|
|
09-06-2010, 11:07 AM
|
|
Tiểu Thị Gia Tá»™c Trưởng Lão Liệt DÆ°Æ¡ng gia đại công tá» Trá»ng sắc khinh bạn
|
|
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: Quang.binh
Bà i gởi: 3,096
Thá»i gian online: 3 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 777
Thanked 66,632 Times in 2,361 Posts
|
|
[Nạp Thiếp Ký] Bách Äiểu Triá»u Phụng - Phần II
ChÆ°Æ¡ng 156: Không có lá»i giải
Nguyên tác: Má»™c Dáºt
Xà o nấu: chimcanhcut
Nguồn:Sưu Tâm
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cà ng nghÄ© cà ng thấy không có khả năng nà o, vì thế há»i:
- Các ngÆ°Æ¡i thá» nghÄ© cho kỹ lại xem, không phải mệt má»i quá nên ngủ quên chứ? Thá»±c sá»± là có má»™t tiếng thét sao?
Mấy gia đinh nghe Dương Thiên Sở nói thế vội và ng phân bua:
- Tống sÆ° gia, sao ngà i có thể nói nhÆ° váºy được, chúng tôi trÆ°á»›c nay luôn má»™t lòng vá»›i nhiệm vụ chÆ°a từng lÆ°á»i biếng, ngà i nói thế không phải muốn chúng tôi mất việc sao? Chúng tôi thá»±c sá»± không há» ngủ gáºt.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở thuần túy là cân nhắc má»i khả năng thôi không có ác ý gì, liá»n áy náy nói:
- Nếu đã nhÆ° váºy má»i ngÆ°á»i vá» nghỉ ngÆ¡i Ä‘i, ta chỉ há»i theo lệ mà thôi, không có ý gì khác. Con quá»· nà y hôm nay đã đến rồi, chắc không tá»›i nữa đâu. Ngà y mai ta sẽ ngủ trong căn phòng đó, không tin là không bắt được nó.
Miêu Triết khách khà và i câu, sau đó dẫn gia nhân rá»i Ä‘i.
Äợi ngÆ°á»i phÃa bên Miêu Triết Ä‘i cả rồi, bốn ngÆ°á»i DÆ°Æ¡ng Thiên Sở má»›i trở vá» phòng. Vừa và o trong Tống Vân Nhi há»i ngay vá»›i vẻ e dè:
- Ca, chuyện nà y tháºt kỳ lạ những tên gia Ä‘inh đó lại nói có má»™t tiếng thét mà sao chúng ta lại không nghe thấy? Chẳng lẽ còn có má»™t con quá»· khác nữa?
Dương Thiên Sở nhún vai:
- Ca cÅ©ng chẳng hiểu ra là m sao. Hiện giá» còn có quá Ãt dữ liệu, có suy nghÄ© cÅ©ng vô Ãch. NhÆ°ng muá»™i yên tâm ta vẫn tin chẳng có ma quá»· gì hết, ở đây chỉ có má»™t bà máºt mà chúng ta chÆ°a giải được thôi.
TrÆ°Æ¡ng TÆ°Æ¡ng VÅ© cÆ°á»i hăng hắc:
- Không phải tiểu thư nói là m việc trái lương tâm mới phải sợ quỷ sao? Không biết tiểu thư đã là m việc xấu gì rồi?
Tống Vân Nhi tức tối nói:
- Hừ, giá» ta chỉ muốn là m má»™t việc đó là giết cái con khỉ thÃch xem mồm và o chuyện ngÆ°á»i khác nhà ngÆ°Æ¡i.
Thấy Tống Vân Nhi và TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© nà y lại sắp sá»a sinh sá»±, đôi oan gia nà y trá»u đùa cãi nhau là truyện nhÆ° cÆ¡m bữa rồi. NhÆ°ng dù sao giá» cÅ©ng là ná»a đêm, lại trong nhà ngÆ°á»i khác mà nhà ngÆ°á»i ta lại Ä‘ang có chuyện buồn, nên DÆ°Æ¡ng Thiên Sở vá»™i can ngăn, há»i sang truyện khác lảng Ä‘i:
- Má»i ngÆ°á»i có thấy hôm nay thiếu mất má»™t ngÆ°á»i không?
VÆ°Æ¡ng Dịch há»i:
- Äại nhân nói ai? Tứ phu nhân hay nhị phu nhân?
Tống Vân Nhi nói ngay:
- VÆ°Æ¡ng thúc thúc già cả lẫn cẫn rồi, hai ngÆ°á»i đó thì nhắc tá»›i là m gì? NgÆ°á»i thiếu hôm nay là đại phu nhân.
Dương Thiên Sở giơ ngón cái lên khen:
- Muội nói rất đúng.
VÆ°Æ¡ng Dịch có vẻ nhÆ° vẫn còn chÆ°a hiểu, há»i lại:
- Tại sao lại là đại phu nhân?
Dương Thiên Sở trầm ngâm nói:
- Hai lần trÆ°á»›c xảy ra chuyện đại phu nhân Ä‘á»u có mặt. HÆ¡n nữa còn có má»™t lần là bà ta phát hiện ra tam phu nhân. ChÃnh bà ta cÅ©ng đã nói bà ta có tuổi nên ngủ không sâu, váºy mà lần nà y lại không tỉnh lại.
TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© gáºt gù nói:
- Äại nhân, đây gá»i là lúc nên tỉnh nhât định sẽ tỉnh, khi nà o không nên tỉnh có trá»i sáºp cÅ©ng chẳng tỉnh. Thế ngÆ°á»i ta má»›i là m được đại phu nhân.
Tống Vân Nhi xì một tiếng:
- Không biết thì cứ nói là không biết cho rồi, cứ là m ra vẻ cao thâm.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở biết TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© kỳ thá»±c là ngÆ°á»i rất tinh tế, nói nhÆ° váºy không phải là nói bừa chỉ lặng lẽ gáºt gù trong lòng, chìm và o trong suy ngẫm kệ cho Tống Vân Nhi và TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© lại bắt đầu gây ra má»™t tráºn ồn à o nho nhá».
ChÃnh Ä‘ang trầm tÆ° suy nghÄ© Ä‘á»™t nhiên từ căn phòng sát vách lại có má»™t trà ng cÆ°á»i của trẻ nhá» vang lên, bởi vì lúc nà y bên ngoà i đã không còn gió thổi nữa, cho nên tiếng cÆ°á»i đó vang lên rất rõ rà ng. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở không nói má»™t lá»i tức tốc lao nhÆ° bay ra ngoà i, Tống Vân Nhi cÅ©ng không cháºm trá»… theo bén gót, VÆ°Æ¡ng Dịch cÅ©ng vá»™i và ng chạy theo. Chỉ TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© nhắm hÆ°á»›ng ngược lại, lao tá»›i cánh cá»a sổ đằng sau.
Cá»a phòng bên cạnh lại đã mở ra rồi, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở không há» dè dặn lao thẳng và o trong phòng, nhìn khắp bốn phÃa vẫn không há» có má»™t bóng ngÆ°á»i, nhÆ° lần trÆ°á»›c cá»a sổ cÅ©ng bị mở ra.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở vừa bá»±c bá»™i vừa chán nản, chạy trở lại phòng há»i TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ©:
- Có thấy gì khác thÆ°á»ng không?
TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© cÅ©ng tức tối dáºm chân nói:
- Thuá»™c hạ không phát hiện ra Ä‘iá»u gì. Tháºt quái lạ, thuá»™c hạ không tin trên thế giá»›i nà y có ma quá»· gì đó.
Bốn ngÆ°á»i lần nà y quyết tâm không ngủ canh chừng, nhÆ°ng từ đó trở Ä‘i không còn chuyện gì xảy ra nữa.
Trá»i má»›i tảng sáng bốn ngÆ°á»i DÆ°Æ¡ng Thiên Sở Ä‘i xuống lầu. Tam phu nhân đã thức dạy rồi, nà ng vẫn mặc má»™t bá»™ váy áo tố nhã, trang Ä‘iểm nhẹ nhà ng tôn lên Ä‘Æ°á»ng nét thanh tú trên khuôn mặt, trông nhÆ° má»™t bông hoa bách hợp trắng, dù đứng trong khung cảnh ngáºp trà n tuyết trắng tá»±a nhÆ° hòa hợp tá»± nhiên lại tá»± nhÆ° vẫn nổi báºt nét đẹp riêng biệt.
Tam phu nhân thấy bốn ngÆ°á»i DÆ°Æ¡ng Thiên Sở trên mặt Ä‘á»u lá»™ vẻ mệt má»i, áy náy tiến tá»›i nói:
- Tháºt có lá»—i quá, việc của Miêu gia đã là m các vị đã vất vả rồi. Tôi đã sai gia nhân chuẩn bị xong bữa sáng, má»i má»i tá»›i phòng khách ngÆ°á»i dùng bữa.
Dương Thiên Sở lúc nà y đã nhét đầy một bụng những nghi vấn rồi còn nghĩ gì tới ăn uống nữa, vì thế lắc đầu nói:
- Thôi không cần nữa, chúng tôi vỠtrước đã. Tới tối chúng tôi lại tới.
Tam phu nhân lo lắng há»i:
- Tống sÆ° gia, ngà i tháºt sá»± muốn ở trong căn phòng kia của tứ phu nhân sao?
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở há»i lại:
- Phu nhân thấy có gì không được ư?
Tam phu nhân nhìn khắp bốn phÃa má»™t lượt, rồi hạ thấp giá»ng nói:
- Căn phòng đó bị quỷ ám, ngà i không sợ sao?
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở chỉ cÆ°á»i cÆ°á»i, vặn eo má»™t cái cho thoải mái rồi đáp:
- Còn chÆ°a biết ai phải sợ ai đâu. Äược rồi, chúng tôi vỠđây, buổi tối ăn cÆ¡m xong lại tá»›i. gần đây tam phu nhân cÅ©ng đã vất vả lắm rồi, phu nhân hãy nghỉ ngÆ¡i cho khá»e Ä‘i, thiếu ngủ là kẻ thù của nhan sắc đó.
Tam phu nhân nghe DÆ°Æ¡ng Thiên Sở Ä‘á»™t nhiên buông má»™t câu “thiếu ngủ là kẻ thù của nhan sắc†thì bất giác mặt hồng lên, tá»›i khi bốn ngÆ°á»i DÆ°Æ¡ng Thiên Sở sắp Ä‘i ra tá»›i cá»a sân má»›i tỉnh lại, vá»™i gá»i vá»›i theo:
- Nếu bốn vị không chê, váºy buổi tối xin má»i má»i ngÆ°á»i trở lại dùng bữa, để Miêu gia chúng tôi phần nà o chuá»™c lá»—i vì là m các vị vất vả.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở vốn muốn từ chối, nhÆ°ng khi quay lại thấy tam phu nhân nói đầy chân thà nh, hÆ¡n nữa trÆ°á»›c mặt mỹ nhân hắn rất khó ná»›i ra chữ không vì váºy lá»i đã tá»›i miệng lại không thoát ra được, chỉ khẽ gáºt đầu đồng ý. Sau đó dẫn ba ngÆ°á»i trở vá».
Tống Vân Nhi thì Ä‘ang lúc tuổi ăn tuổi ngủ, từ trên xe đã ngủ gà ngủ gáºt rồi, vá» tá»›i cá»a nha môn là chạy biến mất tăm chẳng kịp chà o há»i gì cả.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở theo lý mà nói cả đêm chÆ°a ngủ, hắn phải mệt má»i rồi. NhÆ°ng những câu há»i lá»›n vởn trong đầu là m hắn không có chút buồn ngủ nà o, gia nhân trong nhà đang quen tÆ°á»›c dá»n dẹp, chà o há»i hắn xong vá»™i và ng Ä‘i là m việc của mình. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở má»™t mình Ä‘i lang thang không mục Ä‘Ãch trong sân.
Chẳng biết từ bao giỠđôi chân của hắn theo bản nâng đã dẫn hắn tới nhà bếp.
Phi Yến ở trong nhà bếp xem xét đồ ăn buổi sáng Ä‘i ra, thấy DÆ°Æ¡ng Thiên Sở Ä‘ang thÆ¡ thẩn Ä‘i lại nhÆ° ngÆ°á»i mất hồn. Nà ng nhịn cÆ°á»i Ä‘i tá»›i trêu:
- Hôm qua có ngÆ°á»i cả đêm không vá», chẳng biết có phải là ở bên ngoà i lại có nhân tình má»›i rồi hay không?
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở Ä‘ang suy nghÄ© chuyện kỳ lạ đêm qua, còn tưởng là gia nhân Ä‘i tá»›i chà o há»i, nhất thá»i không chú ý chỉ áºm ừ gáºt đầu đáp lại.
Phi Yến thấy thái Ä‘á»™ DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nhÆ° thế, biến sắc mặt, tức giáºn nói:
- Nếu chà ng bên ngoà i đã có nữ nhân tốt hÆ¡n rồi, váºy còn vá» nhà là m gì nữa?
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở thấy có ngÆ°á»i to tiếng, má»›i phát hiện ra hình nhÆ° không phải gia nhân chà o há»i hắn, liá»n há»i:
- Hả, cái gì thế?
Phi Yến thấy DÆ°Æ¡ng Thiên Sở bá»™ dạng thất hồn lạc phách má»›i hiá»u ra là vừa rồi mình chêu trá»c căn bản là hắn chẳng nghe thấy gì cả, giáºn dá»—i hừ má»™t tiếng, bÄ©u môi quay đầu bá» Ä‘i.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở má»›i nháºn ra ngÆ°á»i vừa nói chuyện vá»›i hắn chẳng phải nha hoà n gia Ä‘inh gì mà chÃnh là Tiểu Yến Tá» của hắn, vá»™i và ng chạy chặn nà ng lại, cÆ°á»i hì hì nói:
- Bánh bao nhá» má»n, vừa rồi chỉ là tÆ°á»›ng công Ä‘ang suy nghÄ© má»™t chuyện rất kỳ quặc nên má»›i không chú ý. Äừng giáºn mà , xem kìa giáºn chút nữa thôi là thà nh bánh bao ngâm nÆ°á»›c mất rồi.
