấn trở thành mảnh vỡ, tất cả linh hồn tàn phá bị hút đến trung tâm vòng xoáy.
Nơi này còn có một tiêu vòng xoáy khác, đó là Luân Hồi Chi Nhãn do thần niệm của Lôi Động hình thành. U Minh sát trận, liên tục không ngừng hút tàn hồn Oán Linh vào trong Luân Hồi Chi Nhãn.
Mà Luân Hồi Chi Nhãn thì lại chuyển hóa hắn thành Hỗn Độn linh khí cùng bổn nguyên, bổ sung cho Lôi Động. Đại bộ phận Hỗn Độn linh khí bị Lôi Động hóa thành lực lượng, bổ sung tiêu hao của U Minh sát trận. Chỉ ngắn ngủi mấy chục tức công phu, mấy ngàn Oán Linh liền bị Lôi Động quét sạch, toàn bộ hóa thành chất dinh dưỡng cho Lôi Động. Khiến hắn càng đánh càng cường.
Hỗn Độn linh khí cùng bổn nguyên dư thừa, bị Lôi Động phóng ra khỏi khí hải, như trời hạn gặp mýa, rơi xuống thân thể mấy trăm tàn binh Tiềm Long quân. Tinh thuần Hỗn Độn linh khí, nhanh chóng bổ sung tiêu hao của bọn hắn, thậm chí trị hết thương thế của bọn hắn. Hưn nữa, bổn nguyên liền tãng lên tiềm lực của bọn hắn, khiến bọn hắn nhanh hơn, càng có cơ hội thoát chết.
Nhóm Tiềm Long binh không những được cứu trợ, mà còn thu được chỗ tốt, tuy rằng như cũ, vẫn thương tâm cho chiến hữu đã chết. Nhưng thực sự nhịn không được, đối với Lôi Động bắt đầu cuồng hô:
- Ma Đế! Ma Đế! Ma Đế!
- Ha ha, Lôi Động, ngươi dù sao cũng đường đường một đời Chí Tôn. Khi dễ một đám Oán Linh nho nhỏ thì có ý nghĩa gì? Nếu ngươi thật sự nhàn rỗi.
Thanh Long Hoàng hung hăng càn quấy, tiếng cười lại vang lên, rồi đột nhiên xuất hiện ở sau lưng Lôi Ðộng. Ngưng tụ lại một thanh yên diệt chi chùy, liền gào thét, hướng Lôi Động đánh tới:
- Không bằng, ta đến bồi ngưoi chơi đùa.
Hiển nhiên, Thanh Long Hoàng chứng kiến Lôi Động tựa hồ tìm được phưong thức rất nhanh tiêu diệt Oán Linh, liền ngồi không yên.
Không đợi Lôi Động ra, một đạo thân ảnh xinh đẹp liền phiêu nhiên, hạ xuống phía trước Lôi Động, vung tay lên, yêu linh chi khí bàng bạc mà tràn ngập sinh cơ, tựu tạo thành một mũi tên, bắn tới yên diệt chi chùy, cả hai tuôn ra một đạo cuồng phong kinh hãi.
- Lôi Động, phương thức của ngươi đối phó với Oán Linh rất hữu hiệu.
Vạn Linh Chi Mẫu lạnh nhạt nói:
- Ta đến kềm chế Long Ngạo Thiên giúp ngươi!
- Ha ha, Vạn Linh, ngươi vài vạn năm trước chiến một trận với Yến Xích Tinh, hình như bị thương không nhẹ a.
Thanh Long Hoàng càn rỡ, cười ha ha nói:
- Kiềm chế ta? Đừng trách ta khi dễ ngươi. Quên nói cho ngươi biết, Tiên Tôn cùng Ma Tôn kia không nghe lời ngươi, ta đã giúp ngươi ra tay tiêu diệt a.
- Cái gì?
Vạn Linh Chi Mẫu ngơ ngác một chút, lúc này gương mặt ung dung của nàng đã hiện vẻ khiếp sợ, sau đó là nồng đậm bi thương. Tiên Tôn và Ma Tôn, không quản bọn hắn làm khỉ gió gì với mình, phạm sai lầm như thế nào. Đối với nàng mà nói thì thủy chung chính là do tính mạng nàng sáng tạo ra trong đại kiếp nạn luân hồi. Từ một ý nghĩa nào đó thì bọn hắn chính là con của nàng.
Tuy nói hai người bọn hắn thập phần phản nghịch, dã tâm cũng lớn. Thậm chí trong vòng luân hồi còn chủ động công kích nàng. Nhưng nàng cũng thủy chung không oán trách bọn hắn. Chỉ trách mọi người thực sự quá mong cầu với lực lượng Luân hồi siêu việt mà thôi.
Đừng nói là Tiên Tôn Ma Tôn, coi như là Vạn Linh Chi Mẫu cũng không phải luôn một lòng truy cầu lực lượng Luân hồi sao? Ai cũng không muốn cứ gặp phải đại kiếp nạn luân hồi bức bách. Mặc dù cấp Chí Tôn có thể vượt qua Luân hồi nhưng không phải là tuyệt đối. Bởi vì Vạn Linh Chi Mẫu thập phần tinh tường, trong đại kiếp nạn luân hồi vẫn có rất nhiều cường giả cấp Chí Tôn vẫn lạc.
Nếu không thì những oán linh vô cùng lợi hại kia đến từ đâu? Bởi vậy có thể thấy được, cho dù là cường giả Chí Tôn, muốn vượt qua Luân hồi thì cũng phải xem vận khí.
Không có người nào muốn nối gót những tiền bồi thất bại, gia nhập vào Hỗn độn hải tràn ngập oán niệm và lệ khí kia.
Bởi vậy có thể nói, mặc kệ Ma Tôn Tiên Tôn làm sai chuyện gì, Vạn Linh Chi Mẫu thủy chung vẫn tha thứ cho bọn hắn, cũng yêu bọn hắn sâu sắc. Bởi vì bọn hắn chính là hai hài tử có tiền đồ nhất, khiến nàng đắc ý nhất.
