Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #21  
Old 08-06-2008, 11:16 AM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 21

Äến lượt Äồ Phu




Suy nghĩ một chút, Tiết Thiếu Lăng vòng tay :
- Lão trượng có hảo ý nhÆ° vậy tại hạ cảm kích vô cùng, song tá»± xét phận mình không thể vâng lá»i bái lão trượng làm sÆ° phụ được!
Hắc Thủ Äồ Phu lấy làm lạ :
- Tại sao? Ta không xứng đáng làm sư phụ ngươi à?
Tiết Thiếu Lăng cau mày, nếu thẳng thắng từ chối thì có thể làm cho lão phẫn ná»™, lão có võ công cao tuyệt lão sẽ làm khó dá»… chàng thì chàng làm sao địch nổi, chi bằng lá»±a lá»i vuốt nhẹ là hÆ¡n. Chàng đáp :
- Äược làm đệ tá»­ lão trượng là vinh hạnh lá»›n lao lắm chứ, chÆ°a chắc gì có ai van cầu mà được lão trượng đồng ý cho đâu! Huống chi lại được lão trượng tá» cái ý nguyện, song tiếc thay tại hạ đã có sÆ° phụ rồi!
Hắc Thủ Äồ Phu gằn giá»ng :
- Ta lại không hiểu ngÆ°Æ¡i có sÆ° phụ sao? Nếu không có sÆ° phụ thì ngÆ°Æ¡i làm gì lãnh há»™i được mấy ngón võ công để bôn tẩu giang hồ được? Äiá»u cần biết là sÆ° phụ ngÆ°Æ¡i có hÆ¡n được ta không? HÆ¡n thì không nói làm gì, còn nếu kém thì ngÆ°Æ¡i cần phải thụ giáo vá»›i hạng tay cao hÆ¡n thì má»›i mong thành tài. Vậy sÆ° phụ ngÆ°Æ¡i là ai?
Tiết Thiếu Lăng Ä‘iá»m nhiên :
- SÆ° phụ tại hạ há» Tang tên Cá»­u, giang hồ gá»i ngÆ°á»i là Hắc Thánh Thần Tiêu Du Long Tang Cá»­u!
Hắc Thủ Äồ Phu thoáng giật mình, lắc đầu tá» vẻ không tin :
- Ngươi là đồ đệ của Tang lão đầu?
Lão bật cÆ°á»i ha hả nói tiếp :
- Dù cho ngÆ°Æ¡i là đồ đệ của ai cÅ©ng mặc, trên giang hồ có biết bao nhiêu tay cao thủ thụ giáo từ bậc sÆ° phụ này đến bậc sÆ° phụ khác, có cái qui củ nào của giang hồ cấm Ä‘oán má»™t ngÆ°á»i đã có sẵn tài nghệ rồi vẫn còn tìm há»c thêm tài nghệ khác đâu? NgÆ°Æ¡i đừng ngại gì cả, cứ lạy ta làm thầy Ä‘i rồi sau này khi gặp Tang lão đầu, ta sẽ có lá»i giải thích vá»›i lão.
Tiết Thiếu Lăng cÆ°á»i nhẹ :
- Lão trượng hiểu cho, ít nhất thì tại hạ cÅ©ng phải trình qua vá»›i sÆ° phụ tại hạ trÆ°á»›c xem ngÆ°á»i định liệu nhÆ° thế nào...
Hắc Thủ Äồ Phu nổi giận :
- Ta đã định như thế rồi, ngươi phải lạy ta làm thầy mới được.
Tiết Thiếu Lăng lạnh lùng :
- Nếu tại hạ từ chối?
Hắc Thủ Äồ Phu liếc nhìn chiếc Trúc tiêu nÆ¡i tay chàng cÆ°á»i mÄ©a :
- À ngÆ°Æ¡i ngoan cố phải không? NgÆ°Æ¡i tưởng là đã há»c được mấy chiêu tiêu của Tang lão đầu là có thể cải lá»i ta được sao?
- Äược rồi! Ta phải cho ngÆ°Æ¡i thấy trá»i cao đất rá»™ng má»™t phen cho ngÆ°Æ¡i sáng mắt. NgÆ°Æ¡i cứ giở Tiêu pháp của Tang lão đầu ra Ä‘i, nếu Ä‘á»™ng được chéo áo của ta, ta sẽ để cho ngÆ°Æ¡i được tá»± do. Ta nhÆ°á»ng cho ngÆ°Æ¡i đủ mÆ°á»i tám chiêu nhất định không hoàn thủ, nhÆ°ng đến chiêu thứ mÆ°á»i chín ta sẽ tóm ngÆ°Æ¡i nhÆ° thÆ°á»ng.
Tiết Thiếu Lăng không tin là đối phÆ°Æ¡ng có thể chịu được mÆ°á»i tám chiêu của chàng, nhất là lão lại cam kết sẽ không hoàn thủ! Chàng đã được truyá»n thụ hết võ nghệ của nghÄ©a phụ, chàng lại há»c hết được tuyệt kỹ của Hắc Thánh Thần Tiêu, những kẻ cùng trang lứa của chàng vị tất đã là địch thủ?
Chàng không phục thái Ä‘á»™ khoác lác của Hắc Thủ Äồ Phu, làm sao có thể hóa giải nổi tiêu pháp của chàng nếu không phản công?
Chàng nghĩ thầm :
- Bất quá ta không thắng lão, chứ làm gì đến đỗi ta bị lão tóm được trong một chiêu duy nhất?
Chàng bật cÆ°á»i lá»›n :
- Lão trượng có võ công siêu nhân nhập hóa, thinh danh vang dội trên giang hồ, tại hạ là kẻ hậu sanh đâu dám múa rìu mà đắt tội ngạo mạn? Song lão trượng đã bảo thế thì tại hạ không dám khước từ...
Hắc Thủ Äồ Phu cao giá»ng chận lại :
- Ta đã muốn thế thì ngÆ°Æ¡i cứ làm thế, đừng nhún nhÆ°á»ng khiêm tốn gì cả. Nhất định là ta sẽ không hoàn thủ trong lúc ngÆ°Æ¡i sá»­ dụng mÆ°á»i tám thức của Thiên VÆ°Æ¡ng tiêu pháp, nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i hãy Ä‘á» phòng, đến chiêu thứ mÆ°á»i chín thì ta sẽ chế ngá»± ngÆ°Æ¡i ngay, chỉ má»™t chiêu thôi!
Tiết Thiếu Lăng gật đầu :
- Tại hạ xin tuân mạng!
Hắc Thủ Äồ Phu giục :
- Ngươi xuất thủ là vừa!
Tiết Thiếu Lăng vòng tay :
- Lão trượng thứ cho vậy!
Cánh tay hữu vung lên, tiêu ảnh chá»›p ngá»i, đầu tiêu bay sang Hắc Thủ Äồ Phu nhanh nhÆ° chá»›p.
Hắc Thủ Äồ Phu không buồn nhìn đến đầu tiêu ná»­a mắt, chân tả khẻ nhích Ä‘á»™ng má»™t chút, toàn thân xê dịch qua má»™t bên tránh được đầu tiêu dá»… dàng.
Tiết Thiếu Lăng bÆ°á»›c tá»›i má»™t bÆ°á»›c, gặc đầu tiêu Ä‘iểm tiếp má»™t lần nữa. Vẫn vá»›i thân pháp đó, Hắc Thủ Äồ Phu tránh được chiêu thứ hai.
Hụt hai chiêu đầu Tiết Thiếu Lăng vừa kinh vừa giận, vá»™i áp dụng liên hoàn thủ pháp vÅ© lá»™ng Trúc tiêu, tiêu ảnh hợp không gian bao bá»c quanh mình đối phÆ°Æ¡ng, tiêu phong rít lên vù vù, lòng tiêu lại phát ra những tiếng tiêu êm dịu tạo thành má»™t Ä‘iệu nhạc buồn lanh lạnh.
Tay hữu vung tiêu tay tả chẳng bá» không, Tiết Thiếu Lăng ngầm vận cÆ°Æ¡ng khí phóng ra má»™t đạo chỉ phong, tìm những chá»— yếu hại trên ngÆ°á»i Hắc Thủ Äồ Phu công vào tiếp tục vá»›i tiêu pháp.
Thản nhiên trong vùng tiêu ảnh, Hắc Thủ Äồ Phu cÆ°á»i lá»›n :
- Tiểu tá»­ khá đấy! Lại há»c được luôn cả Xuyên Vân chỉ của phái Nga Mi nữa.
Tiết Thiếu Lăng dùng luôn cả chỉ công mà vẫn không làm gì được Hắc Thủ Äồ Phu liá»n xoay qua thủ pháp khác.
Hắc Thủ Äồ Phu vô cùng kinh dị :
- Thì ra võ công của ngÆ°Æ¡i chỉ là má»™t sở đắc tạp nhạp gồm bí há»c của nhiá»u môn phái, ngÆ°Æ¡i lại biết cả Äại Nã Vân thủ pháp của phái Tung DÆ°Æ¡ng nữa à?
Lão không biết lai lịch của Tiết Thiếu Lăng, chứ nếu lão biết chàng là nghÄ©a tá»­ của Tiết Thần Y thì lão không còn lấy làm lạ nữa. Bởi Tiết Thần Y được cao thủ các môn các phái má»—i ngÆ°á»i truyá»n cho má»™t tuyệt kỹ, Tiết Thần Y Ä‘em sở nguyện góp nhặt truyá»n hết cho Tiết Thiếu Lăng, giá» trong lúc nóng nảy thắng địch, chàng má»™t mặt hiển lá»™ng tiêu pháp, mặt khác các tuyệt há»c góp nhặt, thủ pháp thay đổi liên miên thì tá»± nhiên Hắc Thủ Äồ Phu không tránh khá»i kinh dị.
Nhưng vô ích cho Tiết Thiếu Lăng.
Tiêu pháp dù linh diệu, Xuyên Vân chỉ, Äại Nã Vân thủ pháp dù lợi hại, nhÆ°ng trÆ°á»›c sau chàng vẫn không Ä‘á»™ng đến được chéo áo của Hắc Thủ Äồ Phu.
HÆ¡n nữa, chàng đã khai xuất đến chiêu thứ mÆ°á»i tám, chiêu cuối cùng của Thiên VÆ°Æ¡ng tiêu pháp của Hắc Thánh Thần Tiêu Du Long Tang Cá»­u.
TrÆ°á»›c sau, Hắc Thủ Äồ Phu không há» phản công nhÆ° lá»i lão đã cam kết. Lão chỉ nhích Ä‘á»™ng thân hình hoặc tả, hoặc hữu, hoặc lùi lại, nhÆ°ng chỉ quanh quẩn trong vị trí, trong má»™t phạm vi Ä‘á»™ má»™t thÆ°á»›c mà thôi.
Chàng hết sức kinh hãi, nhận ra những chiêu công của chàng nếu không hụt đích thì cũng bị xê dịch ra ngoài, mà hụt hay xê dịch ra ngoài cũng chỉ độ một tấc khoảng cách.
Chàng nghĩ thầm :
- Hay là lão này đã luyện được có chân khí hộ thân?
Chàng khẩn trương ra mặt. Không thắng nổi là một cái nhục, chàng không sợ nhục cho chính chàng, mà chàng lo cái nhục vạ lây đến thinh danh của sư phụ.
Bá»—ng nghe Hắc Thủ Äồ Phu nghiêm giá»ng :
- GiỠđến lượt ta đây! Hãy đỠphòng! Nên nhớ là chỉ xuất thủ một lần là tóm được ngươi ngay.
Lão đưa bàn tay lông lá của lão lên bất thần chụp xuống ngay ngực chàng.
Cái chụp đó rất bình thÆ°á»ng nhÆ°ng thủ pháp của lão lại quá nhanh.
Gia dĩ đứng gần, Tiết Thiếu Lăng biết mình không tài nào tránh kịp.
Linh cÆ¡ xuất Ä‘á»™ng, chàng nhá»› lại lúc giao đấu vá»›i Lăng Ä‘Æ°á»ng chủ chàng sá»­ dụng chiêu thứ ba định Ä‘iểm vào huyệt Huyá»n CÆ¡ của đối phÆ°Æ¡ng, bá»—ng đầu tiêu nặng xuống thành ra vô ý tứ mà chàng Ä‘iểm trúng vào huyệt Chưởng Môn. Lăng Ä‘Æ°á»ng chủ chỉ Ä‘á» phòng huyệt Huyá»n CÆ¡ nên chàng thành công là sá»± hiển nhiên, mặc dù ngoài chá»— tưởng tượng.
Thì, tại sao trong trÆ°á»ng hợp này chàng không rút kinh nghiệm đó, vỠđâm huyệt kia mà thá»±c sá»± đâm vào huyệt ná». Biết đâu chàng sẽ chuyển nguy thành an, chuyển bại thành thắng?
Nghĩ là làm.
Lập tức chàng hét lên :
- Thủ pháp của lão trượng khá lợi hại đó!
Theo chiêu thứ ba trong Thiên VÆ°Æ¡ng tiêu pháp, chàng phóng đầu Trúc tiêu thẳng vào huyệt Huyá»n CÆ¡ của Hắc Thủ Äồ Phu, nhÆ°ng, lúc đầu tiêu tá»›i gần đích, chàng chuyển biến thế công, đảo nhanh đầu tiêu thành hình chữ Phẩm, mÆ°á»ng tượng cùng lúc Ä‘iểm vào cả ba huyệt Huyá»n CÆ¡ và tả hữu Linh Äài.
Rồi đột nhiên chàng trầm đầu tiêu xuống, đâm mạnh vào huyệt Chưởng Môn của lão.
Äá»™ng tác của Hắc Thủ Äồ Phu đã nhanh, Ä‘á»™ng tác chàng còn nhanh hÆ¡n, gia dÄ© thì dù sao Trúc tiêu cÅ©ng dài hÆ¡n cánh tay nên bàn tay lão chÆ°a đến nÆ¡i thì đầu tiêu đã đến sát lão rồi.
Vì quá khinh địch nên Hắc Thủ Äồ Phu giật mình, rụt tay vá» thôi chứ không há» bị tổn thÆ°Æ¡ng gì cả.
Äiá»u đó rất dá»… hiểu, bởi lần trÆ°á»›c chàng kích trúng Lăng Ä‘Æ°á»ng chủ, gây thÆ°Æ¡ng thế cho Lăng Ä‘Æ°á»ng chủ là nhá» bí mật truyá»n lá»±c cho chàng, còn lần này chàng chạm trúng địch, do tá»± lá»±c, Ä‘Æ°á»ng tiêu không được mạnh để chấn Ä‘á»™ng Hắc Thủ Äồ Phu.
NhÆ°ng có cần gì chàng có gây ná»™i thÆ°Æ¡ng cho địch hay không? Bởi Hắc Thủ Äồ Phu chỉ thách chàng có đụng được đến chéo áo thôi, thì bây giá» chàng đã đâm trúng vào ngÆ°á»i lão má»™t đầu tiêu, nhÆ° vậy đã đủ lắm rồi, huống chi lão lại chụp hụt chàng!
Lão giÆ°Æ¡ng tròn đôi mắt, bắn hồng quang sáng ngá»i nhìn chằm chằm chàng má»™t lúc, rồi lắc đầu thở dài :
- Nhát tiêu đó của Tang lão đầu đáng phục lắm, ta còn kém xa! Con ngÆ°á»i cỡ ngÆ°Æ¡i, ta không thu phục làm đồ đệ nổi rồi.
Nói xong, lão quay mình thoát đi nhanh như biến.
Tiết Thiếu Lăng không ngỠnhát tiêu đó có công dụng như ý muốn, chàng vừa kinh dị vừa mừng rỡ vô cùng.
Äến lúc ngẩng đầu lên nhìn ra thì Hắc Thủ Äồ Phu đã biến Ä‘i đâu mất dạng.
Chàng hết sức sửng sốt.
Gió núi từng cÆ¡n nhẹ kéo đến quét tan Ä‘i cái oi bức của buổi trÆ°a nồng. Tiết Thiếu Lăng bồi hồi đứng lặng trÆ°á»›c sÆ¡n cÆ°á»›c hoang vu, Hắc Thủ Äồ Phu Ä‘i rồi thì quanh mình chỉ có những thi thể nằm trong vÅ©ng máu, tạo nên má»™t cảnh thật thê lÆ°Æ¡ng.
Chàng ngẫm nghĩ một lúc, đoạn vẩn máu vào đầu ngón tay viết trên bàn mấy chữ :
“Hắc Tâm Tú SÄ© và hai đồng bá»n nuôi dưỡng ác tâm hãm hại khách lữ hành đã bị Hắc Thủ Äồ Phu Äồ Thiên Lý hạ sát.â€
Viết xong chàng Ä‘á»c lại má»™t lượt tá» vẻ hài lòng, quét mắt quanh tòa hÆ°Æ¡ng đình má»™t vòng rồi bÆ°á»›c ra ngoài tiếp tục lá»™ trình.
Chàng quanh theo các con Ä‘Æ°á»ng trong thị trấn tìm má»™t ngôi khách sạn vừa ý thuê phòng, tắm rá»­a rồi thay đổi y phục dạo phố.
Vì lúc đầu đêm, thiên hạ ai ai cÅ©ng dạo chÆ¡i má»™t vòng nên khung cảnh nhá»™n nhịp vô cùng. Chàng hòa mình vào dòng ngÆ°á»i Ä‘i má»™t lúc, rồi tạt vào má»™t tá»­u lầu có vẻ phồn thịnh lắm.
Chàng bÆ°á»›c lên lầu, trông thấy thá»±c khách đã chiếm tất cả số bàn, thất vá»ng Ä‘ang định xuống lầu Ä‘i tìm má»™t ngôi tá»­u quán khác nhÆ°ng tiểu nhị đã đến đón chàng Ä‘Æ°a đến má»™t chiếc bàn rá»™ng, nÆ¡i đó đã có hÆ¡n hai thá»±c khách ăn vận theo lối du thÆ°Æ¡ng Ä‘ang ăn uống.
Tiết Thiếu Lăng kê khai mấy món ăn xong trao cho tiểu nhị. Trong lúc chỠđợi, chàng đảo mắt nhìn quanh khắp căn phòng một lượt.
Phần đông hiện diện Ä‘á»u là những khách thÆ°á»ng, há» cÆ°á»i cÆ°á»i nói nói, há» thi Ä‘ua cạn chén, có kẻ lắng tai nghe tiếng hát cung đàn tạo thành khung cảnh náo nhiệt tÆ°ng bừng.
NhÆ°ng Tiết Thiếu Lăng có cần gì lÆ°u ý đến há»? Chàng đến đây là vì dạ dày đòi há»i chá»› nào phải tính hiếu kỳ, hoặc để khám phá má»™t bí ẩn nào đó trên giang hồ?
Chàng cÅ©ng không buồn lắng nghe tiếng hát cung đàn, cÅ©ng không buồn nhìn những gÆ°Æ¡ng mặt trác phấn, thân hình uốn éo của các ca nữ bán giá»ng mÆ°u sinh.
Rượu thịt vừa được dá»n lên bàn, chàng liá»n cúi gầm đầu xuống ăn liá»n.
Ä‚n uống được chừng ná»­a bữa, bá»—ng má»™t trong hai thá»±c khách cùng bàn nói vá»›i ngÆ°á»i bên cạnh :
- Có hai tên sai dịch đến kìa!
Äồng bạn của hắn đảo nhanh mắt nhìn ra thấp giá»ng :
- Quanh đây có kẻ nào phạm pháp hay sao mà chúng đến tìm?
Tiết Thiếu Lăng lấy làm lạ ngẩng đầu lên nhìn.
Nơi đầu cầu thang có hai tên nha dịch vận đồ đen, tay cầm xích sắt giương mắt nhìn bốn phía.
Lúc đó, phần đông thá»±c khách cÅ©ng đã phát giác ra sá»± hiện diện của chúng, há» không cÆ°á»i không nói nữa, đàn cÅ©ng ngÆ°ng hát cÅ©ng bặt. Căn phòng Ä‘ang vui nhá»™n bá»—ng vắng lặng nhÆ° giữa bãi tha ma.
Chàng tiến tới chiếc bàn kê cạnh cửa sổ.
Thá»±c khách ai cÅ©ng giả vá» gầm đầu nhÆ° ăn kỹ, uống kỹ, nhÆ°ng tất cả Ä‘á»u Ä‘Æ°a mắt len lén theo dõi hai tên nha dịch.
Tá»± nhiên, Tiết Thiếu Lăng cÅ©ng không làm khác hÆ¡n há».
NÆ¡i chiếc bàn cạnh cá»­a sổ, có Ä‘á»™c má»™t ngÆ°á»i Ä‘ang ngồi. Chỉ nhìn thoáng qua thôi, dù ai có lÆ¡ đãng đến đâu cÅ©ng nhận ra ngÆ°á»i khách đó không giống nhÆ° các thá»±c khách Ä‘ang hiện diện.
NgÆ°á»i đó, có đôi mắt rất nhá», tia nhìn chÆ¡m chá»›p màu hồng, ngón tay dài và nhá»n nhÆ° móng chân gà, lÆ°ng bàn tay phủ đầy lông lá.
NgÆ°á»i đó, chính là Hắc Thủ Äồ Phu Äồ Thiên Lý, chuyên ăn sống tim ngÆ°á»i.
Tiết Thiếu Lăng nghĩ thầm :
- Bá»n sai dịch này đúng là gặp ngày tận số, bá»—ng dÆ°ng lại mang xác nạp cho lão ma đầu!
Hai tên sai dịch ngang nhiên bÆ°á»›c tá»›i, má»™t đứng bên tả, má»™t đứng bên hữu kèm Hắc Thủ Äồ Phu vào giữa.
Tên đứng bên tả cầm sợi dây xích chỉ ngay vào lão :
- NgÆ°Æ¡i là Äồ Thiên Lý?
Hắc Thủ Äồ Phu ngẩng lên cÆ°á»i nhẹ :
- Äúng! Lão phu là Äồ Thiên Lý đây.
Tên sai dịch há»i tiếp :
- Sự việc tại hương đình dựa chân tòa Bái Sơn do chính ngươi gây ra?
Hắc Thủ Äồ Phu quắc mắt nhìn chúng, tuy phẫn ná»™ nhÆ°ng không đáp bằng lá»i chỉ gật đầu.
Tên sai dịch bên hữu trầm giá»ng :
- NhÆ° vậy thì ngÆ°Æ¡i hãy Ä‘i theo bá»n ta.
Hắn nói xong Ä‘Æ°a xích sắt lên tròng vào cổ Hắc Thủ Äồ Phu.
Tiết Thiếu Lăng trông thấy rõ lão chá»›p ánh mắt Ä‘á» ngá»i, gÆ°Æ¡ng mặt bừng bừng sát khí.
Tiết Thiếu Lăng nghĩ thầm :
- Nguy rồi, hai tên nha dịch này có biết đâu chúng đang gặp tử thần.
Äối vá»›i chúng, Hắc Thủ Äồ Phu chỉ có việc vÆ°Æ¡n tay ra là trong thoáng mắt, sẽ có hai quả tim nóng há»i ngon lành, lão rút tim chúng còn dá»… hÆ¡n hái quả chín trên cây.
Nhưng trái với chỗ suy tưởng của chàng, lão không có phản ứng gì cả. Lão bất động để cho chúng xích cổ như xích chó, lão lại đứng lên phục tùng như một con cừu non dưới móng vuốt lang sói.
Hai tên nha dịch một trước một sau, dẫn lão đi đến cầu thang đi xuống.
Chúng khuất dạng rồi bá»n thá»±c khách lại nhao nhao lên bàn tán. Có kẻ cho rằng Hắc Thủ Äồ Phu là má»™t tay lục lâm đại đạo hành vi đã thấu đến tai của triá»u đình nên có lệnh tróc nã, có kẻ cho lão giết ngÆ°á»i vì thù oán, thân nhân kẻ thù nhá» công quyá»n trả hận.
HỠnghi thế này, ngỠthế kia nhưng chẳng một ai biết được lai lịch của lão.
Riêng Tiết Thiếu Lăng hết sức kinh dị, chàng nghĩ thầm :
- Sá»± tình đâu có thể giản dị nhÆ° vậy được? Hắc Thủ Äồ Phu là má»™t tay chuyên ăn sống tim ngÆ°á»i, má»™t ác nhân trong Tứ đại ác nhân, lại bất Ä‘á»™ng để cho hai tên tiểu tốt vô danh xích cổ dẫn Ä‘i nhÆ° má»™t con chó vậy sao? Phàm ngÆ°á»i trong năm môn phái lá»›n Ä‘Æ°Æ¡ng thá»i không má»™t ai dám trêu vào lão, sá gì má»™t huyện quan, má»™t phủ quan lại cả gan sai ngÆ°á»i Ä‘i bắt lão?
Dù muốn dù không chàng vẫn liên tưởng ngay đến chuyện bá»n Long Môn ngÅ© quái, đến trÆ°á»ng hợp của nghÄ©a phụ, và chàng phải nghÄ© bá»n sai dịch này không khác gì bá»n hôm trÆ°á»›c.
Chàng bá» dở bá»­a ăn bÆ°á»›c nhanh xuống lầu, đến quầy chi tiá»n rồi rá»i tá»­u quán ngay.
Bên ngoài tá»­u quán, khách nhàn du tụ năm tụ ba, Ä‘ang bàn bàn luận luận vá» việc sai dịch bắt ngÆ°á»i.
Tiết Thiếu Lăng nhá» há» chỉ cho chàng biết bá»n hỠđã bắt Hắc Thủ Äồ Phu Ä‘i vá» hÆ°á»›ng nào.
Sai dịch bắt ngÆ°á»i phải Ä‘Æ°a thẳng vá» nha môn má»›i đúng, nay lại dẫn ngÆ°á»i Ä‘i thẳng ra ngoài thành, xuyên qua đồng hoang Ä‘i mãi. Sá»± kiện đó càng khiến cho Tiết Thiếu Lăng càng tin bá»n chúng là sai dịch giả hiệu, nhÆ° những tên sai dịch giả hiệu trÆ°á»›c kia. Chàng không thể chậm trá»… nhanh chân theo liá»n.
Ra khá»i thành chàng giở thuật khinh công Ä‘uổi theo, vượt Ä‘á»™ ba dặm Ä‘Æ°á»ng đã thấy ba bóng ngÆ°á»i xa xa phía trÆ°á»›c.
Chàng nghĩ thầm :
- Có lẽ bá»n chúng Ä‘ang Ä‘Æ°a Hắc Thủ Äồ Phu Äồ Thiên Lý vá» sào huyệt chắc? Vậy mình phải kín đáo theo sau, nếu để lá»™ hành tung chúng sẽ Ä‘á» phòng và mình cÅ©ng sẽ gặp rắc rối.
Chàng chậm chân lại, nương theo bóng cây từ từ tiến tới.
Không bao lâu, chàng thấy chúng rẽ vào con Ä‘Æ°á»ng hẹp dá»±a chân núi.
Chúng Ä‘i má»™t lát đến má»™t tòa miếu hoang rồi dẫn Hắc Thủ Äồ Phu vào.
hết: Hồi 21, xem tiếp: Hồi 22
Tài sản của danangcity

  #22  
Old 08-06-2008, 11:19 AM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 22

Ngũ quái thần phục


Tiết Thiếu Lăng nhận định phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng xong liá»n theo con Ä‘Æ°á»ng nhá» Ä‘i vào khu rừng rậm, Ä‘i quanh co má»™t lúc đã đến phía hữu tòa cổ miếu.
Äảo mắt quan sát bốn phía má»™t lượt không thấy gì khả nghi, chàng nhún chân nhảy lên tàn cây thu mình ngồi nấp, Ä‘oạn nhìn vào bên trong miếu.
Chỗ chàng nấp không xa miếu bao nhiêu nên thấy được bên trong rất rõ ràng.
Ngôi miếu không lớn lắm, chỉ gồm ba gian. Phần đại điện chiếm độ nửa diện tích, trước đại điện có một khoảnh sân hẹp.
NÆ¡i áng thá» có má»™t ngá»n đèn sáp Ä‘á» duy nhất khá to, tỠánh sáng rá»±c soi tá» má»i đồ vật.
Trước áng thỠcó đặt ba chiếc ghế theo hình chữ Phẩm, nơi ghế phía hữu có một lão nhân đang ngồi nét mặt nghiêm nghị.
Lão nhân trá»c đầu vận chiếc áo màu tro.
Tiết Thiếu Lăng biết ngay là đêm hôm nay bá»n này có má»™t cuá»™c há»p bàn gì đó, và lão trá»c áo màu tro không phải là tay đầu não bởi chiếc ghế giữa vẫn còn bá» trống, mà kẻ chủ tá»a thì không bao giá» có mặt sá»›m hÆ¡n ai hết.
Vừa lúc đó, má»™t đại hán vận áo Ä‘en, loại áo của bá»n sai dịch bÆ°á»›c vào cá»­a Ä‘iện, Ä‘i đến trÆ°á»›c lão trá»c áo màu tro cúi đầu cao giá»ng :
- Thuá»™c hạ số tám trong Ä‘á»™i Thần Sai xin ra mắt ÄÆ°á»ng chủ.
Lão trá»c vẫy tay :
- Miá»…n lá»…! Còn số bảy đâu? Äã xảy ra việc gì chăng?
Thần Sai viên số tám đứng lên, nghiêng mình tÆ°á»ng trình :
- Số bảy và số tám vâng lệnh đến Hàm DÆ°Æ¡ng, dá»c Ä‘Æ°á»ng lại gặp lão ăn mày Ä‘á»™c ác đó, số bảy xuất thủ chiến vá»›i lão liá»n nhÆ°ng bất ngỠđã bị trúng phải ám khí...
Tiết Thiếu Lăng giật mình nghĩ thầm :
- Ãc Cái Tiá»n Bình, má»™t trong Tứ đại ác nhân đâu phải là tay vừa! Tại sao bá»n này Ä‘i đến đâu cÅ©ng bắt ngÆ°á»i, đụng ai cÅ©ng bắt, bắt luôn cả Tứ đại ác nhân?
Lão trá»c áo màu tro Ä‘iá»m nhiên há»i :
- Ãc Cái Tiá»n Bình xÆ°a nay không há» sá»­ dụng ám khí, ngÆ°Æ¡i còn thấy kẻ nào khác ngoài lão ấy không?
Thần Sai viên số tám lắc đầu :
- Thuá»™c hạ không còn thấy kẻ nào khác cả. Ãc Cái Tiá»n Bình lúc đó Ä‘ang ngủ tại miếu Quan Äế, số bảy chỉ có việc tròng xích sắt vào cổ lão, song lạ lùng thay, số bảy vừa cúi mình xuống, bá»—ng “Hự†má»™t tiếng khẽ rồi ngã nhào xuống chết liá»n.
Lão trá»c lạnh lùng há»i :
- Thi thể số bảy ngươi xử trí thế nào?
Thần Sai viên số tám đáp :
- Thuá»™c hạ đã há»a thiêu xong.
Lão trá»c lại há»i :
- Còn ám khí?
Thần Sai viên số tám lấy trong ngÆ°á»i ra má»™t bá»c vải Ä‘en trao cho ÄÆ°á»ng chủ.
ÄÆ°á»ng chủ tiếp lấy mở ra, trong chiếc bá»c có má»™t mÅ©i tên nhá» dài Ä‘á»™ má»™t tấc, sáng ngá»i màu lam.
Lão trá»c ạ lên má»™t tiếng :
- Xuy tiá»…n! Má»™t loại ám khí rất ít khi xuất hiện trên giang hồ, ngÆ°á»i trong võ lâm Trung Nguyên không ai sá»­ dụng.
Lão trầm ngâm nghĩ ngợi một chút đoạn gật đầu :
- Äược rồi ngÆ°Æ¡i lui ra Ä‘i.
Thần Sai viên số tám nghiêng mình chào rồi quay mặt bước đi ra.
Äến lượt hai tên sai dịch bắt Hắc Thủ Äồ Phu tiến vào.
Chúng quì xuống và cùng cất cao giá»ng :
- Thuá»™c hạ số chín và số mÆ°á»i trong Ä‘á»™i Thần Sai ra mắt ÄÆ°á»ng chủ.
DÄ© nhiên, chúng cÅ©ng Ä‘Æ°a Hắc Thủ Äồ Phu vào luôn. NhÆ°ng chúng quì, còn lão thì đứng thẳng ngÆ°á»i, không nói má»™t tiếng nào, xích sắt vẫn còn tròng trên cổ.
Trông thần sắc của lão, Tiết Thiếu Lăng giật mình :
- Lão đã bị chúng cho ngửi Mê Hồn Dược rồi sao?
Lão trá»c Ä‘iểm má»™t nụ cÆ°á»i thá»a mãn :
- Các ngÆ°Æ¡i bắt được Äồ Thiên Lý công lao không nhá»...
Vừa lúc đó, từ nÆ¡i mái sân lá»™ hiên trÆ°á»›c đại Ä‘iện, má»™t bóng ngÆ°á»i bay vút xuống nhẹ nhàng nhÆ° chiếc lá rÆ¡i.
Tiết Thiếu Lăng hết sức hãi hùng, thầm nghĩ :
- Tay này luyện được khinh công trác tuyệt, tưởng trên giang hồ khó ai sánh kịp.
NgÆ°á»i má»›i đến vận chiếc áo xanh, đầu chít nhu cân, hông mang trÆ°á»ng kiếm, ngang nhiên bÆ°á»›c vào.
Lão trá»c khoát tay ra hiệu cho hai Thần Sai số chín và mÆ°á»i ra ngoài, để Hắc Thủ Äồ Phu lại đó, Ä‘oạn lão đứng lên, tiến lên mấy bÆ°á»›c vái chào :
- Chào Tất huynh!
NgÆ°á»i áo xanh nhìn quanh má»™t lượt há»i :
- Thống lãnh chưa đến sao?
Lão trá»c Ä‘iểm má»™t nụ cÆ°á»i :
- Theo lá»i truyá»n dụ của Thống lãnh thì đến canh má»™t ngÆ°á»i má»›i đến đây, xin má»i Tất huynh ngồi.
NgÆ°á»i áo xanh ngồi xuống chiếc ghế bên tả.
Bây giỠTiết Thiếu Lăng mới trông rõ được mặt hắn, hắn có gương mặt trắng xanh, không râu tác độ ba mươi.
Chàng lại nghĩ :
- Thì ra chiếc ghế chính giữa là dành cho Thống lãnh của chúng. Nhân vật đó là ai?
NgÆ°á»i áo xanh ngồi xuống, thoáng Ä‘Æ°a mắt nhìn Hắc Thủ Äồ Phu rồi cao giá»ng há»i :
- Tần huynh má»i được Hắc Thủ Äồ Phu lúc nào thế?
Lão trá»c mỉm cÆ°á»i nói :
- Thống lãnh truyá»n dụ bảo má»i cho được Tứ đại ác nhân, song tìm gặp được hỠđâu phải là chuyện dá»…! May thay, lão phu nghe thuá»™c hạ báo cáo, Hắc Thủ Äồ Phu Äồ lão ca xuất hiện tại Bái SÆ¡n moi tim Hắc Tâm Tú SÄ© mà ăn nên lão phu cho ngÆ°á»i theo mãi má»›i gặp.
Bỗng lão ạ lên một tiếng rồi nói tiếp :
- Lão phu muốn há»i Tất huynh Ä‘iá»u này!
NgÆ°á»i áo xanh há»i :
- Äiá»u gì thế?
Lão trá»c Ä‘Æ°a chiếc bá»c vải Ä‘en sang đối phÆ°Æ¡ng :
- Tất huynh rất rành vỠcác loại ám khí, xin cho biết vỠlai lịch của mũi Xuy tiễn này.
NgÆ°á»i áo xanh vừa mở bao vải Ä‘en ra xem liá»n lá»™ vẻ kinh ngạc :
- Äây là loại Xuy tiá»…n mà trong võ lâm Trung Nguyên ít có ngÆ°á»i biết sá»­ dụng. Do đâu mà Tần huynh có nó?
Lão trá»c đáp :
- Thuộc hạ Thần Sai viên số bảy chết vì mũi tên đó. Chắc Tất huynh biết trong giang hồ có kẻ nào sử dụng nó chứ?
NgÆ°á»i áo xanh xem kỹ lượt nữa rồi trầm ngâm má»™t chút, Ä‘oạn đáp :
- Xuy tiá»…n là má»™t loại ám khí rất được thông dụng tại Miêu CÆ°Æ¡ng, sau này Bạch Cốt giáo lại biến chế thành má»™t loại “Bạch Cốt Xuyâ€. Tiếng thì gá»i là tiá»…n nhÆ°ng thật sá»± ra chỉ là má»™t loại phi châm do miệng thổi ra, vì dùng miệng thổi ra nên lá»±c đạo có hạn, hÆ¡n nữa vì phải giấu trong miệng nên hình thức của loại Xuy tiá»…n phải thật nhá» và ngắn, nó được luyện thành bởi má»™t loại thép đặc biệt vừa cứng vừa nặng.
Y tặc lưỡi nói tiếp :
- Tôi tuy biết đại khái vỠXuy tiễn là thế, song chỉ mới thấy lần thứ nhứt...
Äá»™t nhiên y ngẩng mặt nhìn lên không rồi đứng phắt dậy.
Lão trá»c áo màu tro cÅ©ng vá»™i đứng lên theo.
Nấp trong tàn cây, Tiết Thiếu Lăng thấy cả hai cùng đứng lên má»™t lượt đâm ra nghi ngá», vá»™i trú hết tinh thần phòng bất trắc.
NhÆ°ng không, chẳng phải há» trông thấy chàng mà đứng lên vì há» cùng bÆ°á»›c ra thá»m đại Ä‘iện, cùng nghiêng mình cung kính thốt :
- Thuá»™c hạ Tất Hồng Sanh, ÄÆ°á»ng chủ Thiên Long Ä‘Æ°á»ng, và Tần Quý LÆ°Æ¡ng, ÄÆ°á»ng chủ Thần Oai Ä‘Æ°á»ng xin nghinh tiếp Thống lãnh giá lâm.
Tiết Thiếu Lăng kinh dị, nghĩ thầm :
- Thống lãnh của chúng đến từ lúc nào? Do ngã nào? Tại sao ta không hay biết gì cả?
Vừa lúc đó, má»™t lão già gầy ốm vận chiếc áo màu tro, chân trái hÆ¡i thá»t, từ ngoài cổng vừa Ä‘i vào vừa cÆ°á»i lá»›n :
- Tất huynh và Tần huynh, hai vị có chỠlâu không?
Lão Ä‘i vào đại Ä‘iện, ngồi lên chiếc ghế chính giữa xong liá»n vẫy tay :
- Hai vị ngồi xuống đi chứ!
Tất Hồng Sanh và Tần Quý Lương nghiêng mình cáo lỗi rồi ngồi xuống.
Lão già gầy ốm khẽ gật đầu :
- Tần huynh đã má»i được má»™t vị trong Tứ đại ác nhân rồi à?
Tần Quý Lương vâng một tiếng rồi tiếp :
- Hắc Thủ Äồ Phu má»›i đến đây, còn Ãc Cái Tiá»n Bình thì theo lá»i báo cáo hắn có xuất hiện tại Hàm DÆ°Æ¡ng, nÆ¡i Quan Äế miếu, Thần Sai viên số bảy vừa xuất thủ xích cổ hắn thì bị ám khí thiệt mạng...
Lão già gầy ốm chá»›p mắt sáng ngá»i lắc đầu :
- Tiá»n Bình từ bao giá» chẳng há» sá»­ dụng ám khí.
Tần Quý Lương lại vâng một tiếng :
- Ãm khí có tẩm thuốc Ä‘á»™c thuá»™c loại Xuy tiá»…n, thuá»™c hạ vừa nhá» Tất huynh cho biết lai lịch của nó. Chính Tất huynh cÅ©ng chỉ thấy nó lần đầu tiên.
Lão già gầy ốm cau mày :
- Kẻ nào dám thế? Dám đương đầu với chúng ta?
Tần Quý Lương vội thốt :
- Thuộc hạ còn có việc này muốn trình lên Thống lãnh.
Lão già gầy ốm nhìn lão :
- Tần huynh cứ nói!
Tần Quý LÆ°Æ¡ng trịnh trá»ng :
- Cứ theo lá»i truyá»n thuyết trên giang hồ thì trong vòng má»™t tháng nay cả ba nhân vật nổi tiếng trên giang hồ bá»—ng dÆ°ng mất tích. Ba vị đó là Thiết Äảm Thắng Trần SÆ¡n, Chưởng môn nhân cánh Thiếu Lâm Tục Gia, trong Thắng gia bảo tại TrÆ°á»ng An. NgÆ°á»i thứ hai là LÆ°u Vân Kiếm Quý Äình PhÆ°Æ¡ng, má»™t nhân vật trong phái Võ Äang ẩn cÆ° tại Thanh Phong trấn. NgÆ°á»i thứ ba là ThÆ°á»ng Vân Long, ngoại hiệu Nhập Vân Long tại Quân SÆ¡n. Hiện tại, hai phái Võ Äang và phái Thiếu Lâm đã phái rất nhiá»u cao thủ Ä‘i khắp nÆ¡i tra xét sá»± tình, đúng lúc chúng ta Ä‘ang nghinh đón hào kiệt. Thiết tưởng việc mất tích của ba vị đó có cái tầm quan trá»ng không nhá».
Tiết Thiếu Lăng hết sức kỳ lạ nghÄ©, cứ theo khẩu khí của bá»n này thì có má»™t ban phái nào khác nữa cÅ©ng chuyên Ä‘i bốn phÆ°Æ¡ng bắt ngÆ°á»i. Và Thắng Trấn SÆ¡n, Quý Äình PhÆ°Æ¡ng và ThÆ°á»ng Duy Nhân không phải do há» bắt giữ?
Lão già ốm gầy gật đầu, từ từ vuốt râu thốt :
- Bổn tòa có nghe nói đến các việc đó. Chúng ta chÆ°a há» hạ thủ vá»›i những ngÆ°á»i trong năm phái lá»›n vậy thì ba vị đó là do kẻ nào bắt? Sá»± tình có nhiá»u uẩn khuất, ta phải tra cứu tận tÆ°á»ng má»›i được cho nên bổn tòa đã báo cáo vá» ná»™i phủ rồi có lẽ chỉ trong vòng vài hôm bổn tòa sẽ có chỉ thị.
Lão day qua ÄÆ°á»ng chủ Thiên Long Ä‘Æ°á»ng Tất Hồng Sanh há»i :
- Tất huynh có đưa Long Môn ngũ quái đến đây chứ?
Tất Hồng Sanh vòng tay :
- Tiếp được lệnh của Thống lãnh thuá»™c hạ thi hành liá»n, dÄ© nhiên là có Long Môn ngÅ© quái cùng đến đây.
Lão già gầy ốm gật đầu :
- Hay lắm! Hãy cho hỠvào đi.
Tất Hồng Sanh vâng một tiếng, đoạn ngẩng cao đầu lên ra lệnh :
- ÄÆ°a Long Môn ngÅ© quái vào!
Trong đại Ä‘iện, không có má»™t tên thuá»™c hạ nào túc trá»±c, nếu Tất Ä‘Æ°á»ng chủ muốn gá»i má»™t tên nào y phải ra ngoài, thế mà y ngồi nguyên chá»— dùng ná»™i lá»±c truyá»n âm Ä‘Æ°a lệnh đến tận mấy trượng xa, đủ biết y phải là tay ghê gá»›m lắm.
Không bao lâu má»™t đại hán áo Ä‘en xuất hiện, theo sau hắn xếp thành hình Ä‘uôi cá là bá»n Long Môn ngÅ© quái.
Tiết Thiếu Lăng nhận ra là bá»n Tây Môn Hạo, Lý Nguyên Hồng, Lục Hồng Phi, Äồ Minh NghÄ©a và Hầu Ngạn VÅ©.
Cả năm ngÆ°á»i vẫn còn có phong Ä‘á»™ ngày nào, song thần sắc thì dịu hòa nhÆ° ngÆ°á»i thuần tánh không còn hung hăng nhÆ° trÆ°á»›c. Há» ngoan ngoãn nhÆ° đàn cừu non, há» có cái vẻ khuất phục vô cùng.
Äại hán áo Ä‘en đến trÆ°á»›c mặt Tất Hồng Sanh nghiêng mình cung kính thÆ°a :
- Thuá»™c hạ ra mắt ÄÆ°á»ng chủ.
Long Môn ngÅ© quái năm ngÆ°á»i cùng bÆ°á»›c đến, cùng vòng tay cung kính thÆ°a :
- Thuá»™c hạ ra mắt ÄÆ°á»ng chủ.
Tất Hồng Sanh khoác tay :
- Äến ra mắt Thống lãnh Ä‘i.
Äại hán áo Ä‘en quay mình lại, vòng tay cung kính thÆ°a :
- Thuộc hạ xin ra mắt Thống lãnh!
Long Môn ngũ quái cũng quay mình, cũng nghiêng mình vòng tay :
- Thuộc hạ xin ra mắt Thống lãnh!
Tiết Thiếu Lăng lấy làm kỳ, thấy đại hán áo Ä‘en làm gì bá»n Long Môn ngÅ© quái cÅ©ng làm theo y nhÆ° vậy, chàng Ä‘oán là chúng đã bị bá»n này cho uống thuốc mê làm cho mất tiêu thần khiến cho con ngÆ°á»i quên hết Ä‘i tất cả sá»± việc chỉ còn biết phục tùng mà thôi.
Sỡ dÄ© chàng phá»ng Ä‘oán nhÆ° vậy là vì lúc còn tại nhà chàng đã được nghÄ©a phụ dẫn giải cho biết đại khái tất cả các loại Ä‘á»™c dược do bá»n Hắc đạo trên giang hồ sá»­ dụng.
Lão già gầy ốm gật đầu, lấy trong mình ra má»™t bình nhá» bằng ngá»c xanh, nghiêng miệng bình rót ra năm viên thuốc nhá» vừa cÆ°á»i vừa nói :
- Äây là loại thuốc “Duyệt Phục Ä‘Æ¡n†do Tiết thần y vừa sáng chế có công dụng giúp cho con ngÆ°á»i được phục hồi lại thần trí đã tiêu tan mất, vừa khiến cho ngÆ°á»i đó suốt Ä‘á»i vui lòng tuân theo mệnh lệnh không há» bá»™i phản. Ta cÅ©ng nên nói rõ là thuốc vừa được sáng chế, lần này cho chúng uống là để xem công hiệu thế nào vậy thôi. Nếu hiệu nghiệm nhÆ° mong muốn thì từ nay Tất huynh có thể dùng nó trong Thiên Long Ä‘Æ°á»ng thay thế cho “HÆ°á»›ng Tâm hoànâ€.
Tất Hồng Sanh vòng tay :
- Nếu “Duyệt Phục Ä‘Æ¡n†có công hiệu nhÆ° vậy thì hay biết mấy. Mình khá»i phải phiá»n phức nhÆ° bao lâu nay vá»›i “HÆ°á»›ng Tâm hoànâ€.
Tiết Thiếu Lăng giật mình :
- Té ra nghÄ©a phụ mình bị chúng bắt để ép chế thuốc cho chúng dùng lung lạc những ngÆ°á»i sa vào tay chúng.
Chàng mừng thầm :
- NhÆ° vậy là nghÄ©a phụ ta vẫn còn được bình an vô sá»±, ta cÅ©ng nhẹ lo cho ngÆ°á»i nhiá»u.
Lão già gầy ốm nói tiếp :
- Loại “Duyệt Phục Ä‘Æ¡n†này là do Lăng Ä‘Æ°á»ng chủ gởi đến, má»™t trong nhiá»u loại khác, mình sẽ lần lượt thá»­ nghiệm...
Lão nhắc đến Lăng Ä‘Æ°á»ng chủ có vẻ trịnh trá»ng nhÆ° vậy chứng tá» thân phận của Lăng Ä‘Æ°á»ng chủ còn trên lão má»™t bậc.
BỠlững câu nói ở chỗ đó, lão quan sang đại hán áo đen :
- Ngươi lại đây lấy mấy viên thuốc này cho hỠuống đi.
Äại hán áo Ä‘en y lá»i tiếp nhận lấy năm viên thuốc, Ä‘oạn trao cho Long Môn ngÅ© quái má»—i ngÆ°á»i má»™t viên. Chúng ngoan ngoãn bá» vào miệng nuốt liá»n.
Tiết Thiếu Lăng chú ý theo dõi từng diễn biến trên gương mặt của chúng.
Tất Hồng Sanh và Tần Quý Lương cũng đang nóng nảy chỠxem kết quả như thế nào.
Riêng lão già vẫn bình tÄ©nh nhÆ° thÆ°á»ng, vừa vuốt râu vừa cÆ°á»i. Có lẽ lão rất tin tưởng vào sá»± thần hiệu của thuốc.
Trước hết, Quái đại Tây Môn Hạo ngẩng mặt lên đảo mắt nhìn quanh đại điện một vòng rồi cúi đầu đứng lặng, cung cung kính kính.
Lão già gầy ốm ôn tồn há»i :
- Tây Môn Hạo! Thần trí của ngươi đã khôi phục được chưa?
Tây Môn Hạo nghiêng mình :
- Thuộc hạ chưa được biết rõ như thế nào.
Lão già gầy ốm há»i tiếp :
- Ngươi có nhớ được những việc gì đã qua không?
Tây Môn Hạo gật đầu :
- Có!
Lão già mỉm cÆ°á»i há»i :
- Ngươi có biết là ngươi đã gia nhập bổn môn rồi chứ?
Tiết Thiếu Lăng nghĩ thầm :
- Lão muốn biết xem Tây Môn Hạo có nhá»› rõ những việc đã xảy ra sau khi uống HÆ°á»›ng Tâm hoàn của Tất Ä‘Æ°á»ng chủ.
Tây Môn Hạo đáp :
- Thuộc hạ nhỠThần Sai viên tiến dẫn.
Lão già tiếp nối :
- Ai đưa các ngươi đến đây?
Tây Môn Hạo không do dự :
- ÄÆ°á»ng chủ!
Tiết Thiếu Lăng ngạc nhiên nghĩ thầm :
- Hắn đã sáng suốt trở lại rồi? Phàm những kẻ bị tán loạn thần trí khi được sáng suốt trở lại rất khó nhá»› ra mình đã làm gì trong thá»i gian hôn mê vì những hành Ä‘á»™ng lúc đó hoàn toàn mất tá»± giác. NhÆ°ng, hắn đã nhá»› tất cả, nhÆ° vậy nghÄ©a là sao? Rất có thể loại “Duyệt Phục Ä‘Æ¡n†này không phải là má»™t loại thuốc giải, bất quá nó cÅ©ng nhÆ° “HÆ°á»›ng Tâm hoànâ€, có Ä‘iá»u nó diệu dụng hÆ¡n, thá»i gian diệu dụng vÄ©nh cữu hÆ¡n.
Chàng thở dài :
- Trên Ä‘á»i này có ai có thể chế được loại thuốc diệu dụng nhÆ° thế ngoài nghÄ©a phụ ta?
Lão già gầy ốm nhìn qua hai ÄÆ°á»ng chủ bật cÆ°á»i thành tiếng, vuốt râu nói :
- Các vị đã thấy công dụng của “Duyệt Phục đơn†do Tiết thần y sáng chế chứ!
Bá»—ng lão quắc mắt nhìn bá»n Long Môn ngÅ© quái trầm giá»ng :
- Phàm gia nhập bổn môn ai ai cÅ©ng phải uống má»™t loại mê thần trừ những ngÆ°á»i có võ công cao, có thinh danh lá»›n được chá»n làm Há»™ pháp tại Tam Ä‘Æ°á»ng, hoặc giả do các ÄÆ°á»ng chủ bảo lãnh má»›i khá»i phải uống HÆ°á»›ng Tâm hoàn. Bổn tòa hôm nay cho các ngÆ°Æ¡i uống thuốc giải để phá cái lệ cÅ© đó.
Tây Môn Hạo nghiêng mình cung kính :
- Anh em thuộc hạ hết sức cảm kích tâm ý của Thống lãnh.
Lão già gật đầu :
- Tốt lắm! Các ngươi có biết bổn tòa là ai chăng?
Tây Môn Hạo đáp :
- Quý tòa là Thống lãnh của Tam Ä‘Æ°á»ng.
Lão già Ä‘iá»m nhiên bảo :
- Các ngươi ngẩng đầu lên nhìn kỹ đi, xem có nhận ra bổn tòa là ai chăng?
Tiết Thiếu Lăng nhận thấy lão già có giá»ng nói êm dịu hòa hưỡn vô cùng, lão còn thỉnh thoảng Ä‘iểm má»™t nụ cÆ°á»i tÆ°Æ¡i tá» ra có thái Ä‘á»™ khoan dung đại lượng, vậy mà bá»—ng chốc lão lại nghiêm lạnh uy nghi, trông đáng khiếp qua cái quắc mắt nhìn bá»n Long Môn ngÅ© quái.
Chàng lại nghĩ thầm :
- Lão lại có công lực tu vi vô cùng thâm hậu, có thể đạt đến mức siêu nhân nhập hóa đấy! Ta phải đỠphòng cho lắm mới được.
hết: Hồi 22, xem tiếp: Hồi 23
Tài sản của danangcity

  #23  
Old 08-06-2008, 11:24 AM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 23

Hai kẻ đại ác


Long Môn ngũ quái cùng đồng loạt ngẩng đầu lên nhìn lão.
Tất cả Ä‘á»u giật bắn mình nhÆ° chạm phải luồng Ä‘iện lạnh, rồi há» bàng hoàng ngÆ¡ ngẩn, không biết mình Ä‘ang ở đâu, trong thật cảnh hay má»™ng mÆ¡. Rồi há» từ từ biến sắc, mặt tái nhÆ° xác chết bắt đầu run lên.
Tiết Thiếu Lăng lấy làm kỳ, không rõ lão già là ai? Äối vá»›i bá»n Long Môn ngÅ© quái có thân phận, liên hệ gì mà khiến chúng kích Ä‘á»™ng mãnh liệt nhÆ° vậy?
Dù cho là một Chưởng môn nhân cũng không gây ra sự khiếp hãi quá độ cho đệ tử như thế, cho dù là có một kỷ luật nghiêm khắc đến đâu.
Lão già bật cÆ°á»i ha hả :
- Các ngươi đã nhận ra bổn tòa là ai rồi chứ?
Những Ä‘Æ°á»ng gân, thá»› thịt trên mặt Tây Môn Hạo giật liên tục, giật mạnh.
Chỗ nấp của Tiết Thiếu Lăng ở xa mà chàng cũng còn nhìn thấy rõ.
Hắn cố gượng lắm mà vẫn không cố trấn định được tâm thần toàn vẹn, hắn còn thở gấp, hắn còn run run giá»ng :
- Quý tòa... là Thiết Diện Thần Phán Nam Cung đại hiệp?
Mồ hôi đượm trên trán hắn thành hạt to bằng đầu ngón tay út chảy dài thành giòng xuống mặt, xuống mũi, xuống cằm rơi lốm đốm trên ngực áo.
Lão già gầy ốm cÆ°á»i lá»›n :
- Tây Môn Hạo ngươi quả có nhãn lực đó! Lão chính là kẻ hai mươi năm trước đây đã bị thương trong trận Long Môn của các ngươi. May mà mạng sống còn dài nên giỠđây Nam Cung Vô Kỵ ta mới có hân hạnh gặp lại các ngươi.
Tiết Thiếu Lăng ngây ngÆ°á»i sá»­ng sốt. Thì ra lão chính là Thiết Diện Thần Phán Nam Cung Vô Kỵ, hai mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c đây lão đã bị Long Môn ngÅ© quái dùng Long Môn trận pháp vây hãm, đánh lão bị trá»ng thÆ°Æ¡ng thừa chết thiếu sống chạy đến cổng trang của nghÄ©a phụ chàng thì ngã nhào bất tỉnh, may nhá» nghÄ©a phụ chàng chữa trị qua cÆ¡n nguy hiểm. Tuy chÆ°a được bình phục hẳn nhÆ°ng lão đã vá»™i vàng bá» Ä‘i không má»™t giã từ.
Nghĩa phụ chàng vì cứu lão nên Long Môn ngũ quái mới thù hận tìm đến Lạc Dương để gây sự.
Hiện tại lão vẫn còn sống và Ä‘ang sung chức Thống lãnh Tam Ä‘Æ°á»ng trong má»™t Bang há»™i bí mật.
Thảo nào mà đêm nay lão lại có ý muốn nhìn lại tận mắt bá»n Long Môn ngÅ© quái! Nếu kết cuá»™c bá»n Long Môn ngÅ© quái phải bị thảm khốc nhÆ° thế nào thì đó không phải là má»™t việc lạ lùng.
Tây Môn Hạo không ngừng run rẩy, đột nhiên ngẩng cao mặt nói :
- Anh em tại hạ ngày nay đã sa vào tay Thống lãnh rồi thì giết chết hay lột da bằm xác tùy nơi Thống lãnh, anh em tại hạ nào dám nói gì hơn!
Giá»ng nói của hắn trở nên rắn rá»i nhÆ° ngày nào, con ngÆ°á»i ta ai cÅ©ng thế, biết mình lâm vào tình trạng vô vá»ng thì không còn tha thiết cầu xin, cái bản ngã cố định bừng lên dù có chết cÅ©ng không mất tÆ° cách.
Dù sao, kẻ đáng hãnh diện đối vá»›i chúng là má»™t thù nhân không Ä‘á»™i trá»i chung, há» không thể quỳ xin tha mạng, vả lại dầu có quỳ xuống xin tha thứ vị tất kẻ thù sẽ chấp nhận sá»± van cầu! Do đó, Tây Môn Hạo phải tá» ra quật cÆ°á»ng để giữ thanh danh của hắn.
Thiết Diện Thần Phán Nam Cung Vô Kỵ không lÆ°u ý đến hành vi của chúng cho lắm, nhất là lão xem thÆ°á»ng sá»± thay đổi thái Ä‘á»™ của Tây Môn Hạo. Lão từ từ đứng lên, chân trái hÆ¡i thá»t, lão rá»i ghế Ä‘i vài bÆ°á»›c rồi quay đầu lại cÆ°á»i nói :
- Cái chân trái của lão hÆ¡i thá»t là do năm vị năm xÆ°a đã ban cho.
Quái tam Lục Hồng Phi cao giá»ng :
- Việc đó do lá»—i của má»™t mình tại hạ, Thống lãnh có thể lấy mạng tại hạ còn những ngÆ°á»i khác vô can...
Hắn đã thấy Quái đại khởi tánh quật cÆ°á»ng nên hắn cÅ©ng quật cÆ°á»ng theo.
Thiết Diện Thần Phán quắc tia nhìn sắc lạnh sang hắn :
- Long Môn ngÅ© quái trá»ng nghÄ©a nhÆ° núi tại hạ vô cùng khâm phục. NhÆ°ng, nếu thật sá»± bổn tòa muốn giết các ngÆ°Æ¡i thì cần gì phải nhá» Thiên Long Ä‘Æ°á»ng chủ Ä‘Æ°a các ngÆ°Æ¡i đến đây? Bổn tòa chỉ cần ra lệnh là năm cái thủ cấp kia đã rÆ¡i từ lâu rồi.
Lá»i nói đó rất đúng. Bởi, nếu lão muốn trả thù năm xÆ°a thì cần gì đêm nay lão ra lệnh Ä‘Æ°a chúng đến đây?
Quái tứ Äồ Minh NghÄ©a cất tiếng vá»›i giá»ng âm trầm :
- Dù cho các hạ có xuống tay vị tất năm chiếc đầu này đã làm toại ý các hạ?
Thiết Diện Thần Phán ngá»­a mặt lên không bật chuá»—i cÆ°á»i dài Ä‘oạn quan sang nhìn Tây Môn Hạo :
- Lão đại nghĩ xem lão ấy nói có đúng không?
Tây Môn Hạo gật đầu :
- Tại hạ cũng nghĩ như lão tứ!
Thiết Diện Thần Phán lại bật cÆ°á»i :
- Nói như thế thì vĩnh viễn Long Môn ngũ quái đã không thể hiểu nổi bổn tòa rồi.
Tây Môn Hạo lạnh lùng :
- Tại hạ vẫn chưa thấy chỗ cao kiến của Thống lãnh.
Thiết Diện Thần Phán thốt :
- Sau khi Thần Oai Ä‘Æ°á»ng chủ má»›i năm vị đến đây rồi thì giao cho Thiên Long Ä‘Æ°á»ng, bổn tòa đã hết sức tiến cá»­ năm vị vá» ná»™i phủ, hiện tại ná»™i phủ đã chấp nhận thu nhận năm vị vào chức vị Há»™ pháp, nhÆ° vậy thì bổn tòa đâu có ác ý?
Long Môn ngÅ© quái mừng rỡ vô cùng, há» làm sao có thể tưởng tượng được kẻ thù đã quên việc xa xÆ°a, mà còn tiến cá»­ há» vào chức vị quan trá»ng?
Lâu lắm Tây Môn Hạo mới ấp úng :
- Thống lãnh đã cố tình đỠbạt năm anh em thuộc hạ như vậy là không còn nhớ gì vỠchuyện hai mươi năm vỠtrước?
Y đã đổi thái độ, không dùng tiếng tại hạ mà xưng là thuộc hạ không chút ngượng nghịu.
Thiết Diện Thần Phán cÆ°á»i nhẹ :
- Giữa chúng ta không còn gì đáng kể là thù hận nữa. Bổn tòa vâng lệnh trên kêu gá»i hợp tác quần hào trong võ lâm. Trong khi đó được biết các vị đã thành danh trên giang hồ, võ công càng ngày càng tinh tiến, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là những nhân vật thượng thặng trong võ lâm nên cố má»i cho được để ủy nhiệm trá»ng vụ. Hiện tại mình đã là ngÆ°á»i má»™t nhà thiết tưởng không nên thắc mắc thêm vá» chá»— hiểu lầm của ngày nào...
Giá»›i giang hồ xem trá»ng chữ “NghÄ©a†còn hÆ¡n sinh mạng của mình mà Thiết Diện Thần Phán lại xá»­ sá»± trong phạm vi chữ “NghÄ©aâ€, tá»± nhiên bá»n Long Môn ngÅ© quái phải cảm kích vô cùng.
Tây Môn Hạo nghiêng mình cung kính thốt :
- Thống lãnh đã không nghÄ© đến thù xÆ°a thì anh em tại hạ dù có nát thân cÅ©ng không đủ để đáp Ä‘á»n ân tri ngá»™.
Thiết Diện Thần Phán khoát tay :
- Äừng nói đến chuyện ân nghÄ©a nữa, chỉ mong các vị hãy đồng tâm hiệp lá»±c chung lo việc lá»›n chóng thành, chúng ta đã là ngÆ°á»i má»™t nhà thì cÅ©ng không nên quá khách sáo làm gì.
Long Môn ngÅ© quái cùng rập ngÆ°á»i thốt :
- Thuá»™c hạ xin ghi nhá»› lá»i vàng ngá»c của Thống lãnh!
Tiết Thiếu Lăng nghĩ thầm :
- Cái lão Thiết Diện Thần Phán này ta không thể xem thÆ°á»ng được.
Vừa lúc đó, bỗng nghe tiếng cánh chim quạt gió ào ào lướt qua đầu, và một bóng đen đáp xuống đại điện.
Bóng đen đó là một con chim điêu lông đen mắt vàng, đáp đúng trước mặt Thiết Diện Thần Phán.
Thiết Diện Thần Phán, Tất Hồng Sanh và Tần Quý LÆ°Æ¡ng cùng đồng loạt đứng lên, thần thái cung kính tiếp đón chim Ä‘iêu. NgÆ°á»i mà cung nghinh vật, đó là má»™t Ä‘iá»u hết sức lạ lùng đối vá»›i Tiết Thiếu Lăng.
NhÆ°ng không, chim Ä‘iêu đó dù là má»™t thần Ä‘iêu cÅ©ng không đáng được ngÆ°á»i tôn kính nhÆ° thế, bất quá nó chỉ là má»™t con vật thông linh, thay thế cho má»™t con ngÆ°á»i hữu hiệu thá»±c hiện má»™t sứ mạng. Và cÅ©ng chính cái sứ mạng đó bắt buá»™c bá»n Thiết Diện Thần Phán phải cúi đầu kính cẩn phục tùng nhÆ° tôi thần đối vá»›i má»™t vị khâm sai thiên sứ.
Äợi cho con chim Ä‘iêu khuất dạng trong trá»i đêm, Thiết Diện Thần Phán ngÆ°ng trá»ng thần sắc, không rõ vô tình hay cố ý Ä‘Æ°a ánh mắt hÆ°á»›ng vá» nÆ¡i Tiết Thiếu Lăng Ä‘ang ẩn nấp.
Thần quang đôi bên chạm nhau, Tiết Thiếu Lăng giật mình nghĩ thầm :
- Không lẽ hắn đã phát hiện ra mình núp ở đây?
NhÆ°ng Thiết Diện Thần Phán chỉ nhìn vá» hÆ°á»›ng chàng trong má»™t thoáng, Ä‘oạn quay mình trở vào đại Ä‘iện ngồi xuống ghế. Lão mở nấp ống đồng lấy ra má»™t cuá»™n giấy trắng, gầm đầu Ä‘á»c thầm.
Tiết Thiếu Lăng lại nghĩ :
- À thì ra lão chỉ vô tình nhìn vỠphía này làm cho ta phải một phen kinh hãi.
Thiết Diện Thần Phán xem xong, sắc vui trầm ngâm má»™t lát rồi từ từ ngẩng đầu lên gá»i :
- Tần huynh!
Tần Quý Lương vội nghiêng mình :
- Thống lãnh có Ä‘iá»u chi phân phó?
Thiết Diện Thần Phán nói :
- Sắc dụ truyá»n cho biết việc thất tung của bá»n Thiết Äảm Thắng Trấn SÆ¡n, LÆ°u Vân Kiếm Quý Äình PhÆ°Æ¡ng và Nhập Vân Long ThÆ°á»ng Duy Nhân là má»™t sá»± kiện quan trá»ng vô cùng, theo sá»± phán Ä‘oán của thượng cấp thì hẳn có má»™t nhóm ngÆ°á»i nào đó Ä‘ang âm mÆ°u chống lại bá»n mình, chúng cố ý làm nhÆ° vậy chủ ý để chuyển hÆ°á»›ng các môn phái trên giang hồ dòm ngó đến bá»n mình. Äể tránh kẹt vào kế Di Oan Giá Há»a của chúng, ngay từ bây giá» Thần Oai Ä‘Æ°á»ng nên tạm thá»i đình chỉ má»i hoạt Ä‘á»™ng.
Tần Quý Lương cúi đầu :
- Thuộc hạ tuân theo lệnh.
Thiết Diện Thần Phán lại gá»i :
- Tất huynh!
Tất Hồng Sanh nghiêng mình :
- Thuộc hạ chỠnghe Thống lãnh phân phó.
Tiết Thiếu Lăng lại nghĩ :
- Làm đến chức Thống lãnh như lão này kể ra cũng oai vệ lắm chứ.
Thiết Diện Thần Phán từ từ tiếp :
- Sắc dụ dạy rằng bá»n chúng ta phải Ä‘iá»u tra cho kỹ vụ việc thất tung của ba nhân vật đó. Bổn tòa nghÄ© rằng nhiệm vụ này phải do Thiên Long Ä‘Æ°á»ng phụ trách. Hiện tại Thần Oai Ä‘Æ°á»ng đã tạm ngÆ°ng má»i hành Ä‘á»™ng thì Tần huynh kể nhÆ° rảnh rang có thể giúp Tất huynh má»™t tay, cả hai ÄÆ°á»ng phải hợp lá»±c truy nguyên xem sá»± việc nhÆ° thế nào trong vòng thá»i hạn má»™t thánh theo chỉ thị của thượng cấp. Äiá»u quan trá»ng là phải tìm cho ra nhân vật đã chủ sá»± công cuá»™c bắt ngÆ°á»i và mục đích của nhân vật đó là gì.
Tất Hồng Sanh trầm lặng giây lát, đoạn do dự thốt :
- Tá»± nhiên thuá»™c hạ tuân lệnh, nhÆ°ng có Ä‘iá»u...
Thiết Diện Thần Phán nhìn y :
- Có Ä‘iá»u gì khó khăng cho Tất huynh chăng?
Tất Hồng Sanh nhìn sang Tần Quý Lương một thoáng :
- Theo ý thuá»™c hạ, nếu mình bắt được tin tức của đối phÆ°Æ¡ng thì mình cứ phái má»™t số cao thủ đến gặp chúng đánh cho má»™t trận tÆ¡i bá»i Ä‘iá»u đó không khó khăng lắm, song có Ä‘iá»u là quả thật bá»n chúng có thật muốn đối địch vá»›i bá»n ta không? Nếu quả thật nhÆ° vậy thì chúng ở trong bóng tối mình ở ngoài sáng thì cuá»™c truy tầm này nghÄ© ra cÅ©ng khó khăng vô cùng.
Thiết Diện Thần Phán quan sang Tần Quý Lương :
- Tần huynh có cao kiến gì không?
Tần Quý Lương đáp :
- Tất huynh xét đoán rất chu đáo. Nếu quả thật chúng có ý đồ muốn chống đối ta thì khi ta ngưng hành động chúng cũng sẽ ngưng hành động, chúng ngưng hành động rồi thì chúng ta biết dò la đâu mà tìm tung tích?
Thiết Diện Thần Phán gật đầu :
- Hai vị lo ngại thế cÅ©ng phải, song dù sao thá»i hạn má»™t tháng cÅ©ng không là ngắn lắm, chúng ta cứ tận tâm tận lá»±c thi hành nhiệm vụ cấp trên đã giao phó biết đâu mình sẽ tìm được manh mối nào khắc.
Lão dừng má»™t lúc rồi trầm giá»ng tiếp :
- Còn mÅ©i Xuy tiá»…n kia cÅ©ng là má»™t manh mối giúp cho ta truy tìm tông tích địch, vả lại Ãc Cái Tiá»n Bình...
Tần Quý Lương chăm chú nghe :
- Ãc Cái Tiá»n Bình sao hở Thống lãnh?
Má»™t tiếng Ä‘á»™ng vang lên nhÆ° tiếng chẻ trúc, tiếng Ä‘á»™ng vừa dứt thì có má»™t bóng ngÆ°á»i cao lá»›n từ nÆ¡i mái Ä‘iện bay xuống, bóng đó ngang nhiên bÆ°á»›c vào đại Ä‘iện.
Tiết Thiếu Lăng không trông rõ mặt mày ngÆ°á»i đó nhÆ° thế nào, song nhìn chiếc áo rách xÆ¡ xác, dÆ°á»›i nách có chiếc gậy trúc, Ä‘i chân không, chàng biết ngay đó là má»™t tên khất cái.
Trong đại điện, Thiết Diện Thần Phán, Tần Quý Lương và Tất Hồng Sanh nghe tiếng động cũng giật mình biến sắc.
Tất Hồng Sanh và Tần Quý LÆ°Æ¡ng cùng đứng lên má»™t lượt, cùng vòng tay Ä‘iểm má»™t nụ cÆ°á»i niá»m nở :
- Nếu má»—i lần mong muốn là má»—i lần thá»a nguyện thì trên Ä‘á»i này còn ai là kẻ khổ nạn nữa! Chúng tôi vừa nhắc nhở đến Tiá»n huynh thì có Tiá»n huynh đến liá»n, thật là hữu hạnh, thật là vinh dá»± má»›i được tôn giá quang lâm má»™t cách bất ngá».
Thì ra ngÆ°á»i đó chính là Ãc Cái Tiá»n Bình.
Thiết Diện Thần Phán cÅ©ng từ từ đứng lên, vòng tay cÆ°á»i nhẹ nói :
- Tiá»n huynh không đợi chúng tôi má»i mà vẫn đến đủ biết có thạnh tình vá»›i chúng tôi bao nhiêu.
Äôi mắt to nhÆ° lục lạc đồng giÆ°Æ¡ng tròn bắn tinh quang chá»›p ngá»i thẳng vào Thiết Diện Thần Phán, Ãc Cái Tiá»n Bình bật cÆ°á»i sang sảng :
- À! Có lẽ ta được gặp kẻ đáng nói chuyện đây! NgÆ°Æ¡i là Thiết Diện Thần Phán Nam Cung Vô Kỵ phải không? Năm xÆ°a, Nam Cung đại hiệp là ngÆ°á»i trong chánh đạo rất được giang hồ trá»ng vá»ng, không ngá» cách nhau má»™t thá»i gian ngÆ°Æ¡i đã trở thành tay sai đắc lá»±c cho má»™t tổ chức có âm mÆ°u khuynh đảo giang hồ. Ta, má»™t kẻ hành khất sống nhá» bố thí thu lượm trên khắp nẻo Ä‘Æ°á»ng đất nÆ°á»›c, thân danh nào có ra gì mà ngÆ°Æ¡i lại dành cho má»™t cuá»™c đón rÆ°á»›c long trá»ng quá phần nhÆ° thế này?
Nói xong lão bật cÆ°á»i khanh khách.
Giá»ng nói sang sảng, giá»ng cÆ°á»i đồng vá»ng, nghe ra chấn dá»™i cả màng tai khó chịu vô cùng.
Tiết Thiếu Lăng nghĩ thầm :
- Lão này có võ công không dÆ°á»›i bậc Hắc Thủ Äồ Phu đâu! Tuy nhiên, không rõ bá»n Thiết Diện Thần Phán, Tất Hồng Sanh và Tần Quý LÆ°Æ¡ng có là đối thủ vá»›i lão không?
Thiết Diện Thần Phán thản nhiên cÆ°á»i đáp :
- Tiá»n huynh nhúng nhÆ°á»ng thế chứ thanh danh của Tiá»n huynh cÅ©ng nhÆ° Äồ huynh phàm là ngÆ°á»i bôn tẩu trên giang hồ ai không ngưỡng má»™? Bá»n chúng tôi được lệnh tìm khắp bốn phÆ°Æ¡ng trá»i thỉnh cho được Tiá»n huynh và Äồ huynh.
Ãc Cái Tiá»n Bình cÆ°á»i gằn chận lại :
- Vậy ra Nam Cung đại hiệp cÅ©ng nhìn nhận thá»±c sá»± là mình chịu sá»± sai khiến của ngÆ°á»i khác?
Lão cao giá»ng hÆ¡n :
- Cái lối má»i thỉnh này Ãc Cái ta cảm thấy mình vẫn chÆ°a đủ tÆ° cách tiếp nhận đâu.
Thiết Diện Thần Phán vòng tay Ä‘iá»m nhiên thốt :
- Tiá»n huynh không nên chấp nhất má»™t sá»± bất đắc dÄ© làm gì, khi đến nÆ¡i cần đến, dù muốn dù không Tiá»n huynh vẫn là thượng khách của chúng tôi.
Ãc Cái Tiá»n Bình đảo mắt nhìn quanh đại Ä‘iện má»™t lượt, ánh mắt dừng lại má»™t chút nÆ¡i Hắc Thủ Äồ Phu Äồ Thiên Lý Ä‘ang đứng đó tại góc hữu cÆ°á»i lạnh lắc đầu :
- Ãc Cái này không chấp nhận má»™t sá»± má»i thỉnh quá Ä‘Æ¡n giản nhÆ° cái lão má»— lợn kia đâu!
Äá»™t nhiên từ phía hữu má»™t tiếng trúc phất lên cao vút, tiếp theo đó là má»™t tràng cÆ°á»i rợn ngÆ°á»i, má»™t giá»ng nói the thé vang lên khắp đại Ä‘iện :
- Lão Ãc Cái nhìn Ä‘á»i qua khe cá»­a chẳng trách chi tầm mắt quá hẹp hòi nên đánh sai giá trị con ngÆ°á»i đấy thôi chứ lão phu làm gì đến ná»—i tầm thÆ°á»ng nhÆ° má»™t tên má»— lợn? Sỡ dÄ© lão phu phải làm theo chúng Ä‘i đến đây vì dạ dày lão phu cần phải có thêm vài quả tim nữa má»›i đủ thá»±c phần trong ngày...
Thì ra từ lúc má»›i đến, Hắc Thủ Äồ Phu đã đứng lặng ngÆ°á»i tại chá»—, chính Tiết Thiếu Lăng cÅ©ng tưởng lầm là lão cÅ©ng bị chúng cho ngá»­i phải thuốc mê nhÆ° bá»n Long Môn ngÅ© quái.
Bây giá», nghe Ãc Cái Tiá»n Bình mỉa má»™t câu lão phản ứng liá»n, song lão không đợi dứt tròn câu đã nhanh nhÆ° chá»›p vÆ°Æ¡n bàn tay lông lá, năm ngón tay nhá»n hoắc nhÆ° vuốt sắc chụp nhanh vào ngá»±c tên Thần Sai viên số chín Ä‘ang đứng bên tả.
Má»™t tiếng soạt vang lên, ngá»±c áo tên số chín đã rách toạt, bàn tay của lão đã chá»c thủng ngá»±c làm gãy xÆ°Æ¡ng y. Bàn tay đó rút ra, mang theo má»™t quả tim còn ròng ròng máu nóng.
Äồng thá»i bàn tay kia cÅ©ng vÆ°Æ¡n theo ra chụp vào ngá»±c tên Thần Sai viên số mÆ°á»i đứng bên phía hữu, án ngay mạch môn của hắn.
Äoạn lão cúi gầm đầu xuống má»™t chút, Ä‘Æ°a quả tim còn nóng hổi vào miệng cắn nhai ngon lành, tiếng nhai kêu nhóc nhách lạnh ngÆ°á»i, ghê gá»›m làm sao.
Những tên Thần Sai viên trong Thần Oai Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»u có võ công cao cÆ°á»ng vậy mà không có má»™t chút phản ứng nào kịp thá»i đối phó vá»›i Hắc Thủ Äồ Phu, đủ biết thủ pháp của lão nhanh đến bậc nào.
Tên Thần Sai Viên số mÆ°á»i bị lão bóp chặt đến run ngÆ°á»i lên nhÆ° thằn lằn đứt Ä‘uôi, rồi ngã bịch xuống ná»n đại Ä‘iện.
Hắc Thủ Äồ Phu nuốt má»™t mảng tÆ°Æ¡i được nhai kỹ lưỡng xong nhìn tên Thần Sai Viên số mÆ°á»i cÆ°á»i hắc hắc :
- Nằm đó đợi một tí nhé! Lão làm xong quả tim này sẽ đến lượt ngươi. Tưởng sao chứ tài nghệ của các ngươi chỉ có đến đó thôi, lão đỡ phí công hao sức.
Ãc Cái Tiá»n Bình cÆ°á»i ha hả :
- Lão Äồ khá lắm đó! Vừa xuất thủ là có lợi liá»n.
DÄ© nhiên ở tại nÆ¡i đây, có ai lại cho má»™t kẻ nào lá»™ng hành, dù kẻ đó là Hắc Thủ Äồ Phu Äồ Thiên Lý, má»™t trong Tứ đại ác nhân?
ÄÆ°á»ng chủ Thần Oai Ä‘Æ°á»ng Tần Quý LÆ°Æ¡ng trÆ°á»›c cái xuất thủ quá bất ngá» của Hắc Thủ Äồ Phu dù có nhanh nhẹn đến đâu cÅ©ng không tài nào can thiệp kịp thá»i để cứu mạng thuá»™c hạ, y vừa kinh hãi vừa la lên :
- Äồ Thiên Lý! NgÆ°Æ¡i không được hoành hành.
Hắc Thủ Äồ Phu bật cÆ°á»i sang sảng :
- NgÆ°Æ¡i là cái quái gì mà dám gá»i tên lão phu ầm lên thế?
Tiếp theo câu nói, lão vÆ°Æ¡n chân đá nhẹ vào mấy huyệt đạo của tên Thần Sai Viên số mÆ°á»i.
Lão Ä‘Æ°a tay hữu tá»›i giữ thế trÆ°á»›c ngá»±c, đôi mắt bắn tinh quang Ä‘á» rá»±c, nÆ¡i khóe miệng máu tÆ°Æ¡i hòa vá»›i nÆ°á»›c giải chảy lòng thòng, lão bÆ°á»›c từng bÆ°á»›c má»™t đến bên Tần Ä‘Æ°á»ng chủ bật cÆ°á»i ghê rợn :
- Quả tim của ÄÆ°á»ng chủ thế nào cÅ©ng đầy đủ hÆ°Æ¡ng vị hÆ¡n quả tim má»™t thuá»™c viên.
Lão bước tới, mỗi lúc một thu hẹp khoảng cách.
Tần Quý LÆ°Æ¡ng bất giác lùi lại má»™t bÆ°á»›c, trầm giá»ng :
- Bổn ÄÆ°á»ng chủ nghe giang hồ đồn đãi Hắc Thủ Äồ Phu là tay danh vá»ng Ä‘Æ°Æ¡ng thá»i, mãi đến hôm nay má»›i có dịp lãnh giáo bậc cao tài.
Cánh tay tả vÆ°Æ¡n tá»›i, bàn tay xòe ra, chưởng phong vù vù bay tá»›i lao thẳng vào ngÆ°á»i Hắc Thủ Äồ Phu.
Hắc Thủ Äồ Phu không Ä‘Æ°Æ¡ng diện nghinh đón mà cÅ©ng không xuất chiêu phản công chỉ đảo bá»™ tránh sang má»™t bên, song lão tránh nhÆ° thế nào lại vá»t đến bên Tần Quý LÆ°Æ¡ng, vÆ°Æ¡n bàn tay tả có năm ngón nhÆ° vuốt sắc chụp vào ba sÆ°á»n của Tần Quý LÆ°Æ¡ng, đồng thá»i lão quát lá»›n :
- Ta muốn nếm thử thịt của ngươi chỗ này xem có ngon như tim chăng.
Thân pháp của lão vừa nhanh vừa quái dị, tá» rõ lão có võ công siêu tuyệt, thảo nào lão chẳng có thái Ä‘á»™ cao ngạo cho dù lão đã lá»t vào đây, lão xem bá»n Nam Cung Vô Kỵ chẳng ra gì.
Tiết Thiếu Lăng nghĩ thầm :
- Lão đã sá»­ dụng thân pháp ảo diệu này để tránh mÆ°á»i tám chiêu tiêu của ta tại tòa hÆ°Æ¡ng đình dÆ°á»›i chân Bái SÆ¡n.
Ãc Cái Tiá»n Bình bật cÆ°á»i lá»›n :
- À đúng là cách thức của một tên đồ tể đuổi bắt lớn đó.
NhÆ°ng Tần Quý LÆ°Æ¡ng đâu phải là tay kém, dù sao thì thân danh cÅ©ng ÄÆ°á»ng chủ Thần Oai Ä‘Æ°á»ng, dÆ°á»›i tay có nhiá»u thuá»™c hạ hữu hạng, y không há» nao núng chỉ khẽ lách mình sang má»™t bên, bàn tay tả đã hụt chiêu đầu y lập tức đảo ngược bàn tay đó biến chiêu ngoặc qua, kình phong phát xuất theo Hắc Thủ Äồ Phu liá»n.
Äồng thá»i y dịch bÆ°á»›c chuyển mình lÆ°á»›t tá»›i bá»c vá» phía hậu Hắc Thủ Äồ Phu.
Tiết Thiếu Lăng giật mình :
- Há» Tần này có chưởng pháp lợi hại vô cùng, muốn thu hay phát Ä‘á»u theo ý muốn thật dá»… dàng. Y không hổ là má»™t cao thủ của tổ chức này, đáng sợ lắm.
Hắc Thủ Äồ Phu biết rằng mình đã gặp phải tay kình địch, thay vì chụp tay tả tá»›i lão xoay chiá»u đón chận chưởng thế của đối phÆ°Æ¡ng.
Bốp!
Hai chưởng gặp nhau, song phÆ°Æ¡ng hÆ¡i lảo đảo thân hình nhÆ°ng cả hai Ä‘á»u cố giữ vững vị trí, không ai chùi lùi.
Thật ra không phải hai bên không chịu lùi bÆ°á»›c qua song chưởng gặp nhau mà là do Hắc Thủ Äồ Phu đã nắm được cổ tay của Tần Quý LÆ°Æ¡ng, giữ vững y nguyên chá»—, dù y có muốn lùi cÅ©ng không được.
Chiêu đó là má»™t tuyệt kỹ của Hắc Thủ Äồ Phu, có cái tên là Phản Thủ Cầm DÆ°Æ¡ng, lão đã nhá» chiêu đó mà hạ không biết bao nhiêu tay cao thủ trên giang hồ.
Vừa xuất thủ đã bị ká»m chế ngay, Tần Quý LÆ°Æ¡ng hét lên má»™t tiếng vang nhÆ° sấm, vận kình lá»±c vào cánh tay giật mạnh... NÆ°Æ¡ng theo cái giật mạnh đó, y lật bàn tay ná»­a vòng nắm được lại cổ tay địch, cùng má»™t lúc y phóng ngá»n cÆ°á»›c qua dÆ°á»›i hạ bá»™ của Hắc Thủ Äồ Phu.
Hắc Thủ Äồ Phu há»›p má»™t hÆ¡i không khí, phồng ngá»±c ra hóp bụng vào, chân tả lùi vá» ná»­a bÆ°á»›c, bàn tay tả còn nắm lấy ná»­a quả tim ngÆ°á»i, lão Ä‘Æ°a ná»­a quả tim đánh vất qua mặt Tần Quý LÆ°Æ¡ng, đồng thá»i bật cÆ°á»i lanh lảnh :
- Món này xem chứng có cái mùi cũng khá đấy, ngươi hãy nếm thử đi xem ta nói có đúng không?
Cùng theo câu nói, bàn tay tả lão đột nhiên trầm xuống, năm ngón xòe ra chụp vào ngực đối phương.
Tần Quý LÆ°Æ¡ng vừa nghiêng ngÆ°á»i qua má»™t bên tránh ná»­a quả tim còn máu nhá» ròng ròng, vừa vung tay hữu lên đón chận tay tả của Hắc Thủ Äồ Phu.
Cả hai còn kẹt nhau, tay nắm cứng tay, giao đấu trong khoảng cách không hơn ba thước. Những chiêu thức đưa ra vừa nhanh vừa biến ảo vừa tuyệt độc, đứng bên ngoài phải chú ý hết nhãn lực mới nhận định kịp diễn tiến của cuộc chiến.
Trong phút giây, hỠđã trao đổi nhau hơn hai mươi chiêu.
Ãc Cái Tiá»n Bình bình tÄ©nh đứng xem cuá»™c đấu, tìm hiểu lai lịch của Tần Quý LÆ°Æ¡ng, tá»± há»i y là ai mà có bản lÄ©nh tân kỳ nhÆ° thế.
Má»™t kẻ ngang nhiên ác chiến vá»›i Hắc Thủ Äồ Phu, giữ được thế quân bình quả không phải là tay vừa.
NhÆ°ng, má»™t kẻ nhÆ° thế phải có thinh danh trên giang hồ chứ? Tại sao Ãc Cái Tiá»n Bình lại không biết? Äó là má»™t Ä‘iá»u hết sức lạ lùng làm hoang mang cho lão không ít. Cuá»™c đầu càng kéo dài, Tần Quý LÆ°Æ¡ng càng tá» ra có sức lạ lùng, lá»±c tu vi vô cùng thâm hậu, võ công tinh luyện đến bá»±c thượng thừa, so vá»›i Hắc Thủ Äồ Phu tài sức tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng nhau.
Bên kia, Thiết Diện Thần Phán lâu lâu vuốt râu cÆ°á»i nhẹ ra chiá»u đắc ý lắm.
Bá»n Long Môn ngÅ© quái dừng lại bên thá»m đại Ä‘iện chá»±c chá» nghe lệnh của Thống lãnh sẵn sàng tham gia cuá»™c chiến tiếp trợ cho ÄÆ°á»ng chủ Thần Oai Ä‘Æ°á»ng.
Tất Hồng Sanh thản nhiên nhìn vào trận đấu, mãi không lá»™ ra má»™t cảm nghÄ© nào. Tuy nhiên nếu để ý, sẽ nhận ra trong ánh mắt của y có ẩn chứa niá»m tin tưởng đồng bạn.
Ãc Cái Tiá»n Bình không thể tưởng tượng được trên giang hồ bá»—ng nhiên xuất hiện những tay lợi hại vô cùng, lão suy luận sÆ¡ qua tình hình, lão biết đêm nay lão và Hắc Thủ Äồ Phu khó lòng thủ thắng rồi, nếu may mắn lắm là cả hai không rÆ¡i vào tay há». Bất giác lão đâm lo ngại, đôi chân mày từ từ co lại.
Hắc Thủ Äồ Phu và Tần Quý LÆ°Æ¡ng đã giao đấu qua lại hÆ¡n trăm chiêu mà cục diện vẫn còn quân bình chÆ°a bên nào tạo được Æ°u thế. Há» vẫn giao đấu vá»›i má»™t tay, còn tay kia vẫn nắm chặc đối phÆ°Æ¡ng.
Hắc Thủ Äồ Phu càng đánh càng hăng, Tần Quý LÆ°Æ¡ng cÅ©ng không kém.
HỠvừa đánh vừa hét lớn, thách thức nhau, chế diễu nhau.
Nếu khoảng cách giữa nhau rá»™ng rãi, nếu há» bay nhảy được dá»… dàng thì khí thế hai bên hung mãnh là sá»± thÆ°á»ng, song ở đây hỠđánh chật thủ pháp phải nhanh, chỉ cần tìm chá»— nhược của đối phÆ°Æ¡ng mà công vào không phải dùng sức cho lắm, thế mà chưởng phong vẫn ào ào, vù vù gây chấn Ä‘á»™ng không gian nhÆ° cÆ¡n gió lốc bốc lên, tung bay cả y phục của ngÆ°á»i hiện diện.
hết: Hồi 23, xem tiếp: Hồi 24
Tài sản của danangcity

