09-06-2010, 10:51 AM
Tiểu Thị Gia Tá»™c Trưởng LãoLiệt DÆ°Æ¡ng gia đại công tá»Trá»ng sắc khinh bạn
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: Quang.binh
Bà i gởi: 3,096
Thá»i gian online: 3 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 777
Thanked 66,632 Times in 2,361 Posts
[Nạp Thiếp Ký] Bách Äiểu Triá»u Phụng - Phần II
Chương 152: Giáo sĩ phương tây
Nguyên tác: Má»™c Dáºt
Xà o nấu: chimcanhcut
Nguồn: Sưu Tâm
*** Vì trong truyện nà y mình kết hợp rất nhiá»u truyện khác lại vá»›i nhau, nên vá» mặt thá»i gian không trùng khÃt nhÆ° trong lịch sỠđược, nên nếu có các nhân váºt thá»i nà y gặp được nhân váºt thá»i kia, hay có má»™t số sá»± kiện xảy ra sá»›m hoặc muá»™n hÆ¡n lịch sá» thì các bạn cÅ©ng đừng lạ là mình không hiểu sá» là m báºy nhé. Và dụ Từ Vị tuy cùng là triá»u Minh, tháºt ra ông ta xuất hiện sau thá»i của Minh Thà nh Tổ rất nhiá»u.
......
- Hồng thá»± (khoai lang), chÆ°a bao giá» nghe tá»›i à ? Váºy Cam Thá»± ( khoai ngá»t), cÅ©ng không biết? … Ờ nó cÅ©ng có thể tên là Phiá»n Thá»±, Äại Äịa Qua… tất cả Ä‘á»u chÆ°a từng nghe nhắc đến?
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở thất vá»ng thá» dà i, Phi Yến mặt cÅ©ng tiu nghỉu, đây đã là hà ng lÆ°Æ¡ng thá»±c thứ năm hai ngÆ°á»i tá»›i rồi, cÅ©ng đã thá» qua đủ má»i tên gá»i, miêu tả kỹ hình dạng mà không không ai biết cả.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở vốn còn tưởng nghÄ© là dá»… ăn lắm, đâu ngá» vất vả thế nà y, biết trÆ°á»›c thế dẫn Nguyệt Thiá»n theo có phải hÆ¡n không!
Tuy không được việc gì, lòng hết sức buồn bã nhưng Phi Yến vẫn lịch sự cám ơn.
Hai ngÆ°á»i vừa định bá» Ä‘i thì ông chủ cá»a hà ng vừa máºp vừa lùn đó Ä‘á»™t nhiên gá»i lại:
- Phu nhân, phu nhân! Tôi nhá»› ra rồi, liệu có phải phu nhân tìm Phiá»n Dụ?
Phi Yến thì Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên chỉ biết mấy cái tên DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nhắc tá»›i thôi, liá»n Ä‘Æ°a mắt nhìn hắn dò há»i.
- Phiá»n Dụ? Phiá»n Dụ là cái thá» quá»· quái gì?
Dương Thiên Sở vừa lẩm bẩm vừa suy nghĩ, đột nhiên vui mừng reo lên:
- Có thể, rất có thể là nó đấy! Ông mang ra cho ta xem thỠđi, chỉ cần nhìn thấy là ta biết ngay.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở tất nhiên không mặc quan phục, nhÆ°ng mà cả hắn và Phi Yến má»™t thân y phục sang trá»ng quý phái Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không giấu được ngÆ°á»i khác, thêm và o đó bên ngÆ°á»i Ä‘i theo gần chục thủ hạ lá»±c lưỡng, Ä‘á»™i ngÅ© nhÆ° thế đừng nói Hà ng Châu ngay ở kinh thà nh cÅ©ng chẳng dá»… có. Ông chủ hà ng lÆ°Æ¡ng thá»±c cÅ©ng là ngÆ°á»i Ä‘i khắp nam bắc, có chút kiến thức nên dù há» há»i toà n thứ không đáng tiá»n nhÆ°ng cÅ©ng không dám xem thÆ°á»ng.
Y cÆ°á»i ngượng ngáºp, khom lÆ°ng nói:
- Äại gia, thứ Phiá»n Dụ đó là thứ rẻ mạt, chẳng kiếm nổi mấy đồng lãi, hÆ¡n nữa ngÆ°á»i mua cÅ©ng Ãt. Cho nên cá»a hà ng của tôi không bán thứ nà y, bất quá dãy cá»a hà ng ở thà nh bắc chắn chắn là có đấy.
Thà nh bắc à ? DÆ°Æ¡ng Thiên Sở biết nÆ¡i đó là chá»— ở của những ngÆ°á»i nghèo khổ, mấy thứ khoái củ nà y theo Nguyệt Thiá»n nói là thứ mà ngÆ°á»i nghèo nhÆ° nhà nà ng má»›i sá» dụng! Sao mình lại quên mất chứ, lại cứ Ä‘i và o các cá»a hà ng lá»›n lại há»i!
Hắn láºp tức hÆ°ng phấn chắp tay nói:
- Äa tạ ông chủ, váºy để chúng tôi Ä‘i xem sao.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở và Phi Yến há»›n hở rá»i khá»i cá»a hiệu, trÆ°á»›c cá»a đã có kiệu đợi sẵn rồi.
Hai ngÆ°á»i lên kiệu, Phi Yến mau mắn hạ lệnh:
- Äi tá»›i thà nh bắc, qua dãy phố bán lÆ°Æ¡ng thá»±c.
LÆ°u Äại Bổng Chủy lót tót theo đằng sau, gãi đầu gãi tai. Äại nhân cùng Yến phu nhân giữa trÆ°a Ä‘á»™t nhiên rá»i phủ, sau đó Ä‘i khắp hết má»™t loạt cá»a hà ng lÆ°Æ¡ng thá»±c, chẳng lẽ trong nhà hết thức ăn rồi? CÅ©ng không chừng a, trong phủ đại nhân Ãt nhất cÅ©ng có trên trăm ngÆ°á»i nhé, mà đại nhân thì bị cắt mất bổng lá»™c mất rồi, giá» lại Ä‘ang là mùa đông, hết lÆ°Æ¡ng thì tháºt thảm. NhÆ°ng mà mấy thứ khoai củ đó ăn chẳng ra gì, đại nhân sao nuốt nổi đây, lại còn các vị phu nhân nữa chứ! Ừm, để lát nữa quay vá» xem nhà còn chút gạo nà o không mang đến đổi cho đại nhân, không có đại nhân mình cÅ©ng không có ngà y hôm nay, là m ngÆ°á»i phải có trÆ°á»›c sau nha!
Y nghÄ© thế nhÆ°ng không dám nói ra, sợ vá» nhà hết mất gạo rồi mất mặt, liá»n rảo bÆ°á»›c Ä‘i theo kiệu tá»›i thà nh bắc.
Tống Vân Nhi nháºn xét không sai, tên ‘TrÆ°Æ¡ng Phi’ nà y quả thá»±c là ngÆ°á»i hết sức thú vị, mà gá»i y là đầu to tháºt cÅ©ng chẳng ngoa chút nà o.
Chiếc kiệu thong dong Ä‘i tá»›i thà nh bắc, vòng qua mấy phu dân nèo nhà cá»a rách nát, mà vẫn chÆ°a tìm được má»™t cá»a hà ng nà o.
LÆ°u Äại Bổng Chủy sốt sắng dẫn trÆ°á»›c tìm kiếm, cuối cùng trá»i không phụ lòng ngÆ°á»i cÅ©ng tìm thấy được má»™t cá»a hà ng, y hÆ°ng phấn chạy tá»›i bên cạnh kiệu reo vang:
- Äại nhân, phu nhân! Bổng Chủy tìm thấy được cá»a hà ng rồi.
Phi Yến thò đầu ra, đặt tay lên môi ra dấu ý bảo y yên lặng:
- Nói nhỠthôi, đại nhân đang ngủ.
Dương Thiên Sở có thói quen ngủ trưa, hôm nay lại uống khá khá rượu, ban đầu Phi Yến kéo hắn chạy đông chạy tây còn tỉnh táo. Vừa rồi ngồi trên kiệu, vừa êm vừa ấm, lại đua qua đua lại như đưa võng, nên ngủ khẻo lúc nà o không hay.
Phi Yến nhẹ nhà ng vén rèm kiệu bước xuống:
- Äể ta và o há»i thăm trÆ°á»›c, nếu có gá»i đại nhân dáºy xem cÅ©ng không muá»™n, nếu không lại mất công!
Không ngỠở nÆ¡i nà y vừa bịt cái mồm oang oang nhÆ° lệnh vỡ của LÆ°u Äại Bổng Chùy thì ở phÃa bên kia, trong tiệm lÆ°Æ¡ng thá»±c lại ầm Ä© cả lên, má»™t nam tá» lá»›n giá»ng quát to:
- Xéo, xéo ngay! Mấy tên ăn mà y các ngÆ°Æ¡i, đã cho gạo rồi còn ở nÆ¡i nà y lải nhải cái gì nữa? Nếu còn nói những lá»i tà thuyết mê hoặc ngÆ°á»i khác để lừa lão nÆ°Æ¡ng của ta, ta sẽ kiện các ngÆ°Æ¡i lên quan.
Theo thanh âm lão bản mặc áo vải bố dẫn hai tên giúp việc Ä‘uổi hai ngÆ°á»i khác ra khá»i tiệm, Hai ngÆ°á»i kia mặc trÆ°á»ng bà o mà u Ä‘en rách te tua, trông lại hết sức dÆ¡ bẩn không biết đã bao lâu không được thay rồi, hiện giá» thá»i tiết mùa đông giá lạnh, đúng là có chút đáng thÆ°Æ¡ng.
Hai ngÆ°á»i ăn mà y đó Ä‘á»u có vóc dáng cao gầy, nhìn từ đằng sau, có thể thấy má»™t ngÆ°á»i tóc Ä‘á» rá»±c ngÆ°á»i kia lại là tóc và ng, không giống vá»›i ngÆ°á»i trung nguyên, chỉ nghe ngÆ°á»i ăn mà y tóc Ä‘á» dùng má»™t thứ tiếng hán lÆ¡ lá»› rất khó nghe nói:
- Ông chủ, chúng tôi không phải ăn mà y. Chúng tôi là sứ giả của thượng đế, tá»›i đây để truyá»n bá phúc âm, mẫu thân của ngà i tÃn phụng thiên chúa, sẽ được cứu rá»—i, tâm linh được thanh thản…
Y còn chÆ°a nói hết, chủ hiệu đã trừng mắt chá»i:
- Con mẹ nó, thượng đế cái gì? Có to bằng ngá»c hoà ng đại đế không? Lại còn xÆ°ng là sứ giả, có thứ sá» giả nà o nhÆ° ăn mà y váºy không? Äịnh lừa lão tỠđây hả, mấy tên quá»· tây dÆ°Æ¡ng các ngÆ°Æ¡i mau xéo ngay cho ta, nếu còn lảng vảng quay đây là m ảnh hưởng tá»›i chuyện là m ăn của ta, thì đứng trách ta không khách khÃ.
NgÆ°á»i tóc và ng mặc áo bà o Ä‘en còn lại đị đẩy ra cá»a, vừa lùi vừa nói:
- Không được chá»i thượng đế. Thượng đế nói vá»›i chúng ta, chúng ta Ä‘á»u là huynh đệ tá»· muá»™i tÆ°Æ¡ng thân tÆ°Æ¡ng ái, là những con cừu lạc … Úi chao..
Y còn Ä‘ang cảm khái cho con ngÆ°á»i u mê chÆ°a được khai hóa trÆ°á»›c mặt, thì không biết chủ hiệu đã dùng cái gì đánh và o đầu, liá»n ôm đâu kêu oai oái.
Phi Yến nhÃu mà y, Ä‘ang muốn bảo LÆ°u Äại Bổng Chủy tá»›i Ä‘uổi há» Ä‘i, tránh là m tỉnh DÆ°Æ¡ng Thiên Sở thì hắn đã nghe thấy tiếng Ä‘á»™ng, vén rèm lên ngáp dà i há»i:
- Phi Yến, có chuyện gì váºy, nà ng cãi nhau vá»›i ai thế?
Lá»i còn chÆ°a dứt, thì nhìn thấy ngay má»™t ngÆ°á»i tóc đỠđỡ má»™t ngÆ°á»i tóc và ng, là la là lô nói gì đó. Cả hai Ä‘á»u mÅ©i cao mắt sâu, lại nhìn trÆ°á»ng bà o mà u Ä‘en của há» DÆ°Æ¡ng Thiên Sở biết ngay đây là những truyá»n giáo sÄ© đến từ Châu Âu.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở mắt sáng lên, thấy chủ hiểu và hai tên giúp việc bá»™ dạng hung dữ nhÆ° muốn hà nh hung hai ngÆ°á»i, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở vá»™i chạy lên can:
- Dừng tay lại! HỠlà khách quý đến từ phương xa, có gì bình tĩnh hãy nói, không được là m mất thể diện đất nước.
Chủ hiệu và hai tên gia nhân thấy chạy tá»›i can là ngÆ°á»i trẻ tuổi ăn mặc sang trá»ng, theo sát bên cạnh còn có phu nhân xinh đẹp cùng má»™t đám gia nhân nhÆ° hung thần theo sát, không biết lai lịch thế nà o liá»n vá»™i thu tay, lùi lại.
Vừa rồi DÆ°Æ¡ng Thiên Sở không nghe hai thấy hai bên tranh luáºn, hắn còn tưởng đôi bên do bất đồng ngôn ngữ mà xảy ra chuyện. Liá»n tá»›i trÆ°á»›c mặt hai vị truyá»n giáo sÄ© phÆ°Æ¡ng há»›n hở xổ ra má»™t trà ng:
- Hello! Bonjour ! Ciao…
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở chÆ¡i luôn má»™t loạt câu chà o há»i bằng đủ thứ tiếng mà hắn biết, thấy hai vị giáo sÄ© kia vẫn ngá»› ngÆ°á»i ra, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở gãi đầu gãi tai Ä‘ang nghÄ© xem câu chà o tiếng Bồ Äà o Nha nói thế nà o, thì ngÆ°á»i tóc đỠđã lên tiếng:
- Công tá», chúng tôi nói được tiếng hán..
“Phì†phÃa sau lÆ°ng DÆ°Æ¡ng Thiên Sở có tiếng nữ nhân báºt cÆ°á»i, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở quay đầu nhỉn.
Thấy hắn nhìn lại, cô gái kia vội nấp và o ngõ nhỠbên cạnh.
Không biết là cô nÆ°Æ¡ng nhà ai vừa cÆ°á»i mình? DÆ°Æ¡ng Thiên Sở xấu hổ cÆ°á»i gượng:
- Hai vị giáo sÄ© vừa rồi có chuyện gì váºy?
