01-06-2010, 02:56 PM
Tiểu Thị Gia Tá»™c Trưởng LãoLiệt DÆ°Æ¡ng gia đại công tá»Trá»ng sắc khinh bạn
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: Quang.binh
Bà i gởi: 3,096
Thá»i gian online: 3 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 777
Thanked 66,632 Times in 2,361 Posts
[Nạp Thiếp Ký] Bách Äiểu Triá»u Phụng - Phần II
Chương 111: Thẩm vấn quạ đêm
Nguyên tác: Má»™c Dáºt
Xà o nấu: chimcanhcut
Nguồn : http://www.******.vn
Tống Vân Nhi chá» DÆ°Æ¡ng Thiên Sở xong việc rồi má»›i há»i:
- Ca, đã tìm được nguyên nhân y chết chưa? Không phải là do quỷ dìm chết chứ?
“Ừ†DÆ°Æ¡ng Thiên Sở gáºt đầu:
- Rất có thể y bị ngÆ°á»i ta lắc chết!
- Ã! Lắc… lắc chết Æ°?
Dương Thiên Sở nắm lấy hai vai nhỠnhắn của Tống Vân Nhi hai vai lắc qua lắc lại:
- Là thế nà y nà y, nạn nhân bị hung thủ nắm chặt hai vai, sau đó dùng sức lắc mạnh, là m đầu ngÆ°á»i chết hết bị lay qua phải rồi quay ngược lại quay qua bên trái, láºt trÆ°á»›c láºt sau, cứ thế lặp Ä‘i lặp lại nhiá»u lần khiến y không may bị gãy cổ mà chết.
Hắn nói tỉnh queo, cứ nhÆ° lắc gãy cổ ngÆ°á»i ta là chuyện hết sức bình thÆ°á»ng váºy.
Tống Vân Nhi bị DÆ°Æ¡ng Thiên Sở lắc tá»›i chóng cả mặt, tóc tai rối loạn, vá»™i đẩy mạnh hắn ra, gắt gá»ng:
- Ca, huynh nói không là được rồi còn, lấy muốn ra là m và dụ là m gì? Muốn lắc chết muội đấy à ?
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nhìn Tống Vân Nhi Ä‘ang vá»— vá»— hai bên tai cho tỉnh táo lại, cÆ°á»i khì:
- Cái nà y gá»i là dá»±ng lại hiện trÆ°á»ng, ta nói không sợ muá»™i không hiểu.
Tống Vân Nhi hừ má»™t tiếng, sau đó nghiêng đầu ra chiá»u ngẫm nghÄ©:
- Có thể lắc gẫy cổ ngÆ°á»i thì hẳn là hung thủ phải có vóc dáng to khá»e lá»±c tay cÅ©ng rất mạnh mẽ, mà ngÆ°á»i chết chắc do say rượu không có sức phản kháng lại nên má»›i bị nhÆ° thế!
- Thông minh!
Dương Thiên Sở vuốt mũi Tống Vân Nhi khen:
- ChÃnh là nhÆ° váºy đấy.
Nguyệt Thiá»n thắc mắc:
- NhÆ°ng sao hung thủ lại giết ngÆ°á»i ta bằng cách kỳ quái nhÆ° váºy?
Dương Thiên Sở nhún vai:
- Ta cÅ©ng không rõ, dữ kiện không đủ có suy nghÄ© cÅ©ng vô Ãch, nhÆ°ng cứ Ä‘iá»u tra rồi sẽ biết thôi.
Không còn việc gì để là m nữa, Ä‘oà n ngÆ°á»i DÆ°Æ¡ng Thiên Sở tá»›i nhà của Hải lý chÃnh đợi kết quả Ä‘iá»u tra của VÆ°Æ¡ng Dịch. Không lâu sau VÆ°Æ¡ng Dịch trở vá» báo cáo:
- SÆ° gia, đã Ä‘iá»u tra ra rồi, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nói lần cuối cùng nhìn thấy Tứ Hủi là và o tối qua. Y tá»›i nhà Quạ Äêm uống rượu cùng vá»›i má»™t ngÆ°á»i tên là Hoà ng SÆ° Hổ. Quạ Äêm hiện đã bị chúng ta bắt rồi. Thuá»™c hạ cÅ©ng đã phái huynh đệ Ä‘i tìm Hoà ng SÆ° Hổ.
- Tốt lắm, mau Ä‘Æ°a Quạ Äêm tá»›i đây.
Rất nhanh mấy bá»™ khoái đã giải má»™t ngÆ°á»i thôn dân thô tráng lên, đẩy quỳ xuống trÆ°á»›c mặt DÆ°Æ¡ng Thiên Sở.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cẩn tháºn quan sát y má»™t lượt trÆ°á»›c, thấy y tay chân thô tráng khá»e mạnh, nhÆ°ng ngÆ°á»i hÆ¡i thấp, đôi mắt láo liên có vẻ giảo hoạt. há»i:
- NgÆ°Æ¡i chÃnh là Quạ Äêm gì đó sao?
- Vâng, tiểu nhân vốn tên là Hải Tiểu Tam, bởi vì ban đêm thÃch dạo chÆ¡i khắp nÆ¡i không ngủ, nói chuyện thì ồ ồ, nên má»i ngÆ°á»i má»›i đặt cho ngoại hiệu là Quạ Äêm.
- Tối qua ngÆ°Æ¡i ở cùng bá»n Tứ Hủi phải không?
Quạ Äêm thản nhiên đáp:
- Vâng, chúng tôi tụ há»p vá»›i nhau để uống rượu.
Xem ra chuyện hôm qua Tứ Hủi uống rượu ở nhà Quạ Äêm cÅ©ng không Ãt ngÆ°á»i biết, thế nên y trả lá»i thẳng thắn nhÆ° thế.
- Ngươi kể lại tỉ mỉ chuyện tối qua thế nà o đi.
Quạ Äêm cÆ°á»i há» há»:
- CÅ©ng không có gì mà kể, bình thÆ°á»ng ba ngÆ°á»i chúng tôi rất thân thiết, thỉnh thoảng vẫn tá»›i nhà tôi uống rượu tán gẫu, uống xong là giải tán, thế thôi.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở gằn giá»ng:
- Chỉ thế thôi? Váºy tại sao Tứ Hủi uống rượu từ nhà ngÆ°Æ¡i vá» lại chết trong hồ nÆ°á»›c.
Quạ Äêm nhÆ¡n nhÆ¡n cái mặt đáp:
- Ai biết thế quái nà o được! Há»i tôi là m cái gì? Có lẽ là y uống say, Ä‘i qua ao nÆ°á»›c không cẩn tháºn ngã xuống rồi chết Ä‘uối. Y là má»™t thằng ngốc, chết thế cÅ©ng bình thÆ°á»ng.
Dương Thiên Sở lạnh lùng nói:
- Ta cảnh cáo ngÆ°Æ¡i, ta há»i gì hay ngoan ngoãn trả lá» cho thà nh tháºt. Còn dám dùng thái Ä‘á»™ đó nói chuyện, sẽ coi nhÆ° ngÆ°Æ¡i to tiếng tại công Ä‘Æ°á»ng, đừng trách bản sÆ° gia Ä‘á»™ng hình.
Tên Quạ Äêm nà y vẫn chẳng thèm để ý lá»i DÆ°Æ¡ng Thiên Sở hăm dá»a, khinh khỉnh bÄ©u môi, tá»±a hồ quen vá»›i cảnh nà y rồi.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở há»i:
- Từ nhà ngươi trở vỠnhà Tứ Hủi mà phải đi qua cái ao đó sao?
Kỳ thá»±c DÆ°Æ¡ng Thiên Sở đâu có biết nhà Tứ Hủi ở đâu, nhà Quạ Äêm cÅ©ng chịu chết. NhÆ°ng cái ao kia hắn đã tá»›i hai lần rồi, hoà n cảnh xung quanh đã quan sát rất kỹ, cái áo đó ở bên cạnh thôn xa Ä‘Æ°á»ng chÃnh, bình thÆ°á»ng ngÆ°á»i dân cÅ©ng chẳng cần phải Ä‘i qua chá»— đó.
Quạ Äêm ngẩn ra, trả lá»i:
- Ai mà biết y vì sao lại chạy tới cái ao đó. Chẳng phải nói nơi đó có quỷ sao, có lẽ là quỷ dụ y tới đó dìm chết rồi.
Từ câu trả lá»i của Quạ Äêm có thể thấy, từ nhà y trở lại nhà Tứ Hủi, không phải Ä‘i qua cái ao đó. VÆ°Æ¡ng Dịch ghé và o bên tai DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nói khẽ:
- SÆ° gia, bá»n thuá»™c hạ cÅ©ng đã há»i lão nÆ°Æ¡ng của Tứ Hủi và hà ng xóm rồi. Tứ Hủi hôm qua trá»i chÆ°a tối đã rÆ¡i nhà , từ đó không trở vá» nữa.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở gáºt gáºt đầu, thầm nghÄ© lão nÆ°Æ¡ng của Tứ Hủi tai sắp Ä‘iếc đặc rồi, muốn há»i được từ miệng bà ta phải vất vả không Ãt, đáng Ä‘á»i, ai bảo hôm ná» nhanh miệng nói báºy, tà nữa hại Ä‘á»i hắn.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nhìn xoáy và o Quạ Äêm, trầm giá»ng nói:
- Các ngươi tối qua uống rượu bắt đầu từ lúc nà o tới lúc nà o?
Quạ Äêm trả lá»i vá»›i vẻ bá»±c mình vì bị là m phiá»n:
- Không lâu! Ä‚n uống má»™t hồi, mắt trá»i chÆ°a lặn đã tan rồi.
VÆ°Æ¡ng Dịch nghe váºy tức giáºn quát:
- Äánh rắm! Hà ng xóm của ngÆ°á»i Hải lão đầu đã chứng minh, tối ngà y hôm qua khi sắp tá»›i canh ba, các ngÆ°Æ¡i còn ở trong nhà chÆ¡i tá»u lệnh. Hò hét om xòm là m Hải lão đầu không ngủ được, sang bảo các ngÆ°Æ¡i nhá» giá»ng thì bị ngÆ°Æ¡i đá cho má»™t cÆ°á»›c. Hải lão đầu kể lại, lúc đó Hoà ng SÆ° Hổ và Tứ Hủi còn ở bên cạnh cÆ°á»i lão, lại còn dám nói mặt trá»i chÆ°a lặn đã tan sao?
Quạ Äêm hừ má»™t tiếng, lầm rầm chá»i rủa:
- Con mẹ lão chứ, lão già nà y không chịu yên pháºn, ông mà y thế nà o cÅ©ng có ngà y cho má»™t bà i há»c!
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nổi giáºn:
- Äiêu dân to gan, dám trÆ°á»›c mặt bản sÆ° gia uy hiếp báo thù nhân chứng. NgÆ°á»i đâu, lôi hắn ra vả miệng.
Không đợi cho bộ khoái kịp rat ay, Tống Vân Nhi từ sau lưng Dương Thiên Sở hăng hái chạy lên tranh trước:
- Äể đó cho muá»™i!
Quạ Äêm thấy chỉ là má»™t cô gái nhá», còn y thân cÆ°á»ng lá»±c tráng, khinh thÆ°á»ng lấy tay gạt Tống Vân Nhi ra. Chắc mẩm Tống Vân Nhi sẽ phải ngã quay ra đất, dè đâu tay gạt và o khoảng trống, còn Tống Vân Nhi đã ở đằng sau rồi. Quạ Äêm giáºt mình quay ngÆ°á»i lại, toan vùng dáºy thì bị bà n tay nhá» bé của Tống Vân Nhi đè lên vai trái của y. Quả Äêm nhÆ° cảm thấy có tòa núi đặt lên vai không thể nhúc nhÃch nổi, còn Ä‘ang kinh hãi thì bị bà n tay còn lại của Tống Vân Nhi đôm đốp vả liên tiếp và o mặt.
Tống Vân Nhi tát tá»›i khi đánh cho Quạ Äêm mÅ©i miệng trà o máu, hai má xÆ°ng húp nhÆ° cái đầu heo, răng chẳng còn lại mấy cái má»›i chịu ngừng tay.
Tống Vân Nhi buông tay ra thì Quạ Äêm chẳng còn sức ngồi nữa, nằm xệp xuống đất rên hừ hừ, xem chừng không còn tỉnh táo trả lá»i nữa rồi.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở đợi Tống Vân Nhi trở lại sau lÆ°ng, cÆ°á»i khổ nói:
- Vân Nhi à Vân Nhi! Lần sau muá»™i có ra tay thì cÅ©ng có mức Ä‘á»™ thôi, hắn ngất ra kia ta còn tra há»i thế nà o được?
- Chuyện nà y thì có gì phải lo.
Tống Vân Nhi vẫn Ä‘iá»m nhiên nhÆ° không, hất hà m ra hiệu cho má»™t bá»™ khoái.
Bá»™ khoái đó nhÆ° đã có kinh nghiệm, Ä‘i ngay ra ngoà i bÆ°ng vè má»™t chầu nÆ°á»›c lạnh, tạt thẳng và o mặt Quạ Äêm. Lúc nà y Quạ Äêm má»›i hÆ¡i hÆ¡i tỉnh lại.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở thầm lắc đầu, quả không hổ danh thiên kim Tống đồng tri, đánh ngÆ°á»i tra tấn thà nh nhÆ° chuyện ăn cÆ¡m hà ng ngà y rồi. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở Ä‘Ã nh đứng dáºy Ä‘i tá»›i chá»— Quạ Äêm, ngồi xuống há»i:
- Thế nà o? Còn muốn báo thù hà ng xóm của ngươi nữa không?
Quạ Äêm vừa rồi khinh DÆ°Æ¡ng Thiên Sở chỉ là má»™t sÆ° gia, dạng văn nà y nhÆ° váºy bình thÆ°á»ng không Ä‘á»™ng thủ, hÆ¡n nữa dù sÆ° gia rất được tôn trá»ng nhÆ°ng vẫn không phải là quan, cÅ©ng chẳng có quyá»n dùng hình. NhÆ°ng không ngá» vị hình danh sÆ° gia nà y không giống bình thÆ°á»ng, không những được đặc quyá»n của huyện đại nhân, mà còn là đỠđốc Giang Triết của Cẩm Y vệ nổi danh nuốt ngÆ°á»i không nhả xÆ°Æ¡ng. Mặc dù DÆ°Æ¡ng Thiên Sở không phải là ngÆ°á»i hay dùng hình phạt, cà ng phản đối chuyện dùng hình bức cung, nhÆ°ng Ä‘iá»u đó không đại biểu hắn là ngÆ°á»i má»m yếu, dá»… bị kẻ khác bắt nạt, khi cần thiết hắn cÅ©ng có thể tà n nhẫn nhÆ° ai. Lần trÆ°á»›c ra tay đánh ngÆ°á»i trên hoa thuyá»n Ẩn Nguyệt là minh chứng rõ nét.
Quạ Äêm nà y chÃnh là má»™t tên giang hồ tiểu lÆ°u manh trong thôn, loại ngÆ°á»i nà y rất am hiểu đạo lý hảo hán nên tránh cái thiệt trÆ°á»›c mắt, thầm nhủ đợi tên sÆ° gia nà y Ä‘i rồi hắn trả lại đủ vốn lẫn lãi cho Hải lão đầu. Ná»— lá»±c mở con mắt sÆ°ng húp lên coi nhÆ° gáºt đầu, hai cánh môi giá» nhÆ° hai cái lạp xÆ°á»ng nhúc nhÃch ú á»› nói:
- Không dám, tiểu nhân… tiểu nhân không dám nữa.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nhìn Quạ Äêm quan sát kỹ từng biểu hiện trên mặt y, nói rõ từng câu má»™t:
- Ta cảnh cáo ngÆ°Æ¡i trÆ°á»›c, sau nà y nếu Hải lão đầu hà ng xóm của ngÆ°Æ¡i có Ä‘au đầu chóng mặt gì đó, bản sÆ° gia sẽ nhất nhất quy cho ngÆ°Æ¡i là m! Cho nên, khuyên ngÆ°Æ¡i tốt nhất vá» nhà thắp hÆ°Æ¡ng, cầu cho Hải lão đầu sống lâu trăm tuổi, không bệnh không táºt Ä‘i.
