15-12-2010, 10:58 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Dec 2010
Äến từ: Ma Tráºn
Bà i gởi: 57
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 61 Times in 49 Posts
Chương 20:
Cứ váºy Ä‘i
Trước sá»± hối thúc cá»§a lão Triệu, hai tên vệ sÄ© nhanh chóng bước ra khá»i xe, lá»›n giá»ng nói.
-Anh kia, không biết đây là đưá»ng Ä‘i sao mà xoay ngang xe ra như váºy? Mau cho xe tránh qua má»™t bên.
Ngưá»i thanh niên lúc nà y má»›i rá»i lưng khá»i chiếc xe cá»§a mình, đứng thẳng dáºy cháºm rãi bước tá»›i, nhạt giá»ng đáp.
-Tôi Ä‘ang đợi ở đây để tiá»…n má»™t ngưá»i, phải để xe thế nà y nếu không sợ ngưá»i ta Ä‘i mất thì phiá»n phức lắm.
Tên vệ sÄ© thứ hai bá»±c dá»c gắt lên.
-Tránh ra cho chúng tao đi rồi mà y muốn đợi ai thì đợi.
Ngưá»i thanh niên mỉm cưá»i bình thản nói.
-Ngưá»i tôi muốn gặp tá»›i rồi thì còn tránh Ä‘i đâu nữa?
“Äoà ng, Ä‘oà ngâ€
Còn chưa hiểu ẩn ý trong lá»i nói cá»§a gã thanh niên trước mặt, thì hai viên đạn lạnh lẽo đã găm thẳng và o giữa chân mà y hai tên vệ sÄ© vắn số khiến chúng ngã xuống chết ngay tại chá»—. Rút súng vá»›i tốc độ kinh hồn, rồi liên tiếp bắn ra hai phát đạn mà trúng giữa trán hai tên vệ sÄ© không sai má»™t li, có thể nói khả năng dùng súng cá»§a ngưá»i nà y đã tiến và o cảnh giá»›i tối thượng.
Ngồi trong xe thì đột nhiên nghe thấy hai tiếng súng vang lên, khiến lão Triệu giáºt bắn ngưá»i, mặt mà y tái mét. Còn chưa biết đầu Ä‘uôi thế nà o thì cánh cá»a xe đã báºt mở, đứng trước mặt há» Triệu là ngưá»i thanh niên Ä‘ang cầm trong tay má»™t khẩu súng có mà u sáng bạc. Äang trốn chạy, giá» lại nhìn thấy súng, Triệu Văn Äô sợ hãi co rúm ngưá»i lùi sát ngưá»i vá» phÃa cá»a xe bên kia.
-Ngươi muốn gì….nếu…nếu muốn tiá»n…thì ta có thể cho ngươi rất nhiá»u……chỉ cần ngươi không giết ta… ta sẽ cho ngươi tháºt nhiá»u…. tháºt nhiá»u tiá»n….. – Há» Triệu sợ đến ná»—i lÃu cả lưỡi.
HÆ¡i cúi đầu nhìn và o trong xe, ngắm rõ khuôn mặt trắng dã cắt không còn giá»t máu cá»§a lão già há» Triệu, ngưá»i thanh niên chỉ mỉm cưá»i, giá»ng nói rất nhá» nhẹ tưởng như không há» có chút sát ý nà o.
-Tiá»n thì chắc chắn tôi sẽ lấy, nhưng ngưá»i thì tôi cÅ©ng không thể tha.
………
Lấy toà n bá»™ số tiá»n nằm sau cốp xe, ngưá»i thanh niên nhanh chóng chuyển hết lên chiếc Toyota caldina mà u trắng sữa cá»§a mình. Xong xuôi chiếc xe nhanh chóng rá»i Ä‘i, để lại trên con đưá»ng vắng vẻ chiếc BMW mà u Ä‘en cùng ba xác ngưá»i. Phải đến hÆ¡n má»™t ngà y sau thi thể cá»§a ba ngưá»i nà y má»›i được những ngưá»i dân vô tình Ä‘i qua phát hiện được.
Nhiá»u ngà y sau đó trên tất cả các mặt báo ở trang nhất Ä‘á»u đưa tin vá» Triệu Văn Äô, chÃnh quyá»n cá»§a thà nh phố lúc nà y má»›i thá»±c sá»± bắt tay để Ä‘iá»u tra. Nhưng tất cả Ä‘á»u Ä‘i và o ngõ cụt, từ chuyện ngân hà ng bị đột nháºp cho tá»›i cái chết cá»§a há» Triệu Ä‘á»u không có bất kì đầu mối nà o, cÅ©ng như không há» tìm được má»™t nghi can thá»a đáng. Cuối cùng phÃa cảnh sát cÅ©ng chỉ có thể lÆ¡ mÆ¡ kết luáºn nhóm ngưá»i cướp ngân hà ng và những kẻ giết Triệu Văn Äô có thể cùng má»™t há»™i, nhưng hung thá»§ Ä‘Ãch xác là ai thì phÃa nhà chức trách thá»±c sá»± “bó tayâ€. Vá» phÃa ngưá»i dân thì được phen thi nhau tưởng tượng, rồi thổi phồng sá»± vụ, nà o là do năm xưa lão há» Triệu đã cướp má»™t lô hà ng cá»§a má»™t trùm ma túy nên má»›i có thể già u có như váºy, giỠđây tay trùm đó quay lại để trả thù. Rồi thì lão há» Triệu thá»±c ra cố tình sắp đặt ngân hà ng cá»§a mình bị cướp nhưng trên thá»±c tế lại âm thầm chuyển số tiá»n đó ra nước ngoà i, còn cái chết cá»§a lão cÅ©ng là giả. Còn có những là do đơn giản và gá»n nhẹ hÆ¡n nữa: “Tay Triệu Văn Äô đó bị… thánh váºt chết…..â€. Không chỉ được sá»± quan tâm từ chÃnh quyá»n và ngưá»i dân, ngay cả “ba bang†cùng “ba Ä‘oà n†cÅ©ng rất chú trá»ng tá»›i sá»± kiện nà y, lão há» Triệu tuy không phải là gương mặt tiếng tăm gì lắm trong thà nh phố, nhưng lịch sá» buôn bán “hà ng trắng†cá»§a lão thì hầu như ai cÅ©ng rõ, dám động tá»›i lão Triệu nà y thì đối phương cÅ©ng không phải đơn giản. Giá» gia sản cá»§a lão bá»—ng không cánh mà bay, rồi sau đó chưa đến ná»a tháng thì há» Triệu lại bị thá»§ tiêu, những Ä‘iá»u nà y là m cho ba bang phái, cùng ba táºp Ä‘oà n kia không khá»i nghi ngá» trong lòng quáºn Trung Ä‘ang có sá»± biến động to lá»›n.
Sau cái chết cá»§a há» Triệu, ngân hà ng Triệu Äô cÅ©ng theo đó mà phá sản, công ti ô tô trước đó được lão đưa ra thế chấp bây giỠđược Ä‘em Ä‘i đấu giá để Ä‘á»n bù thiệt hại cho những ai đã “vô tình†gá»i tiá»n và o ngân hà ng cá»§a há» Triệu.
Tại má»™t gian phòng khá rá»™ng rãi, giữa phòng được xếp rất nhiá»u ghế nhưng cÅ©ng chỉ có tầm hÆ¡n mưá»i ngưá»i ngồi đây, phÃa trên cách các dẫy ghế má»™t Ä‘oạn là má»™t chiếc bà n gá»—, ngồi sau chiếc bà n nà y là má»™t ngưá»i đà n ông tầm 60 tuổi để hà ng ria mép bạc trắng. Khi thấy không còn ai tá»›i nữa thì ngưá»i đà n ông ngồi sau chiếc bà n má»›i cầm lấy cây búa gá»— gõ gõ lên bà n.
“Cạch, cạchâ€
-Buổi đấu giá công ti ô tô Triệu Vạn bắt đầu! Giá khởi Ä‘iểm là 13 triệu dola. – ngưá»i đà n ông ôn tồn cất giá»ng.
Ngay láºp tức má»™t cánh tay giÆ¡ lên đỠxuất giá.
-14 triệu.
-15! – một cánh tay khác giơ lên.
-19! – má»™t ngưá»i phụ nữ lên tiếng.
-20!
-23!
-35 Triệu!
Má»™t ngưá»i thanh niên độ tầm 26 tuổi, đầu tóc chải chuốt gá»n gà ng, gương mặt khá đẹp trai, ăn mặc rất bảnh bao, Ä‘ang choà ng tay ôm ngưá»i con gái ngồi cạnh. Ngưá»i thanh niên nà y Ä‘ang cảm thấy rất đắc chà trước những ánh mắt đổ dồn và o mình, hắn thầm nghÄ© : “ 35 triệu, thá» há»i còn ai có thể tranh già nh vá»›i mình.. he he…â€.
Giá trị thá»±c cá»§a công ti Triệu Vạn tÃnh ra chỉ dừng lại ở mức 30 triệu mÄ© kim, nhưng tên thanh niên nà y hét giá lên tá»›i 35 triệu, quả thá»±c những kẻ bước và o đây Ä‘á»u không nghÄ© giá bị đẩy lên cao như váºy, nên chỉ biết lắc đầu tiếc rẻ.
-Còn ai ra giá cao hÆ¡n không? – ngưá»i đà n ông chá»§ trì buổi đấu giá cất giá»ng.
Vẫn không hỠthấy có ai phát giá cao hơn, ông ta bèn gõ chiếc búa gỗ xuống bà n một cái.
-35 triệu dola lần một……………35 triệu dola lần….
Chưa nói hết câu thì từ phÃa dưới má»™t giá»ng nói vang lên, khiến cho tên thanh niên bảnh bao Ä‘ang an nhà n sà m sỡ cô gái bên cạnh phải dá»±ng đứng ngưá»i, đảo mắt nhìn vá» phÃa kẻ vừa phát giá. Ngay cả những ngưá»i khác cÅ©ng phải ngoái nhìn lại xem ai có thể vung tay “cao chót vót†đến váºy.
-50 triệu!
