Đại Ma Đầu Tác giả: Tiên Tử Nhiều Mệnh -----oo0oo-----
Chương 518 : Thú triều (hạ)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Chỉ cần hơi chút dây dưa thoáng một phát thì lúc đại quân thú triều ở đằng sau đuổi tới, lúc ấy kết cục chính là triệt để xong đời.
Bởi vậy, bất luận như thế nào cũng phải ngăn chặn thú triều chừng nửa canh giờ. Đây là tính toán từ kinh nghiệm sinh tồn một thời gian dài của Thổ cự nhân, nhanh chóng đưa ra quyết định như vậy. Hắn tự mình dẫn hai trăm tên tộc nhân tinh nhuệ, thề sống chết giữ vững vị trí. Tộc nhân còn lại thì có cơ hội đào tẩu, dù hai trăm người kia chết sạch. Chỉ cần những những tộc nhân trẻ tuổi và những lão nhân kinh nghiệm sống sót thì bộ lạc vẫn còn cơ hội bảo tồn.
Quả thực, dựa vào hai trăm cự nhân hung hãn không sợ chết kia, nếu cứng rắn phòng thủ thì có lẽ có thể kéo dài hơn nửa canh giờ. Nhưng tuyệt đối không có người nào còn sống sót.
- Oanh!
Đám thú triều tiên phong giống như cuồng phong, trùng trùng điệp điệp đánh lên tường thành. Đủ loại pháp thuật bay đầy trời, mà những tảng đá lớn của Thổ cự nhân cũng rơi xuống như mưa. Nhưng những tảng đá kia cũng chỉ như ném đá xuống sông, chỉ để lại chút bọt nước mà thôi. Trong gần ba mươi vạn thú triều này, tuy rằng tuyệt đại đa số đều là yêu thú cấp thấp nhưng cũng không thiếu yêu thú cường đại. Trong lúc xông lên phía trước, tốc độ không phải nhanh nhưng khí thế rất cường hãn. Toàn bộ đám thú triều này giống như một nhánh sông to lớn.
Lúc này, Thổ cự nhân và thú triều giao tranh đã đến hồi cao trào. Tuy đám Thổ cự nhân không nhẹ nhõm như lần trước nhưng ai nấy đều cười tươi. Lúc này trên thân từng người đều tản ra chiến ý, thậm chí là tử ý cường đại. Bọn hắn đã lưu lại thì cũng không còn màng sống chết nữa.
Thú triều tiến lên, cứ thế bị bức tường thành lớn cùng với hai trăm tên Thổ cự nhân ngăn trở. Khi chúng tiếp xúc thì giống như là cối xay thịt, mỗi giây mỗi khắc đều có huyết vũ bay tán loạn. Mà đám phi thú phi hành cũng khó có thể lướt qua tường thành, đều bị trọng lực thuật nhao nhao túm xuống.
Lôi Động vẫn không nhúc nhích, tiếp tục quan sát. Rất nhanh, thời gian trôi qua, trong lúc giao tranh thảm liệt như thế này, Thổ cự nhân cũng đã bắt đầu xuất hiện thương vong. Nguyên một đám giống như là từng trái núi nhỏ, ầm ầm ngã xuống đất. Lập tức có vô số yêu thú bò đầy thân thể bọn hắn. Những cự nhân khác thấy thế đều rú lên bi tráng, càng dốc sức liều mạng công kích.
Thanh âm nguyên một đám cự nhân ầm ầm ngã xuống cộng với vô số tiếng rít gào thảm thiết và âm thanh gào thét phẫn nộ của đám cự nhân hợp lại tạo thành một hình ảnh tàn khốc đến cực điểm. Lôi Động cũng hơi nhíu mày một cái, bất quá liền khôi phục lại bộ dạng lạnh như băng. Hắn không có tư cách đồng tình với bất kỳ người nào, chính hắn cũng đang lâm vào thế giới nguy hiểm này, như một loài bò sát nhỏ giãy dụa mà thôi.
Bất quá, lúc này cũng là lúc xuất thủ. Lôi Động lập tức chỉ huy tàu cao tốc từ nơi bí ẩn bay ra. Hỏa long pháo phát uy, tiếng gầm gừ vang lên, huyết nhục đám yêu thú bị bạo tạc bay tứ tung. Mà thủ hạ dưới trướng hắn cũng không yếu thế chút nào, nhao nhao công kích cường lực từ xa thẳng về đám yêu thú. Nhưng bọn hắn đều minh bạch, dù thực lực tiểu đoàn thể này không kém, nhưng tác dụng trên chiến trường lớn như thế này cũng cực kỳ nhỏ bé.
Tàu cao tốc xuất hiện khiến đám cự nhân liền nổi lên chút hi vọng trong nội tâm. Nhưng rất nhanh lại lâm vào thất vọng. Viện quân này căn bản không có khả năng cứu được bọn hắn, thậm chí còn có thể liên lụy đến bọn hắn.
- Bằng hữu nhân loại, đa tạ các ngươi viện trợ.
Thổ cự nhân nhìn tình hình trước mắt, không đành lòng nhìn thấy bọn hắn bị thú triều hung mãnh này nuốt chửng. Điên cuồng gào thét xé nát một yêu thú Kim Đan, đồng thời lớn tiếng nói:
- Các ngươi không cứu được chúng ta đâu, mau đi đi!
Không hề nghi ngờ gì, Thổ cự nhân là một chủng tộc khiến người khác rất có hảo cảm. Nhiệt huyết, dũng mãnh, nghĩa khí, đơn giản và hung hãn không sợ chết. Bất quá, có lẽ vì tính chất đặc biệt như thế mới khiến cho cự nhân nhất tộc cường đại như thế. Và cũng vì vậy mà dưới gầm trời này lại không có một vùng đất chính thức cho bọn hắn sinh sống.
Hai yêu cầm Kim Đan nhìn thấy tiện nghi, liền cực tốc phi hành, đánh về phía tàu cao tốc. Tộc trưởng Thổ cự nhân có thực lực Kim Đan đẳng cấp cao thấy vậy hung mãnh gầm lên một tiếng, ngưng tụ ra một tảng đá lớn, ném tinh chuẩn về một con yêu cầu Kim Đan như một quả đạn đạo. Cùng lúc đó, tộc trưởng Thổ cự nhân kia chân đạp tường thành nhảy lên cao, dùng thân hình cao lớn ba mươi trượng chắn trước tàu cao tốc, cánh tay cực lớn kéo một yêu cầu Kim Đan khác dài vẻn vẹn mấy trượng. Quát lớn lên một tiếng, yêu cầm Kim Đan kia liền bị bị trực tiếp xé nát thành từng mảnh.
