Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #6  
Old 04-04-2008, 08:49 PM
minhtien384's Avatar
minhtien384 minhtien384 is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 869
Thá»i gian online: 1 ngày 4 giá» 22 phút
Xu: 0
Thanks: 89
Thanked 2 Times in 1 Post
Post Ma Nữ Äa Tình

Hồi 06 Thảm hình dưới mái tranh

Má»™t tháng thá»i gian nhÆ° nÆ°á»›c chảy qua cầu. Hoa SÄ© Kiệt suốt ngày đêm tại thạch Ä‘á»™ng nÆ¡i “Thiên Hà nhai†khổ luyện “Băng Hồn chưởngâ€, võ công của chàng vốn đã có căn cÆ¡, lại qua thêm má»™t tháng chuyên cần luyện tập má»™t tuyệt há»c hảo hữu thế gian, nhỠđấy mà võ công của chàng tiến triển má»™t cách thần tốc.
Giữa má»™t đêm trăng tá», Hoa SÄ© Kiệt Ä‘ang lúc luyện “Băng Hồn chưởng†chợt nghe má»™t giá»ng nói thật khẽ nhÆ°ng rõ ràng từng chữ má»™t vá»ng vào tai :
- Hoa SÄ© Kiệt, chiêu thế cùng khẩu quyết “Băng Hồn chưởng†ngÆ°Æ¡i đã thuá»™c làu, chỉ có há»a hầu còn kém mà thôi, ngÆ°Æ¡i cứ khá chuyên cần tập luyện, tá»± nhiên công lá»±c sẽ không ngá»›t tăng gia, đêm nay ngÆ°Æ¡i có thể rá»i khá»i nÆ¡i đây được rồi!
Giá»ng nói thoáng ngừng lại giây phút rồi tiếp :
- Trên nẻo giang hồ gai chông má» mịt, không thiếu cạm bẫy gian trá hung hiểm, ngÆ°á»i khá lÆ°u tâm, má»™t tháng quả duyên đến đây đã dứt, mong hãy bảo trá»ng, ân thù hai ngả vẹn đôi, má»›i đúng là bản sắc của đại trượng phu, nhá»› ghi lấy, sá»­a soạn rồi Ä‘i thôi!
Hoa Sĩ Kiệt vội quỳ lạy dưới đất ngậm ngùi đáp :
- Mong ân nhân cứu mạng cùng truyá»n dạy tuyệt nghá». Hai trá»ng ân ấy quyết khắc ghi mãi và báo đáp có ngày! Suốt tháng trá»i gần gÅ©i bên ân nhân, tuy cách nhau gang tấc nhÆ°ng mÆ°á»ng tượng diệu vợi chân trá»i, chẳng bao giá» chiêm ngưỡng được đại dung, khẩn mong ân nhân cho kẻ dÆ°á»›i được biết rành tên tuổi để tạc ghi vào tâm khảm!
Giá»ng nói khe khẽ lúc nãy lại vang lên :
- Xin mau đứng dậy, giữa ngÆ°Æ¡i và ta không phải là danh phận thầy trò, chỉ Ä‘iểm cho ngÆ°Æ¡i đôi pho chưởng pháp có đáng chi, đã lâu rồi chÆ°a dùng đến, ngÆ°Æ¡i cứ tạm gá»i ta là “Băng Hồn†vậy!
Hoa Sĩ Kiệt từ từ đứng dậy, nhủ thầm :
“Hai mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c, dang rúng Ä‘á»™ng giang hồ có ba nam hai nữ trong bá»n có má»™t vị nữ nhân giả hiệu “Băng Hồn tiên cÆ¡â€, có lẽ là vị nữ lang này!â€.
Chàng vá»™i cất cao giá»ng há»i :
- Lão tiá»n bối có phải là “Băng Hồn tiên cơ†mà hai mÆ°Æ¡i năm vá» trÆ°á»›c, phÆ°Æ¡ng danh đã lừng lẫy khắp giang hồ đấy chăng?
Äối phÆ°Æ¡ng bá»—ng vụt cÆ°á»i khanh khách đáp :
- Tuổi ta còn nhá» hÆ¡n cả ngÆ°Æ¡i, gá»i ta là lão tiá»n bối thật chẳng dám nhận rồi!
NgÆ°Æ¡i muốn thấy ta lắm chăng, ta Ä‘á»c cho ngÆ°Æ¡i nghe bốn câu thÆ¡, nếu ngÆ°Æ¡i ngá»™ ra được, là có thể đến đấy tìm ta. Hoa SÄ© Kiệt há»i tiếp :
- Xin cô nương cứ cho nghe bốn câu thơ ấy!
Giá»ng cÆ°á»i liá»n ngÆ°ng ngang, tiếp theo đấy là má»™t giá»ng ngâm trầm trầm vang lên :
Giữa muôn ngàn thế giới
Äá»u bạc trắng má»™t màu
Khi trăng vàng chiếu đỉnh
Trên đá suối trong veo!
Hoa SÄ© Kiệt nghe xong nhẩm Ä‘i nhẩm lại mấy lượt, nghÄ© mãi chẳng ra, đành gượng cÆ°á»i lên tiếng :
- Cô nÆ°Æ¡ng, bốn câu thÆ¡ ấy quá huyá»n diệu, tại hạ biết nÆ¡i nào mà tìm?
NhÆ°ng đối phÆ°Æ¡ng vẫn im lìm không đáp, Hoa SÄ© Kiệt đợi má»™t lúc, lại lên tiếng há»i, vẫn chẳng có hồi âm, chàng cảm thấy lòng mình bàng hoàng nhÆ° vừa mất Ä‘i má»™t vật gì, chán nản nhấc bÆ°á»›c rá»i khá»i sÆ°á»n núi “Thiên Hàâ€,...
Chàng vừa Ä‘i vừa hồi tưởng lại chuyện ngày qua, má»™t ngÆ°á»i con gái bí mật chÆ°a há» biết qua mặt mày, dùng phép “Truyá»n âm nhập ná»™i†truyá»n thụ cho chàng má»™t má»› võ công siêu việt, nhÆ°ng chẳng hiểu vì sao nàng lại không cho chàng thấy mặt? Nàng lại tá»± xÆ°ng là “Băng Hồn†phải chăng là Băng Hồn tiên cÆ¡?
Nhưng Băng Hồn tiên cơ đã từng nổi danh hai mươi năm vỠtrước, so vỠtuổi tác, nàng đến giỠđã không dưới 50, cớ sao lại bảo là nhỠtuổi hơn chàng?
Thế thì nàng là ai?...
Chàng lầm lÅ©i bÆ°á»›c Ä‘i trong sá»± miên man nghỉ ngợi cho đến đổi rá»i khá»i sÆ°á»n núi Thiên Hà, và đặt chân lên Ä‘Æ°á»ng cái quan từ lúc nào chẳng hay biết!
Chàng tần ngần đứng lại nghĩ tiếp :
“Lần này ta tái xuất giang hồ, công việc trá»ng yếu nhất bên mình là báo thù cho sÆ° môn, phục hÆ°ng lại Nga Mi phái. Việc trá»ng yếu thứ hai là tìm cho ra cha mẹ chết sống ra sao cùng hạ lạc nÆ¡i nào. Cuối cùng là chiếu theo bốn câu thÆ¡ vừa rồi để tìm cô gái bí mật tên là Băng Hồn kiaâ€.
Nhẫm tính thá»i gian, ngày của NgÅ© Phụng hẹn mồng bảy tháng bảy đến làm cá» chùa Thiếu Lâm chỉ còn cách tháng là đến rồi.
Chàng thấy cần phải sá»›m Ä‘em hung tin ấy đến Tung SÆ¡n thông báo cho chùa Thiếu Lâm hay hầu kịp thá»i chuẩn bị ứng phó.
Cuá»™c hành trình đã quyết định, chàng giở hết tốc lá»±c khinh công rẽ Ä‘Æ°á»ng băng
mình vá» hÆ°á»›ng Tung SÆ¡n. Trá»i lúc ấy vào khoảng canh ba, trên quan lá»™ vắng vẻ, má»™t dáng ngÆ°á»i vùn vụt để cố nuốt lấy Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng dài.
Với trình độ công lực của chàng hiện tại, không đến một giỠsau, chàng đã vượt hơn mấy mươi dặm xa.
Hoa SÄ© Kiệt trong lòng rất cao hứng, chàng không ngá» chỉ má»™t tháng thá»i gian luyện tập nÆ¡i sÆ¡n Ä‘á»™ng, võ công đã tiến triển má»™t cách phi phàm đến thế.
Tinh thần chàng vì đấy phấn khởi cực cùng, hùng tâm ngất ngất bốc dậy ở nội tâm, chàng không sao dằn chế được, ngửa cổ phát lên một chuỗi hú dài lanh lảnh.
Giá»ng hú hào hùng lồng lá»™ng giữa không gian lan tận xa khắp bốn phía sÆ¡n lâm ba ngân dài nhÆ° bất tuyệt.
Và chừng nhÆ° vẫn chÆ°a phát tiết được hết lá»­a hận thù trong tâm khảm, chàng lại ngá»­a cổ nhìn trá»i cao, ca to lên má»™t bài ca hùng tráng :
Diệt sÆ° hủy phái há», thù sâu tợ bể
Thù sâu tợ bể há», khó thể phôi pha!
Trá»i mây bao la...
Hận thù sâu xa!
Mang nặng sá»± há», thá» sống thác
Thái SÆ¡n xem nhẹ tá»±a lá»i ca!
Hoa SÄ© Kiệt cất cao giá»ng ca Ä‘i ca lại bài hát mình vừa sáng tác, đôi chân vẫn má»™t má»±c phóng nhanh chẳng há» lÆ¡i bÆ°á»›c, Ca đến chá»— xúc Ä‘á»™ng tâm tình, nÆ°á»›c mắt chàng hoen má» cả đôi mắt rÆ¡i lã chã xuống đôi má không sao dằn chế được,
Bất thần...
Chân chàng nhÆ° vừa chạm phải vật gì má»m xụa, tiếp theo đấy tiếng má»™t ngÆ°á»i rên lên “ối chao!â€
Hoa SÄ© Kiệt giật bắn mình vá»™i cúi xuống nhìn, té ra chàng trong lúc chạy nhanh bất cẩn vấp lên má»™t ngÆ°á»i Ä‘ang nằm ngủ trên mặt Ä‘Æ°á»ng.
Chàng lại vòng tay nhỠnhẹ xin lỗi :
- Thật là chẳng phải, tại hạ vì má»™t phút vô ý chẳng thấy, xin ngÆ°á»i tha lá»—i cho!
NgÆ°á»i ná» lổm cổm chổi dậy, trợn mắt giận dữ nhìn chàng nạt bừa :
- Nhóc con, trăng tá» Ä‘Æ°á»ng rá»™ng ngÆ°á»i ta ngủ lù lù má»™t đống to nhÆ° thế mà mi chẳng nhìn thấy, trừ phi đôi mắt của mi má»c trong quần?
Bị đối phÆ°Æ¡ng “nạp†cho má»™t hÆ¡i, Hoa SÄ© Kiệt thật là dở khóc dở cÆ°á»i, chỉ còn cách vuốt giận, tÆ°Æ¡i cÆ°á»i giả lả :
- Tại hạ thật tình chẳng nhìn thấy, vả lại dẫm trúng cũng chả nặng lắm!
Äối phÆ°Æ¡ng giận dữ quát :
- Mốc xì! Mi định dẫm chết ngÆ°á»i ta má»›i cho là nặng phải không? Trong lúc nói chuyện từ nÆ¡i miệng ngÆ°á»i ấy, má»™t hÆ¡i rượu nồng nặc bay ra theo lá»i nói.
Hoa SÄ© Kiệt nhíu hẳn đôi mày kiếm, tiếp lá»i :
- Huynh đài có lẽ uống say rồi chắc? Tại hạ đã xin lá»—i ngÆ°á»i năm bảy lượt rồi kia mà!
NgÆ°á»i ná» chừng nhÆ° nổi nóng, cất to tiếng :
- Lão tử dù có say cũng chả mắc mớ chi đến ngươi, ranh con mi xin lỗi suông mấy tiếng rồi huỠhay sao?
Miệng nói tay cung, xê bước đến trước mặt Hoa Sĩ Kiệt.
Dưới ánh trăng sáng vằn vặt, lúc đó chàng mới kịp thấy rõ mặt mày đối phương là một cụ già tuổi trạc ngủ tuần, chiếc áo màu xanh đã rách te tua chẳng thành hình, râu ria đầy mặt, mày rậm mắt tròn, trên vai mang hai chiếc hồ lô tổ bố, tướng mạo vừa quái dị lại vừa hài hước vô cùng.
Nhìn thấy bá»™ dạng của đối phÆ°Æ¡ng, Hoa SÄ© Kiệt lại lần nữa nhíu mày, đáp lá»i :
- NgÆ°á»i ta lỡ vô ý dẫm trúng má»™t chút, ông làm gì mà hung hăng quá thế?
Lão già áo xanh trợn dá»c đôi mắt hậm há»±c :
- Lão tử còn muốn xé xác mi ra nữa là khác!
Miệng nói bàn tay phải của lão nhẹ như chớp vung lên “bốp†một tát tai chát chúa in thẳng cánh lên má của Hoa Sĩ Kiệt khiến chàng lăn tròn dưới đất luôn mấy vòng.
Chàng lổm cổm chổi dậy, ngẩng ngÆ°á»i ra nghÄ© thầm :
“Sao mình lại vô dụng đến thế? Äối phÆ°Æ¡ng chỉ đánh có má»™t tát tai là văng chúi hÆ¡n năm thÆ°á»›c, võ công của đối phÆ°Æ¡ng...â€
Chàng còn đang ngẩn ngơ bất định, lão già áo xanh chỉ thoáng động thân hình, đã biến đâu mất.
Hoa SÄ© Kiệt hết sức kinh ngạc, vá»™i xoay mắt nhìn theo vừa kịp thấy bóng ngÆ°á»i hoa lên trÆ°á»›c mặt, liá»n nghe má»™t luồn kình phong Ä‘á»™t kích phía sau lÆ°ng.
Chàng hốt hoảng vá»™i dùng ngay thân pháp “Äá»™n Ảnh Mê Tung†xé mình định tránh qua ngá»n kình phong của đối phÆ°Æ¡ng từ sau lÆ°ng Ä‘á»™t kích tá»›i.
NgỠđâu, thân hình má»›i vừa chá»›p Ä‘á»™ng, sau lÆ°ng chàng đã bị tống trúng má»™t quyá»n thẳng thá»›m, chúi nhủi ra trÆ°á»›c hÆ¡n bốn thÆ°á»›c xa.
Hoa SÄ© Kiệt vá»™i lật mình đứng dậy ngay, mò soát khắp ngÆ°á»i, lạ thay không má»™t chút thÆ°Æ¡ng tích chi, nhÆ°ng hai mẻ đòn vừa rồi đã khiến Hoa SÄ© Kiệt lá»­a giận bừng sôi, thét lên nhÆ° sấm :
- Lão già dịch sao mà ngang quá thế? Tại hạ vô ý dẫm trúng một chút, ngươi đã tay đấm chân đá rồi...
Chẳng đợi Hoa SÄ© Kiệt dứt lá»i, lão già áo xanh đã cất cao tiếng cÆ°á»i hô hố cắt đứt lá»i chàng :
- Nhóc con mạng lớn đấy, lão tử đánh mi hai chưởng chẳng chết mà chỉ gãi ngứa mà thôi, hả hả...
Hoa Sĩ Kiệt giận không sao chịu được mắng to :
- Ông đừng có vội ngông cuồng quá đáng, Hoa Sĩ Kiệt này không phải là kẻ dễ cho ông hiếp bức đâu!
Lão già áo xanh trợn tròn đôi mắt, bắn ra hai làn nhãn tuyến chá»›p ngá»i, hừ to má»™t tiếng quát lại :
- Thế nào? Lão tá»­ “đớp†cho mi hai quyá»n vẫn chÆ°a phục đấy à! Có bãn lÄ©nh cứ việc Ä‘em ra thi thố để lão tá»­ thưởng thức thá»­!
Hoa SÄ© Kiệt vốn là kẻ hiểu sách biết lá»…, nhÆ°ng cá tánh cao ngạo cang cÆ°á»ng, bị lá»i khiêu khích của đối phÆ°Æ¡ng khác nào khÆ¡i Ä‘á»™ng tiá»m năng của bản tánh khiến chàng dù muốn nhịn dằn cÅ©ng không sao kiá»m chế được.
Sau một tiếng thét lớn, hai tay chàng đã vung ra một chiêu “Phân Hoa Phất Liễu†quét vào hông đối phương.
Lão già áo xanh cÆ°á»i lên hô hố, đôi cánh tay ung dung quạt ra má»™t thế “Tiá»n Môn Cá»± Langâ€, nhẹ nhàng chẹn phá chưởng phong nhÆ° sóng cuá»™n của Hoa SÄ© Kiệt vừa ập đến!
Hoa Sĩ Kiệt đã phần nào cảm thấy kinh ngạc qua tài nghệ của đối phương, chàng vội vận công lên song chưởng, một chiêu “Bài Vân Kiếm Nhặt†với chín thành công lực tủa ra như sấm sét, xỉa thẳng vào ba yếu huyệt trên ngực địch thủ.
Lão già áo xanh cÆ°á»i lạt má»™t tiếng, chậm chạp nhấc tay trả lại má»™t đòn “Bế Song Yểm Nhật†hóa giải nhẹ nhàng chiêu thế Ä‘á»™c môn của chàng.
Hoa SÄ© Kiệt càng thêm kinh ngạc, thừ ngÆ°á»i đứng má»™t chá»— quên cả ra tay...
Vì hai chiêu rồi, chàng đã được Ngá»™ Tịnh chân nhân dày công trui luyện suốt năm năm trá»i trên đỉnh Nga Mi, sau lại qua sá»± chỉ Ä‘iểm thêm của cô gái thần bí nÆ¡i triá»n núi Thiên Hà đã có đến bảy thành há»a hầu, uy lá»±c phải đâu chẳng cÆ°á»ng mãnh, thế tại sao đối phÆ°Æ¡ng chỉ dùng má»™t chiêu thật chậm rãi lại hóa giải má»™t cách nhẹ nhàng, khiến Hoa SÄ© Kiệt ngẩn ngÆ¡ không sao hiểu nổi.
Äang lúc Hoa SÄ© Kiệt trầm ngâm nghÄ© ngợi, chợt nghe đối phÆ°Æ¡ng quát to :
- Nhóc con sao chẳng ra tay nữa?
Bản tánh trá»i sanh cao ngạo, dá»… đâu chịu Ä‘á»±ng ná»—i sá»± khinh thÆ°á»ng của đối phÆ°Æ¡ng nhÆ° thế, Hoa SÄ© Kiệt thét lên má»™t tiếng, chiêu “Thái SÆ¡n Ãp Äỉnh†kẹp theo má»™t luồng kinh phong nhÆ° thế núi đổ nghiêng chụp xuống đỉnh đầu kẻ địch.
Lão già áo xanh vá»™i dùng ngay thân pháp “Xảo Yến Phiêu Thân†lật mình nhÆ° cánh én Ä‘á»›p mồi lÆ°á»›t thoát ra khá»i vòng kình lá»±c Ä‘ang tủa xuống. Hoa SÄ© Kiệt ngầm khen ngợi khôn cùng :
“Khinh công của đối phÆ°Æ¡ng quả phi thÆ°á»ng, hiển nhiên là võ công của lão cao thâm khó tưởng...â€
Lão già áo xanh tháo lấy má»™t chiếc hồ lô rượu trên lÆ°ng xuống, chểm chệ ngồi xuống phiến đá bên Ä‘Æ°á»ng, ngá»­a cổ tu má»™t hÆ¡i dài, Ä‘oạn chậm rãi đứng dậy cất tiếng :
- Nhóc con nếu quả còn dư hương hãy biểu diễn thêm vài ngón cho lão tử xem chơi!
Hoa Sĩ Kiệt quét mắt nhìn lên phiến đá lão già đang ngồi thấy hai mông lõm xuống mặt đá trên hai tất sâu, trong lòng càng kinh sợ, nhủ thầm :
“Lão già quái này ná»™i lá»±c thật quả hùng hậu! DÆ°á»ng nhÆ° đối vá»›i lão ta chẳng có ác ý, lão là ai?â€
Thấy chàng cứ đứng tần ngần mãi chẳng ra tay, lão già áo xanh cÆ°á»i rống lên :
- Tiểu tá»­ nếu chẳng Ä‘á»™ng thủ, hãy ráng mà đỡ chiêu “Hậu SÆ¡n Äả Hổ†này của lão tá»­, nhìn rõ đấy!...
Thân hình lão liá»n đó chá»›p lên nhÆ° đại bàng xé gió phóng thẳng đến sau lÆ°ng của chàng, nhÆ°ng khi vừa sắp sá»­a tông vào ngÆ°á»i chàng, Ä‘á»™ng tác của lão bá»—ng từ từ chậm lại.
Nhãn lá»±c của Hoa SÄ© Kiệt cá»±c kỳ nhạy bén, má»—i chiêu thế cá»­ Ä‘á»™ng của đối phÆ°Æ¡ng Ä‘á»u không sao thoát khá»i mắt chàng, đối phÆ°Æ¡ng vừa biến thế, chàng đã vá»™i xoay ngÆ°á»i phóng chưởng hóa giải, nhÆ°ng chàng không sao tránh được má»™t chưởng nện thốc vào lÆ°ng.
NhÆ°ng ngá»n chưởng đánh lên rất nhẹ nhàng, Hoa SÄ© Kiệt thoáng kiểm Ä‘iểm châu thân, thấy chẳng có chi thÆ°Æ¡ng tích tuy thế cÅ©ng không khá»i tái sắc kinh thần.
Lão già áo xanh cÆ°á»i lên hô hố khó thÆ°Æ¡ng :
- Nhóc con, “ăn miếng†mà lị, mau tấn công đi chứ!
Hoa SÄ© Kiệt thông minh tuyệt thế, sau phút sững sá», vá»™i xuất má»™t chiêu “Hắc hổ oát tăm†năm ngón tay câu lại nhÆ° năm vuốt cá»p chá»™p vèo tá»›i...
Äối phÆ°Æ¡ng đứng im má»™t chá»— chẳng tránh né, tay phải nghiêng nghiêng giở lên Ä‘á»™ng tác vô cùng chậm chạp vá»›i chiêu thế “Hoành Äoạn Tá»a SÆ¡n†vững vàng nhÆ° tòa núi chắn ngang chận nghẹt thế chá»™p của chàng không sao tiến công được. Hoa SÄ© Kiệt quan sát kỹ lưỡng chiêu thế phản kích của Ä‘á»›i phÆ°Æ¡ng đã thuá»™c được ba thành.
Bất thần...
Lão già áo xanh quát lên má»™t tiếng nhÆ° sấm Ä‘á»™ng, chốc ngÆ°á»i lên cao, lại má»™t chiêu “Hậu SÆ¡n Äả Hổ†lần nữa tái công Hoa SÄ© Kiệt.
Äã hiểu rõ dụng ý của đối phÆ°Æ¡ng, Hoa SÄ© Kiệt lần này vững lòng quan sát thật tinh tÆ°á»ng thế công cÅ©ng nhÆ° lối thủ của chiêu thế đối phÆ°Æ¡ng và sau mấy lần kẻ công ngÆ°á»i đỡ lão nhân áo xanh má»›i chậm lại thân hình, cÆ°á»i lên hô hố :
- Nhóc con hãy Ä‘em “Băng Hồn chưởng†ra đối kháng thá»­, xem được mấy thành há»a hầu?
Hoa Sĩ Kiệt đến lúc này mới bàng hoàng vỡ lẽ, té ra lão nhân trước mắt, cốt ý đón chàng nơi đây để thử xem tài nghệ cùng ngầm chỉ dạy chàng thêm võ công phòng thân.
Chàng băn khoăn thầm há»i lấy lòng :
“ NhÆ°ng vị áo xanh này là ai? Cùng ta có chi quan hệ mà chỉ dạy võ công cho ta?â€
Mải mê suy nghĩ chàng quên cả ra tay khiến lão già áo xanh không đợi được, hét lên :
- Nhóc con còn chÆ°a ra tay, thá»i gian chẳng sá»›m đâu, lão tá»­ còn phải Ä‘i xem má»™t vở tuồng cá»±c lạc nữa chứ!
Tiếng quát tháo của đối phÆ°Æ¡ng khởi Ä‘á»™ng lòng háo thắng sẵn có trong ngÆ°á»i, Hoa SÄ© Kiệt sang sảng cất lá»i :
- Lão tiá»n bối tiểu tâm đấy nhé!
Miệng chàng lẩm nhẩm Ä‘á»c lại khẩu quyết của Băng Hồn chưởng, tay phải chầm chậm nhấc lên, từ những kẻ tay của chàng lá» má» bốc ra má»™t lá»›p khí trắng kẹp theo má»™t hÆ¡i lạnh cá»±c cùng tá»a thẳng vào chá»— đối phÆ°Æ¡ng...
Vẻ mặt chàng rắn lại, chăm chú nhìn vào mặt đối phương, chỠmột phản ứng không phải là lập tức thu tay triệt chưởng ngay!
NhÆ°ng tình thế đã vượt ngoài ý liệu của chàng, lão già áo xanh vẫn xếp bằng ngồi yên trên phiến đá, thần thái trang nghiêm nhÆ° lão tăng nhập định. Äá»™ giây phút sau, cụ già áo xanh khẽ mấp máy môi bảo chàng :
- Hãy tăng thêm hai thành chân lực thử xem!
Hoa SÄ© Kiệt y lá»i, vận tụ ná»™i lá»±c Ä‘Æ°a thêm hai thành chân lá»±c vào tay...
Liá»n khi ấy hÆ¡i lạnh tủa ra bốn phía càng lúc càng dữ dằn, mÆ°á»ng tượng nhÆ° tòa núi tuyết ập thẳng đến kẻ địch.
Äôi mắt chàng vẫn không ngá»›t dán lên khuôn mặt lão già, thấy từ trên đỉnh đầu của lão bốc lên má»™t luồng nhiệt khí, mồ hôi trên mặt vả xuống nhÆ° mÆ°a, nào phải trạng thái con ngÆ°á»i bị lạnh!
Lòng háo thắng của tuổi trẻ càng dâng, chàng thét lên một tiếng trợ uy vận toàn sức dốc vào thế chưởng, tay phải lập úp từ trên vỗ mạnh xuống...
Chàng định bụng với thế chưởng ấy, đối phương thế nào cũng phải nhảy tránh ra xa.
Bất ngá», chàng định khi xoay nhanh lòng chưởng hÆ°á»›ng chuẩn vào mục tiêu, lão già áo xanh vụt thét lên :
- Nhóc con mau tránh ra xa!
Hoa Sĩ Kiệt ứng biến rất thần tốc, vội thu chiêu tràn mình lách sang cạnh năm thước!
Phựt!... Ào ào...
Má»™t luồng sáng hồng rá»±c ngá»i nhÆ° lá»­a há»a diệm sÆ¡n nhÆ°ng thoáng đó liá»n tắt mất, nÆ¡i chá»— Hoa SÄ© Kiệt vừa rá»i khá»i, cá» cây cháy nám nhÆ° vừa qua má»™t trận há»a tai.
Lão già áo xanh lúc ấy mới thở phào một hơi dài lên tiếng :
- “Băng Hồn chưởng†của nhóc con má»›i được năm thành há»a hầu, khá thận trá»ng đừng nên dùng chiêu pháp “cÆ°Æ¡ng chống cÆ°Æ¡ngâ€!.
Hoa SÄ© Kiệt kinh hãi đến da lÆ°ng toát mồ hôi, may là lão già không ác ý, lên tiếng cảnh báo trÆ°á»›c cho chàng kịp thá»i tránh né, bằng không, vá»›i ngón đòn cứng chống cứng của chàng vừa rồi tất đã bị trá»ng thÆ°Æ¡ng chẳng còn!
Lão già áo xanh lại nâng hồ lô rượu ừng á»±c tu luôn mấy hÆ¡i đánh khà má»™t tiếng khoan khoái, Ä‘oạn ngÆ°á»›c đầu nhìn màu trá»i, lẩm bẩm lấy mình :
“Trá»i đã gần canh tÆ°, đúng là lúc vở tuồng hay Ä‘ang khai diá»…n, mau rá»i nÆ¡i đây kịp thá»i đến xem để tiêu khiển cái đêm dài vô vị này!â€
Dứt lá»i, chẳng buồn nhìn Hoa SÄ© Kiệt, quay ngÆ°á»i hÆ°á»›ng lên đại lá»™ ngênh ngang cất bÆ°á»›c Ä‘i vá» phía trÆ°á»›c.
Hoa SÄ© Kiệt Ä‘Æ°a mắt nhìn lên phiến đá chá»— cụ già ngồi khi nãy, thấy đả hÆ¡n ba, bốn tấc sâu, chàng không khá»i ngạc nhiên nhủ thầm :
“Vị quái nhân áo xanh không những khinh công chiêu thế dị kỳ mà ná»™i lá»±c hùng hậu của ông, Ä‘Æ°Æ¡ng kim võ lâm chÆ°a chắc đã sánh kịp! Cứ xem dáng cách của ông đổ rượu nhÆ° nÆ°á»›c ừng á»±c qua vò này đến vò khác nếu không phải vị kỳ hiệp “Phong Trần túy khách†mà hai mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c danh lừng thiên hạ còn ai?â€
Càng ngẩm nghĩ càng nghĩ quyết đối phương chính là Phong Trần túy khách, chàng vội nhấc mắt nhìn lại, thấy lão già áo xanh.
Äã thế ông còn cất tiếng nhừa nhá»±a ca to :
Giá»ng ca thê thiết nghe buồn nhiá»u hÆ¡n vui, Hoa SÄ© Kiệt không khá»i lạ lùng thầm nghÄ© :
“Bên ngoài lão mừng giận vô chừng, say sÆ°a túy lúy dÆ°á»ng nhÆ° là má»™t con ngÆ°á»i vô tÆ° vô lá»±, không ngá» trong lòng ông chứa lắm âu sầuâ€.
Lòng háo kỳ thúc đẩy, Hoa SÄ© Kiệt liá»n triển dụng thuật khinh công Ä‘uổi theo lão già áo xanh.
Khoảng cách giữa chàng và lão già áo xanh không đến mÆ°á»i trượng xa, bá»™ pháp của ông lại băng xiêu băng tÆ¡, thế nhÆ°ng Hoa SÄ© Kiệt cố hết khí lá»±c, Ä‘uổi theo hÆ¡n ná»­a giá» vẫn không bắt kịp.
Chàng rất mực kinh ngạc lẩm bẩm lấy mình :
- Lão già quái này không lẽ há»c được thuật “Súc Äịa Di Hìnhâ€? Nếu chẳng thế, bá»™ pháp của lão đâu có phải là chạy vì sao ta lại Ä‘uổi theo chẳng kịp?
Lão già áo xanh bất thần dừng bÆ°á»›c lại má»™t cách Ä‘á»™t ngá»™t, Hoa SÄ© Kiệt Ä‘ang trá»›n chạy mau, không sao hãm bá»›t kịp tông thẳng vào ngÆ°á»i lão già, khiến chàng dá»™i ngược ra sau, cÆ¡ hồ té ngá»­a xuống đất.
Hoa Sĩ Kiệt hoảng hồn vội vòng tay tạ lỗi :
- Tại hạ vô ý chẳng thấy, dám mong lão tiến bối thứ lỗi!
Lão già áo xanh không chút giận dữ trái lại cÆ°á»i há»nh hệch lên tiếng :
- Nhóc con say rượu rồi chắc, nếu không, có lẽ hai con mắt của mi má»c ngược dÆ°á»›i Ä‘Å©ng quần thì phải!
Bị lão già mắng cho má»™t hÆ¡i, Hoa SÄ© Kiệt cÆ°á»i chẳng được mà khóc cÅ©ng không xong, cứng há»ng đứng trân má»™t chá»—.
Lão già kỳ dị vụt sầm hẳn nét mặt, dằn giá»ng :
- Nhóc con, mi đuổi theo lão phu chi thế?
Hoa Sĩ Kiệt vội cung kính gật đầu :
- Vâng! Vãn bối muốn đi xem để tăng thêm phần kiến thức!
Lão già áo xanh nhíu hẳn đôi mày rậm lắc đầu :
- Tốt hÆ¡n hết là mi đừng Ä‘i, vì đến đây lại e gây thêm há»a lá»›n, đến lúc ấy già này dù có choảng nhau đến bể hết cả hai chiếc hồ lô rượu trên vai, cÅ©ng chẳng cứu được mi!
Hoa SÄ© Kiệt tò mò há»i :
- Vở tuồng chi vui thế? Lão tiá»n bối co thể nói cho vãn bối biết được chăng?
Lão già kỳ dị lắc đầu lia lịa :
- Chuyện quái nhân quái sá»± này, làm thế nào mà “bật mí†cho mi nghe được? Nếu mi nhất định Ä‘i theo cùng ta tất phải y theo hai Ä‘iá»u kiện, ta má»›i bằng lòng cho Ä‘i theo!
Hoa Sĩ Kiệt vội đáp :
- Vãn bối xin tuân theo tất cả, đừng nói hai Ä‘iá»u kiện mà cho đến hai trăm chuyện vãn bối cÅ©ng bằng lòng!
Lão già áo xanh sắc mặc đổi thành nghiêm trá»ng chậm rãi tiếp lá»i :
- Äiá»u thứ nhất, bất luận gặp má»™t ngÆ°á»i cÅ©ng không được kêu lên bằng trái lá»i là mạng mi khó toàn!
- Äiá»u thứ hai, mi phải há»c cho kỳ thuá»™c chiêu thế công thủ của ta vừa sá»­ dụng khi nãy, đồng thá»i phải há»c luôn phép “Súc Äịa Di Hìnhâ€, vạn nhất đối phÆ°Æ¡ng có phát giác ra chúng ta và Ä‘uổi theo, chúng ta má»›i có thể chạy thoát được.
Hoa Sĩ Kiệt nhất nhất gật đầu :
- Vãn bối nhất định tuân theo tất cả chỉ thị của tiá»n bối!
Lão già áo xanh thở dài nói tiếp :
- Äiá»u kiện thứ nhất ta e mi khó mà tuân theo, nhÆ°ng con ngÆ°á»i chết hay sống đã có sẵn định phần, cứ phó cho số mạng Ä‘en hay Ä‘á» của mi vậy!
Lão già áo xanh than xong liá»n Ä‘em thuật “Súc Äịa Di Hình†chỉ dạy cho Hoa SÄ© Kiệt.