Ngồi phÃa cuối hà ng ghế là hai gã thanh niên, má»™t ngưá»i váºn má»™t bá»™ vét trắng, dáng ngưá»i cao lá»›n, để tóc kiểu Ä‘uôi ngá»±a, Ä‘eo cặp kÃnh trắng trông vạn phần anh tuấn, má»™t cái nhìn cá»§a ngưá»i nà y chỉ e sẽ có hà ng tá các cô gái chết mê chết mệt. Ngưá»i con gái ngồi cạnh tên thanh niên bảnh bao nhìn thấy ngưá»i thanh niên váºn đồ trắng thì trong lòng thầm xao động, đôi mắt cứ dán chặt và o không chịu dá»i Ä‘i. Còn gã ngồi cạnh trông nhá» con hÆ¡n má»™t chút, ăn mặc rất đơn giản: áo phông ngắn tay và quần bò, vá»›i nước da trắng nên trông gã có phần yếu á»›t, gương mặt cÅ©ng thuá»™c diện bắt mắt.
-Hai vị ngồi cuối kia vừa phát giá ……50 triệu phải không? – giá»ng nói cá»§a ngưá»i chá»§ trì có phần khó tin.
-Không sai! – Mai Thái cất giá»ng trầm ổn.
-Có ai đỠgiá cao hơn 50 triệu dola không?..........50 triệu lần một………50 triệu lần hai………
Ngưá»i đà n ông chá»§ trì buổi đấu giá gõ mạnh xuống bà n ba cái rồi cất giá»ng hoan hỉ.
-Chúc mừng hai vị đã già nh được công ti Triệu Vạn.
………
Sau khi là m xong thá»§ tục để nháºn công ti, hai gã thanh niên nhanh chóng bá» Ä‘i chẳng biết rằng có má»™t ánh mắt căm háºn từ tên thanh niên bảnh bao Ä‘ang nhìn theo. “ Hai thằng nà y từ cái xó nà o chui ra váºy?†– hắn rá»§a thầm hai kẻ vừa khuất dạng.
Rá»i khá»i toà n nhà diá»…n ra buổi đấu giá, hai gã nhanh chóng ngồi lên chiếc xe Toyota caldina trở vá» khách sạn Cao Việt. Vừa lái xe Mai Thái vừa phấn khÃch đỠxuất.
-Mà y nghĩ tao đổi lại tên công ti đó thà nh Phú Thà nh nghe được không?
Hắc Vân nhìn dòng xe cá»™ Ä‘ang lướt qua nhạt giá»ng đáp, gã tá» ra không mấy quan tâm tá»›i chuyện nà y.
-Tao thấy chả có ý nghĩ gì cả?
-Sao lại không? Phú là tà i phú, thà nh là thà nh đạt, không những thế nếu Ä‘á»c lái Ä‘i thì nó có nghÄ© là “thánh phùâ€â€¦ hắc hắc….. vừa phát tà i vừa thà nh đạt, lại còn được thánh phù, xem ra muốn nghèo cÅ©ng khó lắm…hắc hắc…. – cây sà o bá»± không khá»i khâm phục ý tưởng cá»§a mình mà cưá»i lên mấy tiếng.
-Mà y cũng lắm trò quá nhỉ? – Hắc Vân khẽ lúc lắc cái đầu.
Quay qua nhìn gã chiến hữu, Mai Thái tỠra hơi bực mình.
-Là m gì mà mấy ngà y nay mà y cứ xị cái mặt ra thế, cần tao cho mấy viên thuốc xổ không? – cây sà o bá»± châm chá»c.
Hắc Vân không để ý tá»›i lá»i trêu đùa cá»§a Mai Thái, trong đầu gã giỠđây lại nhá»› tá»›i lúc bản thân nhấc tay lên giết ba mạng ngưá»i như không. Hắc Vân đã từng hứa vá»›i má»™t “ai đó†rằng sẽ không bao giá» giết ngưá»i,nhưng gã chẳng thể nà o giữ được lá»i hứa. Không hiểu sao cứ nghÄ© tá»›i chuyện vừa phá bá» lá»i hứa mà giết ngưá»i, trong lòng gã không khá»i day dứt, hình bóng ngưá»i đó cứ hiển hiện trong đầu khiến gã có cảm giác tá»™i lá»—i. Mặc dù vá»›i tiểu sá» cá»§a lão già hỠ“Triệu†thì hắn chết là đáng kiếp, nhưng chuyện đó không là m lu má» Ä‘i má»™t Ä‘iá»u, đó là gã vẫn tiếp tục không giữ chữ tÃn, tiếp tục phụ lòng tin cá»§a “ai đó†đặt và o gã. NghÄ© tá»›i đây, bất giác “bạch tạng†cất giá»ng buồn bã.
-Tao muốn nghỉ ngÆ¡i má»™t thá»i gian……
-Nghỉ? – Tuy đang lái xe nhưng Mai Thái vẫn phải quay qua nhìn gã bạn thân ngồi bên cạnh.
-Ừ, có lẽ tao muốn nghỉ ngơi. – Hắc Vân khẳng định.
-Chẳng phải chúng ta vẫn Ä‘ang nghỉ ngÆ¡i sao? – Mai Thái cau mà y, giá»ng nói tá» ra không hiểu.
-Tao muốn nghỉ ngÆ¡i má»™t cách thá»±c sá»±, không tranh già nh, không giết ngưá»i, không quyá»n lá»±c….. tìm má»™t công việc đơn giản, sống má»™t cách bình dị nhưng yên tÄ©nh và vui vẻ……
Thấy thằng bạn thay đổi tÃnh cách má»™t cách bất ngá», khiến Mai Thái nhất thá»i không hiểu đã xảy ra chuyện gì. Nhưng má»™t lúc sau, khi đã ngẫm lại những lá»i vừa nghe được thì Mai Thái cÅ©ng biết, việc bảo “bạch tạng†đi thá»§ tiêu lão già há» Triệu xem ra đã động tá»›i má»™t kà ức khó quên cá»§a cả hai gã, chỉ có Ä‘iá»u Mai Thái không có tình cảm sâu Ä‘áºm vá»›i “ngưá»i đóâ€, nên gã cÅ©ng không canh cánh trong lòng như Hắc Vân.
-Không sao cả, giỠđã có vốn trong tay cùng công ti ô tô kia, vá»›i cái đầu “thiên tà i†cá»§a tao, việc xoay sở má»™t mình chắc chắn không có vấn đỠgì…… Tao sẽ mua cho mà y má»™t căn nhà ở quáºn Trung, mà y có thể tá»›i đó sống má»™t thá»i gian, bao giá» lấy lại tinh thần thì tao vá»›i mà y lại tung hoà nh. Việc tiá»n nong thì mà y không phải lo, nếu thiếu gì cứ á»›i tao má»™t tiếng là được…. – Tuy hÆ¡i buồn nhưng Mai Thái vẫn tá» ra như không có gì to tát.
-Cứ váºy Ä‘i. – Hắc Vân trầm ngâm cất giá»ng.
Chiếc Toyota caldina rẽ trái, rá»i khá»i trục đưá»ng chÃnh để tiến và o má»™t con đưá»ng nhá» hÆ¡n dẫn tá»›i khách sạn Cao Việt.
Tà i sản của sockking
Chữ ký của sockking Nhân gian vô đạo...
...Thiên đạo vô ngôn...
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a sockking
15-12-2010, 10:59 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Dec 2010
Äến từ: Ma Tráºn
Bà i gởi: 57
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 61 Times in 49 Posts
Chương 21:
Quán Ngon
Máºt độ dân số ở thà nh phố Long Thà nh được liệt và o hà ng cao nhất cả nước, cÅ©ng chÃnh vì Ä‘iá»u đó nên câu “tấc đất tấc và ng†áp dụng cho Long Thà nh thì bất kể vá» nghÄ©a Ä‘en hay nghÄ©a bóng Ä‘á»u hoà n toà n chÃnh xác. Tuy rằng má»i thứ ở Long Thà nh cái gì cÅ©ng đắt đỠnhưng không hiểu sao cà ng lúc cà ng nhiá»u ngưá»i chuyển vỠđây sinh sống, bởi váºy để mua được má»™t căn nhà ở thà nh phố nà y là điá»u vạn phần khó khăn. Tuy nhiên, vá»›i những kẻ có trong tay cả chục triệu mÄ© kim thì má»i chuyện vẫn có thể xem xét được.
Chỉ sau ba ngà y, Mai Thái đã tìm được má»™t căn nhà cho Hắc Vân nằm ở phÃa bắc quáºn Trung. Ngay ngà y hôm sau “bạch tạng†đã dá»n đồ đạc tá»›i đó.
Chiếc Toyota caldina mà u trắng sữa được dừng sát ở lỠđưá»ng, Hắc Vân xách má»™t túi đồ bước khá»i xe, theo sau là Mai Thái. Căn nhà mà “cây sà o bự†mua là má»™t nÆ¡i khá rá»™ng rãi, nằm ở mặt đưá»ng, phÃa trong có năm phòng ngá»§, má»™t phòng khách, má»™t nhà bếp và má»™t phòng tắm. Äồ đạc bên trong toà n bá»™ đã được Mai Thái sắm lại, nên độ tiện nghi cá»§a căn nhà thì khá»i phải bà n.
Äặt túi đồ ở phòng khách, Hắc Vân theo chân Mai Thái Ä‘i tham quan tổng thể ngôi nhà .
-Căn nhà nà y có tới năm phòng ngủ là sao? – Hắc Vân đảo mắt nhìn quanh.
-Số căn nhà được rao bán ở Long Thà nh chỉ có thể tÃnh trên đầu ngón tay, mấy nhà khác thì toà n trong hang cùng ngõ hẻm, không thì cÅ©ng bé như cái mắt muá»—i. Thá» há»i nếu mua mấy cái “ổ†đó cho mà y thì tao còn dám nhìn mặt mà y hay không? – Mai Thái dẫn “bạch tạng†tiến và o nhà bếp.
-CÅ©ng chỉ là để ở thôi mà ! – Hắc Vân nhạt giá»ng.
-Thì ai chả biết là để ở. Căn nhà nà y ngà y trước được xây lên chủ yếu là để cho thuê, nên mới có tới năm phòng ngủ. Mà cà ng rộng thì cà ng thoải mái chứ sao, biết đâu sau nà y mà y lại cưa cẩm được em nà o rồi lôi vỠđây thì còn có chỗ cho em ấy nằm… hắc hắc…. – “cây sà o bự†nheo mắt nhìn “bạch tạng†đầy ẩn ý.
-Äá»™ dâm giáºt cá»§a tao chưa thể tiến xa được như mà y đâu. – Hắc Vân lúc lắc cái đầu theo thói quen.
Sau khi đã tham quan hết lượt các gian, hai gã tiến ra phòng khách, lướt tay qua chiếc mà n hình Plasma 50 inches, cùng bá»™ già n loa 7.1 cỡ bá»±, Hắc Vân không khá»i có chút suy nghÄ©.
-Äồ trong nhà nà y hình như toà n bá»™ Ä‘á»u là má»›i tinh cả, mà còn thuá»™c loại đắt tiá»n nữa chứ……là chá»§ nhà sắm từ trước hay mà y mua váºy Thái?
-Tao sắm?.… là m gì có. Äây toà n bá»™ Ä‘á»u là cá»§a chá»§ nhà để lại, ngưá»i ta ra nước ngoà i nên cÅ©ng chẳng Ä‘em theo được đấy mà .
Biết rõ gã bạn mình có tÃnh không thÃch phô trương cầu kì, nếu biết những đồ nà y vừa má»›i được sắm chắc chắn hắn sẽ không vui, nên Mai Thái liá»n đổ hết lên đầu ngưá»i chá»§ cÅ©. Hắc Vân nhướn mà y nhìn gã chiến hữu Ä‘ang đảo mắt nhìn khắp phòng mặt tỉnh bÆ¡ huýt sáo, gã là m sao lại không biết “cây sà o bự†đang nói xạo cÆ¡ chứ.
-Cứ má»—i lần mà y nói dối mà y lại huýt sáo…. – “bạch tạng†mỉm cưá»i rồi xách đồ cất và o trong má»™t phòng ngá»§ mà gã ưng ý.
-Hả …. Cái gì cơ….. – Mai Thái gãi đầu giả vỠkhông hiểu.
-Không có gì…. – Hắc Vân vui vẻ nói vá»ng lại.
Hai gã ngồi chém gió chặt bão vá»›i nhau độ tầm hÆ¡n tiếng đồng hồ, tá»›i 9 giá» thì Mai Thái phải tá»›i công ti ô tô để sắp xếp công việc cho nó hoạt động trở lại. Ra tá»›i cá»a Mai Thái trầm ngâm đôi chút rồi vá»— vai gã bạn.
-Giá mà mà y và tao cùng xá» lý má»i việc thì có phải nhanh hÆ¡n biết bao không …… nhưng tao tôn trá»ng suy nghÄ© cá»§a mà y… mà mà y cÅ©ng đừng nên để trong lòng lâu như váºy. Dù mà y có giữ lá»i hứa tá»›i bao giá» Ä‘i nữa thì “ngưá»i ta†cÅ©ng đâu thể biết được, ngưá»i chết sao có thể……
Toan nói hết lá»i thì Mai Thái vá»™i dừng lại, gã biết rằng gã vừa nói ra má»™t câu không nên nói, nhất là trước mặt Hắc Vân. Nét mặt cá»§a “bạch tạng†láºp tức biến đổi, ánh mắt gã lúc nà y ẩn chứa má»™t ná»—i u uất nhưng ngay sau đó lại tươi cưá»i đáp lá»i.
-Thôi quên Ä‘i. Mà y chắc cÅ©ng báºn, nên Ä‘i sá»›m má»™t chút.
Mai Thái biết rõ gã bằng hữu Ä‘ang dồn nén cảm xúc trong lòng không để nó phát tác ra ngoà i, gã vốn dÄ© là kẻ rất giá»i chịu đựng. NghÄ© tá»›i đây Mai Thái không khá»i thầm cưá»i khổ thay cho bạn mình. Thấy không khà có phần nặng ná», “cây sà o bự†nhanh chóng chuyển đỠtà i.
-À tao quên mất, trong xe tao có cầm theo 1 triệu dola……
-Không cần, mà y cứ cầm cả lấy mà dùng, tao còn đủ tiá»n tiêu trong mấy tháng nữa ấy chứ. Giá» má»›i lấy được công ti, số vốn để vá»±c dáºy nó không phải nhá». Tao sẽ Ä‘i tìm việc gì đó để là m, mà y cÅ©ng biết rõ tao là thằng rất ghét ăn không ngồi rá»—i mà . Nếu cần tiá»n thì tao sẽ bảo, mà y không phải lo. – Hắc Vân biết trước gã bạn sẽ nói gì nên nhanh chóng cướp lá»i.
-Váºy mà y Ä‘i là m thì phải có phương tiện đúng không? Chiếc xe……
-Ô giá»i, tao Ä‘i bá»™ quen rồi, tao luôn đặt cÆ¡ thể trong tình trạng táºp luyện, chứ đâu lưá»i như há»§i giống mà y… - Hắc Vân tiếp tục chặn há»ng.
-Tao bó tay vá»›i mà y rồi đấy… váºy cầm lấy cái nà y.
Nói rồi “cây sà o bự†đưa cho Hắc Vân một chiếc điện thoại di động trông khá đẹp.
-Trong nà y tao đã đặt má»™t con chip định vị, bất kì khi nà o mà y gá»i, tao cÅ©ng có thể láºp tức biết Ä‘Ãch xác mà y ở đâu. Như váºy nếu có gì xảy ra thì tao có thể kịp thá»i mà …… - Mai Thái nhắc nhở.
Hắc Vân khẽ lúc lắc cái đầu, thở dà i nói.
-Mà y lo xa quá rồi đấy, nếu có gì xảy ra chẳng lẽ tao không thể tự xỠlà được? Nhưng thôi, để mà y đỡ lo nên tao sẽ sỠdụng cái di động nà y, được chưa!
Mai Thái ngồi lên xe nhìn theo gã chiến hữu Ä‘ang đóng cá»a bước và o nhà , đôi mắt hắn bây giỠánh lên má»™t tia gian xảo. Không phải tá»± nhiên mà “cây sà o bự†lại chá»n chá»— nà y mà mua nhà cho “bạch tạngâ€. Quáºn Trung được chia là m 13 khu vá»±c, và i khu lại do má»™t bang nắm giữ, còn nÆ¡i nà y chÃnh là khu 13. Do khu vá»±c nà y đất có giá nhất trong quáºn, hÆ¡n thế các tụ Ä‘iểm vui chÆ¡i, ăn uống quán bar và cả trưá»ng há»c hầu hết Ä‘á»u táºp trung ở đây. Có thể nói đây là cái “má» tiá»n†khổng lồ dà nh cho bang nà o thâu tóm được, vì thế các bang phái trong quáºn không ngừng đấu đá nhau để già nh lấy địa bà n quý báu nà y, cÅ©ng bởi có quá nhiá»u “chó†trong khi chỉ có má»™t “khúc xươngâ€, nên tá»›i giá» khu 13 vẫn chưa thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a bang nà o trong quáºn.
-Thằng bạn Æ¡i là thằng bạn, mà y vốn dÄ© là má»™t con hổ, mà hổ chỉ có thể ăn thịt. Tao thá»±c sá»± không tin má»™t con hổ nằm giữa rừng mà chỉ biết cam chịu gặm cá». Tao sẽ chá» xem đến bao giá» mà y má»›i chịu múa vuốt đây…..
Mai Thái lẩm bẩm má»™t mình, bất giác miệng nở má»™t nụ cưá»i quái lạ, gã gạt cần số cho xe rá»i khá»i khu 13.
………
Sau khi và o nhà , “bạch tạng†nằm ưá»n ra chiếc ghế sofa được là m bằng gá»—, đặt bên trên là những chiếc đệm êm ái. Gã ngồi dán mắt và o cái mà n hình 50 inches để xem má»™t số tin tức thá»i sá»±, phải tá»›i hÆ¡n 11 giá» gã má»›i chịu ngồi dáºy vươn vai để rá»i khá»i nhà . Chẳng là từ sáng tá»›i giá» gã chưa hỠăn gì, giỠđã tá»›i giữa trưa nên cÅ©ng phải Ä‘i kiếm đồ ăn mà nhét đầy và o cái dạ dà y Ä‘ang sôi cá»§a gã.
Mặc chiếc áo phông dà i tay mà u xanh lá, chiếc quần bò Ä‘en ống côn cùng đôi già y converse, “bạch tạng†uể oải rá»i khá»i nhà , trông gã lúc nà y giống như há»c sinh cấp 3 chứ chẳng ai nghÄ© gã đã 23 tuổi.
Äứng ở vỉa hè nhìn quanh khu phố má»™t lượt, “bạch tạng†gãi gãi đầu tá» ra khó xá».
-Cách 10 mét lại có một quán ăn, đây là khu phố ẩm thực chắc……
Äang ngó dá»c ngó ngang không biết và o quán nà o, thì ánh mắt cá»§a “bạch tạng†vô tình lướt qua má»™t quán ăn nằm bên kia đưá»ng. Äiá»u là m gã chú ý không phải là sá»± đồ sá»™ hay đẹp đẽ, ngược lại quán ăn nà y trông còn có phần nhá» hÆ¡n và không cầu kì như các quán khác. Cái là m cho “bạch tạng†chú ý chÃnh là tên cá»§a quán ăn nà y, “Quán Ngonâ€.
Trước đây khi vẫn chỉ là thằng ăn mà y cầu bÆ¡ cầu bất, gã và “cây sà o bự†má»—i khi có má»™t Ãt tiá»n lại chạy tá»›i má»™t quán ăn trưa nằm ở vỉa hè để mua cÆ¡m. Bà chá»§ quán ăn lúc đó luôn cho chúng thêm má»™t Ãt thức ăn, dù rằng số tiá»n mà bà nháºn vá» chỉ đủ cho má»™t bát cÆ¡m nhá» mà thôi. Bà ta luôn miệng nói cho chúng nợ, bao giá» chúng già u có nhất định bà ta sẽ đòi lại gấp chục lần, nhưng nói thì nói váºy chứ bà chá»§ quán chẳng bao giỠđòi chúng má»™t đồng nà o. Äiá»u nà y không những là m hai gã ăn mà y cảm kÃch tá»›i rÆ¡i nước mắt, mà vô tình còn gieo và o suy nghÄ© cá»§a chúng rằng cuá»™c sống không phải bất biến, hôm nay ăn mà y nhưng ngà y mai thì chưa chắc. Câu nói bà ta luôn nói vá»›i hai gã là : “ Không ai già u ba há», cÅ©ng chẳng có ai khó ba Ä‘á»i.†Có thể nói bà chá»§ quán ăn đó đã góp phần là m chúng luôn có niá»m tin và o cuá»™c sống. Hắc Vân cÅ©ng nhá»› rõ, tuy đó chỉ là má»™t quán ăn vỉa hè nhưng bà chá»§ quán cÅ©ng đã đặt tên cho quán ăn cá»§a bà ấy, Quán Ngon.
Chuyện xưa nhá»› lại khiến cho “bạch tạng†không khá»i bồi hồi, gã nhanh chóng tránh các chiếc xe Ä‘ang Ä‘i tá»›i mà băng qua đưá»ng. Lúc nà y, “bạch tạng†đã đứng ngay trước cá»a Quán Ngon, Ä‘ang chuẩn bị bước và o thì má»™t ngưá»i phụ nữ độ tầm 40, gương mặt khắc khổ, đôi mắt đôn háºu, trên môi luôn thưá»ng trá»±c má»™t nụ cưá»i, rảo bước tá»›i trước mặt gã mà nồng nhiệt chà o đón.
-Cáºu tá»›i ăn trưa hả? Và o Ä‘i, và o Ä‘i, quán cá»§a bác có rất nhiá»u món ăn, cáºu có thể thoải mái mà chá»n lá»±a… - Giá»ng nói cá»§a ngưá»i phụ nữ nà y Ä‘áºm chất miá»n nam.
-Bác Tám…… - “bạch tạng†bất giác cất giá»ng.
-…… sao cháu biết tên bác…… nhìn cháu hình như chưa tới quán bác lần nà o cả………
Thấy cáºu thiếu niên đứng trước mặt gá»i tên mình thì ngưá»i phụ nữ có phần ngạc nhiên, bà chá»§ quán vốn có má»™t trà nhá»› rất tốt, bất kì ngưá»i khách nà o đã từng ghé qua quán ăn nà y thì Ä‘á»u được bà nhá»› như in. Nhưng cáºu thiếu niên đứng trước mặt thì quả thá»±c bác Tám không nhá»› là đã gặp ở đâu.
Thấy bác Tám không nháºn ra mình thì gã cưá»i thầm, ngà y trước gã là má»™t tên ăn mà y bẩn thỉu rách rưới, giỠđây trông thế nà y bác ấy không nháºn ra cÅ©ng không có gì lạ. Nhanh chóng lấy lại tinh thần, “bạch tạng†liá»n biện minh cho lá»i nói buá»™t miệng vừa rồi.
-Thá»±c ra… cháu nghe bạn bè kháo nhau quán cá»§a bác có rất nhiá»u món ăn ngon, mà phục vụ lại táºn tình…nên cháu tò mò muốn qua dùng thá» má»™t bữa.
-À, ra là váºy… thôi thôi và o Ä‘i, cứ bắt cháu đứng thế nà y tháºt bất tiện…
Bà chá»§ xem chừng đã hiểu ra vấn đỠvá»™i má»i “khách†và o trong quán.
Tà i sản của sockking
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a sockking
15-12-2010, 11:00 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Dec 2010
Äến từ: Ma Tráºn
Bà i gởi: 57
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 61 Times in 49 Posts
Chương 22:
Äụng độ
Quán ăn tuy nhá» nhưng khi bước và o lại khiến cho ngưá»i ta có cảm giác ấm áp, các bà n ăn được đặt san sát nhau, trên tưá»ng là các bức tranh Äông Hồ má»™c mạc cổ kÃnh. Lúc nà y trong quán có khá đông ngưá»i, nhìn cách ăn mặc thì hầu hết toà n là những ngưá»i thuá»™c tầng lá»›p bình dân, trên mặt ai nấy cÅ©ng phảng phất sá»± vui vẻ tươi cưá»i. Bác Tám bảo “bạch tạng†ngồi xuống má»™t chiếc bà n nằm gần cá»a ra và o rồi niá»m nở đưa cho gã má»™t tá» thá»±c đơn nhá».
-Cháu xem thÃch món nà o thì bảo để bác lấy cho.
Nhìn lướt qua thá»±c đơn, Hắc Vân nhanh chóng gá»i món mà chẳng cần phải suy nghÄ© gì nhiá»u.
-Cơm rang trộn trứng bác à !
Bác Tám nheo mắt nhìn cáºu thiếu niên trước mặt, nụ cưá»i vẫn giữ nguyên trên miệng.
-Món nà y là “đặc sản†ở quán cá»§a bác đấy……sao bác cứ có cảm giác đã từng gặp cháu ….nhiá»u lần rồi nhỉ? – bà chá»§ vừa nói vừa suy nghÄ© tá»›i chuyện gì đó.
-Chắc không phải đâu…cháu má»›i tá»›i đây lần đầu mà . – “bạch tạng†toe toét cưá»i như má»™t đứa trẻ.
Bác Tám trở và o trong nhà bếp gá»i món, nhưng vẫn Ä‘ang suy nghÄ© tá»›i cáºu thiếu niên kia, dưá»ng như nụ cưá»i vừa rồi bà đã từng thấy ở đâu đó rất nhiá»u lần nhưng nhất thá»i không nhá»› ra.
Chỉ tầm 10 phút sau, bà chá»§ quán đã quay ra vá»›i món cÆ¡m rang nóng hổi trên tay. Má»™t đĩa cÆ¡m rang mà u và ng ươm, đặt bên cạnh là và i miếng dưa chuá»™t cùng ba mẩu xúc xÃch, chỉ cần ngá»i mùi thÆ¡m thôi cÅ©ng đã khiến “bạch tạng†chảy nước miếng. Xuất ăn vừa được đặt lên bà n, “bạch tạng†chẳng ngại ngần gì mà là m má»™t miếng to bá»±, rồi nhồm nhoà m nhai như thể gã bị bỠđói lâu ngà y.
Giá» chưa có thêm khách và o quán, nên nhất thá»i bác Tám cÅ©ng rảnh rá»—i, hiếu kì vá»i cáºu thiếu niên da trắng như con gái kia nên bà chá»§ liá»n kéo ghế ngồi cạnh, rồi há»i han.
-Năm nay cháu nhiêu tuổi?
Äang ăn, thấy bác Tám ngồi cạnh nhìn mình thì “bạch tạng†cÅ©ng có đôi chút ái ngại, nuốt nốt miếng cÆ¡m vừa Ä‘ang ngồm ngoà m trong miệng, gã vá»™i vã đáp lá»i.
-Cháu 23 rồi.
-23?
Thá»±c sá»± bà chá»§ quán không dám tin cáºu nhóc ngồi cạnh mình 23 tuổi, gương mặt búng ra sữa cá»§a cáºu nhóc nà y cùng lắm chỉ 18 mà thôi. Thấy vẻ khó tin cá»§a bác Tám, “bạch tạng†há» há» cưá»i giải thÃch.
-Tại da của cháu không bắt nắng, nên gương mặt trông trẻ con thôi, chứ cháu 23 rồi đấy.
Thấy “bạch tạng†nói váºy bác Tám cÅ©ng hiểu chà ng thanh niên nà y không nói đùa.
-Ừ, tại bác thấy cháu trẻ quá, không nghÄ© rằng cháu 23 rồi……mà cháu 23 phải không…nếu váºy thì…
Phá»ng chừng bà chá»§ quán đã lÆ¡ mÆ¡ nhá»› tá»›i gương mặt cá»§a má»™t ngưá»i quen cÅ© xưa kia. Thấy bác Tám Ä‘ang cố nhá»› lại, sợ rằng chốc nữa sẽ nháºn ra mình, mà khi bác ấy nháºn ra, thì lại phải giải thÃch tại sao gã Ä‘ang từ ăn mà y chỉ qua mấy năm lại trở nên thế nà y thì tháºt phiá»n phức.
-Món cÆ¡m rang cá»§a bác ngon tháºt đấy, đúng là danh bất hư truyá»n. Bá»n bạn cháu nói quả không sai. – Hắc Vân nhanh chóng cắt đứt mạch suy nghÄ© cá»§a bác Tám.
Äang cố nhá»› lại thì thấy ngưá»i thanh niên khen món ăn ở quán cá»§a mình, bác Tám liá»n đáp lá»i.
-Thá»±c ra nấu món nà y cÅ©ng đơn giản, chỉ cần ngưá»i nấu khéo tay má»™t chút là được.
-Sau nà y có dịp nhất định cháu phải qua há»c lén má»›i được. – Hắc Vân nói rồi lại xúc má»™t miếng cÆ¡m cho và o miệng nhai ngấu nghiến.
-Nếu muốn bác sẵn sà ng dáºy cho, cần gì phải lén vá»›i lút. – bà chá»§ quán cưá»i nói.
-…mà nhà cháu ở đâu? – bác Tám tiếp lá»i.
-Cháu vừa má»›i chuyển tá»›i đây sáng nay, nhà cháu nằm đối diện bên kia đưá»ng kia kìa….. số nhà 21…. – “bạch tạng†vừa nói vừa chỉ tay.
-Căn nhà đó giá đắt lắm đấy, bố mẹ cháu chắc cũng phải thuộc diện khá giả mới mua được……- Bác Tám ôn tồn nói.
“Trá»i, bố mẹ nà o? Thằng “đệ†cá»§a cháu mua chứ ai.â€- Hắc Vân thầm nghÄ© rồi liá»n bịa ra má»™t là do khá “xác thá»±câ€.
-Äâu có, thá»±c ra cháu là cháu há» xa cá»§a gia đình bán căn nhà đó, giá» há» ra nước ngoà i nên bảo cháu trông há»™ thôi!
Theo như những gì “cây sà o bự†nói, thì gia đình nà y đã ra nước ngoà i định cư, bịa như váºy thì cÅ©ng chẳng có ai để đối chứng, tay Hắc Vân nà y xem ra cÅ©ng rất ma lanh.
-Váºy à …sao mấy hôm trước bác thấy há» treo biển bán nhà nhỉ? – bác Tám chau mà y nhá»› lại.
-Lúc đầu há» tÃnh bán… nhưng vá» sau nghÄ© lại còn… vỠđây thăm quê hương nên thôi không bán nữa bác ạ. – Hắc Vân vã mồ hôi há»™t giải thÃch.
-À……- bác Tám gáºt gá»§ phá»ng chừng đã hiểu.
“Bác mà há»i câu nữa chắc cháu chết luôn quá.†– Hắc Vân thầm nghÄ©, gã đưa tay quệt những giá»t mồ hôi vừa rịn ra trên trán, xem ra cái chuyện nói dối nà y cÅ©ng không phải việc đơn giản.
-Cháu nóng à ? Äể bác Ä‘i lấy thêm quạt nhé. – Thấy cáºu thanh niên mồ hôi vã ra thì bà chá»§ quán không khá»i quan tâm.
-A… không, không chỉ là … ăn cơm rang ngon quá, nên cháu ăn vội đâm ra…. Mới vã mồ hôi… hì hì… - “bạch tạng†ngại ngùng gãi đầu gãi tai.
Toan nói gì đó thì má»™t giá»ng nói phách lối vang lên từ ngoà i cá»a, khiến cho bà chá»§ quán Ä‘ang tươi cưá»i bá»—ng sa sầm nét mặt ngoái đầu nhìn lại.
-Bà chủ, kiếm cho tụi ta một bà n coi. – Một tên mặc võ phục oanh oanh nói.
Tiến và o trong quán là 8 tên thanh niên, tên nà o cÅ©ng mặc võ phục: áo me ô trắng, đằng sau lưng in má»™t chữ “Tiệt†bằng tiếng Trung, quần vải Ä‘en, già y đế bệt, nhìn bá»™ võ phục nà y Hắc Vân liên tưởng ngay tá»›i má»™t ngưá»i – Võ sư Lý Tiểu Long.
Äám thanh niên mặc võ phục nghênh ngang bước và o, Ä‘i giữa là má»™t ngưá»i đà n ông độ tầm 35, 36 tuổi, gương mặt chữ Ä‘iá»n, để hà ng ria mép nhá», đôi mắt có phần sắc bén, thân hình cÅ©ng tầm thước cao độ 1 mét 75. Khác vá»›i bẩy tên thanh niên choai choai kia, tên “ria mép†mặc thêm má»™t chiếc áo vải Ä‘en dà i tay bên ngoà i, sau lưng cÅ©ng in má»™t chữ “Tiệtâ€, trông rất ra dáng má»™t tôn sư.
Vừa thấy đám ngưá»i nà y bước và o, má»i ngưá»i trong quán sắc mặt Ä‘á»u thay đổi, từ vui vẻ chuyển qua khó chịu. Ngay tá»›i bà chá»§ quán vừa cởi mở nói chuyện vá»›i “bạch tạng†thì bây giá» cÅ©ng tá» ra bá»±c mình. Bác Tám đứng dáºy, bước tá»›i trước mặt mấy kẻ vừa bước và o.
-Quán cá»§a tôi không còn chá»— đâu, mong các cáºu tìm quán khác cho. – Giá»ng nói cá»§a bà chá»§ rõ rà ng là muốn tiá»…n khách.
-Hết chỗ?... hắc hắc….
Má»™t tên thanh niên cắt đầu Ä‘inh nhếch mép cưá»i má»™t cách mỉa mai, hắn đủng đỉnh tá»›i gần má»™t bà n đối diện vá»›i lối ra và o, nhà n nhạt há»i.
-Ta thấy hình như ba ngươi ăn xong rồi có phải không?
Hai ngưá»i thanh niên, cùng má»™t phụ nữ ngồi ở chiếc bà n được há»i chuyện vá»™i vã đứng dáºy tÃnh tiá»n rồi nhanh chóng ra khá»i quán, gương mặt tá» ra sợ hãi. Tên đầu Ä‘inh lúc nà y ngạo nghá»… quay qua nhìn bà chá»§ quán, tá» ra đắc chÃ.
-Äây chẳng phải là bà n trống sao…he he he…
Bác Tám mặc dù giáºn tÃm mặt nhưng cÅ©ng không há» nói thêm câu gì, phá»ng chừng đám ngưá»i nà y có má»™t lai lịch không thể động và o. Vừa “chiếm†được má»™t bà n, tên đầu Ä‘inh như con cún son ven lại gần gã “ria mép†xoa xoa tay, giá»ng nói vạn phần kÃnh trá»ng.
-Dạ, Vương sá»± phụ, má»i ngưá»i qua kia ngồi.
Má»™t tên thanh niên để kiểu tóc trông như cái nồi úp và o đầu liá»n khúm núm dịch câu nói vừa rồi qua tiếng Trung cho gã há» Vương Ä‘ang đứng cạnh nghe. Tên “ria mép†gáºt ngù rồi cùng lÅ© đệ tá» tiến tá»›i ngồi xuống bà n ăn.
-Bà Tám sao còn đứng đó? Mau đưa thá»±c đơn lên đây cho chúng ta chá»n món. – Tên đầu Ä‘inh to mồm nói.
-Thá»±c đơn vừa đưa cho má»i ngưá»i hết rồi. – Bà chá»§ lạnh giá»ng đáp.
-Hết…. chà chà … dạo nà y quán xá của bà là m ăn khấm khá quá nhỉ? Thôi được rồi không sao, dù gì ta cũng nhớ hết các món ăn ở quán của bà ..…. mang cho chúng ta 8 xuất cơm rang trộn trứng, 3 xuất thịt kho tầu, 1 đĩa rau cải xà o với một chai rượu trắng.
Bác Tám không khá»i khó chịu, những tên khách mặt dầy nà y chắc hẳn phải tá»›i “là m phiá»n†quán cá»§a bà khá nhiá»u lần rồi nên bác Tám má»›i có thái độ như váºy.
-Æ , còn không mau Ä‘i gá»i món…. Nhìn chúng ta là m gì? – Tên đầu nồi cất giá»ng nạt ná»™.
Bác Tám cÅ©ng chẳng biết là m gì hÆ¡n, chỉ còn cách háºm há»±c Ä‘i xuống nhà bếp rồi sau đó nhanh chóng Ä‘i lên, gắt gá»ng nói.
-Chá» chút đồ ăn sẽ mang lên bây giá».
Bác Tám lại Ä‘i qua chá»— “bạch tạng†đẩy nghế ngồi xuống, cố gắng nặn ra má»™t nụ cưá»i.
-Cháu ăn sắp xong chưa?
Bác Tám thì tá» ra bá»±c bá»™i, “bạch tạng†cÅ©ng chẳng thể ưa nổi Ä‘iệu bá»™ hống hách cá»§a mấy tên mặc võ phục vừa bước và o. Lúc nà y mấy tên thanh niên choai choai vừa cưá»i nói rôm rả, vừa khúm núm chuyện trò vá»›i gã há» Vương.
-Mấy gã đó là ai mà nghe giá»ng có vẻ cao ngạo váºy bác? – “bạch tạng†nhá» giá»ng.
GiỠđây bác Tám khẽ thở dà i, vẻ mặt buồn bã trả lá»i.
-Cháu nhìn thấy gã đà n ông mặc áo Ä‘en kia không……hắn tên là Vương Hách, ngưá»i Trung Quốc. Năm tháng trước hắn chuyển tá»›i khu phố nà y sống, sau đó láºp ra Tiệt Quyá»n Võ ÄÆ°á»ng. Lúc đó có rất nhiá»u tên du côn hay tá»›i các quán xá sinh sá»± đòi tiá»n nà y tiá»n ná», nhưng khi gã há» Vương đó chuyển tá»›i đây thì tất cả các tên côn đồ trong khu phố Ä‘á»u bị hắn thu tháºp triệt để. Những tưởng đây là chuyện tốt, má»i ngưá»i trong khu còn tÃnh tá»›i cám Æ¡n gã. Nà o ngá» gã lại thu nháºn toà n bá»™ những tên du côn trong khu phố là m đệ tá», sau đó hà ng tháng tá»›i các quán thu phà bảo vệ. Lúc đó má»i ngưá»i má»›i biết gã láºp võ quán chỉ là bá» nổi, thá»±c chất bên trong lại là má»™t băng nhóm côn đồ, lưu manh. Giá» số đệ tá» cá»§a gã phải lên tá»›i cả 50 ngưá»i, hÆ¡n thế chúng còn được gã há» Vương đó dáºy cho Tiệt Quyá»n Äạo gì gì đó nên ngà y cà ng ngang tà n, phách lối coi trá»i bằng vung.
-Sao bác không báo cáo lên quáºn, để các nhà chức trách giải quyết? – Hắc Vân đôi mắt thá»§y chung nhìn và o gã Vương Hách.
-Không ăn thua đâu cháu Æ¡i, gã là ngưá»i nước ngoà i mà nhất lại là ngưá»i Trung Quốc. Sau khi táºp Ä‘oà n Thần Châu đầu tư và o đây, các nhà chức trách từ nhá» tá»›i to Ä‘á»u rất kiêng nể mấy gã ngưá»i Trung nà y. Nếu kiện thì sẽ phải liên quan tá»›i tham tán cá»§a Trung Quốc, rồi thì táºp Ä‘oà n kia chắc chắn sẽ bênh đồng hương cá»§a há». Chỉ sợ chưa kiện được thì mấy ông cán bá»™ đã bị cấp trên tống cổ vá» quê rồi, há» dại gì mà đùa vá»›i địa vị cá»§a mình. GiỠđưa lên thì chỉ có ngưá»i dân chịu thiệt thôi, chứ mấy tay ngoại quốc nà y chẳng sứt mẻ cá»ng lông nà o cả.
Tà i sản của sockking
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a sockking
15-12-2010, 11:03 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Dec 2010
Äến từ: Ma Tráºn
Bà i gởi: 57
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 61 Times in 49 Posts
Chương 23:
Khấu đầu
-Váºy giá» cứ để chúng tá»± tung tá»± tác váºy hả bác? – “bạch tạng†lắc đầu.
-Không thế biết là m sao? Dù sao chúng ta cÅ©ng chỉ là tầng lá»›p bình dân, thấp cổ bé há»ng…… thôi thì cứ cho chúng Ãt tiá»n cho xong chuyện. – Bác Tám thở dà i thưá»n thượt.
Äang nói chuyện vá»›i nhau thì giá»ng nói cá»§a má»™t ngưá»i con gái khiến cho bác Tám và “bạch tạng†bất giác quay lại nhìn, tất cả má»i ngưá»i trong quán cÅ©ng đồng loạt hướng mắt vá» phÃa vừa phát ra tiếng nói.
-Mấy anh mau buông tay tôi ra….. – Giá»ng nói cá»§a ngưá»i phụ nữ có phần uất ức.
Là má»™t ngưá»i phụ nữ nhá» nhắn cao chừng 1 mét 62, váºn má»™t chiếc quần bò, áo sÆ¡ mi ngắn tay kẻ ca-rô, đằng trước có Ä‘eo thêm má»™t chiếc tạp dá» mà u xanh nhạt. Ngưá»i con gái nà y độ tầm 25 tuổi, khuôn mặt trái xoan, bá» môi đỠmá»ng, đôi mắt hiá»n hòa thêm và o đó nà ng ta búi tóc cao trông rất hợp vá»›i nét xinh xắn đáng yêu cá»§a mình.
Lúc nà y nà ng Ä‘ang bị mấy gã mặc võ phục cầm tay bắt ngồi xuống cùng bà n vá»›i chúng, gã Vương sá»± phụ thì bình thản nhâm nhi cốc rượu nhìn ngưá»i con gái trước mặt, đôi mắt không khá»i ánh lên vẻ thèm khát.
-Thá»§y à , em ngồi xuống đây tiếp rượu tụi anh má»™t chút, bá»n anh ngồi ăn má»™t mình quả tháºt rất là buồn chán….. – tên đầu Ä‘inh nắm tay cô gái bắt ngồi xuống cho bằng được.
-ÄÆ°á»£c ngồi cùng bà n vá»›i Vương sư phụ là vinh hạnh lắm đó…. Mà Vương sư phụ thá»±c ra cÅ©ng rất thÃch em… - tên đầu nồi dâm dáºt nhìn cô gái, cất giá»ng.
Cô gái lắc đầu liên tục, cố gắng rút tay vỠnhưng không được.
-Xin lá»—i… tôi còn phải mang đồ ăn lên cho má»i ngưá»i… không thể tiếp các vị… anh mau buông tay tôi ra… - đôi mắt cá»§a cô gái lúc nà y như phá»§ má»™t là n sương má», nếu thêm lúc nữa chắc chắn sẽ có hai hà ng lệ chảy xuống.
Gã Vương sư phụ thấy cô gái khổ sở như váºy không những không buông tha, ngược lại còn tá» ra khoái chà mà nở má»™t nụ cưá»i tục tÄ©u. Gã nói và i câu tiếng Trung rồi tiếp tục đưa má»™t cốc rượu lên miệng, tên đầu nồi nghe được bèn quay ra dịch lại.
-Vương sư phụ bảo rất muốn cùng em ăn trưa, nếu em không ngồi xuống tức là không nể mặt rồi.
-Chuyện nà y……
Cô gái uất nghẹn không nói lên lá»i, đây rõ rà ng không phải là má»™t lá»i má»i, mà là má»™t sá»± Ä‘e dá»a. Còn chưa biết phải là m sao thì bác Tám đã bước tá»›i, đứng chắn trước mặt cô gái, Giá»ng nói vạn phần tức giáºn.
-Quán chúng tôi chỉ phục vụ thức ăn, không phục vụ ngưá»i tiếp chuyện……Hùng, mà y bá» tay ra…… - bác Tám lưá»m lưá»m nhìn tên đầu Ä‘inh.
Tên đầu Ä‘inh nheo mắt nhìn bà chá»§ quán, nhưng hắn cÅ©ng đã buông tay cô gái, nà ng ta nhanh chóng lùi lại đứng sau lưng bác Tám. Tên đầu nồi thì dịch lại những lá»i vừa rồi cho gã há» Vương, khiến gương mặt cá»§a gã liá»n tá» ra bất mãn.
-Bà chá»§, chúng tôi chỉ muốn má»i em Thá»§y má»™t bữa cÆ¡m thôi mà . Chẳng lẽ như váºy cÅ©ng không được sao? – tên đầu Ä‘inh nhìn bác Tám, nhạt giá»ng nói.
-Nó còn phải xuống bếp là m việc, không rảnh mà ngồi đây! – bác Tám lạnh giá»ng.
Gã Vương sư phụ chằm chằm nhìn bà chá»§ quán rồi nói và i câu ra chiá»u pháºt ý, tên đầu nồi nhanh chóng dịch lại, miệng không quên nở má»™t nụ cưá»i nham hiểm.
-Vương sư phụ nói, giá» võ quán Ä‘ang khó khăn nên yêu cầu từ nay tăng gấp đôi tiá»n bảo vệ.
-Gấp đôi….. – Bác Tám tròn mắt.
Má»i ngưá»i ngồi trong quán từ nãy đến giá» nhìn diá»…n biến sá»± việc thì không khá»i căm phẫn, thầm Ä‘em mưá»i mấy Ä‘á»i tổ tông tên há» Vương kia ra mà nguyá»n rá»§a, chúng không những thu tiá»n phi lÃ, lại còn ức hiếp má»™t cô gái chân yếu tay má»m thá» há»i sao có thể chịu nổi. Äã váºy hắn còn lại là má»™t tên ngoại lai tá»›i nÆ¡i đất khách sinh sống, đã chẳng há» có chút nhún nhưá»ng nà o thì chá»›, ngược lại còn mặc sức chà đạp ngưá»i dân nÆ¡i đây. Má»i ngưá»i nhìn thấy cảnh tượng trước mắt thì chỉ muốn Ä‘em gã há» Vương kia ra mà chặt là m trăm khúc cho chó tha. Nhưng nghÄ© là má»™t chuyện nhưng là m lại là chuyện khác, ngưá»i nà o mà chống đối lại hắn thì chỉ e không quá má»™t ngà y sau sẽ phải nháºp viện, rồi biến khá»i cái quáºn Trung nà y. Nên ngoà i việc căm háºn nhìn ra, thì má»i ngưá»i cÅ©ng chẳng biết là m gì hÆ¡n.
-Nhưng Vương sư phụ cÅ©ng có nói, ngưá»i rất quý mến em Thá»§y, nên chỉ cần em ấy đồng ý Ä‘i chÆ¡i vá»›i Vương sư phụ và i hôm, thì không những tiá»n bảo vệ ở quán cá»§a bà không những không tăng mà còn giảm xuống má»™t ná»a. Bà thấy sao? – Tên đầu nồi hất hà m nói.
-Các ngưá»i …các ngưá»i rõ rà ng là đang ép chúng ta mà …… - bác Tám tÃm tái mặt mà y run run nói.
-Sao lại ép? Phải là có qua có lại chứ.
Nói rồi bảy gã thanh niên phá lên cưá»i vá»›i nhau má»™t cách hả hê, gã há» Vương Thì khẽ nhếch mép, hắn gắp má»™t miếng thịt kho tầu để trên bà n rồi lẳng và o miệng.
Má»™t đằng là con đưá»ng là m ăn cá»§a quán sau nà y, má»™t đằng là cháu gái mình, lÅ© côn đồ nà y thì chẳng thể dây và o, là m pháºt ý chúng thì cái quán nà y cùng tâm huyết cá»§a bà trong nhiá»u năm qua chắc chắn sẽ bị chúng phá tan tà nh. Còn Ä‘ang bối rối không biết là m sao, cô gái thì chỉ biết núp sau lưng ngưá»i cô cá»§a mình, đôi mắt đã đẫm lệ từ bao giá». Má»i ngưá»i trong quán cÅ©ng thương thay cho số pháºn cá»§a hai cô cháu nhưng không biết là m cách nà o mà giúp được.
Hắc Vân chứng kiến từ đầu tá»›i cuối thì không khá»i nóng mắt, giá» Ä‘ang thấy bác Tám bị dồn và o chân tưá»ng, “bạch tạng†đà nh lên tiếng. Gã không nói tiếng Việt mà trá»±c tiếp dùng tiếng Trung nói chuyện vá»›i gã há» Vương. Lúc còn trên đảo, hầu hết các thứ tiếng thông dụng trên thế giá»›i “bạch tạng†đá»u đã nắm trong lòng bà n tay.
-Vương sư phụ, ông vốn là má»™t ngưá»i ngoại quốc tá»›i đất nước tôi sinh sống, chẳng lẽ lại không biết đạo cá»§a ngưá»i là m khách sao? Giá» lại Ä‘i ép buá»™c má»™t ngưá»i con gái, tôi không hiểu tinh thần thượng võ cá»§a Tiệt Quyá»n Äạo ông để đâu cả rồi? – Vừa nói Hắc Vân vừa bình thản bước tá»›i trước mặt đám ngưá»i mặc võ phục.
Khà sắc trên gương mặt gã há» Vương láºp tức biến đổi, hắn lưá»m lưá»m nhìn “bạch tạng†rồi từ từ đứng dáºy tiến tá»›i đứng đối diện vá»›i Hắc Vân, mấy tên đệ tá» thấy váºy cÅ©ng nhanh chóng buông bát đũa đứng bao quanh gã thanh niên to gan lá»›n máºt.
Má»i ngưá»i trong quán thấy anh bạn trẻ vừa cất mấy lá»i tiếng Trung liá»n bị đám côn đồ kia bao vây thì không khá»i thất khinh, thầm lo lắng cho số pháºn cá»§a cáºu ta. Má»i ngưá»i liá»n hiểu cáºu ta chắc không chịu nổi sá»± áp bức cá»§a mấy tay hung đồ nên đã bồng bá»™t nói và i câu xúc phạm tá»›i chúng, giá» chắc chắn sẽ phải trả má»™t cái giá rất đắt. Còn bà Tám cùng cô cháu gái thì không khá»i bà ng hoà ng, cáºu thanh niên trông yếu á»›t kia lại dám nói gì đó khiến gã há» Vương giáºn dữ, ngưá»i đã gầy ốm thì chá»›, giá» mà còn để chúng đánh cho thì sống là m sao nổi.
Tên đầu đinh đứng cạnh gã hỠVương, trợn mắt chỉ tay nạt nộ.
-Thằng oắt con, có phải mà y chán sống rồi không? Dám là m Vương sư phụ tức giáºn à ?
Gã Vương sư phụ liá»n giÆ¡ tay ra lệnh cho tên đầu Ä‘inh ngừng lại, rồi gã cất giá»ng trầm ổn bằng tiếng Trung.
-Mà y vừa nói tao đang đứng trên mảnh đất của chúng mà y nên phải biết “đạo là m khách†phải không?
-Äúng. – “bạch tạng†thản nhiên đáp trả bằng tiếng Trung.
-Tao nói cho mà y biết, tao đặt chân tá»›i đây sống là vinh hạnh cho bá»n “Nam man†chúng mà y, vì váºy tụi mà y cÅ©ng phải hiểu cái gì là “đạo là m chá»§ nhà †chứ hả? Nhìn mặt mà y thì có được mấy cái tuổi Ä‘á»i mà dáºy khôn ngưá»i Trung Quốc chúng tao. Chúng tao là má»™t cưá»ng quốc mạnh nhất thế giá»›i, lÅ© ngưá»i Việt chúng mà y chẳng qua cÅ©ng chỉ là má»™t cái chấm trên bản đồ. Chúng tao cho sống thì được sống, bảo chết là phải chết…
Má»i ngưá»i nghe thì không hiểu, nhưng Hắc Vân tuyệt đối hiểu từng chữ má»™t. Gã há» Vương kia đã động chạm tá»›i lòng tá»± hà o tá»™c cá»§a Hắc Vân, trong lòng gã không khá»i dáºy sóng, toan dáºy cho đám côn đồ trước mặt má»™t bà i há»c để chúng nếm mùi. Nhưng đôi mắt cá»§a gã liếc nhìn qua vẻ mặt sợ hãi cá»§a bác Tám thì láºp tức đình chỉ hoạt động. Gã dù sao cÅ©ng chỉ má»›i chuyển tá»›i đây sinh sống chưa được má»™t ngà y, còn chưa hiểu hết má»i chuyện. Bây giá» lá»— mãng mà hà nh động, tuy có thể thu tháºp mấy tên côn đồ trước mặt, nhưng đồng bá»n cá»§a chúng thì còn nhan nhản ngoà i kia. Mình bảo vệ được má»™t ngà y nhưng không thể bảo vệ được mãi mãi, chẳng những thế gã há» Vương còn cả má»™t thế lá»±c đằng sau là m chá»— dá»±a. Chỉ e động tá»›i bá»n chúng rồi chúng sẽ tìm má»i cách để hãm hại bác Tám, nhẹ thì Ä‘áºp bà n Ä‘áºp ghế chặn đưá»ng là m ăn, nặng là đánh ngưá»i đổ máu. Mà Hắc Vân từ trước đã biết bác Tám, nên hiểu rõ bà luôn có má»™t ước mong mở được má»™t quán ăn đà ng hoà ng, không phải ngà y ngà y bán trên vỉa hè nữa. Không cần nói cÅ©ng biết đây chÃnh là tâm huyết cả Ä‘á»i cá»§a bác Tám, nếu má»›i gặp lại mà đã gián tiến phá tan tâm sức cá»§a bác ấy chẳng phải gã sẽ phải ăn năn cả Ä‘á»i hay sao? NghÄ© đến đây, “bạch tạng†liá»n thu toà n bá»™ cảm xúc và o bên trong, dù sao hắn cÅ©ng là má»™t kẻ có khả năng chịu đựng xuất chúng.
Nét mặt cá»§a “bạch tạng†hÆ¡i trùng xuống, trong giá»ng nói có phần xuống nước, hiển nhiên gã vẫn nói tiếng Trung.
-Ngươi dù sao cÅ©ng là má»™t báºc tôn sư…không nên là m khó đà n bà con gái như váºy…
Thấy thằng nhóc trước mặt vừa rồi còn lá»›n giá»ng, bây giỠđã ra chiá»u “năn nỉâ€, gã há» Vương tưởng “bạch tạng†bị mình nạt ná»™ cho sợ “vãi ra quần†nên không khá»i khoái trá mà cưá»i lên và i tiếng.
-Hắc hắc…không là m khó ư? CÅ©ng được thôi, tao cÅ©ng không chấp nhặt mấy chuyện cá»n con. Giá» chỉ cần mà y quỳ xuống khấu đầu láºy tao má»™t cái láºp tức tao sẽ không là m khó bà ta.
Quỳ xuống khấu đầu? Gã “bạch tạng†thà bị đánh còn hÆ¡n là phải khấu lạy tên ngoại lai trước mặt, đây là má»™t sá»± chà đạp lên lòng tá»± tôn cá»§a gã Ä‘á»i nà o gã lại chấp nháºn.
Tà i sản của sockking
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a sockking
15-12-2010, 11:04 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Dec 2010
Äến từ: Ma Tráºn
Bà i gởi: 57
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 61 Times in 49 Posts
Chương 24:
kiêm há»— trợ tuyển thá»§ táºp luyện
Tuy bên ngoà i “bạch tạng†vẫn bình thản như không, nhưng trong lòng thì như má»™t trái bom hẹn giá» có thể phát tác bất kì lúc nà o. Thấy tên oắt con chỉ thần ngưá»i ra đứng nhìn mình, gương mặt tuyệt nhiên không tá» ra má»™t cảm xúc gì, gã há» Vương trong lòng không khá»i có chút bá»±c bá»™i. “ Vẫn lì mặt ra à ! Váºy để xem ta dạy dá»— thằng ôn con nhà ngươi thế nà o!†– há» Vương thầm nghÄ©.
-Có vẻ như mà y cảm thấy khó khăn khi là m chuyện nà y phải không? Váºy để tao giúp mà y là m “anh hùng cứu mÄ© nhân†má»™t lần váºy… hắc hắc… – gã Vương sư phụ cưá»i lên má»™t cách hiểm độc.
Dứt lá»i láºp tức má»™t đạo cước nhanh như Ä‘iện liá»n xuất ra nhắm thẳng bụng Hắc Vân mà phóng tá»›i, dá»±a và o chiêu nà y mà phán Ä‘oán gã há» Vương tuyệt đối là má»™t cao thá»§ chứ không phải chỉ có hư danh, thảo nà o má»™t mình gã có thể thu tháºp toà n bá»™ đám côn đồ trong khu phố.
“Bụpâ€
Bạo cước dÃnh thẳng và o bụng “bạch tạngâ€, đạo lá»±c thẩm thấu và o trong khiến gã cảm thấy bụng như quặn thắt. Nếu cước nà y không phải là “bạch tạng†lãnh mà là má»™t ngưá»i bình thưá»ng thì chỉ e đã ngã lá»™n vá» sau mà há»™c máu.
Thấy tên oắt con trước mặt chỉ trùng ngưá»i xuống ôm bụng, chân mà y khẽ nhăn lại chứ không ngã bắn vá» sau như há» Vương tÃnh toán, gã láºp tức xuất thêm má»™t cước thứ hai. Chỉ thấy há» Vương nhấc chân lên cao rồi dùng gót bổ mạnh xuống bả vai cá»§a “bạch tạngâ€.
“Bốpâ€
Cước nà y dồn nén má»™t lá»±c lượng hùng háºu, khiến cho Hắn Vân khụy gối, đầu theo áp lá»±c đè nén ở bả vai mà đáºp mạnh xuống đất kêu cái “cá»™pâ€.
Má»i ngưá»i trong quán thấy gã Há» Vương đánh ngưá»i nước mình thì bất giác đứng hết dáºy, trừng trừng nhìn vá» phÃa đám côn đồ.
-Mấy ngưá»i tÃnh là m loạn à …..
-Cáºu ta chỉ là trẻ con thôi…..
-Mau dừng lại…
-Các ngươi không được đánh ngưá»i ở đây! - bác Tám hét lên.
Bà toan lao và o thì bị má»™t tên mặc võ phục lấy tay chặn lại, còn tên đầu Ä‘inh thấy đám ngưá»i trong quán đứng hết dáºy thì thì cÅ©ng có chút lo lắng, vá»™i tìm cách trấn áp.
-Sao?...muốn ý kiến hả?... đã nhìn gương thằng ôn con nà y chưa?... thằng nà o chán sống thì cứ lao cả và o…
Sá»± tức giáºn lên tá»›i đỉnh Ä‘iểm nhưng má»i ngưá»i còn phải lo tá»›i miếng cÆ¡m manh áo cá»§a mình, nên chỉ còn biết ôm cục tức mà từ từ ngồi xuống, ánh mắt thá»§y chung không rá»i khá»i cáºu nhóc Ä‘en đủi kia.
Thấy đám ngưá»i trong quán đã bị trấn áp, gã há» Vương lúc nà y má»›i cúi xuống nhìn thằng nhóc Ä‘ang “khấu đầu†láºy mình. Gã liá»n lấy chân Ä‘ang ghì vai cá»§a “bạch tạng†chuyển qua đặt lên đầu, đây là sá»± sỉ nhục cuối cùng há» Vương dà nh cho kẻ dám chống đối vá»›i gã.
Thấy đồng hương cá»§a mình bị má»™t tên Trung Quốc thối tha chà đạp tá»›i mức nà y thì má»i ngưá»i chỉ còn biết nhằm mắt nhìn Ä‘i chá»— khác, trong lòng không khá»i xót xa. Bác Tám thì đôi mắt ngấn lệ trông cáºu thanh niên vì mình mà bị hà nh hạ, cô gái đứng đằng sau cÅ©ng cảm thấy thương tâm tá»›i ứa nước mắt.
Còn vá» Hắc Vân, đây không còn đơn thuần là ná»—i Ä‘au thể xác mà nó còn là má»™t ná»—i Ä‘au vá» tinh thần, sá»± tá»± tôn, lòng tá»± hà o dân tá»™c Ä‘ang bị chà đạp bạo liệt. Nó còn Ä‘au gấp ngà n vạn lần những ná»—i Ä‘au thể xác gã từng nếm trải, nhưng có má»™t thứ đã đè nén má»i phẫn ná»™ cá»§a gã xuống đáy lòng, chÃnh là sá»± yêu quý và lo lắng. Hai bà n tay siết chặt lại mà không ngừng run lên, giá» chỉ cần “bạch tạng†bạo phát láºp tức sẽ có án mạng, gã thì có thể không sao nhưng ngưá»i phụ nữ kia thì chắc chắn sẽ xảy ra chuyện. Suy Ä‘i tÃnh lại, cuối cùng chữ “Nhẫn†được “bạch tạng†đẩy lên thêm má»™t tầng nữa, gã sẽ vẫn tiếp tục kiá»m tá»a cảm xúc bản thân.
Má»™t kẻ có võ nghệ tinh thâm, má»™t địch mưá»i hay địch má»™t trăm thì cÅ©ng chỉ có thể coi là má»™t cưá»ng giả. Nhưng má»™t kẻ có sức địch muôn ngưá»i lại có thể chịu đựng bất kì sá»± công kÃch nà o dù là tinh thần hay thể xác mà vẫn nhẫn nại không phát tác, thì kẻ có đó có thể coi như đã tiến và o cảnh giá»›i chà cao – Tuyệt Cưá»ng Bá Giả.
Cái chân vẫn không rá»i khá»i đầu “bạch tạngâ€, gã Vương sư phụ thống khoái mà cất giá»ng ngạo nghá»….
-Nói cho mà y biết, đạo lý chỉ có thể nằm trong tay kẻ mạnh, những kẻ yếu á»›t như mà y không đủ sức nắm giữ nó đâu, hiểu chưa? Vì thế khi không có thá»±c lá»±c đừng to mồm mà nói hai chữ đạo lý, mà y phải hiểu nhân gian vốn dÄ© vô đạo. CÅ©ng như tao và mà y vốn cùng là ngưá»i, nhưng tao Ä‘i bằng hai chân, nhưng lÅ© “Nam man†chúng mà y chỉ có thể Ä‘i bằng bốn chân thế nà y thôi…hắc hắc…
Nói rồi gã há» Vương thá»a mãn xoay ngưá»i bước Ä‘i, đám đệ tá» cÅ©ng nhanh chóng Ä‘i theo. Tên đầu Ä‘inh còn cảnh cáo thêm và i lá»i rồi má»›i chịu bước ra cá»a.
-Hôm nay các ngưá»i là m mất lòng Vương sư phụ sau nà y chắc chắn sẽ không yên thân đâu…
Má»i ngưá»i tất nhiên từ đầu đến cuối không há» hiểu há» Vương nói gì, nhưng Hắc Vân thì không thể không hiểu nên sá»± đả kÃch phải tiếp nháºn cÅ©ng lá»›n hÆ¡n vạn lần.
Thấy lÅ© côn đồ đã buông tha anh bạn trẻ đám ngưá»i vá»™i xúm lại nâng cáºu ta dáºy, hết lá»i há»i han. Hắc Vân đứng dáºy, gương mặt vẫn lặng như mặt hồ mà buông ra má»™t câu bằng tiếng Trung.
-Nếu ngươi đã nghe “Nhân gian vô đạo†thì chắc cũng biết câu “Thiên đạo vô ngôn†chứ?
Äám ngưá»i bước ra khá»i cá»a lại thấy thằng nhóc lại cất lá»i thì há hốc mồm, thằng nhóc nà y không biết sợ là gì sao? Äám đệ tá» toan quay lại dần cho “bạch tạng†má»™t tráºn thì liá»n bị há» Vương ngăn lại, gã mỉm cưá»i cao ngạo đáp.
-Tao thá»±c sá»± chưa bao giá» thấy qua “Thiên Äạoâ€. Nếu đám “Nam man†chúng mà y đủ khả năng thì khai sáng giúp tao xem?
Nói rồi gã Vương sư phụ ha hả cưá»i quay ngưá»i bá» Ä‘i, tuy hôm nay không được cùng ngưá»i đẹp ăn cÆ¡m, nhưng lại có thể mạt sát lÅ© dân Ä‘en kia thì cÅ©ng chẳng kém phần thống khoái. Äám môn đồ lÃu rÃu theo sau như chó theo sau chá»§.
Má»i ngưá»i ra sức há»i han xem “bạch tạng†có sao không, có cần tá»›i bệnh viện không, nhưng gã chỉ há» há» cưá»i rồi bảo má»i ngưá»i đừng lo lắng. Những ai trong quán khi chứng kiến câu chuyện thì không khá»i thán phục Hắc Vân, bởi cáºu ta dám là m má»™t chuyện mà má»i ngưá»i trong khu phố không ai dám, động tá»›i kẻ không ai dám động. Nhưng há» cÅ©ng thầm lo lắng cho số pháºn cá»§a cáºu ta, gây hấn vá»›i há» Vương kia thì coi như từ nay “bạch tạng†không còn đất sống ở quáºn Trung nữa rồi.
Kể từ lúc đó, bác Tám rất yêu mến cáºu thanh niên đã vì mình mà lên tiếng, có khi bà còn coi cáºu ta như con cÅ©ng nên. Còn ngưá»i con gái bị bắt nạt chÃnh là cháu cá»§a bác Tám, nà ng tên Äá»— BÃch Thá»§y, đã có tấm bằng đại há»c Tà i chÃnh Kế toán, nhưng nhất thá»i chưa tìm được việc là m nên má»™t năm trước tá»›i đây phụ giúp cho bà cô kiếm đồng ra đồng và o. BÃch Thá»§y Là má»™t hoa khôi trong khu phố, có cả tá “cây si†xin chết, chẳng trách sao há» Vương lại nhăm nhe tá»›i nà ng, phá»ng chừng dê Trung Quốc cÅ©ng rất thÃch ăn cá» lạ.
Những ngà y sau đó, cứ sáng sá»›m “bạch tạng†lại qua giúp bác Tám dá»n dẹp để mở quán, tá»›i tầm chiá»u muá»™n lại đến giúp dá»n hà ng. Hắc Vân giá» coi bác Tám chẳng khác nà o má»™t ngưá»i thân ruá»™t thịt , coi Thá»§y như chị cá»§a mình, nhưng nà ng có coi gã là em trai hay không thì chưa thể biết được. Chỉ biết là từ sau hôm đó, cứ gặp Hắc Vân là BÃch Thá»§y lại há»›n hở chạy tá»›i bắt chuyện, mà tÃnh gã “bạch tạng†lại hay đùa nên lần nà o cÅ©ng là m cho nà ng cưá»i rÅ© rượi.
………
Nằm ở nhà mãi cÅ©ng chán, ngoà i chuyện sáng và tối qua giúp bác Tám thì gã cÅ©ng chẳng có chuyện gì là m ngoà i việc xem ti vi, nghe nhạc, hay táºp lại những gì gã từng há»c trên đảo, thỉnh thoảng lại gá»i cho “cây sà o bự†chém gió. Nên gã quyết định phải Ä‘i xin việc là m, nhưng thá»±c sá»± xin việc không phải là chuyện đơn giản như váºy. Kiến thức thì đầu gã có cả má»™t kho, so ra mấy tên mắt cáºn có bằng thạc sÄ© chưa chắc đã bằng, nhưng gã không có má»™t thứ, đó là bằng cấp. Muốn xin và o đâu cÅ©ng cần có cái bằng, thấp nhất là trung há»c hay cao đẳng, nhưng “bạch tạng†thì đến cái bằng tốt nghiệp mẫu giáo gã cÅ©ng chả có nói gì tá»›i bằng khác. Cuối cùng gã phải xin Ä‘i là m lao động chân tay, nhưng khổ ná»—i nhìn cái thân hình cùng nước da cá»§a gã thì ai dám nháºn? Trông vừa yếu vừa ốm, chỉ e chưa là m được đã là m há»ng đồ cá»§a ngưá»i ta, mà không há»ng đồ thì gã lại chẳng may tráºt khá»›p, gãy chân trong lúc váºn chuyển hà ng nặng thì cÅ©ng mệt. Thà nh ra Ä‘i tá»›i đâu ngưá»i ta cÅ©ng dùng hết là do nà y tá»›i là do khác từ chối, dù cho gã xin là m thá» má»™t bữa cÅ©ng không được.
HÆ¡n má»™t tuần trôi qua, đã xin ở 25 chá»— khác nhau nhưng Ä‘á»u vô vá»ng, Hắc Vân đâm ra cÅ©ng có phần nhụt chÃ.
11 giỠtrưa…
Những ánh nắng chói chang chiếu xuống khiến Hắc Vân vã mồ hôi ướt đẫm cái áo phông Ä‘en dà i tay. Chìm trong dòng ngưá»i Ä‘ang tấp náºp qua lại trên vỉa hè, tiếng còi xe inh á»i từ những chiếc xe ô tô vang lên, khiến “bạch tạng†nóng cả trong lẫn ngoà i.
-Äệch mịe, tạt té và o đâu tránh nóng thôi chứ Ä‘i thêm lúc nữa chắc xỉu mất. – “bạch tạng†lẩm bẩm.
Toan tìm má»™t quán nước nà o đó ngồi tạm, thì hắn liá»n bắt gặp ngay má»™t cái bảng tuyển ngưá»i to tướng. “ Cần tuyển ngưá»i là m vệ sinh, lau dá»n phòng táºp kiêm há»— trợ tuyển thá»§ táºp luyện. Lương tháng thá»a thuáºn. CLB Nắm Äấm Sắt.†Lúc nà y “bạch tạng†đang đứng trước cá»a cá»§a câu lạc bá»™ quyá»n anh nằm gần má»™t ngã tư. Chỉ cần nhìn mặt tiá»n cÅ©ng đủ để hiểu đây là má»™t câu lạc bá»™ chuyên nghiệp, tầm cỡ thà nh phố chứ chả chÆ¡i.
-Wa, hoà nh tráng quá ta! Bảng thông báo tuyển ngưá»i vẫn đặt trước cá»a, chắc vẫn cần ngưá»i…hắc hắc…
Dù sao Hắc Vân cÅ©ng là má»™t kẻ có khả năng lạc quan vô đối, 25 lần từ chối nhưng không có nghÄ©a sẽ có lần từ chối thứ 26. Gã hà há»ng đẩy cánh cá»a kÃnh to bá»± để bước và o trong, có thể do muốn nhanh nhanh tìm việc mà gã đã không chú ý tá»›i mấy chữ nho nhá» - “kiêm há»— trợ tuyển thá»§ táºp luyệnâ€.
Tà i sản của sockking
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a sockking
Từ khóa được google tìm thấy
àâòîñàëîí , àíàëüíûé , çàâîä , cuc do pham toi , cuc do tôi pham , cuc do toi pham 4vn , ìåòðî , ïîðíîãàëåðåè , kicknice , ñáåðáàíêà , ñàéòà , ñìàéëèê , truyen cuc do toi pham , vu dong can khon