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở đối vá»›i mấy vị giáo sÄ© phÆ°Æ¡ng tây nà y rất hiếu kỳ, trong ấn tượng của hắn, thì những giáo sÄ© phÆ°Æ¡ng tây thá»i kỳ đầu tá»›i trung quốc còn rất chÃnh trá»±c, há» Ä‘á»u vì cuồng nhiệt vá»›i tin ngưởng tông giáo mà không quản ngại vất vả lặn lá»™i tá»›i phÆ°Æ¡ng đông truyá»n giáo, chứ không há» mang theo những mục Ä‘Ãch khác nhÆ° vá» sau. Vì thế thái Ä‘á»™ vá»›i há» cÅ©ng rất khách khÃ.
Hai truyá»n giáo sÄ© nà y phụng lệnh của tòa thà nh tá»›i phÆ°Æ¡ng đông truyá»n giáo, nhÆ°ng Ä‘i tá»›i đâu cÅ©ng bị ngÆ°á»i ta xua Ä‘uổi xa lánh, rất Ãt ngÆ°á»i muốn lý tá»›i bá»n há», lúc nà y DÆ°Æ¡ng Thiên Sở chủ Ä‘á»™ng tá»›i nói chuyện, hai vị truyá»n giáo sÄ© cá»±c kỳ hÆ°ng phấn, lắp ba lắp bắp giá»›i thiệu bản thân.
Thì ra hai vị giáo sÄ© nà y là ngÆ°á»i Pháºt Lang CÆ¡ ( Tây Ban Nha và Bồ Äà o Nha thá»i xÆ°a), vị tóc Ä‘á» tên là Ân Lý Khắc (Henrique), vị tóc và ng tên A Phong Tác (Afonso), phụng lệnh giáo há»™i Da Tô cùng mÆ°á»i má»™t vị giáo hữu tá»›i phÆ°Æ¡ng đông truyá»n giáo. Ban đầu há» tá»›i Ấn Äá»™, nhÆ°ng truyá»n bá giáo nghÄ©a ở nÆ¡i nà y không được tốt, có mấy vị giáo sÄ© khi Ä‘i truyá»n giáo do giáo nghÄ©a bất đồng vá»›i ngÆ°á»i bản xứ, bị liệt và o tà giáo đánh cho tá»›i chết.
Vì thế há» không dám truyá»n giáo ở đây nữa, sau khi thăm dò khắp nÆ¡i biết ở phÆ°Æ¡ng đông vẫn còn má»™t đất nÆ°á»›c lá»›n hÆ¡n, văn mình hÆ¡n vì thế bá»n há» rá»i khá»i Ấn Äá»™, theo Ä‘Æ°á»ng biển tá»›i triá»u Minh. Kết quả khi tá»›i được Mã Lúc Giáp (Malacca) bị quân Ä‘á»™i ở đó bắt giữ, bá»n há» phải đút lót má»›i thoát được, nhỠđược thÆ°Æ¡ng nhân bản xứ cho Ä‘i nhá» thuyá»n nháºp cÆ° trái phép và o Nháºt Bản, nÆ¡i nà y hiện Ä‘ang chiến loạn liên miên, há» lại bị chết thêm ba ngÆ°á»i nữa, dốc hết tà i sản cuối cùng há» má»›i kiếm được thuyá»n Ä‘i tá»›i Giang Triết, tá»›i Äại Minh, lúc nà y há» chỉ còn có năm ngÆ°á»i.
Thế nhÆ°ng hiển nhiên là phổ biến phúc âm của thượng đế vá»›i ngÆ°á»i hán cÅ©ng chẳng dá»… dà ng gì, đối vá»›i bách tÃnh mà nói má»™t vị thần phải bẻ xÆ°Æ¡ng nam nhân để tạo ra nữ nhân thì là m sao mà thần thông quảng đại bằng Nữ Oa nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng nặn đất sét tạo ra ngÆ°á»i? HÆ¡n nữa vị tây dÆ°Æ¡ng thần ấy sao mà quá đáng, để đôi nam nữ đó đáng thÆ°Æ¡ng không có quần áo để mà mặc, suốt ngà y phải lắc lÆ° cái mông trần trong vÆ°á»n quả. ÄÆ°Æ¡ng nhiên không thể sánh bằng Pháºt Tổ NhÆ° Lai từ bà nhân ái không hấp dẫn bằng thái thượng lão quân thần thông quảng đại có thể trừ yêu phục ma.
Thế nhÆ°ng bá»n há» vẫn không há» nản lòng, vì để được ngÆ°á»i hán tiếp nháºn, há» chịu khó há»c tiếng hán, há»c tứ thÆ° ngÅ© kinh, đầu tóc cÅ©ng để theo kiểu ngÆ°á»i hán, chỉ có trÆ°á»ng bà o xám của giáo há»™i vẫn phải giữ nguyên. Ngay cả bản đồ thế giá»›i vì hợp vá»›i quan niệm trá»i tròn đất vuông mà vẽ lại, Ä‘em Trung Quốc vẽ ở vị trà trung tâm. Äáng tiếc là quan viên nghe bá»n há» nói mình không phải là sứ giả nÆ°á»›c ngoà i đến tấn kiến thiên triá»u, mà là đại diện thượng đế gì gì đó liá»n Ä‘uổi thẳng cổ. Thế là hỠđánh trôi dạt trong dân gian, dần dần trở thà nh ăn mà y.
Phi Yến ở bên cạnh nghe thế hứng thú há»i:
- Äất nÆ°á»›c của các ngÆ°Æ¡i ở đâu, có lá»›n không?
Henrique thấy vị phu nhân trẻ tuổi xinh đẹp nà y cÅ©ng hứng thú vá»›i lá»i của y, nhiệt tình khoa chân múa tay kể:
- Ở xa rất xa vá» phÃa tây, còn phải Ä‘i thuyá»n lâu lâu lắm, quốc gia của chúng tôi vốn rất rất là nhá», còn không lá»›n bằng Giang Triết, nhÆ°ng mÆ°á»i năm trÆ°á»›c nữ vÆ°Æ¡ng Castilla cùng quốc vÆ°Æ¡ng Aragon thà nh hôn, hai nÆ°á»›c hợp lại là m má»™t rồi. Lá»›n hÆ¡n trÆ°á»›c nhiá»u nhiá»u, so vá»›i Giang Triết thì còn lá»›n hÆ¡n má»™t Ãt.
Phi Yến tròn mắt:
- Äể nữ nhân là m quốc vÆ°Æ¡ng sao? Nà ng ta gả Ä‘i, ngay cả quốc gia thà nh của hồi môn, ngÆ°á»i dân nÆ°á»›c ngÆ°Æ¡i sao mà ngốc quá váºy?
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cÆ°á»i nói:
- Các quốc gia ở phÆ°Æ¡ng tây Ä‘á»u có thể do nữ nhân là m quân chủ, há» cÅ©ng không phải là ngốc đâu, là m thế là có mục Ä‘Ãch cả. Tuy đất nÆ°á»›c của há» chỉ lá»›n hÆ¡n Giang Triết của chúng ta má»™t chút, nhÆ°ng có thùy quân cá»±c mạnh, có thể nói tung hoà nh tứ hải vô địch thủ.
Phi Yến không phục bĩu môi:
- Chà ng chỉ nói khoác, chà ng có đi đâu bao giỠmà biết chứ.
- Cái đó gá»i là trà giả không ra khá»i nhà đã biết việc thiên hạ, đất nÆ°á»›c của bá»n há» còn có má»™t hoạt Ä‘á»™ng gá»i là đấu bò, đấu sÄ© giá»i có thể má»™t kiếm đâm xuyên tim con bò nặng ngà n cân đó. Ta nói có đúng không hai vị giáo sÄ©?
Cả Henrique và Afonso Ä‘á»u hứng phấn rối rÃt trả lá»i:
- Äúng, đúng là nhÆ° thế! Thượng đế ạ, ngà i tá»›i đất nÆ°á»›c của chúng tôi rồi sao, Äại Minh các ngà i không mấy ai biết được đất nÆ°á»›c chúng tôi. Thượng đế phù há»™, còn có ngÆ°á»i nói chúng tôi là dân tá»™c ăn thịt ngÆ°á»i nữa.
Afonso là m dấu thánh:
- Có thượng đế là m chứng, chúng tôi tá»›i đây sợ nhất là gặp phải thổ dân ăn thị ngÆ°á»i.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở báºt cÆ°á»i ha hả.
Lúc nà y không chỉ Phi Yến, mà cô gái lúc nãy cÆ°á»i hắn Ä‘ang nấp trong ngõ nhá» kia cÅ©ng nhìn DÆ°Æ¡ng Thiên Sở vá»›i vẻ tò mò ngạc nhiên.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở biết những truyá»n giáo sÄ© nà y không những am hiểu giáo nghÄ©a mà còn tinh thông cả triết há»c, váºt lý, toán há»c…hÆ¡n nữa nhất là vá» tÆ° tưởng cà ng tiếp cáºn ngÆ°á»i hiện đại, gặp được há» DÆ°Æ¡ng Thiên Sở giống nhÆ° gặp ngÆ°á»i cùng quê váºy, còn bao nhiêu chuyện muốn há»i, có ý muốn giữ há» lại, liá»n nói:
- Hai vị giáo sÄ©, ta còn có rất nhiá»u Ä‘iá»u muốn thỉnh giáo hai ngà i, không hiểu hai ngà i có rảnh không? Ta má»i hai ngà i tá»›i nhà dùng cÆ¡m chúng ta từ từ Ä‘Ã m luáºn.
Henrique và Afonso mừng không sao tả siết, bởi lần đầu tiên có ngÆ°á»i nhiệt tình vá»›i há» nhÆ° váºy, nếu có thể truyá»n những lá»i răn của thượng đế giác ngá»™ vị công tá» già u có nà y thì quá tốt. ‘Ăn mà y’ thì có việc gì mà báºn, thế nên liên tục gáºt đầu nháºn lá»i.
Dương Thiên Sở chắp tay nói:
- Váºy phiá»n hai vị giáo sÄ© đợi má»™t lát, ta có Ä‘iá»u muốn há»i chủ hiệu.
Nói rồi DÆ°Æ¡ng Thiên Sở hÆ°á»›ng chủ hiệu há»i:
- Ông chủ, chá»— của ông có phiá»n dụ để bán không?
Phiá»n dụ hÆ°Æ¡ng vị không ngon, lại không thể thay thế lÆ°Æ¡ng thá»±c lâu dà i, chỉ có những dân nghèo má»›i dùng. Chủ hiệu thấy vị công tá» nà y trang phục xa hoa, váºy mà lại Ä‘i há»i há»i mua thứ rẻ mạt đó, không khá»i có chút kỳ quái, nhÆ°ng mối là m ăn tá»›i táºn cá»a ai lại Ä‘i từ chối, vì thế vá»™i cÆ°á»i bồi nói:
- Có! Có! Äại gia xin má»i và o, chúng tôi có chút phiá»n dụ để bán.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở và Phi Yến vui mừng, cuối cùng thì cÅ©ng tìm được rồi. Thế nhÆ°ng khi chủ hiệu sai ngÆ°á»i là m chạy và o mang má»™t sá»t lá»›n ra để trÆ°á»›c mặt thì DÆ°Æ¡ng Thiên Sở thất vá»ng vô cùng, thứ củ nà y đúng là loại sống ở dÆ°á»›i đất, nhÆ°ng không phải là khoai lang mà hắn tìm.
Dương Thiên Sở lắc đầu:
- Không phải rồi, hình dạng của nó cÅ©ng tÆ°Æ¡ng tá»± thứ nà y, nhÆ°ng ăn rất ngá»t, vá» mà u Ä‘á»â€¦ ừm, nghe nói ngÆ°á»i ta còn gá»i là hồng thá»±, cam thá»±, Ä‘iá»m thá»±. Ngoà i ra ta còn tìm má»™t loại lÆ°Æ¡ng thá»±c khác, từng bắp má»™t mà u và ng, có hạt nhá» nhÆ° đầu ngón tay trẻ con, từng hạt từng hạt má»™t xếp kÃn vá»›i nhau thế nà y…
Henrique và Afonso ở bên cạnh Ä‘á»u không khá»i kinh ngạc nhìn nhau. Henrique không nhịn được xen miệng và o:
- DÆ°Æ¡ng công tá», hai thứ mà ngà i kể hình nhÆ° cùng thứ chúng tôi biết rất giống nhau.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở Ä‘á»™t nhiên nhá»› ra khoai lang cùng vá»›i ngô Ä‘á»u là từ Châu Mỹ truyá»n qua Châu Âu rồi má»›i tá»›i Trung Quốc. NhÆ° váºy không cần phải há»i cÅ©ng biết thứ há» bảo giống chắc chắn thứ hắn Ä‘ang tìm, mừng rỡ reo lên:
- Giáo sĩ, ngà i có những thứ đó không?
Afonso cung nói:
- Chắc là nó rồi, hÆ¡n mÆ°á»i năm trÆ°á»›c thuyá»n trưởng Columbos từ viá»…n dÆ°Æ¡ng trở vá», có mang từ má»™t nÆ¡i rất xa vá» những thứ nà y. TrÆ°á»›c khi chúng tôi sang đây thì ở trong nÆ°á»›c đã bắt đầu triển khải trồng trên quy mô lá»›n rồi, chúng tôi cÅ©ng mang theo rất nhiá»u hạt giống.
Tà i sản của Tiểu Dương
Chữ ký của Tiểu Dương
..............Râm đạo muôn năm..........
Last edited by Vô Tình; 10-06-2010 at 12:24 PM .
Äã có 11 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu DÆ°Æ¡ng
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
1695 ,
a39000 ,
Cô Lang ,
gaubongsd ,
haithiencusi ,
huythanh62 ,
jordin ,
new6327 ,
quachtrinh ,
thic doc sach ,
tvt1732
09-06-2010, 10:58 AM
Tiểu Thị Gia Tá»™c Trưởng LãoLiệt DÆ°Æ¡ng gia đại công tá»Trá»ng sắc khinh bạn
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: Quang.binh
Bà i gởi: 3,096
Thá»i gian online: 3 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 777
Thanked 66,632 Times in 2,361 Posts
[Nạp Thiếp Ký] Bách Äiểu Triá»u Phụng - Phần II
Chương 149: Miêu gia đại thiếu gia
Nguyên tác: Má»™c Dáºt
Xà o nấu: chimcanhcut
Nguồn: Sưu Tâm
Post thiếu, xin bổ sung!!
“A!†Má»™t tiếng thét chói tai vang lên, Miêu Triết vụt tình lại, Tuyết Nhi vốn nằm ở bên không biết từ lúc nà o đã không còn ở trên giÆ°á»ng nữa. Miêu Triết tức tốc chạy ra khá»i cá»a, trêu lầu đã có ngÆ°á»i đốt đèn lên, gia Ä‘inh thủ viện nghe thấy âm thanh nhà o xuống lầu dÆ°á»›i, thấy lão gia cÅ©ng chạy ra, vì thế theo lên lầu.