Sau đó, hắn lại tát ra vài cú mãnh liệt, vài yêu cầu Trúc Cơ không tránh kịp liền kêu gào lên thê thảm, hóa thành một màn mưa máu.
- Bằng hữu tộc trưởng. Ngươi suất lĩnh các huynh đệ kéo dài thời gian một chút, chúng ta tới bày trận. Chỉ cần mọi người nghe ta chỉ huy thì sẽ có cơ hội sống sót..
Nhìn thấy một màn như vậy, Lôi Động cũng sục sôi nhiệt huyết trong lòng. Vận đủ công lực hét lớn khiến hết thảy Thổ cự nhân đang có mặt tại tràng đều nghe rõ. Đồng thời Trận pháp sư lão Triệu cũng bắt đầu dàn người bày trận.
Bởi vì đủ loại tài liệu đều đầy đủ, lại đã diễn luyện nhiều lần nên chỉ trong giây lát mọi người liền bố trí xong trận pháp tạm thời trên tường thành.
Tuy rằng cự nhân hung hãn không sợ chết, nhưng cũng không phải loại “trẻ trâu” không biết sống chết là gì. Lâm vào tuyệt cảnh này, nếu có thể bảo trụ được tính mạng thì tuyệt đối là chuyện tốt. Tên tộc trưởng kia hơi sững sờ một chút, sau đó liền lập tức hạ lệnh:
- Tất cả mọi người đều nghe theo lệnh của vị huynh đệ nhân loại này.
Ước chừng một trăm sáu mươi, một trăm bảy mươi cự nhân còn lại lập tức ầm ầm đồng ý, thanh âm như chấn cả dãy núi run rẩy.
Lúc này, có thể thấy được Thổ cự nhân nhất tộc rất là nhiệt huyết mà trực tiếp. Đổi lại là bất kỳ chủng tộc trí tuệ nào, cho dù chịu giao quyền chỉ huy quân đội thì ít nhất cũng do dự trong chốc lát. Nhất là giao cho một người xa lạ không rõ lai lịch.
Lôi Động cũng không từ chối, lại sớm đã triệu hoán đám yêu sủng Quỷ Tướng ra hỗ trợ, gầm thét hạ lệnh cho đám Thổ Cự nhân chỉ chuyên tâm phòng phủ, không được dốc sức liều mạng với địch nhân. Bởi vì coi như Thổ cự nhân có lợi hại đến đâu đi nữa, trong thời gian ngắn có thể giết được bao nhiêu địch nhân? Mục đích của Lôi Động chính là kéo dài thời gian, bảo trụ thêm người nào hay người nấy.
Rất nhiều Thổ cự nhân còn đang nhiệt huyết sôi trào, giết được đang thống khoái, như thế nào chịu dừng lại phòng thủ. Tộc trưởng Kim Đan đẳng cấp cao thấy vậy, phẫn nộ gầm thét một tiếng:
- Tất cả mọi người đều tuân theo mệnh lệnh, nếu không trục xuất khỏi bộ lạc.
Tộc trưởng kia cũng bắt đầu làm gương tốt, đại bộ phận lực lượng đều dùng để phòng thủ, quanh thân là một tầng cương khí màu vàng đất, trừ khử đủ loại pháp thuật và công kích nhao nhao đánh tới. Có thể nhìn ra, sở trường chính thức của Thổ cự nhân nhất tộc không phải là công kích mà là phòng ngự.
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Đại Ma Đầu Tác giả: Tiên Tử Nhiều Mệnh -----oo0oo-----
Chương 519 : Tình bạn và sự tín nhiệm của Cự nhân
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Tuy nói đây đã là thời khắc sinh tử, nhưng câu trục xuất khỏi bộ lạc của tộc trưởng vẫn rất có lực sát thương. Mắt thấy tộc trưởng dẫn đầu làm gương, mọi người cũng đều nhao nhao làm theo, không giết địch mà chỉ chuyên tâm phòng ngự.
- Xuất hiện đi, Hồn nô của ta.
Lôi Động không do dự, liền triệu hoán Dực Không ra.
- Tuân mệnh, chủ nhân của ta.
Lúc thân hình Dực Không xuất hiện, khí tức khổng lồ cấp Nguyên Anh đều trải rộng ra toàn chiến trường, thế công của thú triều tiền phong cũng có chút dừng lại. Dù sao thì cường giả Nguyên Anh và Kim Đan cũng là hai khái niệm khác nhau hoàn toàn. Dù thực lực tổng hợp của hai trăm cự nhân cấp Kim Đan vẫn hơn một Nguyên Anh. Nhưng lực chấn nhiếp đối với thú triều lại không bằng một tên Nguyên Anh. Lôi Động cũng đã sớm thỉnh giáo qua, giai vị khác nhau liền mang lại uy áp rất lớn. Loại cảm giác sợ hãi này chính là phản ứng bản năng từ sâu trong nội tâm.
Bất quá, loại uy áp này cũng không quá đáng chỉ trong nháy mắt mà thôi. Thú triều rất nhanh bài trừ uy áp này xuống, bắt đầu tiếp tục tấn công. Bất quá yêu thú Kim Đan hơi có trí tuệ thì lại thoáng trì hoãn bước chân, theo bản năng dùng những yêu thú Trúc Cơ đang tiến lên kia làm bia đỡ đạn.
Trên thực tế, Lôi Động có thể không sử dụng Dực Không cũng có thể đạt được mục tiêu chiến lược, chỉ là có thể sẽ phải trả giá mười mấy cự nhân. Nếu đổi lại trước kia thì hắn không do dự gì. Nhưng bây giờ hắn lại thấy những Thổ cự nhân này rất hợp với khẩu vị của mình, thứ hai là Lôi Động hiểu được những Cự nhân này rất chất phác trung thành, giá trị lợi dụng so với một mình Dực Không thì hơn nhiều lắm.
