Thiên Tôn Trọng Sinh
Tác giả: Thần Kiến
-----oo0oo-----
Chương 405: Mang Theo Người Của Ngươi Mà Cút Đi
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Sưu Tầm
Ở bên trong động phủ, Phó Lâu đang định đi tới nhiệm vụ điện giao huyết văn cự hùng thì thấy từ bên ngoài có thanh âm lớn tiếng của Đằng Hóa thì hoảng hốt, không kịp làm gì mà phi thân ra ngoài, tới cửa lớn của động phủ thì thấy mấy người, đi đầu là một lão giả tóc bạc, chính là thái thượng trưởng lão Địch Hắc.
Ở phía sau Địch Hắc còn có Đằng Hóa trước kia bị Long Kình Thiên đánh bị thương còn có hơn mười người là trưởng lão chấp pháp điện.
Phó Lâu biến sắc vội vàng tiến tới bái kiến:
- Bái kiến Địch Hắc thái thượng trưởng lão.
Địch Hắc nhìn Phó Lâu một cái rồi ngửa đầu nhìn lên bầu trời, truyền thanh âm ra ngoài:
- Đứng lên đi.
- Vâng.
Phó Lâu đứng lên mặc dù mơ hồ đoán được ý đồ đến đây của đám người Địch Hắc nhưng y vẫn hỏi:
- Không biết Địch Hắc trưởng lão tới đây làm gì.
Phó Lâu ngươi đừng giả ngây giả dại, ngươi không biết chúng ta tới đây làm gì thật à?
Đằng Hóa tiến lên cười lạnh nói:
- Gian tế ngươi mang về đâu rồi, bị dọa sợ không dám ra rồi à? Gọi tiểu tử kia lăn ra đây, chúng ta hoài nghi hắn chính là gian tế của Thái Âm Thần Tông, muốn dẫn về chấp pháp điện thẩm vấn.
Phó Lâu căm tức trong lòng:
- Đằng Hóa trưởng lão, y chính là bằng hữu của ta, ngươi nói là gian tế của Thái Âm Thần Tông, có chứng cứ gì không?
- Có chứng cứ hay không, cứ bắt về chấp pháp điện sẽ rõ ràng.
Thái thượng trưởng lão Địch Hắc đạm lạnh nói.
Phó Lâu nghe vậy thì nổi giận, Địch Hắc này cùng với sư phụ của y xưa nay không hòa hợp với nhau, hiện tại tới đây rõ ràng là gây khó dễ, đáng tiếc sư phụ của mình đã đi ra ngoài mấy năm chưa về, nếu không lão làm sao dám làm như thế.
Địch Hắc nhìn Phó Lâu cười lạnh khiển trách:
- Nếu như những người này thật sự là gian tế của Thái Âm thần tông đến lúc đó đừng nói là ngươi cho dù là sư phụ của ngươi cũng khó tránh được việc bị trách phạt.
Nói tới đây y đưa tay ra phía sau, ý bảo hơn mười chấp pháp điện trưởng lão:
- Các ngươi đi vào nhanh lên, đem tiểu tử kia bắt lấy xuống không để hắn chạy thoát.
- Vâng, Địch Hắc thái thượng trưởng lão.
Hơn mười người Chấp Pháp điện trưởng lão cao giọng xác nhận, sau đó bay vào trong động phủ.
- Chậm đã.
Phó Lâu lóe thân hình lên, ở trước động phủ, căm tức nhìn Địch Hắc:
- Các ngươi đừng đùa quá mức đây chính là động phủ, nhưng không có chứng cứ, cũng không có thể tùy tiến tới động phủ bắt người, trừ phi có chỉ lệnh của chưởng môn.
- Càn rỡ.
Địch Hắc trầm sắc mặt xuống, hai tay vung lên, vung kình khí điên cuồng đánh tới, Phó Lâu không thể né tránh liên tiếp lui về phía sau, nện vào vách đá ở phía sau động phủ, máu tràn ra.
Phó Lâu không ngờ Địch Hắc lại hạ thủ với chính bản thân mình.
Tuy nhiên Địch Hắc là Thiên Thần tầng thứ nhất đỉnh phong mà thôi, Phó Lâu biết, mười người như mình cũng không cách nào chống lại y.
- Địch Hắc thái thượng trưởng lão, Phó Lâu này ngăn cản chúng ta bắt gian tế của Thái Âm Thần Tông, ta thấy trong lòng Phó Lâu có quỷ nên mới như vậy.
Đằng Hóa tiến lên nói:
- Chúng ta phải bắt về thẩm vấn.
Địch Hắc gật đầu:
- Không sai phải mau chóng bắt về.
Sắc mặt của Phó Lâu giận dữ vô cùng, quát lên:
- Đằng Hóa các ngươi dám sao? Ngươi chẳng lẽ không sợ sư phụ của ta trở lại? Còn nữa ngươi bắt ta, không sợ chưởng môn hỏi tội.
- Sư phụ?
Địch Hắc cười lạnh:
- Nói thật cho ngươi biết, sư phụ của ngươi đã tiến vào Độc Trùng địa lục hai năm vẫn chưa ra, về phần chưởng môn hỏi tội cũng không cần nhọc ngươi lo lắng, chưởng môn không chỉ không hỏi tội mà còn phải tưởng thưởng.
Sư phụ tiến vào độc trùng đại lục, sắc mặt của Phó Lâu đại biến, độc trùng đại lục là tuyệt địa của Thái Hư thần phủ, cho dù là cường giả thiên thần tiến vào trong cũng cực kỳ ít người có thể sống sót ra ngoài.
Khó trách được Địch Hắc lại dám lớn gan như thế.
Hơn nữa khi Long Kình Thiên rơi vào trong tay bọn họ, Địch Hắc bọn chúng sẽ có cách mạnh mẽ bức cung, vô số thủ pháp tàn khốc, Long Kình Thiên một khi thừa nhận thì Địch Hắc không những không bị hỏi tội mà còn được chưởng môn tưởng thưởng.
Phó Lâu sau nghĩ thông suốt hai mắt lóe lên vẻ tức giận ngập trời nghiến răng nghiến lợi quát:
- Hèn hạ vô sỉ.
Địch Hắc cười:
- Hèn hạ vô sỉ, nói năng bậy bạ, phạm thượng, riêng chuyện này đã có thể hỏi tội ngươi, trước hết bắt lấy cho ta.
Chấp Pháp điện hơn mười trưởng lão xác nhận, rối rít xuất thủ, trưởng lão này cũng là cường giả Cổ Thần, Phó Lâu ngăn cản thế nào cũng bị bọn họ che lại kinh mạch khí hải bắt xuống.
- Các ngươi đi vào bắt lấy gian tế của Thái Âm Thần Điện.
Địch Hắc quát lớn.
Hơn mười trưởng lão của Chấp Pháp điện cũng phi thân tiến vào trong động phủ, tuy nhiên bọn họ vừa bay vào thì đột nhiên phát ra tiếng kêu thảm thiết, theo đó từng tên một bay ra.
Mọi chuyện biến hóa quá nhanh, chúng trưởng lão không khỏi ngẩn ngơ.
Trong mắt của Địch Hắc, một người trẻ tuổi tóc đen tuấn mỹ từ từ đi ra, người tóc đen trẻ tuổi này nhìn về phía y, Địch Hắc liền co rụt mắt lại.
- Địch Hắc thái thượng trưởng lão, chính là tiểu tử này.
Đằng Hóa tiến lên, nhìn về phía Địch Hắc mà nói, tuy nhiên trong lòng bỗng nổi lên sự khiếp sợ.
Hơn nữa mười người trưởng lão cảnh giới Cổ Thần bị Long Kình Thiên đánh bại dễ dàng.
Vừa rồi Long Kình Thiên xuất thủ thế nào, y thực sự không nhìn thấy rõ lắm.
Lúc này Long Kình Thiên đi tới trước mặt mọi người, nhìn Phó Lâu bị Địch Hắc chế trụ ở bên cạnh tay phải vung lên, trong cơ thể của Phó Lâu liền dâng lên dòng nước ấm, thân thể và kinh mạch không còn bị trở ngại nữa.
Phó Lâu vừa mừng vừa sợ, đi tới trước mặt Long Kình Thiên:
- Tiền bối.
Long Kình Thiên gật đầu sau đó lui sang một bên.
Địch Hắc thấy Long Kình Thiên nhẹ nhàng vung tay lên, đem cấm chế của Phó Lâu phá vỡ thì cả kinh, sau đó khuôn mặt lộ vẻ ngưng trọng mà nhìn hắn, lúc trước y nghe Đằng Hóa nói đối phương chỉ có thực lực Cổ Thần ngũ tầng y không để trong lòng, nhưng hiện tại y biết mình đã đánh giá thấp thực lực của đối phương.
- Không biết xưng hô với các hạ thế nào?
Địch Hắc mở miệng nói.
Long Kình Thiên hiển lộ thực lực khiến cho y phải thay đổi thái độ.
Vốn theo kế hoạch của y lúc trước thẳng thắn bắt người tới chấp pháp điện.
Long Kình Thiên lãnh đạm nói:
- Mang theo người của ngươi rồi cút đi.
Địch Hắc và Đằng Hóa hai người ngẩn ra, sắc mặt trở nên vô cùng khó coi, đặc biệt là Địch Hắc, Đại Huyền thần tông chính là một trong ba thế lực siêu cấp ở đây, thân là trưởng lão, địa vị cao quý, y cũng là cường giả Thiên Thần, vậy mà một Cổ Thần nho nhỏ muốn y cút sao?
- Ha ha ha.
Địch Hắc cười giận dữ:
- Tốt tốt, Địch Hắc ta tung hoành vạn năm, lần đầu tiên nhìn thấy người cuồng vọng như ngươi, nơi này là Đại Huyền thần tông, một Cổ Thần nho nhỏ như ngươi dám càn rỡ sao?
Lúc này mấy tiếng xé gió truyền tới.
Địch Hắc và Đằng Hóa quay đầu nhìn thấy mấy người tới thì trên mặt lộ vẻ vui mừng.
Long Kình Thiên quay đầu nhìn lại, người tới cũng giống như Địch Hắc, mặc áo bào của Đại Huyền thần tông, thực lực còn mạnh hơn cả Địch Hắc, thực lực là theo thứ tự là thiên thần nhị tầng, tam tầng và tứ tầng.
Last edited by minhchinh555; 02-08-2014 at 08:16 AM.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của minhchinh555
Thiên Tôn Trọng Sinh
Tác giả: Thần Kiến
-----oo0oo-----
Chương 406: Quả Thực Đáng Chết
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Sưu Tầm
Trong nháy mắt ba vị thái thượng trưởng lão của Đại Huyền Thần Tông kia đi tới trước mặt mọi người, Đằng Hóa vội vàng lên bái kiến.
- Địch Hắc trưởng lão xảy ra chuyện gì vậy?
Một người mở miệng nói với Địch Hắc ánh mắt còn nhìn về phía những trưởng lão Chấp Pháp Điện trên mặt đất.
- Hoàng Bình trưởng lão, ta nghe Đằng Hóa trưởng lão nói Phó Lâu trưởng lão mang về một người có khả năng là gian tế của Thái Âm Thần Tông cho nên vì tông môn suy nghĩ tới đây đem về Chấp Pháp Điện thẩm vấn, không ngờ Phó Lâu trưởng lão bao che cho người này tìm mọi cách ngăn trở, hơn nữa người này thực lực còn rất mạnh, xuất thủ đả thương nặng trưởng lão Chấp Pháp Điện chúng ta.
Địch Hắc giải thích.
Người cất tiếng hỏi chính là người có thực lực Thiên Thần tứ tầng, địa vị tôn sùng nên giọng nói của Địch Hắc cũng cung kính không ít.
Ở bên cạnh Phó Lâu tức giận, Địch Hắc quả thực vô sỉ.
Ba vị thái thượng trưởng lão nghe Long Kình Thiên một người xuất thủ bị thương nặng chúng trưởng lão của Chấp Pháp Điện thì kinh hãi, người trẻ tuổi này rõ ràng chỉ có thực lực Cổ Thần ngũ tầng.
Các hạ đúng là không để Đại Huyền Thần Tông chúng ta vào mắt, dám tự tiện xuất thủ đả thương nặng người trong tông môn.
Sau khi cả kinh, Hoàng Bình trưởng lão lạnh lùng cười.
- Một Cổ Thần nho nhỏ mà cũng dám sính cường, ngươi đả thương trưởng lão Chấp Pháp Điện, bây giờ khấu đầu nhận lỗi tự phế hai tay thì chúng ta có thể tha chết cho.
Một trưởng lão cảnh giới Thiên Thần tam tầng cất tiếng nói.
Phó Lâu biến cả sắc mặt.
- Còn nữa Phó Lâu trưởng lão, ngươi dám ngăn cản Chấp Pháp Điện trưởng lão bắt gian tế, bao che người khác, đến lúc đó ta sẽ bẩm báo với chưởng môn hủy bỏ tư cách trưởng lão của ngươi, thu hồi đại huyền chân khí của ngươi.
Vị thái thượng trưởng lão thực lực thiên thần nhị trọng cất tiếng.
Thu hồi đại huyền chân khí, phế bỏ đại huyền chân khí trên người sau này sẽ trở thành một phế nhân, sắc mặt của Phó Lâu trở nên trắng bệch, đồng thời không kìm được tức giân ở trong lòng.
Ba người Hoàng Bình này giao tình với Địch Hắc không cạn, không hỏi thị phi trắng đen đã định tội, thật là khinh người quá đáng.
- Các ngươi nói xong chưa?
Trước sự vênh váo của đám người Hoàng Bình, Long Kình Thiên đột nhiên mở miệng nói.
Thanh âm của Long Kình Thiên vừa thốt ra, thời gian tựa hồ như muốn ngừng lại, bốn phía thoáng chốc trở nên yên tĩnh.
Nói xong chưa?
Đám người Hoàng Bình tưởng mình nghe lầm, không thể tin được mà nhìn Long Kình Thiên, ngay cả Phó Lâu cũng thế, Phó Lâu bừng tỉnh không khỏi hoảng loạn, Long Kình Thiên dưới tình huống này sao vẫn cuồng vọng vậy.
Hắn thừa nhận thực lực của Long Kình Thiên rất mạnh nhưng làm sao có thể vượt qua được Hoàng Bình và bốn vị thiên thần cường giả.
- Hoàng Bình và ba vị thái thượng trưởng lão, các ngươi đều nghe thấy người này ngông cuồng vô cùng, lúc trước hắn đả thương Chấp Pháp Điện trưởng lão chúng ta xong còn xuất khẩu cuồng ngôn, để chúng ta mang bọn họ cút đi, người này đúng là coi Đại Huyền Thần Tông không ra gì.
Địch Hắc lạnh lùng nói, đồng thời hả hê, tiểu tử ngươi chờ chết đi.
Mới vừa rồi, hắn còn cảm thấy muốn để Long Kình Thiên khấu đầu nhận lỗi phế bỏ cánh tay, nhưng bây giờ cảm thấy như vậy quá tiện nghi cho Long Kình Thiên rồi, lúc này Long Kình Thiên còn dám ngông cuồng, phải để cho hắn chết.
Địch Hắc nói xong, giống như đem toàn bộ lửa giận và sát khí của ba người Hoàng Bình truyền ra ngoài.
- Quả thực là muốn chết, quá là làm càn.
Hoàng Bình quát với Long Kình Thiên :
- Vốn ta còn muốn tha cho ngươi một mạng, hiện tại bất kể ngươi có phải là gian tế của Thái Âm Thần Tông hay không đều phải chết.
- Vốn ta còn không có ý định hạ thấp thân phận xuất thủ với một Cổ Thần nho nhỏ nhưng hôm nay ngươi muốn chết thì ta cũng đành bỏ qua thân phận mà thành toàn cho ngươi.
Một cường giả thực lực thiên thần tam tầng cười lạnh, sau đó hắn lại muốn xuất thủ, đột nhiên ầm một tiếng, mộtt hanh âm trong trẻo vang lên, tiếp theo đó là từng tiếng hét thảm, cường giả thiên thần tam tầng kia lảo đảo thân hình lui về phía sau không dứt.
Bốn phía một lần nữa lại trở nên tịch mịch.
Mọi người trợn mắt nhìn thái thượng trưởng lão thực lực thiên thần tam tầng kia, chỉ thấy má trái của hắn đã in một chưởng ấn, khóe miệng tràn đầy máu tươi.
Địch Hắc lúc trước hả hê nhìn cũng bị Long Kình Thiên làm cho kinh sợ.
Về phần Đằng Hóa cũng lộ ra vẻ hoảng sợ không thể nào tin nổi.
Cường giả thiên thần tam tầng bị một Cổ Thần ngũ tầng tát một cái.
Vị thái thượng trưởng lão bị tát kia không thể tin được, chỉ thấy trong miệng có cái gì đó rơi rớt, phun ra một hơi thì ra là hai cái răng cửa
Cường giả thiên thần tam tầng thân thể rất mạnh, hàm răng cũng có độ cứng với tinh thiết vạn năm, tuy nhiên lại bị một Cổ Thần đánh rơi.
Y cảm thấy hoảng sợ vô cùng, đám người Hoàng Bình và Địch Hắc cũng cảm thấy kinh hãi cực kỳ.
Lúc này thanh âm của Long Kình Thiên lại vang lên:
- Các ngươi tự chặt hai tay thì có thể lăn đi.
Hoàng Bình, Địch Hắc, Đằng Hóa bọn họ chấn động vừa sợ vừa giận.
Hoàng Bình giận tới mức lồng ngực phập phồng.
Đáng hận vô cùng.
Đáng hận vô cùng.
Đây quả thực là quá khinh thường bọn họ.
- Nơi này là Đại Huyền Thần Tông, tiểu tử, ngươi muốn chúng ta tự chặt hai tay à? Đáng chết quả thực đáng chết.
Hoàng Bình trưởng lão nổi giận quát:
- Bản thân ta muốn nhìn xem ngươi làm sao bắt chúng ta chặt đứt hai tay, bắt lấy hắn sau đó làm cho hắn sống không bằng chết.
Mặc dù bọn họ giật mình về thực lực của Long Kình Thiên nhưng trong lòng vẫn cố chấp, một Cổ Thần cường giả ở Đại Huyền Thần Tông muốn cho bọn họ phải chặt đứt hai tay, ai mà chịu được sỉ nhục này, nếu truyền đi thì Hoàng Bình còn gì thể diện, Đại Huyền Thần Tông còn gì là thể diện.
- Thái Hoàng Bạch Phượng trảo.
Hoàng Bình rống lên một tiếng, cả người hướng về phía Long Kình Thiên mà xuất thủ.
Một trảo này vung ra vô số hỏa diễm xuất hiện, hóa thành một con phượng hoàng vô cùng lớn màu trắng, chụp xuống Long Kình Thiên, một khi phượng hoàng xuất hiện, thiên địa bốn phía như kết từng lớp băng ,nhiệt độ trong nháy mắt giảm xuống mấy trăm độ
Nhìn thấy Hoàng Bình xuất thủ, mấy người Đằng Hóa bọn họ cũng rối rít xuất thủ theo, đặc biệt là thái thượng trưởng lão lúc này bị Long Kình Thiên tát, sắc mặt dữ tợn toàn lực xuất thủ.
Long Kình Thiên thản nhiên nhìn, giơ một ngón tay lên, chỉ thấy từng con phượng hoàng màu trắng đột nhiên hét thảm một tiếng, sau đó biến mất ở trong thiên địa, chỉ lưc vẫn còn sót lại, đánh thẳng về phía Hoàng Bình.
Hoàng Bình ở trên không trung vô cùng hoảng sợ, thân hình của hắn cố gắng né tránh, sau đó từ trên chân núi lăn xuống.
Đằng Hóa mấy người bọn họ nghe thấy Hoàng Bình cất tiếng kêu thảm thiết thì hoảng sợ quay đầu lại, nhìn thấy cảnh tượng lăn xuống núi của y.
Last edited by minhchinh555; 02-08-2014 at 08:17 AM.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của minhchinh555
Thiên Tôn Trọng Sinh
Tác giả: Thần Kiến
-----oo0oo-----
Chương 407: Tự Làm Khổ
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Sưu Tầm
Thấy Hoàng Bình từ trên núi lăn xuống, mấy người Đằng Hóa không khỏi kinh hãi, trong lòng cứng đờ lạnh run, một luồng rét lạnh từ bàn chân xông tới đỉnh đầu.
Đúng lúc này bọn họ chỉ cảm thấy thiên địa như tối sầm lại, không khỏi kinh sợ mà quay đầu lại, nhìn thấy Long Kình Thiên một quyền xông thẳng tới giết.
Một quyền ấn vô cùng lớn màu vàng, phảng phất như thiêu đốt mặt trời phá không tiến tới, không gian cũng có cảm tưởng như bị thiêu đốt.
Mấy đám người Đằng Hóa sợ tới thất sắc, rối rít xuất thủ công kích lại, đúng lúc này thiên địa trở nên chấn động, mấy người bọn họ cũng bị bay thân hình lên, ngũ tạng lục phủ tràn ngập máu tươi.
Nhìn mấy người Đằng Hóa ở trên không trung, Long Kình Thiên đứng nguyên tại chỗ, tay phải giơ lên, một chưởng hư không đánh tới, bọn họ bị dính một chưởng, một lần nữa kêu thảm lên rồi bay ra ngoài, sau đó cũng giống như là Hoàng Bình, từ trên núi rớt xuống mặt đất.
Động phủ của Phó Lâu đặt ở trên núi, khoảng cách tới dưới núi tới hơn nghìn trượng, đoạn đường lăn xuống này cũng phải tốn chút thời gian.
Nhìn mấy cường giả thiên thần từ trên đỉnh núi lăn xuống, Phó Lâu ở đó mà sợ hãi, trong lòng kinh ngạc vô cùng.
