15-12-2010, 11:12 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Dec 2010
Äến từ: Ma Tráºn
Bà i gởi: 57
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 61 Times in 49 Posts
Chương 30:
HỠVương trả giá (1)
“Con gái, nếu con thá»±c sá»± muốn tìm “Rồng Ä‘en†như váºy thì cha cÅ©ng giá»›i thiệu cho con biết má»™t con rồng mà cha vừa tìm được!†– lão Trần thầm nghÄ©.
-Con gái nếu con đã tin tưởng cáºu thanh niên nà y đến váºy, liệu có thể bảo cáºu ta thể hiện má»™t chút cho cha xem không? – lão Trần trìu mến nhìn Kim Chi.
Nghe thấy váºy, mÄ© nhân liá»n bÄ©u môi, giá»ng nói tá» ra không vừa ý.
-Cha không tin con chứ gì, được rồi để con bảo anh Phú cho cha xem tà i nghệ của anh ấy.
Nói Ä‘oạn nà ng liá»n tiến lại gần, tươi cưá»i nhìn gã thanh niên “bóng mượtâ€, nÅ©ng nịu nói.
-Anh à ! Cha không tin em, anh có thể chứng tá» má»™t chút cho má»i ngưá»i thấy được không?
GiỠđây vẻ mặt cá»§a Kim Chi mÄ© nhân được phá»§ thêm má»™t sá»± ảm đạm, ánh mắt thì như thể cầu xin, vá»›i những tác động nà y dù sá»i đá cÅ©ng phải tan chảy ra chứ đừng nói gì là má»™t gã thanh niên tuổi Ä‘á»i hai chục. Nhưng kì thá»±c gã thanh niên “bóng mượt†đang thầm cưá»i khổ trong lòng, những tưởng tá» ra chút bản lÄ©nh trước mặt mÄ© nhân là có thể chiếm được cảm tình dẫn nà ng Ä‘i chÆ¡i, ai ngá» gã chÆ¡i “trá»™i†quá khiến cho mÄ© nhân láºp tức dẫn vá» nhà ra mắt cha nà ng. Giá» lại bảo chứng tá» má»™t chút võ vẽ trước mặt toà n là các dân quyá»n anh chuyên nghiệp thế nà y, khác nà o bảo gã thanh niên “bóng mượt†múa rìu qua mắt thợ cả. Äúng là không cái dại nà o giống cái dại nà o, thôi thì đã cưỡi lưng cá»p rồi phải theo đến cùng váºy.
-Không biết…anh sẽ phải chứng tá» thế nà o đây? – gã thanh niên “bóng mượt†ngáºp ngừng há»i lại mÄ© nhân.
-Chỉ là muốn cáºu trao đổi má»™t chút tà i nghệ vá»›i gã đứng sau lưng tôi đây. – Không để con gái trả lá»i, lão Trần nhanh chóng chen ngang.
MÄ© nhân cùng thanh niên “bóng mượt†nhìn vá» phÃa sau lưng lão Trần, má»™t dáng ngưá»i trông rất đỗi bình thưá»ng ,không há» có gì nổi trá»™i, so ra còn thấp bé hÆ¡n tay Äoà n Ngá»c Phú nà y đôi chút. Thấy đối thá»§ là má»™t tay thư sinh, nước da trắng như công tá» bá»™t, trông yếu xìu thì gã thanh niên “bóng mượt†không khá»i khấp khởi mừng thầm, “Tưởng sẽ phải đối đầu vá»›i tay cao to lá»±c lưỡng nà o chứ tỉ thà vá»›i tên nhóc con kia thì mình dư sức.â€
Kim Chi mĩ nhân còn táo bạo hơn, nói thẳng ra suy nghĩ của mình.
-Cái gì? Äấu vá»›i tên đó á?
Thá»±c sá»± từ lúc và o câu lạc bá»™ tá»›i giá» nà ng chẳng để ai trong mắt trừ cha mình, giá» thấy lão Trần nói thì má»›i để ý kẻ đứng ngay sau lưng lão. Kim Chi nhanh chóng lại gần “bạch tạng†nhìn gã từ trên xuống dưới, rồi lại từ dưới nhìn lên trên, ánh mắt cá»§a mÄ© nhân tá» ra xem thưá»ng thấy rõ.
Theo phép lịch sá»±, “bạch tạng†cưá»i cưá»i chà o há»i.
-Chà o em, anh tên là ……
Chẳng quan tâm tá»›i thái độ cởi mở cá»§a “bạch tạngâ€, Kim Chi quay ngoắt Ä‘i nhìn cha mình.
-Cái tên da trắng như bệnh nà y thì đánh đấm gì được chứ. Con trông qua cũng biết là hà ng “phế thải†rồi. – mĩ nhân bĩu môi nói.
-Kim Chi, không được há»—n, cáºu ấy lá»›n tuổi hÆ¡n con đó… - lão Trần trừng mắt nhìn cô con gái Ä‘á»ng đảnh.
-Không sao đâu bác… - “bạch tạng†vẫn tươi cưá»i như chẳng nghe thấy gì.
Tuy nói không có gì nhưng Hắc Vân bắt đầu khó chịu vá»›i cô nhóc trước mặt, cứ tưởng xinh đẹp là có quyá»n để coi thưá»ng ngưá»i khác chắc? Sau nà y nhất định phải dáºy bảo nhóc con nhà ngươi má»™t tráºn.
Mĩ nhân lại chạy tới ôm tay cha mình, hai hà ng lông mà y hơi nhăn lại.
-Tên đó mà đỠsức cùng anh Phú thì khác nà o hạ thấp anh ý, Ãt nhất cha cÅ©ng phải bảo anh Kiên má»›i được.
Lúc nà y gã Kiên đã rá»i khá»i sà n đấu, đứng ngay gần đó, thấy mÄ© nhân nhắc tên thì liá»n há»i lại.
-Lại là cháu sao, bác Cảnh? – gã vừa nói vừa chỉ tay và o mặt mình.
Gã thanh niên “bóng mượt†quay qua nhìn tên tuyển thá»§ to con như quả núi thì ba hồn bảy vÃa thi nhau chạy sạch, “Trá»i! mình mà đấu vá»›i gã “rambo†kia thì có mà nát thà nh cám mất.†– trong lòng gã không khá»i run sợ, chỉ trách sao gã phô diá»…n hÆ¡i quá khiến cho mÄ© nhân tưởng rằng mình là má»™t “siêu nhânâ€. May sao cha cá»§a nà ng vẫn giúp gã giữ chút thể diện.
-Chẳng qua chỉ là để cáºu ấy thể hiện chút bản lÄ©nh là chÃnh, chứ ai đấu mà chả được. – lão Trần ôn tồn nói.
-Sao lại thế, tên da trắng kia chỉ e chịu không nổi má»™t đòn cá»§a anh Phú thôi, tá»›i lúc đó thì còn thể hiện gì nữa? – Kim Chi dáºm dáºm chân tá» ra không bằng lòng.
“Chịu không nổi má»™t đòn? Tiểu thư à , dù anh chà ng tiểu thư dẫn vá» kia có húc cả ngưá»i và o thì gã da trắng đó cÅ©ng chẳng xê dịch ná»a ngón chân đâu.†– gã Kiên nghÄ© bụng. Cả phòng táºp nghe thấy mÄ© nhân đánh giá thấp “bạch tạng†như hỠđã từng là m thì không khá»i hối háºn thay cho nà ng, nếu có má»™t câu mà há» lúc nà y muốn nói vá»›i mÄ© nhân thì đó chÃnh là “Äừng trông mặt mà bắt hình dongâ€.
-Cha chỉ muốn xem khả năng cá»§a cáºu ta tá»›i đâu thôi, giá» chỉ cần cáºu ta đánh ngã được gã da trắng kia láºp tức cha sẽ tin lá»i con. – lão Trần biết tÃnh con mình ngang bướng nên dùng lá»i lẽ thách thức để khÃch bác.
-ChÃnh là cha nói đó!
Nói rồi mĩ nhân nhìn qua gã thanh niên “bóng mượt†phụng phịu yêu cầu.
-Anh thấy đó, anh mau cho tên “phế thải†kia má»™t tráºn để cha em sáng mắt ra. Ngưá»i già đúng là hay lú lẫn.
Các tuyển thá»§ trong phòng Ä‘á»u thở dà i nhìn mÄ© nhân, không biết ai má»›i là ngưá»i sáng mắt đây. Lão Trần thì quay ngưá»i lại gần “bạch tạng†thì thầm.
-Cáºu tốt nhất đừng để ta mất mặt.
-Tôi không phải là bức tượng mà bác muốn đặt đâu thì đặt, lần nà y tôi sẽ thua. – Hắc Vân nhà n nhạt đáp.
-Cáºu không thể vì lão già nà y mà là m chút chuyện sao chứ? Tôi chỉ muốn cho con gái tôi thấy nó vốn đã nhìn nhầm ngưá»i mà thôi! – lão Trần thở dà i.
-Tôi không quan tâm. – Hắc Vân lúc lắc cái đầu
Äang kì kèo vá»›i nhau thì chiếc Ä‘iện thoại nằm trong túi quần “bạch tạng†bá»—ng reo vang. “TÃnh tong, tÃnh tong, tÃnh tong…..†Gã nhanh chóng rút Ä‘iện thoại ra khá»i túi quần. Nhìn tên hiển thị trên mà n hình “bạch tạng†có phần giao động. “Chị Thá»§y sao tá»± nhiên gá»i cho mình? Không phải là nhá»› mình quá mà gá»i đấy chứ?†– trong lòng “bạch tạng†có chút vui sướng dâng lên, gã nhanh chóng nhấc máy.
-Alo, chị Thủy hả có….
Toan nói nốt câu thì đầu dây bên kia đã nói gì đó khiến cho Hắc Vân láºp tức dừng lại lắng nghe. Sau độ tầm 10 giây, gương mặt cá»§a Hắc Vân nhanh chóng biến chuyển qua sắc thái lo lắng tá»™t độ, gã khẩn trương đáp lá»i.