Miêu Triết phát hiện cánh cá»a phòng bên bị mở ra, y tiến và o, Ä‘á»™t nhiên nhìn thấy Tuyết Nhi nằm trên mặt đất, trên tay còn cầm chiếc trống cắc tùng hải tá» khi còn sống vẫn chÆ¡i, má»—i tay cầm má»™t chiếc. Trên ngÆ°á»i chỉ mặc áo ngủ, biểu tình kinh khủng, hẳn gặp phải chuyện gì vô cùng đáng sợ.
Miêu Triết vá»™i và ng bế Tuyết Nhi lên, sau đó trở vá» phong đặt nà ng lên giÆ°á»ng, đắp chăn lên. Gia Ä‘inh ở bên ngoà i sợ hãi không dám thốt ra má»™t lá»i, bởi vì trong nhà xảy ra chuyện, thủ vệ canh đêm trong vÆ°á»n từ hai ngÆ°á»i trÆ°á»›c đây đã tăng lên bốn ngÆ°á»i. Không ngá» rằng lại xảy ra chuyện nà y, bá»n há» không há» phát hiện Tuyết Nhi đã và o căn phòng xảy ra chuyện kinh khủng đã bị khóa kÃn đó.
Miêu Tiết Ä‘i ra ngoà i cá»a, đại phu nhân và tam phu vân đã vá»™i và ng chạy lại, chỉ khoác má»™t chiếc áo choà ng, chắc bị tiếng thét của Tuyết Nhi kinh Ä‘á»™ng.
Äại phu nhân há»i gấp:
- Là m sao? Äã xảy ra chuyện gì rồi? Thiếp cÅ©ng bị Tiểu Tiểu đánh thức, nói là đã nghe thấy tiếng thét gì đó.
Tam phu nhân nói:
- Thiếp nghe thấy tiếng thét rất lá»›n, cho nên thức dáºy, sau đó nhìn thấy trong sân được đốt Ä‘en lên, lo lắng xảy ra chuyện gì nên Ä‘i gá»i đại phu nhân.
Miêu Triết không trả lá»i há» mà đi tá»›i bên mấy gia Ä‘inh, trầm giá»ng há»i:
- Vừa rồi các ngươi có thấy ai lên lầu trên không? Chẳng phải đã bảo quản gia khóa căn phòng đó lại rồi hay sao? Chuyện nà y là thế nà o?
Mấy tên gia đinh đưa mặt nhìn nhau run run đáp:
- Lão gia, bá»n nô tà i quả thá»±c không thấy gì cả, cÅ©ng không dám lÆ°á»i biếng, má»™t má»±c canh gác phÃa dÆ°á»›i mà .
Lão quản gia cÅ©ng đã có mặt, nghe thấy Miêu Triết há»i váºy trả lá»i ngay:
- Là lão nô khóa, chÃnh tay lão nô khóa cÆ¡ mà . Lão gia xem, chìa khóa còn ở trên ngÆ°á»i lão nô đây.
Nói rồi liá»n lấy má»™t chuối chìa khóa dắt ở thắt lÆ°ng ra cho Miêu Triết xem.
Miêu Triết mặt âm trầm, lúc nà y má»›i đáp lá»i đại phu nhân:
- Là tiếng của Tuyết Nhi, ta cũng đã ngủ rồi, khi tỉnh lại thì thấy nà ng đã nằm trên mặt đất ở căn phòng đó.
Äại phu nhân vừa nghe liá»n Ä‘i ngay và o phòng Tuyết Nhi, tam phu nhân cÅ©ng theo sát đằng sau. Trên tay Tuyết Nhi còn nắm chặt hai chiếc trống, sắc mặt tái nhợt.
Äại phu nhân phân phó nha hoà n Ä‘i theo trở vá» phòng mình lấy thuốc, sau đó bấm và o nhân trung Tuyết Nhi. Chẳng bao lâu sau, Tuyết Nhi liá»n tỉnh lại, vừa thấy Miêu Triết liá»n nấp và o lòng y. Miêu Triết yêu thÆ°Æ¡ng ôm lấy nà ng, nhá» giá»n dá»— dà nh.
Tuyết Nhi miệng lắp bắp như trong cơ mê:
- Äừng mang con thiếp Ä‘i, xin chà ng trả con cho thiếp, thiếp cầu xin chà ng.
Miêu Triết áºm ừ thuáºn theo lá»i nà ng, nha hoà n lúc nà y mang thuốc tá»›i, dá»— mãi Tuyết Nhi má»›i chịu uống thuốc và o, má»™t lúc sau thấy nà ng an tÄ©nh lại má»™t chút, má»›i há»i:
- Tuyết Nhi, không phải nà ng Ä‘ang ngủ Æ°? Là m sao lại tá»± nhiên thức dáºy?
Tuyết Nhi vừa nghe, lại nhÆ° nhìn thấy thứ gì đáng sợ trÆ°á»›c mặt, cả ngÆ°á»i run rẩy, cà ng nép sát và o ngÆ°á»i Miêu Triết, tay bấu chặt và o thịt y. Miêu Triết không há» nhăn mặt, dịu giá»ng nói:
- Tuyết Nhi đừng sợ, nói cho ta biết, nà ng nhìn thấy cái gì?
Tuyết Nhi chỉ hoảng sợ lắc đầu, mặc cho Miêu Triết căn vặn thế nà o cũng không hỠđáp.
Äại phu nhân thấy váºy nói:
- Thôi Ä‘i, giá» cÅ©ng chẳng há»i được gì đâu. Äợi Tuyết Nhi ổn định lại chút rồi hãy nói. Má»i ngÆ°á»i ai vá» chá»— ngÆ°á»i nấy Ä‘i, đừng đứng ở cá»a nhìn nữa. Ngoà i ra, từ hôm nay trở Ä‘i, chuyện trong ná»™i viện vốn ra nhị phu nhân phụ trách sẽ giao cho tam phu nhân.
Tam phu nhân nghe nói váºy, vá»™i xua tay:
- Äại phu nhân, ngÆ°á»i biết muá»™i không là m được mà , hay cứ để nhị phu nhân là m Ä‘i.
Äại phu nhân mặt nhìn không ra hỉ ná»™ ái ố, nhìn tam phu nhân má»™t cái, nói dứt khoát:
- Ta cÅ©ng không muốn Ä‘Æ°a ra quyết định nhÆ° váºy trong hoà n cảnh nà y. NhÆ°ng lão gia má»™t ngà y ở ngoà i đã rất vất vả rồi, trong nhà xảy ra chuyện lá»›n đến thế, lão gia còn phải phân thân chiếu cố tứ phu nhân. Còn vá» phÃa nhị phu nhân, sau nà y còn có thể nói được ngÆ°á»i dÆ°á»›i được Æ°, muá»™i cÅ©ng đừng có cả ngà y chỉ biết Ä‘á»c sách viết chứ, nữ nhân chúng ta vì nam nhân trông coi tốt nhà cá»a, là m nữ công má»›i là thiên phân, những việc kia có Ãch gì, bá» hết cả Ä‘i. Cứ quyết định nhÆ° thế, bắt đầu từ ngà y mai, cái nhà nà y do muá»™i đảm Ä‘Æ°Æ¡ng.
Nói xong đại phu nhân đứng dáºy, tam phu nhân còn muốn nói gì, nhÆ°ng do dá»± má»™t lúc cuối cùng cÅ©ng không dám nói ra, vá»™i theo đằng sau đại phu nhân.
Cả má»™t quá trình Ä‘Æ°a ra quyết định, đại phu nhân không há» trÆ°ng cầu qua ý kiến Miêu Triết má»™t câu nà o đã giao toà n bá»™ quyá»n lá»›n trong nhà cho tam phu nhân, có thể thấy địa vị bà ta trong Miêu gia cao thế nà o.
+++
Dương phủ.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở ăn sáng song ra thÆ° phòng ngoại viện Nguyệt Thiá»n, biết Cẩm Y vệ không có việc gì gất má»›i Ä‘i tá»›i nha môn.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở không là m sÆ° gia, Nguyệt Thiá»n cÅ©ng không cần phải xá» lý chuyện nha môn nữa. Hiện giá» Hạ Phượng Nghi báºn rá»™n nhà cá»a không thể quản lý sổ sách của Tây Tá» tá»u lâu nên đã giao cho Nguyệt Thiá»n, đồng thá»i nà ng vẫn đảm nhiệm công việc thÆ° ký, sắp xếp báo công việc cho hắn.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở Ä‘i tá»›i phòng văn thÆ°, tại đây thi cách đã được lão ngá»— tác viết xong gá»i lên. Giống nhÆ° phán Ä‘oán ban đầu của hắn, không há» phát hiện ra hiện tượng trúng Ä‘á»™c hay thÆ°Æ¡ng tÃch nà o, Ä‘Æ¡n giản bị ngÆ°á»i ta treo lên trần nhà mà chết.
Thi cách cÅ©ng đã được Tống tri huyện đóng dấu, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở liá»n sai bá»™ khoái Ä‘em thi hà i mang Ä‘i trả lại.
Cho ngÆ°á»i Ä‘i gá»i Tống Vân Nhi tá»›i, rồi DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cùng nà ng và VÆ°Æ¡ng Dịch tá»›i Miêu gia.
Quản gia đón Ä‘oà n ngÆ°á»i DÆ°Æ¡ng Thiên Sở tá»›i sảnh bên, lúc nà y trong viện đã treo đầy vải trắng, trong sân trÆ°á»›c đã đầy những câu đối phúng Ä‘iếu. Miêu gia là đại há»™, mặc dù con thÆ¡ chết yểu, dá»±a theo lý thì không cần phải Ä‘Æ°a tang, chỉ có Ä‘iá»u Miêu gia tuy lấy dược tà i là m sinh ý, nhÆ°ng hà nh thiện tÃch đức, cứu ngÆ°á»i vô số, cho nên không chỉ thân thÃch bằng hữu, ngay cả láng giá»ng cÅ©ng lÅ© lượt tá»›i Ä‘iếu tang.
Ra tiếp khách là tam phu nhân, lúc nà y cÅ©ng đã má»™t thân áo trắng. Hà nh lá»… xong, liá»n nói:
- Theo phân phó của lão gia, hôm nay chúng tôi sẽ hạ táng hai tiểu thiếu gia, để sá»›m nháºp thổ vi an. Lão gia và đại phu nhân giá» Ä‘ang ở trong tiá»n sảnh tiếp đãi khách tá»›i phúng Ä‘iếu, không thể tá»± thân tá»›i cám Æ¡n sÆ° gia, có Ä‘iá»u thất lá»… còn mong DÆ°Æ¡ng sÆ° gia thứ lá»—i.
Vị tam phu nhân nà y sao mà gặp cÅ©ng chà o, Ä‘i cÅ©ng chà o, nói hay ba câu thì thế nà o cÅ©ng hết cám Æ¡n rồi lại xin lá»—i, tháºt là … trong lòng tuy than phiá»n nhÆ° thế, nhÆ°ng DÆ°Æ¡ng Thiên Sở vẫn khách khà nói:
- Tam phu nhân khách khà quá rồi, má»i ngÆ°á»i báºn rồi không trách chúng tôi tá»›i quấy rầy là đã tốt rồi. Mong quý gia kiá»m nén bi thÆ°Æ¡ng.
Tam phu nhân nhún mình thi lá»… nói lá»i tạ Æ¡n, lúc nà y má»™t gia định vá»™i vã chạy tá»›i báo:
- Tam phu nhân, đại phu nhân gá»i ngÆ°á»i tá»›i, nói là tiểu thÆ° và cô gia đã trở vá».
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở thấy tam phu nhân có vẻ rất báºn bịu, liá»n đứng dáºy cáo từ. Tam phu nhân đúng là rất báºn, nhÆ°ng vẫn chu đáo tiá»…n há» ra táºn cá»a, sau đó lại vá»™i và ng Ä‘i lo công chuyện.
Nhóm ngÆ°á»i DÆ°Æ¡ng Thiên Sở ra tá»›i cá»a ngõ Miêu gia, nhìn thấy má»™t ngÆ°á»i bá»™ dạng nha hoà n Ä‘ang cùng vá»›i má»™t đứa bé chừng mÆ°á»i tuổi lôi kéo gì đó. DÆ°Æ¡ng Thiên Sá» nháºn ra đứa bén đó chÃnh là tiểu nhÆ° tá» của nhị phu nhân, ngà y hôm đó bị Miêu Triết sai tam phu nhân bế Ä‘i.
Nha hoà n đang khốn khổ cầu xin đứa bé:
- Äại thiếu gia, nô tỳ cầu xin ngÆ°á»i. NgÆ°á»i hãy Ä‘i cùng nô tỳ Ä‘i, nếu để lão gia nhìn thấy, hai chúng ta Ä‘á»u sã bị đánh đòn đấy.
Dương Thiên Sở đi tới bên đứa bé, nói:
- Äây chẳng phải Miêu gia đại thiếu gia sao? Sao hôm nay lại muốn là m ngá»±a thế nà y? Dây thừng cÅ©ng chẳng cần mà đã ngoan ngoãn ôm lấy cây cá»™t rồi.
Äứa bé Ä‘Æ°a mắt nhìn DÆ°Æ¡ng Thiên Sở má»™t lượt, há»i:
- Ngươi là ai?
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở mỉm cÆ°á»i:
- Ta đã gặp đệ, nhưng tiểu đệ chắc không nhớ nổi ta rồi. Ta là bằng hữu của cha đệ đấy.
Äứa bé nghe DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nói thế nhÆ°ng chẳng há» nể mặt, hừm má»™t tiếng:
- Bằng hữu của cha ta quá nhiá»u, tất nhiên là ta không nhá»› nồi rồi. Nếu chẳng phải nể ngÆ°Æ¡i là trưởng bối, ta đã không khách khà rồi. ÄÆ°á»ng ngÆ°Æ¡i ngÆ°Æ¡i Ä‘i, Ä‘Æ°á»ng ta ta Ä‘i, đừng lo chuyện bao đồng.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở vốn rất thÃch những đứa bé lanh lợi lại mồm mép, giống nhÆ° Tống Vân Nhi hay là nhị muá»™i Lục Nhi của hắn váºy. Vì thế hứng thủ há»i:
- Vì sao lại không khách khà với ta?
Äứa bé nghiêm mặt đáp:
- Ta rõ rà ng là ngÆ°á»i, nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i lại chế nhạo ta, nói ta là ngá»±a. Ta biết là ta ôm cây cá»™t trói ngá»±a, nhÆ°ng khi con ngÆ°á»i cần sá»± trợ giúp, thì bất kể thứ gì cÅ©ng có thể dùng được. Không phải vì ta ôm nó mà ngÆ°Æ¡i nói ta là ngá»±a được, bình thÆ°á»ng ta vẫn cùng bạn bè chÆ¡i trồn tìm, ta hay trèo lên cáºy. Váºy chẳng lẽ ngÆ°Æ¡i nói ta là con chim sao?
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cÆ°á»i ha hả, gáºt đầu khen ngợi, nói:
- Nói rất có lý, váºy để ta xin lá»—i đệ là được. Váºy đệ có thể nói cho ta biết, đệ ôm cá»™t gá»— là m gì không?
Äứa bé bÆ°á»›ng bỉnh nói:
- Vì sao ta phải nói cho ngươi chứ?
Nha hoà n ở bên hôm đó cÅ©ng ra sân xếp hà ng, tất nhiên nháºn ra DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, dù biết hẳn chẳng phải bằng hữu của Miêu Triết gì cả, nhÆ°ng tá»›i lúc nà y chỉ có cách tá»›i cầu xin hắn:
- Tống gia, thiếu gia nhà chúng tôi không chịu tá»›i trÆ°á»ng. Mong ngà i nói giúp cho má»™t lá»i, nếu không lát nữa đến muá»™n, tiên sinh sẽ giáºn, nếu tiên sinh báo vá» nhà , cả nô tỳ và thiếu gia sẽ bị phạt mất.
Dương Thiên Sở còn chưa kịp nói, đứa bé đã lên tiếng:
- Ta má»—i ngà y Ä‘á»u ngồi xe ngá»±a Ä‘i há»c, vì sao hôm nay không cho ta ngồi xe? Khi ta Ä‘i tam nÆ°Æ¡ng đã nói là cho ta ngồi xe rồi, Ä‘á»u là đám hạ nhân các ngÆ°Æ¡i giở trò, trÆ°á»›c mặt chủ tá» thì coi ta là thiếu gia, giá» thì nÆ°Æ¡ng thân ta không quản được các ngÆ°Æ¡i nữa rồi, các ngÆ°Æ¡i liá»n không coi ta là thiếu gia nữa. Ta không Ä‘i há»c, ngÆ°Æ¡i có bản lÄ©nh thì cứ nói vá»›i cha ta, để cha ta đánh chết ta là xong.
Nha hoà n nghe thế, gấp đến độ chạy cả nước mắt:
- Äại thiếu gia, ngÆ°á»i không muốn Ä‘i Ä‘á»c sách thì thôi, sao lại Ä‘em chuyện đẩy lên ngÆ°á»i hạ nhân chúng tôi chứ. NgÆ°á»i khác không nói, nhÆ°ng nô tá»· má»™t má»±c theo ngÆ°á»i, sao thiếu gia cÅ©ng oan ức cho nô tỳ nhÆ° thế?
Äứa bé nhÆ° cÅ©ng biết mình đã nặng lá»i, vì thế tay ôm cá»™t cÅ©ng buông ra, đứng tại chá»— không nói.
Nha hoà n kia lấy trong ngÆ°á»i ra má»™t cái gói nhá», lấy ra má»™t cái bánh nhá», nói:
- Äại thiếu gia, nô tỳ còn mang theo món ăn ngÆ°á»i thÃch nhất đây nà y, chúng ta vừa Ä‘i vừa ăn nhé!
Äứa bé nhìn chiếc bánh trong tay nha hoà n, chẳng biết thế nà o mà nÆ°á»›c mắt tức thì rÆ¡i xuống, hu hu báºt khóc.
Tà i sản của Tiểu Dương
Last edited by Vô Tình; 10-06-2010 at 12:25 PM .
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu DÆ°Æ¡ng
09-06-2010, 11:00 AM
Tiểu Thị Gia Tá»™c Trưởng LãoLiệt DÆ°Æ¡ng gia đại công tá»Trá»ng sắc khinh bạn
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: Quang.binh
Bà i gởi: 3,096
Thá»i gian online: 3 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 777
Thanked 66,632 Times in 2,361 Posts
[Nạp Thiếp Ký] Bách Äiểu Triá»u Phụng - Phần II
Chương 153: Tìm khoai lang, gặp tri âm
Nguyên tác: Má»™c Dáºt
Xà o nấu: chimcanhcut
Nguồn: Sưu Tâm
Dương Thiên Sở mừng rỡ nắm lấy tay Afonso:
- Hay quá, giáo sĩ Afonso, ngà i vẫn còn mấy giống của nó chứ? Ta đang tìm nó đây.
Afonso buông tay, nhún vai nói:
- Khi chúng tôi tá»›i đây mang theo rất nhiá»u trên thuyá»n, nhÆ°ng khi từ Thiên Trúc bá» chạy đã gần nhÆ° vứt lại hết rồi, còn lại bao nhiêu thì qua mấy lần đáp thuyá»n tá»›i Äại Minh đã ăn sạch.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở và Phi Yến Ä‘á»u nhìn nhau phát nản…chẳng lẽ phải Ä‘i vá» há»i Nguyệt Thiá»n sao? Mà lâu nhÆ° váºy rồi có khi ngÆ°á»i ta cÅ©ng đã ăn sạch, biết tìm đâu ra.
Chủ hiểu vẫn ở bên cạnh nghe bá»n há» nói chuyện, lúc nà y lại xen miệng và o:
- Äại gia, phu nhân! Thứ mà má»i ngÆ°á»i cần có thể chúng tôi cÅ©ng có đấy, hai vị có muốn xem qua không? Còn nếu nhÆ° thá»±c sá»± muốn mua…
Thói Ä‘á»i là thế, vốn ban đầu chỉ có Phi Yến thá»±c sá»± nhiệt tình Ä‘i tìm khoai lang thôi, còn DÆ°Æ¡ng Thiên Sở vốn thá»±c chất là để vẽ việc ra cho nà ng có cái mà báºn bịu là chÃnh. Nấu rượu Æ°? Cứu đói dân nghèo Æ°? Nếu so ra thì mục Ä‘Ãch để nấu rượu còn hÆ¡n chuyện đại nghÄ©a cứu đói dân nghèo.
Kiếp trÆ°á»›c nhà hắn có khó khăn, nhÆ°ng cha mẹ hắn không để hắn đói bao giá». Kiếp nà y nháºp hồn cÅ©ng và o ngÆ°á»i vị công tá», lúc đầu tuy có nhiá»u chuyện khó khắn nhÆ°ng chịu đói cÅ©ng không có, cà ng chẳng nói tá»›i sau nà y.
NgÆ°á»i nghèo duy nhất mà hắn biết có lẽ là Nguyệt Thiá»n rồi, nhÆ°ng cÅ©ng chỉ là nghe nói mà thôi. Vá»›i hắn chuyện nạn đói nó xa xăm nhÆ° trong phim ảnh hay là trong sách báo váºy.
NhÆ°ng mấy lần tưởng chá»ng sắp có đến nÆ¡i lại thà nh ra công cốc, con cá mất là con cá to, là m hắn hăng hái hÆ¡n cả nà ng, cao giá»ng nói ngay:
- Mau lấy ra cho ta xem sao, nếu nhÆ° đúng là thứ ta cần, má»™t cân má»™t lượng bạc, không.. má»™t cân mÆ°á»i lượng luôn.
Tất cả nghe xong Ä‘á»u thoáng ngây ngÆ°á»i.
Phi Yến xót tiá»n, định can hắn, nhÆ°ng nghÄ© lại tÆ°á»›ng công ra tay rá»™ng rãi nhÆ° thế là vì dân vì nÆ°á»›c, nhÆ° thế bao tiá»n cÅ©ng không đáng tiếc, tức thì trong đôi mắt to tròn long lanh nhìn hắn trà n ngáºp tình yêu lẫn sá»± kÃnh phục.
Chủ hiệu sau chút giáºt mình thì khôi phục tỉnh táo rất nhanh, sợ hắn đổi y, vá»™i và ng nói ngay:
- Äại gia đợi tiểu nhân má»™t chút, tiểu nhân sẽ mang ra ngay đây.
Chủ hiệu nói song không đợi sai ngÆ°á»i là m mà co giò chạy ngay.
Vừa rồi DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nói rất to, vị cô nÆ°Æ¡ng lúc nãy cÆ°á»i hắn vẫn tò mò để ý ở bên ngoà i cÅ©ng nghe thấy. Nà ng không khá»i nhÃu mà y thầm há»i: rốt cuá»™c y tìm thứ đó là m gì? Chẳng lẽ là để… NhÆ°ng nà ng tá»± lắc đầu phủ nhân ý nghÄ© của mình, chắc không phải váºy, trừ phi kẻ Ä‘iên má»›i bá» ra nhiá»u tiá»n nhÆ° váºy chỉ vì má»—i việc hoang Ä‘Æ°á»ng đó.
Lúc nà y trong cá»a hiệu Phi Yến đứng ngồi không yên, nếu không phải vì giữ thể diện của vị đỠđốc phu nhân, thì nà ng đã Ä‘uổi theo chủ hiệu muốn chạy và o cùng rồi.
Nhưng nà ng không phải sốt ruột lâu, rất nhanh chủ hiệu vác một cái túi gạo hùng hục chạy ra, thở hổn hển nói:
- Äại gia, phu nhân! Các vị nhìn xem có phải là nó không?
Phi Yến chạy ngay tá»›i, Ä‘oạt lấy cái túi trên vai y, nhanh nhẹn tháo giây buá»™c mở rở, tim Ä‘áºp thình thịch há»i DÆ°Æ¡ng Thiên Sở:
- Tương công, chà ng xem đi, có phải là nó không?
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở sá»™c tay và o bao vốc lên má»™t vốc, nhìn những hạt ngô nhá» và ng óng ả trong tay mà tưởng nhÆ° nhìn thấy hoà ng kim váºy, mừng không sao tả siết:
- ChÃnh là nó, chÃnh là nó đấy!
Vừa nghe DÆ°Æ¡ng Thiên Sở khẳng định, không chỉ Phi Yến và cả chủ hiệu Ä‘á»u mừng khốn siết, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên vì lý do khác nhau. Bao ngá»c má»… đó phải tá»›i trăm cân nhé, chủ hiệu tưởng chừng nhìn thấy từng nén từng nén bạc sáng lấp lánh trÆ°á»›c mắt, tức thì mừng tá»›i không ngáºm miệng lại được.
Lúc nà y một đứa bé cầm một củ khoai lang luộc từ trong phòng chạy ra, kêu lên:
- Cha, cha vác bao gạo Ä‘i là m gì, nãi nãi bảo con tá»›i há»i? Chiá»u nay nãi nãi còn muốn dùng nó là m bánh đấy.
Chủ hiệu chẳng trả lá»i, còn giáºt lấy củ khoai trong tay Ä‘Æ°a bé, Ä‘Æ°a cho DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, ánh mắt nóng rá»±c há»i:
- Äại gia, đây có phải là Cam Thá»± ngà i nói không? Nhà tiểu nhân vừa má»›i luá»™c má»™t nồi lá»›n đó, vẫn còn nóng hôi hổi, nếu ngà i thÃch ăn, tiểu nhân sẵn sà ng bà n hết cho ngà i.
- Gì? Luộc rồi?
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nhìn củ khoai lang hắn chạy đông chạy tây ná»a ngà y má»›i kiếm ra, khóc cÆ°á»i không xong:
- Không phải đã luộc hết rồi đấy chứ? Ngươi.. ngươi có giữ lại mấy củ không?
Chủ hiểu cÅ©ng sốt ruá»™t không kém, cuống quÃt xua tay:
- ChÆ°a, chÆ°a luá»™c hết… còn giữ lại mấy củ Ä‘em nÆ°á»›ng nữa. Ngà i là ngÆ°á»i có thân pháºn, cái thứ đó dÃnh khói dÃnh bụi trông khó coi, nên tiểu nhân không dám mang ra cho ngà i xem. Nếu ngà i thÃch ăn đồ nÆ°á»›ng hÆ¡n thì… Tiểu Cẩu! Mau mau và o lấy hết cả ra cho đại gia và phu nhân đây.
- NgÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i..
Nhìn thái Ä‘á»™ DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, Phi Yến biến ngay là nó đúng là khoai lang mà hai ngÆ°á»i vất vả tìm kiếm rồi, giá» nghe chủ hiệu nói thế lòng bá»±c bá»™i không nói lên lá»i.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cÆ°á»i khổ, nà ng nói nạn đói hoà nh hà nh ở xa tÃt đâu táºn phÆ°Æ¡ng bắc, ta thì thấy nó đã xuất hiện ở ngay thà nh Hà ng Châu nà y rồi, ngoà i thì có đám giáo sÄ© ăn mà y, trong thì chủ tiệm lÆ°Æ¡ng thá»±c, cái gì nấu được đã nấu hết, luá»™c được đã luá»™c cả, đúng là má»™t đám quá»· đói mà .
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cÆ°á»i khổ, khẽ vá»— vai Phi Yến ý bảo nà ng bình tÄ©nh, rồi há»i chủ hiệu:
- Ông chủ! Thứ chúng tôi cần là giống của nó để Ä‘em vá» trồng kia, không phải là mua đỠăn ngay. Ông nói xem, ông mua được những thứ nà y từ đâu? Ông cứ yên tâm chỉ cần ta tìm được ngÆ°á»i bán, ta vấn biếu ông má»™t trăm lượng bạc.
Chủ hiệu chÆ°a kip trả lá»i thì có từ bên ngoà i cá»a, có ngÆ°á»i cÆ°á»i nói:
- Ha Ha Ha, không ngá» ngoà i tá»u si lại còn có khoai si nhÆ° huynh Ä‘Ã i! Thứ nà y trong nhà ta cÅ©ng trồng khá nhiá»u, hiếm khi gặp được ngÆ°á»i cùng sở thÃch nhÆ° thế, nếu huynh Ä‘Ã i thÃch để tiểu đệ tặng cho má»™t Ãt mang vá».
Từ ngoà i cá»a Ä‘i và o vị công tá» trẻ tuổi tuấn tú, giữa mùa đông tay vẫn phe phẩy quạt xếp, ăn mặc sang trá»ng tá» rõ con nhà hà o phú, thế nhÆ°ng nụ cÆ°á»i thân thiện dá»… dãi, bÆ°á»›c và o cá»a hiệu nghèo hèn nhÆ° váºy không tá» chút hiá»m tị nà o.
Phi Yến nghe thấy có ngÆ°á»i nói trong nhà có thứ nà y, vui mừng quay ra, vừa thấy rõ ngÆ°á»i Ä‘i và o liá»n thoáng ngẩn ra:
- Là công tỠư?
Vị công tỠkia cũng biểu hiện tương tự, ngạc nhiên nói:
- Yến phu nhân?