Ãnh mắt đó nhÆ° nhìn thấu tam can là m Quạ Äêm sợ tháºt rồi, cuống quit nói:
- Vâng vâng, tiểu nhân không dám tháºt mà .
- Tốt lắm, váºy ta há»i lại, các ngÆ°Æ¡i bắt đầu ăn uống lúc nà o? Tá»›i lúc nà o thì kết thúc?
- Chúng tôi tụ há»p lúc trá»i gần tối, vừa ăn uống vừa tán phét, tá»›i táºn canh ba má»›i tan.
- NgÆ°Æ¡i nghe rõ rà ng cho ta, các ngÆ°Æ¡i là m cái gì ta Ä‘á»u biết hết, cho nên ta chỉ há»i ngÆ°Æ¡i má»™t lần thôi. Nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i muốn chịu Ä‘au khổ nhÆ° vừa rồi thì cứ việc không nói, hoặc nói dối.
- Không, không… tiểu nhân không dám, tiểu nhân nhất định nói tháºt.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở ánh mắt nhÆ° Ä‘iện, chiếu thẳng và o Quạ Äêm.
- Äược, ta há»i ngÆ°Æ¡i. Tối qua là ngÆ°Æ¡i hay là Hoà ng SÆ° hổ túm vai Tứ Hủi lắc?
Quạ Äêm ngÆ°á»i run lẩy bẩy, trong mắt lô vẻ kinh hãi nhÆ° nhìn thấy ma quá»·, y ban đầu còn cho rằng DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nói biết hết rồi chỉ là hù dạo, lừa y cung khai, không ngá» DÆ°Æ¡ng Thiên Sở biết hết tháºt, còn biết rõ rà ng. Y Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không biết DÆ°Æ¡ng Thiên Sở há»i nhÆ° thế là do khám nghiệm tá» thi cặn kẽ, từ dấu tÃch để lại không những tìm ra nguyên nhân cái chết, mà còn phán Ä‘oạn tại sao dẫn tá»›i cái chết nhÆ° thế, cùng vá»›i thủ Ä‘oạn há»i cung, thá»±c chất hắn đâu còn chÆ°a biết ai là ngÆ°á»i tiếp xúc vá»›i Tứ Hủi cuối cùng.
Phản ứng của Quạ Äêm lại cà ng là m DÆ°Æ¡ng Thiên Sở biết mình mò đúng huyệt rồi, láºp tức lạnh lùng nói:
- NgÆ°Æ¡i nghe không rõ câu há»i của ta sao?
- Nghe … nghe rõ rồi.
Quạ Äêm răng bị Tống Vân Nhi vả rụng gần ná»a rồi, mặt mÅ©i sÆ°ng húp không ra dạng ngÆ°á»i, Ä‘au nhức vô cùng, lại bị những câu há»i chuẩn xác của DÆ°Æ¡ng Thiên Sở đánh tan phòng tuyến tâm lý, y giá» hoà n toà n tưởng DÆ°Æ¡ng Thiên Sở biết cả rồi, há»i mình chỉ là để xác minh khẩu cung mà thôi. Vì thế quyết định tranh thủ tá» thái Ä‘á»™ tốt, để mong được phạt nhẹ. Vá»™i run rẩy khai:
- Là … là Hoà ng Sư Hổ.
Tà i sản của Tiểu Dương
Chữ ký của Tiểu Dương
..............Râm đạo muôn năm..........
Äã có 9 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu DÆ°Æ¡ng
01-06-2010, 03:00 PM
Tiểu Thị Gia Tá»™c Trưởng LãoLiệt DÆ°Æ¡ng gia đại công tá»Trá»ng sắc khinh bạn
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: Quang.binh
Bà i gởi: 3,096
Thá»i gian online: 3 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 777
Thanked 66,632 Times in 2,361 Posts
[Nạp Thiếp Ký] Bách Äiểu Triá»u Phụng - Phần II
Chương 112: Không bằng cầm thú.
Nguyên tác: Má»™c Dáºt
Xà o nấu: chimcanhcut
Nguồn : http://www.******.vn
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở Ä‘e dá»a:
- NgÆ°á»i kể lại chuyện diá»…n ra thế nà o. Ta cảnh cáo cho ngÆ°Æ¡i lần nữa, nếu ta Ä‘em đối chiếu vá»›i khẩu cung của Hoà ng SÆ° Hổ mà phát hiện ra ngÆ°Æ¡i nói dối, thì ngÆ°Æ¡i hẳn tá»± biết háºu quả thế nà o rồi.
Nói xong đánh mắt cho Tống Vân Nhi. Tống Vân Nhi tiến lên nhìn Quạ Äêm, nở nụ cÆ°á»i hết sức “dá»… thÆ°Æ¡ngâ€.
Quạ Äêm nhìn thấy Tống Vân Nhi tiá»m thức tá»± Ä‘á»™ng rụt cổ lùi lại đằng sau, run run há»i:
- Hoà ng… Hoà ng Sư Hổ đã bi bắt rồi sao?
Há»i thế nhÆ°ng thá»±c ra Quạ Äêm đã khẳng định tá»›i quá ná»a đáp án cho câu há»i nà y rồi. Nếu không phải Hoà ng SÆ° Hổ bị bắt và khai ra Ä‘iá»u gì đó, tên sÆ° gia nà y sao có thể biết chinh xác việc xảy ra đêm qua nhÆ° thế.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở khéo léo tránh câu há»i nà y, cÆ°á»i lạnh:
- Ở đây ta má»›i là ngÆ°á»i có quyá»n đặt câu há»i, còn ngÆ°Æ¡i chỉ trả lá»i, hiểu chÆ°a?
Quạ Äêm vá»™i gáºt đầu, thà nh khẩn khai:
- Vâng, tối qua ba chúng tôi vốn Ä‘ang uống rượu vui vẻ, nhÆ°ng Tứ Hủi lại không biết Ä‘iá»u đụng chạm tá»›i Hoà ng lão đại. Là m Hoà ng lão đại rất mất hứng…
- Äụng chạm chuyện gì?
Thấy Quạ Äêm lá»™ vẻ do dá»±, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở thình lình lấy quạt gõ mạnh lên đầu y, không cho y có thá»i gian cân nhắc:
- Còn nghÄ© cái gì! Nói mau Ä‘Ã! TÃnh chuẩn bị bịa chuyện lừa ta sao?
- Vâng, vâng! À mà không… ý tiếu nhân là không phải tiểu nhân định bịa chuyện.
Quạ Äêm hết gáºt đầu lại lắc đầu, khó khăn má»™t ngụm nÆ°á»›c bá»t, kể:
- Vốn là đã thá»a thuáºn xong cả rồi, ba ngÆ°á»i chúng tôi bá» tiá»n mua Lâm Nhược Phà m vợ của DÆ°Æ¡ng Trụ Tá», chÆ¡i chán chê rồi bán cho thanh lâu kiếm lá»i. Tên Tứ Hủi Ä‘á»™t nhiên giở quẻ, muốn Hoà ng lão đại Ä‘em Lâm Nhược Phà m gả cho y, nhÆ°ng y lại chẳng có tiá»n chuá»™c…
Bao tá» DÆ°Æ¡ng Thiên Sở giáºt đánh thót, chuyện nà y liên quan tá»›i Lâm Nhược Phà m? Lòng hắn trầm xuống:
- Như thế là sao? Sao lại mua Lâm Nhược Phà m? Lâm Nhược Phà m không phải là vợ của Dương Trụ TỠsao ?
Nếu đã mở đầu rồi, Quạ Äêm cÅ©ng không còn Ä‘Æ°á»ng lùi nữa:
- Chuyện là thế nà y. Trụ Tá» thÃch cá» bạc, nên thiếu má»™t món nợ lá»›n, chủ yếu là nợ ba chúng tôi, trong đó phần lá»›n là của Hoà ng lão đại. Ba chúng tôi tìm y đòi nợ, nhÆ°ng y Ä‘Ã o đâu ra tiá»n để trả, Hoà ng lão đại nổi giáºn muốn đánh hắn tà n phế cho hả, nhÆ°ng may mà được tiểu nhân cá»±c lá»±c khuyên can..
Nói tới đây len lén nhìn Dương Thiên Sở, rõ rà ng y đã bịa đặt một chút, nói tốt cho bản thân hòng giảm nhẹ tội:
- Cuối cùng DÆ°Æ¡ng Trụ Tá» cùng Ä‘Æ°á»ng nói sẽ vá» nhà đem Lâm Nhược Phà m bán và o thanh lâu lấy tiá»n trả chúng tôi. Kỳ thá»±c tất cả Ä‘á»u là bẫy mà Hoà ng lão đại đặt ra, chỉ chá» câu nói nà y của Trụ Tá» thôi. Hoà ng lão đại trÆ°á»›c đó gặp qua vợ của Trụ TỠđã thần hồn Ä‘iên đảo rồi, cho nên má»™t lòng muốn chiếm lấy cô ta. Hoà ng lão đại dụ DÆ°Æ¡ng Trụ Tá» chÆ¡i bạc, sau đó gian láºn, khi Trụ Thua thua Hoà ng lão đại lại cho mượn tiá»n, từ đó y nợ má»—i ngà y má»™t nhiá»u, tá»›i khi không thể trả nổi. Nghe DÆ°Æ¡ng Trụ Tá» nói thế, Hoà ng lão đại láºp tức chấp nháºn, nói muốn Trụ Tá» Ä‘em nÆ°Æ¡ng tá» của y cho chúng tôi chÆ¡i bá»i má»™t tháng, sẽ trừ cho má»™t ná»a số nợ, rồi bán cho thanh lâu, nhÆ° thế không những có tiá»n trả hết nợ mà còn…
Nói tá»›i đây Quạ Äêm ngÆ°ng bặt, nhìn đối mắt DÆ°Æ¡ng Thiên Sở đã Ä‘á» ngầu nhÆ° chó Ä‘iên chá»±c cắn ngÆ°á»i, Quạ Äêm tức thì ý thức được nguy hiểm định lùi lại đằng sau nhÆ°ng không còn kịp nữa rồi.
“Bốp†Quạ Äêm trúng phải má»™t cái tát nhÆ° trá»i giáng, cái tát nà y DÆ°Æ¡ng Thiên Sở dùng toà n bá»™ sức lá»±c trong cÆ¡n giáºn giữ kinh ngÆ°á»i, Quạ Äêm cả ngÆ°Æ¡i ngã bổ nhà o sang bên bên, nhổ ra thêm hai cái răng trá»™n lẫn máu, tai trái có cả máu rỉ ra, chắc chắn mà ng nhÄ© đã bị thÆ°Æ¡ng rồi. Cái tát nà y là m đầu Quạ Äêm kêu oong oong, choáng váng mặt mà y, quặn mình trên mặt đất co giáºt.
Tất cả kinh hãi nhìn Dương Thiên Sở, tới ngay cả Tống Vân Nhi cũng không dám nói gì.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở không phải là ngÆ°á»i Æ°a bạo lá»±c, vừa rồi cÅ©ng chỉ là nhất thá»i tức giáºn mất kiểm sóat, đánh Quạ Äêm má»™t cái xong có chút tÄ©nh táo lại rồi, nhắm mắt hÃt thở tháºt sâu, sau đó đợi Quạ Äêm thở bình thÆ°á»ng trở lại, cố nén giáºn quát bảo:
- Ngươi nói tiếp đi!
Quạ Äêm nôn ra mấy ngụm máu, giá» hắn đã biết tên sÆ° gia trÆ°á»›c mặt không nhÆ°ng không dá»… chÆ¡i, mà không há» yếu á»›t nhÆ° hạng thÆ° sinh khác, cái tát đó mạnh chả kém ‘con nha đầu Ä‘anh đá kia’, thế nên dù đầu còn chút váng vất, nhÆ°ng không dám chần chừ, run rẩy kể tiếp:
- DÆ°Æ¡ng Trụ TỠđồng ý Ä‘á» nghị đó, viết cho chúng tôi khế Æ°á»›c bán vợ. NhÆ°ng ngà y hôm sau lại tá»›i tim chúng tôi nói, nÆ°Æ¡ng tá» của y thà chết không thuáºn tòng, xin chúng tôi hoãn cho và i ngà y để y từ từ khuyên giải. Hoà ng lão đại đánh y má»™t tráºn, chỉ cho y thá»i gian ba ngà y. Chẳng ngá» tá»›i ngà y thứ hai thì DÆ°Æ¡ng Trụ TỠđã chết ở ao nÆ°á»›c rồi.
Äầu óc DÆ°Æ¡ng Thiên Sở tức tốc xoay chuyển, sao có thể trùng hợp nhÆ° váºy chứ? Chẳng lẽ cái chết của Trụ Tá» còn Ä‘iá»u nghi vấn mà mình chÆ°a phát hiện ra sao? Bèn cần tháºn tra soát lại tình huống hiện trÆ°á»ng ngà y hôm đó, cùng lá»i khai nhân chứng, nhÆ°ng không phát hiện ra chá»— nà o bất thÆ°á»ng.
Bất quá Ä‘iá»u nà y cÅ©ng hoà n toà n bình thÆ°á»ng, rất nhiá»u cái chết nếu không giải phẫu tá» thì thì không tà i nà o tìm ra nguyên nhân Ä‘Ãch thá»±c. Giá» không còn cách nà o, trÆ°á»›c tiên cứ giải quyết vụ án của Tứ Hủi đã.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở tiếp tục há»i:
- Váºy Tứ Hủi đã đắc tá»™i vá»›i Hoà ng lão đại của các ngÆ°Æ¡i nhÆ° thế nà o?
- Buổi tối ngà y hôm qua, ba ngÆ°á»i uống rượu ở nhà tiểu nhân. ThÆ°Æ¡ng lượng xem chuyện Trụ Tá» phải xá» lý thế nà o, sau khi thÆ°Æ¡ng lượng xong quyết định đợi quan tà i Trụ Tá» Ä‘Æ°a lên núi hạ táng, sẽ mang khế Æ°á»›c bán vợ của Trụ Tá» ra. Trá»±c tiếp tá»›i tìm DÆ°Æ¡ng Äại SÆ¡n đòi ngÆ°á»i. Thá»a thuáºn xong việc nà y rồi, chúng tôi tiếp tục uống rượu, má»i ngÆ°á»i tưởng có thể cùng tiểu nÆ°Æ¡ng tá» nhÆ° hoa nhÆ° ngá»c đó…
Quạ Äêm vẫn để ý dè chừng DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, vừa phát hiện mặt DÆ°Æ¡ng Thiên Sở Ä‘anh lại, lá»i vừa ra tá»›i miệng kịp thá»i nuốt trở lại, nói nhanh át Ä‘i:
- Cho nên ba chúng tôi rất cao hứng, uống có nhiá»u hÆ¡n bình thÆ°á»ng má»™t chút. Äá»™t nhiên Tứ Hủi lại nói y không có vợ, muốn để ba ngÆ°á»i cùng hưởng thụ Lâm Nhược Phà m má»™t tháng sau, thì để lại cho y là m vợ.
- Các ngươi là lũ súc sinh!
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở ná»™ há»a trùng thiên, nắm đấm siết chặt lại, có Ä‘iá»u lần nà y vẫn còn chút lý trÃ, kiá»m chế được bản thân. Phẫn ná»™ quát:
- Kể tiếp.
Quạ Äêm đã ôm đầu nhắm mắt đợi ăn đòn rồi, nghe DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nói thế má»›i biết tạm thá»i tránh được tai há»a, vá»™i tiếp tục:
- Hoà ng lão đại nói chỉ cần Tứ Hủi có đủ tiá»n, bán cho thanh lâu hay bán cho y cÅ©ng nhÆ° nhau. NhÆ°ng Tứ Hủi lấy đâu ra nhiá»u tiá»n nhÆ° váºy, không biết Tứ Hủi có phải uống nhiá»u nên gan cÅ©ng lá»›n rồi không, hoặc cÅ©ng có thể quá thèm muốn Lâm Nhược Phà m, liá»n nói chỉ cần Hoà ng lão đại đồng ý má»™t tháng sau Ä‘em vợ của Trụ TỠđể lại cho y, tiá»n chuá»™c thân sẽ từ từ trả, còn hứa má»—i tháng có thể cho Hoà ng lão đại ngủ vá»›i Lâm Nhược Phà m ba tối. Thấy Hoà ng lão đại không đồng ý, dè đâu Tứ Hủi nhÆ° bị mê muá»™i, lại dám uy hiếp nếu Hoà ng lão đại không chấp nháºn, y sẽ Ä‘em những chuyện xấu do Hoà ng lão đại là m báo cho nha môn.