Dực Không xuất hiện, chẳng những khiến đám Thổ Cự nhân kia tin tưởng nhiều hơn mà còn trở nên có chút kính sợ Lôi Động. Một người có thể có một nô bộc cấp Nguyên Anh, không hề nghi ngờ gì là một cường giả. Hơn nữa hắn còn khống chế một đám yêu sủng Quỷ tướng cấp Kim Đan.
Quả nhiên, Dực Không không làm Lôi Động thất vọng. Có hắn gia nhập vào trận hình phòng ngự, những yêu thú Kim Đan kia liền lúng túng tay chân. Không thể không tạm thời gom lại một chỗ, tránh bị Dực Không đơn giản tàn sát. Nhưng dù là như thế, tốc độ đánh đến của Dực Không cực nhanh, chiến lực lại vô cùng cường hãn vẫn khiến nhiều con yêu thú Kim Đan chết không kịp trở tay.
Kể từ đó, đám yêu thú Kim Đan trong thú triều bắt đầu sợ hãi rụt đuôi lại. Không ngừng kêu to, thúc dục đại lượng yêu thú Luyện khí, Trúc cơ xung phong liều chết. Nhưng những yêu thú kia như thế nào phá vỡ được hàng phòng ngự của Thổ cự nhân trong thời gian ngắn. Cho nên, trong lúc nhất thời, chiến trường lâm vào tình cảnh giằng co, mà áp lực lên Thổ cự nhân cũng giảm, tỉ lệ thương vong cũng ngừng lại.
Lôi Động cũng buông lỏng trong nội tâm. Không bao lâu sau, trận pháp đã được bố trí một nửa. Vì đền bù tổn thất, hắn bắt đầu lợi dụng tốc độ của cánh Tu La, trắng trợn thôn phệ huyết nhục, sinh hồn những yêu thú Kim Đan tử vong. Những cái này đều là tài liệu phi thường trân quý. Mà Lôi Động cũng đã sớm nghĩ đến việc này nên đã chuẩn bị một lượng lớn phong hồn cầu trong Trữ vật thủ trạc.
Từng thú hồn Kim Đan đang mê mang liền bị thu vào, ngay cả thân thể bọn chúng cũng không tránh khỏi kiếp nạn tương tự.
Rất nhanh, trận pháp tạm thời phía sau tường thành đã được bố trí thỏa đáng. Dựa vào ảo trận tạm thời cỡ lớn kia, ít thì có thể cầm chân thú triều một phút, nhiều thì nửa canh giờ.
Bất quá, lúc này Lôi Động lại có chút không muốn đi rồi, 160 Thổ cự nhân kia toàn lực phòng thủ giống như con đê vững chắc sóng biển không thể nào vượt qua, đứng vững vàng trong hiểm cảnh. Trong lúc nhất thời phòng thủ đoạn tường thành ngắn ngủi vài dặm này vô cùng chắc chắn.
Điểm sinh sống của bộ lạc Thổ Cự nhân vẫn hơi có chút đáng chú ý, chung quanh đều là núi non trùng điệp. Dễ thủ khó công, thú triều khó có thể dùng chiến thuật vây quanh. Thiên phú của cự nhân lại là thuộc tính thổ, kiến tạo tường thành cũng kiên cố dị thường, dù bị hư hao nhiều chỗ do công kích pháp thuật của yêu thú nhưng vẫn đứng vững không ngã, khiến đám yêu thú không cách nào phát huy tối đa ưu thế cực lớn của bọn chúng. Rất nhiều xác yêu thú cấp thấp chồng chất trước tường thành, vô tình ngăn cản những yêu thú phía sau tiến lên.
Lại thêm Dực Không đẳng cấp Nguyên Anh trợ trận, chấn nhiếp không ít yêu thú đẳng cấp cao không dám xông bừa lên. Chỉ có vẻn vẹn vài yêu thú đẳng cấp cao nóng đầu, nhiệt huyết sôi trào vọt lên, nhưng không đầy mấy giây sau liền bị Dực Không nhẹ nhõm giết chết. Trong khu vực rộng vài dặm này, đối với Dực Không mà nói thì chỉ cần vài bước là tới.
Bởi vì đủ loại biến cố nhưng lại có lợi xảy ra, đám Thổ Cự nhân này đã thay đổi hoàn toàn. Lôi Động chỉ đạo, sau khi bố trí thỏa đáng trận pháp, tiếp tục phòng thủ chiến như trước. Khó mà có được cơ hội vơ vét đại lượng tài phú như thế này, hắn tuyệt không có khả năng bỏ qua.
Nhất là đã triệu hoán Dực Không rồi, dù sao thì cũng phải đền bù lại tổn thất. Đạm Đài Băng Vân và những người dưới trướng Lôi Động cũng không cam chịu yếu thế, nhao nhao ra sức giết địch, dốc sức liều mạng thu thập thú hồn thú thể bay đầy trời. Dù chỉ là yêu thú cấp Trúc Cơ, giá trị không bao nhiêu số lượng lại nhiều đến kinh người.
Phòng ngự trọn vẹn một canh giờ, Lôi Động đã lấy được chỗ tốt cực lớn. Mà ở chính giữa trận chiến, yêu thú cấp Nguyên Anh cũng bắt đầu nhịn không được, suất lĩnh đại lượng tinh nhuệ thú triều liều chết xung phong về phía tường thành.
Nhưng yêu thú cấp Nguyên Anh kia vừa khẽ động, Lôi Động liền hạ lệnh lui lại. Lúc này cũng đã thu xong chiến lợi phẩm, mà giao chiến cũng đã lâu, mọi người cũng đã tiêu hao lớn, nếu tiếp tục cường ngạnh thì chỉ sợ khí lực chạy trốn cũng không có.
Đây là lúc tranh thủ biểu hiện, Lôi Động che chắn đám người của tộc trưởng Thổ cự nhân hào sảng nghĩa khí kia ở phía sau. Cái này khiến tộc trưởng rất cảm động, nói sau này Lôi Động sẽ là huynh đệ tốt của hắn. Loại che chắn này, căn bản là không nguy hiểm lắm, đằng sau chính là một ảo trận cực kỳ uy lực.
