|
|
10-03-2008, 11:27 PM
|
|
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
|
|
Äến 8 giá» tối thì má»i việc sắp xếp kê dá»n chá»— má»›i tạm xong. Tố và Diá»…n sau khi khệ nệ khênh lên má»™t chiếc bà n để máy tÃnh cùng hai túi to cam và lê “là m quà tân gia†thì đã kéo nhau vá». Vân rá»a hoa quả bà y ở góc tÆ°á»ng cúng thổ địa rồi Ä‘i xuống dÆ°á»›i Ä‘Æ°á»ng mua bánh bao ăn tạm cho qua bữa tối. Công việc ở chá»— má»›i nà y khá thuáºn lợi, quan hệ vá»›i cấp trên và đồng nghiệp Ä‘á»u tốt, nà ng có thể vay hoặc xin ứng trÆ°á»›c má»™t và i tháng lÆ°Æ¡ng để sắm sá»a mấy thứ đồ đạc cho nÆ¡i ở má»›i nà y. Sẽ phải mua bếp gas và xoong nồi, vá»›i má»™t chiếc đệm hoặc giÆ°á»ng rẻ tiá»n. Rồi cả tủ nữa, có lẽ nên mua tủ vải kéo khoá cho tiện, vì nà ng cÅ©ng không nghÄ© mình sẽ ở đây lâu dà i. Khu nà y khá tồi tà n, lại gần xóm liá»u khét tiếng của thà nh phố, ngay dÆ°á»›i nhà nà ng là chợ tạm, nó quá lá»™n xá»™n và thiếu an ninh. Vá»›i má»™t ngÆ°á»i mà cuá»™c sống vốn đã thừa bất ổn nhÆ° nà ng, giỠđây sá»± yên tÄ©nh an toà n là thứ cần thiết nhất.
Lắp simcard và o chiếc Nokia cÅ©, nà ng mở máy Ä‘á»c lại những tin nhắn ngắn ngủi dá»… yêu của Thanh và khẽ mỉm cÆ°á»i. Chà ng không há» biết gì vá» việc nà ng chuyển nhà hôm nay cÅ©ng nhÆ° không há» biết chÃnh chà ng là động lá»±c cho nà ng nhanh chóng rá»i bá» cuá»™c sống chán ngán vô vá»ng vá»›i Thìn. Rồi đây nà ng sẽ bắt đầu má»™t quãng Ä‘á»i má»›i vá»›i má»™t con Ä‘Æ°á»ng má»›i mở ra trÆ°á»›c mắt. ChÆ°a hẳn đã hoà n toà n bằng phẳng nhÆ°ng chắc chắn không còn bùn Ä‘en, chà ng đã hứa sẽ cùng nà ng Ä‘i trên con Ä‘Æ°á»ng đó…
Vừa nghÄ© tá»›i đây, Vân thấy Ä‘iện thoại phát tÃn hiệu. Là tin nhắn của Thanh. “AC được penalty, em thua rồi nhéâ€. Vân sá»±c nhá»› ra, hình nhÆ° hôm nay có tráºn đấu quyết định ngôi vô địch giải bóng đá Ã. Từ mấy hôm trÆ°á»›c nà ng đã cá cược vá»›i Thanh vá» chuyện Ä‘á»™i nà o sẽ dẫn bà n. NhÆ°ng bây giá» thì… nà ng vừa dá»n khá»i căn há»™ tiện nghi để vá» khu lao Ä‘á»™ng á»p ẹp nà y, đến má»™t chiếc ổ cắm Ä‘iện cho ra hồn còn không có, nói gì đến TV và truyá»n hình cáp. Gá»i lại cho chà ng má»™t tin nhắn thông báo việc chuyển nhà , nà ng lục thùng giấy tìm bá»™ đồ ngủ, cả ngà y dá»n dẹp là m lÆ°ng nà ng Ä‘au gãy và mắt thì sụp xuống.
Chiếc áo ngủ bằng lụa nà ng má»›i mua ká»· niệm lần thôi việc ở Hạnh Nhu không có trong há»™p carton, cả chiếc quần jeans mẹ mua tặng sinh nháºt năm ngoái cÅ©ng không có. À, phải rồi, sáng hôm qua nà ng đã Ä‘em mấy thứ ấy bá» và o máy giặt và quên không lấy ra để đóng thùng chuyển Ä‘i. Hôm nay là Chủ nháºt, Thìn chắc chÆ°a có thá»i gian để ghé qua và phát hiện việc nà ng bá» Ä‘i. Má»›i 8 rưỡi tối và chìa khoá nà ng vẫn cầm, trở lại đó lấy đồ rồi quay vá» chắc cÅ©ng chỉ mất non má»™t giỠđồng hồ… NghÄ© là là m, Vân vá»™i vã Ä‘i luôn.
Trái vá»›i dá»± Ä‘oán của nà ng, trong căn há»™ cao cấp ấy có ngÆ°á»i, hai ngÆ°á»i, LÆ°Æ¡ng và Thìn. LÆ°Æ¡ng nói trÆ¡n tru bằng tiếng Việt, khác hẳn vá»›i kiểu cố tình ra vẻ lÆ¡ lá»› và ngắt quãng nhÆ° má»™t kẻ ngô ngá»ng má»i khi:
- Phải là m ngay khi hắn vừa vỠđể hắn không kịp trở tay.
Giá»ng Thìn háºm há»±c:
- Vấn Ä‘á» là không biết chÃnh xác bao giá» nó vá».
- Nếu tôi là ông, tôi sẽ dò há»i.
- Anh tưởng tôi chưa là m chắc! Nhưng đến mẹ ruột nó còn không biết thì tôi tra ra thế đ. nà o được.
- Không nên nói tục chá»i báºy. Ông đã há»i thÆ° ký của hắn chÆ°a?
- Tôi đã nói là đến mẹ ruột hắn còn không biết mà lại!
- Phải có ai biết chứ?
- Có, thằng què.
- Chà , nhân váºt nà y ta loại trừ từ đầu! Äến khuyển cẩu cÅ©ng không trung thà nh táºn tuỵ bằng… - Lão già nói những lá»i giống nhÆ° sá»± miệt thị mà không đổi sắc. Qua khe cá»a, Vân thấy gÆ°Æ¡ng mặt lão lạnh tanh giống má»™t pho tượng, chỉ có ánh mắt loé lên má»™t tia đáng sợ.
- Từ hồi què tay nó lại cà ng đắc lá»±c hÆ¡n. Mấy lần tôi phát hiện nó cho ngÆ°á»i theo dõi tôi, may mà tôi biết cách cắt Ä‘uôi.
Không đếm xỉa đến lá»i kể lể khoe khoang của Thìn, LÆ°Æ¡ng há»i tiếp:
- Còn vợ hắn thì sao?
Rồi nhÆ° sá»±c nhá»› ra Ä‘iá»u gì, lão đảo mắt quanh căn phòng, phẩy tay:
- À, thôi khá»i Ä‘i… - lão gáºt gù chỉ và o phong bì tiá»n trên bà n - Äồ đạc còn nguyên, lại thêm cái nà y. Kể ra cô Vân cÅ©ng là ngÆ°á»i có liêm sỉ.
- Anh mỉa tôi hay sao? Con chó cái đấy mà chịu hợp tác với chúng ta từ hôm trước thì ghế chủ tịch đã vỠtay anh ngay rồi.
- VỠtay ông chứ, Bá Thìn. Tôi thì có vai trò gì ở VNRC đâu.
Äến đây thì Vân hiểu Thìn và LÆ°Æ¡ng Ä‘ang nói đến vấn Ä‘á» gì. Nà ng nhẹ nhà ng lùi dần khá»i cánh cá»a. NhÆ°ng không may cho nà ng, má»™t tiếng chà o đã vang lên từ bên nhà hà ng xóm:
- Cô Vân chưa đi à ?
Mức Ä‘á»™ bà máºt của câu chuyện Vân nghe được khiến nà ng ý thức được tình huống có thể gá»i là nguy hiểm mà nà ng sắp đối mặt. Ngay láºp tức lùi hẳn vá» phÃa cầu thang bá»™ và giả vá» thở hổn hển, nà ng quay sang cao giá»ng chà o bà hà ng xóm quá nhanh nhẩu:
- Vâng ạ, cháu quên đồ nên vá» lấy. Thang máy há»ng hả bác?
- Ừ, cả chiá»u nay cháºp Ä‘iện gì đấy, lúc được lúc không.
â€œÆ n trá»i, nó có trục trặc tháºtâ€, Vân cảm thấy dạ dà y mình bá»›t co thắt Ä‘i má»™t chút, nà ng khẽ nhếch môi cÆ°á»i vá»›i cái mặt dà i nhÆ° mặt ngá»±a của Thìn vừa ló ra đầy Ä‘e doạ và ngá» vá»±c rồi quay đầu nói tiếp:
- Thảo nà o cháu bấm gá»i mãi không thấy mở. Hôm nay bác không Ä‘i táºp thể dục tối ạ?
Bà hà ng xóm kêu ca gì đó vá» bệnh Ä‘au khá»›p, nà ng nán lại cho bà nói hết câu rồi má»›i và o nhà . Tạo má»™t vẻ mặt thoáng ngạc nhiên và căm ghét khinh bỉ vừa phải để chà o há»i LÆ°Æ¡ng Nhữ Tri, Vân Ä‘i thẳng và o trong lấy đồ trong máy giặt cho và o má»™t chiếc túi nylon rồi bÆ°á»›c ra.
- Cô Vân có bạn chỠở dÆ°á»›i hay sao mà vá»™i thế? – lão già nói bằng tiếng Việt, giá»ng vẫn khách sáo nhÆ°ng vẻ cÆ°á»i cợt lá»™ rõ.
Thìn ngay láºp tức mắc mÆ°u, hắn lồng lá»™n sáºp cá»a lại và vÆ°Æ¡n tay định túm lấy Vân. Nà ng lách ngÆ°á»i tránh và nói bằng giá»ng lạnh lùng:
- Tôi đi xe, để dưới nhà không khoá cổ nên phải vội, thưa ông Lương.
- Tôi lại tưởng là vị bằng hữu sáng nay của cô Ä‘Æ°a cô tá»›i – lão vẫn cố tình nói bằng tiếng Việt, giá»ng kiểu cách nhÆ° Ä‘ang Ä‘á»c thÆ¡.
- Không, thÆ°a ông – Vân hiểu là LÆ°Æ¡ng Ä‘ang cố tình kéo dà i câu chuyện để dò ý tứ của nà ng, nà ng cÅ©ng nói bằng giá»ng kiểu cách, tay cố gắng không run nhÆ°ng mồ hôi lạnh toát sau gáy – Äó chỉ là sÆ° đệ của tôi ở trÆ°á»ng đại há»c. Tôi dá»n nhà , cần nhiá»u ngÆ°á»i giúp. Tôi không dám phiá»n ông vá»›i anh Thìn, Ä‘Ã nh phải nhá» các bạn há»c cÅ© váºy!
GiÆ¡ chiếc túi trÆ°á»›c mặt Thìn, nà ng nói bằng giá»ng nhạt nhẽo nhẹ nhà ng:
- Em bá» quên cái quần mẹ tặng nên má»›i phải quay lại phiá»n anh. Em để lại tiá»n và mấy thứ, anh cầm chÆ°a?
- Cầm rồi – Thìn nói tiu nghỉu.
- Em gá»i lại chìa khoá cho anh luôn. Sáng nay em định chá» anh đến để trả, mấy đứa kia cÅ©ng muốn ở lại chà o anh, nhÆ°ng lâu quá không thấy nên thôi.
- Äược rồi, cô Ä‘i Ä‘i!
Nà ng ra khá»i cá»a, thấy má»™t tiếng rầm ngay sau lÆ°ng. Trái vá»›i thói quen giáºt mình vì tiếng Ä‘á»™ng lá»›n thÆ°á»ng ngà y, lần nà y nà ng lại thở ra má»™t hÆ¡i nhẹ nhõm. Ãt nhất thì nà ng đã là m cho lão cáo già và tên cục súc kia tin rằng nà ng vừa má»›i đến. Nà ng lấy lại vẻ Ä‘iá»m tÄ©nh, ung dung bấm thang máy Ä‘i xuống. Khi cá»a báºt mở, gÆ°Æ¡ng mặt há»›t hải của Thanh án ngữ trÆ°á»›c mặt là m nà ng giáºt thót ngÆ°á»i. Vá»™i vã giÆ¡ tay lên môi, kéo chà ng và o và bấm nút đóng cá»a tháºt nhanh, Vân nhấn và o số 10, tầng cao nhất.
- Sao anh đến đây?
- Em nhắn tin thế rồi im bặt luôn, anh thấy lo – Thanh ôm lấy vai nà ng.
- Em nhắn gì ấy nhỉ? – Vân cho tay và o túi, chiếc điện thoại không có ở đó – À, em vội đi nên quên điện thoại.
- Em nhắn là “Em không ở chá»— cÅ© nữa nên không có TV. Chúc mừng anhâ€.
- Thế thì có gì mà lo?
Vòng ôm chặt hÆ¡n, má»™t nụ hôn Ä‘áºu trên má nà ng, giá»ng Thanh thoáng giáºn:
- Em nói cụt ngủn cứ nhÆ° Ä‘ang há»n lẫy ấy. Lại còn bảo “em không ở chá»— cÅ© nữaâ€, là m anh cà ng cuống.
Thang dừng, cánh cá»a chÆ°a kịp mở Vân đã bấm nút đóng và bấm số 1, nà ng chặn tay lên môi Thanh:
- Äừng há»i gì cả. Nghe em đã! Tà nữa xuống đến tầng 1, em Ä‘i ra trÆ°á»›c, anh cứ ở trong nà y, Ä‘i lên Ä‘i xuống Ä‘á»™ và i lần nữa rồi hãy ra. Nếu có ai há»i thì anh bảo anh và o tìm nhà chú hỠở khu nà y, được không?
Thanh gáºt đầu. Nà ng hôn nhẹ lên môi chà ng, Ä‘á»c địa chỉ nhà má»›i và nhÃch hẳn sang góc đối diện. Nà ng ngẩng lên chăm chú theo dõi bảng số nhÆ° Ä‘ang ở chung thang máy vá»›i ngÆ°á»i lạ, đôi môi không son khẽ mỉm cÆ°á»i. Thanh vẫn nhìn nà ng bằng đôi mắt dịu dà ng quen thuá»™c. Chà ng không biết rằng, đến lúc nà y bà n tay Vân má»›i dám khe khẽ run lên.
|
10-03-2008, 11:29 PM
|
|
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
|
|
HÆ¡n 11 giỠđêm, Thanh gắn xong mấy chiếc ổ cắm má»›i ở phòng ngoà i và lắp xong chiếc đèn ống nhá» cho phòng tắm quay thì thấy Vân đã ngủ thiếp Ä‘i từ bao giá», túi quần áo má»›i lấy vá» vẫn nắm há» trong tay. Chà ng nhấc chiếc túi tháºt nhẹ để những tiếng tránh những tiếng sá»™t soạt rồi buông mà n cho nà ng. Không tắt Ä‘iện vì biết nà ng sợ tối, chà ng nhấc chùm chìa khoá trên bà n chÆ°a kịp Ä‘i ra cá»a thì đã thấy Vân ngồi dáºy.
- Anh vá» Ã ? - Nà ng bÆ°á»›c tá»›i cầm chùm chìa khoá trong tay chà ng, dáng Ä‘iệu và giá»ng nói vẫn đượm vẻ ngái ngủ - Giá» nà y cổng sắt dÆ°á»›i cầu thang khoá rồi, để em xuống mở.
Cầu thang không có đèn và Vân cÅ©ng chÆ°a quen vá»›i cả bóng tối lẫn khung cảnh nên chầm cháºm lần từng báºc. Thanh rút Ä‘iện thoại chìa mà n hình ra phÃa trÆ°á»›c để soi Ä‘Æ°á»ng cho nà ng. Bất giác Vân cảm thấy khó thở, thứ ánh sáng má» má» nà y, hai chiếc bóng tiếp nối nhau in trên tÆ°á»ng nà y và cái cảm giác hạnh phúc nà y, sao mà giống đêm ở Sapa đến váºy. Hình nhÆ° Thanh cÅ©ng có ý nghÄ© giống nà ng, chà ng tìm tay nà ng trong bóng tối, siết nhè nhẹ. Vân thấy mÅ©i cay cay, nà ng tá»±a hẳn và o Thanh, im lặng. Không có cÆ¡n gió lốc nà o, và tình cảm của nà ng lúc nà y đã khác Ä‘i nhiá»u lắm. Nà ng thấy những giác quan của nà ng được tình yêu lấp đầy chứ không còn trống rá»—ng. GiỠđây nà ng yêu và được yêu tha thiết, sá»± bất cần chua chát dần biến mất nhÆ°á»ng chá»— cho những mong Æ°á»›c ngá»t ngà o. Nà ng thì thầm:
- Hay là anh ở lại…
Thanh không trả lá»i, chà ng nhÆ° bị thôi miên bởi hÆ°Æ¡ng thÆ¡m rất nhẹ toả ra từ là n da mà chà ng biết là rất mịn của nà ng. Chà ng nhá»› mùi hÆ°Æ¡ng dá»… chịu nà y, nhá»› cả từng mạch máu nhá» trên chiếc cổ luôn nghển lên bÆ°á»›ng bỉnh và cả mấy “hạt gạo†trắng li li trên những móng tay hồng nhạt kia nữa. Chúng luôn gợi cho chà ng những cảm xúc tháºt lạ lùng, vừa muốn chở che nâng niu vừa muốn được đắm chìm gắn bó. Má»™t lát, chà ng dắt tay nà ng Ä‘i nốt mấy báºc thang cuối, giá»ng thủ thỉ nhẹ nhà ng:
- Bố anh mới đánh mất một đôi đồng hồ quả quýt, cả ngà y chẳng ăn uống gì. Anh vỠmua cái gì cho bố.
- Khuya thế nà y còn hà ng nà o mở không?
- Ở ngõ Cấm Chỉ có mấy hà ng ăn mở suốt đêm.
- Anh có tiá»n chÆ°a?
Há»i xong câu ấy Vân thoáng nở má»™t nụ cÆ°á»i, chà ng và nà ng nói chuyện cứ nhÆ° thể đã yêu nhau lâu lắm rồi. Äêm nay không có chà ng ở bên nhÆ°ng nà ng biết mình sẽ có giấc ngủ yên là nh.
Nụ hôn tạm biệt rồi cÅ©ng phải ngừng, Thanh bÆ°á»›c chầm cháºm ra chá»— gá»i xe, nổ máy hÆ°á»›ng vá» khu phố cổ. Chà ng không biết ai Ä‘ang ở phÃa sau và cái gì Ä‘ang đợi phÃa trÆ°á»›c mình.
* * *
Vân chá»n bá»™ quần áo phẳng phiu nhất trong thùng giấy và bÆ°á»›c và o phòng tắm. Hôm qua, tiá»…n Thanh vá» xong, nà ng trở lên nhà ngủ luôn, tháºm chà chẳng buồn thay bá»™ quần áo bám bụi nhem nhuốc trên ngÆ°á»i. CÅ©ng may là nà ng vẫn lạ nhà nên không ngủ say đến mức muá»™n giá» Ä‘i là m. Phòng tắm cÅ©ng là nhà vệ sinh luôn, cháºt chá»™i nhÆ°ng cÅ©ng khô ráo sạch sẽ. Vân múc nÆ°á»›c từ trong bể ra cháºu, khẽ rùng mình vì lạnh, nà ng tắm tháºt nhanh. Thay quần áo, ra phòng ngoà i, nà ng chải ngược mái tóc ngắn tỉa ngổ ngáo mà không thèm tìm gÆ°Æ¡ng soi trong túi xách. Má»™t lát sau, nà ng đã sẵn sà ng cho má»™t ngà y má»›i.
Mở cánh cá»a sÆ¡n xanh tróc lở, Vân buông rÆ¡i chiếc túi vì ngÆ°á»i Ä‘ang đứng lù lù trÆ°á»›c khung cá»a. Ngà y má»›i của nà ng bắt đầu bằng việc phải đối diện vá»›i cặp mắt ti hà trên gÆ°Æ¡ng mặt dà i thượt nà y sao? Giá»ng nói lúc nà o cÅ©ng cục cằn của Thìn khẳng định cho ý nghÄ© đó:
- Cô Ä‘i đâu? - hắn nhìn nà ng hằn há»c.
Vân chÆ°a kịp mở lá»i thì hắn đã bÆ°á»›c xá»™c và o nhà và lặp lại câu há»i vá»›i má»™t giá»ng Ä‘iệu dữ dằn hÆ¡n.
- Tôi Ä‘i là m, anh không thấy sao mà còn há»i? – giá»ng Vân hÆ¡i xẵng.
Gã đà n ông sấn thêm một bước:
- Má»›i khá»i vòng đã cong Ä‘uôi, cô giá»i lắm!
- Nếu không có việc gì thì anh ra cho tôi khoá cá»a?
- Khoá cá»a à ? – Thìn quằm mặt, hắn túm lấy vai Vân kéo giáºt lại.
- Buông ra! – Vân vùng tay.
Cặp mắt má»™t mà của Thìn vằn lên má»™t tia Ä‘á» quạch, hắn dằn nà ng và o cánh cá»a, mồm văng tục.
- Ä.m, mà y tưởng qua mắt được tao hay sao?
Vân dùng hết sức đẩy thân hình nặng ná» Ä‘ang ép chặt mình ra, nà ng thụi má»™t nắm đấm và o mạn sÆ°á»n gã Ä‘Ã n ông, mạnh đến ná»—i những thá»› mỡ trên bụng hắn rung lên. ChÆ°a kịp kéo cánh cá»a gá»— kẹt cứng, tóc nà ng đã bị nắm chặt. Thìn riết róng:
- Dám đánh tao à … Nói, tối qua mà y đã nghe được những gì? Có phải thằng kia xui mà y đến rình mò bá»n tao không?
- Anh điên rồi. Buông tôi ra!
Nà ng tiếp tục vùng vẫy, hai bà n tay Thìn cà ng lúc cà ng xiết chặt trên cổ là m nà ng nghẹt thở. Lúc nà y hắn không còn là má»™t ngÆ°á»i nữa, mà thà nh má»™t con váºt hoá dại, miệng không ngá»›t tuôn ra những lá»i bẩn thỉu.
- Äồ Ä‘iếm, tao nuôi mà y cÆ°u mang mà y… Mà mà y chÆ¡i tao… Thằng nà o đêm qua ở đây ra?
Vân thấy ná»—i hoảng sợ dá»™i lên trong tâm trÃ. Thìn là má»™t tên lÆ°u manh, má»™t tên lÆ°u manh có tiá»n. Hắn đã rình mò nà ng và Thanh! Có trá»i má»›i biết tiếp theo hắn sẽ dám là m những gì vá»›i hạnh phúc vừa má»›i chá»›m của nà ng. NghÄ© đến đó, Vân cố dằn cảm xúc yếu Ä‘uối lại. GiÆ¡ chân thúc mạnh và o hạ bá»™ của hắn, chá»™p ngay chiếc ống tre dùng để cuá»™n giấy vẽ trong góc phòng, nà ng huÆ¡ nó lên nhÆ° huÆ¡ má»™t cây gáºy, quát lạc giá»ng:
- Anh Ä‘i ngay cho tôi, tôi gá»i công an bây giá»!
Nghe đến công an, Thìn chững lại. Gáºp ngÆ°á»i vì Ä‘au, hắn Ä‘i ra cá»a, xô cả và o má»™t ông già hà ng xóm nhá» thó Ä‘ang ngó nghiêng bên ngoà i. Những nhà xung quanh hình nhÆ° đã quá quen vá»›i kiểu gây gổ nhÆ° thế nà y nên chẳng ai và o can, chỉ có và i ngÆ°á»i ngó nghiêng ngoà i ban công. Thìn vẫn tiếp tục chá»i rủa ầm Ä© suốt dá»c hà nh lang. Äến đầu cầu thang, hắn chợt tái mặt khi thấy LÆ°Æ¡ng Nhữ Tri đứng khoanh tay ở đó từ bao giá». Lão già nhìn Thìn bằng ánh mắt lạnh lùng, giá»ng bình thản đến rợn ngÆ°á»i:
- Ông sẽ được gì khi gây sự thế nà y?
Khi đã ngồi và o chiếc Lexus sang trá»ng của LÆ°Æ¡ng, Thìn má»›i há»™c lên:
- Con chó cái đó… nó có thằng khác.
- Thì sao? – gÆ°Æ¡ng mặt hồng hà o bóng nhẫy vẫn mỉm cÆ°á»i – Ông ghen à ?
Câu há»i của lão già là m Thìn Ä‘iếng ruá»™t. Chẳng lẽ hắn Ä‘ang ghen? Không, hắn có yêu gì con Ä‘Ã n bà hèn má»n ấy đâu mà ghen… Äó chỉ là má»™t ả tiếp viên karaoke hắn đã cao hứng “mua†vá» sau má»™t vụ là m ăn, chỉ để là m đồ chÆ¡i... NhÆ°ng đêm qua, hắn đã thấy cô ta ôm hôn má»™t tên Ä‘Ã n ông khác, hắn đã Ä‘i theo và chỉ muốn lao xe đâm chết thằng nhãi ranh đã cÆ°á»›p ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà của hắn. Trá»i Æ¡i, ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà của hắn! Nà ng má»›i quyến rÅ© là m sao, và luôn cam chịu chiá»u chuá»™ng hắn vô Ä‘iá»u kiện.
Nhìn những cảm xúc lần lượt trải qua trên gÆ°Æ¡ng mặt thô bỉ của Thìn, LÆ°Æ¡ng Nhữ Tri cÆ°á»i nhạt, lão già phẩy tay ra hiệu cho lái xe chạy nhanh lên.
- Bá Thìn, ông không quên là hôm nay chúng ta phải há»p đấy chứ?
- Hả? – Thìn sá»±c tỉnh, hắn cụp đôi mắt má»™t mà xuống, cúi đầu nhÆ° con váºt nuôi biết lá»—i, giá»ng nhÅ©n ra – Tôi nhá»›.
* * *
Lá»… ra mắt phần má»m quản lý chăn nuôi được tổ chức ở má»™t trại gà ngoại thà nh. Những thủ tục phát biểu, trao Ä‘Ä©a tượng trÆ°ng vừa xong thì mÆ°a sáºp xuống. Khoảng sân có mái che thoáng chốc đã ngáºp xăm xắp. Äám quan khách đóng bá»™ chỉnh tá» co hết chân lên ghế. Vân đứng trong hà nh lang của khu nhà tồi tà n nhìn nhân viên trại gà lăng xăng Ä‘em gạch ra là m cầu tạm, cố giấu nụ cÆ°á»i. CÅ©ng may là gã giám đốc marketing đồng ý vá»›i phÆ°Æ¡ng án của nà ng là m bạt che khá rá»™ng nên Ãt ngÆ°á»i bị Æ°á»›t.
MÆ°a vẫn rà o rà o không dứt, nÆ°á»›c theo nhau chảy qua những vết rò ống máng ngấm và o mảng tÆ°á»ng vôi cÅ© kỹ là m nó sẫm lại thà nh những hình thù kỳ dị. Váºy là công việc hôm nay ở văn phòng sẽ dồn lại buổi chiá»u và rất có thể nà ng sẽ phải ở lại muá»™n. CÅ©ng chẳng sao, công ty có trả tiá»n overtime, sẽ là má»™t khoản kha khá cho căn bếp của nà ng.
Ở chá»— má»›i đã được ba ngà y, giÆ°á»ng tủ sắm sá»a tạm xong, chỉ còn thiếu hai thứ là tủ lạnh và nồi cÆ¡m Ä‘iện. Vân muốn mua ngay, nhÆ°ng vá»›i tình hình tà i chÃnh hiện giá», nà ng chỉ có thể mua được đồ đã qua sá» dụng hoặc hà ng nháºp láºu từ Trung Quốc. Hai thứ thiết yếu nhÆ° thế mà sắm loại rẻ tiá»n thì dá»… chuốc bá»±c mình. NghÄ© váºy nên mấy hôm nay nà ng vẫn ăn uống thất thÆ°á»ng chỠđể dà nh tiá»n. Nếu không mua đồ ăn sẵn dÆ°á»›i chợ thì cÅ©ng nấu tạm mấy thứ ăn liá»n cho xong bữa. Hôm qua, Thanh đến nhìn thấy nà ng gặm bánh mì và tá» ra không bằng lòng. Hôm nay, chà ng cÅ©ng có mặt trong phần đầu lá»… bà n giao phần má»m, báºn rá»™n vá»›i đám máy móc mà n hình trình diá»…n nhÆ°ng vẫn kịp gá»i cho nà ng má»™t tin nhắn nhắc nà ng ăn uống đúng giá». Tháºt dá»… chịu khi đón nháºn sá»± lo toan dịu dà ng của chà ng trong má»™t ngà y là m việc mà thá»i tiết không thuáºn lợi thế nà y…
Äiện thoại báo có tin nhắn, nhÆ°ng không phải của Thanh mà là của Thìn. Lại những lá»i khủng bố hăm doạ. Hai hôm nay nà ng phát chán vì phải nghe Ä‘iện, nháºn tin nhắn từ hắn ta. Những lá»i Ä‘e doạ tạt axit, đốt nhà , phá công việc… TrÆ°á»›c đây, Vân đã trải qua đủ thứ chuyện chẳng tốt đẹp gì, nà ng thấy những phản ứng nà y của hắn vừa thô lá»— vừa ngá»› ngẩn, chúng khiến sá»± khinh bỉ của nà ng đối vá»›i Thìn cà ng lúc cà ng tăng lên.
Cất Ä‘iện thoại, nà ng nhìn vá» phÃa đám quan khách vẫn Ä‘ang lúng túng. Má»™t số đã loay hoay ra vá» từ nãy, má»™t số khác vẫn còn ngồi lại nhìn chiếc cầu bằng những viên gạch xếp vá»™i bắc qua khoảng sân ngáºp nÆ°á»›c vá»›i vẻ e dè trầm lặng. Bá» mặc những kẻ rón rén ấy, Vân che túi xách lên đầu, bÆ°á»›c nhanh vá» phÃa chá»— để xe. MÆ°a có vẻ ngÆ¡n ngá»›t nhÆ°ng không ai dám chắc trá»i sẽ tạnh hẳn hay có má»™t cÆ¡n mÆ°a nữa dữ dá»™i hÆ¡n. Nhìn xuống chiếc áo cá»™c tay kẻ carô xanh nhÆ° để chắc rằng nó sẽ không trở nên trong suốt vì ngấm nÆ°á»›c, nà ng phóng chiếc 82 ra cổng.
Con Ä‘Æ°á»ng dẫn và o trại gà có má»™t bên là ruá»™ng má»™t bên là mÆ°Æ¡ng nên dù hÆ¡i trÆ¡n nhÆ°ng không đến ná»—i lầy lá»™i. Chỉ đến khi và o gần ná»™i thà nh thì má»™t cảnh tượng quen thuá»™c má»›i Ä‘áºp và o mắt nà ng. Ngã tÆ° mênh mông nÆ°á»›c, những chiếc xe chết máy dá»±ng la liệt trên vỉa hè là m mồi cho những kẻ lau bugi vá»›i giá cắt cổ. Ngán ngẩm vòng Ä‘Æ°á»ng khác và thấy tình hình “em Æ¡i Hà … lá»™i phố†cÅ©ng chẳng khác gì, Vân Ä‘Ã nh phải dừng lại dÆ°á»›i má»™t mái hiên chá» những công nhân thoát nÆ°á»›c Ä‘i mở nắp cống. MÆ°a lại bắt đầu nặng hạt.
Co ngÆ°á»i nép và o mái hiên, Vân chăm chú ngắm những chiếc lá dáºp dá»nh trên những vÅ©ng nÆ°á»›c lá»›n trÆ°á»›c mặt. Mãi đến khi nghe tiếng nổ lạch phạch của chiếc Acma quen thuá»™c, nà ng má»›i ngẩng lên. Thanh chui khá»i chiếc áo mÆ°a lụng thụng, chìa ra cho nà ng má»™t cái áo mÆ°a giấy má»›i tinh.
- Anh mua à ?
- Ừ. Em mặc và o đi.
Vân mỉm cÆ°á»i lắc đầu. Chà ng lo lắng cho nà ng cứ nhÆ° má»™t bảo mẫu đáng yêu váºy.
- Em gá»i vá» văn phòng báo là sẽ là m bù tối nay rồi. ÄÆ°á»ng phÃa trÆ°á»›c ngáºp ghê lắm. Cả Ä‘Æ°á»ng vòng cÅ©ng ngáºp sâu.
Thanh ngó theo phÃa tay nà ng chỉ, thấy mấy công nhân thoát nÆ°á»›c mặc đồng phục và ng vẫn Ä‘ang hì hục dùng quốc chim Ä‘i mở từng nắp ga cống, trá»i vẫn mÆ°a rà o rà o. Chà ng mở chiếc áo mÆ°a, giá»ng quả quyết:
- Em mặc và o, rồi đi theo anh.
Hoá ra ở gần khu nà y lại có má»™t cÆ¡ sở phụ của trÆ°á»ng đại há»c dân láºp. Thanh dắt chiếc 82 của nà ng và o nhà gá»i vá»›i vẻ quen thuá»™c.
- Hồi xÆ°a anh há»c ở đây à ? – Vân há»i khi chà ng bÆ°á»›c ra.
- Không, đây là cÆ¡ quan cÅ© của bố anh. Há» cho trÆ°á»ng đại há»c thuê trụ sở.
Vân biết ông Túc bố chà ng là m ở má»™t viện nghiên cứu nghèo nà n, nà ng lhông thắc mắc mà chỉ gáºt đầu. Ngồi sau chiếc Acma, vòng tay ôm eo Thanh, nà ng chui và o sau lÆ°ng áo mÆ°a của chà ng và giao hẹn:
- Khi nà o thấy em ra hiệu là anh phải dừng xe nhé.
- Sao thế?
- Em bị say khi Ä‘i xe máy trùm áo mÆ°a kÃn. Có thể sẽ nôn đấy!
- Ừ, anh sẽ dừng.
Ãp mặt và o lÆ°ng Thanh, Vân he hé áo mÆ°a nhìn ra hà ng cây bằng lăng bên Ä‘Æ°á»ng. Mà n mÆ°a xối xả là m những Ä‘oá hoa tÃm nhÆ° bợt ra thà nh má»™t mà u hồng nhà n nhạt. Giá»ng Thanh vẫn dịu dà ng:
- Em chui và o Ä‘i, Æ°á»›t hết bây giá».
- NhÆ°ng em sợ say, em muốn nhìn Ä‘Æ°á»ng cho đỡ chóng mặt.
- Mai anh sẽ mua áo mưa hai đầu. Mặc áo đấy thì không chóng mặt đâu.
- Phải gá»i là áo mÆ°a tình nhân hoặc Ãt nhất cÅ©ng là áo mÆ°a đôi chứ.
- Ừ.
Nà ng mỉm cÆ°á»i vì vẻ chịu thua vô Ä‘iá»u kiện của chà ng, chợt thấy cảnh váºt đẫm nÆ°á»›c xung quanh bừng sáng nhÆ° giữa má»™t ngà y nắng đẹp.
- Sắp Ä‘i qua chá»— ngáºp, em co chân lên nhé – Thanh nhắc nhở và đi hÆ¡i cháºm lại.
Vân láºt hẳn áo mÆ°a ra, má»™t tay vẫn bám và o vai chà ng, má»™t tay cầm đôi sandal, nà ng co chân và cất tiếng cÆ°á»i giòn tan khi chiếc Acma sặc sỡ tăng tốc rẽ nÆ°á»›c chạy phăng phăng trÆ°á»›c ánh mắt ghen tị của đám chủ xe chết máy Ä‘ang hì hục dắt bá»™. Nụ cÆ°á»i của nà ng chợt tắt khi thấy má»™t chiếc Pajero lao vụt qua là m dá»nh những đợt sóng nÆ°á»›c bẩn. Äó là xe của Thìn.
|
10-03-2008, 11:31 PM
|
|
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
|
|
Vân tắt chÆ°Æ¡ng trình đồ hoạ. Chiếc máy tÃnh có vẻ nhÆ° cÅ©ng quá tải nên chạy cháºm hẳn. Từng cá»a sổ đóng lại ì ạch. Äồng hồ ở góc mà n hình ghi dòng chữ 9:18 PM. Äã khá muá»™n rồi. Công việc dồn lại của buổi sáng thế là hoà n thà nh, mai nà ng có thể thảnh thÆ¡i đôi chút. Bá» mấy thứ đồ lặt vặt trở lại ngăn kéo và khoác túi xách trên vai, Vân tắt đèn đóng cá»a ra vá».
Hầm để xe của công ty vẫn còn lác đác Ä‘á»™ hÆ¡n chục chiếc, nghÄ©a là còn khá nhiá»u ngÆ°á»i phải là m overtime nhÆ° nà ng. Vân vặn lÆ°ng ngó nghiêng rồi chợt nhá»› ra, chiếc 82 vẫn còn gá»i ở trÆ°á»ng đại há»c dân láºp ná» và Thanh hẹn là 9 giá» tối sẽ đến đón nà ng. Nà ng vá»™i vã Ä‘i ra Ä‘Æ°á»ng và thở phà o khi thấy chà ng vẫn Ä‘ang ngồi chá» nà ng trên chiếc 82 cà khổ. Vân ngoắc túi và o gÆ°Æ¡ng xe:
- Anh đến lúc nà o, sao không nháy máy cho em xuống? Em mải là m, quên mất… cái gì thế nà y? - nà ng chợt kêu lên một tiếng khi thấy một bên mặt Thanh sây sát.
- Anh ngã xe.
- Là m sao mà ngã? Xe của anh đâu? – Vân kéo tay chà ng lại gần để nhìn xem có vết thương nà o không. Cánh tay chà ng cũng trầy xước, tay áo dây bẩn và có vết mà i rách – Anh ngã ở đâu?
- Anh bị xe khác ép, ngay gần công ty. Xe không sao, anh gá»i lại bảo vệ văn phòng rồi.
- Chiếc xe quệt anh nhÆ° thế nà o? - Nà ng há»i vá»›i ná»—i nghi ngá» lo sợ.
- Xe máy, bá»n choai choai lạng lách. Thôi, em ngồi lên Ä‘i.
- Äể em chở.
- Va quệt chút Ãt thôi, anh không sao mà . Em ngồi lên Ä‘i, mình Ä‘i ăn.
- Äừng, đừng Ä‘i ăn.
- Sao thế?
- Em muốn vỠnhà .
Äịnh lên tiếng thuyết phục nhÆ°ng thấy vẻ bất an của nà ng, Thanh gáºt đầu. Ngồi sau lÆ°ng chà ng, Vân suy nghÄ© miên man. Lúc trÆ°a Thìn đã thấy nà ng Ä‘i vá»›i Thanh. Cái cách chiếc Pajero lao Ä‘i và sá»± im lặng sau đó khiến nà ng cảm thấy má»™t mối Ä‘e doạ Ä‘ang lá»›n dần. Rất có thể vụ va quệt ngã xe tối nay của Thanh cÅ©ng có bà n tay Thìn dÃnh và o.
- Em mệt à ? – Thanh lên tiếng, tay trái vòng ra sau nắm tay nà ng – Tay em lạnh lắm.
Vân không trả lá»i mà tá»±a và o vai chà ng, cảm thấy đầu mình nhÆ° sắp vỡ tung. NhÆ°ng những việc không bình thÆ°á»ng chÆ°a chấm dứt ở đó. Khi leo hết mấy tầng gác để lên nhà , nà ng phát hiện rằng khoá cá»a đã bị phá. Vá»™i vã và o trong báºt đèn, nà ng trÆ¡ mắt đứng nhìn chiếc mà n hình máy tÃnh vỡ tan tà nh trên sà n, mấy bức tranh bị rạch nát còn chăn gối thì cháy sém.
Cúi xuống nhấc chiếc mà n hình trống hoác, nà ng mệt má»i gục đầu và o tay. Thìn đã thá»±c hiện lá»i Ä‘e doạ của hắn rồi. Nà ng đã nghÄ© khi nháºn gần đủ số tiá»n bá» ra, hắn sẽ dá»… dà ng buông tha cho nà ng. NhÆ°ng không phải nhÆ° váºy… sá»± đê tiện bỉ ổi của hắn vẫn Ä‘uổi bám theo và là m nà ng nghẹt thở… Nà ng không để ý đến tiếng chân Ä‘ang đến gần.
Thanh im lặng nhìn vẻ bất lá»±c trong dáng ngồi đỠđẫn của Vân. Chà ng đặt há»™p thức ăn lên bà n, dẹp đám chăn mà n cháy sém rồi đỡ nà ng lại phÃa giÆ°á»ng. Lúc nà y, Vân má»›i nhÆ° sá»±c tỉnh. Nà ng ngÆ°á»›c nhìn vẻ bình thản trên gÆ°Æ¡ng mặt chà ng, mấp máy môi định nói gì đó rồi lại thôi. Lát sau, khi cả hai đã im lặng dá»n dẹp xong những thứ hÆ° há»ng và ngồi đối diện nhau cạnh há»™p phở xà o, nà ng má»›i lên tiếng, giá»ng nhạt nhẽo khô khan:
- Chắc mấy hôm nữa em phải dá»n Ä‘i.
Thanh gáºt đầu, gắp thức ăn và o bát nà ng, giục:
- Em ăn đi đã.
Vân cúi xuống gắp mấy sợi phở hãy còn ấm Ä‘Æ°a lên miệng, nhai vô thức. Äược và i miếng, nà ng ngẩng lên nhìn chà ng:
- Sao anh không há»i gì cả?
- Há»i gì?
Vân im lặng, Ä‘Æ°a mắt nhìn ra xung quanh thay cho câu trả lá»i. Thanh mở nắp chai nÆ°á»›c Ä‘Æ°a cho nà ng, giá»ng hết sức nhá» nhẹ:
- Case máy tÃnh không sao, chắc dữ liệu còn nguyên. Công ty anh có quan hệ vá»›i bên Acer Monitor, có thể mua giá gốc, em thÃch mà n hình má»›i thế nà o?
- Em Ä‘ang há»i anh việc khác…
- Em là m đồ hoạ, có lẽ nên lấy mà n 21 inches…
- Thôi Ä‘i! - Ä‘á»™t nhiên Vân thấy bá»±c, nà ng đặt mạnh chai nÆ°á»›c xuống bà n khiến nÆ°á»›c bắn cả ra ngoà i - Anh không thấy việc nhà cá»a tan tà nh rồi anh bị ngã xe là có vấn Ä‘á» hay sao?
Thanh nhìn nà ng, ánh mắt vẫn dịu dà ng. Chà ng vặn lại nắp chai nÆ°á»›c rồi đến bên cạnh, vòng tay định ôm nà ng. Vân quay ngoắt ngÆ°á»i Ä‘i, gÆ°Æ¡ng mặt vẫn bừng bừng giáºn dữ, má»™t sá»± giáºn dữ vô cá»›. Thanh thở dà i, chà ng rút trong túi ra chùm chìa khoá xe máy của Vân đặt lên bà n rồi Ä‘i vá» phÃa cá»a. Tá»›i lúc nà y Vân má»›i nhÆ° sá»±c tỉnh. Chồm dáºy chạy tá»›i ôm ngang lÆ°ng, áp mặt và o vai chà ng, nà ng kêu lên thảng thốt:
- Anh đừng vá», đừng vá».
Thanh quay ngÆ°á»i lại, gÆ°Æ¡ng mặt chà ng đượm má»™t vẻ vừa xót xa vừa trách móc. Vân ngÆ°á»›c lên nhìn thấy nét cảm xúc ấy, nà ng vá»™i vã nói trong những cá» chỉ dà n hoà cÅ©ng vô cùng vá»™i vã:
- Em xin lỗi. Em mệt quá, căng thẳng nữa. Hắn đe doạ em, em sợ…
Thanh ôm nà ng và vá»— nhè nhẹ lên tấm lÆ°ng run rẩy. Vân vá»™i vã hôn lên môi chà ng. Nụ hôn có vị mặn của nÆ°á»›c mắt. Rõ rà ng là nà ng Ä‘ang bất an ghê gá»›m, giá»ng nà ng cà ng lúc cà ng trở nên hối hả bồn chồn:
- Em không muốn thế nà y nhÆ°ng em vẫn thấy sợ... TrÆ°a nay hắn đã nhìn thấy anh và em… Lúc ở chá»— Ä‘Æ°á»ng ngáºp… Em sợ.
Má»i lá»i trấn an vá»— vá» lúc nà y không có tác dụng. Thanh biết váºy nên chỉ lặng lẽ ôm chặt nà ng trong vòng tay và xoa dịu nà ng bằng những cái vuốt ve nhè nhẹ. Má»™t lát, Vân có vẻ nhÆ° đã ra khá»i cÆ¡n hoảng, ngÆ°á»›c mắt nhìn Thanh rồi nhÆ° sá»±c nhá»› ra Ä‘iá»u gì, nà ng kêu lên:
- Em quên mất, phải xem tay anh thế nà o.
Không đợi Thanh nói gì, nà ng vùng ra, tháºn trá»ng xắn tay áo của chà ng. DÆ°á»›i ánh đèn sáng trắng, cánh tay chà ng trầy xÆ°á»›c má»™t vệt vừa rá»™ng vừa dà i từ dÆ°á»›i khuá»·u tay lên táºn phÃa gần vai. Vân lôi mấy miếng bông tẩy trang, băng Urgo trong túi xách, lục ngăn kéo lấy ra má»™t lá» oxy già và dầu gió rồi hạ má»™t mệnh lệnh êm ái:
- Anh cởi áo ra đi.
Thanh ngoan ngoãn là m theo. Chà ng chìa tay để nà ng rá»a rồi băng những vết trầy da rÆ¡m rá»›m máu và bôi dầu và o những chá»— tÃm bầm. Bà n tay Vân khéo léo nhÆ° Ä‘ang vẽ. Nà ng tiếp tục xem cả những vết thÆ°Æ¡ng trên mặt chà ng. Dáng vẻ nà ng cÅ©ng chăm chú nhÆ° má»™t y tá thá»±c thụ, chẳng để ý gì đến thân hình để trần và ánh mắt say đắm của chà ng.
- Chá»— trên mặt trợt sâu, dá»… nhiá»…m trùng sÆ°ng tấy lắm, anh uống... – cho đến lúc nà y Vân má»›i ngẩng lên để nháºn ra chà ng Ä‘ang nhìn mình thế nà o, bá»—ng nhiên nà ng quên mất mình Ä‘ang định dặn Thanh uống thuốc gì.
Sững ngÆ°á»i má»™t giây rồi Vân quay ngÆ°á»i vá»›i tay tắt đèn, bóng tối choà ng xuống vai nà ng cùng đôi cánh tay trần sá»±c mùi dầu của Thanh. Chà ng ghì nà ng và o ngá»±c, thì thầm:
- Em không sợ tối nữa à ?
* * *
Thái Vân lặng lẽ đóng cá»a và nhìn vá» phÃa bá»™ salon. Căn phòng nhá» má» mỠánh đèn mà u hồng Ä‘Ã ng Ä‘iếm, mà n hình karaoke hiện lên má»™t bà i hát tiếng Trung Ä‘ang nổi. Chung Nguyên Hanh ngồi khoanh tay bên má»™t gã trung niên bặm trợn. Vân biết gã trung niên nà y, đó là Thìn, tục gá»i là Thìn “ngá»±aâ€, ngÆ°á»i cung cấp rượu ngoại cho nhà hà ng karaoke của LÆ°Æ¡ng Nhữ Tri. Nà ng còn biết là Thìn “ngá»±a†có là m ăn trong lÄ©nh vá»±c nhà hà ng vÅ© trÆ°á»ng và cả du lịch, nhÆ°ng việc hắn quen thân vá»›i Chung Nguyên Hanh thì nà ng không ngá». Nguyên Hanh nhìn vẻ mặt hÆ¡i ngỡ ngà ng của nà ng, má»™t bên mép hắn nhếch ra thà nh nụ cÆ°á»i. Hắn ra hiệu cho nà ng tắt micro và vặn nhá» dà n máy rồi lên tiếng lạnh lùng, ngữ Ä‘iệu tiếng Anh du dÆ°Æ¡ng trầm bổng:
- Äây là Nguyá»…n Bá Thìn tiên sinh. Chắc chị đã gặp rồi. Ông ấy là ngÆ°á»i há»— trợ tà i chÃnh cho tôi trong dá»± án nà y.
Vân chẳng biết nên khóc hay nên cÆ°á»i. Dá»± án! Hắn gá»i việc trao đổi quái gở nà y là dá»± án! Má»™t ngà y đẹp trá»i, nà ng trong bá»™ dạng lả lÆ¡i của má»™t tiếp viên bar-karaoke kiêm gái bao bá»—ng phát hiện ra rằng trong số khách lui tá»›i “nÆ¡i là m việc†của mình có cả đứa em trai cùng cha khác mẹ. Và đến má»™t ngà y đẹp trá»i khác, đứa em ấy bá»—ng nghÄ© tá»›i tình máu mủ mà huy Ä‘á»™ng tiá»n từ má»™t kẻ xa lạ để chuá»™c chị ra. Hà i hÆ°á»›c tháºt!
- Tôi vừa nói chuyện với Lương tiên sinh. Từ ngà y mai chị không cần đến đây nữa. Chắc chị cũng hiểu lý do rồi.
- Không, tôi chÆ°a hiểu – Vân ngồi xuống, cÅ©ng nói bằng giá»ng lạnh lùng.
Thìn nói hấp tấp, hắn nhìn nà ng như muốn lột trần:
- Từ mai Vân sẽ vỠở chỗ tôi. Mình sẽ ở riêng…
- Tôi không nói vá»›i anh, anh Thìn –Vân ngắt lá»i. Nà ng Ä‘Æ°a mắt vá» phÃa ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông còn lại trong phòng – Tôi Ä‘ang há»i cáºu đấy.
Khoé miệng Nguyên Hanh thoáng trá»… ra đáng sợ, hắn nói mà tránh nhìn và o gÆ°Æ¡ng mặt giống mình nhÆ° tạc của ngÆ°á»i đối diện:
- Có lẽ chị cÅ©ng không cần hiểu. Rá»i khá»i đây là việc quá tốt đẹp vá»›i chị rồi.
Vân cảm thấy má»™t ná»—i tủi nhục dâng lên trong mắt. Cho đến bây giá» nà ng vẫn không tin đây là em trai cùng cha khác mẹ của mình. Là m trưởng đại diện, từng du há»c Oxford, hắn má»›i no đủ xênh xang là m sao. NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông mà mẹ nà ng yêu suốt Ä‘á»i đã chỉ cho nà ng má»™t hình hà i, còn tất cả những gì tốt đẹp được dà nh cho gã trai nà y…
- Ông ấy có khoẻ không? – nà ng cố giữ cho giá»ng mình tháºt thản nhiên.
- CÅ©ng thÆ°á»ng.
Váºy đấy, sau hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i năm có mặt trên Ä‘á»i, tất cả những gì nà ng có thể nói vá» ngÆ°á»i cha của mình chỉ là má»™t câu há»i nhạt nhẽo thế nà y. Và câu trả lá»i thì còn hÆ¡n cả nhạt nhẽo, nó nhÆ° má»™t sá»± khinh bỉ cố tình. Vân há»i, cổ há»ng nghẹn đắng là m câu phát âm trở nên rá»i rạc ngắt quãng.
- Tại sao cáºu là m việc nà y?
Äáp lại nà ng là má»™t sá»± im lìm đáng sợ. Nà ng há»i lại. Tiếp tục há»i lại. Vẫn là má»™t sá»± im lặng. GÆ°Æ¡ng mặt vốn rất lạnh lùng của ngÆ°á»i em cùng cha khác mẹ bá»—ng chốc già đi, Ä‘anh lại nhÆ° má»™t tảng đá vô tri, nhÆ° gÆ°Æ¡ng mặt của ngÆ°á»i cha mà nà ng chÆ°a bao giỠđược gặp. Rồi gÆ°Æ¡ng mặt ấy lại già thêm chút nữa, những thá»› thịt chảy ra bóng nhẫy. Má»™t nụ cÆ°á»i nham hiểm nhÆ° những cánh hoa ăn thịt ngÆ°á»i mở ra chá»™p lấy nà ng…
|
10-03-2008, 11:33 PM
|
|
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
|
|
Vân… Vân!
Thái Vân cảm thấy có má»™t bà n tay đỡ lÆ°ng mình. Nà ng hé mắt lá» Ä‘á» nhÆ°á»›ng đôi lông mà y tỉa mảnh nhìn gÆ°Æ¡ng mặt vừa quen vừa lạ Ä‘ang ká» sát. Tiếng gá»i dịu dà ng ấm áp Ä‘Æ°a nà ng ra khá»i cÆ¡n ác má»™ng. Nà ng chống tay ngồi dáºy, ngÆ°á»i Ä‘au rã rá»i, đầu váng vất nhÆ°ng thần trà đã tỉnh táo hoà n toà n.
- Anh lấy cho em cốc nÆ°á»›c – nà ng khẽ chạm và o cánh tay dán băng của Thanh, cố xua Ä‘i sá»± mệt má»i trong giá»ng nói.
Báºt chiếc đèn ở góc bếp để ánh sáng không quá chói nhÆ°ng vẫn hắt ra đủ cho nà ng cảm thấy yên tâm hÆ¡n, Thanh Ä‘em cốc nÆ°á»›c và má»™t chiếc khăn Æ°á»›t trở lại giÆ°á»ng. Vân lặng lẽ uống nÆ°á»›c, để yên cho chà ng lau mồ hôi trên mặt trên cổ mình. Cánh cá»a to đóng kÃn nhÆ°ng cá»a sổ trông ra khoảng sân sau mở rá»™ng, gió lùa và o là m căn phòng mát mẻ, tiếng ro ro êm ái của chiếc quạt hoà chung vá»›i tiếng tÃch tắc của chiếc đồng hồ cùng mùi da thịt nồng ấm quen thuá»™c của ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông nà ng tin cáºy khiến đầu nà ng dịu Ä‘i. Ngả đầu và o vòm ngá»±c rá»™ng của chà ng, Vân thở dà i im lặng. Vá»›i nà ng đêm kéo dà i vô táºn còn ngà y mai thì Ä‘ang ở quá xa. Thanh bá»—ng cất tiếng nhẹ nhà ng nhÆ° hát ru, má»™t bà i hát má»›i:
- Và anh sẽ là ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông của Ä‘á»i em. Anh đã mÆ¡ vá» ngôi nhà và những đứa trẻ…
Vân cÆ°á»i không thà nh tiếng, nà ng cảm thấy sá»± chua chát lại kéo đến lấp đầy cổ há»ng mình. Những lá»i dịu êm bay bổng nà y có tháºt Ä‘ang dà nh cho nà ng hay chỉ là má»™t giấc mÆ¡ quá đẹp. Bất giác nà ng rùng mình.
Vẫn để Vân chúi mặt và o ngá»±c mình, Thanh từ từ ngả ngÆ°á»i nằm xuống và phủ chiếc áo lên vai nà ng. Vân lẩm bẩm nhÆ° nói má»™t mình:
- Anh hát tiếp đi. Em chưa bao giỠnghe anh hát.
- Em thÃch nghe bà i gì? – Thanh vuốt những lá»n tóc loà xoà trên gÆ°Æ¡ng mặt chÆ°a hết mệt má»i của nà ng, bà n tay chà ng lÆ°á»›t dá»c thân hình thon thả.
- Em không biết.. Bà i Ru em em ngủ cho ngoan đi.
- Anh không biết bà i đấy.
- Bà i dân ca Tây Nguyên ấy. Ru em em ngủ cho ngoan, để mẹ đi chăm cây lúa trên nương, em nằm ngủ cho ngoan, ngoà i rừng xa cha đang đi hái măng non, ngủ ngoan hỡi em ơi.
- Em hát hết rồi còn gì.
- Thì anh hát lại.
- Không, anh sẽ hát bà i khác… Ru mãi ngà n năm dòng tóc em buồn. Bà n tay em năm ngón ru trên ngà n năm. Trên mùa lá xanh ngón tay em gầy nên mãi ru thêm ngà n năm. Ru mãi ngà n năm từng phiến môi má»m …
Bà i hát cứ tiếp tục, Vân dần chìm và o giấc ngủ. Nà ng vẫn nắm bà n tay Thanh áp và o má như thể giữ lại chút hơi ấm bình yên cho tới lúc đêm tà n.
* * *
Vân tỉnh giấc nhìn ra cá»a sổ. Trá»i mùa hè, má»›i gần 6 giá» nhÆ°ng đã sáng bạch. Là n mây mà u xám nhạt bay lững lỡ phÃa trên tầm mắt, lÅ© chim sẻ chà choé chuyá»n qua chuyá»n lại những ngá»n cây dâu da đầy hoa thÆ¡m man mát. DÆ°á»›i sân khu táºp thể là má»™t cái chợ tạm há»p vá»™i, những ngÆ°á»i Ä‘i chợ Ä‘ang léo nhéo mặc cả há»i han. Thanh vẫn ngủ say, vết sây sát trên mặt đã khô lại, tay chà ng quà ng qua lÆ°ng còn hÆ¡i thở ấm Ä‘ang Ä‘á»u Ä‘á»u phả lên vai nà ng.
Vân lặng lẽ ngắm chà ng. Từ hôm nà ng dá»n khá»i nhà Thìn, đây là lần đầu tiên chà ng ngủ lại vá»›i nà ng. Những Ä‘Æ°á»ng nét rắn rá»i của thân thể cùng gÆ°Æ¡ng mặt trẻ trung của chà ng trong giấc ngủ luôn là m bản năng phái nữ dấy lên trong nà ng. Äó không hẳn là ham muốn mà là má»™t cái gì cao hÆ¡n thế, nó là má»™t Æ°á»›c muốn. Ước muốn chở che và được che chở. Ước muốn vá» tình yêu, vá» mái ấm gia đình. NhÆ°ng ý nghÄ© đẹp đẽ của nà ng bị kéo trở lại hiện thá»±c bởi đám chăn gối cháy sém gấp gá»n để trên ghế và ba bức tranh chỉ còn là khung gá»— dá»±ng góc tÆ°á»ng.
Vân nhẹ nhà ng rút khá»i vòng tay Thanh, ngồi dáºy lục má»› sách vở tìm má»™t số Ä‘iện thoại. Nà ng không bao giá» muốn gặp hay liên hệ gì vá»›i chủ nhân số Ä‘iện thoại nà y nữa. NhÆ°ng hạnh phúc của nà ng mong manh nhÆ° giá»t sÆ°Æ¡ng Ä‘á»ng trên lá cây giữa đỉnh đồi lá»™ng gió. Nà ng sợ nó mất Ä‘i vô cùng. Ngoà i LÆ°Æ¡ng Nhữ Tri ra, giỠđây chỉ có hắn má»›i có thể giúp nà ng…
Mảnh giấy nhá» ghi số Ä‘iện thoại kẹp lẫn trong táºp ký hoạ chân dung nà ng vẽ từ hồi Ä‘i thá»±c táºp ở Phù Lãng. Gấp mảnh giấy nhét và o túi xách, Vân nhấc mấy bức lên ngắm nghÃa nhÆ° tưởng nhá»› rồi quay lại nhìn vá» phÃa giÆ°á»ng. Thanh vẫn ngủ say, gÆ°Æ¡ng mặt trẻ trung thanh thản, là n da trần cùng những bắp thịt gá»n gà ng ngáºp trong ánh sáng trong suốt của má»™t ngà y má»›i. Nà ng vá»™i vã láºt má»™t tá» giấy trắng, nà ng muốn ghi lại khoảnh khắc bình yên nà y. Cây bút chì ngắn cÅ©n lùa những nét cong cong trên giấy. Mái tóc, gÆ°Æ¡ng mặt, bá» vai, vòm ngá»±c… NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông nà ng yêu dần hiện lên trong những khoảng Ä‘en trắng sáng tối. Äẹp lạ lùng.
* * *
Sắp đến giỠăn trÆ°a. Những việc được giao của buổi sáng Ä‘á»u đã hoà n thà nh, Vân lấy má»™t cốc nÆ°á»›c mát, láºt giở má»™t tá» tạp chà chuyên ngà nh vá»›i tâm trạng thÆ° thái. Mấy hôm nay nà ng đã bá»›t căng thẳng vá» chuyện đối phó vá»›i Thìn. Có lẽ việc nà ng cắn răng nhá» Nguyên Hanh can thiệp hôm trÆ°á»›c đã phát huy tác dụng. Ngoà i những cú Ä‘iện thoại há»… lên tiếng “a lô†thì đầu bên kia dáºp máy mà nà ng biết chắc là hắn gá»i để phá rối, nhà cá»a, xe cá»™ và cả Thanh của nà ng Ä‘á»u yên ổn.
Sá»±c nhá»› ra Ä‘iá»u gì, nà ng quay lại bên máy tÃnh, gõ địa chỉ mạng Tinh thần Việt Nam, tìm và o diá»…n Ä‘Ã n nhiếp ảnh. Nà ng gõ tên và máºt khẩu rồi bấm log in. Äã là thà nh viên quen, dù không còn nhiá»u dịp đóng góp ảnh thì cÅ©ng nên và o Ä‘á»c bà i, xem ảnh của má»i ngÆ°á»i và thăm há»i há».
Thà nh viên online khá đông, các chủ đỠảnh phong cảnh và hoa vẫn sôi Ä‘á»™ng nhÆ° má»i khi. Má»i ngÆ°á»i Ä‘ang rục rịch chuẩn bị cho má»™t cuá»™c thi ảnh má»›i trên mạng. Các bà i viết dà i dòng góp ý Ä‘Æ°a lên tá»›i tấp. Nick Blue-sabbath thì không còn trong forum nữa, có lẽ Thanh đã Ä‘i ăn trÆ°a rồi.
Viết má»™t bà i ngắn há»i vỠảnh lá»… há»™i xong, ngó ra ngoà i xem trá»i râm hay nắng quay lại, Vân giáºt bắn ngÆ°á»i vì “bà cô†trưởng phòng Ä‘ang đứng ngay cạnh cabin mình. ThÆ° Ä‘Æ°a hai chiếc Ä‘Ä©a CD vá» phÃa nà ng:
- Äây là đĩa ảnh đất nÆ°á»›c con ngÆ°á»i Việt Nam, Vân chá»n ra mấy bức tiêu biểu nhất vá» lá»… há»™i cầu ngÆ° chỉnh sá»a thà nh poster cho chiến dịch quảng bá Festival Biển miá»n Trung sắp tá»›i.
- Ảnh nà y của công ty mình hả chị?
- Không, của một công ty du lịch chụp để là m postcard.
- Gần đây có vụ tranh chấp biến ảnh thà nh tranh cổ Ä‘á»™ng ở Nam Äịnh, em cÅ©ng hÆ¡i ngại…
- À, chuyện đó thì Vân không phải lo – ThÆ° mỉm cÆ°á»i, đặt Ä‘Ä©a và o giá Ä‘Ä©a tham khảo trên bà n – NgÆ°á»i chụp là giám đốc công ty và cÅ©ng là bạn mình. Vân cứ chá»n và vẽ trÆ°á»›c. Việc mua lại ảnh sẽ bà n vá»›i há» sau, không có vấn Ä‘á» gì cả.
- Vâng.
Gáºt đầu nhÆ° đã hiểu lá»i giải thÃch, Vân mở ổ CD cho má»™t chiếc và o định mở Ä‘á»c thá» thì thấy ThÆ° ngăn lại.
- Vân cứ để đó chiá»u là m. Sắp đến giỠăn trÆ°a rồi.
Không đợi nà ng trả lá»i, cô ta quay ngÆ°á»i Ä‘i ra khá»i phòng. Vân nhìn theo dáng Ä‘i hÆ¡i có vẻ gì đó gượng gạo mệt má»i của ThÆ°, thoáng thấy ái ngại. Mấy hôm nay cô ta ăn mặc nhÆ° có trở, gÆ°Æ¡ng mặt hầu nhÆ° không trang Ä‘iểm. NhÆ° bây giá» cÅ©ng váºy, trong chiếc quần âu mà u tà n thuốc và chiếc áo sÆ¡mi nâu dà i tay cổ xếp nếp kÃn đáo, trông sếp của nà ng ná»a giống ni cô ná»a giống nữ tu kÃn, chẳng có chút sinh khà nà o.
Thu dá»n lại góc bà n là m việc cho gá»n gà ng, Vân cÅ©ng ra khá»i phòng. Nà ng xuống Ä‘Æ°á»ng, Ä‘ang phân vân lá»±a chá»n giữa việc mua bánh sandwich và trà sữa trân châu Ä‘em lên bà n là m việc hay Ä‘i bá»™ thêm má»™t Ä‘oạn tá»›i tiệm cÆ¡m văn phòng thì thấy Thìn lù lù tiến đến trÆ°á»›c mặt. Bị bất ngá», nà ng không kịp tránh. Thìn văng tục, bà n tay há»™ pháp của hắn chá»™p ngay lấy cánh tay nà ng:
- Con chó cái, mà y hại tao… Äồ khốn nạn, mà y…
Vân vùng ra nhÆ°ng Thìn vẫn nắm chặt. Tát nà ng má»™t cái ngã dúi dụi, hắn túm tay nà ng kéo xá»nh xệch vá» phÃa xe, miệng không ngá»›t tuôn ra những trà ng xỉ vả. Äang giá» má»i ngÆ°á»i Ä‘i ăn trÆ°a, trÆ°á»›c cá»a văn phòng đầy ngÆ°á»i. Những ánh mắt tò mò bắt đầu đổ dồn vá» phÃa nà ng. Vân kêu lên, Ä‘Æ°a mắt tìm má»™t gÆ°Æ¡ng mặt quen để cầu cứu, nhÆ°ng không có ai, tất cả Ä‘á»u tá» vẻ bà ng quan hoặc nhìn tình cảnh của nà ng vá»›i vẻ hiếu kỳ lạ lẫm. Vân tiếp tục vùng vẫy quyết liệt. Rồi nà ng cÅ©ng thoát được khi Thìn báºn vá»›i tay mở cá»a xe. Bất chấp đôi sandal má»ng mảnh, nà ng chạy bổ trở lại toà nhà văn phòng. Thìn vẫn Ä‘uổi theo sau, mặt phừng phừng cuồng ná»™.
Bá»—ng Vân đâm sầm và o nhóm khách Ä‘ang thong thả bÆ°á»›c xuống báºc tam cấp. Tuy hoa mắt vì cú va chạm nhÆ°ng nà ng vẫn hốt hoảng nháºn ra đó là phó trưởng đại diện công ty nà ng và má»™t vị khách hà ng quan trá»ng. Vân còn chÆ°a kịp phản ứng gì thêm thì Thìn đã chạy xá»™c tá»›i nÆ¡i, tiếp tục vung tay định đánh nà ng. Tháºt may sao, bảo vệ toà nhà đã muá»™n mà ng xuất hiện. Có má»™t bà n tay đỡ Vân dáºy, đó là ThÆ°, sếp nà ng.
ThÆ° từ phòng trưởng đại diện Ä‘i xuống, vẻ mặt vẫn chẳng rõ vui buồn nhÆ° má»i khi. Nhìn đám nhân viên trong phòng bằng ánh mắt nghiêm nghị, cô ta quay lại nói mà không nhìn Vân:
- Lát nữa Vân và o phòng gặp mình.
- Vâng.
Äợi ThÆ° đóng hẳn cá»a phòng, má»™t nhân viên trẻ tuổi tên là Hồng má»›i vá»— vai Vân nhè nhẹ, giá»ng an ủi:
- Chỉ là chuyện xảy ra ngoà i giá». Không việc gì đâu chị ạ.
Giang, phó phòng và cÅ©ng là ngÆ°á»i thân cáºn vá»›i ThÆ° nhất, Ä‘Æ°a cho Vân má»™t chiếc khăn lạnh, nói nhá»:
- Lão Tiến vá»›i em ThÆ° nhà mình có hiá»m khÃch từ xÆ°a nên lão ý má»›i nhân thể là m to chuyện. Em đừng lo, cùng lắm thì nghỉ việc thôi.
Nghe đến đấy Vân Ä‘ang rầu rÄ© cÅ©ng phải báºt cÆ°á»i. Äúng là lúc nãy ông Tiến phó trưởng đại diện đã doạ Ä‘uổi việc nà ng ngay trÆ°á»›c mặt sếp trá»±c tiếp của nà ng. Và nà ng thì đã trải qua hà ng tá chuyện tồi tệ rồi, cái việc các sếp kình nhau lôi nà ng ra là m nạn nhân có lẽ cÅ©ng chẳng có gì đáng phải phiá»n não. NghÄ© váºy, nà ng lau mặt và o khăn lạnh rồi hiên ngang tá»›i gõ cá»a phòng ThÆ°.
Trái vá»›i dá»± Ä‘oán của nà ng và má»i ngÆ°á»i, ThÆ° chỉ nhắc nhở nà ng và i câu lấy lệ rồi nói vá» chuyện công việc. Mãi tá»›i cuối giá», khi Vân thu xếp lại táºp tà i liệu để chuẩn bị ra vá» thì cô ta má»›i lại gần chá»— nà ng, giá»ng nhẹ nhà ng:
- Vân có vội vỠkhông, đi uống bia với mình.
* * *
Trá»i mùa hè nóng ná»±c. Dãy xe máy xếp cháºt nÃch trÆ°á»›c vỉa hè quán bia sang trá»ng. Ở má»™t góc quán Ä‘iá»u hoà phả ra mắt rượi, đám Ä‘Ã n ông ngồi phưỡn bụng bên những vại bia tÆ°Æ¡i bá»—ng nhiên dừng hẳn những tiếng “dzô dzô†cố hữu vì có hai cô gái vừa bÆ°á»›c và o. Hai cô sà n sà n tuổi nhau nhÆ°ng phong cách khác hẳn. Má»™t cô tóc ngắn nhuá»™m nâu tỉa loe xoe kiểu phủi, mặc áo cổ thuyá»n vá»›i chiếc váy ngắn mà u xanh nhạt, dáng Ä‘i gợi cảm. Má»™t cô tóc Ä‘en dà i cặp gá»n phÃa sau, quần âu thẳng nếp và áo sÆ¡mi dà i tay kÃn cổng cao tÆ°á»ng, trông hÆ¡i nghiêm nghị. Cô mặc váy kéo ghế cho bạn, vẻ ân cần nhÆ°ng thoáng e ngại.
ThÆ° nhìn Vân, nở nụ cÆ°á»i héo hắt cố hữu. Quay lại vá»›i ngÆ°á»i phục vụ Ä‘ang cầm giấy bút đứng chá», ThÆ° Ä‘Æ°a cho Vân quyển thá»±c Ä‘Æ¡n:
- Vân gá»i Ä‘i.
- Em không quen quán nà y, chị cứ gá»i theo ý chị, em ăn gì cÅ©ng được.
Chá»n ra má»™t và i món ăn kèm vá»›i món bia tÆ°Æ¡i đặc trÆ°ng của nhà hà ng, đợi ngÆ°á»i phục vụ Ä‘i khá»i, ThÆ° má»›i quay lại nhìn nà ng, giá»ng vẫn nhẹ nhà ng:
- Mình kéo Vân ra đây vì chuyện trưa nay.
- Vâng.
- Có gì bất tiện à ?
- Không đâu ạ. Chỉ là em hơi…
- Không nghÄ© mình lại tá»c mạch thế nà y hả? - ThÆ° cÆ°á»i, nụ cÆ°á»i tÆ°Æ¡i tắn hÆ¡n đôi chút - Tháºt ra thì mình cÅ©ng đã từng bị ngÆ°á»i cÅ© theo Ä‘uổi, mình cÅ©ng hiểu được cảm giác phần nà o.
- Em đã nói chuyện chia tay nghiêm túc. Lúc đầu anh ta đồng ý vá»›i má»™t số Ä‘iá»u kiện. Khi em gắng gượng đáp ứng hết các Ä‘iá»u kiện thì anh ta lại…
- Chuyện chia tay lâu chưa, Vân?
- Dạ, cũng chưa lâu lắm ạ.
- Mình vá»›i Vân hÆ¡n kém có má»™t tuổi. Äừng dạ vá»›i ạ nhiá»u thế, nghe sợ lắm. Vân uống Ä‘i! – ThÆ° khẽ giục và chạm cốc và o cốc của Vân.
Vân mỉm cÆ°á»i, cảm thấy má»i chuyện dá»… chịu Ä‘i nhiá»u. Nà ng mạnh dạn há»i:
- Lúc chiá»u có phải ông Irving gá»i chị vì chuyện của em?
ThÆ° gáºt đầu, giá»ng vẫn Ä‘á»u Ä‘á»u:
- Là ông Tiến báo cáo theo kiểu nghiêm trá»ng hoá vấn Ä‘á» nên mình phải giải thÃch má»™t chút.
Vân nhìn ThÆ° vá»›i vẻ kÃnh phục. Vị trưởng đại diện ngÆ°á»i Úc nổi tiếng khắt khe nhÆ°ng lại Æ°a nịnh. Hẳn là để nà ng được bình an vô sá»±, ThÆ° phải tốn nhiá»u lá»i hoa mỹ trong cái vốn từ tiếng Anh mênh mông bể sở của mình.
- Ông Tiến vá»›i mình có khá nhiá»u vấn Ä‘á» - ThÆ° thoáng nhăn mặt - Nói thẳng là không Æ°a gì nhau, Ä‘á»u vì cái chức trưởng đại diện khi ông Irving vá» hÆ°u.
- Em cÅ©ng Ä‘oán có gì đó không bình thÆ°á»ng. Vì má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u bảo chuyện của em là chuyện cá nhân, xảy ra ngoà i giá»â€¦ Mà ông ấy phản ứng hÆ¡i… lạ.
- Việc va và o khách hà ng chỉ là chẳng may. Nếu trưa nay mình không có ở đó, chắc ông Tiến cũng chẳng doạ đuổi Vân đâu.
- Cảm ơn chị. Nếu không có chị…
Thư lắc lắc đầu, chạm cốc lần nữa với Vân:
- Vân là ngÆ°á»i là m được việc, nghỉ ở đây thì sẽ có ngay việc khác thôi. Chẳng qua mình tiếc công tuyển ngÆ°á»i, hôm phá»ng vấn mình nhớ…
Câu chuyện tiếp tục theo hÆ°á»›ng tán gẫu vá» những ká»· niệm công việc, ThÆ° trở nên bá»›t xa cách hÆ¡n. Vân nháºn thấy ThÆ° ăn nói cÅ©ng có duyên và khá hợp tÃnh nà ng. Xét ra, nếu ThÆ° đỡ giá»i Ä‘i má»™t chút, há»c vị giảm Ä‘i má»™t chút, là m chức vụ Ãt trá»±c tiếp liên quan tá»›i nà ng má»™t chút, bá»›t cái vẻ rầu rầu nghiêm nghị Ä‘i má»™t chút, có lẽ nà ng sẽ sẵn sà ng kết bạn và rủ cô Ä‘i uống cà phê vỉa hè má»—i sáng Chủ nháºt đẹp trá»i.
- Vân có ngÆ°á»i má»›i rồi phải không? – ThÆ° bá»—ng quay trở lại chủ Ä‘á» chÃnh.
- Vâng.
- Chẳng trách… anh ta lồng lá»™n lên nhÆ° váºy. Äà n ông ghen cÅ©ng hay tháºt!
Câu nói của ThÆ° là m Vân chút nữa thì buông rÆ¡i Ä‘Å©a. Nà ng không dám nghÄ© đến sá»± tháºt rằng mình lại khiến cái tên Ä‘Ã n ông thô lá»— cục cằn ấy biết thế nà o là tình yêu. NhÆ°ng là m gì còn cách lý giải nà o khác cho phản ứng Ä‘iên cuồng của hắn vá»›i nà ng?
Còn chÆ°a kịp nói thêm câu gì thì nà ng đã thấy má»™t ngÆ°á»i khách lừ lừ tiến vá» phÃa mình. Chung Nguyên Hanh. So vá»›i lần gặp trÆ°á»›c, hắn già đi và béo lên trông thấy. Có lẽ việc là m ăn quá thuáºn lợi và những cuá»™c trác táng ở Việt Nam đã khiến hắn sá»›m từ bá» ngoại hình tuổi 25 của mình. Hắn gáºt đầu vá»›i ThÆ°, chiếc áo sÆ¡mi xanh cổ trắng thÃt lấy cái cổ nần nẫn mỡ là m gÆ°Æ¡ng hắn nhÆ° rá»i khá»i cổ.
- Tại sao chị là m váºy? – Nguyên Hanh quay sang phÃa Vân rÃt lên bằng thứ tiếng Äà i Loan èo èo.
- Có chuyện gì?
- Tôi vừa gặp Thìn. Chị đã bán đứng anh ấy.
Hắn gá»i Thìn bằng tên nghe cứ nhÆ° thể là anh rể vá»›i em vợ tháºt tình váºy! Vân cÆ°á»i nhạt:
- Tôi bán đứng hắn cho ai? Cho cáºu chắc?
- Chị đã cấu kết vá»›i tên há» Bùi hất anh ấy ra khá»i VNRC.
- Hay tháºt! Cáºu không nói thì tôi không biết là tôi đã là m nhÆ° thế đâu đấy.
Vẻ mặt châm biếm của nà ng là m Nguyên Hanh chÆ°ng há»ng. Hắn dõi cặp mắt khắc nghiệt nhìn nà ng nghi hoặc:
- Nghĩa là chị không biết gì sao?
- Không biết, tôi còn Ä‘ang cầu tá» bất đắc cầu sinh bất đắc chỉ cầu có cách đối phó vá»›i những trò loạn trà của hắn đây. Nếu bán đứng hắn được thì hôm trÆ°á»›c tôi đã không phải gá»i cho cáºu.
- Äược rồi – Nguyên Hanh phẩy tay, hắn lại quay sang nở má»™t nụ cÆ°á»i xã giao vá»›i ThÆ° rồi lê tấm thân bắt đầu phát tÆ°á»›ng Ä‘i lên tầng trên.
Vân nhún vai với Thư, gắp thêm một miếng mực xà o.
|
10-03-2008, 11:35 PM
|
|
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
|
|
Mùa Quốc khánh và khai trÆ°á»ng đã đến. ÄÆ°á»ng phố phấp phá»›i khẩu hiệu và những bóng trẻ con áo trắng khăn Ä‘á» cầm hoa cầm cá». Nắng vẫn và ng rá»±c nhÆ°ng cái nóng kinh hoà ng của mùa hè dÆ°á»ng nhÆ° đã biến mất. Sáng thứ Bảy, Vân ngồi ở quán café vỉa hè quen thuá»™c, nà ng chăm chú và o tá» báo Thể thao, mùa bóng ở các nÆ°á»›c châu Âu má»›i bắt đầu được ná»a tháng.
Vá»›i Vân, cuá»™c Ä‘á»i của nà ng dÆ°á»ng nhÆ° cÅ©ng má»›i bắt đầu. Thìn sau vụ tranh chấp chức vụ ở VNRC thất bại thì bá» xuống Hải Phòng trông coi má»™t phòng trà mà hắn đồng sở gữu. LÆ°Æ¡ng Nhữ Tri cÅ©ng không Ä‘á»™ng chạm gì đến nà ng nữa. Váºy là quá khứ của nà ng có thể coi nhÆ° đóng lại. GiỠđây, toà n bá»™ lo toan của nà ng dồn và o Thanh và cuá»™c sống tÆ°Æ¡ng lai.
Thanh đã đưa nà ng vỠra mắt gia đình. Nói là gia đình nghe có vẻ to tát chứ thực ra chỉ có ông bố lơ đãng của chà ng và một con mèo mướp béo tròn chà o đón nà ng trong buổi tối ấy…
Ông Túc sau khi là m xong thủ tục chà o há»i thì quay lại mê mải vá»›i đám máy móc bánh răng đồng hồ. Cảm thấy khá tá»± nhiên, Vân đứng lên Ä‘i lại ngó nghiêng quanh nhà . Nhà Thanh ở khu phố cổ, không rá»™ng rãi lắm nhÆ°ng cÅ©ng tÆ°Æ¡ng đối thoải mái. TÃnh cách láºp dị của ông bố thể hiện rõ ngay từ lối Ä‘i và o: Má»™t dãy tranh Vespa cắt từ hoạ báo được đóng khung cẩn tháºn nhÆ°ng đã và ng ố theo thá»i gian. Phòng khách trông chẳng khác gì má»™t chiếc gara vá»›i năm chiếc xe choán chá»— ngay trÆ°á»›c chiếc tủ chè. Vô khối phụ tùng, đồ chÆ¡i Vespa hoặc treo trên Ä‘inh hoặc xếp ở góc nhà . Má»™t chiếc kÃnh viá»…n vá»ng đặt trên nóc tủ, che cả ảnh thá» của ông ná»™i chà ng.
Phòng Thanh ở trên gác xép, đồ đạc Ä‘á»u nhá» xÃu nhÆ° của ngÆ°á»i tà hon. Chiếc giÆ°á»ng bị cÆ°a bá»›t chân để phù hợp vá»›i chiá»u cao của gác xép, má»™t chiếc tủ nhá» vừa để quần áo vừa để đồ lặt vặt. Sát ô cá»a sổ nhìn sang khoảng sân của nhà hà ng xóm là má»™t chiếc bà n, chỉ nhỉnh hÆ¡n cái đôn má»™t chút, và má»™t chiếc đèn Ä‘á»c sách được gắn lên tÆ°á»ng.
Vân ngồi lên giÆ°á»ng và giáºt nảy ngÆ°á»i vì tiếng ngoeo ngoéo khó chịu vang lên. Nà ng láºt tấm vải phủ giÆ°á»ng, báºt cÆ°á»i vì má»™t con mèo mÆ°á»›p ục ịch Ä‘ang ngoác mồm ngáp vá»›i vẻ ngái ngủ. Äôi mắt và ng và ng nhìn nà ng khinh khỉnh nhÆ° thể không thèm chấp cái kẻ vô ý đã phá giấc ngủ của nó. Vân luồn tay và o cái cằm nhá» mượt nhÆ° nhung của con váºt gại gại, nghe nó gừ gừ khẽ ra chiá»u rất khoan khoái. Nà ng nói nhá»:
- Meo meo, mà y tên gì?
- Nó tên là Thanh còi – ông Túc ở dÆ°á»›i phòng khách há»›n hở nói vá»ng lên.
Thanh bÆ°á»›c lên gác xép, chà ng đặt cốc nÆ°á»›c xuống chiếc bà n tà hon rồi chìa tay nắm lấy cái chân tròn ủm của con mèo. Thấy vẻ mặt vừa buồn cÆ°á»i vừa không tin của Vân, chà ng cÆ°á»i, vòng tay ôm eo và hôn lên cổ nà ng:
- Bố anh đặt đấy. Hồi anh Ä‘i há»c, bố anh buồn nên xin nó vá» nuôi, đặt tên là Thanh còi, giống tên anh hồi bé.
Vân nhấc con váºt đặt lên đùi, nà ng vá»— vá»— và o chiếc bụng phệ của nó:
- Tên chẳng hợp vá»›i ngÆ°á»i tà nà o, meo nhỉ!
- Quái tháºt! Sao nó chịu em thế? Con nà y thÆ°á»ng không theo ngÆ°á»i lạ lắm đâu. Cháu há» anh lên đây còn bị nó cà o cÆ¡.
Nà ng quay lại nhìn vẻ ngạc nhiên thú vị của Thanh, nói khẽ:
- Chắc nó quen hơi em rồi.
Äể mặc chà ng ngÆ¡ ngác, Vân mỉm cÆ°á»i, tiếp tục cúi xuống vân vê cái tai má»ng hồng hồng của con váºt. Nó có vẻ Æ°a bà n tay nà ng nên nhắm tịt cả mắt lại, Æ°á»n bụng ra vặn vẹo ngÆ°á»i. Thanh mê mải nhìn vẻ trìu mến của Vân vá»›i con mèo, buá»™t miệng:
- Mèo nhà bên cạnh sắp đẻ. Anh xin cho em một con nhé.
Nghe chà ng há»i váºy, nà ng bá»—ng trở nên hốt hoảng:
- Không, em không thÃch đâu.
Äỡ con mèo thả xuống cái ổ ở chân giÆ°á»ng, Thanh lấy cốc nÆ°á»›c đặt và o tay nà ng rồi im lặng nhìn nà ng chỠđợi.
- Hồi nhá» em cÅ©ng nuôi mèo. Lông và ng, xinh lắm. Em thÆ°á»ng ôm nó Ä‘i ngủ. NhÆ°ng má»™t hôm em phải ở lại trÆ°á»ng lao Ä‘á»™ng – Vân thoáng rùng mình – Khi em vỠđến nhà thì con mèo đã biến mất. Mẹ em nói rằng nó bị xe chẹt nhÆ°ng em em bảo không phải. Nó bảo con mèo ăn vụng cá khô và ông ta bắt được… Từ đó em không dám nuôi mèo nữa.
Chà ng đặt tay lên lưng nà ng, vỗ nhè nhẹ, nghe tiếng nà ng thở dà i:
- CÅ©ng may là em không táºn mắt nhìn thấy. Nhiá»u lúc em muốn nghÄ© là nó bị tai nạn tháºt cho đỡ buồn. NhÆ°ng mà …
Ông Túc ở dÆ°á»›i nhà bá»—ng lên tiếng gá»i âu yếm:
- Con Æ¡iiii.
Vân sá»±c tỉnh quay mặt nhìn Thanh, thấy nét mặt chà ng Ä‘iểm má»™t nụ cÆ°á»i ý vị. Chà ng chỉ vá» phÃa con mèo mÆ°á»›p béo trục béo tròn Ä‘ang cong ngÆ°á»i trong ổ. Thêm má»™t tiếng gá»i và tiếng giả chuá»™t kêu chÃt chÃt của ông già , nó vÆ°Æ¡n mình đứng dáºy, đủng đỉnh nhảy xuống thang. Má»™t lát sau mùi cá nÆ°á»›ng thÆ¡m lừng Ä‘Æ°a lên từ phÃa bếp. Vân báºt cÆ°á»i, cảm thấy ý nghÄ© u ám nặng ná» tan biến khi Thanh để nụ hôn Ä‘áºu lên mà mắt nà ng.
Cuá»™n tá» báo lại, xách gói cốm má»›i mua, Vân rá»i khá»i quán café vỉa hè ngáºp nắng. Nà ng nghÄ© đến căn nhà nhá» trong con phố cổ, nÆ¡i có má»™t ông già thÃch ăn cốm Ä‘ang chăm chút con mèo…
Mở cá»a cho nà ng không phải là ông già vá»›i vẻ mặt lúc nà o cÅ©ng ngÆ¡ ngác, mà lại là Thanh miệng vẫn ngáºm bà n chải đánh răng. Con mèo nằm Æ°á»n vắt vẻo trên báºc thang gá»— dẫn lên gác xép, trong phòng khách chỉ còn bốn chiếc Vespa. Thanh Ä‘Æ°a nà ng chiếc Ä‘Ä©a nhá»±a, mắt lấp lánh cÆ°á»i:
- Äại tổng quản Ä‘i chÆ¡i vá»›i há»™i lão tÆ°á»›ng Vespa mai má»›i vá», anh toà n quyá»n quyết định gói cốm kia.
Vân lÆ°á»m chà ng, mở gói lá sen đặt lên Ä‘Ä©a và lấy dao cắt rá»i mấy quả chuối trong nải. Mùi nếp thÆ¡m toả khắp gian phòng hẹp. Nà ng nhón má»™t và i hạt rắc lên đôi vai trần còn Æ°á»›t của Thanh. Lách ngÆ°á»i thoát khá»i vòng ôm của chà ng, nà ng vặn nắp lá» lấy mấy hạt thức ăn khô chìa trÆ°á»›c mÅ©i con mèo. Nó ăn từ tốn nhÆ° trẻ con ngáºm kẹo. Rồi mặc kệ hai kẻ yêu nhau đùa giỡn trong nhà , nó đủng đỉnh bá» ra ngoà i, nằm ịch giữa vệt nắng nhá» trÆ°á»›c thá»m.
* * *
Thanh vá»›i tay lấy quyển Búp bê Bắc Kinh, láºt giở và i trang. Chà ng mỉm cÆ°á»i vì dòng chữ mở đầu của cuốn sách “mấy lá»i giá»›i thiệu và má»™t số mối tìnhâ€. Quay lại tìm Vân để chỉ cho nà ng cái câu hÆ¡i buồn cÆ°á»i nà y, chà ng thấy Hạnh PhÆ°Æ¡ng Ä‘ang dá»±ng xe gần đấy, cô ta Ä‘ang chăm chú nhìn chà ng.
- Anh à , nên mua Thiếu nữ đánh cỠvây hay Búp bê Bắc Kinh nhỉ? – Vân khẽ bấm và o tay chà ng.
- Búp bê Bắc Kinh Ä‘i, anh vừa Ä‘á»c qua, thấy giá»ng văn ngồ ngá»™ - Thanh nói những mắt vẫn hÆ°á»›ng sang bên kia Ä‘Æ°á»ng.
Vân nhìn theo ánh mắt của Thanh và cố kìm tiếng xì khẽ trong cổ há»ng. Nà ng chợt thấy thấm câu nói: “Quá khứ nhÆ° món thịt bò hầm, cứ ợ lên và o lúc ta không mong đợiâ€. Món thịt bò hầm mang cái tên kêu choanh choách cưỡi SH bên kia hứa hẹn sẽ còn là m nà ng khó chịu dà i dà i. Nhất là vá»›i kiểu cô ta nhìn Thanh nhÆ° thể vừa phát hiện ra nét đẹp tiá»m ẩn của chà ng thế nà y.
Hôm nay Thanh vừa dá»± má»™t cuá»™c há»p quan trá»ng ở văn phòng. Tan há»p chà ng đón Vân Ä‘i dạo phố sách luôn. Từ hồi yêu nhau, chà ng được nà ng chăm nom chuyện quần áo nên vẻ ngoà i khác hẳn trÆ°á»›c đây. Trong chiếc áo sÆ¡mi ghi bạc và cà vạt cùng tông, trông chà ng có vẻ chững chạc và hấp dẫn hÆ¡n bá»™ dạng “carô mãn tÃnh†trÆ°á»›c kia nhiá»u.
Tháºt hay là hôm nay nà ng Vân mặc má»™t bá»™ đồ rất bắt mắt, chiếc đầm lụa má»m rÅ© mà u xanh ngá»c tay xẻ nhÆ° cánh bÆ°á»›m và đôi sandal xanh thanh mảnh khiến nà ng trông yêu kiá»u hÆ¡n hẳn quãng thá»i gian ngán ngẩm ở tiệm áo cÆ°á»›i - ảnh viện nhà Hạnh PhÆ°Æ¡ng.
Mấy tháng không gặp, trông cô ta không còn nhà nhảnh nhÆ° trÆ°á»›c. Vẻ đẹp khá hoà n hảo đã biến đổi theo phong cách thá»i thượng bây giá», hoang dại cố ý và bụi bặm cố tình. Vá»›i chiếc quần ống túm mà u cỠúa có khoá kéo lằng nhằng và má»™t chiếc áo dây chéo vai trá»… cùng má»™t bá»™ đồ trang sức ná»a gá»— mun ná»a ngà voi kỳ cục, bá»™ dạng bohemian của cô ta chẳng ăn nháºp vá»›i cái xe máy kiêu ngạo mà u hồng cánh sen ánh trai lóng lánh chút nà o.
Vân lên tiếng trÆ°á»›c, nà ng không thÃch cái gÆ°á»m kÃn đáo mà cô nà ng xảo quyệt Ä‘ang chiếu thẳng vá» phÃa nà ng:
- Dạo nà y cô Nhu có khoẻ không Phương?
Hạnh PhÆ°Æ¡ng không trả lá»i, cô ta nhìn nà ng ná»a nhÆ° khinh bỉ ná»a nhÆ° chế nhạo rồi rồ máy phóng Ä‘i. Khi chiếc xe mà u rá» rợ đã hoà n toà n khuất khá»i tầm mắt, Vân mÃm môi thò tay cấu và o lÆ°ng Thanh má»™t cái, tháºt Ä‘au.
* * *
Lại má»™t Chủ nháºt nữa, thá»i tiết cà ng ngà y cà ng mát hÆ¡n. Những cÆ¡n mÆ°a hay ánh mặt trá»i gay gắt mùa hè đã thá»±c sá»± biến mất nhÆ°á»ng chá»— cho bầu trá»i xanh trong vắt và là n gió heo heo của mùa thu. Thỉnh thoảng trong giá» hay trên yên của những chiếc xe dá»±ng ngoà i phố lại có má»™t chiếc lá bà ng nâu Ä‘á» hoặc mấy chiếc lá dâu da và ng. Những ngÆ°á»i Ä‘i Ä‘Æ°á»ng đã thay những bá»™ quần áo cá»™c sáng mà u của mùa hè bằng những bá»™ cánh không quá nặng ná» nhÆ° mùa đông nhÆ°ng cÅ©ng trầm hÆ¡n. Thà nh phố đã thá»±c sá»± và p thu.
Vân ngồi chá» Tố ở má»™t quán café khá sang trá»ng trên trục phố chÃnh. Hôm nay nà ng hẹn nó để mượn bá»™ Ä‘Ä©a đồ hoạ tham khảo loại “hà ng Ä‘á»™c†mà nó má»›i đặt mua ở táºn bên Ã. Công ty Silvermoon là cái tên nổi tiếng lừng lẫy trong là ng quảng cáo toà n quốc, đến má»™t chi nhánh của táºp Ä‘oà n quảng cáo Ä‘a quốc gia nhÆ° chá»— nà ng cÅ©ng phải kiêng nể. Tố xin và o đó là m cá»™ng tác viên từ thá»i sinh viên rồi dần dần, bằng sá»± cần mẫn chịu khó của mình, nó đã tiến bÆ°á»›c ngồi và o ghế trưởng nhóm. Cái tên con trai vừa nhá» tuổi vừa tồ nhất lá»›p hoá ra lại là ngÆ°á»i sá»›m thà nh công.
Chiếc Matiz Ä‘á» Ä‘á»— trÆ°á»›c cá»a quán và Tố nhanh nhẹn Ä‘i vá» phÃa nà ng, bá»™ Ä‘Ä©a trị giá cả ngà n đô cắp ở nách còn trên tay là hai quả bưởi tháºt to. Nó cÆ°á»i:
- Äây là đĩa, em ghi cẩn tháºn, khuyến mại thêm má»™t Ä‘Ä©a phim quảng cáo chá»n lá»c. Äây là bưởi Năm Roi, quà VÄ©nh Long bên hông Chợ Lá»›n.
Vân đẩy quyển menu cho bạn:
- Mi chá»n cái gì uống Ä‘i. Cả tuần vừa rồi ta chạy khắp nÆ¡i há»i mà không nÆ¡i nà o có, suýt nữa phải nghiến răng đặt tạm Ä‘Ä©a láºu bên Quảng Châu.
- Ầy, kiểu nà y đặt bên Tà u phải ná»a tháng má»›i vá», mà cÅ©ng mấy trăm đô chứ không rẻ đâu. Hồi ná» chÃnh em Ä‘i há»i cho thằng Quyá»n mà .
- Ừ, nhưng thấy mẹ mi bảo mi đi Sà i Gòn, không rõ bao giỠra…
- Ôi dà o, cụ khốt của em ở nhà có biết mô tê gì đâu. Thôi, em cho tá»· số Ä‘iện thoại, em má»›i đổi sang Viettel, tá»· cần gì cứ gá»i, em mở máy 24/24. Tá»· ghi Ä‘i, 0983…
- Cha chà chà , số đẹp ghê nhá!
- Äẹp là m sao được bằng số của bồ tá»·.
Vân thoáng ngượng nghịu. Chuyện nà ng vá»›i Thanh dù nà ng chÆ°a bao giá» công khai giá»›i thiệu nhÆ°ng bá»n bạn hầu hết Ä‘á»u biết rồi. Tháºm chà chúng nó còn biết đến cả số Ä‘iện thoại ở công ty và số vết xÆ°á»›c trên cốp xe của chà ng… Nà ng vẫn giữ mặt tỉnh bÆ¡:
- Toà n lá»™c vá»›i phát thế nà y, chẳng trách ngồi ô tô sá»›m nhất lá»›p. Mi giá»i tháºt!
- Tá»· quên cái Quỳnh vá»›i cái Äan à ? Con Ma tịt ghẻ của em mà đứng bên cạnh xe của chồng hai đứa nó chắc giống tép riu đứng cạnh tôm hùm…
Má»™t lát, những câu chuyện thăm há»i vá» bạn bè chung và công việc cÅ©ng đã vãn, Tố giÆ¡ tay gá»i phục vụ Ä‘Æ°a hoá Ä‘Æ¡n, tranh trả tiá»n bằng được rồi gạ gẫm:
- Gần trưa rồi, tỷ đi ăn cơm với em đi!
- Không được, hôm nay ta báºn rồi – Vân xách túi đứng dáºy, bÆ°á»›c ra khá»i quán. Trá»i nắng nhà n nhạt còn Ä‘Æ°á»ng phố thì thÆ°a thá»›t, tháºt dá»… chịu.
- Tá»· báºn vá» vá»›i chà ng chứ gì? - Tố cÆ°á»i, nó xoa cái bụng đã bắt đầu tÃch mỡ rồi dắt chiếc Vespa cho nà ng - Em đã tưởng tá»· là cao thủ từ lâu nhÆ°ng hoá ra lại cao thủ tháºt. Thằng cu trông ngon trai ra phết!
- Ngon – Vân kéo dà i giá»ng, hÃch khuá»·u tay và o bụng Tố – Bét ra thì vòng hai của nó chuẩn hÆ¡n của mi. NhÆ°ng mà mi gặp nó bao giá»?
Tố “tồ†cÆ°á»i rinh rÃch, chui và o chiếc Matiz xong lại ngó ra, nháy mắt:
- Em có thám tỠmà . Chúc tỷ trưa nay ngon miệng.
Vân còn chÆ°a kịp cảm Æ¡n đáp lại thì Tố đã nói thêm, giá»ng thiểu não vá» vịt:
- Tỷ thì chắc ngon rồi, chỉ khổ nạn nhân thôi!
- Thằng lợn, có đi nhanh không?
Vân bặm môi giÆ¡ nắm tay doạ nạt. Chiếc Matiz rá» rà chạy ra là n Ä‘Æ°á»ng chÃnh. Vân cÅ©ng rồ ga phóng vụt Ä‘i. Nà ng không hay rằng trong đám khách đứng chá» xe ở ven Ä‘Æ°á»ng có má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà đang chăm chú theo dõi mình.
|
|
|
| |