Hồi 29
Sau Lão Nhân Lại Äến Vô Vi
Thoát Tay Tiên Tá» Vẫn Tuyệt ÄÆ°á»ng
Cả mÆ°á»i đầu mÅ©i kiếm do Äoan Má»™c Hạ phóng ra Ä‘á»u bị chấn Ä‘á»™ng khắp lượt!
Sừng sững diện đối diện vá»›i Äoan Má»™c Hạ là má»™t lão nhân đã quá cao niên ká»· vá»›i má»™t Ãt dúm tóc còn lại vừa bạc vừa thÆ°a.
Trên tay của lão nhân vô danh chỉ là má»™t Ä‘oạn cây có chiá»u dà i xấp xỉ vá»›i chiá»u dà i của thanh kiếm.
Không cần nghe tiếng hô hoán của Äoan Má»™c Hạ, chỉ cần nhìn Ä‘oạn cây trên tay lão nhân vẫn còn nguyên vẹn cho dù vừa má»›i chạm và o đầu mÅ©i kiếm của nà ng những mÆ°á»i lần, Bạch Bất Phục cÅ©ng Ä‘oán dược lão nhân đó là ai.
Chà ng vòng tay thủ lễ và lên tiếng:
- Lão tiá»n bối quả có kiếm pháp thượng thừa. Cho há»i, lão tiá»n bối và gia phụ Trung nguyên vô địch kiếm Bạch Cao SÆ¡n có mối quan hệ thế nà o ?
Nếu thân chủ của lão nhân đó chưa đủ để quần hùng bà ng hoà ng thì câu nói vừa rồi của Bạch Bất Phục lại quá thừa để là m cho quần hùng cùng xôn xao.
Vì há» không sao ngỠđược Bạch Bất Phục lại gá»i Trung Nguyên Vô Äịch Kiếm Bạch Cao SÆ¡n là phụ thân.
Và cùng vá»›i há», Bạch Bất Phục cà ng bất ngá» hÆ¡n trÆ°á»›c phản ứng của lão nhân vô danh.
Lão không má»™t lá»i đáp lại và khuôn mặt của lão vẫn cứ vô biểu cảm. NhÆ°ng Ä‘oạn cây trên tay lão lại vÅ© lông và là vÅ© lá»™ng để tấn công Bạch Bất Phục.
Hốt hoảng, Bạch Bất Phục ngoà i việc di hình hoán vị thì không còn có kịp một phản ứng nà o khác. Bất quá, chà ng chỉ kêu lên:
- Uý ! Sao lão tiá»n bối ra tay?
Mặc cho chà ng kêu, bất chấp Äá»™c Bá»™ Tam Quá»· bá»™ pháp của chà ng thừa năng lá»±c là m cho bất kỳ ai khác phải loạn nhãn, Ä‘oạn cây trên tay lão nhân nhÆ° có mắt cứ bám sát đủ cả chÃn bóng nhân ảnh của chà ng.
Thần tình rung động, mồ hôi tươm đầy, Bạch Bất Phục thi triển bộ pháp vừa tìm cách lẩn tránh chà ng vừa tiếp tục nói:
- Lão tiá»n bối nếu không dừng tay, đừng trách vãn bối thất lá»….
Chiếc quạt trên tay chà ng láºp tức vÅ© lá»™ng khi chà ng nghe Äoan Má»™c Hạ kêu trÆ°á»›c, tiếp theo sau là lá»i cảnh tỉnh của Thôi Oanh Oanh:
- Nhị ca đừng nhân nhượng nữa. Lão đã vÆ°á»›ng phải Cuồng Tâm Tán Thần Äá»™c rồi mà ?
- Giải dược có rồi. Phục ca tìm cách chế ngự lão đi.
Chà ng liá»n quát:
- Vãn bối cam thất lá»…. Äỡ!
Không riêng gì quần hùng, đến cả Bạch Bất Phục cũng phải kinh tâm động phách trước kiếm pháp tuyệt lợi hại của lão nhân vô danh.
Chỉ sau vá»n vẹn má»™t chiêu, Ä‘oạn cây trên tay của lão nhân đã lần lượt Ä‘iểm trúng và o những nan quạt của chà ng và là điểm đúng mÆ°á»i lần.
Dù đã từng nếm qua sá»± lợi hại của Tháºp Toà n Kiếm Pháp do Äoan Má»™c Hạ thi triển, song kiếm pháp nhÆ° lão nhân vô danh quả là điá»u mà Bạch Bất Phục dù có muốn tưởng tượng cÅ©ng không tà i nà o tưởng tượng nổi.
Nháºn thấy Ä‘iá»u nà y, Äoan Má»™c Hạ cắn môi đến báºt máu lúc nà ng nhún ngÆ°á»i định lao đến tiếp trợ Bạch Bất Phục và phải xem ngÆ°á»i truyá»n thụ kiếm pháp cho nà ng là địch nhân.
Thế nhÆ°ng đúng lúc đó có tiếng gầm Ä‘anh gá»n của Bạch Bất Phục kịp ngăn nà ng lại:
- Hay lắm. Äỡ!