Mà loại ảo trận này, nếu muốn đối phó với tu sĩ tinh thông trận pháp thì hiệu dụng rất yếu nhưng đối phó với một đám yêu thú điên cuồng thì hiệu quả lại tăng không chỉ gấp đôi, so với trận pháp phòng hộ thuần túy thì còn hiệu quả hơn vài lần. Dù sao, phòng ngự hộ thuẫn có ưu tú đến đâu đi nữa, chịu phải công kích điên cuồng của yêu thú như vậy thì cũng không kiên trì được bao lâu.
Quả nhiên, bọn người Lôi Động liền thuận lợi lui lại sau ảo trận. Đợi những yêu thú kia vừa xông vào, lão Triệu liền khởi động ảo trận. Những loài yêu cầm trong đám yêu thú kia vừa tiến vào, bị thần niệm ảo trận ảnh hưởng, từng con đều trở nên điên cuồng, thoáng cái đã nhìn đồng bạn chung quanh như địch nhân, quay sang chém giết lẫn nhau.
Vì bảo đảm cho uy lực của ảo trận, thậm chí Lôi Động không tiếc sử dụng chín khỏa cực phẩm linh thạch. Nhưng dù vậy, số lượng chiến lợi phẩm cực lớn đã bù đắp vượt quá tổn thất rồi.
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Đại Ma Đầu Tác giả: Tiên Tử Nhiều Mệnh -----oo0oo-----
Chương 520 : Hỗn Độn tinh thiết (thượng)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Nhìn những thi thể yêu thú kia, mọi người đều lộ ra vẻ thèm thuồng. Nhưng Lôi Động lại phi thường lý trí, biết rõ nếu con yêu thú cấp Nguyên Anh kia ra tay thì ảo trận không thể kiên trì được bao lâu. Hắn liền lập tức hạ lệnh rút lui, theo Thổ cự nhân tiến vào một thông đạo bí mật. Sau khi chạy như bay trong một thông đạo uốn lượn dài mười dặm mới ngoài.
Mặc dù là thông đạo bí mật của Thổ cự nhân, nhưng ít nhất cũng rộng vài dặm. Hơn nữa đã đạt thành mục đích, Lôi Động cũng không muốn mạo hiểm thêm, trực tiếp buông bỏ ý niệm muốn đánh lén thú triều một lần nữa, mang Thổ cự nhân rời đi. Trong lần hoạn nạn này, không thể nghi ngờ gì, Lôi Động đã chiếm được lòng tin và tình bạn của những Thổ cự nhân thật thà chất phác này. Cái này khiến Lôi Động cảm thấy chuyến đi này rất không tệ.
Rất nhanh, tộc trưởng liền mang theo mọi người tụ hợp lại với những người đã rút lui trước, cũng không dám trì hoãn, một đường chú ý cẩn thận xuôi về phía nam. Sau khi đi hết mười mấy vạn dặm mới tới một căn cứ khác của Thổ cự nhân. Mà trong chuyến đi này, Lôi Động cũng tận lực giao hảo với Thổ cự nhân nhất tộc. Ngoài ơn cứu mạng ra, Lôi Động còn cởi mở, phóng khoáng, hùng hồn, lại còn có thực lực cường đại. Cái này khiến quan hệ giữa hắn và Thổ cự nhân nhất tộc tốt lên rất nhiều.
Lôi Động hào phóng tặng đan dược cho bọn hắn. Sau khi xác nhận các loại đan dược chữa thương cho nhân loại cũng rất có hiệu quả với thương thế Cự nhân. Lôi Động bắt đầu thử nghiệm, cho các Thổ cự nhân ăn các loại đan dược gia tốc tu luyện. Quả nhiên, đám thổ cự nhân kia không hổ là dị chủng trời sinh, sau khi phục dụng những đan dược kia thì cả đám đều cảm giác được thực lực của mình tăng lên không ít hết sức rõ ràng.
Lôi Động học chiêu này từ Lam Khỉ Ti, nàng chính là dựa vào những vật này mà kết giao với một bộ lạc. Nhưng ưu thế của Lôi Động lại rõ ràng hơn nàng rất nhiều, bởi vì hắn là ân nhân cứu mạng của toàn bộ bộ lạc Thổ cự nhân này. Hơn nữa hắn thân là nam nhân, càng dễ dàng thân thiết với Thổ Cự nhân hơn.
Đan dược có hiệu quả, cái này khiến toàn bộ bộ lạc Thổ cự nhân rất ít tiếp xúc với nhân loại đều sôi trào lên, Thổ cự nhân nhất tộc cũng am hiểu tu luyện, nhưng tiến độ tu luyện lại thập phần chậm chạp. Trừ phi vận khí tốt, lại tìm được một ít linh vật thiên địa thì mới có thể khiến thực lực bản thân bạo tăng. Nhưng thiên tài địa bảo rất hiếm thấy, chỉ có thể ngộ mà không thể cầu. Như thế nào lại có đan dược thuần túy do nhân loại chế tạo ra mà lại có hiệu quả như thế này.
Rất nhiều Thổ Cự nhân đều thềm thuồng đan dược, có người còn mặt dày mày dạn xin Lôi Động đan dược, Lôi Động cũng không cự tuyệt bất kỳ người nào. Dù sao thì lần này cũng từ Triệu Châu mà đến nên trên người hắn cái không thiếu nhất chính là đan dược.
Cái này khiến Thổ cự nhân đạt được chỗ tốt, càng lúc càng phi thường có hảo cảm với Lôi Động.
Rất nhanh, đám Thổ cự nhân kia liền biết được đống đan dược này phi thường trân quý, trân quý đến mức vượt xa tưởng tượng của bọn hắn. Ngoài rung động ra thì bọn hắn còn cảm thấy có chút áy náy với Lôi Động. Thổ cự nhân là người có ân tất báo, có thể báo ân mà không hề nề hà gì. Bằng hữu này lại thua thiệt vì bọn họ, nhất là người này còn đã cứu bọn họ, cái này khiến rất nhiều Thổ Cự nhân cảm thấy phi thường bất an.
Nhưng Lôi Động lại cực kỳ hào sảng, nói đã là bằng hữu thì cho dù có tán gia bại sản cũng không sao cả. Chờ sau khi hắn trở về Khang Châu, có chỗ đứng thì hắn có thể tiếp tục cung ứng đan dược cho Thổ cự nhân nhất tộc. Cái này khiến Thổ Cự nhân nhất tộc ngoài cảm kích, kính nể ra thì còn có phần áy náy.
