Bác Silver sai rồi, cái này đáng bàn lắm chứ, nhiều người chưa hiểu rõ về lịch sử mới nói vậy thôi. Có 2 chuyện cần làm rõ
Thứ nhất, cái tiếng Việt mất đi là chữ viết, không phải tiếng nói. Nếu mất cả hai thứ thì không còn tồn tại nước Việt Nam. Chữ nôm ra đời để đánh dấu sự phản khán của nhân dân ta với chữ Hán, hay còn gọi là chữ Nho. Tất nhiên chữ hán và chữ nho là một, nhưng tiếng Hán và tiếng Nho hoàn toàn khác nhau.
Thứ hai, tiếng Việt hiện tại chúng ta đang nói là tiếng Nho, ra đời từ khi Triệu Đà thành công xâm lược nước ta. Khi đó Triệu Đà muốn xóa xổ tiếng Việt và chỉ dùng tiếng Hán, nhưng tiếng Hán quá khó đọc, khó viết, nên tiếng Nho đã ra đời. Tiếng nho ra đời, ta nói, ta đọc, ta nghe, ta hiểu, mà người Tàu, không biết chữ nho, dù có nghe cũng không sao hiểu nổi; còn viết thì ta tàu đều viết như nhau, lúc đó Trung Quốc đích xác gọi là Tàu. Không thể nói tiếng Nho là dị bản của tiếng Hán, vì nếu nói thế thì tiếng Hàn, tiếng Nhật phải tính sao?
Tiếng Việt nghèo? Có lẽ vậy, nhưng chả có ai học hết được tiếng Việt, vì tiếng Việt hiện giờ chưa hoàn thiện, làm gì có ai dám nói là mình biết hết. Hơn nữa, thiên biến vạn hóa, xong rồi thiên biến vạn hóa một lần nữa, mới hình dung ra được cái sự phong phú của tiếng Việt, thế thôi.
Chẳng lẽ bạn không hiểu câu đó, tôi đã phân tích ở đoạn sau rồi. Thôi vậy, để tôi giải thích dễ hiểu hơn, là như thế này.
Tiếng Việt đã có trước đó, nhưng đứng trước sức ép từ tiếng Hán, tiếng Việt buộc phải thay đổi. Từ tiếng Việt cổ, cộng thêm tiếng Hán khó đọc trong khi tiếng mẹ đẻ đã quá quen thuộc, ta phải đọc trại ra. Tiếng Hán chuyển thành tiếng Nho, nếu chia ra thì 8 phần tiếng Việt cổ, 2 phần tiếng Hán. Vậy theo bạn tiếng Việt có mất đi không??? Hay là nó đã biến chất??? Nó nói lên điều gì, là người Việt chịu sự đàn áp, hay người Việt thừa sức đấu tranh?
Vâng, tôi sĩ hảo, sĩ hảo vì tiếng Việt, tôi thấy chả có gì phải xoắn.