Phi Yến chỉ hừ một tiếng quay mặt đi không đáp.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở giở giá»ng nịnh ná»t:
- Bảo bối, nà ng băng tuyết thông minh, hay là ta kể ra để nà ng giúp ta cùng suy nghĩ nhé?
Phi Yến thừa biết mÆ°u tÃnh của hắn, nói ngay:
- Mấy chuyện ly kỳ cổ quái của chà ng cứ giữu lại đợi Giai Âm tá»· tá»· thức dáºy giúp chà ng nghÄ© là được rồi. Chà ng chẳng phải nói nhân táºn kỳ tà i, váºt táºn kỳ dụng sao? NgÆ°á»i ta chỉ lo chuyện vÆ°á»n tược bếp núc, Phượng Nghi tá»· tá»· quản cả cái nhà nà y, còn muốn tìm quân sÆ° chà ng Ä‘i tìm Giai Âm tá»· tá»· ấy.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở thấy bá»™ dạng láu lỉnh đáng yếu của nà ng, trong lòng xao xuyến. Không kìm chế được tình cảm, ôm ngay lấy Phi Yến và o lòng muốn hôn lên cái miệng nhá» của nà ng. Phi Yến thấy bốn phÃa còn có hạ nhân, vá»™i và ng vùng mạnh thoát ra, gắt gá»ng nói:
- Chà ng lại phát Ä‘iên rồi, bên cạnh còn có ngÆ°á»i đó.
Nói xong láºp tức chạy biến luôn, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nà o chịu thôi cÅ©ng vắt chân Ä‘uổi theo.
Hạ Phượng Nghi và Tả Giai Âm cùng Lục Nhi đã dáºy sá»›m ra vÆ°á»n sau Ä‘i dạo, thấy DÆ°Æ¡ng Thiên Sở và Phi Yến trêu đùa Ä‘uổi nhau khắp vÆ°á»n, hai nà ng nhìn nhau mỉm cÆ°á»i, không nói gì chỉ cùng Ä‘i tá»›i xem.
Phi Yến Ä‘ang cÆ°á»i đùa vui vẻ, vô tình quay đầu lại nhìn, thấy hai vị tá»· tá»· Ä‘á»u đã thức dáºy Ä‘ang đứng má»™t bên nhìn. Vá»™i và ng dừng lại, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở còn chÆ°a nhìn thấy, bắt kịp được Phi Yến rồi tức thì ôm chầm lấy hôn đánh chụt lên môi nà ng.
Phi Yến mặt Ä‘á» nhÆ° gấc chÃn, cuống quÃt nói:
- Mau buông ngÆ°á»i ta ra, có bao nhiêu ngÆ°á»i Ä‘ang nhìn kia kìa.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở dừng tay lại nhìn, quả nhiên thấy ngoà i mấy mấy gia Ä‘inh nha hoà n quét sân Ä‘ang lén cÆ°á»i trá»™m ra, còn có cả hai vị phu nhân cùng muá»™i muá»™i của mình cÅ©ng Ä‘ang đứng ở bên nhìn.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở buông Phi Yến ra, lúc nà y tâm tình của hắn rất tốt, Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c mặt hai nà ng, cÆ°á»i nói:
- Äừng lo, tÆ°á»›ng công của các nà ng rất công bằng, để ta hôn má»—i nà ng má»™t cái nà o.
Lục Nhi cÆ°á»i khì:
- Hi hi váºy để muá»™i tránh qua má»™t bên nha.
Hạ Phượng Nghi nhìn lÆ°á»›t qua hạ nhân xung quanh, chẳng lý tá»›i DÆ°Æ¡ng Thiên Sở bên ngÆ°á»i, cất giá»ng nói:
- Thế nà o? Còn chưa nhìn đủ sao? Có muốn chúng ta tiếp tục biểu diễn cho các ngươi xem không?
Äám hạ nhân tức thì hoảng sợ vá»™i cúi đầu thi lá»… rồi tản hết Ä‘i, chóc lát xung quanh chỉ còn lại có bốn ngÆ°á»i.
Lục Nhi không dám đùa nữa rụt cổ lại là m vẻ sợ hãi.
Dương Thiên Sở khẽ nắm tay Hạ Phượng Nghi nói:
- Nà ng có phải là hÆ¡i nặng lá»i rồi không, ta và Phi Yến chỉ trêu đùa nhau má»™t chút thôi mà , có phải chuyện gì ghê gá»›m đâu.
Hạ Phượng Nghi chÆ°a trả lá»i Tả Giai Âm đã nói:
- Muá»™i muá»™i phải trông coi trên dÆ°á»›i cả trăm ngÆ°á»i, tất nhiên phải nghiêm khắc má»™t chút. Nếu cÅ©ng đối xá» giống nhÆ° chúng ta thì những hạ nhân đó còn kẻ nà o nghe lá»i nữa.
Hạ Phượng Nghi chỉ tay lên trán Dương Thiên Sở:
- Thiếp đã nhượng bá»™ cho chà ng rất nhiá»u ở ná»™i viện rồi, vì ở đó chỉ có bá»n thiếp mấy nha hoà n thiếp thân, nên chà ng có thể tùy tiện được. NhÆ°ng ngoại viện thì khác, nÆ¡i nà y ngÆ°á»i đông há»—n tạp, chà ng đứng quên thân pháºn của mình. Nếu thiếp không nghiêm khắc, để chủ không ra chủ, tá»› không ra tá»› thì còn thể thống gì nữa.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở biết Hạ Phượng Nghi nói có lý, lại nhá»› tá»›i lá»i bình phẩm TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© nói vỠđại phu nhân của Miêu gia, thầm nghÄ© , chẳng lẽ đại phu nhân trong má»—i nhà đá»u phải là nhÆ° thế. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở chỉ là vị thiếu gia giả mà thôi, chuyện phức tạp trong những gia đình lá»›n thá»i xÆ°a hắn vẫn còn chÆ°a ý thức được hết.
Hạ Phượng Nghi thấy DÆ°Æ¡ng Thiên Sở đứng im không nói má»™t lá»i, nà ng rất hiểu hắn, nên biết không phải là hắn giáºn, nhÆ°ng không biết hắn Ä‘ang nghÄ© gì, vì thế yêu thÆ°Æ¡ng vuốt nhẹ khuôn mặt hắn, há»i:
- Thiên Sở, chà ng lại đang nghĩ gì thế?
Phi Yến đi tới nói:
- Còn chẳng phải vì vụ án kia sao, cả ngà y tá»›i đêm, cÅ©ng chẳng biết có gì hay mà nghÄ© suốt. Vừa rồi còn chà ng còn nói kể cho muá»™i nghe, muá»™i bảo đợi gặp tá»· tá»· để chà ng há»i tá»· tá»· là được rồi.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nghe Phi Yến nói má»›i nhá»› ra, vì váºy nói:
- Äi, Ä‘i nà o. Chúng ta Ä‘i ăn sáng trÆ°á»›c, vừa ăn ta vừa kể cho má»i ngÆ°á»i nghe. Ta đói lắm rồi, ngà y hôm qua cả đêm không chợp mắt chẳng nói, thế nà o mà quên luôn cả bảo ngÆ°á»i ta là m đồ lót dạ cho, đói chết Ä‘i được.
Last edited by Vô Tình; 10-06-2010 at 12:14 PM.
|
Äã có 11 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu DÆ°Æ¡ng
|
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
a39000, gaubongsd, haithiencusi, huythanh62, minhnhuttp04, new6327, thic doc sach, thuhagame, tuan3cu, tvt1732, [Relax]
|
09-06-2010, 11:08 AM
|
|
Tiểu Thị Gia Tá»™c Trưởng Lão Liệt DÆ°Æ¡ng gia đại công tá» Trá»ng sắc khinh bạn
|
|
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: Quang.binh
Bà i gởi: 3,096
Thá»i gian online: 3 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 777
Thanked 66,632 Times in 2,361 Posts
|
|
[Nạp Thiếp Ký] Bách Äiểu Triá»u Phụng - Phần II
ChÆ°Æ¡ng 157:Bất ngá» và bất ngá»
Nguyên tác: Má»™c Dáºt
Xà o nấu: chimcanhcut
Nguồn : http://www.******.vn
Trên bà n cơm.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở sau khi biểu diá»…n má»™t mà n hổ đói nuốt mồi là m các cô gái trố mắt nhìn, cuối cùng thoải mái ngả ngÆ°á»i ra sau ghế xoa xoa cái bụng căng tròn. Tiểu nha hoà n Tú Tú vá»™i Ä‘Æ°a lên má»™t cốc nÆ°á»›c để hắn xúc miệng.
Nhìn thấy Tả Giai Âm chỉ nhấp Ä‘Å©a mấy lần rồi đặt xuống không ăn nữa, Hạ Phượng Nghi nhìn thấy liá»n há»i:
- Tá»· tá»· là m sao váºy?
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở thấy Hạ Phượng Nghi nói nhÆ° váºy cÅ©ng để ý thấy Tả Giai Âm dÆ°á»ng nhÆ° có vẻ chán ăn, cÅ©ng há»i nà ng:
- Giai Âm, có phải trong ngÆ°á»i có chá»— nà o không khá»e không?
Phi Yến cũng nói:
- Tỷ tỷ hay là đồ ăn không hợp miệng, để muội bảo nhà bếp là m món khác nhé?
Lục Nhi lại có ý kiến khác:
- Tẩu tẩu có phải vì thá»i tiết thay đổi nên bị cảm không?
Tả Giai Âm nhìn má»i ngÆ°á»i má»™t lượt không hiểu sao mặt hÆ¡i hồng lên, nói:
- Nhìn má»i ngÆ°á»i kìa, có gì nghiêm trá»ng đâu, chẳng qua ta không muốn ăn thôi.
Dương Thiên Sở đi tới bên cạnh Tả Giai Âm, nắm lấy tay nà ng rồi chăm chú nhìn nà ng một lượt, lo lắng nói:
- Nà ng không nói ta còn không nháºn ra, gần đây nà ng có vẻ gần Ä‘i rồi. Äể ta gá»i Tằng lang trung tá»›i xem sao.
Tả Giai Âm mỉm cÆ°á»i lắc đầu:
- Xem kìa, chà ng đúng là quá lo thà nh lẫn rồi. Bản thân thiếp cÅ©ng biết y thuáºt, tá»± nhiên là biết sức khá»e mình ra sao rồi, còn cần má»i lang trung gì đó nữa Æ°.
Dương Thiên Sở nghiêm túc nói:
- NgÆ°á»i ta thÆ°á»ng có câu thầy thuốc không tá»± xem bệnh được cho mình. Dù sao tá»›i tối ta má»›i phải Ä‘i, để ta Ä‘Æ°a nà ng tá»›i chá»— Tằng lang trung xem sao.
Mặt Tả Giai Âm cà ng hồng thêm, Ä‘ang muốn nói gì Ä‘á»™t nhiên nhÃu mà y che miệng chạy ra ngoà i, Phi Yến cÅ©ng vá»™i vã đứng dáºy chạy theo.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở và Hạ Phượng Nghi ngẩn ngÆ°á»i nhìn nhau, Ä‘á»u nhìn thấy vẻ kÃch Ä‘á»™ng của đối phÆ°Æ¡ng.
Má»™t lúc sau Phi Yến dìu Tả Giai Âm sắc mặt có chút nhợt nhạt Ä‘i và o, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở vá»™i chạy ngay tá»›i lắp bắp há»i:
- Giai Âm.. chẳng lẽ .. chẳng lẽ nà ng…
Hắn còn chÆ°a nói hết câu, Lục Nhi cÅ©ng đã hiểu ra chuyện gì, nà ng và Hạ Phượng Nghi vá»™i chạy tá»›i bên Tả Giai Âm đẩy DÆ°Æ¡ng Thiên Sở sang má»™t bên thiếu chút nữa là m hắn ngã lăn ra. Má»—i ngÆ°á»i cầm lấy má»™t cánh tay Tả Giai Âm, tÃu tÃt há»i han.
Tả Giai Âm tức thỉ mặt Ä‘á» bừng, đôi mắt nhung huyá»n long lanh nhìn xuống dÆ°á»›i đất, cuối cùng ngượng ngùng khẽ gáºt đầu:
- Ừm… có thể… đại khái… chắc là ..
Nà ng nói nhá» nhÆ° muá»—i kêu, nhÆ°ng lúc nà y DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nghe thấy hết sức rõ rà ng, giá»ng hắn run lên vì vui mừng:
- Giai Âm, có phải nà ng … nà ng muốn ta dùng gia pháp… hầu hạ hay không hả? Tại sao…chuyện nhÆ° váºy mà không… nói cho ta biết.
Tả Giai Âm nhìn qua Phi Yến một cái, mới thẹn thùng nói:
- Thiên Sở, thiếp không dám chắc… sợ chà ng mừng hụt.. cho nên mới không…
Äúng lúc nà y có má»™t nha hoà n vá»™i vã chạy và o báo:
- Thiếu gia, phu nhân, hộ vệ bên ngoà i nói có Kim Linh Thiên Sư…
Nà ng vừa nói tá»›i đây thì má»™t bóng ngÆ°á»i lÆ°á»›t qua nhÆ° là n gió, cả nhà há» DÆ°Æ¡ng còn chÆ°a kịp nhìn rõ, ngÆ°á»i kia đã tá»›i bên cạnh Tả Giai Âm nắm lấy tay nà ng nghe mạch.
Tất nhiên ngoà i Kim Linh Thiên Sư ra thì còn có thể là ai nữa.
Bốn phÃa láºp tức yên lặng nhÆ° tá».
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở Ä‘oán ngay ra chuyện lần trÆ°á»›c hắn thấy Phi Yến ăn quả chua mà hiểu nhầm là nà ng có thai, đã được cái miệng không nắp của Phi Yến kể cho Tả Giai Âm nghe rồi. Thế nên Tả Giai Âm chÆ°a dám chắc chắn má»›i không dám nói cho má»i ngÆ°á»i, chỉ nhá» sÆ° phụ của mình tá»›i xem.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cảm thấy trái tim mình sặp vá»t cả ra ngoà i rồi, Tả Giai Âm mÃm chặt môi, nà ng không dám nhìn sÆ° phụ của mình, chỉ yên lặng nhìn DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, ánh mắt ôn nhu xen lẫn hồi há»™p.