Nói xong câu nà y y nhÆ° sá»±c tình, quay sang phÃa DÆ°Æ¡ng Thiên Sở chắp tay thi lá»…:
- Lạc Viên bái kiến đỠđốc đại nhân, bà i kiến phu nhân.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở lúc nà y má»›i nhá»› ra, thảo nà o nhìn y trông quen nhÆ° váºy, thì ra là Lạc Viên nhi tá» của tổng đốc Giang Triết Lạc Mẫn.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở đúng là có gặp qua y hai lần, nhÆ°ng Ä‘á»u đứng nhìn từ xa nên nhất thá»i không nháºn ra ngay.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở đáp lá»… lại rồi há»i ngay:
- Lạc công tỠkhông cần lễ, có phải vừa rồi công tỠcó nói ở trong nhà mình cũng trồng những thứ nà y?
Lạc Viá»…n cÆ°á»i đáp:
- Hai thứ gạo Tây Thiên và phiên khoai là do ngÆ°á»i bạn của gia tá»· ở kinh thà nh rất thÃch những thứ đồ má»›i lạ tặng cho. Tại hạ ăn thá» thấy cÅ©ng hay hay nên Ä‘em trồng ở trong nhà , không ngá» cả đại nhân và phu nhân cÅ©ng thÃch thứ nà y, tháºt là hiếm có.
Chủ hiệu có vẻ cÅ©ng quen biết Lạc Viá»…n, nghe y gá»i DÆ°Æ¡ng Thiên Sở là đỠđốc đại nhân thì mặt trắng bệch, lắp bắp há»i:
- Lạc công tá», ngà i gá»i vì đại gia nà y là đỠđốc đại nhân, phải chăng.. phải chăng là ...
Lạc Viá»…n gáºt đầu xác nháºn:
- ChÃnh là DÆ°Æ¡ng đại nhân, đỠđốc Cẩm Y vệ Giang Triết chúng ta đó.
Chủ hiệu nghe thế mặt vốn trắng bệnh lúc nà y cà ng cắt không ra giá»t máu nà o, quỳ xuống lấy nhÆ° tế sao:
- Tham kiến đỠđốc đại nhân! Tiểu nhân có mắt không tròng, vừa rồi có gì thất kÃnh mong đại nhân, phu nhân lượng thứ.
Vừa lạy vừa không quên kéo cả đứa con bên cạnh quỳ xuống, đám giúp việc trong cá»a hiệu cÅ©ng láºt Ä‘áºt quỳ cả xuống hô cao đỠđốc đại nhân.
Hai vị giáo sĩ Henrique và Alfonso cũng kinh ngạc là m dấu thánh:
- Ngà i chÃnh là DÆ°Æ¡ng đỠđốc? Ôi! Thượng đế hiển linh rồi, thượng đế đã dẫn dắt con chiên đáng thÆ°Æ¡ng của ngÆ°á»i tá»›i trÆ°á»›c mặt ngà i, vì chúng con dẫn tá»›i phÆ°á»›c là nh rồi.
Hai vị giáo sÄ© nà y đã lÆ°u lạc ở Äại Minh hÆ¡n ba năm, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên hiểu rất rõ Cẩm Y vệ ở triá»u Minh là thế nà o, là những ngÆ°á»i có thể trá»±c tiếp yết kiến hoà ng đế, huồng gì đây còn là má»™t vị đỠđốc quản hạt cả vùng.
Lạc Viá»…n ghé lại gần DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nói nhá»:
- DÆ°Æ¡ng đại nhân, chi bằng chúng ta ngoà i tìm má»™t tá»u quán nà o đó nói chuyện. Thú thá»±c, cái không khà nà y là m Lạc Viá»…n không thoải mái chút nà o.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở kỳ thá»±c cÅ©ng Ä‘ang có ý đó, hắn dù là m quan khá lâu rồi nhÆ°ng không thể nà o quen được bị ngÆ°á»i khác xì xụp quỳ lạy nhÆ° váºy, dù còn rất nhiá»u Ä‘iá»u muốn há»i, nhÆ°ng không thể ngồi đây mà nói chuyện được.
Lạc Viá»…n nói chuyện thắn thắn nhÆ° váºy cÅ©ng rất hợp ý DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, tức thì thiện cảm tăng lên rất nhiá»u, liá»n nói:
- Nhà ta có má»™t tá»u lâu cách đây không xa, để ta là m khách má»›i hai vị công tá» tá»›i đó uống rượu chuyện trò!
Phi Yến ở bên tủm tỉm cÆ°á»i:
- Nếu chà ng muốn tìm chá»— uống rượu thì tốt nhất đừng tá»›i Tây Tá» tá»u lâu, giá» trong thà nh Hà ng Châu còn ai không biết tá»u lâu nhà chúng ta không bán rượu.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nhá»› ra, trÆ°á»›c đây Hạ Phượng Nghi có ý tạo ra má»™t má»™t không gian yên tÄ©nh, thanh nhã cho những văn nhân tao khách tá»›i ngâm thÆ¡, nên có ý muốn biến tầng trên của Tây tá» tá»u lâu thà nh nÆ¡i chỉ bán trà , ngạc nhiên há»i:
- Không phải Phượng Nghi tỷ tỷ của nà ng chỉ dùng mỗi tầng trên là m phòng trà thôi sao?
Trong nhà có cả Phi Yến lẫn Tả Giai Âm, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở muốn ăn gì là được phục vụ chu đáo ngay tại chá»—, nên lâu rồi hắn không tá»›i cả Tri Vị Quan lẫn Tây Tá» tá»u lâu nên không biết tình hình.
Phi Yến mỉm cÆ°á»i đáp:
- Hiện giá» toà n bá»™ tá»u lâu của chúng ta đã không còn bán rượu nữa rồi.
Tá»u lâu không bán rượu, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cÆ°á»i khổ, hắn biết Hạ Phượng Nghi không thÃch mùi rượu, nhÆ°ng thế nà y khó mà nói nói chỉ là “không thÃch†nữa rồi.
Lạc Viá»…n cÆ°á»i xòa:
- Äại nhân, Lạc Viá»…n thông thạo nÆ¡i nà y, hôm nay hãy để Lạc Viá»…n là m chủ má»i đại nhân và phu nhân.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cÅ©ng là ngÆ°á»i thoái mãi, chẳng câu nệ việc ai là m chủ liá»n vui vẻ nháºn lá»i ngay.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở giao bao ngô mà Lạc Viá»…n gá»i là gạo Tây Thiên cho LÆ°u Äại Bổng Chùy phụ trách. Chủ hiệu biết thân pháºn thá»±c của DÆ°Æ¡ng Thiên Sở rồi sao còn dám nháºn tiá»n, luôn mồm từ chối, phải để LÆ°u Äại Bổng Chủy khuyến mãi thêm và i cái tát tai nổ Ä‘om đóm mắt mắt ngoan ngoãn nháºn lấy.
Äoà n ngÆ°á»i theo Lạc Viá»…n tá»›i má»™t tá»u lâu gần đó, lên má»™t gian nhã phòng ở tầng cao nhất ngồi xuống.
Dương Thiên Sở thì mới ăn trưa, Lạc Viễn cũng đã ăn rồi, chỉ có hai vị giáo sĩ phương tây là ăn ngốn ăn ngấu như ma đói.
Phi Yến hiện giỠđảm nháºn vai trò nữ chủ nhân, vừa rót rượu cho hai ngÆ°á»i vừa há»i:
- Lạc công tỠvì sao hôm nay lại tới thà nh bắc là m gì?
Lạc Viên nháºn lấy cốc rÆ°Æ¡u, trả lá»i:
- Tại hạ cùng gia tá»· tá»›i đây có chút việc, chủ hiệu lÆ°Æ¡ng thá»±c đó cÅ©ng là chá»— quen biết, thấy bên ngoà i có đông ngÆ°á»i nhÆ° váºy tưởng đã xảy ra chuyện gì, không ngá» lại được gặp đại nhân và phu nhân.
Phi Yến ngồi lại bên cạnh DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cÆ°á»i nói:
- Chắc là Lạc tiểu thÆ° tá»›i đây là m từ thiện rồi. Sao vừa rồi công tá» không má»i Lạc tiểu thÆ° theo luôn?
Lạc Viá»…n mỉm cÆ°á»i gáºt đầu:
- Gia tỷ vừa rồi có việc khác nên đã đi trước.
Phi Yến biết DÆ°Æ¡ng Thiên Sở không biết những việc nà y lên giải thÃch cho hắn.
Thì ra không hai tá»· muá»™i nhà há» Lạc là khách quen của Tây Tá» tá»u lâu, khách quý nhÆ° váºy Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên chÃnh chủ phải ra tiếp, thế nên cả hai quen biết Hạ Phượng Nghi và Phi Yến.
Còn vị Lạc tiểu thÆ°, không những vang danh tà i nữ, còn nối tiếng là ngÆ°á»i có tấm lòng bố tát, thÆ°á»ng tá»›i khu dân nghèo là m tá» thiện.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở chẳng ấn tượng gì, hắn chỉ cho đó là việc là m của các nà ng tiểu thÆ° thừa tiá»n, lại rảnh việc thôi. CÅ©ng nhÆ° Hạ Phượng Nghi váºy, nà ng cÅ©ng chẳng phải nuôi báo cô má»™t đống gà qué ở trong nhà sao?
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở liá»n há»i vá» chá»— ngô vá»›i khoai kia, thì ra ngÆ°á»i bạn ở kinh thà nh tặng cho Lạc tiểu thÆ° không ai khác là nhi nữ của Từ Vị, cÅ©ng chÃnh là vị tà i nữ của miá»n bắc, tá» danh vá»›i Lạc tà i nữ ở phÆ°Æ¡ng nam.
Hai thứ ngô khoai kia tuy chẳng phải là món ăn ngon, bất quá hÆ¡n ở chá»— hiếm có. NhÆ°ng nếu chỉ có thể thì Lạc Viá»…n chẳng Ä‘em nó Ä‘i trồng, mà y cÅ©ng vốn là tay mê rượu, sau khi phát hiện hai món nà y Ä‘em Ä‘i nấu rượu có hÆ°Æ¡ng vị đặc biệt liá»n má»›i Ä‘em nó trồng ở trong nhà .
Phi Yến nghe nói Lạc Viá»…n Ä‘em thứ lÆ°Æ¡ng thá»±c cao sản mà DÆ°Æ¡ng Thiên Sở hết lá»i ca ngợi thà nh đồ nấu rượu, bất giác buá»™t miệng trách:
- Lạc công tá», công tá» chẳng lẽ không biết hai thứ nà y Ä‘á»u là những loại lÆ°Æ¡ng thá»±c cao sản, nếu tiến cá» lên triá»u đình triá»u đình thà nh công, Ä‘em nó phổ biến cho ngÆ°á»i dân nghe ở phÆ°Æ¡ng bắc, không biết cứu sống được bao nhiêu bách tÃnh. Công tá» lại chỉ biết trồng nó trong nhà nấu rượu mua vui, tháºt uổng phà của trá»i.
Lạc Viên tròn mắt ngạc nhiên, hết nhìn Phi Yến lại nhìn Dương Thiên Sở có chút không hiểu ra sao.
Kỳ thá»±c đừng nói y là vị công tá» con tổng đốc đại nhân chẳng bao giá» phải lo lắng tá»›i ăn mặc Ä‘i nghÄ© tá»›i Ä‘iá»u kia, mà ngay trên sá» sách có ghi lạ, sau khi khoai lang và ngô được truyá»n và o Trung Quốc, trong khoảng gần trăm năm rất nhiá»u nông dân cÅ©ng chỉ trồng rất thÆ°a thá»›t ở trong vÆ°á»n, coi nó nhÆ° đồ hiếm có để cho trẻ con ăn thôi, căn bản không há» nghÄ© tá»›i dùng nó thay thế cho lÆ°Æ¡ng thá»±c. NhÆ° váºy cà ng không cần phải nhắc tá»›i phÃa quan lại hay triá»u đình ở thá»i Ä‘iểm mà ngô khoai má»›i Ä‘Æ°a và o được chẳng bao lâu, còn chÆ°a hiểu hết ý nghÄ©a tác dụng của nó.
Khi còn nhá» DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nhá»› mang máng được nghe môt câu ngạn ngữ hình nhÆ° ở vùng SÆ¡n Äông, hồng thá»± ná»a năm lÆ°Æ¡ng , ngá»c má»… má»™t mẫu sinh ngà n cân.
HÆ¡n nữa khả năng thÃch ứng của nó còn cá»±c cao, chịu hạn, chịu sâu bệnh tốt, lại chẳng kén đất trồng. NÆ°Æ¡ng rẩy hay đất má»›i khai khẩn Ä‘á»u có thể trồng được, không sợ ảnh hưởng tá»›i lúa gạo, hÆ¡n nữa luân phiên dổi vụ lại có tác dụng bồi bổ cho đất trồng.
Ngoà i ra đem phơi khô còn có thể cất giữ được tới mấy năm, so với lúa gạo thì đúng là ưu điểm vượt trội.
ChÃnh bản thân hắn nắm rõ ngần đấy Æ°u Ä‘iểm của nó mà còn chẳng nghi tá»›i việc Ä‘em phát triển là m Ãch nÆ°á»›c lợi nhà , mà chỉ nghÄ© ngay tá»›i việc Ä‘em nấu rượu uống thì Lạc Viên đúng là bị mắng oan rồi.
Äang lúc suy nghÄ© thì đã nghe Phi Yến ngượng ngùng nói:
- Vừa rồi ta có chút nòng lòng, xuất ngôn lỗ mãng, mong Lạc công tỠchớ trách.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở hÆ¡i ngạc nhiên, xem ra gần đây Phi Yến bá» công không phải vô Ãch nha, đã biết ứng xá» ra dáng má»™t vị phu nhân lắm rồi.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nâng cốc rượu lên, kÃn đáo nháy mắt vá»›i Lạc Viá»…n sau đó ngá»a cổ uống cạn nhÆ° uống nÆ°á»›c.
Lạc Viên hiểu ngay ý của hắn, cũng nâng cốc lên, là m bộ hổ thẹn nói:
- Phu nhân đã trách đúng, Lạc Viễn xấu hổ vô cùng. Phu nhân nhất giới nữ lưu, lại biết vì lê dân trăm hỠlo lắng, nghĩ cho quốc gia xã tắc. Là m Lạc Viễn hổ thẹn vô cùng, xin được lấy chén rượu nà y bồi tội với đại nhân và phu nhân.
Nói rồi lợi dụng Phi Yến Ä‘ang luống cuống đáp lá»…, cÅ©ng kÃn đáo gáºt Ä‘Ã u vá»›i DÆ°Æ¡ng Thiên Sở.
Tên tiểu tá» nà y tháºt ranh mãnh, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở vừa nghe đã biết ngay gặp được tri âm rồi, cÅ©ng tá»± mình rót rượu, hai ngÆ°á»i khẽ chạm cốc rồi nhìn nhau cÆ°á»i gian, cùng sinh cảm giác thân thiết.