Chàng tập Ä‘i tập lại vài lượt đã há»c được sáu, bảy thành.
Lão già áo xanh lại Ä‘em hai chiêu tuyệt há»c công và thủ “Hậu SÆ¡n Äả Hổ†cùng “Hoành Äoạn Tá»a SÆ¡n†nhất nhất chỉ rành qua má»™t lượt.
Hoa SÄ© Kiệt tâm tính rất linh mẩn chuyên tâm há»c trong chốc lát, chiêu thế đã thuá»™c nhuần, hai ngÆ°á»i liá»n giở thuật thượng đẳng khinh công phóng nhanh vá» hÆ°á»›ng Tây Bắc.
Trá»i Ä‘á»™ năm canh, lão già áo xanh Ä‘Æ°a Hoa SÄ© Kiệt đến trÆ°á»›c ngõ vào má»™t thung lÅ©ng núi liá»n ngÆ°ng lại.
Hoa SÄ© Kiệt vá»™i Ä‘Æ°a mắt nhìn vào thung lÅ©ng núi ấy, rất sâu và dài, nÆ¡i xa xa tận cùng của sÆ¡n cốc, má»™t ánh đèn vàng vá»t lá» má» hắt ra ngoài.
Lão già áo xanh dùng phÆ°Æ¡ng pháp Truyá»n âm nhập mật bảo Hoa SÄ© Kiệt :
- Äiá»u mà chúng ta muốn xem chính là ngÆ°á»i và việc trong căn nhà tranh nÆ¡i cuối cốc ấy! Mi nhá»› phải coi chừng ta làm thế nào là làm thế nấy hiểu chÆ°a!
Hoa Sĩ Kiệt lẳng lặng gật đầu.
Chợt một luồng gió tanh phớt qua, Hoa Sĩ Kiệt vừa ngửi phải là muốn mửa ngay.
Chàng vá»™i Ä‘Æ°a mắt nhìn kỹ phía trÆ°á»›c, không khá»i giật bắn mình suýt chút nữa kêu lên thành tiếng.
Vì trong thung lÅ©ng núi ấy, thây ngÆ°á»i chất chồng nhÆ° núi, xÆ°Æ¡ng trắng thành đồi, má»™t không khí âm trầm, khủng khiếp nhÆ° bao trùm lấy cả tòa thung lÅ©ng bao la ná»!
Hoa Sĩ Kiệt kinh hãi nhủ thầm :
“NÆ¡i đây là nÆ¡i nào, vì sao mà lắm xác ngÆ°á»i nhÆ° thế?â€
Giữa lúc chàng còn đang bàng hòang suy nghĩ, lão già áo xanh đã bắn mình lao tuốt vào thung lũng...
Liá»n khi đó, má»™t tiếng quát to đập dá»™i vào tai chàng :
- Ai đó?
Âm thanh chấn Ä‘á»™ng sÆ¡n cốc, lồng lá»™ng dá»™i lại hồi lâu chẳng dứt, đủ thấy kẻ phát ra tiếng nói có má»™t ná»™i lá»±c hùng hậu kinh ngÆ°á»i.
Hoa Sĩ Kiệt chột dạ hãi thầm, vội đưa mắt nhìn lão già áo xanh thấy lão lẹ như chớp chui vào đống xác chết dấu kín thân hình.
Chàng tuy rất đổi kinh mạng, nhưng cũng đành phải theo cử chỉ lão già áo xanh, chui vào đống xác chết gần đấy, dùng xác chết đấp kín thân hình.
Vừa vặn theo đó một luồng kình phong uy mãnh xé rít không khí ập tới kẹp theo một hơi nóng lạ kỳ.
Hoa Sĩ Kiệt dán mình dưới xác chết, kinh hãi nghĩ thầm :
“Chưởng pháp chi mà lạ thế, cá»› sao chưởng kình quét đến đâu lại nóng kinh ngÆ°á»i đến đấy?â€
ChÆ°a kịp hết kinh ngạc, bá»—ng từ xa má»™t bóng Ä‘á» bay vút đến nhẹ nhàng nhÆ° má»™t vầng mây hồng, thuật khinh công của bà ấy quả thần tốc quá mức tưởng tượng của ngÆ°á»i.
Bóng Ä‘á» vừa lÆ°á»›t qua khá»i chá»— hai ngÆ°á»i núp, má»™t tiếng ngạc nhiên liá»n từ cá»­a miệng bóng ná» thoát ra :
- Lạ thật! Rõ ràng thấy có bóng ngÆ°á»i vào thung lÅ©ng, lẽ đâu chỉ thoáng chốc lại biến mất?
Bóng Ä‘á» lượn qua lượn lại mấy lượt, liá»n quay mình phóng vào cốc.
Bóng Ä‘á» vừa rá»i Ä‘i, lão già áo xanh liá»n nhõm ngÆ°á»i nhảy phóc dậy, lẳng lặng phóng tuốt vào trong rừng sâu của thung lÅ©ng, Hoa SÄ© Kiệt cÅ©ng nhanh chóng bám gót theo sau. Hai ngÆ°á»i tiến sâu vào lòng cốc Ä‘á»™ hai mÆ°Æ¡i trượng xa, thấy bóng Ä‘á» xẹt nhanh vào gian nhà tranh có ánh đèn chiếu hắt ra kia.
Lão già áo xanh xé lấy nữa vạt áo dÆ°á»›i, trùm kín lấy mặt mày, đồng thá»i dùng tay ra dấu Hoa SÄ© Kiệt cÅ©ng bao mặt y nhÆ° mình.
Hoa Sĩ Kiệt hiểu ý, đang lúc định xé lấy nữa vạt áo dưới, chợt có một bàn tay nhỠnhắn từ phía sau tai chàng chộp đến.
Hoa SÄ© Kiệt hốt hoảng, vá»™i xoay nhanh nhÆ° cÆ¡n lốc nhìn lại. Và... Sá»± việc trÆ°á»›c mắt làm chàng thừ ngÆ°á»i ra má»™t chá»—!
Một cô gái áo trắng dung nhan cực kỳ xinh đẹp, không hiểu đến cạnh sau lưng chàng lúc nào, và lạ hơn nữa là nàng đã bị ai đó dùng một thủ pháp cực kỳ thần tốc điểm vào huyệt của nàng.
Bàn tay Ä‘ang chá»™p trên vai chàng do đấy từ từ má»m nhÅ©n không sức buông rÆ¡i trở xuống!
Bất thần!
Má»™t giá»ng hú quái lạ từ trong cốc vá»ng ra, lão già áo xanh nhếch môi cÆ°á»i nhẹ, kéo vá»™i cánh tay của Hoa SÄ© Kiệt chui mình vào giữa má»™t đống thây ngÆ°á»i gần đấy, nín thở giả chết!
Thân hình hay ngÆ°á»i vừa chui khuất vào đống xác chết má»™t luồng kình lá»±c nhÆ° cÆ¡n bão dữ cấp thá»i ập tá»›i!
Sau má»™t tiếng “ối cha!†luồng kình lá»±c ná» lại tắt mất từ trong nhà tranh lao vá»t ra má»™t bóng áo vàng nhanh nhÆ° tên bật ná», hấp tấp đỡ lấy thiếu nữ áo trắng bị Ä‘iểm huyệt lúc nãy.
Tiếp theo đấy, từ một nơi khuất tịch trong cốc, năm bóng đen như năm tia chớp xẹt vút đến, thoáng mắt đã đến trước mặt áo vàng.
Bóng ngÆ°á»i áo vàng quát lên má»™t tiếng trong trẻo :
- Äứng lại!
Năm bóng Ä‘en lÆ°á»›t đến nhÆ° năm tia chá»›p kia đồng lượt tống ra má»™t chưởng, chưởng kình năm ngÆ°á»i hợp lại thành má»™t, thế mạnh thác xô sóng cuốn ùn ùn ập thẳng đến đối thủ.
Bóng vàng khẽ lắc mình và với một thân pháp diệu kỳ vung tay nhắm ngay kình lực của đối phương quật lại một chưởng đối kịch!
Sau một tiếng nổ dội rung sơn cốc, nơi vị trí bóng vàng đứng lúc nãy, bị đào sâu một lỗ khá to, nhìn lại đối phương đã biến đâu mất, năm bóng đen chưa kịp hết sức ngạc nhiên, thì...
Vèo! vèo!...
Cùng lượt với ba tiếng xé gió vừa vang lên năm bóng đen cùng rú lên một tiếng thảm thiết, ngã gục xuống như năm cây thịt đổ.
Hoa Sĩ Kiệt núp mình dưới những xác chết, thấy rỠtừng chi tiết xảy ra trước mắt.
Chàng rất Ä‘á»—i kinh ngạc vô cùng, cảm thấy trong gian nhà tranh kia ẩn chứa nhiá»u sá»± bí mật phi thÆ°á»ng và những nhân vật xuất hiện trong gian nhà tranh kia, võ công Ä‘á»u rất cao diệu khó lÆ°á»ng mà thủ Ä‘oạn cÅ©ng vô cùng Ä‘á»™c ác.
Lúc ấy bóng vàng lẹ thoăn thoắt giải huyệt cho thiếu nữ áo trắng xong, liá»n há»i :
- Tỷ tỷ vì sao bị điểm huyệt như thế?
Thiếu nữ áo trắng được giải huyệt xong, liá»n Ä‘em tình hình thấy qua lúc nãy, thuật sÆ¡ lượt cho bóng vàng nghe.
Hai ngÆ°á»i Ä‘á»u đồng thá»i lá»™ vẻ kinh ngạc, riêng thiếu nữ áo trắng đôi nhãn quang trong veo không ngá»›t soi mói khắp xung quanh thung lÅ©ng, dÆ°á»ng nhÆ° thấy chẳng có chi khả nghi thêm má»›i quay lại há»i bóng vàng :
- SÆ° phụ chắc cÅ©ng sắp tá»›i rồi, ngÅ© muá»™i hãy đến cốc khẩu nghinh đón ngÆ°á»i, để ta sắp đặt lại má»i việc trong gian nhà tranh.
Bóng vàng gật đầu Æ°ng thuận, nhất mình vá»t ra cốc khẩu, thiếu nữ áo trắng quay ngÆ°á»i chậm rãi trở vào nhà
Lão già áo xanh chui ra khá»i đống xác chết, phóng mình vá» hÆ°á»›ng phía sau nhà, Hoa SÄ© Kiệt cÅ©ng chẳng chút chần chừ bám theo phía sau nhÆ° bóng Ä‘uổi hình, hai ngÆ°á»i nhẹ hÆ¡n cả chiếc lá, rồi đáp lên mái hậu của gian nhà tranh.
Lão già áo xanh mÆ°á»ng tượng nhÆ° con má»t cánh chui lòn qua lá»— hổng, chui mình vào giữa mái tranh của gian nhà, toàn thân hình được lá»›p tranh ở bên trên phủ kín.
Hoa Sĩ Kiệt cũng vội y theo cách thức dấu mình vào giữa mái tranh đưa mắt theo những kẽ hở mái tranh nhìn xuống dưới nhà.
NhÆ°ng chàng vô cùng thất vá»ng vì giữa căn nhà chỉ võn vẹn có má»™t ngá»n đèn tá» má» chiếu không đủ sáng được căn nhà!
Hoa SÄ© Kiệt vá»™i dùng thuật “Truyá»n âm nhập mật†há»i lão già áo xanh :
- Lão tiá»n bối thấy gì chăng?
Lão già áo xanh cÅ©ng dùng “Truyá»n âm nhập mật†đáp lại :
- Äợi chút nữa là vỡ tuồng bắt đầu náo nhiệt, mi làm gì mà nóng thế?
Hoa SÄ© Kiệt rất bức rức trong lòng cảm thấy gian nhà tranh này rất đổi quái lạ và bí mật, trong nhà trừ ngá»n đèn ảm đạm đặt trên chiếc bàn con, ngoài ra không má»™t vật gì, càng tăng thêm vẻ âm trầm và khủng khiếp!
Chàng thắc mắc không hiểu cô gái áo trắng lúc nãy đã rõ ràng chui vào nhà nhưng từ nãy giỠkhông thấy bóng dạng cô nàng đâu cả!
Äang lúc chàng không ngá»›t nghÄ© ngợi, ánh mắt vô tình chạm lên bốn phía góc mái nhà, bắt gặp bốn thiếu nữ Ä‘ang dán sát mình mai phục, cô nào cÅ©ng yêu kiá»u nhÆ° hoa, chỉ có sắc phục khác nhau, ánh mắt há» không ngá»›t soi mói khắp bốn phía bên ngoài gian nhà, và eo ôi trên đầu của má»—i ngÆ°á»i lúc nhúc vô số những con rắn li ti màu vàng...
Hoa SÄ© Kiệt ngầm kinh hãi cá»±c cùng, liên tiếp rùng mình luôn mấy lượt. Bá»—ng lúc ấy, cánh cá»­a gian nhà tranh “kẹt†lên má»™t tiếng và mở toang ra, tiếp theo đấy từ bên ngoài bÆ°á»›c vào hai ngÆ°á»i đàn bà.
Tuy ánh đèn rất tá» má» nhÆ°ng Hoa SÄ© Kiệt cÅ©ng nhận ra hai kẻ vừa vào là hai ngÆ°á»i đàn bà, Ä‘i đầu là má»™t nữ lang lụa trắng bịt mặt, dáng vóc yêu kiá»u phủ kín trong lá»›p áo dài trắng tha thÆ°á»›t phủ đến tận chân, thần thái cao sang, mái tóc vàng kim dịu xõa trên hai bá» vai thon tròn. Hoa SÄ© Kiệt lập tức nhận ra nữ lang ná» chính là nữ lang bịt mặt trên Kim Äỉnh Nga Mi sÆ¡n Ä‘á»™ nào, lòng chàng càng thêm kinh hãi.
Chàng vội xoay mắt nhìn sang cô gái đi phía sau, té ra là một cô gái áo vàng mặt mày cực kỳ xấu xí.
Vừa bÆ°á»›c vào nhà, cô gái xấu xí áo vàng liá»n vá»— tay ba tiếng, bốn cô gái Ä‘ang mai phục trên bốn góc mái nhà liá»n nhảy xuống.
NhÆ°ng lúc này gÆ°Æ¡ng mặt nhÆ° hoa tợ ngá»c của bốn ngÆ°á»i lúc nãy đã biến thành bốn khuôn mặt quái dị gá»›m ghiết. Hoa SÄ© Kiệt càng cảm thấy nhÆ° mình rÆ¡i vào muông trượng xa mù hoang mang không sao hiểu nổi.
Năm cô gái xấu xí với năm màu áo bất đồng ấy, nhất tỠquỳ xuống nữ lang bịt mặt cúi đầu làm lễ :
- Chúng đệ tử khấu kiến sư phụ!
Nữ lang áo trắng bịt mặt cÆ°á»i khẽ cất tiếng :
- Hãy đứng dậy tất cả! Các con đã chuẫn bị hình cụ đủ cả chưa?
Năm nàng đồng thanh đáp :
- Bẩm sÆ° phụ, tất cả Ä‘á»u chuẩn bị chu đáo, chỉ đợi lệnh sÆ° phụ là thi hành.
Năm nàng đồng rảo chân vào hậu phòng của gian nhà tranh, hì hục khiên ra vô số hình cụ, dÆ°á»ng nhÆ° sắp sá»­a khảo tra má»™t tá»™i nhân nào.
Nữ lang bịt mặt ngồi chễm chệ nơi chiếc ghế giữa nhà lớn tiếng ra lệnh :
- Giải mấy con heo bự ấy ra đây!
Năm thiếu nữ dạ ran lên một tiếng bước đến một góc nhà ấn mạnh gót chân lên sàn nhà...
Sau má»™t chuá»—i tiếng rít ken két nhÆ° sắt đá nghiến vào nhau, góc nhà phía Äông Nam bá»—ng từ từ chuyển Ä‘á»™ng nhích sang bên, khoảnh khắc sau, để lá»™ ra dÆ°á»›i ná»n nhà má»™t hầm sâu hun hút.
Quái nhân xấu xí áo xanh vá»™i vàng chui xuống hầm sâu ná» kẹp lên má»™t ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en, huyệt đạo của ngÆ°á»i ấy dÆ°á»ng nhÆ° bị chế, nên đôi mắt cứ thừ ra mặc tình cho đối phÆ°Æ¡ng muốn làm gì thì làm.
Hoa SÄ© Kiệt sau khi nhìn rõ mặt mày của ngÆ°á»i áo Ä‘en không khá»i thầm giật mình kinh ngạc.
Vì ngÆ°á»i áo Ä‘en ná» chính là Trí Huệ Tá»­ má»™t trong những vị Trưởng lão của Côn Lôn phái còn sót lại.
Tuổi của vị trưởng lão ấy có hÆ¡n trăm, nghe đồn sá»›m đã “tá»a hóa†không hiểu vì sao lại lá»t vào tay đám nữ ma đầu này?
Ba năm vá» trÆ°á»›c chàng đã gặp vị trưởng lão này trong dịp ngÆ°á»i đến Kim Äỉnh Nga Mi để thăm viếng sÆ° thúc tổ của chàng: Ẩn Vân thượng nhân!
Nữ lang bịt mặt Ä‘Æ°a mắt nhìn Tri CÆ¡ Tá»­ cÆ°á»i gằn ra lệnh :
- Giải mở “huyệt câm†của lão ra!
Quái nhân áo xanh vâng lên má»™t tiếng, giÆ¡ tay Ä‘iểm nhẹ lên ngÆ°á»i Tri Huệ Tá»­ mở lấy “huyệt câm†cho ông!
Nữ lang áo xanh cất giá»ng uy nghiêm há»i Tri Huệ Tá»­ :
- Tri Huệ Tử, mi còn nhận ra ta không?
Tri Huệ Tá»­ Ä‘Æ°a đôi mắt má»i mệt nhÆ°ng không kém tinh quang, chăm chú nhìn nữ lang bịt mặt giây lâu, thở dài buồn bã :
- Tất nhiên là ta nhận ra, Xà Hà tiên tử ngươi định làm gì ta hôm nay.
Xà Hà tiên tá»­ cÆ°á»i ngất ngưỡng :
- Chỉ cần ngươi nói ra sự bí mật của Băng Hồn quốc, bổn Tiên tử sẽ thả mi ra!
Nàng ngừng lại giây phút lại hừ lạt má»™t tiếng tiếp lá»i :
- Trái lại, nếu mi chẳng chịu nói ra, sang năm ngày này cũng là ngày giỗ kỵ của mi!
Trí Huệ Tử lắc đầu thở dài :
- Băng quốc có sự bí mật chi, Băng quốc ở nơi nào, tôi một mảy may cũng chẳng biết, nếu như Tiên Tử chẳng tin, tôi cũng chẳng còn biết nói sao hơn!
Xà Hà tiên tá»­ cất tiếng cÆ°á»i cao ghê rợn :
- Tri Huệ Tá»­, mi muốn chẳng nói cÅ©ng không được năm xÆ°a mi cùng “Nga Mi†Ẩn Vân thượng nhân; “La Phù†Không Không đạo cô; “Äiểm ThÆ°Æ¡ng†Phàm Trần chân nhân, má»—i ngÆ°á»i được má»™t phần tÆ° mãnh địa đồ, chỉ rõ phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng tìm đến Băng quốc, chuyện nhÆ° thế mi còn giấu ta được chăng?
Tri Huệ Tử than dài :
- Quả thế! Má»—i ngÆ°á»i chúng tôi được má»™t mãnh địa đồ, chẳng qua tấm địa đồ ấy là bức giả. Chúng tôi y theo phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng chỉ dẫn của bức địa đồ tìm tòi hÆ¡n ba tháng trá»i, vẫn là công không trở vá»...
Xà Hà tiên tá»­ ngắt lá»i :
- Câm miệng! Äừng giảo biện, nếu quả là bức địa đồ là giả mạo, hãy Ä‘em ná»™p cho ta làm bằng chứng!
Tri Huệ Tử khẽ giật mình, lắc đầu :
- Khi tôi trở vá» Côn Lôn liá»n Ä‘em mãnh địa đồ ấy hủy ngay!
Xà Hà tiên tử giận dữ thét to :
- Tri Huệ Tá»­, lá»i của mi gạt đứa con nít ba tuổi thì há»a may, nếu không cho mi nếm chút khổ hình, dá»… đâu mi chịu cung khai!
Dứt lá»i, nàng liá»n quay sang hất hàm bảo quái nhân áo xanh :
- Hình cụ “Vá»ng côn lônâ€, cho lão nếm thá»­ mùi “Vá»ng côn lônâ€
Quái nhân áo xanh cung kính dạ ran má»™t tiếng Ä‘em ra sợi dây “Băng tâm†dẽo dai gấp mÆ°á»i lần sắt thép, luồng vào hai ngón chân cái của Tri Huệ Tá»­, Ä‘oạn hét lên má»™t tiếng xách Tri Huệ Tá»­ treo dốc ngược lên xà nhà.
Phía dưới lại nổi lửa un khói lên, trong chất khói lại để vào một loại thuốc vừa cay vừa nồng, khiến Trí Huệ Tử nước mắt nước mũi chàm ngoàm, miệng không ngớt rên rỉ đau đớn.
Xà Hà tiên tá»­ đắc ý cÆ°á»i khanh khách há»i :
- Trí Huệ Tử mi chịu cung khai hay không? Nếu vẫn cương lỳ chẳng nói, sẽ còn bao nhiêu độc hình khác đối phó với mi!
Trí Huệ Tử ảo não thở dài :
- Những gì lão phu muốn nói cÅ©ng đã nói rồi, tùy ngÆ°á»i muốn làm gì cứ làm!
Xà Hà tiên tá»­ cÆ°á»i khẩy ra lịnh :
- Hạ lão trở xuống, ta có cách xử trí lão!
Quái nhân áo xanh vội thả dây buông Trí Huệ Tử xuống.
Xà Hà tiên tử lại ra lịnh :
- Dắt luôn cả ba tên nỠra đây!
Quái nhân áo xanh cung kính “vâng†to má»™t tiếng, phi thân đến miệng hầm sâu lúc nãy, kẹp luôn ba ngÆ°á»i vào hai nách, đặt xuống bên cạnh Trí Huệ Tá»­.
Hoa SÄ© Kiệt núp kín trên mái nhà, quét mắt nhìn kỹ ba ngÆ°á»i ná», té ra là “Äiểm ThÆ°Æ¡ng†Phàm Trần chân nhân, “La Phù†Không Không đạo cô, cùng sÆ° thúc tổ của chàng: Ẩn Vân thượng nhân.
Vừa nhận ra ba ngÆ°á»i ấy, Hoa SÄ© Kiệt vụt nghe máu nóng sôi trào, và giữa lúc chàng sắp sá»­a có những hành vi bạo Ä‘á»™ng.
Chợt sau lưng có một bàn tay lẹ làng chộp cứng lấy bả vai chàng giữ lại, Hoa Sĩ Kiệt giật bắn mình vội quay đầu nhìn ra sau...
Lão già áo xanh vẫn giữ cứng lấy đầu bả vai chẳng buông, má»™t mặt dùng mắt ra dấu không cho chàng vá»ng Ä‘á»™ng.
Hoa Sĩ Kiệt nuốt ực một tiếng, hướng vỠphía lão già áo xanh nhè nhẹ gật đầu như hiểu ý!
Từ dÆ°á»›i nhà bá»—ng vang lên má»™t giá»ng rên rỉ thật não lòng thu hút lấy nhãn quang của Hoa SÄ© Kiệt nhìn trở xuống.
Lúc ấy, ba nạn nhân đãđược giải tá»a huyệt đạo, má»—i ngÆ°á»i không ngá»›t oằn oại rên rỉ chừng nhÆ° Ä‘au Ä‘á»›n lắm!
Xà Hà tiên tá»­ ngẫng đầu cÆ°á»i khanh khách cất lá»i :
- NgÅ© Âm tuyệt mạch trên ngÆ°á»i đã bị ta Ä‘iểm cả rồi, võ công hoàn toàn bị phế mất, nếu hiện giá» khôn hồn cung khai sá»± thật, bổn Tiên tá»­ há»a may có thể dung tha cho các ngÆ°á»i toàn mạng!
Ẩn Vân thượng nhân cả giận mắng to :
- Yêu phụ tâm địa quả Ä‘á»™c ác, ngầm dùng thủ Ä‘oạn ám toán lão phu, lại còn dám mượn danh nghÄ©a của lão phu mạo thÆ¡ triệu tập ba lão hữu của ta, tâm nguyện mi đã thá»a, bá»n ta Ä‘á»u bị sa vào tay hãm hại của mi, lão phu sống chẳng thể báo thù, dù chết cÅ©ng quyết làm quá»· dá»­, bắt cho được yêu phụ mi!
Xà Hà tiên tá»­ cÆ°á»i thách thức :
- Ẩn Vân lão mÅ©i trâu mi đừng nói chuyện nằm mÆ¡ nếu nhÆ° mi chịu nói rõ Ä‘Æ°á»ng Ä‘i Băng quốc nÆ¡i nào, đối vá»›i bốn bá»n ngÆ°Æ¡i, ta sẽ mở rá»™ng lÆ°á»›i phóng sinh!
Ẩn Vân thượng nhân cÆ°á»i lạt :
- Yêu phụ, nếu như bần đạo thật đã tìm được Băng Quốc lấy được những vật kỷ bảo nơi ấy, thì hôm nay đâu lại sa vào tay của yêu phụ mi?
Xà Hà tiên tử nạt đùa.
- Khá»i ngụy biện nhiá»u lá»i, bốn bá»n ngÆ°Æ¡i bằng lòng giao bức địa đồ Băng quốc ra, ta sẽ tha mạng cho các ngÆ°Æ¡i!
Ẩn Vân thượng nhân cÆ°á»i gằn :
- Mụ yêu phụ ngu ngốc bốn mãnh địa đồ đó đếu là giả cả! Chỉ có bốn câu thơ mới có thể tìm đến Băng quốc.
Xà Hà tiên tá»­ sắc mặt dịu lại cÆ°á»›p lá»i :
- Äược rồi! Nếu mi bằng lòng Ä‘á»c bốn câu thÆ¡ ấy ra, ta cÅ©ng tha mạng cho bốn ngÆ°Æ¡i được.
Ẩn Vân thượng nhân hừ khan một tiếng gạt ngang :
- Äừng nói chi ta không biết, mà dù có biết được cÅ©ng không bao giá» hé răng ná»­a lá»i vá»›i má»™t yêu phụ tâm địa Ä‘á»™c ác hÆ¡n rắn rít nhÆ° mi!
Xà Hà tiên tá»­ mặt liá»n đổi sắt quát to :
- Lão mÅ©i trâu Ẩn Vân, mi thật cứng cá»i chẳng chịu nói phải không?
Nàng quay lại ba ngÆ°á»i còn lại :
- Trong bá»n ngÆ°Æ¡i kẻ nào chịu nói ra bốn câu thÆ¡ ấy, là chuá»™c được sinh mạng của mình!
Lá»i Xà Hà tiên tá»­ vừa dứt, Tri CÆ¡ Tá»­, Phàm Trần chân nhân Và Không Không đạo cô Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau đồng cảm nghÄ©.
Không Không đạo cô cÆ°á»i khẩy lên tiếng :
- Trừ phi nàng không phải là yêu phụ “Xà Hà†bằng không, đừng mong biết được bốn câu thơ ấy!
Xà Hà tiên tử giận đến nỗi đôi mắt cơ hồ tóe ra lửa :
- Các ngươi chẳng chịu nói, đừng ăn năn vỠsau!
Bốn ngÆ°á»i chẳng buồn đáp lá»i, xếp bằng ngồi im trên mặt đất, thần sắc thản nhiên nhÆ° thần tăng nhập định chừng nhÆ° đã Ä‘em việc sống chết của bản thân bá» hẳn ngoài tai.
Xà Hà tiên tử càng như lửa cháy thêm dầu :
- Chẳng cho bá»n ngÆ°Æ¡i nếm ít nhiá»u vàng đá, dá»… gì các ngÆ°Æ¡i chịu cung khai!
Dứt lá»i nàng quay sang lão già áo xanh ra lệnh :
- Dùng thủ pháp tối Ä‘á»™c “Kê Dâm chi pháp†đối phó vá»›i bá»n chúng!
“Kê Dâm chi pháp†má»™t pháp Ä‘iểm huyệt rất ác Ä‘á»™c, khÆ¡i Ä‘á»™ng lòng dâm của con ngÆ°á»i, nhÆ° má»™t con gà trống dù đạp bao nhiêu mái cÅ©ng chảng thá»a lòng dâm. Kẻ nào mắc phải thủ pháp ấy dù đạo đức tinh tu thế nào cÅ©ng bị tà niệm bốc dậy mà huá»· hoại cả thanh danh. Do đấy cả bốn ngÆ°á»i nghe nhắc đến tên “Kê Dâm chi pháp†đá»u biến hẳn sắc mặt, Không Không đạo cô trừng mắt căm há»n, quát to :
- Chúng ta tu luyện cả Ä‘á»i, thân danh trong sạch mong khi chết trả vá» thanh bạch cho “ngã thân†ngÆ°Æ¡i không nên làm chuyện thất đức nhÆ° thế!
Xà Hà tiên tá»­ cÆ°á»i lạt :
- Nếu chẳng dùng hình phạt thảm Ä‘á»™c ấy, bá»n ngÆ°Æ¡i đâu chịu cung khai sá»± thật ra!
Ẩn Vân thượng nhân cũng quắc mắt nạt to :
- Yêu phụ, dù mi có nghiá»n nát xác thân bần đạo thành vạn Ä‘oạn cÅ©ng nhất định chẳng hé răng cho mi biết ná»­a lá»i! Hiện tại giang hồ còn “ba nam hai nữ†có thể liên tay chế ngá»± được mi. Nếu nhÆ° để mi vào được Băng Quốc, thu hoạch được kỳ duyên, thì võ lâm chắc đã phải mạt thế!
Xà Hà tiên tử tức tối quát lên lanh lảnh :
- Không nói cÅ©ng chẳng quan trá»ng, bổn Tiên tá»­ phá hoại được má»™t Ä‘á»i tinh tu thanh bạch của các ngÆ°Æ¡i cÅ©ng đủ hả dạ hận thù rồi!
Tay phải nàng, năm ngón xòe rá»™ng nhất tá» búng ra bốn viên thuốc vừa vặn không má»™t chút sai lệch chui lá»t vào há»ng bốn ngÆ°á»i, tay trái đồng thá»i Ä‘iểm lia trên từng huyệt đạo của há»!
Bốn ngÆ°á»i sắc mặt tái bệch, tức giận đến run bần bật cả châu thân.
Xà Hà tiên tá»­ trái lại rất đắc ý, buông giá»ng cÆ°á»i lên lanh lãnh :
- Vở hài kịch kê dâm sắp sửa khơi màn!
Bốn nạn nhân đồng thở dài ão não nhắm mắt trầm lặng...
Bốn viên thuốc vừa rồi Xà Hà tiên tá»­ búng vào miệng má»—i ngÆ°á»i là má»™t xuân dược kích dâm rất Ä‘á»™c hại tên gá»i “Âm Hóa Thá»±c Hồn hoànâ€.
Nạn nhân nào nuốt phải xuân dược ấy Ä‘á»™ thá»i gian tuần trà sau, trong cÆ¡ thể liá»n phát sinh má»™t thú tính kích Ä‘á»™ng dữ dá»™i lòng dâm hừng há»±c mong đổi lý trí bắt buá»™c phải “giao dâm†cho kỳ được, kẻ bị thuốc khá nặng lúc giao dâm mất cả bản tính con ngÆ°á»i vồ vập thô bạo không khác chi cầm thú!
Quả nhiên Ä‘á»™ giây khắc sau sắc mặt bốn ngÆ°á»i Ä‘á» á»­ng nhÆ° say rượu, đôi mắt ngá»i ngá»i những tia nhìn thèm thuồng cá»±c Ä‘á»™.
Bốn ngÆ°á»i cố sức nghiến răng vận công để chế hãm lòng mình, nhÆ°ng dâm tính trong cÆ¡ thể càng lúc càng xung Ä‘á»™ng mãnh liệt hÆ¡n...
Dần dần... má»i ngÆ°á»i nhÆ° mất Ä‘i bản tính, Äiểm ThÆ°Æ¡ng Phàm Trần chân nhân vụt quét bắn đôi mắt Ä‘á» ngầu nhìn hao háo vào thân hình của Không Không đạo cô, trong cổ há»ng không ngá»›t phát lên những tiếng gừ gừ quái dị nhÆ° tiếng mèo Ä‘á»±c gá»i cái.
Bất thần, ông hét lên má»™t tiếng thật to, xé toan quần áo trên bản thân, chạy nhầu đến ôm gá»n Không Không đạo cô vào lòng.
Và cÅ©ng thá»i gian ấy, Không Không đạo cô hÆ¡i thở đứt Ä‘oạn từng hồi, từ cổ há»ng cÅ©ng phát lên những tiếng gừ gừ đầy dâm dật, giÆ¡ tay rứt phăng lấy những gì che đậy trên ngÆ°á»i, ôm chầm lấy Phàm Trần chân nhân vá»›i má»™t thái Ä‘á»™ vô cùng thá»a thích...
Tri Huệ Tá»­, Ẩn Vân thượng nhân trong há»ng đồng thá»i cÅ©ng gầm gừ rú lên những âm thanh thèm khát dục vá»ng Ä‘iên cuồng nhảy bồ đến giành lấy Không Không đạo cô...
Äáng thÆ°Æ¡ng thay, bốn ngÆ°á»i Ä‘á»u là những bậc chân tu đức hạnh, trong má»™t phút lỡ cÆ¡ sa hãm vào Ä‘á»™c thủ của kẻ địch đến ná»—i mất Ä‘i bản tính đạo hạnh, giằng co đấm Ä‘au nhau mất còn vì má»™t chữ “dục†mà suốt Ä‘á»i hỠđã ghê tởm gá»›m nhá»m...
Chỉ giây phút sau, bốn ngÆ°á»i đã biến thành bốn con ngÆ°á»i máu, không, bốn con dã thú khát máu thì đúng hÆ¡n, Ä‘ang lăn lá»™n cấu xé nhau dÆ°á»›i mặt đất, để tranh lấy má»™t “cái†vá» mình!
Hoa SÄ© Kiệt không thể lặng hÆ¡i để mục kích thêm, chàng quát lên má»™t tiếng giận dữ, dằn thoát khá»i tay lão già áo xanh và nhảy vụt xuống giữa nhà.
Tài sản của minhtien384

Chữ ký của minhtien384
Trá»i đất bất nhân - Mạc lệ phi tồn
©2012 by 4vn.eu™. Diễn đàn đươc phát triển dựa trên sự đóng góp tích cực của tất cả các thành viên.
Hãy nhấn nút 'Like' để gá»­i lá»i cảm Æ¡n đến ngÆ°á»i viết bài
  #7  
Old 05-04-2008, 03:08 PM
minhtien384's Avatar
minhtien384 minhtien384 is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 869
Thá»i gian online: 1 ngày 4 giá» 22 phút
Xu: 0
Thanks: 89
Thanked 2 Times in 1 Post
Post

Hồi 07 Tửu Vũ thần công

Nhìn thấy sÆ° thúc tổ của mình bị thảm hình quá Æ° Ä‘á»™c ác của đối phÆ°Æ¡ng nhÆ° thế, Hoa SÄ© Kiệt trong cÆ¡n bi phẩn cá»±c cùng quên cả lá»i dặn của lão già áo xanh, nhảy phóc xuống ná»n nhà.
Lão già áo xanh định kéo tay chàng ngăn lại nhưng không sao hành động kịp, lão rất mực kinh hoàng vội chong mắt nhìn xuống dưới, thấy Hoa Sĩ Kiệt chân vừa chạm đất đã ôm chầm lấy Ẩn Vân thượng nhân đang còn hăng máu lăng lộn với ba đồng bạn trên mặt đất.
Bất thần má»™t giá»ng quát thật to nghe nhÆ° muốn lung lay cả gian nhà tranh :
- Buông lão già ấy xuống!
Hoa Sĩ Kiệt thoáng giật mình, xoay phắt lại xỉa tay vào hướng Xà Hà tiên tử, quát lại :
- Chá» tại hạ cứu xong ngÆ°á»i sẽ tìm đến yêu phụ mi báo phục mối huyết thù này!
Xà Hà tiên tử nhìn rõ ra là Hoa Sĩ Kiệt, vừa giận vừa ngạc nhiên, nhủ thầm :
“Lại gã? Má»›i má»™t thoáng thá»i gian, thuật khinh công của gã đã tiến bá»™ khá hiá»u, gã là ai? Phải chăng là...â€
Xà Hà tiên tử giữa lúc đang hoang mang nghĩ ngợi, Hoa Sĩ Kiệt đã bồng lấy ẩr Vân thượng nhân, với một tốc độ nhanh như làn sét giựt, bắn mình ra phía cửa.
Năm quái nhân đứng nÆ¡i thảo Ä‘Æ°á»ng vì không có lệnh của Xà Hà tiên tá»­ nên chẳng dám tiến lên ngăn trở, chỉ ngẩng ngÆ°á»i ra nhìn Hoa SÄ© Kiệt xông ra cá»­a ngoài.
Xà Hà tiên tá»­ thấh Hoa SÄ© Kiệt Ä‘á»™t ngá»™t cắp lấy ẩr Vân thượng nhân tung mình ra khá»i cá»­a, liá»n giật mình cảnh giác, thét to :
- Äứng lại!
Giá»ng quát nhÆ° sấm nổ từng không, chấn rung cả tâm não má»i ngÆ°á»i, Hoa SÄ© Kiệt không ngăn được tá»± chủ. Khá»±ng bÆ°á»›c đứng lại, quay đầu dằn giá»ng :
- Yêu phụ! Mi muốn gì?
Xà Hà tiên tá»­ buông ra má»™t chuá»—i cÆ°á»i lanh lảnh :
- Nhóc con quả lớn gan! Trước mặt Xà Hà tiên tử mi dáng hung hăng chẳng nể đến thế à?
Hoa Sĩ Kiệt hừ lạnh nhạt :
- Tiên Tá»­ cái “cóc khôâ€! Có chi mà nể vá»›i chẳng nể, thiếu gia chẳng chút biết sợ mi là gì!
Giá»ng cÆ°á»i của Xà Hà tiên tá»­ càng lúc càng to, nàng cảm thấy tánh khí cuồng ngông của gã trẻ tuổi trÆ°á»›c mắt rất đáng buồn cÆ°á»i, cả má»™t lúc sâu nàng má»›i dứt được tiếng cÆ°á»i, tiếp lá»i :
- Bổn Tiên tá»­ không trách cứ được nhóc con mi, chỉ vì sợ hiểu biết mi quá nông cạn ngu dốt! Ráng vểnh tai lên mà nghe ta nói : “Từ lúc bổn Tiên tá»­ tái xuất giang hồ, cao thủ các đại môn phái, đừng nói chi là thấy mặt bổn Tiên tá»­, mà chỉ cần nhìn thấy lịnh phù “Kim Hà Phiêu†của bổn Tiên tá»­, cÅ©ng đã rụng rá»i hồn vía rồi!â€
Hoa SÄ© Kiệt giá»ng khinh khỉnh :
- Khá»i cần yêu phụ mi giá»›i thiệu, tất cả những hành Ä‘á»™ng của mi ta rất rõ, song le thiếu gia chẳng há» biết sợ mi!
Xà Hà tiên tá»­ cÆ°á»i Ä‘e dá»a :
- Mi thật không sợ chăng?
Tay chưởng nàng từ từ nhấc lên, giá»ng âm trầm tiếp lá»i :
- Bổn Tiên tá»­ chả cần lật ngược bàn tay, xÆ°Æ¡ng gân châu thân của mi sẽ nát nghiá»n chẳng còn!
Hoa SÄ© Kiệt thần sắc rất má»±c trầm lặng, nhẹ nhàng đặt sÆ° thúc tổ chàng xuống đất, Ä‘oạn ngầm vận công vào thế chưởng sẵn sàng đợi chá»...
Xà Hà tiên tử hét to :
- Ranh con! Nếu nhÆ° mi còn có ý định kháng cá»± là tá»± mình chuốc lấy há»a sát thân!
Hoa SÄ© Kiệt vẫn thản nhiên nhÆ° chẳng há» nghe thấy, tiếp tục vận công lên song chưởng, miệng lẩm nhẩm Ä‘á»c khẩu quyết “Băng Hồn chưởng†đôi mắt rá»±c ngá»i sát khí tủa thẳng vào mặt Xà Hà tiên tá»­...
Vừa chạm ánh mắt lạnh ngá»i của đối phÆ°Æ¡ng, Xà Hà tiên tá»­ lòng nghe rúng Ä‘á»™ng, má»™t ý niệm lÆ°á»›t qua tâm khảm: “Gã tiểu tá»­ trÆ°á»›c mặt rất giống con ngÆ°á»i bá»™i bạc ấy...â€
Nàng vụt quát lên như sấm :
- Ranh con! Lần nữa ta cảnh cáo mi, nếu mi dại dột động thủ trước là máu của mi sẽ lập tức rưới thấm nơi đây!
Hoa Sĩ Kiệt hừ lạnh :
- Không lẽ thiếu gia đứng nơi đây để chịu đòn sao?
Miệng nói song chưởng cÅ©ng đồng thá»i nhấc cao... nhấc cao... Bất thần!....
Má»™t giá»ng nói nhá» hÆ¡n cả tiếng muá»—i vo ve nhÆ°ng rất rõ ràng vang nhẹ vào tai :
- Nhóc con muôn ngàn lần không nên ra tay trước!
Nhận ra tiếng nói ấy là của lão già áo xanh, Hoa SÄ© Kiệt vá»™i thu ngay “Băng Hồn chưởng†trở vá».
Xà Hà tiên tử thoáng biến sắc mặt, ngẩng mặt, nhìn lên trần nhà, nạt to :
- Ai? Mau chui ra ngay!
Âm vang của tiếng quát, chấn rung cả mái là kèo cột vang lên răn rắc dữ dội, nhưng đợi mãi cả buổi sau, trên mái nhà vẫn lặng im không thấy bóng một ai nhảy xuống.
Nhãn lực của Xà Hà tiên tử lợi hại đâu phải vừa, nàng ngẩng mặt đưa đôi luồng nhãn tuyết sắc bén đảo sát khắp nơi khá lâu, vẫn không phát giác ra một điểm chi khác lạ!
Xà Hà tiên tử càng đùng đùng nổi giận, quay sang quái nhân áo xanh :
- Thanh nhi! Tóm cổ tên vừa trốn chạy kia vỠđây cho ta! Mau lên!
Quái nhân áo xanh từ nãy giỠxuôi tay đứng hầu bên cạnh vội vòng tay cung kính :
- Äệ tá»­ xin tuân lệnh!
Thân ảnh tiếp theo đó vạch dài vào không khí nhanh như một ánh sao băng, lao tuốt ra cửa mất dạng.
Xà Hà tiên tá»­ má»›i chậm rãi day lại phía Hoa SÄ© Kiệt cÆ°á»i gằn :
- Ranh con! Không ngá» sau lÆ°ng mi còn có ngÆ°á»i đỡ đầu! Ai đấy? Khai ra mau!
Hoa SÄ© Kiệt cÆ°á»i khẩy :
- Kẻ có tài rất nhiá»u! Yêu phụ mi muốn há»i vị nào?
Xà Hà tiên tá»­ thoáng lá»™ sắc kinh hãi, nhÆ°ng liá»n đấy dằn giá»ng quát :
- Ranh con, là ai? Nếu vẫn chẳng chịu nói, bổn Tiên tử sẽ phóng chưởng giết mi tức khắc!
Hoa SÄ© Kiệt da mặt xạm lại nhÆ° sắt thép, không má»™t chút hãi sợ. NhÆ°ng kịp khi thấy rõ giữa lòng chưởng hữu Ä‘ang nhấc cao của Xà Hà tiên tá»­, má»™t luồng khí Ä‘á» hồng nhÆ° sắc lá»­a, lá» má» bốc lên, từ từ lan dần khắp cả cánh tay, chàng không khá»i rùng mình khiếp hãi than thầm :
“Chưởng lá»±c mà yêu phụ Ä‘ang sá»­ dụng kia, phải chăng là loại “Thần chưởng Nhật quang†mà trÆ°á»›c kia sÆ° phụ đã nói? Nếu quả thế thì yêu phụ này đúng là Xà Hà tiên tá»­ rồi!â€.
Nhưng vốn có tính dù gãy cớ không cong, Hoa Sĩ Kiệt không chút tỠvẻ sợ hãi trái lại còn hùng hổ quát to :
- Äại danh của thiếu gia, yêu phụ mi không xứng để há»i!
Xà Hà tiên tử giận đến tái mặt nghiến răng ken két :
- Ranh con tự chuốc lấy cái chết, đừng trách bổn Tiên tử độc ác!
Tay phải nàng vừa sắp quật ra, má»™t giá»ng há»›t hãi chợt vang lên từ phía sau lÆ°ng :
- SÆ° phụ! Chẳng phải ngÆ°á»i có ý định bắt sống gã chăng? Sao sÆ° phụ lại định giết gã bằng ngá»n “Thần chưởng Nhật Quang†thế?
Xà Hà tiên tử giật mình vội thu ngay thế chưởng quay đầu nhìn lại, té ra kẻ vừa nhắc bà không ai khác hơn là quái nhân áo vàng.
Xà Hà tiên tá»­ ngạc nhiên há»i :
- Hoàng nhi! Con quen biết gã đấy à?
Quái nhân áo vàng lắc đầu :
- Äồ nhi theo sÆ° phụ khổ tu nÆ¡i “Xà Yêu hồ†suốt hai mÆ°Æ¡i năm, chẳng há» rá»i khá»i mặt hồ ná»­a bÆ°á»›c, làm sao mà quen được gã, song lúc sÆ° phụ truyá»n lịnh cho chúng con nÆ¡i Kim Äỉnh Nga Mi chẳng phải đã nói qua câu ấy sao?
Quái nhân áo vàng khéo dùng lá»i che đậy được ná»™i tâm khủng hoảng của mình cùng sá»± việc nàng đã thả Hoa SÄ© Kiệt nÆ¡i Nga Mi sÆ¡n dạo ná».
Xà Hà tiên tử “ồ†lên một tiếng, nhếch môi âm trầm :
- Chẳng quen biết càng hay! Äêm nay quyết chẳng cho tên ranh quá»· quái này sống còn!
Cùng thá»i gian ấy, má»™t bóng ngÆ°á»i thoắt nhanh vào nhà, gập mình trÆ°á»›c mặt Xà Hà tiên tá»­, cung kính lên tiếng :
- Trong ngoài cốc núi đệ tá»­ Ä‘á»u lục soát qua, nhÆ°ng chẳng thấy dạng ai, có lẽ tên gian tế đã chạy xa rồi!
Xà Hà tiên tử tức tối mắng to :
- Các ngÆ°Æ¡i toàn là đồ cÆ¡m hại, má»›i để cho bá»n chúng tẩu thoát được! Ta ra hạn cho trong vòng ba ngày, chúng bây phải tìm bắt kẻ ấy cho được!
Quay sang Hoa SÄ© Kiệt, Xà Hà tiên tá»­ rắn giá»ng :
- Thá»i gian chẳng nhiá»u, nếu ranh con vẫn không chịu khai thật tên há» ra, bốn tiên tá»­ kếu liá»…u mạng chó của mi ngay!
Hoa Sĩ Kiệt nhích lên một bước thách thức :
- Thiếu gia nhất định không nói, ngÆ°Æ¡i có giá»i cứ ra tay!...
Tay chưởng đồng thá»i nhấc lên, má»™t ngá»n “Băng Hồn chưởng†tủa ra nhÆ° sấm sét.
Xà Hà tiên tá»­ có vẻ ngạc nhiên, tại sao gã thiếu niên này lại luyện được ngón chưởng danh trấn giang hồ ấy. Tuy nhiên Xà Hà tiên tá»­ nhếch môi cÆ°á»i khinh miệt :
- Chỉ cậy vào má»™t chiêu Băng Hồn chưởng xoàng xỉnh vá»›i năm thành há»a hầu mà cÅ©ng dám buông lung trÆ°á»›c mặt bổn Tiên tá»­, quả chẳng biết trá»i cao đất dày ra sao!
Cánh tay phải cùng lúc vươn lên và phất ra một luồng gió nóng đối công...
Chưởng lá»±c “Băng Hồn†vừa công ra, cuống theo má»™t luồng hÆ¡i lạ kỳ, cÆ¡ hồ có thể làm đông giá cả nồi nÆ°á»›c Ä‘ang Ä‘un sôi trên lò lá»­a, nhÆ°ng khi vừa chạm phải luồng nhiệt lÆ°u của đối phÆ°Æ¡ng, hÆ¡i lạnh trong cấp thá»i biến mất. Hoa SÄ© Kiệt kinh hãi, than thầm :
“Äối phÆ°Æ¡ng vẫn chÆ°a dùng đến “Nhật Quan thần chưởng†mà đã hóa giải dá»… dàng Băng Hồn chưởng của ta, gẫm lại cuá»™c diện đêm nay ta khó mà thoát khá»i cái chếtâ€.
Xà Hà tiên tá»­ đắc ý cÆ°á»i ngất ngưởng :
- Ranh con, vá»›i má»› võ công ít á»i của mi nào đáng chi mà quá ngông cuồng tá»± phụ đến thế? GiỠđây mi hẳn đã hiểu lợi hại thế nào rồi, khá ngoan ngoãn mà khai rõ lai lịch của mi ra!
Hoa Sĩ Kiệt ánh mắt bừng sát khí, gầm lên :
- Äã bảo không nói là không nói! Loài yêu phụ Ä‘anh ác kia, mi há»i để làm gì? Bàn tay tanh nồng mùi máu của mi mau cứ lật nhanh Ä‘á»™c thủ ra!
Xà Hà tiên tử xạm mặt rít lên :
- Bổn Tiên tử vốn ra có tiếc tài mi, không ngỠranh con lại còn dám mở miệng mắng ta như thế, cho mi chết thảm nơi đây trong tức khắc cũng là đáng số lắm!
Lá»i vừa dứt, hữu chưởng đã nhấc cao và từ từ lật lại. Bất thần ngay lúc ấy, má»™t giá»ng quát to vang lên nhÆ° sấm sét :
- Khoan lật chưởng đã!
Lồng trong tiếng quát từ trên xà nhà, lao bắn xuống thảo Ä‘Æ°á»ng má»™t ngÆ°á»i bịt mặc áo xanh và nhanh nhÆ° má»™t Ä‘Æ°á»ng thoi băng ngan khung dệt vung lên má»™t ngá»n kình phong chạm cứng lấy thế chưởng của Xà Hà tiên tá»­ không cho lật lại. Tất cả má»i ngÆ°á»i trong gian nhà tranh Ä‘á»u sá»­ng sốt bàng hoàng.
Bao nhiêu cặp mắt Ä‘á»u nhất tỠđổ dồn vào kẻ vừa xuất hiện: ngÆ°á»i áo xanh bịt mặt.
Xà Hà tiên tử cũng thoáng biến sắc mặt, nhấc mắt định thần nhìn lại...
TrÆ°á»›c mắt bà, quả là má»™t con ngÆ°á»i dị dạng dị hình, bá»™ áo xanh rá»™ng thùng thình, rách xÆ¡ vải chẳng còn hình, từ đôi mắt trở xuống bị che kín trong lá»›p vải xanh cáu bẩn, chỉ nhìn thấy được đôi mắt tròn lao láo, ẩn dÆ°á»›i đôi hàng mi Ä‘en rậm, hai làn nhãn tuyến tua tủa oai nghiêm, đầu cổ mình mẩy nhÆ° bị lấp kín trong lá»›p tranh khô, hình dạng khôi hài nhÆ° chú há» trên sân khấu.
Thấy Xà Hà tiên tá»­ cứ trân trối nhìn vào mình, ngÆ°á»i bịt mặt áo xanh vụt cÆ°á»i lên hô hố :
- Từ lâu nghe danh Tiên tử phong tư tuyệt thế, hôm nay phúc duyên đưa đẩy mới hạnh hội được Tiên tử của trần gian. Chỉ ngặt nỗi không khí trong gian nhà quá oi bức, tiên tử có vui lòng buông cánh tay đang nhấc cao kia xuống không?
Xà Hà tiên tử trừng mắt lạnh lùng :
- Gã khùng kia từ đâu lạc vào đây thế? Có chi quý báu dấu ngÆ°á»i đến phải bao mặt trùm mày nhÆ° thế?
Lá»i vừa dứt, tay trái lẹ nhÆ° chá»›p chá»™p vút vào vuông vải bịt mặt của đối phÆ°Æ¡ng.
NgÆ°á»i áo xanh bao mặt khẽ đảo ngÆ°á»i, khéo léo tránh khá»i thế công Ä‘á»™t ngá»™t của kẻ địch, cÆ°á»i lên hô hố :
- Tiên tá»­ chậm Ä‘á»™ng thủ đã chứ! Nếu nhÆ° Tiên tá»­ chẳng thích vuông vải xanh trên mặt ta, thì Tiên tá»­ cứ rứt phăng mảnh lục trắng che mặt mình Ä‘i, chúng ta má»—i ngÆ°á»i cùng chÆ°á»ng bá»™ mặt thật ra có tiện hÆ¡n không?
Xà Hà tiên tử thấy đối phương chỉ khẽ xoay mình, thế chộp của bà đã rơi vào khoảng trống, trong lòng rất mực khiếp phục khen thầm :
“Tên khùng phải gió này thân pháp khá lợi hại đấyâ€.
Giữa lúc bà còn tần ngần nghÄ© ngợi, ngÆ°á»i bịt mặt áo xanh đã lẹ làng xô mình đến trÆ°á»›c mặt bà, và vá»›i thủ pháp cá»±c kỳ thần tốc chá»™p véo vào mặt bà.
Xà Hà tiên tá»­ vá»™i lách ngÆ°á»i tránh thoát chiêu Ä‘á»™t kích của địch thủ, giận dữ thét lá»›n :
- Ãc đồ! Nếu mi còn nhích tá»›i má»™t bÆ°á»›c, bổn Tiên tá»­ sẽ hạ chưởng ngay!
NgÆ°á»i áo xanh bịt mặt khoác tay cÆ°á»i hô hố :
- Tục ngữ có câu rất hay “Không tát tai những kẻ tÆ°Æ¡i cÆ°á»iâ€, lão phu từ nãy giá» vẫn má»™t má»±c giữ thái Ä‘á»™ thân thiện vá»›i tiên tá»­, lý đâu tiên tá»­ lại Ä‘á»™ng thủ đánh ngÆ°á»i?
Xà Hà tiên tử ngạc nhiên :
- Thế thì ngươi là ai? Hãy nói thật ra cho bổn Tiên tử biết!
NgÆ°á»i áo xanh bịt mặt ngá»­a cổ cÆ°á»i ngất :
- Tiên tử muốn biết danh tính của lão phu, cứ nghe lão phu ngâm bài thơ thối này, nghe xong là tức khắc hiểu ngay và bàn tay phải của Tiên tử cũng tự động mà buông xuôi xuống nữa đấy!
Xà Hà tiên tử càng thêm kinh ngạc, nhưng bên ngoài vẫn một mực giữ vẻ thản nhiên :
- Hừ! Bài thÆ¡ của ngÆ°Æ¡i lại có má»™t sức mạnh thần diệu đến thế à? Äâu, ngâm cho ta nghe thá»­!
NgÆ°á»i áo xanh bịt mặt vá»›i tay tháo hai chiếc hồ lô sau lÆ°ng, hai tay nâng lên, ngá»­a cổ tu lần lượt bầu này hết bầu ná», gật gù lẩm bẩm lấy mình :
- Rượu ngon thật! “Trần niên bá hoa lộ†mùi vị có khác thật, ngon hÆ¡n cả cô gái ngây thÆ¡ 17 tuổi, ngá»t lịm từ trong ngá»t ra, thÆ¡m thÆ¡ từ ngoài thÆ¡m vào, thÆ¡m ngá»t...
Xà Hà tiên tử không sao dằn lòng đợi chỠđược, nóng nảy thét to :
- Lão khùng còn làm xàm gì thế, bài thơ chi mi có ngâm hay là không?
NgÆ°á»i bịt mặt áo xanh tay áo quẹt lia khóe miệng :
- Ngâm, ngâm, Tiên tử nghe cho kỹ nhé!
Dứt lá»i, lão rÆ°á»›n cao cổ, cất giá»ng khàn khàn nhÆ° vịt Ä‘á»±c ngâm vang :
“Dấn bước giang hồ năm chục năm
Tháng năm túy lúy khách phong trần
Nghêu ngao ngất ngưỡng quên trá»i đất
Quên cả nhân tình, quên cả thân!
Äá»™c xà ai luyện thành linh dược
Lạc bước vào chơi trộm mấy viên
TrÆ°á»ng sÆ¡n, Băng Ä‘á»™ng liá»n quay bÆ°á»›c
Cứu gã trai hùng Hoa Hán Thiên
Äang sống chán chÆ°á»ng trong Ä‘á»™ng lạnh
Hận Ä‘á»i, hận thế, hận tình duyên!â€
Nghe đối phương ngâm xong bốn câu trước, Xà Hà tiên tử thoáng lộ vẻ nét kinh mang lẩm bẩm khe khẽ :
- Lão khùng quỷ quái này không lẽ lại là Phong Trần túy khách mà hai mươi năm vỠtrước đã đồng danh với ta?
Qua đến câu năm, câu sáu, sắc mặt của Xà Hà tiên tử càng biến đổi không ngừng và những câu kế tiếp sự kinh hoàng đã lộ đầy trên vẻ mặt, toàn thân bần bật run lên.
Và chẳng đợi ngÆ°á»i áo xanh chấm dứt, bà đã hùng hổ thét lên :
- Phong Trần túy khách, mi quả thật to gan, dám lén lút đến Xà Yêu Hồ của ta, trá»™m Ä‘i “Xà Tiên linh Ä‘Æ¡n†mà ta đã khổ luyện trên hai mÆ°Æ¡i năm trá»i.
Xà Hà tiên tá»­ chÆ°a kịp dứt lá»i, ngÆ°á»i bịt mặt áo xanh cÆ°á»i hì hì cÆ°á»›p lá»i :
- Sao Tiên tá»­ lại tiếc của Ä‘á»i lắm thế, lão phu vì lòng từ bi, mong cho hai ngÆ°á»i có ngày thuận thảo chung sống nhau má»›i chịu khó trá»™m thuốc vá» trị thÆ°Æ¡ng cho y, có chi là quấy đâu?
Xà Hà tiên tử càng nghe càng khí giận xung thiên, hét lên lanh lảnh :
- Phong Trần túy khách, mi trộm “Xà Tiên linh đơn†của ta đem giấu đi đâu, nói mau!
Phong Trần túy khách nheo mắt cÆ°á»i hì hì :
- Tiên tử làm gì mà hung hăng thế? Mấy viên linh đơn đáng giá là bao! Nếu quả nhất định phải lấy trở vỠcho kỳ được, ta sẽ chỉ cho một chỗ đến đấy mà lấy.
Xà Hà tiên tá»­ cÆ¡ hồ không dằn được lá»­a giận, dằn giá»ng rít lá»i :
- Nơi nào? Nếu mi nói dối trá, coi chừng “Nhật Quang thần chưởng†sẽ đốt rụi lớp da già của mi và Yêu Xà chỉ cũng sẽ móc lấy quả tim của mi ra!
Phong Trần túy khách bật cÆ°á»i xòa :
- Lão “thần men†này nếu sợ Nhật Quang thần chưởng cùng Yêu Xà chỉ của bà thì không bao giỠđến đây. Theo lão thấy thì bà nên ngoan ngoãn buông tay phải xuống là hơn, bằng không lão “thần men†này đếch có thèm nói.
Xà Hà tiên tá»­ cố dằn lòng, cÆ°á»i khẩy :
- Äược rồi, bổn Tiên tá»­ chìu lòng mi bá» tay xuống thá»­ xem cái miệng móm lẻo lá»± bá»±c nào.
Dứt lá»i, Xà Hà tiên tá»­ chầm chậm nhấc chưởng xuống, luồng hồng quang tắt phụt ngay.
Phong Trần túy khách cố tạo ra vẻ trịnh trá»ng chậm rãi ho khan lên mấy tiếng má»›i cất lá»i :
- Xà Tiên linh Ä‘Æ¡n của ngÆ°Æ¡i, ta cÅ©ng chẳng lấy chi nhiá»u, chỉ nhón có chín viên thôi và ta đã Ä‘em tất cả đến “Vạn niên băng nhai†nÆ¡i TrÆ°á»ng Bạch sÆ¡n, cốt ý là dùng để trị thÆ°Æ¡ng cho y, nói tá»›i nói lui tóm tắt cÅ©ng chỉ vì nàng, thế mà chẳng má»™t chút Æ¡n nghÄ©a đối vá»›i lão phu, trái lại còn Ä‘em lòng oán há»n thì thật là...
Xà Hà tiên tá»­ nghe chín hoàn linh dược “Xà Tiên linh Ä‘Æ¡n†đá»u bị cắp Ä‘i cả, để cho chồng của mình phục bịnh, không khá»i lá»­a giận bốc lên ngùn ngụt, mặt xạm lại nhÆ° sắt thép, nhích ngÆ°á»i tá»›i quát to :
- Phong Trần túy khách, bổn Tiên tử hẹn mi trong vòng một tháng phải đem chín viên linh đơn trả vỠchỗ cũ, bằng không, hừ hừ...
Phong Trần túy khách đâu phải là hạng ngÆ°á»i dá»… cho ngÆ°á»i dá»a nạt, cÆ°á»i ngạo nghá»… cÆ°á»›p lá»i :
- Bằng không thì sao? Phải chăng sẽ dùng Nhật Quang thần chưởng cùng Yêu Xà chỉ để đốt da móc tim ta?
Xà Hà tiên tá»­ cÆ°á»i âm trầm :
- Con quá»· rượu! Mi ngá» bổn Tiên tá»­ trừ hai môn tuyệt há»c ấy ra, chẳng còn tuyệt há»c nào lợi hại hÆ¡n để đối phó vá»›i lão quá»· mi sao?
Phong Trần túy khách cÆ°á»i ngất ngưỡng :
- Lão say ta rất muốn được thưởng thức tuyệt há»c chi chi càng lợi hại của tiên tá»­, xem nó ra sao cho biết.
Xà Hà tiên tử quay mặt sang năm ả đồ đệ :
- Bày ngay trận pháp “NgÅ© Tinh Yêu Xà trậnâ€.
Năm ả đồ đệ vừa nghe lịnh sÆ° phụ lập tức di Ä‘á»™ng thân ảnh, má»—i ngÆ°á»i theo án ngữ má»™t phÆ°Æ¡ng vị nhất định, vừa vặn bao vây, Phong Trần túy khách cùng Hoa SÄ© Kiệt vào giữa hạt tâm.
Phong Trần túy khách thoáng biến sắc, vội quay sang Hoa Sĩ Kiệt dặn dò :
- Nhóc con, tất cả Ä‘á»u tại mi gây ra còn chÆ°a bÆ°á»›c xích lại gần ta nữa à?
Hoa SÄ© Kiệt không dám cãi lá»i, nhanh nhẹn xê bÆ°á»›c đến sát bên cạnh Phong Trần túy khách, há»i khẽ :
- Mỗi khi “Yêu Xà Ngũ Tinh trận†phát động, uy lực trận thế ra sao? Có cần vãn bối giúp một tay chăng?
Phong Trần túy khách nổi nóng nạt bừa :
- Láo! Äồ bé con không sợ cá»p! Äừng nói chi má»™t chút võ công “lá mít†của mi, mà dù Chưởng môn nhân của các đại môn phái cÅ©ng chả giúp được cái đếch gì!
Giá»ng nói của ông bá»—ng đổi sang ôn tồn :
- Tốt hơn hết là ngoan ngoãn núp kín trong vạt áo ta, bất luận bên ngoài động tịnh ra sao, cũng không được thò đầu ra ngoài, bằng không, cái mạng chó của mi...
Phong Trần túy khách vụt thở dài một tiếng và chấm dứt câu nói nửa chừng.
Hoa SÄ© Kiệt nhìn vào thần sắc của đối phÆ°Æ¡ng biết là sá»± việc rất nghiêm trá»ng, riu ríu để Ẩn Vân thượng nhân trở xuống và ngoan ngoãn chui vào vạt áo của Phong Trần túy khách.
Lúc ấy năm ả quái nhân xấu xí vẫn phân nhau đứng yên nơi năm góc độ của trận thế, bất động im lìm như năm pho tượng đá hình cây.
Phong Trần túy khách đôi mắt khẽ nhắm, hai tay nâng lấy hồ rượu, không ngá»›t tu ồng á»™c nhÆ° nÆ°á»›c đổ vào lá»—, đối vá»›i sá»± việc trÆ°á»›c mắt, dÆ°á»ng nhÆ° chẳng chút bận tâm.
Hoa SÄ© Kiệt tuy núp kín dÆ°á»›i vạt áo của Phong Trần túy khách, nhÆ°ng tình thế xảy ra bên ngoài Ä‘á»u trông thấy rõ ràng, vá»™i dùng thuật truyá»n âm nhập mật khuyên can :
- Lão tiá»n bối đừng nên uống nữa, cuá»™c huyết chiến sắp bắt đầu, rủi say khÆ°á»›t làm sao đối phó được?
Phong Trần túy khách cÆ°á»i xòa :
- Ranh con lo chuyện bá láp, lão tử càng say càng tráng kiện đảm lược, tránh được...
Xà Hà tiên tá»­ cÆ°á»i lạt cÆ°á»›p lá»i :
- Tránh được sá»± khó chịu vì Ä‘Æ°á»ng xuống Diêm vÆ°Æ¡ng thiếu rượu uống phải không?
Phong Trần túy khách sầm mặt :
- Cái ấy cũng chả mắc mới gì mi thế nào? Ngũ Tinh Xà Yêu trận vẫn chưa phát động à?
Xà Hà tiên tá»­ lại cÆ°á»i khiêu khích :
- Con sâu rượu! Mi có biết uy lực của Ngũ Tinh Xà Yêu trận phát động uy lực của nó như thế nào chăng? Mi tự tin có thể ngăn được trận thế hay không?
Phong Trần túy khách nhếch mép lạnh lùng :
- Là phúc thì không há»a đã là há»a khó trốn được vào đâu, chuyện đã thế này dù không ngăn nổi cÅ©ng phải ngăn.
Xà Hà tiên tá»­ cÆ°á»i nhạt :
- Nếu trên ngÆ°á»i lão say mi có mang theo chín viên “Xà Tiên linh Ä‘Æ¡nâ€, khôn hồn trao trả đây, bổn Tiên tá»­ sẽ niệm tình mở lÆ°á»›i rá»™ng dung má»™t phen, bằng trái lại ngá»c đá Ä‘á»u tan, dù hối tiếc cÅ©ng đã muá»™n.
Phong Trần túy khách nghiêm mặt quát :
- Lão say này suốt ná»­a Ä‘á»i ngÆ°á»i lặn lá»™i trên khắp giang hồ, chÆ°a há» biết nói dối ai ná»­a tiếng. Nếu ngÆ°á»i muốn đòi cho được chín viên “Xà Tiên linh Ä‘Æ¡n†giỠđây mau lên Ä‘Æ°á»ng ngay, may ra còn kịp.
Xà Hà tiên tử sắc mặt vụt xạm lại như sắt đá, dõng dạc cất tiếng :
- Ngũ phụng nghe lịnh: Lập tức phát động trận thế, diệt trừ trước hai tên ác đồ này rồi sẽ hay.
Năm quái nhân xấu xí liá»n di Ä‘á»™ng bÆ°á»›c chân, chạy vòng vòng theo phÆ°Æ¡ng vị của trận pháp, Hoa SÄ© Kiệt khẽ hé mặt nhìn ra ngoài, thấy bá»™ pháp của năm ngÆ°á»i càng lúc càng nhanh, dần dần thoắt lÆ°á»›t qua trÆ°á»›c mắt nhÆ° những vết má» không sao nhìn thấy được hình ngÆ°á»i.
Hoa SÄ© Kiệt cÅ©ng đồng thá»i cảm thấy vạt áo của Phong Trần túy khách càng lúc càng dày, cuối cùng biến thành nhÆ° má»™t bức tÆ°á»ng đá cứng. Hoa SÄ© Kiệt thất sắc bảo thầm :
“Ná»™i lá»±c của Phong Trần túy khách này quả hùng hậu! NhÆ°ng ông có thể Ä‘Æ°Æ¡ng đầu nổi NgÅ© Tinh Xà trận của bá»n há» chăng?â€
Lúc bấy giá», Phong Trần túy khách rượu đã thôi uống, nhắm mắt đứng im giữa trận bất Ä‘á»™ng, sắc mặt nghiêm trá»ng nhÆ° má»™t lão tăng Ä‘ang nhập định...
Bất thần!...
Sau má»™t tiếng quát lá»›n, kình phong từ bốn phía bên ngoài đồng thá»i ập vào giữa trận, giữa những luồng cuồng phong sôi Ä‘á»™ng, năm quái nhân lắc rung mái tóc xõa, bay ra vô số những con rắn nhá» màu vàng ngo ngoe phóng thẳng vá» phía Phong Trần túy khách.
Phong Trần túy khách bỗng mở chòng mắt giận dữ thét to :
- Xà Hà tiên tử, nếu như ngươi chẳng lập tức thu hồi lũ đồ tử đồ tôn của ngươi, lão phu sẽ hủy diệt tất cả giống vật gớm ghiếc ấy chẳng còn một móng.
Xà Hà tiên tá»­ đắc ý cÆ°á»i lanh lảnh :
- Xem tài nghệ bá»±c nào mà hủy diệt được “Kim Xà Nôâ€, quyá»n chưởng chẳng hại Ä‘ao kiếm chẳng thủng này!
Phong Trần túy khách cÆ°á»i gằn :
- Ngươi đừng hối hận!
Tiếng “hận†chÆ°a kịp thoát khá»i bá» môi, đã có vài con Kim Xà Nô phóng tá»›i.
Phong Trần túy khách vá»™i há toang chiếc miệng rá»™ng, phèo phèo phun vá»t ra má»™t luồng mÆ°a Ä‘á» hồng nhÆ° máu.
Sau một loạt tiếng xèo xèo như than hồng rơi trong vũng nước, làn mưa đỠấy đã nuốt mất những con Kim Xà Nô vừa phóng đến.
Xà Hà tiên tử kinh hãi kêu lên :
- Tửu Vũ thần công!
Phong Trần túy khách cÆ°á»i lạt :
- Một chút “tửu lực†có chi đáng kể Tiên tử hà tất phải kinh ngạc thế!
Xà Hà tiên tử trợn mắt giận dữ :
- Äược lắm! Lão quá»· say nhá»› lấy, hủy mất bao nhiêu rắn thần mà bổn Tiên tá»­ đã dày công luyện tập, bổn Tiên tá»­ sẽ gia bá»™i bồi thÆ°á»ng vào cái mạng già của mi!
Phong Trần túy khách hÆ¡i chá»™t dạ, lão dÆ° hiểu Xà Hà tiên tá»­ lòng hung tay Ä‘á»™c, võ công cÅ©ng rất cao cÆ°á»ng, lại thêm năm ả đồ đệ, Ä‘á»u là những tay cao thủ tuyệt thế võ lâm, đêm nay khó mà thoát khá»i má»™t phen ác chiến sống còn.
Lão đằng hắng khan vài tiếng đỡ lá»i :
- Lúc nãy, chả phải lão phu đã cảnh báo trÆ°á»›c là ngÆ°á»i đừng hối hận chăng? Tiên tá»­ cứ cậy thế hiếp ngÆ°á»i, sao trách trở lại ta?
Xà Hà tiên tá»­ hừ lên má»™t tiếng nặng ná», chẳng buồn đáp lá»i, khẽ khoác tay trái ra dấu, năm quái nhân được lịnh đồng quát lên thật to, má»—i ngÆ°á»i cùng chÄ©a thẳng mÆ°á»i ngón tay chân vá» phía Phong Trần túy khách.
Cùng thá»i gian ấy, Xà Hà tiên tá»­ chầm chậm nhấc tay phải lên, lòng bàn tay hào quang Ä‘á» ngá»i, tiếp đó má»™t vầng hÆ¡i màu hồng lá» má» bốc lên...
Phong Trần túy khách sắc mặt rắn lại như sắt đá. Hoa Sĩ Kiệt nấp kín trong vạt áo ông, chợt cảm thấy từ vạn lỗ chân lông của lão toát ra một luồng cương khí, phân bố khắp bên ngoài châu thân của lão.
Xà Hà tiên tử vụt quát to :
- Công!
Năm quái nhân vá»›i năm mÆ°Æ¡i ngón tay thon dài nhÆ° bút ngá»c đồng thá»i chá»™p thẳng vào ngÆ°á»i Phong Trần túy khách kẹp theo những luồng khí thể xanh lè nhÆ° những con thanh xà nho nhá» nhắm vào khắp châu thân tuyệt đạo đối phÆ°Æ¡ng phóng tá»›i.
Xà Hà tiên tử cũng lật nhanh tay phải chưởng tâm hướng thẳng ra ngoài.
Liá»n đó má»™t luồng hồng quanh sáng rá»±c nhÆ° chiếc móng dài từ chưởng tâm vèo vèo thoát ra vá»›i má»™t tốc Ä‘á»™ phi thÆ°á»ng...
Trong khoảnh khắc, thân hình Phong Trần túy khách cơ hồ bị bao trùm giữa hai luồng hào quang rực rỡ xanh hồng.
Mặt đất cơ hồ như rung rinh chuyển động, gian nhà tranh không ngớt kẻo kẹt lắc lư...
Phong Trần túy khách xạm tái sắc mặt, vá»™i hé miệng phun ra liên tiếp mấy luồng tá»­u khí màu Ä‘á» thẫm, đẩy bật hai đạo hào quanh xanh hồng của đối phÆ°Æ¡ng giạt trở ra ngoài, hai tay đồng thá»i trút tất cả số rượu còn lại trong chiếc hồ lô vãi ra bốn phía.
HÆ¡i rượu bay đến đâu, những tiếng xèo xèo vang theo đến đấy, và khói trắng bốc nghi ngút mịt tá»a cả trận trÆ°á»ng.
Xà Hà tiên tử càng thêm giận dữ, thét vang :
- Các đồ nhi! Mau gia thêm hai thành uy lực vào Ngũ Tinh Xà Yêu trận!
Hai luồng hào quang xanh hồng liá»n đó vụt ngá»i lên rá»±c rỡ, Xà Hà tiên tá»­ cÅ©ng đồng thá»i gian ấy, nhấc cao tay trái phóng ra má»™t chưởng.
Phong Trần túy khách vội mang hai chiếc hồ lô trở lên vai, song chưởng đột ngột đẩy ra đối kích.
Bằng!...
Sau má»™t tiếng nổ, Phong Trần túy khách há»± lên má»™t tiếng nặng ná», té ngồi trên mặt đất, thân hình đồng thá»i rủ ra nhÆ° hết cả sức hÆ¡i.
Hoa SÄ© Kiệt kinh hoàng, vá»™i cùng ngồi hụp ngay xuống. NgÆ°á»i chàng dán sát vào thân hình Túy khách. Chàng cảm thấy thân hình Ä‘ang run rẩy dữ dá»™i, chứng tá» là ông bị ná»™i thÆ°Æ¡ng rất nặng.
Hoa SÄ© Kiệt thở dài sÆ°á»n sượt than thầm :
- Thế là hết! Ta đã hại mạng vị hiệp khách này rồi!
Phong Trần túy khách dần dần càng run lên dữ dội, thân hình lảo đảo như sắp ngã dụi xuống...
Cùng khi ấy, chàng lại nghe tiếng cÆ°á»i âm trầm đắc ý nhÆ°ng ngùn ngụt sát cÆ¡ của Xà Hà tiên tá»­ vá»ng xói vào tai, chứng tá» là mụ sắp sá»­a hạ Ä‘á»™c thủ để kết liá»…u mạng hai ngÆ°á»i.
Giữa lúc cái chết của chàng và Phong Trần túy khách chỉ còn cách nhau giữa khoảng tóc Ä‘Æ°á»ng tÆ¡, Ä‘á»™t nhiên...
Một tiếng quát từ của miệng Xà Hà tiên tử vang lên, chàng chưa kịp hết ngạc nhiên, đã cảm thấy thân hình chàng cùng với Phong Trần túy khách như được ai nhấc bổng và bay đi vùn vụt giữa không trung...
Tài sản của minhtien384

  #8  
Old 05-04-2008, 04:03 PM
minhtien384's Avatar
minhtien384 minhtien384 is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 869
Thá»i gian online: 1 ngày 4 giá» 22 phút
Xu: 0
Thanks: 89
Thanked 2 Times in 1 Post
Post

Hồi 08

Không bao lâu sau Hoa Sĩ Kiệt cảm thấy thân hình như hạ dần xuống thấp và như được ai đặt nhẹ lên mặt đất.
Chàng lắng tai nghe ngóng xung quanh, không tiếng động chi vang lên. hoàn toàn lặng trang như cảnh chết!
Sá»± im vắng đạt ngá»™t và lạ thÆ°á»ng ấy, khiến Hoa SÄ© Kiệt rất má»±c kinh ngạc,vá»™i dở hé vạt áo Phong Trần Túy Khách, nhìn dáo dác khắp bốn phÆ°Æ¡ng... ánh trăng yếu á»›t xuyên qua kẽ lá, chiếu lá» má» xuống cảnh vật đủ cho chàng nhận thấy nÆ¡i đây là má»™t ấnh rừng rậm rạp không má»™t dạng ngÆ°á»i, mà chỉ có tiếng trùng dế nỉ non trong đêm dài tÄ©nh mịch.
Hoa SÄ© Kiệt cÆ¡ hồ ngỡ là mình sống trong má»™ng , hấp tấp chui ra khá»i vạt áo của Phong Trần Túy Khách, liá»n thấy ngay má»™t bóng vàng má» má» thoáng xẹt qua tầm mắt và mất hút vào rừng sâu.
Nhãn quang của chàng vô cùng sắc bén,thoáng nhì theo hướng chiếc bóng vàng vừa thoát đi, chợt bắt gặp trên một thân cổ thụ cách nơi chàng đứng độ ba thước, lỠmỠẩn hiện mấy hàng chữ to.
Chàng vội móc đá lửa trong mình ra nhen lửa lên, thấy nơi thân cây đã có kẻ nào dùng "Kim Cang Chỉ" vạch lút vào thân cây hơn ba tấc sâu nét chữ cứmg cáp như rồng bay phượng múa:
- "Tửu khách đã được phục "tục mệnh đơn",tánh mạng chẳng sao! mau tiến vỠhướng Nam".
Bên cạnh mấy hàng chữ lớn lại chú thêm hai chữ nhỠhơn, "Cuồng Nhân!".
Hoa SÄ© Kiệt lúc ấy má»›i vỡ lẽ kẻ bí mật đã cứu thoát hai ngÆ°á»i chính là "Cuồng Nhân"
- kẻ đã đỠthơ trên thân cây!
Nhưng "Cuồng Nhân" là ai?
Chàng vì chưa lịch duyệt giang hồ, nên không sao biết là vị cao nhân nào?
Chàng lại quay sang thăm chừng Phong Trần Túy Khách thấy đã tỉnh lại, nhưng hơi thở rất mạnh.
Chàng vội tiến lên, lòng bàn tay áp vào huyệt mạng môn nơi sau lưng của lão, đem chân lực của mình chầm chậm rót sang cơ thể Phong Trần Túy Khách.
Giây phút sau, Phong Trần Túy Khách từ từ mở choàng mắt ra, cảnh huống trÆ°á»›c mắt khiến lão hÆ¡i ngạc nhiên vá»™i khẽ giá»ng há»i:
- Chúng ta hiện ở nơi đâu thế này?
Hoa Sĩ Kiệt đáp:
- Lão tiá»n bối chúng ta đẫ thoát hiểm, nhá» má»™t vị gá»i 1à "Cuồng Nhân" cứu thoát và Ä‘em chúng ta đên đây!
Phong Trần Túy Khách càng kinh ngạc:
- Cuồng Nhân? Chắc là lão Thiên Nhai Cuồng Nhân chứ chẳng ai, lão có nói gì chăng Hoa Sĩ Kiệt lắc đầu thành thật:
- NgÆ°á»i ổng ra sao, vãn bối thật không thấy rõ, chỉ thoảng nhìn được bóng lÆ°ng vàng vàng của ông mất hút vào rừng sâu. Song ổng có Ä‘á» lên trên cây mấy chữ...
Hoa SÄ© Kiệt chÆ°a kịp dứt lá»i, đã nghe bên ngoài bìa rừng có tiếng ngÆ°á»i xì xào:
- Äại sÆ° tá»· trong rừng có tiếng ngÆ°á»i nói chuyện, nhất định là bá»n há» chúng ta mau kéo vào rừng lục soát mau Ä‘i!
Hoa SÄ© Kiệt, Phong Trần Túy Khách nghe xong Ä‘á»u biến sắc.
Phong Trần Túy Khách khẽ rỉ tai bảo:
- Tiểu tử chạy mau, mặc ta ở nơi đây!
Hoa Sĩ Kiệt lắc đầu chẳng vui:
- Tôi cõng tiá»n bối trên lÆ°ng mà Ä‘i theo lá»i của "Cuồng Nhân"chỉ bảo, tiến vá» hÆ°á»›ng Nam nhất định là được cứu!
Dứt lá»i không đợi Phong Trần Túy Khách Æ°ng thuận hay không, Hoa SÄ© Kiệt vá»™i? cúi ngÆ°á»i xuống, xốc đối phÆ°Æ¡ng lên lÆ°ng, thoáng định phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng và chạy bay vá» phía Nam.
Càng Ä‘i, rừng cây càng rậm rạp âm u đáng sợ. Bất thần từ sau lÆ°ng chàng má»™t giá»ng nói vang lên:
- Nhị sÆ° tá»· Æ¡i, nÆ¡i này có tiếng ngÆ°á»i bÆ°á»›c, có lẽ bá»n tiến vá» hÆ°á»›ng ấy, chúng ta mau đến phía trÆ°á»›c chặn há» lại:
- Lại má»™t giá»ng nói khác tiếp:
- Mau phát tín hiệu để cho chị em sư môn chúng ta biết mà kéo rốc mà bao vây khoảnh rừng này!
Liá»n theo đó, từ trên không trung cao mút má»™t bá»—ng hiện lên má»™t vầng lá»­a màu xanh lục chiếu tá» má»™t góc trá»i.
Hoa Sĩ Kiệt than thầm:
- Äêm nay sợ khó mà thoắt miệng cá»p rồi!
Phong Trần Túy Khách cũng lo âu bảo khẽ:
- Ngươi mau bỠta xuống, ráng mà kiếm chỗ ẩn nấp lấy mình, mặc ta đừng lo! Hoa Sĩ Kiệt thở dài:
- Äâu có thể thế được! Có chết chúng ta cùng chết chung má»™t chá»— mà thôi!
Cùng khi ấy, từ sau lÆ°ng hai ngÆ°á»i có tiếng quát to:
- Äứng lại!
Hoa SÄ© Kiệt giật bắn mình, chạy liá»u mạng vá» phía trÆ°á»›c.
Giá»ng cÆ°á»i âm trầm ghê rợn vẫn Ä‘uổi theo phía sau chàng:
- Thá»­ xem bá»n ngÆ°Æ¡i ráng chạy được thêm mấy bÆ°á»›c nữa?
Phong Trần Túy Khách sốt ruột bảo:
- Nhóc con giứ tình thế nguy cấp hiện tại, sao không giở thuật khinh công "Súc Ä‘ia. di hình" của ta đã dạy ra mà ứng dụng há»a may có thoát khá»i được sá»± truy kích của bá»n há» chăng?...
Hoa Sĩ Kiệt mới sực nhớ lại vội y theo dùng ngay thuật "Súc địa di hình" phóng mình vun vút vể phía trước!
Chạy được má»™t Ä‘oạn khá xa chàng quay đầu lại trông chừng phía sau lÆ°ng, hai quái nhân xấu xí Ä‘ang bám gót cách hai ngÆ°á»i không đầy bẩy tám bÆ°á»›c !
Hai quái nhân cố gắng Ä‘uổi theo má»™l lúc, cả hai đồng thá»i "ồ" lên má»™t tiếng chừng nhÆ° rất ngạc nhiên, má»™t tên liá»n quay sang đồng bá»n há»i :
- Lạ thật! Gã tiểu tá»­ ấy chỉ cách trÆ°á»›c mặt ta có bảy tám bÆ°á»›c, thế sao Ä‘uổi cả buổi trá»i vẫn không bắt kịp thế? Không lẽ là tà môn?
Gã thứ hai gật gù đáp :
- Tôi cÅ©ng có ý nghÄ© nhÆ° thế! Có lẽ tiểu tá»­ ấy có pháp thuật tà môn , chúng cứ việc dùng "Yêu xà chỉ" giết chết bá»n há» là xong! Hoa SÄ© Kiệt càng rụng rá»i thất sắc, lúc ấy chàng đã thoát ta khá»i cụm rừng rậm, nhìn vá» phía trÆ°á»›c, nÆ¡i khoảng đất trống trải có má»™t toà miếu cÅ© dÆ°á»›i bóng trăng tá» rõ, toà miếu cÅ© ấy càng hiện ra vẻ Ä‘iêu tàn hoang liêu, bốn bên vách miếu cá» dại má»c lấp đỉnh đầu.
Chàng bèn hấp tấp băng mình đến ngôi miếu hoang,vừa đặt chân vào bãi cỠrậm cạnh miếu, chợt cảm thấy một luồng kình phong từ phía Sau lưng ập tới.
Phong Trần Túy Khách vội hét lên:
- Mau nằm xuống "Xà Yêu Chi" của bá»n chúng đẫ công tá»›i rồi kìa!
Hoa SÄ© Kiệt vá»™i lăn tròn trên bãi cá» rậm kịp nghe thấy má»™t ngá»n gió kình bén nhá»n rít véo qua đỉnh đầu!
Hoa Sĩ Kiệt lè lưỡi, nhủ thầm:
- May thật!
Vốn là ngÆ°á»i thông minh tuyệt thế, ứng biến rất nhanh, chàng vừa lăn vừa bò chui tá»t vào trong ngôi miếu.
NhÆ°ng hai quái nhân vẫn xấu xí vẫn Ä‘uổi theo phía sau bén gót, chẳng rá»i, chàng vừa xông vào được trong miếu, thì hai quái nhân cÅ©ng lÆ°á»›t đến nÆ¡i rồi! Hoa SÄ© Kiệt nhÆ° chim sợ ná, vá»™i chạy bừa vào hậu Ä‘iện. Bên trong tối Ä‘en nhÆ° má»±c, ngá»­a bàn tay chẳng thấy, chàng mò mẫm Ä‘i trong bóng tối, trong lúc vá»™i vàng chân vấp trúng má»™t vật, thân hình lièn té chui nhủi ra phía trÆ°á»›c, quăng cả Phong Trần Túy Khách cÅ©ng té theo!
Chàng vừa định chống tay chỗi dậy bất ngỠchạm phải một miệng hang khá rộng, âm phong từ dưới lòng động không ngớt xoáy thốc lên!
Hoa SÄ© Kiệt trong cÆ¡n nguy cấp sau phút giây trù trừ liá»n bế xốc Phong Trần Túy Khách chui tuá»™t xuống miệng hang.
Lòng Ä‘á»™ng chỉ Ä‘á»™ má»™t ngÆ°á»i Ä‘i, Ä‘Æ°á»ng hầm vừa tối tăm lại ẩm thấp vô cùng, rong rêu má»c đầy lối. Hoa SÄ© Kiệt vì tâm tình bối rối, không sao gượng được bÆ°á»›c chân, cứ Ä‘á»™ vài bÆ°á»›c lại. bị té nhào má»™t keo.
Nhá» bản năng cầu sinh đã giúp chàng tri trì và khuất phục má»i khó khăn vừa bò lần lần chui mãi vào tuốt sâu trong lòng hang.
Má»™t hy vá»ng vụt thoáng nhanh qua đầu óc:
- Lòng Ä‘á»™ng đã có gió lạnh thốc lên, tất Phải có ngõ ra khác, quyết không đến ná»—i bị bá»n ngÆ°á»i của Xà Hà Tiên Tá»­ Ä‘uổi đến cùng Ä‘Æ°á»ng được. Song khi chui sâu vào Ä‘Æ°á»ng hầm Ä‘á»™ hai trượng, sau lÆ°ng chàng đã có tiếng chân ngÆ°á»i rồn rập vá»ng đến Hoa SÄ© Kiệt không ngá»›t kêu khổ trong lòng, Phong Trần Túy Khách vá»™i bảo :
- Bá»n há» có Ä‘uổi theo vào hang rồi, bé con, lòng tốt mi cứu ta lão phu đã tâm lãnh. GiỠđây mi hãy để ta xuống, ná»™i thÆ°Æ¡ng ta đã bá»›t khá nhiá»u, ta đủ sức ngăn cản bá»n hỠđược mi mau thoát cho m au!
Hoa Sĩ Kiệt lắc đầu:
- Không được tiá»n bối đã trá»ng thÆ°Æ¡ng không thể Ä‘Æ¡n Ä‘á»™c má»™t ngÆ°á»l lÆ°u lại nÆ¡i đây. Vãn sinh cảm thấy lòng Ä‘á»™ng này có gió âm hàn thỉnh thoảng thốc lên, tất Phải có ngách khác. Vả lại, chúng ta theo phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng của "Cuồng nhân" chỉ dẫn đến đây biết đâu lại chẳng gặp may mắn...
- H a Ha!....Còn mong gặp may mắn nữa sao? Tiểu tá»­ đừng hy vá»ng hão huyá» vô ích!....Ha hạ..
Tiếp theo câu nói là má»™t tràng cÆ°á»i ngạo nghÔ đắ ý, vang lên lảnh lót từ phía sau lÆ°ng hai ngÆ°á»i.
Hoa SÄ© Kiệt nghiến răng, Ä‘á» thêm chân khí xuống hai gót chân phóng nhanh vá» phía trÆ°á»›c, đồng thá»i liá»n chéo tay quét ngÆ°á»c ra phía sau má»™t chiêu Băng Hồn Chưởng.
Má»™t luồng khí âm hànatf chưởng kình toa? ra nhÆ° sấm xét, sét đẩy bật đám ngÆ°á»i Ä‘uổi theo phía sau phải thối lui hai ba bÆ°á»›c. Hoa SÄ© Kiệt thừa sức phản dá»™i của luồng chưởng kình bắn ngÆ°á»i vá»t ra trÆ°á»›c bảy tám trượng.
NgỠđâu phía trÆ°á»›c mặt là má»™t chiếc cá»­a sắt kiên cố nặng ná» chắn cả lối tiến của Ä‘Æ°á»ng hầm.
Hoa SÄ© Kiệt định thần quan sát thấy cánh cá»­a sắt chỉ khép há», trên ngưỡng cá»­a, má»™t bức hoành vÆ¡'l ba chữ thật to Ä‘á» nhu máu :
- "Quỉ môn quan" Hai bên cửa lại có đôi liÔn :
- " Xâm nhập má»™t bÆ°á»›c, ÄÆ°á»ng trần khó vá»!" Hoa SÄ© Kiệt Ä‘á»c xong hai câu liÔn ghê rợn ấy, lòng đắn Ä‘o không ngá»›t :
- Phía sau là cÆ°á»ng địch Ä‘uổi giết, trÆ°á»›c mặt là tá»­ lá»™ chặn ngăn, chỉ còn cách trong cái chết tìm Ä‘Æ°á»ng sống, nhắm mắt xông bừa, đến đâu hay đấy!
Chàng vừa định đặt bước ỡong vào cửa sắt "Quỉ môn Quan", Phong Trần Túy Khách vội lên tiếng ngăn trở :
- Bé con ! Khoan xông vào đã! Toà cửa sắt này chỉ sơ mà không đóng, bên trong tất có cơ quan cẩn mật, nên dò xem hư, thiệt rồi? bãy bưởc vào !
Hoa SÄ© Kiệt y lá»i, nép ngÆ°á»i sát bên hông cá»­a, tống má»™t đạp khá mạnh vào cánh cá»­a, và lanh nhÆ° chá»›p tung mình tránh sang má»™t bên.
Vèo ! Vèo!
Cánh cá»­a sắt sau má»™t tiếng két khô khan liá»n mở toang ra, đồng vá»›i thá»i gian ấy, từ bên trong bay vút ra bảy làn sáng trắng tua tủa cắm vào phía vách đối diện thành hình chữ phẩm. Hoa SÄ© Kiệt vô cùng kinh hãi, trố mắt nhìn vào những mÅ©i ám khí cắm vào vách đá, hình dáng của bảy vật ấy rất kỳ dị, không giống Ä‘ao cÅ©ng không gióng kiếm, nÆ¡i phần chuôi lại có bẩy khía ngá»i sáng long lanh.
Phong Trần Túy Khách khinh ngạc kêu lên:
- Thất Gíac Äinh !
Hoa SÄ© Kiệt vá»™i há»i :
- Lão tiá»n bối nhận ra được loại ám khí này?
Phong Trần Túy Khách nhẹ gật đầu :
- Thất giác Ä‘inh là má»™t loại ám khí tuyệt Ä‘á»™c, hai mÆ°Æ¡i năm vá» trÆ°á»›c cả má»™t thá»i làm xôn Ä‘á»™ng võ lâm đã lắm cao thủ trong hai phái Chánh, Tà phải bá» mạng vì ngá»n Ä‘inh ấy, nhÆ°ng chỉ má»™t thá»i gian ngắn, Ä‘á»™t nhiên mất tích...
ChÆ°a kịp dứt lá»i, từ phía Ä‘Æ°á»ng hầm sau lÆ°ng, đã có tiếng chân dập dồn vá»ng lại, càng lúc càng gần. Hoa SÄ© Kiệt biến sắc, không dám trù trừ, vá»™i cõng Phong Trần Túy Khách lên lÆ°ng xông vào cá»­a sắt.
Quét mắt nhìn sÆ¡ địa thế xung quanh, phía trÆ°á»›c vẫn là má»™t Ä‘Æ°á»ng hầm dài thăm thẳm, nhÆ°ng có phần rá»™ng rãi và sáng sủa hòn nhiá»u.
Hoa SÄ© Kiệt vừa bÆ°á»›c qua khá»i ngưỡng cá»­a, sau lÆ°ng liá»n rít kẹt má»™t tiếng, hai cánh cá»­a sắt nặng nỠđã tá»± Ä‘á»™ng khép lại ná»­a hở nhÆ° cÅ©.
Chàng bạo gan tiến nhanh vá» phía trÆ°á»›c, má»›i chạy tá»›i Ä‘á»™ năm chục bÆ°á»›c hÆ¡n, chân chàg bá»—ng đạp phải má»™t vật má»m má»m.
Vá»›i má»™t phản ứng cá»±c nhanh chàng vá»™i vụt chân tung ngÆ°á»i lên năm thÆ°á»›c cao. Thân ảnh chàng vừa chá»›p rá»i mặt đất, từ dÆ°á»›i Ä‘Æ°á»ng hầm bá»—ng nhô lên bảy ngÆ°á»i mắu me đầm đìa...
Bảy cái thủ cấp khủng khiếp ấy vừa lú lên khá»i mặt đất từ trong thất khiếu:
- tai, mặt, mÅ©i, há»ng của má»—i đầu lâu máu đồng thá»i bắn ra bẳy luồng khí thể màu xanh lấp lánh.
Bốn mÆ°Æ¡i chín luồng sáng xanh từ bảy chiếc thủ cấp bắn ra chỉ trong thoáng mắt là tắt ngúm ngay, và bảy cái đầu lâu cÅ©ng toắt biến mất, má»i vật lại yên tÄ©nh nhÆ° cÅ©.
Hoa SÄ© Kiệt mồ hôi lạnh tháo ra nhÆ° tắm, nhè nhẹ đáp ngÆ°á»i trở xuống đất.
Phong Trần Túy Khách chép miệng thở dài:
- May thật! Bốn mươi luồng chân khí" Lục oan lân hoả" ấy, bất luận là chạm vào đâu trên thân thể cũng mất mạng trong tức khắc! Bé con động tác khá nhanh đấy!
Hoa Sĩ Kiệt lắc đầu e ngại :
- Ngẫm lại trong mật động này bước bước hiểm hung, nơi nơi chết chóc Phong Trần Túy Khách vẻ mặt trầm ngâm :
- Chiếc Ä‘á»™ng cổ quái nhÆ° thế này mÆ°á»i phần chắc chắn mụ quái vật ấy cÆ° ngụ tại đây. Nếu tình cảnh chẳng bức bách đến nông ná»—i nhÆ° thế này, ta thật không bao giá» mong muốn gặp mặt mụ!
Hoa Sĩ Kiệt rảo nhanh vỠphía trước, vừa chạy vừa đối đáp:
- Là ai! Nge khẩu khí dÆ°á»ng nhÆ° lão tiá»n bối quen chủ nhân của Ä‘á»™ng này thì phải?
Phong Trần Túy Khách cÆ°á»i khẽ gật đầu:
- Là má»™t mụ già cổ quái, quái đến chẳng ngá»­i được! Con mụ vừa chính vừa tà, rất nhiá»u trò chÆ¡i ngá»™ nghÄ©nh trong tay! Äặc biệl mụ má»—i món chi cÅ©ng mang tinh chất số bảy lang Ä‘á»™c khác thÆ°á»ng.
Hoa SÄ© Kiệt cÆ°á»›p lá»i:
- Phải chăng "Thất Sát Thần Bà" một hung danh cực mạnh của hai mươi năm vỠtrước?
Phong Trần Túy Khách khẽ gật đầu:
- Chính mụ ấy đấy! Tuy mang danh là Thất Sát, có lúc hung ác đến cùng cá»±, giết ngÆ°á»i không gá»›m tay, nhÆ°ng cÅ©ng có khi tá» ra rất giàu lòng chính nghÄ©a. Hoa SÄ© Kiệt lại há»i:
- Lão tiá»n bối có quen thuá»™c vá»›i mụ chăng?
Phong Trần Túy Khách cÆ°á»i nhạt:
- Ta cùng mụ chưa hỠđụng mặt nhau, chẳng qua hai mươi năm trước đây, mụ vì giết chết một số bạch đạo cao thủ khơi động lòng căm phẫn của các đại môn phái võ lâm. Một lần nỠmụ bị mấy trăm cao thủ hai phái hắc bạch vây công trên đỉnh Hoa Sơn, khổ chiến luôn hai ngày đêm, sau rốt nhỠlão say ta giải vây giúp cho mụ thoát hiểm...
Hoa Sĩ Kiệt lộ vẻ hân hoan:
- Thế thì đại may, rất tiện cho chúng ta nhỠlại mụ giúp đỡ:
- Phong Trần Túy Khách cÆ°á»i nhẹ:
- Äã thi ân cho ngÆ°á»i thì đừng mong báo đáp, ta còn Ä‘ang đắn xem có nên gặp mụ hay là không?
Hoa Sĩ Kiệt gật đầu nhủ thầm:
- "Äúng lắm! Ra Æ¡n đừng mong báo đáp, có lá»—i dÔ thứ tha! Vị Phong Trần Túy Khách này quả không hổ là má»™t Ä‘á»i hào kiệt phông trần, ý niệm của ta còn quá tầm thÆ°á»ng, nên lấy đấy mà làm gÆ°Æ¡ng sáng cho mình!...." Hoa SÄ© Kiệt trong lúc trầm ngâm nghÄ© ngợi đã chạy thêm được má»™t Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng khá dài, mút con đưòng hầm rá»™ng rãi là má»™t khoảng đất bằng rá»™ng Ä‘á»™ hai mÆ°Æ¡i trượng.
Äối diện vá»›i khoảng sân rá»™ng là hai gian nhà má»™t màu xanh thẫm, mái nhà sau lại cao hÆ¡n mái trÆ°á»›c khá nhiá»u.
Hoa SÄ© Kiệt dừng chân nÆ¡i mút Ä‘Æ°á»ng hầm nhìn ra ngoài quan địa thế chung quanh.
Trước hai gian nhà này, khoảng sân rộng trồng ngay ngắn bảy hàng cây hoa lạ mắt không rõ tên, hoa tím đang nở rộ khắp lá cành.
Tất cả cá»­a nẻo nÆ¡i gian nhà màu xanh ấy Ä‘á»u đóng im ỉm, càng thăng thêm vẻ kỳ bí, âm u của cảnh vật chung quanh.
Hoa Sĩ Kiệt vô cùng kinh ngạc, cất tiếng:
- DÆ°á»›i lòng đất lại có thể kiến trúc phòng ốc thanh nhàn thế này công trình quả thật không nhá»!
- Thất Tuyệt Thần Bà suốt hai mÆ°Æ¡i năm chẳng xuất hiện giang hồ, chắc có lẽ qui ẩn và kiến tạo nÆ¡i Ä‘á»™ng này. Mụ chỉ có má»™t ngÆ°á»i đồ đệ, khéo tài bố trí cÆ¡ quan, nên được giang hồ tặng cho trác hiệu "Xảo công Ä‘oạt thiên", tên thật của gã là Tưởng Bá Thành. Những cÆ¡ quan xảo diệu nÆ¡i đây, đại khái Ä‘á»u do má»™t tay y sắp bày cả.
Phong Trần Túy Khách ngừng lại giây lâu rồi nói tiếp:
- Bảy hàng cây trÆ°á»›c mắt Ä‘á»u án theo phép sanh khắc của ngÅ© hành mà sắp bày, hay gian nhà màu xanh bên trong Ä‘en tối nhÆ° bÆ°ng kia, tất có nhiá»u cÆ¡ quan rất lợi hại. Chúng ta tạm thá»i ngồi nÆ¡i cá»­a Ä‘Æ°á»ng hầm này, Ä‘iá»u khí dưỡng thần má»™t hồi nếu nhÆ° đám ngÆ°á»i Xà Hà Tiên Tá»­ chẳng Ä‘uổi theo, chúng ta bất tất phải xông xáo vào đấy làm chi.
Hoa SÄ© Kiệt ngoan ngoãn theo lá»i, đặt nhẹ Phong Trần Túy Khách xuống đất, hai ngÆ°á»i ngồi xếp bằng đối diện nhau, Hoa SÄ© Kiệt cÆ°á»i há»i:
- Kẻ lúc nãy cứu ta thoát khá»i ngôi nhà tranh phải chăng là Thất Sát Thần Bà?
Phong Trần Túy Khách lắc đầu cải chính:
- Äó là Thiên Nhai Cuồng Nhân Lý Má»™ Bạch, ý của lão có lẽ muốn chúng ta tá»›i đây tþ nạn má»™t lúc cho qua cÆ¡n nguy ngặt.
Hoa SÄ© Kiệt bá»—ng "ồ" lên má»™t tiếng, chàng sá»±c nhá»› đến lá»i sÆ° phụ chàng-Ngá»™ TÄ©nh Chân Nhân thÆ°á»ng nhắc nhở qua:
- Hai mÆ°Æ¡i năm vá» trÆ°á»›c có ba nữ hai nam là những nhân vật sắc nhá»n nhất của võ lâm, Thiên Nhai Cuồng Nhân Lý Má»™ Bạch là má»™t trong những vị cao thủ ấy NhÆ°ng Thiên Nhai Cuồng Nhân vì sao lại cứu chàng, băn khoăn suy nghÄ© mãi chẳng hiểu, chàng liá»n quay sang há»i Phong Trần Túy Khách
- Con ngÆ°á»i Thiên Nhai Cuồng Nhân nhÆ° thế nào? Vì sao ngÆ°á»i lại cứu chúng ta?
Phong Trần Túy Khách cÆ°á»i đáp:
- Con ngÆ°á»i lão suốt Ä‘á»i hành hiệp trượng nghÄ©a, danh dá»™i giang hồ, má»™t khi xuất hiện thÆ°á»ng bao kín mặt mày, thích gánh vác chuyện bất bình, hành tung xuất quỉ nhập thân, chÆ°a có má»™t ai thấy được bá»™ mặt thật của lẩo sao, chỉ biết lão là má»™t con ngÆ°á»i rất tốt!
Hoa SÄ© Kiệt chợt nhá»› đến lãoáovàngbịtmặt đã gặp qua trên Kim Äỉnh Nga Mi SÆ¡n, vá»™i há»i tiếp:
- Vị Thiên Nhai Cuồng Nhân phải chăng là một cụ già mặc áo vàng bao mặt?
Phong Trần Túy Khách gật đầu:
- Phải! Chính lão ấy đấy! Lão ta rất thích mặc áo màu vàng, chiếc khăn bịt mặt hôi rình dÆ¡ dáy, bịt mặt mÆ°á»i năm chÆ°a tháo ra giặt má»™t lần nào, lần sau bé con có gặp lão, đừng nên buông tha mà phải năn nỉ há»c cho kỳ được pho "Vô ảnh thần chỉ"của lão!
Hoa SÄ© Kiệt vừa định há»i tiếp, chợt má»™t luồng kình phong bất ngỠập đến bên chàng, cùng theo giá»ng cÆ°á»i sắc lạnh:
- Bá»n ngÆ°á»i dù chốn đến góc biển, hay lên tận mây ngàn, chúng ta cÅ©ng quyết tìm cho kỳ được, mau mau ngá»­a cổ chịu chết!
Hoa SÄ© Kiệt rất má»±c kinh hãi, vá»™i quay phắt ngÆ°á»i lại, gã quái nhân xấu xí áo xanh chỉ còn cách hai ngÆ°á»i không đến năm bÆ°á»›c. Té ra lúc hai ngÆ°á»i mải mê nói chuyện, quái nhân áo xanh đã lặng lẽ tiến sát đến không gây má»™t tiếng Ä‘á»™ng nhá» và bất thình lình phóng chưởng ra Ä‘á»™t kích hai ngÆ°á»i. Hoa SÄ© Kiệt cả kinh thất sắc, song chưởng cấp thá»i dá»±ng lên đẩy tá»›i. Từ lòng bàn tay hai luồng kình khí tủa ra nhÆ° sấm sét, phóng thẳng vào ngá»n chưởng của quái nhân áo xanh Ä‘ang lao tá»›i!
Bằng!
Trong Ä‘Æ°á»ng hầm âm u liá»n đó vang lên má»™t tiếng nổ long trá»i lở đất, lòng hang rung chuyển cÆ¡ hồ nhÆ° muốn sụp xuống, Hoa SÄ© Kiệt bị đẩy lùi ra sau hàng mấy bÆ°á»›c.
Phong Trần Túy Khách vội nhắc:
- Hãy đem Băng hồn chưởng của mi ra mau!
Hoa SÄ© Kiệt miệng lẩm bẩm niệm "băng hồn", tay phải đồng thá»i vận kình, quật mạnh ra trÆ°á»›c.
Quái nhân áo xanh chợtcảm thấy má»™tluồng kình khí lạnh buốt thốc đến, chẳng dám ngang nhiên chống đỡ, nhanh nhẹn tháo lui ra sau bảy tám bÆ°á»›c, đồng thá»i kinh ngạc kêu lên:
- á»’ ! Té ra tiểu tá»­ mi đã há»c được Băng hồn chưởng? Chẳng ngá» chỉ thá»i gian ngắn ngủi má»™t tháng, mi lại may mắn ngá»™ kỳ ngẫu, công lá»±c tiến bá»™ đến thế!
Tay phải cùng theo lá»i nói nhấc cao, năm ngón quặp lại nhÆ° năm chiếc móc câu, chá»™p vút vào ngÆ°á»i Hoa SÄ© Kiệt.
Thấy quái nhân áo xanh sá»­ dụng Xà yêu chỉ, chàng đâu dám chống đỡ, hoa? tốc quặp lấy Phong Trần Túy Khách phóng ngÆ°á»i lẩn vào giữa bảy hàng cây nÆ¡i sân trống.
Chân chàng vừa chấm đất, thì Ä‘á»™t nhiên ,từ má»—i cánh hoa của tất cả bẩy hàng cây trên sân trống, Ä‘á»u đồnglượt phun toa? ra má»™t làn sa mù màu xanh biếc. Hoa SÄ© Kiệt cả sợ vá»™i nhắc ngÆ°á»i lên hai trượng cao, cúi đầu nhìn xuống, làn sa mù màu lục phủ trùm khắp những lùm cây, càng lúc càng mịt mù.
Chàng chau mày lo âu nhủ thầm:
- "Khoảng sân này rá»™ng có dÆ° hai mÆ°Æ¡i trượng, bằng vào võ công hiện tại của ta, khó mà bay vượt qua khá»i má»™t lượt bay hàng cây nhÆ° thế, mà ít nhất phải đáp xuống má»™t hai lần để lấy đà má»›i có thể đặt chân đến ngôi nhà màu lục, phía dÆ°á»›i, tất nhiên chứa đầy chất kỳ Ä‘á»™c, chỉ còn cách mạo hiểm bế huyệt đạo mà đáp xuống..." Suy tính xong, chàng vá»™i vá»›i ra sau bảo Phong Trần Túy Khách:
- Lão tiá»n bối mau bế lấy huyệt đạo kẻo lá»›p sÆ°Æ¡ng mù trong những bụi hoa kia coa chất Ä‘á»™c!
Lá»i vừa dứt, thân hình chàng đã bắt đầu sà xuống, Hoa SÄ© Kiệt vá»™i bết tất cả huyệt đạo châu thân và Ä‘á» mạnh chân khí, đạp chân vá»t ngÆ°á»i lên má»™t trượng cao, là là bay xéo vá» phía trÆ°á»›c xa dÆ° năm trượng.
NhÆ°ng lạ thay khi cúi mặt nhìn xuống, bảy hàng hoa cá» vẫn nguyên nhÆ° cÅ© dÆ°á»›i chân, cái nhảy vừa rồi của chàng dÆ°á»ng nhÆ° vẫn đứng yên má»™t chá»— bất di bất dịch. Hoa SÄ© Kiệt thầm kinh ngạc giật mình:
- "Bằng vào công lá»±c của ta, hai lượt nhảy nhÆ° thế, ít nhất cÅ©ng thâu nắn được khoảng cách trên mÆ°á»i trượng, thế sao dãy hàng hoa cá» vẫn y nguyên dÆ°á»›i chân, lẽ đâu bảy hàng cây cối ấy lại biết di Ä‘á»™ng hãm vây khách lạ?" Phong Trần Túy Khách cÅ©ng nhìn thấy sá»± việckhông phải vá»™i bảo chàng:
- bảy hàng hoa cỠnày được sắp xếp trồng theo thuật ngũ hành và bát quái, bé con hay an theo trận pháp mới có thể thoát ra được!
Luồng xa mù xanh biêng biếc vẫn cứ vần vÅ© mãi chẳng tan. Hoa SÄ© Kiệt lại sà mình đáp xuống lùm hoa trung Æ°Æ¡ng của hàng cây thứ hai, chânchàng vừa chạm đất, bá»—ng từ dÆ°á»›i lòng đất má»™t tiếng "két" vang lên, bảy hàng hoa má»™c đồng thá»i gian nhÆ° chá»›p xẹt, bay túa ra vô số những chiếc móc bằng sắt, châu thẳng vá» phía chàng.
Hoa SÄ© Kiệt kinh hoàng đến thất sắc, cấp tốc tung ngÆ°á»i trở lên cao, phản ứng của chàng tuy nhanh chóng cá»±c cùng, song cÅ©ng chẳng tránh khá»i quần áo bị móc rách tả tÆ¡i từng mảnh suýt nữa là chạm vào da thịt.
Chàng không còn dám khinh lá»n nữ, đành ngoan ngoÃŽn theo phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng của Phong Trần Túy Khách chỉ dân rÆ¡i đúng lùm hoa mút vá» phía phải hàng cây thứ ba.
Liá»n đó, lại má»™t tiếng Ä‘á»™ng khẽ vang lên, từ trong những cánh hoa túa bay ra vo số ong Ä‘á»™c màu vàng nhÆ° nghệ.
Chỉ thoáng mắt sau, đầy trá»i toàn là ong Ä‘á»™c bay vá» hÆ°á»›ng Hoa SÄ© Kiệt Ä‘ang đứng.
Phong Trần Túy Khách vội bảo:
- mau tháo chiếc hồ lô rượu trên lưng ta xuống, trút tất cả số rượu còn lại, châm lửa đốt lên, loài ong rất sợ lửa!
Hoa SÄ© Kiệt không chút chần chá», y theo lá»i đổ hết số rượu thừa trong hồ lô ra, nhen lá»­a đốt phừng lên, quả nhiên từng đàn ong Ä‘á»™c vây khắp bốn phía, thấy lá»­a liá»n bay dạt cả ra không dám tiến lại gần.
Phong Trần Túy Khách đằng hắng cất cao giá»ng:
- Thất sât thần Bà, nếu mụ còn giở trò quỉ quái coi chừng lão say này sẽ huá»· phá tất cả hoa cá» trong vÆ°á»n mụ đấy!
Và quả nhiên lá»i của Phong Trần Túy Khách có hiệu nghiệm, ngay lẫn trong tiếng quát của ông có tiếng huýt sáo sắc nhá»n, bầy ong nghe qua hiệu lệnh liá»n rút lui vào những lùm hoa kỳ dị.
Phong Trần Túy Khách nhìn lên những chùm hoa, cÆ°á»i đắc ý:
- Bé con, giỠđây mi bắt đầu từ hàng cây thứ ba tiến sang hÆ°á»›ng Äông đúng năm bÆ°á»›c, quay vá» hÆ°á»›ng Bắc cÅ©ng năm bÆ°á»›c sau đó vòng qua hÆ°á»›ng Nam ba bÆ°á»›c, lại trở sang hÆ°á»›ng Äông là có thể thoát ra khá»i trận này. Hoa SÄ© Kiệt răng rắcnghe theo lá»i, quả nhien chỉ khoảnh khắc sau đã ra khá»i bảy hàng cây hoa cá» và đặt chân đến trÆ°á»›c thá»m hai toà nhà màu xanh.
Phong Trần Túy Khách đưa mắt ngắm nghía hai toà nh, sắc mặt trang nghiêm:
- Trong hai toà nhà quỉ quái này, nhất định là cơ quan trùng trùng, bước bước cạm bẫy, vào được trong ấy phải cẩn thận cho lắm! Hoa Sĩ Kiệt lặng lẽ gật đầu, giơ tay vỗ nhẹ lên cánh cửa mấy lượt và nhẹ như chớp tràn mình sang bên.
Cánh cá»­a nặng ná» màu xanh biếc liá»n két lên tiếng và mở toác ra. Khác hẳn vá»›i sở liệu của Hoa SÄ© Kiệt , không há» có má»™t loại ám khí nào phóng ra, chàng im lìm đợi qua má»™t hồi, chẳng thấy Ä‘á»™ng tÄ©nh chi khả nghi, liá»n nhón mắt nhìn vào, bên trong trống trÆ¡n không má»™t vật. Khi đó chàng má»›i an tâm cõng Phong Trần Túy Khách trên lÆ°ng, nhấc bÆ°á»›c vào trong.
Vừa đặt chân qua khá»i ngưỡng cá»­a, sau lÆ°ng lập tức vang lên tiếng Ä‘á»™ng khẽ, hai cánh cá»­a màu xanh đã tá»± Ä‘á»™ng khép chặt lại kín nhÆ° bÆ°ng.
Trong nhà vụt tối Ä‘en nhÆ° má»±c, xoè bàn tay ra chẳng nhìn thấy. Hoa SÄ© Kiệt khẽ nhắm mắt lại giây lâu để cho quen vá»›i bóng tối, sau đấy vụt mở choàng mắt ra, chàng không khá»i lặng ngÆ°á»i đứng im nhÆ° trụ đá.
Cảnh vật mà ánh mắt chàng đầu tiên chạm phải là những bá»™ xÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i rải đầy mặt đất.
Những bá»™ xÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i ấy hoặc nằm, hoặc ngồi, có bá»™ dáng dấp nhÆ° Ä‘ang Ä‘i hoặc Ä‘ang chạy, má»—i bá»™ xÆ°Æ¡ng Ä‘á»u có dầy đủ ngÅ© quan:
- mắt, mÅ©i, há»ng, tai,...chẳng qua da thịt đã rữa mất còn trÆ¡ lại lá»›p xÆ°Æ¡ng trắng phếu mà thôi.
Từng trận âm phong không biết từ đau hiu hắt thổi lồng vào nhà như càng tăng thêm không khí u trầm lạnh lẽo đầy vẻ ma quái.
Giữa thá»i gia Hoa SÄ© Kiệt Ä‘ang kinh hãi bàng hoàng, Ä‘á»™t nhiên từ bôNgÅ© Äài SÆ¡n phía vách nhà vang lên má»™t Ä‘iệu nhạc thật véo von ai oán, nghe nhÆ° tiếng nhạc tang lÔ tiÔn Ä‘Æ°a má»™t oan hồn vá» cái chết, Phong Trần Túy Khách khẽ giá»ng thì thào:
- Chúng ta tạm khoan tiến vào, chá» xem chúng định giở trò quỉ quái gì? giá»ng nhạc u há»n tấu lên má»™t lúc lâu, chợt có tiếng khóc rả rích thấp cao theo hÆ¡i nhạc, và lạ thay từ trong những bá»™ xÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i khô khốc, từ từ lăn rÆ¡i hai dòng lệ long lanh xanh biếc.
Hoa SÄ© Kiệt càng kinh dị hãi hùng, trợn tròn ánh mắt nhìn chăm chăm lên những bá»™ xÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i biết cảm xúc ấy!
Những bộ xương vốn trắng phêu phếu đáng sợ, dang dần dần nhuộm đỠvì chất máu, biến thành những con ma máu.
Từng con ma máu khủng khiếp ấy bỗng chầm chậm nhách động thân hình, lù lù tiến vỠphía Hoa Sĩ Kiệt.
Qúa sợ hãi, chàng rú oái lên má»™t tiếng, song chưởng đẩy bừa ra vá»›i toàn sinh công lá»±c trên ngÆ°á»i.
- ào !....
Một luồng kình phong với thế mạnh như nước đổ dồn ập thẳng vào những bộ xương máu kia.
Nhưng lạ thay! Những con ma máu ấy vẫn dửng dưng như không, lầm lừ tiến đến, luồng kình phong hùnh hậu của Hoa Sĩ Kiệt phóng ra vừa rồi, không một mảy may ảnh hưởng đến sức tiến của chúng.
Hoa Sĩ Kiệt lo thầm:
- " Vá»›i chưởng lá»±c vừa rồi, đừng nói gì là những bá»— xÆ°Æ¡ng kia mà dù cho sắt đá cÅ©ng khó vẹn toàn, thế tại sao..." Lúc ấy, những bá»™ xÆ°Æ¡ngđã tiến gần đến nÆ¡i, Hoa SÄ© Kiệt không còn thá»i giỠđâu nghÄ© tiếp, vá»™i lần nữ tập trung mÆ°á»i thành công lá»±c dóc vào song chưởng đẩy mạnh rạ..
- ầm !....
Gian phòng sau tiếng nổ từ làn chưởng phóng ra, rung rinh lắc động, thế nhưng những bộ xương vẫn y nhiên tiến đến mà không ngã nhào như sự tưởng tượng của chàng.
Bất thần cùng thá»i gian ấy, má»™t bá»™ xÆ°Æ¡ng to lá»›n nhất giÆ°Æ¡ng rá»™ng đôi cánh tay, chạy nhầu ra trÆ°á»›c.
Hoa SÄ© Kiệt cả sợ vá»™i lách ngÆ°á»i sang bên tránh né, chẳng ngá» má»™t thây ma từ cánh trái giÆ¡ hai cánh tay máu ra bóp cổ chàng.
Lưỡng đầu thỠđịch, Hoa SÄ© Kiệt muốn né tránh cÅ©ng vô phÆ°Æ¡ng, hai bàn tay lạnh ngắt nhÆ° giá băng đã chá»™p gá»n cần cổ chàng xiết chặt.
Hoa Sĩ Kiệt kinh khiếp, đến tóc gáy dựng đứng từng sợi, hoa? tốc vung ra một chưởng bổ vào chiếc sỠcủa bộ xương máu.
Sau một tiếng "bịch" nặng nỠvang lên, chàng cảm thấy bàn tay như nên phải một vật bằng sắt thép, đau nhức như muốn gãy lìa.
Hai bàn tay máu như hai chiếc kẹp sắt càng lúc càng siết chặt thêm cổ chảng, cơ hồ nghẹt cả hơi thở và ngất đi.
Hoa Sĩ Kiệt thầm than:
- Hết rồi!....
CÅ©ng khi ấy Phong Trần Túy Khách trên lÆ°ng chàng, bị má»™t bá»™ xÆ°Æ¡ng to lá»›n khác giÆ°Æ¡ng tay chá»p vào mặt ông.
- Soạt!....
Vuông lụa trên mặt ông bị thây ma giá»±t phăng xuống, xé toang từng mảnh, ông chỉ kịp kêu rú lên má»™t tiếng Ä‘au Ä‘á»›n và rá»i khá»i lÆ°ng Hoa SÄ© Kiệt ngã quay trên mặt đất. Hoa SÄ© Kiệt vừa định xoay ngÆ°á»i lại giải cứu, nhÆ°ng chàng bị ngay má»™t bá»™ xÆ°Æ¡ng khác nhảy đến ôm chặt, khiến chàng mất hết thăng bằng và cùng chung số phận nhÆ° Phong Trần Túy Khách té phịch ngay xuống đất.
Liá»n theo đó, từ hÆ°á»›ng sâu trong nhà vang lên má»™t chuá»—i cÆ°á»i lanh lảnh đắc ý:
- á»’! Té ra lão quỉ say, thả cho bá»n há» vảo!
Má»™t chuá»—i tiếng cÄ‘á»™ng "lách cách" khua vang, những bá»™ xÆ°Æ¡ng máu Ä‘ang giữ chặt hai ngÆ°á»i, tá»± dÆ°ng ná»›i lá»ng ra, chậm chạp di Ä‘á»™ng vá» những vị trí cÅ© của mình.
Hoa SÄ© Kiệt chợt cảm thấy trÆ°á»›c mắt hoa lên, nhÆ°ng bá»™ xÆ°Æ¡ng gá»›m ghiếc bá»—ng trong thoáng mắt Ä‘á»™t nhiên biến mất, căn phòng trở lại trạng thái cÅ© nhÆ° lúc chàng má»›i vừa đặt chân bÆ°á»›c vào, trống trÆ¡n khong má»™t vật! Hai ngÆ°á»i vừa lồm cồm trá»—i dậy, Phong Trần Túy Khách tức tối mắng vang:
- Thất sát thần Bà! Mi lại định giở trò quái gì thế?
Giá»ng nói lanh lảnh khi nãy lại từ phỉa trong vá»ng ra:
- Hai mÆ°Æ¡i năm trá»i chẳng gặp nhau, võ công của lão quỉ say m sao thoái bá»™ đến thế?
Phong Trần Túy Khách cÆ°á»i khà khà, mắng oang oang:
- Giá nhÆ° lão say ta chẳng bị trá»ng thÆ°Æ¡ng trÆ°á»›c, thì căn nhà quỉ của ngÆ°Æ¡i đã lật ngược Ä‘Æ°a cá»™t lên trá»i từ lâu rồi!
Giá»ng cÆ°á»i từ bên trong nhà vụt tắt ngang:
- Thôi đủ rồi ! Äừng khoác lác lắm! mau vào trong mà nghỉ ngÆ¡i!
Dứt lá»i, vách tÆ°á»ng nÆ¡i cá»­a nhà bá»—ng tách ra làm đôi, hiện ra má»™t khung cá»­a nhá». Hoa SÄ© Kiệt vá»™i đỡ Phong Trần Túy Khách lên lÆ°ng, xuên qua ngách cá»­a bí mật Ä‘i sâu vào trong, vừa nhắc mắt nhì vào chàng không khá»i rụng rá»i hồn vía.
Vì nÆ¡i giữa của sảnh Ä‘Æ°á»ng, má»™t lão bà chá»™t mắt Ä‘ang ngồi, da nhăn, tóc trắng, mặt mÅ©i vô cùng gá»›m ghiếc! Äã thế, phía sau lÆ°ng bà ta còn bày má»™t cái đảnh thật lá»›n, từ trong đó không ngá»›t phá»t ra bảy tia máu tÆ°Æ¡i, vá»t cao đến tận nóc nhà, và toa? văng khắp nÆ¡i, khiến trên gạch lầy lụa má»™t lá»›p máu ngập đến mắt cá chân.
Hai bên vách tÆ°á»ng phải trái treo bảy loai binh khí quái dị khác nhau, không phải Ä‘ao cÅ©ng chẳng giống kiếm. Trên má»—i lưỡi binh khí long lanh ánh máu hồng.
DÆ°á»›i chân lão bà má»™t mắt, phủ phục bảy loại quái vật khác nhau, đủ cả sÆ° tá»­, cá»p, beo, gấu sói...
Trên mình lũ quái vật đó vết máu lốm đốm khắp nơi, hình trạng càng tăng thêm phần khủng khiếp.
Bầy thú lạ thấy hai ngá»i bá»›c tá»›i, Ä‘á»u nhe nanh gầm gừ nhÆ° muốn nhảy xổ lại.
Hoa SÄ© Kiệt thấy cảnh tượng quái nhân, quái vật cùng căn nhà hung hiểm trÆ°á»›c mắt, không khá»i sụt lui ra sau mấy bÆ°á»›c, da lÆ°ng rá»n rợn toát mồ hôi.
Lão bà chá»™t mắt cÆ°á»i kha khả:
- Nhóc con! Chỉ nhìn thấy đám quái thú của ta đã sợ đến nông nỗi ấy, còn định xông xáo giang hồ được chăng?
- Bà quay xuống vá»— vá» bảy con quái thú dÆ°á»›i chân, khẽ giá»ng bảo:
- Bảy cục cưng! mau lui ra nhà sau. Nơi đây để ta tiếp rước hai cục cưng kia, kẻo chúng sợ hãi!
Bảy quái thú rất mực ngoan ngoãn, vẫy đuôi lắc đầu riu ríu lui ra nhà sau.
Hoa Sĩ Kiệt đến lúc ấy mới dám thở phào một hơi để nhẹ bớt nỗi sợ hãi trong lòng. Chàngkhẽ đặt Phong Trần Túy Khách xuống đất, lựa chỗ không dính chất máu để đặt chân.
Lão bà chá»™t mắt buông tiếng cÆ°á»i khanh khách:
- Lão qủi say, đã hai mÆ°Æ¡i năm không gặp, hôm nay trận gió nào thổi mi tá»›i đây thế? Má»i ngồi!....
Phong Trần Túy Khách cÅ©ng cÆ°á»i lên ha hả:
- Lão say ta đêm nay xông bừa Ä‘i bậy, lỡ chân lá»t vào căn nhà quỉ của ngÆ°Æ¡i. Thật ra, nếu biét có ngÆ°Æ¡i ở đây, chÆ°a chắc lão say đã chịu vào!
Lão bà chá»™t mắt hừ khan má»™t tiếng, cÆ°á»i gằn:
- Tại sao? Chả nhẽ mi sđặt bÆ°á»›c vào chốn "Äào nguyên" nÆ¡i thế ngoại nầy rồi ô nhục thanh danh của mi sao?
Phong Trần Túy Khách dÆ° hiểu tính nết cổ quái của mụ Thất sat thần Bà trÆ°á»›c mắt, má»™t lá»i chẳng hợp tai, mụ sẽ trở mặt ngay, nên vá»™i đổi sang vẻ tÆ°Æ¡i cÆ°á»i:
- Mụ quái bà ngÆ°Æ¡i đã hiểu lầm rồi, ngÆ°Æ¡i cho rằng nhìn thấy bá»™ giò tiá»u tuþ của ta đây sao? ối chà...
¤ng thở dài má»™t tiếng đứt ngang lá»i nói, quay sang bảo Hoa SÄ© Kiệt :
- Mau ra mắt Thất sát thần Bà, má»™t lão tiá»n bối của mi, đã danh trấn giang hồ tÆ° hai mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c!
Hoa Sĩ Kiệt vội quì xuống đất làm lÔ:
- Vãn bối Hoa Sĩ Kiệt xin bái kiến thần bà!
Thất sát thần Bà đổi giận làm vui, cÆ°á»i hể hả:
- Thằng bé này xem ra khá đĩnh ngộ đấy, coa đồ của lão tửu quỉ ngươi phải chăng? Thôi đứng lên, dứng lên!
Hoa SÄ© Kiệt vâng lá»i Ä‘wngs dậy, cung kính:
- Vãn bối là tục gia đệ tá»­ Nga Mi phái, Äồ đệ của Ngá»™ TÄ©nh Chân Nhân. Thất sát thần Bà buá»™t miệng kêu "ồ" len:
- Một giỠtrước đây, sư thúc tổ mi ẩn Vân Thượng Nhân được lão cuồng đưa đến nơi đây, ông ta đã hấp hối gần chết, mi đến gặp ngươi mau! Hoa Sĩ Kiệt mừng lo lẫn lộn:
- Thật chăng? Vãn bối rất muốn được gặp ngÆ°á»i trong tức khắc! Thất sát thần Bà quay ra phía sau gá»i to:
- Ngũ Bảo nhi, mau bồng ẩn Vân Thượng Nhân ra đây!
Giây sau, má»™t con Ä‘Æ°á»i Æ°Æ¡i to lá»›n dị thÆ°á»ng bồng Ä‘em ra má»™t cụ già máu me đầy ngÆ°á»i để nhẹ lên nÆ¡i khô ráo dÆ°á»›i sàn nhà.
Vừa Ä‘Æ°a mắt nhìn sang liá»n nhận ra ngay cụ già ná» chính là ẩn Vân Thượng Nhân. Hoa SÄ© Kiệt nhào tá»›i nhÆ° kẻ Ä‘iên, quì thụp xuống bên cạnh ẩn Vân Thượng Nhân buông tiếng khóc to.
- Äồ tôn Hoa SÄ© Kiệt cúi lạy ra mắt sÆ° thúc tổ! Tiếng khóc gào của Hoa SÄ© Kiệt khiến ẩn Vân Thượng Nhân đần dần tỉnh lại, đôi mắt lá» lệch thất thần rá»i di lên khuôn mặt chàng, sắc mặt hiện đầy vẻ kinh ngạc, mấp máy môi mấy cái má»›i phá»u phào được thành lá»i:
- Con là...Hoa Sĩ Kiệt ?...
Hoa Sĩ Kiệt nước mắt đầm đìa gật đầu:
- Vâng ! Äồ tôn chính là Hoa SÄ© Kiệt , sÆ° thúc tổ ngÆ°á»i...
ẩn Vân Thượng Nhân gắng sức dùng cánh tay phải run rẩy khoát chận lá»i chàng, giá»ng đứt Ä‘oạn và yếu dần...
- Con phải...Nga Mi phái...báo...báo thù...
Hoa Sĩ Kiệt càng khóc nức nở, vội gật đầu không đáp.
ẩn Vân Thượng Nhân đã thở hắt ra, lồng ngá»±c càng phập phồng dữ dá»™i, cố gom lấy sức tàn mấp máy đôi môi, khá lâu sau má»›i thá»u thào được mấy tiếng khẽ nhÆ° gió thoảng:
- Mau... đến... ảo Vân... Phong...dưới suối... phún... phún... huyết... bên trên... một cục...
Giá»ng nói của ông đã quá mảnh không sao nghe rõ được, Hoa SÄ© Kiệt rất má»±c thông minh, biết là ẩn Vân Thượng Nhân vẫn chÆ°a hết lá»i, vá»™i ká» bên tai ông thét gá»i:
- Sư thúc tổ, ảo Vân Phong, dưới suối phún huyết trên một cục chi?...
ẩn Vân Thượng Nhân há há»ng ngáp ngáp mấy cái gom lấy chút tàn lá»±c cuối cùng...rặn ra từng tiếng:
- Trên một cục.....cục đá... có... tám... chữ... có... thể tìm đến... Băng... sơn...
luyện... thành võ... công... cái thế...
Tiếng khò khè trong cổ há»ng càng lúc càng dập dồn chẹn lấy những tiếng cuối cùng, thân hình ông đồng thá»i giật luôn mấy cái và thẳng Ä‘Æ¡ ra bất Ä‘á»™ng.
Hoa SÄ© Kiệt thấy sÆ° thúc tổ đã hết thở, ôm chặt lấy thi hài ông, gào khóc Ä‘iên cuồng, tiếng khóc càng lúc càng thê thiết não nùng, khiến Phong Trần Túy Khách đứng bên cạnh cÅ©ng mủi lòng để rÆ¡i hai giá»t lệ già nua.
Thất sát thần Bà chừng như không chịu được vụt hét lên:
- Äồ vô dụng, ngÆ°á»i chết rồi có sống lại được chăng? Cứ ôm lấy thây mà khóc mãi có ích gì?...
Hoa SÄ© Kiệt Ä‘ang thống khổ quá mức, cÆ¡ hồ muốn chết Ä‘i được, lá»i quát tháo của Thất sát thần Bà nhÆ° má»™t gáo băng sÆ°Æ¡ng dá»™i thẳng vào tâm não, khiến chàng chợt tỉnh ngá»™ ngay, vá»™i để thi hài ẩn Vân Thượng Nhân xuống, quẹt phăng nÆ°á»›c mắt, nghiến răng cung tay hằn há»c:
- Phải! Anh hùng chẳng rơi lệ, ta phải can đảm cố mà sống, để một ngày vì sư môn mà báo thù!
Phong Trần Túy Khách quay sang Thất sát thần Bà trách cứ:
- Lệ anh hùng không để rÆ¡i, chỉ vì chÆ°a gặp lúc thÆ°Æ¡ng tâm đúng mức. Gã thiếu niên này gặp phải cảnh giáo huá»· sÆ° vong, lạilà lúc tuổi trẻ dÔ xúc cảm, gặp biến cố thảm khốc nhÆ° thế tránh sao khá»i Ä‘au Ä‘á»›n muốn chết được?
Thất sát thần Bà nhẹ thở dài đáp:
- ý của già lại khác, má»™t con ngÆ°á»i gặp phải đại nạn càng phải tá» ra cÆ°Æ¡ng nghị sắt đá hÆ¡n, nÆ°á»›c mắt theo thói nữ nhi đâu có dìm được chết kẻ thù bao giá»?... Bà vụt thở dài thêm má»™t tiếng, tiếp lá»i:
- Tuy chốn giang hồ lắm mÆ°u quỉ chÆ°á»›c thần, nhÆ°ng luật trá»i rất oai linh! Bé con, hôm nay mi có thể xông vào chốn này, kể nhÆ° là phÆ°á»›c duyên kỳ ngẫu của mi...
Hoa SÄ© Kiệt vừa nghe lá»i bóng gió của đối phÆ°Æ¡ng đã hiểu ngay,vá»™i bÆ°Æ¡n bả tiến lênquì ngay trÆ°á»›c mặt Thất sát thần Bà cung kính dập đầu:
- Nếu như Thần Bà khứng chỉ điểm võ công cho vãn bối, dù đến chết vãn bối cũng chẳng dám quên ân!
Thất sát thần Bà vá»™i vụt cÆ°á»i to lên:
- Bé con thông minh, già cùng mi chẳng có duyên phận thầy trò, không nên dùng đại lÔ như thế, mau đứng dậy!
Thất sát thần Bà dứt lá»i, đôi mắt khẽ nhắm lại, lẩm bẩm má»™t mình:
- Linh đài tuy đã trừ bỠý niệm lợi danh, song vì trần thế vẫn chưa tròn nhân quả. Lẽ ra ta đã sớm “toa. hoá†rồi nhưng vì một nguyện ước dở giang cứ day dứt mãi không thôi nên còn nấn ná đến hôm nay...
Hoa SÄ© Kiệt ngắt lá»i:
- Nguyện Æ°á»›c dở giang của lão tiá»n bối, sau khi vãn bối ra khá»i chốn này, bất luận là rừng Ä‘ao hay núi lá»­a, cÅ©ng quyết vì lão tiá»n bối thá»±c hành đến vẹn tròn má»›i thôi!
Thất sát thần Bà lại cÆ°á»i lên lanh lảnh, khẽ phất chiếc tay áo vá» phía chàng, Hoa SÄ© Kiệt Ä‘ang quì dÆ°á»›i đất, chợt cảm thấy má»™t luồng nhu lá»±c êm ái nâng chàng đứng ngay dậy.
Giá»ng cÆ°á»i của Thất sát thần Bà kéo dài má»™t lúc khá lâu, Ä‘á»™t nhiên bà ngÆ°ng hẳn tiếng cÆ°á»i, trầm tÆ° nghÄ© ngợi má»™t lúc, rồi buông ra má»™t tiếng thở dài ảo não.
Hoa Sĩ Kiệt khoanh tay đứng nghiêm cung kính:
- Lão tiá»n bối có nguþện Æ°á»›c chi chÆ°a tròn, xin cứ nói ra, vãn bối... Thất sát thần Bà khoát tay ra dấu Hoa SÄ© Kiệt đừng nói thêm, Ä‘oạn lầm bầm má»™t mình:
- “ Trên Ä‘á»i lắm chuyện hận, hận nhứt phản sÆ° môn...†Hoa SÄ© Kiệt lá» má» cảm thất Thất sát thần Bà dÆ°á»ng nhÆ° có chuyện tâm trá»ng đại chỉ ẩn kín trong lòng, không thể bá»™c lá»™ cùng ngÆ°á»i ngoài, chàng lanh đỡ lá»i:
- Nếu nhÆ° lão tiá»n bối có chuyện khó nói thành lá»i, không ngại cứ viết lên giấy phong kín lại, rồi chỉ thị cho vãn bối...
Thất sát thần Bà lại than dài một tiếng:
- Những chuyện thÆ°Æ¡ng tâm nhất trên trần thế, khổ thay không thể bá»™c lá»™ cùng ngÆ°á»i, Bé con! NgÆ°Æ¡i quả minh Ä‘oán được ý ngÆ°á»i, trÆ°á»›c giá» phút già đây toa. quan vá» cảnh khác nhất định Ä‘em bảy môn tuyệt há»c bình sinh truyá»n thụ lại cho mi! Hoa SÄ© Kiệt vòng tay xá dài:
- Äa tạ lão tiá»n bối có lòng Æ°u ái! Bá»—ng khi ấy, tÆ° xa thoang thoảng vá»ng vào nhà mấy tiếng hú quái lạ, Hoa SÄ© Kiệt mặt liá»n đổi sắc:
- “Äám đồ đệ của Xà Hà tiên tá»­, dÆ°á»ng nhÆ° chúng đã tiến đến trÆ°á»›c căn nhà rồi!†Thất sát thần Bà cÆ°á»i dài:
- NgÆ°Æ¡i không cần sợ hãi, ta có cách khiến chúng phải rá»i Ä‘i!
Dứt lá»i cất cao giá»ng gá»i:
- “ Lục bảo nhi†mau mau ra ngoài bảo “Tam bảo nhi†hãy lập tức thả hai nàng ấy ra và cảnh cáo cho há» biết nÆ¡i đây là chá»— tịnh tu của Thất sát thần Bà, cấm không cho ngÆ°á»i đến quấy nhiÔu, bằng không sẽ giết chết chẳng dung! Sau má»™t tiếng dạ to, từ trong nhà bay vụt ra má»™t con két khổng lồ, nhanh nhÆ° chá»›p xẹt tuốt ra ngoài, không bao lâu sau tiếng rú hò quái lạ Ä‘á»u im bặt!
Thất sát thần Bà quay sang Phong Trần Túy Khách cÆ°á»i ôn tồn:
- NÆ¡i đây chẳng có rượu ngon để khoản đãi khách quí, chỉ có ba viên linh dược trị thÆ°Æ¡ng xin tặng ngÆ°á»i, uống xong cứ ở lại đây Ä‘iá»u dưỡng má»™t ngày là lành hẳn và ngÆ°á»i cứ tá»± tiện rá»i nÆ¡i đây càng sá»›m càng tốt!
Phong Trần Túy Khách liá»n tiếp lấy ba hoàn thuốc, vòng tay cảm kích:
- Äa tạ lòng tốt của Thần Bà, còn chuyện chi khác Thần Bà cần đến lão say ta ra sức nữa chăng?
Thất sát thần Bà khoát tay:
- Không! Ba viên thuốc kia, kể nhÆ° trả đại ân của hai mÆ°Æ¡i năm vá» trÆ°á»›c, già chẳng dÆ° thì giá» hầu chuyện cùng ngÆ°á»i. Vì cần phải truyá»n thụ võ công cho đứa bé này!
Dứt lá»i liá»n đứng phắt dậy, kẹp lấy Hoa SÄ© Kiệt lách mình mất hút vào sau nhà!
Nhìn qua thân pháp lạ lùng của Thất sát thần Bà, Phong Trần Túy Khách rất mực kinh ngạc “ồ†khẽ một tiếng và lẩm bẩm:
- Hai chân của Thất sát thần Bà như chẳng còn, nguyên do vì đâu kìa?
Tài sản của minhtien384

  #9  
Old 06-04-2008, 08:00 PM
minhtien384's Avatar
minhtien384 minhtien384 is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 869
Thá»i gian online: 1 ngày 4 giá» 22 phút
Xu: 0
Thanks: 89
Thanked 2 Times in 1 Post
Post Ma Nữ Äa Tình (Hồi 9)

Hồi 09:Yêu thương và thù hận

Ba ngày sau, khi hoàng hôn phủ xuống, từ một miệng hang phía sau miếu, đột nhiên xuất hiện một gã thiếu niên áo trắng chính là Hoa sĩ Kiệt tục gia đệ tử của phái Nga Mi.
Sau khi khuân mấy tảng đá lắp kín miệng hang, chàng vận lực lên đầu ngón tay khắc sâu vào mặt đá cứng sáu chữ:
- “Thất sát thần bà chi má»™â€.
Và chàng quỳ sụp xuống, sì sụp khấn vái mà nước mắt đoanh tròng:
- Thần Bà lão tiá»n bối, cầu xin anh linh ngÆ°á»i an nghỉ, những sá»± việc dở dang của lão tiá»n bối phong kín trong chiếc túi vải đây, vãn bối nguyện sẽ vì ngÆ°á»i tiếp tục hoàn thành tại Äá»™ng Äình Hồ vào mùa thu tá»›i... Di thể sÆ° thúc tổ của vãn bối, cÅ©ng xin tạm mai táng gần đây, chá» sau khi suối thâm cừu dá»n sạch vãn bối sẽ trở lại trùng tu phần má»™...
Khấn xong, chàng chầm chậm đứng lên, tung mình thoát ra khá»i miếu...
Vầng trăng đã chênh chếch vá» tay, màu trá»i đã bắt đầu dá»±ng lên má»™t ngày mai khác...
Chàng nhớ lại một đêm của ba ngày vỠtrước bị thầy trò của Xà Hà tiên tử đuổi chạy như chó nhà hoang, xơ bơ xấc bấc lủi nhanh vào miếu để trốn lánh, nghĩ đến nỗi đắng cay khốn đốn ấy, lửa thù không khói ngun ngút trào sôi.
Chỉ võn vẹn ba đêm ngày dÆ°á»›i hầm sâu, Thất Sát Thần Bà đã Ä‘em bình sanh bảy môn tuyệt há»c quí báu “Băng quyá»n trấn sÆ¡n hàâ€, “Thất cầm trảoâ€, “Thần Ma ngÆ° phongâ€, “Thiên CÆ¡ chỉâ€, “Äông Hải đồ kìnhâ€, “Xảo Yến xuyên vân†cùng “Thể phong xung thiên†truyá»n thụ cả cho chàng, sau đấy lại còn áp dụng phÆ°Æ¡ng pháp khai đỉnh của Phật môn, Ä‘em tất sinh chân lá»±c của ngÆ°á»i rót sang cÆ¡ thể chàng.
Những dĩ vãng ấy tựa như những bức ảnh nối dài liên tục quay vỠtrên ký ức, khiến Hoa sĩ Kiệt dâng lên một nổi bùi ngùi thương cảm.
Chàng không sao dằn được sự trào trộn của tâm linh, ngửa đầu hú lên một tiếng dài hùng tráng.
¢m thanh lanh lảnh rá»n vang tá»±a nhÆ° tiếng rồng gầm cá»p réo, vá»ng ngút từng mây, dá»™i rung sÆ¡n nhạc, khiến hàng cổ thụ bá»c quanh ngôi cá»— miếu, cành lá phải xào xạc lung lay.
Hoa sĩ Kiệt vừa kinh ngạc lẫn vui mừng, chàng không ngỠchỉ trong ba ngày đêm ngắn ngủi, công lực đã tăng tiến đến mức độ nhanh chóng đến thế.
Chàng đâu hiểu rằng Thất Sát Thần Bà, khi áp dụng phương pháp Phật môn khai đỉnh, đã quyết tâm đem toàn bộ chân lực bản thân, rót sang tất cả cho chàng, nhỠđấy mà công lực chàng đã tăng tiến chày bực như được qua năm, sáu mươi năm trui luyện.
Trong lòng vô cùng phấn chấn, Hoa sÄ© Kiệt nắm chặt đầu quyá»n, vung thẳng vào không khí thệ nguyện:
- Ta phải báo thù, vì sư huynh đệ Nga Mi phái mà tẩy sạch huyết thù.
Chàng chỉ thuận tay phẩy Ä‘á»™ng đầu quyá»n, thế nhÆ°ng kình phong vẫn theo đó thoát ào ra vá»›i má»™t sức mạnh lệch bể nghiên non, tông thẳng đến má»™t cá»™i cổ thụ trÆ°á»›c mặt.
Rắc!....
Cùng vá»›i má»™t tiếng Ä‘á»™ng vừa vang lên, cá»™i cổ thụ to hÆ¡n ba ngÆ°á»i ôm, bá»—ng gãy gá»n làm đôi và ngã ầm xuống, lá cành tÆ¡i tả bay văng. Hoa sÄ© Kiệt đứng lặng ngÆ°á»i má»™t chá»—, chàng không sao tin tưởng ở mình có được má»™t công lá»±c kinh hồn nhÆ° thế. Äang lúc chàng đứng thừ ngÆ°á»i ra bàng hoàng, từ trên má»™t ngá»n cổ thụ khác nhảy phóc xuống má»™t ngÆ°á»i, chân vừa chấm đất đã lạnh lùng cất tiếng:
- Nữa đêm khuya khoắt, không hiểu ở đâu lỠmò đến một tên khùng như thế!
Hoa sÄ© Kiệt nghe xong rúng Ä‘á»™ng cả tinh thần, tiếng nói của ngÆ°á»i ná» tuy rất khẽ, nhÆ°ng cảm thấy nhÆ° bị những nhát búa ngàn cân đập mạnh lên tâm khảm.
Hiển nhiên là kẻ phát ra tiếng nói có một nội lực vô cùng hùng hậu.
Hoa sÄ© Kiệt sau phút định thần, liá»n nhấc mắt quan sát đối phÆ°Æ¡ng, nhãn lá»±c của chàng lúc ấy rất Ä‘á»—i sắc bén, tuy dÆ°á»›i bóng trăng tà lá» má», bóng ngÆ°á»i ấy lại rất nhá» nhắn, nhÆ°ng vẫn nhìn thấy được mái tóc dài óng ả phủ xõa bá» vai chỉ có diện mạo và sắc phục là không nhìn được rõ lắm.
Hoa sĩ Kiệt phán đoán đối phương là một cô gái, nên hừ lạnh lùng cất tiếng:
- Trai không đấu với gái, chó không tranh với gà!
Dứt lá»i quay ngoắt ngÆ°á»i cất bÆ°á»›c vá» hÆ°á»›ng Tây Nam của ngôi miếu.
Chân chàng chưa kịp nhấc bước, phía sau lưng đã có tiếng quát to:
- Äứng lại!
Hoa sÄ© Kiệt thoáng sá»­ng sốt, khá»±ng ngay bÆ°á»›c chân, gay gắt há»i:
- Cô bảo ai đứng?
Thanh âm của chàng rất Ä‘á»—i âm trầm, cố ý dùng mÆ°á»i thành công lá»±c để phát ra.
Bóng ngÆ°á»i ná» khẽ giật mình, chậm rãi bÆ°á»›c sang nhìn chàng cÆ°á»i khẩy:
- Nơi đây trừ ngươi ra, không lẽ ta nói chuyện với đá được à?
Khi tiến đến còn cách trÆ°á»›c mặt Hoa sÄ© Kiệt Ä‘á»™ năm bÆ°á»›c, ngÆ°á»i ná» má»›i dừng chân lại.
Nhá» khoảng cách gần gÅ©i ấy, Hoa sÄ© Kiệt lúc đó má»›i có dịp quan sát dung mạo đối phÆ°Æ¡ng, dù dÆ°á»›i ánh trăng lá» má» vẫn hiện rõ má»™t sắc đẹp má»· miá»u thoát tục, qua bá»™ sắc phục màu vàng trang nhã, bó gá»n lấy thân hình yêu kiá»u.
Hoa sÄ© Kiệt không khá»i buá»™t miệng kêu lên:
- Quả là một giai nhân dưới ánh trăng!
Bị lá»i khen vụng vá» của chàng, thiếu nữ không khá»i Ä‘á» bừng đôi má, thẹn thùng gục đầu xuống, nhÆ°ng chỉ phút giây lại ngá»­ng lên, ánh mắt long lanh nhÆ° giòng Ä‘iện lạnh, tỉa thẳng vá» phía Hoa sÄ© Kiệt, giá»ng nói thật thanh trong nhÆ°ng không kém phần ngạo nghá»…:
- Mi nhận thấy ta đẹp lắm à?
Hoa sÄ© Kiệt má»›i chợt cảm thấy mình lỡ lá»i, đối vá»›i má»™t thiếu nữ xa lạ, đáng lý không nên thốt lên những lá»i kém nhã nhặn nhÆ° thế, nên trÆ°á»›i lá»i há»i vặn của thiếu nữ, chàng ấp a ấp úng chẳng thành lá»i.
Thiếu nữ áo vàng ná» thấy Hoa sÄ© Kiệt Ä‘á» mặt tía tai đứng trÆ¡ ra má»™t chá»— nhÆ° tượng phá»—ng không khá»i buồn cÆ°á»i trong lòng, nhÆ°ng ngoài mặt nàng vẫn phá»›t tỉnh nhÆ° thÆ°á»ng, lạnh lùng tiếp lá»i:
- Mi thấy gái đẹp là thích mê đi chăng?
TrÆ°á»›c lá»i lẽ khinh thÆ°á»ng và đầy mỉa mai của thiếu nữ, Hoa sÄ© Kiệt cau hẳn đôi mày kiếm, hừ lên má»™t tiếng lá»›n hằn há»c đáp ngay:
- Tại hạ không phải là hạng công tử phóng đãng, trái nết lang tâm như thế, cô nương chớ hiểu lầm! Hiện tại hạ có việc gấp phải đi ngay, không thể hầu chuyện lâu được.
Dứt lá»i lại quay phắt mình, hấp tấp rá»i Ä‘i.
Thiếu nữ áo vàng quát to ngăn lại:
- Khoan Ä‘i đã! Bổn cô nÆ°Æ¡ng còn có lá»i há»i mi, nếu mi đáp chẳng suông, đừng mong an toàn mà rá»i Ä‘i! Hoa sÄ© Kiệt vốn tánh cao ngạo khác thÆ°á»ng, nghe qua lá»i xấc xược nhÆ° thế, tức tốc dừng chân quay phắt lại, to tiếng gằn lá»i:
- Tôi và cô là hai kẻ xa lạ nhau, vô duyên vô cá»›, không có quyá»n hạn bắt buá»™c tại hạ phải trả lá»i những gì cô định há»i.
Thiếu nữ nhếch môi cÆ°á»i lạt:
- Äêm nay chúng ta ngẫu nhiên bèo mây gặp gỡ, đấy chẳng qua vì vấn Ä‘á» ta nêu ra quả khó đáp, mi định viện cá»› khá»i đáp để chuồn mà thôi! Hoa sÄ© Kiệt là tay văn võ kiêm toàn, thầm tá»± phụ mình là ngÆ°á»i thông minh xuất chúng, dá»… đâu chịu nổi lá»i khinh thị của kẻ khác, huống hồ kẻ ấy là má»™t thiếu nữ yếu Ä‘uối mảnh mai, giận dữ gằn:
- Muốn há»i gì nói mau!
Thiếu nữ trên khuôn mặt mịn màng nhÆ° được phủ thêm má»™t lượt sÆ°Æ¡ng băng cÆ°á»i dá»­ng dÆ°ng há»i:
- NgÆ°á»i Ä‘á»i trong muôn vạn mối duyên, khiến ngÆ°á»i khốn đốn là duyên chi?
Câu há»i vừa lạ lùng lại bí hiểm ấy, khiến Hoa sÄ© Kiệt không khá»i đôi giây ngÆ¡ ngác vì vấn Ä‘á» bao hàm quá phức tạp, phàm những thứ bắt ngÆ°á»i ta mê Ä‘á»u là những thứ Ä‘Æ°a con ngÆ°á»i đến chá»— khốn đốn, chẳng hạn nhÆ° tá»­u, sắc, tài khí,...
Chàng khẽ nghÄ© ngợi má»™t lúc liá»n há»™i ý đáp ngay:
- Theo lá»i cô nÆ°Æ¡ng há»i thì khiến ngÆ°á»i khốn đốn trong vạn mối duyên có lẽ là “lÆ°á»›i tình†vậy!
Thiếu nữ nhếch môi cÆ°á»i nhẹ gật đầu:
- Lá»i ngÆ°Æ¡i đáp rất đúng, đủ thấy văn tài ngÆ°Æ¡i chẳng hèn, giỠđây ta khảo sát đến võ công của ngÆ°Æ¡i.
Hoa sÄ© Kiệt nghe xong chẳng khá»i nghÄ© thầm:
- Äôi bên vốn là kẻ xa lạ nhau, thế tại sao nàng đối vá»›i ta vô lá»… nhÆ° thế, có khác nào là má»™t sá»± Ô nhục cho ta!
Thầm nghÄ© đến đấy, chàng tức tối hừ giá»ng mÅ©i luôn mấy tiếng lạnh lạt cất lá»i:
- Xin cô nÆ°Æ¡ng bá» lá»—i cho, tại hạ không đủ thì giỠđể tiếp đón cái nhã hứng ấy, cô nÆ°Æ¡ng tìm ngÆ°á»i khác mà khảo sát.
Thiếu nữ áo vàng cÅ©ng hừ trả luôn mấy tiếng, chẩu môi tiếp lá»i:
- Gặp mương mới bắc cầu, chẳng phải oan gia chẳng đụng đầu, bản cô nương nhất định khảo sát cá nhân ngươi mà thôi!
Lá»i vừa thốt dứt, tay phải nhấc lên, từ chiếc bàn tay nõn nà nhÆ° ngá»c chuốc ấy, thoát ra má»™t luồng kình lá»±c trầm mãnh nhÆ° thái sÆ¡n, ập thẳng đến lồng ngá»±c chàng trai.
Hoa sÄ© Kiệt không sao ngỠđược cô gái cổ quái trÆ°á»›c mặt vừa hô là đánh liá»n, khoảng cách giữa đôi bên rất gần, đợi khi chàng cảnh giác được và giÆ¡ tay phản đòn đã muá»™n rồi.
Sau má»™t tiếng há»± mạnh, ngÆ°á»i chàng đã bị ngá»n chưởng phong quét trúng, lăn tròn má»™t hÆ¡i bảy tám thÆ°á»›c xa.
Thiếu nữ tròn mắt “ồ†lên một tiếng kinh ngạc:
- Sao ngÆ°Æ¡i lôi thôi chậm chạp quá thế! Lúc nãy nghe tiếng hú của mi cùng mục kích mi dùng chưởng đánh gãy cổ thụ, dÆ°á»ng nhÆ° là má»™t cao thủ ná»™i gia, cá»› sao má»™t chưởng của ta đỡ cÅ©ng không nổi thế?
Miệng thốt, ngÆ°á»i nàng đã nhoài theo đỡ Hoa sÄ© Kiệt, thấy chàng đôi mắt nhắm nghiá»n, khoé miệng rịn máu tÆ°Æ¡i, châu thân bụi đất bám đầy, trạng thái rất Ä‘á»—i tiá»u tụy...
Chừng nhÆ° bị thÆ°Æ¡ng khá trầm trá»ng, Hoa sÄ© Kiệt ngã gá»n vào lòng cô gái, thiếu nữ thấy thế càng lo âu, tá»± trách lấy mình:
- Ta bậy quá, đánh ngÆ°á»i ra nông nổi thế nầy!
Vừa nói nàng vừa cho tay vào túi để tìm thuốc trị thÆ°Æ¡ng cho chàng, bất thình lình Hoa sÄ© Kiệt bá»—ng rÆ°á»›n ngÆ°á»i lên áp nhẹ môi mình lên đôi môi thiếu nữ, Ä‘oạn tung mình đứng phắt dậy cÆ°á»i khanh khách:
- Tại hạ cũng cần khảo nghiệm xem “lưới tình†của cô đã khốn đốn hay chưa?
Thiếu nữ áo vàng má»™t tay bận đỡ lấy Hoa sÄ© Kiệt, tay kia Ä‘ang loay hoay tìm thuốc trị thÆ°Æ¡ng, và lại không ngá» Hoa sÄ© Kiệt có thể giở trò nhÆ° thế, giận đến run rẩy cả châu thân, đôi má cÅ©ng bừng bừng e thẹn, hằn há»c nghiến răng:
- Không ngỠmột kẻ như mi lại giở trò khinh bạc như thế, đêm nay mi chóng mắt mà nhìn ta xử trí.
Hoa sÄ© Kiệt lại cÆ°á»i to:
- CônÆ°Æ¡ng ban cho tôi má»™t chưởng suýt nữa là Ä‘i Ä‘á»i, giá» còn định hạ Ä‘á»™c thủ nữa chăng?
Thiếu nữ trÆ°á»›c sá»± trêu chá»c của chàng, giận càng trào sôi, mím môi rít lên:
- Äồ vô lại vá» vÄ©nh để giở trò đồi bại, coi chừng ta sẽ dần nát xÆ°Æ¡ng gân ngÆ°Æ¡i ra, cho kỳ tàn phế má»›i thôi!
Lồng trong tiếng quát, đôi tay nâng từ từ đẩy nhẹ tới trước.
Hoa sÄ© Kiệt nghe lá»i cảnh báo của thiếu nữ cÅ©ng giật mình, nhÆ°ng khi nhìn thấy lối xuất thủ chậm chạp nhÆ° thế thầm hiểu là nàng không phải giận dữ thật tình, chàng không vung tay chống trả mà vá» xịu mặt đáp:
- Cô nương hà tất muốn đánh tại hạ cho kỳ được thế?
Tuy vậy chàng cÅ©ng cẩn thận vận tụ khí Ä‘Æ¡n Ä‘iá»n Ä‘Æ°a lên đôi tay, tích thế s½n sàng quyết kỳ nầy không còn cảnh Ä‘Æ°a lÆ°ng chịu đòn nhÆ° khi nãy.
Äôi bàn tay thiếu nữ vừa nhích Ä‘á»™ng ra trÆ°á»›c, lập tức có hai luồng kình phong tốc thẳng vào lÆ°ng đối thủ.
Hoa sÄ© Kiệt cấp tốc dùng thế “Bài lảng xuyên ba†(rê sóng xuyên qua) vượt qua khá»i vòng khí kình của cô gái.
Thân hình thừa lức còn lÆ¡ lững ná»­a chừng, chàng vá»™i đạp chân quẩy ngÆ°á»i trở lại, má»™t chiêu “phân hoa phất liá»…u†đồng thá»i tủa ra nhÆ° sấm sét, ngÆ°á»i chàng theo đà của luồng chưởng kình đáp nhanh xuống đất.
Thiếu nữ ngang nhiên đứng yên má»™t nÆ¡i chẳng tránh né, tay phải má»™t chiêu “Vân tá»a phong sÆ¡n†(mây toa? núi gió) phong kín lấy thế công của Hoa sÄ© Kiệt, tay trái tiếp nối má»™t chiêu “Hắc hổ đào tâm†(cá»p Ä‘en móc tim) chá»™p vút vào lồng ngá»±c chàng.
Hoa sÄ© Kiệt cấp tốc lặng ngÆ°á»i tránh Ä‘i, thu tay biến thế phản công...
Hai ngÆ°á»i quần nhau dữ dá»™i trên 50 hiệp vẫn không phân thắng bại.
Hoa sÄ© Kiệt càng đấu càng kinh ngạc, cảm thấy chiêu thế của đối phÆ°Æ¡ng không những kiện toàn quy cÅ© mà biến hóa cÅ©ng thần tốc dị thÆ°á»ng, nhÆ°ng má»—i khi quyá»n chưởng vừa chạm đến ngÆ°á»i chàng là thâu hồi lại ngay, chứng tá» là nàng chẳng có ý hại thÆ°Æ¡ng chàng, bằng chẳng vậy, chàng đã sá»›m bá» mạng dÆ°á»›i tay nàng từ lâu. Do đấy mà chàng cÅ©ng chẳng giở đến bảy môn tuyệt há»c của Thất Sát Thần Bà mà chỉ Ä‘em những chiêu thế thông thÆ°á»ng ra đối phó.
Thiếu nữ Ä‘á»™t nhiên tung ngÆ°á»i ra phía sau, lên tiếng há»i:
- NgÆ°Æ¡i suốt ba ngày đêm trong Ä‘á»™ng của Thất Sát Thần Bà, tất có gặp duyên may sao chẳng Ä‘em tuyệt chiêu há»c được ra ứng dụng để ta thưởng thức thá»­ xem!
Hoa sÄ© Kiệt thở dài má»™t tiếng nghiêm giá»ng:
- CônÆ°Æ¡ng đã bảo qua, chúng ta ngẫu nhiên bèo mây gặp gỡ, ấy vẫn là duyên. Vả lại tại hạ cùng cô nÆ°Æ¡ng bình sanh chÆ°a quen biết qua, cÅ©ng chẳng có mối thù sâu cách nhÆ° đất trá»i, cÅ©ng chẳng há» mối hận ba sông bốn bể, tá»™i chi mà hạ Ä‘á»™c thủ nhÆ° thế.
Thiếu nữ bổng xạm mặt cất tiếng cÆ°á»i lạnh lạt:
- Ngươi không hạ độc thủ, thì ta hạ vậy, bằng không...
Hoa sÄ© Kiệt rất đổi kinh mang, cảm thấy thiếu nữ trÆ°á»›c mặt, càng lúc càng kỳ bí khác thÆ°á»ng, mừng giận không chừng, chàng cÅ©ng nghiêm ngay sắc mặt, đáp lại:
- Nếu như cô nương nhất định hạ độc thủ, tại hạ...
Từ phía sau ngôi miếu hoang, thình lình vá»ng lại má»™t chuá»—i tiếng Ä‘á»™ng lào xào thật khẽ, thiếu nữ mặt liá»n đổi sắc, vụt thét to:
- Tên ác đồ lải nhải lắm lá»i kia, sang năm cÅ©ng đêm nầy chính là ngày giá»— kỵ của ngÆ°á»i.
Lồng trong tiếng quát, đòn lạ đã như sấm sét bay nhanh ra đột kích chàng.
Hoa sÄ© Kiệt mắt tai rất linh mẫn, chàng phát giác ra ngay là vì nÆ¡i sau miếu có ngÆ°á»i sắp sá»­a đến, nên cô gái trÆ°á»›c mặt má»›i thay đổi được thái Ä‘á»™ má»™t cách nhanh chóng nhÆ° thế. Chàng lập tức tràn mình nhảy vá»t ra phía sau xa hÆ¡n trÆ°Æ¡ng.
Thiếu nữ quát lên lanh lảnh:
- c đồ tính chạy trốn đây chăng?
Thân ảnh đã nhÆ° làn chá»›p vá»t lao theo hÆ°á»›ng chàng.
Hoa sĩ Kiệt chớp động song chưởng quát to:
- Cẩn thận! Cô có biết chiêu này chăng?
Lá»i vừa dứt, má»™t ngá»n Băng hồn chưởng tá»a ra nhÆ° thác đổ.
Thiếu nữ nhanh nhÆ° cắt trân mình sang cạnh tránh thoát, tay tả chá» giữ vào khoảng trống luôn mấy lượt, kình lá»±c tá»± nhÆ° sóng nÆ°á»›c trÆ°á»ng giang cuồn cuá»™n xô lên đón lại.
Hoa sĩ Kiệt giật mình kêu thầm:
- Chưởng chi mà lạ thế?
NhÆ°ng thá»i gian cấp bách, không cho phép chàng nghÄ© ngợi thêm, Hoa sÄ© Kiệt cấp tốc ứng dụng ngay tuyệt há»c thứ nhất của Thất Sát Thần Bà truyá»n thụ, má»™t ngá»n “Bàng quyên trấn sÆ¡n hà†đã theo tay thoát ra. Äôi bên kình lá»±c tông mạnh vào nhau phát ra má»™t tiếng nổ “bằng†nhÆ° sấm Ä‘á»™ng cÆ¡ hồ rung rinh cả đất trá»i.
Thiếu nữ thừa khi tiếng nổ vang động, hấp tấp lên tiếng khuyên chàng:
- CÆ°á»ng địch bốn bên rình rập, tÆ°á»›ng công nên sá»›m thoát thân!
Hoa sĩ Kiệt cảnh giác rất nhanh, nghe qua đã hội ý ngay, giữa vầng bụi cát bay mù mịt do dư lực của hai luồng chưởng phong hốt lên, chàng hấp tấp thoát nhanh vỠhướng Tây Nam mất dạng.
Trá»i đã bình minh, Hoa sÄ© Kiệt càng gia tăng thêm tốc Ä‘á»™ đôi chân để thâu ngắn Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng.
Äá»™t nhiên...
Từ phía sau lÆ°ng vá»ng lại má»™t giá»ng quát to:
- Äứng lại!
Kẹp theo tiếng quát, một luồng kình phong từ phía sau lưng ập tới! Hoa sĩ Kiệt lập tức đứng lại, với tay quật chéo ra sau một chưởng. Bình...
ầm...
Kình lực được dịp tông thẳng vào nhau, nổ lên một tiếng bung tai chai óc.
Hoa sÄ© Kiệt gượng được bÆ°á»›c chân, nhảy tá»›i phía trÆ°á»›c hÆ¡n bảy, tám bÆ°á»›c má»›i ká»m vững bá»™ đứng, máu huyết trá»™n trào trong cÆ¡ thể, hai mắt thấy tóe hoa sao.
Hoa sÄ© Kiệt cấp tốc quay lại nhìn, cách trÆ°á»›c mặt chàng Ä‘á»™ năm bÆ°á»›c, đối thủ là má»™t thiếu nữ áo xanh, phong tÆ° má»· lệ tuyệt trần, song sắc mặt lạnh lùng nhÆ° sÆ°Æ¡ng băng đá lạnh, ánh mắt ngá»i ngá»i sát khí.
Nhìn thấy lại là má»™t thiếu nữ, Hoa sÄ© Kiệt thở phào má»™t hÆ¡i nhẹ nhá»m ôn tồn há»i:
- Cônương và tại hạ xưa nay chẳng quen biết nhau vì sao lại đánh trộm một chưởng vào lưng tại hạ như thế?
Thiếu nữ áo xanh vẫn lạnh lùng như vô cảm giác:
- Ta không những muốn đánh trộm mi một chưởng mà còn muốn kết liễu cả mạng tiểu tử mi là khác!
Hoa sĩ Kiệt không dằn được tức giận:
- Tại hạ vá»›i cô không thù cÅ©ng chẳng oán, vì sao má»›i thấy mặt đã muốn giết tại hạ, có lẽ cô nhận lầm ngÆ°á»i rồi!
Thiếu nữ áo xanh hừ lên má»™t tiếng nặng ná», nhếch môi lạnh lạt:
- Không lầm chút nào cả, ranh con phải chăng là kẻ đã thoát chết trên đỉnh Nga Mi? Tên gì hỠchi nói mau!
Hoa sĩ Kiệt đã hết phương dằn chế, nạt to:
- Con tiện tì hèn hạ kia, mi có tÆ° cách chi mà hạch há»i đến căn c Æ¡ nguồn gốc của ta? Phải chăng mi cháu chít há»c trò của mụ Xà Hà tiên tá»­?
Thiếu nữ áo xanh cũng nạt lại:
- Lai lịch của bản cô nÆ°Æ¡ng, mi cÅ©ng chẳng đủ tÆ° cách để há»i. Hôm nay là ngày cuối của mi, chá» gì mà chÆ°a ngoan ngoãn cúi đầu chịu trói! Hoa sÄ© Kiệt chín phần mÆ°á»i đã Ä‘oán ra đối phÆ°Æ¡ng là đệ tá»­ của Xà Hà tiên tá»­, từ tâm linh chàng bá»—ng hiện thật rõ những bức tranh đẫm máu của dÄ© vãng, đôi mày kiếm chàng vụt cau lại, ánh mắt tóe ra má»™t luồng sát khí rợn ngÆ°á»i, ngẩng đầu rú lên má»™t tiếng dài hùng tráng!
Thiếu nữ áo xanh xạm mặt cÆ°á»i gay:
- Tiểu tá»­ còn chi mà kêu hú ủm tá»i nhÆ° thế? Mau nạp mạng đây!
Thân hình liá»n theo đấy khẽ rùn mình, bàn tay ngá»c chuốt nhoáng lên nhÆ° Ä‘iện chá»›p, không khí bốn bên cÆ¡ hồ bị làn chưởng kình hút theo ào ào lao thẳng vá» hÆ°á»›ng Hoa sÄ© Kiệt.
Chưởng pháp cÅ©ng nhÆ° thân pháp của nàng Ä‘á»u tinh diệu thâm sâu mà Hoa sÄ© Kiệt bình sinh chÆ°a thấy ai bì kịp.
Chàng dám đâu chần chá», chân quay nhẹ má»™t vòng, áp dụng môn khinh công kỳ ảo “Thần Ma ngÆ° phong†tuyệt há»c thứ ba của Thất Sát Thần Bà, toàn thân bổng nhiên gập lại và bật thẳng trở lên, gót chân đồng thá»i búng nhanh khá»i mặt đất, thân hình tá»±a nhÆ° má»™t con tôm bắn vút lên cao hÆ¡n trượng.
Chàng đảo mắt giữa không trung, ứng dụng ngay phÆ°Æ¡ng thức “Hậu sÆ¡n đả hổ†của Phong Trần Túy Khách chỉ giáo, tống mạnh vào sống lÆ°ng thiếu nữ má»™t quyá»n.
Thiếu nữ áo xanh kinh hãi đến toát mồ hôi hột, lòng nhủ thầm:
- Võ công của tên tiểu tá»­ nầy dÆ°á»ng nhÆ° tiến bá»™ khá nhiá»u, đúng là tà môn!
Tuy Ä‘ang tÆ° lá»±, nàng cÅ©ng vá»™i nhất Ä‘á»™ng thân ảnh quát lên má»™t tiếng lanh lảnh, song chưởng vÅ© lá»™ng nhÆ° thoi Ä‘Æ°a, chập chá»n trên dÆ°á»›i trong ngoài, khít khao dÆ°á»ng nhÆ° má»™t màn lÆ°á»›i nhện, kình khí không ngá»›t đùn thẳng vào hÆ°á»›ng trung tâm.
Hoa sÄ© Kiệt càng đấu càng hãi hùng lo sợ, cảm thấy thiếu nữ áo xanh trÆ°á»›c mặt chẳng nhữnng lang Ä‘á»™c mà võ công cao thâm khó lÆ°á»ng.
Dù rằng chàng liên tiếp gặp được kỳ ngẫu, luyện thành khá nhiá»u tuyệt há»c, nhÆ°ng kinh nghiệm đối địch thiếu sót, há»a hầu lại chÆ°a đủ, thành thá»­ chẳng phát huy được tận cùng. Bá»—ng dÆ°ng bị phủ chụp trong vòng đại chưởng ảnh, Hoa sÄ© Kiệt không khá»i rối trí mất thần, hai tay chá»™p lia ra trÆ°á»›c chẳng biết là chiêu số gì?
NhÆ°ng thiếu nữ áo xanh vụt biến ngay sắc mặt cấp tốc vá»t lùi lại phía sau bảy, tám thÆ°á»›c và kinh ngạc kêu lên:
- Thất Cầm trảo! Phải Thất Sát Thần Bà dạy cho ngươi không?
Hoa sĩ Kiệt đáp lại bằng một tiếng “hừ†rõ to:
- Là ai dạy mặc ta, cô không đủ tÆ° cách để há»i, khôn hồn hãy cút nhanh tại hạ không thích giết những hạng mù má» lạm xạm!
Bị đối phÆ°Æ¡ng buông lá»i khinh rẽ, thiếu nữ áo xanh giận tái mặt quát to:
- Ranh con, có lẽ ngày tận số của mi đã đến rồi!
Chưởng trái theo vá»›i lá»i thốt nhè nhẹ phất ra, chưởng phải cÅ©ng từ từ Ä‘Æ°a ngang tá»›i trÆ°á»›c vồ xuống, trông nhẹ nhàng nhÆ° chẳng dùng sức chi.
Hoa sÄ© Kiệt nhìn thấy chưởng thế đối phÆ°Æ¡ng quá hÆ° ảo, chẳng hiểu sẽ tấn công ở phÆ°Æ¡ng nào, sợ hãi vá»™i dùng ngay chiêu “Hoành Ä‘oạn tá»a sÆ¡n†ứng đối.
Vá»›i lối đánh dùng cứng chống cứng của chàng, khiến thiếu nữ áo xanh không khá»i giật mình.
Chưởng thế của cô gái tuy còn cách lồng ngực Hoa sĩ Kiệt hơn thước nhưng chàng đã cảm thấy một luồng áp lực nặng như toà núi ập lại cơ hồ khiến chàng nghẹt thở.
Vì không hiểu rõ chiêu tuyệt há»c của cô gái mà Hoa sÄ© Kiệt hứng lấy phần thảm bại, thân hình bật tung lên cao và rÆ¡i cách xa bảy, tám thÆ°á»›c.
Chàng nằm mẹp luôn tại nơi, bất động, máu tươi không ngớt trào theo khoé mép.
Hiển nhiên là chàng bị nội thương khá nặng.
Thiếu nữ áo xanh trong cổ há»ng không ngá»›t phát ra những tiếng cÆ°á»i đắc ý, lừ lừ tiến đến chá»— chàng nằm, thấy chàng nhắm mắt im lìm máu theo khoé miệng Æ°á»›t đẫm cả hai vai áo, nàng nhếch môi cÆ°á»i hiểm Ä‘á»™c:
- Ranh con, để cô nương ban phúc cho mi thêm một bước, hầu mi sớm theo ông bà nơi cõi dưới!
Miệng thốt, bàn chân đã bung lên ngay hông của Hoa sĩ Kiệt, khiến thân hình chàng như khúc gỗ tròn lăn lông lốc trên mặt đất hơn trượng xa.
Những tưởng Hoa sÄ© Kiệt sẽ chết vì ngá»n cÆ°á»›c, nào ngá» chàng bá»—ng lồm cồm ngồi phắt dậy.
Trạng thái bất thÆ°á»ng ấy, khiến thiếu nữ áo xanh phải má»™t phen hoảng sợ, nhảy nhổm cả mình. Thêm vào đấy Hoa sÄ© Kiệt lúc đó mặt mÅ©i áo quần khắp nÆ¡ibịgai góc, quần áo rách, thÆ°Æ¡ng tích loang lá»—, máu me đầy ngÆ°á»i, tóc tai rối bù mắt lại long lên Ä‘á» ngầu, trông nhÆ° quá»· sứ từ địa ngục thoát lên.
Hoa sĩ Kiệt chầm chậm đứng lên và bước trở lại hướng đối thủ.
Thiếu nữ áo xanh rất đỗi kinh ngạc kêu lên:
- ¤!!! NgÆ°Æ¡i... ngÆ°Æ¡i trúng phải má»™t ngá»n “Vô ảnh xà yêu chưởngâ€, lại bị ta đá thêm má»™t cÆ°á»›c, thế sao vẫn chÆ°a chết? Äôi mắt long lên Ä‘á» ngầu của Hoa sÄ© Kiệt toé ra những tia sát khí rợn ngÆ°á»i, chàng rít giá»ng thét lên:
- Thiếu gia chẳng những không thể chết, mà còn muốn chẻ sống mi ra nữa kìa!
Thiếu nữ áo xanh đã lấy lại sá»± bình tÄ©nh, ngạo nghá»… cÆ°á»i to:
- Tiểu tá»­ nói chuyện nghe xa vá»i quá! ÄÆ°Æ¡ng kim võ lâm, kẻ nào thấy chúng ta lại chẳng sợ! Ranh con ngu ngốc kia, ngÆ°Æ¡i có biết bản cô nÆ°Æ¡ng là ai không?
Hoa sĩ Kiệt sầm mặt lạnh nhạt:
- Ta sớm đã rõ lại lịch của hạng tiện tì mi là bè lũ của mụ Xà Hà tiên tử trước kia, do đấy mà ta muốn chẻ sống mi ra, để báo thù cho sư phụ và sư huynh ta.
Thiếu nữ áo xanh lại buông tiếng cÆ°á»i âm trầm:
- Vốn ra ta vẫn còn có ý định tha cái mạng chó của mi, nhưng giỠđây cần phải giết mi mới được!
Miệng thốt, song chưởng đã hoa lên, thân hình xoay tít và nhấc lìa khá»i mặt đất, bất thần vá»t đến chụp lấy chàng.
Hoa sÄ© Kiệt nhìn thấy trong thế chá»™p thần tốc của thiếu nữ, ánh xanh nhấp nhóa, mÆ°á»ng tượng có muôn ngàn con rắn nhá», cất cổ phóng đên, đầu óc chàng rúng Ä‘á»™ng dữ dá»™i bàng hòang kêu lên:
- Xà yêu chỉ! Loại chỉ pháp tuyệt độc ấy, chàng đã mục kích qua mấy lần.
Và lần chàng ghi nhớ rõ hơn hết là:
- ngày mùng năm tháng năm trên Kim đỉnh Nga Mi, tất cả sÆ° phụ, cùng huynh đệ của toàn môn phái hÆ¡n trăm mạng Ä‘á»u bá» mình dÆ°á»›i ngón chỉ tàn Ä‘á»™c này!
Lá»­a hận thù khoảnh khắc thiêu đốt óc tim. Chàng không tránh né mà liá»u lÄ©nh sấn tá»›i, quát lên má»™t tiếng cá»±c to, tay trái má»™t chiêu “hoành Ä‘oạn tá»a sÆ¡nâ€, tay phải bồi tiếp má»™t chiêu “Thần Ma ngÆ° phong†tuyệt há»c của Thất Sát Thần Bà vừa truyá»n thụ.
Hai chiêu ấy, má»™t phòng thủ, má»™t tấn công, công phòng liên ứng, đồng lượt thi thố kín đáo nhÆ° vách sắt tÆ°á»ng đồng.
Thiếu nữ áo xanh biến sắc nhủ thầm:
- Tuyệt ká»· Thần ma ngÆ° phong có lẽ gã đã há»c của Thất Sát Thần Bà nên công lá»±c khá diệu kỳ.
Tuy đang nghĩ ngợi, nàng vẫn đủ thì giỠvận thêm hai phần chỉ kình ra đối kháng. Hoa sĩ Kiệt sau khi ra một chiêu Thần Ma ngư phong dồn thiếu nữ áo xanh phải thối lui một bước, nhưng luồng khí thể xanh trên tay thiếu nữ lại càng lúc càng dày đặc.
Uy lá»±c quá dữ dá»™i của Xà Yêu chỉ khiến chàng không dằn được, biết rằng khó thể Ä‘Æ°Æ¡ng cá»± nổi, vá»™i tung mình triển dụng Äá»™n ảnh Mê Tông, thoắt xa hÆ¡n trượng ngoài, tránh bá»›t oai lá»±c âm Ä‘á»™c của ngá»n chá»›p.
Thiếu nữ áo xanh mặt rắn lại, ánh mắt lộ đầy nét kinh dị, nhủ thầm:
- Tên ranh có thể thoát khá»i chỉ phong của ta, kể ra công lá»±c tăng tiến khá nhiá»u!
Nàng vá»™i thoắt ngÆ°á»i lao theo nhÆ° tên bắn.
Nhìn thấy thân ảnh của thiếu nữ quá Æ° thần tốc, chàng không khá»i toát mồ hôi lạnh, vá»™i tràn xéo quá má»™t phía, vừa vặn ngá»n chỉ phong xẹt vèo qua mặt chàng.
Thế công vừa rÆ¡i vào khoảng trống, thiếu nữ chá»›p mình định xông lên tiếp công, Hoa sÄ© Kiệt nhanh nhÆ° chợp Ä‘iện, phóng ra má»™t ngá»n Thất Cầm Trảo chá»™p lên đầu vai thiếu nữ.
Thiếu nữ áo xanh cấp tốc xoay nhanh ngÆ°á»i, tay phải quật luôn hai chưởng phản kích. Hoa sÄ© Kiệt không ngá» thiếu nữ có thể ứng biến nhanh nhẹn đến thế, bị luồng chưởng phong của nàng quét, phải bật lùi năm bÆ°á»›c.
Äã qua bảy chiêu giao tranh mà vẫn chÆ°a hạ được Hoa sÄ© Kiệt, thiếu nữ áo xanh vô cùng tức tối quát to:
- Ranh con, ta sẽ cho mi chết một cách thảm thiết mới hả lòng!
Hoa sĩ Kiệt cũng trợn tròn đôi mắt đỠngầu tia máu, quát lại:
- Khá»i nhiá»u lá»i, hôm nay trong hai ta phải có má»™t phÆ¡i thây tại đây!
Dứt lá»i, thân ảnh đã nhẹ nhÆ° luồng sét nhoáng xông tá»›i tấn công, tay phải quật ra má»™t chiêu “Băng quyá»n trấn sÆ¡n hàâ€, tay trái cÅ©ng cấp thá»i bồi thêm má»™t ngá»n “Thần Ma ngÆ° phongâ€, thế công dữ dá»™i nhÆ° tuồng thí mạng.
Bốn phía đá cát bị chưởng kình hút phải, dấy Ä‘á»™ng mù mịt, không gian mÆ°á»ng tượng nhÆ° sông nÆ°á»›c vỡ bá», thủy triá»u cuồn cuá»™n xô dâng...
Thiếu nữ áo xanh rúng động óc đầu, hấp tấp tràn lui để tránh, Hoa sĩ Kiệt vừa nắm được phần chủ động, không ngớt tới tấp tấn công...
Thiếu nữ áo xanh tức tối đến trán nổi gân xanh, quát lên má»™t tiếng lanh lảnh hất lia má»› tóc dài óng ả, miệng lâm râm ca kệ nhÆ° Ä‘á»c bùa.
Lạ lùng thay từ trong má»› tóc mây bồng bá»nh ấy lập tức bò ra lúc nhúc những con rắn nhá» màu vàng kim, ngóc cổ the lưỡi, mổ thẳng vá» phía Hoa sÄ© Kiệt.
Hoa sÄ© Kiệt rụng rá»i hồn vía kêu lên:
- Kim Xà Nô!
Äã từng mục kích sá»± lợi hại của giống ấy, Hoa sÄ© Kiệt biết rõ chúng là má»™t vật tuyệt Ä‘á»™c, quyá»n chưởng không thể chạm thÆ°Æ¡ng, Ä‘ao kiếm cÅ©ng vô phÆ°Æ¡ng chém đứt, nếu bị cắn khó sống được qua ba ngày.
Chàng hết còn dám luyến chiến, thi thố thượng đẳng khinh công quay mình chạy dài.
Thân pháp chàng tuy nhanh thật, nhưng những con Kim Xà Nô nhỠnhít ấy lại hơn chàng một bực...
Chạy chÆ°a xa bảy bÆ°á»›c, đầu, lÆ°ng, tay chân của chàng bị Kim Xà Nô cắn phải thá» thÆ°Æ¡ng. Hoa sÄ© Kiệt sau má»™t tiếng thét to liá»n ngã vật ngay xuống mặt đất.
Thiếu nữ áo xanh buông ra má»™t chuá»—i cÆ°á»i âm trầm thâu nhanh Kim Xà Nô vào tóc, chầm chậm từng bÆ°á»›c tiến lên.
Hoa sÄ© Kiệt gắng vận Ä‘á» chân khí trong ngÆ°á»i, chá»—i mình đứng lên thoát chạy, nhÆ°ng chỉ mấy bÆ°á»›c, lại ngã sấp trở xuống.
Té ra, sau khi bị Kim Xà Nô cắn thÆ°Æ¡ng, chất ná»c tuyệt Ä‘á»™c thấm vào cÆ¡ thể, công lá»±c lập tức tiêu tan.
Hoa sĩ Kiệt mím môi than dài một tiếng đoạn nhắm mắt đợi chỠsố phận.
Thiếu nữ áo xanh cÆ°á»i lạt má»™t tiếng, giÆ¡ bàn tay trắng phau nhÆ° ngá»c ra, nhắm ngay huyệt Thiên Linh Cái của Hoa sÄ© Kiệt vổ mạnh xuống.
Tài sản của minhtien384

  #10  
Old 06-04-2008, 08:04 PM
minhtien384's Avatar
minhtien384 minhtien384 is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 869
Thá»i gian online: 1 ngày 4 giá» 22 phút
Xu: 0
Thanks: 89
Thanked 2 Times in 1 Post
Post

Hồi 10: Ân trá»ng, Tình vÆ°Æ¡ng

Luồng chưởng kình của thiếu nữ sắp chạm vào đầu Hoa sÄ© Kiệt, Ä‘á»™t nhiên nàng cảm thấy cánh tay tê dại và kình lá»±c liá»n đó tản mất.
Thiếu nữ áo xanh thầm giật mình, vá»™i lật tay đánh tréo ra má»™t chưởng, xoay ngÆ°á»i lại quát to:
- Ai ?
Bốn bá» tịch mịch không má»™t tiếng Ä‘á»™ng, không má»™t dạng ngÆ°á»i.
Tuy tay phải đã bị khống chế, nhÆ°ng má»™t thân khinh công cùng lá»±c đạo nÆ¡i cánh tay trái vẫn còn, nàng lập tức Ä‘á» mạnh chân khí nhấc ngÆ°á»i lên ba trượng cao đáp lên má»™t ngá»n cây bàng cao nhất Ä‘Æ°a mắt nhìn quanh bốn phía núi rừng, vẫn chẳng khám phá ra má»™t hình bóng khả nghi!
Thiếu nữ áo xanh càng thêm kinh ngạc nhủ thầm:
- “Kẻ đánh lén ta, quyết không thể rá»i Ä‘i má»™t cách thần tốc nhÆ° thế, nhất định là ẩn núp quanh đây thôi!†NhÆ°ng mặc dù nhãn lá»±c của nàng tinh nhuệ đến má»±c nào cÅ©ng không sao lục soát ra, quả là má»™t việc lạ lùng!
Thiếu nữ áo xanh thầm rúng Ä‘á»™ng trong lòng vá»™i nhảy xuống đất, chậm rảo bÆ°á»›c đến chổ Hoa sÄ© Kiệt, cất tiếng cÆ°á»i âm trầm:
- Ranh con, ta trước tiên điểm vào Ngũ ¢m tuyệt mạch của mi, sau đấy dùng thủ pháp “Phân cân sai cốt†bứt đứt tất cả gân cốt châu thân mi, để mi chết mòn vì đau đớn...
Hoa sĩ Kiệt quá giận dữ trợn mắt quát :
- Yêu phụ! Thiếu gia cùng mi thâm thù đại hận chi mà mi nở dùng thủ pháp tàn khốc ấy đối với ta?
Thiếu nữ áo xanh cÆ°á»i khẩy:
- Tất nhiên là phải có thù rồi! Nhưng nếu mi muốn chết được mát mẻ hơn, hãy mau khai rõ kẻ đánh lén sau lưng ta lúc nãy là ai?
Hoa sÄ© Kiệt lắc đầu cứng cá»i:
- Thiếu gia lúc nãy mắt chÆ°a mở ra, làm sao nhìn thấy ngÆ°á»i nào Ä‘á»™t kích mi chứ? Nếu quả thật có ngÆ°á»i tài hÆ¡n, ác phụ mi khôn hồn chuồn trÆ°á»›c kẻo toi Ä‘á»i hung ác.
Thiếu nữ áo xanh giận dữ trợn to mắt quát vang:
- Ranh con chết đến nÆ¡i rồi mà còn mắng ngÆ°á»i, ta xẻo lưỡi mi ra cho biết tay.
Dứt lá»i nàng vá»›i tay từ phía sau lÆ°ng rút ra má»™t thanh Ä‘oản kiếm ngắn không đến 1 thÆ°á»›c, loang vào không khí má»™t vòng, ánh lạnh ngập ngá»i, và nhanh nhÆ° chá»›p thá»c mạnh mủi kiếm vào hÆ°á»›ng miệng của chàng. Äá»™t nhiên “coong†lên má»™t tiếng ngân thật to và trong, mÅ©i Ä‘oản kiếm trên tay thiếu nữ gãy làm ba Ä‘oạn.
Thiếu nữ áo xanh mặt mày tái sắc, cấp tốc xoay ngÆ°á»i quăng kiếm, quật nhanh ra má»™t chưởng.
Rắc!...
Cùng vá»›i thanh âm khô khan ấy, má»™t cá»™i thông già cách xa đấy năm thÆ°á»›c, lãnh phải ngá»n chưởng của nàng vừa rồi gãy ngang làm đôi và ngã ầm xuống mặt đất, lá cành tung bay mù mịt khắp không gian.
Té ra thế chưởng vừa rồi nàng phát ra vá»›i lòng căm phẩn, vận dụng đến mÆ°á»i thành công lá»±c, định trong má»™t chiêu sấm sét giết chết ngay kẽ đã ám toán mình.
DÆ° lá»±c của luồng chưởng phong cÅ©ng chÆ°a hết, cát bụi bay bốn bá», lấp mù trá»i đất, che má» cả nhãn quang.
Hoa sÄ© Kiệt lòng háo kỳ thúc đẩy, Ä‘Æ°a mắt nhìn quanh, chợt thấy từ giữa vầng cát đá dày đặc ná», Ä‘á»™t nhiên xuất hiện má»™t con ngÆ°á»i khổng lồ nhẹ nhàng đáp xuống giữa trận.
Thiếu nữ áo xanh hốt hoảng thụt lùi hơn hai bước, gượng bình tĩnh quát to:
- NgÆ°Æ¡i là ai! NgÆ°á»i hay quái vật?
NgÆ°á»i khổng lồ cất tiếng cÆ°á»i quái dị và đáp:
- Ở nhà là ¢m Ti Vô thÆ°á»ng khách!
Tiếng nói rổn rinh nhÆ° chuông đồng khiến Hoa sÄ© Kiệt nghe xong cÅ©ng cảm thấy da tim má»c ốc, chàng hiểu rõ đấy là vị cứu tinh của chàng, nhÆ°ng nhìn vào bá»™ mặt khủng khiếp gá»›m ghiết ấy, cÅ©ng không khá»i hãi hùng tái mặt.
Càng sợ lại càng muốn nhìn thêm cho thõa mắt, quả là mâu thuẫn khó phân tích trên lòng ngÆ°á»i, Hoa sÄ© Kiệt cÅ©ng không tránh khá»i trạng thái mâu thuẫn ấy.
Chàng thấy quái nhân ná» ngÆ°á»i cao trên chín thÆ°á»›c, khắp mình che phủ bằng lá cây, đầu Ä‘á»™i má»™t chiếc mÅ© cao và nhá»n bằng giấy, da mặt trắng toát tá»±a thạch cao, hai mắt xệ trịch xuống vai, lưỡi thẳng ngoài dài đến ngá»±c, răng nanh nhá»n chìa cả ra ngoài, hình dạng giống hệt má»™t quỉ vô thÆ°á»ng từ âm ti thoát lên trần thế...
Tay hắn cầm thòng lòng bộ còng sắt, cố ý vung lên xổn xoảng thành tiếng, từng bước tiếngầnthiếunữáoxanh.
Cậy mình tài cao, qua phút giây sợ hãi thiếu nữ đã lấy lại ngay nét bình tÄ©nh trầm giá»ng quát to:
- NgÆ°Æ¡ilà ai? Nếu dám giả dạng quả nhân loè ngÆ°á»i, bổn cô nÆ°Æ¡ng sẽ ra tay hạ sát ngay!
NgÆ°á»i khổng lồ Ä‘á»™ng đậy chiếc lưỡi dài cÆ°á»i hi hi quái dị:
- Vô ThÆ°á»ng quỉ đến đâu, trăm oán Ä‘á»u tiêu, mau ngoan ngoãn đút tay vào còng, theo ta vỠâm ti phục mạng.
Quái nhân dứt lá»i liá»n hoa chiếc còng định tròng vào tay cô gái.
Thiếu nữ áo xanh quát lên má»™t tiếng lanh lảnh, xoay tròn thân hình tránh khá»i chiếc còng trên tay quái nhân, trá» thẳng vào mặt quái nhân rít giá»ng:
- Aựm toán ta hai lần khi nãy, phải chăng là mi?
Quái nhân nhe răng cÆ°á»i âm trầm:
- Cái chi mà ám toán, Vô ThÆ°á»ng Khách má»›i đến. Lúc nãy kẻ đánh lén mi hoa. chăng chỉ có hành vi của lÅ© quỉ nhá» mà thôi! Má»™t khi Vô ThÆ°á»ng Khách giáng lâm, mi có muốn sống thêm má»™t phút cÅ©ng chẳng được.
Thiếu nữ áo xanh chợt khám phá ra không được tá»± nhiên, đúng là vì sá»­a giá»ng mà ra.
Hiển nhiên quái nhân là ngÆ°á»i không xa lạ lắm, cố ý giả trang nhÆ° thế để nàng không nhận ra, nàng hoài nghi to tiếng há»i:
- Ngươi là ai giả dạng đến đây? Nói mau:
- Quái nhân đảo tròn đôi mắt trắng dả, cÆ°á»i ằng ặc:
- Là diêm vương giả dạng đấy! Diêm vương đã phán canh ba chết, số mi khó thoát được canh năm, ngoan ngoãn cúi đầu mà nhận số!
Thanh âm vừa thốt dứt, chiếc còng sắt trên tay đã quật véo vào đỉnh đầu đối thủ.
Thiếu nữ áo xanh thấy thủ pháp thần tốc của quái nhân không không khá»i giật mình khiếp thầm, vá»™i nghiêng mình để tránh.
Chiếc còng sắt từ trên vèo xuống sát thân hình, suýt chút nữa là tròng gá»n vào cổ nàng, thiếu nữ áo xanh thầm kêu lên khiếp hãi, da lÆ°ng toát lạnh mồ hôi.
Hoa sÄ© Kiệt nằm yên cạnh đấy nhìn xem mê mẩn, cảm thấy chiêu thế của quái nhân quá đổi nhanh chóng và kỳ dị, vá»›i Ä‘á»™ng tác xuất thủ của y vừa rồi, cÅ©ng đủ chiêm nghiệm qua võ công của ngÆ°á»i cao hÆ¡n chàng mấy bá»±c, vậy ngÆ°á»i là ai?
Äôi bên đối thủ vừa sáp vào nhau đã cấp tốc phân rá»i, má»—i bên Ä‘á»u lùi ra sau ba bÆ°á»›c.
Thiếu nữ áo xanh sắc mặt lộ đầy kinh ngạc nhủ thầm:
- Chiêu thế của quái nhân này xuất công mÆ°á»ng tượng nhÆ°...
Nàng bá»—ng trợn mắt quát há»i:
- Ngươi là ai!
Quái nhân cÆ°á»i nhạt:
- Äã là Vô ThÆ°á»ng khách, tất chẳng tên há» cÅ©ng chẳng phái môn, ta chấp hành lệnh của Diêm VÆ°Æ¡ng đến dÆ°Æ¡ng thế để bắt ngÆ°á»i, bảo ta lấy đâu mà khai rõ danh phận vá»›i mi?
Thiếu nữ áo xanh cả giận, hừ to một tiếng, nhấc cao tay một ngón Yêu Xà chỉ lập tức tủa ra như sấm sét.
Giữa vầng sÆ°Æ¡ng mù mịt xanh ngá»i mÆ°á»ng tượng nhÆ° có năm con rắn nhá», nhắm đầu quái nhân mổ xuống.
Hoa sĩ Kiệt thấy thế khiếp hãi kêu lên:
- Xà Yêu chỉ! Huynh đài khá thận trá»ng.
NhÆ°ng quái nhân vẫn dững dÆ°ng cÆ°á»i nhạt:
- Có chi mà bé con phải sợ hãi đến thế, võ nghệ trên dÆ°Æ¡ng thế các ngÆ°á»i lý đâu hại nổi Vô ThÆ°á»ng Khách nÆ¡i ¢m Ti địa ngục được?
Miệng thốt, hai tay áo cÅ©ng đồng thá»i phất Ä‘á»™ng chẳng ngừng, hoá giải mất luồng Ä‘á»™c kình vô song của Yêu Xà chỉ.
Thiếu nữ áo xanh cả kinh tái sắc, lắp bắp kêu lên:
- Quái vật ngươi giống như là...
Quái nhân chẳng đợi cho nàng dứt lá»i, quát lên má»™t tiếng nhÆ° sấm Ä‘á»™ng, ngắt ngang lá»i nói của đối phÆ°Æ¡ng, Ä‘oạn vá»™i tiếp lá»i:
- Ta không rãnh thì giỠđâu để nghe mi lải nhải, hãy ngoan ngoãn nằm xuống.
Chiếc còng sắt trên tay cÅ©ng đồng thá»i vung lên xổn xoảng, tay phải ném nhanh chiếc còng ra nhắm ngay cổ thiếu nữ tròng xuống!
Thiếu nữ áo xanh vừa nhát thấy trÆ°á»›c mắt ánh lạnh ngá»i, chiếc còng sắt đã nhanh hÆ¡n cả tia chá»›p tròng gá»n vào cổ nàng.
Thì ra thiếu nữ áo xanh nhìn thấy chiêu thế của đối phÆ°Æ¡ng xuất thủ nàng bỡ ngỡ nhá»› nhÆ° đã gặp qua ở đâu, trong phút giây sá»­ng sốt, chiếc còng sắt đã thòng lá»ng đến nÆ¡i, muốn tránh cÅ©ng chẳng kịp.
Thiếu nữ áo xanh kinh hãi cá»±c cùng, vá»™i xoè năm ngón tay nắm chặt lấy chiếc còng sắt bẻ mạnh, “rắc!†má»™t tiếng kêu khô khan, chiếc còng đã gãy làm đôi Ä‘oạn tuá»™t ra khá»i cổ nàng!
Hoa sÄ© Kiệt giật mình phục thầm, chàng nhận thấy thiếu nữ áo xanh trÆ°á»›c mặt chỉ dùng ná»™i công nÆ¡i ngón tay mà bẻ gãy được sắt thép, công lá»±c ấy quả thật là kinh ngÆ°á»i.
Quái nhân hừ mÅ©i má»™t tiếng, ném phăng hai mảnh còng sắt xuống đất, vừa định xuất thủ, nhÆ°ng thiếu nữ áo xanh đã nhanh hÆ¡n má»™t bÆ°á»›c, chưởng quyá»n đồng thá»i vÅ© lá»™ng, tiến lên tá»›i tấp phản công.
Quái nhân nhếch mép cÆ°á»i khinh miệt:
- Thân thủ của bé gái kể cũng khá đấy!
CÅ©ng theo lá»i nói, thân hình cao lêu nghêu của y quay tít nhÆ° chong chóng, nhẹ nhàng lẩn tránh cả năm chưởng và ba cÆ°á»›c của đối phÆ°Æ¡ng.
Má»™t trận giao tranh quyết liệt bắt đầu diá»…n biến giữa song phÆ°Æ¡ng, trong thá»i gian nháy mắt, đôi bên đã kẻ công ngÆ°á»i thủ, qua tay nhau mÆ°á»i hiệp.
Äá»™t nhiên thiếu nữ áo xanh vá»t tuốt ra xa hÆ¡n hai trượng, mắt đượm đầy kinh hãi kêu lên:
- Bỗncônương hôm nay trúng phải sự ám toán của ác đồ, bị thương nơi cánh trái, sức lực hao giảm, không thể thắng được mi, nếu phải là mặt anh hùng, hãy lưu tên hỠlại, đêm mai giỠtí, cùng ta quyết đấu lại cũng nơi địa điểm này!
Quái nhân buông tiếng cÆ°á»i ha hả!
-Vì dù cánh tay phải của bé gái chẳng bị thÆ°Æ¡ng cÅ©ng không sao thắng nổi Vô ThÆ°á»ng Khách, bÆ°á»›c qua đây, ta cho mi má»™t hoàn Ä‘Æ¡ndượctrịthÆ°Æ¡ng, uống xong sau má»™t tuần trà là có thể khôi phục được sức lá»±c nÆ¡i cánh tay phải!
Miệng thốt, tay quái nhân lần vào trong túi mình, lôi ra một hoàn thuốc màu đỠtrao cho thiếu nữ áo xanh.
Hoa sĩ Kiệt vội lên tiếng khuyên ngăn:
- Cô bé áo xanh này tâm địa nhÆ° rắn rết, võ công lại cao diệu khó lÆ°á»ng, đại hiệp không nên Ä‘Æ°a thuốc trị thÆ°Æ¡ng cho ả...
Quái nhân xua tay cÆ°á»i ha hả:
- Äã là thần của chốn âm Ty, lý đâu lại sợ ngÆ°á»i dÆ°Æ¡ng thế... nói nhÆ° bé con mi, thì nÆ¡i địa ngục của chúng ta đành đóng cá»­a thất nghiệp hết còn gì?
Thiếu nữ áo xanh đón lấy viên thuốc để vào giữa lòng bàn tay, so se nghĩ ngợi mãi chẳng dám nuốt vào.
Quái nhân thấy thế lại cÆ°á»i to:
- Cô nÆ°Æ¡ng yên tâm uống vào, chúng ta là thần âm ti, chánh trá»±c chẳng biết dối, không giống nhÆ° hạng dÆ°Æ¡ng thế các ngÆ°á»i dối trá gian xảo, mặt ngÆ°á»i lòng thú...
Thiếu nữ áo xanh trầm ngâm thêm giây phút, má»›i chịu bá»tá»t viên thuốc vào miệng.
Quái nhân khoác tay tá» vẻ bằng lòng, tiếp lá»i:
- Lúc nãy, nếu cô không có ý sát hại tên tiểu tá»­ kia, Vô thÆ°á»ng Khách quyết chẳng hỠám toán cô! GiỠđây cô em tha hồ Ä‘iá»u tức dưỡng thÆ°Æ¡ng. Vô thÆ°á»ng Khách hứa chẳng thừa nguy mà hãm hại.
Thiếunữáoxanhylá»ingồixuốngÄ‘iá»uthÆ°Æ¡ ng vận khí quả nhiên cảm thấy má»™t luồng hÆ¡i mát từ nÆ¡i há»ng chảy xuống Ä‘Æ¡n Ä‘iá»n và lan dần đến cánh tay phải...
Qua má»™t thá»i gian sau, cánh tay phải của nàng đã khôi phục được công lá»±c, nàng thầm cảm thấy lạ lùng, chầm chậm đứng lên cất tiếng:
- Vìmi có ân cho cô nÆ°Æ¡ng má»™t viên thuốc trị thÆ°Æ¡ng nên hôm nay cô nÆ°Æ¡ng tạm thá»i tha mạng cho mi má»™t chuyến, lần sau gặp lại, không còn cÆ¡ há»™i may mắn nhÆ° hôm nay!
Quái nhân nghe xong ngá»­a mặt cÆ°á»i sặc sụa:
- Cô nÆ°Æ¡ng thật thông minh, nhÆ°ng nếu hôm nay ta tay không trở vá», biết lấy gì phục mạng vá»›i Diêm VÆ°Æ¡ng?
Dứt lá»i, khẽ phất cánh tay áo rá»™ng, thò năm ngón ra nhÆ° chiếc móc câu, chụp vụt lên đầu thiếu nữ.
Thiếu nữ áo xanh hừm lên một tiếng giận dữ:
- Rượu kính chẳng uống, uống rượu phạt, ác đồ quả số đã đến nơi!
Nàng không bÆ°á»›c lui mà lại sấn lên, song chưởng cấp thá»i đẩy ra trÆ°á»›c...
Hai luồng kình lá»±c liá»n thoát ào ra, kẹp theo những tiếng ầm ầm nhÆ° sóng Ä‘á»™ng ập thẳng vào đối phÆ°Æ¡ng.
Quái nhân sau cơn bất ngỠbị hất lui luôn ba bước mới gượng vững thân hình, nhưng thiếu nữ áo xanh trái lại cũng bị lật ngược ra sau bảy, tám bước mới tạm đứng vững vàng.
Thiếu nữ áo xanh mặt tái như chàm, lòng chẳng ngớt khiếp thầm.
Quái nhân cÅ©ng giật mình sững sốt, thoáng định thần và buông tiếng cÆ°á»i lồng lá»™ng.
¢m thanh nhÆ° vang Ä‘á»™ng đến mây trá»i, chấn rung xào xạc cá» cây bốn phía, hiển nhiên là y cố ý phát huy ná»™i lá»±c hùng hậu của bản thân để chấn khiếp đối phÆ°Æ¡ng.
Thiếu nữ áo xanh nhắm mắt Ä‘iá»u vận chân khí, cố áp chế khí huyết Ä‘ang trợn trào trong ná»™i thể.
Quái nhân bá»—ng dứt ngang giá»ng cÆ°á»i quát to:
- Cô bé mau theo ta xuống âm ti, trần thế có chi đâu mà quyến luyến thế!
Dứt lá»i liá»n xê bÆ°á»›c tiến sát đến thiếu nữ bàn chân vÄ© đạivang lá»™c cá»™c trên mặt đất đá, nghe nhÆ° tiếng gậy khua.
Thiếu nữ áo xanh vẫn đứng im nhắm mắt vận thần, bất thần nhÆ° tượng gổ, mÆ°á»ng tượng chẳng há» hay biết quái nhân Ä‘ang tiến sát vá» phía mình.
Hoa sÄ© Kiệt thá» thÆ°Æ¡ng đứng im bên ngoài nhìn trận cuá»™c, thấy thế không khá»i thầm kinh phục sức bình tÄ©nh của thiếu nữ áo xanh, khẽ tiếng cảnh giác:
- Äại hiệp! Cẩn thận quá»· kế của cô ả! Lá»i chÆ°a kịp dứt, thiếu nữ áo xanh bá»—ng mở bừng mắt ra, hất vung mái tóc dài trên đầu, từ trong lập tức lúc nhúc bay ra vô số những con rắn nhá» màu vàng, nhanh nhÆ° chá»›p mổ thẳng vào ngÆ°á»i quái nhân.
Hoa sÄ© Kiệt vừa nhác thấy những con rắn kia hốt hoảng gá»i to:
- Äại hiệp! Coi chừng những con “Kim XàNô†ấy!
Quái nhân chẳng mảy may sợ hãi còn buông tiếng cÆ°á»i to:
- Mấy con trùng tầm thÆ°á»ng kia có chi đáng sợ mà kinh hoàng đến thế?
Thốt xong, miệng Ä‘á»c lâm râm có vần có kệ và lạ thay! Những con rắn vàng Ä‘á»™c hại ấy, Ä‘ang phóng ra ná»­a chừng, bá»—ng lắc đầu quẩy Ä‘uôi, quay vá» vị trí cÅ©.
Thiếu nữ áo xanh thấy thế càng kinh mang thất sắc, buột miệng quát lên:
- Ngươi là ai?
Quái nhân lại được dịp cÆ°á»i phá lên:
- Thú thật cho mi biết vậy, ta là Äại LÆ°u Kim Tiên giáng trần đây!
Thiếu nữ áo xanh bị đối phÆ°Æ¡ng trêu chá»c, nổi giận càng xông cao, nhõm ngÆ°á»i xê lên, trÆ°á»ng kiếm đồng thá»i rút nhanh ra khá»i vá», “coong†lên má»™t tiếng trong trẻo, ánh lạnh lập tức ngập trá»i, vung luôn ba chiêu cùng má»™t lúc tấn công vào quái nhân.
Ba kiếm liên hoàn tuông ra chỉ trong thá»i gian nháy mắt, khít khao nhÆ° má»™t bức màn kiếm, che lấp cả thân hình cao to của quái nhân.
Với một động tác không kém phần thần tốc, quái nhân cấp tốc phất lia cánh tay áo rộng, quyện thành một luồng khí kình xoáy, xông thẳng vào luồng kiếm khí của đối phương và vượt thoát ra ngoài.
Thiếu nữ áo xanh nhÆ° bóng Ä‘uổi hình, nhấc mình lao theo nhÆ° tên bắn, trÆ°á»ng kiếm trên tay vung Ä‘á»™ng vá»›i má»™t góc Ä‘á»™ tuyệt kỳ xỉa nhanh vào hông trái quái nhân.
TrÆ°á»›c thế kiếm biến ảo và thần kỳ của đối thủ, quái nhân cÅ©ng phải hãi thầm, tay phải cung lại thành quyá»n quật mạnh trở ra, quyá»n hình khuấy Ä‘á»™ng không khí, ầm ầm thành tiếng, cuồn cuá»™n xô dâng tá»›i trÆ°á»›c nhÆ° sóng phủ đại dÆ°Æ¡ng.
Thiếu nữ áo xanh thấy thế nguy, vá»™i hồi kiếm tá»± vệ, ánh thép loang nhanh bốn phía, tạo thành má»™t bức tÆ°á»ng kiếm khí phòng vệ khắp châu thân.
Bất thần “bịch!†má»™t tiếng Ä‘á»™ng kỳ lạ, ngá»n quyá»n nặng ná» của quái nhân tông thẳng vào bức màn kiếm quang của cô gái.
Thiếu nữ áo xanh vụt cảm thấy châu thân rúng Ä‘á»™ng, vá»™i há»± lên má»™t tiếng trợ uy, cấp tốc gia tăng thêm hai thành lá»±c vào thế kiếm, bức tÆ°á»ng kiếm quang lập tức loé rá»™ng ra hÆ¡n hai tất...
Quái nhân áo xanh cả giận, quát lên má»™t tiếng thật to, song chưởng đồng thá»i tung ra đôi chiêu. Bằng! Bằng!... Lá»±c đạo của hai ngá»n chưởng quả vô cùng tuyệt diệu, sau hai tiếng nổ vang rá»n, trÆ°á»ng kiếm trên tay thiếu nữ lập tức gãy thành đôi Ä‘oạn, thân hình nàng theo đó cÅ©ng lạng Ä‘i, tay tê buốt, ná»­a thanh kiếm gãy còn lại giữ ở trên tay cÅ©ng tuá»™t văng xuống đất.
Quái nhân đắc ý buông ra má»™t chuổi cÆ°á»i âm trầm, thiếu nữ áo xanh mặt nhÆ° tro chết, vá»™i lôi trong ngÆ°á»i má»™t mÅ©i tên báo hiệu màu xanh, búng thẳng lên không trung, từ chuá»—i tên lập tức phừng lên má»™t luồng khói xanh rá»±c rở tá»a rá»™ng giữa ná»n trá»i.
Quái nhân giật thót mình dằn giá»ng quát:
- Con yêu đầu quỉ quái, mi định thông tin cho đồng bá»n đến giúp tay đấy à? Hãy nếm trÆ°á»›c má»™t trảo của ta?
Cùng trong tiếng quát, chiếc đại bào trên ngÆ°á»i khẽ phấp phá»›i, tay phải từ trong tay áo nhá» ra từ từ chá»™p vào không khí luôn mấy lượt...
Từng đợt khí xanh cuồn cuộn mịt mù, toa? thẳng vỠphía thiếu nữ áo xanh.
Bất thình lình ngay khi ấy hai bóng ngÆ°á»i nhoáng Ä‘á»™ng, đồng thá»i hai luồng chưởng kình nhÆ° vÅ© bão ập tá»›i Ä‘á»™t kích.
Thế chá»™p của quáinhân bị phải hai luồng chưởng kình ấy đánh bạt trở lại, làn khí xanh lập tức tiêu tan, trận trÆ°á»ng Ä‘á»™t ngá»™t xuất hiện thêm má»™t cô gái áo biếc và má»™t thiếu nữ áo hồng.
Quái nhân thoáng khiếp hãi giật mình, vội thu chiêu lui dần đến cạnh Hoa sĩ Kiệt!
Thiếu nữ áo xanh chỉ ngay quái nhân, giận dữ quát:
- Nhị muội, tứ muội ra tay mau, bắt sống tên ác quỉ ấy cho ta!
Thiếu nữ áo biếc chẳng đợi dứt lá»i, tay phải nhanh nhÆ° chá»›p vạch tròn má»™t vòng, má»™t luồng kình phong theo đó lan nhanh ra toa? phủ vào huyệt đạo yếu hại trên cÆ¡ thể quái nhân!
Quái nhân cả sợ vá»™i xoay ngÆ°á»i nhảy tréo qua má»™t phía, tránh ngá»n chưởng Ä‘á»™t kích của đối phÆ°Æ¡ng.
Thiếu nữ áo hồng ngạc nhiên buá»™t miệng “ồ!†lên má»™t tiếng, xê mình tiến lên, song chưởng đồng thá»i tung ra vèo vèo xé gió, chưởng kình nhÆ° sóng cuốn đại dÆ°Æ¡ng ào ào xô tá»›i trÆ°á»›c.
Thiếu nữ áo xanh cÅ©ng nhích bÆ°á»›c xích tá»›i, âm trầm rít giá»ng:
- Nếm lại một chỉ của ta!
Bàn tay trắng muốt như sữa đục của nàng từ đó giương ra, ngón tay trỠxỉa thẳng vỠphía thân hình quái nhân điểm lẹ.
Quái nhân hét lên má»™t tiếng thị uy, nhanh nhÆ° cắt xoay tròn ngÆ°á»i, tránh thoát tất cả ba thế công liên tay của ba nàng. Tuy thế không khá»i thầm kinh tâm táng đởm, sắc mặt rắn lại nhÆ° sÆ°Æ¡ng băng.
Gã vội quay đầu thúc giục Hoa sĩ Kiệt:
- Ngươichạymau!
Hoa sÄ© Kiệt chẳng dám chần chá», nhÆ°ng khi thân hình chàng vừa nhích Ä‘á»™ng, thiếu nữ áo xanh quát to:
- Ranh con chạy đâu?
Kình phong liá»n theo lá»i nói từ tay nàng ập tá»›i.
Quái nhân thấy thế vá»™i vã xoay ngÆ°á»i, song chưởng cấp tốc tống mạnh ra đón lấy thế công của thiếu nữ áo xanh giúp Hoa sÄ© Kiệt, bất mãn cất lá»i:
- Äánh má»™t kẻ đã bị trá»ng thÆ°Æ¡ng, còn đâu là bản sắc của nhi nữ võ lâm?
Thiếu nữ áo xanh bị kình lực của đối phương hất lui ba bước, thừa ngay cơ hội ấy, quái nhân hú lên một tiếng to, kẹp lấy Hoa sĩ Kiệt vào nách, nhấc mình lao bắn qua ba thiếu nữ áo thoát thân.
Ba thiếu nữ đồng quát to:
- Bá»n ngÆ°Æ¡i định chạy Ä‘i đâu?
Cùng theo tiếng quát, ba luồng kình lá»±c ào ào nhÆ° thác cuốn đã thoát khá»i tay tuôn thẳng vào địch thủ.
Quái nhân vá»™i Ä‘á» mạnh chân khí, bay cao lên khoảng không thêm ba trượng, vừa vặn ba ngá»n kình lá»±c tạt qua dÆ°á»›i chân, tông thẳng cá»™i cổ thụ trÆ°á»›c mặt gãy thành mấy Ä‘oạn những tiếng ầm ầm nhÆ° sấm Ä‘á»™ng không ngá»›t vang lên.
Quái nhân thân hình còn là giữa từng không, tay trái quẹt lấy mồ hôi trán khẽ kêu thầm:
- Nguy thật!
Thân ảnh theo đà lá»™n bắn ra trÆ°á»›c mấy vòng, liên tiếp mấy lượt tung lên đáp xuống, bóng ngÆ°á»i đã lẫn mất vào rừng sâu!
Thiếu nữ áo xanh nghiến răng hằn há»c:
- Chúng ta đuổi theo mau!
Quái nhân kẹp lấy Hoa sÄ© Kiệt, vận dụng tất cả khả năng khinh công, mãi miết phóng nhanh hÆ¡n má»™t tuần trà thá»i gian, đến má»™t cụm rừng dày lá cành chi chít, che lấp ánh mặt trá»i, khiến không khí nÆ¡i đây mát lạnh thÆ° thái cả ngÆ°á»i!
Quái nhân nhẹ nhàng đặt Hoa sĩ Kiệt xuống đất, dùng tay áo khẽ lau lấy mồ hôi sau gáy! Hoa sĩ Kiệt vội vòng tay cảm tạ:
- Äa tạ cứu mạng, tại hạ Hoa sÄ© Kiệt dù chết cÅ©ng không quên!
Quái nhân nhẹ mÄ©m cÆ°á»i:
- Có chi mà ân nghÄ©a, sắc mặt ngÆ°á»i tiá»u tụy, đôi mắt lại thất thần, phải chăng đã trúng má»™t loại kịch Ä‘á»™c chi?
Hoa sĩ Kiệt thở dài:
- Tại hạ chẳng may bị Kim Xà Nô của cô gái áo xanh cắn phải, sợ e khó sống quá ba ngày...
Quái nhân cÆ°á»i nhạt:
- Bị giống rắn con ấy cắn trúng mấy vết, có chi mà nghiêm trá»ng? Ta nÆ¡i đây có thuốc giải, tiểu hiệp cứ phục vào là chẳng lo gì cả!
Dứt lá»i quái nhân liá»n thò tay vào túi móc ra mấy viên thuốc màu xanh, Ä‘Æ°a cho Hoa sÄ© Kiệt uống má»™t hoàn, Ä‘oạn tiếp lá»i:
- Còn dư lại mấy viên đây, tiểu hiệp giữ lấy mà phòng thân!
Hoa sÄ© Kiệt sau khi nuốt xong viên thuốc, liá»n ngồi xếp bằng dÆ°á»›i mặt đất nhắm mắt vận công khoảnh khắc sau cảm thấy tứ chi thÆ° thái, bá huyệt xuyên thông, chổ bầm xung quanh miệng thÆ°Æ¡ng của Kim Xà Nô cắn phải cÅ©ng dần dần lặn mất, công lá»±c từ từ phục hồi...
Hoa sĩ Kiệt nữa mừng nữa kinh ngạc, lần nữa vòng tay cảm tạ:
- Tại hạ đã thỠân tất phải báo Ä‘á»n, quí tánh đại danh của các hạ, có thể cho biết được chăng?
Quái nhân buông tiếng cÆ°á»i ha hả:
- Má»™t chút Æ¡n cá»n con, mong chi báo đáp, tại hạ tên tuổi đã sá»›m quên mất, vả lại cÆ¡ há»™i tÆ°Æ¡ng phùng còn nhiá»u, thiếu hiệp vẫn còn gặp mặt kia mà!
Hoa sĩ Kiệt lắc đầu bùi ngùi:
- VÅ© trụ mênh mang, Ä‘Æ°á»ng trần diệu vợi, rừng núi bao la, biết thuở nào gặp lại đại hiệp được?
Quái nhân vụt thở dài ảo nảo, tiếp lá»i:
- Mây trá»i phiêu bạt, bèo nÆ°á»›c bồng bá»nh, bá»—ng dÆ°ng gặp gỡ, phải chăng là duyên? Lần đầu tiên thấy mặt, lòng riêng đã cảm thấy yêu...
Hoa sÄ© Kiệt nghe khẩu khí úp mở lạ lùng của đối phÆ°Æ¡ng tròn mắt kinh ngạc há»i:
- ¢n nhân, ngÆ°á»i phải chăng là...
Chàng không dám há»i tiếp thêm, vì chợt thấy lá»i lẻ có phần mạo muá»™i, cảnh tượng giao tranh ác liệt khi nãy, bá»—ng vụt hiện rõ lên đầu óc chàng...
Vị quái nhân trÆ°á»›c mắt, không những hoá giải được chiêu thế Yêu Xà Chỉ, mà đối vá»›i Kim Xà Nô cÅ©ng có cách trừ khữ, vậy thì ngÆ°á»i là ai? Tại sao thốt lên những lá»i lẽ khác thÆ°á»ng?
Chàng Ä‘ang còn phân vân nghÄ© ngợi, quái nhân bá»—ng giÆ¡ tay lau lấy bá»™ mặt gá»›m ghiếc của ngÆ°á»i.
Bàn tay ngÆ°á»i vừa vuốt qua, má»™t chiếc mặc nạ theo đó rÆ¡i xuống để lá»™ ra má»™t gÆ°Æ¡ng mặt đầy đặn diá»…m kiá»u.
Hoa sĩ Kiệt kinh ngạc kêu lên:
- Canh năm đêm qua nÆ¡i miếu hoang dÆ°á»ng nhÆ° đã gặp cô thì phải?...
Hình bóng của một nữ lang xinh đẹp áo vàng bỗng chốc thoáng hiện qua trí óc Hoa sĩ Kiệt, chàng trố mắt nhìn sững thấy cô gái thần bí trước mặt, lặng quên cả nháy!
Nữ lang áo vàng nhoẽn miệng cÆ°á»i tình tứ:
- Äược ngÆ°á»i chẳng quên, lòng này đã đủ an ủi lắm rồi!
Hoa sÄ© Kiệt lạ lùng, rụt rè há»i:
- Cô nương xuất thân phái nào, cùng tại hạ có quan hệ chi? Hôm nay mạo hiểm nguy cứu trợ tại hạ, khiến tại hạ vô cùng cảm kích và phân vân...
Thiếu nữ lại khẽ nhếch đôi môi hồng cÆ°á»i thật tÆ°Æ¡i, chậm rãi cất lá»i:
- Lúc nãy tôi đã chẳng nói qua rồi sao? Bèo mây cách trở ngẫu nhiên gặp gỡ, chẳng qua vì duyên! Cứu ngÆ°á»i giải nguy là bản sắc của kẻ đã mang nghiệp võ vào thân, tÆ°á»›ng công hà tất phải lao tâm ghi nhá»›.
Nàng lại nheo mày cÆ°á»i nhẹ và tiếp lá»i:
- Tiện nữ há» Phan tên Quyên Quyên, tÆ°á»›ng công cứ gá»i Quyên Quyên là được còn nhÆ° môn phái tiện nữ, hiện giá» chÆ°a thể nói rõ!
Hoa sÄ© Kiệt cÅ©ng cÆ°á»i nhẹ đáp:
- Quyên Quyên cô nương, lần chia tay nầy biết bao giỠmới có thể nhìn lại phương dung, ân cứu mạng nặng nỠkia...
Quyên Quyên khoác tay ra ý không cho Hoa sÄ© Kiệt nói thêm, ôn tồn ngắt lá»i:
- TÆ°á»›ng công không nên khách sáo nhÆ° thế, góc biển ven trá»i, tuy rằng khó hẹn được ngày gặp mặt, chỉ cần lòng lòng ghi khắc nhau, sợ chi biển đổi non dá»i?
Bất thần từ phía sau lÆ°ng Quyên Quyên vang lên má»™t chuổi cÆ°á»i âm trầm:
- Giá»i cho con tiện tỳ vô sỉ, Ä‘Æ°a nhau đến đây để tình tá»± thở than!
Hai ngÆ°á»i cùng giật mình biến sắc, Phan Quyên Quyên hấp tấp chá»™p lấy chiếc mặt nạ tròng vào, vừa vặn má»™t luồng kình phong ào ào phủ tá»›i.
Nàng hấp tấp vung chưởng đón lại, miệng nói lớn:
- Tướng công chạy mau!
Hoa sĩ Kiệt quay đầu nhìn lại, thấy thiếu nữ áo xanh xông vỠphía chàng như điện xẹt. Lửa giận bốc cao khiến chàng quên đi hiểm nghèo, gầm to lên một tiếng và một chưởng “Băng hồn†tủa ra sấm sét.
Thiếu nữ áo xanh trÆ°á»›c khí thế hung hăng của đối phÆ°Æ¡ng chẳng dám nghênh đón, vá»™i vá»t lui bảy, tám bÆ°á»›c tránh bá»›t mÅ©i nhá»n của chưởng kình.
Hoa sÄ© Kiệt oai phong lẩm lẩm, xà mình tiến lên, bồi thêm má»™t ngá»n “Thất cầm trảoâ€, má»™t trong bảy tuyệt ká»· của Thất Sát Thần Bà truyá»n thụ, tay trái tiếp thêm chiêu Thiên cÆ¡ chỉ, dồn thiếu nữ áo xanh phải liên tiếp sụt lùi lại phía sau, không còn rảnh tay đâu để xuất chiêu phản kích.
Nàng rất đổi kinh mang nhủ thầm:
- Tên ranh nầy lúc nãy chẳng phải đã trúng chất Ä‘á»™c Kim Xà Nô của ta rồi Æ°? Thế tại sao gã vẫn vô tÆ°, mà trái lại công lá»±c so vá»›i lúc nảy đã tiến bá»™ khá nhiá»u quá, quả là tà môn!
Hoa sÄ© Kiệt công luôn ba chiêu Ä‘á»u bị đối phÆ°Æ¡ng áp dụng khinh công tuyệt đẳng tránh thoát tất cả, lòng không khá»i sững sốt giật mình!
Chính trong thá»i gian Hoa sÄ© Kiệt phân thần lo ra ấy, thiếu nữ áo xanh vụt quát lên lanh lảnh:
- Ranh con hãy nếm một chỉ của ta!
Tay phải nàng cấp tốc xoè ra, từ ngón tay trỠnàng xẹt ra một luồng khí thể màu xanh óng ánh bắn thẳng vỠhướng Hoa sĩ Kiệt.
Phan Quyên Quyên vội thét to:
- Yêu xà chỉ đấy, tướng công tránh mau! Lồng trong tiếng quát, một luồng kình phong tuôn ào tới đẩy Hoa sĩ Kiệt trôi chếch vỠmột phía.
Và đồng thá»i gian ấy, trong không khí vang lên những nổ lốc bốc khe khẽ, thiếu nữ áo xanh mặt theo đó liá»n đổi sắc kinh hoàng.
Sau khi phá giải được Yêu Xà chỉ của thiếu nữ áo xanh, Phan Quyên Quyên cấp tốc kéo tay Hoa sÄ© Kiệt phóng nhanh vá» hÆ°á»›ng Äông.
Thiếu nữ áo xanh giận dữ rít lên:
- Bá»n ngÆ°Æ¡i chạy đâu?
NhÆ°ng lá rừng dày chi chít, che mất làn nhãn tuyến của thiếu nữ áo xanh, trong khoảnh khắc bóng dáng hai ngÆ°á»i mất hút vào những tàng cây rậm rạp.
Hoa sÄ© Kiệt len lá»i theo những gốc cành râm bóng, cắm cổ chạy nhÆ° bay, khá lâu sau má»›i dám quay đầu nhìn lại chẳng thấy thiếu nữ áo xanh Ä‘uổi theo, đồng thá»i cÅ©ng chẳng thấy Phan tiểu Quyên đâu cả.
Chàng rất đổi kinh ngạc, chậm ngay bÆ°á»›c chân, lá»›n tiếng gá»i:
- Quyên Quyên cô nương!
Nhưng chỉ có tiếng dội lại của rừng già, chẳng thấy tăm hơi của Phan tiểu Quyên?
Hoa sÄ© Kiệt trong lòng buồn bả thuận bÆ°á»›c Ä‘i sâu vào rừng, Ä‘i mãi hồi lâu vẫn chÆ°a thoát ra khá»i cụm rừng, chàng ngạc nhiên phóng mắt nhìn ra trÆ°á»›c chỉ thấy rừng cây tít tắp xanh um nhÆ° vô tận!
Chàng liá»n nhún chân nhấc ngÆ°á»i lên cao hai trượng, đáp ngÆ°á»i lên má»™t ngá»n sáo già, nhìn quanh bốn phía.
TrÆ°á»›c mắt chàng, chu vi mấy mÆ°Æ¡i dặm Ä‘á»u xanh thẳm má»™t màu của rừng già không biết đâu là ranh giá»›i!
Chàng vừa định nhảy xuống, bất chợt nhìn thấy một việc lạ!
NÆ¡i trung tâm của khu rừng, có Ä‘á»™ má»™t chòm cây trên mấy mÆ°Æ¡i cá»™i nhá» cao lên khác thÆ°á»ng, và từ trên những ngá»n cây ấy có mấy bóng trắng, thoắt nhanh nhÆ° Ä‘iện lao xuống giữa rừng.
Hoa sÄ© Kiệt chăm chú quan sát những ngá»n cây nhô lên má»™t cách đặc biệt ấy, chàng lập tức nhận ra những tàng cây cao nỠđược sắp theo phÆ°Æ¡ng vị ngÅ© hành, ngầm bày thành má»™t trận thế!
Hoa sÄ© Kiệt lúc ở trong Ä‘á»™ng của Thất Sát Thần Bà đã có há»c qua trận thế, nên khi vừa trông qua đã biết ngay cách thức ra vào trận.
Do lòng háo kỳ thúc đẩy, chàng quyết định đến ngay nơi ấy để thăm dò xem xảy ra chuyện gì?
Yá»± nghÄ©a vừa loé qua đầu óc chàng lập tức giở ngay thân pháp “Lăng Không HÆ° Äộ†lÆ°á»›t nhanh đến chổ cành cây cao ná».
Thoáng mắt đã đến nơi, chàng rón rén vạch cành lá, buông mình nhảy vào giữa những tàng cây bày thành trận thế ấy!
Giây phút chàng đã có thể nhìn thấy nơi trung tâm trận điện.
NÆ¡i đây má»™t toà nhà cây vÄ© đại được tay ngÆ°á»i khéo léo ghép chênh vênh trên mÆ°á»i mấy cá»™i cổ thụ xung quanh lá rừng phủ kín nhÆ° ở hang của những ngÆ°á»i Thượng cổ, nếu chẳng phải đến gần, không sao trông thấy được!
Hoa sĩ Kiệt nín hơi nhịn thở, rón rén tiến đến cận nhà, ẩn mình vào tàng lá rậm, nhón gót ghé mắt nhìn vào cảnh vật bên trong.
Giữa nhà thiết kế rất Ä‘Æ¡n sÆ¡, vá»n vẹn mấy chiếc giÆ°á»ng cây má»™c mạc, nÆ¡i chiếc bàn vuông đặt giữa nhà có bảy ngÆ°á»i mặc áo trắng ngồi vây quanh, bốn phía lặng trang không ai mở miệng nói nữa lá»i.
Bá»—ng lão già râu rồng ngồi nÆ¡i đầu trên, trợn đôi mắt hung quang, quét khắp sáu ngÆ°á»i cùng bàn, đằng hắng má»™t tiếng và trịnh trá»ng thốt lá»i:
- Kim Hà Phiêu của hai mươi năm trước đã tái xuất giang hồ, nghe đồn là đã làm cỠtất cả Nga mi phái, ngoài ra còn thêm ba môn phái bị huỷ...
Gã đại hán trung niên áo trắng ngồi ở phía tả vá»™i đỡ lá»i:
- Chúng ta bảy ngÆ°á»i cất nhà nÆ¡i giữa không, ẩn tích mÆ°á»i mấy năm trá»i, trừ Huệ Nguyên đại sÆ° của Thiếu Lâm phái biết ra, trong võ lâm không má»™t ai được rõ, lẽ đâu mụ lại tìm được chổ ở của chúng ta?
Lão già ngồi phía bên mặt, má hóp mắt chuá»™t, mÅ©i hình, trông dị thÆ°á»ng, nhe chiếc miệng rá»™ng toang ra, cÆ°á»i nhạt má»™t tiếng, xen lá»i:
- NhÆ° vậy cÅ©ng chÆ°a mấy quan trá»ng, nghe đồn “Miêu CÆ°Æ¡ng tam Ä‘á»™c, Hoành Nhạc tứ quái, Hắc Hải NgÅ© VÆ°Æ¡ng cùng Quỉ Bảo Nhị Sát Ä‘á»u quy thuận dÆ°á»›i tay Kim Hà Phiêu chủ nhân là Xà Hà Tiên Tá»­, chẳng bao lâu sau đấy, há» sẽ liên tay quét sạch các đại phái trên giang hồ...
Hoa sÄ© Kiệt đứng rình nghe bên ngoài không khá»i âm trầm giật mình nhủ thầm:
- Mụ yêu già ấy đã cấu kết gần hết cao thủ hắc phái vá» vá»›i mụ, thá»±c lá»±c ấy không thể khinh thÆ°á»ng...
Chàng Ä‘ang cÆ¡n bàng hoàng tÆ° lá»± chợt thấy giữa nhà má»™t ánh hào quang màu vàng chá»›p loé,tiếp theo đấy là má»™t tiếng phụp nghe ê cả tóc, nÆ¡i chính giữa chiếc bàn vuông mà bảy ngÆ°á»i Ä‘ang ngồi, cắm phụp má»™t mÅ©i phiêu vàng dài Ä‘á»™ ba tấc, Ä‘uôi phiêu vẫn còn khe khẽ rung rinh.
Lão già mặt ngá»±a râu rồng ngồi phía trên, mặt vụt Ä‘á»—i sắc đứng bậc dậy trá» tay vào ngá»n phiêu vàng, hốt hoảng kêu lên:
- Kim Hà Phiêu!
Tài sản của minhtien384

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
áåçïëàòíî, àóäèî, datinh.4vn.in, doc truyen ma nu da tinh, êðàñíîÿðñê, ma nu da tinh, ma nu da tinh kim dung, manudatinh, òàìîæíÿ



©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu của ngÆ°á»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™