Lúc này vừa nghe bọn hắn đã chết, lại chết trong tay Thanh Long Hoàng. Không, xác thực mà nói thì chính là chết trong tay Thanh Long Hoàng cùng một nửa ý chí vũ trụ kết hợp lại. Vạn Linh Chi Mẫu ngoài đau thương ra, đôi mắt dịu dàng động lòng người, khuynh quốc khuynh thành của nàng cũng lộ ra sát cơ nồng đậm.
- Long Ngạo Thiên, ngươi đi chết đi.
Nàng nhấc cánh tay trắng nõn của mình lên, khí tức màu xanh biếc giống như dây leo quấn quanh về phía hắn, cực kỳ linh động. Sinh cơ cường đại tản ra bích diệp dạt dào lục ý, trong giây lát đã khai mở ra đóa hóa kiều diễm mọng nước, sau đó hoa tàn lụi đi thành từng mảnh hoa, giống như là ngàn vạn lưỡi dao sắc bén bay múa đầy trời. Khung cảnh này vô cùng tuyệt mỹ, nhưng lại rất thê lương, giống như một câu chuyện sầu bi động lòng người.
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Đại Ma Đầu Tác giả: Tiên Tử Nhiều Mệnh -----oo0oo-----
Chương 1308 : Vạn Linh chi nộ (hạ)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Một chiêu này của Vạn Linh Chiêu Mẫu vô cùng có ý tứ, bản thân nàng nắm giữ một trong những pháp tắc tối cao của vũ trụ pháp tắc, chính là tính mạng pháp tắc. Mà tính mạng pháp tắc, vốn là đại biểu cho sự sinh sôi nảy nở và tàn lụi tử vong của tất cả sinh linh.
Nàng chưởng quản tính mạng. Đây cũng là lý do vì sao nàng có thể sáng tạo ra nhiều tính mạng cường hãn như vậy. Quả thực là quá mức nghịch thiên.
Nhưng chỉ cần tính mạng có sống thì sẽ có chết, nàng có thể sáng tạo tính mạng thì cũng có thể hủy diệt tính mạng. Một chiêu vạn vật tàn lụi này nhìn như thoát ly khỏi phạm trù pháp tắc tính mạng. Trên thực tế lại đại biểu cho tánh mạnh pháp tắc của nàng đã lý giải đến mức cực hạn. Cho dù là một nhân vật nào đó đã từng huy hoàng nhiều thế hệ cũng cũng hiếm có người nào có thể đánh đồng với Vạn Linh Chi Mẫu ở phương diện pháp tắc tính mạng.
Càn rỡ như Thanh Long Hoàng Long Ngạo Thiên nhìn thấy Vạn Linh Chi Mẫu xuất một chiêu này thì cũng động dung, không dám khoa trương lung tung. Áo nghĩa tính mạng pháp tắc chí cao thê lương mà tuyệt mỹ, vạn vật tàn lụi, Thanh Long Hoàng cũng không dám đón đỡ.
Hắn từ trí nhớ tàn phá của Tiên Tôn biết được một chiêu này của Vạn Linh Chi Mẫu, nhưng không nghĩ tới trong lúc nàng phi thường suy yếu lại có thể thi triển ra một chiêu này.
Thanh Long Hoàng biết rõ, một khi mình bị cuốn vào trong những tàn hoa đang bay múa kia thì sẽ bị khí tức tàn lụi ăn mòn, tính mạng sẽ bị một phương thức đặc thù không ngừng làm suy yếu, héo rũ cho đến chết. Hắn càng tinh tường, khi mình chừng kiến một chiêu thê lương bi thương này thì cũng đã sa vào trong trạng thái tàn lụi. Thần niệm cường đại của Vạn Linh Chi Mẫu đã phong ấn chặt chẽ toàn bộ không gian quanh hắn rồi, dù hắn muốn chạy trốn thì cũng khó khăn.
Không gian phắp tắc của Vạn Linh Chi Mẫu cũng phi thường nổi danh. Nếu không thì nàng cũng không có thực lực phong ấn không gian tương đương với sáu vực Cửu Châu. Dù là Chí Tôn thì cũng rất khó làm được như vậy.
Nhưng Thanh Long Hoàng cũng tuyệt không phải nhân vật đơn giản, lúc này hắn cười một tiếng dài, quanh thân tràn ngập lệ khí ngưng đọng lại thành thực chất, tràn vào phạm vi vạn vật tàn lụi như từng đợt thủy triều, trì hoãn sự ảnh hưởng của pháp thuật nàng đối với hắn.
Cắn nát đầu lưỡi, phun ra một ngụm máu, cưỡng ép ngưng tụ ra một thanh kiếm chôn vùi cực lớn, chém về phía vòng xoáy cánh hoa vạn vật tàn lụi dày đặc nhất, bất luận là chiêu số gì, trung tâm luôn là nơi yếu nhược nhất.
Bên trong chôn vùi kiếm của Thanh Long Hoàng không những có thiên địa vũ trụ pháp tắc, được xưng là thuộc tính có lực sát thương mạnh nhất mà còn trộn lẫn với lệ khí cuồng bạo, nồng đậm đến cực hạn.
Một kiếm kia khiến vòng xoáy cánh hoa trì trệ, lăng không bổ ra một đạo đen kịt, phá vỡ đạo phong tỏa không gian. Hắn một đầu xâm nhập vào, chạy ra khỏi pháp trận tàn lụi, cười ha ha, nói:
- Vạn Linh, chỗ này quá nhỏ, ta thở không nổi, muốn đánh thì vào hư không mà đánh.
Thật cường đại, khó trách bọn hắn đều chết trong tay tặc tử này. Vạn Linh Chi Mẫu đến tận đây, trong nội tâm tràn đầy bi thống không hiểu, hiện tại Thanh Long Hoàng đã lợi hại vượt quá dự kiến của nàng.