Qua một hồi lâu, Kim Linh Thiên Sư khẽ khà ng mới thở ra một hơi, nhẹ nhà ng đặt tay Tả Giai Âm xuống.
Dương Thiên Sở gấp tới độ nói năng lẫn lộn hết cả:
- Äạo trưởng, à không tiá»n bối.. sÆ° phụ. Giai Âm, Giai Âm có phải…?
Tả Giai Âm cÅ©ng khẩn trÆ°Æ¡ng nuốt nÆ°á»›c bá»t. Kim Linh Thiên SÆ° Ä‘eo mạng che mặt không rõ thần tình, nhÆ°ng trong đôi mắt ánh lên vẻ hiển từ của ngÆ°á»i mẹ, nói nhá»:
- Giai Âm, chúc mừng con.
Phi Yến cùng Lục Nhi cùng nhảy lên reo hò, Hạ Phượng Nghi mừng rỡ nắm tay Tả Giai Âm nói:
- Tỷ tỷ, muội chúc mừng tỷ.
Tin mừng đã được xác nháºn, má»i ngÆ°á»i thay nhau tá»›i chúc mừng Tả Giai Âm, Hạ Phượng Nghi phải đảm nhiệm vai trò nữ chủ nhân tiếp Kim Linh Thiên SÆ°, tin tức nhanh chóng được truyá»n Ä‘i, ngoại viện ná»™i viện tức thì ồn ảo náo nhiệt, chỉ có má»—i DÆ°Æ¡ng Thiên Sở vẫn đứng ngẩn ra giữa nhà , nói nhÆ° trong cÆ¡n mÆ¡:
- Ta là m cha rồi, ta được là m cha rồi.
Má»i ngÆ°á»i thấy bá»™ dạng hắn nhÆ° thế không khá»i báºt cÆ°á»i, Tả Giai Âm nhìn tÆ°á»›ng công vui mừng nhÆ° quên hết tất cả trong lòng nhÆ° được rót và o máºt ngá»t, cÆ°á»i nói:
- Chà ng tháºt là , còn chÃn tháng nữa cÆ¡ mà !
Dương Thiên Sở lúc nà y mới tỉnh lại, hồ hởi nói:
- Mau mau, Giai Âm chỗ nà y gió lùa không tốt, để ta đỡ nà ng và o trong nội viện.
Tả Giai Âm tình tứ lÆ°á»m hắn má»™t cái, khẽ nói:
- Thiếp táºp võ từ nhá», đâu có yếu á»›t nhÆ° váºy.
Dương Thiên Sở vội vã xua tay:
- Không được, không được! Sau nà y không cho phép nà ng luyện võ nữa, cÅ©ng không được phép váºn Ä‘á»™ng mạnh. Bất quá vẫn phải váºn Ä‘á»™ng nhẹ nhà ng má»›i có lợi cho việc sinh em bé sau nà y. Từ nay má»—i nà y ta sẽ bồi tiếp nà ng tản bá»™, dẫn nà ng ra ngoà i Ä‘i dạo.
Äược DÆ°Æ¡ng Thiên Sở yêu thÆ°Æ¡ng quan tâm chu đáo, là m Tả Giai Âm lòng ấm áp không thôi. Phi Yến thấy hai ngÆ°á»i tình cảm, cÅ©ng háºn sao mình không chịu sá»›m có mang để tÆ°á»›ng công cÅ©ng quan tâm yêu thÆ°Æ¡ng nhÆ° váºy.
Thá»i đó trong các tòa thà nh thÆ°á»ng thiết láºp các mục trÆ°á»ng, nông trại. Äể Ä‘á» phòng trÆ°á»ng hợp khẩn cấp nhÆ° bị địch vây thà nh chặng hạn. DÆ°Æ¡ng phủ sở dÄ© có thể xây dá»±ng được rá»™ng lá»›n nhÆ° váºy cÅ©ng vì được đặt không xa những nông trại đó.
Từng bông tuyết nhẹ nhà ng bay bay trong gió. Mùa đông việc đồng áng cÅ©ng ngÆ°ng lại, nông dân chẳng cần dáºy sá»›m Ä‘á»u ở trong nhà tránh rét, trừ đám trẻ con chạy nhảy nô đùa ra không còn bóng ngÆ°á»i nà o nữa.
Cá»a lá»›n của DÆ°Æ¡ng phủ mở ra, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở mình khoác áo choà ng uy phong lẫm liệt bÆ°á»›c ra, đằng sau là Phi Yến, Lục Nhi bồi tiếp Tả Giai Âm còn có cả Tống Vân Nhi vừa hay tin đã vá»™i vã chạy qua chức mừng nữa.
Bốn cô gái Ä‘á»u khoác áo choà ng lông cừu có mÅ© chùm đầu trắng nhÆ° tuyết, bốn mỹ nữ xinh đẹp khà chất khác nhau dạo bÆ°á»›c giữa những bông tuyết phiêu phiêu, lại oanh yến không ngừng, đúng là cảnh là m ngÆ°á»i ta nhìn mà quên hết thế tục. Ấy Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là nếu có ngÆ°á»i dám tiếp cáºn mà nhìn ngắm các nà ng, bởi trÆ°á»›c sau Ä‘á»u có hÆ¡n chục đại hán cao to nhÆ° hung thân ác sát lúc nà o cÅ©ng nhÆ° chuẩn bị ra chiến trÆ°á»ng.
Äoà n ngÆ°á»i cháºm rãi rảo bÆ°á»›c bên bá» ruá»™ng phủ má»™t mà u trắng bạc, Phi Yến nhìn mà tiếc nuối nói:
- Nhiá»u đất Ä‘ai nhÆ° thế nà y váºy mà vì mùa đông mà phải bá» phÃ, nếu những thứ ngô khoai Tây DÆ°Æ¡ng kia của chà ng thá» nghiệm thà nh công, không phải tốt biết bao.
Phi Yến đúng là không giá» khắc nà o quên việc nà y, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở mỉm cÆ°á»i nói:
- Váºy chỉ cần ta bá» giá cao ra mua chá»— đất nà y, rồi Ä‘em các loại thá»±c váºt má»›i ra trồng, không phải là được sao?
Ai dè Phi Yến chẳng những không vui mà còn khẽ hừ một tiếng, nói :
- Chà ng đúng là thiếu gia công tá» chẳng biết tâm tình ngÆ°á»i nông dân mà , há»™ nông dân coi đất Ä‘ai nhÆ° tÃnh mệnh, cho dù chà ng trả giá gấp mÆ°á»i gấp trăm há» cÅ©ng chẳng thèm bán cho chà ng. Muốn có đất trừ phi chà ng dùng thủ Ä‘oạn cưỡng bách…
Tả Giai Âm nghe hai ngÆ°á»i nói chuyện cÅ©ng mỉm cÆ°á»i tham gia:
- Thiên Sở, Phi Yến nói đúng đây, chẳng những nhÆ° thế, mà cho dù chà ng có mua được đất chăng nữa, để thuyết phục nông dân trồng những thứ thá»±c váºt má»›i mẻ kia phải phà không Ãt công sức nữa đấy.
Dương Thiên Sở nghe xong chẳng hiểu ra sao:
- Chuyện nà y thì liên quan gì tá»›i tá Ä‘iá»n? Nếu ta mùa rồi, ta là ông chủ, ta muốn trồng gì thì ta cứ trồng. Tá Ä‘iá»n là ngÆ°á»i là m thuê còn dám ý kiến sao? Không sợ ta Ä‘uổi việc à .
Phi Yến, Tả Giai Âm, Tống Vân Nhi, Lục Nhi cả bốn cô gái Ä‘á»u trợn tròn mắt, nhìn hắn má»™t cách kỳ quái. Lục Nhi ngÆ°á»i báºt cÆ°á»i lên tiếng đầu tiên:
- Äại ca, hôm ná» muá»™i nhìn huynh hÆ°á»›ng dẫn xây nhà ấm để trồng cây muá»™i còn phục huynh sát đất, thế mà sao đạo lý thông thÆ°á»ng nà y lại chẳng hiểu?
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở chẳng hiểu ra sao, đây chẳng phải đạo lý thông thÆ°á»ng Æ°, chủ bảo sao ngÆ°á»i là m cứ thế mà là m theo thôi, ý kiến là m gì cho mệt.
Tống Vân Nhi thấy DÆ°Æ¡ng Thiên Sở mặt thá»™n ra thì thÃch lắm, mát mẻ hùa theo:
- Dạng chủ đối đãi nhÆ° váºy vá»›i nô tỳ gia Ä‘inh nhÆ° thế thì không thiếu, nhÆ°ng dạng địa chủ dám đối đãi vá»›i tá Ä‘iá»n nhÆ° váºy thì cá»±c kỳ Ãt, hÆ¡n nữa số Ãt nà y sợ là cÅ©ng chết ráo rồi.
Dương Thiên Sở ù ù cạc cạc, trong phim ảnh, truyện báo địa chủ nà o mà chẳng phải hạng ác bá, mặt mũi hung ác, thái độ ngang tà ng hống hách, sao đất của mình lại không thể muốn là m gì thì là m?
Vẫn là Tả Giai Âm nhẫn nại giải thÃch cho hắn:
- Thiên Sở, đất Ä‘ai của những vị tà i chủ nÆ¡i thôn quê phần nhiá»u là gia nghiệp báºc tổ tiên truyá»n lại, rồi má»™t số là là m quan hoặc buôn bán bên ngoà i, phát tà i rồi trở vá» quê hÆ°ng gia láºp nghiệp, thu mua ruá»™ng đất mà trở thà nh địa chủ. CÅ©ng có cả những ngÆ°á»i nông dân cần cù tặn tiện, thông minh hiếu há»c, cả Ä‘á»i tằn tiệm chi tiêu tÃch súc tiá»n cùa mua đất Ä‘ai, dần dần trở thà nh địa chủ. Còn hạng lừa đảo bóc lốt, cưỡng ép chiếm Ä‘oạt mà thà nh tà i chủ thì cá»± kỳ Ãt.
- Nhưng như thế thì liên quan gì?
Tả Giai Âm khẽ trách:
- Chà ng để thiếp nói hết đã, những tà i chủ đó Ä‘á»u là những thân sÄ© ở thôn quê, cÅ©ng Ä‘á»c qua ‘Tứ Thư’ ‘NgÅ© Kinh’, hÆ¡n nữa đặc biệt tôn sùng đạo Khổng Mạnh. Tế bần an lão, giúp mở trÆ°á»ng lá»›p, cứu tế thiên tai, Ä‘iá»u hòa tranh chấp, những chuyện đó há» Ä‘á»u tham gia rất tÃch cá»±c. Quan viên địa phÆ°Æ¡ng phần lá»›n phải dá»±a và o những thân hà o nông thôn má»›i quản lý được địa bà n của mình, vì thế há» không nhÆ°ng rất được coi trá»ng lại cÅ©ng rất chú ý giữ gìn danh vá»ng.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cà ng nghe cà ng mÆ¡ mà ng, cà ng thấy má»i chuyện Ä‘i xa khá»i nháºn thức trÆ°á»›c đây của hắn, nhÆ°ng cà ng chăm chú lắng nghe.
- Cưỡng bách tá Ä‘iá»n phải khuất phục nghe theo trÆ°á»›c nay cá»±c kỳ hiếm khi xảy ra, vì là m thế ác danh sẽ láºp trức truyá»n xa, sẽ chẳng có tá Ä‘iá»n nà o chịu trồng chá»t trên đất Ä‘ai của kẻ đó nữa. Nói Ä‘Æ¡n giản là thế nà y, tá Ä‘iá»n năm nay cà y ruá»™ng, nhÆ°ng năm sau có thể bá» không là m nữa, là m cho địa chủ khác. Nếu nhÆ° trong nhà tá»± mình có nông cụ, trâu cà y cà ng được các địa chủ tranh nhau thu nạp, dù sao địa chủ cÅ©ng vì mÆ°u lợi, tá»± mình nuôi trâu, chuẩn bị nông cụ thì cà ng tốn kém.
Tống Vân Nhi có được cơ hội dạy dỗ Dương Thiên Sở nà o chịu bỠqua, tranh nói:
- Giai Âm tẩu tẩu, tẩu mệt rồi để muá»™i giải thÃch tiếp cho. Ca nha, tẩu tầu nói đúng đó, nhất là địa tô là phải ná»™p lÆ°Æ¡ng tô và ngân tô, chỉ cần ngÆ°á»i ta đúng hạn giao địa tô, thì trồng cái gì mà theo ngÆ°á»i ta có lợi nhất, há» am hiểu nhât, tin tưởng nhất thì địa chủ không có quyá»n can thiệp đâu. Mà ngay cả đối xá» vá»›i hạ nhân trong nhà cÅ©ng còn phải để ý nữa là , nếu không há» chỉ bá» công mà không bá» sức thì phần thiệt thòi là ở chủ rồi.
Cô nà ng hứng trà nói liá»n má»™t hÆ¡i nhÆ° sợ bị ngÆ°á»i khác tranh mất:
- Nhà muá»™i cÅ©ng có Ãt ruá»™ng đất, mà đầu tháng ngà y rằm cha muá»™i còn phải cho những tá Ä‘iá»n, là m công Ãt thịt thà . Ngà y lá»… ngà y tết thì cho lÆ°Æ¡ng thá»±c, quần áo, nhÆ° thế má»›i có thể lung lạc những tá Ä‘iá»n là nh nghá», những ngÆ°á»i là m trung thá»±c vá»›i bổn pháºn. Hứ, nếu là m theo cách của ca ấy à , chỉ hÆ¡n má»™t năm là bao nhiá»u ruá»™ng hay đất tốt Ä‘á»u thà nh hoang vu hết cả rồi…
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở mặt hÆ¡i Ä‘á» lên cÆ°á»i ngượng ngùng, có trá»i mà biết được là m địa chủ phải vÆ°á»›ng bao nhiêu hạn chế nhÆ° thế, cứ tưởng mình muốn là m gì thì là m. Dá»… dãi nhÆ° mình thì theo Hạ Phượng Nghi nói đúng là không ổn, nhÆ°ng nếu là m cứng rắn cà ng không xong,
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở thở dà i, à i muốn là m ngÆ°á»i tốt má»™t lần sao mà khó quá, thôi thì cứ chuẩn bị là m rượu là thá»±c tế nhất, còn đồng bà o phÆ°Æ¡ng bắc, đánh đợi cÆ¡ duyên thế nà o váºy..
Hắn Ä‘ang miên man suy nghÄ© thì Ä‘á»™t nhiên Tống Vân Nhi khẽ giáºt tay áo, gá»i:
- Ấy ca nhìn kìa, kia chẳng phải là tam phu nhân của Miêu gia sao?
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở ngẩng đầu lên, nhìn thấy má»™t bóng ngÆ°á»i có vẻ quen quen, mắt hắn đâu được tốt nhÆ° của Tống Vân Nhi, nếu không có nà ng nói hắn thá»±c không nháºn ra đó là tam phu nhân Tiểu Tiểu của Miêu gia.
Lúc nà y đối diện vá»›i tam phu nhân có má»™t ngÆ°á»i thanh niên Ä‘i tá»›i, hai ngÆ°á»i nhìn nhau xong không há» chà o há»i gì, mà rất an ý má»™t trÆ°á»›c má»™t sau Ä‘i và o vá» cùng má»™t hÆ°á»›ng.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở vá»™i há»i ngay:
- Vân Nhi, ngÆ°á»i thanh niên đó là ai váºy.
Tống Vân Nhi đáp vá»›i giá»ng nhÆ° không tin nổi:
- Là Trang tú tà i, Trang Tu!
Vì khoảng cách khá xa, mà đoà n ngÆ°á»i bên phÃa DÆ°Æ¡ng Thiên Sở Ä‘á»u mặc áo choà ng chùm đầu che tuyết, nên hai ngÆ°á»i đó căn bản không há» phát hiện ra là hắn.
Tả Giai Âm thấy Dương Thiên Sở tỠvẻ do dự, hiểu ra tâm tư của hắn, nói:
- Nếu là chuyện có liên quan tới vụ án thì chà ng và Vân Nhi muội muội cứ đi đi, ở đây đã có Phi Yến và Lục Nhi bồi tiếp thiếp rồi.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở Ä‘ang phân vân không biết nên tá»± mình Ä‘i theo hay sai há»™ vệ Ä‘i thì hai ngÆ°á»i trÆ°á»›c mặt cẩn tháºn nhin xung quanh, phát thiện không có ai chú ý má»› má»™t trÆ°á»›c má»™t sau Ä‘i và o má»™t căn nhà , sau đó đóng cá»a lại.
Dương Thiên Sở thở dà i lắc đầu:
- Thôi không cần nữa, má»™t là tiểu thiếp nhà ngÆ°á»i ta, má»™t là vị tiên sinh dạy chữ đạo mạo trang nghiêm, chuyện riêng của há» ta không nên xen và o thì hÆ¡n. Vả lại cô nam quả nữ Ä‘i và o má»™t căn nhà rồi đóng cá»a lại thì còn có thể là m gì nữa chứ?
|
Äã có 11 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu DÆ°Æ¡ng
|
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
a39000, gaubongsd, haithiencusi, huythanh62, jordin, minhnhuttp04, new6327, thic doc sach, thuhagame, tuan3cu, tvt1732
|
09-06-2010, 11:10 AM
|
|
Tiểu Thị Gia Tá»™c Trưởng Lão Liệt DÆ°Æ¡ng gia đại công tá» Trá»ng sắc khinh bạn
|
|
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: Quang.binh
Bà i gởi: 3,096
Thá»i gian online: 3 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 777
Thanked 66,632 Times in 2,361 Posts
|
|
[Nạp Thiếp Ký] Bách Äiểu Triá»u Phụng - Phần II
ChÆ°Æ¡ng 158: Chuyên viếng thăm lúc ná»a đêm
Nguyên tác: Má»™c Dáºt
Xà o nấu: chimcanhcut
Nguồn : http://www.******.vn
Vốn hôm nay DÆ°Æ¡ng gia có tin mừng, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở định sai ngÆ°á»i cáo lá»—i vá»›i Miêu gia, thế nhÆ°ng phát hiện tam phu nhân Miêu gia và Trang Tu có quan hệ mỠám, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở thay đổi ý định.
Theo kế hoạch cÅ© khi hoà ng hôn buông xuống hắn cùng Tống Vân Nhi, TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ©, VÆ°Æ¡ng Dịch y hẹn tá»›i Miêu gia dùng cÆ¡m.
Vì hai đứa bé mất chÆ°a được bảy ngà y, cho nên trong sân vẫn treo đầy đồ tang Ä‘en Ä‘en trắng trắng, nhìn qua là m ngÆ°á»i ta nổi lòng thÆ°Æ¡ng cảm. Lão quản gia nhiệt tình đón bốn ngÆ°á»i DÆ°Æ¡ng Thiên Sở tá»›i đại sảnh, nói là lão gia sẽ tá»›i ngay, sau khi cho nha hoà n dâng trà nÆ°á»›c lên thì đứng hầu má»™t bên.
Ở nhà DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cÅ©ng được cung phụng còn chu đáo hÆ¡n cả chục lần, nhÆ°ng khác biệt má»™t chá»— là hạ nhân thấy hắn không phải khép na khép nép, lúc nà o cÅ©ng căng thẳng nhÆ° chỉ sợ là m sai Ä‘iá»u gì nhÆ° ở Miêu gia. Khiến hắn cảm thấy cÅ©ng không thoải mái.
Không lâu sau, cả Miêu Triết và đại phu nhân, tứ phu nhân Ä‘á»u đến. Tứ phu nhân thần tình đã có vẻ trấn tÄ©nh hÆ¡n nhiá»u rồi, thế nhÆ°ng sắc mặt rõ rà ng là sức khá»e không tốt, đôi mắt đầy bi thÆ°Æ¡ng, là m ngÆ°á»i ta nhìn mà não lòng. Má»i ngÆ°á»i chà o há»i xong, Miêu Triết nói:
- Äêm nay lại phải là m phiá»n Tống sÆ° gia và tiểu thÆ° rồi, Miêu má»— tháºt áy náy.
Dương Thiên Sở phất tay nói:
- Các vị không cần khách khÃ, dù sao đây cÅ©ng là việc trong pháºn sá»± của chúng tôi.
Äến lúc nà y nữ nhi của nhị phu nhân cÅ©ng đã tá»›i. Nữ tế kia còn khá má»™t chút, khách khà chà o há»i Ä‘oà n ngÆ°á»i DÆ°Æ¡ng Thiên Sở mấy câu, còn cô tiểu thÆ° xinh đẹp kiêu kỳ kia mắt chẳng nhìn ngang, tá»›i nÆ¡i chỉ kêu má»™t tiếng cha và đại nÆ°Æ¡ng, ngay cả tứ phu nhân cÅ©ng là m nhÆ° không há» nhìn thấy.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không bá» qua những chi tiết nà y, há»i Miêu Triết:
- Miêu lão gia, sao không thấy nhị phu nhân và tam phu nhân?
Miêu Triết còn chÆ°a trả lá»i, cô nà ng tiêu thÆ° kia đã mở miệng:
- Ô, chẳng lẽ còn muốn toà n bá»™ ngÆ°á»i trong nhà ta ra bồi tiếp ngÆ°Æ¡i ăn cÆ¡m sao? Mẹ ta không khá»e nên không tá»›i.
Miêu Triệt nổi giáºn quát:
- Nhu Nhi, không được vỗ lễ với khách.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở thầm nghÄ© thì ra cô nà ng tên Miêu Nhu, nhÆ°ng không hiểu ôn nhu ở đâu, chứ tất cả những gì hắn được chứng kiến chẳng ôn nhu chút nà o cả. NhÆ°ng hắn cÅ©ng chẳng vì thế mà nổi giáºn vá»›i má»™t cô gái mÆ°á»i mấy tuổi đầu, nhất là nà ng ta lại xinh đẹp nhÆ° thế, chỉ nói:
- Miêu lão gia không cần phải thế, tôi cÅ©ng chỉ thuáºn miệng há»i thôi.
Miêu Triết chắp tay bồi lá»—i, áy náy cÆ°á»i gượng nói:
- Ài, mong sÆ° gia và tiểu thÆ° bá» quá cho, tá»›i táºn năm nó bảy tuổi nhà chúng tôi má»›i có thêm Hiển Nhi, cho nên cả nhà luôn luôn cÆ°ng chiá»u có chút thái quá. Sá»›m biết thế nà y, tôi lẽ gia phải nghiêm khắc quản giáo nó từ nhá» má»›i phải.
Miêu Nhu nghe Miêu Triết nói thế hứ một một tiếng khá rõ rà ng rồi quay ngoắt đầu đi.
Miêu Triết lắc đầu nói tiếp:
- Linh Nhi mệt chúng ta cứ để nà ng tùy tiện được rồi. Còn Tiểu Tiểu Ä‘ang báºn, má»™t lát nữa sẽ tá»›i.
Miêu Nhu lại ngứa miệng xen và o, khinh khỉnh nói:
- TrÆ°á»›c đây mẹ con quả cái nhà nà y cÅ©ng có bao giá» thấy mẹ con phải báºn rá»™n nhÆ° thế đâu, hiện giá» cô ta lại là m ra cái vẻ sán tối tất báºt. Hừm, chẳng biết giả vá» giả vịt cho ai xem hay có mÆ°u đồ gì?
Äại phu nhân nghiêm giá»ng quát:
- Già vá» hay không giả vá», mÆ°u đồ hay không mÆ°u đồ, cÅ©ng không đến lượt hạng tiểu bối có quyá»n bình luáºn. Ta chỉ cho phép ngÆ°Æ¡i nói nhÆ° thế má»™t lần nà y thôi, nếu còn để ta nghe thấy má»™t lần nữa, dù từ miệng ai, ta không để yên đâu.
Miêu Nhu có vẻ nhÆ° chỉ sợ má»—i đại phu nhân, nghe bà ta nói váºy liá»n háºm há»±c ngáºm miệng lại.
Lúc nà y tam phu nhân đã tá»›i, mìm cÆ°á»i thi lá»… vá»›i má»i ngÆ°á»i rồi nói:
- Thức ăn đã chuẩn bị xong, má»i Tống sÆ° gia và tiểu thÆ° tá»›i nhà ăn dùng bữa.
Miêu Triết cÅ©ng đứng dáºy má»i má»i ngÆ°á»i Ä‘i tá»›i nhà ăn.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở để ý nhìn tam phu nhân, thấy biểu tình của nà ng vẫn vẻ Ä‘iá»m đạm lá»… Ä‘á»™ thấy ai cÅ©ng mỉm cÆ°á»i, không có chút khác thÆ°á»ng nà o. Không khá»i thầm than, nữ nhân đúng là diá»…n viên trá»i sinh.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở Ä‘i tá»›i cá»a, khi sát qua bên tam phu nhân, Ä‘á»™t nhiên nhá»› ra má»™t chuyện há»i:
- Thiếu gia nhà các vị hôm nay không tới sao?
Tam phu nhân mỉm cÆ°á»i đáp:
- Hiển Nhi đã được nha hoà n đưa vỠphòng dùng cơm rồi.
Tống Vân Nhi rất thÃch chú nhóc lanh lợi đó, liá»n nói ngay:
- Tam phu nhân có thể để Hiển đệ tá»›i đây cùng ăn cÆ¡m vá»›i chúng tôi không, ta và ca ca Ä‘á»u rất thÃch Hiển đệ đấy.
Tiểu thÆ° của huyện lão gia đã mở lá»i là m gì còn có chuyện không được, tam phu nhân mỉm cÆ°á»i nói vá»›i nha hoà n:
- NgÆ°Æ¡i Ä‘i gá»i thiếu gia tá»›i đây, nói Tống sÆ° gia và Tống tiểu thÆ° muốn gặp.
Nha hoà n dạ má»™t tiếng rồi rồi mau mắn rá»i Ä‘i. Miêu Triết nghe thấy Tống Vân Nhi nói thÃch nhi tá» của mình trong lòng cÅ©ng rất vui, há»i:
- Không biết tiểu thư gặp khuyển tỠkhi nà o? Chẳng lẽ là ngà y hôm đo?
à Miêu Triết đương nhiên là nói ngà y y dùng gia pháp với nhị phu nhân, lúc đó Miêu Hiển cũng có mặt, sau mới bị tam phu nhân bế đi.
Tống Vân Nhi hà m hồ đáp:
- Không phải, mà là có má»™t lần chúng tôi gặp Hiển đệ Ä‘i đến tÆ° thục tiên sinh, vì thế nên Ä‘i cùng xe. Hiển đệ thông minh lanh lợi, ta rất là yêu thÃch.
Miêu Triết cÆ°á»i ha hả:
- Tiểu thư quá khen rồi.
Dương Thiên Sở cũng nói:
- Má»™t chủ nhá» rất có nguyên tắc có chà khÃ, Tống má»— cÅ©ng bá»™i phải bá»™i phục.
Có báºc cha mẹ nà o lại không vui sÆ°á»›ng khi ngÆ°á»i ta khen ngợi con cái của mình, Miêu Triết cÆ°á»i không ngáºm miệng lại được, nhÆ°ng vẫn luôn miệng nói không dám, không dám.
Má»™t lúc sau Miêu Hiển và tiểu nha hoà n há» gặp ngà y hôm đó cùng tá»›i. Vừa thấy DÆ°Æ¡ng Thiên Sở và Tống Vân Nhi, liá»n há»›n hở chạy tót tá»›i, ngÆ°á»i chÆ°a đến tiếng đã tá»›i:
- Tống đại ca, Vân Nhi tá»· tá»·, có phải là nhá»› lá»i đệ má»i ăn bánh hoa mai mà đặc biệt tá»›i tìm đệ không?
Tống Vân Nhi háy mắt nói:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên, hôm nay tá»· tá»· tá»›i đòi nợ đây, sao giá» má»›i chịu ra? Không phải đệ định trốn đấy chứ?
Miêu Hiển hôm nỠcùng Tống Vân Nhi trò chuyện rất vui, biết nà ng hay đùa không phải có ý trêu ghẹo mình, vỗ ngực bồm bộp nói:
- Nam nhi đại trượng phu má»™t lá»i nói bốn ngá»±a khó theo. Tống đại ca, Vân Nhi tá»· tá»·, hai ngÆ°á»i cứ yên tâm Ä‘i.
Má»i ngÆ°á»i nhìn chú nhóc nà y là m bá»™ ngÆ°á»i lá»›n Ä‘á»u báºt cÆ°á»i vui vẻ.
Miêu Nhu không ngỠđệ đệ khó tÃnh của mình và tên sÆ° gia và tiểu thÆ° quan huyện lại có quan hệ tốt nhÆ° váºy, lần đâu tiên nói ra được má»™t câu còn tá» tế:
- Hôm nay là cha má»i khách, đệ đợi lần sau Ä‘i.
Tống Vân Nhi vui vẻ nói:
- Phải nha, tiểu đệ ranh mãnh, hôm nay cả hai cùng má»i không phải là m tá»· tá»· bị thiệt sao?
Má»i ngÆ°á»i cùng cÆ°á»i lá»›n, Miêu Hiển thân thiết nắm tay Tống Vân Nhi và DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cùng tá»›i nhà ăn, vừa Ä‘i vừa rÃu rÃt nói chuyện không ngừng.
Sau khi phân chỗ ngồi xuống, tam phu nhân sắp xếp Miêu Hiển ngồi bên cạnh đại phu nhân. Nhưng Miêu Hiển không chịu, muốn ngồi cùng Tống Vân Nhi và Dương Thiên Sở, mổi dảu lên rõ cao bộ tỠthái độ không vui, lần nà y không đợi Tống Vân Nhi phải lên tiếng, Miêu Triết chủ động nói:
- Hiếm khi Hiển Nhi được vui vẻ nhÆ° váºy, nà ng cứ để nó được tùy ý Ä‘i.
Tam phu nhân vá»™i giải thÃch:
- Thiếp cÅ©ng chỉ lo Hiển Nhi nghịch ngợm là m phiá»n tá»›i khách thôi.
Tống Vân Nhi nói ngay:
- Không phiá»n, hải tá» phải hiếu Ä‘á»™ng má»™t chút má»›i tốt.
Miêu Hiển khôn ngoan không bá» lỡ thá»i cÆ¡ nói:
- Tam nÆ°Æ¡ng yên tâm, con nghe lá»i là được rồi.
Nói xong chạy tót tới ngồi xen giữa Tống Vân Nhi và Dương Thiên Sở.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở hạ thấp giá»ng, cÆ°á»i há»i:
- Hôm nỠtiên sinh có phạt đệ không?
Hắn nói nhá» là vì muốn giấu việc hôm đó Miêu Hiển là m nÅ©ng không chịu Ä‘i há»c, Miêu Triết cÅ©ng hạ giá»ng đủ cho DÆ°Æ¡ng Thiên Sở và Tống Vân Nhi nghe được:
- Tiên sinh hôm đó không phạt đệ, và o lá»›p là mở sách ra dạy ngay là m nhÆ° không có chuyện gì váºy. Äệ Ä‘oán được rồi, nếu huynh không phải hảo hữu của tiên sinh thì nhất định là cao thủ võ lâm nên tiên sinh má»›i sợ phải không?
Vốn chuyện thì thầm trÆ°á»›c mặt ngÆ°á»i khác là rất không lịch sá»±, thế nhÆ°ng đối tượng chỉ là đứa bé mÆ°á»i tuổi, nên chỉ má»i ngÆ°á»i chỉ coi là chuyện đùa con nÃt, không ai để ý cả. Không khà bữa ăn vì thế trở nên vui vẻ thân thiết hÆ¡n nhiá»u.
Ä‚n cÆ¡m xong, Miêu Hiển vì ngà y mai còn phải tá»›i trÆ°á»ng tÆ° thục Ä‘á»c sách, nên được nha hoà n Ä‘Æ°a vá» phòng ngủ. Bốn ngÆ°á»i DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cÅ©ng Ä‘i tá»›i lầu của tứ phu nhân.
Mùa đống trá»i rất chóng tối, thêm và o nữa vì bữa ăn vui vẻ nên kéo dà i khá lâu, cho nên khi tá»›i phòng của tứ phu nhân thì đã canh má»™t rồi.
Tam phu nhân cùng lão giao gia theo bốn ngÆ°á»i DÆ°Æ¡ng Thiên Sở lên lầu, cả hai cẩn tháºn kiểm tra gian phòng, khóa cá»a căn phòng bị quá»· ám, rồi tam phu nhân Ä‘Æ°a chìa khóa cho DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nói:
- Tối hôm nay tôi giao chiếc chìa khóa nà y cho sư gia bảo quản, đây cũng là ý của đại phu nhân.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nháºn lấy chìa khóa, nói:
- Phu nhân cứ yên tâm ta sẽ bảo quản tốt. Má»i ngÆ°á»i Ä‘i nghỉ ngÆ¡i Ä‘i sá»›m Ä‘i, phu nhân cÅ©ng đã báºn rá»™n cả ngà y rồi.
Lá»i nà y của DÆ°Æ¡ng Thiên Sở còn có má»™t ý nghÄ©a khác.
Tam phu nhân Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không biết chuyện của nà ng và Trang Tu bị DÆ°Æ¡ng Thiên Sở bắt gặp, nghÄ© tá»›i lá»i dặn của hắn hồi sáng, nhoẻn miệng cÆ°á»i duyên nói:
- Không sao đâu mà , tôi đã bảo nhà bếp chuẩn bị bữa ăn đêm cho má»i ngÆ°á»i rồi. Hôm qua Tiểu Tiểu sÆ¡ sót, tháºt là thất lá»….
Vị lão quản gia cũng nói:
- Lão đêm nay sẽ cùng gia Ä‘inh canh đêm ở trong phòng gác, Tống sÆ° gia có cần gì phân phó cứ gá»i lão.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở gáºt đầu:
- Äược rồi, má»i ngÆ°á»i Ä‘i nghỉ Ä‘i, chúng tôi ở đây tạm thá»i không cần gì cả.
Äợi tam phu nhân và lão quản gia rá»i Ä‘i rồi, bốn ngÆ°á»i DÆ°Æ¡ng Thiên Sở má»›i Ä‘i và o trong phòng. Trong phòng đã được tam phu nhân chu đáo cho ngÆ°á»i chuẩn bị thêm cháºu than, lại còn có cả Ãt chăn đệm nữa.
TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© gáºt gù nói:
- Xem ra vị tam phu nhân nà y tiếp quản Miêu gia cÅ©ng không có vẻ gì là không quen việc cả. Từ thái Ä‘á»™ hôm nay của Miêu lão gia và đại phu nhân có thể thấy há» rất hà i long vá» tam phu nhân. Chỉ đáng thÆ°Æ¡ng cho nhị phu nhân kia, chắc chẳng phải mệt nhá»c gì mà đã bị đầy và o lãnh cung rồi, đến cả hà i tá» cÅ©ng phải nghe theo tam phu nhân, tháºt là đáng thÆ°Æ¡ng.
TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© ngà y đầu tiên không có mặt, chỉ nghe moi ngÆ°á»i kể lại nên không có ác cảm gì vá»›i nhị phu nhân.
Tống Vân Nhi hôm nay bắt gặp tam phu nhân nên không có thiện cảm gì vá»›i nà ng ta, hiếm hoi được má»™t lần đồng tình vá»›i TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ©:
- Hừ nói không chừng trÆ°á»›c kia cô ta giả vá» không quan tâm tá»›i má»i việc là để lấy lòng và đánh lạc hÆ°á»›ng má»i ngÆ°á»i thôi, thá»±c ra đã nhòm ngó vị trà của nhị phu nhân từ lâu rồi. Bá» ngoà i lúc nà o cÅ©ng Ä‘iá»m đạm nhã nhặn, đúng là tri nhân tri diện bất tri tâm.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở từ chối tham gia, từ ngà y đầu tiên tá»›i đây hắn đã để ý thấy toà n bá»™ tâm tÆ° của Miêu Triết đã đặt lên ngÆ°á»i tứ phu nhân Tuyết Nhi rồi,
Bản thân Trang Tu lại anh tuấn lá»—i lạc, khéo ăn khéo nói, được bao nhiêu nữ nhân hâm má»™, còn tam phu nhân tuổi qua hai mÆ°Æ¡i, Ä‘ang Ä‘á»™ rá»±c rỡ xuân sắc, lại chẳng còn mÆ¡ má»™ng ngây thÆ¡ thiếu nữ mÆ°á»i mấy nữa, bị lạnh nhạt mà tìm niá»m vui khác cÅ©ng không phải hoà n toà n trách nà ng ta được.
Qua thái Ä‘á»™ Tống Vân Nhi cÅ©ng đủ thấy rồi, cô nà ng chẳng há» trách Trang Tu Ä‘i quyến rÅ© thê thiếp nhà ngÆ°á»i, lại chÄ©a hết mÅ©i dùi mà tam phu nhân.
Äôi oan gia Ä‘ang hùa nhau nói xấu tam phu nhân thì nghe thấy bên ngoà i có tiếng gõ cá»a khe khẽ, Tống Vân Nhi tức thì cảnh giác tá»›i gần bên DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, còn TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© đứng dáºy ra mở cá»a.
Không ngá» ngÆ°á»i gõ cá»a là nhị phu nhân, trông nà ng nhÆ° vừa má»›i ngủ dáºy váºy, đầu tóc rối loạn bù xù rõ là chÆ°a được chải chuốt gì cả, ăn mặc cùng không chú ý gì nữa. Hẳn là mấy ngà y nay, nữ nhân nà y bị dà y vò mệt má»i vá» cả thể xác lẫn tinh thần rồi.
Ná»a đêm nhị phu nhân tá»›i đây trong bá»™ dạng nhÆ° váºy, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở má» hồ linh cảm hôm nay hắn sẽ có manh mối trá»ng yếu để Ä‘á»™t phát vụ án nà y.
|
Äã có 8 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu DÆ°Æ¡ng
|
|
09-06-2010, 11:11 AM
|
|
Tiểu Thị Gia Tá»™c Trưởng Lão Liệt DÆ°Æ¡ng gia đại công tá» Trá»ng sắc khinh bạn
|
|
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: Quang.binh
Bà i gởi: 3,096
Thá»i gian online: 3 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 777
Thanked 66,632 Times in 2,361 Posts
|
|
[Nạp Thiếp Ký] Bách Äiểu Triá»u Phụng
Chương 159: Chiến tranh của nữ nhân (thượng)
Nguyên tác: Má»™c Dáºt
Xà o nấu: chimcanhcut
Nguồn : http://www.******.vn
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở linh cảm thế nà o cÅ©ng có chuyện, liá»n đứng dáºy đón:
- Nhị phu nhân má»i và o nói chuyện.
Nhị phu nhân và o phòng, nhị phu nhân nói ngay:
- Mau mau đóng cá»a và o.
TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© nghe nói ngÆ°á»i nà y là nhị phu nhân thì đã cẩn tháºn để ý rồi, để ý không ai phát hiện ra liá»n nhanh chóng đóng cá»a lại.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở liá»n kéo chiếc ghế ra má»›i nà ng ngồi xuống.
Nhị phu nhân khẽ mỉm cÆ°á»i gáºt đầu tỠý cảm Æ¡n, ngồi xuống xong liá»n bắt đầu và o chuyện:
- Hôm nay tôi tìm tới Tống sư gia là có chuyện muốn nói.
Dương Thiên Sở nói:
- Nhị phu nhân có gì cứ nói thẳng là được.
Nhị phu nhân nhìn ba ngÆ°á»i còn lại, cá» vẻ dẻ dăt nói:
- Những lá»i nà y ta chỉ muốn nói cho mình sÆ° gia nghe thôi.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở khẽ mỉm cÆ°á»i nói:
- Nhị phu nhân yên tâm, phu nhân có gì cứ thoải mái nói ra, há» Ä‘á»u là những ngÆ°á»i có thể tin tưởng được, tuyệt đối sẽ không tiết lá»™ má»™t câu nà o của phu nhân ra ngoà i đâu.
Ba ngÆ°á»i còn lại Ä‘á»u gáºt đầu hứa hẹn, nhị phu nhân vẫn do dá»± má»™t chút rồi lấy từ trong lòng ra má»™t chiếc khăn tay Ä‘Æ°a cho DÆ°Æ¡ng Thiên Sở.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở có hÆ¡i chút nghi hoặc những vẫn Ä‘Æ°a tay nháºn lấy, dùng ngón tay miết qua cảm thấy, chiếc khăn rất mịn mà ng, là khăn tay cảu nữ nhân, bên trên còn thuê có má»™t bông hoa nhá» mà u trắng, nhÆ°ng hắn không nháºn ra là hoa gì, trông giống hình cái kèn rất đẹp mắt. Nhị phu nhân nói:
- Äây là đồ của Tiểu Tiểu đấy.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở gáºt đầu, nhá»› tá»›i lần đầu tiên gặp tam phu nhân đã nhìn thấy trong tay nà ng cầm chiếc khăn tay thế nà y, kỳ thá»±c đó cÅ©ng chẳng có gì kỳ lạ, nữ nhân Ä‘á»u dùng cả, chẳng qua DÆ°Æ¡ng Thiên Sở khi bắt đầu hòa nháºp thế giá»›i nà y hắn giống nhÆ° trẻ con má»›i ngắm nhìn thế giá»›i váºy, thấy cái gì cÅ©ng hay cÅ©ng đẹp, nên rất để tâm quan sát. NhÃu mà y há»i nhị phu nhân:
- Nhị phu nhân có ý gì?
Nhị phu nhân há»i lại:
- Ngà i không nhìn ra Ä‘iá»u gì Æ°?
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cẩn tháºn nhìn lại má»™t lượt, vẫn không nháºn ra gì khác thÆ°á»ng, nghÄ© đây là đồ nữ nhi liá»n Ä‘Æ°a cho Tống Vân Nhi xem, nhÆ°ng nà ng cÅ©ng lắc đầu trả lại.
Nhị phu nhân chỉ bông hoa nhỠmà u trắng nói:
- Bông hoa nà y tên là Mạn Äà La, không biết Tống sÆ° gia đã bao giá» nghe nhắc tá»›i chÆ°a?
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở vừa nghe không khá»i có chút chấn kinh, hắn đã nghe nói tá»›i loại hoa nà y rồi, nó không phải là loại hoa bình thÆ°á»ng, mà là má»™t thứ hoa rất Ä‘á»™c, mặc dù nó cÅ©ng được dùng là m thuốc, nhÆ°ng lại nổi tiếng vì Ä‘á»™c tÃnh kỳ quái của mình hÆ¡n, và nhắc tá»›i nó gần nhÆ° ngÆ°á»i ta chỉ nghÄ© tá»›i má»™t loại Ä‘á»™c dược. Nhị phu nhân vì sao lại muốn Ä‘em chiếc khăn tay có thêu hoa Mạn Äà La cho mình xem, hÆ¡n nữa lại nói là của tam phu nhân, nà ng ta rốt cuá»™c là có ý gì?
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở gáºt đầu:
- Tại hạ đã nghe nhắc tá»›i rồi, chỉ có Ä‘iá»u không biết nhị phu nhân định nói gì?
Nhị phu nhân cÆ°á»i mà không có chút cảm xúc nà o:
- Chiếc khăn tay nà là ở trên ngÆ°á»i của Hiển Nhi khi hôm qua tá»›i thăm ta, nó gần đây ở cùng vá»›i Tiểu Tiểu, ta Ä‘oán cái khăn nà y là của cô ấy, há»i Hiển Nhi thì quả đúng là nhÆ° váºy. Ta và lão gia chung sống vá»›i nhau gần được hai mÆ°Æ¡i năm rồi, hai mÆ°Æ¡i năm đó cÅ©ng chuyên cần há»c y, mặc dù không được tinh thuần nhÆ° đại phu nhân và lão gia, nhÆ°ng mấy trò lặt vặt tầm thÆ°á»ng vẫn không qua nổi mắt ta.
Dương Thiên Sở không hiểu:
- Váºy thì sao? Chỉ là má»™t bông hoa mà thôi, sở thÃch má»—i ngÆ°á»i má»™t khác, có thÃch loại hoa nà y thì cÅ©ng có gì đặc biệt.
Nhị phu nhân khẽ lắc đầu:
- Äặc biệt hay không đặc biệt ta cÅ©ng không biết, chỉ muốn nói vá»›i ngà i má»™t Ä‘iá»u, tam phu nhân thiên tÆ° thông tuệ, khi tá»›i Miêu gia còn chÆ°a biết gì vá» y thuáºt, nhÆ°ng cô ta trá»i sinh ham há»c, hiện giá» kiến thức đã không còn dÆ°á»›i ta nữa rồi, tháºm chà vá» má»™t số mặt cô ta có kiến thức sâu hÆ¡n ta rất nhiá»u. Má»i ngÆ°á»i không phải Ä‘á»u hoà i nghi ta là hung thủ giết ngÆ°á»i sao? Các ngÆ°Æ¡i đã bao giá» nghÄ© tá»›i, nếu giết hai đứa bé, nó nhất định sẽ khóc. Vì sao trong đêm đó không ai nghe thấy tiếng trẻ con khóc chứ? Chẳng lẽ hung thù còn phải là m chúng ngất Ä‘i rồi má»›i treo lên xà nhà sao?
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở không trả lá»i, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên rồi vì không những vì nhị phu nhân cÅ©ng là má»™t đối tượng bị nghi ngá», dù ngÆ°á»i khác hắn không thể tiết lá»™, hoà i nghi há»i:
- Chẳng nhẽ nhị phu nhân muốn ám chỉ tam phu nhân có liên quan gì đó?
Nhị phu nhân mỉm cÆ°á»i buồn thảm, đứng lên Ä‘i tá»›i cá»a sổ, mở cá»a ra hÃt má»™t hÆ¡i khà lạnh, khuôn mặt hÆ¡i có tinh thần lại má»™t chút, mÆ¡ mà ng hồi tưởng:
- MÆ°á»i tám năm trÆ°á»›c, khi đó ta má»›i mÆ°á»i sáu tuổi, và o Miêu gia rồi, ta má»™t má»±c hết lòng vì Miêu gia, trong khi đại phu nhân chỉ lo tụng kinh niệm pháºt, lão gia thì quá ná»a thá»i gian bôn ba bên ngoà i. Má»i việc trong nhà ta má»™t tay chăm lo chu đáo, lại sinh cho Miêu gia má»™t nam má»™t nữ, nà o ngá» lại có má»™t ngà y nhÆ° thế nà y.
Dương Thiên Sở nhin nhị phu nhân mặt đầy cô đơn lạc lõng, cũng mủi lòng an ủi:
- Chuyện má»™t khi được là m rõ rồi, má»i ngÆ°á»i sẽ không hiểu lầm phu nhân nữa. Dù sao phu nhân và lão gia cÅ©ng phu thê ân ái bao năm, tá»›i lúc đó chuyện sẽ lại tốt thôi.
Nhị phu nhân nghìn DÆ°Æ¡ng Thiên Sở mỉm cÆ°á»i lắc đầu:
- Hiểu lầm hay không hiểu lầm thì còn có ý nghÄ©a gì nữa đâu, nam nhân vÄ©nh viá»…n Ä‘á»u thÃch nữ nhân trẻ tuổi. Mà ta bây giá» thì tuổi hoa qua đã lâu nhan sắc đã tà n, y đâu còn để ý ngÆ°á»i cÅ© khóc, chỉ nhìn ngÆ°á»i má»›i cÆ°á»i thôi.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cảm thấy chua lòng thay cho nhị phu nhân, thá»±c ra vá»›i vụ án nà y hắn không quá quan tâm, Ä‘iá»u hắn để ý hÆ¡n là mối quan hệ phức tạp của gia đình lá»›n thá»i xÆ°a để có thể rút kinh nghiệm ứng xá» sau nà y, vì Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên ngÆ°á»i thá»i hiện đại nhÆ° hắn không có chút kinh nghiệm nà o quản lý gia đình lá»›n nhÆ° thến, hắn không muốn gia đình yên ấm của mình ngà y nà o đó rÆ¡i và o cảnh tÆ°Æ¡ng tá»±.
Dương Thiên Sở lúc nà y cũng không biết phải nói sao, chỉ yên lặng đứng một bên, nhị phu nhân nhìn dưới sân hồi lâu mới thở dà i nói:
- Trong Miêu gia Tiểu Tiểu là thông minh nhất, ta nhiá»u hÆ¡n Tiểu Tiểu mÆ°á»i mấy tuổi, vất vả bao năm mà không được thà nh tá»±u nhÆ° cô ấy.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cảm thấy hÆ¡i kỳ lạ, xét ngữ khà thì nhị phu nhân gá»i tam phu nhân rất thân thiết, hÆ¡n nữa nhá»› lại ngà y đầu tá»›i Miêu gia, lúc Miêu Triết vá» tam phu nhân vì mặc váy dà i mà vấp ngã, chỉ có nhị phu nhân Ä‘Æ°a tay ra đỡ. Váºy tại sao hôm nay có vẻ tá»›i đặc biệt nhÆ° tố cáo tam phu nhân, chỉ gáºt đầu nói:
- Tam phu nhân đúng là ngÆ°á»i thiên tÆ° thông tuệ.
Nhị phu nhân quay lại, đưa chiếc khăn kia cho Dương Thiên Sở nói:
- SÆ° gia cứ giữ lại Ä‘i, biết đâu có má»™t ngà y ngà i phải dùng tá»›i nó. Còn có má»™t chuyện nữa ta muốn nói vá»›i ngà i. Äây vốn là bà máºt lá»›n nhất của Miêu gia, nhÆ°ng Miêu gia giỠđối vá»›i ta còn ý nghÄ©a gì nữa…. ta sẽ nói cho ngà i biết.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cảm thấy hà nh Ä‘á»™ng của nhị phu nhân hôm nay có chút khác thÆ°á»ng, lo lắng nà ng nghÄ© quẩn mà xảy ra chuyện, vì thế khuyên nhủ:
- Nhị phu nhân hãy nghÄ© thoáng má»™t chút, chuyện rồi sẽ có má»™t ngà y rõ chân tÆ°á»›ng, Tống má»— nhất định không bao giỠđể kẻ ác nhÆ¡n nhÆ¡ mà oan uống cho ngÆ°á»i tốt.
Nhị phu nhân chẳng để ý tá»›i lá»i khuyên của DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, vẫn cứ Ä‘á»u Ä‘á»u nói:
- Sư gia có biết không? Ngay trong năm ta và o Miêu gia thì đại phu nhân cũng có mang.
- Nhưng không phải Miêu lão gia đã nói…
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở hết sức bất ngá», bởi trÆ°á»›c đó hắn nghe Miêu Triết nói, đại phu nhân không thể sinh nở, vì sao lại có thể mang thai.
Nhị phu nhân đóng cá»a sổ lại, Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c cháºu than, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cÅ©ng Ä‘i theo vá» ngồi lại chá»— cÅ©.
Nhị phu nhân nói:
- Nếu không là m sao ta lại nói là bà máºt lá»›n nhất của Miêu gia chứ? MÆ°á»i năm trÆ°á»›c có má»™t hạ nhân của Miêu gia không biết là m sao biết được Ä‘iá»u nà y, vì thế y Ä‘em vá» kể cho nÆ°Æ¡ng tá» của mình biết, sau đó không bao lâu thì y bị chết, nÆ°Æ¡ng tá» của y sau đó không biết tung tÃch thế nà o. Còn toà n bá»™ hạ nhân của Miêu gia Ä‘á»u bị thay đổi, ngÆ°á»i duy nhất còn lại chỉ có lão quản gia thôi. Cho nên không còn ai biết chuyện nà y nữa, và nói để sÆ° gia thấy tầm quan trá»ng của việc nà y trong Miêu gia là thế nà o.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cảm thấy lòng gai gai, há»i:
- Váºy đứa con của đại phu nhân đâu rồi?
Nhị phu nhân thản nhiên nói:
- Chết rồi, sinh ra là chết ngay rồi, ta và đại phu nhân gần nhÆ° hoà i thai cùng má»™t lúc, khi đó cả hai chúng ta Ä‘á»u rất vui sÆ°á»›ng. Khi ấy đại phu nhân còn quản cái nhà nà y, vì sợ đại phu nhân bị mệt liá»n giao cho ta quản cái nhà nà y, ai ngá» kết quả lại ngược lại.
Cũng phải, Miêu lão gia vì lo lắng cho đại phu nhân mà giao nhà lại cho nhị phu nhân quản, nà o ngỠnhị phu nhân mẹ tròn con vuông, ngược lại đại phu nhân lại xảy ra chuyện.
Nhị phu nhân tiếp tục kể:
- Tình hình cụ thể lúc đó thế nà o ta cÅ©ng không rõ, khi đó ta cÅ©ng má»›i sinh mÆ°á»i ngà y, còn Ä‘ang ở cữ. Äêm hố đó đại phu nhân Ä‘á»™t n hiên kêu Ä‘au bụng, lão gia bản thân cÅ©ng là lang trung nên nhìn ra đại phu nhân sắp sinh rồi, liá»n sai quản gia Ä‘i gá»i bà đỡ. Lúc đó là mùa đông, lão gia cÅ©ng không cho ta xuống giÆ°á»ng Ä‘i thăm, sau nà y ta nghe nha hoà n trở vá» kể lại, nói đại phu nhân đã sinh rồi, nhÆ°ng sinh ra má»™t quái thai chỉ có ná»a thân trên, đại phu nhân khi đó đã kinh hãi ngất Ä‘i. Tá»›i khi đại phu nhân tỉnh lại, lão gia đã hạ lệnh toà n phủ trên dÆ°á»›i không được phép truyá»n việc nà y ra ngoà i, nó đại phu nhân mang thai là giả, kỳ thá»±c là bị chÆ°á»›ng bụng.
Khi nghe nói đại phu nhân sinh ra quái thái, Tống Vân Nhi không kìm được báºt ra tiếng kêu nho nhá», sau đó vá»™i vã lấy tay che miệng lại.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở biết phụ nữ rất mẫn cảm vá»›i chuyện thế nà y hÆ¡n nữa đừng nói và o thá»i xÆ°a, ngay thá»i hiện đại còn rất nhiá»u nÆ¡i coi đó là nhÆ° má»™t dạng quả báo hoặc trừng phạt, thái Ä‘á»™ vá»›i nhà xảy ra chuyện rất kỳ thị, kiêng dè, liá»n há»i:
- NgÆ°á»i trong Miêu gia có thể khống chế được nhÆ°ng bà đỡ thì sao?
Nhị phu nhân đáp:
- Lão gia cho bà đỡ má»™t món tiến lá»›n, để bà ta rá»i Ä‘i nÆ¡i khác sống. Ngà y hôm sau xảy ra chuyện bà ta dẫn cả nhà đi rồi.
Tống Vân Nhi vốn Ä‘i theo DÆ°Æ¡ng Thiên Sở phá án Ãt khi chen và o việc của hắn, nhÆ°ng lần nà y nà ng không thể không há»i:
- Nhưng tại sao có thể lại là quái thai chứ?
Nhị phu nhân không trả lá»i ngay, má»™t lúc sau má»›i thở dà i đáp:
- Ta cÅ©ng chỉ nghe nói lại mà thôi, khi đó lão gia còn rất yêu thÆ°Æ¡ng ta, nên khi được ta há»i lão gia có trả lá»i đại khái là vì đại phu nhân không biết mình hoai thai, cho nên có thể đã dùng má»™t số thứ thuốc không thÃch hợp, là m đứa bé sinh ra trở thà nh nhÆ° váºy.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở há»i ngay:
- Äại phu nhân cÅ©ng há»c y, sao lại không nháºn ra mình đã có mang?
Nhị phu nhân đáp:
- Có lẽ lúc đó má»›i mấy tháng đầu, còn chÆ°a có hiện tượng gì rõ rệt. Mà đại phu nhân khi đó có chút khà hÆ°, nên bình thÆ°á»ng dùng má»™t Ãt thuốc bổ.
Dương Thiên Sở thỠthăm dò:
- Nghe nói đại phu nhân không thÃch công tá» và tiểu thÆ° của phu nhân lắm.
Nhị phu nhân vừa nghe tá»›i đó cÆ°á»i lạnh má»™t tiếng, nói cay Ä‘á»™c:
- Có con của ai mà bà ta lại thÃch cÆ¡ chứ? Khó khăn lắm má»›i hoà i thai được mà sinh ra lại thà nh nhÆ° thế. Từ sau ngà y đó, bà ta lòng bị đả kÃch quá mạnh, không còn nhắc tá»›i việc sinh ở gì nữa, cÅ©ng từ đó trở Ä‘i bà ta không cùng lão gia đồng phòng, láºp riêng má»™t pháºt Ä‘Æ°á»ng trong phòng, cả ngà y chỉ thắp hÆ°Æ¡ng tụng kinh.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nghÄ© cÅ©ng phải, mấy ai chịu nổi đả kÃch nhÆ° váºy, bất giác thấy đại phu nhân cÅ©ng rất đáng thÆ°Æ¡ng:
- Ta có thể há»i phu nhân má»™t vấn Ä‘á» không? Hi vá»ng phu nhân không để lòng.
Nhi phu nhân không đợi nghe câu há»i đã trả lá»i:
- Ta biết ngà i muốn há»i Ä‘iá»u gì, ta thừa nháºn khi đó ta không có thiện cảm vá»›i Tiểu Tiểu bởi vì năm năm trÆ°á»›c khi Tiểu Tiểu tiến môn thì ta đã bị thất sủng rồi. NhÆ°ng ta không thể há»c theo đại phu nhân thanh tâm quả dục, ta khi đó má»›i gần ba mÆ°Æ¡i, ta không thể sống nhÆ° thế ná»a Ä‘á»i còn lại được. NhÆ°ng Tiểu Tiểu sau khi tiến môn lại không há» có ý tranh sủng, lại còn cùng ta và đại phu nhân sống rất hòa thuáºn. Cả ngà y không Ä‘á»c sách thì lại viết chữ thêu hoa, đối vá»›i lão gia cÅ©ng không mấy nhiệt tình, vì thế ta cÅ©ng dần yên lòng tháºm chà cà ng vá» sau cà ng thân thiết. NhÆ°ng chuyện sau đó đã thay đổi hoà n toà n khi Tuyết Nhi tiến môn, có ta trẻ trung, xinh đẹp, kiêu ngạo huyênh hoang, lại lúc nà o cÅ©ng tá» ra xuất chúng hÆ¡n ngÆ°á»i, vì thế mà lão gia hoà n toà n bị cô ta là m say mê Ä‘iên đảo. Tiểu Tiểu không hỠđể ý, thái Ä‘á»™ vẫn y hệt nhÆ° trÆ°á»›c đây, việc mình mình là m, nhÆ°ng ta không chấp nháºn nhÆ°ng còn chÆ°a là m gì thì không ngá» con tiện nhân đó đã có mang rồi. Ta lúc ấy còn cho rằng lão gia vì thế sẽ tá»›i phòng ta và Tiểu Tiểu, không ngá» con tiểu tiện nhân đó trắng trợn nói, nó sợ ngủ má»™t mình, muốn lão gia ngủ cùng. Lão gia lúc đó cÆ°ng nó nhÆ° bảo bối tất nhiên là đồng ý, cho nên từ sau khi ả tiến môn, ba nữ nhân chúng tôi trở thà nh quả phụ sống.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở thầm nghÄ©, có lẽ nhị phu nhân mang ác cảm vá»›i tứ phu nhân nên má»›i nói quá lên thế, không phải khi nghe con mình gặp chuyện, nà ng ta đã bảo Miêu Triết do ngà y thÆ°á»ng không chịu quan tâm tá»· muá»™i khác để xảy ra chuyện sao? Ghen tị là m ngÆ°á»i ta má» mắt, chuyện nà y cÅ©ng là bình thÆ°á»ng, liá»n há»i:
- Váºy chuyện tiếp theo thế nà o?
|
Äã có 8 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu DÆ°Æ¡ng
|
|
09-06-2010, 11:14 AM
|
|
Tiểu Thị Gia Tá»™c Trưởng Lão Liệt DÆ°Æ¡ng gia đại công tá» Trá»ng sắc khinh bạn
|
|
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: Quang.binh
Bà i gởi: 3,096
Thá»i gian online: 3 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 777
Thanked 66,632 Times in 2,361 Posts
|
|
[Nạp Thiếp Ký] Bách Äiểu Triá»u Phụng
Chương 160: Chiến tranh của nữ nhân (hạ)
Nguyên tác: Má»™c Dáºt
Xà o nấu: chimcanhcut
Nguồn : http://www.******.vn
Nhị phu nhân giá»ng Ä‘ay nghiến ác Ä‘á»™c:
- Sau nà y, con tiện nhân đó đẻ ra được má»™t cặp súc sinh thì cà ng ngà y cà ng kiêu ngạo ngang ngược. Căn bản không để ta và Tiểu Tiểu trong mắt, má»—i ngà y chỉ tá»›i phòng đại phu nhân thỉnh an. Hôm đó nó nói muốn cùng lão gia vá» nhà chúc thá» mẹ đẻ của nó nhÆ°ng vì thá»i tiết không mang được hai đứa tiểu súc sinh theo, ta đã nghÄ© rằng nếu giết hai đứa bé đó Ä‘i, xem con tiện nhân ấy còn có thể huyênh hoang được nữa hay không. Cho nên ta thừa lúc bà vú và nha hoà n Ä‘á»u không có mặt tá»›i phòng hai đứa bé đó, không ngá» Ä‘ang lúc ra tay bị con nha hoà n kia gặp phải, nên há»ng chuyện. Thế nhÆ°ng có lẽ ông trá»i còn thÆ°Æ¡ng ta, ta không giết được nhÆ°ng đã có ngÆ°á»i thay ta giết hai đứa tiểu súc sinh ấy.
Nói tá»›i mấy lá»i cuối nhị phu nhân tá» vẻ ha hê không chút che dấu.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở không biết lúc nà y nên đáng thÆ°Æ¡ng hay nên sợ ngÆ°á»i phụ nữ trÆ°á»›c mắt nà y, nhÆ°ng vẫn là m theo bổn pháºn:
- Váºy phu nhân cho rằng ai đã xả mối háºn đó cho phu nhân.
Nhị phu nhân cÆ°á»i nhạt, nhạo báng nói:
- Thá»±c ra thì đâu phải là xả háºn cho ta thôi, trong cái nhà nà y trừ lão gia mù mắt ra, chẳng còn ai Æ°a mẹ con nhà nó.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở há»i tá»›i:
- à phu nhân là cả tam phu nhân lẫn đại phu nhân Ä‘á»u có thể là thủ phạm?
Nhị phu nhân lắc đầu:
- SÆ° gia cÅ©ng đừng há»i ta nữa, ta chẳng biết gì hÆ¡n đâu, mà nếu chẳng phải vì minh oan cho mình thì ta cÅ©ng chẳng thèm Ä‘i quan tâm xem ai giết hai đứa bé đó. Phá án là việc của ngà i cÆ¡ mà , phải không? Ngà i tá»± mình tìm hiểu là được rồi, ta thấy ngà i là ngÆ°á»i rất thông minh, hôm đó chỉ má»™t chút manh mối và thủ Ä‘oạn đã tìm được tá»›i ta rồi. Váºy hẳn ngà i nhất định sẽ tra được ra hung thủ là ai để minh oan cho ta.
Nói tá»›i đó Ä‘á»™t nhiên nhị phu nhân đứng dáºy thở dà i, nói má»™t câu hết sức mù má»:
- Äêm nay ngà i chá»› có ăn no uông say, còn có việc phải là m nữa đấy.
Nói xong chẳng đợi má»i ngÆ°á»i ý kiến đã Ä‘i tá»›i cá»a.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở ngồi im, khi nhị phu nhân mở cá»a chuẩn bị rá»i Ä‘i, má»›i đứng lên nói vá»›i theo má»™t câu:
- Con ngÆ°á»i đôi khi không nháºn ra được rằng, biết chia sẻ thá»±c ra cÅ©ng là má»™t niá»m hạnh phúc.
Nhị phu nhân quay đầu lại cÆ°á»i buồn bã:
- Thế ư? Sao sư gia ngà i không đem phu nhân của mình ra cho nam nhân khác hưởng thụ đi.
Nói rồi ý tứ nhìn Tống Vân Nhi một cái sau đó mới bỠđi.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở đứng ngây ra tại chá»—. Phải, câu đó nói ra thì tháºt dá»…, bà n thân hắn cÅ©ng chỉ là má»™t nam nhân Ãch ká»· đầy tÆ° tưởng chiếm hữu nhÆ° bao nam nhân khác, trong đầu vừa chá»›p lên hình ảnh bất kể má»™t cô vợ xinh đẹp nà o của mình ở trong vòng tay nam nhân khác, hắn đã phát Ä‘iên lên rồi, tháºt dám nghÄ© thêm nữa, nam nhân cÅ©ng váºy nữ nhân có lẽ chẳng khác là bao. Tuy vá»›i quan niệm thá»i đó nữ nhân trong ý thức tiếp nháºn việc nam nhân tam thê tứ thiếp, nhÆ°ng chấp nháºn không có nghÄ©a là vui vẻ tiếp nháºn.
- Nhị phu nhân hôm nay tháºt là kỳ lạ.
Lá»i bình phầm của Tống Vân Nhi kéo hắn trở vá» hiện tại. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở Ä‘i tá»›i cá»a sổ, nhìn theo bóng nhị phu nhân dần biến mất trong bóng đêm:
- Có lẽ giây phút bÆ°á»›c qua cảnh cá»a kia, cõi lòng nhị phu nhân đã chết rồi.
TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© cảm thán:
- Theo thuá»™c hạ thấy, nói chÃnh xác hÆ¡n phải là đã tuyệt vá»ng rồi.
VÆ°Æ¡ng Dịch là ngÆ°á»i Ä‘Æ¡n giản, không hiểu há»i:
- Thế thì có gì khác biệt.
TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© cÅ©ng nhìn theo bóng dáng nhị phu nhân, Æ°u tÆ° trả lá»i:
- Không có gì khác biệt nhiá»u, có Ä‘iá»u con ngÆ°á»i tuyệt vá»ng thì thÆ°á»ng là m những việc rất khó lÆ°á»ng. Những đại há»™ nhân gia Ä‘á»u thế, nhìn bá» ngoà i rá»±c rỡ tráng lệ, nhÆ°ng mấy ai biết đằng sau âm thầm đấu tranh, nhiá»u khi máu đổ ngÆ°á»i chết…
Không hiểu sao lần nà y đối vá»›i dáng vẻ nhÆ° ông cụ non của TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ©, Tống Vân Nhi lại bá» qua không táºn dụng trêu chá»c, hÆ¡n nữa mặt còn lá»™ chút cảm thông. Hẳn tên tiểu tá» nà y không vô lý mà vứt bá» cuá»™c sống đại thiếu gia để lên Hà ng Châu nà y vất vưởng má»™t mình, chắc trong nhà cÅ©ng có chuỵện gì đó không hay.
TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© quay đầu lại nhìn DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nói:
- Äại nhân tháºt may mắn, ba vị phu nhân ở nhà đá»u hiá»n huệ thiện lÆ°Æ¡ng cả.
Tới lúc nà y Tống Vân Nhi mới lên tiêng phản bác:
- Hừm, đại nhân của ngÆ°Æ¡i thá»±c sá»± rất rất may mắn, nhÆ°ng nếu ngÆ°Æ¡i cho tưởng ba tẩu tẩu của ta hòa thuáºn vui vẻ là vì hiá»n huệ thiện lÆ°Æ¡ng gì đó thì ngÆ°Æ¡i nhầm rồi.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nghÄ© lại, ba cô vợ nhÆ° hoa nhÆ° ngá»c thiện lÆ°Æ¡ng thì có lẽ còn có thể, chứ hiá»n huệ thì… chÆ°a chắc. Hắn suýt má»™t lần bị ép trần truồng trÆ°á»›c mặt ngÆ°á»i khác không phải vì miệng lưỡi cay Ä‘á»™c của Phi Yến sao. Hạ Phượng Nghi thì hạ nhân trong nhà có ai thấy nà ng mà không nhÆ° chuá»™t thấy mèo, ngà y đầu tiên tá»›i Tây Tá» tá»u lâu, nà ng chỉ và i ba lá»i đã Ä‘uổi thẳng cổ cả chưởng quầy lẫn đầu bếp, nhìn góc Ä‘á»™ nà o thì cÅ©ng thấy nà ng là cô gái hết sức đáo để. Vá» phần Tả Giai Âm Æ°, chỉ qua má»—i việc nà ng thản nhiên hà nh hạ Lý NhÆ° Hà n nhÆ° má»™t con váºt là đủ hiểu nà ng “hiá»n†cỡ nà o rồi.
Váºy tại sao ba cô vợ của hắn lại có thể chung sống hòa thuáºn. Hắn chÆ°a há»i thì TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© đã há»i trÆ°á»›c:
- Tiểu thư có cao kiến gì khác sao?
Tống Vân Nhi chẳng để ý tá»›i giá»ng Ä‘iệu châm chá»c của y, thản nhiên đáp:
- Nữ nhân khi không có đối thủ có lẽ Ä‘á»u lÆ°Æ¡ng thiện cả, nhÆ°ng má»™t khi gặp phải đối thủ tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng chiếm lấy vị trà của mình, thì bất kể là ai cÅ©ng không chấp nháºn cho đối phÆ°Æ¡ng được lợi. Chiến tranh giữa nữ nhân và nữ nhân so vá»›i chiến tranh của nam nhân các ngÆ°Æ¡i không giống nhau chút nà o.
Cả ba đại nam nhân sá»ng sốt tá»›i không nói được lá»i nà o vì mà n nữ nhân luáºn vừa rồi của Tống Vân Nhi. Chẳng ai ngá» cô gái nhá» bình thÆ°á»ng suốt ngà y tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, nhÆ° chẳng biết lo lắng suy nghÄ© Ä‘á»™t nhiên nói ra những câu thâm thúy nhÆ° váºy.
Nhìn thái Ä‘á»™ của ba ngÆ°á»i, Tống Vân Nhi cà ng đắc ý nói:
- Äầu tiên là Phi Yến tẩu tẩu nha, Phi Yến tẩu tẩu luôn cho mình chỉ là má»™t nha hoà n, chịu Æ¡n của Phượng Nghi tẩu tẩu, thân pháºn kém xa Giai Âm tẩu tẩu nên cÆ¡ bản không há» có nghÄ© tranh chấp gì hết, công bằng mà nói vá»›i má»™t nha hoà n có được kết cục nhÆ° Phi Yến tẩu tẩu là quá hoà n mỹ rồi.
Cả ba nam nhân còn lại Ä‘á»u gáºt gù nhÆ° má»™t cái máy.
- Nếu luáºn vỠđối thủ, Phượng Nghi tẩu tẩu diá»…m tuyệt thiên hạ nhÆ°ng Giai Âm tẩu tẩu thân pháºn siêu phà m coi nhÆ° cÅ©ng tÆ°Æ¡ng đồng. NhÆ°ng Phượng Nghi tẩu tẩu Ä‘i trÆ°á»›c má»™t bÆ°á»›c, chủ Ä‘á»™ng cầu thân cho đại ca đã già nh trÆ°á»›c má»™t cái ân tình lá»›n. Äại tẩu lại là thanh mai trúc mã, thê tá» chÃnh thất địa vị không thể lay Ä‘á»™ng. Còn vá»›i Giai Tâm tẩu tẩu thì đáng buồn nha..
Tống Vân Nhi nguýt Dương Thiên Sở một cái:
- Ca nha nhiá»u cÅ©ng chỉ là thứ đồ tá»· ấy thÃch nhất, trong vô và n Ä‘am mê kỳ quặc của tá»· ấy mà thôi. Nên không nhÆ° các nữ nhân khác kết hôn rồi thì niá»m vui hạnh phúc Ä‘á»u phụ thuá»™c phu quân của mình, mà vá»›i thân pháºn Thiên SÆ° của mình, tá»· ấy là m thê cÅ©ng được thiếp cÅ©ng xong, dù gả cho hoà ng thân quốc thÃch chăng nữa có ai dám đối xá» vá»›i tá»· ấy nhÆ° thê thiếp bình thÆ°á»ng. Tá»· ấy căn bản chẳng cần phụ thuá»™c và o ai, nên chẳng lo tranh chấp cÅ©ng chẳng thèm Ä‘i chanh chấp.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cÆ°á»i khổ, Tống Vân Nhi nói hÆ¡i khó nghe nhÆ°ng Ä‘iá»u nà y cÅ©ng có phần đúng, Tả Giai Âm nhiá»u khi vùi đầu và o luyện bùa luyện Ä‘an gì đó, có khi ban đêm hắn tìm tá»›i phòng nà ng còn bị nà ng Ä‘uổi Ä‘i nữa.
Tống Vân Nhi nhìn DÆ°Æ¡ng Thiên Sở mặt mà y nhăn nhó thì thÃch thú lắm, vẫn thao thao bất tuyệt:
- Quan trá»ng nhất là Phượng Nghi tẩu tầu khéo léo sắp xếp Ä‘iá»u hà o, cả ba vị tẩu tẩu Ä‘á»u tìm thấy vị trà riêng của mình trong nhà , má»—i ngÆ°á»i có việc riêng không xen và o chuyện của nhau, không cảm thấy mình bị bá» rÆ¡i, là ngÆ°á»i thừa nên má»›i không xem nhau là đối thủ, có thể sống chung hòa thuáºn. Chừng nà o sá»± cân bằng nà y vẫn còn thì huynh vẫn là ngÆ°á»i may mắn.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở lại phải lần nữa gáºt đầu, chẳng phải Phi Yến đã nói ‘NgÆ°á»i ta chỉ lo chuyện vÆ°á»n tược bếp núc, Phượng Nghi tá»· tá»· quản cả cái nhà nà y, còn muốn tìm quân sÆ° chà ng Ä‘i tìm Giai Âm tá»· tá»· ấy.‘. Hắn đúng là rất may mắn.
Cuối cùng Tống Vân Nhi hùng hồn kết luáºn:
- Nam nhân nhìn nữ nhân và nữ nhân nhìn nữ nhân là vĩnh viễn khác nhau.
Dương Thiên Sở lắc đầu:
- Nữ nhân, nữ nhân! VÄ©nh viá»…n Ä‘á»u là những triết há»c gia.
Tống Vân Nhi tròn mắt há»i:
- Triết há»c gia là cái gì?
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở vừa rồi bị cô nà ng cho bà i há»c, tÃnh trẻ con nổi lên muốn chá»c lại, cố là m vẻ thần bà nói:
- Không nói cho muội biết.
Tống Vân Nhi tức giáºn trừng mắt nhìn hắn, biết hắn Ä‘ang chá»c lại mình liá»n quay ngoắt Ä‘i là m bá»™ không thèm để ý.
TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© tá»±a nhÆ° vô ý thắc mắc:
- Tiểu thÆ°, cứ coi nhÆ° tất cả những lá»i tiểu thÆ° nói là đúng Ä‘i, nhÆ°ng mà sao tiểu thÆ° lại tìm hiểu cặn kẽ việc gia đình của đại nhân nhÆ° váºy là m gì chứ nhỉ?
Tên tiểu tá» nà y đúng là “ácâ€, Tống Vân Nhi vì sao lại phải cất công suy nghÄ© chuyện nà y thì ai cÅ©ng quá hiểu rồi. Cô nà ng Ä‘ang lúng túng không biết đáp thế nà o thì bên ngoà i có tiếng gõ cá»a vang lên, Tống Vân Nhi được thể Ä‘i ngay ra mở cá»a, nói:
- Äêm nay sao lại náo nhiệt nhÆ° váºy, không biết lại là ai tá»›i nữa đây.
Cá»a mở ra, là tam phu nhân vá»›i nụ cÆ°á»i quen thuá»™c:
- Tiểu Tiểu đã nghe thấy Tống tiểu thÆ° nói rồi, chẳng lẽ vừa xong đã có ngÆ°á»i tá»›i đây Æ°?
Tống Vân Nhi biết mình lỡ lá»i, quay lại rụt vai lè lÆ°á»›i nhìn DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, đẩy hết trách nhiệm cho hắn.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở mỉm cÆ°á»i Ä‘i tá»›i nhiệt tình má»i má»c:
- Tam phu nhân tai tháºt thình. Nà o, phu nhân mau và o đây sưởi ấm Ä‘i, bên ngoà i trá»i lạnh quá, có phải tuyết lại bắt đầu rÆ¡i rồi hay không?
Tam phu nhân thông minh nhạy cảm, sao chẳng biết DÆ°Æ¡ng Thiên Sở có ý nói át Ä‘i. Vì váºy cÅ©ng biết Ä‘iá»u không truy há»i gì thêm, ý tứ mỉm cÆ°á»i nói:
- Tôi má»›i nghe ngÆ°á»i ta nói phu nhân của Tống sÆ° gia đã có tin mừng, vì thế giá» tá»›i chúc mừng.
Nà ng nói nhÆ° thế cÅ©ng bằng vá»›i việc tuyên bố đã biết thân pháºn thá»±c của DÆ°Æ¡ng Thiên Sở là gì rồi, kỳ thá»±c chuyện nà y chỉ cần ai để tâm má»™t chút là có thể tìm hiểu được, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở chỉ nhất thá»i lấy cái tên nà y để thuáºn tiện thôi, không đặc biệt tiến hà nh biện pháp che dấu gì. HÆ¡n nữa bằng và o quan hệ không tầm thÆ°á»ng của nà ng và Trang Tu, nà ng biết cÅ©ng là bình thÆ°á»ng. NhÆ°ng tam phu nhân vẫn gá»i hắn là ‘Tống sÆ° gia’, tức không có ý vạch trần thân pháºn của hắn, xem ra còn hÆ¡n nhị phu nhân nói, tam phu nhân không chỉ là ngÆ°á»i thông tuệ không thôi. Cả tối không há» tá» chút thái Ä‘á»™ nà o, sá»± trẫn tÃnh hÆ¡n ngÆ°á»i, lại còn khéo léo tỠý thuáºn theo mong muốn của hắn, vì thế DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cÅ©ng phối hợp mỉm cÆ°á»i gáºt đầu:
- Äa tạ tam phu nhân.
Tam phu nhân lấy từ trong ngÆ°á»i ra má»™t cái há»™p gấm nói:
- Äây là má»™t chút tâm ý của Miêu gia chúng tôi, mong Tống sÆ° gia không chê.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nháºn lấy mở ra xem, thì ra là má»™t củ nhân sâm to, bá»™ rá»… dà i đầy đặn, nhìn qua cÅ©ng biết là váºt giá trị không nhá». Nếu hắn là má»™t sÆ° gia nho nhá», sẽ tuyệt đối không nháºn háºu lá»… nhÆ° váºy, nhÆ°ng tam phu nhân biết thân pháºn của hắn, giá» cố tình không nháºn chẳng phải không nể mặt ngÆ°á»i ta sao. Liá»n khách sáo mấy câu rồi nháºn lấy Ä‘Æ°a cho TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© giữ.
Tam phu nhân thấy DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nháºn rồi mỉm cÆ°á»i nói:
- Má»™t lát nữa tôi sẽ sai ngÆ°á»i Ä‘Æ°a bữa ăn đêm tá»›i. Hôm nay lại là m phiá»n má»i ngÆ°á»i nữa rồi.
Dương Thiên Sở đáp:
- Tam phu nhân nói gì thế, tuy bảo bắt quá»· nhÆ°ng thá»±c ra vẫn là bắt ngÆ°á»i. Nếu đã là bắt ngÆ°á»i, đó không những là sở trưởng mà còn là trách nhiệm của chúng tôi, có gì mà phiá»n chứ. Ngược lại là m cho phu nhân phải thức khuya lo lắng thế nà y, má»›i là chúng tôi không đúng.
Tam phu nhân nhoẻn miệng cÆ°á»i, má»™t nụ cÆ°á»i khác hẳn nụ cÆ°á»i thÆ°á»ng trá»±c vô cảm của nà ng:
- Tống sÆ° gia tháºt biết nói chuyện. Váºy sÆ° gia là m việc của mình Ä‘i, Tiểu Tiểu không dám là m phiá»n nữa, có việc gì sÆ° gia cÆ° gá»i tôi hoặc quản gia, tôi ở ngay dÆ°á»›i căn lầu nà y thôi.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở gáºt đầu, tam phu nhân đứng lên rá»i Ä‘i, tá»›i trÆ°á»›c cá»a Ä‘á»™t nhiên dừng chân nói:
- Nếu phu nhân của ngà i có thá»i gian, ngà i đừng hãy Ä‘Æ°a phu nhân tá»›i nhà chúng tôi má»™t chuyến. Miêu gia hà nh y lâu năm, có và i phÆ°Æ¡ng thuá»™c an thai bảo khà gia truyá»n rất tốt.
Dương Thiên Sở không tỠthái độ đồng ý hay không, chỉ chắp tay nói:
- Phu nhân quá khách khà rồi.
Lúc nà y bóng đêm đã phủ xuống mắt đất được má»™t thá»i gian dà i, trên bầu trá»i lại nổi lên má»™t tráºn tuyết lá»›n, gió lạnh à o ảo thổi qua chiếc sân rá»™ng. Bởi vì mấy hôm nay có chuyện quá»· ám, tứ phu nhân nói rất sợ, vì thế ban đêm trong sân được treo rất nhiá»u đèn, nên dù không có ánh trăng nhÆ°ng có thể nhìn rõ cảnh váºt.
Khi má»i ngÆ°á»i vừa Ä‘i xuống, liá»n nhìn thấy má»™t khung ảnh hết sức há»—n loạn ở phÃa dÆ°á»›i, trong sân đầy kÃn ngÆ°á»i hò hét, nhÆ° Ä‘ang Ä‘uổi bắt ai đó.
Xuống gần sân hÆ¡n má»™t chút, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nhìn thấy má»™t nữ tá» ngÆ°á»i mặc áo ngủ má»ng manh, đầu tóc rối tung Ä‘ang chạy loạn trong sân, luôn miệng kêu nóng muốn tìm nÆ°á»›c lạnh tắm rá»a. Y phục vốn má»ng manh Ãt á»i bị kéo xệch sang má»™t bên lá»™ ra bầu ngá»±c cao vút trắng trẻo…
Dương Thiên Sở mới thấy đến đó thì thì bị Tống Vân Nhi bực bội che mắt lại:
- Không được nhìn.
|
Äã có 9 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu DÆ°Æ¡ng
|
|
|
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
baach dieu trieu phung, bach dieu chau phung, bach dieu chieu phung, bach dieu chieu phuong, bach dieu trieu phung, chimcanhcut nap thiep ky, êàäåòñòâî, hình danh sÆ° gia, ìàðãàðèòà, nap thiep, nap thiep ký pdf, nap thiep ki, nap thiep ki iii, nap thiep ki pdf, nap thiep ky, nap thiep ky 3, nap thiep ky 3 prc, nap thiep ky bach dieu, nap thiep ky bach dtp, nap thiep ky bach phung, nap thiep ky chi bach, nap thiep ky lll, nap thiep ky phung, nap thiep ky tac bach, nạp thiếp ký, nạp thiếp ký 1, sac hiep nap thiep, se dung gia phap, tac bach phung dieu, www.nap thiep ky |
| |