-Chị đợi chút em tới ngay.
Gã nhanh chóng cúp máy rồi rảo bước rá»i khá»i phòng táºp, không quên nói vá»ng lại.
-Bác Cảnh nhà cháu có việc gấp, cháu xin vá» sá»›m má»™t chút. - Nói xong Hắc Vân cÅ©ng mất dạng phÃa sau cánh cá»a.
Còn tưởng sẽ được chứng kiến thá»±c lá»±c cá»§a “bạch tạng†nhưng nà o ngá» gã lại đột nhiên bá» Ä‘i khiến cho không Ãt ngưá»i cảm thấy tiếc rẻ. Lão Trần thấy cáºu ta có việc đột xuất cÅ©ng chỉ cưá»i khổ nhìn theo.
-Cha thấy đó, hắn ta sợ tới nỗi viện cớ bỠchạy kìa! Con đã bảo hắn chỉ là “phế thải†mà , sao có thể so sánh được với anh Phú. – Kim Chi nhanh nhảu nói.
Vốn dÄ© nhìn qua nà ng đã thấy Hắc Vân chẳng thể là m được trò trống gì, giá» thấy đúng lúc chuẩn bị tỉ thà thì gã lại viện cá»› xin vá» sá»›m, thì suy nghÄ© cá»§a Kim Chi mÄ© nhân cà ng có má»™t niá»m tin vững chắc. Vá» phÃa gã thanh niên “bóng mượt†thấy đối thá»§ không đấu mà lui cÅ©ng tưởng rằng gã thấy mình to con nên sợ hãi, thì không khá»i đắc chà nhìn theo. Phá»ng chừng hôm nay “mÄ© nhân†và “anh hùng†được dịp ăn “dưa bở†hÆ¡i nhiá»u.
………
Rá»i khá»i câu lạc bá»™, Hắc Vân nhanh chóng đón má»™t chiếc xe taxi để đến bệnh viện khu 13. Sau 15 phút, chiếc taxi đã đỗ trước cổng bệnh viện, gã nhanh chóng tiến và o trong.
-Dãy A, tầng hai, phòng 301……- Hắc Vân lẩm bẩm rồi đảo mắt nhìn quanh.
Sau khi há»i han mấy cô y tá gã cÅ©ng tá»›i được phòng 301, vừa bước và o trong phòng thì gã đã thấy các nhân viên cá»§a quán bác Tám cùng chị Thá»§y đứng cạnh má»™t chiếc giưá»ng bệnh, Hắc Vân vá»™i vã bước tá»›i gần. Vừa thấy gã tá»›i má»i ngưá»i toan nói gì đó nhưng lại thôi, như sợ kinh động tá»›i ngưá»i nằm trên giưá»ng.
Nằm trên giưá»ng bệnh lúc nà y không ai khác chÃnh là bác Tám, vẫn là bá»™ quần áo thưá»ng nháºt đó, chỉ có Ä‘iá»u đầu cá»§a bà lúc nà y phải băng những tấm vải trắng, có loang nổ thêm những vết máu.
-Bác…… -
Hắc Vân Ä‘au như đứt từng khúc ruá»™t, lo lắng toan gá»i thì bị má»i ngưá»i ra dấu im lặng, chị Thá»§y thì thà o nói.
-Bác vừa thiếp đi được lúc, đừng đánh thức.
Rốt cuá»™c đã xảy ra chuyện gì mà khiến cho bác Tám bị thương ở đầu như váºy? Không thể chỠđợi thêm nữa Hắc Vân kéo tay cá»§a BÃch Thá»§y, lôi nà ng ra hà nh lang.
-Chị mau nói cho em…
Äang nói thì đột ngá»™t Hắc Vân dừng lại nhìn kÄ© khuôn mặt cá»§a BÃch Thá»§y, lúc nà y nà ng Ä‘ang xõa tóc che Ä‘i má»™t bên mặt, bình thưá»ng BÃch Thá»§y không bao giỠđể như váºy, bởi vì nà ng bảo để thế rất khó chịu. Trân trân nhìn và o khuôn mặt Ä‘ang cúi gằm xuống, như Ä‘ang lo sợ Hắc Vân sẽ nhìn ra Ä‘iá»u gì. Gã lặng lẽ đưa tay lên vén mái tóc Ä‘ang xõa xuống qua má»™t bên. Äiá»u mà Hắc Vân nhìn thấy khiến trái tim gã như bị ai đó bóp chặt, giá»ng nói cá»§a gã cÅ©ng không thể giữ nổi bình tÄ©nh.
-Chuyện nà y ….là thế nà o…
Lúc nà y trên má cá»§a BÃch Thá»§y là má»™t vết bầm tÃm, khóe miệng còn hÆ¡i dÃnh má»™t Ãt máu, chắc chắn vết thương nà y là do nà ng vừa bị đánh chứ không thể sai được. Lấy bà n tay ấm áp cá»§a mình Hắc Vân chầm cháºm áp và o má cá»§a BÃch Thá»§y, che Ä‘i vết thương, gã buồn bã nhìn ngưá»i con gái trước mặt.
-Chị…có Ä‘au không? – Trong giá»ng nói cá»§a Hắc Vân ẩn chứa má»™t tình cảm sâu sắc.
Câu nói nà y như giá»t nước là m trà n li, bao nhiêu ấm ức để trong lòng nhanh chóng trà o ra khóe mắt, BÃch Thá»§y gục đầu và o bá» vai cá»§a Hắc Vân mà khóc nức nở.
Tà i sản của sockking
Chữ ký của sockking Nhân gian vô đạo...
...Thiên đạo vô ngôn...
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a sockking
15-12-2010, 11:27 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Dec 2010
Äến từ: Ma Tráºn
Bà i gởi: 57
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 61 Times in 49 Posts
Chương 31:
HỠVương trả giá (2)
Ấm ức trong lòng trà o hết ra ngoà i, BÃch Thá»§y má»›i kể lại đầu Ä‘uôi sá»± việc.
Sau khi Hắc Vân rá»i Ä‘i được má»™t lúc, thì đám ngưá»i ở Tiệt Quyá»n Võ ÄÆ°á»ng và cầm đầu là há» Vương tá»›i quán ăn uống. Do lúc nà y má»›i là sáng sá»›m nên nhân viên quán chưa ai tá»›i, mà cÅ©ng chẳng có ngưá»i khách nà o, há» Vương má»›i nảy sinh tà tâm. Hắn ra lệnh cho tụi đà n em đóng chặt cá»a quán lại rồi muốn sà m sỡ BÃch Thá»§y, trong lúc giằng co không là m cách nà o thoát ra được nên nà ng đã cắn mạnh và o tay tên há» Vương đó, là m hắn tức Ä‘iên lên tát nà ng má»™t cái rõ mạnh. Bác Tám thấy váºy thì lao và o thá» sống thá» chết vá»›i tay dâm ô sư phụ má»™t phen, nhưng hắn chẳng nể tình mà đẩy mạnh bác qua má»™t bên khiến cho bác Tám ngã ra, đầu Ä‘áºp mạnh và o thà nh bà n rồi ngất lịm. Tên há» Vương còn toan lao và o là m nhục BÃch Thá»§y ngay tại chá»—, nhưng chẳng hiểu sao hôm nay hai tên “đầu Ä‘inh†và “đầu nồi†tốt tÃnh đột xuất. Chúng vá»™i gà n há» Vương lại, bảo hắn nhanh chóng rá»i Ä‘i, chuyện đánh ngưá»i gây thương tÃch rồi còn cưỡng dâm phụ nữ thá»±c sá»± là tá»™i lá»›n không nên dây và o. Do dâm ý Ä‘ang lên cao nhưng không được thá»a mãn, tên há» Vương đã lồng lá»™n lên Ä‘áºp tan cả quán ăn sau đó má»›i chịu bá» Ä‘i. ÄÆ°a bác Tám và o bệnh viện, BÃch Thá»§y nhanh chóng gá»i cho má»i ngưá»i và Hắc Vân.
Nghe xong câu chuyện, gương mặt Hắc Vân chẳng há» tá» ra bất kì cảm xúc nà o, không căm phẫn, không tức giáºn, chỉ đơn thuần là nét mặt có phần trầm xuống. Ngưá»i ta có câu “trước má»™t tráºn bão lá»›n thì trá»i luôn lặng gióâ€, gã “bạch tạng†nà y chÃnh là cÆ¡n bão, gã luôn biết che giấu cảm xúc dữ dá»™i cá»§a mình bằng má»™t vẻ mặt trầm lắng. Cà ng phẫn ná»™ thì gã cà ng tá» ra lặng lẽ, vốn dÄ© sá»± phẫn ná»™ cá»§a Hắc Vân được rà ng buá»™c bởi bác Tám cùng quán ăn kia, nhưng ngà y hôm nay chÃnh tay há» Vương đã Ä‘áºp tan những xiá»ng xÃch đó. Má»™t con thú dữ khi đã thoát ra khá»i lồng thì háºu quả khó lòng lưá»ng trước được.
Thấy Hắc Vân vẻ mặt trầm xuống, BÃch Thá»§y còn tưởng gã Ä‘ang tá»± trách mình bất lá»±c không thể là m gì để giúp cho mình và bác Tám, nà ng liá»n cất giá»ng an á»§i.
-Em đừng buồn, chị biết em rất lo lắng cho chị và cô Tám, nhưng em cÅ©ng đừng tá»± trách mình như váºy…
Äang khuyên nhá»§ Hắc Vân, thì má»™t ngưá»i chạy ra gá»i.
-Hai ngưá»i mau và o trong Ä‘i, bác Tám tỉnh rồi…
Má»i ngưá»i nhanh chóng quây quanh bác Tám, Hắc Vân thì nắm tay bà tá» ra lo lắng.
