Trọng Sanh Chi Đô Thị Cuồng Long Tác giả : Cửu Nguyệt Dương Quang
Chương 272 : Quà sinh nhật của tiểu nha đầu
Người dịch: Ngạo Thiên Môn
Nguồn: Sưu Tầm
Phượng Hề đã nhìn sắc mặt của Tiêu Thu Phong, vì thế quay sang nói với Liễu Yên Hồng : “Tiểu Hồng, anh rể của em làm sao quên được, em xem, nàng là ai?”
Giờ phút này, Liễu Yên Hồng vẫn còn đang nghi hoặc.
“Thì ra là em gái của chị Yên Nguyệt, tiểu Hồng, thật xinh đẹp, nghe nói là hoa hậu của học viện Bắc Hải, xem ra quả nhiên là danh bất hư truyền”Nếu muốn bước chân vào Tiêu gia, thì đương nhiên phải biết người của Tiêu gia, hoặc là bằng hữu và người thân.
Cách thân thiết này, tựa hồ đã vượt xa giới hạn của bằng hưu, Liễu Yên Hồng thật sự đoán không ra, hoặc là cho dù có đoán được, nàng cũng sẽ không tin, nhưng các nàng kia lại cười trộm, không nói cho nàng biết đáp án.
“Chị là …?”
“Chị là Thiên Nhan Duyệt, chúng ta đã gặp mặt nhau, em hẳn là phải nhận ra chị chứ”
“Thiên Nhan Duyệt, Thần Nữ Thiên Hậu cũng tên là Thiên Nhan Duyệt, hai người nhìn có vẻ giống nhau. Chị là bạn của chị em, tại sao em chưa gặp chị bao giờ?”Nếu có một người bạn là minh tinh, hẳn là sẽ không quên, nàng nhìn thấy người này và Thiên Nhan Duyệt được vạn người sùng mến, quả thật rất giống.
Liễu Yên Nguyệt nhìn thấy em gái mình cứ ngơ ngác, không nhịn được cười, nói : “Tiểu Hồng, cái gì mà giống, chị ấy chính là Thiên Nhan Duyệt, siêu sao Thiên Hoàng, là đại minh tinh mà các em tối ngày sùng bái đó”
Liễu Yên Hồng cả kinh, không thể tin được, nhìn Thiên Nhan Duyệt hỏi : “Chị … chị thật sự là thần nữ Thiên Nhan Duyệt, là người của bữa tiệc lần trước?”
Một năm không gặp, Thiên Nhan Duyệt quả thật đã thay đổi quá nhiều, nếu như nói lần yến hội lúc trước, nàng vẫn còn là một cô gái quê mộc mạc, thì trải qua một năm làm siêu sao cùng với sóng gió, nàng thật sự đã lột xác, làm cho người ta nhìn thấy, có một loại khí chất cao quý không dám khinh nhờn.
Cho nên, Liễu Yên Hồng nhìn đến vài lần, trong đầu vẫn còn suy nghĩ, không dám nói ra đáp án này.
“Thiên tiểu thư, thật rất cao hứng, em thật thích các bài hắn của chị, đặc biệt là bài “Cả một đời chờ đợi anh”, quả thật quá tuyệt vời”
Nhìn thấy nét mặt hưng phấn của Liễu Yên Hồng, Phượng Hề bên cạnh nói : “Tiểu Hồng, em thấy anh rể của em tốt không. Để mừng sinh nhật cho em, đặc biệt mời Thiên Nhan Duyệt đến cùng dự sinh nhật của em, một ca khúc,
Với giá trị của Thiên Nhan Duyệt bây giờ, mỗi ca khúc đều có giá trên trời, đừng nói chi là đặc biệt đến đây tặng quà sinh nhật cho nàng. Liễu Yên Hồng bĩu môi, nói : “Chỉ là vô tình ghé qua thôi. Thiên tiểu thư, cảm ơn chị có thể đến tham gia sinh nhật của em. Bất quá, chị không cần khách khí, anh rể của em có tiền mà, dù chị có rao giá cao cách mấy, anh ấy vẫn có thể mua được, em sẽ ủng hộ chị”
Thiên Nhan Duyệt ngượng ngùng nhìn Tiêu Thu Phong, mặt đỏ bừng lên, trong lòng nghĩ, chỉ cần Tiêu đại ca thích, mỗi ngày nàng đều nguyện ý hát cho hắn nghe.
“Tiểu Hồng, chị không dám nhận tiền của anh ấy, bằng không sẽ bị đuổi ra khỏi Tiêu gia thôi. Đúng rồi, khó lắm mới có một cơ hội như vậy, hai mươi tuổi chính là lễ trưởng thành, em muốn cái gì, chị sẽ mua cho em”
“Hắn dám, hừ, có bá phụ và bá mẫu ở đây, trong nhà không đến phiên hắn làm chủ, chị Nhan Duyệt, chị không phải sợ, hắn là người xấu, chúng ta không cần để ý đến hắn là được”
Liễu Yên Nguyệt bên cạnh lắc đầu, cô em gái này không cách nào quản được, có hai người lớn này làm chổ dựa, nàng cũng bó tay luôn.
Cái sinh nhật này, giống như là mọi người đang thiếu nợ nàng, cơ hồ có cái gì đó quý giá, đều phải tặng cho nàng, chỉ cần nàng mở miệng, cơ hồ như mọi người sẽ mua cho nàng, trước đó vài ngày đã mua một chiếc xe thể thao nhập khẩu, có khoảng tám triệu chứ bao nhiêu. Liễu Yên Nguyệt đã khuyên rất nhiều, chỉ cần chút tiện nghi là được, nhưng hai người kia không nghe còn nói cái gì mà con người có một lần sinh nhật năm hai mươi tuổi, không được qua loa.
Phượng Hề cũng tặng một cái vòng cổ kim cương, mặc dù không có phát sáng đủ màu và ít giá trị, nhưng cũng hơn bốn triệu. Ngược lại chỉ có bà chị này thuộc dạng keo kiệt, tối qua đã tặng nàng hai bộ quần áo mới, chẳng qua hai bộ này cũng hơn ba mươi vạn, cho nên cũng đã thỏa mãn rồi.
Giờ phút này có Thiên Nhan Duyệt gia nhập, cái này không phải là quá cưng chiều nàng sao??
“Chị Nhan Duyệt, chị có thể đến là lễ vật tốt nhất rồi, nếu cần gì, em sẽ kêu tên xấu xa kia mua, người của Tiêu gia ai cũng biết, hiện tại hắn là một đại tài chủ, không có thứ gì mà hắn không thể mua được”
Lúc Liễu Yên Hồng nói những lời này, đã trừng mắt liếc nhìn Tiêu Thu Phong, thật ra thì cũng không thể trách nàng được, bởi vì nàng đã phát hiện ra một bí mật, phải nói là một bí mật kinh thiên động địa.
Chỉ là phút lơ đãng, nàng nhìn thấy trên tay của Phượng Hề và tứ công chúa có những chiếc nhẫn kim cương giống nhau. Chiêu Tuệ vốn rất nhiều chuyện, chỉ cần vài câu là khai sạch sẽ, càng làm cho nàng biết thêm, Lâm Ngọc Hoàn cũng là người phụ nữ của thằng anh rể đáng giận kia, hơn nữa mấy cái này đâu có rẻ, mười triệu một chiếc, nhưng đối với nàng lại keo ơi là keo, vắt chày ra nước luôn, còn đối với những người bên ngoài, lại vô cùng hào phóng.
Bất kể là thù tư hay thù riêng hay thù chung, hay là vì chị gái đòi lại công bằng, dù sao chỉ cần có cơ hội, nàng sẽ làm cho tên xấu xa này không được sống yên thân.
Tiêu Thu Phong đâu biết tiểu nha đầu trong lòng đang điên tức, liều mạng chống đối hắn, lúc này, hắn chỉ biết im lặng ăn cơm, không hề mở miệng, nhưng ngọn lửa chiến tranh vẫn lan đến người hắn.
Hắn ngẩng đầu, nhìn Liễu Yên Hồng một cái, nhẹ giọng hỏi : “Yên Nguyệt, mấy ngày nay tiểu Hồng không có việc gì làm, xem ra cục tức lên đến não rồi, chắc là do mấy ngày nay không có thằng nào chạy đến lớp học của em nó phủ đầy hoa tươi rồi tỏ tình thì phải!”
“Không, không được nói, không được lập lại nữa …”Chỉ một lần thôi mà nàng đã mệt muốn chết, hiện tại toàn bộ học viện ai cũng biết là nàng đã có vị hôn phu, hơn nữa lại còn ở cùng nhau. Ngay cả vài thầy cô cũng chạy khắp nơi tìm nàng, nói là phải cẩn thận một chút này nọ, không được để cho bụng bự lên, tại vì sắp tốt nghiệp rồi, không nên làm ầm ĩ lên.
Nàng vừa tức, vừa vội lại vừa thẹn, đúng là phong cách giang hồ một đồn mười, nàng oan ức quá … Aaaa, đáng hận nhất chính là ngay cả quyền giải thích nàng cũng không có, chỉ có thể xấu hổ nghe người khác bàn luận,
Chuyện này là tâm bệnh của nàng, không thể nói cho người khác nghe, người ta đang bàn luận với nhau, nhìn thấy nàng vội vả rời đi, Điền Phù bắt đầu an ủi : “Tiểu Hồng, không cần nghe anh rể của con nói lung tung. Tính tình con tốt như vậy, lại xinh đẹp nữa, có nam sinh theo đuổi cũng là chuyện bình thường, không phải lỗi của con”
Phượng Hề bên cạnh cũng cười nói : “Thu Phong, hình như anh chưa bao giờ tặng hoa hồng cho em. Nói thật, em cũng muốn được giống như tiểu Hồng, muốn được kinh hỉ như vậy! Hoa hồng đầy đất, mùi thơm ngập trời, giống như trong mộng vậy, con gái ai cũng thích”
Liễu Yên Hồng lập tức khuyên bảo : “Chị Phượng, ngàn vạn lần đừng nghĩ vậy, chỉ có loại nam sinh nhàm chán mới lại ra những chuyện này. Cầm tiền trong nhà tiêu xài hoang phí, hắn có tiền, thì mời người khác ăn cơm, thấy còn có lợi ích thực tế hơn”
Quả nhiên là lợi ích thực tế, lợi ích thực tế về đến nhà.
Chỉ cần là lời nói của tiểu nha đầu này, mặc kệ đúng hay sai, với hai người lớn kia, đều là đúng. Tiêu Viễn Hà cũng mở miệng cười nói : “Không tồi, không tồi, tiểu Hồng thật sự đã trưởng thành, cũng hiểu biết được nên tiêu xài thế nào, nói không chừng cũng là một thiên tài kinh doanh. Tiểu Hồng, con cố gắng lên, bá phụ xem trọng con”
Cưng chìu kiểu này, sao có thể không để cho nàng hư được chứ ?
Trong lòng Liễu Yên Nguyệt kỳ thật chỉ hy vọng rằng, em gái có thể bình đạm mà hạnh phúc cả đời, về phần có phải là thiên tài hay không, thật sự không cần thiết. Nàng không thèm để ý, có lẽ do quá quan tâm đến em gái, làm cho nàng quên mất thân phận thật sự, nàng chính là chị của tiểu Hồng, không phải là mẹ.
Điền Phù lại có thêm một hành động quá đáng hơn, ôm lấy tiểu nha đầu này, nói : “Mặc kệ tiểu Hồng là cái gì, bá mẫu đều thương con”
Liễu Yên Hồng giang tay ra, ôm lấy Điền Phù một cách thân thiết, vui vẻ nói : “Con biết mà, bá mẫu đối với con tốt nhất trên đời, con muốn ở lại đây không đi”
Nhìn hai người này thân thiết như vậy, Tiêu Thu Phong thậm chí có chút hoài nghi, nhà này họ Tiêu hay họ Liễu vậy? Sao mình là chủ mà lại có cảm giác như đang làm khách của nhà người ta vậy.
“Ngày mai, ba ghé đây, tiểu Hồng, em phải chú ý một chút, chị không quản em, nhưng ba nhìn thấy em như vậy, nhất định sẽ tức giận. Chị nói rồi, ở trước mặt ba, không được vô lễ như vậy”Liễu Yên Nguyệt nhẹ nhàng mở miệng, nói cho nàng biết tin tức này.
Vốn dĩ Liễu Tùy Phong chuẩn bị đón hai người con gái về nhà, sau đó người trong nhà tổ chức tiệc chúc mừng, nhưng Liễu gia hiện tại không ai ở, mấy người con gái thì toàn chạy hết sang nhà người ta, mà Liễu Tùy Phong vừa mới đi du lịch về, cũng có chút mệt, cho nên, nếu tổ chức tại nhà Tiêu gia, người ở đây cũng nhiều, làm việc cũng nhanh, mà chủ yếu là náo nhiệt hơn so với Liễu gia.
Mà Liễu Tùy Phong dù rất yêu thương hai cô con gái, nhưng gia giáo rất nghiêm khắc, mà tính cách lại bảo thủ hơn Tiêu Viễn Hà, tin chắc rằng khi thấy Liễu Yên Hồng phóng túng như vậy, nhất định sẽ buồn bực, điểm này, hai chị em Liễu gia ai cũng biết.
“Không phải sợ, có bá phụ của con chống đỡ thì sợ cái gì, ngày mai tiểu Hồng cứ mời bạn của con đến đây, mọi người đến càng đông thì càng vui. Tiêu gia đã rất nhiều năm chưa có náo nhiệt như vậy, bá mẫu muốn có cơ hội vui vẻ như thế”
Khó mà có được một ngày vui như vậy, Điền Phù đương nhiên không hy vọng bởi vì Liễu Tùy Phong đến mà hai chị em chúng mất hứng, chọ nên phải mở miệng nói giúp.
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Trương đại thiếu gia
Trọng Sanh Chi Đô Thị Cuồng Long Tác giả : Cửu Nguyệt Dương Quang
Chương 273 : Quần anh hội tụ
Người dịch: Ngạo Thiên Môn
Nguồn: Sưu Tầm
Sáng ngày hôm sau, Lâm Ngọc Hoàn nằm trong lòng ngực của Tiêu Thu Phong đã sớm dậy, chỉ là do quá lao lực nên hơi mệt mỏi, nhưng vẫn cố gắng rời giường, nói là đã hẹn với mọi người đi mua sắm, để chuẩn bị cho bữa tiệc sinh nhật của Liễu Yên Hồng.
Thật ra thì … cũng chẳng mời ai cả. Tất cả đều là người của Tiêu gia, nhưng vì muốn long trọng, hai người lớn của Tiêu gia đã dụng tâm thu xếp, nào là các loại đèn màu rồi khói sáng, và mấy thứ linh tinh trong tiệc party cũng không thiếu, ngay cả Ngọc Thẩm cũng được điều ra ngoài mua đồ ăn số lượng lớn.
“Tiêu thiếu gia, anh mau rời giường đi, tiểu Hồng thích nhất là chống đối anh mà, đổi ngược lại, những lúc anh không ở nhà, không khí rất im lặng, không hề náo nhiệt. Hôm nay khó có được một ngày vui vẻ như vậy, anh cũng nên rời giường để giúp vui đi”
Tiêu Thu Phong là trụ cột của Tiêu gia, cũng chính là niềm vui của mọi người, là sức sống và là sự cổ vũ. Mỗi khi không có hắn ở nhà, trong Tiêu gia suốt ngày cứ rầu rĩ thương nhớ, cứ bình lặng trôi đi, thiếu mất sự vui vẻ như vậy.
Tiêu Thu Phong chuyển người lại, lười nói : “Em đi đi, không cần lo cho anh, anh không có hứng thú chơi với nha đầu điên đó”
Lâm Ngọc Hoàn cười cười, nói : “Được rồi, Tiêu thiếu gia, anh không cần vì tiểu Hồng mà tức giận. Thật ra nàng ta cũng rất quan tâm anh, tại anh không biết đấy thôi. Khi nghe nói nước H phát sinh phản loạn, em vô tình nghe được nàng ta ở hoa viên cầu nguyện, nói với ông trời phù hộ cho anh trở về bình anh”
Tiêu Thu Phong sửng sốt, nhìn bộ dáng của Lâm Ngọc Hoàn, không giống nói dối : “Nó thật sự tốt như vậy sao?”
Lâm Ngọc Hoàn lại cười, ní : “Đúng vậy, vì thế anh nên chịu thiệt thòi một chút, khi tiểu Hồng đấu võ mồm với anh, cũng là lúc nàng ta vui nhất. Anh đã làm cho nàng ta rất vui”
Ngay cả Lâm Ngọc Hoàn bây giờ cũng có suy nghĩ như vậy, Tiêu gia quả nhiên là thiên hạ của tiểu nha đầu này rồi.
Bị kéo khỏi giường, thời điểm Tiêu Thu Phong đi ra, trong nhà ngoại trừ người hầu, tất cả đã ra ngoài, ngay cả hai người già kia cũng đi luôn, xem ra có vẻ chỉ có hắn là nhàn rỗi.
Gọi điện thoại cho Lý Hưng, bên đầu dây kia, giọng nói đầy cung kính của hắn vang lên : “Tiêu thiếu gia, Lý Hưng nghe, mời người phân phó”
Cho đến tận bây giờ, Tiêu Thu Phong rất ít quản lý thế lực ngầm ở Đông Nam, toàn quyền đều giao cho Phượng Hề. Rất nhiều thuộc hạ chỉ mơ hồ biết được rằng có một vị Tiêu thiếu gia tồn tại, không biết được hình dáng mặt mũi cụ thể ra sao, với bọn họ, Phượng Hề là người lãnh đạo tối cao.
Lý Hưng và Quan Đao cùng vài người có hiểu biết đương nhiên nhận thức được, cho nên khi Tiêu Thu Phong gọi điện đến, tất cả đang vô cùng căng và thẳng. Tiêu Thu Phong gọi đến cho họ, đương nhiên là có chuyện quan trọng cần dặn dò.
Thấy Lý Hưng cúp điện thoại, Quan Đạo vội vã hỏi : “Lý Hưng, Tiêu thiếu gia có chuyện gì muốn chúng ta làm?”
Mấy ngày trước đây, mặc dù đi đến đất nước của đám bổng tử một chuyến, nhưng vô cùng thoải mái, cướp bóc mấy giờ, phải nói là kiếm không biết là bao nhiêu. Cái chuyện như vậy, đối với những tên lưu manh, ai mà không muốn làm nhiều lần.
Lý Hưng kỳ quái lắc đầu, nói : “Tiêu thiếu gia muốn chúng ta giúp người gom một xe hoa hồng đến trang viên, không biết người muốn gì?”
Quan Đao cười ha hả nói : “Lý Hưng, sao mày đột nhiên ngu quá vậy, hoa hồng, đương nhiên là thứ phụ nữ thích rồi. Phỏng chừng Tiêu thiếu gia lại coi trọng người nào nữa đó. Đây là đại sự, chúng ta không thể để cho Tiêu thiếu gia đợi lâu”
Đã đi theo Tiêu Thu Phong một thời gian, Quan Đao biết rằng một phút cũng không thể trễ, vì thế vội vàng quay đầu lại nói với mấy tên đầu mục : “Có nghe chưa, phái mọi người ra, đến các cửa hàng bán hoa gom hoa hồng về, con mẹ tụi mày, nhanh lên cho tao, làm lỡ đại sự của Tiêu thiếu gia, tao chém chết hết”
Lý Hưng cũng cười nói : “Ê Quan Đao, tao chưa từng đi Tiêu gia bao giờ, lần này đem hoa hồng đến, phải đi nhìn một chút, chắc hẳn đại tỷ không trách chúng ta đâu”
Phượng Hề đã có nghiêm lệnh, những thứ của Tiêu gia, đều phải tuyệt đối giữ bí mật, không được quấy rầy, cho nên, dù biết rõ vị trí của Tiêu gia, bọn họ cũng không dám đi đến cửa.
Quan Đao gật đầu một cái, nói : “Đó là chuyện đương nhiên, giờ đang chán chết mẹ, xem Tiêu thiếu gia tán gái, cùng Tiêu thiếu gia đánh nhau, cái con mẹ nó tao đều thích cả. Đúng rồi, gọi Tiểu Lục ca đến, à, dặn mọi người, nhớ mặc đồ tây vào, đừng dọa người khác như thế”
Tiêu Thu Phong đang ở nhà, thì đã có người đến, người này chính là Liễu Tùy Phong, sinh nhật của con gái, mặc dù tổ chức ở Tiêu gia, nhưng thân làm cha, đương nhiên cần phải đến sớm một chút.
Không chỉ đến mà còn cầm theo rất nhiều lễ vật, đều là những thứ mua trong chuyến du lịch lần này, từ các quốc gia đem về, mỗi nước vài thứ, cái gì cũng có.
“Chú Liễu, đến sớm vậy, ngại quá, mọi người đã ra ngoài dẫn tiểu Hồng đi dạo phố rồi, chú ngồi chờ ở đây một lát, chút nữa họ sẽ về”
Liễu Tùy Phong có lẽ đã trút được tất cả các gánh nặng và công việc, cho nên vô cùng nhàn hạ, thân thể lại cường tráng hơn trước kia rất nhiều, hơn nữa tinh thần vô cùng minh mẫn, giống như một người trẻ tuổi. Nghe vậy cảm thấy ngượng, cười nói : “Tiểu Phong, tiểu nha đầu này tổ chức sinh nhật, lại còn làm phiền Tiêu gia của con, để nó về chú nói với nó”
Tiêu Thu Phong cảm thấy choáng váng, cái này chỉ là một vấn đề nhỏ, bây giờ tiểu nha đầu này hiện tại còn giống như là chủ nhân của Tiêu gia hơn, không thể đắc tội được.
“Không sao đâu chú, tiểu Hồng ở đây, cha mẹ của con cũng rất vui vẻ, đâu có làm phiền, giúp cho mọi người có việc để làm, tâm tình cũng thoải mái lên, cái này đối với người lớn tuổi rất có lợi”
Liễu Tùy Phong gật đầu nói : “Đúng rồi, Yên Nguyệt gần đây thế nào, chú đã gọi cho nó mấy lần, lần nào nó cũng nói đang bận. Chú nói con này, con cũng thật là, một tập đoàn khổng lồ như vậy, con lại không hỗ trợ, toàn bộ đặt lên người nó, như vậy làm sao được?”
“Chú Liễu, con đã nói rồi, kêu Yên Nguyệt mời vài người về quản lý giúp, nhưng nàng ta không chịu, nói là nếu mỗi ngày quá rãnh rỗi, thì lại sinh ra nhàm chán, cái này chắc phải đợi chú khuyên thôi!”
Liễu Yên Nguyệt vô cùng vất vả, mặc dù lần trước hắn tự đến tập đoàn rồi, rồi dặn dò nàng giảm bớt công việc, nhưng mà chuyện của tập đoàn vẫn nhiều như cũ, cái này, Tiêu Thu Phong cũng bó tay.
“Vậy con có thể kêu nó làm việc khác, ba mẹ của con tuổi đã cao, các con không nghĩ đến việc sinh cho họ một đứa cháu sao, để bọn họ bồng một cái?”Thật ra đây cũng là suy nghĩ trong lòng ông, Liễu gia chỉ có hai người con gái, ông rất hy vọng, sau này có một đứa cháu mang họ Liễu, để thừa kế nhan đèn Liễu gia.
Tiêu Thu Phong cười nói : “Chú Liễu, con và Yên Nguyệt còn trẻ, chú yên tâm, chúng con đã tính rồi”
“Này, có khách đến, mọi người ra nghênh đón một chút đi, chị hai, sao vô tâm quá vậy, như vậy không phải phép đâu”Trong lúc hai người đang trò chuyện, bên ngoài có một âm thanh quen thuộc truyền đến, Tiêu Thu Phong nghe ra, là chú hai Tôn Khánh Dục, cục trưởng đại nhân đến.
Tiêu Thu Phong đứng dậy, nhìn Tôn Khánh Dục đang xông đến, cười nói : “Được rồi, chú hai, không cần mỗi lần đến lại cứ làm như khách đến, chú không biết như vậy khó coi lắm sao? Người một nhà không à, thôi vào trong ngồi uống một chén trà đi”
Tôn Khánh Dục cười hả hả, nói : “Chú quả thật không tính là khách, như Triệu Tư Lệnh thì phải tính là khách chứ!”Ông xoay lại, chỉ vào Triệu Quang Bình từ xa đi đến.
Triệu Quang Bình so với ông có vẻ thân thiết hơn, cười nói : “Tôn cục trưởng, cái này là ông nói, chứ tôi không nói gì cả. Tới nơi đây, tôi chưa bao giờ xem mình là khách cả, bằng không sẽ không đến sớm như vậy”
Triệu Quang Bình cũng đến, sau lưng ông còn có vài binh lính đang khuân một vài cái hộp.
“Thu Phong, nghe nói trong nhà con có tổ chức sinh nhật cho tiểu mỹ nữ, chú tìm cơ hội đến giúp vui, được không?”Triệu Quang Bình quả nhiên thân thiết, không hề khách khí bước vào, kêu đám lính để mấy hộp quà chất đầy trong phòng.
Tiêu Thu Phong nói : “Chú Triệu, chú cũng quá khách khí, đến là được rồi, còn mua nhiều quà vậy làm gì?”
Triệu Quang Bình lắc đầu cười khổ, nói : “Tiểu Phong, ngày thường đến đây toàn đi tay không đến, hôm nay khó lắm mới có cơ hội này, chú mà không đưa nhiều, tiểu nha đầu lại nói chú là lão già keo kiệt. Yên tâm đi, chỉ là một chút lòng thành, không tốn bao nhiêu đâu”
Đường đường là quà tặng của người đứng đầu Triệu gia, cho dù là chút lòng thành, cũng không phải một hai vạn có thể mua được.
“Vị này là …”Liễu Tùy Phong cũng đứng dậy, ông đương nhiên biết Tôn Khánh Dục, nhưng lão già mộc mạc trước mắt này, còn có đại đội binh lính hộ tống, ông không biết là ai.
“Chú Liễu, vị này là gia chủ Triệu gia, Triệu Quang Bình tư lệnh. Chú Triệu, đây là cha của Yên Nguyệt, là nhạc phụ đại nhân của con”
Tiêu Thu Phong giới thiệu xong, hai người đã bắt tay hàn huyên.
Bất quá trong lòng Liễu Tùy Phong đã vô cùng khiếp sợ, đường đường là nhân vật có thế lực cực lớn ở Đông Nam, vậy mà lại chạy đến Tiêu gia để chúc mừng sinh nhật cho con mình. Cái này quả thật rất là nể mặt, mặt mũi còn phải lớn hơn lão già này.
“Này, này, có ai không? Không có thì tôi về đó”Lần này, bên ngoài truyền đến một giọng nói rất văn nhã, Tiêu Thu Phong vừa nghe, đã lắc đầu cười khổ, Tư Mã Lạc đã đến.
Không ai trả lời, cũng không ai nghênh đón, mọi người đều sửng sốt, Tư Mã Lạc đối với bọn họ, có vẻ rất xa lạ. Bởi vì những lần đến Tiêu gia, bọn họ chưa gặp mặt nhau.
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Trương đại thiếu gia
Trọng Sanh Chi Đô Thị Cuồng Long Tác giả : Cửu Nguyệt Dương Quang
Chương 274 : Dung hợp
Người dịch: Ngạo Thiên Môn
Nguồn: Sưu Tầm
Tư Mã Lạc cũng giống như Tôn Khánh Dục, không ai ra đón, liền tự mình đi vào. Những người này, Tiêu Thu Phong đã dặn dò đám bảo vệ, không cần cản trở, muốn vào lúc nào cũng được.
“Tư Mã Lạc, có chuyện gì vậy?”Hắn vừa vào đến nhà, chưa kịp mở miệng thì Tiêu Thu Phong đã hỏi trước.
Tư Mã Lạc nhìn mọi người một cái, cũng có chút kinh ngạc, bởi vì Triệu Quang Bình và Tôn Khánh Dục đều đến, hắn biết, hai người này là nhân vật rất có tiếng tăm ở Đông Nam.
“Này, lão đại, chú cũng thật là, nhà có chuyện vui, thế mà lại không báo với anh em một tiếng, có phải khinh thường anh hay không? Được rồi, ông nội thu được tin tức, liền kêu anh chuẩn bị quà, bằng không thì thật sự quá thất lễ”
Triệu Quang Bình đương nhiên biết Tư Mã Lạc, còn Tôn Khánh Dục thì khỏi nói, tứ đại công tử năm đó, biết cục cảnh sát thành nhà nghỉ, ông không muốn cũng phải biết.
Nhưng Liễu Tùy Phong lại không biết.
“Chú Liễu, đây là một kẻ ăn chơi trác táng, mặt vô cùng dày, thiếu gia Tư Mã Lạc, là bạn của con”Khúc đầu giống như đang chửi xéo, nhưng câu là bạn của con khúc cuối, đã làm cho Tư Mã Lạc rất nở mặt.
“Vị này chính là chú Phong của Liễu gia, gia phụ là Tư Mã Vân Thiên, xin chú chiếu cố nhiều hơn”Tư Mã Lạc đương nhiên biết Liễu Tùy Phong, muốn làm bạn với Tiêu Thu Phong, có một số việc, đương nhiên phải điều tra một chút.
“Tư Mã thiếu gia cũng đã tới, thấy chưa, tôi đã nói rồi, ở đây thế nào cũng sẽ rất náo nhiệt mà. Lão Triệu, làm vài ván đi, lần trước thua tức quá, bây giờ phải tìm cơ hội báo thù”Tôn Khánh Dục lập tức mở miệng, nói với Triệu Quang Bình.
Tư Mã Lạc sớ đã biết Triệu gia và Tiêu gia có quan hệ, nên lúc này đương nhiên cũng muốn thân thiết một chút, liền cười nói : “Thật không ngờ Triệu tư lệnh cũng ở đây, Gia phụ mấy ngày trước trở về, chuẩn bị đến Triệu gia để bái phỏng bác Triệu, nhưng đột nhiên có việc phải giải quyết,, cho nên làm chậm trễ. Con chỉ có thể thay mặt gia phụ hỏi thăm bác Triệu, gia phụ có nói rằng, khi nào có dịp, mời bác Triệu đến nhà làm khách”
Quân đội và thương nhân là hai khái niệm khác nhau, hơn nữa lúc bình thường, bên trong cũng không có quan hệ gì, mà Triệu Quang Bình cũng không có nhiều bạn bè làm doanh nhân, giờ phút này, dụng ý của Tư Mã Lạc đã rất rõ ràng, Ông nhìn thoáng qua, rồi cười nói : “Tư Mã lão đệ quá khách khí, a Lạc, con về nói với cha của con, khi nào có cơ hội, mọi người cùng đi ăn bữa cơm, bác làm chủ, chỉ cần vui vẻ là tốt rồi”
“Nhất định, nhất định, cảm ơn bác Triệu”Trong quan trường, cũng có vài điều rất bí ẩn, mà Tư Mã Lạc đã nắm rõ điều đó trong tay.
Tôn Khánh Dục cũng cười nói : “Lão Triệu, chuyện tốt như vậy, đến lúc đó nhớ chừa tôi một phần. Ông cũng biết đó, tôi đối với mấy thứ kia không có hứng thú, đi ăn để hiểu biết thêm một chút”
Một là cục trưởng đại nhân, một là tư lệnh của Đông Nam, một là Tư Mã gia một tay che trời, nhưng người này đều đến vì sinh nhật của tiểu nha đầu. Liễu Tùy Phong đã toát đầy mồ hôi lạnh, loại chuyện này, thật sự là làm cho ông bị shock.
Nhưng câu nói tiếp theo còn làm cho Liễu Tùy Phong chấn động hơn.
“Tư Mã Lạc, anh đến không đúng lúc rồi, hôm nay trong nhà tổ chức tiệc sinh nhật cho tiểu nha đầu, nếu lễ vật của anh không làm cho nàng ta hài lòng thì có gì anh chịu hết mọi trách nhiệm, đến lúc đó đừng trách tôi không nói trước với anh”
Tư Mã Lạc cũng cười nói : “Lão thái gia đã nói rồi, ở đây sẽ tổ chức tiệc sinh nhật cho tiểu nha đầu kia. Chú đã nhắc nhở thì anh cũng không giấu, anh thật sự cũng sợ nàng ta”
Tất cả mọi người đều thương nàng, Tư Mã Lạc không dám đắc tội.
Một bảo vệ đi đến, lúc này thấy không phải người quen đến, vì vậy vào thông báo : “Tiêu thiếu gia, ngoài cửa có mấy chiếc xe, còn có rất nhiều hoa hồng, nói là do người chuẩn bị, không biết là để ở đâu?”
“Hoa hồng? Thu Phong, chú không phải là muốn tái diễn chuyện ở học viện Bắc Hải một lần nữa hả? Quên đi, anh nghĩ anh nên đi thôi, nếu tiểu nha đầu kia trở về thấy cảnh này, anh sợ anh sẽ biến thành một vật thí mạng”
“Nhìn anh vậy mà nhát gan thế? Cái này là của Yên Nguyệt, tôi đã nói sẽ tặng cho nàng mà chưa có dịp, lần này tranh thủ làm luôn một lần, đi, chúng ta ra xem”Trong nhà chỉ có hắn là chủ nhận, Tiêu Thu Phong cảm thấy ngượng khi phải để ba người ở lại, nên đành phải rủ ba người ra chung.
Tôn Khánh Dục nói : “Tiểu Phong, con trở nên lãng mạn như vậy khi nào thế, đi, để chú hai nhìn xem, thuận tiện cho con vài cái góp ý”
Hai chiếc xe tải nhỏ, chất đầy hoa hồng, bây giờ cả trang viên đã đầy mùi thơm, từ xa cũng có thể ngửi được.
“Tiêu thiếu gia …”Khi đám người Tiêu Thu Phong đến gần, vài người đàn ông to con đã đứng xếp hàng ngay thẳng, đồng loạt gọi tên.
Tiêu Thu Phong vừa nhìn thấy, lập tức kinh ngạc, kêu lên : “Tiểu Lục Tử, Lý Hưng, Quan Đao, sao các người lại ở đây, không có chuyện gì làm à ?”
Lý Hưng thúc tay, đẩy Tiểu Lục Tử lên, Tiểu Lục Tử cũng bị Quan Đao thúc dục, đành gật đầu nói : “Tiêu thiếu gia, nghe nói hôm nay là sinh nhật của tiểu thư tiểu Hồng, bọn em muốn đến đây xem một chút, có gì cần hỗ trợ không. Vả lại dạo gần đây mọi người cũng rãnh rỗi, nên cũng muốn đến đây chơi chút”
Tiêu Thu Phong buồn cười lắc đầu, cười nói : “Các người thật biết tìm cơ hội, được rồi, để tôi nói với Phượng Hề, cho các người nghỉ phép hôm nay, đúng rồi, đem hoa hồng này trải dài từ cửa vào hành lang, nếu đã đến rồi, không thể để cho các người rãnh rỗi được”
Quan Đao hưng phấn xoa tay, có thể gần gũi với Tiêu thiếu gia, bọn họ đương nhiên cao hứng, bởi vì tại thế giới ở Đông Nam, người này là một vị thần, cao cao tại thượng, không thể tiếp cận được.
“Tiêu thiếu gia, người yên tâm, chúng tôi sẽ thu xếp ổn thỏa, nhất định không để cho người thất vọng”Quan Đao cười, vung tay lên, mấy tên thuộc hạ ăn mặc chỉnh tề lập tức hành động, bắt đầu rải hoa ra.
Triệu Quang Bình bên cạnh cũng cười nói : “Tiểu Phong thật sự đã tốn nhiều tâm tư, gọi đến đây nhiều sự hỗ trợ như vậy, nên chuẩn bị sớm một chút, để cho các nàng trở về, nhất định sẽ rất mừng”
Vài tên binh lính cũng đến hỗ trợ. Cái gì thế này, hắc bạch không có ranh giới, binh và tặc có thể cùng đứng chung dưới mái hiên?? Thậm chí còn hút chung điếu thuốc??
Tôn Khánh Dục nhìn cảnh tượng trước mắt, cũng thấy rất an ủi, cái này nói lên là vấn đề trị an đã yên ổn, cục trưởng cũng có được một phần công lao.
Vài người đứng chỉ trỏ, còn đám Tiểu Lục Tử Lý Hưng thì rải hoa khắp nhà, mọi người ai cũng thích thú, ngay cả Triệu Quang Bình cũng chỉ điểm vài chổ, đây là một cơ hội hiếm, mấy đại gia tộc của Đông Nam cùng ở chung một chổ, toàn tâm toàn ý làm một chuyện.
Trái ngược với sự vui vẻ ấy, Liễu Tùy Phong đang rất trầm ngâm, có phải là do không đi ra ngoài suốt nửa năm hay không, mà cái thế giới này trở nên khác thường quá. Tiêu gia ông đã đến không biết bao nhiêu lần, nhưng chưa từng thấy qua, chỉ vì tổ chức sinh nhật cho một đứa nhỏ mà lại có nhiều đại nhân vật đến đây ủng hộ.
Tất cả hoa hồng đã được xếp thành một hàng dài, trong nhà đã khác hẳn khi nãy, Tư Mã Lạc cầm lấy hai bó hồng, đưa cho Tiêu Thu Phong nói : “Thu Phong, có cả một hành lang rồi, còn thiếu chút thành ý, cái này để cho chú, khi các nàng trở về, đưa cho người nào, cam đoan người đó sẽ vui mừng hết sức”
Nhiều hoa hồng như vậy, nhìn giống như là trại hoa hồng. Liễu Tùy Phong hít một hơi thật sâu, nói với Tiêu Thu Phong : “Thu Phong, con lãng phí quá vậy, cho dù là tặng quà sinh nhật cho tiểu Hồng cũng không cần lãng phí như thế!”
Cái này mà là lãng phí? Đợi đến lúc ông nhìn thấy tiểu nha đầu kia mặc cái gì, mang cái gì, và đi xe gì thì ông sẽ biết, thế nào mới gọi là lãng phí thật sự!!!
Cái này mà phí, thì mấy cái kia gấp mấy trăm lần!
“Chú Liễu, không sao đâu, chỉ cần mọi người vui là được rồi, con không ở nhà thường xuyên, khó mà có cơ hội tốt lấy lòng các nàng, chỉ cần các nàng thích, một chút tiền không đáng là bao”
“Tiêu thiếu gia, họ đã về”Theo lời nói của Tiểu Lục Tử, cửa lớn bắt đầu mở ra, một chiếc xe tiến vào, chính là chiếc xe thể thao mà tiểu Hồng thích, được Điền Phù tặng cho nàng.
Theo sau là vài chiếc khác nữa, sáu bảy cô gái, tựa hồ như đang rất vui vẻ. Tin chắc rằng chuyến dạo phố lần này, các nàng thu hoạch không ít.
“Cha …”Xe dừng lại, Liễu Yên Hồng cũng đã bước ra, lao vào lòng của Liễu Tùy Phong, đã mấy tháng rồi cha con không gặp nhau.
Nhưng mà, Liễu Tùy Phong đang trừng mắt nhìn chiếc xe thể thao kia, còn có mấy món trang sức trên người, trời ơi … mấy cái đó làm ông choáng đến nổi chưa hồi phục tinh thần.
“Cha, người đến rồi!”Liễu Yên Nguyệt cũng xuống xe, đi theo sau là Phượng Hề phong tình vạn chủng cùng Thiên Nhan Duyệt thanh thuần vô cùng, đang bước lại chổ Tiêu Thu Phong.
“Tiểu Nguyệt, sao lại thế này, tiểu Hồng mua xe thể thao khi nào. Sao lại không nói cho cha biết, còn nữa, con xem trên người nó, những món trang sức đó, toàn là hàng cao cấp, chị em các con, tại sao lại trở nên xa xỉ thế này?”Liễu Yên Nguyệt đoán không sai, cha vừa nhìn thấy em gái, đã vô cùng mất hứng.
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Trương đại thiếu gia
Trọng Sanh Chi Đô Thị Cuồng Long Tác giả : Cửu Nguyệt Dương Quang
Chương 275 : Hạnh phúc nhân sinh
Người dịch: Ngạo Thiên Môn
Nguồn: Sưu Tầm
Sắc mặt Liễu Yên Hồng đã trở nên đỏ bừng, nhìn về phía Điền Phù liên tục, mà Điền Phù vừa thấy, đã biết rằng tiểu nha đầu này rất sợ bị mắng, đang hướng về mình cầu cứu. Bà liến quay lại trừng mắt với Tiêu Viễn Hà, lúc này, người lớn mới có chổ hữu dụng.
Nhận được ánh mắt của Điền Phù, Tiêu Viễn Hà cười ha hả, cũng bước lại, nói : “Lão Liễu, những món này đều là tôi mua cho tiểu Hồng, nha đầu này ở Tiêu gia bồi tiếp hai lão già chúng tôi, tôi đã muốn đem nó trở thành con dâu của mình, ông không ngại chứ!”
Con gái lớn thì thành vợ của Tiêu gia, mà con gái nhỏ thành có thể làm cho Tiêu gia yêu thương, hơn nữa còn có nhiều nhân vật ghê gớm đến đây chúc mừng sinh nhật, làm cha như ông cũng rất có mặt mũi. Tiêu Viễn Hà đã mở miệng, ông cũng phải nể mặt vài phần thôi.
Liễu Yên Nguyệt cũng ở bên cạnh lên tiếng : “Cha, sinh nhật hai mươi của em nó, coi như là lễ trưởng thành, để cho nó vui vẻ một chút đi, về sau con sẽ quản nó lại”
Dù sao cũng là chị em a. Liễu Yên Nguyệt tuy rằng vẫn phê bình hành vi phóng túng của cô em, nhưng giờ phút này đối mặt với cha, nàng vẫn vì em mà lên tiếng.
“Cha, con sắp tốt nghiệp rồi, cũng nên cảm thụ cuộc sống xã hội một chút, còn việc đi làm kiến tiền, con cũng đã nghĩ kỹ rồi, sau khi tốt nghiệp xong sẽ đến phụ giúp chị gái. Không để cho chị phải làm lụng vất vả”Nhìn thấy có nhiều người nói giúp như vậy, nàng ta đã bắt đầu trở lại bình thường.
“Tùy Phong, hôm nay cao hứng như vậy, ông cũng sẽ không trách cứ tiểu Hồng mãi chứ. Nha đầu này mang đến cho chúng tôi rất nhiều niềm vui, chỉ cần nó thích, mua vài thứ thì có quan hệ gì, hơn nữa lại là cái lễ trưởng thành vô cùng quan trọng, đương nhiên là phải càng thêm long trọng”
Lúc này Điền Phù cũng lên tiếng, dù sao bà cũng sẽ không để cho bất kỳ kẻ nào quấy rầy không khí hôm nay.
“Được rồi, tiểu Hồng, xem bá phụ bá mẫu nói tốt cho con, cha cũng sẽ không trách cứ con. Về sau con phải ngoan một chút, biết không? Không được gây chuyện, bằng không bên ngoài lại nói Liễu Tùy Phong không biết dạy con”Có thể cho con gái những điều nó muốn, những nhu cầu tất yếu, nhưng trong phương diện cuộc sống, ông là một người nghiêm khắc.
Tiêu Thu Phong rốt cục đã thấy được sự ngạc nhiên này, tiểu nha đầu luôn không biết sợ trời sợ đất, thế mà lại gật đầu nghe lời, không dám phản kháng. Xem ra thiên hạ này vẫn còn người có thể trị được nàng!!
“Cha, con biết rồi, chị không phải đã nói sau, về sau cứ xem con, cha yên tâm đi!”
“Yên tâm cái gì, nếu con có được một nửa cái nghe lời của chị, là cha cũng an tâm rồi. Được rồi, chị của con nhất định cũng không quản được con, về sau …”Liễu Tùy Phong quay đầu lại nhìn thoáng qua mọi người, thấy Tiêu Thu Phong liền nói : “Về sau để cho anh rể của con giám sát con, nếu con không nghe lời, hắn nhất định sẽ dạy dỗ con. Thu Phong, về sau con giúp chú coi chừng tiểu nha đầu này, đừng để nó làm loạn”
Liễu Yên Hồng vừa nghe, sắc mặt tái nhợt, để cho tên bại hoại này quản nàng, vậy chẳng phải bảo hắn khi dễ nàng??
“Chú Liễu, chú yên tâm, con nhất định … nhất định sẽ quản nàng thật tốt!”Hai chứ nhất định lập lại một lần, hơn nữa còn nghiến răng ken két, hắc hắc, tiểu nha đầu này về sau còn dám ầm ĩ không. Hắn đã mượn được lệnh bài của thái thượng lão quân để trấn áp nàng rồi, xem về sau còn dám tranh luận với hắn không.
“Cha, không muốn … con …”
“Cái gì, con không muốn cái gì, quyết định vậy đi, về sau cha sẽ thường xuyên liên lạc với Thu Phong”Giải quyết dứt khoát, chú Liễu quả thật rất anh minh.
Liễu Yên Hồng còn muốn nói gì nữa, nhưng bị Điền Phù kéo lại, nói nhỏ bên tai cái gì đó. Liễu Yên Hồng nghe xong trừng mắt nhìn Tiêu Thu Phong một cái, rồi không mở miệng nữa. Xem ra mẹ hắn đã âm mưu cái gì đó rồi.
Thật ra thì … Tiêu Thu Phong cũng không rãnh làm việc vớ vẫn như vậy, có chuyện gì cũng phải báo cáo với Liễu Tùy Phong, nhãm nhí!!! Hắn chỉ muốn thừa dịp này dạy dỗ tiểu nha đầu thôi.
“Được rồi, không cần đứng đây nữa, chúng ta thật sự thất lễ quá. Mọi người vào trong phòng đi, cảm ơn mọi người hôm nay đã đến Tiêu gia chung vui. Càng nhiều người càng tốt”
Điền Phù vừa nói, tất cả mọi người đã quay vào, đám tứ công chúa Thi Diễm đã vọt vào, hưng phấn kêu lên : “Oa, đẹp quá, thật sự quá đẹp, ai làm … là ai làm vậy …”
Mọi người bây giờ mới chú ý đến hành lang hoa hồng, một không gian đầy ấp hoa hồng, mang theo một mùi hương thoang thoảng trong không khí, tình cảnh nơi đây, khiến cho người ta có một hạnh phúc không nói nên lời.
“Đến, đến đây, các vị tiểu thư xinh đẹp, xin tha thứ cho sự nông nổi nhất thời của anh. Vì muốn xin lỗi thật nhiều, còn có một tình yêu sâu đậm, mong mọi người có thể nhận phần lễ vật này của anh, hy vọng mọi người có thể thích!”
“Thật sự quá hấp dẫn, anh rể, không phải cái này cho em sao!”Liễu Yên Hồng là người đầu tiên lao đến, hai tay cầm lấy những cánh hồng tung lên trời, vui sướng cười thành tiếng, đối với nàng, những bông hồng nơi đây, so với cái lần được tên nam sinh kia tặng, tuyệt đối không thể so sánh được.
Tiêu Thu Phong không chút nể tình, nói : “Ngại quá, nếu tiểu Hồng thích, về sau nhất định sẽ có nam sinh tặng cho em, lần này là dành tặng cho các chị”
Một bó hoa kiều diễm đã đưa đến trước mặt Liễu Yên Nguyệt, Tiêu Thu Phong mang theo vẻ thâm tình vô cùng, nhẹ nhàng nói : “Tiểu thư mỹ lệ, những đóa hồng nơi đây, có thể đổi lấy một nụ hôn của nàng không?”
“Ông xã …”Đâu chỉ là một nụ hôn, Liễu Yên Nguyệt nhanh chóng bị cảm động đến nổi muốn khóc, vừa hôn một cái, đã bổ nhào vào lòng ngực hắn, cảm động ngượng ngùng.
“Này, không được công bằng, còn mọi người đâu?”Phía sau mọi người, Phượng Hề và Thiên Nhan Duyệt đều đang ngượng ngừng, nhưng đám Thi Diễm Chiêu Tuệ đã lên tiếng, các nàng mặc kệ cái gì gọi là mặt mũi, thời khắc hạnh phúc như vậy, làm đàn bà ai cũng muốn.
Liễu Yên Nguyệt coi như là đủ phần rồi, lập tức rời khỏi Tiêu Thu Phong, cười nói : “Có, có, tất cả mọi người đều có …”
“Phượng Hề tiểu thư thân ái, em luôn xinh đẹp như bông hoa hồng này, tồn tại vĩnh viễn trong lòng anh!”Âm thanh của Tiêu Thu Phong đã nhẹ nhàng hơn rất nhiều, nói : “Phượng Hề, cảm ơn em, vì anh mà em phải trả giá nhiều như vậy, anh sẽ làm cho em cả đời hạnh phúc”
Đối với Phượng Hề, nàng luôn khao khát loại hạnh phúc như vậy, nhưng nó thật sự rất ít. Cuộc sống hạnh phúc như bây giờ, nàng đã vô cùng thỏa mãn.
Sau đó là Thiên Nhan Duyệt ngượng ngùng hôn một cái, Lâm Ngọc Hoàn ôm một cái, rồi đến ba cô công chúa của Hoàng Kim Thủy thành, trên mặt của Tiêu Thu Phong đã dính đầy môi son, bốn phía tràn đầy tiếng cười hạnh phúc. Không ai là không bị bầu không khí nơi đây cuốn hút, ngay cả Tiểu Lục Tử, người chiến sĩ mang tâm lý giết chóc, cũng bị niềm vui và sự phấn khởi vây lấy.
Quả nhiên, xem Tiêu thiếu gia tán gái, cũng phê y như lúc nhìn Tiêu thiếu gia giết địch.
Tất cả các cô gái đều có, chỉ còn lại Liễu Yên Hồng, nàng đã kìm lòng không được, vọt lên, nói : “Anh rể, anh rể, của em đâu, em cũng muốn có hoa hồng”
Có lẽ bị bầu không khí nơi đây cuốn hút, trong lòng tràn ngập khát vọng, có lẽ bởi vì hâm mộ, nhưng đáng tiếc là nguyện vọng của nàng không được Tiêu Thu Phong để ý.
“Được, nếu em thích, thì cứ tự lấy đi, anh tặng cho em”
Liễu Yên Hồng làm sao mà đồng ý, lập tức kéo áo Tiêu Thu Phong nói : “Không được, em muốn anh tặng cho em”Nàng cũng không phải đứa ngốc, không có cô gái nào tự tặng hoa hồng cho mình.
“Cùng lắm là em chịu thiệt một chút, hôn anh một cái”Làm trò trước mặt nhiều người như vậy, tiểu nha đầu cũng không e lệ, bởi vì ở học viện Bắc Hải, nàng cũng đã hôn qua, giờ phút này cũng có nghĩa lý gì.
Vẫn là Liễu Tùy Phong đến giải vây, trừng mắt nhìn Liễu Yên Hồng một cái, nói : “Không được vô lễ như thế, đối với anh rể phải biết tôn trọng, đừng nói là sinh nhật mà có thể tùy tiện”
Điền Phù thấy không ổn, cũng tiến đến quát : “Tiểu Phong, tiểu tử thúi này, mau lấy một đóa hoa hồng tặng cho tiểu Hồng đi, hôm nay là sinh nhật của nó, có phải không nể mặt hay không, có phải ngay cả lời của mẹ cũng không nghe”
“Thu Phong, đừng làm khó tiểu Hồng, nàng ta cũng là người lớn rồi, đương nhiên là cũng thích hoa hồng, nhanh, tặng nàng một đóa đi!”
Đàn bà trong nhà ai cũng có, tiểu nha đầu này nhìn bằng ánh mắt hâm mộ, nếu không có được, nàng sẽ cảm thấy vô cùng mất mát.
Tiêu Thu Phong bất đắc dĩ lắc đầu, xem ra cho dù có lấy được thượng phương bảo kiếm, nhưng dưới sự che chở của các nàng, tiểu nha đầu này vẫn không sợ.
“Tiểu nha đầu nghịch ngợm, tặng em một đóa, nhớ đấy, chỉ lần này thôi, lần sau không được lấy lý do khác ra đòi!”
Liễu Yên Hồng còn không kịp cao hứng, Liễu Tùy Phong cũng bất đắc dĩ cười nói : “Tiêu huynh, các người cứ như vậy, thật sự là làm hư tiểu nha đầu này”Đến giờ phút này, ông mới biết được, vì sao tiểu nha đầu không thích ở nhà, bởi vì ở Tiêu gia, nàng thật sự được thương yêu, vui đến mức quên cả lối về.
Tư Mã Lạc cũng đi lại, nói nhỏ bên tai Tiêu Thu Phong : “Thu Phong, diễm phúc của chú thật lớn a. Người ta nói là phù sa không thể để chảy ra ruộng người ngoài, phỏng chừng chú cứ nhất tiễn hạ song điêu đi”
Lúc hắn nói, đôi mắt nhìn về hướng Liễu Yên Hồng và Liễu Yên Nguyệt, phỏng chừng là có ý này.
Tiêu Thu Phong khinh bỉ nhìn hắn một cái, ngay cả nói cũng lười, đưa ngón giữa dựng lên.
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Trương đại thiếu gia
Trọng Sanh Chi Đô Thị Cuồng Long Tác giả : Cửu Nguyệt Dương Quang
Chương 276 : Quan hệ giữa cô em vợ và anh rể
Người dịch: Ngạo Thiên Môn
Nguồn: Sưu Tầm
Vào phòng, mọi người ngồi xuống nói chuyện phiếm, nam nữ đương nhiên không thể cùng trận địa, mà Điền Phù cùng Liễu Yên Nguyệt và Phượng Hề đã vào phòng bếp, nhiều khách như vậy, đương nhiên phải chuẩn bị thật tốt.
Vốn tiệc sinh nhật được tổ chức vào buổi tối, hơn nữa đã liên hệ với đầu bếp của khách sạn, nhưng thật không ngờ, sớm như vậy mà đã có nhiều khách.
“Tiểu Lạc, chuyện ở nước H, bác cũng nghe nói, làm không tồi, thiếu niên đầy hứa hẹn, tin chắc rằng tiền đồ của con rộng mở” Thật ra Triệu Quang Bình đã biết, người đứng sau lưng chuyện này là Tiêu Thu Phong, Tư Mã Lạc chỉ ở lại dọn tàn cuộc, tin chắc rằng Tư Mã gia phải trả cái giá cũng cao lắm.
Với sự tham gia của Tư Mã Lạc hôm nay, Triệu Quang Bình trong lòng cảm thấy, Tư Mã gia muốn lôi kéo quan hệ với Tiêu gia, rất có thể, tương lại mọi người sẽ trở thành người một nhà, vì thế giờ phút này nói lời dễ nghe, vì ngày mai tươi sáng.
Tư Mã Lạc xấu hổ một chút, thật ra chuyện ở nước H, to chuyện như vậy, những người có tâm đương nhiên hiểu được sự tình, nhưng công lao lại đổ lên đầu hắn. Hắn cũng phải đành tiếp nhận thôi, dù sao Tiêu Thu Phong cũng không cần cái danh dự này.
“Bác Triệu, đừng cười con mà, người trong nhà cả, có một số việc ai cũng biết rõ, nếu không có Thu Phong, con làm sao có thể trở về bình an, vấn đề này, người cũng đừng làm khó con nữa”
Sự kiện làm phản lần này, tin chắc rằng đảng bảo thủ của đám bổng tử sẽ xử lý rất nhiều, quan hệ trong và ngoài nước sẽ phải xem xét cẩn thận.
Lập uy cho nước nhà, thật sự là một công lao to lớn.
Tôn Khánh Dục có thể hiểu, Tiêu Thu Phong cũng có thể hiểu, nhưng Liễu Tùy Phong lại cảm thấy mê man, ông chỉ ngồi nghe một bên, cùng Tiêu Viễn Hà tâm sự về chuyện nhà. Chuyện thiên hạ, Tiêu Viễn Hà không hề nhắc đến, Tiêu gia có việc, đều để cho con trai giải quyết, ông đã về hưu rồi.
“Anh không cần khách khí, anh có thể làm được như vậy, tương đối là không tồi. Bất quá tôi cũng nhắc nhở anh, Nhược Minh hiện tại đang cố gắng gấp trăm lần, anh cũng phải cố gắng, bằng không đến lúc đó, anh gặp lại hắn lại tự ti”
Sắc mặt Triệu Quang Bình mừng rỡ, lời nói của Tiêu Thu Phong đúng với tâm ý của ông, là người thừa kế của Triệu gia, ông đương nhiên hy vọng con trai mình có thể trở thành rồng trong loài người, làm rạng rỡ tổ tông.
“Chú yên tâm, Nhược Minh vẫn chỉ là lão tứ, anh nói thế nào cũng sẽ không bại dưới tay hắn. Bằng không làm gì còn mặt mũi” Tư Mã Lạc không phục, nói.
Triệu Quang Bình cũng cười, khiêm tốn nói : “ Tiểu Phong, con không cần khen tiểu tử này quá lợi hại, tính tình của nó chú biết rõ mà. Chỉ cần nó có thể thu liễm chính mình, không gây chuyện sinh sự khắp nơi, làm cha như chú cũng đã thấy thỏa mãn rồi. Đến lúc đó nhất định phải cảm ơn con thật nhiều”
Tiêu Thu Phong chỉ nhẹ nhàng gật đầu : “ Chú Triệu, chú yên tâm, tin chắc rằng chú sẽ không thất vọng …”
“Này, nói chuyện nghiêm túc đủ chưa. Đi làm nói còn chưa đủ hay sao, mà những lúc nhàn rỗi như vậy lại lôi ra nói hả? Thu Phong, có hứng thú chơi với chúng ta không, ai, thật sự là thiếu tính khiêu khích”
Tôn Khánh Dục bên cạnh không vui mở miệng, lãng phí thời gian quá, đến đây ngồi nói chuyện nhàm chán như vậy, càng nghe càng thấy chán.
“Tốt, con ủng hộ, các chị ơi, ra chơi đánh bài thôi” Liễu Yên Hồng bên cạnh cũng đã nhảy dựng lên, kỳ thật nàng cũng đã có ý tưởng này từ lâu, nhưng cha già ở bên cạnh cứ nhìn, làm cho nàng phải thục nữ một chút, không dám làm loạn.
Lập tức ba sòng bài nổi lên, Liễu Tùy Phong nhìn có chút mơ hồ, hỏi Tiêu Viễn Hà : “ Tiêu huynh, nhà của anh đã thành sòng bạc khi nào vậy, sao có nhiều bài thế?”
Tiêu Viễn Hà cười nói : “ Liễu lão đệ, bài ở nhà tôi rất nhiều, đây là niềm vui của mọi người, hôm nay ông cũng thử một lần đi, về sau có thời gian rãnh cứ qua đây chơi, đánh bài với tiểu nha đầu này, ông có thể trẻ đi mười tuổi đó”
Mỗi lần chơi bài với tiểu nha đầu, nàng rất thích quỵt nợ, còn đấu võ mồm với nhau, thật đúng là trẻ lại theo năm tháng, có loại cảm giác ấm áp.
Tư Mã Lạc cũng đứng lên nói : “ Tôn cục trưởng, chú đừng nói thế, con là cao thủ bài bạc, hôm nay nhất định sẽ thông sát tứ phương, cho chú thua một cách tâm phục khẩu phục”
Tôn Khánh Dục nói : “ Như vậy mới đúng, còn chờ cái gì nữa, lão Triệu, Thu Phong, chúng ta làm một sòng đi, làm vài ván chờ ăn cơm”
Triệu Quang Bình có chút buồn cười, nói : “ Tôn cục trưởng, ông thật sự là ngại có nhiều tiền, muốn cống hiến một chút phải không, tôi toàn thành cho ông”
Tiêu Thu Phong đối với loại trò chơi này không có hứng thú, nhưng mọi người vui vẻ như vậy, hắn cũng không thể không phụng bồi, cười nói : “ Đi, mọi người chơi thôi, con vừa mới học nghề, mọi người cứ chỉ điểm”
Bị Tiêu Viễn Hà lôi kéo, Liễu Tùy Phong cũng không cự tuyệt, đứng lên, quay đầu lại nói với tiểu Hồng : “ Tiểu Hồng, con không cần chơi, bưng trà rót nước đi”
Liễu Yên Hồng nghe được, sắc mặt trầm xuống, hôm nay là sinh nhật mà, bắt mình phải châm trà rót nước sao?
Tiêu Thu Phong nghe được, cũng cười nói : “ Tiểu Hồng, anh cũng hơi khát một chút, rót cho mỗi người một chén trà đi, cảm ơn em”
Liễu Yên Hồng vừa muốn kháng nghị thì Tiêu Thu Phong đã ném đá xuống giếng rồi.
Thiên Nhan Duyệt cũng cười nói : “ Em đi đây, Tiểu Hồng, không đủ người rồi, em phải chịu khó thôi”
Liễu Tùy Phong, Tiêu Viễn Hà, còn có Thi Diễm và Chiêu Tuệ thành một sòng, cùng chơi tú lơ khơ. Mà Lâm Ngọc Hoàn và Thiên Nhan Duyệt tự giác bưng trà nước đến cho mọi người.
Liễu Yên Hồng tức giận vểnh miệng lên, vốn muốn cùng Lâm Ngọc Hoàn, Thiên Nhan Duyệt và Ngọc Thiền làm một sòng, nhưng uống trà cái gì, sao không tự mình đi lấy đi!!!
“ Này, ăn cơm chưa, mọi người thật sự là thần nhân rồi, sao, tiểu Hồng, sao con lại không chơi?” Điền Phù dành thời gian đi ra ngoài, nhìn sòng bài bên ngoài, rồi lại nhìn thấy vẻ mặt khó chịu của Liễu Yên Hồng, kỳ quái hỏi, tiểu nha đầu này không phải là thích đánh bài với mình sao, thế sao hôm nay lại không chơi nhĩ?
Liễu Yên Hồng mang vẻ mặt ủy khuất, kéo tay Điền Phù, chỉ chỉ vào cha, nhưng không dám mở miệng, Điền Phù cũng đã hiểu được, cười cười an ủi nói : “ Không sao đâu, bá mãu đang làm cơm cho con đó, com nước xong, chúng ta làm một bàn, cam đoan làm cho tiểu Hồng biết mùi”
“Vẫn là bá mẫu tốt nhất, so với cha còn tốt hơn” Ôm lấy Điền Phù, còn hôn lên mặt bà một cái, Liễu Tùy Phong chỉ biết lắc đầu, hai đứa con gái này, thật sự muốn thành người của Tiêu gia luôn sao, xem ra không thể giữ được rồi.
“ Thật sự là nuôi con lâu như vậy, bây giờ lại bị chê … “ Con gái được người khác yêu thương, làm cha hẳn là phải cao hứng mới đúng, nhưng cuối cùng con gái vẫn phải gả đi, trong lòng ông vẫn có vài phần phiền muộn.
Tiêu Viễn Hà khuyên nhũ : “ Lão Liễu, ông lớn tuổi rồi, không nên chấp nhất con nít. Ông xem tiểu Hồng đi, tuy rằng đã trưởng thành, nhưng tâm tình vẫn chưa ổng, cần phải được dạy dưỡng, yên tâm, tôi tin rằng một ngày nào đó, nó sẽ thành một Yên Nguyệt thứ hai, một lựa chọn hoàn hảo”
Trong mắt hai lão già này, Liễu Yên Nguyệt là một người phụ nữ hoàn hảo, có thể lấy được nàng, chính là hạnh phúc.
Mà Thiên Nhan Duyệt ở bên cạnh đã đem những lời này khắc ghi vào trong lòng, từ khi bước vào Tiêu gia, nàng đã thích ứng, hòa hợp với gia tộc này và cảm thấy hạnh phúc hơn. Ngoài ra còn lấy Liễu Yên Nguyệt làm gương để học tập, để cho hạnh phúc này kéo dài.
Liễu Tùy Phong nói : “ Tôi cũng hy vọng như thế, chỉ đáng tiếc là, Tiêu gia chỉ có một đứa con, bằng không hai đứa con của tôi gả vào đây, tôi thật sự rất yên tâm”
Trên đời này kiếm một gia đình giống như Tiêu gia đã khó, mà còn được những người lớn quan tâm như vậy thật sự không nhiều, thấy hai cô con gái có thể nở nụ cười hạnh phúc tại Tiêu gia, ông có thể cảm thụ được.
Tiêu Viễn Hà xấu hổ, trong lòng nghĩ, vớ vẫn, con trai tuy có một, nhưng lại có nhiều vợ, không thấy sao. Không biết là lão này biết xong sẽ tức giận đến mức nào.
Ngọc Thiền đến bên cạnh Liễu Yên Hồng, nhỏ giọng nói : “ Tiểu Hồng, thật ra chuyện này cũng không khó, người ta cũng nói rồi, em vợ cũng có thể là vợ, không bằng em dụ dỗ anh rể của em đi. Dù sao anh rể của em cũng không chỉ có một mình chị Yên Nguyệt, cho dù có thêm em, cũng không là chuyện gì to tát”
Điền Phù cũng nghe được, cả mặt đỏ bừng lên, mà Liễu Yên Hồng cũng không chịu nổi, khuôn mặt xinh đẹp đồng lòng người, so với hoa hồng nở rộ còn tươi đẹp hơn, tức giận nói : “ Chị Ngọc Thiền, chị cũng không biết ngượng, lời này mà cũng nói được, hừ, hắn dám không tốt với em, em sẽ méc chị … hắn “
Lời còn chưa thì một bàn tay đã đưa tới, làm ra một động tác thiết thực.
Cái chuyện này, nói lớn không lớn, mà nói nhỏ cũng không nhỏ, mấy cô bé này, cứ lôi ra nói. Ngay cả Điền Phù cũng chịu không nổi, nắm lấy tay tiểu Hồng nói : “ Đi, tiểu Hồng, vào phòng bếp cùng bá mẫu, con gái nên học nấu nướng một chút, điểm này, con nên học tập chị của con một chút”
Thật ra chỉ cần bước vào cửa Tiêu gia, đã đều chậm rãi lĩnh ngộ khẩu vị của con trai, tựa như Yên Nguyệt và Phượng Hề, hiện tại cũng đã biết làm vài món bình thường, nhưng rất hợp khẩu vị của con trai.
Điểm này, đối với Điền Phù, cũng là một việc an ủi. Nói cách khác, cho dù có một ngày bà mất rồi, thì con trai cũng có người chăm sóc.
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Trương đại thiếu gia