Mà lúc này, Lôi Động cũng nhân cơ hội nói chuyện với tộc trưởng bộ lạc Kim Đan đẳng cấp cao về mọi chuyện của bọn hắn, hoàn cảnh sinh tồn, tương lai, vận mệnh chỉnh thể và quá trình quy hoạch của bọn hắn. Tộc trưởng Nham Thạch nghe thế rất cảm động, không chút do dự cúi rạp đầu xuống đất, trao hết quyền xử lý kế hoạch quy hoạch tương lai của bộ lạc cho Lôi Động.
Hắn cảm giác Lôi Động giống như là người do tổ tiên Viễn Cổ bọn hắn phái tới, là sứ giả dẫn dắt Thổ cự nhân nhất tộc bọn hắn đi đến đỉnh huy hoàng. Cái này so với hiệp nghị hợp tác đạt thành với bộ lạc kia sau bao năm hao tốn rất nhiều của Lam Khỉ Ti thì lợi hại hơn rất nhiều. Dựa theo tính cách của Thổ cự nhân, lại được tộc trưởng Nham Thạch này hứa hẹn, coi như là sau này bảo bọn hắn đi chết tập thể thì chỉ sợ bọn hắn cũng không chút do dự nghe theo.
Rất nhanh, Lôi Động dùng phương thức lừa dối phô bày ra một tương lai huy hoàng cho bộ lạc, khiến chủng tộc Thổ cự nhân bước vào hàng ngũ đỉnh phong. Bọn người Thổ cự nhân nhiệt huyết, ý nghĩ trực tiếp này nghe Lôi Động mô tả như vậy cũng rung động và cảm động thật sâu, phảng phất như nguyên một đám đều đã nhận được tín ngưỡng, tìm được người dẫn dắt bọn hắn vượt qua quãng đường tăm tối đến với tương lai tươi sáng, trong ánh mắt bọn hắn lóe ra vẻ kiên định dị thường.
Đương nhiên, mục đích thật sự của Lôi Động không chỉ là bộ lạc Thổ cự nhân nhỏ này mà là cả Thổ cự nhân nhất tộc. Đầu tiên chính là muốn thống nhất toàn bộ Thổ cự nhân nhất tộc, thành lập một nơi hoàn toàn thuộc về Thổ cự nhân nhất tộc.
Bất quá, để đạt được mục tiêu này thì còn có rất nhiều chuyện phải làm. Đầu tiên chính là tăng thực lực tổng thể của bộ lạc lên, cũng từng bước sát nhập, thôn tính các bộ lạc cự nhân khác. Mà tăng thực lực lên, đan dược chính là một lựa chọn không tệ. Chỉ là muốn thực hiện mục tiêu trước tiên thì cần số lượng đan dược phi thường khổng lồ.
Tuy rằng Lôi Động đã vỗ ngực tự xưng có thể bôn ba khắp nơi để gom góp đan dược cho Thổ cự nhân. Nhưng đối với đám Thổ cự nhân đã tin phục Lôi Động đến mức bái phục, như thế nào lại khiến hắn chịu thiệt thòi lớn như thế. Cả đám đều nhao nhao khiến Lôi Động nghĩ biện pháp khác, thu lại lợi nhuận từ đan dược.
Rất nhanh, Lôi Động liền đưa ra phương án. Trong hoang mạc này có vô số yêu thú cường đại, số lượng thiên tài địa bảo cũng rất nhiều. Tụ tập các loại thiên tài địa bảo lại, sau đó giao cho Lôi Động mang đến thế giới loài người buôn bán, đổi lấy đan dược.
Cái gọi là thiên tài địa bảo, không chỉ riêng các loại linh thảo linh quả. Kể cả nội đan yêu thú, linh huyết, da lông, móng vuốt sắc bén, huyết nhục, xương cốt hay một ít bộ vị đặc thù khác đều là những thứ phi thường đáng giá. Ngoài ra, các loại tinh hoa nguyên tố, mỏ kim loại, gỗ đặc thù cũng đều là hàng đáng giá.
Bất kể là nhân loại Triệu châu hay là Khang Châu, đều thèm thuồng không thôi với số thiên tài đại bảo ẩn chứa trong hoang mạc kia. Nhưng hoang mạc so với vùng biển thì còn nguy hiểm hơn nhiều, các loại yêu thú yêu cầm nhiều vô số kể, cũng không thiếu các bộ lạc Cự nhân trí tuệ bực này. Ngay cả tu sĩ Nguyên Anh đi vào cũng không nhất định có thể toàn mạnh quay về. Bởi vậy, dù có thèm thuồng như thế nào đi nữa thì nhân loại vẫn thực sự có chút không thể làm được gì.
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Đại Ma Đầu Tác giả: Tiên Tử Nhiều Mệnh -----oo0oo-----
Chương 521 : Hỗn Độn tinh thiết (hạ)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Nếu có một chủng tộc bản địa cường đại hỗ trợ thu thập thiên tài địa bảo, đối với Lôi Động mà nói thì đó chính là một nguồn thu nhập cực lớn.
Mà kết giao, lại khiến bộ lạc Cự nhân này không ngừng mở rộng thực lực, từng bước chiếm cứ tài nguyên trong hoang mạc chính là một trong những kế hoạch của Lôi Động.
Trong danh sách những vật giá trị Lôi Động đưa ra, bên trong Cự nhân tộc ngược lại còn chút hàng tồn, phần lớn là một khí khoáng thạch và gỗ có linh khí chấn động rất mạnh, thổ cự nhân không cách nào hấp thu được, còn có các loại tinh hoa nguyên tố ngoài thổ nguyên tố ra. Về phần tài liệu yêu thú thì cũng có một phần nhỏ, phần lớn là hàng tồn. Đối với bọn hắn thì bộ vị nào của yêu thú cũng là thức ăn.
Sau khi Nham Thạch tộc trưởng lấy ra một ít hàng hóa, Lôi Động nhìn sơ qua, trong lúc nhất thời cũng có chút nghẹn họng, nhìn trân trối, cũng cực kỳ kinh hỷ. Dù tuyệt đại đa số là Khoáng thạch Luyện Khí cấp thấp, nhưng số lượng lại nhiều vô cùng. Hắc thiết, mật kim, huyền ngân, ... Ngoài ra là các loại linh khí, pháp bảo, linh kiện tàu cao tốc và các loại tài liệu chiến giáp tuyệt hảo.