Tà i sản của Tiểu Dương
Last edited by Vô Tình; 10-06-2010 at 12:25 PM .
Äã có 8 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu DÆ°Æ¡ng
09-06-2010, 11:03 AM
Tiểu Thị Gia Tá»™c Trưởng LãoLiệt DÆ°Æ¡ng gia đại công tá»Trá»ng sắc khinh bạn
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: Quang.binh
Bà i gởi: 3,096
Thá»i gian online: 3 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 777
Thanked 66,632 Times in 2,361 Posts
[Nạp Thiếp Ký] Bách Äiểu Triá»u Phụng - Phần II
Chương 154: Bắt ma?
Nguyên tác: Má»™c Dáºt
Xà o nấu: chimcanhcut
Nguồn : http://www.******.vn
Hai vị giáo sÄ© đáng thÆ°Æ¡ng Alfonso, Henrique vì tÃn ngưỡng vá»›i thượng đế mà tha hÆ°Æ¡ng nÆ°á»›c ngoà i bữa đói bữa no, mấy năm rồi má»›i được má»™t bữa ăn đầy đủ nhÆ° thế, nên rất tÃch cá»±c nhét cho đầy bụng.
Tuy thế đã biết thân pháºn khác thÆ°á»ng của DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, há» là m sao bá» lỡ cÆ¡ há»™i ngà n năm có má»™t nà y được, cho nên dù tay không ngừng gắp miệng không ngừng nhai nhÆ°ng tai vẫn không quên dá»ng cao nghe ngóng hai há» nói truyện.
Henrique nghe Dương Thiên Sở quan tâm tới mấy thứ lương thực kia như thế vội nói:
- Dương đại nhân, đối với việc chăm bón thu hoạch mấy thứ lương thực đó tôi cũng biết một chút… biết ở đất trũng, đất cằn thì phải trồng, chăm sóc khác nhau thế nà o, đối phó với sâu bệnh ra sao. Nếu như đại nhân muốn phổ biến chúng, tôi sẵn sà ng ra sức vì ngà i.
Phi Yến mừng rỡ vô cùng, nhìn bá»™ dạng của nà ng tưởng chừng háºn không thể bắt hai ngÆ°á»i nà y vá» nhà ngay láºp tức để bắt đầu công việc.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cÅ©ng không ngá» hôm nay hắn tóm được ngay cả má»™t vị chuyên gia thá»±c váºt há»c, ở đây đã có Lạc Viá»…n thông thạo trồng loại lÆ°Æ¡ng thá»±c nà y, lại có thêm chuyên gia chỉ đạo, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở tưởng chừng nhìn thấy từng hÅ© rÆ°Æ¡u… à không từng khuôn mặt rạng ngá»i của bách phÆ°Æ¡ng bắc khi chứng kiến má»™t vụ mùa bá»™i thu rồi.
Và o thá»i đó ở Äại Minh đã biết xây dá»±ng phòng ấm để trồng trá»t và o mùa đông rồi, nhÆ°ng chi phà không Ãt, thÆ°á»ng có nhất là ở trong hoà ng cung phục vụ cho những lúc trái tÃnh trái nết của hoà ng đế. Có Ä‘iá»u vá»›i tiá»m lá»±c tà i chÃnh của DÆ°Æ¡ng Thiên Sở lúc nà y xây dá»±ng má»™t phòng ấm cÅ©ng không có vấn Ä‘á» gì, hÆ¡n nữa hắn không chỉ muốn trồng trong Ä‘iá»u kiện tốt nhất, mà thỠở các loại địa hình khác nhau để sau nà y có thể mang phổ biến ở phÆ°Æ¡ng bắc.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở Ä‘Ãch thá»±c vì nhiệt tình của Phi Yến cảm nhiá»…m rồi.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở sau lần va chạm vá»›i Ngô Kiệt nháºn ra mình bất luáºn là kinh nghiệm quan trÆ°á»ng, nhân mạch Ä‘á»u không thể so bì vá»›i táºp Ä‘oà n Ngô gia. Vì thế dù lúc nà y hắn táºp trung và o việc dần dần tÃch uy trong Cẩm Y vệ Giang Triết, an bà i thân tÃn để nắm vững vốn liếng của mình, đồng thá»i tranh qua lại vá»›i quan viên để khá»i bị cuốn và o cuá»™c đấu tranh không bao giá» dứt ở quan trÆ°á»ng, hay dÃnh và o phe phái.
Hiện giá» việc phổ biến lÆ°Æ¡ng thá»±c má»›i hắn không vì thế mà có thể gây là chuyện gì, thế nhÆ°ng trong lòng hắn vẫn dè chừng toan tÃnh.
Äang lúc cân nhắc thì nghe giáo sÄ© Alfonso vó vẻ rụt rè Ä‘á» nghị:
- Dương đại nhân, vỠviệc tiến ngôn với hoà ng thượng…
Qua cuá»™c trò chuyện lúc nãy DÆ°Æ¡ng Thiên Sở đã biết mấy vị giáo sÄ© nà y nhiá»u lần tiếp xúc quan viên hòng được tấn kiến hoà ng thượng, để có cÆ¡ há»™i truyá»n bá giáo nghÄ©a ở vùng đất nà y.
Có Ä‘iá»u hầu hết tà i sản của há» rÆ¡i rụng hết trong chuyến đồng hà nh rồi, không có tiá»n lo lót gặp được quan đã khó đừng nói gặp hoà ng thượng.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cÆ°á»i thầm, mấy vị giáo sÄ© nà y há»c được cách nói chuyện vòng vo của ngÆ°á»i Trung Quốc rồi, gáºt đầu nói:
- Hai vị giáo sÄ© yên tâm có cÆ¡ há»™i bản quan giúp hai vị tiến ngôn vá»›i hoà ng thượng, tạm thá»i các vị chyển tá»›i ở nhà ta, ta sẽ chuẩn bị phòng ốc cho má»i ngÆ°á»i.
Nghe DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nó nhÆ° váºy, hai vị truyá»n giáo sÄ© không kìm chế được niá»m vui, vá»™i và ng đứng dáºy cám á»›n. Tá»›i Trung Quốc lâu nhÆ° váºy rồi, há» rất am hiểu lá»… nghi của ngÆ°á»i dân nÆ¡i đây rồi.
Thế nhÆ°ng không nháºn ra cái “có cÆ¡ há»™i†ở đây DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nói kỳ thá»±c rất mÆ¡ hồ, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở thá»±c cÅ©ng không phải cố tình Ä‘Æ°a lá»i hứa không rõ rà ng thế, hắn rất có cảm tình hai vị giáo sÄ© nhiệt tình mà chân thà nh nà y, hÆ¡n nữa kiến thức của há» không thể bá» qua được.
Thế nhÆ°ng việc tôn giáo rất phức tạp, hắn phải vá» há»i xem ý kiến của Tả Giai Âm thế nà o má»›i có thể quyết định được.
Tiếp đó má»i ngÆ°á»i chia tay, Lạc Viá»…n hứa vá» nhà cho ngÆ°á»i chuẩn bị cây giống mang DÆ°Æ¡ng Phủ ngay. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, Phi Yến nhiệt tình đồng hà nh vá»›i hại vị giáo sÄ© tá»›i nÆ¡i hỠở tìm những ngÆ°á»i còn lại, để há» cùng thu tháºp hà nh trang tá»›i DÆ°Æ¡ng phủ ở tạm.
Hiện giá» mùa đông ra rét, ba vị giáo sÄ© kia Ä‘ang co ro bên đống lá»a trong má»™t tòa miếu bốn phÃa gió lùa trống hÆ°Æ¡ trống hoắc, nghe tin tức nà y mừng rÆ¡i nÆ°á»›c mắt, vừa reo hò vừa vá»™i và ng Ä‘i thu tháºp hà nh trang.
Kỳ thực mấy vị giáo sĩ nà y ngoà i một chút kinh sách ra thì không có mấy đồ đạc nữa, nói đi là có thể đi ngay được, mấy thứ chăn gói áo quần rách nát Dương Thiên Sở bảo hỠđể lại hết, hắn sẽ chuẩn bị cho hò đồ khác, mấy vị giáo sĩ lại môn phen ca ngợi thượng đế nhân từ. Sau đó theo Dương Thiên Sở tới Dương phủ.
Dù DÆ°Æ¡ng phủ không tÃnh Ä‘oà n thân vệ của hắn cÅ©ng đã có hÆ¡n trăm gia nhân, nhÆ°ng an bà i chá»— ở cho thêm năm ngÆ°á»i nữa vẫn không phải là vấn Ä‘á» to tát gì.
Tối hôm đó DÆ°Æ¡ng Thiên Sở Ä‘em chuyện mấy vị giáo sÄ© nói vá»›i Tả Giai Âm, không ngỠđược Tả Giai Âm nháºn lá»i tá»± mình viết thÆ° tiến ngôn cho hoà ng thượng.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cÅ©ng lá» má» hiểu được dụng ý của nà ng, nà ng khẳng khái giúp đỡ nhÆ° váºy vì muốn thể hiện Thiên SÆ° đạo không há» có tÆ° tâm muốn Ä‘á»™c chiếm thánh ân, để triá»u đình cà ng yên tâm hÆ¡n vá» Thiên SÆ° Äạo.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên trong mắt nà ng bằng giáo nghÄ©a xa lạ nhÆ° váºy, bằng tiá»m lÆ°c hiện tại thì cái CÆ¡ Äốc giáo gì đó muốn tồn tại được đã khó nói gì phát triển uy hiếp tá»›i Thiên SÆ° đạo của nà ng.
Tả Giai Âm không hỠbiết mình hoà n toà n sai lầm, thế nhưng đó là chuyện cả mấy trăm năm sau rồi.
…..
Ngà y thứ ba sau khi hai đứa bé xảy ra chuyện, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở lại được Miêu Triết má»i tá»›i Miêu gia.
Lúc nà y vị sÆ° gia già đã khôi phục phần nà o sức khá»e, nhÆ°ng DÆ°Æ¡ng Thiên Sở vẫn chủ Ä‘á»™ng muốn tham gia vụ án nà y, vì thế chẳng quản lúc nháºn được lá»i má»i thì trá»i đã sắp tối, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở vẫn gá»i Tống Vân Nhi rồi cùng ngÆ°á»i nha môn tức tốc tá»›i Miêu gia, ngÆ°á»i tá»›i má»i lại là quản gia Miêu Triết, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cÅ©ng mÆ¡ hồ cảm thấy có chuyện nghiêm trá»ng gì đó đã phát sinh.
Lúc Ä‘oà n ngÆ°á»i DÆ°Æ¡ng Thiên Sở tá»›i Miêu gia thì đã là canh má»™t (19-21h).
Miêu Triết đã đợi DÆ°Æ¡ng Thiên Sở ở trong đại sảnh. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở vừa má»›i Ä‘i và o đã phát hiện ra, hình nhÆ° toà n bá»™ ngÆ°á»i của Miêu gia Ä‘á»u tá»›i cả. Äại phu nhân, tam phu nhân, tứ phu nhân, ngay cả nhị phu nhân Ä‘ang bị nhốt cÅ©ng có mặt, ngoà i ra còn có má»™t cô nÆ°Æ¡ng chừng mÆ°á»i bảy tuổi, dung nhan tiếu lệ, mÅ©i miệng thanh tú gá»n gà n trông rất có nét, nhÆ°ng dáng vẻ kiêu ngạo, khó gần. Äứng bên cạnh nà ng còn có má»™t chà ng trai béo lùn, dung mạo bình thÆ°á»ng, tuổi chừng trên hai mÆ°Æ¡i, thái Ä‘á»™ cÅ©ng y hệt cô nÆ°Æ¡ng đó. Cả hai ăn mặc so vá»›i ngÆ°á»i trong Miêu gia còn hoa lệ hÆ¡n và i phần.
Miêu Triết đi lên chà o đón:
- Mấy hôm trÆ°á»›c Miêu má»— tháºt sá»± quá báºn rá»™n, vì thế tiếp đãi Tống sÆ° gia và tiểu thÆ° không được chu đáo, mong hai vị không trách.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cÆ°á»i khách khà hồi đáp, hắn biết chuyện ở đằng sau ngÆ°á»i ta không phải má»i mình đến chỉ để nói mấy câu tạ lá»—i hay má»i dùng bữa gì.
Miêu Triết má»i DÆ°Æ¡ng Thiên Sở và Tống Vân Nhi tá»›i vị trà trên, đợi hai ngÆ°á»i ngồi xuống rồi má»›i ngồi. NgÆ°á»i trong Miêu gia thấy Miêu Triết ngồi xuống rồi má»›i dám ngồi.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở Ä‘á»u để ý thấy, thầm nghÄ© nhà há» Miêu nà y quá rắc rối, má»—i chuyện đứng ngồi cÅ©ng để ý đến thế. NhÆ°ng bên ngoà i vẫn nhÆ° không, há»i:
- Miêu gia, tối thế nà y rồi còn má»i Tống má»— tá»›i không biết là có chuyện gì?
Miêu Triết tá»±a nhÆ° có Ä‘iá»u gì khó nói, còn Ä‘ang lá»±a chá»n từ ngữ thì vị cô nÆ°Æ¡ng trẻ tuổi kia đã lên tiếng:
- Chúng ta tìm ngÆ°á»i tá»›i cÅ©ng không phải vì truyện gì khác, mà muốn nhá» ngÆ°Æ¡i bắt quá»·.
DÆ°Æ¡ng Thiên SÆ¡ vừa nghe ngẩn ra, ngó qua bên cạnh Tống Vân Nhi Ä‘ang tròn mắt nhìn hắn. Vị cô nÆ°Æ¡ng kia đứng lên, chỉ vá» phÃa lầu gác tứ phu nhân khinh khỉnh nói:
- Äã ba ngà y rồi, đêm nà o cÅ©ng hà nh hạ chúng ta đến mệt, không có ai ngủ nghê gì nữa. Chết thì cÅ©ng chết rồi, váºy mà không để ngÆ°á»i ta sống yên.
Dương Thiên Sở chẳng cần ai giới thiệu cũng biết đây là thiên kim tiểu thư của Miêu gia rồi, đúng là mẹ nà o con nấy, ăn nói sao mà khó nghe như thế.
Quả nhiên đại phu nhân mặt tối xầm lại, quát:
- Äã xuất giá rồi sao nói chuyện vẫn không biết chừng má»±c gì cả, không biết Tống sÆ° gia và Tống tiểu thÆ° là ai sao? Thế nà o cÅ©ng có má»™t ngà y cái miệng đó hại bản thân đấy.
