Anh ta và Lôi Tuấn Vũ rất giống nhau, luôn thích dùng ánh mắt chăm chú nhìn người khác, ở trước mặt bọn họ, Lãnh Tử Tình đều cảm thấy có chút không được tự nhiên, cứ có cảm giác đứng ngồi không yên… Ánh mắt thâm thúy kia khiến cho cô thực sự không thoải mái. Cô không biết trong mắt bọn họ mình có điều gì đáng quan tâm đến thế, nhưng cái nhìn của bọn họ đều luôn dừng trên người cô rất lâu, giống như đang khám nghiệm tang vật một vụ án điều tra vậy. Cô thật không thích loại cảm giác bị nghiên cứu này.
Sở dĩ Cổ Dương phải ra ngoài là vì bản thân vừa mới về nước, cần phải xử lý một số công việc. Ban ngày đã nghỉ ngơi đủ, cả người thần khí sảng khoái, đang nhàn tản không có việc gì, cũng không thể ngồi một chỗ lãng phí thời gian được! Hơn nữa, Lôi Tuấn Vũ cái loại ngựa giống này thật sự khiến anh không thể nhìn tiếp được, anh phải ra ngoài hít thở không khí, tìm bạn gái giải buồn thôi.
Trong nước, anh vốn có bạn gái cố định. Là một cô người mẫu, rất có tiềm năng trở thành siêu mẫu! Bọn họ qua lại không phải là giao dịch, mà là thỏa mãn nhu cầu của cả hai bên. Không có hứa hẹn, cũng không có ràng buộc. Thời điểm cần thì chỉ cần một cú điện thoại. So với tác phong sống của Lôi Tuấn Vũ, Cổ Dương không khỏi lắc đầu, cậu ta như vậy mà cũng gọi là tìm phụ nữ?! Có mà là tìm heo nái thì đúng hơn! Không phẩm không vị, một người chỉ toàn sữa với thịt, ăn mãi không thấy ngán mới lạ!
Vừa mở cửa nhà, Cổ Dương trong nháy mắt lại giật trở vào. Lãnh Tử Tình ngây ngẩn nhìn hắn quay lại, khuôn mặt như đang diễn hí kịch, không phải là đi rồi sao? Làm gì lại quay lại thế này? Đang định đi vào bếp bước chân lại thu về, Lãnh Tử Tình tay cầm bát đũa, ngạc nhiên nhìn Cổ Dương, ánh mắt như muốn hỏi: “Anh đánh rơi cái gì sao?”
Chỉ thấy Cổ Dương khuôn mặt cười cười, hướng thẳng về phía cô nháy mắt.
“Huh? Sao anh lại quay lại? Mắt của anh làm sao thế?” Lãnh Tử Tình nhìn bộ dáng kỳ quái của hắn, có chút buồn bực.
Cổ Dương lập tức giống như đang chơi đùa, bắt đầu nhát mắt ra hiệu liên tục, Lãnh Tử Tình đột nhiên phát hiện có chuyện khác thường, thật cẩn thận nhìn về phía sau hắn… Trời ạ! Vợ chồng Lôi Đình đang đứng ở cửa! Ôi trời! Mau! Tuấn Vũ, tình huống khẩn cấp! Trong lòng Lãnh Tử Tình hò hét. Cô phút chốc buông bát đũa, lập tức đứng thẳng người, quả thực giống như đang đứng trước thủ trưởng tham gia duyệt binh.
Lôi Đình nhìn thấy Cổ Dương, vẻ mặt kinh ngạc: “Tiểu Dương? Sao cháu lại ở đây? Về nước lúc nào vậy?”
Cổ Dương thấy Lãnh Tử Tình rốt cuộc đã hiểu ý, liền cười hì hì xoay người nói: “Hôm nay cháu vừa mới về, nghe nói Vũ kết hôn nên cháu chạy tới đây xem! Bá phụ, bá mẫu, hai người mau vào đi! Ôi, hai bác xem, tự nhiên cháu lại đảo khách thành chủ thế này chứ!”
Lãnh Tử Tình vừa thấy ba mẹ chồng vào nhà, đột nhiên nghĩ đến hai người ở trên lầu, cô vội đứng dậy nói: “Cha mẹ, hai người ngồi trước đi ạ, con đi thay quần áo, lập tức sẽ xuống ngay!”
Hấp tấp chạy từ phòng ăn lên lầu, Lãnh Tử Tình chỉ mong nhanh nhanh chóng chóng, trăm ngàn lần đừng để cho hai lão nhân gia biết Lôi Tuấn Vũ còn đang ôm một cô nàng khác. Nhưng sự tình cũng không phải thuận lợi giống như trong tưởng tượng, lúc Lãnh Tử Tình đang chạy lên cầu thang, còn chưa tới cửa, một người phụ nữ từ trong phòng Lôi Tuấn Vũ phóng vọt ra!
Nhìn thân hình Kiều Nhi nửa kín nửa hở chạy ra, Lãnh Tử Tình thiếu chút nữa phun máu mũi! Cô ta… lại dám chỉ mặc áo ngực và quần lót ra ngoài này? Ghê thật, bộ ngực gợi cảm như muốn nhảy ra ngoài! Đôi chân trắng nõn, thon dài trong mắt mọi người tỏa sáng long lanh!
Lôi Đình và Tiêu Duệ kinh ngạc, choáng váng ngay tại chỗ, Lãnh Tử Tình cũng ngây người. Len lén liếc nhìn Lôi Đình, phát hiện người đứng sau này nét mặt đã tối sầm, nổi giận đùng đùng, giống như muốn đốt nhà đến nơi!
Lôi Đình và Tiêu Duệ kinh ngạc, choáng váng ngay tại chỗ, Lãnh Tử Tình cũng ngây người. Len lén liếc nhìn Lôi Đình, phát hiện người đứng sau này nét mặt đã tối sầm, nổi giận đùng đùng, giống như muốn đốt nhà đến nơi!
Ai, cô nàng Kiều Nhi này, có thể bớt phóng túng đi chút được không?! Nhà này không phải chỉ có mỗi cô ta và Lôi Tuấn Vũ, còn có cả Cổ Dương nữa đấy! Xem ra là cô nàng nghe được tiếng Cổ Dương nói rời đi, nhưng không ngờ anh lại quay lại, mà giờ không những chỉ có Cổ Dương, còn thêm hai vị trưởng bối này nữa! Màn khoe thân miễn phí này, nữ ngôi sao, thật đúng là khiến cho bốn người phải rửa mắt!
Kiều Nhi cũng không nghĩ tới sẽ có nhiều khán giả như thế, vốn cứ tưởng rằng để thế này đi ra, khoe khoang một chút với Lãnh Tử Tình, không ngờ dưới lầu lại xuất hiện hai vị trưởng bối, trong đó không cần nghĩ cũng biết là cha của Lôi Tuấn Vũ, quả thực chính là hình ảnh của Lôi Tuấn Vũ hai mươi năm sau! Kiều Nhi lập tức chết đứng tại chỗ, không dám nhúc nhích. Hai tay cô nàng gắt gao che trước ngực, che hai khối tròn chói mắt kia, một bàn tay cũng muốn che chiếc quần nhỏ bên dưới, mà chất vải ren trong suốt cũng chẳng bao phủ được bao nhiêu, gần như trần trụi bày ra hết trước mặt mọi người!
Thời gian giống như dừng lại, bốn người tám mắt đều tập trung ở một chỗ, Kiều Nhi lúc này đã thành một bức tượng màu đỏ tươi, xấu hổ đến mức chỉ muốn hồn bay phách lạc!
“Kiều Nhi! Anh đã nói bao nhiêu lần rồi! Con gián thôi mà, có gì đâu phải sợ! Em xem em đi, bộ dạng như thế này mà chạy ra ngoài! Còn ra thể thống gì nữa!” Cổ Dương đột nhiên quát to, giọng nói vừa quở trách vừa yêu chiều. Chỉ vài bước dài đã lên tới lầu hai, trong mắt Lãnh Tử Tình giống hệt như ninja xẹt qua!
Cổ Dương nhẹ nhàng cởi áo vét, khoác lên người Kiều Nhi, ôm lấy cô ra vẻ trách mắng nói: “Em xem em này! Đây là nhà Vũ, em cứ bộ dạng này chạy ra ngoài, sẽ làm cho mọi người hiểu lầm mất! Cha mẹ Vũ ở ngay bên dưới, em khiến anh còn mặt mũi nào không chứ?!”
Kiều Nhi thức thời, nhanh chóng úp mặt vào ngực Cổ Dương, ngay cả thở mạnh cũng không dám, sợ lại gây ra chuyện gì! Cô biết nếu Lôi lão gia mà phát giận, đừng nói Lôi Tuấn Vũ không thể bảo vệ được cô, chỉ sợ ngay cả đến họ hàng ở kiếp sau cũng đừng nghĩ tới tiếp tục “lăn lộn trên giang hồ”! Nghĩ đến đây, cô không kìm được bắt đầu phát run!
“Tiểu Dương! Cô ta là ai?! Sao lại từ trong phòng Tuấn Vũ chạy ra là thế nào?! Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?! Tiểu Dương, sao cháu lại có thể đưa loại phụ nữ này về nhà Tuấn Vũ?! Quả thực là làm tổn hại đến danh tiếng của hai đứa mà!” Lôi Đình tức giận đến độ mặt đỏ au, ngay cả Tiêu Duệ sắc mặt cũng lộ ra vẻ không hài lòng, hướng nhìn Lãnh Tử Tình, ánh mắt dò hỏi.
Lãnh Tử Tình nhìn Cổ Dương anh dũng hy sinh thân mình, nhanh trí nghĩ ra, vội vàng nói: “Không phải, không phải đâu ạ! Cha, là chúng con mời Cổ Dương và Kiều Nhi nghỉ tại phòng này! Vừa rồi thật sự chỉ là hiểu lầm thôi ạ! Hai ngày nay trong nhà có mấy con gián hoành hành, Kiều Nhi tiểu thư lại sợ nhất chúng! Cha, mẹ, hai người chờ một chút ạ, con đi gọi Tuấn Vũ. Anh ấy làm việc vất vả nên vẫn ở phòng trong nghỉ ngơi!”
Lãnh Tử Tình nhanh chóng đi vào phòng mình, chưa kịp nói gì, vừa mở cửa thông hai phòng, Lôi Tuấn Vũ đã đứng ngay ở cửa, khiến cô giật bắn mình. “A! Sao anh lại đứng ở đây, làm tôi sợ chết khiếp!” Lãnh Tử Tình vỗ vỗ ngực, hạ thấp giọng, oán giận nói.
Lúc Kiều Nhi đi ra ngoài, anh vốn đã định ngăn cô nàng lại, nhưng nghĩ cũng chẳng có gì nên mặc kệ. Bản thân đang thay quần áo, tính đi tắm rửa một chút, đột nhiên nghe được tiếng Cổ Dương từ ngoài cửa vọng vào, Lôi Tuấn Vũ lập tức biết ngay lão ba lão mẹ vừa tới! Lúc đó nếu nói anh không cuống thì là nói dối. Quan trọng là Kiều Nhi vẫn còn ở bên ngoài, lại ăn mặc như vậy, không khiến lão ba tức điên mới là lạ!
Đột nhiên nghe được tiếng Cổ Dương từ ngoài cửa vọng vào, theo lời cậu ta nói, Lôi Tuấn Vũ lập tức biết được lão ba lão mẹ vừa tới! Lúc đó nếu nói anh không cuống thì là nói dối. Quan trọng là Kiều Nhi vẫn còn ở bên ngoài, ăn mặc lại như vậy, không khiến lão ba tức điên mới là lạ!
Anh dán người lên cửa, chờ đợi lão ba phát hỏa, không nghĩ đến Cổ Dương lại nghĩa khí như vậy, sẵn sàng hy sinh bản thân, tự đem tội danh gắn lên đầu mình, khiến cho anh nhất thời tim đập như trống bỏi. Đang định từ phòng của Lãnh Tử Tình đi ra ngoài liền đụng ngay phải cô! Ha ha, xem ra trong hợp đồng này, cô vẫn là hết sức cố gắng phối hợp.
“Mau lên! Cha mẹ anh tới!” Lãnh Tử Tình vỗ vỗ ngực, hạ giọng nói.
“Tôi biết rồi, đi, đi ra ngoài xem thế nào!” Lôi Tuấn Vũ nói xong, đang dợm bước đi thì bị Lãnh Tử Tình kịp thời kéo lại.
“Tôi… nói anh đang nghỉ ngơi! Anh không cần thay áo ngủ à?” Lãnh Tử Tình xem xét trang phục của anh vẫn còn chỉnh tề.
A! Cô ấy còn cẩn thận như vậy! Lôi Tuấn Vũ lập tức hiểu ý, liền nhanh chóng cởi hết cúc áo sơ mi, nháy mắt để lộ ra một khuôn ngực cường tráng. Lãnh Tử Tình xấu hổ nhìn đi chỗ khác, hắn như thế nào lại cởi đồ ngay trước mặt cô chứ. Nếu không phải là tình huống khẩn cấp, cô đã khịt mũi dè bỉu hắn rồi!
Lôi Tuấn Vũ nhanh chóng thay quần áo ngủ, nhìn thần sắc cô có chút không được tự nhiên, buồn bực nói: “Làm sao vậy? Còn đứng suy nghĩ thất thần gì nữa?”
“A!” Lãnh Tử Tình vội vàng đi ra cửa. Đây là đường thông giữa hai phòng. Sao mà mình lại đứng ngốc ở đây nhìn hắn thay quần áo chứ? Không phải là chỉ cần đi ra là được à? Rõ thật là ngớ ngẩn!
Lôi Tuấn Vũ không hiểu ra làm sao lắc lắc đầu, đi theo cô ra ngoài, rồi cùng Lãnh Tử Tình đi từ cánh cửa bên phía phòng cô ra, xuống lầu.
“Cha, mẹ? Hôm nay hai người tới sớm vậy!” Lôi Tuấn Vũ trêu chọc nói. So với ngày hôm qua đến vào nửa đêm, hôm nay đôi vợ chồng già thực ra vẫn còn “hạ thủ lưu tình”! Một câu khiến Tiêu Duệ không khỏi liếc mắt lườm cho anh một cái. Cổ Dương không kìm được bật cười ra tiếng.
Lôi Đình nhìn thấy anh đi ra từ phòng ngủ bên cạnh, sắc mặt thoáng dịu xuống một chút, nhưng giọng nói vẫn lạnh như cũ: “Cô gái kia là thế nào?! Phòng của hai đứa sao lại để cho người khác sử dụng? Tiểu Dương ở đây thì ta không phản đối, nhưng sao lại có thể để cho loại phụ nữ như thế này cũng vào ở trong nhà?! Tuấn Vũ, con với Tử Tình vừa mới kết hôn, con có hỏi qua ý kiến của nó hay không?”
Lôi Đình phát giận, đổ ra một loạt quở trách. Lôi Tuấn Vũ đứng yên, bộ dáng cung kính gật đầu, nhìn thoáng qua Kiều Nhi đang sợ tới mức nép vào trong ngực Cổ Dương, lông mày hơi nhíu lại một chút. Thật ra Cổ còn nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, nhìn Kiều Nhi gần như ở trần trong vòng tay Cổ Dương, trong lòng anh có một chút cảm thấy không được thoải mái! Vậy mà cái tên tiểu tử kia còn có tâm tình đứng cười! Đậu hũ ăn cũng đủ lâu rồi đi!
“A, cha, bạn gái của Cổ, cha nói như vậy, Cổ sẽ thấy thế nào chứ!” Lôi Tuấn Vũ cố ý lấy Cổ Dương ra làm bia đỡ đạn.
Cổ Dương ngay lập tức nói: “Bá phụ, không có gì đâu ạ! Bác phê bình đúng lắm! Cháu cam đoan ngày mai sẽ đưa cô ấy rời đi, tuyệt đối không để quấy rầy đến Tuấn Vũ! Kỳ thật Cổ Dương cháu luôn giữ mình trong sạch, đối với loại phụ nữ ngực bự ngốc nghếch này…” Cổ Dương cố ý nâng một bàn tay lên miêu tả sinh động ngực của Kiều Nhi, sau đó nhìn hai mắt Lôi Tuấn Vũ đang phát ra lửa giận, lắc đầu nói: “… không có thiện cảm gì!”
Ánh mắt gian xảo lại một lần nữa liếc nhìn Lôi Tuấn Vũ, người kia mặt đã tối sầm, âm thầm cảnh cáo không thành tiếng, anh không nên đi quá xa. Ha ha! Anh cũng không tin Lôi Tuấn Vũ thật sự thích cái loại phụ nữ này! Bất quá là ham thân thể của cô ta thôi! Thể loại như thế này chẳng hiểu cậu ta nhìn trúng điểm gì?! Chỉ vì bộ ngực lớn? Xì, nông cạn!
Anh cũng không tin Lôi Tuấn Vũ thật sự thích cái loại phụ nữ này! Bất quá là ham thân thể của cô ta thôi! Thể loại như thế này chẳng hiểu cậu ta nhìn trúng điểm gì?! Chỉ vì bộ ngực lớn? Xì, nông cạn!
Kiều Nhi bị Cổ Dương nhục nhã, trong lòng vô cùng uất ức, nhưng lại không dám tranh cãi. Cô nàng chỉ có thể cố gắng vùi mặt vào khuôn ngực của anh. Trong tâm trạng hoảng hốt thế nhưng lại ngửi thấy mùi đàn ông, hơi thở nam tính thanh nhã hòa với hương thơm rất tinh tế. Trong lòng Kiều Nhi không khỏi chấn động. Trời ạ! Người đàn ông này lại sử dụng cùng một loại nước hoa với Lôi Tuấn Vũ? Tình huống hiện tại không phải để cô có thể nhiều lời, vì vậy Kiều Nhi chỉ đơn giản là đem thân thể như con chim non nép chặt vào Cổ Dương, hô hấp lúc trước vốn do căng thẳng mà thở dốc, hiện giờ đã có phần cố ý.
Thở gấp xen lẫn một chút thanh âm ái muối, vô cùng nhỏ và mỏng manh, nhưng Cổ Dương mẫn cảm lập tức liền cảm nhận được! A! Thật đúng là cái đồ dâm nữ! Ở ngay trước mặt Vũ thế này mà còn dám dụ dỗ anh?! Nếu như Vũ biết được, ngay tại lúc này, người phụ nữ của cậu ta đang dùng dáng người nóng bỏng đi trêu chọc anh, không biết khuôn mặt kia còn có thể ra vẻ thâm trầm như bây giờ được nữa không?! Anh muốn xem một chút Lôi Tuấn Vũ sẽ đối đãi thế nào với phụ nữ phản bội mình. Ha ha! Đột nhiên, trong lòng Cổ Dương nghĩ ra một kế.
“Bá phụ! Bác xem, bác đã đến đây rồi, vậy thì cùng trò chuyện với Vũ đi ạ, cháu với Kiều Nhi xin phép về phòng nghỉ ngơi, không dám quấy rầy hai bác. Theo ý bác, sáng mai cháu sẽ cho Kiều Nhi rời đi luôn! Bác yên tâm, lần tới bác đến đây, nhất định sẽ không nhìn thấy bóng dáng của cô ấy nữa đâu ạ!” Sau một cái chào dí dỏm theo kiểu nhà binh, cánh tay Cổ Dương ôm chặt lấy Kiều Nhi, xoay người tiến nhanh vào phòng Lôi Tuấn Vũ.
Lôi Tuấn Vũ nghiến răng nghiến lợi nhìn Cổ Dương bày trò đùa giỡn. Cổ chết tiệt! Vốn tưởng rằng cậu ta vì bạn mà hy sinh thân mình, hoàn toàn xuất phát từ trượng nghĩa! Hiện giờ xem ra, tên tiểu tử này còn muốn thu Kiều Nhi làm của riêng nữa! Chết tiệt! Phụ nữ Lôi Tuấn Vũ anh còn chưa có bỏ, thế mà đã có người rình rồi! Hừ hừ, cái tên Cổ này! Có phải là cậu chán sống rồi không?!
Lôi Đình nhìn Lôi Tuấn Vũ, lại nhìn Lãnh Tử Tình đứng một bên dường như không có chuyện gì, đột nhiên nói: “Tuấn Vũ! Lần sau ta tới, ta không muốn nhìn thấy người con gái nào khác ngoài Tử Tình! Bất luận là phụ nữ của ai cũng không được!”
Lôi Tuấn Vũ nhanh chóng thu hồi ánh mắt như muốn thiêu hủy cánh cửa kia, vẻ mặt tươi cười nói: “Yên tâm đi cha! Con biết rồi. Vì là bạn gái của Cổ nên con mới không thể không biết xấu hổ mà đuổi đi được!”
Lôi Đình chăm chú nhìn anh một lát, sau đó lạnh lùng nói: “Tốt nhất là như vậy!” Rồi ông xoay người về phía Tử Tình, thái độ quay ngoắt thay đổi một trăm tám mươi độ: “Tử Tình à! Về sau có chuyện gì không hài lòng, nhất định phải nói với cha mẹ. Chúng ta giờ đã đều là người một nhà rồi, đừng làm như người xa lạ! Cái tên tiểu tử thối này nếu dám làm ra chuyện quá đáng gì, con phải nói ngay cho ta biết. Ta sẽ tới làm chủ cho con!”
“Ha ha.” Lãnh Tử Tình xấu hổ cười: “Cha, không có ạ! Tuấn Vũ đối xử với con rất tốt! Cha và mẹ cứ yên tâm đi!”
Tiêu Duệ nhanh chóng lấy lên một chiếc túi, vừa mở ra đã thấy, là một bát canh hạt sen hoa quế. Vẫn còn ấm nóng!
“Tử Tình à! Đến đây, nhanh uống đi nào! Đây là mẹ đặc biệt nấu cho con đấy!” Tiêu Duệ giống như đang đưa vật quý. Lãnh Tử Tình vừa thấy, nhất thời có chút không biết làm sao. Trời ạ! Không cần khoa trương như vậy chứ!
“Mẹ à, con vừa ăn cơm chiều rồi, để Tuấn Vũ ăn đi ạ!” Lãnh Tử Tình từ chối.
“Ha ha ha!” Tiêu Duệ khanh khách nở nụ cười, “Con gái ngốc, canh này là chuyên biệt dành cho con! Còn cái tên tiểu tử khỏe như trâu kia thì cứ kệ nó đi, đừng quan tâm đến nó! Con uống đi!”
Lãnh Tử Tình từ chối không được, đành phải dưới bốn con mắt giám sát, nhắm mắt nhắm mũi uống, hết được một nửa! Nhưng nhìn thấy cha mẹ chồng dường như còn chưa hài lòng, cô vội vàng dùng ánh mắt hướng về phía Lôi Tuấn Vũ cầu cứu!
“Được rồi, mẹ à! Để ở đây cho Tử Tình từ từ uống đi mẹ! Cô ấy vừa mới ăn cơm tối no xong, nếu uống nhiều hơn nữa, nhỡ đâu lại nôn hết ra, thế thì bao tâm sức của mẹ lại uổng phí mất!” Lôi Tuấn Vũ rốt cuộc lên tiếng. Thế nhưng, lời nói dường như lại không khiến cho người ta dễ chịu. Lãnh Tử Tình nghe xong chợt cảm thấy dạ dày cuộn lại, từng đợt từng đợt như muốn dâng lên!
“A, phải phải! Để từ từ uống, Đừng vội!” Tiêu Duệ vội vàng đem bát giữ nhiệt đậy nắp lại, để qua một bên.
Lãnh Tử Tình cố gắng áp chế chỗ canh đang muốn trào lên cổ họng, liếc mắt nhìn Lôi Tuấn Vũ một cái tỏ ý cảm kích. Coi như hắn còn biết có đi có lại, nếu hắn không lên tiếng, chỉ sợ theo tính cách của cô sẽ thật sự phải uống hết cả bát canh hạt sen kia. Nhưng nếu hắn mà nói sớm hơn một chút nữa có phải là tốt hơn không!
“Tuấn Vũ à, mẹ và cha con muốn đi nghỉ một chuyến. Con và Tử Tình ở cùng nhau phải thật tốt đấy nhé!” Tiêu Duệ nhẹ nhàng nói. Đối với đứa con này, bà thật sự dành trọn tình yêu thương. Hơn nữa, Lôi Tuấn Vũ cũng là một đứa con vô cùng xuất sắc, bà nhìn chỗ nào cũng đều cảm thấy hài lòng. Mỗi lần Lôi Đình muốn ra tay dạy dỗ, trong lòng bà luôn cảm thấy rất đau. Nhưng vì uy nghiêm của Lôi Đình, bà cũng không thể công khai ngăn cản. Bà biết ở phương diện giáo dục con, Lôi Đình ông ấy đúng. Mặc dù bất cứ chuyện gì ông cũng thuận theo ý muốn của bà, nhưng chỉ riêng với việc giáo dục Lôi Tuấn Vũ, Lôi Đình từ trước tới giờ đều luôn thưởng phạt phân minh. Khi còn nhỏ, cho dù có những lúc Lôi Tuấn Vũ bị đánh, bà cũng chỉ có thể đứng một bên lo lắng. Hiện giờ con đã lớn, đã có sự nghiệp và gia đình riêng. Người làm mẹ là bà cũng cảm thấy có chút mất mát, nhưng mà cũng thực sự vui mừng.
“A? Cha mẹ á? Định đi đâu thế ạ? Đi bao lâu ạ?” Ngữ khí của Lôi Tuấn Vũ không tránh khỏi có chút hưng phấn. Anh cố gắng khắc chế cảm giác vui mừng như điên trong lòng. Chờ mong từ miệng mẹ nghe thấy câu trả lời: “Ngày mai đi luôn.”
A! Ông trời thật sự là ưu ái Lôi Tuấn Vũ! Anh thế nhưng thật sự từ miệng mẹ mình nghe được câu “Ngày mai đi luôn.” Bốn chữ!
“Nhanh như vậy?” Lôi Tuấn Vũ giả vờ thương cảm, kéo tay Tiêu Duệ, làm ra vẻ như đứa trẻ làm nũng nói: “Mẹ à, không có mẹ ở cạnh, con sẽ nhớ mẹ lắm!”
Đại nam nhân, thân cao một mét tám, lại nắm tay mẹ, dùng giọng trẻ con để làm nũng, thật sự là có chút… Biến thái! “Ọe!” Lãnh Tử Tình thật sự không thể khống chế được mình, vội lấy tay che miệng, chạy vọt vào phòng vệ sinh.
Mặt Lôi Tuấn Vũ phút chốc trở nên tái mét, ánh mắt tràn đầy uất khí, trừng theo hướng bóng dáng Lãnh Tử Tình. Gì chứ! Lời nói của anh nghe buồn nôn lắm sao? Sao mà cô lại không thể khống chế một chút chứ, ở trước mặt lão cha lão mẹ mà cứ như vậy, không lễ phép gì ói ra hết?!
Hai vợ chồng Lôi Đình đầu tiên sửng sốt, sau đó ánh mắt Tiêu Duệ đột nhiên sáng lên, thần bí tới gần Lôi Tuấn Vũ, không thể nén được vui vẻ, nhỏ giọng hỏi: “Tử Tình có rồi?!”
Lôi Tuấn Vũ đảo tròn mắt, ôi mẹ của tôi! Bọn họ mới đăng ký kết hôn ngày hôm qua có được không! Làm sao có thể nhanh như vậy được?! Bà mong cháu nội đến điên luôn rồi?! Cho dù là có thật, cũng sẽ không thể là của anh nha!
“Mẹ à! Không nhanh như vậy đâu!” Lôi Tuấn Vũ bất đắc dĩ nói.
“À, cũng phải! Vậy thì là bị ốm rồi? Này! Con còn ngồi ở đây làm gì? Còn không mau chạy vào xem đi!” Tiêu Duệ vội vàng đẩy Lôi Tuấn Vũ, buộc anh đứng dậy đi về phía phòng vệ sinh.
“Ọe!” Lãnh Tử Tình lại nôn tiếp một đợt, toàn bộ cơm chiều và canh mình vừa mới ăn đều nôn hết ra ngoài! Cuối cùng cũng thấy thoải mái chút! Nghĩ đến cái bộ dáng vừa xong của Lôi Tuấn Vũ, cô liền lạnh cả người, da gà nổi hết cả lên. Ôi trời! Đàn ông làm nũng thật đúng là… Phi phi phi! Quả thật làm điên đảo hình tượng của hắn!
Nôn cũng đã nôn xong rồi, cô đang uống một ngụm nước để súc miệng, cánh cửa chợt mở ra! Lãnh Tử Tình giật mình, suýt chút nữa bị sặc chết. Khụ, khụ, khụ… Lại nôn tiếp một chập.