Riêng đám tài liệu cấp thấp này, Lôi Động tính toán sơ qua, ít nhất cũng có thể bán được 5000 vạn linh thạch tại Khang Châu. Còn chút ít tài liệu luyện khí cao cấp như Hỏa Lôi Tinh Kim, Tinh Diệu thạch, ... Tuy rằng số lượng ít nhưng khách quan mà nói thì đống Tinh Diệu thạch kia nặng khoảng chừng hơn hai tấn. Trên những khoáng thạch kia lại hiện đầy những đốm cực kỳ chói mắt. Tính ra thì mỏ Tinh Diệu thạch này có thể tinh luyện ra mấy chục cân Tinh diệu thạch tinh thuần, giá trị cũng hơn một ngàn vạn linh thạch.
Bởi vậy, tuy tài liệu cao cấp ít, nhưng tổng giá trị cũng đạt bốn ngàn đến năm ngàn vạn linh thạch. Dù sao thì những tài liệu cao cấp kia, lại có Luyện khí đại sư tốt thì tỷ lệ luyện chế ra pháp bảo có uy lực và phẩm chất tốt rất cao, thậm chí là cực phẩm pháp bảo.
Khiến Lôi Động cực kỳ kinh hỷ chính là một loại tài liệu khác, một khối Hỗn độn tinh thiết. Lôi Động phân biệt một hồi, phát hiện ra đây không phải là Hỗn độn tinh thiết cực phẩm bình thường mà là một loại trong truyền thuyết, chỉ có lúc thiên địa sơ khai, vẫn còn là một mảnh Hỗn Độn mới có thể sinh ra đồ vật này. Tuy rằng khối này chỉ có thể luyện chế ra tầm mười cân Hỗn độn tinh thiết, nhưng lại chính là tài liệu luyện chế ra Tiên Thiên Linh Bảo. Bất luận là tài liệu gì sinh ra lúc Thiên địa sơ khai, đều được gọi là tài liệu Tiên Thiên.
Linh Bảo, chính là tu sĩ cấp Nguyên Anh sử dụng. Nhưng trong thời đại khan hiếm tài nguyên này, đại đa số tu sĩ Nguyên Anh kỳ có một, hai kiện Linh bảo đã là phi thường giỏi rồi. Lôi Long tiêu diệt hai trưởng lão Độc Giác tộc kia, để lại cho Lôi Động tổng cộng bốn kiện Linh Bảo, nhưng chất lượng đều rất bình thường. Mà Tiên Thiên Linh Bảo, so với Linh Bảo bình thường thì lại mạnh hơn không biết bao nhiêu lần.
Nghe nói tại thời kỳ Viễn Cổ, vì có nhiều tài liệu Tiên Thiên nên lúc đó có rất nhiều Tiên Thiên Linh Bảo. Nhưng theo các trận đại chiến dài dằng dặc giữa các chủng tộc trải qua nhiều thời kỳ, các loại bảo bối không ngừng hư hao, tài liệu Tiên Thiên cũng không thể sống lại cho nên càng lúc càng ít đi. Cho đến hôm nay, muốn gặp một kiện tài liệu Tiên Thiên cũng là chuyện phi thường hi hữu. Mà những Tiên Thiên Linh Bảo lưu truyền tới bây giờ thì chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu.
Năm đó Lôi Động không có kiến thức gì. Hôm nay hồi tưởng lại, sư tôn mình có kiện Linh bảo Minh Hà Đồ kia, uy lực không phải tầm thường, rất có khả năng là Tiên Thiên Linh Bảo. Dù sao thì tu sĩ Kim Đan bình thường muốn luyện hóa Linh Bảo bình thường cũng rất khó, đừng nói là sử dụng. Chỉ có Tiên Thiên Linh Bảo mới có thể miễn cưỡng sử dụng mà không thông qua luyện hóa. Mà dựa theo thực lực sư tôn năm đó, chỉ sợ không thể thúc dục được 1% uy lực của Minh Hà Đồ. Đương nhiên đây cũng chỉ là suy đoán của Lôi Động mà thôi.
Nghĩ đến chỗ này, Lôi Động cũng có chút cảm khái thoáng một phát, sư tôn nhà mình quả là một gia hỏa cực kỳ may mắn. Chẳng những có cực phẩm linh quỷ mà còn đạt được một kiện Tiên Thiên Linh Bảo. Bất quá, sư tôn mình cũng là hạch tâm của Âm Sát Tông, lại không thích rêu rao. Nếu không thì chỉ sợ có vô số tu sĩ Nguyên Anh đã ngấp nghé kiện Tiên Thiên Linh Bảo kia rồi.
Lôi Động không cách nào đánh giá giá trị của khối Hỗn Độn tinh thiết này, dù sao thì cũng không thể bán nó đi, giữ lại dùng mới là lựa chọn tốt nhất.
Ngoại trừ tinh hoa Thổ nguyên tố ra thì tinh hoa các hệ khác cũng không thiếu. Những tinh hoa này, có thể dùng thủ pháp luyện khí dung luyện vào trong Linh khí pháp bảo, đề cao uy lực, lúc tu luyện công pháp hệ của bản thân thì có thể đẩy nhanh tiến độ tu luyện, đều là vật bất phàm, rất có giá trị.
Giao hảo với Thổ cự nhân nhất tộc, quả nhiên là một chuyện rất đáng giá. Lôi Động cảm khái không thôi.
Đương nhiên, mảnh tài liệu Hỗn Độn tinh thiết do Lôi Động đào lên cũng không phải không có giá trị. Nếu vận chuyển đến Khang Châu thì giá trị liền có thể vượt quá con số ức vạn. Trực tiếp phân phối số đan dược tồn kho trị giá ba ngàn vạn cho cự nhân nhất tộc. Mà hắn cũng đã trực tiếp nói rõ với Nham Thạch tộc trưởng rồi, những nguy hiểm trong quá trình vận chuyển, tiêu thụ tại Khang Châu, thành phẩm, ... Kể cả những lợi ích của Lôi Động hắn và những người dưới trướng. Đủ loại phí nguy hiểm và lợi nhuận khi vận chuyển đến vùng đất cự nhân, khoản giao dịch này phi thường công bình.