  #24  
Old 08-06-2008, 11:27 AM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 24

Hoa lệnh xuất hiện




Cuộc chiến kéo dài thêm lúc nữa, đôi bên vẫn còn trong thế quân bình.
Äôi bên, dù là những tay có bản lÄ©nh kinh thần khiếp quá»·, há» vẫn cò con ngÆ°á»i bằng xÆ°Æ¡ng bằng thịt, sức lá»±c có hạn, dù chỉ là nhảy múa quay cuồng suông há» cÅ©ng phải mệt, huống hồ há» lại dốc hết công lá»±c tu vi ra mong hạ gấp đối phÆ°Æ¡ng.
DÄ© nhiên phải đến lúc công lá»±c tiêu hao và trong tiếng ào ào vù vù của chưởng phong đã xen lẫn tiếng thở mạnh của há».
Phàm những tay có võ công cao, hÆ¡i thở của há» rất nhẹ nhàng dù Ä‘ang lúc há» dùng sức quá nhiá»u quá mạnh, hÆ¡i thở vẫn Ä‘iá»u hòa. NhÆ°ng khi hÆ¡i thở bắt đầu thành tiếng từ nhỠđến to là chân ngÆ°Æ¡n dao Ä‘á»™ng, rồi những gì tiá»m ẩn trong con ngÆ°á»i từ từ hiện ra.
Thoạt tiên thần sắc của há» biến đổi, mồ hôi vã ra từ đầu đến mặt rồi khắp thân ngÆ°á»i, tiếp theo đó là những sÆ¡ hở đáng tiếc.
Chiêu thức trao đổi nhau có phần nặng nỠchậm chạp, tuy không kém phần lợi hại.
Tuy còn giằng co qua cái nắm tay, không bên nào chịu buông bên nào, song mỗi lần song chưởng gặp nhau hỠnghe toàn thân rung động, chân hỠchập choạng, nếu không kẹt trong cái thế trì kéo nhau hỠđã phải lùi lại mấy bước.
Cuộc đấu đang trong giai đoạn gay go nhất. Gay go không phải vì những thế độc mà là do chân khí đôi bên bị tiêu hao, nếu một bên mất liên tục thì bị đối phương hạ độc thủ dễ dàng.
Nếu song phÆ°Æ¡ng còn đủ sức trì kéo nhau thêm má»™t lúc nữa thì cả hai sẽ phải dùng đến phần chân ngÆ°Æ¡n còn lại đến Ä‘iểm cuối cùng, để rồi cùng ngã quay ra vì kiệt lá»±c. Äến lúc đó tá»± nhiên cuá»™c đấu sẽ chấm dứt không Ä‘em thắng lợi vá» cho bên nào.
Nụ cÆ°á»i trên môi Thiết Diện Thần Phán đã tắt ngấm từ khi Tần Quý LÆ°Æ¡ng mồ hôi rịn ra đầu Æ°á»›t trán. Lão biết rõ song phÆ°Æ¡ng đã đến hồi kiệt quệ nhÆ°ng không chắc gì Tần Quý LÆ°Æ¡ng sẽ chậm kiệt sức hÆ¡n đối phÆ°Æ¡ng, bởi trong hoàn cảnh này ai kiệt quệ chậm là thắng, dù chỉ chậm hÆ¡n má»™t giây thôi.
NhÆ° vậy, lão đâu dám tin tưởng nhÆ° lúc đầu mà an nhiên tá»a thị?
Không an nhiên tá»a thị được thì lão phải làm sao? Can thiệp? Má»™t bên là thuá»™c hạ Æ°u tú của lão lão không thể bá» mà không cứu, nhÆ°ng lão lại can thiệp không tiện, bởi má»™t bên kia là ngÆ°á»i mà tuyên bố má»i đến đây, có bao giá» chủ nhân xuất thủ đối vá»›i khách chăng? Dù được việc hiện tại nhÆ°ng giang hồ còn có dÆ° luận, rồi đây lão còn má»i thỉnh ai được nữa? Không khéo lão lại làm tiêu tan cả cái uy tín Ä‘ang cần trong lúc này.
Hà huống song phương đang lúc dùng toàn lực để tử chiến, muốn hòa giải cuộc chiến của hỠtất phải có thừa công lực tiếp đón thế công của cả hai bên cùng một lúc.
Lão tự hiểu sức mình vốn không thể cùng một lúc tiếp đón hai thế công của cả hai bên.
Trong lúc má»i ngÆ°á»i Ä‘ang dồn ánh mắt vào cuá»™c đấu, Ä‘á»™t nhiên má»™t giá»ng nói vang lên :
- A! Hai ngÆ°á»i không nên giao đấu nhau trí mạng nhÆ° thế.
Giá»ng nói đó do má»™t nữ nhân phát xuất, nghe trong trẻo nhÆ°ng có oai lá»±c vô cùng, dá»™i vào tai ngÆ°á»i nghe nhÆ° tiếng chuông gióng át cả tiếng gió chưởng của song phÆ°Æ¡ng.
Không hiểu do má»™t mãnh lá»±c nào hay do tá»± ý há», Hắc Thủ Äồ Phu và Tần Quý LÆ°Æ¡ng cùng buông nhau ra, cả hai cùng chập choạng lùi lại hÆ¡n bảy tám thÆ°á»›c má»›i gượng đứng lại được.
Thì ra, giữa khoảng cách của Ä‘á»™i bên, má»™t thiếu nữ vận áo màu tím, tóc buá»™c thành hai bím buông thõng hai bên vai, xuất hiện nhÆ° má»™t bóng ma. Chính thiếu nữ đó đã phân khai há», dạt má»—i ngÆ°á»i vá» má»™t phía.
Tại cục trÆ°á»ng, không ai biết được thiếu nữ ấy xuất hiện từ lúc nào? Và đã dùng thủ pháp gì để hóa giải cuá»™c đấu?
Chính Tiết Thiếu Lăng núp trên tàng cây có cái Æ°u thế quan sát mà cÅ©ng không phát hiện kịp thá»i.
Hắc Thủ Äồ Phu và Tần Quý LÆ°Æ¡ng đứng vững rồi đảo mắt nhìn thiếu nữ má»™t thoáng Ä‘oạn cả hai từ từ nhắm mắt lại.
Há» tiêu hao công lá»±c quá nhiá»u, há» bất chấp cục diện chuyển biến nhÆ° thế nào, chỉ nghÄ© đến Ä‘iá»u tức lấy lại công lá»±c rồi sẽ tính sau.
Thiết Diện Thần Phán, Tất Hồng Sanh, Ãc Cái Tiá»n Bình đến bá»n Long Môn ngÅ© quái cùng giật mình kinh hãi, giÆ°Æ¡ng mắt nhìn sững thiếu nữ.
Nàng tuổi Ä‘á»™ mÆ°á»i sáu, mÆ°á»i bảy, xinh đẹp tuyệt vá»i, thần thái thiên nhiên thoát tục.
Thấy má»i ngÆ°á»i chăm chú nhìn mình thiếu nữ thoáng Ä‘á» mặt, nàng đằng hắng má»™t tiếng Ä‘oạn buông nhẹ giá»ng trách :
- Các ngÆ°á»i toàn là những kẻ cao tuổi cả, thế mà thấy hỠđánh nhau cứ lấy mắt mà nhìn, không kẻ nào chịu can thiệp phân khai há» ra, phàm là ngÆ°á»i trong võ lâm có thái Ä‘á»™ nhÆ° vậy kể cÅ©ng kỳ quái thật.
Thiết Diện Thần Phán cÆ¡ hồ không thể tin tưởng nổi má»™t thiếu nữ nhÆ° vậy mà có cái công lá»±c phân khai cao thủ có võ công thượng thừa, dù chính lão nhìn thấy sá»± kiện đó. Nàng phân khai há» dá»… dàng, tưởng chừng nhÆ° không há» dùng má»™t tí công lá»±c nào cả. Chính lão, lão tá»± lượng sức mình dù cố gắng lắm lão cÅ©ng không làm nổi, tá»± nhiên lão phải hãi hùng kinh khiếp. Càng hãi hùng kinh khiếp, lão càng lấy làm lạ, lão không rõ nàng là ai, từ đâu đến? Äến đây để làm gì? Má»›i ngần tuổi ấy mà lại có ná»™i lá»±c cao thâm nhÆ° thế?
Lão nhìn nàng từ đầu đến chân, Ä‘oạn há»i :
- Cô nương là ai?
Thiếu nữ đáp nhanh :
- Ta là Tử Quyên.
Tử Quyên! Cái tên nêu rõ thân phận, nàng chỉ là một tiểu a hoàn.
Nghe giá»ng nói của nàng Thiết Diện Thần Phán biết ngay nàng không phải là ngÆ°á»i trong giang hồ, hay ít ra nàng chÆ°a từng sống kiếp giang hồ. Lão hết sức nghi hoặc, nàng đã ghê gá»›m nhÆ° vậy thì chủ nhân nàng sẽ còn cao đến bậc nào?
Lão vòng tay thốt :
- Thì ra là Tử Quyên cô nương! Chẳng hay cô nương đến đây có việc gì?
Tử Quyên thoáng nhìn qua lão :
- Ta vâng lệnh phu nhân mà đến.
Thiết Diện Thần Phán lấy làm lạ :
- Phu nhân của cô nương là ai?
Tử Quyên thoáng trầm gương mặt :
- Phu nhân của ta ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i gì mà dám há»i đến?
Thiết Diện Thần Phán càng lấy làm lạ hơn :
- Phu nhân của cô nương bảo cô nương đến đây làm gì?
Tử Quyên xì một tiếng :
- Äến thì dÄ© nhiên phải có việc chứ! Việc gì tá»± nhiên rồi sẽ biết, cần gì phải há»i gấp.
Vừa lúc đó, Hắc Thủ Äồ Phu bá»—ng bật cÆ°á»i má»™t tiếng bÆ°á»›c đến, mở to đôi mắt Ä‘á» ngầu, bắn tinh quang sáng rá»±c.
Lão rít lên má»™t tràng cÆ°á»i ghê rợn, Ä‘oạn trầm giá»ng :
- NgÆ°Æ¡i bao nhiêu niên kỹ mà đã há»c được “Äạo Thá»±c Phản HÆ°â€? Thật ta không tưởng tượng nổi.
Bàn tay lão xòe ra án ngữ trÆ°á»›c ngá»±c. Äá»™ng tác vừa tá»± vệ, vừa phản công đó không hàm súc má»™t hảo ý nào cả.
NhÆ°ng Tá»­ Quyên vẫn bình thản Ä‘iểm má»™t nụ cÆ°á»i :
- Äồ lão quá khen chứ tôi có dám há»c đòi gì đâu! Bất quá, hàng ngày vì bày trò múa roi cho vui mắt phu nhân nên lâu dần thành thói quen, nên không tránh khá»i bất nhã vá»›i Äồ lão gia đó thôi.
Hắc Thủ Äồ Phu Äồ Thiên Lý trố mắt nhìn nàng, không hiểu nghÄ© sao lão lại buông thõng đôi tay xuống rồi lão lại bật cÆ°á»i, nhÆ°ng giá»ng cÆ°á»i lần không còn ngạo mạn nhÆ° trÆ°á»›c. Lão mÆ¡ màng nói tiếp :
- Äạo Thá»±c Phản HÆ°! Công phu đó đã thất truyá»n trong võ lâm từ lâu rồi, thế mà phu nhân của ngÆ°Æ¡i vẫn còn lãnh há»™i được. Vị phu nhân của ngÆ°Æ¡i hẳn phải là má»™t nhân vật phi thÆ°á»ng.
Tử Quyên chớp mắt :
- Äồ lão gia Ä‘oán đúng quá! Phu nhân của tôi biết cả cầm, kỳ, thi, há»a, thi phú ca ngâm, môn nào cÅ©ng tuyệt diệu.
Thiết Diện Thần Phán vội chận nàng :
- Cô nương vẫn chưa nói rõ lý đến đây?
Tá»­ Quyên Ä‘iá»m nhiên :
- Phu nhân tôi sai tôi đến đây để thỉnh Tiá»n lão gia và Äồ lão gia.
Nàng vừa nói vừa Ä‘Æ°a tay chỉ Hắc Thủ Äồ Phu và Ãc Cái Tiá»n Bình.
Nghe nàng nói thế, Thiết Diện Thần Phán Ä‘Æ°a mắt liếc nhìn sang Tần Quý LÆ°Æ¡ng và Tất Hồng Sanh má»™t thoáng, thấp giá»ng nói khẽ vá»›i hai ngÆ°á»i :
- Nàng này có lai lịch khả nghi lắm.
Tất Hồng Sanh đáp nhẹ :
- Phải! Mình nên bắt nàng cầm lại đây.
Thiết Diện Thần Phán lắc đầu :
- Äừng vá»™i vã, hãy xem tình hình ra sao rồi sẽ tính.
Ãc Cái Tiá»n Bình cÆ°á»i ha hả :
- Lão mổ lợn Æ¡i! Bá»n mình lại gặp vận Ä‘en nữa rồi đó. Hết ngÆ°á»i này má»i lại được ngÆ°á»i kia thỉnh.
Tá»­ Quyên trầm giá»ng :
- Ai má»i các vị tôi không cần biết, tôi chỉ hiểu là má»™t khi phu nhân tôi má»i các vị không thể viện lẽ vì má»™t lý do gì mà không đến.
Hắc Thủ Äồ Phu hừ nhẹ :
- Nếu ta không đến thì sao?
Tá»­ Quyên Ä‘iá»m nhiên :
- Trước khi ra đi tôi đã được lệnh phu nhân phân phó, nếu hai vị không bằng lòng đến gặp phu nhân thì...
Hắc Thủ Äồ Phu chận lại :
- Thì sao? Có lẽ ngươi sẽ thịt ta chăng?
Tá»­ Quyên vừa cÆ°á»i vừa lắc đầu :
- Làm gì có chuyện đó! Tôi đâu phải là một gã đồ tể.
Hắc Thủ Äồ Phu há rá»™ng cái miệng Ä‘á» chét nhÆ° chậu máu phun ra má»™t bãi nÆ°á»›c bá»t, từ từ Ä‘Æ°a cao cánh tay gằn giá»ng :
- Ngươi không là đồ tể thì ta là đồ tể.
Lão đứng rất gần Tá»­ Quyên, chỉ cần Ä‘Æ°a tay ra là chạm vào ngÆ°á»i nàng liá»n.
Thừa hiểu cố tật của Hắc Thủ Äồ Phu, Ãc Cái Tiá»n Bình vá»™i hét to :
- Lão mổ lợn hãy nghe nàng nói đã nào.
Hắc Thủ Äồ Phu cÆ°á»i gằn :
- Ta thì muốn nếm thử quả tim non của nàng để xem hương vị như thế nào.
Tá»­ Quyên bình thản nhÆ° thÆ°á»ng :
- Tôi thÆ°á»ng nghe phu nhân nói, Äồ lão gia thích ăn tim ngÆ°á»i nhÆ°ng tôi không sợ chút nào.
Hắc Thủ Äồ Phu há»i :
- Tại sao ngÆ°á»i không sợ?
Tá»­ Quyên mỉm cÆ°á»i nói :
- Vì lão gia ăn tim ai thì ăn, có bao giỠdám mó tới tim tôi đâu mà sợ.
Hắc Thủ Äồ Phu cÆ°á»i ha hả :
- DÆ°á»›i gầm trá»i này có tim ai mà ta không dám ăn.
Tá»­ Quyên nhìn ra ngoài trá»i :
- Äêm sắp tàn rồi mình Ä‘i thôi, nếu để trá»… phu nhân sẽ quở trách tôi đấy.
Hắc Thủ Äồ Phu trầm giá»ng :
- Ngươi vẫn chưa cho ta biết nếu chúng ta không đi theo ngươi thì ngươi sẽ làm kia mà?
Tử Quyên gật đầu :
- Phu nhân có dặn, nếu hai vị không khứng Ä‘i theo thì tôi phải Ä‘Æ°a cho hai vị xem má»™t vật, thấy vật ấy rồi thì hai vị sẽ Ä‘i liá»n.
Hắc Thủ Äồ Phu trố mắt :
- Vật ấy là gì thế? Là má»™t loại thuốc mê dược hay là má»™t bảo bối gì Ä‘Æ°a bá»n ta Ä‘i chung vá»›i lÅ© kia?
Lão đưa tay chỉ hai xác chết của những tên Thần Sai viên khi nói đến lũ kia.
Tá»­ Quyên cÆ°á»i nụ :
- Äồ lão gia đùa đấy phải không? Chúng tôi đâu phải hèn hạ nhÆ° bá»n ấy đâu.
NÆ¡i đây còn bá»n nào khác hÆ¡n là Thiết Diện Thần Phán, Tất Hồng Sanh và Tần Quý LÆ°Æ¡ng! Äúng là nàng Ä‘ang mắng há», đã biết nhÆ° vậy nên ngÆ°á»i nào cÅ©ng giận Ä‘á» mặt nhÆ°ng vẫn chÆ°a lên tiếng phản ứng.
Ãc Cái Tiá»n Bình vá»™i há»i :
- Vật gì đâu? Xin cô nương hãy đưa cho lão phu xem đi.
Hắc Thủ Äồ Phu vá»™i chận :
- ÄÆ°a cho ta xem trÆ°á»›c má»›i được.
Ãc Cái Tiá»n Bình khoác tay :
- Không được! Không được! Cô nương phải trao cho lão phu xem trước mới được.
Tá»­ Quyên cÆ°á»i nhẹ :
- Không khéo hai vị lại đánh nhau bây giá».
Hắc Thủ Äồ Phu gằn giá»ng :
- Ta sợ gì cái lão ăn mày hôi thúi đó.
Ãc Cái Tiá»n Bình cÆ°á»i ha hả :
- Dá»… thÆ°á»ng ta lại sợ cái lão mổ lợn tanh máu ngÆ°Æ¡i à!
Cả hai liá»n nắm chặt tay quyá»n chuẩn bị xuất chiêu.
Tá»­ Quyên vá»™i cÆ°á»i hòa giải :
- Hai vị đừng nóng, để tôi đưa cho hai vị xem cùng một lượt là công bằng rồi.
Nàng lấy trong mình ra má»™t vật, giữ gá»n trong lòng bàn tay khẽ nháng ra cho cả hai cùng xem.
Hắc Thủ Äồ Phu và Ãc Cái Tiá»n Bình vừa trông thấy vật đó liá»n biến sắc mặt ngay, há» há hốc miệng ngây ngÆ°á»i sững sá».
Tiết Thiếu Lăng hết sức chú ý mà vẫn không nhận ra được vật đó là vật gì mà lại có uy lá»±c làm cho hai tên đại ác giết ngÆ°á»i không chá»›p mắt lại phải kinh hãi nhÆ° vậy?
Tá»­ Quyên há»i :
- Hai vị đã thấy rõ rồi chăng?
Hắc Thủ Äồ Phu vá»™i đáp :
- Rồi! Rồi! Cô nương hãy cất vào mình đi.
Lão đã kinh hãi, lão lại đổi cách xưng hô với Tử Quyên cũng đủ biết vật đó có ảnh hưởng rất lớn đối với lão.
Tá»­ Quyên cất vật đó xong liá»n há»i :
- Bây giỠthì hai vị bằng lòng đi theo tôi rồi chứ?
Ãc Cái Tiá»n Bình nhìn sang Hắc Thủ Äồ Phu má»™t thoáng rồi đáp :
- Nếu có lệnh phu nhân gá»i tá»± nhiên tên ăn mày già này phải Ä‘i theo chứ.
Hắc Thủ Äồ Phu cÅ©ng gật đầu :
- Lão ăn mày hôi thúi nói phải đó, ai dám trái lệnh của phu nhân.
Tử Quyên mừng rỡ ra mặt :
- Vậy mình nên Ä‘i ngay kẻo trá»…. Tôi xin Ä‘i trÆ°á»›c dẫn Ä‘Æ°á»ng.
Bỗng một tiếng quát vang lên :
- Hãy khoan!
Má»™t bóng ngÆ°á»i thoáng lên, Tần Quý LÆ°Æ¡ng đã nhảy vá»t tá»›i trÆ°á»›c mặt Tá»­ Quyên trầm giá»ng bảo :
- Vật đó là vật gì? Cô nương hãy trao cho lão phu xem đi rồi hãy đi.
Tử Quyên lắc đầu :
- Äâu có được! NgÆ°Æ¡i dá»±a vào đâu mà đòi xem?
Tần Quý LÆ°Æ¡ng cÆ°á»i hiểm :
- Bổn tòa đã nói là muốn xem thì phải xem cho kỳ được.
Hắc Thủ Äồ Phu chen vào :
- HỠTần ơi! Ngươi ngăn trở Tử Quyên cô nương như vậy có phải muốn cùng ta tái đấu một phen nữa phải không?
Tử Quyên quay lại khoác tay :
- Không cần Äồ lão gia ra tay chuyện này, lão ngăn trở tôi là có ý muốn làm khó dá»… tôi thôi. Tôi có cách đối phó vá»›i lão.
Äoạn nàng quắc đôi mắt sáng ngá»i nhìn thẳng vào mặt Tần Quý LÆ°Æ¡ng nghiêm giá»ng há»i :
- Ngươi có tránh ra không?
Tần Quý LÆ°Æ¡ng bật cÆ°á»i :
- Tiểu liễu đầu! Ngươi muốn giao thủ cùng ta?
Tử Quyên nhấn mạnh :
- Äã niên cao ká»· trá»ng nhÆ° thế mà cứ há»… mở miệng là buông những lá»i bất nhã xúc phạm đến danh dá»± của ngÆ°á»i khác. Phu nhân không há» cho phép ta Ä‘á»™ng thủ vá»›i ai song ta phải cho ngÆ°Æ¡i má»™t bài há»c để ngÆ°Æ¡i chừa cái tánh khinh ngÆ°á»i này Ä‘i.
Tần Quý LÆ°Æ¡ng cÆ°á»i ha hả :
- Vậy càng hay!
Cánh tay hữu lão vÆ°Æ¡n ra, bàn tay lão chụp liá»n theo câu nói.
Tá»­ Quyên không ngá» cái lão khiếp nhược này lại xuất thủ tấn công nhanh nhÆ° thế liá»n sôi giận quát :
- À ngươi đánh lén!
Khẽ đảo bá»™ ngÆ°á»i sang má»™t bên né tránh chiêu công của Tần Quý LÆ°Æ¡ng dá»… dàng, Tá»­ Quyên hất ngược sóng tay chặc mạnh vào cánh tay lão.
Tần Quý Lương giật mình nghĩ thầm :
- Liá»…u đầu này có thủ pháp lợi hại thật, mình không thể khinh thÆ°á»ng được.
Thật ra, lão phải tá»± lượng sức mình sức ngÆ°á»i, đến bây giá» má»›i biết ra là thiếu nữ lợi hại thì kể nhÆ° cÅ©ng đã muá»™n. Lão vô ý đến ná»—i đã quên Ä‘i công phu “Äạo Thá»±c Phản Hư†do nàng sá»­ dụng để phân khai lão và Hắc Thủ Äồ Phu, sá»± việc mà ngay chính cả Thiết Diện Thần Phán cÅ©ng tá»± nhận là mình cÅ©ng không làm nổi.
Lão cấp tốc rụt tay vỠrồi đưa tay kia ra đánh tới nhanh một chưởng.
Má»™t tiếng cÆ°á»i lạnh vang lên, lão thấy cánh tay tê dại. Cánh tay đó vÆ°Æ¡n lên chÆ°a được ná»­a tầm đã phải buông thõng xuống ngay, không còn cá»­ Ä‘á»™ng được nữa.
Lão vừa khẩn trương vừa phẫn nộ, vội dùng chân khí dồn vào cánh tay còn lại, định bụng đánh ra chiêu thứ ba.
Tử Quyên vội nhảy lùi lại, lạnh lùng thốt :
- NgÆ°Æ¡i đã bị ta Ä‘iểm trúng kinh mạch, nếu trong sáu khắc không được giải khai thì cánh tay tả của ngÆ°Æ¡i suốt Ä‘á»i sẽ bị tê liệt, giá» ngÆ°Æ¡i lại muốn cho cánh tay kia tàn phế luôn phải không?
Tần Quý LÆ°Æ¡ng kinh hãi, mồ hôi rịn ra Æ°á»›t cả nguyên cái đầu trá»c của lão, lão thá»­ cá»­ Ä‘á»™ng cánh tay tả xem liá»n cảm thấy nhÆ° lá»i Tá»­ Quyên nói, ná»­a thân mình bên tả đã bị tê cứng.
Lão phẫn hận vô cùng nhưng còn biết phải làm sao?
Tiết Thiếu Lăng cũng hết sức khủng khiếp nghĩ thầm :
- Tần Quý LÆ°Æ¡ng dù sao cÅ©ng là má»™t cao thủ đồng tài đồng sức vá»›i Hắc Thủ Äồ Phu, thế mà vẫn không chịu nổi má»™t chiêu của thiếu nữ, không rõ nàng là ai mà có thủ pháp cá»±c kỳ lợi hại nhÆ° vậy?
Hắc Thủ Äồ Phu và Ãc Cái Tiá»n Bình cÅ©ng hãi hùng vô tưởng.
Tất Hồng Sanh thấy đồng bá»n bị hạ liá»n bật cÆ°á»i má»™t tiếng lá»›n, cao giá»ng nói :
- Tần huynh hãy lùi lại Ä‘i, nhÆ°á»ng cho tại hạ kết liá»…u tiểu liá»…u đầu này.
Thiết Diện Thần Phán cÅ©ng sá»­ng sốt nhÆ° Ãc Cái Tiá»n Bình và Hắc Thủ Äồ Phu, song chỉ trong má»™t thoáng lão đã lấy lại được bình tÄ©nh. Lão nhận xét tình hình biết rõ Tất Hồng Sanh chÆ°a phải là đối thủ của nàng, sợ y nóng tính sẽ chuốc lại bại nhục chứ chẳng ích gì, vá»™i ngăn cản :
- Tất huynh hãy thư thả một chút! Tần huynh bị thủ pháp Phất Huyệt điểm trúng đó.
Tử Quyên gật đầu :
- NgÆ°Æ¡i có nhãn lá»±c khá đó! Ta vừa sá»­ dụng Phất Hoa thủ pháp, má»™t tuyệt há»c của phu nhân ta đó.
Thiết Diện Thần Phán gật đầu :
- Tại hạ có nghe nói kẻ nào trúng phải thủ pháp này thì huyệt đạo bị phá, máu huyết bị ứ Ä‘á»ng, nhẹ thì tàn phế suốt Ä‘á»i, nặng thì chết trong sáu khắc, thủ pháp là má»™t công phu tối Ä‘á»™c trong võ lâm.
hết: Hồi 24, xem tiếp: Hồi 25
Tài sản của danangcity

  #25  
Old 08-06-2008, 11:31 AM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 25

Lão tiá»u kỳ bí



Tử Quyên hừ nhẹ :
- Ãc Ä‘á»™c thì đã sao?
Thiết Diện Thần Phán mỉm cÆ°á»i :
- Cô nương vừa bảo phu nhân chẳng bao giỠchấp nhận cho cô nương động thủ với bất kỳ ai phải không?
Tử Quyên gật đầu :
- Nhưng tại lão ấy xuất thủ trước, ngươi trách ta thế nào được.
Thiết Diện Thần Phán gật đầu :
- Äành rằng lá»—i không phải do cô nÆ°Æ¡ng, song phu nhân đã ngăn cản việc Ä‘á»™ng thủ thì lẽ nào cô nÆ°Æ¡ng lại đánh ngÆ°á»i khác mang trá»ng thÆ°Æ¡ng nhÆ° vậy chả là ác Ä‘á»™c lắm sao?
Tử Quyên giật mình :
- Vậy để ta giải huyệt đạo cho hắn nhé!
Nàng bước đến bên cạnh Tần Quý Lương lạnh lùng thốt :
- Ta không có ý hạ độc thủ chỉ tại ngươi sanh sự đó thôi. Lần này thì ta làm phước ta cho, lần sau thì đừng hòng.
Nàng đánh ra má»™t chưởng nhẹ. Chưởng phong cuốn tá»›i đập vào huyệt đạo của ÄÆ°á»ng chủ Thần Oai Ä‘Æ°á»ng.
Lão ngầm vận khí, thấy toàn thân thư thái như cũ, vừa mừng vừa thẹn, mặt lão đỠbừng.
Thân danh là má»™t ÄÆ°á»ng chủ, dÆ°á»›i tay có nhiá»u thuá»™c hạ vào hạng khá, từ bao lâu chÆ°a há» thất bại trÆ°á»›c má»™t nhân vật nào, đến nhÆ° Hắc Thủ Äồ Phu mà còn không làm gì được nổi lão, vậy mà lão phải thá» nhục trÆ°á»›c má»™t thiếu nữ tuổi chÆ°a đầy mÆ°á»i bảy chỉ trong hai chiêu thôi. NghÄ© đến đó Tần Quý LÆ°Æ¡ng phẫn uất vô cùng, nhÆ°ng phẫn uất làm gì khi tài nghệ đôi bên nhÆ° trá»i vá»›i vá»±c!
Lão Ä‘Æ°a mắt nhìn trừng trừng thiếu nữ, không má»™t lá»i cám Æ¡n.
Tá»­ Quyên giải khai huyệt đạo còn Tần Quý LÆ°Æ¡ng xong trở vá» vị trí cÅ©, bảo Hắc Thủ Äồ Phu và Ãc Cái Tiá»n Bình :
- Mình đi thôi hai vị ạ, đã muộn lắm rồi!
Thiết Diện Thần Phán vội ngăn :
- Khoan đi đã cô nương!
Tử Quyên nhìn sững lão :
- Ngươi còn muốn gì nữa?
Thiết Diện Thần Phán Ä‘iểm má»™t nụ cÆ°á»i :
- Äồ huynh và Tiá»n huynh, hai vị đó Ä‘iá»u do bổn tòa vâng lệnh thượng cấp má»i đến đây, nếu bao giá» cô nÆ°Æ¡ng mang há» Ä‘i thì làm sao bổn tòa giải thích vá»›i cấp trên?
Tử Quyên lạnh lùng rùn vai :
- Ngươi muốn sao?
Thiết Diện Thần Phán suy nghĩ một chút :
- Tá»± nhiên bổn tòa sẽ để cho cô nÆ°Æ¡ng mang há» Ä‘i, song ít ra bổn tòa cÅ©ng phải biết đại khái há» sẽ Ä‘i vỠđâu? Do ai đòi há»i chứ? Chẳng hạn nhÆ° cô nÆ°Æ¡ng cho bổn tòa biết vật gì đó đã làm cho há» tùng phục nhanh chóng mà bằng lòng Ä‘i theo cô nÆ°Æ¡ng. Có nhÆ° vậy thì khi bẩm báo vá»›i thượng cấp bổn tòa khá»i phải mang tiếng hành Ä‘á»™ng hồ đồ. Vật đó phải là má»™t tín hiệu, biết được tín hiệu thì biết được chủ nhân, chắc cô nÆ°Æ¡ng không lạ gì Ä‘iá»u đó!
Tử Quyên gật đầu :
- Äược! Ta có hẹp hòi gì mà không cho các ngÆ°Æ¡i xem vật đó. Chỉ tại cái lão kia nóng nảy hung hăng cứ nghÄ© đến chuyện đánh nhau, không chịu nói rõ cho ta biết nên má»›i xảy ra chuyện đánh nhau, má»›i bị khổ nhÆ° thế đấy chứ.
Nàng đưa tay vào mình lấy vật đó ra, nháng lên cho Thiết Diện Thần Phán xem.
Thiết Diện Thần Phán biến sắc mặt vội vàng quì xuống :
- Thuá»™c hạ không ngá» cô nÆ°Æ¡ng lại là Chấp Lệnh sứ giả nên có những lá»i xúc phạm, mong cô nÆ°Æ¡ng xá lá»—i cho.
Tá»­ Quyên ngá»­a lòng bàn tay Ä‘Æ°a ngay mặt Thiết Diện Thần Phán nên chỉ có má»—i mình Thiết Diện Thần Phán trông thấy rõ vật đó mà thôi, còn Tần Quý LÆ°Æ¡ng và Tất Hồng Sanh thì đứng hÆ¡i xa nên không nhìn kỹ được. Gia dÄ© vật đó rất nhá», nên cả hai Ä‘á»u không hiểu vật gì.
Há» thấy Thiết Diện Thần Phán quì xuống rồi thốt lên câu nói cung kính đó tá»± nhiên há» không còn cao ngạo đối vá»›i thiếu nữ nữa. HỠđứng thẳng xuôi tay, gÆ°Æ¡ng mặt nghiêm trá»ng lạ thÆ°á»ng.
Tiết Thiếu Lăng vô cùng kinh ngạc nghĩ thầm :
- Vật gì trong tay nàng thế? Bá»n Hắc Thủ Äồ Phu và Ãc Cái Tiá»n Bình hoảng sợ đã đành, đến bá»n Thiết Diện Thần Phán cÅ©ng khiếp sợ nữa sao? Vậy vật đó có uy tín đối vá»›i đôi bên à? Thiết Diện Thần Phán lại còn xÆ°ng là thuá»™c hạ, vậy là nghÄ©a lý gì? Má»™t tín vật có thể chế ngá»± cả đôi bên?
Tá»­ Quyên thu tín vật vá» cất vào mình, Ä‘oạn cÆ°á»i nhẹ :
- Ngươi đã nhận ra Hoa lệnh chưa?
Tiết Thiếu Lăng lại càng kinh ngạc, không hiểu Hoa lệnh là vật gì? Tuy nhiên, oai lực của nó chắc hẳn phải lớn lắm.
Thiết Diện Thần Phán rịn mồ hôi trán, hấp tấp đáp :
- Thuộc hạ nhận ra rồi!
Tá»­ Quyên lại há»i :
- GiỠthì ta đi được chưa?
Thiết Diện Thần Phán kinh hãi :
- Äược! Äược! Cô nÆ°Æ¡ng cứ Ä‘i Ä‘i, không còn ai dám ngăn trở nữa đâu.
Rồi lão vòng tay nghiêng mình :
- Thuá»™c hạ xin Ä‘Æ°a tiá»…n Hoa Lệnh sứ giả má»™t Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng.
Tử Quyên khoác tay :
- Không cần! Ta không thích những gì có vẻ khách sáo.
Thiết Diện Thần Phán đưa đẫy :
- Phu nhân chỠđã lâu, cô nương hãy mau vỠcho sớm.
Tá»­ Quyên Ä‘iểm má»™t nụ cÆ°á»i, day qua Hắc Thủ Äồ Phu và Ãc Cái Tiá»n Bình :
- Mình đi được rồi hai vị ạ!
Nàng bước lần ra cửa miếu.
Hắc Thủ Äồ Phu liếc mắt sang Ãc Cái Tiá»n Bình cÆ°á»i mỉa :
- Äánh nhau suốt đêm rốt cuá»™c rồi cÅ©ng chỉ là ngÆ°á»i má»™t nhà.
Tử Quyên quay đầu lại sừng sộ :
- Ai là ngÆ°á»i cùng má»™t nhà vá»›i bá»n ấy?
Ãc Cái Tiá»n Bình gằn giá»ng :
- Lão mổ lợn! Äi Ä‘i thì cứ Ä‘i, nhiá»u lá»i làm chi thế?
Hắc Thủ Äồ Phu hừ má»™t tiếng :
- Tên đồ đệ của ta còn kẹt trong tay chúng...
Ãc Cái Tiá»n Bình chận lại :
- Gặp phu nhân rồi sẽ giải quyết chuyện đó, cần gì phải rối lên như vậy?
Trong thoáng mắt, Tá»­ Quyên và hai Äại ác nhân đã khuất dạng trong đêm má».
Äến lúc đó, Thiết Diện Thần Phán má»›i dám đứng thẳng lÆ°ng lên thở phào nhẹ nhõm, nhìn ra phÆ°Æ¡ng trá»i xa theo hÆ°á»›ng của Tá»­ Quyên trầm ngâm nghÄ© ngợi.
Tần Quý LÆ°Æ¡ng chợt há»i :
- Thống lãnh có cảm thấy sá»± tình này có nhiá»u uẩn khuất không?
Thiết Diện Thần Phán ngÆ°ng trá»ng sắc mặt :
- Sá»± việc này nếu đúng là ngÆ°á»i trong Cung mang tín vật đến đây thì trong sắc dụ vừa rồi phải có ghi Ä‘iá»u đó...
Tất Hồng Sanh trầm giá»ng :
- Thuộc hạ thấy tiểu liễu đầu đó có vẻ khả nghi.
Thiết Diện Thần Phán lắc đầu :
- Ai lại không thấy là nàng có vẻ khả nghi, song chiếc Hoa lệnh trong tay nàng đúng là vật trong Cung, Ä‘iá»u đó ta dám quả quyết.
Tần Quý Lương suy đoán :
- Theo thuá»™c hạ suy Ä‘oán thì sá»± việc này phải liên quan đến sá»± thất tung của bá»n Thiết Äảm Thắng.
Thiết Diện Thần Phán thoáng giật mình biến sắc :
- Nếu vậy, ta phải cấp tốc trở vá» ná»™i phủ báo cáo tình hình, lãnh chỉ thị hầu đối phó vá»›i các việc trong tÆ°Æ¡ng lai. Phần Tần huynh và Tất huynh, lập tức phái ngÆ°á»i theo dõi bá»n chúng xem bá»n chúng Ä‘i vỠđâu, tuyệt đối giữ cho hành tung được bí mật cho đến khi nào có lệnh má»›i của thượng cấp.
Tất Hồng Sanh và Tần Quý Lương đồng thanh nghiêng mình :
- Thuộc hạ xin tuân lệnh.
Cả hai đồng phi thân ra ngoài, phút chốc đã mất dạng.
Tiếp theo đó, má»™t tên đại hán túc trá»±c bên ngoài cổng đại Ä‘iện bÆ°á»›c tá»›i giải khai huyệt đạo cho Thần Sai viên số mÆ°á»i, rồi cùng nhau mang xác chết của Thần Sai viên số chín ra tòa cổ miếu.
Thiết Diện Thần Phán hÆ°á»›ng vá» phía Long Môn ngÅ© quái Ä‘iểm má»™t nụ cÆ°á»i :
- Kể từ nay các vị là Há»™ pháp trong bổn Ä‘Æ°á»ng, vậy phải đồng tâm hiệp lá»±c cùng lão phu, khi nào đại cuá»™c hoàn thành thì cái công sẽ không nhỠđâu.
Tây Môn Hạo nghiêng mình :
- Anh em tại hạ xin kính tuân theo lệnh dạy của Thống Lãnh.
Thiết Diện Thần Phán gật đầu :
- Tốt lắm! Các vị hãy ra ngoài tuần sát chung quanh chá» lão phu, mình sẽ cùng vá» ÄÆ°á»ng sở má»™t lượt.
Long Môn ngũ quái cúi đầu chào lão, đoạn kéo nhau ra ngoài.
Phát lạt đâu đó xong xuôi, Thiết Diện Thần Phán liếc nhìn vá» hÆ°á»›ng Tiết Thiếu Lăng cất cao giá»ng má»™t chút :
- Bây giá» thì ngÆ°á»i tiểu huynh đệ có thể xuống đây được rồi đó.
Tiết Thiếu Lăng giật mình :
- Lão ấy đã phát hiện ra ta? Hồi nào thế?
NgÆ°á»i ta đã phát hiện ra chàng, ngÆ°á»i ta đã lên tiếng gá»i chàng tá»± nhiên chàng phải xuống, và xuống đến sân lá»™ thiên rồi chàng trịnh trá»ng vượt lên bậc thá»m bÆ°á»›c vào đại Ä‘iện.
Chàng vừa Ä‘i vừa lạnh lùng há»i :
- Các hạ có Ä‘iá»u chi chỉ giáo?
Thiết Diện Thần Phán vòng tay Ä‘iểm má»™t nụ cÆ°á»i tÆ°Æ¡i :
- Lão phu vừa đến đây đã phát hiện tiểu huynh đệ đang ẩn núp trong tàng cây cạnh miếu.
Tiết Thiếu Lăng chÆ°a rõ đối phÆ°Æ¡ng có ý tứ nhÆ° thế nào đối vá»›i chàng, chàng lại thừa hiểu lão là ngÆ°á»i có võ công siêu thượng nên không dám khinh thÆ°á»ng, ngầm vá»™i vận khí há»™ vệ toàn cÆ¡ thể, Ä‘oạn nói :
- Äiá»u đó chứng tá» Thống lãnh là bậc cao minh!
Thiết Diện Thần Phán Ä‘iá»m nhiên :
- Tiểu huynh đệ là công tử của Tiết thần y?
Tiết Thiếu Lăng gật đầu :
- Phải! Thống Lãnh có ý tứ gì chăng?
Thiết Diện Thần Phán lại vòng tay tỠvẻ cung kính :
- Năm xÆ°a không may lão phu bị trá»ng thÆ°Æ¡ng nhá» lệnh tôn chữa trị má»›i còn sống sót đến giá». Hai mÆ°Æ¡i năm qua lão phu không bao giá» quên được cái Æ¡n tái sanh đó.
Tiết Thiếu Lăng nghĩ thầm :
- NghÄ©a phụ của ta đã bị ngÆ°Æ¡i cho ngÆ°á»i bắt Ä‘i quản thúc đến ngày hôm nay ngÆ°Æ¡i còn đóng kịch vá»›i ta làm gì cÆ¡ chứ, đừng hòng ta tin được con ngÆ°á»i quá nham hiểm nhÆ° ngÆ°Æ¡i.
Chừng nhÆ° Thiết Diện Thần Phán đã Ä‘oán được tâm tÆ° của chàng liá»n nói :
- Tiết thế huynh vì việc của lệnh tôn mà đến đây có phải chăng?
Tiết Thiếu Lăng vẫn vá»›i giá»ng lạnh lùng :
- Thống lãnh đã hiểu rồi thì còn há»i làm gì.
Thiết Diện Thần Phán dàu dàu nét mặt, thở dài mấy tiếng :
- Tiết thế huynh đã lầm một đoạn chân tình của lão phu.
Tiết Thiếu Lăng cÆ°á»i nhẹ chận lại :
- Vậy ra thân phụ tôi không bị Thống lãnh quản thúc?
Thiết Diện Thần Phán tá» vẻ thẹn, nhếch miệng cÆ°á»i khổ :
- Vì có lệnh trên nên bất đắc dÄ© lão phu phải có hành Ä‘á»™ng vô lá»… vá»›i Tiết thần y, nhÆ°ng lão phu xin lấy chiếc đầu để bảo kiết cho sá»± an toàn của lệnh tôn. Thế huynh cứ yên tâm, hiện nay lệnh tôn là má»™t thượng khách của Ná»™i phủ, hưởng đầy đủ má»i tiện nghi nhÆ° tại nhà.
Tiết Thiếu Lăng cÆ°á»i lá»›n :
- Chứ không phải các ngươi có ý muốn mua chuộc để lợi dụng? Nội phủ đã nhỠphụ thân tại hạ chế được mấy loại thuốc rồi?
Thiết Diện Thần Phán thoáng biến sắc :
- Lão phu thỠđại Æ¡n của lệnh tôn nên luôn luôn tìm cách báo đáp, lẽ nào lại manh tâm hại ngÆ°á»i? Những sá»± việc trên giang hồ thế là thế huynh chÆ°a hiểu được cho lắm do đó không tránh khá»i hiểu lầm.
Tiết Thiếu Lăng hừ lạnh :
- Việc gì mà tôi không được minh bạch?
Thiết Diện Thần Phán thấp giá»ng :
- Bất quá trong vòng hai năm đổ lại đây bổn môn sẽ thống trị toàn thể giang hồ, hào kiệt võ lâm sẽ qui tụ vá» má»™t mối, ai thuận thì sống nghịch thì chết. NhÆ° lệnh tôn, nếu tận tâm cá»™ng tác vá»›i bổn môn thì sau này sẽ được danh cao vị trá»ng, đó là Ä‘iá»u tốt đẹp vô cùng.
Tiết Thiếu Lăng chau mày nghĩ thầm :
- TrÆ°Æ¡ng Quả Lão thật Ä‘oán đúng, cái dã tâm của bá»n này thật không nhá».
Chàng ngẩng mặt lên gằn giá»ng :
- Các ngươi thuộc môn phái nào?
Thiết Diện Thần Phán tỠvẻ khó khăn :
- Hiện tại lão phu chÆ°a thể tiết lá»™ cho thế huynh biết được. Äêm nay lão phu muốn gặp mặt thế huynh là cốt ý để bài tá» hai Ä‘iá»u...
Tiết Thiếu Lăng bÄ©u môi há»i :
- Hai Ä‘iá»u gì?
Thiết Diện Thần Phán thành khẩn ra mặt :
- Äiá»u thứ nhất là cho dù lệnh tôn Ä‘ang ở Ná»™i phủ nhÆ°ng luôn có lão phu cạnh bên thì không có gì đáng ngại, thế huynh hãy cho lệnh Ä‘Æ°á»ng biết để ngÆ°á»i được an lòng, phần thế huynh thì không cần phải theo dõi chúng tôi để tìm cách giải cứu lệnh tôn hoặc dá» thám hành Ä‘á»™ng của bổn môn.
Tiết Thiếu Lăng lại há»i :
- Còn Ä‘iá»u thứ hai?
Thiết Diện Thần Phán hơi do dự :
- Tiết thế huynh và TrÆ°Æ¡ng Quả Phụ đã biết khá nhiá»u vá» bí mật của bổn môn nên Ná»™i phủ đã ra lệnh phải bắt cho kỳ được thế huynh. CÅ©ng vì lẽ đó lão phu sợ thế huynh không tránh khá»i lÆ°á»›i rập của bổn môn Ä‘ang giăng bủa khắp nÆ¡i, lão phu mong thế huynh hãy tạm thá»i ẩn náu, cải dung mạo, đổi há» tên, phần lão phu thì sẽ cá»±c lá»±c phân trần vá»›i thượng cấp để cuá»™c truy nã thế huynh sẽ không ráo riết nhÆ° hiện tại. Chỉ trong vòng má»™t năm hay sáu tháng, thế huynh sẽ được an ổn nhÆ° thÆ°á»ng.
Tiết Thiếu Lăng lạnh lùng :
- Äa tạ các hạ!
Thiết Diện Thần Phán nói hết rồi mà trước sau Tiết Thiếu Lăng vẫn một mực lãnh đạm, Thiết Diện Thần Phán thở dài :
- Lão phu biết thế huynh sẽ không tin lá»i lão phu nhÆ°ng bổn phận mình thì mình cứ nói, sau này thế huynh sẽ hiểu rõ được nổi khổ tâm của lão phu. Hiện tại thá»i gian cấp bách lão phu không thể lÆ°u lại lâu hÆ¡n, chỉ mong từ nay thế huynh nên thận trá»ng.
Nói xong lão vòng tay nghiêng mình chào từ biệt. Cánh tay áo vừa phất lên, thân hình đã bay vút ra ngoài đại điện khuất dạng trong màn đêm.
Tiết Thiếu Lăng nhìn theo bóng lão thở dài :
- Một tay kình địch lợi hại, võ công của lão không kém gì sư phụ và Trương Quả Lão.
Chàng nhìn quanh tòa cổ miếu, không gian vắng lặng đến lạnh lùng. Lòng bồi hồi má»™t lúc, chàng lặng lẽ bÆ°á»›c ra ngoài phi thân lao Ä‘i vùn vụt trở lại Kỳ DÆ°Æ¡ng vào khách sạn nghỉ ngÆ¡i đợi sáng ngày mai sẽ lên Ä‘Æ°á»ng.
Ba hôm sau chàng đến Cửu Nghi sơn.
Cá»­u Nghi sÆ¡n ngoài chín ngá»n chánh còn có vô số đồi cao, đồi thấp, có khe, có suối, có rừng. Núi sâu không biết bao nhiêu dặm, rừng dày không biết bao nhiêu lá»›p. Äặc biệt nhất là chín ngá»n chánh ngá»n nào cÅ©ng nhÆ° ngá»n nào, hình thức giống nhÆ° nhau, đến ná»—i suối chảy quanh, rừng bá»c Ä‘á»u đồng dạng đồng thể, cho nên muốn má»™t ngá»n nhất định rất khó bá» nhận thức để khá»i lầm vá»›i các ngá»n khác.
Gia dÄ© địa thế hiểm trở, quang cảnh hùng vÄ© vô cùng, chân núi lại không có dân cÆ° đừng mong gặp được ma nào để há»i thăm Ä‘Æ°á»ng.
Tiết Thiếu Lăng kêu khổ luôn miệng, nghĩ thầm :
- Như thế này thì làm sao ta biết được Cửu Nghi động ở đâu?
Chàng đánh liá»u Ä‘i sâu vào núi. Äi được má»™t lúc, chàng đến được má»™t khoảng đất rá»™ng. NÆ¡i đó là má»™t khoảng đất trÅ©ng, chung quanh có núi cao bao bá»c.
Trên khoảng đất rộng có một tòa cổ miếu, tuy cũ kỹ nhưng vẫn giữ được vẻ hùng vị uy nghi, chỉ phải cái là hoang phế lạnh lùng.
Tiết Thiếu Lăng mừng rỡ vô cùng, tự thốt :
- Ta Ä‘i cầu may nhÆ° thế lại trúng Ä‘Æ°á»ng! TrÆ°Æ¡ng Quả Lão có bảo là Cá»­u Nghi Ä‘á»™ng cách lăng vua Thuấn không xa, mà ngôi miếu này thuá»™c phạm vi lăng vua Thuấn, vậy Cá»­u Nghi Ä‘á»™ng chắc chỉ ở quanh đây.
TrÆ°á»›c mặt chàng có má»™t con Ä‘Æ°á»ng mòn, chàng liá»n dò theo đó mà Ä‘i dần tá»›i.
Äi không bao lâu, chàng trông thấy má»™t cái Ä‘á»™ng rất lá»›n, quanh Ä‘á»™ng đá to đá nhá» chập chồng.
Cá»­a Ä‘á»™ng giống nhÆ° miệng con thú dữ hả rá»™ng, thạch nhủ trên buông xuống dÆ°á»›i nhô lên không khác nào những hàm răng nhá»n.
Tiết Thiếu Lăng reo lên :
- A! Cửu Nghi động đây rồi!
Chàng thở phào khoan khoái, bao nhiêu sá»± nhá»c mệt Ä‘á»u tan biến hết. Cố nhá»› lại bốn câu thÆ¡, chàng Ä‘á»c to lên.
TrÆ°á»›c khi ra Ä‘i chàng đã được TrÆ°Æ¡ng Quả Lão dặn dò, khi đến cá»­a Ä‘á»™ng Cá»­u Nghi thì cứ Ä‘á»c to lên mấy câu thÆ¡ đó, tức khắc có ngÆ°á»i xuất hiện đón tiếp.
Bấy giá» chàng Ä‘á»c xong, dù Ä‘á»c to chàng má»›i thức ngá»™ ra là mình làm chuyện vô ích.
Äá»™ng đã lá»›n lại sâu, từ bên ngoài nhìn vào tận tầm mắt chẳng thấy được gì bởi bóng tối dày đặc.
Nếu Ä‘em chuông đồng mà gióng lên liên hồi chÆ°a chắc gì ngÆ°á»i trong Ä‘á»™ng nghe được, nói chi đến tiếng ngÆ°á»i.
Tuy nhiên, nếu không theo cách đó thì không còn phÆ°Æ¡ng pháp nào khác nữa đâu! Tiết Thiếu Lăng thất vá»ng ra mặt, chàng định Ä‘á»c to lên má»™t lần nữa xem có ứng hiện nhÆ° lá»i TrÆ°Æ¡ng Quả Lão đã dặn chàng không? Äá»™t nhiên có tiếng chân ngÆ°á»i bÆ°á»›c trên sá»i đá rạo rạo phía sau lÆ°ng chàng.
Chàng giật mình, xoay ngÆ°á»i lại thấy má»™t lão nhân dáng dấp nhÆ° tiá»u phu từ từ Ä‘i đến.
Lão tiá»u phu nhìn chàng từ đầu đến chân, nở má»™t nụ cÆ°á»i há»i :
- TÆ°á»›ng công du sÆ¡n ngoạn thủy hay Ä‘i tìm ngÆ°á»i?
Tiết Thiếu Lăng vòng tay cung kính đáp :
- Tiểu bối đến đây tìm ngÆ°á»i.
hết: Hồi 25, xem tiếp: Hồi 26
Tài sản của danangcity

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
åâðîñïîðò, ãëàìóð, íàðàùèâàíèå, îòêðûòêè, òåëåâèçîðû, phim hac thanh than tieu



©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu của ngÆ°á»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™