Vá»›i nhị tuyệt BÃch Dạ công phu kịp đánh ra sau khi ném bá» chiếc quạt đã bị Ä‘oạn gãy, Bạch Bất Phục ngang nhiên dùng chưởng kình giao đấu vá»›i lão nhân vô danh có Ä‘oạn cây trong tay.
Kình phong mãnh liệt vừa hiển hiện đã là m cho kiếm chiêu của lão nhân phải cháºm lại phần nà o.
Ngay láºp tức, Bạch Bất Phục bá»—ng quát lên thịnh ná»™:
- Vừa nghe nhắc đến tÃnh danh gia phu, lão đã xuất hiện. Nói, có phải lão đã bắt giữ gia phụ và truy bức ngÆ°á»i truyá»n thụ kiếm pháp Tháºp Toà n không ?
Song phÆ°Æ¡ng vẫn giao đấu cho dù lá»i nói của chà ng là m cho má»i ngÆ°á»i Ä‘Æ°Æ¡ng diện phải hoang mang. Nhất là Äoan Má»™c Hạ vì nà ng không ngá» Bạch Bất Phục lại nghÄ© đến Ä‘iểm nà y.
Nếu nhÆ° chà ng suy Ä‘oán đúng không lẽ Äoan Má»™c Hạ lại tiếp nháºn kiếm pháp của má»™t kẻ là thù nhân của Bạch Bất Phục ?
Còn Ä‘ang nghÄ©, Äoan Má»™c Hạ thoáng rùng mình vì tiếng gầm giáºn dữ của Bạch Bất Phục:
- Lão không nói Æ° ? Váºy đừng trách ta. Äỡ!
“Chà ng đã phải dùng Tứ Tuyệt BÃch Dạ công phu ? Lão dị nhân e nguy mất!†Trong mÆ¡ hồ, Äoan Má»™c Hạ không tin lão nhân vô danh kia là thù nhân của Bạch Bất Phục.
Nà ng thảng thốt kêu lên:
- Nhị ca ! Lão là tội đồ của Vô Vi Cung mà !
Như tiếng sấm nổ bên tai, Bạch Bất Phục chợt thu chiêu.
Và là kịp lúc cho chà ng, vì lão nhân kia không hiểu sao lại toà n thân bất Ä‘á»™ng, nhÆ° không há» hay biết có công phu lợi hại BÃch Dạ tứ tuyệt Ä‘ang nhắm và o lão.
Từ Nguyên Háºu gầm lên:
- Chế ngự lão mau, nhị đệ !
Phản ứng liá»n đến, ngoà i sá»± tá»± chủ của chà ng. Chà ng vÆ°Æ¡n tay và dá»… dà ng khống chế huyệt đạo của lão nhân.
Äúng lúc đó, chiếc sừng tê Ä‘á»±ng giải dược Cuồng Tâm Tán Thần Äá»™c liá»n được Thôi Oanh Oanh ném đến:
- Phục ca ! Hãy đón lấy giải dược!
Bạch Bất Phục hoà n hồn đưa tay ra và chuẩn bị đón lấy chiếc sừng tê đang bay đến với chà ng.
Mục quang của chà ng nhÆ° báºt cả ra vì má»™t Ä‘iá»u hoà n toà n không tưởng chợt xảy đến.
Một bóng nhân ảnh lao đi nhẹ như hơi gió thoảng đã sớt ngang chiếc sừng tê trước khi chà ng kịp chộp lấy.
Tiếp đó, từ trên không trung có tiếng vần vÅ© và má»™t trà ng cÆ°á»i khinh thiên ngạo địa cÅ©ng vá»ng xuống:
- Ha…ha…ha… Kịp nháºn ra tiếng vần vÅ© kia là do con chim Bạch Hạc tạo ra. Äồng thá»i, ở trên lÆ°ng Bạch Hạc là má»™t nữ phụ trung niên có dung nhan diá»…m lệ tuyệt trần Ä‘ang cao hứng phát từng chuá»—i cÆ°á»i dà i, Bạch Bất Phục phẫn ná»™ quát:
- Yêu phụ. Ngươi đứng hà ng thứ mấy trong Bạch y vệ Vô Vi Cung?
Mỹ phụ ná» cứ chá»…m chệ trên lÆ°ng Bạch Hạc và tiếp tục buông hết chuá»—i cÆ°á»i nà y đến chuá»—i cÆ°á»i khác.
Äiá»u nà y khiến Bạch Bất Phục sinh nghi. Chà ng vừa kinh tâm vừa kêu há»i:
- Ngươi là … Vô Vi Tiên TỠ? Ngươi là Vô Vi Tiên T�
Äến lúc đó, mỹ phụ má»›i thôi cÆ°á»i.