-Bác còn Ä‘au không? Trong ngưá»i thế nà o rồi? Cháu gá»i bác sÄ© tá»›i khám lại nhé……
-Không cần đâu, bác đỡ nhiá»u rồi… - bác Tám yếu á»›t cất giá»ng.
Äám ngưá»i không giấu nổi xúc động nhìn ngưá»i phụ nữ Ä‘ang nằm trên giưá»ng bệnh, há» chỉ trách mình bất lá»±c không thể là m gì để trả thù cho bác.
-Nếu má»i ngưá»i đã ở cả đây rồi…thì tiện đây bác cÅ©ng muốn thông báo má»™t chuyện…đó là quán ăn từ mai sẽ đóng cá»a. Sau khi bác đỡ sẽ và o miá»n nam sống cùng con trai bác trong đó… - bác Tám buồn bã tuyên bố.
Äiá»u nà y là m tất cả những ai có mặt ở đây vô cùng sá»ng sốt.
-Sao lại thế ……
-Quán ăn đó bác phải mất cả Ä‘á»i để tạo dá»±ng…
-Bác Ä‘i rồi thì bá»n cháu sẽ là m ở đâu đây……
-Cô nỡ bá» cháu Ä‘i sao… - Hai hà ng lệ lại trà o ra từ khóe mắt cá»§a BÃch Thá»§y.
-Bác đừng bá» và o trong nam, sau khi bác khá»i chúng cháu sẽ sá»a sang lại quán, việc kinh doanh vẫn sẽ trôi chảy thôi... – Hắc Vân cố nặn ra má»™t nụ cưá»i trên gương mặt Ä‘au khổ cá»§a gã.
Bác Tám chỉ thở dà i, mỉm cưá»i má»™t cách đôn háºu.
-Các cháu nên Ä‘i tìm má»™t việc khác…không nên chôn chân cả Ä‘á»i ở cái quán nhỠđó nữa…còn Thá»§y, cháu dù sao cÅ©ng nên tìm má»™t công việc đúng vá»›i khả năng cá»§a mình, tấm bằng đại há»c cá»§a cháu đừng bá» phà như váºy…bác cÅ©ng già rồi… đến lúc phải nghỉ ngÆ¡i thôi…không nên bon chen ở nÆ¡i nà y là m gì nữa … Vân à , cái Thá»§y là má»™t đứa con gái tốt…sau nà y khi bác Ä‘i rồi cháu nhá»› để ý tá»›i nó giùm…
Vừa nói hai hà ng lệ vừa chảy ra từ đôi mắt đã hằn nhiá»u nếp nhăn, cả Ä‘á»i bà lăn lá»™n kiếm sống giá» cÅ©ng đến lúc nghỉ ngÆ¡i được rồi, còn vá» tâm huyết bao năm gây dá»±ng thì giá» có lẽ cÅ©ng để nó qua Ä‘i như mây gió mà thôi.
-Bác nhất định phải ở lại vá»›i chúng cháu…- Hắc Vân trầm giá»ng, xem ra sá»± bi thương trong lòng gã đã đạt tá»›i giá»›i hạn.
-Bác muốn ngá»§ má»™t chút. – Bác Tám yếu á»›t cất giá»ng, đôi mắt khẽ nhắm lại.
Má»™t không gian yên lặng tá»›i nao lòng, chẳng ai có thể cất thêm được tiếng nà o nữa, bác ấy đã quyết như váºy thì má»i ngưá»i cÅ©ng chỉ có thể chấp nháºn mà thôi.
Hắc Vân rá»i khá»i đám ngưá»i, nặng ná» bước ra khá»i phòng.
-Em Ä‘i đâu đó? – BÃch Thá»§y gá»i vá»›i theo.
-Tìm là do để bác ấy ở lại ? – Hắc Vân cưá»i khổ nhìn nà ng.
………
10 giỠsáng, không khà bắt đầu trở nên nóng bức…
Sau khi há»i han ngưá»i dân, lúc nà y Hắc Vân đã đứng trước má»™t võ đưá»ng nằm trong má»™t cái ngõ Ãt ngưá»i qua lại, có lẽ do sợ phải chạm mặt vá»›i những kẻ trong võ đưá»ng nà y nên không mấy ngưá»i dám qua lại nÆ¡i đây, “Tiệt Quyá»n Võ ÄÆ°á»ngâ€.
Äẩy cá»a bước và o, sau khi đã và o trong “bạch tạng†liá»n đóng chặt cá»a lại, gã không mong có thêm ai khác bước và o.
Bây giá» vẫn là lúc táºp luyện cá»§a võ đưá»ng, không gian bên trong hoà n toà n trống trải, phÃa cuối gian phòng là tên há» Vương Ä‘ang ngồi khoanh chân, xem xét đám đồ đệ táºp luyện, phÃa sau lưng gã có tên đệ tá» Ä‘ang đấm bóp cho hắn. HÆ¡n 50 tên mặc võ phục : áo me ô sau lưng có chữ tiệt bằng tiếng trung, quần vải và giầy đế bệt, xếp rất có hà ng lối Ä‘ang không ngừng táºp những động tác cÆ¡ bản trong Tiệt Quyá»n Äạo.
Hắc Vân cháºm rãi bước và o, vẻ mặt vẫn Ä‘iá»m nhiên như Ä‘i tá»›i chá»— không ngưá»i. Thấy có kẻ lạ mặt bước tá»›i, gương mặt còn tá» ra ung dung, khiến cho đám đồ đệ Ä‘ang táºp luyện phải dừng lại nhìn. Mấy gã đợt trước đã gặp qua Hắc Vân thì không khá»i quái lạ, “Thằng nà y chán sống rồi hay sao mà dám vác xác đến đây?†Tên Vương sư phụ cÅ©ng đã nháºn ra sá»± có mặt cá»§a tên oắt con bữa trước bị hắn dáºy dá»—. Há» Vương cưá»i nhạt rồi cất giá»ng oang oang bằng tiếng trung.
-Thằng mặt trắng, láºy tao má»™t cái chưa đủ tÃnh tá»›i đây láºy thêm ba bốn cái nữa hả?
-Căn phòng cũng rộng rãi, trông cũng không đến nỗi nà o. Chỉ tiếc lại dùng để nuôi chó. – Hắc Vân dùng tiếng trung đáp lại.
Trong võ đưá»ng nà y Ä‘a số toà n là ngưá»i Việt, nên chỉ có năm ngưá»i là hiểu Ä‘oạn đối thoại cá»§a gã há» Vương và Hắc Vân: bốn tên ngưá»i Trung Quốc – đệ tá» ruá»™t cá»§a há» Vương và gã “đầu nồi†bữa trước. Nghe thấy váºy há» Vương trợn mắt đứng phắt dáºy, giá»ng nói gằn xuống.
-Oắt con mà y chán sống rồi có phải không?
-Không, tao rất sợ chết là đằng khác. – Hắc Vân cưá»i má»™t cách mỉa mai.
Há» Vương nheo mắt nhìn Hắc Vân, rồi hắn liá»n tá» ra khoái trá cưá»i lá»›n.
-Hắc hắc…Ta biết rồi, có phải mà y đến đây vì chuyện tao nắn bóp hai trái đà o của con nhỠThủy không?…hắc hắc…
Bốn tên đệ tá» ruá»™t nghe thấy há» Vương nói váºy cÅ©ng khoái chà ha hả cưá»i theo. Chỉ có hai tên “đầu Ä‘inh†và “đầu nồi†là hiểu rõ nhất sáng nay vừa xảy ra chuyện gì, chỉ thấy chúng Ä‘ang tá» ra buồn bã nhìn xuống sà n nhà .
Câu nói vừa rồi thá»±c sá»± đã kÃch động được sá»± Ä‘iên cuồng Ä‘ang dâng trà o trong lòng Hắc Vân, gương mặt gã Ä‘anh lại, rồi nở má»™t nụ cưá»i đáng sợ.
-LÅ© chó Trung Quốc chúng mà y cÅ©ng chỉ có thể bắt nạt trẻ con và cưỡng dâm đà n bà thôi, chứ chẳng là m được việc mẹ gì tốt đẹp. Váºy mà còn vênh mặt lên khoe khoang, có lẽ tao bảo há» Vương mà y là chó e là đỠcao mà y quá rồi.
“Muốn thá» sá»± kiên nhẫn cá»§a tao ư? Váºy để xem thằng nà o mất kiên nhẫn trước.†– Hắc Vân cưá»i thầm. Quả nhiên câu nói vừa rồi đã khiến cho há» Vương mặt mà y tÃm ngắt, rÃt lên.
-Thằng oắt con, xem ra hôm nay mà y ngứa thịt phải không? Váºy sau khi dần cho mà y má»™t tráºn, tao sẽ còn bắt mà y liếm già y cá»§a tất cả đám đệ tá», để xem từ nay mà y con mặt mÅ©i nà o ra đưá»ng.
-Sở thÃch biến thái như váºy có lẽ chỉ thÃch hợp vá»›i há» Vương mà y thôi, tao thá»±c sá»± là không có nhã hứng đó… hắc hắc… - gã “bạch tạng†nà y quả thá»±c có cái miệng sắc còn hÆ¡n dao.
Nói ra câu nà o bị Hắc Vân đốp chát lại câu đó, há» Vương không khá»i Ä‘iên tiết, sôi gan, hắn gầm lên ra lệnh cho đám đệ tá».
-Tất cả xông và o giết nó cho tao, hôm nay nó mà không chết thì lũ chúng mà y sẽ chết thay nó.
Bốn tên đệ tá» ngưá»i Trung quốc xem chừng biết tiếng Việt, láºp tức gà o lên hô hà o bá»n đồ đệ từ nãy tá»›i giỠđứng ngây ngưá»i ra nhìn.