- Các ngươi… các ngươi.. nữ nhân đâu có phải là món đồ, có thể nhượng tới nhượng lui được hay sao?
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở tức đến ná»—i báºt cÆ°á»i:
- Äám súc sinh các ngÆ°Æ¡i chết sạch cả ổ Ä‘i là tốt nhất.
Vá» Ä‘iểm nà y thì ngÆ°á»i hiện đại nhÆ° DÆ°Æ¡ng Thiên Sở quả tháºt không thể tưởng tượng được. Ở thá»i xÆ°a, chuyện nhà nghèo phải bán vợ đợ con là quá bình thÆ°á»ng. Nếu là tiểu thiếp còn thê thảm hÆ¡n, há» bị coi không khác gì gia súc hay má»™t món đồ váºt, có thể nhượng tá»›i nhượng lui, tháºm chà có thể trao đổi cho nhau.
Nhà văn Tô Äông Pha khi bị biếm quan, Ä‘em tiểu thiếp ở bên ngÆ°á»i tặng hết cho bằng hữu, tháºm chà trong số nà y có hai tiểu thiếp đã mang thai. Bằng hữu của Tô Äông Pha khi đến tống tiá»…n y lên Ä‘Æ°á»ng, thấy tiểu thiếp Xuân nÆ°Æ¡ng của Tô Äông Pha, tháºp phần ái má»™, liá»n thÆ°Æ¡ng lượng vá»›i Tô dùng má»™t con bạch mã để đổi lấy Xuân nÆ°Æ¡ng, há» Tô quả nhiên đáp ứng. Tháºt không ngá» Xuân nÆ°Æ¡ng tÃnh tình cÆ°Æ¡ng liệt, sau khi mắng chá»i Tô Äông Pha má»™t hồi, lao đầu và o cây hòe mà chết.
Quạ đêm vâng dạ liên hồi, lại kể:
- Hoà ng lão đại đã bao giá» bị ngÆ°á»i ta uy hiếp nhÆ° váºy, nên hết sức tức giáºn, nhìn chằm chằm và o Tứ Hủi bảo y nói lại má»™t lần nữa. Tứ Hủi chẳng biết bị rượu hay Lâm Nhược Phà m là m u mê, không ngá» dám cả gan lặp lại lần nữa. Hoà ng lão đại nể mặt huynh đệ, không muốn là m quá, cho nên không đánh y, chỉ túm lấy bả vai y lắc, há»i Tứ Há»i có phải là mù mắt không biết Ä‘ang nói chuyện vá»›i ai hay không. Lắc má»™t hồi không hiểu thế nà o đầu Tứ Hủi ngẹo qua má»™t bên, xụi xuống đất nằm im không nhúc nhÃch. Hai chúng tôi còn tưởng y sợ quá giả bá»™ nhÆ° váºy, mặc kệ y tiếp tục uống rượu. Qua má»™t hồi, y vẫn nằm im nhÆ° thế, tiểu nhân Ä‘i gá»i y dáºy, thì phát hiện y đã tắt hÆ¡i rồi…
Dương Thiên Sở hừ một tiếng:
- Chỉ mình Hoà ng Sư Hổ lắc, không có phần của ngươi trong đó sao?
Quạ Äêm rối rÃt phân trần:
- Không có! Tháºt sá»± là không có, tiểu nhân không dám nói dối, khi đó Tứ Hủi không nhắm và o tiểu nhân, bởi vì Trụ Tá» thiếu tiá»n chủ yếu là của Hoà ng đại ca, nợ tiểu nhân và Tứ Hủi rất Ãt. Äem Lâm Nhược Phà m bán và o thanh lâu hay để cho Tứ Hủi không ảnh hưởng mấy tá»›i tiểu nhân. Cho nên tiểu nhân không vì thế mà giáºn, hÆ¡n nữa, tiểu nhân và Tứ Hủi là ngÆ°á»i cùng thôn, là bằng hữu từ thủa nhá», còn Hoãng lão đại thì chúng tôi chỉ má»›i biết hai năm vá» trÆ°á»›c, tiểu nhân và Tứ Hủi thân thiết lắm, cÅ©ng chẳng vì việc nà y mà hại y..
Nhá»› lại những lá»i ban đầu Quạ Äêm nói vá» Tứ Hủi, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở thừa biết y và Tứ Hủi chẳng tá» tế gì vá»›i nhau, nhÆ°ng không thèm vạch trần ra, bởi xét lý thì đúng là Quạ Äêm chẳng cần thiết là m thế. Im lặng nghe Quạ Äêm kể.
- … mà Hoà ng lão đại vừa cao vừa to nhÆ° trâu nÆ°á»›c váºy, sức lá»±c cà ng đáng sợ, bình thÆ°á»ng bóp chúng tôi má»™t cái, xÆ°Æ¡ng cốt đã kêu răng rắc nhÆ° muốn đứt Ä‘oạn rồi.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nhÃu mà y, lòng có chút lo lắng cho đám huynh đệ phái Ä‘i không đối phó được vá»›i Hoà ng SÆ° Hổ, mà hắn hiện giá» không có nhiá»u thá»i gian kéo dà i vụ án nà y. Há»i:
- Nói tiếp đi, sau đó sao lại vứt xác Tứ Hủi xuống ao?
- Tiểu nhân phát hiện Tứ Hủi chết rồi, Hoà ng lão đại cÅ©ng hÆ¡i e sợ. Hai chúng tôi thÆ°Æ¡ng lượng má»™t lát, quyết định ném y xuống cái ao DÆ°Æ¡ng Trụ Tá» chết, đợi sau khi thi thể bị phát hiện, sẽ loan truyá»n cái ao đó có quá»·, đã giết chết Tứ Hủi. Sau đó chúng tôi dùng chăn quấn thi thể Tứ Hủi, do Hoà ng lão đại vác, thừa lúc tối trá»i lén tá»›i bên ao, ném xác xuống đó, sau đó ai vá» nhà nấy. Sáng nay thi thể bị LÆ°u đại thẩm phát hiện xong, tiểu nhân liá»n nói là cái ao có quá»·, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u tin cả, chuyện chỉ có nhÆ° thế.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở quay sang há»i Nguyệt Thiá»n:
- Nguyệt Thiá»n, đã viết xong lá»i khai của y chÆ°a?
- Thưa sư gia, xong rồi.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở bảo Quạ Äêm Ä‘iểm chỉ, y chỉ Ä‘Ã nh ngoan ngoãn vâng lá»i, sau đó sai mấy bá»™ khoái cùng dân tráng trói y lại trông coi cẩn tháºn rồi dẫn Tống Vân Nhi, Nguyệt Thiá»n cùng năm thiếp thân há»™ vệ, còn có cả VÆ°Æ¡ng Dịch, gá»i má»™t thôn dân dẫn Ä‘Æ°á»ng, khẩn cấp tá»›i thôn bên, xem xét tình hình truy bắt Hoà ng SÆ° Hổ.
Từ lá»i của Quạ Äen mà xem tên Hoà ng SÆ° Hổ nà y phóng chừng không dá»… đối phó, cÅ©ng không biết những bá»™ khoái phái Ä‘i có sao không.
Äoà n ngÆ°á»i DÆ°Æ¡ng Thiên Sở vừa tá»›i cá»a thôn bên, liá»n thấy mấy ngÆ°á»i dân từ trong thôn chạy ra. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở chặn má»™t ngÆ°á»i lại, nói rõ thân pháºn, há»i nguyên nhân. NgÆ°á»i kia trả lá»i :
- Trong thôn Hoà ng SÆ° Hổ cùng bá»™ khoái và dân tráng Ä‘ang đánh nhau, đã có và i ngÆ°á»i bị thÆ°Æ¡ng rồi…
Lá»i còn chÆ°a nói dứt đã bị ngÆ°á»i bên cạnh kéo chạy mất.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở chạy vá»™i và o thôn, gặp ngay hai bá»™ khoái tay cẩm Ä‘Æ¡n Ä‘ao, má»™t tay đỡ má»™t bá»™ khoái khác, còn lo lắng thỉnh thoảng quay đầu lại nhìn quanh. Bá»™ khoái được dìu kia trên đùi phải máu me đầm đìa, có vẻ bị thÆ°Æ¡ng không nhẹ. Nhìn thấy DÆ°Æ¡ng Thiên Sở tá»›i liá»n vui mừng reo lên.
VÆ°Æ¡ng Dịch chạy ngay tá»›i há»i chuyện gì xảy ra, má»™t bá»™ khoái hùng hùng hổ hổ nói:
- Con mẹ nó, tên Hoà ng SÆ° Hổ nà y đúng là lợi hại, hÆ¡n mÆ°á»i huynh đệ chúng tôi vây quanh chặt lấy rồi, còn bị y đánh ngã mấy ngÆ°á»i, cÆ°á»›p Ä‘ao bá» chạy, sau đó lẫn trong thôn chÆ¡i trò đánh lén, đám bị thÆ°Æ¡ng mấy huynh đệ của chúng ta rồi.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở há»i:
- Hiện giỠHoà ng sư hổ ở đâu?
- Bá»n thuá»™c hạ cÅ©ng không biết, sau khi mấy huynh đệ liên tiếp trúng đòn phục kÃch của y, má»i ngÆ°á»i chỉ Ä‘Ã nh tụm lại bảo vệ lẫn nhau. Cho nên không biết y Ä‘ang ở đâu nữa.
Tà i sản của Tiểu Dương
Äã có 10 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu DÆ°Æ¡ng
01-06-2010, 03:03 PM
Tiểu Thị Gia Tá»™c Trưởng LãoLiệt DÆ°Æ¡ng gia đại công tá»Trá»ng sắc khinh bạn
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: Quang.binh
Bà i gởi: 3,096
Thá»i gian online: 3 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 777
Thanked 66,632 Times in 2,361 Posts
[Nạp Thiếp Ký] Bách Äiểu Triá»u Phụng - Phần II
Chương 113: Có phải ma không?
Nguyên tác: Má»™c Dáºt
Xà o nấu: chimcanhcut
Nguồn : http://www.******.vn
Bá»™ đầu VÆ°Æ¡ng Dịch nghe mà giáºn tá»›i mức hai mắt phun lá»a, rút phắt Ä‘ao ra, nói vá»›i DÆ°Æ¡ng Thiên Sở:
- Sư gia, thuộc hạ đi bắt tên cẩu tặc nà y.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở gáºt đầu căn dặn:
- VÆ°Æ¡ng đại ca phải hết sức cẩn tháºn đấy.
Rồi quay đầu nói với ba bộ khoái kia:
- Äể vị huynh đệ bị thÆ°Æ¡ng nà y lại cho ta, hai ngÆ°Æ¡i theo VÆ°Æ¡ng bá»™ đầu, phải bắt cho được Hoà ng SÆ° hổ, nếu nhÆ° y còn dám kháng cá»±, giết không cần há»i.
VÆ°Æ¡ng Dịch cùng hai bá»™ khoái khom ngÆ°á»i lÄ©nh mệnh, xách Ä‘Æ¡n Ä‘ao bÆ°á»›c nhanh Ä‘i.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở định đỡ lấy bá»™ khoái kia, láºp tức đằng sau có ngÆ°á»i Ä‘i lên đón lấy y trÆ°á»›c, những ngÆ°á»i nà y Ä‘á»u biết thân pháºn tháºt sá»± của DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, nà o dám để đỠđốc đại nhân phải tá»± Ä‘á»™ng tay và o những việc nà y.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở sai đỡ bá»™ khoái bị thÆ°Æ¡ng kia ngồi xuống, xé y phục kiểm tra vết thÆ°Æ¡ng, thấy trên đùi có má»™t vết Ä‘ao dà i, may mà không trúng đại Ä‘á»™ng mạch, nếu không đã chảy máu mà chết rồi. Liá»n há»i Nam Cung Hùng lấy thuốc trị thÆ°Æ¡ng.
Nam Cung Hùng là ngÆ°á»i Cẩm Y Vệ, giỠđảm nhiệm chức trách há»™ vệ, nên thuốc trị thÆ°Æ¡ng là váºt bất ly thân, liá»n móc từ trong lòng ngá»±c ra má»™t bình thuốc nhá» Ä‘Æ°a cho ngÆ°á»i Ä‘ang đỡ bá»™ khoái kia, để y băng bó vết thÆ°Æ¡ng.
Bá»™ khoái đó không bắt được khâm phạm, bản thân lại bị thÆ°Æ¡ng, trong lòng vừa thẹn vừa nhục, thấy DÆ°Æ¡ng Thiên Sở chẳng những không trách phạt, còn quan tâm nhÆ° thế, không khá»i cảm Ä‘á»™ng rÆ¡i lệ, luôn mồm tạ Æ¡n.
Bá»™ khoái đó vừa được băng bó xong thì trong thôn truyá»n tá»›i tiếng chém giết vang trá»i, tiếp đó là những tiếng binh khà va chạm vang lên xoang xoảng..
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở sai dân tráng Ä‘Æ°a bá»™ khoái bị thÆ°Æ¡ng trở vá» thôn Liên Vụ trÆ°á»›c, rồi dẫn những ngÆ°á»i còn lại chạy tá»›i nÆ¡i phát ra âm thanh kia.
Giữa báºc đá của má»™t căn nhà , hÆ¡n mÆ°á»i bá»™ khoái và dân tráng vây quanh má»™t đại hán vạm vỡ, đại hán kia Ä‘ang cùng VÆ°Æ¡ng Dịch đánh nhau kịch liệt.
Khá»i nói cÅ©ng biết đại hán đó chÃnh là phạm nhân Hoà ng SÆ° Hổ.
Hoà ng SÆ° Hổ lÆ°ng hổ vai gấu quả nhiên không hổ danh ‘sÆ° hổ’, VÆ°Æ¡ng Dịch đã tÃnh rất cao mà còn kém y hÆ¡n ná»a cái đầu. Y cầm trong tay má»™t thanh Ä‘Æ¡n Ä‘ao múa à o à o nhÆ° gió lốc, VÆ°Æ¡ng Dịch đã dần rÆ¡i và o thế hạ phong rồi. Năm ngÆ°á»i Nam Cung Hùng thấy thế láºp tức phân ra trÆ°á»›c sau bảo há»™ quanh ba ngÆ°á»i DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, Tống Vân Nhi và Nguyệt Thiá»n. Còn những bá»™ khoái và dân tráng tuy khiếp sợ, nhÆ°ng thấy sÆ° gia tá»›i rồi, không dà m rút lui, đánh liá»u hò hét cầm Ä‘ao xông lên.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở thấy Hoà ng SÆ° Hổ bị hÆ¡n mÆ°á»i ngÆ°á»i vây công vẫn đâm đông chém tây chÆ°a há» tá» ra thua kém, sợ rằng cho dù phe mình có bắt được y, cÅ©ng phải tổn thất không Ãt, vá»™i sai Tống Vân Nhi:
- Vân Nhi, muội lên đi! Có thể bắt hắn thì tốt nhất, còn không cứ việc giết chết!
Tống Vân Nhi thấy đánh nhau là sốt ruá»™t lắm rồi, chỉ chá» câu nà y của DÆ°Æ¡ng Thiên Sở liá»n xông tá»›i nhÆ° Ä‘iện xẹt, lách qua mấy bá»™ khoái và dân tráng, chá»›p mắt đã tá»›i giữa VÆ°Æ¡ng Dịch và Hoà ng SÆ° Hổ. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở còn chẳng kịp nhìn rõ Ä‘á»™ng tác của nà ng.
Hoà ng SÆ° Hổ thấy có ngÆ°á»i thình lình xông tá»›i, thét lá»›n má»™t tiếng, tay phải mua Ä‘ao chém Tống Vân Nhi, tay trái dồn sức đánh má»™t chưởng vá» VÆ°Æ¡ng Dịch.
“Choang†má»™t tiếng chói tai, chẳng biết từ bao giá» trên tay Tống Vân Nhi đã có thêm má»™t thanh Ä‘oản kiếm chặn đứng Ä‘Æ°á»ng Ä‘ao Hoà ng SÆ° Hổ vừa chém tá»›i. Cùng lúc đó chưởng trái của y cÅ©ng đối chÆ°Æ¡ng vá»›i VÆ°Æ¡ng Dịch. VÆ°Æ¡ng Dịch vốn chỉ dá»±a và o thần lá»±c bẩm sinh, võ công vốn không cao, bị Hoà ng SÆ° Hổ đẩy lùi vá» sau liá»n mấy bÆ°á»›c, ngã phịch xuống đất.
Tống Vân Nhi thấy mình đã tá»›i nÆ¡i và vẫn để y đả thÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i bên mình, cảm thấy mất mặt lắm, tức thì thét lên má»™t tiếng lanh lảnh, Ä‘oản kiếm biến ảo, hóa vô và n bóng kiếm nhắm tá»›i ngá»±c Hoà ng SÆ° Hổ.
Hoà ng Sư Hổ kinh hoà ng, múa đao cự lại, nhưng cũng chỉ được ba kiếm, tới kiếm thứ tư thì sột một tiếng, mũi kiếm đã đâm thẳng và o ngực y.
Hoà ng SÆ° Hổ rống lên Ä‘iên cuồng, bổ bừa má»™t Ä‘ao đồng thá»i tông cả ngÆ°á»i và o Tống Vân Nhi. Äòn nà y là y biết mình không phải đối thủ Tống Vân Nhi, vừa rồi bị má»™t kiếm của nà ng đâm cho thÆ°Æ¡ng tÃch không nhẹ, nên chó cùng dứt dáºu, bất kể sống chết lao tá»›i hòng đồng quy vu táºn.
Tống Vân Nhi má»™t chiêu đắc thủ, láºp tức nhÆ° con chim én phi thân lùi ra sau. Äao của Hoà ng SÆ° Hổ đánh và o khoảng trống, lỡ Ä‘Ã ngã dúi dụi xuống đất.
VÆ°Æ¡ng Dịch ở bên đợi sẵn, không bá» lỡ cÆ¡ há»™i sấn tá»›i bẻ ngoặt tay Hoà ng SÆ° Hổ ra đằng sau, dùng dây thừng chuẩn bị sẵn trói nghiến y lại, còn không quên ‘khuyến mãi’ cho y mấy quyá»n tối tăm mặt mÅ©i rồi má»›i giải đến trÆ°á»›c mặt DÆ°Æ¡ng Thiên Sở. Mấy bá»™ khoái vừa rồi đánh nhau vá»›i y còn chÆ°a yên tâm, sợ DÆ°Æ¡ng Thiên Sở có gì sÆ¡ xuất, nhất loạt tiến lên rút Ä‘ao ká» và o y.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở khen Tống Vân Nhi má»™t câu rồi lạnh lùng há»i:
- NgÆ°Æ¡i chÃnh là Hoà ng SÆ° Hổ?
Hoà ng SÆ° Hổ Ä‘Æ°a mắt nhìn DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, thấy hắn mặc y phục văn nhân, lại trẻ tuổi, chẳng thèm để ý tá»›i. Nhổ ra má»™t bụm máu rồi quay đầu sang phÃa Tống Vân Nhi:
- Cô nương hảo thân thủ, liệu có thể để lại tên tuổi lai lịch, cho Hoà ng mỗ sau nà y có cơ hội tỉ thà lại.
Tống Vân Nhi cong cá»›n nhếch mép khinh thÆ°á»ng, tá»›i đứng sát bên DÆ°Æ¡ng Thiên Sở.
Hoà ng SÆ° Hổ không rõ nguyên cá»›, còn cho rằng tiểu cô nÆ°Æ¡ng võ công cao cÆ°á»ng nà y là há»™ vệ của DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, lại thấy xung quanh hắn có năm đại hán vạm vỡ mặc thÆ°á»ng phục, mà liếc qua má»™t cái đủ biết võ công không tầm thÆ°á»ng. Hoà ng SÆ° Hồ không khá»i Ä‘Æ°a mắt đánh giá lại DÆ°Æ¡ng Thiên Sở:
- Ngươi là ai?
- Ta là Tống Kiệt, hình danh sÆ° gia của huyện Nhân Hòa, ta há»i ngÆ°Æ¡i, Tứ Hủi có phải là do ngÆ°Æ¡i giết?
Hoà ng Sư Hổ vừa nghe Dương Thiên Sở chỉ là một sư gia nho nhỠcủa huyện nha, y đương nhiên không để và o mắt. Hừ một tiếng, quay đầu y không thèm để ý.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở chỉ nghÄ© tá»›i mÆ°u tÃnh của Hoà ng SÆ° Hổ vá»›i Lâm Nhược Phà m là lá»a giáºn cháy phừng phừng rồi, nhÆ°ng cố áp chế, nói:
- Quạ Äêm đã bị chúng ta bắt được, y đã thà nh thá»±c khai báo âm mÆ°u của ngÆ°Æ¡i vá»›i vợ của DÆ°Æ¡ng Trụ Tá», cùng vá»›i việc ngÆ°Æ¡i giết Tứ Hủi đêm qua, ngÆ°Æ¡i có nói hay không?
Hoà ng SÆ° Hổ lại nhổ má»™t bụm máu xuống đất, vẫn không nói lá»i nà o.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở giáºn dữ, quay sang há»i Tống Vân Nhi:
- Vân Nhi, muội có cách nà o để y phải mở miệng không?
Tống Vân Nhi ưỡn ngực nói:
- Cứ giao cho muội!
Nói rồi Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c, vÆ°Æ¡n ngón tay nhá» nhắm đâm và o huyệt đại chuy sau lÆ°ng Hoà ng SÆ° Hổ má»™t phát. Hoà ng SÆ° Hổ tức thì nhÆ° trúng phải sét đánh, không kìm được phát ra tiếng rên, trên trán mồ hôi nhÆ° mÆ°a mùa hạ, răng va và o nhau canh cách, rÃt giá»ng nói:
- Cô nương… dùng hạng… thủ đoạn nà y… không phải là hà nh vi … của hảo hán…
Nói tá»›i đây tiếng rên rỉ liá»u mạng áp chết dần dần chuyển thà nh tiếng gà o thét thống khổ, toà n thân không ngừng run lẩy bẩy.
Tống Vân Nhi phì một tiếng:
- Bản cô nÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không phải là hảo hán, mà là nữ hiệp trừ gian diệt ác. Äối vá»›i hạng ngÆ°á»i súc sinh quen thói ức hiếp nữ nhân nhÆ° ngÆ°Æ¡i thế còn nhẹ lắm. Giá» ta má»›i chỉ dùng bốn phần kinh lá»±c thôi đó, đợi ta dùng tá»›i năm phần ngÆ°Æ¡i sẽ mất hết võ công, dùng sau phần ngÆ°Æ¡i đứt hết gân mạch trở thà nh phế nhân …. NgÆ°Æ¡i cà ng cố chịu dá»±ng, thụ thÆ°Æ¡ng cà ng trầm trá»ng. Biết khôn mau trả lá»i ca ca của ta, nếu không đợi đó mà là m con sâu bò trên đất cả Ä‘á»i Ä‘i.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở vốn biết Ä‘iểm huyệt là công phu sở trÆ°á»ng của Tống Vân Nhi, nhÆ°ng cÅ©ng không ngá» lợi hại đến thế, chỉ chá»c má»™t cái là m cho đại hán to nhÆ° con trâu thừa sống thiếu chết rồi.
Hoà ng SÆ° Hổ lúc nà y trừ kêu gà o thảm thiết, đã nói không ra lá»i nữa, nhÆ°ng vẫn ngoan cố chịu Ä‘á»±ng. Chỉ có Ä‘iá»u cà ng thế y cà ng Ä‘au Ä‘á»›n hÆ¡n, qua má»™t tuần trà , khuôn mặt y đã vặn vẹo không thà nh hình ngÆ°á»i nữa, cuối cùng dồn hết sức lá»±c báºt ra hai tiếng:
- Ta… khai…
Tống Vân Nhi lúc nà y má»›i thu ngón tay trở vá». Hoà ng SÆ° Hổ nhÆ° má»™t phu khuân vác phải cõng món hà ng nặng ná» Ä‘i cả quảng Ä‘Æ°á»ng dà i dằng dặc, sức cùng lá»±c kiệt ngồi đổ xụp xuống đất, hai mắt trắng dã không ngừng thở dốc.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở há»i:
- Hoà ng SÆ° Hổ, ta há»i lại lần nữa, Tứ Hủi có phải là do ngÆ°Æ¡i giết không?
Hoà ng SÆ° Hổ thở hảo hển, trả lá»i đứt quãng:
- Phải… có Ä‘iá»u… không phải ta .. cố ý… chỉ tóm vai y lắc… không ngá»â€¦ y lại chết.
- Sức ngÆ°Æ¡i lá»›n vô cùng, bình thÆ°á»ng tùy tiện túm và o ngÆ°á»i khác, xÆ°Æ¡ng cốt cÅ©ng đã suýt rởi ra rồi. Huống hồ ngÆ°Æ¡i nắm lấy vai ngÆ°á»i ta ra sức mà lắc, Tứ Hủi có gẫy cổ chết cÅ©ng không phải lạ.
- Ta … thực sự… không cố ý.
NgÆ°á»i đã chết rồi, lúc nà y cố ý hay không cố ý còn có ý nghÄ©a gì nữa. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở há»i:
- Ngươi kể lại chuyện đêm qua một lượt đi.
Hoà ng SÆ° Hổ khó khăn lắm má»›i kể xong. Tên lÆ°u manh nà y tuy là ác bá má»™t phÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng xem nhÆ° cÅ©ng là kẻ thẳng thắn, chuyện y kể cÅ©ng hoà n toà n khá»›p vá»›i Ä‘iá»u Quạ Äêm đã khai.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở muốn biết nhất là chuyện liên quan tá»›i Lâm Nhược Phà m, đã tra rõ vụ án Tứ Hủi rồi, liá»n há»i:
- Ta lại há»i ngÆ°Æ¡i, DÆ°Æ¡ng Trụ Tá» có phải là do ngÆ°Æ¡i giết không?
Hoà ng SÆ° Hổ thân thể vẫn run lẩy bẩy, nhÆ°ng trả lá»i má»™t cách cứng cá»i:
- Ta không giết y.
Dương Thiên Sở thấy Hoà ng Sư Hổ còn tỠra hiên ngang khà phách, thì khinh bỉ:
- Hừ, bổn sÆ° gia đã tra ra ba kẻ các ngÆ°Æ¡i thấy Lâm Nhược Phà m hoa dung mỹ mạo, láºp mÆ°u lừa DÆ°Æ¡ng Trụ TỠđánh bạc, đợi y thua rồi lại cho mượn tiá»n, mÆ°u toan ép y mang vợ trả nợ, có việc nà y không?
Hoà ng SÆ° Hổ vừa nghe lá»i nà y, thì biết ngay là Quạ Äêm đã khai sạch rồi, vô ý giết chết Tứ Hủi cÅ©ng khai rồi, mà chuyện nà y nói ra thì mất mặt, nhÆ°ng cÅ©ng chẳng phải là tá»™i danh tháºp ác bất xá, nên Hoà ng SÆ° Hổ cÅ©ng gáºt đầu luôn:
- Äúng là có chuyện nà y, nhÆ°ng ta không giết DÆ°Æ¡ng Trụ Tá», cÅ©ng chẳng ngu mà giết y, vì y đã đồng ý mang vợ cho chúng ta để trả nợ, đã ký và o khế Æ°á»›c rồi.
Äây cÅ©ng là điá»u hợp lý, chuyện đã hai năm rõ mÆ°á»i, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở không còn gì để há»i nữa sai ngÆ°á»i giải Hoà ng SÆ° Hổ vá» thôn Liên Vụ, sau đó phái VÆ°Æ¡ng Dịch mang má»™t phần bá»™ khoái, dấn tráng giải hai tên vỠđại lao huyện nha chá» háºu thẩm.
Báºn rá»™n xong xuôi má»›i phát hiện ra mặt trá»i đã sắp khuất bóng sau rặng núi phÃa tây từ bao giá», trong thôn đã có và i nhà lên đèn, từng cá»™t khói bốc lên phÃa sau nhà , hẳn Ä‘ang chuẩn bị thổi cÆ¡m tối rồi.
Tống Vân Nhi nhìn sắc trá»i rồi há»i DÆ°Æ¡ng Thiên Sở:
- Ca, trá»i sắp tối rồi chúng ta vá» thôi.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở chần chừ, quả thá»±c hắn còn nhiá»u việc phải là m, nhất là mà n đấu tranh trong Cẩm Y vệ sắp tá»›i, nhÆ°ng nghÄ© má»™t luc rồi lắc đầu:
- Chưa vỠđược, ta có cảm giác cái chết Tứ Hủi không đơn giản là tai nạn, giỠcó lão ngỗ tác đi cùng, ca muốn kiếm tra lại một lần. Không giải quyết xong chuyện nà y ta không ca không yên tâm là m chuyện khác được.
Nói tá»›i đây sá»±c nhá»› ra má»™t chuyện, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở bảo Nguyệt Thiá»n:
- Nguyệt Thiá»n, trá»i tối rồi cô cÅ©ng ở lại Ä‘i, lát nữa cùng vá» vá»›i ta.
- SÆ° gia, Nguyệt Thiá»n còn phải vá» nhà để…
Dương Thiên Sở khoát tay:
- Không lo để ta sai ngÆ°á»i vá» báo cho Phượng Nghi, bảo nà ng sai và i nha hoà n qua giúp đỡ ngÆ°á»i nhà của cô má»™t hôm là được. Hôm nay cô cÅ©ng mệt rồi.
Nguyệt Thiá»n luôn tá»± coi mình chỉ là má»™t nha hoà n của DÆ°Æ¡ng gia, nà o có lý nha hoà n lại có nha hoà n phục vụ, hÆ¡n nữa nà ng đã nháºn quá nhiá»u sá»± giúp đỡ của hắn rồi, vá»™i từ chối:
- Không cần đâu sÆ° gia, Nguyệt Thiá»n không mệt, ngà i đừng là m thế.
- NhÆ°ng cô xem trá»i tối thế kia rồi, để cô vá» trá»i tối thế nà y ta không yên tâm.
Nguyệt Thiá»n mỉm cÆ°á»i:
- SÆ° gia yên tâm, Nguyệt Thiá»n quen rồi, không sao cả đâu.
Dương Thiên Sở biết cô gái nà y rất cứng đầu, thủ đoạn vô lại trước kia hay dùng bị nà ng ‘bắt bà i’ rồi, không sợ nữa. Lại nghĩ ra chiêu khác, nói:
- Äược, váºy cô nghe ta kể câu chuyện nà y, nghe xong muốn thế nà o tùy cô quyết định.
Câu chuyện Bạch xà - Thanh xà lần trước hắn kể Tống Vân Nhi vẫn nhớ như in trong lòng, nghe thấy hắn lại muốn kể truyện vỗ tay reo hò, giục Dương Thiên Sở mau kể.
Nguyệt Thiá»n không hiểu sao hắn lại muốn kể chuyện, nhÆ°ng không phản đối gì.
Dương Thiên Sở bắt đầu kể:
- Có má»™t nữ tá» vá» nhà và o ban đêm. Khi cách nhà còn má»™t quảng Ä‘Æ°á»ng. Phát hiện đằng sau có má»™t nam tá» theo Ä‘uôi. Nà ng sợ y có mÆ°u đồ bất chÃnh, lòng hoảng loạn, vá»™i nhanh chóng rảo bÆ°á»›c, nhÆ°ng trên Ä‘Æ°á»ng không gặp má»™t phần mộ…
Nói tá»›i đây giá»ng hắn trở nên âm sầm lạnh lẽo, Tống Vân Nhi Ä‘ang háo hức giá»ng tai lên nghe, rụt vai lại thì thầm:
- Ca, là chuyện ma sao?
Phụ nữ trá»i sinh ra đã sợ ma quá»·, dù ngang tà ng cứng cá»i nhÆ° Tống Vân Nhi cÅ©ng chẳng ngoại lệ.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở không trả lá»i vẫn Ä‘á»u Ä‘á»u kể:
- … cô gái nảy ra má»™t ý, Ä‘i thẳng tá»›i phần má»™. Äợi cho kẻ theo Ä‘uôi tá»›i gần má»›i hÆ°á»›ng vá» phÃa phần má»™ nói: Cha, con vá» rồi mở cá»a cho con. Kẻ theo Ä‘uôi kinh hãi, cuống cuồng bá» chạy.
Tống Vân Nhi thở phà o, thì ra không phải chuyện ma, Ä‘ang định khen cô gái thông minh thì hắn trở lại giá»ng đáng sợ:
- Nữ tá» kia yên tâm định rá»i Ä‘i. Chợt nghe trong má»™ truyá»n ra má»™t giá»ng nói âm trầm: Con gái, con quên mang chìa khóa rồi.
Những ngÆ°á»i có mặt xung quanh Ä‘á»u sởn gai ốc. Nguyệt Thiá»n khẽ che miệng lại, Tống Vân Nhi giáºt bắn mình nhÆ°ng cố giữ bình tÄ©nh.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở tỉnh bÆ¡, giá»ng Ä‘iệu trở lại bình thÆ°á»ng:
- Nữ tá» kia kinh hoà ng chạy Ä‘i. Từ trong phần má»™ có má»™t tên trá»™m bò ra, nhìn theo bóng lÆ°ng nà ng đằng xa, cÆ°á»i: Dám là m phiá»n lão tá», dá»a chết ngÆ°Æ¡i chÆ¡i.
Thì ra là thế, má»i ngÆ°á»i lại Ä‘á»u thở phảo.
NhÆ°ng chÆ°a kịp cÆ°á»i thì DÆ°Æ¡ng Thiên Sở lại đổi giá»ng kịch tÃnh:
- Lá»i vừa dứt, phát hiện phần má»™ bên có tiếng Ä‘á»™ng. Tên trá»™m má»™ thấy má»™t ông già đang hì hụi lấy đục khắc bia má»™. Hắn hiếu kỳ há»i. Ông già tức giáºn trả lá»i: Äám con cháu bất hiếu khắc sai tên ta, ta trở vá» sá»a lại.
Má»i ngÆ°á»i lại lần nữa giáºt mình, má»™t cÆ¡n gió lạnh thổi qua, Tống Vân Nhi nhÆ° cảm thấy có ngÆ°á»i thổi hÆ¡i lạnh và o tai mình, run rẩy ôm chặt lấy tay DÆ°Æ¡ng Thiên Sở.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở vẫn là o khà o kể tiếp bằng má»™t giá»ng hết sức ma quái:
- Tên trá»™m má»™ nghe thấy cÅ©ng hoảng sợ chạy nốt. Ông già nhìn tên trá»™m má»™, cÆ°á»i khẩy: Dám tranh việc là m ăn vá»›i ta, còn non lắm. Äang nói không cẩn tháºn là m rÆ¡i cái đục, ông già cúi ngÆ°á»i xuống tìm kiếm. Thấy má»™t cánh tay từ trong đám cá» bên phần má»™ thò ra nắm lấy cái đục. Ông già sợ hãi, nghe thấy có ngÆ°á»i nói: Dám sá»a bia má»™ của ta, muốn chết phải không? Ông già đương nhiên co cẳng chạy chối chết...
Má»i ngÆ°á»i tưởng chuyện vẫn còn thì DÆ°Æ¡ng Thiên Sở Ä‘á»™t ngá»™t dừng lại, cÆ°á»i ha hả quay sang bảo vá»›i Nguyệt Thiá»n:
- GiỠvỠhay không là tuy cố đấy, ta không can nữa.
Tà i sản của Tiểu Dương
Äã có 11 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu DÆ°Æ¡ng
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
1695 ,
a39000 ,
Cô Lang ,
dakbla ,
HuHong ,
huythanh62 ,
minhnhuttp04 ,
quachtrinh ,
thuhagame ,
tuan3cu ,
tvt1732
01-06-2010, 03:07 PM
Tiểu Thị Gia Tá»™c Trưởng LãoLiệt DÆ°Æ¡ng gia đại công tá»Trá»ng sắc khinh bạn
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: Quang.binh
Bà i gởi: 3,096
Thá»i gian online: 3 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 777
Thanked 66,632 Times in 2,361 Posts
[Nạp Thiếp Ký] Bách Äiểu Triá»u Phụng - Phần II
ChÆ°Æ¡ng 114: TrÆ°á»›c linh Ä‘Æ°á»ng.
Nguyên tác: Má»™c Dáºt
Xà o nấu: chimcanhcut
Nguồn : http://www.******.vn
Tống Vân Nhi đứt khoát không tin câu truyện kết thúc ngang xÆ°Æ¡ng nhÆ° váºy, nằng nặc đòi DÆ°Æ¡ng Thiên Sở kể tiếp. NhÆ°ng hắn chỉ cÆ°á»i ha hả mặc cho cô nà ng kì kèo há»n dá»—i, Nguyệt Thiá»n thì sợ chết khiếp, không dám vá» nhà nữa Ä‘Ã nh nghe theo sá»± sắp xếp của hắn.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở sai ngÆ°á»i vá» báo tin cho Hạ Phượng Nghi và gá»i ngÆ°á»i tá»›i nhà Nguyệt Thiá»n xong dẫn hai cô gái cùng Ä‘oà n há»™ vệ theo Hải lý chÃnh tá»›i nhà DÆ°Æ¡ng Hải SÆ¡n..
Äến gần nhà DÆ°Æ¡ng Äại SÆ¡n thì thây nÆ¡i đó Ä‘ang chuẩn bị ăn tối rồi, trong chiếc sân rá»™ng trÆ°á»›c nhà DÆ°Æ¡ng Äại SÆ¡n đã bà y má»™t loạt bà n ghế, ngÆ°á»i trong thôn đến Ä‘iếu lá»…, giúp đỡ, Ä‘ang ngồi dùng cÆ¡m. Má»™t đám trẻ nhá» bê bát cÆ¡m chạy đông chạy tây chÆ¡i đùa, đám phụ nữ ở đằng sau Ä‘uổi hét. Nam nhân đã uống tá»›i Ä‘á» mặt, dẫm má»™t chân lên ghế hăng hái chÆ¡i tá»u lệnh, má»™t cảnh tưởng hết sức náo nhiệt.
Ở phòng khách, cá»— quan tà i Ä‘en vẫn trở trá»i nằm đó, sau quan tà i treo mà n trắng chia căn phòng là m hai, bên trong chinh là nÆ¡i đặt thi thể DÆ°Æ¡ng Trụ Tá».
Những ngÆ°á»i phụ nữ tá»›i giúp đỡ bê mâm thức ăn gá»— mà u Ä‘á», tấp náºp Ä‘i qua hai bên quan tà i đó, báºn rá»™n ra ra và o và o, thỉnh thoảng lại có ngÆ°á»i chạy và o nhà bếp bên trong hô to “ Nà y hết Ä‘áºu rồi…â€,†Bà n thứ ba ăn xong cả rồi kìa, mấy đứa nhá» mau ra dá»n Ä‘i…â€. “ Rượu, còn rượu không mau mang lên Ä‘i..†..v…v..v.. Cứ nhÆ° không phải Ä‘ang lo tang lá»… mà mở tá»u lâu váºy.
Há»i Hải lý chÃnh má»›i biết nhà DÆ°Æ¡ng Äại SÆ¡n tuy nghèo, nhÆ°ng DÆ°Æ¡ng gia ở vùng nà y là má»™t tá»™c lá»›n, cÆ° ngụ ở đây còn lâu hÆ¡n cả há» Hải. Vì thế má»›i có cảnh tượng náo nhiệt nà y.
DÆ°Æ¡ng Äại SÆ¡n Ä‘ang khom lÆ°ng đứng ở trÆ°á»›c cổng chà o há»i khách khứa, an bà i nháºp tiệc.
Äá»™t nhiên có hai ngÆ°á»i má»™t già má»™t trẻ tá»›i trÆ°á»›c cổng nhÆ°ng không Ä‘i và o, mà nhìn ngó xung quanh rồi kéo DÆ°Æ¡ng Hải SÆ¡n ra má»™t góc khuất cạnh nhà .
Vừa khéo Ä‘oà n ngÆ°á»i DÆ°Æ¡ng Thiên Sở Ä‘i qua chá»— đó, tuy không nhìn thấy ba ngÆ°á»i nhÆ°ng lại có thể nghe rõ tiếng ba ngÆ°á»i nói chuyện.
Chỉ nghe má»™t giá»ng nói già nua vang lên, nhÆ°ng không phải giá»ng DÆ°Æ¡ng Äại SÆ¡n:
- Lão lục à , giá» Trụ Tá» bất hạnh qua Ä‘á»i, mà đệ thì cÅ©ng có tuổi lại hay bệnh, Nhược Phà m là pháºn nữ nhi chẳng là m được gì… không biết đệ đã có tÃnh toán gì chÆ°a?
Lần nà y là tá»›i giá»ng DÆ°Æ¡ng Äại SÆ¡n:
- Cám Æ¡n tứ ca quan tâm, trong nhà tuy nghèo, nhÆ°ng vẫn còn bốn mẫu Ä‘iá»n địa, đệ và vợ Trụ Tá» có vất vả má»™t chút, nhÆ°ng vẫn có thể qua ngà y.
Láºp tức có giá»ng nói thanh niên vang lên:
- Hừ qua ngà y, đến tiá»n tổ chức lá»… tang không phải do cha ta cho vay còn chẳng có, lấy gì mà qua ngà y.
Hải lý chÃnh nói nhá» và o tai DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, vị tứ ca kia tên là DÆ°Æ¡ng Äại Phu, còn ngÆ°á»i trẻ tên là DÆ°Æ¡ng Tuyá»n là con trai ông ta. Tuy hai ngÆ°á»i kia gá»i nhau là “tứ ca, lục đệ†nhÆ°ng không phải là thân huynh đệ, mà đó là quy định của DÆ°Æ¡ng gia, chỉ cần cùng bối pháºn sẽ lấy thứ tá»± sinh trÆ°á»›c sau trong tá»™c mà xÆ°ng hô, tuy cÅ©ng là há» hà ng, song tháºt ra không thân cáºn mấy. Không hiểu sao lần nà y lại nhiệt tình đứng ra giúp đỡ DÆ°Æ¡ng Äại SÆ¡n là m đám tang to nhÆ° váºy.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở lòng vốn có nghi vấn vá» cái chết của DÆ°Æ¡ng Trụ Tá» nên ra hiệu má»i ngÆ°á»i không lên tiếng, để nghe tiếp câu chuyện.
Lúc nà y DÆ°Æ¡ng Äại Phu quát nhi tá»:
- Hỗn hà o, ta và tứ thúc của ngươi nói chuyện, đâu đến lượt ngươi xen và o.
Quát xong lại quay sang nhẹ nhà ng nói vá»›i DÆ°Æ¡ng Äại Hải:
- Ài lão tứ, chúng ta là ngÆ°á»i cùng má»™t há», DÆ°Æ¡ng gia lại là má»™t tá»™c lá»›n, thế nà o cÅ©ng không thể đệ sống khốn khó được, nhÆ° thế chẳng phải để ngÆ°á»i xung quanh chê cÆ°á»i hay sao? Ta tÃnh nhÆ° thế nà y, hay là đệ mang bốn mẫu sÆ¡n Ä‘iá»n nà y giao cho Tuyá»n Nhi cà y cấy, còn Tuyá»n Nhi từ rà y sẽ phụ trách ngà y ba bữa cÆ¡m cho đệ và Nhược Phà m. Äệ cÅ©ng già rồi, giao ruá»™ng đất cho nó, khá»i để hoang phà đất Ä‘ai tổ tiên, lại không lo lắng chuyện ăn uống sau nà y nữa, đệ thấy thế nà o?
Thì ra là muốn tranh thủ nhà ngÆ°á»i ta chỉ còn ngÆ°á»i già phụ nữ muốn tá»›i chiếm đất Ä‘ai, lại còn nói Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng chÃnh chÃnh nhÆ° thế. Ài, việc nà y sao cổ kim Ä‘á»u nhÆ° nhau? Chỉ có Ä‘iá»u vị tứ ca nà y cÅ©ng quá gấp rồi, con ngÆ°á»i ta còn nằm sá» sỠở kia, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở thầm nghÄ©.
Äằng sau yên lặng má»™t lúc rồi tiếng DÆ°Æ¡ng Äại Hải nói:
- Hảo ý của tứ ca đệ xin tâm lÄ©nh, đệ vô phúc nhi tá» mất sá»›m, trong nhà chỉ còn má»™t già má»™t trẻ, cuá»™c sống khó khăn nhÆ°ng vẫn miá»…n cưỡng duy trì được sẽ không là m phiá»n tá»›i há» tá»™c. Chúng ta tuy cùng há», nhÆ°ng không phải huynh đệ đồng bà o, sá»›m đã phân chi phân nhánh rồi, nhà vẫn còn vợ Trụ Tá», chi nà y cÅ©ng chÆ°a tÃnh là đã tuyệt, nếu không giữ được đệ còn mặt mÅ©i nà o, giá» tổ tiên để lại chỉ còn đất Ä‘ai nà y thôi, nếu không giữ được đệ còn mặt mÅ©i nà o xuống hoà ng tuyá»n gặp các vị tổ tông.
Lá»i nói tuy nhẹ nhà ng, nhÆ°ng rất cÆ°Æ¡ng quyết.
DÆ°Æ¡ng Äại Phu tất cả có bốn nhi tá», nhÆ°ng chỉ Ä‘á»™c có tên DÆ°Æ¡ng Tuyá»n nà y không chịu là m việc đáng hoà ng, chỉ lo rượu chè chÆ¡i bá»i, ruá»™ng đất phân cho Ä‘á»u bị y phá sạch sà nh sanh.
DÆ°Æ¡ng Äại Phu tuy giáºn con, nhÆ°ng không nỡ thấy y cùng khốn lao Ä‘ao, cho nên má»›i trÆ¡ mặt tá»›i đây Ä‘Æ°a ra Ä‘á» nghị ấy, chỉ mong nhi tỠđược chá»— đất Ä‘ai nà y, từ nay sá»a đổi tÃnh nết, là m lại cuá»™c Ä‘á»i. Chỉ không ngá» DÆ°Æ¡ng Äại SÆ¡n tuy già lão lại trong lúc tang gia bối rối nhÆ°ng chÆ°a lẫn, dứt khoát cá»± tuyệt rồi.
Song vẫn còn có Ä‘iá»u lão chÆ°a biết, DÆ°Æ¡ng Tuyá»n cầu ông ta ra mặt Ä‘á» xuất yêu cầu nà y, kỳ thá»±c còn có má»™t mục Ä‘Ãch không thể nói ra được. Y chỉ giá»i ăn chÆ¡i Ä‘Ã ng Ä‘iếm, lại tiêu sạch gia sản rồi,hÆ°Æ¡ng thôn xung quanh Ä‘á»u rõ cả, thế nên chẳng ai chịu gả nữ nhi cho, tá»›i gần bốn mÆ°Æ¡i vẫn còn Ä‘á»™c má»™t thân má»™t mình.
Lâm Nhược Phà m, là nữ tá» xinh đẹp quanh vùng Ä‘á»u biết cả, ngÆ°á»i ta nói thâm sÆ¡n sinh mỹ nhân, sà i ốc xuất giai lệ, quả thá»±c không sai chút nà o. DÆ°Æ¡ng Trụ Tá» là bạn rượu chè bà i bạc vá»›i y, DÆ°Æ¡ng Tuyá»n kiếm cá»› tá»›i chÆ¡i mang mÆ°u Ä‘á» bất chÃnh, nhiá»u lần ngầm lén lút câu dẫn Lâm Nhược Phà m, kết quả Ä‘á»u bị nà ng Ä‘uổi Ä‘i.
Nếu không phải vị đệ muội nà y có chút võ nghệ, bắn cung cà ng cao minh, thì hắn đã dùng sức mạnh chiếm hữu rồi.
Vừa may DÆ°Æ¡ng Trụ Tá» qua Ä‘á»i, y nảy ra má»™t kế, chỉ cần chiếm lấy ruá»™ng đất của DÆ°Æ¡ng Äại SÆ¡n, khống chế Ä‘Æ°á»ng sống của hai ngÆ°á»i, trong nhà còn lão già đợi chết, má»™t tiểu quạ phụ má»›i mÆ°á»i mấy tuổi đầu, liệu còn kiên trì được bao lâu?
DÆ°Æ¡ng Tuyá»n chÃnh Ä‘ang đứng má»™t bên, ánh mắt tham lam nhìn đệ muá»™i má»™t thân hiếu phục, cà ng ôn uyển Ä‘á»™ng lòng ngÆ°á»i, vừa nghe DÆ°Æ¡ng Äại SÆ¡n ngữ khà kiên quyết là m phụ thân nghẹn há»ng, thói vô lại tức thì phát tác:
- Tứ thúc, ngÆ°á»i già cả rồi không là m được gì nữa, Nhược Phà m có chút tuổi đầu dá»±a và o cái gì duy trì cái nhà nà y, chả nhẽ còn muốn đợi tá»›i lúc không chống đỡ được nữa, là m ra chuyện nhục tá»›i gia phong của DÆ°Æ¡ng gia chúng ta sao?
DÆ°Æ¡ng Äại Hải tức tá»›i mức không nói lên lá»i, chỉ mặt DÆ°Æ¡ng Tuyá»n lắp bắp:
- Ngươi .. ngươi…
ChÃnh lúc nà y có ngÆ°á»i nhìn thấy Ä‘oà n ngÆ°á»i DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, nháºn ra hắn là sÆ° gia của huyện nha, vá»™i chạy tá»›i đón, Ä‘on đả chà o đón:
- SÆ° gia, lý chÃnh, hai ngà i đã tá»›i rồi, má»i và o phòng trong ngồi.
Ba ngÆ°á»i trong kia tức thì im bặt, DÆ°Æ¡ng Äại SÆ¡n vá»™i vã chạy ra má»i khách quý, vẻ giáºn giữ kÃch Ä‘á»™ng vẫn chÆ°a tan.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở và Hải lý chÃnh vá» nhÆ° chỉ vừa tá»›i nÆ¡i, theo DÆ°Æ¡ng Äại SÆ¡n tiến và o nhà , khóe mắt còn kịp bắt được hai bóng ngÆ°á»i vòng qua nhà sau lủi Ä‘i.
Ai nói thôn quê thanh bình chứ, chẳng phải nhà thám tỠđại tà i Sherlock Holmes từng nói: những tá»™i ác ghê tá»›m nhất không phải xảy ra ở những khu ổ chuá»™t nghèo đói mà chÃnh ở vùng quê xinh đẹp thế nà y sao?
Ở trong góc phòng khách, Lâm Nhược Phà m vẫn má»™t thân hiếu phục trắng, ngồi trên bồ Ä‘oà n cá», ánh mắt vô thần hÆ°Æ¡ng lên trên, không biết dang nghÄ© gì. Bồn lá»a bên cạnh đã đốt hết tiá»n giấy, chỉ còn lại tro tà n bị ngÆ°á»i qua ngÆ°á»i lại vá»™i vã mang theo gió cuá»™n lên, xoáy tròn trên không trung rồi bám lên tóc nà ng, nhÆ°ng Lâm Nhược Phà m không hỠđỠý phủi Ä‘i, chỉ ngồi ngây ra đó.
Nhìn vẻ thất hồn lạc phách của Lâm Nhược Phà m, trong lòng thầm than may mắn, nếu không phải kịp thá»i tra ra vụ án bá»n Hoà ng SÆ° Hổ giết chết Tứ Hủi, cô gái đáng thÆ°Æ¡ng nà y sẽ trở thà nh đồ chÆ¡i trong vòng tay bẩn thỉu của đám súc sinh kia rồi. NhÆ°ng nghÄ© tá»›i mà n nói chuyện vừa rồi của nghe được bên nhà , lại thấy không thể yên tâm được. Hắn rất hi vá»ng mình có thể giúp đỡ được gì đó cho cô gái mỹ lệ tuyệt trần mà lại có số pháºn bi thảm nà y.
Äoà n ngÆ°á»i bá»n há» Ä‘i và o trong phòng, ánh đèn Ä‘á»™t nhiên bị che khuất, là m Lâm Nhược Phà m từ trạng thái thất thần tỉnh lại đối chút, quay đầu nhìn vá» sau, lại lần nữa gặp ngay ánh mắt có cả quan tâm, ái má»™, xót xa của DÆ°Æ¡ng Thiên Sở. Thần tình nà ng có chút hoảng loạn, vá»™i đứng dáºy nhún eo thi lá»…:
- Tiểu nữ tỠxin chà o Tống sư gia.
Mặc dù trong phòng ánh sáng không tốt, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở vãn phát hiện gò mà vốn trắng nhÆ° không có chút huyết sắc nà o, lúc nÆ¡i thoáng hiện lên má»™t tầng hồng sắc… không biết là vì Ä‘á»™t nhiên nhìn thấy bao nhiêu ngÆ°á»i Ä‘i tá»›i nhÆ° váºy đâm ra hoảng sợ, hay là vì khẩn trÆ°Æ¡ng vị gặp quan gia, hoặc giả vì ánh mắt vừa rồi của DÆ°Æ¡ng Thiên Sở.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở khẽ gáºt đầu:
- Cô nÆ°Æ¡ng… khục, phu nhân xin hãy kiá»m chế bi thÆ°Æ¡ng…
Nói rồi lấy từ trong lòng ngực một đĩnh bạc, cũng chẳng nhìn xem bao nhiêu, đưa tới:
- Phu nhân, đây là chút lòng thà nh của bỉ nhân. Xin chớ chối từ.
Lâm Nhược Phà m vốn mặt cúi gằm, không nhìn thấy đỉnh bạc đó, khom ngÆ°á»i nháºn lấy, bấy giá» má»›i cảm thấy tay nặng trịch. Äịnh thần nhìn lại, má»™t Ä‘Ä©nh bạc tháºt lá»›n, sợ rằng phải tá»›i hai mÆ°Æ¡i lượng. Và o thá»i Minh, nếu nhÆ° tiêu dùng dè sẻn, chá»— bạc nà y đủ duy trì cuá»™c sống má»™t nhà ba ngÆ°á»i tá»›i hai năm. Lâm Nhược Phà m hoảng hốt đẩy đỉnh bạc trở vá»:
- Không, không! SÆ° gia, thế nà y là quá nhiá»u, chúng tôi không dám nháºn..
Từ ngà y nạp Tả Giai Âm là m thiếp, thì tà i sản Tả gia cÅ©ng chẳng khác gì của hắn nữa, vì Tả lão gia cÅ©ng chỉ có má»™t cô con gái duy nhất nà y, mà Tả gia ở Hà ng Châu là há»™ già u có số má»™t số hai. ChÆ°a kể đến dù chÆ°a nháºm chức đỠđốc Cẩm Y vệ, nhÆ°ng số quà lá»… mấy ngà y nay hắn nháºn đủ sống vô Æ°u vô lo cả Ä‘á»i rồi, chút bạc nà y vá»›i hắn chỉ là nhÆ° Ä‘Ã n trâu mất Ä‘i má»™t sợi lông mà thôi.
NhÆ°ng mà khi ban đầu má»›i tá»›i thá»i đại nà y, và cả kiếp trÆ°á»›c nữa, hắn cÅ©ng nghèo rá»›t mùng tÆ¡i, hiểu rõ tầm quan trá»ng của ngân tá», cÅ©ng biết đỉnh bạc nà y vá»›i cuá»™c sống má»™t nhà ở nông thôn có ý nghÄ©a thế nà o.
Dá»±a theo táºp tục của thôn quê, bình thÆ°á»ng phúng Ä‘iá»u trừ Ä‘Æ°a tay ra giúp đỡ, lá»… lạt mang đến Ä‘á»u chỉ chút đồ ăn trứng, gạo hay là thịt thà và Ãt đồ dùng hà ng ngà y, dù là đưa tiá»n, cùng lắm cÅ©ng chỉ tá»›i dăm chục văn tiá»n thôi. Tặng tá»›i trăm văn tiá»n, cÅ©ng kể lá»… cá»±c trá»ng rồi. Giống nhÆ° DÆ°Æ¡ng Thiên Sở thuáºn tay Ä‘Æ°a ra hai chục lượng bạc, đừng nói ở nông thôn, ngay trong thà nh, bách tÃnh phổ thông cÅ©ng chẳng nhìn thấy nổi.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở không nháºn lấy, Ä‘Æ°a mắt nhìn Hải lý chÃnh. Lý chÃnh tuy là trưởng quan thấp nhất trong tổ chức chÃnh quyá»n, nhÆ°ng công phu nhìn mặt Ä‘oán ý quan trên của ông ta cÅ©ng không phải là tệ. Láºp tức hiểu ý, nói vá»›i Lâm Nhược Phà m:
- Vợ Trụ Tá», đây là chút tiá»n tưởng niệm của Tống sÆ° gia vá»›i Trụ Tá» huynh đệ bất hạnh ngá»™ nạn, nếu nhÆ° từ chối, là bất kÃnh vá»›i Trụ Tá», cÅ©ng là thất lá»… vá»›i má»™t phen tâm y của sÆ° gia, ngÆ°Æ¡i nên thu lấy Ä‘i.
Hải lý chÃnh chụp hai cãi mÅ© to tổ bố xuống, là m Lâm Nhược Phà m cà ng tá» vẻ hoảng loạn, không biết phải là m thế nà o, Ä‘Æ°a mắt nhìn Hải Äại SÆ¡ xin ý kiến.
Hải Äại SÆ¡n cÅ©ng bị món lá»… váºt lá»›n nà y là m ngây cả ra rồi, tiá»m thức muốn chối từ, chợt nghe Hải lý chÃnh ở bên ho khan mấy tiếng, trầm mặt nhìn mình, vá»™i nuốt lá»i từ chối trở lại, run rẩy thi lá»… vá»›i DÆ°Æ¡ng Thiên Sở:
- Äa tạ háºu lá»… của sÆ° gia, Ä‘a tạ!
Xoay ngÆ°á»i nói vá»›i Lâm Nhược Phà m:
- Vợ của Trụ Tá» nà y, nếu lý chÃnh cÅ©ng nói thế rồi, chúng ta cung kÃnh không bằng nghe lệnh, con thu lấy Ä‘i.
Lâm Nhược Phà m nghe Hải Äại SÆ¡n nói thế má»›i nháºn lại ngân lượng, nhún mình hà nh lẽ vá»›i DÆ°Æ¡ng Thiên Sở:
- Äa tạ Tống sÆ° gia.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở gáºt đầu, Ä‘i tá»›i gian trong của linh Ä‘Æ°á»ng, lấy ba nén hÆ°Æ¡ng trên hÆ°Æ¡ng án, châm và o nến, cằm trong tay vái má»™t cái, sau đó cắm và o trong bát hÆ°Æ¡ng, rồi lại vái má»™t cái nữa. Lâm Nhược Phà m vồi quỳ ở bên hÆ°Æ¡ng án khấu đầu hoà n lá»… đáp tạ, bá»™ dạng đáng thÆ°Æ¡ng vô cùng.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cÅ©ng đã phúng rồi, những ngÆ°á»i còn lại Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên cÅ©ng theo đó Ä‘Æ°a tiá»n lá»…, dâng hÆ°Æ¡ng.
Liên tục mấy ngà y thủ linh đã là m Lâm Nhược Phà m vô cùng mệt má»i, mắt Ä‘á» môi khô. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở thấy không Ä‘Ã nh lòng, rót má»™t cốc nÆ°á»›c trà dùng thân mình khéo léo che tầm mắt má»i ngÆ°á»i Ä‘Æ°a cốc nÆ°á»›c đó cho Lâm Nhược Phà m.
Lâm Nhược Phà m hiển nhiên không ngá» Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng má»™t vị sÆ° gia của huyện nha, lại tá»± mình rót trà cho nà ng, hoảng sợ hÆ¡i lùi lại má»™t chút nhìn hắn khẽ lắc đầu tỠý từ chối.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở chỉ tay còn lại vá» phÃa hai ngÆ°á»i, sau lại chỉ phÃa Ä‘oà n ngÆ°á»i dâng hÆ°Æ¡ng khẽ xua xua tay, ý bảo nà ng nhanh lên không có ngÆ°á»i khác nhìn thấy.
Lâm Nhược Phà m hiểu ý vá»™i tiếp lấy chén trà , cảm kÃch nhìn DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, mắt nổi lên má»™t lá»›p sÆ°Æ¡ng má».
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nhá» giá»ng nói nhanh, chỉ để mình nà ng nghe thấy:
- Mau uống Ä‘i, chú ý sức khá»e.
Lá»i nói dịu dà ng, ánh mắt ôn hòa lại trà n ngáºp quan tâm lo lắng của DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, bất giác khÆ¡i dáºy hết chua cay Ä‘au khổ trong lòng Lâm Nhược Phà m, nà ng mìm môi cồ kìm nén tiếng khóc chá»±c báºt ra khá»i miệng, uống cạn chén trà .
Lúc nà y những ngÆ°á»i khác cÅ©ng đã dâng hÆ°Æ¡ng phúng Ä‘iếu xong, DÆ°Æ¡ng Äại SÆ¡n Ä‘Æ°a Ä‘oà n ngÆ°á»i DÆ°Æ¡ng Thiên Sở tá»›i má»™t gian phòng bên cạnh linh Ä‘Æ°á»ng.
NgÆ°á»i trong nhà bếp biết hình danh sÆ° gia của huyện nha tá»›i phúng Ä‘iếu, đã chuẩn bị xong thức ăn rồi, hối hả bÆ°ng lên bà y biện.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở ngồi ở chủ vị, Hải Äại SÆ¡n ngồi cạnh bồi tiếp, Tống Vân Nhi ngồi bên kia, tiếp đó Hải lý chÃnh, Nguyệt Thiá»n, Nam Cung Hùng, còn bốn há»™ vệ khác chia ra hai ở cá»a hai và o nhà bếp rồi. Hải lý chÃnh Ä‘ang định gá»i mấy ngÆ°á»i già có danh vá»ng trong thôn tá»›i bồi rượu DÆ°Æ¡ng Thiên Sở , bị DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cản lại, giá» hắn chẳng có tâm tình nà o mà đi ăn uống tán gẫu.
Trong lòng vẫn vÆ°á»›ng mắc ở vụ án kia, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cÅ©ng chẳng uống rượu, chỉ nÃch cho no bụng, thấy những ngÆ°á»i khác vẫn Ä‘ang ăn không chú ý, lại Ä‘Æ°a mắt nhìn Lâm Nhược Phà m Ä‘ang quỳ xuất thân bên kia linh Ä‘Æ°á»ng.
Äợi những ngÆ°á»i khác vá»™i vã ăn xong, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở má»›i há»i DÆ°Æ¡ng Äại SÆ¡n:
- Äại thúc, ta có Ä‘iá»u muốn há»i, mong được đại thúc trả lá»i đúng sá»± thá»±c.
DÆ°Æ¡ng Äại SÆ¡n vừa nghe, tức thì có chút khẩn trÆ°Æ¡ng, vá»™i khom ngÆ°á»i nói:
- SÆ° gia cứ há»i, lão nhất định bẩm báo đúng sá»± thá»±c.
- Ừm, sáng sớm ngà y hôm nay Tứ Hủi bị chết ở trong ao mà nhi tỠcủa đại thúc bị chết, chuyện nà y đại thúc có biết không?
- Vâng, lão đã có nghe nói rồi.
- Việc nà y ta đã tra rõ, Tứ Hủi cùng Hoà ng SÆ° Hổ uống rượu ở nhà Quạ Äêm, Hoà ng SÆ° Hổ và Tứ Hủi phát sinh tranh chấp dẫn đến ẩu đả chết ngÆ°á»i, sau đó ném Tứ Hủi xuống ao ngụy tạo là bị chết Ä‘uối. Cả hai tên đã bị bắt vá» quy án, Ä‘á»u đã khai nháºn rồi.
Hải lý chÃnh không bõ lỡ cÆ¡ há»™i nịnh ná»t:
- Vụ án mạng nà y má»›i phát sinh sáng sá»›m, quá trÆ°a sÆ° gia má»›i tá»›i nÆ¡i mà giỠđã phá án thà nh công, tháºt đúng là phá án nhÆ° thần! Huyện chúng ta có ngÆ°á»i tà i nhÆ° sÆ° gia, đúng là phúc khà của ngÆ°á»i dân.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở chẳng hứng thú chÆ¡i trò tung hứng nà y, nhìn DÆ°Æ¡ng Äại SÆ¡n, cháºm rãi nói:
- Äại thúc có biết Hoà ng SÆ° Hổ và Tứ Hủi phát sinh tranh chấp vì chuyện gì không?
DÆ°Æ¡ng Äại SÆ¡n nghe hắn há»i nhÆ° thế, mÆ¡ hồ cảm thấy DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nói tình hình vụ án cho mình, là còn có mục Ä‘Ãch khác. Mà rất có thể liên quan tá»›i bản thân mình, bất giác cà ng thêm căng thẳng, ngay cả tiếng ‘lão’ chẳng dám xÆ°ng nữa, vá»™i nói:
- Tiểu nhân… tiểu nhân không biết.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở há»i:
- Trụ Tá» con trai của đại thúc khi còn sống có phải nợ của Hoà ng SÆ° Hổ rất nhiá»u tiá»n không?
- Không … không có chuyện đó…
- Thế sao? Äiểm nà y lão nhân gia không thà nh tháºt rồi, à i..
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cháºm rãi buông má»™t tiếng thở dà i, nói tiếp:
- PhÃa Hoà ng SÆ° Hổ có giấy nợ, hay là chúng ta cùng tá»›i há»i y lấy ra coi xem sao? Nói không chừng là Hoà ng SÆ° Hổ ngụy tạo rồi.
DÆ°Æ¡ng Äại SÆ¡n ngÆ°á»i phát run:
- Tiểu… tiểu nhân không biết, có thể là có… tiểu nhân, chỉ cần có có giấy, tiểu nhân không dám quịt nợ.
- Äại thúc hiểu là m rồi, ta tá»›i đây không phải là đòi nợ thay cho bá»n chúng. HÆ¡n nữa Trụ Tá» nợ bá»n chúng là tiá»n cá» bạc, nợ tiá»n đánh bạc không cần phải trả. Äại thúc cứ yên tâm.
DÆ°Æ¡ng Äại SÆ¡n mừng quá ná»—i:
- Äa tạ sÆ° gia, Ä‘a tạ sÆ° gia.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở há»i:
- Có Ä‘iá»u, nhi tá» của đại thúc cÅ©ng viết cho Hoà ng SÆ° Hổ má»™t khế Æ°á»›c rất đặc biệt, là dùng ngÆ°á»i để trả nợ, đại thúc có biết Ä‘iá»u nà y không?
Lá»i nà y mặc dù là nói vá»›i DÆ°Æ¡ng Äại SÆ¡n, nhÆ°ng mắt DÆ°Æ¡ng Thiên Sở lại nhìn Lâm Nhược Phà m. Chỉ thấy nà ng nghe lá»i nà y xong, cả ngÆ°á»i chấn Ä‘á»™ng, lại hoảng loạn liếc vá» phÃa bá»n há», gặp ngay phải ánh mắt DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, tức thì nhÆ° con thá» nhá» bị sợ hãi luống cuống quay ngÆ°á»i Ä‘i.
Nhìn thấy tình cảnh nà y, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở đã Ä‘oán ra tá»›i tám chÃn phần rồi.
DÆ°Æ¡ng Äại SÆ¡n xua tay:
- Không… không, tiểu nhân không biết… đó Ä‘á»u là chuyện của khuyển tá», tiểu nhân tháºt sá»± không rõ…
- Hà , không thể nà o, theo lá»i của Hoà ng SÆ° Hổ và Quạ Äêm nói, Trụ Tá» vì không có, lấy vợ gán cho ba ngÆ°á»i bá»n chúng trả nợ, nhÆ°ng nà ng thà chết không chịu. Có chuyện nà y không?
DÆ°Æ¡ng Äại SÆ¡n hiên nhiên không chuẩn bị tâm lý vá»›i chuyện nà y, liá»n luống cuống tay chân, len lén Ä‘Æ°a mắt nhìn Lâm Nhược Phà m quỳ trÆ°á»›c linh Ä‘Æ°á»ng, thấy ngÆ°á»i nà ng cÅ©ng run rẩy, cà ng không biết đối đáp thế nà o.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở thấp giá»ng nói:
- Äại thúc bất tất lo lắng, ta há»i chuyện nà y vì có chút nghi hoặc trong vụ án còn chÆ°a là m rõ. Ta cÅ©ng biết chuyện nà y liên quan tá»›i danh dá»± của DÆ°Æ¡ng gia. Vì thế vừa rồi ta má»›i ngăn không cho đại thúc gá»i ngÆ°á»i bồi rượu, cÅ©ng là vì nghÄ© cho đại thúc đó.
Dừng lại một chút, lại nói:
- Vấn Ä‘á» nà y hi vá»ng đại thúc khai báo thà nh tháºt, đừng nên che dấu hoặc cố ý xuyên tạc, nếu không sẽ ảnh hưởng tá»›i phán xá» của huyện lão gia vá»›i vụ án nà y, lúc đó thì không hay đâu.
Äối vá»›i bách tÃnh bình dân, Ä‘em huyện lão gia ra là đã đủ tác dụng uy hiếp rồi. DÆ°Æ¡ng Äại SÆ¡n quả nhiên trán rịn mồ hôi, ngÆ°á»i cà ng run rẩy tợn, nói năng không rõ rà ng nữa:
- Có… có chuyện nà y! Äầu trách khuyển tá» không ra gì.. kết giao vá»›i đám bằng hữu du đãng, má»›i gây ra cái mầm há»a nà y.
- Rốt cuộc chuyện là thế nà o, mong đại thúc kể lại từ đầu.
Tà i sản của Tiểu Dương
Äã có 10 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu DÆ°Æ¡ng
01-06-2010, 03:09 PM
Tiểu Thị Gia Tá»™c Trưởng LãoLiệt DÆ°Æ¡ng gia đại công tá»Trá»ng sắc khinh bạn
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: Quang.binh
Bà i gởi: 3,096
Thá»i gian online: 3 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 777
Thanked 66,632 Times in 2,361 Posts
[Nạp Thiếp Ký] Bách Äiểu Triá»u Phụng - Phần II
ChÆ°Æ¡ng 115: NgÆ°á»i bị hiá»m nghi lá»›n nhất.
Nguyên tác: Má»™c Dáºt
Xà o nấu: chimcanhcut
Nguồn : http://www.******.vn
DÆ°Æ¡ng Äại SÆ¡n thở dà i má»™t tiếng, quay đầu nhìn Lâm Nhược Phà m vẫn quỳ bên linh Ä‘Æ°á»ng, ánh mắt đầy thÆ°Æ¡ng tiếc:
- Sá»›m biết nhÆ° váºy, khi xÆ°a tiểu nhân không nên chấp nháºn để Nhược Phà m gả cho đứa con bất hiếu nà y! Sai má»™t li Ä‘i má»™t dặm, thiếu chút nữa là m hại chết nó rồi.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở không đáp lá»i, yên lặng chá» DÆ°Æ¡ng Äại SÆ¡n nói tiếp.
Ngừng má»™t hồi lâu, Hải Äai SÆ¡n má»›i bùi ngủi kể:
- Sau khi Nhược Phà m quá môn, má»›i ban đầu, Trụ TỠđối vá»›i nó cÅ©ng tÃnh là không tệ, nhÆ°ng mà từ lúc mê mệt cái thứ bà i cá»u kia, và i ba ngà y có khi cÅ©ng chẳng vá» nhà . Vá» nhà thì cÅ©ng chỉ lý do duy nhất là lấy tiá»n thôi, nhà có chút tÃch góp nà o cÅ©ng bị nó lén lấy Ä‘i cả, rồi kế đó nhà có gì đáng giá bị nó bán hết. Tiểu nhân nói nó…nó không nghe… còn… Ôi! Äúng là nghiệt chÆ°á»›ng.
Tống Vân Nhi bấy giá» chỉ ngồi nghe không dám xen và o, giá» nghe DÆ°Æ¡ng Äại SÆ¡n nói thế, má»›i nhá»› lá»i Hải lý chÃnh từng nói, Ä‘áºp bà n phẫn háºn:
- Sao? Hắn còn dám Ä‘á»™ng thủ vá»›i cha mình tháºt Æ°?
DÆ°Æ¡ng Äại SÆ¡n rÆ¡m rá»›m nÆ°Æ¡c mắt, chỉ lắc đầu không đáp. Nói tá»›i chuyện nà y, Hải lý chÃnh cÅ©ng bất bình:
- Tiểu thÆ°! Trụ Tá» chết rồi, vốn chuyện nà y lão hủ cÅ©ng không dám nói, nhÆ°ng giá» sÆ° gia tra án cần biết, nói ra cÅ©ng không sao. Thằng bé Trụ Tá» nà y chẳng biết trúng phải tà ma gì, không chỉ đánh cha y, Nhược Phà m đáng thÆ°Æ¡ng nhÆ° thế, lại chẳng là m gì gây nên tá»™i nó cÅ©ng đánh. Hà ng xóm bên cạnh nhìn không thuáºn, tá»›i khuyên nó cÅ©ng đánh tuốt, lão hủ muốn dân tráng tá»›i trói nó Ä‘Æ°a lên nha môn trị cái tá»™i ngá»— nghịch bất hiếu, nhÆ°ng nói thế nà o DÆ°Æ¡ng đại thúc cÅ©ng không chịu…
Dương Thiên Sở lắc đầu:
- Hổ dữ cÅ©ng không ăn thịt con. Chỉ có Ä‘iá»u, đại thúc là m thế nà y, sợ rằng cà ng dung túng cho Trụ Tá»± là m Ä‘iá»u sai trái.
Hải lý chÃnh gáºt đầu than:
- SÆ° gia nói không sai chút nà o, Trụ Tá» nó Ä‘em phần lá»›n thóc gạo trong nhà bán hết sạch, nhà còn chút lÆ°Æ¡ng thá»±c sót lại là nó để cho bản thân ăn. Äể phụ thân và vợ ăn cám, lão hủ thấy không nỡ, cấp DÆ°Æ¡ng đại thúc chút gạo. NhÆ°ng chẳng ngá» cÅ©ng bị cho thằng ngá»— nghịch đó lấy Ä‘em Ä‘i chÆ¡i bà i cá»u hết.
DÆ°Æ¡ng Äại SÆ¡n nÆ°á»›c mắt nÆ°á»›c mÅ©i chảy dà i:
- Chút đó chẳng đáng gì, tiểu nhân chỉ mong nó tá»›i má»™t ngà y tỉnh ngá»™ lại, vốn cho rằng nó nhất thá»i lầm lạc thôi, sau má»›i biết nguyên ủy Ä‘á»u ở đám Hoà ng SÆ° Hổ! Mấy ngà y trÆ°á»›c nó vá» nhà , Ä‘i tim Nhược Phà m nói gì đó, rồi sau lại đánh Nhược Phà m, đánh dã man vô cùng, tiểu nhân vá»™i chạy và o há»i đầu Ä‘uôi, má»›i biết thằng nghịch tá» nà y muốn Ä‘em Nhược Phà m bán cho bá»n Hoà ng SÆ° Hổ! Nhược Phà m nó sống chết không chịu, nói nếu ép nó, nó sẽ đâm đầu và o tÆ°á»ng. Trụ Tá» không có cách nà o chỉ chá»i bá»›i bá» Ä‘i. Không ngá» tối hôm đó thì xảy ra chuyện.
Tống Vân Nhi Ä‘áºp bà n:
- Chết đúng lúc lắm!
- Vân Nhi!
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở khẽ trách, nhÆ°ng kỳ thá»±c trong thâm tâm hắn cÅ©ng nghÄ© nhÆ° váºy, tên Trụ Tá» nà y so vá»›i đám súc sinh Hoà ng SÆ° Hổ chẳng khá hÆ¡n. Nhược Phà m tháºt là cô nÆ°Æ¡ng khổ mệnh, câu hồng nhan bạc mệnh trong trÆ°á»ng hợp nà y không sai chút nà o.
Dương Thiên Sở suy nghĩ một hồi, cuối cùng quyết định:
- Äại thúc, ta muốn kiếm tra thi thể Trụ Tá» lần nữa có được không?
DÆ°Æ¡ng Äại SÆ¡n giáºt mình bối rối:
- SÆ° gia, không phải ngà i nói nghich tá» say rượu Ä‘i qua ao, không cẩn tháºn ngã xuống ao sao? Còn cần kiểm tra gì nữa?
- Äại thúc, hiện giá» ta Ä‘ang hoà i nghi cái chết của Trụ Tá» có chút vấn Ä‘á», cần kiểm tra lại lần nữa, là m rõ nguyên nhân cái chết. à đại thúc thế nà o?
DÆ°Æ¡ng Äại SÆ¡n nghe lá»i nà y có chút hoảng:
- SÆ° gia… Ä‘iá»u nà y, khuyển tá» sáng mai đã lên núi hạ táng rồi… ngà y giá» tốt đã được chá»n, chỉ sợ…
Dương Thiên Sở cau mà y:
- Chuyện nà y nhiá»u lắm chỉ mất má»™t canh giá» là cùng, lão ngá»— tác của huyện nha hôm nay cÅ©ng theo ta tá»›i đây, sao có thể lỡ hạ táng được?
Hải lý chÃnh Ä‘á»™t nhiên nói xen và o:
- SÆ° gia, không phải sợ lỡ hạ táng ngà y mai, mà là tối nay DÆ°Æ¡ng Äại Thúc má»i Triệu bán tiên sẽ tá»›i là m phép rá»a tá»™i cho Trụ Tá», hẳn đại thúc lo tối nay nếu không là m lá»… xong thì ngà y mai cÅ©ng không thể hạ táng được.
DÆ°Æ¡ng Äại SÆ¡n vá»™i nói ngay:
- Vâng! Vâng, đúng là nhÆ° thế, tiểu nhân chỉ sợ cháºm buổi là m phép tối nay thôi.
Dương Thiên Sở hơi ngạc nhiên:
- Triệu bán tiên là ai? Là m phép gì?
Hải lý chÃnh trả lá»i:
- Triệu bán tiên là thầy bói trong thôn của chúng tôi, bản lÄ©nh rất cao cÆ°á»ng, lại là ngÆ°á»i nhân háºu tốt bụng. ThÆ°á»ng hay ban gạo phát cháo cho ngÆ°á»i nghèo, bị bệnh tặng thuốc men, mùa đông cho áo ấm, lại mở võ quan nhá» dạy võ nghệ cho má»i ngÆ°á»i vì thế rất được ngÆ°á»i những thôn quanh đây tôn kÃnh. Ngoà i gá»i ông ta là Triệu bán tiên, còn gá»i là Triệu sÆ° công nữa.
Trên Ä‘á»i lại có thiện nhân nhÆ° thế Æ°? Có Ä‘iá»u chả hiểu sao nghe và o tai DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, hắn lại cảm thấy kẻ nà y chẳng phải hạng tá» tế gì cả.
Còn Tống Vân Nhi nghe thế láºp tức cảm thấy vô cùng hứng thú, há»i:
- Nà y, ngươi nói cái tên Triệu bán tiên đó coi bói chuẩn lắm hả?
Phụ nữ đối vá»›i bói toán, Ä‘oán mệnh, tÆ°á»›ng tinh, số pháºn Ä‘á»u rất ham mê, từ cổ chà kim Ä‘á»u không có ngoại lệ!
- Triệu bán tiên mang danh thầy bói nhÆ°ng rất Ãt coi số cho má»i ngÆ°á»i, nói tiết lá»™ thiên cÆ¡ sẽ bị giảm thá», nhÆ°ng má»—i lần ông ta nói Ä‘iá»u gì Ä‘á»u rất chuẩn xác. NhÆ°ng danh hiệu bán tiên mà ông ta có được là vì tà i bắt ma trừ quỳ, ban phúc tứ là nh.
Dương Thiên Sở cau mà y:
- Bắt ma trừ quỷ với ban phúc tứ là nh thế nà o?
- ThÆ°a sÆ° gia, chỉ cần ai tin và o ông ta thì nếu trong nhà có ngÆ°á»i qua Ä‘á»i được ông ta đến thi pháp, nếu chết già sẽ cầu siêu để sá»›m luân hồi, nếu chết tai nạn hay bệnh táºt sẽ tá»›i bắt mà trừ tà để không hại ngÆ°á»i khác. Ngoà i ra khi có hôn lá»… Triệu bán tiên còn tá»›i ban phúc cho tân nÆ°Æ¡ng để sá»›m sinh quá»· tá», khai chi tán diệp…
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở vốn không tin tôn giáo, vá»›i những chuyện bắt ma trừ quỳ, cúng sao giải hạn cà ng ghét tháºm tệ, nên chẳng để ý Hải lý chÃnh ba hoa tán thưởng Triệu bán tiên kia cái gì, trầm ngâm má»™t hồi rồi há»i:
- Váºy vị Triệu bán tiên đó bao giá» tá»›i đây?
DÆ°Æ¡ng Äại SÆ¡n đáp:
- Thưa sư gia, chừng một canh giỠnữa.
- Ừm, váºy thế nà y Ä‘i. ta sẽ cÅ©ng khám nghiệm nhanh thôi, chừng ná»a canh giá» là đủ nhÆ° váºy sẽ không ảnh hưởng gì tá»›i việc thi pháp.
- Nhưng… nhưng .. khuyển tỠtuy bất hiếu nhưng cũng đã chết rồi, giỠlại đụng chạm và o thi thể, sợ…
- Äại thúc ba lần bảy lượt ngăn cản, chẳng lẽ cái chết của Trụ Tá» có gì khuất tất tháºt sao?
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở quắc mắt, lá»i nói cÅ©ng trở nên lạnh lùng:
- Chẳng lẽ đại thúc giáºn nhi tá» ngá»— nghịch, đánh chết y, dìm xuống ao?
Câu nói nà y quả nhiên hữu hiệu, Hải Äại SÆ¡n hoảng loạn xua tay:
- Không không, lý chÃnh muốn bắt nghịch tá» tá»›i nha môn há»i tá»™i, tiểu nhân còn không cho, sao có thể giết nó chứ?
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở vừa Ä‘em tri huyện đại nhân ra, DÆ°Æ¡ng Äại SÆ¡n quả nhiên không dám ý kiến gì nữa, thấp giá»ng nói:
- Nếu đã như thế…. Sư gia cứ kiểm tra… chỉ mong ngà i nhanh chóng không để lỡ giỠthi pháp, khuyển tỠsớm an là nh xuống suối và ng.
Thá»i gian không có nhiá»u DÆ°Æ¡ng Thiên sở bảo DÆ°Æ¡ng Äại SÆ¡n dùng vải trắng ngăn hết cả linh Ä‘Æ°á»ng, nhÆ° thế có di chuyển thi thể ngÆ°á»i ngoà i cÅ©ng không thấy. Sau đó sai bá»™ khoái khiêng thi thể sang phòng kế bên, chỉ giữ lại lão ngá»— tác, Tống Vân Nhi cùng Nguyệt Thiên phụ trách ghi chép, còn tất cả Ä‘á»u ra ngoà i.
Lần nà y hai ngÆ°á»i kiểm tra thi thể hết sức tỉ mỉ, nhÆ°ng bá» ngoà i trừ dấu hiệu chết Ä‘uối ra vẫn không phát hiệu bất kỳ Ä‘iá»u gì khác thÆ°á»ng.
NhÆ°ng khi kiểm tra tá»›i phần đầu, phát hiện ra có hai vết thÆ°Æ¡ng còn rất má»›i, ở đỉnh đầu hÆ¡i lệch đằng sau má»™t chút. Theo mức Ä‘á»™ thÆ°Æ¡ng tÃch, nhiá»u lắm chỉ có thể là m mất chảy máu hoặc choáng váng, không đủ dẫn tá»›i tá» vong.
Hôm ở hiện trÆ°á»ng DÆ°Æ¡ng Thiên Sở đã sÆ¡ xuất bá» qua chi tiết nà y, nhÆ°ng hắn nhá»› rất rõ lúc đó DÆ°Æ¡ng Trụ Tá» không có dấu hiệu gì chứng tỠđã xá» lý vết thÆ°Æ¡ng, mà vá»›i góc Ä‘á»™ vết thÆ°Æ¡ng nhÆ° thế, khả năng bị va đụng do say rượu rất nhá», liệu Trụ Tá» có phải bị ngÆ°á»i ta đánh rồi đẩy xuống nÆ°á»›c cho chết Ä‘uối không?
Khám nghiệm xong đã lâu, nhÆ°ng DÆ°Æ¡ng Thiên Sở vân cứ ngồi đó trầm ngâm suy nghÄ©, không nói má»™t lá»i:
Chợt DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nghe thấy có ngÆ°á»i khẽ gá»i hắn, liá»n ngẩng đầu lên, thì ra là Nguyệt Thiá»n:
- Äã hết giá» rồi sao?
- Không phải chuyện đó… mà là .. mà là … có phải là DÆ°Æ¡ng Trụ Tá» rất có thể bị ngÆ°á»i ta giết chết?
“Ừm†DÆ°Æ¡ng Thiên Sở gáºt đầu.
Nguyệt Thiá»n ấp úng má»™t hồi má»›i nói:
- Váºy… váºy…Nguyệt Thiá»n thỉnh cầu ngà i má»™t Ä‘iá»u được không?
Nguyệt Thiá»n mà thỉnh cầu hắn Æ°? Äúng là chuyện lá»›n rồi, nhìn sang bên chỉ thấy Tống Vân Nhi, còn lão ngá»— tác ra ngoà i, không biết chuyện gì cần bà máºt nhÆ° váºy, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở trở nên nghiêm túc:
- Cô nói đi, ta nghe đây!
Nguyệt Thiá»n đắn đó căn nhắc, rồi cúi đầu nói là nhÃ:
- SÆ° gia, vụ án nà y ngà i có thể bá» qua…. không Ä‘iá»u tra nữa?
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nhÃu mà y thắc mắc:
- Vì sao?
- Tên Trụ Tá» nà y ngá»— ngược bất hiếu, y chẳng những vô lÆ°Æ¡ng tâm đầy Ä‘á»a thê tá», lại còn đánh cả phụ thân, có chết cÅ©ng là đáng.
Tống Vân Nhi cũng hưởng ứng:
- Ca, muội cũng nghĩ thế. Dù sao huynh còn bao việc phải là m nữa, vụ án nà y cứ coi như tên khốn đó ngã xuống ao chết đuối đi.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở không vá»™i tá» thái Ä‘á»™ gì, nhìn chăm chú Nguyệt Thiá»n má»™t lúc, khiến nà ng xấu hổ cúi mặt xuống, má»›i báºt tiếng cÆ°á»i khẽ:
- Cô tưởng ta cho rằng DÆ°Æ¡ng đại thúc vì giáºn Trụ Tá» nên giết y sao?
Dương Thiên Sở vẫn còn muốn yên tĩnh nghĩ thêm, phất tay nói:
- Nguyệt Thiá»n, cô nghÄ© xa rồi, lúc đó ta thuáºn miệng nói thế để ép DÆ°Æ¡ng đại thúc cho kiểm tra thi thể thôi.
Nguyệt Thiá»n do dá»±:
- Không phải là Dương đại thúc, mà là … mà là …Lâm Nhược Phà m.
Lâm Nhược Phà m! Không hiểu sao lòng DÆ°Æ¡ng Thiên Sở Ä‘á»™t nhiên giáºt đánh thót, nói mà không kịp nghÄ©:
- Má»™t cô gái yểu Ä‘iệu yếu á»›t nhÆ° thế sao mà giết ngÆ°á»i được chứ!
Tống Vân Nhi khẽ hừ một tiếng:
- Nhược Phà m cÅ©ng không phải yếu á»›t nhÆ° ca nghÄ©, muá»™i nhìn ra cô ấy có há»c qua võ công, hÆ¡n nữa ngà y hôm đó Hải lý chÃnh cÅ©ng đã kể, vì có kẻ tá»›i am ni cô quấy nhiá»…u bị Nhược Phà m dùng cung bắn chết là gì. Có thể cô ta tuyệt vá»ng vì phu quân vô tình bá»™i bạc, muốn Ä‘em mình bán cho kẻ khác trừ nợ, nên đã giết y.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cÆ°á»i gượng:
- NhÆ° thế cÅ©ng không thể nói Nhược Phà m giết ngÆ°á»i được, còn nhiá»u ngÆ°á»i có thể giết y, lý do cÅ©ng không thiếu… và nhÆ°.. và nhÆ° lão già DÆ°Æ¡ng Äại Phu và con y đó, có thể giết DÆ°Æ¡ng Trụ Tá» chiếm tà i sản là m chứ.
Tống Vân Nhi bĩu môi:
- Chút tà i sản đó đáng gì, vá»›i lại giết y vẫn còn cha y, còn cả Lâm Nhược Phà m. Trừ khi y định giết cả ba ngÆ°á»i. Mà tên Trụ TỠđó chết, cha y lại già rồi, tà i sản đó chẳng phải sá»›m muá»™n cÅ©ng và o tay Lâm Nhược Phà m sao, hừ nói nhÆ° huynh thì cô ta vẫn là ngÆ°á»i khả nghi nhất.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nhất thá»i tắc há»ng không phản bác lại được, cô bé nà y miệng lưỡi cÅ©ng tháºt sắc sảo. Nguyệt Thiá»n ở bên cạnh lo lắng giáºt tay áo Tống Vân Nhi,liên tục đánh mắt ra hiệu.
Vốn bằng trá»±c giác mẫn cảm của nữ nhân, hai cô gái Ä‘á»u nghi ngá» Lâm Nhược Phà m là hung thủ giết DÆ°Æ¡ng Trụ Tá». Sau khi khảm nghiệm tá» thi xong, thấy DÆ°Æ¡ng Thiên Sở chỉ trầm mặc không nói, hai nà ng nghÄ© vá»›i sá»± tinh minh của hắn, hẳn cÅ©ng nghÄ© tá»›i Lâm Nhược Phà m rồi, mà khi nghe kể số pháºn cÆ¡ khổ của nà ng, cùng sá»± bạc béo vô tình của DÆ°Æ¡ng Trụ Tá», cùng là nữ nhân nên cả hai đồng cảm vá»›i số pháºn đáng thÆ°Æ¡ng của Lâm Nhược Phà m, cho nên má»›i muốn nói thay cho nà ng.
Không ngỠDương Thiên Sở vô tình lên tiếng bao biện cho Lâm Nhược Phà m lại là m cô bé Tống Vân Nhi nổi cơn ghen, bên bà o chữa lại trở thà nh bên buộc tội.
NhÆ°ng lá»i nói của Tống Vân Nhi cảnh tỉnh DÆ°Æ¡ng Thiên Sở không Ãt, trong vụ án nà y hắn bị ảnh hưởng của Lâm Nhược Phà m mà mất Ä‘i phán Ä‘oán sáng suốt. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở thầm nhắc nhở bản thân, hắn phải tỉnh táo lại, ngay má»™t tên lÆ°u manh nhÆ° Hoà ng SÆ° Hổ, má»™t ngÆ°á»i trong há» mạc nhÆ° DÆ°Æ¡ng Äại Phu ở trong cái thôn nho nhá» cÅ©ng có tâm kế nhÆ° váºy, sắp tá»›i hắn phải đối phó vá»›i má»™t kẻ lão luyện trong Cẩm Y vệ, nếu còn mất cảnh giác, háºu quả sẽ nhÆ° thế nà o?
Cà ng như thế, Dương Thiên Sở cà ng muốn là m rõ vụ án nà y, nếu không hắn không yên tâm được.
Lòng đã quyết rồi, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở mỉm cÆ°á»i muốn thá» Tống Vân Nhi:
- Hung thủ cÅ©ng có thể vì có mÆ°u đồ bất chÃnh vá»›i Lâm Nhược Phà m mà giết Trụ Tá», muá»™i nghÄ© tá»›i khả năng nà y chÆ°a?
Tống Vân Nhi cong cớn đáp:
- Ca, huynh đừng quên Lâm Nhược Phà m là cô gái rất cÆ°Æ¡ng liệt, trÆ°á»›c đây đã muốn Ä‘i tu rồi, nếu không phải vì muốn báo Æ¡n DÆ°Æ¡ng Äại SÆ¡n, cô ta đã chẳng lấy tên Trụ TỠđó. Vì thế nếu Trụ Tá» chết Ä‘i, những kẻ khác cÅ©ng đừng hi vá»ng gì cả.
Nói tá»›i đây liếc nhìn DÆ°Æ¡ng Thiên Sở đầy thâm ý, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở thừa biết cô nà ng nói thế có ý gì, nhÆ°ng cÅ©ng chỉ biết cÆ°á»i khổ không đáp.
Tống Vân Nhi tiếp tục:
- Trụ TỠđủ má»i tÃnh xấu, nếu đổi lại là muá»™i có ý đố gì bất chÃnh vá»›i Lâm Nhược Phà m, nhất định há»c theo cách Hoà ng SÆ° Hổ ép y, chứ chẳng dại Ä‘i giết y là m gì.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở gáºt gù, mặc dù không có chứng cứ gì, phân tÃnh lại cảm tÃnh, nhÆ°ng không thể không thừa nháºn rất có lý, giá» chÆ°a thể khẳng định hung thủ là ai nhÆ°ng Lâm Nhược Phà m đúng là có hiá»m nghi rất lá»›n trong vụ án nà y, nghÄ© tá»›i đây lòng hắn liá»n nặng trÄ©u.
Nguyệt Thiá»n thấy DÆ°Æ¡ng Thiên Sở gáºt đầu, có vẻ tán thà nh suy luáºn của Tống Vân Nhi thì cà ng cấp bách, rối rÃt nói:
- SÆ° gia, nếu quả thá»±c do Lâm Nhược Phà m gây ra, Nguyệt Thiá»n tin rằng nhất định nà ng ta bất đắc dÄ© mà thôi, Nhược Phà m tháºt tá»™i nghiệp.. sÆ° gia liệu ngà i có thể..
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở không đợi Nguyệt Thiá»n nói hết, chẳng hiểu nghÄ© gì mà đột nhiên đứng Ä‘áºy nói :
- Cô yên tâm, ta biết phải xỠlý vụ án nà y thế nà o rồi.
Tà i sản của Tiểu Dương
Äã có 13 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu DÆ°Æ¡ng
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
1695 ,
a39000 ,
Cô Lang ,
dakbla ,
gaubongsd ,
hieproto ,
htim83 ,
huythanh62 ,
minhnhuttp04 ,
quachtrinh ,
thuhagame ,
tuan3cu ,
tvt1732
Từ khóa được google tìm thấy
baach dieu trieu phung , bach dieu chau phung , bach dieu chieu phung , bach dieu chieu phuong , bach dieu trieu phung , chimcanhcut nap thiep ky , êàäåòñòâî , hình danh sÆ° gia , ìàðãàðèòà , nap thiep , nap thiep ký pdf , nap thiep ki , nap thiep ki iii , nap thiep ki pdf , nap thiep ky , nap thiep ky 3 , nap thiep ky 3 prc , nap thiep ky bach dieu , nap thiep ky bach dtp , nap thiep ky bach phung , nap thiep ky chi bach , nap thiep ky lll , nap thiep ky phung , nap thiep ky tac bach , nạp thiếp ký , nạp thiếp ký 1 , sac hiep nap thiep , se dung gia phap , tac bach phung dieu , www.nap thiep ky