Vừa Ä‘iá»u Ä‘á»™ng Bạch Hạc bay thà nh vòng, mỹ phụ vừa nói vá»ng xuống:
- Bá»n chưởng môn các phái nghe đây. Lá»i của bổn tiên tỠđã nói nhất thiết phải được thá»±c hiện. Äến hạn kỳ, nếu các ngÆ°Æ¡i không chuẩn bị sẵn chân kinh đừng trách bổn tiên tá» hạ thủ bất lÆ°u tình. Ha…ha…ha… Bằng và o lá»i nói đó, mỹ phụ kia đã khiến quần hùng rúng Ä‘á»™ng.
Và ngÆ°á»i rúng Ä‘á»™ng nhất phải kể là Bạch Bất Phục. Chà ng không ngá» lần nà y chà ng lại chạm mặt đúng Vô Vi Tiên Tá».
Tuy nhiên chà ng cÅ©ng có Ä‘iá»u ngá» ngợ. Dá»±a theo lá»i lẽ trong mảnh hoa tiên chà ng đã xem trong máºt thất của Hắc Y Giáo, Vô Vi Tiên Tá» phải là ngÆ°á»i cùng thá»i vá»›i Hoà ng y nhân là sÆ° tổ của Quá»· Y và phụ thân Thôi Oanh Oanh. NhÆ°ng qua diện mạo của mỹ phụ nà y, ai dám nói mỹ phụ có niên ká»· xấp xỉ bách tuế ?
Và nếu thế, chỉ có trẻ lên ba má»›i tin rằng mỹ phụ chÃnh là Vô Vi Tiên Tá».
Bởi quá nghi ngá» có sá»± giả mạo ở đây, nhân lúc Bạch Hạc bay ngang đỉnh đầu Bạch Bất Phục liá»n nhún ngÆ°á»i lao vá»t lên:
- Trả lại giải dược cho ta, mau !
Biết trÆ°á»›c thế nà o mỹ phụ cÅ©ng thu chiếc sừng tê và o ngÆ°á»i để tránh cái chá»™p, Bạch Bất Phục do đã dồn lá»±c sẵn bèn xuất chưởng quáºt ra:
Mỹ phụ thản nhiên hất nhẹ tả kình:
- Chỉ là BÃch Dạ tứ tuyệt thôi sao ! Tiểu tỠđáng phải trị tá»™i !
Từ tả chưởng của mỹ phụ liá»n xuất hiện má»™t quầng lá»a, chụp thẳng và o công phu tuyệt há»c của Bạch Bất Phục.
Toà n thân Bạch Bất Phục nhÆ° bị cả khối đá lá»›n đè phải liá»n nặng ná» rÆ¡i xuống.
Chà ng tuy đứng không vững nhưng cũng gượng kêu:
- Mụ là …. Là Vô Vi Tiên TỠ… Lá»i nói nà y ná»a là há»i ná»a là thừa nháºn khiến quần hùng vốn Ä‘ang kinh tâm lại cà ng thêm khiếp đảm.
Vì thân thủ của Bạch Bất Phục nhÆ° hỠđã mục kÃch, là thân thủ bất phà m rồi.
NhÆ°ng vá»›i thân thủ đó chà ng lại không chịu nổi chỉ má»™t kÃch nhẹ nhà ng của Vô Vi Tiên Tá». Há»i là m sao má»i ngÆ°á»i không khiếp đảm kinh tâm ?
Và má»i ngÆ°á»i cà ng không biết há» nên có tâm trạng nhÆ° thế nà o trÆ°á»›c sá»± việc Ä‘ang tiếp diá»…n.
Vô Vi Tiên Tá» sau khi phô diá»…n thần công không há» ngó ngà ng đến Bạch Bất Phục. Äáng lý Vô Vi Tiên Tá» quáºt thêm cho chà ng má»™t chưởng nhằm loại bá» hoà n toà n kẻ đã dám Ä‘Æ°Æ¡ng đầu vá»›i Vô Vi Cung, mụ lại thản nhiên cÆ°á»i:
- Ha…ha…ha… Vừa cÆ°á»i vừa được Bạch Hạc Ä‘Æ°a Ä‘i thà nh vòng tròn, Vô Vi Tiên Tá» còn thản nhiên hÆ¡n khi trút bá» dần dần má»i giải dược Cuồng Tâm Tán Thần Äá»™c trong chiếc sừng tê.
Nhìn bao tâm huyết Ä‘ang tan dần và o không khÃ, Thôi Oanh Oanh hết sức sợ hãi.
Nà ng tìm cách lao đến vung chưởng:
- Yêu phụ ! Ta liá»u mạng vá»›i mụ !
Tiếng quát và hà nh vi của Thôi Oanh Oanh ngay láºp tức thức tỉnh Äoan Má»™c Hạ và Từ Nguyên Háºu. Cả hai cùng sóng vai lao lên.
Từ Nguyên Háºu xuất chưởng:
- Vô Vi ác phụ. Äỡ!
Äoan Má»™c Hạ vung kiếm:
- Aùc phục ngông cuồng! Xem kiếm!
Hợp lực của cả ba không hỠlà m cho Vô Vi Tiên TỠnao núng.
Ngược lại, Vô Vi Tiên Tá» dá»ng dÆ°ng nhÆ° không và ung dung bảo:
- Thân thủ của bá»n ngÆ°Æ¡i còn kém lắm. Xuống cả nà o!