-Lũ chúng mà y xông lê đánh chết thằng chó mặt trắng đó…
-Nó không chết thì tụi mà y tự đà o hố mà chôn mình đi…
-Äáºp bét xác nó nghe chưa…
Äám đồ đệ chưa hiểu chuyện gì, chỉ thấy mấy tay đại huynh gà o rống lên đòi chém đòi giết tên thanh niên vừa bước và o, thì cÅ©ng không suy nghÄ© gì nhiá»u chỉ quay lại chuẩn bị xá» lý kẻ dám chá»c giáºn tá»›i Há» Vương.
Bá»—ng từ trong đám đệ tá» có hai kẻ chạy ra đứng chắn trước mặt Hắc Vân, chÃnh là “đầu Ä‘inh†và “đầu nồiâ€. Gã “đầu nồi†giá»ng nói vạn phần sợ hãi.
-Vương sư phụ, chuyện giết ngưá»i nà y không thể đùa được đâu…. sẽ liên quan tá»›i cảnh sát đó. Xin ngà i xem lại cho, cáºu ta chỉ nhất thá»i nóng giáºn ngà i đừng chấp nhặt…. – Äầu nồi dùng tiếng trung nói.
“Äầu Ä‘inh†thì giang hai tay, chặn đám huynh đệ Ä‘ang bước tá»›i, gà o tướng lên.
-Anh em đừng là m váºy, giết ngưá»i là phải và o tù đó, mau lùi lại Ä‘i…
Äám đệ tá» vốn chỉ toà n là mấy tên lưu manh, nà o có biết được tiếng ngoại quốc nà o, nên tuyệt nhiên từ nãy tá»›i giá» chẳng hiểu chuyện gì. Má»™t đằng đòi chém đòi giết , má»™t đằng thì gà n lại.
-Cuối cùng là có chuyện gì váºy Hùng?...
-Chúng tao chả hiểu mịe gì cả…
-Thế là giết hay không đây?...
Äám đệ tỠồn ồn lên.
Thấy hai gã đứng ra bênh vá»±c tên mặt trắng thì há» Vương không khá»i nóng mắt.
-Hai thằng súc sinh kia, có phải chúng mà y muốn là m phản không? Sáng nay đã là m há»ng chuyện tốt cá»§a tao, giá» lại bênh vá»±c thằng oắt đó. Chúng mà y muốn chết theo nó hả?
Tà i sản của sockking
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a sockking
16-12-2010, 06:17 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Dec 2010
Äến từ: Ma Tráºn
Bà i gởi: 57
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 61 Times in 49 Posts
Chương 32:
HỠVương trả giá (3)
Gã “đầu Ä‘inh†có tên là VÅ© Thế Hùng, cha mất sá»›m, mẹ bá» rÆ¡i gã để Ä‘i theo ngưá»i đà n ông khác, hiện gã Ä‘ang sống vá»›i bà ná»™i. Do hoà n cảnh có phần đặc biệt nên từ nhá» gã đã tá» ra là đứa trẻ khó bảo, phá là ng phá xóm. Lá»›n lên thì trở thà nh má»™t tên lưu manh, suốt ngà y tá»›i các quán ăn nhỠđể vòi tiá»n nà y ná», nhưng tất cả những việc hắn là m chỉ là muốn má»i ngưá»i chú ý tá»›i hắn, quan tâm tá»›i hắn mà thôi.
Còn “Äầu nồi†tên là Lê Văn Mạnh, là con cá»§a má»™t gia đình khá giả có há»c thức, bản thân hắn cÅ©ng đã há»c xong đại há»c ngữ văn và có chứng chỉ tiếng trung. Nhưng từ bé chỉ biết cắm đầu và o há»c hà nh, chẳng biết xã há»™i là gì nên khi Ä‘i ra ngoà i gã chẳng khác nà o tên ngốc. Khi hắn tá» tình vá»›i bất kì cô nà ng nà o cÅ©ng bị các nà ng từ chối, vá»›i là do là hắn quá yếu Ä‘uối và ngốch nghếch. Từ những lý do “khách quan†đó, nên hắn má»›i xin và o đây há»c nghệ vá»›i mong muốn ….đỡ ngố và cua được gái.
Tuy Ä‘i theo gã há» Vương nhưng hai tên nà y bản chất vốn dÄ© không xấu xa, chẳng qua là do hoà n cảnh đẩy đưa mà thôi. Sáng nay, chúng chứng kiến cảnh há» Vương trắng trợn lá»™ng hà nh giữa ban ngà y, khiến hai gã không khá»i căm phẫn nhưng lá»±c bất tòng tâm, chỉ biết gà n há» vương lại chứ chẳng biết là m gì hÆ¡n. Giá» thấy gã thanh niên yếu á»›t bữa trước bị đánh cho bầm dáºp như váºy nhưng vẫn chẳng há» tá» ra sợ hãi, ngược lại khi thấy ngưá»i thân bị vÅ© nhục thì đến táºn đây liá»u mạng. Cá» chỉ nà y khiến hai gã phải cảm thấy xấu hổ, thầm bái phục Hắc Vân, Ä‘á»u là dân máu đỠda và ng nhưng chúng chỉ biết cúp Ä‘uôi Ä‘i sau má»™t tên Trung Quốc. Lòng tá»± tôn dâng lên, hôm nay dù có chết hai gã cÅ©ng phải là m anh hùng má»™t lần, chẳng lẽ chúng lại không bằng thằng nhóc yếu Ä‘uối kia hay sao?
-Vương sư phụ, chúng tôi thá»±c sá»± là không muốn ……đắc tá»™i vá»›i ngưá»i, chỉ mong ngưá»i tha cho…… thằng nhóc nà y mà thôi…. – Văn Mạnh tái xanh mặt lắp bắp mấy câu tiếng Trung.
-Tha? ÄÆ°á»£c lắm, nếu chúng mà y đã muốn chết thì tao cho chết má»™t thể. Tất cả đánh chết cả ba đứa nó cho tao. – Há» Vương rú lên, vẻ mặt tÃm ngắt lại, mắt trợn lên.
Những câu nói cá»§a há» Vương nhanh chóng được bốn tên đệ ruá»™t truyá»n đạt lại bằng tiếng Việt. Äám đệ tỠái ngại nhìn cả ba kẻ Ä‘ang đứng trước mặt, hai tên là chiến hữu cá»§a chúng, má»™t tên thì trông ốm yếu thấy rõ. Giá» phải má»™t lúc đánh chết ba ngưá»i nà y liệu chúng có là m nổi không? Äám đệ tá» không khá»i do dá»±, hết nhìn gã Vương sư phụ rồi lại nhìn ba kẻ trước mặt.
-Bá»n mà y bênh vá»±c cho tao là m gì? – Hắc Vân nhạt giá»ng nhìn hai tên Ä‘ang chắn trước mặt.
-Không thấy tụi tao Ä‘ang cho mà y cÆ¡ há»™i thoát thân sao? Mau chạy Ä‘i, đứng đấy là m Ä‘Ãu gì nữa! – Thế Hùng quay lại gấp gáp nói.
-Mà y đi đi và đừng quay lại đây … - Văn Mạnh e ngại nhìn đám đông trước mặt.
-Còn bá»n mà y? – Hắc Vân nheo mắt nhìn hai gã.
-Chuyện bá»n tao mà y khá»i phải lo, giá» lo cái thân mà y Ä‘i. – Hai tên đồng thanh gắt lên.
Thấy đám đệ tá» do dá»± không dám ra tay, thì bốn tên đại huynh má»›i gà o lên, giá»ng đầy uy hiếp.
-Thằng nà o còn chần chừ, Vương sư phụ sẽ bẻ gẫy chân tay thằng đó, để xem lúc đó chúng mà y còn dám trái lá»i hay không!
Äám đệ tá» biết rõ khả năng cá»§a há» Vương, chuyện hắn có thể bẻ gãy tứ chi cá»§a chúng không phải chuyện đùa. NghÄ© tá»›i đây chúng chỉ còn biết y lệnh mà thi hà nh, tá»™i vạ đâu đã có há» Vương chịu.
-Hùng, Mạnh chúng mà y mau lui ra, tụi tao không muốn đánh chúng mà y…
-Tránh qua một bên đi…
-Chúng mà y Ä‘á»u là ngưá»i Việt, tại sao cứ phải răm rắp nghe theo thằng Trung Quốc thối tha đó. – Hùng “đầu Ä‘inh†lá»›n tiếng.
-Chỉ cần chúng ta hợp sức lại, chẳng lẽ 50 ngưá»i mà không thắng nổi 5 tên Trung Quốc đó sao? – Mạnh “đầu nồi†tÃnh kế là m cho đám ngưá»i suy nghÄ© lại.
Nhưng hiển nhiên những lá»i nà y chỉ là dư thừa, đối vá»›i lÅ© lưu manh kia, đối đầu má»™t lần vá»›i tay Vương Hách đó là quá đủ, chúng không muốn lê lết trên đất thêm lần nà o nữa. Äán ngưá»i từ từ áp sát ba kẻ xấu số.
Thấy lá»i nói không còn giá trị, hai gã liá»n lao và o giữa đám ngưá»i tay chân khua khoắng loạn xạ, mong có thể cầm chân đám ngưá»i để Hắc Vân chạy thoát.
-Kiaaaaaa……… Hự
Chỉ có Ä‘iá»u hai gã chưa kịp động và o ai thì đã dÃnh ngay mấy đạp nằm bò ra đất, sau đó bị vô số các bà n chân thi nhau dà y xéo không chút tiếc thương.
“Bụp, bụp, bụp…â€
-Ui da, ui….á..à …da… bố mẹ ơi cứu con…. Hự… - Mạnh “đầu nồi†kêu lên thảm thiết.
Gã Hùng “đầu đinh†thì có phần lì hơn một chút, tuy bị đánh rất đau nhưng cũng chỉ ôm đầu nằm co quắp tuyệt nhiên không kêu rên một tiếng.
-Coi như hai đứa chúng mà y có chút suy nghĩ… - Hắc Vân lẩm bẩm.
Thân ảnh cá»§a Hắc Vân nhanh chóng lay động, gã lao tá»›i chá»— đám ngưá»i trước mặt vá»›i tốc độ cá»§a gió, tung ngưá»i lên không, cÆ¡ thể xoắn vặn rồi láºp tức xuất ra má»™t cước kinh thiên.
“Bá»Pâ€
Äạo cước trúng ngay và o má»™t tên Ä‘ang quay lưng lại, khiến hắn bay thẳng vá» phÃa trước va và o đám môn đồ trước mặt, khiến cả lÅ© té ngá»a ra đất, còn tên trúng cước thì nằm yên bất động.
Äám đệ tá» Ä‘ang xúm lại đánh hai tên “phản thầy†thì kinh hãi, láºp tức tản ra xung quanh, tròn mắt nhìn gã thanh niên da trắng.
Há» Vương trợn mắt nhìn kẻ vừa rồi dám thách thức mình, những tưởng hắn chỉ là má»™t thằng nhóc con yếu xìu, nà o ngá» lại có chút Ãt võ công.
Hai tên Ä‘ang nhắm mắt nhắm mÅ©i nếm đòn thì bá»—ng thấy mình không bị đánh nữa liá»n mở mắt nhìn lên, chỉ thấy trước mặt là tên nhóc con chúng Ä‘ang định bảo vệ, cách chá»— chúng tầm bốn, năm mét là má»™t cÆ¡ thể nằm bất động. Chưa hiểu vừa xảy ra chuyện gì, thì Hắc Vân đã nạt ná»™.
-Hai đứa chúng mà y mau cút ra xa, đừng là m vướng chân tao.
Dù chưa biết thế nà o nhưng hai gã cÅ©ng đỡ nhau dáºy, táºp tá»…nh lùi lại phÃa sau, gương mặt tá» ra vô cùng khó hiểu.
Lúc nà y Hắc Vân chỉ tay thẳng và o mặt há» Vương, giá»ng nói trầm hùng.
-Mà y há»c nghệ cá»§a Lý sư phụ, nhưng lại lại dùng nó để Ä‘i là m mấy cái chuyện bỉ ổi, thất đức. Lý sư phụ nếu mà biết thì khó lòng nhắm mắt. Hôm nay tao thay mặt ngưá»i dáºy dá»— chúng mà y, cho chúng mà y hiểu thế nà o má»›i là Tiệt Quyá»n Äạo chân chÃnh.
Dứt lá»i, Hắc Vân phát động sức mạnh, cÆ¡ thể gã lay động, các khá»›p xương theo đó mà kêu lên răng rắc. Trong tất cả các môn võ mà Hắc Vân tiếp nháºn, gã có hứng thú nhất chÃnh là vá»›i Tiệt Quyá»n Äạo cá»§a Lý Tiểu Long, môn công phu nà y rất phù hợp vá»›i bản chất cá»§a gã. Cho tá»›i giá» gã vẫn nhá»› rõ như in những nguyên tắc cÆ¡ bản khi bước và o Tiệt Quyá»n Äạo.
“Hãy vứt Ä‘i má»i thứ bạn có, bá» Ä‘i những khái niệm đã ăn sâu và o đầu bạn để lấy tá»± do. Cái tá»± do đó sẽ giúp bạn hiểu biết tất cả những gì bạn đã bá» Ä‘i, và rồi tiến tá»›i hiểu thêm cả những gì bạn chưa biết.
Tiệt Quyá»n Äạo không có ná»™i quy hay nguyên tắc gì rà ng buá»™c bạn cả, nó chỉ cho bạn hướng để phát triển má»™t cách không hạn chế. Bạn há»c Tiệt Quyá»n Äạo để sá» dụng và cÅ©ng không cần nhá»› là mình há»c môn gì.
Hình thức phi hình thức là sá»± yêu cầu trau dồi các kỹ năng rồi tiến tá»›i không cần đến chúng, chỉ còn lại sá»± giản dị đến không ngá».â€
Thấy đối phương nói sẽ dùng Tiệt Quyá»n để dạy dá»— mình, lòng tá»± ái cá»§a há» Vương bị công kÃch mạnh mẽ.
-Äể xem mà y to mồm được đến bao giá»! Chúng mà y còn không mau giết nó! – há» Vương hét lên má»™t cách Ä‘iên dại.
Không còn thá»i gian để đám đệ tá» nháºn xét đối phươn thuá»™c thể loại nà o, trước tiên cứ lao và o cho hắn má»™t tráºn cái đã, thiết nghÄ© 50 ngưá»i lao và o thì việc thu tháºp gã mặt trắng kia cÅ©ng chỉ mất và i ba giây.
Äám lưu manh láºp tức lao tá»›i, giở hết những gì mình há»c được từ trước đến nay. Má»™t tên song phi tá»›i chá»— Hắc Vân, nhưng tên nà y Ä‘ang lÆ¡ lá»ng trên không thì đã bị Hắc Vân thụi cho má»™t quyá»n giữa bụng bắn tuốt ra xa tá»›i cả 6 mét. HÆ¡n bảy tên khác Ä‘ang lao lên thì bị cước thoái cá»§a Hắc Vân đá cho tối tăm mặt mÅ©i, ngã ngá»a ra sà n. Liên tiếp sau đó, tên nà o nhảy và o cÅ©ng chỉ chịu được má»™t đòn cá»§a Hắc Vân là ngã xuống, không ngừng quằn quại trên đất. Toà n bá»™ các chiêu thức gã sá» dụng Ä‘á»u nằm trong Tiệt Quyá»n Äạo, kết hợp vá»›i đôi mắt “biến dịâ€, thì các chá»— bị gã đánh trúng toà n bá»™ Ä‘á»u là yếu huyệt, phá»ng chừng gã chỉ dùng ná»a chiêu cÅ©ng là m cho mấy tên lưu manh nà y gục gã chứ chưa nói gì tá»›i má»™t chiêu. Trong lúc giao tranh Hắc Vân liên tục dùng các đòn đá trên không, má»™t lúc khiến ba bốn tên nằm xõng xoà i, cứ như thể gã Ä‘ang biểu diá»…n chứ không phải quyết sống mái vá»›i lÅ© môn đệ kia. Bất kì đòn nà o đánh tá»›i thì đối vá»›i Hắc Vân nó như thể đứng yên, thá» há»i vá»›i tốc độ đánh cháºm chạp cá»§a lÅ© lưu manh nà y thì đến bao giá» má»›i có thể chạm và o ngưá»i cá»§a gã? Có lẽ là không bao giá». HÆ¡n nữa quyá»n cước cá»§a gã chiêu nà o cÅ©ng nặng tá»±a ngà n cân, dồn nén má»™t lá»±c lượng tối cưá»ng, bị dÃnh đòn mà không chết là phúc tổ mấy Ä‘á»i rồi, thiết nghÄ© nếu không phải là gã nương tay thì lÅ© lưu manh kia cÅ©ng chẳng có diá»…m phúc mà nằm rên la trên đất như thế. Lưu manh cuối cùng cÅ©ng chỉ là lưu manh, tuy được há» Vương dạy cho và i miếng võ nhưng khi đối diện vá»›i cao thá»§, tinh thần hoảng loạn thì chúng cÅ©ng chỉ biết khua khoắng chân tay loạn xạ mà thôi.
Hai hai tên “đầu Ä‘inh†và “đầu nồi†khi thấy cảnh tượng trước mắt thì chỉ biết ngây ngưá»i ra, trước nay chúng xem Lý Tiểu Long thể hiện trên phim ảnh khá nhiá»u, nhưng so vá»›i những gì Ä‘ang diá»…n ra trước mắt thì có phần đỉnh cao hÆ¡n mấy báºc. Dù có nhìn táºn mắt thế nà y nhưng chúng vẫn không thể ngá» rằng kẻ lúc trước chấp nháºn quỳ lạy há» Vương lại có thá»±c lá»±c bá đạo đến thế. Cứ tưởng cái mà n má»™t đánh mưá»i hay hai mươi ngưá»i chỉ trên ti vi má»›i có, ai dè giá» chúng được chứng kiến cảnh còn gây “sốc†hÆ¡n: má»™t tên nhóc trông vẻ ngoà i yếu Ä‘uối nhưng đánh tan tác 50 gã côn đồ. Hai tên Hùng, Mạnh giá» má»›i thầm cám Æ¡n quyết định sáng suốt vừa rồi, nếu không thì háºu quả ra sao chúng chẳng dám nghÄ© tá»›i.
Tà i sản của sockking
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a sockking
17-12-2010, 06:29 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Dec 2010
Äến từ: Ma Tráºn
Bà i gởi: 57
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 61 Times in 49 Posts
Chương 33:
HỠVương trả giá (4)
“Bá»Pâ€
Má»™t quyá»n mạnh như trái phá tống thẳng và o mặt má»™t gã đệ tá» Ä‘en đủi, khiến hắn ngã lá»™n vá» sau, phun ra má»™t búng máu cùng mấy cái răng cá»a. Cái thân thể vừa bay lên nhanh chóng trượt dà i trên mặt sà n rồi nằm yên bất động. Cả võ đưá»ng lúc nà y nhìn đâu cÅ©ng thấy mấy cái thân thể Ä‘ang lăn lá»™n trên sà n, tên thì ôm bụng, kẻ thì ôm mặt thi nhau mà rên la. Äứng giữa gian phòng là má»™t cÆ¡ thể trông hết sức bình thưá»ng, nhưng sức mạnh ẩn dấu trong đó lại phải khiến cho bất kì kẻ nà o biết được cÅ©ng phải rùng mình phát sốt.
Sau khi đã di chết “bầy kiến†giá» là lúc “bạch tạng†tÃnh sổ vá»›i mấy thằng ngoại lai trước mặt.
-Chúng mà y sao còn chưa lên? Hay để tao đến táºn nÆ¡i dạy dá»— đây? – “bạch tạng†khinh khỉnh nhìn năm tên Trung Quốc trước mặt.
Chứng kiến uy lá»±c cá»§a gã thanh niên mặt trắng, bốn tên đệ ruá»™t cá»§a há» Vương không khá»i vã mồ hôi, nuốt nước miếng ừng á»±c.
-Vương sư phụ… hắn…
-Hắn cái mẹ gì, giết nó cho tao! – há» Vương dùng hai tay đẩy mạnh mấy tên đệ tá» vá» phÃa trước, rồi gắt lên.
Thá»±c sá»± trong lòng há» Vương bây giá» cÅ©ng bắt đầu có chút lo lắng, tên oắt con kia thá»±c sá»± Ä‘ang sá» dụng Tiệt Quyá»n Äạo để thu tháºp toà n bá»™ đám đệ tá» cá»§a gã, hÆ¡n nữa nhìn cách hắn ra đòn phá»ng chừng đã triệt để nắm bắt được những tinh túy cá»§a chữ “Tiệtâ€(*). Nhưng há» Vương đưá»ng đưá»ng là má»™t tôn sư sao có thể tá» ra e sợ. Bốn tên đệ tá» xem ra cÅ©ng không phải là loại ham sống sợ chết mà quên sư, chúng nhanh chóng lao tá»›i tấn công “bạch tạngâ€.
Mấy tên nà y chắc theo há» Vương cÅ©ng đã lâu nên đấm đá có phần khá hÆ¡n đám lưu manh tạp nham kia má»™t chút. Các cú đánh chúng tung ra có chút căn cÆ¡, đòn đánh cÅ©ng có lá»±c, chỉ tiếc là đối vá»›i gã “quái váºt†trước mặt chúng thì không có gì hay là có má»™t chút cÅ©ng như nhau cả thôi. Ba tên lao tá»›i dồn dáºp tấn công, Hắc Vân Ä‘ang xoay ngưá»i chuẩn bị trả đòn, thì má»™t tên đứng sau lưng bất ngá» rút má»™t con dao đâm tá»›i. Do tên nà y đứng sau lưng nên Hắc Vân không nhìn thấy động tác cá»§a hắn, gã chỉ dá»±a và o trá»±c giác để tránh né, thà nh ra động tác có phần cháºm má»™t chút.
“Xoạtâ€
Con dao sượt qua sưá»n, là m rách má»™t vệt dà i trên cái áo phông cá»§a Hắc Vân. Thấy thằng mặt trắng tà nữa thì Ä‘i Ä‘á»i, bốn gã môn đệ kia không khá»i hả hê.
-Äể xem nắm đấm cá»§a mà y mạnh, hay con dao cá»§a tao sắc…he he he…
Hắc Vân dùng đôi mắt lạnh lẽo quét qua mặt từng tên má»™t, cất giá»ng ẩn chứa sát ý.
-Không hổ danh Ä‘i theo chó, bốn con chó con quả nhiên cÅ©ng biết cắn ngưá»i. Có tất cả bốn thằng váºy thì má»—i thằng tao lại bẻ gẫy má»™t tay, coi như thu há»c phà dạy dá»— bá»n “Trung cẩu†chúng mà y.
Nói rồi Hắc Vân cởi phăng chiếc áo rách, vứt qua một bên, không mặc gì các đòn thế của gã cà ng dễ thi triển.
Hà nh động nà y vô tình lại là má»™t đòn giáng mạnh và o tinh thần cá»§a mấy tên ngưá»i Trung kia. Bốn tên môn đệ trợn mắt nhìn cÆ¡ hình cá»§a Hắc Vân, giá» chúng đã hiểu vì sao gã bá» ngoà i yếu á»›t nà y có thể má»™t tay Ä‘áºp tan cả má»™t đám đệ tá» lên đến 50 ngưá»i. CÆ¡ thể trước mặt kia so vá»›i thần tượng Lý Tiểu Long cá»§a chúng e là còn trên má»™t tầng, chúng là ngưá»i luyện võ đương nhiên hiểu để có má»™t cÆ¡ gân như váºy thì cần phải chịu đựng gian khổ thế nà o. Há» Vương thì thần sắc biến chuyển, không dám tin từ má»™t gã thư sinh mà Hắc Vân đã biến thà nh má»™t “Võ Thần†chỉ sau má»™t lá»›p áo.
-Ohhhhh….Ssshit….- Hùng “đầu Ä‘inh†bà nh miệng khẽ rÃt lên.
-Ohhh….my…god….- Mạnh “đầu nồi†thì mặt đần ra, há hốc mồm miệng.
Có lẽ hai tên nà y cuối cùng đã tìm được thần tượng cá»§a Ä‘á»i mình.
Thiết nghÄ© gặp phải đối thá»§ đáng gá»m thì tốt nhất là “tiên hạ thá»§ vi cưá»ngâ€, bốn tên môn đệ đảo mắt nhìn nhau rồi đồng loạt xông lên, liá»u chết má»™t phen. CÆ¡ thể cá»§a Hắc Vân cÅ©ng lao tá»›i, thằng nà o vừa đâm lén gã thì gã sẽ xá» thằng đó trước tiên. Hắc Vân dá»… dà ng lách qua các đòn công kÃch như rùa bò cá»§a ba tên kia mà xáp lại gần thằng Ä‘ang cầm dao. Thấy cưá»ng địch đến nÆ¡i, hắn vá»™i vã chá»c mạnh con dao vá» phÃa trước, nhưng chưa đâm được tá»›i đâu thì má»™t bà n tay nhanh như Ä‘iện đã chá»™p tá»›i cổ tay hắn.
“RẮCâ€
-AAAAAAAAA……
Khi đã chá»™p lấy cổ tay, tiếp sau đó là má»™t quyá»n thụi mạnh và o khá»›p tay, tiếng xương bị gãy vang lên má»™t cách giòn tan. Tên nà y khụy gối, ôm tay rống lên thảm thiết. Ba tên kia nghe thấy tiếng xương gãy thì nổi cả da gà , tinh thần giao động, chỉ cần nhiêu đó thôi cÅ©ng đủ để chúng phải hối háºn.
Hắc Vân dùng tay chém mạnh xuống bả vai tên gần nhất, sau đó liên tiếp tung ra hai cước nhằm thẳng đầu gối hai tên còn lại mà đá và o.
“RẮC, RẮC, RẮCâ€
Những tiếng xương vỡ cất lên như thể có vần điệu, tiếp sau đó là ba cơ thể ngã gục ra đất rống lên nhưng âm thanh tột độ đau đớn.
-AAAA….tay của….tôi…aaa…
-Chân…..aaaaa……chân tao…..aaa…
-Một thằng tay phải, một thằng tay trái, một thằng chân phải, một thằng chân trái. Tốt, đúng như dự kiến ban đầu… giỠthì đến mà y rồi đó Vương Cẩu.
Hắc Vân giá» giương mắt lên nhìn há» Vương, gã cÅ©ng không quên nở má»™t nụ cưá»i khiến đối phương phải sởn tóc gáy.
Vương sư phụ từ nãy tá»›i giá» liên tiếp phải chứng kiến các phòng tuyến cá»§a hắn thi nhau thất thá»§, thì khà độ cÅ©ng không còn vênh váo như trước. Những tưởng Ä‘áºp tên mặt trắng kia dá»… dà ng như Ä‘áºp má»™t con kiến, ai dè giá» kẻ sắp bị nát thà nh cám lại chÃnh là há» Vương. Äôi mắt cá»§a há» Vương đảo qua đảo lại liên hồi, phá»ng chừng Ä‘ang suy tÃnh chuyện gì, trong chốc lát gã má»›i nhìn thẳng và o mặt Hắc Vân cao ngạo nói.
-Thằng nhóc xem ra mi cÅ©ng có chút tà i má»n, nhưng so vá»›i ta e là vẫn còn… thấp hÆ¡n đôi chút. Nhưng ta vốn rất trá»ng ngưá»i tà i, giá» mi chỉ cần quy phục mà bái ta là m sư phụ, láºp tức mi sẽ trở thà nh đại huynh cá»§a võ đưá»ng nà y…
Vừa rồi còn đòi chém đòi giết, nhưng thấy sá»± việc có chiá»u hướng bất lợi vá» mình thì láºp tức dùng lá»i lẽ ngon ngá»t dụ dá»—, chiêu hà ng. Há» Vương nà y tháºt xứng danh vá»›i hai chữ “vô sỉâ€.
-Äại ca đánh chết mịe thằng Tà u khá»±a đó Ä‘i… - Hùng “đầu Ä‘inh†hô lên.
-Anh đừng nghe nó dụ dá»—, phải triệt để dạy cho nó má»™t bà i há»c… - Mạnh “đầu nồi†là kẻ có há»c thức nên nói chuyện cÅ©ng dà i dòng hÆ¡n.
Äang tÃnh cách “chiêu hà ng†cưá»ng địch trước mắt, thì bị ngay hai thằng đệ tỠ“bất trung†chá»c gáºy bánh xe, gã Vương sư phụ tức tá»›i ói máu, rống lên.
-Chúng mà y…chúng mà y…… tao sẽ vặn cổ hai thằng chó chết tụi bay…
Hắc Vân thì quay đầu lại, nheo mắt nhìn hai gã Hùng, Mạnh Ä‘ang đứng tÃt gần cá»a ra và o, khuôn mặt tá» ra khó hiểu. “ Mình có quan hệ anh em, đại ca đại kiếc vá»›i hai thằng đó lúc nà o váºy nhỉ?†– gã lẩm bẩm.
Thấy thần tượng quay ra nhìn mình thì hai gã liá»n há» há» cưá»i, gãi gãi đầu.
-Äại ca…. – Hùng “đầu Ä‘inh†nói hai từ nà y ngá»t xá»›t.
-Anh… - Mạnh “đầu nồi†ái ngại cất tiếng.
Äá»™t nhiên gã Hùng quay ra vá»— mạnh và o đầu tên Mạnh, rồi lên giá»ng dạy dá»—.
-Anh nà o? Ai anh em há» hà ng gì vá»›i mà y? Phải gá»i là đại ca hiểu chưa? Mà y đúng là không biết quy cá»§ giang hồ gì cả.
Hắc Vân chỉ thở dà i rồi quay đi, mấy tên tiểu tốt đó gã cũng không hơi đâu mà lo. Trở lại chuyện của hỠVương vừa rồi chiêu mộ, Hắc Vân nhà n nhạt nói.
-Mà y thấy đấy tao cÅ©ng tÃnh đầu quân cho mà y, có Ä‘iá»u hai thằng kia nó nói nghe có là hÆ¡n nên tao đã suy nghÄ© lại. Nhưng chuyện nà y cÅ©ng không phải không có cách giải quyết…- “bạch tạng†nói lấp lá»ng.
Hắc Vân là má»™t kẻ hiểu thấu đáo thế nà o gá»i là “trả thùâ€, không những phải hà nh hạ thể xác mà còn phải chá»c ngoáy tinh thần cá»§a đối phương, khiến hắn vừa phẫn uất trong lòng vừa Ä‘au đớn cùng cá»±c, có như váºy má»›i trút được sá»± căm háºn trà n ngáºp trong lòng gã.
Nghe thấy có cách giải quyết khác thì há» vương như Ä‘ang chết Ä‘uối lại gặp được bè gá»—, giá»ng nói há»›n hở thấy rõ.
-ÄÆ°á»£c, được, chỉ cần trong khả năng cá»§a ta thì tuyệt đối không có vấn đỠgì cả.
-Tốt, váºy thì chỉ cần tao và mà y ra giữa đưá»ng, sau đó mà y quỳ xuống láºy tao ba láºy. Từ nay vá» sau gặp tao ở đâu thì phải gá»i to hai tiếng “Cụ ná»™i†thì chuyện nà y sẽ được xem xét lại…hắc hắc… - Hắc Vân cưá»i gian.
Dù cho há» Vương có là m như thế tháºt thì gã cÅ©ng sẽ không dá»… gì mà bá» qua cho hắn, cụm từ “xem xét lại†và cụm từ “tha cho mà y†có má»™t khoảng cách khá là xa.
-Mà y… mà y…- há» Vương giáºn tá»›i uất nghẹn ở cổ, thốt không lên lá»i.
Xem ra gã Vương sá»± phụ đã được Hắc Vân má»i ăn má»™t miếng dưa bở to tướng. Gã có cảm giác mình như má»™t đứa trẻ con vừa bị ngưá»i ta dùng kẹo dụ dá»—, cái ná»—i nhục nhã nà y là m sao há» Vương có thể chịu nổi đây?
Tên Mạnh “đầu nồi†nghe được Ä‘oạn đối thoại tiếng trung cá»§a hai ngưá»i thì không khá»i thán phục Hắc Vân.
-Äại ca đúng là ghê gá»›m, không những võ công đỉnh đỉnh, mà miệng lưỡi còn sắc bén như dao cạo. Sau nà y có diá»…m phúc Ä‘i theo đại ca chắc chắn sẽ há»c há»i được nhiá»u Ä‘iá»u… - “đầu nồi†gáºt gù nói.
-Sao sao…? Äại ca vừa nói gì? – “đầu Ä‘inh†sốt sắn há»i.
(*)Tiệt Quyá»n Äạo: à nghÄ©a nà y theo Lý Tiểu Long là vì môn võ khi đánh cắt đứt đưá»ng quyá»n cá»§a đối thá»§, trước khi đối thá»§ có thì giá» phản ứng.
Tà i sản của sockking
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a sockking
17-12-2010, 10:44 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Dec 2010
Äến từ: Ma Tráºn
Bà i gởi: 57
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 61 Times in 49 Posts
Chương 34:
Là cáºu ta……?
-Sao? Mà y có chấp nháºn hay không để tao còn xem xét … hắc hắc… - “bạch tạng†tăng cưá»ng công kÃch.
-Hôm nay có chết tao cũng phải cho mà y chết theo. – Vương sư phụ rú lên một cách man dại.
Há» Vương xem ra nhục nhã chịu đã đủ, giá» gã cÅ©ng chẳng cần biết thá»±c lá»±c giữa hai bên chênh lệch ra sao, cứ phải sống mái vá»›i thằng oắt con mặt trắng kia cái đã, còn háºu quả ra sao để sau bà n tá»›i. Gã Vương Hách, cúi xuống chụp lấy thanh nhị khúc côn để gần đó rồi tiến gần “bạch tạngâ€. Gã liên tục múa tÃt thanh nhị khúc côn, phá»ng chừng Ä‘ang ra oai vá»›i tên nhóc trước mặt. Thấy há» Vương Ä‘ang diá»…n cái trò trẻ con thì “bạch tạng†chỉ khẽ lắc đầu, ngao ngán nói.
-Nếu không biết sá» dụng thì đừng có mà há»c đòi, bắt chước ngưá»i ta chứ. Vá»›i cái trình độ gà què nà y thì tao chỉ cần dùng hai cái đôi già y bẩn cÅ©ng có thể dạy dá»— mà y rồi.
Nói xong, “bạch tạng†đút hai tay và o túi quần, nghênh mặt nhìn há» vương, cả cÆ¡ thể lúc nà y để lá»™ ra rất nhiá»u sÆ¡ hở, không biết là gã vô tình hay cố ý. Vừa bị lăng mạ, giá» lại thấy đối phương lá»™ quá nhiá»u sÆ¡ hở như váºy, há» Vương liá»n tốc chiến tốc thắng, mà chẳng để ý tá»›i “bạch tạng†có mưu toan chuyện gì hay không.
Quất mạnh côn nhị khúc, nhằm thẳng đầu mà đánh tới, đòn nà y tuyệt đối nhanh, mạnh và chuẩn, thiết nghĩ tên oắt con kia chắc chắn sẽ vỡ đầu.
“Bụpâ€
Chân cá»§a “bạch tạng†láºp tức lay động, má»™t cước tung lên cao đá văng đầu côn Ä‘ang bổ tá»›i. Thấy đưá»ng côn ác liệt như váºy mà dá»… dà ng bị đối phương hóa giải, Vương Hách trong lòng không khá»i khó chịu. Gã láºp tức tung ra hÆ¡n chục đưá»ng côn nhằm toà n phần má»m trên cÆ¡ thể mà đánh và o.
“Bụp, bụp, bụp…â€
Hai tay cá»§a “bạch tạng†tuy đã đút và o túi, nhưng xem ra đôi chân cá»§a gã vẫn chẳng há» cảm thấy vướng vÃu, cước thoái phát ra vẫn bạo liệt như cuồng phong, côn đánh tá»›i đâu là láºp tức bị cước chặn tá»›i đó. Nhìn và o thì cứ nghÄ© là “bạch tạng†để lá»™ ra rất nhiá»u sÆ¡ hở, nhưng khi đánh tá»›i má»›i biết khả năng phòng thá»§ cá»§a gã còn vững hÆ¡n tưá»ng thà nh, đó là hắn còn không thèm sá» dụng tá»›i hai tay.
Cà ng tấn công há» Vương cà ng khiếp đảm, tốc độ ra đòn cá»§a tên oắt con trước mặt không những khá»§ng bố, mà e rằng đôi chân cá»§a gã cÅ©ng chẳng phải là m bằng xương thịt. Bởi lẽ vá»›i đạo lá»±c từ nhị khúc côn tạo ra nếu dùng chân “bình thưá»ng†mà đỡ thì đối phương đã tà n phế từ lâu rồi.
Hắc Vân từ nãy tá»›i giá» chỉ thá»§ mà không công, không phải là do không là m được, mà là gã muốn triệt để dáºp tắt ý chà chiến đấu cá»§a đối phương, để cho há» Vương kia hiểu thế nà o gá»i là “kẻ mạnhâ€, thế nà o gá»i là “thá»±c lá»±câ€.
-Cái thá»±c lá»±c mà mà y nói cÅ©ng chỉ có thế thôi sao? – Hắc Vân rÃt lên.
Äạo lá»±c ở chân cá»§a gã cÅ©ng theo đó mà bá»™c phát, Hắc Vân tung ra má»™t cước e rằng cả Ä‘á»i luyện võ cá»§a há» Vương cÅ©ng chẳng bao giỠđạt tá»›i được.
“CHÃTâ€
“Rắcâ€
Nhị khúc côn được là m bằng chất liệu gá»— cứng, hình lục giác, dà i 35 cm má»—i đầu, độ dà y tầm 3,5 cm. Vá»›i cấu tạo như váºy dù cho có cầm dao chặt mấy nhát thì cÅ©ng chưa chắc đã gãy chứ đừng nói tá»›i chuyện chỉ dùng chân mà có thể đá gãy. Nhưng trong cuá»™c sống thì không có gì là không thể, má»™t tên ăn mà y mà còn phút chốc trở thà nh ông chá»§ có trong tay cả chục triệu dola thì nói gì tá»›i chuyện nà y.
Má»™t cước cá»§a Hắc Vân đã là m đầu côn gãy là m hai Ä‘oạn cứ như thể chiếc côn đó đã bị mục sẵn váºy. Khi côn nhị khúc gãy cÅ©ng là lúc ý chà cá»§a há» Vương theo đó mà vỡ vụn, nhìn vÅ© khà trên tay thì hắn cÅ©ng hiểu rằng dù có thêm 10 tên Vương Hách nữa thì cái chuốc lấy vẫn chỉ là hai chữ “thảm bại†mà thôi.
-Ngưá»i Trung Quốc chúng mà y vốn dÄ© tá»± tin võ há»c cá»§a mình là bác đại tinh thâm, váºy mà không thể thắng nổi má»™t thằng dân Ä‘en ở đất nước Việt Nam sao?
Hắc Vân vừa nói dứt lá»i láºp tức má»™t cước đạp thẳng và o đầu gối cá»§a há» Vương.
“Rắcâ€
-AAAAAA…..- HỠVương tru tréo rên lên.
-Vẻ mặt kiêu ngạo của mà y đâu rồi? Thực lực của mà y cũng đâu mất rồi?
Tiếp tục một bên chân của Vương Hách bị đạp gãy.
“Rắcâ€
-AAAAA…khốn…..khốn…nạn….
Há» Vương rên lên từng chữ, lúc nà y gã đã khụy hai gối xuống sà n nhà , sá»± Ä‘au đớn len lá»i và o từng thá»› thịt khiến cho mồ hôi không ngừng rịn ra trên ngưá»i gã, gương mặt cá»§a Vương Hách giỠđây như thể má»™t tá» giấy bị vò nát, trông rất khó coi.
-Cái gì mà đạo lý chỉ nằm trong tay kẻ mạnh, lại còn cái gì không có thá»±c lá»±c đừng to mồm nói hai chữ đạo lý. Rồi thì nhân gian vô đạo. Mà y nhắc lại mấy câu đó giúp tao được không? – Hắc Vân nhướn mà y nhìn tên phế váºt trước mặt.
Vương Hách giỠcái gì cũng không biết, lắc đầu liên tục.
-Tao…không nhớ….tao …không…nhớ…aaa….
Hắc Vân tiếp tục tra tấn hỠVương, mũi chân của gã sút thẳng và o khớp xương vai.
“Rắcâ€
-AAAAA……mau dừng lại…tao thua…tao thua…. Aaa…– Vương Hách nước mắt nước mũi dà n giụa rống lên.
-Mà y chưa từng biết cái gì là “Thiên đạo†phải không? Váºy thì chắc sau hôm nay mà y biết nó thế nà o rồi chứ?
“Rắcâ€
Tiếp tục một bên khớp vai của hỠVương lại vỡ nát, sự đau đớn giỠđây gã phải hứng chịu e rằng còn kinh khủng hơn cái chết gấp vạn lần.
-AAAAAAAAAA…thằng khốn….mà y….giết tao đi….giết tao đi….aaaaaa…..
-Giết mà y? Có lẽ là tao không tà n nhẫn như thế? Thá» nghÄ© mà xem, giết mà y tao lại mang tiếng là độc ác, hÆ¡n nữa lại còn liên quan đến pháp luáºt. Chuyện nà y là chuyện lá»›n nên không thể nói giết là giết được…hắc hắc…
Vừa nói Hắc Vân vừa cháºm rãi dùng chân cá»§a mình từ từ ấn đầu cá»§a há» Vương xuống sát ná»n nhà . Vương Hách tuy cố gắng chống cá»± nhưng tứ chi đã bị há»§y thá» há»i còn là m được trò trống gì?
“Cá»™pâ€
Trán cá»§a há» Vương đã dÃnh sát xuống sà n, phá»ng chừng đây là sá»± sỉ nhục lá»›n nhất trong cuá»™c Ä‘á»i cá»§a hắn. Vương Hách chẳng thể là m được gì hÆ¡n ngoà i việc chá»i bá»›i um sùm.
-Mà y không giết tao……thì mà y sẽ phải hối háºn…tao thá»â€¦tao thá» sẽ băm mà y ra là m trăm ngà n mảnh……vứt cho chó…..ăn…..aaaaaaaaaa….
Hắc Vân đang tăng thêm chút lực lên bà n chân của mình.
-Tao vốn đã tÃnh cho mà y sống rồi, nên mà y đừng thá» lòng kiên nhẫn cá»§a tao. Mà y nói thêm má»™t từ nữa thôi thì óc mà y sẽ láºp tức văng ra ngoà i đó.
Há» Vương nghe thấy váºy thì kinh hãi không dám cất lên ná»a chữ, hắn hiểu rõ con “quái váºt†kia thá»±c sá»± có thể là m những gì.
-Tốt, coi như mà y vẫn dạy dá»— được. Giá» tao má»›i Ä‘i và o vấn đỠchÃnh đây.
………
Tại bệnh viện khu 13……
BÃch Thá»§y Ä‘ang gá»t cam, má»i ngưá»i thì vui vẻ nói chuyện vá»›i bác Tám, không khà ảm đạm đã được xua bá»›t Ä‘i phần nà o. Câu chuyện câu trò Ä‘ang cất lên thì bị phá ngang bởi những tiếng đồng thanh phát ra từ dưới sân cá»§a bệnh viện.
-Bác Tám, chúng cháu xin lỗi bác. Xin bác đừng bỠđi…… Bác Tám, chúng cháu xin lỗi bác. Xin bác đừng bỠđi…… Bác Tám………
Nghe thấy những câu nà y má»i ngưá»i trong phòng liá»n lại gần cá»a sổ nhìn xuống. Chỉ thấy lúc nà y có tá»›i hÆ¡n 50 tên mặc võ phục tiệt quyá»n đạo Ä‘ang quỳ dưới sân, đặc biệt còn có tên nằm trên cáng, không ngừng đồng thanh hô lên. Cứ sau má»—i câu là đám ngưá»i nà y lại lạy má»™t cái rồi lại hô tiếp. Äiá»u nà y là m cho cả bệnh viện phải chú ý, nhiá»u ngưá»i xúm đông xúm đỠvà o xem, thi nhau bà n tán.
-Có chuyện gì váºy mấy đứa? Sao…… - Bác Tám tò mò há»i.
Má»i ngưá»i quay lại nhìn bà , gương mặt tá» rõ sá»± kinh ngạc.
-Bác…bác…nên qua đây xem…
Trong má»™t góc khuất cá»§a bệnh viện, Hắc Vân Ä‘ang nhìn lên cá»a sổ phòng cá»§a bác Tám.
-Cháu mong bác ở lại! – gã mỉm cưá»i lẩm bẩm.
………
Sáng hôm sau……
Vì hôm nay quán bác Tám đóng cá»a nên “bạch tạng†phải ngáºm ngùi nấu mì ăn, cái món mà hắn ghét nhất. Sau khi ăn xong, gã vừa bước ra khá»i cá»a toan tá»›i thăm bác Tám má»™t chút rồi Ä‘i là m, thì bắt gặp má»™t chiếc xe cảnh sát Ä‘ang táp và o lỠđưá»ng. Vừa dừng lại, từ trong xe hai gã công an mặc quân phục nhanh chóng bước ra, tiến lại gần “bạch tạngâ€. Má»™t gã cất giá»ng trầm ổn.
-Anh là Hắc Vân cư ngụ ở số nhà 21 phải không?
“Bạch tạng†vốn đã biết trước sẽ có chuyện nà y nên gương mặt vẫn bình thản, giả vỠnhư không hiểu chuyện.
-Vâng…là tôi…không biết các anh tìm tôi có việc gì?
Gã công an đứng bên cạnh giÆ¡ tấm thẻ hà nh nghá» cá»§a mình ra rồi cất giá»ng nghiêm khắc.
-Chúng tôi là công an thà nh phố. Vừa rồi có ngưá»i tố cáo anh đã đánh trá»ng thương 5 ngưá»i dân Trung Quốc trên địa bà n quáºn Trung. Mong anh theo chúng tôi vá» sở công an để Ä‘iá»u tra và là m rõ.
“Bạch tạng†giả vỠlo lắng, mặt tái tái đi, ấp úng đáp.
-Tôi…tôi…sao có thể là m chuyện đó…chắc các anh nhầm rồi…
Chẳng để gã nói thêm câu nà o, hai nhân viên công an láºp tức áp giải “bạch tạng†và o trong xe.
……
Chỉ sau hÆ¡n 10 phút, chiếc xe áp giải “bạch tạng†đã đỗ trước cá»a sở công an thà nh phố. “Bạch tạng†nhanh chóng được dẫn tá»›i má»™t căn phòng có rất nhiá»u ngưá»i “quen†đang chá» gã. Má»™t chiếc bà n nằm ở cuối phòng, có ba ngưá»i ngồi sau chiếc bà n đó : má»™t ngưá»i là giám đốc sở công an – Bùi Việt Bảo, má»™t ngưá»i là đại sứ đặc mệnh toà n quyá»n cá»§a đại sứ quán Trung Quốc – Hạ VÄ© Tưởng, ngưá»i còn lại chÃnh là cục trưởng cục cảnh sát toà n miá»n bắc – Trần Minh Cảnh. Äứng cạnh chiếc bà n là năm gã ngưá»i Trung Quốc, trong đó có má»™t tên Ä‘ang phải ngồi xe lăn, chân tay và đầu phải băng bó trắng toát, chỉ chừa lại có thân ngưá»i, mắt và mÅ©i. Bốn tên đứng cạnh thì má»—i tên lại phải băng bó má»™t chi, trông rất đối xứng. Ngoà i ra chiếm diện tÃch gần ná»a gian phòng là hÆ¡n 50 gã đệ tá» cá»§a Tiệt Quyá»n Võ ÄÆ°á»ng.
Hắc Vân vừa bước và o trong phòng, ngưá»i Ä‘áºp và o mắt gã đầu tiên chÃnh là Trần cục trưởng.
-Là ông……? – “bạch tạng†tròn mắt.
-Là cáºu ta……? – lão Trần khẽ nhướn mà y.
Tà i sản của sockking
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a sockking
Từ khóa được google tìm thấy
àâòîñàëîí , àíàëüíûé , çàâîä , cuc do pham toi , cuc do tôi pham , cuc do toi pham 4vn , ìåòðî , ïîðíîãàëåðåè , kicknice , ñáåðáàíêà , ñàéòà , ñìàéëèê , truyen cuc do toi pham , vu dong can khon