Vị cô nÆ°Æ¡ng kia thấy đại phu nhân nói nhÆ° váºy mặt tá» ra không vui nhÆ°ng vẫn nghe lá»i ngáºm miệng lại, ngúng nguẩy trở vá» chá»— mình ngồi xuống.
Miêu Triết cÆ°á»i gượng nói:
- Mong tiểu thÆ° và sÆ° gia không trách, khuê nữ của ta trÆ°á»›c nay nói chuyện vẫn không biết giữ gìn nhÆ° váºy, sau nà y Miêu má»— nhất định sẽ nghiêm gia quản giáo. Chỉ là … chúng tôi cÅ©ng không còn cách nà o, nên má»›i mạo muá»™i má»i sÆ° gia tá»›i muá»™n nhÆ° váºy. SÆ° gia biết nhiá»u hiểu rá»™ng, không chừng có thể.. à i.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở mất cả kiên nhẫn, tÃnh hắn đã tò mò thì chá»›, cái thằng cha nà y không biết ăn nói ná»a chừng nhÆ° váºy có thể là m ngÆ°á»i ra bá»±c mình mà chết không? Liá»n há»i thẳng:
- Rốt cuá»™c đã xảy ra chuyện gì? Sao lại là bắt quá»·? Ta là sÆ° gia, kiến thức cá» rá»™ng chỉ vá» hình luáºt phá án, đâu biết bắt quỳ gì chứ?
Äại phu nhân liá»n lên tiếng nói thay cho Miêu Triết:
- Chuyện là thế nà y, và o cái đêm hôm sau hai đứa bé bị chết, ná»a đêm Tuyết Nhi liá»n tỉnh lại, khi chúng tôi phát hiện ra thì Tuyết Nhi đã bị ngất xỉu rồi. Sau chuyện lão thân cÅ©ng đã há»i Tuyết Nhi, nà ng kể nhìn thấy hai đứa bé đứng ở đầu giÆ°á»ng gá»i mẹ, ban đầu chúng tôi cÅ©ng chỉ nghÄ© Tuyết Nhi quá Ä‘au thÆ°Æ¡ng mà sinh ảo giác váºy thôi, cho nên cÅ©ng không đẻ ý nhiá»u lắm. NhÆ°ng mà tối hôm qua lại xảy ra chuyện nữa.
Tống Vân Nhi vừa nghe mà dá»±ng tóc gáy, mặc cho nà ng võ công cao cÆ°á»ng, mặc cho cô nà ng tình tình có giống nam nhi thế nà o, nữ nhi vẫn mãi sợ ma quá»·, giữa đêm hôm thế nà y tá»± nhiên nghe ngÆ°á»i ta kể ma kể quá»·, không kìm được sợ hãi, theo bản năng túm lấy tay áo DÆ°Æ¡ng Thiên Sở.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở bắt đầu hứng thú rồi, tất nhiên hẳn chẳng tin và o ma quá»· gì hết, vụ án Ä‘ang có phần bế tắc, chắc chắn đây là má»™t đầu mối không thể bá» qua, há»i ngay:
- Lại xảy ra chuyện gì?
Vẫn là đại phu nhân nói:
- Là tam phu nhân nhìn thấy, váºy cứ để tam phu nhân kể cho ngà i váºy.
Dương Thiên Sở vội nhìn qua vị tam phu nhân.
Tam phu nhân Tiểu Tiểu lá»… mạo gáºt đầu vá»›i DÆ°Æ¡ng Thiên Sở rồi má»›i từ từ kể:
- Tối ngà y lão gia nhà chúng tôi chằn chá»c mãi không ngủ được, tôi thấy lão gia mấy ngà y rồi Ä‘á»u không ngủ ngon, Ä‘á»u vì muốn ở phòng Tuyết Nhi canh chừng. Vì thế tôi má»›i bảo lão gia tá»›i phòng mình ngủ, để tôi trông chừng Tuyết Nhi. Äại phu nhân cÅ©ng có ý nà y, khi lão gia Ä‘i ngủ thì đã là canh hai rồi, tôi chỉ trông được má»™t lúc cÅ©ng ngủ thiếp Ä‘i mất. Không biết tá»›i lúc nà o, liá»n bị má»™t tiếng Ä‘á»™ng khác thÆ°á»ng là m tỉnh lại, tôi vá»™i tỉnh lại, mở mắt ra đã thấy đèn Ä‘uốc trong phòng không biết vì sao đã tắt cả rồi, trong phòng dù có bồn lá»a, nhÆ°ng vẫn không nhìn rõ cảnh vặt. Tôi muốn Ä‘i tìm đồ đánh lá»a để đốn đèn lên thì Ä‘á»™t nhiên phát hiện…
Tam phu nhân má»›i nói tá»›i đây, mặt tức thì nhợt nhạt, nhÆ° nhìn thấy gì rất khủng khiếp, nghẹn lá»i không nói gì được nữa. Äại phủ nhân ngồi ở bên cạnh, liá»n Ä‘Æ°a tay Ä‘iểm mấy huyện trên ngÆ°á»i tam phu nhân, tam phu nhân liá»n từ từ ổn định trở lại, kể tiếp:
- Ở cá»a thình lình có má»™t bóng ngÆ°á»i loáng lên, lúc đó tôi nhá» bồn lá»a mà nhìn thấy Ä‘Æ°á»ng Ä‘i, liá»n xông tá»›i mở cá»a ra. Nhìn quanh thì thấy bốn phÃa vắn tanh không có má»™t ai, hôm qua trá»i không há» có tuyết, lại có trăng nhá» phản tuyết dÆ°á»›i đất phản quang nên trong sân sáng rõ hÆ¡n ở trong phòng rất nhiá»u. Tôi không thấy ai cả thì Ä‘á»™t nhiên có c hút sợ hãi, chÃnh lúc Ä‘ang định đóng cá»a lại thì nghe thấy căn phòng sát bên cạnh có tiếng Ä‘á»™ng vang lên. Tôi Ä‘i tá»›i thì phát hiện ra căn phòng vốn được khóa kÃn đó đã lại mở ra từ bao giá»â€¦
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở chăm chú lắng nghe, tá»›i Ä‘oạn nà y thì ngắt lá»i:
- Lai mở ra từ bao giá»? Tam phu nhân nói váºy à có ý gì, tức là sau khi Tống má»— bảo đóng cánh cá»a đó lại rồi có ngÆ°á»i đã mở nó ra Æ°?
Lần nà y tá»›i tứ phu nhân lên tiếng trả lá»i hắn:
- Tối ngà y hôm trÆ°á»›c nữa, khi Tuyết Nhi nghe thấy tiếng Ä‘á»™ng Ä‘i theo thì phát hiện ra căn phòng đó đã mở ra. Tuyết Nhi còn nhìn thấy hai đữa con của mình Ä‘ang ngồi trên giÆ°á»ng nghịch trống, thấy Tuyết Nhi tiến và o chúng còn mỉm cÆ°á»i vẫy gá»i nữa. NhÆ°ng khi Ä‘i tá»›i nÆ¡i, Ä‘á»™t nhiên không thấy bóng dáng đâu nữa, Ä‘ang nhìn khắp nÆ¡i tìm kiếm thì thấy chúng bị treo lên xà nhà , mắt mở tròn, mặt đẫm máu…
Tà i sản của Tiểu Dương
Äã có 9 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu DÆ°Æ¡ng
09-06-2010, 11:05 AM
Tiểu Thị Gia Tá»™c Trưởng LãoLiệt DÆ°Æ¡ng gia đại công tá»Trá»ng sắc khinh bạn
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: Quang.binh
Bà i gởi: 3,096
Thá»i gian online: 3 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 777
Thanked 66,632 Times in 2,361 Posts
[Nạp Thiếp Ký] Bách Äiểu Triá»u Phụng - Phần II
ChÆ°Æ¡ng 155:Tiếng thét lúc ná»a đêm..
Nguyên tác: Má»™c Dáºt
Xà o nấu: chimcanhcut
Nguồn : http://www.******.vn
Tứ phu nhân nói tá»›i đó bụm mặt thÆ°Æ¡ng tâm báºt khóc. Miêu Triết vá»™i ôm nà ng và o trong lòng, nhá» giá»ng an ủi.
Tống Vân Nhi cà ng bấu chặt mÆ°á»i đầu ngón tay và o cánh tay DÆ°Æ¡ng Thiên Sở là m hắn cảm thấy hÆ¡i Ä‘au, nhÆ°ng không thể hiện gì. Quay sang ná»›i vá»›i tam phu nhân:
- Váºy má»i tam phu nhân kế tiếp.
Tam phu nhân gáºt đầu tiếp tục:
- Khi tôi phát hiện cá»a bị mở ra cÅ©ng rất lấy là m lạ. Bá»i vì chuyện hôm trÆ°á»›c của Tuyết Nhi muá»™i muá»™i, lão gia không những sai quản gia tăng thêm khóa mà còn dán cả giấy niêm phong. Lúc ấy tôi cÅ©ng rất sợ không dám Ä‘i và o, chỉ đứng ở ngoà i cá»a ngó. NhÆ°ng tôi nhìn thấy hết sức rõ rà ng, hai đứa bé ngồi ở trên giÆ°á»ng, khi đó tôi sợ chết khiếp liá»n thét lá»›n lên sau đó ngất Ä‘i. Lúc tỉnh lại đã nằm ở trên giÆ°á»ng rồi.
Nếu cả hai ngÆ°á»i cùng nhìn thấy thì tháºt khó hiệu, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nhÃu mà y há»i:
- Váºy là ai phát hiện ra tam phu nhân đầu tiên.
Äại phu nhân lên tiếng:
- Ta ta phát hiện ra, ngÆ°á»i tuổi tác chừng nà y rồi cÅ©ng chẳng ngủ được bao nhiêu, hÆ¡n nữa ngủ cÅ©ng không được say, cho nên nghe thấy tiếng kêu lên vá»™i dáºy Ä‘i xem sao. Sau đó thì phát hiện ra tam phu nhân bị ngất trÆ°á»›c cá»a.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nhắm mắt lại, cẩn tháºn ghi nhá»› lá»i kể và tình hình ngà y hôm đó của tam phu nhân và tứ phu nhân. Hồi lâu sau má»›i mở mắt ra, nói thản nhiên:
- Nếu đã má»i ta tá»›i bắt quá»· váºy tối nay ta không vá» nữa.
Má»i ngÆ°á»i trong phòng nghe DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nói thế, nhÆ° tóm được cá»ng cá» cứu mạng, Ä‘á»u thở phà o nhẹ nhõm.
Tống Vân Nhi khẽ giá»±t tay áo DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, lo lắng há»i:
- Ca, huynh biết bắt ma tháºt sao?
Dương Thiên Sở tỠvẻ đắc ý đáp:
- Biết chứ, bản lÄ©nh nà y ta há»c được từ Giai Âm đó!
ÄÆ°Æ¡ng nhiên hắn chẳng tin ma quá»· gì cả nà có thể do nguyên nhân nà o khác, lấy Tả Giai Âm ra nói chỉ để yên lòng Tống Vân Nhi mà thôi. Miêu Triết hẳn cÅ©ng cho là nhÆ° thế nên má»›i má»i hắn tá»›i đây.
Miêu Triết và tứ phu nhân liá»n chuyá»n tá»›i ở trên lầu của đại phu nhân. Cả căn lầu nÆ¡i tứ phu nhân ở liá»n để lại cho nhóm DÆ°Æ¡ng Thiên Sở.
Khi toà n bá»™ Miêu gia đã yên giấc, bốn ngÆ°á»i DÆ°Æ¡ng Thiên Sở vẫn ngồi trong phòng trên lầu nói chuyện.
Lần nà y DÆ°Æ¡ng Thiên Sở mang theo cả TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ©, bởi khi thấy hắn Ä‘á»™t ngá»™t rá»i nhà lúc đêm hôm, các vị phu nhân của hắn không yên tâm, dù có Tống Vân Nhi theo bên cạnh, và đoà n há»™ vệ trấn thủ bên ngoà i, nhÆ°ng các nà ng vẫn bắt hắn phải mang thêm ngÆ°á»i, vì thế DÆ°Æ¡ng Thiên Sở chá»n TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© vì dù gì trÆ°á»›c kia y cÅ©ng là má»™t bá»™ khoái.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở vừa cẩn tháºn hồi tưởng lại lá»i kể của hai vị phu nhân Miêu gia, vừa Ä‘i khắp phòng ngó nghiêng quan sát. Tống Vân Nhi và VÆ°Æ¡ng Dịch ngồi bên bồn lá»a đợi hai con “quỷ†kia xuất hiện.
Vương Dịch tự tin nói:
- Thuá»™c hạ tháºt muốn xem xem hai con quá»· nhỠđó lợi hại tá»›i mức nà o.
Tống Vân Nhi thì dè dặt đỠnghị:
- Hay là chúng ta chuẩn bị trÆ°á»›c má»™t Ãt máu chó Ä‘i.
Cô bé nà y cÅ©ng biết nhiá»u trò quá ha, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở vẫn để ý má»i ngÆ°á»i nói chuyện, mỉm cÆ°á»i nói:
- Muá»™i đừng lo, bắt quá»· gì đó lúc nãy ta nói cÅ©ng chỉ là nói chÆ¡i thôi, trên Ä‘á»i nà y lấy đâu ra ma quá»· chứ! Chỉ có quá»· trong lòng ngÆ°á»i thôi. Thế nhÆ°ng cÅ©ng tháºt kỳ quái, có tá»›i táºn hai ngÆ°á»i nhìn thấy hai đứa bé ngồi chÆ¡i trên giÆ°á»ng, khó có thể nói là hoa mắt được…
Những lá»i cuối cùng DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nói rất nhá», gần nhÆ° lẩm bẩm cho má»™t mình mình nghe.
TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© thấy Tống Vân Nhi nói thế cÆ°á»i thầm trong lòng, nhÆ°ng bên ngoà i tá» ra sợ hãi trêu nà ng:
- Nghe nói quá»· rất thÃch xuất hiện sau lÆ°ng ngÆ°á»i ta, nên có chuẩn bị máu chó cÅ©ng đâu dùng được.
Tống Vân Nhi rùng mình quay đầu lại nhìn, không thấy gì má»›i trừng mắt nhìn TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© nói cứng:
- Ca đã nói quỷ chỉ có trong lòng, ta không là m việc gì phải hổ thẹn với lương tâm, cần gì phải sợ chứ!
Vương Dịch cũng tham gia câu truyện:
- Váºy ý tiểu thÆ° là , phà m những ngÆ°á»i nhìn thấy quá»· Ä‘á»u vì đã là m chuyện trái vá»›i lÆ°Æ¡ng tâm?
Tống Vân Nhi ra sức gáºt đầu, nói nhÆ° thể để trấn an bản thân:
- Chẳng phải sao! Ta tin chắc chắn là nhÆ° váºy. Ca, có phải là thế không?
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở chỉ hÆ¡i gáºt đầu, hắn không hứng thú Ä‘i tham gia Ä‘á» tà i ma quá»·, cÅ©ng không muốn dá»a Tống Vân Nhi thêm, nếu không tá»›i lúc gặp chuyện lấy ai bảo vệ ai đây, vì thế Ä‘á»™t nhiên đổi Ä‘á» tà i:
- Không biết khi hai đứa bé còn sống, tam phu nhân đối xỠvới chúng thế nà o? Vẫn đỠnà y ngà y mai chúng ta phải thăm dò gia nhân trong Miêu gia mới được.
Tống Vân Nhi vẫn không quên được hai con ma kia, nói ngay:
- Cho dù là tam phu nhân không đối xá» tốt vá»›i hai đứa bé nên má»›i thấy quá»·, váºy mẹ chúng là tứ phu nhân thì sao? Cô ta không thể cÅ©ng đối xá» không tốt vá»›i chÃnh con của mình chứ.
TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© rụt cổ lại cất giá»ng là o khà o:
- Trên Ä‘á»i còn có cả oan hồn hại ngÆ°á»i nữa mà , có thể vì hai đứa bé đó chết quá trẻ, lòng không cam tâm nên không thể siêu thoát má»›i quay lại ….
Tống Vân Nhi lúc nà y đã nháºn ra tên tiểu tỠấy cố tình bà y trò trêu mình, tức giân vÆ¡ ngay món đồ bên cạnh ném y. Thế nhÆ°ng bị TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© trêu chá»c nhÆ° váºy ngược lại là m nà ng bá»›t sợ Ä‘i rất nhiá»u.
Bât tri bất giác thá»i gian đã lặng lẽ trôi tá»›i canh ba, theo lá»i kể của hai vị phu nhân Miêu gia, đại khái là cÅ©ng chÃnh và o thá»i gian nà y đã xuất hiện quá»· ám. Tâm tình má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u trở nên căng thẳng, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cÅ©ng không ngoại trừ, nhÆ°ng kỳ lạ hôm nay hai con quá»· kia tá»±a nhÆ° biết có ngÆ°á»i tá»›i bắt chúng, nên canh ba đã qua vẫn không há» có Ä‘á»™ng tÄ©nh gì.
DÆ°Æ¡ng Túc Phong xếp chân bằng tròn, Ä‘á»u Ä‘á»u hÃt thở, tên lÆ°á»i hắn không hứng thú vá»›i võ công nhÆ°ng tá»±a hồ vá»›i mấy thứ khà công cÅ©ng có chút ngá»™ tÃnh, há»c tá»›i đâu biết tá»›i đó, chỉ có Ä‘iá»u thá»i gian y rèn luyện chÆ°a lâu, chỉ đù để y thanh tỉnh đầu óc. Tống Vân Nhi ngồi sát bên cạnh y đã ngủ từ lúc nà o. VÆ°Æ¡ng Dịch cÅ©ng kéo bá»… ồ ồ, TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© thì gáºt gà gáºt gù chắc là cÅ©ng ngủ rồi.
Thấy đã qua canh ba khá lâu mà không thấy có Ä‘á»™ng tÄ©nh gì, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở không há» buồn ngủ, hắn quá quen thức đêm rồi, nhẹ nhà ng đứng dáºy ghé tai và o tÆ°á»ng nghe ngóng căn phòng bên cạnh, vẫn không có gì khác thÆ°á»ng.
Bên ngoà i hình nhÆ° trá»i lại đổ tuyết, gió thổi ù ù, là m không nghe được tiếng gì khác. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở im lặng lắng nghe má»™t lúc lâu, ngáp má»™t cái dà i, Ä‘i tá»›i bên cá»a sổ. Bên ngoà i gió mạnh, hÆ¡n nữa lại là mùa đông nên cá»a sổ đóng chặt, hắn cẩn tháºn mở má»™t cá»a sổ có thể nhìn xuống dÆ°á»›i ra. Má»™t cÆ¡n gió thổi và o, là m DÆ°Æ¡ng Thiên Sở không khá»i rùng mình. Nhìn xuống dÆ°á»›i sân chỉ thấy má»™t mảng tối Ä‘en, chỉ thoảng thoảng nghe thấy tiếng cót két từ phÃa lan can hay tiếng lá cây xà o xạc mà thôi.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở sợ má»i ngÆ°á»i trong phòng bị lạnh, vì thế đóng cá»a sổ lại.
Tá»›i bên cạnh Tống Vân Nhi thấy cô nà ng ngủ ngon là nh, trông đáng yêu vô cùng. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở khẽ vuốt mÅ©i nà ng má»™t cái, mông vừa đặt xuống đất thì nghe thấy tiếng mở cá»a, bởi vì bên ngoà i gió thổi ất lá»›n, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở còn lo mình nghe lầm, nhÆ°ng thoảng nhÆ° cách vách có tiếng gì đó, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở vừa xoay ngÆ°á»i định Ä‘i tá»›i xem trÆ°á»›c mắt tức thì có bóng ngÆ°á»i chắn trÆ°á»›c.
Tống Vân Nhi và TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© Ä‘á»u đã thức dáºy,có vẻ cÅ©ng nghe thấy tiếng Ä‘á»™ng vừa rồi.
Ba ngÆ°á»i nÃn thở cùng dán lá»— tai và o sát tÆ°á»ng, nghe rõ rà ng cách vách truyá»n tá»›i tiếng trẻ con cÆ°á»i đùa.
Tống Vân Nhi mặt tái mét, tức thì có hai bà n tay bụm lấy miệng nà ng, cả DÆ°Æ¡ng Thiên Sở và TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© Ä‘á»u đặt tay lên miệng ra dấu bà o nà ng đừng lên tiếng, kết quả bị Tống Vân Nhi trừng mắt nhéo cho má»—i ngÆ°á»i má»™t cái Ä‘au Ä‘iếng.
Cả hai cắn răng nhẫn nhịn Ä‘Æ°a mặt nhìn nhau cÆ°á»i khổ. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở lại ra hiệu bảo má»i ngÆ°á»i ở dà y ra, chỉ TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© tá»›i cá»a sổ sau nhà , còn hắn nhẹ nhà ng mở cá»a cùng Tống Vân Nhi xông tá»›i căn phòng sát bên cạnh.
Căn phòng đó lại đã bị mở ra rồi, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở và Tống Vân Nhi gần nhÆ° xông và o cùng má»™t lức, trong phòng không há» có gì khác thÆ°á»ng. Tống Vân Nhi nhanh nhẹn lấy từ trong lòng mồi lá»a rồi thắp đèn, căn phòng rất nhanh sáng lên.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cần tháºn nhìn bốn phÃa, không phát hiện ra gì khác lạ, vì váºy há»i Tống Vân Nhi:
- Vân Nhi muội mắt tinh hơn ca, khi muội và o có thấy gì không?
Tống Vân Nhi thì há»i ngược lại DÆ°Æ¡ng Thiên Sở:
- Váºy khi ca và o có thấy gì không?
Dương Thiên Sở lắc đầu nói:
- Không thấy gì, ta kiếm tra cẩn tháºn cÅ©ng không phát hiện ra Ä‘iá»u gì cả.
Tống Vân Nhi chỉ cá»a sổ đối diện vá»›i cá»a chÃnh nói:
- Cái cá»a sổ nà y đã bị mở ra.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở tá»± vá»— lên đầu, sao hắn không để ý chứ, vá»™i và ng tá»›i trÆ°á»›c cá»a sổ, Tống Vân Nhi theo bén gót. Hai ngÆ°á»i cùng nhìn xuống, cá»a sổ nà y cách mặt đất Ãt nhất phải tá»›i bốn mét.
Tống Vân Nhi mặt vẫn hơi tai tái vì sợ, nhưng vẫn nói chắc chắn:
- Khi muá»™i tiến và o cÅ©ng không phát hiện Ä‘iá»u gì, trên giÆ°á»ng tất nhiên chẳng có đứa bé nà o cả, nhÆ°ng cánh cá»a sổ nà y đã bị mở ra.
Dù biết là khó có khả năng nà y nhÆ°ng DÆ°Æ¡ng Thiên Sở vẫn lên tiếng tá»± há»i:
- Liệu có thể cái cá»a sổ nà y trÆ°á»›c đó quên không đóng lại không ?
- Không thể nà o!
Cả hai quay đầu lại nhìn, ngÆ°á»i lên tiếng đáp lại là Miêu Triết, y vẫn mặc áo ngủ, chỉ khoác má»™t chiếc áo choà ng trên ngÆ°á»i, theo sau là tam phu nhân, quản gia và TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ©, VÆ°Æ¡ng Dịch.
TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© Ä‘Æ°a mắt nhìn hắn khẽ lắc đầu, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở hiá»u ý, há»i Miêu Triết:
- Tại sao lại không thể?
Tam phu nhân đi tới đáp:
- Buổi tối tôi và lão gia có Ä‘i kiểm tra rồi, còn chú ý đóng tất cả cá»a sổ lại, cho nên không thể nà o bị mở từ trÆ°á»›c được.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở lại há»i tiếp:
- Váºy chìa khóa hiện giá» là do ai giữ?
Tam phu nhân lấy ra một chùm chìa khóa lắc trước mặt Dương Thiên Sở, nói:
- Äêm nay là do tôi trông.
- Liệu có thể bị ngÆ°á»i khác lấy Ä‘i dùng không?
Tam phu nhân lắc đầu, nói:
- Từ sau khi đóng cá»a lại, chùm chìa khóa nà y luôn ở bên ngÆ°á»i tôi, chÆ°a từng rá»i khá»i nó.
Miêu Triết ở bên lên tiếng giải thÃch:
- TrÆ°á»›c đây ngÆ°á»i giữ chìa khóa trong nhà là Linh Nhi, cÅ©ng là nhị phu nhân. Bắt đầu từ hôm qua đã giao cho Tiểu Tiểu, hôm đó sÆ° gia cÅ©ng có mặt, ý của Tá»a Nhi là tạm thá»i để nà ng quản cái nhà nà y.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cầm lấy chùm chìa khóa, thấy phải có hÆ¡n ba bốn chục cái, tay nặng chình chịch, hẳn là toà n bá»™ chìa khóa cá»a to cá»a nhá» trong nhà đá»u có cả, trầm tÆ° há»i:
- Những chiếc chìa khóa ở đây có khóa dự phòng cả chứ?
Tam phu nhân nói:
- Tất cả Ä‘á»u có trừ phòng của mấy phu nhân ra, phòng của Tuyết Nhi sau khi xảy ra chuyện má»›i Ä‘Æ°a chìa khóa cho tôi, còn chìa khóa phòng riêng các phu nhân khác thì của ai ngÆ°á»i nấy giữ cÅ©ng không có đồ dá»± phòng.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nhìn qua má»™t lượt những ngÆ°á»i trong phòng nhÆ°ng không nói gì, Ä‘i tá»›i cá»a tìm gia định canh đêm, chất vất:
- Các ngÆ°Æ¡i có thấy gì khác thÆ°á»ng không?
Mấy ngÆ°á»i gia Ä‘inh mặt vẫn còn chÆ°a hết sợ, run run đáp:
- Thưa sư gia, cũng như mấy hôm trước, chúng tôi chỉ nghe thấy một tiếng thét thất thanh.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở và Tống Vân Nhi nghe váºy giáºt mình nhìn nhau, không thể nà o nhÆ° váºy được, hôm nay rõ rà ng chỉ có tiếng hai đứa bé cÆ°á»i đùa, hÆ¡n nữa gió to nhÆ° váºy cả ba ngÆ°á»i áp sát tai và o vách má»›i nghe thấy rõ, ngÆ°á»i dÆ°á»›i lầu không thể nghe thấy được. Vì sao những gia Ä‘inh nà y lại nói nghe thấy tiếng thét chứ?
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở quay lại há»i Miêu Triết và tam phu nhân:
- Phu nhân và lão gia là m sao biết trên lầu xảy ra chuyện?
Miêu Triết trả lá»i:
- Hôm nay Miêu má»— ngủ ở trong phòng Tiểu Tiểu, chắc do mấy ngà y trÆ°á»›c quá mệt, cho nên ngủ khá say, do Tiểu Tiểu gá»i dáºy má»›i biết đã xảy ra chuyện.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở thầm nghÄ©, lại là tam phu nhân sao? Hắn nhá»› rõ trong ba lần xảy ra chuyện, hai lần Ä‘á»u do tam phu nhân đánh thức ngÆ°á»i khác, má»™t là đại phu nhân, má»™t lần là Miêu Triết còn do chÃnh nà ng ta gặp quá»· má»™t lần, chẳng lẽ tam phu nhân nà y không ngủ?
Tam phu nhân tinh ý nhìn ra nghi vấn của DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, vì váºy chủ Ä‘á»™ng đáp:
- TrÆ°á»›c đó tôi cÅ©ng đã ngủ rồi, nhÆ°ng vì mấy hôm nay Ä‘á»u xảy ra chuyện, hÆ¡n nữa hiện giá» vì má»›i tiếp nháºn quản gia, tôi sợ trong nhà có chuyện gì, cho nên không dám ngủ say, vì váºy vừa nghe thấy trong sân có Ä‘á»™ng tÄ©nh vá»™i gá»i lão gia dáºy.
- Phu nhân nghe thấy động tĩnh gì?
Tam phu nhân đáp:
- Tôi nghe thấy gia Ä‘inh gác đêm Ä‘i qua cá»a nói lại xảy ra chuyện rồi, cho nên tỉnh lại.
Má»™t gia Ä‘inh lên tiếng xác nháºn:
- Äúng là thế, chúng tôi vừa má»›i lên, tam phu nhân và lão gia liá»n cùng tá»›i rồi.
NhÆ° váºy tiếng thét kia đúng là có tháºt sao, thế nà o mà hắn cùng Tống Vân Nhi và TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© lại không há» nghe thấy chứ?
Tà i sản của Tiểu Dương
Äã có 8 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu DÆ°Æ¡ng
Từ khóa được google tìm thấy
baach dieu trieu phung , bach dieu chau phung , bach dieu chieu phung , bach dieu chieu phuong , bach dieu trieu phung , chimcanhcut nap thiep ky , êàäåòñòâî , hình danh sÆ° gia , ìàðãàðèòà , nap thiep , nap thiep ký pdf , nap thiep ki , nap thiep ki iii , nap thiep ki pdf , nap thiep ky , nap thiep ky 3 , nap thiep ky 3 prc , nap thiep ky bach dieu , nap thiep ky bach dtp , nap thiep ky bach phung , nap thiep ky chi bach , nap thiep ky lll , nap thiep ky phung , nap thiep ky tac bach , nạp thiếp ký , nạp thiếp ký 1 , sac hiep nap thiep , se dung gia phap , tac bach phung dieu , www.nap thiep ky