Vẫy nhẹ tả thủ, má»™t quầng lá»a Thiên Hoa? Thần Công liá»n xuất hiện.
Toà n bá»™ những chiêu công của cả ba Ä‘á»u bị quầng lá»a thiêu huá»·. Và sau tiếng chấn kình ầm vang, cả ba đầu nặng ná» rÆ¡i xuống.
Ném bá» chiếc sừng tê giỠđã rá»—ng không. Vô Vi Tiên Tá» Ä‘iá»u khiển Bạch Hạc xà xuống chá»— lão nhân vô danh đã bị Bạch Bất Phục không chế huyệt đạo.
Hướng và o lão nhân, Vô Vi Tiên TỠchộp một cái và o hư không.
TrÆ°á»›c ánh mắt kinh hoà ng của má»i ngÆ°á»i, thần công HÆ° Không Nhiếp Váºt của Vô Vi Tiên Tá» liá»n cất bổng thân hình của lão nhân bay lên.
Hoà n toà n mất cả tự chủ, Bạch Bất Phục vừa mới khôi phục được năm phần lực đạo đã vội nhà o đến giữ cứng lấy thân hình của lão nhân.
Hà nh vi của chà ng quá bất ngá» là m cho công phu HÆ° Không Nhiếp Váºt của Vô Vi Tiên Tá» giảm đến tối Ä‘a uy lá»±c.
Sắc diện thay đổi, Vô Vi Tiên TỠchộp thêm cái nữa và lần nà y là quyết bắt giữ cả hai.
Äáng sợ cho ná»™i lá»±c cá»±c kỳ uyên thâm của Vô Vi Tiên Tá», vá»›i trá»ng lượng hai ngÆ°á»i gá»™p lại, Vô Vi Tiên Tá» vẫn đủ năng lá»±c dùn HÆ° Không Nhiếp Váºt để hút thẳng lên.
Hồn bất phụ thể, Bạch Bất Phục vá»™i và ng vừa buông vừa đẩy thân hình của lão nhân xuống phÃa dÆ°á»›i.
Mất Ä‘i ná»a trá»ng lượng, toà n thân của chà ng cà ng bay lên nhanh hÆ¡n để lá»t và o tay mụ Vô Vi Tiên Tá».
Trong lúc kinh tâm, Bạch Bất Phục bỗng nảy ra một ý.
Chà ng bấn loạn kêu toáng lên:
- Hạc tá»· tá»·! Äi mau!
Bạch Hạc vừa nghe liá»n vẫy hai cánh, bay thẳng lên và chênh chếch vá» phÃa trÆ°á»›c.
Hà nh động đột ngột của Bạch Hạc khiến Vô Vi Tiên TỠmất thăng bằng.
Thế nhưng, mụ không ngã xuống như Bạch Bất Phục dự định.
Hoảng kinh hồn vÃa, chà ng vùng vẫy dữ dá»™i.
Ná»a bị tuá»™t tay, ná»a phẫn ná»™, Vô Vi Tiên Tá» liá»n ném chà ng trở xuống.
- Tiểu tỠđáng chết!
Và tháºt bất ngá», Bạch Bất Phục trong lúc vung loạn tứ chi lại chá»™p phải má»™t chân của Bạch Hạc.
Bị chá»™p bất ngá», Bạch Hạc vung vẫy đôi cánh và chao đảo thân hình.
Ở bên trên, có tiếng mụ Vô Vi Tiên Tá» rÃt lên:
- Súc sinh! Ngươi muốn chết à ?
Cố bám chắc và o chân Bạch Hạc, Bạch Bất Phục kêu toáng lên một lần nữa:
- Tiếp tục đi Hạc tỷ tỷ! Yêu phụ không là m gì được tỷ tỷ đâu ! Mụ không dám giết Hạc tỷ tỷ đâu !
NhÆ° có Ä‘iá»u thần bà gì đó thúc đẩy Bạch Hạc hoà n toà n trở chứng. Nó không tuân theo sá»± Ä‘iá»u Ä‘á»™ng của Vô Vi Tiên Tá» nữa. Trái lại, Bạch Bất Phục vừa dứt lá»i, Bạch Hạc cà ng lúc cà ng bay lên cao hÆ¡n và cà ng lúc cà ng vùng vẫy chao đảo hÆ¡n.
Ở má»™t Ä‘á»™ cao tháºt cao nhÆ° thế nà y quả nhiên mụ Vô Vi Tiên Tá» không dám là m gì Bạch Hạc tháºt. Mụ chỉ biết vấu chặt và o từng túm lông của Bạch Hạc và quát tháo:
- NgÆ°Æ¡i giá»i lắm, súc sinh. Äến ngÆ°Æ¡i cÅ©ng bất tuân lệnh dụ của ta, trách gì lÅ© nghiệt đồ cÅ©ng muốn tạo phản. Hừ ! Thá» xem ngÆ°Æ¡i bay được bao lâu nà o ?
Mặc cho mụ quát tháo, Bạch Hạc vẫn bay, vẫn chao đảo.