Cũng không phải là Lôi Động lừa gạt thổ nhân nhất tộc mà là phi thường công bình. Dựa theo ân tình của Lôi Động đối với thổ nhân nhất tộc, Nham Thạch tộc trưởng đã nguyện ý giao toàn bộ tài nguyên cho Lôi Động nhưng hắn lại cự tuyệt, đưa ra phương thức giao dịch. Thứ nhất là ân tình chỉ là thứ yếu, lợi ích cộng đồng mới là thiết thực nhất.
Thứ hai, cự nhân nhất tộc cũng rất cần đan dược nhanh chóng để đề thăng sức chiến đấu của tộc nhân, nhất là Nham Thạch tộc trưởng phải sớm ngày đột phá đến cấp Nguyên Anh thì gót chân mới có thể chính thức thăng bằng. Về tình về lý, Lôi Động đều phải giao dịch như vậy. Tuy chỉ số thông minh của thổ nhân nhất tộc không cao, nhưng tuyệt không phải ngu ngốc.
Với lợi ích lớn lâu dài, dù một ngày nào đó thủ đoạn giao hảo của Lôi Động có bị thổ nhân nhất tộc vạch trần thì cũng không ảnh hưởng đến đại cục. Về phần Hỗn Độn tinh thiết kia, Lôi Động cũng trực tiếp nói rõ giá trị vật ấy phi phàm, khiến một mình Nham Thạch tộc trưởng đưa cho hắn. Cảm nhận được chỗ tốt của Lôi Động cùng với nhận định được Lôi Động là một người phi thường đáng kết giao, hắn không nói hai lời liền đưa ngay. Dù hắn biết rất rõ, giá trị vật ấy có lẽ vượt quá tất cả tài sản khác cộng lại.
Sau khi ở chung với cự nhân được một thời gian, thú triều các nơi cũng dần dần được dẹp loạn rồi. Lôi Động lại ra đi, nhưng để lại hai thuộc hạ Kim Đan Tiền La và Hắc Thiết Tháp để phụ trợ cự nhân nhất tộc. Đã có hai nhân loại phụ tá, tin tưởng bộ lạc cự nhân này sẽ tiến vào giai đoạn phát triển.
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Đại Ma Đầu Tác giả: Tiên Tử Nhiều Mệnh -----oo0oo-----
Chương 522 : Phục Ma tôn giả
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Dựa theo địa đồ cự nhân nhất tộc tặng hắn, hắn cực tốc phi hành, lại thêm hai mươi cự nhân đi cùng mở đường ở phía dưới, hao tốn mấy tháng thời gian, rốt cục đoàn người của Lôi Động cũng đã lái tàu cao tốc đến cạnh ngoài Hoành Đoạn sơn mạch. Thổ cự nhân nhất tộc đã sinh tồn trường kỳ tại hoang mạc, cho nên hết sức quen thuộc với địa hình hoang mạc.
Huống chi, những yêu thú bình thường đều không dám trêu chọc lũ cự nhân thô dã này. Cho dù có thực lực tiêu diệt được bọn thổ cự nhân này thì dưới tình huống không mất lý trí, bọn hắn cũng không dám làm ẩu. Dù sao thì thổ cự nhân cũng sinh tồn theo hình thức bộ lạc, ít thì mấy trăm, nhiều thì trên mấy vạn.
Tuy rằng nhìn Thổ cự nhân như ngu ngốc, nhưng khi hành quân thì tốc độ cũng không chậm hơn bao nhiêu so với tàu cao tốc của Lôi Động. Hình thể bọn hắn cực lớn, mỗi một bước đều vượt quá mười trượng, bọn hắn lại trời sinh am hiểu Thổ độn thuật cho nên tốc độ hành quân rất nhanh.
Hoành Đoạn sơn mạch, cũng là nơi phi thường nguy hiểm, yêu thú hoành hành rất nhiều tại những nơi sơn cốc hiểm yếu. Hoành Đoạn sơn mạch rộng lớn hơn vạn dặm. Mọi người thu hồi tàu cao tốc, ngưng thần liễm tức, chú ý cẩn thận, mất mấy ngày mới vượt qua sơn mạch, giảm nguy hiểm xuống đến mức tối đa, trên đường đi coi như là hữu kinh vô hiểm. Dù ngẫu nhiên gặp một vài đàn yêu thú không tệ, nhưng đều bị công kích của đám Thổ cự nhân kia xé thành từng mảnh.
***
Cơ hồ cùng lúc đó...Một nam tử đầu trọc thể thân thể cường tráng, toàn thân chói lóa kim mang, mắt sâu mày rậm, khí thế hùng hồn khiến người ta không dám nhìn trực tiếp. Hắn đứng đấy quát mắng:
- Thiên Ma, lá gan của ngươi cũng không nhỏ, lại dám tiến vào địa bàn Kim Cương Tự chúng ta, lấy lớn hiếp nhỏ, giết chết đệ tử Kim Cương Tự ta. Nay bản tôn muốn ngươi bàn giao nhắn nhủ lại, nếu không...
Thanh âm âm vang hữu lực, trong đó ẩn chứa một cỗ uy nghiêm không nói nên lời, khiến người có thực lực thấp liền sinh ra lòng sợ hãi, không dám đối địch với hắn. Người này rõ ràng là thái thượng trưởng lão cấp Nguyên Anh của Kim Cương Tự, Phục Ma Tôn Giả.
Người này thành danh đã lâu, lại cực kỳ ghét tà ác, không biết có bao nhiêu tu sĩ Ma Đạo đã chết trong tay hắn rồi.
Mà sau lưng Phục Ma Tôn Giả chính là mười tám chiến tăng Kim Cương Tự thân như vàng lá, khí thế mỗi người đều không kém, thực lực đều là cấp Kim Đan, đây cũng chính là mười tám vị La Hán Kim Cương Tự tiếng tăm lừng lẫy. Một khi tạo thành La Hán trận pháp thì ngay cả tu sĩ Nguyên Anh rơi vào trong đó, nhất thời cũng khó mà đào thoát.
- Hừ.
