Ở bên dưới, Hán Mật Nhĩ Đốn ôm lấy Y Mẫu bị trọng thương toàn thân đầy máu tươi lo lắng hỏi.
- Kiệt Sâm, Y Mẫu bị đám người Yết La công kích trọng thương thiếu chút nữa đã chết, còn bị thương nghiêm trọng hơn ta rất nhiều, ngươi mau nhanh xem một chút.
Vi Ân vội vàng lên tiếng.
Kiệt Sâm gật gật đầu bước lên hai bước đi tới trước mặt Hán Mật Nhĩ Đốn lên tiếng nói:
- Cho ta xem sao.
Dứt lời tay phải Kiệt Sâm khoác lên người Y Mẫu, hắn vừa quan sát chân mày không khỏi nhíu lại, thương thế trên người Y Mẫu còn nghiêm trọng hơn trong sự tưởng tượng của hắn, kinh mạch trong cơ thể vỡ vụn, cơ bắp rách nát, ngũ tạng lục phủ đều tổn hại, ngay cả pháp tắc cũng bị phá vỡ, nếu không phải Y Mẫu đã là thánh linh sư trung cấp cùng thuộc tính mộc hệ nên có sinh mệnh lực cực kỳ cường đại chỉ sợ giờ phút này hắn chết từ lâu.
Nhưng dưới tình huống này Y Mẫu cũng không còn sống được bao lâu, tối đa chỉ có thể kiên trì được một canh giờ sẽ phải vẫn lạc.
- Kiệt Sâm huynh đệ, sư huynh thế nào?
Hán Mật Nhĩ Đốn khẩn trương hỏi, Y Mẫu cùng hắn đều là tôn giả của đế quốc, có quan hệ sư huynh đệ với hắn, bởi vậy quan hệ rất tốt làm trong lòng hắn vô cùng lo lắng.
- Thương thế trên người Y Mẫu rất nghiêm trọng…
Kiệt Sâm bình tĩnh đáp, trong giọng nói mang theo tia ngưng trọng.
- Vậy…
Hán Mật Nhĩ Đốn chợt ngây ngẩn cả người, nhìn Kiệt Sâm run rẩy lên tiếng:
- Kiệt Sâm huynh đệ, ngươi…ngươi không phải là linh dược thánh sư cửu giai sao…
- Khục khục…Hán Mật Nhĩ Đốn, đừng gây khó xử cho Kiệt Sâm huynh đệ, ta biết rõ thương thế trên người mình, đã không còn được bao nhiêu thời gian.
Y Mẫu ho ra một ngụm máu tươi, nhìn Hán Mật Nhĩ Đốn khóe môi gian nan nở nụ cười, khó khăn lên tiếng:
- Hán Mật Nhĩ Đốn, chờ khi ngươi gặp Mạch Khắc Cách Lôi Địch đại hiền giả nói cho hắn biết Y Mẫu không làm hắn bị mất mặt, không làm cho Tái Luân đế quốc bị xấu hổ…
- Y Mẫu sư huynh, đừng nói nữa, ngươi không có việc gì đâu, không có việc gì đâu…
Hán Mật Nhĩ Đốn rơi nước mắt kêu lên.
- Được rồi…
Đúng lúc này Kiệt Sâm lên tiếng cắt lời hai người.
- Ta nói thương thế trên người Y Mẫu thật nghiêm trọng nhưng không có nói là không thể chữa được cho hắn!
Ánh mắt vốn suy tư của Kiệt Sâm trở nên thanh tịnh, nhíu mày lên tiếng nói.
- Kiệt Sâm huynh đệ, ý…ý của ngươi là…?
Hai người Hán Mật Nhĩ Đốn cùng Y Mẫu đều ngây dại.
- Hô…
Kiệt Sâm đứng dậy:
- Hán Mật Nhĩ Đốn, ngươi tránh ra!
Trong miệng Kiệt Sâm lên tiếng, đồng thời hào quang từ mi tâm lóe lên, một bình linh dược tề tản ra khí tức linh lực kinh người cùng thanh sắc pháp tắc cột trụ từ mi tâm hắn chợt bay ra.
Đó là một bình linh dược tề tản ra sinh mệnh hoạt lực nồng đậm, lưu chuyển khí tức sinh mệnh nồng hậu, Kiệt Sâm vung ngón tay điểm lên trên bình linh dược tề.
- Bồng!
Cả bình linh dược tề thoáng chốc bạo vỡ ra, hai tay Kiệt Sâm liên tục huy động, thi triển Thiên Địa Luyện Hóa Quyết đem sinh mệnh khí tức cường đại bên trong linh dược tề nổ tung lập tức đánh vào bên trong thanh sắc pháp tắc cột trụ, đồng thời trong mi tâm Kiệt Sâm lại lần nữa bay ra một đoàn thủy cầu cỡ nắm tay, sinh mệnh khí tức nồng đậm từ thủy cầu lan tỏa, chính là Sinh Mệnh Thủy, thoáng chốc đã bị Kiệt Sâm đánh vào bên trong mộc hệ pháp tắc cột trụ kia.
- Oanh!
Toàn bộ mộc hệ pháp tắc cột trụ tản ra sinh mệnh khí tức vô cùng nồng đậm, cuối cùng bị Kiệt Sâm đánh mạnh vào trong thân thể Y Mẫu.
- Ah…
Y Mẫu đột nhiên tru lên thống khổ, thân thể bay lên giữa không trung, trên người phát ra tiếng nổ đùng không dứt, thương thế dùng tốc độ mà mắt thường có thể thấy được dần dần khôi phục lại, chỉ qua vài phút ngắn ngủi toàn bộ vết thương đã khép kín.
- Được rồi, Y Mẫu, thương thế mặt ngoài trên người ngươi đã khỏi hẳn, nhưng pháp tắc trong cơ thể phải nhờ vào chính ngươi, hiện tại ngươi chỉ có thể thi triển ra thực lực cửu giai đê cấp, chờ sau khi ngươi luyện hóa toàn bộ mộc hệ pháp tắc mà ta đánh vào trong cơ thể của ngươi mới có thể hồi phục lại thực lực trung cấp cửu giai, quá trình này cần phải có từ ba tới năm ngày thời gian!
Kiệt Sâm thu hồi hai tay bình thản lên tiếng.