Và ngÆ°á»i gánh chịu háºu quả nặng ná» nhất chÃnh là Bạch Bất Phục.
Khó thể chi trì nổi má»™t khi chân nguyên ná»™i lá»±c đã giảm Ä‘i má»™t ná»a, không nhÆ° mụ Vô Vi Tiên TỠđược ngồi bên trên, Bạch Bất Phục lo lắng ngÆ°á»i phải rÆ¡i xuống và chết thảm là chà ng chứ không phải là mụ yêu phụ.
Chà ng Ä‘Ã nh phải tìm cách đối phó vẹn toà n, hay hÆ¡n phÆ°Æ¡ng cách hiện giá».
NghÄ© đến má»™t nÆ¡i, có thể là m cho mụ Vô Vi Tiên Tá» phải thảm tá», chà ng kêu lên:
- Bay vá» phÃa nam Ä‘i, Hạc tá»· tá»·!
Bạch Hạc liá»n đổi hÆ°á»›ng.
Ở bên trên, khi Bạch Hạc không còn chao đảo nữa, mụ Vô Vi Tiên Tá» chợt rÃt lên:
- Súc sinh ! NgÆ°Æ¡i không nghÄ© gì đến bầy con của ngÆ°Æ¡i sao ? Nếu ngÆ°á»i hiểu những gì ta nói hãy mau chuyển hÆ°á»›ng hồi tâm.
Bạch Hạc bá»—ng bay cháºm lại… Bạch Bất Phục thoáng bà ng hoà ng. Chà ng không ngá» thủ Ä‘oạn của Vô Vi Tiên Tá» lại ác Ä‘á»™c đến váºy. Hoá ra từ nà o đến giá», Bạch Hạc phải chấp thuáºt là m phÆ°Æ¡ng tiện cho bá»n Vô Vi Cung Ä‘i lại là do mụ Vô Vi Tiên Tá» dùng sinh mạng của lÅ© con để uy hiếp bản thân nó.
Thương xót vô hạn và lo ngại cho sinh mạng bản thân, Bạch Bất Phục bèn kêu lên:
- Hạc tỷ tỷ đừng tin mụ. Sau lần nà y, mụ sẽ không buông tha cho Hạc tỷ tỷ đâu.
Hiện giá», bá»n đệ tá» của mụ đã là m phản, tá»· tá»· chỉ cần tìm cách loại bá» mụ, tá»· tá»· sẽ tá»± cứu được bản thân và giải thoát được những đứa con bé bá»ng của tá»· tá»·.
Bạch Hạc quả thông linh. Không những nghe được, Bạch Hạc còn hiểu rõ những gì Bạch Bất Phục vừa giải thÃch. Bạch Hạc bèn tiếp tục bay vá» phÃa nam và bay tháºt nhanh.
Có phần lo sợ, mụ quát lên:
- Súc sinh ! Ngươi ngỡ ta không dám giết ngươi sao?
Ngay láºp tức, chà ng quát trả:
- Mụ cứ hạ thủ Ä‘i ! Äể xem, nếu phải rÆ¡i xuống ở Ä‘á»™ cao nà y, mụ có chết vì tan xÆ°Æ¡ng nát thịt không ?
Chà ng lại nói với Bạch Hạc:
- Hạc tá»· tá»· có nhá»› địa Ä‘iểm lần trÆ°á»›c tá»· tá»· Ä‘Æ°a đệ đến không ? Äó là chá»— rất thuáºn tiện cho Hạc tá»· tá»· hà nh sá»± ! Nhanh lên nà o, tá»· tá»· !
Kịp nhá»› lại Bạch Hạc có hà nh vi phản thÆ°á»ng là do sá»± xúi giục của Bạch Bất Phục, mụ Vô Vi Tiên Tá» liá»n tìm cách nghiêng ngÆ°á»i để phóng chưởng và o Bạch Bất Phục ở phÃa dÆ°á»›i!
Nháºn ra ý định của mụ, Bạch Bất Phục hốt hoảng hô hoán:
- Hạc tỷ tỷ, bên hữu!
- Bên tả, mau, tỷ tỷ!
Cả hai cứ thế mà chi trì. Mãi đến khi Vô Vi Tiên Tá» phát hiện ra địa Ä‘iểm nÆ¡i Bạch Hạc dÆ°á»ng nhÆ° cố tình bay đến, từ bên trên, mụ gầm lên:
- Súc sinh! Hoá ra ngÆ°Æ¡i định dùng BÃch Dạ Cung để đối phó vá»›i ta !
Lá»i của Vô Vi Tiên Tá» bảo là mắng Bạch Hạc cÅ©ng đúng, cho là mắng Bạch Bất Phục cÅ©ng không sai. Vì ý định của cả hai tháºt sá»± là nhÆ° váºy.
Äắc ý, Bạch Bất Phục cÆ°á»i lên:
- Ha…ha…ha…! Mụ đã biết sợ ta à ? Ta….