Hiện tại nàng đã không còn đường lùi nữa rồi. Chân ngọc giẫm mạnh lăng không, xuyên thẳng qua hư không, đuổi sát theo hắn.
Không bị Thanh Long Hoàng quấy nhiễu, trong khoảnh khắc Lôi Động xử lý những oán linh kia cũng thuận buồm xuôi gió hơn. Vốn ở trong Hỗn độn hải hắn đã tổng kết ra rất nhiều thủ đoạn giết Oán linh, bất quá khí đó hắn cũng không dám tùy tiện sử xuất ra U minh quỷ khí hấp dẫn những oán linh kia.
Hỗn độn hải vô biên vô hạn, cất giấu không biết bao nhiêu oán linh. Nếu Lôi Động dám cả gan làm vậy thì chỉ sợ không giết được bao nhiêu oán linh thì đã bị thủy triều oán linh này chôn vùi triệt để rồi.
Tuy nói Vạn Linh Cung cũng là một cung, nhưng cũng chính là một thế giới độc lập vạn phần kỳ diệu. Nhìn như rất nhỏ nhưng kỳ thật rất mênh mông rộng lớn. Bởi vậy có thể suy đoán ra, tạo nghệ không gian pháp tắc của Vạn Linh Chi Mẫu tuyệt đối vượt xa Lôi Động hiện tại.
Mỗi một bước của Lôi Động liền tạo thành những đợt U minh quỷ khí nồng đạm trong hải dương. Mà những U minh quỷ khí tràn ngập sức hấp dẫn kia đã hấp dẫn tuyệt đại đa số sự chú ý của oán linh.
Tư duy và ý thức cuồng bạo của chúng rất đơn giản, lại không có Thanh Long Hoàng ở một bên hướng dẫn cho nên đã phát huy ra hành vi trí lực rất thấp của dã thú, chỉ có thể hành động theo bản năng, rất nhanh liền trở thành một đoàn.
Kể từ đó, áp lực của các thuộc hạ dưới trướng Lôi Động đã giảm rất nhiều, số lượng thương vong cũng giảm lớn. Lôi Động cũng chuyên tâm, lợi dụng U Minh sát trận dụ dỗ những oán linh kia đến cùng một chỗ, xé thành từng mảnh nhỏ, thôn phệ thành linh khí và bổn nguyên chuyển giao cho các huynh đệ đang cố gắng chém giết kia.
Trông thấy Lôi Động phát uy, sĩ khí đại chấn. Tình thế bất lợi đã dần dần thay đổi.
Mọi người càng đánh càng hăng, cùng lúc đó số lượng oán linh tuôn ra từ trong vòng xoáy rõ ràng đã không lớn như lúc đầu rồi.
Mọi người có thể mơ hồ thấy được thắng lợi, lần lượt phát uy, thay đổi chiến cuộc từng chút một. Lôi Động dùng thực lực Chí Tôn, hoàn toàn thay đổi kết cục thất bại của trận chiến này.
Nhất là trong đó có mấy oán linh cường đại dị thường, so với Thanh Long Hoàng mới tiến vào Chí Tôn thì không kém hơn chút nào. Hiển nhiên khi còn sống cũng không phải là nhân vật tầm thường. Chỉ có điều cuối cùng vẫn bị rơi vào tình trạng này, cũng không khỏi khiến Lôi Động ẩn ẩn sinh bi ai. Đường đường là cường giả tuyệt thế nhưng độ đại kiếp nạn luân hồi không thành thì cũng nhận lấy kết cục sống không bằng chết này.
Nhưng Lôi Động tuyệt sẽ không chút hạ thủ lưu tình với bọn hắn, ngược lại còn ra tay đặc biệt hung ác, hi vọng sau khi chôn vùi thì bọn hắn sẽ có cơ hội trọng sinh trong lần Luân hồi kế tiếp.
Dùng thực lực cấp Chí Tôn của Lôi Động trợ trận, nhưng vẫn mất mấy ngày mới có thể tán sát toàn bộ đám oán linh này. Mà số lượng oán linh chết trong tay Lôi Động vượt quá sáu thành.
Số lượng bầy oán linh này to lớn như thế, ngay cả cường giả cấp Chí Tôn như Lôi Động cũng có chút không chịu nổi rồi. Nhưng cũng may, thu hoạch cũng thật lớn, thuộc hạ dưới trướng cùng minh hữu Lôi Động cũng đã thu được số lượng lớn Hỗn độn linh khí và bổn nguyên.
Với sự trợ giúp của rất nhiều Hỗn độn bổn nguyên và nửa miếng Hỗn độn chi tâm thì tư chất Lôi Động đã tăng lên một cấp độ lớn. Như những bổn nguyên này, có lẽ đã không hề có tác dụng với hắn rồi, so với lãng phí cho mình thì không bằng cho người khác.
Hắn thập phần tinh tường, nếu trên thế giới này, trên Chí Tôn còn có chúa tể thì thôn phệ sạch sẽ nửa miếng Hỗn độn chi tâm kia cũng nên làm đấy. Nếu không hắn và Thanh Long Hoàng, ai cũng không có tư cách trở thành chúa tể. Lôi Động và Thanh Long Hoàng đều rất tinh tường.
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Đại Ma Đầu Tác giả: Tiên Tử Nhiều Mệnh -----oo0oo-----
Chương 1309 : Chân thân Vạn Linh (thượng)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Giữa hai người chỉ có thể có một người sống sót. Nhưng Lôi Động cũng có chút biết được thực lực của Thanh Long Hoàng kia chỉ sợ không yếu hơn hắn.
Nhưng giờ phút này cũng không phải là lúc so đo như vậy. Mục đích lớn nhất hắn đến đây chính là cứu kiều thê ái nữ của hắn, không cần phải vướng bận với Vạn Linh Chi Mẫu kia. Lôi Động triển khai thần niệm bàng bạc, bắt đầu tìm tòi bốn phía trong Vạn Linh Cung.
Không gian bố trí trong Vạn Linh Cung thập phần xảo diệu, có rất nhiều không gian ở trong. Về cái này, mặc dù cách nào làm khác với Thánh Vực Tinh Cổ Tộc đã diệt vong nhưng kết quả lại giống nhau đến kỳ diệu. Cũng may Lôi Động cũng có thủ đoạn khác, bắt một Huyền Vũ cấp Á Thánh, trực tiếp rút hồn phách, hấp thu trí nhớ của hắn. Mơ hồ xác định Vạn Linh Chi Mẫu chính là ở trong tiểu thế giới kia.
Thân hình nhoáng một cái, liền đến một nơi tuyệt mật, một quyền đánh bay thông đạo không gian, không chút do dự xuyên thẳng vào. Sau khi tiến vào tiểu thế giới kia, Lôi Động phảng phất cảm thấy như mình tiến vào một nơi thế ngoại đào nguyên yên lặng tường hòa, khác hẳn với bên ngoài.
Khắp nơi đều là linh khí lượn lờ, xanh um tươi tốt, núi đồi trập trùng chung quanh, thậm chí trên bầu trời cũng tràn đầy các loại kỳ hoa tuyệt mỹ đủ loại màu sắc đang nở rộ.
Nơi này còn có rất nhiều động vật nhỏ không có lực lượng sinh tồn, ví dụ như thỏ, chim con, ong mật, ... Trên đỉnh một tòa núi cao nhất có sương mù lượn lờ chung quanh có một gian phòng trúc phong cách cổ xưa, không lộ ra bất kỳ sự đột ngột nào, trong khoảnh khắc lại khiến người cảm thấy thoải mái dễ chịu.
Lôi Động cũng không ngờ tới, Vạn Linh Chi Mẫu mà mình hận thấu xương cũng là một người có lối sinh hoạt như thế này. Thân hình nhoáng một cái, liền xuất hiện trên đỉnh núi.
- Ngươi đã đến rồi.
Lúc này, một thanh âm nhu hòa giống như nước chảy khiến lòng người thanh tịnh nhẹ nhàng vang lên trong nội tâm Lôi Động.
Lôi Động bỗng nhiên quay đầu lại, nhìn về phía phát ra thanh âm. Chỉ thấy một thiếu phụ dịu dàng quần áo mộc mạc nhưng lại xinh đẹp không gì sánh được. Trong đôi mắt linh động mà ôn nhuận lộ ra vẻ vui mừng nhàn nhạt cùng một tia thẹn thùng.
Nhìn nàng giống như là một thê tử đang ở nhà dệt vải ngóng chờ trượng phu ra ngoài đã lâu.
Lôi Động ngây dại. Uyển Ngôn, sao Uyển Ngôn lại ở chỗ này?
- Uyển Ngôn?
Lôi Động khẽ giật mình, nhưng chợt lắc đầu, cẩn thận nhìn rõ ràng. Nhưng lại phát hiện nữ tử này tuyệt không phải là Uyển Ngôn, nhiều lớn là chỉ lớn lên rất giống Uyển Ngôn mà thôi. Nhưng nàng hẳn không phải là Uyển Ngôn quen thuộc lớn lên từ nhỏ kia với mình. Mỗi một cái nhăn mày, một nụ cười, nhất cử nhất động của nữ tử này đều có một sự hàm súc thú vị thuộc về chính cô ta. Có lẽ nàng ta cũng không phải là tỷ muội của Uyển Ngôn. Chẳng lẽ... Sắc mặt Lôi Động dần dần trầm trọng, nghiêm nghị nói:
- Ngươi có quan hệ gì với thê tử Uyển Ngôn của ta? Chẳng lẽ ngươi đoạt xá nàng?
Trong lòng hắn lại cảm thấy có chút may mắn, nếu thê tử bị đoạt xá thì hắn sẽ ra tay hủy diệt linh hồn này.
- Lôi Động, ngươi đã đến được đây, chẳng lẽ còn không biết ta là ai?
Nữ tử mộc mạc kia cười nhẹ nhàng, vẻ kiều diễm ung dung nói không nên lời. Trong đôi mắt có chút thẹn thùng kia lộ ra vẻ thâm thúy tinh thâm như biển cả.
- Ngươi là Vạn Linh Chi Mẫu?
Lôi Động chấn kinh thoáng một phát.
- Như vậy bên ngoài kia là ai? Ngươi là phân thân hay là nàng ta là phân thân? Còn nữa, ngươi không trả lời câu hỏi trước của ta.
- Phân thân cùng bản tôn có gì bất đồng? Ta nói cho ngươi biết, ta không đoạt xá thê tử ngươi.
Vạn Linh Chi Mẫu nhàn nhạt nói:
- Người ở bên ngoài là Vạn Linh Chi Mẫu, ta cũng thế. Nếu như phải phân biệt thì ta mới chính là Vạn Linh Chi Mẫu đã trải qua đại kiếp nạn luân hồi hai lần, còn nàng ta là ý thức sinh ra ở kiếp này. Bất quá, hai người chúng ta đều có nhân cách riêng của từng người. Lôi Động, dùng tu vi và kiến thức hiện tại của ngươi, có lẽ minh bạch điểm này a.
Lôi Động hít một hơi khí lạnh. Người bình thường có thể tu luyện đến cấp Chí Tôn đã là không dễ rồi. Coi như là trong một kỷ nguyên, có vài Chí Tôn xuất hiện đã là rất giỏi rồi.
Mà Vạn Linh Chi Mẫu lại có thể phân ý thức của mình ra. Mà phân thân của nàng cũng tu luyện tới cấp Chí Tôn.
Bất quá, lúc này Lôi Động cũng không thể làm gì khác. Hắn mơ hồ có chút cảm giác, so với tưởng tượng của mình thì Vạn Linh Chi Mẫu này càng lợi hại thêm một chút, hơn nữa phảng phất như biết rõ rất nhiều chuyện của mình. Không hề nghĩ đến cái khác, Lôi Động nghiêm mặt nói:
- Vạn Linh đạo hữu, người ngay không nói gian. Ngươi ở nơi này chờ ta, khẳng định là đã tinh tường ta muốn làm gì. Uyển Ngôn là thê tử của ta, hài tử trong bụng nàng cũng chính là của ta. Cho dù là phải trả bất cứ giá nào, kể cả tính mạng của mình thì ta cũng không để cho bất kỳ kẻ nào xúc phạm tới nàng. Ngươi có thể nể ngươi và ta đều cùng là Chí Tôn mà giao nàng lại cho ta không?
- Lôi Động, chỉ sợ ngươi đã hiểu lầm, ta chưa bao giờ nghĩ tới chuyện muốn đoạt hài tử của ngươi. Tuy ta bị thương nặng nhưng đó cũng chỉ là vết thương cũ nhất thời lưu lại. Mặc dù người có thể nghịch thiên, nhưng nếu không thể siêu thoát thì vẫn không thể tránh khỏi kiếp số bị chôn vùi. Tuy Vạn Linh ta thoạt nhìn rất lợi hại, nhưng trong thiên địa luân hồi thì không thiếu những thứ lợi hại hơn Vạn Linh ta. Nhưng cuối cùng bọn hắn cũng không có biện pháp thoát khỏi chế tài ý chí vũ trụ thiên địa luân hồi nhiều lần.
- Vì sao?
Lôi Động khẽ cau mày, nói ra.
- Đó là phân thân của ta, chính là Vạn Linh ngươi đã gặp trước kia. Biết rõ mệnh ta không lâu, liền dùng loại phương thức này để kéo dài thọ nguyên của ta.
Vạn Linh Chi Mẫu lại thở dài một tiếng, nói:
- Nàng chính là phân thân của ta, hoặc cũng có thể nói là con của ta. Nàng lo lắng sinh tử của ta như vậy cũng là chuyện đương nhiên, kính xin ngươi đừng trách cứ nàng.
- Đã như vậy...
Lôi Động cũng thở dài một hơi, nói ra:
- Như vậy thì đa tạ Mẫu Thần đại nhân rồi, hi vọng ngươi có thể trả lại vợ con cho ta.
- Lôi Động, không phải ngươi hỏi ta và Uyển Ngôn có quan hệ như thế nào sao?
Vạn Linh Chi Mẫu khẽ nở nụ cười.
Lôi Động có chút nghẹn họng, nhìn trân trối. Câu nói kia chỉ là trong lúc ý thức mình mơ hồ thốt ra mà thôi. Sau đó nghĩ lại thì cái này quả thực khó mà có khả năng.
Uyển Ngôn xuất thân từ quý tộc một quốc gia nhân loại. So với Vạn Linh Chi Mẫu cao cao tại thượng này thì tất cả muôn dân trăm họ đều không có khả năng quan hệ chút nào với nàng ta a.
Dù sao, coi như hai người lớn lên rất giống nhau thì cũng tuyệt không có khả năng có quan hệ. Nhưng nghe được nàng nói như vậy thì chuyện phát sinh tuyệt không đơn giản.
Trong ánh mắt hắn tựa hồ có chút kinh nghi bất định, lại có chút phẫn nộ nhìn chằm chằm vào Vạn Linh Chi Mẫu.
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Đại Ma Đầu Tác giả: Tiên Tử Nhiều Mệnh -----oo0oo-----
Chương 1310 : Chân thân Vạn Linh (hạ)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Hẳn là nàng ta đã đứng sau âm thầm điều khiển hết thảy.
- Ngươi tên ngốc này, đoán chừng lại đang nghi thần nghi quỷ rồi.
Vạn Linh Chi Mẫu khẽ tức giận.
- Ngươi nghĩ có thể đơn giản hí lộng ý chí vũ trụ như vậy sao? Nếu như nó phát hiện ta âm thầm tính kế ngươi, điều khiển ngươi thì nó đã sớm nghĩ biện pháp hủy diệt ngươi, như thế nào đến phiên ngươi lớn tiếng hô đánh hô giết với hắn?
Lôi Động trầm mặc, vẫn ngóng nhìn nàng thật sâu như cũ.
- Kỳ thật rất đơn giản, ta biết rõ sau khi Ma Đế Yến Xích Tinh chết thì tất nhiên tâm ý ý chí vũ trụ sẽ không chết đơn giản như vậy, nhất định sẽ tiếp tục âm thầm bồi dưỡng người kế nhiệm để tiêu diệt người nghịch thiên chúng ta.
Vạn Linh Chi Mẫu thở dài thật sâu.
- Kỳ thật, nếu ý chí vũ trụ hành động thiết diện vô tư, trung thành thực hiện sứ mạng từ xưa đến nay của nó thì dù có tiêu diệt toàn bộ người nghịch thiên, ta đây cũng không có nửa điểm oán hận. Nhưng nó lại tiêu diệt toàn bộ người nghịch thiên, kỳ thật chính là bài trừ nguy hiểm cho mình, muốn thai nghén ra một phân thân. Cho nên ta lợi dụng một ít thuật thôi toán, toán ra được người có khả năng là người nghịch thiên tiếp theo ở nơi nào, niêm phong ý thức và trí nhớ, đánh thần hồn và thừa số tính mạng của mình xuống, đầu thai chuyển thế.
Thân hình Lôi Động có chút chấn động, cũng có chút không dám tin, nói:
- Ngươi... Ý ngươi là... Uyển Ngôn là...
- Ngươi đoán không sai, Uyển Ngôn chính là ta, ta cũng chính là Uyển Ngôn.
Vạn Linh Chi Mẫu nhìn Lôi Động, trong mắt ánh một tia ôn nhu và yêu thương.
- Chỉ có điều, trước kia ta thân là Uyển Ngôn thì trí nhớ vẫn bị niêm phong, không biết mình chuyển thế mà thôi.
- Không có khả năng!
Lôi Động cả kinh lùi lại mấy bước, ánh mắt vạn phần ngưng trọng nhìn nàng, khí thế trên người chậm rãi cường đại lên. Uy áp bàng bạc tán ra về phía nàng, hắn lạnh lùng nói:
- Ngươi muốn lừa gạt ta? Vạn Linh, có phải ngươi đã đoạt xá thê tử ta rồi không?
- Lôi Động, ngươi là đồ ngốc, ta là thê tử Uyển Ngôn của ngươi, nhưng cũng đồng thời là Vạn Linh Chi Mẫu chuyển thế.
- Ta vẫn luôn là Uyển Ngôn, bất quá sau khi trở về thì trí nhớ một mực bị niêm phong kia đã trở về. Nếu đồ ngốc ngươi không tin thì ngươi có thể hỏi ta chút chuyện bí mật, hỏi một ít chuyện chỉ có hai người chúng ta biết. Tỷ như những lời chúng ta nói trước kia tại Hoa đào ổ.
Lôi Động khẽ động trong nội tâm, nhưng vẫn cảnh giác như cũ.
- Ta biết rõ có một loại đoạt xá có thể hấp thụ trí nhớ của người bị đoạt xá, điểm này không cách nào chứng minh được. Còn nữa, nếu như ngươi thật sự là Uyển Ngôn, nếu không có việc gì thì vì sao không sớm nói cho ta biết? Để ta lo lắng vạn năm như vậy.
- Hừ, ngươi là đồ đần, nói như thế nào ngươi cũng không tin.
Đinh Uyển Ngôn có chút hờn dỗi một tiếng, đôi mắt thanh tú động lòng người trừng lên nhìn hắn.
- Trí nhớ của ta khôi phục, tự nhiên mà có hay sao? Ta cũng vừa tỉnh lại từ giấc ngủ dài này, vừa muốn ra ngoài tìm ngươi thì ngươi đã tìm tới cửa hô đánh hô giết.
- Chỉ có một phương thức có thể chứng minh lời ngươi nói.
Lôi Động vẫn kiên trì, nhìn chằm chằm vào Đinh Uyển Ngôn, nói:
- Nếu ngươi thật sự là Uyển Ngôn thì tất nhiên sẽ tin tưởng ta vô điều kiện. Buông ý thức của ngươi ra, để ta tiến vào ý thức của ngươi, tùy ý đọc qua trí nhớ của ngươi, triệt để kiếm tra ý thức của ngươi. Nếu như ngươi là người đoạt xá thì mặc cho thủ đoạn cao minh như thế nào cũng không thể tiếp nhận toàn bộ ý thức của nàng. Mà ý thức cũng không thể nào đồng dạng với Uyển Ngôn.
- Ngươi quả thật là tên ngốc cố chấp. Vốn là phu thê thì cũng không thể làm những chuyện này. Bất quá nhìn ngươi khổ tâm trong vạn năm này, vì ta mà phải gánh chịu nhiều đau khổ, ta dung túng cho ngươi.
Đinh Uyển Ngôn mặt đỏ tới tận mang tai, nhắm mắt lại.
- Ngươi tới đi, bất quá không được nhìn lén một ít chuyện tư mật của ta.
Lôi Động có chút nghi hoặc, thật sự là Uyển Ngôn sao? Nếu như đối phương thật sự đoạt xá Uyển Ngôn, lại ra sức che dấu thì dùng thực lực của mình bây giờ và lý giải nhận thức đối với vạn vật thiên địa thì tuyệt đối không có khả năng không phát hiện ra điều gì khác thường.
Nếu như không phải là Uyển Ngôn mà nói, khẳng định không dám hoàn toàn rộng mở ý thức của mình, bởi vì cái này đại biểu cho tín nhiệm tuyệt đối. Sau khi mình xâm nhập vào ý thức thì muốn động tay động chân như thế nào thì cũng đều rất dễ dàng.
- Ta nhắc lại ngươi một câu, ta nắm giữ Luân hồi chi nhãn trong tay đấy.
Lôi Động uy hiếp một câu.
- Nếu ta phát hiện điều gì khác thường thì ta sẽ dùng Luân hồi chi nhãn thôn phệ ý thức của ngươi.
- Đến đi, dù sao thì cả đời Đinh Uyển Ngôn ta cũng đã giao vào tay ngươi rồi.
Đinh Uyển Ngôn nhắm mắt lại, bộ dạng vô cùng quyết tuyệt.
Lôi Động do dự một chút, liền dùng thần niệm xâm nhập vào trong ý thức của nàng.
Quả nhiên nàng hoàn toàn không đề phòng mình, tùy ý để thần niệm của mình nghênh ngang tiến vào.
Nhìn thần hồn của nàng thập phần cường đại, nhưng tựa hồ là thần hồn của Uyển Ngôn. Theo cái này thì hẳn không phải là thần hồn đoạt xá. Lại nhìn vào ý thức bên trong thần hồn nàng.
Tựa hồ thần hồn dung nhập vô cùng tốt, không có chút dấu hiệu hoảng hốt nào. Nhưng Lôi Động vẫn chưa yên lòng, ngay sau đó liền cẩn thận lật khởi trí nhớ, nhất là những chi tiết không trọng yếu bị niêm phong đã lâu ngay chính nàng ta cũng không nhớ nổi.
Ví dụ như là một lần dạo phố, ngẫu nhiên động tâm mua một kiện Linh khí. Hoặc là bay lên đột nhiên gặp chuyện bất bình, xen vào việc của người khác thoáng một phát.
Trí nhớ con người, kỳ thật đều rất nhiều. Chỉ có điều những chuyện không khắc sâu thì dễ dàng bị chôn vùi, quên lãng mà thôi. Lôi Động đều lựa chọn những chuyện dễ dàng bị quên lãng kia.
Bất luận là kẻ nào đoạt xá, đều khó có khả năng hấp thu toàn bộ trí nhớ của đối phương biến thành trí nhớ chính thức của mình. Bởi vì cái này chẳng những rất khó làm mà còn có thể khiến nhân cách của mình phân liệt.
Phần trí nhớ của Uyển Ngôn thì không có vấn đề gì cả. Trí nhớ từ nhỏ đến lớn, hoặc mịt mờ hoặc quên lãng, hoặc khắc sâu rõ nét đều hiện ra rõ ràng trước mắt. Mà rất nhiều chuyện với Lôi Động thì cũng phù hợp với trí nhớ của hắn, hoàn toàn không có chút dấu hiệu giả tạo nào. Thậm chí cả lúc tâm hồn thiếu nữ của nàng có những rung động đầu đời với mình.
Đến lúc này thì Lôi Động gần như tin tưởng hoàn toàn rồi. Nhưng từ trước đến nay hắn luôn là một người cẩn thận, bắt đầu tìm tòi một ít trí nhớ từ sau khi nàng bị bắt đi. Khi đó nàng rất kinh hoảng vì lo lắng cho hài tử trọng bụng mình, khiến Lôi Động lo lắng không thôi. Sau đó ý thức nàng trở nên mơ hồ, sa vào tình trạng ngủ say. Chính lúc này, ý thức bị niêm phong ở nơi sâu kín nhất bắt đầu khai mở, rót từng chút một vào ý thức của nàng, khiến nàng dần dần minh bạch đến tột cùng mình là ai?
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Đại Ma Đầu Tác giả: Tiên Tử Nhiều Mệnh -----oo0oo-----
Chương 1311 : Chân chính vi mẫu
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Tại sao lại chuyển thế trọng sinh.
Theo lý luận mà nói thì lúc trước sau khi chuyển thế sống lại thì ý chí vũ trụ chọn lựa người kia. Nhưng mà lúc chuyển thế trọng sinh thì xuất hiện một vài vấn đề, trí nhớ bị niêm phong kia cũng không thiết lập theo phương thức nàng dự đoán mà dần dần khiến nàng tỉnh lại. Mà nàng vẫn đơn thuần cho rằng mình là Đinh Uyển Ngôn, thê tử của Lôi Động.
Hơn nữa, càng thêm thần kỳ chính là Uyển Ngôn cũng không bị ý thức của Vạn Linh Chi Mẫu xui khiến tới gần Lôi Động. Ngược lại trời đưa đất đẩy như thế nào mà hai người lại gặp nhau, quen rồi yêu nhau, cho đến chết vẫn không thay đổi. Cái này đích thật là duyên phận. Đương nhiên, cũng vì lúc trước Vạn Linh Chi Mẫu suy tính ra linh hồn hàng lâm chống đỡ phương vị lớn. lúc này mới khiến cho trí nhớ không sống lại của Uyển Ngôn còn có cơ hội gặp Lôi Động.
Kỳ thật, mọi người cùng ở trong một nơi thì cho dù không thể kết thành vợ chồng thì hiển nhiên vẫn có cơ hội gặp gỡ nhau. Chỉ có điều, ngay cả trước khi trọng sinh thì Vạn Linh Chi mẫu cũng không ngờ sau khi trí nhớ phong ấn của mình xảy ra vấn đề thì ý thức mới vẫn sẽ khiến mình là tự xem là một nữ nhân nhân loại và yêu Lôi Động. Vốn nàng chưa bao giờ nghĩ tới chuyện này, nhiều lắm thì cũng chỉ tìm cơ hội tiếp xúc với Lôi Động, trở thành bằng hữu, âm thầm ảnh hưởng đến quyết sách tương lai mà thôi.
Cho đến gần đây mới giật mình tỉnh lại, giống như là giấc mộng Nam Kha. Ở trong mộng kia, nàng chính là Vạn Linh Chi Mẫu của một cõi.
Tìm tới tìm lui, Lôi Động cũng không tìm được bất kỳ trí nhớ giả tạo nào hay có chút dấu hiệu bị đoạt xá. Thời gian dần qua, Lôi Động bắt đầu thoải mái, đã minh bạch đây chính là thê tử Uyển Ngôn của mình.
Chỉ có điều, tình huống của nàng thật sự có chút phức tạp. Hiện tại Uyển Ngôn cũng chính là Vạn Linh Chi Mẫu. Cũng không nghĩ tới đủ loại chuyện trời đưa đất đẩy kỳ diệu như vậy.
Ý thức của Lôi Động bắt đầu rút ra khỏi ý thức Uyển Ngôn như thủy triều, sắc mặt có chút tái nhợt, cũng có chút phức tạp nhìn nàng.
- Uyển Ngôn, bây giờ ý thức của nàng, đến tột cùng là phần nàng nhiều hơn hay Vạn Linh nhiều hơn?
- Ý thức của thiếp một mực chưa từng cải biến qua. Từ nhỏ đến lớn, tất cả thân nhân, bằng hữu, phu quân đều khắc thật sâu trong trí nhớ của thiếp.
Đinh Uyển Ngôn lẳng lặng nhìn Lôi Động.
- Chỉ có điều, sau khi tiếp nhận phong ấn thì thiếp đã hiểu được thân phận thực sự của mình. Cho nên thiếp chính là Uyển Ngôn, cũng là Vạn Linh. Lôi Động, nếu
chàng không cách nào tiếp nhận điều này thì thiếp cũng không trách chàng.
- Nàng mới là đồ ngốc.