Thiên Ma khinh thường hừ một tiếng, nhưng tiếng hừ khẽ ấy lại khiến linh hồn của những La Hán kia chấn động, sóng vân tâm thần rung động bất định.
Một thân áo đen, ma khí quanh quẩn không ngớt quanh thân. Cứ như vậy lạnh lùng lơ lửng trên không trung, khoanh hai tay. Phía dưới làn khói đen kia là một khuôn mặt xinh đẹp bình tĩnh dị thường, ngắm nhìn Phục Ma Tôn Giả, nói với thanh âm trì hoãn:
- Phục Ma lão nhân, ngươi sống cũng đã lâu rồi mà không hiểu được đạo lý chính tà bất lưỡng lập sao? Thực lực bản tôn cường hoành, giết mấy đệ tử của ngươi cũng là thiên kinh địa nghĩa. Nếu ngươi không phục thì có thể lấy lại danh dự.
Sau lưng Thiên Ma có một người, đó chính là Thích Phỉ Phỉ muốn khôi phục lại vinh quang, nhưng lúc này Thích Phỉ Phỉ lại hoảng sợ không thôi. Dùng tu vi thực lực của nàng, bất kỳ một La Hán nào cũng có thể đơn giản nghiền nát nàng. Đối mặt với khí thế bàng bạc mà chói mắt kia, dù có ép buộc nàng cũng không dám loạn động. Nếu không có Thiên Ma phía trước làm chỗ dựa, không thể nói trước ngay cả lực lượng lơ lửng trên không trung nàng cũng không có.
- Tốt, tốt.
Phục Ma Tôn Giả bị chọc tức không nhẹ, bất kể kim quang gì ở trên người, tức giận nói:
- Hôm nay bản tôn muốn ngươi nhìn thấy một chút cái gì gọi là thực lực Kim Đan năm mươi năm, Nguyên Anh trăm năm. Mười tám vị La Hán nghe lệnh, dàn trận La Hán.
- Cẩn tuân pháp chỉ Tôn Giả.
Mười tám vị La Hán ầm ầm đồng ý một tiếng, liền ngay ngắn xuất động. Trên không trung, mười tám đạo kim sắc quang mang bay múa, rất nhanh ngưng tụ lại thành một La Hán trận pháp tinh diệu, không ngừng xoay tròn, hòng vây khốn Thiên Ma vào bên trong.
- Lui ra phía sau.
Thiên Ma nhẹ nhàng quơ quơ ống tay áo, vung Thích Phỉ Phỉ bay ngược lại về phía sau.
Mà sắc mặt nàng lại cực kỳ bình tĩnh, đối mặt với La Hán pháp trận cường lực này, nàng cũng không lùi mà tiến tới.
Trong chốc lát, nàng bộc phát ra khí thế tu sĩ Nguyên Anh vô cùng cường hãn. Lúc Thiên Ma vận khởi, mây đen cuồn cuộn, long trời lở đất. Chỉ mấy hơi thở, khí đen Thiên Ma liền bao phủ một phương viên trăm dặm, trong chốc lát ban ngày như biến thành đêm tối. Mà thân hình Thiên Ma cũng giống như dung nhập vào bên trong Thiên Ma chi khí, vô hình vô tướng, khiến người nhìn không rõ động tác của nàng.
Trong tầng ma khí dày đặc này, kim quang trên người mười tám vị La Hán phảng phất như những ngôi sao tỏa sáng yếu ớt trong đêm tối mênh mông.
- Không có khả năng!
Phục Ma Tôn Giả cũng bị ma khí đầy trời bao phủ. Bất quá kim mang trên người hắn lại huy hoàng chói mắt như một mặt trời, không ngừng thiêu cháy những làn ma khí muốn ăn mòn hắn kia. Chỉ là lúc này sắc mặt uy nghiêm của hắn lại trở nên có chút khó coi và không dám tin tưởng.
- Nguyên Anh sơ giai đỉnh phong, đây tuyệt đối không có khả năng.
Lúc này, tu vi Thiên Ma không còn là Nguyên Anh sơ giai đỉnh phong, một thân Thiên Ma đều thập phần hỏa hầu, uy lực cường thịnh.
Khí thế Thiên Ma biểu hiện ra ngoài tuyệt đối vượt quá tưởng tượng của Phục Ma Tôn Giả. Hắn vốn cho rằng tuy Thiên Ma lợi hại, tư chất không tầm thường. Nhưng nàng thành tựu Nguyên Anh bất quá cũng chỉ mấy chục năm, có thể vững chắc củng cố Nguyên Anh sơ giai đã là rất giỏi rồi. Nhưng hắn tuyệt không ngờ nàng đã sắp tiến nhập Nguyên Anh trung giai rồi.
Phục Ma Tôn Giả lại không biết, lúc trước sau khi Lôi Động mất tích, một mình Thiên Ma đã chạy tới địa bàn Dạ Xoa Tộc, tìm Dạ Xoa Vương đại náo một hồi. Dạ Xoa Vương cũng bị nàng giày vò phá rối đến mức đầu to não trướng, thứ nhất là bản thân cảm thấy thua thiệt, thứ hai là hắn và Thiên Ma cũng hơi có chút sâu xa.
Dạ Xoa Vương không thể không tốn xuất một đám thiên tài địa bảo cho Thiên Ma mới khiến Thiên Ma hơi yên tĩnh chút ít. Bất quá, Thiên Ma cũng học được không ít thủ đoạn vơ vét xảo trá từ Lôi Động, đơn giản mượn chí bảo Ly Thủy chi phách của Dạ Xoa nhất tộc để tu luyện ba năm.
Ly Thủy chi phách là bảo bối cực kỳ hiếm thấy trên đời, lúc tu luyện có thể cải biến thể chất, khiến tu luyện nhanh hơn. Chỉ là sau mỗi một năm sử dụng, Ly Thủy chi phách cần thủy nguyên tố ôn nhuận ở sâu trong lòng biển tu dưỡng trăm năm mới khôi phục lại như cũ. Chỉ cái này đã khiến Dạ Xoa Vương yêu thương không dứt rồi.
Trừ cái đó ra thì nàng còn vì Lôi Động tranh thủ quyền hạn tu luyện ba năm. Bất quá quyền hạn bực này, nàng vẫn muốn đợi lúc tu vi Lôi Động cao chút ít lại dùng đến.
Đã có 15 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế