|
|
08-04-2008, 12:17 PM
|
|
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Hồi 6
Hổ đầu đồng phú
Thầy đồ Thư nghe nói vẻ mặt hoảng sợ đáp :
- Tiểu nhân ẩn danh tránh kẻ thù lừa dối Äốc soái để kẻ thù đến đây quấy nhiá»…u, mong Äốc soái thứ tá»™i cho.
Nói xong, ông ta đang định tiến lên thì Tiết Hao đã vội giơ tay ra đỡ và nói tiếp :
- Thầy không nên lá»… phép nhÆ° thế! Ẩn tÃch tránh kẻ thù là bất đắc dÄ©, huống hồ thầy đồ lại là sÆ° phụ của cháu nó. SÆ° đạo tôn nghiêm xin chá»› có Ä‘a lá»… nhÆ° váºy, má»i ngà i ngồi chÆ¡i.
Nói xong, Äốc soái liá»n má»i ngồi.
Thầy đồ ThÆ° khiêm tốn mãi má»›i dám ngồi xuống. Má»™t mặt thÆ°a vá»›i Tiết Hao rằng Triển Nguyên Nhân tôi chỉ là má»™t tên võ phu, không ngỠđược Äốc soái coi trá»ng nhÆ° váºy, cảm Æ¡n tri ngá»™, dù có tan xÆ°Æ¡ng nát thịt cÅ©ng không sao báo Ä‘á»n được Æ¡n nà y. Tháng trÆ°á»›c Nguyên Nhân tôi ngẫu nhiên phát hiện má»™t sá»± bà máºt đáng lẽ vá» thÆ°a vá»›i Äốc soái ngay, nhÆ°ng gặp lúc Äốc soái Ä‘ang báºn việc nên không sao thÆ°a được. Vừa rồi nghe Kế Tiên nói tá»›i bá»n giặc nà y không những đến đây tầm thù vá»›i Nguyên Nhân mà còn định quấy nhiá»…u vá»›i bổn chủ nữa, cÅ©ng may có cao nhân khác ngấm ngầm viện trợ ra tay cứu viện bằng không háºu quả không thể tưởng tượng được.
ThÆ°a Äốc soái bá»n giặc nếu đến đây quấy nhiá»…u còn có má»™t nguyên nhân nữa, nguyên nhân nà y liên quan đến sá»± an nguy của lục châu vá»›i Äốc soái, nếu hÆ¡i tiết lá»™ ra má»™t chút là chuyện nhá» hóa thà nh chuyện lá»›n liá»n, quan trá»ng lắm.
Nói tới đó, ông ta đưa mắt nhìn ra ngoà i một cái và không dám nói tiếp nữa.
Tiết Hao khẽ gáºt đầu và lá»›n tiếng gá»i :
- NgÆ°á»i đâu?
Tiết Vinh vá»›i Tiết Hoa vá»™i chạy và o. Tiết Hao dặn bảo hai ngÆ°á»i rằng :
- Tiết Vinh ra truyá»n lịnh cho má»i ngÆ°á»i hay, đêm nay bổn soái ở lại đây thảo luáºn việc cÆ¡ máºt, tất cả quân lÃnh của bổn phủ phải lần lượt canh gác nÆ¡i đây, không ai được chểnh mảng há»… thấy ngÆ°á»i nà o khả nghi là bắt lại tra há»i ngay, các cá»a ngõ cÅ©ng phải khám xét kỹ lưỡng, há»… không có thẻ bà i của bổn phủ Ä‘eo ở trÆ°á»›c ngá»±c, bất kể nam nữ Ä‘á»u bắt trói ngay để chá» bổn soái xét. Hai tên giặc bắt trói hồi nãy giam giữ cẩn tháºn đừng để cho chúng Ä‘Ã o tẩu hay bị đồng đảng đến cÆ°á»›p ngục. Còn Tiết Hoa ngÆ°Æ¡i xuống bảo bếp dá»n tiệc lên đây.
Hai ngÆ°á»i đứng ở ngoà i cá»a đợi chá» dặn bảo.
Hai ngÆ°á»i vâng lá»i xong Ä‘i là m việc ngay. Xong đâu đấy hai ngÆ°á»i má»›i quay trở lại đứng ở ngoà i cá»a sảnh canh gác và đợi lệnh.
Tiết Hao dặn bảo xong liá»n quay ngÆ°á»i khẳng khái nói vá»›i Nguyên Nhân rằng :
- Vì lưỡng Hà không được yên tÄ©nh (lưỡng Hà là Hà Bắc và Hà Nam) triá»u đình có sắc phong cho tá»a trấn ở Từ Châu nà y, nhÆ°ng vì mấy ngà y gần đây những tin đồn thất thiệt rất nhiá»u, nên lão phu quay trở vá» thì được tin có phi tặc tá»›i quấy nhiá»…u bổn phủ, cho nên lão phu quay trở vỠđây ngay. Việc của thầy vừa nói có lẽ là việc mà lão phu Ä‘ang lo nghÄ© mấy ngà y nay, nÆ¡i đây không có ngÆ°á»i ngoà i, thầy có việc gì cứ việc chỉ giáo Ä‘i.
Thầy đồ ThÆ° vá»™i đứng dáºy chắp tay chà o và nói :
- Tháng trÆ°á»›c tiểu nhân có khám được trong ngÆ°á»i của Ngao SÆ¡n Quá»· Tống Thá»i thấy có má»™t cái thẻ đồng nà y, xin Äốc soái qua mắt.
Tiết Hao đỡ lấy cái thẻ đồng ấy lên xem, thấy giữa thẻ đồng có khắc má»™t đầu hổ, dÆ°á»›i đầu hổ có bốn chữ triện “Thiên Hùng Giáo Luyệnâ€
Ông ta mặt hÆ¡i biến sắc và há»i :
- Việc nà y liên quan tới lắm, thầy cho biết việc hôm đó như thế nà o?
Nguyên Nhân vội đáp :
- Hôm đó Nguyên Nhân tôi thấy Ngao SÆ¡n Qui Thần là môn hạ của Tần Lãnh chứ không phải là những giặc thÆ°á»ng của giang hồ, võ công của chúng cÅ©ng cao siêu, chúng đến nhÆ° váºy tất nhiên không phải là má»™t sá»± ngẫu nhiên gì đâu, thế nà o cÅ©ng có mục Ä‘Ãch đặc biệt chứ không sai, chá» tá»›i khi Nguyên Nhân tôi ra ngăn cản chúng, bá»—ng nghe thấy chúng nói là có việc phải rút lui vá»™i, cho nên tôi cà ng nghi ngá». Sau tôi khám trong ngÆ°á»i tên Tống Thá»i thấy có má»™t cái thẻ đồng nà y, tôi liên tưởng đến Ä‘á»™ nà y thá»i cuá»™c Ä‘ang gây cấn nhÆ° thế mà bá»n Ngao SÆ¡n Quá»· Thần tá»›i đây chắc có âm mÆ°u gì.
Tiết Hao nghe xong, gáºt đầu đáp :
- Nguỵ Bắc chiếm đất nghìn dặm, lại chiêu binh mãi mã mà gây thế lá»±c cho mình và coi lão phu nhÆ° cái gai trong mắt, gần đây lão phu lại còn nghe thấy y lá»±a ba nghìn tinh binh trong mÆ°á»i vạn quân, để là m cấm vệ quân, đặt tên Ä‘á»™i quân ấy là Ngoại Trạch Nam, ngoà i ra còn mÆ°á»›n những ngÆ°á»i có võ nghệ cao cÆ°á»ng đảm nhiệm giáo sÆ° huấn luyện bá»n Ngoại Trạch Nam ấy, bây giá» tháºt lá»i đồn ấy không sai chút nà o, bữa ná» thầy gặp bá»n giặc lẻn và o trong ná»™i trạch chắc là muốn xem lão phu đã vá» phủ chÆ°a và còn nháºn xét quân tình của lão phu nữa, chỉ háºn bá»n gia tÆ°á»›ng của bổn phủ không ra gì để mặc cho bá»n giặc tuỳ ý ra và o, ngà y mai lão phu lại trị tá»™i chúng tháºt mạnh má»›i được.
Nguyên Nhân vá»™i đỡ lá»i :
- Xin Äốc soái không nên nổi giáºn nhÆ° váºy, các tÆ°á»›ng gia trong phủ đây huấn luyện rất tinh lÆ°Æ¡ng và rất trung thà nh nhÆ°ng vì ngà y thÆ°á»ng chỉ luyện táºp cỡi ngá»±a ra tráºn xung phong thôi chứ không luyện tá»›i khinh công vì khinh công vá»›i ra tráºn xung phong khác hẳn huống hồ trong bá»n lại có nhiá»u tay võ nghệ rất cao siêu, nhÆ° bá»n giặc tối hôm qua chẳng hạn, chúng lấy danh đến đây để trả tÆ° thù để vây Nguyên Nhân tôi, nhÆ°ng sá»± thá»±c chúng sai má»™t bá»n giặc khác và o trong quấy nhiá»…u, hiển nhiên là chúng có mục Ä‘Ãch khác, nếu không có ngÆ°á»i tà i ba ngấm ngầm bảo vệ thì ngà y hôm nay háºu quả không thể tưởng tượng được.
Tiết Hao vuốt râu vừa cÆ°á»i vừa nói :
- Vừa rồi lão phu nghe khuyển tá» báo cáo nói bá»n giặc xông và o ná»™i trạch, bị luồng ánh sáng mà u Ä‘á» lôi kéo từ trên đỉnh vách núi rá»›t xuống, bá»n gia tÆ°á»›ng nói là có Kim Giáp Thần phù trợ, tất nhiên lão không tin lá»i của chúng, bây giá» thầy nói ra lão má»›i biết rõ nhẽ.
Nguyên Nhân lại tiếp :
- Theo sá»± Æ°á»›c Ä‘oán của Nguyên Nhân thì luồng ánh sáng cầu vồng Ä‘á» hoặc là ngÆ°á»i đó mặc áo Ä‘á» hai tay cầm khà giá»›i mà u Ä‘á», nhÆ°ng vì thân pháp hoặc thủ pháp quá nhanh, nên ngÆ°á»i ta má»›i trông giống nhÆ° cầu vồng lá»a nhÆ° váºy.
Thanh Lam đứng cạnh đó, nghe thấy thầy đồ ThÆ° nói nhÆ° váºy, liá»n Ä‘Æ°a mắt liếc nhìn Hồng Tuyến cô nÆ°Æ¡ng má»™t cái. Chà ng thấy nà ng mặc áo Ä‘á» thá»±c, liá»n nghÄ© thầm :
Nếu nà ng biết võ công có phải tốt biết bao không?
NhÆ°ng lúc ấy Hồng Tuyến cô nÆ°Æ¡ng cứ cúi đầu lắng tai nghe thầy đồ nói chuyện vá»›i dượng chà ng thôi chứ không thèm nhìn chà ng, nhÆ°ng gÆ°Æ¡ng mặt nà ng tÆ°Æ¡i nhÆ° hoa nở, hình nhÆ° Ä‘ang mỉm cÆ°á»i thì phải.
Tiết Hao nghe thầy đồ ThÆ° nói xong, liá»n gáºt đầu, há»i tiếp :
- Nếu váºy theo sá»± nháºn xét của thầy thì sau nà y nên đối xá» nhÆ° thế nà o?
Nguyên Nhân ngẫm nghĩ giây lát rồi đáp :
- Tình hình tối nay đã có sá»± biến chuyển, bá»n giặc xâm nháºp ná»™i viện thì bốn chết, hai bị bắt. Công Tôn Vô Kỵ, má»™t tên cao thủ đặc biệt đối phó vá»›i Nguyên Nhân tôi, nếu chúng không có lá»±c lượng hùng háºu thêm thì chắc chúng chÆ°a dám tá»›i xâm phạm vá»™i đâu.
- Cái gì? Thanh Lam đánh lui được tên giặc lợi hại đấy ư?
Tiết Hao ngạc nhiên vô cùng, vá»™i há»i lại nhÆ° váºy, và quay đầu nhìn Thanh Lam.
Thanh Lam hổ thẹn mặt Ä‘á» bừng, Ä‘ang định trả lá»i thì bá»—ng thấy Hồng Tuyến cô nÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°a mắt liếc nhìn mình, tầm mắt của hai ngÆ°á»i vừa chạm nhau, nà ng ta lại vá»™i nhìn Ä‘i đằng khác, nhÆ°ng hai má đã Ä‘á» bừng, Thanh Lam cÅ©ng thấy khÃch Ä‘á»™ng lạ thÆ°á»ng, chà ng không nói lên tiếng được.
CÅ©ng may lúc ấy Tiết Vinh, Tiết Hoa vừa và o trả lá»i và ngÆ°á»i nhà đã tấp náºp dá»n tiệc ra, nên dượng chà ng không kịp nghe chà ng trả lá»i nữa.
Tiết Hao rất lá»… hiá»n hạ sÄ©, má»i thầy đồ ThÆ° ngồi ghế trên, nhÆ°ng thầy đồ ThÆ° không dám cứ khiêm tốn mãi, sau Tiết Hao phải ngồi ở ghế chÃnh giữa váºy.
Nguyên Nhân ngồi bên trái, còn Kế Tiên, Thanh Lam và Hồng Tuyên cô nÆ°Æ¡ng ba ngÆ°á»i, thì ngồi ở dÆ°á»›i tiếp rượu.
Thanh Lam liếc nhìn cô gái áo Ä‘á», thấy nà ng Ä‘ang cúi đầu, hình nhÆ° Ä‘ang suy nghÄ© gì váºy. Uống xong ba tuần rượu Tiết Hao ngừng chén, khẽ thở dà i và nói :
- Hiện giá» Tiết Ä‘á»™ sứ của các châu cứ má»™ binh để tăng cÆ°á»ng thế lá»±c cho mình. Việc gì triá»u đình phải dùng thủ Ä‘oạn má»m dẻo đối phó vá»›i há»? Lão phu nháºn thấy trong các Tiết Ä‘á»™ sứ đó, chỉ có Nguỵ Bắc là ngÆ°á»i đáng ngại nhất, y muốn Lá»™ Châu của chúng ta đã lâu. lão phu được tổ tiên truyá»n lại cho chức Tiết Ä‘á»™ sứ nà y lại được Ä‘á»™i Æ¡n của triá»u đình, nhất đáng để đất Ä‘ai của mình mất mát thì cÆ¡ nghiệp mấy trăm năm của nhà há» Tiết nà y cÅ©ng bị tiêu tan lây.
Nguyên Nhân vá»™i đỡ lá»i :
Từ xÆ°a đến giá» vẫn có câu định luáºt: “Tà bất thắng chÃnh, nghịch bất địch thuáºnâ€, là không sai chút nà o! Äốc soái vì dân vì nÆ°á»›c ngà y đêm vất vả, theo tình hình hiện thá»i, tuy Nguỵ Bắc đã già n binh ở biên giá»i ta, nhÆ°ng theo sá»± Æ°á»›c Ä‘oán của Nguyên Nhân tôi thì chÆ°a dám gây hấn vá»™i đâu, nhÆ°ng lại dùng thủ Ä‘oạn sai khiến các nhân váºt giang hồ đến dò thăm Ä‘á»™ng tÄ©nh của bổn phủ trÆ°á»›c. Nếu bổn phủ không có cao thủ bảo há»™ hoặc Ãt nhân tà i thì chÆ°a biết chừng sẽ bị chúng hạ Ä‘á»™c thủ ngầm, rồi cái xẩy nẩy cái ung cÅ©ng nên...
Nói tới đó, ông ta ngừng giây lát rồi nói tiếp :
NhÆ°ng cứ sá»± thá»±c mà nói thì bên chúng ta quả Ãt nhân tà i thá»±c.
Bằng không, chúng ta Ä‘i dò thăm Ä‘á»™ng tÄ©nh của chúng trÆ°á»›c rồi nghÄ© cách đối phó, nhÆ° váºy má»›i mong thắng nổi đối phÆ°Æ¡ng.
Tối nay Thanh Lam má»›i thá» lá»a, không những đã thắng Liá»…u Kỳ, môn đồ rất đắc ý của Tam Nhỡn Tỉ Khấu Thẩm sÆ° thái và Cà n Khôn Nhất Kiếm đẩy lui được Äá»™c Giác Tú Công Tôn Vô Kỵ, nên chà ng rất hăng hái. Lúc ấy chà ng nghe thấy thầy đồ ThÆ° nói trong phủ mình thiếu nhân tà i, bằng không phái ngÆ°á»i Ä‘i do thám Ä‘á»™ng tình của Nguỵ Bắc trÆ°á»›c, chà ng xen lá»i nói :
- Thưa dượng, cháu tuy bất tà i, nhưng cháu muốn xin phép dượng cho cháu được đi dò thám động tĩnh của Nguỵ Bắc một phen.
Tiết Hao chÆ°a lên tiếng trả lá»i đã nghe thấy Nguyên Nhân ho má»™t tiếng và há»i :
- Cáºu Thanh Lam, tà i ba của cáºu nhÆ° thế nà o mà cáºu dám liá»u lÄ©nh nhÆ° thế? Ngà y hôm nay Công Tôn Vô Kỵ bị đánh rút lui nhÆ° vạy, biết đâu Nguỵ Bắc chẳng bố trà sẵn? Váºy ta hãy nên bà n tán kỹ lưỡng thì hÆ¡n. Các ngÆ°á»i trẻ tuổi không nên liá»u lÄ©nh nhÆ° thế.
Nói xong, ông ta lại quay lại nói với Tiết Hao tiếp :
- Theo ý của Nguyên Nhân tôi, hãy đem hai tên giặc đã bắt được đêm nay ra xỠtrước may ra biết được phần nà o thực hư của đối phương cũng chưa chừng, rồi lúc ấy chúng ta mới định đoạt sau.
Chẳng hay Äốc soái nghÄ© sao?
Tiết Hao gáºt đầu đáp :
- Phải, ta nên đem hai tên ấy ra xỠtrước thì hơn!
Nói xong, ông ta quát bảo hai tên gia tướng rằng :
- Hai ngÆ°á»i mau Ä‘i truyá»n lệnh áp giải hai tên giặc ra đây để bổn soái Ä‘Ãch thân tra xét!
Tiết Vinh vâng lá»i quay mình luôn.
Nháºu nhẹt xong, má»i ngÆ°á»i cùng ra ngoà i hoa sảnh. Tiết Tung ngồi và o cái ghế Thái sÆ° ở giữa, Nguyên Nhân ngồi ở cái ghế bên trái, còn Hồng Tuyến cô nÆ°Æ¡ng, Kế Tiên, Thanh Lam ba ngÆ°á»i thì đứng ở phÃa sau vị Äốc soái.
Lúc ấy trá»i đã sắp sáng, bên ngoà i hoa sảnh quân lÃnh đứng đông đảo. Mặc liêu của Tiết Ä‘á»™ sứ phủ đã Ä‘em công văn và o. Bá»n lÃnh lệ cÅ©ng Ä‘em hình cụ tá»›i, rồi chúng đứng sang hai bên. Sau cùng hai mÆ°Æ¡i tên vệ binh khiêng hai tên giặc và o thì gia tÆ°á»›ng lãnh Ä‘á»™i lá»›n bÆ°á»›c tiến tá»›i trÆ°á»›c thÆ° án quỳ má»™t chân xuống, lá»›n tiếng báo cáo :
- Quân Biệt, DÆ°Æ¡ng Äắc Tiêu, đêm nay thống lãnh thuá»™c Ä‘iện Ä‘i tuần trong ná»™i viện, phát hiện trên mái nhà có sáu tên đạo phạm, đã giết chết bốn tên và bắt sống được hai tên, hiện áp giải ở ngoà i sân, xin hầu Äốc soái xét xá».
Tiết Tung khẽ gáºt đầu đáp :
- Äắc Tiêu, ngÆ°Æ¡i theo bổn soái lâu năm ngà y thÆ°á»ng trung dÅ©ng mẫn cán, bổn soái biết rõ lắm. Äêm nay ngÆ°Æ¡i lại giết chết được bốn tên đạo phạm tại chá»—, bắt sống được hai tên, bổn soái thế nà o cÅ©ng trá»ng thưởng cho ngÆ°Æ¡i. NgÆ°Æ¡i hãy Ä‘em chúng lên đây cho bổn soái Ä‘Ãch thân xét há»i.
Äắc Tiêu vái lạy, đáp :
- Äa tạ ân Ä‘iển của Äốc soái!
Nhưng hai tên giặc khấu vừa rồi bị các quan binh thuộc điện dùng hộp nhỠbắn trúng mắt cá chân của chúng và lăn từ trên mái nhà xuống dưới sân, đến giỠchúng vẫn không cỠđộng và nói năng gì được.
Tiết Tung nghe nói ngạc nhiên vô cùng, Nguyên Nhân vá»™i đứng dáºy, tiến lại gần và khẽ nói :
- ThÆ°a Äốc soái, chắc hai tên giặc nà y bị ngÆ°á»i nà o Ä‘iểm trúng yếu huyệt. Äốc soái cứ bảo Ä‘em chúng và o đây đã!
Tiết Tung nghe nói mỉm cÆ°á»i đáp :
- Ra là thế đấy!
Nói xong, ông ta quay đầu lại dặn bảo tên gia tướng rằng :
- Mi dẫn chúng lên đây!
Äắc Tiêu vá»™i và ng vâng dạ rồi rút lui luôn.
Lúc ấy nÆ¡i đó tuy không phải là nÆ¡i cung Ä‘Æ°á»ng chÃnh nhÆ°ng các dụng cụ xét xá» tá»™i phạm Ä‘á»u đầy đủ hết.
Äắc Tiêu thừa lệnh rút lui ra bên ngoà i, tên nha lại trá»±c Ä‘Æ°á»ng đã lá»›n tiến gá»i :
- Äem phạm nhân và o!
Tiếp theo đó, Äắc Tiêu thừa lệnh Ä‘i trÆ°á»›c mở Ä‘Æ°á»ng, phÃa sau có tám tên lÃnh cầm Ä‘uốc và dao búa, cÅ©ng khiêng ra hai tên phạm nhân và o vừa tá»›i trÆ°á»›c thÆ° án.
Nguyên Nhân vá»™i đứng dáºy từ từ Ä‘i tá»›i cạnh hai tên giặc khẽ vá»— và o lÆ°ng chúng má»™t cái. Lạ thá»±c hai tên ấy Ä‘ang đứng đó, bị vá»— má»™t cái rất khẽ, đã kêu “ủa†má»™t tiếng rồi ngồi dáºy được liá»n.
Chúng Ä‘Æ°a mắt nhìn bốn chung quanh má»™t lượt rồi Ä‘á»t nhiên cÆ°á»i ha hả và nói :
- Hà ... hà ... thái gia chúng ta lỡ trúng phải gian kế váºy, muốn giết thì cứ việc ra tay Ä‘i!
Tiết Tung nghe nói bá»—ng cả giáºn, cầm miếng gá»— kinh Ä‘Æ°á»ng giÆ¡ lên gõ mạnh xuống thÆ° án má»™t cái và quát mắng :
- Hai tên giặc kia táo gan thá»±c! Các ngÆ°á»i thân phạm quốc pháp, sắp bị chặt đầu Ä‘em ra bêu trÆ°á»›c cá»a phủ rồi mà các ngÆ°á»i còn dám ở trÆ°á»›c mặt bổn soái ngang tà ng nhÆ° thế phải không? Theo hà nh vi táo bạo nà y của hai ngÆ°á»i thì đáng lẽ phải Ä‘em ra dùng quân pháp đối xá» ngay nhÆ°ng bổn soái xÆ°a nay vẫn thÆ°Æ¡ng yêu dân và hay tha thứ cho những kẻ có tá»™i biết hối cải. Bổn soái thấy hai ngÆ°á»i cÅ©ng là những tay hảo hán, chắc bị ngÆ°á»i ta quyến rÅ© nên má»›i theo giặc. Quà hồ hai ngÆ°á»i biết hối cải, nói thá»±c cho bổn soái rõ tên, há», địa chỉ và đã nghe ai sui khiến và o trong phủ quấy nhiá»…u nhÆ° váºy định là m chi?
Nếu hai ngÆ°á»i chịu khai thá»±c thì bổn soái sẽ tha cho ngay để hai ngÆ°á»i có dịp hối cải. Bổn soái nắm giữ quân phù, cầm quyá»n sinh sát, lá»i ta nói là pháp luáºt chứ không phải nhÆ° kẻ khác nói dối để dụ dá»— các ngÆ°á»i khai tá»™i đâu. Äấy, hai con Ä‘Æ°á»ng sống và chết, tuỳ hai ngÆ°á»i định chá»n lấy.
Tiết Ä‘á»™ sứ vừa nói xong thì hai bên lÃnh lệ lại hò reo vang Ä‘á»™ng cả má»™t góc trá»i.
Hai tên giặc ấy vẫn bướng bỉnh đáp :
- Há» Tiết kia! Hai thái gia đây đã lăn lá»™n trên giang hồ hai mÆ°Æ¡i năm trá»i, tráºn lá»›n tráºn nhỠđã dá»± không biết bao nhiêu phen, dù ngÆ°Æ¡i có bà y núi lá»a vạc dầu ra, ta cÅ©ng không biết sợ đâu! Hai thái gia nà y, Ä‘i không đổi há», ngồi không đổi tên, ngÆ°á»i ta xÆ°ng chúng ta là Ưng Trảo Tôn Thánh vá»›i Quà Hầu TrÆ°Æ¡ng lão Tam, chúng ta chỉ xÆ°ng có thế thôi!
Tiết Tung nắm quân phù mấy chục năm trá»i, chÆ°a bao giá» lại thấy có ngÆ°á»i táo gan nhÆ° hai tên giặc nà y, nên ông ta tức giáºn đến trợn ngược đôi lông mà y lên, quát lá»›n :
- Cuồng đồ ở trÆ°á»›c mặt bổn soái mà hai ngÆ°Æ¡i dám nói láo nói lếu nhÆ° thế! ThỠđánh què chân hai ngÆ°á»i Ä‘i, thá» xem hai ngÆ°Æ¡i còn ngang tà ng nhÆ° thế không?
Nói xong, ông ta cầm miếng gá»— kinh Ä‘Æ°á»ng Ä‘áºp mạnh xuống án thÆ° mà quát bảo bá»n lÃnh lệ rằng :
- Äem quân côn đồ ra đợi lệnh.
Nguyên Nhân biết những kẻ lục lâm giang hồ Ä‘á»u cứng đầu cứng cổ lắm, dù có đánh chúng chà chết, chúng cÅ©ng không chịu khuất phục đâu. Nên ông ta vá»™i Ä‘Æ°a mắt ra hiệu cho Tiết Ä‘á»™ sứ, rồi từ từ Ä‘i tá»›i cạnh hai tên giặc, thò tay và o trong ngÆ°á»i chúng lấy ra hai cái thẻ đồng đầu hổ Ä‘Æ°a cho chúng xem, rồi trầm giá»ng quát há»i :
- Hai tên phản nghịch rõ rà ng, chứng cá»› hẳn hoi, hai ngÆ°á»i còn chối cãi là m sao được nữa? Biết Ä‘iá»u thì mau cung xÆ°ng Ä‘i!
Nói xong, ông ta cầm hai cái thẻ đồng trên có khắc bốn chữ “Thiên Hùng Giáo Luyện†đưa lên trên công trình cho Tiết Tung xem.
Tôn Khánh vá»›i TrÆ°Æ¡ng lão Tam thấy cÆ¡ mÆ°u đã tiết lá»™, liá»n biến sắc mặt.
Tôn Khánh lÆ°á»m Nguyên Nhân má»™t hồi, rồi gáºt đầu nói :
- Bạn kia, có lẽ ngươi là Bát Ty kiếm khách Triển Nguyên Nhân phải không? Chúng ta bị bại dưới tay ngươi cũng đáng lắm.
Nguyên Nhân liá»n trầm giá»ng há»i :
- Biết váºy sao hai ngÆ°Æ¡i không khai sá»± thá»±c Ä‘i! Chẳng lẽ lại chá» lão phu sá» dụng Phân Cân Thố Cốt hay sao?
Trương lão Tam trợn một mắt lên, quát lớn :
- Há» Triển kia, giết ngÆ°á»i chẳng qua chỉ gáºt đầu má»™t cái là cùng.
Thiếu gia bị bại trong tay ngươi, hai mươi năm sau ta đầu thai, sẽ lại trở nên một hảo hán khác thay!
Nguyên Nhân khẽ kêu “hừ†một tiếng :
- Giá»i lắm!
Bá»—ng có má»™t cái bóng ngÆ°á»i thấp thoáng, lÆ°á»›t tá»›i trÆ°á»›c mặt TrÆ°Æ¡ng lão Tam, rồi giÆ¡ tay ra khẽ Ä‘iểm và o mấy nÆ¡i đại huyệt của y.
Má»i ngÆ°á»i liá»n nghe thấy lão Tam kêu rú nhÆ° lợn bị thá»c tiết, ngÆ°á»i co rúm lại, run lẩy bẩy nhÆ° lò so, mặt Ä‘á» nhÆ° gấc, mồ hôi ở trên đầu toát ra nhÆ° mÆ°a.
Quà vị nên rõ, thủ pháp Phân Cân Thố Cốt là má»™t thứ hình phạt rất lợi hại, ngÆ°á»i bị thủ pháp đó Ä‘iểm phải thì xÆ°Æ¡ng cốt hình nhÆ° bị tách rá»i khá»i khà huyết rạo rá»±c, dù là cao thủ hạng nhất cÅ©ng không sao chịu nổi.
Nguyên Nhân lại há»i Tôn Khánh tiếp :
- Há» Tôn kia! NgÆ°á»i có tá»± cung xÆ°ng không? Hay là cÅ©ng nếm mùi nhÆ° tên há» TrÆ°Æ¡ng?
Tôn Khánh thấy TrÆ°Æ¡ng lão Tam Ä‘au Ä‘á»›n nhÆ° váºy đã hoảng sợ vô cùng rồi gáºt đầu đáp :
- Bạn há» Triển kia! Cùng là ngÆ°á»i giang hồ vá»›i nhau cả hà tất bạn phải giở thủ Ä‘oạn ác Ä‘á»™c nà y ra đối phó vá»›i anh em má»— nhÆ° thế!
Bạn cứ giải huyệt cho TrÆ°Æ¡ng lão Tam Ä‘i, má»— sẽ khai sá»± tháºt ngay!
Nguyên Nhân cÆ°á»i nhạt má»™t tiếng và giÆ¡ tay ra vá»— và o sau lÆ°ng TrÆ°Æ¡ng lão Tam mấy cái, tên giặc ấy hết kêu rên ngay.
Mấy chục tên lÃnh lệ đứng ở đó thấy váºy Ä‘á»u hoảng sợ đến mắt trợn tròn, mồm há hốc và cùng nghÄ© thầm rằng :
- “Không ngá» thủ pháp của thầy đồ còn lợi hại hÆ¡n cả những hình cụ kia nhiá»uâ€.
Tôn Khánh bèn khai hết sá»± thể cho Tiết Tung nghe Thì ra Nguỵ Bắc Tiết Ä‘á»™ sứ Äiển Thừa Tá»± được triá»u đình phong cho là m Bình TrÆ°Æ¡ng Sá»±, môn hạ của Äồng Trung ThÆ°, Nhạn Môn Quân VÆ°Æ¡ng vẫn kiêu ngạo và phách lối nhÆ° thÆ°á»ng. Vả lại y còn lá»±a ra ba nghìn tên tà i ba nhất trong bá»™ Ä‘á»™i ra tổ chức má»™t Ä‘á»™i quân gá»i là Ngoại Trạch Nam, lÆ°Æ¡ng bổng của bá»n ngÆ°á»i đó rất háºu và còn được ăn sung sÆ°á»›ng nữa để chúng là m cấm vệ quân cho mình. Ngoà i ra còn dùng háºu lá»… má»i Äá»™c Giác Tú, Công Tôn Vô Kỵ Âm DÆ°Æ¡ng Phiến, Bạch Tú XÆ°Æ¡ng, Thiết Bút Quà Tá» Thanh các ngÆ°á»i là m Nhạn Môn thượng tân và ban cho má»—i ngÆ°á»i má»™t cái thẻ bạc đầu sÆ° tá». Còn bá»n Hà Dị, Tôn Khánh nà y thì má»—i ngÆ°á»i má»™t cái thẻ đồng đầu hổ tên là Thiên Diện Giáo Luyện, Ngà y thÆ°á»ng chuyên môn phụ trách huấn luyện bá»n cấm vệ quân Ngoại Trạch Nam.
Vì Äiá»n Thừa Tá»± thÆ°á»ng mắc phải chứng bệnh nhiệt Ä‘á»™c, cứ đến mùa hè bệnh đó lại phát lên, nên y không thể ở được xứ nóng và cứ muốn chiếm được Lá»™ Châu để bịnh y chóng được chữ khá»i.
Tháng trÆ°á»›c, y phái Ngao SÆ¡n Thủy Thần thám thÃnh Ä‘á»™ng tình của Lá»™ Châu, không ngá» lại gặp Triển Nguyên Nhân, rồi má»™t chết má»™t Ä‘Ã o tẩu, cÅ©ng may Liá»…u Kỳ thừa lệnh Thẩm sÆ° thái đến nhá» Công Tôn Vô Kỵ Ä‘i tìm kẻ thù há»™ rồi doo Liá»…u Kỳ lẻn và o tiết phủ lần thứ hai để lại lá thÆ¡.
Lúc ấy vì hai lần đến dò thám tiết phủ chỉ thấy có má»™t mình Nguyên Nhân thôi chá»› không thấy có cao thủ nà o khác, nên má»›i quyết định do Äá»™c Giác Tú má»™t mình Ä‘em theo Bạch Tú SÆ¡n, Quà Tá» Thanh, Liá»…u Kỳ các ngÆ°á»i tá»›i đây chuyên môn đối phó má»™t mình Nguyên Nhân để trả thù cho sÆ° muá»™i là Nhiếp ngÅ© nÆ°Æ¡ng và do Tôn Khánh Ä‘em theo TrÆ°Æ¡ng lão Tam các ngÆ°á»i và o ná»™i trạch phóng há»a hầu giết ngÆ°á»i để là m loạn nhân tâm của thà nh Lá»™ Châu nà y, rồi sau sẽ Ä‘em binh tấn công má»›i đã thà nh công...
Tiết Tung nghe thấy Tôn Khánh khai ra nhÆ° váºy cÅ©ng phải rùng mình kinh hãi, nhÆ°ng mặt ông ta vẫn lạnh lùng Ä‘iá»m tÄ©nh nhÆ° thÆ°á»ng.
Tên thÆ° lại láºp khẩu cung xong liá»n Ä‘Æ°a cho hai tên giặc Ä‘iểm chỉ xong đâu đấy, má»›i do lÃnh lệ áp giải hai tên gian tế xuống Ä‘á» lao.
Lúc ấy trá»i đã sáng tá», Tiết Tung thấy má»i ngÆ°á»i thức suốt đêm, cần phải nghỉ ngÆ¡i, liá»n ra lệnh cho các môn hạ rút lui, rồi chắp tay chà o Nguyên Nhân và nói :
- Suốt đêm không được ngủ, má»i thầy hãy vá» phòng nghỉ ngÆ¡i.
Chiá»u hôm nay, lão phu còn nhiá»u việc cÆ¡ máºt muốn thÆ°Æ¡ng lượng vá»›i thầy nữa.
Nguyên Nhân liá»n cáo từ, rút lui.
Tiết Trung tiá»…n ra táºn ngoà i cá»a hoa sảnh má»›i quay trở vá» phòng.
Hãy nói Thanh Lam vỠtới phòng ngủ, đã thấy một thị nữ bưng một bát nước sâm và o rồi nói :
- Lão phu nhân thấy Biểu công tá» cả đêm không ngủ má»›i đặc biệt sai tiện nữ bÆ°ng bát nÆ°á»›c sâm nà y và o má»i Biểu công tá» dùng!
Thanh Lam đỡ lấy bát sâm, má»™t hÆ¡i uống hết, rồi ngã lÆ°ng lên giÆ°á»ng nằm luôn.
Thị nữ lẳng lặng rút lui ra, khép cá»a há»™ chà ng.
NhÆ°ng lúc ấy Thanh Lam là m sao mà ngủ được, vừa nằm lên giÆ°á»ng chà ng đã nghÄ© tá»›i câu nói của thầy đồ hồi nãy: “Quả thá»±c bên chúng ta nhân tà i quá Ãt bằng không dò thám Ä‘á»™ng tÄ©nh của Nguỵ Bắc trÆ°á»›c rồi má»›i nghÄ© cách đối phó. NhÆ° váºy sẽ hoà n toà n hÆ¡nâ€
NghÄ© tá»›i đó, chà ng liá»n bụng bảo dạ rằng :
- “Hừ! NhÆ° bá»n Hà Dị, Tôn Khánh, TrÆ°Æ¡ng lão Tam, võ công kém mình xa, thế mà chúng dám đêm khuya và o Tiết Ä‘á»™ sứ phủ má»™t cách ung dung váºy! Sao ta không bắt chÆ°á»›c chúng, cÅ©ng đến Tiết Ä‘á»™ sứ phủ của Nguỵ Bắc dò thám má»™t phen! Nếu dò biết được Ä‘á»™ng tÄ©nh của chúng rồi vá» nói thầy đồ hay để sÆ¡m chuẩn bị. NhÆ° váºy có phải là gánh vác được má»™t phần nà o cho dượng không?
|
08-04-2008, 12:18 PM
|
|
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Hồi 7
Luáºn Ä‘ao trong mÆ°a
Chà ng cà ng nghÄ© cà ng nháºn thấy chỉ có cách đó là thượng sách hÆ¡n hết thôi, nên chà ng cảm thấy phấn khởi vô cùng, nhÆ° váºy còn ngủ là m sao được. Chà ng quyết định xong, liá»n ngồi dáºy luyện táºp võ công má»™t hồi.
Ä‚n cÆ¡m trÆ°a xong, Thanh Lam Ä‘eo trÆ°á»ng kiếm và o ngang lÆ°ng, ra chuồng ngá»±a lá»±a lấy má»™t con ngá»±a tháºt khoẻ, rồi cưỡi ngá»±a Ä‘i thẳng vá» phÃa Tây Từ Lá»™ Châu tá»›i Ngụy Quáºn, tuy chỉ xa hÆ¡n chừng hai trăm dặm thôi, nhÆ°ng phải vượt qua núi Thái Hà nh và đi qua Phủ DÆ°Æ¡ng thì quãng Ä‘Æ°á»ng ấy gần hÆ¡n, và lại Phủ DÆ°Æ¡ng là nÆ¡i đồn binh quan trá»ng của Siêu nghÄ©a quân mà dượng mình vẫn thÆ°á»ng tá»a trấn ở đó, nên quãng Ä‘Æ°á»ng nà y tuy là đưá»ng núi, nhÆ°ng đã được công binh khai Ä‘Æ°á»ng đắp lá»™, xây thà nh má»™t con Ä‘Æ°á»ng cái quan thá»±c lá»›n rá»™ng, suốt dá»c Ä‘Æ°á»ng lại có cảnh vệ quân của dượng chà ng. Vì những lý do ấy, chà ng nghÄ© thầm :
- “Nếu ta Ä‘i Ä‘Æ°á»ng nà y, nhỡ cảnh vệ quân trông thấy, vá» thÆ°a vá»›i dượng thì kế hoạch lén Ä‘i nà y của mình có phải hÆ° há»ng hết không!â€
NghÄ© nhÆ° váºy, chà ng không Ä‘i theo Ä‘Æ°á»ng cái quan nữa, mà đi và o con Ä‘Æ°á»ng nhá». Äi được hÆ¡n tiếng đồng hồ, bá»—ng thấy trá»i tối sầm gió lá»™ng kéo tá»›i bụi bay mù mịt, chà ng biết sắp có tráºn mÆ°a to đổ xuống, trong lòng lo âu vô cùng vá»™i ngừng ngá»±a lại nhìn bốn chung quanh xem có chá»— nà o để tránh mÆ°a không? NhÆ°ng quanh đó không có má»™t nhà cá»a nà o hết, và cả hang hốc cÅ©ng không có nốt. Chà ng Ä‘Ã nh phải thúc ngá»±a chạy vá» tá»›i phÃa trÆ°á»›c ngỠđâu vừa Ä‘i tá»›i chân núi đã có mÆ°a lác đác đổ xuống nhÆ°ng chà ng vẫn Ä‘i tiếp. Thá»±c may mắn cho chà ng, phóng được má»™t quãng Ä‘Æ°á»ng đã thấy trong eo núi, ở chá»— cách mình không xa, có mấy căn nhà lá xuất hiện. Chà ng mừng rỡ khôn tả, liá»n thúc ngá»±a tiến lên, nhÆ°ng khi tá»›i gần má»›i hay đó là má»™t cái lá»u rÆ¡m không có ngÆ°á»i ở. Có lẽ là ngÆ°á»i Ä‘i săn dùng để là m chá»— nghỉ chân.
Lúc ấy mÆ°a cà ng ngà y cà ng to, chà ng vá»™i xuống ngá»±a dắt cả ngá»±a và o bên trong, vừa và o được trong lá»u đó thì bên ngoà i đã mÆ°a to gió lá»›n, nÆ°á»›c mÆ°a đổ xuống nhÆ° thác rồi. CÅ©ng may kiếm được chá»— nà y lánh mÆ°a, bằng không ngÆ°á»i và ngá»±a Æ°á»›t nhÆ° tắm.
Ngà y thÆ°á»ng ở quen nhà cao cá»a rá»™ng, nếu không gặp trá»i mÆ°a nà y thì chà ng đâu biết má»™t cái lá»u rÆ¡m nho nhá» nhÆ° váºy cÅ©ng đáng quý nhÆ° thế nà o? Chà ng đứng ngẩn ngÆ°á»i ra xem mÆ°a, bá»—ng trên Ä‘Æ°á»ng núi cÅ©ng có má»™t ngÆ°á»i Ä‘ang phi thân tá»›i để lánh mÆ°a.
Chỉ trong nháy mắt, ngÆ°á»i đó đã tá»›i gần, chà ng má»›i hay ngÆ°á»i đó là má»™t thiếu niên mặc áo dà i vải xanh, chừng mÆ°á»i sáu mÆ°á»i bẩy, đầu và mình mẩy Æ°á»›t đẫm. Thanh Lam vá»™i tránh sang bên để cho ngÆ°á»i đó và o và mồm thì nói :
- Má»i huynh Ä‘Ã i và o đây!
NgÆ°á»i đó và o tá»›i trong lá»u, liá»n giÆ¡ tay lên vuốt nÆ°á»›c mÆ°a Ä‘á»ng ở trên mặt và ngắm nhìn Thanh Lam má»™t hồi, rồi há»i :
- Bạn tới đây để lánh mưa đấy à ?
Thanh Lam thấy thiếu niên ấy có vẻ quen mặt lắm, nhưng chà ng không nghĩ ra được đã gặp thiếu niên ấy ở đâu? Sau chà ng mới nhớ tới và bụng bảo dạ rằng :
- “Ừ, phải rồi! Mặt ngÆ°á»i nà y giống hệt con nhãi há» Liá»…u đêm qua không sai chút nà o, lông mà y cÅ©ng dà i nhÆ° thế, mắt cÅ©ng to nhÆ° váºy. NhÆ°ng phải ná»—i mặt hÆ¡i Ä‘en má»™t chút... à không, bây giá» chà ng ta vừa lấy tay lau mặt má»™t cái, da mặt đã trắng nhÆ° ngá»c liá»n...â€
- Nà y, bạn kia! Tôi há»i gì, bạn có nghe thấy không?
Thiếu niên ná» thấy Thanh Lam cứ ngẩn ngÆ°á»i ra nhìn mình mà không trả lá»i, chà ng có vẻ hổ thẹn, mặt hÆ¡i Ä‘á» bừng và cÅ©ng hÆ¡i tức giáºn mà há»i dồn Thanh Lam nhÆ° trên.
Thanh Lam thấy chà ng nhÆ° váºy liá»n giáºt mình đánh thót má»™t cái ngượng vô cùng và chắp tay, chà o và đáp :
- á»’, tiểu sinh nghÄ© tá»›i má»™t ngÆ°á»i bạn giống hệt huynh Ä‘Ã i, cho nên má»›i thất lá»… nhÆ° thế, mong huynh Ä‘Ã i lượng thứ cho!
Thiếu niên ná» thấy chà ng cuống quýt lên xin lá»—i mình nhÆ° váºy, má»›i hay là chà ng vô tâm, nên vá»™i nguôi cÆ¡n giáºn, mặt má»›i tÆ°Æ¡i cÆ°á»i lại, nhÆ°ng vẫn kêu “hừ†má»™t tiếng rồi cứ đứng mà vắt áo cho khá»i Æ°á»›t thôi.
Nhất thá»i không sao nghÄ© ra được chuyện gì để nói, Thanh Lam Ä‘Ã nh phải khoanh tay vá» phÃa sau, quay mặt nhìn ra ngoà i trá»i xem.
NgỠđâu tráºn mÆ°a cà ng ngà y cà ng lá»›n, nhÆ°ng trá»i đã sáng dần, cảnh sắc ở bên ngoà i sau cÆ¡n mÆ°a đẹp nhÆ° tranh vẽ, chà ng cứ ngẩn ngÆ°á»i ra thưởng thức mỹ cảnh thôi.
Có lẽ thiếu niên they nếu đứng yên nhÆ° váºy thì buồn bã không chịu nổi, y đã lên tiếng nói trÆ°á»›c :
- Nà y, bạn kia, định đi đâu thế?
- Tiểu sinh định Ä‘i Ngụy Quáºn...
Thanh Lam vá»™i đáp nên nhất thá»i lỡ mồm, muốn ngừng nói nhÆ°ng cÅ©ng đã không kịp rồi.
Thiếu niên cÆ°á»i khì má»™t tiếng và tiếp :
- Tôi nghe thấy phong cảnh ở Ngụy Quáºn đẹp lắm, tôi cÅ©ng muốn Ä‘i đó du ngoạn má»™t phen bây giá» có bạn Ä‘i cùng tháºt là may mắn lắm.
- Nói xong chà ng ta cÆ°á»i khì, lá»™ hai hà m răng trắng nhÆ° ngá» ngà và thái Ä‘á»™ cÅ©ng ngây thÆ¡ vô cùng.
Thanh Lam vừa cÆ°á»i vừa há»i tiếp :
- Nhà huynh đà i ở đâu thế?
Thiếu niên ngẩn ngÆ°á»i ra giây lát rồi má»›i đáp :
- Cha mẹ tôi không cho tôi Ä‘i ra bên ngoà i du ngoạn má»™t mình nhÆ° thế nà y, ngà y cứ bắt há»c táºp, má»—i hôm nay tôi má»›i lẻn trốn ra được. Còn bạn thì sao?
Thanh Lam thấy thiếu niên ná» ngây thÆ¡ má»™t cách đáng yêu vá»™i trả lá»i :
- Tại hạ Ä‘i Nguỵ Quân có chút việc báºn.
Thiếu niên ấy có vẻ thất vá»ng, nói tiếp :
- Bạn báºn việc không Ä‘i chÆ¡i vá»›i tôi được thì thôi, má»™t mình tôi Ä‘i chÆ¡i cÅ©ng được.
Nói tá»›i đó, hình nhÆ° chà ng ta bá»—ng nghÄ© tá»›i má»™t việc gì, liá»n mỉm cÆ°á»i há»i tiếp :
- Äệ chÆ°a thỉnh giáo huynh trưởng quà tÃnh đại danh là gì đấy?
Thanh Lam vừa cÆ°á»i vừa đáp :
- Thực đấy, cả tôi cũng quên nốt! Tôi hỠGiang, tên là Thanh Lam, còn...
- Tôi há» Phù tên là Lan, cha mẹ tôi vẫn gá»i tôi là Lan nhi, váºy huynh Ä‘Ã i cÅ©ng cứ gá»i tôi là Lan nhi được rồi!
Hai ngÆ°á»i ngồi ở trên má»™t hòn đá vuông, cà ng chuyện trò cà ng vui vẻ. Thanh Lam thấy thiếu niên nỠăn nói cÅ©ng nhã nhặn nhÆ°ng trong lòng cÅ©ng kinh ngạc thầm và tá»± nghÄ© rằng :
- “Có lẽ chà ng ta cÅ©ng là con nhà thÆ° hÆ°Æ¡ng, còn mình đây mồ côi cha mẹ từ hồi còn nhá», được dượng nuôi nấng cho ăn há»c tá»›i giá», dung có biểu ca vá»›i biểu tỉ chÆ¡i vá»›i mình, nhÆ°ng biểu ca lại lÆ¡n hÆ¡n mình mấy tuổi. Mấy năm nay, dượng bắt biểu ca phải trông nom những việc to nhá» trong phủ, còn biểu tỉ thì suốt ngà y ở trong khuê phòng, cÅ©ng Ãt khi xuống lầu, nên cho tá»›i giá» mình cÅ©ng không có má»™t ngÆ°á»i bạn tri âm nà o hết.â€
Vì váºy chà ng chuyện trò vá»›i Lan nhi hồi lâu, không hiểu tại sao chà ng cảm thấy thÃch thú vô cùng. Hai ngÆ°á»i chuyện trò hồi lâu, rồi quên cả lá»… phép, Thanh Lam bá»—ng nắm lấy cánh tay trái của Lan nhi, thấy tay chà ng ná» má»m mại, nhÆ° không có xÆ°Æ¡ng chà ng ngạc nhiên hết sức. Còn Lan nhi cứ khẽ cÆ°á»i và cúi gầm mặt xuống.
Thanh Lam thấy mặt chà ng ta tuy hÆ¡i Ä‘en nhÆ°ng da ở sau gáy lại trắng nhÆ° ngá»c ngà , trong lòng ngạc nhiên vô cùng. NhÆ°ng sau chà ng Ä‘oán ra có lẽ vì thÃch Ä‘i ra bên ngoà i chÆ¡i bá»i nên mặt má»›i bị phÆ¡i Ä‘en nhÆ° thế, chứ không tại sao cả.
Lan nhi khẽ rụt tay lại, ngá»ng đầu nhìn sắc trá»i và nói tiếp :
- Chúng ta cứ mải chuyện trò, trá»i tạnh mÆ°a lúc nà o cÅ©ng không hay.
Tiếp theo đó, chà ng ta lại háºm há»±c nói :
- Hà ! Tháºt bá»±c mình quá! Con ngá»±a của tôi Ä‘i phÃa đằng kia, vì lỡ chân má»™t cái nên đã bị sái mất má»™t cẳng, tôi Ä‘Ã nh phải bá» nó ở đó.
Từ đây Ä‘i tá»›i Ngụy Quáºn còn xa nhÆ° váºy biết là m sao bây giỠđây?
Thanh Lam nghe thấy chà ng ta nói nhÆ° váºy, bụng bảo dạ rằng :
- “Thảo nà o hồi nãy mình thấy chà ng ta má»™t mình Ä‘i ở trong mÆ°a nhÆ° váºy, thế ra ngá»±a của chà ng đã bị què. NgÆ°á»i chà ng mảnh khảnh yếu á»›t nhÆ° thế nà y là m sao mà đi được quãng Ä‘Æ°á»ng núi gồ ghá» và xa xôi nhÆ° váºy?â€
Nghĩ tới đó, chà ng lại nghĩ tiếp :
- “Từ đây Ä‘i tá»›i Ngụy Quáºn, tuy phải Ä‘i hÆ¡n hai trăm dặm thá»±c, nhÆ°ng vá»›i khinh công của ta thì chỉ Ä‘á»™ ná»a ngà y là cùng sẽ tá»›i nÆ¡i liá»n. Äằng nà o ban ngà y ban mặt cÅ©ng không là m được trò trống gì, chi bằng biếu con ngá»±a nà y cho chà ng ta...â€
Nghĩ tới đó, chà ng bỗng buột miệng nói :
- Ngá»±a của hiá»n đệ đã què thì hiá»n đệ cứ việc cưỡi con ngá»±a của ngu huynh váºy.
Lan nhi kinh ngạc há»i lại :
- Thế còn huynh trưởng thì sao?
- Không sao, ra khá»i khu núi nà y tôi đã có ngÆ°á»i quen ngay, tôi sẽ há»i há» mượn ngá»±a Ä‘i sau cÅ©ng được.
Lan nhi rất cảm động và cũng rất hớn hở, nói tiếp :
- Lam đại ca tỠtế quá!
Thanh Lam đứng dáºy dắt ngá»±a ra ngoà i căn lá»u, rồi Ä‘Æ°a cÆ°Æ¡ng cho Lan nhi nói :
- Hiá»n đệ lên ngá»±a Ä‘i!
Lan nhi không khách sáo gì hết phi thân lên ngựa ngay.
Thanh Lam bá»—ng nghÄ© đến má»™t vấn Ä‘á» gì, liá»n bụng bảo dạ rằng :
- “Lan hiá»n đệ trốn cha mẹ Ä‘i nhÆ° váºy, chắc trong ngÆ°á»i cÅ©ng không Ä‘em theo tiá»n bạc đâu?â€
NghÄ© Ä‘oạn, chà ng liá»n mở bá»c áo chia năm mÆ°Æ¡i lạng và ng cho Lan nhi và nói tiếp :
- Hiá»n đệ, chúng ta tuy má»›i quen nhau, nhÆ°ng đã coi nhau nhÆ° bạn thân rồi, váºy hiá»n đệ hãy cầm lấy số và ng nà y để tiêu xà i, mau bá» và o túi Ä‘i!
Lan nhi không cám ơn gì hết bỠngay số và ng đó và o túi.
Thanh Lam khẽ vá»— và o mông ngá»±a má»™t cái, con ngá»±a liá»n phóng chạy nhÆ° bay ngay.
Lan nhi quay đầu lại nói với :
- Lam đại ca! Tá»›i Ngụy Quáºn, đệ đợi chỠđại ca nhé?
Chà ng ta chÆ°a nói dứt, ngÆ°á»i và ngá»±a đã Ä‘i thá»±c xa rồi.
Thanh Lam chá» cho Lan nhi Ä‘i rồi má»›i ngá»ng đầu lên nhìn, thấy trên trá»i có cầu vồng xuất hiện trông rất đẹp mắt và chim chóc bay ra kiếm ăn, nom vui vẻ hết sức. Chà ng nghÄ© tá»›i được kết giao vá»›i má»™t ngÆ°á»i bạn nhÆ° Lan nhi trong lòng cÅ©ng há»›n hở vô cùng. Sau đó chà ng đứng ngẩn ngÆ°á»i ra giây lát rồi má»›i nhá»› tá»›i việc của mình, vá»™i lên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i luôn.
Chà ng má»™t thân má»™t mình Ä‘i ở trên núi, liá»n giở hết tốc lá»±c khinh công ra, Ä‘i nhanh nhÆ° bay váºy không bao lâu mặt trăng đã má»c, chà ng má»™t hÆ¡i Ä‘i được hÆ¡n trăm dặm Ä‘Æ°á»ng, tay mồ hôi nhá»… nhại nhÆ°ng tinh thần của chà ng cà ng Ä‘i cà ng cảm thấy phấn chấn thêm.
Vì lúc ra Ä‘i quên Ä‘em lÆ°Æ¡ng khô nên tá»›i giá» chà ng thấy đói và khát nữa, nhÆ°ng Ä‘ang Ä‘i ở trong rừng núi nà y thì lấy đâu thức ăn và nÆ°á»›c uống? Tuy bên Ä‘Æ°á»ng có suối thá»±c đấy, nhÆ°ng chà ng là má»™t cáºu công tá» con nhà quan có bao giá» uống nÆ°á»›c lạnh đâu? Nên chà ng vẫn phải chịu nhịn đói khát mà đi thêm hai ba dặm nữa. Bá»—ng thấy bên Ä‘Æ°á»ng trong bụi cây có đèn lá»a ló ra, chà ng Ä‘oán chắc nÆ¡i đó thể nà o cÅ©ng là chùa miếu gì chứ không sai. Nên chà ng mừng rỡ hết sức, bụng bảo dạ rằng :
- “Nếu có chùa miếu ở nÆ¡i đây, ta chỉ cần cúng cho há» Ãt tiá»n và ng nhang là có thức ăn cùng nÆ°á»›c uống liá»n.â€
NghÄ© tá»›i đó, chà ng vá»™i rảo cẳng Ä‘i vá» phÃa có đèn, khi tá»›i nÆ¡i, chà ng má»›i biết đó là má»™t ngôi chùa cổ đổ nát xây ở dÆ°á»›i chân núi.
Khi Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c cá»a chùa, chà ng thấy tấm bảng mục nát vẫn còn bốn chữ nhÆ° sau: “Linh Âm cổ sátâ€. Chà ng vá»™i tiến lên mấy bÆ°á»›c, giÆ¡ tay gõ cá»a. Không thấy ai trả lá»i, chà ng lại đấm mạnh thêm mấy cái.
Quả nhiên má»™t lát sau đã có ngÆ°á»i lên tiếng thÆ°a và má»™t hòa thượng tuổi trạc ba mÆ°Æ¡i ra mở cá»a liá»n. Y đảo ngược đôi ngÆ°Æ¡i má»™t hồi và ngắm nhìn sau y thấy chà ng Ä‘eo trÆ°á»ng kiếm, má»›i vá»™i chắp tay chà o rồi vừa cÆ°á»i vừa nói :
- A Di Äà Pháºt! Chắc thà chủ lạc lối nên đêm khuya nhÆ° thế nà y vẫn phải Ä‘i Ä‘Æ°á»ng nhÆ° váºy? Má»i thà chủ hãy và o bên trong nghỉ ngÆ¡i.
Thanh Lam vội đáp lễ, mặt hơi đỠbừng và nói tiếp :
- Vâng, tiểu sinh mải Ä‘i Ä‘Æ°á»ng, nên lỡ Ä‘á»™ Ä‘Æ°á»ng mà cÅ©ng không hay. Vì váºy má»›i phải và o đây quấy quả đại sÆ° má»™t đêm!
- Má»i thà chủ cứ và o.
Nói xong, y má»i chà ng và o rồi thuáºn tay đóng cá»a lại. Y dẫn Thanh Lam Ä‘i vòng qua đại Ä‘iện, vượt qua hai lần cá»a rồi tá»›i má»™t tÄ©nh thất, y quay lại nói vá»›i Thanh Lam tiếp :
Chắc thà chủ chÆ°a ăn uống gì phải không? Má»i thà chủ hãy nghỉ ngÆ¡i giây lát để tiểu tăng xuống bếp dá»n cÆ¡m chay và pha nÆ°á»›c ấm lên thà chủ dùng và cÅ©ng tiện lên thÆ°a vói sÆ° phụ má»™t tiếng đã.
- Äại sÆ° cứ để tá»± nhiên cho.
Chá» hòa thượng ấy Ä‘i ra rồi, Thanh Lam liá»n cởi trÆ°á»ng kiếm ra treo đầu giÆ°á»ng, ngồi má»™t lát bá»—ng thấy ngoà i cá»a sổ có bóng ngÆ°á»i thấp thoáng, hình nhÆ° có bóng ngÆ°á»i nhìn trá»™m và o. Chà ng vừa ngá»ng đầu lên, ngÆ°á»i đó đã lẩn khuất ngay. Chà ng nghÄ© thầm :
- “Từ khi ta theo thầy đồ luyện táºp ná»™i công tá»›i giỠđược hÆ¡n má»™t năm, tai mắt của ta đã thÃnh nhiá»u, hoa lá rụng ở cách mấy trượng ta cÅ©ng có thể nghe thấy được. NhÆ° váºy ngÆ°á»i ná» dấu sao nổi ta.â€
Nhưng chà ng lại nghi ngỠvì quá đói bụng mà mắt hoa nhìn lầm chăng?
Má»™t lát sau, chà ng đã nghe thấy tiếng chân ở đằng xa tá»›i gần, hòa thượng đã bÆ°ng má»™t dÄ©a bánh bao nóng hổi và má»™t ấm nÆ°á»›c trà nóng để lên trên bà n, rồi vừa cÆ°á»i vừa nói :
- Tiểu chùa ở chỗ khuất nẻo, nên chỉ có mấy chiếc bánh bao nà y thôi, xin thà chủ hãy dùng tạm.
Nói xong, y rót một chén nước đưa tới trước mặt Thanh Lam và nói tiếp :
- Trá»i đã muá»™n rồi, thà chủ Ä‘i Ä‘Æ°á»ng cÅ©ng mệt nhá»c lắm, xÆ¡i bánh bao rồi thà chủ cÅ©ng nên Ä‘i ngủ sá»›m thì hÆ¡n. Tiểu tăng xin cáo lui đây!
Thanh Lam thấy đêm khuya quấy nhiá»…u ngÆ°á»i ta nhÆ° váºy trong lòng rất áy náy vá»™i cảm tạ.
Hòa thượng chắp tay chà o Ä‘i ra luôn y còn thuáºn tay đóng cá»a phòng cho chà ng.
Lúc ấy bụng đói chịu không nổi Thanh Lam má»™t hÆ¡i ăn hết hai chục cái bánh bao ở trong Ä‘Ä©a, rồi chà ng cầm chén nÆ°á»›c lên uống hai ngụm, thấy đắng lắm, chà ng liá»n nghÄ© thầm :
- “Ngôi chùa đổ nát, lại ở chá»— vắng vẻ nhÆ° thế nà y thì là m gì có trà ngon...â€
Chà ng vừa nghÄ© tá»›i đó, Ä‘ang định uống thêm thì thấy đầu óc choáng váng, chà ng vá»™i đặt chén xuống, ngả lÆ°ng lên trên giÆ°á»ng ngủ luôn.
Má»™t lát sau, hình nhÆ° có ngÆ°á»i Ä‘ang quát tháo ở phÃa đằng xa, rồi có ngÆ°á»i gá»i mình. Tiếp theo đó, lại có ngÆ°á»i lại hắt nÆ°á»›c lã và o mặt mình. NhÆ°ng chà ng ngủ say và cảm thấy chân tay mệt má»i, hai mắt nặng chình chịch không sao mở ra được. Rôt cuá»™c chà ng lại ngủ tiếp, giấc ngủ đó cÅ©ng khá lâu và say sÆ°a lắm, cÅ©ng không biết trải qua bao nhiêu lâu, chà ng má»›i thức tỉnh.
Chà ng mở mắt ra nhìn, thấy mặt trá»i đã chiếu qua cá»a sổ, má»›i biết là đã trÆ°a lắm rồi. Chà ng cÅ©ng không hiểu tại sao mình lại ngủ say nhÆ° thế vá»™i xuống giÆ°á»ng nhÆ°ng thấy đầu óc còn nặng chÄ©u.
Chà ng giáºt mình kinh hãi, nghÄ© thầm :
- “Từ khi ta há»c võ tá»›i giá», chÆ°a bao giá» có hiện tượng nhÆ° thế nà y cả, chẳng lẽ tối hôm qua vì Ä‘i nhiá»u Ä‘Æ°á»ng quá mà mệt má»i nhÆ° thế nà y chăng?â€
Chà ng ngá»ng đầu lên nhìn thấy cá»a phòng cÅ©ng mở toang, bụng bảo dạ rằng :
- “Ủa! Tối hôm qua rõ rà ng thấy cá»a đóng kÃn hẳn hoi, sao bây giá» lại mở toang ra nhÆ° thế?â€
Chà ng không kịp suy nghÄ©, vá»™i và ng Ä‘eo kiếm và o định lên Ä‘Æ°á»ng, nhÆ°ng chà ng nghÄ© lại ngÆ°á»i ta tiếp đãi mình tá» tế nhÆ° thế lúc Ä‘i cÅ©ng phải dâng cho ngÆ°á»i ta Ãt nhiá»u tiá»n và ng hÆ°Æ¡ng và cám Æ¡n hòa thượng má»™t tiếng má»›i phải chứ.
Chà ng vá»™i ra ngoà i đại Ä‘iện. NgỠđâu cả đại Ä‘iện lẫn Ä‘iện ngang cÅ©ng không có má»™t bóng ngÆ°á»i nà o cả. Chà ng lại tưởng ngôi nhà đổ nát ở trong núi hoang thì là m gì có nhiá»u hòa thượng, nên chà ng lại Ä‘i xuống núi tìm kiếm. NhÆ°ng tìm cả bếp lẫn lá»u tranh của hòa thượng ngủ cÅ©ng không có bóng ngÆ°á»i nà o cả. Chà ng thấy trên tÆ°á»ng có treo mấy cái mÅ©, chà ng Ä‘oán chắc trong chùa nà y thể nà o cÅ©ng có ba bốn nhà sÆ°. NhÆ°ng chà ng không hiểu trá»i má»›i sáng tá» mà các nhà sÆ° đã Ä‘i đâu sá»›m thế? Và lại Ä‘i hết sạch nhÆ° váºy? Chà ng lại nghÄ© tiếp :
- “Ta cÅ©ng chẳng cần biết há» Ä‘i đâu hết! Ta có việc cần phải lên Ä‘Æ°á»ng ngay, chá»› chá» há» sao được?â€
NghÄ© Ä‘oạn chà ng móc túi lấy má»™t nén và ng nho nhá» ra để ở trên bà n, rồi Ä‘i ra ngoà i cá»a chùa lên Ä‘Æ°á»ng ngay.
Chà ng Ä‘i được và i chục bÆ°á»›c, định xuyên qua khu rừng để ra ngoà i Ä‘Æ°á»ng cái, thì bá»—ng nghe thấy có ngÆ°á»i, vá»›i giá»ng khà n khà n kêu gá»i :
- A Di Pháºt! Cứu Mệnh VÆ°Æ¡ng Bồ Tát Äại thà chủ ngÆ°á»i đại lượng phúc lá»›n, đại nhân không nghÄ© đến lá»—i của tiểu nhân xin tha thứ cho anh em tiểu tăng!
Thanh Lam nghe nói ngẩn ngÆ°á»i ra, vá»™i nhảy lui vá» phÃa sau ba bÆ°á»›c, giÆ¡ chưởng lên trÆ°á»›c ngá»±c, ngó nhìn bốn xung quanh.
Khu rừng thông đó không ráºm rạp lắm. Chà ng chỉ ngẩng đầu nhìn đã trông thấy suốt, nhÆ°ng không thấy bóng má»™t ngÆ°á»i nà o, chà ng ngạc nhiên vô cùng, bụng bảo dạ :
- “Lạ tháºt! Chẳng lẽ ban ngà y ban mặt mà lại gặp ma chăng? NhÆ°ng thôi, ta còn việc báºn phải lên Ä‘Æ°á»ng! Mặc tiếng nói đó là ngÆ°á»i hay là ma, ta chẳng cần phải đếm xỉa tá»›i!â€
NghÄ© Ä‘oạn, chà ng liá»n rảo bÆ°á»›c Ä‘i luôn. NgỠđâu má»›i bÆ°á»›c được mấy bÆ°á»›c, lại nghe thấy tiếng nói đó nổi lên, nhÆ°ng lần nà y lại có những hai ba ngÆ°á»i cùng nói má»™t lúc rằng :
- Äại thà chủ! Nếu thà chủ Ä‘i thì không còn ngÆ°á»i nà o giải cứu anh em chúng tôi nữa! Anh em chúng tôi cứ bị treo luôn mấy ngà y nhÆ° thế nà y, không chết mệt cÅ©ng chết đói. Xin đại thà chủ mở lòng từ bi, cứu má»™t mạng ngÆ°á»i hÆ¡n là ăn chay ba Ä‘á»i!
Quả nhiên có ngÆ°á»i kêu la cầu cứu và hình nhÆ° tiếng đó ở trên không vá»ng xuống. Chà ng vá»™i ngẩng đầu nhìn lên phÃa trên, liá»n thấy trên mấy cây thông cổ thụ ở cách đó mấy trượng có treo ba nhà sÆ°, ngÆ°á»i nà o cÅ©ng bị trói chéo tay vá» phÃa sau, Ä‘ang lÆ¡ lá»ng ở trên không. Chúng vừa thấy chà ng ngẩng đầu lên liá»n tá» vẻ cầu khẩn liá»n. Chà ng liá»n nghÄ© thầm :
- “Thảo nà o ở trong chùa mình tìm mãi vẫn không thấy má»™t ngÆ°á»i nà o cả, thì ra chúng bị treo cây nà y. Thế là nghÄ©a lý gì? Tại sao chúng lại bị treo ở trên cây nhÆ° thế?â€
NghÄ© Ä‘oạn chà ng liá»n nhảy lên trên cây cởi trói cho chúng, má»›i hay chúng bị trói bằng những sợi dây da bò ngâm nÆ°á»›c, nên dù ngÆ°á»i giá»i võ đến đâu cÅ©ng không sao giằng đứt được. Chà ng vá»™i lấy kiếm ra cắt đứt những sợi dây ấy để cởi trói cho chúng.
Ba tên hòa thượng xuống tới mặt đất vội quỳ lạy Thanh Lam rồi nói :
- Anh em tiểu tăng có mắt không biết núi Thái Sơn! Xin cám ơn thà chủ đã cứu giúp cho!
Thanh Lam thắc mắc vô cùng vá»™i há»i :
- Má»i ba vị đại sÆ° đứng dáºy! Chẳng hay tại sao ba vị lại bị trói ở trên cây nhÆ° thế?
Ba hòa thượng liá»n ngẩn ngÆ°á»i ra nhìn nhau, rồi ngÆ°á»i đã tiếp nÆ°á»›c chà ng tối hôm qua giá»ng run run há»i :
- Chả lẽ đại thà chủ không biết một tà gì ư?
Thanh Lam là ngÆ°á»i rất thông minh, liá»n nghÄ© tá»›i những lá»i dặn bảo của thầy đồ ThÆ° má»i khi rồi chà ng lại hồi tưởng đến chuyện tối hôm qua mà nghÄ© tiếp :
- “Bóng ngÆ°á»i lén lút ở ngoà i cá»a sổ lúc ta má»›i và o phòng nghỉ ngÆ¡i, vá»›i chén nÆ°á»›c mà hòa thượng Ä‘Æ°a cho ta uống, uống xong ta thấy đầu óc choáng váng liá»n...â€
NghÄ© tá»›i đó, chà ng má»›i nghi ngá» bá»n hòa thượng nà y không phải là ngÆ°á»i tá» tế, nên chà ng sầm nét mặt lại há»i ba tên hòa thượng ấy rằng :
- Tiểu sinh vá»›i các ngÆ°Æ¡i không có thù oán gì hết thì khi nà o tiểu sinh treo các ngÆ°á»i ở trên cây nhÆ° váºy? NhÆ°ng việc tối hôm qua nhÆ° thế nà o các ngÆ°Æ¡i phải nói tháºt cho ta hay?
Hòa thượng đã tiếp nước chà ng vội đáp :
- SÆ° phụ của anh em tiểu tăng là Hoa Di Lặc, võ công cao siêu lắm. Ná»a năm vá» trÆ°á»›c đã được Äiá»n Tiết Ä‘á»™ sứ má»i là m giáo luyện.
Mấy hôm trÆ°á»›c đây sÆ° phụ chúng tôi đến ngôi chùa đổ nát nà y để trụ trì. Vì nÆ¡i đây lẩn khuất Ãt có ngÆ°á»i chú ý tá»›i và những ngÆ°á»i Ä‘i lại Ngụy Quáºn đâu phải và o đâu để nghỉ chân?
Thanh Lam nghe nói kêu “ồ†một tiếng trong lòng mừng thầm, và nghĩ tiếp :
- “May mắn tháºt! Không ngá» mình lại phát giác được sá»± bà máºt nà y!â€
NghÄ© Ä‘oạn, chà ng lại há»i tiếp :
- Tối hôm đó, bá»n ngÆ°á»i ở Ngụy Quáºn ra cùng và o trong chùa nà y nghỉ chân phải không?
Hòa thượng ná» liá»n gáºt đầu đáp :
- Vâng, vâng! Tối hôm ná» tất cả có mÆ°á»i má»™t ngÆ°á»i trong đó có má»™t thiếu nữ. Nghe nói hỠđịnh Ä‘i trả thù gì ấy, nhÆ°ng lúc trở vá» chỉ còn có bốn ngÆ°á»i thôi!
- Bốn ngÆ°á»i thôi Æ°?
Thanh Lam nghÄ© tá»›i chuyện tối hôm ná», đối phÆ°Æ¡ng chỉ có bốn chết, hai bị bắt thôi nhÆ° váºy phải có năm ngÆ°á»i quay trở lại má»›i phải? à con nhá» há» Liá»…u bị mình hất bắn trÆ°á»ng kiếm ngã ngồi phịch xuống đất, rồi sau không thấy tung tÃch nó đâu hết. Chả lẽ nó còn ở Lá»™ Châu, chÆ°a vá» chăng?
NghÄ© tá»›i đó, chà ng lại há»i tiếp :
- Thế ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà không quay trở lại Æ°?
Hòa thượng nỠđáp :
- Không! cho nên Công Tôn đại gia má»›i bảo Hà đại gia ở lại, để dò la xem tung tÃch của mấy ngÆ°á»i ná» ra sao? Tối hôm qua thà chủ đến ở trá». Hà đại gia trông thấy, bảo thà chủ là đồ đệ của kẻ thù, dặn tiểu tăng bá» thuốc mê và o trong ấm nÆ°á»›c trà .
|
08-04-2008, 12:38 PM
|
|
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Hồi 8
Hắc y ma tặc
Thanh Lam nghe nói, giáºt mình kinh hãi, vá»™i há»i tiếp :
- Sao, rồi thế nà o nữa?
Hòa thượng nỠđáp :
- Khi tiểu tăng quay trở ra hình nhÆ° có má»™t cái bóng Ä‘en thấp thoáng, rồi tiểu tăng bị Ä‘iểm huyệt, mê man bất tỉnh ngay, đến khi tỉnh lại thì thấy mình vá»›i hai ngÆ°á»i sÆ° đệ đã bị treo ở trên cây rồi.
Thanh Lam kinh hãi thầm, và bụng bảo dạ rằng :
- “Hà Dị đã nháºn rat a, sao y lại chịu để yên cho ta ngủ đến khi trá»i sáng nhÆ° thế? Y vá»›i Hoa Di Lặc hai ngÆ°á»i lại Ä‘i đâu mất rồi? ừ có lẽ đã có ngÆ°á»i ngấm ngầm cứu giúp ta đánh Ä‘uổi hai tên ác tặc ấy? Phải rồi, bằng không, ban tên hòa thượng nà y võ công cÅ©ng cao siêu lắm, chúng bị bắt trói treo lên nhÆ° váºy mà cÅ©ng không hay biết gì, nên chúng má»›i tưởng lầm là mình đã rat ay Ä‘iểm huyệt và bắt trói chúng! NgÆ°á»i cứu giúp ta võ công cao siêu tháºt! Tiếc thay, y lại bá» Ä‘i liá»n, khiến ta không có dịp kết giao vá»›i y.â€
NghÄ© tá»›i đó chà ng liá»n cảnh cáo ba hòa thượng và i lá»i, rồi lên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i ngay.
Từ Phủ DÆ°Æ¡ng tá»›i Ngụy Quáºn, quãng Ä‘Æ°á»ng ấy là giáp giá»›i của Tiết, Äiá»n, hai Tiết Ä‘á»™ sứ, nên cả đôi bên Ä‘á»u đóng binh ở đây để canh chừng nhau.
Thanh Lam Ä‘i xen và o trong đám dân chúng nên quân lÃnh của đôi bên Ä‘á»u không biết chà ng là ai cả.
TrÆ°a hôm sau chà ng đã Ä‘i tá»›i Ngụy Quáºn. Ngụy Quáºn là chá»— đồn trú trá»ng binh của Äiá»n Tiết Ä‘á»™ sứ, nên rất phồn hoa, các tá»u lầu và hồng lầu ngà y đêm Ä‘á»u có ngÆ°á»i nháºu nhẹt mua vui náo nhiệt vô cùng.
Chà ng thủng thẳng Ä‘i lên trên má»™t tá»u lầu, thấy trên lầu rất đông khách ăn, chà ng kiếm mãi mà cÅ©ng chÆ°a kiếm được chá»— ngồi.
Chà ng định quay trở xuống, nhÆ°ng tên phổ cây đã trông thấy, vá»™i chạy lại nghênh đón rồi má»i chà ng đến ngồi chung bà n vá»›i má»™t ngÆ°á»i khác. Chà ng thấy ngÆ°á»i đó thân hình bé nhá», tuổi cÅ©ng không hÆ¡n gì mình mấy, mặc quần áo vải Ä‘en, thắt má»™t sợi dây lÆ°ng vải tháºt lá»›n.
Trông lối ăn mặc của ngÆ°á»i đó, chà ng biết ngay y là ngÆ°á»i quê mùa nên không chú ý đến, liá»n dặn phổ cây lấy thức ăn và định xem xét tình thế vá»›i hoà n cảnh của bốn xung quanh Äiá»n Tiết Ä‘á»™ sứ phủ trÆ°á»›c, rồi kiếm má»™t nÆ¡i khách sạn vắng vẻ để ẩn núp.
Lúc ấy tên phổ cây đã bÆ°ng rượu và thức ăn của ngÆ°á»i gầy gò bé nhá» kia lên rồi. Những thức ăn của y toà n là những thức ăn có sẵn nhÆ° thịt bò khô, há»™t vịt muối vá»›i chiếc bánh bao không nhân. Thấy váºy, chà ng kinh ngạc vô cùng, vì những thức ăn đó chà ng chia là m năm bữa ăn cÅ©ng không hết mà sao ngÆ°á»i gầy gò bé nhá» kia lại dám gá»i nhiá»u đến thế?
Vì váºy chà ng má»›i để ý đến đối phÆ°Æ¡ng. Chà ng thấy ngÆ°á»i đó đã rót đầy má»™t bát rượu đế, chỉ hai ngụm đã uống cạn luôn bát rượu và dùng tay bốc miếng thịt bò khô thá»±c lá»›n bá» và o mồm vừa nhai ngồm ngoà m, vừa ngá»ng đầu lên nhìn Thanh Lam mà cÆ°á»i.
Lúc nà y chà ng má»›i trông rõ mặt ngÆ°á»i ấy. Thì ra y cÅ©ng là má»™t thanh niên tuổi chừng 24, 25 mặt gầy gò, da Ä‘en thui, nhÆ°ng trông có vẻ nhanh nhảu và cÆ°Æ¡ng quyết lắm, nhất là đôi mắt của y sáng quắc.
Chà ng giáºt mình kinh hãi và bụng bảo dạ rằng :
- “Không ngá» ngÆ°á»i quê mùa nà y lại là má»™t tay ná»™i gia cao thủ nhÆ° váºy!â€
Thầy đồ ThÆ° thÆ°á»ng nói: “Trong giang hồ, hạng ngÆ°á»i nà o cÅ©ng có, ngÆ°á»i tà i giá»i lại có ngÆ°á»i tà i giá»i hÆ¡n, câu nà y quả không sai chút nà o...â€
NghÄ© tá»›i đó, chà ng Ä‘ang định chà o há»i ngÆ°á»i đó, ngỠđâu ngÆ°á»i ấy nhìn chà ng cÆ°á»i xong lại cúi đầu ăn nháºu nhÆ° thÆ°á»ng. Chỉ trong chốc lát, Ä‘Ä©a thịt bò vá»›i bánh bao nhiá»u nhÆ° váºy mà y đã ăn hết rồi.
Lúc ấy tên phổ cây vừa bưng thức ăn và rượu của chà ng tới.
Chà ng định chá» ngÆ°á»i ná» quay lại là chà ng chà o há»i nói chuyện luôn, nên vừa nháºu nhẹt, chà ng vừa để ý đợi chá» ngÆ°á»i ấy nhìn mình. NgỠđâu ngÆ°á»i đó hình nhÆ° đã biết tâm ý của chà ng mà không cố ý chÆ¡i khăm váºy. Y ăn xong liá»n đứng dáºy gá»i phổ cây trả tiá»n rồi xuống lầu Ä‘i luôn hinh nhÆ° có ý trốn tránh chà ng nên chà ng ngạc nhiên hết sức, vì thấy hà nh vi của ngÆ°á»i nà y kỳ lạ lắm. Vì váºy, chà ng cÅ©ng vá»™i và ng ăn uống cho tháºt nhanh rồi trả tiá»n Ä‘i xuống lầu, giả bá»™ nhÆ° không có mục Ä‘Ãch gì mà đi dạo phố má»™t vòng.
Chà ng Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c cá»a Äiá»n Tiết Ä‘á»™ sứ phủ rồi ngừng chân ở chá»— cách khá xa ngắm nhìn má»™t hồi, thấy trÆ°á»›c cá»a phủ có hai cá»™t cá» cao chót vót, cạnh hai cá»™t cá» có hai con sÆ° tỠđá ngồi chầu, má»™t thá»m đá trắng giải suốt từ cá»a và o tá»›i trong sảnh, trông thá»±c là hùng tráng oai vệ. Chà ng sợ ngÆ°á»i ta chú ý đến mình, lẳng lặng Ä‘i vòng qua cá»a chÃnh ngó vá» phÃa bên phải. Chà ng thấy hà ng rà o tÆ°á»ng của Tiết Ä‘á»™ sứ phủ nà y cao vô cùngvà bao vòng hết tòa nhà đồ sá»™ ấy, phÃa đằng xa là má»™t vÆ°á»n hoa. Chà ng ở bên ngoà i cÅ©ng có thể trông thấy những ngá»n cây vá»›i ngá»n núi giả. Chà ng xem qua má»™t lượt, ngấm ngầm Æ°á»›c đón, nÆ¡i đâu là tiá»n sảnh, nÆ¡i đâu là ná»™i trạch, nÆ¡i đâu là chá»— trị sá»±, nÆ¡i đâu là chá»— bà y tiệc...
Trong lúc chà ng Ä‘ang ngẩn ngÆ°á»i ra suy nghÄ© thì Ä‘á»™t nhiên trông thấy má»™t cái bóng rất quen Ä‘i cạnh mình. Chà ng đã nháºn ra ngÆ°á»i đó chÃnh là ngÆ°á»i gầy gò ăn váºn lối quê mùa mà mình đã gặp hồi nãy. Chà ng vá»™i tránh sang má»™t bên. NgÆ°á»i ná» lÆ°á»›t xa năm sáu trượng, rồi ngÆ°á»i ấy bá»—ng quay đầu lại nhìn chà ng mà cÆ°á»i khì má»™t tiếng. Chà ng thấy váºy giáºt mình kinh hãi và nghÄ© thầm :
- “Chẳng lẽ y là ngÆ°á»i của Äiá»n phủ chăng? Y đã phát giác hà nh tung của ta nên má»›i theo tá»›i đây? Nếu quả thá»±c nhÆ° váºy thì hà nh tung của ta chuyến nà y đã bại lá»™...â€
NgỠđâu ngÆ°á»i ná» quay đầu lại nhìn má»™t cái bá»—ng rảo cẳng chạy luôn. Chà ng không sợ nguy hiểm gì hết vá»™i Ä‘uổi theo liá»n.
Lúc ấy là ban ngà y ban mặt, không tiện giở khinh công ra Ä‘uổi, nên chà ng chỉ xa xa theo dõi ngÆ°á»i ấy thôi. Äi được hai ba phố, chà ng thấy ngÆ°á»i đó có vẻ thuá»™c Ä‘Æ°á»ng thuá»™c lối lắm, và chỉ thÃch Ä‘i xuyên và o đám đông để mình khá»i tìm thấy váºy. Quả nhiên má»™t lát sau đã mất tÃch ngÆ°á»i ấy rồi.
Lúc ấy Thanh Lam má»›i biết ngÆ°á»i ná» cố ý chá»c tức mình dù Ä‘i có má»i nhừ cả hai chân, mồ hôi Æ°á»›t đầm mà kết quả lại để cho đối phÆ°Æ¡ng trốn mất. Chà ng tức giáºn khôn tả, Ä‘Ã nh phải quay trở vá» khách Ä‘iếm váºy.
Chà ng ngẩng đầu nhìn sắc trá»i, thấy lúc ấy má»›i đầu giá» Thân cuối giá» Mùi, định kiếm má»™t khách sạn ở gần đấy nghỉ ngÆ¡i trÆ°á»›c.
Chà ng Ä‘i được hai ba chục trượng đã thấy có má»™t khách sạn, liá»n và o trong đó lấy phòng. Vừa tá»›i trong phòng chà ng đã vá»™i đóng cá»a lại, cởi thanh trÆ°á»ng kiếm ra, định ngồi lên trên giÆ°á»ng Ä‘iá»u hÆ¡i váºn khà má»™t lúc. NhÆ°ng chà ng bá»—ng thấy trong túi có váºt gì phồng lên, liá»n ngạc nhiên vô cùng, vá»™i móc ra xem, má»›i hay đó là má»™t nắm giấy. Chà ng giở tá» giấy nhầu nát ấy ra, thấy bên trong lại có chữ, liá»n kinh ngạc vô cùng. Thì ra những chữ trong giấy viết bằng than chì vá»n vẹn có mấy chữ thôi, đại khái khuyên chà ng nên trở vá» Ä‘i, chứ và o dá» thám trong Äiá»n phủ thì nguy hiểm lắm.
Chà ng Ä‘á»c xong tá» giấy đó cà ng hãi sợ thêm và bụng bảo dạ rằng :
- “Lạ thá»±c! Chuyến Ä‘i nà y của ta không ai hay biết hết. Tại sao có ngÆ°á»i biết rõ hà nh Ä‘á»™ng và tên tuổi của ta nhÆ° thế?â€
Chà ng cà ng nghÄ© cà ng thắc mắc, sau chà ng lại nghi ngá» ngÆ°á»i nhét giấy và o túi mình để cảnh cáo đó chắc là Hà Dị chứ không sai, và có lẽ tá» giấy nà y y nhét và o túi mình từ hồi hôm trong lúc mình uống phải thuốc mê cÅ©ng nên. NhÆ°ng chà ng suy nghÄ© thêm má»™t chút nữa, lại cho sá»± nháºn xét đó không đúng vì nếu là Hà Dị, má»™t khi y đã biết rõ hà nh tung của mình thì cứ để yên cho mình đâm đầu và o lÆ°á»›i chứ việc gì y phải cảnh cáo nhÆ° thế? chà ng xem lại những chữ trong tá» giấy thì nháºn thấy giá»ng nói của những chữ nà y là của má»™t ngÆ°á»i bạn chứ không phải địch. NhÆ°ng chà ng má»›i tá»›i Ngụy Quáºn lần thứ nhất thì chỉ có địch thôi, chứ là m gì có bạn? Chà ng lại nghÄ© tá»›i ngÆ°á»i nhét giấy và o túi mình, võ công cao siêu hÆ¡n mình nhiá»u nên mình má»›i không hay biết gì cả.
Chà ng suy Ä‘i nghÄ© lại vẫn không tìm ra được kết luáºn. Sau cùng, bá»—ng nghÄ© tá»›i ngÆ°á»i gầy gò bé nhá» mà chà ng đã gặp thấy ở trên tá»u lầu hồi nãy chà ng lại nghÄ© tiếp :
- “Lạ thá»±c, sao bá»—ng dÆ°ng ngÆ°á»i đó lại nhìn ta mà cÆ°á»i? Rồi sau lại gặp y ở gần Äiá»n phủ, y Ä‘i qua cạnh chẳng nói chẳng rằng và còn hÆ¡i đụng và o ngÆ°á»i mình má»™t chút nữa? Thôi đúng rồi, chÃnh là y chứ không còn ai và o đây nữa! Sau y sợ ta đứng quanh quẩn ở đó thế nà o cÅ©ng bị ngÆ°á»i của địch nghi ngá» và để ý nên y má»›i dụ ta tránh ra khá»i vùng đất nguy hiểm. Thế ra y có lòng tốt chứ không phải chá»c tức ta đây!â€
Nghĩ tới đó, chà ng lại nghĩ lại :
- “Ta không quản ngại khó nhá»c, Ä‘i má»™t quãng Ä‘Æ°á»ng dà i mấy trăm dặm tá»›i đây để là m chi? Bây giá» Äiá»n phủ dù có là hang hổ đầm rồng, ta cÅ©ng bất chấp! Huống hồ theo lá»i khai của Tôn Khánh thì ngÆ°á»i lợi hại nhất trong Äiá»n phủ là Công Tôn Vô Kỵ mà tối hôm đó ta dùng Cà n Khôn Nhất Kiếm đối địch ta má»›i thá» công tá»›i vòng thứ bảy của thế kiếm ấy đã đẩy được y lui sang má»™t bên rồi. Công Tôn Vô Kỵ ta còn không sợ, thì việc gì ta phải sợ ai nữa?â€
Chà ng cà ng nghÄ© cà ng cảm thấy hăng hái, quên cả lá»i khuyên bảo thiện chà của tá» giấy kia, rồi vá»™i và ng lên giÆ°á»ng ngồi váºn công Ä‘iá»u khà luôn.
Chiá»u hôm đó, chà ng không ra phố nữa, và bảo phổ cây Ä‘em và o phòng cho mình ăn. CÆ¡m nÆ°á»›c xong, chà ng lại nghỉ ngÆ¡i giây lát, chỠđến canh hai chà ng má»›i nai nịt gá»n gà ng, Ä‘em theo cả má»™t túi phi tiêu má»™t thanh trÆ°á»ng kiếm, rồi mở cá»a sổ Ä‘i luôn.
Thanh Lam chÆ°a có má»™t tà kinh nghiệm Ä‘i đêm bao giá» mặc dầu tối hôm ná» lần đầu tiên chà ng đã đánh bại được Liá»…u Kỳ và đuổi lui được Công Tôn Vô Kỵ, má»™t kẻ đã có tiếng tăm rất lừng lẫy, nhÆ°ng tất cả hà nh Ä‘á»™ng đó Ä‘á»u xảy ra trong nhà chà ng, chứ còn Ä‘i xa bên ngoà i, tá»›i má»™t nÆ¡i cảnh vệ rất thâm nghiêm, cao thủ đông nhÆ° kiến cá» thì quả thá»±c chà ng chÆ°a có má»™t chút kinh nghiệm nà o cả. Tuy hăng hái có thừa, nhÆ°ng dù sao trống ngá»±c cÅ©ng Ä‘áºp rất mạnh và đầu óc còn cảm thấy căng thẳng vô cùng.
Không bao lâu, chà ng đã trông thấy Äiá»n vÆ°Æ¡ng phủ, thì bá»—ng thấy ở chá»— cách mình chừng bảy tám trượng có má»™t cái bóng Ä‘en thấp thoáng. Chà ng chÆ°a kip nhìn kỹ thì bóng Ä‘en ấy đã mất tÃch rồi. NhÆ°ng chà ng biết bóng Ä‘en ấy cÅ©ng tiến vá» phÃa Äiá»n vÆ°Æ¡ng phủ nhÆ° mình váºy liên bụng bảo dạ rằng :
- “Thân pháp của ngÆ°á»i ấy nhanh nhÆ° thá»±c, có lẽ khinh công của y đã luyện tá»›i mức phi phà m tuyệt tÃch cÅ©ng nên. Nếu Ä‘em khinh công của y ra so sánh vá»›i mình thì thá»±c mình còn kém xa lắm...â€
Thấy ngÆ°á»i đó tà i ba hÆ¡n mình, chà ng cà ng không dám sÆ¡ xuất.
Má»™t lát sau, chà ng đã tá»›i phÃa sau Äiá»n vÆ°Æ¡ng phủ, liá»n phi thân lên má»™t cây cổ thụ ở gần đó chà ng leo lên để xem Ä‘á»™ng tÄ©nh bên trong. Chà ng thấy dÆ°á»›i chân tÆ°á»ng ở bên trong có ba con chó rất to Ä‘ang nằm phục trên bãi cá». Loại chó nà y thuá»™c loại Tà o Châu Mạnh Hải, mạnh nhÆ° hổ, nhanh nhÆ° chim cắt, ngÆ°á»i nhà già u thÆ°á»ng hay nuôi nó để canh gác. Chà ng rất lấy là m sung sÆ°á»›ng là mình nhảy lên trên cây nhẹ nhà ng nhÆ° không có má»™t chút tiếng Ä‘á»™ng nà o nên ba con chó đó không hay biết má»™t chút gì cả bằng không nó trá»™m thấy má»™t chút bóng ngÆ°á»i là nó đã sủa ầm lên rồi. Chà ng cau mà y lại xem có cách gì dụ được ba con chó ấy chạy ra nÆ¡i khác không, hay là lấy phi tiêu ra ném chúng chết cùng má»™t lúc? NhÆ°ng má»™t lúc ném chết cả ba con chó dữ nhÆ° váºy cÅ©ng không phải là chuyện dá»….
Tuy váºy, chà ng vẫn móc túi lấy ba mÅ©i tiêu Ä‘ang giÆ¡ tay định ném thì bá»—ng nghe thấy phÃa sau có tiếng cÆ°á»i khì rất khẽ. Chà ng giáºt mình kinh hãi, ngó nhìn vá» phÃa sau, nhÆ°ng chung quanh Ä‘á»u không có má»™t bóng ngÆ°á»i nà o hết. Chà ng lại cho là mình nghe lầm.
NhÆ°ng rõ rà ng sau tiếng cÆ°á»i đó chà ng còn nghe thấy ngÆ°á»i ấy nói thêm má»™t câu: “Chó chết đấy!†Sau chà ng quay đầu nhìn nhÆ°ng không thấy má»™t bóng ngÆ°á»i nà o cả. Chà ng lại nghÄ© ngÆ°á»i lên tiếng nói đó là ngÆ°á»i bé nhá» mà mình đã gặp ở trên tá»u lầu. NhÆ°ng chà ng nghÄ© lại thì nháºn thấy không giống, vì tiếng nói vừa rồi bén nhá»n lắm chứ không ồ ồ nhÆ° giá»ng của ngÆ°á»i bé nhá» kia.
Chà ng lại định thần nhìn kỹ ba con chó, quả thấy chúng nằm yên nhÆ° chết thá»±c. NhÆ°ng chà ng vẫn chÆ°a tin hẳn, liá»n bá» phi tiêu và o túi, bẻ má»™t cà nh cây nho nhá» búng thá» và o con chó gần mình nhất xem sao?
Quả nhiên con chó ấy chết tháºt vì cà nh cây của chà ng đã bắn trúng và o ngÆ°á»i nó rồi không thấy nó cá»a Ä‘á»™ng gì cả. Chà ng vừa mừng rỡ vừa kinh hãi, mừng là vì không biết ai đã giết há»™ mình ba con chó nà y, còn kinh hãi là không biết ngÆ°á»i nà o lại tà i ba đến thế, má»™t lúc đánh chết ba con chó dữ tợn nhÆ° váºy và con nà o con nấy nằm yên nhÆ° lúc Ä‘ang canh gác váºy!
Chà ng không dám cháºm trá»… nữa, vá»™i nhảy xuống dÆ°á»›i bãi cá», rồi rón rén Ä‘i tá»›i lá»›p nhà sau. CÅ©ng may suốt dá»c Ä‘Æ°á»ng không bị má»™t ngÆ°á»i nà o trông thấy. Sau chà ng lại nhảy lên trên mái nhà , vượt qua mấy nóc đã tá»›i má»™t cái lầu. Chà ng thấy trong lầu có ánh sáng đèn ló ra, má»™t thiếu nữ tuyệt sắc mặc áo Ä‘á» Ä‘ang ngồi tá»±a cá»a sổ nhìn trá»i.
Chà ng tá»›i gần nhìn kỹ liá»n giáºt mình kinh hãi, nếu không phải là ở trong Äiá»n phủ thì chà ng đã thất thanh kêu la rồi vì mặt thiếu nữ nà y giống hệt Hồng Tuyết cô nÆ°Æ¡ng lúc nà o cÅ©ng tÆ°Æ¡i tỉnh và trông rất anh dÅ©ng trái lại nà ng nà y thì âu sầu buồn bã.
Thanh Lam Ä‘ang ngẩn ngÆ°á»i ra ngắm nhìn thiếu nữ ná», thì bá»—ng thấy nà ng đó nhìn trăng lẩm bẩm tá»± nói :
- “Chẳng lẽ chà ng không biết hay sao? Hay chà ng có biết đâu má»™t chốn thâm nghiêm nhÆ° thế nà y thì là m sao mà và o nổi?â€
Nói tới đó, nà ng ta lại cúi đầu suy nghĩ tiếp.
Thanh Lam má»›i tỉnh ngá»™, thì ra tối nay nà ng ở đây hẹn Æ°á»›c vá»›i ngÆ°á»i yêu, nhÆ°ng chá» mãi vẫn không thấy ngÆ°á»i yêu tá»›i nên nà ng má»›i rầu rÄ© nhÆ° váºy.
Äá»™t nhiên, chà ng lại cảm thấy tay áo bên phải có ngÆ°á»i nÃu kéo liá»n quay đầu lại xem ngÆ°á»i đó là ai, thì đó là rỉ tai, khẽ nói :
- Mau ngồi xổm xuống, có ngÆ°á»i tá»›i đấy!
Chà ng lại cảm thấy có má»™t bà n tay má»m mại nắm lấy tay mình.
Chà ng vá»™i nhìn kỹ má»›i hay ngÆ°á»i đó chÃnh là Lan nhi, nhÆ°ng không hiểu chà ng ta đã và o từ lúc nà o? Chà ng không kịp nghÄ© ngợi nữa liá»n cùng chà ng ta lui và o má»™t xó tối. Hai ngÆ°á»i vừa ngồi thụp xuống thì trên mái nhà phÃa trÆ°á»›c mặt đá có ngÆ°á»i khẽ vá»— tay ba cái.
Thiếu nữ áo Ä‘á» mừng rỡ vô cùng, vá»™i ngó đầu ra, khẽ há»i :
- Ai đó?
- Hồng cô nương, tôi đây mà !
Má»™t luồng gió thoảng qua, bóng ngÆ°á»i nỠđã vén mà nh tiến và o trong lầu rồi. NgÆ°á»i đó chÃnh là ngÆ°á»i bé nhá» mà Thanh Lam đã gặp ở trên tá»u lầu. Lúc nà y trong tay ngÆ°á»i ấy còn cầm thêm chiếc LÆ°u tinh chuỳ bóng nhoáng. Thiếu nữ áo Ä‘á» thấy váºy liá»n biến sắc mặt lui ngay vá» phÃa sau khẽ há»i :
- NgÆ°á»i là ai? Sao đêm hôm khuya khoắt thế nà y lại dám xông và o trong vÆ°Æ¡ng phủ định là m chi?
NgÆ°á»i bé nhá» bá»—ng Ä‘Æ°a mắt nhìn và o chá»— Thanh Lam vá»›i Lan nhi ẩn núp mà tủm tỉm cÆ°á»i rồi ngÆ°á»i ấy chắp tay chà o thiếu nữ áo đỠđáp :
- Cô nÆ°Æ¡ng đừng có hoảng sợ! Tại hạ là Ma Lặc ngÆ°á»i ta thÆ°á»ng gá»i là Hắc Côn Luân được Thôi công tá» nhá» tại hạn đến đón công nÆ°Æ¡ng đấy!
Thiếu nữ áo Ä‘á» vẫn chÆ°a dám tin, nên nà ng lại há»i tiếp :
- Chẳng hay ngÆ°á»i có váºt gì là m bằng chứng không?
Hắc Ma Lặc đáp :
Có, có má»i cô nÆ°Æ¡ng xem!
Nói xong y móc túi lấy má»™t cái quạt ngà voi ra hai tay cung kÃnh Ä‘Æ°a cho nà ng ná».
Thiếu nữ áo Ä‘á» cầm cái quạt lên xem, nÆ°á»›c mắt nhá» ròng xuống vá»›i giá»ng run run khẽ Ä‘á»c bà i thÆ¡ viết trên cái quạt. Äá»c được và i lá»i nà ng đã khóc lóc và nức nở nói tiếp :
- Quả tháºt là tÃn váºt của Thôi Lang! Hắc đại hiệp, chà ng...
chà ng ta còn nói gì nữa không?
Hắc Ma Lặc vội đáp :
- Lúc nà y Thôi công tỠđang chỠở ngoà i thà nh, cô nương mau theo tôi đi ngay!
Thiếu nữ áo Ä‘á» có vẻ chần chừ, và còn muốn lên tiếng há»i, nhÆ°ng Hắc Ma Lặc đã thúc giục :
- Tất cả những chó dữ ở trong phủ Ä‘á»u bị tôi dùng ná»™i công trong thủ pháp đánh chết rồi, cô nÆ°Æ¡ng phải Ä‘i mau má»›i được! Nếu cháºm chúng phát giác những con chó bị chết hết thì khó mà tẩu thoát đấy!
Nếu cô nương không tiện đi thì để tôi cõng đi cho!
Mấy câu nói sau của y vừa nói vừa Ä‘Æ°a mắt nhìn và o chá»— Thanh Lam vá»›i Lan nhi Ä‘ang ẩn núp, hình nhÆ° có ý cảnh cáo hai ngÆ°á»i váºy.
Thiếu nữ áo Ä‘á» quả quyết nháºn lá»i. Hắc Ma Lặc liá»n ngồi xổm xuống cõng nà ng Ä‘i luôn. Tuy y cõng má»™t ngÆ°á»i mà nhảy lên trên mái nhà vẫn nhẹ nhà ng nhÆ° không.
Thanh Lam vẫn còn nhá»› câu của Hắc Ma Lặc nhìn vá» phÃa mình mà ngụ ý nói rằng :
- Có mau đi không?
Chà ng hơi ngạc nhiên nhưng vẫn quay đầu lại dặn Lan nhi rằng :
- Hiá»n đệ ở đây đợi chá» tôi, để tôi tiá»…n há» má»™t quãng nhé!
|
08-04-2008, 12:43 PM
|
|
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Hồi 9
Tiếng đà n trầm bổng
Lan nhi bĩu môi, đáp :
- NgÆ°á»i ta còn giá»i hÆ¡n đại ca nhiá»u, chả cần gì phải chúng ta há»™ tống đâu! Chẳng lẽ, y tá»›i được mà chúng ta không tá»›i được hay sao? Hừ! Äệ không tin y lại giá»i hÆ¡n chúng ta được?
Nói xong, chà ng ta kéo tay Thanh Lam nhảy lên trên mái nhà , đã thấy đằng trÆ°á»›c có tiếng ngÆ°á»i ồn à o và ánh sáng đèn sáng rá»±c.
Äồng thá»i, mái nhà ở phÃa bên cÅ©ng có hai cái bóng ngÆ°á»i Ä‘ang chạy tá»›i chá»— hai chà ng.
Lan nhi nhanh mắt vá»™i kéo Thanh Lam nằm phục xuống, vừa lúc hai cái bóng ngÆ°á»i đó đã tá»›i gần. Má»™t ngÆ°á»i ăn váºn lối thÆ°á»ng tục, tuổi trạc năm mÆ°Æ¡i, mặt rất kiêu ngạo, ngÆ°á»i nà y chÃnh là Thiết Bút Quà Tá» Thanh, đã lừng danh trên hắc đạo và o hồi mấy chục năm vá» trÆ°á»›c. Còn má»™t ngÆ°á»i nữa là lão hòa thượng béo lùn, tay cầm thiá»n trượng, trông hình dáng bên ngoà i cÅ©ng đủ biết võ công của y rất cao siêu. Hai ngÆ°á»i đó vừa sang tá»›i nóc nhà phÃa bên nà y liá»n ngừng hẳn lại. Hòa thượng béo lùn liá»n lên tiếng :
- Vừa rồi hay tin trong thâm cung của VÆ°Æ¡ng gia đã bị mất trá»™m má»™t cái há»™p và ng, há»™p ấy quan trá»ng lắm. Sau khi phát hiện mÆ°á»i mấy con chó Tà o Châu, Lang Ngao, mạnh nhÆ° hổ báo mà cÅ©ng bị ngÆ°á»i ta dùng ná»™i công đánh chết hết chÆ°a biết chừng kẻ địch hôm nay là Bát Ty kiếm khách cÅ©ng nên.
Quà Tá» Thanh cÆ°á»i nhạt đáp :
- Phải, chỉ có lão thất phu ấy má»›i là m được gá»n gà ng nhÆ° thế, nhÆ°ng chắc tối hôm nay y không sao tẩu thoát được đâu? Hoa đại sÆ° hãy ở đây canh gác phÃa nà y, để má»— Ä‘i ra phÃa sau xem sao?
Y không đợi chá» hòa thượng trả lá»i đã phi thân Ä‘i luôn.
Thanh Lam nghe thấy hai ngÆ°á»i ấy đối thoại vá»›i nhau nhÆ° váºy trong lòng mừng thầm và bụng bảo dạ rằng :
- “Thế ra thầy đồ ThÆ° đã tá»›i và trong thâm cung của tên Äiá»n Thừa Tá»± còn bị mất trá»™m má»™t cái há»™p và ng gì nữa?â€
Lan nhi khẽ rỉ tai chà ng nói :
- Lam đại ca! Tên giặc sói đầu nà y là Há»a Di Lặc! Y tồi bại lắm!
Thanh Lam ngạc nhiên, há»i lại :
- Sao hiá»n đệ lại ra được y thế?
Há»i tá»›i đó, chà ng má»›i vỡ nhẽ, liá»n há»i :
- Ủa! Thế ra tối hôm qua ngÆ°á»i ra tay đối phó vá»›i mấy tên hòa thượng đó chÃnh là hiá»n đệ đấy à ?
Lan nhi tủm tỉm cÆ°á»i rồi kể cho chà ng hay hồi hôm chà ng ta vẫn theo dõi chà ng, sau phát giác mấy tên giặc sói đầu ngấm ngầm cho chà ng uống thuốc mê, chà ng ta liá»n dùng kế dụ Há»a Di Lặc vá»›i Hà Di ra ngoà i xa rồi quay lại bắt trói ba hòa thượng vân vân... Sau chà ng quay trở lại phun nÆ°á»›c lã và o mặt Thanh Lam nhÆ°ng thấy Thanh Lam mãi vẫn chÆ°a thức tỉnh, lại sợ Há»a Di Lặc vá»›i Hà Di ra ngoà i cá»a chùa dụ hai tên đó Ä‘uổi theo để chúng khá»i giết hại Thanh Lam.
Nghe thấy Lan nhi nói nhÆ° váºy, Thanh Lam cảm Ä‘á»™ng hết sức Ä‘ang định cám Æ¡n thì Lan nhi đã giÆ¡ tay bịt mồm chà ng và chỉ tay lên phÃa trên, khẽ nói tiếp :
- Ủa! Sao tên giặc sói đầu vẫn chÆ°a rá»i khá»i nÆ¡i đây thế? Thá»±c đấy, võ công của y còn cao siêu hÆ¡n chúng ta sẽ gặp nhau ở trong khách Ä‘iếm nhé?
Thanh Lam muốn ngăn cản chà ng ná», ngỠđâu Lan nhi vừa nói dứt, đã nhÆ° má»™t là n khói Ä‘i luôn, thân pháp của chà ng ấy nhanh khôn tả.
Khi lên tới mái nhà , Lan nhi cố ý dẫm vỡ một hòn ngói nghe “cách†một tiếng.
Há»a Di Lặc nghe thấy tiếng kêu đã vá»™i quay đầu lại nhìn và quát há»i :
- Ai đó?
Nhá» có ánh sáng trăng, y đã trông thấy rõ đối phÆ°Æ¡ng là Lan nhi rồi, liá»n cÆ°á»i ha hả và nói tiếp :
- Tiểu quỷ, ngươi cũng tới đây à ?
Nói xong, y vội tung mình đuổi theo luôn.
Lan nhi vừa chạy ra bên ngoà i vừa cÆ°á»i vừa nói :
- Hừ! Giặc sói đầu! Ngươi lại muốn chơi trò ú tim với ta phải không?
Hoa Di Lạc khi nà o chịu buông tha chà ng ta, cứ cắm đầu Ä‘uổi theo. Má»™t ngÆ°á»i chạy má»™t ngÆ°á»i Ä‘uổi, chỉ trong nháy mắt hai ngÆ°á»i đã mất dạng ngay.
Thanh Lam thấy khinh công của Lan nhi cao siêu hÆ¡n mình nhiá»u, trong lòng cÅ©ng mừng thầm, nhÆ°ng sợ chà ng ta thất thế, nên chà ng cÅ©ng không dám ở lại nữa vá»™i Ä‘uổi theo luôn. Khi vượt qua má»™t cái nóc nhà chà ng thấy trong bóng tối có má»™t luồng gió mạnh lấn át tá»›i. Chà ng vá»™i ngừng chân, ngá»a ngÆ°á»i vá» phÃa sau tránh né. May thay khà giá»›i của đối phÆ°Æ¡ng chỉ còn cách có mấy tấc là đã trúng và o mÅ©i của chà ng rồi. Tuy váºy luồng gió mạnh của môn khà giá»›i ấy má»›i lÆ°á»›t qua mà chà ng cÅ©ng đã thấy mặt và mÅ©i Ä‘au nhức vô cùng đủ thấy kình lá»±c của ngÆ°á»i ấy lợi hại biết bao và thế công của đối phÆ°Æ¡ng lại nhẹ nhà ng đến ná»—i khiến chà ng không hay biết gì nên chà ng sợ hãi vô cùng.
NgÆ°á»i ná» cÆ°á»i khì má»™t tiếng và nói :
- Tiểu tá» có mau thúc thủ chịu trói không? NgÆ°á»i còn muốn Ä‘Ã o tẩu Ä‘i đâu nữa?
Lúc ấy Thanh Lam má»›i trông thấy rõ ngÆ°á»i đó chÃnh là Âm DÆ°Æ¡ng Phiến Bạch Tú SÆ¡n ăn váºn lá»—i nho sÄ©, tay cầm cái quạt bạch kim, Ä‘ang phe phẩy.
Y thấy thế đầu tấn công hụt lại cụp cái quạt lại tấn công luôn thế thứ hai.
Thanh Lam vá»™i lui vá» phÃa sau mấy bÆ°á»›c, rút trÆ°á»ng kiếm ra.
Chà ng không có thì giá» nói nhiá»u vá»›i đối phÆ°Æ¡ng, vừa ra tay đã giở “Cà n Khôn Nhất Kiếm†ra đối phó liá»n.
Bạch Tú SÆ¡n ra tay nhanh khôn tả, và y thấy đầu quạt đã sắp Ä‘iểm trúng ngá»±c của địch thủ rồi. NgỠđâu chỉ thấy ánh sáng kiếm thấp thoáng và kêu “coong†má»™t cái, không hiểu tại sao y thấy cả ngÆ°á»i lẫn quạt bị kiếm của đối phÆ°Æ¡ng đẩy bắn lui vá» sau, loạng choạng mấy bÆ°á»›c má»›i đứng yên được.
Thanh Lam thấy đẩy lui được đối phÆ°Æ¡ng không kịp nhìn kỹ địch thủ có bị thÆ°Æ¡ng không, đã vá»™i quay ngÆ°á»i Ä‘Ã o tẩu luôn.
Lúc ấy những đèn Ä‘uốc của Äiá»n phủ trái lại Ä‘á»u tắt ngòm hết.
Chà ng thấy bốn bá» tối om nhÆ° má»±c và chỉ thấy những nóc nhà trùng trùng Ä‘iệp Ä‘iệp thôi, nhất thá»i không sao phân biệt đâu là Äông, Tây, Nam, Bắc hết. Chà ng chỉ biết lá»±a phÃa nà o tối nhất mà chạy vá» phÃa đó thôi.
Bạch Tú SÆ¡n ngẩn ngÆ°á»i ra giây lát rồi cÆ°á»i nhạt nói :
- Nếu đêm nay ta để cho tiểu tỠngươi tẩu thoát, ta không còn là Bạch Tú Sơn nữa!
Nói xong y vội giở khinh công tuyệt kỹ đuổi theo Thanh Lam luôn.
CÅ©ng may khinh công của Thanh Lam không đến ná»—i kém cá»i lắm, chỉ trong nháy mắt chà ng đã vượt qua được bảy tám nóc nhà .
- Äứng lại!
Bốn năm cái bóng ngÆ°á»i đã xuất hiện, ngăn cản lối Ä‘i và quát bảo nhÆ° váºy. PhÃa đằng sau Bạch Tú SÆ¡n vừa Ä‘uổi theo tá»›i vừa lá»›n tiếng quát bảo :
- Phải bắt cho kỳ được tên tiểu tỠnà y!
Thanh Lam thấy lối Ä‘i bị ngÆ°á»i ngăn cản, phÃa sau lại có Bạch Tú SÆ¡n Ä‘uổi tá»›i, chà ng lo âu vô cùng, nhÆ°ng chà ng đã đánh liá»u rồi, chẳng cần biết những ngÆ°á»i chặn Ä‘Æ°á»ng đó là ai? Chà ng vá»™i giở “Cà n Khôn Nhất Kiếm†ra, nhằm những ngÆ°á»i đó tấn công luôn.
Sau má»™t loat tiếng kêu “loảng soảngâ€, bốn năm ngÆ°á»i no chỉ cảm thấy mắt hoa mà y tối và loạng choạng lui vá» phÃa sau thôi.
Thanh Lam thấy mình vừa ra tay đã đẩy lui được mấy kẻ địch, Ä‘ang định xen qua đám đông Ä‘Ã o tẩu, thì bá»—ng thấy phÃa sau có má»™t luồng kình phong lấn át tá»›i. Trong lúc cấp bách, chà ng không kịp suy nghÄ©, vá»™i quay đầu lại, giở thế “Cà n Khôn Nhất Kiếm†ra phản công luôn.
Äã bị thiệt thòi bởi thế kiếm ấy rồi, Bạch Tú SÆ¡n không dám chống đỡ nữa, vá»™i nhảy sang bên tránh né, rồi lại múa quạt nhằm yếu huyệt ở cánh tay của Thanh Lam phản công luôn.
Thanh Lam khẽ né sang bên, Ä‘ang định dùng thế kiếm ấy đối phó thì Bạch Tú SÆ¡n lại tránh ra phÃa sau nhằm yếu huyệt ở sau lÆ°ng mình Ä‘iểm tá»›i.
Bạch Tú Sơn nổi danh trên chốn giang hồ lâu năm tất nhiên kinh nghiệm phải phong phú hơn. Y thấy Thanh Lam chỉ biết có một thế kiếm ấy thôi chứ không có thế kiếm nà o khác, nên y đã nghĩ ngay ra được một kế, tránh nặng, tiến nhẹ, và ra tay nhanh như điện chớp để đối phó.
Quả nhiên y sá» dụng kế đó rất công hiệu, Thanh Lam vì thiếu kinh nghiệm đối địch, nên chỉ đấu được có và i thế đã cuống quÃt cả chân tay rồi.
Lúc ấy bốn năm ngÆ°á»i vừa bị chà ng đẩy lui, lại xông tá»›i bao vây, nhÆ°ng vì thấy địa vị của Bạch Tú SÆ¡n cao hÆ¡n chúng nhiá»u, nên chúng chỉ đứng ở ngoà i bao vây thôi chứ chúng không dám xen tay và o.
Thanh Lam bị Tú SÆ¡n là m cho mình quay tÃt, không sao giở được “Cà n Khôn Nhất Kiếm†ra, chà ng tức giáºn khôn tả liá»n quát lá»›n má»™t tiếng và múa kiếm đâm luôn bốn năm nhát má»™t lúc.
- Hà , ra ngươi còn biết thế kiếm khác!
Bạch Tú SÆ¡n vừa cÆ°á»i vừa nói nhÆ° váºy, thế quạt của y tấn công nhanh nhÆ° vÅ© bão.
“Truy Hồn bát kiếm†tuy là tuyệt thế của “Thông Thiên kiếm pháp†nhÆ°ng dù sao Thanh Lam má»›i há»c lại kém kinh nghiệm và địch thủ công lá»±c lại cao hÆ¡n rất nhiá»u, nên chà ng chỉ có thể chống đỡ được thế quạt của địch thôi chứ không hy vá»ng gì thắng nổi địch.
Äồng thá»i, chà ng nháºn thấy cà ng đấu lâu bao nhiêu, mình cà ng bất lợi bấy nhiêu, kẻ địch hay tin sẽ ở bốn máºt tám phÆ°Æ¡ng tá»›i cà ng ngà y cà ng đông. Vì váºy chà ng nháºn thấy ba mÆ°Æ¡i sáu kế chỉ có thể tẩu là hÆ¡n hết. NhÆ°ng muốn tẩu thì phải sá» dụng tá»›i “Cà n Khôn Nhất Kiếm†đẩy lui đối phÆ°Æ¡ng đã.
NghÄ© nhÆ° váºy, chà ng liá»n giở “Truy Hồn bát kiếm†liên miên tấn công má»™t hồi, vừa tá»›i thế thứ tám thì chà ng đã xoay sang “Cà n Khôn Nhất Kiếm†ngay.
Bạch Tú Sơn thấy chà ng lại giở thế kiếm quái dị ra, muốn nhảy sang bên tránh né nhưng đã muộn mất rồi.
ánh sáng kiếm nhanh như điện, chỉ loé mắt một cái, và sau một tiếng kêu “coong†chiếc quạt bạch kim của Tú Sơn đã bị gạt bắn ra ngoà i ra và cả một mảnh tay áo của y cũng bị mũi kiếm của Thanh Lam chém rách.
Tú SÆ¡n không hổ thẹn vá»›i cái tên Nhạn Môn Thượng Tân chỉ nhún chân má»™t cái, ngÆ°á»i y đã nhảy lên Ä‘uổi theo cái quạt, vừa lên tá»›i trên không y giÆ¡ tay và đã bắt được cái quạt ấy liá»n.
Thanh Lam sá» dụng thế kiếm pháp đó, đánh bại đối phÆ°Æ¡ng khiến tinh thần thêm phấn chấn Ä‘ang định phá vòng vây để Ä‘Ã o tẩu thì Ä‘á»™t nhiên chà ng nghe thấy bốn chung quanh có tiếng hò hét nổi lên. MÆ°á»i mấy tên đứng bao vây ở gần đó xông lên và thét lá»›n :
- Äừng để cho tiểu tá» nà y Ä‘Ã o tẩu!
Thanh Lam thấy chúng cùng xông lên tấn công mình nhÆ° váºy liá»n trợn đôi lông mà y lên quát lá»›n :
- Giá»i lắm!
Nói xong, chang quay luôn thanh trÆ°á»ng kiếm má»™t vòng giở thế “Vân Vụ Mê SÆ¡n†bao vây lấy toà n thân đã, rồi má»›i giở “Thông Thiên kiếm pháp†ra tấn công tiếp.
NgỠđâu bá»n Thiên Hùng Giáo Luyện của Äiá»n phủ nà y tuy võ nghệ không bằng Công Tôn Vô Kỵ các ngÆ°á»i, nhÆ°ng chúng cÅ©ng là những nhân váºt có tên tuổi trên giang hồ, má»—i tên có má»™t pho võ công riêng, nên sức bao vây của chúng cÅ©ng không phải tầm thÆ°á»ng, nếu chúng không có tà i ba nhÆ° váºy thì khi nà o Äiá»n Thừa Tá»± lại mất tiá»n má»i chúng là m Thiên Hùng Giáo Luyện để huấn luyện Ä‘á»™i quân Ngoại Trạch Nam nhÆ° thế?
MÆ°á»i mấy tên giáo luyện xông lên tấn công má»™t lúc khiến Thanh Lam không sao giở được thế “Cà n Khôn Nhất Kiếm†ra nữa, vì chà ng còn phải đối phó vá»›i những vÅ© khà dà i ngắn ở bốn mặt tám phÆ°Æ¡ng tấn công tá»›i, nên vô hình chung chà ng chỉ bảo thủ nhiá»u hÆ¡n là tấn công địch, chà ng vẫn chÆ°a cảm thấy thiếu kinh nghiệm mấy, nhÆ°ng nhất đán phải bảo thủ nhÆ° váºy má»›i cảm thấy chân tay cuống quýt.
CÅ©ng may “Thông Thiên kiếm pháp†của chà ng là pho võ tuyệt nghệ trấn sÆ¡n của phái Không Không Äá»™ng, dù công lá»±c của chà ng hãy còn non ná»›t, nhÆ°ng nhá» có những thế kiếm biến hóa ảo diệu, nên nhất thá»i cÅ©ng chÆ°a đến ná»—i bị thất bại.
Äang lúc ấy, trên má»™t cây cổ thụ ở gần đó bá»—ng có tiếng Ä‘á»n nguyệt.
Tiếng Ä‘á»n cà ng ngà y cà ng nhanh tá»±a nhÆ° mÆ°a rà o váºy, láºp tức có bẩy tám ngÆ°á»i nghe tiếng Ä‘á»n đó đã ngã lăn xuống nóc nhà , rồi lăn long lóc rÆ¡i xuống đất.
Thanh Lam cÅ©ng hăng tiết, nhÆ°ng nghe thấy tiếng Ä‘Ã n đó chà ng cÅ©ng phải giáºt mình đánh thót má»™t cái. Chà ng đã nghe ra đó là khúc Nghê ThÆ°á»ng mà mình vẫn thÆ°á»ng nghe quen, chà ng liên tưởng ngay đến cô gái áo Ä‘á» vẫn thÆ°á»ng ở trên lầu đánh khúc Ä‘Ã n ấy, nên chà ng Ä‘oán chắc chÃnh nà ng ta chứ không còn ai và o đấy nữa.
Còn những ngÆ°á»i kia kinh hoà ng kêu là om xòm và ngã lên ngã xuống tá»›i tấp và chà ng thì cứ ngẩn ngÆ°á»i ra nhÆ° không hay biết gì váºy.
- Giang công tỠcó mau chạy đi không?
Giá»ng nói đó tuy không lá»›n lắm nhÆ°ng lá»t và o tai Thanh Lam, chà ng đã nháºn ra đúng là tiếng nói của Hồng Tuyến cô nÆ°Æ¡ng rồi.
Chà ng giáºt mình kinh hãi vá»™i đâm nhanh mấy kiếm để cho địch thủ phải lui bÆ°á»›c.
Chợt có tiếng quát :
- Tiểu tá» của môn phái nà o dám táo gan dùng tên ngầm đả thÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i nhÆ° thế?
Tiếp theo đó Bạch Tú SÆ¡n đã nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p nhảy lên trên cây cổ thụ. Bá»—ng má»™t tiếng cÆ°á»i lạnh lùng và thánh thót nổi lên và có má»™t cái bóng hồng ở trên cây cổ thụ bay lên phi thẳng và o chá»— tối om mất dạng.
- Chạy đi đâu!
Y vừa đuổi theo cái bóng hồng ngay.
Thanh Lam thấy váºy bụng bảo dạ rằng :
- “Lúc nà y ta không Ä‘Ã o tẩu thì còn đợi đến lúc nà o nữa?â€
NghÄ© Ä‘oạn chà ng cÅ©ng nhÆ° cái bóng Ä‘en phi tá»›i Thanh Lam thấy hai ngÆ°á»i sắp và đụng và o nhau, trong lòng kinh hãi thầm vá»™i lách sang bên để tránh.
Cái bóng Ä‘en ấy liá»n giÆ¡ tay ra chá»™p ngá»±c chà ng, mồm thì quát bảo :
- Hừ, tiểu tá», ngÆ°Æ¡i định chạy Ä‘i đâu?
Thanh Lam vá»™i lui vá» phÃa sau ná»a bÆ°á»›c nhìn kỹ ngÆ°á»i đó má»›i hay là má»™t ngÆ°á»i béo lùn hai mắt nhÆ° hai ngá»n đèn rất sắc bén, nhÆ°ng vì thấy y tay không nên chà ng bá»›t sợ, vá»™i múa kiếm nhằm cổ tay của y Ä‘ang chá»™p tá»›i mà chém luôn.
- Hà hà ...
NgÆ°á»i béo lùn ấy không tránh né, cÆ°á»i ha hả và tay vẫn cứ nhằm ngá»±c chà ng mà chá»™p tá»›i.
Lạ nhất là xương ở đầu vai của y bỗng có tiếng kêu “răng rắc†và cánh tay của y bỗng dà i thêm năm sáu tấc, nên y đã chộp được cổ tay của Thanh Lam rồi quát bảo :
- Ngươi còn chạy đi đâu?
Thanh Lam không ngá» tay của ngÆ°á»i béo lùn lại bá»—ng nhiên dà i ra mấy tấc, nên cổ tay phải của mình má»›i bị bắt chặt, chà ng vá»™i giÆ¡ hai ngón tay trái nhằm hai mắt của đối phÆ°Æ¡ng Ä‘iểm tá»›i.
NgÆ°á»i béo lùn lại giÆ¡ tay ná» lên chá»™p tay của chà ng, chà ng lo âu vô cùng, dáºm chân xuống mại ngói tung chân phải lên đá luôn, đồng thá»i còn giằng mạnh hai tay má»™t cái.
NgÆ°á»i béo lùn cÆ°á»i khì má»™t tiếng và nói tiếp :
- Tiểu tá» biết Ä‘iá»u thì đứng yên để cho ta bắt, chứ đã lá»t và o tay Hầu TrÆ°á»ng Thắng nà y thì ngÆ°á»i đừng có hòng bÆ°á»›ng bỉnh.
Y vừa nói vừa dồn sức và o hai tay, Thanh Lam cảm thấy hai cổ tay bị y nắm nhÆ° hai cai vòng sắt bóp chặt váºy, xÆ°Æ¡ng tay tê tái và đau nhức nhÆ° dao cắt. Nên không những trÆ°á»ng kiếm của chà ng bị rá»›t xuống bên dÆ°á»›i mà chân phải cÅ©ng không sao đạp được đối phÆ°Æ¡ng nữa.
- Tiểu tá», ngÆ°Æ¡i chạy lên trá»i, pháºt gia nà y cÅ©ng Ä‘uổi theo tá»›i táºn nÆ¡i đó.
Tiếng nói ấy vừa dứt thì đằng xa có má»™t tiếng quát lá»›n vá»ng tá»›i và má»™t cái bóng Ä‘en mảnh khảnh xuất hiện. Khi đến gần, ngÆ°á»i đó liá»n lên tiếng nói :
- Ủa, Hầu sÆ° ca là m Æ¡n tá»›i đây chống đỡ há»™ muá»™i má»™t tráºn, mau TrÆ°Æ¡ng Thắng ngẩn ngÆ°á»i ra thì cái bóng Ä‘en kia đã lÆ°á»›t tá»›i gần.
NgỠđâu ngÆ°á»i đó chÃnh là Lan nhi, Thanh Lam định lên tiếng há»i thì TrÆ°Æ¡ng Thắng đã quát há»i trÆ°á»›c :
- Ngươi là ... ngươi là ...?
Lan nhi đáp :
- Phải, tôi là Lan nhi. Hầu sÆ° ca mau buông y ra ngÆ°á»i ná» Ä‘uổi theo tá»›i giết tôi đấy.
TrÆ°Æ¡ng Thắng liá»n buông Thanh Lam ra và há»i :
- Ai dám hà hiếp ngươi?
- Hầu sư ca mau ra tay đánh y đi, đừng để cho y chạy mất nhé.
Lúc ấy có má»™t bóng ngÆ°á»i Ä‘ang xồng xá»™c chạy tá»›i.
DÆ°á»›i ánh trăng, Thanh Lam thấy Ä‘Ã u ngÆ°á»i ấy bóng nhoáng, chà ng đã nháºn ra Hoa Di Lạc rồi.
Lan nhi thấy tên hòa thượng ấy tới, vội nói tiếp :
- Hầu sÆ°ca, chÃnh tên giặc sói đầu nà y hà hiếp tôi đấy.
TrÆ°á»ng Thắng vừa quay lại đã thấy Hoa Di Lạc kêu la nhÆ° sấm Ä‘á»™ng cÅ©ng không hiểu y Ä‘ang nói gì, chỉ thấy y quát lá»›n má»™t tiếng nhảy xổ lại tấn công Lan nhi luôn.
TrÆ°á»ng Thắng thấy váºy cả kinh, vá»™i giÆ¡ tay ra ngăn cản, đồng thá»i còn nói rằng :
- Hoa đại sÆ°, ngÆ°á»i nà y là tiểu sÆ°...
“Bùngâ€
Hoa Di Lạc đã giở toà n lá»±c ra tấn công, bị TrÆ°á»ng Thắng gạt má»™t cái, cả hai Ä‘á»u bị lui vá» phÃa sau má»™t bÆ°á»›c.
- Ủa, Hầu lão ca sao lại ra tay giúp ngÆ°á»i ngoà i nhÆ° thế?
Hoa Di Lạc trợn tròn xoe đôi mắt ngÆ¡ ngác nhìn TrÆ°á»ng Thắng mà há»i nhÆ° rên.
Lan nhi kêu “hừ†một tiếng và nói tiếp :
- Giặc sói đầu, nói tháºt cho mi biết, ngÆ°á»i nà y là sÆ° ca của ta, ngÆ°Æ¡i có biết không?
Chà ng ta vừa nói dứt, má»™t tay kéo Thanh Lam Ä‘i, và quay đầu lại nói vá»›i TrÆ°á»ng Thắng rằng :
- Hầu sư ca, chúng tôi đi nhé!
TrÆ°á»ng Thắng sợ Hoa Di Lạc hiểu lầm vá»™i đáp :
- Hoa đại sÆ° xin chá»› giáºn dữ y là ... tiểu tiểu sÆ°...
Di Lạc vội đáp :
- Hầu đại ca không nên hồ đồ như thế, chúng là gian tế đấy.
|
08-04-2008, 12:44 PM
|
|
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Hồi 10
Lấy trộm hộp
Hoa Di Lạc vội đáp :
- Công Tôn tiên sinh nói rất phải, vừa rồi còn má»™t cái bóng hồng dùng là m ám khà đả thÆ°Æ¡ng khá nhiá»u giác luyện, Bạch đại ca hiện đã Ä‘uổi theo y rồi.
Công Tôn Vô Kỵ khẽ gáºt đầu nói tiếp :
- Những ngÆ°á»i tá»›i tối hôm nay không để cho chúng Ä‘Ã o tẩu thoát má»™t tên nà o cả. Hà Dị mau Ä‘i báo cho Hầu huynh biết lên đằng trÆ°á»›c tiếp ứng, thể nà o cÅ©ng bắt cho được tên đó, nếu tên ấy cứng rắn, thì cứ việc giết chết Ä‘i cÅ©ng không sao.
Hà Dị vâng lá»i Ä‘i luôn.
Lúc ấy Công Tôn Vô Kỵ má»›i quay lại nhìn Thanh Lam và lạnh lùng há»i :
- Há» Giang kia, tối hôm nay các ngÆ°Æ¡i tất cả mấy ngÆ°á»i tá»›i đây?
Thanh Lam lá»›n tiếng cÆ°á»i đáp :
- Ngụy Quáºn nho nhá» nà y, tiểu sinh có coi và o đâu đâu, muốn tá»›i là tá»›i, muốn Ä‘i là đi, cần gì phải nhiá»u ngÆ°á»i kia chứ.
Hoa Di Lạc liá»n quát mắng :
- Tiểu tỠngươi dám ở trước mặt Công Tôn tiên sinh hỗn láo như thế, có là ngươi muốn chết chắc.
Y vừa nói tới chữ chết, thì đã đột nhiên tới gần giơ tay ra chộp lấy cổ tay của Thanh Lam.
Thế võ ấy của ông trông rất tầm thÆ°á»ng, nhÆ°ng nhanh khôn tả và bắt rất trúng, vừa rồi Thanh Lam đã bị TrÆ°á»ng Thắng bắt trúng hai tay, khiến chà ng Ä‘au nhức chịu không nổi, thanh trÆ°á»ng kiếm còn bị rá»›t xuống bên dÆ°á»›i nữa. Nên lúc nà y chà ng thấy Hoa Di Lạc nhảy tá»›i định chá»™p mình, chà ng vá»™i lui vá» phÃa sau má»™t bÆ°á»›c và giÆ¡ chưởng lên nhắm cổ tay của Hoa Di Lạc chặt luôn.
- Hừ hừ, tiểu tỠnà y cũng có đôi ba tiếng võ đuổi gà đấy.
Hoa Di Lạc nói nhÆ° váºy, nhÆ°ng y không thâu tay lại mà đổi chá»™p thà nh gạt, tay của hai ngÆ°á»i va đụng nhau, kêu đến “bá»™p†má»™t tiếng.
Thanh Lam cảm thấy tay mình nhÆ° chặt phải má»™t miếng băng váºy, cả cánh tay cÅ©ng tê tái, chà ng kinh hãi vô cùng, và nghÄ© thầm :
- Không ngá» tên sói đầu nà y lại lợi hại nhÆ° thế, thảo nà o lẩm nhẩm bảo võ công của y còn cao siêu hÆ¡n ta nhiá»u.
NghÄ© Ä‘oạn, chà ng vá»™i lui ngay vá» phÃa sau Hoa Di Lạc kêu “hừ†má»™t tiếng, tiến lên má»™t bÆ°á»›c.
Lúc ấy, hai ngÆ°á»i cách nhau rất gần, y lại giÆ¡ tay ra định bắt tay Thanh Lam lần nữa.
Thanh Lam muốn lui bÆ°á»›c cÅ©ng không kịp và đã thấy má»™t luồng kình phong lấn át tá»›i trÆ°á»›c ngá»±c rồi, trong lúc nguy cấp chà ng vá»™i lép ngá»±c xê ngÆ°á»i sang bên, nhÆ°ng cÅ©ng hÆ¡i cháºm má»™t chút. Ngón tay của Hoa Di Lạc đã rạch tá»›i ngang hông. Dù chà ng đã luyện năm năm ná»™i công rồi, mà chà ng vẫn cảm thấy chá»— xÆ°Æ¡ng hông đó Ä‘au nhức, mặc dầu chÆ°a há» bị thÆ°Æ¡ng chút nà o.
Chà ng vừa kinh hãi vừa lo âu.
Hoa Di Lạc tấn công hụt thế đó vừa ngã ngÆ°á»i vá» phÃa trÆ°á»›c.
Chà ng thừa thế phi thân lên đá luôn bảy,tám cái một lúc, nhanh khôn tả.
- Äó là thân pháp Truy Hồn bát kiếm của tnn dạy cho chà ng nghiên cứu diá»…n biến thà nh Thất tuyệt liên hoà n, hai chân chà ng đá nhanh nhÆ° cái bánh xe.
Tuy thế đá của chà ng hãy còn non ná»›t, nhÆ°ng Hoa Di Lạc đã bị cuống cả chân tay lui vá» phÃa sau năm sáu bÆ°á»›c rồi, nhÆ°ng dù sao hòa thượng ấy cÅ©ng là ngÆ°á»i nổi tiếng lâu năm, tránh xong mấy thế đó y lại tiến lên ngay múa song chưởng nhằm mặt Thanh Lam tấn công tiếp :
Lần nà y y sỠdụng Phân Tâm cốt thủ pháp, chuyên nhằm những khớp xương và yếu huyệt của Thanh Lam tấn công tới.
Tuy Thanh Lam không biết thủ pháp đó, nhÆ°ng thấy thế công của đối phÆ°Æ¡ng vừa lợi hại vừa quái dị nhÆ° váºy mà chưởng phong của địch cứ nhằm các nÆ¡i yếu huyệt của mình tấn công tấn công tá»›i tấp.
Chà ng liá»n nghiến răng mÃm môi giở toà n xa chống đỡ, chỉ trong nháy mắt đôi bên đã đấu được mấy chục hiệp, dù thiên tÆ° của chà ng có hÆ¡n ngÆ°á»i nhÆ° thế nà o Ä‘i chăng nữa, chà ng má»›i há»c có năm năm võ công thì địch sao nổi Hoa Di Lạc đã luyện hà ng chục năm rồi, nên chà ng cà ng đấu chà ng thấy áp lá»±c của đối phÆ°Æ¡ng mạnh thêm, nên chà ng cứ phải lui vá» phÃa sau lia lịa, trong lúc lùi bÆ°á»›c đó khuá»·u tay chà ng ngẫu nhiên đụng má»™t váºt, đó là bao kiếm, vì vừa rồi kiếm chà ng đã bị lá»t xuống mái nhà nên chỉ còn Ä‘eo cái bao kiếm, chà ng cả mừng bụng bảo dạ rằng :
- “Thầy đồ ThÆ° đã nói, dù má»™t cà nh liá»…u khi sá» dụng lên vẫn có thể sắc bén nhÆ° má»™t thanh kiếm váºy, hiện giá» ta không có khà giá»›i, sao không lấy bao kiém là m khà giá»›i có hÆ¡n khôngâ€
NghÄ© Ä‘oạn chà ng nhanh tay cởi bao kiếm cầm trong tay và quát lá»›n mốt tiếng, giở thế NgÅ© Äỉnh Khai SÆ¡n, ra nhằm mắt Hoa Di Lạc đâm luôn.
Hoa Di Lạc đang tiến lên, không ngỠThanh Lam lại không lui mà trái lại còn phản công giở thế võ kỳ lạ ra đối phó, tay lại có thêm một khà giới dà i hơn một thước.
Hai ngÆ°á»i cách nhau rất gần và y lại Ä‘ang tiến bÆ°á»›c trong đêm tối, y Ä‘ang biết khà giá» của đối phÆ°Æ¡ng là gì, chỉ thấy Ä‘en thui thủi, nhằm mặt mình Ä‘i tá»›i thôi, dù y võ công cao siêu đến đâu cÅ©ng phải hoảng sợ, vá»™i nhảy lùi ra phÃa sau hÆ¡n trượng để tránh né.
Thanh Lam thấy mình tấn má»™t thế đã đắc thắng, liá»n giở Truy Hồn bát kiếm ra tấn công tá»›i tấp.
Hoa Di Lạc quay vá» phÃa sau hÆ¡n trượng, tá»›i khi nhìn kỹ má»›i biết khà giá»›i của đối phÆ°Æ¡ng chỉ là cái bao kiếm thôi y liá»n cÆ°á»i nhạt má»™t tiếng lại xông lên tấn công tiếp.
NhÆ°ng lúc nà y Thanh Lam đã có bao kiếm trong tay rồi không còn sợ hãi nhÆ° trÆ°á»›c nữa. Truy Hồn bát kiếm của chà ng quả tháºt lợi hại tuy tay chà ng chỉ cầm má»™t bao kiếm thôi, nhÆ°ng Hoa Di Lạc vẫn không dám đến gần, ngay cả Công Tôn Vô Kỵ vá»›i Quà Tá» Thanh đứng cạnh đó xem cÅ©ng phải biến sắc mặt. Trong lúc nguy cấp Thanh Lam bá»—ng nghÄ© ra được cách dùng bao kiếm thay kiếm nên gỡ lại thế bại, trấn át được thế công lợi hại của Hoa Di Lạc, nhÆ°ng dù sao cÅ©ng chỉ đánh ngang tay vá»›i nhau thôi, chứ chà ng không sao thắng nổi đối phÆ°Æ¡ng.
Lúc ấy, Thanh Lam đã sá» dụng đến thế cuối cùng Truy Hồn bát kiếm, chà ng nháºn thấy má»™t mình Hoa Di Lạc mà còn chÆ°a thắng nổi, huống hồ lại còn hai tay cao thủ đứng cạnh đó coi chừng. Chà ng liá»n nghÄ© thầm :
- “Có lẽ tối hôm nay muốn Ä‘Ã o tẩu ra khá»i Äiá»n phủ nà y còn khó hÆ¡n là lên trá»i, bây giá» ta chỉ còn Cà n Khôn Nhất Kiếm là có thể chống nổi kẻ địch thôi, lúc nà y ta không sá» dụng thì còn đợi chỠđến bao giá» nữa?â€
NghÄ© Ä‘oạn chà ng liá»n giở hết bình sinh ra tấn công luôn thế cuối cùng của Truy Hồn bát kiếm tiếp theo đó kiếm của chà ng rung Ä‘á»™ng, liá»n hóa ra vô số cái vòng nhá» và mau nhÆ° má»™t cái lÆ°á»›i Ä‘en nhằm Hoa Di Lạc úp chụp tá»›i.
Hoa Di Lạc bá»—ng thấy đối phÆ°Æ¡ng giở kiếm pháp thần diệu ra nhÆ° váºy, không biết đây mà tránh né nữa, y Ä‘Ã nh nhảy ra ngoà i xa.
Thanh Lam cũng thừa cơ nhảy ra ngoà i xa bốn năm trượng.
Nhưng Quà TỠThanh đã múa thiết bút ngăn cản.
Chà ng Ä‘oán trÆ°á»›c là thể nà o cÅ©ng có ngÆ°á»i ngăn cản mình nên vừa thấy Quà Tá» Thanh xông tá»›i chà ng liá»n giở luôn cknk ra tấn công tiếp.
Quà Tá» Thanh bá»—ng thấy vô số cái khoanh tròn Ä‘en và đụng và o bút sắt của mình kêu đến “Coong†má»™t tiếng bao kiếm tuy gãy, nhÆ°ng dÆ° sức vẫn còn khiến y bị đẩy lùi vá» phÃa sau bốn, năm bÆ°á»›c.
Thanh Lam thấy váºy vừa kinh hãi vừa mừng thì Ä‘á»™t nhiên nghe thấy phÃa sau có tiếng cÆ°á»i nhạt và có má»™t sức nặng hà ng nghÄ©n cân nhằm sau mình lấn át tá»›i rồi chà ng thấy hai mắt tối Ä‘en ngã sấp vá» phÃa trÆ°á»›c.
Hoa Di Lạc thấy váºy cả cÆ°á»i Ä‘ang định giÆ¡ tay ra chá»™p ngÆ°á»i Thanh Lam lên.
Thì bá»—ng có má»™t cái bóng ngÆ°á»i nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p lÆ°á»›t qua mang theo luôn Thanh Lam thoáng cái đã mất dạng.
Công Tôn Vô Kỵ lợi hại nhÆ° thế mà cÅ©ng Ä‘Ã nh đứng trố mắt lên nhìn ngÆ°á»i ta cÆ°á»›p mất kẻ địch của mình Ä‘i, muốn ra tay ngăn cản cÅ©ng không còn kịp nữa.
Hoa Di Lạc kinh hãi vô cùng Ä‘Æ°a mắt nhìn Công Tôn Vô Kỵ má»™t cái và há»i :
- Công Tôn tiên sinh ngÆ°á»i đó có phải là Bát Túy kiếm khách không?
Công Tôn Vô Kỵ sầm nét mặt lại, lắc đầu xua tay ra hiệu một cái, rồi nhảy xuống dưới nhà .
Tối hôm ấy, Thanh Lam không trở vá» khách sạn nhÆ°ng trong phòng của chà ng đèn lá»a thắp sáng. Lúc ấy đã là canh ba rồi canh tÆ°, lại đến canh năm, má»™t thiếu niên mặt Ä‘en ngồi ở trong phòng chà ng đợi chá». Thiếu niên đó chÃnh là Lan Nhi, ngồi chá» mãi vẫn không thấy Thanh Lam trở vá», chà ng lo âu vô cùng.
Chá» cho đến trá»i sáng tá», thấy Thanh Lam không trở vá», chà ng ta má»›i lẳng lặng rá»i bá» căn phòng ấy.
Tối hôm đó, ở trong Äiá»n phủ, tất nhiên đã bị nhiá»u ngÆ°á»i tá»›i quấy rối đến Ä‘á»™ trá»i long đất lở, khiến ai cÅ©ng phải khiếp đảm.
NhÆ°ng ở Tiết phủ tại Lá»™ Châu cÅ©ng đã có chuyện xảy ra. Thì ra Thanh Lam bá»—ng Ä‘i không vá», Hồng Tuyến cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng lại mất tÃch nốt. Ai nấy Ä‘á»u biết Biểu công tá» rất yêu Hồng Tuyến cô nÆ°Æ¡ng, lần nà y hai ngÆ°á»i Ä‘i nhÆ° váºy có lẽ rủ nhau cao bay xa chạy cÅ©ng nên? Tất nhiên việc đó không thể dấu diếm được Tiết Tung. Ông ta là ngÆ°á»i rất chÃnh trá»±c, trị gia rất nghiêm. Thá»i bấy giá», ngay cả dân chúng thÆ°á»ng cÅ©ng còn chú trá»ng lá»… phép huống hồ là Tiết Ä‘á»™ sứ phủ.
Chuyện hai ngÆ°á»i rủ nhau bôn tẩu nhÆ° váºy là chuyện rất xấu xa, có ảnh hưởng đến môn phong. Tiết Tung đã lo âu vá» việc công, nay lại có việc công là m phiá»n lòng ông ta nhÆ° váºy, nên tối hôm đó ông ta ngủ mãi không yên.
Sáng sá»›m ngà y hôm sau, trá»i đã má»c lên cao ông ta má»›i thức tỉnh, đã thấy trên giÆ°á»ng có má»™t cái há»™p và ng, dÆ°á»›i có để má»™t tá» giấy, ông ta nghÄ© thầm :
- “Chả lẽ quân tình không dám gá»i ta dáºy, nên má»›i để ở trÆ°á»›c giÆ°á»ng chăng?â€
Ông ta nghÄ© nhÆ° váºy, vá»™i cầm lấy cái há»™p vá»›i tá» giấy liá»n nháºn ra ngay đó là bút tÃch của Hồng Tuyến cô nÆ°Æ¡ng, nữ thÆ° ký riêng của mình. Ông ta cầm xem, thấy trên tá» giấy ấy viết rằng:
“Thiếp đẻ và o thá»i loạn ly, mẹ lại Ä‘au ốm luôn, được minh công thÆ°Æ¡ng hại Ä‘em vá» nuôi dưỡng, nhÆ°ng mẹ thiếp Ä‘au quá nặng hao tổn biết bao nhiêu thuốc thang mà cÅ©ng không chữa được. Thiệp lại được minh công cho phụ trách việc ná»™i ký, ăn mặc sung sÆ°á»›ng, được chiá»u chuá»™ng hÆ¡n ngÆ°á»i. NhÆ°ng nay quốc gia hữu sá»±, giặc giã khắp nÆ¡i, mà Nguỵ ấp lại dồn binh không chịu dẹp giặc. Không những thế, chúng còn là m trái hẳn ý trá»i, cứ giết bừa bãi. Thiếp là má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà , nhÆ°ng vẫn không dám quên việc quét sạch bá»n quốc tặc ấy. Äêm đêm trằn trá»c, nghÄ© cách là m thế nà o giải được sá»± lo âu cho chủ nhân, sau thiếp má»›i quyết định đêm khuya tá»›i Nguỵ quân, vượt qua mấy từng cá»a và o táºn phòng của y thấy y Ä‘ang nằm ở trong mùng, trÆ°á»›c gối có để má»™t thanh kiếm Thất tinh, cạnh thanh kiếm có má»™t cái há»™p và ng trong đó chứa Ä‘á»±ng rất nhiá»u chứng cá»› tạo phản của y. Thiếp liá»n dùng mÆ°u láºp kế, lấy được cái há»™p và ng nà y Ä‘em vỠđể Ä‘á»n Æ¡n minh công.
Trong má»™t đêm trá»i, thiếp Ä‘i lại bảy trăm dặm, và o trong đất địch qua năm, sáu thà nh trì. Bây giá» minh công đã nắm được tà i liệu bà máºt của loạn thần rồi, minh công lại gởi trả ngay thì thể nà o y cÅ©ng hãi sợ mà không dám mÆ°u phản nhÆ° trÆ°á»›c nữa. Từ nay trở Ä‘i hai nÆ¡i thà nh trì má»›i được tạm yên, tÃnh mạng của muôn ngÆ°á»i má»›i được an toà n. Nay công việc đã xong và cÅ©ng gá»i là đá»n Æ¡n được đại đức rồi, thiếp phải Ä‘i là m việc riêng của mình, vì hà nh trình quá cấp bách, không thể từ biệt được, xin minh công xét cho.
DÆ°á»›i ký tên “Hồng Tuyến kÃnh chà oâ€
Tiết Tung má»™t hÆ¡i Ä‘á»c hết lá thÆ° ấy, kinh ngạc vô cùng và bụng bảo dạ rằng :
“Hồng Tuyến quả tháºt là má»™t kỳ nữ. Trong má»™t đêm trá»i không những Ä‘i lại mấy trăm dặm Ä‘Æ°á»ng mà còn và o táºn Äiá»n phủ lấy được cái há»™p và ng nà y. Cứ theo lá»i trong thÆ¡ thi những tà i liệu ở trong cái há»™p đó là những bằng cá»› tạo phản của Äiá»n Thừa Tá»±â€
NghÄ© Ä‘oạn, ông toát mồ hôi lạnh ra, vá»™i mở cái há»™p ra xem. Quả nhiên bên trong có đủ kế hoạch hà nh Ä‘á»™ng quân sá»± và những công văn cấu kết vá»›i Phiên trấn. Ông ta xem xong, Ä‘áºy nắp há»™p lại, hai mắt nhìn thẳng, ngẩn ngÆ°á»i ra suy nghÄ© tiếp :
“Hồng Tuyến cô nÆ°Æ¡ng đã bá» Ä‘i rồi, không biết những thứ nà y nà ng đã cho ta là phúc hay là hoạ? Không biết nà ng là m nhÆ° váºy có dẹp nổi cái dã tâm của Thừa Tá»± hay là lại là m cho y chóng gây binh Ä‘ao thêm?â€
NghÄ© tá»›i đó, ông ta liá»n gá»i Tiết Vinh mau má»i Thầy đồ ThÆ° lên máºt thất có việc cần, rồi ông ta vá»™i rá»a mặt, mặc quần áo, cầm cái há»™p và ng Ä‘i và o máºt thất.
Thấy Triển Nguyên Nhân đã tá»›i, ông ta má»i Thầy đồ ThÆ° ngồi xuống và lấy lá thÆ° của Hồng Tuyến vá»›i cái há»™p và ng Ä‘Æ°a cho Thầy đồ ThÆ° xem.
Nguyên Nhân Ä‘á»c xong lá thÆ°, kinh ngạc vô cùng và hổ thẹn thầm, bụng bảo dạ rằng :
“Ta là cao thủ số má»™t, số hai trong phái Không Äá»™ng mà cÅ©ng không nháºn xét được nà ng là ngÆ°á»i có tà i ba cao siêu nhÆ° thế? Nếu váºy sáu tên giặc và o ná»™i trạch đêm ná» chắc là nà ng đã ra tay ká»m chế chăng? Bằng không bá»n gia tÆ°á»›ng rõ rà ng nói có thấy má»™t cái bóng bá» lÆ°á»›t qua. Tối hôm ấy nà ng ta đứng ở trÆ°á»›c mặt, sao ta không ngá» là nà ng?â€
Ông ta Ä‘ang ngẫm nghÄ© thì Tiết Tung liá»n há»i :
- Lão phu tá» hãy Ä‘á»c những văn kiện ở trong cái há»™p, rồi chúng ta sẽ bà n tán vá»›i nhau sau.
Nguyên Nhân vâng lá»i, giở cái há»™p và ng ra xem những tà i liệu ở trong đó má»™t lượt, rồi đáp :
- Äây là vị Äốc soái yêu dân nhÆ° con, nên trá»i giúp ngÆ°á»i cÅ©ng giúp nốt nên má»›i có hiệp nữ Hồng cô nÆ°Æ¡ng láºp công to nhÆ° váºy. Việc nà y cÅ©ng đủ là m cho kẻ địch bị khiếp đảm rồi.
Tiết Tung há»›n hở cÆ°á»i :
- Chẳng hay thầy có cao kiến gì?
- Những văn kiện ở trong há»™p nà y chÃnh là tà i liệu phản nghịch của Nguỵ Bắc. Nay nhất đán y bị mất hết chá»— tà i liệu nà y, thì dù y táo gan đến đâu cÅ©ng không dám tạo phản nữa. Theo ý Nguyên Nhân tôi, thì Äốc soái cứ theo lá»i của Hồng cô nÆ°Æ¡ng mà hà nh sá»±, sai ngÆ°á»i Ä‘em trả há»™p và ng nà y cho y để cho y biết mà tá»± cảm thÃch.
Tiết Tung vá»— tay cÆ°á»i, đáp :
- à kiến của thầy cũng như ý kiến của lão phu.
Nói xong, Äốc soái cầm bút lên viết: “Tối hôm qua có khách ở Nguyên Trung tá»›i bảo hỠđã lượm được cái há»™p và ng nà y bên tÆ° dinh của nguyên soái. Tại hạ không dám giữ, nên đã cẩn tháºn niêm phong và cho ngÆ°á»i Ä‘em đến hoà n lạiâ€
Rồi ông ta gáºp tá» giấy đó, niêm phong lại và cả cái há»™p và ng cÅ©ng cho niêm phong lại hẳn hoi, rồi phái má»™t chuyên sứ sai Ä‘em trả cho Äiá»n Thừa Tá»± ngay.
Ngà y hôm sau, Äiá»n Thừa Tá»± cÅ©ng phái má»™t chuyên sứ Ä‘em theo ba vạn cây lụa, ba trăm con ngá»±a vá»›i châu báu khác gởi đến tạ tá»™i Tiết Tung và còn viết má»™t lá thÆ° gởi cho Tiết Tung. Lá thÆ° đó nói rằng :
- “Thủ cấp của má»— nằm ở trong tay của bạn, má»— cÅ©ng biết cải quá, không dám là m liên luỵ đến ai nữa, nên đặc biệt sai sứ giả đến, muốn cùng kết thân vá»›i huynh. Còn những bá»™ Ä‘á»™i Ngoại Trạch Nam của má»— là dùng để phòng giặc chá»› không phải để mÆ°u phản đâu? NhÆ°ng từ nay trở Ä‘i, má»— sẽ giải giáp chúng và cho chúng vá» quê canh tácâ€
Triá»u đình cÅ©ng phong thanh Lưỡng Hà không được yên ổn. Nên có hạ chỉ gả con gái lá»›n của Tiết Dung cho con trai của Thừa Tá»± và con trai của Tiết dung thì lấy con gái của Lệnh Hồ ChÆ°Æ¡ng Hoạt Äà i Tiết Ä‘á»™ sứ là m vợ, khiến ba trấn vÆ°Æ¡ng kết thân vá»›i nhau, nhÆ°ng vì tình thế gay go nên việc đó không ngÆ°á»i nà o tuân theo thánh chỉ mà thi hà nh cả, bây giá» nhân dịp nà y Äiá»n Thừa Tá»± má»›i sai ngÆ°á»i đến xin cÆ°á»›i.
Tiết Tung thấy đối phÆ°Æ¡ng đã chịu giải tán quân Ä‘á»™i Ngoại Trạch Nam và tá» rõ thái Ä‘á»™ nhÆ° váºy, mừng rỡ vô cùng, liá»n nháºn lá»i ngay.
Việc là m ấy của Hồng Tuyến cô nương đã kiến dân cư của thà nh an toà n, nhưng lại khiến trên giang hồ diễn ra một tấn tuồng thảm khốc khác.
Thì ra đêm hôm đó Äiá»n Thừa Tá»± không những bị ngÆ°á»i ta lấy mất cái há»™p tà i liệu Ä‘á»±ng văn thÆ¡ mà còn má»™t thanh bảo kiếm, tất cả các thị vệ luân phiên Ä‘á»u bị ngÆ°á»i ta Ä‘iểm trúng huyệt ngủ. Không những thế ngà y hôm sau lại còn phát hiện má»™t ca nữ có tiếng ở trong phủ bá»—ng nhiên mất tÃch. Vá» Äiá»n Thừa Tá»± thì tất nhiên bị má»™t đòn Ä‘au Ä‘á»›n nhÆ° váºy vừa tức giáºn khôn tả, còn Công Tôn Vô Kỵ được Äiá»n vÆ°Æ¡ng phủ coi nhÆ° thượng khách và lại là cao thủ của phái Tần Lãnh bị vụ đó nhÆ° là bị ngÆ°á»i ta đánh té lầu cao rá»›t xuống đất váºy. Những ngÆ°á»i giang hồ coi danh dá»± còn trá»ng hÆ¡n tÃnh mạng, bị sỉ nhục nhÆ° thế khi nà o chịu nổi và lại ngà y thứ ba Lá»™ Châu Tiết Ä‘á»™ sứ lại còn sai ngÆ°á»i Ä‘em trả cái há»™p và ng, dÆ°á»›i sá»± hoảng sợ Äiá»n Thừa Tá»± đã giải tán hết bá»™ Ä‘á»™i Ngoại Trạch Nam do Công Tôn Vô Kỵ mÆ°á»›n tá»›i, má»™t mặt lại còn phái đặc sứ Ä‘em châu báu và viết thÆ° tạ tá»™i vá»›i Tiết Tung, nhÆ° váºy thì bá»n Công Tôn Vô Kỵ các ngÆ°á»i còn mặt mÅ©i nà o ở lại nữa? Nên chúng đổ và o đầu Bát Túy kiếm khách và nói chung chúng thù hằn phái Không Äá»™ng.
|
|
|
| |