Phó Lâu kinh ngạc, mà lúc này những chấp pháp điện trưởng lão lúc trước bị Long Kình Thiên đánh ngã đang rên rỉ trên mặt đất cũng kinh ngạc vô cùng, trợn trừng mắt mở to miệng, hít từng ngụm khí lạnh, thậm chí bị sợ thiếu chút nữa làm cho hôn mê.
Về phần Đằng Hóa ở bên kia hai chân đã mềm nhũn, vô luận vận chân khí thế nào cũng không đứng vững được.
Lúc trước mấy người Địch Hắc xuất thủ gã tư biết thực lực của mình thấp kém nên đứng qua một bên, tránh khỏi kết cục bị lăn xuống núi.
Lúc này Long Kình Thiên nhìn về phía Đằng Hóa phía xa xa.
Đằng Hóa trưởng lão nhìn thấy Long Kình Thiên đi tới thì sợ gần chết, trái tim thiếu chút nữa thì nhảy ra ngoài.
Long Kình Thiên giơ tay lên, ngón trỏ ngoắc ngoắc về phía hắn, Đằng Hóa ngẩn ra, mang ngón tay tự chỉ vào mình, Long Kình Thiên liền gật đầu, Đằng Hóa chần chừ một chút, bỗng nhiên đi tới trước mặt Long Kình Thiên quỳ xuống lạy lục khóc lóc cầu xin:
- Tiền bối ta sai lầm rồi, là ta mắt mù van xin tiền bối ở Đại Huyền Thần Tông nhân từ, bỏ qua cho vãn bối, tiền bối thân phận tôn quý không nên cùng với vãn bối so đo.
Đằng Hóa van xin tới mưc chảy cả nước mắt khóc tới mức thê lương, thấy cảnh tượng này Phó Lâu và mấy trưởng lão Chấp Pháp Điện cũng phải sửng sốt, không ngờ kỹ thuật diễn xuất của Đằng Hóa lại cao siêu như vậy.
Long Kình Thiên nhìn Đằng Hóa đang khóc lóc thê lương trong mắt hiện ra vẻ chán ghét:
- Tự phế hai cánh tay, sau đó cút đi.
Long Kình Thiên ghét nhất hai loại người, một loại là nhu nhược một loại là tiểu nhân.
Vốn Đằng Hóa đang van xin nghe thấy Long Kình Thiên muốn hắn phế hai cánh tay thì ngừng lại, vẻ mặt trắng bệch, hắn cũng không phải là cường giả Thiên Thần, sau khi hai cánh tay bị phế thì không thể nào lành lại được, tương đương nửa người là phế nhân.
- Sao vậy không muốn à?
Sắc mặt của Long Kình Thiên trở nên lạnh lẽo.
Đằng Hóa run rẩy thân hình, sau đó vận chuyển chân lực, đem hai cánh tay kéo từ trên thân thể xuống.
- A.
Một thanh âm thảm thiết vang lên, hơn mười chưởng lão của Chấp Pháp Điện nhìn thấy Đằng Hóa tự kéo tay mình xuống thì toàn thân phát run.
Tinh huyết khuếch tán.
Đằng Hóa kéo hai tay mình xuống xong, vận chuyển chân khí, đóng chặt huyệt vị hai cánh tay rồi muốn rời đi.
- Khoan đã.
Long Kình Thiên cất tiếng.
Đằng Hóa dừng bước lại sắc mặt trắng bệch:
- Tiền bối, người…
Hắn cho là Long Kình Thiên đã đổi ý.
- Ta nói ngươi lăn xuống, ngươi có nghe rõ không, không phải là đi xuống.
Long Kình Thiên nói.
Sắc mặt của Đằng Hóa xám như tro tàn, y liền tự mình ngã xuống mặt đất sau đó lăn xuống.
Mặc dù Đằng Hóa không nói gì nhưng trong lòng gã đã thêm oán độc, đối với Long Kình Thiên hiện tại tràn ngập hận ý.
Lúc này Long Kình Thiên quay về nhìn về chúng trưởng lão Chấp Pháp Điện:
- Các ngươi cũng tự phế hai cánh tay sao đó lăn xuống.
Đám trưởng lão nghe vậy thì run lên, tuy nhiên cũng không dám nhiều lời, tự phế hia cánh tay sau đó từ trên núi lăn xuống.
Long Kình Thiên và Hoàng Bình bọn họ dao thủ đã chấn động tất cả các trưởng lão ở Đại Huyền Thần Tông, vô số người từ phía dưới bay lên đây.
Chúng trưởng lão Đại Huyền Thần Tông khi chạy tới nhìn thấy Hoàng Bình, Địch Hắc Đằng Hóa bọn họ từ trên đỉnh núi lăn xuống thì kinh ngạc vô cùng.
Về phần những đệ tử chấp sự thì không cần phải nói, toàn bộ đều trợn trừng há hốc miệng.
Con mẹ nó, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì, chẳng lẽ Hoàng Bình, Địch Hắc những thái thượng trưởng lão này ăn no rửng mỡ không có trò gì nên tự làm khổ mình?
Tuy nhiên tựa hồ rất hấp dẫn.
- Hoàng Bình trưởng lão, các ngươi rốt cuộc làm trò gì vậy, là chuyện gì xảy ra?
Một thái thượng trưởng lão phi thân xuống bên cạnh Hoàng Bình mà hỏi.
Hoàng Bình còn chưa mở miệng thì tinh huyết đã bắn ra.
- Chính là gian tế của Thái Âm Thần Tông, gian tế của Thái Âm Thần Tông, tl thái thượng trưởng lão, các ngươi mau bẩm báo với chưởng môn, đi giết gian tế của Thái Âm Thần Tông kia.
Địch Hắc giãy dụa, dùng toàn lực mãnh liệt nói.
- Gian tế của Thái Âm Thần Tông?
Thái thượng trưởng lão của Đại Huyền Thần Tông bốn phía liền kinh ngạc, rốt cuộc là có chuyện gì? Chẳng lẽ Thái Âm Thần Tông đang xâm lấn Đại Huyền Thần Tông?
- Đúng, chính là hắn.
Chúng thái thượng trưởng lão theo ngón tay của Địch Hắc mà nhìn thấy một người tóc đen trẻ tuổi ở phía trên.
Sắc mặt mọi người trở nên quái dị.
- Địch Hắc trưởng lão ngươi nói tên tiểu tử thưc lực Cổ Thần ngũ tầng này chính là gian tế của Thái Âm Thần Tông?
Một vị thái thượng trưởng lão hỏi.
- Là hắn làm cho các ngươi bị thương?
Địch Hắc la lên:
- Đúng chính là hắn, mau bẩm cáo với chưởng môn, mở Sát Thần Vô Cực Đại Trận.
Mọi người nghe vậy thì kinh ngạc, một tiểu tử Cổ Thần ngũ tầng mà phải mở Sát Thần Vô Cực Đại Trận sao?
Chỉ khi tông môn gặp lúc diệt môn mới cần phải mở Sát Thần Vô Cực Đại Trận.
Last edited by minhchinh555; 02-08-2014 at 08:17 AM.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của minhchinh555
Thiên Tôn Trọng Sinh
Tác giả: Thần Kiến
-----oo0oo-----
Chương 408: Tức Đến Hộc Máu
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Sưu Tầm
Địch Hắc vừa cất tiếng thì phát hiện các thái thượng trưởng lão của Đại Huyền Thần Tông bốn phía đều quái dị nhìn hắn.
- Các ngươi các ngươi không tin?
Địch Hắc vừa vội vừa giận, đưa mắt nhìn chúng trưởng lão mà nói.
Tuy nhiên không ai mở miệng, thậm chí ngay cả một số trưởng lão bình thường có mâu thuẫn với Địch Hắc cũng lắc đầu, vẻ mặt đùa cợt.
Địch Hắc thấy thế thì tức giận, phun ra một ngụm tinh huyết.
Đúng là tức đến hộc máu.
Một thiên thần cường giả bị chọc tức tới mức hộc máu.
Lúc này Hoàng Bình đứt quãng nói:
- Không dai chúng ta là bị tên tiểu tử kia đánh bị thương.
- Các hạ là ai?
Một thái thượng trưởng lão nhìn Long Kình Thiên mà mở miệng hỏi.
Lúc này Phó Lâu tiến lên nói:
- Hồi bẩm Tống Linh trưởng lão, lúc ta ở yêu thú sâm lâm chấp hành nhiệm vụ huyết văn cự hùng, lúc suýt bị tang mạng thì bị vị tiền bối này cứu giúp.
Phó Lâu đem mọi chuyện trước sau nói một lần, tự nhiên cũng nói đến lúc Đằng Hóa tự động xuất thủ với Long Kình Thiên.
Các vị trưởng lão xung quanh càng nghe càng khiếp sợ.
- Chuyện gì xảy ra?
Đúng lúc này một thanh âm uy nghiêm truyền tới sau đó một trung niên nho nhã xuất hiện trước mặt mọi người.
- Bái kiến chưởng môn.
Tất cả bọn họ nhìn thấy người mới tới thì đều hành lễ.
Người này chính là chưởng môn của Đại Huyền Thần Tông, Hồ Phong, Hồ Phong nhìn về phía Long Kình Thiên ngưng trọng nói :
- Các hạ là ai, tới Đại Huyền Thần Tông làm gì? Đám Hoàng Bình bọn họ là do các hạ gây thương tích, xuất thủ không phải quá nặng sao?
Long Kình Thiên đạm mạc đáp:
- Ta là ai không cần thiết nói cho ngươi biết, bọn chúng là do ta đánh bị thương thì sao, ngươi muốn thay bọn họ đòi công đạo?
Hồ Phong thấy ngữ khí của Long Kình Thiên lộ vẻ giễu cợt thì giận dữ vô cùng.
- Chưởng môn.
Đúng lúc này Phó Lâu tiến lên nói:
- Vị tiền bối này là do đệ tử gặp phải ở yêu thú sâm lâm.
Y trước hết đem mọi chuyện nói lại một lần.
Phó Lâu mặc dù nói mịt mờ nhưng mọi người đều hiểu ra mọi chuyện, Đằng Hóa vì cừu hận cho nên vu hãm Long Kình Thiên làm gian tế của Thái Âm Thần Tông, mà Địch Hắc Hoàng Bình bọn họ không phân tốt xấu, vô lễ xuất thủ nên kết quả mới như thế.
Hồ Phong nghe vậy thì sắc mặt trở nên âm trầm.
- Chưởng môn Phó Lâu nói năng bậy bạ.
Lúc này Đằng Hóa hoảng sợ gấp giọng nói:
- Hắn căn bản là thông đồng với gian tế của Thái Âm Thần Tông, vừa rồi vu hãm đệ tử.
- Đủ rồi.
Đằng Hóa còn muốn giải thích nữa thì Hồ Phong đột nhiên ngắt lời.
Đằng Hóa này đúng là hồ ngôn loạn ngữ, nếu Long Kình Thiên đúng là gian tế của Thái Âm Thần Tông thì làm sao có thể trắng trợn để Phó Lâu mang vào Đại Huyền Thần Tông, còn nữa với thực lực của Long Kình Thiên muốn giết hắn dễ như trở bàn tay, Đằng Hóa lúc đó làm sao thoát được.
Mọi người lúc này ai cũng hiểu.
Đằng Hóa nghe được tiếng quát của Hồ Phong thì run lên.
- Chưởng môn, người này tuy không phải là gian tế của Thái Âm Thần Tông nhưng hắn ở trong tôn môn chúng ta xuất thủ đả thương người căn bản không để Đại Huyền Thần Tông vào mắt.
Lúc này Hoàng Bình tiến lên căm giận nói.
Hồ Phong nghe vậy cũng không khiển trách mà hỏi:
-Vậy ngươi định giải quyết chuyện này thế nào?
- Người này bắt chúng ta phế hai cánh tay, lăn từ đỉnh núi xuống, vậy đi hắn cũng phải phế hai cánh tay, lăn từ đỉnh núi xuống thì xong chuyện.
Hoàng Bình nói.
Hồ Phong liền nhướn mày.
Chuyện này vốn là đám người Hoàng Bình không đúng, xuất thủ công kích người ta còn vu hãm người ta là gian tế của Thái Âm Thần Tông.
- Thật nực cười, Hoàng Bình thái thượng trưởng lão, các ngươi vu hãm vị tiền bối này là gian tế của Thái Âm Thần Tông, hơn nữa còn rat ay trước, vị tiền bối này nể mặt Đại Huyền Thần Tông nên không giết các ngươi, các ngươi không cảm ơn mà còn lên mặt sủa loạn, muốn vị tiền bối này phế hai cánh tay sao?
Lúc này một vị thái thượng trưởng lão khác cất tiếng, sau đó cung kính nói với Long Kình Thiên:
- Vị tiền bối này cứu Phó Lâu trưởng lão, cũng chính là khách quý của Đại Huyền Thần Tông chúng ta.
- Không sai vị tiền bối này chính là khách quý của Đại Huyền Thần Tông.
Một thái thượng trưởng lão khác liền phụ họa.
Last edited by minhchinh555; 02-08-2014 at 08:18 AM.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của minhchinh555
Thiên Tôn Trọng Sinh
Tác giả: Thần Kiến
-----oo0oo-----
Chương 409: Hữa Vũ Quân Đột Phá
Nhóm dịch: Black
Nguồn: Sưu Tầm
Hoàng Bình nghe hai trưởng lão kia nói không chỉ không trị tội Long Kình Thiên mà còn muốn yêu cầu chưởng môn nghiêm trị mình thì giận dữ nói:
- Các ngươi, các ngươi….
Hai người này xưa nay có thù hận với hắn, không ngờ lúc này lại bỏ đá xuống giếng.
- Được rồi.
Đám người Địch Hắc còn muốn cãi cọ thì Hồ Phong đã mở miệng.
Hồ Phong mở miệng mọi người liền yên tĩnh lại.
- Trình Kiếm trưởng lão nói không sai, vị bằng hữu kia cứu Phó Lâu trưởng lão chính là khách quý của Đại Huyền Thần Tông chúng ta.
Hồ Phong liếc mắt nhìn quanh rồi nói:
- Hoàng Bình, Địch Hắc chuyện này như vậy đi, các ngươi cũng lui ra đi.
Hoàng Bình, Địch Hắc nghe vậy thì biến sắc.
- Chưởng môn.
Hoàng Bình vẫn cố nài.
- Chuyện này cứ vậy đi.
Tuy nhiên Hồ Phong đã ngắt lời.
Hoàng Bình Địch Hắc thấy vậy thì chỉ có thể im miệng, sau đó cung kính cáo lui, Hoàng Bình oán hận nhìn Long Kình Thiên một cái, ý là nói chuyện này vẫn chưa xong.
Sắc mặt của Long Kình Thiên trở nên đạm mạc.
Ở trong lòng hắn, đám người Hoàng Bình Địch Hắc chẳng là gì, tuy nhiên Hồ Phong đã nói vậy rồi Long Kình Thiên cũng không thể hiện tại động thủ.
- Hoàng Bình lỗ mãng, kính xin các hạ đừng phiền lòng.
Hồ Phong cất tiếng nói, ôm quyền từ tốn với Long Kình Thiên.
- Khách khí rồi.
Long Kình Thiên không mặn không nhạt mà đáp lời.
Hồ Phong thấy thế cũng không tức giận mà nói:
- Các hạ không biết xưng hô thế nào?
- Long Kình Thiên.
Long Kình Thiên nói.
- Chưởng môn vị tiền bối này ở vị diện khác tới, muốn đi vào chỗ sâu của Thái Hư thần phủ nhưng vì gặp phải ntv cho nên vãn bối mới mời tới đây, kính xin chưởng môn thứ tội.
Phó Lâu tiến lên cung kính nói.
Hồ Phong khoát tay áo mà cười nói:
- Hắn đối với ngươi có ân cứu mạng, lại là khách quý của Đại Huyền Thần Tông, có tội gì chứ.
Sau đó y mời Long Kình Thiên đi vào trong đại điện, bày tỏ sự cảm tạ tuy nhiên Long Kình Thiên lại từ chối lấy lý do bế quan tu luyện.
Hồ Phong thấy thế cũng không cưỡng cầu, sau đó khách khí nói với Long Kình Thiên mấy câu phân phó cho Phó Lâu vài chuyện rồi mang đám người Đại Huyền Thần Tông rời đi.
Long Kình Thiên nhìn theo bóng lưng của đám người Hồ Phong mà lạnh lùng, Hồ Phong khách khí với hắn dĩ nhiên không phải là do hắn cứu Phó Lâu mà là do thực lực của hắn, nếu như không phải thực lực của mình làm y cố kỵ thì nhất định không có kết cục tốt.
Hắn ở trong tông môn của Đại Huyền Thần Tông, đánh trọng thương đám người Hoàng Bình, Hồ Phong không tức giận mới là chuyện lạ.
Sau đó Long Kình Thiên trở về động phủ, hộ pháp cho đám người Hữa Vũ Quân, Cửu Vĩ Thiên Miêu.
Ở trong đại điện của Đại Huyền Thần Tông, Hồ Phong ở trên đại điện, đám Tống Linh trưởng lão ở phía dưới.
- Mọi người đối với Long Kình Thiên này có suy nghĩ gì?
Hồ Phong mở miệng hỏi.
- Chưởng môn Long Kình Thiên ở bên trong tông môn là tai họa ngầm, mặc dù đám người Hoàng Bình không đúng nhưng người này ỷ vào thực lực căn bản không đem Đại Huyền Thần Tông chúng ta vào mắt, ta cho rằng chúng ta phải mở ra Sát Thần Vô Cực Đại Trận, giết chết hắn.
- Không sai, chưởng môn người này là Cổ Thần ngũ tầng nhưng lực công kích mạnh như vậy nhất định tu luyện tuyệt thế thần công, chúng ta phải bắt lấy ép hỏi công pháp rồi giết chết.
Một thái thượng trưởng lão khác cất tiếng.
Sau đó các thái thượng trưởng lão khác của Đại Huyền Thần Tông cũng rối rít phụ họa, muốn đem Long Kình Thiên bắt lấy rồi ép hỏi công pháp.
Sau đó, Hồ Phong giơ tay lên đè ép lại rồi trầm ngâm nói:
- Long Kình Thiên tu luyện công pháp nhất định la thượng cổ, viễn cổ tuyệt thế thần công, bằng vào thực lực Cổ Thần ngũ tầng đánh bại cường giả thiên thần, muốn bắt người này thực khó khăn.
Nói đến đây y lắc đầu:
- Ta mặc dù chưa chân chính giao thủ nhưng thực lực của hắn tuyệt đối ở trên ta, chỉ sợ đã đạt tới vô hạn thiên thần thất tầng đỉnh phong.
- Vô hạn thiên thần thất tầng đỉnh phong?
Chúng trưởng lão ai cũng biến sắc.
Hồ Phong gật đầu:
- Không sai thậm chí có thể so với thiên thần thất tầng đỉnh phong, cho nên chưa nắm chắc chúng ta không thể hành động thiếu suy nghĩ, việc bắt Long Kình Thiên chúng ta phải bàn bạc kỹ hơn, chuẩn bị chu toàn mới được, nếu không sẽ thành họa.
Đại điện yên lặng một mảng.
Ở bên trong động phủ cung điện, Long Kình Thiên đang thu hồi thiên nhãn của mình.
Đám người Hồ Phong không thể bỏ qua cho mình.
Đúng lúc này ở trên hư không lôi vân trở nên quay cuồng, từng luồng lôi điện đánh xuống người của Hữa Vũ Quân, Long Kình Thiên thấy thế liền giơ tay lên, đem những kiếp lôi này bẻ vụn sau đó hóa thành thuần kiếp lôi lực cho Hữa Vũ Quân thu nạp.
Mấy canh giờ sau kiếp lôi cuối cùng cũng tản đi, Hữa Vũ Quân quang mang đại thịnh, khí thức trên người kéo lên, Long Kình Thiên liền phát hiện, chân khí trong người của hqv không ngừng lột xác trở thành thần lực.
Vốn ở hạ giới, cường giả Thiên Thần không thể ngưng tụ thần cách, tuy nhiên nơi này ở bên trong của Thái Hư thần phủ, có hỗn độn linh bảo cho nên có thể ngưng tụ thần cách.
Chẳng qua điều khiến Long Kình Thiên kinh dị chính là, linh hồn chi hải của Hữa Vũ Quân ngưng tụ thàn ách hình thoi vô cùng lớn.
Cường giả ngưng tụ thần cách, độ nhỏ lớn quyết định thàn tựu sau này.
Long Kình Thiên nhìn thấy thần cách ngưng tụ đã hơn mười trượng.
Ở phía trên thiên thần chính là chân thần thần vương, thần vương cường giả thông qua vài nghìn năm tu luyện thì thần cách mới đạt được mười trượng.
Quả không hổ là hồng mông đại đạo thể.
Long Kình Thiên kinh hãi.
Hữa Vũ Quân mặc dù đột phá thiên thần ngưng tụ thần cách động tĩnh không nhỏ nhưng Long Kình Thiên bố trí trận pháp nên ngoại giới không thể biết, cũng không ảnh hưởng tới đám người Cửu Vĩ Thiên Miêu, Tử Thiên Long Hoàng bọn họ.
Nửa tháng trôi qua
Hữa Vũ Quân cuối cùng cũng ngưng tụ thành hình, mà thực lực của đám người Tử Thiên Long Hoàng cũng vô cùng tăng tiến mạnh.
Hữa Vũ Quân sau khi ngưng tụ thành hình xong, Long Kình Thiên liền thi triển không gian na di pháp, tiến vào trong ttt.
Ở bên trong thái hư thần phủ, đánh chết thức am lão nhân lấy được mười bốn miếng thần cách mặc dù không khiến cho Long Kình Thiên đột phá tới bán tiên hậu kỳ nhưng sau khi luyện hóa có thể đạt tới bán thiên trung kỳ đỉnh phong.
Trong lúc Long Kình Thiên luyện hóa thần cách của thức am lão nhân thì âm mưu bắt Long Kình Thiên của Đại Huyền Thần Tông đã bắt đầu thi triển.
Last edited by minhchinh555; 02-08-2014 at 08:18 AM.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của minhchinh555