Lúc nãy hắn đánh nhập pháp tắc cột trụ vào trong người Y Mẫu là khi nãy hắn tinh luyện ra từ trên người A Nhĩ Phất Lôi Đức Sâm tôn giả của Khai La đế quốc, dùng cột trụ kia trị lành vết thương cho Y Mẫu, sau đó dùng thêm Sinh Mệnh Thủy hồi phục lại sinh cơ cho hắn.
- Ta…ta…thế này…
Y Mẫu nâng lên hai tay ngơ ngác cảm thụ thân thể đã khôi phục lại của mình, hồi tưởng lại khi nãy cơ hồ đã hấp hối, tương phản mãnh liệt làm trong lòng hắn rung động vô cùng.
Chẳng những là hắn, ngay cả Hán Mật Nhĩ Đốn cũng hoàn toàn sợ ngây người, hai mắt trợn tròn nhìn qua Kiệt Sâm.
- Đây là thực lực của linh dược thánh sư sao?
Trong miệng của hắn thì thào, trong mắt tràn đầy rung động.
- Kiệt Sâm đại sư, đa tạ ân cứu mạng, Y Mẫu suốt đời khó quên, sau này đại sư nếu có việc cần xin cứ phân phó, Y Mẫu tuyệt không dám từ chối!
Trong rung động Y Mẫu hướng Kiệt Sâm bái xuống thật sâu.
- Không có gì, Tái Luân đế quốc là đồng minh của Linh Dược Sư Tháp, cứu viện lẫn nhau là chuyện phải làm, Y Mẫu tôn giả không cần để ở trong lòng.
Nghe lời cảm kích của Y Mẫu, Kiệt Sâm chỉ cười dìu hắn đứng dậy nói.
- Được rồi, chúng ta lên đường đi.
Để hai người Vi Ân dưỡng thương tại chỗ thêm một lát, đợi khi thương thế trên người đã không còn gì đáng ngại Kiệt Sâm mới lên tiếng, lúc này bốn người lại bay vút lên hướng khu vực trung ương lao đi.
- Hô…
Gió lạnh cuồng loạn ác liệt thổi phất lên mặt mọi người, bốn người Kiệt Sâm tiếp tục tiến vào sâu trong Chư Thần Chiến Trường, tràn đầy nguy hiểm.
Nhưng ở khu vực bên ngoài nhóm người Kiệt Sâm không phải không có thu hoạch, mặc dù khu vực bên ngoài không có những đồ vật quý hiếm như thần tắc mảnh vỡ nhưng lại có nhiều nơi sinh trưởng linh dược, linh mộc cùng một ít khoáng thạch quý hiếm mà trên Tư Đặc Ân đại lục cực kỳ hiếm thấy.
Những vật này đều bị Kiệt Sâm hái lấy, đương nhiên tuyệt đại đa số địa phương có được bảo vật đều có linh thú cường đại chiếm giữ, nhưng với thực lực của nhóm người Kiệt Sâm trên đường chỉ cần chú ý cẩn thận nên không có gì nguy hiểm.
Thời gian từng ngày trôi qua, sau khi Y Mẫu hấp thu xong mộc hệ pháp tắc chi trụ của A Nhĩ Phất Lôi Đức Sâm, chỉ sau vài ngày đã khôi phục lại thực lực, hồi phục lại cửu giai trung cấp, lần nguy cơ sinh tử này càng làm tâm cảnh của hắn đạt được cảm ngộ không bình thường, cộng thêm mộc hệ pháp tắc cảm ngộ của A Nhĩ Phất Lôi Đức Sâm hơi có chút khác biệt với hắn, đem cả hai dung hợp, kể từ đó thực lực hắn càng thêm có đột phá, đạt tới cửu giai trung cấp đỉnh phong, xem như nhờ họa được phúc.
Cảm nhận được một phương hướng truyền tới uy áp, nhóm người Kiệt Sâm đi thẳng về phía trước, rốt cục sau khi bốn người phi hành được nửa tháng, một tầng màng mỏng lóe ra hào quang nhu hòa trong suốt đột nhiên xuất hiện ngay trước mặt họ.
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Phía sau tầng màng mỏng kia xa xa nhìn lại là một ngọn núi cao màu đen như ẩn như hiện cuối tầm mắt.
- Phía sau màng mỏng này là khu vực trung ương sao?
Uy áp nhàn nhạt khủng bố từ phía sau màng mỏng ẩn ẩn truyền đến, nhóm người Kiệt Sâm nhìn thẳng về phía trước trong miệng thì thầm lên tiếng.
- Đi!
Trong miệng Kiệt Sâm quát khẽ, dẫn đầu tiến nhập vào trong màng mỏng kia, ba người Vi Ân theo sát sau lưng hắn bay vút đi vào.
Oanh!
Đột ngột một cỗ uy áp cường đại mạnh mẽ bao phủ lên trên người bọn họ ngay sau khi họ vừa xuyên thấu qua tấm màng mỏng kia, uy áp cường đại như một ngọn núi lớn đặt lên trên bốn người Kiệt Sâm, khí tức cường đại bao trùm khiến Kiệt Sâm trở tay không kịp thân hình không khỏi chấn động, về phần ba người Vi Ân càng không chịu nổi thiếu chút nữa đã từ trên không trung rơi xuống.
- Ông!
Kiệt Sâm ổn định thân hình, bốn viên linh châu trong thân thể xoay tròn, hắc sắc lực lượng cổ quái chậm rãi tuôn ra đem cỗ uy áp cường đại kia bài xuất ra bên ngoài cơ thể.
- Uy áp thật đáng sợ, đây…tuyệt đối là cấp bậc thần uy…
Trong miệng Kiệt Sâm thì thào, trong ánh mắt tràn đầy ngưng trọng, hắn đã từng đi qua Kim Thông Điện của Thí Thần Nạp Địch Mỗ, đạt được qua Chiến Thần Tháp, tự nhiên hiểu rõ tính chất của thần uy, cỗ thần uy bao phủ khắp thiên địa mặc dù không đáng sợ như viễn cổ Chiến Thần bên trong Chiến Thần di tích, nhưng đối với thánh linh sư bình thường mà nói cơ hồ là tai họa ngập đầu.
Uy áp cường đại bao phủ bọn họ, thật giống như tăng thêm một tầng gông xiềng làm linh lực họ khó khăn vận chuyển, lực lượng bộc phát cũng bị giảm bớt thật nhiều, nếu như nói trước kia nhóm người Vi Ân có thể bộc phát ra được mười tầng sức chiến đấu thì dưới cỗ thần uy kia chỉ còn lưu lại được tám tầng mà thôi.
- Nhưng nồng độ linh lực nguyên tố nơi này thật sự không sao tưởng tượng nổi, đã vượt hơn bên ngoài tới gấp năm mươi lần, hơn nữa tốc độ cảm ngộ pháp tắc, thật sự…
Nhưng phát hiện kế tiếp lại làm cho Kiệt Sâm thật sự chấn kinh.
Ở bên ngoài Tư Đặc Ân đại lục, nồng độ linh lực nguyên tố một khi đạt tới hơn bình thường gấp mấy lần, sẽ có được giác quan thị giác hiện ra, nếu đạt tới gấp mười lần, toàn bộ thiên địa sẽ có một tầng linh lực nguyên tố hóa thành vụ khí bao phủ, nhưng khu vực trung ương nơi đây lại nhìn qua nhẹ nhàng khoan khoái vô cùng, nhưng nhóm người Kiệt Sâm có thể cảm nhận được từng tế bào trong thân thể đang hân hoan hô hấp, hấp thu được linh lực nguyên tố đều gấp năm mươi lần so với tại Tư Đặc Ân đại lục, khiến mọi người hoàn toàn chấn kinh.
Gấp năm mươi lần, đây là khái niệm gì? Điều này tương đương với việc nếu như một linh sư không ngừng hấp thu linh lực nguyên tố suốt một năm, lượng linh lực chứa đựng phải tương đương hấp thu ở bên ngoài năm mươi năm mới có thể đạt tới.
Nhưng điều này cũng không tính toán là gì, từng linh sư hấp thu linh lực nguyên tố đều có cố định về lượng, linh lực nguyên tố nồng độ cao chỉ có thể giúp linh sư trong lúc chiến đấu không cần lo lắng linh lực bên trong cơ thể bị khô kiệt, càng làm nhóm người Kiệt Sâm cảm thấy giật mình là cảm ngộ pháp tắc trong phiến không gian này.
Cảm ngộ pháp tắc bên trong khu vực trung ương so với bên ngoài rõ ràng lớn hơn rất nhiều, nếu như ở bên ngoài linh sư cảm ngộ pháp tắc phải đem hết toàn lực mới có thể cảm ứng được ảo diệu từ bên trong hư không, nhưng lại vô cùng mơ hồ và yếu ớt, như vậy đi vào nơi này từng đạo pháp tắc chi quang đều rõ ràng trong cảm giác của bọn họ, loại cảm giác này rõ rệt giống như người cận thị cả ngàn độ đột nhiên có thêm đôi mắt, bày ra một thế giới hoàn toàn khác hẳn.
Nhóm người Vi Ân vừa chỉ mới tiến vào khu vực trung ương được một lát đã cảm nhận rõ ràng, ở bên ngoài chỉ có cảm giác mơ hồ, thủy chung như bị bao phủ một tầng sa mỏng không cách nào có thể nhìn thấy rõ, hiện tại thì như được chiếu sáng rành mạch, vô cùng thông thấu.
- Thật sự là khó tin, ở loại địa phương này tu luyện cho dù là một kẻ ngu ngốc cũng có thể đạt được thành tựu cực cao!
Y Mẫu kích động cảm khái nói.
- Lực lượng pháp tắc nồng đậm đến như vậy…
Kiệt Sâm cũng thì thào lên tiếng, trong mắt hắn hiện lên tia hào quang.
- Oanh!
Đột nhiên, hai tay Kiệt Sâm mạnh mẽ duỗi ra, một cỗ khí tức khủng bố từ trong cơ thể hắn phóng thích, hai tay Kiệt Sâm như cối xay lớn dùng thiên địa làm vật chứa nhắm ngay một mảnh hư không trước mặt hung hăng nghiền áp tinh luyện.
- Thiên Địa Luyện Hóa Quyết, tinh luyện pháp tắc!
Trong lòng Kiệt Sâm gào thét, hai đạo thần mang trong mắt hắn bắn lên bầu trời, hai tay hắn hướng hư không mạnh mẽ hư trảo tới, muốn từ trong phiến không trung hỗn độn trảo nhiếp ra vật gì.
- Oanh long long!
Uy áp đáng sợ chấn nhiếp cửu thiên thập địa, dưới khí tức khủng bố của Kiệt Sâm tán dật, thân hình ba người Vi Ân kịch chấn không chịu được cỗ uy áp kia, lập tức bật lui ra xa hơn mười trượng.
- Ông!
Bị Kiệt Sâm mãnh liệt trảo nhiếp, trong hư không đột nhiên xuất hiện từng đạo quang mang như dải lụa đủ màu sắc chói mắt, hào quang tách ra như một mảnh dải lụa sáng xuất hiện, ẩn chứa huyền ảo không gì sánh kịp.
- Đây là…
Đôi mắt ba người Vi Ân thoáng chốc trợn tròn.
Những dải cực quang kia chính là thuộc tính pháp tắc ẩn chứa bên trong thiên địa, nếu như nói trong hư không Tư Đặc Ân đại lục che giấu pháp tắc là một con cá con nho nhỏ, như vậy hư không pháp tắc của khu vực trung ương nơi này chính là cá mập, về chất lượng hai số lượng đều chênh lệch như trời với đất, bản chất hoàn toàn khác nhau.
Ngũ hành linh lực trong thân thể Kiệt Sâm điên cuồng vận chuyển, muốn đem những thuộc tính pháp tắc kia tinh luyện đi ra, nhưng những thuộc tính pháp tắc nọ chỉ lưu chuyển như những dải lụa màu nhưng không cách nào chắt lọc hấp nhiếp ra ngoài.
- Đi ra cho ta!
Kiệt Sâm đột nhiên quát lớn, hắc sắc lực lượng cổ quái trong thân thể nhanh chóng lưu động, đem Thiên Địa Luyện Hóa Quyết thi triển tới cực hạn, nhưng vẫn không cách nào thành công.
- Phanh!
Ngay khi Kiệt Sâm muốn toàn lực dùng sức lần nữa, một cỗ lực lượng cắn trả cường đại từ trong hư không mạnh mẽ truyền tới đánh bay Kiệt Sâm, kết thúc việc tinh luyện.
- Vì sao không cách nào tinh luyện? Chẳng lẽ tạo nghệ trong Thiên Địa Luyện Hóa Quyết của ta còn chưa đủ?
Thân hình Kiệt Sâm ngừng lại trong hư không, thoáng chau mày.
Kiệt Sâm tu luyện Thiên Địa Luyện Hóa Quyết đã hơn một năm thời gian, theo cảm giác của Kiệt Sâm ở Tư Đặc Ân đại lục từ trong hư không tinh luyện pháp tắc thật giống như bắt cá trong nước, tuy thật khó khăn nhưng muốn bắt cá cũng không khó, nhưng ở tại khu vực trung ương này, thật giống như cách một tầng thủy tinh bắt cá, tuy nhiên có thể thấy được đàn cá kia nhưng căn bản không cách nào chạm đến.
- Xem ra vẫn là do thực lực của ta không đủ, tầng thủy tinh kia thật giống như hư không bên trong Chư Thần Chiến Trường, chỉ chờ khi nào ta có thể phá toái hư không ở trong này mới có thể trực tiếp tinh luyện ra pháp tắc!
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Trong lòng Kiệt Sâm yên lặng suy nghĩ, hơn nữa hắn cũng hiểu được muốn bắt cá con thì dễ dàng, muốn hàng phục cá mập thì khó khăn, cho dù hắn có thể phá toái hư không cũng cần phải có lực lượng cực mạnh mới có thể chính thức bắt giữ được những lực lượng pháp tắc kia.
- Kiệt Sâm, vừa rồi ngươi…
Ở xa xa ba người Vi Ân vội bay tới nghi hoặc lên tiếng hỏi.
- Không có gì!
Kiệt Sâm lắc đầu, sau đó trong ánh mắt lộ ra tia ngưng trọng:
- Chư vị, Bố La Đặc đại nhân nói qua bắt đầu từ khu vực trung ương sẽ có thần tắc mảnh vỡ tồn tại, chúng ta có thể bắt đầu tìm kiếm, nhưng độ nguy hiểm của khu vực trung ương này nhất định cao hơn khu vực bên ngoài rất nhiều, mọi người nhất định phải cẩn thận hành động, tốt nhất đừng rời khỏi ta ngoài trăm trượng.
- Kiệt Sâm, ngươi yên tâm, chúng ta hiểu rõ.
Ba người Vi Ân đều gật đầu, với thực lực của bọn họ ở khu vực bên ngoài còn cảm thấy vô cùng nguy hiểm, ở trong khu vực trung ương này càng phải cẩn thận nhiều hơn, nếu không rất có thể phải vẫn lạc.
- Được, vậy là tốt rồi!
Kiệt Sâm gật gật đầu, không đợi hắn nói xong…
- Oanh!
Xa xa một đạo lam sắc quang mang đột nhiên phóng lên trời, khí tức khủng bố lập tức lan tràn truyền tới trên người Kiệt Sâm bọn họ.
- Chuyện gì?
Bốn người Kiệt Sâm xa xa nhìn qua, chỉ thấy một đạo lam sắc quang mang từ bên dưới xông thẳng lên không.
Bên trong đạo lam sắc quang mang, từng đạo khí tức cường đại lưu chuyển, cỗ khí tức kia tuy thật cường đại nhưng không có tính công kích, mang theo thần năng khủng bố truyền tới trong đầu bốn người Kiệt Sâm.
- Đó là…
Bốn người Kiệt Sâm liếc mắt nhìn nhau, trong mắt đều toát ra tia vui mừng:
- Chẳng lẽ là thần tắc mảnh vỡ?
- Chúng ta đi!
Sau một khắc Kiệt Sâm lạnh lùng lên tiếng, bốn người lập tức hóa thành bốn đạo lưu quang hướng chỗ lam sắc quang mang bay đi.
- Sưu! Sưu! Sưu! Sưu!
Khu vực trung ương cuồng phong lăng liệt cơ hồ có thể xé rách thân thể đế linh sư quét lên trên người nhóm người Kiệt Sâm, nhưng trong lòng bọn họ đều đang mừng rỡ, theo khí tức lam sắc quang mang mà xem hào quang kia rất có thể phát ra từ thần tắc mảnh vỡ trong truyền thuyết.
Vừa đến khu vực trung ương đã nhìn thấy thần tắc mảnh vỡ xuất hiện, làm trong lòng cả bốn người đều cảm thấy vui mừng.
- Hô…
Bốn người Kiệt Sâm bay đi thật nhanh, chỉ sau một lát mọi người đã tới địa phương có lam sắc quang mang xuất hiện.
Nơi này là một mảnh địa vực giống như đầm lầy, trên mặt đất có thật nhiều bùn lầy cùng một bãi bùn đất sền sệt, bên trong Chư Thần Chiến Trường tình huống các loại địa chất đều có, như sa mạc, sông ngòi, thung lũng, đất cát, rừng rậm, đầm lầy vô cùng quỷ dị, khi bốn người Kiệt Sâm còn ở khu vực bên ngoài cũng vượt qua nửa tháng nên nhìn thấy địa vực nơi này không còn cảm thấy có gì quái lạ.
Bên trong bãi bùn sình kia, từng đạo lam sắc hào quang sáng chói từ bên trong chậm rãi tán phát, nước trong đầm sôi trào, đột nhiên một lam sắc mảnh vỡ phóng lên trời.
Đó là một mảnh vỡ chỉ lớn cỡ ngón tay cái, toàn thân lam sắc, bên trên có thật nhiều phù văn huyền ảo thâm thúy không ngừng lưu chuyển, ẩn chứa đại đạo khí tức, còn có thần uy nhàn nhạt lan tỏa ra ngoài.
Lam sắc mảnh vỡ kia lơ lửng cách đầm lầy vài thước, tản ra hào quang vô cùng sáng lạn.
- Quả nhiên là thần tắc mảnh vỡ!
Bốn người Kiệt Sâm đè nén kích động chậm rãi tiến về phía trước chuẩn bị lấy thần tắc mảnh vỡ, đúng lúc này…
- Không tốt, mau lui lại!
Kiệt Sâm tựa hồ cảm giác ra thứ gì, trong miệng lập tức rống to.
- Oanh!
Theo tiếng rống to của hắn, đầm lầy đột nhiên vỡ bung ra, một đầu linh thú trên người tản ra khí tức khủng bố từ trong đầm lầy mạnh mẽ lao ra, đó là một đầu linh thú giống như loài rắn dài hơn mười trượng, trên người chằn chịt lân giáp màu đen cùng đôi mắt thị huyết, trực tiếp quét lên trên lam sắc mảnh vỡ, đầu của nó lại có một chiếc sừng lam sắc, chính là loài giao long trong truyền thuyết.
- Hống…
Đầu giao long kia vừa xuất hiện trong miệng đã phát ra tiếng rống giận dữ, miệng máu mở to một ngụm liền đem lam sắc mảnh vỡ nuốt chửng.
- Thần tắc mảnh vỡ bị nuốt!
Sắc mặt nhóm người Kiệt Sâm lập tức vô cùng khó coi, mà đầu giao long nuốt chửng thần tắc mảnh vỡ sau đó đôi con ngươi đỏ như máu lại nhìn chăm chú lên bốn người Kiệt Sâm.
- Hống!
Hắc sắc giao long nổi giận gầm lên một tiếng, lập tức hóa thành một đạo thiểm điện hung hăng vọt tới bốn người Kiệt Sâm.
- Không xong, Vi Ân, các ngươi mau lui lại!
Trong miệng Kiệt Sâm lập tức phát ra tiếng gầm rú kinh hãi, khí tức trên thân giao long kia mạnh mẽ vô cùng, cường đại hơn bất kỳ đầu linh thú nào mà bọn họ gặp phải ở khu vực bên ngoài, cho dù là Kiệt Sâm cũng cảm thấy có tia nguy cơ đừng nói chi là ba người Vi Ân bọn họ.
- Cút ngay!
Trong miệng Kiệt Sâm gào thét nhưng thân hình không hề thối lui, bởi vì hắn biết rõ một khi mình lui thì ba người Vi Ân xong rồi, hắc sắc trọng kiếm lập tức hóa thành một đầu hắc sắc nộ long chém thẳng về hướng con giao long kia.
- Bồng!
Một kiếm ẩn chứa lực lượng đáng sợ trực tiếp bổ lên đầu con giao long phát ra tiếng va chạm trầm đục, với thực lực hiện tại của Kiệt Sâm chém xuống một kích toàn lực cho dù là thánh linh sư cao cấp cũng phải tránh lui, nhưng đầu của con giao long chỉ bị oanh rơi xuống một trượng sau đó đã ổn định lại thân hình.
- Cái gì?
Trong lòng Kiệt Sâm giật mình.
- Quái vật, đây tuyệt đối là quái vật, một kiếm của ta có thể bổ vỡ một ngọn núi nhưng con giao long này không hề có chút vết thương, hơn nữa chỉ bị rớt xuống một chút đã hóa giải lực lượng một kiếm của ta, thật không thể tưởng tượng nổi!
Kiệt Sâm rất rõ ràng công kích của mình đáng sợ bao nhiêu, chính bởi vì biết rõ nên hắn càng thêm cảm giác con giao long kia khủng bố ra sao.
Hắc sắc giao long phát ra tiếng rống giận dữ quỷ dị, chằm chằm nhìn lên Kiệt Sâm nhưng phần đuôi thô to lại nhanh như thiểm điện quét về hướng ba người Vi Ân.
- Tránh ra, mau tránh ra!
Sắc mặt Kiệt Sâm mạnh mẽ biến đổi, tốc độ hành động của phần đuôi con giao long kia thật quá nhanh, cho dù là Kiệt Sâm trong lúc nhất thời cũng không thể lao qua cứu viện, chỉ đành gào thét thật lớn đồng thời lại hướng con giao long bổ tới một kiếm.
- Cút cho ta!
Kiệt Sâm quát lớn như sấm sét, xuất ra toàn lực nhưng tốc độ của chiếc đuôi kia thật sự quá nhanh, ngay khi Kiệt Sâm vừa phát động công kích thì đuôi của nó đã đi tới trước mặt ba người Hán Mật Nhĩ Đốn.
- Phong hệ áo nghĩa – Điệp Ảnh Thập Tam Kiếm!
- Mộc lưu thánh linh công – Vạn Mộc Phùng Xuân!
Hai người Hán Mật Nhĩ Đốn cùng Y Mẫu đều gào to, nhắm ngay chiếc đuôi kinh khủng kia phát động ra công kích cường đại nhất của chính mình.
- Oanh!
Thoáng chốc trong hư không lập tức xuất hiện kiếm ảnh đầy trời, kiếm ảnh chẳng khác gì sóng biển tầng tầng cuồn cuộn tràn đến, nhanh như thiểm điện chém thẳng lên chiếc đuôi kia, đồng thời một đạo hư ảnh cự mộc thô to xuất hiện trong hư không ngăn cản ngay trước mặt ba người Y Mẫu ý đồ ngăn lại chiếc đuôi của giao long công kích.
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Thanh âm như tiếng kim loại va chạm quanh quẩn trong không gian, Điệp Ảnh Thập Tam Kiếm do Hán Mật Nhĩ Đốn thi triển oanh thẳng lên chiếc đuôi màu đen phảng phất như đánh trúng trụ sắt, căn bản không hề lưu lại được chút vết thương, sau một khắc tiếng oanh minh ầm ầm vang lên, vô số hư ảnh cự mộc do Y Mẫu thi triển ra cũng bị chiếc đuôi càn quét vỡ tan, vô số mảnh gỗ vụn vẩy ra tứ tán hóa thành mộc hệ linh lực tiêu tán trong gió.
Hán Mật Nhĩ Đốn cùng Y Mẫu thi triển ra công kích mạnh nhất căn bản không hề tạo được chút trở ngại cho con giao long kia, ngay lập tức đã bị oanh mở.
- Thế nào…
Sắc mặt Hán Mật Nhĩ Đốn cùng Y Mẫu biến thành một mảnh trắng bệch, trong đôi mắt toát ra hoảng sợ.
- Băng hệ chí cao áo nghĩa – Băng Phong Thiên Địa!
Đúng lúc này một thanh âm trầm hùng vang lên, Vi Ân cầm Mộng Linh kiếm trong tay đâm ra.
- Hô…
Trong thiên địa đột nhiên nổi lên vô số hoa tuyết, hàn băng khí tức lạnh tới mức tận cùng từ trong Mộng Linh kiếm bắn ra đụng vào chiếc đuôi của giao long.
- Ca ca…
Bên trên chiếc đuôi màu đen lập tức hiện lên một tầng băng cứng, bị đông lạnh thành một cây băng trụ thô to.
- Thành công…
Trong mắt hai người Hán Mật Nhĩ Đốn cùng Y Mẫu lộ ra vẻ mừng rỡ, nhưng không đợi bọn họ kịp thở ra một hơi, băng trụ đột nhiên xuất hiện vô số vết rạn, tiếng băng cứng vỡ vụn vang lên, vô số khối băng ầm ầm nổ tung, chiếc đuôi không chút dừng lại trực tiếp quét lên trên thân thể ba người Vi Ân.
- Phốc!
Ba người Hán Mật Nhĩ Đốn, Y Mẫu cùng Vi Ân đều bị ném văng ra ngoài, trong miệng Hán Mật Nhĩ Đốn cùng Y Mẫu đều phun ra máu tươi, trường bào vỡ vụn da thịt nứt vỡ phun trào, đã hoàn toàn mất đi sức chiến đấu, trùng trùng điệp điệp té xuống mặt đất, chỉ có Vi Ân đỡ hơn một chút nhưng khóe môi cũng trào máu tươi.
Con giao long vừa định tiếp tục công kích thì trọng kiếm của Kiệt Sâm đã trùng trùng điệp điệp bổ lên đỉnh đầu của nó.
- Oanh!
Thanh âm oanh minh đinh tai nhức óc vang lên, lần này con giao long không còn gặp may mắn, bị một kích toàn lực của Kiệt Sâm thân thể khổng lồ bị văng ra, lăn lộn trong hư không, trong miệng phát ra tiếng gầm rú.
- Vi Ân, các ngươi không sao chứ?
Kiệt Sâm vội vàng kêu lên.
- Ta không sao, nhưng thương thế của Hán Mật Nhĩ Đốn cùng Y Mẫu chỉ sợ có chút nghiêm trọng!
Vi Ân lớn tiếng đáp.
- Ngươi mang theo hai người bọn họ rút lui trước đi!
Kiệt Sâm cầm hắc sắc trọng kiếm trong tay, ngưng trọng nhìn qua con giao long, không hề quay đầu lại khẩn trương nói.
Một kích vừa rồi của hắn tuy đem con giao long đánh bay nhưng Kiệt Sâm cũng thấy được trên lân giáp của nó chỉ lưu lại một dấu vết thật cạn, một kiếm của hắn không hề phá vỡ được phòng ngự của giao long, không hề thấy có chút máu tươi chảy ra.
- Được!
Dưới tình huống hiện tại Vi Ân cũng không dây dưa, biết rõ chính mình còn lưu lại chỉ làm vướng víu Kiệt Sâm, lúc này lập tức mang theo hai người Hán Mật Nhĩ Đốn cùng Y Mẫu lui ra thật xa.
- Hống…
Trong hư không, con giao long gầm nhẹ một tiếng, đồng tử thị huyết gắt gao nhìn chằm chằm Kiệt Sâm, trong thanh âm tràn đầy tức giận hiển nhiên đã bị hành động của Kiệt Sâm hoàn toàn chọc giận.
Sau một khắc thân thể khổng lồ của nó quay cuồng hướng Kiệt Sâm hung hăng vọt tới.
- Tới hay lắm!
Không còn ba người Vi Ân vướng víu, tâm thần vốn khẩn trương của Kiệt Sâm lập tức buông lỏng không ít, trong mắt chiến ý sôi trào, miệng nổi giận gầm lên một tiếng nghênh tiếp.
- Oanh! Oanh! Oanh!
Chỉ một thoáng Kiệt Sâm cùng con giao long đã hung hăng đối chiến, linh lực ba động mãnh liệt, lực lượng khủng bố tản mát, hủy diệt hết thảy vật chất xung quanh chiến trường.
Con giao long kia thật không biết thuộc loại dị chủng gì, cường độ cứng rắn của thân thể cực cao, cơ hồ có thể so sánh với thánh linh sư đỉnh phong, đao kiếm bất nhập, mỗi một lần uốn éo đều ẩn chứa thủy chi pháp tắc huyền ảo, ẩn chứa đại đạo quỹ tích cùng huyền bí, khó thể nắm lấy, mà Kiệt Sâm cũng không kém, thân thể bao bọc hắc ngọc khải giáp, cường độ thân thể đã đạt tới cửu giai đỉnh phong nên hắn cũng vô cùng cường đại, hắc sắc trọng kiếm trong tay càng thêm thần bí khó lường, một kiếm bổ ra nhanh như tia chớp không thể tránh né.
Giờ khắc này song phương đều đánh ra toàn bộ thực lực, Kiệt Sâm thi triển cả Thủy Không Gian cùng Cấm Linh Lĩnh Vực, một mực khóa lại đối phương làm cho nó càng hành động gian nan.
Nhưng đầu giao long thật sự quá mạnh mẽ, nó là linh thú nên da dày thịt béo, hoàn toàn khác hẳn với một linh sư.
- Không được, nếu còn tiếp tục như vậy đôi bên đều không làm gì được nhau…
Trong cuộc chiến, đôi mắt Kiệt Sâm ngưng tụ, trong lòng liền làm ra quyết định.
- Hô…
Nơi mi tâm của hắn đột nhiên nổ bắn ra một đạo lam mang, đồng thời một tòa bảo tháp bay ra, lam sắc bảo tháp tản ra khí tức vô tận đáng sợ trực tiếp đụng thẳng vào đỉnh đầu con giao long.
- Phanh!
Tiếng oanh minh vang lên cực lớn, bị Chiến Thần Tháp oanh kích đầu giao long lập tức bị văng ra, trong miệng phát ra tiếng gầm rú thống khổ, địa phương bị Chiến Thần Tháp đánh trúng lân phiến nghiền nát, máu tươi tuôn tràn rơi xuống bên dưới đầm lầy.
Chiến Thần Tháp chính là thần khí do Thiên Hải Chiến Thần thời viễn cổ tế luyện, uy lực vô cùng, trải qua thời gian dài lấy được suốt hơn một năm nay Kiệt Sâm đã không ngừng nghiên cứu, tu luyện, rốt cục đã đem không ít công hiệu của Chiến Thần Tháp khai phát đi ra, theo thực lực cùng tạo nghệ trận pháp của Kiệt Sâm tăng lên, vô số đại trận trong Chiến Thần Tháp cũng được Kiệt Sâm thúc giục được một phần ngàn, uy lực nghịch thiên.
Trong hư không, Chiến Thần Tháp rung rung, lam sắc quang mang tán dật toát ra uy áp kinh người, nhắm ngay con giao long hung hăng trấn áp.
- Oanh! Oanh! Oanh!
Tiếng oanh minh đinh tai nhức óc vang lên, bị Chiến Thần Tháp cường thế đè xuống, lân phiến trên người giao long lập tức xuất hiện rậm rạp vết nứt, không ngừng văng ra tung tóe, có chút tơ máu cũng không ngừng vẩy ra.
- Hống…
Mắt thấy mình không công kích được Kiệt Sâm còn bị Chiến Thần Tháp đánh cho toàn thân đau đớn, con giao long giận dữ rống to một tiếng, con ngươi thị huyết lạnh lùng nhìn chăm chú Chiến Thần Tháp, miệng máu mở ra.
- Hô…
Một đạo lam sắc hàn lưu từ trong thân thể giao long phun trào, trực tiếp bắn lên Chiến Thần Tháp, cỗ nước lạnh vô cùng đáng sợ ngay cả hư không cũng bị đóng băng, trên Chiến Thần Tháp lập tức bị bao phủ một tầng băng cứng, hàn khí đáng sợ như thế cho dù là thánh linh cao cấp một khi bị đánh trúng chỉ sợ cũng lập tức biến thành băng côn.
Đầu giao long đắc ý gầm lên một tiếng, trực tiếp phóng tới Kiệt Sâm.
- Oanh!
Đúng lúc này trên Chiến Thần Tháp bỗng nhiên bộc phát ra một cỗ uy áp đáng sợ không gì sánh kịp, lam sắc hào quang tăng vọt, Chiến Thần Tháp rung chuyển, băng cứng bên ngoài ầm ầm bạo nát, biến thành băng tra đầy trời.
Chỉ thoáng chốc Chiến Thần Tháp hóa thành một đạo lam sắc lưu quang trực tiếp đụng vào đỉnh đầu con giao long.
- Phanh!
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Dưới một kích này trong miệng giao long lập tức phát ra thanh âm kêu thảm, thân thể nó quay cuồng trong hư không hung hăng đập xuống đầm lầy đánh ra một hố sâu cực lớn, miệng phun tràn máu tươi, trong mắt mang theo vẻ sợ hãi.
Nhưng đúng lúc này…
- Oanh!
Một cỗ khí cơ ngập trời từ cách đó không xa phun trào tới, uy áp khủng bố chấn nhiếp cửu thiên thập địa, cỗ uy áp vô cùng đáng sợ làm đầu giao long dâng lên nỗi sợ hãi từ sâu trong đáy lòng, nó hoảng sợ ngẩng đầu, chỉ thấy cách đó không xa có một lam sắc thân ảnh trên người tản ra khí tức vô tận đang đứng ngạo nghễ sau lưng thanh niên tóc đen, giống như vị thần đứng sừng sững giữa hư không mang đến uy nghiêm vô tận.
Đôi con ngươi của lam sắc thân ảnh lập tức mở ra.
- Xuẩn long!
Đạo lam sắc hào quang bắn xuyên trời xanh, một cỗ lực lượng đáng sợ từ trong thân thể Kiệt Sâm lập tức phóng thích.
Lúc nãy khi Chiến Thần Tháp oanh kích giao long Kiệt Sâm cũng đang không ngừng thúc giục Chiến Thần Quyết trong thân thể thi triển ra chiêu thức mạnh nhất của chính mình.
- Chiến Thần Quyết – Chiến Thần Phụ Thể!
Thanh âm lạnh băng vang vọng trong thiên địa, lam sắc hư ảnh chiến thần lập tức bao phủ Kiệt Sâm, trong nháy mắt trên người Kiệt Sâm như mặc vào một tầng lam sắc chiến giáp, trong đồng tử bắn ra thần mang, giờ khắc này Kiệt Sâm giống như hóa thân thành Chiến Thần, chiến ý tán dật tung hoành, hủy thiên diệt địa.
Chiến Thần phụ thể, thần quang bắn ra từ trong mắt Kiệt Sâm cùng hắc sắc trọng kiếm trong tay trực tiếp bổ về phía hắc sắc giao long.
- Hống…
Cảm nhận được khí tức đáng sợ, trong lòng giao long theo bản năng cảm thấy được tử vong uy hiếp, trong miệng nó gào thét, trên người đột nhiên bắn ra vô số lam sắc thần hồng, lam sắc thần hồng không ngừng lưu chuyển cuối cùng hội tụ lên chiếc sừng trên đỉnh đầu nó, ánh sáng vô tận bốc cao, một đạo lam sắc cực quang từ chiếc sừng trên đỉnh đầu giao long nổ bắn ra nhanh như thiểm điện lướt thẳng tới Kiệt Sâm.
Đồng thời khi thi triển công kích mạnh nhất của chính mình, giao long trực tiếp chui vào trong đầm lầy muốn chạy trốn khỏi nơi đây.
- Muốn trốn sao?
Trong hư không thần huy sáng ngời, toàn bộ linh lực cuồn cuộn trong thân thể Kiệt Sâm, một kiếm trùng trùng điệp điệp bổ lên trên lam sắc thần hồng.
- Phanh!
Một kiếm của Kiệt Sâm lập tức đem lam sắc cực quang bổ thành nát bấy, hắc sắc trọng kiếm ẩn chứa linh lực đáng sợ chém thẳng lên trên đỉnh đầu hắc sắc giao long.
- Ông!
Linh lực khủng bố như nước thủy triều dung nhập thẳng vào trong thân thể con giao long kia.
Thân hình khổng lồ của giao long bắn ra khỏi đầm lầy, trong mắt mang theo vẻ hoảng sợ, miệng máu mở ta phát ra tiếng gào thét, sau một khắc…
- Bồng!
Không chút dây dưa, toàn bộ thân hình của hắc sắc giao long lập tức bạo vỡ ra, kể cả đầu lâu, thân thể tứ chi đều biến thành huyết vụ đầy trời.
- Xuy! Xuy!
Từ trong thân thể hắc sắc giao long ba đạo lam sắc thần hồng bay ra, Kiệt Sâm duỗi tay đem ba đạo lam sắc quang mang nhiếp vào trong tay.
Bên trong ba đạo lam sắc quang hồng đạo lớn nhất cỡ cánh tay hài tử, chính là chiếc sừng của giao long trong công kích vừa rồi của Kiệt Sâm cũng không bị nghiền nát, mà hai đạo khác là hai thần tắc mảnh vỡ tản ra thần tính sáng lạn.
Bên trong có một mảnh vỡ cỡ móng tay cái, chính là thần tắc mảnh vỡ khi nãy giao long đã nuốt vào, mà một mảnh khác ước chừng nhỏ hơn một chút, không phải hình thoi mà hình tròn, bên trên lưu chuyển một ít khí tức thần tính cùng pháp tắc huyền ảo nhưng chỉ mơ hồ, đã giảm bớt thật nhiều năng lượng, hiển nhiên là do đầu giao long kia từng thôn phệ trước đây còn đang trong thời gian luyện hóa nên chưa hoàn toàn bị hòa tan.
- Oanh!
Đem ba bảo vật bỏ vào bên trong Chiến Thần Tháp, Kiệt Sâm không chút do dự nhắm ngay huyết vụ giao long nổ tung đầy trời thi triển Thiên Địa Luyện Hóa Quyết.
Linh nguyên tố cường đại như từng đạo nguyên tố nước lũ đem huyết nhục của giao long bao lấy sau đó hung hăng luyện hóa.
Đầu giao long kia cũng không biết thuộc loại dị chủng nào, thực lực vô cùng cường đại hơn nữa còn sinh hoạt bên trong Chư Thần Chiến Trường, từng hấp thu qua thần tắc mảnh vỡ, lực lượng pháp tắc ẩn chứa trong thân thể nó tuyệt đối sẽ không tầm thường.
Kỹ thuật lưu, linh thức lưu, số liệu lưu, trận pháp lưu, tứ đại lưu phái linh dược học được Kiệt Sâm phóng thích tới cực điểm, cuối cùng kết hợp Thiên Địa Luyện Hóa Quyết hoàn toàn phóng thích.
Oanh long long!
Dưới chiêu thức đáng sợ của Kiệt Sâm, huyết nhục giao long phát ra từng tiếng nổ đùng, một đạo thủy hệ pháp tắc cột trụ dài hơn mười trượng đã bị Kiệt Sâm hung hăng rút đi ra.
Đầu pháp tắc này vô cùng thô to, toàn thân u lam, khí tức pháp tắc nồng đậm lưu chuyển so với pháp tắc cột trụ lấy được từ Đan Ni Nhĩ Tư càng thêm cường hãn, vô số pháp tắc huyền ảo lưu chuyển bên ngoài, pháp tắc huyền ảo chủ thể là thủy hệ, nhưng bên ngoài còn bao phủ một tầng băng hệ pháp tắc huyền ảo tán dật.
Càng làm cho Kiệt Sâm nhìn trúng ngoại trừ thủy hệ cùng băng hệ pháp tắc bên trong pháp tắc cột trụ còn có khí tức thần tính lan tỏa, loại khí tức này như viễn cổ thần linh, uy nghiêm vô cùng, không thể khinh nhờn, hiển nhiên là do giao long từng nuốt qua thần tắc mảnh vỡ luyện hóa nên hình thành khí tức thần thánh.
- Kiệt Sâm!
Xa xa, thấy Kiệt Sâm đã đánh chết giao long, Vi Ân mang theo Hán Mật Nhĩ Đốn cùng Y Mẫu bay tới.
- Kiệt Sâm đại sư.
Trải qua khoảng thời gian tu dưỡng, thương thế trên người Hán Mật Nhĩ Đốn cùng Y Mẫu đã khôi phục được một ít, có thể tự mình phi hành không đến nỗi trọng thương như khi nãy, nhưng sắc mặt vô cùng tái nhợt, hiển nhiên không có thời gian nhất định điều dưỡng thì không thể nào hoàn toàn khôi phục.
- Vi Ân, ngươi tới vừa lúc.
Kiệt Sâm nhìn Vi Ân lập tức lên tiếng:
- Ngươi không nên kháng cự, thả lỏng thân thể, ta đem pháp tắc lực lượng của đầu giao long kia đánh vào thân thể ngươi cho ngươi luyện hóa.
Dứt lời hai tay Kiệt Sâm liên tục huy động, thi triển Thiên Địa Luyện Hóa Quyết, lực lượng đáng sợ hung hăng tẩy rửa pháp tắc cột trụ kia.
Dưới đôi tay luyện hóa của Kiệt Sâm, pháp tắc cột trụ thô to đường kính hơn một trượng không ngừng thu nhỏ lại, cuối cùng biến thành cánh tay của người trưởng thành, trọn vẹn rút nhỏ tới hai phần ba nhưng khí tức pháp tắc bên trong càng thêm cô đọng, phù văn huyền ảo chặt chẽ súc tích cùng một chỗ, tản mát ra hào quang sáng chói.
Hắc sắc giao long là linh thú, khống chế pháp tắc vẫn có khác biệt với nhân loại, Kiệt Sâm đã tinh luyện bài trừ toàn bộ thú tính bên trong, chỉ lưu lại lực lượng pháp tắc bổn nguyên tinh thuần nhất cùng pháp tắc huyền ảo thần tính mà giao long từng luyện hóa thần tắc mảnh vỡ đạt được.
- Oanh long!
Hai tay Kiệt Sâm đẩy ra, đem pháp tắc cột trụ trùng trùng điệp điệp đánh vào trong thân thể Vi Ân.
Thanh âm vang vọng không dứt, bên trong thân thể Vi Ân tuôn ra hào quang sáng lạn cùng tiếng nổ vang rầm rĩ, một cỗ lực lượng đáng sợ từ trong người Vi Ân bộc phát, nếu người khác chứng kiến còn tưởng rằng hắn đang tấn thăng thánh linh sư cao cấp không khác chút nào.
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden