|
|
07-06-2010, 02:29 PM
|
|
Tiểu Thị Gia Tá»™c Trưởng Lão Liệt DÆ°Æ¡ng gia đại công tá» Trá»ng sắc khinh bạn
|
|
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: Quang.binh
Bà i gởi: 3,096
Thá»i gian online: 3 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 777
Thanked 66,632 Times in 2,361 Posts
|
|
[Nạp Thiếp Ký] Bách Äiểu Triá»u Phụng - Phần II
Chương 142: Ngoà i kế hoạch
Nguyên tác: Má»™c Dáºt
Xà o nấu: chimcanhcut
Nguồn : http://www.******.vn
Tiên âm vừa dứt, thị vệ giả trang thà nh thá»±c khách ngồi đầy lâu thiếu chút nữa báºt dáºy vá»— tay khen hay, nhÆ°ng cô gái nà y là ai chứ? Muá»™i muá»™i của đỠđốc đại nhân, nếu trÆ°á»ng hợp bình thÆ°á»ng, má»™t cái nhìn chÃnh diện chúng chẳng đủ tÆ° cách rồi, dám mở mồm khen ngÆ¡i, hân thưởng sao? Thế nên lá»i ra tá»›i miệng vá»™i nuốt ngược trở lại, nhÆ°ng ánh mắt kÃch Ä‘á»™ng, khuôn mặt Ä‘á» hồng thì không giấu Ä‘i đâu được nữa.
Chỉ má»™t trÆ°á»ng hợp ngoại lệ, đó là TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ©.
Từ lần trÆ°á»›c khi diá»…n “khổ nhục kế†để là m vừa lòng ngÆ°á»i đẹp, chỉ hà nh Ä‘á»™ng nhá» Ä‘Æ°a chiếc khăn tay cho y lau máu của Lục Nhi đã là m má»™t tia ái tình mông lung âm thầm nảy sinh trong lòng TrÆ°Æ¡ng TÆ°Æ¡ng VÅ©, cô gái dáng vẻ yêu kiá»u tinh nghịch, âm thanh ngá»t ngà o là m ngÆ°á»i ta yêu mên đã lặng lẽ lÆ°u lại bóng dáng trong lòng y. Cho dù là phú gia công tá», đối truyện nam nữ y sá»›m được tá» tÆ°á»ng, nhÆ°ng lần đầu tiên thể há»™i thứ tình cảm kỳ lạ đó, không biết từ khi nà o, má»—i cái cau mà y, má»—i nụ cÆ°á»i, má»—i lá»i nói hà nh Ä‘á»™ng của nà ng Ä‘á»u là m lòng y xốn xang. Lúc nà y cà ng nhìn ngâ ngốc.
Âm thanh không những thánh thót dá»… nghe, mà lại hết sức khác biệt, là m ngÆ°á»i ta không biết do nhạc cụ nà o tạo thà nh, Lúc nà y không chỉ tất cả mỹ nữ phÃa đối diện đứng lên, ngay cả vị đại tà i chủ VÆ°Æ¡ng Long kia cÅ©ng đã chạy ra ban công nhìn lại.
Chỉ thấy má»™t vị thÆ° sinh nho nhã ngá»c thụ phong lâm, cùng má»™t giai nhân váy hồng trẻ tuổi xinh xắn, ngôi bên ngồi bên chiếc bà n nhá» má»™t bầu rượu là m bạn, cùng tiểu thÆ° toà n thân váy Ä‘en mắt ngá»c mà y ngà i vá»›i chiếc Ä‘Ã n cổ phác trÆ°á»›c mặt, tất cả nhÆ° trông nhÆ° má»™t bức tranh u nhã. Những mỹ nữ đối diện cÅ©ng nhìn tá»›i si ngốc, ánh mắt ái má»™ cứ lÆ°u luyến trên mặt DÆ°Æ¡ng Thiên Sở không thôi.
VÆ°Æ¡ng Long đại lão gia thì nắm chặt lan can, thình lình giáºt lấy cốc rượu bằng và ng, chẳng nhìn còn bao nhiêu nÆ°á»›c bên trong, ngá»a cổ nốc cạn, nhìn không chá»›p mắt sang bên nà y.
Thấy cá đã cắn câu DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cÅ©ng đắc ý nâng chén khẽ gáºt đầu.
Lục Nhi liá»n duyên dáng đứng dáºy, Ä‘i ra song cá»a, chiếc miệng nhá» hÆ¡i cong lên, lại lần nữa âm thanh nhÆ° cùng lúc hà ng trăm con chim diá»…n sÆ°á»›ng vang lên…
Lần nà y VÆ°Æ¡ng Long nhìn kỹ rồi, không ngá» là dùng miệng thay tiêu, váºy mà âm thanh chẳng những không há» thua kém, lại tạo ra sá»±c đắc biệt khác thÆ°á»ng nhÆ° váºy.
Nhìn má»™t kỳ cảnh nhÆ° váºy, vồ tay hô cao:
- Tuyệt diệu! Äúng là thần kỹ.
Tức thì trong đầu y láºp tức nà y y định thu nạp, phải biết rằng tiểu cô nÆ°Æ¡ng nà y chẳng nhÆ°ng mặt nhÆ° hoa Ä‘Ã o kiá»u mỹ cá»±c Ä‘iểm, cà ng hiếm có hÆ¡n là kỹ thuáºt dùng miệng cÆ¡ hồ nhÆ° có ma thuáºt, có thể nói tà i mạo song toà n. Ngoà i ra VÆ°Æ¡ng Long còn có tâm tÆ° khác, giáo phải của y chẳng phải thiện giải thần giả quỳ lá»a gạt hÆ°Æ¡ng dân, dù thủ pháp vô và n nhÆ°ng đạo cụ chủ yếu vẫn là dùng miệng, nếu thu nạp được cô nÆ°Æ¡ng nà y, cà ng chẳng phải gia tăng thá»±c lá»±c giáo phái, địa vị y ngà y cà ng bay cao?
Lục Nhi nghe thấy đối tượng bị mình dùng mỹ nhân kế ra sức phối hợp nhÆ° thế, đôi mắt đẹp liếc qua DÆ°Æ¡ng Thiên Sở ánh lên má»™t tia giảo hoạt. NgÆ°á»i uyển chuyển quay Ä‘i, vừa đối diện vá»›i VÆ°Æ¡ng Long đã thanh bằng ánh mắt long lanh nhÆ° biết nói, khẽ nhún mình mỉm nhoẻn miệng cÆ°á»i thay lá»i Ä‘a tạ, rôi ôm Ä‘Ã n nhÆ° muốn rá»i Ä‘i.
VÆ°Æ¡ng Long vừa thấy vá»™i rối rÃt gá»i:
- Cô nÆ°Æ¡ng, xin hãy cháºm đã.
VÆ°Æ¡ng Long tháºt là gấp tá»›i mức háºn không thể nhảy thẳng sang đối diện há»™i kiến vá»›i mỹ nhân ngay láºp tức, chẳng chá» Ä‘i lòng vòng xuống lâu, kêu ngay gia nhân bắc thang trèo xuống, sau đó dẫn mấy tên đại hán thân thể tráng kiệt chạy sang phÃa tá»u lâu bên nà y.
TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© vá»— tay:
- Con ong máºt đã bị tiểu thÆ° dẫn dụ tá»›i rồi.
Lục Nhi cÆ°á»i nói:
- NgÆ°Æ¡i nên tránh ra xa xa nha, con ong nà y lá»›n lắm đó cẩn tháºn lại giống nhÆ° lần trÆ°á»›c đó, chẳng những há»ng chuyện mà không khéo ta còn phải Ä‘i dá»n xác cho ngÆ°Æ¡i đó.
TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© thấy bá»™ dạng kiá»u mị nừa há»n giáºn nữa vui mừng của nà ng mà lòng ngứa râm ran:
- Không biết thuá»™c hạ có diá»…m phúc gì mà được tiểu thÆ° Ä‘i nhặt xác cho váºy đây.
Lục Nhi đảo mắt:
- Bình thÆ°á»ng ta thấy chó nà y, mèo nà y bị xe kẹt chết bên Ä‘Æ°á»ng cÅ©ng hảo tâm mai táng cho chúng, xác ngÆ°Æ¡i lá»›n hÆ¡n má»™t chút, à i ta không đủ sức Ä‘Ã o hố, chỉ đắp đất lên thôi ngÆ°Æ¡i đừng trách nha.
TrÆ°á»›c kia TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© vì Tống Vân Nhi mà trèo cây hái hoa tá»›i gẫy cả chân, giá» quay sang xun xoe vá»›i Lục Nhi, tuy cô nà ng má»™t lòng hÆ°á»›ng tá»›i DÆ°Æ¡ng Thiên Sở vẫn không khá»i có chút ghen tị, chun mÅ©i nói:
- Tiểu hô ly, mới bằng đó tuổi đã biết quyến rũ nam nhân rồi.
Lục Nhi cÅ©ng chẳng vừa, che miệng cÆ°á»i:
- Äa ta tẩu tẩu khen tặng.
Tống Vân Nhi thẹn vô cùng, chạy lại giÆ¡ tay là m thế định đánh Lục Nhi, hai cô gái Ä‘uổi nhau quanh phòng cÆ°á»i đùa huyên nà o.
Nhìn hai cô gái trêu đùa, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cÅ©ng cao hứng, rất thÃch hưởng thụ không khà đầy thân tình thế nà y. Hai cô gái trÆ°á»›c mắt vốn cùng hăn chẳng chút máu mủ ruá»™t già gì, nhÆ°ng trong đó má»™t hắn coi nhÆ° thân muá»™i, còn má»™t tÆ°Æ¡ng lai không gì thay đổi sẽ trở thà nh thê tá» của hắn, là m trong lòng má»™t ngÆ°á»i má»™t lần mất hết tất cả lúc nà y len đầy dòng hÆ¡i ấm áp tình thân, Ä‘iá»u hắn coi trá»ng nhất.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở vừa nhìn theo hai nà ng, vừa há»i VÅ© Kình:
- Äạo trưởng cần bao nhiêu thá»i gian.
VÅ© KÃnh cÅ©ng má»™t thân y phục gia nhân đứng sau hầu hạ, thÆ°a:
- Äại nhân, nhiá»u nhất chỉ cần hai khắc thá»i gian là đủ rồi.
Bấy giỠthấp thoáng nghe tiếng bước chân gấp gáp từ cầu thang vang lên, Dương Thiên Sở ho khẽ một tiếng:
- Con mồi tá»›i rồi, má»i ngÆ°á»i vá» chá»— nà o.
Tống Vân Nhi vá»™i chạy lại ngồi bên hắn, Lục Nhi cÅ©ng nhanh nhẹn ngồi ôm Ä‘Ã n ngồi đối diện, còn không quên cho nhau má»—i ngÆ°á»i má»™t cái mặt quá»·.
Äám ngÆ°á»i VÆ°Æ¡ng Long lúc nà y rầm rầm Ä‘i lên, vừa nhìn thấy DÆ°Æ¡ng Thiên Sở liá»n chắp tay cÆ°á»i lá»›n:
- Vị công tỠđây khà độ bất phà m, không biết quý tÃnh đại danh là gì? Hẳn không phải ngÆ°á»i phÆ°Æ¡ng nam.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở hÆ¡i ngạc nhiên, ngÆ°á»i thá»i xÆ°a giá»i tháºt đây là lần thứ hai hắn bị ngÆ°á»i ta vừa nhìn má»™t cái biết ngay không phải ngÆ°á»i phÆ°Æ¡ng nam rồi, không biết có gì khác biệt, lần sau nếu muốn giải trang phải chú ý kỹ má»›i được.
Lòng nghÄ© váºy nhÆ°ng vẫn không cháºm trá»… chút nà o đứng dáºy chắp tay hoà n lá»…:
- Tiểu đệ há» Thiên, Ä‘Æ¡n danh chỉ có má»™t chứ Sở, là ngÆ°á»i kinh thà nh. Cứu ngưỡng đại danh VÆ°Æ¡ng đại gia, nghe nói hôm nay phố Hoa lá»—i có ‘Tháºp nhị cẩm bình’, tiểu đệ liá»n dẫn ngÆ°á»i nhà cùng tá»›i quan thưởng, nhất thá»i nổi hứng cÅ©ng bảo nà ng tấu má»™t khúc trợ hứng, nếu là m quấy nhiá»…u hứng thú của VÆ°Æ¡ng đại gia, còn mong đừng trách.
Vương Long vừa nói chuyện với hắn, đôi mắt gian tà đảo loạn hết hà i bên đằng sau, nghe Dương Thiên Sở giới thiệu ngẩn ra: hỠThiên ở kinh thà nh?
Hắn dò xét cách ăn mặt Ä‘Æ¡n giản mà bất tục, lại thêm thÆ° đồng, nữ nhân Ä‘i theo ngÆ°á»i nà o ngÆ°á»i nấy dúng mạo hÆ¡n ngÆ°á»i, Ä‘á»™ng dung há»i:
- Không biết Thiên Tế Uyển viên ngoại ở kinh thà nh công tỠcó biết không?
Kinh thà nh Thiên Tế Uyển được coi là đại tà i chủ ở phương bắc, trước khi đến đây Dương Thiên Sở đã nghe truyện Vương Long có lần muốn đánh tiếng so tà i phú với ông ta, vừa khéo hỠcủa ông ta lại trùng với tên đệm của hắn nên mạo danh luôn, nghiêm túc nói:
- Äó là tiểu đệ của bá phụ, VÆ°Æ¡ng viên ngoại quen biết bá phụ của tiểu đệ sao?
VÆ°Æ¡ng Long cÆ°á»i ha hả:
- Không quen, không quen, chỉ là cũng ngưỡng mộ đại danh Thiên lão gia mà thôi.
Äã là con cháu của đại tà i phú phÆ°Æ¡ng bắc, váºy thì không tiện cÆ°á»›p ngÆ°á»i rồi, VÆ°Æ¡ng Long Ä‘Æ°a mắt nhìn Lục Nhi cáºn tháºn, lại nhìn Vân Nhi. Cô gái nà y tuy tuổi nhá», nhÆ°ng mặt hoa da phấn, dáng vẻ tÆ°Æ¡i tỉnh khá»e khoắn khác xa tiểu thÆ° yểu Ä‘iệu rất đáng Ä‘á»™ng lòng, cẩn tháºn há»i há»i:
- Không biết hai vị cô nương xinh đẹp nà y là …
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở không giá»›i thiệu thân pháºn hai nà ng, cố tình ỡm á» chỉ tay:
- Các nà ng tiên là Thiên Lục Nhi và Thiên Vân Nhi.
- Thiên công tá», thế gia kinh thà nh quả nhiên bất phà m, ngay cả tiểu tỳ trong nhà cÅ©ng chất lượng nhÆ° váºy, ái thiếp trong VÆ°Æ¡ng phủ của ta cÅ©ng kém xa lắm.
VÆ°Æ¡ng Long cÆ°á»i hăng hắc:
- Công tá» tá»›i phÆ°Æ¡ng nam là m ăn phải không? VÆ°Æ¡ng má»— là ngÆ°á»i sảng khoái, muốn thÆ°Æ¡ng lượng vá»›i công tá», hay là đem đôi ngÆ°á»i ngá»c nà y chuyển nhượng cho ta, thế nà o? VÆ°Æ¡ng má»— nguyện lấy ngà n và ng ra đổi, hÆ¡n nữa từ nam tá»›i bắc các loại hà nh ng hiệp Ä‘á»u có chút liên quan tá»›i VÆ°Æ¡ng má»—, sau nà y có Ä‘iá»u gì cần tá»›i, công tá» cứ việc mở miệng, ta đảm bảo công tá» thuáºn buồm xuôi gió, là m ăn hÆ°ng thịnh, trở thà nh ngÆ°á»i nổi báºt nhất trong đám con cháu Thiên lão thái gia. Ha ha ha..
Thá»i đó đứng nói tỳ nữ gia phó, cho dù là thiếp that, cÅ©ng có thể Ä‘em thà nh hà ng hóa tùy ý trao Ä‘á»i mua bán, đám con cháu phú hà o thế gia chỉ có tại má»›i được trá»ng dụng trong gia tá»™c. VÆ°Æ¡ng Long thầm nhủ mình ra giá rá»™ng rãi lại hứa hẹn nhÆ° thế, hẳn vị công tá» nà y sẽ vui vẻ chấp nháºn, cho nên nói xong ung dung vuốt râu, hÃp mắt nhìn hai cô gái, thái Ä‘á»™ đã coi nhÆ° thà nh nô bá»™c trong nhà rồi.
Không ngá» Tống Vân Nhi cÅ©ng bị cuốn và o cuá»™c chÆ¡i nà y, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở kÃn đáo bấm nhẹ tay cô nà ng, ý bảo Tống Vân Nhi kiá»m chế.
Tống Vân Nhi tuy ngang ngược Ä‘Ã nh hanh nhÆ°ng cÅ©ng biết nặng nhẹ, chỉ cúi đầu che Ä‘i khuôn mặt tức giáºn.
Cái DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cần bây giá» là thá»i gian để VÅ© Kình thi triển tà pháp, tất nhiên không thể đáp ứng ngay, là m bá»™ dạng cao ngạo thế gia công tá», thản nhiên nói:
- Äa tạ mỹ ý của VÆ°Æ¡ng huynh. Thiên gia cần tiên còn khó sao? NhÆ°ng tìm được má»™t ngÆ°á»i hợp ý chăm lo việc ăn ở, giải trà không dá»… dà ng gì, nếu Thiên má»— vì tiá»n tà i chuyển nhượng, chẳng phải là m ngÆ°á»i ta chê cÆ°á»i? Vá» phần là m ăn thì…
Hắn là m ra vẻ kẻ sặc mùi tiá»n:
- Thiên hạ rá»™ng lá»›n, Ä‘á»u vị lợi mà tá»›i, tiá»n là công đạo, có việc buôn bán nà o mà không thể là m được.
Hai tên bảo kê to như trâu mộng đằng sau lưng Vương Long nhương mà y, bước ngay tới, Dương Thiên Sở hoảng hốt lùi lại, tái mặt kêu:
- Các… các ngươi muốn là m gì? Tô Châu huyện lệnh cùng Thiên gia chúng ta có quan hệ không nhỠđâu đấy.
VÆ°Æ¡ng Long ngăn cản hai tên bảo kê, lÆ°u luyến nhìn Lục Nhi và Vân Nhi, đôi tỳ nữ nà y mặt mà y nhÆ° tranh vẽ, đặc biệt tỳ nữ tên Thiên Lục Nhi kia cà ng có kỹ nghệ hiếm có trên Ä‘á»i, nếu có thể mang vẻ sau nà y lợi Ãch vá»›i mình sẽ rất lá»›n. Lại còn cả thÆ° đồng nà y phong thần ngá»c lãng, thân thể khá»e mạnh mà không há» thô ráp, vừa văn nhã thÆ° sinh là vừa vẻ con nhà võ, nếu có thể Ä‘Æ°a lên giÆ°á»ng là m bạn, không biết tÆ° vị tiêu hồn thế nà o.
VÆ°Æ¡ng Long hết nhìn hai cô gái lại nhìn TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ©, chỉ cà m thấy Ä‘an Ä‘iá»n nóng lên, cổ há»ng khô khốc. Äắn Ä‘o hồi lâu má»›i hạ quyết tâm: mỹ nữ còn dá»… tìm, chứ thÆ° đồng tuấn tú thế nà y biết bao giá» má»›i gặp được, thôi thì bá» hai tiểu nha đầu kia váºy.
Hắn nhìn DÆ°Æ¡ng Thiên Sở có chút sợ hãi, cÆ°á»i lá»›n nói:
- Thiên công tỠchớ sợ, hai tên gia nhân nà y là kẻ thô lỗ, không hiểu quy củ.
Y quát hai tên bảo kê:
- Xéo qua một bên cho ta.
Quay mặt qua, mặt lại cÆ°á»i tÆ°Æ¡i rói:
- Nếu công tá» lÆ°u luyến hai vị mỹ tỳ nhÆ° thế thì quân tá» cÅ©ng không Ä‘oạt thứ ngÆ°á»i khác yêu thÃch, hai tiểu nha hoà n nà y VÆ°Æ¡ng má»— không nhắc tá»›i nữa. NhÆ°ng…
Y Ä‘Æ°a ánh mắt dâm tà quét lên ngÆ°á»i TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© từ trên xuống dÆ°á»›i:
- Thiên công tá» nếu đã yêu quý hai vị mỹ tỳ nà y nhÆ° váºy, hẳn là không Æ°a nam phong. VÆ°Æ¡ng má»— không đổi Ä‘iá»u kiện, nhÆ°ng Ä‘em tiểu thÆ° đồng chuyển lại cho tại hạ được chăng?
Nam phong? DÆ°Æ¡ng Thiên Sở ngẩn cả ra mất má»™t lúc sau má»›i tình ngá»™ quay đầu lại nhìn TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ©, chỉ thấy y mặt Ä‘á» nhÆ° máu, hai cô gái thì chụm đầu và o nhau cÆ°á»i chảy cả nÆ°á»›c mắt. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở khóc cÆ°á»i không nổi nhất thá»i không biết nên thế nà o.
Nguyên bản kế hoạch của hắn là kéo dà i thá»i gian thÆ°Æ¡ng lượng cho VÅ© Kình là m việc, tá»›i khi chắc chắn xác nháºn được VÆ°Æ¡ng Long là ngÆ°á»i ta giáo, thì dứt khoát cá»± tuyệt, đợi tá»›i khi VÆ°Æ¡ng Long giá» trò vô lại cưỡng ép nhÆ° bao lần trÆ°á»›c thì bá»™c lá»™ thân pháºn, lấy cá»› y cưỡng ép gia quyến đỠđốc bắt tá»™i, tra xét phủ đệ của y. Tìm được chứng cứ ngay thì tốt, không có thì chỉ cần bám sát y cÅ©ng không lo để tà giáo trốn thoát, y sai trÆ°á»›c cÅ©ng không thể cổ Ä‘á»™ng quan lại liên quan có cá»› tham tấu hắn, nà o ngá»â€¦
|
Äã có 10 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu DÆ°Æ¡ng
|
|
07-06-2010, 02:30 PM
|
|
Tiểu Thị Gia Tá»™c Trưởng Lão Liệt DÆ°Æ¡ng gia đại công tá» Trá»ng sắc khinh bạn
|
|
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: Quang.binh
Bà i gởi: 3,096
Thá»i gian online: 3 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 777
Thanked 66,632 Times in 2,361 Posts
|
|
[Nạp Thiếp Ký] Bách Äiểu Triá»u Phụng - Phần II
Chương 143: Bóng ma Bạch Liên giáo
Nguyên tác: Má»™c Dáºt
Xà o nấu: chimcanhcut
Nguồn : http://www.******.vn
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở vốn là kẻ giá»i ứng biến hÆ¡n là bà y mÆ°u định kế, thế nhÆ°ng chuyện ngoắt ngéo thế nà o biến thà nh thế nà y, cÅ©ng là m hắn chẳng biết tiếp tục ra sao.
Nếu cứ theo nguyên bản cÅ© từ chối kéo dà i thá»i gian, sau đó cả hai thÆ°Æ¡ng lượng ‘mua bán’ má»™t nam nhân Æ°? Dù biết chỉ giả vá», nhÆ°ng trò cÆ°á»i Ä‘iên khùng nà y hắn diá»…n không nổi, đến cuối hắn còn phải kiên quyết cá»± tuyệt VÆ°Æ¡ng Long, dấn đến cảnh hai nam nhân vì tranh má»™t nam nhân khác nảy ra xung Ä‘á»™t nữa chứ.
Vừa ngẩng đầu lên thì bắt gặp ngay ánh mắt ‘lẳng lơ’ của VÆ°Æ¡ng Long, dù biết mÆ°á»i mÆ°á»i y chẳng nhằm và o mình, nhÆ°ng da gà da cóc vẫn cứ nổi hết cả lên, chẳng còn tinh thần nghÄ© ra ná»a phần chủ ý.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nuốt nÆ°á»›c bá»t đánh á»±c, quay đầu lại nhìn VÅ© Kinh, thấy y đừng im lìm, mắt nhìn thẳng, miệng liên tục rì rầm, tay gõ nhịp theo nhịp Ä‘iá»u Ä‘á»u đặn nà o đó.
VÅ© Kình hết sức táºp trung nên không để ý tá»›i DÆ°Æ¡ng Thiên Sở.
VÆ°Æ¡ng Long thì lại hiểu lầm, ngá» vá»±c há»i:
- Thế nà o? Thiên công tỠkhông chịu nể mặt hay sao? Chẳng lẽ…
Mẹ Æ¡i, đừng nói cái tên hai hệ nà y tưởng mình cÅ©ng giống hắn đấy nhé, giá» còn không mau quyết định thì toi mất. Thôi thì Ä‘Æ°á»ng sinh tá» hồn ai nấy giữ, tiểu tá» ta trả lÆ°Æ¡ng cho ngÆ°Æ¡i thì ngÆ°á»i thay ta gánh nạn thôi, lần nà y không thể nói tá»›i nghÄ©a khà huynh đệ được nữa rồi.
Tháºt ra DÆ°Æ¡ng Thiên Sở quá lo, thá»i đó cái nhìn xã há»™i đối vá»›i chuyện nam phong, nhất là xã há»™i thượng lÆ°u còn thoáng hÆ¡n cả thá»i đại của hắn nữa. NhÆ°ng DÆ°Æ¡ng Thiên Sở không phải ngÆ°á»i tầng lá»›p đó, đây cÅ©ng chẳng phải chuyện hắn hứng thú tìm hiểu, nên không biết gì hết.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cố cÆ°á»i tháºt tá»± nhiên:
- Ha ha, VÆ°Æ¡ng đại gia nói đùa rồi, chỉ là tên thÆ° đồng nà y cÅ©ng theo tiểu đệ và i năm, kể ra cÅ©ng táºn lá»±c, lại hiểu sở tình tình của tiểu đệ, nhất thá»i không nỡ mà thôi. Có Ä‘iá»u VÆ°Æ¡ng huynh hẳn cÅ©ng biết, chuyện nà y hai bên tình nguyện má»›i đẹp, thà nh bại thế nà o phải xem cả đôi bên , tiểu đệ giá» xin đứng ngoà i thôi.
VÆ°Æ¡ng Long tức thì sáng mắt, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nói thế dữ thể diện của thế gia công tá» thôi, chứ là m gì tá»›i lúc hạng tỳ bá»™c quyá»n lên tiếng, nhÆ°ng thầm nghÄ© hắn nói cÅ©ng phải, tên tiểu đồng tuấn tú thế nà y, không là m y cam tâm tình nguyện Ä‘i theo tháºt mất hết ý nghÄ©a.
Dạng ngÆ°á»i là m ăn nhÆ° VÆ°Æ¡ng Long, khi muốn lấy lòng ngÆ°á»i khác thì nghÄ© tá»›i Ä‘iá»u gì, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên dùng tà i lá»™c dụ dá»— rồi. VÆ°Æ¡ng Long không ngần ngại tháo ngay chiếc ngá»c bá»™i tùy thân quý giá, định Ä‘em nó tặng cho TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© là m quà ‘định tình’, liá»n ‘quyến rũ’ nhìn TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ©, giá»ng trở nên ngá»t ngà o:
- Tiểu huynh đệ!
TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© run bắn ngÆ°á»i, y lúc nà y chuyển từ giáºn dữ sang hoảng sợ rồi. NhÆ°ng việc hôm nay tầm quan trá»ng thế nà o y hiểu rất rõ, vừa rồi lá»i DÆ°Æ¡ng Thiên Sở có ý gì y cÅ©ng biết, rõ rà ng ngầm bảo thà nh bại phụ thuá»™c hết cả y rồi, đánh cắn răng nói:
- Vương đại gia có gì chỉ dạy.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở lúc nà y chỉ muốn chạy tháºt nhanh, thấy VÆ°Æ¡ng Long đứng dáºy, có ý muốn Ä‘i sang bên nà y, chủ Ä‘á»™ng kéo cả Tống Vân Nhi ngồi tránh sang má»™t bên lánh nạn.
Lúc nà y VÆ°Æ¡ng Long đứng dáºy Ä‘i tá»›i, nụ cÆ°á»i vẫn hết sức ngá»t ngà o, má»—i bÆ°á»›c chân của y là m quả tim TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© giáºt thót lên má»™t cái.
VÆ°Æ¡ng Long tá»›i gần y cÅ©ng là đi tá»›i gần VÅ© Kình, Ä‘á»™t nhiên y nghe thấy xung quanh nhÆ° có âm thanh có tiên tấu Ä‘á»u Ä‘á»u vang lên.
Thịch, thịch, thịch má»™t nối sợ hãi mÆ¡ hồi không biết từ đâu bao phủ toà n thân y, VÆ°Æ¡ng Long dao dác nhìn quanh, thình lình phát hiện má»™t bóng Ä‘en tay cầm thanh Ä‘ao bén nhá»n, ánh mắt nhÆ° ác quỳ tá»a ra ánh sáng xanh rá»n rợn. Thich, thich, thịch từng tiếng bÆ°á»›c chân cháºm rãi chắc chắn tiến vá» phÃa y…
Y muôn mở miệng hô hoán đám gia nhân, nhÆ°ng không phát ra tiếng. VÆ°Æ¡ng Long muốn bá» chạy nhÆ°ng lúc nà y đám gia nhân Ä‘á»u đã vây lấy y, thêm nữa cÆ¡ thể lúc nà y không nghe Ä‘iá»u khiển của y nữa, tay chân nhÅ©n ra, là m VÆ°Æ¡ng Long cà ng thêm kinh hoảng.
Bóng Ä‘en kia đã tá»›i gần, không nói không rằng, chiếc Ä‘ao vô cảm vung lên, “xoẹtâ€, ánh chá»›p xanh lạnh lùng lia qua cổ y…
Vương Long đầu óc quay cuồng rồi hoà n toà n chìm và o trong bóng tối.
Tiếng Ä‘á»™ng đó nhÆ° tiếng tá» thân đòi mạng VÆ°Æ¡ng Long, trái lại vá»›i TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© đó nhÆ° tiếng chuông cứu mạng, bởi đó là ám hiệu phát ra từ VÅ© Kình.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở thở phà o, nhìn đám gia nhân đỡ VÆ°Æ¡ng Long ngồi xuống chiếc bà n gần đó, kẻ thì vá»™i vã chạy Ä‘i gá»i lang trung, mừng rỡ nhá» giá»ng há»i VÅ© Kình:
- Y ngất rồi, váºy y chÃnh là ngÆ°á»i của tà giáo?
VÅ© Kình lúc nà y không giữ vẻ bình thản đạo gia, ánh mắt y long lên, trả lá»i cá»™c lốc:
- Phải!
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở lè lưỡi, ánh mắt của y là m hắn nhá»› lại Tả Giai Âm, thầm nhủ, đám tà giáo cá»±c Ä‘oan, ngÆ°á»i dân lÆ°Æ¡ng thiện là m công lấy tiá»n nhÆ° ta không nên dây và o thì hÆ¡n.
Bên kia Vương Long chỉ ngất đi một giây lát, nhanh chóng tỉnh lại, dương như y không hỠnhớ gì chuyện vừa rồi, quát tháo đám gia nhân lui ra.
VÆ°Æ¡ng Long Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c mặt TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ©, ngá»c bá»™i vẫn cầm ở tay, cÆ°á»i nói:
- Tiểu huynh đệ, ta có váºt nà y ..
Y còn chÆ°a dứt lá»i bên cạnh có ngÆ°á»i tức thì quát lên:
- To gan lá»›n máºt, giữa ban ngà y ban mặt dám công nhiên câu dẫn, cưỡng ép nữ quyến đỠđốc đại nhân, mau bắt y.
Phát hiện ra đã tìm đúng ngÆ°á»i, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cÅ©ng chẳng hứng thú chÆ¡i đùa vá»›i ngÆ°á»i nhÆ° y nữa, hắn chỉ muốn kết thúc chuyện nà y cho xong thôi. Cẩm Y vệ muốn bắt ngÆ°á»i, sợ gì không kiếm ra cá»›, liá»n ra dấu ngÆ°á»i hà nh Ä‘á»™ng theo kế hoạch ban đầu.
Thạch Thu Giản đóng giả tÆ°u khách láºp tức nhÆ° linh miêu lÆ°á»›t tá»›i trÆ°á»›c mặt VÆ°Æ¡ng Long. VÆ°Æ¡ng Long kinh hãi vung tay ra, nhÆ°ng Thạch Thu Giản bắt được cổ tay y, bẻ ngoặt ra đằng sau. Nhanh nhÆ° chá»›p tung cÆ°á»›c đá và o khuá»·u chân y, VÆ°Æ¡ng Long láºp tức “thịch†má»™t tiếng quỳ ngay xuống đất.
Ký thực với một thân võ nghệ của Vương Long cũng đủ sức chống đỡ mấy chiêu với Thạch Thu Giản, chỉ là không kịp phòng bị mới bị chế trụ nhanh như thế, cánh tay bị không chế, trừ phi ngoan tâm tự là m gẫy tay, nếu không đừng mơ có thể phản kháng lại.
Mấy tên gia nhân lực lưỡng quát lớn vừa muốn xông tới, trước mặt một đại hán như tòa thiết tháp, bộ dạng như Trương Phi tái thế chắn trước mặt, quát lớn:
- Không biết sống chết, còn không mau quỳ hết xuống cho ta.
Lục Nhi thừa cÆ¡ ghé lại gần TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ©, từ chân mà y đôi mắt Ä‘á»u chứa đầy ý cÆ°á»i, che miệng thì thầm:
- Mất mặt chết Ä‘i được, ngÆ°á»i ta cố công trang Ä‘iểm, lại còn phà hết tâm tÆ° thể hiện tuyệt nghệ, lại chẳng bằng ngÆ°Æ¡i thanh y tiểu mạo lại là m y Ä‘iên đảo. Hi hi, VÆ°Æ¡ng gia là nhà già u hà ng đầu Tô Châu đó, theo y ngÆ°Æ¡i không cần là m việc nguy hiểm nà y kiếm tiá»n nữa, lại có hÆ¡n chục mỹ nhân xinh đẹp cùng là m ‘tá»· muá»™i’ bầu bạn. Nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i muốn gả Ä‘i, ta nói vá»›i đại ca má»™t tiếng, đảm bảo ngÆ°Æ¡i được toại nguyện láºp tức.
TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© luôn tá»± cho mình là nam tá» hiên ngang uy vÅ©, là đối tượng má»™ng mÆ¡ của nữ nhân, giá» ngay trÆ°á»›c mặt cô gái y yêu thÃch nhất, lại bị VÆ°Æ¡ng Long “dâm đãng†ngắm nghÄ©a, lại trÆ°á»›c bao nhiêu ngÆ°á»i muốn y là m luyến đồng, trong lòng phẫn háºn tá»›i cá»±c Ä‘iểm, thiếu chút nữa mất kiếm soát lao và o cho y má»™t tráºn.
NhÆ°ng lúc nà y nghe Lục Nhi trêu ghẹo thú vị nhÆ° váºy, y nghe chỉ thấy buồn cÆ°á»i, má»™t bụng há»a khà tiêu Ä‘i gần hết.
Không biết có phải vừa bị hoà n cảnh vừa rồi kÃch thÃch không, TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© lấy hết dÅ©ng khÃ, lá»›n gan thổ lá»™:
- Cho dù có hà ng trăm mỹ nhân thuá»™c hạ cÅ©ng không cần, thà nguyện có thể cả Ä‘á»i là m há»™ vệ DÆ°Æ¡ng gia, chỉ mong nhìn thấy má»™t nụ cÆ°á»i của tiểu thÆ° cÅ©ng đủ rồi.
Lục Nhi tròn mắt, chỉ luáºn thân pháºn nà ng Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là độc nhất muá»™i muá»™i của đỠđốc đại nhân, còn TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© chỉ là tên há»™ vệ nho nhoi, tôn thi thân pháºn quá khác biệt, nà ng tuyệt chẳng có mảy may nghÄ© tá»›i quan hệ nà o khác giữa hai bên, không ngá» y dám thá»™ lá»™ ái má»™ vá»›i mình. Nên lần đầu tiên rÆ¡i và o thế kém, tức tối co chân đá cho y che sá»± bối rối:
- Dám đẹp hơn ta, ta đá chết ngươi.
PhÃa ban công đối diện, mÆ°á»i hai mỹ nữ Ä‘ang ngong ngóng nhìn sang bên nà y, chá» VÆ°Æ¡ng Long Ä‘em vá» thêm má»™t ‘tỳ muá»™i ‘ xinh đẹp nữa, tuy không nghe thấy hai bên nói chuyện gì, nhÆ°ng nhìn rõ hết tháy, thấy VÆ°Æ¡ng Long Ä‘á»™t nhiên bị đánh ngã, mÆ°á»i hai cái miệng láºp tức thét lên lanh lảnh.
“Tháºp nhị cẩm bình†đồng thanh phát tiếng, tức thì nhÆ° bà i sÆ¡n đảo hải vang vá»ng cả con phố, đám nam nhân phÃa dÆ°á»›i nghe thấy há» hò hét ‘có cÆ°á»›p’, ‘mau bắt thổ phỉ’, nhÆ°ng không biết chuyện gì xảy ra, chỉ Ä‘oán hai bên so kè nhau phát sinh xung Ä‘á»™t. Má»™t số hiếu kỳ muốn xông lên lầu nhìn xem thế nà o, nhÆ°ng những ‘tá»u khách’ ở lầu má»™t nghe thấy Ä‘á»™ng tÄ©nh ở bên trên, biết kế hoạch đã phát Ä‘á»™ng, ai nấy Ä‘á»u láºp tức và o tÆ° thế lâm tráºn, tay kÃn đáo đặt lên vÅ© khÃ. Äao kiếm chÆ°a ra khá»i vá» nhÆ°ng sát khà đã ngáºp trá»i, mấy ngÆ°á»i vừa chạy và o tá»u lâu định xem náo láºp tức quay ngược trở lại tốc Ä‘á»™ còn nhanh hÆ¡n lúc và o mấy lần.
VÆ°Æ¡ng Long ngây cả ngÆ°á»i, lá»›n tiếng kêu:
- Ngà i… ngà i là đỠđốc đại nhân? Thảo dân là m sao biết ngà i tá»›i đây, vừa rồi đại nhân không nói thân pháºn hai nà ng, tiểu nhân chỉ nghÄ© là tỳ nữ, sao biết được, không thể trách thảo dân. Cùng lắm tiểu nhân bà y tiệc bồi tá»™i là được, ngà i lấy cá»› gì bắt tá»™i. Thảo dân không phục.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cÆ°á»i nhạt:
- Äó má»›i chỉ là tá»™i thứ nhất, nếu chỉ thế bản đốc cÅ©ng có thể bá» qua cho ngÆ°Æ¡i. NhÆ°ng cả gan mạo xÆ°ng vÆ°Æ¡ng gia, bản đốc có nên bắt ngÆ°Æ¡i không?
Vương Long ngạc nhiên:
- Thảo dân xưng Vương gia khi nà o?
Khóe miệng DÆ°Æ¡ng Thiên Sở khẽ nhếch lên thà nh nụ cÆ°á»i không tốt đẹp gì:
- Lục Nhi, muội nói đi.
- Vâng, đại ca.
Lục Nhi cÆ°á»i tÆ°Æ¡i nhÆ° hoa, cao giá»ng nói:
- Thiên công tá», thế gia kinh thà nh quả nhiên bất phà m, ngay cả tiểu tỳ trong nhà cÅ©ng chất lượng nhÆ° váºy, ái thiếp trong VÆ°Æ¡ng phủ của ta cÅ©ng kém xa lắm.
- Nếu là ngÆ°Æ¡i diá»…n kịch, cho dù đóng hoà ng đế chăng nữa, bản đốc cÅ©ng bá» qua, thế nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i phú hà o má»™t phÆ°Æ¡ng, không quan không chức, mà dám tá»± xÆ°ng VÆ°Æ¡ng phủ, rõ rà ng tâm địa bất chÃnh, mÆ°u đồ đại nghịch.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cÆ°á»i lạnh:
- NgÆ°á»i ta nói ăn no sinh dục vá»ng, bản đốc thấy VÆ°Æ¡ng viên ngoại có lẽ ôm dục vá»ng vá»›i quyá»n bÃnh rồi. Bản đốc được hoà ng thượng giao trá»ng trách giám sát quan trÆ°á»ng, dân tình. Tuy đây không nằm trong địa pháºn quản hạt của ta, nhÆ°ng má»™t khi đã thấy rồi, ta phải là m rõ, không thể phụ ân Ä‘iển của hoà ng thượng.
Thá»i xÆ°a có quy định khắt khe, nhÆ° chỉ quan lại má»›i được phép xây phủ và xÆ°ng là phủ đệ. Dân thÆ°á»ng chỉ được phép xÆ°ng trạch viện. Thá»±c chất khác biệt không nhiá»u, quan trá»ng nhất là số tầng lầu không phép cao quá đỉnh nha phủ, cổng cÅ©ng chỉ được phép là m kÃch cỡ nhất định, từ trang trà gạch ngói hoa văn có quy định phức tạp..
Và nhÆ° phủ đệ của DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cho dù cá»±c kỳ rá»™ng lá»›n, nhÆ°ng từ cổng, lầu gác chỉ trong phạm vi nhất định, nếu không có ngÆ°á»i tham tấu lên trên nhất định rắc rồi to.
VÆ°Æ¡ng Long há hốc mồm, vì y há» VÆ°Æ¡ng, nhà lại lá»›n nên ngÆ°á»i dân có thói quen gá»i là VÆ°Æ¡ng phủ. Nên y quen mồm gá»i nhÆ° váºy, bình thÆ°á»ng dù nói chuyện quan lại, nói thế chẳng ai hoạch há»e gì. Không ngá» lúc nà y bị DÆ°Æ¡ng Thiên Sở dùng đó là m cá»› bắt y, khóe mắt trợn nhÆ° muốn toét ra, gà o lá»›n:
- Ta và ngÆ°Æ¡i không thù không oán, vì sao gà i bẫy hại ta? Hừ hừ, lá»i ta nói có ai là m chứng? Gia nhân của ngÆ°Æ¡i sao? Ha ha ha…
Tiếng cÆ°á»i VÆ°Æ¡ng Long chÆ°a dứt, trong tá»u lâu láºp tức bảy tam ngÆ°á»i đứng lên, nam có, nữ có, già có, trẻ cá», đổng thanh nói:
- Chúng tôi có thể là m chứng.
….
Những ngÆ°á»i đứng ra là m chứng Ä‘á»u là ngÆ°á»i bà n địa, thá»±c chân đó là thám tá» ngầm của Cẩm Y vệ đã được DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cùng Hồ Thiếu Phong Ä‘iá»u tá»›i trÆ°á»›c đó.
VÆ°Æ¡ng Long bị trói gô lại, dây trói là gân trâu được ngâm nÆ°á»›c, chắc dai vô cùng, chỉ khẽ dùng sức là có thể xé y phục thÃt chặt và o da thịt. VÆ°Æ¡ng Long trÆ¡ mắt nhìn vị đại công tá» kinh thà nh lắc mình má»™t cái hóa thân thà nh đỠđốc Cẩm Y vệ, đúng là khóc không ra nổi nÆ°á»›c mắt.
Má»™t lúc sau tri phủ hay tin láºt Ä‘áºt chạy đến cùng Hồ Thiếu Phong, vị tri phủ dÄ© nhiên ăn của đút của VÆ°Æ¡ng Long không Ãt, nhÆ°ng y ngà n ngà n vạn vạn lần không muốn đắc tá»™i vá»›i Cẩm Y vệ hung danh lừng lấy.
Y chỉ nghÄ© hẳn Cẩm Y vệ ngang tà ng thà nh quen, VÆ°Æ¡ng Long là tà i chủ má»™t vùng, coi trá»i bằng vung, lại không biết thân pháºn thá»±c của DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nên phát sinh xung Ä‘á»™t, Ä‘ang tÃnh Ä‘Æ°a VÆ°Æ¡ng Long tạm giam và o ngục sau đó váºn Ä‘á»™ng quan hệ là m yên vụ nà y, không ngá» vừa tá»›i nÆ¡i thì có hai cha con đến trÆ°á»›c tá»u lâu khóc lóc Ä‘am Ä‘Æ¡n VÆ°Æ¡ng Long cưỡng ép dân nữ nhà là nh, chÆ¡i bá»i chán chê khi nà ng có tuổi Ä‘ang tâm vứt bá». ÄỠđốc đại nhân ná»™ khà xung thiên yêu cầu tri phủ phải xét xá» tại chá»—.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên hai ngÆ°á»i đó cÅ©ng được ngÆ°á»i Cẩm Y vệ chuẩn bị trÆ°á»›c rồi, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở chỉ muốn lấy cái cá»› tra xét nhà VÆ°Æ¡ng Long mà thôi. Hai cha con nhà ná» kêu khóc thảm thưởng, kể ra nà o bị VÆ°Æ¡ng Long bắt gặp thế nà o, cưỡng bức ra sao, chá»i VÆ°Æ¡ng Long thà nh tên mặt ngÆ°á»i dạ thú, lại nói trong nhà y còn có dân nữ bị bắt cóc, xin thanh thiên đại lão gia tra rõ trả lại oan ức.
Tri phủ đại nhân dù biết trong truyện nà y có Ä‘iá»u lắt léo, nhÆ°ng nhân chứng váºt chứng đủ cả, chỉ Ä‘Ã nh phán:
- VÆ°Æ¡ng Long, bản quan tiếp cáo trạng, có đủ nhân chứng váºt chứng, phải tra tá»›i cùng. Giá» ta sẽ cho ngÆ°á»i dẫn nhân chứng tá»›i nhà của ngÆ°Æ¡i tra xét, nếu không có bằng cứ sẽ trả lại trong sạch cho ngÆ°á»i, cùng trị tá»™i vu cáo của bá»n chúng.
VÆ°Æ¡ng Long còn nói gì được nữa, chỉ còn biết im lặng nháºn lệnh.
Y không phải là kẻ ngốc, sao không nhìn ra Dương Thiên Sở rõ rà ng kiếm cớ tra xét nhà của y mà thôi.
Triệu bán tiên bị bắt, dù thông báo bên ngoà i là do y phạm tá»™i giết ngÆ°á»i, nhÆ°ng giáo phái của y ngÆ°á»i khắp thiên hạ sao không biết thá»±c chất Triệu bán tiên đã bị bà máºt Ä‘Æ°a Ä‘i, còn ngÆ°á»i bắt y là DÆ°Æ¡ng Thiên Sở. Trong nhà của y dù và ng chất thà nh núi, mỹ nữ nhÆ° mây y cÅ©ng không sợ DÆ°Æ¡ng Thiên Sở mượn cá»› tra xét là m báºy, duy chỉ có tế Ä‘Ã n thiết láºp trong mất thất ở háºu trạch, nếu bị tra ra, đó là tá»™i mÆ°u phản đại nghÃch.
Thấy VÆ°Æ¡ng Long đã nhắm mắt không đáp, bá»™ dạng phó mặc số trá»i, Ä‘i tá»›i bên cạnh Hồ Thiếu Phong, khẽ nói nhá» vá»›i y:
- Ta chỉ là m tới đây thôi, tiếp theo thế nà o trông cả và o ông đó.
Việc khó nhất DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cÅ©ng là m rồi, dù tra không ra được gì, sau nà y VÆ°Æ¡ng Long có cá»› ăn trả, đối tượng là DÆ°Æ¡ng Thiên Sở không liên quan tá»›i y, còn nếu tra xét được bằng cá»›, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở rõ rà ng đã nói thế là đem hết công lao nhÆ°á»ng cho y. Quan phầm y còn hÆ¡n cả DÆ°Æ¡ng Thiên Sở ( lần trÆ°á»›c DÆ°Æ¡ng Thiên Sở bị giáng má»™t cấp), chức tÆ°á»›c tuy kém hÆ¡n nhÆ°ng lại chẳng thuá»™c quyá»n quản hạt hắn vốn chẳng cần phải nghe lá»i hắn là m gì, nhÆ°ng lúc nà y y chỉ luôn miệng vâng dạ không thôi, chẳng khác gì cấp dÆ°á»›i nháºn lệnh bên trên.
Dương Thiên Sở nói là là m, ngay trong ngà y hôm đó y dẫn đoà n nữ nhân trở vỠHà ng Châu, tỠý đặt thân ngoà i cuộc, để Hồ Thiếu Phong cà ng yên tâm là m việc.
Hai ngà y sau, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nháºn được tin, đã tìm thấy Ä‘iện thá» bà máºt trong nhà VÆ°Æ¡ng Long, xác định được đó là tế Ä‘iện của Di lặc giáo, là má»™t trong tà giáo bị triá»u đình truy lùng gắt gao mấy chục năm qua.
Qua lá»i Tả Giai Âm thì Di Lặc giáo cÅ©ng là má»™t nhánh khác của Bạch Liên giáo.
Hết Hồng Anh há»™i, lại tá»›i Di Lặc giáo, dù chÆ°a thấy chút liên quan nà o của Bạch Liên giáo, nhÆ°ng hắn biết bóng ma tà giáo hùng mạnh nhất lịch sỠđã lởn vởn rất gần rồi. Äiá»u nà y là m DÆ°Æ¡ng Thiên Sở liên tưởng những chiếc vòi bạch tuá»™c tổ chức maphia bên Ã.
Sá»± đáng sợ những tổ chức tôn giáo cá»±c Ä‘oạn nà y DÆ°Æ¡ng Thiên Sở biết rất rõ qua phim ảnh, sách báo thá»i đại hắn rồi, nhÆ° những vụ nhÆ° thả khà độc ở ga tầu Ä‘iện ngầm Tokyo, đánh bom liá»u chết tháp đôi nÆ°á»›c Mỹ tuy tên gá»i khác nhau, nhÆ°ng vá» bản chất thì không khác.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở muốn tránh xa cà ng tốt, hắn tá»›i Tô Châu lần nà y Ä‘a phần tò mò vá»›i VÆ°Æ¡ng Long, có thể nhân váºt trong câu truyện “Ngá»c ÄÆ°á»ng Xuân†thôi, chứ hoà n toà n không muốn bá»›i sâu truyện liên quan tá»›i tà giáo là m gì.
Có Ä‘iá»u hắn không biết rằng đã quá muá»™n rồi.
Trong gian nhã phòng, ngÆ°á»i áo xanh nghe hai đại hán thuáºt lại tình hình, liá»n cùng Du viên ngoại tá»›i trÆ°á»›c cá»a sổ, thần sắc nghiêm trá»ng quan sát tình hình bên ngoà i.
Du viên ngoại há»i má»™t trong hai kẻ đó:
- Tiểu Sở, rốt cuộc chuyện là thế nà o?
Tiểu Sở lấy tay áo lau mồ hôi trên mặt, khẩn trương nói:
- Hồi bẩm há»™ pháp, vừa rồi trên Hoa Thịnh lâu có ngÆ°á»i cùng ‘Tháºp nhị cẩm bình’ của VÆ°Æ¡ng viên ngoại so kỳ nhạc kỹ, nữ tá» bên kia sắc nghệ song tuyệt, VÆ°Æ¡ng viên ngoại nhất thá»i Ä‘á»™ng lòng, liá»n vá»™i bắc thang chạy qua muốn dùng trá»ng kim thu lấy. NhÆ°ng không biết tại sao lại bị ngÆ°á»i ta bắt lấy. Nghe nói ngÆ°á»i xung Ä‘á»™t vá»›i VÆ°Æ¡ng viên ngoại chÃnh là đỠđốc Cẩm Y vệ Giang Triết DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, vì thế Vạn tri phủ cùng Hồ thiên há»™ vá»™i vã chạy đến, vừa khéo có ngÆ°á»i chạy tá»›i cáo trạng VÆ°Æ¡ng viên ngoại cưỡng ép, bắt có dân nữ. Vì có DÆ°Æ¡ng Thiên Sở ở đó, Vạn tri phủ đánh phải đứng ra nháºn án, hiện tại Hồ thiên há»™ giúp sai ngÆ°á»i tá»›i nhà VÆ°Æ¡ng viên ngoại lục soát rồi.
Khuôn mặt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nhÆ° pháºt Di Lặc của Du há»™ pháp tức thì đánh lại:
- VÆ°Æ¡ng Long khắp nÆ¡i sÆ°u tầm mỹ nữ, tuy đôi khi có lúc cưỡng ép, nhÆ°ng y là kẻ biết thÆ°Æ¡ng hoa tiếc ngá»c, là m gì có chuyện cÆ°á»›p Ä‘oạt, y là nhân váºt có máu mặt ở Tô Châu, là m gì dá»… dang có chuyện chì vì má»™t tá» cáo trạng đã vá»™i vã khám nhà .
NgÆ°á»i áo xanh cÆ°á»i lạnh:
- Sao có thể khéo tá»›i mức đó là DÆ°Æ¡ng Thiên Sở được, nhất định y từ Triệu bán tiên tìm ra Ä‘iá»u gì đó mà mò tá»›i VÆ°Æ¡ng Long rồi. Chúng ta phải láºp tức ứng biến, tuyến nhân mạch của VÆ°Æ¡ng Long nà y phải láºp tức cắt đứt thôi.
Du hộ pháp lấy lại bình tĩnh:
- Không lo, VÆ°Æ¡ng Long vốn chỉ lo việc tiá»n bạc, vốn không tham dá»± và o kế hoạch lá»›n nà o của bán giáo, ngÆ°á»i liên hệ vá»›i y không nhiá»u. Ta láºp tức sai ngÆ°á»i thông tri bá»n chúng rá»i Ä‘i.
NgÆ°á»i áo xanh ngăn y lại:
- Khoan, Du há»™ pháp không nên Ä‘i, hãy phái và i tên thủ hạ lanh lẹ tá»›i trÆ°á»›c xem sao đã, nếu có cÆ¡ há»™i thông báo vá»›i chúng, còn tình huống bất diệu cÅ©ng bá» luôn Ä‘i. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở đã có thể mò ra VÆ°Æ¡ng Long, khó bảo đảm hắn không lần ra kẻ khác. Biết đâu y đã giăng sắn bẫy đợi ngÆ°á»i tá»›i liên lạc rồi. Du há»™ pháp mau rá»i Ä‘i Ä‘i, má»™t khi bá»n chúng tìm ra Ä‘iá»u gì đó, toà n thánh sẽ bị giá»›i nghiêm, không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất.
Du há»™ pháp gáºt gáºt đầu, dáºm chân nói:
- Chỉ đáng tiếc phần cÆ¡ nghiệp nà y chúng ta khổ công gây dÆ°ng bao lâu giá» thà nh công cốc. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, kẻ nà y không trừ không xong rồi. Äại pháp sÆ°, ngà i bảo trá»ng, ta Ä‘i đây.
|
Äã có 10 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu DÆ°Æ¡ng
|
|
07-06-2010, 02:33 PM
|
|
Tiểu Thị Gia Tá»™c Trưởng Lão Liệt DÆ°Æ¡ng gia đại công tá» Trá»ng sắc khinh bạn
|
|
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: Quang.binh
Bà i gởi: 3,096
Thá»i gian online: 3 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 777
Thanked 66,632 Times in 2,361 Posts
|
|
[Nạp Thiếp Ký] Bách Äiểu Triá»u Phụng - Phần II
ChÆ°Æ¡ng 144: Lá»i trù úm linh nghiệm
Nguyên tác: Má»™c Dáºt
Xà o nấu: chimcanhcut
Nguồn : http://www.******.vn
Năm nay tuyết đầu mùa tới sớm, tuyết rơi rất dà y, chỉ qua một đêm thôi cả thà nh Hà ng Châu đã lấp trong mà n tuyết trắng xóa.
Thá»i tiết thay đổi quá Ä‘á»™t ngá»™t, Ä‘Æ°á»ng phố gần nhÆ° chẳng còn ai Ä‘i lại, các cá»a hà ng cÅ©ng đóng cá»a hết cả.
Mùa đông cảnh váºt Ä‘iêu linh, nếu chẳng phải thi thoảng đây đó còn vang lên tiếng cÆ°á»i đùa những đứa trẻ nghịch tuyết, ngÆ°á»i ta còn tưởng đây là má»™t thà nh phố chết.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở ăn sáng song thì cÅ©ng ở luôn nhà , kỳ thá»±c lúc đó ngoại trừ phÆ°Æ¡ng bắc vốn chẳng bao giá» yên bình, thì thiên hạ bốn phÆ°Æ¡ng phẳng lặng, hắn chẳng có việc gì gấp phải giải quyết nên chẳng dại dá»™t mà rá»i nhà trong lúc thá»i tiết khắc nghiệt thế nà y.
Mà kể ra thì đâu phải hôm nay, gần đây Ä‘a phần thá»i gian DÆ°Æ¡ng Thiên Sở ở nhà cùng mấy phu nhân uống rượu Ä‘oán quyá»n, cuá»™c sống nhà n hạ ung dung. Công việc hắn giao lại hết cho thuá»™c hạ lo liệu. Äược Liên Thà nh cùng NgÆ°u BÆ°u trợ lá»±c, Cẩm Y vệ Hà ng Châu đã nắm chắc trong tay hắn rồi, chẳng sợ có kẻ nà o đâm sau lÆ°ng.
Lúc nà y DÆ°Æ¡ng Thiên Sở Ä‘ang nằm dà i trên chiếc ghế tá»±a ở phòng khách trong tiểu viện của Tả Giai Âm, hai chân gác lên bà n, đây là tÆ° thế mà hắn thÃch nhất.
Phi Yến ôm má»™t ôm má»™t đống chăn Ä‘i qua bên cạnh hắn. Thấy nà ng không để ý, hắn len len thò chân ra, thế là Phi Yến cả ngÆ°á»i lần đống chăn gối gã lăn ra đất, may mà ngÆ°á»i ngã lên chăn đệm nên không sao, nhÆ°ng đôi tú hoa hà i văng ra khéo thế nà o lại rÆ¡i trúng lên mông nà ng.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở thấy cảnh đó cÆ°á»i suýt chút nữa ngã lăn trừ trên ghế xuống.
Mấy cô gái Ä‘ang trò chuyện ở phòng trong nghe thấy âm thanh vá»™i chạy ra, Phi Yến vì tức giáºn còn chÆ°a ngồi dáºy nằm nguyên vị trà cÅ© trừng mắt nhìn hắn, đôi hà i còn yên vị nguyên trên mông,
Lục Nhi phản ứng lại đầu tiên, nhanh nhẹn chạy tới đỡ Phi Yến lên.
- Äại ca, huynh bảo tuổi rồi còn chÆ¡i cái trò con nÃt nà y, nhỡ là m Phi Yến tẩu tẩu ngã bị thÆ°Æ¡ng thì là m sao?
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cÆ°á»i chảy nÆ°á»›c mắt:
- Muá»™i an tâm, đại ca tÃnh cả rồi chứ, thế nà o Phi Yến cÅ©ng ngã lên.đống chăn mà . Chỉ có Ä‘iá»u không tÃnh được Phi Yến tẩu tẩu của muá»™i ngã còn chú ý là m ra tÆ° thế tuyệt diệu đó…
Phi Yến vừa thẹn vừa tức, vÆ¡ đống chăn ném lên ngÆ°á»i DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, là m những ngÆ°á»i còn lại cÆ°á»i gáºp cả bụng.
Phi Yến chìa tay ra chỉ và o mặt Dương Thiên Sở:
- Chà ng giá»i lắm, từ giá» nếu có đòi bụng thì đừng có mà tìm ngÆ°á»i ta nữa.
Nói xong chÆ°a hết giáºn, xoay ngoắt ngÆ°á»i Ä‘i luôn.
Tả Giai Âm thấy Phi Yến rá»i Ä‘i, vá»™i Ä‘uổi theo giữ lại, dắt nà ng tá»›i bên DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nói:
- Chà ng còn không mau xin lỗi Phi Yến đi.
Bị Phi Yến dá»a bỠđói, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cÅ©ng biết tầm nghiêm trá»ng của sá»± việc rồi, vá»™i đứng dáºy cÆ°á»i bồi:
- Bảo bối à , ta..
NhÆ°ng vừa nhìn mặt Phi Yến lại nghÄ© tá»›i cảnh vừa rồi, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở lại phì cÆ°á»i tá»›i mức ngã lăn cả ra ghế.
Phi Yến cà ng thêm giáºn, mặt Ä‘á» bừng:
- Thiếp thấy chà ng gần đây quá rảnh rồi đâm ra phát bệnh rồi, thế nà o chẳng sá»›m thì muá»™n cÅ©ng có ngÆ°á»i tá»›i tìm, không là m chà ng được yên thân.
Dương Thiên Sở đưa tay khẽ bẹo má Phi Yến:
- Tốt nhất lá»i nà ng chá»› có nên linh nghiệm, nếu không tá»i lúc đó ta sẽ mang nà ng theo cùng chịu khổ.
…..
Dương Thiên Sở đừng trên lầu gác của Miêu gia, thà nh Hà ng Châu hôm nay chắc chỉ có nơi nà y là náo nhiệt nhất.
VÆ°Æ¡ng Dịch nhìn hắn đứng lặng bên cá»a sổ nhìn ra bên ngoà i cÅ©ng không quấy nhiếu, chỉ Ä‘Æ°a mắt nhìn Tống Vân Nhi ở bên cạnh, sắc mặt hết sức nghiêm trá»ng. Cô nà ng nà y hôm nay mặc chiếc áo mà u hồng nhÆ° thÆ°á»ng lệ, có Ä‘iá»u đứng ở chá»— nà y tháºt không hợp hoà n cảnh chút nà o, chói mắt vô cùng.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở buông má»™t tiếng thở dà i, biết thế sáng nay không nên chá»c ghẹo Phi Yến, giá» không những mất cả miếng ăn mà còn là m công việc chẳng ai muốn nà y.
Buổi sáng Phi Yến vừa dứt lá»i trù úm hắn chẳng bao lâu thì Tống tri huyện tá»›i tìm.
Giá» Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là DÆ°Æ¡ng Thiên Sở không còn kiêm nhiệm chức hình danh sÆ° gia nữa rồi, Tống tri huyện cÅ©ng đã má»i vị sÆ° gia già trÆ°á»›c vá» tạm thá»i đảm nhiệm vị trà nà y.
Sáng sá»›m nay trong thà nh Hà ng Châu xảy ra vụ trá»ng án, vì thá»i tiết thay đổi sÆ° gia già kia nằm Ä‘ang nằm đắp chăn rên hừ hừ ở nhà . Nếu không vì tÃnh chất vụ án nghiêm trá»ng Tống tri huyện dù là nhạc phụ tÆ°Æ¡ng lai, kiêm thêm chức ‘bá phụ’ cÅ©ng không dám nhá» tá»›i hắn.
Nghe xong Tống tri huyện kể DÆ°Æ¡ng Thiên Sở không chút chần chá», cùng Tống Vân Nhi dẫn bá»™ khoái lên Ä‘Æ°á»ng ngay tức khắc.
Toà n bá»™ ngÆ°á»i ngoà i cá»a đã được sÆ¡ tán xuống dÆ°á»›i lầu, trong gian phòng chỉ còn lại ba ngÆ°á»i. Không, chÃnh xác là năm. Vì còn có hai đứa bé chÆ°a tròn má»™t tuổi, má»™t cặp song sinh ở đó nữa. Chỉ có Ä‘iá»u giỠđó là hai cá»— tá» thi lạnh ngắt, vô hồn.
NgÆ°á»i phát hiện ra đầu tiên còn chÆ°a tỉnh lại, là bà vú của hai đứa nhá», tuổi trên ba mÆ°Æ¡i. Äại khái là mở cá»a ra thấy hai đứa bé lá»™t sạch y phục, dùng dây thừng treo trên xà nhà , đầu má»—i đứa bé bị thắt và o trong má»™t chiếc thòng lá»ng, rồi vắt qua xà treo lòng thòng má»—i đứa bé má»™t bên, thảm cảnh kinh hoà ng khiến bà vú hét lên rồi ngất ngay tại chá»—, nhÆ°ng tiếng la là m kinh Ä‘á»™ng ngÆ°á»i dÆ°á»›i lầu, má»™t nha hoà n chạy lên liá»n hô hoán má»i ngÆ°á»i, quản gia láºp tức tá»›i kêu ngÆ°á»i Ä‘i tá»›i nha môn báo án, rồi kêu má»™t gia nhân bắc thang đỡ hai tiểu thiếu gia xuống, trừ bốn ngÆ°á»i đó ra không ai và o căn phòng nà y nữa. Hiện trÆ°á»ng vẫn còn được bảo vệ khá tốt.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở đã chú ý hết dấu hiệu trong căn phòng rồi, khi bá»n há» và o, cá»a sổ bị mở, trong phòng chỉ có duy nhất dấu chân của bà vú, không có thêm bất kỳ dấu hiệu khác thÆ°á»ng nà o.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở đã quen là m việc vá»›i các xác chết, kể cả những cái xác kinh tởm bắt đầu thối rá»a chẳng là m hắn ná»a Ä‘iểm cảm xúc. NhÆ°ng nhìn hai đứa bé chÆ°a đầy má»™t tuổi nà y, nằm im đó hắn không kìm được chua xót trong lòng.
Có Ä‘iá»u hắn vẫn cẩn thân kiểm tra thi thể, cổ ngả ra sau, mặt xuất huyết cùng phát hiện dấu vết đặc trÆ°ng việc chết ngạt, trong miệng không có dị váºt.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở che tấm vải trắng bá»c thi thể lại, rồi buông tiếng thở dà i, tháºt ra cÅ©ng không nhất thiết Ä‘i tìm nguyên nhân cái chết là m gì, hai đứa bé còn quá nhá», nếu muốn hại mạng chỉ má»™t cái gối đặt nhẹ lên, hoặc xoay ngÆ°á»i lại là m chúng không thở được đủ chết rồi. Tại sao thủ phạm tà n nhẫn tá»›i mức treo ngược hai đứa bé lên nhÆ° thế?
Dương Thiên Sở bảo Vương Dịch:
- Vương đại ca, bảo bộ khoái đưa thi thể vỠliệm phòng cho lão ngỗ tác xem kỹ đi, đệ đã xong rồi.
Tống Vân Nhi nghe váºy nói ngay:
- Ca, đợi cha mẹ bá»n chúng trở vá» nhìn con mình lần cuối Ä‘i, để há» phải gặp con mình ở nÆ¡i nhÆ° thế..
Lúc nói lá»i nà y nà ng đã rÆ¡m rá»›m nÆ°á»›c mắt rồi.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cÅ©ng thấy Tống Vân Nhi nói có lý, liá»n đồng ý:
- Là m theo lá»i muá»™i váºy. VÆ°Æ¡ng đại ca, bá»n hỠđã Ä‘i thông tri cho Miêu lão gia và phu nhân biết chÆ°a?
Vương Dịch đáp:
- Khi tá»›i báo án cÅ©ng đồng thá»i thông tri cho bá»n há» rồi. TrÆ°a hôm qua là đại thá» năm chục tuổi của lão nÆ°Æ¡ng tứ phu nhân , cho nên hai ngÆ°á»i há» vá» Ä‘i dá»±. Ai ngá» vừa Ä‘i đã xảy ra loại chuyện nà y. Chá»— đó cÅ©ng cách đây không xa, ở ngay ngoà i thà nh tây, chỉ mất má»™t canh giá» Ä‘i Ä‘Æ°á»ng là tá»›i, nên sắp vá» .
Tống Vân Nhi nói ngay:
- Hai ngÆ°á»i nà y là m cha mẹ kiểu gì thế, sao lại bá» con minh ở lại không Ä‘em theo?
VÆ°Æ¡ng Dịch trả lá»i:
- Tiểu thÆ°, cÅ©ng không trách hỠđược, hôm qua bắt đầu trá» trá»i rồi, gió to nhÆ° thế, Ä‘Æ°a hai đứa bé Ä‘i cùng sao được.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở Ä‘i ra ngoà i cá»a, thấy dÆ°á»›i lầu đứng đầy ngÆ°á»i, mặt mà y căng thẳng lo lắng. Má»™t phụ nhân tuổi chừng năm mÆ°Æ¡i, ăn mặc hoa lệ, khóc tá»›i nÆ°á»›c mắt nÆ°á»›c mÅ©i chảy dầm dá», phải nhá» má»™t tiểu nha hoà n đỡ má»›i đứng vững được. Thấy DÆ°Æ¡ng Thiên Sở Ä‘i ra, vá»™i và ng chạy tá»›i, hÆ°á»›ng lên lầu nói:
- Quan gia, các ngà i nhất định phải giúp chúng tôi tìm được hung thủ. Miêu gia chúng tôi xÆ°a nà y hà nh thiện đãi ngÆ°á»i, lão thân cÅ©ng ngà y ngà y thắp hÆ°Æ¡ng khấn pháºt.. váºy mà kẻ nà o táng táºn lÆ°Æ¡ng tâm nhÆ° thế.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở Ä‘i xuống lầu, má»i ngÆ°á»i láºp tức vây lấy, má»™t nam nhân sáu mÆ°Æ¡i tuổi Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c mặt, nói:
- Tống sÆ° gia, tôi là quan gia của Miêu gia, sÆ° gia cứ gá»i là Miêu quản gia được rồi. Vừa rồi là đại phu nhân của nhà chúng tôi.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở vẫn lấy thân pháºn Tống Kiệt, biểu ca của Tống Vân Nhi nhÆ° lần trÆ°á»›c Ä‘i phá án.
Miêu quản gia chỉ và o hai nữ nhân bên cạnh phụ nhân trang phục hoa lệ đó, má»™t ngÆ°á»i chừng ba mÆ°Æ¡i má»™t ngÆ°á»i bốn mÆ°Æ¡i, Ä‘á»u phục sức lá»™ng lẫy:
- Äây là nhị phu nhân và tam phu nhân. Tứ phu nhân hôm qua cùng lão gia vá» nhà mẹ đẻ giá» chÆ°a vá».
Ba vị phu nhân Ä‘á»u hà nh lá»… vá»›i DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cÅ©ng hồi lá»….
Quả gia dẫn má»i má»i ngÆ°á»i tá»›i đại sảnh nói chuyện, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở vừa uống trà vừa để ý đánh gia ba vị phu nhân ngồi đối diện.
Äại phu nhân đã cao tuổi, mặt mÅ©i hiá»n háºu, trong tay nắm chuá»—i pháºt châu, sá»± kiện nà y tá»±a hồ không có ảnh hưởng gì tá»›i bà ta, vẫn mắt khép há» Ä‘á»u Ä‘á»u niệm kinh.
Nhi phu nhân vừa nhìn đã có thể khắc định chục năm trÆ°á»›c nhất định là má»™t mỹ nhân, giống đại phu nhân, tay cÅ©ng cầm má»™t chuá»—i hạt, bất quá không phải là m bằng ngá»c, mà chỉ là gốc Ä‘Ã n hÆ°Æ¡ng bình thÆ°Æ¡ng, thần tình cÅ©ng chẳng chút bi thÆ°Æ¡ng, nhÆ° không liên quan gì tá»›i mình.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cÅ©ng chẳng lấy là m kỳ, đại gia hà o phu thá»i xÆ°a là thế, phần lá»›n thê thiếp không hòa hợp, vì tranh sủng mà thÆ°á»ng minh tranh ám đấu. Giá» trong nhà liá»n má»™t lúc chết hai Ä‘Æ°a bé, không chừng mấy vị phu nhân khác mừng còn chẳng kịp, nói gì tá»›i thÆ°Æ¡ng tâm.
Tam phu nhân ăn mặc hÆ¡i khác biệt vá»›i hai vị phu nhân trÆ°á»›c, hôm nay trá»i đổ tuyết lá»›n, váºy mà nà ng vẫn mặc má»™t chiếc áo má»ng, váy thì vẫn là váy mùa thu, hết sức tố nhã. Dung nhan tú lệ vô cùng, nhÆ°ng không phải vẻ đẹp dạng nữ nhân lăng lÆ¡. Nà ng chỉ ngồi má»™t bên, vân vê khăn tay, cÅ©ng chỉ là loại bình thÆ°á»ng, bên trên chẳng thêu hoa cá» gì hết.
Má»i ngÆ°á»i vừa bắt đầu chÆ°a được mấy câu, Liá»n nghe bên ngoà i có tiếng khóc thảm truyá»n và o, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở biết hẳn là cha mẹ hai đứa bẻ đã vá» rồi.
Hắn nhìn ba nữ nhân ngồi đối diện, cả ba cÆ¡ hồ đứng dáºy đồng thá»i Ä‘i ra. Tam phu nhân vì mặc váy dà i, lại Ä‘i quá gắp, khi ra tá»›i cá»a thiếu chút nữa bị ngã. May nhá» có nhị phu nhân ở đằng sau đỡ lấy, nà ng liá»n quay lại gáºt đầu cảm kÃch. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cùng Tống Vân Nhi, VÆ°Æ¡ng Dịch chủ Ä‘á»™ng tụt lại ở đằng sau.
Tiến và o nhà là má»™t đôi nam nữ, nam đại khái chừng hÆ¡n tứ tuần, vóc dáng cao lá»›n, tÆ°á»›ng mạo có thể tÃnh là tuấn lãng. Nhìn đại phu nhân, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở còn tưởng y hẳn là má»™t lão già , không ngá» còn trẻ hÆ¡n đại phu nhân khá nhiá»u. Bên ngÆ°á»i là cô nÆ°Æ¡ng chÆ°a tá»›i hai mÆ°Æ¡i, khá»i Ä‘oán cÅ©ng biết là tứ phu nhân rồi, có thể nói nà ng là ngÆ°á»i xinh đẹp nhất trong bốn vị phu nhân.
Tứ phu nhân khóc lóc chạy và o, tá»›i sân vì tuyết rÆ¡i dà y, Ä‘Æ°á»ng trÆ¡n nên không cẩn tháºn ngã lăn ra đất. Nam tá» tá»›i đỡ nà ng dáºy, không ngá» nà ng đã ngất Ä‘i rồi, trong nhà láºp tức cà ng thêm há»—n loạn.
Dương Thiên Sở vội đi tới, đang muốn ngồi xuống day nhân trung cho tứ phu nhân, nhưng nam tỠkia đã đưa tay chặn lại.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở má»›i nhá»› ra lá»i Tống tri huyện nói, Miêu gia dá»±a dá»±a và o buôn bán thuốc men mà phất lên. Ba Ä‘á»i Ä‘á»u Ä‘á»u là lang trung, cứu ngÆ°á»i thế nà o tá»± nhiên không cần tá»›i hắn rồi.
|
Äã có 9 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu DÆ°Æ¡ng
|
|
07-06-2010, 02:34 PM
|
|
Tiểu Thị Gia Tá»™c Trưởng Lão Liệt DÆ°Æ¡ng gia đại công tá» Trá»ng sắc khinh bạn
|
|
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: Quang.binh
Bà i gởi: 3,096
Thá»i gian online: 3 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 777
Thanked 66,632 Times in 2,361 Posts
|
|
[Nạp Thiếp Ký] Bách Äiểu Triá»u Phụng - Phần II
Chương 144: Miêu gia
Nguyên tác: Má»™c Dáºt
Xà o nấu: chimcanhcut
Nguồn : http://www.******.vn
Vị tứ phu nhân rất mau tỉnh lại, thấy mình nằm trong lòng lão gia, không kìm được lại khóc òa lên.
Miêu Triết cÅ©ng mặt đầy bi thÆ°Æ¡ng, chỉ lấy tay khe khẽ vá»— lÆ°ng nà ng, nhÆ° dá»— trẻ nhá» váºy.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở đứng ở bên cÅ©ng không nói chuyện, mấy lá»i khách sáo nhÆ° ‘kiá»m chế Ä‘au thÆ°Æ¡ng’, ‘bảo trá»ng thân thể’ quả thá»±c thà nh vô nghÄ©a cả, Tống Vân Nhi mắt cÅ©ng hoe hoe đỠđứng bên.
Tuyết vẫn cứ rơi, nhưng gió đã nhẹ bớt.
Äại phu nhân Ä‘i tá»›i, nói:
- Tuyết lá»›n thế nà y, má»i ngÆ°á»i mau và o phòng tránh Ä‘i. Tuyết Nhi trÆ°á»›c nà y sức khá»e không được tốt, sao chịu được dà y võ nhÆ° thế. Lão gia bế Tuyết Nhi và o phòng Ä‘i, ngÆ°á»i nha môn đã tá»›i rồi, sợ còn có Ä‘iá»u muốn há»i đấy.
Miêu Triết nghe đại phu nhân nói nhÆ° váºy má»›i ngẩng đầu lên, nhìn nam tá» trẻ tuổi vừa rồi muốn cùng cứu ngÆ°á»i vá»›i mình, cả hai Ä‘á»u hÆ¡i gáºt đầu coi nhÆ° là chà o há»i. Nhà ngÆ°á»i ta vừa có ngÆ°á»i chết, giá» không phải là lúc để ý mấy thức lá»… tiết rÆ°á»m rà .
Miêu Triết nhẹ nhà ng ôm tứ phu nhân lên, rảo bÆ°á»›c Ä‘i và o đại sảnh, tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘i theo sau.
Tống Vân Nhi ghé và o tai DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nói nhá»:
- Ca, vị miêu lão gia nà y thân thủ không tệ đâu. Ca coi, y bế má»™t ngÆ°á»i gần trăm cân mà đi vẫn nhẹ nhÆ° không, công phu dÆ°á»›i chân được thế là khá lắm đấy.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở không nói gì, thầm nghÄ©, có câu ngÆ°á»i ngoà i nghá» chỉ coi cho vui, ngÆ°á»i trong nghá» má»›i nhìn ra được chân tÆ°á»›ng. NgÆ°á»i khác thân thủ nhÆ° thế nà o, không chạy qua nổi đôi mắt tinh nhanh hạng cao thủ nhÆ° Tống Vân Nhi. Bất quá trong trÆ°á»ng hợp nà y, võ công mèo ba chân nhÆ° DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cÅ©ng không khó nhìn ra vị Miêu lão gia nà y sức khá»e rất tốt, Ãt nhất là thân thể rất cÆ°á»ng tráng.
Tá»›i đại sánh, Miêu Triết khe khẽ đặt tứ phu nhân Tuyết Nhi xuống ghế dà i, má»™t nha hoà n rất chu đáo láºp tÆ°Æ¡ng đắp má»™t chiếc chăn má»m lên ngÆ°á»i nà ng. Tuyết Nhi tá»±a nhÆ° mất hết khà lá»±c toà n thân, yếu á»›t tá»±a mình và o ghế.
Nhị phu nhân mặt hiện vẻ khinh miệt, Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c mặt Tuyết Nhi, ngá»t nhạt nói:
- Muá»™i muá»™i hãy giữ gìn sức khá»e, hải tá» mất rồi còn có thể sinh nữa, chứ thân thể mà suy sụp, có muốn sinh nữa cÅ©ng chẳng nổi đâu.
Tuyết Nhi vốn nằm ẹp trên ghế láºp tức báºt dấy, nha hoà n bên cạnh Ä‘ang muốn tá»›i đỡ, trong lúc đó đã nghe tiếng “bốp†tháºt Ä‘anh. Trên mặt vị nhị phu nhân kia đã hằn lên năm vệt ngón tay Ä‘á» lòm. Cả đại sảnh tức thì im lặng nhÆ° tá», là m tiếng cái tát đó cà ng vang dá»™i.
Tuyết Nhi hầm hầm nhìn nhị phu nhân vừa ăn một cái tát của mình, nhị phu nhân thoáng ngây ra, chỉ dùng tay ôm lấy mặt. Hồi lâu sau mới khóc rống lên.
Miêu Triết tiến tới, quát tao:
- Nà ng im mồm cho ta.
Tiếng quát nà y đúng là có tác dụng, nhi phu nhân láºp tức ngừng khóc, ấp úng nói:
- Lão gia, cô ta còn nhá» hÆ¡n thiếp, bằng và o cái gì mà đánh ngÆ°á»i.
Tuyết Nhi hung dữ nói:
- Ta tạm thá»i còn chÆ°a biết kẻ nà o muốn hại hai đứa con khổ mệnh của ta, nếu mà ta biết rồi, thì kẻ đó đừng mong chết toà n thây. Cái tát nà y sá»›m đã phải đánh rồi, nếu đánh sá»›m, có khi con ta đã chẳng phải chết.
Nói xong, chỉ thấy đất trá»i đảo lá»™t, thiếu chút nữa lại ngất Ä‘i. Miêu Triết vá»™i ôm nà ng và o trong lòng dá»— dà nh.
Vị nhị phu nhân kia đã không lấy lòng ngÆ°á»i ta, lại ăn má»™t cái tát, rồi thấy lão gia chẳng quản trÆ°á»›c mặt hạ nhân và ngÆ°á»i ngoà i ôm ấp tứ phu nhân trong lòng, dáºm chân báºt khóc chạy Ä‘i.
Tam phu nhân đi tới bên Tuyết Nhi, ân cần nói:
- Muá»™i muá»™i, để ta đở muá»™i vá» phòng nghÄ© ngÆ¡i Ä‘i. NÆ¡i nà y mặc dù đã thắp lò lên rồi, nhÆ°ng dù sao cÅ©ng là chá»— phòng thoáng gió lùa, nhÆ° váºy không tốt cho sức khá»e của muá»™i đâu.
Tuyết Nhi hẳn đối vá»›i vị tam phu nhân kia không há» có ác ý gì, thấy nà ng nói nhÆ° váºy, nÆ°á»›c mắt chảy dà i ngÆ°á»›c lên nhìn Miêu Triết. Miêu Triết nói:
- Tiểu Tiểu nói đúng đấy, nà ng hãy vá» phòng nghÄ© ngÆ¡i Ä‘i, bảo nha hoà n Ä‘un thuốc uống. Nà ng nên uống thuốc rồi, ta và ngÆ°á»i nha môn nói chuyện xong sẽ qua thăm nà ng.
Tuyết Nhi nói:
- Lão gia, thiếp còn muốn đi nhìn con của chúng ta đã.
Miêu Triết mặt đầy thống khổ, lắc đầu:
- Ngoan, nghe lá»i ta Ä‘i. Äợi lát nữa ta Ä‘i thăm hai con vá» rồi sẽ nói cho nà ng. Nà ng hãy vá» uống thuốc đã.
Tuyết Nhi bầy giá» má»›i chịu nghe lá»i, hai nha hoà n liá»n đỡ lấy nà ng, tam phu nhân Tiểu Tiểu Ä‘i theo sau. Khi Ä‘i qua bên DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, Tiểu Tiểu thi lá»… nói:
- Chúng tôi cáo lui trước, xin Tống sư gia không trách.
Dương Thiên Sở vội nói ngay:
- Phu nhân cứ tự nhiên, đừng để ý tới chúng tôi.
Äợi Tuyết Nhi Ä‘i rồi, Miếu Triết má»›i ra hiệu cho tất cả hạ nhan lui xuống, chỉ còn lại y cùng đại phu nhân tiếp nhóm ngÆ°á»i DÆ°Æ¡ng Thiên Sở.
Äợi Tuyết Nhi Ä‘i rồi, Miếu Triết má»›i ra hiệu cho tất cả hạ nhan lui xuống, chỉ còn lại y cùng đại phu nhân tiếp nhóm ngÆ°á»i DÆ°Æ¡ng Thiên Sở.
Hai phÃa cùng giá»›i thiệu nhau xong, Miêu Triết mở lá»i:
- Tống sư gia, giỠta đã có thể đi xem hai đứa nhỠđược chưa?
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở gáºt đầu:
- Äược, chúng ta vừa Ä‘i vừa nói chuyện luôn.
Má»i ngÆ°á»i Ä‘i cả rồi, nhÆ°ng đại phu nhân không Ä‘i theo, chỉ đứng tại cá»a Ä‘Æ°a mắt nhìn bá»n há» Ä‘i tá»›i lầu gác đối diện.
Dương Thiên Sở chắp tay nói:
- TrÆ°á»›c tiên xin Miêu lão gia thứ lá»—i cho, ta biết tâm trạng ngà i hiện giá» không tốt, nhÆ°ng mong ngà i trả lá»i tháºt chÃnh xác và chi tiết, nhÆ° thể cÅ©ng để sá»›m tìm ra hung phạm.
Miêu Triết gáºt đầu:
- Äiá»u đó tôi hiểu, sÆ° gia có thắc mắc gì cứ há»i thẳng.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở liá»n bắt đầu ngay:
- Miêu lão gia có mấy ngÆ°á»i con tất cả?
Miêu Triết đáp:
- Vốn là có bốn đứa, hiện giá»â€¦
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở tiếp tục há»i:
- Váºy hai ngÆ°á»i còn lại là của vị phu nhân nà o?
- Äại phu nhân từ nhỠđã tá»›i Miêu gia là m con dâu nuôi sống cúng tôi, lá»›n hÆ¡n Miêu Triết mÆ°á»i tuổi. Nà ng cÅ©ng là ngÆ°á»i khổ mệnh, chÆ°a từng sinh nở được gì, năm xÆ°a phu thân của tôi đã muốn tôi bá» nà ng, nhÆ°ng tôi thấy tuy nà ng không thể sinh nở, song dù sao tôi và nà ng cùng nhau lá»›n lên, tôi coi nà ng nhÆ° tá»· tá»· mình váºy. Nếu tôi bá» nà ng rồi, sau nà y cuá»™c sống nhất định rất khốn khó. Sau đó tôi lấy Linh Nhi cÅ©ng là nhị phu nhân. Chúng tôi tuổi tác tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng, kết hôn được má»™t năm đã sinh cho tôi má»™t đứa nữ nhi, hiện giá» nó đã xuất gia rồi, gả tá»›i huyện Tiá»n ÄÆ°á»ng. Sau nà y Linh Nhi lại sinh cho tôi má»™t nhi tá», năm nay vừa tròn mÆ°á»i tuổi.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở tiếp tục há»i:
- Váºy tam phu nhân của ngà i quá môn được bao lâu rồi.
- Hết năm nà y là tròn năm năm rồi. Chẳng biết vì nguyên nhân gì mà chẳng hoà i thai, bản thân Miêu Triết tôi cÅ©ng là lang trung, cÅ©ng khám cho nà ng, sức khá»e nà ng rất tốt, hoà n toà n không có vấn Ä‘á» gì, thế mà không biết sao, à i. Tuyết Nhi thì má»›i qua môn chÆ°a tá»›i hai năm đã sinh cho tôi má»™t đôi nhi tá» song sinh rồi, chằng ngỠ…
Trong lúc nói chuyện, má»i ngÆ°á»i đã Ä‘i tá»›i lầu gác xảy ra án mạng:
- Các vị phu nhân của ngà i má»™t ngÆ°á»i ở má»™t tiểu lầu khác nhau?
Miêu Triết lắc đầu:
- CÅ©ng không phải, đại phu nhân và tam phu nhân của tôi ở cùng trong tiểu lâu ở phÃa đông, nhị phu nhân khi má»›i tiến môn, tôi đặc biệt chuẩn bị cho nà ng má»™t tiểu viện ở phÃa nam, vì nà ng thÃch ở má»™t mình. Sau nà y Tuyết Nhi tiến môn, tôi lay dá»±ng má»™t tiểu lâu phÃa tây cho nà ng, nà ng thÃch ở lẩu trên, nói ở phÃa dÆ°á»›i ấm thấp. Sức khá»e nà ng từ nhỠđã không tốt, cho nên tôi chiá»u ý nà ng, lầu dÆ°á»i là nÆ¡i ở của hạ nhân, lầu trên trừ phòng của nà ng ra thì phòng sát vách là phòng bà vú cùng hai đứa nhá».
Tá»›i cá»a phòng, Miêu Triết Ä‘á»™t ngá»™t dừng bÆ°á»›c, đầu cúi thấp không nhìn rõ biểu tình, tay nắm lấy khung cá»a bóp mạnh.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở rất hiểu tâm trạng của y, trÆ°á»›c mặt má»i ngÆ°á»i y là nhất gia chi chủ, phải tá» ra cứng cá»i, nhÆ°ng bên trong dù sao là cốt nhục của y sao có thể trấn tÄ©nh được. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở liá»n dắt Tống Vân Nhi tá»›i ban công, để Miêu Triết ở lại, lúc nà y không ai nỡ Ä‘i quấy rầy con ngÆ°á»i thÆ°Æ¡ng tâm đó.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở vân vể hình khắc long phụng sống Ä‘á»™ng trên cá»™t ban công, đó là loại hoa văn phổ biến trong nhà già u thá»i xÆ°a dùng để mong gặp Ä‘iá»u tốt là nh. Váºy mà trong kia xảy ra chuyện chằng là nh chút nà o, lại là vá»›i hai đứa bé sÆ¡ sinh. Thình lình Tống Vân Nhi giáºt tay áo hắn nói khẽ:
- Ca, nhìn kìa! Có vết máu ở đó.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở vá»™i chút ý hÆ°á»›ng nà ng chỉ, trên lan can cạnh hắn đúng là có vệt máu, mà u mà u còn rất tÆ°Æ¡i, chắc chắn má»›i có không lâu, diện tÃch dÃnh máu cÅ©ng không lá»›n lắm.
Cẩn tháºn nhìn kỹ hình dạng vệt máu, giống nhÆ° má»™t bình má»±c từ trên rÆ¡i xuống xi măng mà thà nh. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở liá»n lùi lại quan sát, vết máu đó cao gần bằng cằm hắn. Nếu là máu ngÆ°á»i, mà ngÆ°á»i đó là má»™t nữ nhân hoặc là nam nhân thấp lùn, rất có khả năng là do đầu đụng và o và thà nh. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, cÅ©ng có thể là do nắm tay đấm và o mà có.
Vết máu xuất hiện ngay ở hiện trÆ°á»ng vụ án, hÆ¡n nữa lại còn rất má»›i, khả năng rất lá»›n là có liên quan tá»›i hung thủ, hay Ãt nhất là manh mối quan trá»ng để phá án.
|
Äã có 9 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu DÆ°Æ¡ng
|
|
07-06-2010, 02:35 PM
|
|
Tiểu Thị Gia Tá»™c Trưởng Lão Liệt DÆ°Æ¡ng gia đại công tá» Trá»ng sắc khinh bạn
|
|
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: Quang.binh
Bà i gởi: 3,096
Thá»i gian online: 3 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 777
Thanked 66,632 Times in 2,361 Posts
|
|
[Nạp Thiếp Ký] Bách Äiểu Triá»u Phụng - Phần II
Chương 145: Vết máu trên lan can
Nguyên tác: Má»™c Dáºt
Xà o nấu: chimcanhcut
Nguồn : http://www.******.vn
Tiếc là Tống Vân Nhi không dắt Trấn Viá»…n tÆ°á»›ng quân Ä‘i theo, giá» mà quay vá» tìm nó lúc thá»i tiết thế nà y thì cÅ©ng quá tổi, và lại vết máu nà y cÅ©ng phải tầm ná»a ngà y rồi, không biết nó có là m ăn được gì không? Thôi Ä‘Ã nh vất vả chút váºy.
NghÄ© xong nhìn và o trong phòng, thấy Miêu Triết Ä‘ang ngồi ở bên đầu giÆ°á»ng, nhìn hai đứa con, ánh mắt thần thá».
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở không muốn quấy nhiá»…u y, liá»n bảo vá»›i VÆ°Æ¡ng Dịch:
- VÆ°Æ¡ng đại ca, huynh Ä‘i gá»i Miêu quản gia lại đây, đệ có Ä‘iá»u muốn há»i.
Một lát sao Vương Dịch dẫn Miêu quản gia tới:
- Không biết Tống sÆ° gia có Ä‘iá»u gì phân phó.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở há»i:
- Trong Miêu gia tổng cổng có bao nhiêu ngÆ°á»i?
Miêu quản gia ngẫm nghĩ một lúc rồi đáp:
- Nếu tÃnh hết cả những ngÆ°á»i là m công trong trong các quầy thuốc thì cÅ©ng gần tá»›i má»™t trăm ngÆ°á»i.
Quá nhiá»u, váºy thì không ổn rồi, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở vá»™i thay đổi câu há»i:
- à ta là những ngÆ°á»i được phép ra và o trong ná»™i viện kìa.
Miêu quản gia đáp:
- Váºy thì không nhiá»u, chỉ tầm ba mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i thôi.
Miêu Triết ở trong phòng nghe thấy Ä‘á»™ng tÄ©nh bên ngoà i, Ä‘i ra há»i:
- Tống sÆ° gia, có phải ngà i đã phát hiện ra Ä‘iá»u gì?
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở gáºt đầu:
- Ta phát hiện có má»™t vết máu ở lan can bên ngoà i cá»a phòng, vết máu nà y má»›i có trong khoảng ná»a ngà y, cÅ©ng là tầm thá»i gian xảy ra án mạng. Vì thế ta hoà i nghi…
Miêu Triết nghe váºy nói dứt khoát:
- Tống sÆ° gia hoà i nghi Ä‘iá»u gì cứ nói thẳng đừng ngại. Có phải ngà i hoà i nghi đó là do hung thủ để lại.
- Chỉ là có khả năng thôi, nhÆ°ng hiện giỠđó là dấu vết rõ rà ng nhất không thể bá» qua được. Hi vá»ng Miêu lão gia cho gá»i tất cả những ngÆ°á»i được phép ra và o ná»™i viện tá»›i đây sân. Ta muốn kiếm tra má»™t lượt xem sao.
Miêu Triết không há» cháºm trá»… láºp tức sai Miêu quản gia thi hà nh, má»i ngÆ°á»i cÅ©ng theo nhau xuống dÆ°á»›i lầu.
Chỉ chốc lát sau Miêu lão gia đã Ä‘em ngÆ°á»i táºp trung tá»›i giữa sân. Miêu Triết chủ Ä‘á»™ng há»i:
- Äã đủ tất cả má»i ngÆ°á»i chÆ°a?
Miêu quản gia đáp:
- Lão gia, trừ tam phu nhân uống thuốc xong mới ngủ ra, thì không thiếu một ai cả.
Miêu Triết cùng tam phu nhân Tuyết Nhi đã Ä‘i từ ngà y hôm qua, tất nhiên vết máu nà y không liên quan gì tá»›i há». DÆ°Æ¡ng Thiên Sở lại há»i:
- Từ hôm qua tá»›i giá» có ngÆ°á»i ngoà i nà o khác và o đây không?
- ThÆ°a sÆ° gia, không có. Vì hôm qua bắt đầu nổi gió, lão gia lại rá»i nhà nên không ai tá»›i. Mà nếu có cÅ©ng phải báo cáo lại vá»›i lão, cho nên chắn chắn chỉ có những ngÆ°á»i nà y thôi.
Trong sân lúc nà y má»i ngÆ°á»i đã xếp thà nh hai hà ng nam nữ riêng biệt, ngay cả đại phu nhân và tam phu nhân cÅ©ng ở trong số đó. Duy chỉ có nhị phu nhân là không thấy đâu.
Dương Thiên Sở thắc mắc:
- Nhị phu nhân còn chưa tới sao?
Miêu Triết nhìn qua, cau mà y há»i quản gia:
- Ta bảo ngÆ°Æ¡i gá»i tất cả tá»›i táºp trung cÆ¡ mà , nhị phu nhân đâu?
Quản gia tá» ra rất khó xá», ấp úng đáp:
- Lão gia, lão nô gá»i rồi, nhÆ°ng nhị phu nhân bảo buồn ngủ, không tá»›i.
Miêu Triết vừa nghe láºp tức nổi giáºn, quát tháo:
- Cà n rỡ! NgÆ°Æ¡i Ä‘i gá»i má»™t lần nữa, bảo là ta gá»i, nếu nà ng còn không đến, thì bảo nà ng vÄ©nh viá»…n đừng bÆ°á»›c qua cánh cá»a đó nữa.
Lão quản gia sợ tới mặt mà y trắng bệch, vội vã thưa môt tiếng rồi luống cuống chạy đi.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở ở bên quan sát, hắn phát hiện ra, Miêu Triết đối vá»›i đại phu nhân thì kÃnh úy, vá»›i tÆ° phu nhân thì sủng ái, vá»›i tam phu nhân cÅ©ng không tệ, sao đối vá»›i vị nhị phu nhân ngÆ°á»i duy nhất sinh cho y má»™t nhi tá» má»™t nữ nhi, lại tá» ra khó chịu nhÆ° váºy.
Miêu Triết thấy quản gia đi rồi, sắc mặt mới hòa hoãn một chút, nói với Dương Thiên Sở:
- Tống sư gia, hay cứ bắt đầu trước đi.
Lúc nà y tuyết đã không còn rá»i nữa, nhÆ°ng má»i ngÆ°á»i đứng giữa sân trống, nên thỉnh thoảng phải rùng minh má»—i khi có cÆ¡n gió lạnh lùa qua.
Äại phu nhân nói:
- Chỉ cần có thể tìm ra được hung thủ, Tống sư gia cứ phóng tay mà là m, không kiêng kỵ gì cả.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cảm kÃch gáºt đầu, nói vá»›i Tống Vân Nhi những suy Ä‘oán của hắn khi tìm ra dấu máu, bảo nà ng Ä‘i kiểm tra bên phÃa nữ nhân, còn DÆ°Æ¡ng Thiên Sở bắt đầu bên hà ng ngÅ© nam nhân.
TrÆ°á»›c tiên hắn chú ý tá»›i chiá»u cao trÆ°á»›c, sau đó kiểm tra tá»›i tay và trán, há»i má»™t số câu Ä‘Æ¡n giản, theo đó lần lượt kiểm tra từng ngÆ°á»i.
Tá»›i khi đã kiểm tra được gần má»™t nữa lão quản gia má»›i trở lại, theo sau là nhị phu nhân mặt mà y cau có tá» vẻ không vui, đầu tóc cÅ©ng chẳng há» chỉnh trang, cứ váºy để xõa rối bá»i sau lÆ°ng, lại còn mặc má»™t chiếc áo bông mà u trắng, từ xa xa trông lại không khác gì má»™t má»™t nữ quá»·.
Miêu Triết đợi nhị phu nhân đi tới gần, nghiêm lệ trách:
- Nà ng là m cái bá»™ dạng nà y cho ai xem? TrÆ°á»›c đây những hiếu nữ truyện, nữ nhi kinh nà ng được há»c đã quên sạch hết rồi sao? Nữ tá» má»™t khi rá»i khá»i khuê phòng của mình là phải ăn váºn chỉnh chu, huồng hố giá» còn có ngÆ°á»i ngoà i, nếu truyá»n để Ä‘i ra ngoà i thì Miêu gia còn thể diện gì nữa! Nà ng cút ngay vá» phòng cho ta, chỉnh trang lại rồi má»›i được ra ngoà i, không được phép cháºm trá»….
Nhị phu nhân bị Miêu Triết trách mắng tháºm tệ trÆ°á»›c mặt hạ nhân và ngÆ°á»i ngoà i, mặt biến đổi liên túc lúc xám xịt lúc Ä‘á» dần, háºn không kiếm khe hở nà o chui và o ngay cho rảnh.
Dương Thiên Sở đi tới:
- Nếu đã tá»›i rồi hãy để ta xem nhị phu nhân trÆ°á»›c váºy, dù sao cÅ©ng không tốn bao nhiêu thá»i gian, sau đó nhị phu nhân vá» ngủ cÅ©ng được. Vân Nhi muá»™i qua đây Ä‘i.
Vân Nhi nhanh nhẹn chạy đến, kiểm tra qua một lượt, không phát hiện ra gì, quay lại lắc đầu với Dương Thiên Sở.
Dương Thiên Sở nói:
- Äã xong, nhị phu nhân có thể trở vỠđược rồi đó.
Nhị phu nhân cÅ©ng không nói gì, định xoay ngÆ°á»i bá» Ä‘i thì Miêu Triết ngăn lại:
- Chỉnh trang xong rồi ra đây cho ta, khách còn chưa đi, lý nà o có chuyện chủ nhân ở lỳ trong phòng.
Nhị phu nhân cúi mặt nói:
- Vâng, thiếp vỠthay y phục rồi sẽ quay lại.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở Ä‘ang định tiếp tục kiểm tra bên hà ng nam nhân thì Tống Vân Nhi cao giá»ng gá»i:
- Ca, lại đây xem nà y.
Dương Thiên Sở vội chạy ngay tới, trước mặt Tống Vân Nhi là một nha hoà n có một vết thương ở trên trán.
Nha hoà n kia lúc đầu xếp dÆ°á»›i nhìn không kỹ, vừa rồi thấy Tống Vân Nhi kiểm tra nhị phu nhân, má»›i phát hiện nà ng đặc biệt chú ý tá»›i đầu má»i ngÆ°á»i. Lúc Tống Vân Nhi quay lại, bất giác vô thức Ä‘Æ°a tay lên sỠđầu, Ä‘á»™ng tác đó đã không qua được cặp mắt trứ danh của Tống Vân Nhi, nà ng liá»n cất tiếng gá»i DÆ°Æ¡ng Thiên Sở.
Thấy Dương Thiên Sở đi tới, tiểu nha hoà n đó biến sắc.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở chú ý thấy ngay, mừng thầm, rốt cuá»™c cÅ©ng tìm ra rồi. liá»n nói:
- Hay lắm, vẫn là Vân Nhi của ca giá»i.
Tống Vân Nhi được khen đắc ý vểnh mặt lên.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở đối vá»›i nữ nhân vốn rất ga lăng, Ãt khi nặng lá»i vá»›i cô gái nà o. Tuy nhiên lúc nà y khác, hắn Ä‘ang tra án, không thể dùng lá»i nói nhá» nhẹ lịch sá»± được, phải lạnh lùng, uy vÅ© má»›i có tác dụng, nên há»i thẳng
- Vết thương trên đầu ngươi có từ bao gi�
Tiểu nha hoà n đó tức thì sắc mặt tái dại, mấy máy nói:
- Tôi… tôi không biết, à không.. không phải là không biết, mà là quên mất rồi.
Miêu Triết Ä‘i ngay tá»›i, lấy tay gạt tóc tiểu nha hoà n đó ra, xem sét kỹ cà ng, nghiêm giá»ng nói:
- Äây là vết thÆ°Æ¡ng má»›i, cùng lắm là ba canh giá» thôi. NgÆ°Æ¡i thá»±c sá»± không nhá»› nổi sao?
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở thầm thán phục, ngay cả ngÆ°á»i trong nghỠđược Ä‘Ã o tạo bà i bản nhÆ° hắn cÅ©ng không nhìn ra được chÃnh xác nhÆ° váºy. Kiến thức, trà tuệ của ngÆ°á»i xÆ°a tháºt không thể xem thÆ°á»ng.
Tiểu nha hoà n đó thấy Miêu Triết mặt xám xịt, trá»i lạnh nhÆ° váºy mà trán cÅ©ng rịn mồi hôi.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở há»i Miêu Triết:
- Miêu lão gia, đây là nha hoà n của phòng nà o?
Miêu Triết trả lá»i:
- Là nha hoà n của Tuyết Nhi.
- Bình thÆ°á»ng chăm sóc hai tiểu thiếu gia, nha hoà n nà y có tham gia không?
Miêu Triết còn chÆ°a kịp trả lá»i, nha hoà n kia vừa nghe thấy có liên quan tá»›i hai vị tiểu thiếu gia, sợ hãi quỳ sụp ngay xuống đất, khóc lóc nói:
- Lão gia, không phải nô tỳ, nô tỳ không giết tiểu thiếu gia. Vết thÆ°Æ¡ng nà y là do nô tỳ không cẩn tháºn dụng và o lan can, tháºt không liên quan đến nô tỳ mà .
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cÆ°á»i nhẹ, gạt tóc bốn phÃa vết thÆ°Æ¡ng ra, nói:
- Miêu lão gia, ngà i là ngÆ°á»i há»c y, tá»± nhiên am hiểu mức Ä‘á»™ nông sâu của vết thÆ°Æ¡ng. Ngà i nhìn coi vết thÆ°Æ¡ng nà y, nếu không cẩn tháºn va chạm liệu có thể tạo ra vết thÆ°Æ¡ng sâu thế nà y không?
Tống Vân Nhi cÅ©ng Ä‘ang ngó nghiêng vết thÆ°Æ¡ng, liá»n nói xen và o :
- Dá»±a và o mức Ä‘á»™ vết thÆ°Æ¡ng nà y mà nói rất khó mà có thể do không cẩn tháºn được, phải có ngÆ°á»i khác dùng sức tạo thà nh.
Miêu Triết nhìn lại vết thương một lần nữa, mặt đánh lên:
- Miêu Triết ta trÆ°á»›c nà y không há» dùng gia pháp vá»›i hạ nhân, các ngÆ°Æ¡i cÅ©ng rất biết nghe lá»i. Hôm nay trong nhà xảy ra chuyện lá»›n nhÆ° váºy, nếu ngÆ°Æ¡i còn muốn che dấu, ta dù đánh chết ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không sợ phải lên quan nói lý. Quản gia, mang gia pháp lại đây, ta không tin không cáºy được miệng nha đầu không biết tốt xấu nà y.
Nha hoà n kia nghe váºy vá»™i quỳ lệt xệt tá»›i trÆ°á»›c mặt đại phu nhân khóc lóc xin xá».
Äại phu nhân vẫn nhắm mắt lần vòng hạt, thở dà i:
- Biết quý trá»ng mạng sống sao còn không nói? NgÆ°Æ¡i nói rồi ai còn đánh ngÆ°Æ¡i là m gì.
Nha hoà n kia dáºp đầu lia lịa:
- Lão gia, nô tỳ xin khai. Mong ngÆ°á»i hạ thủ lÆ°u tình.
Miêu Triết quát:
- Còn không mau nói ngay ra.
- Vâng, vâng, là hoà ng hôn ngà y hôm qua, bà vÅ© sai nô tỳ Ä‘em tã lót lên lầu cho hai tiểu thiếu gia. Hôm qua thá»i tiết không tốt, tã phải hong lá»a xong má»›i dùng được. Cho nên nô tỳ nô tỳ phải Ä‘em tã Ä‘i hong, khi quay trở vá» lầu trên, và o phòng tiểu thiếu gia vừa đúng lúc gặp phải…gặp phải…
Nói tới đây, nha hoà n đó ấp úng một hồi không nói tiếp được nữa, khuôn mặt đầy vẻ sợ sệt.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở thấy đã tá»›i lúc quan trá»ng, liá»n nhẹ giá»ng khuyên:
- Lão gia và phu nhân Ä‘á»u ở đây cả rồi, nếu ngÆ°Æ¡i còn không nói, đợi lát nữa lão gia dùng hình phạt, sợ chẳng còn sống mà nói nữa đâu.
Äại phu nhân cÅ©ng nói:
- Tống sư gia nói đúng đấy, nếu ngươi còn không nói, lát nữa ta cũng không thể cứu được ngươi đâu.
Nha hoà n đó cằn chặt răng, cố lấy dÅ©ng khÃ, là nhà thốt lên:
- Vừa đúng lúc gặp phải nhị phu nhân.
Miêu Triết tức thì sắc mặt thay đổi, há»i:
- Nhị phu nhân ở trong đó là m gì?
Không nói thì thôi, khai ra rồi không thu lại được nữa, vì thế tiểu nha hoà n đó nói liá»n má»™t lèo:
- Nhị phu nhân thấy nô tỳ Ä‘i tá»›i, dÆ°á»ng nhÆ° rất khẩn trÆ°Æ¡ng, nói chuyện cÅ©ng ấp a ấp úng. Lúc đó nô tỳ há»i phu nhân tá»›i là m gì, nhị phu nhân liá»n tát nô tỳ má»™t cái, nói nô tỳ không biết lá»›n nhá» trên dÆ°á»›i. Trả lá»i là chỉ tá»›i thăm hai vị tiểu thiếu gia. Lúc đó nô tỳ liếc mắt nhìn tiểu thiếu gia nằm ngủ trong giÆ°á»ng, phát hiện hai vị thiếu gia bị chăn chùm lên mặt, nô tỳ kinh hãi vá»™i xông tá»›i gạt chăn ra. Hai vị thiếu gia liá»n khóc òa lên, bà vú nghe thấy chạy và o còn cho rằng nô tỳ là m cho hai vị thiếu gia khóc, liá»n mắng nô tỳ má»™t tráºn. Lúc đó nhị phu nhân thừa cÆ¡ đổ cho nô tỳ là m tiểu thiếu gia khóc, lấy chổi lông gà trên bà n đánh vừa đánh vừa chá»i nô tỳ. Nô tỳ hoảng sợ chạy ra ngoà i tránh, nhị phu nhân Ä‘uổi theo bắt được, túm tóc nô tỳ Ä‘áºp đầu và o cây cá»™t ở lan can, cho nên má»›i…
|
Äã có 8 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu DÆ°Æ¡ng
|
|
|
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
baach dieu trieu phung, bach dieu chau phung, bach dieu chieu phung, bach dieu chieu phuong, bach dieu trieu phung, chimcanhcut nap thiep ky, êàäåòñòâî, hình danh sÆ° gia, ìàðãàðèòà, nap thiep, nap thiep ký pdf, nap thiep ki, nap thiep ki iii, nap thiep ki pdf, nap thiep ky, nap thiep ky 3, nap thiep ky 3 prc, nap thiep ky bach dieu, nap thiep ky bach dtp, nap thiep ky bach phung, nap thiep ky chi bach, nap thiep ky lll, nap thiep ky phung, nap thiep ky tac bach, nạp thiếp ký, nạp thiếp ký 1, sac hiep nap thiep, se dung gia phap, tac bach phung dieu, www.nap thiep ky |
| |