Lôi Động nhẹ nhàng đi tới trước, mãnh liệt ôm nàng vào lòng, vuốt ve mái tóc nàng, thấp giọng nói:
- Uyển Ngôn, ta yêu chính là con người nàng, linh hồn nàng, ý thức nàng. Nàng nói không sai, nàng vẫn chính là nàng. Mặc kệ nàng gặp phải cái gì hay biến thành cái gì, nàng thủy chung là thê tử của Lôi Động ta. Ha ha, nói ra cũng thật buồn cười, tại thế giới kia của ta, yêu nhau thì chỉ cần nói i love you wo ai ni aishiteru các kiểu con đà điểu là được. Nhưng hiện tại chúng ta lại không thể nói được những lời này.
- Ân, thiếp minh bạch ý của chàng. Loại cấp bậc này của chúng ta đã lý giải thế giới vạn vật quá sâu. Thân thể là thân thể, linh hồn là linh hồn, ý thức là ý thức, cái gì cũng đều rành mạch.
Đinh Uyển Ngôn nghe được lời tâm tình của Lôi Động, cũng có chút thẹn thùng say mê.
- Lôi Động, chúng ta đều minh bạch, ý thức mới chính căn bản của một người. Thiếp có thể cam đoan với chàng, tuy trong ý thức của thiếp có một phần lớn là của Vạn Linh Chi Mẫu. Nhưng thiếp vẫn luôn là Uyển Ngôn. Nếu chàng thật sự để ý thì thiếp cũng không nói gì chàng. Dù sao thì ngay từ đầu thiếp đã làm sai rồi.
- Nếu như một ngày nào đó ta bị tiêu diệt, bất đắc dĩ chuyển thế thành một đầu heo thì ý thức linh hồn vẫn là ta a.
Lôi Động nghe vậy nhịn không được cười nói:
- Vậy nàng có còn nguyện ý xem ta là phu quân nàng không? Buổi tối có muốn chung giường với ta không?
- Đáng ghét.
Đinh Uyển Ngôn tức giận đập hắn thoáng một phát.
- Tự nhiên lại nói đầu thai đầu heo làm gì? Cho dù có như vậy thì cũng không sao, thiếp có thể dạy chàng Ma thể trọng sinh thuật. Chỉ cần ý thức linh hồn là của chàng thì thiếp không muốn ngủ với đầu heo đâu. Chàng không sợ chà đạp thiếp à?
- Này này, không phải vậy đâu.
Lôi Động sờ sờ mũi, cười nhẹ nói:
- Chỉ là ví dụ thôi.
- Đừng ví dụ như vậy.
Đinh Uyển Ngôn đỏ mặt, đập nhẹ hắn một cái.
- Chàng có thể nói chuyện đứng đắn một chút được không?
- Được rồi được rồi, ta luôn nói chuyện đứng đắn mà.
Lôi Động híp mắt, nở nụ cười không có hảo ý.
- Vừa rồi nàng cường điệu nói nàng là Uyển Ngôn, đồng thời cũng là Vạn Linh. Như vậy đến tột cùng người ta đang ôm là thê tử Uyển Ngôn của ta hay là mẫu thần vĩ đại? Ta rất thắc mắc cái này a.
Nghe hắn nói như vậy, thân thể mềm mại của Đinh Uyển Ngôn liền mềm nhũn, đỏ mặt nói:
- Chàng... Quả thực là tà ác bất chính a. Đều tại thiếp lúc trước trẻ người non dạ, nghĩ chàng là một người đứng đắn thành thật. Không ngờ lại là một tên vô lại mặt ngoài trung thực mà trong bụng đều là tâm địa gian xảo.
- Ta có chỗ nào bất chính? Nàng nói như vậy oan cho ta quá.
Lôi Động giả vờ làm ra bộ dạng kinh sợ.
- Vạn Linh Chi Mẫu là nhân vật được yêu linh thiên hạ sùng bái điên cuồng, xưng là Mẫu thần, ta khinh nhờn nàng như vậy, lại làm bụng nàng lớn lên thì chẳng phải là bị truy sát đến cùng cực sao?
- A!
Đinh Uyển Ngôn đạp hắn một cái, vô cùng mắc cỡ xấu hổ.
- Chàng... A... Tại sao lúc đầu thiếp gả cho chàng lại không cảnh giác cao độ chứ? Thật không may a, vốn là sau khi đầu thai chuyển thế không lâu, sẽ dần dần thu hoạch trí nhớ, không nghĩ tới phong ấn của ý chí vũ trụ thật lợi hại, kết quả là biến thành thiếu nữ vô tri, bị tên vô lại chàng lừa gạt khiến đầu óc mê muội, để chàng chiếm đại tiện nghi. Chiếm rồi thì thôi đi, lại còn khoe khoang nữa. Hài tử trong bụng này, ta cũng không muốn.
Lôi Động thiếu chút nữa đã quên hài tử trong bụng Uyển Ngôn, vội vàng ôm nàng, nịnh nọt nói:
- Đúng đúng, là ta đã chiếm đại tiện nghi. Bất quá phu thê chúng ta có ồn ào như thế nào thì cũng không liên quan với hài tử a.
- Hừ, chàng đừng cho là ta có rất nhiều hài tử.
Đinh Uyển Ngôn tức giận trừng mắt liếc hắn, nói:
- Đúng vậy, thiếp được xưng là Vạn Linh Chi Mẫu, nhưng cũng chỉ là một tôn xưng mà thôi. Hai lần đại kiếp nạn luân hồi trước, thiếp nắm giữ tính mạng pháp tắc rất thâm hậu, ưa thích dùng thừa số tính mạng để sáng tạo ra chút ít giống loài.
- Ta hiểu được. Lão gia hỏa Minh Thần kia cũng ưa thích loại sáng tạo tính mạng này. Bất quá hắn chỉ nắm giữ U Minh pháp tắc mà thôi.
- Đúng vậy, nhưng thật ra U Minh pháp tắc chính là một nhánh của pháp tắc tính mạng, chủ quản linh hồn. Nhưng tổng thể mà nói thì không hùng vĩ bằng tính mạng pháp tắc. Minh Thần không chết? Chàng gặp hắn ở nơi nào? Phải cẩn thận a, người này rất không tốt.
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden