10-02-2011, 04:35 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Oct 2010
Äến từ: Nha Trang
Bà i gởi: 577
Thá»i gian online: 3 ngà y 3 giá» 23 phút
Thanks: 603
Thanked 740 Times in 256 Posts
Quyển 4: Bắc Hải Vụ
ChÆ°Æ¡ng 95
Thói Ä‘á»i nà y, Ä‘Ã n bà nà y.(2)
Nguồn: Võ gia trang
Nếu có cơ hội nhất định sẽ dùng. Nếu có cơ hội nhất định sẽ dùng.
Trà nhá»› của Phạm Nhà n hÆ¡n ngÆ°á»i, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên nhá»› kỹ từng lá»i rất rõ rà ng, không ngá», đối phÆ°Æ¡ng là má»™t cô nÆ°Æ¡ng gia, cÆ° nhiên lại thá»±c sá»± dùng. Hắn hừ lạnh mấy tiếng, trong ngá»±c căm tức nhÆ°ng không có cách nà o, chÃnh mình hạ thuốc ngÆ°á»i khác, ngÆ°á»i khác cÅ©ng hạ thuốc mình nhÆ° thế, dÆ°á»ng nhÆ° tháºt đúng không có gì để nói. Kết quả là … Nhà n ngẩng đầu nhìn trăng sáng, cúi đầu háºn Hải ÄÆ°á»ng.
-Ta cÅ©ng không phải cao nhân, ta chỉ là má»™t tiểu nữ nhân thù dai. – Nà ng cÆ°á»i dà i, mÆ°á»i phần nữ tÃnh.
-Không nên là Ti Lý Lý, ngươi là tỷ muội của nà ng – Phạm Nhà n lạnh lùng nhìn nà ng – Ngươi biết cái nà y có ý nghĩa gì.
-Lý Lý thÃch ngÆ°Æ¡i. NgÆ°Æ¡i cÅ©ng không có ác cảm vá»›i nà ng, nên mấy tá»· muá»™i chúng ta Ä‘á»u cho rằng chuyện nà y được.
Thá»±c ra từ khi biết Phạm Nhà n ngay cả tảng đá Tà o tiên sinh viết cÅ©ng nhá»›, Hải ÄÆ°á»ng cà ng thêm kiên định tìm cách nà y.
Phạm Nhà n bỗng trầm ngâm, không biết nghĩ tới cái gì, một lúc lâu sau mới nhìn nà ng:
-Thực ra…nếu hạ xuân dược với ta, tuy rằng ngươi…. Lớn lên cũng chẳng phải mỹ nhân gì, nhưng ta cũng có thể cố gắng mà là m, hy sinh một chút, tội gì phải liên lụy tới Ti cô nương trong đó?
Hải ÄÆ°á»ng tuy cởi mở tá»± nhiên, trÆ°á»›c má»i chuyện Ä‘á»u kiá»m chế được tâm tình, nhÆ°ng chung quy cÅ©ng chỉ là má»™t cô nÆ°Æ¡ng gia tuổi còn trẻ, nghe váºy không khá»i giáºn dữ, đôi mắt sáng ngá»i kia hung hăng nhìn chằm chằm hắn, nhÆ° sói mẹ giữa đêm khuya.
Phạm Nhà n thở ra ác khÃ, láºp tức hồi phục vẻ lãnh Ä‘am, nheo nheo hai mắt:
-Ta vá»— mông là đi được, cẩn tháºn sÆ° phụ ngÆ°Æ¡i trị tá»™i ngÆ°Æ¡i.
Hải ÄÆ°á»ng hÃt sâu má»™t hÆ¡i, nén tâm tình xuống, nhẹ nhà ng nhún mình thi lá»…:
-Hôm nay đã láºp mÆ°u vá»›i đại nhân, mong đại nhân thứ lá»—i.
Phạm Nhà n vẫn đạm nhạt:
-NgÆ°Æ¡i có thể láºp mÆ°u và i lần, không có nam nhân nà o cá»± tuyệt diá»…m phúc tá»± nhiên bay tá»›i nà y đâu… Bất quá, ngÆ°Æ¡i tá»± lo Ä‘i.
Hải ÄÆ°á»ng không nổi giáºn, chỉ nhẹ giá»ng:
-Sau nà y trong cung khai yến sẽ có đấu võ, đại nhân xin chuẩn bị trước.
-Sau tiệc, ta sẽ vỠnước luôn. – Hắn nhìn chằm chằm khuôn mặt vẫn bình tĩnh của nà ng, kỳ lạ thần kỳ - Ta không thể ở lại kinh, vì trong nhà có việc gấp, ngươi thu xếp cho ta gặp lại Ti cô nương một lần.
Hải ÄÆ°á»ng khẽ nhún mình, lẳng lặng chấp nháºn, sau đó nhìn bòng hình hắn từ từ biến mất trong bóng tối. Äi quang qua má»™t bá» ruá»™ng, hắn hÆ¡i lảo đảo, suýt nữa ngã xuống nếu tâm thần không yên. Nhìn hai tay vẫn Ä‘ang ôm trÆ°á»ng y, má»›i biết thì ra thằng nhãi nà y còn chÆ°a mặc xong quần.
Má»™t Ä‘á»i thi tiên, sau đó má»™t Ä‘á»i quyá»n thần. Cảnh tượng cháºt váºt nhất Ä‘á»i nà y lại phát sinh ở trong má»™t ngôi miếu hẻo lánh.
Hải ÄÆ°á»ng cÆ°á»i, con mắt sáng trà n đầy vui thÃch, không biết vì sao nà ng vui vẻ nhÆ° thế.
---
Trở lại sá» Ä‘oà n, hai mắt Phạm Nhà n chỉ còn má»™t mảnh bình tÄ©nh, chẳng còn chút cảm giác cháºt váºt, cÅ©ng không tức giáºn. Sống trên Ä‘á»i luôn khó có thể tránh được bị ngÆ°á»i khác ám hại, trừ phi ngÆ°Æ¡i là má»™t ngÆ°á»i hoà n hảo, không thiếu sót, có thể hiểu thấu má»i nhân tâm.
Hắn tháºt không ngá» Hải ÄÆ°á»ng cÅ©ng có má»™t mặt hồ đồ nhÆ° thế, cÅ©ng tháºt không ngá» nà ng lại là m ra chuyện nà y, quyết Ä‘oán nhÆ° thế, cái tÃnh đánh cuá»™c nà y đúng là chẳng kém mình bao nhiêu.
-Tổng cá»™ng chỉ có bốn ngÆ°á»i?
Hắn đã tắm giặt sạch sẽ, ngồi trên ghế, nhÆ°ng lại cảm thấy trên ngÆ°á»i có mùi thÆ¡m nhà n nhạt, không khá»i nghÄ© đến vị cô nÆ°Æ¡ng kia, trong lòng dâng lên má»™t chút ngá»t ngà o nhà n nhạt. Cho dù hắn là kẻ lạnh lùng ngang ngạnh, nhÆ°ng vẫn không thể nhịn được mị lá»±c kia, bắt đầu tÃnh toán nên tạo thà nh ảnh hưởng gì vá»›i nà ng.
Hải ÄÆ°á»ng có thể nói xong là tháºt, nhÆ°ng tÃnh sao?
Ngôn Băng Vân nhìn hắn, đối phÆ°Æ¡ng thá»±c sá»± là quan lá»›n nhất của sá» Ä‘oà n, khi sá» Ä‘oà n sắp rá»i Bắc Tá» lại lẳng lặng biến mất cả ná»a ngà y, còn nhiá»u việc Ä‘á»u không thể xin chỉ thị, tuy tin tức sau giá» ngỠđã chứng thá»±c hắn Ä‘a xuống rượu vá»›i Hải ÄÆ°á»ng cô nÆ°Æ¡ng kia, nhÆ°ng sau đó hắn Ä‘i đâu? Vì sao sắc mặt Phạm đại nhân hôm nay lại hÆ¡i quái dị??
-Äúng váºy, bốn năm, tổng cá»™ng chỉ có bốn phi tá» và o cung. – Ngôn Băng Vân đáp-Hoà ng đế Bắc Tá» thuở nhá» tu luyên thiên nhân chi thuyết, nhìn cách hắn chủ trì cÅ©ng được cho mà minh chủ. Phà m là ngÆ°á»i có chà lá»›n, tất nhiên sẽ không hứng thú lắm vá»›i chuyện nam nữ.
-Hoà ng thất Bắc TỠhẳn là không có con nỗi dõi?
-Hoà ng đế Bắc Tá» tuổi còn nhá», trong cung cÅ©ng không nôn nóng chuyện nà y.
-Không nôn nóng? Quên Ä‘i! NgÆ°Æ¡i an bà i VÆ°Æ¡ng Khải Niên má»™t chút, ngà y kia và o cung, còn có chuyện Ä‘Æ°á»ng vá».
Phạm Nhà n hừ lạnh môt tiếng, phất tay bảo Ngôn Băng Vân xuống dưới.
Ngôn Băng Vân hÆ¡i buồn bá»±c nhìn hắn, biết Äá» ti đại nhân có rất nhiá»u bà máºt không nói ra. Không sai, Phạm Nhà n tuy là Äá» ti Giám Sát Viện,nhÆ°ng cÅ©ng có rất nhiá»u tình báo hắn cÅ©ng không nói cho bất kể kẻ nà o biết.
Và dụ nhÆ° câu chuyện tối nay, và dụ nhÆ° chuyện …. Hoà ng đế Bắc Tá» có khả năng thụ công. Ngón tay Phạm Nhà n hÆ¡i lạnh, lúc nà y hắn má»›i biết, thá»±c ra lá gan của mình cÅ©ng không bằng Hải ÄÆ°á»ng.
…
Cá»a chÃnh Hoà ng thà nh cháºm cháºm mở ra, ẩn giữa núi xanh, mái nhà bay bổng, thác nÆ°á»›c mỹ lệ lần thứ hai xuất hiện trÆ°á»›c mặt Phạm Nhà n. Hắn lạnh lùng nhìn đám quan viên Bắc Tá» xa lạ khúm núm Ä‘i và o trong cung, định bắt chuyện vá»›i quan viên Hồng TÆ° Lá»± Vệ Hoa có quen biết, liá»n bị má»™t thái giám cá»±c kỳ lá»… phép má»i và o trong đại Ä‘iện.
Äại Ä‘iện chìm trong yên lặng, má»™t dòng suối dà i nhẹ nhà ng không gợn chút sóng, trong nÆ°á»›c mấy con cá cÅ©ng thong dong bÆ¡i.
Thái háºu và Hoà ng thượng cao cao ngồi trên ngá»± bà n, dÆ°á»›i có hÆ¡n mÆ°á»i bà n nhá», ngÆ°á»i ngồi Ä‘á»u là quan lá»›n Bắc Tá», có vẻ nhÆ° chỉ có quan viên cao má»›i có tÆ° cách dùng bữa ở thiên Ä‘iện. Phạm Nhà n thân là chÃnh sá» Nam Khánh, ngồi trên bà n cao nhất tay trái, ngoại trừ Cao Äạt đã phải bá» lại trÆ°á»ng Ä‘ao vững và ng đứng đằng sau, cÅ©ng chỉ có Lâm Văn, Lâm TÄ©nh ngồi cạnh hắn.
Äối diện sá» Ä‘oà n là Thái phó và Tể tÆ°á»›ng Bắc Tá». Nhìn bị thái phó kia, hắn biết là há»c sinh của Trang Mặc Hà n nổi danh, không ngá» tuổi cÅ©ng không già lắm.
Sau má»™t loạt nghi trình, thá» yến cuối cùng cÅ©ng bắt đầu, thá»±c ra thái háºu Bắc Tá» vẫn còn trẻ, tuy khóe mắt đã có và i nếp nhăn, nhÆ°ng vẫn có sá»± thanh mị chết ngÆ°á»i của má»™t quý phụ.
NhÆ°ng Phạm Nhà n từ Tiếu Ân biết được, vị phu nhân nà y thá»±c ra là ngÆ°á»i âm ngoan thủ lạt. NghÄ© đến Tiếu Ân, hắn vô thức quay đầu nhìn lại, Thượng Sam Hổ an vị trên bà n cùng phÃa vá»›i hắn, cách hắn má»™t bà n, đáng tiếc, khi nháºp tiệc, không có cÆ¡ há»™i nhìn rõ phong thái của vị đệ nhất danh tÆ°á»›ng của Bắc Tá» kia.
Thái háºu nâng chén rượu nói mấy câu gì đó, tiếng nói cá»±c kỳ nhá», Phạm Nhà n cÅ©ng chẳng muốn dụng tâm nghe, chỉ theo quần thần lạy rồi bái, trong miệng thì ca tụng.
Sinh nháºt thái háºu, quả bom hồng nà y tất nhiên ngÆ°á»i dân bình thÆ°á»ng không thể sánh bằng. Quần thần Bắc Tá» háºn không thể cÆ°á»›p hết báu váºt trong thiên hạ khuân và o cung, Ngá»c Thạch thanh long của Äông SÆ¡n, đồng hồ tinh xảo của Äông Di Thanhg, song vÄ© tuyết diêu khó gặp của tuyết địa phÆ°Æ¡ng Bắc.
Thái háºu hÆ¡i chắp tay, tá»±a hồ có chút thá»a mãn.
Lá»… váºt của sá» Ä‘oà n Nam Khánh đã sá»›m được chuyển đến từ Kinh đô, tuy quý báu nhÆ°ng cÅ©ng không thần kỳ. Phạm Nhà n tất nhiên sẽ không là m má»™t tiên thiên hạ phà m tặng Thái háºu, nếu không mặt bà sẽ không chạm nổi xuống mặt đất mất.
Thá» lá»… cá nhân của hắn là má»™t cái bình nhá», trong cái bình bằng hổ phách là má»™t chất lá»ng trong vắt, nhìn nhÆ° bình thÆ°á»ng, nhÆ°ng thái háºu hÃt má»™t hÆ¡i, ánh mắt nhìn hắn đã không thÃch hợp nữa rồi, trà n đầy sá»± thÆ°Æ¡ng yêu.
Không sai, đây Ä‘Ãch thị là nÆ°á»›c hoa, ná»™i khố đã dừng sản xuất mÆ°á»i lăm năm, bị Phạm Nhà n lấy lại từ Khánh DÆ° Ä‘Æ°á»ng, bốn chuản bị dùng để là m nÆ°á»›c hoa tặng Hải ÄÆ°á»ng.
Chỉ là không ngá» Hải ÄÆ°á»ng lại chẳng tốt tà nà o, không ngá» Hải ÄÆ°á»ng chẳng phải là má»™t đại mỹ nữ gì, khi còn ở Kinh đô hắn còn chuản bị từ Lý Thanh Chiếu, là m nÆ°á»›c hoa Pháp, nhÆ°ng tháºt không ngá» không thể dùng các vấn Ä‘á» nam nữ thu phục nà ng, trái lại suýt nữa bị nà ng đâm lén má»™t Ä‘ao.
Phạm Nhà n tạ Æ¡n Thái háºu, khẽ nhấc mi mắt liếc nhìn Hoà ng đế kia, không ngá» phát hiện thiên tá» cÅ©ng Ä‘ang cÆ°á»i dà i nhìn mình. Trong lòng hắn lúc nà y đã có sẵn nhá»t, lại thấy ánh mắt nà y của Hoà ng thượng, không khá»i cảm thấy sợ hãi.
Tà i sản của augustrush
Chữ ký của augustrush
Last edited by augustrush; 10-02-2011 at 04:39 PM .
Lý do: sá»a chÃnh tả
10-02-2011, 04:40 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Oct 2010
Äến từ: Nha Trang
Bà i gởi: 577
Thá»i gian online: 3 ngà y 3 giá» 23 phút
Thanks: 603
Thanked 740 Times in 256 Posts
Quyển 4: Bắc Hải Vụ
ChÆ°Æ¡ng 95
Luáºn võ trÆ°á»›c cá»a Ä‘iện.
Nguồn: Võ gia trang
Lông tóc Phạm Nhà n dá»±ng hết cả lên, mặt mà y kÃnh kÃnh cẩn cẩn, hạ thấp mi mắt nhìn xuống tránh ánh mắt của vị Hoà ng đế trẻ tuổi, vô ý nhìn tá»›i bên cạnh Thái háºu, trÆ¡ trẽn nhìn hai vị Thái phó và Tể tÆ°á»›ng đối diện, cÅ©ng lại vô ý ánh mắt của hắn nhìn tá»›i cái bà n bên cạnh Thái phó.
Bà n nà y trống không, không biết là vị đại nhân nà o giá» nà y còn chÆ°a tá»›i. Äang ngẫm nghÄ© má»™t ngÆ°á»i từ hà nh lang phÃa sau cái ao cạnh Ä‘iện Ä‘i và o, thi lá»… vá»›i Thái háºu và Hoà ng thượng trên Ä‘iện, rất tá»± nhiên ngồi xuống cái bà n kia, đã có cung nữ rót rượu trÆ°á»›c.
NgÆ°á»i nà y má»™t thân huyá»n y, vóc ngÆ°á»i thon dà i, uy thế mÆ°á»i phần, hai mắt vừa tÄ©nh lặng vừa sâu xa không thấy đáy, kỳ lạ nhất là vòng xÃch bên hông hắn, trên đó Ä‘eo hai thanh loan Ä‘ao. Thằng nhãi nà y tháºt to gan!
Phạm Nhà n hÃt má»™t hÆ¡i khà lạnh, nghiêng đầu há»i Lâm TÄ©nh ngồi cạnh:
-NgÆ°á»i kia là ai? Có thể ngồi cạnh Thái phó và đeo Ä‘ao và cung, chắc là đại nhân váºt.
Lâm TÄ©nh nhá» giá»ng giá»›i thiệu:
-Äó là đồ đệ đầu tiên của Khổ Hà quốc sÆ°, Lang Äà o đại nhân, thống lÄ©nh đại quân trong cung. Có Ä‘iá»u nghe nói gần đây phụ trách dạy Hoà ng đế tu luyện võ đạo nên không quản lý được sá»± vụ.
Phạm Nhà n à một tiếng tựa như đã hiểu ra, tỠvẻ hơi khiếp sợ:
-Thì ra là đại sÆ° huynh của Hải ÄÆ°á»ng cô nÆ°Æ¡ng, thảo nà o siêu nhiên nhÆ° váºy.
Lúc nà y đôi mắt tÄ©nh lặng mà sâu thẳm của Lang Äà o Ä‘ang nhìn Phạm Nhà n.
Hắn cÆ°á»i cÆ°á»i, rất hảo ý nâng chén rượu trong tay, là m má»™t Ä‘á»™ng tác má»i rượu vá»›i Lang Äà o, môi khẽ nhếch, dùng khẩu âm không má»™t tiếng Ä‘á»™ng nói mấy chữ:
-NgÆ°Æ¡i khá»e chứ.
Lang Äà o nhÃu mà y, không biết Ä‘ang suy nghÄ© cái gì, do dá»± má»™t lát, cuối cùng cÅ©ng nâng chén rượu lên, từ xa uống má»™t chén vá»›i Phạm Nhà n.
Lâm Tĩnh lại nói nhỠbên cạnh:
-Äại nhân, ngÆ°á»i nà y Ä‘Ãch thá»±c là nên kết giao má»™t chút, chỉ tiếc là ngà y mai chúng ta đã khởi hà nh vá» nÆ°á»›c, hôm nay má»›i gặp hắn lần đầu.
Mặt Phạm Nhà n có vẻ đáng tiếc, nhÆ°ng trong bụng Ä‘ang nghÄ© không biết Lang Äà o có nháºn ra mình không. Bên nà y Phạm Nhà n nghÄ© váºy, bên kia Lang Äà o cÅ©ng Ä‘ang băn khoăn, nhìn vị quan viên trẻ tuổi của Khánh quốc kia thần sắc tá»± nhiên nhÆ° thế, không giống giả bá»™ chút nà o, chẳng lẽ Trầm Trá»ng nói đúng? Hắc y nhân đã đấu vá»›i mình ở vách núi là cái bóng há»™ vệ của Trần Bình Bình chứ không phải vị Phạm Äá» ti ngồi đối diện nà y?
Phạm Nhà n vẫn thản nhiên, quét ánh mắt khắp điện một lượt:
-Vì sao không thấy Trầm đại nhân?
Lâm Tĩnh đáp:
-Trầm Trá»ng tuy là Chỉ Huy sứ Trấn phủ ti, nhÆ°ng phẩm tráºt không đủ để nháºp Ä‘iện. Huống chi hôm nay là đại thá» của Thái háºu, khẳng Ä‘inh hắn Ä‘ang phụ trách bảo vệ trong Kinh.
Phạm Nhà n gáºt đầu, không nói gì nữa. Má»™t lát sau, lá»… nhạc trong cung bắt đầu. Tiếng ti trúc vang lên, có vÅ© công ra múa. Thá» yến chÃnh thức bắt đầu.
Äầu tiên là Hoà ng đế nâng chén chúc thá» Thái háºu, sau đó các thần tá» lần lượt quỳ lạy cầu phúc chúc thá» Thái háºu. Phạm Nhà n thân là quan viên ngoại quốc, vẫn ngồi chá»— cÅ©. Lại có Lâm TÄ©nh ngồi cạnh dặn dò nên sá» xá»± thế nà o, nên rất bình an qua má»™t cá»a nà y.
Rượu và hoa quả được các cung nữ xinh Ä‘ep bÆ°ng lên, lặng lẽ không má»™t tiếng Ä‘á»™ng chia ra các bà n. Má»—i khi cung nữ đến, Phạm Nhà n lại hÆ¡i nghiêng ngÆ°á»i. Vẻ mặt mỉm cÆ°á»i rÆ¡i và o mắt quần thân Bắc Tá», không khá»i có chút là m ra vẻ, nhÆ°ng cÅ©ng có ngÆ°á»i cà ng xem cà ng tấm tắc, nghÄ© nhân váºt nà y tuổi còn trẻ mà đã là nhân tà i kiệt xuất, quả nhiên không bình thÆ°á»ng.
Phạm Nhà n cÅ©ng nhìn các cung nữ nhu thuáºn nà y, trong lòng rất bất an, vị Hoà ng đế trẻ tuổi kia má»—i ngà y sống giữa các cô nÆ°Æ¡ng xinh đẹp thế nà y, cÆ° nhiên không biến đổi thà nh má»™t thiếu niên hoang dâm. Quả là có chút vấn Ä‘á»!
Thá» yến của Thái háºu, tuy không giống sinh nháºt của lão thái thái, nhÆ°ng thá»±c ra cÅ©ng không khác biệt nhiá»u lắm. Bất quá khách nhân đẳng cấp cao hÆ¡n nhiá»u, rượu và thức ăn cÅ©ng cao cấp hÆ¡n, tất nhiên, sau khi ăn còn có văn nghệ. Äau đầu. Äây tuyệt đối không phải các tiết mục mà sinh nháºt má»™t đại nÆ°Æ¡ng hÆ¡n năm mÆ°Æ¡i tuổi có thể nghÄ© đến.
Phạm Nhà n xoa xoa Thái DÆ°Æ¡ng, nét mặt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, nhÆ°ng trong lòng Ä‘ang thầm chá»i ầm lên “Mẹ nó!â€
Các cô nÆ°Æ¡ng dịu dà ng bây giá» thÃch xÆ°ng hô là lão nÆ°Æ¡ng cho hà o sảng, các cô nà ng thô lá»— lại thÃch cÆ°á»i xấu hổ nhìn thấy ghét, gã đồ tể giết lợn lại thÃch đồ ăn chay của nhà hà ng xóm, mấy lão bà đầu cà i hoa gả không nổi lại thÃch Ä‘i là m mai khắp nÆ¡i. Con ngÆ°á»i, Ä‘á»u là thÃch những thứ mình không hiểu, thÃch nhất là là m những chuyện mình không được là m. Theo nhÆ° tâm lý há»c nói, ngÆ°Æ¡i thiếu cái gì, sẽ vô thức mà quan tâm tá»›i nó.
Cho nên, Khánh quốc luôn dùng võ công mà nổi danh thiên hạ, hôm nay dÆ°á»›i sá»± dẫn dăt của Bệ hạ bắt đầu chú trá»ng đến giáo dục văn hóa. Rõ rà ng là má»™t Kinh đô đầy võ tÆ°á»›ng, cao thủ võ đạo, nhÆ°ng hết lần nà y tá»›i lần khác lại chỉ diá»…n ra thi há»™i. Trong cung, Thục quý phi ham văn chÆ°Æ¡ng mà được sủng ái. Nhị hoà ng tá» có nghiên cứu sâu xa vá» văn há»c nên có được dân tâm. Cho đến khi từ trên trá»i rÆ¡i xuống má»™t thi tiên Phạm Nhà n, láºp tức hấp dẫn ánh mắt kÃnh ngưỡng của sÄ© tá» khắp nÆ¡i.
Mà má»™t Bắc Tá» luôn là trung tâm văn há»c cả thiên hạ, hôm nay cÅ©ng bạo khởi mạnh mẽ lên. Không lÆ°u hà nh ngâm thÆ¡ là m đối nữa, trái lại là quyết đấu cÆ¡. Không dùng mồm mép mà dùng nắm đấm để nói chuyện. Nên má»›i có chuyện các cao thủ Bắc Tá» từ tÃt trong sÆ¡n cốc núi cao chạy tá»›i Kinh đô ném Ä‘ao tá»›i trÆ°á»›c cá»a sá» Ä‘oà n, muốn tìm Phạm Nhà n luáºn võ.
Phạm Nhà n đóng cá»a không ra, lại Ä‘i cùng Hải ÄÆ°á»ng, tháºt vất vả má»›i tránh được má»™t số pháºn bi thảm má»—i ngà y Ä‘á»u phải lên võ Ä‘Ã i. Không ngá» trÆ°á»›c khi vá» nÆ°á»›c, trên đại Ä‘iện nà y, cÅ©ng không tránh được.
…
…
-Phạm đại nhân, ngà i thấy đỠnghị nà y thế nà o?
Thái háºu tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, ánh mắt nhìn tá»›i cái bà n hắn ngồi, tuy là câu há»i, nhÆ°ng ngữ khà cÅ©ng chẳng khác nà o khẳng định rồi.
Phạm Nhà n hÆ¡i rùng mình, lúc trÆ°á»›c má»™t gã võ tÆ°á»›ng Bắc TỠđòi luáºn võ, tuy rằng nói rất êm tai là chỉ luáºn bà n võ đạo mà thôi, nhÆ°ng không ai biết, quần thần Bắc Tá» biết má»™t Ä‘á»i thi tiên không cách nà o trốn cả, đây là chuẩn bị là m nhục mình thôi. HÆ¡n nữa, vị Thái háºu kia, không hiểu sao, dÆ°á»ng nhÆ° rất ghét mình.
Hắn đứng thẳng lên, ánh mắt quét khắp Ä‘iện má»™t lần, bá»—ng cÆ°á»i dà i:
-Thái háºu lão nhân gia, ngoại thần trói gà không chặt. Hay là thôi Ä‘i.
NgÆ°á»i trên Ä‘iện nở nụ cÆ°á»i, không ai tin lá»i hắn nói. Chuyện Phạm Nhà n giết Trình Cá»± Thụ, hắc quyá»n đánh Diệp Linh nhi, từ lâu đã truyá»n khắp thiên hạ, được coi là ngÆ°á»i văn võ song toà n hiếm thấy. Quần thà n thá»±c không nghÄ© vị chÃnh sá» phÆ°Æ¡ng Nam nà y lại nhát gan nhÆ° thế.
Thái háºu vẫn bình tÄ©nh:
-Phạm đại nhân quá khiêm tốn rồi.
Bà ta còn nói thêm mấy câu nữa, đúng là không cho Phạm Nhà n từ chối.
Mà mắt Phạm Nhà n khẽ nháy, nghÄ© thầm thảo nà o trong các tiểu thuyết xuyên qua của kiếp trÆ°á»›c, các đồng hÆ°Æ¡ng xuyên qua Ä‘á»u có má»™t truyá»n thống vinh quang, Ä‘á»u gá»i Thái háºu bằng má»™t cái tên : Lão kỹ nữ! Nếu lúc nà y mà còn chối sẽ là m mất mặt triá»u đình, quay vá» phÆ°Æ¡ng Nam thá»±c không cách nà o gặp vụ phụ thân và lão thá»t, còn bên TÃn DÆ°Æ¡ng, không biết sẽ tung ra những chiêu tin đồn gì nữa.
Nên hắn mỉm cÆ°á»i bÆ°á»›c lui má»™t bÆ°á»›c, chắp tay vá»›i bà ta.
Hai mắt Thái háºu sáng lên, Hoà ng thượng ngồi cạnh bà ta lại có vẻ lo âu, thân thiết há»i:
-Phạm khanh, nếu thân thể không khá»e, thì thôi miá»…n Ä‘i.
Phạm Nhà n tuy chỉ có mấy lần có cÆ¡ duyên nói chuyện vá»›i vị Hoà ng đế nà y, hÆ¡n nữa trong lòng vốn cÅ©ng đã có nhá»t, nhÆ°ng nghe sá»± quan tâm rất rõ rà ng trong giá»ng nói của ngà i, nghÄ© dù sao đó dÅ©ng là cá»u ngÅ© chà tôn, không khá»i có chút xúc Ä‘á»™ng, ngẩng cao đầu, cao giá»ng:
-Bệ hạ, ngoại thần cho dù là máu tÆ°Æ¡i nhuá»™m Ä‘iện, cÅ©ng đã phóng pháo huyết vì Thái háºu.
Lá»i nà y chẳng ra cái gì cả. đại nghịch cấp báºc lá»… nghÄ©a, láºp tức phá cả bầu không khà vui vẻ, quả nhiên sắc mặt Thái háºu sa sầm xuống. Hoà ng đế cÅ©ng cÆ°á»i cÆ°á»i, nghÄ© tháºt có ý tứ. Phạm Nhà n nà y, quả nhiên, bá» ngoà i thì ôn nhu, trong thì bÆ°á»›ng bỉnh không chịu thiệt, phất tay:
-Lá»i nà y hÆ¡i quá. Äã là tá»· thÃ, tất nhiên là đến cùng má»›i thôi.
Hai mắt Hoà ng đế phát lạnh, nhìn quần thần dưới điện:
-Nếu ai tự thấy mình không đủ mạnh để thắng, thì không cần đi lên bêu xấu.
Lá»i nà y nói ra trÆ°á»›c để tránh ngá»™ thÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i ra tay.
Quần thần thầm rùng mình, nháºn ra vị thiên tá» còn trẻ nà y, mấy năm nay thà nh thục tháºt nhanh khiến cho kẻ khác giáºt mình. Uy thế thiên tá» dần thịnh. NhÆ°ng cổ quái là … Mẹ nó! Vị Hoà ng đế bệ hạ nà y thế nà o lại tốt vá»›i Phạm Nhà n nhÆ° thế? Cuối cùng thì đây là Hoà ng đế của chúng ta hay là Hoà ng đế Khánh quốc đây?
…
…
Nói lại, đã sá»›m có má»™t vị võ tÆ°á»›ng từ bên ngoà i Ä‘i và o, thi lá»… vá»›i Thái háºu và Hoà ng đế, trầm giá»ng giá»›i thiệu:
-Thần, Thà nh Phác Trúc, xin Khánh quốc Phạm đại nhân chỉ giáo!
Thái háºu hÆ¡i phất tay, Hoà ng đế biết trình Ä‘á»™ của vị Thà nh Phác Trúc nà y, là sÆ° Ä‘iệt của Lang Äà o, là đệ tá» của Thiên Nhất phái, hôm nay chÃnh thức nháºm chức quân lý trong cung, đại khái là nghe được quan trên truyá»n lệnh, muốn tá»›i đây tá»· thÃ. Hoà ng đế biết được từ Hải ÄÆ°á»ng, Phạm Nhà n đã là cao thủ sÆ¡ cấp Cá»u cấp, Thà nh Phác Trúc chỉ có trình Ä‘á»™ Thất phẩm. Vì sao… Hoà ng đế nhìn thoáng qua Lang Äà o, sÆ° phụ dạy võ cho mình, nhÆ°ng thấy hắn vẫn ngồi yên, nét mặt không chút phản ứng.
Thà nh Phác Trúc thi lá»… vá»›i Phạm Nhà n, trầm giá»ng:
-Phạm đại nhân văn võ song toà n, thanh danh chấn thiên hạ, Thà nh Phác Trúc xin đại nhân chỉ điểm.
Phạm Nhà n cÆ°á»i cÆ°á»i, cÅ©ng nhìn thoáng qua Lang Äà o, biết chuyện tá»· thà trên Ä‘iện hôm nay cÅ©ng không phải vì tranh cÆ°á»ng mà háo thắng, mà là vì vị Lang Äà o kia trÆ°á»›c khi mình vá» nÆ°á»›c muốn xem cách mình ra tay, từ khi tá»›i Bắc Tá», mình cÅ©ng chÆ°a từng xuất thủ trÆ°á»›c mặt má»i ngÆ°á»i, Lang Äà o nhất định còn nghi hoặc vá» chuyện bên vách núi.
Hắn quay lại chắp tay:
-Thà nh đại nhân.
Thà nh Phác Trúc trầm giá»ng đáp:
-Vâng.
-NgÆ°Æ¡i không phải đối thủ của ta. – Dứt lá»i hắn ngồi xuống.
…
…
Quần thần ồ lên, thầm nghÄ© vị Phạm Nhà n nà y quá sức cuồng ngạo mà . Äang nghÄ© thế, Ä‘á»™t nhiên má»™t giá»ng thâm trầm vang lên:
-Xin Thà nh đại nhân chỉ điểm.
Thà nh Phác Trúc còn Ä‘ang phẫn ná»™, tháy vị há»™ vệ sau lÆ°ng Phạm Nhà n bÆ°á»›c lên, đứng trÆ°á»›c mặt mình, lúc nà y mặt trá»i qua đỉnh Ä‘iện thủy tinh chiếu xuống sáng láng chan hòa, trong Ä‘iện sáng choang, nên có thể nhìn thấy rất rõ rà ng trên khuôn mặt vị há»™ vệ giản dị kia ẩn chứa sát ý vô cùng.
Má»—i bÆ°á»›c Cao Äạt bÆ°á»›c lên, cả ngÆ°á»i có biến hóa cá»±c lá»›n. Lúc trÆ°á»›c chỉ là má»™t há»™ vệ không chá»›p mắt đứng sau lÆ°ng Phạm Nhà n, lúc nà y bÆ°á»›c ra, lại có nhiá»u phong phạm tông sÆ°, lúc nà y trong Ä‘iện không có gió, nhÆ°ng chân khà trên ngÆ°á»i Cao Äạt dao Ä‘á»™ng khiến cho xiêm y khẽ phất phÆ¡.
Phạm Nhà n ná»a ngồi sau bà n, hai ngón tay nâng chén rượu, nheo mắt chăm chú nhìn Lang Äà o ngồi đối diện qua khóe mắt.
Lang Äà o dÆ°á»ng nhÆ° chẳng thấy hứng thú vá»›i chuyện Ä‘ang xảy ra, đôi Ä‘Å©a trong tay liên tục gắp thức ăn, nhÆ°ng đôi mắt sắc sảo của Phạm Nhà n vẫn thấy cằm hắn hÆ¡i khẽ gât, có nghÄ©a là đồng ý.
Thà nh Phác Trúc hÃt má»™t hÆ¡i, nhìn Cao Äạt trÆ°á»›c mặt. Trong kinh má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u rõ rà ng, đối phÆ°Æ¡ng là cao thủ há»™ vệ sá» Ä‘oà n Nam triá»u, chỉ má»™t chiêu có thể chế trụ được Äà m võ tÆ°á»›ng quân của Thượng Sam đại tÆ°á»›ng, có thể nói là cao thủ thá»±c sá»±.
NhÆ°ng chuyện đã váºy, Thà nh Phác Trúc không được phép lui , chỉ thấy hắn hét lá»›n má»™t tiếng:
-Xin Bệ hạ cho ta dùng đao!
Hoà ng đế trẻ tuổi tuy yêu thÃch Phạm Nhà n, nhÆ°ng cÅ©ng không phải má»™t kẻ ngu, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên biết mình là Hoà ng đế Bắc Tá», cÅ©ng khá thưởng thức dÅ©ng khà và thanh thế vị võ tÆ°á»›ng nà y, vẻ mặt khen ngợi:
-Chuẩn. Thà nh tÆ°á»›ng quân, cố sức nhs. Lần nà y luáºn võ, coi nhÆ° đã giao mặt mÅ©i triá»u đình cho ngÆ°Æ¡i. Bất luáºn thắng bại trẫm Ä‘á»u có phần thưởng.
Vai chÃnh của thá» yến, Thái háºu Ä‘ang lÆ°á»m con trai, ánh mắt đầy không tán thà nh, nhÆ°ng Hoà ng đế trẻ tuổi chỉ cÆ°á»i dà i, nhÆ° thể không thấy ánh mắt mẫu thân.
Lâm Văn Lâm TÄ©nh hai huynh đệ cÅ©ng rất khẩn trÆ°Æ¡ng, nghÄ© thầm sẽ láºp tức khởi hà nh vá» nÆ°á»›c tháºt nhanh, thế nà o lại là m loạn lên trong cung thế nà y? Nếu phe mình thắng coi nhÆ° đã tát và o mặt Bắc Tá» má»™t cái. Tệ hÆ¡n, nếu đối phÆ°Æ¡ng thắng, Khánh triá»u mình cÅ©ng mất mặt, lại cà ng không tốt! NhÆ°ng quan viên Khánh quốc, hÆ¡n mÆ°á»i năm đã sá»›m dưỡng thà nh má»™t cá»— ngoan khà trá»i sinh, trÆ°á»›c khiêu khÃch của đối phÆ°Æ¡ng, tuy và văn thần cÅ©ng tức giáºn, nói vá»›i Cao Äạt:
-Cao Äạt, đến chừng thì dừng, không nên thắng quá lợi hại!
ChÆ°a đánh đã nói thắng, Phạm Nhà n liếc nhìn hai vị phó sá» bên cạnh, cÆ°á»i khổ, nghÄ© thầm thì ra hai vị còn kiêu ngạo hÆ¡n cả mình, quay đầu nói vá»›i Hoà ng đế trên long á»·:
-Bệ hạ, xin cho hộ vệ của ngoại thần đem đao và o điện.
Hoà ng đế mỉm cÆ°á»i nhìn hắn, phất phất tay.
Ngoà i Ä‘iện đã sá»›m biết trong Ä‘iện sẽ có tá»· võ, hôm nay là thá» yến của Thái háºu, nên quản lý trong cung cÅ©ng lá»ng hÆ¡n, hÆ¡n nữa Bệ hạ cÅ©ng đã gáºt đầu, nên các thần tá» Ä‘á»u vá»t tá»›i táºn cá»a Ä‘iện, ánh mắt nóng bá»ng nhìn và o giữa Ä‘iện.
Tiểu thái giám từ cá»a nách hoà ng cung mang trÆ°á»ng Ä‘ao tá»›i cho Cao Äạt, Ä‘Æ°a cho thái giám trên Ä‘iện, truyá»n và o trong Ä‘iện. Phạm Nhà n nhìn thấy VÆ°Æ¡ng Khải Niên Ä‘ang ở cá»a lấm la lấm lét nhìn và o, trong lòng thầm rùng mình, nghÄ© thầm lão VÆ°Æ¡ng đừng có ngứa tay muốn lấy mấy thứ trong hoà ng cung chứ?
Quay vá» bên ngà y, Cao Äạt hai tay nắm chặt trÆ°á»ng Ä‘ao, trạng thái tinh thần cả ngÆ°á»i đã đạt tá»›i má»™t cảnh giá»›i kỳ diệu, uy thế lúc trÆ°á»›c không còn nữa, cảm giác áp bức cÅ©ng không còn, giữa Ä‘iện, dÆ°á»ng nhÆ° chỉ có má»™t thanh Ä‘ao, cho dù má»—i ngÆ°á»i má»™t Ä‘ao, nhÆ°ng trong mắt những ngÆ°á»i xem, vẫn chỉ có má»™t thanh Ä‘ao.
Lang Äà o dừng ăn, nhìn thanh trÆ°á»ng Ä‘ao hình dáng đặc biệt trong tay Cao Äạt, không biết nghÄ© tá»›i cái gì, hÆ¡i nhÃu mà y.
Thà nh Phác Trúc đứng đối diện vá»›i Cao Äạt, nhìn đối thủ ổn định đứng thẳng kia, nhÆ° đã vứt bá» hết tạp niệm trong lòng, hÃt má»™t hÆ¡i, cháºm rãi rút ra loan Ä‘ao trong vá», thân Ä‘ao ma sát vá»›i miệng vá» phát ra má»™t tiếng kim khà nóng bá»ng.
Cao Äạt vẫn bất Ä‘á»™ng, hai tay nắm trÆ°á»ng Ä‘ao, cả ngÆ°á»i nghiêng vá» bên phải mấy phân.
Thà nh Phác Trúc cháºm rãi váºn chân khÃ, Ä‘Æ°a và o cổ tay, cảm giác nhÆ° cánh tay của mình đã hợp vá»›i loan Ä‘ao thà nh má»™t thể, lúc nà y má»›i khẽ nâng Ä‘ao. Hắn là sÆ° Ä‘iệt của Lang Äà o, tuy chỉ có trình Ä‘á»™ Thất phẩm, đã có má»™t sá»± tá»± tin của sÆ° môn, đối phÆ°Æ¡ng có thể kiêu căng, nhÆ°ng hắn sẽ không.
Ãnh Ä‘ao nhÆ° tuyết Ä‘uổi nhau!
Cách nhau hÆ¡n trượng, giữa hai gã cao thủ giống nhÆ° không có má»™t giây nà o biến mất! Má»™t khắc sau, Thà nh Phác Trúc đã xuất hiện trÆ°á»›c mặt Cao Äạt, khoảng cách hai ngÆ°á»i quá gần, nhÆ° mặt liá»n mặt, thân liá»n thân.
Mà ánh Ä‘ao nhÆ° tuyết Ä‘uổi nà y, là đến từ loan Ä‘ao của Thà nh Phác Trúc, chuôi loan Ä‘ao rất kỳ dị treo ngược, hắn giÆ¡ loan Ä‘ao lên cao, đâm thẳng và o vai trái Cao Äạt.
Cá»± ly của hai ngÆ°á»i quá gần, ngay Thà nh Phác Trúc cÅ©ng chỉ có thể giÆ¡ ngược loan Ä‘ao, dùng phÆ°Æ¡ng thức rất âm hiểm khó lÆ°á»ng nà y đâm tá»›i. Huống chi Cao Äạt hai tay nắm trÆ°á»ng Ä‘ao, lúc nà y căn bản không đủ khả năng rút Ä‘ao ra khá»i vá», cÅ©ng không có cách nà o phát huy được tác dụng trong khoảng cách nhÆ° thế.
Thà nh Phác Trúc quả nhiên là sÆ° môn bất phà m, trong thá»i gian ngắn, đã phán Ä‘oán được vá»›i vÅ© khà của đối phÆ°Æ¡ng mà định ra các chế địch.
Quần thần vi kinh, dÆ°á»ng nhÆ° láºp tức sẽ thấy đầy vai Cao Äạt phụt máu.
Phạm Nhà n hÆ¡i nhÃu mi, tháºt không ngá» Thà nh Phác Trúc váºy mà xuất thủ lại nhÆ° sấm rá»n không kịp bÆ°ng tai.
…
…
Chat!
Má»™t tiếng rất khó nghe vang lên. Ngay sau đó là má»™t tiếng vỡ vụn và má»™t tiếng kêu. Sau má»™t khắc, Thái háºu, Hoà ng dế trong Ä‘iện, quần thần nhìn trá»™m ngoà i Ä‘iện, Ä‘á»u đầy kinh ngạc nhìn bóng ngÆ°á»i bị đánh bay ra kia!
Thà nh Phác Trúc nặng nỠrơi bịch trên mặt đất, trên mặt loang máu, nhìn thực đáng thương.
Má»i ngÆ°á»i cho rằng, đây là Cao Äạt váºn chân khà đánh bay Thà nh Phác Trúc ra ngoà i, không khá»i hoảng hốt, có thể chỉ dá»±a và o chân khà đã đánh bay được má»™t cao thủ Thất phẩm, ngoại trừ tứ đại tông sÆ°, có thể chỉ có mấy cÆ°á»ng giả đỉnh cấp Cá»u phẩm má»›i là m được. Mà Cao Äạt…. bất quá chỉ là má»™t gã há»™ vệ sá» Ä‘oà n Nam Khánh!
Chỉ có mấy võ đạo giữa sân má»›i nhìn ra chuyện gì đã xảy ra. Khi loan Ä‘ao của Thà nh Phác Trúc tá»›i, Cao Äạt đúng là không rút Ä‘ao, mà hai tay trượt theo trÆ°á»ng Ä‘ao xuống phÃa dÆ°á»›i.
Chuôi trÆ°á»ng Ä‘ao dà i chừng má»™t tấc, mà chÃnh cái chuôi Ä‘ao nà y lại là khắc tinh trá»i sinh của loan Ä‘ao Thà nh Phác Trúc.
TrÆ°á»ng Ä‘ao trong tay Cao Äạt cao chừng bằng má»™t ngÆ°á»i, vá» Ä‘ao vẫn vững và ng đứng trên mặt đất.
Khi loan Ä‘ao đâm trúng chuôi Ä‘ao, bằng khà thế toà n thân của Thà nh Phác Trúc, cùng vá»›i trÆ°á»ng Ä‘ao trong tay Cao Äạt vung lên sạt sạt xuống ná»n nhà . Cao Äạt không thèm để ý đến má»™t kÃch dồn sức của Thà nh Phác Trúc, giữa đại Ä‘iện xông thẳng tá»›i chÃnh diện.
…
…
Trong nháy mắt, Thà nh Phác Trúc cảm thấy má»™t sức mạnh cÆ°á»ng đại đến cá»±c Ä‘iểm truyá»n tá»›i, khiến cho khà tức của hắn nhất thá»i bị tắc nghẽn.
Äúng lúc nà y, Cao Äạt tay bắt thà nh quyá»n, song chưởng nhÆ° Ä‘ang ôm má»™t vòng tròn, xoay sang bên trái, khuá»·u tay phải nhÆ° sắt thép đánh thẳng và o Thà nh Phác Trúc, sức mạnh má»™t nà y có thể khiến cho đối thủ phải gãy răng sứt môi, già n giụa máu huyết, đây là hắn đã hạ thủ lÆ°u tình, nếu không vá»›i má»™t đòn nà y, Thà nh Phác Trúc sẽ chết.
Nói Thà nh Phác Trúc thua trên tay Cao Äạt, không bằng nói hắn thua lăn ra đất.
Sá»›m đã có thái giám và o đỡ hắn ra ngoà i trị liệu, Cao Äạt thâm trầm thi lá»… vá»›i Thái háºu và Bệ hạ, sao đó bá» trÆ°á»ng Ä‘ao, thong thả lui vá» phÃa sau Phạm Nhà n. Rắc rắc, tảng đã lúc nãy đối chiến trên Ä‘iện má»›i nứt ra, quần thần trong Ä‘iện lúc nà y má»›i hiểu được, chuôi Ä‘ao chÆ°a ra khá»i vá» nà y, đúng lúc loan Ä‘ao của Thà nh Phác Trúc chém tá»›i đã đánh và o tảng đá. Äây là sức mạnh gì?
Hiểu rõ được thủ xảo của Cao Äạt, quần thần Ä‘á»u nghị luáºn sôi nổi, nhÆ°ng cÅ©ng không nói thêm cái gì tốt.
Phạm Nhà n nhìn quần thần Bắc Tá», cÆ°á»i cÆ°á»i có chút khoe khoang. Trong mắt má»i ngÆ°á»i, bá»™ dạng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nà y tháºt đáng ghê tởm. Phạm Nhà n Ä‘Æ°a chén rượu của mình ra đằng sau.
Cao Äạt sá»ng sốt, đón lấy chén rượu má»™t ngụm uống sạch:
-Ta ơn đại nhân ban thưởng, tạ ơn đại nhân chỉ điểm.
Không biết Phạm Nhà n đã chỉ điểm cho hắn cái gì?
Phạm Nhà n vừa cÆ°á»i vừa nói:
-Hẳn là nên tạ Æ¡n Thái háºu ban thưởng…
Lá»i nói cÅ©ng chÆ°a hết, nhÆ°ng cả Ä‘iện đã thoáng chốc yên tÄ©nh, ngay cả thần tá» thái giám ngoà i Ä‘iện cÅ©ng váºy. Bởi vì… Lang Äà o đã nói.
Lang Äà o mỉm cÆ°á»i, nhìn Phạm Nhà n:
-Tiểu xảo của Phạm đại nhân quả nhiên danh bất hÆ° truyá»n, nghÄ© không ra há»™ vệ của các hạ cÅ©ng thâm sâu nhÆ° váºy.
Dứt lá»i, hắn đứng lên, nhẹ nhà ng cởi áo khoác Ä‘Æ°a cho cung nữ phÃa sau, lá»™ ra hai thanh loan Ä‘ao ở bên hông.
Giữa Ä‘iện có tiếng gió rÃt vù vù.
Lang Äà o đại nhân đã ra! Lang Äà o là đại đồ đệ của quốc sÆ°, là sÆ° phụ dạy võ của Bệ hạ, chúng thần Kinh đô Bắc TỠđã rất nhiá»u năm không thấy hắn ra tay. Không ngá» hôm nay vì ngÆ°á»i Nam Khánh mà ngoại lệ.
Quần Ä‘á»u hÆ°á»›ng ánh mắt nóng rá»±c và o Lang Äà o, nhÆ°ng vì đối phÆ°Æ¡ng có địa vị đặc biệt nên không dám nói thêm cái gì.
…
…
Không đợi Lang Äà o Ä‘i tá»›i, Phạm Nhà n đã cÆ°á»i ha ha, xua tay:
-Ta không phải đối thủ của ngà i!
Lúc trÆ°á»›c hắn thẳng thắn bà i xÃch Thà nh Phác Trúc không phải đối thủ của hắn, bây giá» lại thừa nháºn mình không phải đối thủ của Lang Äà o, ngÆ°á»i Bắc Tá» nghe thấy được , kể ra cÅ©ng khá quang minh lá»—i lạc.
Lang Äà o cÅ©ng cÆ°á»i cÆ°á»i:
-Có phải đối thủ hay không, phải đấu qua mới biết.
Lòng Phạm Nhà n bắt đầu run, biết rằng, nếu tháºt sá»± giao chiến vá»›i cao thủ nà y, mình nếu không dùng đến ám ná»— Ä‘á»™c châm, phấn xuân dược Ä‘á»™c dược, khẳng định không phải đối thủ của hắn quá ba chiêu. Nếu để cho hắn thá»±c sá»± xác nháºn được mình chÃnh là ngÆ°á»i bên vách núi hôm đó, vá»›i bà máºt vá» Thần miếu mà Khổ Hà luôn phải che giấu, chỉ sợ mình không tránh khá»i má»™t trà ng truy sát.
Hắn chau mà y, nhÆ°ng cÅ©ng biết vá»›i thân pháºn của Lang Äà o tá»± mình khiêu chiến, cÅ©ng đã cho Khánh quốc đủ mặt mÅ©i rồi, mình không có khả năng để Cao Äạt xuất chiến lần nữa. Ngay khi ná»™i tâm Ä‘ang đấu tranh mãnh liệt, chuẩn bị xuất thủ, lại nghe thấy má»™t giá»ng nói:
-Sư huynh, ta cũng đến mà .
Phạm Nhà n vui vẻ, tháºt cao hứng.
NgÆ°á»i Bắc Tá» cÅ©ng rất vui, cà ng cao hứng xem náo nhiệt.
…
…
Hải ÄÆ°á»ng từ sau lÆ°ng Thái háºu cháºm rãi Ä‘i ra, nhún mình vá»›i Lang Äà o:
-Sư huynh, ta đến rồi.
Lang Äà o nhìn nà ng đầy ôn nhu:
-CÅ©ng tốt, sÆ° muá»™i cứ tá»± nhiên. Chỉ là phải cẩn tháºn vá»›i thủ Ä‘oạn của Phạm Nhà n.
Hải ÄÆ°á»ng thi lá»… vá»›i Thái háºu và Hoà ng đế, không thèm nói gì thêm, đến trÆ°á»›c mặt Phạm Nhà n, mỉm cÆ°á»i:
-Äến hay không đến?
-Äến. Vì sao không đến?
Hai ngÆ°á»i nói chuyện nhÆ° trẻ con Ä‘ang đùa nhau.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, ngÆ°á»i Bắc Tá» vây quanh đại Ä‘iện ba tầng trong ba tầng ngoà i cÅ©ng không phát hiện, ngay cả quan viên sá» Ä‘oà n Nam Khánh cÅ©ng không phát hiện, má»i ngÆ°á»i lúc nà y Ä‘á»u Ä‘ang chỠđợi. Loại chỠđợi nà y tháºm chà còn vượt qua cả thắng bại, vượt qua cả bá»™ mặt hai nÆ°á»›c, chỉ là thuần túy muốn nhìn má»™t mà n tháºt hay.
Má»™t là thi tiên Nam Khánh, văn võ song toà n, má»›i chÆ°a đầy hai mÆ°Æ¡i tuổi đã là Äá» ti Giám Sát Viện - Phạm Nhà n.
Má»™t ngÆ°á»i là thiên nữ Bắc Tá», là cao thủ Cá»u phẩm trẻ tuổi nhất, là ngÆ°á»i của Thiên Mạch nhân truyá»n thuyết, được cho rằng có khả năng trở thà nh đại tông sÆ° thứ năm nhất – Hải ÄÆ°á»ng.
Cả hai Ä‘á»u là ngÆ°á»i trẻ tuổi thanh danh má»™t Ä‘á»i nổi khắp thiên hạ, nghe đồn, hai ngÆ°á»i nà y vẫn thÆ°á»ng cùng nhau Ä‘i dạo khắp Kinh đô, xem ra đúng là có tình thâm, cÅ©ng lại chứng tỠđẳng cấp của cả hai.
Hai ngÆ°á»i cuối cùng sẽ đấu vá»›i nhau.
…
…
VÆ°Æ¡ng Khải Niên đã đứng ở cá»a không biết qua bao lâu, nhìn má»™t đôi thanh niên nam nữ trẻ tuổi, lầm bẩm:
-Muốn lừa ai đây?
Má»™t thái giám bên cạnh hắn tức giáºn bất bình:
-ÄÆ°Æ¡ng nhiên là luáºn võ trÆ°á»›c Ä‘iện! Hải ÄÆ°á»ng cô nÆ°Æ¡ng đó, ngÆ°Æ¡i thế nà o lại có thể nhẫn tâm khiến những kẻ ham náo nhiệt chúng ta thất vá»ng?
VÆ°Æ¡ng Khải Niên tức giáºn:
-Cá bạc vá»›i các ngÆ°Æ¡i, có thế cÅ©ng không biết. Chỉ vá»›i thân pháºn hai ngÆ°á»i bá»n há», chỉ sợ trÆ°á»›c mặt Hoà ng đế Bệ hạ cÅ©ng không xấu hổ mà đánh giả vá».
Tà i sản của augustrush
10-02-2011, 04:41 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Oct 2010
Äến từ: Nha Trang
Bà i gởi: 577
Thá»i gian online: 3 ngà y 3 giá» 23 phút
Thanks: 603
Thanked 740 Times in 256 Posts
Quyển 4: Bắc Hải Vụ
ChÆ°Æ¡ng 96
Má»™t trò cÆ°á»i.
Nguồn: Võ gia trang
Bên kia, Phạm Nhà n xuất thủ thô vụng vô cùng, hoà nh tay ra chưởng chặt chém thẳng thừng, nhÆ° thái rau, nà o có ná»a phần linh Ä‘á»™ng? Má»—i má»™t chưởng ra, lại còn giả khôn giả dại kéo theo cả kình phong, vù vù rung Ä‘á»™ng, xé tan không khÃ, nhìn tưởng bá đạo lắm. CÅ©ng cứ má»™t chưởng lại má»™t chưởng bổ và o không khà bên cạnh Hải ÄÆ°á»ng, căn bản là không chạm và o ná»a phân da thịt của cô nÆ°Æ¡ng gia,chỉ sÆ°á»›t qua xiêm y vải thô của nà ng.
Xiêm y Hải ÄÆ°á»ng khẽ Ä‘á»™ng, trong chưởng phong mỉm cÆ°á»i, giữa ánh nÆ°á»›c dà i mênh mông nhÆ° tiên nữ, phiêu phiêu nhÆ° muốn cưỡi mây bay Ä‘i, ngón tay chỉ ra, đông má»™t ngón, tây má»™t ngón, chẳng chỉ tá»›i đâu. Không phải là thủ pháp võ thuáºt dÆ°Æ¡ng đông kÃch tây đẹp mắt, rõ rà ng chỉ là thủ Ä‘oạn đếm binh đếm tÆ°á»›ng của tiểu cô nÆ°Æ¡ng.
Hai ngÆ°á»i cứ giao thủ nhÆ° thế không biết bao nhiêu hiệp, đúng là ná»a Ä‘iểm khói lá»a cÅ©ng không có. Äã không muốn có máu chảy, ra tay tá»± nhiên sẽ nhẹ hết sức, nhÆ° sợ há»ng Ä‘áºu phụ tá»ng miếu váºy, nhẹ đến mức khiến ngÆ°á»i khác phát chán…
…
…
Ngay má»™t tiểu thái giám cÅ©ng có thể nhìn ra đây là hai đại cao thủ Ä‘ang đánh giả vá». Huống chi giữa Ä‘iện là má»™t đám lão hồ ly, tiểu hồ ly, hồ ly chồng, hồ ly vợ, có cả hồ ly mẹ, con mắt đã sá»›m nhìn ra,căn bản không ngá» tá»›i da mặt Hải ÄÆ°á»ng cô nÆ°Æ¡ng và Phạm Nhà n lại dà y đến thế. Không cho triá»u đình má»™t chút xÃu mặt mÅ©i nà o.
Thái háºu nhìn khắp Ä‘iện, lÆ°á»›t hết bằng đấy ngÆ°á»i, hừ lạnh má»™t tiếng, dù chÆ°a thất thố nhÆ°ng trong khóe mắt đầy tức giáºn.Ngược lại, vị Hoà ng đế trẻ tuổi nhìn tiểu sÆ° cô và Phạm Nhà n cứ bay qua bay lại, nhịn không được nở nụ cÆ°á»i.
Lang Äà o vẫn bình tÄ©nh xem hết má»™t mà n, lai biết Phạm Nhà n xuất thủ nhìn nhÆ° ngu ngốc, thá»±c ra chém rất lợi hại. Bất quá đó là võ nghệ gia truyá»n của Diệp gia ở Kinh đô Nam triá»u, là m sao tiểu tá» há» Phạm nà y há»c được nhỉ?
Tâm trạng trà n đầy mong chá» của má»i ngÆ°á»i trong Ä‘iện bây giá» Ä‘ang ngáºp trong thất vá»ng. Xem được má»™t lúc, có chút nhịn không được mà ngáp ngáp, thái giám lúc trÆ°á»›c cÅ©ng lắc đầu:
-Thế nà y tháºt không biết đánh đến lúc nà o. Là m sao mà phân nổi thắng bại.
VÆ°Æ¡ng Khải Niên cÅ©ng lắc đầu tiếc háºn không gì sánh được:
-Ta xem sẽ sá»›m có ngÆ°á»i kêu ngừng thôi.
Tiểu thái giám không tin, lắc đầu:
-Các đại nhân trong Ä‘iện Ä‘á»u là cáo già thà nh tinh. Sẽ không ai nói câu nà y đâu.
VÆ°Æ¡ng Khải Niên cãi nhau vá»›i hắn má»™t lúc, cuối cùng nổi hứng lên bắt đầu đánh cược, cược sẽ có ngÆ°á»i bảo hải ngÆ°á»i kia dừng tay. Má»i ngÆ°á»i ở cạnh đó thấy hai bá»n há» tranh cãi náo nhiệt, cÅ©ng bắt đầu ra tiá»n cược. Má»™t xe máºt cá, hai cân dÆ°a chuá»™t, đủ thứ trên trá»i dÆ°á»›i đất.
-Là m cà n!
Cuối cùng cÅ©ng có vị đại thần thấy sắc mặt Thái háºu cà ng lúc cà ng sa sầm lại mà nhịn không nổi, vá»— bà n đứng lên, nổi Ä‘iên mắng:
-Thá» yến của Thái háºu, các ngÆ°Æ¡i là m cái trò gì thế hả? Muốn khi quân phải không?
Lá»i nà y chẳng đẹp chút nà o, nhÆ° thể Ä‘ang mắng đứa trẻ con ngu ngốc chạy rông phá quấy Hoà ng đế váºy. Thói Ä‘á»i, xấu xà đến mấy Ä‘i nữa, nhÆ°ng mặc kệ ai đã đứng lên quát phá quấy, vẫn cứ không thÃch. Và nhÆ° hôm nay, biết rõ Phạm Nhà n và Hải ÄÆ°á»ng hai ngÆ°á»i Ä‘ang đùa dai, nhÆ°ng không quát phá, Thái háºu cÅ©ng chỉ có thể sa sầm mặt xuống, dù sao hôm nay cÅ©ng là sinh nháºt mình, nhìn hai con búp bê nhảy vá»›i nhau cÅ©ng không có gì.
NhÆ°ng vị đại thần đó đã quát khi quân, chẳng phải Ä‘ang buá»™c bà lên tiếng sao? Nên Thái háºu cÅ©ng Ä‘ang chuẩn bị phát biểu, lạnh lùng nhìn đại thần kia, trong lòng không biết Ä‘ang vòng vo nghÄ© cái gì. Muốn xé mồm lão ra chăng?
Hoà ng đế vẫn cứ cÆ°á»i dà i.
Hai ngÆ°á»i Ä‘ang chÆ¡i trong ao dÆ°á»ng nhÆ° không nghe thấy tiếng khán giả phản đối, vẫn chăm chú diá»…n hà i, Hải ÄÆ°á»ng bay tá»›i bay lui, Phạm Nhà n long hà nh hổ bá»™. Cô nÆ°Æ¡ng gia dáng ngÆ°á»i thanh mỹ, tiểu Phạm Nhà n dung nhan tuấn tú, ghép lại tháºt đẹp. Bất quá chỉ chốc lát cÅ©ng đã kéo chiến trÆ°á»ng từ ao cá tá»›i trÆ°á»›c Ä‘iện Thái háºu, chỉ còn cách long á»· không mấy nữa, vẫn Ä‘ang quấn lấy ở trÆ°á»›c bản mấy vị đại thần.
Tay Phạm Nhà n như hóa thà nh dao, hung hăng chém tới bà n thức ăn trống, miệng lại Ôi một tiếng như đã thất thủ.
Hải ÄÆ°á»ng đứng lại giữa không trung, hai ngón tay phải đâm ra nhÆ° kiếm, cÆ°á»i má»™t tiếng, suýt Ä‘am trúng giữa ngá»±c Phạm Nhà n.
CÅ©ng không biết hai ngÆ°á»i là m sao đổi được vị trÃ, má»™t khắc sau, thế chưởng phong không đủ để đâm trúng kẻ nà o, ngược lại còn cÆ°á»i, kình khà dao Ä‘á»™ng hÆ°á»›ng thẳng vá» phÃa sau.
Äằng sau là chá»— vị đại thần kia.
Äại thần hoảng sợ, đây là Hải ÄÆ°á»ng và Phạm Nhà n cùng ra tay đó. Kể cả là Khổ Hà quốc sÆ° Ä‘Ãch thân tá»›i, chỉ sợ cÅ©ng muốn tránh tạm Ä‘i thôi!
…
…
Nháy mắt, cái bà n nhá» bị đánh tan thà nh từng mảnh nhá», bầu rượu để trên bà n rÆ¡i xuống, bắn tung khắp nÆ¡i nhÆ° hoa đầy đầu đầy cổ vị đại thần kia. Trên mi mắt vÆ°Æ¡ng và i bông cải, ngoà i miệng dÃnh mấy vẩy cá, hai tai dắt má»™t Ãt nấm, nÆ°á»›c canh nhá» long tong rá»a sạch mặt. Muốn cháºt váºt bao nhiêu thì được cháºt váºt bấy nhiêu!
Cả đại Ä‘iện chìm trong tÄ©nh lặng, các đại thần thế má»›i biết, thì ra Hải ÄÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng và vị sứ thần Nam Triá»u kia, lúc đó, Ä‘á»u là giả vá» hồ đồ cả. Thôi thì nghÄ© cho cái mặt mình thì không nên nói thêm cái gì nữa.
Trả thù xong, Hải ÄÆ°á»ng và Phạm Nhà n cùng dừng tay, cách xa nhau mấy bÆ°á»›c má»›i hÆ¡i cÆ°á»i cÆ°á»i.
Hải ÄÆ°á»ng nhún eo vá»›i Thái háºu:
-Thủ Ä‘oạn chém tay của Phạm đại nhân rất cao, tiểu nữ không cách nà o đối phó được, váºy nên má»›i ảnh hưởng đến vị đại nhân nà y. Mong Thái háºu thứ tá»™i. Hắn có hÆ¡i lỡ tay…
Phạm Nhà n cũng đầy vẻ ái ngại tự trách mình khua khua tay phải:
-Là ngựa là m rơi móng mà .
Thái háºu rất thÆ°Æ¡ng yêu Hải ÄÆ°á»ng, đâu có thể trách cứ, hÆ¡n nữa hôm nay là đại tiệc chúc thá», hồ đồ má»™t hồi coi nhÆ° đã hâm nóng không khà rồi. Coi nhÆ° là không sai. Chỉ Ä‘ang tiếc không khiến cho ngÆ°á»i Nam triá»u nà y nếm chút khổ sở được. Bất quá Phạm Nhà n tá»± trách cÅ©ng thú vị, khóe môi bà ta cÅ©ng nhà n nhạt ý cÆ°á»i.
Hoà ng đế cÅ©ng quá»· dị cÆ°á»i, các đại thần cÅ©ng cÆ°á»i, cÆ°á»i hÆ¡i xấu hổ. Chỉ có cao thủ võ đạo chân chÃnh má»›i nhìn được lúc nãy tranh đấu nhìn nhÆ° chÆ¡i đùa kia thá»±c ra vẫn ẩn chứa má»™t chút tâm tÆ° của hai cÆ°á»ng giả trẻ tuổi. Äòn chém tay nhìn nhÆ° thô vụng, kỳ thá»±c rất chuẩn rất sắc, ngón tay của Hải ÄÆ°á»ng nhìn nhÆ° má»m mại, thá»±c ra rất mãnh liệt, mà n múa trên bà n dà i thá»±c ra là m sao không phải má»™t loại tá»· thÃ? Chỉ bất quá đến cuối cùng Phạm Nhà n tá»±a nhÆ° mÆ¡ hồ thất bại.
Trên nóc Ä‘iện, ánh sáng chiếu xuống vẫn âm u mênh mông, Phạm Nhà n và Hải ÄÆ°á»ng lại Ä‘ang đứng giữa nÆ¡i sáng nhất, dung nhan hai ngÆ°á»i dÆ°á»›i ánh sáng nhu thuáºn không gì sánh được. Cái đèn lồng hình ná»a vầng trăng ở sau Ä‘iện chiếu xuống ao cá.
Tráºn tá»· thà nà y, tháºt có thể nói đúng là má»™t trò cÆ°á»i, ngay cả vầng trăng sáng nhất cÅ©ng phải xấu hổ.
Bóng đêm dần bao phủ cả thâm cung, ná»a vầng trăng cháºm rãi vÆ°Æ¡n lên khá»i ngá»n núi đằng sau, ấm áp dịu dà ng, nhẹ nhà ng chiếu sáng hoà ng cung Bắc Tá». Mái hiên Ä‘en dà i, tÆ°á»ng cung xám trắng, dÆ°á»›i ánh nÆ°á»›c phản lại dáng vẻ mỹ lệ.
Quần thần trên đại Ä‘iện Ä‘ang dần lui ra ngoà i, bốn phÃa thà nh cung có thể thấy được rất nhiá»u thị vệ, còn có mấy thái giám hầu hạ dá»c bên ngoà i. Tốc Ä‘á»™ các thần tá» lui xuống cá»±c nhanh, chỉ chốc lát, hoà ng cÅ©ng đã lại u tÄ©nh, trên cái sân trống trải cÅ©ng không thấy thị nữ chá» nữa. Từ vô cùng náo nhiệt chuyển thà nh cá»±c kỳ tÄ©nh lặng, chỉ mất má»™t nén hÆ°Æ¡ng.
Sau khi đại yến chấm dứt, Thái háºu xoa xoa Thái DÆ°Æ¡ng quay vá» tẩm cung, Phạm Nhà n bị Hoà ng đế Bắc Tá» giữ lại chá» trong Hoa Anh Cung. Trong cung an tÄ©nh vô cùng, có mùi hÆ°Æ¡ng thÆ¡m nhà n nhạt dâng lên, Phạm Nhà n mắt nhìn mÅ©i, mÅ©i nhìn tim, Bệ hạ Bắc Tá» lúc nà y hẳn nên ở trong cung Thái háºu mà táºn hiếu, không biết bảo mình chỠở đây là sao?
Cung nữ dâng trà và trái cây cho hắn, Phạm Nhà n nhất nhất nhất mỉm cÆ°á»i tạ Æ¡n, nhÆ°ng phát hiện những ngÆ°á»i nà y Ä‘á»u cá»±c kỳ quyến rÅ©, nhất là vẻ mặt ngượng ngùng xấu hổ khiến lòng hắn rung Ä‘á»™ng.
Nhưng vừa nghĩ đến vị Hoà ng đế trẻ tuổi kia ở trong cung, lai nghĩ vị Hoà ng đế ấy có chút vấn đỠvỠphương diện kia, Phạm Nhà n thầm run run.
-Bệ hạ có chuyện muốn nhỠPhạm đại nhân hỗ trợ.
Má»™t vị cô nÆ°Æ¡ng mắt nhìn mÅ©i, mÅ©i nhìn tim ở bên cạnh tá»±a nhÆ° Ä‘oán được cảm giác của hắn, bình tÄ©nh lên tiếng. NgÆ°á»i nói tá»± nhiên là Hải ÄÆ°á»ng, Phạm Nhà n ở trong cung là m khách, nà ng không khá»i ra vẻ chủ nhân má»™t chút. Cô nÆ°Æ¡ng gia lúc nà y nghÄ© đến má»™t mà n trên Ä‘iện, cÅ©ng thấy buồn cÆ°á»i. Vì sao khi ở cùng Phạm Nhà n mình luôn là m những việc không bình thÆ°á»ng nhỉ?
Phạm Nhà n mỉm cÆ°á»i, không giải thÃch gì.
Thái giám bên ngoà i hô lên cái gì đó, má»™t loạt tiếng bÆ°á»›c chân Ä‘i tá»›i Hoa Anh Cung, Phạm Nhà n nghÄ©, đã sốt ruá»™t thế sao? Vị Hoà ng đế trẻ tuổi nà y đến tá»™t cùng là muốn mình giúp đỡ cái gì? Äối phÆ°Æ¡ng là cá»u ngÅ© chà tôn, ngoại trừ chuyện nhất thống thiên hạ, sợ là không có chuyện gì là không là m được.
Khi trong lòng trà n đầy nghi vẫn, vị Hoà ng đế trẻ tuổi đã bÆ°á»›c và o Hoa Anh Cung, vung tay lên ngăn ý định thỉnh an trong đầu Phạm Nhà n và Hải ÄÆ°á»ng. Tay phải cởi áo khoác ném cho thái giám Ä‘i sau,chỉ còn má»™t thân xiêm y mà u và ng Ä‘Æ¡n giản, nhÆ°ng lại mÆ°á»i phần hoạt bát. Ngay sau đó, Hoà ng đế ngồi trên ghế má»m, hai chân giÆ¡ lên, tá»± nhiên có thái giám cẩn cẩn tháºn tháºn cúi xuống cởi già y hầu, khoe ra đôi chân nhÆ° bá»c bạc.
Hải ÄÆ°á»ng đã quen nhìn Bệ hạ nên cÅ©ng chẳng giáºt mình, Phạm Nhà n lại giáºt mình. Hoà ng đế Bắc Tá» cÆ° nhiên lại lá»™ ra má»™t vẻ nhÆ° thế trÆ°á»›c mặt mình. Hắn cÅ©ng không che giấu cái giáºt mình đó, ánh mắt bắt đầu nhìn lên ghế má»m, lại cà ng vô ý nhìn lên ngá»±c Hoà ng thượng, chân đếm hai, ba.
Không lá»›n không nhá».
Ngá»±c không lá»›n, chân không nhá».
Bên kia, Phạm Nhà n xuất thủ thô vụng vô cùng, hoà nh tay ra chưởng chặt chém thẳng thừng, nhÆ° thái rau, nà o có ná»a phần linh Ä‘á»™ng? Má»—i má»™t chưởng ra, lại còn giả khôn giả dại kéo theo cả kình phong, vù vù rung Ä‘á»™ng, xé tan không khÃ, nhìn tưởng bá đạo lắm. CÅ©ng cứ má»™t chưởng lại má»™t chưởng bổ và o không khà bên cạnh Hải ÄÆ°á»ng, căn bản là không chạm và o ná»a phân da thịt của cô nÆ°Æ¡ng gia,chỉ sÆ°á»›t qua xiêm y vải thô của nà ng.
Xiêm y Hải ÄÆ°á»ng khẽ Ä‘á»™ng, trong chưởng phong mỉm cÆ°á»i, giữa ánh nÆ°á»›c dà i mênh mông nhÆ° tiên nữ, phiêu phiêu nhÆ° muốn cưỡi mây bay Ä‘i, ngón tay chỉ ra, đông má»™t ngón, tây má»™t ngón, chẳng chỉ tá»›i đâu. Không phải là thủ pháp võ thuáºt dÆ°Æ¡ng đông kÃch tây đẹp mắt, rõ rà ng chỉ là thủ Ä‘oạn đếm binh đếm tÆ°á»›ng của tiểu cô nÆ°Æ¡ng.
Hai ngÆ°á»i cứ giao thủ nhÆ° thế không biết bao nhiêu hiệp, đúng là ná»a Ä‘iểm khói lá»a cÅ©ng không có. Äã không muốn có máu chảy, ra tay tá»± nhiên sẽ nhẹ hết sức, nhÆ° sợ há»ng Ä‘áºu phụ tá»ng miếu váºy, nhẹ đến mức khiến ngÆ°á»i khác phát chán…
…
…
Ngay má»™t tiểu thái giám cÅ©ng có thể nhìn ra đây là hai đại cao thủ Ä‘ang đánh giả vá». Huống chi giữa Ä‘iện là má»™t đám lão hồ ly, tiểu hồ ly, hồ ly chồng, hồ ly vợ, có cả hồ ly mẹ, con mắt đã sá»›m nhìn ra,căn bản không ngá» tá»›i da mặt Hải ÄÆ°á»ng cô nÆ°Æ¡ng và Phạm Nhà n lại dà y đến thế. Không cho triá»u đình má»™t chút xÃu mặt mÅ©i nà o.
Thái háºu nhìn khắp Ä‘iện, lÆ°á»›t hết bằng đấy ngÆ°á»i, hừ lạnh má»™t tiếng, dù chÆ°a thất thố nhÆ°ng trong khóe mắt đầy tức giáºn.Ngược lại, vị Hoà ng đế trẻ tuổi nhìn tiểu sÆ° cô và Phạm Nhà n cứ bay qua bay lại, nhịn không được nở nụ cÆ°á»i.
Lang Äà o vẫn bình tÄ©nh xem hết má»™t mà n, lai biết Phạm Nhà n xuất thủ nhìn nhÆ° ngu ngốc, thá»±c ra chém rất lợi hại. Bất quá đó là võ nghệ gia truyá»n của Diệp gia ở Kinh đô Nam triá»u, là m sao tiểu tá» há» Phạm nà y há»c được nhỉ?
Tâm trạng trà n đầy mong chá» của má»i ngÆ°á»i trong Ä‘iện bây giá» Ä‘ang ngáºp trong thất vá»ng. Xem được má»™t lúc, có chút nhịn không được mà ngáp ngáp, thái giám lúc trÆ°á»›c cÅ©ng lắc đầu:
-Thế nà y tháºt không biết đánh đến lúc nà o. Là m sao mà phân nổi thắng bại.
VÆ°Æ¡ng Khải Niên cÅ©ng lắc đầu tiếc háºn không gì sánh được:
-Ta xem sẽ sá»›m có ngÆ°á»i kêu ngừng thôi.
Tiểu thái giám không tin, lắc đầu:
-Các đại nhân trong Ä‘iện Ä‘á»u là cáo già thà nh tinh. Sẽ không ai nói câu nà y đâu.
VÆ°Æ¡ng Khải Niên cãi nhau vá»›i hắn má»™t lúc, cuối cùng nổi hứng lên bắt đầu đánh cược, cược sẽ có ngÆ°á»i bảo hải ngÆ°á»i kia dừng tay. Má»i ngÆ°á»i ở cạnh đó thấy hai bá»n há» tranh cãi náo nhiệt, cÅ©ng bắt đầu ra tiá»n cược. Má»™t xe máºt cá, hai cân dÆ°a chuá»™t, đủ thứ trên trá»i dÆ°á»›i đất.
-Là m cà n!
Cuối cùng cÅ©ng có vị đại thần thấy sắc mặt Thái háºu cà ng lúc cà ng sa sầm lại mà nhịn không nổi, vá»— bà n đứng lên, nổi Ä‘iên mắng:
-Thá» yến của Thái háºu, các ngÆ°Æ¡i là m cái trò gì thế hả? Muốn khi quân phải không?
Lá»i nà y chẳng đẹp chút nà o, nhÆ° thể Ä‘ang mắng đứa trẻ con ngu ngốc chạy rông phá quấy Hoà ng đế váºy. Thói Ä‘á»i, xấu xà đến mấy Ä‘i nữa, nhÆ°ng mặc kệ ai đã đứng lên quát phá quấy, vẫn cứ không thÃch. Và nhÆ° hôm nay, biết rõ Phạm Nhà n và Hải ÄÆ°á»ng hai ngÆ°á»i Ä‘ang đùa dai, nhÆ°ng không quát phá, Thái háºu cÅ©ng chỉ có thể sa sầm mặt xuống, dù sao hôm nay cÅ©ng là sinh nháºt mình, nhìn hai con búp bê nhảy vá»›i nhau cÅ©ng không có gì.
NhÆ°ng vị đại thần đó đã quát khi quân, chẳng phải Ä‘ang buá»™c bà lên tiếng sao? Nên Thái háºu cÅ©ng Ä‘ang chuẩn bị phát biểu, lạnh lùng nhìn đại thần kia, trong lòng không biết Ä‘ang vòng vo nghÄ© cái gì. Muốn xé mồm lão ra chăng?
Hoà ng đế vẫn cứ cÆ°á»i dà i.
Hai ngÆ°á»i Ä‘ang chÆ¡i trong ao dÆ°á»ng nhÆ° không nghe thấy tiếng khán giả phản đối, vẫn chăm chú diá»…n hà i, Hải ÄÆ°á»ng bay tá»›i bay lui, Phạm Nhà n long hà nh hổ bá»™. Cô nÆ°Æ¡ng gia dáng ngÆ°á»i thanh mỹ, tiểu Phạm Nhà n dung nhan tuấn tú, ghép lại tháºt đẹp. Bất quá chỉ chốc lát cÅ©ng đã kéo chiến trÆ°á»ng từ ao cá tá»›i trÆ°á»›c Ä‘iện Thái háºu, chỉ còn cách long á»· không mấy nữa, vẫn Ä‘ang quấn lấy ở trÆ°á»›c bản mấy vị đại thần.
Tay Phạm Nhà n như hóa thà nh dao, hung hăng chém tới bà n thức ăn trống, miệng lại Ôi một tiếng như đã thất thủ.
Hải ÄÆ°á»ng đứng lại giữa không trung, hai ngón tay phải đâm ra nhÆ° kiếm, cÆ°á»i má»™t tiếng, suýt Ä‘am trúng giữa ngá»±c Phạm Nhà n.
CÅ©ng không biết hai ngÆ°á»i là m sao đổi được vị trÃ, má»™t khắc sau, thế chưởng phong không đủ để đâm trúng kẻ nà o, ngược lại còn cÆ°á»i, kình khà dao Ä‘á»™ng hÆ°á»›ng thẳng vá» phÃa sau.
Äằng sau là chá»— vị đại thần kia.
Äại thần hoảng sợ, đây là Hải ÄÆ°á»ng và Phạm Nhà n cùng ra tay đó. Kể cả là Khổ Hà quốc sÆ° Ä‘Ãch thân tá»›i, chỉ sợ cÅ©ng muốn tránh tạm Ä‘i thôi!
…
…
Nháy mắt, cái bà n nhá» bị đánh tan thà nh từng mảnh nhá», bầu rượu để trên bà n rÆ¡i xuống, bắn tung khắp nÆ¡i nhÆ° hoa đầy đầu đầy cổ vị đại thần kia. Trên mi mắt vÆ°Æ¡ng và i bông cải, ngoà i miệng dÃnh mấy vẩy cá, hai tai dắt má»™t Ãt nấm, nÆ°á»›c canh nhá» long tong rá»a sạch mặt. Muốn cháºt váºt bao nhiêu thì được cháºt váºt bấy nhiêu!
Cả đại Ä‘iện chìm trong tÄ©nh lặng, các đại thần thế má»›i biết, thì ra Hải ÄÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng và vị sứ thần Nam Triá»u kia, lúc đó, Ä‘á»u là giả vá» hồ đồ cả. Thôi thì nghÄ© cho cái mặt mình thì không nên nói thêm cái gì nữa.
Trả thù xong, Hải ÄÆ°á»ng và Phạm Nhà n cùng dừng tay, cách xa nhau mấy bÆ°á»›c má»›i hÆ¡i cÆ°á»i cÆ°á»i.
Hải ÄÆ°á»ng nhún eo vá»›i Thái háºu:
-Thủ Ä‘oạn chém tay của Phạm đại nhân rất cao, tiểu nữ không cách nà o đối phó được, váºy nên má»›i ảnh hưởng đến vị đại nhân nà y. Mong Thái háºu thứ tá»™i. Hắn có hÆ¡i lỡ tay…
Phạm Nhà n cũng đầy vẻ ái ngại tự trách mình khua khua tay phải:
-Là ngựa là m rơi móng mà .
Thái háºu rất thÆ°Æ¡ng yêu Hải ÄÆ°á»ng, đâu có thể trách cứ, hÆ¡n nữa hôm nay là đại tiệc chúc thá», hồ đồ má»™t hồi coi nhÆ° đã hâm nóng không khà rồi. Coi nhÆ° là không sai. Chỉ Ä‘ang tiếc không khiến cho ngÆ°á»i Nam triá»u nà y nếm chút khổ sở được. Bất quá Phạm Nhà n tá»± trách cÅ©ng thú vị, khóe môi bà ta cÅ©ng nhà n nhạt ý cÆ°á»i.
Hoà ng đế cÅ©ng quá»· dị cÆ°á»i, các đại thần cÅ©ng cÆ°á»i, cÆ°á»i hÆ¡i xấu hổ. Chỉ có cao thủ võ đạo chân chÃnh má»›i nhìn được lúc nãy tranh đấu nhìn nhÆ° chÆ¡i đùa kia thá»±c ra vẫn ẩn chứa má»™t chút tâm tÆ° của hai cÆ°á»ng giả trẻ tuổi. Äòn chém tay nhìn nhÆ° thô vụng, kỳ thá»±c rất chuẩn rất sắc, ngón tay của Hải ÄÆ°á»ng nhìn nhÆ° má»m mại, thá»±c ra rất mãnh liệt, mà n múa trên bà n dà i thá»±c ra là m sao không phải má»™t loại tá»· thÃ? Chỉ bất quá đến cuối cùng Phạm Nhà n tá»±a nhÆ° mÆ¡ hồ thất bại.
Trên nóc Ä‘iện, ánh sáng chiếu xuống vẫn âm u mênh mông, Phạm Nhà n và Hải ÄÆ°á»ng lại Ä‘ang đứng giữa nÆ¡i sáng nhất, dung nhan hai ngÆ°á»i dÆ°á»›i ánh sáng nhu thuáºn không gì sánh được. Cái đèn lồng hình ná»a vầng trăng ở sau Ä‘iện chiếu xuống ao cá.
Tráºn tá»· thà nà y, tháºt có thể nói đúng là má»™t trò cÆ°á»i, ngay cả vầng trăng sáng nhất cÅ©ng phải xấu hổ.
Bóng đêm dần bao phủ cả thâm cung, ná»a vầng trăng cháºm rãi vÆ°Æ¡n lên khá»i ngá»n núi đằng sau, ấm áp dịu dà ng, nhẹ nhà ng chiếu sáng hoà ng cung Bắc Tá». Mái hiên Ä‘en dà i, tÆ°á»ng cung xám trắng, dÆ°á»›i ánh nÆ°á»›c phản lại dáng vẻ mỹ lệ.
Quần thần trên đại Ä‘iện Ä‘ang dần lui ra ngoà i, bốn phÃa thà nh cung có thể thấy được rất nhiá»u thị vệ, còn có mấy thái giám hầu hạ dá»c bên ngoà i. Tốc Ä‘á»™ các thần tá» lui xuống cá»±c nhanh, chỉ chốc lát, hoà ng cÅ©ng đã lại u tÄ©nh, trên cái sân trống trải cÅ©ng không thấy thị nữ chá» nữa. Từ vô cùng náo nhiệt chuyển thà nh cá»±c kỳ tÄ©nh lặng, chỉ mất má»™t nén hÆ°Æ¡ng.
Sau khi đại yến chấm dứt, Thái háºu xoa xoa Thái DÆ°Æ¡ng quay vá» tẩm cung, Phạm Nhà n bị Hoà ng đế Bắc Tá» giữ lại chá» trong Hoa Anh Cung. Trong cung an tÄ©nh vô cùng, có mùi hÆ°Æ¡ng thÆ¡m nhà n nhạt dâng lên, Phạm Nhà n mắt nhìn mÅ©i, mÅ©i nhìn tim, Bệ hạ Bắc Tá» lúc nà y hẳn nên ở trong cung Thái háºu mà táºn hiếu, không biết bảo mình chỠở đây là sao?
Cung nữ dâng trà và trái cây cho hắn, Phạm Nhà n nhất nhất nhất mỉm cÆ°á»i tạ Æ¡n, nhÆ°ng phát hiện những ngÆ°á»i nà y Ä‘á»u cá»±c kỳ quyến rÅ©, nhất là vẻ mặt ngượng ngùng xấu hổ khiến lòng hắn rung Ä‘á»™ng.
Nhưng vừa nghĩ đến vị Hoà ng đế trẻ tuổi kia ở trong cung, lai nghĩ vị Hoà ng đế ấy có chút vấn đỠvỠphương diện kia, Phạm Nhà n thầm run run.
-Bệ hạ có chuyện muốn nhỠPhạm đại nhân hỗ trợ.
Má»™t vị cô nÆ°Æ¡ng mắt nhìn mÅ©i, mÅ©i nhìn tim ở bên cạnh tá»±a nhÆ° Ä‘oán được cảm giác của hắn, bình tÄ©nh lên tiếng. NgÆ°á»i nói tá»± nhiên là Hải ÄÆ°á»ng, Phạm Nhà n ở trong cung là m khách, nà ng không khá»i ra vẻ chủ nhân má»™t chút. Cô nÆ°Æ¡ng gia lúc nà y nghÄ© đến má»™t mà n trên Ä‘iện, cÅ©ng thấy buồn cÆ°á»i. Vì sao khi ở cùng Phạm Nhà n mình luôn là m những việc không bình thÆ°á»ng nhỉ?
Phạm Nhà n mỉm cÆ°á»i, không giải thÃch gì.
Thái giám bên ngoà i hô lên cái gì đó, má»™t loạt tiếng bÆ°á»›c chân Ä‘i tá»›i Hoa Anh Cung, Phạm Nhà n nghÄ©, đã sốt ruá»™t thế sao? Vị Hoà ng đế trẻ tuổi nà y đến tá»™t cùng là muốn mình giúp đỡ cái gì? Äối phÆ°Æ¡ng là cá»u ngÅ© chà tôn, ngoại trừ chuyện nhất thống thiên hạ, sợ là không có chuyện gì là không là m được.
Khi trong lòng trà n đầy nghi vẫn, vị Hoà ng đế trẻ tuổi đã bÆ°á»›c và o Hoa Anh Cung, vung tay lên ngăn ý định thỉnh an trong đầu Phạm Nhà n và Hải ÄÆ°á»ng. Tay phải cởi áo khoác ném cho thái giám Ä‘i sau,chỉ còn má»™t thân xiêm y mà u và ng Ä‘Æ¡n giản, nhÆ°ng lại mÆ°á»i phần hoạt bát. Ngay sau đó, Hoà ng đế ngồi trên ghế má»m, hai chân giÆ¡ lên, tá»± nhiên có thái giám cẩn cẩn tháºn tháºn cúi xuống cởi già y hầu, khoe ra đôi chân nhÆ° bá»c bạc.
Hải ÄÆ°á»ng đã quen nhìn Bệ hạ nên cÅ©ng chẳng giáºt mình, Phạm Nhà n lại giáºt mình. Hoà ng đế Bắc Tá» cÆ° nhiên lại lá»™ ra má»™t vẻ nhÆ° thế trÆ°á»›c mặt mình. Hắn cÅ©ng không che giấu cái giáºt mình đó, ánh mắt bắt đầu nhìn lên ghế má»m, lại cà ng vô ý nhìn lên ngá»±c Hoà ng thượng, chân đếm hai, ba.
Không lá»›n không nhá».
Ngá»±c không lá»›n, chân không nhá».
Tà i sản của augustrush
10-02-2011, 04:42 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Oct 2010
Äến từ: Nha Trang
Bà i gởi: 577
Thá»i gian online: 3 ngà y 3 giá» 23 phút
Thanks: 603
Thanked 740 Times in 256 Posts
Quyển 4: Bắc Hải Vụ
ChÆ°Æ¡ng 97
Hoà ng đế cÅ©ng nhún thuáºn.
Nguồn: Võ gia trang
Mẫu thân thÃch an tÄ©nh.
Vị Hoà ng đế trẻ tuổi dá»±a trên ghế má»m, uống má»™t ngụm trà yến thái giám bÆ°ng lên, nhÃu nhÃu đầu mà y, phất tay cho các cung nữ thái giám lui hết ra ngoà i. Bây giá» Ä‘iện nà y là nÆ¡i an tÄ©nh nhất Hoà ng cung.
Phạm Nhà n hÆ¡i cúi ngÆ°á»i:
-Chẳng hay Bệ hạ có gì phân phó?
Nhìn bá»™ dáng vị sứ thần Nam triá»u nà y, trong mắt Hoà ng đế Bắc tá» có vẻ cÆ°á»i:
-Phạm khanh, ngà y mai khởi hà nh vá» nÆ°á»›c, dá»c Ä‘Æ°á»ng hãy chăm sóc công chúa tháºt tốt.
Phạm Nhà n hÆ¡i kinh ngạc, lúc nà y má»›i nhá»› ra chÃnh mình cÅ©ng không chú ý đến chuyện nà y, rÆ°á»›c công chúa vá» nÆ°á»›c thà nh thân, đây là đại đại đại sá»±, suốt quãng Ä‘Æ°á»ng không thể có ná»a Ä‘iểm sai lầm. Mấy ngà y nay Ngôn Băng Vân đã sá»›m cho hắn biết, vị đại công chúa Bắc Tá» nà y vẫ ở trong thâm cung, là tá»· đệ cÅ©ng cha khác mẹ vá»›i vị Hoà ng đế trÆ°á»›c mặt nà y, mẫu háºu thân sinh đã sá»›m chết trong lãnh cung, nà ng cÅ©ng luôn không được Thái háºu yêu quý, nên má»›i Ä‘em là m váºt hy sinh trong cái đám cÆ°á»›i chÃnh trị nà y.
Không biết bá»—ng nhiên Hoà ng đế nói đến đại công chúa là có ý gì, vị Hoà ng đế nà y hẳn là không có thâm tình quá sâu nặng vá»›i ngÆ°á»i tá»· tá»· nà y má»›i đúng.
Nhưng nhìn vẻ ưu sầu của ngà i, Phạm Nhà n biết mình đã đoán sai. Quả nhiên ngà i thở dà i nói:
-Äại công chúa trÆ°á»›c nay chÆ°a từng ra khá»i háºu cung, lần nà y gả tá»›i Nam triá»u, trẫm tuy là thiên tá», cÅ©ng không cách nà o che chở.
Phạm Nhà n thà nh khẩn:
-Bệ hạ yên tâm, đại hoà ng tá» của chúng ta là má»™t nhân váºt anh hùng má»™t Ä‘á»i, được vạn dân kÄ©nh ngưỡng. Äại công chúa cùng đại hoà ng tá» ngà y sau nhất định là cầm sắt hà i hòa, đầu bạc răng long. Cả triá»u thần tá» chắc chắn sẽ lấy lá»… vá»›i công chúa tháºt chu đáo, không dám ná»a phần cháºm trá»….
Hoà ng đế cÆ°á»i lạnh:
-Váºy có tác dụng gì? – Bá»—ng ngà i nhìn thẳng và o mắt Phạm Nhà n – Phạm khanh, trẫm và ngÆ°Æ¡i đã có… Mong ngÆ°Æ¡i ở trong Kinh đô Nam Khánh, quan tâm tá»›i đại công chúa nhiá»u hÆ¡n, bảo đảm nà ng có thể sống hạnh phúc.
Phạm Nhà n lại kinh ngạc. Hắn và vị Hoà ng đế nà y tổng cộng mới gặp nhau có bốn lần. Sao dám có cái gì với thiên t�
DÆ°á»ng nhÆ° Ä‘oán được hắn Ä‘ang nghÄ© gì, Hoà ng đế mỉm cÆ°á»i:
-Phạm khanh, lần đầu gặp mặt đã nói qua, trẫm thÃch thi văn của ngÆ°Æ¡i,thÆ°á»ng xuyên Ä‘á»c và cảm ngá»™, từng câu từng chữ giống nhÆ° Ä‘ang nói chuyện vá»›i ngÆ°Æ¡i váºy, trẫm đã muốn nói vá»›i ngÆ°Æ¡i má»™t năm rồi. Xem ngÆ°Æ¡i là bằng hữu, cÅ©ng không có gì lạ.
Lúc nà y Phạm Nhà n tháºt có chút thụ sủng nhược kinh, thá»±c sá»± hÆ¡i xấu hổ.Giữa lúc hắn chuẩn bị hô to tạ Æ¡n Hoà ng thượng, lại nghe thấy tiếng nói thanh thanh của Hoà ng đế Bắc Tá», chỉ là trong tiếng nói có má»™t chút giáºn há»n.
-Bất quá hình nhÆ° Phạm khanh có Ä‘iá»u gì đó vá»›i trẫm, mấy ngà y nay không chịu tiến cung trò chuyện vá»›i trẫm…-Bá»—ng ngà i nhìn thẳng hắn – Mặc dù có rất nhiá»u chuyện, cÅ©ng muốn gạt trẫm.
Phạm Nhà n băn khoăn giải thÃch:
-Công việc quá nhiá»u, thần vá»™i và ng là m việc ở Thái ThÆ°á»ng tá»± và Hồng TÆ° lá»±, không dám và o cung quấy rầy Bệ hạ nghỉ ngÆ¡i.
Hoà ng đế Bắc Tá» trầm trầm liếc nhìn Hải ÄÆ°á»ng, bá»—ng vừa cÆ°á»i vừa nói:
-Äúng không? Ta còn tưởng mấy ngà y nay, ngÆ°Æ¡i báºn cùng tiểu sÆ° cô Ä‘i dạo phố, uống rượu?
Lá»i nà y vừa nói, ngay cả Hải ÄÆ°á»ng cÅ©ng không ngồi yên được nữa, hÆ¡i bất an trả lá»i:
-Äóa Äóa thÆ°á»ng xuyên nhá» Phạm đại nhân chỉ giáo thiên nhân chi đạo, thu hoạch tháºt nhiá»u.
Bệ hạ lắc đầu, nhìn Phạm Nhà n:
-Váºy Phạm khanh vẫn còn muốn giấu chuyện kia đến khi nà oâ€
Má»™t giá»t mồ hôi lạnh toát ra trên đầu Phạm Nhà n, cÅ©ng không rÆ¡i xuống thái dÆ°Æ¡ng, mà trốn trong má»› tóc Ä‘en dà i. Trong đầu Phạm Nhần nghÄ© đến má»™t việc. Lẽ nà o chuyện vá»›i Ti Lý Lý đã bại lá»™? Nếu quả tháºt là thế, vị Hoà ng đế trÆ°á»›c mắt nà y mặc dù không thÃch nữ nhân, nhÆ°ng thiên tá» thì luôn muốn Ä‘á»™c chiếm. Chỉ sợ cÅ©ng sẽ không để cho mình sống thêm mà rá»i Bắc Tá»!
Khóe mắt hắn liếc sang, thấy mặt Hải ÄÆ°á»ng vẫn bình tÄ©nh, không chút sợ hãi và bất an, nên cÅ©ng an tâm hÆ¡n má»™t chút, ho khan hai tiếng, kÃnh cẩn há»i:
-Chẳng hay Bệ hạ đang nói tới chuyện gì?
Chuyện Tiếu Ân không ai biết, ngoà i trừ Hải ÄÆ°á»ng có thể Ä‘oán được. Chỉ cần không phải chuyện Ti Lý Lý, Phạm Nhà n đối mặt vá»›i vị Hoà ng đế phÆ°Æ¡ng Bắc nà y, cÅ©ng không có ná»a phần lo lắng sợ hãi. Không ngá» câu há»i sau đó của Hoà ng đế Bắc Tá» suýt nữa khiến hắn ngã từ trên ghế xuống dÆ°á»›i đất. Câu chuyện tối nay trong cung, đúng là kinh ngạc nối kinh ngạc!
…
…
-Trẫm muốn há»i ngÆ°Æ¡i, đến tá»™t cùng ngÆ°Æ¡i và Lâm muá»™i muá»™i thế nà o? – Hoà ng thượng lạnh lùng nhìn hắn.
NhÆ° má»™t cÆ¡n sấm sét bổ và o giữa thâm cung, nhÆ° dông tố ná»a đêm dá»a cô nÆ°Æ¡ng gia kêu trá»i, Phạm Nhà n ngây nhÆ° phá»—ng, cả ngÆ°á»i cứng Ä‘Æ¡, nhất thá»i đúng là chẳng biết trả lá»i là m sao??? Hoà ng đế nà y là m sao biết được Uyển Nhi là biểu muá»™i của mình? NhÆ° váºy, có nghÄ©a ngà i đã biết được thân thế thá»±c sá»± của mình?
Không có khả năng! Không có khả năng! Cả thân hạ, biết được thân thế thá»±c sá»± của mình, tuyệt đối không vượt quá năm ngÆ°á»i. Mà năm ngÆ°á»i nà y tuyệt đối không ai có khả năng tiết lá»™ ra ngoà i!
Vấn Ä‘á» là , Hoà ng đế Bắc Tá» thân là thiên tá» má»™t phÆ°Æ¡ng, thủ hạ vô số ngÆ°á»i tà i, lẽ nà o ngà i tháºt sá»± từ chút vết tÃch và hoà ng chỉ mà phát hiện ra? Nếu không, không thể nà o ngà i lại bất thình lình gá»i… vợ mình… là Lâm muá»™i muá»™i…
Hoà ng đế Bắc Tá» lạnh lùng nhìn hắn, thấy vẻ mặt thất kinh, vá»— mạnh lên tay vịn ghế má»m:
-Nói!
Nói mẹ ngươi ấy!
Biểu tình trên mặt Phạm Nhà n có hÆ¡n phân ná»a là giả vá», trong bụng vẫn cứ bÆ°á»›ng bỉnh và lãnh tÄ©nh, ngón út tay trái hÆ¡i ngoéo má»™t cái. Bá»—ng Ä‘á»™t nhiên nhá»› tá»›i, vì sợ Hải ÄÆ°á»ng phát hiện mình có quan hệ vá»›i chuyện bên vách núi, mấy ngà y nay không có mang chủy thủ Ä‘en bên chân trái.
Äánh? Äánh không thắng được Hải ÄÆ°á»ng. Chạy? Chỉ cần Bắc Tá» vạch trần thân thế nà y, Thái tá», Äại hoà ng tá», Nhị hoà ng tá» còn không láºp tức biến thà nh má»™t cái Ä‘á»™ng hổ sao? Còn có những ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà trong thâm cung…
Phạm Nhà n ho khan hai tiếng, vẻ tÆ°Æ¡i cÆ°á»i lại má»™t lần nữa quay lại khuôn mặt, đối phÆ°Æ¡ng đã tá»± mình nói ra, tất nhiên đã chuẩn bị uy hiếp mình. Nên hắn chá»n giả ngu, trÆ°á»›c hết cứ nghe Ä‘iá»u kiện cái đã:
-Bệ hạ, ngÆ°á»i Ä‘ang nói gì?
…
…
Hoà ng đế Bắc TỠđứng lên, xở già y, lÆ°á»i nhác bÆ°á»›c đến trÆ°á»›c mặt Phạm Nhà n, thái Ä‘á»™ trên mặt cÅ©ng dần dần thay đổi, từ có hÆ¡i phẫn ná»™ lúc nãy chuyển thà nh nhà n nhạt ý cÆ°á»i, trong ý cÆ°á»i nà y lại có má»™t chút hÆ°ng phấn và chỠđợi.
Thấy biểu tình nà y, Phạm Nhà n ngẩn ra, cà ng thêm xác nháºn vị Hoà ng đế đệ đệ nà y, chắc chắn là tiểu biến thái.
Má»™t đôi tay đặt lên đầu vai hắn, Hoang đế Bắc Tá» có chút thất thố phẩy phẩy hai vai Phạm Nhà n, há»›n hở cÆ°á»i:
-Phạm khanh Æ¡i Phạm khanh, ngÆ°Æ¡i giấu trẫm tháºt khổ. NgÆ°Æ¡i giấu thiên hạ tháºt khổ.
-A?
Phạm Nhà n lúc nà y đã sá»›m bá» Ä‘i cái ý nghÄ© chế trụ Hoà ng đế Bắc Tá» rồi chạy trốn đến táºn chân trá»i góc bể, có phần ngốc nghếch nhìn khuôn mặt gần sát kia, phát hiện Hoà ng đế nà y lá»›n lên cÅ©ng không tồi, thiên tá» ngà y nà o cÅ©ng tắm, thân thể cÅ©ng sạch sẽ thÆ¡m tho. Hải ÄÆ°á»ng nhìn Bệ hạ thân thiết nồng nhiệt, Phạm Nhà n ngây ngu, nhịn cÆ°á»i không được.
-Tà o công! - Hoà ng đế Bắc TỠđè nặng vai hắn hÆ¡n, khiến Phạm Nhà n hÆ¡i choáng váng –Tà o công! Mau nói cho trẫm, Lâm muá»™i muá»™i đến tá»™t cùng có lấy được Giả Bảo Ngá»c không?
…
…
Cuối cùng cÅ©ng hiểu chuyện gì Ä‘ang xảy ra. Tuy không biết Hoà ng đế Bắc Tá» là m sao Ä‘oán được Ä‘iá»u nà y, nhÆ°ng Phạm Nhà n cÅ©ng không chịu nổi cái kiểu bị dà y vò giữa kinh ngạc và vui vẻ nà y nữa, ngồi phịch mông xuống ghế, không nói lá»i nà o, cầm chén trà bên ngÆ°á»i thầm thì uống hai ngụm.
Hoà ng đế cÆ°á»i dà i nhìn hắn:
-Hôm nay ngÆ°Æ¡i khôngkể Thạch đầu ký cho trẫm, trẫm không cho ngÆ°Æ¡i ra khá»i cung.
Hắn thở dà i:
-Bệ hạ là m sao biết được Thạch Äầu ký là ngoại thần viết?
Hoà ng đế liếc nhìn Hải ÄÆ°á»ng, nà ng mỉm cÆ°á»i:
-Sách chỉ có từ Äạm Bạc thÆ° cục mà ra, vị Tà o tiên sinh kia luôn ẩn mình, ngoại trừ Äạm Bạc thÆ° cục, đúng là không có má»™t ngÆ°á»i nà o biết được hắn là ai. Thạch Äầu ký thịnh hà nh khắp thiên hạ, không biết bao nhiêu ngÆ°á»i Ä‘ang Ä‘oán hắn là ai. Ngà y hôm trÆ°á»›c uống rượu, Phạm đại nhân tá»±a hồ nói hÆ¡i nhiá»u, tất nhiên ta đã Ä‘oán ra má»™t chút, hôm nay Bệ hạ lại đùa má»™t chút, nếu đại nhân đã thừa nháºn, coi nhÆ° Äóa Äóa ta Ä‘oán đúng rồi.
Phạm Nhà n cÆ°á»i khổ, không biết nên nói thế nà o. Thá»±c ra lúc nà y hắn cÅ©ng không phải rất cần tá»›i cái danh tác giả Thạch Äầu ký nà y, bảo sao lúc nãy Hoà ng đế Bắc Tá» gá»i mình là Tà o công thân thiết thế. Suýt nữa khiến mình tưởng hắn là Quách gia, nghÄ© đến cÅ©ng là vì quá si mê Thạch Äầu ký.
Xác nháºn Phạm Nhà n là tác giả Thạch Äầu ký rồi, Hoà ng đế Bắc Tá» rất vui, liên tục há»i:
-Khanh gia mau nói má»™t chút, váºy cuối cùng Bảo Ngá»c lấy mấy vị cô nÆ°Æ¡ng?
Phạm Nhà n báºt cÆ°á»i, nghÄ© thầm vị Hoà ng đế nà y thì ra là muốn biết ngoại văn (phần truyện bên ngoà i), liên tục xua tay cầu tình:
-Bệ hạ, ngoại thần viết lung tung chia là m sáu mÆ°Æ¡i chÆ°Æ¡ng, ngoại văn tháºt sá»± không có nghÄ© qua.
Khi nói lá»i nà y, hắn lại nghÄ© tá»›i Äạm Châu. Nếu muốn tìm mình mà cầu văn thì, vấn Ä‘á» bẩn thảo, vấn đỠđổi má»›i, vấn Ä‘á» thái giam, tháºt là má»™t chuyện rất phiá»n phức.
Hoà ng đế Bắc Tá» nghe váºy thở dà i, mặt ủ mà y chau, liếc nhìn Hải ÄÆ°á»ng dưỡng thần bên cạnh, bá»—ng hạ giá»ng nói thầm bên tai Phạm Nhà n:
-Hải ÄÆ°á»ng thi xã trong chÆ°Æ¡ng ba mÆ°Æ¡i bảy… có liên quan gì đến tiểu sÆ° cô?
Khóe mắt hắn nhìn thoáng qua Hải ÄÆ°á»ng cô nÆ°Æ¡ng Ä‘ang nhắm mắt đầy nhu thuáºn, biết cô nÆ°Æ¡ng gia nà y Ä‘ang nghe trá»™m, mỉm cÆ°á»i, lá»›n máºt đáp:
-Bệ hạ, chuyện trong thÆ° không thể tá»± giải, thứ tá»™i ngoại thần không tiện nhiá»u lá»i.
Hoà ng đế Bệ hạ lộ ra chút ám muội:
-Váºy Phạm khanh mau quay vá», viết ra má»™t chÆ°Æ¡ng, nhá»› kỹ để trẫm và o má»™t chÆ°Æ¡ng.
Phạm Nhà n sợ hãi tuân mệnh, không dám nhiá»u lá»i.
Tà i sản của augustrush
10-02-2011, 04:44 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Oct 2010
Äến từ: Nha Trang
Bà i gởi: 577
Thá»i gian online: 3 ngà y 3 giá» 23 phút
Thanks: 603
Thanked 740 Times in 256 Posts
Quyển 4: Bắc Hải Vụ
ChÆ°Æ¡ng 98
Thay ca
Nguồn: Võ gia trang
BÆ°á»›c trên con Ä‘Æ°á»ng đá trong Hoà ng cung, trên trá»i trăng tròn vằng vặc, nÆ¡i đó có hai ngÆ°á»i, sau lÆ°ng Phạm Nhà n đã Æ°á»›t mồ hôi. Ở đây, giữa đêm hè vẫn hÆ¡i lạnh. Ói ra má»™t ngụm trá»c khÃ, nghÄ© mà vẫn còn sợ, hắn vá»— vá»— ngá»±c, oán giáºn quay sang Hải ÄÆ°á»ng bên cạnh:
-NgÆ°Æ¡i đã Ä‘oán là ta viết Thạch Äầu ký, sao không nói cho ta má»™t tiếng, hại ta lúc nãy suýt nữa bị Hoà ng đế của ngÆ°Æ¡i hù chết.
Nà ng cÆ°á»i cÆ°á»i:
-Ai bảo ngÆ°Æ¡i giấu má»i ngÆ°á»i lâu nhÆ° váºy. Vì sao phải sợ? Nếu không phải chuyện ngÆ°Æ¡i là Tà o công, thì ngÆ°Æ¡i sợ Bệ hạ nói gì?
Phạm Nhà n không há» nghÄ© ngợi, nhẹ nhà ng cÆ°á»i:
-Ngươi nói đi?
Khóe môi nà ng hÆ¡i nhếch lên, không nói gì thêm. Phạm Nhà n nghiêng đầu nhìn nà ng, thấy trên hà ng lông mi tháºt dà i của nà ng có má»™t vầng sáng mỠảo, có má»™t vẻ mỹ lệ thanh tú, mà con ngÆ°Æ¡i đẹp nhất của nà ng Ä‘ang sáng lấp lánh giữa đêm khuya. Ãnh trăng bạc nhÆ° má»™t ma lá»±c, nó có thể nhuá»™m lên sá»± huyá»n ảo mông lung lên bất kỳ má»™t nữ tá» bình thÆ°á»ng nà o, biến nà ng trở thà nh tiên nữ.
NhÆ°ng hắn chẳng có cảm giác gì, chỉ bắt tay sau lÆ°ng, cháºm rãi lê bÆ°á»›c chân vá» phÃa trÆ°á»›c:
-Lần nà y ngươi ám ta một đao, ta không thèm trả thù. Hẳn là ngươi biết nguyên nhân?
-Ngươi muốn ta là m giúp ngươi một việc. Tuy ta không rõ lắm là chuyện gì, nhưng nghĩ chắc có quan hệ với phương Nam, nên mới nhỠngoại nhân như ta giúp đỡ.
-Không sai. NgÆ°Æ¡i, ta, thá»±c ra Ä‘á»u là ngÆ°á»i dối trà .
Khóe môi Phạm Nhà n nhếch lên má»™t nụ cÆ°á»i tá»± giá»…u quái dị:
-Nên khi chúng ta nói chuyện, dÆ°á»ng nhÆ° có thể tháºt lòng má»™t chút. Ta cần ngÆ°Æ¡i giúp ta má»™t việc, là sẽ phát sinh, hay không phát sinh, nói chung tá»›i lúc đó, ta sẽ phái ngÆ°á»i thông tri cho ngÆ°Æ¡i.
Hải ÄÆ°á»ng liếc nhìn hắn:
-Nghe nói ngÆ°Æ¡i cá»±c kỳ thÆ°Æ¡ng yêu ngÆ°á»i con gái tÆ° sinh của vị Tể tÆ°á»›ng kia, nên ngay cả đại nha hoà n tổ mẫu ở Äạm Châu Ä‘Æ°a tá»›i cÅ©ng không thu và o.
-Ta không thÃch ngÆ°Æ¡i dò xét chuyện nhà ta. – Phạm Nhà n quay đầu nghiêm túc – Câu chuyện nà y dừng ở đây.
Nà ng cÆ°á»i gáºt đầu:
-Thá»±c ra, ta chỉ là hiếu kỳ, cái gì mà vừa gặp đã yêu, thấy sách nam tỠđã khó chịu, cho rằng con gái chÆ°a có chồng là trân châu, cho rằng phụ nữ đã có chồng là mắt cá. Äà n bà là nÆ°á»›c, Ä‘Ã n ông là đất, Ä‘Ã n bà là trân quý, Ä‘Ã n ông là thấp hèn…
Sau khi nói một trà ng dà i, hà ng chằm chằm nhìn Phạm Nhà n:
-Ta tháºt hiếu kỳ, trên Ä‘á»i Ä‘á»u là lấy nam tá» là m trá»ng. Phạm công tá» thấy thế nà o?
Hắn cÆ°á»i cÆ°á»i, không nói gì.
Bỗng nà ng nhún mình thi lễ, nghiêm mặt nói:
-Äóa Äóa thay mặt nữ tá» thiên hạ tạ Æ¡n Phạm công tá» vì đã không láºp khuê phòng, bênh vá»±c kẻ yếu.
Phạm Nhà n trầm ngâm, bỗng nói:
-Ta vốn … khác… với tuyệt đại đa số đà n ông ở đây.
Ra khá»i cung, Hải ÄÆ°á»ng hÆ¡i kinh ngạc phát hiện Thái Phó đại nhân váºy mà vẫn đứng chá» ngoà i cá»a cung, còn Phạm Nhà n sau khi thấy sÆ° phụ của Hoà ng đế Bệ hạ cÅ©ng không có gì đặc biệt, nghÄ© hắn chắc cÅ©ng đã sá»›m biết.
Hải ÄÆ°á»ng thi lá»… vá»›i Thái phó, sau đó xoay ngÆ°á»i nói vá»›i Phạm Nhà n:
-Sau nà y ta sẽ lại đưa đại nhân đi.
Hiểu được ý tứ của nà ng, hắn gáºt đầu, Ä‘i tá»›i xe ngá»±a của Thái Phó.
Nhìn ba chiếc xe ngá»±a dần biến mất trong bóng đêm Kinh đô, đôi mắt sáng của Hải ÄÆ°á»ng bá»—ng hÆ¡i rối loạn. Nà ng nghÄ© đến lá»i nói cuối cùng của vị quan viên trẻ tuổi Nam triá»u kia. Không giống ngÆ°á»i thÆ°á»ng? Phạm Nhà n, trong mắt ngÆ°á»i khắp thiên hạ, tá»± nhiên đã không giống ngÆ°á»i thÆ°á»ng. Chỉ là không biết hắn tá»± nháºn khác, thì khác đến mức nà o.
Xe ngá»±a dừng ở má»™t nÆ¡i yên tÄ©nh ngoà i sân, các cấm quân phụ trách an toà n của sá» Ä‘oà n thế má»›i biết lần bái phá»ng cuối cùng đại tà i tá» Nam Khánh Phạm Nhà n tại Bắc Tá» là tá»›i thăm vị đại nhân nà y, liá»n nghÄ© ngay đến lần đấu thÆ¡ ở dạ yến mà thiên hạ xôn xao, má»i ngÆ°á»i không khá»i có chút bất an, không biết Phạm Nhà n có tâm tÆ° gì. Má»i ngÆ°á»i Ä‘ang chá» trong sân rất tá»± nhiên mà an tÄ©nh lại.
Hổ vệ trên đầu xe ngá»±a xuống xa, hai mắt trừng trừng nhìn các quan canh cá»a.
Phạm Nhà n và Thái Phó Bắc Tá» Ä‘Æ°Æ¡ng thá»i cùng nhau xuống xe, thái Ä‘á»™ mặc dù không thân thiết lắm, nhÆ°ng tá»±a nhÆ° cÅ©ng không có địch ý gì. Má»i ngÆ°á»i thoáng an tâm, đã thấy Thái phó đại nhân luôn giữ thái Ä‘á»™ là m ngÆ°á»i liêm chÃnh, cÆ°Æ¡ng trá»±c, công bằng nói khẽ vá»›i Phạm Nhà n và i câu, hai ngÆ°á»i liá»n đẩy cá»a Ä‘i và o.
Phạm Nhà n khoát tay áo, ý bảo các hổ vệ không cần theo.
Và o má»™t gian phòng trong viện, Thái Phong cúi ngÆ°á»i thi lá»… tháºt sâu, bình tÄ©nh nói vá»›i hắn:
-Phạm công tá», thân thể sÆ° phụ gần đây không được tốt. Xin đừng nói quá lâu.
Phạm Nhà n rất lá»… phép thi lá»… vá»›i vị đại văn sÄ© nà y, chỉnh lại quần áo má»™t chút, nhẹ nhà ng đẩy cá»a gá»—, nhìn thoáng qua đã thấy má»™t vị lão nhân tay nắm bút lông, Ä‘ang vẽ cái gì đó lên giấy.
Vị lão nhân nà y chÃnh là đại văn hà o năm đó, há»c sinh khắp thiên hạ, Thái phó Bắc Tá» và Äại há»c sÄ© Nam Khánh Ä‘á»u là đệ tỠđắc ý của ông. TrÆ°á»›c khi Phạm Nhà n ngẫu nhiên lá»™ tà i năng lần đó, căn bản vá» phÆ°Æ¡ng diên há»c vấn không có ngÆ°á»i nà o có thể sánh vai cùng oog. Mặc dù trên Ä‘iện Phạm Nhà n vô sỉ cÅ©ng thắng được, cÅ©ng không có ngÆ°á»i không cho rằng, ngoại trừ thi từ, ở các phÆ°Æ¡ng diện khác, Phạm Nhà n cÅ©ng không thể đạt tá»›i cảnh giá»›i của ông.
Bởi vì, lão nhân nà y hỠTrang, tên Mặc Hà n.
Trong phòng không có hạ nhân, cÅ©ng không có thÆ° đồng, chỉ có vị lão nhân mặc trÆ°á»ng bà o rá»™ng thùng thình kia liên tục ghi chép, thi thoảng lại cau mà y, nhìn chằm chằm, xoay ngÆ°á»i sang bên cạnh tìm trang sách, tá»±a nhÆ° Ä‘ang xác minh cái gì. So vá»›i má»™t năm trÆ°á»›c khi ở Khánh quốc, tinh thần ông dÆ°á»ng nhÆ° cÅ©ng kém Ä‘i rất nhiá»u, cả mái tóc đã bạc, tuy vẫn được búi lên má»™t cách cẩn tháºn,nhÆ°ng hai bên tai vẫn lÆ¡ thÆ¡ và i sợi, nhÆ° Ä‘ang báo trÆ°á»›c Ä‘iá»m xấu nà o đó.
Phạm Nhà n không muốn quấy rầy ông, nhẹ nhà ng Ä‘i ra đằng sau, nhìn qua đầu vai, bất ngá» phát hiện trên quyển sách bà y trên án thÆ° chÃnh là Bán Nhà n trai thi táºp của Äạm Bạc thÆ° cục. Mà phần chá»— trống ở trên trang sách đã đầy không biết bao nhiêu chú thÃch. Lẽ nà o vị đại văn hà o nà y, đùng là vì mình mà táºp là m thÆ¡?
Ngón tay khô héo của Trang Mặc Hà n chỉ và o táºp thÆ¡ kia:
- Tằng kinh thÆ°Æ¡ng hải nan vi thủy, trừ khÆ°á»›c vu sÆ¡n bất thị vân. – Ngâm ná»a câu, vẫn chăm chú nhìn trên trang sách, môi he hé, có chút thống khổ nói rằng – Không hiểu, không hiểu. Không có ngôn tá» nà o đối Ä‘ep. Thá»±c sá»± là không thông. NgÆ°Æ¡i nói má»™t chút, đây là ý gì?
…
…
Sau một chút trầm ngâm, Phạm Nhà n nhu hòa lên tiếng:
-Vu sÆ¡n là thần núi trên mãi cá»±c nam, quanh năm mây má» bao phủ, sáng tắm trong mây, chiá»u má» trong sÆ°Æ¡ng. Phà m là ngÆ°á»i đã từng qua đây, lần nữa lại thấy cảnh núi cao sÆ°Æ¡ng trắng sẽ không để trong mắt. Hai câu nà y là ý đó.
-Thì ra là thế… - Trang Mặc Hà n cÆ°á»i khổ chỉ má»™t góc quyển sách dà y trên bà n – Lão phu cÅ©ng có thể Ä‘oán ra ý nà y, chỉ là tìm không được Ä‘iểm nà y, trong số những nÆ¡i đã từng Ä‘i cÅ©ng chÆ°a từng thấy nÆ¡i nà o là núi chìm trong mây. Thì ra là thần sÆ¡n nÆ¡i cá»±c nam, khó trách ta không biết.
Thấy ông không hoà i nghi mình bịa đặt, biết vị lão nhân gia nà y tháºt sá»± là má»™t ngÆ°á»i rất bao dung ôn hòa, Phạm Nhà n mỉm cÆ°á»i, tiến lên mà i má»±c cho ông. Nhìn ông viết những chữ cá»±c nhá» cá»±c đẹp giải thÃch ở chá»— trống trên trang sách, Khải thÆ° của Trang Mặc Hà n cÅ©ng là nổi danh khắp thiên hạ, vừa đẹp vừa tinh khiết không có ngÆ°á»i thứ hai, hôm nay được thấy hắn đã có nhiá»u thổn thức, thủ pháp của lão nhân gia quả thá»±c rất lợi hại.
- Trần vÆ°Æ¡ng tÃch thì yến thanh nhạc, đấu tá»u tháºp thiên tứ hoan hÆ°á»›c... Äây là điển cố gì? – Trang Mặc Hà n vẫn không liếc hắn má»™t cái, há»i tiếp.
Phạm Nhà n thầm xấu hổ, nghÄ© thầm khi mình ra thi táºp, chÃnh mình vẫn thÆ°á»ng mượn thÆ¡ Lý Bạch, sao lão đồng chà lại há»i mình?
Trang Mặc Hà n thở dà i:
-Lão phu từ nhỠđã gặp qua thì không quên được, nghe qua rồi cÅ©ng không quên được, không khá»i có chút khoe khoang. Ngà y ấy ngÆ°Æ¡i là m thÆ¡ nhÆ° nÆ°á»›c sông, khiến lão phu có chút tá»± thÆ°Æ¡ng hại… - Lão nhân cÆ°á»i tá»± giá»…u – Bất quá cÅ©ng nhá» bản lÄ©nh nà y mà nhá»› được nhiá»u câu thÆ¡ của ngÆ°Æ¡i nhÆ° váºy. Sau lại ra Bán Nhà n trai thi táºp,ta cÅ©ng phát hiện thiếu rất nhiá»u, cÅ©ng không biết hà i tá» ngÆ°Æ¡i nghÄ© thế nà o nữa.
Nghe Trang Mặc Hà n gá»i mình là hà i tá», trong lòng Phạm Nhà n lại chẳng cảm thấy khác thÆ°á»ng, hắn ho khan hai tiếng:
-Trần vÆ°Æ¡ng là vÆ°Æ¡ng tá» há» Tà o, tÃch là đã từng đãi tiệc rượu ở Bình lạc quan…
-Vương tỠhỠTà o? – Trang Mặc Hà n ngẩng đầu lên, trong đôi mắt mỠđục có chút tự tin – Nhưng, hà ng ngà n năm nay, cũng không có hoà ng thất nà o hỠTà o.
Phạm Nhà n thầm thở dà i:
-Vãn dinh nói lung tung đó,lão nhân gia không phải tổn hao tâm trà nhiá»u.
-Khó mà là m được! – Vá» mặt nà y, Trang Mặc Hà n tháºt sá»± có phần cố chấp, à o à o láºt giở táºp thÆ¡ của hắn, má»™t tay chỉ và o đó –Danh tiếng Tiểu Tạ Há»±u vang rất xa, Tiểu Tạ Há»±u là vị nà o?
Mặt Phạm Nhà n trắng bệch, một lúc lâu sau mới nói:
-Tiểu Tạ là má»™t văn nhân chán Ä‘á»i, văn mặt dù khiếm nhã không thể truyá»n đến Ä‘á»i sau, nhÆ°ng trong phố chợ cÅ©ng có chút danh khÃ.
-Váºy…
…
…
Không biết bao lâu sau, khi Phạm Nhà n đã muốn trốn lắm rồi, không còn chút hứng thú nữa, cuối cùng Trang Mặc Hà n cũng thở dà i, khóe mắt dịu lại, đặt bút lên nghiên, hôi buồn bã:
-Dầu hết đèn tắt, không thể so vá»›i há»c vấn tuổi trẻ.
Và o trong phòng, hai ngÆ°á»i không chà o há»i, ngay láºp tức là m việc có chút hoang Ä‘Æ°á»ng nà y cho đến táºn lúc nà y. Phạm Nhà n buông ống tay áo xuống, cúi ngÆ°á»i cá»±c kỳ có lá»…:
-Ra mắt Trang đại gia,không biết lão tiên sinh triệu vãn sinh tới đây có gì chỉ giáo?
Trong phòng chỉ còn lại yên tÄ©nh, má»™t lúc lâu sau, bá»—ng Trang Mặc Hà n nhấc thân thể già nua, cúi đầu thi lá»… tháºt sâu vá»›i Phạm Nhà n.
Phạm Nhà n kinh hãi quên cả nâng ông dáºy. Vị lão gia nà y là ngÆ°á»i ngang phân vá»›i mình sao? Ông ta là sÆ° công (sÆ° phụ của sÆ° phụ) của Hoà ng đế Bắc TỠđó. Là m sao lại bái mình được?
Trang Mặc Hà n đã đứng lên, mỉm cÆ°á»i trong những nếp nhăn:
-Năm ngoái đã gặp ở Khánh quốc, tá»›i giỠđã má»™t năm. Lão phu suốt Ä‘á»i Ä‘á»u giữ đức hạnh, năm ngoái ở Khánh quốc hãm hại Phạm đại nhân, trong tâm bất an đến táºn bây giá». Hôm nay má»i Phạm đại nhân tá»›i đây để được bồi tá»™i.
…
…
Phạm Nhà n lặng lẽ, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên hắn rõ rà ng Trang Mặc Hà n đã nháºn chỉ của Trưởng công chúa, Ä‘Ã nh bá» Ä‘i má»™ mặt hÆ¡n mÆ°á»i năm, thiên lý xa xôi Nam hạ là m kẻ thấp hèn? Chẳng lẽ tất cả là vì cái hiệp nghị cho Tiếu Ân được tha? Tình huynh đệ sao? Hắn vẫn còn thiếu cái gì đó.
-Tiếu Ân đã chết.
Phạm Nhà n nhìn vị lão nhân gia đã gầy Ä‘i rất nhiá»u trong má»™t năm nay, môi bạc hé mở,nói ra bốn tiếng.
Trang Mặc Hà n cÆ°á»i nhìn hắn má»™t cái, không nói gì thêm.
Phạm Nhà n cÅ©ng cÆ°á»i cÆ°á»i, biết mình cÅ©ng là m việc thừa. Lão nhân gia dù sao cÅ©ng là lão nhân váºt đã lăn lá»™n hÆ¡n mÆ°á»i năm khắp thiên hạ, có má»™t căn cÆ¡ sâu Ä‘áºm ở Bắc Tá», thế nà o lại có thể không biết đại sá»± nà y.
-NgÆ°á»i luôn luôn muốn chết. – Trang Mặc Hà n tá»±a nhÆ° Ä‘ang nói vá»›i chÃnh mình – Cho nên đã sống thì phải sống cho tháºt tốt. Sống nhÆ° ngÆ°á»i huynh đệ nà y của ta, tháºt là có ý tứ, đã giết vô số ngÆ°á»i, cuối cùng lại có má»™t kết cục nhÆ° váºy…
Phạm Nhà n không tán thà nh cách nói nà y:
-Äây là thế đạo. Vốn là giết ngÆ°á»i phóng há»a mặt dát và ng, tu thân tu chùa chết không ai hay.
Trang Mặc Hà n lắc đầu:
-NgÆ°Æ¡i không nên là m ngÆ°á»i nhÆ° thế.
Äây không phải là không thể, mà là không nên hai chữ rất thẳng thắn. Nếu bất luáºn có má»™t ngÆ°á»i ngoà i nà o đó ở trong phòng lúc nà y, nghe Trang Mặc Hà n nói chuyện vá»›i Phạm Nhà n, thấy thần thái bá»n há» tá»± nhiên không chút giả tà o, sẽ thấy hÆ¡i lạ. Từng trải của hai ngÆ°á»i đã quá xa, hÆ¡n nữa, má»›i chỉ gặp lần thứ hai, lần đầu là âm mÆ°u. Hai ngÆ°á»i nhÆ° váºy, lại có thể nói chuyện thẳng thắn nhÆ° váºy, có thể nói lên thái Ä‘á»™ của chÃnh mình.
Có thể, đây là vì sức mạnh của thư sách.
-Vì sao không nên? – Trên trán Phạm Nhà n hơi lạnh.
-Ta rất tá»± tin. – Trang Mặc Hà n Ä‘á»™t nhiên cÆ°á»i, nhÆ°ng nụ cÆ°á»i có ẩn chút bi thÆ°Æ¡ng sâu sắc – Ta tá»± tin ta sống khoái hoạt hÆ¡n vị huynh đệ của mình rất nhiá»u.
Phạm Nhà n nhìn mắt lão:
-NhÆ°ng hẳn ông rõ, nếu không có Tiếu Ân, cả Ä‘á»i ông vÄ©nh viá»…n sẽ không có được địa vị hôm nay.
Ông ta nhìn lại và o mắt hắn:
-NhÆ°ng ngÆ°Æ¡i chÆ°a rõ, khi cái chết đã tá»›i gần, ngÆ°Æ¡i má»›i nhạn ra, cái gì quyá»n lá»±c, địa vị, tà i phú, thá»±c ra chỉ là nhất thá»i mà thôi.
Phạm Nhà n rất bình tĩnh, rất chấp nhất đáp lại:
-Không. Khi cái chết đã tá»›i gần, có thể ngà i sẽ hối háºn cả Ä‘á»i nà y ngà i không trải qua má»™t chút gì, không có hưởng thụ qua má»™t thứ gì… Bất quá cả Ä‘á»i nà y ngà i chỉ là má»™t kẻ bình thÆ°á»ng không cách nà o có được má»™t thứ gì đó. Nên năm đó khi đã già đi, má»›i có nhiá»u cảm nghÄ©.
Trang Mặc Hà n lắc đầu hơi bất lực:
-NgÆ°Æ¡i còn trẻ, không ngá»i được qua cai cảm giác cái chết Ä‘ang đến gần. Là m sao biết được lúc đó sẽ nghÄ© cái gì.
-Ta biết. – Phạm Nhà n trả lá»i hÆ¡i máy móc – Ta tin chắc ta biết cảm giác nà y.
Trang Mặc Hà n dÆ°á»ng nhÆ° hÆ¡i mệt má»i, không muốn tiếp tục nói chuyện nà y nữa:
-Ta tháºt không ngá», ngÆ°á»i có thể viết ra Thạch Äầu ký kinh văn nhÆ° thế, cÆ° nhiên lại là má»™t trá»c váºt.
Phạm Nhà n cÆ°á»i khổ:
-Ta cÅ©ng tháºt không ngá» lá»i đồn đại nà y còn bay nhanh hÆ¡n cả chim.
Trong mắt Trang Mặc Hà n bỗng có vẻ thân thiết:
-Phạm đại nhân, ngÆ°Æ¡i vá» nÆ°á»›c phải tháºt cẩn tháºn. Thạch Äầu ký… có rất nhiá»u Ä‘iểm phạm húy kỵ.
Phạm Nhà n lặng lẽ, hắn cÅ©ng rõ Ä‘iểm ấy.Chỉ là tuổi trẻ cuồng khÃ, không Ä‘Ã nh lòng để văn tá»± nà y mất Ä‘i cÆ¡ há»™i xuất hiện trên thế giá»›i nà y, nên tiện tay viết ra. Hôm nay ở trong quan trÆ°á»ng, tá»± nhiên đã hiểu được sâu sắc. Nếu là ngÆ°á»i có tâm muốn tìm ra cái gì đó ám chỉ, tháºt sá»± là quá dá»…. HÆ¡n nữa, chuyện nà y lại có má»™t chuyện vừa khéo trùng hợp khiến hắn cà ng cảm thấy sợ, không phải là do hắn không cẩn tháºn, chỉ tiếc là vị Hoà ng đế Bắc Tá» nà y cÅ©ng là ngÆ°á»i mê truyện, nên chuyện nà y cÅ©ng không cách nà o chìm xuống được.
Nhưng Trang Mặc Hà n dù là lý là tình cũng không nên quan tâm mình như thế, Phạm Nhà n hơi nghi ngại.
DÆ°á»ng nhÆ° lão nhân Ä‘oán được hắn Ä‘ang nghÄ© cái gì, mỉm cÆ°á»i:
-Hôm nay má»i Phạm đại nhân tá»›i, ngoại trừ chuyện xin lá»—i vì đã Ãch ká»·, còn muốn cám Æ¡n ngÆ°Æ¡i.
-Cám ơn?
Phạm Nhà n nhÃu mà y, hắn không hiểu thừa nháºn vá»›i ông rằng mình đã ở kéo dà i sinh mạng Tiếu Ân thêm má»™t ngà y má»™t đêm.
-Thay ngÆ°á»i Ä‘á»c sách trong thiên hạ cám Æ¡n ngÆ°Æ¡i. – Trang Mặc Hà n nhìn hắn mỉm cÆ°á»i – Phạm đại nhân má»›i và o Giám Sát Viện, đã tố cáo tệ nạn kỳ thi xuân ở Khánh quốc. Việc nà y truyá»n khắp thiên hạ, Bệ hạ cÅ©ng có ý định sá»a trị khoa cá». Má»™t hà nh Ä‘á»™ng ấy của đại nhân, không biết đã tạo phúc cho bao nhiêu sÄ© tá» nhà nghèo, công tại thiên thu. Äại nhân có thể không để lão phu trong mắt, nhÆ°ng cả tình cả lý, ta cÅ©ng phải thay ngÆ°á»i Ä‘á»c sách khắp thiên hạ nói lá»i cám Æ¡n vá»›i ngà i.
Phạm Nhà n nhếch khóe môi cÆ°á»i tá»± giá»…u:
-Tố cáo tệ nạn? Äá» là chuyện ngÆ°á»i Ä‘á»c sách nên là m, sao lại tạ Æ¡n?
Trang Mặc Hà n không cÆ°á»i, đôi mắt đục má» hÆ¡i thất thần. Lần nà y Tiếu Ân vá» nÆ°á»›c ông cÅ©ng không giúp được gì. Then chốt là ông không muốn bởi vì chuyện nà y mà náo Ä‘á»™ng cả triá»u đình. NhÆ°ng ông biết rõ, thế giá»›i nà y cÅ©ng không phải toà n bá»™ là do ngÆ°á»i Ä‘á»c sách cấu thà nh. Có chÃnh khách, có ngÆ°á»i âm mÆ°u, có võ giả, cách xá» lý của bá»n hỠđôi khi có vẻ thẳng thắn hÆ¡n, Ä‘iên cuồng hÆ¡n.
Liếc nhìn Phạm Nhà n, ông ta vốn muốn nói gì đó, nhÆ°ng nghÄ© lại dù sao đây cÅ©ng là ná»™i chÃnh Bắc Tá», cÅ©ng không cần thiết nói vá»›i hắn.
…
…
Má»™t lúc lâu sau, Phạm Nhà n rá»i khá»i tiểu viện Trang Mặc Hà n ở, cả Ä‘á»i sau đó hắn cÅ©ng không tá»›i nữa.
Trá»i nóng ngốt ngát, tuy xét theo tháng, ngà y nóng nhất năm hẳn phải đã qua rồi, nhÆ°ng Bắc TỠở phÃa Äông Bắc đại lục, đầu thu lại có vẻ oi bức lạ thÆ°á»ng. Cuối xuân đầu hạ, những cÆ¡n mÆ°a phùn lấm tấm đã sá»›m không còn, chỉ còn vầng thái dÆ°Æ¡ng sáng choang kia, ngả ngá»›n và tà n nhẫn buá»™c má»i ngÆ°á»i phải cởi hết áo ra.
Äi ngoà i cá»a nam Kinh đô, tất cả lá»… Ä‘iá»u và ng sáng Ä‘á»u không còn nữa, chỉ còn mà u tÆ°á»ng thà nh thâm xám lại má»™t lần nữa là thứ duy nhất má»i ngÆ°á»i thấy được.
Phạm Nhà n nheo mắt nhìn nÆ¡i nà y, trong lòng cảm thấy bất an. Vị Hoà ng đế Bệ hạ kia cÆ° nhiên tá»± mình há»™ tống sá» Ä‘oà n Khánh quốc, đây là chuyện trăm triệu lần không hợp quy củ, mặc kệ các đại thần Bắc Tá» khuyên can thế nà o cÅ©ng không ngăn nổi, kết quả là cÅ©ng không còn cách nà o khác hÆ¡n là rầm ráºp lao tá»›i má»™t đống quan lá»›n quyá»n thần, ngay cả Thái phó cÅ©ng phải ra khá»i thà nh Ä‘Æ°a tiá»…n, coi nhÆ° cho sá» Ä‘oà n Khánh quốc đủ mặt mÅ©i.
Lúc trÆ°á»›c vị Hoà ng đế kia cầm tay Phạm Nhà n nói chuyện, nhá»› mãi không quên Thạch Äầu ký gì đó, hấp dẫn không biết bao nhiêu đôi mắt thần tá», tháºt vất vả má»›i có thể má»i được vị Hoà ng đế hÆ¡i cổ quái nà y lại. Lúc nà y ở ngoà i thà nh chỉ có các quan viên theo nghi thức. Phạm Nhà n nhìn lÆ°á»›t qua, thấy có Liá»…u Vệ Hoa nhÆ°ng không có TrÆ°á»ng Trữ Hầu, cÅ©ng không thấy Trầm Trá»ng.
Hắn cảm thấy sau lÆ°ng đã Æ°á»›t đẫm, không biết là bị vị Hoà ng đế kia dá»a sợ, hay bị mặt trá»i trên đỉnh đầu nung.
Giá» là nh chÆ°a tá»›i, nên sá» Ä‘oà n vẫn không được phép rá»i Ä‘i, nhìn thoáng qua Ä‘á»™i xe ngá»±a hoa lệ phÃa trÆ°á»›c, đại công chúa Bắc Tá» lúc nà y Ä‘ang ở trong xe, lúc nãy chỉ là xa xa liếc mắt, mÆ¡ hồ có thể thấy rõ vẻ thanh lệ quý nhân, chỉ là không biết tÃnh cách thế nà o. NhÆ°ng Phạm Nhà n cÅ©ng không thể nà o lo lắng quãng Ä‘Æ°á»ng vá» nÆ°á»›c. Äã trải qua chuyện Hải ÄÆ°á»ng, hắn cà ng thêm tá»± tin và o khả năng ở chung vá»›i nữ tá» của mình và i phần.
Má»™t cÆ¡n gió mát thổi qua, nhất thá»i giúp hắn dá»… chịu hÆ¡n, kéo khéo chiếc áo dÃnh chặt và o ngá»±c, nghÄ© thầm thá»i tiết quá»· quái nà y lại có cÆ¡n gió nhẹ dịu đến thế? Quay đầu nhìn lại, quả nhiên VÆ°Æ¡ng Khải Niên Ä‘ang cầm quạt lông quạt quạt cho bên cạnh, vẻ mặt không Ä‘Ã nh lòng và xót xa.
Hắn nhịn không được báºt cÆ°á»i mắng:
-Bất quá má»›i chỉ có má»™t năm, ngÆ°Æ¡i là m sao mà má»™t bá»™ khóc tang? Trong nhà phu nhân và nữ nhân tá»± nhiên đã được chăm sóc cẩn tháºn, không cần lo lắng.
Sá» Ä‘oà n rá»i Ä‘i, Ngôn Băng Vân tất nhiên cÅ©ng theo luôn vá» nÆ°á»›c. Kể từ đó, mạng lÆ°á»›i máºt thám Giám Sát Viện Khánh quốc ở Bắc Tá» nhất thá»i không có thủ lÄ©nh. Là do Giám Sát Viện trong nÆ°á»›c đã quyết định, để cho VÆ°Æ¡ng Khải Niên ở lại Kinh đô Bắc Tá» vá»›i thân pháºn Hồng TÆ° lá»± Khánh quốc, tạm thá»i chỉ huy công việc ở phÆ°Æ¡ng Bắc, chá» ná»a năm sau trong viện sẽ phái tá»›i quan viên tiếp quản.
Phạm Nhà n thân là Äá» ti, trong viện có thân pháºn đặc thù, chuyện Ä‘Æ¡n giản nà y không cần phải qua các thủ tục nha môn Kinh đô, nên rất Ä‘Æ¡n giản quyết định xong. Chỉ là VÆ°Æ¡ng Khải Niên lại không ngá» mình không theo sá» Ä‘oà n quay vá», không khá»i bất an và thất vá»ng. Tuy biết rõ lần nà y có thuáºn lợi tháºt lá»›n vá»›i con Ä‘Æ°á»ng tấn quan sau nà y, nhÆ°ng vẫn không được tá»± nhiên:
-Äại nhân, má»™t ngà y đêm không nghe ngà i nói, cả ngÆ°á»i sẽ không yên.
VÆ°Æ¡ng Khải Niên lÆ°u luyến không rá»i nhìn Phạm Nhà n.
-Không nên xung Ä‘á»™t vá»›i Bắc Tá», bo bo giữ mình thôi. Má»™t năm sau ta lại cho ngÆ°Æ¡i vỠđón gió Kinh đô.
Thá»±c ra hắn cÅ©ng quen bên cạnh có má»™t thủ hạ tốt nhÆ° thế, then chốt là VÆ°Æ¡ng Khải Niên là thân tÃn duy nhất của hắn, tiếc là để chuẩn bị Ä‘Æ°á»ng tiá»n bạc đối phó vá»›i Trưởng công chúa, bất đắc dÄ© không cách nà o khác là để hắn ở lại Bắc Tá».
…
…
Äang nói chuyện, bá»—ng má»™t con tuấn mã Ä‘i ra từ trong thà nh, trên đó chẳng phải quan viên gì, trang phục giống má»™t gia Ä‘inh, không khá»i gây chú ý vá»›i chúng quan viên. Há» nghÄ© thầm, không hiểu giữ bà máºt thế nà o, lại để cho má»™t ngÆ°á»i dân tá»›i đây?
Äôi mắt sắc của Phạm Nhà n thấy Thái Phó đại nhân đứng giữa Ä‘á»™i ngÅ© Ä‘Æ°a tiá»…n buồn bã, ánh mắt có vẻ bi thÆ°Æ¡ng.
Con ngá»±a trá»±c tiếp Ä‘i tá»›i Ä‘á»™i ngÅ©, láºp tức gia Ä‘inh ngã nhà o xuồng ngá»±a, khóc nức nở nói mấy câu bên tai Thái Phó, Ä‘Æ°a cho ông ta má»™t quyển sách, chỉ chỉ phÃa sau cá»a thà nh.
Thân thể Thái Phó hoảng hốt, không biết bị kÃch thÃch gì, nhìn ra xe ngá»±a cháºm cháºm Ä‘i lại cổng thà nh, có chút bi ai lắc đầu, quay đầu lại nhìn Phạm Nhà n, trong mắt có chút kinh ngạc.
HÃt sâu má»™t hÆ¡i, ông ta Ä‘i vá» phÃa Phạm Nhà n. Phạm Nhà n không biết đã xảy ra chuyện gì, hÆ¡i thấp thá»m Ä‘i nhanh tá»›i đón, tiếp nháºn quyển sách Thái Phó đại nhan Ä‘Æ°a qua, vá»™i và ng mở ra xem, thấy bên trong rõ rà ng là bản thi táºp, trên trang sách có nét bút già nua:
“Bán Nhà n trai thi táºp: Lão Trang chúâ€
Thái Phó trà n đầy cảm xúc lặng lẽ nhìn Phạm Nhà n:
-Äây là tiên sinh giao lại cho đại nhân. – Nói tá»›i đây, giá»ng nói của ông nặng trÄ©u bi ai sâu sắc:
-Trang tiên sinh…đi.
Tà i sản của augustrush
Từ khóa được google tìm thấy
4vn khanh du nien , åãèïòà , cac tac pham cua mieu ni , dịch khánh dÆ° niên , du khan nien mieu ni , du khanh nien , du khanh nien mieu ni , gai goi damthuy q5 , ïèäîðû , khach du nien , khanh du nhien , khanh du nien , khanh du nien - 4vn.eu , khanh du nien 4vn , khanh du nien 4vn.eu , khanh du nien chuong 12 , khanh du nien dich , khanh du nien full , khanh du nien luong son , khanh du nien mieu ni , khanh du nien tg mieu ni , khanh du nien tung hoanh , khanh du nien txt , khanh dÆ° niên - 4vn.eu , khanh nien du , khÃnh dƯ niÊn , khánh du nien-4vn.eu , khánh dÆ° niên , khánh dÆ° niên 4vn , khánh dÆ° niên dịch , khánh dÆ° niên full , khánh dÆ° niên mieu ni , khánh dÆ° niên-4vn.eu , khnah di nien , miêu nỵ 4vn.eu , miêu nị , miêu nị full , miêu niÌ£ , miêu n , mieu ni , mieu ni khanh du nien , õîëîäèëüíèê , tac gia mieu ni , tác giả miêu nị , truyen cua mieuni , truyen dich cua mieu ni , truyen khanh du nien 4vn , ùéÿéíáþðíï