Chà ng chÆ°a dứt lá»i, toà n thân chà ng bá»—ng hạ dần xuống, nhÆ° có má»™t hấp lá»±c xuất hiện đâu đó ở phÃa dÆ°á»›i cứ muốn kéo trì chà ng xuống.
Không tin Vô Vi Tiên Tá» có thể vẫn ở bên trên nhÆ°ng lại có thể từ phÃa dÆ°á»›i thi triển công phu HÆ° Không Nhiếp Váºt nhÆ° váºy, Bạch Bất Phục Ä‘Æ°a mắt nhìn lên.
Và chà ng cà ng thêm kinh nghi khi phát hiện cả con Bạch Hạc lẫn Vô Vi Tiên TỠcũng trầm dần xuống như chà ng.
Tóm lại, dÆ°á»ng nhÆ° bá»n há» hai ngÆ°á»i và con Bạch Hạc nữa Ä‘ang cùng chung má»™t số pháºn, Ä‘ang bị má»™t tuyệt đại cao nhân nà o đó ở phÃa dÆ°á»›i dùng công phu HÆ° Không Nhiếp Váºt lợi hại hÆ¡n Vô Vi Tiên Tá» tháºp bá»™i để hút tất cả phải trầm xuống.
Cà ng không tin và o nháºn định nà y, Bạch Bất Phục bất giác dõi nhìn xuống dÆ°á»›i để tìm kiếm.
Chà ng nà o nhìn thấy ai ngoà i là n nÆ°á»›c tối Ä‘en ở BÃch Dạ Äầm Ä‘ang dâng lên cà ng lúc cà ng nhanh.
MÆ¡ hồ nháºn ra có Ä‘iá»u bất ổn chà ng cố nghiêng ngÆ°á»i để tìm cho được sắc diện của Vô Vi Tiên Tá».
Cuối cùng chà ng vừa khiếp sợ vừa thán phục thần công vô thượng của Vô Vi Tiên Tá»!
Nếu chuyện xảy ra đúng nhÆ° chà ng nghÄ©, sắc diện của Vô Vi Tiên Tá» phải tá» ra hoảng sợ má»›i đúng. Äằng nà y khuôn mặt của mụ ngoà i sá»± Ä‘á» bừng ra nhÆ°ng biểu hiện còn lại Ä‘á»u cho biết mụ Ä‘ang phần nà o đắc ý.
Äiá»u nà y minh chứng rằng việc tất cả phải trầm dần xuống Ä‘ang là m cho mụ thÃch thú. Và sá»± thÃch thú nà y chỉ có, trừ phi sá»± việc xảy ra là hoà n toà n do ý của mụ, là do mụ gây ra.
ChÃnh nhịp hô hấp nặng ná» của Bạch Hạc đã gợi cho Bạch Bất Phục nghÄ© đến má»™t Ä‘iá»u:
Vô Vi Tiên TỠđang thi triển thiên cân trụy để buộc Bạch Hạc tuy vẫn bay đi nhưng là bay cà ng lúc cà ng thấp dần.
Äúng và o lúc Bạch Bất Phục thức ngá»™ được Ä‘iá»u nà y, cÅ©ng là lúc Bạch Hạc chỉ còn bay cao khoảng hai mÆ°Æ¡i trượng, còn BÃch Dạ Äầm thì phải mÆ°á»i trượng nữa má»›i đến. Vô Vi Tiên Tá» chợt hét lên:
- Äáng chết!
Hai âm thanh nà y còn Ä‘ang phát ra Bạch Hạc bá»—ng cất mình lên cao. Äồng lúc đó, mụ Vô Vi Tiên Tá» cÅ©ng phóng ngÆ°á»i ra khá»i lÆ°ng Bạch Hạc!
NhÆ° tiếng hét của mụ, má»™t ngá»n chỉ kình liá»n xuất phát từ ngón tay chỉ và xé gió lao thẳng và o tâm thất của Bạch Hạc!
Aùc phụ quả ác Ä‘á»™c, quyết diệt trừ Bạch Hạc là m cho mụ má»™t phen hoảng vÃa.
Chà ng còn đang nghĩ, một tiếng hét nữa của mụ cũng đã vang lên:
- Tiểu tá»! NgÆ°Æ¡i cÅ©ng có phần đây!
Váºy là má»™t trÆ°á»›c má»™t sau, hai ngá»n chỉ kình Kim Dung đã được Vô Vi Tiên Tá» thi triển nhằm tiêu diệt cả Bạch Hạc lẫn Bạch Bất Phục.
Căm phẫn trước hà nh vi quá ác độc của mụ, Bạch Bất Phục dù không còn bao nhiêu sức lực, sau một lúc đeo bám và o chân Bạch Hạc cũng phải xuất lực ra tay.
Giữ chân Bạch Hạc bằng một tay, tay còn lại chà ng xô kình ra!
Chưởng kình của chà ng tuy không mạnh nhÆ°ng do Bạch Hạc Ä‘ang Ä‘Ã bay và không hiểu sao ngá»n chỉ kình của mụ cÅ©ng không có bao nhiêu uy lá»±c, nên cÅ©ng đủ là cho hai ngá»n chỉ kình phải đổi hÆ°á»›ng.
Ngá»n chỉ kình nhắm và o chà ng liá»n rÆ¡i và o khoảng không. Riêng ngá»n chỉ kình nhắm và o Bạch Hạc tuy cÅ©ng bị đổi hÆ°á»›ng nhÆ°ng do thân thể Bạch Hạc khá to lá»›n nên cuối cùng cÅ©ng bị ngá»n chỉ kình ác Ä‘á»™c kia đâm xuyên và o phần thịt tiếp giáp giữa thân và cánh bên hữu!
Trúng phải ngá»n chỉ kình nà y dù không đến ná»—i bị chết ngay nhÆ°ng sức lá»±c của Bạch Hạc mÆ°á»i phần đã giảm Ä‘i đến bảy.
Äiá»u nà y dá»… hiểu vì Bạch Hạc là loà i cầm Ä‘iểu, sức lá»±c hầu nhÆ° táºp trung ở đôi cánh. Mất Ä‘i má»™t bên cánh, sức lá»±c Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên giảm Ä‘i má»™t ná»a. Vá»›i má»™t cánh còn lại, dù có muốn cÅ©ng không bay được bao xa, kể nhÆ° giảm thêm hai phần sức lá»±c, vị chi tất cả giảm Ä‘i bảy phần.
Máu từ vết thÆ°Æ¡ng của Bạch Hạc liá»n phun ra, và theo chiá»u ngược lại, số máu đó phần nhiá»u là rÆ¡i đúng và o ngÆ°á»i Bạch Bất Phục.
Chà ng Ä‘ang hoảng loạn vì sợ cả chà ng lẫn Bạch Hạc Ä‘á»u phải rÆ¡i và o giữa đầm BÃch Dạ, nếu phải rÆ¡i, Bạch Hạc kể nhÆ° chết chắc, phần chà ng, sức lá»±c hầu nhÆ° cạn kiệt, chà ng cÅ©ng phải chung số pháºn vá»›i Bạch Hạc mà thôi.
Khi há miệng ra định xui Bạch Hạc cố sức và đừng để rÆ¡i ở giữa đầm, máu từ thân thể của Bạch Hạc Ä‘ang phun ra liá»n ngáºp trà n đầy miệng.
Không để tâm, chà ng nuốt vội nuốt và ng rồi kêu lên:
- Cố bay đến tiểu đảo ! Cố lên, tỷ tỷ!
Lần thứ hai, những đợt máu phún trà o lại ngáºp trà n miệng chà ng.
Chà ng lại nuốt và vội dõi nhìn cách bay đang quá yếu ớt của Bạch Hạc.
TrÆ°á»›c mặt chà ng, tiểu đảo đã thấy khá rõ. Æ Ã» phÃa sau, Vô Vi Tiên TỠđã an tÆ°á»ng, hạ thân ngay bên cạnh bỠđầm BÃch Dạ.
Mụ Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên phải nhìn thấy cả chà ng lẫn Bạch Hạc vá»›i thân thể nhuá»™m huyết Ä‘ang chếch dần và o đầm nÆ°á»›c BÃch Dạ.
Và khi khoảng cách đã đủ xa để đôi bên không còn nhìn thấy nhau, Bạch Hạc chỉ còn cách tiểu đảo độ năm trượng.
Lúc đó, đôi chân chà ng đã mấp mé mặt trÆ°á»›c BÃch Dạ tối Ä‘en.
Lo cho Bạch Hạc phải thảm tá» má»™t khi chạm ngÆ°á»i và o là n nÆ°á»›c BÃch Dạ có Ä‘á»™c u linh Ä‘oạn trÆ°á»ng, Bạch Hạc vừa lÆ°á»›t được hai trượng nữa Bạch Bất Phục Ä‘Ã nh liá»u buông tay, chà ng cố gượng kêu lên:
- Äến tiểu đảo Ä‘i, tá»· tá»·! Äừng lo lắng cho… Thêm má»™t ngụm huyết cuối cùng được Bạch Bất Phục cố nuốt và o, sau đó, chà ng má»›i ngáºp chìm toà n thân và o là n nÆ°á»›c tối Ä‘en giá lạnh và có Ä‘á»™c.
Biết trÆ°á»›c Ä‘iá»u gì sắp xảy đến, Bạch Bất Phục cố rÆ°á»›n ngÆ°á»i vá» phÃa trÆ°á»›c, hy vá»ng nếu không chạm được tay và o mép bỠđá thì chà Ãt chà ng cÅ©ng chìm đúng và o chá»— có bỠđá Ä‘Æ°a ra chắc chắn phải có ở đáy nÆ°á»›c BÃch Dạ Äầm!
Cùng vá»›i mà n đêm Ä‘en dà y đặc vừa bao phủ, cái giá lạnh tá»™t cùng cÅ©ng xuất hiện và xâm nháºp và o xÆ°Æ¡ng tuá»· của Bạch Bất Phục!
U linh Ä‘oạn trÆ°á»ng Ä‘á»™c thì chà ng không sợ, bởi chà ng đã từng uống phải nÆ°á»›c BÃch Dạ Äầm nhÆ°ng vẫn không sao. Chà ng chỉ sợ cái lạnh của nÆ°á»›c BÃch Dạ Äầm. Vì nhÆ° đã có lần giải thÃch cho Äoan Má»™c Hạ, chẳng thà chà ng không biết võ công, cái lạnh nà y chỉ có thể giết lần giết mòn chà ng mà thôi. Äằng nà y chà ng tuy kiệt lá»±c nhÆ°ng vẫn là có võ công. Có, nhÆ°ng không đủ để váºn dụng ná»™i công tâm pháp BÃch Dạ NgÅ© Tuyệt Khúc để biến cái hại của lãnh thủy thà nh cái lợi và chá»— võ công Ãt á»i nà y lại quá đủ để khiến cho chà ng thiệt mạng nếu chà ng váºn công kháng cá»± cái lạnh của lãnh thuá»·.
Äó chÃnh là nguyên nhân khiến Quá»· Kiếm phải thảm tá».
Do váºy, Bạch Bất Phục dù rất muốn nhÆ°ng vẫn không dám váºn công để chống lại cái lạnh.
Thế nhÆ°ng, chà ng lại không lÆ°á»ng được việc chà ng phải bị hụt hÆ¡i. Hai chân vừa chạm đến đáy cứng của BÃch Dạ Äầm, chà ng Ä‘Ã nh phải há miệng để rồi phải nuốt và o những ngụm nÆ°á»›c vừa hôi thối vừa giá lạnh của BÃch Dạ Äầm.
Há miệng để đổi hÆ¡i, hÆ¡i đổi và o không có, Ä‘iá»u nà y là m cho chà ng bấn loạn tâm can, má» dần tâm trÃ.
Vung loạn hai tay vá» phÃa trÆ°á»›c, Bạch Bất Phục không còn ná»—i vui mừng nà o hÆ¡n lúc chà ng chạm được và o bỠđá.
Biết chắc chắn nÆ¡i nà y không phải là nÆ¡i xuất nháºp của BÃch Dạ Cung, Bạch Bất Phục táºn dụng tà n lá»±c để vá»™i vã di chuyển dần lên trên trÆ°á»›c khi chà ng không còn cá» Ä‘á»™ng được nữa do sức tà n lá»±c kiệt và tâm trà thì hoà n toà n mê muá»™i.
Trong tình huống tháºp tá» nhất sinh nhÆ° váºy, ná»™i thể chà ng bá»—ng phát sinh hiện tượng lạ.
Nguyên cái lạnh từ những ngụm nÆ°á»›c BÃch Dạ Äầm Ä‘ang xâu xé tâm can chà ng cùng vá»›i cái lạnh bao bá»c ở bên ngoà i, Ä‘á»™t nhiên, từ Ä‘an Ä‘iá»n bá»—ng dân lên má»™t luồng nhiệt khà hoà n toà n không đúng lúc.
Có nhiệt khà tức có nguyên khÃ. Có nguyên khà là do ná»™i thể không chịu được cái lạnh buá»™c phải kháng cá»±. Và sá»± kháng cá»± nà y dù đúng hay sai cÅ©ng là hình thức của sá»± váºn công. Mà váºn công để chống lại cái lạnh của lãnh thủy, hà nh vi nà y đồng nghÄ©a vá»›i cái chết.
Bạch Bất Phục đã bấn loạn lại thêm bấn loạn. Chà ng láºp tức váºn công và là váºn công để trấn áp nhiệt khà kỳ quái kia chứ không phải để kháng cá»± cái lạnh của lãnh thủy.
Tuy nhiên, má»™t là sá»± vô thức đã đánh bại nháºn thức, hai là luồng nhiệt khà kia hoà n toà n không liên quan gì đến công phu sÆ¡ há»c của chà ng, chà ng dù váºn công vẫn không sao trần áp được luồng nhiệt khà kia.
Luồng nhiệt khà dâng lên cà ng lúc cà ng nhiá»u, cà ng lúc cà ng mạnh. Nhiá»u đến ná»—i cái lạnh ở bên trong chà ng đã không còn chá»— để hiện diện nữa. Và mạnh đến ná»—i toà n thân chà ng nhÆ° sắp bị nổ tung do sá»± xung khắc giữa cái nóng bên trong và cái lạnh bên ngoà i.
“Sá»± nổ tung đó có lẽ Ä‘ang xảy đến vá»›i ta thì phải!â€.
Cảm nghĩ nà y vừa đến với chà ng, toà n thân chà ng bỗng bị chấn động mạnh.
Tiếp đó, ở đâu đó trong đầu chà ng bỗng vang lên một tiếng nổ như tiếng chấn kình.
Hoà n toà n mất hết nháºn thức, Bạch Bất Phục dù Ä‘ang cá» Ä‘á»™ng hai tay nhÆ° trÆ°á»›c đó đã là m nhÆ°ng tháºt ra chà ng đã hôn mê bất tỉnh…